14-03-2009, 11:59 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 7: Hiên viên tiên kinh(3)
Dịch linhlan
Nguồn: TTV
Trá»i cà ng lúc cà ng tối, vầng bạch nháºt bị ăn hết quá ná»a, trên biển sóng cà ng lúc cà ng hung cuồng, gió cà ng lúc cà ng lạnh buốt.
Trên Xà phong đỉnh, tiếng tù hiệu, tiếng trống dần trở nên kịch liệt,hơi trắng bốc cao, tiếng hô hoán rộn rã.
Sở Dịch không có cách nà o biết được tiến triển của tế điển, trong lòng cà ng nóng vội bất an, thầm nghĩ:
-Nếu như lúc nà y có thể dùng tâm linh cảm ứng, biết được Tiên muội an nguy thế nà o thì hay quá.
NghÄ© đến “Tâm linh cảm ứngâ€,lòng hắn chợt máy động.â€Äúng rồi! Ta đã quên mất “Tâm tâm tương ấn quyếtâ€! Có pháp quyết ấy, không chừng có thể chế phục được con bạch hổ nà y!â€
NghÄ© đến đây, hắn tinh thần đại chấn, liá»n mặc niệm pháp quyết, chiếu theo những gì nói trên đó, ngưng thần cảm ứng nguyên thần tâm trà cá»§a Bạch hổ.
Niệm lá»±c táºp trung đến cùng cá»±c, lòng bá»—ng cảm thấy buồn buồn, rồi đột nhiên hắn cảm thấy má»™t cÆ¡n bi thương phiá»n muá»™n vô danh,ẩn trong đó còn dâng lên má»™ ná»—i tuyệt vá»ng sợ hãi khó miêu tả,giống như má»™t con thú khốn khổ đột nhiên vị đặt và o trong lồng ngục tối Ä‘en.
Bi thương khó bình,bi phẫn bộc phát, khiến hắn nhịn không được ngẩng đầu, cất tiếng cuồng hống.
Tiếng hống vang lên, như tiếng sấm ầm ầm, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u chấn động.
Bạch hổ ná» bá»—ng nhiên khá»±ng lại, hung quang trong đôi mắt xanh giảm hẳn, sững sá» trừng mắt nhìn hắn, cổ há»ng cất tiếng ư ư thấp trầm.
Sở Dịch vui mừng, biết pháp nà y quả nhiên có hiệu quả, cà ng tăng niệm lực lên.Nhưng khi Kim mẫu niệm quyết quát khẽ, thần kiếm phi vũ, Bạch hổ lại như tỉnh giấc mộng, ngẩng đầu gà o hống, tiếp tục vồ đến hắn.
Sở Dịch vừa cưỡi gió tránh né, vừa ngưng thần cảm ứng tâm trà Bạch hổ,tùy theo vui giáºn buồn sợ cá»§a nó mà phát ra những tiếng hú lúc cao vút,lúc thấp trầm.
Tiếng hú đó từ từ cảm ứng, như then cá»a mở dần đáy lòng bạch hổ,tiết tấu công kÃch cá»§a nó dần cháºm lại, hung mãnh cÅ©ng giảm dần,đôi lúc còn cất tiếng hống , rên thấp nhá», giống như trả lá»i tiếng hú cá»§a Sở dịch.
Má»i ngưá»i tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cÅ©ng nhìn ra được yêu thú nà y giống như dần dần bị Sở Dịch khống chế, kinh ngạc kỳ quái không thôi, bá»n nhi nữ như Phiên Phiên thì lá»›n tiếng thét trợ uy.
Trong lòng Kim mẫu vừa kinh ngạc vừa sợ hãi,nhưng mặt vẫn như cũ không hỠchuyển sắc, niệm nhanh pháp quyết,Khai Dương kiếm bay cà ng lúc cà ng nhanh,thôi thúc bạch hổ mau mau tiến công.
Bạch hổ gà o hống cà ng mạnh, bay vòng trên trá»i xung quanh Sở Dịch, nóng lòng phiá»n não, khi thì ná»™ hống xông đến vồ lấy Sở Dịch, lúc lại cúi đầu lùi bước, cất tiếng ô ô quái dị, dưá»ng như cá»±c kỳ mâu thuẫn, khổ sở tranh đấu.
Sở Dịch biết đây là thá»i khắc quan trá»ng, liá»n táºp trung niệm lá»±c, ngẩng lên trá»i hống dà i.
Bạch Hổ đại chấn, cuồng mãnh quay đầu lại phÃa Kim mẫu nhe nanh gà o rú,Kim mẫu lạnh ngưá»i, Ä‘inh má»™t tiếng, Khai Dương kiếm láºp tức biến đổi hướng bay lên trá»i.
Thá»i cÆ¡ không thể để mất, Sở Dịch cất tiếng hú dà i, nhún chân vá»t lên không,khua tay bắt lấy trưá»ng kiếm ấy.
Kim mẫu giáºn dữ, quát lên:
-Tiểu tỠngươi dám.
Chân khà cổ vÅ©,thanh Ngá»c thắng Ä‘ao quang mang cổ vÅ©, trên không hóa thà nh hÆ¡n mưá»i đưá»ng cong, hướng vá» phÃa Sở Dịch chém xuống.
Bà trong lúc nóng vá»™i không chú ý, quên mất niệm quyết ngá»± Bạch hổ, Sở Dịch là m sao có thể bá» qua cÆ¡ há»™i nà y được, hắn váºn khà đan Ä‘iá»n, cất tiếng cuồng hống.
Äôi mắt xanh cá»§a Bạch hổ hung quang nổi lên, cất tiếng gà o rú, đột nhiên nhảy lên cao, bùng má»™t tiếng chạm mạnh và o quang mang cá»§a Ngá»c thắng Ä‘ao.
Sóng khà lan tá»a, Ngá»c thắng Ä‘ao bay vuá»™t lên không, Kim mẫu không kịp phong bị,bá» môi khẽ rỉ ra má»™t đưá»ng máu, tiếp theo ngá»c thắng Ä‘ao ngã bay vá» phÃa sau.
Sở Dịch nhẹ nhà ng bắt lấy Khai Dương kiếm, cúi ngưá»i rÆ¡i xuống, cưỡi trên lưng bạch hổ, ha ha cưá»i nói:
-Hổ huynh đệ, chạy mau, đi cứu tẩu tẩu của ngươi đi.
Bạch hổ cất tiếng hống hoan hỉ, mang theo hắn vá»t lên trá»i, đến hứng thú quay đầu lại nhìn Kim mẫu cÅ©ng không có.
Trong khoảnh khắc, tình thế đã hoà n toà n nghịch chuyển.
Ma môn quần yêu há mồm trợn mắt, tá»±a hồ không dám tin và o những Ä‘iá»u xảy ra trước mắt.
Còn phe đạo pháºt quần hùng thì hoan hô sôi sục.
Sở Dịch lo lắng cho Yến Tiểu Tiên, không còn lòng dạ nà o nghÄ© chuyện khác, cưỡi hổ bay lên trá»i.Lúc nà y hắn tay nắm Khai Dương thần kiếm, cưỡi trên Thái Bạch kim hổ,ngÅ© hà nh chân khà trong cÆ¡ thể không gì có thể so bì, còn có ai có thể chống lại? còn có ai dám chống lại.
Hung cuồng như bá»n ngưá»i Kim mẫu, Tiêu diêu đại để cÅ©ng chỉ đà nh giáºn dữ hối háºn, trừng mắt nhìn má»™t ngưá»i má»™t hổ xông lên đỉnh núi.
ChÃnh lúc nà y, cuồng phong cổ vÅ©, sắc trá»i tối như trong đêm Ä‘en, những vì sao cÅ©ng Ä‘á»u xuất hiện, lung linh đầy trá»i.
Vầng thái dương trên cao cÅ©ng bị Thiên cẩu hoà n toà n nuốt mất,phÃa đông cá»§a mặt trá»i đột nhiên hình thà nh má»™t vòng hà o quang tá»a sáng như kim cương, chá»›p mắt hóa thà nh từng hòn trÆ¡n tru chiếu sáng,lại giống như má»™t xâu minh châu hà o quang chói mắt treo cao cao trên mà n trá»i tối Ä‘en.
Nhưng rồi vòng sáng ấy cũng nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại một vòng tròn đen như mực.
Chung quanh vòng Ä‘en ấy phát tán má»™t quầng sáng hồng nhạt huyá»…n lệ,ngoà i ra là má»™t phiến quang mang trắng bạc, lam nhạt,nhấp nháy biến ảo, giống như phun ra những đám mây như há»a diá»…m,vừa huyá»…n lệ vừa thần bÃ.
Bốn bá» phÃa dưới không má»™t tiếng động, má»i ngưá»i ngẩng đầu nÃn thở nhìn,bị quang cảnh nà y là m cho rung động, nhất thá»i quên hết má»i thứ.
“Bùngâ€
Từ Xà phong dỉnh đột nhiên nổi lên từng đạo hà o quang sặc sỡ, như cầu vồng treo trên trá»i, xuyên qua tầng mây Ä‘en, tá»a sáng chói mắt, khiến Sở Dịch không mở được mắt ra.
-Là thiên đế! Thiên đế đã phục sinh rồi!.
Qua một phiến khắc yên tĩnh, trên đỉnh núi bỗng nổi lên tiếng hô hoán ầm ĩ.
Sở Dịch lạnh ngưá»i, ngưng thần nhìn, chỉ thấy huyến quang đó láºp lòe dao động, chÃnh là từ trung tâm liệt động trên đỉnh núi phát ra.
“Tá» ngá» chung†bị đẩy đến trên tế đà i bên cạnh động,BÃch Hà nguyên quân chân trần tóc xõa, tay múa chân nhún, Ä‘i vòng quanh chung, trong mồm niệm gì đó, không biết là đang là m tế lá»… gì.
ChÃn hán tá» khá»a thân đội tá» ngá» chung lên đầu, phÃa sau là mấy mươi thần môn đệ tá», ngưá»i nỠđặt tay lên vai ngưá»i kia, vây vòng xung quanh, chỉ đợi thá»i giỠđến sẽ đẩy tá» ngá» chung rÆ¡i xuống liệt động.
Sở Dịch quát lá»›n má»™t tiếng, cưỡi hổ phi xuống, sóng gió cuá»™n đến khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u bị chấn bay ra.
Hắn khua tay nắm lây tá» ngá» chung, chÃnh định nhấc lên, BÃch Hà nguyên quân kêu lên má»™t tiếng sắc chá»n, không mà ng tất cả nắm lấy tay hắn.
Sở Dịch quát:
-Buông tay.
Hắn láºt tay chế trụ mạch môn ả, muốn chấn vỡ xương tay ả, nhưng nhìn thấy dung mạo như hoa, lại thấy chần chá», không nhẫn tâm hạ thá»§.
Bạch hổ hống lên quẫy Ä‘uôi, quất thẳng và o trán ả, BÃch hà nguyên quân há»± lên má»™t tiếng, ngã bay và o trong liệt động.
“Oà ng†từ trong liệt động hà o quang bùng lên, khà lãng xung thiên, cả sơn nhau đột nhiên nổ tung ra.
Sở Dịch thấy trước mắt hoa lên, cổ há»ng tanh ngá»t, tay phải rung chấn, Khai Dương kiếm vuá»™t khá»i tay bay Ä‘i.Nhưng lúc nà y hắn cÅ©ng không mà ng tá»›i nó nữa, cầm lấy Tá» ngá» chung, ôm chặt Yến Tiểu Tiên và o lòng quát:
-Hổ huynh đệ, chạy mau.
Bạch hổ cất tiếng cuồng hống, bay vá»t lên trá»i, hướng vá» phÃa vòng mặt trá»i tối Ä‘en mà bay.
Sở Dịch cúi đầu nhìn xuống, thấy Yến Tiểu Tiên mi dà i khép chặt, hôn mê say ngá»§, nhưng chưa thụ thương, cÅ©ng an lòng hÆ¡n nhiá»u.
Quay đầu nhìn xuống phia dưới, chỉ thấy phÃa dưới đá lá»›n bắn tung, cây cá» văng khắp nÆ¡i, tro mù như cây nấm bốc lên trá»i.
Cả hòn đảo đột nhiên bị nhấc lên, tứ phÃa biển rÃt như cuồng, những cÆ¡n sóng khổng lồ cao hà ng trăm trượng cuá»™n lên trá»i,bá»t sóng mạt nước như mưa rÆ¡i xuống ngưá»i hắn.
Bị cÆ¡n sóng kinh thiên động địa ấy đẩy trúng, hạm đội Ä‘áºu bên bá» vịnh tan tác như bùn đất, vỡ tan thà nh từng mảnh.
Má»i ngưá»i gà o thét kinh hoà ng, bay vá»t lên khắp nÆ¡i chạy trốn, chỉ má»™t chút cháºm trá»…, láºp tức bị loạn thạch như mưa bắn xuyên qua ngưá»i, kêu thảm rÆ¡i xuống dưới.
Quy xà sơn nặng nỠnứt ra,nhanh chóng dâng lên, hòn đảo cà ng lúc cà ng lớn, cà ng lúc cà ng cao, chớp mắt hóa thà nh một tòa núi cao vạn trượng, phương viên và i trăm dặm, nhưng vẫn không ngừng nhô lên cao nữa.
Những cÆ¡n sóng đáng sợ cứ hung dữ bùng lên, không ngừng cuá»™n lên thà nh từng bức tưá»ng nước cao và i trăm trượng, nhanh chóng lan ra xung quanh, khà thế dùng dÅ©ng, như cuồng sư mãnh thú, hô gà o vồ tá»›i.
Má»i ngưá»i vô cùng sợ hãi, không ngừng trốn ra xa.
Cho dù là bá»n há» bình thưá»ng tu vi cao thâm,nhưng trước uy lá»±c không thể kháng cá»± cá»§a tá»± nhiên cÅ©ng chỉ như con kiến mà thôi.Trong khoảnh khắc, hÆ¡n trăm ngưá»i bi sóng lá»›n nuốt lấy, không thấy ra được nữa.
Thái dương hoà n toà n biến mất, xung quanh là đêm Ä‘en.Sở Dịch ngưng thần nhìn tứ phÃa, cuối cùng cÅ©ng nhìn thấy Tiêu Vãn Tình, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu, Phiên phiên Ä‘ang bay xuyên qua khe giữa nhưng cÆ¡n sóng lá»›n, hắn vá»™i vã cưỡi hổ xông xuống, Ä‘em các nà ng từng ngưá»i má»™t kéo lên lưng hổ.
Gặp lại sau cÆ¡n hoạn nạn, ba nà ng vừa kinh hoà ng vừa vui mừng, khanh khách cưá»i lá»›n, nước mắt cÅ©ng không cầm được đổ ra.
Tiêu Vãn Tình tâm tình kÃch động, ôm chặt lấy Sở Dịch, hôn lên măt hắn má»™t cái,dịu dà ng thấp giá»ng than:
-Sở lang, Sở lang! Sau nà y chà ng đừng rá»i xa Tình nhi nữa nhé!
Sở Dịch cưá»i nói:
-Tuân chỉ! Äầu có thể rÆ¡i, máu có thể chảy, chứ lão bà thì không thể bá»!.
Hắn vươn tay ôm lấy nà ng, thuáºn thế kéo luôn Phiên Phiên, ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu và o.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu a lên má»™t tiếng, vá»™i vã tránh Ä‘i, tai đỠbừng.
Phiên Phiên mặt hồng lên, hứ lên một tiếng,nhẹ đẩy hắn ra một chút, rồi để mặc cho hắn ôm.
Trong lúc cưá»i nói, bá»n há» cưới hổ bay vá» phÃa nam.
Những kẻ may mắn sống sót cá»§a đạo pháºt quần hùng, ma môn quần yêu cÅ©ng bá» chạy trối chết,vá»t ra xa ngoà i trăm dặm má»›i dám dừng lại, quay đầu nhìn.
Chỉ thấy trá»i cao vạn dặm tối Ä‘en, sao lấp lánh.
Trên biển sóng lớn gà o thét,quy xà đảo vẫn như cũ không ngừng dâng lên cao,nơi vốn là núi đá thoai thoải, đỉnh núi cheo leo như chưa hỠtồn tại, chỉ còn lại một phiến tối đen, trơn sáng, chiếu ra vầng sáng nhà n nhạt.
Tiêu Vãn Tình kỳ quái nói:
-Quy Xà đảo nà y sao mà giống như lưng cá côn thế.
Phiên Phiên phì cưá»i nói:
-Thiên hạ có con cá côn lớn thế sao?
-Cá côn?
Sở Dịch lòng chấn động, đột nhiên lóe lên một ý nghĩ không thể tưởng được, buột miệng nói:
-Äúng rồi,Quy Xà đảo chÃnh là cá côn, cá côn cÅ©ng chÃnh là quy xà đảo.
Mấy ngưá»i con gái sững ngưá»i, không hiểu hắn nói ra câu đó nghÄ©a là gì. Lại nghe thấy má»™t tiếng kêu dà i, chấn tai muốn Ä‘iếc,má»™t cá»™t nước từ Quy xà đảo ná» bắn lên trá»i,phun cao phải đến và i trăm trượng.
Rà o rà o rà o những tiếng lá»›n vang lên, sóng biển xung thiên,quy xà đảo đột nhiên nổi lên cao trên mặt nước,hai bên từ từ mở bừng ra hai cái động lá»›n, bÃch quang lấp lánh, chÃnh là má»™t đôi mắt.
Tiếp đó phÃa sau trăm dặm,sóng lá»›n xô lên, má»™t cái Ä‘uôi cá to như hòn núi lá»™ ra khá»i biển, dương lên cao, rồi lại nặng vá» vá»— và o trong nước, là m dấy lên những đợt sóng mãnh liệt kinh hồn bắn tung lên trá»i.
Má»i ngưá»i trợn mắt há mồm, không nói được câu nà o.
Tòa Quy Xà đảo thần bà khó Ä‘oán, di chuyển bất định ở bắc hải, không ngá» là má»™t con cái voi siêu cấp khổng lồ há» chưa há» thấy qua bao giá».
Duy chỉ có Sở Dịch chợt hiểu, chá»›p mắt đã minh bạch nguyên nhân háºu quả, ha ha cưá»i lá»›n nói:
-Ta đúng tháºt là ngốc mà , ngay đến việc đơn giản như váºy mà nghÄ© cÅ©ng không ra! Côn ngư ngá»§ ở bắc hải, theo sóng phiêu du,vì thế má»›i khó tìm như thế.
Sau đó, hắn Ä‘em chuyện cùng Tô Mạn Như lặn xuống nước tìm Lý Tư Tư, bị cá côn nuốt và o bụng, sau đó gặp thạch tượng cá»§a ma môn thánh nữ,ma xui quá»· khiến thế nà o giúp Xi Vưu hồi sinh,thuáºt lại má»™t lượt cho các nà ng.
Hắn thở dà i một hơi nói:
-Không ngá» lúc Xi Vưu phục sinh, cÅ©ng là lúc cá côn tỉnh giấc.Vì thế lúc ta và Tô tiên tá» hôn mê, má»›i bị cá côn phun ra ngoà i thân thể, rÆ¡i trên quy xà đảo.Mà cái ngá»n xà phong đó, quá ná»a chÃnh là do nước cá côn phun ra băng kết lại mà thà nh.
-Má»—i bông hoa là má»™t thế giá»›i, má»—i hạt cát là má»™t thiên đưá»ng.Váºy con cá côn nà y có thể xem là má»™t tiểu vÅ© trụ hay không?
Thoại âm chưa dứt, từ phÃa sau hắn đã truyá»n lại má»™t thanh âm thấp dịu dá»… nghe
-Tô tiên tá».
Sở Dịch vui mừng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tô Mạn Như tay ôm phất trần, đón gió đạp sóng, phÃa sau lưng có Tô Anh Anh, Tuệ Từ sư thái,
Yến Ca Trần cùng mấy mươi đạo pháºt cao thá»§ khác.
ÄÆ°á»ng Má»™ng Yểu mặt đỠbừng, vá»™i vã nhảy ra khá»i bạch hổ, hướng vá» phÃa Yến Ca Trần hà nh lá»…,thấp giá»ng chà o:
-Sư tỉ.
Yến Ca trần nhÃu đầu mà y nói:
-Ai là sư tỷ của ngươi.
Thoại âm chưa dứt, lại nghe thấy ầm má»™t tiếng, sóng biển cuồng vÅ©, nước rÆ¡i xuống như mưa,con côn ngư đó kêu lên ô ô, bay vá»t lên không, giống như má»™t hòn núi bay trên trá»i.
Chỉ thấy côn ngư dang rá»™ng hai cánh, dưới bụng nhô ra thêm má»™t cặp móng, thể hình cÅ©ng biến hóa nhanh trong,quanh thân má»c ra ngà n vạn lông vÅ© kim sắc.
Kim quang vạn đạo, chiếu mặt biển sáng bừng.Chá»›p mắt, cá côn biến thà nh má»™t con chim bằng kim sắc không lổ, xoải hai cánh,như má»™t đám mây lá»›n, má»—i lần vá»— cánh, cuồng phong nổi lên, khiến sóng biển cuá»™n lên táºn trá»i.
Má»i ngưá»i kinh ngạc, hãi hùng không nói.
Sở Dịch lảm nhảm nói:
-Bắc minh có con cá,tên gá»i là côn.Äá»™ lá»›n cá»§a côn, không biết mấy nghìn dặm.Hóa thà nh chim, gá»i là bằng.Lưng chim bằng, không biết mấy nghìn dặm, khi tức giáºn bay lên, xải cánh như mây trên trá»i.Cổ nhân không lừa ta.
Nói đến câu cuối cùng, hắn nhớ lại tình cảnh ngà y hôm đó, quay đầu lại nhìn Tô Mạn Như.
Äôi mắt đẹp Tô Mạn Như Ä‘ang chăm chú nhìn hắn, chạm phải mục quang cá»§a hắn, nà ng hồng hai má, quay đầu Ä‘i.
Tô Anh Anh à lên một tiếng, đầu ngón tay chỉ ra,nói lớn:
-Äó là ngưá»i nà o thế.
Má»i ngưá»i quay đầu lại chăm chú nhìn, chỉ thấy dưới bầu trá»i phá»§ bức mà n tối Ä‘en, trên lưng đại kim bằng Ä‘iểu có đứng má»™t ngưá»i, khà thế hiên ngang, trong tay cầm Khai Dương kiếm.
Khoảng cách rất xa, nhưng cũng có thể nhìn thấy thân thể khang kiện to lớn của hắn chằng chịt vết sẹo, nhìn rất khiếp sợ.
Bên cạnh hắn có ngồi má»™t nữ tá», nhắm mắt mỉm cưá»i, dung mạo tuyệt mÄ©, giống hệt như Yến Tiểu Tiên.
-Xi Vưu
Sở Dịch nghe lòng trầm xuống,ma đầu ấy cuối cùng cũng xuất hiện.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
15-03-2009, 12:00 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 7: Hiên viên tiên kinh(4)
Dịch linhlan
Nguồn: TTV
Cùng lúc đó, trên mặt biển nổi lên tiếng reo hò hoan hô của ma môn quần hùng:
-Thiên đế trùng sinh, phổ thiên đồng khánh.
Từ xa bá»n ngưá»i Kim mẫu, Phương Thái Trăn Ä‘á»u má»p ngưá»i bái lạy.
Bạch Hổ phát ra những âm thanh ô ô vừa hoan hỉ vừa kÃnh sợ,cúi ngưá»i phá»§ phục trên tảng băng nổi, không hỠđộng Ä‘áºy.
Äạo pháºt quần hùng chấn động, ai nấy nhìn nhau, ná»—i hoan hỉ vừa được sống sót sau cÆ¡n đại kiếp tức khắc tiêu biến như chưa từng tồn tại.
Äai Kim bằng Ä‘iểu kêu lên quái dị bay thấp xuống, sóng biển trà o dâng,
Xi Vưu ha ha cưá»i nói:
-Sinh tá» luân hồi,là đạo cá»§a thiên địa.Cho dù trưá»ng sinh bất tá», hoặc là phục hoạt tái thế,địch nhân không còn, thế giá»›i đổi thay, có gì để vui, có gì để mừng.
Âm thanh như sấm nổ cuồn cuá»™n, ở cách đó hÆ¡n trăm dặm, má»i ngưá»i nghe vẫn thấy mà ng nhÄ© muốn lá»§ng, khà huyết nhá»™n nhạo, trong lòng không ai không hãi hùng.
Sở Dịch cao giá»ng nói:
-Äã biết là phản lại đạo cá»§a thiên địa, hà cá»› gì còn phải là m chuyện nghịch thiên, sống lại ở thế giá»›i nà y? Sao không quay lại thiên địa cá»§a ngươi,để thế gian được thái bình thanh tịnh.
Hắn váºn đủ chân khÃ, Ä‘em thanh âm truyá»n Ä‘i tháºt xa, tuy không hùng hồn chấn động như Xi Vưu, những cÅ©ng nghe thấy rõ rà ng mạch lạc.
Ma môn chúng nhân nghe lá»i nói ấy rất giáºn giữ, nhao nhao mắng chá»i:
-Xú tiểu tỠdám mạo phạm thiên uy! Mau quỳ xuống chịu chết đi!
Nhưng lại nghe Xi Vưu ha ha cuồng tiếu nói:
-Tiểu tỠnói rất đúng.Hiên viên lục bảo đã thu đủ, ta cũng phải quay lại thế giới của ta rồi!
Hai tay hắn khua lên, quang mang bắn ra tứ phÃa.
Thiên địa hồng lô, Thái Ất nguyên chân đỉnh, Cản khôn nguyên khà hồ,Hà đồ long phiên, Thái cổ hổ phù, Bác đẩu thần binh nối tiếp nhau bay lên trá»i,bay vòng xung quanh vầng mặt trá»i tối Ä‘en trên cao, rồi hợp nhất lại thà nh má»™t thần khà mà u trắng bạc, giống như hai đĩa tròn úp lấy nhau mà thà nh.
Má»i ngưá»i vừa kinh hãi vừa hiếu kỳ, nhao nhao nghị luáºn, không ngá» Hiên Viên lục bảo khi táºp trung lại má»™t chá»—, lại thà nh hình trạng thế nà y.
Xi Vưu hiên ngang cưá»i lá»›n nói:
-Bá»n đạo sÄ© tăng lữ , tam giáo cá»u lưu các ngươi, không phải trong má»™ng cÅ©ng mong muốn được xem “Hiên viên tiên kinh" sao? Giá» mở to mắt ra mà xem cho rõ Ä‘i!
Hắn giơ cao tay phải, ngón tay trỠvà o một điểm.
“Pháºp!â€BÃch quang như Ä‘iện bắn mạnh vá» phÃa trung tâm đĩa tròn.Khối tròn phi chuyển cấp tốc, hà o quang ly tâm tá»a ra xung quanh, rồi đột nhiên vá»t lên trá»i chiếu sáng,chiếu lên mây Ä‘en đầy trá»i.
Má»i ngưá»i tim Ä‘áºp thình thình, Ä‘á»u nÃn thở ngưng thần ngẩng cổ nhìn, chỉ sợ bá» lỡ giây phút nà y.
Chỉ thấy trên không trung bÃch quang lấp lóa, đần dần trở nên rõ rà ng, hình thà nh tám chữ lá»›n “Hà nh thiện trừ ác, thế thiên bố đạoâ€
Không má»™t tiếng động nà o phát ra, tất cả má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u sững ngưá»i, cuồng hỉ, kinh ngạc, tuyệt vá»ng, phẫn ná»™, hoà i nghi, sợ hãi bao nhiêu thần tình ngưng kết lại trên khuôn mặt há»,ai nấy há to mồm, không hỠđộng Ä‘áºy.
Mấy ngà n năm rồi, đạo ma các phái tu chân hao phà bao nhiêu tâm tư, nhiệt huyết, tranh đấu đến chết đi sống lại, chỉ vì tám chữ đó của Hiên viên tiên kinh sao.
Sở Dịch ngá»› ngưá»i ra má»™t lúc, rồi ôm bụng ha ha cưá»i lá»›n, nước mắt tuôn trà o,cảm giác thiên hạ không còn chuyện gì khôi hà i hÆ¡n chuyện nà y.
Má»i ngưá»i huyên náo, Ä‘á»u cảm giác nháºn được má»™t trò đùa quá lá»›n.
Ngá»c Hư tá» sắc mặt tÃm tái, quát nói:
-Ma đầu!Äừng đưa hà ng giả ra lừa ngưá»i, mau Ä‘em chân kinh giao ra đây!.
Tiếng phụ há»a vang lên từ tứ phÃa, ngay đến trong ma môn cÅ©ng có không Ãt ngưá»i hô hoán theo.
Xi Vưu ha ha cuồng tiếu nói:
-Chân kinh trước mắt, mà vẫn không giác ngá»™.Còn gì đáng cưá»i hÆ¡n si nhân cá»§a thế gian nà y.
Äại bằng kim Ä‘iểm cất tiếng quà ng quạc sắc nhá»n, tá»±a hồ như cưá»i chúng nhân, sải cánh khổng lồ, mang theo Xi Vưu cùng thạch nữ, hay hướng vá» phÃa vòng tròn Ä‘en ná».
Ngá»c Hư Tá» giáºn quá hống lên:
-Äi đâu! Mau lưu lại chân kinh!
Ngân quà n lóe lên, hắn ngự kiếm phi hà nh, không mà ng tất cả phóng vỠhướng Xi Vưu.
Khoảnh khắc, tiếng hô hoán vang lên từ tứ phÃa, gần trăm đạo nhân ảnh từ tám hướng lướt lên, kiếm quang tung hoà nh phá không, trên biển trá»i Ä‘en thẫm chiếu những ánh sáng lưu ly quái dị.
Trong tiếng cưá»i lá»›n cá»§a Xi Vưu, kim bằng hai cánh vá»— mạnh, khà lãng xung thiên.Những ngưá»i ná» bị Ä‘áºp trúng, như đằng vân giá vÅ© bắn ra mấy mươi dặm, nặng ná» rÆ¡i xuống nước, không biết sống hay chết.
Má»i ngưá»i hãi hùng, không còn dám vá»ng động nữa.
Phi bà n trên cao cà ng lúc cà ng lá»›n, ngân quang bắn ra, cuối cùng hóa thà nh má»™t váºt lá»›n đưá»ng kÃnh đạt trăm dặm,dưá»ng như bao trùm cả thiên không và o trong.Bên dưới đó đột nhiên mở ra má»™t cái cá»a, vạn đạo hà o quang tá»a sáng mặt biển.
Xi Vưu ôm lấy thạch nữ, cưỡi kim bằng, hướng vỠhình tròn đó bay tới.
Bạch hổ ô ô trong cổ há»ng, luyến tiếc cá» và o mặt Sở Dịch mấy cái, rồi cất thân bay lên, Ä‘uổi theo Xi Vưu.
Sở Dịch cản nó không được, vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, nhịn không được cao giá»ng gá»i:
-Xi Vưu! Ngươi thá»±c sá»± ly khai khá»i đây sao? Muốn Ä‘i đâu?
Xi Vưu cưỡi chim bằng bay và o trong vòng sáng, quang mang chói mắt, đã không còn nhìn thấy thân ảnh cá»§a hắn nữa, chỉ nghe thấy tiếng cưá»i ha ha cá»§a hắn còn vá»ng lại:
-Tiểu tá»,ngươi không phải muốn ra vá» thế giá»›i cá»§a ta sao?Hà tất phải há»i thêm má»™t câu như váºy?Thiên địa luân hồi, xuân thu thay đổi, chỉ bằng má»™t ý niệm cá»§a ngươi.Bát nước hất Ä‘i khó thu lại, hãy suy nghÄ© cho kỹ.Những câu đó ngươi quên rồi sao?
Sở Dịch cùng Tô Mạn Như nhìn nhau má»™t cái, há» nhá»› lại từng thấy câu đó trong bụng cá ngư, chỉ là lúc đó không hiểu ý nghÄ©a bên trong, từ đầu đến cuối không giải thÃch được.
Sở Dịch chợt nghĩ ra, thất thanh nói:
-Không lẽ thần khà mà Hiên viên lục bảo hình thà nh nên, có thể mang ngươi xuyên qua thá»i gian, quay lại thế giá»›i đại hoang ngà y trước hay sao?
Xi Vưu cuồng tiếu nói:
-Bốn nghìn xuân thu, chỉ là chá»›p mắt, chÃn vạn vÅ© trụ,giá»›i tá» tu di*.Tiểu tá», thần bà n đó phi chuyển, thiên địa luân hồi, đâu chỉ dừng lại ở má»™t mình ta quay lại bốn nghìn năm trước? xuân thu vẫn đảo chuyển, cà n khôn vẫn di dá»i, má»i thứ dưá»ng như vẫn như váºy, nhưng lại hoà n toà n không giống trước!
Quần hùng lạnh ngưá»i, hà n ý nổi lên, không đợi há» truy vấn, phi bà n nỠđột nhiên kim quang bùng lên, vá»t lên trên trá»i.
Oà nh má»™t tiếng, sóng biển phun lên táºn trá»i xanh, theo kim bà n bay cà ng lúc cà ng cao tạo thà nh lốc xoáy phi chuyển, hình thà nh má»™t cá»™t nước vòi rồng cá»±c lá»›n.
Chung nhân kinh hãi, theo nhau thoái lui.
Cá»™t xoáy nước đó khuyết trương cá»±c nhanh, chá»›p mắt đó có ngưá»i bị cuốn và o trong,cả má»™t biển như dâng cao lên.
Bá»t nước vá»— và o mặt, cuồng phong gà o hú, Sở Dịch nắm chặt các nà ng, thét lá»›n:
-Má»i ngưá»i bám và o vá»›i nhau, đừng phân tán ra.
Hắn ngưng thần tụ khÃ, cố sức bay lên trá»i.
Nhưng sức mạnh lốc xoáy vượt sa cá»±c hạn mà sức ngưá»i có thể chịu được, dưá»ng như thiên vạn núi đồi Ä‘á»u đổ nghiêng xuống.
Sở Dịch liên tiếp xông qua bảy bức tưá»ng nước, bị má»™t ngá»n sóng khổng lồ che lấp cả trá»i xanh đánh thẳng và o, khà huyết nhá»™n nhạo,cả miệng, mÅ©i Ä‘á»u đầy mùi tanh, không biết là máu hay là nước biển.
Bên tai nghe tiếng gió thét gà o, sóng lá»›n gầm rú,xem lẫn và o đó là vô số tiếng thét gá»i thảm thiết.Tiếp đó, hắn thấy trước mắt tối Ä‘en, trá»i đất xoay chuyển, bị cuốn và o trung tâm cá»§a cÆ¡n lốc,rÆ¡i và o má»™t khe lạnh lẽo sâu không Ä‘o được.
Hắn chỉ cố gắng nắm chặt tay cá»§a bá»n Yến Tiểu Tiên, hoảng sợ, tuyệt vá»ng, bi lương cùng xông lên trong lòng.
Từ xa còn nghe thấy tiếng cưá»i cá»§a Xi Vưu vang vá»ng, quanh quẩn không thôi:
-Tiểu tá», bây giá» ngươi đã hối háºn chưa? Nếu như sá»›m biết phương pháp giải cứu thiên hạ đại kiếp, là m cho ta biến mất khá»i thế gian chỉ có má»™t, ngươi còn là m như váºy không?
Sở Dịch chấn động trong lòng, nhớ lại đoạn đối thoại cùng Xi Vưu ngà y đó trong bụng cá côn, ngược lại hắn thấy bình tĩnh lại, nói lớn:
-Thiên thu má»™t giấc má»™ng, thế sá»± là má»™t bà n cá», má»i thứ Ä‘á»u tá»± có thiên ý, đâu phải chỉ có ta, ngươi? Nếu đã là thiên ý như thế, thì có gì phải hối háºn? Nếu như còn có kiếp sau, Sở má»— lại hà nh thiện trừ ác, thế thiên truyá»n đạo!
Xi Vưu ha ha cưá»i lá»›n, nhắc Ä‘i nhắc lại:
-Nếu như còn có kiếp sau.
Bị tiếng cưá»i cá»§a Xi Vưu là m chấn động, Sở Dịch đầu váng mắt hoa, trong mê mê hồ hồ, cái gì cÅ©ng nhìn không thấy, cái gì cÅ©ng nghe không rõ, nhưng hắn vẫn nắm chặt tay các nà ng,mươi ngón tay quấn lấy nhau, kết thà nh má»™t khối, trong lòng cảm thây bình an vui vẻ khó nói nên lá»i.
Hăn biết,ở dưới đáy cá»§a mà n đêm vô biên vô táºn kia, có má»™t tương lai mỹ lệ mà sán lạn.
Trong khoảnh khắc ấy, hắn bỗng dưng nhớ lại hà ng chữ đã từng nhìn thấy trong bụng cá côn.
"Nếu như còn có kiếp sau,cho dù trá»i nam đất bắc, biển ngưá»i mênh mông, chúng ta nhất định sẽ gặp lại.Cho dù lúc đó trá»i đất lở, sông núi cạn,chúng ta sẽ mãi không phân ly."
Chú thÃch
* Nguyên văn: “ giá»›i tá» nạp Tu Di†trÃch trong kinh Duy Ma (còn gá»i là kinh Duy Ma Cáºt). Pháºt có giảng "Tu Di tà ng giá»›i tá», giá»›i tá» nạp Tu Di". Giá»›i tá» là hạt cải, trá» những váºt vô cùng nhá». Tu Di là núi Tu Di, má»™t hòn núi nổi tiếng trong thần thoại Ấn độ (nÆ¡i Pháºt ở) hay những thứ vô cùng to lá»›n.
Có truyện sau:
Thứ sá» Giang Châu là Lý Bá»™t Ä‘á»i ÄÆ°á»ng, Ä‘á»c sách nhiá»u đến ná»—i được gá»i là Lý Vạn Quyển, lên Lô SÆ¡n tham vấn Hòa thượng Qui Tôn: “Kinh nói hạt cải chứa núi Tu Di là sao?†Hòa thượng há»i lại: “Thế thì vạn quyển sách chứa trong đầu ông thế nà o?†Dưá»ng như Lý Bá»™t nghe thế bá»—ng dưng đại ngá»™.
Hạt cải chứa nháºt nguyệt hay chứa núi Tu Di thì cÅ©ng tá»±a như tâm hồn ta chứa vô và n thanh sắc cá»§a Ä‘á»i sống.
Trong “Những bà i khai thị buổi sáng cá»§a Hòa thượng Tịnh Khôngâ€, ông giảng như sau:
Cảnh giá»›i trong định là Nhất Chân pháp giá»›i, chẳng có vá»ng tưởng, phân biệt, chấp trước, chẳng có trước sau, lá»›n nhá», hết thảy khái niệm và sá»± tướng tương đối Ä‘á»u chẳng tồn tại. Nhất Chân tức là sá»± tháºt chân tướng mà Như Lai chứng được, Ä‘iá»u Như Lai sở chứng tức là tướng cảnh giá»›i được hiện ra trong khi nháºp Tam Muá»™i. Cảnh giá»›i nà y đối vá»›i phà m phu chẳng thể nghÄ© bà n. Thà dụ trong kinh có nói: ‘Hạt cải chứa Tu di’ (Giá»›i tá» nạp Tu Di), hạt cải nhá» cÅ©ng như hạt mè váºy, hạt cải chẳng có phóng đại, núi Tu Di cÅ©ng chẳng thâu nhá», là m sao bá» núi Tu Di và o trong hạt cải? Là vì chẳng có lá»›n nhá» cho nên có thể tương tức, tương dung (có thể chÃnh là nhau, dung chứa lẫn nhau). Chúng ta biết phân biệt lá»›n nhá», chấp trước lá»›n nhá», nhá» chẳng thể chứa lá»›n, đây tức là ma cảnh. Ma cảnh là từ vá»ng tưởng, phân biệt, chấp trước sanh ra; nếu xa lìa vá»ng tưởng, phân biệt, chấp trước thì chẳng có lá»›n - nhá», trong - ngoà i, hạt cải sẽ có thể chứa núi Tu Di.
Ở đây có lẽ ý tác giả nói, chÃn vạn thế giá»›i, cÅ©ng có phân lá»›n nhá» gì.
Tà i sản của nguoidoi123
15-03-2009, 12:38 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HP
Bà i gởi: 641
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 6 giá»
Thanks: 4,732
Thanked 2,399 Times in 170 Posts
Tiên sở đoạn kết : Nếu còn có kiếp sau
Dịch linhlan
Nguồn: TTV
Hôn mê không biết qua bao lâu,đột nhiên hắn cảm thấy lạnh.
Hắt xì..
Hắn giáºt mình, hắt xì má»™t cái tỉnh lại.
-Mau mau mau. Công tỠtỉnh rồi, công tỠtỉnh rồi.
-MÃnh Yên,kêu ngươi Ä‘em da hổ cho công tỠđắp, tên tiểu tá» ngươi lại cứ lưá»i nhác, giá» công tá» bị lạnh rồi, coi chừng da ngươi đó!
-Tá» Nghiá»…n, mau Ä‘em pháºt tượng chẻ ra, đốt thêm cá»§i lá»a, đừng để công tá» bị lạnh nữa.
Bên tai huyên náo toà n là tiếng quát, hắn nhÃu mà y, bừng mở hai mắt, chỉ thấy bên cạnh là má»™t đống lá»a phừng phừng, và i thiếu niên áo vải mÅ© lông cừu Ä‘ang vây quanh hắn,mặt nở má»™t nụ cưá»i nịnh ná»t mà bất an.
Thiếu niên quỳ gần nhất, tay cầm má»™t tấm da hổ loang lổ sặc sở, láºp cáºp nhìn hắn,trù trừ không quyết, không biết là có nên đắp cho hắn nữa hay không.
Hắn vừa tỉnh giấc, trong đầu há»—n độn, vẫn còn nhá»› vá» giấc mÆ¡ kỳ quái vừa xong, nhất thá»i không biết mình là ai, Ä‘ang ở đâu.
Quay đầu nhìn xung quanh, thấy đây là một ngôi miếu hoang.
Bên ngoà i tối Ä‘en, không biết là trá»i sáng hay đêm, đột nhiên lóe lên má»™t tia chá»›p, sấm nổ đì đùng, chung quanh sáng lên, rồi khoảnh khắc trở lại tối Ä‘en.
Tiếng mưa rà o rà o, Ä‘áºp lên mái ngói,tà tách từng giá»t nhá» xuống theo góc mái.Nước mưa trong ánh chá»›p lóe lên, tá»±a má»™t tấm mà n minh châu phiêu diêu bất định,bị gió lạnh thổi đến, như hoa rÆ¡i ngá»c vỡ nghiêng nghiêng hắt và o bên trong.
Miếu Ä‘iện đã nhiá»u năm không được tu sá»a, đã sá»›m cÅ© nát tiêu Ä‘iá»u, cá»™t trụ lá»›n sÆ¡n hồng tróc rÆ¡i xuống,chăng nhiá»u mạng nhện.Hắn nằm dưới má»™t pháºt tượng xiêu vẹo, mà pháºt tượng ấy đã bị chặt mất má»™t ná»a, bá» và o trong đống lá»a, nổ lốp bốp.
Hắn ngồi dáºy, sững ngưá»i má»™t lúc, nhÃu mà y nói:
-Äây là đâu? Tôi là ai? Sao lại ở lại đây.
Rồi trong đầu hắn lóe lên một bức tranh, hắn thất thanh nói
-Äúng rồi,ta là thư sinh Phúc Kiến lên kinh thà nh khảo thÃ, gặp trá»i mưa gió, bị con lừa mang tá»›i tòa miếu hoang nà y!
Äám thiếu niên ngá»› ngưá»i, ngÆ¡ ngác nhìn nhau, rồi đột nhiên phá lên cưá»i ha ha,má»—i ngưá»i má»™t câu nói:
-Công tá» nói tháºt là buồn cưá»i! Phúc kiến là cái xứ man di nà o,công tá» sao lại ở nÆ¡i đó!
-Công tá» nếu muốn là m tiến sÄ©, hà tất phải lên kinh khảo thÃ! Cứ trá»±c tiếp để lão gia cho lá»… bá»™ chiêu hô là được rồi!
-Cái gì mà lừa?Ngá»±a công tá» mua có con nà o không phải là Tây Vá»±c danh kị đâu?Ngay những con buá»™c bên ngoà i miếu, tùy tiện chá»n má»™t con nà o cÅ©ng là đá»u là thứ các tướng quân thèm muốn cả.
Hắn nghe mà chẳng hiểu gì, sắc mặt trầm xuống:
-Má»—i ngưá»i nói chầm cháºm lai má»™t chút! Ta cuối cùng là ai đây? Vì sao ở chốn nà y.
Bị hắn quát, bá»n thiếu niên láºp tức im thÃt sợ hãi, chỉ nghe từ nÆ¡i xa có má»™t tiếng phì cưá»i, truyá»n lại má»™t âm thanh trong trẻo:
-Thiên hạ lại có thứ hồ đồ như thế, khi tỉnh lại, đến mình là ai cÅ©ng chẳng nhá»›! Äúng là phưá»ng trác táng,não đầy mỡ, đến Ä‘iá»u nhá» nhặt như thế cÅ©ng không hiểu được.
Bá»n thiếu niên giáºn dữ, nhao nhao lên quát:
-Xú a đầu câm mồm! Dám nhục mạ công tá» nhà hả, cẩn tháºn cả nhà ngươi bị chém đấy!
Hắn theo âm thanh nhìn lại, chỉ thấy trong góc tối cá»§a Ä‘iện có ngồi ba ngưá»i,má»™t ngưá»i trong đó là tá» y đạo sÄ©,lông mà y trắng chữ bát nghiêng nghiêng rá»§ xuống, nhắm mắt ngồi yên, dưá»ng như ngá»§ rồi.
Ngồi xếp bằng bên tay phải là má»™t hoà ng y thiếu niên anh tuấn đĩnh bạt,lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm,Ä‘ang nhắm mắt Ä‘iá»u tức.
Bên tay trái đứng dá»±a và o tưá»ng là má»™t hoà ng y thiếu nữ độ mưá»i hai mưá»i ba tuổi,hai mắt sáng to tròn long lanh, linh động dị thưá»ng,vẻ trẻ con vẫn chưa mất, nhưng có thể khẳng định sau nà y sẽ là má»™t mỹ nhân,chỉ là nó trên đầu cắm trâm hoa vân mẫu, Ä‘uôi mà y kẻ xiên hồng, hóa trang trông già đi trước tuổi.
Những lá»i vừa rồi chÃnh là do nà ng ta nói ta.
Nà ng khanh khách cưá»i, vá»— và o tâm khẩu nói:
-Úi dà o, quan to quá nhỉ, dá»a chết ta rồi.
Äôi mắt lÆ¡ láo chuyển động, cưá»i hi hi nói:
-Tiểu tá», cẩu nô tà i nhà ngươi không dám nói danh tá»± cá»§a ngưá»i, thì để bổn côn nương nói cho ngươi váºy.Ngươi há» Sở, tên Dịch, là con trai độc sinh cá»§a tể tướng bổn triá»u Sở Triá»u VÅ©,bình thưá»ng vui vẻ hoà nh hà nh bá đạo,là m nhiá»u Ä‘iá»u ác, vì thế má»›i bị đặt hiệu là ‘Sở tiểu hồ ’.Hôm nay dẫn theo bá»n nô tà i đến chân núi sắn bắn, bắn chết được hai con gà , má»™t con lợn cá»§a thôn dân,gặp trá»i đánh sấm sét, trú tại miếu nà y.Không ngá» ngươi đến chết vẫn không đổi tÃnh, lại dám chẻ pháºt tượng là m cá»§i Ä‘un, coi chừng ra khá»i cá»a bị lôi Ä‘iện đánh đó.
Âm thanh cá»§a nà ng vừa rõ rà ng vừa âm vang, là m bá»n thiếu niên mồm năm miệng mưá»i mắng không ngừng, cÅ©ng không át Ä‘i được.
Sở Dịch sững ngưá»i nhìn chằm chằm nà ng,hắn thấy khuôn mặt ấy, âm thanh ấy dưá»ng như quen quen, buá»™t miệng nói:
-Nha đầu, ngươi trông quen lắm, ta ở trong mộng có thấy qua ngươi rồi.
Bá»n thiếu niên sững ngưá»i, ha ha cưá»i, cá»±c kỳ dâm dục ám muá»™i.
Thiếu nữ ná» mặt hồng lên,mà y nhÃu lại, muốn vươn tay bạt trưá»ng kiếm, thì đã bị hoà ng y thiếu niên giữ chặt lấy.
Hoà ng y thiếu niên Ä‘iá»m đạm nói:
-Sở công tá», xá muá»™i con trẻ không biết giữ lá»i, xin đừng trách.
Sở Dịch à lên một tiếng, lắc đầu nói:
-Sao câu nà y ta nghe cũng quen quen?Vị công tỠnà y, hay là trong mộng ta cũng thấy ngà i rồi.
Bá»n thiếu niên nhìn nhau, che miệng lén cưá»i.
Hoà ng y thiếu nữ giáºn đến mặt trắng bệch, dáºm chân vùng vằng:
-Ca! cùng tên vô lại nà y có gì để nói chứ, huynh còn không phải là tự chuốc lấy nhục sao.
Sở Dịch không hỠphát giác, đột nhiên thấy hoảng hốt,nhìn khắp xung quanh, lẩm bẩm nói:
-Kỳ quái, kỳ quái, tình cảnh như từng gặp qua, giống như ở đâu đã thấy qua một lần rồi.Giống như trong mộng, lại giống như ngòai mộng.
-Äâu là trong má»™ng, đâu là ngoà i má»™ng?
TỠy lão đạo nỠbừng mở mắt, thản nhiên nói:
-Trang Chu mộng điệp,hoà ng lương là m gối, nhân sinh chẳng qua là một giấc mộng lớn, công tỠhà tất phải cố chấp như thế.
Sở Dịch lòng chấn động, lảm nhảm trầm ngâm nói:
- Trang Chu mộng điệp,hoà ng lương là m gối, nhân sinh chẳng qua là một giấc mộng lớn.
Rồi dưá»ng như hiểu ta, hắn nhìu mà y,ngẩng đầu nói:
-Úy, lão nhân gia, vưá»n nhà ta kỳ hoa dị thảo nhiá»u lắm, bướm cÅ©ng không thiếu, chỉ là Trang Chu má»™ng Ä‘iệp là cái gì?Ta từng ngá»§ trên gối ngá»c không má»™t trăm thì cÅ©ng tám mươi cái, nhưng chưa từng nghe qua lấy cá»™t và ng là m gối bao giá», cái “hoà ng lương nhất chẩm†là có ý tứ gì.
Hoà ng y thiếu nữ ngạc nhiên, rồi khanh khách cưá»i lá»›n, xoa bụng hổn hển nói:
-Cữu cữu à cữu cữ, cùng vá»›i hạng công tỠđược bao bá»c trong nhung lụa ngá»c ngà nà y nói huyá»n cÆ¡ đạo lý cái gì? Hắn nếu có thể Ä‘iểm hóa được, gà trống cÅ©ng biến thà nh phượng hoà ng.
Tá» y lão đạo mỉm cưá»i, đứng dáºy nói:
-Äi thôi, mưa gió nhá» rồi,con hồ yêu đó chắc cÅ©ng trốn rồi.
Hoà ng y thiếu niên gáºt đầu đứng lên, dẫn theo thiếu nữ Ä‘i ra ngoà i.
Thiếu nữ vừa Ä‘i vừa cưá»i, ra đến cá»a, không quên quay đầu lại là m mặt quá»· cưá»i nói:
-em chã, bớt đi săn, mau vỠnhà xem sách đi.
Bá»n thiếu niên phẫn ná»™, thá»§ thế muốn đánh, nhưng đối vá»›i ba ngưá»i có vẻ rất úy kị, không dám động thá»§, đợi bá»n há» ra khá»i miếu, Ä‘i tháºt xa, má»›i chạy ra theo đến cá»a, quát nói:
-Xú a đầu, lần sau gặp ở kinh thà nh, xem Sở gia gia của ngươi lột da ngươi, lóc gân ngươi.
Sở Dịch ngÆ¡ ngác đứng trong Ä‘iện,nghe như không nghe, nhìn chuá»—i hạt mưa rÆ¡i, đống lá»a nhảy múa, tâm tư từ từ trở nên minh bạch hÆ¡n.
Dần dần, hắn nhá»› ra mình là ai,nhá»› hôm nà y cưỡi ngá»±a đến chân núi ra sao,bước và o nhà cá»§a thôn dân thế nà o, sao lại bắn chết con lợn béo vá»›i con gà cá»§a há»,rồi bị tiểu a đầu đó nhìn thấy, giáo huấn nhục mạ má»™t phen ra sao, rồi tình cá» gặp mưa to sấm lá»›n, đà nh phải đến miếu hoang nà y tránh mưa, mà giấc mÆ¡ rõ rà ng đẹp đẽ hắn thấy, bây giá» lại biến thà nh mông lung má» hồ, giống như những mà u sắc há»—n độn, dần dần không biết rõ được nữa.
-Công tá», trá»i mưa nhá» lại rồi, chúng ta mau Ä‘i thôi! Trá»i sắp tối rồi, nếu còn không vá», sẽ bị lão gia trách phạt đấy.
Mấy tiểu đồng nỠdắt tuấn mã đến bên ngoà i điện hô hoán.
Sở Dịch hồi thần lại, ôi da má»™t tiếng, Ä‘áºm chân nói:
-Há»ng rồi! Tối nà y còn phải cùng cha đến Khang vương phá»§ nữa! Không kịp rồi, Ä‘i mau, Ä‘i mau!
Nói rồi hắn Ä‘i bước lá»›n ra ngoà i miếu Ä‘iện, nhảy lên lưng ngá»a, phóng nhanh ra phÃa ngoà i.
Bá»n tiểu đồng vá»™i vã lên ngá»±a Ä‘uổi theo, nói:
-ÄÆ°á»ng núi bùn lầy trÆ¡n trượt, công tá» cẩn tháºn!.
“Cha!†Sở Dịch thúc ngá»±a dương roi, xuyên qua trưá»ng cây,xông qua dốc núi, phi như bay vá» hướng chân núi.
Mây Ä‘en dần tan,mưa cÅ©ng nhá» lại, sắc trá»i dần trở nên sáng hÆ¡n.Nhưng bây giỠđã gần đến hoà ng hôn, sắc chiá»u trầm dần,trên núi đầy mây xám mông lung, nhìn không rõ rà ng.
Sở Dịch phi như Ä‘iện má»™t lúc, đột nhiên thấy má»™t váºt trắng phóng nhanh qua phÃa trước, tuấn mã hà lên dừng lại,ngẩng cổ tung vó, chút nữa là m hắn ngã từ trên lưng ngá»±a xuống.
-Súc sinh!ÄÆ°á»ng núi cÅ©ng Ä‘i không xong, nuôi ngươi là m gì!.
Sở Dịch kinh hồn chưa dứt, cho ngá»±a má»™t roi,chÃnh lúc định tiếp tục Ä‘i tiếp,hắn thấy má»™t con bạch hồ cuá»™n tròn dưới cây cổ thụ, chân sau bị dÃnh má»™t mÅ©i tụ tiá»…n bằng gá»— đà o.
-Ã? Äó không phải là tụ tiá»…n cá»§a nha đầu vừa xong sao?
Sở Dịch kỳ quái, hứ lên má»™t tiếng, tức giáºn nói
-Xú nha đầu tá»± mình giết sinh linh bừa bãi, vừa rồi lại còn dám chá»i ta bắn loạn và o lợn, gà mái nhà ngưá»i ta, đúng là con bà nó không nể mặt mà !
Hắn nhảy xuống, đi đến trước mặt bạch hồ, cúi xuống nhìn.
Con bạch hồ đó dà i khoảng má»™t xÃch, lông má»m mại như tuyết, toà n thân không ngừng run rẩy,sợ hãi ngẩng đầu lên, thấp giá»ng rên,cá»±c kỳ đáng thương.
Sở Dịch tim Ä‘áºp mạnh, đầu như bị ai giáng má»™t cú, cảnh tượng nà y cá»±c kỳ quen thuá»™c, không biết hắn đã thấy qua ở đâu rồi, nhưng nghÄ© kỹ lại, lại không nhá»› ra được gì.
-“Con hồ ly đẹp quá,cuối cùng là mình thấy qua ở đâu rồi nhỉ?â€
Sở Dịch lẩm bẩm nói một mình, ôm lấy nó và o lòng,đưa tay vuốt nhẹ.Thân thể bạch hồ lạnh như băng,ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, run lẩy bẩy.
Sở Dịch thấy tá»™i nghiệp, cưá»i nói:
-Ta gá»i là Sở tiểu hồ, ngươi là tiểu bạch hồ,chúng ta giống nhau, gặp như đã quen.
Sở Dịch vạch áo lông cừu ra, đem nó ấp chặt và o lồng ngực dùng hơi ấm của mình sưởi ấm nó.
Sau cùng hắn lấy mÅ©i tụ tiá»…n, rút nhẹ ra,lấy Kim sang dược cao do kinh thà nh Trương thái y tá»± tay Ä‘iá»u chế ra, cẩn tháºn bôi lên vết thương cá»§a tiểu bạch hồ.
“Ân oâ€,Äôi mắt Ä‘en láy cá»§a bạch hồ chăm chú nhìn hắn, cái múi đỠhồng đột nhiên khẽ khụt khịt, mắt mông lung, tá»±a hồ như nước mắt long lanh, sắp rÆ¡i khá»i mắt.
Tim Sở Dịch vô cá»› Ä‘áºp mạnh, đột nhiên nhá»› tá»›i trong bình còn có má»™t tiên đơn dược hoà n do Long hổ Trương thiên sư tặng, vá»™i lấy ra và i viên, dùng đầu ngón tay bóp vỡ, nhét và o miệng bạch hồ.
Bạch hồ ôn nhu ô ô lên và i tiếng,như nÅ©ng nịu dụi và o lòng hắn, cúi thấp đầu, đầu lưỡi má»m mại liếm và o ngón tay Sở Dịch, khiến hắn tê tê buồn buồn, nhịn không đước cưá»i lá»›n.
Ăn liên tiếp ba viên đan hoà n, thân thể lạnh băng của bạch hồ dần dần ấm lên.
-Công tá», công tá».
Sau lưng có tiếng vó ngá»±a, thanh âm bá»n tiểu đồng từ xa truyá»n lại.
-Tiểu hồ ly, đi thôi, đến nhà ca ca ngươi dưỡng thương.
Sở Dịch hôn nhẹ lên đầu mÅ©i bạch hồ, ha ha cưá»i lá»›n, ôm theo nó nhảy lên ngá»±c, tiếp tục Ä‘i xuống núi.
Bên trá»i đột nhiên lóe lên má»™t đạo sấm chá»›p,núi rừng sáng lên, tiếng sấm đì đùng.
Sắc đêm dần dần phá»§ xuống, sÆ¡n dã hoang lạnh đối Ä‘en, gió thê lương mưa lạnh lẽo.Trưá»ng An thà nh cách đó mưá»i dặm hoa đăng bắt đầu lên, ca múa vang lừng, hà kịch cÅ©ng vừa bắt đầu.
Äệ nhất bá»™ hoà n kết.
Tà i sản của hung bo
Chữ ký của hung bo [CENTER][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]Bấm [/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=7][COLOR=Blue][URL="http://4vn.eu/forum/post_thanks.php?do=post_thanks_add&p=444326&securitytoken=1274872536-f9499ffec8ab63dd4d1a13c2f6a6c88ec514714d"][IMG]http://4vn.eu/forum/chgstyle/buttons/post_thanks.gif[/IMG][/URL][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5] là cách độc giả tri ân tới dị[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]ch giả văn minh lịch sự nhất![/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE][SIZE=4][COLOR=Blue][B][SIZE=5]
[/SIZE][/B][/COLOR][/SIZE] [/CENTER]
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu tien so , âàâèëîí , ãàçïðîì , àâòîçâóê , àêâàðèóìíûå , âîäîíàåâà , doc tien so 4eu , êàðòèíêè , êíèãà , êóïèò , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ïîäìîñêîâüÿ , îíëàéí , ìîñêâå , ïîðåâî , ïîðíóõà , ïñîðèàç , îñòðîâ , ïûëåñîñ , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ñìàðòôîíû , ñîëÿðèé , ñöåíàðèè , ôèãóðíîå , ôèòíåñ , óëüòðà , thụ hạ dã hồ , tiên sở , tiên sở (trá»n bá»™) , tiên sở 4.vn , tiên sở 4vn , tiên sở 4vn eu , tiên sở trá»n bá»™ , tien hiep tien sở 4vn , tien so 4eu , tien so 4vn , tien so trang 4vn.com , truyen tien so 4vn , truyen tien so tren 4vn