 |
|

04-04-2008, 07:57 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 115
Cốt Quy Cố Hương
Ngay lúc nà y có và i bóng ngưá»i chạy ngang qua trước ngá»±a.
Äinh Hạo thoáng nhìn bất giác xúc động mãnh liệt, vá»™i nhảy xuống ngá»±a chạy sang hướng mấy ngưá»i ấy, há» chÃnh là Quan đại nương, tổng quản Diệp Máºu Äình cá»§a Tá» Vân Trang và sư gia Phương Gia Tuấn.
– Hà i nhi, con vỠrồi ư?
– Äinh đệ!
– Äinh thiếu hiệp.
Ba ngưá»i đồng thanh lên tiếng chà o há»i.
Äinh Hạo chấp tay trả lá»…, nhìn Quan đại nương vá»›i đôi mắt á»ng Ä‘á», chỉ kêu được má»™t tiếng “đại nương†thì uất nghẹn chẳng nói tiếp được nữa.
Quan đại nương vá»— nhẹ lên vai Äinh Hạo, bi thương nói:
– Hà i nhi, má»i ngưá»i Ä‘ang là m má»™ cho phụ thân con.
Äinh Hạo cố gắng đè nén mối tình đầy xúc động, nói:
– Linh cữu của cha đâu?
– Äã chuyển đến đây rồi.
– À, Quan bá phụ cũng đến rồi sao?
– Há» và o Äại Hình SÆ¡n tảo thanh sà o huyệt Kim Long Bang, chắc nay mai sẽ vá» tá»›i ngay thôi.
– Chuyện ... như thế nà o váºy?
– Bá»n ta ra Bắc được ná»a đưá»ng thì được truyá»n tin cá»§a Trang Khắc Thà nh, phát động chiến dịch tảo thanh Kim Long Bang. Hà i nhi, không ngá» kẻ chá»§ mưu là Trịnh Tam Giang, lão trốn thoát rồi phải không?
Äinh Hạo nghiến răng trá» và o cái há»™p buá»™c sau yên ngá»±a, nói:
– Thủ cấp của Trịnh Tam Giang ở trong hộp gỗ nà y đây.
Diệp Máºu Äình và Phương Gia Tuấn cùng thất thanh kêu “a†má»™t tiếng. Quan đại nương xúc động mãnh liệt, nói:
– Hà i nhi, con ... con đã trả được đại thù rồi ư? Phụ mẫu con linh thiêng chắc chắn sẽ ngáºm cưá»i nÆ¡i chÃn suối.
Nói xong nước mắt nhỠròng ròng xuống.
Äinh Hạo cÅ©ng khóc theo thê lương.
Diệp Máºu Äình bước tá»›i cầm dây cương, nói:
– Äinh đệ, chúng ta sang bên đó hãy nói chuyện.
Äinh Hạo gáºt đầu, bốn ngưá»i cùng bước qua đó, má»™t số võ sÄ© từng quen biết ở Tá» Vân Trang cÅ©ng tiến tá»›i chà o há»i.
Ngôi má»™ to lá»›n nguy nga sắp sá»a hòa thà nh, bên trong cái lá»u đơn sÆ¡ dá»±ng tạm bên má»™ có để má»™t cá»— quan tà i lá»›n mà u Ä‘en.
Äinh Hạo nhảy và o lá»u tranh, ôm lấy quan tà i khóc lóc thảm thiết. Má»™t hồi khá lâu sau hắn má»›i đứng dáºy, lấy cái há»™p gá»— ra đặt phÃa trước quan tà i.
o O o Hôm sau, bá»n Linh Khứu Má»— Má»—, Phỉ Nhược Ngu, Trúc Lâm Khách, thầy trò Lạc Ninh và NgÅ© Phương Thần Äông Phương Khải Minh đã đến. Há» nói chuyện vá»›i nhau thì biết Äinh Hạo đã báo được đại thù, ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ. Nhất là Trúc Lâm Khách xúc động hÆ¡n ai hết, ngã ngưá»i khóc to ngay trước quan tà i, bá»n Phỉ Nhược Ngu cÅ©ng lần lượt hà nh đại lá»….
Ngà y thứ tư, lúc mặt trá»i đứng bóng, thá»§ hạ cá»§a Diệp Máºu Äình tá»›i báo rằng Ä‘oà n ngưá»i Tá» Vân Trang chá»§ sắp đến. Äinh Hạo và bá»n ngưá»i Linh Khứu Má»— Má»— ra xa hÆ¡n cả dặm đưá»ng chỠđón há».
Những ngưá»i đến chuyến nà y gồm có Nam Thiên Thần Long Dư Hóa VÅ©, Thảo Dã Khách Quan Nhất Trần, Thá» Dao Phong, Toà n Tri Tá», Bán Bán Tẩu Hồng Cẩm và má»™t số đệ tá» cao cấp cá»§a Tá» Vân Trang, cả Ä‘oà n ngưá»i có gần cả trăm nhân mã.
Bá»n Äinh Hạo vá»™i tiến tá»›i nghênh đón, há» bắt tay chà o há»i lẫn nhau. Thảo Dã Khách cả Ä‘á»i sống ngang ngược thế mà bây giá» cầm tay cá»§a Äinh Hạo cÅ©ng nhá» lệ sụt sùi.
Bước và o má»™ địa, Diệp Máºu Äình đã sá»›m an bà i đâu đó, hướng dẫn má»i ngưá»i và o nghỉ trong lá»u tranh. Äinh Hạo đứng ra thuáºt lại diá»…n biến việc báo đại thù, ai nấy nghe xong Ä‘á»u cảm khái thở dà i.
Hôm sau nữa thì đèn nến và các váºt cúng tế, luôn cả cái đầu cá»§a Trịnh Tam Giang cÅ©ng được bà y ra. Tá» Vân Trang chá»§ là m chá»§ tế, Äinh Hạo và Trúc Lâm Khách, Bán Bán Tẩu để tang đáp lá»…. Là m lá»… cúng tế xong xuôi, cá»— quan tà i được đưa và o má»™ huyệt.
Trên bia má»™ thì khắc tên cả hai vợ chồng, nhưng chỉ có má»™t cá»— quan tà i, bên cạnh có má»™t má»™ huyệt bá» không. Äinh Hạo khóc sướt mướt trước má»™.
Tối đến, khi Äinh Hạo Ä‘ang má»™t mình đứng bên má»™ thì Thảo Dã Khách và Thá» Dao Phong bước tá»›i. Äinh Hạo vá»™i cúi đầu là m lá»… nói:
– Hai ngưá»i chưa nghỉ sao?
Thá» Dao Phong mỉm cưá»i nói:
– Tiểu huynh đệ, có một việc cần thương lượng với ngươi.
Äinh Hạo hoang mang không hiểu, hắn liá»n há»i:
– Lão ca ca có việc gì xin cứ nói.
– Má»™t việc lá»›n mà ngươi rất thÃch nghe.
– Ồ!
Thảo Dã Khách tiếp lá»i:
– Hiá»n Ä‘iệt, con hiếu thuáºn là con phải nghÄ© đến việc nối dòng. Äêm nay ngay trước má»™ cá»§a cha con, chúng ta bà n vá» việc cưới há»i cá»§a con váºy.
Äinh Hạo động lòng, liên tưởng ngay đến thiên kim cá»§a Tá» Vân Trang chá»§ là Dư Văn Lan, nà ng đã bị lá»t và o tay Kim Long Bang Chá»§. Chuyến nà y Tá» Vân Trang huy động đại lá»±c lượng ra Bắc tảo thanh sà o huyệt Kim Long Bang thì ắt đã cứu được nà ng chẳng sai. việc hôn nhân chắc chắn là liên quan đến nà ng.
Nhưng hình ảnh cá»§a thiếu nữ áo trắng Mai Ãnh Tuyết bá»—ng hiện ra trước mắt ...
Äinh Hạo ngáºp ngừng nói:
– Quan bá phụ, tiểu Ä‘iệt tạm thá»i chẳng muốn bà n luáºn việc nà y ...
Thảo Dã Khách cưá»i ha hả ngắt lá»i:
– Hiá»n Ä‘iệt, cha con thá» nạn đã mấy mươi năm trá»i, vấn đỠthá» tang cÅ©ng không cần thiết nữa. Con đã đơn kiếm phục thù như váºy là đã an á»§i linh hồn cha mẹ nÆ¡i chÃn suối rồi. Huống chi bà n luáºn hôn nhân cÅ©ng đâu có nghÄ©a là bắt con phải rước dâu liá»n đâu?
Äinh Hạo không biết nói sao, đà nh buá»™c lòng phải nói:
– Quan bá phụ muốn nói đến ai thế?
– Chuyện cÅ© nhắc lại, chÃnh là Dư Văn Lan, đồ nhi bảo bối cá»§a vợ chồng ta đó.
Äinh Hạo đã Ä‘oán ra trước, hắn bối rối nói:
– Dư cô nương đã thoát hiểm rồi ư?
Thảo Dã Khách gáºt đầu nói:
– Tất nhiên, nếu không thì nói là m gì nữa?
Thá» Dao Phong tiếp lá»i:
– Tiểu huynh đệ, Dư đại trang chủ đã chấm ngươi, chắc hai đứa nhóc ngươi phải tình nguyện thôi.
Äinh Hạo bất giác thoáng giáºn lẫy, lão ca ca Thá» Dao Phong biết rõ hắn đã yêu thương Mai Ãnh Tuyết, lại có minh ước rồi mà còn cố tình phá đám, hắn cháºm rãi nói:
– Lão ca ca, đại sư hôn nhân thì đôi bên phải tháºt lòng tình nguyện chứ.
Thá» Dao Phong cưá»i há» há» nói:
– Tiểu huynh đệ, nếu ngươi trông thấy mỹ nhân ấy thì đảm bảo cả hai chắc chắn sẽ tình nguyện ngay, cắt còn chẳng đứt là đằng khác.
– Lão ca ca trông thấy rồi ư?
– ÄÆ°á»£c nhiên, lan tâm huệ chất, thiên hạ vô song.
– Sao lão ca ca không mai mối cho Nhược Ngu?
– Hà hà hà , hỠlà m gì chịu con trai của lão ăn trộm nà y chứ.
– Lão ca ca phải tác thà nh việc nà y mới xong sao?
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây là việc tốt là nh mà .
Äinh Hạo giáºn đến ná»—i không còn biết nói sao nữa.
Thảo Dã Khách gãi gãi mớ tóc bù xù của mình, nói:
– Hà i nhi, chẳng lẽ ta không thể quyết định thay cho con được sao?
Äinh Hạo vá»™i nói:
– Bá phụ đừng nói váºy, tất nhiên là được chứ.
– Váºy tại sao con không bằng lòng?
– Vì ... tiểu điệt ...
– Ngươi có ý trung nhân rồi phải không?
Äinh Hạo thẹn đỠcả mặt nói:
– Dạ vâng.
Thảo Dã Khách cau mà y nói:
– Ta đã vá»— ngá»±c nháºn lá»i vá»›i Dư Trang chá»§ việc nà y rồi, thế thì ăn nói là m sao đây?
Äinh Hạo bất giác dở khóc dở cưá»i. Quan bá phụ sao lại có thể quyết định má»™t cách nóng vá»™i chuyện hôn nhân đại sá»± cả Ä‘á»i cá»§a hắn như thế. Nhưng hắn cÅ©ng không muốn chống đối lão nên nhẹ nhà ng nói:
– Bá phụ cứ đem sự việc nói thẳng với Dư Trang chủ là được chứ gì.
– Không được!
– à của bá phụ là ...
– Y là ái đồ cá»§a vợ chồng ta, chúng ta Ä‘á»u muốn y có má»™t ngưá»i chồng tương xứng.
– Nhưng ...
– Thôi bây giá» thế nà y, con cứ gặp mặt ngưá»i ta đã, lúc đó bằng lòng hay không thì tá»± giao phó vá»›i Dư Trang chá»§.
– Là m thế ... đâu được?
– Sao không được?
– Tuy nói trai gái võ lâm bất chấp tiểu tiết nhưng tiểu Ä‘iệt đã quyết định từ chối hôn sá»± nà y rồi thì còn gặp ngưá»i ta là m chi nữa? Tiểu Ä‘iệt mà ra mặt từ chối thì chẳng phải ngưá»i ta còn khó xá» hÆ¡n sao?
– Không có đâu, đã nói trước với nhau rồi mà .
– Nói sao? Quan bá phụ đã nói gì vá»›i ngưá»i ta?
– Thì đã nói hết, ngưá»i ta cÅ©ng đã có mặt ở đây rồi.
Äinh Hạo rùng mình, nói:
– Dư cô nương đến khi nà o váºy?
Thảo Dã Khách cưá»i toe toét nói:
– ÄÆ°á»£c má»™t lúc rồi, hiện Ä‘ang ở bên cạnh Äại nương cá»§a con.
Äinh Hạo khó xá» vô cùng, hắn quýnh quáng cả lên.
ThỠDao Phong xoa tay và o nhau, nói:
– Tiểu huynh đệ cứ đi đi rồi sẽ biết lão ca ca của ngươi nói không sai tà nà o.
Äinh Hạo chán ngán nói:
– Lão ca ca à , ngưá»i không say rượu đấy chứ?
Thá» Dao Phong cưá»i ha hả nói:
– Không say, không say tà nà o cả, ngược lại ta còn tỉnh táo hơn bao giỠhết ấy chứ.
Thảo Dã Khách nghiêm mặt nói:
– Hà i nhi, con nhất quyết từ chối ư?
– Tháºt sá»± là có khó khăn ... con đà nh phải phụ háºu ý cá»§a Dư Trang chá»§ váºy.
– Hừ, bây giỠthì cương quyết lắm, đến khi biết ra thì đừng cầu ta đấy nhé.
– Äiá»u nà y ... Ä‘iá»u nà y ... không đâu.
– ÄÆ°á»£c, Ä‘i ngay thôi.
Nói xong, lão nắm chặt tay Äinh Hạo lôi Ä‘i. Hắn đà nh dở khóc dở cưá»i Ä‘i theo lão và o lá»u tranh mà Quan Äại Nương Ä‘ang ở.
Thảo Dã Khách lớn tiếng nói:
– Có ngưá»i đến coi mắt đấy nhé.
Mặt mà y Äinh Hạo đỠbừng, tim Ä‘áºp thình thịch, nhưng chẳng biết là m sao vá»›i ông già nà y.
Quan Äại Nương cÅ©ng lá»›n tiếng nói ra:
– Äừng có om xòm, và o Ä‘i.
Quả tháºt là chồng nà o vợ nấy, hai ngưá»i tháºt xứng vá»›i nhau.
Thảo Dã Khách đẩy lưng Äinh Hạo bước và o lá»u tranh. Dưới ánh đèn soi sáng, hắn thấy má»™t thiếu nữ áo trắng Ä‘ang đứng thẳng ở đấy.
Äinh Hạo thất thanh kêu lên má»™t tiếng:
– A!
Hắn kinh ngạc đến lÃu lưỡi, thì ra Dư Văn Lan chÃnh là Mai Ãnh Tuyết, ngưá»i mà hắn yêu thương, ngà y đêm thương nhá»›, hắn có nằm chiêm bao cÅ©ng không thể ngỠđược.
Dư Văn Lan cưá»i nói:
– Hạo ca, mới ngồi.
Thảo Dã Khách cưá»i hà hà nói:
– Nha đầu, chớ có mừng vội. Lúc nãy y nói là đã có ý trung nhân rồi, thà chết cũng không ưng ngươi đâu.
Äinh Hạo há miệng mắc quai, chẳng biết nói sao. Căn cứ và o thần tình trên gương mặt cá»§a hai vợ chồng Thảo Dã Khách và Thá» Dao Phong lão ca ca thì đã rõ là há» muốn chá»c ghẹo hắn.
Quan Äại Nương vẫy tay nói:
– Ngồi đi chứ, xa lạ lắm rồi ư?
Äinh Hạo gượng cưá»i ngồi xuống. Thảo Dã Khách và Thá» Dao Phong cÅ©ng tìm má»™t cái ghế gá»— trắng ngồi lên, Dư Văn Lan thì ngồi bên cạnh Quan Äại Nương.
Thá» Dao Phong cưá»i nói:
– Tiểu huynh đệ, ngươi thấy sao?
Äinh Hạo cưá»i như mếu nói:
– Lão ca ca, ngưá»i lấy việc chá»c ghẹo tiểu đệ là m vui ư?
Thá» Dao Phong nhìn Thảo Dã Khách cưá»i đắc ý, lão cưá»i hà hà nói:
– Tiểu huynh đệ, nếu ngươi ưng thì lão ca ca đứng ra là m mai cho cũng được.
Ãnh mắt cá»§a Äinh Hạo nhìn sang Dư Văn Lan, cả hai cùng cưá»i sung sướng, trong lòng ngá»t ngà o không tả xiết.
Má phấn Dư Văn Lan á»ng Ä‘á», nà ng cúi đầu đứng dáºy, thoăn thoắt bước ra ngoà i.
ThỠDao Phong đứng lên nói:
– Tiểu huynh đệ, ngươi đưa tÃn váºt cho ta, để lão ca ca Ä‘i là m mai cho ngươi.
Äinh Hạo bất giác luống cuống, lục lá»i trong ngưá»i thì bá»—ng thấy viên Tị Äá»™c Châu, hắn mừng rỡ đưa ra, nói:
– Lão ca ca, váºt nà y được chứ?
Thá» Dao Phong gáºt đầu nói:
– Tị Äá»™c Ngá»c Châu, giá trị liên thà nh, võ lâm chà bảo, được lắm.
Rồi lão cầm lấy bước ra ngoà i.
Thảo Dã Khách bỗng vỗ đùi đánh đét, nói:
– À phải rồi, ta quên nói cho hà i nhi nghe một việc.
– Việc gì thế?
– Ngươi có quen Yên Vân Khách Thẩm Cung không?
– Ồ! Lão là ân nhân cứu mạng của tiểu điệt đấy, có việc gì ư?
– Chuyến nà y khi tảo thanh sà o huyệt Kim Long Bang, ta có cứu được y ...
– Lão rơi và o tay Kim Long Bang ư?
– Y vốn là bị Lương SÆ¡n Thần Äà tổng giám cá»§a Vá»ng Nguyệt Bảo bắt, toà n bá»™ và ng bạc châu báu trong nhà cÅ©ng bị cướp hết, đựng đầy trên ba xe lá»›n, trên đưá»ng giải vá» Vá»ng Nguyệt Bảo thì lại đụng Kim Long Bang, bị bá»n chúng bắt Ä‘i.
Äinh Hạo sá»±c nhá»› ra má»™t việc, “à †lên má»™t tiếng rồi nói:
– Ra là váºy. Sau khi Kim Long Bang chế phục bá»n Lương SÆ¡n Thần Äà rồi thì đổi ba xe và ng bạc thà nh ba xe thuốc nổ, chở vá» Vá»ng Nguyệt Bảo, cho nổ tung ngay cổng Bảo, gây ra khá nhiá»u thương vong.
– Thá»§ Ä‘oạn cay độc tháºt.
– Thế còn Yên Vân Khách?
– Sau khi được cứu thoát y có nhắc đến danh hiệu của ngươi, rồi gom lại châu báu và ng bạc trở vỠLạc Dương.
– Nếu có dịp thì tiểu điệt phải đến thăm viếng lão.
– Y cÅ©ng nói mong má»i được gặp ngươi.
Lúc nà y Thá» Dao Phong đã quay lại, cưá»i ha hả nói:
– Xong cả rồi, chỉ còn chỠngà y uống ly rượu mừng của ngươi thôi đó.
Y đưa cho Äinh Hạo má»™t cái vòng Cổ Ngá»c Quyết, nói:
– Äây là tÃn váºt hồi kÃnh, ngươi hãy cất cho kỹ.
Äinh Hạo cầm lấy, cúi ngưá»i vái dà i nói:
– Äa tạ ông mai.
– Ha ha ha, miễn lễ, miễn lễ.
– Dư trang chủ còn nói gì không?
– Lão mong ngươi lưu trú tại TỠVân Trang.
– À! chắc không được rồi.
– Tiểu huynh đệ muốn tái thiết gia viên ư?
– Không, tiểu đệ đã có nơi trú xứ rồi.
Hắn liá»n thuáºt lại việc kết giao vá»›i Huyết Ảnh Phu Nhân cho má»i ngưá»i nghe.
Quan Äại Nương xúc động nói:
– Tốt lắm, con cứ vá» là m Ly Trần Äảo Chá»§, không ngá» nhất đại ma nữ cÅ©ng có mối tình chà tánh như thế.
– Äại nương và bá phụ cÅ©ng đến đảo luôn Ä‘i, cho tiểu Ä‘iệt được hầu hạ tuổi già .
– Không, vợ chồng ta quyết định dự hôn lễ của con xong sẽ vỠNam Hoang, không quay lại Trung Nguyên nữa.
– Thế thì tiểu điệt chẳng an tâm chút nà o.
Thảo Dã Khách nói:
– Má»—i ngưá»i má»™t ý chà khác nhau, vợ chồng ta không quen lối sống cung phụng an nhà n. Bán Bán Tẩu và Trúc Lâm Khách là tùy tùng trung nghÄ©a cá»§a cha con, con nên chiếu cố há» thì hÆ¡n.
Äinh Hạo vá»™i cung kÃnh nói:
– Äó là việc đương nhiên, tiểu Ä‘iệt đã quyết định thì từ lâu rồi.
– Thế thì tốt, ngà y mai vợ chồng ta và Dư Trang chủ vỠNam, chỠđợi con đến rước dâu.
– Việc nà y ... tiểu điệt định chỠsau trăm ngà y sẽ đến rước dâu, không biết ý của bá phụ thế nà o?
– Cũng được, để ta nói lại với Dư Trang chủ.
– Bá phụ không nghÄ© lại việc đến Ly Trần Äảo vá»›i tiểu Ä‘iệt ư?
– Tạm thá»i vợ chồng ta vá» Nam Hoang trước đã, sau đó sẽ tÃnh, biết đâu chúng ta thay đổi ý định không chừng.
– Tiểu điệt trông ngóng đến ngà y đó.
Quan Äại Nương bá»—ng rươm rướm nước mắt nói:
– Tội nghiệp mẹ con, chẳng thể cùng cha con chôn chung huyệt đạo được.
Bầu không khà láºp tức trầm hẳn xuống.
Äinh Hạo lòng Ä‘au như cắt, gục đầu khóc sướt mướt.
|

04-04-2008, 07:57 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Hồi 116
Hoa Äẹp Trăng Tròn
Thảo Dã Khách liếc mắt nhìn bà vợ một cái, nói:
– Hà i nhi, không thể thiếu lễ nghĩa được, bá phụ dẫn con đến bái kiến nhạc gia đại nhân.
– Ngà y mai hãy đi không được sao?
– Äi, Việc nà y chá»› để qua đêm.
Äinh Hạo theo sau Thảo Dã Khách và Thá» Dao Phong ra khá»i lá»u tranh, bước sang lá»u tranh cá»§a Dư Hóa VÅ©, vừa và o tá»›i nÆ¡i thì Dư Hóa VÅ© đã vui cưá»i nghinh đón. Äinh Hạo hà nh đại lá»… ra mắt nhạc gia, Dư Hóa VÅ© vui khôn tả xiết. Äinh Hạo thừa dịp thuáºt lại việc mình đã trở thà nh Ly Trần Äảo Chá»§ cho y nghe.
Trên gương mặt Dư Hóa VÅ© liá»n hiện ra vẻ thất vá»ng, gượng cưá»i nói:
– Thế cÅ©ng được, chúc mừng hiá»n tế đã có nÆ¡i an thân láºp mạng.
Dư Văn Lan thẹn đỠmặt đứng ở sau lưng phụ thân nà ng.
Thá» Dao Phong vá»›i thân pháºn ông mai, chuyển đạt ý kiến má»™t trăm ngà y sau má»›i đến rước dâu, Dư Hóa VÅ© vui vẻ ưng thuáºt ngay, thế là hôn nhân đại sá»± đã được quyết định như váºy.
Äinh Hạo cáo từ trở vá» chá»— nghỉ cá»§a mình, Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu Ä‘ang ngồi chỠở đó, Äinh Hạo bèn thuáºt lại hôn sá»± vừa quyết định lúc nãy cho hai lão nghe.
Hai lão song song đứng lên, chúc mừng Äinh Hạo.
Äinh Hạo sẵn dịp trình bà y sá»± việc má»i nhị lão đến Ly Trần Äảo cùng nhau sinh sống, hai lão vui vẻ ưng thuáºn ngay.
Sáng sá»›m hôm sau, bá»n ngưá»i Tá» Vân Trang Chá»§ thu xếp chỉnh tá», chuẩn bị thượng lá»™.
Bá»n Diệp Máºu Äình lần lượt chúc mừng Äinh Hạo và nói đôi lá»i chà o biệt nhóm ngưá»i Thá» Dao Phong.
Tức thì hiện trưá»ng chứa bầu không khà vui buồn ly biệt.
Quan đại nương tiến sang phÃa Äinh Hạo, dùng tay trá» và o má»™t nÆ¡i có bóng mát cây cao cách đó không bao xa, nói:
– Hà i nhi, con không nói lá»i từ biệt vá»›i Văn Lan sao?
Äinh Hạo quay sang hướng Äại Nương đã trá», bất giác đỠmặt.
Quan đại nương hất nhẹ hắn nói:
– Mau sang đó đi, Văn Lan đang chỠcon.
Äinh Hạo tim Ä‘áºp thình thịch, thẹn đỠmặt bước sang bên Dư Văn Lan, nói giá»ng dịu dà ng:
– Lan muá»™i, tạm thá»i chúng ta phải chia tay.
Dư Văn Lan tình ý miên man mắt nhìn Äinh Hạo, nói:
– Hạo ca, muội ... muội gì đó, chẳng nghe nà ng nói tiếp.
– Lan muội, tại sao muội không nói rõ lai lịch của muội cho ta biết sớm hơn một chút?
– Như váºy chẳng hay sao?
– Phải ... như váºy cÅ©ng được.
– Muội ... muội đang suy nghĩ.
– Lan muá»™i Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?
– Mai sau ... muội theo Hại ca vỠLy Trần đảo, cha già ở lại một mình, há chẳng buồn lắm chăng?
– Lan muội ... chúng ta vẫn qua lại hai nơi được mà ...
– ÄÆ°á»ng xa cả mấy ngà n dặm như thế, chẳng phải dá»… Ä‘i đâu nha.
Äinh Hạo trầm tư giây lát, nói:
– Trông tinh thần và thân thể cá»§a nhạc phụ đại nhân còn sung mãn và khá»e khoắn lắm, tại sao Lan muá»™i không khuyên lão nhân gia ngưá»i chá»n má»™t đối tượng đứng đắn là m kế thất, có lẽ sanh được đứa con để nối dõi cá»§a cha chẳng biết chừng ...
Dư Văn Lan cúi đầu suy nghĩ giây lát, nói:
- Phụ thân rất cố chấp nhưng để muá»™i khuyên ngưá»i xem sao.
– Má»i quan bá phụ nói há»™ cho thế nà o?
– Biện pháp nà y cũng hay, ồ ... ai lại kìa?
Äinh Hạo động lòng, ngước đầu nhìn sang, thấy hai kỵ mã phi nước đại chạy tá»›i, trên ngá»±a là hai nữ nhân. Chỉ trong nháy mắt hỠđến gần trong phạm vi chỉ còn cách xa mưá»i trượng, Äinh Hạo xúc động nói:
– Nà ng cũng đến ư?
– Nà ng là ai váºy?
– Uy Linh Sứ Giả Cổ Thu Linh!
– Còn bà lão tóc bạc đi chung với nà ng là ...
– Ấy là nghĩa mẫu của nà ng.
Hai kỵ mã dừng lại má»™t bên sân trưá»ng, cả hai song song nhảy xuống ngá»±a, Äinh Hạo tiến tá»›i nghinh đón gá»i má»™t tiếng:
– Tá»· tá»·, ngưá»i ...
Hắn chỉ nói tới đây, ánh mắt hắn chạm phải phu nhân hồng nhan tóc bạc là nghĩa mẫu của Cổ Thu Linh, rùng mình tự nhiên tắt tiếng, phu nhân thì toà n thân run rẩy, với cặp mắt là lạ, rươm rướm nước mắt chăm chăm nhìn hắn.
Bá»n Thảo Dã Khách chạy ra ngoà i, vây tròn mấy ngưá»i ấy lại.
Gương mặt già nua cá»§a Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu thay đổi lia lịa, đôi mắt tròn xoe, nhìn chòng chá»c và o phụ nhân tóc bạc.
Thảo Dã Khách bỗng quái một tiếng:
– ThÃm đây là , ngưá»i ... ngưá»i còn tại thế?
Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu xúc động mãnh liệt gá»i tiếng “Chá»§ mẫu!†cả hai song song quỳ xuống.
Äinh Hạo hoang mang chẳng hiểu gì hết.
Phụ nhân tóc bạc thoăn thoắt tiến tới và i bước, quay sang hướng Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu nói:
– Nhị vị hãy đứng lên.
Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu cùng nhau vâng một tiếng đứng lên ngay, nước mắt chảy ròng xuống.
Äinh Hạo ngá»› ngẩn mắt nhìn cảnh ngá»™ nà y, cố gắng trấn tÄ©nh tinh thần lại, phụ nhân nà y có gương mặt giống hệt mẫu thân chẳng khác chút nà o, nhưng mẫu thân đã chết trong Vá»ng Nguyệt Bảo rồi, há» nhìn lầm ngưá»i ư, thế thì buồn cưá»i quá lắm, nhưng lạ thay, trông thần tình cá»§a phụ nhân ...
Phụ nhân lại quay sang hướng vợ chồng Thảo Dã Khách nói:
– Quan đại ca, đại tẩu, đây không phải là một giấc mơ chứ?
Quan đại nương nói giá»ng há»›t hải:
– ThÃm Æ¡i, sao Hạo nhi nói ngươi đã ...
Phụ nhân quay ngưá»i bước đến gần bên Äinh Hạo vá»™i ôm chặt hắn và o lòng, chỉ gá»i được má»™t tiếng:
“Äứa con khốn khổ cá»§a mẹâ€. Y liá»n thất thanh khóc má»™t cách Ä‘au đớn.
Tâm tư cá»§a Äinh Hạo cuồng loạn lên, tuy nhiên mình chưa từng thấy mẫu thân hạ rá»ng xuống lòng huyệt nhưng đã chÃnh mắt thấy bà treo cổ tá»± vẫn, ngưá»i chết rồi có thể sống lại được nữa sao? Nhưng y lại nháºn ra má»—i má»™t ngưá»i cố cá»±u, lần trước gặp y tại Uy Linh Cung, y mất hết ký ức chẳng biết thân thế cá»§a mình.
Cổ Thu Linh tiến tới và i bước nói:
– Äinh đệ, ngưá»i là mẫu thân cá»§a ngươi, Cá»u Diệp Linh Chi mà đệ giao cho ta, đã giúp nghÄ©a mẫu ta phục hồi ký ức rồi.
– A! Trong tâm tư cá»§a Äinh Hạo vẫn rất cuồng loạn, hắn chưa thể tin tưởng đây là sá»± tháºt được, và cÅ©ng ra ngoà i sức tưởng tưởng cá»§a hắn luôn.
Phụ nhân tóc bạc buông tay ra, thụt lui ra sau ba bước, vừa khóc vừa lên tiếng nói:
– Hà i nhi, con là m sao thế?
Äinh Hạo muốn gá»i “Mẹ†Nhưng miệng hắn chỉ mấp máy rồi lại cứng đơ chẳng sao gá»i được.
Cổ Thu Linh thở mạnh một cái, nói:
– Äinh đệ, hãy nghe ta thay mặt nghÄ©a mẫu thuáºt lại diá»…n biến năm xưa. Äêm hôm xảy ra thảm há»a công lá»±c nghÄ©a mẫu bị mất hết, và đã cùng hai lão Lý, Hồng phân tán, núp ở trong má»™t bụi ráºm tránh khá»i kiếp nạn nà y, sau đó trốn vè trú ở xứ nÆ¡i di mẫu ( em gái cá»§a mẹ Äinh Hạo ). Hình Huệ Nương đã sinh sống đơn chiếc má»™t mình, rồi giao đệ cho di mẫu chăm sóc, nghÄ©a mẫu thì lo tìm cách phục thù, lúc ấy cứ cho rằng Nam Trang là thù gia, cho nên nghÄ©a mẫu đã bảo di mẫu bồng ngươi đến cầu lụy Bắc bảo ...
– A!
– Di mẫu cá»§a đệ và nghÄ©a mẫu cá»§a tá»· tá»· là hai chị em sanh đôi, cho nên sinh ra giống hệt vÆ¡i nhau, nhưng chỉ khác là di mẫu cá»§a đệ chưa từng hà nh tẩu giang hồ, chỉ há»c có chút Ãt nghá» nho nhỠđể phòng thân thôi, nghÄ©a mẫu độc thân chạy và o núi thẳm, công lá»±c tuy hồi phục được đôi chút, nhưng vì quá xúc động, thế nên đến đỗi mất Ä‘i ký ức, còn những chuyện kế tiếp thì tá»· tá»· đã thuáºt lại cho đệ nghe lúc ở trong cung.
Äinh Hạo gá»i má»™t tiếng tháºt lá»›n:
– Mẹ! Nhảy tới quỳ dưới chân mẫu thân, lạy đầu chấm đất.
Hai mẹ con đã ôm nhau khóc sướt mướt, tất cả má»i ngưá»i xung quanh không ai cầm lòng được, cÅ©ng rươm rướm nước mắt nghẹn ngà o.
Tháºt lâu, Quan Äại Nương và Cổ Thu Linh chia nhau dìu dắt hai mẹ con đứng dáºy, vừa đỡ vừa bước và o lá»u tranh.
Và o trong lá»u tranh, Hình Huệ Nương má»›i uất nghẹn nói:
– Hà i nhi, công việc phục thù thế nà o rồi?
Äinh Hạo khóc lóc thuáºt lại diá»…n biến phục thù cho mẫu thân nghe.
Hình Huệ Nương lại má»™t lần nữa ôm Äinh Hạo và o lòng, uất nghẹn chẳng nói được lá»i nà o cả, Cổ Thu Linh thì đứng gần nghÄ©a mẫu y, Dư Văn Lan đứng sững ở má»™t bên, còn cÅ©ng ngưá»i kia cÅ©ng Ä‘á»u đứng vòng xung quanh cháºt nÃch cả lá»u tranh.
ChỠđến lúc mẹ con cá»§a Hình Huệ Nương lắng dịu mối cảm tình đầy xúc động, sau đó Quan Äại Nương đứng ta thuáºt lại má»i việc diá»…n tiến nhặt cốt giữ gìn tá»›i nay, truy tầm hung thá»§ và má»i việc chuyển váºn di cốt vá» cố hương má»™t cách tưá»ng táºn, Hình Huệ Nương ngây ngưá»i nghe ngóng, cõi lòng cá»§a y đã tan nán và khóc khô cạn cả nước mắt.
Cuối cùng, Quan Äại Nương đã đỠcáºp đến má»™t tiết mục Ä‘Ãnh hôn cá»§a Äinh Hạo và Dư Văn Lan.
Cổ Thu Linh u sầu mắt nhìn Äinh Hạo má»™t cái, cúi đầu xuống tháºt muốn báºt khóc òa lên.
Quan Äại Nương nắm tay Dư Văn Lan bước tá»›i, ra mắt mẹ chồng.
Hình Huệ Nương mắt nhìn nà ng dâu xinh đẹp như tiên nữ nà y mỉm cưá»i, nhưng chỉ khổ thay cho Cổ Thu Linh phải tan nát cõi lòng.
Vì lý do Hình Huệ Nương đến bất thình lình, nên chuyến đi vỠcủa TỠVân Trang Chủ phải nới hạn thêm một ngà y nữa.
Chiá»u đến, lại là m lá»… tế má»™ lần nữa.
Hình Huệ Nương gà o khóc thê thảm ngất xỉu trước má»™, Cổ Thu Linh phải bế nghÄ©a mẫu và o lá»u tranh nằm nà ng nghỉ.
Äêm đó, Äinh Hạo hầu cáºn mẫu thân và Cổ Thu Linh cùng Quan Äại Nương nói chuyện cho đến sáng, Äinh Hạo thuáºt lại cảnh ngá»™ bao nhiêu năm nay cho ngưá»i nghe, chỉ giấu Ä‘i việc Hắc Nho thu nháºn là m đồ đệ là không nói ra thôi.
Trá»i tá» má» sáng, Cổ Thu Linh bá»—ng nói giá»ng âm u buồn bã:
– Nghĩa mẫu, con phải trở vỠnúi thôi.
– Nói sao? Con phải trở vá» núi, tại sao váºy?
– Con ... ở lại chẳng có ý nghĩa gì cả.
Äinh Hạo am hiểu tâm sá»± cá»§a y, nhưng chẳng có lá»i gì để an á»§i ngưá»i.
Hình Huệ Nương ồm chặt Cổ Thu Linh và o lòng, hiá»n từ nói:
– Hà i nhi, mẹ xin lá»—i con nhé, mẹ chẳng ngá» Äinh Hạo đã Ä‘Ãnh hôn rồi, con không thể bá» Ä‘i được.
Äinh Hạo không thể im lặng được nữa rồi, vá»›i sắc mặt áy náy nói:
– Tá»· tá»·, tiểu đệ vô cùng hổ thẹn, nhưng ...duyên sá»± tiá»n định ...
Cổ Thu Linh buồn thảm gượng cưá»i nói:
– Ta không trách đệ, đây là định mệnh.
Ngay lúc nà y, Phỉ Nhược Ngu đứng ngoà i cá»a sổ nói lá»›n tiếng:
– Tiểu thúc thúc, Dư Trang chá»§ chuẩn bị sau buổi ăn sáng sẽ lên đưá»ng.
Äinh Hạo sá»±c nẩy ra má»™t ý, lá»›n tiếng nói:
– Ta biết rồi, Nhược Ngu, ngươi và o đây.
Phỉ Nhược Ngu đẩy cá»a bước và o trong lá»u tranh, trước hết hướng vá» phÃa mẫu thân cá»§a Äinh Hạo và Quan Äại Nương hà nh đại lá»…, sau đó chà o há»i Cổ Thu Linh.
Äinh Hạo mỉm cưá»i nói:
– Nhược Ngu, ngươi má»i lệnh tôn và lệnh đưá»ng đến đây, ta có việc cần nói:
Phỉ Nhược Ngu vâng má»™t tiếng quay ngưá»i bước khá»i lá»u tranh.
Äinh Hạo đứng gần cạnh mẫu thân hÆ¡n nói:
– Mẹ, ngưá»i xem hắn có được không?
– Ai váºy?
– Phỉ Nhược Ngu!
– Nhân tà i cũng khá đấy, chắc hơn ba mươi tuổi rồi chứ, con muốn nói gì?
– Cổ tỷ tỷ ...
– Ồ!
Cổ Thu Linh ngồi báºt dáºy, mặt mà y tối sầm, căm phẫn nhìn Äinh Hạo nói:
– Äinh đệ, ngươi lầm rồi.
Hình Huệ Nương vá»™i và ng kéo y ngồi xuống ghế trở lại, ôm choà ng vai y, nói giá»ng dịu dà ng:
– Hà i nhi, chớ cứng đầu thế, trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, Hạo nhi là con trai của mẹ, còn con là con gái của mẹ, hắn mãi mãi vẫn là đệ đệ của con mà ...
Hình như Cổ Thu Linh cảm thấy bị hiếp đáp không bằng, khóc uất nghẹn chẳng ra tiếng.
Hình Huệ Nương lại nói:
– Hà i nhi, chá»› khóc nữa nà o, mẹ không ép chế con đâu, nhưng mẹ biết ngưá»i mà Hạo nhi tiến cá», chắc chắn không tệ lắm đâu, con cÅ©ng hai mươi mấy tuổi rồi, phải tìm má»™t nÆ¡i để nương tá»±a chứ.
Cổ Thu Linh thở dà i, nÃn khóc nói giá»ng nhá» nhẹ:
– Việc nà y phải vỠnúi trình lại phu nhân mới được.
Nghe y nói thế, biết ngay y đã có chút động lòng rồi.
Ngay lúc nà y, Thá» Dao Phong và Linh Khứu Má»— Má»— song song bước và o lá»u tranh, Äinh Hạo vá»™i má»i hai ông bà ngồi xuống, Quan Äại Nương biết Ä‘iá»u nắm tay Cổ Thu Linh nói:
– Cổ cô nương, chúng ta ra ngoà i trá»i thở cho thoáng hÆ¡n, đêm qua ngồi mệt cả ngưá»i luôn.
Äợi hai ngưá»i ra khá»i lá»u, Äinh Hạo má»›i mỉm cưá»i nói:
– Lão ca ca, lão tẩu tẩu, trông Nhược Ngu năm nay cũng có tuổi rồi, nhị vị chẳng quan tâm cho y sao?
ThỠDao Phong nhướng cao đôi mà y, nói:
– Tiểu huynh đệ, chẳng lẽ ta tặng quả đà o cho ngươi, ngươi lại trả lá»… quả máºn cho ta sao. Ngươi muốn hợp tác cho Nhược Ngu chăng?
– Äúng váºy.
– Ai thế?
– Cổ Thu Linh nghĩa tỷ của tiểu đệ, có được chăng?
ThỠDao Phong gãi đầu vuốt râu, Linh Khứu Mỗ Mỗ thì nghiêm sắc mặt nói:
– Há» có chịu là m sui vá»›i bá»n nà y không?
Hình Huệ Nương tiếp lá»i nói:
– Phi đại tẩu khiêm nhưá»ng quá thể, chá»› nói lá»i khách sáo như váºy.
– Thế ra chúng tôi vinh dự lắm nha.
– Chá» hai ngưá»i ưng thuáºn vá»›i nhau, chúng ta tiến hà nh Ä‘Ãnh giao thế nà o?
– ÄÆ°á»£c, được lắm, má»i việc nhá» Hình muá»™i muá»™i tác thà nh váºy.
Cách xưng hô cá»§a hai bên khiến Äinh Hạo cảm thấy buồn cưá»i, mình gá»i hai vợ chồng lão ăn trá»™m bằng lão ca ca và lão tẩu tẩu, Phỉ Nhược Ngu gá»i mình là tiểu thúc thúc mà vợ chồng há» lại gá»i mẫu thân mình là Hình muá»™i muá»™i, cách xưng hô lá»™n lạo vá»›i nhau thế nà y quả khó xá» tháºt.
Thá» Dao Phong cưá»i toe toét, thoạt nhìn thần tình cá»§a Äinh Hạo liá»n biết tâm ý cá»§a hắn ngay, lão bèn cưá»i hà hà nói:
– Tiểu huynh đệ, chúng ta mạnh ai nấy kết giao, chớ câu chấp vấn đỠxưng hô là m gì.
Äinh Hạo cưá»i trả lá»…, nói:
– Lão ca ca nói phải lắm.
Hai vợ chồng vui vẻ, chấp tay cáo biệt đi xa.
Sau khi ăn sáng xong xuôi, bá»n Tá» Vân Trang Chá»§ khởi trình vá» Nam, vợ chồng Thảo Dã Khách và Trang Khắc Thà nh tháp tùng Ä‘i theo, bá»n ngưá»i Äinh Hạo tình thâm tiá»…n biệt, láºp lại ước hẹn trăm ngà y sau đến rước dâu.
Dư Văn Lan thì chẳng có dáng vẻ kiểu cách cá»§a ngưá»i con gái khuê môn bất xuất, y thản nhiên nắm tay Äinh Hạo nói lá»i từ biệt.
Má»™t Ä‘oà n gần cả trăm ngưá»i rá»i khá»i, tức thì sân trưá»ng trở nên vắng lặng vô cùng.
Qua ngà y hôm sau, vợ chồng cha con Thá» Dao Phong và thầy trò Lạc Ninh, cùng bá»n Toà n Tri Tá», NgÅ© Phương Thần Äông Phương Khải Minh cÅ©ng lần lượt cáo biệt, lúc sắp thượng lá»™, hai vợ chồng Thá» Dao Phong ngá» lá»i má»™t lần nữa xin Hình Huệ Nương tác thà nh hôn sá»± cho Phỉ Nhược Ngu được chóng thà nh, đương nhiên Hình Huệ Nương vui vẻ nháºn lá»i ngay, ước hẹn nhau chá» khi Cổ Thu Linh vá» Uy Linh Cung xin chỉ chỉ, sẽ báo tin mừng sau.
Hiện giá» chỉ còn lại hai mẹ con Äinh Hạo, Cổ Thu Linh, Trúc Lâm Khách và Bán Bán Tẩu mà thôi.
VỠđến lá»u tranh, Äinh Hạo sá»±c nhá»› tá»›i việc sư phụ.
Äinh Hạo cất tiếng há»i:
– Tá»· tá»·, Hắc Nho tiá»n bối đã giá lâm Uy Linh Cung rồi chứ?
Cổ Thu Linh vẫn còn buồn Äinh Hạo, thần tình có vẻ lãnh đạm, Äinh Hạo tháºt khổ tâm, hắn giả đò là m ra vẻ chẳng biết gì hết, chỉ cầu mong hôn sá»± cá»§a y và Phỉ Nhược Ngu chóng thà nh thôi.
– Vâng, ngưá»i đã đến cung rồi.
– Hai vợ chồng đã hòa hợp rồi chứ?
– Äó là việc đương nhiên rồi, ngưá»i bằng lòng đến Uy Linh Cung đương nhiên có ý hòa hợp thôi.
– Ngưá»i có đỠcáºp tiểu đệ chăng?
– Có!
– Ngưá»i nói thế nà o?
– Ngưá»i rất tôn sùng đệ, và nói rằng đệ là má»™t kỳ tà i hiếm thấy ở võ lâm ...
Äinh Hạo gượng cưá»i nói:
– Lão nhân gia ngưá»i khen quá lá»i váºy ... ồ! Lão có đỠcáºp quan hệ giữa tiểu đệ và ngưá»i chăng?
– Có chứ, lão nói rằng đệ là bạn thâm giao cá»§a ngưá»i.
– Ồ!
Äinh Hạo yên tâm, bà máºt cá»§a Hắc Nho vẫn chưa bại lá»™, bà máºt nà y chỉ có bản thân hai Ä‘á»i Hắc Nho biết được thôi. Hắc Nho sẽ mãi mãi không còn xuất hiện nữa, nhưng danh hiệu thì sẽ tiếp tục lưu truyá»n mãi mãi.
Ở lại bảy ngà y, sau đó tháo gỡ tất cả lá»u tranh rồi lên hướng Bắc.
Trên đưá»ng Ä‘i, má»™t lần nữa Hình Huệ Nương đã há»i ý kiến Cổ Thu Linh vá» việc Phỉ Nhược Ngu.
– Con gái ngoan của mẹ, con thấy thanh niên hỠPhi kia thế nà o?
– Con ... không biết.
– Việc nà y không thể miá»…n cưỡng được con ạ, cần phải tá»± con hoan há»· má»›i được, theo thiển ý cá»§a mẹ thì con phải có má»™t nÆ¡i nương thân, như váºy mẹ má»›i yên tâm, con sống mãi trong Uy Linh Cung không phải là biện pháp hay ...
– Vâng.
– Mẹ không dá»± tÃnh trở vá» Uy Linh Cung nữa, con hãy thay mặt mẹ gởi lá»i chà kÃnh đến phu nhân, nói rằng đại án chẳng bao giá» dám quên cả.
– Vâng, con sẽ chuyển lá»i nà y đến phu nhân.
– Mẹ có một ý kiến ...
– Mẹ có ý kiến gì thê?
– Sau khi con vá» cung phục lệnh, hãy xin phép vá»›i phu nhân cho vỠở Trần Ly Äảo, Uy Linh Cung là trú xứ bà máºt, ngưá»i ngoà i không được tá»± tiện bước và o, con hãy coi tiểu đảo như là nhà mẹ ruá»™t, con bằng lòng vá»›i mẹ chăng?
Cổ Thu Linh xúc động khóc nức nở, gáºt đầu biểu thị đồng ý.
o O o Äoà n ngưá»i mẹ con cá»§a Äinh Hạo đến Phương Thà nh, Phương Bình được tin xuất lãnh chúng đệ tá» ra nghinh đón, Äinh Hạo liá»n giá»›i thiệu má»i ngưá»i cho mẫu thân và Trúc Lâm Khách cùng Bán Bán Tẩu biết vá»›i nhau, sau đó há» cùng kéo nhau vá» Ly Trần Äảo.
VỠđến Ly Trần Äảo, trên tiểu đảo đã bà y đại tiệc tiếp đón chá»§ nhân, và tôn Hình Huệ Nương là thái phu nhân.
Ná»a tháng sau, Cổ Thu Linh quả nhiên đã đến Ä‘iểu đảo, nháºn được tin tức hai vợ chồng Thá» Dao Phong chuẩn bị trá»ng lá»… Ä‘Ãch thân đến tiểu đảo cầu hon cho Nhược Ngu, việc nà y vốn đã bà n tÃnh rồi, cho nên má»i việc suôn sẻ, chỉ còn chá»n ngà y lạnh tháng tốt rước dâu thôi.
Hai tháng sau, hai mẹ con Äinh Hạo xuất lãnh kẻ hạ nhân và o Nam đến Tá» Vân SÆ¡n Trang hoà n tất hôn sá»±.
Thế rồi trăng tròn hoa đẹp, câu chuyện trưá»ng thiên đến đây đã hết.
Hết
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àêâàðèóìíûå, çîîôèëû, êàáèíû, êðþ÷êîì, hac nho 4vn, îáðàçåö, ïðàâäà, ïðåññà, ïðèêîëüíûå, ïðèìåíåíèå, ïðîãðàììû, ñìåøàðèêè, òåòðèñ, ýëüäîðàäî  |
| |