04-11-2010, 10:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 205: Mỹ nhân không hẹn mà gặp
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
Má»™c Phong cùng Vô Ngôn chÆ°a bao giá» gặp qua loại hiện tượng quái dị nà y, nhất thá»i quên thá»i gian, thỉnh thoảng nói mấy câu, ánh mắt cÅ©ng không ly khai gấu chó Ä‘ang biến hóa. Má»™c Phong nhìn chằm chằm quả cầu thịt mà u hồng phấn, bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i sá»± sống lại của Vô Ngôn, lẽ nà o gấu chó chết Ä‘i nà y Ä‘ang sống lại?
Tà n thể gấu chó lúc nà y chỉ còn lại có da gấu phÆ¡i gió, ngay cả khung xÆ°Æ¡ng chống đỡ thân thể khổng lồ của nó cÅ©ng sụp xuống phÃa dÆ°á»›i, trên dÆ°á»›i hai tầng da gấu dán lại vá»›i nhau, khung xÆ°Æ¡ng nà y tá»±a hồ cÅ©ng theo máu thịt của nó hÃt và o trong quả cầu thịt. Quả cầu thịt mà u hồng phấn má»c ở trên đầu lung lay tá»±a nhÆ° sắp đổ, rốt cục giống nhÆ° má»™t loại quả dà i chÃn ngã nhà o trên mặt đất, da lông gấu chó lÆ°u lại trên mặt đất cá»±c giống má»™t bóng ngÆ°á»i máºp mạp. Trong rừng tia sáng trở nên có chút lá» má», quả dà i chÃn tản mát ra tráºn tráºn mùi thÆ¡m ngát, mÆ¡ hồ bay và o trong mÅ©i Má»™c Phong và Vô Ngôn, bất tri bất giác, sắc trá»i đã gần đến hoà ng hôn, bóng cây trong rừng cháºp chá»n, đêm tối dần dần thay thế ánh sáng ban ngà y.
"Công tá», trá»i tối rồi, chúng ta trở vá» Ä‘i." Vô Ngôn túm ống tay áo rá»™ng thùng thình của Má»™c Phong, bất an nói.
"Váºy trở vá» thôi." Mắt thấy đêm tối đã tá»›i, tại Phạt Thần dị vá»±c, Má»™c Phong cÅ©ng không có biện pháp trong bóng tối trông rõ sá»± váºt, chỉ phải Æ°ng thuáºn, lôi kéo tay nhá» bé của Vô Ngôn, xoay ngÆ°á»i nhắm ngoà i rừng Ä‘i ra.
Mộc Phong vừa đi được hai bước, lưu luyến quay đầu lại nhìn thoáng qua, vừa vặn thấy quả cầu thịt mà u phấn hồng kia " xao" một tiếng, một bộ đầu đen từ đó xông ra, cùng lộ ra tứ chi. . . . . .
"Má»™t con gấu Ä‘en nhá»!" Má»™c Phong thất kinh, thốt ra.
Vô Ngôn cấp tốc quay đầu, trong quả cầu thịt bò ra má»™t chú gấu con, "Ba" má»™t tiếng, nó nhảy ngÆ°á»i lên, lủi tiến và o chá»— sâu trong cánh rừng, ẩn mình và o bóng đêm vô biên!
"Gấu chó có đúng là sống lại hay không?" Vô Ngôn trợn mắt cứng lưỡi, kinh nghiệm kiếp trÆ°á»›c là m cho nà ng bá»—ng nhiên tỉnh ngá»™, không khá»i kinh hô.
"NghÄ© không ra, nghÄ© không ra sinh linh trong Phạt Thần dị vá»±c lại tá»± mình chuyển thế sống lại!" Má»™c Phong thở dà i, xoay ngÆ°á»i lại, tiến lên và i bÆ°á»›c, khom lÆ°ng quÆ¡ lấy da gấu chó và o trong tay.
"Công tá» chẳng lẽ không muốn thấy gấu chó sống lại sao?" Vô Ngôn thay đổi ý niệm rất nhiá»u, chẳng lẽ công tá» không thÃch mình chuyển thế sao.
Trong rừng cà ng lúc cà ng lá» má», Má»™c Phong kéo Ä‘i nhanh Vô Ngôn ra bên ngoà i, lắc đầu, nói: "Nếu nhÆ° con gấu chó nà y cứ nhÆ° váºy chuyển thế sống lại, váºy nghÄ©a là trong Phạt Thần dị vá»±c ngay cả ba hồn bảy vÃa cÅ©ng ra không được, chá»› đừng nói đến U Minh giá»›i chuyển thế! Äịa phÆ°Æ¡ng nà y khiến ba hồn bảy vÃa Ä‘á»u ra không được, thảo nà o Äá»— đại ca bá»n hỠở lại chá»— nà y mấy vạn năm cÅ©ng không có biện pháp ly khai!"
Vô Ngôn láºp tức lặng lẽ, thầm nghÄ© nói: "Ta không cầu sống mãi ở chá»— nà y, chỉ cần có thể cùng công tá» tại đây trong Phạt Thần dị vá»±c sống trăm ngà n năm, cÅ©ng không uổng phà cả Ä‘á»i nà y."
Ra khá»i rừng ráºm Y Tất Phá, hai ngÆ°á»i trở lại nhà gá»— bên hồ nÆ°á»›c mặn, cả ngà y chÆ°a được ăn cÆ¡m, bá»n há» cà ng cảm thấy bụng đói dữ dá»™i. Ãnh sáng nhiá»u mà u của hồ nÆ°á»›c mặn buổi tối giống nhÆ° vảy cá, yên tÄ©nh an tÆ°á»ng, Má»™c Phong dụng ý niệm biến Tiêu Diêu thần châu thà nh ngÆ° xoa, đâm mấy con cá lá»›n bÆ¡i tá»›i bên bá» hóng mát, nhóm đống lá»a, lá»™t cá, đặt lên trên lá»a nÆ°á»›ng.
Vô Ngôn dá»±a sát và o trong lòng Má»™c Phong, ánh lá»a chiếu trên mặt tinh xảo xinh đẹp của nà ng, cà ng phát ra vẻ kiá»u mị Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i. Từ khi và o Phạt Thần dị vá»±c, thá»i gian nhÆ° nÆ°á»›c chảy hòa tan thanh tâm quả dục của thần nhân, Má»™c Phong kinh ngạc phát hiện mình không chỉ có muốn ăn nhiá»u hÆ¡n, mà ngay cả bản tÃnh nam nhân kìm nén đã lâu tá»±a hồ vô hình tăng trưởng rất nhanh, có thể bởi vì có Tiêu Diêu thần châu há»— trợ, Má»™c Phong so vá»›i thần nhân khác nhà n hạ rất nhiá»u.
"Bùm!"
Trong hồ Ä‘á»™t nhiên truyá»n đến tiếng ầm vang, hình nhÆ° có tảng đá lá»›n từ không trung rÆ¡i và o trong hồ. Má»™c Phong nhẹ nhà ng đẩy Vô Ngôn Ä‘ang dá»±a sát trong lòng mình ra, đứng dáºy hÆ°á»›ng trong hồ nhìn lại.
Thị lực Mộc phong có thể nhìn thấy, loáng thoáng xa xa trong hồ hình như có một con cá lớn giãy dụa trong nước.
"Công tá», tiếng gì váºy?" Vô Ngôn buông cá nÆ°á»›ng trong tay, kinh ngạc há»i.
"Khả năng trong hồ có con cá không chịu cô Ä‘Æ¡n, cố ý là m ra tiếng Ä‘á»™ng khêu gợi bạn tình." Má»™c Phong nhìn chằm chằm Ä‘iểm Ä‘en Ä‘áºp thình thịch trong hồ, trêu ghẹo nói.
"Cá không chịu cô Ä‘Æ¡n tại sao lại dá»±a và o lăn qua lăn lại hấp dẫn bạn tình? Chẳng lẽ thá»i gian công tá» tịch mịch cÅ©ng là m nhÆ° thế nà y, không biết công tá» lăn qua lăn lại và i lần, hiệu quả là m sao?" Vô Ngôn cÆ°á»i hì hì nhìn Má»™c Phong, đôi mắt đẹp lÆ°u chuyển, trong ánh mắt lá»™ ra tia cÆ°á»i nóng bá»ng.
Má»™c Phong cÆ°á»i nhẹ, khẽ nhéo mÅ©i của Vô Ngôn. Cô bé vá»›i ký ức trưởng thà nh của kiếp trÆ°á»›c nà y tháºt khiến hắn đôi lúc cảm thấy khó hiểu, tốt nhất là mình tá»± kiá»m chế bản thân, không được có những suy nghÄ© tồi bại cầm thú. Thân ảnh hai ngÆ°á»i má»™t lá»›n má»™t nhá» dá»±a sát và o nhau, xa xa trong hồ cá còn Ä‘ang lăn qua lăn lại, cây Ä‘uốc lá»›n hừng há»±c thiêu đốt tâm thần ngÆ°á»i ta hắt lên trên mặt ở hai ngÆ°á»i, bá»—ng nhiên cá lá»›n quay cuồng, rồi từ trong hồ truyá»n tá»›i má»™t tiếng "Cứu mạng" !
Tiếng " cứu mạng" trong hồ kia, rõ rà ng là thanh âm của một nữ nhân! Cho dù nà ng không phải nữ nhân, Mộc Phong cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Má»™c Phong bá»—ng đứng lên, cởi áo dà i, liá»n muốn nhảy xuống trong hồ.
"Công tá», đừng Ä‘i!" Vô Ngôn hô lên, mắt mở trừng trừng nhìn Má»™c Phong vẽ má»™t Ä‘Æ°á»ng vòng cung quăng và o trong hồ, nà ng muốn ngăn cản Má»™c Phong xuống hồ cứu ngÆ°á»i, cÅ©ng không phải bởi vì ngÆ°á»i cầu cứu kia là nữ nhân, mà là ngà y trÆ°á»›c, nà ng nhìn thấy trong hồ nà y nhảy lên mấy con cá má» nhá»n hung tà n.
Ngà y ấy, Vô Ngôn và Má»™c Phong tại bên hồ xiên cá, trong hồ lẩn trốn mấy con cá má» nhá»n dà i cả thÆ°á»›c, toà n thân cả Ä‘á»u là vẩy cá mà u Ä‘en, trên miệng cá»±c nhá»n, hai cái xÆ°Æ¡ng cá to dà i nhô ra ngoà i miệng, giống nhÆ° hai thanh lợi kiếm dà i ba thÆ°á»›c. Tốc Ä‘á»™ chúng nó bÆ¡i trong nÆ°á»›c rất nhanh, nÆ¡i Ä‘i qua, thá»±c sá»± là máu loãng tuôn ra, loại cá khác vô ý bị đánh, rất khó tránh được má»™t kiếp! Vô Ngôn gá»i loại cá má» nhá»n nà y là ác ngÆ°, ý là cá hung thần ác sát! Má»™c Phong nhảy và o trong hồ, ra sức nhắm Ä‘iểm Ä‘en Ä‘ang giãy dụa bÆ¡i đến. Vô Ngôn khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn và o trong hồ, Má»™c Phong cà ng bÆ¡i cà ng xa, tim nà ng Ä‘áºp loạn xạ, không biết Ä‘ang lo lắng hắn có thể gặp gỡ ác ngÆ° hay không, hay vì cái gì khác, nà ng cÅ©ng không rõ rà ng, cảm giác hắn cách nà ng cà ng xa, cà ng không có cảm giác an toà n, má»™t cá»— cảm giác mất mác cÆ°á»ng liệt thản nhiên má»c lên, không khá»i lòng thấy Ä‘au buồn, Ä‘au Ä‘á»›n nhẹ nhà ng táºp trung trong tâm nà ng. Chẳng bao lâu sau, nà ng cho rằng mình đã tìm được má»™t chá»— để dá»±a, má»™t chút ấm áp, nà ng chÆ°a bao giá» hy vá»ng xa vá»i quá nhiá»u, biết hắn không có khả năng chỉ thuá»™c vá» chỉ má»™t ngÆ°á»i. Cảm tình của ngÆ°á»i ta Ä‘á»u là Ãch ká»·, không ai nguyện ý Ä‘em ngÆ°á»i mình thÆ°Æ¡ng yêu chia xẻ vá»›i ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng có chút cảm tình không phải do nà ng má»™t ngÆ°á»i giữ lấy. Äiá»u đó không phải nà ng không có năng lá»±c, không phải mị lá»±c của nà ng không đủ, ná»— lá»±c không nhất định sẽ có hồi báo, tuy kiếp nà y hiện tại cÆ¡ thể còn nhá», nhÆ°ng chỉ cần nhiá»u năm nữa nà ng sẽ lại có thân thể trưởng thà nh nhÆ° ngà y xÆ°a. Má»—i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng ở thế gian Ä‘á»u nhắc tá»›i ná»— lá»±c tất sẽ có hồi báo, nhÆ°ng Ä‘iá»u nà y căn bản để gạt ngÆ°á»i, có và i thứ, không thể cầu, cà ng không thể cưỡng cầu, mà thứ vốn không thuá»™c vá» mình thì cÅ©ng không thể nói tá»›i mất Ä‘i được.
Má»™t đống lá»a nóng cháy, má»™t thân ảnh cô Ä‘á»™c, hai hà ng nÆ°á»›c mắt trong vắt, dẫn dắt dây tình bay phất phÆ¡.
Má»™c Phong dần dần bÆ¡i gần nữ nhân hô " cứu mạng" trong hồ. Có và i ác ngÆ° Ä‘ang cắn xé nà ng, đêm rất tối, Má»™c Phong nhìn không rõ nữ nhân nà y có dáng dấp gì, chỉ thấy tóc dà i tán loạn nổi trong nÆ°á»›c, thân thể trắng nõn do quần áo bị ác ngÆ° cắn rách trở nên gần nhÆ° lõa lồ. Ãc ngÆ° có răng sắc nhá»n khi dá»… má»™t nữ nhân tay không tấc sắt. Trong lòng Má»™c phong biết, nữ nhân hoảng loạn trÆ°á»›c mắt nà y không phải là phà m nhân, nà ng thần nhân, rÆ¡i xuống Phạt Thần dị vá»±c, ngoại trừ Ä‘Æ¡n giản sẽ không bị những ác ngÆ° nà y xé rách thân thể, cá nhân nà ng không cách nà o từ đó thoát khốn.
Má»™c Phong bÆ¡i đến cà ng gần, hắn mÆ¡ hồ thấy nhÅ© phong lõa lồ của nữ nhân, trÆ¡n bóng nhÆ° ngá»c, trong ánh sáng âm u của hồ nÆ°á»›c là m nổi báºt, cà ng phát ra vẻ Ä‘á»™ng nhân, trà n ngáºp mê hoặc, khiến cho hắn có chút khó có thể tá»± kiá»m chế. Thần thì sao? RÆ¡i xuống Phạt Thần dị vá»±c, bản năng chỉ là bản năng, chỉ biết bại lá»™ cà ng thêm triệt để.
Nếu nhÆ° đây là trên bá», nếu nhÆ° nữ nhân nà y không che Ä‘áºy nhÆ° thế, Má»™c Phong rất khó bảo chứng lúc hắn cứu ngÆ°á»i không nổi lên lòng ham muốn. Äừng nói hắn là thần vạn năng, cÅ©ng đừng nói hắn có thể chống đỡ được mê hoặc vô biên, nếu nhÆ° mê hoặc còn có chống đỡ được, váºy nhất định Ä‘iá»u đó không phải hắn tá»± chủ được, mà mê hoặc nà y còn chÆ°a đủ lá»›n, để tà n nhẫn!
Ão quần nữ nhân cà ng rách rÆ°á»›i, diện tÃch phÆ¡i bà y ra cà ng lúc cà ng lá»›n, nhìn thấy máu Má»™c Phong sôi trà o nhÆ° nÆ°á»›c thủy triá»u, thân thể trắng noãn nà y Ä‘ang khảo nghiệm ý chà của hắn. Nữ nhân thoáng nhìn nam nhân bÆ¡i dần đến, nhÆ°ng nà ng vẫn la hét, Ä‘iá»u nà y không phải lo lắng Má»™c Phong thấy nà ng lõa lồ, mà vì ác ngÆ° hung ác Ä‘á»™c va Ä‘áºp và o thân thể băng thanh ngá»c khiết, chÆ°a có nam nhân chạm qua của nà ng.
Những tiếng thét chói tai nầy là m Má»™c Phong giáºt mình tỉnh giấc, từ trong dục vá»ng hắn khôi phục ý thức bình thÆ°á»ng. Má»™c Phong thầm mắng mình cầm thú, chó lợn không bằng, cá»™ng thêm lợi dụng lúc ngÆ°á»i ta gặp khó khăn, gần nhÆ° vô sỉ hạ lÆ°u. Tiêu Diêu thần châu hóa thà nh má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, Má»™c Phong hắn bẩm sinh bÆ¡i trong nÆ°á»›c tá»± nhiên, Ä‘ang lúc giáºn dữ, so vá»›i ác ngÆ° trong nÆ°á»›c còn nhanh nhẹn hÆ¡n, thân hình hắn vÆ°Æ¡n ra, trÆ°á»ng kiếm nÆ¡i tay, hai chân Ä‘ong Ä‘Æ°a nhÆ° gió, trong nháy mắt xông và o trong ác ngÆ°, trái đâm, phải gạt, chá»›p mắt chém giết hai con ác ngÆ° xông tá»›i phÃa hắn, máu tÆ°Æ¡i tanh hôi nhiá»…m Ä‘á» hồ nÆ°á»›c mấy trượng. Còn có hai con không biết tốt xấu lại nhắm hÆ°á»›ng Ä‘i của Má»™c Phong vá»t tá»›t, dục vá»ng trong lòng Má»™c Phong lại biến thà nh sát ý phẫn ná»™, hắn chẳng chút lÆ°u tình, tiếp theo láºp tức chém ra hai kiếm, mùi tanh tưởi trà n ngáºp trong hồ, hai ác ngÆ° trong nháy mắt trúng má»™t kiếm, đầu rÆ¡i xuống, bụng trắng dã, bao trong má»™t mảnh huyết sắc.
Má»™c Phong vÆ°Æ¡n tay ôm lấy nữ nhân Ä‘ang kinh hoà ng thất sắc và o trong lòng mình, không nói má»™t lá»i, nhắm bá» hồ bÆ¡i và o. Thân thể nữ nhân má»m mại trÆ¡n truá»™t, mái tóc che lấp ná»a khuôn mặt. Má»™c Phong không thấy rõ lá»›n hay nhá», có đẹp hay không, nhÆ°ng vẫn nhÆ° cÅ© sinh ra dục vá»ng cÆ°á»ng liệt.
Lại có và i ác ngÆ° ngăn ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i Má»™c Phong và nữ nhân, hắn không chút suy nghÄ©, cổ tay vừa chuyển, trÆ°á»ng kiếm đâm ra, lại thấy má»™t mảnh huyết sắc.
BÆ¡i tá»›i bên bá».
Vô Ngôn ngÆ¡ ngác nhìn Má»™c Phong ôm ấp má»™t nữ nhân thà nh thục, gần nhÆ° lõa lồ, tay hắn Ä‘ang ôm trên eo nhá» má»m mại của nữ nhân, hai nhÅ© phong trÆ°á»›c ngá»±c rắn chắc của nà ng là m cho Vô Ngôn cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i. Má»™c phong nâng nữ nhân nổi trên mặt nÆ°á»›c, hắn hÆ°á»›ng trên bá» bÆ¡i tá»›i. Vô Ngôn không nhúc nhÃch, nà ng cÅ©ng từng có nhÅ© phong ngạo nhân nhÆ° váºy, nhÆ°ng hôm nay chỉ có phần Æ°á»›c ao và đố kị ngÆ°á»i khác.
Nữ nhân bò lên trên bá», mắc cỡ Ä‘á» mặt, tóc thả xuống trên mặt, cúi đầu đá Má»™c Phong má»™t cÆ°á»›c, bởi chỉ vì cánh tay tá»™i ác của hắn vô ý trượt tá»›i trÆ°á»›c ngá»±c của nà ng.
Má»™c Phong thối lui má»™t bÆ°á»›c, xấu hổ liếc mắt nhìn Vô Ngôn, trầm mặc không lên tiếng ngồi bên đống lá»a, nÆ°á»›c trên mái tóc rối bá»i, Ä‘ang "Lách tách lách tách " nhá» trên mặt đất.
"Tá»· tá»·, trÆ°á»›c hết ngồi xuống hong khô y phục a." Má»™t lúc lâu, Vô Ngôn đánh vỡ trầm mặc, nà ng kinh ngạc nhìn chằm chằm áo quần không còn có thể gá»i là y phục rách rÆ°á»›i trên ngÆ°á»i nữ nhân.
Nữ nhân không nói gì, xé bá» thứ còn lại căn bản không cách nà o che giấu trên ngÆ°á»i, nhặt áo dà i trên mặt đất của Má»™c Phong lên, trùm trên ngÆ°á»i. nà ng Ä‘á» mặt cúi đầu xuống ngồi xá»—m bên đống lá»a, ép tóc dà i ôm lấy mặt, vẻ tÆ°Æ¡i đẹp lá»™ng lẫy trên khuôn mặt bắn ra bốn phÃa. Nà ng nhẹ giá»ng nói: "Cảm tạ ngÆ°Æ¡i, muá»™i muá»™i."
Má»™c Phong vừa chuyển đầu, kinh ngạc nhìn vá» phÃa nữ nhân.
"Công tá»!" Vô Ngôn kêu lên, tâm tÆ° mẫn cảm của nữ nhân lúc nà y biểu lá»™ vô cùng nhuần nhuyá»…n, Má»™c Phong nhìn nữ nhân nóng bá»ng nhÆ° váºy, là m cho nà ng không ăn giấm sao? Có thể nà o là m cho nà ng không thÆ°Æ¡ng tâm? Nà ng theo hắn bao lâu thá»i gian? Hắn từng liếc mắt nhìn nà ng nhÆ° váºy chÆ°a? Vô Ngôn háºn thân thể không lá»›n, kiếp trÆ°á»›c má»™t lần hợp tịch song tu có thể lÆ°u lại hắn Ãt nhất má»™t chút tâm tÆ° chứ ?
Má»™c Phong không quay đầu, còn Ä‘ang không chá»›p mắt nhìn chằm chằm nữ nhân, ánh mắt hắn nóng bá»ng, tức thá»i là m cho không khà chung quanh Ä‘á»ng lại, hai nữ nhân, má»™t lá»›n má»™t nhá», má»™t ngÆ°á»i thầm giáºn, má»™t ngÆ°á»i buồn rầu.
"Tuyết Nhạn!" Mộc Phong ổn định tâm thần, hô.
"Là ngươi!" Nữ nhân ngẩng đầu, vui mừng lẫn hoảng sợ, vẻ mặt hoảng hốt.
Bạn cÅ© a! Bá»n há» nhất định là bạn cÅ©, tình nhân trÆ°á»›c kia! Lòng Vô Ngôn trong chốc lát rối bá»i, trái cÅ©ng nhìn, phải cÅ©ng nhìn, trong mắt của nà ng toát ra thần sắc phức tạp khó có thể nói nên lá»i. Lúc đầu tại Tiên giá»›i, thần tiên Ä‘á»™ng phủ của nà ng, Yên Nhiên và Hà n Yên cùng hắn liếc mắt Ä‘Æ°a tình cÅ©ng không là m cho nà ng cảm thấy quá chua xót khổ sở, khi đó nà ng không thể ăn dấm chua, bởi vì khi đó nà ng đối vá»›i hắn chỉ là cảm kÃch. Hôm nay, nÆ°á»›c mắt của nà ng, nhÆ° mÆ°a lăn xuống.
"Là m sao ngÆ°Æ¡i lại ở chá»— nà y?" Hai ngÆ°á»i hầu nhÆ° đông thá»i thốt ra, bá»—ng nhìn nhau cÆ°á»i.
Nữ nhân nà y gá»i là Tuyết Nhạn, Vô Ngôn chẳng bao giá» nghe Má»™c Phong Ä‘á» cáºp đến tên của nà ng, bởi váºy Vô Ngôn cảm thấy chua xót, trong lòng Má»™c Phong còn ẩn dấu bao nhiêu nữ nhân? Má»™t Yên Nhiên không đủ, còn có Hà n Yên; cho dù Liá»…u Diệp không tÃnh là nữ nhân trong lòng hắn, dá»±a và o biểu hiện có khả năng cÅ©ng hòa hắn từng có quan hệ thân máºt; Lan Nhi tuy là hồ tiên "không có khả năng đồng tu nhÆ°ng có thể hợp tịch", còn có thể là m hồng nhan tri ká»· của hắn. Váºy còn nà ng? Nà ng ở trong lòng là cái gì? Lần Hợp tịch song tu kia, bất quá vì hắn chữa thÆ°Æ¡ng cho nà ng, nà ng và hắn khả năng chỉ dừng lại ở tình trạng bệnh nhân và đại phu. Nếu nhÆ° bởi vì bệnh nhân thÃch đại phu, lại muốn đại phu thÃch bệnh nhân, Ä‘iá»u nà y tá»±a hồ có chút tình lý không thông.
NhÆ°ng trên Ä‘á»i nà y có bao nhiêu việc thuáºn tình hợp lý?
"Vô Ngôn, nà ng gá»i là Tuyết Nhạn." Má»™c Phong cÆ°á»i kéo Vô Ngôn cô Ä‘Æ¡n đến bên ngÆ°á»i, nhiệt tình giá»›i thiệu vá»›i nà ng.
"Tháºt cao hứng nháºn biết ngÆ°Æ¡i, Tuyết Nhạn tá»· tá»·." Vô Ngôn giả bá»™ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, thân thể của hắn không được tá»± nhiên vùng vẫy má»™t chút, không thoát khá»i cánh tay của Má»™c Phong, con mắt Má»™c Phong còn đặt ở trên ngÆ°á»i mỹ nhân thà nh thục Tuyết Nhạn áo rách quần manh, hắn không phát hiện trong mắt Vô Ngôn còn mang theo nÆ°á»›c mắt.
" Tiểu muá»™i muá»™i tháºt xinh đẹp! Tá»· tá»· thÃch ngÆ°Æ¡i!" Khi Tuyết Nhạn quay đầu nhìn vá» phÃa Vô Ngôn, nà ng đã cúi đầu.
Vô Ngôn nghÄ© thầm: "NgÆ°Æ¡i gặp được tình nhân cÅ© cách biệt đã lâu gặp lại, lòng vui vẻ, tá»± nhiên thuáºn tiện nói thÃch ta, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i biết ta và công tá» từng hợp tịch song tu, có thể hay không láºp tức cấp cho công tá» má»™t má»™t bá»™ mặt hung dữ? Lại nói thế nà o Ä‘i nữa, ta và công tá» cÅ©ng không coi là yêu Ä‘Æ°Æ¡ng vụng trá»™m, thì ngÆ°Æ¡i là nữ nhân thứ ba của công tá», ta cÅ©ng không có biện pháp cùng ngÆ°Æ¡i tranh Ä‘ua." Vô Ngôn đếm ngón tay, tÃnh thứ báºc nữ nhân trong lòng Má»™c Phong: "Yên Nhiên tá»· tá»· đệ nhất, Hà n Yên tá»· tá»· đệ nhị, ngÆ°Æ¡i đệ tam." Sau đó lại vÆ°Æ¡n đầu ngón út, lẩm bẩm: "Ta là cái nà y."
Tà i sản của dracupi
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của dracupi
13-11-2010, 12:26 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
ChÆ°Æ¡ng 206: Lòng dạ Ä‘Ã n bÃ
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
"Cái nà y là cái gì?" Tuyết Nhạn kéo bà n tay nhá» bé má»m nhÅ©n của Vô Ngôn, chỉ và o đầu ngón út của Vô Ngôn mà há»i.
"Cái nà y là đầu ngón tay." Vô Ngôn thanh âm nhỠnhư muỗi kêu, ánh mắt né tránh, rất sợ Tuyết Nhạn và Mộc Phong nhìn ra suy nghĩ của nà ng.
" Äầu ngón út là m sao váºy?" Má»™c Phong nắm bà n tay nhá» bé Vô Ngôn, đặt ở trÆ°á»›c mắt nhìn kỹ, vá»™i và ng há»i: "Bị thÆ°Æ¡ng Æ°?"
Vô Ngôn không ngăn được thÆ°Æ¡ng cảm của ná»™i tâm, nhất thá»i mắt nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, khiến cho Má»™c Phong cà ng thêm sốt ruá»™t, ôm nà ng và o trong lòng, láºt qua láºt lại nhìn, "Vừa rồi còn hoà n hảo, thế nà o bị thÆ°Æ¡ng? Lại dÆ°á»ng nhÆ° nhìn không ra bị thÆ°Æ¡ng ở đâu."
Má»™c Phong rất Ãt khi tỉ mỉ tháºn quan tâm nà ng nhÆ° váºy, Vô Ngôn nhịn không được nhà o và o hắn trong lòng, thất thanh khóc rống.
Má»™c Phong kinh ngạc vuốt mái tóc má»m mại Ä‘en bóng của nà ng, yêu thÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i, ngẩng đầu nói vá»›i Tuyết Nhạn: "Tiểu nha đầu trÆ°á»›c đây bị rất nhiá»u ủy khuất, có thể là nghÄ© tá»›i chuyện gì thÆ°Æ¡ng tâm. NgÆ°Æ¡i đừng để tâm chuyện gì nhé, Tuyết Nhạn."
Vẻ mặt nà y của Má»™c Phong rÆ¡i và o trong mắt Tuyết Nhạn, là m cho nà ng Ä‘á»™t nhiên sinh ra má»™t tia Æ°á»›c ao, trong suy nghÄ© Ä‘Æ¡n thuần của nà ng, Vô Ngôn nhất định là muá»™i muá»™i mà Má»™c Phong thu nháºn. Hắn quan tâm nà ng nhÆ° thế, địa vị của nà ng trong lòng hắn nhất định rất nặng, nhÆ°ng, tình huynh muá»™i cÅ©ng không có cái gì là m cho lòng nà ng sinh ra đố kị.
"A, không, không. Má»™c Phong, ngÆ°Æ¡i là m sao đến ở đây? Äây là địa phÆ°Æ¡ng nà o?" Tuyết Nhạn lôi kéo bá»™ quần áo rá»™ng thùng thình của Má»™c Phong, bao lấy thân thể của nà ng chặt lại má»™t chút, nhÆ°ng bắp đùi thon dà i trắng nhÆ° tuyết vẫn nhÆ° cÅ© thò ra bên ngoà i, lá»™ ra má»™t cảnh xuân mê ngÆ°á»i.
Tuyết Nhạn ỡm á» che Ä‘áºy thân thể là m Má»™c Phong mặt Ä‘á» tá»›i mang tai, tim Ä‘áºp gia tốc. Hắn vá»™i vã quay đầu Ä‘i, láºt cá nÆ°á»›ng trên giá gá»—, lấy má»™t cây, nhiệt tình Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Tuyết Nhạn, "Äói bụng không, trÆ°á»›c hết ăn cá, chúng ta vừa ăn vừa nói."
Äôi mắt đẹp của Tuyết Nhạn mỉm cÆ°á»i, Ä‘Æ°a má»™t tay tiếp nháºn cá nÆ°á»›ng, quần áo trên ngÆ°á»i hÆ¡i hÆ°á»›ng vá» hai bên mở ra má»™t chút, Má»™c Phong trong lúc vô ý thoáng nhìn hai ngá»n núi trÆ°á»›c ngá»±c nà ng nhÆ° ẩn nhÆ° hiện, máu trong cÆ¡ thể nhất thá»i cuồn cuá»™n cà ng thêm dữ dá»™i. Vừa lúc Tuyết Nhạn ngẩng đầu phát hiện vẻ mặt của Má»™c Phong biến hóa, trên mặt má»c lên má»™t tia Ä‘á» bừng, nà ng cuống quÃt dùng tay kia lôi kéo quần áo, che lại cái" phong cảnh hai ngá»n núi cao ngun ngút ở hai bên trái phải má»™t vá»±c sâu ẩn hiện†kia .
"Công tá», tim của ngÆ°Æ¡i Ä‘áºp có chút kịch liệt!" Äôi bà n tay trắng nõn nhá» bé của Vô Ngôn đặt trên lồng ngá»±c rắn chắc của Má»™c Phong, ngá»a đầu mở lá»›n mắt to trong sáng sáng tinh khiết long lanh nhìn hắn.
Tuyết Nhạn vừa nghe được Vô Ngôn nói nhÆ° váºy, khuôn mặt cà ng hồng, trong hoảng loạn dá»i ánh mắt, cắn cá nÆ°á»›ng trong tay.
Má»™c Phong cúi đầu liếc mắt nhìn Vô Ngôn, vá»™i vã bình phục hÆ¡i thở, tuy hắn hiểu Vô Ngôn nhất định biết nguyên nhân vì sao vừa rồi tim mình Ä‘áºp gia tốc, nà ng không nói ra, hắn cà ng không thể giải thÃch, Vô Ngôn hai Ä‘á»i là m ngÆ°á»i, thông tuệ cỡ nà o! Ôm Vô Ngôn trong lòn, Má»™c Phong bá»—ng nhiên nhá»› lại khi đó tại Ký Vân SÆ¡n ở Tiên giá»›i, nà ng liá»u mạng má»™t kÃch, khi bị BÃch Túc thiên quân đánh cho hồn phi phách tán buồn thảm váºy, nhÆ°ng ánh mắt tuyệt không ná»a phần hối háºn, trong lòng không khá»i Ä‘au nhức. Äể hắn có thể bình an chạy thoát thân, vì hắn cống hiến thân thể tiên nhân quý giá của nà ng, khi đó nà ng chỉ vì báo ân sao? MÆ¡ hồ bởi vì má»™t mất má»™t còn vô nghÄ©a mà đánh mất lý trà sao ? CÅ©ng không phải! Má»™c Phong trong sát na hiểu được, trong vô hình nà ng đã cho hắn nhiá»u lắm, mà hắn rất Ãt chủ Ä‘á»™ng hồi báo. Có loại tâm ý, không cần từ trong miệng nói ra? Nam nhân luôn coi thÆ°á»ng tình cảm trân quý nà y, má»™t ngà y mất Ä‘i, hối háºn cÅ©ng không kịp.
Ông trá»i nếu nhÆ° cho Má»™c Phong má»™t cÆ¡ há»™i nữa, hắn nhất định phải bảo vệ tốt Yên Nhiên, không hỠđể cho nà ng bị bất cứ thÆ°Æ¡ng tổn gì, hôm nay, Yên Nhiên và hắn giống nhÆ° âm dÆ°Æ¡ng cách biệt, để lại cho hắn Ä‘au nhức vô táºn. Váºy Vô Ngôn bây giá» thì sao, Vô Ngôn của sau nà y sẽ thế nà o? Má»™c Phong hắn tuyệt không thể để cho nà ng lại rÆ¡i và o tình trạng nhÆ° của Yên Nhiên, hắn nhất định sẽ quan tâm và bảo vệ nà ng bằng tất cả khả năng của mình.
Vô Ngôn mở to hai mắt, lông mi tháºt dà i chá»›p lên, lặng yên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng, giá»t nÆ°á»›c mắt trong suốt chảy xuống trên gÆ°Æ¡ng mặt.
Äống lá»a trong đêm bà y ra vô táºn ôn nhu, thỉnh thoảng có tiếng "Lách tách" nức toác rất nhá», rồi các đốm lá»a Ä‘á» hồng bắn lên.
Tuyết Nhạn cúi đầu cẩn tháºn cắn thịt cá, trầm mặc không lên tiếng.
"Tuyết Nhạn, ta và Vô Ngôn trong lúc vô ý Ä‘i và o không gian thần bà nà y, kỳ thá»±c tên gá»i chân chÃnh của nó phạt thần dị vá»±c." Má»™c Phong ngẩng đầu, vẻ mặt bình tÄ©nh mà đem chuyện hắn gặp phải Hoa Phi Hoa tỉ mỉ nói qua má»™t lần. Khi chỉ có Má»™c Phong và Tuyết Nhạn, hắn thân thiết gá»i nà ng là "Tuyết nha đầu" , hôm nay có Vô Ngôn, không thể là m gì khác hÆ¡n là lại quay vá» tên của nà ng. Má»™c Phong đến Phạt Thần dị vá»±c cÅ©ng hÆ¡n mÆ°á»i ngà y đêm, mấy ngà y nay hắn cÅ©ng không táºn lá»±c Ä‘i tìm chân thân của Hoa Phi Hoa, bởi vì có tìm được hắn rồi thì còn có thể là m gì? Nếu ra không được, tìm được kẻ nà y cÅ©ng không há» có ý nghÄ©a.
Tuyết Nhạn nghe được một mảnh mỠmịt, chốc chốc lại lắc lắc đầu, bất quá Hoa Phi Hoa tên nà y rơi và o trong tai nà ng, tuyệt không xa lạ.
"NgÆ°Æ¡i là m sao Ä‘i tá»›i đây?" Má»™c Phong há»i.
"Cha mẹ Ä‘em ta nhốt tại Xuân Ngô thần Ä‘iện, bá»n há» không chịu để ta Ä‘i ra thế giá»›i bên ngoà i. Buồn bá»±c rất lâu, hôm nay, ta liá»n nghÄ© len lén trốn ra, vừa má»›i ra khá»i Xuân Ngô thần vá»±c, cha ta Ä‘uổi tá»›i, ta nhất thá»i hoảng hốt, không cẩn tháºn đụng phải thần cấm ở bên ngoà i, bèn bị nó cuốn và o ở đây, sau đó Ä‘á»™t nhiên mất Ä‘i công lá»±c, tiến và o trong hồ, nếu nhÆ° không phải ngÆ°Æ¡i kịp tá»›i cứu ta, tháºt không biết cá má» nhá»n nà y có thể Ä‘em ta xé ra ăn hay không." Tuyết Nhạn cÆ°á»i cÆ°á»i, trên mặt lại nổi lên má»™t tia ngượng ngùng, nà ng nghÄ© đến khi vừa rÆ¡i và o bầy cá, quần áo trên ngÆ°á»i bị cắn xé thà nh vải vụn, hắn nhất định nhìn lén thân thể của chÃnh mình.
"NgÆ°Æ¡i vì sao muốn len lén địa chuồn ra? Cha mẹ ngÆ°Æ¡i lo lắng ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra Ä‘i lại không? Ta nhá»› kỹ trÆ°á»›c đây má»™t mình ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nÆ¡i đó trốn ra. . . . . . , thá»i gian đó, ngÆ°Æ¡i rất tá»± do , ăn mặc nam trang, hình nhÆ° cÅ©ng không có thần nhân dám khi dá»… ngÆ°Æ¡i." Tâm tÆ° Má»™c Phong lại nhá»› tá»›i lần đổ cầu kia, khi đó Tuyết Nhạn má»™t thân nam trang, giống nhÆ° má»™t đứa trẻ má»›i lá»›n thÃch đánh nhau xảo trá và ngoan cố, còn bắt nạt thần nhân Hoa VÅ© lá»™ ra vẻ cổ quái kia. Trong tưởng tượng của Má»™c Phong, Tuyết Nhạn là thiên kim tiểu thÆ° của Xuân Ngô thần vá»±c Hoà nh Lạc thiên quân, có mấy thần nhân dám không để cho nà ng chút mặt mÅ©i? Cho nên nà ng Ä‘i lại trong các giá»›i, tá»± nhiên không có bao nhiêu phiá»n phức tìm tá»›i cá»a.
"Ta vốn nghÄ© Ä‘i ra tìm. . . . . . , tìm má»™t chút tiêu khiển, ngÆ°Æ¡i biết ta không thÃch ở tại Xuân Ngô thần Ä‘iện, Tà Thần cái lão gia há»a kia luôn thÃch chá»c ghẹo ta, cha mẹ ta quản thúc lại chặt, không má»™t chút tá»± do, vì thế muốn chạy trốn." Tuyết Nhạn trong lòng âm thầm trách cứ nói, lúc đầu ngÆ°Æ¡i ly khai, ngÆ°Æ¡i không phải ám chỉ ta, ngÆ°Æ¡i muốn Ä‘i đến thế gian, khiến cho ta có rảnh thì tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i sao? Cái nà y lại há»i ta, đúng không có lý lẽ! Tuyết Nhạn thiếu chút nữa thốt ra" nà ng vốn muốn Ä‘i ra để tìm đến chá»— của Má»™c Phong" loại câu nói xấu hổ nà y vừa ra đến miệng, Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, không nói đến nà ng là nữ nhi bảo bối của Xuân Ngô thần vá»±c Hoà nh Lạc thiên quân, là m má»™t ngÆ°á»i tá»± xÆ°ng là nữ nhân thanh cao, là m sao có thể nói vì má»™t lá»i nói của nam nhân mà đến!
"A, địa phÆ°Æ¡ng đó ta cÅ©ng không thÃch, là m cho có loại cảm giác câu thúc, Tà Thần khó chÆ¡i, cha ngÆ°Æ¡i có Ä‘iểm cÅ© kỹ, hÆ¡n nữa hắn hình nhÆ° không hy vá»ng ngÆ°Æ¡i theo ta má»i nÆ¡i du ngoạn. Cha ngÆ°Æ¡i có đúng hay không đã cho rằng ta chÃnh là kẻ dụ dá»— bắt cóc ngÆ°Æ¡i?" Má»™c Phong đánh trống lảng cÆ°á»i nói.
"Chết Ä‘i! Vá»›i dạng tiểu tốt nhÆ° ngÆ°Æ¡i, có thể bắt cóc ta Æ°? Ta Ä‘em ngÆ°Æ¡i Ä‘i bán còn không sai biệt lắm." Tuyết Nhạn chỉ cảm thấy được vì há»a mà được phúc, nà ng nguyên tưởng rằng xúc Ä‘á»™ng thần cấm do Thần giá»›i Chà Tôn bố chế sẽ gặp dữ nhiá»u là nh Ãt, nà o hay lại xảo hợp nhÆ° váºy, lại gặp được Má»™c Phong, trong lòng nhất thá»i vui mừng, lá»i nói nhất thá»i hoạt bát hẳn lên, lại khôi phục hình tượng xảo trá ngoan cố nhÆ° ngà y má»›i gặp gỡ Má»™c Phong.
"Tuyết Nhạn, trước đây ngươi biết Phạt Thần dị vực nà y không ?" Mộc Phong lần thứ hai nhắc nhở một câu, lúc hắn vừa nói đến Phạt Thần dị vực, Tuyết Nhạn hầu như không có một có phản ứng gì, Mộc Phong thầm suy đoán, lẽ nà o Tuyết Nhạn đối với Phạt Thần dị vực nà y có lý giải gì chăng?
"ChÆ°a từng nghe qua." Tuyết Nhạn gặm thịt cá, lá»™ ra vẻ mặt hạnh phúc và thá»a mãn. Má»™c Phong nghe được ngẩn ngÆ°á»i ra, thá»±c sá»± là ngÆ°á»i không biết không trách, không biết nếu nà ng biết được không bao giá» có thể từ nÆ¡i nà y ly khai nữa, có thể khóc rống lên chảy nÆ°á»›c mắt hay không?
"Tuyết Nhạn, ngÆ°Æ¡i nên chuẩn bị tâm lý. Có ngÆ°á»i nói Phạt Thần dị vá»±c không có cá»a ra, nói rõ má»™t chút, có khả năng chúng ta không ra được nữa." Má»™c Phong vừa nói, vừa quan sát biểu hiện của Tuyết Nhạn, mong muốn tìm thấy má»™t chút gì đó khả nghi, váºy mà Tuyết Nhạn chẳng để ý tá»›i ném ra má»™t câu nói "ra không được thì đừng Ä‘i ", Ä‘á»™t nhiên là m cho Má»™c Phong rất thất vá»ng.
Mộc Phong thở dà i: "Các ngươi cũng không muốn đi ra sao?"
"Bên ngoà i có cái gì tốt? NgÆ°Æ¡i lừa ta gạt, lục đục vá»›i nhau, giống Thiện Nhược cái loại thần nhân đê tiện vô sỉ nà y nhiá»u lắm. Ta không thÃch thế giá»›i phân loạn kia, trái lại, ta cà ng thÃch ở đây, thanh tÄ©nh, không ai tùy ý quấy rối." Vô Ngôn từ trÆ°á»›c ngá»±c Má»™c Phong đứng lên, thản nhiên cÆ°á»i nói.
"Ai nha, Vô Ngôn và ta suy nghÄ© hoà n toà n nhÆ° nhau, ta cÅ©ng không nghÄ© Ä‘i ra, tiểu cô nÆ°Æ¡ng trưởng thà nh cá»±c kỳ ghê gá»›m, nhá» nhÆ° thế mà lại có tâm tình nhÆ° váºy, không Ä‘Æ¡n giản a!" Tuy rằng Tuyết Nhạn biết thần nhân không xem thể nhìn ngoại tÆ°á»›ng, tức là không thể từ bá» ngoà i lai phán Ä‘oán tuổi tác, nhÆ°ng cô bé Vô Ngôn nà y có má»™t cái gì đó rất huyá»n bÃ. Nà ng rất muốn há»i Vô Ngôn rốt cuá»™c cô bé là ngÆ°á»i thế nà o của Má»™c Phong, từ đâu mà đến, lại nghÄ© lần đầu gặp mặt, nếu mà há»i thẳng nhÆ° váºy hình nhÆ° có chá»— không lịch sá»±.
"Ta chỉ có loại cảm thụ nà y, kỳ thá»±c chỉ cần có thể cùng công tỠở cùng má»™t chá»—, Ä‘i đâu Ä‘á»u không có vấn Ä‘á» gì, trái lại mà nói, ta cà ng thÃch địa phÆ°Æ¡ng nà y mà thôi. Nhất là ở lại nÆ¡i nà y, thá»±c không có chá»— nà o bên ngoà i kia sánh được." Vô Ngôn bá»—ng nhiên dừng nói, ngÆ°á»›c đầu nhìn Má»™c Phong má»™t chút.
"NÆ¡i nà y có gì tốt gì?" Tuyết Nhạn hiếu kỳ há»i.
"Ở chá»— nà y có thể ngủ, ngủ má»™t giấc rất say, còn có thể mÆ¡ má»™ng đẹp." Vô Ngôn nghêng đầu cÆ°á»i liếc mắt nhìn Tuyết Nhạn, rất là thá»a mãn.
"Ở đây còn cần ngủ?" Tuyết Nhạn lấy là m kinh hãi, sắc mặt có chút xấu hổ, "Ta nghÄ© có chút cổ quái a, tại sao ta lại cảm thấy đói chứ? HÆ¡n nữa còn giống nhÆ° đặc biệt thÃch ăn loại cá nÆ°á»›ng nà y. Trá»i ạ! Thần nhân tham ăn nhÆ° váºy, truyá»n ra ngoà i nhất định sẽ khiến ngÆ°á»i ta chê cÆ°á»i rồi."
"Äúng váºy, ta thÃch nhất ôm cổ công tá» ngủ, cho ta má»™t loại cảm giác an toà n. Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ngÆ°Æ¡i thÃch không?" Vô Ngôn mắt thấy Tuyết Nhạn má»™t bá»™ biểu tình ngu ngốc, địch ý của nà ng bá»—ng nhiên giảm Ãt Ä‘i và i phần. Con ngÆ°Æ¡i Vô Ngôn xoay Ä‘á»™ng, thừa cÆ¡ trêu ghẹo nói.
"Ta. . . . . . , ta không thÃch." Trên mặt Tuyết Nhạn in ánh lá»a, mà u Ä‘á» cà ng phát ra có chút kiá»u diá»…m. Nà ng khẩn trÆ°Æ¡ng cắn miếng cá, che giấu ngượng ngùng của chÃnh mình.
"Tuyết Nhạn tá»· tá»·, trên tay ngÆ°Æ¡i con cá Ä‘á»u thà nh xÆ°Æ¡ng cá rồi,tại sao ngÆ°Æ¡i còn gặm a?" Vô Ngôn liếc mắt thoáng nhìn con cá trong tay Tuyết Nhạn đã sá»›m bị nà ng gặm sạch sẽ, cÆ°á»i hì hì nói.
"A, con cá nà y tháºt thÆ¡m, bất tri bất giác lại ăn sạch sẽ." Tuyết Nhạn cháºt váºt Ä‘em xÆ°Æ¡ng cá ném và o trong đống lá»a, vá»— vá»— tay, giả bá»™ đã ăn no. Hai tay nà ng ly khai thân thể, bá»™ quần áo rá»™ng thùng thình bá»c ở trên ngÆ°á»i không chịu thua kém trượt vá» phÃa hai bên, mÆ¡ hồ có thể thấy được má»™t đôi ngá»n núi là m cho Vô Ngôn rất là nhụt chÃ.
Má»™c Phong lén ngắm thân thể mê ngÆ°á»i của Tuyết Nhạn, vá»™i vã mặt Ä‘á» tim Ä‘áºp dá»i ánh mắt, vừa vặn thấy ánh mắt Vô Ngôn chuyển tá»›i, tai nghe nà ng khẽ hừ má»™t tiếng, cuống quÃt thu tháºp cà nh cây cho thêm và o trong lá»a.
"Công tá» nhà ta không thÃch ăn cá, trong mắt hắn, chỉ sợ có và i thứ so vá»›i cá cà ng thÆ¡m mát hÆ¡n." Vô Ngôn chu cái miệng nhá» nhắn, âm thầm sinh há»n dá»—i.
"Hắn, hắn thÃch ăn cái gì?" Tuyết Nhạn trên mặt cà ng phát ra hoảng loạn.
"Không biết!" Vô Ngôn bÄ©u môi trả lá»i.
"A!" Tuyết Nhạn bá»—ng nhiên tỉnh ngá»™, hóa ra Vô Ngôn Ä‘ang nhìn phong quang của mình, thất kinh hét lên, hai tay cuống quÃt vững và ng ôm ở trÆ°á»›c ngá»±c. Tuy rằng bị má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng ngắm thấy được và i lần, cÅ©ng không có gì, nhÆ°ng khó bảo đảm vừa rồi Má»™c Phong không nhìn lén nhÆ° váºy.
Vẻ e thẹn của Tuyết Nhạn lá»t và o trong mắt Má»™c Phong, nhất thá»i lại kÃch Ä‘á»™ng ná»™i tâm hắn má»™t phen kinh hoà ng. Má»™c Phong nhịn không được hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, thầm nghÄ© trong lòng: " Phạt Thần dị vá»±c nà y quả thá»±c không phải để chÆ¡i đùa, bản thân mình tu thần bao nhiêu năm tháng dà i dằng dặc, tại sao không nhịn được mê hoặc nhÆ° váºy? TrÆ°á»›c kia tại thế gian, tùy ý có thể thấy được mỹ nhân da thịt trắng bóng, đặc biệt là nữ tÆ°á»›ng Thiên Nam quốc Liá»…u Phượng NhÆ° kia, nà ng trÆ°á»›c mặt ta hầu nhÆ° trần nhÆ° nhá»™ng, ta tá»±a hồ cÅ©ng không từng kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, tá»›i hôm nay, má»›i bị Tuyết Nhạn lá»™ ra má»™t chút xuân quang đã khiến cho tâm thần không yên! Mẹ kiếp, cà ng lá»›n cà ng không tiến bá»™, ta cÅ©ng không phải chÆ°a thấy qua nữ nhân mà !" Má»™c Phong trong đầu trong nháy mắt lại lÆ°á»›t qua tình cảnh khi cùng Vô Ngôn của kiếp trÆ°á»›c hợp tịch song tu tại, trong nháy mắt lại nhá»› lại lúc ở trong Ãm Ma giá»›i Linh HÆ° thánh cảnh, hắn và Yên nhiên vượt qua má»™t đêm vô biên xuân sắc nhÆ° thÆ¡ nhÆ° há»a nhÆ° má»™ng kia. Trong lòng Má»™c phong vừa lạnh vừa nóng, dị thÆ°á»ng phức tạp.
Vô Ngôn nhìn nhìn Tuyết Nhạn mắc cỡ rối tinh rối mù, Má»™c Phong vẻ mặt âm thầm bà hiểm, thầm nghÄ©: "Ghi nhá»› kỹ, ghi nhá»› kỹ, sau nà y nghìn vạn lần đừng mở lại loại vui đùa nà y, nếu là vô ý gặp phải ăn cÆ°á»›p, váºy để bá»n há» hưởng phúc, mà bản thân lại bị hại."
"Äêm nay ngủ thế nà o hả? Công tá»!" Vô Ngôn không có được định lá»±c nhẫn nại nhÆ° Má»™c Phong, liá»n cố sức véo bà n tay hắn.
"Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i và Tuyết Nhạn ngủ trên giÆ°á»ng, ta đả tá»a." Má»™c Phong vá»™i vã trả lá»i.
"Äược rồi, váºy ngÆ°Æ¡i đừng len lén bò đến trên giÆ°á»ng a." Vô Ngôn vốn định nói nà ng không quen ngủ chung vá»›i nữ nhân, âm thầm lại cân nhắc lợi hại, nếu nhÆ° chÃnh mình vừa nói nhÆ° váºy, công tá» nóng lòng chắc chắn láºp tức Ä‘i là m giÆ°á»ng, mắt thấy hôm nay trá»i đã tối, hắn chắc chắn trÆ°á»›c tiên tùy ý là m má»™t cái gÆ°á»ng nhá», chÃnh mình chẳng phải là không công chắp tay Ä‘em chá»— yên vui mấy ngà y tá»›i tặng cho Tuyết Nhạn sao? Tuy nói bản thân mình cÅ©ng không quan tâm cái gÆ°á»ng lá»›n váºy, bất quá, ai dám cam Ä‘oan lúc mình Ä‘ang ngủ say, công tá» sẽ không ám Ä‘á»™ trần thÆ°Æ¡ng, trá»™m hÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p ngá»c? Ta tuy rằng không ngăn được công tá», nhÆ°ng ta bảo vệ cho Tuyết Nhạn, hiệu quả cÅ©ng nhÆ° nhau, hừ hừ!
"Ta bò lên là m gì?" Má»™c phong cảm thấy lá»i nói của Vô Ngôn nhất định là nhắc nhở mình không được len lén cùng Tuyết Nhạn hợp tịch song tu, nhất thá»i cảm thấy buồn cÆ°á»i, nhịn không được đùa giỡn: "GiÆ°á»ng thấp nhÆ° thế, ta nhấc chân liá»n có thể bÆ°á»›c lên, căn bản không cần bò, ha ha!"
Tà i sản của minhchinh555
Chữ ký của minhchinh555
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của minhchinh555
23-11-2010, 07:40 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,303
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 18 giá»
Thanks: 1,225
Thanked 20,253 Times in 6,526 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 207: Mê hoặc vô tội
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
"A, nguyên lai công tỠđã có kế hoạch chu toà n rồi. Tuyết Nhạn tá»· tá»·, lát nữa Ä‘i ngủ, hay nhất ở trên giÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i chừa lại má»™t vị trà cho công tá», tránh cảnh đêm Ä‘en gió lá»›n, hắn bÆ°á»›c lên giÆ°á»ng, vô ý đè và o ngÆ°Æ¡i." Vô Ngôn nguýt Má»™c Phong má»™t cái, thầm nghÄ©: "Ta sá»›m biết rằng ngÆ°Æ¡i có tà tâm nà y, ta cÅ©ng không tin Tuyết Nhạn có gan là m kẻ trá»™m, hừ!" nà ng cố ý đặt cược, những lá»i phân minh nà y chÃnh là muốn Tuyết Nhạn tá» thái Ä‘á»™, nà ng lá»›n máºt đánh cuá»™c Tuyết Nhạn không dám trÆ°á»›c mặt nà ng đáp ứng Má»™c Phong ngủ trên giÆ°á»ng.
"Nếu nhÆ° tháºt sá»± buồn ngủ, ta đây tìm và i tấm ván gá»— ngủ trên mặt đất a." Tuyết Nhạn xấu hổ kéo tóc dà i rủ xuống đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i, bất an đáp.
"Không được, không được, Tuyết Nhạn tá»· tá»· ngÆ°Æ¡i tá»›i là khách, có thể nà o ngủ trên mặt đất? Hay là để cho công tỠđả tá»a, quay vá» vá»›i thói quen của chÃnh hắn Ä‘i." Vô Ngôn hì hì cÆ°á»i, thè lưỡi, đắc ý trừng Má»™c Phong má»™t cái, thầm nghÄ©: "Tuyết Nhạn tá»· tá»· nếu là ngủ trên mặt đất, sà n nhà rá»™ng nhÆ° váºy, chỉ sợ mÆ°á»i ngÆ°á»i công tá» cÅ©ng đè hết xuống phÃa dÆ°á»›i, ta chỉ là không cho cung cấp hắn cái giÆ°á»ng rá»™ng thùng thình nhÆ° thế ni. Dù là công tá» sắc đảm bao thiên, sau lÆ°ng ta len lén tìm cÆ¡ há»™i vá»›i Tuyết Nhạn tá»· tá»·, tÆ°Æ¡ng lai Yên Nhiên tá»· tá»· và Hà n Yên tá»· tá»· nếu là truy há»i ra, váºy cÅ©ng không có thể trách ta được."
"váºy nhÆ° váºy được rồi, chúng ta má»›i kiếm được tấm da gấu, ná»a phần trải trên giÆ°á»ng, ná»a phần trải trên mặt đất, ta và Vô Ngôn ngủ trên mặt đất, Tuyết Nhạn má»›i đến, khả năng còn không quen sinh hoạt của Phạt Thần dị vá»±c. Ngủ ở chá»— nà y là đại sá»± hạng nhất, qua loa không được, cứ quyết định nhÆ° thế. Äêm đã khuya, ăn nhanh lên Ä‘i, sau đó ngủ liá»n má»™t giấc, ngà y mai ta lại là m má»™t cái giÆ°á»ng, tất cả má»i ngÆ°á»i có thể ngủ ngon giấc." Má»™c Phong từ trên giá gá»— lấy hai con cá, chia cho Tuyết Nhạn và Vô Ngôn.
"Tốt! Ta cùng công tá» ngủ trên sà n nhà !" Vô Ngôn vá»— tay cÆ°á»i nói, nà ng bá»—ng nhiên lại nghÄ© tá»›i cái gì, quay đầu nghi hoặc liếc mắt nhìn Má»™c Phong, thầm nghÄ©: "Công tá» có thể hay không thừa dịp thá»i gian ta ngủ ôm ta đến góc tÆ°á»ng để ta má»™t mình nằm ngủ ở đó? À, đêm nay ta không được ngủ say quá, xem hắn rốt cuá»™c muốn là m cái gì! Muốn tách ta ra, không dá»… dà ng nhÆ° váºy. Ai, nhÆ°ng mà , thân thể Tuyết Nhạn kia Ä‘Ãch xác rất mê ngÆ°á»i, ngay cả ta nhìn thấy tâm cÅ©ng sinh ra Æ°á»›c ao, huống chi công tá»? Tuyết Nhạn kia cÅ©ng thá»±c sá»± là , phong cảnh lá»™ ra má»™t lần được rồi, sao lại lá»™ ra má»™t ... hai lại ba lần? Ta xem ý định nà ng muốn dụ dá»— công tá»! ThÆ°Æ¡ng cảm công tá» Ä‘ang là má»™t đại nam nhân huyết khà phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, khà lá»±c cÆ°á»ng tráng, có chút nhu cầu cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, là m sao chịu nổi câu dẫn của nà ng? Quên Ä‘i, nếu nhÆ° hắn tháºt muốn cùng Tuyết Nhạn là m gì đó, ta cÅ©ng nhắm má»™t mắt, mở má»™t mắt, tạm thá»i coi nhÆ° không có thấy." Vô Ngôn nghÄ© xong, hung tợn cắn má»™t miếng thịt cá lá»›n, thầm hạ quyết tâm, để hai ngÆ°á»i tá»· tá»· hạnh phúc, cÅ©ng nhÆ° vì chÃnh mình, nà ng phải liá»u mạng ăn no ngủ kỹ cho chóng lá»›n, quyết không thể để cho Má»™c Phong bị cô nà ng Tuyết Nhạn câu dẫn Ä‘i.
Tuyết Nhạn bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i, cúi đầu nhìn quần áo rá»™ng thùng thình bao ở trên ngÆ°á»i, trên mặt Ä‘á» á»ng chÆ°a thối, thÆ°Æ¡ng cảm nhÆ° vầy nhìn Má»™c Phong, nhá» giá»ng nói rằng: "NgÆ°Æ¡i còn có y phục không? Dù sao ta không thể cứ mặc nhÆ° váºy?"
"NhÆ° váºy mặc hay nhất rồi, mát mẻ a! Mặc cÅ©ng thoải mái, cởi ra cÅ©ng thuáºn tiện, Tuyết Nhạn tá»· tá»·, chỉ sợ công tá» còn mong muốn ngÆ°Æ¡i không mặc đó." Vô Ngôn cÆ°á»i hì hì nhìn Tuyết Nhạn nói, quay đầu lại nói vá»›i Má»™c Phong: "Công tá», ngÆ°Æ¡i xem ta nói có đúng hay không? Hì hì."
"Cô nhóc ăn nói cái gì đó? " Mộc Phong ra vẻ nghiêm nghị đe nẹt Vô Ngôn, tránh cho cô nà ng lại ăn nói quà ng xiên.
Còn Tuyết Nhạn cả kinh nghẹn há»ng nhìn trân trối không thốt lên lá»i, ánh lá»a in trên mặt tÆ°Æ¡i đẹp của nà ng, cà ng phát ra kiá»u diá»…m đến không thể vãn hồi.
Trong Cà n Khôn nhÆ° ý trạc cất giữ các loại váºt nhá» rất nhiá»u. Lúc Má»™c Phong là m quan tại kinh đô Thiên Nam quốc, Yên Nhiên và Hà n Yên yêu thÃch quần áo, trong tay hắn và ng bạc tà i bảo lại vô số kể, liá»n vì các nà ng mua không Ãt các kiểu quần áo, hôm nay hai nà ng Ä‘á»u không ở bên ngÆ°á»i, Má»™c Phong bèn dụng ý niệm lấy ra hai bá»™, Ä‘Æ°a tá»›i trong tay Tuyết Nhạn, cÆ°á»i nói: "Tuyết Nhạn, trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i thay y phục, xem có vừa vặn không."
Tuyết Nhạn cÆ°á»i khanh khách tiếp nháºn y phục, đứng dáºy trốn và o trong nhà gá»—.
"Công tá», ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giữ cho ta và i món, nếu không, sau nà y ta trưởng thà nh, có thể không có y phục mặc." Vô Ngôn lầm bầm nói, "Tuyết Nhạn tá»· tá»· là ai a? Công tá» tại sao đối xá» vá»›i nà ng tốt nhÆ° váºy?"
"Chỉ là má»™t ngÆ°á»i bằng hữu bình thÆ°á»ng." Má»™c Phong lấy ngón tay nhẹ nhà ng Ä‘iểm xuống trán Vô Ngôn, cÆ°á»i nói, " NgÆ°Æ¡i thân thể còn bé mà tÃnh tình nhÆ° bà cụ, chanh chua, Ä‘anh đá. Aì, ai bảo ngÆ°Æ¡i còn mang ký ức của kiếp trÆ°á»›c đâu."
"Tháºt là bằng hữu bình thÆ°á»ng hả? Ta xem chÆ°a chắc, ngÆ°Æ¡i nhìn nà ng mê đắm nhÆ° váºy, nà ng không những không tức giáºn, còn nÅ©ng nịu cÆ°á»i. Không bình thÆ°á»ng, không bình thÆ°á»ng, nà o có loại bằng hữu bình thÆ°á»ng nà y? Chá» sau nà y Hà n Yên tá»· tá»· Ä‘i ra, ta phải nhanh nói lại cho nà ng nghe, nói rằng công tá» kết bạn vá»›i má»™t bằng hữu bình thÆ°á»ng, bằng hữu bình thÆ°á»ng nà y tháºp phần thÃch ngÆ°Æ¡i xem nà ng lá»™ xuân quang ra, biết không?" Vô Ngôn hỉ hả nhìn Má»™c Phong cÆ°á»i, vẻ mặt đắc ý bám chặt Ä‘iểm yếu của Má»™c Phong.
"Tiểu nha đầu, cái mồm nà y thá»±c sá»± là cà ng ngà y cà ng nói nhiá»u, xem ngÆ°Æ¡i có thân thể ngÆ°á»i lá»›n rồi ai dám lấy ngÆ°Æ¡i?" Má»™c Phong vÆ°Æ¡n tay nhéo nhéo đầu mÅ©i nhu thuáºn của nà ng.
"Ai nói ta phải láºp gia đình, hừ!" Vô Ngôn lắc lắc đầu, né tránh bà n tay to tá»™i ác của Má»™c Phong.
Ngoà i cá»a gá»— truyá»n lại "Két" má»™t tiếng vang nhá», Tuyết Nhạn thay quần áo xong đẩy cá»a Ä‘i ra.
Má»™c Phong và Vô Ngôn quay đầu nhìn lại. Tuyết Nhạn thân mang quần dà i mà u lục nhạt đứng ở ngoà i cá»a gá»—, tóc dà i quấn ở trên đầu, thân thể yểu Ä‘iệu lồi lõm cao vút phân minh, trÆ°á»›c ngá»±c cà ng phát ra vững chắc nhÆ° hai ngá»n núi tú lệ, và i tia tóc nÆ°á»›c chÆ°a khô rÆ¡i xuống trên mặt, đó là má»™t loại duyên dáng Ä‘oan trang diá»…m lệ cao quý.
"Ai!" Vô Ngôn không ngăn được thở dà i, thầm nghÄ©: " Tuyết Nhạn nà y đẹp nhÆ° váºy, nam nhân thấy nà ng sao lại không Ä‘á»™ng tâm? Mà tâm tÆ° công tá» có phần rục rịch, chỉ sợ má»™t ánh mắt của nà ng, sẽ Ä‘em linh hồn nhá» bé của công tá» dẫn Ä‘i. Yên Nhiên tá»· tá»·, Hà n Yên tá»· tá»·, địch nhân quá mức cÆ°á»ng đại, tiểu nữ tá» Vô Ngôn ta không phÆ°Æ¡ng pháp phòng thủ cá»a nhà , các ngÆ°Æ¡i ngà y sau không nên trách cứ ta má»›i được."
" Y phục nà y coi nhÆ° vừa ngÆ°á»i, cảm tạ ngÆ°Æ¡i." Tuyết Nhạn thấy hai ngÆ°á»i mang đầy tâm sá»± nhìn chằm chằm mình, mặt á»ng Ä‘á», cà ng thấy ngượng ngùng, ánh mắt cuống quÃt lÆ°á»›t qua khuôn mặt Má»™c Phong.
Vô Ngôn lÆ°á»i biếng duá»—i thắt lÆ°ng, "ta muốn Ä‘i ngủ, công tá»."
"Ngủ Ä‘i, cô nhóc." Má»™c Phong ôm lấy Vô Ngôn, đứng dáºy lại nói vá»›i Tuyết Nhạn, "Tuyết Nhạn, trÆ°á»›c hết ngÆ°Æ¡i chịu khó má»™t đêm, ở đây Ä‘iá»u kiện không tốt, ngà y khác ta sá»a chữa phòng lại. Tạm thá»i ủy khuất ngÆ°Æ¡i."
Tuyết Nhạn khách khà đáp lại một câu "Ở đây rất tốt" , rồi theo Mộc Phong đi và o nhà gỗ.
Buông Vô Ngôn, Má»™c Phong dùng Tiêu Diêu thần châu cẩn tháºn cắt da gấu chó, phân má»™t ná»a trải trên giÆ°á»ng, má»™t ná»a tạm thá»i thay chăn đệm trải dÆ°á»›i đất ở góc tÆ°á»ng. Má»™c Phong lại ở ngoà i phòng kiếm má»™t khối gá»—, vót thà nh má»™t gối gá»— tháºt dà i, đặt trên mặt đất, đặt Vô Ngôn nằm xuống.
Ngoà i phòng đống lá»a thiêu đốt chÆ°a hết thỉnh thoảng"Äùng" rung Ä‘á»™ng, ánh lá»a mÆ¡ hồ chiếu và o trong nhà gá»—, ánh sáng yếu á»›t không che vẻ ngượng ngùng cùng bối rối của Tuyết Nhạn. Từ sau khi tu tiên thà nh thần, nà ng chÆ°a bao giá» ngủ giống nhÆ° phà m nhân, cà ng không cùng nam nhân khác ở cùng má»™t phòng nhÆ° váºy, trong lòng nà ng có cá»— tình cảm ấm áp, cÅ©ng bất an nhiá»u hÆ¡n, cÆ¡n buồn ngủ dần dần tụ táºp trên mà mắt, Tuyết Nhạn Ä‘Ã nh phải thấp thá»m bất an và mặc quần áo nằm ở trên giÆ°á»ng gá»—, con mắt ná»a nhắm ná»a mở, gian nan chống cá»± lại mệt nhá»c trên thân thể truyá»n ra không gì sánh được, thỉnh thoảng lại len lén ngắm nhìn Má»™c Phong và Vô Ngôn trên mặt đất.
Vô Ngôn rốt cuá»™c chỉ là thân thể tiểu hà i tá», cuối cùng cÅ©ng buồn ngủ, trên mặt lá»™ ra ý mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o, tiến dần và o má»™ng đẹp.
Má»™c Phong nhẹ nhà ng đẩy Vô Ngôn ngủ say ra, chuyển nà ng qua má»™t bên, xoay qua thân thể, mặt hÆ°á»›ng vá» Tuyết Nhạn ở trên giÆ°á»ng. Mỹ nhân Ä‘ang nằm, dù là Liá»…u Hạ Huệ chuyển thế, chỉ sợ cÅ©ng vô pháp bình yên Ä‘i và o giấc ngủ. Má»™c Phong dá»±a theo ánh lá»a mông lung, trợn mắt nhìn lén Tuyết Nhạn. Thân thể Tuyết nhạn nằm ở trên giÆ°á»ng hÆ¡i cuá»™n lại, má»™t đôi chân tuyết trắng nhá» nhắn xinh xắn bó lại hÆ¡i run run, chân nhá» thon dà i lá»™ ra quần dà i, cà ng tăng thêm và i phần mê hoặc mỹ lệ.
Tuyết Nhạn hé mở hai mắt, trằn trá»c khó ngủ, bá»—ng nhiên vừa vặn tiếp xúc ánh mắt tham lam của Má»™c Phong, nà ng hoảng loạn nhắm mắt lại, rụt chân dà i lui, tim Ä‘áºp cà ng thêm dữ dá»™i.
Má»™c Phong lá»™ ra má»™t dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i thá»a mãn thÃch ý, rồi nhắm mắt chìm dần và o giấc ngủ.
Phạt Thần dị vá»±c sáng sá»›m, không khà phá lệ thÆ¡m ngát, nguyên thủy cổ kÃnh nhÆ° má»™t khối ngá»c đẹp chÆ°a bao giá» tạo hình. Hoà n cảnh nà y và bầu không khÃ, tá»±a giống thế gian, Ä‘iá»u bất đồng chÃnh là , trong Phạt Thần dị vá»±c cổ quái nhiá»u hÆ¡n, tá»· nhÆ° trong hà m hồ nÆ°á»›c mặn tại sao có nhiá»u sinh váºt nhÆ° váºy? Thông thÆ°á»ng trong nÆ°á»›c mặn ở thế gian, Ãt khi thấy cá, mà hồ nÆ°á»›c mặn ở đây, không chỉ có cá, còn có rất nhiá»u cá má» nhá»n hung ác. Có ngÆ°á»i nói bình thÆ°á»ng có thần nhân bên ngoà i rÆ¡i và o hồ nÆ°á»›c mặn, mặc kệ là nam hay nữ, hoặc đẹp hoặc xấu, cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u là tá»± mình giãy dụa cố sống cố chết mà bÆ¡i đến bá», loại thần nhân giống nhÆ° Tuyết Nhạn nà y được Má»™c Phong cứu lên, tuyệt không ngÆ°á»i thứ hai. Bốn phÃa hồ nÆ°á»›c mặn có mấy trăm thần nhân ở, nhÆ°ng không ai dám Ä‘Æ¡n giản nhảy và o trong hồ nÆ°á»›c mặn, đừng nói từ đó cứu ngÆ°á»i, cÅ©ng chỉ có Má»™c Phong dám cả gan là m loạn nhÆ° thế. CÆ°á»ng long bất áp địa đầu xà , cÆ°á»ng hà o ác bá trong hồ nÆ°á»›c mặn, phá»ng chừng còn không chỉ là mấy cá má» nhá»n nà y, thần nhân rÆ¡i và o Phạt Tần dị vá»±c, công lá»±c mất toà n bá»™, bá»n hỠở trÆ°á»›c mặt những con cá má» nhá»n nà y, cÅ©ng giống nhÆ° không biết là m gì, không thể tránh được. Äã từng nhiá»u Ãt thần nhân căn bản khinh thÆ°á»ng sinh váºt cấp thấp nà y, đến nay, bá»n há» lại thÆ°á»ng xuyên bị những sinh váºt cấp thấp hÆ¡n nà y là m nhục. Ba mÆ°Æ¡i năm Hà Äông, ba mÆ°Æ¡i năm Hà Tây, thần nhân hÆ¡i chút vô ý, giống nhÆ° nhau trốn không qua loại số pháºn "Bi thảm tuyệt vá»ng" nà y.
NhÆ°ng, trong Phạt Thần dị vá»±c, cÅ©ng không há» Ãt thần nhân nghÄ© ở đây so vá»›i thiên Ä‘Æ°á»ng còn sung sÆ°á»›ng hÆ¡n. Từ trên trá»i ngã xuống má»™t "Tuyết muá»™i muá»™i" , Má»™c Phong cảm giác cÅ©ng không tồi, hoà n toà n đã quên khi xÆ°a con gà trống lá»›n kia xúc phạm vô lý đùa giỡn hắn nhÆ° thế nà o, không cần giảng đạo lý ra sao.
Nữ nhân là loại Ä‘á»™ng váºt kỳ quái, nếu nhÆ° nà ng đối vá»›i nam nhân không có sản sinh cảm tình, sẽ là lá mặt lá trái, sẽ lạnh lùng; mà má»™t ngà y lòng nà ng tiếp nháºn nam nhân rồi, dù cho theo nam nhân cùng nhau lÆ°u lạc, cÅ©ng sẽ cam tâm tình nguyện, mÆ°á»i y chÃn thuáºn.
Má»™c Phong tỉnh dáºy sá»›m nhất, nam nhân ngủ má»™t đêm, sáng sá»›m dá»… hÆ°ng phấn nhất, vì thế sau khi Má»™c Phong thức dáºy, cố ý quan tâm Tuyết Nhạn má»™t chút. vốn Tuyết Nhạn má»™t thân mặc quần dà i là đối tượng nam nhân quan tâm, không nói đến đùi đẹp thon dà i nà ng lá»™ ra ngoà i váy, riêng môi Ä‘á» má»ng kiá»u diá»…m Æ°á»›t át của nà ng, tá»±a đủ để mê hoặc nam nhân đến cắn má»™t cái. Má»™c Phong cúi đầu mắt nhìn Vô Ngôn ngủ nhÆ° con mèo nhá», ánh mắt không tá»± giác chuyển qua trên ngÆ°á»i Tuyết Nhạn. Mỹ nhân nhÆ° váºy, có thể nà o lãng phà ở trên giÆ°á»ng mình? Mặc kệ trong lòng má»™t nam nhân yêu má»™t nữ nhân cỡ nà o, nhÆ°ng nói vá» bản chất, hắn nhất định đỡ không được sá»± mê hoặc của nữ nhân đẹp khác. Thỉnh thoảng cÅ©ng có chống đỡ được, thông thÆ°á»ng là những tiểu nam sinh lần đầu tiên luyến ái má»›i nếm sá»± ngon ngá»t từ trên ngÆ°á»i nữ nhân, bá»n há» lại lầm nghÄ© chỉ có lúc đó nữ nhân kia má»›i có thể mang đến cho bá»n há» vui vẻ vá» sinh lý, tháºm chà còn tưởng rằng trên ngÆ°á»i nữ nhân khác cÅ©ng nữa không có được loại vui sÆ°á»›ng nà y. Nam nhân đối vá»›i cảm tình tÆ°Æ¡ng đối dá»… quên, tuy rằng rất nhiá»u nam nhân hoà n toà n không muốn Ä‘i thừa nháºn.
Má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, bổn pháºn của nam nhân là cÆ°á»›i má»™t kiá»u thê là m cho má»i ngÆ°á»i Æ°á»›c ao, nếu nhÆ° kiá»u thê hắn ná» nếp không ra gì, váºy hắn khả năng sẽ len lén hoa tâm; nếu nhÆ° tâm của kiá»u thê hắn thay đổi, váºy hắn sẽ hÆ°á»›ng vá» phÃa toà n bá»™ thế giá»›i trịnh trá»ng tuyên thệ son sắc chứng tá», nữ nhân hắn yêu nhất chỉ có má»™t ngÆ°á»i nhÆ° thế, chÃnh là kiá»u thê hắn.
Má»™c Phong cố nhiên là thần nhân, nhÆ°ng trong Phạt Thần dị vá»±c, hắn hẳn là quy kết đến hà ng nam nhân bình thÆ°á»ng. Lúc nà y, nam nhân bình thÆ°á»ng đứng ở bên giÆ°á»ng Tuyết Nhạn Ä‘ang ná»— lá»±c khắc chế dục vá»ng muốn hôn lên đôi môi Ä‘á» má»ng đó. Tuyết Nhạn đêm qua bất an má»™t thá»i gian rất lâu, tá»± bản năng nà ng có tâm tÆ° Ä‘á» phòng, là m cho nà ng cÅ©ng không biết nói muốn cá»± tuyệt ai đó. Äã từng ở tại Thần giá»›i, trong Bạch ngá»c Ä‘á»™ng Chà tôn tinh cầu, Má»™c Phong và Tuyết Nhạn từng ôm nhau thắm thiết. Má»™c Phong có thể sẽ không tưởng nhá»› sâu sắc, nhÆ°ng Ãt ra Tuyết Nhạn cho rằng đó là thâm tình, má»™t cái ôm có tÃnh lá»… tiết sẽ không mang đến xúc Ä‘á»™ng khắc sâu cho Tuyết Nhạn nhÆ° váºy, cÅ©ng sẽ không khiến cho nà ng ngá»— nghịch bất đạo mạo hiểm phiêu lÆ°u Ä‘i ra ngoà i tìm Má»™c Phong. Má»™c Phong lúc đó ôm Tuyết Nhạn rất chặt, nhÆ°ng khi đó trong lòng hắn hầu nhÆ° chỉ nghÄ© tá»›i Yên Nhiên.
Nam nhân yêu má»™t nữ nhân, hắn có thể tinh tÆ°á»ng biết chÃnh mình yêu Ä‘iểm nà o nhất của nữ nhân, có lẽ đẹp, có lẽ ôn nhu, có lẽ khả ái, nói chung rất rõ rà ng; mà nữ nhân yêu nam nhân, rất nhiá»u lúc chỉ là má»™t loại cảm giác, nam nhân nà y không nhất định phải đẹp trai, không nhất định phải có tiá»n, tháºm chà bình thÆ°á»ng cÅ©ng chẳng sao, nói chung yêu là yêu, chẳng nói rõ lý do. Tuyết Nhạn tin tưởng bản thân mình ù ù cạc cạc yêu nam nhân nà y, tuy rằng nà ng cÅ©ng không biết chÃnh mình rốt cuá»™c yêu Ä‘iểm nà o của hắn.
Tà i sản của minhchinh555
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của minhchinh555
25-12-2010, 12:21 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 208: Cuộc sống hoà n hảo
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
Khi Má»™c Phong đứng bên giÆ°á»ng, mỹ nhân Tuyết Nhạn còn say giấc, hắn kiên cÆ°á»ng chống cá»± lại mê hoặc đến từ là n da trắng mịn trên cặp đùi đẹp của Tuyết Nhạn Ä‘ang lá»™ ra ngoà i quần dà i, hắn thá»±c muốn hôn lên bá» môi Ä‘á» má»ng tÆ°Æ¡i đẹp nhÆ° cánh hoa của Tuyết Nhạn. Kỳ thá»±c hắn không biết, sá»± chống cá»± của hắn là dÆ° thừa. Ngay lúc Má»™c Phong cố lấy đủ dÅ©ng khà để hôn trá»™m Tuyết Nhạn thì nà ng ta mở mắt, đôi mắt sáng nhÆ° sao trong trá»i đêm, tuy ánh mắt nà ng có chút chỠđợi, nhÆ°ng lại dá»a cho Má»™c Phong nhảy dá»±ng lên. Việc thâu hÆ°Æ¡ng trá»™m ngá»c cÅ©ng không phải là việc mà má»—i nam nhân Ä‘á»u có bản lÄ©nh là m.
PhÃa sau Má»™c Phong bá»—ng nhiên truyá»n đến thanh âm của Vô Ngôn "Công tá», ngÆ°Æ¡i ở nÆ¡i nà o" , hắn không thể không nhanh chóng quay thân ngược trở lại, thối lui cách giÆ°á»ng mấy thÆ°á»›c an toà n. Vô Ngôn cÅ©ng không có tỉnh ngủ, cô nà ng chỉ nói mê sảng má»™t tiếng, nhÆ°ng trong lúc vô ý đã cứu hình ảnh Má»™c Phong ở trong lòng của Tuyết Nhạn.
Tuyết Nhạn mở đôi mắt đẹp, Má»™c Phong hầu nhÆ° theo bản năng lui vá» phÃa sau, tá»±a nhÆ° má»™t hà i tá» muốn trá»™m món đồ chÆ¡i bị phát hiện. NhÆ°ng sá»± hoảng hốt của hắn rÆ¡i và o trong mắt Tuyết Nhạn lại khiến nà ng nghÄ© lầm rằng hắn không muốn để cho Vô Ngôn bắt gặp, vì váºy trong lòng nà ng tha thứ cho sá»± nhát gan của hắn.
Trá»i đã sáng tháºt lâu, Vô Ngôn còn Ä‘ang ngủ say.
Tuyết Nhạn nghe được tiếng kêu của Vô Ngôn, cuống quÃt nhắm mắt lại, má»™t lát sau, phát hiện không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, má»›i cẩn tháºn Ä‘em con mắt hé mở. Vô Ngôn cuá»™n co rút lại trên mặt đất, trong phòng chỉ lÆ°u lại bóng của Má»™c Phong.
Tuyết Nhạn không còn tâm tÆ° nằm ì ở trên giÆ°á»ng nữa, xoay ngÆ°á»i xuống giÆ°á»ng, sá»a sang lại tóc mây, kéo kéo quần áo có chút nhăn nheo, đẩy cá»a Ä‘i ra ngoà i.
Xa xa núi xanh vắt ngang, trên hồ nÆ°á»›c mặn nổi lên tầng tầng lá»›p lá»›p sÆ°Æ¡ng mù, đống lá»a cháy đêm qua còn sót lại má»™t đống tro tà n. Má»™c Phong mặt hÆ°á»›ng vá» hồ nÆ°á»›c mặn, Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa phòng nhá», vẫn không nhúc nhÃch, giống nhÆ° đông cứng ở bên hồ.
Tuyết Nhạn do dá»± chỉ chốc lát, nâng quần dà i, xuống thang gá»—, bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng, đến không xa phÃa sau Má»™c Phong.
"Sá»›m nhÆ° váºy ngÆ°Æ¡i đã dáºy rồi? Không ngủ nhiá»u Ä‘i má»™t chút cho khá»e à ?", Má»™c Phong không xoay ngÆ°á»i, nhấc chân đá má»™t hòn đá bay và o trong hồ, nhất thá»i bắn tung tóe "Äông" má»™t tiếng vang nhá».
"NgÆ°Æ¡i vừa rồi Ä‘i tá»›i bên giÆ°á»ng ta muốn là m cái gì?", Tuyết Nhạn ôn nhu há»i.
"Ta xem ngÆ°Æ¡i tỉnh ngủ hay chÆ°a?", tâm trạng Má»™c Phong có chút quẫn bách, may mà đưa lÆ°ng vá» phÃa Tuyết Nhạn, thoạt nhìn cÅ©ng còn vẻ trấn định tá»± nhiên.
Tuyết Nhạn "Phì" má»™t tiếng cÆ°á»i nói: "Äến gần nhÆ° thế chỉ để xem ta tỉnh ngủ hay chÆ°a sao?"
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ° váºy má»›i thấy tỉ mỉ má»™t chút.", Nếu Tuyết Nhạn không chịu để cho Má»™c Phong có lối thoát, hắn dứt khoát cÅ©ng mặt dà y, dù sao Tuyết Nhạn cÅ©ng không bắt được bằng chứng hắn mÆ°u đồ gây rối. Má»™c Phong Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c, cách thân thể Tuyết Nhạn chỉ có má»™t thÆ°á»›c, mặt không đổi sắc nhìn thẳng con mắt của nà ng cÆ°á»i nói.
Cái nà y hắn gá»i là xuất kỳ bất ý, biến bị Ä‘á»™ng thà nh chủ Ä‘á»™ng, chÃnh là tuyệt chiêu "Can đảm cẩn trá»ng da mặt dà y" trong "Tán gái" tâm kinh.
Tuyết Nhạn không ngá» tá»›i Má»™c Phong Ä‘á»™t nhiên ra má»™t chiêu nhÆ° thế, tâm trạng hoảng hốt, láºp tức muốn lui ra phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, vừa vặn vấp chân và o má»™t tảng đá, ngá»a đầu"A" má»™t tiếng, liá»n ngã vá» phÃa sau.
Má»™c Phong tay mắt lanh lẹ, vá»™i vã duá»—i tay ôm lấy bá» eo nhá» nhắn của nà ng, hÆ¡i dùng lá»±c, liá»n kéo nà ng trở vá».
Tuyết Nhạn "a" má»™t tiếng, thuáºn thế ngã và o trong lòng Má»™c Phong.
PhÃa sau bá»—ng nhiên truyá»n đến"Khụ khụ" hai thanh âm giòn khẽ. Vốn Vô Ngôn sau khi tỉnh lại liá»n bÆ°á»›c ra ngoà i cá»a, vừa lúc thấy má»™t mà n mà Má»™c Phong và Tuyết Nhạn có trăm miệng cÅ©ng khó biện bạch.
"Các ngÆ°á»i đừng giải thÃch!", Vô Ngôn lạnh lùng liếc mắt quét nhìn hai ngÆ°á»i, hừ má»™t tiếng, " Cái gì ta Ä‘á»u thấy cả."
"Ta. . . . . . .", Tuyết Nhạn nhanh chóng đẩy Má»™c Phong ra, mặt Ä‘á» bừng, lắp bắp nói không ra lá»i. nà ng ngẩng đầu Ä‘Æ°a cho Má»™c Phong má»™t ánh mắt, ý bảo, ngÆ°Æ¡i mau giải thÃch a!
"Ta nói muốn giải thÃch hả? Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i đã Ä‘á»u thấy, ta cÅ©ng không có nói gì. NgÆ°Æ¡i xem, váºy gạo đã nấu thà nh cÆ¡m, không bằng chúng ta đâm lao phải theo lao Ä‘i thôi?", Má»™c Phong cÆ°á»i hì hì nhìn tiểu cô nÆ°Æ¡ng nói.
"NgÆ°Æ¡i, ta, chúng ta không là m cái gì!" Tuyết Nhạn liếc mắt nhìn Má»™c Phong, gấp đến Ä‘á»™ đầy mặt Ä‘á» bừng, quay đầu xấu hổ nhìn vá» phÃa Vô Ngôn nói, "Kỳ thá»±c chúng ta không phải nhÆ° ngÆ°Æ¡i tưởng tượng váºy."
"Ta đâu có nói rằng các ngÆ°Æ¡i là m cái gì chứ? Tuyết Nhạn tá»· tá»·, công tá» nhà ta tuy rằng phong lÆ°u phóng khoáng, tuy rằng là má»™t tên hoa tâm cỡ nà o, nhÆ°ng rất tốt tÃnh, nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± đối vá»›i ngÆ°Æ¡i là m cái gì, chúng ta nhất định có trách nhiệm đối vá»›i ngÆ°Æ¡i. Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i, hắn nếu dám bá»™i tình bạc nghÄ©a, ta liá»n báo cáo vá»›i Yên Nhiên tá»· tá»·, a, còn có Hà n Yên tá»· tá»·, Lan Nhi tá»· tá»· và Liá»…u Diệp tá»· tá»·, ta sẽ bảo bốn ngÆ°á»i tá»· tá»· thu tháºp hắn, giải oan cho ngÆ°Æ¡i, vì ngÆ°Æ¡i xuất đầu lá»™ diện!", Vô Ngôn nhìn Má»™c Phong Ä‘ang trợn mắt, nghẹn há»ng cả kinh và vẻ mặt kinh hồn chÆ°a định của Tuyết Nhạn, đắc ý dà o dạt tiếp tục cÆ°á»i nói, "Tuyết Nhạn tá»· tá»·, tuy rằng bốn ngÆ°á»i tá»· tá»· rất khoan dung đối vá»›i công tá», nhÆ°ng, vì loại chuyện hắn xúc phạm ngÆ°Æ¡i nà y, nhất định sẽ mạnh mẽ nghiêm phạt hắn. Vì thế, ngÆ°Æ¡i đừng sợ, Vô Ngôn ta tuy nhá», nhÆ°ng cÅ©ng minh bạch là lẽ, sẽ không để hắn khi không khinh dá»… ngÆ°Æ¡i!"
Lá»i nói của Vô Ngôn láºp tức là m khó chịu trong lòng Tuyết Nhạn nổi lên nhÆ° dá»i sông lấp biển. Tuyết Nhạn vốn tưởng rằng Má»™c Phong chỉ có má»™t nÆ°Æ¡ng tá», bản thân luôn suy nghÄ© mãi, má»›i không chú ý, hôm nay nghe được Vô Ngôn nói nhÆ° váºy, không ngá» hắn lại có nhiá»u nÆ°Æ¡ng tá» nhÆ° váºy, nhất thá»i tâm nhÆ° Ä‘ao cắt, thầm nghÄ©: chÃnh mình trăm cay nghìn đắng, tháºm chà không tiếc chá»c cha mẹ tức giáºn, Ä‘em hết dÅ©ng khà tá»›i tìm hắn, váºy mà hắn hoa tâm nhÆ° váºy. Hắn hoa tâm cÅ©ng được thôi, vì sao lại muốn Ä‘i trêu chá»c chÃnh mình? trong mắt Tuyết Nhạn nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng đảo quanh, ủy khuất vô hạn cÅ©ng nhanh từ trong mắt rá»›t ra.
Má»™c Phong đảo mắt thoáng nhìn Tuyết Nhạn thần sắc thÆ°Æ¡ng cảm, trong lòng vừa tức giáºn, vừa buồn cÆ°á»i, vá»™i vã và i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c ngÆ°á»i Vô Ngôn, ôm nà ng lên, cÆ°á»i nói: "Tiểu quai quai, miệng lưỡi ngÆ°Æ¡i cà ng ngà y cà ng lợi hại nghe."
Vô Ngôn rốt cuá»™c chỉ là con gái, nà ng vốn định dá»±a danh nghÄ©a mấy ngÆ°á»i tá»· tá»· dá»a Tuyết Nhạn thối lui, nhÆ°ng liếc mắt nhìn thấy nà ng ta bị lá»i nói của mình khiến cho tâm trạng trở nên thảm thiết nhÆ° váºy, cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng, lại thấy Má»™c Phong đối vá»›i mình rất sủng ái, không khá»i thở dà i. Tâm địa của nà ng thiện lÆ°Æ¡ng, trong lòng muốn rút lui, nà ng chỉ lắc đầu, thong thả nói: "Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ta đùa ngÆ°Æ¡i thôi, công tá» chỉ có Yên Nhiên tá»· tá»· má»™t nÆ°Æ¡ng tá», ai, Yên Nhiên tá»· tá»· còn không biết lúc nà o có thể từ trong Thiên Y thần giáp Ä‘i ra. Công tá» rất bất hạnh, ngÆ°Æ¡i xem hắn má»™t dạng nhân tà i, nhÆ°ng lại cô Ä‘á»™c, nhÆ° công tá» ngÆ°á»i tâm tÃnh tốt nhÆ° váºy, nếu rÆ¡i và o Tiên giá»›i, nhất định sẽ có không Ãt nữ tiên nhân chủ Ä‘á»™ng yêu cầu cùng hắn Hợp tịch song tu. Ai! Tuyết Nhạn tá»· tá»·, ngÆ°Æ¡i không giáºn ta chứ?"
Mộc Phong vừa nghe Vô Ngôn lần thứ hai nhắc tới Yên Nhiên, đột nhiên cảm thấy buồn bã, nhịn không được thở dà i một cái.
Tuyết Nhạn bán tÃn bán nghi, dừng bi thÆ°Æ¡ng, nâng tay lau khô nÆ°á»›c mắt, ôn nhu nói: "Tiểu Vô Ngôn, sau nà y không được phép chá»c ta. Ta vá»›i hắn, vừa chỉ là không cẩn tháºn. . . . . ."
Tuyết Nhạn vốn định nói "không cẩn tháºn má»›i ngã và o nhau", ai ngá» Vô Ngôn nghe tá»›i, lại cho rằng hai ngÆ°á»i kìm lòng không được má»›i ôm nhau, sắc mặt nà ng khẽ biến, vÆ°Æ¡n ngón tay khéo léo Ä‘iểm trên trán Má»™c Phong, thở dà i nói: "Không cẩn tháºn thì cẩn tháºn a, cô nam quả nữ cùng má»™t chá»—, khó tránh khá»i lại không cẩn tháºn đụng nhau, ta không nói các ngÆ°Æ¡i không nên nhÆ° váºy, Tuyết Nhạn tá»· tá»· quá lo lắng rồi."
Tuyết Nhạn há to miệng, lá»i biện bạch chạy vòng trên lưỡi, chẳng biết nói nhÆ° thế nà o cho phải. Nà ng vốn tưởng rằng mình giải thÃch và i câu liá»n Ä‘em hiểu lầm tiêu trừ, nà o ngá» cà ng lúc cà ng rối, nhÆ°ng trong lòng nà ng có chút cảm giác ngá»t ngà o, thầm nghÄ© vừa rồi không vấp chân và o hòn đá, phá»ng chừng cÅ©ng sẽ không bị kéo vá» phÃa Má»™c Phong, nói Ä‘i nói lại, cÅ©ng bởi mình thầm yêu trá»™m nhá»› hắn mà ra.
Má»™c Phong khom lÆ°ng Ä‘em Vô Ngôn thả xuống đất, không muốn dây dÆ°a đến chuyện nà y nữa, liá»n chuyển Ä‘á» tà i, mỉm cÆ°á»i nói: "Äợi má»™t chút, ta Ä‘i xiên mấy con cá, trÆ°á»›c nhét đầy bụng, sau đó ta lại là m thêm má»™t cái giÆ°á»ng, đêm nay ta và tiểu quai quai không phải ngủ trên mặt đất nữa."
"Công tá», ta nghÄ© ăn món khác, ăn cá cố nhiên có thể là m cho đầu óc trở nên thông minh hÆ¡n, thế nhÆ°ng ăn hoà i cÅ©ng chán ngấy rồi." Vô Ngôn liá»n nói.
Má»™c Phong hÆ¡i hÆ¡i nhÃu mà y nói: "Vô Ngôn, tại Phạt Thần dị vá»±c, chuẩn bị món ăn thôn quê cÅ©ng không phải việc gì khó, nhÆ°ng ai có thể bảo đảm nếu giết chết má»™t con thú xong, nó lại có thể tá»± chuyển thế hay không? Äến lúc đó, chúng ta chẳng phải lại chỉ có thể bắt được má»™t tấm da lông thôi sao?"
"Công tá», ban đầu chúng ta đến nÆ¡i đây, Äá»— Nhiá»…m đại ca và Bạch Uyển Nhi tá»· tá»· không phải má»i chúng ta ăn thịt thá» sao? Ta Ä‘oán, không phải má»i sinh váºt Ä‘á»u có thể tá»± chuyển thế a?"
"Chúng ta và o trong rừng bắt má»™t và i con nhá» thá» xem, nếu chúng ta có thể ăn được thịt thá», coi nhÆ° váºn khà của chúng ta cÅ©ng không tệ.", Má»™c Phong đăm chiêu gáºt đầu.
"Äá»— Nhiá»…m chẳng phải là Thiên Quân Thần giá»›i đó sao? Bạch Uyển Nhi nữa? Bá»n há» cÅ©ng ở chá»— nà y sao?", Tuyết Nhạn trong mắt sáng ngá»i, kinh dị há»i thăm.
"Äúng, chÃnh là bá»n há», Tuyết Nhạn, ngÆ°Æ¡i nháºn biết Äá»— Nhiá»…m đại ca và Bạch Uyển Nhi đại tá»·?", Má»™c Phong thầm nghÄ©, có khi lúc xÆ°a bá»n há» quen biết nhau.
"Không quen, khi đó ta còn ở Tiên giá»›i, sau khi phi thăng đến Thần giá»›i, từng nghe cha mẹ nói qua tên của bá»n há», chỉ nghe nói bá»n há» tá»± nhiên mất tÃch, ai ngá» lại ở chá»— nà y. Chẳng lẽ ở đây còn có thần nhân nà o khác nữa?", Tuyết Nhạn lắc đầu, nhÃu mà y khẽ nói và i câu, vẻ mặt nà ng má» mịt.
"Sau nà y rảnh rá»—i ta mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i gặp bá»n há», Tuyết Nhạn, chúng ta ở đây cái gì cÅ©ng thiếu, chỉ là không thiếu thá»i gian. Phạt thần dị vá»±c không lá»›n, sau nà y chúng ta phá»ng chừng còn gặp nhiá»u thần nhân nữa. Lúc nà y săn thú quan trá»ng hÆ¡n, Ä‘i thôi, chúng ta dến vùng phụ cáºn của cánh rừng xem sao, có khi lại săn được mấy con thú nhá».", Má»™c Phong dá»i ánh mắt khá»i ngÆ°á»i Tuyết Nhạn, chân ngá»c trần trụi trắng bóc của nà ng gây cho ngÆ°á»i ta má»™t loại mê hoặc khó có thể chống lại.
" Trong rừng nà y nhiá»u gai, ta không muốn Ä‘i, không bằng ta ở tại chá»— nà y giữ nhà , các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i.", Tuyết Nhạn cúi đầu nhìn đôi bà n chân trần trụi và quần dà i của mình, bất an nhìn vá» phÃa cánh rừng, nà ng là thần nhân, tất nhiên không cần lo lắng bà n chân trần sẽ bị gai là m tổn thÆ°Æ¡ng, mà bản tÃnh nữ nhân sợ quần dà i bị gai đâm thủng.
"Chúng ta săn hai con thú nhá» sẽ trở lại, sẽ Ä‘i không xa. Tuyết Nhạn, cùng Ä‘i nghe!", Má»™c Phong dụng ý niệm từ Cà n Khôn NhÆ° ý trạc lấy đôi ủng da chồn có hoa vân mà u tÃm Ä‘Æ°a cho Tuyết Nhạn.
Trong lòng Tuyết Nhạn chợt má»c lên má»™t cá»— cảm Ä‘á»™ng không diá»…n tả nổi, tiểu tá» nà y tháºt tâm lÃ, cá»±c kỳ biết cách là m cho ngÆ°á»i ta hân hoan, vừa nghe xong lá»i nói của Vô Ngôn, nà ng vốn định giữ cá»± ly vá»›i hắn, nhÆ°ng hiện tại dÆ°á»›i loại tình hình nà y, chỉ sợ ná»™i tâm sá»›m muá»™n gì cÅ©ng lay Ä‘á»™ng vì hắn. Tuyết Nhạn khẽ cắn môi, ngay cả má»™t tiếng "cảm tạ" cÅ©ng nén lại, âm thầm thở dà i.
Tuyết Nhạn mang ủng bó và o tá»±a hồ có chút không được tá»± nhiên, quần dà i phối hợp vá»›i đôi già y nà y khiến ngÆ°á»i ta có cảm giác chẳng ra cái gì cả, thiên tÃnh thÃch đẹp của nữ nhân khiến nà ng nhanh chóng chạy và o trong phòng, thay má»™t bá»™ váy ngắn mà u phấn hồng khác. Khi nà ng quay trở lại, tóc dà i bay bay xuất hiện trÆ°á»›c mắt Má»™c Phong khiến Má»™c Phong phảng phất thấy nhÆ° Yên Nhiên Ä‘ang mặc Thiên Y thần giáp, nhất thá»i hÆ¡i bị ngẩn ra, lại không tá»± giác bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, thiếu chút nữa ôm lấy nà ng.
Tuyết Nhạn nà o đâu biết tâm ý của má»™c phong, chỉ cho rằng hắn đối vá»›i mình tình ý sâu nặng, vì thế không có né tránh, hÆ¡i cúi đầu, trầm giá»ng nói khẽ: "Tên ngốc, Ä‘i săn thú Ä‘i, nhìn cái gì váºy hả?"
Má»™c Phong bá»—ng nhiên cảm thấy sợ hãi, hắn lúng túng thu tay lại, sắc mặt bá»—ng nhiên bình lặng, trở tay biến Tiêu Diêu thần châu thà nh má»™t thanh trÆ°á»ng cung, đặt mÅ©i tên trên dây, cúi đầu, lặng lẽ hÆ°á»›ng trong rừng Ä‘i đến.
Phiến rừng long não thÆ¡m ngát nà y có diện tÃch không rá»™ng, nhÆ°ng cây rừng tÆ°Æ¡i tốt, trong rừng thÆ°á»ng có thú nhá» lui tá»›i, Ä‘a số là con hoẵng, thá» rừng và hồ ly. Má»™c Phong tạm thá»i gá»i những tiểu thú nà y nhÆ° váºy, tuy rằng nhìn kỹ, những con hoẵng, thá» rừng và hồ ly nà y nhìn không giống nhÆ° ở phà m gian, ngoại hình tuy thì giống, nhÆ°ng cÅ©ng có đôi chá»— bất đồng, con mắt những thú nhá» nà y u ám không ánh sáng, gặp phải ngÆ°á»i sống, cÅ©ng hầu nhÆ° không có tÃnh cảnh giác gì. Má»™c Phong Ä‘i săn má»™t hồi liá»n bắn được ba con thá» rừng, loại thá» nà y khiến cho Má»™c Phong nghÄ© tá»›i con ếch ở phà m gian, khi đó hắn còn nhá», mùa hè ban đêm, dưỡng phụ hắn thÆ°á»ng dẫn hắn đến bên Minh Nguyệt hồ bắt ếch. Thông thÆ°á»ng những con ếch nà y bị đèn bão chiếu tá»±a nhÆ° biến thà nh ngây dại, Ä‘Æ°a tay tùy ý có thể bắt, cá»±c kỳ dá»….
Má»™c Phong bắn trúng ba con thá» rừng, nhÆ°ng không thấy chúng nó chuyển thế nhÆ° gấu chó, tá»±a hồ, những thú nhá» nà y cÅ©ng không có hồn phách, Ä‘iểm nà y cà ng là m cho hắn cảm thấy vạn phần kinh ngạc. Tuyết Nhạn không quan tâm vấn Ä‘á» nà y, bởi vì nà ng không nhìn thấy gấu chó chuyển thế, Má»™c Phong và Vô Ngôn tuy rằng tâm còn chút nghi vấn, nhÆ°ng việc nà y hoà n toà n không ảnh hưởng đến cái bụng đói của bá»n há». thịt thá» nÆ°á»›ng thÆ¡m ngà o ngạt, mỡ trong vắt khiến cho ba thần nhân nà y dá»… dà ng quên lãng thế giá»›i bên ngoà i.
Má»™c Phong và Vô Ngôn ăn cá hÆ¡n má»™t tháng, hôm nay Ä‘á»™t nhiên thay đổi khẩu vị, tâm tình Ä‘á»™t nhiên tốt hẳn lên. Má»™c Phong lại từ trong Cà n Khôn NhÆ° ý trạc lấy hai vò rượu ra, ba ngÆ°á»i bèn vây quanh bên đống lá»a ăn to uống lá»›n. Nếu thần nhân khác biết được, không ngưỡng Má»™ Má»™c Phong má»›i là lạ. Rượu ngon, món ăn thôn quê, còn có mỹ nhân là m bạn, cuá»™c sống tiêu dao khoái hoạt thần tiên cÅ©ng nhất định chỉ nhÆ° thế mà thôi.
Ăn no mặc ấm nghĩ đến dâm ý, chẳng biết Mộc Phong sẽ chống cự được sắc đẹp của Tuyết Nhạn bao lâu nữa?
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
02-04-2012, 06:48 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hẻm phố
Bà i gởi: 412
Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngà y 8 giá»
Thanks: 146
Thanked 570 Times in 127 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 209:Phong Nguyệt Vô Biên
Dịch: thienthanh2807
Biên dịch: Greenphoenix28
Biên táºp: VôHÆ°Không
Nguồn: TTV
Trong cÆ¡ thể Má»™c Phong, Tiểu Tinh Linh cùng má»™t đám thần váºt Ä‘ang khắc khổ tu luyện bên trong tinh cầu kia. Nếu nhÆ° bá»n há» biết được lúc nà y Má»™c Phong Ä‘ang ung dung trong vòng tay mỹ nhân, không biết sẽ cảm thấy thế nà o? Ở Linh HÆ° thánh cảnh lúc trÆ°á»›c, Má»™c Phong cùng Yên Nhiên đã vui vẻ lắm sao! Äáng tiếc bị Tiểu Tinh Linh lấy cái chết ra ép buá»™c, Yên Nhiên vá»›i Má»™c Phong chỉ được vui vẻ là m vợ chồng má»™t đêm, và sẽ chẳng có chuyện hồ đồ chìm trong luyện công nhằm gia tăng công lá»±c. Vá» sau, việc Yên Nhiên bế quan và Liá»…u Diệp nổ tung đã đả kÃch trà mạng tá»›i Má»™c Phong, khiến cho cÆ¡n khủng hoảng Ä‘á»™t ngá»™t kéo đến vá»›i hắn, vì thế má»›i sinh ra ý xấu, muốn tiêu diêu diệt Thần Ma, san bằng phản nghịch Thần Minh. Không ngá», ngay khi ý chà ngút trá»i của hắn Ä‘ang chuẩn bị Ä‘iên cuồng phóng ra, lại vô tình rÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c, tại nÆ¡i quá»· quái ngay cả hồn vÄ©a còn trốn không thoát nà y, má»™t lần nữa hắn buá»™c phải kiểm soát lại tâm tình.
Có ngÆ°á»i đã nói, cuá»™c sống giống nhÆ° cưỡng gian, nếu nhÆ° không phản kháng được, váºy thì tốt nhất là hưởng thụ.
Má»™c Phong mang theo má»™t vò rượu ngon đặt và o tay Tuyết Nhạn. Tuyết Nhạn hÆ¡i mỉm cÆ°á»i, yêu kiá»u nâng vò rượu lên, nhã nhặn há»›p má»™t ngụm nhá», má»™t mà u phá»›t Ä‘á» dần dần hiện lên trên khuôn mặt tuyết trắng của nà ng.
“Ta cũng muốn uống rượu!†Vô Ngôn bất mãn hét to lên với Mộc Phong.
“Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i còn nhá», rượu của ta là lấy từ trần gian, rất là mạnh, không thuần chất nhÆ° rượu tiên đâu, tốt nhất ngÆ°Æ¡i đừng uống, rất dá»… say!†Má»™c Phong nghiêm mặt nhìn và o mắt Vô Ngôn, trong giá»ng nói đầy sá»± quan tâm.
“Công tá», ta rất thÃch rượu mạnh, ngÆ°Æ¡i để cho ta uống chút thôi, chỉ má»™t chút, được không?†đôi mắt Vô Ngôn tha thiết nhìn vò rượu trong tay, thè chiếc lưỡi thÆ¡m tho liếm liếm khóe miệng.
Má»™c Phong lắc đầu mỉm cÆ°á»i, cho Vô ngôn má»™t ánh mắt “nhóc con không thể dạy đượcâ€, sau đó Ä‘Æ°a vò rượu trong tay mình cho nà ng, lại lấy ra má»™t vò rượu từ vòng tay NhÆ° à Cà n Khôn cho mình, ngá»a đầu trút má»™t há»›p lá»›n.
Ba ngÆ°á»i vừa uống rượu vừa ăn thịt, chẳng mấy chốc hoà ng hôn đã đến gần. Lúc Má»™c Phong đã uống được vò rượu thứ ba, vò rượu kia của Tuyết Nhạn còn thừa lại má»™t ná»a, mà vò trong tay Vô Ngôn thì bị nà ng úp ngược cái đáy lên. CÆ¡ thể còn non, ham rượu ngon, rồi lại không thắng được cÆ¡n say, Vô Ngôn để cÆ¡ thể nghiêng nghiêng dá»±a và o ngá»±c Má»™c Phong, khép mắt chìm và o má»™ng đẹp.
“Từ nhá» nha đầu nà y đã thÃch rượu, mặc dù có lúc lá»i nói có chút khó nghe nhÆ°ng mà nà ng cÅ©ng không có ý xấu. Tuyết Nhạn, lá»i của nà ng ngÆ°Æ¡i đừng để ở trong lòng. Má»™c Phong ôm chặt Vô Ngôn, đôi mắt trà n ngáºp yêu mến nhìn và o cÆ¡ thể nhá» bé của nà ng.
“NgÆ°Æ¡i nghÄ© ta là loại ngÆ°á»i nhá» má»n nhÆ° thế sao?†Hai má Tuyết Nhan á»ng hồng, hai mắt sáng ngá»i nhÆ° hồ nÆ°á»›c trong, nà ng nhìn Má»™c Phong chằm chằm. Má»™c Phong láºp tức bị ánh mắt nhìn và o rung Ä‘á»™ng tâm can của nà ng là m cho cảm xúc bùng nổ, bá»—ng nhiên nhá»› lại lúc Tuyết Nhạn giả trai, ở trên Siêu tinh, hắn đã cÆ°á»i nhạo bá»™ ngá»±c bằng phẳng nhÆ° thảo nguyên của nà ng, mà giá» lại nhÆ° biến thà nh ngÆ°á»i khác là m cho hắn có cảm giác má»›i mẻ.
Thần tiên không ở bá» ngoà i. Má»™c Phong thở dà i trong lòng, khó trách Hoa Phi Hoa nói mỹ nhân đẹp nhất thần giá»›i không ai có thể hÆ¡n Tuyết Nhạn, bây giá» xem ra không sai chút nà o. Rượu là m miệng thêm bạo, rượu là m đầu óc thay đổi, Má»™c Phong trả lá»i bằng giá»ng ná»a đùa: "Thỉnh thoảng ngÆ°Æ¡i khá keo kiệt." Nói xong thầm so sánh Tuyết Nhan cùng Yên Nhiên, Hà n Yên. Nếu nhÆ° Yên Nhiên đẹp chấn Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, thì vẻ đẹp Tuyết Nhạn chÃnh là nhìn thấy mà giáºt mình, Hà n Yên so vá»›i hai ngÆ°á»i thì kém hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng ba ngÆ°á»i Ä‘á»u là xuân lan thu cúc, ai cÅ©ng có vẻ đẹp riêng. Yên Nhiên xinh đẹp nhÆ° hoa xuân, xuất trần thoát tục, là m cho ngÆ°á»i ta Ãt dám lại gần, sợ là m kinh Ä‘á»™ng thiên nhân; Hà n Yên xinh đẹp đáng yêu, thanh khiết giống nhÆ° hoa sen mùa hè; Tuyết Nhạn thì già nh lấy vị nữ nhân, kiá»u diá»…m cao sang nhÆ° Hoa mai trÆ°á»›c tuyết.
Má»™c Phong bá»—ng nhá»› vá» Vô Ngôn kiếp trÆ°á»›c, tâm trạng không khá»i rung Ä‘á»™ng, nà ng khi đó, trong mắt nam nhân đó chÃnh là nữ nhân há» khát khao hợp hoan nhất. Má»™c Phong mÆ¡ hồ nghÄ© lại việc triá»n miên song tu cùng nà ng, vô cùng ngÆ¡ ngẩn
"Vì sao bảo ta keo kiệt?" sóng mắt Tuyết Nhạn lấp lánh, nụ cÆ°á»i dạt dà o.
“Bởi vì nà ng...che ngÆ°á»i quá kÃn.â€Má»™c Phong nhá»› tá»›i lúc nà ng thẹn thùng lá»™ cảnh xuân sắc đêm qua thì không khá»i báºt thốt lên. NhÆ°ng ngay lúc đó Ä‘á»™t nhiên hắn phát hiện ra rằng mình nói nhÆ° váºy rất dá»… gây cho nà ng nghi ngá»! Những đôi nam nữ vô tình vô ý rÆ¡i và o bể tình trong thiên hạ, thÆ°á»ng đổ là do:" ánh trăng gây tai há»a". Má»™c Phong suy nghÄ© nguyên do:" Phải chăng Phạt Thần nà y thá»±c sá»± cổ quái? không nói tá»›i Äá»— Nhiá»…m cùng Bạch Uyển Nhi má»—i ngà y má»—i đêm Ä‘á»u hợp hoan, ngay mình cÅ©ng dần không kiá»m chế được ham muốn, cà ng ngà y cà ng trở nên phóng túng.
Trong phút chốc, mặt Tuyết nhạn đỠnhư bôi son, bối rối cúi đầu hai tay loay hoay đan và o nhau, không dám nhìn Mộc Phong lấy một cái.
Tình cảnh có hÆ¡i xấu hổ, Má»™c Phong cÆ°á»i ngượng ngùng, ôm Vô Ngôn đứng lên nói: "Ta trÆ°á»›c tiên mang tiểu nha đầu nà y Ä‘i ngủ." Những lá»i nà y rÆ¡i và o trong tai Tuyết Nhạn, rồi sinh ra má»™t cảm xúc khác, giống nhÆ° ám chỉ còn có chuyện khác đằng sau. Trong lòng nà ng trở nên gợn sóng, cuối cùng mÆ¡ hồ dâng lên má»™t ná»—i khát vá»ng.
Má»™c Phong mang Vô Ngôn và o nhà gá»—, đặt ở trên giÆ°á»ng, rồi trở lại ngồi bên cạnh Tuyết Nhạn, hai ngÆ°á»i cÅ©ng không trò chuyện vá»›i nhau má»™t câu, đợi đến lúc Tuyết Nhạn uống xong vò rượu của mình đã gần tá»›i ná»a đêm, đống lá»a cÅ©ng rụi Ä‘i rất nhiá»u.
Rượu có thể khiến khoảng cách của hai ngÆ°á»i nam nữ xa lạ trở nên gần hÆ¡n, huống chi Má»™c Phong và Tuyết Nhạn cÅ©ng chẳng há» lạ lẫm vá»›i nhau. Tuyết Nhạn dần dần cảm thấy say, lại băn khoăn tá»›i câu mà Vô Ngôn từng Ä‘á» cáºp :" Yên Nhiên, Hà n Yên, Liá»…u Diệp cùng Lan nhi", nà ng để đầu tá»±a lên vai của Má»™c Phong. Nà ng lúc nà y, là má»™t nữ nhân cô Ä‘á»™c nhÆ°ng có khả năng thoát khá»i cô Ä‘Æ¡n! Nà ng chỉ cần cho Má»™c Phong má»™t ánh mắt không cần quá rõ rà ng, có thể buông xuống những tịch mịch ở trong lòng, nhÆ°ng nà ng chÆ°a, tháºm chà nà ng không dám nhìn Má»™c Phong má»™t cái.
Mộc Phong uống xong vò rượu thứ tư, hơi nghiêng thân dưới, để đầu Tuyết Nhạn chuyển và o trên khuỷu tay của mình.
Tuyết Nhạn có chút men say, ngÆ°á»i nà ng nằm gần ná»a ở trong ngá»±c Má»™c Phong.
Má»™c Phong cúi đầu liá»n nhìn thấy ánh mắt e thẹn, và cặp môi Ä‘á» má»ng nóng bá»ng của nà ng.
Phạt Thần dị vá»±c ban đêm yên tÄ©nh đến mức Má»™c Phong có thể nghe thấy tiếng tim Ä‘áºp của nà ng. Äối mặt vá»›i má»™t nữ nhân mà mình yêu quý, nếu nhÆ° ngÆ°á»i nam nhân còn suy nghÄ© đến phải cần đến đạo lý, lại không chủ Ä‘á»™ng nghênh đón, váºy hắn sẽ không phải là nam nhân bình thÆ°á»ng! Má»™c Phong tất nhiên là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa còn là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng đã biết mùi vị nữ nhân! Hắn không lỡ mất cÆ¡ há»™i cúi đầu xuống, nhanh chóng cắn và o đôi môi Ä‘á» má»ng xinh đẹp nhÆ° hoa mẫu Ä‘Æ¡n của Tuyết Nhạn, nà ng nà ng nhịn không được phát ra má»™t tiếng "Anh", hai tay yếu á»›t, vô lá»±c buông xuống phÃa dÆ°á»›i.
Hai ngÆ°á»i hôn nhau nhÆ° đói khát, giống má»™t đôi lữ hà nh mất phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›nng trong sa mạc, Ä‘i tháºt lâu, Ä‘á»™t nhiên gặp được má»™t dòng suối trong, bá»n hắn lúc nà y, đâu cần phải quan tâm nó có Ä‘á»™c hay không?
Ngay khi bà n tay Má»™c Phong từ từ di chuyển đến ngá»n núi cao vút trÆ°á»›c ngá»±c Tuyết Nhạn, Tuyết Nhạn xinh đẹp không biết là cảm thấy xấu hổ hay căng thẳng, cuối cùng nà ng lấy hết dÅ©ng khà đẩy Má»™c Phong ra ngÆ¡ ngẩn đứng dáºy, mặt Ä‘á» lá»±ng không dám quay đầu lại mà chạy thẳng và o phòng.
Má»™c Phong ngồi bên đống lá»a, chán chÆ°á»ng nghÄ© tá»›i cảnh kÃch thÃch vừa rồi, tá»± há»i sao mình không thể khống chế được tâm tình. Vá» sau, khi Má»™c Phong và Äá»— Nhiá»…m đã biết nhau lâu rồi, thi thoảng có nhắc đến chuyện nà y, trong lúc vô tình, Äá»— Nhiá»…m đã nói cho Má»™c Phong. Lúc hắn và Bạch Uyển Nhi má»›i rÆ¡i và o trong Phạt Thần dị vá»±c cÅ©ng không phải nam nữ thÃch hoan ái, nhÆ°ng cứ nhÆ° thế, định bá» Ä‘i mà không thể. Má»™t ngà y mà không hợp hoan, cả ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° con mèo cà o loạn trong lồng, ngứa ngáy khó chịu. Trong Phạt Thần dị vá»±c không phải trà n ngáºp cổ quái, khẳng định có cái gì đó cố ý là m suy yếu lòng tin cùng ý chà của thần nhân, khiến cho thần nhân dần biến thà nh ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cho tá»›i cùng, ngay cả nghÄ© cách thoát khá»i thần vá»±c sẽ không còn.
Cả má»™t đêm Má»™c Phong không tiến và o phòng nhá» má»™t bÆ°á»›c, nghÄ© mãi mà vẫn còn nhiá»u chuyện không hiểu, mệt má»i ngồi thiá»n. ChỠđến lúc cá»a gá»— phòng nhá» kéo ra lần nữa, trá»i đã sáng choang, Ä‘i tá»›i đầu tiên vẫn là Vô Ngôn. Dá»±a và o sá»± nhạy cảm của phụ nữ, chá»— nà ng cách ba bÆ°á»›c mà gá»™p lại thà nh hai bÆ°á»›c nhảy đến trÆ°á»›c mặt Má»™c Phong, cÆ°á»i hì hì nói: "Công tá», tối hôm qua ngà y tốt cảnh đẹp, nam nữ Ä‘á»™c thân, cảm giác thu hÆ°Æ¡ng trá»™m ngá»c thế nà o?â€
“Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i nghÄ© rằng ngÆ°á»i thà nh tháºt nhÆ° ta có thể là m chuyện giống má»™t tên cÆ°á»›p váºy sao?†Má»™c phong Ä‘Æ°a tay ôm Vô Ngôn và o trong ngá»±c, chạm môi má»™t cái, cÆ°á»i cÆ°á»i há»i lại.
"Äừng chối, suy nghÄ© của ngÆ°Æ¡i, sao dấu diếm được ngÆ°á»i khác? ChÆ°a nói đến việc trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có lÆ°u lại mùi thÆ¡m của nà ng, mà chỉ cần nhìn qua bây giá» Tuyết Nhạn tá»· tá»· còn bám ở trên giÆ°á»ng không dám ra cá»a. Hắc hắc, gá»i là cái gì nhỉ? Là m cái gì mà chá»™t dạ ấy?" Vô ngôn cÆ°á»i giảo hoạt, con ngÆ°Æ¡i đảo má»™t vòng, ngá»a đầu nhìn ngắm bầu trá»i.
"Có táºt giáºt mình!" Má»™c Phong nói tiếp.
“Äúng, đúng, đúng chÃnh là có táºt giáºt mình, ta nói, gần đây công tá» dám nói dám là m, sao lại che dấu chân tÆ°á»›ng sá»± việc thế, lừa dối nhóc con nhÆ° ta nhỉ?†Vô Ngôn không ngừng cÆ°á»i hắc hắc.
“Ta đã có táºt giáºt mình từ lâu rồi, nhá»› năm đó, lúc ta trá»™m sạch ngÆ°á»i ở trùng giá»›i, trong má»™t má»™t đêm mà bắt Ä‘i mấy vạn ngÆ°á»i, nó thể hiện khà phách đến mức nà o, ấy váºy mà chÆ°a từng chá»™t dạ!" Má»™c Phong nâng gÆ°Æ¡ng mặt của Vô Ngôn lên, trêu chá»c.
"Hừ! Hóa ra trá»i sinh công tỠđã có gan trá»™m cắp! Hèn chi trá»™m cả Tuyết Nhạn tá»· tá»· đấy nhỉ, thế là thuáºn buồm xuôi gió, ngá»±a quen Ä‘Æ°á»ng cÅ©, tiện tay mà thôi..."
"Äợi đã, Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i đừng nói lung tung, ta đã từng vụng trá»™m vá»›i Tuyết Nhạn khi nà o hả? Ta và nà ng hoà n toà n trong sạch."Má»™c Phong nhìn thấy Tuyết Nhạn Ä‘ang hÆ¡i hÆ¡i á»ng đỠđứng ở cạnh cá»a, vá»™i và ng chặn đứng những lá»i linh tinh của Vô Ngôn.
"Trong sạch? Có phải ngÆ°Æ¡i đã hôn nà ng má»™t cái hay không, nà ng lÆ°á»m nguýt cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái? Thà nh tháºt khai ra, tối hôm qua các ngÆ°Æ¡i trong sạch mấy lần? Có phải tá»›i cuối cùng thì tình chà ng ý thiếp tiện thể là m chuyện khác đúng không?" Vô Ngôn không bằng lòng mà truy há»i đến cùng.
“Không. Chúng ta và o thá»i Ä‘iểm mấu chốt thì Ä‘á»™t nhiên dừng lại.†Má»™c Phong Ä‘Æ°a mắt nhìn Tuyết Nhạn Ä‘ang mặt Ä‘á» bừng bừng ở cách đó mấy trượng, cố ý trêu chá»c nà ng, cÆ°á»i hắc hắc nói.
“Äá»™t nhiên dừng lại là có ý gì? Có phải công tá» muốn dùng vÅ© lá»±c chinh phục ngÆ°á»i khác, Tuyết Nhạn tá»· tá»· không chịu ép buá»™c, cho nên gian kế của ngÆ°Æ¡i bị phá sản à ?†Vô Ngôn chép chép miệng, duá»—i bà n tay nhá» bé gõ và o đầu Má»™c Phong.
Má»™c Phong lại giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Tuyết Nhạn Ä‘ang khó xỠđứng ở bên ngoà i nhà gá»—, trong lòng vui lên, liá»n trêu chá»c nói: "Vô Ngôn, sau nà y lúc nà o rảnh rá»—i, ngÆ°Æ¡i giúp ta nhắc nhở Tuyết Nhạn, phải chăng có chuyện nhÆ° thế sao? Bảo nà ng đừng giãy dụa quá mức, rÆ¡i và o cái nÆ¡i Phạt Thần dị vá»±c nà y, quân áo đẹp đẽ mà rách má»™t cái là mất má»™t cái, chá» sau nà y ngÆ°Æ¡i trưởng thà nh, chỉ sợ không có gì để mặc rồi. Ha ha!"
"Hèn hạ! Hạ LÆ°u!" Vô Ngôn giáºn dữ hét lên, nghe thấy Má»™c Phong nói nhÆ° váºy, ngay láºp tức thÆ°Æ¡ng cảm cho những bá»™ quần áo đẹp đẽ kia, trong phút chốc vẻ đầy sá»± không vui, lòng đầy phẫn ná»™ hét, " Ta mặc kệ các ngÆ°Æ¡i già y vò ra sao, nhÆ°ng mà trút giáºn lên quân áo đẹp đẽ của ta cùng tý tá»·! Ta không để yên cho các ngÆ°Æ¡i đâu!"
"Vô Ngôn, em xem quần áo của tá»· không phải vẫn tốt đó sao?" Tuyết Nhạn "Phì" má»™t tiếng, vá»™i và ng Ä‘i xuống cầu thang, Ä‘i đến bên cạnh hai ngÆ°á»i, kéo quần áo ra, cÆ°á»i dịu dà ng nói.
Vô Ngôn quay đầu cẩn tháºn quan sát Tuyết Nhạn từ trên xuống dÆ°á»›i má»™t lượt, quả nhiên nhìn thấy quần áo của nà ng vẫn nguyên xi, cảm thấy thoải mái, mở to mắt bá»—ng nhiên hiểu ra nói, "Ah, ta hiểu rồi."
“NgÆ°Æ¡i đã rõ cái gì?†Tuyết Nhạn già nh quyá»n há»i trÆ°á»›c, trong lòng Má»™c Phong biết Vô Ngôn định nói lá»i không hay, mà tuy Tuyết Nhạn thà nh thần đã lâu, nhÆ°ng những thá»i gian nà ng đã vượt qua, cá»™ng thêm vẫn là đang trong thá»i kì bế quan, thế nên tâm cÆ¡ của nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không sâu, đã lÆ°á»ng trÆ°á»›c thể nà o Tuyết Nhạn chắc chắn mắc lừa, nhÆ°ng cÅ©ng không vạch trần, để xem Vô Ngôn có trò gì hay ở đằng sau.
“Y phục nà y không má»™t chút dấu hiệu bị là m sao, chỉ có thể do hai nguyên nhân, má»™t là Tuyết Nhạn tá»· tá»· tá»± mình cởi ra, hai là công tá» há»— trợ cởi giúp, Tuyết Nhạn ỡm á», không phản kháng gì.†Vô Ngôn che miệng cÆ°á»i đến thở không nổi.
Má»™c Phong cÆ°á»i ha ha nói: “Ha ha! NgÆ°á»i hiểu ta chỉ có Vô Ngôn. Cục cÆ°ng tháºt là quá thông minh!â€
"NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i....! Không phải nhÆ° thế, các ngÆ°Æ¡i nói lung tung, ta vốn không cởi quần áo." Tuyết Nhạn cá»±c kì xấu hổ, trong nhất thá»i vô cùng tức giáºn, cà ng thêm nói năng lá»™n xá»™n.
"Ah, không có cởi quần áo cÅ©ng có khả năng xá» lý chuyện nà y uh! Công tá», là m sao ngÆ°Æ¡i có thể, không thể tưởng tượng nhiá»u năm không gặp, phải dụi mắt mà nhìn, tiểu nữ rất bá»™i phục ngÆ°Æ¡i, nhÆ° nÆ°á»›c sông dáºy sóng, nhÆ° cá» dại má»c đầy, nhấn chìm ngÆ°Æ¡i! Hừ" Vô ngôn cúi đầu dùng cái trán khẽ huých và o phÃa dÆ°á»›i Má»™c Phong giá»ng thấp xuống nói :"Ta sẽ mách vá»›i hai tá»· tá»· nghe!"
Äầu tiên, Tuyết Nhạn ngá»› ngÆ°á»i ra, rồi Ä‘á»™t nhiên hiểu ra ý nghÄ©a "Chuyện nà y" trong lá»i Vô Ngôn nói ra, nhất thá»i xấu hổ và giáºn dữ không nổi, giáºn đến mức dáºm chân, la lên: "Má»™c Phong, ngÆ°Æ¡i bá»›t vá» là m ngÆ°á»i tốt Ä‘i! Tá»± ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, hôm qua chúng ta đã là m cái gì váºy?"
"NgÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i?" Má»™c Phong cÆ°á»i hÃp mắt nhìn Tuyết Nhạn, trong mắt lá»™ ra vẻ phấn khÃch.
"Ta..." nụ hôn triá»n miên đêm hôm qua bá»—ng dáºy lên trong lòng Tuyết Nhạn, nà ng lúng túng cúi thấp đầu xuống, dÆ°á»ng nhÆ° cái chuyện thân máºt nà y khiến nà ng khó mở lá»i.
"Hừ!" Vẻ lúng túng của Tuyết Nhạn rÆ¡i và o mắt Vô Ngôn, Ãt nhiá»u là m nà ng hÆ¡i tức giáºn, trong ý nghÄ© của nà ng, Má»™c Phong cùng Yên Nhiên, Hà n Yên lại tiếp tục dung hợp song tu, nà ng cÅ©ng chẳng quan tâm, dù sao các nà ng ý tá»›i trÆ°á»›c, mà bây giá», ná»a Ä‘Æ°á»ng lại bắt được má»™t Tuyết Nhạn vừa xinh đẹp nhÆ°ng mà không rà nh thế sá»± dá»… dà ng bị công tá» dụ dá»—, đúng ở lúc nà y, hai tá»· tá»· Ä‘á»u không ở đây, cÆ¡ thể của nà ng lại còn nhá», uổng công vô Ãch, chỉ có thể lo lắng suông.
Hôm nay các ngÆ°Æ¡i muốn ăn gì?" Má»™c Phong chen lá»i.
"Không muốn ăn!" Tuyết Nhạn lắc đầu, sinh ra há»n dá»—i.
"Ta Cũng Không Muốn Ăn!" Vô Ngôn dằn từng tiếng một, bực tức nói.
Má»™c Phong lắc đầu, nữ nhân tháºt khó chiá»u, vừa rồi còn tốt, trong nháy mắt đã thay đổi ngay. Nữ nhân tức giáºn tuy sẽ hò hét,nhÆ°ng các nà ng tức giáºn chÆ°a lâu, còn cách cao trà o cả má»™t quá trình, lúc nà y cá»±c không dá»… dá»— dà nh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Má»™c Phong sẽ không đụng đến ngá»n lá»a nà y. Hắn đứng dáºy, Ä‘i đến trÆ°á»›c má»™t cây nhãn hÆ°Æ¡ng cao lá»›n, phá»ng chừng trong mảnh rừng nà y, cái cây nà y nhất định lá»›n nhất, phải đến mấy ngÆ°á»i má»›i có thể ôm hết. Cây nhãn hÆ°Æ¡ng có thể lá»›n đến mức nà y, đúng là hiếm thấy, Má»™c Phong di chuyển quanh nó má»™t vòng, thầm nghÄ©: "Lão tá» chặt nó xuống, bỠđầu bá» Ä‘uôi, vừa vặn có thể giữ lại má»™t Ä‘oạn là m má»™t cái bà n lá»›n trong phòng. Không tệ!" Má»™c Phong cao hứng vì mình nghÄ© được cách chÃnh xác, vì váºy gá»i Tiêu Diêu thần châu ra, hóa thà nh má»™t cây búa sắc, hai tay nắm đầu chuôi, dùng sức bổ nó xuống.
"Thình!" Chỉ nghe thấy má»™t tiếng vang lá»›n, trong khoảnh khắc chiếc búa chạm và o cây nhãn, liá»n bị bắn trở vá», Má»™c Phong thiếu chút nữa thì không nắm được nó, bà n tay bị chấn Ä‘á»™ng khiến cho Ä‘au nhức, không khá»i ngạc nhiên nói: "Con bà nó! Tiêu Diêu thần châu của lão tá» mà lại không chặt được ngÆ°Æ¡i!"
Tà i sản của Thần Thoại
Chữ ký của Thần Thoại Không thÃch cà phê-Ghét thuốc lá-Và căn thù rượu bia đó chÃnh là ta
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lÆ°u tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan