Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #26  
Old 20-05-2008, 02:23 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 34

Tống Tiễn Cửu Phái Quy Tây Thiên
Má»i Ẩn Tình Äến Lúc Bá»™c Lá»™




Theo sau là tràng cÆ°á»i đắc ý của mụ Vô Vi Tiên Tá»­:
- Hạ.hạ.ha…! Nạp mạng thôi, tiểu nha đầu. Äỡ!
Nhìn vá» phía đó, Từ Nguyên Hậu lo lắng tá»™t cùng thì thanh kiếm của Äoan Má»™c Hạ vừa bị nhuyá»…n kiếm của mụ yêu phụ Ä‘oạn gãy.
Từ Nguyên Hậu lại nghe Bạch Bất Phục hô hoán:
- Oanh Oanh. Mau đưa cho ta thanh loan Tình kiếm.
Thôi Oanh Oanh nghe thế liá»n chạy vá»™i đến.
Nhưng Thanh Từ đạo trưởng còn nhanh hơn Thôi Oanh Oanh.
Vừa ném kiếm cho Äoan Má»™c Hạ, Thanh Từ đạo trưởng vừa trầm giá»ng, kêu lên:
- Thất Tinh Kiếm Trận đã thắng, bần đạo tạm thá»i không cần đến kiếm nữa. Tiếp lấy nào, Äoan Má»™c môn chủ.
Lá»i nói của Thanh Từ đạo trưởng ngoài việc giúp cho quần hùng phấn khích hùng tâm còn làm cho mụ yêu phải nghiến răng ken két:
- Giá»i cho bá»n cuồng đồ khả ố. Mối hận này bổn Tiên Tá»­ nhất định phải báo phục. Äỡ!
Tung má»™t kiếm vá» phía Äoan Má»™c Hạ vừa chá»™p được bảo kiếm của Võ Äang phái, hất má»™t ngá»n chỉ kình vá» phía Bạch Bất Phục cÅ©ng vừa má»›i hoàn hồn, mụ yêu phụ sau đó tung ngÆ°á»i lao Ä‘i.
Sợ mụ yêu phụ lại giở trò hồ điệp xuyên hoa để tái diễn trò thảm sát, Bạch Bất Phục vội lớn tiếng đỠtỉnh:
- Má»i ngÆ°á»i phải cẩn trá»ng. Äá» phòng… Chàng chÆ°a kịp nói rõ là phải Ä‘á» phòng việc gì, má»™t tiếng chấn kình liá»n vang lên.
Tiếp đó là tiếng kêu lúc thảm tá»­ của gã Äệ Nhất Bạch Y Vệ.
Sau cùng lá bóng nhân ảnh của mụ yêu phụ cứ xa dần.
Không ngỠmụ lại đang tâm, nỡ hạ độc thủ với chính môn nhân của mụ, Bạch Bất Phục tỉnh ngộ gào lên… - Dừng tay!
Thế nhưng, tiếng kêu của chàng hoàn toàn chìm lấp vào hư không đang đầy ắp những tiếng kêu tiếng quát lẫn tiếng giao phong.
Chàng càng thêm bấn loạn đến phải quay đầu nài nỉ Từ Nguyên Hậu và ba vị chưởng môn của ba phái Võ Äang, không Ä‘á»™ng và Hoa SÆ¡n:
- Chư vị… Tâm địa độc ác của mụ là muốn sát nhân diệt khẩu. Chúng ta cần phải lưu lại ít nhất là một tên Bạch Y Vệ. Chư vị mau mau nghĩ cách giúp tại hạ.
Kịp hiểu ra, bá»n há» Äoan Má»™c Hạ và Thôi Oanh Oanh cÅ©ng nhanh chân lao đến ba trận thế còn lại.
Äúng lúc đó, Phiêu Di sÆ° thái dùng phất trần trên tay tả ra chiêu tối hậu:
- Nạp mạng.
Không hỠchậm hơn, tiếng niệm phật trầm hùng của một trăm linh tám vị tăng nhân hiệp lại cũng vang lên:
- Ạ.Di…Äà…Phật…!
Sợ Thanh Thành phái vì quá phẫn ná»™ cÅ©ng hạ Ä‘á»™c thủ vá»›i tên Bạch Y Vệ duy nhất còn sống sót, Bạch Bất Phục đánh liá»u thi triển Tứ tuyệt thân pháp.
Chàng còn tận lực quát lên:
- Äình thủ, mau.
NhÆ°ng, Bạch Bất Phục chÆ°a kịp hạ thân, tai liá»n nghe tiếng rít căm phẫn của Vi Hữu Äạo:
- Giết!
Thế là tên Bạch Y Vệ cuối cùng cÅ©ng phải thảm tá»­ khi bị má»™t lúc chín ngá»n kiếm xuyên thấu.
Toàn trÆ°á»ng bá»—ng lắng Ä‘á»ng trong sá»± thất vá»ng của Bạch Bất Phục.
NhÆ°ng sau đó không lâu, toàn trÆ°á»ng lại vỡ ra khi những ngÆ°á»i vừa ngÆ°ng giao chiến vì phát hiện thảm trạng của đồng môn sÆ° huynh đệ nên cùng kêu thét lên đến não lòng.
Giữa bao tiếng huyên náo đó, Từ Nguyên Hậu bước đến trấn an chàng:
- Nhị đệ đừng phiá»n luỵ nữa. Dẫu sao chúng ta cÅ©ng có má»™t manh mối.
Chàng há»i bằng giá»ng bá»—ng chùng lại:
- Manh mối gì nữa, đại ca ? Vô Vi Cung toa. lạc ở đâu, chúng ta còn chưa biết thì làm sao trừ khử được mụ yêu phụ ?
Äoan Má»™c Hạ nói xen vào:
- Nhị ca! Thái sư phụ trước lúc lâm chung có đỠcập đến một chữ:
võ! Theo muội, chỉ có Võ Di Sơn mới có thể là nơi toa. lạc của Vô Vi cung.
Chàng cÆ°á»i buồn:
- Cho dù là Võ Di SÆ¡n thì sao ? Chúng ta không ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng, đến má»™t lá»i cung xÆ°ng của chính bá»n chúng cÅ©ng không có, ai dám nói chắc Vô Vi cung không là Long Äàm Hổ Huyệt, có đầy dẫy những cÆ¡ quan ám tàng.
Thôi Oanh Oanh lên tiếng như muốn trách:
- Phục ca làm sao rồi? CÆ¡ quan ám tàng thì sao? Mà Long Äàm Hổ Huyệt thì sao?
Không lẽ vì ngại hiểm nguy nên Phục ca không dám mạo hiểm?
Chàng lắc đầu và nhìn quanh:
- Nếu chỉ má»™t mình ta, có hiểm nguy nào làm ta chùn bÆ°á»›c ? Äáng tiếc, Vô Vi Tiên Tá»­ bây giá» không còn là thù nhân của riêng ta nữa rồi. Hãy xem những tá»™i ác mụ vừa gây ra cho các phái, mụ đã là công địch của võ lâm. NhÆ° vậy, sẽ còn phải có bao nhiêu ngÆ°á»i thiệt mạng nữa ? Muá»™i đã rõ ý ta chÆ°a ?
Từ tâm của chàng vô tình khiến quần hùng khâm phục và ngưỡng mộ.
Thanh Từ đạo trưởng lên tiếng:
- Vô lượng thá» phật ! Lá»i của Bạch cung chủ quả là chí lý. Vậy theo cung chủ, chúng ta phải tiến hành ra sao ?
Chàng lại nhìn má»i ngÆ°á»i và lắc đầu ngao ngán:
- Äạo trưởng đã há»i, tại hạ không dám dấu. Theo thiển ý của tại hạ, các phái nên mau chóng hồi sÆ¡n thì hÆ¡n. Còn việc trừ khá»­ mụ yêu phụ… - Không được. Tệ phái Thiếu Lâm đã bị Vô Vi Cung tàn hại nhiá»u nhất. Bần tăng nếu không tá»± tay báo thù, đệ tá»­ bản phái đã chết làm sao nhắm mắt được ?
CÅ©ng má»™t ý nhÆ° Ngá»™ Thiá»n đại sÆ°, bốn phái còn lại cÅ©ng nhao nhao đòi kéo đến Võ Di SÆ¡n. Riêng Thanh Từ đạo trưởng của phái Võ Äang thì Ä‘á» xuất:
- Bần tăng có ý này, chÆ° vị nghÄ© sao ? Vá»›i bao nhiêu cái chết uổng này, đúng là các phái khó lòng bá» qua. NhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng đến Vô Vi Cung nguy hiểm trùng trùng, chúng ta lại càng không thể phải hy sinh tính mạng má»™t cách oan uổng. Theo bần đạo, ngoài trừ chÆ° vị chưởng môn là ngÆ°á»i Ä‘i đến Võ Di SÆ¡n vá»›i Bạch cung chủ, tất cả các phái Ä‘á»u hồi sÆ¡n. Má»™t là để lo hậu sá»± cho đồng môn vừa thảm tá»­, hai là làm sống lại các phái do tình thế bắt buá»™c phải bá» trống cả má»™t tuần trăng.
Thanh Từ đạo trưởng vừa dứt lá»i, hầu hết những vị chưởng môn nhân Ä‘á»u tán thành.
Không còn cách nào khác khả dĩ hơn, Bạch Bất Phục đành phải chấp thuận.
Chàng nói:
- Nếu tất cả không còn ý gì khác, tại hạ xin nói thêm má»™t lá»i.
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° ứng thanh đáp nhanh:
- A di đà phật ! Chuyến Ä‘i này hung Ä‘a cát thiểu, bần tăng nguyện phục tùng má»i dẫn dắt của Bạch thiếu hiệp Bạch cung chủ. Cung chủ xin cứ nói.
Như một dấu hiệu, năm vị chưởng môn cũng chúng khẩu đồng từ hô lên:
- Nguyện phục tùng Bạch cung chủ.
Bạch Bất Phục cÆ°á»i gượng:
- ChÆ° vị chá»› có quá lá»i. Thật tâm, tại hạ cÅ©ng định nói những lá»i nhÆ° chÆ° vị.
Chúng ta không thể ngÆ°á»i chèo xuôi kẻ chống ngược. NhÆ°ng việc chá»n tại hạ làm ngÆ°á»i dẫn dắt, tại hạ không Ä‘Æ°Æ¡ng nổi đâu.
Thanh Từ đạo trưởng vốn dÄ© là ngÆ°á»i khâm phục Bạch Bất Phục trÆ°á»›c, nên dõng dạc lên tiếng:
- Vô lượng thỠphật. Sự khiêm tốn của Bạch cung chủ thật đáng khâm phục.
NhÆ°ng bần đạo thá»­ há»i:
ngoài cung chủ ra, ở đây còn nhân vật nào có thể khiến quần hùng tâm phục khẩu phục ?
Phiêu Di sư thái phẩy phất trần một lượt như tỠrõ tâm ý, sau mới nói:
- Binh pháp có câu:
rèn sắt ngay lúc còn nóng, đánh địch nên nhân lúc hùng tâm của địch không còn. Bạch cung chủ xin đừng chần chừ nữa, cứ khởi phát ngay lúc này thì hơn.
Bạch Bất Phục còn Ä‘ang tìm lá»i đối đáp, Từ Nguyên Hậu vụt bảo:
- Nhị đệ ! ChÆ° vị chưởng môn nhân có tin ở đệ má»›i dám giao phó trá»ng trách. Là nam nhi đại trượng phu đệ chá»› chối từ.
Nhìn thấy ánh mắt khích lệ của má»i ngÆ°á»i, kể cả hai vị hồng nhan tri ká»· là Äoan Má»™c Hạ và Thôi Oanh Oanh cÅ©ng Ä‘ang ngưỡng má»™ nhìn chàng, Bạch Bất Phục bèn vòng tay thi lá»… khắp lượt:
- Äược chÆ° vị phó thác trá»ng trách, Bạch Bất Phục tại hạ dù tài sÆ¡ đức thiển cÅ©ng chẳng dám từ nan.
Ngay sau đó, chàng quay sang Từ đại ca và Thôi Oanh Oanh:
- Cái Bang vốn có trụ sở rá»™ng khắp, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng từ đây cho đến Võ Di SÆ¡n nhỠđại ca hÆ°á»›ng dẫn cho. Còn Oanh Oanh! Muá»™i vốn tinh thông việc sắp bày cÆ¡ quan, từ Võ Di SÆ¡n là phần muá»™i dẫn đạo.
Nhìn má»i ngÆ°á»i, chàng mỉm cÆ°á»i:
- Việc Ä‘ang lúc khẩn trÆ°Æ¡ng, chÆ° vị có Ä‘i xin nhá»› cẩn trá»ng. Äi nào!
Vá»›i thành phần tinh nhuệ nhất, má»™t Ä‘oàn gồm mÆ°á»i ngÆ°á»i do Từ Nguyên Hậu dẫn đầu liá»n lao vào má»™t hành trình gian khổ nhất, quyết liệt nhất.
… TÆ°Æ¡ng truyá»n từ ngàn xÆ°a lÆ°u lại, Võ Di SÆ¡n vốn là má»™t ngá»n núi được Võ VÆ°Æ¡ng chá»n làm nÆ¡i khai lá»… tấn binh, sau đó khôi phục giang sÆ¡n, tạo phúc cho trăm há».
Có đến gần má»›i hiểu, tại sao Võ VÆ°Æ¡ng không chá»n bất kỳ má»™t địa Ä‘iểm nào trong tam sÆ¡n ngÅ© nhạc mà lại chá»n Võ Di SÆ¡n.
Thuở đó Võ Di SÆ¡n chỉ được má»i ngÆ°á»i biết đến qua danh xÆ°ng NgÆ° Äầu SÆ¡n, vì có hai ngá»n núi bá»—ng cao vượt lên, tợ nhÆ° hai chiếc sừng. Má»™t ngá»n thấp hÆ¡n được giá»›i tao nhân mặt khách gá»i là Vá»ng Nguyệt. Ngá»n thứ hai cao hÆ¡n và quanh năm mây phủ nên được gá»i là Phù Vân đỉnh.
Chỉ khi sá»± nghiệp của Võ VÆ°Æ¡ng tá»±u thành và nghiệp bá đã có, để tưởng nhá»› công đức của Võ VÆ°Æ¡ng, dân gian bèn gá»i là Võ Di SÆ¡n. (Võ:
Võ VÆ°Æ¡ng, Di là di chuyển, di dá»i, ý muốn nói đến lần dấy binh tiên khởi của Võ VÆ°Æ¡ng) Vì ngay những bÆ°á»›c chân đầu tiên đặt đến Võ Di SÆ¡n, quần hùng Ä‘á»u nhìn thấy toàn là những địa hình hiểm trở. Äến nhÆ° há» Ä‘á»u là những nhân vật giang hồ mà cÆ°á»›c trình còn phải chậm lại, đủ biết địa hình của Võ Di SÆ¡n hiểm trở nhÆ° thế nào.
Äã thế, hầu nhÆ° sau má»—i má»™t bÆ°á»›c chân, Thôi Oanh Oanh phải chú tâm nhìn rất kỹ rồi má»›i dám bÆ°á»›c tiếp.
Thế nhÆ°ng mÆ°á»i nhân vật Ä‘á»u là nhất môn chi chủ dù đã lên đến ngá»n Vá»ng Nguyệt vẫn chÆ°a gặp phải má»™t kháng lá»±c nào để cả cÆ¡ quan ám tàng.
Äiá»u này khiến cho Bạch Bất Phục phải nghÄ© lại, mong Ä‘oán được ý đồ của mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­.
Từ Nguyên Hậu cÅ©ng nhận thấy Ä‘iá»u này, và biết Bạch Bất Phục Ä‘ang băn khoăn suy nghÄ© nên mở miệng lên tiếng:
- Nhị đệ ! Có phải vì mụ không tin bá»n ta kéo đến nên không cần giÆ°Æ¡ng bẫy chăng ?
Thôi Oanh Oanh nghi ngại:
- Hoặc giả, Vô Vi Cung không hỠtoa. lạc ở Võ Di Sơn này?
Dù bao nhiêu ngÆ°á»i còn lại không ai nói gì nữa nhÆ°ng Bạch Bất Phục biết há» cÅ©ng có ý nghÄ© giống nhÆ° Từ Nguyên Hậu và Thôi Oanh Oanh.
Chàng tìm cách vừa trấn an vừa Ä‘á» tỉnh má»i ngÆ°á»i:
- Nếu từ đại ca nói đúng, chúng ta nắm chắc phần thắng vì đến vào lúc mụ không ngá». Nếu đúng nhÆ° Oanh Oanh, chúng ta dù phí công cÅ©ng loại bỠđược Võ Di SÆ¡n ra khá»i ý nghÄ©. Tại hạ chỉ ngại Vô Vi Cung thì đúng ở đây, nhÆ°ng mụ không giở trò vì mụ Ä‘ang có Ä‘iá»u gì đó để á»· trượng. Äó là Ä‘iá»u gì, tại hạ không biết nên không dám nói chắc. Vì thế, Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng từ đây đến đỉnh Phù Vân, chúng ta càng không thể khinh suất.
Dứt lá»i, chính Bạch Bất Phục dành phần Ä‘i trÆ°á»›c.
Vừa lá»t vào tầng mây che phủ mấy mÆ°Æ¡i trượng Ä‘Æ°á»ng còn lại dẫn đến đỉnh Phù Vân, Bạch Bất Phục cảm thấy khắp châu thân Ä‘á»u bị rung Ä‘á»™ng.
Äoan Má»™c Hạ há»i khẽ:
- Có chuyện à, nhị ca ?
Chàng gật đầu và đưa tay chỉ vỠphía trước:
- Chúng ta đến được Vô Vi cung rồi. Ở đó, mụ có treo hai tấm phướng.
Quần hùng nghe thế cùng nhìn vỠhướng tay chỉ của chàng. Nhưng ngoài lớp mây mù, hỠkhông thấy những gì chàng vừa nói.
Thôi Oanh Oanh nôn nóng há»i:
- Nếu chỉ là hai tấm phướng, Phục ca đâu phải chấn động ?
Chàng cÆ°á»i gượng:
- Muá»™i nói không sai ? Vì trên hai tấm phÆ°á»›ng Ä‘á»u có những tá»± dạng.
- Tự dạng gì ?
- Mụ yêu phụ viết gì trên hai tấm phướng ?
Hầu nhÆ° má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhao há»i những câu đại loại nhÆ° hai câu vừa được Äoan Má»™c Hạ và Thôi Oanh Oanh há»i!
Chàng hít mạnh một hơi thanh khí rồi đáp:
- Trong hai tấm phướng, có một tấm dành cho chư vị:
Tống Tiễn Cửu Phái Qui Tây Thiên.
Lần này đến lượt chín ngÆ°á»i còn lại phải rúng Ä‘á»™ng đến tận tâm can. Bởi lẽ, há» vừa đúng chín ngÆ°á»i và dù là tăng ni đạo tục hay nam phụ lão ấu, bá»n hỠđầu là nhất môn, chi chủ của sáu phái, má»™t đại bang, má»™t môn và má»™t giáo!
Lá»i lẽ của tấm phÆ°á»›ng dù cao ngạo nhÆ°ng quả thật nó cÅ©ng có Ä‘iá»u đáng để cao ngạo. Vì tấm phÆ°á»›ng đã minh chứng rằng nhất cá»­ nhất Ä‘á»™ng của há» Ä‘á»u bị mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ giám sát.
Và quần hùng đến lúc này Ä‘á»u phải suy nghÄ© đến lá»i Ä‘á» tỉnh lúc má»›i rồi của Bạch Bất Phục:
mụ ta có chá»— á»· trượng ? Äó là gì ?
Nhìn má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có vẻ thất thần nhÆ° vậy, Bạch Bất Phục thật sá»± không biết dùng lá»i lẽ gì để trấn an.
Huống chi, mụ Vô Vi Tiên Tử không nêu con số chín đâu phải là bỠqua cho chàng.
Thôi Oanh Oanh vụt há»i, làm má»i ngÆ°á»i phải chú tâm kịp hoàn hồn:
- Trên tấm phướng kia có viết gì, Phục ca?
Chàng kêu thầm:
- “không cho há» thấy đủ những hiểm nguy, đâu dá»… gì há» chấp nhận liá»u vá»›i cái chết để tìm con Ä‘Æ°á»ng sống?†Chàng vụt cất cao giá»ng nhÆ° ngâm nga:
- “Tá»NG TIỄN CỬU PHÃI QUY TÂY THIÊN, THU Há»’N BÃCH DẠ ÄÀY VẠN KIẾP?†Sau đó, chàng cÆ°á»i rống lên:
- Hạ.ha…ha…! Yêu phụ ngÆ°Æ¡i hãy còn quên má»™t Ä‘iá»u. Ta há» BaÃch tên Bất Phục!
Rừng Ä‘ao núi kiếm còn chÆ°a khuất phục được ta, sá gì hai ngá»n phÆ°á»›ng nhuốm mùi tà giáo! Hạ.ha…ha… Ngay lập tức, quần hùng nghe giữa tầng mây mù có má»™t âm thanh lạ tai vang ra:
- Tiểu tử Bạch Bất Phục kia! Ngươi cho là tà giáo vậy có dám đi qua hai tấm phướng mà vào Vô Vi cung không?
Chàng ngẩn ngÆ°á»i vì lá»i nói này.
Âm thanh lạ tai vì không phải là âm thanh của mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­. Tiếp đó, giá»ng nói gá»i đích danh Vô Vi cung mà không xÆ°ng là tệ cung, không lẽ ngÆ°á»i vừa phát thoại không phải là ngÆ°á»i của Vô Vi cung?
Chàng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng nghe có tiếng Từ Nguyên Hậu thầm thì há»i Ngá»™ Thiá»n đại sÆ°:
- Äại sÆ° có bị hai tấm phiến kia gợi nhá»› má»™t Ä‘iá»u gì không ?
Hồ nghi, chàng lắng nghe lá»i đối đáp của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° và má»i ngÆ°á»i:
- Ãù của Từ bang chủ muốn há»i gì, khi dùng hai chữ gợi nhá»›?
Từ Nguyên Hậu nói:
- Dùng hai tấm phướng chiêu hồn, đại sư không thấy lạ sao?
- A di đà phật! Phướng chiêu hồn à?
Thanh Từ đạo trưởng há»i xen vào:
- Từ bang chủ cho đây là tiêu ký của nhân vật nào đó sao?
Từ Nguyên Hậu đáp:
- Mỗ không nhớ rõ nên không dám chắc. Nhưng quả thật, mỗ đã từng nghe quá lâu lắm rồi có một nhân vật luôn lấy phướng chiêu hồn là tiêu ký. Trong chư vị, có ai nhớ rõ không ?
Thôi Oanh Oanh lẩm bẩm:
- Dùng phÆ°á»›ng chiêu hồn làm tiêy ký, Ä‘iá»u này đúng là tà quái nhÆ° Phục ca vừa nói.
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° cÅ©ng lẩm bẩm theo:
- Tà quái…! Tà quái…!
Äoan Má»™c Hạ kêu khẽ:
- Muội nhớ ra rồi, đại ca!
Từ Nguyên Hậu nghi ngá»:
- Chuyện xảy ra đã lâu, làm sao tam muội nhớ được ?
Thanh Từ đạo trưởng há»i vá»›i giá»ng nôn nóng:
- Không kể đúng sai, Äoan Má»™c môn chủ nhá»› thế nào?
Äoan Má»™c Hạ nói nhÆ° phân minh:
- Là muá»™i Ä‘á»c trong di tá»± của môn chủ Ä‘á»i trÆ°á»›c lÆ°u lại. Trong đó có nhắc đến má»™t nhân vật. Ngoại hiệu của nhân vật này có đủ hai chữ tà và quái!
Từ Nguyên Hậu hối thúc:
- Lúc nãy ta nói sai, tam muội chớ để tâm làm gì. Nhân vật đó có ngoại hiệu là gì, tam muội?
Có phần hả dạ vì lá»i tạ lá»—i khéo léo của Từ Nguyên Hậu, Äoan Má»™c Hạ nói:
- Quái PhÆ°á»›ng Tà Äạo!
Äến lúc này Phiêu Di sÆ° thái má»›i lên tiếng:
- Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao Æ° ? Không lẽ lão ma đầu vẫn còn sống ?
Thôi Oanh Oanh kinh ngạc:
- Sư thái biết nhân vật này ư ?
Phiêu Di sÆ° thái đáp bằng giá»ng sợ sệt nghe khá rõ:
- Theo những chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c của tệ phái di ngôn, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao xuất thân từ má»™t đảo lân cận vá»›i ngoại bang Phù Tang. Vào Trung nguyên, lão đã tạo ra phong ba bão táp gây khiếp đảm cho quần hùng lúc bấy giá».
Lâm Kiến TÆ°á»ng kêu lên:
- Lâm má»— nhá»› lại rồi. Äúng là có nhân vật này. NhÆ°ng nghe kể, lão ma đầu đã bị Bạch Hạc Äảo đảo chủ đánh bại và biệt dạng luôn sau đó. Nếu đúng là nhân vật này, làm gì lão còn sống ?
Vi Hữu Äạo không chịu:
- Lâm huynh vừa mới nói là lão chỉ bị đánh bại, lão chưa chết thì làm sao lại không sống ?
Äến lượt TrÆ°Æ¡ng Luân Hồi lên tiếng:
- Má»— cÅ©ng nhá»› má»™t Ä‘iá»u, nghe đâu Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao là hậu nhân của má»™t ngÆ°á»i đã từng bị võ lâm Trung nguyên ta trục xuất. Do ngÆ°á»i này đã tùng dùng lá»i lẽ ma mỵ, xúi giục các phái vì nghi kỵ phải giao chiến liên miên. So vá»›i hành vi mấy lúc gần đây của Vô Vi cung luôn nhắm vào các phái, không lẽ nhân vật vừa phát thoại chính là Quái PHÆ°á»›ng Tà Äao?
Lâm Kiến TÆ°á»ng cÆ°á»i gằn:
- Nếu là lão, niên kỷ phải gần trăm. Hạng ma đầu như lão lại thỠđến thế sao ?
Từ Nguyên Hậu bảo:
- Không phải lão thì cÅ©ng là hậu nhân của lão. Nói tóm lại, chỉ có những ai có liên quan đến Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao má»›i có thái Ä‘á»™ thù địch vá»›i võ lâm trung nguyên.
Äoan Má»™c Hạ nói thêm:
- Lão nhân Bạch y công tá»­ cÅ©ng thá» ngang bách tuế, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao có thá» cÅ©ng không lạ. Duy có Ä‘iá»u, âm thanh lúc nãy hãy còn trầm hùng, ngÆ°á»i phát thoại chỉ có thể là hậu nhân của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao mà thôi.
NghÄ© đến thá»±c tại, Thôi Oanh Oanh chợt há»i:
- Võ công của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao là thế nào?
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° chép miệng:
- A di đà phật. Năm xÆ°a, chỉ có kiếm pháp thượng thừa của đảo chủ Bạch Hạc Äảo là khắc chế được tà Ä‘ao. Bản lãnh nhÆ° thế nào. Thôi giáo chủ tá»± nghÄ© lấy. Còn vá» Quái PhÆ°á»›ng, hà… Phải chi tệ huynh hãy còn sống thì hay biết mấy.
Từ Nguyên Hậu kinh ngạc:
- Äại sÆ° hãy còn trưởng huynh Æ° ? là ai vậy ? Sao lại chết ? Còn sống thì sao ?
Quần hùng hầu nhÆ° cùng ngÆ¡ ngẩn khi nghe Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° bá»™c lá»™ ẩn tình:
- A di đà phật ! Äã bao năm rồi bần tăng đã định tâm sẽ không bao giá» nhắc đến tệ huynh. Nay nghÄ© lại, bần tăng thêm thẹn. ChÆ° vị tin hay không cÅ©ng được, Khấp Quá»· Tăng chính là tệ huynh, ngÆ°á»i vừa là bào huynh vừa là đồng môn sÆ° huynh của bần tăng.
Thôi Oanh Oanh chính là ngÆ°á»i ngạc nhiên nhiá»u nhất:
- Thảo nào diện mạo của đại sÆ° và gia sÆ° có nhiá»u Ä‘iểm giống nhau.
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° thở dài:
- Do cố chấp, bần tăng bấy lâu nay chỉ xem tệ huynh là ngÆ°á»i là ô uế thanh danh tệ phái nên không bao giá» dám nhìn. Nếu không nghe những gì Thôi giáo chủ thuật lại, có lẽ bần tăng vẫn chÆ°a đổi ý và nói cả ra.
Từ Nguyên Hậu chép miệng:
- Chậc…chậc… Xem ra má»i chuyện đã được minh bạch. Äại sÆ° không trách lệnh huynh nữa là được rồi. Chốn cá»±c lạc, lênh huynh hẳn Ä‘ang mỉm cÆ°á»i khi nghe đại sÆ° nói những lá»i này. Trở lại chuyện lúc nãy… Thôi Oanh Oanh cÆ°á»›p lá»i của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° định đáp lá»i Từ Nguyên Hậu:
- Là đại sư muốn nhắc đến Khấp Quỷ Âm công?
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° niệm phật hiệu:
- A di đà phật ! Äúng là nhÆ° vậy. Không hiểu…Thôi Oanh Oanh Ä‘iệt nữ có há»c được hết chân truyá»n của tệ huynh chÆ°a ?
Thôi Oanh Oanh cÅ©ng thay đổi cách xÆ°ng hô vá»›i Ngá»™ Thiá»n:
- SÆ° thúc. Gia sÆ° bảo ná»™i lá»±c của Ä‘iệt nhi hãy còn kém nên không cho luyện Khấp Quá»· Âm Công! NhÆ°ng … Từ Nguyên Hậu há»i xen vào:
- NhÆ° đại sÆ° há»i, không lẽ chỉ có Khấp Quá»· Âm công má»›i khống chế được Quái PhÆ°á»›ng?
- Không sai. Vì thế bần tăng má»›i há»i đến Ä‘iá»u này.
Thôi Oanh Oanh kêu lên:
- Khẩu quyết luyện âm công, Phục ca cũng biết. Xem ra ở đây, chỉ có ngũ tuyệt âm công Bích Dạ của Phục ca là có thể ngăn được Quái Phướng mà thôi.
Nghe nhắc đến Bạch Bất Phục, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ dồn má»i ánh mắt vào chàng.
Bạch Bất Phục tuy vẫn quay lÆ°ng vá» phía má»i ngÆ°á»i nhÆ°ng chàng đã nghe không sót má»i lá»i bàn tán của há».
Trá»ng trách càng thêm nặng, chàng liá»n quay lại phân phó:
- NhÆ° chúng ta đã bàn định, chÆ° vị tạm thá»i bố trí Bát quái loạn trận, Ä‘á» phòng mụ yêu phụ xuất hiện. Äối phó vá»›i Tà Äao, đã có Thập Toàn kiếm pháp của Äoan Má»™c Hạ. Phần Quái PHÆ°á»›ng sẽ do tại hạ đảm trách.
Quay sang Äoan Má»™c Hạ, chàng trấn an:
- Tam muá»™i yên tâm. Theo ta, thái sÆ° phụ Bạch y công tá»­ chính là đảo chủ Bạch Hạc Äảo. Bằng không, sao thái sÆ° phụ nói Bạch hạc là do tiá»n nhân của ngÆ°á»i lÆ°u lại ?
Từ giữa tầng mây mù, giá»ng nói lúc nãy lại quát ra:
- Kẻ nào là hậu nhân của lão bạch y Bạch Hạc Äảo?
Tài sản của gacon

  #27  
Old 20-05-2008, 02:24 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 35

Nhá» Cẩn Trá»ng Chi Trì Cục Diện
Gãy Hắc Tiêu Phát Hiện Kinh Văn




Vá»›i sắc mặt khẩn trÆ°Æ¡ng, Bạch Bất Phục há»i ngược lại:
- Tôn giá là hậu nhân hay chính là Quái Phướng Tà đao năm xưa?
Giá»ng nói kia phẫn uất há»i trả lại:
- NgÆ°Æ¡i há»i để làm gì?
Chàng cÆ°á»i mai mỉa:
- Vì thái sư phụ của tại hạ có nói:
nếu gặp lại tà đao quyết giết không tha.
Chàng định dùng lá»i dối gạt để khích ná»™ đối phÆ°Æ¡ng, buá»™c đối phÆ°Æ¡ng phải tá»± xuất hiện, nào ngá», đối phÆ°Æ¡ng lại cÆ°á»i dài:
- Hạ.ha…ha…! Lão cuồng đã bị ta ngấm ngầm phục Ä‘á»™c, ngÆ°Æ¡i dùng lão để doa. ta là lầm rồi, tiểu tá»­. ha…ha…ha… Äịnh khích ná»™ ngÆ°á»i, không ngá» lại bị ngÆ°á»i khích ná»™, Bạch Bất Phục suýt nữa đã Ä‘á»™ng thân lao đến. NhÆ°ng câu há»i của Äoan Má»™c Hạ bá»—ng vang lên khiến chàng vá»™i vàng đình bá»™:
- Nếu xem đảo chủ Bạch Hạc Äảo là thù nhân sao tôn giá không hạ thủ báo thù ?
Vì ý gì tôn giá chỉ làm cho đảo chủ phải mê loạn thần trí ?
Âm thanh kia không đáp, chỉ quát nạt:
- NgÆ°Æ¡i há»i để làm gì, tiểu nha đầu ?
Äoan Má»™c Hạ cÆ°á»i lạnh:
- Tôn giá đã tìm được cách khắc chế Thập Toàn kiếm pháp chưa?
Âm thanh kia rống lên:
- NgÆ°Æ¡i không được nói bừa. Ta cần gì… Äoan Má»™c Hạ vá»™i ngắt lá»i:
- Xem ra tôn giá chÆ°a nghÄ© được cách khắc chế. Bằng không, đảo chủ Bạch Hạc Äảo đâu thể toàn mạng sau mấy mÆ°Æ¡i năm dài bị mê loạn ? Hừ ! Cách dùng Ä‘á»™c của tôn giá chứng tá» tôn giá là ngÆ°á»i tinh thông Ä‘á»™c môn. Tôn giá thật sá»± là ai ?
- Ta là Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao.
Äoan Má»™c Hạ rít lên:
- Tôn giá nói dối mà không biết thẹn Æ° ? Ta dám Ä‘oan chắc tôn giá không phải là Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao nhÆ° tôn giá tá»± nhận.
Tiếng kình phong chợt rú rít lên và xuất phát từ tầng mây mù.
Bạch Bất Phục ngay lúc đó nhận thấy có ngÆ°á»i đặt tay lên vai chàng.
Vụt tỉnh ngá»™, chàng hiểu những lá»i lẽ của Äoan Má»™c Hạ không nhằm ý vạch mặt đối phÆ°Æ¡ng. Và nếu không có ý đó, có nghÄ©a là Äoan Má»™c Hạ đã khích được đối phÆ°Æ¡ng, buá»™c đối phÆ°Æ¡ng phải xuất đầu lá»™ diện, trách cho chàng không phải mạo hiểm tá»± chui đầu vào bẫy do đối phÆ°Æ¡ng sắp bày sẵn ở sau tầng mây mù.
Những ý nghÄ© đến vá»›i chàng nhanh nhÆ° má»™t tia chá»›p loé. Vì đối phÆ°Æ¡ng sau tiếng kình phong rú rít Ä‘ang hiện thân hoàn toàn trÆ°á»›c mặt chàng và má»i ngÆ°á»i.
Äó là má»™t lão nhân quả thật đã quá cao niên. Ngoài y phục không giống vá»›i ngÆ°á»i trung nguyên, trên tay lão nhân là má»™t lá phÆ°á»›ng màu Ä‘en và tay còn lại thì lăm lăm má»™t thanh đại Ä‘ao toát đầy tà khí.
Lão nhân vừa xuất hiện liá»n há»i trống không:
- Ai bảo ta không là Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao?
Äoan Má»™c Hạ vẫn còn đặt tay lên vai Bạch Bất Phục, nàng ấn khẽ và quát lên Ä‘anh gá»n:
- Äánh.
Do Ä‘oán được ý đồ của Äoan Má»™c Hạ, Bạch Bất Phục đã vận khí sẵn, từ khi lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao hiện thân. Ngay khi Äoan Má»™c Hạ ấn khẽ vào vai, chàng vá»™i gầm lên:
- Äỡ!
CÅ©ng lúc đó, Äoan Má»™c Hạ vá»™i xuất kiếm chiêu:
- Xem kiếm!
Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cÆ°á»i dài vì nhận ra lão đã thấp trí hÆ¡n đôi nam nữ hãy còn chÆ°a ráo máu đầu kia!
- Ha…hạ.hạ.!
Äồng thá»i, ngá»n Quái PhÆ°á»›ng trên tay lão và thanh đại Ä‘ao cÅ©ng được lão vận dụng.
Quái PhÆ°á»›ng hÆ°á»›ng vá» chưởng kình tứ tuyệt Bích Dạ của Bạch Bất Phục, Tà Ä‘ao thì vÅ© lá»™ng cuá»™n thẳng vào vầng kiếm quang của Äoan Má»™c Hạ.
Sở há»c của song phÆ°Æ¡ng ba ngÆ°á»i chÆ°a chạm vào nhau, má»™t bóng nhân ảnh khác nữa cÅ©ng từ giữa tầng mây mù lao ra và lao vào tám ngÆ°á»i còn lại.
Thân phận của bóng nhân ảnh đó ngay lập tức bị bộc lộ khi bóng đó quát lên:
- Bổn tiên tá»­ chÆ°a kịp tìm bá»n ngÆ°Æ¡i, bá»n ngÆ°Æ¡i đã tá»± tìm đến nạp mạng. Äáng chết.
Tầng mây mù liá»n tan biến Ä‘i khi tâm chưởng của Vô Vi Tiên Tá»­ xuất phát ra má»™t vầng lá»­a thiên hoa? thần công.
Má»i ngÆ°á»i ngay lập tức nhìn rõ mặt nhau. Thanh Từ đạo trưởng liá»n lá»›n tiếng hô hoán:
- Tứ tượng kiếm, phát động.
Bốn ngá»n trÆ°á»ng kiếm của Võ Äang, Nga My, Thanh Thành và Hoa sÆ¡n bốn phái liá»n được tung ra, tạo thành má»™t vành Ä‘ai dày đặc nhÆ°ng kiếm quang vây kín lấp Vô Vi Tiên Tá»­.
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° cÅ©ng gấp rút niệm phật hiệu:
- A di đà phật. Phản tứ tượng hợp chưởng. Äánh!
Và hiệp lá»±c những bốn loại chưởng kình của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ°, Từ Nguyên Hậu, TrÆ°Æ¡ng Luân Hồi và của Thôi Oanh Oanh liá»n lao đến ngăn đỡ chưởng thiên hoa? của yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­.
Dù là phản trận tứ tượng, dù là hợp kình của bốn cao thủ vào hạng nhất nhì võ lâm, hỠcũng bị dư kình từ thiên hoa? chưởng làm cho huyết khí sôi trào.
Tuy nhiên không phải ngẫu nhiên mà trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i đến Võ Di SÆ¡n má»i ngÆ°á»i đã bàn định và tá»± lập thành bát quái loạn trận nhÆ° Bạch Bất Phục vừa hô hoán.
Phản tứ tượng hợp chưởng tuy thất bại nhÆ°ng việc làm chậm cÆ°á»›c trình và thân thủ của mụ yêu phụ xem nhÆ° đã thành công. Và ngay lập tức, tứ tượng kiếm trận do Thanh Từ đạo trưởng làm chủ trận liá»n tạo sá»± bối rối cho mụ yêu phụ Vô Vi.
Vầng kiếm quang do bốn kiếm hợp lại Ä‘ang đổ ập vào mụ từ tứ phía. Äể đối phó, nếu mụ thi triển các loại công phu nhÆ°:
HÆ° không nhiếp vật, thiên hoa? thần công hoặc kim dung chỉ thì mụ không thể đối phó cùng má»™t lúc ở cả tứ phía. Mụ đành phải dùng đến nhuyá»…n kiếm vá»›i Thập Toàn kiếm pháp đã lén há»c.
Choang! Choang! Choang!
Vầng kiếm quang của tứ phái vừa bị kiếm chiêu của mụ đẩy bật ra, hợp kình của bốn nhân vật còn lại liá»n ập đến.
Thoạt nhìn qua đấu pháp này của các võ phái, mụ yêu phụ ngấm ngầm hiểu ra ý đồ của má»i ngÆ°á»i. Gá»i là tứ tượng hoặc phản tứ tượng chỉ là cách gá»i để tách bạch hai nhóm kiếm chưởng má»—i nhóm bốn ngÆ°á»i. Gá»i là bát quái trận loạn trận là cách gá»i chung, khi bá»n đối phÆ°Æ¡ng có đúng tám ngÆ°á»i để chiếm đúng tám phÆ°Æ¡ng vị của bát quái và dùng kiếm và chưởng rối loạn. Äể gá»i cho đúng hÆ¡n thì phải là xa luân chiến.
Sau má»™t chưởng phản tứ tượng là đến má»™t kiếm tứ tượng. Và vá»›i đấu pháp này của các phái, vô hình chung má»i ngÆ°á»i đã bắt buá»™c mụ yêu phụ chỉ được dùng kiếm pháp Thập Toàn và chưởng thiên hoa? mà thôi. Vì kim dung chỉ hoặc hÆ° không nhiếp vật công phu, nếu thi triển ở đây kể nhÆ° vô tác dụng.
Dù căm ghét bá»n đối phÆ°Æ¡ng đến tận xÆ°Æ¡ng tuá»· Ä‘i nÅ©a, mụ yêu phụ cÅ©ng phải cố trấn tÄ©nh. Vì chỉ có sá»± trấn tÄ©nh hoàn toàn mụ yêu phụ Vô Vi má»›i có thể nghÄ© được cách hoá giải trận xa luân chiến này. Và khi đã nghÄ© được cách hoá giải, mụ má»›i có thể thá»±c hiện được nhÆ° lá»i ghi trên tấm phÆ°á»›ng bây giỠđã lá»™ rõ:
tống tiễn cửu phái quy tây thiên.
Äang lúc nghÄ© cách hoá giải, mụ chợt nghe tiếng gầm của Bạch Bất Phục ở bên kia vang lên:
- Äỡ!
Tiếp đó là tiếng thét Ä‘inh tai của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao:
- Trúng!
Má»i âm thanh liá»n phát ra thật há»—n loạn:
Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cÆ°á»i dài khi nhận thấy trÆ°á»ng kiếm của Äoan Má»™c Hạ bị đại Ä‘ao Ä‘oạn gãy.
- Hạ.ha…ha…! để xem ngươi còn cách nào thi triển được Thập Toàn kiếm pháp!
Ha…ha… Tiếng quát của Bạch Bất Phục chợt át Ä‘i tràng cÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng:
- Cầm lấy, tam muá»™i ! Äỡ! Äỡ! Äỡ!
Má»›i nhận được chiếc hắc tiêu do Bạch Bất Phục ném qua, Äoan Má»™c Hạ chÆ°a kịp dùng hắc tiêu thay kiếm để thi triển Thập Toàn kiếm pháp hầu liên thủ vá»›i Bạch Bất Phục, ngá»n đại Ä‘ao và lá phÆ°á»›ng của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao đã cuá»™n ập đến.
Má»™t lần nữa Quái PHÆ°á»›ng Tà Äao lại cÆ°á»i dài ngạo mạn. Vì hắc tiêu của Bạch Bất Phục dù có là cổ vật chí báu Ä‘i nữa, nhÆ°ng ở trên tay Äoan Má»™c Hạ sau lần chạm vào đại Ä‘ao hắc tiêu lại bị Ä‘oạn gãy.
Má»™t mẫu nhá» hắc tiêu bị bay Ä‘i. Cùng vá»›i mẫu này, má»™t vật trăng trắng cÅ©ng văng ra, cho Äoan Má»™c Hạ và Bạch Bất Phục cùng nhìn thấy đó là má»™t mảnh hoa tiên được cuá»™n lại và bị ai đó nhét vào phần rá»—ng ở bên trong hắc tiêu.
Äoan Má»™c Hạ kêu lên:
- Nhị ca ! Là kinh văn khẩu quyết Bích Dạ tiêu khúc!
Bạch Bất Phục hô toáng lên:
- Nhặt lấy, tam muội. Nhanh lên.
Ngay tức khắc, mụ yêu phụ gào lên:
- Phu quân. Äừng để tiểu tá»­ lấy được kinh văn đó. Mau lên!
Hiểu được lá»i cảnh báo của Vô Vi Tiên Tá»­ hàm ý gì, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao bèn quật ngá»n phÆ°á»›ng vào bóng nhân ảnh của Äoan Má»™c Hạ và Bạch Bất Phục.
Äang tranh nhau để chá»™p lấy mảnh hoa tiên, Bạch Bất Phục và Äoan Má»™c Hạ phải di Ä‘á»™ng thân hình để tránh kình phong mãnh liệt từ Quái PhÆ°á»›ng Ä‘ang ập đến.
Mảnh hoa tiên vốn má»ng mảnh nên không thể chịu Ä‘á»±ng nổi ngá»n kình nhÆ° phong ba bão táp của Quái PhÆ°á»›ng. Mảnh hoa tiên bị rách rá»i làm hai, ná»­a lá»›n ná»­a nhá». Và phần lá»›n lại bị cuốn bay vá» phía Bát quái loạn trận.
Mục lá»±c tinh tÆ°á»ng hÆ¡n, mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ liá»n cất ngÆ°á»i lên và Ä‘Æ°a tay vồ vập vào mảnh lá»›n ná»!
Äúng dịp đó, Phản tứ tượng hợp chưởng liá»n nhả kình theo sá»± Ä‘iá»u Ä‘á»™ng của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ°.
- Äánh!
Mụ yêu phụ nghiến chặt răng và lập tức dùng tả thủ Ä‘ang cầm giữ mảnh hoa tiên bị rách ná», xô ra má»™t ngá»n chưởng thiên há»a!
Vầng lá»­a liá»n nhoáng lên, và mảnh hoa tiên ná» lập tức thiêu rụi, trÆ°á»›c khi Thiên hoa? thần công va vào hợp kình phản tứ tượng!
Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° và Từ Nguyên Hậu do biết mảnh hoa tiên ná» cần thiết cho Bạch Bất Phục đến ngần nào, nên tiếc ngẩn tiếc ngÆ¡.
Thanh Từ đạo trưởng tuy cÅ©ng tiếc nhÆ°ng lập tức phát Ä‘á»™ng kiếm trận. Vào lúc đó, khi biết khẩu quyết bích dạ tiêu khúc không còn, mụ Vô Vi Tiên Tá»­ cứ há miệng cÆ°á»i đắc ý.
- Ha…ha…ha… Thanh Từ đạo trưởng hô lên:
- Phát chiêu! Äánh!
CÅ©ng lúc đó, ở bên kia, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cÅ©ng Ä‘ang cÆ°á»i nghiêng ngả.
Nhận định được cục diện, Thôi Oanh Oanh nhanh chóng vẫy tay:
- Chá»™p lấy nào, Äoan Má»™c muá»™i!
Nghe được và kịp nhận ra Thôi Oanh Oanh Ä‘ang ném cho Äoan Má»™c Hạ thanh loan tình kiếm, Bạch Bất Phục nhanh tốc gầm lên:
- Äể lão cho ta! Äỡ!
Äang cÆ°á»i, bất ngá» bị Bạch Bất Phục ra tay xuất chưởng, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao chỉ kịp vung Quái PhÆ°á»›ng.
Sắc diện lập tức sa sầm khi nhận ra Äoan Má»™c Hạ thế là lại có khí giá»›i, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao đến lúc này má»›i bạt Ä‘ao.
NhÆ°ng Äoan Má»™c Hạ đã kịp vung loan tình kiếm lên.
Choang! Choang!
Loan tình kiếm mặc dù ngắn nhÆ°ng lại là bảo kiếm thật sá»±. Sau hàng loạt sá»± Ä‘á»™ng chạm giữa loan tình kiếm và tà Ä‘ao, Äoan Má»™c Hạ vẫn giữ được nguyên vẹn khí giá»›i.
Khi đó, Quái Phướng Tà và tứ tuyệt Bích Dạ chưởng lại va vào nhau.
Không chậm trá»…, Bạch Bất Phục và Äoan Má»™c Hạ ngay lập tức liên tay liên thủ, quấn lấy Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao nhÆ° lúc đầu.
Ơû bên bát quái loạn trận cÅ©ng vậy mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ vì chÆ°a nghÄ© được cách hoá giải xa luân chiến trận vá»›i những nhân vật võ lâm các phái nên vẫn bị bá»n há» cầm chân.
Thá»i gian dần trôi qua, hết má»™t loạt chưởng đến má»™t lượt kiếm hiệp lá»±c nhân vật các phái vẫn cố gắng chi trì cục diện. Cho dù chân nguyên ná»™i lá»±c của há» càng lúc càng kiệt dần.
CÅ©ng vậy, Bạch Bất Phục thì không nói gì, vì chàng đã khai thông được sinh tá»­ huyá»n quan, chân nguyên mất đó lại có đó nên chàng còn có thể chi trì được lâu. Chỉ riêng Äoan Má»™c Hạ là càng lúc càng suy giảm chân nguyên dẫn đến kiếm chiêu càng lúc càng trì trệ dần.
CÅ©ng may, chính Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao và Vô Vi Tiên Tá»­ cÅ©ng Ä‘ang dần má»i mệt.
Vì chá»— á»· trượng của mụ là Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao, nào ngá» lại gặp phải đấu pháp lợi hại của bá»n ngÆ°á»i Bạch Bất Phục làm cho thất bại.
Bây giá», cả hai phe Ä‘á»u chỉ trông chá» vào má»™t Ä‘iá»u duy nhất, đó là đối phÆ°Æ¡ng vì không thể chi trì được nữa phải ngã gục và bị phe kia hạ thủ.
Thế nhÆ°ng, Ä‘iá»u này còn chÆ°a xảy đến thì Ä‘iá»u khác thÆ°á»ng lại xuất hiện.
Trên đỉnh Phù Vân Ä‘ang bị mây má» bao phủ chợt có làn khói Ä‘en bay vượt lên và thẳng tắp Nhận ra Ä‘iá»u này, dù chÆ°a hiểu nguyên nhân, Bạch Bất Phục bá»—ng cÆ°á»i ngạo nghá»…:
- Ha…ha…hạ.! Vô Vi Cung Ä‘ang có ná»™i biến. Äể xem lão quái và mụ yêu phụ còn chi trì được bao lâu nữa. Äỡ!
Bị Bạch Bất Phục dùng chưởng quật vào, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao không thể nhìn ngó tứ tung nhÆ° Vô Vi Tiên Tá»­.
Lão chỉ nghe mụ yêu phụ rít lên phẫn ná»™ là đủ hiểu Ä‘iá»u gì vừa xảy ra.
Tài sản của gacon

  #28  
Old 20-05-2008, 02:24 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 36

Vào Äịa Lao Phát Giác Hung Tin
NgÅ© Tuyệt Âm Công Phá Long Äàm




Thần trí của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao lập tức bị lung lay, ngay khi nghe mụ yêu phụ Vô Vi rít lên:
- Bá»n nghịch đồ đáng chết. Chúng dám thiêu huá»· Vô Vi Cung của bổn tiên tá»­.
Mụ vẫy kình, mụ vung kiếm.
Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cÅ©ng quật phÆ°á»›ng bạt Ä‘ao.
Và nhÆ° hai làn gió thoảng, cả mụ Vô Vi và quái lão Tà Äao nhanh chóng bá» trận lao Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i chÆ°a kịp thở phào nhẹ nhõm vì vẫn toàn mạng, Bạch Bất Phục chợt lá»›n tiếng Ä‘á» tỉnh:
- Bạch Hạc ngàn năm vẫn còn lÅ© con hậu duệ, bá»n yêu ma bá» Ä‘i nhÆ° thế này chắc chắn phải có ý đồ. Äuổi theo mau.
Hiểu được lá»i Ä‘á» tỉnh của chàng hàm ý gì, má»i ngÆ°á»i lại vá»™i vàng chạy theo chân Bạch Bất Phục.
Vì nếu chậm trá»…, để bá»n yêu ma giữ được lÅ© Bạch Hạc chính là trân dược quí báu, lÅ© yêu ma lại có cÆ¡ há»™i tinh tiến ná»™i lá»±c. Äến lúc đó, võ lâm Trung nguyên ắt đến ngày mạt vận.
NhÆ°ng đến chá»— có cắm hai ngá»n phÆ°á»›ng vá»›i hai lá»i lẽ đầy ngạo mạn, Thôi Oanh Oanh vụt kêu lên:
- Äá» phòng có cÆ¡ quan.
Kịp dừng lại, Bạch Bất Phục do quá khẩn trÆ°Æ¡ng bèn hối hả bảo má»i ngÆ°á»i:
- Má»i ngÆ°á»i mau lùi lại và đứng sát vào, nhá» Tỵ Ä‘á»™c châu bảo há»™.
Há» liá»n chạy Ä‘i và đứng chen vào Äoan Má»™c Hạ Ä‘ang nâng thanh loan tình kiếm có khảm viên Tỵ Ä‘á»™c châu trÆ°á»›c ngá»±c.
ChỠđến lúc đó, Bạch Bất Phục liá»n hÆ°á»›ng hai ngá»n phÆ°á»›ng và quật ra song chưởng. Má»—i chưởng nhắm vào má»™t ngá»n phÆ°á»›ng.
Hai ngá»n phÆ°á»›ng vừa đổ xuống, hai vầng hắc vụ liá»n toa? ra.
Yû trượng vào tấm thân kháng Ä‘á»™c Bạch Bất Phục định tung ngÆ°á»i lao qua màn hắc vụ Ä‘ang che kín thị tuyến.
NhÆ°ng từ giữa mà hắc vụ bá»—ng có má»™t bóng ngÆ°á»i lao ra.
Xuất kỳ bất ý, Bạch Bất Phục liá»n xuất chưởng.
Bóng đó như không nhận ra là có chưởng kình ập đến nên vẫn thản nhiên vừa lao vừa kêu lên:
- Bạch huynh! Bạch Huynh ở đâu ?
Toàn thân rúng Ä‘á»™ng, Bạch Bất Phục vừa thu chiêu vá»™i vàng, vừa bối rối há»i:
- Là Äồng Mỹ Hoa phải không ?
TrÆ°á»›c mặt Bạch Bất Phục chính là Äồng Mỹ Hoa trong y phục của hạng ngÆ°á»i nô dịch và thanh loan tình kiếm thứ hai trong tay.
Nàng kêu lên vui sướng:
- May quá, Bạch huynh vẫn chưa đi vào Vô Vi Cung.
Chàng cũng mừng:
- Tiểu muội tử. Suýt nữa ta đã giết lầm tiểu muội tử rồi.
Lúc đó, màn hắc vụ tan dần giúp má»i ngÆ°á»i có hể nhìn thấy má»™t nữ lang tuy xa lạ nhÆ°ng có sắc diện xinh đẹp không kém gì Äoan Má»™c Hạ và Thôi Oanh Oanh.
Bạch Bất Phục nhanh chóng lôi Äồng Mỹ Hoa đến chá»— má»i ngÆ°á»i.
Äến lúc này má»i ngÆ°á»i má»›i nhìn thấy vật trên tay Äồng Mỹ Hoa. Há» kinh ngạc khi nhận ra sá»± giống nhau đầy kỳ lạ giữa hai thanh loan tình kiếm. Huống chi cả hai thanh lại được hai nữ lang nhan sắc tuyệt trần giữ trên tay.
NhÆ°ng, nhÆ°ng Ä‘iá»u đáng để ngạc nhiên vẫn chÆ°a phải là hết. Màn hắc vụ tuy Ä‘ang tan dần nhÆ°ng không phải là không còn. Chúng vẫn Ä‘ang lởn vởn và tránh xa vị trí có Tỵ Ä‘á»™c châu má»™t phạm vi là ná»­a trượng vuông.
Và khi Äồng Mỹ Hoa vá»›i thanh loan tình kiếm trên tay vừa bÆ°á»›c đến gần má»i ngÆ°á»i, sá»± hiệp lại của song ngÆ° loan tình kiếm ngay lập tức đẩy màn hắc vụ lùi xa đến ba trượng!
Vá»›i kỳ tích quái lạ này, má»i ngÆ°á»i tuy còn hồ nghi nhÆ°ng vẫn mạnh dạn đứng rá»™ng ra.
Tiếp đó, khi Äồng Mỹ Hoa giải thích, má»i ngÆ°á»i càng nghe càng ngạc nhiên:
- Má»i ngÆ°á»i hãy khoan tâm. Vô Vi Tiên Tá»­ và quái lão, trượng phu của mụ Ä‘ang còn phải xÆ° lý bốn tên nghịch đồ của mụ. Chúng định giết lÅ© Bạch Hạc con, tiểu nữ phát hiện bèn nổi lá»­a tìm cách cứu nguy cho lÅ© Bạch Hạc. CÅ©ng may, tiểu nữ ra ngoài này kịp lúc. Nếu không có ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng, chÆ° vị khó lòng tránh khá»i những cÆ¡ quan có đầy trong Vô Vi Cung.
Sau những sá»± ngạc nhiên đó, Äồng Mỹ Hoa còn dành cho Bạch Bất Phục má»™t Ä‘iá»u khác đáng ngạc nhiên hÆ¡n bá»™i phần.
Nàng há»i:
- Muá»™i có lẻn nghe và biết Trung Nguyên Vô Äịch Kiếm Bạch Cao SÆ¡n tiá»n bối là thân phụ của Bach huynh!
Chàng bàng hoàng:
- Äúng rồi! Tiểu muá»™i tá»­ phát hiện được tung tích của gia phụ Æ° ?
Nàng chớp nhẹ bỠmắt và thở dài:
- Muội chỉ phát hiện di thể của lệnh tôn mà thôi.
Chàng sững sá»:
- Di thể? NghÄ©a là… Äồng Mỹ Hoa vá»™i nắm tay chàng lôi Ä‘i:
- Có khi là muội nhìn lầm. Bạch huynh mau đi theo muội.
Nghe thế, Bạch Bất Phục tuy rất muốn Ä‘i ngay vá»›i Äồng Mỹ Hoa nhÆ°ng vẫn nhá»› đến má»i ngÆ°á»i. Chàng há»i:
- Còn má»i ngÆ°á»i thì sao ? Chúng ta đâu có thể để lÅ© Bạch Hạc con rÆ¡i vào tay bá»n yêu ma ?
Äồng Mỹ Hoa vá»™i giải thích:
- Äiá»u này thì Bạch huynh yên tâm. Muá»™i ở nÆ¡i này đủ lâu để biết rằng máu của Bạch Hạc chỉ được xem là quý má»™t khi Bạch Hạc sống đủ ngàn năm. LÅ© Bạch Hạc con vẫn chÆ°a sống được má»™t trăm năm mà.
Quay sang má»i ngÆ°á»i, Äồng Mỹ Hoa tiếp:
- Do địa lao là chốn hung hiểm, tất cả cùng vào đấy, lỡ yêu phụ phát hiện ắt khó tránh bị mụ phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan và giam cầm tất cả. ChÆ° vị có thể theo hoa. đồ do tiểu nữ cố ý vẽ lại để Ä‘i vào Vô Vi Cung. NhÆ°ng theo thiển ý của tiểu nữ, chÆ° vị tạm thá»i tìm nÆ¡i ẩn náu ở ngoài này thì hÆ¡n.
Miệng nói, tay trao cho Äoan Má»™c Hạ vừa là hoa. đồ vừa là thanh loan tình kiếm, Äồng Mỹ Hoa nói thêm:
- Quái lão nhá» Ä‘á»™c kinh của Hắc Y Giáo và Äá»™c Môn Tri Thù nên rất tinh thông vá» Ä‘á»™c. Vá»›i song ngÆ° loan tình kiếm, chÆ° vị có thể phòng thân.
Quay qua Bạch Bất Phục, Äồng Mỹ Hoa hối thúc:
- Äi nhanh lên Bạch huynh.
Chàng Ä‘Æ°a mắt nhìn má»i ngÆ°á»i hàm ý trấn an, sau đó dùng khinh thân pháp thượng thừa Ä‘Æ°a Äồng Mỹ Hoa lao nhanh vào Vô Vi Cung.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Äồng Mỹ Hoa kể lại tất cả những gì đã xảy đến cho nàng từ khi nàng bị gã đệ nhất Bạch Y Vệ bắt giữa bên bá» Bích Dạ tuyệt đầm.
Äầu tiên, Äồng Mỹ Hoa bị giam vào địa lao, chính ở nÆ¡i này nàng đã phát hiện di thể của má»™t ngÆ°á»i mà nàng cho là Trung Nguyên Vô Äịch Kiếm Bạch Cao SÆ¡n….
Sau đó khá lâu, nàng bỗng được thả ra, và khi tìm hiểu nguyên do, nàng biết Bạch Bất Phục vẫn còn sống. Cho dù đã bị phế võ công và được Bạch Hạc đưa đi, Bạch Bất Phục vẫn có cách tồn tại và khôi phục võ công.
Việc nàng được thả ra là do gã Bạch Y Vệ đệ nhất lúc hồi cung đã có nhiá»u phản ứng bất lợi, khiến Vô Vi Tiên Tá»­ phải xá»­ phạt gã và má»™t số nữa.
Trong thá»i gian chỠđợi mụ yêu phụ đào luyện nàng thành Bạch Y Vệ, chuyện liên quan đến các phái liá»n xảy ra. Vô Vi Tiên Tá»­ và sáu tên Bạch Y Vệ phải xuất cung sau đó.
Nhân cÆ¡ há»™i này, Äồng Mỹ Hoa đã tìm hiểu tất cả những mấu chốt phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan ở Vô Vi Cung và vẽ thành hoa. đồ.
Äồng Mỹ Hoa thuật xong, cÅ©ng là lúc nàng Ä‘Æ°a tay chỉ vào má»™t vách đá chắn ngang lối Ä‘i:
- Äây là lối dẫn vào địa lao. Do cÆ¡ quan chỉ có thể phát Ä‘á»™ng từ phía ngoài, Bạch huynh hãy vào má»™t mình, muá»™i phải lÆ°u lại Ä‘á» phòng vạn nhất.
Dứt lá»i, Äồng Mỹ Hoa dùng tay vá»— vào má»™t chá»— ở vách đá ba lượt.
Vách đá liá»n dịch chuyển, để lá»™ má»™t bí đạo Ä‘en ngòm.
Sau một lúc ngẫm nghĩ, Bạch Bất Phục lên tiếng:
- Tiểu muội tử lưu lại ở ngoài này có khác gì lạy ông tôi ở bụi này ? Không được, ta và muội cùng vào. Phòng khi bất trắc, ta sẽ bảo hộ muội.
Äồng Mỹ Hoa ngập ngừng:
- Nhỡ mụ phát hiện và giam hãm cả hai ta thì sao?
- Không hỠgì ? Nếu mụ phát hiện cơ quan đã khai mở, theo ta, mụ phải vào xem qua tình hình. Lúc đó, ta sẽ đối phó với mụ. Muội yên tâm.
Bị lá»i này thuyết phục, Äồng Mỹ Hoa liá»n Ä‘Æ°a chân Ä‘i trÆ°á»›c, dẫn Ä‘Æ°á»ng cho Bạch Bất Phục.
Äối vá»›i Äồng Mỹ Hoa nhỠđã từng bị giam nên nàng bÆ°á»›c Ä‘i dá»… dàng trong bóng tối dÆ°á»›i địa lao.
Ngược lại, Bạch Bất Phục lại nhá» có mục lá»±c tinh tÆ°á»ng nên vẫn ung dung Ä‘i theo chân.
ÄÆ°a tay chỉ vào má»™t vuông thạch thất, rá»™ng không đến má»™t trượng, Äồng Mỹ Hoa bảo:
- TrÆ°á»›c kia ở nÆ¡i này có hai bá»™ cốt khô. Khi tống giam bá»n phản đồ vào đây, mụ đã phá huá»· hai bá»™ cốt khô đó.
Thầm hiểu đó là bá»™ cốt khô của Hoàng Y Nhân và Äá»™c Môn Tri Thù môn chủ trÆ°á»›c kia, nhÆ° lá»i thái sÆ° phụ kể lại, chàng chợt há»i:
- Vậy còn di thể kia thì sao ? Liệu có bị mụ phá huỷ không ?
- Bạch huynh yên tâm ! Di thể đó do bị giam ở má»™t nÆ¡i riêng biệt, gá»i là biệt lao, mụ vẫn chÆ°a đụng đến.
Chàng lại há»i:
- Bá»n phản đồ bị giam ở đây do ai thả chúng ra?
Äồng Mỹ Hoa cÆ°á»i gượng:
- Là do muá»™i. Muá»™i được tin BaÃch huynh và má»i ngÆ°á»i kéo đến, Ä‘ang bị Quái lão và mụ yêu phụ tiến đánh, muá»™i muốn giúp Bạch huynh nên thả chúng ra định ná»™i công ngoại kích. Nào ngá», chúng vẫn sợ nên không dám trá»±c diện Ä‘Æ°Æ¡ng đầu. Chúng vừa thoát thân xong liá»n tìm cách giết lÅ© Bạch Hạc con, vốn được mụ yêu quý cho hả giận.
Không còn cách nào khác, muá»™i đành phải đánh liá»u phóng hoả.
Chàng có phần phẫn nộ:
- Äâu phải mụ yêu quý gì lÅ© Bạch Hạc. Mụ dùng chúng để uy hiếp và khống chế mẹ chúng là Hạc tá»· tá»·. Hừ! Xem ra tâm tính của mụ vẫn không bằng cầm thú.
NÆ¡i Äồng Mỹ Hoa gá»i là biệt lao thật ra là má»™t ngục thất có lá»›p ngoài là vách đá cứng và bên trong là những chấn song bằng thiết luyện.
Äứng trÆ°á»›c biệt lao, Äồng Mỹ Hoa má»›i chán nản kêu lên:
- Không có loan tình kiếm, chúng ta làm sao vào được biệt lao?
Bạch Bất Phục cÅ©ng vậy nên chỉ biết đứng ở bên ngoài nhìn vào, nhÆ° Äồng Mỹ Hoa đã từng nhìn.
Äồng Mỹ Hoa bảo:
- Lần trÆ°á»›c, lúc được thả ra, nhá» có ánh lá»­a của ngá»n Ä‘uốc do đệ nhất Bạch Y Vệ mang theo, muá»™i nhìn thấy phía trên đầu thi thể có ba chữ Bạch Cao SÆ¡n. Bạch huynh nếu có mục lá»±c tinh tÆ°á»ng hãy nhìn thá»­ xem!
Chàng nghe đến đây bèn nhìn vá» hÆ°á»›ng Äồng Mỹ Hoa vừa Ä‘iểm chỉ.
Chàng thất vá»ng:
- Mỹ Hoa ! Nét chữ được viết như thế nào ? Ta chỉ nhìn thấy một bộ cốt khô trong tư thế nằm nghiêng mà thôi.
Äồng Mỹ Hoa đáp:
- Bạch huynh gắng nhìn kỹ xem. Nét chữ khắc trên đá, rất dễ nhìn ra.
Càng nhìn càng thất vá»ng, chàng lắc đầu:
- Có lẽ muội nhìn thấy là nhỠcó ánh đuốc làm nét khắc lộ rõ. Ta thực sự không nhìn được.
Äồng Mỹ Hoa lại than:
- Muá»™i quên mất Ä‘iá»u này nên không nhá»› giữ lại thanh loan tình kiếm sắc bén.
Chúng ta chỉ còn cách là quay trở ra và… Nàng dừng lá»i vì thấy Bạch Bất Phục Ä‘ang dùng hai tay nắm vào má»™t thanh chấn song.
Sau đó, từ ngÆ°á»i của chàng bá»—ng lan toa? má»™t luồng nhiệt khí càng lúc càng nóng.
Nóng đến Ä‘á»™ Äồng Mỹ Hoa phải vừa lùi lại vừa khuyên giải chàng:
- Những thanh chấn song này được làm từ thiết luyện. Chúng rất cứng, cho dù Ä‘ao kiếm tầm thÆ°á»ng cÅ©ng không… Lần thứ hai Äồng Mỹ Hoa buá»™c phải bá» dỡ lá»i Ä‘ang nói. Vì Bạch Bất Phục bất ngá» thét lên:
- Này!
Tiếng thét váng Ä‘á»™ng cả má»™t khu vá»±a địa lao, khiến Äồng Mỹ Hoa phải biến sắc vì sợ có ai nghe được và phát hiện.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy Bạch Bất Phục Ä‘ang đẩy cong dần má»™t thanh thiết luyệt làm chấn song vào bên trong, Äồng Mỹ Hoa vì kinh ngạc nên quên Ä‘i việc lo sợ.
Khi đạt má»™t Ä‘á»™ cong vừa đủ, khe hở vừa tạo thành đủ cho má»™t ngÆ°á»i lách vào Bạch Bất Phục vụt thở ra má»™t hÆ¡i dài:
- May thật. Ta tưởng sẽ phải thất bại. Hà…Nếu không khai thông sinh tá»­ huyá»n quan, ta thật không dám ngỠđến hành Ä‘á»™ng này.
Chàng lách ngÆ°á»i bÆ°á»›c vào biệt lao, Äồng Mỹ Hoa cÅ©ng làm theo.
Khi má»™t bên vai của Äồng Mỹ Hoa chạm khẽ vào thanh thiết luyện má»›i bị uốn cong, nàng má»›i hiểu Bạch Bất Phục vừa làm cách gì để thá»±c hiện được chuyện không tưởng này. Thì ra chàng dồn toàn bá»™ chân nguyên ná»™i thể ra hai tâm chưởng, dùng lá»­a tam muá»™i chân hoa? chỉ có ở ngÆ°á»i đã khai thông nhị mạch nhâm đốc để làm cho thanh thiết luyện phải nóng dần lên. Sau đó chàng dùng ná»™i lá»±c đẩy thanh thiết luyện vào trong. Äến lúc này, thanh thiết luyện vẫn còn nóng bá»ng.
Äang lúc Äồng Mỹ Hoa còn ngẫm nghÄ©, Bạch Bất Phục kêu lên:
- Äúng là có di tá»± trên ná»n đá.
Äến lúc này thì quá dá»… dàng, Bạch Bất Phục chỉ cần chạm tay vào vết chữ khắc trên đá là Ä‘á»c được, nhÆ° chàng đã từng Ä‘á»c những chữ khắc trên bỠđá Bích Dạ đầm!
Chàng lẩm nhẩm Ä‘á»c thành tiếng:
“Quy Ä‘iá»u của Vô Vi Cung vừa nghiêm khắc vừa phi nhân đến bất cận nhân tình, do phát hiện nhiá»u tá»™i ác tày trá»i của Kha cung chủ, ta đành phải bất nghÄ©a bất trung quyết tâm phản lại!
May thay, Bạch Y lão nhân đã thu nhận ta làm truyá»n nhân, ta chỉ còn việc nhẫn nại chá» cÆ¡ há»™i!
CÆ¡ há»™i đến khi ân sÆ° lệnh cho ta phải rá»i Vô Vi Cung và cố tìm cho được Lã tiá»n bối Bích Dạ Cung cung chủ!
Hơn ba năm kiếm tìm, ta thất vong quay lại!
Bị Kha cung chủ phát hiện, ta đành phải vùi thân nơi đây!
Và thật trá»› trêu, tại đây ta lại phát hiện tung tích của ngÆ°á»i mà ta đã cất công Ä‘i tìm! Hoá ra cung chủ Bích Dạ Cung đã từ lâu rÆ¡i vào bàn tay Ä‘á»™c ác của Kha cung chủ, nhÆ° hai nhân vật hữu danh khác là Hoàng Y Nhân và môn chủ Äá»™c Môn Tri Thù!
Trong lúc ta ngậm ngùi gom nhặt hết di cốt của Lã tiá»n bối, tình cá» ta nhặt được má»™t vuông lụa! Dù biết đây là di bút của Lã tiá»n bối, ta cÅ©ng đành phải vùi theo di cốt của ngÆ°á»i! Bởi, ta vừa không Ä‘á»c được ở nÆ¡i tối tăm này vừa không thể nhá» ai khác chuyển ra, đành phải vậy!
Vá»›i chút sức tàn lÆ°u tá»±, ta hy vá»ng sẽ có ngày sá»± thật được phÆ¡i bày! có nhÆ° thế ta chết thật không uổng!â€.. Dù đã Ä‘oán được hết chín phần sá»± thật ngÆ°á»i lÆ°u tá»± là ai, nhÆ°ng những ngón tay của Bạch Bất Phục vẫn cứ run bắn lên khi Ä‘Æ°a tay chạm vào phần hạ khoản !
Vì là phần hạ khoản nên những chữ đó được khắc rõ hÆ¡n, to hÆ¡n. Do đó, đến Äồng Mỹ Hoa là ngÆ°á»i khi Ä‘i ngang qua biệt lao chỉ cần nhìn thoáng qua đã nhìn được tá»± dạng.
Và, sự thật vẫn là sự thật, tay của Bạch Bất Phục rồi cũng chạm phải một hàng chữ:
Trung Nguyên Vô Äịch Kiếm Bạch Cao SÆ¡n!
Suýt nữa Bạch Bất Phục đã kêu thét lên một tiếng bi ai và còn ngất đi, nếu đúng lúc đó không có một tiếng chấn động âm âm vang lên.
Aà…M…!
Äồng Mỹ Hoa thảng thốt:
- Nguy tai. CÆ¡ quan đã bị phát Ä‘á»™ng. Chúng ta bị giam hãm rồi BaÃch huynh!
Chính nhỠsự kiện này nhanh chóng giúp Bạch Bất Phục trấn áp được sự thống khổ tột cùng.
Vì má»™t khi cÆ¡ quan bị phát Ä‘á»™ng, có nghÄ©a là ngÆ°á»i phát Ä‘á»™ng phải là ngÆ°á»i cùng phe vá»›i mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­, hoặc phải là chính mụ. Do đó, không những chỉ có sinh mạng của chàng và Äồng Mỹ Hoa bị lâm nguy mà thôi, còn là sinh mạng của chín ngÆ°á»i còn lại ở bên ngoài không biết lúc này đã ra sao ?
Bạch Bất Phục kịp trấn tÄ©nh và hối hả bảo Äồng Mỹ Hoa:
- Tiểu muá»™i tá»­ bất tất phải lo ngại, chúng ta rồi sẽ có cách thoát khá»i nÆ¡i này. Chỉ cần muá»™i giúp ta tìm vị trí đã vùi di cốt của cung chủ Bích Dạ Cung. Ta rất cần vuông lụa mà tiên phụ có nhắc đến trong di tá»±.
Dù chÆ°a hiểu rõ nguyên nhân lẫn mục đích, Äồng Mỹ Hoa cÅ©ng gấp rút tìm Ä‘iá»m mà Bạch Cao SÆ¡n đã vùi di cốt của Lã tiá»n bối.
Nàng tìm từ tả sang hữu, Bạch Bất Phục thì tìm ngược lại. Và đương nhiên cả hai phải tìm bằng hai tay, không phải bằng mắt!
Có khá hÆ¡n là Bạch Bất Phục dù sao cÅ©ng có mục lá»±c tinh tÆ°á»ng hÆ¡n nên khi tìm có phần dá»… dàng hÆ¡n.
Và khi đã tìm quanh khắp lượt, chính Äồng Mỹ Hoa đã nói ra Ä‘iá»u mà chàng Ä‘ang nghÄ© nhÆ°ng chÆ°a dám thá»±c hiện, chÆ°a dám tìm:
- Bạch huynh! Chúng ta đã tìm kỹ rồi nhưng không hỠcó một điểm nào như vậy!
Không lẽ lệnh tiên tôn sau khi vùi xong đã dùng chính hình hài của ngÆ°á»i để che lấp và bảo vệ di cốt của Lã tiá»n bối ?
Chàng thở dài:
- Dù sao, ta cũng phải thu thập hài cốt cho tiên phụ. Tiểu muội tử hãy giúp ta nào.
Cởi bá» lá»›p y phục bên ngoài, Äồng Mỹ Hoa cÆ°á»i thẹn:
- Muá»™i định tâm nhân lúc rối loạn sẽ Ä‘i thoát Vô Vi Cung nên mặc những hai lần y phục. Bạch huynh thấy dùng bá»™ y phục nô dịch này gói di cốt cho lệnh tiên tôn có Ä‘iá»u gì trở ngại không ?
Bạch Bất Phục sau khi ngẫm nghÄ© xong liá»n lắc đầu:
- Ngá»™ biến phải tùng quyá»n. Vả lại, sá»± xúc phạm này ta sẽ bắt mụ yêu phụ trả lại trăm ngàn lần nhiá»u hÆ¡n.
Việc thoát khá»i nÆ¡i giam cầm này chÆ°a chắc đã làm được, Äồng Mỹ Hoa nghe chàng doa. nạt mụ yêu phụ cÅ©ng phải lấy làm nghi ngá».
Dẫu thế, nàng chỉ biết ngấm ngầm nghi ngỠchứ không dám nói ra.
Và khi Bạch Bất Phục tìm được vuông lụa, Äồng Mỹ Hoa cảm thấy thẹn vì đã nghi ngá» sai.
Bạch Bất Phục căng mắt nhìn vào vuông lụa, Ä‘á»c cho Äồng Mỹ Hoa nghe phần di bút của cung chủ Bích Dạ Cung Ä‘á»i trÆ°á»›c, có liên quan đến việc bị mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ hạ Ä‘á»™c thủ:
â€áº¢ há» Kha mê luyến đảo chủ Bạch Hạc đảo nhÆ°ng bất thành! Aû chuyển yêu thành hận, tìm đủ má»i cách đê tiện để sát hại ngÆ°á»i trong má»™ng của ả!
Ta biết được việc này do má»™t lần lẻn nghe mẩu đối thoại giữa ả và Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao!
Mối hận của ả và mối thù của lão ma đầu Quái Phướng như được nhân đôi khiến cả hai như tâm đầu ý hợp!
Aû định chiếm ngũ tuyệt công phu hạ tầng của ta như đã chiếm giữ Bảo điển thiên hoa? và kim dung chân kinh!
Phát hiện được ý đồ của ả, ta sau khi huá»· chân kinh đã chép lại thành năm phần vào năm vuông lụa! Aû không biết nên lấy làm mãn nguyện vá»›i bốn phần đã được ta giao cho! NgÆ°á»i nào nhận được phần thứ năm này hãy mau chóng hợp nhất vá»›i bốn phần kia, chắc chắn sẽ bị ả vất bá»! Sau khi công phu đại thành phải thay ta chấp chưởng Bích Dạ Cung và báo thù rá»­a hận cho ta!
Lã Chấn Tùng†Không dấu được sự vui mừng, nhất là khi xem mặt bên kia của vuông lụa, Bạch Bất Phục vội bảo:
- Äây là khẩu quyết Bích Dạ Tiêu khúc mà ta bấy lâu nay truy tìm:
tiểu muá»™i tá»­ hãy ngồi yên và đừng làm ta kinh Ä‘á»™ng. Không bao lâu nữa chúng ta sẽ thoát khá»i nÆ¡i này.
Nhìn thấy Bạch Bất Phục bắt đầu toa. công, mối nghi ngá» trÆ°á»›c đó của Äồng Mỹ Hoa liá»n tan Ä‘i. Thay vào đó là lòng ngưỡng má»— càng lúc càng ngập tràn trong lòng Äồng Mỹ Hoa.
Thá»i gian nhÆ° lắng Ä‘á»ng giữa má»™t nÆ¡i chỉ có bóng đêm Ä‘en ngá»± trị.
Bạch Bất Phục vụt mở bừng hai mắt và kêu lên:
- Ngũ tuyệt công phu đã thành. Bây giỠta chỉ cần luyện xong ngũ tuyệt âm công Bích Dạ là đại sự tất thành.
Liá»n sau đó, thay vì ngồi toa. công, Bạch Bất Phục bắt đầu Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong biệt lao có phạm vi không được ná»­a trượng vuông.
Chàng Ä‘ang nghiá»n ngẫm toàn bá»™ khẩu quyết luyện âm công của Khấp Quá»· Tăng do Thôi Oanh Oanh đã trao cho chàng.
Lần này, thá»i gian trôi Ä‘i nhÆ° quá dài dối vá»›i Äồng Mỹ Hoa. Vì những bÆ°á»›c chân cứ Ä‘i Ä‘i lại lại của Bạch Bất Phục khiến nàng phải nôn nóng.
Và Äồng Mỹ Hoa không thể nào tả hết sá»± vui mừng bá»—ng đổ ập đến lúc nghe Bạch Bất Phục bảo nàng:
- Tiểu muá»™i tá»­ hãy lÆ°u lại nÆ¡i này và dùng những giẻ vải nhét chặt hai tai. Äợi khi nào ta quay lại, muá»™i má»›i được bá» ra. Nhá»› đấy. NgÅ© tuyệt âm công Bích Dạ không thể xem thÆ°á»ng. Nào!
Bán tín bán nghi, Äồng Mỹ Hoa tuy nhét giẻ vào hai tai nhÆ°ng không được chặt nhÆ° Bạch Bất Phục bảo.
Chàng lắc đầu:
- Tiểu muội tử hãy còn nghe được ta nói phải không?
Äồng Mỹ Hoa gật đầu và liá»n nghe chàng trách:
- Muá»™i không muốn còn được nhìn thấy ánh dÆ°Æ¡ng gian nữa sao ? Vì muốn khai mở địa lao, ta phải vận dụng Âm công đến thập thành. Lòng địa lao vốn kín nhÆ° bÆ°ng, nếu tiểu muá»™i tá»­ không làm đúng lá»i ta dặn e sẽ khó toàn mạng.
Nàng vội nhét chặt hơn.
Äến khi chàng há»i nàng vài lượt vẫn thấy nàng ngÆ¡ ngác vì không còn nghe được nữa, chàng má»›i gật đầu hài lòng.
Bạch Bất Phục bá» Ä‘i chÆ°a được bao lâu thì ná»n đá dÆ°á»›i chân Äồng Mỹ Hoa bá»—ng rung lên nhè nhẹ nhÆ° Ä‘ang gặp phải cÆ¡n địa chấn.
Kinh nghi, Äồng Mỹ Hoa không tin Bạch Bất Phục có thể phá huá»· địa lao toàn bằng đá chỉ dá»±a vào Âm công Bích Dạ. Nàng định đứng lên thì hàng chấn song bằng thiết luyện bá»—ng lảo đảo rồi rÆ¡i khá»i vị trí.
Một trong những thanh thiết luyện rơi vào đầu nàng.
Nàng ngất đi.
Äến khi tỉnh lại, nàng nhìn thấy Bạch Bất Phục vá»›i hai gói vải mang phía sau lÆ°ng Ä‘ang nhìn nàng và mỉm cÆ°á»i. Cả hai Ä‘ang hiện diện ngay bên ngoài lối Ä‘i dẫn vào địa lao.
Nàng kêu lên:
- Bạch huynh đã khai mở được địa lao rồi ư ?
Nàng cảm nhận là nàng nghe được tiếng nói của nàng, bèn đưa tay sỠlên tai.
- Ta đã lấy ra rồi. Cũng may là muội ngất đi.
Chàng thở ra có phần e sợ:
- Ta không ngỠuy lực của Ngũ tuyệt âm công Bích Dạ lại mãnh liệt đến vậy. Suýt nữa ta khiến muội phải uổng tử.
Lấy lại dũng khí, chàng bảo:
- Chúng ta đi nào, Mỹ Hoa.
Tài sản của gacon

  #29  
Old 20-05-2008, 02:25 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 37

Yêu Công Quái Phượng Và Tà Äao
Ä.ịa Chấn Nảy Sinh Cứu Quần Hùng




Chá» hÆ¡n má»™t canh giá» vẫn không thấy Bạch Bất Phục và Äồng Mỹ Hoa quay trở lại, những cảm giác bất an bá»—ng đến vá»›i quần hùng các võ phái gồm các nhân vật nhất môn chi chủ.
Äiá»u đáng lo ngại hÆ¡n là cả mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ lẫn lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao vẫn không thấy tung tích.
Bồn chồn, nôn nao Äoan Má»™c Hạ chợt nói lên ý nghÄ© của nàng vá»›i Từ Nguyên Hậu:
- Äại ca! Giả nhÆ° nhị ca chạm trán bá»n yêu quái, chúng ta lại ở đây chỠđợi vô tích sá»±, e nhị ca nguy mất.
Thôi Oanh Oanh cÅ©ng không kém nôn nao so vá»›i Äoan Má»™c Hạ nên nói thêm vào:
- Một mình Phục ca vẫn chưa là đối thủ của Lão Quái. Có thêm mụ yêu phụ nữa, nhị ca làm sao đương đầu nổi ?
Từ Nguyên Hậu đi tới đi lui với diện mạo nhăn nhó khổ sở.
Lúc đó, Thanh Từ đạo trưởng và Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° lần lượt lên tiếng:
- Vô lượng thá» phật. Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất chúng ta có thể trá»­ khá»­ mối đại hoạ.
Theo bần đạo, dù Bạch cung chủ Ä‘ang phải đối đầu vá»›i bá»n yêu quái hay không, chúng ta đừng để lỡ thá»i cÆ¡.
- A di đà phật ! Vá»›i Bát Quái Loạn Trận mà chúng ta vừa trải qua nhiá»u kinh nghiệm, bần tăng nghÄ© nếu phải đối phó vá»›i hai nhân vật quái yêu, chúng ta chÆ°a đến ná»—i phải gặp nguy hiểm trong má»™t thá»i gian ngắn.
Má»—i ngÆ°á»i nói vào má»™t lá»i, tá»±u trung tất cả không còn đủ nhẫn nại để chỠđợi suông nhÆ° thế này nữa, khiến Từ Nguyên Hậu phải có thái Ä‘á»™.
Nhìn má»i ngÆ°á»i khắp lượt, Từ Nguyên Hậu dè dặt:
- Nếu chÆ° vị đã đồng lòng, Từ má»— dù muốn ngăn cản cÅ©ng không được. NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u Từ má»— không thể không nói.
Äoan Má»™c Hạ thúc giục:
- Äại ca có Ä‘iá»u chi lo ngại mau nói cho má»i ngÆ°á»i nghe Ä‘i.
Từ Nguyên Hậu gật nhẹ đầu:
- Tuy Từ mỗ cũng đang lo lắng cho Bạch Bất Phục như chư vị, nhưng theo thiện ý Từ mỗ tin rằng nếu phải đối đầu với lão Quái và mụ yêu phụ, một mình tên nghĩa đệ dù sao cũng dễ xoay sở hơn. Cùng lắm tệ nghĩa đệ vẫn có thể thoát thân.
Hít mạnh một hơi, Từ Nguyên Hậu tiếp:
- Do vậy, việc tất cả chúng ta xông vào Vô Vi Cung ngay lúc này, so bá» lợi và hại thì ngang nhau. Vì thế, chúng ta nên có sẵn má»™t sá»± chuẩn bị. Có khả năng chín ngÆ°á»i chúng ta phải chia nhau đối phó vá»›i lão Quái và mụ yêu phụ hai ngÆ°á»i.
Thanh Từ đạo trưởng nghe đến đây liá»n vá»t miệng lên tiếng:
- Vô lượng thá» phật ! Vá» việc này bần đạo đã cân nhắc rồi. Nếu lâm phải tình huống đó, vá»›i tam tài kiếm trận do bần đạo cùng Phiêu Di sÆ° thái và Äoan Má»™c môn chủ liên thủ, việc tạm đối phó vá»›i tà Ä‘ao kể nhÆ° tạm ổn. Từ bang chủ và những vị còn lại, tất cả đủ sáu ngÆ°á»i, xin chia nhau lập trận Xa Luân để tạm ứng phó vá»›i mụ cung chủ Vô Vi Cung có kiếm chưởng cùng lợi hại nhÆ° nhau. ChÆ° vị nghÄ© thế nào?
Má»i ngÆ°á»i vừa tá» ra thán phục vừa phần nào tin tưởng vào kế sách do Thanh Từ đạo trưởng má»›i tá» bày. Vì ai ai cÅ©ng biết rằng Võ Äang phái vốn có nguồn gốc là đạo gia, các loại kiếm trận biến ảo nhiá»u huyá»n cÆ¡ nếu được chính chưởng môn nhân phái Võ Äang chủ xÆ°á»›ng tất sẽ có tác dụng hữu hiệu. Huống chi, từ khi rá»i Phục NgÆ°u SÆ¡n để cùng kéo đến Võ Di SÆ¡n, Thanh Từ đạo trưởng ít nhiá»u đã giải thích cho má»i ngÆ°á»i biết qua những biến hoá cần thiết của Lưỡng Nghi, Tam Tài, Tứ Trượng, NgÅ© Hành, lục hợp, thất tinh, bát quái, và cả cá»­u cung kiếm trận nữa. NhỠđó, vá»›i tứ tượng và phản tứ tượng, má»i ngÆ°á»i đã có thể chi trì vá»›i mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ gần năm canh giá».
NhÆ°ng, trÆ°á»›c khi má»i ngÆ°á»i lên tiếng và đồng tình vá»›i lối sắp xếp khả thi của Thanh Từ đạo trưởng, hai tràng cÆ°á»i má»™t cao má»™t thấp bá»—ng xuất hiện và xoáy vào màng nhÄ© của từng ngÆ°á»i:
- Ha…ha…ha.. - Ha…ha…ha… Hai tràng cÆ°á»i này cùng vá»›i sá»± xuất hiện của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao và mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ nếu chÆ°a đủ làm má»i ngÆ°á»i kinh tâm thì ngay sau đó, lá»i nói của mụ yêu phụ má»›i thật sá»± là tiếng sấm nổ giữa trá»i quang, có tác dụng nhÆ° má»™t ngòn đòn giáng thẳng vào tâm thất của từng ngÆ°á»i trong há»:
- Hừ! Bá»n ngÆ°Æ¡i còn trông chá» vào tiểu tá»­ Bạch Bất Phục nữa à ? Bổn tiên tá»­ không ngại cho bá»n ngÆ°Æ¡i biết má»™t sá»± thật, BaÃch tiểu tá»­ đúng là thiên Ä‘Æ°á»ng có lối mà không Ä‘i, quá»· môn quan vô nẻo lại tìm vào. Hắn tá»± dẫn xác vào địa lao và đã bị bổn tiên tá»­ phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan giam hãm vÄ©nh viá»…n. Ha…ha…ha… Phản ứng của má»i ngÆ°á»i sau câu nói này là đủ vẻ. Nghi ngá» có, lo lắng có, khiếp sợ có và có cả sá»± căm phẫn nữa.
Tuy nhiên, trên tất cả là sá»± căm phẫn khi má»i ngÆ°á»i nghe lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao vừa dứ dứ ngá»n phÆ°á»›ng vừa ngạo mạn lên tiếng:
- Äã hÆ¡n má»™t lần ta đã muốn huyết tẩy võ lâm để rá»­a hận cho tiên phụ phải vùi thây nÆ¡i đất khách. Và cÅ©ng đã má»™t lần ta bị đảo chủ Bạch Hạc đảo ngăn trở. Lúc này đây, bá»n ngÆ°Æ¡i chỉ là cá nằm trên thá»›t, ta gia ân cho bá»n ngÆ°á»i bằng cách chỉ cho bá»n ngÆ°Æ¡i hai con Ä‘Æ°á»ng để Ä‘i.
Dứt lá»i, không chá» quần chúng phát tác, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao vừa ném vá» phía má»i ngÆ°á»i má»™t lá» nhá» vừa cÆ°á»i gằn lên:
- Äây là Cuồng Tâm Tán Thần Äá»™c, số lượng đủ dùng cho bá»n ngÆ°Æ¡i chín ngÆ°á»i.
Hừ! Nếu bá»n ngÆ°Æ¡i không chấp nhận Ä‘iá»u kiện dá»… dãi này của ta thì đừng trách ta có biện pháp khác cứng rắn hÆ¡n.
Nhìn chiếc lá» chậm chậm lăn đến chân, má»i ngÆ°á»i hầu nhÆ° cùng nghe rõ tiếng của những hoàn Cuồng tâm tán thần Ä‘á»™c ở bên trong lá» va vào nhau, tạo nên những âm thanh tuy nhá» nhÆ°ng lại là âm thanh tiếng bÆ°á»›c chân của tá»­ thần.
Và má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t tâm trạng sẵn sàng ngay lúc Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° tá» rõ thái Ä‘á»™.
Dùng chân hất chiếc lá» bay qua má»™t bên, Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° dằn giá»ng:
- A di đà phật ! Tá»™i ác của các ngÆ°Æ¡i đã quá nhiá»u, đến đất trá»i cÅ©ng phải phẫn ná»™. Äây là lá»i đáp của quần hùng trung nguyên dành cho lÅ© yêu quái các ngÆ°Æ¡i.
Thanh Từ đạo trưởng liá»n khoa kiếm hô hoán:
- Äá»™ng thủ nào!
Choang! Choang! Choang!
Äúng nhÆ° sá»± sắp xếp trÆ°á»›c đó, Phiêu Di sÆ° thái và Äoan Má»™c Hạ cùng hất kiếm, quyết liên thủ vá»›i Thanh Từ đạo trưởng và cùng má»™t phen sống mái vá»›i Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao.
Không chậm hÆ¡n, dù chỉ là má»™t sát nạ, Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° và năm ngÆ°á»i còn lại cÅ©ng lập tức xông lên.
Thế nhÆ°ng, thật là quái lạ khi má»i ngÆ°á»i cùng nhìn thấy thái Ä‘á»™ dá»­ng dÆ°ng của mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­.
Không những chỉ dửng dưng mà thôi, mụ còn lùi xa vỠphía sau như không có ý định đương đầu với quần hùng.
Cùng lúc đó, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao vụt cắm đại Ä‘ao ngập sâu vào ná»n đá, đồng thá»i chuyển ngá»n phÆ°á»›ng từ tả thủ sang hữu thủ.
Kinh nghi tá»™t Ä‘á»™, Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° hốt hoảng kêu lên:
- Má»i ngÆ°á»i cẩn trá»ng. Lão quái định dùng yêu công quái phÆ°á»›ng huá»· diệt thần trí chúng ta.
Không còn nghi ngá» gì nữa vá» lá»i Ä‘á» tỉnh của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ°. Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao chợt cắn mạnh vào đầu ngón tay trá» tả thủ. Máu phún ra được Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao vẫy mạnh vá» phía quần hùng.
ChÆ°a hết, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao còn phun chá»— máu từ ngón tay dính vào miệng và phun vào ngá»n phÆ°á»›ng bên hữu thủ của lão.
Quần hùng tuy cố bÆ°á»›c lùi để lão không thể vẫy máu trúng ngÆ°á»i nhÆ°ng vẫn nhìn thấy ngá»n phÆ°á»›ng đã dính những hạt máu Ä‘á» lấm tấm.
Thanh Từ đạo trưởng vì biết rằng đã muộn bèn ngồi xuống lên tiếng cảnh báo:
- Mau Ä‘á» khí, thâu liá»…m ngÆ°Æ¡n thần, bế nhÄ© bế mục. Äừng để yêu công xâm nhập và lung lạc.
Má»i ngÆ°á»i đã ngồi, dù đã kịp Ä‘á» khí nhÆ°ng khi ngá»n phÆ°á»›ng trên tay Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao bị lão run lên bần bật, những âm thanh kỳ quái phát ra cÅ©ng ngay lập tức xuyên vào thính nhÄ© của má»i ngÆ°á»i.
Khẽ biến sắc, ngay sau đó quần hùng vá»™i dẹp bá» tạp niệm, quyết bá» ngoài tai những âm thanh yêu tà kia và quyết bá» ngoài mắt những cá»­ chỉ còn thập phần quái lạ hÆ¡n do Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao Ä‘ang thá»±c hiện.
Hành vi của lão quả thật là kỳ quái nếu không muốn nói là dị hình dị dạng.
Lão nhăn mặt, trợn mắt và xổ tung những sợi tóc cứng như rễ tre của lão ta.
Tuy vẫn rung rung ngá»n phÆ°á»›ng khiến ngá»n phÆ°á»›ng cứ phát ra những thanh âm kỳ quái, lão còn dẫm chân thình thịch quanh chá»— lão đứng và quanh cả vị trí có cắm đại Ä‘ao.
Hoặc là do yêu thuật hoặc là do những lần dẫm chân của lão, phần đại Ä‘ao còn nhô bên trên ná»n đá cÅ©ng từ từ run lên.
Lúc đầu là chậm, sau nhanh dần. Theo đó, từ đại đao cũng có những âm ba kỳ quái xuất hiện.
Nếu âm thanh lúc má»›i rồi của Quái PhÆ°á»›ng chỉ làm má»i ngÆ°á»i nghi mà không kinh thì bây giá», cả Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cùng phát ra âm thanh, má»i ngÆ°á»i má»›i thật sá»± kinh tâm Ä‘á»™ng phách.
Bởi âm thanh không còn hoà hưỡn nhÆ° lúc đầu nữa. Trái lại, sá»± trá»™n lẫn giữa hai âm thanh này cứ nhÆ° má»™t vật nhá»n sắc bén ngay lập tức đâm xuyên qua màng nhÄ© và lá»t luôn vào não bá»™ của từng ngÆ°á»i.
Toàn thân má»i ngÆ°á»i liá»n chấn Ä‘á»™ng. Và tùy theo mức thành tá»±u nông sâu của từng ngÆ°á»i mà phản ứng của má»—i ngÆ°á»i má»—i khác!.
Rõ nét nhất là phản ứng của Thôi Oanh Oanh. Do bản thân công lực của Thôi Oanh Oanh là kém nhất nên việc bị chấn động của nàng khiến toàn thân nàng đột nhiên nhảy dựng lên, rồi té ngồi trở lại.
Những ngÆ°á»i còn lại thì toàn thân càng lúc càng bị chao đảo ngả nghiêng. Và ngÆ°á»i có ná»™i lá»±c cao thâm hÆ¡n thì chao đảo ít hÆ¡n, nghiêng ngả ít hÆ¡n. NhÆ°ng dẫu sao thì cÅ©ng là ngã nghiêng chao đảo.
Vốn đang theo dõi từng diễn biến, mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tử không thể không nở nụ cừơi đắc ý.
Vì không bao lâu nữa quần hùng không chỉ bị cuồng nhÆ° lão nhân Bạch Y công tá»­, má»i ngÆ°á»i phải biến thành những hình nhân hoàn toàn vô tri vô giác, mặc cho mụ yêu phụ muốn sai xá»­ nhÆ° thế nào tùy ý.
Thế nhÆ°ng, nụ cÆ°á»i đắc ý của mụ bá»—ng tắt dần Ä‘i khi mụ phát hiện thần sắc có vẻ khác thÆ°á»ng của Thôi Oanh Oanh.
Vá»›i phản ứng trÆ°á»›c đó của nàng, rõ ràng Thôi Oanh Oanh bị yêu công Quái PhÆ°á»›ng tác Ä‘á»™ng nhiá»u nhất. Và lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, chính Thôi Oanh Oanh phải là nạn nhân đầu tiên của yêu công này.
Vậy mà giỠđây, khi đồng bá»n của nàng Ä‘ang càng lúc càng chao đảo thì tÆ° thế ngồi của nàng hầu nhÆ° là vững nhÆ° núi thái, chắc nhÆ° kiá»ng ba chân.
Lấy làm lạ, mụ yêu phụ càng dõi nhìn Thôi Oanh Oanh chăm chú hơn.
Äược má»™t lúc, mụ càng thêm kinh ngạc khi nghe từ miệng của Thôi Oanh Oanh bá»—ng phát ra những lá»i nói tưởng chừng nhÆ° là lá»i lảm nhảm của kẻ sắp bị tiêu huá»· tri giác.
NhÆ°ng nghe được vài lá»i, mụ bá»—ng rít lên đánh Ä‘á»™ng:
- Phu quân. Tiểu nha đầu kia nhá» có khẩu quyết Khấp Quá»· Âm Công đã hoá giải được yêu công Quái PhÆ°á»›ng. Aû Ä‘ang Ä‘á»c khẩu quyết cho bá»n chúng nghe kìa.
Lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao không nói không rằng, lão bá»—ng tăng thêm áp lá»±c bằng cách nâng cao dần yêu công.
Quái PhÆ°á»›ng rung lên nhiá»u hÆ¡n, đồng thá»i từ miệng của lão lại phát ra những tiếng hú trầm bổng nhÆ° tiếng cô hồn dã quá»· đòi mạng.
Sắc diện của Thôi Oanh Oanh lập tức tá» ra khẩn trÆ°Æ¡ng. Nàng không thể nào tiếp tục việc Ä‘á»c khẩu quyết Khấp Quá»· Âm Công cho má»i ngÆ°á»i nghe được nữa rồi. Nàng Ä‘ang phải lo ngại cho chính bản thân nàng.
Có nghĩa là việc tăng áp lực của lão quái đã có hiệu quả.
ChỠđến khi toàn thân của Thôi Oanh Oanh rồi cÅ©ng chao đảo nhÆ° má»i ngÆ°á»i, mụ lại lên tiếng:
- Nhẹ tay nào, phu quân. Bằng không chúng ta không còn lấy một tên để sai khiến.
Mụ vừa dứt lá»i và lão quái cÅ©ng vừa ngừng việc phát ra tiếng hú trầm bổng, ná»n đá dÆ°á»›i chân mụ không hiểu sao bá»—ng rung lên nhè nhẹ.
Mụ cau mày, nhìn sang lão quái.
Yù mụ cho rằng vì lão quái dẫm chân đã lâu nên giỠđây, sá»± rung chuyển đó đã lan truyá»n đến mụ.
Và nếu nghĩ ngợi sâu xa hơn, biết đâu chừng lão quái đang chuyển yêu công kia sang mụ ? Lão cũng muốn không chế mụ ? Nghĩ là, lão quái muốn chỉ có một mình lão là độc môn ?
Mụ không hài lòng cũng không cam lòng.
Mụ bỗng rít lên:
- Äủ rồi đó, lão quái.
Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao liá»n ngÆ°ng yêu công:
- Vẫn chÆ°a đủ đâu, Ngá»c Nhân. Nhìn bá»n chúng kìa, bá»n chúng chỉ má»›i phần nào loạn thần thôi. NgÆ°ng nhÆ° thế này, chẳng chóng thì chầy thần trí của chúng cÅ©ng lại khôi phục.
Mụ cÆ°á»i lạnh:
- Nhưng nếu phát động thêm nữa, ta e rằng không chỉ có chín hình nhân vô tri vô giác.
- à của Ngá»c Nhân là… - Hừ ! Lão còn giả vá» Æ° ? không phải lão vừa dịch chuyển yêu công vá» phía ta sao?
Lão… Mụ chÆ°a kịp dứt lá»i, ná»n đá dÆ°á»›i chân mụ bá»—ng chuyển mình thật mạnh rồi im hẳn.
Mụ kinh nghi ra mặt.
Äến cả Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao cÅ©ng phải kinh tâm:
- Là địa chấn à, Ngá»c Nhân ?
Mụ ngượng ngùng nói lại:
- Có lẽ nhÆ° vậy! Aø… Khi nãy chỉ là lá»i nói lầm lẫn thôi, phu quân xin chá»› để tâm!
Tuy vẫn còn kinh tâm, vì lượt địa chấn mới có nhưng lão cũng nói:
- Không há» gì. Ngá»c Nhân mau lùi lại Ä‘i. Ta phải phát Ä‘á»™ng tiếp yêu công, kẻo phí phạm bao công sức.
Nói xong, chá» cho mụ yêu phụ lùi xa hÆ¡n lúc nãy má»™t Ä‘oạn, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao lại bắt đầu tiếp tục ý định.
Chính nhỠsự gián đoạn này, võ lâm Trung Nguyên may mắn qua được đại nạn.
Hai thanh âm tà quái này vừa hoà lẫn vào nhau và toàn thân của má»i ngÆ°á»i vừa tái diá»…n việc chao đảo ngả nghiêng, má»™t tràng cÆ°á»i bá»—ng vang lên lồng lá»™ng:
- Hạ.ha…ha.. Má»™t bóng nhân ảnh vá»›i má»™t nhân vật nữa Ä‘i kèm cùng lúc đó xuất hiện giữa Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ chÆ°a kịp có phản ứng thì Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao liá»n hé miệng hú vang lên:
- Hù…u…u…hú… Yêu công quái phÆ°á»›ng của lão quái vừa được tăng thêm áp lá»±c. Vì Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao tinh mắt hÆ¡n đã nhận ra nhân vật vừa xuất hiện là ai.
Và cũng đến lượt mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tử nhìn ra kẻ đó.
Mụ nhanh nhẹn xé giẻ nhét vào tai và tung ngÆ°á»i lao ào đến kẻ đó.
Nhanh hơn một bậc, bóng nhân ảnh đó vội vã điểm huyệt và làm cho nhân vật đi kèm phải ngã ngất đi.
Vá»›i bá»™ pháp cá»±c kỳ biến ảo, chỉ má»™t lượt vòng quanh bóng nhân ảnh đó lại lần lượt chế trụ huyệt đạo của chín nhân vật Ä‘ang chao đảo toàn thân không ngá»›t. Sau nhiá»u Ä‘á»™ng tác chỉ thá»±c hiện trong vòng cái chá»›p mắt này, bóng nhân ảnh nỠđã làm cho Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao và mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ phải kinh tâm tán tởm.
Vì bóng nhân ảnh đó vừa ung dung ra chiêu để giao đấu với mụ yêu phụ vừa hé miệng thổi ra từng tràng dài những âm thanh có uy lực phá vỡ Thạch sơn kim thiết.
Vô Vi Tiên Tử buộc phải gầm lên phẫn nộ:
- Làm sao các ngÆ°Æ¡i thoát được địa lao ? Bạch Bất Phục! Là ngÆ°Æ¡i muốn chết! Äỡ!
Tài sản của gacon

  #30  
Old 20-05-2008, 02:25 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 38

Dùng Âm Công Triệt Phá Yêu Công
Quái Lão Chết Yêu Phụ Äào Vong




Tả chỉ Kim Dung và hữu chưởng Thiên Hoa? liá»n được mụ yêu phụ cùng má»™t lúc thi triển.
Và mụ dù không nghe Bạch Bất Phục nói lá»i nào, nhÆ°ng qua cá»­a miệng của chàng không há» mấp máy, mụ biết chàng không hỠđối đáp vá»›i mụ.
Vì dù chàng có đối đáp đi chăng nữa, hai tai mụ bị nhét chặt những giẻ vải, mụ làm sao nghe được ?
Äấy cÅ©ng là Ä‘iá»u may cho mụ ?
Không nhÆ° Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao Ä‘ang chết lặng cả ngÆ°á»i, đến ná»—i lão không tài nào tiếp tục thi thố yêu công Quái PhÆ°á»›ng và Tà Ä‘ao của lão được nữa. Không những thế, huyết khí trong ngÆ°á»i lão suýt nữa đã trào á»™c cả ra ngoài khi Âm Công NgÅ© Tuyệt của Bạch Bất Phục xuyên thấu vào tâm can ná»™i tạng của lão.
Hai tiếng chấn kình do ngá»n chỉ Kim Dung và ngá»n chưởng lá»±c Thiên Há»a của mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ chạm vào ngá»n kình lá»±c ngăn đón của Bạch Bất Phục bá»—ng vang lên vô tình, hai tiếng chấn kình này đã giúp lão quái tạm ngừng bị âm công ngÅ© tuyệt công phá.
Biết ngÆ°á»i biết ta và biết phân tích nặng nhẹ, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao liá»n vÅ© lá»™ng Quái PhÆ°á»›ng và rút đại Ä‘ao lên để lao ập vào Bạch Bất Phục.
Lão còn gầm lên má»™t tiếng long trá»i lở đất!
- Tiểu tử đáng c…h…ế…t…!
Äôi mắt xạ hai tia nhìn lạnh tợ băng, Bạch Bất Phục chụm miệng thổi ra má»™t loại âm công khác.
NhÆ° bị chạm phải má»™t bức tÆ°á»ng tuy vô hình nhÆ°ng rắn chắc nhÆ° bích thạch, toàn thân lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao liá»n bị đẩy lùi ngoài má»™t trượng, khiến hai loạt chiêu công của lão kể nhÆ° vô dụng.
Nhân lúc đó, tâm trí của mụ yêu phụ liá»n nghÄ© ngay đến má»™t Ä‘iá»u duy nhất. Mụ gào lên:
- Là ngũ tuyệt âm công bích dạ. Ngươi tại sao lại có được Bích Dạ tiêu khúc ?
Gào vì sợ, và vì sợ nên phải ra tay, quyết liên hạ thủ vio cÆ°á»ng. Mụ rít lên lanh lảnh:
- Xem kiếm! Äỡ Kim Dung chỉ!
Tiếng gào và tiếng rít của mụ tuy bản thân mụ không nghe được nhưng lại là cứu tinh cho quái lão.
NhỠđó, Âm Công ngũ tuyệt của Bạch Bất Phục phải bị ngắt đi giữa chừng.
Không thể tá»± Ä‘i vào vết xe vừa đổ, Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao tá»± xé giẻ nhét vào hai bên tai.
Thập Toàn Kiếm Pháp chưa được mụ yêu phụ thi triển thành chiêu thành thức đã bị hữu chưởng Bích Dạ ngũ tuyệt của chàng triệt phá từ trong trứng nước. Kim dung chỉ của mụ cũng chịu chung số phận.
Và thật là đúng lúc, mụ lại lăn xả vào cũng vung kiếm cung một lúc với Tà đao và Quái Phướng của Quái lão đang lao đến.
Mụ thét:
- Xem kiếm!
Quái lão gầm:
- Äỡ! Äỡ!
Nếu không vì lo ngại cho mÆ°á»i nhân vật cùng phe, Bạch Bất Phục sẽ cho hai kẻ yêu quái biết sá»± lợi hại của ngÅ© tuyệt Âm Công Bích Dạ.
Chàng đành cÆ°á»i lạnh và hất nhẹ song chưởng.
Một cho lão quái và một cho mụ yêu phụ.
Äã luyện được NgÅ© Tuyệt Công Phu của Bích Dạ Cung đến đại thành, chàng không há» kinh ngạc khi nhận ra trong kình phong của chàng không có lấy bất kỳ má»™t âm thanh nào nhÆ° trÆ°á»›c kia. Vả chăng, nếu cần có Âm Công thì chàng đã có ngÅ© tuyệt Âm Công Bích Dạ tối thượng thừa rồi. Huống chi đối phÆ°Æ¡ng cần phải phần nào phòng bị bằng cách dùng giẻ tá»± bịt kín thính nhÄ©.
Chàng nở má»™t nụ cÆ°á»i thật sá»± đắc ý. Vì bây giá», dù quái lão và mụ yêu phụ cùng liên thủ, cả hai phải tận lá»±c bình sinh má»›i tạm bình thủ vá»›i chàng.
Trong khi đó, Bạch Bất Phục lại hÆ¡n hai ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng ở chá»— chàng có chân nguyên ná»™i lá»±c liên miên bất tuyệt.
Chàng ung dung dùng chưởng Bích Dạ ngũ tuyệt để giao đấu với đối phương hai ngừơi tuyệt đại cao thủ.
Chiêu qua chiêu lại được mÆ°á»i chiêu, lão quái bá»—ng dùng đại Ä‘ao ném mạnh vào Bạch Bất Phục.
NhÆ° tâm ý tÆ°Æ¡ng thông thanh nhuyá»…n kiếm trên tay mụ yêu phụ cÅ©ng được mụ ném nhÆ° ngá»n ám khí.
Và trong chá»›p mắt, ngÆ°á»i thì dùng quái phÆ°á»›ng, kẻ thì dùng Thiên Hoa? thần công và Kim Dung chỉ để cùng bủa ập vào chàng.
Bạch Bất Phục vẫn giữ nguyên nụ cÆ°á»i trên môi khi dùng tả thủ chá»™p cứng lấy đại Ä‘ao.
Tà đao khoa lên, chàng hất bay thanh nhuyễn kiếm của mụ yêu phụ sang một bên.
Äồng thá»i, chàng vung mạnh hữu chưởng vá»›i thập thành công lá»±c, má»™t chá»i vá»›i ba loại công phụ lợi hại của đối phÆ°Æ¡ng.
Thế nhưng, chàng bỗng biến sắc.
Yêu phụ và quái lão quả có lắm quỷ kế. Cả hai tung chưởng, xạ chỉ và vung quái phướng chỉ là hư chiêu.
Cả hai bỗng phân khai và lao vỠphía hậu của chàng ở cả hai phía.
Vụt tỉnh ngá»™, biết đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang nhằm vào quần hùng các phái đã bị chàng khống chế huyệt đạo, hỠđịnh sẽ dùng quần hùng để uy hiếp chàng chăng? Bạch Bất Phục bèn Ä‘anh giá»ng hét lên:
- Äáng chết! Äỡ!
Hữu chưởng thì quật nhanh vào mụ yêu phụ, do mụ Ở phía thuận, Bạch Bất Phục còn kịp thá»i lẳng tả Ä‘ao để ném đại Ä‘ao vào phÆ°Æ¡ng vị của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao.
Phản ứng của chàng quá nhanh khiến đối phÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u phải bất ngá».
Và vì bất ngá», quá»· kế của hỠđành phải bá» dỡ trong tiếc nuối lẫn giận tức.
Mụ yêu phụ, Vô Vi Tiên Tá»­ phải hoành ngÆ°á»i tránh chưởng.
Nhưng do uy lực của chiêu chưởng ngũ tuyệt Bích Dạ lại rộng khắp, vì không tránh thoát toàn bộ mụ yêu phụ đành phải tận lực thi triển, Thiên Hoa? thần công chưởng.
Một vầng lửa lại nhoáng lên.
CÅ©ng lúc đó, phản ứng của lão Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao má»›i thật sá»± lợi hại.
Lão mạo hiểm chá»™p Ä‘ao do chàng ném ra. Äể sau đó lão xả Ä‘ao vào chiếc đầu trá»c bóng của Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° Ä‘ang nằm cận ká» bên chân lão quái.
Cả kinh Bạch Bất Phục liá»n tung ngÆ°á»i lao đến.
- Quái lão! Äỡ!
Tiếng chấn kình ở phía kia vang lên, kèm theo là tràng cÆ°á»i đắc ý của mụ yêu phụ.
- Hạ.hạ.hạ.! không dám nhìn vá» phía có tiếng cÆ°á»i Bạch Bất Phục vì muốn bảo toàn mạng sống cho Ngá»™ Thiá»n đại sÆ° nên phải giữ nguyên chiêu chưởng.
Äại Ä‘ao của quái lão bị chấn bay.
Lão giận quá sanh liá»u, Quái PhÆ°á»›ng liá»n được lão vÅ© lá»™ng.
Miệng của lão còn há ra để phát xạ âm thanh.
Bạch Bất Phục không vội chống đỡ, một khi chàng chưa rõ hình tích của mụ yêu phụ.
Chàng thi triển bá»™ pháp Äá»™c Bá»™ Tam Quá»· để tạm tránh quái phÆ°á»›ng. Và thật nhanh, chàng liếc nhìn vá» phía sau và nhìn khắp má»i nÆ¡i.
Mụ yêu phụ Vô Vi Tiên Tá»­ đã giở trò dÄ© đào vi thượng. Mụ nhẫn tâm bá» mặc trượng phu của mụ là Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao.
Tiếng hú của quái lão bỗng vang vào tai chàng:
- Ụ.u..u.u.
chàng nhìn lại và có phần hoang mang. Miệng của lão quái lúc này đang há rộng cho chàng thấy một đoạn lưỡi đã đứt lìa khiến máu ngập tràn miệng lão.
Thấy chàng diện đối diện, quái lão liá»n phun búng máu đó, kể cả mẫu lưỡi đứt lìa bay tán loạn vào chàng.
Hiểu đây là yêu công lợi hại nhất của Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao, Bạch Bất Phục liá»n chụm miệng và thổi mạnh ra.
NgÅ© tuyệt Âm Công Bích Dạ vừa được chàng thi thố, toàn bá»™ búng máu Ä‘á» kể cả mẩu lưỡi đứt lìa Ä‘á»u hất ngược lại phía quái lão.
Máu là máu của chính lão, nhÆ°ng khi chạm vào y phục của lão thì bất kỳ chá»— nào cÅ©ng vậy, Ä‘á»u mủn ra và phát thành những tiếng kêu nhÆ° thanh sắt Ä‘á» chạm nÆ°á»›c.
Äồng thá»i NgÅ© tuyệt Âm Công Bích Dạ của chàng còn làm cho huyết khí trong ná»™i thể của lão phải sôi trào và là trào ra ngào miệng lão.
ChÆ°a hết, bị lâm vào tình huống này, quái lão sanh liá»u lÄ©nh.
Lão đột ngột lão thẳng toàn thân lao vào chàng.
Không thể tránh, Bạch Bất Phục vì gớm ghiếc nhân dạng đầy kinh tởm của lão bèn hất ra một kình.
Toàn thân của quái lão lúc này nào khác gì một thân cây rỗng.
Máu và thịt từ ngÆ°á»i lão khi bị kình lá»±c hất Ä‘i liá»n phun mạnh ra, chiếm má»™t phạm vi gần ba trượng vuông. Và trong phạm vi đó, mÆ°á»i nhân vật võ lâm bị chàng khống chế huyệt đạo trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng bị máu và thịt lão dính vào.
Ngại máu là máu độc và thịt là thịt độc, chàng hốt hoảng định tung ra một chưởng nhàm ngăn cản chỗ máu thịt đó không cho rơi phải quần hùng.
Thế nhÆ°ng, kỳ tích liá»n xuất hiện.
Máu thịt của lão quái quả nhiện có Ä‘á»™c. Và vì là Ä‘á»™c nên Tỵ Äá»™c Châu Khảm của Song NgÆ° Loan Tình Kiếm liá»n phát huy tác dụng.
Má»™t màng lÆ°á»›i vô hình do Song NgÆ° Loan Tình Kiếm ở trong ngÆ°á»i Thôi Oanh Oanh và Äoan Má»™c Hạ đã ngăn cản toàn bá»™ những giá»t máu Ä‘á»™c và những mảng thịt Ä‘á»™c của quái lão.
Nhá» sá»± hợp nhất của Song NgÆ° Loan Tình Kiếm, phạm vi của Tỵ Äá»™c Châu là ba trượng vuông đã cứu nguy cho quần hùng má»™t lần nữa.
Quái PhÆ°á»›ng Tà Äao đã Ä‘á»n mạng, quần hùng thì bình yên, chàng vá»™i vàng giải khai huyệt đạo cho má»i ngÆ°á»i.
Thế nhÆ°ng, ngoài má»™t mình Äồng Mỹ Hoa vì không bị yêu công quái phÆ°á»›ng và tà Ä‘ao tiêm nhiá»…m nên vẫn tỉnh táo. Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có thần hồn lÆ¡ láo. Äến việc nhận ra nhau, há» cÅ©ng không nhận được, há» làm sao hoàn toàn tỉnh táo nhÆ° Äồng Mỹ Hoa ?
Chàng thở dài:
- Hà..hà..hà.! Äây là do yêu công. Muốn cứu tỉnh há», theo ta, ngoài NgÅ© tuyệt Âm Công của bổn cung thì không còn cách nào khác.
Äồng Mỹ Hoa cÅ©ng tin nhÆ° vậy bèn hối thúc chàng:
- Vậy Bạch huynh còn chần chừ gì nữa ? Hãy cứu má»i ngÆ°á»i Ä‘i.
Chàng lắc đầu:
- Uy lá»±c của NgÅ© tuyệt Âm Công rất lợi hại. Nếu cấp bách, dùng lá»±c đạo hÆ¡i nhiá»u há» khó bá» toàn mạng. Còn nhÆ° dùng ít Ä‘i thì cần phải tìm hiểu ít là ít bao nhiêu, không gấp được đâu tiểu muá»™i tá»­.
Äồng Mỹ Hoakinh ngạc:
- Vậy phải làm gì bây giá». Không lẽ cứ thế này mà nhìn há» ?
Chàng nói thật quả quyết:
- Cứu hỠthì đằng nào cũng phải cứu. Chi bằng, ta cứ tìm chỗ sắp xếp cho hỠan thân.
Äồng Mỹ Hoa vá»™i bảo:
- Nơi này là chỗ an thân tốt nhất, bạch huynh nghĩ thế nào?
Chàng gật đầu:
- Ta cũng vừa nghĩ như vậy. Tiểu muội tử hãy chỠta đi quan sát một lúc.
Không bao lâu chàng quay lại:
- Toàn bá»™ bá»n Bạch Y Vệ đã bị mụ yêu phụ hạ sát. LÅ© Bạch Hạc may mà không sao.
Thở ra một hơi dài, chàng tiếp:
- Bây giá» thế này vậy, tiểu muá»™i tá»­ hãy thay ta chăm sóc cho má»i ngÆ°á»i. Ta cần phải trừ khá»­ mụ yêu phụ. Không thôi, Ä‘ang lúc ta tìm cách cứu tỉnh cho há», mụ lẻn quay lại thì khốn.
Äồng Mỹ Hoa vừa gật đầu Æ°ng thuận, chàng đã biến Ä‘i mất hút.
Tài sản của gacon

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
am cong vnthuquan, íàñòðîéêà, ïíåâìàòè÷åñêîå, ìîñýíåðãî, ôóòáîë, vnthuquan


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™