05-10-2010, 08:31 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 232: Äăng hạ vấn tình, tình bất tri kì sở khởi (2).
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Nói chuyện xong, Tỉnh Ngôn chà o từ biệt hai vợ chồng há», dẫn Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘i vá» phÃa Nghi tuyết đưá»ng. Trên Ä‘oạn đưá»ng ngắn ngá»§i đó, tiểu Quỳnh Dung không ngừng nói, khẩn cầu ca ca đừng bắt Thá»§y tinh tá»· tá»· trở vá», bởi vì tá»· ấy "Rất đáng thương". Thấy muá»™i muá»™i lo lắng dùm Thá»§y tinh, Tỉnh Ngôn dÄ© nhiên luôn miệng khước từ.
Kì tháºt, nghe Thá»§y Nhược nói khi nãy, Tỉnh Ngôn đã biết nà ng nhất định có cách lưỡng toà n kì mÄ©. Có lẽ phu phụ bá»n há» cùng vá» La Phù sÆ¡n ở, hoặc là má»™t cách nà o đó, dù sao, Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã nghÄ© qua, cho dù Thá»§y tinh mà y khổ cá»±c tìm kiếm không muốn quay vá» thì y cÅ©ng không thể cưỡng bách. Nhiệm vụ cá»§a sư môn thì sao? Thả Thá»§y tinh, trở vá» núi chịu phạt, cho dù có bị cách chức, tháºm chà bị trục xuất khá»i sư môn cÅ©ng chẳng sao, lúc đó bản thân cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi quay vá» Nhiêu Châu mua Ãt ruá»™ng cÅ©ng có thể là m lụng qua ngà y. Dù thế nà o, muốn y cắt đứt Ä‘oạn nhân duyên tiên phà m đó thì y ngà n vạn lần cÅ©ng không thể là m được.
Khi ở xa Tỉnh Ngôn đã thấy có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang ở trước Nghi tuyết đưá»ng, khi đến gần thì thấy có mấy vị lão giả lá»›n tuổi Ä‘ang chỉ huy mưá»i mấy thanh niên Ä‘em hoa quả, phẩm váºt chuyển và o trong đưá»ng, Tỉnh Ngôn còn nháºn ra trong đám thanh niên đó, có và i ngưá»i ở trong đám tráng Ä‘inh múa Ä‘ao múa côn ngăn cản lúc y vừa đến trại.
Thấy như thế, Tỉnh Ngôn vá»™i đến há»i bá»n há» Ä‘ang là m gì.
Thấy chá»§ nhân đã vá», mấy trưởng lão trong thôn tức thì lúng túng hoảng hốt, vá»™i giải thÃch đây là tấm lòng cá»§a toà n thôn trại cảm tạ ba ngưá»i Tỉnh Ngôn đã giải trừ tai ách, diệt yêu tà , Ä‘em vị Thá»§y muá»™i tá» mang phúc cho trại trở vá». Do đó, má»—i nhà trong Thúy lê thôn Ä‘á»u là m bà i vị trưá»ng sinh cho ba ân công, ngà y ngà y tưởng cúng. Còn hiện tại nhân lúc ba ân công còn chưa rá»i khá»i, nhà ai có gì quý Ä‘á»u mang đến tặng cho ân công.
"Cái nà y..."
Nghe trưởng lão giải thÃch, Tỉnh Ngôn biết sá»± việc trước mắt cÅ©ng giống như chuyện cá»§a Xà Thái lúc chiá»u.
Chỉ là , vừa rồi đối đáp má»™t lúc vá»›i Tô Thá»§y Nhược mà trong đưá»ng hiện đã chất cả đống váºt phẩm, không những thế hiện đám thanh niên vẫn còn Ä‘ang chuyển và o không ngừng, chuyện nà y phải là m sao cho tốt đây?
Nhìn vá» phÃa xa còn thấy có mấy con heo Ä‘ang được khiêng đến, Tỉnh Ngôn láºp tức dùng lá»i kiên định từ chối thịnh tình cá»§a má»i ngưá»i, nói tấm lòng cá»§a bá»n há» thì y đã nháºn, nhưng mấy ngưá»i bá»n y chu du tứ phương, giữa đưá»ng thấy chuyện bất bình bạt Ä‘ao tương trợ, không há» mong muốn thi ân đồ báo, xin các thôn dân hãy Ä‘em váºt phẩm trở vá».
Nói thế nà o thì nói, mấy lão nhân chỉ lắng nghe, nhưng lá»… váºt thì nhất định không Ä‘em vá».
Tranh chấp rất lâu, cuối cùng Tỉnh Ngôn chỉ kêu Quỳnh Dung bị rách y phục nháºn Ãt quần áo cỡ nhá», những thứ khác Ä‘á»u trả vá». Thấy toà n bá»™ thôn dân Ä‘á»u không cam tâm, Tỉnh Ngôn đà nh nói vá»›i bá»n há», những thá»±c phẩm thì má»i ngưá»i cứ mang đến bãi đất trống bên hồ, đốt lá»a ăn mừng qua khá»i tai nạn.
Äá» nghị xong, thiếu niên còn cẩn thân giải thÃch thêm vá»›i bá»n há», nói là lão tá»™c trưởng không may bị hại, ở trên trá»i nếu thấy bá»n há» vui vẻ như thế thì nhất định sẽ cảm thấy rất an á»§i.
Nghe giải thÃch hợp lý, đám thôn dân hoan hô váºn chuyển thá»±c phẩm đến bên bá» hồ. Sau đó, cả thôn trại ồn à o cả lên, trưởng lão trong thôn thúc động từng há»™, nói ân công có lệnh, đêm nay nhất định phải đến bên hồ ăn mừng. Những ngưá»i có tà i nấu ăn trong thôn Ä‘á»u tụ táºp đến trước, chuẩn bị bếp núc là m món.
Qua hơn canh giỠsau, mà n đêm đã buông xuống Thúy lê trại.
Lúc nà y trên thiên không vẫn hồng hồng ráng chiá»u, không thấy có ngôi sao nà o xuất hiện. Nhưng bên bá» hồ đã nổi lên má»™t đống lá»a lá»›n, há»a quang rá»±c rỡ, chiếu cả má»™t khu vá»±c rá»™ng lá»›n sáng như ban ngà y.
Có lẽ, thôn dân Thúy lê thôn sầu khổ đã lâu, chưa từng hân hoan vui sướng như hôm nay, cho nên toà n bá»™ tá»™c dân, tháºm chà cả những ngưá»i già đã nằm liệt giưá»ng vẫn có ngưá»i khiêng đến chung vui. Äám hán tỠăn thịt uống rượu, đám thiếu nữ thì hát ca nhảy múa, thanh âm vui vẻ xuất phát từ chân tâm vang vá»ng, kinh động chim rừng vá» núi nghỉ thỉnh thoảng lại bay túa lên.
Những ngưá»i tham gia yến tiệc đêm nay Ä‘á»u ăn váºn rất lịch sá»±. Vợ chồng Tô thị mặc trang phục truyá»n thống cá»§a thôn, ngồi bên đống lá»a xem má»i ngưá»i ca múa. Trong ánh lá»a hồng, Tỉnh Ngôn nhìn thấy thần sắc cá»§a bá»n há» rất thoải mái hạnh phúc, rõ rà ng má»i khó khăn Ä‘á»u đã qua Ä‘i.
Äang quan sát thì nghe có giá»ng trẻ con há»i:
"Ca ca, thấy muội thế nà o?"
Tỉnh Ngôn quay mặt nhìn, thấy tiểu thiếu nữ hiện Ä‘ang mặc y phục vừa nháºn được, ngồi bên cạnh Tuyết Nghi tá»·, thần sắc hy vá»ng nhìn y. Tỉnh Ngôn thế là tá»· má»· quan sát, y phục Quỳnh Dung Ä‘ang mặc được may theo kiểu đặc trưng cá»§a thôn, ba mà u hồng, và ng, trắng phối hợp hà i hòa, ở các mép áo, mép quần Ä‘á»u có thuê hoa văn, dưới ánh lá»a nhìn rất sinh động, trên y phục lại Ä‘Ãnh những ống kim loại nho nhá», chỉ cần cỠđộng nhẹ thì phát ra tiếng lanh canh thanh thoát. Tiểu thiếu nữ vốn đã rất xinh đẹp, váºn y phục nà y và o thì cà ng kiá»u mỹ phi phà m.
Tỉnh Ngôn ngắm má»™t lúc thì có chút xuất thần, chợt nhá»› cô nhóc còn Ä‘ang chỠđáp án cá»§a y. Do bị nhìn quá lâu, cô nhóc lúc nà y hÆ¡i không được tá»± tin, sắc mặt đã thoáng vẻ thất vá»ng, sợ ca ca có lá»i bình không như mong đợi.
Äang lúc Quỳnh Dung khẩn trương thì nghe ca ca cá»§a nó bình phẩm:
"Quỳnh Dung muội muội, muội không phải dễ thương lúc nà y,"
"A?"
Tiểu cô nương vừa nghe, nước mắt đã chực trà o ra.
Thấy thế, Tỉnh Ngôn không dám chá»c tiếp, vá»™i nói:
"Là thế nà y, Quỳnh Dung muội không phải dễ thương lúc nà y mà là lúc nà o cũng dễ thương, hiện còn dễ thương hơn!"
"A..."
Nghe nói thế, tiểu thiếu nữ liá»n há»›n hở, vừa chùi mắt, vừa cưá»i hi hi.
Buổi tiệc kéo dà i hơn hai canh giỠthì kết thúc.
Có Ä‘iá»u khiến Tỉnh Ngôn không ngỠđến là , vì yến tiệc đêm nà y mà vá» sau, hà ng năm cứ và o ngà y nà y là ngưá»i Thúy lê trại lại táºp trung tổ chức lá»a tiệc để ăn mừng ngà y trá»i cao phái sứ giả xuống trừ ác ma giúp bá»n há», ngà y lá»… nà y gá»i là "Há»a bả tiết". Nếu có ai thắc mắc thá»i gian tổ chức tiệc lại không phải ban ngà y như những buổi lá»… khác cá»§a Thúy lê trại, đám ngưá»i già lại kể má»™t cố sá»± rất lâu vá» hai thiếu nữ và má»™t thiếu niên, đương nhiên, tuế nguyệt luân chuyển, cà ng vá» sau câu chuyện lại có những chi tiết thay đổi.
Lại nói Tỉnh Ngôn, hiện đã cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi vá» Nghi tuyết đưá»ng, Tỉnh Ngôn cùng Quỳnh Dung ngồi bên bà n dưới ánh nến, nhìn Tuyết Nghi thong thả may vá lại y phục bị rách.
"Tuyết Nghi tháºt kiên nhẫn!"
Lúc nà y, nhìn tư thái nhà n nhã cá»§a Tuyết Nghi, Tỉnh Ngôn không khá»i bá»™i phục trong lòng. Từ lúc kết thúc tiệc đến giá», tiếng hoan hô dưá»ng như vẫn còn vang bên tai, nhất thá»i không khà vẫn còn chưa yên tÄ©nh được.
Äêm đông dần dần tÄ©nh lặng, mấy thiếu niên nam nữ bôn tẩu trong gió bụi giang hồ lâu nay, rốt cuá»™c cÅ©ng đã đến lúc an nhà n, ngồi yên lặng ngắm ánh nến trong thảo đưá»ng ở má»™t sÆ¡n thôn xa xôi.
Há»c theo hà nh động cá»§a ca ca, tiểu Quỳnh Dung thắp thêm mấy ngá»n nến để Tuyết Nghi tá»· dá»… nhìn, sau đó há»i:
"Tuyết Nghi tỷ, vá xong nhìn có đẹp như trước không?"
"Có thể".
Tuyết Nghi hồi đáp má»™t câu lại chăm chú là m việc. Nhìn dáng vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh tá»± nhiên cá»§a nà ng, Tỉnh Ngôn không biết sao chợt động tâm, nghÄ© đến hôm nay đụng phải mãng yêu Xà Thái, bất giác chuyện xưa lại hiện lên trong đầu:
"Kì quái, khi xưa ta đánh chết Xà đại ca của cô ấy, cô ấy sau nà y chỉ đánh ta một chưởng thì chẳng còn trách ta".
Nghĩ đến đó, lại nhớ đến hình dáng như băng tuyết tiên tỠxuất trần của Tuyết Nghi, trong lòng lại cà ng nghi hoặc:
"Kì tháºt Tuyết Nghi cÅ©ng là tiên linh sinh thà nh nÆ¡i động thiên phúc địa, hiện tại lại cam tâm là m tì nữ, tháºt là khiến ta không an tâm".
Mạch suy nghÄ© cứ liá»n lạc nối tiếp, đến khi không nhịn được, Tỉnh Ngôn nhẹ nhà ng lên tiếng:
"Tuyết Nghi, ta có chuyện muốn há»i cô..."
"ÄÆ°á»ng chá»§ cứ há»i, tì tá» xin nghe".
Tuyết Nghi đặt y phục trong tay xuống, yên lặng nhìn Tỉnh Ngôn đợi há»i.
Chỉ là , Tỉnh Ngôn lúc nà y nghe hai tiếng "Tì tá»" thì cà ng không an tâm, ngáºp ngừng má»™t lúc má»›i há»i Tuyết Nghi vì sao nà ng không háºn y đã giết Xà đại ca cá»§a nà ng.
Nghe y há»i, Tuyết Nghi chỉ lặng lẽ mỉm cưá»i, nói chuyện nà y nà ng đã nghÄ© qua, không há» có chút oán trách đưá»ng chá»§. Hiện tại Xà đại ca đã chết, nà ng chỉ đà nh cầu chúc cho huynh ấy, cầu mong huynh ấy chuyển thế và o má»™t nhà tốt.
Nghe đáp, Tỉnh Ngôn nhá»› đến lúc bái nguyệt trong đêm Trung Thu, thần thái cá»§a Tuyết Nghi rất trang trá»ng, lúc cầu nguyện cÅ©ng lâu hÆ¡n ngưá»i khác. Hiện tại nghe hồi đáp như thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không muốn há»i nhiá»u, dẫn động sá»± thương tâm cá»§a nà ng. Thế là y lại chuyển sang chuyện khác:
"Kì tháºt Tuyết Nghi bình thưá»ng chá»› tá»± xem là tì nữ, đó chỉ là lá»i nhất thá»i lúc đó mà thôi. Trương Tỉnh Ngôn ta cÅ©ng là ngưá»i cùng khổ, không cần có tì nữ gì gì, Tuyết Nghi cô xuất thân thần kì, hà tất phải tá»± là m khổ như thế".
Tuyết Nghi nghe nói ngẩng đầu bẩm cáo vá»›i đưá»ng chá»§:
"Tuyết Nghi không há» tá»± là m khổ mình. Tuyết Nghi khi đó lừa gạt đưá»ng chá»§, đưá»ng chá»§ không vì Tuyết Nghi là dị loại mà hắt há»§i, không những đối xá» tốt còn bảo vệ tôi khi tôi bị ác nhân khi hiếp. Nếu như thế mà còn không táºn tâm vá»›i đưá»ng chá»§, Tuyết Nghi tháºt uổng phà đã tu hà nh nhiá»u năm..."
Nói đến đây, Tuyết Nghi luôn luôn bình tÄ©nh suy ngẫm kỹ lá»i cá»§a đưá»ng chá»§, đột nhiên biến thà nh khẩn trương, thanh âm run rẩy:
"ÄÆ°á»ng chá»§...lá»i cá»§a ngà i vừa rồi, không phải là vì Tuyết Nghi gần đây có chá»— không đúng nên muốn trục xuất khá»i đưá»ng?"
"Ãch!"
Thấy Tuyết Nghi kinh hoảng, Tỉnh Ngôn vội nói:
"Là m sao có chuyện đó, vừa rồi ta chỉ là tùy tiện nói thôi!"
Thấy lá»i nói có ý tốt cá»§a mình lại khiến Tuyết Nghi kinh hoảng bất an, Tỉnh Ngôn hối háºn không thôi vá»™i an á»§i, cá»±c lá»±c thuyết minh vừa rồi chỉ muốn Tuyết Nghi thay đổi suy nghÄ©, chỉ là không ngá» lại khiến nà ng hiểu lầm mà thôi.
Thấy y nôn nóng giải thÃch, Tuyết Nghi liá»n an tâm, lại chăm chú may vá y phục. Lúc nà y tiểu nữ oa bên cạnh nãy giá» lắng nghe bá»n há» nói chuyện, cÅ©ng an á»§i tá»· tá»· cá»§a nó:
"Tuyết Nghi tá»·, đưá»ng chá»§ ca ca không Ä‘uổi tá»· đâu!"
"Vì sao?"
Tuyết Nghi mê hoặc nhìn nó.
"Bởi vì Tỉnh Ngôn ca ca nếu không vui, nhất định là vì chúng ta không ngoan, mà muội..."
Nói đến đây, tiểu nha đầu có chút xấu hổ, ấp úng một lúc mới tiếp:
"Kì tháºt, tuy muá»™i rất ngoan, nhưng vẫn không ngoan bằng tá»· tá»·. Vì thế, Tỉnh Ngôn ca ca muốn Ä‘uổi, sẽ Ä‘uổi muá»™i trước!"
"Äây..."
Nghe Quỳnh Dung nói, Tỉnh Ngôn dở khóc dở cưá»i, Ä‘ang định phản đối thì nghe tiểu nha đầu lại nói:
"Bất quá muá»™i không sợ! Cho dù ca ca muốn Ä‘uổi muá»™i, muá»™i vẫn lén ở phÃa sau, có bá» cÅ©ng không bỠđược!"
"..."
Sau má»™t hồi đối đáp, trong thảo đưá»ng lại yên tÄ©nh, Tuyết Nghi thì tiếp tục may vá, hai huynh muá»™i Tỉnh Ngôn lại ngồi phát ngốc, đêm vô cùng yên tÄ©nh, thỉnh thoảng chỉ nghe tiếng nến nổ lép bép.
Lại qua má»™t lúc, Ä‘ang có chút buồn chán, Tỉnh Nhôn bá»—ng thấy Tuyết Nghi ngừng tay, ngẩng đầu cưá»i vá»›i y, nói ra má»™t Ä‘oạn thoại kinh tâm động phách:
"Äúng rồi, mong đưá»ng chá»§ hiểu, nếu có má»™t ngà y Tuyết Nghi cÅ©ng chết Ä‘i như Xà đại ca, xin đưá»ng chá»§ nhất định phải luyện hóa tôi. Tuyết Nghi vốn là yêu linh dị váºt, chết không gì tiếc, nếu có thể giúp công lá»±c đưá»ng chá»§ tăng tiến thì rất mãn nguyện..."
Trong ánh nến lung linh, lúc Tuyết Nghi nói lá»i nà y, thần sắc vẫn ung dung Ä‘iá»m tÄ©nh, ngữ khà nhẹ nhà ng, phảng phất như Ä‘ang nói má»™t chuyện rất bình thưá»ng không liên quan đến nà ng.
Nhưng ngưá»i nghe nà ng nói lúc đầu nét mặt kinh dị phi thưá»ng, đã mấy lần định lên tiếng ngắt lá»i, chỉ là nhìn thần sắc kiên định cá»§a thiếu nữ thì cuối cùng vẫn không lên tiếng.
Thảo đưá»ng lại chìm và o trong trầm mặc, má»™t lúc sau má»›i nghe thiếu niên đột nhiên lên tiếng. Ná»™i dung y nói, dưá»ng như cÅ©ng Ä‘ang nói má»™t chuyện chẳng liên quan gì:
"Quỳnh Dung, Tuyết Nghi, đã sắp hết năm rồi, đợi xong chuyện nà y, ta sẽ dẫn hai ngưá»i vá» nhà ta ăn tết, gặp mặt cha mẹ ta..."
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
dakbla ,
dukestorm ,
jordin ,
Không@Biết ,
Leehee ,
LinhLam ,
luntit ,
minhnhuttp04 ,
quynhnam ,
thuankimdung ,
thuongnh ,
Tien Vo Mong ,
tienoimiodau ,
toilatoihy2009 ,
truchoang ,
votinhthienta ,
wudang170 ,
zoomx4
07-10-2010, 07:52 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 233: Thiên là hoà n lương, trá»ng hướng cá»±u thì minh nguyệt.
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Äợi Tuyết Nghi may vá y phục rách xong, hai cây nến cÅ©ng đã cháy gần hết. Ba ngưá»i trong tiểu ốc nÆ¡i sÆ¡n thôn đêm đông chia tay nhau Ä‘i nghỉ ngÆ¡i, không biết có phải do thụ yêu sÆ¡n quái quanh vùng đã bị diệt trừ hay không mà đêm nay hết sức yên tÄ©nh. Nằm trên giưá»ng ở phòng ngoà i, Tỉnh Ngôn chỉ nghe tiếng trở mình trong phòng phÃa trong, đây chắc là Quỳnh Dung vì nghe ca ca nói dẫn vá» nhà ca ca nên hưng phấn ngá»§ không được. Qua má»™t hồi lại nghe mấy tiếng chó tru vẳng trong thôn, thiếu niên cả ngà y mệt má»i cÅ©ng dần dần chìm và o giấc ngá»§.
Sáng hôm sau, Ä‘ang ở bên BÃch thá»§y đưá»ng khoác nước rá»a mặt, Tỉnh Ngôn thấy trên con đưá»ng đất trong thôn, Thá»§y Nhược toà n thân y phục trắng thong thả men theo con đưá»ng quanh hồ đến chá»— y.
Thấy nà ng đến, Tỉnh Ngôn nhá»› lại lá»i nói cá»§a nà ng hôm qua, vá»™i đón nà ng tiến và o Nghi tuyết đưá»ng.
Và o trong nhà , Tô Thá»§y Nhược lại chẳng gấp nói chuyện chÃnh, cứ ngồi tán gẫu vá»›i Tỉnh Ngôn. Trong lúc nói chuyện, Tỉnh Ngôn thỉnh thoảng đỠcáºp chuyện hồi sÆ¡n, Tô Thá»§y Nhược chỉ mỉm cưá»i, nói chuyện nà y cứ đợi vị Tuyết Nghi cô nương đến hãy nói. Lúc nà y Tuyết Nghi Ä‘ang ở bên trong giúp Quỳnh Dung muá»™i muá»™i chỉnh trang y phục.
Nói chuyện má»™t lúc Tỉnh Ngôn biết được Nghi tuyết đưá»ng mà bá»n há» nghỉ mấy ngà y nay chÃnh là nÆ¡i thà nh hôn cá»§a Thá»§y Nhược và A Phúc. Trước khi mấy ngưá»i Tỉnh Ngôn và o ở, vị thanh niên chân tháºt mất Ä‘i ái thê chẳng thiết là m gì, cứ thưá»ng đến Nghi tuyết đưá»ng quét dá»n tưởng niệm ái thê.
Nghe Thá»§y Nhược nói như thưá»ng, nhưng Tỉnh Ngôn đặt mình và o vị trà Tô A Phúc, cảm thấy nếu chÃnh mắt nhìn ái thê Ä‘i và o tá» lá»™, nhất định thống khổ phi thưá»ng.
Lại đà m đạo một lúc thì Khấu Tuyết Nghi dẫn Quỳnh Dung từ trong bước ra. Thấy có khách nhân, Quỳnh Dung vừa chùi đôi mắt còn ngái ngủ, vừa lễ phép chà o vị đại tỷ tỷ đó.
Lúc nà y má»i ngưá»i má»›i nói đến chuyện chÃnh. Thì ra khác vá»›i Tỉnh Ngôn suy nghÄ©, Thá»§y Nhược không há» nghÄ© đến chuyện mang tướng công cá»§a nà ng vá» La Phù sÆ¡n. Thá»§y Nhược nói vá»›i mấy ngưá»i Tứ Hải đưá»ng, nà ng tu hà nh mấy ngà n năm ở động thiên phúc địa, cÅ©ng cảm nháºn lạnh lẽo mấy ngà n năm. Lần nà y xuống núi má»›i biết trong trần thế có rất nhiá»u thú vị, hiện tại nà ng gặp được ngưá»i tương ái, thụ hưởng hương vị ái tình, như thế là m sao cam lòng quay lại động thiên phúc địa lạnh lẽo cho được.
Nghe nà ng nói như thế, Tỉnh Ngôn bất giác đưa mắt nhìn sang Tuyết Nghi, thấy nà ng dưá»ng như cÅ©ng Ä‘ang đồng cảm.
Thấy Thá»§y Nhược không chịu quay vá» sư môn, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không thất vá»ng. Chỉ là nghÄ© má»™t lúc, cảm thấy nên khuyên mấy câu, cho dù không thà nh cÅ©ng không phụ sá»± á»§y thác cá»§a chưởng môn.
Chỉ là chưa còn lên tiếng thì Thá»§y tinh linh giá»i hiểu ý ngưá»i đã nhìn ra tâm tư cá»§a y, già nh nói trước:
"ÄÆ°á»ng chá»§ chá»› nhá»c công. Ngưá»i là ân công cá»§a ta, ta sao để ân công khó xỠđược. Vừa rồi Thá»§y Nhược cÅ©ng nói, đợi có Tuyết Nghi muá»™i thì sẽ đưa ra phương pháp lưỡng toà n kì mÄ©, chÃnh là vì muốn nhá» Tuyết Nghi muá»™i giúp đỡ".
"A! Chuyện nà y có liên quan đến Tuyết Nghi?"
Tỉnh Ngôn vừa nghe thì rất tò mò. Thủy Nhược lại tiếp:
"ÄÆ°á»ng chá»§ cÅ©ng biết, lão thụ yêu trước đây nhân lúc ta Ä‘ang mang thai, pháp lá»±c đại tổn, thi triển tà pháp khống chế ta. Sau đó muốn bức Thá»§y tÃnh chân nguyên cá»§a ta để giúp lão tu hà nh, sá»›m ngà y phi thăng. Nếu đưá»ng chá»§ đến cháºm má»™t bước, e là lão đã đạt được mục Ä‘Ãch. HÆ¡n nữa thá»§y nhuáºn má»™c, đến lúc đó, cho dù ân công có thần kiếm cÅ©ng khó mà hà ng phục được lão".
"A, ta chưa từng nghĩ đến. Nhưng chuyện nà y có quan hệ gì với Tuyết Nghi?"
Nghe Thá»§y Nhược nói, Tỉnh Ngôn ẩn ẩn đã Ä‘oán được sÆ¡ sÆ¡, nhưng vẫn muốn xác minh. Nghe y há»i, Thá»§y tinh linh thong thả nói:
"Trương đưá»ng chá»§, nếu như Thá»§y Nhược Ä‘oán không lầm, Tuyết Nghi cô nương có đầy đủ thá»§y má»™c, đặc biệt má»™c tÃnh rất cao".
"A..."
Nghe Thá»§y Nhược nói ra lai lịch cá»§a Tuyết Nghi, Tỉnh Ngôn hÆ¡i bất ngá», há»i:
"Thế thì sao?"
"Như thế, Thá»§y Nhược không cần hồi sÆ¡n. Tuyết Nghi cô nương rất thÃch hợp tÃch thá»§y, chỉ cần ta Ä‘em Thá»§y chi tinh hoa bức ra giao nạp và o ngưá»i cô ấy là được. Mong Trương đưá»ng chá»§ há»™ pháp cho ta!"
Xem ra Tô Thá»§y Nhược đã quyết tâm, nói liá»n má»™t mạch không nghỉ, không cần chỠý cá»§a Tỉnh Ngôn đã đứng lên, mắt nhắm tay chấp lại trước ngá»±c, chá»›p mắt cả thân thể đã chìm trong quang hoa lam sắc, vầng quang hoa lam sắc long lanh trong suốt má»m mại biến chuyển quanh ngưá»i, bên trong vầng quang có rất nhiá»u bá»t bóng nho nhá» không ngừng bắn ra, như muốn phá vỡ mà ng quang lam sắc đó. Tỉnh Ngôn ở kế bên cảm thấy lãnh khà xá»™c thẳng và o xương, cho dù khi ở ma châu đảo tiá»m nháºp dưới biển, hà n khà cÅ©ng không lạnh đến mức nà y. Hiện tại hà n khà từ quang sắc lam hoa đó xâm nháºp cÆ¡ thể dưá»ng như không thể kháng cá»±.
May mà thá»§y khà chà âm chà hà n dó không duy trì lâu, vầng quang lam sắc từ từ thu lại, sau má»™t lúc đã ngưng kết thà nh má»™t quả cầu óng ánh mà u xanh không ngừng xoay chuyển trên lòng tay Tô Thá»§y Nhược. Mà u sắc quả cầu cà ng lúc cà ng Ä‘áºm, quang mang xanh nhạt đã chuyển thà nh xanh sẫm.
"Äây chÃnh là 'Thá»§y chi tâm'".
Tô Thá»§y Nhược nói nhá». Lúc nà y, nhìn thá»§y nguyên chà thuần do nà ng tá»± bức khá»i thân thể mình, thần tình cá»§a Thá»§y Nhược cÅ©ng có chút phức tạp. Ngẩn ngÆ¡ má»™t lúc, nà ng hét khẽ má»™t tiếng, Thá»§y chi tâm đó đột nhiên bay lên, sau đó chầm cháºm bay đến phÃa thiếu nữ đối diện rồi biến mất. Liá»n đó, thân thể Tuyết Nghi chợt ánh lên xanh biếc, bất quá chỉ trong chá»›p mắt đã khôi phục lại như thưá»ng, phảng phất như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Thấy như thế, Tô Thá»§y Nhược tuy tâm lá»±c rất hao tổn, thần sắc mệt má»i, nhưng vẫn hiện nét cưá»i, dưá»ng như rất tán thưởng. Tỉnh Ngôn nhá»› tá»›i hai chữ "Há»™ pháp" cá»§a Thá»§y Nhược, vá»™i váºn Thái hoa đạo lá»±c, má»™t cổ thanh lá»±c chà thanh chà thuần hóa thà nh má»™t luồng lưu quang xâm nháºp và o thân thể Thá»§y Nhược, giúp nà ng nhanh hồi phục tinh lá»±c nguyên khÃ.
Lại qua má»™t lúc, đợi Thá»§y Nhược hÆ¡i hồi phục, miá»…n cưá»ng cưá»i nói:
"Cảm tạ đưá»ng chá»§, đợi Tuyết Nghi muá»™i vỠđến Thượng Thanh cung, Ä‘em Thá»§y chi tâm phóng nháºp và o trong Äịa thạch thái cá»±c trên Phi vân đỉnh, "Thá»§y cá»±c tứ tượng tụ linh tráºn" láºp tức có thể váºn chuyển, há»— trợ đệ tá» Thượng Thanh tu luyện".
Nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a Tô Thá»§y Nhược vẫn như là thà nh viên cá»§a Thượng Thanh cung, ngưng má»™t chút nà ng lại cố nói tiếp:
"Bất quá, hiện tại không biết Tuyết Nghi muội có chịu giúp ta một chuyện không?"
"Tá»· tá»· cứ nói, Tuyết Nghi nhất định táºn lá»±c là m!"
"Váºy ta thay mặt thôn dân toà n trại cảm tạ ân đức cá»§a cô nương!"
Thì ra, nghe Tô Thá»§y Nhược nói, Thúy lê thôn đúng là háºu duệ cá»§a Xuy Vưu, do hà nh động tà n ác trong đại chiến thượng cổ mà bị trá»i cao nguyá»n rá»§a. Chỉ bất quá đã qua mấy ngà n năm, trá»› chú cÅ©ng nên được giải trừ. Việc Thá»§y tinh linh hạ sÆ¡n chÃnh là thuáºn theo kiếp số, giải trừ trá»› chú cho Há»a lê dân. Chỉ là mấy tháng nay đã là m gần xong những chuyện quan trá»ng, chỉ cần tạo thêm má»™t tráºn tuyết nữa là đại công cáo thà nh, nà o ngá» bá»—ng xuất hiện lão thụ yêu tà n ác phá há»ng sá»± thể. Còn nà ng hiện tại dù qua kiếp nạn, Thá»§y chi tinh nguyên vẫn còn nhưng má»™t hai năm cÅ©ng khó mà thi pháp tạo tuyết.
Do đó, hiện tại Thá»§y Nhược thỉnh cầu Tuyết Nghi sau khi có được Thá»§y chi tâm thì thay nà ng tạo má»™t tráºn tuyết, như thế sẽ chấm dứt hạn hán ở đây, giúp cư dân an cư lạc nghiệp, no cÆ¡m ấm áo.
Nghe Thá»§y tinh tiá»n bối khẩn cầu, Tuyết Nghi tá»± nhiên đồng ý. Kì tháºt, Tô Thá»§y Nhược không há» biết, chuyện tạo tuyết kiểu nà y, ba ngưá»i Tứ Hải đưá»ng đã là m qua. Giống như ở Trinh Dương trước đây, cho dù không có Thá»§y nguyên tương trợ, chỉ cần Tỉnh Ngôn phối hợp vá»›i Tuyết Nghi thì đã là m được. ChÃnh vì thế, Tỉnh Ngôn cÅ©ng vá»— ngá»±c đảm bảo vá»›i Thá»§y tinh tiá»n bối, chuyện tạo tuyết cứ giao cho Tứ Hải đưá»ng.
Sau khi tiá»…n Tô Thá»§y Nhược Ä‘i, chuyện tạo tuyết không há» láºp tức tiến hà nh. Bởi vì nghe Tô Thá»§y Nhược nói, Thá»§y chi tinh nguyên nà ng đã tu táºp mấy ngà n năm, sau khi li thể thì nà ng không chịu được lạnh lẽo, nà ng sẽ cùng phu quân đến nam phương nóng bức để ẩn cư.
Thá»i khắc ly biệt đến rất nhanh, chiá»u hôm đó vợ chồng Thá»§y Nhược đã cáo biệt mấy ngưá»i Tỉnh Ngôn, sau đó trong ánh mắt đưa tiá»…n cá»§a toà n bá»™ thôn dân, hai vợ chồng dìu nhau chầm cháºm ra Ä‘i. Trước đó, Thá»§y Nhược có nói vá»›i Tỉnh Ngôn, hà i tá» trong bụng nà ng nếu là con trai sẽ đặt tên là "Niệm Ngôn", nếu là con gái thì đặt tên "Quỳnh Tuyết", ká»· niệm ân tình cá»§a má»i ngưá»i vá»›i vợ chồng bá»n há».
Khi vợ chồng hỠđã Ä‘i xa, thôn dân cÅ©ng dần giải tán, Tỉnh Ngôn không biết nghÄ© đến chuyện gì, cứ đứng ngây ngốc xuất thần nhìn theo hình bóng cá»§a vợ chồng Thá»§y Nhược. Hai cô gái bên cạnh y cÅ©ng yên lặng đứng nhìn, gió núi thoảng qua thổi lất phất vạt áo ba ngưá»i. Tháºt lâu sau, khi tỉnh thần nhìn lại thì xung quanh đã không còn thôn dân nà o.
Ba ngà y sau, Tuyết Nghi sau khi được đưá»ng chá»§ ưng thuáºn liá»n thi thuáºt tạo tuyết cho Thúy lê thôn. Thế là trong không trung mùa đông âm ám, thân ảnh Tuyết Nghi lả lướt như tiên nữ, hoa tuyết lúc đầu bay bay quanh ngưá»i nà ng rồi dần lan rá»™ng, chốc lát sau nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u có tuyết trắng, toà n bá»™ thôn dân vô cùng xúc động quỳ trên đất, không ngừng bái lạy vị tiên nữ ở trên trá»i.
Tác pháp hoà n tất, Tuyết Nghi nhẹ nhà ng hạ thân phÃa trước đưá»ng chá»§ trên ná»n tuyết trắng phau, mỉm cưá»i thi lá»… bẩm báo: "Bẩm đưá»ng chá»§, tì tá» may không nhục mệnh, xin đưá»ng chá»§ kiểm tra".
Cho đến lúc nà y, đám thôn dân má»›i tỉnh ngá»™, thì ra vị nữ thần hô phong hoán tuyết cho bá»n há», lại chỉ là thá»§ hạ cá»§a thiếu niên đó.
"Nhá»c cô rồi, Tuyết Nghi!"
Thấy Tuyết Nghi thi lá»…, Tứ Hải đưá»ng chá»§ mỉm cưá»i, thần sắc tá» vẻ tán thưởng. Còn tiểu Quỳnh Dung cÅ©ng Ä‘em đến má»™t chiếc khăn cho Tuyết Nghi tá»· lau mồ hôi. Mặc dù không có giá»t mồ hôi nà o nhưng Tuyết Nghi vẫn nháºn chiếc khăn lau sÆ¡ mặt rồi trả lại cho tiểu muá»™i muá»™i.
Lúc nà y vị băng tuyết nữ tỠđứng trước mặt Tỉnh Ngôn, không biết có phải vì nháºn được "Thá»§y chi tâm" hay không mà tư dung vốn đã diá»…m tuyệt lại cà ng hút hồn ngưá»i. Tuyết trắng, tiên nữ, khung cảnh cứ như là tiên giá»›i.
Hai ngà y sau, Ä‘oà n ngưá»i Tứ Hải đưá»ng cáo biệt dân chúng trong thôn, nhắm hướng quê hương Tỉnh Ngôn mà đi.
Äối vá»›i Tuyết Nghi, Quỳnh Dung mà noi, lần đầu tiên Ä‘i bái kiến cha mẹ cá»§a đưá»ng chá»§, không chỉ tiểu nữ oa hưng phấn suốt đưá»ng Ä‘i, cả nữ tá» luôn thanh lãnh cÅ©ng trở nên khẩn trương bất an.
"Không biết cha mẹ ca ca có thương ta hay không?â€
Trên đưá»ng Ä‘i Quỳnh Dung cứ há»i Ä‘i há»i lại câu đó, rồi cÅ©ng tá»± hồi đáp:
"Nhất định sẽ thÃch! Bởi vì cha mẹ ca ca thương ca ca, mà ca ca lại thương ta, vì thế nhất định cÅ©ng thương ta!"
Tìm được câu trả lá»i hợp tình hợp lý cho mình, tiểu nữ oa cà ng lúc cà ng tá»± tin, nhưng má»—i lần nó tá»± há»i tá»± trả lá»i thì Tuyết Nghi tá»· cá»§a nó lại cà ng khẩn trương. Có câu "Cà ng gần vá» nhà thì cà ng nôn nóng", thế nhưng hiện tại trong Ä‘oà n, ngưá»i nôn nóng nhất lại chẳng phải là thiếu niên Ä‘ang vá» nhà .
...
Cứ thong thả mà đi, ná»a tháng sau cÅ©ng đã gần đến Nhiêu Châu thà nh. Bởi vì chiếu theo lá»… tiết, lần đầu đến nhà phải mang lá»… váºt, Tuyết Nghi, Quỳnh Dung má»—i khi đến đâu cÅ©ng Ä‘á»u siêng năng Ä‘i tìm phẩm váºt đặc biệt cá»§a nÆ¡i đó. Nghe nói, ngưá»i già thì hÆ¡i kén ăn nên hai tá»· muá»™i luôn lưu ý tìm kiếm món ngon dá»c đưá»ng. Chỉ là những món ăn đó không thể giữ lâu, kết quả Ä‘á»u chui và o bụng ba ngưá»i bá»n há» trước khi hà nh trình kết thúc.
Bá»n há» cứ ăn uống dá»c đưá»ng liên tục như thế, mãi đến khi cả tiểu nữ oa tham ăn cÅ©ng cảm thấy ngán ăn thì Nhiêu Châu thà nh luôn lẩn quẩn trong tâm trà bá»n há» cÅ©ng đã xuất hiện trước mặt.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
andrew69 ,
dukestorm ,
Không@Biết ,
LinhLam ,
minhnhuttp04 ,
ntnclts ,
quynhnam ,
thuankimdung ,
Tien Vo Mong ,
tienoimiodau ,
toilatoihy2009 ,
truchoang ,
wudang170
07-10-2010, 07:55 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 234: Mao xá trúc li, tự nhiêu thiên chân thanh thú.
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Buổi sáng hôm đó, ba ngưá»i Tỉnh Ngôn đã nhìn thấy hình dáng Nhiêu Châu thà nh lá» má» phÃa xa.
Sáng sá»›m ngà y đông, không khà tinh lạnh, cảnh váºt lá»™ nét tiêu Ä‘iá»u trong nắng mai. Cây cối hai bên dịch đạo nối đến thà nh tây Ä‘á»u đã rụng sạch lá. Gió tây bắc thổi lướt qua những thân cây gầy guá»™c, phà hÆ¡i lạnh lên gáy ngưá»i Ä‘i đưá»ng khiến ngưá»i ta phát run. Dòng ngưá»i nối tiếp nhau trên đạo lá»™ tiến và o thà nh, ai nấy Ä‘á»u co rút cổ, chỉ mong và o thà nh sá»›m, tìm má»™t nÆ¡i ấm áp để nghỉ ngÆ¡i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, gió lạnh không hỠảnh hưởng đến ba ngưá»i Tỉnh Ngôn, thần sắc Tuyết Nghi vẫn bình thản như thưá»ng, tay mang má»™t túi đồ gói bằng vải, nhẹ nhà ng theo sau Tỉnh Ngôn. Quỳnh Dung lúc nà y vẫn rất hiếu động chạy tá»›i chạy lui, thỉnh thoảng phát hiện trên cây còn sót mấy chiếc lá và ng thì gá»i ca ca và Tuyết Nghi tá»· cùng xem.
Thấy nó ngây thÆ¡ như thế, thiếu niên hồi hương Ä‘ang kÃch động trong lòng cÅ©ng bình tÄ©nh dần lại, trên mặt lá»™ vẻ hạnh phúc.
Qua không bao lâu, ba ngưá»i Tỉnh Ngôn đã vượt qua cổng thà nh Nhiêu Châu. Và o trong thà nh, tưá»ng thà nh đã ngăn cản gió lạnh bên ngoà i, trên nhai đạo hà nh nhân nưá»m nượp, hà ng rong hai bên đưá»ng rao náo nhiệt, khung cảnh thịnh vượng đó cÅ©ng khiến cho ngà y đông lạnh lẽo cÅ©ng trở nên ấm áp. Lúc nà y dương quang sáng rỡ đã vượt qua thà nh tưá»ng chiếu lên thân thể má»i ngưá»i, láºp tức khiến ngưá»i ta cảm giác trong thà nh ấm nóng. Tai nghe tiếng rao, mÅ©i ngá»i hương thÆ¡m cá»§a đủ loại thức ăn lẫn lá»™n nhau, ngưá»i thanh niên viá»…n du hai năm bên ngoà i, đột nhiên lần đầu tiên cảm nháºn rất rõ bản thân đã vỠđến nhà . Khà vị đó, cho dù có Ä‘i bao lâu cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không thể quên.
"Äây là tòa thà nh mà ca ca thưá»ng nói phải không?"
Bên cạnh thiếu niên đang biến chuyển thần sắc, Quỳnh Dung đảo mắt, tò mò quan sát xung quanh.
"Äúng thế! Äây là Nhiêu Châu thà nh. Ca ca ở đây mưá»i mấy năm trá»i".
Nói đến, Nhiêu Châu thà nh vốn không lá»›n. Tỉnh Ngôn từ nhỠđã lăn lá»™n ở đây cho đến lá»›n, theo lý mà nói, ngưá»i ở đây phải sá»›m nháºn ra y má»›i đúng. Chỉ là đi trên đưá»ng rất lâu, tuy sau lưng có không Ãt ngưá»i Ä‘i theo, những ngưá»i bán hà ng ở hai bên đưá»ng cÅ©ng chỉ trá» bá»n há», nhưng quẹo qua mấy nhánh đưá»ng vẫn không có má»™t ai kêu lên hai tiếng "Tỉnh Ngôn".
Có lẽ, thiếu niên năm xưa giỠđã trưởng thà nh, hai năm tu hà nh rèn luyện cÅ©ng đã biến y từ dáng vẻ cá»§a má»™t tiểu tá» nghèo khổ trở thà nh má»™t công tá» thanh tuấn phong độ. Nhưng quan trá»ng đó là , hai thiếu nữ bên cạnh y Ä‘á»u rất xinh đẹp, ngưá»i thì ngây thÆ¡ khả ái, ngưá»i thì thanh thoát xuất trần, cho dù Nhiêu Châu thà nh ngưá»i đẹp như mây nhưng chẳng có ai so bì được.
