18-12-2009, 01:04 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 214: Ãm thất khi tâm, quan ngã đương đầu bổng hát.
Theo ghi chép trên Phong váºt chÃ, "Trong Äông nam hải, có huyên châu, có ôn hồ, diêu ngư vương yên". Kì tháºt Huyên châu ôn hồ thịnh danh chÃnh ở trong Lê linh chư đảo. Chỉ bất quá Ôn hồ trong Huyên châu hiện đã bị ma tá»™c biến thà nh ná»™i hồ trong Há»a li cung. Hồ nước nóng trong cung bốn mùa tá»a khói, kết hợp cùng bạch ngá»c đá xanh tinh nhuáºn cá»§a cung Ä‘iện, tạo thà nh má»™t khung cảnh vô cùng ảo lệ.
Vị tiểu ma chá»§ Oánh Hoặc bị báo thất tung, ná»a canh giá» trước còn Ä‘ang ngâm mình thư giãn trong Ôn hồ ở Li cung.
Ná»a canh giá» trước, trong là n hÆ¡i nước nghi ngút, má»™t thiếu nữ tuyệt mỹ vừa thư thả hưởng thụ cảm giác ấm nóng sảng khoái, vừa đắc ý vì chuyện hôm nay cá»§a mình. Vị tiểu ma nữ chỉ sợ thiên hạ không loạn nà y Ä‘ang có tÃnh toán trong lòng: "Hôm nay phải tắm nhanh má»™t chút, còn phải Ä‘i hà nh hạ con hoà ng giác tiểu long đó!"
Lần nà y, nhá» và o Hung Lê thúc thúc ma lá»±c cao cưá»ng, cuối cùng cÅ©ng bắt được con tiểu long đáng ghét đó, chỉ háºn má»™t Ä‘iá»u là không tóm được tên thiếu niên dâm tặc khốn kiếp. Tên háo sắc nà y thân pháp nhanh tháºt, Hung Lê thúc thúc còn chưa kịp động thá»§ thì đã lá»§i mất như trạch. Bất quá...
"Hừ hừ, chút nữa ta phải há»i cho rõ tiểu long, tiểu tình lang cá»§a nó, ngoà i bản lÄ©nh bôi dầu dưới chân thì có tình có ý gì vá»›i nó hay không?"
NghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y, Oánh Hoặc dưá»ng như toà n thân hưng phấn, cÅ©ng chẳng còn tâm tình hưởng thụ là n nước ấm áp nữa, liá»n nhô ngưá»i khá»i ao ngá»c, định Ä‘i đến bên án mặc y phục.
Chỉ là , khi nà ng vừa nhô được ná»a ngưá»i khá»i ao ngá»c thì bất ngá» kinh hô má»™t tiếng, tiếp đó thụp ngưá»i xuống lại hồ nước!
"LÃ ai?"
Ngay thá»i khắc vừa rồi, tiểu ma nữ linh giác mẫn duệ đột nhiên cảm giác được má»™t tráºn hà n ý khiến cả ngưá»i bá»§n rá»§n.
"Chẳng lẽ là nhầm lẫn? Khi ta Ä‘ang tắm, là m gì có ai dám đến gần Li cung ná»a bước chứ?"
Trong lòng bán tÃn bán nghi, Oánh Hoặc đưa mắt quan sát xung quanh. Äang lúc kinh nghi bất định thì đột nhiên nghe má»™t thanh âm lạnh lùng cất lên. Vị trà thanh âm chÃnh là từ án ngá»c bên hồ nước: "Chá»› tìm nữa, là ta".
Theo tiếng hồi đáp lạnh lùng đó, một gương mặt thanh tuấn từ từ xuất hiện cách không xa chỗ Oánh Hoặc.
"Lại là ngươi!"
Vừa thấy diện dung đáng ghét vô cùng quen thuá»™c đó, Oánh Hoặc vừa kinh vừa ná»™, láºp tức nghiến răng muốn nhảy lên khá»i hồ ngá»c để bắt thiếu niên. Chỉ bất quá vừa động thân, hÆ¡i lạnh láºp tức nhắc nhở nà ng:
"Không thể xông lên! Hiện tại ta Ä‘ang khá»a thân!"
Thế là Oánh Hoặc ôm một bụng khà tức nấp dưới là n nước, lúc nà y nà ng mới chợt nhớ đến một danh xưng khác của thiếu niên: "Dâm tặc!"
NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Oánh Hoặc vá»™i nhìn sang thiếu niên, phát hiện y Ä‘ang lạnh lùng quan sát vá» phÃa nà ng, nhãn quang chầm cháºm di động, cÅ©ng không biết là đang suy xét Ä‘iá»u gì.
Thấy tình cảnh đó, tiểu ma nữ nghi thần nghi quá»· hÆ¡i cúi đầu, phát hiện dưới là n nước chÃnh là thân thể Ä‘ang lồ lá»™ cá»§a mình.
Äã rõ hình thế trước mắt, Oánh Hoặc tức thì vừa giáºn vừa xấu hổ, trong lòng chá»i thiếu niên vô sỉ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên và o lúc khẩn cấp nà y, Ä‘iá»u cần là m trước tiên không phải là tức giáºn mà là phải giữ được thân thể tôn quý cá»§a ma tá»™c cung chá»§, không thể để cho ngưá»i ngoà i tùy tiện ngắm nghÃa.
Má»™t chuyện cá»n con nà y đương nhiên không thể là m khó ma tá»™c cung chá»§ nổi danh. Chỉ bất quá nhãn châu đảo má»™t vòng, mái tóc dà i đỠrá»±c cá»§a nà ng láºp tức xõa ra nhuá»™m đỠcả má»™t vùng nước, lúc nà y không thể nhìn thấy gì bên dưới là n nước được nữa.
"Váºy thì chắc không thể thấy được rồi?"
Tiểu ma nữ tâm tư lanh lẹ dương dương đắc ý. Chỉ bất quá...
"Úy?"
Kì quái! Ao ngá»c nà y vốn có đưá»ng dẫn nước nóng liên tục chảy và o thoát ra, sao đột nhiên má»±c nước lại hạ nhanh như thế? Äang khi Oánh Hoặc còn Ä‘ang suy xét nguyên nhân thì nước quanh thân nà ng đã nhanh chóng rút Ä‘i, nháy mắt đã lá»™ ra đáy ao ngá»c. Lúc nà y, Oánh Hoặc má»›i phát hiện trong ao ngá»c còn có má»™t ngưá»i khác:
"Tiểu hà i nà y là ..."
Tiểu ma nữ nhất thá»i còn chưa có phản ứng, đột nhiên phát hiện trước mắt có má»™t tiểu nha đầu không biết từ đâu đến, Ä‘ang hết sức báºn rá»™n ở dưới đáy ao ngá»c. Tiểu nữ hà i nà y Ä‘ang cầm má»™t miếng vải quấn tròn là m nút bịt lấy đưá»ng dẫn nước và o. Chỉ là tay chân nó lóng ngóng vẫn để có nước len và o, nhưng cuối cùng nước trong hồ rút nhanh hÆ¡n đã khiến hồ cạn trÆ¡ đáy. Tiểu nha đầu hoà n thà nh trò chÆ¡i cá»§a mình, nhanh như chim thoát khá»i hồ ngá»c, chạy đến bên cạnh ca ca, rất xấu hổ cưá»i hì hì nói:
"Hi hi! Lại gây há»a rồi..."
Còn lúc nà y, thiếu nữ bị tiểu Quỳnh Dung chơi xỠđang hoảng hồn, hai tay ôm chặt trước ngực, đôi môi mấp máy không thà nh tiếng.
Thế là vị ma nữ tôn quý trước giá» chỉ quen ăn hiếp ngưá»i khác, chưa từng chịu á»§y khuất, lúc nà y trong đôi mắt tÃm đã dà n dụa lệ, thanh âm run rẩy:
"Các ngươi, ngươi...ngươi là dâm tặc háo sắc!"
Hiện tại trong đầu nà ng chỉ là một vùng trống rỗng, đối với thiếu niên ngoà i mấy từ "Dâm tặc háo sắc" thì đã không biết nói gì nữa.
Nghe nà ng mắng, Tứ hải đưá»ng chá»§ rình mò đến đây đại ná»™ mắng:
"Dâm tặc háo sắc gì chứ? Lần trước chẳng phải đã thấy rồi sao, có gì lạ nữa!"
Nói xong, vị thiếu niên đạo môn chẳng có chút lòng thương hương tiếc ngá»c, phất tay áo cuốn lấy đống y phục trên án bay phá»§ xuống ngưá»i thiếu nữ, sau đó hai tay múa lên, tạo ra má»™t mà n hắc vụ âm âm bao vây lấy thiếu nữ chưa kịp phản ứng. Pháp thuáºt bắt ngưá»i nà y chÃnh là chiêu thuáºt y há»c được từ quá»· vương Tiêu Máng, nhưng dùng Thái hoa đạo lá»±c thanh thuần để thi triển.
Thấy y thi pháp, hÆ¡n nữa chỉ là má»™t tiểu pháp thuáºt, tiểu ma nữ láºp tức trấn định. Tháºm chÃ, trước khi mà n hắc vụ bao phá»§ lấy thân thể, nà ng còn kịp suy tÃnh mấy phương án trong đầu:
"...Ta nên thi pháp hóa giải hay là giả bộ để hắn bắt được? Sau đó xem hắn rốt cuộc muốn là m gì?"
"Chơi trò nà o cho vui đây..."
Vị tiểu ma nữ bình thưá»ng chẳng có gì phá, có được cÆ¡ há»™i nà y dá»… gì chịu bá» qua.
"ÄÆ°á»£c rồi, cứ giả bá»™ để hắn bắt Ä‘i. Xem hắn đưa y phục cho ta, dưá»ng như cÅ©ng không phải là háo sắc".
Chá»§ ý đã định, Oánh Hoặc liá»n tạm bá» qua cÆ¡ há»™i hà nh hạ tiểu long nữ, quyết định im lìm hóa giải pháp thuáºt cá»§a thiếu niên, sau đó giả bá»™ như trúng phải mê vụ ngất Ä‘i.
Chỉ là , khi Oánh Hoặc váºn khởi há»—n độn thiên ma chi lá»±c để đối kháng thì chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm, "Phịch" má»™t tiếng má»m oặt đổ xuống đáy ao, bất tỉnh nhân sá»±.
Thấy pháp thuáºt có hiệu quả, Tỉnh Ngôn thầm kêu may mắn, sau đó tay áo phất ra cuốn lấy thiếu nữ đã hôn mê lên, kẹp nà ng bên hông chuẩn bị rút êm. Lúc nà y, tiểu Quỳnh Dung luôn phối hợp ăn ý vá»›i ca ca Ä‘i trước, cái đầu nhá» nhắn ngó nghiêng ngó dá»c, dụng tâm quan sát má»™t lúc rồi quay đầu ra hiệu ca ca yên tâm.
"Phù...Tháºt lợi hại, cuối cùng cÅ©ng bắt được!"
Trong tiếng tá»± tán thưởng, hai huynh muá»™i láºp tức dùng thần thuáºt "Thuấn thá»§y quyết", thần tốc chạy ra ngoà i thiên không rá»™ng lá»›n nÆ¡i đại dương mênh mông.
Hà nh động xuất kì bất ý cá»§a Tỉnh Ngôn tá»± nhiên khiến trên dưới ma châu đảo đại loạn. Theo suy nghÄ© cá»§a ngưá»i trong ma tá»™c, kẻ sÄ© chÃnh đạo ắt phải đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh đến đối tráºn. Thiếu niên đó chắc là phần tỠưu tú cá»§a long tá»™c, mấy ngà u trước nhân cÆ¡ há»™i ma châu đại há»™i để trà trá»™n và o tìm cách Ä‘oạt lại long mã chắc là đã phá lệ hà nh động rồi. Nà o ngá», thiếu niên chÃnh đạo đó lại thi triển thá»§ Ä‘oạn hạ lưu như thế. Không Ãt ma linh ở Linh châu biết chuyện, không khá»i dở khóc dở cưá»i:
"Thá»§ Ä‘oạn ti bỉ thế nà y không phải là thá»§ Ä‘oạn mà ma tá»™c chúng ta thÃch dùng sao?"
Bất kể là nói thế nà o, hà nh động táºp kÃch cá»§a Tỉnh Ngôn hôm nay, vô luáºn là thá»i gian, địa Ä‘iểm, hay là đối tượng, Ä‘á»u là hết sức bất ngá». Nhá» váºy má»›i khiến y dá»… dà ng đắc thá»§ và cÅ©ng khiến ma châu loạn thà nh má»™t khối. Ná»a canh giá» sau, Tỉnh Ngôn thi pháp tạo nên má»™t bức tưá»ng nước mà Hung Lê Ä‘oán là "Viên linh thá»§y kÃnh", trên đó dùng pháp thuáºt hiển hiện hai hà ng chữ:
" Ngưá»i thất tung Ä‘ang ở trong tay ta, xin đối xá» tốt vá»›i bạn ta.
Năm ngà y sau gặp lại trao đổi ngưá»i".
Thoại ngữ biểu hiện khách khà nhưng lại ám tà ng uy hiếp, láºp tức khiến vị ma châu trưởng lão không dám cháºm trá»…, khiển mây bay thẳng vá» tây nam. Sau khi lão Ä‘i, Hoang Vãn vá»™i phóng xuất hai thiếu nữ Ä‘ang trong lồng há»a ra, tạm giam và o trong hai gian tịnh thất kiên cố.
Lại nói Hung Lê, vì chuyện quan trá»ng, lúc nà y Ä‘ang khẩn cấp trở vá» ma đô, Ä‘em chuyện báo cáo vá»›i ma quân.
Ma đô mà Hung Lê Ä‘ang gấp rút trở vá» chÃnh là ở ngoà i bát hoang. ÄÆ°Æ¡ng thá»i theo địa lý, ngoà i Trung thổ ngưá»i đông kinh tế thịnh vượng, còn có má»™t vùng hoang vu rá»™ng lá»›n ở phÃa tây gá»i là bát hoang. Ngoà i bát hoang lại có bát phất. Tây nam bát phất xưng là "Tiêu nghiêu viêm thổ", ma nữ Oánh Hoặc vừa bị Tỉnh Ngôn bắt Ä‘i chÃnh là đến từ ma đô thuá»™c Tiêu nghiêu viêm thổ.
Ở hắc hồng tuyệt vá»±c do dung nham tinh thạch tạo thà nh, lại có má»™t địa phương vÄ©nh viá»…n được bao bá»c trong gió Ä‘en cuồn cuá»™n, cung Ä‘iện ma đô chÃnh là tá»a lạc nÆ¡i đó. Lúc nà y, thiên ma trưởng lão sau khi tiến và o ma cung thì Ä‘i thẳng đến cung khuyết cá»§a ma quân. Äứng trước vòm cung rá»™ng lá»›n, thân hình cá»§a Hung Lê trưởng lão vô cùng nhá» bé.
Vị thiên ma trưởng lão gấp gáp chạy vá» ma cung, khi đến nÆ¡i lại chẳng nói má»™t tiếng, cÅ©ng chẳng nhìn quanh, chỉ im lặng cung kÃnh cúi đầu. Vòm cung ma Ä‘iện trên đầu lão phảng phất như là má»™t bầu trá»i sâu thẳm lấp lánh tinh quang. Äợi má»™t lúc lâu, trên vòm cung như bầu trá»i đêm đó truyá»n xuống má»™t thanh âm trầm trầm:
"Chuyện nà y ta đã biết rồi".
Thanh âm uy nghiêm tá»±a như lan khắp bát hoang lại tá»±a như chỉ vang bên tai Hung Lê trưởng lão. Thiên ma trưởng lão vẫn cung kÃnh đứng yên, sau má»™t lúc lại nghe má»™t thanh âm kiá»u mị cất lên:
"Quân vương của ta, ngà i có biết khi nà o Hoặc nhi trở vỠkhông?"
Thanh âm kiá»u mị đó chÃnh là cá»§a mẫu thân Oánh Hoặc. Nghe bà ta há»i, thanh âm uy nghiêm cá»§a ma quân biến thà nh hòa hoãn đáp:
"Äợi ta má»™t chút".
"Ãch? Trên thế gian nà y lại có sá»± tình ta không dá»± Ä‘oán được sao?"
"Hà ...như thế cũng hay. Nếu chuyện gì cũng đoán trước được thì chẳng còn thú vị gì".
Khiến ngưá»i ta thất kinh đó là , vị ma tá»™c vương giả cao cao tại thượng dưá»ng như cả ngà n năm nay chẳng chút động tâm, lần nà y lại dưá»ng như có hứng thú.
Tuy sá»± tình tiểu cung chá»§ thất tung hết sức nghiêm trá»ng, nhưng thấy ma quân vẫn bình tÄ©nh, Hung Lê cÅ©ng không nói nhiá»u. Sau đó, đợi khi lão đưa lên hắc ma khải giáp bị thiếu niên vứt bá», vị ma quân ẩn thân trong hư vô đó má»›i dưá»ng như động tâm.
Trong u minh như có một cặp mắt chăm chú quan sát tấm hắc ma khải giáp, sau một lúc, thanh âm trầm trầm của ma quân lại vang lên:
"Huynh đệ của ta, ngươi cũng vỠđi..."
Lại nói đến Tỉnh Ngôn. Hiện tại y đang cùng tiểu muội muội thần tốc xuyên hà nh trong lòng biển băng lãnh u ám. Trong lúc di chuyển, Quỳnh Dung đột nhiên ở trong khà đoà n la lên:
"Ca ca, ma nữ động Ä‘áºy rồi!"
Tiểu Quỳnh Dung luôn chăm chú quan sát động tÄ©nh cá»§a ma nữ, nhìn thấy khóe miệng cá»§a Oánh Hoặc động Ä‘áºy liá»n la lá»›n.
"Hả?"
Nghe Quỳnh Dung báo cáo, Tỉnh Ngôn hơi cúi đầu nhìn, đưa tay đánh một phát và o trán Oánh Hoặc, lại khiến nà ng ta hôn mê trở lại.
Thấy ma nữ không còn cỠđộng, Tỉnh Ngôn cùng Quỳnh Dung tiến thẳng vỠhướng đã định trước!
Tà i sản của huynhba
18-12-2009, 07:40 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 215:Tà ng kiá»u thảo đưá»ng, thu tháºp thu thá»§y xuân vân
Khi Tỉnh Ngôn mang Oánh Hoặc bá» chạy theo thá»§y lá»™, trá»i đã sáºp tối. Khi mặt trá»i khuất hẳn bóng, mà n đêm Ä‘en ngòm phá»§ lên mặt biển mênh mông thì nhiệt độ nước biển xuống rất nhanh, thiếu niên cảm thấy sá»± lạnh lẽo thấu xương tấn công và o cÆ¡ thể.
Lúc nà y, mà n đêm bao trùm, đại hải vô biên vô tế, bên dưới đại dương sắc Ä‘en như u minh, rất là khá»§ng bố. Chỉ là , đà o vong trong không gian tứ bá» Ä‘á»u Ä‘en ngòm lại khiến Tỉnh Ngôn đặc biệt an tâm. Cứ cấp tốc xuyên hà nh, thỉnh thoảng quay đầu nhìn sang bên thì thấy Quỳnh Dung cÅ©ng khẩn trương nhìn y, trên gương mặt nó thần sắc rất kiên định. Thiếu niên vốn Ä‘ang bi phẫn, thấy váºy bá»—ng cảm giác ấm áp trong lòng, bất tri bất giác có chút nghẹn ngà o.
Thần tốc tiến Ä‘i mãi đến khi sắc nước trên đầu dần sáng lên, hai kẻ đà o vong má»›i tiếp cáºn được nÆ¡i cần đến cá»§a bá»n há». Thì ra địa phương mà Tỉnh Ngôn dá»± tÃnh ẩn nấp chÃnh là má»™t đầm nước ở cá»a biển tây nam. Từ khi Linh Y, Tuyết Nghi rÆ¡i và o tay ma tá»™c đến khi bắt cóc được ma tá»™c công chúa, thá»i gian bất quá chỉ khoảng sáu canh giá». Nhưng trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i đó, Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã vạch được má»™t kế hoạch ổn thá»a. Äầm nước nà y chÃnh là hôm trước nói chuyện, hai linh quái sÆ¡n trạch dã thần là XÃch hổ và Thanh há»§y đã chỉ cho y.
Từ khi cướp được nhân váºt quan trá»ng cá»§a ma tá»™c, suy nghÄ© kế tiếp cá»§a Tỉnh Ngôn là là m thế nà o trốn khá»i tai mắt thần thông quảng đại cá»§a thiên ma trưởng lão. Suy xét má»™t lúc thì cảm thấy ẩn thân nÆ¡i đầm nước nông, nhá» và o chướng vụ thá»§y khÃ, có lẽ sẽ thoát khá»i tai mắt cá»§a thiên ma pháp lá»±c cao cưá»ng.
Khi thấy nước biển dần chuyển mà u xanh rồi dần dần biến thà nh ngầu đục, Tỉnh Ngôn biết đã tiếp cáºn được nÆ¡i cần đến. Cá»a biển nà y tiếp nháºn sáu con sông mang phù xa đổ ra, phÃa bên trong hình thà nh má»™t khu vá»±c đầm lầy rá»™ng mênh mông, men theo má»™t nhánh sông tiến và o, không bao lâu bá»n hỠđã và o đến nÆ¡i ẩn thân.
Căng thẳng chạy mãi đến chỗ nà y, khi tiếp xúc đầm nước thủy khà mù mịt, thảo mộc phức tạp, tâm tình của Tỉnh Ngôn mới có thể nhẹ đi.
"Ùm" má»™t tiếng phá nước lên, nhảy lên bá» nÆ¡i cá» nước thưa thá»›t, Tỉnh Ngôn nhìn thấy mây Ä‘en Ä‘ang vần vÅ©, má»™t khoảng cây xanh ráºm rì chạy dà i ngút mắt, khà đỠtừ trong đó ùn ra như cuồng phong, trong nháy mắt như muốn nuốt gá»n ngưá»i ta.
Lần đầu tiên hà nh tẩu trong đầm lầy, cho dù thân pháp cá»§a Tỉnh Ngôn và Quỳnh Dung Ä‘á»u rất nhanh nhẹn, nhưng vẫn chân cao chân thấp, bước Ä‘i vô cùng khổ sở. ÄÆ°Æ¡ng nhiên , thỉnh thoảng có gặp và i hố bùn ẩn tà ng nguy hiểm nuốt ngưá»i, nhưng đối vá»›i Tỉnh Ngôn, Quỳnh Dung mà nói, đó tuyệt không phải là nguy hiểm trà mệnh, chỉ vừa cảm giác chân lún xuống thì láºp tức đỠkhà vá»t lên.
Lúc nà y đại ước chừng cuối giá» thìn buổi sáng, chÃnh là lúc sinh cÆ¡ trà n trá» nhất nÆ¡i đầm lầy. Thảo má»™c sum sê lan khắp nÆ¡i, từng tán lá rá»™ng tham lam hấp thu thá»§y khà sung mãn. Äây đó trong từng lùm cá» ráºm, có vô số loà i côn trùng lạ chấp chá»›i. Dưới mặt nước xanh rêu, rất khó phát hiện có những loà i váºt gì cư trú, chỉ cảm giác chúng chầm cháºm di chuyển, thỉnh thoảng lại thả bá»t khà nổi lên.
Lần đầu tiên xâm nháºp đầm lầy, đối vá»›i Tỉnh Ngôn, Quỳnh Dung mà nói, chá»— đặc biệt nhất vẫn là mấy Ä‘iểu thú nhìn thấy trên đưá»ng. Có lẽ thưá»ng ngà y rất Ãt khi thấy ngưá»i, bá»n Ä‘iểu thú nà y chẳng há» sợ sệt khi thấy hai huynh muá»™i Tỉnh Ngôn. Tháºm chà có má»™t Ä‘oạn đưá»ng, tá»± nhiên có má»™t con vịt nước trắng phau cứ Ä‘áºp cánh bÆ¡i theo bá»n há».
Chẳng giống như sÆ¡n dã hồ trạch ở Nhiêu Châu hay La Phù sÆ¡n, vịt nước ở đây toà n thân trắng phau không có chút sắc lai tạp như Tỉnh Ngôn từng thấy trước đây. Ngoà i ra, ở đây đôi lúc còn có cả dã thú hung mãnh xuất hiện, thế nhưng hình như bá»n chúng rất có linh giác, từ xa ngá»i được khà tức cá»§a hai huynh muá»™i Tỉnh Ngôn thì láºp tức co đầu lá»§i trốn.
Nam hoang chiểu trạch mà Thanh há»§y quái chỉ, quả nhiên vô cùng rá»™ng lá»›n. Äi chừng hÆ¡n má»™t canh giá» Tỉnh Ngôn má»›i tìm thấy được má»™t chá»— ẩn thân thÃch hợp. Cách phÃa trước không xa, có má»™t vùng đất rừng được thá»§y thảo bao bá»c. Trong vùng rừng đó, dưới kẽ lá ráºm rì thoáng hiện má»™t căn nhà cá». Äến gần thêm má»™t chút thì đại thể thấy rõ toà n bá»™ căn nhà , mái nhà dá»±ng hình chóp, chắc là để cho mưa dá»… chảy xuống. Khu rừng nà y phảng phất tách biệt như má»™t cô đảo, xung quanh nước bao bá»c, những cây cổ thụ sát rìa nước chìa những chùm rá»… sù xì bám xuống bùn, quấn lấy rá»… cây là những chùm thá»§y tảo cá»™ng sinh tươi tốt.
Xem ra đầm lầy ẩm thấp nà y không phải hoà n toà n không có dấu chân ngưá»i, căn nhà cá» nà y chắc là nÆ¡i nghỉ chân cá»§a ngưá»i địa phương và o đầm lầy săn thú.
Nhìn khe nước vòng quanh mà không có má»™t khúc cây nà o là m cầu để qua, Tỉnh Ngôn Ä‘oán trong nhà chắc không có ngưá»i cư ngụ. NghÄ© như thế, y liá»n gá»i má»™t tiếng, như đại bà ng tung cánh, mang theo Oánh Hoặc cùng Quỳnh Dung vượt qua bãi nước, tiến và o thám thÃnh căn nhà . Không ngoà i sở liệu cá»§a y, trong thảo lưu chỉ có mấy khà cụ thô láºu, khắp nÆ¡i bụi bặm bám dà y, xem ra chá»§ nhân đã rất lâu không đến đây. Thế là trong tiếng chim chóc rá»n rÄ©, Tỉnh Ngôn bá» Oánh Hoặc trong nhà , tạm lấy thảo lư nà y là m chá»— dừng chân.
Lâu sau, đợi khi tiểu cung chá»§ ma cung tỉnh lại, thì phát hiện tay chân má»m oặt, cả ngưá»i Ä‘á»u không thể động Ä‘áºy.
"Ta đang ở..."
Thở nhẹ mấy hơi, Oánh Hoặc đưa mắt quan sát xung quanh, đặc biệt chăm chú nhìn thiếu niên. Oánh Hoặc vừa tỉnh lại đã có chút mê hoặc:
"...Kì quái, vì sao ta giống như vừa ngá»§ má»™t giấc váºy?"
"Trước khi tên tiểu tặc nà y đánh mê ta, ta không phải đã thi pháp kháng cá»± sao? Sao hiện tại cái gì cÅ©ng không nhá»› váºy".
Tiểu ma nữ vô cùng nghi hoặc, bản thân vốn đã váºn thiên ma chi lá»±c kháng cá»±, muốn thầm giữ sá»± tỉnh táo. Nhưng hiện tại rất hiển nhiên là đã từng hôn mê bất tỉnh, lúc nà y vừa tỉnh dáºy, toà n thân vô lá»±c, đầu óc nhức nhối.
Suy nghĩ một lúc, Oánh Hoặc đột nhiên tỉnh ngộ: lúc nà y đâu phải là lúc phát ngốc chứ!
Thế là ná»— lá»±c vùng vẫy má»™t lúc, tiểu ma nữ chống tay xuống đất cố lấy uy phong thưá»ng ngà y, trừng mắt mắng thiếu niên:
"Hay cho tên yêu đạo! Ngươi dám đối xỠvới bổn cung thế nà y?"
Nghe thanh âm khá»e khoắn cá»§a nà ng ta, Tỉnh Ngôn tức thì thở phà o nhẹ nhõm:
"Còn may không có gì quá nặng".
Mặc kệ Oánh Hoặc nghÄ© gì, Tỉnh Ngôn cứ nói tháºt vá»›i nà ng ta:
"Cô há»i ta là m gì à ? Khắc khắc, ta đã là yêu đạo, tá»± nhiên phải hạ bùa hạ chú!"
Vừa nghe lá»i nà y, Oánh Hoặc vá»™i cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy trên hai chân mình có dán hai mảnh vá» cây má»ng. Trên hai mảnh vá» cây đó dưá»ng như có đồ án kì quặc dùng nước tá» quả vẽ lên, vừa nhìn là biết bùa chú mà đạo môn nhân gian hay dùng. Lúc nà y hai mảnh vá» cây dán lên đôi chân trắng nõn cá»§a thiếu nữ tháºt khó coi, bất quá Oánh Hoặc cÅ©ng chẳng có tâm trà nà o so Ä‘o, nhếch mép cưá»i lạnh nói:
"Hừ, phù chú tà o lao nà y mà muốn bắt giữ bổn cung chủ?"
Nói xong, còn không kịp để Quỳnh Dung nhắc nhở, vị tiểu ma chá»§ cảm thấy hoà n toà n hồi phục liá»n vùng vẫy, muốn tung ngưá»i bay lên như bình thưá»ng, tác pháp tấn công thiếu niên vô lá»… kia. Chỉ là , khi nà ng vừa vùng vẫy, hai miếng phù chú trên chân láºp tức sáng rỡ thanh quang, nhất thá»i như liệt dương chiếu tuyết, toà n bá»™ thiên ma chi lá»±c mà nà ng không dá»… ngưng tụ đã biến mất sạch! Thế là "Bạch" má»™t tiếng, tiểu ma chá»§ lại ngã nhà o ra đất.
Thấy bá»™ dạng nhếch nhác cá»§a nà ng, Tỉnh Ngôn tức thì cÅ©ng không còn lo lắng, cưá»i lá»›n nói:
"Khà ! Ngoan ngoãn đi, chỉ cần một phù chú nhỠnà y cũng đủ để bắt cô rồi!"
Nói xong, y mặc kệ nà ng ta, cùng tiểu Quỳnh Dung Ä‘i thu tháºp khà cụ trong nhà . Thế là sau đó tiếng mắng chá»i "Dâm tặc", "Vô lại" không ngừng vang lên trong nhà . Chỉ bất quá, mấy thứ nà y chẳng có tác dụng gì vá»›i Tỉnh Ngôn, khi xưa ở Nhiêu Châu, cÅ©ng không biết đã bị chá»i như thế bao nhiêu lần rồi.
Vừa giáºn vừa thẹn chá»i loạn má»™t hồi, tiểu ma nữ cuối cùng cÅ©ng phát hiện nhục mạ cá»§a mình vô hiệu. Vô luáºn bản thân nói gì, tên khốn đó cÅ©ng như bị Ä‘iếc không nghe. Ngược lại bản thân chá»i khô cả nước miếng, tháºt là không đáng. Thế là Oánh Hoặc bình tÄ©nh lại, lẳng lặng quan sát hai thân ảnh trước mặt.
Nhìn thấy dáng vẻ ung dung như thưá»ng cá»§a Tỉnh Ngôn, Oánh Hoặc cảm thấy kì lạ trong lòng:
"Nhìn công phu giả điếc của hắn thà nh thục như thế, e là đạo phái nhân gian cũng có chút ly kỳ!"
Im lặng suy nghÄ© má»™t chút, tiểu ma chá»§ vốn thÃch tìm tòi cái má»›i lạ, thấy không khà im ắng quá liá»n tìm cách gợi chuyện. Nhãn châu chuyển động, nhìn thấy y phục xốc xếch trên thân thể, liá»n hướng vá» Tỉnh Ngôn đánh tiếng, chuẩn bị dẫn dắt câu chuyện:
"Úy!"
"Tên kia, ngươi có phải là quân tỠkhông?"
Nghe nà ng há»i, Tỉnh Ngôn quay đầu nhìn, đáp nhanh:
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên không phải. Cô chẳng phải gá»i ta là dâm tặc sao".
Nói xong, lại tiếp lấy mảnh vải thấm nước Quỳnh Dung đưa qua, tiếp tục chùi mấy dụng cụ nhà bếp để sỠdụng.
Nghe y đáp như thế, Oánh Hoặc đã chuẩn bị vô số câu nói tiếp theo tức thì cụt hứng, cảm thấy phiá»n muá»™n vô cùng, không khá»i nghÄ© đến vì sao lại bị thiếu niên bắt được dá»… dà ng như thế. Khác vá»›i Hung Lê trưởng lão, Oánh Hoặc chú ý đến Linh Y đã lâu, nhỠđó biết được thiếu niên bất quá chỉ là má»™t tiểu đạo sÄ© đạo môn tầm thưá»ng, váºy mà lại bị hắn bắt được, cà ng nghÄ© Oánh Hoặc cà ng mÆ¡ hồ. Phải biết cho dù là thiếu niên anh kiệt nhất ở nhân gian, nếu giao thá»§ cùng nà ng cÅ©ng khó mà chịu nổi má»™t đòn.
"Chẳng lẽ lần trước sau khi bị ta hà lá»™ng, hắn đã Ä‘i luyện tà thuáºt gì đó để chuyên đối phó ta?"
Con tin bị kẻ bắt cóc hắt hủi, đang bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Trong đầm lầy nÆ¡i man hoang nà y, má»™t ngà y huyên náo bất tri bất giác kết thúc rất nhanh. Khi mặt trá»i vá» tây phả ánh đỠloang loáng mặt đầm, tầng mây thấp trên đầu cÅ©ng lặng lẽ tan Ä‘i. Khi tiếng côn trùng rỉ rả giao nhau, mà n đêm cùng ánh tinh quang cÅ©ng đã buông xuống ngôi nhà cá».
Buồn bã bước ra khá»i căn nhà , Tỉnh Ngôn cùng Quỳnh Dung đứng nhìn đưá»ng hà o nước viá»n quanh khu đất, con tin cá»§a bá»n há» cÅ©ng được khiêng ra khá»i nhà , đặt tá»±a và o má»™t thân cây để bá»n há» tiện giám sát.
Má»™t ngà y báºn rá»™n cuối cùng đã qua, má»i chuyện đến giá» vẫn thuáºn lợi theo dá»± tÃnh cá»§a y. Nhìn tiểu ma nữ mặt đầy sắc giáºn ở bên, Tỉnh Ngôn phảng phất như thấy má»™t là n nước mát khiến tâm tình lo lắng cá»§a y dịu Ä‘i.
Chỉ là , và o thá»i khắc yên tÄ©nh nà y, y đột nhiên nghe trong thanh âm côn trùng rỉ rả có pha lẫn âm thanh "Tách tách" kỳ lạ.
"Gì váºy?"
Khi thiếu niên kinh ngạc quay đầu quan sát thì thấy tiểu thiếu nữ cả ngà y báºn rá»™n theo mình, lúc nà y Ä‘ang yên lặng nhìn xuống mặt nước, ngẩn ngÆ¡ xuất thần. Dưới ánh tinh quang nhìn thấy rất rõ, mặt nước bên dưới Quỳnh Dung Ä‘ang gợn những vòng sóng nho nhá».
"A, thì ra là Quỳnh Dung khóc".
Khi Tỉnh Ngôn phát hiện nguyên nhân thì tiểu cô nương đã rà n rụa lệ. Hai hà ng nước mắt im lìm theo gò má nhỠxuống mặt nước.
"Muội, muội nhớ Tuyết Nghi tỷ..."
Trong tinh quang dạ ảnh, nghe nữ hà i nhân ngây thÆ¡ nói như thế, Tứ hải đưá»ng chá»§ vốn kiên cưá»ng, lúc nà y cÅ©ng không kiá»m được bi thương.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký cá»§a DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu Trưá»ng sinh bất lão
:00 (62):
19-12-2009, 04:29 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 216: Kiếm khà sơ trầm, hồn dĩ tiêu vu vân phổ.
Nước mắt nhá» xuống mặt nước lấp lánh tinh quang, cảnh váºt trước mặt chẳng há» khiến tiểu ma nữ cảm động.
Từ chiá»u tối đến giá», Oánh Hoặc vẫn ôm má»™t bụng khà tức. Hiện tại thấy Tỉnh Ngôn và Quỳnh Dung buồn bã, Oánh Hoặc chỉ là hừ lạnh má»™t tiếng, chuẩn bị xuất ngôn châm chá»c. Chỉ bất quá khi nà ng ta vừa mở miệng, còn chưa kịp thốt ra câu nà o thì Tỉnh Ngôn đột nhiên xuất thá»§, đầu cÅ©ng không quay lại chỉ vung tay lên, ná»a trái dưa dại rá»i tay vừa vặn bay và o miệng Oánh Hoặc, bịt kÃn miệng nà ng ta, khiến toà n bá»™ lá»i châm chÃch Ä‘á»u quay ngược và o bụng.
Ná»a trái dưa dại Tỉnh Ngôn ném qua không nhá» chút nà o, tiểu ma chá»§ phải mất má»™t lúc khổ sở sai nuốt má»›i ăn xong. Äợi khi Oánh Hoặc có thể lên tiếng thì Tỉnh Ngôn đã an á»§i Quỳnh Dung xong, hai ngưá»i lại im lìm ngồi ăn dưa.
Thấy tình cảnh như thế, Oánh Hoặc cà ng cảm thấy bá»±c dá»c. Äiá»u duy nhất an á»§i nà ng ta đó là mắng chá»i cả ngà y Ä‘au há»ng, ăn được ná»a trái dưa mát tháºt là dá»… chịu. Chỉ là , lặng im má»™t lúc, Oánh Hoặc bá»—ng nhá»› đến ná»a trái dưa khi nãy, bá» mặt nhất định đã dÃnh không Ãt nước miếng cá»§a thiếu niên. Trong sát na, tiểu ma chá»§ phát ghê, không biết nên ói ra hay không. Äang lúc do dá»± thì thiếu niên dưá»ng như có mắt ở sau lưng bước qua, đưa tay phất ngang mặt nà ng, sau đó Oánh Hoặc cảm giác má»™t tráºn thiên toà n địa chuyển, dá»±a và o gốc cây chìm và o giấc ngá»§...
Äêm ở đầm lầy cÅ©ng chẳng có gì lạ. Lại nói đến Linh Y, Tuyết Nghi bị giam ở ma châu. Lúc đầu bị bắt, cả hai Ä‘á»u bị nhốt trong khung lá»a nóng bức, hết sức khó chịu, ngoà i ra Linh Y còn có má»™t mối lo lắng lá»›n hÆ¡n nhiá»u. Lần nà y không cẩn tháºn để rÆ¡i và o tay Oánh Hoặc, tá»± nhiên khó mà tránh khá»i bị nó hà nh hạ châm biếm, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Tứ độc công chúa kiêu ngạo thì khó mà chịu nổi.
Chỉ bất quá lo lắng đó không biến thà nh hiện thá»±c. Mãi đến đêm nay, tiểu ma nữ hung dữ đó vẫn chưa thấy xuất hiện, chỉ có mấy tên ma linh đưa bá»n há» và o hai gian tịnh xá giam giữ. Khiến Linh Y kì quái đó là , không chỉ Ä‘em bá»n há» và o gian tịnh xá mát mẻ mà đám ma nhân hung ác đó còn đưa hoa đưa chim và o trang trÃ, sắp xếp để bá»n há» giải sầu.
Thấy bá»n chúng trước hung dữ sau cung kÃnh, Linh Y, Tuyết Nghi Ä‘á»u mê hoặc không hiểu, chẳng biết đám ma nhân giảo hoạt nà y có chá»§ ý gì.
"Không phải là sợ uy danh của Tứ độc long tộc chứ?"
...Có lẽ không phải váºy".
Suy xét tiá»n nhân háºu quả giữa hai bên, Linh Y cảm thấy đám ngưá»i ma giá»›i lá»›n gan đó, không há» giống bá»n đầu voi Ä‘uôi chuá»™t chút nà o.
Lúc nghi hoặc, Linh Y vẫn không quên thầm hy vá»ng Tỉnh Ngôn có thể dẫn Quỳnh Dung chạy cà ng xa cà ng tốt, ngà n vạn chá»› hồ đồ muốn quay lại cứu nà ng. Dưới tình thế nà y, Tỉnh Ngôn dù có quay lại cÅ©ng chẳng thể là m gì được. Dù sao, nà ng cÅ©ng là công chúa cá»§a Tứ độc long tá»™c, ma tá»™c nhất thá»i cÅ©ng không dám mạo phạm gì nà ng, nếu không đêm nay bá»n chúng cÅ©ng chẳng tôn trá»ng thế nà y. Còn vá» an nguy cá»§a bản thân, tá»± nhiên sẽ có long binh long tướng cá»§a bổn tá»™c đến lo.
NghÄ© thông suốt sá»± việc, lo lắng cá»§a Linh Y lúc nà y chỉ là sợ Tỉnh Ngôn không nghÄ© được như thế, liá»u mạng quay lại rồi đâm đầu và o lưới.
"Tỉnh Ngôn tuy có lúc ngu ngốc, nhưng chắc không quá ngu như thế?"
Long nữ hiện bị cầm tù, chỉ có thể an ủi bản thân thế thôi.
Không giống như Linh Y suy nghÄ© nhiá»u chuyện, vị mai hoa tiên linh cách má»™t bức vách vẫn u nhà n Ä‘iá»m tÄ©nh như thưá»ng. Trong mắt Tuyết Nghi, phảng phất như sinh tá», an nguy chẳng há» tồn tại. Trong đầu nà ng vẫn luôn cho rằng bản thân chỉ là má»™t tì nữ cá»§a đưá»ng chá»§, vô luáºn bình thưá»ng y đối xá» vá»›i nà ng tốt thế nà o, nhưng đến thá»i khắc nà y, phương pháp thÃch ứng nhất cá»§a đưá»ng chá»§ là tiếp tục cùng Quỳnh Dung Ä‘i thá»±c hiện nhiệm vụ cá»§a sư môn. Còn sinh tá» cá»§a nà ng, tá»± nhiên không đáng để đưá»ng chá»§ phải phà sức, còn vá» vị long tá»™c công chúa ở đây, sau nà y thế nà o cÅ©ng có ngưá»i cá»§a long tá»™c đến cứu ra thôi.
Nếu như có chút lo lắng, chÃnh là Tuyết Nghi Ä‘ang lo sau nà y không có ai giúp tiểu muá»™i muá»™i ăn mặc, giặt dÅ© mà thôi.
Hai cô gái cứ trầm mặc bất động, gió lùa và o tịnh xá thổi bóng nến lắc lư trên tưá»ng, đêm nÆ¡i tù địa ma châu vô cùng yên tÄ©nh.
Sáng hôm sau, tại đầm lầy nÆ¡i Tỉnh Ngôn trú chân, tiểu ma nữ thức giấc phát hiện bản thân vẫn còn dá»±a và o gốc cây. Không ngá» thiếu niên chỉ tùy tiện phất tay lại khiến nà ng ngá»§ lâu như thế, lúc nà y mặt trá»i đã lên cao rồi.
Thấy bản thân lại bị thiếu niên là m hôn mê, Oánh Hoặc rất phẫn ná»™, láºp tức muốn tìm thiếu niên tÃnh toán. Chỉ bất quá đưa mắt nhìn xung quanh, lại chẳng phát hiện tung tÃch cá»§a kẻ đáng ghét đó đâu. Hiện tại trước gian nhà vô cùng u tÄ©nh, tiếng chim chóc rÃu rÃt khắp nÆ¡i, chỉ có tiểu cô nương gá»i là Quỳnh Dung Ä‘ang má»™t mình chÆ¡i đùa.
Khi Oánh Hoặc đã hoà n toà n tỉnh táo, Quỳnh Dung Ä‘ang Ä‘uổi theo mấy con ong ruồi, bá»n ong vo ve bay và o trong các lá»— nhá» trên tưá»ng nhà . Thấy bá»n chúng trốn mất dạng, tiểu nữ oan không cam tâm láºp tức áp sát tưá»ng, chuyên tâm tìm kiếm sà o huyệt cá»§a bá»n chúng.
Thấy nó Ä‘ang ham chÆ¡i, Oánh Hoặc lắng tai nghe ngóng má»™t lúc, xác định xung quanh chẳng còn ai, trong lòng liá»n có chút nghi hoặc:
"Kì quái, tên ác tặc đó không thấy đâu, không sợ ta chạy sao?"
Äang suy nghÄ© thì thấy tiểu nữ oa chuyên tâm bắt ong ở không xa, đột nhiên quay đầu nói:
"Chớ mong chạy...ở đây còn có Quỳnh Dung ta à !"
"..."
Nghe ngữ khà cá»§a nó như trả lá»i cho thắc mắc trong đầu mình, Oánh Hoặc tức thì thất kinh:
"Chẳng lẽ tiểu nha đầu nà y có thể nhìn thấu tâm tư ta?"
Bất quá suy nghÄ© nà y có chút hoang đưá»ng, có lẽ nha đầu nà y chỉ vô tình trùng hợp. Ngưng má»™t chút, thấy Quỳnh Dung ngây thÆ¡ có thể lợi dụng được, Oánh Hoặc liá»n suy tÃnh:
"CÆ¡ há»™i tốt thế nà y phải táºn dụng để thoát thân, dù sao nha đầu nà y cÅ©ng chẳng có bản lÄ©nh lắm".
Nà o ngá», suy nghÄ© nà y vừa xuất hiện, tiểu nữ hà i chỉ lo chÆ¡i lại quay đầu, nghiêm túc nói:
"Vị tỷ tỷ nà y, tuy ta bản lĩnh kém nhưng bùa chú của ca ca rất lợi hại à !"
Nói xong, nó liá»n chạy đến chá»— Oánh Hoặc, chỉ trá» trước sau ngưá»i nà ng lia lịa.
Mãi đến khi Quỳnh Dung đỠtỉnh, Oánh Hoặc má»›i phát hiện, trước sau trên ngưá»i nà ng Ä‘á»u có và i tấm bùa chú phù văn cổ quái, trong đó ẩn ẩn như có tiếng nước chảy, hiển nhiên là tà thuáºt mà tiểu tặc đó dùng đối phó nà ng.
Thấy bản thân bị bùa chú cầm tù, tiểu ma nữ tức thì đại ná»™, trong lòng hiểu rõ bản thân không thể nà o thoát khá»i bùa tráºn nà y được. Äến lúc nà y, Oánh Hoặc má»›i chân chÃnh đánh giá lại bản lÄ©nh cá»§a thiếu niên, trong lòng nghi hoặc:
"Chẳng lẽ nhân gian có đạo môn huấn luyện được đệ tỠtrẻ tuổi xuất sắc như thế?"
Oánh Hoặc lúc nà y mới cố nhớ đến những thông tin liên quan đến thiếu niên:
"...Môn phái cá»§a tiểu tặc nà y gá»i là gì? Là Thượng nguyên, hay là Tam thanh?"
Suy nghÄ© má»™t hồi không ra, nà ng liá»n chuẩn bị tìm cách dò há»i tiểu nha đầu trước mặt. Dá»±a theo lá»i nói cá»§a Quỳnh Dung, Oánh Hoặc há»i bùa chú cá»§a ca ca nó rốt cuá»™c lợi hại thế nà o.
Nghe nà ng ta há»i, Quỳnh Dung đột nhiên đỠmặt, ấp úng kể lại chuyện năm xưa bị ca ca dùng bùa bắt lá»™ nguyên hình.
Nghe nó kể lại chuyện cÅ©, tiểu ma nữ Ä‘ang nhãn rá»—i tá»± nhiên có hứng thú, cứ dá»±a theo đó mà gợi chuyện. Chỉ bất quá, không biết tiểu Quỳnh Dung nghÄ© sao mà chỉ kể những chuyện sinh hoạt thưá»ng ngà y, chứng minh ca ca rất yêu thương nó và Tuyết Nghi tá»·. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bình luáºn trong đầu cá»§a tiểu ma nữ dà nh cho hai huynh muá»™i Quỳnh Dung là :
"Hai kẻ ngốc".
Chỉ là , lá»i bình luáºn nà y còn ở trong đầu chưa xuất ra, nà o ngỠđã khiến tiểu nha đầu nổi giáºn:
"Không được chá»i ca ca ta!"
Oánh Hoặc giáºt mình, kì quái:
"Úy? Vì sao chỉ là không cho ta mắng ca ca ngươi, không hỠtrách ta mắng ngươi?"
Nghe nà ng ta há»i, Quỳnh Dung lại đỠmặt, có chút thẹn thùng đáp:
"Bởi vì ta vốn rất ngốc..."
Tiểu nha đầu xấu hổ nói tiếp:
"Kì tháºt Quỳnh Dung vẫn hay ngốc, nhưng không để ca ca biết. Bởi vì ta cÅ©ng biết, má»™t tiểu muá»™i muá»™i ngốc thì không tốt, ca ca sẽ không thÃch..."
"Hả?"
Thấy bá»™ dạng thẹn thùng cá»§a tiểu nha đầu, Oánh Hoặc chẳng thể nà o châm chá»c được, còn hứng thú nghe nó nói tiếp. Lúc nà y, Quỳnh Dung lại đổi sang thần sắc trầm ngâm, nghiêm túc nói Oánh Hoặc biết, bản thân cÅ©ng đã thá» mấy lần, có lúc thông minh, có lúc rất ngốc, xem xem ca ca thÃch cái nà o.
"Kết quả ra sao?"
Thấy nó ngây thÆ¡ như thế, tiểu ma nữ thông minh mưu trà cÅ©ng bị thu hút, buá»™t miệng há»i má»™t câu. Quỳnh Dung có chút á»§ rá»§ đáp:
"Kết quả còn chưa rõ, bởi vì ca ca Ä‘á»u thÃch!"
"Hả?"
Oánh Hoặc mãi đến lúc nà y mới đột nhiên tỉnh ngộ:
"Úy? Kết quả không phải đã có rồi sao? Äây chẳng phải nha đầu nà y ngốc hay không ngốc thì ca ca nó, ách, tiểu tặc đó Ä‘á»u không quan tâm sao?"
NghÄ© như thế, lại thấy bá»™ dạng phiá»n muá»™n cá»§a tiểu nữ oa trước mặt, Oánh Hoặc cưá»i trá»™m:
"Hì hì, 'có lúc thông minh', tháºt không biết lúc nó thông minh thì thế nà o!"
Bất quá tuy nghÄ© váºy nhưng Oánh Hoặc không há» nói ra. Bởi vì Oánh Hoặc cho rằng, tuy bản thân đã nghÄ© ra nhưng dù sao đây vẫn là kẻ thù cá»§a nà ng. Tiểu nha đầu nà y hôm trước rút cạn nước trong hồ khiến nà ng xấu hổ trước mặt thiếu niên, thù nà y sao quên được chứ!
Còn đối vá»›i Quỳnh Dung mà nói thì tháºt không may, lần nà y nó lại không chú ý đến suy nghÄ© trong đầu Oánh Hoặc.
Hai bên cứ đối đáp linh tinh như thế, bất tri bất giác đã đến chiá»u lúc nà o không hay.
Khi bóng nắng dần dần dịch chuyển sang phÃa đông thì thiếu niên cuối cùng cÅ©ng quay vá». Lúc thiếu niên phi thân vượt qua hà o nước tiến đến nhà , Oánh Hoặc nhìn thấy rất rõ, khắp ngưá»i y Ä‘á»u ướt sÅ©ng, nước không ngừng rá» xuống đất.
"Hắn chạy Ä‘i đâu? Sao nhìn giống như vừa từ trong nước ra váºy?"
"Không phải là trượt chân té xuống nước chứ?"
Khi Oánh Hoặc suy đoán thầm đắc ý thì Tỉnh Ngôn đưa đồ trong tay cho Quỳnh Dung, bước qua thi pháp một chút, sau đó xách con tin tiến và o nhà .
Äợi má»i ngưá»i và o trong nhà , Tỉnh Ngôn Ä‘i nhóm bếp, chuẩn bị cùng Quỳnh Dung nấu bữa chiá»u. Chỉ là , khi y vừa lấy ống đồng định thổi lá»a thì nghe tiểu ma nữ vốn im lìm bá»—ng nhiên thì thà o mấy tiếng, cÅ©ng không biết là nói gì.
Tỉnh Ngôn nghe tiếng kinh dị, vá»™i quay đầu nhìn, y láºp tức ngẩn như tượng gá»—!
Thì ra, tiểu ma chá»§ tóc đỠđang nằm nghiêng trong nhà , hiện tại y phục xá»™c xệch, hở trước hở sau. Trong quang ảnh hoà ng hôn, ẩn ước như có hai váºt Ä‘ang khẽ rung động, thấp thoáng thấy hình dáng như hai gò tuyết nhá» trắng loáng!
Tà i sản của huynhba
20-12-2009, 10:48 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 217: Ma cương phương thảo, ngộ bán mộng là tiên lang.
Tỉnh Ngôn nghe động nhìn qua, Tứ Hải đưá»ng chá»§ mục lá»±c cá»±c tốt, vừa nhìn đã thấy hai váºt tròn má»m trắng ngần khẽ pháºp phồng. Tức thì, y chỉ cảm thấy máu nóng dồn lên mặt, đầu choáng mắt hoa.
Và o lúc y phát ngốc như tượng, ma nữ ở góc nhà lại xấu hổ nhìn sang bên cầu khẩn:
"Quỳnh Dung tiểu muội, đến giúp tỷ chỉnh đốn y phục với!"
Thì ra từ khi Oánh Hoặc bị Tỉnh Ngôn bất ngá» bắt khá»i Há»a li cung, y phục trên ngưá»i nà ng đã váºn rất nhếch nhác. Hai ngà y nay, nà ng lại bị Tỉnh Ngôn ôm tá»›i ôm lui, y phục giản đơn trên ngưá»i thá»±c khó mà chỉnh tỠđược. Vừa rồi bị Tỉnh Ngôn mang từ ngoà i và o nhà , mảnh áo trước ngá»±c đã bị bung ra khiến nà ng cảm giác má»™t tráºn lạnh giá lùa và o ngá»±c. Phát hiện tình cảnh đó, ma nữ vốn không sợ trá»i không sợ đất tức thì thẹn đỠcả mặt, trong lòng như có trùng bò, cả ngưá»i không tá»± tại, nghi thần nghi quá»·, không biết liệu có phải thiếu niên cố tình là m váºy không. Äang lẩm bẩm má»™t mình thì bị thiếu niên nhìn qua, thế là khà tức trong lòng dâng lên, bất quá phải nhẫn nhịn lên tiếng cầu khẩn tiểu Quỳnh Dung.
Nghe nà ng yêu cầu Quỳnh Dung, Tứ hải đưá»ng chá»§ đỠmặt tÃa tai má»›i giáºt mình tỉnh hồn. Cố gắng dá»i mắt Ä‘i chá»— khác, đưa tay giữ vị tiểu muá»™i muá»™i tốt bụng Ä‘ang vui vẻ chạy sang muốn giúp ma nữ lại.
"Úy?"
Bị ca ca kéo ra sau lưng, Quỳnh Dung vô cùng khó hiểu. Bất quá cÅ©ng như thưá»ng ngà y, nó không há» há»i vì sao, cứ ngoan ngoãn trốn sau lưng Tỉnh Ngôn. Giống như Quỳnh Dung, Oánh Hoặc thấy cỠđộng cá»§a Tỉnh Ngôn, cÅ©ng mê hoặc chẳng hiểu.
Trong mục quanh nghi hoặc cá»§a hai nữ hà i nhân, hai tay Tỉnh Ngôn từ từ huy động, trong không trung liá»n xuất hiện hai đạo kình khà vô hình như hai đạo du long, uyển chuyển uốn khúc bay vá» phÃa Oánh Hoặc.
Khi đến gần Oánh Hoặc, hai đạo kình khà vô hình giống như có má»™t bà n tay vô hình ẩn bên trong, chầm cháºm chỉnh sá»a lại từng chá»— y phục cho Oánh Hoặc. Hiển nhiên, chuyện nà y yêu cầu phải hết sức tinh tế, tuy pháp thuáºt cá»§a Thượng thanh đưá»ng chá»§ cao cưá»ng, nhưng xong chuyện cÅ©ng hao phà rất nhiá»u sức.
Äợi khi đại công cáo thà nh, Oánh Hoặc chỉnh tá» y phục, Tỉnh Ngôn má»›i cảm giác trên trán đầy mồ hôi. Thấy y tổn hao công lá»±c như thế, Oánh Hoặc cà ng thêm khó hiểu. Kì quái suy nghÄ©:
"Úy? Sao lúc nà y lại biến thà nh chÃnh nhân quân tá»? Sao không qua đây lợi dụng?"
Còn Quỳnh Dung thì trong lòng bỗng nhiên đại ngộ:
"Biết rồi! Thì ra ca ca muốn biểu diá»…n pháp thuáºt cho ta xem!"
Tức thì, nó liá»n nghiêm túc nhá»› lại từng cỠđộng cá»§a ca ca vừa rồi.
Chỉ là , cả hai Ä‘á»u Ä‘oán sai. Oánh Hoặc không há» biết, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không phải là ngưá»i câu nệ tiểu tiết, chỉ là vừa rồi trong đầu y suy nghÄ©, tiểu ma đầu nà y quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, áo lót bị hở ra không chừng là cô ta thi pháp mở ra. Nếu như thế, Quỳnh Dung mà qua sẽ bị trúng kế, tiểu ma nữ đó bắt được Quỳnh Dung thì thế nà o cÅ©ng yêu cầu giải khai bùa chú cho cô ta. Äến lúc đó, cho dù sá»± việc diá»…n tiến thế nà o thì cÅ©ng sẽ rất nhức đầu.
Má»™t trưá»ng náo loạn nho nhá» cuối cùng cÅ©ng qua, trong căn nhà cá» lại khôi phục sá»± yên tÄ©nh tạm thá»i. Trong không khà tÄ©nh lặng hiếm có đó, Quỳnh Dung đột nhiên lên tiếng ngâm tụng văn bà i.
Tiểu Quỳnh Dung trong lúc rá»—i rãnh nà y thì bá»—ng nhiên nhá»› lại hai váºt tròn má»m mại cá»§a ma nữ tá»· tá»· khi nãy. Nhìn váºt sinh tình, Quỳnh Dung lại nhá»› đến chuyện rình rá»™m ngưá»i khác tắm ở bá» hồ ma châu, hình như lúc đó cảm xúc nó dâng trà o, có là m má»™t Ä‘oạn cú. Hiện tại nhá»› lại, Ä‘oạn cú đó không dá»… dà ng gì sáng tác được, thế là nhân xúc cảnh sinh tình, Quỳnh Dung tá»± nhiên Ä‘em Ä‘oạn cú đó ra ngâm tụng ôn lại.
Còn ca ca của nó ở bên, nghe tiếng ngâm tụng nho nhỠcủa nó, tự nhiên nhớ lại phong cảnh bên hồ hôm đó.
"Nha đầu nà y!"
Äang nghÄ© cách để Quỳnh Dung quên Ä‘i Ä‘oạn cú đó, Tỉnh Ngôn lại phát hiện tiểu muá»™i muá»™i cá»§a y Ä‘ang hướng vá» phÃa tiểu ma nữ mà ngâm. Thấy tình hình đó, y bất giác động tâm, xoay ngưá»i há»i Oánh Hoặc:
"Nà y, ngưá»i tắm trong hồ đêm đó có phải là cô không?"
Nghe y há»i, ma nữ Ä‘ang nhà n đến phát chán láºp tức đáp:
"Äúng à , đúng à , đó là bổn cung!"
Nhịn đã lâu, Oánh Hoặc từ trước đến giá» chưa bao giá» cảm thấy nói chuyện lại thÃch như thế, vừa thấy thiếu niên mở miệng thì đã tranh nói:
"Hừ hừ, nếu không phải đêm đó đồ háo sắc nhà ngươi lén xem bổn cung tắm, ta vẫn không biết ngươi và tiểu long đã trà trộn lên Lê linh đảo của ma tộc ta".
Tiếp đó, nà ng Ä‘em sá»± tình đêm đó dương dương đắc ý kể ra, còn thuáºn miệng thêm mấy câu oán trách Thiên ma trưởng lão, dám ám trợ bá»n Tỉnh Ngôn lấy long mã. Má»™t phen liếng thoáng cá»§a nà ng đã kể lại sá»± tình rất rõ, cả Quỳnh Dung cÅ©ng láºp tức minh bạch tiá»n nhân háºu quả cá»§a chuyện nà y. Chỉ là , sá»± tháºt câu chuyện đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, lại giống như đất bằng dáºy sấm, tức thì bị chấn động phát ngẩn tại chá»—.
"Thế nà o? Bổn cung chủ có phải rất thông minh không?"
Nhìn bá»™ dạng trắng bệch mặt mà y cá»§a Tỉnh Ngôn, Oánh Hoặc cà ng đắc ý, không nhịn được báºt cưá»i hà hà .
Chỉ bất quá, lúc nà y Tỉnh Ngôn chẳng hỠđể ý đến nà ng ta. Sau khi ngẩn ra, y má»›i từ từ há»i:
"Cô nói toà n bá»™ chuyện nà y chỉ vì má»™t xÃch mÃch nhá» giữa cô và Tứ độc long nữ. Chỉ có váºy mà cô khiến Hung Lê trưởng lão trù tÃnh mấy năm, Ä‘i Lưu vân mục trưá»ng trá»™m ngá»±a vá», sau đó lại thiết kế hãm hại ta?"
"Äúng thế!"
Nhìn tiểu ác tặc lá»™ biểu tình vừa kinh ngạc vừa thất kinh, Oánh Hoặc cảm thấy rất an á»§i. Hiện tại, tiểu cung chá»§ ma tá»™c hà nh sá»± chẳng nể kỵ gì tháºm chà còn có chút hối háºn, hối háºn vì sao không sá»›m nói chuyện nà y ra. Chỉ là , Ä‘ang khi nà ng ta đắc ý thì nghe thiếu niên lạnh lùng há»i:
"Cô vì sao phải là m như thế?"
Còn chưa nghe ra lãnh ý trong thoại ngữ của thiếu niên, ma nữ tùy tiện hồi đáp:
"Bởi vì ta thÃch!"
Lá»i nà y vừa xuất, ná»™ há»a ngáºp ngụa trong lòng thiếu niên, lúc nà y cuối cùng đã phát tác, há miệng quát lá»›n:
"Hay cho ác nữ vô lương vô lý vô hà nh vô tri! Chỉ biết vui giáºn cá»§a mình mà không quan tâm đến an nguy ngưá»i khác, dẫn đến chuyện lá»›n như thế!"
Thượng thanh đưá»ng chá»§ xuất thân bần khổ, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không tưởng trên thế gian còn có hạng ngưá»i như thế. Tiểu ma nữ nà y, dá»±a và o thân pháºn cá»§a mình, chỉ vì để thá»a mãn mình mà khiến bao nhiêu ngưá»i phải khổ. Dạng sá»± tình nà y, Tỉnh Ngôn vô cùng căm ghét. Tức thì, y ná»™ khà bá»™c phát, đưa tay gá»i Phong thần kiếm, xách Ä‘i thẳng đến chá»— ma nữ.
"Ngươi muốn là m gì?"
Thấy thiếu niên đột nhiên như biến thà nh ngưá»i khác, hai mắt đỠbừng xách kiếm bức đến, ma cương tôn chá»§ hoà nh hà nh bá đạo bá»—ng cảm giác má»™t cổ hà n khà từ dưới chân truyá»n lên. Äám con cháu mang huyết thống ma tá»™c quân vương, thưá»ng ngà y vô luáºn đối diện yêu thú thần ma hung ác đến đâu cÅ©ng tuyệt không thể xuất hiện hình trạng như lúc nà y, cả ngưá»i trên dưá»i, từ ngoà i và o trong, không có chá»— nà o là không run rẩy!
Âm ảnh tỠvong khủng bố áp tới như núi, lúc nà y trong đầu ma nữ đã quá hoảng sợ, chẳng còn biết gì cả.
"Ca ca..."
Và o lúc khẩn yếu quan đầu, trong nhà bỗng vang lên một thanh âm.
"Ãch?"
Thanh âm rụt rè đó lại giống như má»™t dòng suối mát, láºp tức xua tan lệ khà hung bạo Ä‘ang bao phá»§ trong nhà .
Thiếu niên trà n trá» sát khi nghe tiếng gá»i thì quay đầu nhìn. Phát hiện chÃnh là Quỳnh Dung Ä‘ang gá»i mình. Tiểu nữ oa lúc nà y Ä‘ang dùng toà n lá»±c kéo áo y, ngẩng mặt nhìn y, lắc lắc đầu.
Äối diện đôi mắt trong veo không lẫn tạp chất cá»§a Quỳnh Dung, thiếu niên tức thì khôi phục sá»± tỉnh táo. Thở dà i má»™t tiếng, Tỉnh Ngôn vung tay, Phong thần kiếm ngân má»™t tiếng quay trở vá» vá» kiếm trên lưng.
Cho đến lúc nà y, khà cÆ¡ hung mãnh như má»™t tòa núi ép xuống Oánh Hoặc má»›i tiêu tan vô hình. Ai cÅ©ng không ngá», thiếu niên hiện tại ôn hòa đứng trong tiểu ốc nà y, vừa rồi lại phát xuất khà cÆ¡ cưá»ng đại như thế.
Chỉ là , tuy uy thế áp bức đã tan biến, nhưng cảm giác khủng bố vừa rồi vẫn còn in sâu trong lòng ma nữ, đến khi thiếu niên đến trước mặt nà ng, trong mắt tiểu ma nữ chưa từng biết khuất phục ai, lại bất giác ứa lệ long lanh.
"Hừ!"
Thấy bá»™ dạng đáng thương cá»§a nà ng, Tỉnh Ngôn lại cho là nà ng giả vá». Äi đến trước mặt, gỡ má»™t tấm bùa trên chân nà ng, Tỉnh Ngôn hét ra lệnh mau Ä‘i giúp dá»n dẹp nhà . Thiếu nữ đáng thương trước giá» quen có kẻ hầu ngưá»i hạ, chưa từng chịu khổ, bất quá hiện tại hốt hoảng kinh tâm, nà o dám bá»™c lá»™ uy nghi thưá»ng ngà y. Nghe Tỉnh Ngôn phân phó, cÅ©ng chỉ đà nh miá»…n cưỡng Ä‘i là m mấy việc tay chân.
Äợi khi bắt tay là m, Oánh Hoặc má»›i phát hiện, mấy việc bình thưá»ng thấy đơn giản, hiện tại lúc Ä‘Ãch thân là m thì cảm thấy vô cùng gian nan. Ma nữ tóc đỠthân pháºn cao quý, hiện tại phải dưới sá»± chỉ bảo cá»§a tiểu Quỳnh Dung má»›i có thể lóng ngóng hoà n thà nh những việc mà thiếu niên giao phó.
Äến khi hoà n thà nh công việc, Oánh Hoặc cảm giác cả ngưá»i vô lá»±c, mệt đến muốn chết.
"Liệu không phải vì trên chân còn có bùa chứ?"
Ma nữ cÆ¡ bản đã hà nh động được như thưá»ng, thấy tình cảnh kiệt sức cá»§a bản thân liá»n quy kết là do ác bùa cá»§a thiếu niên. Chỉ bất quá Ä‘ang khi an á»§i không chú ý, nà ng lại là m đổ thùng nước dùng để chuẩn bị nấu cÆ¡m. Thế là trong nhà liá»n vang lên thanh âm kinh ngạc cá»§a tiểu nha đầu:
"Ma nữ tỷ tỷ! Không ngỠtỷ còn ngốc hơn cả Quỳnh Dung..."
Nghe cô nhóc nói, Oánh Hoặc bất giác ấm ức vô cùng. Quay đầu nhìn vá» phÃa thiếu niên thì thấy y cÅ©ng Ä‘ang nhìn mình, bá»™ dạng như cưá»i như không.
Vừa tiếp xúc biểu hiện trà o phúng đó cá»§a thiếu niên, Oánh Hoặc ôm bụng tức khà đã ná»a ngà y trá»i, thanh âm gần như muốn khóc, há»i:
"Ngươi vì sao phải hại ta thế nà y?"
Nghe nà ng há»i, Tỉnh Ngôn mỉm cưá»i, đáp rất nhanh:
"Bởi vì ta thÃch".
Äêm đó, tuy có Oánh Hoặc tham dá»±, nhưng báºn rá»™n cả buổi cÅ©ng chỉ nấu được chút cháo thanh đạm. Dù như thế, ma nữ Oánh Hoặc vốn chẳng ăn thức ăn nhân gian, nhưng thấy chén cháo có công mình nấu thà nh trước mặt thì cảm thấy rất muốn ăn, lén húp mấy miếng thì nháºn thấy vị tiểu muá»™i muá»™i nói đúng, ăn rất ngon.
Má»™t ngà y lá»™n xá»™n bát nháo nÆ¡i đầm lầy nam hoang cuối cùng cÅ©ng qua Ä‘i. Äợi Oánh Hoặc ăn xong, Tỉnh Ngôn Ä‘i ra ngoà i lấy và o má»™t thau nước để nà ng và Quỳnh Dung súc miệng. CÅ©ng không biết sao, thưá»ng ngà y Ä‘á»u có ngưá»i hầu Ä‘em nước hầu hạ, tiểu ma nữ chưa từng biết cảm kÃch, thế nhưng lúc nà y đối diện hà nh động thiện ý cá»§a thiếu niên, nà ng lại cảm giác có chút cảm động.
Thế là , khi mà n đêm buông xuống, khi Tỉnh Ngôn Ä‘i đến cạnh nà ng để thi pháp, Oánh Hoặc liá»n nghiêm túc nói:
"Ta, ta tự ngủ được rồi. Yên tâm, ta không chạy đâu".
Nà o ngá», lá»i nói thà nh tâm cá»§a nà ng chỉ khiến thiếu niên cưá»i cưá»i, sau đó y kiên quyết đáp:
"Không được".
"Vì sao?"
Oánh Hoặc cảm thấy rất tức giáºn.
"Bởi vì, ta sợ cô lại giống lần trước, nhân lúc ta ngá»§ thì lén chạy đến nằm trên ngưá»i ta..."
"Ngươi!"
Má»™t câu nổi giáºn còn chưa nói xong thì má»™t mà n hắc vụ đã thoảng qua, tiểu ma nữ ý đồ chưa táºn đã trầm trầm ngá»§ say...
Sáng hôm sau, đợi khi Oánh Hoặc tỉnh lại thì phát hiện trước mặt lại chỉ có má»™t mình tiểu nha đầu Ä‘ang nhảy nhót chÆ¡i đùa, còn tên đáng ghét kia cÅ©ng như hôm qua, chẳng thấy tung tÃch đâu.
"Tên khốn kiếp đó là m gì mà bà bà ẩn ẩn váºy?"
Nhìn ra khoảng không mênh mông bên ngoà i, nghe tiếng chim rÃu rÃu bên tai, Oánh Hoặc nhất thá»i có chút mê hoặc.
Ma nữ Ä‘ang thất lạc tinh thần không há» biết, thiếu niên mà nà ng Ä‘ang nghÄ©, lúc nà y Ä‘ang di chuyển thần tốc ở ngoà i vạn lý hải cương. Hôm nay, đã là ngà y thứ ba trong ước định năm ngà y đổi ngưá»i vá»›i ma tá»™c. Khác vá»›i tiểu Quỳnh Dung vô tâm, thiếu niên bên ngoà i tuy vẫn Ä‘iá»m đạm, nhưng trong lòng như có lá»a đốt. Mắt thấy ước hẹn sắp đến, trước khi đến hạn định, y cần phải tìm được má»™t chá»— thÃch hợp để đổi ngưá»i. Bởi vì, địch thá»§ cá»§a y là cả má»™t ma tá»™c đông ngưá»i, vÅ© lá»±c cưá»ng đại.
Tà i sản của huynhba
21-12-2009, 10:03 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 218:Minh khê thùy điểu, tạm thâu nhà n vu thanh lưu
Hai ngà y nữa là đến ngà y trao đổi ngưá»i vá»›i ma tá»™c.
Vị đưá»ng chá»§ cá»§a danh môn chánh phái không há» hoà i nghi vá» hà nh động bắt cóc lần nà y cá»§a mình chút nà o, dưới tình thế đó, nếu chỉ dá»±a và o pháp thuáºt kinh văn há»c từ Thượng thanh cung thì hoà n toà n không có khả năng cứu ngưá»i. Biện pháp hữu hiệu chÃnh là dá»±a và o kinh nghiệm bắt ngưá»i mà bản thân đã từng thá»±c hiện cùng Cứ Doanh ở Bà Dương hồ. Hiện tại, y Ä‘ang Ä‘i tìm địa Ä‘iểm thÃch hợp trong đông nam hải để tiến hà nh đổi ngưá»i.
"Hòn đảo nà y vẫn không được, tuy bên dưới thác nước đó có đưá»ng ngầm thông ra ngoà i đảo, nhưng thông đạo nà y sao giấu được tai mắt cá»§a ma nhân".
Tứ hải đưá»ng chá»§ đã định chá»§ ý thuáºn thá»§y mà chạy, lại phá»§ định má»™t hòn đảo dưá»ng như rất thÃch hợp, tiếp tục bay tìm hòn đảo khác.
Lúc nà y, mặt trá»i vốn ẩn trong mây đã nhô khá»i biển mây ở trá»i đông, di chuyển chầm cháºm trên đầu Tỉnh Ngôn, mặt trá»i trên biển lúc nà y đã biến thà nh mà u và ng chói, chiếu sáng lấp lánh trên ngưá»i Tỉnh Ngôn.
Dá»… thá»§ khó công, còn phải có thá»§y đạo không dá»… phát giác để chạy, hòn đảo như thế quả tháºt khó tìm. Tìm mất hai ngà y, xem qua gần cả trăm đảo, lại chẳng có được má»™t cái thÃch hợp, Tỉnh Ngôn không khá»i nôn nóng. Äứng trên đầu sóng, nhìn vầng thái dương di chuyển lên giữa trá»i, trong lòng lại không yên tâm vá» con tin Ä‘ang giao cho Quỳnh Dung canh giữ, Tỉnh Ngôn bất chợt thất thần, "Ùm" má»™t tiếng rÆ¡i xuống nước, uống má»™t ngụm nước biển lá»›n.
"Xúi quẩy!"
Nước biển chát ngắm chui và o há»ng tháºt khó chịu, Ä‘ang thầm kêu xui xẻo thì Tỉnh Ngôn bá»—ng cảm giác có dị trạng.
"Úy? Äây là chuyện gì?"
Sau khi nuốt má»™t ngụm nước biển, Tỉnh Ngôn phát hiện thân thể rÆ¡i xuống nước Ä‘ang nhanh chóng tá»± động trôi vá» phÃa tây bắc.
"Không phải là sóng lớn cuốn đi chứ?"
Quan sát xung quanh thì phát hiện vùng biển mà mình rÆ¡i xuống, tuy thần tốc lưu động nhưng chỉ có sóng gợn lăn tăn, khác hẳn vá»›i hình trạng ba đà o hùng dÅ©ng thưá»ng thấy ngoà i biển khÆ¡i.
"Có gì lạ đây?"
Ở nÆ¡i đại dương mênh mông bất trắc, Tỉnh Ngôn đâu dám lÆ¡ là , vá»™i thi xuất pháp thuáºt ổn định thân hình, không để trôi theo hải lưu nữa. Chỉ bất quá, kiểm tra má»™t lúc, Tỉnh Ngôn phát hiện dòng hải lưu nà y chu vi rất lá»›n, nước biển ấm áp, không ngừng di chuyển vá» hướng tây bắc, chưa thể phát hiện được Ä‘iểm cuối cá»§a nó ở đâu.
Thấy tình cảnh đó, Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy kì lạ, liá»n thi triển Thuấn thá»§y quyết thuáºn dòng mà đi, muốn xem xét rốt cuá»™c thế nà o. Chỉ là , đại khái di chuyển ná»a canh giá» vẫn không phát hiện Ä‘iểm cuối cá»§a dòng hải lưu, nhưng lại nháºn ra thuáºt độn thá»§y cá»§a Linh Y thi triển trong dòng hải lưu nà y thì tốc độ tăng gấp mấy lần.
"Kì quái! Không ngỠtrong đại hải mênh mông lại có dạng thủy lưu thế nà y, chẳng khác gì những con sông trong lục địa".
Chỉ bất quá, tuy có thêm kiến thức, nhưng nhiệm vụ lần nà y vẫn chưa hoà n thà nh.
"Ai, hòn đảo thÃch hợp rốt cuá»™c ở đâu chứ..."
Di chuyển theo dòng hải lưu ấm áp, đạo môn đưá»ng chá»§ ưu tư trong lòng, cảm thấy hình như nắm bắt được gì đấy, nhưng khi táºp trung suy nghÄ© thì vẫn không hình dung rõ, cứ váºy di chuyển, mãi đến khi đến má»™t chá»— nước hÆ¡i nông, Trương đưá»ng chá»§ má»›i thông suốt:
"A, ngốc quá! NÆ¡i đổi ngưá»i đâu nhất thiết phải là hải đảo? Ãm lưu nà y chẳng phải là nÆ¡i bá» chạy tốt nhất sao?"
Tuy tá»± châm biếm, nhưng lúc nà y trong lòng Tỉnh Ngôn sướng khoái vô bì. Lại cẩn tháºn tuần tra má»™t phen, y má»›i hà i lòng quay vá». Lúc nà y, thái dương đã ở ngay đỉnh đầu, chÃnh là giữa trưa rồi.
"Quỳnh Dung, Quỳnh Dung!"
Thẳng đưá»ng quay vá», khi vừa đến trước căn tiểu ốc, Tỉnh Ngôn không nhịn được cất tiếng gá»i lá»›n, muốn Ä‘em tin tức tốt nà y nói cho Quỳnh Dung biết. Nghe y gá»i, tiểu nha đầu liá»n từ trong lùm cây nhảy ra, vui vẻ gá»i: "Ca ca vá» rồi!"
Chỉ là , vừa thấy bá»™ dạng cá»§a nó, Tỉnh Ngôn không khá»i báºt cưá»i:
"Khà khà ! Quỳnh Dung sao giả trang thà nh thế nà y?"
Thì ra lúc nà y tiểu Quỳnh Dung lượm lá rụng quanh nhà kết thà nh má»™t cái mão đội trên đầu. Cái mão lá cây nà y vốn cÅ©ng chẳng có gì mắc cưá»i, chỉ là do nó nhảy nhót nên cái mÅ© lắc lư lệch xuống nhìn rất ngá»™, đến khi nó chạy đến chá»— Tỉnh Ngôn thì cái mão đã che khuất cặp mắt cá»§a nó.
Bất quá vị tiểu muá»™i muá»™i nà y cÅ©ng rất ngá»™ nghÄ©nh, nhất thá»i không thèm kéo cái mão lên, ngếch mÅ©i nghe mùi vị ca ca trong gió, vẫn hết sức chÃnh xác nhảy và o lòng ca ca.
Tỉnh Ngôn gỡ cái mão ra dùm nó, Quỳnh Dung ngá»a mặt lên báo cáo:
"Ca ca, tá»· tá»· mắt tÃm bệnh rồi!"
"Sao?"
Äợi khi Tỉnh Ngôn chạy đến chá»— cây đại thụ trước nhà , phát hiện tiểu ma nữ mà y bắt vá», quả tháºt Ä‘ang sinh bệnh.
Dưới bóng râm, ma cương cung chá»§ vốn uy phong trùng trùng, lúc nà y lại yếu á»›t dá»±a và o gốc cây, hai mắt vô thần, thần sắc mệt má»i, bá»™ dạng chẳng còn chút sức sống.
Thấy tình hình đó, Tỉnh Ngôn cÅ©ng biết không phải là giả, liá»n cảm thấy kì quái:
"Quái lạ! Cô ta cũng có thể sinh bệnh?"
Tuy thắc mắc nhưng Tỉnh Ngôn không dám cháºm trá»…, vá»™i chạy đến gần quan sát tỉ mỉ. Lúc đến sát má»›i phát hiện trán cá»§a Oánh Hoặc rất nóng, hai bên má á»ng Ä‘á», nếu quan sát kỹ còn thấy có những há»™t nhá» li ti.
Thấy y đến trước mặt, lại đưa tay kiểm tra mặt mình, thiếu nữ tóc đỠphát bệnh ngá» ngoạy má»™t chút, miệng mấp máy như muốn nói nhưng cuối cùng không thể thốt ra lá»i.
"Úy? sao chá»— nà y lại có vết nước váºy?"
Tỉnh Ngôn nhìn thấy trên gương mặt nóng bừng cá»§a Oánh Hoặc còn có chút nước thì cảm thấy hÆ¡i kì quái. Nghe y há»i, Quỳnh Dung liá»n trả lá»i, nói trước khi y vá», thấy mặt tá»· tá»· nóng quá thì Ä‘em nước đến vẩy lên mặt tá»· tá»·.
"A, ra thế".
Sau khi chẩn Ä‘oán, Tứ hải đưá»ng chá»§ tinh thông y thuáºt đã xem ra bệnh tình cá»§a Oánh Hoặc:
"Xem ra, cô ta bị trúng chướng khà thủy độc rồi".
Nhìn hình dạng, vị ma nữ xuất thân từ vùng đất nóng bức chắc không quen với nơi có hơi nước trùng trùng nên trúng phải thủy chướng.
Ma tá»™c công chúa bách táºt bất xâm, lần nà y phát bệnh, cÅ©ng không biết có phải do bị thiếu niên dá»a hay là kiếp số ứng phải đây.
Mắt thấy con tin đã lâm trá»ng bệnh, Tỉnh Ngôn tá»± biết phải có cách ứng xá» tốt, nếu như để nà ng chết, háºu quả quả tháºt không thể gánh nổi.
Lại qua má»™t lúc, thấy y không nói gì, Quỳnh Dung tò mò há»i:
"Ca ca, muội có cần tiếp tục vẩy nước không?"
"Không cần đâu".
Lúc nà y Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã nghÄ© ra biện pháp, mỉm cưá»i nói:
"Chúng ta mang cô ấy đi đến một chỗ tốt".
Nói xong, y ôm thân thể má»m oặt cá»§a tiểu ma nữ lên, dưới chân sinh mây, cùng Quỳnh Dung phi thân lên không, bay vá» phÃa mặt tây.
Bay được má»™t lúc, vượt qua con sông rá»™ng phù sa cuồn cuá»™n, bá»n hỠđến má»™t đầm cá» sắc xanh mươn mướt.
"Nơi nà y có cá diếc có thể trị bệnh".
Sau khi đáp xuống đất, Tỉnh Ngôn thấy Quỳnh Dung ngÆ¡ ngác nên nói cho nó biết vì sao lại đến đây, trước đây lúc ở trên ma châu, lúc nói chuyện vá»›i Thanh há»§y quái có nghe hắn nhắc đến gần đầm lầy có má»™t vùng đầm cá» sản sinh ra má»™t giống cá diếc, không chỉ thịt má»m thÆ¡m ngá»t, còn có thể giải được chướng khÃ. Lúc đó vị Thanh há»§y quái tốt bụng nhắc nhở y, nếu như không cẩn tháºn bị nhiá»…m nam hoang chướng khà thì có thể tìm cá diếc để giải độc.
Còn trong hai ngà y vừa rồi, Tỉnh Ngôn trong lúc tuần du đã tìm được nÆ¡i Thanh há»§y quái nhắc đến có bá»n cá nà y sinh trưởng, đến khi có chuyện, y láºp tức tìm đến đúng chá»—. Äặt Oánh Hoặc trong bóng râm, bản thân thì bắt đầu tìm váºt liệu chế tạo ngư cụ bắt cá.
Thiếu niên xuất thân nông thôn, lên núi hái quả, xuống sông câu cá Ä‘á»u rất thà nh thục. Hai năm nay tuy táºp trung tu đạo nhưng bản lÄ©nh nà y không há» mai má»™t, nÆ¡i nà y váºt liệu phong phú, Tỉnh Ngôn chỉ loáng má»™t cái đã tạo được má»™t cần câu. Dây câu chÃnh là rá»… cà nh dai nhằng cá»§a má»™t cá»± thụ, cần câu là nhánh trúc, sau đó y lấy Phong thần kiếm, váºn Ä‘ao như gió, chỉ trong chốc lát đã gá»t má»™t mảnh tre thà nh dạng lưỡi câu. Trong lúc y chế tác cần câu thì Quỳnh Dung hái vá» má»™t đống dã quả, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không khách khà ăn mấy trái. Cần câu đã có, chỉ còn thiếu mồi câu...
"Quỳnh Dung muá»™i muá»™i, dã quả nà y muá»™i thÃch ăn chứ?"
"ThÃch!"
"Váºy thì được!"
Má»i thứ đã có, Tỉnh Ngôn láºp tức buông câu, chỉ đợi linh ngư cắn câu để trị bệnh cứu ngưá»i.
Khi y thả câu, tiểu Quỳnh Dung hoạt bát hiểu chuyện cũng không là m ồn, ở bên dòm chừng Oánh Hoặc, thỉnh thoảng lại cắn một miếng dã quả.
Không khà nÆ¡i nà y mát mẻ cÅ©ng khiến cÆ¡ thể tốt hÆ¡n, Oánh Hoặc miá»…n cưá»ng hé mắt, quay đầu quan sát hoà n cảnh lạ lẫm xung quanh.
Lúc nà y chÃnh là khoảng thá»i gian sáng nhất trong má»™t ngà y, cả đầm cá» rá»™ng lá»›n ánh lên dưới mặt trá»i, từng mảng cá» tươi mÆ¡n mởn nối nhau chạy dà i đến ngút mắt, lá cá» ngả nghiêng dưới là n gió. Nước rất trong, soi rõ từng áng mây trá»i lÆ¡ lá»ng. Xa xa có mấy cánh chim nước thấp thoáng, đôi khi có và i con bay đến rất gần, lướt qua trước mặt Oánh Hoặc.
Äầm cá» trước mặt Oánh Hoặc, hiện lên rất rõ nét, cá» xanh, nước xanh mây trắng, hoa tươi, tất cả Ä‘á»u phô bà y hết vẻ đẹp cá»§a mình, sắc thái rá»±c rỡ. Trước mỹ cảnh khó thấy đó, ma nữ như khôi phục được mấy phần sinh khÃ, cố gắng cá»±a quáºy ngưá»i, tá»±a và o gốc cây sau lưng.
Thấy nà ng ngồi dáºy, Quỳnh Dung quan tâm há»i:
"Khá»e hÆ¡n không?"
"Khá»e hÆ¡n rồi".
Ma tá»™c công chúa tâm tÃnh vô kỵ, trải qua hai ngà y khó khăn, đối vá»›i tiểu nha đầu ngây thÆ¡ nà y đã sinh không Ãt hảo cảm. ÄÆ°a mắt nhìn thấy má»™t thân ảnh bất động ở đằng xa, Oánh Hoặc há»i Quỳnh Dung:
"Ca ca ngươi đang là m gì thế?"
"Ca ca đang câu cá để tỷ ăn trị bệnh!"
"Váºy sao?"
Bán tÃn bán nghi quan sát má»™t tráºn, xác nháºn tư thế cá»§a thiếu niên đúng là đang câu cá, Oánh Hoặc liá»n có chút kì quái há»i:
"Quỳnh Dung tiểu muá»™i, ta thấy ca ca cá»§a ngươi cÅ©ng biết chút pháp thuáºt bà ng môn tả đạo, muốn bắt cá là chuyện dá»… dà ng, sao hắn lại Ä‘i dùng cần câu như thế?"
"Äúng à !"
Nghe Oánh Hoặc đỠtỉnh, Quỳnh Dung cÅ©ng cảm thấy kì quái, bất quá đối vá»›i nó mà nói, tìm cách giải thÃch những hà nh vi kỳ quái cá»§a ca ca là bản lÄ©nh giá»i nhất cá»§a nó, thế là Oánh Hoặc liá»n nghe tiểu nha đầu nghiêm túc đáp:
"Không phải thế, tá»· tá»· mắt tÃm, ca ca nói, chúng ta không thể, không thể tát..."
Nói đến chá»— nà y, Quỳnh Dung đột nhiên ấp úng, không thể nhá»› nổi câu thà nh ngữ ca ca từng dạy. Äang khi nó toát mồ hôi thì Oánh Hoặc đã Ä‘oán ra:
"Là tát ao bắt cá?"
"Äúng, đúng, là tát ao bắt cá! Tá»· tá»· mắt tÃm tháºt lợi hại!"
"Hà hà , gá»i ta Oánh Hoặc là được rồi".
Nghe cách gá»i cá»§a Quỳnh Dung, Oánh Hoặc cảm thấy có chút kỳ quặc. Äợi tiểu muá»™i muá»™i đồng ý, Oánh Hoặc lại nghÄ© đến má»™t vấn đỠkhác. Im lặng má»™t lúc tÄ©nh dưỡng tinh thần, vị tiểu ma nữ lại có chút á»§y khuất há»i:
"Quỳnh Dung, ngươi nói, ca ca cá»§a ngươi đối vá»›i ngư nhân Ä‘á»u tốt như thế, sao lại đối xá» xấu vá»›i ta? Tên đáng chết xấu xa đó, lại, lại nhân lúc ta tắm đến bắt ta!"
Nghĩ đến tình cảnh lúc đó, Oánh Hoặc trà n đầy phẫn uất, nhìn chẳng giống như đang bệnh chút nà o.
Nghe nà ng than oán, Quỳnh Dung cÅ©ng không láºp tức phụ há»a, cúi đầu suy nghÄ© má»™t chút, Quỳnh Dung nghiêm túc nói vá»›i vị tá»· tá»· Ä‘ang tức giáºn:
"Oánh Hoặc tá»· tá»·, nếu như tá»· là bằng hữu cá»§a ca ca, tá»· bị ngưá»i xấu bắt, ca ca nhất định cÅ©ng sẽ cứu tá»·".
"Ca ca không phải ngưá»i xấu!"
"A..."
Nghe tiểu nha đầu ngây thơ nói như thế, ma tộc công chúa không biết phản bác sao, chỉ a một tiếng, sau đó im lặng xuất thần.
Lại qua một lúc, Oánh Hoặc mới lại lên tiếng:
"Ngươi nói ca ca cá»§a ngươi không phải ngưá»i xấu, váºy tá»· tá»· sao?"
Nghe Oánh Hoặc há»i như thế, Quỳnh Dung có chút ngáºp ngừng, ngượng ngịu lấy tay vẽ vẽ trên đất, đáp:
"Khả năng là : trừ phi..."
"Trừ phi sao?"
Thấy tiểu muội muội muốn nói lại ngưng, ma tộc công chúa hơi khẩn trương, lắng tai nghe:
"Trừ phi..."
"Trừ phi không phải!"
"..."
Äợi khi mặt trá»i vá» tây, Tứ hải đưá»ng chá»§ tốn ná»a ngà y câu cá cuối cùng cÅ©ng quay vá» nhà .
Và o nhà đem cá Ä‘i rá»a sạch, sau đó khứa thà nh nhiá»u sá»› trên thân cá rồi Ä‘em hấp. Ai nói thuốc hay khó nuốt? Món thuốc nà y không những dá»… ăn mà còn rất thÆ¡m ngon. Quỳnh Dung ham ăn, ăn không nghỉ miệng. Tỉnh Ngôn nhắc nó:
"Quỳnh Dung, không cần ăn quá nhiá»u đâu, muá»™i có thể cất mai ăn tiếp mà ".
"vâng vâng!"
Tiểu nữ oa lên tiếng đáp, nhưng kì quái phát hiện cái miệng cá»§a mình không nghe theo Ä‘iá»u khiển cá»§a bản thân, cứ ăn mải ăn miết.
Thấy như thế, thiếu niên biết loà i cá nà y rất bổ, sợ Quỳnh Dung ăn nhiá»u không tốt, chỉ đà nh bịa chuyện dá»a nó, nói nếu ăn nhiá»u nhất định sẽ bị ma nhân bắt ăn thịt.
"Muá»™i biết không, ma tá»™c thÃch nhất là ăn thịt trẻ con!"
Lúc nói lá»i nà y, Tỉnh Ngôn nhìn nhìn qua bên kia, ngụ ý nÆ¡i nà y cÅ©ng có má»™t ma nhân ăn thịt trẻ con. Nghe y nói như thế, Quỳnh Dung cÅ©ng không khá»i ngừng ăn, len lén quan sát Oánh Hoặc. Chỉ là , sau khi nhìn dung mạo xinh đẹp cá»§a Oánh Hoặc, tiểu nha đầu lại bắt đầu ăn tiếp.
Thấy như thế, Tỉnh Ngôn chỉ đà nh gia tăng mức độ hăm dá»a:
"Quỳnh Dung, muá»™i còn ăn tiếp thế nà o cÅ©ng biến thà nh máºp thù lù đó!"
Lần nà y Ä‘e dá»a đã có hiệu quả: nghe ca ca nói, tiểu Quỳnh Dung suy nghÄ© má»™t lúc thì đặt đũa xuống, ngoan ngoãn chạy Ä‘i súc miệng.
Sau khi ăn cá xong, Oánh Hoặc cuối cùng cÅ©ng hạ sốt, chỉ là , trước khi chìm và o giấc ngá»§, nà ng lại nghe má»™t mùi hôi nồng Ä‘ang tá»a đến trước mặt. Cố gắng hé mắt ra thì thấy thiếu niên Ä‘ang cầm má»™t váºt gì đó xanh um đến bôi trên mặt nà ng.
"Ta không cần!"
Nghe mùi thuốc hôi như thế, Oánh Hoặc muốn nôn má»a. Vừa nghÄ© đến thứ gá»›m ghiếc đó bôi lên da mặt mịn mà ng cá»§a mình, Oánh Hoặc không khá»i hoảng hốt, dùng hết sức vùng vẫy né tránh.
"Quỳnh Dung, giúp ta giữ cô ấy!"
Thiếu niên chẳng chút thương hương tiếc ngá»c, dưới sá»± giúp sức cá»§a Quỳnh Dung, đè chặt lấy ma nữ, sau đó cẩn tháºn bôi khắp mặt Oánh Hoặc, vừa bôi vừa nói:
"Cô chá»› có là m loạn. Cô xem mặt mÅ©i tóc tai cá»§a cô nhếch nhác thế nà o, nếu để hai bên mặt má»c ra hai đốm hồng thì cả Ä‘á»i nà y đừng mong lấy chồng nữa!"
Nghe đến đây, tiểu ma nữ mắt tÃm tóc đỠcÅ©ng không duy trì nổi, chìm và o cÆ¡n mê luôn, không kịp nghe mấy câu sau cá»§a thiếu niên:
"Khắc khắc, vạn nhất vì trên mặt cô xuất hiện ban Ä‘á», ma châu trưởng lão không chịu lá»—, chỉ đồng ý đổi vá» má»™t ngưá»i thì là m sao..."
Lại má»™t ngà y nữa trôi qua, chỉ cần kiên nhẫn thêm má»™t ngà y là có thể Ä‘em con tin phiá»n phức nà y Ä‘i đổi lấy Linh Y, Tuyết Nghi vá» rồi.
"Phù, xong trưá»ng phong ba nà y, ta phải táºp trung tìm Thá»§y tinh linh, tranh thá»§ quay vá» Thiên Ä‘iểu nhai, sống những ngà y tháng an ổn vui vẻ..."
Mang suy nghÄ© như thế, Tứ hải đưá»ng chá»§ mệt má»i cÅ©ng trong tiếng trùng rỉ rả, từ từ chìm và o giấc ngá»§.
Chỉ là , thiếu niên Ä‘ang Ä‘iá»m tÄ©nh ngá»§ không há» hay biết, nÆ¡i giang hà hồ hải cách đây vạn dặm, có má»™t trưá»ng Ä‘iá»u binh khiển tướng quy mô to lá»›n, Ä‘ang tiến hà nh hết sức khẩn trương.
Tà i sản của DoctorCrazy
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran