Quyển 1: Đệ Nhất Lưu Manh Đản Sinh Chương 31:Đêm Lửa Tình ( Thượng )
Biên dịch: Tự Vấn Nhân Tâm Nguồn: scapthuankhiet.com
Lăng Vân cầm theo chỉ thị phê chuẩn đặc biệt từ văn phòng viện trưởng William đi ra, trực tiếp đi tới phòng quản lý của trường.
Do Lăng Vân yêu cầu, viện trưởng William đặc biệt phê cấp cho mấy người một tòa tiểu ký túc xa độc lập ở góc đông nam của trường, đồng thời ở bốn phía ký túc xa này bày ra kết giới toàn thuộc tính cực kỳ kiên cố. Lấy danh nghĩa là vì để bảo vệ cho người bên trong an toàn, Lăng Vân đối với việc này lại rất không cho là đúng.
Hắn cũng xem học viện xây dựng lên cái ký túc xá cho học sinh đặc thù đầu tiên này, không đơn thuần là bởi vì thân phận đặc thù của hắn. Viện trưởng William chắc là lo lắng đến tính nguy hiểm của mấy tổ tông cô cô nãi nãi này, nếu để cho mấy tổ tông này vào ở trong ký túc xá học sinh, mấy tổ tông nhất thời vui vẻ mà dẫn thần phạt đến, cái học viện này thôi khỏi cần mở nữa. Trực tiếp sửa thành nhà tang lễ được rồi.
Hiện tại đang là thời điểm hoàng hôn, Lăng Vân đi trên con đường nhỏ ngập tràn hương nhãn, ánh mặt trời chiếu nghiêng đem bóng của hắn kéo đi thật dài.
"Hắc hắc, hắc hắc." Nghe xong viện trưởng William nói một hồi, khiến Lăng Vân có giác ngộ làm người thêm một lần nữa. Nếu muốn sáng tạo sinh mạng mới, thì việc gì phải giữ tấm thân xử nam vạn năm này nữa. Nghĩ đến bộ ngực Felix Elisa và bờ mông Vi Tiên, nụ cười dâm đãng hiển thị rõ trên mặt Lăng Vân.
Lúc Lăng Vân trở lại căn nhà nhỏ, mấy nữ nhân đang ăn cơm chiều, Tuyết Nhi sớm đã ăn xong, đang cầm một quyển sách lật xem.
"Lăng Vân đại ca, ăn cơm chưa. Đến chỗ muội ngồi đi!" Vi Tiên mắt tinh, ngay lập tức đã thấy người đẩy của tiến vào là Lăng Vân. Bỏ bát cơm của mình lại, chạy tới đem cơ thể của mình dính xát vào người hắn.
"Ngoan, Vi Tiên đáng yêu nhất. Ta sắp mệt chết rồi. Phải mau chóng tắm rửa." Lăng Vân cũng không quay đầu lại, trực tiếp tiến thẳng vào phòng tắm, trên đường thuận lợi ở trên bộ ngực cao vót của Elisa sờ soạng một cái, chọc cho Felix Elisa hờn dỗi không thôi, ánh mắt Vi Tiên nếu là có thể giết người, cô nàng này sợ là đã chết tám vạn lần rồi.
Tuyết Nhi vẻ mặt bất khả tư nghị nhìn bóng lưng Lăng Vân, hơn nửa ngày mới nói ra một câu: "Lăng Vân đại ca làm cái gì vậy?"
"Ân. . . Ân. . . ." Felix Elisa hơi thở mơ hồ có ý rên rỉ, đây tuyệt đối là dư vị còn xót lại.
"Dâm đãng!" Vi Tiên tức giận ngồi xuống, kéo kéo trước áo của mình cho nó rộng ra, "Ta một ngày nào đó sẽ vượt qua ngươi!"
"Ta tin." Felix Elisa ngọt ngào cười nói, thân thể đầy đặn trưởng thành, đứng dậy hướng phòng tắm đi đến, đang đi, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó liền quay đầu hướng Vi Tiên cười nói: "Đợi đến ngày đó rồi nói sau ha."
Trong phòng tắm, Lăng Vân đã nghĩ thông suốt đang thoải mái ngả người trong chiếc bồn tắm được điêu khắc bằng đá cẩm thạch. Căn nhà nhỏ này vốn là nơi chào đón khách quý, cơ sở thiết bị bên trong tương đối là xa hoa xa xỉ, cái bồn tắm lớn này cùng lúc có thể cho ba người cùng tắm.
"Ngâm mình trong nước thế này thật đúng là thoải mái, trách không được các tiên nữ lại yêu thích tắm táp đến vậy." Lăng Vân nhớ tới nguyên nhân khiến mình đi tới thế giới này, chính là do nhìn lén tiên nữ tắm.
"Không thấy tỉ mỉ kĩ càng. Nếu mà có người cùng tắm với ta, chậc chậc. . . ."
Viện trưởng William và Lăng Vân chiều nay thảo luận về không gian vị diện lý luận, Lăng Vân đến cuối buổi cũng đã thông suốt rõ ràng. Tuy rằng hắn thuộc về loại hình tiên nhân chiến đấu, không quá hiểu lắm về lý luận đồ vật, nhưng cái này cũng không nói lên rằng là hắn ngu. Trái lại, khi Lăng Vân nghĩ thông suốt đạo lý này xong, bắt đầu tăng cường kế hoạch để bản thân trở thành người tự do, đầu tiên là đem tiên linh lực toàn thân mình phong bế lại. Dù sao thì giờ cũng đã không khác nhau lắm rồi, còn không bằng phong bế lại để mình chậm rãi khôi phục, học một ít vũ kỹ ma pháp của thế giới này, cũng chưa hẳn đã là một chuyện không tốt
Bất quá có một việc duy nhất khiến hắn cảm thấy phiền toái là, một khi phong bế tiên linh lực, tình trạn thân thể sẽ không khác gì người bình thường, tuy rằng vẫn là đánh không chết, thế nhưng người bình thường cần thức ăn và sắc thì giờ hắn cũng cần.
Từ một loại trình độ nào đó mà nói, một xử nam già cả hơn vạn năm tuổi ở phương diện nào đấy thậm chí nhu cầu so với người bình thường càng cao hơn. Hiện tại hắn đã bắt đầu huyễn tưởng ra cảnh tượng tượng cùng mỹ nữ nghịch nước. . . Dưới thân bất tri bất giác đã được dựng xong một cái lều nhỏ.
"Muội có thể vào không?"
Lăng Vân đang tròn thời điểm dễ chịu, sảng khoái, một giọng nữ ngọt ngào đã cắt đứt suy nghĩ của hắn, trợn mắt man nhìn, một đôi mắt to ngập nước Elisa đang ở trước mặt mình, mái tóc màu đỏ hồng bởi vì gặp hơi nước nên hơi có chút ẩm ướt, bọt nước ngưng tụ ở trước ngực đem thứ vốn đã mỏng manh hết cỡ tiểu áo ngực biến thành một mảnh trong suốt, hai khối phần hồng như hoa anh đào trên bộ ngực căng tròn hơi cương cứng lên, khiến người ta kìm lòng không đậu muốn đi ngay lên cắn một miếng.
"Muội đừng tiến đến đây." Lăng Vân ngồi ở trong bồn tắm không nhúc nhích, hai bắp đùi lớn ngượng ngùng mà khép chặt lại.
"Huynh nếu muốn muội ra ngoài, muội hiện tại cũng có thể đi ra ngoài." Elisa vừa đi vừa đung đưa đến bên cạnh bồn tắm, đem Lăng Vân toàn thân trên dưới xem mấy lần, đặc biệt là cái gốc rễ của tội ác kia, khiến cô nàng này nhìn mà thở gấp liên tục.
Xxxyyyzzz. Không nghĩ tới song tu bí điển còn có uy lực lớn như thế, Thánh nữ cũng có thể biến dâm phụ! Lăng Vân chép đi chép lại đầu lưỡi, vẻ mặt đang hiển lộ dần theo khuynh hướng tình dục không thể nghi ngờ.
Elisa hé ra một nụ cười mỹ lệ, ngón tay tinh tế luồn vào bể khẽ lay động dòng nước ấm, hai mắt xuân ý ngập tràn: "Lẽ nào huynh không mời muội vào ngồi một chút sao?"
"Ngồi, vào đây ngồi đi." Lăng Vân nhếch miệng cười.
Hai tay Elisa khoát lên trên vai Lăng Vân, hình như toàn thân mất đi khí lực bình thường, sau một tiếng rên rỉ như có như không, nàng đã ngồi ở trên thành bể tắm.
"Lần đầu tiên trên trắc thí đài nhìn thấy huynh, cứ nghĩ huynh là anh hùng, là một thân sĩ. Không ngờ, trong lòng huynh tất cả đều là tình dục." Elisa vươn ngón tay bạch ngọc thon mềm, bắt đầu từ mặt Lăng Vân chậm rãi hướng phía dưới trượt xuống.
"Là một tiểu sắc lang từ đầu tới chân."
"Ta thế nào lại thành sắc lang rồi. Cái kia thật sự chính là điển tịch đứng đắn của Huyễn Kiếm Tông, ta chính là tu luyện môn công pháp này, không tới một ngàn năm cũng đã phá vỡ hư không phi thăng Thiên Giới." Lăng Vân có chút oan uổng, tuy rằng hắn rất thích tình cảnh hiện tại.
Hai gò má Elisa càng ngày càng ửng đỏ, hồi tưởng lại lúc tu luyện Huyễn Kiếm Tông nền móng cơ bản đã tiếp nhận qua sự trùng kích ấy, khi đó tuy rằng không thể nói chuyện, nhưng cái loại sung sướng ấy thật sự là đã tồn tại. Đặc biệt là lúc Lăng Vân dùng tiên linh lực chải vuốt bên trong cơ thể nàng, cái loại tình cảnh thâm nhập này, làm cho nàng hầu như muốn tan vỡ, tiếng thơ dốc tràn đầy xuân ý giữa làn hơi nước lờ mờ như có như không quanh quẩn bên trong phòng tắm.
"Cái kia. . . . Cái trận trùng kích kia là chuyện gì xảy ra?" Elisa nhớ tới tình cảnh Lăng Vân sau khi chải vuốt xong đã đem Thiên Lam tâm đưa vào trong cơ thể các nàng.
"Muội cảm giác hình như có cái đồ vật to lớn gì đo tiến nhập vào trong cơ thể mình."
"Không phải hình như, thật sự là đã có cái gì đó tiến vào trong thân thể muội." Lăng Vân nhếch miệng cười. "Đó là Trúc Cơ pháp bảo ta cho muội, là Thiên Lam tâm, nói trắng ra, chính là Nguyên Anh nhân tạo, cho các muội tránh được nguy hiểm bạo thể."
Elisa không thể không hiểu cái việc cỏn con ấy. Tỷ như "Tiến nhập thân thể" "Đồ vật to lớn gì đó", nàng làm sao không biết đó chính là Trúc Cơ pháp bảo cơ chứ, đây là ý tứ ** trần trụi mà!
"Cái kia, muội nghĩ lại thể nghiệm một lần nữa. Có thể. . . Có thể chứ?" Elisa tay từ trên gương mặt Lăng Vân đã trượt đến dưới bụng, một cái đồ vật thẳng căng thô đại đã chạm tới tay nàng, mặt nàng đỏ bừng lên, một trảo đã tóm gọm hung khí vào trong tay.
Lăng Vân lúc này có chút ngu luôn rồi, bản thân là một nam nhân thiên tiên, một nam nhân có thể mạnh mẽ tung hoành quét ngang cái thế giới này, nói trắng ra, chính là một tên xử nam đã tu luyện hơn một vạn năm.
Vừa lúc đó, toàn thân Elisa bỗng nhiên chấn động. Vốn cơ thể đang nóng vô cùng đang nhanh chóng giảm xuống.
"Muội sao vậy?" Lăng Vân nhận ra Elisa có chút cổ quái, chưa kịp mở miệng hỏi câu thứ hai, một loại cảm giác trước đó chưa từng có như sét đánh đang lan tràn khắp toàn thân hắn.
'Ti ti. . .’ Hai tay Lăng Vân có chút gắt gao đè lên thành bồn tắm, hai mắt một hồi trắng dã, thở ra từng ngụm từng ngụm không khí lạnh, bên tai truyền đến thanh âm líu ríu, có chút không chân thực, mà thân thể từ trên xuống dưới lại nảy sinh ra cái loại sung sướng này, rồi lại là chân thực đến như vậy.
"Huynh thế nào? Buổi tối còn có thể tiếp tục chứ." Felix Elisa hai mắt chứa đầy xuân tình, nắm chặt cái hung căn kia bắt đầu chà xát từ trên xuống dưới.
"Muội hình như có nói với huynh, buổi tối hôm nay sẽ khiến cho huynh dục tiên, dục tử mà."
Trên cái gương trong phòng tắm rộng thùng thình, lập tức xuất hiện một khuôn mặt bởi vì vui sướng mà vặn vẹo. Dưới gương mặt ấy, mặt Elisa tràn ngập nụ cười cổ quái bất thình lình xuất hiện.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của doivuibenem
Quyển 1: Đệ Nhất Lưu Manh Đản Sinh Chương 32: Đêm Lửa Tình (Hạ)
Biên dịch: Tự Vấn Nhân Tâm Nguồn: scapthuankhiet.com
"Nhẹ. . . Nhẹ chút, chậm một chút." Lăng Vân trải qua giai đoạn kích thích lúc mới đầu, đã bắt đầu học được cách cảm thụ loại vui sướng tột cùng này. Đồng thời còn chỉ huy động tác cho Elisa. Phía trên một tí, phía dưới tý, nhanh lên một chút, chậm một chút, lão xử nam vạn năm tuổi lập tức biến thành lão lưu manh.
Elisa hiện giờ hai tay đang không ngừng vuốt ve từ trên xuống dưới cây tuyệt thế hung khí kia. Lăng Vân mặc dù là một lão xử nam, nhưng dựa vào thể chất cường hãn của thiên tiên tu luyện vạn năm, ở cái phương diện này vẫn còn hơn được vô số người, vài phút sau, chính bản thân Elisa cũng đã bắt đầu thở gấp liên tục, mồ hôi đã đọng thành giọt trên chóp mũi. Áo ngực nho nhỏ bị trạng thái hưng phấn của hai đỉnh ngọn núi đâm gần như là muốn vỡ ra.
Hai mắt Lăng Vân lúc này như ngây ra khi nhìn chằm chằm vào đôi thỏ ngọc bởi vì động tác của thân thể mà rung động không ngừng, hung khí dưới háng trở nên cứng rắn như chưa từng được cứng vậy , chỉ nghe "BA~" một tiếng, đá cẩm thạch cứng chắc đã bị hắn bóp mẻ một miếng
Toàn thân Elisa lúc này run đứng lên, một cái áo ngực nho nhỏ nhịn không nổi trọng lượng sung mãn của hai ngọn núi nữa rồi, theo âm thanh rách toác rất nhỏ, đã kết thúc hắn sứ mệnh của nó. Một đôi thỏ ngọc trước ngực Elisa lập tức run rẩy nhẩy ra, Lăng Vân thấy tình cảnh này, thiếu chút nữa thì khiến cho máu mũi cuồng phun, mà chết oan uổng.
Dưới sự vuốt ve của đôi ngọc thủ Elisa, đôi thỏ nhỏ trước ngực đã nhẩy ra rồi mà vẫn không ngửng rung đọng theo. mắt Lăng Vân cũng theo sự rung động của đôi thỏ ngọc mà rung động theo.
Elisa chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt lõa lồ nhục dục của Lăng Vân, trái lại còn đem hai ngọn núi rắn chắc mềm mại hướng phía dưới tiếp cận qua. Hai khối tiểu anh đào trước ngựa kia cơ hồ đã chạm tới mép Lăng Vân mấy lần.
Quá kích thích! Lăng Vân thiếu chút nữa đã bị kích động mà chảy nước mắt.
Thoải mái! Thoải mái! Thoải mái! ! Huyễn Kiếm Tông điển tịch quá trâu, Huyễn Kiếm Tông điển tịch quá trâu! Không nên cho nam nhân khác cơ hội. Cứ song tu khỏa thân ** như thế này, kế thừa truyền thống quang vinh trước đây của Huyễn Kiếm Tông! Athena, Venus tại thời khắc này linh hồn phụ thể. Felix Elisa một người, nàng đại biểu cho tất cả những nữ nhân xinh đẹp nhất thế giới. Tại thời khắc này, nàng không phải một người đang chiến đấu, nàng không phải một người! . . .
"Huynh lẽ nào không muốn sờ thử một chút sao?" Thời điểm Elisa vừa rên rỉ vừa nói những lời này bên tai Lăng Vân, hình tượng thiên tiên tu luyện vạn năm ngay tức khắc đã sụp đổ, đem tiểu anh đào trước mép ngậm luôn vào. Hai khối tiểu anh đào trước ngực này đã bởi vì Elisa hưng phấn mà rắn chắc hẳn lên, Lăng Vân ngậm trong miệng dùng hàm răng nhẹ nhàng cọ qua cọ lại, đầu lưỡi không ngừng ở phía bên trên vờn quanh, cuối cùng hắn nhè nhẹ lôi kéo, toàn thân Elisa bỗng nhiên cứng đờ, một tiếng rên rỉ ngọt ngào tinh tế đến cực điểm trong nháy mắt lan tràn khắp phòng tắm ngập tràn hơi nước này.
Sau tiếng rên rỉ, Felix Elisa dừng động tác trên tay lại, cả người cứng đờ sau đó chậm rãi xụi lơ xuống, đôi thỏ ngọc chậm dãi trượt trên mặt Lăng Vân, sau khi đi qua ngực và tiểu phúc. . . Đá cẩm thạch đã bể lại bị bóp vỡ tiếp thêm một khối lớn.
Lăng Vân hiện tại cảm thấy mình đang tiến nhập vào một thế giới ấm áp khác, đầu lưỡi nhuyễn ngọc ôn hương không ngừng ở phia dưới xoay chuyển. . . chợt tiến chợt vào, thậm chí còn có thể cảm thấy cố họng đang nhu động kích thích vào sâu hơn. . . .
Lăng Vân kìm lòng không được đè đầu Felix Elisa xuống, nhẹ nhàng hướng phía dưới áp tới, đi vào rùi lại tiếp tục cảm nhận sự chợt vào chợt ra, thậm chí còn có thể cảm thấy cố họng đang nhu động kích thích tiến vào thêm. . . . Này, loại kỹ xảo độ khó cao này, nlà mộng tưởng của nam nhân. . .
Elisa hình như vùi dưới nước lâu nên có chút bực mình, chậm rãi ngẩng đầu lên, điều chỉnh tư thế, nàng đem hai chân trực tiếp gác ở trên vai Lăng Vân, nàng chỉ mặc một chiếc quần lót nhỏ, nói bí ẩn giữa hai chân trực tiếp dán tới, đôi chân thon dài mà cân xứng trên phạm vi lớn giang rộng ra, đối diện với mặt Lăng Vân.
Chỉ một thoáng, Lăng Vân cảm giác miệng mình phảng phất như bị một thứ như lan như xạ nhuyễn ngọc ôn hương lấp đầy, trên đầu lưỡi mơ hồ truyền đến một cổ hương vị ngọt ngào một mùi vị cực kì ngon miệng.
Ma xui quỷ khiến, Lăng Vân vươn đầu lưỡi ra, thẳng đến chỗ nhô lên bên trên quần lót nhỏ.
Một tiếng ngọt ngào biến hóa từ tiếng rên rỉ lập tức nhộn nhạo đi ra, trầm bổng vang vọng khắp ngõ ngách căn nhà nhỏ. . .
Một phút đồng hồ sau, lão lưu manh giở những trò mà mình mới tự học được, đem đã xuân tình ngập tràn Elisa trở ngại cuối cùng vất ra, một thứ trắng nõn như ma như quỷ bại lộ ra ngoài không khí, cái thứ này quả thật là kiệt tác của thượng thiên, dùng bất cứ cái từ nhữ hoa lệ chau chuốt nào cũng cũng đủ để hình dung cái hoàn mỹ vạn người có một kia, chỉ cần nhìn ** nàng, cũng đủ khiến vô số sắc lang bệnh tim tái phát, phún huyết mà mất mạng, mỹ, mỹ không thể hoàn mỹ hơn được.
Lúc này, cửa bị đá văng ra, Vi Tiên toàn thân ** đứng trong phòng tắm, nghiến chặt răng.
Lăng Vân trong lúc vô tình xúc động cái vật nhỏ kia khiến cho Elisa nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ, rốt cục cũng vang tới Vi Tiên đang lưỡng lự ngoài cửa.
Cô nàng này lúc Elisa tiến đến phòng tắm, Vi Tiên còn không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Vô luận lúc bình thường nàng điêu ngoa, lại lớn mật. . . Thủy chung, chuyện nữ nhân thành thục có thể làm, không phải một thiếu nữ có thể tưởng tượng. Ngay sau khi cùng Tuyết Nhi trợn to đôi mắt nhỏ một hồi, một tiếng rên rỉ trầm bổng vang lên khắp toàn bộ căn bộ cuối cùng đã làm sáng tỏ nghi hoặc của nàng.
Vô sỉ! Vi Tiên nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa. Nhưng nghĩ lại, mình vô luận là vóc người, kinh nghiệm hay là thực lực đều kém nàng ấy, nếu là giờ Elisa lại chiếm chủ động, cái kia sau này mình còn không bị đày vào lãnh cung sao?
Không thể nghi ngờ, thanh âm rên rỉ này đại biểu cho khoái cảm như thủy triều, đó là một trong ba loại tâm tình nhân thể mãnh liệt nhất, Vi Tiên cho dù có ngốc, cũng có thể hiểu được trong phòng tắm đang phát ra cái tiếng gì. Dù sao, cũng là mình quen biết Lăng Vân trước, giờ thế đi nữa, Đông cung cũng chỉ có thể là của ta nha. Nghĩ tới đây, Vi Tiên cắn răng một cái, tiến tới cởi y phục, thoắt cái trên người đã sạch trơn, tiến vào phòng tắm, cũng bắt đầu phát sinh một màn như lúc trước.
"Vi Tiên cũng tới!" Lăng Vân da mặt so ra chỉ kém tường thành học viện, cũng không thua gì da trâu.
Loại xì căn đan này lại để cho Vi Tiên bắt được, cư nhiên lại không có việc gì xấu phát sinh.
Hiện tại Lăng Vân, cả người đang ngồi thẳng, trong lòng ôm cả người Elisa đang chồng chất trên người hắn, tay hắn vẫn còn đặt trên đầu nàng di động lên xuống, tiếng rên rỉ như có như không của Elisa khiến hắn vô pháp dừng tay.
Hai nữ nhân, một người đẹp đẻ, một người thanh thuần, một người thành thục, một người non nớt, một đang ở giở trò, một thì đứng ở bên cạnh vừa xem không thể nghi ngờ. . . Ngọt ngào tinh tế bên dưới thân đang rên rỉ liên tiếp,vừa mềm lại mị, đủ để trêu chọc, khơi dậy tội ác sâu thẳm trong linh hồn.
Vi Tiên vốn là tiến đến định trình diễn một màn nhị nữ tranh phu, hiện tại thấy một màn như vậy, xấu hổ không gì ta được, hai chân đều đang run rẩy, trong lòng vẫn còn ngây thơ như con nai vàng. Theo hai chân run rẩy, một dòng dịch thể như có như không chậm rãi từ trong cơ thể nàng chảy ra. . . Cái tràng diện này đã siêu việt vượt quá cái tiêu chuẩn suy nghĩ của nàng rồi
"Các ngươi. . . Ta. . ." Lúng túng nửa ngày, không biết nói cái gì cho phải, khẽ cắn môi, hung dữ mà ngồi xỗm bể bên cạnh, không có xông vào ngăn trở, mà mở rộng chân để mở rộng ra địa phương có cảnh xuân vô hạn bên trong.
Lăng Vân một bên ấn đầu Elisa, một bên mặt dày mày dạn mà cười mỉa, điển tịch Huyễn Kiếm Tông tu luyện trên đại lục này sau đó dĩ nhiên sẽ biến thành như vậy, con đường sau này của lão tử. . .
Last edited by doivuibenem; 17-04-2013 at 12:46 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của doivuibenem
Quyển 1: Đệ Nhất Lưu Manh Đản Sinh Chương 33: Uyên Uyên Ôm Ấp
Biên dịch: Tự Vấn Nhân Tâm Nguồn: scapthuankhiet.com
Mặc dù Lăng Vân sớm cũng biết Huyễn Kiếm Tông song tu tiêu chuẩn là phi thường buông thả, nhưng hắn dùng chính năng lực của mình mà phát thệ, tuyệt đối nghĩ không ra lại có thể khoa trương như vậy.
Elisa bị Vi Tiên áp xuống xuống dưới, tiếp tục làm cái tiếp xúc thân mật ấy, một bên liên tục phun ra nuốt vào cái hung khí kia của Lăng Vân, một bên ở trên người Vi Tiên lục lọi, ba người cứ như vậy mà chồng lên nhau. Vi Tiên tuy rằng trên mặt đang ngập tràn xuân triều, nhưng nghĩ đến việc còn có người con gái khác là Elisa ở đây, ở bên người Lăng Vân đem những bí ẩn mình có thể hiện hết ra ngoài, nàng hoàn toàn cảm thấy xấu hổ, chỉ có thể kháng nghị mà giãy dụa vòng eo, nhưng điều này lại như trêu đùa Lăng Vân tiến công.
Elisa tuy rằng cũng trần như nhộng như nàng, bất quá lá gan lại rất lớn, mặt chẳng những không có vẻ gì xấu hổ, ngược lại còn trợ giúp Lăng Vân trợ Trụ vi ngược, đôi bàn tay nhỏ hướng địa phương tối mẫn cảm trên người Vi Tiên sờ qua. . . .
Lăng Vân nằm mơ cũng không nghĩ tới. Huyễn Kiếm Tông song tu công pháp dĩ nhiên lại có thể tạo ra một hình ảnh như vậy, trách không được các tiền bối nghiêm cấm nữ tính đệ tử tu hành, nếu để cho Lăng Vân sớm biết thế, trên thế giới sợ là lại nhiều thêm một cái tà ác Tu Chân giả. . . .
Vi Tiên hiện tại đang chịu đựng cảm giác toàn thân tê dại, nàng thực sự nghĩ không ra người đoan trang không gì sánh được như Elisa, lại không có chừng mực buông thả như thế, Lăng Vân còn chưa có hướng nàng bạt kiếm giương cung, chỉ mới không ngừng xoa đã khiến nàng rên rỉ không ngừng, trong miệng lại càng không ngừng phát sinh ra khí tức khiến người khác xấu hổ, nàng lại càng phát huy ưu điểm của đôi thỏ ngọc, đôi thỏ ngọc này chăm chú trên đùi đặt ở Lăng Vân, khiến hắn thoải mái trự tiếp rên hừ hừ.
Thế nhưng muốn chết người chính là mình vẫn còn ngồi trên đùi đối phương, thỉnh thoảng lại có hai bàn tay to tiến đến bộ vị mẫn cảm trên người mình, làm tâm tình của mình đung đưa.
Công lao này phải quy hết nên người Elisa chết tiệt kia. Nữ nhân này hiện tại đang rất hoan lạc đây.
Vi Tiên cắn răng một cái, bắt đầu ngả vào người Lăng Vân, từ trên gương mặt trượt xuống. . . Vừa lúc viếng thăm nơi tư mật giữa Elisa và Lăng Vân. . . .
Tay chạm phải một mảnh ấm áp trơn trượt, khuôn mặt nhỏ của Vi Tiên đỏ hẳn lên, mở Elisa ra bắt đầu lấy ngón tay không ngừng ***, Elisa lập tức toàn thân kịch chấn, giãy dụa cũng bắt đầu phối hợp với thủ thế của Vi Tiên, bởi vì nàng vui sướng tới cực điểm rồi, cho thẹn thùng đó đang chịu sự kích thích vô hạn, tất cả giống như đang ăn thịt nhân sâm vậy, đạt tới đỉnh điểm, ngay sau đó, tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn.
Vi Tiên hiện tại đã trả thù được mà tâm tình hoàn toàn được giải phóng, càng ra sức mà làm, Elisa kinh qua Vi Tiên một phen hình như có ý tứ vô ý lăn qua lăn lại sau đó, thân thể bỗng nhiên dừng lại, một cỗ nhiệt lưu trực tiếp phun thẳng ra trước mặt Lăng Vân đang trợn tròn mắt. . .
Vkl, thật sự là quá kích thích đi, bức xuân họa đồ ngay trước mắt. . . Lăng Vân lau lau xuân thủy trên mặt. . . .
Ở loại tình huống này, Elisa đã xụi lơ không thể nhúc nhích, không lâu sau, nàng chết cũng sẽ không nhận thua cũng đem Vi Tiên đưa lên đỉnh. . .
Hai nữ nhân đều uể oải bất kham, đã không còn khí lực để cử động nữa. Còn lại một mình Lăng Vân nâng cao hung khí dưới thân mà cảm thấy lo lắng. Hai người các ngươi thì thoải mái rồi, gia gia ta còn chưa làm cái gì đây.
Không phải không thừa nhận, hơn một vạn năm trước, cũng không có khóa học giáo dục giới tính, Lăng Vân nói trắng ra thì cũng chỉ là mới rình coi tiên nữ tắm thôi. Tiếp theo làm như thế nào, hắn thật là cũng không biết. . .
Nhìn hai cỗ hoa đào hồng thắm như nhau hiện ra trong bồn tắm. Lăng Vân ngu, hoàn toàn ngu luôn rồi. Mẹ hắn bây giờ nên làm cái gì đây?
Cứ như vậy, Lăng Vân nâng cao căn hung khí đứng suy nghĩ cả đêm, mãi cho đến khi gà gáy canh ba, phương đông lộ ra màu trắng bạc, thứ này mới không thể không khuất phục mà cúi đầu.
Lúc này Lăng Vân, nằm bên trong bồn tắm hai thâm quầng ngơ ngác nhìn lên cao.
"Xx ngươi. Cuộc sống phàm nhân quả cũng quá. . ."
Lăng Vân cẩn thận đứng lên, đẩy hoạt sắc sinh hương mà cũng như địa ngục trần gian trên người ra, một đêm hưng phấn, hiện tại Lăng Vân trạng thái cũng không có giống mấy tên thái giám nữa, qua vô số lần lưu luyến quay đầu nhìn lại, hắn dứt khoát quyết đoán đi ra khỏi phòng tắm.
Thiên Phong đại lục lúc sáng sớm không khí đặc biệt tươi mát, đứng trên sân thượng căn nhà, Lăng Vân hít thở không khí mới mẻ, tâm tình phiền muộn tối qua giờ đã vơi bớt một chút, nhìn ánh sáng mặt trời mọc lên ở phương đông, Lăng Vân bỗng nhiên cảm giác được tâm thần có một cỗ rung động phi thường yếu ớt, tiên linh lực tựa hồ không nghe sai sử nữa muốn phá thể chui ra.
Này nhưng làm hắn kinh hãi không thôi, song tu làm thành uyên uyên ôm ấp thì cũng không nói, nhưng cái này ngay tiếp theo lại có thể khiến cho mình tự bạo thì quá không có lời rồi. Lập tức vội vã chìm vào tâm thần, nội thị Kim Đan trong cơ thể, không khỏi làm hắn thất kinh.
Viên Kim Đan thứ ba gần như tan vỡ dĩ nhiên tại trạng thái mình phong bế đã bắt đầu chậm rãi khôi phục lại! Càng làm cho hắn cảm thấy giật mình chính là, Triền Hồn Ti được Nguyên Thủy Tiên Tôn đánh vào tựa hồ như đã bị dịch thể nào đó ăn mòn, dĩ nhiên xuất hiện một số thứ như kiểu “Trùng Động”!
Lăng Vân hiếu kỳ, lẳng lặng đem tâm thần chìm vào trong Tử Phủ tìm kiếm đồ vật có thể ăn mòn Triền Hồn Ti, tiên linh lực chảy qua bách mạch xong dường như cũng không có phát hiện ra thứ gì kỳ lạ cả. Có thể Triền Hồn Ti của Nguyên Thủy Tiên Tôn không có khả năng tự mình trong lúc vô kì bất ý tách ra đấy chứ?
Dựa vào tinh thần bất tử của mình, Lăng Vân một lần lại một lần phát động tiên linh lực thăm dò những thứ bên trong Tử Phủ, rốt cục ở lần thứ sáu đã phát hiện được dị trạng.
Một thứ gì đó đang tản ra âm khí cực kì hàn lãnh có hình dạng giống con sâu, đang gia sức thôn phệ đi Triền Hồn Ti. Đây là cái trò gì vậy? Lăng Vân hiếu kỳ, niết pháp quyết, đem thần thức của chính mình mạnh mẽ áp tiến vào trong Tử Phủ.
Lăng Vân chìm vào trong Tử Phủ có ngay một phát hiện đầu tiên, đó chính là một u hồn nữ nhân, cái phiên bản nữ nhân này mặc một bộ khải giáp nhỏ nhắn phi thường xinh đẹp màu lam.
Lăng Vân quá kinh ngạc, ở trong Tử Phủ của ta tại sao lại có thể có một u hồn? Thần thức bên trong cơ thể không thể nói chuyện, hắn nhịn không được đưa tay chọc chọc cái thân thể u hồn này. Tiểu U hồn này đang liều mạng thôn phệ Triền Hồn Ti của Lăng Vân, lại bị Lăng Vân chọc mà giật mình, nàng cả kinh mà lướt nhanh qua, đôi mắt mở ra thật lớn, một bộ dáng mơ mơ hồ hồ không rõ nguyên do.
Rất thú vị, Lăng Vân có thế nào cũng không nghĩ tới việc sẽ có một u hồn tiểu muội muội ở trong thân thể mình. Bởi vì ở trong cơ thể mình, hắn có chút không kiêng nể gì nữa, nghĩ thầm: "Lão tử vừa lúc nghẹn cả đêm hôm qua, đây là lần đầu của ta. . ."
Hắn lao tới ôm nàng, trong nháy mắt, Lăng Vân bỗng nhiên tuôn trào một loại cảm giác tuyệt luân.
Loại này cảm giác kỳ diệu này Lăng Vân chưa từng cảm thụ qua, giống như việc dây cung trong đáy lòng bị kích thích, cái loại hoan hỉ, hưng phấn xen lẫn như nước thủy triều, cực độ vui sướng từng đợt từng đợt mà trùng kích vào tâm linh. Cho dù cảm xúc mãnh liệt của buổi tối hôm qua, cũng không có cảm giác mãnh liệt như thế này.
Hắn đần, đần người ra luôn rồi, dù thế nào cũng không muốn buông tay, chỉ muốn cứ ôm như vậy, ôm mãi mãi.
U hồn nữ nhân kia hiện tại cả người giống như đã bủn rủn hoàn toàn vô pháp nhúc nhích, mặc cho Lăng Vân cứ ôm như thế, không có đến một nửa điểm phản ứng.
*Tử Phủ: là 1 cái nơi gì đấy chứa đựng Kim Đan đang bị Triền Hồn Ti khóa, k có chú thích cụ thể, đoán mò thôi
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của doivuibenem
Quyển 1: Đệ Nhất Lưu Manh Đản Sinh Chương 34: Đứng Ngoài Xem Náo Nhiệt
Biên dịch: Tự Vấn Nhân Tâm Nguồn: scapthuankhiet.com
Lăng Vân cứ đứng ngốc trụ ra như vậy, hơi khép hờ hai mắt để cảm nhận loại cảm giác vô cùng sảng khoái này, cảm thụ cái loại cảm giác mới lóe lên vô cùng ấm áp này.
Đúng lúc này, trong hành lang bỗng nhiên truyền đến một trận ầm ĩ và hỗn loạn, ngay sau đó một hồi tiếng gõ cửa gấp gáp vang lên. Trong lúc tâm thần chìm sâu thế này sợ là sẽ bị hỗn loạn đả kích, Lăng Vân bất đắc dĩ buông tha cái loại cảm giác kì diệu này, đem tâm thần của mình rời ra khỏi Tử Phủ, chậm rãi mở hai mắt ra, khẽ nhíu mày lại, thuận miệng hỏi một câu: "Là ai?"
Lại là một chuỗi đập của gấp như quỷ kêu vang lên, ngoài cửa thế nhưng không có một ai trả lời câu hỏi của Lăng Vân.
"Gõ gõ gõ, gõ cái đmn. Không cần ngủ à!" Vẻ mặt Lăng Vân nộ hỏa mà bất đắc dĩ đi tới trước cửa, đưa tay mở cửa ra.
Cánh cửa vừa mở, một vòng màu nước trong suốt màu làm lập tức đập vào mắt Lăng Vân, mùi hương hoa bách hợp thơm ngát đập vào mặt. Sau đó một thanh âm thập phần khả ái vang lên, cũng không phải là giả tạo: "Này, ngươi chính là Lăng Vân à, ngươi thế nào giờ này mới ra mở cưa đây? Bản tiểu thư sắp chờ không nổi nữa rồi!"
Lăng Vân ngẩn người, nhìn tiêu chuẩn mỹ nữ Thiên Phong đại lục trước mắt này hỏi: "Ngươi là ai? Sớm như vậy đã tới đánh thức ta không phải là muốn bức hôn đấy chứ? Ngươi là ai?"
"Nói cái gì đó!" Cái mũi xinh xắn của mỹ nữ khẽ nhếch lên, vừa nãy gõ cửa kịch liệt liên tục khiến trên chóp mũi nàng đổ ra một chút mồ hồi.
"Gọi ta là Lợi Vi Nhã, là viện trưởng William bảo ta tới. Ngươi nghĩ rằng ta muốn à."
Lăng Vân nghiêng mắt nhìn cô nàng này ăn mặc trang phục Thiên Phong đại lục thông thường, nàng mặc áo hở rốn bằng vải lụa mỏng màu xanh da trời, mặc một chiếc váy ngắn dài cách đầu gối ba thốn bằng vải bông màu phấn hồng nhàn nhạt, cộng thêm với trên đầu nàng là một mái tóc màu xanh nước biển rủ xuống như thác nước, quả thực chính là một cô nàng khiến cho bất luận là nam nhân nào cũng vô pháp chống lại sự gợi cảm và khả ái kết hợp hoàn mỹ trên cơ thể ấy.
"Kia Lợi Vi Nhã tiểu thư, sáng sớm như thế này đã tới tìm ta, có chuyện gì không?" Lăng Vân ngoáy ngoáy lỗ tai, lôi hắn ra khỏi cảm giác kỳ diệu đang khiến hắn vô cùng khó chịu này.
"Hừ, làm sao ngươi biết là ta tới tìm ngươi? Ta là tới tìm Vi Tiên và Elisa, không được sao?" Lợi Vi Nhã đem cái miệng nhỏ mũm mĩm của mình kéo cong lên, vẻ mặt vênh váo tự đắc đẩy Lăng Vân đứng cản ở cửa ra.
"Các nàng đang ở đâu?"
Nhìn qua cũng biết nữ nhân này rõ ràng được chiều mà sinh hư, Lăng Vân bỗng nhiên mỉm cười, sau đó rất có lễ phép nói: "Các nàng còn đang ngủ, ngươi nếu như là tìm các nàng mà nói, mời đến căn phòng kia!"
Nói xong, vẻ mặt đứng đắn hướng phòng tắm chỉ tới.
"Bang! ! !" ngón tay Lăng Vân vừa chỉ hướng cửa phòng tắm, Lợi Vi Nhã đã đẩy Lăng Vân đang chắn cửa ra, trực tiếp đi thẳng tới phòng tắm
"Một ta sờ, sờ mái tóc Vi Tiên, hai ta sờ, sờ vào gương mặt Elisa. . ." Lăng Vân chuyển thân đóng cửa lại, ngồi trên ghế hoa trong phòng khách hứng khởi hát thập bát mô. . .
Ba giây sau, một tiếng kêu thét thanh thúy thảm thiết vang lên, trong phạm vi bán kính quanh tiểu lâu 1000m có bao nhiêu cảnh vệ thì bấy nhiêu người dựng hết cả tóc gáy lên. Ngay cả các học sinh có năng lực hoạt động xung quang ngay lập tức mở ra cho bản thân ma pháp thuẫn, đấu khí thuẫn, nơi nơi đều xuất hiện tình cảnh người người chạy chối chết. . . .
**********************
"Nếu không phải do William ngươi nói ra, ta cũng tuyệt đối không tin là có người như vậy đâu." Viện trưởng William đang cùng một người có khuôn mặt oai hùng, đầu đội vương miện chí tôn vô thượng nam nhân đứng trên khu phế tích. Người nam nhân này, chính là người có quyền lực nhất đế quốc - Mã Nhĩ Tư đệ tam hoàng đế bệ hạ."Nghe ngươi nói như vậy, chính hắn đã cứu Felix Elisa?"
"Vâng, bệ hạ." William cúi đầu theo sau mông hoàng đế bệ hạ đi dạo.
Bên trên phế tích do thần phạt lưu lại, hoàng đế bệ hạ đi tới đi lui mỗi vòng, đi xong mỗi vòng, trên khuôn mặt anh tuấn ấy lại tràn ngập thêm một màn sương lạnh thấu xương, lạnh đến bức người. Phía sau, đội trưởng Đế Cung vệ và đoàn trưởng Hoàng Gia ma pháp đoàn đều cảm giác rõ ràng thấy hoàng đệ bệ hạ đang cực kỳ phẫn nộ.
"Các ngươi xem thật kỹ xem!" Mã Nhĩ Tư Đệ Tam bệ hạ từ trên bề mặt phế tích dò xét chuyển qua, bị ánh mắt hắn lướt qua mỗi người đều không kìm lòng được mà phải rùng mình.
"Chiến Thần chi mâu! Được xưng là đế quốc tinh nhuệ nhất, bách chiến bách thắng, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi Đế Cung kỵ sĩ đại đội! Còn các ngươi nữa Hoàng Gia ma pháp sư đoàn!" Hoàng đế bệ hạ phẫn nộ chỉ vào Đế Cung kỵ sĩ đại đổi trưởng và ma pháp sư ở đây mắng: "Ta bắt đầu nghĩ, các ngươi quả thực chính là một quân đoàn du thủ du thực mà thôi!"
"Còn các ngươi nữa!" Hoàng đế bệ hạ càng nhìn mà càng nổi cơn thịnh nộ: "Hơn sáu trăm trung cấp ma pháp sư! Bốn trăm cao cấp ma pháp sư hơn nữa còn có hơn một trăm đại ma pháp sư, cái thứ các ngươi liên thủ bố trí là cái gì!? Là cái quần đàn bà sao! Các ngươi bình thường ăn cái gì vậy?"
Tiếng khôi giáp và binh khí va chạm thỉnh thoảng lại vang lên, hai đội trưởng Chiến Thần chi mâu và Hoàng Gia ma pháp sư đoàn cẩn thận xem xét thì cũng đã qua năm mươi tuổi, uy nghiêm lại không thể nào so sánh được với hoàng đế bệ hạ, hắn hiện tại giống như một con sư tử đang nổi giận đùng đùng, đứng trên khu phế tích dùng ánh mắt sắc như dao nhìn một đám rồi lại một đám bọn họ.
Lúc này, một chiếc xe kéo màu trắng sang trọng, được một đại đội kỵ sĩ đội mũ trụ minh giáp sáng bóng, từ đằng xa tiến tới, tách đám người đang đứng trước khu phế tích ra.
Hai gã phu xa mặc khôi giáp kỵ sĩ hồng sắc từ trên ghế ngồi nhảy xuống, đem thảm nhung mà bệ đỡ trải ra trước cửa xe. Kỵ sĩ phía sau mang theo thập tự trường kiếm, vóc người thô to cao lớn, từ phía sau cỗ xe tiến lên phía trước, ánh mắt lợi hại máy móc đánh giá qua khu phế tích hoang tàn này.
Thánh Điện kỵ sĩ hộ vệ đội! Đây chính là Trung đội Thánh Điện kỵ sĩ tài quyết của Thần Điện Đế Quốc!
Cửa xe mở ra, một vị lão giả vóc dáng thấp bé từ trên chiếc xe chậm rãi bước xuống ghế đỡ, lại bước thêm một bước xuống mặt đất.
Trên mặt hắn tràn đầy những nếp nhăn thật sâu, nhưng cặp mắt hắn lại linh động không gì sánh được, thâm thúy mà cơ trí; làn da do quanh năm không thấy ánh mắt trời mà có màu xám trắng, trên đỉnh đầu hắn là một chiếc mũ miện khảm đầy bảo thạch và trân châu.
Vị lão giả này đang ôm trước ngực quyển sách [ Dallas đế quốc pháp điển ] có bìa là bí ngân, trên mặt bìa làm bằng bí ngân này khắc những ma pháp ký hiệu làm nó tản ra ma pháp ba động một cách ôn hòa.
Khi cặp mắt mờ mờ đục ngầy của lão giả đảo qua toàn bộ phế tích xong, vô luận là ma pháp sư hay là kỵ sĩ, toàn bộ đều xoa ngực tập thể, hướng vị lão nhân đại biểu cho thần linh và hoàng quyền này dâng lên kính ý chân thành. Mà ngay cả là hoàng đế bệ hạ tôn quý nhất và viện trưởng William, lúc này cũng hơi hơi cúi đầu chào hỏi.
"Đại nhân Olin tôn kính, xin cho phép người hầu của ngài hướng ngài vấn an." Âm thanh tập thể đồng thanh vang vọng.
"Thần và mọi người cùng tồn tại. Những hài tử của ta." Lão giả nhẹ nhàng phất phất tay.
"Olin đại nhân! Ngài đến vừa đúng lúc!" Hoàng đế bệ hạ một chân đứng trên một khối đá cẩm thạch bị phá toái không còn hình dạng nguyên bản, dùng roi trong tay chỉ đám nhân viên đi theo, giọng cực lớn cứ như sét đánh giữa trời quang vang dội:
"Ngươi đến mà xem, những người này được xưng là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, đều đang cầm một thứ tài liệu gì đó của thanh niên thần bí kia!"
"Hoàng đế bệ hạ. Ta cũng là vì chuyện này mà tới." Olin rất lễ phép mà hướng về phía hoàng đế bệ hạ gật đầu: "Việc hắn và một thanh niên thần bí liên thủ đánh Thánh Điện tài quyết kỵ sĩ, ta tới là để tìm hắn thuyết pháp đây."
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của doivuibenem
Quyển 1: Đệ Nhất Lưu Manh Đản Sinh Chương 35: Nhất Long Nhị Phụng
Biên dịch: Tự Vấn Nhân Tâm Nguồn: scapthuankhiet.com
A ~~~~~~~~~~~~~~~~!"
Lăng Vân tay bưng một chén trà thơm, vừa cười mãn nguyện vừa hát thập bát mô, nhìn nhỏ bởi vì phẫn nộ mà mặt đỏ bừng bừng từ cửa phòng tắm lao tới. Đồng thời, trong tòa tiểu lâu vang lên giọng nữ nhân cao âm gấp ba lần giọng hát. . . .
Lúc Lăng Vân ngẩng đầu lên nhìn, bắt gặp Lợi Vi Nhã đang dùng đôi mắt to tròn màu ngọc bích kia trợn trừng lên nhìn hắn, sự phẫn nộ trong hai tròng mắt lưu chuyển, nước mắt không ngừng di chuyển xung quanh viền mắt, hàm răng trắng noãn sáng ngời đang cắn chặt bờ môi bên dưới, môi hơi run, thanh âm có chút run rẩy nói: "Hỗn tiểu tử, ngươi khi dễ người khác! Chưa từng có ai dám bắt nạt ta!"
Lăng Vân vẻ mặt thờ ơ như không nói: "Ta nói này Lợi Vi Nhã tiểu thư, ta làm sao dám bắt nạt ngươi! Là ngươi nói ngươi muốn tìm Elisa và Vi Tiên, ta đã nói cho ngươi biết căn phòng hai nàng đang ở, người còn muốn thế nào nữa đây!" Nói xong, Lăng Vân mỉm cười, hai mắt không tránh né chút nào mà nhìn thẳng sang.
"Ta. . . Ta. . . Ta là công chúa!" Vị tự xưng là công chúa Lợi Vi Nhã tiểu thư này cảm giác như mình đã gặp phải khắc tinh, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải, cuối cùng cũnglấy hết dũng khí, hừ lạnh một tiếng nói rằng:
"Ta chính là tới tìm ngươi! Như thế nào?" Dứt lời, Lợi Vi Nhã khẽ hếch khuôn mặt đang đỏ bừng của mình lên, lộ ra cái cổ trắng tinh hoàn mỹ, như là con gà trống con đấu thua không chịu nhận, ngầng đầu lên trừng mới với Lăng Vân cao hơn chính mình nửa cái đầu.
Lăng Vân đặt chén trà xuống, bất đắc dĩ giang hai tay ra, vẫn ôn hòa nhã nhặn như cũ nói: "Không thể nào, ta sao có thể thế nào chứ? Lợi Vi Nhã tiểu thư, ah, hẳn là Lợi Vi Nhã công chúa tới tìm ta, ta đương nhiên là rất cao hứng! Chỉ là không biết ngài tới tìm ta rốt cuộc là có chuyện gì?"
"Ta. . . Là phụ hoàng ta bảo ta tới tìm ngươi, ngươi bây giờ đi với ta tới kiếm thất phế khu!" Nghĩ kỹ càng, Lợi Vi Nhã rốt cục cũng lựa được cái lý do tương đối hợp lý. Tuy rằng ngữ khí nàng lúc nói chuyện vẫn thập phần bá đạo, thế nhưng trên mặt lại biểu hiện ra bộ dáng tội nghiệp khẩn cầu, đôi mắt xanh thẳm ngập nước chăm chú nhìn Lăng Vân, chờ câu trả lời của hắn.
"Hoàng đế bệ hạ muốn tìm ta?" Lăng Vân sững sờ, hai tay giao nhau đặt ở trên đùi, liếc mắt nhìn nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Lợi Vi Nhã: "Tìm ta làm gì?"
Lợi Vi Nhã giống như đang xem quái vật nhìn gương mặt không sao cả của Lăng Vân, giống như đang xem một người ngu ngốc bình thường vậy, một lát sau mới mở miệng hỏi: "Bị hoàng đế bệ hạ triệu kiến là vinh quang vô thượng, ngươi còn hỏi vì sao sai?"
"Vinh quang cái rắm. Người vì cái chuyện này mà làm mất giấc của ta? Ta bận lắm. Muốn gặp thì bảo hắn tới gặp ta." Lăng Vân bĩu môi, hai tay khẽ chống vào tay vịn ghế, xoay người hướng phòng tắm đi đến.
"Còn chuyện gì nữa không?"
"Ngươi. . . Ngươi sẽ không sợ phụ hoàng ta tức giận mà chém đầu sao?" Lợi Vi Nhã giật mình mở to đôi mắt xinh đẹp để nhìn cho rõ nam nhân chỉ có thể dùng từ ngu ngốc để hình dung này.
"Chẹp. Người chém được ta còn chưa có sinh ra đâu. Có mỗi việc này thôi hả? Không có việc gì nữa, ra ngoài nhớ đóng cửa." Lăng Vân hướng Lợi Vi Nhã phất phất tay, hạ lệnh trục khách, xoay người đi vào phòng tắm.
Theo "Phanh" một tiếng đóng cửa, Lợi Vi Nhã công chúa đứng ngây ra tại chỗ, nàng bị thái độ phảng phất như là khiêu khích của Lăng Vân làm cho khiếp sợ, đây là học viên mới tới thánh viện xin nhập học đây ư? Trên người nam nhân này tản ra uy thế như có như không, như một tia chớp xuyên thủng bầu trời, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Đồng thời, cái loại uy thế này mà người như Lợi Vi Nhã quanh năm ở bên cạnh hoàng đế bệ hạ chứng kiến không ít võ giả cường đại hoặc ma pháp sư trên người cũng không bằng được, đây thuần túy là sự coi thường cái loại uy thế khác mà.
Lúc này, trong phòng tắm truyền đến thanh âm hờn dỗi như có như không, nhất định là tên hỗn đản này đang cùng hai nữ nhân không biết xấu hổ kia hoang đường! Khuôn mặt Lợi Vi Nhã công chúa đỏ hẳn lên, khẽ hừ một tiếng, lẩm bẩm nói:
"Tùy ngươi muốn như thế nào cũng được!" Nói xong, xoay người đi ra khỏi phòng khách, trước khi đi hẳn, đóng cửa thật mạnh một cái, làm cho cả lầu nhỏ chấn động không ngớt. Lăng Vân một bên ở trên thân thể hai nàng giở trò **, một bên âm thầm lẩm bẩm, cô nàng này thật đúng là mãnh liệt. . .
Nói lại việc Vi Tiên và Elisa, hai nữ nhân này lúc Lợi Vi Nhã công chúa đẩy cửa vào cũng đã giựt mình tỉnh lại. Một đêm ngâm mình ở trong bồn tắm làm cho da các nàng có hơi chút trở nên trắng bệch đi.
Elisa vẫn còn đỡ, dù sao thì nàng cũng là một nữ nhân thành thục, hoặc nhiều hoặc ít đều cũng có chút kinh nghiệm, ngược lại Vi Tiên có chút không làm được. Cô nàng này da mặt vốn đã mỏng sẵn, đêm qua thuần túy là hành vi hờn dỗi mà vào trình diễn tiết mục Nhất Long Nhị Phụng. Buổi sáng hôm sau lờ mờ tỉnh lại, thấy khuôn mặt Elisa giống như cười mà không phải cười ở ngay trước mặt nhìn nàng.
Sự thực hiện ra ngay trước mắt, ngày hôm qua, chính mình và Felix Elisa đã làm ra sự tình. . . Uyên uyên ôm ấp, lại để cho ương ở một bên xem náo nhiệt. Vi Tiên nghĩ tới đây, khuôn mặt trắng noãn như ngọc lập tức đỏ bừng hết cả lên. Cứ như vậy. Hai mỹ tuyệt đẹp chốn nhân gian toàn thân **, mắt to lườm đôi mắt nhỏ, đôi mắt nhỏ lại lườm mắt lớn. . . .
Một lát sau, Elisa là người đầu tiên mở miệng nói: "Vi Tiên, gọi ta là tỷ tỷ được không?"
"À? Tỷ tỷ? Vì sao?" Vi Tiên ngây người một lúc. Không có hiểu rõ lời nói của Elisa.
"Lẽ nào ngươi không nghĩ tới việc sau này sẽ có thêm tỷ tỷ muội muội nữa hay sao?" Elisa vẫn là cười dài nhìn Vi Tiên, "Ngươi hiểu Lăng Vân có sức hấp dẫn như thế nào đối với nữ nhân phổ thông không?"
Vi Tiên vô ý thức hướng ra ngoài liếc mắt, người vừa rồi xông vào là một mỹ nữ có đôi mắt xanh lam to tròn hiện giờ đang ở bên ngoài nói chuyện với Lăng Vân, thanh âm có chút không rõ, nhưng giọng nói nhẹ nhàng. . .
"Ta có thể cảm giác được, người nam nhân này sẽ mang đến ảnh hưởng cực kì lớn lao cho thế giới này." Elisa lôi kéo bàn tay Vi Tiên, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng: "Ngươi nghĩ đi, là chúng ta liên thủ tốt, hay là để cho mấy người phụ nhân khác tiến vào đây?"
Câu nói này của Elisa là lời nói thật. Tuy rằng nữ nhân này không biết là từ nơi nào xuất hiện, nếu Lăng Vân đại ca thừa nhận nàng, chính mình còn có thể nói cái gì đây? Huống hồ, đêm qua. . . Vi Tiên ngẫm lại tình cảnh đêm qua, sắc mặt đỏ lên, bản thân mình với nàng xác thực cũng không có chán ghét lắm, hơn nữa việc thống nhất mặt trận này, chỗ tốt thể hiện ra rất rõ ràng a!
"Không thể. Chúng ta nhất định phải liên thủ." Thanh âm Vi Tiên tỏ ra cực kỳ kiên định, ở trên phương diện này, các nàng rốt cục đã có tiếng nói chung.
"Chờ một chút. Chúng ta ai lên trước?" Elisa đã có được câu trả lời như ý, lôi kéo cánh tay Vi Tiên thân thiết hơn. "Đến miệng con vịt, đừng để cho nó bay đi."
"Ngươi. . . Ngươi trước, ta xem xem." Nói đến vấn đề cụ thể. Thiếu nữ thân Vi Tiên có chút xấu hổ. Dù sao, nàng cũng không có kinh nghiệm làm việc này. "Ngươi làm trước, ta. . . Ta ở một bên. . . Một bên học. . ."
Elisa ở trong đôi mắt hỏa hồng sắc lộ ra chút tiếu ý, "Ta cảm thấy ngay tức khắc hắn sẽ qua đây. Ngươi để cho hắn ngồi vào trong bồn tắm, ta sẽ ở bên cạnh dạy ngươi."
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của doivuibenem