Chương 30: Thời khắc tiêu hồn trên chiến mã
Dịch : Tkyatkya
nguồn 4vn
Trên đường tới Đa La Trấn, vật phẩm chất trên người Hàn Thạc đều cởi xuống chất lên các chiến mã.
Hàn Thạc ngồi phía sau Phạm Ny, trong lúc xê dịch,cả người Hàn Thạc tiếp xúc với thân thể xinh đẹp của Phạm Ny ,một cổ mùi thơm nhàn nhạt, theo mái tóc lay động của Phạm Ny tỏa ra thấm vào miệng mũi Hàn Thạc.
Phạm Ny ngồi trên chiến mã, yêu chi thẳng tắp, pháp sư bào sau lưng bó sát làm hiện rõ các đường cong động lòng người bị Hàn Thạc tham lam nhìn không bỏ sót chổ nào, theo chiến mã lên xuống không ngừng, lúc đầu hai người có cách nhau một khoảng giờ dần dần xích gần lại.
Một lúc sau, tiểu phúc của Hàn Thạc cùng đồn bộ bão mãn(*) mềm mượt của Phạm Ny thân mật tiếp xúc. Chiến mã phi rất nhanh nên thân thể hai người cũng không vững vàng, mà tiểu phúc của Hàn Thạc chỉ cách mỹ đồn Phạm Ny một lớp ma pháp bào mỏng manh, căn bản không cách nào trở ngại xúc cảm tiêu hồn từ va chạm giữa tiểu phúc và mỹ đồn bão mãn của Phạm Ny mang đến. Hàn Thạc không thể kìm nén được liền mãnh liệt sinh ra đặc thù của nam giới.
Đợi khi hạ thân căng lên, Hàn Thạc cảm thấy khóc cười không được: vì cảm giác của thân thể căn bản không phải hắn có thể khống chế, mà cái “bộ phận ấy” theo chiến mã lên xuống lại không ngừng nhẹ nhàng cọ sát trên mỹ đồn tuyệt vời của Phạm Ny.
Từng làn sóng kích thích mãnh liệt từ nơi tiếp xúc truyền đến, khiến cho Hàn Thạc trong lòng kích động đến nổi suýt kêu lớn thành tiếng. Hàn Thạc từ phía sau để ý nhìn Phạm Ny, phát giác không biết khi nào trên cần cổ trắng noãn của nàng đã ửng đỏ từng mảng, nhìn lại càng thêm kiều diễm vô cùng.
Phạm Ny xinh đẹp vốn là người mà Hàn Thạc luôn ảo tưởng, mà thân thể Hàn Thạc ở cái tuổi này chính là tuổi mà nam nhân dễ xúc động nhất, khó có thể khống chế nhất, hơn nữa, Hàn Thạc lại là xử nam chưa từng cảm thụ tư vị nữ nhân, nên dạng kích thích này càng thêm mãnh liệt,càng thêm dồn dập như bạo lôi phong hỏa (*).
Sắc tâm đại động(*) khó có thể khống chế, Hàn Thạc sắc đảm bao thiên run run vươn tay ra; chậm rãi hướng tới yêu chi mềm mại của Phạm Ny; hai tay phân biệt chộp vào hai bên hông, kéo sát lại khiến cho hạ thân hai người tiếp xúc càng thêm khẩn mật.
Hai cổ tê buốt thấu xương từ trên hai tay Hàn Thạc truyền đến, kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên, Hàn Thạc lập tức phát hiện Phạm Ny đã quay đầu lại, khuôn mặt xinh đẹp đỏ hồng, vừa xấu hổ vừa phẫn nộ, trừng mắt nhìn Hàn Thạc hận hận quát khẻ:” đáng chết Bố Lai Ân, ngươi nếu không khống chế được, ta ném ngươi xuống ngựa.”
Liền lúc đó, Phạm Ny thấy Hàn Thạc vô cùng bất thường: sắc mặt Hàn Thạc đỏ lên, thân thể căng cứng, miệng thở hổn hển, trạng thái này chỉ trong tích tắc, Hàn Thạc cả người đột nhiên bất động, thân thể khôi phục lại bình thường, chỉ còn há miệng thở hỗn hễn, một lời không đáp.
Phạm Ny rõ ràng cảm giác được, trên đồn câu của mình có thêm cái gì đó hơi ươn ướt.
“ ta..ta.... xin lỗi Phạm Ny sư phụ, ta...... ta không phải cố ý!” mắt thấy Phạm Ny sắp bạo nộ, Hàn Thạc sau khi phát tiết liền cảm thấy chột dạ, ấp úng nói. Nhưng trong tâm, Hàn Thạc lại vẫn chìm trong hồi tưởng về cảm giác tiêu hồn tuyệt vời khi nãy, cũng không có giống như vẻ sợ hãi, chột dạ bên ngoài.
Phạm Ny vô cùng tức khí, nhưng nàng là người rất hiểu biết; bây giờ cũng hiểu được Hàn Thạc đang trong độ tuổi này, mà hai người thân thể lại đang thân mật tiếp xúc, quả thật có chút không ổn, hành động vừa rồi của Hàn Thạc tất cả đều xuất từ bản năng, chắc thật sự không phải bản ý của hắn.
Kỳ thật, Hàn Thạc làm như vậy xem như đã xâm phạm nàng. Mặc dù hai người không có làm ra cái gì, Nhưng dù sao Phạm Ny cũng là nữ giới, bị Hàn Thạc từ phía sau lưng mà phát tiết ra, trong lòng đương nhiên rất uất ức và phẫn nộ.
Phạm Ny thân là cao cấp ma pháp sư, nếu thẹn quá thành giận mà động thủ, Hàn Thạc sợ rằng thật sự chống đỡ không được, hơn nữa Hàn Thạc đối với Phạm Ny còn có cảm tình, nên thật sự sợ hãi Phạm Ny không để ý hết thảy mà ra tay. Thấy dáng vẻ nàng bây giờ, quả thật không biết nên làm như thế nào cho phải, trong tâm nhất thời cảm thấy bất ổn.
Ngay khi Hàn Thạc còn miên man suy nghĩ, đột nhiên cảm giác hai chân bị ngắt một cái rất mạnh, liền kêu thảm thiết, đồng thời bên tai nghe được thanh âm Phạm Ny:” đáng chết Bố Lai Ân, sau này sẽ tìm ngươi tính sổ.”
“ Phạm Ny sư phụ, chuyện gì xảy ra a, Bố Lai Ân, ngươi kêu to gọi quỷ làm cái gì?” Lỵ Toa ở phía trước, nghe được tiếng thét chói tai của Hàn Thạc, không khỏi quay đầu hỏi một câu.
“ không, không có gì, hắn vừa mới có chút ngồi không ổn, bị dọa cho kinh hãi.” Bố Lai Ân còn chưa kịp mở miệng, Phạm Ny đã giành giải thích trước.
Nhất thời không ai nói chuyện, mọi người lại chạy đi. Nửa giờ sau , Hàn Thạc ngạc nhiên phát hiện, hạ thân lại căng lên, đợi khi Phạm Ny cũng cảm nhận được, nàng liền nhanh chóng kiềm dây cương lại rồi lui ra ngồi phía sau giận dữ yêu cầu Hàn Thạc cưỡi phía trước.
“ Phạm Ny sư phụ, ta thật sự không phải cố ý, hơn nữa, ta cũng không biết kỵ mã a.” Hàn Thạc thấy Phạm Ny đầy tức giận thúc giục, vẻ mặt rất bất đắc dĩ kỵ phía trước chiến mã, cực kỳ ủy khuất nói.
“ ngươi câm miệng cho ta, ta nói thì ngươi cứ nghe, ta sẽ nói cho ngươi như thế nào điều khiển chiến mã.” hai người bây giờ thay đổi vị trí, Hàn Thạc phía trước Phạm Ny ở phía sau, vốn vẫn đối với Hàn Thạc ôn hòa uyển chuyển,nhưng bởi vì chuyện vừa rồi, nên thái độ Phạm Ny đối với Hàn Thạc không giống như trước, hận hận nói.
Lúc đầu, Phạm Ny chỉ dẫn, Hàn Thạc vẫn chưa nắm vững phương pháp, chiến mã không ngừng chạy loạn vô phương hướng. Trong quá trình này, chiến mã cũng không ngừng hí vang vùng vẫy, Hàn Thạc cùng Phạm Ny thân thể không trụ vững được, khiến cho bộ ngực đầy đặn của Phạm Ny liên tục áp sau lưng Hàn Thạc, làm hắn tâm viên ý mã hưởng thụ, càng không cách nào tập trung chú ý để điều khiển chiến mã.
Làm lại vài lần, khi Phạm Ny đã hoàn toàn tức giận, Hàn Thạc mới dần dần học xong phương pháp kỵ mã. Phạm Ny hai tay áp trên lưng Hàn Thạc để cho bộ ngực đầy đặn của mình không thân mật tiếp xúc với lưng hắn, chỉ phương hướng cho Hàn Thạc biết, nhắm thẳng Đa La Trấn chạy đi.
Đến khi Hàn Thạc cùng Phạm Ny tới được Đa La Trấn, sắc trời đã hôn ám sắp tối đen. Tại cửa trấn, Cát Ân cùng đệ tử vong linh hệ đang lo lắng nhìn về phía sau.
Hàn Thạc cùng Phạm Ny vừa xuất hiện, Cát Ân liền nhanh ra đón, nhìn Phạm Ny vội vàng hỏi:” Phạm Ny sư phụ, các ngươi như thế nào đến chậm như vậy, ta còn lo lắng ngươi xảy ra chuyện gì đó, làm ta lo muốn chết.”
“ không có gì, chỉ là trên đường Bố Lai Ân muốn thử điều khiển chiến mã, ta dạy hắn một chút mà thôi, cho nên mới chậm trễ.” Phạm Ny tới nơi này, đã khôi phục bình thường, mỉm cười nhìn mọi người, khẻ nói:” được rồi, mọi người cũng đều đến đông đủ, Cát Ân sư phụ, lữ quán đã tìm được chưa?”
“ đã tìm rồi, chỉ cần đem chiến mã ký gữi nữa là xong, chúng ta có thể nghỉ ngơi. Đợi đến sáng mai, chúng ta có thể trực tiếp hướng u ám sâm lâm mà tiến.”
Từ phía sau Hàn Thạc, Phạm Ny phi thân xuống, thân thể quả thật có chút khỏe mạnh. Sau khi duỗi thân một lúc, Phạm Ny cau mày nói:” ra đầy mồ hôi , ta bây giờ phải lập tức tới lữ quán tắm giặc. Bố Lai Ân, ngươi đem chiến mã ký gữi xong, tới lữ quán thì vào phòng một chút, ta có lời muốn nói với ngươi.”
“ biết rồi, Phạm Ny sư phụ.” Hàn Thạc vẻ mặt đau khổ đáp ứng, trong lòng rõ ràng Phạm Ny tìm mình, khẳng định là bởi vì mình xâm phạm trước đó.
Thấy Phạm Ny nói xong, liền nhanh chóng hướng lữ quán chạy đến, Hàn Thạc cảm giác được hạ thân khô quánh như hồ, lúc này mới rõ ràng Phạm Ny vì sao vội vàng như vậy, khóe miệng không khỏi nổi lên một tia cười dâm đãng.
Hàn Thạc cùng mấy vong linh hệ nam đệ tử, theo Cát Ân đem sáu con chiến mã ký gữi, sau đó lại theo Cát Ân đi tới lữ quán.
“ Cát Ân sư phụ, nơi này là Đa La Trấn cách xa đế quốc, đối diện là U Ám sâm lâm, trên trấn sẽ có rất nhiều cửa hàng kỳ lạ, nhân lúc trời còn chưa tối, mấy người chúng ta đi ra ngoài một chút. Dù sao lữ quán chúng ta đều đã biết, một lát tự về cũng được, có được hay không a?” Ba Khắc đột nhiên mở miệng nói, mấy nam đệ tử bên cạnh cũng đều mang vẻ mặt hưng phấn, xem vẻ mặt bọn hắn, tuy là khác mắt lại cùng một dạng.
“ không được!” Cát Ân kiên quyết từ chối, sau đó mới cười cổ quái liếc mắt nhìn mấy người, thấp giọng nói:” làm sư phụ chẳng lẻ không biết các ngươi co chủ ý gì sao? Đa La Trấn bởi vì tình thế đặc thù, nên ở nơi này mạo hiểm giả cùng thương nhân tùy thời đều có nguy cơ, bởi vậy như người say cần rượu mà đi tìm kích thích, cho nên chức nghiệp tiêu khiển ở nơi này cũng là nổi tiếng nhất đế quốc. Hừ, các ngươi tưởng nhân cơ hội buông thả một chút là kiên quyết không được.”
Quả nhiên, Cát Ân những lời này vừa nói xong, Hàn Thạc liếc mắt đánh giá cẩn thận bốn phía, phát giác bây giờ trời còn chưa hoàn toàn tối mà trên đường phố của Đa La trấn, hai bên đã thắp đầy đèn, ánh hồng mê ly. Ngay những chổ rẻ, vài nữ tử trẻ tuổi trang điểm tươi đẹp, quần áo hơi hở ra cười quyến rũ hướng những người đi trên đường huýt sáo, ‘vứt’ cho họ mị nhãn, bộ dáng mời mọc.
Cát Ân nói như vậy, rõ ràng đã nói ra đúng ý của bọn họ, chỉ thấy vài người nghe Cát Ân nói xong, đều cúi đầu ủ rũ hướng lữ quán đi đến, trong miệng than ngắn thở dài oán hận Cát Ân vô tình.
Vào lữ quán, mấy người đệ tử theo Cát Ân an bài từ trước, lục tục tự tìm tới phòng mình. Cát Ân liếc mắt nhìn Hàn Thạc, mỉm cười nói:” lần này kinh phí có hạn, trước vì chiến mã lại bỏ ra năm mươi kim tệ, cho nên vì tiết kiệm, nên an bài cho ngươi đến nhà kho bỏ hoang mà ở, nó nằm phía sau, bên trái, không có chìa khóa, đi thẳng là tới được.”
Những lời này nói ra, Cát Ân rất xin lỗi hướng Hàn Thạc phất phất tay, sau đó liền mỉm cười nghênh ngang rời đi, đi được vài bước, Hàn Thạc nghe được Cát Ân nhỏ giọng cười, và lầm rầm than nhẹ:” ngươi chỉ là một tiểu tạp dịch, lại có thể cùng Phạm Ny xinh đẹp của ta kỵ chung một ngựa, hừ.”
Bây giờ Hàn Thạc sớm đã không còn như ngày xưa,nên trong cự ly ngắn ngũ quan của Hàn Thạc cảm thụ rất rõ ràng, sau khi nghe được toàn bộ tư ngữ và tiếng cười của Cát Ân, đầu tiên là trong lòng cười lạnh chửi nhỏ một tiếng, sau đó trên mặt nổi lên một nụ cười xấu xa.
Chờ ta có được Phạm Ny, ta xem ngươi như thế nào khóc không ra nước mắt, Hàn Thạc ác độc nghĩ, trực tiếp hướng Phạm Ny phòng đi đến.
(*) yêu chi : eo, hông..
(*) đồn bộ : cái mông ; Mỹ đồn: cái mông đẹp.
(*)hạ thân : “khu vực” cách rốn 30 cm …
(*)bão mãn: vừa to tròn vừa săn chắc(nếu tả ngực), vừa đầy đặn vừa săn chắc (nếu tả đồn bộ).
(*)bạo lôi phong hỏa: sấm sét cuồng bạo, lửa đang cháy lớn lại gặp gió to.
(*)sắc tâm đại động: tâm hiếu sắc nổi lên mãnh liệt.
(*)sắc đảm bao thiên: gan lớn bằng trời.
(*)tâm viên ý mã: vô cùng hài lòng, vô cùng thỏa mãn.
Chương 31: Ngươi là ma pháp thiên tài a!
Dịch : Tkyatkya
nguồn: 4vn
“ đông đông đông!” Hàn Thạc đứng ở bên ngoài phòng Phạm Ny,đưa tay gõ cửa.
“ Là Bố Lai Ân sao? Vào đi.” bên trong phòng vang lên thanh âm nhàn nhạt của Phạm Ny.
Khi Hàn Thạc đẩy cửa tiến vào, liền thấy đầu tóc màu tím nhạt của Phạm Ny đang ướt đẫm dán trên cần cổ trắng nõn của nàng, khuôn mặt kiều mỵ vẫn còn đọng lại vài giọt nước trong suốt. Phạm Ny hẳn là vừa mới tắm xong, trên người đang được bọc bởi một áo bào trắng mềm mại, nơi ngực lộ ra một khoảng nhỏ da thịt trắng như kem, ngọc thủ cầm một cái khăn đang chà lau mái tóc.
Trong phòng vô cùng đơn giản, phía sau mở rộng giành cho phòng tắm, một luồng hơi nóng đang từ bên trong tản ra, Phạm Ny ngồi ngay ngắn trên cái bàn hình tròn, đôi mắt sáng đang chập trùng dò xét Hàn Thạc.
“ Phạm Ny sư phụ, ngươi tìm ta có chuyện gì?” Hàn Thạc còn đang nhìn quanh khắp phòng, sau đó bị tư sắc động lòng người của Phạm Ny bây giờ làm cho rung động, nhưng nét mặt lại rất thành thật, thoạt nhìn còn có chút khiếp đảm.
“ chuyện gì.? Hừ, hôm nay trên chiến mã ngươi thật lớn gan a, ta vẫn tưởng rằng Bố Lai Ân ngươi là người nhát gan, nhu nhược, thật không nghĩ tới sắc tâm nổi lên lại làm ra chuyện mà kẻ khác phải ‘lau mắt mà nhìn’ a!” Phạm Ny đánh giá Hàn Thạc, hừ nhẹ một tiếng, cau mày nói.
Tới lúc này, Hàn Thạc thầm nghĩ biện pháp, trên mặt càng cố gắng lộ vẻ vô tội, gãi gãi đầu, sắc mặt đầu tiên là bị hắn nín thở cho đỏ lên, sau đó hít sâu một hơi, cúi đầu thấp giọng nói:” xin lỗi Phạm Ny sư phụ, ngươi lớn lên lại xinh đẹp như vậy, lại cùng ta thân cận như vậy, ta chính mình cũng không biết chuyện gì xảy ra, căn bản là khống chế không được hành động của mình. Ta sai rồi, Phạm Ny sư phụ… ngươi cứ trừng phạt ta đi nha?”
“ ba!”
Phạm Ny tức khí, đột nhiên vỗ cái bàn một cái, làm Hàn Thạc “Kinh hãi” lui nhanh hai bước, vẻ mặt đầy “khiếp sợ” nhìn Phạm Ny.
“ đáng chết, ngươi đã xâm phạm ta, ngươi biết không?” Phạm Ny hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Thạc, áp thấp giọng khẻ kêu lên.
Thật thà gật đầu, Hàn Thạc vẻ mặt chất phát nói:” ta biết sai rồi, Phạm Ny sư phụ, ta sẽ chịu trách nhiệm!”
“ cáp ! Ngươi chịu trách nhiệm? Ngươi như thế nào chịu trách nhiệm đây, ngươi gánh nổi sao?” Phạm Ny nghe Hàn Thạc nói như vậy, phản giận thành cười, yêu kiều cười duyên nhìn chằm chằm Hàn Thạc nói, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp lại không hề có nét cười nào.
“ ách......, vậy ngươi nói ta làm gì ta đều nghe theo, ta mặc cho ngươi xử trí!” Hàn Thạc nhận định Phạm Ny hẳn sẽ không làm gì hắn, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, rất thành khẩn nói.
Bây giờ, Phạm Ny cũng không biết nên như thế nào xử trí Hàn Thạc. Vì nàng cho rằng: Hàn Thạc chắc hẳn không phải cố ý, hơn nữa, là do chính nàng để cho Hàn Thạc lên chiến mã, mặc dù xảy ra chuyện ‘đáng ghét’ đó, nhưng Hàn Thạc cũng đã xin lỗi và đây cũng không phải tội ác cực đại, hắn chỉ là một tiểu tạp dịch, phải như thế nào trừng phạt hắn thật sự có chút làm khó nàng.
Nhìn Phạm Ny nhíu chặt mày, chắc đang có chút khó khăn, không biết nên như thế nào xử trí mình, Hàn Thạc trong lòng vừa động, đột nhiên mở miệng nói:” Phạm Ny sư phụ, ngươi không phải nói ta là đối tượng thí nghiệm của ngươi sao? ta gần đây cảm thấy thân thể có chút khó chịu, trong đầu cũng có chút cổ quái, hai ngày trước ta nghe Lỵ Toa niệm chú ngữ phóng xuất cốt tiễn, ta thử niệm theo, lại có thể phát ra cốt tiễn ma pháp.”
Lời này vừa nói ra, Phạm Ny đang cau mày xuy xét ‘trừng phạt’ Hàn Thạc, nghe được liền lấy làm kinh hãi, ngạc nhiên lẫn vui mừng nhìn hắn, hưng phấn nói:” thật vậy chăng, ngươi nói là thật chăng? ngươi có thể hay không cho ta xem thử cốt tiễn ma pháp?”
Hàn Thạc biết Phạm Ny trầm mê trong vong linh ma pháp, đối với trạng thái thân thể hắn phi thường tò mò, hơn nữa, Hàn Thạc hiểu rõ mình không có khả năng vĩnh viễn chỉ là một tạp dịch tại Ba Bỉ Luân ma võ học viện, cho nên nhân cơ hội này, thay đổi một chút hình tượng trong mắt Phạm Ny.
Quả nhiên, Phạm Ny vừa nghe dị trạng thân thể của Hàn Thạc, liền quên mất chuyện như thế nào xử trí hắn, đem tất cả chú ý tập trung tới việc này, chuyện trước kia tạm thời bỏ qua một bên.
“ đương nhiên có thể!” Hàn Thạc mỉm cười, sau đó hai tay giơ lên, trong miệng thấp giọng niệm niệm chú ngữ:” vô tận hắc ám a, hóa thành tan biến cốt tiễn, dĩ theo ý chí của ta phá hủy hết thảy trước mặt, cốt tiễn!”
Chú ngữ vừa thành, tại hư không trước mặt Hàn Thạc, đột nhiên xuất hiện một cây cốt tiễn, cốt tiễn theo thủ thế của Hàn Thạc hướng vách tường bằng gỗ bên cạnh bay tới, bất quá, còn đang giữa đường, cốt tiễn đầu tiên là lảo đảo phương hướng, cuối cùng “Ba” một tiếng, vỡ tan ra.
“ không đúng, không đúng, chú ngữ mặc dù không sai, nhưng khi ngươi thi phóng ma pháp, thủ thế lại không chính xác, tay phải khi giơ lên không phải từ từ, tay trái không nên giống như tay phải.” Phạm Ny đầu tiên là theo thói quen chỉ bảo, sau đó đột nhiên phản ứng lại, kinh hô một tiếng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, hưng phấn đến nổi thân thể mềm mại run rẩy, thất thanh hô lớn:” nga, trời ạ, ngươi dĩ nhiên— dĩ nhiên thật sự có thể thi triển vong linh ma pháp!”
“ Đúng vậy, ta chính mình cũng không biết chuyện gì xảy ra. Được rồi, Phạm Ny sư phụ, thủ thế chính xác thi triển ma pháp, ngươi có thể hay không tỉ mỉ chỉ bảo ta một chút?” Hàn Thạc trong lòng đang cười thầm, nhưng vẻ mặt lại tràn đầy nghi hoặc nói với Phạm Ny.
“ đương nhiên có thể!” Phạm Ny thật sự hưng phấn, tiện tay bỏ chiếc khăn qua một bên, ngọc thối thon dài bãi động bước nhanh đi tới bên cạnh Hàn Thạc, bắt đầu cẩn thận giảng giải.
“ như vậy, như vậy, có phải như vậy hay không?”
“ tay cao lên một chút, tinh thần lực cần ngưng tụ lại, không nên buông lỏng. Được rồi, thủ thế đúng là như vậy, ân, tay trái chậm lại một chút, ngươi thử thi triển lại cho ta xem.”
“ vô tận hắc ám a, hóa thành tan biến cốt tiễn, dĩ ý chí của ta phá hủy hết thảy trước mặt, cốt tiễn!”
Hàn Thạc chú ngữ niệm động, lần này cốt tiễn hiện ra, phương hướng hoàn toàn chính xác đi tới mục tiêu, nhưng khi sắp tới tường gỗ, đột nhiên lại vỡ nát.
“ Bố Lai Ân, tinh thần lực, chú ý tinh thần lực, tinh thần lực một chút cũng không thể buông lỏng, phải đợi cốt tiễn hoàn toàn thành công, mới có thể toàn bộ buông lỏng, nếu không, cốt tiễn sẽ vỡ nát trên đường đi, ngươi thử lại xem.”
“ vô tận hắc ám a, hóa thành tan biến cốt tiễn, dĩ ý chí của ta phá hủy hết thảy trước mặt, cốt tiễn!”
Chú ngữ niệm xong, cốt tiễn nhanh như tia chớp, phương hướng hoàn toàn không đổi trực tiếp bay về phía tường gỗ. “phác” một tiếng, cốt tiễn xuyên phá tường gỗ, biến mất không thấy tung tích.
“ úc, trời ạ, Bố Lai Ân, ngươi là thiên tài, ngươi tuyệt đối là ma pháp thiên tài a. Ta chỉ là giảng giải hai lần, ngươi liền có thể đem cốt tiễn ma pháp thi triển thành công, đệ tử bình thường muốn hoàn toàn nắm giữ ma pháp này, cũng phải mất thời gian từ một đến ba tháng, ngươi làm kẻ khác thật khó có thể tưởng tượng rồi.” Phạm Ny hoàn toàn bị Hàn Thạc làm cho sợ ngây người, hoa chân múa tay la hét lên, xem ra đang hưng phấn tới cực điểm.
“ đáng chết, người nào thi triển ma pháp lunh tung, thiếu chút nữa đánh trúng ta. Di, Bố Lai Ân, Phạm Ny sư phụ? Bố Lai Ân, ngươi như thế nào trong phòng Phạm Ny sư phụ?” đột nhiên, từ vách bên cạnh truyền đến thanh âm kinh hô của Lỵ Toa, từ cái lỗ bị phá trên vách , một con mắt của Lỵ Toa nhìn qua bên này, kinh ngạc kêu lên.
“ không có việc gì, không có việc gì, ta tìm Bố Lai Ân luyện tập một chút cốt tiễn ma pháp, Lỵ Toa, ngươi sớm một chút ngủ đi nghen, tiếp theo sẽ không quấy rầy ngươi nữa” vừa nói vừa hướng cái lỗ trên vách đi tới, cười duyên một cái, không đợi Lỵ Toa tiếp tục mở miệng, tay liền cầm cái khăn bịt cái lỗ lại .
Xoay người kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, Phạm Ny bước nhanh tới cạnh hắn, mở miệng nói:” ngươi đừng nhúc nhích, để cho ta xem xem thân thể ngươi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“ tốt.” Hàn Thạc mỉm cười, thản nhiên trả lời, nghĩ thầm cái cốt tiễn ma pháp kia mình tổng cộng chỉ mất hơn mười ngày đã hoàn toàn nắm giữ, theo lời Phạm Ny , nói không chừng mình thật sự có thiên phú tu luyện ma pháp đây.
“ di, cái mùi gì kì quái?” Phạm Ny đi tới bên cạnh Hàn Thạc, đang định kiểm tra Thân thể hắn, đột nhiên cái mũi xinh xắn nhíu lại, nghi hoặc mở miệng nói.
Hàn Thạc sửng sốt, sau đó đột nhiên phản ứng lại, vẻ mặt xấu hổ nhìn hạ thân một cái, đau khổ nói:” trong phòng ta không nơi tắm rữa, ta vẫn chưa tắm cho nên mới lưu lại mùi.”
Những lời này vừa nói ra, khuôn mặt xinh đẹp của Phạm Ny đỏ lên, hung hăng trừng mắt nhìn Hàn Thạc, mắng nhỏ một câu” Hạ lưu”, sau đó chỉ chỉ nơi tắm trong phòng, cau mày thúc giục nói:” nước vẫn còn ấm, nhanh đem cái thứ dơ bẩn ấy tẩy sạch cho ta!”
Cũng thật là” Hạ lưu”, Hàn Thạc có thể cảm giác được nơi hạ thân vẫn còn một ít chất lỏng từ ‘kẽ hở’ không át chế được mà chảy ra. Phạm Ny nói những lời này cũng hợp tâm ý Hàn Thạc, phía dưới khô cứng nhơ nhớp quả thật không thoải mái, liền cười a a hướng phòng Phạm Ny vừa mới tắm qua đi tới.
Trong phòng tắm, có một cái bồn hình tròn, nước bên trong vẫn còn ấm. Trên giá treo bên cạnh, còn vươn vài món nội y gợi cảm của Phạm Ny; làm bằng tơ lụa mỏng như cánh ve, Hàn Thạc chỉ nhìn thoáng qua, liền cảm giác có một đoàn nhiệt hỏa từ hạ thân dâng lên.
Ngay ánh mắt nóng như lửa của Hàn Thạc nhìn chằm chằm mấy vật kia, Phạm Ny đột nhiên từ bên ngoài vọt tới, vẻ mặt ngượng ngùng bối rối đem mấy cái nội y thu hồi lại, khi nàng xoay người chứng kiến hai mắt Hàn Thạc đang phún hỏa, không khỏi khẽ gắt một tiếng, mắng nhỏ một câu” Ghê tởm”, đưa tay ngắt sau lưng Hàn Thạc một cái, mới bối rối rời đi.
Cởi quần áo ra, nằm trong bồn nước, mũi ngữi mùi thơm mà Phạm Ny còn lưu lại, cảm thụ nước trong bồn mà Phạm Ny đã dùng qua, Hàn Thạc cảm giác thời khắc này quả thực tuyệt vời nói không ra lời, không muốn rời đi nơi nào khác.
Hàn Thạc tắm giặc mất thời gian rất lâu, cho đến khi bên ngoài Phạm Ny thúc giục vài lần, mới giặt sạch xong nội khố, rồi đi ra.
“ Bây giờ đã không còn sớm, ta sẽ không kiểm tra thân thể ngươi nữa, ngươi nhanh một chút đi đi.” Khi Hàn Thạc đi ra, Phạm Ny như chuyện gì cũng không có phát sinh, ra vẻ bình tĩnh nói.
Gật đầu, Hàn Thạc trên mặt mang theo nụ cười, hướng ngoài cửa đi đến. Ngay khi Hàn Thạc sắp rời đi, đột nhiên Phạm Ny thở nhẹ một tiếng:” Bố Lai Ân!”
Quay đầu nghi hoặc nhìn Phạm Ny, gãi gãi đầu, ngơ ngác hỏi:” làm sao vậy?”
“ không có gì, chỉ là, ngươi cũng không giống như người điên a!” Phạm Ny đánh giá Hàn Thạc, quái dị mở miệng nói.
“ có khi bị đau đầu ta không biết chuyện gì xảy ra, nhưng khi ta không bị gì kích thích, hết thảy lại bình thường.” trong lòng Hàn Thạc loạn lên, liền trả lời một câu như vậy,chột dạ rời nhanh khỏi phòng Phạm Ny.
(*) lau mắt mà nhìn : biểu lộ sự kinh ngạc đến khó có thể tin được, nghĩ rằng mình hoa mắt nên phải dụi lại mắt để xem cho kỹ.
Chương 32: Ma công tiểu thành
Dịch Tkyatkya
nguồn :4vn
Bên trong nhà kho của lữ quán, Hàn Thạc không có lập tức nghỉ ngơi, vẫn theo thói quen tu luyện ma công.
Ma nguyên lực trong cơ thể y theo công pháp mà vận chuyển, dưới sự khống chế của Hàn Thạc mà lưu chuyển tới mỗi khớp cơ; mỗi sợi gân; mỗi khớp xương tủy trong cơ thể hắn, Hàn Thạc có thể cảm nhận được tu luyện trong thời gian dài như vậy, vô luận là thể lực hay là cảm quan, đều được đề cao rất lớn.
Dựa theo khẩu quyết “Huyền băng ma diễm quyết” Hàn Thạc lại tiếp tục tu luyện , vận chuyển ma nguyên lực đến hai lòng bàn tay, cố gắng vượt qua cửa cuối cùng đả thông kinh mạch mười ngón tay, đau đớn không ngừng từ cốt cách gân mạch năm ngón tay truyền đến. Chỉ thấy hai tay Hàn Thạc co giật liên hồi, từ từ ửng lên hai loại ánh sáng nhạt, phân biệt từ hai lòng bàn tay tản mát ra, như là hai ngọn đèn yếu ớt.
Đau đớn càng ngày càng gia tăng kịch liệt, Hàn Thạc cắn chặt răng cố chịu, trong lòng rõ ràng đây là dấu hiệu “Huyền băng ma diễm quyết” đã tu luyện tới thời khắc mấu chốt. Có thể hay không quán thông tất cả kinh mạch hai tay, đem “Huyền băng ma diễm quyết” tu luyện thành công, vậy phải nhìn vào ý chí hắn có thể trụ được hay không rồi.
Quá trình Ma nguyên lực đột phá quan ải như kéo dài mãi mãi. Hàn Thạc khoanh chân ngồi yên lặng ở đó, cả người mồ hôi như mưa, gân xanh trên trán hiện rỏ lên, vẻ mặt vốn bình thản bây giờ có chút âm trầm dữ tợn, làm cho người ta có loại cảm giác vô cùng tà ác.
Không biết qua bao lâu, ngay khi Hàn Thạc cảm thấy đau muốn hôn mê, không thể chịu đựng được đau nhức từ mười đầu ngón tay, không khỏi gầm nhẹ một tiếng, hai tay vô ý đột nhiên vung lên thì:
“ ba ba ba......”
Mười thanh âm dễ nghe vang lên, từ mười đầu ngón tay liên tiếp phát ra, Hàn Thạc liền cảm giác cả người có chút hư nhược, nhưng ma nguyên lực lưu chuyển tới mười đầu ngón tay rốt cục đã thông suốt .
Chỉ thấy từ các đầu ngón tay đang lập lòe mười ngọn lửa hai màu hồng tím. Mười đóa hoa lửa này trong nhà kho tối đen lại lóng lánh lên sắc thái xinh đẹp như muốn câu hồn phách người khác, làm cho người ta có loại cảm giác vô cùng quỷ dị.
Hai tay lòng bàn tay, ngay cả các ngón tay phân biệt mang theo hai sắc hồng- tím, xương gân trong bàn tay hiện rõ ra, mà da thịt cũng trong suốt sáng bóng, trông cực kỳ cổ quái.
Trong lòng mừng như điên, Hàn Thạc không khỏi gầm nhẹ một tiếng, sau đó nhìn trái nhìn phải, rồi từ từ rút ma nguyên lực về lại đan điền. Mất đi ma nguyên lực duy trì, hai tay Hàn Thạc từ từ khôi phục bình thường, mười đóa hoa lửa, cũng theo đó biến mất vô ảnh.
Thành công !!! đây là biểu hiện tu luyện thành công “Huyền băng ma diễm quyết”. Mặc dù bây giờ do ma nguyên lực yếu ớt, không thể hoàn toàn thi triển ra uy lực cực mạnh của “Huyền băng ma diễm quyết”, nhưng bằng vào thành tựu bây giờ, Hàn Thạc sẽ không phải như thường nhân không có năng lực tự bảo.
“ huyền băng ma diễm quyết” - hồng diễm cực nhiệt: đốt cháy hết thảy, tử diễm cực hàn : rét lạnh thấu xương, chỉ cần đi vào thân thể người bình thường sẽ đốt cháy lục phủ ngủ tạng ra tro, hoặc là lục phủ ngũ tạng sẽ bị đóng thành khối băng, tuyệt không có hy vọng sống sót. Đợi khi ma nguyên lực cũng đủ cường đại, trong lòng bàn tay có thể ngưng tụ mãnh liệt tử -hồng ma diễm, phát huy uy lực cực kỳ kinh khủng.
Sau khi tu luyện thành công “Huyền băng ma diễm quyết”, Thân thể Hàn Thạc uể oải vô cùng, liền trầm trầm lâm vào ngủ say.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Tại cửa Đa La trấn, Phạm Ny tập trung mười hai người đi xung quanh mua lương thực và nước dùng, cuối cùng, toàn bộ vật phẩm đều đặt trên người Hàn Thạc.
“buổi tối ngày hôm qua, ngươi ở trong phòng Phạm Ny sư phụ làm gì?” Lỵ Toa đem một túi da đựng nước quàng trên người Hàn Thạc, thấp giọng hỏi.
Xem ra chuyện tối hôm qua, Phạm Ny cũng không nói lại với ai, Hàn Thạc liếc nhìn Phạm Ny ở phía xa xa, thấy Phạm Ny đang dặn dò các đệ tử gì gì đó, liền nói khẽ với Lỵ Toa:” không có gì a, chỉ là Phạm Ny sư phụ muốn thử nghiệm vài vong linh ma pháp, nên đem ta ra thí luyện mà thôi.”
“ hừ, đừng gạt ta, Phạm Ny sư phụ cho dù tìm ngươi thí nghiệm ma pháp, cũng sẽ không thi triển cốt tiến ma pháp a. Cái ma pháp này chỉ là ma pháp học đồ mới cần nắm giữ, mà Phạm Ny sư phụ là cao cấp ma pháp sư, sao lại thí nghiệm ma pháp này chứ?” Lỵ Toa hừ nhẹ một tiếng, cảnh giác nhìn Hàn Thạc hỏi.
“ Phạm Ny sư phụ đúng là kiểm nghiệm cốt tiễn ma pháp, không phải một cái ma pháp chia làm năm cấp bậc sao, nàng chỉ muốn xem với thực lực mình có thể xuất ra cốt tiễn ma pháp tới cấp mấy mà thôi, ngươi nếu không tin có thể đi hỏi Phạm Ny sư phụ.”
Từ sau khi Hàn Thạc nói dối lừa gạt Lỵ Toa, Lỵ Toa đối đãi Hàn Thạc với thái độ chuyển biến rất lớn. Nhưng, nữ nhân chính là như vậy, cho dù nàng không thích ngươi, chỉ cần nàng biết ngươi ái mộ nàng, cũng sẽ đem ngươi trở thành ‘vật phẩm tư nhân’ của nàng, ngươi nếu cùng người khác có cái gì quan hệ mập mờ, người thứ nhất không thoải mái chính là nàng.
Lỵ Toa cũng như thế, mặc dù Lỵ Toa sẽ không có ý gì với Hàn Thạc, nhưng nàng khi nàng “Rõ ràng” tâm ý của Hàn Thạc, cũng đương nhiên cho rằng Hàn Thạc chỉ có thể thích một mình nàng, không nên cùng Phạm Ny lui tới, loại chuyện này Hàn Thạc trước kia có nghe người ta nói qua, bây giờ vừa nhìn thấy tựa hồ có chút đạo lý.
“ quên đi, ngươi chắc cũng không dám gạt ta!” Lỵ Toa liếc nhìn Phạm Ny ở phía xa, dễ dàng nói với Hàn Thạc một câu, sau đó liền rời đi.
“ Bố Lai Ân, đi thôi. Bên trong U ám sâm lâm cây cối cùng bụi rậm rất tươi tốt, đường đi khúc chiết quanh co, chúng ta không thể kỵ mã, chỉ có thể đi bộ mà vào. Ngươi trên người mang theo nhiều vật tư như vậy, ngàn vạn lần không thể tụt lại phía sau, bởi vì U Ám sâm lâm có rất nhiều ma thú hung ác, vạn nhất ngươi bị ma thú giết chết, vậy thảm rồi.” Phạm Ny nhìn Hàn Thạc phía xa, nói lớn.
Sau khi phát sinh chuyện ngày hôm qua, thái độ của Phạm Ny đối với Hàn Thạc cũng bất giác xảy ra biến hóa. Bây giờ Phạm Ny tựa hồ càng thêm xem trọng Hàn Thạc một chút, chỉ là thái độ vốn nhu hòa khi đối đãi với Hàn Thạc đã không tồn tại, lại còn mang theo ít nhiều tức giận và không khách khí.
“ tới, tới liền!” Hàn Thạc ngày hôm qua chiếm tiện nghi lớn của Phạm Ny, trong phòng tắm còn bị nàng thấy được vẻ mặt đáng xấu hổ của hắn, lúc này Phạm Ny không hề hòa nhã với hắn cũng là đương nhiên, chỉ cần bây giờ Phạm Ny chậm rãi thay đổi cách nhìn của nàng là đã tiến bộ rồi.
Ban ngày, Đa La trấn phồn thịnh dị thường, mới sáng tinh mơ mà các loại cửa hàng đều đã mở cửa, từ hai bên đường đi ra đám thương nhân cùng mạo hiểm giả hai mắt vẫn còn mơ màng, quần áo không chỉnh tề, những người này trải qua một đêm phóng túng xong , bây giờ đều bắt đầu chuẩn bị làm việc.
Thương nhân cùng mạo hiểm giả, họp thành từng tốp từng tốp mang theo vật tư, đều từ cổng Đa La trấn xuất phát tới U Ám sâm lâm, hoặc là săn bắt ma thú, hoặc là trao đổi vật tư với các chủng tộc thưa thớt ở sâu trong sâm lâm.
Phạm Ny không ngừng thúc giục, nhóm Hàn Thạc mười hai người đều nhanh chóng chuẩn bị, theo Phạm Ny và Cát Ân hướng U Ám sâm lâm đi tới.
U ám sâm lâm rộng lớn vô cùng, bên trong chẳng những có các loại ma thú hung tàn, còn có vài chủng tộc rất thưa thớt, trong đó: tinh linh, ải nhân, địa tinh, dã man nhân là các chủng tộc chủ yếu , bất quá, cho dù là các chủng tộc này cũng chỉ sống ở phần ngoại tầng của sâm lâm.
Thế giới nội tầng mới chính thức là U Ám sâm lâm: tràn ngập thần bí và nguy hiểm. Vài ma thú to lớn vô cùng, uy lực cực đại đều sống tại nội tầng, đó mới chính là địa phương tối thần bí, tối hấp dẫn người nhất của U Ám sâm lâm, mặc dù truyền thuyết nói rằng có nhiều bảo tàng to lớn và vật phẩm trân quý, nhưng lại rất ít người dám tiến vào trong đó, có thể tiến vào mà còn sống đi ra như phượng mao lân giác(*).
“ đi theo ta, chúng ta đi hướng nam.” Khi tiến vào U Ám sâm lâm, Phạm Ny hô lớn một tiếng, bắt đầu thay đổi phương hướng,dẫn mọi người theo hướng nam mà đi.
Bên trong U Ám sâm lâm đường đi quả nhiên gập ghềnh, các loại tảng đá cứng rắn tùy thời đều có thể thấy được, vài đại thụ cành lá tươi tốt che kín trời, cao hơn mười thước thấy ở khắp nơi. Trên đường đi, vài loại ma thú nhỏ yếu ôn thuận, nhìn thấy người đều cơ trí tránh né. Lúc đầu, thương nhân và mạo hiểm giả cùng đi về phía Nam không ít, nhưng càng về sau, đều rẽ theo các phương hướng khác, sau một lúc toàn bộ đều biến mất không thấy, cũng không biết đã đi đâu.
Đột nhiên, vài tiếng tiếng bước chân đang nhanh chóng chạy tới rơi vào tai Hàn Thạc. Hàn Thạc sửng sốt, ngưng thần lắng nghe một chút, không khỏi mở miệng cảnh báo:” có thanh âm đến gần, hình như không phải bước chân của loài người.”
“ Bố Lai Ân, ngươi chỉ là một tạp dịch, có thể nghe ra cái gì nguy hiểm, thật sự là buồn cười.” Ba Khắc cười lớn một tiếng, chế nhạo Hàn Thạc nói.
Hàn Thạc từ khi tu luyện ma công, cảm quan so với ban đầu rõ ràng hơn rất nhiều, hơn nữa đối với lổ tai của cái cũng hết sức tự tin. Thanh âm,” đạp đạp” đang nhanh chóng đến gần, dù rất nhỏ, căn bản không phải âm thanh từ hai chân loài người có thể phát ra, hơn nữa, số lượng còn không chỉ một cái.
Hàn Thạc là do từ trong miệng Phạm Ny, hiểu được U Ám sâm lâm rất nguy hiểm, lúc này mới xuất ngôn nhắc nhở. Bất quá, khi Hàn Thạc phát giác mình vừa nói xong, cũng không đưa tới ích lợi gì, nên cũng không có mở miệng biện bác.
Đoàn người tiếp tục chậm rãi đi về hướng nam, bất quá hai khắc sau, Phạm Ny cau mày trước tiên, sau đó kinh hô một tiếng, kêu lên:” Quả thật có ma thú đến gần, mọi người buông đồ vật ra chuẩn bị chiến đấu, bây giờ chỉ là ngoại biên của U Ám sâm lâm, hẳn là không phải ma thú gì đặc biệt lợi hại, cho nên mọi người không cần quá lo lắng.”
Phạm Ny vừa nói những lời này xong, các đệ tử đều sửng sốt, sau đó kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, rồi nhanh chóng buông đồ vật trên lưng xuống, hợp thành một vòng tròn phòng ngự.
(*)phượng mao lân giác: lông chim phượng, sừng kỳ lân- biểu đạt điều cực kỳ ít ỏi- thậm chí khó có thể xảy ra. Nếu so sánh với “nhân tài như lá mùa thu” thì lại càng ít hơn.
Chương 33: Tiểu thí ma công
Dịch :Tkyatkya
nguồn :4vn
Đột nhiên, từ bốn phía xuất hiện năm ma thú hình thể giống con mèo, nhưng dài hơn, lại có ba đầu, cái đuôi đầy châm nhọn, đồng tử lóng lánh kim quang.
“ không cần quá lo lắng, này chỉ là Thứ Vĩ Lão Miêu, mọi người công kích nhanh lên, vừa lúc để ta kiểm nghiệm một chút thành quả ma pháp của các ngươi.” Phạm Ny vừa thấy loại ma thú này xuất hiện, không khỏi thở dài một hơi, khẻ kêu lên.
Phạm Ny vừa nói xong, từng cây cốt tiễn theo các đệ tử niệm động ma pháp chú ngữ nhanh chóng thành hình giữa hư không. Theo điều động của các đệ tử, các cốt tiễn” Sưu sưu” bắn nhanh về phía năm Thứ Vĩ Lão Miêu, năm Thứ Vĩ Lão Miêu này tốc độ mặc dù rất nhanh, nhưng đã có ba con bị cốt tiễn bắn trúng, trên da thịt nháy mắt tràn đầy huyết hoa, tốc độ theo đó mà ảnh hưởng.
Hai con còn lại đang tránh qua cốt tiễn công kích, nhanh chóng vọt tới. Các đệ tử bị kinh hoảng luống cuống nên cốt tiễn tiếp theo phóng ra: không phải phương hướng sai lệch thì giữa chừng cũng bị tan nát và liên tục mắc phải sai lầm này.
Lúc này, hai Thứ Vĩ Lão Miêu một trái một phải, con bên trái sắp vọt tới hình tròn phòng ngự thì Phạm Ny đột nhiên ra tay. Cũng là một cái cốt tiễn ma pháp, nhưng trong tay nàng thi triển, trong hư không liền xuất hiện ba mũi cốt tiễn, phương hướng hoàn toàn chuẩn xác bắn vào ba đầu của Thứ Vĩ Lão Miêu này. Ba tiếng kêu thê lương từ trong ba cái miệng của Thứ Vĩ Lão Miêu phát ra, nó cũng không dám đánh sâu vào nữa, mà sợ hãi bỏ chạy.
Phương hướng vọt tới của con Thứ Vĩ Lão Miêu còn lại chính là phía Hàn Thạc, rồi dò xét hắn; bên kia, mấy đệ tử đang nóng vội nên cốt tiễn ma pháp liên phiên sai hướng hay vỡ nát, không gây trở ngại gì cho các Thứ Vĩ Lão Miêu bên đó. Cát Ân lại đang chú ý phía Phạm Ny, trong nhất thời cũng quên uy hiếp bên phải, đợi khi Phạm Ny bức lui được Thứ Vĩ Lão Miêu xong, Cát Ân mới đột nhiên phản ứng lại bên này. Nhưng là đã có chút muộn, Thứ Vĩ Lão Miêu liền phóng nhanh tới trước mặt Hàn Thạc, ba hàm răng dày đặt trong ba đầu miêu và móng vuốt sắc nhọn hung hăng công tới Hàn Thạc.
“ Bố Lai Ân ,cẩn thận!” Phạm Ny cùng Lỵ Toa đồng thời kinh hô lên.
Hàn Thạc mắt thấy Thứ Vĩ Lão Miêu đã gần trong gang tấc, sắc mặt tĩnh táo không có gì bối rối, thậm chí khóe miệng còn nổi lên một tia lãnh lệ.
Đợi cho trảo nha của Thứ Vĩ Lão Miêu tới trước mặt, bỗng chốc ,Hàn Thạc ra tay nhanh như tia chớp: tay trái vung lên, trên cánh tay cầm cây mộc côn cứng rắn dùng để dựng lều, trong nháy mắt ngăn trở lợi trảo đang chộp tới trước của Thứ Vỹ Lão Miêu. tay phải phóng ra, mọi người đang nhìn ở xa phát giác giữa hư không tựa hồ xẹt qua một tia sáng màu hồng, sau đó liền thấy tay phải Hàn Thạc đang đặt tại tiểu phúc của Thứ Vĩ Lão Miêu; chỉ dừng lại trong khoảng khắc liền nhanh chóng thu hồi. Đồng thời, hai cái cốt tiễn cứu viện của Cát Ân rốt cục đã đến, xạ tới trên người của Thứ Vĩ Lão Miêu. Ba thanh âm thê lương từ ba cái miệng của Thứ Vỹ Lão Miêu phát ra, sau đó” Ba” một tiếng, Thứ Vĩ Lão Miêu này vô lực rơi trên mặt đất, cũng không còn động đậy.
Thấy con Thứ Vĩ Lão Miêu này vô lực ngã xuống, bốn con còn lại đã bị thương bị đến sợ hãi, kêu lên một tiếng rồi nhanh chóng thoát đi, trong chớp mắt đã biến mất vô ảnh vô tung.
“ di, cốt tiễn của Cát Ân sư phụ thật lợi hại a, có thể bắn chết Thứ Vĩ Lão Miêu, cốt tiễn của chúng ta cùng Phạm Ny sư phụ bắn trên người chúng, chỉ làm bọn chúng bị thương mà thôi, cũng không có uy lực lớn như vậy a!” Ngả Mễ thở nhẹ một tiếng, kinh ngạc nhìn Cát Ân nói.
Ngả Mễ vừa nói như vậy, những người khác đều thấy kỳ quái, mà ngay cả Phạm Ny cũng kinh dị nhìn Cát Ân, có chút nghi hoặc nói:” cốt tiễn ma pháp này chỉ là ma pháp công kích cơ bản nhất, ngươi lại có thể sử dụng ma pháp này giết chết một con Thứ Vĩ Lão Miêu, thật là có chút khó tin a!”
Cát Ân lúc đầu vẻ mặt cũng có chút cổ quái, tựa hồ cũng mờ mịt không giải thích được chuyện này, bất quá, khi Phạm Ny vừa nói như vậy, Cát Ân lập tức lộ ra một nụ cười phi thường tự tin, hướng mọi người thản nhiên gật đầu, phảng phất thừa nhận ma pháp công kích của hắn lợi hại.
“ Bố Lai Ân, vừa rồi ngươi đối mặt với Thứ Vĩ Lão Miêu, ta hình như chứng kiến trong không trung có một tia sáng màu hồng xẹt qua, đây là chuyện gì xảy ra a? Mặc dù Thứ Vĩ Lão Miêu là do Cát Ân sư phụ giết chết, nhưng mà hình như vì ngươi đánh nó một phát, thân thể nó mới bất ổn, có phải hay không a?” Lỵ Toa vẫn luôn chú ý Hàn Thạc, lúc này suy nghĩ một chút, cảm giác được có ít nhiều cổ quái, đột nhiên mở miệng hỏi.
“ a a, Lỵ Toa ngươi đừng miên man suy nghĩ, Bố Lai Ân đúng là đánh nó một cái, nhưng căn bản là không có hiệu quả gì, bằng lực lượng của một tạp dịch như hắn, có thể mang đến cho Thứ Vĩ Lão Miêu cái gì thương tổn.” Ba Khắc khinh thường nhìn Hàn Thạc, xuất ngôn trào phúng nói.
Hàn Thạc cười cười, cũng không nói thêm gì, có vài đệ tử khác cũng thấy được tình huống vừa rồi, nên cũng có chút nghi hoặc nhìn Hàn Thạc. Nhưng sau đó toàn bộ đều mặc nhiên cho rằng, Hàn Thạc không tạo nên tác dụng gì, Thứ Vĩ Lão Miêu chết thảm căn bản là do Cát Ân tạo thành.
Dù sao, trong lòng bọn họ — Hàn Thạc cũng chỉ là một tạp dịch có thể tùy tiện khi dễ, một tạp dịch thì sao có được lực lượng lớn như vậy chứ?
“ tốt rồi, tốt rồi, nhanh một chút rời đi nơi này. Thứ Vĩ Lão Miêu chỉ là một loại ma thú bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, nhưng loại ma thú này sống quần cư, nếu để chúng tìm bang thủ(*) trở lại sẽ mang đến phiền toái, loại cấp thấp ma thú này không có ma thú tinh hạch, da thịt cũng không đáng giá, nếu không muốn dây dưa chúng nó, chúng ta nên nhanh một chút rời đi!”
Phạm Ny chỉ đối với Cát Ân kinh ngạc một chút rồi cũng không quá để ý, khẽ kêu mọi người nhanh chóng thu dọn mọi thứ lên tiếp tục rời đi, nhưng lại để cho Cát Ân thất vọng một phen, vốn hắn cho rằng: Phạm Ny khẳng định phải đối với hắn tăng thêm vài phần kính trọng.
Nhóm mười hai người theo Phạm Ny phân phó nhanh chóng thu thập vật dụng rồi tiếp tục theo hướng nam đi tới.
Hàn Thạc nán lại cuối cùng, trước khi rời đi, trên mặt mang theo nụ cười quái dị. Nhìn lại hai vết thương của Thứ Vĩ Lão Miêu nơi bị cốt tiễn của Cát Ân đánh trúng, chỉ thấy từ hai vết thương đó chậm rãi tản ra mùi cháy xém, từ miệng vết thương có thể nhìn thấy da thịt bên trong của Thứ Vĩ Lão Miêu này đã cháy khét rồi.
Thứ Vĩ Lão Miêu chết căn bản là do Hàn Thạc đánh vào cơ thể nó hồng diễm của “Huyền băng ma diễm quyết” tạo thành, cùng Cát Ân không có quan hệ gì.
Nhìn lại tay phải, ma nguyên lực lại vận chuyển tới, một đóa hỏa hồng ma diễm đột nhiên từ các đầu ngón tay phóng ra. Nhìn đóa hỏa hồng ma diễm này , Hàn Thạc sợ hãi than một tiếng “Huyền băng ma diễm quyết” uy lực quả thực kinh khủng, lúc này mới hắc hắc cười khẻ, cước bộ bước nhanh đuổi kịp nhóm Phạm Ny.
Ban đêm, ánh trăng sáng trong xuyên qua cành lá tươi tốt của các đại thụ, chiếu khắp các ngõ ngách của U Ám sâm lâm. Vài thanh âm của các loại côn trùng không biết tên nhẹ nhàng rít lên, thanh âm mang đến cho sâm lâm an tĩnh vài phần thú.
Đống lửa hồng bập bùng làm cho đêm tối có chút lành lạnh tăng thêm vài phần ấm áp. Hàn Thạc đang nướng thịt, mộc côn trong tay đang xiêng đầy thịt tươi không ngừng xoay qua xoay lại bên đống lửa nóng bỏng, theo gia vị không ngừng rắc lên phần thịt quay bóng lưỡng trên lửa đỏ, một mùi thịt nướng mê người phiêu phù quấn quanh vào trong mũi của các đệ tử vong linh hệ.
“ Thật thơm a, Bố Lai Ân, không nghĩ tới ngươi còn có thể làm được cái này?” Lỵ Toa hếch hếch cái mũi đáng yêu, hai mắt nhìn chằm chằm lên các khối thịt bóng nhẩy do Hàn Thạc nướng, kinh ngạc cảm khái một tiếng.
“Biểu hiện các ngươi hôm nay khi gặp Thứ Vĩ Lão Miêu, thật sự quá làm ta thất vọng, khi trong lòng hoảng hốt thì ngay cả cốt tiễn ma pháp cơ bản nhất cũng không thể thi triển chính xác, như vậy cũng được sao! Còn ngươi, Cát Ân sư phụ, mặc dù cốt tiễn của ngươi lực công kích rất thần kỳ, nhưng trước đó ngươi quá sơ sót , nếu Bố Lai Ân không sớm có cảnh giác, có lẽ đã bị Thứ Vỹ Lão Miêu làm cho bị thương rồi.”
Các đệ tử vây quanh ở bốn phía của đống lửa, Phạm Ny hơi nhíu mày, quay về mọi người lớn tiếng trách mắng, tựa hồ phi thường bất mãn biểu hiện hôm nay của các đệ tử và Cát Ân.
Lúc này, các đệ tử vẻ mặt vâng vâng dạ dạ, xem chừng tựa hồ phi thường dụng tâm lắng nghe, bất quá ánh mắt lại thỉnh thoảng chuyển tới nhìn mấy khối thịt mà Hàn Thạc đang nướng, còn có mấy người trong miệng truyền ra thanh âm nuốt nước bọt.
Hàn Thạc trước kia ở nhà phụ trách chuyện này, bình thường ăn uống đều do hắn giải quyết, một tay trù nghệ(*) luyện được cũng có chút thành tựu. Phương diện phát triển ẩm thực của thế giới này so sánh với thời đại Hàn Thạc đã từng sống, chênh lệch tuyệt đối không phải chỉ nửa điểm, nên bây giờ thi triển ra, liền lập tức làm cho những người này tiết nước bọt rồi.
Trong tai nghe Phạm Ny trách mắng, Hàn Thạc không khỏi đánh giá lại Phạm Ny vài lần, bị khí thế oai phong bây giờ của Phạm Ny làm cho kinh ngạc, thầm nghĩ lần xuất ngoại này xem chừng Phạm Ny mới chính thức là người phụ trách. Tại vong linh hệ tựa hồ ngay cả sư phụ như Cát Ân chức vị nếu so sánh với nàng cũng thấp hơn một bậc, cũng khó trách Cát Ân có chút e ngại Phạm Ny, xem ra không chỉ đơn giản bởi vì Cát Ân khổ luyến Phạm Ny.
“ Được rồi, nói như vậy là vì tiếp theo chúng ta còn có thể gặp phải nguy hiểm, hy vọng các ngươi không nên sơ ý như vậy, bắt đầu ăn thôi.”
Phạm Ny giáo huấn mọi người một hồi, chính mình cũng bị hương thơm từ thịt nướng của Hàn Thạc làm cho chịu không được. Hôm nay nàng đã đi một ngày đường, trước đó chỉ ăn đơn giản gồm một ít diện bao và uống nước, bây giờ có ‘mỹ vị’ như vầy, dạ dày đã bắt đầu ‘có ý kiến’.
“ Phạm Ny sư phụ, đây là của ngươi. Lỵ Toa, khối này là của ngươi, Bối Lạp, Ba Khắc, Cát Ân, còn phần này là các ngươi......” Hàn Thạc trên mặt mang theo nụ cười quái dị, bắt đầu phân phát phần thịt cho mọi người.
“ ngô......, Bố Lai Ân, còn thật nhờ có ngươi, thịt nướng này vô cùng thơm ngon!” Phạm Ny ăn một khối, cái lưỡi thơm tho cuống một vòng đôi môi đỏ mọng, cuống quít khen ngợi không thôi, hình dáng đó chọc cho người ta ‘suy nghĩ sâu xa’ làm Hàn Thạc trong lòng rung động.
“ không sai, quả thật ăn rất ngon, Bố Lai Ân ngươi thật sự là ‘hảo thủ’ a!” Lỵ Toa cũng là cười tiếu tít cuống quít than thở, một khối thịt lớn trong nháy mắt đã bị nàng giải quyết hơn phân nửa.
“ cái khối thịt này, khó ăn muốn chết, còn chưa có nướng chín a.”
“ ô ô......, thật sự rất khó ăn, một chút mùi vị cũng không có.”
“ đáng chết Bố Lai Ân, ngươi là cố ý phải không, thịt này còn sống a.”
“......”
Ba Khắc, Cát Ân, Bối Lạp, còn có mấy người có cừu oán với Hàn Thạc ăn hai miếng xong đều cuống quít mắng khó ăn.
Hàn Thạc vẻ mặt vô tội, thành thật nói: “ách......, có thể thật sự còn không nướng kỹ, rất xin lỗi, vận khí các ngươi có điểm hơi tệ a!”
(*)bang thủ : người trợ giúp, thế lực trợ giúp…
(*) khổ luyến : cực khổ yêu người ta (mà có thể không được đáp lại).
(*)trù nghệ : nghề đầu bếp, tay nghề nấu ăn
Chương 34: Bất tri bất giác đã thay đổi !
Dịch: Tkyatkya
Nguồn :4vn
Vẫn theo hướng nam, mười hai người đi suốt tám ngày. Dọc theo đường đi, gặp phải ma thú càng ngày càng mạnh: một sừng Bôn Ngưu, Tích Dịch, sau lại còn gặp phải phong nhận Ma Lang, hàn sương Phi Ưng. Lúc trước ứng phó nhẹ nhàng, mà gần đây phải kinh hiểm mới qua, đoàn người rõ ràng cảm nhận được áp lực đang từ từ gia tăng.
Lúc đầu mọi người còn ăn lương thực mang theo, sau khi dùng hết, liền phải săn ma thú.Càng về sau ma thú càng ngày càng hung hãn, mà thịt bọn chúng cũng không phải toàn bộ ăn đều ngon. Ví như thịt Tích Dịch mang theo một vị đặc trưng khó có thể nuốt được.
Nhưng mà ma thú càng lợi hại, trên người chúng càng trị giá nhiều kim tiền, nhất là các ma thú có thể phóng thích được các ma pháp đơn giản, trong cơ thể đều có ma thú tinh hạch tồn tại. Ma thú tinh hạch này phi thường trân quý, dựa theo cấp bậc khác nhau mà có thể bán được với giá cực cao.
Đoàn người thu hoạch cũng không ít, mấy ngày nay, tổng cộng có được bốn quả ma thú tinh hạch, trong đó có ba quả tinh hạch của phong nhận Ma Lang, hàn sương Phi Ưng có một quả.
Ma thú tinh hạch: dựa theo cấp bậc mà chia làm lục cấp, lục cấp tinh hạch là bình thường nhất, nhất cấp ma thú tinh hạch là trân quý nhất - trên cơ bản rất khó gặp. Ma thú tinh hạch có thể chế thành ma pháp vũ khí uy lực cường đại, khiến cho uy lực ma pháp của ma pháp sư đề cao rất lớn, còn có vài loại đặc thù có thể gia tăng tinh thần lực, cho nên giá trị phi thường cao.
Tinh hạch của phong nhận Ma Lang là ngũ cấp, một khối giá khoảng hai mươi kim tệ, tinh hạch của hàn sương Phi Ưng là tứ cấp, giá trị khoảng một trăm năm mươi kim tệ. Bằng lượng ma thú tinh hạch thu hoạch được bây giờ, dù cho khấu trừ chi phí mượn chiến mã là năm mươi kim tệ, cũng xem như đã lời rồi..Hơn thế nữa, các loại ma thú này trừ bỏ tinh hạch ra da thịt cũng có giá trị rất lớn, như da của phong nhận Ma Lang, sừng của Bôn Ngưu một sừng đều có giá trị không ít, nếu tính lại toàn bộ , giá trị thu được đã vượt xa dự đoán của Phạm Ny và Cát Ân.
“ Trải qua thí luyện mấy ngày nay, mọi người đều trưởng thành không ít, đối mặt với ma thú cũng đã không còn bối rối – đây là điều nặng yếu nhất trong thực chiến. Còn có, vận khí chúng ta thật tốt, lần xuất ngoại này thu hoạch rất lớn, so với ngày thường nhiều hơn mấy lần, chờ khi trở lại học viện, các vật này sẽ được đem bán đổi lấy kim tệ phân phát cho mọi người.” Phạm Ny tâm tình rất tốt, khuôn mặt xinh đẹp mang theo nụ cười hài lòng, ôn nhu nói với các đệ tử.
Lần này, dọc theo đường đi, Hàn Thạc vẫn lặng lẽ nhìn kỹ chung quanh, các đệ tử trong lúc đối mặt ma thú thí luyện, khi trước bối rối luống cuống tay chân ,sau lại thong dong bình tĩnh, Hàn Thạc đều chứng kiến toàn bộ.
Hàn Thạc cảm quan vì tu luyện ma công mà trở nên tỏ tường hơn mọi người, các hành động sau này, Hàn Thạc đều báo động trước nên cũng chiếm không ít công lao. Hàn Thạc như thế nào có cảm giác linh mẫn như thế, ai cũng không rõ ràng lắm, ngay cả Phạm Ny cũng từng kiểm tra cẩn thận thân thể Hàn Thạc, kết quả vẫn không biết thêm được gì.
Phạm Ny có chút chán nản không giải thích được, nhưng cũng tìm không được biện pháp gì tốt, không thể làm gì khác hơn là nói chờ khi trở lại học viện, sử dụng các ma pháp thiết bị của học viện mà kiểm tra Hàn Thạc. Liên tục báo động đề tỉnh, hơn nữa tay nghề nướng thịt lại rất cao, do đó địa vị Hàn Thạc trong quá trình xuất ngoại thí luyện này đã bất tri bất giác được đề cao vài phần.
Trừ đám người Ba Khắc, Bối Lạp ra, bởi vì mỗi lần” Vận khí không tốt” đều ăn phải phần thịt hoặc chưa chín hoặc không có gia vị, vẫn đối với Hàn Thạc cực kỳ bất thiện. Các đệ tử khác đều đã không hề tiếp tục quát bảo hay dùng thái độ kẻ cả để đối với Hàn Thạc, thậm chí đã bắt đầu thử cùng Hàn Thạc hữu hảo ở chung, với mong muốn có thể ăn được thực phần tươi ngon.
“ Phạm Ny sư phụ, chúng ta khi nào có thể đến được tử vong mộ địa kia a?” Lỵ Toa nghe Phạm Ny nói xong, lập tức mở miệng hỏi.
Những lời này vừa nói ra, Phạm Ny cau mày, trầm mặc một chút, mới ôn nhu thở dài, nói:” ta chỉ nghe nói tử vong mộ địa được người ta phát hiện ở sâu về phía nam trong U Ám sâm lâm, nhưng cụ thể ở địa phương nào, ta cũng không rõ ràng. Kỳ thật, lần này đến U Ám sâm lâm, mục tiêu chủ yếu là để cho các ngươi khi đối mặt với nguy cơ có thể không hoảng loạn, đem vong linh ma pháp thi triển chính xác, theo thành tích bây giờ, cơ bản các ngươi đều đạt tiêu chuẩn.
Ta căn bản là không biết tử vong mộ địa cụ thể ở đâu, bây giờ các ngươi hẳn cũng đã cảm giác được, chúng ta gặp phải ma thú càng ngày càng mạnh, nếu không có Bố Lai Ân mấy ngày nay cảnh báo trước, ta nghĩ chúng ta sớm đã có người bị thương. Dù đã như vậy, nhưng ngày hôm qua gặp phải hàn sương Phi Ưng, cũng phải kinh hiểm vạn phần mới vượt qua, nếu tiếp tục xâm nhập sâu theo phương nam, ta lo lắng trong chúng ta chẳng những có người bị thương mà còn có thể tử vong, cho nên bây giờ ta nghĩ, hẳn là đã tới lúc phản hồi rồi.”
Phạm Ny vừa nói như vậy, các đệ tử đều có chút sửng sốt, Cát Ân gật đầu, mở miệng nói:” không sai, chúng ta chỉ là lại đây thí luyện mà thôi, tử vong mộ địa căn bản không cách nào xác định, cũng không biết có thật sự tồn tại hay không, chúng ta tìm không được cũng rất bình thường. Tình huống ngày hôm qua, mọi người cũng đều tự thân cảm thụ, nếu tiếp tục xâm nhập sâu vào, ta nghĩ tánh mạng mọi người có thể sẽ nguy hiểm, lần hành động này thu hoạch rất phong phú, chúng ta không cần phải tiếp tục mạo hiểm.”
Hai sư phụ đều nói như vậy, vài đệ tử nhát gan một chút, suy nghĩ lại hung hiểm hai ngày nay, toàn bộ liền gật đầu đồng ý, nói: “vậy đi, chúng ta bây giờ trở về học viện, gần đây quả thật nguy hiểm càng lớn.”
“ Ba Khắc, ngươi là quỷ nhát gan, không có nguy hiểm sao có thu hoạch lớn a. Nếu không có nguy hiểm như ngày hôm qua, chúng ta làm sao có thể đạt được tinh hạch của Sương Lạnh Phi Ưng chứ, chúng ta phải tiếp tục đi tiếp, nói không chừng có thể càng được thêm gì đó, như vậy khi trở lại học viện, các hệ khác cũng không dám xem thường vong linh hệ chúng ta.” Lỵ Toa khinh thường trừng mắt nhìn Ba Khắc vừa mới mở miệng trước, ngẩng đầu châm chọc nói, sau đó quay đầu nhìn Hàn Thạc vẻ mặt đang hờ hững nướng thịt một chút:” Bố Lai Ân, ngươi nói có phải hay không a?”
Hàn Thạc căn bản không được mọi người chú ý, nhưng bây giờ , bởi vì biểu hiện mấy ngày nay của Hàn Thạc, nên nghe Lỵ Toa vừa nói xong, các đệ tử khác đều nhìn hắn, mà ngay cả Phạm Ny cùng Cát Ân cũng giống nhau, tựa hồ quyết định của Hàn Thạc là rất trọng yếu.
Hàn Thạc bất giác tức cười, sau đó ngẩn người, cười cười nói: “tiếp tục mạo hiểm, dù sao bây giờ mọi người chưa ai bị thương, không bằng lại đi tiếp, nói không chừng sẽ có thêm nhiều thu hoạch a.”
Phạm Ny kỳ dị nhìn Hàn Thạc, trầm mặc một chút, rồi gật gật đầu, yêu kiều nói:” được rồi, nếu đã như vậy, chúng ta lại đi thôi, đến khi có người bị thương, chúng ta sẽ theo đường cũ trở về.”
“ Đến đây đến đây, mọi người có thể ăn được rồi.” Hàn Thạc cười khẻ một tiếng, mở miệng kêu gọi, sau đó Lỵ Toa, Phạm Ny khấp khởi vọt tới trước , không để ý nghi thái,hình tượng lấy từ Hàn Thạc hai khối thịt lớn nhất cầm đi.
Đêm khuya, ánh trăng lạnh lẽo trãi khắp U Ám sâm lâm, bên trong các lều vải đơn sơ các đệ tử đều đã ngủ say, Bên ngoài có vài đệ tử đang đảm đương trách nhiệm tuần tra.
Hàn Thạc vô thanh vô tức rời đi, chậm rãi rời xa các lều vải, như một bóng ma đang tiềm hành dưới các tán cây đại thụ che trời.
Giữa khe hở của các tán cây, Hàn Thạc linh hoạt như báo săn, nhanh chóng xuyên qua xuyên lại, phương hướng thay đổi dễ dàng cực kỳ. Một lúc sau, Hàn Thạc đã rời xa nơi căn lều của mọi người tiếp tục tiến sâu vào theo hướng nam.
Bổng chốc, Thân thể Hàn Thạc đột nhiên dừng lại, sau đó hai tay giơ lên, niệm chú ngữ triệu hồi khô lâu:” hạ xuống vong linh chiến sĩ a, ứng hắc ám sứ giả gọi về, triển hiện tồn tại của ngươi đi!”
Chú ngữ vừa niệm xong, tiểu khô lâu nhỏ gầy ngăm đen cầm trong tay cốt đao hiện hình giữa hư không, chỉ thấy tiểu khô lâu bây giờ , xương cốt toàn thân tựa hồ càng thêm rắn chắc và đen bóng, cùng bóng đêm hoàn toàn dung nhập thành một thể, như là một bóng ma trong đêm tối.
Theo Hàn Thạc di chuyển, hai chân của tiểu khô lâu không ngừng di động đuổi theo, nhưng không hề phát ra ‘cót két’ như lúc trước nữa, bảy cốt thứ sau lưng không ngừng phe phẩy, khiến cho tiểu khô lâu như đang bay giữa hư không, sánh vai cùng Hàn Thạc xuyên qua xuyên lại trong U Ám sâm lâm.
Hai con phong nhận Ma Lang đột nhiên xuất hiện phía trước tiểu khô lâu, hai Ma Lang này đang ở cắn xé thi thể một con ma thú hình giống dã trư. Trong đó, một con tựa hồ cảm giác có động, lổ tai nhọn nhọn dựng đứng đứng lên, hai mắt màu xanh biếc nhìn trái nhìn phải.
Một cốt đao - lóng lánh hàn quang nhè nhẹ, chợt hiện ra giữa bóng đêm, chỉ thấy cốt đao tại hư không vẻ thành một quỹ tích kỳ diệu bắn tới phong nhận Ma Lang đang ngẩng đầu cảnh giới kia.
Đồng thời, trong một góc tối giữa các tán cây, một cái thân hình đột nhiên mạnh mẽ lao ra, tốc độ nhanh chóng tiếp cận tới con phong nhận Ma Lang còn lại, trong đêm đen đột nhiên lóe lên một đạo ánh sáng màu tím nhạt, trông rất xinh đẹp.
Hai tiếng rống thê lương trước sau từ hai phong nhận Ma Lang phát ra, hai con Ma Lang hung tàn khát máu còn chưa kịp phản ứng đã bị tru diệt. Đầu một con Ma Lang bị cốt đao trực tiếp xuyên qua tử vong trong nháy mắt, con Ma Lang kia thân thể cứng ngắt nằm xuống, từ bên trong thân thể không ngừng toát ra hàn khí dầy đặc.
“ hắc hắc, lại là hai cái tinh hạch ngũ cấp ma thú!” Hàn Thạc thu tay lại, hài lòng cười lẩm nhẩm.
Một bên, tiểu khô lâu đang sử dụng cốt đao cắt đầu lột da hai con Ma Lang, nhìn động tác thành thục của hắn, rõ ràng không phải lần đầu tiên làm việc này .