Má»i ngưá»i ở đây Ä‘ang tao động, trong mắt bá»n há» Ä‘á»u như Ä‘ang hiện dòng chữ "Sao mà xinh đẹp như thế, tháºt không dám tin và o mắt", "Mắt ta hoa à ? Mắt ta hoa à ? Sao có tiên nữ hạ phà m giữa ban ngà y váºy?"
Tạm không nói má»i ngưá»i tao động, lại nói Quỳnh Dung mang theo hai nữ đệ tá», lại quẹo qua hai ngã đưá»ng, Ä‘i đến má»™t chá»— vô cùng quen thuá»™c cá»§a y.
Vừa đến nÆ¡i nà y, Tỉnh Ngôn nhìn thấy má»™t ngưá»i béo Ä‘ang đứng trước báºc thá»m hô hoán chà o má»i khách Ä‘i đưá»ng: "Các vị đại gia đại thẩm, công tá» tiểu thư vá» nam lên bắc, má»i đến Äạo Hương lâu chúng tôi dùng cÆ¡m. Äạo hương lâu nà y từng được đưá»ng chá»§ Thượng Thanh cung ghé ăn rồi đó!"
Không cần nói cÅ©ng biết ngưá»i đó chÃnh là chưởng quá»· keo kiệt thà nh tÃnh khi xưa. Tỉnh Ngôn láºp tức tiến lên chà o: "Chưởng quỹ à , là m ăn tốt quá"
"Dĩ nhiên dĩ nhiên, nhỠơn nhỠơn!"
Nghe có ngưá»i chà o há»i, lão bản Äạo hương lâu vá»™i quay đầu qua, định xem ngưá»i biết Ä‘iá»u đó là ai.
"Ngươi lÃ
Ai nha!"
Dù sao cÅ©ng là ngưá»i lăn lá»™n là m ăn, cặp mắt cá»§a lão bản hÆ¡n hẳn ngưá»i thưá»ng, má»›i vừa nhìn qua láºp tức phát hiện ngưá»i nói là ai. Tức thì, thân thể máºp mạp cá»§a chưởng quỹ quay ngoắt lại, cắm đầu chạy lên báºc cấp tiến và o trong quán.
"Äứng yên!"
Chưởng quỹ hoảng hốt má»›i vừa chạy được hai bước thì thấy trước mắt hoa lên, đã bị ngưá»i thiếu niên mà lão đắc tá»™i năm xưa cản trước mặt!
"Ai nha!"
Thấy trước mặt không con đưá»ng, chưởng quỹ vá»™i chuyển thân. Nà o ngá» vừa động thì cảm thấy má»™t luồng hà n khà áp đến, hai thiếu nữ xinh đẹp thần sắc bất thiện ngáng ngang đưá»ng lão.
Thấy như thế, chưởng quỹ chỉ đà nh xoay ngưá»i lại, cưá»i nịnh nói: "Trương đại đưá»ng chá»§, năm xưa là tiểu nhân không đúng, là ta lấy mắt chó nhìn ngưá»i. ÄÆ°á»ng chá»§, lão nhân gia ngà i hôm nay phải là m sao má»›i chịu tha cho tiểu nhân!"
Cưá»i nịnh khẩn cầu xong thì chá» thiếu niên phát lạc, nhưng thấy Tỉnh Ngôn nhướng mà y, không đợi y lên tiếng, vị chưởng quỹ đó lại sợ đến sắc mặt trắng bệch, vá»™i cầu khẩn: "Trương đưá»ng chá»§! Äại nhân không tÃnh toán vá»›i tiểu nhân, xin ngà i hạ thá»§ nhẹ tay cho!"
Thấy lão sợ hãi như thế, Tỉnh Ngôn cưá»i khà khà nói: "Ông chá»§, ông nói Ä‘i đâu váºy? Trương đưá»ng chá»§ ta là ngưá»i rá»™ng lượng, hÆ¡i đâu mà tÃnh toán chút chuyện nhá» khi xưa vá»›i ông!"
"A?"
Lá»i nà y vừa xuất, lão chưởng quỹ thắc thá»m trong lòng liá»n như được đại xá. Không biết phải chăng do hoảng hốt trong lòng nên sinh ảo giác không, khi tên tiểu nhị láu cá năm xưa nói xong, cổ hà n khà sau ngưá»i cÅ©ng biến mất. Chỉ là Lưu chưởng quỹ vừa thở phà o, suy nghÄ© qua thì cảm thấy có chút không đúng, cẩn tháºn há»i: "ÄÆ°á»ng chá»§ đã không muốn báo cừu, không biết vì sao muốn bắt ta?"
"Khà !"
Nghe lão há»i, Tỉnh Ngôn cưá»i khà khà , sau đó nghiêm túc nói: "Là thế nà y, khi nãy nghe ông lấy ta là m chiêu bà i câu khách, váºy thì phải thêm đồ ăn, bá»›t giá tiá»n, như thế má»›i không ảnh hưởng đến ta?"
"Phù..."
Lưu chưởng quỹ nghe nói liá»n thở phà o, miệng cưá»i toe toét má»i Trương đưá»ng chá»§ và hai vị tiên nữ cùng lên lầu quan sát. Nghe lão má»i, Tỉnh Ngôn dẫn hai thiếu nữ vui vẻ lên lầu, hứng thú quan sát giá cả món ăn, quan sát má»i ngưá»i thưởng thức món ăn, tuy khách khứa không Ãt nhưng khung cảnh có vẻ cÅ© kỹ. Há»i thăm chá»§ nhân thì láºp tức Lưu chưởng quỹ hùng hồn nói Ä‘á»u do tên tuổi cá»§a Tỉnh Ngôn nên tá»± nhiên khách đến như mây, hà tất phải tu bổ...Nói đến đó, chưởng quỹ đột nhiên tỉnh ngá»™, vá»™i câm miệng im tiếng.
Kiểm tra xong, Lưu chưởng quỹ niá»m nở má»i bá»n Tỉnh Ngôn ở lại dùng cÆ¡m, nhưng lúc nà y Tỉnh Ngôn Ä‘ang muốn vá» nhà , là m gì còn tâm tình dùng cÆ¡m. Thấy y quyết định Ä‘i, Lưu chưởng quỹ má»™t lòng muốn cảm tạ cÅ©ng không có cách nà o, chỉ đà nh sai đầu bếp chuẩn bị mấy món ngon, sai ngưá»i đưa đến Trương phá»§ ở Mã Äá» sÆ¡n. Thấy lão nhiệt tình, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không chối từ, há»i han thêm mấy câu thì dẫn Tuyết Nghi, Quỳnh Dung rá»i tá»u lâu Ä‘i vá» phÃa đông thà nh.
Ở má»™t góc đưá»ng cách Äạo Hương lâu hai con đưá»ng, hiện Ä‘ang có má»™t nồi cháo nóng, hai vị tiểu đạo sÄ© ở đó phục trách múc cháo, phát quần áo cho ngưá»i bần khổ chống chá»i vá»›i mùa đông lạnh lẽo.
Bất quá có chút kì quái đó là , nếu đổi là nÆ¡i khác, chá»— thiện nguyện thế nà y nhất định thu hút vô số ngưá»i nghèo tìm đến. Thế nhưng nÆ¡i "Thiện duyên Thượng Thanh" nà y lại chẳng có má»™t bóng ngưá»i, cho nên hai vị tiểu đạo sÄ© lại vô tư ngồi núp trong bóng tre tránh nắng.
Äang ngồi nhẩn nha giết thá»i gian thì bá»—ng má»™t tiểu đạo sÄ© Ä‘áºp tay và o lưng ngưá»i kia hô: "Tịnh Trần huynh, huynh có thấy vị thiếu niên vừa má»›i ngang qua không, nhìn rất giống Trương Tỉnh Ngôn năm xưa?"
"Hả?"
Tịnh Trần Ä‘ang mất táºp trung bị Ä‘áºp má»™t cái và o lưng thì giáºt nảy mình, thốt: "Trương Tỉnh Ngôn? Vừa rồi ta chỉ nhìn thấy hai tiên nữ, không chú ý ngưá»i nam..."
Nói được thà nh lá»i, Tịnh Trần cÅ©ng đã hồi tỉnh, kinh ngạc: "Úy? Tịnh Minh ngươi vừa nói gì? Là Trương đưá»ng chá»§ tốt số? Y không phải Ä‘ang hưởng phúc ở La Phù sÆ¡n..."
Không nói đến bá»n chúng tranh luáºn, lại nói đến Tỉnh Ngôn, sau khi quẹo qua mấy nhánh đưá»ng thì đã đến cá»a đông thà nh, y đặc biệt lưu ý đến Là kà tạp hóa ở gần cá»a đông, nhưng chẳng thấy cô nương trong má»™ng cá»§a y năm xưa đâu, chỉ thấy má»™t ngưá»i giúp việc Ä‘ang chà o má»i khách nhân trước cá»a tiệm. Nhìn má»™t chút Tỉnh Ngôn liá»n nháºn ra thanh niên đó chÃnh là Vương Äại Hữu, con trai cá»§a Vương thợ má»™c ở cách đó ná»a con đưá»ng. Xem ra, Vương đại ca đã thà nh thân cùng thanh mai trúc mã Là Tiểu Mai cá»§a gã... cứ thế mà đi
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
andrew69 ,
dukestorm ,
jordin ,
Không@Biết ,
LinhLam ,
minhnhuttp04 ,
mrhungxd ,
ntnclts ,
quynhnam ,
thuankimdung ,
Tien Vo Mong ,
tienoimiodau ,
toilatoihy2009 ,
truchoang ,
wudang170
08-10-2010, 08:38 AM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 235: Thanh sơn khán biến.
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
"Lão đầu nà y tin tức linh thông tháºt!"
Thấy tiểu đạo đồng đến má»i, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không cháºm trá»…, lẩm nhẩm má»™t câu rồi theo sau tiểu đạo đồng Ä‘i vá» phÃa sau Mã Äá» sÆ¡n. Lúc nà y thì Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘ang chÆ¡i vá»›i đám trẻ con trong nhà , Tỉnh Ngôn tạm thá»i cÅ©ng không gá»i bá»n há».
Mã Äá» sÆ¡n hiện đã chẳng còn hình dạng như má»™t tòa đồi nhá» khi xưa. Äi trên tiên gia phúc địa bất ngá» nổi lên nà y, chỉ thấy sÆ¡n lá»™ quanh co uyển chuyển, kéo dà i đến táºn mây xanh, dưá»ng như không có Ä‘iểm cuối. Mặt phải sÆ¡n lá»™ là hẻm sâu thác đổ ầm à o, mặt trái là vách cao xù xì lồi lõm, nhiá»u chá»— đá nhoà i ra ngoà i như muốn đổ xuống ngưá»i Ä‘i bên dưới.
Tuy hiện tại tiết trá»i rét Ä‘áºm, nhưng Tỉnh Ngôn vẫn thấy bên dưới hẻm núi bên phải cây cá» um tùm xanh tốt, mấy con chim núi thỉnh thoảng từ bên vách rúc lên mấy tiếng thánh thót lẫn trong tiếng thác rà o rà o, rồi vù xuống mảng xanh phÃa dưới. Còn vách núi bên trái thì dây leo, cá» dại chen lấn nhau, nhiá»u loại dây leo thả những sợi dây dà i thòng xuống, má»—i khi có gió lùa thì Ä‘ong Ä‘ua phất và o mặt ngưá»i Ä‘i đưá»ng.
Äi trên đưá»ng núi, nhìn thấy sức sống mãnh liệt cá»§a vạn váºt xung quanh, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không khá»i tán thưởng phúc địa Mã Äá» sÆ¡n, tháºt đúng vá»›i câu "Bốn mùa trong núi mãi mãi là xuân".
Cứ nhà n nhã Ä‘i, thỉnh thoảng lại có và i đám mây bay lá»ng lÆ¡ ngang mặt, không bao lâu đã đến háºu sÆ¡n, nÆ¡i Thanh Hà lão đạo hẹn đến. Khi đến Tư Quá nhai, Tịnh Vân nghiêng ngưá»i thi lá»…, nói: "Hai vị sư thúc luáºn đạo, vãn bối không tiện quấy rầy", sau đó xoay ngưá»i rá»i Ä‘i.
Äợi Tịnh Vân Ä‘i khá»i, Tỉnh Ngôn đưa mắt nhìn thì quả nhiên phát hiện ở trong dãy đá núi nhấp nhô trước mặt không xa, có má»™t ngưá»i đứng ngang nhiên trong mây mù nhà n nhạt, gió núi thổi bà o tụ ngưá»i đó phất phÆ¡, dáng vẻ hệt như má»™t vị thần tiên.
"Lão đầu quỷ lai giở trò gì đây?"
Lẩm nhẩm trong miệng, Tỉnh Ngôn thong thả Ä‘i đến chá»— ngưá»i đó. Còn chưa đến gần, đạo nhân đó nghe tiếng bước chân liá»n quay lại, cưá»i nói vá»›i Tỉnh Ngôn:
"Khà ! Tỉnh Ngôn ngươi tháºt lòng, trở vá» vẫn nhá»› đến thăm lão cốt đầu ta!"
"Khà khà !"
Sau hÆ¡n má»™t năm, khi Tỉnh Ngôn nhìn thấy Thanh Hà lão đạo thì cÅ©ng không nhịn nổi mắc cưá»i"
"Ta nói Thanh Hà lão đạo ông, ông tháºt là chẳng thay đổi à !"
Lúc nà y Thanh Hà lão đạo tuy toà n thân đạo phục nghiêm chỉnh nhưng trên gương mặt già lão vẫn là kiểu cưá»i xá» lá, nháy mắt nhìn Tỉnh Ngôn.
"Thanh Hà chân nhân, ông vẫn khá»e chứ!"
Tỉnh Ngôn đến gần liá»n giả vẻ nghiêm trang thi lá»… vá»›i báºc tiá»n bối. Thấy y châm chá»c, Thanh Hà lão đạo cÅ©ng nghiêm chỉnh đáp:
"Khá»e, khá»e! Nhìn sắc mặt cá»§a Trương đưá»ng chá»§, gần đây chắc có nhiá»u chuyện vui?"
"Ãch?"
Nghe được lá»i nà y, Tỉnh Ngôn liá»n biết không hay, lão đầu nhân nà y chắc là muốn giở trò. Quả không ngoà i dá»± liệu, tiếp đó lão đạo Thanh Hà liá»n buông bá» vẻ nghiêm túc, cưá»i hắc hắc:
"ÄÆ°á»ng chá»§ quay vá» chấn động cả núi, ai ai Ä‘á»u nói ngà i mang vá» hai nữ nhân rất xinh đẹp, lại nói sẽ nhá» ta coi ngà y là nh tháng tốt để ngà i bái đưá»ng thà nh thân..."
"Không có không có!"
Tỉnh Ngôn đã quen lão đầu nà y nhiá»u năm, biết lão chẳng há» nghiêm túc nên cÅ©ng chẳng quan tâm, tùy tiện đáp rồi lại há»i chuyện khác:
"Thanh Hà lão đầu, lần trước chia tay ở La Phù, không biết ông ở Mã Äá» sÆ¡n cả năm nay, là m ăn có khấm khá không?"
Lá»i nà y vừa xuất, lão đạo như bị nói chạm chá»— Ä‘au lòng, sắc mặt liá»n ảm đạm, Ä‘au khổ nói:
"Ai! Thanh danh hại ngưá»i, thanh danh hại ngưá»i! Ngươi xem"
Vị viện trưởng Mã Äá» biệt viện phát bà o tụ, tố khổ vá»›i Tỉnh Ngôn:
"Từ khi lão đạo ta đảm đương chức viện trưởng ở đây, cả ngà y phải mặc đạo phục nghiêm trang, chẳng còn thoải mái hạ sÆ¡n du hÃ, khi con sâu rượu trong bụng ngá» ngoạy thì chỉ biết tìm đến nhà ngươi, may mà Trương lão ca tốt bụng còn chịu nấu rượu cho ta!"
"Khà ..."
Nghe Thanh Hà than thở, Tỉnh Ngôn Ä‘ang định châm chá»c thì bá»—ng như nghÄ© đến chuyện gì đó, sắc mặt nghiêm túc cung cung kÃnh kÃnh bái Thanh Hà má»™t bái, nói:
"Tỉnh Ngôn Ä‘i xa, toà n nhá» tiá»n bối chiếu cố phụ mẫu!"
"Khà ...Xú tiểu tá» ngươi, dẫn ngươi Ä‘i kiếm tiá»n bao nhiêu năm, đến hôm nay má»›i biết cảm tạ ta à !"
Nghe Tỉnh Ngôn nói năng trịnh trá»ng, lão đạo lại giả tảng, nói năng vẫn bỡn cợt.
Thấy lão như thế, Tỉnh Ngôn như đã dá»± liệu trước, chỉ cưá»i cưá»i không nói tiếp.
Vừa rồi y là m lá»… cảm tạ, kì tháºt là vì lúc trưa dùng cÆ¡m ở nhà có nghe cha nói, Thanh Hà đạo trưởng từng giúp ông dá»a lui má»™t tên ác ôn.
Thì ra, Tỉnh Ngôn được triá»u đình phong là m Trung tán đạo phu, ban cho trăm mẫu ruá»™ng ở ngoại thà nh Nhiêu Châu. Chuyện hảo sá»± nà y sá»›m đã truyá»n khắp Nhiêu Châu, chiếu lý mà nói thì chẳng có phiá»n phức gì. Nhưng tháºt không hay, có má»™t tên phú há»™ vùng ngoà i ngang ngược lại chẳng hiểu căn nguyên chuyện nà y, á»· bản thân có chá»— dá»±a trong triá»u nên chẳng xem hương dân nÆ¡i nà y ra gì.
Tên phú hộ nà y cũng mua mấy chục mẫu ruộng ở ngoại thà nh Nhiêu Châu, vừa hay sát bên đất ruộng của Tỉnh Ngôn. Mà đất ruộng của Tỉnh Ngôn là do thánh thượng ban cho, Thái thú biết căn nguyên tự nhiên cấp cho ruộng đất phì nhiêu nhất. Do đó, tên phú hộ nỠthấy đất đai hương dân nơi nà y tươi tốt nên canh tác lấn dần sang, hắn dùng chiêu nà y chỉ mới hai mùa thóc đã lấn chiếm gà n bảy mẫu ruộng của nhà Tỉnh Ngôn.
Và o thá»i nà y, chiếm đất cá»§a ngưá»i khác cÅ©ng chẳng khác gì Ä‘oạt vợ ngưá»i ta. Lão Trương đầu dù sao cÅ©ng là ngưá»i hiá»n háºu, thấy ác đồ khinh hiếp, ban đầu cÅ©ng chẳng dám đôi co, cứ im lặng là m lụng, tốt xấu gì thì để ngưá»i có trách nhiệm xá» lý. Nà o ngá», tên ác đồ đó được thế lấn tá»›i, đòi đổi đất Ä‘ai cá»§a hắn lấy đất Ä‘ai phì nhiêu cá»§a lão Trương đầu. Thấy tên đó hoà nh hà nh như thế, lão Trương đầu thà nh tháºt không giá»i ăn nói, tá»± nhiên buồn phiá»n không thôi.
Bất quá, có lẽ số xui cá»§a tên đó đã tá»›i. Chỉ mấy ngà y sau thì Thanh Hà lão đạo đến tìm Trương lão gia uống rượu, lúc đối ẩm thì nghe lão Trương đầu tố khổ. Lão đạo tức thì bá»™c phát đại ná»™, rượu cÅ©ng chẳng thèm uống, đứng dáºy đòi Ä‘i kiếm tên ác đồ đó. Thấy lão đạo đã có hÆ¡i men, lão Trương đầu giáºt mình vá»™i cản nhưng nà o ngá» chỉ thấy tay nhẹ há»—ng, lão đạo đã biến mất.
Tiếp đó, lão đạo đến chá»— tên ác đồ lá»›n tiếng mắng chá»i má»™t hồi. DÄ© nhiên, tên ác bá đó nghe chá»i là m sao nhịn được, láºp tức xông ra muốn trừng trị lão đạo sÄ© má»™t tráºn. Nà o ngá», hắn vừa hung hăng nhà o tá»›i thì bị Thanh Hà xuất má»™t chiêu "Toà n phong tảo đưá»ng" đánh lui, hai chiếc giầy cá» cá»§a lão rá»i khá»i bà n chân, đón gió từ từ hóa lá»›n, đợi khi đến trước mặt tên ác bá thì đã hóa thà nh hai hòn núi nhá», đè xuống đầu tên ác đồ.
Chuyện tiếp theo cÅ©ng không cần nói nhiá»u, sau đó tên phú há»™ ác ôn sợ hãi Ä‘em lá»… váºt đến tạ tá»™i vá»›i cha Tỉnh Ngôn. ChÃnh vì váºy mà vừa rồi Tỉnh Ngôn má»›i nghiêm túc thi lá»… cảm tạ lão đạo, nhưng lúc nà y lại đổi giá»ng:
"Ai, Thanh Hà ông cÅ©ng tháºt là , chúng ta là ngưá»i đạo gia phải thanh tÄ©nh vô vi, đánh đánh giết giết không phải là hà nh vi cá»§a..."
"Hừ hừ!"
Nghe Tỉnh Ngôn nói, Thanh Hà lão đạo nhịn không được mắng:
"Tên xú tiểu tá» ngươi còn nói lá»i Ä‘iên khùng! Ta há»i ngươi, nếu là ngươi thì ngươi là m thế nà o?"
"A, đổi là tôi?"
Thấy lão đạo tức khÃ, Tỉnh Ngôn cưá»i khà khà đáp:
"Äổi là tôi? Tá»± nhiên sẽ xách kiếm đến cá»a, khiến tên ác bá khinh ngưá»i đó mãi mãi được 'Thanh tịnh vô vi'!"
"Khặc khặc..."
Chuyện nà y nói đến đây là dứt, Tỉnh Ngôn bá»—ng nhá»› đến má»™t chuyện, liá»n há»i:
"Thanh Hà lão đầu, ông sao lại hẹn tôi đến 'Tư Quá nhai'? Kì quái, lúc tôi rồi khá»i Mã Äá» sÆ¡n, không há» biết Mã Äá» sÆ¡n có cái gì là Tư Quá nhai cả?"
"Chuyện nà y"
Ngáºp ngừng má»™t lúc, Thanh Hà cưá»i hà hà đáp:
"Kì tháºt Tư Quá nhai nà y là ta thiết láºp sau nà y, là nÆ¡i để đệ tá» trong viện phạm lá»—i đến sám hối. NÆ¡i nà y phong cảnh không tệ, chúng ta đã lâu không gặp, tá»± nhiên phải tìm má»™t chá»— đẹp đẽ để 'Trịnh trá»ng tương kiến' chứ!"
"Tháºt chứ?"
Nghe Thanh Hà lão đạo nói, thiếu niên bán tÃn bán nghi, đưa mắt quan sát xung quanh.
Lúc nà y sương núi đã nhạt, Tỉnh Ngôn thấy rõ thì ra y và Thanh Hà lão đạo Ä‘ang đứng trên má»™t tòa đà i đá thiên nhiên ở giữa núi. Mây mù khi nãy vây quanh Thanh Hà lúc nà y đã di chuyển ra khoảng không xa xa, má»™t mà u xanh ngút mắt trải rá»™ng, xen lẫn là những thác nước tá»a hÆ¡i trắng xóa, khà tượng rất hùng vÄ©. Tỉnh Ngôn Ä‘i đã nhiá»u nÆ¡i cÅ©ng phải tán thưởng cảnh tượng cá»§a ngá»n núi nhà y, thần sắc rất đắc ý.
Chỉ là , trong tráºn gió núi thổi qua, Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe ẩn ước có tiếng ồn à o theo gió truyá»n đến.
"Lão đạo, nÆ¡i thanh u thế nà y, sao còn có tiếng ngưá»i huyên náo?"
Tuy tiếng ngưá»i chỉ ẩn ước nghe được, nhưng Tứ Hải đưá»ng chá»§ thÃnh tai nghe vẫn rõ. Thanh Hà nghe Tỉnh Ngôn há»i, Thanh Hà thoáng qua sắc ngượng ngùng, sau đó khôi phục thần sắc như thưá»ng, vá»— tay lên trán, hệt như má»›i vừa nghÄ© ra chuyện gì.
"Äúng rồi Tỉnh Ngôn, ta còn chưa dẫn ngươi Ä‘i tham quan Tư Quá nhai, ngươi theo ta Ä‘i xem".
Thanh Hà chân nhân liá»n biến thà nh má»™t ngưá»i hướng dẫn viên du lịch, chỉ chỉ trá» trá»:
"NÆ¡i nà y còn có báºc đá".
Äến lúc nà y Tỉnh Ngôn má»›i phát hiện bên cạnh đà i đá mình Ä‘ang đứng còn có má»™t dãy báºc đá nối dà i thông đến đáy cốc. Bước xuống báºc đá để đến đáy cốc, Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i phát hiện, bên dưới đà i đá còn có má»™t động thiên, tiếng ngưá»i ồn à o khi nãy là truyá»n ra từ chá»— đó.
Lúc nà y, ở má»™t khe núi Ä‘ang có má»™t đám ăn váºn theo kiểu sÄ© tá» du ngoạn, ước chừng có đến mưá»i mấy ngưá»i, thong thả Ä‘i dá»c con suối ngâm thÆ¡ đối đáp.
Xem ra, mấy kẻ nà y là bắt chước thú tao nhã cá»§a tiá»n nhân, có má»™t kẻ bá»—ng nẩy được má»™t câu thÆ¡ hay liá»n kêu đạo đồng lấy bút, dâng rượu. Tay cầm chung rượu, tay cầm bút viết lên tảng đá trắng lá»›n cạnh suối.
"Äây là ..."
Thấy cảnh tượng đó, Tỉnh Ngôn cảm thấy kì quái liá»n há»i lão đạo là chuyện gì. Thanh Hà nghe há»i thì đắc ý cưá»i, vuốt râu đáp:
"Tỉnh Ngôn ngươi không biết, mấy kẻ Ä‘á»c sách nà y rất thÃch danh sÆ¡n phúc địa cá»§a đạo gia ta, vẫn thưá»ng đến du ngoạn. Lão đạo ta thương bá»n hỠđưá»ng xa không mang theo đồ ăn thức uống nên cung cấp cho bá»n há». Lại thấy bá»n há» ngâm thÆ¡ tác phú nên chế ra má»™t loại bút có thể khắc trên đá để bá»n hỠđỠthÆ¡, nói không chừng sau nà y có ngưá»i đến thưởng thức".
"Váºy có phải giao tiá»n không?"
"Giao tiá»n? DÄ© nhiên!"
Thanh Hà lão đạo hùng hồn nói:
"Äá núi thiên nhiên chốn đạo gia chúng ta há có thể lưu lại những câu chữ tầm thưá»ng? Mấy du khách nà y, nếu muốn để lại văn thÆ¡ thì phải có há»c vấn thâm sâu, bởi vì khắc má»™t chữ tốn đến năm mươi đồng! Còn nếu viết kiểu 'Ta đã Ä‘i đến chá»— nà y' thì má»™t chữ phạt đến hai lượng!"
"Hay hay!"
Nghe lão đạo nói, Tỉnh Ngôn láºp tức vá»— tay khen hay:
"Má»™t chữ năm mươi đồng, má»™t bà i thÆ¡ ngắn mất gần má»™t lượng, lại khiến đám sÄ© tá» văn nhân tá»± nguyện giao tiá»n, hay hay!"
Má»™t già má»™t trẻ hợp tác kiếm tiá»n khi xưa đưa mắt nhìn nhau cưá»i hà hà , hết sức hiểu ý.
Hớn hở một hồi, trên mặt Thanh Hà lão đầu bỗng hiện sầu sắc, âu sầu nói:
"Tỉnh Ngôn lão đệ, số tiá»n kiếm được Ä‘á»u dùng để cứu tế cho ngưá»i nghèo, thế nhưng ngưá»i nghèo Nhiêu Châu ngà y cà ng Ãt Ä‘i, hÆ¡n năm nay cứu tế ế ẩm, tiá»n dư má»™t đống nhưng chẳng thể mua rượu uống, tháºt là phiá»n muá»™n!"
Nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không khá»i bá»™i phục tâm địa thiện lương cá»§a lão đạo, suy nghÄ© má»™t chút thì đỠnghị vá»›i lão:
"Lão đạo, tầm nhìn của ông cũng hạn hẹp quá! Cứu tế Nhiêu Châu đã xong thì cứu tế chỗ khác, như Bà Dương, Tinh TỠhuyện thà nh gần đây.."
"Äúng đúng!"
Như ngưá»i vừa tỉnh má»™ng, lão đạo Thanh Hà sáng mắt, buá»™t miệng phụ há»a:
"Bà Dương, Tinh Tá» huyện thà nh, còn có Thạch Nam, Thạch Bắc huyện thà nh Ä‘á»u có thể cứu tế!"
Lúc nói lá»i nà y, hai mắt lão đạo nhìn vá» phÃa nam xa xăm, chà hướng vô cùng cao xa.
Äang khi lão xuất thần thì bá»—ng nghe thiếu niên kinh ngạc há»i:
"Úy? Äó là gì thế?"
Thì ra thiếu niên theo quán tÃnh cÅ©ng nhìn vá» phÃa nam như lão, thấy phÃa đó có má»™t khối đá trắng như tấm bia cao ngang má»™t ngưá»i lá»›n, trên mặt đá sạch sẽ khắc ba chữ Ä‘á»:
"Tư Qua Nhai".
Bút lá»±c hà o hùng thì cÅ©ng chẳng có gì kì lạ, chì là bên bia đá lại có má»™t vị thư sanh ngồi bà y hà ng bán tranh. Hai bên hà ng tranh Ä‘á»u có má»™t lá liá»…n, bên trên viết:
TÄ©nh tá»a đưá»ng tư ká»· quá.
Nhất nháºt tam tỉnh ngô thân.
Trên cái bà n gỗ trước mặt gã bà y đầy đủ bút mực, một tấm giấy vẽ mà u trắng bà y ra, bốn góc có bốn cục đá trắng chèn giữ.
"NÆ¡i nà y sao lại có ngưá»i vẽ tranh bán?"
Thấy Tỉnh Ngôn nghi hoặc, Thanh Hà mỉm cưá»i nói:
"Tỉnh Ngôn ngươi nói vị Là Thư đó? Hắn à , cÅ©ng là ngưá»i Nhiêu Châu thà nh, từ nhá» má»™t lòng Ä‘á»c sách, chỉ muốn đạt chút công danh. Chỉ là hắn vì hÆ¡i ngốc, Ä‘á»c bao nhiêu năm cÅ©ng không hấp thụ được bao, lại khiến gia sản trong nhà lụn bại, nghèo rách mồng tÆ¡i, vợ hắn buồn bã mà phát bệnh. Lão đạo dạo chÆ¡i trong thà nh thấy hắn tá»™i nghiệp, lại biết tà i vẽ cá»§a hắn không tệ nên kêu hắn đến bên bia đá Tư Quá nhai ngồi vẽ tranh, cÅ©ng có thể kiếm được chút tiá»n, dù gì cÅ©ng có thể nuôi vợ được".
"A, thì ra như thế!"
Tỉnh Ngôn vốn từng trải qua cảnh không có tiá»n, nghe Thanh Hà nói thì cảm động, cảm thán mấy tiếng.
Hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện thì thấy vị Là Thư Ä‘ang ngồi thất thÆ¡ đó đã có khách đến. Má»™t vị thư sinh y phục chỉnh tỠđã đà m luáºn thÆ¡ văn xong, Ä‘i qua chá»— bia đá, hai tay ôm ngá»±c đứng tá»±a bia đá, má»i Là Thư há»a tượng cho hắn.
"Thế nà o? Có muốn vẽ má»™t bức không? Là Thư đó vẽ tháºt không tệ".
Thanh Hà lão đạo thấy Tỉnh Ngôn ngÆ¡ ngẩn nhìn sang phÃa đó thì cho rằng y quan tâm, láºp tức vá»— ngá»±c bảo chứng:
"Ta rất quen với hắn, nếu ngươi muốn chiếu cố sinh ý của hắn, ta có thể nói dùm, bảo đảm có thể bớt giá!"
Chỉ là , Thanh Hà lão đạo cực lực chà o hà ng cho vị Là Thư đó nhưng Tỉnh Ngôn lại phảng phất như không nghe lão nói, vẫn ngơ ngẩn xuất thần, mãi đến khi Thanh Hà hoa tay trước mắt y thì y mới như vừa tỉnh mộng.
"Kì quái!"
Thiếu niên khôi phục sắc thái thì thốt ra một câu không đầu không đuôi, sau đó nói với Thanh Hà lão đạo:
"Ta nói lão đạo ông nghe, ta ở La Phù sÆ¡n hÆ¡n má»™t năm, đối vá»›i cách là m ngưá»i cá»§a chưởng môn chân nhân cÅ©ng rất hiểu. Theo ta thấy, tÃnh tình cá»§a ông chÃnh là rất hợp vá»›i ý ngưá»i, tại sao năm xưa lại đà y ông xuống núi, cho đến nÆ¡i xa xôi nà y là m má»™t đạo nhân chạy vặt?"
"Chuyện nà y..."
Thanh Hà lão đạo nghe nói đang định biện giải thì nghe thiếu niên tiếp tục:
"Còn nữa, lão đạo ông năm xưa truyá»n phương pháp Luyện thần hóa hư cho tôi, lúc đầu tôi cÅ©ng cho rằng chỉ là ông thÃch chÆ¡i đùa, nhưng hai năm qua kiến thức cá»§a tôi đã tăng rất nhiá»u, phát giác hai chương Luyện thần hóa hư đó tháºt là bác đại tinh thâm, ẩn chứa đạo lý thiên địa".
Nói đến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn quay ngưá»i qua, nhãn tình chăm chăm nhìn và o gương mặt luôn tà tởn cá»§a lão đạo, nghiêm túc há»i:
"Lão đạo, Tỉnh Ngôn tôi quen ông cÅ©ng đã lâu, hiện tại lại là ngưá»i cùng phái, hai năm qua ông cÅ©ng dần được chưởng môn tha thứ, cho mình ông chấp chưởng tòa núi nà y. vì thế ta muốn há»i, Thanh Hà chân nhân"
Nói đến đây, Tỉnh Ngôn đổi cách xưng hô, trịnh trá»ng há»i:
"Äến hôm nay, chân nhân ngà i có thể nói rõ ngá»n nguồn vá»›i tôi không?"
"Äây..."
Thấy y nghiêm túc há»i, lão đạo Thanh Hà cÅ©ng dần mất Ä‘i nét đùa cợt. Sau má»™t lúc suy nghÄ©, Thanh Hà đột nhiên thở phà o, bắt đầu nói:
"Cũng được, đến hôm nay thì cũng phải nói cho ngươi biết. Ngươi đi theo ta".
Thanh Hà chuyển thân Ä‘i, đạo bà o phiêu phất phÃa trước, lại Ä‘i lên đà i đá khi nãy.
Äến khi trở lại chá»— cÅ©, lão đạo Thanh Hà đứng ở sát rìa phÃa nam, nhất thá»i không nói gì. Thế là không gian xung quanh chỉ có tiếng ngưá»i loáng thoáng, tiếng chim thánh thót.
Lúc nà y, hai mắt Thanh Hà lão đạo hướng lên bầu trá»i trong xanh phÃa nam núi, thần sắc xa xăm, phảng phất như đã trở vá» hồi ức xa xưa, biểu hiện khác xa vá»›i bá»™ dạng thưá»ng ngà y, dưá»ng như trong con ngưá»i lão có ẩn chứa má»™t mặt đối láºp, đến lúc nà y má»›i hoà n toà n biểu hiện ra.
Qua má»™t hồi, Thanh Hà phảng phất như thoát khá»i hồi ức xa xưa, xoay ngưá»i nói vá»›i thiếu niên Ä‘ang chá» lão:
"Äạo khả đạo, phi thưá»ng đạo. Danh khả danh, phi thưá»ng danh. Tỉnh Ngôn ngươi có biết câu nà y từ sách nà o không?"
"Äạo Äức kinh! Ãch..."
Bất chợt nghe Thanh Hà há»i câu há»i đơn giản như thế, Tỉnh Ngôn liá»n sinh ý nghi hoặc:
"Thanh Hà lão đạo vì sao lại há»i như thế? Vấn đỠnà y chẳng phải quá đơn giản sao?"
Äang nghi hoặc thì thấy Thanh Hà gáºt đầu, nói:
"Không sai, đây chÃnh là câu đầu trong Äạo Äức Kinh. Chỉ là , trong kinh thư nà y còn có câu: Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tá»± nhiên!"
"Tam Thanh giáo chủ nói, phà m nhân chúng ta, nếu muốn tu được tự nhiên thiên đạo thì phải pháp địa, pháp thiên, pháp đạo, pháp tự nhiên. Chỉ là Tỉnh Ngôn ngươi có biết, phà m phu tục tỠnhư chúng ta, rốt cuộc phải là m thế nà o mới có thể pháp địa, pháp thiên, pháp đạo, pháp tự nhiên?"
"Cái nà y...đệ tỠkhông biết".
Lúc nà y bá»—ng thấy lão đạo sÄ© luôn bỡn cợt nói năng rất có khà thế, viện dẫn kinh ngữ, thiếu niên cÅ©ng bất giác nghiêm chỉnh. Chỉ là y vừa đáp thì thấy Thanh Hà đạo nhân mỉm cưá»i, sau đó nói ra những lá»i khiến thiếu niên kinh tâm:
"Không, Tỉnh Ngôn, kì tháºt ngươi đã biết rồi".
"Hai chương Luyện thần hóa hư trong tay ngươi chÃnh là đạo pháp thiên địa tá»± nhiên mà Tam Thanh giáo chá»§ khi xưa truyá»n lại. Nếu siêng tu hà nh, ngươi có thể hiểu được đạo lý thiên địa, đạo pháp tá»± nhiên, có thể không thuốc mà trưá»ng sinh..."
Nói đến chỗ nà y, lão đạo vuốt râu, nhẹ nhà ng nói tiếp:
"Ai, Äạo Äức Kinh mà ai ai cÅ©ng biết đó, vốn phải gá»i là Äạo Äức Pháp Kinh má»›i đúng..."
"A..."
Trong lúc kinh hãi, thiếu niên đột nhiên cảm thấy núi xanh trước mặt như bừng sức sống, hòa cùng nụ cưá»i cá»§a đạo nhân trước mặt, hóa thà nh vạn mã bôn đằng, nhất tá» bức đến trước mặt y!
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
andrew69 ,
Datlailatma ,
dukestorm ,
Không@Biết ,
khoi1984 ,
LinhLam ,
minhnhuttp04 ,
quynhnam ,
thuankimdung ,
Tien Vo Mong ,
tienoimiodau ,
wudang170
08-10-2010, 03:47 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://********** )
Quyển 14: Hiểu lai kiếm khà thôi xuân sự.
-----o0o-----
Chương 236: Thị trần đắc tuyết, thù xướng vô cải hương âm.
Sưu tầm bởi VACM - 4vn.eu
Hà n huyên luáºn đạo trở vá» thì mà n đêm đã buông xuống, trăng núi trà n trá». Lúc nhanh chân vá» nhà , Tỉnh Ngôn nhìn thấy Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘ang ngồi trước nhà trông ngóng, hệt như trước đây ở Thiên Ä‘iểu nhai ngồi chỠđưá»ng chá»§ Ä‘i công việc trở vá».
Äêm nay, Thanh Hà lão đạo ở trong nhà Tỉnh Ngôn uống rượu dùng cÆ¡m. Theo quy cá»§ sÆ¡n thôn, Tỉnh Ngôn phải bà y biện dá»n món. Thấy như thế Tuyết Nghi cÅ©ng không chịu ngồi đòi giúp đưá»ng chá»§, hảo tâm cá»§a nà ng dÄ© nhiên bị mẹ Tỉnh Ngôn kiên quyết cá»± tuyệt.
Lúc bắt đầu nháºp tiệc, Tuyết Nghi vốn trầm lặng thì không cần nói, cả Quỳnh Dung cÅ©ng có chút gò bó. Thanh Hà lão đạo quan sát hai thiếu nữ má»™t lúc thì lên tiếng tán thưởng vá»›i Tỉnh Ngôn, khen trong đưá»ng cá»§a y có hai nữ đệ tá» cà ng nhìn cà ng thấy đẹp, đưá»ng chá»§ y có phúc phải uống cạn chung.
Rượu qua và i tuần, không khà trên bà n tiệc đã trở nên sôi động. Lúc má»i ngưá»i uống rượu, Quỳnh Dung cứ cắm cúi thưởng thức hết món nà y đến món khác. Äang ăn ngon là nh, cÅ©ng không biết có nhóc nghÄ© thế nà o, đột nhiên ôm lấy bình rượu châm và o chung cho Thanh Hà lão đạo.
CỠđộng khác thưá»ng như thế khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy không rõ nguyên do. Äúng lúc đó thì nghe tiểu nữ oa nghiêm túc cảm tạ Thanh Hà lão đạo:
"Äa tạ Thanh Hà bá bá, trước khi Quỳnh Dung và Tuyết Nghi quen ca ca đã giúp chúng tôi chiếu cố huynh ấy".
"..."
Lá»i nà y vừa xuất láºp tức cả bà n tiệc báºt cưá»i. Lão đạo sÄ© ngáºm cả miệng rượu còn chưa kịp nuốt sặc phun như mưa, may mà đã kịp cúi đầu nên không ai bị trúng.
Không khà trên tiệc cà ng lúc cà ng náo nhiệt.
Tỉnh Ngôn trong tiệc thỉnh giáo lão đạo, nói trên đưá»ng rèn luyện có được má»™t cây linh chi, muốn dâng cho cha mẹ nhưng không biết phải là m sao để cha mẹ dùng tốt nhất. Nghe y há»i, Thanh Hà tức thì cảm thấy hứng thú, kêu y đưa linh chi cho lão xem.
Khi Tỉnh Ngôn mang cái há»™p mà mãng yêu Xà Thái hiến tặng, lão đạo vừa mở há»™p thì má»™t mùi hương thanh thoát lan ra khắp cả gian phòng. Nhìn hình trạng linh chi, Thanh Hà đạo nhân láºp tức sáng bừng mắt, kinh ngạc nói vá»›i chúng nhân, váºt trong há»™p chÃnh là linh chi sÆ¡n dã hiếm có, cÅ©ng chừng năm trăm năm tuổi.
Thấy lão đạo tắc lưỡi tán thán, Tỉnh Ngôn có chút kì quái há»i:
"Kì quái, tôi thưá»ng nghe ngưá»i ta nói linh chi ngà n năm, cái nà y má»›i năm trăm năm..."
Lá»i nà y vừa xuất, lão đạo tức thì báºt cưá»i. Lão nói vá»›i Tỉnh Ngôn, mấy cái thứ linh chi ngà n năm trong tiệm thuốc chẳng qua là quảng cáo mà thôi, linh chi trăm năm đã rất khó kiếm rồi. Cây linh chi năm trăm năm nà y có thể nói là dị bảo hiếm thấy, đạo gia gá»i là "Chi Bảo", "Chi Bảo" không cần ăn, chỉ cần để trong phòng ngà y đêm hấp thụ hương thÆ¡m, tá»± nhiên đã có thể kéo dà i tuổi thá».
Nghe Thanh Hà nói như thế, Tỉnh Ngôn tức thì đại hỉ, láºp tức ôm há»™p linh chi đặt trong phòng cha mẹ.
Äợi tiệc tà n chia tay, Tỉnh Ngôn lấy ra túi rượu mua dá»c đưá»ng tặng cho Thanh Hà lão đạo. Vì tất cả những danh tá»u mua dá»c đưá»ng y Ä‘á»u cho tất tần táºt và o túi nà y, do đó lúc đưa ra Tỉnh Ngôn cÅ©ng có chút ngượng ngùng.
Chỉ là , vừa má»›i xin lá»—i lão đạo được hai câu thì thấy lão đạo tháo nút túi rượu ra đưa lên mÅ©i ngá»i, sau đó láºp tức khen nức khen nở. Thấy lão há»›n hở Tỉnh Ngôn cÅ©ng rất cao hứng, lại thấy lão đã say rượu chân loạng choạng thì khuyên lão chi bằng cứ để túi rượu nặng đó ở nhà y, sáng mai sẽ đưa đến cho lão.
Lòng tốt cá»§a y láºp tức bị lão đạo liên thanh cá»± tuyệt, lão đạo say rượu ôm chặt túi rượu và o lòng, hai mắt cảnh giá»›i như Ä‘ang giữ báu váºt, sợ Tỉnh Ngôn hối háºn đòi lại.
Thấy lão như thế Tỉnh Ngôn cÅ©ng vô pháp, chỉ đà nh tiá»…n lão khá»i nhà . Lão đạo bước ra khá»i cổng, hai chân lảo đảo sém ngã, nhá» váºy má»›i tỉnh táo được đôi chút, cất giá»ng lè nhè:
"Khà ...lão đầu nhân ta, tuy say rượu nhưng chân vẫn vững!"
Khi thanh âm lè nhè cá»§a Thanh Hà lão đạo còn chưa dứt thì Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe trong không trung có má»™t tiếng hạc lảnh lót, chá»›p mắt đã có má»™t cánh hạc từ xa bay đến, cánh Ä‘áºp vù vù đáp xuống trước nhà . Thấy hình dáng to lá»›n cá»§a bạch hạc, Tỉnh Ngôn tức thì tỉnh ngá»™:
"Äúng rồi, nhất định là lão đạo gá»i tiên hạc đến để cưỡi hạc vá» núi".
Äang suy nghÄ© như thế, nà o ngá» lão đạo xiêu vẹo tiến tá»›i, Ä‘em túi rượu bá» lên lưng hạc, lại kiếm mấy sợi dây leo cá»™t chặt túi rượu và o lưng hạc, lại cố sức nhướng mắt kiểm tra lại lần nữa, sau đó má»›i thì thà o vá»›i bạch hạc mấy câu rồi vá»— lên cổ nó, kêu nó quay vá» trên đỉnh Mã Äá» sÆ¡n.
"Khà ...Lão đạo nà y, đúng là coi rượu như mạng! Thi triển thần thông như thế lại chỉ để chuyên chở rượu vá»".
Thấy tình cảnh đó, Tỉnh Ngôn chỉ biết tắc lưỡi. Lại thấy lão đạo quá say, cứ bất kể loạng choạng Ä‘i trên đưá»ng núi, Tỉnh Ngôn đà nh Ä‘uổi theo đỡ lấy lão, dìu lão thẳng đến thạch cư trên núi rồi má»›i quay vá».
Khi xuống núi đầm ngưá»i trong gió lạnh, hÆ¡i men cá»§a Tỉnh Ngôn hoà n toà n tan biến, cứ theo sÆ¡n lá»™ má» má» dưới ánh trăng mà đi. Ngẫm lại những lá»i cá»§a lão đạo lúc chiá»u, Tỉnh Ngôn cà ng bá»™i phục lão. Vì để cầu đại đạo chà lÃ, cả tá»™i danh đáng sợ là đốt thánh váºt cá»§a Tam Thanh giáo chá»§ truyá»n lại cÅ©ng dám là m, bấy nhiêu cÅ©ng đủ thấy dÅ©ng khà cá»§a lão lá»›n thế nà o.
Má»™t đêm yên bình. Äến sáng hôm sau, Tỉnh Ngôn dẫn Tuyết Nghi, Quỳnh Dung mang lá»… váºt đến thăm những ngưá»i quen trong thà nh. Ngưá»i đầu tiên dÄ© nhiên là ân sư khai sáng cho y, Quý lão tiên sinh.
Ở trong thư phòng bái kiến Quý lão tiên sinh, vị tá»™c lão Quý môn đức cao vá»ng trá»ng thấy thiếu niên nghèo hèn khi xưa lão cÅ©ng chẳng quan tâm chỉ dạy, hôm nay lại thà nh đại tà i, không chỉ là đưá»ng chá»§ cá»§a Thượng Thanh cung, còn được triá»u đình phong chức Trung tán đại phu. Trở thà nh Trung tán đại phu đối vá»›i những ngưá»i có thân pháºn thấp kém như Tỉnh Ngôn là rất hiếm, Quý lão tiên sinh cÅ©ng mừng cho y. Thế nhưng Ä‘iá»u khiến Quý lão tiên sinh nể trá»ng Tỉnh Ngôn đó là y đã trở thà nh ngưá»i cá»§a Thượng Thanh cung chÃnh tông đạo gia. Bình thưá»ng cao nhân Thượng Thanh cung Ä‘á»u rất khó gặp, nếu trở thà nh má»™t trong những thá»§ não thì cà ng hiếm!
Do đó, khi gặp lại Tỉnh Ngôn, lại thấy hai cô gái xinh như hoa phÃa sau y, lão tiên sinh vui đến cưá»i không khép miệng. Liên thanh:
"Thư trung tá»± hữu nhan như ngá»c, thư trung tá»± hữu nhan như ngá»c!"
Dâng lá»… váºt cho lão tiên sinh, Tỉnh Ngôn Ä‘i sang bái tượng Khổng tá» trong phòng há»c năm xưa. Khi trở lại thư phòng, trong lúc nói chuyện ngẫu nhiên đỠcáºp đến chuyện dạy cho hai cô gái viết chữ, Quý lão tiên sinh nghe nói rất hứng thú. Nói được mấy câu, Quỳnh Dung xung phong viết chữ trước. Vì không thể để đưá»ng chá»§ ca ca mất mặt, tiểu nữ oa viết lúc đẹp lúc xấu đó lần nà y rất thông minh, chỉ viết má»™t chữ "Thá»" mà nó viết quen tay nhất.
Tá»± nhiên, thấy nó viết đẹp như thế, lạo tiên sinh rất vui, láºp tức nói nó muốn gì thì sẽ thưởng. Nà o ngá» lão quý tá»™c Ä‘ang chuẩn bị đưa ra đại lá»… váºt, vừa nghe yêu cầu cá»§a tiểu nha đầu, tức thì dở khóc dở cưá»i. Thì ra yêu cầu cá»§a Quỳnh Dung cÅ©ng chẳng có gì, chỉ là muốn kéo chòm râu dê dưới cằm cá»§a Quý gia gia chÆ¡i....
Nhìn ân sư khom ngưá»i để tiểu Quỳnh Dung kéo râu, Tỉnh Ngôn suy nghÄ©:
"Ai, đây đúng là tÃnh khà cá»§a Quỳnh Dung..."
Bất quá may mắn là Quý lão tiên sinh chẳng há» khó chịu, dưá»ng như rất thÃch tiểu nha đầu khả ái, phảng phất như là má»™t ngưá»i ông Ä‘ang chÆ¡i đùa vá»›i cháu.
Äà m luáºn vỠđạo dưỡng sinh má»™t lúc vá»›i Quý lão tiên sinh, Tỉnh Ngôn cáo từ Ä‘i đến Hoa Nguyệt lâu. Thiếu niên đưá»ng chá»§ tấm lòng khoáng đãng, chẳng thấy xấu hổ gì đối vá»›i việc bản thân từng là m công trong thanh lâu khi xưa. Hạ di cung kÃnh thi lá»…, nhá» giá»ng má»i khách quý và o hoa sảnh ở háºu đưá»ng.
Thấy thế, Tỉnh Ngôn tá»± nhiên biết dụng ý cá»§a Hạ di, lên tiếng cảm tạ nhưng khước từ, nói không cần thiết. Tuy nÆ¡i nà y không hay nhưng y cảm thấy là m ngưá»i không nên vong bản, tuy hôm nay phú quý hÆ¡n xưa, nhưng chỉ cần tâm địa thoải mái thì chẳng phải cố kị gì.
Do đó sau khi cảm tạ hảo ý cá»§a Hạ di, Tỉnh Ngôn liá»n dẫn Quỳnh Dung, Tuyết Nghi và o trong đại sảnh Hoa Nguyệt lâu ngồi. Tỉnh Ngôn định gặp trò chuyện cùng các vị tá»· tá»· hai năm trước, đến lúc nà y má»›i nháºn ra thế sá»± thương tang, "Hoa nguyệt tứ cÆ¡" khi xưa đã tan rã, chỉ còn lại nhị nương, tuy nhiên đã lâu cÅ©ng chẳng xuống lầu dưới. Những kÄ© nữ hiện nay Tỉnh Ngôn Ä‘á»u không quen, có những gương mặt còn rất trẻ, niên ká»· chắc cÅ©ng suýt xoát Quỳnh Dung, Ä‘ang cố ra vẻ già dặn mỉm cưá»i vá»›i y. Tỉnh Ngôn nhìn thấy không khá»i Ä‘au lòng.
Còn tiểu nha đầu hoạt bát nói nhiá»u Nghênh Nhân trước đây, phụng lệnh nhị nương Ä‘em hoa quả xuống cho cố nhân, gặp lại bạn xưa thì trầm mặc xấu hổ. Tiểu nha đầu lanh lẹ ngà y xưa, lúc nà y đã trở thà nh má»™t thiếu nữ trưởng thà nh rồi.
Tuy không nói nhiá»u vá»›i nhau nhưng Tỉnh Ngôn vẫn nhìn ra cảm tình cá»§a Nghênh Nhân đối vá»›i y vẫn như xưa. Chỉ là không biết do thiếu niên hiện tại đã biến thà nh phong tư tuấn lãng, khà chất thanh thuần, hay là vì hai nữ nhân xinh đẹp bên cạnh y mà Nghênh Nhân trong lúc nói chuyện vá»›i Tỉnh Ngôn, thần sắc có vẻ mất tá»± nhiên. Tỉnh Ngôn thấy váºy thì há»i thăm mấy câu rồi cÅ©ng không nói thêm gì.
Lần nà y trở lại thăm Hoa Nguyệt lâu, có má»™t ngưá»i mà Tỉnh Ngôn không há» nghÄ© sẽ gặp, ngưá»i đó chÃnh là vị "PhÃch lịch truy hồn thá»§" Nam Cung Vô Dạng từng đánh nhau vá»›i y.
Nam Cung Vô Dạng hiện đã đảm nhiệm chức há»™ viện nói vá»›i Tỉnh Ngôn, sau lần bị y giáo huấn ở Hoa Nguyệt lâu, hắn má»›i biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Từ chuyện đó liên tưởng đến bản thân ngà y thưá»ng hoà nh hà nh ngang ngược, tá»± nhiên có không Ãt cừu nhân, cảm thấy hết sức lo lắng. Thế là vị giang hồ hà o khách tung hoà nh khu vá»±c Giang Hoà i nhất thá»i nguá»™i lạnh tâm tư, chỉ muốn tìm má»™t nÆ¡i an định để sống cuá»™c sống bình thưá»ng.
Thấy hắn đã mệt má»i, hai huynh đệ tốt cá»§a hắn dÄ© nhiên tán đồng, chuẩn bị cùng hắn thoái xuất giang hồ. Chá»§ ý đã định, ba huynh đệ hắn nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, phát hiện chá»— thÃch hợp nhất chÃnh là Hoa Nguyệt lâu mà bá»n chúng đã bị bắt rá»a chén ba ngà y.
Thế là sau khi Ä‘i lòng vòng thì lại quay vá» Hoa Nguyệt lâu bà y tá» nguyện vá»ng vá»›i Hạ di, Hạ di láºp tức đồng ý. Hạ di cÅ©ng là ngưá»i có kiến thức, nhìn ra bá»n chúng thá»±c lòng cải tà quy chÃnh, hÆ¡n nữa lúc nà y thiếu niên há»™ viện cÅ©ng đã Ä‘i là m đạo sÄ©, để ba huynh đệ bá»n chúng là m há»™ viện cÅ©ng hay.
Nghe Nam Cung Vô Dạng kể chuyện, lại ngẫu nhiên nhìn thấy tình ý trong mắt Hạ di, Tỉnh Ngôn liá»n cưá»i hà hà , ná»a tháºt ná»a giả nâng ly chúc mừng Nam Cung huynh cuối cùng đã bình ổn cuá»™c sống.
Ngay khi y đang cao hứng dùm cố cựu năm xưa thì bỗng nghe tiểu muội muội bên cạnh lên tiếng:
"Ông có phải là Nam Cung đại thúc không?"
"...Äúng".
Nghe Quỳnh Dung há»i, Nam Cung Vô Dạng gãi gãi đầu, hÆ¡i mấy tá»± nhiên. Tỉnh Ngôn quay đầu nhìn thì thấy tiểu nha đầu sau khi nghe hồi đáp thì bá»—ng nắm chặt cây kẹo trong tay, cảnh giá»›i nói:
"Äừng có Ä‘oạt kẹo cá»§a tôi nghen!"
"..."
Thì ra trong tháng ngà y bình yên trên Thiên Ä‘iểu nhai, thưá»ng ngà y Tỉnh Ngôn vẫn hay Ä‘em những chuyện mà y trải qua kể cho tiểu muá»™i muá»™i nghe, mà cố sá»± "Má»™t quyá»n đánh lui thúc thúc xấu Ä‘oạt sáo", chÃnh là câu chuyện mà tiểu QUỳnh Dung thÃch nhất.
Và o lúc nà y, Hạ di kêu ban nhạc tấu khúc trợ hứng cho khách uống rượu, nghe tiếng nhạc vang lên, Tỉnh Ngôn nhìn qua thì thấy những ngưá»i quen trong ban nhạc Ä‘á»u còn đủ. Thế là Tỉnh Ngôn nhất thá»i nổi hứng, đứng lên Ä‘i đến chá»— ban nhạc, lấy sáo ngá»c Thần tuyết hợp tấu cùng bá»n há» những khúc nhạc quen thuá»™c.
Tỉnh Ngôn vừa xuất hiện tấu nhạc láºp tức dẫn đến sá»± huyên náo trong lầu. Những khách nhân đến tầm hoan tác nhạc vốn đã sá»›m thì thầm vá» thân pháºn cá»§a thiếu niên, hiện tại thấy vị thiếu niên đưá»ng chá»§ Thượng Thanh cung, cÅ©ng là mệnh quan triá»u đình tá»± thân tấu nhạc, bá»n há» dÄ© nhiên rất kinh ngạc. Chỉ là thấy như váºy, Tỉnh Ngôn sợ ảnh hưởng đến sinh ý cá»§a Hoa Nguyệt lâu, liá»n tặng mấy thá»›t vải cho tá»· muá»™i trong lầu, sau đó cáo từ.
Äợi ra khá»i Hoa Nguyệt lâu, Tỉnh Ngôn lại cùng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung dạo phố mua đồ. Hiện tại hai cô gái Ä‘ang có nhiá»u tiá»n, bởi vì trước khi Ä‘i, mẹ Tỉnh Ngôn đã cho bá»n há» hai lượng bạc, kêu bá»n há» cứ thoải mái mua đồ, đừng có tiết kiệm. Mẹ Tỉnh Ngôn là m như thế là vì tuy chỉ là má»™t thôn phụ tầm thưá»ng nhưng do tâm tư tinh tế, bà quan sát thấy thiếu nữ lá»›n phong thái như tiên nữ lại chỉ váºn y phục tầm thưá»ng, còn tiểu cô nương Quỳnh Dung thì phÃa sau áo còn dấu vết khâu vá. Äây chắc là do con trai bà đã quen tiêu xà i tiết kiệm, bình thưá»ng không cấp thêm tiá»n cho hai cô gái. NghÄ© như thế, mẹ Tỉnh Ngôn hết sức ngượng ngùng, láºp tức lấy ra hai lượng bạc tặng cho hai cô gái chi dùng.
Nói đến, cha mẹ Tỉnh Ngôn lúc nà y còn nhiá»u tiá»n hÆ¡n cả y, bởi vì Tỉnh Ngôn hiếu thuáºn, sau khi y biết được thân pháºn cá»§a Cứ Doanh thì nhá» nà ng giúp y dâng má»™t "Tấu biểu", thỉnh cầu triá»u đình chuyển bổng lá»™c cá»§a y vá» nhà y ở Nhiêu Châu.
Lướt qua những chuyện linh tinh, đến sáng hôm sau, vừa định tiếp tục và o thà nh dạo chÆ¡i ngà y nữa thì bá»—ng nghe trên sÆ¡n đạo có tiếng thanh la, tiếng chân lạo xạo truyá»n đến. Nghe tiếng động, Tỉnh Ngôn vá»™i ra xem thá», thì thấy má»™t đội nhân mã mang cá» hiệu thái thú Nhiêu Châu Ä‘ang từ dưới chân núi Ä‘i vá» phÃa nhà y.
Äợi đến vuông sân nhà y, đám sai dịch liá»n hạ kiệu xuống, từ trong kiệu bước ra má»™t vị quan viên váºn bà o phục thái thú, gương mặt tươi cưá»i chà o há»i Tỉnh Ngôn.
Thấy quan phụ mẫu đến thăm, Tỉnh Ngôn không dám cháºm chạp, vá»™i má»i ông ta và o nhà , Ä‘em trà thÆ¡m Ä‘iểm tâm ngon ra chiêu đãi.
Thấy có quan viên đến, cha mẹ Tỉnh Ngôn sau khi thi lá»… thì lui tránh và o phòng trong. Quỳnh Dung, Tuyết Nghi không biết quy cá»§ quan trưá»ng, vẫn đứng bên cạnh đưá»ng chá»§ nhìn vị khách không má»i mà đến đó nói chuyện vá»›i đưá»ng chá»§ bá»n há».
Tá»± nhiên, thấy có hai cô gái xinh như tiên tá», Thái thú mở đầu buổi nói chuyện bằng lá»i khen ngợi bá»n há», nói Tỉnh Ngôn đúng là có phúc tiên.
Sau má»™t tráºn khách sáo, Tỉnh Ngôn má»›i biết Diêu thái thú trước đây cá»§a Nhiêu Châu, bởi vì trong địa hạt quản lý có Ä‘iá»m là nh Mã Äá» sÆ¡n nổi lên, đã thăng quan vá» kinh thà nh. Trước khi Diêu thái thú Ä‘i, trong lúc bà n giao công việc vá»›i vị Äà o thái thú kế nhiệm, tình cỠđỠcáºp đến đạo là m quan, căn dặn Äà o thái thú nếu như muốn thăng quan thì nhất định phải đối tốt vá»›i Trương gia ở Mã Äá» sÆ¡n.
Tuy lá»i cá»§a Diêu thái thú cao thâm mạc trắc, nhưng nhìn quan lá»™ thênh thang cá»§a ông ta, Äà o thái thú tá»± nhiên không dám không nghe lá»i. Lần nà y Tỉnh Ngôn vừa vỠđến Nhiêu Châu thà nh thì thá»§ hạ cá»§a Äà o thái thú đã báo cho ông ta biết. Lại nghe theo lá»i khuyên cá»§a các đồng liêu, đợi thêm má»™t ngà y, ước chừng vị Trương đưá»ng chá»§ đó cÅ©ng đã thăm hết cố cá»±u, lúc đó hãy lên Mã Äá» sÆ¡n chà o há»i vị Trung tán đại phu đó.
Má»™t phen đà m thoại, không bao lâu đã đến giá» cÆ¡m, Tỉnh Ngôn liá»n lưu Äà o thái thá»§ ở lại dùng cÆ¡m. Thấy y má»i, Äà o thái thú khách sáo từ chối mấy câu thì cÅ©ng vui vẻ nháºn lá»i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây cÅ©ng là căn dặn cá»§a Diêu thái thú, phải xây dá»±ng quan hệ thân tình vá»›i vị Trương tiểu gia thần bà đó.
Sau khi trà dư tá»u háºu, lại khách sáo thêm và i câu, Äà o thái thú cáo từ ra vá». Thế là sinh hoạt cá»§a Tỉnh Ngôn sau khi hồi hương cuối cùng cÅ©ng trở lại thanh nhà n.
Thá»i gian cứ yên bình trôi qua, và o má»™t buổi chiá»u mấy ngà y sau, khi ráng chiá»u đỠtrá»i, Tỉnh Ngôn dẫn theo Tuyết Nghi, Quỳnh Dung trở vá» nhà sau khi đà m huyá»n luáºn đạo vá»›i Thanh Hà lão đạo, má»›i ngó qua ngó lại thì đã không thấy Quỳnh Dung đâu. Lúc nà y Tuyết Nghi Ä‘ang giúp mẹ Tỉnh Ngôn nấu cÆ¡m tối, Tỉnh Ngôn ở không liá»n Ä‘i tìm Quỳnh Dung, xem nó Ä‘ang chÆ¡i ở đâu.
Rá»i khá»i cổng, vừa Ä‘i vừa đưa mắt ngó xung quanh, Ä‘i chừng mấy chục bước trên sÆ¡n lá»™ thì thấy trên má»™t tảng đá núi cách đó không xa, tiểu cô nương Quỳnh Dung Ä‘ang ngồi yên như má»™t bức tượng, lưng xoay vá» phÃa y. Thấy thế, Tỉnh Ngôn có chút ngạc nhiên, nhẹ bước đến xem cô nhóc Ä‘ang là m gì.
Äợi đến khi đến gần bên, Tỉnh Ngôn phát hiện, thì ra tiểu nữ oa bình thưá»ng luôn vui vẻ, hiện tại lại Ä‘ang rất táºp trung, đôi lông mà y nhÃu chặt, hai mắt nhìn chăm chăm và o hai bà n tay. Äến gần thêm chút, Tỉnh Ngôn thấy hai bên tóc mai cá»§a tiểu muá»™i muá»™i đã lấm tấm mồ hôi, bá»™ dạng hình như Ä‘ang gặp vấn đỠnan giải.
"A! Quỳnh Dung nhất định gặp phải chuyện rất khó giải quyết, ta phải giúp muội ấy mới được!"
NghÄ© như thế, Tỉnh Ngôn lại bước Ä‘i như thưá»ng, tằng hắng má»™t tiếng, há»i:
"Quỳnh Dung, ở đây là m gì váºy? Có chuyện gì nghÄ© không thông suốt cần ca ca giúp không?"
"A! LÃ ca ca..."
Tiểu nữ oa Ä‘ang nhÃu mà y suy nghÄ© nát óc, thấy Tỉnh Ngôn đến thì hết sức cao hừng, vá»™i đưa tay ngoắc ngoắc, miệng liên thanh:
"Ca ca đến giúp muá»™i tÃnh vá»›i, Quỳnh Dung tÃnh mấy lần mà vẫn không đúng!"
À, thì ra là toán thuáºt, thuáºt tÃnh toán cÆ¡ bản thì Tỉnh Ngôn cÅ©ng nhân lúc dạy chữ mà có dạy sÆ¡ qua cho nó.
"Là vấn đỠtoán thuáºt gì?"
Tỉnh Ngôn cảm thấy tiểu muá»™i muá»™i cÅ©ng không nghÄ© ra được nan đỠkhó giải gì, cho dù không cẩn tháºn nghÄ© ra được má»™t đỠtoán như thế, nhưng đối vá»›i Tứ Hải đưá»ng chá»§ há»c rá»™ng hiểu nhiá»u mà nói thì cÅ©ng chẳng nằm ngoà i tầm tay.
Äang khi Tỉnh Ngôn cảm thấy chắc chắn như thế thì nghe Quỳnh Dung nói:
"Là vầy, ca ca cÅ©ng biết mấy ngà y nay má»i ngưá»i hay nói huynh là m đại quan trong triá»u, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thưá»ng. Thế nhưng Quỳnh Dung tÃnh Ä‘i tÃnh lại thì chỉ tÃnh được có năm, Công chúa tá»· tá»·, Long nữ tá»· tá»·, Ma chá»§ tá»· tá»·, Tuyết Nghi tá»· tá»·, còn có Quỳnh Dung, không đủ bảy ngưá»i. Tháºt là điên đầu à ..."
"..."
Không biết sao, khi nghe tiểu muá»™i muá»™i nghiêm túc đưa ra bà i toán thì vị Tứ Hải đưá»ng chá»§ Ä‘ang thong dong bá»—ng toát mồ hôi trán.
Qua một hồi, thiếu niên mới tỉnh thần, nói năng lộn xộn:
"Cái nà y. Kì tháºt, có lẽ không thể tÃnh toán được...".
"Oa!"
Vừa nói được ná»a câu thì không ngá» tiểu nha đầu sá»›m đã lưá»ng trước sá»± tháºt đáng sợ đó, nghe Tỉnh Ngôn nói thì láºp tức kinh hô:
"Không thể thêm được thì phải là m sao?"
"Chuyện nà y..."
Nhìn tiểu cô nương phát hoảng, Tỉnh Ngôn nhất thá»i ấp úng không nói được.
Lại im lặng má»™t lúc, y má»›i lúng túng giải thÃch cho tiểu cô nương Ä‘ang lo lắng nghe:
"Quỳnh Dung, kì tháºt không phải như thế, chuyện nà y phải là hai ngưá»i yêu nhau, vui vẻ bên nhau thì má»›i hạnh phúc, không phải tÃnh số lượng..."
"A, váºy thì...Ca ca nói cho muá»™i biết thế nà o là yêu Ä‘i? Quỳnh Dung nghe không hiểu!"
"Cái nà y..."
Tỉnh Ngôn bỗng nhanh trà đáp:
"Cái nà y cao thâm lắm, muội không hiểu được đâu, đợi muội lớn hơn một chút thì hãy nói!"
"Hu...Lại là câu nà y!"
"Ca ca cứ xem muá»™i là tiểu hà i tá»!"
Quỳnh Dung chu má», nhá» giá»ng than oán, thấy tiểu muá»™i muá»™i không vui, Tỉnh Ngôn vá»™i chuyển đỠtà i khác:
"À, hiện đã không còn sớm, chúng ta vỠnhà thôi, đừng để Tuyết Nghi tỷ lo lắng".
"Vâng. A?"
Quỳnh Dung đồng ý nhưng đột nhiên không biết nhìn thấy gì, chỉ vá» phÃa xa kêu:
"Ca ca xem!"
"Cái gì?"
Thấy Quỳnh Dung kinh ngạc, Tỉnh Ngôn nhìn theo tay nó chỉ thì thấy tịch dương mênh mông, không nhìn ra có gì khác lạ. Äang quan sát thì nghe tiểu nha đầu từ trên tảng đá nhảy xuống, sau đó chạy vá» phÃa vừa chỉ, nhón chân hái má»™t đóa hoa nở trên má»™t vách đá, sau đó cầm bông hoa vui vẻ nhảy chân sáo vá» chá»— Tỉnh Ngôn.
"Ca ca thấy đóa hoa nà y đẹp không? Chúng ta đem vỠtặng Tuyết Nghi tỷ, nhất định tỷ ấy rất vui!"
"A...rất đẹp, Quỳnh Dung ngoan lắm!"
Thế là hai huynh muá»™i má»™t trước má»™t sau, nhanh chân Ä‘i vá» phÃa nhà đang có là n khói nhạt bốc lên.
Ä‚n cÆ¡m tối xong, mẹ Tỉnh Ngôn lấy Ä‘áºu phá»™ng thu hoạch lúc đầu thu ra đổ và o sà ng, ngồi chá»n những hạt tốt là m giống cho mùa sau. Dù bà đã chối từ nhiá»u lần nhưng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi vẫn ùa và o giúp, vừa lá»±a vừa cưá»i nói rôm rả. Tỉnh Ngôn nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng chợt cảm khái:
"Ai, ngà y xưa ở Nhiêu Châu vẫn thưá»ng má»™ng xông pha thiên hạ, ngá»± kiếm giang hồ, Ä‘i xem cảnh lạ thế gian. Chỉ là , hiện tại đã Ä‘i nhiá»u, lại cảm thấy ngà y tháng bình thưá»ng thế nà y cÅ©ng tháºt quý giá..."
NghÄ© đến đây, y không khá»i nhá»› đến những lá»i cá»§a Tuyết Nghi nói mấy hôm trước:
"Äúng rồi, mong đưá»ng chá»§ hiểu, nếu có má»™t ngà y Tuyết Nghi cÅ©ng chết Ä‘i như Xà đại ca, xin đưá»ng chá»§ nhất định phải luyện hóa tôi. Tuyết Nghi vốn là yêu linh dị váºt, chết không gì tiếc, nếu có thể giúp công lá»±c đưá»ng chá»§ tăng tiến thì rất mãn nguyện..."
Nhá»› đến những lá»i nà y, Tỉnh Ngôn không khá»i phát sợ trong lòng. Lại nhìn dáng vẻ ôn nhu cá»§a Tuyết Nghi trước mắt mình, Tỉnh Ngôn thầm hạ quyết tâm, sau nà y những nhiệm vụ cá»§a sư môn, nếu có thể từ chối thì sẽ từ chối. Thà nh tá»±u đại nghiệp, vinh quang vô táºn Ä‘á»u là hư ảo, tháng ngà y yên bình nà y má»›i chÃnh là điá»u ý nghÄ©a.
Khi y Ä‘ang suy nghÄ© thì ánh nến trong nhà chợt ảm đạm, căn phòng láºp tức u ám. Tỉnh Ngôn thấy váºy nhanh tay châm thêm má»™t ngá»n nến, căn phòng lại sáng như cÅ©.
Thá»i gian yên bình trôi qua rất nhanh, Tỉnh Ngôn cảm giác như má»›i chỉ má»›i qua có mấy ngà y. Có hôm rá»i khá»i Mã Äá» phúc địa bốn mùa Ä‘á»u xuân, Tỉnh Ngôn nháºn thấy Nhiêu Châu thà nh đã phá»§ tuyết trắng mênh mông.
"A, sắp hết năm rồi".
Nhìn tuyết hoa lóng lánh tan trong lòng tay, thiếu niên đưá»ng chá»§ có chút xuất thần:
"Tuyết báo Ä‘iá»m là nh, năm tá»›i chắc má»i chuyện Ä‘á»u tốt..."
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Vô Ảnh Chân Ma
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
a39000 ,
andrew69 ,
babywinwin ,
dukestorm ,
Không@Biết ,
LinhLam ,
minhnhuttp04 ,
mrhungxd ,
quynhnam ,
thuankimdung ,
Tien Vo Mong ,
wudang170
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran