22-12-2009, 02:29 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 219:Hoà ng Ä‘iểu Ä‘a tình, thưá»ng hướng má»™ng trung hô khách
Ăn xong cá diếc do Tỉnh Ngôn chế biến, thủy chướng mà Oánh Hoặc trúng phải đã hoà n toà n tiêu giải.
ÄÆ°á»£c ăn món quý bổ dưỡng, lại ngá»§ má»™t giấc ngon là nh, đến sáng hôm sau Oánh Hoặc phát giác những mệt má»i do bệnh táºt hôm qua đã như biến mất. Äợi Quỳnh Dung mang cháºu nước và o giúp nà ng rá»a mặt, Oánh Hoặc soi mặt và o cháºu nước, nháºn thấy những đốm đỠhôm qua đã hoà n toà n lặn Ä‘i.
"Thì ra tên đó quả tháºt có chút bản lÄ©nh bà ng môn tả đạo".
ÄÆ°á»£c lợi cho bản thân, Oánh Hoặc không khá»i có đánh giá đỠcao tên ác đồ đó.
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i mắc bệnh, ma nữ Ä‘iêu ngoa lúc nà y má»›i biết, tư vị hôn mê trầm trầm quả tháºt không dá»… chịu. Khi khà sảng thần thanh, lại nhá»› đến tình cảnh thiếu niên chuyên tâm ngồi câu cá đêm qua, không biết sao, ma nữ luôn coi trá»i bằng vung lại sinh cảm kÃch trong lòng.
Chỉ là , khi Oánh Hoặc khó nhá»c hÆ¡i cúi mình, định chân thà nh cảm tạ thì bị Tỉnh Ngôn yêu cầu đứng lên, bảo nà ng từ dưới gốc cây cổ thụ Ä‘i đến trước vách nhà , sau đó quay lại, cứ tá»›i lui như thế mấy lần.
Tuy chẳng hiểu để là m gì nhưng hiện tại nà ng Ä‘ang cảm kÃch trong lòng, vẫn y theo lá»i Tỉnh Ngôn mà đi. Khi Tỉnh Ngôn kêu nà ng đứng lại, tiểu ma nữ nhẹ nhà ng xoay má»™t vòng, mái tóc dà i hoa mỹ đón gió xòe rá»™ng, sau đó nhẹ nhà ng xõa xuống, biểu hiện Ä‘iá»m tÄ©nh đứng trước mặt Tỉnh Ngôn.
"Hừ, là n nà y chắc phải tán thưởng dung mạo xinh đẹp của ta chứ?"
Ma nữ tôn quý đêm qua trước khi Ä‘i ngá»§ bị thiếu niên nói xá», đến giá» vẫn còn canh cánh trong lòng, hiện tại mắt thà nh Tỉnh Ngôn Ä‘ang chăm chăm nhìn mình, trong lòng không khá»i có chút kỳ vá»ng.
Kiên nhẫn đợi một lúc mới nghe Tỉnh Ngôn lên tiếng: "À, không tệ!"
"Váºy sao?" Oánh Hoặc nghe nói, vừa thẹn vừa vui.
"Äúng thế! Trả vá» nguyên dạng, ngà y mai lão già Hung Lê cÅ©ng không ăn gian được!"
"!!"
Bốn ngà y ở trong nhà cỠgiữa đầm lầy đã trôi qua, Tỉnh Ngôn vẫn bôi thảo dược thêm mấy lần lên mặt Oánh Hoặc để da mặt nà ng hoà n toà n trở lại vẻ mịn mà ng ban đầu. Lúc bôi thuốc cũng không biết ma nữ đó có chủ ý gì, không những không nổi đóa, còn nhắm hỠmắt, mi mắt rung rung, yên lặng để cho Tỉnh Ngôn là m.
Thấy nà ng đột nhiên biến thà nh ngoan ngoãn, Tỉnh Ngôn bất giác có chút kinh nghi bất định, trong lúc hà nh động hết sức cẩn tháºn, thầm váºn pháp lá»±c, đỠphòng nà ng đột nhiên là m loạn. May sao, cả ngà y trôi qua, giữa hai ngưá»i vẫn bình yên vô sá»±.
Ngà y nÆ¡i đầm lầy nam hoang dưá»ng như qua rất nhanh. Má»›i rá»a Ä‘i là n thuốc lần thứ tư trên mặt Oánh Hoặc thì mặt trá»i đã sắp lặn, chỉ còn má»™t vùng tịch dương đỠối ở chân trá»i phÃa trước. Lúc nà y những đám mây trắng ở phÃa xa cÅ©ng bị nhuá»™m Ä‘á», lÆ¡ lá»ng trôi nổi trên đầm cá» bao la.
Khi hoà ng hôn nhuá»™m đỠgần cả ná»a bầu trá»i, tiểu Quỳnh Dung ngây thÆ¡ kêu Oánh Hoặc ra xem lá»a đốt mây, chỉ chỉ trá» trá», liên tưởng hình dạng cá»§a những đám mây trên trá»i vá»›i những con váºt mà nó biết. Oánh Hoặc bất tri bất giác cÅ©ng bị nó hấp dẫn, cùng nó thảo luáºn xem đám mây đó rốt cuá»™c là giống con gì nhất.
Thá»i gian vui vẻ đó chẳng kéo dà i, khi khối mây thứ năm đạt được sá»± thống nhất vá» hình dạng cá»§a hai thiếu nữ thì sắc trá»i đã mù má». Trong thoáng chốc, bầu trá»i trên đầu đã chuyển sắc Ä‘en, sau đó trăng cùng sao buông thả ánh sáng cá»§a chúng ra khắp khung trá»i.
Khi hoà ng hôn tan Ä‘i, vầng trăng non nhú lên ở phÃa đông, vô số vì sao cùng nhấp nháy trên bầu trá»i thì ma cung công chúa thống lÄ©nh vạn ma ở ma cương, trong lòng bá»—ng có chút thất lạc. Thiếu nữ ngắm mây trôi lần đầu phát hiện, vân thải mà mình hay bay trong đó, khi đứng dưới đất ngắm, lại trở nên đẹp như thế.
Thấy Oánh Hoặc ngóng mắt vá» phÃa chân trá»i phát ngốc, thiếu niên Ä‘ang chuẩn bị nấu cÆ¡m tối vá»™i Ä‘i qua, thi xuất Thái hoa thanh lá»±c kiểm tra khắp ngưá»i nà ng thì thấy cả ngưá»i nà ng vẫn yếu á»›t, không thể đà o tẩu.
Gấp gáp kiểm tra xong, Tỉnh Ngôn định lên tiếng cảnh cáo má»™t phen. Äúng lúc đó y bá»—ng thấy tiểu ma nữ Ä‘iêu ngoa không há» xuất ngôn châm chÃnh, ngược lại còn nhoẻn miệng cưá»i vá»›i y trong bóng chiá»u nháºp nhoạng.
"Sao lại cổ quái như thế?"
Thấy nà ng bất chợt rất ngoan, Tỉnh Ngôn sinh nghi không dám kêu nà ng đi giúp lặt vặt nữa, chỉ thi pháp để thân thể nà ng yếu ớt tựa và o gốc dong.
Äợi sau khi dùng cÆ¡m, trăng cÅ©ng đã lên giữa trá»i, lúc nà y tuy đã đêm nhưng trong đầm lầy vẫn rất Ãt gió, trong phòng hÆ¡i nóng bức. Thế là Tỉnh Ngôn cùng Quỳnh Dung cùng bay lên cây dong mà Oánh Hoặc Ä‘ang tá»±a ngưá»i để hóng mát. So vá»›i đêm hôm qua con tin là m ồn à o, đêm nay đã an tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, vô luáºn là âm thanh do chim đêm hay là côn trùng phát ra cÅ©ng Ä‘á»u biến thà nh hết sức êm ái. ÄÆ°a mắt nhìn lên dạ không, mây trôi như nước chảy, vầng trăng bạc như má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘ang lắc lư trên dòng sông mây.
Trải qua cả ngà y ồn à o mệt má»i, ngồi ngắm trăng sáng trong đêm yên tÄ©nh, cảm giác chẳng khác nà o Ä‘ang ở chốn thần tiên.
Lúc nà y, Quỳnh Dung ngồi bên cạnh Tỉnh Ngôn, vạt váy trắng đu đưa theo chân, đôi mắt đen bóng của nó loáng thoáng xuất hiện thần thái và ng nhạt kì dị, Tỉnh Ngôn vô tình phát hiện, nghĩ thầm:
"Có lẽ lai lịch của Quỳnh Dung không đơn giản chỉ là một con tiểu thú thánh khiết..."
Không biết thế nà o, gần đây vấn đỠnà y cứ lảng vãng trong đầu y, không thể xóa được. Nghiêm túc suy xét, bản thân đã ở cùng Quỳnh Dung dù chỉ hÆ¡n má»™t năm, nhưng trong má»™t năm ngắn ngá»§i đó đã khiến Tỉnh Ngôn cảm thấy Quỳnh Dung rất giống má»™t tiểu muá»™i muá»™i đã lá»›n lên cùng y từ nhá», tồn tại bên cạnh y, tá»± nhiên như là hÆ¡i thở váºy.
Thế nhưng, ở trong cư xá» hà ng ngà y, tiểu nữ oa ngây thÆ¡ khả ái đó, trên ngưá»i lại có hiện tượng kì quái không thể giải thÃch. NghÄ© đến Ä‘iểm đó, Tỉnh Ngôn lại quay đầu lén quan sát tiểu muá»™i muá»™i, nhá»§ thầm:
"Quỳnh Dung à , muá»™i tháºt sẽ luôn ở cạnh ta chứ?"
Tứ hải đưá»ng chá»§ vốn chỉ lên ngá»n cây hóng gió, lúc nghÄ© đến vấn đỠnà y lại không khá»i trầm tư. Chỉ bất quá, tiểu nha đầu tá»± cho là "Trương Quỳnh Dung" ở bên thì chẳng há» phát giác ca ca cá»§a nó Ä‘ang buồn bã. Quỳnh Dung vừa rồi nghe ca ca bảo đảm ngà y mai sẽ Ä‘em Tuyết Nghi tá»· và Linh Y tá»· vá» cho nó, lúc nà y Ä‘ang rất hoan hỉ, miệng lẩm nhẩm hát má»™t khúc hát gì đó cá»§a nó.
Ngồi trong đêm yên tĩnh, bất tri bất giác sương đêm thấm đẫm y phục hai huynh muội. Lúc nà y, nữ hà i nhân ngồi tựa dưới gốc cây phảng phất đã ngủ say rồi.
Khi đêm đã khuya, tiểu thiếu nữ ngưng bà i ca cá»§a mình, tò mò há»i ca ca:
"Ca ca, mấy ngà y nay, huynh vì sao hung dữ vá»›i tá»· tá»· mắt tÃm như thế? Tá»· ấy hình như đã hiểu lầm rồi".
Nghe nó há»i như thế, Tỉnh Ngôn thầm nói Quỳnh Dung đúng là má»™t tiểu cô nương ngây thÆ¡, nhưng nó đã há»i, Tỉnh Ngôn cÅ©ng nghiêm túc hồi đáp:
"Quỳnh Dung muá»™i không biết, tiểu ma nữ ở phÃa dưới chúng ta, ngang ngược vô lá»…, hung hăng độc ác, tuy là má»™t ma đầu cá»§a ma tá»™c nhưng không biết Ä‘iá»u, không hiểu chuyện bằng cả Quỳnh Dung muá»™i".
Nghe đến đây, tiểu thiếu nữ nghiêm túc lắng nghe liá»n mỉm cưá»i, vô cùng tá»± hà o, sau đó cà ng dụng tâm nghe ca ca nói:
"Mấy ngà y nay ta ác ngôn ác ngữ vá»›i cô ta, chỉ bất quá là là m giảm ngạo khà cá»§a cô ta. Phải biết là m ngưá»i không thể á»· và o sức mạnh mà tùy ý khinh khi ngưá»i khác. Äặc biệt là ở địa vị cô ta, thống lÄ©nh cả đám thuá»™c hạ pháp lá»±c cao cưá»ng. Nhất cá» nhất động cá»§a cô ta Ä‘á»u liên quan đến sinh tá» tÃnh mạng cá»§a nhiá»u ngưá»i. Äã là như thế sao có thể khinh cá» vá»ng động, tùy ý là m xằng chứ?"
Nói đến đây, Tỉnh Ngôn bá»—ng phát hiện thiếu nữ vốn im lìm dưới gốc cây, hÆ¡i thở bá»—ng nhiên nặng ná». Äá»™ng tÄ©nh nhỠđó là m sao qua được linh giác cá»§a Tỉnh Ngôn:
"Khà , thì ra là chưa ngủ".
Biết Oánh Hoặc giả ngủ, Tỉnh Ngôn chợt động tâm, cũng không vạch trần, cứ tiếp tục nói chuyện với Quỳnh Dung:
"Kì tháºt mấy ngà y nay ca ca dùng biểu hiện tức giáºn đối xá» vá»›i cô ta, không phải là có ác cảm vá»›i cô ta. Tương xá» mấy ngà y nay, ta cảm thấy cô ta cÅ©ng không phải hoà n toà n xấu, chỉ là trước giá» không có câu thúc nên hà nh sá»± ngang ngược. Nói cách khác, vị tá»· tá»· mắt tÃm nà y cá»§a muá»™i giống như má»™t viên ngá»c thô chưa được mà i, nếu không được uốn nắn thì khó mà trở thà nh ngá»c tốt được".
"A, thì ra là thế, dù sao chỉ cần ca ca nói là đúng rồi, có phải không?"
"Äúng à ..."
Äối vá»›i kết luáºn đơn giản cá»§a Quỳnh Dung, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không phà lá»±c giải thÃch. Má»™t phen nói chuyện nà y, chá»§ yếu là nói cho ngưá»i ở dưới nghe. Dù sao, ma nữ nà y tuy đáng ghét nhưng thế lá»±c rất lá»›n, nếu để kết cừu, vô luáºn là đối vá»›i bản thân hay sư môn Ä‘á»u không có lợi.
Lại ngồi yên lặng má»™t lúc thì nghe tiểu nữ oa không nhịn được ngáp to má»™t cái, hai mắt đã bắt đầu mÆ¡ hồ. Tỉnh Ngôn liá»n kéo nó nhảy xuống, đưa nó và o nhà ngá»§, sau đó lại quay ra, bắt đầu thi pháp vá»›i thiếu nữ Ä‘ang giả ngá»§:
Hoặc như lá»i cá»§a Hung Lê trưởng lão, Tỉnh Ngôn tháºt có thiên tinh chi lá»±c, cái gá»i là má»™t thông thì tất cả thông, Thượng Thanh đưá»ng chá»§ vốn há»c rá»™ng biết nhiá»u, đối diện thiếu nữ tá»±a nghiêng dưới ánh trăng, hai tay chầm chầm di động trên không, láºp tức có mấy quang Ä‘iểm nho nhá» xuất hiện, sau đó cà ng lúc cà ng nhiá»u, lấp lánh cả không trung, rất lâu không tan.
"Pháp thuáºt cá»§a thiếu niên nà y, quả tháºt có chút cổ quái!"
Thiếu nữ Ä‘ang giả ngá»§ cảm thấy có má»™t cổ lá»±c kì quái Ä‘ang từ bốn phÃa áºp đến, dùng linh giác thiên sinh thám thÃnh thì phát hiện cổ lá»±c trói buá»™t Ä‘ang ấp đến nà y dưá»ng như hoà n toà n hòa thà nh má»™t thể vá»›i thiên địa, viên chuyển lưu động, phảng phất vÄ©nh viá»…n không kết thúc.
Cảm giác được cổ lá»±c đó di chuyển lặp Ä‘i lặp lại, sinh sinh bất tức, Oánh Hoặc trong lòng không khá»i kinh hãi.
"Tên tiểu tặc nà y rốt cuộc lai lịch thế nà o? Chỉ tùy tiện vung tay lại có thể mượn dùng cả thiên địa chi lực!"
Äang khi nghi hoặc, thiếu niên đó đã thi pháp xong, thở phù má»™t hÆ¡i, sau đó dương dương đắc ý nói:
"Khà , thế nà y thì là m sao cô có thể chạy được?"
Nói xong, thiếu niên thong thả đến trước mặt Oánh Hoặc, gục gặt đầu nói:
"Xin lá»—i, ngà y mai phải Ä‘em cô Ä‘i đổi ngưá»i, đêm nay vô luáºn thế nà o cÅ©ng không thể để sÆ¡ sót, vì thế đêm nay ta đà nh chịu á»§y khuất, ở đây bồi tiếp cô váºy".
Nói xong thì ngồi xếp bằng ngay ngắn đối diện Oánh Hoặc, bắt đầu tÄ©nh tâm đả tá»a. Thấy y như thế, Oánh Hoặc cÅ©ng có chút dở khóc dở cưá»i. Thế là má»™t ngồi má»™t nằm dần dần chìm và o giấc ngá»§.
...
CÅ©ng không biết qua bao lâu, thiếu niên ná»a mê ná»a tỉnh giáºt mình mở mắt, mà n đêm Ä‘en tối đã sắp qua, chân trá»i phÃa đông đã có mà u trắng bạc nhà n nhạt.
"Xấu hổ quá, ta lại ngủ mê đi".
Äầu óc vừa có chút tỉnh táo, Tỉnh Ngôn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ suy nghÄ©:
"Hiện tại vẫn còn sớm, không biết bao lâu nữa sẽ sáng đây?"
Äang mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ nghÄ© thì đột nhiên phát giác có chút không đúng. Ná»— lá»±c ngưng thần cảm giác má»™t chút má»›i biết bà n tay cá»§a y Ä‘ang đặt trên má»™t chá»— má»m mại. Tứ hải đưá»ng chá»§ trong đầu còn chưa tỉnh táo, thuáºn thế ấn nhẹ xuống, chỉ cảm thấy má»m mại sướng tay, lại cảm nháºn má»™t chút, thấy còn có hÆ¡i nóng nhẹ nhà ng truyá»n qua tay.
"Ã!"
Thiếu niên hai mắt nháºp nhèm, lúc nà y má»›i ẩn ước đã phát sinh chuyện gì, bất giác hô khẽ má»™t tiếng, vá»™i rụt tay vá». Mắt mở to ra nhìn, phát hiện thiếu nữ đó cÅ©ng đã tỉnh giấc, Ä‘ang yên lặng chăm chăm nhìn y, đôi mắt cá»§a nà ng lúc nà y đã sáng như sao trên trá»i.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký cá»§a DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu Trưá»ng sinh bất lão
:00 (62):
Last edited by hoangcongthanh; 23-12-2009 at 08:21 AM .
27-12-2009, 04:48 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 220: Hoa nghênh cá»±u lá»™, phá»§ kim tÃch dÄ© thần thương.
"Äang nằm má»™ng?"
Trá»i tá» má» sáng, mắt mÅ©i tèm nhem, má»i thứ trước mắt hư hư ảo ảo, sương sá»›m lãng đãng vây quanh, khà trá»i đất như hòa hợp thà nh má»™t mà u sắc ám muá»™i.
"Chắc là đang nằm mộng".
Tỉnh Ngôn lại nhắm mắt.
Chỉ là , tuy hai mặt nhắm lại, không còn thấy được trà ng diện hoang đưá»ng khó tin đó, nhưng cảm giác má»m mại tròn đầy nÆ¡i tay, còn có sá»± ấm áp lan truyá»n, thá»§y chung cÅ©ng đỠtỉnh y:
E rằng, đây không phải là cơn mộng.
Tình trạng hoảng hốt như thế không kéo dà i lâu. Äang khi trái tim Ä‘áºp thình thình thì bá»—ng cảm giác mu bà n tay mình bị ngưá»i ấn ấn, thế là má»™t cổ nhiệt lượng nóng bá»ng cùng cảm giác êm ái truyá»n Ä‘i. Äến lúc nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không nhịn được nữa, hai mắt mở to:
Lần nà y, y xác định bản thân không hỠnằm mộng.
Tiểu ác ma bị bắt vỠđể cải biến tÃnh Ä‘iêu ngoa, hiện tại khắp mặt đỠbừng, hai mắt chăm chăm nhìn y, trong đôi mắt tÃm đó toà n ánh nhìn êm dịu, phảng phất như còn óng ánh nước.
"..."
Linh giác hÆ¡n ngưá»i đã giúp Tỉnh Ngôn đại thể biết đã phát sinh chuyện gì. Trong lúc gấp rút cÅ©ng chẳng nghÄ© được gì khác, chỉ cảm thấy trên mặt đã không chịu sá»± khống chế cá»§a bản thân, má»™t cổ nhiệt lượng bừng bừng táºp kÃch lên mặt, nháy mắt đã nhuá»™m đỠmặt mà y. Không biết phải chăng khà huyết thịnh vượng hÆ¡n ngưá»i mà lúc nà y sương sá»›m ngưng tụ quanh y, láºp tức hóa thà nh má»™t lÅ© khói trắng bốc Ä‘i.
Thá»i khắc mỹ lệ đó đến quá bất ngá», thiếu niên không dám tin và o mắt mình. Cả hai đối mặt nhìn nhau má»™t lúc, Tỉnh Ngôn má»›i đột nhiên tỉnh ngá»™, "A" má»™t tiếng rút tay vá», váºn lá»±c nhảy sang phÃa khác, ná»— lá»±c bình tâm, miá»…n cưỡng chất vấn nữ nhân Ä‘ang nằm nghiêng dưới gốc cây:
"Cô...cô là m gì thế?"
Thấy dáng vẻ y, tiểu ma nữ nhất thá»i động tình cÅ©ng thu lại tâm thần lãng đãng, trên mặt lại xuất hiện thần quang động nhân, mỉm cưá»i đáp:
"Không có gì".
"Chỉ là đêm khuya gió lạnh, bổn cung chủ chinh dụng bà n tay của ngươi để ngự phong hà n".
"Ãch..."
Tỉnh Ngôn nghe nói thì vô thức quay đầu quan sát tứ bá», chỉ cảm thấy không khà nÆ¡i đầm lầy nà y tuy không còn nóng bức khó chịu, nhưng tuyệt không thể nói là có gió lạnh gì gì đấy.
Äang không biết trả lá»i thế nà o thì thấy tiểu ma nữ tinh quái đó tá» tế đánh giá y từ trên xuống dưới, sau đó má»™t nét cưá»i thoáng hiện nÆ¡i khóe miệng rồi rất nhanh chuyển thà nh má»™t nụ cưá»i tươi. Khi Tỉnh Ngôn bị nhìn đến mất tá»± nhiên thì nghe tiểu ác ma đó dương dương đắc ý nói:
"Mấy ngà y nay còn cho rằng 'ÄÆ°á»ng chá»§ ca ca' cá»§a chúng ta tháºt là đại quân tá» không gần nữ sắc. Ai ngá», thì ra cÅ©ng là dạng thấy sắc khởi ý".
"Váºy ta gá»i ngươi là tiểu tặc háo sắc vốn chẳng sai!"
Ma cương cung chá»§ trước sau bảo thá»§ ý kiến, sau mấy ngà y bị đè nén, cuối cùng cÅ©ng vãn hồi cục thế, trên mặt cưá»i hết sức vui sướng.
Thấy nà ng như thế, Trương đưá»ng chá»§ vốn hổ thẹn vạn phần lại có chút dở khóc dở cưá»i, định thần suy nghÄ©, nhá»› hôm nay chÃnh là ngà y Ä‘em ma nữ Ä‘i đổi lấy Linh Y, Tuyết Nghi vá», không thể để có sai sót gì. NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng chẳng hÆ¡i đâu mà đấu khẩu vá»›i Oánh Hoặc, áp chế huyết khÃ, định tâm tÄ©nh thần, ôm quyá»n cung cung kÃnh kÃnh bái má»™t bái vá»›i vị ma nữ trước mặt.
Thấy y đột nhiên đổi tÃnh, thái độ cung kÃnh, Oánh Hoặc liá»n hồ đồ loạn lên.
"Chẳng lẽ lại muốn trêu chá»c ta?"
Äang đầy lòng cảnh giá»›i thì thấy thiếu niên đứng thẳng lên, nét mặt ôn nhu, dùng ngữ khà hòa hoãn chưa từng có nói vá»›i nà ng:
"Cung chá»§ ở trên, mấy ngà y nay tại hạ đắc tá»™i nhiá»u, tháºt là bị bức bất đắc dÄ© mà thôi. Có gì đưá»ng đột lá»— mãng, xin cung chá»§ rá»™ng lòng bá» qua".
"Hôm nay đã đủ ước hẹn năm ngà y, ta phải trả cung chá»§ vá». Mong cung chá»§ đại nhân không tÃnh toán vá»›i tiểu nhân".
Thì ra má»™t phen náo loạn khi nãy, tuy Tỉnh Ngôn hiện vẫn chưa nghÄ© ra là có ý gì, nhưng hôm nay là ngà y quan trá»ng, phải tìm biện pháp nắm giữ tiểu ác ma hà nh vi cổ quái ngoà i ý nà y, tránh để cô ta gây ra rối loạn.
Chỉ bất quá, nghe y nói như thế, trên mặt Oánh Hoặc vốn còn đắc ý cưá»i cưá»i, lại tức thì đông cứng.
Ngẩn ra hồi lâu, khi nà ng mấp máy môi định nói gì đấy thì thiếu niên thấy nà ng im lặng đã lâu, nghÄ© chắc là vô sá»±, thế là cung cung kÃnh kÃnh bái tiếp má»™t bái, lên tiếng: "Cung chá»§ Ä‘iện hạ nghỉ thêm chút Ä‘i, ta Ä‘i chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô", nói xong lẹ là ng bước và o nhà . Lúc nà y mặt trá»i đã ló dạng, bầu trá»i trên đầu đã chuyển sang mà u sáng trắng, Oánh Hoặc có chút buồn bã đưa mắt nhìn lên, tinh quang, nguyệt hoa Ä‘á»u đã thoái lui trước vầng thái dương, khoảng không bảng lãng sương xung quanh nà ng cÅ©ng đã sáng lên nhiá»u, và i chiếc lá dong từ cây dong cổ thụ là đà theo gió rÆ¡i xuống, chỉ qua má»™t đêm mà lá dong đã rụng thà nh má»™t lá»›p má»ng trước mặt nà ng.
Lại qua má»™t lúc lâu, Oánh Hoặc thấy từ trong tiểu ốc tá»a lên má»™t là n khói trắng, lát sau, khi trong là n khói đã pha lẫn mùi thÆ¡m thức ăn thì đột nhiên khói tá»a mù mịt, bá»—ng thấy tiểu nha đầu Quỳnh Dung sặc sụa chạy ra, lén liếc mắc nhìn Oánh Hoặc rồi chạy đến bên dòng nước rá»a mặt.
Rá»a mặt vuốt tóc xong, tiểu thiếu nữ quay và o nhà lấy ra má»™t cái cháºu gá»—, múc má»™t cháºu nước mát, sau đó Ä‘em đến để trước mặt Oánh Hoặc, đứng nhìn nà ng rá»a mặt.
"Không được chạy à ..."
Quỳnh Dung nhắc nhở nà ng, quay đầu nhìn chút khói còn sót vương vÃt trên mái lá, tiểu hà i nhân có chút mắc cỡ nói:
"Quỳnh Dung vụng vỠquá, may mà hôm nay Tuyết Nghi tỷ tỷ vỠrồi!"
Khi Oánh Hoặc dưới sá»± giám sát cá»§a Quỳnh Dung rá»a mặt xong, Tỉnh Ngôn cÅ©ng từ trong nhà bưng ra má»™t nồi cháo lá»ng, bà y biện ra ngay mặt đất, ba ngưá»i ngồi quanh cùng dùng bữa sáng.
Hôm nay biểu hiện cá»§a đôi huynh muá»™i trước mặt Oánh Hoặc tháºt tương phản vá»›i thưá»ng ngà y. Má»›i sáng Quỳnh Dung đã rất cảnh giá»›i, chỉ e không cẩn tháºn để Oánh Hoặc chạy mất thì không đổi được hai vị tá»· tá»· vá». Còn thiếu niên hay thô bạo vô lá»…, nói năng châm biếm thì lại biến thà nh khách khách khà khÃ:
"Cung chá»§, má»i dùng cháo!"
"Cung chá»§, má»i dùng!"
"Hừ!"
Thấy y ân cần như thế, Oánh Hoặc liếc mắt nhìn, sau đó chẳng thèm quan tâm đến y.
Húp được mấy muá»—ng cháo, Oánh Hoặc không biết nghÄ© đến Ä‘iá»u gì, đột nhiên nhoẻn miệng cưá»i, nói vá»›i vị tiểu nha đầu vẫn Ä‘ang rất cảnh giá»›i:
"Quỳnh Dung muội muội, sau nà y ta đến tìm muội chơi được không?"
"ÄÆ°á»£c à !"
Quỳnh Dung buột miệng đáp, sau đó suy nghĩ lại bổ sung một câu:
"Bất quá hôm nay phải giúp hai tá»· tá»· cá»§a muá»™i quay vá»!"
"ÄÆ°á»£c!"
Oánh Hoặc sảng khoái hồi đáp, sau đó nhìn sang thiếu niên bên cạnh, thấy biểu hiện cá»§a y vẫn bình thưá»ng, nhưng Oánh Hoặc biết trong lòng y lúc nà y Ä‘ang khẩn trương lắng nghe. Thế là vị công chúa ma tá»™c Ä‘iêu ngoa ná»a tháºt ná»a giả nói:
"Quỳnh Dung muá»™i muá»™i, sau nà y ta đến sẽ tranh ăn vá»›i muá»™i đó. Vốn muá»™i ăn được má»™t bát nhưng có ta thì muá»™i chỉ được ná»a bát thôi!"
"A!"
Nghe Oánh Hoặc nói, tiểu Quỳnh Dung Ä‘ang thưởng thức chén cháo nóng nhất thá»i cÅ©ng ngẩn ra suy nghÄ©. Bất quá chỉ thoáng sau, tiểu muá»™i muá»™i thông minh đã nghÄ© được phương pháp giải quyết:
"Ma nữ tá»· tá»· đừng lo, sau nà y kêu ca ca nấu nhiá»u hÆ¡n thì chúng ta Ä‘á»u có thể được ăn như nhau"
...
"Muá»™i muá»™i nghÄ© tháºt chu đáo!"
Äợi dùng xong bữa sáng, ánh nắng đã tá»a khắp má»i ngóc ngách. Lúc nà y Tỉnh Ngôn đứng nhìn Oánh Hoặc cùng Quỳnh Dung Ä‘em bát Ä‘i rá»a, trả lại nguyên vẹn đồ đạc cho chá»§ nhân căn nhà . Xong chuyện, Tỉnh Ngôn cưá»i nói vá»›i tiểu ma nữ:
"Chúng ta đi thôi".
Nói xong tay vung lên, định thi pháp như lần trước là m Oánh Hoặc mê man.
"Khoan khoan!"
"Chuyện gì?"
Tỉnh Ngôn đầy cảnh giá»›i, Oánh Hoặc mỉm cưá»i lá»™ ra hà m răng trắng bóng, nói:
"Ngươi xác định là kì hẹn năm ngà y? Không phải mưá»i ngà y ná»a tháng?"
"Äúng, là năm ngà y, ta nhá»› rất rõ".
Thiếu niên thà nh tháºt hồi đáp. Äáp xong thì thấy trong mắt ngưá»i đối diện lá»™ ra thần sắc lưu luyến. Thấy nà ng như thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng đà nh nói thẳng:
"Cung chá»§ Ä‘iện hạ, hôm nay đã đến hạn định, ta không thể là m ngưá»i thất tÃn".
Nói xong, hai tay vung lên, má»™t mà n hắc vụ liá»n xuất hiện, tiểu ma chá»§ liá»n bị quá»· vương vụ pha lẫn Thái hoa đạo lá»±c là m cho mê man.
Khác vá»›i lần trước, lần nà y khi ôm thân thể cá»§a ma nữ bên hông, Tỉnh Ngôn cảm giác rất rõ đưá»ng nét lồi lõm trên ngưá»i nà ng. Hai chân Ä‘iểm xuống đất phi thân lên không, thiếu niên đưá»ng chá»§ huyết khi phương cương bất giác nghÄ©:
"Quên há»i chuyện sá»›m nay rốt cuá»™c là ..."
Ôm Oánh Hoặc trong tay, cảm nháºn thân thể má»m mại cá»§a nà ng, trong đầu Tỉnh Ngôn chợt mụ mị, lúc nà y chợt nhá»› quên há»i chuyện lúc sá»›m. Ai, xem ra chuyện đó đã thà nh má»™t án chưa giải quyết được, cÅ©ng không biết liệu có cÆ¡ há»™i giải khai hay không.
Trong đầu suy nghÄ© lung tung, bất tri bất giác đã vượt khá»i đầm lầy, trước mặt bá»n há» là dòng sông đỠngầu phù sa, váºn pháp quyết nháºp thá»§y di chuyển, sau má»™t lúc đã ra đến biển xanh mênh mông. Cắt ngang đầu sóng di chuyển, chưa đến ná»a canh giá», Tỉnh Ngôn đã dẫn Quỳnh Dung đến nÆ¡i có dòng nước ngầm đã tìm ra hôm trước.
ÄÆ°a ma nữ hôn mê cho Quỳnh Dung canh giữ, Tỉnh Ngôn toà n lá»±c thi triển "Thuấn thá»§y quyết" men theo dòng ám lưu ấm áp đặc dị, tiá»m tra mấy trăm dặm, phát hiện không có tung tÃch cá»§a ma tá»™c, Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i thấy yên tâm. Sau đó y tìm được má»™t nÆ¡i có địa hình thá»§y thế đặc biệt gần dòng hải lưu, ghi nhá»› kỹ cà ng, phân phó Quỳnh Dung mấy câu thì phi thân nháºp hải, ẩn thân di chuyển đến Lê linh ma châu, tác pháp truyá»n lá»i cho ma nhân.
Còn lúc nà y, chúng ma tá»™c trên Lê linh châu đảo cÅ©ng khẩn trương vạn phần, lo sợ chuyện nà y có biến cố giữa chừng. Theo lệnh cá»§a Hung Lê trưởng lão, mấy ngà y nay bá»n chúng không há» cho ngưá»i Ä‘i truy tìm nÆ¡i hạ lạc cá»§a tiểu cung chá»§, mà y theo hẹn định chỠđợi ở Lê linh châu.
"Ngà n vạn lần chớ xảy ra chuyện gì!"
Sang ngà y thứ năm, dưá»ng như tất cả binh tướng ma tá»™c Ä‘á»u kiên nhẫn cầu nguyện trong lòng. Chuyện hôm nay quả tháºt trá»ng đại, dù trưởng lão đã bảo đảm thiếu niên tuyệt đối không thất ước, nhưng chúng nhân vẫn hết sức thấp thá»m. Bởi vì, tuy chiếu theo đạo lý, thiếu niên không có lý do gì để phạm ước, nhưng vạn nhất y tuổi trẻ không hiểu chuyện, hoặc không khống chế được pháp lá»±c cổ quái, nếu để cung chá»§ xảy ra chuyện gì khiến ma quân nổi giáºn, không cần nói, ma chúng trên ma châu đảo, bao gồm cả Hung Lê trưởng lão, Ä‘á»u khó tránh khá»i kết cục bị tiêu phách lạc hồn.
ChÃnh vì như thế, đến sáng ngà y thứ năm, dưá»ng như tất cả ma binh trên Lê linh chư đảo Ä‘á»u triệt hồi vá» cố thá»§ Lê linh đảo. Hà nh động như thế là vì sợ có tá»™c binh nà o không cẩn tháºn, kinh động thiếu niên không dám đến truyá»n lá»i thì rắc rối to!
Trước khi hai bên giáp mặt, tháºt là ai nấy Ä‘á»u cẩn tháºn, không dám có chút sÆ¡ sót nà o.
Mãi đến khi Tỉnh Ngôn phóng xuất "Viên linh thá»§y kÃnh" để truyá»n lá»i, không bao lâu đã được quân thám thÃnh cá»§a ma đảo phát hiện, láºp tức chuyển lá»i báo cho Hung Lê trưởng lão. Lần nà y chỉ đơn giản có má»™t câu:
"Äông nam thiên nam má»™t ngà n bốn trăm dặm, nÆ¡i hòn đảo có thá»§y triá»u đỠsẫm".
"Tôi biết nơi nà y!"
Äợi ma binh báo xong, bên cạnh hắc bà o trưởng lão liá»n có mấy ma tướng không hẹn cùng lên tiếng.
"ÄÆ°á»£c, bá»n ta Ä‘i nhanh".
Hung Lê trưởng lão ra lệnh thủ hạ nghiêm thủ bổn đảo, sau đó dẫn Hoang Vãn cùng mấy thủ hạ đắc lực, áp giải hai thiếu nữ đang cầm tù trên đảo, phá không mà đi.
Trên đưá»ng, giống như đã có ước hẹn vá»›i thiếu niên đưá»ng chá»§, hôm nay Hung Lê cÅ©ng rất hòa ái vá»›i hai cô gái. Lão nói vá»›i Tuyết Nghi, Linh Y, má»™t chút nữa sẽ trả hai ngưá»i lại cho tiểu hữu cá»§a bá»n há», mong cả hai tạm nhẫn nại, không nên để xảy ra chuyện.
Bỗng nhiên nghe lão nói như thế, hai cô gái tự nhiên hết sức kinh ngạc.
"Là Tỉnh Ngôn đến cứu chúng ta?"
Luôn cho rằng chắc phải là phụ thân Äá»™ng Äình quân dẫn thá»§ hạ đến cứu mình, hiện tại nghe nói thế, Linh Y không khá»i vô cùng kinh ngạc.
Nghe Hung Lê nói váºy, Linh Y vừa cảm động vừa lo lắng, nghÄ© đến Tỉnh Ngôn thế đơn lá»±c cô, liệu có cách nà o chống lại thế lá»±c to lá»›n cá»§a ma tá»™c, lần nà y, có phải là má»™t cái bẫy hay không?
NghÄ© đến đây, Tứ độc long nữ tráºp trùng lo lắng. Lúc nà y, bất chợt đảo mắt thì vừa hay cÅ©ng nhìn thấy sá»± ưu tư trong mắt cá»§a Tuyết Nghi, thế là Linh Y cà ng thêm sầu não. Hiện tại nà ng chỉ nghÄ©, nếu chút nữa thấy không ổn thì phải táºn lá»±c để Tỉnh Ngôn, Quỳnh Dung đà o tẩu.
Chỉ là , Tứ độc công chúa Ä‘ang sầu lo trong lòng không Ä‘oán ra tình thế trước mắt, cÅ©ng không Ä‘oán ra tâm ý chân tháºt cá»§a thiếu nữ đồng bạn. Lúc nà y, vị nữ hà i thanh lãnh bị hiểu lầm là nữ tướng cá»§a Long tá»™c công chúa Ä‘ang suy nghÄ© trong đầu:
"Ai, Linh Y muá»™i có binh mã Long tá»™c đến cứu, đưá»ng chá»§ đâu cần lo lắng như thế. Phen nà y đến chắc là do Quỳnh Dung muá»™i muá»™i yêu cầu..."
NghÄ© đến chá»— đó, nhìn không Ãt ma nhân ma lá»±c cưá»ng đại xung quanh, Tuyết Nghi không khá»i sầu thảm, thê thiết nghÄ©:
"Lần nà y đưá»ng chá»§ đã nghÄ© sai rồi. Hạng tinh linh thảo má»™c như ta đâu có giá trị gì để phải mạo hiểm chứ? Chút nữa, đợi lúc mấy ma nhân định hạ thá»§, ta sẽ tá»± Ä‘oạn trước, như thế đưá»ng chá»§ và Quỳnh Dung Ä‘á»u không bị vướng vÃu, cÅ©ng không để bị ma nhân bắt được".
"Còn ta, chỉ cần nhìn thấy bá»n há» lần cuối là đủ rồi..."
Thế là vị mai tuyết tinh linh đã hạ quyết tâm, khôi phục lại thần thái lãnh ngạo như thưá»ng, không còn má»™t chút sợ hãi, lo lắng.
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
27-12-2009, 10:45 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 221:Tuệ thiệt như oanh, đỠthôi vạn lý phong lôi
"Äông nam thiên nam má»™t ngà n bốn trăm dặm, nÆ¡i hải đảo có thá»§y triá»u đỠsẫm".
Theo tin tức đó, đội hình ma tá»™c không mất bao nhiêu sức đã rất nhanh tìm được hòn đảo đó trong Nam hải vá»±c. Xung quanh má»™t ngà n bốn trăm dặm ở đông nam thiên nam, chỉ có duy nhất má»™t hòn đảo đặc biệt như thế, bốn bá» nước biển đỠsẫm không ngừng lên rồi lại rút. Nếu theo đúng lá»i truyá»n cá»§a thiếu niên thì chá»— đổi ngưá»i nhất định là đảo đó.
Chỉ là đợi khi đến trên hải đảo, đưa mắt quan sát xung quanh, đám ngưá»i Hung Lê vẫn không thấy thân ảnh cá»§a thiếu niên và tiểu ma chá»§ đâu. Chiếu theo lý, hải đảo nà y dà i mà hẹp, diện tÃch không quá lá»›n, dá»±a và o mấy ma tá»™c cao thá»§ phóng xuất tinh lá»±c do thám, kiểm tra tá»›i lui mấy vòng vẫn không tốn bao nhiêu thá»i gian. Thế nhưng trên hòn đảo nhá» như lòng bà n tay nà y lại chẳng có phát hiện dấu tÃch cá»§a ai.
"Chẳng lẽ thiếu niên đó chơi ta?"
ChÃnh là quan tâm tắc loạn, thấy tình hình má»›i có chút không ổn, cả thiên ma trưởng lão thâm trầm lão toán cÅ©ng sinh hoà i nghi. Hiện tại trong mắt lão, vị thiếu niên dám cả gan bắt cóc tiểu cung chá»§ cá»§a ma giá»›i thì chẳng có chuyện gì mà không dám là m. Äang hoà i nghi thì bá»—ng nghe ma tướng bên cạnh hô lá»›n:
"Trưởng lão nhìn xem, trong sóng đông nam hải đó hình như có ngưá»i!"
"Tháºt không?"
Vừa nghe bá»™ hạ tấu, Ä‘a mục thiên ma vá»™i phóng xuất mục quang nhìn vá» phÃa đông nam, quả nhiên phát hiện trong ngá»n sóng xa xa hình như có bóng ngưá»i dao động.
"Khà ! Cũng mà u mè gớm!"
Cuối cùng đã phát hiện ra tung tÃch cá»§a đối phương, Hung Lê trưởng lão tâm tình khoan khoái, vá»™i gá»i đám thá»§ hạ cẩn tháºn áp giải Linh Y, Tuyết Nghi nhắm hướng có nhân ảnh dao động đó mà đến.
Lúc nà y, hai vị nữ tỠbị áp giải đi, vừa cảm thụ ống quần bị sóng biển ngấm lạnh, vừa đầy lòng nghi hoặc:
"Kì quái, xem hà nh động của đám ma nhân giảo hoạt nà y thì hình như không có sắp xếp bẫy trước".
Thấy bá»n chúng luống cuống khẩn trương, hai ngưá»i bá»n há» rất hoà i nghi, cÅ©ng không biết vị thiếu niên đó rốt cuá»™c đã dụng thá»§ cước gì lại khiến đám ma đầu rối loạn như thế. Äến lúc nà y, nhìn tình huống trước mặt, Tuyết Nghi cÅ©ng không còn ý nghÄ© tá»± Ä‘oạn, chỉ mong sá»›m nhìn thấy đưá»ng chá»§ cá»§a nà ng.
Äoạn đưá»ng nhanh chóng đã Ä‘i hết, Ä‘oà n ngưá»i Hung Lê trưởng lão dừng lại cách ba ngưá»i Tỉnh Ngôn chừng mưá»i mấy trượng.
"Äến trá»… rồi, đến trá»… rồi!"
Thấy Tỉnh Ngôn, Thiên ma trưởng lão cÅ©ng như quên mất sá»± khẩn trương, đứng trên đầu sóng, ôm quyá»n chà o há»i vị thiếu niên phÃa trước:
"Quả nhiên không ngoà i sở liệu cá»§a lão há»§, Trương lão đệ quả nhiên là ngưá»i giữ tÃn, thì ra đã đến sá»›m rồi".
Nhìn biểu hiện ân cần thân thiện cá»§a lão, ngưá»i không biết còn cho rằng đây là hảo hữu nhiá»u năm không gặp. Thấy lão khách khÃ, Tỉnh Ngôn cÅ©ng hồi lá»…:
"Khéo nói khéo nói! Kì tháºt tôi cÅ©ng vừa đến, chỉ là thấy tiểu đảo nà y nhá» hẹp má»›i Ä‘i dạo quanh, để lão ca chá» lâu rồi".
Chà o há»i qua, sau khi Ä‘á»u thầm tán thưởng lẫn nhau, hai bên láºp tức và o chÃnh Ä‘á»:
"Äúng rồi lão đệ, hôm nay ta mang hai vị bằng hữu cá»§a ngươi đến, không biết phải chăng lão ca cÅ©ng thỉnh hồi được vị khách nhân bên lão đệ? Cô ấy đến đảo ta là m khách, cha cá»§a cô ấy rất là nhung nhá»›".
Khác vá»›i bên kia, hai ngưá»i Tuyết Nghi, Linh Y nÆ¡i cổ chân bị Ä‘eo ma hoà n chứa pháp lá»±c trói buá»™t, không thể đà o tẩu. Do đó dù đứng giữa vòng vây cá»§a ma tướng, Tỉnh Ngôn cÅ©ng nhìn rõ. Nhưng bên phÃa Tỉnh Ngôn cÅ©ng chẳng có pháp bảo nà o thÃch hợp, chỉ đà nh là m Oánh Hoặc hôn mê, để Quỳnh Dung canh giữ nà ng Lại sợ đối phương nhìn ra hư tháºt nên kêu Quỳnh Dung lấy đôi Chu tước há»a Ä‘iểu ra, khiển chúng xòe cánh phát lá»a, bao phá»§ che chắn Oánh Hoặc ở bên trong.
Hiện tại nghe Hung Lê trưởng lão đỠnghị đổi ngưá»i, Tỉnh Ngôn quan sát tình thế, láºp tức cưá»i hì hì, nói vá»›i chúng ma tướng đối diện:
"Chư vị ma tôn, thỉnh cho vãn bối nói thẳng: hôm nay thanh thế các ngưá»i cưá»ng đại, tôi xin các ngưá»i thả ngưá»i trước, đợi hai vị bằng hữu cá»§a tôi qua bên nà y, tôi sẽ thả Oánh Hoặc vá»".
Câu nà y nói rất thẳng thắn, lại trá»±c tiếp đỠcáºp đến danh húy cá»§a ma nữ. Lá»i nà y vừa xuất, chúng ma tướng sau lưng Hung Lê trưởng lão láºp tức ồn à o, lá»™ ra biểu tình bất mãn. Chỉ là lúc nà y, ngưá»i cầm đầu ma chúng là Hung Lê trưởng lão, nghe Tỉnh Ngôn nói thì cÅ©ng không cần nghÄ© đáp ngay:
"ÄÆ°á»£c!"
Thoại âm chưa dứt, vị đệ tứ thiên ma đã phất tay áo vá» phÃa sau, hai thiếu nữ láºp tức nhẹ nhà ng di chuyển vá» phÃa Tỉnh Ngôn. Khi bá»n há» cưỡi sóng Ä‘i, hai vòng ma hoà n trắng loáng nÆ¡i cổ chân cÅ©ng dần biến sắc ảm đạm, cà ng gần đến Tỉnh Ngôn thì quang diá»…m trên ma hoà n cà ng má» Ä‘i.
Thấy thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng chẳng chần chừ, tạ lá»… vá»›i Hung Lê trưởng lão, sau đó quay ngưá»i thi pháp, hóa giải quá»· vương chú trên ngưá»i ma nữ, đồng thá»i tiểu Quỳnh Dung cÅ©ng thu hồi đôi Chu tước thần nháºn, để Oánh Hoặc lá»™ ra cho chúng nhân thấy. Ma nữ đó lúc nà y cÅ©ng có chút hoảng hoảng hốt hốt, nhưng đã có thể miá»…n cưỡng đứng trên sóng.
"Äi Ä‘i".
Nhìn thiếu nữ cưỡi sóng trước mặt, khẩu khà cá»§a Tỉnh Ngôn đã ôn nhu hÆ¡n nhiá»u.
Nghe lá»i nà y cá»§a y, Oánh Hoặc lại chẳng hồi đáp, chỉ đứng nhấp nhô trên đầu sóng, mái tóc đỠrá»±c xõa tung trong gió biển, môi mÃm lại không nói má»™t câu. Chỉ bất quá, nà ng ta bình tÄ©nh Ä‘oan chÃnh như thế lại gây hại cho vị thiếu niên đưá»ng chá»§. Lúc nà y Linh Y, Tuyết Nghi đã dần dần tiếp cáºn, bên ma tá»™c thấy tiểu ma chá»§ lá»™ ra thần thái khác thưá»ng, tức thì nhao nhao lên, cả Hung Lê trưởng lão luôn trầm ổn cÅ©ng nôn nóng, cùng thá»§ hạ chầm cháºm di chuyển vá» phÃa đó.
Thấy tình hình như thế, Tỉnh Ngôn tức thì toát mồ hôi há»™t, trong lòng như có kiến bò. Lúc nà y nếu xảy ra chút sÆ¡ sót thì đúng là vạn kiếp bất phục. Và o lúc khẩn yếu quan đầu, Tỉnh Ngôn thần tốc phán Ä‘oán tình thế trước mắt: Cục thế rất căng thẳng, bản thân nếu muốn má»™t chưởng đánh văng ma nữ vá» phÃa bên kia thì tháºt là hà nh động ngu xuẩn, chỉ cần bản thân vung tay lên, chắc chắn sẽ dẫn đến bên ma tá»™c theo thế tấn công.
Thần tốc phán Ä‘oán tình thế, tâm niệm chuyển dịch như chá»›p, Tỉnh Ngôn láºp tức nhìn ma nữ, chuẩn bị ngon ngá»t năn nỉ nà ng. Chỉ là đúng lúc nà y, y còn chưa kịp lên tiếp thì vị ma nữ biểu hiện Ä‘oan trang bá»—ng cưá»i "Khì" má»™t tiếng.
"?"
Äang khẩn trương bá»—ng nhiên nghe má»™t tiếng cưá»i, thiếu niên giáºt bắn cả ngưá»i. Còn Ä‘ang kinh tâm thì thấy ma nữ mặt mà y láu cá nói:
"Sợ lắm à ?"
"Hừ hừ, ai kêu ngưá»i mấy ngà y nay dám ăn hiếp ta!"
Nói xong, cÅ©ng không lý đến phản ứng cá»§a thiếu niên, Oánh Hoặc đã quay ngưá»i uyển chuyển Ä‘i vá» phÃa đối diện. Còn lúc nà y, Linh Y và Tuyết Nghi cÅ©ng đến trước mặt Tỉnh Ngôn.
"Phù...tÃnh toán thuáºn lợi!"
Thấy má»i chuyện Ä‘á»u như dá»± tưởng, vị Tứ hải đưá»ng chá»§ cuối cùng cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm.
"Chuyện nà y rốt cuộc đã xong rồi!"
Lúc nà y, thấy mấy cô gái bên cạnh gặp nhau mừng mừng rỡ rỡ, Tỉnh Ngôn cÅ©ng khoan khoái. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nÆ¡i nà y phong ba hiểm ác, tuyệt không phải lúc tâm tình. Láºp tức Tỉnh Ngôn cung tay chà o ma chúng, dẫn mấy nữ nhân độn thá»§y, thần tốc ly khai hải đảo. Chỉ là lúc nà y, dị biến chợt sinh!
"Trương Tỉnh Ngôn!"
Cách khói sóng mù mịt, bên kia đột nhiên truyá»n đến má»™t giá»ng yêu kiá»u la lá»›n:
"Trương Tỉnh Ngôn, ta thÃch ngươi!"
Âm thanh bất ngá» nà y dù trong sóng gió vẫn vang rất rõ, truyá»n và o tai mấy ngưá»i Ä‘ang định ly khai, tức thì như sấm động. Không chỉ bên phÃa Tỉnh Ngôn kinh ngạc, cả vị đầu não bên phÃa ma tá»™c cùng đám ma tướng Ä‘á»u như bị sét đánh, ai nấy phát ngốc như tượng!
"..."
Cuối cùng vẫn là Tứ hải đưá»ng chá»§ có phản ứng đầu tiên, Tỉnh Ngôn phát giác mấy cô gái bên cạnh mình Ä‘á»u Ä‘ang nghi hoặc nhìn mình, y lúng túng nói:
"Khái khái! Ma nữ giảo hoạt nói quái ngôn, nhất định là có âm mưu, nơi nà y không thể ở lâu, chúng ta mau đi!"
Nói xong, Tứ hải đưá»ng chá»§ hết sức cảnh giá»›i vung tay tạo ra hai đạo thanh quang, thần tốc thi triển Thuấn thá»§y quyết bao bá»c thân thể Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, sau đó kéo Linh Y cùng độn thá»§y, theo dòng ám lưu di chuyển vá» bắc, chá»›p mắt đã ly khai chốn quá»· dị đó.
Tạm không nhắc Tỉnh Ngôn cứu được ngưá»i độn thá»§y bá» chạy, lại nói đến chư vị ma linh nÆ¡i Lê linh ma châu. Äối vá»›i bá»n há» mà nói, hôm nay còn có má»™t phen phiá»n phức Ä‘ang chá» bá»n há». Äám ma tướng vây quanh, cẩn tháºn há»™ tống ma chá»§ quay vá» cung.
Má»›i Ä‘i được ná»a đưá»ng thì bá»—ng có ma binh hoảng hốt đến báo, nói là dưá»ng như cùng lúc vá»›i mấy vị đại nhân lên đưá»ng, rất nhiá»u Tứ độc long binh cùng Nam hải quân tướng đánh tá»›i, đại quân cuốn đến như gió, không chỉ Ä‘oạt vá» long lân chiến mã, còn dá»… dà ng công phá mấy đảo ngoà i dưá»ng như không có ma binh lưu thá»§. Theo phân phó cá»§a trưởng lão không được xuất chiến, chúng nhân ma tá»™c chỉ đứng nhìn kiêu binh hãn tướng do Nam hải long thần thá»§y hầu soái lÄ©nh diêu oai múa võ, cảnh báo đám "Ãc ma" chá»› mạo phạm uy nghi Long tá»™c, bằng không nhất định bị diệt tá»™c.
Nghe ma binh bẩm báo đến đây, thá»§ lÄ©nh ma châu Ä‘ang cẩn tháºn há»™ tống tiểu ma chu vá» cung tức thì tức giáºn la hét. Trong tiếng ná»™ khiếu liên miên, cả Hoang Vãn Ä‘iá»m tÄ©nh cÅ©ng phẫn khái:
"Äám Long tá»™c giảo hoạt, lại dám nhân lúc đổi ngưá»i xâm nháºp, tháºt là ti bỉ vô sỉ!"
Lúc kÃch phẫn, Hoang Vãn quên mất nói đến thân pháºn con tin cá»§a tiểu ma chá»§. Nghe lão nói, Thiên ma trưởng lão thần sắc chợt khẩn trương, cẩn tháºn lén quan sát tiểu ma chá»§, thấy nà ng vẫn Ä‘ang ngóng vá» hướng bắc thì an tâm. Thế là chỉ nghe Thiên ma trưởng lão đằng hắng má»™t tiếng, áp chế tiếng ồn xung quanh, sau đó ung dung nói vá»›i chúng thá»§ hạ:
"Chư vị chớ động nộ. Hôm trước ta đã bái kiến ma thần quân vương, chuyện hôm nay sớm đã nằm trong dự liệu của ma quân. Chư vị cứ yên tâm, không cần đợi lâu, cũng không cần chúng ta phà lực, mối cừu hôm nay cũng tự nhiên được báo thôi!"
Tuy lá»i cá»§a lão úp úp mở mở, nhưng đám ma tướng nghe là lá»i cá»§a ma quân láºp tức im lặng, thần tình nghiêm túc, trong chá»›p mắt như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Äợi khi bá»n há» quay vá» ma châu, binh mã Long tá»™c đã triệt thối. Còn vị tiểu ma chá»§ không biết có phải tức giáºn vì bị ngưá»i dùng pháp thuáºt khắc chế hay không, vừa vỠđến Lê linh châu thì đã bá»™c phát tì tÃnh, phóng xuất thiên ma chi lá»±c phá há»§y hết mưá»i mấy ngá»n đồi má»›i chịu dừng tay.
Lại nói đến mấy ngưá»i Tỉnh Ngôn.
Theo dòng ám lưu đà o tẩu, không bao lâu bá»n hỠđã ra đến đại dương mênh mông, sau đó đến cá»a Trưá»ng Giang, má»™t trong bốn cá»a biển thuá»™c Tứ độc long tá»™c. Äến được đây, Tỉnh Ngôn và Linh Y má»›i an tâm, đây đã là phạm vi cá»§a Tứ độc long thần rồi.
Vừa rồi cắm đầu chạy thẳng, hiện tại đã đến đất cá»§a mình, Linh Y cùng mấy ngưá»i Tỉnh Ngôn liá»n lên má»™t bãi bồi ngồi nghỉ ngÆ¡i.
Thở phù phù mấy hÆ¡i, Linh Y bắt đầu trách mắng Tỉnh Ngôn, trách y sao quá mạo hiểm như thế. Trong bãi lau sáºy mênh mông, chỉ nghe tiếng Tứ độc long nữ giáºn mắng:
"Tỉnh Ngôn ngươi tháºt quá sÆ¡ hốt. Ngươi phải biết, trong hải vá»±c tai mắt cá»§a Long tá»™c chúng ta rất nhiá»u, ta cùng Tuyết Nghi bị giam hãm ở ma châu, cha ta sẽ biết liá»n, láºp tức đến cứu, đâu cần ngươi mạo hiểm như thế!"
Tứ độc long nữ vừa thoát hiểm cảnh, hiện tại thần sắc trên mặt quả tháºt chỉ toà n nét giáºn.
Thấy nà ng như thế, thiếu niên vốn lanh lẹ, nhất thá»i cÅ©ng không biết rốt cuá»™c nà ng giáºn chuyện gì, oan khuất biện há»™:
"Linh Y à , kì tháºt lần nà y ta không há» mạo hiểm chút nà o. Hai ngưá»i bá»n cô Ä‘á»u là ngưá»i mà ta phải cứu, còn ma nữ đó lại là ngưá»i mà ma tá»™c muốn cứu. Như thế, không nguy hiểm chút nà o!"
Nghe y nói như thế, lại thấy bá»™ dạng nghiêm túc cá»§a y, vị tiểu long nữ nãy giá» là m mặt giáºn bá»—ng nhiên nhoẻn miệng cưá»i:
"Biết ngươi có bản lÄ©nh, Trương đại đưá»ng chá»§ à !"
Nghe Linh Y trách yêu, lại thấy nụ cưá»i tươi như hoa cá»§a nà ng, dù Tứ hải đưá»ng chá»§ cÆ¡ biến, lúc nà y cÅ©ng không khá»i mê hồ, không biết nữ hà i nhân nà y trong lòng Ä‘ang nghÄ© gì.
Äang suy Ä‘oán trong đầu thì thấy vị băng tuyết nữ tá» cÅ©ng Ä‘ang yên lặng chăm chú nhìn y. Thần sắc Tuyết Nghi lúc nà y đã không còn vẻ thanh lãnh thưá»ng thấy mà đổi sang má»™t vẻ tươi tắn nhu mì, Tỉnh Ngôn bị nà ng thu hút, nhìn đến Tuyết Nghi xấu hổ cúi mặt xuống.
Sau đó, Quỳnh Dung thuáºt lại tình hình mấy ngà y nay cho hai vị tá»· tá»· nghe. Tuy từ trong miệng cô nhóc, biết được mấy ngay qua má»i chuyện Ä‘á»u yên bình, nhưng khi nghe xong Quỳnh Dung kể, Linh Y vô cùng kinh ngạc. Khác vá»›i Tuyết Nghi, long nữ Linh Y biết rõ sá»± man trá kiêu ngạo cá»§a tiểu ma đầu Oánh Hoặc, hiện tại nghe nói thiếu niên ở cùng cô ta mấy ngà y mà vẫn bình yên vô sá»±, không khá»i đại kinh ngạc. Lại nghÄ© đến hà nh vi thưá»ng ngà y cá»§a quá»· nha đầu ma tá»™c, Linh Y liá»n nói vá»›i thiếu niên Ä‘ang dương dương đắc ý:
"Kì tháºt, ngươi vẫn quá mạo hiểm..."
Lúc nà y, cái câu "Ta thÃch ngươi!" cá»§a Oánh Hoặc chẳng ảnh hưởng gì đến nà ng. Trong lòng nà ng, câu nói đó chẳng qua chỉ để ly gián bá»n há» mà thôi, nà ng đương nhiên chẳng để mắc lừa!
Nghỉ ngơi một lúc, và o lúc Tỉnh Ngôn định khởi thân tiếp tục hộ tống Linh Y vỠphủ thì Linh Y lại có kế hoạch khác. Chỉ nghe nà ng dùng ngữ khà ôn nhu nói:
"Tỉnh Ngôn, lần nà y đa tạ ngươi đã cứu ta. Bất quá tiếp theo không cần ngươi tiễn đâu, bởi vì lần nà y là ta trốn nhà đi đoạt long mã. Nếu như để cha ta thấy ngươi, e là sẽ trách tội ngươi".
"Ừ, có đạo lý, như thế cũng tốt".
Tỉnh Ngôn suy nghÄ© thấy Linh Y nói có lý, do đó trò chuyện thêm chút thì từ biệt Long tá»™c công chúa, chuẩn bị ai nấy tá»± Ä‘i đưá»ng mình.
Chỉ là , đúng và o lúc nà y, ngay khi Tỉnh Ngôn định chuyển thân Ä‘i thì bá»—ng nghe phÃa sau có tiếng gá»i lá»›n, có ngưá»i hô hoán:
"Hảo tiểu tá», ở yên đó! Gây ra đại há»a như thế còn muốn chạy sao?"
Tỉnh Ngôn nghe nói thất kinh, bản năng thì muốn chạy. Trước khi co giò quay đầu lại nhìn, thì thấy dưới bầu trá»i mênh mông, Ä‘ang có má»™t ngưá»i đạp nước mà đến!
Tà i sản của DoctorCrazy
28-09-2010, 08:27 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 222: Hảo má»™ng nan thông, thác lạc vu sÆ¡n vân khÃ
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Last edited by Vô Ảnh Chân Ma; 28-09-2010 at 09:51 PM .
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
conxe ,
dukestorm ,
gaubongsd ,
hinhp1 ,
lãng tỠ,
LinhLam ,
luntit ,
mvyen ,
quynhnam ,
tieuma ,
toilatoihy2009 ,
truchoang ,
vanvantran ,
wudang170 ,
zoomx4
28-09-2010, 08:54 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 223: Phù chu tái tá»u, vô phương thiên hạ bố vÅ©.
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Last edited by Vô Ảnh Chân Ma; 28-09-2010 at 09:50 PM .
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
aquarious ,
dukestorm ,
henryford ,
Không@Biết ,
lãng tỠ,
LinhLam ,
luntit ,
michoutk ,
minhnhuttp04 ,
mvyen ,
nguyenvanthu88 ,
thic doc sach ,
tieuma ,
toilatoihy2009 ,
truchoang ,
zoomx4
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran