09-02-2009, 11:22 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 10: Tùy khẩu lợi nha, ná quản quỷ khốc thần nộ
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lại nói vị Lữ Sùng Hoà ng Lữ lão gia đó, sau khi gặp đại nạn nà y, lại giống như được tắm nước thánh, hoà n toà n đại ngá»™, từ đó không ngá» ra sức sá»a đổi những sai trái lúc trước. Lữ Sùng Hoà ng mô phá»ng theo cách quản lý thuáºn theo tá»± nhiên cá»§a quáºn thá»§ Tà o Tham Ä‘á»i Hán sÆ¡, phân cấp quản lý, bất cứ chuyện gì cÅ©ng chỉ quản đại thể, Ãt há»i chuyện nhá», phóng tay cho phép Thương há»™ hà o cưá»ng cá»§a Bà Dương huyện Ä‘i xá» lý sá»± vụ địa phương; bản thân mình thì cả ngà y chỉ biết ở nha môn thưởng rượu, hoặc cùng phu nhân Ä‘i dã ngoại, hoặc đến Thá»§y hồ văn xã gặp bạn, cả ngà y vui vẻ thoải mái.
  
Không tưởng được chuyển đổi như thế, Bà Dương huyện sau đó lại hà ng năm mưa thuáºn gió hòa, no ấm già u có, lại xưng đại trị. Còn ngoại hiệu “Lữ hoà ng trùng†cá»§a lão, từ đó cÅ©ng không ai nhắc đến nữa, lão bách tÃnh khoan dung lương thiện, từ đó chỉ biết ở Bà Dương huyện có vị “Lữ công†anh minh khoáng đạt.
  
Nhưng truyá»n kì vá» Lữ công Lữ sùng hoà ng nà y vẫn chưa kết thúc ở đây. Khi lão tuổi già vá» hưu, thỉ chỉ ở trong nhà cùng hưởng phúc tuổi già vá»›i phu nhân. Nhưng không ngá» Äại cô sÆ¡n cạnh Bà Dương Hồ, lại tháºt sá»± có tặc khấu chiếm núi là m loạn, binh há»a lan ra mấy thôn. Mà quan lại Bà Dương huyện toà n là thư sinh, là m ngưá»i yếu á»›t, thấy tặc nhân thế mạnh, nhất thá»i khá»§ng hoảng vô sách, được ngưá»i chỉ Ä‘iểm, đà nh phải đến nhà Lữ lão tiá»n bối xin chỉ bảo.
  
Lữ công nghe tặc nhân là m ác, tức giáºn nổi lên, không quản tuổi tác đã cao, đứng ra hô hà o, táºp hợp má»i ngưá»i. Vá»›i uy vá»ng thanh danh cá»§a “Bà Dương Lữ Côngâ€, không mấy ngà y đã táºp hợp được mấy trăm dân khá»e. Sau mấy ngà y thao luyện, Lữ Công Sùng Hoà ng bất chấp tuổi cao sức yếu, sai tả hữu dùng cán tre khiêng lão thượng tráºn, đốc thúc dân dÅ©ng mãnh công kÃch tặc khấu. Binh chúng thấy Lữ công Ä‘Ãch thân ra chiến trưá»ng, má»—i ngưá»i Ä‘á»u cảm động cố sống cố chết xông lên, không ngá» chiến thắng liên tiếp, cuối cùng tiêu diệt hết phỉ khấu ở Äại cô sÆ¡n, bắt rất nhiá»u tặc nhân là m tù binh.
  
Lữ công tuổi tác đã cao, còn dùng chức quan văn là m chuyện võ, lại chÃnh lúc ấy tiêu diệt tặc khấu cùng hung cá»±c ác, chuyện nà y láºp thà nh má»™t Ä‘oạn giai thoại đương thá»i. Dân chúng Bà Dương huyện thà nh cÅ©ng Ä‘á»u cảm tạ đại đức cá»§a Lữ công, hoà ng đế đương triá»u cÅ©ng nghe sá»± tÃch ly kỳ nà y, Ä‘Ãch thân viết bảng và ng â€œÄÆ°Æ¡ng thế phục baâ€, ban thưởng nhằm khuyến khÃch cho lão.
  
Còn vị Trần Khôi Trần trưởng nhóm đó, từ sau đêm kinh hồn trên thuyá»n tặc, cứ cảm giác trên cổ mình có chút lạnh lẽo, từ đó Trưởng nhóm nà y là m gì cÅ©ng thấy bó chân bó tay, rất không thoải mái. Rút kinh nghiệm xương máu, trải qua tổng kết sâu sắc kinh nghiệm giáo huấn, Trần trưởng nhóm cuối cùng quyết định nên Ä‘i là m tặc nhân ẩn nấp ở các núi má»›i có cảm giác an toà n. Thế là hắn liá»n dứt khoát từ chức không là m, luân nháºp và o đám đạo khấu.
Không ai ngá», tên Trần Khôi nà y công tác ở nha môn thì là m không xong, nhưng là m đạo phỉ lại có thiên phú kinh ngưá»i. Cuối cùng, là m đến nhị trại chá»§ cá»§a trại phỉ trên Äại cô sÆ¡n, Chỉ là thá»i váºn không tốt, không tưởng được quần khấu Äại cô sÆ¡n thanh thế to lá»›n, cuối cùng lại bị lão đầu Lữ công đã gần đất xa trá»i dẫn ngưá»i tiêu diệt. Còn Trần Khôi, cÅ©ng trở thà nh tù nhân cá»§a chá»— là m ngà y trước.
  
Lúc bị giải và o thẩm vấn vá»›i tư cách đầu lÄ©nh tặc phỉ, Trần Khôi vừa thấy là cá»±u chá»§ đăng đưá»ng, vá»™i nhắc đến tình nghÄ©a khi xưa, mong Lữ công nể tình xưa mà tha cho hắn má»™t mạng – nhưng không ngá», hà nh động nà y trái lại đã là m tÃnh mạng cá»§a hắn Ä‘i tong. Má»™t tên thanh niên sÄ© tá» theo Lữ Sùng Hoà ng Lữ lão gia tá» khởi sá»± diệt phỉ, vừa nghe tên đầu tặc cùng hung cá»±c ác nà y miệng mồm lẻo mép, lại nói từng cùng thần tượng cá»§a mình là Lữ lão công có giao tình, không tránh được tức giáºn Ä‘iên đầu. má»™t Ä‘ao chém xuống đầu Trần Khôi. Thanh niên sÄ© tá» nà y vốn nổi tiếng Ä‘ao nhanh, Lữ công nhất thá»i không kịp ngăn cản!
  
Nếu như có ngưá»i hiểu được tiá»n nhân háºu quả, không tránh được phải than câu túc mệnh vô thưá»ng, báo ứng xác đáng.
  
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, mấy chuyện nà y Ä‘á»u là lá»i sau. Äôi thiếu niên nam nữ má»™t tay thúc đẩy chuyển biến mệnh váºn hai ngưá»i đó, hiện tại lại là không biết chút gì. Lúc nà y hai ngưá»i Ä‘ang trên má»™t con thuyá»n nhá» trong Bà Dương Hồ, nhắm hướng Nam Ki Äảo lướt Ä‘i.
  
Thì ra, để chúc mừng cứu được hai cha con ná», theo đỠnghị cá»§a Cứ Doanh, má»i Tỉnh Ngôn Ä‘i Thá»§y trung cư trên Nam Ki Äảo ăn Thì ngư. Tâm tình cá»§a Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất tốt, lại nghe có thể ăn món bổ dưỡng có tiếng cá»§a Bà Dương Hồ, cà ng lên tiếng phụ há»a, thế là hai ngưá»i liá»n thuê má»™t chiếc thuyá»n nhá», thong thả Ä‘i đến Thá»§y trung cư.
  
Äợi đến khi thưởng thức được “Thanh chưng thì ngư†cá»§a Thá»§y trung cư nổi tiếng gần xa, tuy tiểu cô nương Cứ Doanh kiến thức rá»™ng rãi, nhưng cÅ©ng không tránh được hô lá»›n khen ngon; còn vị thiếu niên nhà nông trước giá» không có duyên vá»›i món ngon, cà ng là ăn đến tâm hồn bay bổng. Quả nhiên là Thì ngư “Thịnh danh chi hạ vô hư sÄ©â€, “Thá»§y trung cư†nà y chiếm được thiên thá»i địa lợi, Ä‘em Thì ngư vừa má»›i rá»i khá»i nước, dùng lá»a nhá» vừa mức rán, gấp miếng thịt Thì ngư trắng muốt nóng hổi, cho và o miệng lại tá»± có má»™t mùi thÆ¡m. Chẳng trách con quá»· háo sắc Trần Khôi đó, cÅ©ng phải đến “Thá»§y trung cư†nà y ăn no trước rồi má»›i vá» hà nh sá»±.
  
Lại nói hai ngưá»i ăn xong, tâm tình Ä‘ang tốt, lại thấy khà trá»i ấm áp, trá»i cao xanh biếc vạn dặm, liá»n ở trên Nam Ki Äảo tìm được má»™t chiếc thuyá»n buồm, lên thuyá»n du lãm thắng cảnh cá»§a Bà Dương Hồ.
  
Bà Dương Hồ dưới trá»i quang tá»± có má»™t dạng phong tình. Mặt nước chá»— gần phản chiếu ánh nắng, sóng gợn lấp lánh, như có quang hoa rá»±c rỡ má»m mại lưu động. Chá»— hÆ¡i xa, ánh nước như lưu ly, mặt hồ sáng rỡ tinh khiết; cà ng phóng tầm nhìn mặt hồ cà ng trở nên bà ng bạc, tá»±a như trong má»™t bức há»a. Chá»— tối Ä‘a cá»§a tầm nhìn, sương mù bao phá»§, chỉ thấy khói nước má» mịt.
Hồ thu thấm đẫm sắc trá»i, trên xanh dưới xanh, chá»— trá»i nước giao tiếp mịt mù má»™t sắc.
  
Trước thắng cảnh tạo hóa phi phà m nà y, hai ngưá»i thiếu niên Tỉnh Ngôn cùng Cứ Doanh, nhất thá»i quên cả nói chuyện, chìm trong ánh nước sắc trá»i.
  
Thuyá»n Ä‘i cảnh đổi, không bao lâu đã đến bên cạnh má»™t thạch đảo cao. Thạch đảo nà y chÃnh là má»™t thắng cảnh khác trong Bà Dương Hồ, La Tinh SÆ¡n. La Tinh SÆ¡n nà y đã ngoà i cảnh giá»›i cá»§a Bà Dương Huyện, thá»§y vá»±c thuá»™c Tinh Tá» huyện thà nh.
  
La Tinh SÆ¡n là má»™t tòa thạch đảo nhá» bé, cao chừng mấy trượng, rá»™ng ước khoảng hÆ¡n trăm bước chân, má»›i nhìn thì giống vì sao nổi trên mặt nước. Ngưá»i ở đây Ä‘á»u truyá»n thuyết La Tinh SÆ¡n nà y chÃnh là sao trên trá»i rÆ¡i xuống, vì thế còn có tên “Lạc Tinh Äônâ€; nÆ¡i đó cÅ©ng có thuyết pháp “Äá trong hồ hôm nay, sao trên trá»i năm xưaâ€. Ở nÆ¡i nà y nhìn xa ngút tầm mắt, có thể ẩn ẩn nhìn thấy sÆ¡n ảnh má» má» cá»§a dãy Lư SÆ¡n.
  
Giá để có thể ngồi trên con thuyá»n nà y không rẻ, phần lá»›n là đám con cháu nhà già u quần áo son phấn lòe loẹt, cÅ©ng có không Ãt thương nhân giang hồ mang Ä‘ao giắt kiếm ra vẻ không coi trá»ng buôn bán; trong đám du khách ngồi cháºt thuyá»n, thiếu niên quê mùa Tỉnh Ngôn và thiếu nữ tuổi cáºp kê Cứ Doanh toát lên nét đặc biệt, không hòa lẫn và o chúng nhân.
  
Thấy vẻ đặc biệt cá»§a La Tinh SÆ¡n, không tránh khá»i có ngưá»i yêu cầu thi thÆ¡ để trợ du hứng. Chẳng hạn như tên con cháu nhà già u nhìn cÅ©ng phong lưu nho nhã đó, thấy có Cứ Doanh là thiếu nữ ở đây, cà ng chỉnh đốn áo quần mÅ© mão, quạt trong tay xòe ra phe phẩy, bắt chước khà phái Chu lang phẩy quạt vấn khăn trên đà i Ä‘iểm tướng năm xưa, đằng hắng thông giá»ng, liá»n ngâm má»™t bà i thÆ¡ – Nhưng không biết hiện tại đã là cuối thu khà lạnh, lại Ä‘em quạt ra là m dáng, tháºt không hợp thá»i.
  
Cứ Doanh nhìn diá»…n xuất cá»§a hắn, trong lòng lại là khinh thưá»ng; bất quá cÅ©ng hiếu kì, muốn xem xem vị “Tiểu Chu lang†nà y xuất khẩu thà nh văn như thế nà o.
  
Vị nhân huynh đó mắt thấy đã thu hút thà nh công sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i, đặc biệt là thà nh công thu được sá»± chú ý cá»§a vị thiếu nữ đó, không tránh khá»i há»›n hở trong lòng, trong ánh mắt chăm chú cá»§a má»i ngưá»i, cuối cùng cÅ©ng lên tiếng ngâm thÆ¡:
  “
“Nhìn xa núi nà y đen thùi lùi
Bên trên đầu nhỠdưới đầu to
Nếu đem núi nà y đảo lộn lại
Dưới thà nh đầu nhá» trên đầu to!â€
  
Giá»ng ngâm du dương đã ngưng, vị nhân huynh đó phe phẩy quạt thu, giương mắt nhìn quanh, chÃnh là dương dương tá»± đắc. Du khách khắp thuyá»n, ngoại trừ Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh, không tránh khá»i hoặc gáºt đầu khen hay, hoặc là m trạng thái trầm tư, chỉ e bị ngưá»i nhìn ra mình không biết thưởng thức - - thế là Tỉnh Ngôn nhịn không được cưá»i lá»›n lên, tiếng cưá»i vang vang bên tai má»i ngưá»i trong thuyá»n. Còn Cứ Doanh cÅ©ng nhịn không nổi phì cưá»i, nhưng bị tiếng cưá»i lá»›n cá»§a Tỉnh Ngôn át mất.
  
Tà i tá» Ä‘ang hả lòng hả dạ tá»± cao tá»± đại, nghe tiếng cưá»i liá»n biến sắc. Quay đầu nhìn xem cao nhân nà o phát ra tiếng cưá»i, lại thấy thì ra là má»™t tên thiếu niên mưá»i phần quê mùa, khắp ngưá»i mặc y phục vải bố, Ä‘ang đứng đó cưá»i ngặt nghẽo. Thế là , tên con cháu nhà già u đó lòng cà ng thêm tức giáºn, há miệng quát Tỉnh Ngôn:
  
“Tiểu tá»! Chẳng lẽ ngươi cho rằng bà i thÆ¡ cá»§a đại gia không hay!â€
  
Nghe hắn chất vấn, thiếu niên lúc nà y má»›i phát giác đã gây há»a, vá»™i khiêm tốn đáp:
  
“Không dám! Không dám! Thá»±c sá»± tiểu nhân thấy bà i thÆ¡ cá»§a ngà i quả tháºt là m rất hay, Ä‘á»c hết sức lưu loát! Tối diệu chÃnh là nó còn vô cùng hà i hước, tiểu nhân giống như bị bà i thÆ¡ lây nhiá»…m, không khá»i có chút thất thái, ngà n vạn lần mong đại gia ngà i đại nhân không chấp tiểu nhân, thứ cho tiểu nhân lá»—i nà y!â€
  
Chỉ là , tuy ngôn ngữ nói khiêm tốn, nhưng mặt y còn chưa kịp triệt tiêu nét cưá»i, lại là m cho thái độ khiêm tốn cá»§a y mất hết hiệu quả. Vị nhân huynh đó liá»n phát giác lá»i y không tháºt lòng, không tránh được thẹn quá hóa giáºn, giá»ng âm dương quái khà châm chá»c:
  
“Ồ, không ngá» vị tiểu ca đầu đất y phục đẹp đẽ nà y lại có kiến giải như thế, nghÄ© nhất định là thi tà i dạt dà o? Hôm nay chá»› ngại cho má»i ngưá»i thưởng thức má»™t chút! Khà khà khà …â€
  
Nói xong, tên nà y liá»n phá lên cưá»i lá»›n.
  
Nghe lá»i châm biếm ngưá»i cá»§a hắn, đám khách trên thuyá»n láºp tức cÅ©ng à o à o cưá»i theo. Trong tiếng cưá»i trà n lan khắp thuyá»n, ngưá»i có liên quan đã quen bị ngưá»i khinh thị, không cảm thấy bá»±c dá»c gì; Ngược lại tiểu cô nương Cứ Doanh giáºn đến đỠbừng mặt, kêu thiếu niên nhất định phải là m bà i thÆ¡ hay, cho bá»n chúng biết thế nà o là lợi hại!
  
Thế là , tiếng cưá»i trên thuyá»n cà ng vang thêm!
Thấy Cứ Doanh vì mình bị ngưá»i cưá»i nhạo, tuy tì khà rất tốt, nhưng lúc nà y Tỉnh Ngôn trong lòng cÅ©ng không khá»i tức giáºn. HÆ¡n nữa, không biết từ lúc nà o, trong tiá»m thức cá»§a Tỉnh Ngôn đã có ý nghÄ© không muốn thiếu nữ trước mặt xấu hổ, bất giác nhÃu mà y, lá»›n tiếng nói:
“ ÄÆ°á»£c! Tiểu tá» hôm nay cÅ©ng xin bêu xấu má»™t phen!â€
  
Lá»i nói hà m chứa sá»± tức giáºn cá»§a Tỉnh Ngôn vang vang, tiếng cưá»i trên thuyá»n không khá»i ngừng lại. Má»i ngưá»i ngạc nhiên:
  
“ Úy, không tưởng được thiếu niên quê mùa nà y, lại có cổ há»ng tốt như thế!â€.
Chỉ thấy thiếu niên nà y không thèm quan tâm chúng nhân, ngang nhiên ngẩng đầu, nhịp tay trên lan can thuyá»n, đối diện trá»i nước man mác, sang sảng ngâm:
“Má»™t khối La Tinh lá»›n như quyá»nâ€
  
Chúng nhân vừa nghe câu nà y, chá»±c muốn phì cưá»i; nhưng không biết sao, thiếu niên dáng vẻ không xuất chúng nà y, vá»›i trá»i xanh khói nước mênh mông tịch liêu là m ná»n, lại tá»± có má»™t cổ khà thế không tả được. Chúng nhân lúng búng trong miệng má»™t hồi, lá»i châm biếm cuối cùng cÅ©ng có thể nói ra. Còn thiếu nữ Cứ Doanh đồng hà nh, gương mặt cÅ©ng đầy kinh ngạc, thần tình có chút phức tạp nhìn ngưá»i bạn má»›i quen biết hai ngà y trước.
  
Tỉnh Ngôn lại không biết phản ứng của chúng nhân sau lưng, ngang nhiên ngâm tiếp:
  
“Má»™t khối La Tinh lá»›n như quyá»n
Äánh vỡ trá»i xanh trong nước huyá»n
Say tựa Chu Lang đà i ngắm nguyệt
Gió lùa qua động tá»±a sáo tiênâ€
Lá»i thÆ¡ khảng khái khoáng đạt, trong tiếng ngâm trầm bổng tá»±a hồ hà m súc má»™t cổ khà thế đất trá»i cuồn cuá»™n, phiêu đãng trong trá»i nước mênh mông tÄ©nh lặng.
  
Ngay khi Tỉnh Ngôn ở mép thuyá»n ngâm thÆ¡, chúng nhân Ä‘á»u chăm chú và o sau gáy y, muốn chá» y quay ngưá»i lại, tá» tế ngắm vị thiếu niên trà n đầy khà thế nà y, thá»±c chất dáng vẻ thế nà o. Vừa rồi chỉ lo cưá»i nhạo, tháºt sá»± không ai lưu tâm thiếu niên y phục quê mùa dung mạo không xuất chúng nà y, hình thái cụ thể ra sao.
  
Cuối cùng, trong sá»± chăm chú cá»§a chúng nhân, thiếu niên ngâm thÆ¡ xong đã chầm cháºm quay đầu lại.
  
Chỉ thấy y Ä‘ang cưá»i toe toét, nịnh bợ nhìn vị con cháu nhà già u phe phẩy quạt vừa rồi, cưá»i mỉa trưng cầu ý kiến cá»§a hắn.
  
Có lẽ trưá»ng cảnh nà y quá trái ngược vá»›i tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i, nhất thá»i đám đông lại không có phản ứng. Bất quá, gương mặt tươi cưá»i đầy vẻ khiêm tốn cá»§a Tỉnh Ngôn, cùng y phục vải bố có mấy miếng và , rất nhanh giúp đám thuyá»n khách quen vênh váo tá»± đắc khôi phục bình thưá»ng. Mấy tên thuyá»n khách tá»± tin nà y tin rằng, vừa rồi nhìn thấy tiểu tỠđó uy thế trà n đầy, chẳng qua là mắt cá»§a mình bị mặt nước phản chiếu ánh nắng, loang loáng mà sản sinh ảo giác.
  
Chỉ thấy vị công tỠ“quạt thu†đó, đầu lắc lư ra vẻ bình phẩm má»™t phen, cuối cùng đưa ra lá»i bình:
  
“CÅ©ng được, số từ ăn khá»›p, so vá»›i bà i thÆ¡ cá»§a ta chỉ kém chút, như váºy đã là không tệ rồi!â€
  
Thấy trưá»ng phong ba nà y đã yên ổn, Tỉnh Ngôn liá»n quay vá» bên cạnh Cứ Doanh. Gương mắt tiểu cô nương rất không cao hứng, kì quái vì sao Tỉnh Ngôn khách khà vá»›i đám ngưá»i nà y như thế. Tỉnh Ngôn cưá»i cưá»i bình đạm, nói nà ng bất tất so Ä‘o vá»›i đám ngưá»i nà y, bằng không du hứng cá»§a hai ngưá»i sẽ không còn. Nghe lá»i nà y, Cứ Doanh lúc đó má»›i thoải mái.
  
Kỳ tháºt trong lòng thiếu niên còn có má»™t nguyên nhân tịnh không có nói vá»›i nà ng, đó là y kỳ tháºt đã quen việc khiêm tốn như thế rồi. Suy cho cùng bản thân chỉ là má»™t thiếu niên sÆ¡n dã cùng khổ thân pháºn thấp kém, có tư cách gì mà so Ä‘o vá»›i đám, con cháu nhà già u có địa vị đó chứ?
  
Chỉ là , Tỉnh Ngôn thông minh nhìn được vị thiếu nữ ngây thÆ¡ nà y, đối vá»›i thân pháºn thấp hèn cá»§a y tịnh không có cảm giác gì, vì váºy cÅ©ng không nói nhiá»u nữa, tránh chuyện lại cãi cá» um sùm.
  
Thông thưá»ng thuyá»n đến La Tinh SÆ¡n, phong cảnh trong Bà Dương Hồ cÆ¡ bản đã coi như xem hết. Thế là thuyá»n liá»n quay bánh lái, xoay đầu chầm cháºm ngược vá» Nam Ki Äảo.
  
Và o lúc xa xa có thể ngóng thấy bóng cây xanh biếc trên Nam Ki Äảo, Tỉnh Ngôn không khá»i lại nhá»› đến món “Thanh chưng Thì ngư†cá»§a Nam Ki Äảo, tháºt là ăn rồi còn thÆ¡m. Äang khi nhá»› lại mỹ vị, thì lại nghÄ© đến Thì ngư nà y còn có má»™t Ä‘iển cố; ban đầu chỉ nhá»› đến mỹ thá»±c mà quên giảng cho Cứ Doanh. Lúc nà y chÃnh là lúc thÃch hợp giảng cho thiếu nữ nghe, cÅ©ng vừa hay để là m nhạt Ä‘i sá»± không vui cá»§a chuyến Ä‘i La Tinh thạch đảo nà y. Thế là thiếu niên liá»n bắt đầu hứng chà bừng bừng Ä‘em Ä‘iển cố vừa nhá»› lại, rù rà kể cho thiếu nữ bên cạnh:
  
Thì ngư trong Bà Dương Hồ nà y, bởi vì bụng má»ng như lưỡi dao, vảy thô mà sáng bóng, khắp thân trắng như bạc, ngưá»i xưa còn gá»i là “Ngân quang ngưâ€. Không giống Thì ngư ở địa phương khác, Thì ngư ở Bà Dương Hồ không chỉ bốn mùa Ä‘á»u có, trước trán óng ánh cá»§a nó, lại có má»™t Ä‘iểm mà u Ä‘á». Äiểm nà y sáng rỡ trong suốt, nhìn rất đẹp.
  
Nghe nói, thá»i thượng cổ Thì ngư trong Bà Dương hồ, cÅ©ng giống như Thì ngư khắp thiên hạ, trước trán trÆ¡n bóng như kÃnh, vốn không có Ä‘iểm Ä‘á». Tương truyá»n Ä‘á»i sau lúc Äại VÅ© trị thá»§y, có má»™t yêu quái gá»i là “Vô chi kìâ€, ở trung du Trưá»ng Giang gần Bà Dương Hồ là m hại gây loạn, ngăn chặn thá»§y lá»™, dẫn đến Bà Dương Hồ cÅ©ng nước lÅ© ngáºp trá»i, dìm chết rất nhiá»u bách tÃnh, trong phương viên mấy trăm dặm Ä‘á»u biến thà nh đầm lầy. Äại VÅ© nghe yêu quái là m ác, liá»n Ä‘i thỉnh thần binh thiên tướng đến tương trợ. Chỉ thấy thiên tướng đó chém má»™t phá»§, liá»n mở ra má»™t thông lá»™ cho Trưá»ng Giang Ä‘ang bị ngăn dòng, thá»§y lá»™ liá»n lưu thông, lÅ© lụt ở Bà Dương Hồ cÅ©ng liá»n rút Ä‘i.
Chỉ là sau nhiá»u năm, yêu quái đó không hiểu sao lại từ trong tro tà n hồi phục, kéo nhau trở lại, ở trong Bà Dương Hồ nổi gió là m sóng; trên mặt hồ, ngà y ngà y sóng cuá»™n đục ngầu, ngư dân căn bản không thể xuống hồ đánh cá, tức thì mất Ä‘i sinh kế kiếm sống. Äông Hải long vương sau khi biết, liá»n phái thái tá» Tiểu long vương đến Bà Dương Hồ trấn yêu an dân. Tiểu long vương pháp lá»±c cao cưá»ng, đến nÆ¡i ra tay má»™t lần là thà nh công. Vì công lao lá»›n nà y, Tiểu long vương được thiên đình phong là m “Tứ độc long thầnâ€, chưởng quản Trưá»ng Giang, Hoà ng Hà , Hoà i Hà , Tể Thá»§y tứ đại thá»§y mạch; còn Bà Dương đại trạch tương thông vá»›i Trưá»ng Giang, cÅ©ng thà nh má»™t động phá»§ cá»§a “Tứ độc long thầnâ€.
  
Từ đó trở Ä‘i, Äông Hải lão long vương má»—i năm bốn năm tháng, phái Thì ngư tinh Ä‘em thư nhà cho Tiểu long vương. Sau khi nháºn được thư nhà , Tứ độc tiểu long vương sẽ dùng bút đỠchấm và o đầu Thì ngư má»™t Ä‘iểm, là m bằng chứng nó đã đưa thư nhà đến.
  
Sau đó, con cháu cá»§a Thì ngư đưa thư ở trong Bà Dương thá»§y bạc sinh sôi phát triển; dám háºu duệ ở Bà Dương Hồ cÅ©ng biến thà nh không giồng vá»›i Thì ngư ở thá»§y trạch khác trong thiên hạ, trên trán Ä‘á»u sinh ra má»™t Ä‘iểm tròn mà u đỠsáng rỡ.
  
Câu chuyện nà y khiến tiểu cô nương Cứ Doanh nghe như mê như say. Tỉnh Ngôn trước đó lúc du ngoạn quanh Nhiêu Châu thà nh, đã hiển lá»™ ngôn ngữ thiên phú kinh ngưá»i; còn lúc nà y lại đối diện hồ quang sÆ¡n sắc khiến tâm hồn ngưá»i bay bổng nà y, cà ng Ä‘em Ä‘oạn truyá»n thuyết vốn rất khúc chiết động nhân, rù rì kể ra, Ä‘em yêu quái cùng hung cá»±c ác, thiên tướng thần thông quảng đại, Long vương phụ tá» tình thâm, miêu tả sinh động như tháºt. Còn thiếu nữ Cứ Doanh ăn sung mặc sướng, chưa từng nghe qua cố sá»± uyển chuyển khúc chiết như thế, cà ng không tưởng được Thì ngư bé nhỠở Bà Dương Hồ nà y, lại có lai lịch thần bà mỹ diệu như thế. Trong nhất thá»i, thiếu nữ nghe đến mê man, quên mất sá»± tồn tại cá»§a mình.
  
Äang khi hai ngưá»i tuổi trẻ chìm đắm trong truyá»n thuyết mỹ lệ động nhân đó, bá»—ng nghe má»™t thanh âm âm dương quái khÃ, không hợp thá»i vang bên tai hai ngưá»i:
  
“Cái gì Long vương yêu quái ngưu đầu mã diện, ăn nói lung tung. Trá»i đất sáng rỡ thế nà y, nà o có chuyện cổ cổ quái quái như thế! Xú tiểu tá» kia, bịa chuyện nói nhảm, chỉ nhằm lừa gạt thiếu nữ vô tri! Bá»™ dạng nghèo rá»›t cá»§a ngươi cÅ©ng không xứng ngắm Bà Dương Hồ. Tháºt là không tá»± lượng sức!â€
  
Thanh âm không êm ái như thế, chÃnh là phát ra từ miệng vị nhân huynh “Dưới thà nh đầu nhá» trên đầu to†đó. Tên nà y gần đây là m được mấy câu thÆ¡ nhảm, thì từ đó phong lưu khoác lác; lại á»· và o trong túi nhiá»u tiá»n, tá»± có má»™t đám gian đồ nịnh bợ, liá»n tá»± nháºn tà i cao bắc đẩu, không ai bì nổi. Tên nà y chÃnh là điển hình cho đám con cháu nhà già u “Túi to đầu nhá»â€.
Chỉ là , trước giá» tá»± phụ tà i cao, không ngá» vừa rồi ở bên La Tinh thạch đảo, lại bị thiếu niên nông thôn nà y cưá»i nhạo. Tên nà y chưa từng bị nhạo như thế, là m sao nuốt được cục tức đó, không khá»i lá»a giáºn bừng trong lòng, Ä‘ang muốn tìm cÆ¡ há»™i phát tác. Không ngá» tiểu tá» nông thôn nà y, từ đó lại hết sức khiêm tốn, tá»±a như con chuá»™t trá»™m trứng gà nhưng không biết cắn chá»— nà o, tên nà y nhất thá»i không biết là m thế nà o để gây hấn.
  
Mắt thấy sắp đến Nam Ki Äảo, Ä‘ang nóng ruá»™t như thiêu, nếu không tìm được cô há»™i phát tác, khó tránh uất ức tÃch tụ trong ngá»±c, từ đó mà sinh tâm bệnh!
  
Äang ở ranh giá»›i lưỡng lá»± do dá»±, vừa hay nghe thiếu niên Ä‘ang nói chuyện yêu quái thần linh, láºp tức như lượm được chà bảo, vá»™i theo Ä‘uôi chuyện cưá»i nhạo má»™t phen – nhưng vì tháºt sá»± kìm nén quá lâu, không tránh khá»i ngữ khà có chút hổn hển, cà ng là m cho hết sức khó nghe.
  
Thấy hai ngưá»i không phản ứng lại, tên nà y cà ng đắc ý, phe phẩy cái quạt lông ngá»—ng, quay đầu nhìn chúng nhân khắp thuyá»n, cao giá»ng ré lên:
“Chư vị mau đến xem! NÆ¡i nà y không có Long vương, chỉ có má»™t con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga!â€
  
Äám thuyá»n khách đó cÅ©ng Ä‘á»u không phải hạng tốt đẹp gì, vừa rồi lại bị há»› ở cạnh La Tinh thạch đảo, trong lòng đúng là hết sức sầu muá»™n, cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm má»™t cÆ¡ há»™i phác tác, lúc nà y cà ng là hiểu ngầm trong lòng, hết sức phối hợp à o à o cưá»i phá lên. Trong tiếng cưá»i nhạo, còn lẫn sá»± cay nghiệt miệt thị. Thấy có cÆ¡ há»™i cà n rỡ khó gặp như thế, cả chá»§ thuyá»n lẫn ngưá»i lái cÅ©ng ùa theo, giở hết sở trưá»ng nhạo báng.
  
Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh, cùng lắm chỉ là hai kẻ thiếu niên, là m sao từng gặp dạng tình huống thế nà y. Trong tiếng cưá»i chế nhạo cá»§a đám ngưá»i trên thuyá»n, hai ngưá»i tuy nhất thá»i chỉ hÆ¡i bối rối, nhưng tay chân lại lúng túng, không biết là m thế nà o thì tốt.
  
Chỉ là , trong tiếng ồn à o tạp nhạp khắp thuyá»n, ai cÅ©ng không chú ý ở khoảng không bao la trên đầu, có má»™t đám mây Ä‘en, lúc đầu chỉ chừng đồng tiá»n rồi từ từ khoách đại vô thanh vô tức.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
09-02-2009, 11:24 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 11: Thần uy nan trắc tiên nhan lộ
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Äang lúc Tỉnh Ngôn giáºn không thể kìm được, âm thầm siết chặt nắm tay, Ä‘ang chuẩn bị liá»u cho mặt tên đó nở hoa, thì phát hiện tiếng cưá»i nhạo vốn Ä‘ang hết sức cao hứng vang khắp thuyá»n, nhất thá»i Ä‘ang dần dần nhá» Ä‘i.
  
Thiếu niên từ trong ná»™ há»a dần dần bình phục lại, lúc nà y má»›i phát giác, má»™t vùng trá»i đất quen thuá»™c trước mắt, lại Ä‘ang phát sinh biến hóa hãi nhân.
  
Bầu trá»i vốn rá»™ng rãi khoáng đạt, không biết lúc nà o mây Ä‘en đã dà y đặc. Nước Bà Dương Hồ vốn chỉ là gió nhẹ sóng gợn, hiện tại lại như nước trong nồi Ä‘ang nấu, muốn sôi lên ùng ục. Phi Ä‘iểu kiếm ăn trên mặt hồ, hiện tại đã không còn má»™t bóng. Những con thuyá»n đánh cá, thấy khà trá»i cổ quái như thế, cÅ©ng Ä‘á»u hốt hoảng kéo lưới lên bá».
  
Lúc nà y, vùng trá»i mà u Ä‘en trên đầu chúng nhân Ä‘ang có trăm nghìn đạo thiểm Ä‘iện nhợt nhạt, hệt như những con rắn nhá» không ngừng chạy loạn. Äằng sau vùng mây Ä‘en dà y đặc đó, ẩn ẩn nghe được có tiếng gió sấm ầm ì.
  
Lúc nà y, cả khoảng không Bà Dương Hồ, hệt như có má»™t cái nồi lá»›n úp ngược xuống, vòm trá»i như má»±c, tiếng sóng như sôi, ban ngà y láºp tức như đêm Ä‘en, trá»i đất mênh mông trong sát na biến thà nh giá»›i tu la khá»§ng bố!
  
“Thuyá»n gia! Mau chèo thuyá»n! Mau chèo trở vá»!â€
  
Lúc nà y chúng nhân trên thuyá»n, ai nấy vạn phần kinh khá»§ng, ở trong sóng to gió lá»›n nà y nghiêng ngã lảo đảo, tiếng kêu gà o la khóc không ngá»›t. Hoặc quát hoặc chá»i hoặc cầu khấn, má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang thúc giục chá»§ thuyá»n mau chèo thuyá»n vá».
  
Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh, cÅ©ng bị dị trạng hãi nhân nà y là m cho ngây ngốc, quên sạch sá»± không vui vừa rồi. Cứ Doanh suy cho cùng là má»™t cô gái, thân nhẹ thể nhược, bị đám ngưá»i hoảng loạn trên thuyá»n chén ép nghiên ngã. Äang lúc nguy cấp, thiếu niên không thể quá quan tâm đến lá»… giáo, đưa tay kéo thiếu nữ qua, bảo vệ trước ngá»±c nà ng. Lúc đó, sống lưng cá»§a thiếu niên không biết chịu bao nhiêu cú va chạm mạnh, cÅ©ng chỉ là nghiến răng mÃm môi, im lặng chịu đựng, chỉ cố chết bảo vệ cho Cứ Danh.
  
“A…thuyá»n đứng yên rồi!â€
Má»™t tiếng kêu thảm tê tâm liệt phế từ trong miệng chá»§ thuyá»n truyá»n đến.
  
Thì ra, ngay khi thuyá»n phu trên thuyá»n liá»u mạng vung mái chèo, lại phát hiện vô luáºn bản thân dùng lá»±c thế nà o, mái chèo nà y cÅ©ng như chèo trong không khÃ, không mượn được chút thá»§y lá»±c nà o. Con thuyá»n nà y, lại ná»a bước khó dá»i! Hiện tại bánh lái cá»§a thuyá»n, lại như bị nước sắt hà n chặt, dù thuyá»n phu hết sức bẻ xoay, vẫn im lìm không nhúc nhÃch!
  
Tiếng gà o cá»§a thuyá»n chá»§ so vá»›i tiếng khóc còn khó nghe, láºp tức dáºp tắt ý nghÄ© chạy vá» Nam Ki Äảo cá»§a chúng nhân, má»i ngưá»i giống như ruồi nhặng không đầu kinh hoà ng vô thố. Tuy chúng nhân Ä‘á»u gấp đà o ly, nhưng nhất thá»i vẫn không có ai dám nhảy xuống nước – nhìn tình trạng phun trà o quá»· dị cá»§a nước hồ, ai cÅ©ng không dám tưởng tượng, má»™t khi xuống nước sẽ phát sinh sá»± thể khá»§ng bố nà o!
  
Ãm ảnh tá» vong láºp tức bao phá»§ trong lòng má»i ngưá»i.
  
Äang khi chúng nhân trên thuyá»n rÆ¡i và o tuyệt vá»ng, Ä‘á»u cho rằng bản thân lần nà y khó thoát kiếp nạn, thì bá»—ng nghe có ngưá»i kinh hô má»™t tiếng, gá»i má»i ngưá»i mau nhìn vá» phÃa nam. Thì ra, ở phÃa trá»i nam, trong vùng mây vốn Ä‘en như má»±c, bá»—ng có mấy đóa mây đỠmá» má» xuất hiện, tụ hợp dần dần, kết nối cùng nhau, dưá»ng như có chữ đỠnhư lá»a!
  
Trong ánh nhìn kinh khá»§ng cá»§a chúng nhân khắp thuyá»n, mây đỠhình chữ đó Ä‘ang dần dần di chuyá»n vá» phÃa thuyá»n.
  
Tỉnh Ngôn từ sau khi trải qua má»™t đêm cổ quái trên Mã Äá» SÆ¡n, bất giác tầm nhìn cÅ©ng biến đổi cà ng lúc cà ng tốt, lúc chúng nhân còn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ ná»— lá»±c phân biệt hình trạng mây Ä‘á», y đã nhìn thấy được mấy đóa mây đỠyêu dị đó Ä‘ang uốn khúc kết thà nh bốn chữ lá»›n ngoằn ngoèo:
Tỉnh Ngôn Doanh Cúc
  
Khoảng khắc nà y, đối vá»›i thiếu niên mà nói, chẳng khác nà o sấm giữa trá»i quang! Tuy nhiên, hai chữ “Doanh Cúc†đó còn có chút không hiểu, nhưng e là ám chỉ thiếu nữ Cứ Doanh, bởi vì hai chữ nà y cách Ä‘á»c vừa hay tương phản.
  
“Không tưởng được trước đây chế nhạo mấy cái chuyện quá»· thần nà y, hôm nay lại báo ứng trên ngưá»i mình!â€
  
Trong lòng kêu khổ liá»n liá»n, Ä‘ang muốn giả bá»™ mÆ¡ hồ, che dấu chuyện nà y cho qua, nhưng không ngá» bên cạnh đã có ngưá»i giương cổ rống lên:
  
“ChÃnh là hai đứa nà y! ChÃnh là hai đứa nà y chá»c thần hồ phát ná»™!â€
  
Tỉnh Ngôn nghe váºy hoảng sợ, nghiêng mặt nhìn, phát hiện ngưá»i lá»›n tiếng kêu gà o, chÃnh là tên con cháu nhà già u nhục mạ y hồi nãy.
  
Lúc nà y cái quạt lông ngỗng trong tay tên đó cũng không biết ném chỗ nà o rồi, áo xốc mũ lệch, hoa tay múa chân, đang như chó điên nhắm Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh sủa loạn.
Thì ra, tên nà y lúc nãy ở bên nghe trá»™m đối đáp cá»§a Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh, liá»n nghe thấy tÃnh danh cá»§a hai ngưá»i. Tuy nghe được thiếu niên gá»i tiểu nữ tá» là “Cứ Doanhâ€, nhưng cÅ©ng là đá»c ngược vá»›i “Doanh Cúcâ€, nghÄ© chắc không sai. Mấy chữ đỠnhư lá»a trên trá»i, nhất định là chỉ hai ngưá»i bá»n há»!
  
Chúng nhân thấy chỉ thị cá»§a chữ Ä‘á», vừa nghe thần hồ phát ná»™ là vì ngưá»i bên cạnh, láºp tức trong lòng an tâm, thầm cảm tạ trá»i đất, lần nà y có thể tìm được quá»· thế mạng rồi! Thần hồ lão nhân gia đã chỉ thị chÃnh xác bá»n há», nhất định là không muốn thương tổn lầm bá»n chúng, xem ra cái tiểu mạng cá»§a mình, lần nà y giữ được rồi. Chỉ là , phen nà y sau khi an toà n quay vá», sau nà y ai còn dám nhắc hai chữ “Ngồi thuyá»n†vá»›i mình, nhất định phải đánh hắn răng văng đầy đất!
  
Má»™t khi không lo tÃnh mạng, đầu óc chúng nhân liá»n sáng lán trở lại, à o à o suy Ä‘oán nguyên nhân hai ngưá»i nà y đắc tá»™i vá»›i thần hồ. Khi nãy hình như nghe trong bà i thÆ¡ cá»§a thiến niên nà y có nhắc đến từ “longâ€, liệu có phải là lúc đó, đã mạo phạm tôn húy cá»§a thần trong hồ hay không? Lại nghe nói tiểu tá» nà y vừa rồi rảnh rá»—i, ở đây réo yêu quái “Vô chi kì†gì đó, không biết có mạo phạm vong linh trên trá»i cá»§a yêu quái lão nhân gia hay không?
  
Äang lúc chúng nhân suy Ä‘oán lung tung, thì nghe tiếng sấm trên đầu cà ng lúc cà ng vang, giống như vang động chừng má»™t trượng trên đầu. Chúng nhân lúc nà y má»›i nhá»›, không phải là thần phát ná»™ thì là yêu quái tầm cừu, việc khẩn cấp trước mắt là đem đôi nam nữ nà y ném xuống hồ hiến tế. Thế là , cả đám liá»n như có ước hẹn trước, cùng bức đến hai thiếu niên.
  
Bất quá, cho đến lúc nà y chúng nhân má»›i phát hiện, vị thiếu niên dung mạo bình thưá»ng nà y, lại có sức khá»e như thế, chỉ dá»±a và o mạn thuyá»n liá»u mạng chống cá»±, nhất thá»i lại không là m khó được y!
  
Kỳ tháºt, sau khi nghe tên con cháu nhà già u đó kêu lên, Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh láºp tức nhìn nhau:
Lần nà y hôm nay, hai ngưá»i sợ khó thoát kiếp nạn.
  
Hai ngưá»i không hẹn mà đá»u nghÄ© trong lòng, nhất định hai ngưá»i đêm qua là m chuyện phạm pháp bắt giữ mệnh quan, chá»c giáºn đến thần linh, má»›i giáng tai há»a xuống như thế. Xem ra, tháºt sá»± là “Là m chuyện lén lút, mắt thần như Ä‘iện, nhân gian nói nhá», trá»i nghe như sấmâ€, uy trá»i khó lưá»ng, tháºt là quá kinh khiếp!
  
Äang khi thiếu niên liá»u mạng giằng co vá»›i chúng nhân, ngăn chặn đã sắp không nổi, thiếu nữ Cứ Doanh nà y ngược lại, thần sắc vẫn bình tÄ©nh.
  
Từng chuyện ngà y trước, từng chuyện hôm nay, hệt như đá lá»a xẹt loáng qua trước mắt.
  
“Lần nà y phải táng thân cùng thiếu niên nà y ở trong Bà Dương Hồ sao?â€
Thá»i khắc nguy cấp nà y, nhìn thiếu niên thuần phác trước mặt Ä‘ang liá»u mạng bảo vệ mình, thiếu nữ lại cảm giác trong lòng có và i phần ung dung an định, như không sợ cái chết Ä‘ang đến gần.
  
Còn trong lòng Tỉnh Ngôn, lại nhá»› đến cha mẹ già ở nhà . CÅ©ng chỉ trách mình là m cà n quấy rối má»›i có kiếp nạn nà y. Lần nà y bị hại trong hồ, xem ra không thể báo đáp ân dưỡng dục cá»§a song thân. Lại nhìn thiếu nữ bên mình, bất giác cà ng như vạn tiá»…n xuyên tâm, thầm chá»i Ä‘á»u tại mình, má»›i liên lụy đến thiếu nữ ngây thÆ¡ khả ái nà y.
  
NghÄ© đến chá»— đó, thiếu niên bá»—ng cao giá»ng hét lá»›n vá»›i đám ngưá»i trước mặt:
  
“Các vị đại gia tạm ngưng, nghe má»™t lá»i cá»§a tiểu tá»! Lần nà y Ä‘á»u là tiểu tá» vô tri, chá»c giáºn thần hồ lão gia; chỉ là chuyện không liên quan đến thiếu nữ nà y, khẩn thỉnh các vị thúc bá có thể thương thân pháºn nữ lưu cá»§a nà ng, tha cho nà ng má»™t con đưá»ng sống! Nếu đáp ứng lá»i nà y, tiểu tá» tuyệt không kháng cá»± nữa!â€
Không tưởng má»™t phen rút ruá»™t cầu xin nà y, lại chỉ dẫn đến má»™t phen thóa mạ. Chúng nhân chỉ vì giữ mạng, thấy thần hồ kết chữ thị ý, muốn hiến tế hai ngưá»i nà y, vạn nhất giữ lại, cuối cùng thần linh trách tá»™i xuống không phải chuyện đùa! ChÃnh là vì tÃnh mạng, mặc kệ lá»i cầu xin cá»§a thiếu niên.
Thấy đám đông ồn à o, Cứ Doanh liá»n nhẹ nhà ng nói vá»›i thiếu niên Ä‘ang vô cùng hoảng hốt:
  
“Äêm qua bắt ngưá»i, ta đã nói qua không thể bá» ngươi chạy trước. Lần nà y, cà ng không thể nhìn ngươi chết má»™t mình…â€
  
Nhìn thần sắc quyết liệt trên gương mặt thiếu nữ nà y, Tỉnh Ngôn bất giác trống rá»—ng trong lòng! Chỉ là chuyện lần nà y đã đến mức nà y, cÅ©ng không còn đất để xoay chuyển. NghÄ© đến chá»— đó, Tỉnh Ngôn không khá»i than dà i, hai ngưá»i tÃnh mạng bị đẩy và o chá»— chết, đối diện chúng nhân nói:
  
“Xem ra lần nà y hai ngưá»i bá»n ta khó thoát kiếp nạn! Nhưng xin cho hai ngưá»i bá»n ta má»™t con thuyá»n tam bản, từ đó sinh tá» cứ theo ý trá»i. Nếu các ngưá»i không đáp ứng yêu cầu nà y cá»§a bá»n ta, hai ngưá»i bá»n ta có là m lệ quá»· cÅ©ng không tha cho các ngưá»i!â€
  
Nếu như là trước đây, nghe mấy lá»i dạng lệ quá»· Ä‘e dá»a nà y, đám ngưá»i nà y chắc không tránh khá»i cưá»i mỉa, Chỉ là hôm nay thấy tình trạng quá»· dị trên Bà Dương Hồ, e rằng chuyện quá»· thần cÅ©ng không phải nói chÆ¡i; tuy trong lòng ai nấy thầm chá»i thiếu niên nà y nói lá»i thừa thại, còn không mau chá»§ động nhảy xuống cứu tÃnh mạng lão tá», nhưng hai ngưá»i nà y đã nguyện ý rồi thuyá»n hiến tế, cho hai bá»n chúng má»™t con thuyá»n tam bản cÅ©ng không phải là chuyện lá»›n lao gì. Trong nước hồ phun trà o thế nà y, má»™t con thuyá»n tam bản tạo thà nh từ má»™t mảnh gá»—, lại có thể di chuyển sao?. Cứ theo lá»i cá»§a thiếu niên, mau đưa hai ôn thần nà y Ä‘i, tránh đêm dà i lắm má»™ng.
Lúc nà y tất cả ngưá»i trên thuyá»n Ä‘á»u chung má»™t tâm tư, vá»™i nhưá»ng cho hai ngưá»i Tỉnh Ngôn má»™t con đưá»ng rá»™ng rãi, để hai ngưá»i hỠđến Ä‘uôi thuyá»n thả chiếc thuyá»n tam bản nhá» xuống. Chúng nhân Ä‘á»u nÃn thở ngưng thần, khẩn trương nhìn chăm chú và o má»—i má»™t động tác cá»§a hai ngưá»i. Äợi đến khi táºn mắt thấy hai ngưá»i cùng lên con thuyá»n đơn, chúng nhân trên thuyá»n má»›i thở phà o nhẹ nhõm…
  
Trong sóng gió đầy trá»i, có hai đôi tay siết chặt nhau!
  
Và o sát na Tỉnh Ngôn, Cứ Doanh lên tam bản, tiếng sấm ầm ì đã lâu trên đầu chúng nhân, tá»±a hồ cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t chá»— phát tiết, chúng nhân chỉ nghe má»™t tiếng phÃch lịch “Äoà ng†vang bên tai, mây Ä‘en đầy trá»i hÆ¡i dao động, hình như chá»— đám mây đỠnhư lá»a đó mở ra má»™t cái miệng, bá»—ng có má»™t đạo huyết sắc Ä‘iện quang chói mắt hung dữ nhoáng lên, hình dáng như rắn, ngoằn ngoèo chạy vá» phÃa con thuyá»n tam bản nhá»!
  
PhÃch lịch kinh thiên từ đám mây đó mang theo các tia Ä‘iện nhá» chạy loằng ngoằn, thế đến vô cùng mãnh liệt, vô luáºn là Tỉnh Ngôn, Cứ Doanh tá»± biết khó tránh khá»i sá»± khiển trách cá»§a trá»i, hay là chúng nhân trên thuyá»n Ä‘ang dương dương đắc ý tá»± nghÄ© đã thoát khá»i số mệnh, trước sá»± biến đổi kinh hồn nà y cá»§a trá»i đất, Ä‘á»u có dáng vẻ si ngốc, không kịp có phản ứng nà o.
  
Mắt chưa kịp nhìn nhau, vạn sá»± đã táºn, ngưá»i quá»· hai đưá»ng.
  
Mưa lớn như trút nước.
…………….
Sóng gió trên Bà Dương Hồ đã lùi xa tá»± hồi nà o, trá»i đất lại chìm và o sá»± trầm tịch vÄ©nh hằng.
  
“…..Ta đã chết rồi sao?â€
  
“Äây, đây là đưá»ng xuống hoà ng tuyá»n sao?â€
  
Rất lâu, Tỉnh Ngôn bị uy thế kinh tâm động phách đó cá»§a trá»i đất là m cho hôn mê, từ từ dưá»ng như có má»™t tà tri giác. Trong mÆ¡ hồ, phảng phất cảm giác trước mắt có má»™t Ä‘oà n nhân ảnh mông lung, Ä‘ang nôn nóng kêu gà o mình gì đó.
  
Vùng vẫy má»™t hồi, cuối cùng mở được cặp mắt nặng ná», nhưng nhìn thấy má»™t dung nhan xa lạ như hoa tá»±a tuyết.
  
“Úi !â€
  
Thiếu niên vừa thấy được má»™t tia sáng, lại láºp tức cảm giác hai mắt tối sầm:
“Xong rồi! Cuối cùng cÅ©ng không thể thoát khá»i kiếp nà y! Rất nhanh đã đến âm tà o địa phá»§ rồi, ngưu đầu mã…ách?â€
Nghĩ đến chỗ nà y, thiếu niên mới cảm thấy có chút không đúng:
  
“Äịa phá»§ có ngưu đầu mã diện dá»… nhìn váºy sao!â€
  
Lại ná»— lá»±c triển khai tầm nhìn cá»§a mình – thế là thiếu niên liá»n thấy má»™t khung cảnh rất đẹp chưa từng thấy trong suốt mưá»i sáu năm qua cá»§a mình
  
Trá»i xanh nước biếc mây tan mưa tạnh, má»™t thiếu nữ tiên tá» như má»™ng như ảo, thần thái xinh đẹp, Ä‘ang dịu dà ng nhìn mình, thần sắc tươi nhuáºn, cà ng hiện nét thanh lệ vô bì, hết sức phong nhã
  
Thấy Tỉnh Ngôn tỉnh lại, thiếu nữ như tiên tỠđó thần sắc vui mừng, bất giác mỉm cưá»i xinh đẹp – bá»—ng chốc, trong mắt Tỉnh Ngôn, sóng mắt lưu chuyển cá»§a thiếu nữ đó phảng phát như chiếu sáng cả trá»i xanh, nước biếc, mây trắng, núi xa trước mắt, dáºp dá»n hòa cùng ánh nước thu Bà Dương Hồ.
  
Trong sát na, giống như cảm ứng được đạo khà cÆ¡ không phải nhân gian phà m trần nà y, cổ nguyệt hoa lưu thá»§y trong thân thể Tỉnh Ngôn lâu nay, tá»±a hồ cÅ©ng bị sá»± tuyệt thế cá»§a thiếu nữ dẫn dắt, áºp dá»n phiêu đãng cùng sóng mắt đó.
  
Cùng nhịp Ä‘iệu cá»§a cổ lưu thá»§y nà y, tinh thần cá»§a Tỉnh Ngôn cÅ©ng lúc ẩn lúc hiện. Thiếu niên vừa trở vá» từ ranh giá»›i sống chết, bá»—ng nhìn thấy tiên tá» ngá»c mạo tuyệt thế, thì lòng muốn nghÄ©, cÅ©ng quên ý, miệng muốn nói, cÅ©ng quên lá»i. Lúc nà y trong đầu cá»§a thiếu niên, cÅ©ng không suy xét cái khác được nữa, chỉ lặp Ä‘i lặp lại má»™t câu quen thuá»™c đã há»c trong miệng:
  
" Phảng pháºt há» nhược khinh vân chi tế nguyệt , phiêu phiêu há» nhược lưu phong chi hồi tuyết … phảng pháºt há» nhược khinh vân chi tế nguyệt , phiêu phiêu há» nhược lưu phong chi hồi tuyết …"
" A ! "
Thiếu niên tinh thần hoảng hốt, bá»—ng cảm giác má»™t là n nước hồ lạnh ngắt áºp đến, đầu óc má»›i tỉnh táo, quay vá» lại hiện tại.
  
Thì ra, thiếu nữ đó sau khi thấy kêu mấy tiếng , thiếu niên Ä‘á»u không trả lá»i, thì đẩy y má»™t cái. Không ngá» thiếu niên Ä‘ang nắm xéo ở chá»— nông, trong lúc hoảng hốt bị đẩy rÆ¡i và o trong nước. May mà gần bá» nước cạn, chỉ nhếch nhác má»™t chút, Tỉnh Ngôn rất nhanh lại bò lên bá». Tay chân Ä‘ang quá» quạng, lại nghe:
  
“Kẻ khinh bạc nhà ai? mắt láo liên như trá»™m!â€
Thanh âm lảnh lót, phối hợp với dung nhan xinh đẹp như tiên.
A…nhất định là vừa rồi nhìn chăm chăm ngưá»i ta, mạo phạm giai nhân, bị mắng là kẻ trá»™m. Chỉ là …thanh âm nà y sao nghe quen quá?
  
Hôm nay thấy nhiá»u chuyện lạ, Tỉnh Ngôn không dám lá»— mãng, liá»n cẩn tháºn há»i:
  “
“Không biết vị tiên tá» nà y, có quen vá»›i tại hạ hay không?â€
“Tỉnh Ngôn! Ta là Cứ Doanh đây!â€
  
Lá»i mắng hÆ¡i giáºn dá»—i, và nh mi còn lưu lại ánh lệ động nhân.
  
“Ãch…â€
  
Xem ra các loại tình hình hôm nay, tháºt là như Ä‘ang nằm má»™ng; mà má»™ng nà y, mãi đến giá» còn chưa thể tỉnh.
  
Äến lúc nà y, thấy tình thái Tỉnh Ngôn như thế, thiếu nữ cÅ©ng cảm thấy có chút không đúng, liá»n soi mình và o nước. Äợi lúc thấy rõ hình dáng, thiếu nữ bất giác bụm miệng kinh hô má»™t tiếng!
  
Sau đó, để Tỉnh Ngôn tiếp thụ sá»± tháºt mình chÃnh là “Cứ Doanhâ€, thiếu nữ lại tốn má»™t phen công phu. May mà , cuối cùng thiếu niên tháºt thà , cÅ©ng tiếp thu thuyết pháp ‘Gia phụ nghiêm mệnh, phải là m xấu Ä‘i má»›i có thể Ä‘i chÆ¡i†cá»§a nà ng. Bà i thuyết minh nà y, cÅ©ng hợp tình hợp lý, vá»›i dung mạo xinh đẹp cÅ©a thiếu nữ trước mặt, nếu như không tá»± là m xấu, tuyệt không thể xem thưá»ng mạo hiểm và o giang hồ, mà chỉ có thể bị nhốt trong khuê phòng.
  
Xem ra, Ä‘á»u là thiếu niên quê mua kiến thức hạn hẹp, nhất thá»i y lại không tưởng được, thuáºt dị dung kỳ diệu như thế, nhà buôn bán há có thể có chá»— cần dùng!
  
Thiếu niên hết sức chất phác, tin lá»i thuyết minh nà y cá»§a Cứ Doanh, nhưng vị thiếu niên má»›i có cÆ¡ há»™i thấy được nữ tá» xinh đẹp nà y, thấy dung mạo kinh thế hãi tục cá»§a Cứ Doanh, vẫn còn rất không tá»± nhiên. Còn thiếu nữ cÅ©ng không tưởng được có tình huống nà y phát sinh, nhất thá»i cÅ©ng quá hổ thẹn, không tá»± tại như trước được.
  
Qua lúc lâu, có lẽ nhá»› lại tình cảnh quá»· thần khó lưá»ng vừa cùng trải qua, thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu, ngắm thiếu nữ, gương mặt dãn ra, cưá»i nói:
  
“Cứ Doanh!â€
  
Thiếu nữ nghe nói, cÅ©ng mỉm cưá»i:
  
" Tỉnh ngôn ! "
Hai tiếng đối đáp, láºp tức khiến hai ngưá»i lại quay vá» tình cảnh trước kia.
  
Lúc nà y, dây cá»™t tóc mà u và ng vốn trên đầu Cứ Doanh, đã bị phen mưa lá»›n vừa rồi là m trôi mất. Mái tóc dà i bóng như tÆ¡, buông thả chảy xuống như thác. Thế là thiếu nữ liá»n trong khung cảnh thÆ¡ má»™ng, lấy hồ là m kÃnh, lấy tay là m lược, vuốt chỉnh mái tóc chảy dà i như thác.
  
Thiếu niên ở không xa nà ng, thấy phác ảnh xinh đẹp cá»§a Cứ Doanh, trong lòng lại thấy không mấy tá»± tại, tay chân Ä‘á»u không biết bá» cho nà o. Qua má»™t lúc, Tỉnh Ngôn cảm giác yên lặng quá, tá»± có và i phần xấu hổ, liá»n tìm lá»i nói:
  
“Ãch, Cứ Doanh, cô xem phÃa nam đó, dãy núi má» má» phÃa xa đó, rất giống trên ngưá»i cô, hình dáng chá»— đó à …â€
  
Tà i ăn nói trôi chảy hà ng ngà y cá»§a thiếu niên, lúc nà y lại biến đâu mất, lá»i nói cứ lắp ba lắp bắp, có vẻ không lưu loát.
  
Thiếu nữ nghe váºy, liá»n đưa mắt ngóng hình dáng dãy núi phÃa xa, ẩn ẩn thấy chá»— đó, có đưá»ng cong uyển chuyển lượn quanh hai ngá»n nhô lên.
  
Vừa thấy cảnh đó, thiếu nữ ngẩn ra, bỗng không biết nghĩ gì, bất giác cúi đầu nhìn xuống ngực; sau đó hai má đỠbừng, hứ nhẹ một tiếng, đưa tay đẩy Tỉnh Ngôn:
“Nà y! Thì ra tháºt là má»™t kẻ khinh bạc!â€
  
Thế là thiếu niên vô tội không có phòng bị, lại lần nữa rơi xuống nước; lần ngâm trong nước hồ lạnh buốt nà y, y vẫn còn mơ hồ, trong lòng nghi hoặc không hiểu thầm nghĩ:
  
“Äang khen đôi mà y cá»§a nà ng như hai dãy núi thu má» má», vì sao lại nổi cáu thình lình vá»›i ta? trong thi thÆ¡ không phải cÅ©ng có câu ‘Nước tá»±a sóng mắt, núi tá»±a mà y cong’ sao?â€
  
Thiếu niên khi không bị tai nạn nà y, trong lòng cảm thán quả nhiên tâm tư của tiểu nữ tỠlà khó hiểu nhất mà !
  
Ngay lúc ở chá»— nước cạn gần Nam Ki Äảo nà y, thiếu nữ hồn nhiên xinh đẹp, thiếu niên khốn khổ á»§y khuất, bất tri bất giác, mặt trá»i đã dần dần chìm xuống đầu tây Bà Dương Hồ.
  
Dưới ánh tà thu còn sót lại, sắc mây Ä‘ang rạng ná»a bầu trá»i tây hồ. Trong hà o quang thấp thoáng, ở chá»— sâu âm u cá»§a Bà Dương đại trạch, có má»™t con thuyá»n tam bản nhá», Ä‘ang báºp bá»nh theo sóng, lúc chìm lúc nổi. Còn má»™t chá»— nà o đó lạnh lẽo Ä‘en tối cá»§a Bà Dương Hồ, lúc mà n đêm sắp phá»§ xuống, Ä‘ang nuốt dần má»™t khối giống hệt như mảnh lan can thuyá»n bị đánh vỡ…
  
Một ngà y, lại trôi qua như thế.
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:25 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Chương 12: Tiêu hồn xứ, ly mộng trịch trục
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Trải qua ná»a ngà y kinh tâm động phách, Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh Ä‘á»u không tránh khá»i mệt má»i uể oải. May mà túi tiá»n trong áo Cứ Doanh chưa bị thất lạc, Tỉnh Ngôn liá»n Ä‘i thuê má»™t con thuyá»n nhá», do thiếu niên cầm chèo, con thuyá»n nhá» nà y liá»n lướt trên nước hồ Bà Dương dưới ánh tà , nhằm thẳng hướng bá» Bắc mà đi.
  
Thiếu niên Ä‘ang chèo thuyá»n, nhá»› đến tối hôm qua, bản thân cÅ©ng ở trên Bà Dương Hồ nà y là m chuyện giống váºy, không tưởng chỉ cách chưa đến má»™t ngà y, đã phát sinh nhiá»u sá»± tình như thế, hoảng hốt như đã qua má»™t Ä‘á»i. Bất quá, tuy chịu nhiá»u gian khổ như váºy, nhưng thấy được dung mạo như tiên tá» cá»§a Cứ Doanh, cÅ©ng coi như đươc an á»§i. Thế là lại nhá»› đến phen phong ba hiểm ác đó trên Bà Dương Hồ lúc chiá»u, tay bất giác tăng sức chèo. Lúc nà y y cÅ©ng không có lòng nghÄ© nhiá»u, chỉ muốn mau vá» nhà ; ở trong lòng y, khát vá»ng mau chóng diện kiến cha mẹ má»—i ngà y như trước đây, chưa bao giá» lá»›n như thế.
  
Còn Cứ Doanh Ä‘ang ngồi nghiêng ở đầu thuyá»n, dùng má»™t cái nón trúc che đầu, cái nón che dung mạo siêu phà m thoát tục cá»§a nà ng, tránh ngưá»i trên bá» chú ý.
  
So vá»›i thiếu niên tâm tư đơn giản, trong lòng thiếu nữ lúc nà y, Ä‘ang suy nghÄ© linh tinh. Chốc lát lại nghÄ© đến ngưá»i thiếu niên Ä‘ang chèo thuyá»n nà y, hÆ¡n canh giá» trước đã cùng sinh cá»™ng tá» vá»›i mình trong sóng to gió lá»›n, trong sâu thẳm lòng thấy ngá»t ngà o, không chỉ không có má»™t chút lo sợ, ngược lại có sá»± dao động chưa từng thể nghiệm qua, không thể hình dung, không thể nói rõ, lại chỉ cảm giác khi nhá»› đến, thì toà n thân như muốn run rẩy. Chốc lát, lại nhá»› đến bản thân lần nà y hiển lá»™ chân dung, theo ước định vá»›i cha trước đây, hiện tại đã phải quay vá» Lạc Dương. Cho dù bản thân giấu diếm, nhưng tÃnh tình cố chấp đó, chỉ nghe lá»i cá»§a má»™t mình Tông thúc, cÅ©ng sẽ ép mình quay vá».
  
Nếu là trước đây thì cÅ©ng không có gì; vốn trước khi đến Nhiêu Châu, hứng thú du ngoạn cá»§a bản thân lần nà y cÅ©ng đã cạn. Không tưởng, ở Nhiêu Châu tiểu thà nh nà y, gặp được thiếu niên thú vị nà y, chỉ trong thá»i gian hai ba ngà y ngắn ngá»§i, lại khiến trong lòng nà ng, giống như có sá»± vướng vÃu, không thể cắt bá», cÅ©ng không tình nguyện cứ như thế ly khai Bà Dương Hồ khói sóng mênh mông, ly khai Nhiêu Châu thà nh chất phát tá»± nhiên, ly khai nông gia sÆ¡n thôn đơn giản nhưng ấm áp…còn có thiếu niên trên thuyá»n nhá» nà y nữa.
  
NghÄ© đến chá»— nà y, thiếu nữ không khá»i có chút xấu hổ, quay mặt nhìn trá»™m thiếu niên, lại thấy y không chút phát giác, Ä‘ang toà n tâm toà n ý chèo thuyá»n.
  
“Ai!, sinh hoạt đơn đơn giản giản như y, cÅ©ng tháºt tốt…â€
  
NghÄ© đến thá»i khắc ly biệt sắp đến, trong đáy lòng thiếu nữ, cảm thấy phiá»n muá»™n và thất lạc mà trước giá» chưa từng có.
Bên cạnh thiếu nữ Ä‘ang xuất thần, con thuyá»n nhá» Ä‘ang lướt trên con sóng lấp lánh dưới ánh tịch dương trên Bà Dương Hồ. Bất cứ ai cÅ©ng không tưởng được, hÆ¡n má»™t canh giá» trước, thá»§y vá»±c yên bình tÄ©nh lặng trước mặt nà y, lại nổi sóng là m gió dáºy trá»i, cảnh tượng ghê gá»›m như tu la giá»›i.
  
“CÅ©ng không biết mấy ngưá»i trên thuyá»n đó, liệu có thoát mạng như bá»n ta hay không…bất quá tao ngá»™ lần nà y cá»§a bản thân, cÅ©ng tháºt kì quáiâ€
Thiếu nữ đang suy nghĩ lung tung, tâm loạn như ma, nhìn khói nước mù mịt, không tự chủ nghĩ đến.
  
“Theo lý thuyết thuáºt dịch dung cá»§a Tần Äãi Chiếu, cho dù gặp phải mưa to gió lá»›n, cÅ©ng tuyệt không bị nước mưa tầm thưá»ng là m mất, vì sao bản thân hôm nay, lại hiển lá»™ dung mạo Ä‘Ãch thá»±c?â€
  
“Bất quá, như thế cÅ©ng tốt…cÅ©ng thuáºn tiện cho tên tiểu tá» ngốc Tỉnh Ngôn nà y! Ngà y sau, y chắc không thể cho rằng, chỉ có Lý cô nương cá»§a tiệm tạp hóa đó là xinh đẹp nữaâ€.
  
NghÄ© đến chá»— nà y, Cứ Doanh lại bất giác hai má lại á»ng hồng, hai quai hà m bị hà o quang từ trá»i tây chiếu lên, cà ng hiển hiện vẻ kiá»u diá»…m vô bì.
  
Trong sá»± tình nguyện hay không tình nguyện cá»§a ngưá»i ngồi thuyá»n, con thuyá»n nhá» cuối cùng đã cáºp bá» bắc.
  
Cá»™t dây thừng, bá» thuyá»n lên bá», nhìn lại chá»— đó, khói nước mênh mang.
  
Äợi lên đến trên bá», Tỉnh Ngôn liá»n nói vá»›i Cứ Doanh:
  
“Lần nà y ta muốn quay vá» nhà . Cô liệu có phải cÅ©ng…â€
Nói đến chá»— nà y, lá»i cá»§a thiếu niên chợt tắt nghẽn, không nói tiếp được nữa.
  
Thiếu nữ nghe váºy, cúi thấp đầu, lát sau cÅ©ng không nói; nón trúc che mặt, khiến thiếu niên trong lòng Ä‘ang buồn bã không thấy được biểu tình cá»§a nà ng.
  
Lâu sau, thiếu nữ má»›i tá»± hạ quyết tâm, nhẹ giá»ng nói:
  
“Ừ, ta cÅ©ng muốn thưởng thức rượu tùng quả lần nữa, Tỉnh Ngôn ngươi có hoan nghênh không?â€
  
Tạm không nhắc đến tình trạng đôi nam nữ Tỉnh Ngôn và Cứ Doanh, lại nói ngưá»i đánh xe nhà Cứ Doanh đợi hai ngưá»i trở vá», đã ở bá» Bắc Bà Dương Hồ chá» hÆ¡n ná»a ngà y. Ngưá»i đánh xe nà y vì mắt thấy dị trạng trên Bà Dương Hồ, không khá»i lòng nóng như đốt. Tuy nói Thà nh thúc giá»i bói toán bốc quẻ, trước khi Ä‘i nói mình không cần lo lắng, còn nói:
“Lão Tông à , Cứ Doanh và thiếu niên đó, Ä‘á»u là ngưá»i phúc duyên quảng đại, tá»± có trá»i cao bảo há»™, tuyệt không phải sức ngưá»i có thể gia hại, ngươi cứ yên tâm thoải máiâ€.
  
Nhưng tuy nói như thế, Thà nh thúc đó cÅ©ng không phải thần tiên; hôm nay mắt thấy tình trạng khá»§ng bố trên Bà Dương Hồ, lão Tông nà y trong lòng không khá»i vẫn là hết sức kinh hoà ng. Y nói thầm, nếu như tiểu thư có chuyện gì, bản thân có chết vạn lần cÅ©ng không Ä‘á»n được!
  
Ngay khi ngưá»i đánh xe há» Tông nà y hết sức lo lắng, lại bá»—ng như hạn hán gặp mưa rà o, gương mặt u sầu dãn ra – Thì ra, trên bá» hồ xa xa có hai ngưá»i Ä‘ang Ä‘i đến, má»™t trong đó chÃnh là thiếu niên kia. Ngưá»i còn lại, tuy đội nón trúc, nhưng hiển nhiên chÃnh là Cứ Doanh.
  
Vừa thấy bá»n há», lão Tông vá»™i chạy lên, nghênh đón hai ngưá»i giữa đưá»ng; Ä‘ang muốn há»i dà i tra ngắn, nhưng nhất thá»i nÃn bặt, ngá»› ra không thốt được lá»i.
  
Hóa ra, y nhìn thấy dung nhan tuyệt thế như thiên tiên của Cứ Doanh đang giấu dưới nón trúc.
  
“Tiểu thư, ngưá»i váºy là …â€
Qua má»™t lát, lão Tông má»›i cẩn tháºn chất vấn.
  
“Tông thúc, ta muốn đến nhà Tỉnh Ngôn, là m phiá»n ông đánh xe đưa bá»n ta Ä‘iâ€.
  
Cứ Doanh tịnh không hồi đáp nghi vấn cá»§a lão Tông, chỉ là bảo y đánh xe đến nhà Tỉnh Ngôn. Lá»i cá»§a thiếu nữ thanh âm tuy không lá»›n, nhưng ngữ khà lại hiển thị sá»± kiên quyết.
  
“Váºy…được rồiâ€.
  
Tuy Tông thúc muốn nói lại ngưng, nhưng cuối cùng cũng không nói gì nữa, chỉ dẫn Cứ Doanh và Tỉnh Ngôn ra xe, sau đó rung dây cương, kêu một tiếng:
  
" Há»± !"
Thế là xe ngá»±a nà y chở theo hai ngưá»i Tỉnh Ngôn, Cứ Doanh, ly khai Bà Dương Hồ sương khói mênh mang, trong hà o quang khắp trá»i chạy vá» Mã Äá» SÆ¡n.
  
Xe ngá»±a trong sắc chiá»u mÆ¡ hồ, thưởng thức dung nhan tuyệt mỹ cá»§a thiếu nữ, trong lòng Tỉnh Ngôn bất giác nghÄ©:
  
“Äợi đến nhà , thấy Cứ Doanh bữa trước bá»—ng biến thà nh xinh đẹp như thế, cha mẹ mình, không biết có cho nà ng là yêu quái hay không?â€
  
Äợi lúc xe ngá»±a đến Mã Äá» SÆ¡n, đã là sao giăng đầy trá»i.
  
Thấy con trai Ä‘i vắng hai ngà y trở vá», lão Trương đầu và bà vợ Ä‘á»u rất cao hứng. Nhưng khi bá»n há» nhìn thấy rõ Cứ Doanh Ä‘ang bước và o cá»a, hai ngưá»i không khá»i mắt trừng ngưá»i ngẩn, há miệng đớ lưỡi!
  
Tỉnh Ngôn thấy váºy, lòng thầm la há»ng, nhìn tình trạng cá»§a cha và mẹ, mưá»i phần thì tám chÃn đã cho Cứ Doanh là yêu hồ quá»· quái rồi! Äang muốn lên tiếng giải thÃch, lại nghe cha mẹ lắp bắp nói:
  
“Tiên, tiên nữ hạ phà m!â€
  
Tỉnh Ngôn vừa nghe lá»i nà y, má»›i thở phà o nhẹ nhõm, thầm nói như váºy tốt rồi, thì ra cha mẹ không cho Cứ Doanh là yêu quái, ngược lại cho là tiên nữ.
  
Ngay sau đó, đợi thần tình hai lão hÆ¡n bình phục, Tỉnh Ngôn liá»n Ä‘em chuyện Cứ Doanh dịch dung kể qua má»™t lượt, nói vá»›i hai lão trước mắt má»›i là dung mạo tháºt sá»± cá»§a Cứ Doanh. Chỉ là trong lúc giải thÃch, bá» qua trưá»ng kinh hồn trên Bà Dương Hồ, tránh cho hai lão bị quá sợ hãi.
  
Nghe giải thÃch cá»§a Tỉnh Ngôn, vợ chồng Trương thị lúc nà y má»›i minh bạch. Hóa ra thiếu nữ như tiên tá» trước mặt nà y, là vị thiếu nữ là m khách trong nhà mình ngà y hôm kia. Biết được mấu chốt trong đó, hai ngưá»i cÅ©ng không quá thất kinh.
  
Mẹ Tỉnh Ngôn nhìn thiếu nữ trước mặt, tán thưởng:
  
“Ngà y trước ta nghe thanh âm, ánh mắt cá»§a Cứ Doanh, liá»n nghÄ© nhất định không phải là nữ tá» thô láºu như bá»n ta. Mắt thấy dáng vẻ như tiên nữ nà y, má»›i xứng vá»›i ánh mắt, giá»ng nói đó!â€
  
Tuy đã nghe qua vô số lá»i tán dương, tháºm chà còn có văn há»c sÄ© vì nà ng đỠthÆ¡ tả phú, nhưng Cứ Doanh nghe lá»i khen chân tháºt cá»§a mẹ Tỉnh Ngôn, lại đôt nhiên cảm giác rất xấu hổ, thẹn thùng nói:
“Bá mẫu chá»› quá lá»i, Cứ Doanh xấu xÃ, sao dám sánh vá»›i tiên nữ…â€
"Bá mẫu chá»› quá lá»i, Cứ Doanh thô láºu, dung mạo sao dám sánh vá»›i tiên nữ..."
Äợi sóng gió "Sắc đẹp" lắng xuống, mẹ Tỉnh Ngôn am hiểu ý ngưá»i biết bá»n há» Ä‘á»u đói rồi. liá»n không há»i han nhiá»u nữa, sắp xếp bà n ăn, má»i má»i ngưá»i ăn cÆ¡m. Tông thúc cÅ©ng bị má»i ngồi cùng, thưởng thức rượu Tùng quả nhà nông tá»± chế, còn có món thịt rừng ướp.
Trên bà n ăn, Tông thúc vẫn trầm mặc như thế, chỉ im lặng uống rượu, không nói má»™t lá»i.
Thấy ông ta như thế, má»™t nhà Tỉnh Ngôn cÅ©ng chỉ nghÄ© ông ta chất phác Ãt nói, tịnh không cho là kỳ lạ. Cứ Doanh ngược lại cưá»i nói không ngá»›t, rót rượu Tùng quả từ từ thưởng thức. Trong căn nhà tranh sÆ¡n dã ẩn dưới mà n đêm, vui vẻ hòa thuáºn, khắp nhà là tiếng cưá»i.
Sau khi dùng cÆ¡m tối, chúng nhân liá»n lần lượt theo sá»± sắp xếp lần trước Ä‘i nghỉ, chá»— Thà nh thúc cùng phòng vá»›i Tỉnh Ngôn thì giỠđổi qua cho lão Tông đánh xe.
Tỉnh Ngôn trải qua ná»a ngà y vất vả, cÅ©ng đã rất mệt, láºp tức ngá»§ rất nhanh.
Äang khi thiếu niên sắp chìm trong giấc má»™ng, ẩn ước nghe ngoà i cá»a sổ có ngưá»i thấp giá»ng; Tuy thưá»ng ngá»§ rất say, nhưng lần nà y Tỉnh Ngôn lại bá»—ng nhiên giáºt mình. Mở cặp mắt còn Ä‘ang ngái ngá»§ ra quan sát, thì phát hiện Tông thúc trên nệm cỠđối diện đã im lìm biến mất.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang kì quái trong lòng, tai lại nghe thanh âm nho nhá» truyá»n đến, liá»n khoác áo đứng dáºy, Ä‘i đến cá»a sổ. thấy trong cái sân nhá» do hà ng rà o mướp đắng vây thà nh, ánh trăng như nước; bên bá» giáºu có hai nhân ảnh, tá»±a hồ Ä‘ang thấp giá»ng nói gì đó; quan sát tỉ mỉ, hai ngưá»i đó chÃnh là Cứ Doanh và Tông thúc, dưá»ng như Ä‘ang tranh cãi.
Có lẽ sợ ngưá»i trong phòng nghe, bá»n há» hình như Ä‘á»u cố sức hạ thấp giá»ng nói, thanh âm rất khó nghe. Nhưng Tỉnh Ngôn lúc nà y hết sức tò mò, tuy khoảng cách khá xa, nhưng khi ngưng thần, vẫn nghe được đôi câu và i lá»i. Tá»±a hồ Tông thúc đánh xe, Ä‘ang muốn thiếu nữ mau theo ông ta quay vá», còn Cứ Doanh lại có vẻ không bằng lòng.
Ẩn ước nghe được Tông thúc nhắc cái gì " Chá»§ nhân...ước định...thân thể ngà n và ng...chết ngà n lần cÅ©ng không Ä‘á»n được...sá»›m ngà y mai...lên đưá»ng", ...
Quan sát thần thái, ngữ khà cá»§a hai ngưá»i, tá»±a hồ Tông thúc có lý chẳng sợ, lại từng câu Ä‘á»u là lá»i phế phá»§; còn tiểu cô nương Cứ Doanh thì rõ rà ng Ä‘uối lý cùng từ. Xem ra, cuối cùng nà ng không phản bác được Tông thúc.
Tỉnh Ngôn cÅ©ng là ngưá»i hết sức thông minh, thấy tình trạng nà y, là m sao không nghÄ© được duyên do bên trong. Nhất định là chá»§ nhân cá»§a Tông thúc đó, đại khái chÃnh là phụ thân cá»§a Cứ Doanh, trước khi Cứ Doanh xuất ngoại du ngoạn, từng dặn dá» Tông thúc, Thà nh thúc, má»™t khi con gái lá»™ ra dung mạo tháºt, thì láºp tức mang nà ng vá» nhà . Äoán chừng thiếu nữ đó, trước khi rá»i nhà cÅ©ng đồng ý như thế, má»›i có thể Ä‘i du ngoạn.
Có ước định như thế, nghÄ© cÅ©ng không kì quái. Giang hồ hiểm ác nà y, phong ba khó lưá»ng, vá»›i hoa dung nguyệt mạo cá»§a Cứ Doanh, tháºt là từng bước nguy cÆ¡, má»™t tấc khó dá»i. Hiện tại nà ng lại lá»™ ra chân dung, nghÄ© Tông thúc trung thà nh cẩn cẩn, cÅ©ng sợ thiếu chá»§ gặp nguy hiểm, má»›i kiên trì thuyết phục nà ng vá» như thế.
NghÄ© thông mấu chốt bên trong, trong lòng thiếu niên hÆ¡i tiu nghỉu, lại quay vá» nệm cá» ngá»§ tiếp. Không lâu sau, tiếng nói ngoà i cá»a sổ cÅ©ng dần không còn nghe nữa. Má»™t lúc sau, Tông thúc rón rén quay vá» nằm trên nệm cá» cá»§a ông ta.
"Có lẽ, sá»›m ngà y mai, Cứ Doanh bá»n há» nhất định phải quay vá» rồi".
Tuy biết dù sao kết quả cÅ©ng như thế, nhưng qua hai ba ngà y chung sống, lúc nà y trong lòng thiếu niên, lại cảm thấy vô cùng phiá»n muá»™n thất lạc.
Thế là , đêm nay có ngưá»i trằn trá»c trăn trở, cÅ©ng khó mà ngá»§ được.
Sá»›m ngà y hôm sau, má»i ngưá»i Ä‘á»u tỉnh giấc trong tiếng chim sÆ¡n thôn lÃu lo.
Sau khi dùng cÆ¡m sáng, thiếu niên tuy đã biết, nhưng vẫn hết sức không muốn nghe những lá»i từ trong miệng Tông thúc nói ra:
"Xin báo cho hiá»n phu phụ biết, tiểu thư nhà ta đã ở Nhiêu Châu mấy ngà y nay, hiện tại cÅ©ng phải quay vá» rồi. Hai ngà y nay tiểu thư nhà ta được Trương tiểu ca chăm sóc, cÅ©ng quấy nhiá»…u quý gia nhiá»u, tiểu thư cùng ta Ä‘á»u vạn phần cảm kÃch trong lòng. Äây có chút bạc vụn, xin quý phu phụ nháºn cho thay ý cảm tạ. Bá»n ta phải từ biệt ở đây".
Có lẽ sá»± rá»i Ä‘i cá»§a bá»n há» cÅ©ng nằm trong ý liệu cá»§a vợ chồng Trương thị, vì váºy cÅ©ng không có quá kinh ngạc. Bất quá ngưá»i sÆ¡n thôn chân tháºt, chiêu đãi Cứ Doanh vốn là lòng hiếu khách sẵn có. Cho nên thấy Tông thúc muốn cho tiá»n bá»n há», tuy nhà nghèo túng, nhưng cÅ©ng tuyệt không chịu nháºn. Theo suy nghÄ© cá»§a vợ chồng Trương thị, chiêu đãi như thế, vốn là chuyện chá»§ nhà phải là m; Nếu như nháºn ngân lượng cá»§a bá»n há», thì có khác gì cách là m ăn cá»§a khách sạn quán ăn đâu?
Äang lúc đưa đẩy thì Cứ Doanh lên tiếng. Nà ng bảo Tông thúc không cần nà i ép. sau đó nhoẻn cưá»i vá»›i vợ chồng Trương thị, nói hai ngà y qua nhá» có Tỉnh Ngôn hướng dẫn, má»›i có hứng du ngoạn như thế, vì váºy nà ng muốn lúc chia tay nà y, tặng Tỉnh Ngôn má»™t váºt nhá» thay lòng cảm Æ¡n.
Dứt lá»i, thiếu nữ liá»n tháo ngá»c bá»™i há»™ thân Ä‘eo trên cổ, đưa cho Tỉnh Ngôn.
Hà nh động nà y cá»§a thiếu nữ, hoà n toà n nằm ngoà i ý liệu má»i ngưá»i. Nhưng nghe lá»i nói cá»§a nà ng, tuy thanh âm nhẹ nhà ng, nhưng ngữ khà lại kiên định dị thưá»ng, như có má»™t cổ khà thế khó tả, khiến Tông thúc biến sắc mấy lần muốn lên tiếng cản nhưng cuối cùng cÅ©ng chỉ là muốn nói lại ngưng.
Thế là Tỉnh Ngôn liá»n tiếp nháºn ngá»c bá»™i ấm áp do thiếu nữ mang, trân trá»ng cất và o trong ngá»±c, nhưng không nói má»™t lá»i, chỉ Ä‘i và o trong phòng.
Ngay lúc chúng nhân không biết vì sao, lại thấy thiếu niên Ä‘i ra, cầm má»™t váºt lắp ba lắp bắp nói vá»›i Cứ Doanh:
"Äây là , đây là ta là m đêm qua, c huẩn bị tặng cô là m kỉ niệm".
Hóa ra, là má»™t chung rượu do thân trúc là m thà nh, chÃnh là loại tiểu trúc bôi mà thiếu nữ thÃch không rá»i tay lúc đầu.
Trên chung trúc nà y, có má»™t bức hình do và i nét bút vệt dao khắc lên, thì ra là má»™t con thuyá»n nhá» cưỡi trên sóng nước, còn có dãy núi xa xa má» nhạt. Cạnh bức há»a còn khắc mấy chữ đơn giản:
"Nhiêu Châu lưu niệm".
Khi thiếu nữ thÃch thú đưa tay lấy, thiếu niên chân thà nh nói:
"Äây là chung trúc, là đêm qua ta là m dưới ánh trăng. Chỉ là ánh sáng mỠảo, tháºt sá»± chỉ là m đơn giản. CÅ©ng chỉ muốn tặng cô là m kỉ niệm, hy vá»ng cô có thể nháºn".
Lá»i nói mang và i phần lo lắng, nhưng ngữ khà chân thà nh.
"Cảm ơn ngươi, ta rất vui".
Thiếu nữ bình tÄ©nh tiếp lấy chung trúc, sau đó quay ngưá»i bước cháºm rãi lên xe ngá»±a.
"Tông tướng quân, lên đưá»ng thôi".
Thiếu nữ run run giá»ng nói.
Xe lăn bánh, ngựa hà vang, Nhiêu Châu thà nh mấy ngà y kỷ niệm, cuối cùng cũng dần dần xa xa sau lưng...
Thiếu nữ trong xe ngá»±a, vuốt ve cái chung trúc nhá» trong tay, nhìn bốn chữ "Nhiêu Châu ká»· niệm" nghiêng nghiêng trên mặt, nước mắt Ä‘ang viá»n quanh bá» mi, cÅ©ng đã không còn nhịn nổi, rÆ¡i xuống...
ChÃnh là :
Trá»i xanh biếc, lá và ng rÆ¡i, gió thu lên
Trong sắc núi vây quanh, vung roi dưới ánh chiá»u
Phiá»n não nhân gian đầy trong ngá»±c
Chiếc xe nà y là m sao chở nổi đây...
Hết quyển 1 - "Tiên Lộ Yên Trần".
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:28 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 13: Can trà ng mi đại thiên thiên kết.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Lá»i nói đầu.
Tiêu Diêu ChÃ.
Má»™t tiếng sáo ngá»c cao vút
Thiếu niên chà hướng đưá»ng đưá»ng
Cao giá»ng ca tan phiá»n muá»™n
Thong dong nằm gió uống sương
Vỗ bà n uống ly rượu ngát
Tiêu diêu tự tại bốn phương.
Quản Bình Triá»u.
Trá»i cao mây nhạt, nhạn bay phương nam.
Tá»±a như có má»™t đà n nhạn vá» nam ở chân trá»i đó, nâng lấy cổ xe cá»§a Cứ Doanh, trong sá»± trông ngóng cá»§a thiếu niên, dần dần biến mất ở phương xa.
Chia tay Cứ Doanh, đối với Tỉnh Ngôn mà nói, giống như chia tay với một dạng sinh hoạt. Và i ngà y ngắn ngủi ở cùng với Cứ Doanh, cũng đủ để Tỉnh Ngôn khắc cốt ghi tâm.
Chẳng qua, đối vá»›i thiếu niên thôn dã phố chợ Tỉnh Ngôn nà y, dùng mấy từ "Khắc cốt ghi tâm", tá»±a hồ đã hÆ¡i xa xỉ. Äối vá»›i thiếu niên phải bôn ba vì cuá»™c sống mà nói, và i ngà y đồng cam cá»™ng khổ vá»›i Cứ Doanh, cÅ©ng có lẽ chỉ là má»™t sá»± ngẫu nhiên ngoà i ý trong sinh hoạt. Khi ngưá»i kia Ä‘i xa, má»i chuyện Ä‘á»u tiêu tan thà nh mây khói, sinh hoạt cá»§a thiếu niên lại phục hồi chu trình vốn có, tiếp tục vì bữa ăn ngà y mai mà bôn ba báºn rá»™n.
Nhắc đến thức ăn, Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i chợt nhá»› đến má»™t chuyện đại sá»±, y đã hai ngà y không đến Äạo Hương Lâu là m công.
" Cái đầu ngốc nà y! cả việc Ä‘i là m cÅ©ng quên rồi!' Tỉnh Ngôn thầm trách bản thân, "Không thể tiếp tục đứng ngẩn ở đây, mau đến Äạo Hương Lâu xem sao! Còn không chắc Lưu chưởng quá»· đó có lý do gì đại khái để ăn chặn tiá»n công hay không..."
Lão Trương đầu cha cá»§a Tỉnh Ngôn, hai ngà y nay vừa hay bẫy được mấy con thá» rừng, vốn nghÄ© để con trai thuáºn đưá»ng ghé và o thà nh bán. Nhưng Tỉnh Ngôn cảm thấy đã nghỉ là m hai ngà y, hôm nay lại mang sÆ¡n sản dã váºt cá»§a nhà đến, chưởng quá»· cà ng không vui. Thế là Tỉnh Ngôn liá»n nói nguyên á»§y vá»›i phụ thân, hai cha con cùng Ä‘i thẳng đến Nhiêu Châu thà nh.
Äợi đến Äạo Hương Lâu, Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i phát hiện sá»± tình hai ngà y không đến là m nghiêm trá»ng hÆ¡n tưởng tượng cá»§a y nhiá»u, không chỉ tiá»n công tháng nà y cá»§a y bị Lưu chương quá»· má»™t đồng cÅ©ng không trả, hÆ¡n nữa cà ng há»ng bét chÃnh là , y đã bị Chưởng quá»· sa thải. Xem tình hình nói thế nà o cÅ©ng không có tác dụng, bởi vì vị trà cá»§a y, sá»›m đã có má»™t tiểu tá» háºu sinh thay thế rồi,
Kì tháºt đối vá»›i lão bản Lưu chương quá»· cá»§a Tỉnh Ngôn mà nói, hai ngà y nay Tỉnh Ngôn không đến là m công, lại chÃnh là ý nguyện trong lòng lão! Bởi vì trước đây Tỉnh Ngôn thưá»ng vì khóa há»c cá»§a y, mà không thể đến trước giá» là m, Lưu chưởng quá»· sá»›m đã nhìn y không vừa mắt; Nếu không phải còn mấy phần nể mặt Quý lão tiên sinh, Tỉnh Ngôn sá»›m dã bị lão má»™t cước đá văng khá»i cá»a. Hai ngà y nay Tỉnh Ngôn không đến, chÃnh là thá»i cÆ¡ trá»i cho, không chỉ có thể danh chÃnh ngôn thuáºn sa thải tiểu tá» nà y, còn có thể mượn cá»› chiếm Ä‘oạt tiá»n công tháng nà y cá»§a y!
Thiếu niên vừa thất nghiệp không cam tâm, còn theo lão bản Lưu chương quá»· tranh cãi má»™t hồi nhưng không có chút hiệu quả nà o; tà i hùng biện cá»§a Tỉnh Ngôn không được rèn luyện nhiá»u như lão sư cá»§a y, lần nà y lại gặp phải khắc tinh thiên sinh; tà i ăn nói nà y dùng trên ngưá»i Lưu lão bản keo kiệt. hệt như má»™t cước đá và o thiết bản, không suy suyá»…n chút nà o.
Äợi Tỉnh Ngôn vừa nhắc đến bản thân bị ăn chặn tiá»n công, Lưu chưởng quỹ liá»n giống như bị ong vò vẽ đốt má»™t phát, nhảy lên ba trượng, tiện tay lôi ra cái bà n tÃnh, tÃnh toán hai ngà y Tỉnh Ngôn không đến là m đã gây thiệt hại lá»›n thế nà o đối vá»›i Äạo Hương Lâu. TÃnh đến cuối cùng, cả Tỉnh Ngôn cÅ©ng bắt đầu cảm thấy hổ thẹn vì qua bà i giảng cá»§a Lưu lão bản, Äạo Hương Lâu không chỉ không phải bồi thưá»ng tiá»n cho Tỉnh Ngôn, Tỉnh Ngôn còn phải bồi thưá»ng cho tá»u lâu, tá»u lâu không bắt y bồi thưá»ng là đã tiện nghi cho y rồi; May cho y là Lưu lão bản tấm lòng bồ tát:
"Ngưá»i như ta, thiên sinh lòng má»m yếu..."
............
Äợi đến khi Tỉnh Ngôn từ trong mÆ¡ hồ tỉnh táo lại, lúc nà y má»›i phát hiện hết sức phiá»n muá»™n, không biết bản thân bị Lưu chưởng quá»· đổ mê hồn thang gì, đã tá»± động ra khá»i tá»u lâu, Ä‘i trên đại nhai rồi!
Äúng khi Tỉnh Ngôn Ä‘ang Ä‘i trên đại nhai không mục Ä‘Ãch, suy tÃnh xem liệu có Ä‘i chá»— khác tìm việc là m công nháºt nữa hay không, thì thấy bên ngưá»i có mấy thằng nhóc Ä‘ang cưá»i đùa chạy qua má»™t con đưá»ng, trong miệng la hét:
  
“A a…lưu manh sáu ngón tay, lại nằm ăn vạ gạt ngưá»i ….â€
  
Vừa nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn liá»n có chút lo lắng, nhìn theo hướng đám nhóc đó Ä‘ang chạy qua; chưa nhìn thì chưa nôn nóng, vừa nhìn Tỉnh Ngôn liá»n kinh hãi trong lòng – bởi vì chá»— góc đưá»ng xa đó, có đám ngưá»i Ä‘ang ồn à o vây quanh xem, chÃnh là nÆ¡i bán dã váºt mà y và cha y chia tay.
  
Trong lòng lo lắng cho cha, Tỉnh Ngôn liá»n vá»™i chạy thẳng tá»›i đó. Äến khi vẹt đám ngưá»i ra nhìn rõ, Tỉnh Ngôn láºp tức hiểu chuyện: Thì ra tên lưu manh vô lại Tôn lục chỉ, Ä‘ang nằm trên đất giả chết; tay nắm chặt ống quần cá»§a má»™t ngưá»i thà chết không buông, ngưá»i đó không phải ngưá»i ngoà i, chÃnh là lão Trương đầu cha y!
  
Lão Trương đầu Ä‘ang bối rối vô cùng, không biết là m thế nà o giải quyết, bá»—ng thấy con trai đến, thì như hạn hán gặp mưa rà o, vá»™i kéo nhi tá», Ä‘em ná»—i uất ức chất chứa má»™t bụng kể cho con trai nghe. Rà nh rà nh lão Trương đầu đôn háºu chất phát nà y, trong lòng Ä‘ang rất buồn phiá»n khó chịu, thanh âm phát ra cÅ©ng rung rung.
  
Nghe lá»i tưá»ng thuáºt có phần lá»™n xá»™n cá»§a cha, Tỉnh Ngôn rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu chút chút chuyện cãi nhau nà y. Thì ra tên phá nhà phá cá»a, vô lại lưu manh Tôn lục chỉ đó, vừa rồi giả bá»™ muốn mua thá» cá»§a lão Trương đầu, nhưng lại không há»i giá, chỉ ở đó không ngừng vuốt ve, ôm bế thá».
  
Äợi đến khi lão Trương đầu không nhịn được, lên tiếng há»i hắn rốt cuá»™c có mua hay không, nhưng không ngá» Tôn lục chỉ đó lại đột nhiên kêu lên oan uổng, nói mấy con thỠđó chÃnh là hắn nuôi dưỡng, nhưng hôm qua chạy mất; Ä‘ang Ä‘i tìm thì đã bị lão Trương đầu bắt rồi. Vì váºy hắn liá»n vu cho lão Trương đầu trá»™m thá» cá»§a hắn; không chỉ đòi trả thá» cho hắn, còn yêu cầu lão Trương đầu Ä‘em mấy con khác bồi thưá»ng cho hắn.
  
Lão Trương đầu tháºt thà chất phác vừa nghe nà o chịu chuyện nà y, láºp tức liá»n bị Tôn lục chỉ kêu gà o ăn vạ đến sùi bá»t mép - - chuyện nà y đứng ngoà i có thể thấy rõ, mấy con thá» nà y là lão bẫy được ở Mã Äá» SÆ¡n, là nÆ¡i hoang dã cách Nhiêu Châu thà nh nà y đến mưá»i mấy dặm, thì sao có thể bẫy lầm thá» cá»§a Tôn lục chỉ chứ?, tên nà y rõ rà ng là đang xảo trá!
  
Lão Trương đầu nhất thá»i tức giáºn, nói không ra lá»i, chỉ đưa tay giằng lại thá» trong tay Tôn lục chỉ; nhưng không ngá» tên vô lại lưu manh nà y thuáºn thế ngã ra giả chết, tay còn nắm chặt ống quần cá»§a lão Trương đầu, trong miệng la lên “Äánh chết ngưá»i rồi! đánh chết ngưá»i rồi!†Nháo loạn phen nà y khiến lão Trưá»ng đầu dù đúng lý cÅ©ng không biết giải quyết thế nà o!
Nghe lá»i kể cá»§a cha, lại thấy cảnh tượng trước mắt, đối vá»›i nguyên do trong đó, Tỉnh Ngôn láºp tức nắm rõ.
  
Tên Tôn lục chỉ Ä‘ang nằm giả chết chá»— đó, Tỉnh Ngôn không có quen, nhưng chuyện xấu cá»§a tên nà y, thì y đã nghe kể đến mòn tai. Tôn lục chỉ nà y, vang danh lưu manh phá nhà phá cá»a trong Nhiêu Châu thà nh. Vì bà n tay có thêm má»™t ngón, má»i ngưá»i liá»n gá»i hắn là Tôn lục chỉ; năm dà i tháng rá»™ng, bổn danh nà y ai ai cÅ©ng biết. Tên Tôn lục chỉ nà y giá»i nhất là ngón vô lại, chuyên nhằm và o ngưá»i quê mùa thà nh tháºt trung háºu, sau đó tìm cá»› gì đó, đợi ngưá»i hÆ¡i đụng và o là ngã lăn ra đất giả chết. còn ngưá»i bị hắn lừa, thưá»ng sợ ồn à o sinh chuyện, vừa thấy hắn kêu gà o sống chết như thế, mưá»i đến tám chÃn phần là không dám tranh nháo vá»›i hắn, chỉ đà nh ngoan ngoãn Ä‘em sÆ¡n sản thổ hóa cá»§a mình dâng lên cho hắn, chỉ mong có thể mau mau Ä‘uổi hắn Ä‘i – Má»™t chiêu độc nà y cá»§a Tôn lục chỉ dở ra lúc nà o cÅ©ng thuáºn lợi, lần nà o cÅ©ng linh nghiệm; chỉ là hôm nay ngưá»i quê mùa gặp xúi quẩy nà y, lại đến lược cha cá»§a Tỉnh Ngôn!
  
Tỉnh Ngôn nhá»› mấy chuyện nà y, không khá»i tức giáºn trong lòng. Nhìn ngưá»i cha trung háºu hiá»n từ cá»§a mình Ä‘ang bị tên lưu manh nà y lừa, bản thân lại vừa bị tên lão bản vô lương sa thải, còn bị chiếm Ä‘oạt luôn tiá»n công khổ cá»±c cả tháng trá»i! NghÄ© đến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn không tránh được u sầu đầy bụng, đầu óc chán nản!
  
Lòng Ä‘ang buồn bã, lại thấy tên Tôn lục chỉ kêu gà o giả chết trên đất, Tỉnh Ngôn bá»—ng lá»a giáºn dâng lên đầu, liếc mắt quan sát đám ngưá»i Ä‘ang vây quanh, có má»™t vị giang hồ hà o khách hông Ä‘eo má»™t thanh Ä‘ao cong, liá»n tiến lên trước, mắt giáºn xoe tròn, cao thanh hét: “Tên lưu manh lừa gạt kia! Hôm nay ngươi muốn chết, để tiểu gia thà nh toà n cho ngươi!â€
Nói xong, Tỉnh Ngôn xăm xăm nhằm cây đao đó đi tới!
Tà i sản của nguoidoi123
09-02-2009, 11:30 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Tác giả: Quản Bình Triá»u.
Quyển 2: Nhất kiếm tháºp niên ma tại thá»§.
Chương 14: Phụ háºn hùng hà nh khởi ý khÃ.
Dịch: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Äang lúc Tỉnh Ngôn muốn Ä‘oạt thanh Ä‘ao đó Ä‘i qua chém Tôn lục chỉ thì bị trung niên hán tá» Ä‘eo Ä‘ao cản lại. Hán tá» giang hồ đó thấy thiếu niên nà y mặt mÅ©i sáng sá»§a, không nghÄ© lá»— mãng như thế, má»™t lá»i không hợp liá»n muốn giết tên lưu manh phá nhà kia, không tránh khá»i phải trả giá bằng tÃnh mạng cá»§a mình, tháºt là không đáng! Trung niên hán tá» nà y trong lòng bất nhẫn, liá»n đè lên tay Tỉnh Ngôn đã nắm trên Ä‘ao, chân thà nh khuyên: "Vị tiểu ca nà y cháºm đã, nghe má»™t lá»i cá»§a ca ca! Ta thấy cái mạng vứt Ä‘i cá»§a tên nà y, không đáng để tiểu ca vì hắn mà bá» mất thanh xuân tươi đẹp cá»§a mình!"
Nghe lá»i phế phá»§ cá»§a hán tá» trung niên, Tỉnh Ngôn như vượt qua ná»—i uất ức, dùng ngữ Ä‘iệu Ä‘au khổ đáp:
" Vị hảo hán nà y có chá»— không biết, hiện nay ta đã không còn hứng thú sống, thì nói gì thanh xuân tươi đẹp! Sá»›m nay, nữ tá» ta thÃch đã lâu vừa bá» ta mà đi, không biết khi nà o gặp; Hồi nãy Ä‘i đến Äạo Hương Lâu là m công, lại được biết đã bị chưởng quỹ sa thải; cái mạng nà y cá»§a ta nghÄ© không đáng tiá»n, còn giữ là m gì!" Ngữ Ä‘iệu thê lương, nét mặt động lòng.
Lại nghe thiếu niên tiếp tục nói:
"Äa tạ má»™t phen hảo ý cá»§a ngà i! chỉ là ngà i không cần ngăn cản, Tôn lục chỉ tên nà y lại dám ăn hiếp cha già cá»§a ta! Hôm nay ta phải vứt cái mạng nà y, chém cái đầu chó cá»§a hắn xuống, lại có thể vinh dinh hiếu liệt cá»§a Trương Tỉnh Ngôn ta, hảo hán xin cứ yên tâm, sau khi chém tên nà y, trước khi Ä‘i đầu thú cá»a quan, nhất định sẽ rá»a sạch Ä‘ao cho ngà i!"
Nói đến chá»— nà y, Tịnh Ngôn đã hết sức kÃch động, chúng nhân chỉ nghe y hét lá»›n:
" Tên lục chỉ khốn kiếp mau chịu chết đi!!!"
Tiếp liá»n tiếng ná»™ hống, thiếu niên đã đẩy bà n tay hán tá» giang hồ đó ra. Chúng nhân chỉ nghe "Soẹt" má»™t tiếng, thiếu niên đã rút thanh quá»· đầu Ä‘ao sáng quắc, lạnh lẽo đó ra!
Lão Trương đầu cha Tỉnh Ngôn chưa từng thấy qua tình huống nà y, cà ng không tưởng con trai mình thưá»ng ngà y cưá»i cưá»i hiá»n là nh, tÃnh tình đâu có hung dữ như thế, trong nhất thá»i, lão Trương đầu trung háºu chân tháºt, lại như si như ngốc, há miệng nhưng không la lên được!
Ngay khi Tỉnh Ngôn chuyển động, chúng nhân Ä‘á»u cho rằng sẽ máu đổ đương trưá»ng, thì thấy tên lưu manh Tôn lục chỉ vốn nằm chết trên đất, lúc nà y hệt như Trương Dá»±c Äức ở trước cầu ÄÆ°Æ¡ng Dương hét lui trăm vạn quân Tà o Tháo, "sá»™t" má»™t tiếng, từ dưới đất nhảy lên, vạch đám ngưá»i, ôm đầu như chuá»™t chạy té cứu té đái.
Äợi khi thiếu niên khà thế hung hăn mang Ä‘ao chuyển thân đến nhìn, thì phát hiện chá»— đất bùn và ng vốn là nÆ¡i tên Tôn lục chỉ nằm, hiện giỠđã trống không, chỉ có và i cái lông gà tịch mịch, Ä‘ang phất phÆ¡ trên đất...
"Tên nà y chạy nhanh đó! Bằng không nhất định phải ăn Ä‘ao cá»§a ta!" Thiếu niên không vá»› được "đầu chó" cá»§a Tôn lục chỉ, đứng ở đó oán háºn không thôi!
Tạm không nhắc đến sá»± phiá»n muá»™n cá»§a Tỉnh Ngôn, chúng nhân vây quanh Ä‘á»u thở ra má»™t hÆ¡i, ai cÅ©ng không tưởng được thiếu niên Tỉnh Ngôn bình thưá»ng cưá»i hì hì, lần nà y lại khốc liệt như thế, vì cha y bị gạt, bá» cả tÃnh mạng Ä‘i giết tên lưu manh. Bất quá chúng nhân đứng đây xem nhiệt náo tuy thấy bất bình, nhưng nếu tháºt xảy ra án mạng, thì không tránh được kinh động quan phá»§, chấn động địa phương, láng giá»ng rối loạn, hà huống còn có thể hại tÃnh mạng cá»§a đứa trẻ Tỉnh Ngôn nà y, tháºt là không đáng! Vì thế thấy chuyện nà y ngừng lại ở đây, chúng nhân không khá»i ai nấy thầm kêu may mắn.
Chúng nhân vây quanh thấy chuyện đã xong, cÅ©ng dần dần tản Ä‘i. Còn khách giang hồ bị Tỉnh Ngôn mượn Ä‘ao, thấy thiếu niên nà y hung hăng như thế, không coi mạng mình ra gì, bản thân dù và o nam ra bắc, cÅ©ng không tránh khá»i thầm kinh hãi. Vì váºy sau khi Tỉnh Ngôn trả Ä‘ao, hán tá» nà y cÅ©ng không dám nói nhiá»u, chỉ qua loa mấy câu rồi cáo lá»—i Ä‘i liá»n.
Tuy chúng nhân đã giải tán, nhưng lão Trương đầu nãy giỠđứng sững ở đây, hiện giá» vẫn kinh hồn chưa định, không tưởng được vừa rồi hung hiểm như thế, con trai Tỉnh Ngôn suýt chút nữa đã giết ngưá»i nháºn mệnh! Bản thân chỉ có mình Tỉnh Ngôn là con trai, không thể để nó vì uất ức cá»§a mình mà trả giá bằng tÃnh mạng!
Lão Trương đầu thầm hối háºn không nguôi: "Sá»›m biết con trai lá»— mãng như thế, mình nên đưa mấy con thá» rừng cho tên vô lại đó cho rồi!"
Lại nhá»› cảnh tượng Ä‘ao quang kiếm ảnh hiểm ác vừa rồi, lão Trương đầu mặt xám như đất. Äợi hÆ¡i trấn định tâm thần, thì không khá»i lên tiếng trách con trai lá»— mãng.
Mắt thấy cha mình nổi nóng, thiếu niên Ä‘ang là m mặt hầm hầm bá»—ng cưá»i "khì" má»™t tiếng, dá»a cha y giáºt bắn ngưá»i.
Lão Trương đầu Ä‘ang mù mà mù má» không biết thế nà o, thì nghe con trai giải thÃch cho mình:
"Xin cha yên tâm, hà i nhi tuy chẳng ra gì, nhưng sao có thể là kẻ vong mạng không biết tiến thối. Con ngà y sau còn phải phụng dưỡng cha và mẹ, sao dám coi rẻ tÃnh mạng như thế! Con vừa rồi chỉ là hù dá»a tên vô lại Tôn lục chỉ đó, nếu hôm nay chúng ta nhịn nhục đáp ứng ý muốn cá»§a hắn, không tránh khá»i bị hắn xem thưá»ng; còn tên vô lại đó, đúng là kẻ không biết tiến thoái, hôm nay nếm được mồi ngon nà y, ngà y sau không khá»i như giòi bám xương, nhà ta còn phải đến Nhiêu Châu thà nh để bán đặc sản núi rừng, những lần sau quả tháºt khó mà thoát khá»i sá»± là m phiá»n cá»§a hắn! Vì thế hà i nhi suy nghÄ© cặn kẽ, không bằng phá bá» luôn chiêu vô lại tên nà y hay dùng hà ng ngà y, khiến hắn má»™t phen hú vÃa, lần tá»›i nhất định không dám đến quấy rầy nữa, chÃnh là má»™t kế vẹn toà n!"
Ngừng má»™t chút, nhìn thần sắc cá»§a cha đã bình tÄ©nh lại, đã lÄ©nh há»™i lá»i giải thÃch cá»§a y, Tỉnh Ngôn liá»n tiếp tục nói:
"HÆ¡n nữa, má»™t phen dá»a nạt vừa rồi sẽ truyá»n Ä‘i khắp nÆ¡i, mấy tên vô lại du côn khác ở Nhiêu Châu thà nh, nếu muốn đến là m phiá»n việc buôn bán cá»§a cha, cÅ©ng phải trước hết sá» cái cổ cá»§a mình, tá»± há»i mình có đủ đảm lượng hay không!"
Qua đêm kia bắt cóc, uy hiếp thượng quan thả ngưá»i, thiếu niên mưá»i sáu tuổi Tỉnh Ngôn, bất tri bất giác đã lá»›n gan hÆ¡n nhiá»u, biết mấy tên ác ôn trên thế gian nà y, không dùng thá»§ Ä‘oạn khốc liệt thì mấy tên khốn không biết tiến thoái nà y, cà ng khinh nhá»n bắt nạt bách tÃnh lương thiện.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hà nh động ác liệt nà y cá»§a Tỉnh Ngôn, cùng việc y vừa bị sa thải, lại bị lão bản vô lương ăn chặn tiá»n công, thì cÅ©ng không có quan hệ gì.
Lão Trương đầu nghe lá»i nà y cá»§a con trai, cÅ©ng cảm thấy có và i phần đạo lý, bản thân nhìn con trai Tỉnh Ngôn trưởng thà nh, bình thưá»ng không phải là loại lá»›n gan là m cà n, hÆ¡n nữa con trai cá»§a y có theo Quý lão tiên sinh Ä‘á»c qua thi thÆ¡, quyết không thể lá»— mãng như thế!
Tuy nói như thế, nhưng lão Trương đầu bất giác nhớ lại cảnh tượng hung hiểm vừa rồi, sắc mặt mới hơi bình phục lại biến thà nh trắng nhợt, nói với Tỉnh Ngôn:
"Con trai à ! Vạn nhất tên vô lại Tôn lúc chỉ đó cứ nằm trên đất không chịu chạy; hoặc giả liá»u mạng ăn má»™t Ä‘ao cá»§a con, sau đó đòi tiá»n bồi thưá»ng thì là m sao?"
Nghe cha há»i như thế, Tỉnh Ngôn cưá»i vui vẻ đáp:
"Hà hà ...cha không cần lo lắng như thế, hà i nhi trước khi Ä‘oạt Ä‘ao đã quan sát, chá»— tên vô lại đó nằm, vừa hay tránh má»™t khối đá xanh lạnh lẽo, nằm ở trên bãi đất bùn và ng, cha xem tên đó cả lạnh cÅ©ng sợ, lần nà y lại nghe hà i nhi uất ức đối đáp vá»›i hán tá» giang hồ, lại mắt thấy con rút Ä‘ao lao tá»›i, còn không mau đà o tẩu sao? Hà hà ...", nói đến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn phảng phất như thấy bá»™ dạng nhếch nhác cá»§a tên Tôn lục chỉ, không nhịn được cưá»i lên hà hà .
"Hay! Hay cho một nam nhân hiếu liệt trà dũng song toà n!"
Trong lúc hai cha con Ä‘ang đối đáp, không đỠphòng bên cạnh đột nhiên có ngưá»i bước đến, lên giá»ng tán thưởng hòa vá»›i tiếng cưá»i thoải mái cá»§a Tỉnh Ngôn,
Tà i sản của nguoidoi123
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran