27-07-2013, 09:13 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Hoà ng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoà ng háºu không tranh sủng
Chương 78: Phiên ngoại 1 – Hạnh phúc giản đơn
Tác giả: Phạm Khuyết
Dịch giả: Bạch Linh Ngư
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Trầm Tố Nhi thức dáºy, má»›i biết thá»i gian đã là giữa trÆ°a.
Ăn và i thứ, giống như đặc biệt đói, ăn đến no bụng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đói, dù sao tối hôm qua là vân Ä‘á»™ng quá độ… Ãch, dừng lại!
Hai ngÆ°á»i cÅ©ng không có nói gì đối vá»›i tình trạng hiện tại, tÆ°Æ¡ng lai. Tránh hết má»i thứ có thể sẽ phá vỡ hạnh phúc ngá»t ngà o trÆ°á»›c mắt.
Bá»n há» chỉ là đang quý trá»ng. Quý trá»ng thứ hạnh phúc trong nháy mắt, khoảnh khắc có được không dá»… dà ng. Ngay tại lúc nà y, ai lại Ä‘ang tâm Ä‘i phá hÆ°? !
Lúc nà o cÅ©ng váºy, hai ngÆ°á»i luôn ở cùng má»™t chá»—.
Theo Má»™ Dung Cảnh nói, hai ngÆ°á»i bá»n há» phải ở lại chá»— nà y ba ngà y. Vì tránh Ä‘i tai mắt, Tiếu Trá»ng Chi tá»± mình dẫn ngÆ°á»i cải trang thà nh bá»n há», ngồi trên xe ngá»±a ra khá»i thà nh thẳng má»™t Ä‘Æ°á»ng chạy tá»›i kinh thà nh. Trần Thủ cÅ©ng lặng lẽ theo lệnh Má»™ Dung Cảnh phái Ä‘i là m chuyện khác, phá»ng chừng phải ba ngà y sau má»›i trở vá» phục mệnh.
Trầm Tố nhi đánh giá qua cái hoà n cảnh, chá»— ở là má»™t nhà cÅ©, rất cÅ© để không là m cho ngÆ°á»i bên ngoà i chú ý, tạm thá»i ở.
Äứng ở trÆ°á»›c hà nh lang gấp khúc trên báºc thá»m. Hắn hÆ°ng phấn nói sẽ cùng vá»›i nà ng ở tại cái trấn nhá» nà y hÆ¡n ba ngà y là m phu thê bình thÆ°á»ng.
“Nói… Chà ng biết rõ cái gì gá»i là phu thê bình thÆ°á»ng sao?†TrÆ°á»›c ánh mắt Trầm Tố Nhi Ä‘ang nhìn chằm chằm, Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i yếu á»›t. Hắn má»™t báºc đế vÆ°Æ¡ng, cÅ©ng hiểu được cái gì gá»i là cuá»™c sống vợ chồng bình thÆ°á»ng sao? Biết rõ má»›i kỳ lạ!
Má»™ Dung Cảnh quay đầu lại đụng tá»›i ánh mắt nghi hoặc mỉm cÆ°á»i của nà ng, phút chốc, ngón tay ngá»c nhẹ giÆ¡ lên, tiếp xúc nhẹ nhà ng mà gõ lên cái đầu nhá» kia. “Chá»› xem thÆ°á»ng Äế VÆ°Æ¡ng, trẫm bình thÆ°á»ng không trải qua, chỉ là bởi vì không có cÆ¡ há»™i mà thôi. Bởi vì đế vÆ°Æ¡ng không phải thần, cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng thÆ°á»ng phà m phà m mà thôi.†Ha ha! Hắn nở nụ cÆ°á»i, vui vẻ nở nụ cÆ°á»i.
Nói không hiểu, hắn là tháºt không hiểu. NhÆ°ng là , hắn cÅ©ng sẽ thỉnh thoảng mÆ¡, nghÄ© chÃnh mình nếu là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng sẽ nhÆ° thế nà o?
“Hoà ng thương, chà ng… “
“Dừng! Bắt đầu hiện tại không thể gá»i Hoà ng thượng, sẽ bại lá»™ thân pháºn, nÆ°Æ¡ng tá» của ta.†Hắn nhẹ nhà ng dắt bà n tay nhá» bé của nà ng, thâm tình ý trá»ng dừng ở nà ng, triá»n miên nhÆ° không gì sánh được gá»i má»™t tiếng nÆ°Æ¡ng tá».
Má»™t tiếng nÆ°Æ¡ng tá» nhu tình nhÆ° nÆ°á»›c kia, khiến Trầm Tố Nhi trong lòng tê dại! Nà ng nhếch môi cÆ°á»i yếu á»›t, không cách nà o bá» qua má»™t cảm giác kỳ diệu từ đáy lòng bay lên, còn mÆ¡ hồ mang theo má»™t tia vui sÆ°á»›ng.
MÆ°á»i ngón tay xiết chặt lấy nhau… Giá» khắc nà y, mÆ°á»i ngón tay gắt gao nắm lại, giống nhÆ° mãi mãi sẽ không buông nhau ra, mãi mãi…
Hắn dịu dà ng nắm tay nà ng.
Hai ngÆ°á»i cháºm rãi bÆ°á»›c xuống báºc thang, ánh mắt yên lòng mà bình thản nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c.
“NÆ°Æ¡ng tá», hôm nay chúng ta Ä‘i dạo đại viện má»™t chút.â€
“Äược.†Nà ng tham lam nhìn ngắm khuôn mặt tuấn tú trà n ngáºp dịu dà ng, nếu nhÆ° cả Ä‘á»i nà y có thể nhìn mãi nhÆ° váºy cÅ©ng rất tốt.
Hai ngÆ°á»i cùng nắm tay bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng nhỠđầy rêu xanh. Mặc dù cá» dại má»c trà n lan trong đình viện nhÆ°ng so sánh vá»›i ngá»± hoa viên trong cung cà ng là m cho ngÆ°á»i ta cảm thấy thoải mái và xinh đẹp hÆ¡n.
“NÆ°Æ¡ng tá», kêu má»™t tiếng tÆ°á»›ng công được không?â€
“Gì?…†Trầm Tố Nhi ngây ngốc. Hắn có phải rất nháºp vai hay không? Hắn tháºt sá»± muốn táºn hưởng cuá»™c sống của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng sao?
Khi nà ng Ä‘ang thất thần đứng má»™t chá»—, gÆ°Æ¡ng mặt soái ca nhẹ nhà ng tiến đến kéo nà ng vá» thá»±c tại, “NÆ°Æ¡ng tá» suy nghÄ© cái gì đó? Kêu má»™t tiếng tÆ°á»›ng công khó đến nhÆ° váºy sao?â€
“Thiếp… thiếp không kêu đâu!â€
Má»™ Dung Cảnh báºt cÆ°á»i to. Nhìn nà ng vô phÆ°Æ¡ng bá»™c lá»™ vẻ túng quẫn tháºt đáng yêu, hắn phát hiện cà ng ngà y ánh mắt hắn cà ng không thể rá»i bá» nà ng, hồi lâu hắn ngừng cÆ°á»i, dịu dà ng nói: “NÆ°Æ¡ng tá», ai cÅ©ng có lần đầu tiên mà , gá»i nhiá»u lần chút sẽ quen thôi.â€
“Không đúng! Dân chúng… Ä‘a số không gá»i tÆ°á»›ng công. Gá»i tÆ°á»›ng công hình nhÆ° không phải ngÆ°á»i dân bình thÆ°á»ng.†Nà ng ra vẻ là ngÆ°á»i có hiểu biết, biến mình thà nh nhân tà i xuất chúng. Tháºt ra việc nà y Trầm Tố Nhi cÅ©ng không rõ lắm, chỉ là nà ng muốn trêu chá»c hắn má»™t phen.
Má»™ Dung Cảnh tò mò, quay đầu há»i: “Tháºt sao? Váºy…há» còn gá»i tÆ°á»›ng công là gì?â€
“Ha ha! Cái nà y… thuá»™c vá» vấn Ä‘á» há»c vấn. Chà ng muốn thiếp gá»i tháºt sao?†Trầm Tố Nhi mở trừng hai mắt.
Hắn âm thầm nhìn nà ng bằng ánh mắt kỳ quái, trong lòng có chút cảnh giác, “Gá»i là gì?â€
Trầm Tố Nhi dá»±a và o vai hắn, cÆ°á»i nhẹ, trong mắt nà ng ẩn chứa và i phần giảo hoạt “Có ngÆ°á»i gá»i là …ông xã.â€
“A, cái nà y ta đã từng nghe qua.â€
“Ừ, còn có ngÆ°á»i gá»i là gia của chúng ta.â€
“Có ý tứ.†Má»™ Dung Cảnh mỉm cÆ°á»i.
Phút chốc, nà ng báºt cÆ°á»i khó hiểu, mãnh liệt nói: “Gá»i nhiá»u nhất như… Lão bất tá»! Äồ chết dẫm! Bố nó Æ¡i … phÃa sau còn rất nhiá»u… Hì hì, Hoà ng thÆ°Æ¡ng định chá»n cái nà o hả?â€
“Ha ha, bố nó Æ¡i, ta thÃch cái nà y.†Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i lá»›n, từ cÆ°á»i chuyển qua lôi kéo tay nà ng, nà ng dá»… dà ng rÆ¡i và o trong lồng ngá»±c ấm áp của hắn. Äôi tay gắt gao ôm lấy nà ng, đầu hắn cúi xuống, bên tai nà ng thổi má»™t luồng khà ám muá»™i, tiếng nói trầm thấp mang theo nguy hiểm: “Mẹ nó Æ¡i, chúng ta cùng cố gắng má»™t chút nha…â€
Hắn ra sức thổi hơi là m nữ nhân nà o đó đỠbừng hai tai… Trầm Tố Nhi quẫn bách cúi đầu.
Bà n tay vÆ°Æ¡n ra Ä‘i loạn khắp ngÆ°á»i nà ng.
“Nà y nà y! Hoà ng thượng, dân chúng gá»i đây là sá»— sà ng a.†Tháºt ngứa! Tay của hắn là m nà ng ngứa ngáy toà n thân.
Hắn vẫn cứ cÆ°á»i ha hả, “NÆ°Æ¡ng tá», cái nà y không thể gá»i là sá»— sà ng, phải gá»i nó là vợ chồng vui vẻ nha. HÆ¡n nữa, dân chúng cÅ©ng là ngÆ°á»i, việc… ừm… việc sá»— sà ng nà y bá»n há» hẳn cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên là m.†Dứt lá»i, hắn hôn lên đôi má Ä‘á» bừng của nà ng, còn định cắn má»™t cái nữa.
Nhìn loại ánh mắt kia của hắn đến ngÆ°á»i ngốc cÅ©ng biết được là hắn Ä‘ang muốn gì. Chẳng lẽ ngÆ°á»i nhÆ° Trầm Tố Nhi nà ng lại không nhìn ra? Có Ä‘iá»u, cảm giác nà y tháºt sá»± rất tốt!
Nhá»› lại lần đầu tiên, nà ng không cảm thấy buồn ngủ cÅ©ng không có dục vá»ng. Ngược lại khi hắn nằm ngủ bên cạnh, nà ng có chút lo lắng. Lo rằng khi mở mắt ra hắn đã Ä‘i mất…
Tương lai sau nà y như thế nà o? Nà ng còn muốn đối mặt với nó mà .
Thỉnh thoảng con ngÆ°á»i ta sống rất buông thả, phải hiểu được nên quên đúng lúc. Hiện tại vui vẻ nhÆ° Ä‘ang nằm mÆ¡, váºy thì cứ thoải mái táºn hưởng giấc mÆ¡ nà y…
Hai năm qua đi cứ như ác mộng.
Nếu nhÆ° lúc đó có cÆ¡ há»™i, nà ng nhất định sẽ tỉnh lại. Trải qua thá»i gian kia nà ng nháºn ra rằng để đạt tá»›i hạnh phúc là điá»u không dá»… dà ng.
Bây giỠnếu không phải vạn bất đắc dĩ thì nà ng cũng sẽ không dễ dà ng đi phá đi
Äá»™t nhiên, Trầm Tố Nhi nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì đó, “Ông xã, thiếp sẽ gá»i chà ng là ông xã, chúng ta hãy…trải qua và i ngà y của cuá»™c sống thÆ°á»ng dân có được không? Chúng ta là m ăn, tá»± mình là m chủ cuá»™c sống nà y.†Äúng váºy, Ä‘i tá»›i cổ đại nà y, cuá»™c sống của nà ng không quá tá»± do, mặc dù dạo chÆ¡i bên ngoà i hai năm, nhÆ°ng vẫn có ngÆ°á»i hầu hạ bên cạnh.
NghÄ© đến việc được cùng hắn trải nghiệm cuá»™c sống bình thÆ°á»ng, nà ng quả tháºt có chút kÃch Ä‘á»™ng. Chấp nháºn đặt quan hệ thì cÅ©ng có má»™t chút ý xấu, chỉ là muốn nhìn xem thá»i Ä‘iểm bêu xấu của má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng vẫn tá»± cao tá»± đại . . .
Hai ngÆ°á»i nghÄ© nhÆ° thế nà o liá»n là m nhÆ° thế ấy. Bá»n há» tìm thấy và i bá»™ quần áo thÆ°á»ng dân liá»n thay và o. Hai ngÆ°á»i tá»± thay. Khi ngắm nhìn nhau, bất giác nở nụ cÆ°á»i.
Trầm Tố Nhi mặc quần áo bằng vải thô cÅ©ng không thể che dấu Ä‘i dung mạo xinh đẹp. Còn Má»™ Dung Cảnh thay quần áo xong, Trầm Tố Nhi nhìn đến, khiếp đảm cả ná»a ngà y. Xem ra quần áo nà y mặc và o không có tác dụng gì hết, khà chất ngạo nghá»… liếc mắt Ä‘á»u nhìn ra. Hắn nhÆ° thế nà o cÅ©ng rất đẹp, tháºt đúng là soái ca nha!
“Ông… ông xã, có câu nói ngÆ°á»i đẹp nhá» lụa, pháºt linh nhá» sÆ¡n son. Hình nhÆ° quần áo nà y không dùng được trên ngÆ°á»i chà ng…†Nữ nhân nà o đó hé miệng, ánh mắt ngây thÆ¡ lÆ°á»›t qua, vô thức Ä‘Æ°a tay lên chầm cháºm lau nÆ°á»›c miếng, quần áo không dùng được có lẽ vì… hắn siêu soái a.
“Ha ha, nÆ°Æ¡ng tá», nà ng Ä‘ang khen ta?†Ãnh mắt hắn rạng rỡ.
“Ôi, nhìn chà ng tháºt đẹp.â€
“Äó là đương nhiên…NgÆ°á»i ngoà i khen trăm ngà n câu cÅ©ng không bằng má»™t câu của nÆ°Æ¡ng tỠđâu.†Hắn lấy lòng nà ng?
“Chắc là váºy…He he, tháºt ra thiếp phải cắn răng chịu Ä‘á»±ng má»›i khen nổi chà ng má»™t câu đó.â€
“Nà ng…Hi hi, ta tháºt sá»± là rất soái mà .†CÅ©ng hÆ¡i có giáºn, nhÆ°ng trong lòng hắn xuất hiện má»™t cảm giác má»›i mẻ rất kỳ diệu, rất thoải mái rất thoải mái, có ngÆ°á»i không sợ chÃnh mình, cảm giác sống rất chân tháºt nha. Äây là bà máºt, nhÆ°ng hắn không muốn nói ra.
Hiện tại ánh mắt Trầm Tố Nhi táºp trung trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Cảnh. Quần áo giống hệt dân chúng bình thÆ°á»ng, áo ngắn thô kệch, quần dà i, còn mang má»™t đôi già y cá».
“Ông xã, hình nhÆ° có chá»— nà o không ổn… Chà ng nhìn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không giống dân chúng bình thÆ°á»ng.†Nhìn nhìn, lại nhìn nhìn, cuối cùng ánh mắt dừng trên đầu tóc Ä‘en nhánh của hắn. Nà ng cÆ°á»i yếu á»›t, hÆ°á»›ng Má»™ Dung Cảnh ngoắc ngoắc ngón tay.
Má»™ Dung Cảnh mỉm cÆ°á»i há»i: “Có chuyện gì nữa sao?â€
“Cúi đầu xuống.â€
Hắn là m theo, tháºt không ngá» nà ng dám đùa giỡn là m rối loạn tóc hắn, vÆ°Æ¡n tay nhá» bé gỡ lấy trâm gà i tóc Phỉ Thúy, trong nháy mắt đầu tóc Ä‘en nhánh rối bù. Nà ng nháy mắt nặng ná», nháy mắt thêm và i cái nữa má»›i lấy lại tinh thần, ngượng ngùng cÆ°á»i má»™t tiếng, giải thÃch, “Ông xã, dân chúng bình thÆ°á»ng tóc không đẹp nhÆ° váºy đâu. Tóc cắt tỉa chỉnh tá» lại thẳng còn má»m mại, rõ rà ng là được chăm sóc rất tốt. Còn có cây trâm nà y, nhìn sao cÅ©ng biết không phải váºt bình thÆ°á»ng. Thiếp quyết định…tịch thu nó!â€
Nà ng lá»±a chá»n từ ngữ nói, sau đó thá»±c sá»± Ä‘em cây trâm bá» và o trong túi mình.
“NÆ°Æ¡ng tá», nà ng để ta tóc rối bù Ä‘i ra ngoà i sao?†Nhìn thấy nà ng má» mỠám ám, hắn rất muốn cÆ°á»i.
“Không có. Chà ng ngồi xuống Ä‘i.†Nà ng chỉ chỉ và o báºc thang.
Má»™ Dung Cảnh chần chá» má»™t chút, sau đó thoải mái ngồi xuống, bình thÆ°á»ng Hoà ng đế là m sao mà ngồi được chứ? Ngại bẩn tháºt, nhÆ°ng hôm nay hắn ngồi. Tuy có chút bụi bặm nhÆ°ng không sao.
Nà ng đứng phÃa sau hắn, lấy từ dây lÆ°ng ra má»™t cây châm cà i tóc bình thÆ°á»ng. Tay khẽ chạm nhẹ và o tóc hắn, tóc Ä‘en má»m mại, cảm giác thoải mái nhè nhẹ tháºt khiến ngÆ°á»i ta không nỡ buông tay, nà ng tủi thân than thở má»™t phen, “Ông xã, tóc chà ng…tháºt đẹp.†Tháºt sá»± rất đẹp.
“Nếu thÃch thì sau nà y phiá»n nà ng giúp ta chải tóc má»—i ngà y, được không?â€
“Không được!†Nà ng không chút nghÄ© ngợi liá»n cá»± tuyệt!
Má»™ Dung Cảnh trong lòng khó chịu, vẫn còn chÆ°a kịp Ä‘au lòng thì nà ng lại nói: “Thiếp là nÆ°Æ¡ng tá» của chà ng chứ không phải nô tỳ! HÆ¡n nữa, chà ng ngà y ngà y Ä‘á»u dáºy rất sá»›m, thiếp…thiếp không phải sẽ ngủ rất Ãt sao?â€
Hắn nghe xong lý do, vừa buồn cÆ°á»i, vừa tức giáºn. Haiz, xem ra hắn đã cÆ°á»›i nhầm má»™t nÆ°Æ¡ng tá» vô công rồi nghỠđây!
Hồi lâu sau, Trầm Tố Nhi vẫn chưa buộc xong tóc cho Mộ Dung Cảnh.
“NÆ°Æ¡ng tá», nà ng có là m được không đó?†Trong lòng hắn nổi lên má»™t tráºn bất an.
Trầm Tố Nhi hé miệng cÆ°á»i trá»™m, lại nhịn xuống, “A, sắp xong rồi mà , việc nà y chẳng phải rất Ä‘Æ¡n giản sao, hai năm qua Ä‘á»u là thiếp tá»± buá»™c cho mình…†Vì không muốn tiết lá»™ mình là nữ nhân nên chuyện nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên do nà ng tá»± xá» lý.
Má»™ Dung Cảnh hoà i nghi xem xét nà ng, trong mắt hắn mang theo ấm áp cùng vui vẻ, “Nói tháºt Ä‘i, nà ng Ä‘ang muốn chỉnh ta phải không?â€
Trầm Tố Nhi ngượng ngùng ho khan và i tiếng, sau đó nghiêm mặt nhìn hắn, “Là m gì có! Chà ng là gia chủ của thiếp, chà ng mất mặt thì thiếp cÅ©ng mất mặt. Bất quá do thiếp không dùng lược chải nên tóc có chút rối…â€
“Äược rồi. Váºy còn tóc nà ng…†Má»™ Dung Cảnh là đang tò mò nha, nà ng chỉ dùng má»™t cây ghim bình thÆ°á»ng gà i lại thà nh kiểu tóc có phần hao hao Ä‘uôi ngá»±a.
Trầm Tố Nhi cÆ°á»i cÆ°á»i bà hiểm, lấy ra má»™t khối khăn trùm đầu, Ä‘em khăn quấn lại trên tóc, tháºt giống má»™t cô thôn nữ!
“Ông xã, chà ng thấy thế nà o?â€
“Là … thôn nữ rất đẹp. Ta cảm thấy nà ng là xinh đẹp nhất…†Hắn nhẹ nhà ng than thở.
“He he, chà ng tháºt biết nịnh nÆ°Æ¡ng tỠđó, chẳng qua chà ng gặp mặt quá Ãt thôn nữ nên má»›i váºy thôi…†Nà ng ngượng ngùng cÆ°á»i yếu á»›t.
Nhìn ngÆ°á»i phải dá»±a và o cách ăn mặc, lá»i nà y quả không sai. Bá»n hỠăn mặc nhÆ° váºy, miá»…n cưỡng lắm cÅ©ng giấu Ä‘i và i phần quý khÃ. Chỉ cần không là m cho má»i ngÆ°á»i xung quanh chú ý thì bá»n há» có thể an nhà n mà táºn hưởng cuá»™c sống rồi!
Má»™ Dung Cảnh bÆ°á»›c ra cá»a, không biết kiếm đâu ra má»™t cái mÅ© Ä‘an bằng mây tre của nông dân mà đội lên, nhìn hÆ¡i giống má»™t ngÆ°á»i dân quê. NhÆ°ng là bá»n hắn dù chịu khó hóa trang kÄ© đến cỡ nà o thì cÅ©ng chỉ lừa gạt được má»™t và i ngÆ°á»i tháºt thà , còn ngÆ°á»i có kinh nghiệm nhìn thấy có lẽ tám phần Ä‘oán được hai ngÆ°á»i há» xuất thân tôn quý. Cánh tay kia trắng nõn nhÆ° bạch ngá»c, nhìn thế nà o cÅ©ng là ngÆ°á»i ngồi mát ăn bát và ng.
“Ông xã, chúng ta… Chiá»u nay cùng nấu bữa cÆ¡m.†Trầm Tố Nhi cảm thấy rất cao hứng, mình là m? Là m nhÆ° thế nà o? Tháºt lâu rồi không có xuống bếp. Chỉ là . . . Bá»n há» có chá»— xuống bếp sao?Trong nhà có má»™t gian bếp nhÆ°ng lâu rồi không ai dùng đến nó, không biết có củi lá»a gì không?
Má»™ Dung Cảnh ngạc nhiên há»i: “Chúng ta là m cÆ¡m?†Hắn chÆ°a bao giá» bÆ°á»›c chân và o phòng bếp, nhÆ°ng nếu phải…Cuá»™c sống thôn quê hắn đã từng trải qua, những lúc bất đắc dÄ© qua đêm bên ngoà i cùng Trần Thủ thì hắn không cần phải nấu nÆ°á»›ng gì hết.
“Hay là chúng ta ăn lẩu Ä‘i, tìm má»™t cái nồi sạch sẽ rồi nấu ngay trong sân, giống nhÆ° Ä‘i dã ngoại cÅ©ng tốt.†Nà ng Ä‘á» nghị. Äi dã ngoại cÅ©ng không nhất thiết sẽ chết đói, ở trấn nhá» nà y liá»n cà ng không thể bị đói được.
“Lẩu là món gì váºy?†Hắn chÆ°a từng thá» qua.
“Ha ha, cứ đốt lá»a đặt nồi trÆ°á»›c Ä‘i rồi nấu đại thôi!†Nà ng cÆ°á»i trêu chá»c hắn, tháºt ra nà ng chÆ°a từng nấu qua món đó, chắc là đem toà n bá»™ đồ ăn ném và o nồi rồi nấu chÃn lên là được.
Má»™ Dung Cảnh yêu thÆ°Æ¡ng vá»— nhẹ mặt nà ng, khẽ mỉm cÆ°á»i, “Nà ng đó, nghịch ngợm nổi lên thì mạng ngÆ°á»i cÅ©ng lấy ra đùa được.â€
Hai ngÆ°á»i nắm tay nhau Ä‘i đến trấn nhá»â€¦
Thôn trấn nà y không lá»›n lắm, má»™t lúc sau hai ngÆ°á»i đã Ä‘i tá»›i chợ. Nghe nói chợ mở ra sá»›m, chiá»u giải tán cÅ©ng sá»›m, ngÆ°á»i bán hà ng không nhiá»u. Có má»™t chuyện phiá»n phức cÅ©ng xuất hiện. NÆ¡i nà y thá»±c ra là má»™t cái trấn nhá» bình thÆ°á»ng, không khách Ä‘iếm cÅ©ng không có quán ăn, cá»a tiệm gì cả …
Hai ngÆ°á»i tìm hồi lâu rốt cục có má»™t tiệm tạp hóa nhá».
Chiá»u nay bá»n há» phải là m thức ăn nhÆ° thế nà o? NgÆ°Æ¡i nhìn ta má»™t cái, ta lại nhìn ngÆ°Æ¡i má»™t cái, cùng nhau gãi đầu rồi cùng nhau báºt cÆ°á»i Ä‘au khổ.
Phút chốc, nữ nhân nà o đó lên tiếng Ä‘á» nghị, “Ông xã, hay là chà ng…đi ăn xin Ä‘i!â€
Mộ Dung Cảnh toát mồ hôi, như thế nà o đi ăn xin? Việc nà y…hắn như thế nà o là m đây?
“Ừm, cÅ©ng không coi là ăn xin được, chà ng chỉ cần tìm má»™t gia đình nông dân gần đây, há»i xin chút thức ăn, thêm…chút bạc nữa.†Chuyện nà y TV chiếu nhiá»u lắm, chỉ là nà ng chÆ°a từng là m bao giá». Hắn là hoà ng đế, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng chÆ°a từng thá», nếu có thì là thuá»™c hạ chuẩn bị chu đáo má»i thứ, hắn chỉ việc nhÆ° đại gia mà đi và o.
Mộ Dung Cảnh đã hiểu rõ rà ng ý tứ nà ng.
Hắn nắm lấy tay nhá» bé của nà ng, cÆ°á»i cÆ°á»i thần bà dắt nà ng Ä‘i sau hắn “Äi, Ä‘i theo vi phu là có thể ăn được đồ ăn ngon.â€
Cà ng vá» sau, Trầm Tố Nhi cà ng biết rõ cái gì gá»i là đồ ăn ngon!
Thì ra đi theo Hoà ng đế đại gia như hắn để là m vợ chồng trộm vặt a!
Ä‚n trá»™m gà , trứng gà còn có trá»™m khoai lang!!! Mặc dù sau nà y hắn sẽ hoà n lại bạc gấp mấy lần nhÆ°ng dù sao cÅ©ng nên há»i ngÆ°á»i ta trÆ°á»›c má»™t tiếng chứ.
Äá»™t nhiên nà ng nhá»› tá»›i TÆ° Mã Lạc… Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, đó là má»™t nam nhân áo xanh nhanh nhẹn, dung mạo nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh. Thế nhÆ°ng lại dá»… dà ng bá» qua thân pháºn, đến chá»— ông chú ven Ä‘Æ°á»ng đòi ăn đòi uống. Không những là m được chuyện nhÆ° váºy mà còn là m rất xuất sắc, rất tá»± nhiên, da mặt dà y đến ná»—i Ä‘ao kiếm đâm và o sẽ bị gãy nha. Khi đó, nà ng tháºt sá»± rất bá»™i phục TÆ° Mã Lạc, nà ng tá»± nháºn da mặt dà y nhÆ°ng còn kém hắn xa. NhÆ°ng sau đó nà ng phát hiện ra hắn không phải Ä‘Æ¡n giản nhÆ° biểu lá»™ bên ngoà i, tÃnh cách hắn thâm sâu, bà hiểm, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng nhất định không thể nhìn ra. NgÆ°á»i nam nhân nhÆ° váºy thá»±c khó Ä‘oán, nếu nhÆ° ai ở chung má»™t chá»— vá»›i hắn thì thà ở chung vá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng còn vui hÆ¡n!
“Nà ng Ä‘ang suy nghÄ© cái gì?†Má»™ Dung Cảnh Ä‘em gà trá»™m được tá»›i bên dòng suối nhá» rá»a tháºt sạch, hÆ°á»›ng nà ng há»i ý, “NÆ°Æ¡ng tá», chúng ta nÆ°á»›ng gà ở chá»— nà y được đó, giá» thì trở vá» trong nhà chuẩn bị Ä‘i.â€
Câu nói của Mộ Dung Cảnh cắt ngang dòng suy nghĩ của Trầm Tố Nhi.
Trầm Tố Nhi hé miệng cÆ°á»i má»™t tiếng, “Quay vá» nhà đi, nÆ°á»›ng ở chá»— nà y bị ngÆ°á»i ta bắt được sẽ rất thảm đó.†Nà ng Ä‘ang cao hứng! Tháºt sá»± tâm tình nà ng rất tốt, giống nhÆ° đã nhiá»u năm rồi không được vui nhÆ° váºy, toà n bá»™ khó chịu trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° nháy mắt biến mất không tăm hÆ¡i.
“Äược.†Sau khi là m thá» kẻ trá»™m hắn có chút phấn khởi. Hiện tại má»›i bÆ°á»›c đầu nên còn rất vụng vá», có lẽ mấy ngà y nữa tÃch lÅ©y được kha khá kinh nghiệm thì tay nghá» sẽ tốt lên thôi…
Kỳ tháºt…Tháºt lâu trÆ°á»›c kia, hắn đã má»™t má»±c hÆ°á»›ng tá»›i cuá»™c sống thoải mái, ung dung tá»± tại, yên ả mà thanh bình…
Hai ngÆ°á»i trở lại nhà , phân công là m việc, hăng hái cuốn tay áo lên chuẩn bị nấu ra những món ăn ngon, có thể gá»i là cao lÆ°Æ¡ng mÄ© vị.
Bá»n há» nhóm lá»a trong sân, may mà trong nhà bếp có củi, mang đến đây là được.
Má»i thứ Ä‘á»u có sẵn trong bếp, phÃa trÆ°á»›c còn có má»™t cái giếng.
TrÆ°á»›c hết há» phải tìm má»™t cái nồi, rá»a sạch sẽ rồi nhóm lá»a lên.
Trầm Tố Nhi tháºt ngưỡng má»™ tên soái ca nà y, hắn thá»±c sá»± là Hoà ng đế sao? Hắn là m từ đầu đã vô cùng là nh nghá», từ giết gà , tìm nÆ°á»›c đến nhóm lá»a Ä‘á»u do má»™t tay hắn là m. Nà ng cố tìm cÆ¡ há»™i, nghi hoặc há»i hắn: “Hoà ng thượng… A, không phải, ông xã, chà ng thÆ°á»ng xuyên là m việc nà y lắm sao?â€
“Äâu có. Việc nà y rất dá»…, ai không là m được đúng là tên ngốc.†Hắn ha ha cÆ°á»i là m nữ nhân nà o đó tức giáºn đến giáºm chân.
Hắn khen đểu! Nà ng cÅ©ng không khéo léo! Nghe kiểu nói hình nhÆ° hắn là loại ngÆ°á»i mà trá»i sanh thứ gì cÅ©ng biết! Tháºt Æ°u tú! Nà ng bá»™i phục hắn, biết không? Trong lúc bá»™i phục, nà ng giÆ¡ ngón tay cái vá»›i Hoà ng thượng “Chà ng lợi hại! Lợi hại.â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, nà ng Ä‘i theo ta không lo bị đói.â€
“…†Hắn thuộc loại tự sướng nặng rồi.
Có Ä‘iá»u nà ng hÆ¡i không quen vá»›i thái Ä‘á»™ hiện tại của hắn. Có lúc nà ng hoà i nghi hắn có phải Má»™ Dung Cảnh không?
Thức ăn nấu sắp xong rồi, chỉ cần do chÃnh mình Ä‘á»™ng tay, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có cảm giác thèm ăn vô cùng, đến húp nÆ°á»›c sôi mà cÅ©ng có hÆ°Æ¡ng vị nữa.
Äêm tối, hai ngÆ°á»i rúc và o nhau giữa hà nh lang, lẳng lặng nhìn ra sân.
Gió nhẹ thổi qua là m lá cây xoay tròn rụng xuống.Trong gió, và i đóa hoa dại khẽ lắc lÆ° thân mình, còn có và i đóa hoa dại nhá». Thưởng thức mấy con Ä‘om đóm xinh đẹp cháºp chá»n bay qua bay lại… Trong lòng hai ngÆ°á»i Ä‘ang hết sức táºn hưởng loại cảm giác yên bình nà y.
“Tố Nhi, nà ng thÃch nÆ¡i nà y sao?â€
“Ưm, thiếp rất thÃch.†NÆ¡i đâu có chà ng, ta Ä‘á»u sẽ thÃch.
Äá»™t nhiên trong đầunà ng hiện lên má»™t vấn Ä‘á»: có phải nà ng không thÃch Hoà ng cung không? Tâm tình cÅ©ng sa sút theo…
“Hoà ng thượng, chà ng…hình nhÆ° thay đổi.†Nà ng nhà n nhạt nói, cảm giác hắn tháºt khác lúc trÆ°á»›c.
Khóe miệng Má»™ Dung Cảnh nhẹ nhà ng vẽ lên má»™t Ä‘Æ°á»ng cong tuyệt đẹp, “Không có, Trẫm trÆ°á»›c giá» Ä‘á»u nhÆ° váºy, chỉ là nà ng… không nháºn ra thôi.â€
“Hình như…cÅ©ng đúng.†Nà ng thừa nháºn, lúc trÆ°á»›c nà ng không để ý đến hắn.
Không nói thì thôi, nếu nói đến hắn lại thấy bất mãn, hắn giống nhÆ° đứa nhá» oán giáºn, “Nà ng còn dám nói? Lúc ở trong cung, suốt ngà y nà ng chỉ biết chá»c ta nổi giáºn. Trừ chá»c ta ra, nà ng còn có thể là m cái gì? Nà ng không quan tâm ta, cÅ©ng không cần ta…â€
“Rõ rà ng tại chà ng tÃnh tình không tốt…†Nà ng nhá» giá»ng phản bác, dÆ°á»ng nhÆ° có Ä‘iểm chá»™t dạ.
“Thá»±c sá»± nhÆ° váºy sao? Kia…nÆ°Æ¡ng tá» nói chuyện lá»›n tiếng má»™t chút, vi phu không có nghe thấy. Haha…†Hắn nhẹ nhà ng nắm lấy tay nà ng là m nà ng thêm sát và o ngÆ°á»i hắn. Má»™ Dung Cảnh khoái trá cÆ°á»i to.
Trầm Tố Nhi trong lòng quẫn bách, không thừa nháºn cÅ©ng không xong, nà ng lúc trÆ°á»›c quả tháºt không quan tâm đến hắn.
Ngẫm lại, có loại cảm giác dÆ°á»ng nhÆ° đã có mấy Ä‘á»i.
“Äó là …đó là điá»u thú vị của cuá»™c sống. ThÆ°á»ng xuyên cùng thiếp đấu võ mồm cÅ©ng giúp Ãch cho sức khá»e mà , cÆ¡ mặt sẽ căng ra tránh cho da nhăn nheo, hÆ¡n nữa tuyến nÆ°á»›c bá»t sẽ hoạt Ä‘á»™ng tốt hÆ¡n… Thiếp trÆ°á»›c sau Ä‘á»u nghÄ© cho chà ng nha.†Uầy, MMD, nói xong chÃnh mình còn thấy buồn nôn! Äại quẫn!
“Äứa nhá» nà y, cái gì cÅ©ng nói được…†Cằm nhẹ nhà ng đặt trên đầu nà ng, rất ấm áp rất ấm áp, đáy lòng hắn có dòng khà ấm áp Ä‘ang chuyển Ä‘á»™ng.
Ngà y thứ nhất cứ yên ả mà trôi qua nhÆ° váºy…
Cho tá»›i giữa đêm…bá»n há» Ä‘ang là m gì?…HÆ¡ hÆ¡, hai ngÆ°á»i ngủ chung má»™t cái giÆ°á»ng còn có thể là m gì? Cái kia…đương nhiên là chết Ä‘i sống lại rồi, vợ chồng đồng lòng mà . Nà ng trên ta dÆ°á»›i rồi lại nà ng dÆ°á»›i ta trên, tháºt quá hà i hòa Ä‘i…Phiá»n má»i ngÆ°á»i tá»± mình tưởng tượng ha. Nghiêm cấm trẻ nhá» dÆ°á»›i má»i hình thức nha!
Hôm sau…
Nữ nhân nà o đó Ä‘i lại không nổi, xÆ°Æ¡ng sống thắt lÆ°ng Ä‘á»u Ä‘au nhức, tháºt mệt má»i vô cùng!
Soái ca vẻ mặt áy náy cùng Ä‘au lòng, luôn miệng xin lá»—i nÆ°Æ¡ng tá», xin lá»—i mẹ của con ta, xin lá»—i bà của cháu ta… Hắn thấy chỉ xin lá»—i thì không đủ, còn táºn lá»±c giúp nà ng xoa lÆ°ng, đấm bóp,…vẫn còn âm thầm dùng ná»™i lá»±c giúp nà ng lÆ°u thông khà huyết.
Tháºt thoải mái mà ! Nữ nhân nà o đó là không muốn tỉnh dáºy a! NhÆ°ng, soái ca đã muốn hầu hạ nÆ°Æ¡ng tá» rá»i giÆ°á»ng rá»a mặt.
Trầm Tố Nhi nhìn chiếc khăn Ä‘ang tá»a hÆ¡i nóng trên tay, trong lòng nà ng run rẩy không thôi. Nà ng được Hoà ng đế hầu hạ nhÆ° tỳ nữ, có hay không sẽ bị giảm thá» ha? Cái nà y gá»i là sống yên ổn nghÄ© đến ngà y gian nguy, nhÆ°ng nà ng chÆ°a nghÄ© tá»›i và i giây liá»n quy tất cả vá» yên ổn. Mà tiếp tục hưởng thụ tháºt tốt.
Má»™ Dung Cảnh nghiêm mặt, trừng mắt nhìn nà ng, “NÆ°Æ¡ng tá», nếu không nhanh nhanh lên má»™t chút thì chúng ta sẽ không đến kịp chợ đâu. Chẳng lẽ hôm nay nà ng lại muốn…mượn đồ ăn của ngÆ°á»i ta?†Ai, tháºt ra là đi trá»™m của nhà khác, nói trắng ra thì quá bất nhã Ä‘i! Nà ng quẫn bách, im lặng nhìn nóc nhà .
Cái loại nà y có được xem là cuộc sống bình dân không? Nghĩ đến đầu óc hồ đồ cũng không nghĩ ra nữa! Cuộc sống mê muội, ăn uống lộn xộn cho qua ngà y.
Trầm Tố Nhi đứng lên mới phát hiện Mộ Dung Cảnh đã nấu sẵn trứng gà luộc và khoai lang.
Khi nà ng còn Ä‘ang lÆ°á»i biếng nằm trên giÆ°á»ng thì hắn là m Ä‘iểm tâm. Ô ô! Tháºt cảm Ä‘á»™ng mà ! Äúng là má»™t Hoà ng đế tốt! Má»™t tỳ nữ tốt nha!
Sau khi ăn no, bá»n há» thay quần áo thÆ°á»ng dân Ä‘i ra ngoà i.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i hai ngÆ°á»i tay trong tay sánh bÆ°á»›c, ngá»t ngà o cứ nhÆ° vợ chồng má»›i cÆ°á»›i váºy.
Chợ rất khác so vá»›i hôm trÆ°á»›c, hôm nay tháºt đông vui, náo nhiệt. Kẻ tá»›i ngÆ°á»i lui, rá»™n rà ng nhốn nháo.
“Ông xã, chà ng đừng xem thÆ°á»ng nÆ¡i nà y, muốn hòa lẫn và o nÆ¡i đây phải tốn rất nhiá»u công sức. Lấy chá»— nhá» xem khắp thiên hạ, hắc hắc, đạo lý lá»›n há»c vấn cao thì có mà cả má»™t đống lá»›n nha.†Mắt nà ng lóe lên ánh nhìn thÃch thú.
“Tháºt không?†Hắn mỉm cÆ°á»i nhìn nà ng. Nà ng không phải là má»™t nữ nhân bình thÆ°á»ng, Ä‘iá»u nà y hắn rõ hÆ¡n ai hết. Trong đầu nà ng chứa rất nhiá»u thứ, chỉ là ngà y thÆ°á»ng không muốn tranh đấu, không có mục tiêu, lÆ°á»i biếng lâu ngà y thà nh thói quen.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên.â€
“Nà ng nói thá» xem.â€
“Ha ha, được, chà ng nghe cho rõ đây! Nhìn xem vị thúc thúc kia bán cá không tươi, giống như là đồ cũ.†Nà ng lôi kéo tay hắn, ấn Mộ Dung Cảnh ngồi xổm xuống một chỗ bán cá.
Thấy có khách đến xem hà ng, ngÆ°á»i bán vui vẻ cÆ°á»i há»i: “Tiểu tá», Tiểu nÆ°Æ¡ng tá», hai ngÆ°á»i tháºt tinh mắt nha, cá nà y vừa bắt sáng nay đấy.â€
“Ông xã, chà ng có muốn ăn cá không?â€
“Äược, nà ng là m cho ta ăn?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Chà ng nhìn thá» xem, con cá đó là má»›i bắt đó.†Nà ng chỉ và o hai con cá sông không lá»›n không nhá», có má»™t con rõ rà ng đã chết rất lâu rồi, con còn lại đúng là cá má»›i. Loại tôm cá nhÆ° vầy, ngÆ°á»i không Ä‘i chợ thÆ°á»ng khẳng định sẽ không nhìn ra.
Những kiến thức sơ đẳng nà y là do ở thế kỷ 21 nà ng chăm chỉ đi chợ mỗi ngà y mà có được. Nếu không biết đã mấy lần bị thiệt thòi rồi.
Má»™ Dung Cảnh khóe miệng giáºt giáºt, cháºm rãi chỉ và o má»™t con cá “Con nà y nữa, nó vừa chết không bao lâu.â€
“???†Nà ng nghi hoặc, kinh ngạc nhìn Má»™ Dung Cảnh, “Chà ng…chà ng tháºt sá»± chÆ°a từng Ä‘i chợ sao?â€
“Ta nên nói cho nà ng sá»›m hÆ¡n má»™t chút, đừng xem nhẹ…ta†Má»™ Dung Cảnh đắc ý nhÆ°á»›n mà y. Tháºt ra để phân biệt cá má»›i cÅ© chỉ cần nhìn bằng mắt. Mặc dù không phải hắn nhìn cá mà là nhìn phản ứng của ngÆ°á»i bán cá, nhÆ°ng kết quả cÅ©ng không sai.
Nếu nhÆ° nữ nhân nà o đó biết hắn chỉ nhìn phản ứng của ngÆ°á»i bán mà phân ra được cá tÆ°Æ¡i và cá cÅ© thì hẳn nà ng sẽ thổ huyết nha!
“Äâu có! Thiếp là m sao dám xem nhẹ ông xã.†Nà ng há»i ngÆ°á»i bán cá nà y bao nhiêu tiá»n, vị thúc thúc đó thà nh tháºt nói mÆ°á»i lăm văn tiá»n. Nà ng sá» sá» quần áo, không có tiá»n! Khổ rồi, ngÆ°á»i ta sẽ không dùng ngân phiếu đâu. Nà ng nhìn Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i hèn má»n “Ông xã, trả tiá»n. Chúng ta Ä‘i mua giò heo ăn. Má»™t hồi lại Ä‘i xem có thứ gì tốt chiá»u nay ăn.â€
“Äược.†Má»™ Dung Cảnh lấy tiá»n ra, kết quả sá» sá», “NÆ°Æ¡ng tá», ta không có đủ mÆ°á»i lăm văn.â€
“A? Không mang tiá»n?â€
“Không phải, có mang.†Hắn lấy ra má»™t chiếc túi cÅ©, Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng cÅ©ng thêu khá tinh xảo, sau đó mở túi ra lấy má»™t khối bạc nhá», giao cho Tố Nhi, “Bên trong chỉ có má»™t khối nhá» nà y.†Ước chừng được hai lượng bạc.
Thúc thúc đó nhìn thấy bạc không khá»i ảo não, bán hết cả đống cá nhÆ° vầy cÅ©ng chÆ°a được nhiêu đó, tiá»n đâu mà thối lại đây?
Lúc nà y, Trầm Tố Nhi há»i, “Ông xã, tiá»n nà y chà ng lấy đâu ra?†Nhìn không giống nhÆ° đồ của hắn. Äồ cÅ© nhÆ° váºy hắn sẽ dùng sao? Dùng má»›i là lạ!
Qủa nhiên hắn cÆ°á»i nhạt nói, “Trần Thủ đã Ä‘Æ°a cho ta.â€
“Thiếp cÅ©ng Ä‘oán váºy.â€
“Ta bình thÆ°á»ng không mang theo tiá»n.â€
“Lần sau ra ngoà i nhá»› mang theo phòng thân.â€
“Äược, nÆ°Æ¡ng tá».†Phu quân nà y rất nghe lá»i nà ng nha.
Thúc thúc bán cá cÆ°á»i thô lá»—, “Nhìn phu thê hai ngÆ°á»i ân ái tháºt khiến ngÆ°á»i khác ganh tỵ.â€
Má»™ Dung Cảnh nghe lá»i nà y xong đặc biệt thoải mái, “Äại thúc, chúng ta lấy con đó, bạc dÆ° không cần thối lại. Haha!†Con ngÆ°á»i ta lúc vui vẻ sẽ đặc biệt hà o phóng. Äó cÅ©ng là nguyên nhân tại sao các lái buôn Ä‘á»u dùng khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i mua.
“Äa tạ đại gia!†Thúc thúc bán cá vừa nghe xong vá»™i và ng cúi đầu khom lÆ°ng nói cám Æ¡n không thôi. Má»™t con cá bán được hai lượng bạc, đây chÃnh là quà từ trá»i rÆ¡i xuống, có ai ngu ngốc không nháºn?
Äại gia Ä‘á»™i mÅ© rÆ¡m Ä‘i giầy cá» Ã ? Trầm Tố Nhi mặt tối sầm mà bất đắc dÄ© lắc đầu! Tên nam nhân nà y cho dù giả bá»™ cỡ nà o cÅ©ng không nháºp vai mà , táºn trong xÆ°Æ¡ng tủy thì có lẽ thanh cao không ai có thể sánh bằng!! Dân chúng bình thÆ°á»ng ai mà không sống tiết kiệm? NgÆ°á»i nhÆ° hắn chỉ sợ cả Ä‘á»i cÅ©ng không có cách nà o há»c được tÃnh cách nà y.
NÆ°Æ¡ng tá» dữ tợn nháºn lấy cá liá»n dúi và o bà n tay thon thả trắng nõn của phu quân rồi trá»±c tiếp hạ lệnh “Ông xã, chà ng xách cá Ä‘i. Tiá»n túi Ä‘Æ°a đây, ta tịch thu!†Tay nhá» bé lắc lắc trÆ°á»›c mặt hắn, bá»™ dáng nÆ°Æ¡ng tá» kia kiêu ngạo tá»±a nhÆ° má»™t vị quản gia ngang ngược.
“Lại tịch thu hả?†Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i hì hì, tuy rằng trong miệng đầy ủy khuất nhÆ°ng cÅ©ng vẫn Ä‘Æ°a túi tiá»n cho nà ng. Äã định bá» ra rồi, nhÆ°ng bá»™ dáng lại do dá»± đặc biệt thú vị “Äại thúc, trong nhà ta cÆ°á»›i được má»™t ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng tá» giá»i giang chÆ°a nà y!†Không dám công khai oán trách, Ä‘Ã nh tìm ngÆ°á»i khác tố khổ .
Hắn hÆ°á»›ng vị thúc thúc ná» kể khổ, “Äại thúc, ta cÆ°á»›i phải má»™t ngÆ°á»i rất giá»i là m nÆ°Æ¡ng tá» rồi.â€
“Ha ha ha…!†Nà ng không nhịn được cÆ°á»i.
Má»™ Dung Cảnh má»™t tay xách cá, má»™t tay nắm chặt tay nà ng, “NÆ°Æ¡ng tá», trứng gà và khoai Ä‘á»u ăn hết hôm qua rồi, hay là chúng ta mua thêm má»™t con gà đi?†Hắn Ä‘á» nghị, vẻ mặt thà nh khẩn nhìn nÆ°Æ¡ng tá».
Cảm giác rất ấm áp… Nà ng gắt gao nắm lấy tay hắn, mỉm cÆ°á»i không đáp.
“NÆ°Æ¡ng tá», nà ng lại bị sao váºy?â€
“Chà ng đối vá»›i thiếp tháºt tốt.â€
“Hiện tại má»›i nháºn ra? Ừm, cÅ©ng không trá»… lắm…â€
“Ừ.â€
“Sau nà y xảy ra chuyện gì nà ng Ä‘á»u phải tin tưởng ta, biết không?â€
“Biết…â€
“Sau nà y cho dù phát sinh chuyện gì thì nà ng nhất định phải tin tưởng ta. Nà ng phải tin tưởng ta, mới chịu đứng ở bên ta, biết không!†Hắn nói nghiêm nghị.
Trầm Tố Nhi ngây ngốc, phân vân giữa được và không. Hắn nói phải tin tưởng hắn? Nà ng tháºt không biết phải tin hắn nhÆ° thế nà o đây. Nà ng chỉ muốn cuá»™c sống sau nà y sẽ nhÆ° bây giá», hai ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản mà sống, không phải suốt ngà y cứ phải tranh đấu nhÆ° trong hoà ng cung. ChÃnh vì đạo không giống thì là m sao là bạn bạc nổi.
Má»™ Dung Cảnh dừng lại, nghiêm mặt há»i, “Sao lại không trả lá»i?â€
“Chúng ta…tạm thá»i đừng nói đến vấn Ä‘á» nà y nữa…được không?†Mắt nà ng mang theo khẩn cầu.
Trầm Tố Nhi tháºt sá»± rất thÃch cuá»™c sống nhÆ° vầy, không nghÄ© sẽ rá»i bá». Mặc dù nà ng biết chỉ có ba ngà y, nhÆ°ng ba ngà y nà y chÃnh là hạnh phúc cả Ä‘á»i của nà ng. Äá»i ngÆ°á»i sau nà y mà muốn hai ngÆ°á»i ở riêng, sống cuá»™c sống tá»± do tùy ý thì khẳng định sẽ không được nhÆ° váºy nữa.
Má»™ Dung Cảnh nhìn nà ng tháºt sâu. Má»™t lát sau, hắn gáºt đầu, cháºm rãi nở nụ cÆ°á»i vui vẻ, “Äược, chúng ta không nói nó nữa. TrÆ°á»›c hết phải nghÄ© là m món cá nÆ°á»›ng nhÆ° thế nà o nha.â€
“Äược!†Hai ngÆ°á»i lại nở nụ cÆ°á»i, nắm tay Ä‘i mua đồ.
Khi bá»n há» má»›i bÆ°á»›c ra tiệm tạp hóa thì ngẩn cả ngÆ°á»i…
Hai ngÆ°á»i há» bị và i ngÆ°á»i chặn Ä‘Æ°á»ng ngay trÆ°á»›c cá»a. Má»™ Dung Cảnh cau mà y, còn Tố Nhi thì sợ hãi. Nà ng tránh vá» phÃa sau lÆ°ng hắn. Äám ngÆ°á»i ná» là bá»n côn đồ cặn bã.
Ở giữa đám ngÆ°á»i là má»™t tên công tá» cằm nhá»n, đôi mắt nhá» nhÆ° hạt Ä‘áºu xanh, mặc cẩm bà o mà u sắc lòe loẹt, miệng văng tục không ngừng. Dáng vẻ kia rất lÆ°u manh, mấy tên xung quanh hẳn là tay chân của hắn, “Tiểu tá», ta nghe nói ngÆ°Æ¡i nhặt được má»™t túi tiá»n là tháºt hay giả? Bản Gia má»›i vừa rồi trùng hợp là m rá»›t má»™t túi tiá»n, bên trong có không Ãt bạc.â€
Lá»i nà y vừa nói ra thì biết ngay tên mắt nhá» nà y đánh hÆ¡i thấy tiá»n mà chạy tá»›i. Cái gì gá»i là là m rÆ¡i đồ? Phi, chẳng phải là muốn cÆ°á»›p tiá»n sao?
Có và i ngÆ°á»i không muốn bị vạ lây, vá»™i và ng trà nh tháºt xa, ánh mắt đồng cảm nhìn vợ chồng hai ngÆ°á»i.
Trầm Tố Nhi im lặng, trên Ä‘á»i nà y có má»™t hai tên ác bá không phải là chuyện lạ. Tháºt không may nà ng lại đụng phải má»™t hai tên đó?
“Chúng ta không có nhặt được váºt gì hết, các ngÆ°á»i tìm nhầm ngÆ°á»i rồi.†Má»™ Dung Cảnh sắc mặt bình thản trả lá»i không há» luống cuống.
Chống được thì chả sợ.
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chống được nên chả sợ. Mấy tên nà y không sợ chết tìm tá»›i cá»a, đám ngÆ°á»i nà y chỉ cần má»™t tay là hắn có thể tiá»…n há» lên Ä‘Æ°á»ng.
Có Ä‘iá»u, hôm nay tâm tình của hắn rất tốt, mặc dù vừa rồi có chút buồn bá»±c.
NhÆ°ng nếu có ngÆ°á»i tình nguyện là m bao cát cho hắn trút giáºn, hắn sẽ không cá»± tuyệt đâu.
“Rõ rà ng có ngÆ°á»i thấy các ngÆ°Æ¡i nhặt được, dám không nháºn hả? Mau, lục soát ngÆ°á»i bá»n chúng!†Lá»i vừa dứt, hai ngÆ°á»i Trầm Tố Nhi và Má»™ Dung Cảnh đã bị vây bên trong vòng tròn. Vừa rồi, bá»n há» chÃnh mắt nhìn thấy hai ngÆ°á»i nà y cầm má»™t túi tiá»n nặng trịch.
Theo nhÆ° tình huống nà y, đại khái là đụng tá»›i hai ngÆ°á»i lạ mặt, lại biết bá»n há» có bạc, trang phục mặc không được tốt lắm, hẳn là ngÆ°á»i dá»… bắt nạt nha. Trong đám ngÆ°á»i lÆ°u manh có má»™t tên không sợ chết, khi nhìn thấy khuôn mặt nhá» nhắn của Trầm Tố Nhi thì hai mắt hắn láºp tức phóng ra tia nhìn dâm đãng, nÆ°á»›c miếng chá»±c trà o ra, “Tiểu nÆ°Æ¡ng tá» nà y tháºt mê ngÆ°á»i mà , để Gia ta đến tá»± mình lục soát.â€
Aaaaaaaaaaaa! Hắn kêu thảm thiết nhÆ° heo bị chá»c tiết, lá»i chÆ°a dứt thì bụng đã bị soái ca tặng cho má»™t cÆ°á»›c.
Trong nháy mắt, hắn nhÆ° diá»u gặp gió thuáºn lợi bay ra ngoà i! Sau đó, hắn nặng ná» ngã xuống, âm thanh xÆ°Æ¡ng cốt gãy lìa Ä‘á»u nghe rõ mồn má»™t. Theo phản xạ tá»± nhiên, hắn lăn lá»™n khóc thét trên mặt đất, má»™t tiếng lại má»™t tiếng rên la thảm thiết.
Mấy tên còn lại mặt trắng bệch, run rẩy đỡ tên nỠđứng dáºy, có tên còn là m báºy Æ°á»›t cả quần…
Tiếng xôn xao nổi lên khắp chợ.
“Ông xã, chúng ta mau chạy Ä‘i!†Trầm Tố Nhi nghịch ngợm cÆ°á»i má»™t tiếng.
Má»™ Dung Cảnh tức giáºn đá tiếp má»™t cÆ°á»›c, mặc dù đã giảm Ä‘i và i phần lá»±c, vừa đủ giữ lại cái mạng nhá» của con heo kia, nhÆ°ng chỉ sợ ná»a Ä‘á»i còn lại của hắn sẽ Ä‘i không nổi!
Trầm Tố Nhi không muốn gây chuyện, vất vả lắm má»›i có được má»™t khoảng thá»i gian yên bình, nà ng vẫn còn muốn cùng hắn hưởng thụ mà . NhÆ° thế nà o để cho má»™t tên ngÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, heo không ra heo phá hÆ° nó chứ? Vì váºy, nà ng hÆ°á»›ng Má»™ Dung Cảnh câu hồn cÆ°á»i má»™t tiếng, dịu dà ng kéo kéo ống tay áo hắn mà bá» chạy qua bên kia. Má»™ Dung Cảnh lúc đầu ngẩn ngÆ°á»i ra, tiếp theo hiểu ý cÆ°á»i má»™t tiếng, tất cả để cho nà ng quyết định váºy…
“Nà y nà y, đừng nghÄ© trốn!†Lúc nà y có mấy ngÆ°á»i đần Ä‘á»™n nhao nhao Ä‘uổi theo.
Äám ngÆ°á»i hung tợn lá»›n tiếng cảnh cáo, liên tiếp truy Ä‘uổi sát phÃa sau bá»n há», miệng còn không ngừng la hét “Äừng chạy a!â€â€¦Äám ngÆ°á»i ngốc đó, có ai gặp chó cắn mà ngừng lại không hả???
“NÆ°Æ¡ng tá», chúng ta bị truy Ä‘uổi, ta có cần ném xuống mấy món nà y không?†Hắn trêu chá»c cÆ°á»i má»™t tiếng, hÆ¡i thở không quá gấp gáp, lại còn cá»±c kỳ nhẹ nhà ng nữa, thế mà dám đòi ném đồ? Hì hì, loại cuá»™c sống để cho ngÆ°á»i ta truy theo hình nhÆ° kÃch thÃch dã man.
“Không cho ném! Chuyện chạy trốn nà y cÅ©ng là má»™t cách thức sinh tồn của cuá»™c sống bình dân đó.†Äây là đạo lý lá»›n nha!
“Ha ha, nói tháºt hay!†Hắn sảng khoái cÆ°á»i to. Trầm Tố Nhi cÅ©ng hì hì cÆ°á»i.
Tháºt may mắn là hôm nay nà ng mặc thÆ°á»ng phục nà y ra ngoà i, nếu nhÆ° bình thÆ°á»ng là quần áo tÆ¡ lụa thì khẳng định không chạy được mấy bÆ°á»›c đã ngã Ä‘Æ°a chân lên trá»i rồi.
“Hai ngÆ°á»i nà y có tháºt Ä‘ang bá» của chạy lấy mạng không? Không có má»™t chút khẩn trÆ°Æ¡ng gì cả!†NgÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng chỉ chỉ trá» trá»â€¦
“NÆ°Æ¡ng tá», đừng chạy nữa, nghỉ má»™t lát Ä‘i.†Má»™ Dung Cảnh thấy nà ng thở hổn hển, trên trán mồ hôi không ngừng tuôn ra, cảm thấy rất Ä‘au lòng, ân cần há»i: “Bao lâu rồi nà ng không có váºn Ä‘á»™ng hả? Chạy má»™t chút mà đã mệt nhÆ° váºy?â€
Nữ nhân nà o đó Ä‘ang hÆ°ng phấn chạy, vừa nghe thì trong lòng vui vẻ liá»n bất chợt thốt ra , “Cái gì mà đã lâu mà không váºn Ä‘á»™ng? Tối hôm qua chẳng phải váºn Ä‘á»™ng liên tục sao?†Nà ng vừa nói, vừa Ä‘Æ°a ánh mắt câu dẫn nhìn Má»™ Dung Cảnh. NhÆ°ng mà , lá»i vừa nói ra nà ng láºp tức muốn cắn đứt lưỡi mình, lá»i nà y đại não chÆ°a kịp xá» lý qua …
Má»™ Dung Cảnh vừa buồn cÆ°á»i vừa tức giáºn, không biết nà ng há»c từ ai những lá»i nà y nha, xem ra sau nà y hắn phải chỉnh nà ng má»™t chút rồi!
Mấy tên côn đồ kia không Ä‘uổi theo cÅ©ng chẳng la hét nữa sao? Gì? Trầm Tố Nhi thở phì phò từng ngụm từng ngụm, quay đầu nhìn lên…ngay cả má»™t bóng ngÆ°á»i cÅ©ng không thấy!
“Äám ngÆ°á»i đó đâu rồi?â€
“Không biết, chắc là chạy đã mệt nên không Ä‘uổi theo nữa.†Má»™ Dung Cảnh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết, tÆ°Æ¡ng lai sau nà y những tên đó không có khả năng chạy nữa chứ đừng nói chi là đuổi theo bá»n há».
Trầm Tố Nhi liếc mắt nhìn hắn, bản thân nà ng cÅ©ng Ä‘oán được tÆ°Æ¡ng lai của đám đầu heo lúc nãy sẽ thảm thế nà o. Dù sao hắn cÅ©ng là Hoà ng đế, nói thế nà o Ä‘á»u không thể ở má»™t mình ở nÆ¡i thế nà y, nhất định có ngÆ°á»i luôn theo sát bên cạnh bảo vệ cho hắn. Nếu nhÆ° lúc nãy hắn không ra tay thì ngÆ°á»i khác sẽ Ä‘á»™ng thủ giúp hắn.
Bá»—ng nhiên hắn trừng mắt nhìn nà ng, khuá»·u tay nhẹ đụng đụng ngÆ°á»i nà ng, tiếng nói trầm thấp lá»™ ra và i phần máºp má», “NÆ°Æ¡ng tá», nhìn nà ng bá» chạy… hai má Ä‘á»u Ä‘á» bừng cả lên. Sau nà y chúng ta muốn sống lâu hÆ¡n thì phải chăm chỉ váºn Ä‘á»™ng đó.â€
Quẫn quẫn quẫn. . . Tháºt xấu hổ mà ! Lá»i nà ng nói khi nãy hắn vẫn ghi tạc trong lòng a!
“Hừ hừ…†Nà ng coi nhÆ° bá» qua, chỉ là nhÆ° vô tình Ä‘Æ°a chân giẫm lên chân hắn! Chỉ là Hoà ng đế nà o đó tốc Ä‘á»™ còn nhanh hÆ¡n tên lá»a ở thế ká»· 21, thà nh công né tránh má»™t chiêu của nà ng.
Thất bại rồi, thất bại rồi! Sao chỉnh hắn lại khó đến váºy? Vì váºy, nữ nhân nà o đó âm thanh hừ hừ cà ng cao… Má»™ Dung Cảnh lắc đầu, thở dà i!
“Ha ha. . .†Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i cởi mở không che dấu chút nà o. Tiếng cÆ°á»i là m nà ng nghÄ© nhÆ° chÃnh mình cố tình gây sá»±.
Äá»™t nhiên, trong lòng nảy lên má»™t tia ngá»t ngà o… Hắn luôn dung túng nà ng nhÆ° váºy, cảm giác được ngÆ°á»i khác dung túng tháºt thÃch nha!
Tháºt sá»± nà ng không muốn buông tay… NgÆ°á»i có cà ng nhiá»u sẽ cà ng tham lam… Lòng tham của nà ng vốn không đáy, chỉ muốn ngà y cà ng nhiá»u… cà ng nhiá»u ngá»t ngà o của hắn… Bất giác nà ng có Ä‘iểm sợ hãi…
NgÆ°á»i chÆ°a từng biết thì không có so sánh. Có so sánh thì Ä‘au khổ sẽ cà ng thêm Ä‘au khổ, mà sung sÆ°á»›ng lại không nhất thiết sẽ sung sÆ°á»›ng hÆ¡n . . .
Tà i sản của acmakeke1111
Chữ ký của acmakeke1111 Nhân nhượng là tự sát , độc ác là huy hoà ng.
27-07-2013, 09:13 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Hoà ng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoà ng háºu không tranh sủng
Chương 79: Nói ra! Một chút tâm sự nơi đáy lòng.
Tác giả: Phạm Khuyết
Dịch giả: Bạch Linh Ngư
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Hai ngà y hạnh phúc cứ thế trôi qua tháºt nhanh, nhanh đến ná»—i bá»n há» tưởng nhÆ° vừa má»›i bắt đầu…
Ban đêm, gió mát trăng thanh, đình viện vắng lặng vang lên và i tiếng côn trùng kêu, là m nổi báºt được sá»± thanh bình đêm nay.
Hà nh lang gấp khúc, trên báºc thang… Má»™ Dung Cảnh dá»±a lÆ°ng và o lan can hình trụ, vòng tay ôm lấy má»™t nữ nhân. Äôi tay dịu dà ng Ä‘em thân thể mảnh mai ôm chặt và o lòng. Nếu nhÆ° ông trá»i há»i hắn mong muốn Ä‘iá»u gì nhất, hắn nhất định sẽ nói rằng cả Ä‘á»i chỉ muốn mãi được nhÆ° thế nà y, má»—i ngà y cùng nữ nhân mình yêu thÆ°Æ¡ng sống hạnh phúc, vui vẻ…
“Tố Nhi, đêm nay là đêm cuối cùng chúng ta ở chá»— nà y.â€
“Chúng ta đừng Ä‘i ngủ, thức nhÆ° váºy đến sáng có được không?â€
“Äứa ngốc.â€
“Ngà y mai phải vá» cung tháºt sao?â€
“Không có.â€
“Gì?†Nà ng kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn hắn. Chẳng lẽ ở nÆ¡i nà y trá» ba ngà y không phải để tránh TÆ° Mã Lạc sao? Hắn còn có việc phải là m? “Chà ng là Hoà ng đế, ra ngoà i quá lâu không vấn Ä‘á» gì sao?â€
“Má»i việc trong triá»u ta đã thu xếp thá»a đáng, những tấu chÆ°Æ¡ng quan trá»ng Ä‘á»u chuyển đến đây cho ta.†Má»™ Dung Cảnh hÃt sâu má»™t hÆ¡i.
“Thiếp chỉ nghĩ là chà ng muốn tránh mặt Tư Mã Lạc mới ở lại đây.†Nà ng cỠcỠtrong lòng hắn, tìm một vị trà thoải mái nhất.
Má»™ Dung Cảnh nghe xong, miá»…n cưỡng cÆ°á»i nhạt, “Tháºt ra ta không muốn gặp hắn. Trừng phạt không được, mắng chá»i không xong, gây tổn thÆ°Æ¡ng cho hắn lại cà ng không thể nên tránh né chÃnh là biện pháp tốt nhất. Má»i Ä‘au khổ của hắn Ä‘á»u do ta gây ra, ta là má»™t ca ca không tốt, trăm ngà n lần chỉ muốn xin lá»—i hắn, năm đó…†Nói tá»›i đây, giá»ng nói hắn lá»™ ra má»™t chút Ä‘au thÆ°Æ¡ng.
Trầm Tố Nhi nhẹ nhà ng vuốt vuốt tay hắn, “Nếu nhÆ° không muốn nhá»› lại thì không cần ép buá»™c bản thân phải nhá»›.â€
“Nà ng không tò mò sao? Hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Thái tá» Nam Man lại là đệ đệ của Hoà ng đế Bắc Uyển?â€
“Thiếp…â€
“Hoà ng đế Nam Man hiện tại chÃnh là phụ thân của ta.â€
“…†Nà ng kÃch Ä‘á»™ng dữ dá»™i.
“Nà ng rất kinh ngạc đúng không? Äây là bà máºt, rất Ãt ngÆ°á»i biết đến nó. NgÆ°á»i biết nó Ä‘a phần đã chết, vÄ©nh viá»…n nó sẽ là bà máºt. Má»™t và i ngÆ°á»i coi Ä‘iá»u bà máºt nà y là má»™t sá»± sỉ nhục…â€
Má»™ Dung Cảnh kể lại chuyện năm đó… Hắn không biết tại sao mình lại nói ra chuyện nà y, gánh nặng trong lòng hắn hai mÆ°Æ¡i năm qua cuối cùng cÅ©ng tìm được ngÆ°á»i chia sẻ. Hắn tin tưởng nà ng, tin nà ng sẽ giữ bà máºt cho hắn.
Năm đó mẫu háºu của Má»™ Dung Cảnh chÃnh là Hoà ng háºu Nam Man. Ngay từ khi xuất giá tiến cung đã rất được sủng ái, sau đó sinh má»™t đôi song sinh thì cà ng củng cố địa vị.
NhÆ°ng nam nhân trong thiên hạ Ä‘á»u có má»›i ná»›i cÅ©, không thể nà o chỉ sủng duy nhất má»™t nữ nhân, mà nam nhân nà y lại là Hoà ng đế Nam Man cao cao tại thượng…
Má»™t năm qua Ä‘i, những cảm giác má»›i mẻ, yêu thÆ°Æ¡ng ban đầu dần phai nhạt… Trong chốn thâm cung tịch mịch, vắng lặng, mẫu háºu chịu đủ má»i gian khổ, thÆ°á»ng xuyên có ngÆ°á»i muốn hãm hại ngÆ°á»i, vì thế ngÆ°á»i đã trải qua không Ãt lần tháºp tá» nhất sinh. Nếu không nhá» thị nữ trung thà nh cùng ngÆ°á»i lá»›n lên, chỉ sợ mạng nhá» nà y sá»›m đã mất Ä‘i.
Hoà ng đế Nam Man chỉ quan tâm chÃnh sá»±, má»™t má»±c thá» Æ¡ vá»›i chuyện đấu đá chốn háºu cung, nữ nhân sống chết Ä‘á»u mặc kệ…
Vì váºy mẫu háºu sinh cảm giác chán ghét vá»›i má»i thứ trong cung. Khi ngÆ°á»i xuất cung Ä‘i dâng hÆ°Æ¡ng, tình cá» gặp được Thái tá» Bắc Uyển Ä‘ang Ä‘i du ngoạn. Hai ngÆ°á»i vừa gặp mặt liá»n sinh lòng yêu mến, không thể từ bá». Há» vất vả má»›i tìm được cÆ¡ há»™i bá» trốn, mà cÆ¡ há»™i đó là dùng TÆ° Mã Lạc để đổi lấy, Ä‘em TÆ° Mã Lạc ngây thÆ¡ thuần khiết Ä‘eo bám lấy Hoà ng đế Nam Man, trì hoãn thá»i gian cho bá»n há» trốn Ä‘i.
TÆ° Mã Lạc cùng Má»™ Dung Cảnh lúc ấy vừa lên bảy tuổi, sá»›m hiểu rõ việc Ä‘á»i. Từ nhỠđến lá»›n hai ngÆ°á»i Ä‘á»u không rá»i nhau ná»a bÆ°á»›c, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ, cùng há»c táºp, chÆ¡i đùa. TÆ° Mã Lạc cÅ©ng rất á»· lại và o ca ca, luôn nghe lá»i ca ca nói. Mặc dù chà o Ä‘á»i trÆ°á»›c hắn không lâu nhÆ°ng ca ca chững chạc hÆ¡n hắn nhiá»u lắm.
Lúc ấy mẫu háºu vốn định tìm cách để má»™t mình ngÆ°á»i xuất cung, kêu hai ngÆ°á»i Ä‘i thỉnh an phụ vÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i còn nói nếu ai là m cho phụ vÆ°Æ¡ng hà i lòng thì sẽ được thưởng món đồ chÆ¡i hai ngÆ°á»i thÃch nhất. Hai huynh đệ không chút nghi ngá», nắm tay nhau đến gặp phụ vÆ°Æ¡ng. Khi đó Má»™ Dung Cảnh không muốn tranh già nh đồ chÆ¡i vá»›i A Lạc nên nói có việc rá»i Ä‘i, má»™t lát sau lại đến tìm A Lạc. A Lạc không nghe, chu cái miệng nhá» nhắn đòi Ä‘i theo Cảnh ca. Má»™ Dung Cảnh ra sức dụ dá»—, hứa sẽ nhanh chóng trở lại tìm A Lạc, sau đó cùng A Lạc chÆ¡i đùa.
Thế mà khi hắn Ä‘i dạo đến nÆ¡i ná» liá»n nhìn thấy mẫu thân cải trang nam nhân xuất cung. Hắn nhanh chân bÆ°á»›c vá» phÃa đó, gá»i má»™t tiếng mẫu háºu. Tiếng gá»i nà y sẽ quyết định váºn mệnh sau nà y của hắn…Máºu háºu rÆ°ng rÆ°ng nÆ°á»›c mắt, do dá»± giây lát rồi ôm hắn trốn khá»i hoà ng cung.
Kể từ đó… không quay trở lại Nam Man nữa!
Mẫu háºu từ khi trốn khá»i Nam Man thì vui vẻ hết sức, ngÆ°á»i nghÄ© rằng ná»a Ä‘á»i còn lại có thể rá»i xa cuá»™c sống chốn thâm cung, không ngá» sau đó biết được ngÆ°á»i yêu chÃnh là Thái tá» Bắc Uyển, khá»i phải nói ngÆ°á»i kinh ngạc cỡ nà o! NgÆ°á»i cá»± tuyệt tiến cung, nhÆ°ng vô tình phát hiện mình đã mang thai huyết mạch của Thái tá», đứa con đó là SÆ¡ Tuyết. MÆ°á»i năm sống yên ổn trôi qua…
Là m thế nà o để Nam Man quốc vÆ°Æ¡ng tìm được mấy ngÆ°á»i Má»™ Dung Cảnh, phải từ lúc hắn lên là m Hoà ng đế . .
“Lúc ấy, phụ vÆ°Æ¡ng hiện thá»i của ta… chÃnh là phụ vÆ°Æ¡ng Bắc Uyển, cuối cùng cÅ©ng khuyên được mẫu háºu tiến cung. NgÆ°á»i cÅ©ng mang ta và o cung, coi ta nhÆ° con đẻ. Mà phụ vÆ°Æ¡ng đến cuối Ä‘á»i vẫn chỉ thủy chung yêu má»™t mình mẫu háºu ta.â€
“Không đúng, ta từng nghe SÆ¡ Tuyết nói phụ vÆ°Æ¡ng có khoảng mÆ°á»i ngÆ°á»i…†Khi nà ng má»›i tiến cung đã nghe SÆ¡ Tuyết nói.
“Ha ha, có thì có, nhÆ°ng Ä‘á»u là trang sức, phụ vÆ°Æ¡ng chÆ°a bao giá» chạm và o ngÆ°á»i bá»n há». Nà ng cÅ©ng biết đó, những chuyện nhÆ° váºy…không phải dá»… quản lý…má»™t và i đại thần…rất thÃch để tâm những chuyện nhÆ° váºy…Mà tÃnh tình phụ vÆ°Æ¡ng ta lại rất…má»m má»ng.†Hắn luôn miệng gá»i phụ vÆ°Æ¡ng, phụ vÆ°Æ¡ng ở đây Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là kế phụ Bắc Uyển.
Mộ Dung Cảnh không nói rõ ra nhưng Trầm Tố Nhi vẫn hiểu được, Hoà ng đế không phải muốn là m gì cũng được.
Hắn cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, “Phụ vÆ°Æ¡ng không nói, không phản kháng, không cá»± tuyệt là có lý do. Khi ngÆ°á»i Ä‘ang là Thái tỠđã che giấu thân pháºn của ta và mẫu háºu, mẫu háºu lại dùng thân pháºn của ngÆ°á»i khác sống ở Bắc Uyển nên trong thá»i gian dà i không ai có thể Ä‘iá»u tra ra. Phụ vÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c toà n bá»™ triá»u thần tuyên bố ta là huyết mạch tháºt sá»± của ngÆ°á»i khiến mẫu háºu cảm Ä‘á»™ng không ngừng…†Mẫu háºu chịu tiến cung là vì nguyên do nà y.
Hắn dừng một chút, hai tay ôm chặt lấy nà ng, tiếp tục nói hết, “Các vị đại thần thấy phụ vương chỉ có ta và Sơ Tuyết…Mà Sơ Tuyết mới sinh ra…†Hắn lại lâm và o trầm mặc. Trong mắt hiện lên nét bi thương.
Trầm Tố Nhi gắt gao nắm lấy tay hắn, dịu dà ng nói, “Sức khá»e SÆ¡ Tuyết không tốt, đúng không? Bệnh tình hắn rất nghiêm trá»ng phải không? Hẳn chà ng Ä‘i trá»™m Tuyết Liên ngà n năm cÅ©ng là vì SÆ¡ Tuyết?†Ghép nối má»i việc lại hình nhÆ° cÅ©ng không sai lắm. Bá»n há» lo lắng cho SÆ¡ Tuyết quá đáng nhÆ° váºy chỉ có má»™t lý do, đó là bệnh tình SÆ¡ Tuyết rất nghiêm trá»ng.
“Äúng váºy! SÆ¡ Tuyết từ lúc má»›i sinh đã mang trong mình Ä‘á»™c tÃnh. Äó là do di chứng của mẫu háºu…từ lúc còn ở Nam Man để lại. Äá»™c tÃnh trong ngÆ°á»i mẫu háºu không phát hiện kịp…â€
“Tranh đấu trong cung tháºt đáng sợ…â€
“Ừm…May là Thôi thần y cứu được mẫu háºu và SÆ¡ Tuyết.†Má»™ Dung Cảnh nói. Do dá»± má»™t chút, hắn Ä‘em tình trạng của SÆ¡ Tuyết kể vắn tắt tiếp, “SÆ¡ Tuyết mang theo Ä‘á»™c tÃnh trên ngÆ°á»i…Cứ nhÆ° váºy, mÆ°á»i chÃn năm trôi qua…â€
GiỠkhắc nà y ánh trăng nhuộm một chút đau thương.
Trầm Tố Nhi Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i ôm chặt lấy Má»™ Dung Cảnh. Nà ng nhẹ nhà ng, nhẹ nhà ng hôn lên miệng hắn, trong mắt trà n ngáºp dịu dà ng cùng Ä‘au lòng, lại cháºm rãi tá»±a và o ngÆ°á»i hắn, há»i nhá»: “Qua nhiá»u năm nhÆ° váºy, hẳn là sống rất khổ cá»±c…†Nghe xong nà ng tháºt sá»± rất Ä‘au lòng, trừ bá» Ä‘au lòng, có lẽ cÅ©ng là đau lòng…
Hắn má»™t ngÆ°á»i gánh vác bao nhiêu trá»ng trách? Rất nặng ná»! Nặng đến là m Ä‘au lòng ngÆ°á»i khác . . .
“Tháºt xin lá»—i, thiếp chÆ°a từng để ý…†NÆ°á»›c mắt không tá»± chủ được lại rÆ¡i xuống.
Trừ việc ôm hắn ra, nà ng không nói thêm bất kỳ lá»i an ủi nà o.
Tâm Má»™ Dung Cảnh chấn Ä‘á»™ng dữ dá»™i. Nà ng có thể cảm giác được hắn cá»±c khổ và đau Ä‘á»›n nhÆ°á»ng nà o sao? Cuối cùng cÅ©ng có ngÆ°á»i biết được! Hắn…không còn Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c nữa rồi!
NgÆ°á»i ta nói rằng cô Ä‘á»™c vừa là thói quen vừa là ná»—i sợ hãi. Hắn hy vá»ng có ngÆ°á»i giải giúp hắn, thế nhÆ°ng lại sợ hãi được giải, sợ rằng ná»™i tâm của mình bị phÆ¡i bà y trÆ°á»›c mắt má»i ngÆ°á»i. Má»i thứ quá mâu thuẫn, quá phức tạp, tuy nhiên, giá» phút nà y hắn hình nhÆ° không còn cô Ä‘á»™c nữa…tâm lại bị dao Ä‘á»™ng.
Một lúc lâu sau…
“Tố Nhi, đừng Ä‘em chuyện hôm nay nói ra ngoà i.â€
“Äược, sẽ không nói…â€
“SÆ¡ Tuyết không muốn nà ng biết chuyện của hắn.â€
“Thiếp cái gì cÅ©ng không biết.â€
“…†Hắn ngẩn ngÆ°á»i ra, láºp tức cảm kÃch sá»± quan tâm của nà ng…Ngoà i ôm chặt lấy nà ng, hắn còn có thể là m gì?
Má»™ Dung Cảnh kể rất nhiá»u chuyện, nhÆ°ng có má»™t chuyện hắn cần phải che giấu. Äó chÃnh là nguyên nhân tại sao hắn ở lại nÆ¡i nà y mà không trở vá» cung…
Äêm khuya…
Nữ nhân trong lòng bất giác ngủ thiếp Ä‘i. Hắn dịu dà ng ôm nà ng và o trong phòng, cẩn tháºn đặt nà ng lên giÆ°á»ng. Vá»›i tay buông mà n che xuống.
Hắn chăm chú nhìn nà ng ngủ say, trong lòng trà n ngáºp nhu tình.
Hồi lâu sau, hắn bÆ°á»›c ra cá»a. Äứng trên hà nh lang gấp khúc, nghiêm mặt nhìn ra sân, trầm giá»ng nói: “Ra Ä‘i.â€
Trần Thủ xuất hiện, chống một gối quỳ trên mặt đất.
“Má»i việc thế nà o rồi?â€
“Khởi bẩm Hoà ng thượng, vi thần đã tìm khắp nÆ¡i nhÆ°ng cÅ©ng không tìm thấy, thá»i gian cấp bách chỉ có thể tìm đến Linh Vân sÆ¡n trang. Vi thần đã bà máºt cùng trang chủ gặp mặt, hắn vẫn phủ nháºn sá»± tồn tại của Tuyết Liên ngà n năm. Mặc dù phái bao nhiêu đại quân đến san bằng sÆ¡n trang, hắn cÅ©ng chỉ má»™t câu “Không có là không có, cho dù máu nhuá»™m Ä‘á» sÆ¡n trang nà y cÅ©ng không có Tuyết Liên mà dùng.†Trần Thủ cúi đầu, không dám nhìn thẳng Má»™ Dung Cảnh.
Hoà ng thượng đã phẫn ná»™ tháºt rồi!
Không lấy được! Hao tổn bao nhiêu công sức cÅ©ng không có cách nà o là m cho trang chủ nhả ra. Nếu nhÆ° vì má»™t gốc cây Tuyết Liên ngà n năm mà không quan tâm đến tÃnh mạng ngÆ°á»i khác, Hoà ng thÆ°Æ¡ng nhất định không là m được, ngÆ°á»i yêu dân nhÆ° con, là m sao có thể lấy quyá»n thế bức ngÆ°á»i?
Má»™ Dung Cảnh giáºn dữ, “Nói láo! Rõ rà ng Tuyết Liên ngà n năm có tồn tại!â€
Nếu nhÆ° lá»i nà y từ bên ngoà i truyá»n đến, Má»™ Dung Cảnh sẽ không tin, thế nhÆ°ng nó lại xuất phát từ miệng Thôi thần y, hắn nhất định tin tưởng. Qua nhiá»u năm nhÆ° váºy, Linh Vân sÆ¡n trang cố chấp không chịu giao ra, hắn yếu thế hÆ°á»›ng trang chủ xin Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện, nhÆ°ng mà cả Ä‘iá»u kiện bá»n hắn cÅ©ng không thèm nói!
“Hoà ng thượng. vi thần có chuyện muốn bẩm báo.â€
“Chuyện gì?â€
“Vi thần bÆ°á»›c ra khá»i Linh Vân sÆ¡n trang thì gặp má»™t ngÆ°á»i…†Trần Thủ do dá»± không biết nên nói hay không.
“Cứ nói!â€
Trần Thủ ngáºp ngừng: “Vi thần gặp được má»™t đứa bé, gá»i là Hoà ng Phủ Dịch. Nếu không phải trÆ°á»›c đó vi thần nhìn thấy hắn mặc hỉ phục Ä‘á» thẫm trên công Ä‘Æ°á»ng thì thần sẽ không tin đó chÃnh là Hoà ng Phủ Dịch bằng xÆ°Æ¡ng bằng thịt đâu, thần cÅ©ng từng nghÄ© tá»›i việc Linh Vân sÆ¡n trang tìm đại má»™t ngÆ°á»i…Chỉ là chuyện nà y rất kỳ quái…Hoà ng Phủ Dịch trên giang hồ ngÆ°á»i ngÆ°á»i ca tụng Ãt nhất cÅ©ng phải mÆ°á»i lăm tuổi, là m sao thá»±c tế chỉ nhÆ° đứa trẻ năm, sáu tuổi chứ?â€
Lần trÆ°á»›c giao chiến, Trần Thủ bị đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng nằm trong phòng, chÆ°a thấy qua Hoà ng Phủ Dịch đánh nhau vá»›i Má»™ Dung Cảnh trong đình viện. Mặc dù lúc sau có nghe kể lại nhÆ°ng hắn không có cách nà o ép buá»™c bản thân tin và o chuyện đó.
Má»™ Dung Cảnh trầm ngâm, suy nghÄ© sâu xa trong chốc lát, sau đó nói: “Không, đứa bé kia chắc chắn là Hoà ng Phủ Dịch, mặc dù không thể tưởng tượng nổi nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không tin cÅ©ng không được. Võ công hắn vốn xuất quá»· nháºp thần, cứ cho là luyện võ từ trong bụng mẹ vẫn không có khả năng cao cÆ°á»ng đến váºy. Còn vá» nguyên nhân tại sao hắn mang bá»™ dạng nhÆ° váºy…chỉ có thể há»i chÃnh hắn hoặc Linh Vân trang chủ. NhÆ°ng mà chuyện riêng của ngÆ°á»i khác, trẫm không hứng thú lắm, ngÆ°Æ¡i cứ nói tại sao hắn lại tìm ngÆ°á»i Ä‘i?â€
Ãnh mắt Trần Thủ do dá»± hồi lâu, “Hoà ng thượng, hắn…hắn nói hắn biết Tuyết Liên ngà n năm ở đâu…chỉ là không biết tháºt hay giả thôi.â€
Má»™ Dung Cảnh ánh mắt lóe sáng, “Tiếp tục nói.â€
“Hắn nói nếu nhÆ° chúng ta muốn biết thì phải có Ä‘iá»u kiện. Hắn hẹn gặp Hoà ng thượng và o ngà y mai lúc mặt trá»i má»c, trên đỉnh núi ở phÃa sau Linh Vân sÆ¡n trang, chỉ má»™t mình Hoà ng thượng thôi. Hoà ng thượng, xin ngÆ°á»i suy nghÄ© kỹ, vi thần nghÄ© đây là má»™t cái bẫy.†Vẻ mặt Trần Thủ vô cùng lo lắng, nếu nhÆ° Hoà ng thượng gặp nguy hiểm ai sẽ gánh vác nổi trách nhiệm đây?
Má»™ Dung Cảnh quay đầu nhìn vá» phÃa Linh Vân sÆ¡n trang, sừng sững phÃa sau sÆ¡n trang là má»™t ngá»n núi cao.
Con ngÆ°Æ¡i Ä‘en lại lá»™ ra vẻ trầm tÆ°. Hắn im lặng, không rõ Hoà ng Phủ Dịch định là m gì… Hình nhÆ° hắn lá» má» Ä‘oán ra được má»™t việc… Lông mà y láºp tức nhÃu chặt… Hắn há»i và i câu nữa nhÆ°ng cÅ©ng há»i không xảy ra chuyện gì.
Má»™ Dung Cảnh khoát tay ý bảo Trần Thủ lui xuống trÆ°á»›c. Chá»— ở hiện tại của bá»n há» khá gần Linh Vân sÆ¡n trang, nếu nhÆ° hắn muốn lên đó thì không tá»›i ná»a canh giỠđã đến. Bá»n há» nói rá»i Ä‘i, tháºt ra chỉ là giả vá», sau đó Ä‘i dò xét xung quanh Linh Vân sÆ¡n trang…Äồ váºt quan trá»ng vẫn chÆ°a lấy được, sao hắn có thể dá»… dà ng từ bá» chứ?
…
Khi Trầm Tố Nhi mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng tỉnh dáºy. Nà ng đã thấy Má»™ Dung Cảnh báºn rá»™n là m Ä‘iểm tâm.
Trong lòng nà ng kinh ngạc không thôi, ngÆ°á»i nam nhân trÆ°á»›c mắt nà y…là nà ng Ä‘ang mÆ¡ hay nhìn nhầm ngÆ°á»i rồi???
Nam nhân kia luôn lấy vẻ lạnh lùng vô tình để ngụy trang bên ngoà i, giá» tháºt sá»± nguyện ý mở rá»™ng lòng mình sao?
Nhá»› lại má»i chuyện đêm qua… Nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± mở rá»™ng lòng mình, nà ng còn muốn trở vá» nữa không?
“Hoà ng, Hoà ng thượng?â€
“Nà ng tỉnh rồi hả? Mau, dáºy ăn thá» và i món Ä‘i, tốt nhất nà ng phải táºp trung hết sức hưởng thụ, sau nà y muốn ăn cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i đâu.†Hắn là m mặt hung dữ uy hiếp nà ng.
NhÆ°ng mà đáy mắt hắn trà n ngáºp sủng ái, cho dù cố gắng cách mấy cÅ©ng không dá»a được nà ng.
“Phốc…†Nà ng cÆ°á»i.
Trầm Tố Nhi vÆ°Æ¡n vai và i cái rồi Ä‘i rá»a mặt, vừa đặt mông ngồi xuống bà n thì Má»™ Dung Cảnh đã nhanh tay Ä‘em trứng gà còn nóng hầm háºp đến trÆ°á»›c mặt nà ng.
Nà ng từ từ ăn, trong lòng thoáng chút khiếp sợ. Nếu nhÆ° hắn thản nhiên Ä‘em tâm sá»± của mình nói cho nà ng nghe, váºy nà ng có cần đáp trả lại gì không? “Hoà ng thượng, thiếp muốn nói vá»›i chà ng má»™t và i việc…â€
“Chuyện gì?â€
“Thiếp…thiếp không…ta không nháºn thức Mã TÆ° Lạc.â€
“Hả?†Hắn không bất ngỠlắm.
Nà ng trừng mắt nhìn hắn, “Thiếp nói thiếp không nháºn thức TÆ° Mã Lạc, chà ng không thấy rất lạ sao?â€
“Nà ng đã nói qua rồi, có cái gì kỳ quái hả?â€
“Hả…Thiếp nói rồi sao?†Nà ng không nhớ mình đã nói lúc nà o.
Má»™ Dung Cảnh bình tÄ©nh trả lá»i: “Nà ng không nhá»› chuyện lúc trÆ°á»›c sao? Nà ng từng nói vá»›i ta việc nà y rồi mà .â€
“Chà ng tin thiếp hả?â€
“Chẳng lẽ nà ng gạt ta sao?â€
“A…CÅ©ng không thể nói là gạt chà ng…Tháºt ra thiếp không phải…Cứ xem nhÆ° là …Nói sao giá»? Äợi ta nghÄ© đã…†Trầm Tố Nhi nhẹ nhà ng nhÃu mà y suy nghÄ© sâu xa, giải thÃch thế nà o đây? Việc nà y…giải thÃch không được, không giải thÃch cÅ©ng không xong, là m sao giá»?
Thân thể hiện tại là Trầm Tố Nhi nhÆ°ng linh hồn thì không phải? Nói nhÆ° váºy chẳng phải giết ngÆ°á»i không cần Ä‘ao sao, ngÆ°á»i nghe được nếu không bị hù chết thì nhất định nghÄ© nà ng là yêu ma quá»· quái, tÆ°Æ¡ng lai sau nà y sẽ rất thảm đó…
Lại nói, lúc trÆ°á»›c nà ng xem qua không Ãt tiểu thuyết tình cảm, nữ chủ xuyên qua nói ra chân tÆ°á»›ng má»i việc cho nam chủ nghe thì nam chủ tin tưởng hết má»±c, cà ng yêu thÆ°Æ¡ng nữ chủ hÆ¡n nữa…lúc nà y nà ng thấy tháºt phiá»n phức, tiểu thuyết đó chắc chắn là lừa tình rồi! Theo và i ngÆ°á»i buôn dÆ°a lê nói, vá»›i tÆ° tưởng mê tÃn của phong kiến, nếu nhÆ° há» không nghÄ© nà ng là yêu ma, hoặc là cô hồn dã quá»·, sau đó Ä‘em nà ng Ä‘Æ°a đến pháºt Ä‘Æ°á»ng tụng kinh siêu Ä‘á»™, hay sai ngÆ°á»i châm lá»a đốt nà ng thì tháºt đúng là kỳ tÃch trong kỳ tÃch!
Nà ng cảm thấy rất lo lắng. Nếu ngÆ°á»i phà m yêu phải má»™t quá»· thần gì đó, há» có từ bá» hay không? Nói thế nà o thì Má»™ Dung Cảnh cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i phà m, hÆ¡n nữa còn là ngÆ°á»i cổ đại. Nà ng cà ng nghÄ© cà ng không dám nói…
Việc nà y ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng chÆ°a chắc chịu Ä‘á»±ng được…Váºy cứ xem nhÆ° nó là bà máºt Ä‘i…sống để bụng, chết mang theo váºy! Nà ng yếu á»›t than nhẹ má»™t tiếng…
“Lại là m sao nữa rồi? Khó nói nhÆ° váºy hả?†Má»™ Dung Cảnh cÆ°á»i nhẹ má»™t tiếng, ngón tay thon dà i vÆ°Æ¡n ra lau Ä‘i thức ăn dÃnh trên miệng nà ng, “Nếu nhÆ° khó nói rõ thì không cần nói ngay. Nà ng không phải gấp gáp giải thÃch quan hệ của mình vá»›i A Lạc, bây giá» biết hay không biết thì cÅ©ng không có việc gì xảy ra…Chỉ cần nà ng khắc cốt ghi tâm Ä‘iá»u nà y: Nà ng là của ta! Nhá»› kỹ là tốt rồi.â€
Trầm Tố Nhi ngây ngÆ°á»i, khóe miệng từ từ cong lên, lại bắt đầu muốn đùa cùng hắn, “Tháºt bá đạo! Thiếp phản đối!â€
“Không cho phép!â€
“Không công bằng mà !†Tiếp tục kêu gà o
“NhÆ° thế nà o gá»i là công bằng hả?â€
“Chà ng phải nói, chỉ cần thiếp nhá»› cho kỹ chà ng thÃch thiếp là được!â€
“Tháºt buồn nôn…â€
“A a a. . . Hoà ng thượng, thói quen của thiếp là đem mấy lá»i lấy buồn nôn là m hứng thú, chà ng không nói chÃnh là rất không thú vị !â€
“. . .†Quả thực là đang bắt lỗi mà .
Trong phòng trà n ngáºp tiếng cÆ°á»i ấm áp.
Trần Thủ vẻ mặt nghiêm trá»ng đứng ở trÆ°á»›c cá»a, không dám quấy rầy. Hắn ở bên cạnh Hoà ng thượng đã nhiá»u năm, lần đầu tiên thấy ngÆ°á»i vui vẻ nhÆ° váºy.
Tuy nhiên, tiếng cÆ°á»i nà y lại là nặng ná» nhÆ° váºy. NhÆ°ng mà …tÆ°Æ¡ng lai sẽ ra sao đây? Không ai dám tưởng tượng ra, bất luáºn thế nà o cÅ©ng không phải chuyện tốt đẹp, tháºt khó tìm được cách giải quyết thÃch hợp.
Hai ngÆ°á»i tay trong tay Ä‘i ra ngoà i. Trần Thủ vá»™i và ng tránh mặt.
Hai ngÆ°á»i há» vui vẻ bÆ°á»›c ra đình viện, bóng dáng xa dần. Bá»n há» Ä‘i đến trấn nhá», dạo bÆ°á»›c vòng quanh má»™t con suối.
NÆ¡i nà y là má»™t vùng xanh ngát. Sá»± yên lặng thanh nhã bao trùm nÆ¡i đây, nà ng rất thÃch, hắn cÅ©ng rất thÃch.
Thá»i gian nhanh chóng trôi qua…
Trầm Tố Nhi trở lại đình viện thì gặp được Trần Thủ, mắt nà ng hiện lên vẻ vui mừng vì gặp lại bằng hữu, “Trở vá» rồi sao? Äến đây lúc nà o váºy?â€
“Thần má»›i đến không lâu.†NgÆ°á»i ná» bình tÄ©nh nói dối.
Má»™ Dung Cảnh ở má»™t bên chỉ cÆ°á»i yếu á»›t không nói.
Trá»i sáºp tối, Má»™ Dung Cảnh nói có việc cần xá» lý nên vá»™i vã ra ngoà i, hắn hứa sẽ mau mau trở vá».
Trầm Tố nhi cÅ©ng không há»i nguyên do, chỉ cÆ°á»i nhẹ tiá»…n hắn ra đến cá»a, “Thiếp chá» chà ng.â€
“Nếu mệt thì cứ đi ngủ trước, không cần chỠta.†Một nụ hôn nhẹ khẽ rơi trên trán Trầm Tố Nhi.
Sau đó hắn xoay ngÆ°á»i dặn dò Trần Thủ: “Bảo vệ nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng cho tốt.â€
“Hoà ng thượng…†Trần Thủ muốn nói lại thôi.
Má»™ Dung Cảnh lạnh lùng hÃp mắt cảnh cáo, ngăn cản lá»i khuyên can của Trần Thủ.
Trần Thủ cúi đầu đứng một bên, im lặng không nói thêm nữa.
Trầm Tố Nhi nhìn bóng lưng Mộ Dung Cảnh biến mất tại khúc rẽ, trong mắt hiện lên chút lo lắng.
Nà ng đứng yên, Trần Thủ cÅ©ng không dám nhúc nhÃch.
Hai ngÆ°á»i cứ yên lặng đứng nhìn mặt trá»i từ từ khuất sau rặng cây…
Trầm Tố Nhi ngẩng đầu nhìn vá» phÃa chân trá»i xa xa, giống nhÆ° vô tình, tùy ý há»i má»™t câu: “Trần đại nhân, ngÆ°Æ¡i có thể nói cho ta biết Hoà ng thượng Ä‘i đâu không?â€
Trần Thủ chần chá» hồi lâu, chuyện nà y…chuyện nà y không thể tùy tiện nói ra, “NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, thứ cho ty chức không thể nhiá»u lá»i.â€
Nà ng suy nghÄ© má»™t chút, cÅ©ng đúng…Nà ng dù là Hoà ng háºu nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là má»™t nữ nhân, có má»™t số việc không nên biết…nhÆ°ng mà trong lòng nà ng có chút cảm giác bất an nên tiếp tục truy vấn Trần Thủ: “Äược rồi, ta không há»i chuyện đó nữa…Lần nà y Hoà ng thượng Ä‘i có phải sẽ gặp nguy hiểm không?â€
“…†Trần Thủ mặc dù không nói ra nhưng ánh mắt vô cùng lo lắng đã bán đứng hắn.
Trầm Tố Nhi vốn định dò há»i hắn thá», mà vừa há»i xong thì nà ng lại thấy hối háºn vô cùng. Trần Thủ không chịu khai ná»a chữ, nà ng chỉ còn cách tá»± Ä‘oán mò thôi… nghÄ© đến việc Má»™ Dung Cảnh có thể gặp nguy hiểm, lòng nà ng Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng, cả buổi thấp thá»m không yên. Hoặc là nói, má»™t khắc không thấy được hắn bình an trở vá», nà ng Ä‘á»u sẽ nhÆ° ngồi trên kim.
Äá»™t nhiên, Trầm Tố Nhi xoay ngÆ°á»i, ánh mắt nghiêm nghị nhìn Trần Thủ. Nà ng và Má»™ Dung Cảnh ở bên cạnh nhau trong khoảng thá»i gian khá lâu rồi, giả thà nh vẻ mặt nghiêm túc vá»›i nà ng chỉ là chuyện nhá».
Nà ng nghiêm nghị quát: “Trần Thủ!â€
“Có ty chức!†Trần Thủ bên ngoà i bình tĩnh nhưng bên trong lại đang run rẩy cực độ. Mới vừa rồi nương nương còn ung dung nhà n nhã dạo chơi, giỠđột nhiên bà y ra bộ mặt uy nghiêm, đây…đây nhất định không phải chuyện tốt.
“An toà n của Hoà ng thượng quan trá»ng hay ta quan trá»ng?†Nà ng chất vấn.
“Hoà ng háºu nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, cái nà y…†Là m ngÆ°á»i hầu cÅ©ng quá khó mà !
Trầm Tố Nhi nghiêm mặt nói: “NgÆ°Æ¡i trả lá»i thà nh tháºt Ä‘i.â€
“Là Hoà ng thượng quan trá»ng hÆ¡n.â€
“ChÃnh là váºy! Mặc dù ta không biết Hoà ng thượng ra ngoà i để là m gì nhÆ°ng Bản cung không an tâm, ngÆ°Æ¡i nhanh Ä‘i theo Hoà ng thượng Ä‘i.â€
“Hoà ng thượng có ám vệ…†Chỉ sợ ngay cả một tên ám vệ Hoà ng thượng cũng không mang theo.
Trầm Tố Nhi mắt tối sầm lại, sá»± do dá»± của Trần Thủ lại rÆ¡i và o mắt nà ng lần thứ hai. Nà ng không có Æ°u Ä‘iểm gì, cÅ©ng không có hiểu biết cao siêu mấy, nhÆ°ng nà ng chắc chắn nhìn được vẻ mặt ngÆ°á»i khác, “Trần Thủ đại nhân, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang do dá»± cái gì? Chẳng lẽ Hoà ng thượng không mang ám vệ theo ngÆ°á»i sao?â€
Trần Thủ cúi đầu không dám nhìn nà ng, trong lòng âm thầm lo lắng. Hoà ng thượng lệnh cho hắn phải ở lại nÆ¡i nà y, là m sao hắn dám tá»± ý rá»i Ä‘i? NhÆ°ng mà …nếu nhÆ° Hoà ng thượng gặp chuyện không may? Dù sao đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng là Hoà ng Phủ Dịch lừng lẫy trên giang hồ, chỉ sợ ngay cả Hoà ng thượng đụng và o cÅ©ng không có cách nà o toà n vẹn trở vá». Quan trá»ng là …TÆ° Mã Lạc khi ở trên công Ä‘Æ°á»ng đã mượn thân pháºn Hoà ng thượng là m khó Hoà ng Phủ Dịch má»™t phen, liệu hắn có ghi thù trong lòng hay không?
Trầm Tố Nhi nóng nảy, “NgÆ°Æ¡i phải lấy đại cục là m trá»ng, lấy thiên hạ là m trá»ng, tÃnh mạng Hoà ng thượng phải Æ°u tiên trÆ°á»›c hết. Äại trượng phu việc nên là m Ä‘á»u phải là m, không thể lúc nà o cÅ©ng nghe theo mệnh lệnh. Hoà ng thượng cÅ©ng là ngÆ°á»i, khó tránh khá»i mắc phải sai lầm. NgÆ°Æ¡i thân là bá» tôi phải cố gắng tránh cho sai lầm nà y xảy ra. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không lấy an toà n của Hoà ng thượng là m trá»ng, không thể bảo đảm ngÆ°á»i được vẹn toà n thì tháºt thẹn vá»›i ngÆ°á»i dân trong thiên hạ, cÅ©ng xấu hổ vá»›i liệt tổ liệt tông.â€
Trong lòng Trần Thủ giãy dụa má»™t phen, cuối cùng hạ quyết tâm, quỳ má»™t gối xuống, dáºp đầu cúi lạy nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng ba cái, cung kÃnh nói: “Ty chức tuân lệnh! Thần sẽ láºp tức Ä‘uổi theo Hoà ng thượng. NÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, ngà n vạn lần xin ngÆ°á»i đừng tùy ý ra ngoà i, nhất định phải chá» thần cùng Hoà ng thượng trở vá».â€
“Bản cung đã biết, ngÆ°Æ¡i không cần quá lo lắng.â€
Trần Thủ nhanh chóng rá»i Ä‘i!
Thân ảnh nhá» dà i đứng lặng ngoà i sân, ánh mặt trá»i chiá»u phủ trên ngÆ°á»i nà ng má»™t tầng ánh sáng nhà n nhạt Ä‘á» á»ng…
Khi quay đầu lại, nà ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i! Lúc nà ng còn thất thần đứng trong sân thì xuất hiện thêm má»™t ngÆ°á»i, mà ngÆ°á»i đó lại nhà n nhã dạo chÆ¡i, trên tay còn cầm củ khoai lang do Má»™ Dung Cảnh nÆ°á»›ng, không chút khách sáo.
NgÆ°á»i đó thấy nà ng Ä‘ang nhìn mình thì láºp tức liếc đôi mắt quyến rÅ© ma quái nhìn lại nà ng!
Tà i sản của acmakeke1111
27-07-2013, 09:14 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 5 ngà y
Thanks: 189
Thanked 1,641 Times in 334 Posts
Hoà ng thượng phát Ä‘iên: Lấy má»™t hoà ng háºu không tranh sủng
Chương 80: Mộ Dung! Hắn chỉ là ca ca mà thôi.
Tác giả: Phạm Khuyết
Dịch giả: Li Ly
Nguồn: Thanh Mai Gia Trang
Link : http://noline412.wordpress.com/xuyen...-s%E1%BB%A7ng/
Hợp tác cùng: 4vn.eu
Trầm Tố Nhi nhìn Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh ở trÆ°á»›c mắt liá»n cảm thấy rùng mình. Là m sao hắn lại tá»›i nÆ¡i nà y chứ?
“Hoà ng Phủ Ä‘iện hạ, ngá»n gió nà o đã thổi ngà i tá»›i đây?†Trầm Tố Nhi che giấu tâm tÆ° mà há»i má»™t cách há»i hợt, đồng thá»i cÅ©ng cháºm chạp Ä‘i và o trong phòng.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh câu hồn cÆ°á»i má»™t tiếng, dung mạo tuyệt mỹ nhÆ° hoa nở. Trong mắt hứng thú là nồng Ä‘áºm, “Hoà ng Háºu? Nà ng là Hoà ng Háºu? Vừa là Nam Man Thái Tá» phi đồng thá»i là Bắc Uyển Hoà ng Háºu? Thá»±c sá»± không Ä‘Æ¡n giản. . . Nếu nhÆ° mấy ngà y hôm trÆ°á»›c nà ng đồng ý thà nh thân vá»›i Dịch thì lại còn là VÆ°Æ¡ng Tá» phi Äại Tang quốc chúng ta.†Nghe giá»ng hắn nhÆ° váºy, hắn hẳn là đến rất sá»›m.
Trầm Tố Nhi giáºt mình, khẽ mỉm cÆ°á»i: “Ta thá»±c sá»± chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chỉ là ngà i suy nghÄ© nhiá»u.†Nà ng cÅ©ng ngồi xuống đối diện hắn. Nhìn hắn ăn có vẻ rất ngon, liá»n há»i tiếp “Rất thÆ¡m sao?â€
“Ừ, không tệ. Bình thÆ°á»ng không có cÆ¡ há»™i ăn được món nà y.â€
“Äây là đương nhiên, má»™t ngÆ°á»i có thân pháºn tôn quý thì là m sao có thể ăn được món ăn bình dân của dân chúng được.â€
“Ngược lại thì có. Thì ra khoai lang nÆ°á»›ng ăn ngon nhÆ° váºy. Khoai lang nà y còn đặc biệt vì do hoà ng đế Bắc Uyển tá»± mình nÆ°á»›ng, ha ha ha!†Bá»™ dáng rất kiêu ngạo cùng đắc ý, không thèm che dấu chút nà o.
“NgÆ°Æ¡i đến đây không phải vì ăn khoai lang chứ.â€
“Gặp ngÆ°á»i quen cÅ© a.†Hắn trả lá»i qua quýt.
“. . .†Im lặng là tốt nhất
“Äược rồi, không đùa nữa. Vốn ta chỉ là muốn mang đồ tá»›i cho nà ng.†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh lấy ra phượng ấn Nam Man rồi đặt ở trên mặt bà n, “Váºt nà y không được là m mất, sau nà y ngÆ°Æ¡i phải cất giữ cẩn tháºn. Có Ä‘iá»u, nà ng là Bắc Uyển Hoà ng Háºu… váºt nà y cÅ©ng tháºt sá»± là kỳ quái.†Hắn chỉ là giúp hoà ng đệ của mình thu tháºp tà n cuá»™c má»™t lần váºy.
“Xin Ä‘a tạ.â€
“Mất Ä‘i phượng ấn Nam Man nà y, Nam Man sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ tìm tá»›i cá»a, không bằng trá»±c tiếp trả vá» tránh phiá»n toái sau nà y. Bổn vÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i bà máºt nà ng lại là Bắc Uyển Hoà ng Háºu? Bổn vÆ°Æ¡ng nghÄ© nà ng là Thái Tá» phi Nam Man . . .†má»i chuyện quả là tháºt giả khó phân.
Hắn là m ra vẻ chấn động hồi lâu, rồi giống như chuyện gì cũng chưa phát sinh, không có gì kỳ quái cả !
Trầm Tố Nhi cháºm rãi cầm lấy phượng ấn rồi nói xem ra nhÆ° rất tùy ý: “NgÆ°Æ¡i biết đây là váºt gì không? Äã từng thấy?â€
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh cÆ°á»i nói: “May mắn ta đã đến Nam Man nên cÅ©ng nháºn biết được má»™t và i thứ. Vá» phượng ấn Thái Tá» phi đây, hi hi! Tháºt ra là lần đầu tiên nhìn thấy.†Trầm Tố Nhi nghe xong cảm thấy tháºt mÆ¡ hồ.
Nà ng nghi ngá» há»i: “Phượng ấn Thái Tá» phi? NgÆ°Æ¡i dá»±a và o váºt nà y mà nghÄ© ta là Thái Tá» phi Nam Man?â€
“Äúng a, không phải Nam Man Thái Tá» phi thì là m thế nà o mà có phượng ấn Thái Tá» phi? Váºt nà y không có khả năng là đồ chÆ¡i của má»i nhà , ngÆ°á»i nà o cÅ©ng có được.†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh nói không khách khÃ. Nữ nhân trÆ°á»›c mắt tháºt không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nhìn thế nà o cÅ©ng không phải hạng tầm thÆ°á»ng. Phút chốc, hắn hÆ°á»›ng vá» phÃa Tố Nhi máºp má» chá»›p chá»›p mắt “Nà ng . . . thấy ta thế nà o?â€
Giá»ng giống nhÆ° Ä‘ang đợi ngÆ°á»i khác đánh giá… Quẫn!
Trầm Tố Nhi hÆ¡i lúng túng, tháºt ý tứ quét mắt nhìn hắn má»™t cái má»›i thốt ra hai chữ :â€A nÆ°Æ¡ng!â€
“A nương?†Có ý gì.
“ChÃnh là rất ẻo lả.â€
“? ? ! Nà ng nói cái gì? Có muốn… tự mình thỠxem… ta có phải nam nhân thực sự hay không?†Mắt lộ ra một vẻ tà mị.
“NgÆ°Æ¡i trông ẻo lả nhÆ° váºy nên không khÆ¡i gợi được hứng thú của ta .â€
Sau má»™t khắc, má»™t khuôn mặt khuynh thà nh bá»—ng dÆ°ng ká» sát, má»™t đôi mắt phượng câu hồn mê ngÆ°á»i khẽ mỉm cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i nhẹ nhÆ° Ä‘ang giấu Ä‘iá»u gì đó cá»±c kỳ khó nói trong lòng rồi khe khẽ cám dá»— “Ngẫu nhiên thay đổi khẩu vị cÅ©ng tốt a. . . Không đổi má»™t lần thì là m sao biết má»™t ngÆ°á»i nà o đó tốt đây?â€
“NgÆ°Æ¡i Ä‘ang đùa giỡn ta?†Nà ng cÅ©ng mỉm cÆ°á»i, chỉ là trong mắt rõ rà ng không há» mang theo má»™t tia tạp niệm.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh nhìn và o đôi mắt nà ng liá»n nhụt chÃ, không có ngưỡng má»™, cÅ©ng không có kinh ngạc.â€Hoà ng Háºu, ngÆ°á»i không phải nói Bổn vÆ°Æ¡ng chỉ có má»—i má»™t bá»™ dạng nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh sao? Là m sao mà nà ng lại không có hứng thú? ! NhÆ°ng tháºt ra thì cÅ©ng có Ä‘iểm ý tứ.â€
“Ờ, nói đến nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh thì trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng cÅ©ng không phải chỉ có má»™t ngÆ°á»i là ngÆ°Æ¡i. Nhìn nhiá»u sẽ miá»…n dịch . . . Ãch, đúng là sức Ä‘á» kháng sẽ mạnh hÆ¡n.â€
“Có ngÆ°á»i có bá»™ dáng có thể so sánh vá»›i Bổn vÆ°Æ¡ng sao?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có. Trong mắt ta thì có rất nhiá»u nom khá hÆ¡n ngÆ°Æ¡i nhÆ° là : Má»™ Dung Cảnh, TÆ° Mã Lạc…â€
“Công bình mà nói bá»n há» là m sao mà soái được hÆ¡n ta?†Mắt nà ng ta có vấn Ä‘á» sao ? Có lẽ nà ng cố ý trêu đùa hắn? Có Ä‘iá»u nà ng nói có hÆ¡i quá lá»i.
“Äược rồi, má»—i ngÆ°á»i má»—i vẻ. Khó có thể nói ai trông được hÆ¡n ai. Trong hoà ng cung Bắc Uyển còn có má»™t ngÆ°á»i ta thấy cÅ©ng được… Hắn cÅ©ng đẹp trai nhÆ° ngÆ°Æ¡i. Tháºt sá»± so vá»›i vẻ đẹp của ngÆ°Æ¡i thì trông ngÆ°Æ¡i rất… yêu nghiệt, hắn thÃch hợp vá»›i khẩu vị của nữ nhân hÆ¡n. Ở trong cung mà thẳng thắn, minh bạch, Ä‘Æ¡n thuần nên ở cùng hắn… tá»±a nhÆ° cùng gió mát và trăng sao.â€
Trầm Tố Nhi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không nói thẳng: Hoà ng Phủ Ä‘iện hạ nhà ngÆ°Æ¡i quá mÆ°u tÃnh, bụng dạ quá khó dò, trong mắt lúc nà o cÅ©ng muốn tÃnh kế ngÆ°á»i khác. Mà ngÆ°á»i nà ng nghÄ© chÃnh là SÆ¡ Tuyết, so vá»›i Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh thì Ä‘Ãch xác trong lòng thấy SÆ¡ Tuyết hÆ¡n hẳn, đó chỉ thuần túy là ấn tượng ban đầu thôi!
Trá»i ạ! ÄÆ¡n giản là hai ngÆ°á»i không thể so sánh được vá»›i nhau.
Trầm Tố Nhi trá»±c tiếp chà đạp hắn! Cố tình chê bai hắn. Nam nhân nà y á»· và o và i phần đẹp mắt của mình lại dám Ä‘uà giỡn nà ng? Không giẫm được hắn dÆ°á»›i lòng bà n chân thì sẽ là m… thất vá»ng chÃnh mình?
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh đã nghe quá nhiá»u lá»i khen ngợi nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên lại nghe có ngÆ°á»i cay Ä‘á»™c vá»›i mình mà vẫn không tức giáºn. Khuôn mặt tuyệt mỹ mỉm cÆ°á»i, chỉ là đáy mắt lại không cÆ°á»i, bà hiểm!
“Nam nhân có má»™t loại táºt xấu, Hoà ng Háºu nà ng có biết là gì không?â€
“Ta xin lắng nghe.â€
“Nữ nhân cà ng chiếm không được cà ng muốn… “
“Äây là bị coi thÆ°á»ng.â€
“Ha ha, hình dung rất khá.†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh Ä‘á»™t nhiên di chuyển vị trà đến ngồi ở bên cạnh Trầm Tố Nhi. Khoảng cách gần trong gang tấc, là m cho hắn có thể kéo nà ng và o trong lòng. NhÆ°ng mà hắn không có là m, mị nhãn nhÆ° tÆ¡, hÆ¡i thở nhÆ° lan ( khép hỠđôi mắt, hÆ¡i thở thÆ¡m ngát) mà ghé tá»›i gần quan sát nà ng. DÆ°á»ng nhÆ° đến gần rồi lại hÆ¡i né xa, giống hệt xÃch lá»a mỹ nhân choà ng má»™t tầng lụa má»ng lên ngÆ°á»i , muốn câu dẫn rồi lại cố là m bá»™ e dè.
Trầm Tố Nhi ngá»i thấy được trên ngÆ°á»i hắn hÆ¡i thở thÆ¡m ngát, mÆ¡ hồ thoang thoảng hÆ°Æ¡ng vị cây tÆ°á»ng vi.
Sá»± nghi hoặc tăng lên! Hoà n toà n là tò mò, tò mò! Có phải trên ngÆ°á»i nam nhân tuyệt mỹ thì sẽ có mùi thÆ¡m? Trên ngÆ°á»i SÆ¡ Tuyết cÅ©ng có mùi hoa mai có lẽ là do quanh năm ở tại mai viên. TÆ° Mã Lạc cÅ©ng có, nam nhân ở trÆ°á»›c mắt cÅ©ng có. Ờ, cÅ©ng không phải tất cả Ä‘á»u có. Trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Cảnh không có mùi hoa nà o cả, hoà n hảo, có má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. Trên ngÆ°á»i Má»™ Dung Cảnh, nà ng chỉ ngá»i thấy khà tức của nam nhân sạch sẽ, rất dá»… chịu, mùi hÆ°Æ¡ng hoà n toà n là thuá»™c vá» hắn.
“Äang suy nghÄ© cái gì?†Hắn há»i, dá»… nghe lại mê ngÆ°á»i.
“Ngươi muốn biết?†nà ng cũng không né tránh, chớp mắt nhìn.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh có Ä‘iểm thất vá»ng, rõ rà ng là chÃnh mình câu dẫn đã thất bại. Trong mắt nà ng không có má»™t tia dục vá»ng, cÅ©ng không có má»™t tia mê luyến cùng kinh ngạc. Hắn cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i tuyệt không cảm nháºn được, chỉ là muốn thá» má»™t chút, muốn nhìn má»™t chút kết quả. Không thể nói đến tâm tÆ° trong lòng, nguyên lai trên Ä‘á»i nà y lại còn có nữ nhân không vì chÃnh mình xinh đẹp mà động tâm. Biết kÃnh nể ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng không thể lại là m ra hà nh Ä‘á»™ng quá mức.
Lui vá» vị trà ban đầu, giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng khách khÃ, “Hoà ng Háºu, đã mạo phạm ngÆ°á»i nhiá»u, xin chá»› để ở trong lòng. Bổn vÆ°Æ¡ng hiện tại cÅ©ng rõ rà ng, bá»n há» tại sao lại coi trá»ng nà ng.†Nữ nhân nhÆ° nà ng nếu nhÆ° ở chung lâu mà không thÃch thì má»›i là lạ. Là má»™t nam nhân cao cao tại thượng, có ngà n vạn ngÆ°á»i sủng ái, đã thấy nhiá»u nhÆ°ng nữ nhân phấn son lòe loẹt, cho dù bá» ngoà i sắm vai nổi tiếng tráng lệ thì trong lòng cÅ©ng trốn không thoát cá tÃnh không rá»™ng lượng.
Trầm Tố Nhi nghe váºy cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc, “Hoà ng Phủ Ä‘iện hạ, ngà i cÅ©ng là má»™t nam nhân quang minh lá»—i lạc a.â€
“Xem ra ấn tượng trÆ°á»›c đây của nà ng vá» Bổn vÆ°Æ¡ng không tốt cho lắm.â€
Nà ng cÆ°á»i thản nhiên cÅ©ng rất thông minh bảo trì trầm mặc.
Má»™t hồi lâu, hai ngÆ°á»i không nói gì.
Kỳ quái, hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là VÆ°Æ¡ng Tá» sao lại nhà n nhÆ° váºy? Mặc dù chÆ°a tối nhÆ°ng nam nữ có khác, ở cùng má»™t chá»— lâu quá có thể hay không Ä‘Æ°a tá»›i dị nghị? Nà ng thì không sao nhÆ°ng hắn lại là ngÆ°á»i cổ đại ni? Không phải tối chú trá»ng danh dá»± sao?
“Hoà ng Phủ Ä‘iện hạ, ta muốn há»i chút chuyện được không?â€
“Nà ng há»i Ä‘i.â€
“Tiểu Bảo thế nà o? Hắn có được khá»e?â€
Hắn thoáng kinh ngạc rồi cÆ°á»i má»™t tiếng “Thì ra nà ng vẫn còn quan tâm hắn a.â€
“Ừ, nói má»™t chút xem hắn có khá»e?â€
“NÆ°Æ¡ng tá» má»›i cÆ°á»›i bị ngÆ°á»i ta Ä‘oạt, nà ng nghÄ© hắn có khá»e không ?â€
“Cái nà y…†nà ng cụp mắt. ÄÃch xác, chuyện nà y xảy ra vá»›i ai thì cÅ©ng sẽ không tốt.
“Dịch là má»™t thiếu niên thiện lÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng từ nhá» váºn mệnh đã láºn Ä‘áºn nên ảnh hưởng đến tÃnh tình cÅ©ng không nhá». Khi đã không thÃch thì gì hắn cÅ©ng sẽ không thèm liếc mắt, nếu thÃch sẽ vô cùng chấp nhất.†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh nói có căn cứ. Hãy xem sá»± cố chấp của Dịch đối vá»›i Vân phi là biết, mÆ°á»i năm nhÆ° má»™t ngà y.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh dừng má»™t chút, thấy nà ng không nói lá»i nà o, hắn há»i: “Hôm nay Hoà ng thượng các ngÆ°á»i không phải lại trên Linh Vân sÆ¡n trang sao?â€
“Ngươi là nói, hắn có thể là đi gặp Tiểu Bảo?†Nếu như Hoà ng thượng phải đi gặp Tiểu Bảo, Trầm Tố Nhi trái lại không hiểu sao lại có chút an tâm.
Theo nà ng thì Tiểu Bảo sẽ không giết Má»™ Dung Cảnh, chỉ là không biết bá»n há» trong lúc đó sẽ là m những gì?
“Các ngÆ°Æ¡i muốn Tuyết Liên ngà n năm sao?†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh há»i thẳng, chuyển hÆ°á»›ng ná»™i dung trò chuyện vừa rồi.
Trầm Tố Nhi có Ä‘iểm mÆ¡ hồ, cùng nam nhân nói chuyện phiếm, đặc biệt cái loại nam nhân bà hiểm thế nà y mà nói chuyện phiếm thì hÆ¡i thiếu trà tuệ Ä‘á»u sẽ không biết đạo mục Ä‘Ãch của hắn là cái gì, Ä‘ang nói chuyện gì “Äúng váºy, bởi vì có thân nhân ngã bệnh.â€
“Việc nà y Bổn vÆ°Æ¡ng cÅ©ng có nghe thấy, ngÆ°á»i thân nà y có khả năng chÃnh là nam nhân Ä‘Æ¡n thuần mà nà ng vừa má»›i nói.†Và o lúc nà y trong mắt nà ng thì hắn vẫn còn là nam nhân dá»… coi.
Nà ng nhÆ°á»›n mi, thì ra Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh sá»›m đã tra được không Ãt Ä‘iá»u, và o lúc cùng mình nói chuyện phiếm thì trong lòng hắn đã biết rõ rà ng. Quả nhiên là bà hiểm, sâu xa khó hiểu. MMD, rốt cuá»™c hắn muôn muốn chÆ¡i đùa cái gì? Nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết hắn là có mục Ä‘Ãch mà đến, nếu nhÆ° Ä‘Æ¡n giản chỉ là vì phượng ấn thì nhÆ° thế nà o mà là m phiá»n hắn tá»± mình đại giá? Có phải hay không quá phô trÆ°Æ¡ng?
Trầm Tố Nhi trong lòng Ä‘ang mắng ngÆ°á»i a, chỉ là ở mặt ngoà i má»m yếu nhu nhược cÆ°á»i yếu á»›t phát huy được vô cùng nhuần nhuyá»…n.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh tiếp tục nói: “Trở lại chuyện lúc nãy, hoà ng đế các ngÆ°Æ¡i cho dù hao tổn tâm cÆ¡ nhÆ° thế nà o thì cÅ©ng sẽ không tìm được nữa. Linh Vân sÆ¡n trang đã không còn Tuyết Liên ngà n năm. Hy vá»ng nà ng sẽ khuyên nhủ hắn, sá»›m bỠý nghÄ© nà y Ä‘i, để tìm cách khác. Tránh để bị thÆ°Æ¡ng cùng bá»±c bá»™i sẽ là m cháºm trá»… việc chữa bệnh choTam vÆ°Æ¡ng gia.â€
Trầm Tố Nhi trong mắt hiện lên má»™t tia kinh ngạc “Tuyết Liên ngà n năm? Tuyết Liên Ngà n năm không phải đã bị Má»™ Dung Cảnh trá»™m rồi sao? Nà ng không khá»i nghi vấn: †Tuyết Liên Ngà n năm của… linh Vân sÆ¡n trang không phải đã bị trá»™m rồi sao?†Nà ng hình nhÆ° không há» biết chân tÆ°á»›ng gì cả
“Nà ng nói chuyện đó sao? Tuyết Liên bị đánh cắp không có khả năng là Tuyết Liên ngà n năm. Chỉ là má»™t gốc cây Tuyết Liên mà Dịch tìm được trên Tuyết SÆ¡n mà thôi. NhÆ°ng nó cÅ©ng là vô cùng trân quý.†Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh không muốn cùng Bắc Uyển kết thù kết oán, gây ra chuyện không vui vá»›i nÆ°á»›c vá»›i dân cÅ©ng Ä‘á»u không lợi. Chỉ là … nếu nhÆ° bị kẹp giữa hai nÆ°á»›c kia thì cÅ©ng phiá»n toái.
Nghe Hoà ng Phủ Dịch nói như thế, Trầm Tố Nhi tỉnh ngộ. Khó trách Mộ Dung Cảnh còn muốn đi gặp Tiểu Bảo. Nếu như hắn không cầu xin gì thì tại sao vẫn còn ở đó?
“à ngÆ°Æ¡i là hy vá»ng ta khuyên khuyên Má»™ Dung Cảnh từ bá» việc tìm Tuyết Liên ngà n năm?†Nếu nhÆ° đúng nhÆ° nà y, nà ng trái lại có thể hiểu được. Việc Hoà ng đế luôn tìm tá»›i cá»a nhất định là phức tạp và phiá»n toái. Thá» há»i trên Ä‘á»i nà y ai dám đắc tá»™i hoà ng đế? Äây cÅ©ng là ý nghÄ© của dân chúng, nhÆ°ng trên Ä‘á»i nà y chÃnh là có má»™t ngÆ°á»i không sợ hoà ng đế. Tâm tÆ° của ngÆ°á»i nà y tháºt khó lÆ°á»ng,
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh cháºm rãi nhìn trá»i đánh giá thá»i gian, lại nhìn chăm chú Trầm Tố Nhi chốc lát, cháºm rãi lắc đầu. Trong mắt ẩn chứa má»™t vẻ xin lá»—i mà không nhanh không cháºm nhẹ nhà ng nói: “Có má»™t phần là nguyên nhân đó, nhÆ°ng không phải là mục Ä‘Ãch cuối cùng. Bởi vì hôm nay ta tá»›i cÅ©ng là vạn bất đắc dĩ… là đến bắt cóc nà ng, trÆ°á»›c nói má»™t tiếng xin lá»—i.â€
“? ? . . .†Trầm Tố Nhi kinh ngạc trừng mắt nhìn. Bắt cóc? Có ý tứ? !
Sau má»™t khắc, nà ng chÆ°a kịp há»i, thân thể đã không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Nà ng đã bị Ä‘iểm huyệt, á huyệt cÅ©ng Ä‘iểm.
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh lấy ra má»™t chiếc áo choà ng rồi bao bá»c Trầm Tố Nhi, lại ôm nà ng lên, “Hoà ng Háºu a, mạo phạm, xin thứ cho tá»™i. Dù nói nhÆ° thế nà o, ta cÅ©ng chỉ là má»™t VÆ°Æ¡ng Tá» tiểu quốc. Vì thần dân chÃnh mình cÅ©ng Ä‘Ã nh đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i không đắc tá»™i nổi và là m những chuyện không là m không được. Thứ lá»—i cho ta a. . . .â€
Trầm Tố Nhi quẫn. Biết mục Ä‘Ãch hắn tá»›i không Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng lại tháºt không ngá» là đến bắt chÃnh mình.
Nà ng muốn há»i và i câu để tá» vẻ má»™t phen căm háºn! Äáng tiếc không có kết quả, bởi vì á huyệt đã bị Ä‘iểm. . .
****** *****
Trên đỉnh núi phÃa sau Linh Vân sÆ¡n trang.
Mặt trá»i đã lặn. Những tia sáng còn sót lại Ä‘an xen chằng chịt, áng mây đỠđầy trá»i.
Lúc nà y, có má»™t thân hình nho nhá» ngồi xếp bằng trên tảng đá ở ngá»n núi cao nhất.
Có ngÆ°á»i nói, má»™t ngÆ°á»i đứng ở chá»— cao, chỉ biết ngẩng đầu nhìn lên. Tuy nhiên, ngÆ°á»i nà y lại Ä‘ang cúi đầu nhìn sÆ°Æ¡ng trắng lượn vòng phÃa dÆ°á»›i, nhìn xuống khe sâu vạn trượng không thấy tá»›i đáy. Ngá»n núi nà y, Tiểu Bảo gá»i là gá»i là Linh Vân phong. Bên dÆ°á»›i sâu không thấy đáy, quanh năm lúc nà o cÅ©ng thấy mây trắng, cÅ©ng không thấy má»™t ngà y mây tan.
Má»™ Dung Cảnh thi triển khinh công, nhanh chóng hiện thân.. Hắn trì hoãn má»™t thá»i gian, để thị vệ của mình Ä‘uổi theo kịp. Lệnh cho bá»n hắn canh giữ ở chân núi, còn má»™t mình Ä‘i lên.
Trên đỉnh núi vốn là nÆ¡i những tảng đá lởm chởm, lại tháºt sá»± san ra má»™t cái Ä‘Ã i cao. Hiển nhiên ở đây là chá»— có ngÆ°á»i quanh năm luyện võ.
Hắn nhìn thấy cạnh vách núi trên tảng đá lớn có một bóng lưng.
“Äến đây, không cần nhìn. NÆ¡i nà y không có mai phục.†Âm thanh lạnh lùng của Tiểu Bảo vang lên . Hình nhÆ° không cần quay đầu thì hắn cÅ©ng biết Má»™ Dung Cảnh Ä‘ang là m gì.â€NgÆ°Æ¡i cÅ©ng cảnh cáo dÆ°á»›i chân núi những ngÆ°á»i đó, đừng hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©. Ta ghét nhất lúc Ä‘ang nói chuyện mà có ngÆ°á»i quấy rầy .â€
Má»™ Dung Cảnh khẽ nhÃu mà y, dÆ°á»›i chân núi có ngÆ°á»i mà hắn cÅ©ng biết sao? NhÆ°ng sá»± kinh ngạc đáy lòng cÅ©ng không biểu hiện ra trên mặt, hắn chỉ há» hững nhếch mép “Tìm Trẫm đến có chuyện gì?†Nói thẳng, dù sao không phải bạn cÅ© gặp nhau.
Nghe váºy, Tiểu Bảo cháºm rãi xoay ngÆ°á»i . Äã biết bao nhiêu lần, khuôn mặt ngây thÆ¡ nhá» nhắn kia đã tìm không được má»™t niá»m vui, mái tóc xanh hÆ¡i rối bá»i phản ảnh và i phần bạc nhược, cÅ©ng mang theo má»™t vẻ tiá»u tụy. HÆ¡n nữa, đôi mắt xinh đẹp lại đầy tÆ¡ máu. Má»™t bá»™ quần áo đẹp đẽ quý giá cÅ©ng giống nhÆ° nhiá»…m gió sÆ°Æ¡ng! Chẳng lẽ từ khi Tố Nhi rá»i Ä‘i thì hắn liá»n má»™t má»±c chÆ°a từng nghỉ ngÆ¡i sao?
“Tại sao ngÆ°Æ¡i muốn muốn Tuyết Liên ngà n năm?†Tiểu Bảo cÅ©ng trá»±c tiếp há»i . Hắn quanh năm tách rá»i cuá»™c sống, đối vá»›i chuyện tình trÆ°á»›c đây của ngÆ°á»i khác thì không nghe thấy cÅ©ng không há»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không biết chuyện của Má»™ Dung Cảnh. CÅ©ng là mấy ngà y nay hắn má»›i nghe ngoại tổ nói cho biết Bắc Uyển hoà ng đế từng và i lần bà máºt quay vá» tìm ông ngoại vì muốn Tuyết Liên ngà n năm, mà ông ngoại lại trá»±c tiếp từ chối .
“Trẫm có cần phải trả lá»i sao?â€
“. . .†Tiểu Bảo trầm mặc, chỉ là hỠhững nhìn chăm chú Mộ Dung Cảnh.
Má»™ Dung Cảnh có việc cầu ngÆ°á»i, dù sao cÅ©ng là bị Ä‘á»™ng nên nói :â€Trẫm có má»™t Hoà ng đệ bị bệnh nặng, cần gấp bách linh dược. Chỉ má»™t lần dùng gốc Tuyết Liên kia là có thể cứu má»™t năm sinh mệnh của nó.â€
Tiểu Bảo hiểu rõ dÆ°á»ng nhÆ° nhÃu mà y, ánh mắt đánh giá Má»™ Dung Cảnh phút chốc chợt lóe mà há»i thẳng : “NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± là Má»™ Dung Cảnh sao?†Trong mắt hiện lên má»™t tia nghi hoặc, đó là nghi hoặc vá» thân pháºn đối vá»›i ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt. Sá»± biến hóa nhỠđó hắn Ä‘á»u nhìn ra được… Mặc dù là dung mạo gần nhÆ° là giống nhau nhÆ° đúc nhÆ°ng vẫn có sá»± khác nhau .
Má»™ Dung Cảnh đầu tiên là ngây ngốc, tiếp theo trầm giá»ng nói: “Hoà n toà n không giả.â€
“Váºy mấy ngà y hôm trÆ°á»›c tại đại Ä‘Æ°á»ng là ai?†Hắn cÅ©ng là lần đầu tiên thấy hoà ng đế Bắc Uyển. Hôm đó tại đại Ä‘Æ°á»ng trên là lần gặp đầu tiên nên ấn tượng đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i là sâu sắc nhất. NgÆ°á»i trÆ°á»›c mắt căn bản không phải là cùng dạng ngÆ°á»i. Äể phân biệt má»™t ngÆ°á»i, đối vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mà nói thì chỉ nhìn tÆ°á»›ng mạo, thân hình. NhÆ°ng trừ những Ä‘iá»u nà y ra còn có khà tức cùng võ công cao thấp.
Trá»ng Ä‘iểm là …
Tiểu Bảo thấy Má»™ Dung Cảnh nghi hoặc nên cÅ©ng trá»±c tiếp vạch trần ra “Ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i chÃnh là Hoà ng đế. Chỉ là ngÆ°Æ¡i có uống Tuyết Liên Lá»™? Mà ngÆ°á»i mấy ngà y hôm trÆ°á»›c thì căn bản là không uống. Lúc ấy ta đã kỳ quái, thÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i là m thế nà o mà tốt nhanh được nhÆ° váºy. Bây giá» nhìn lại thì ngÆ°á»i kia căn bản không phải là ngÆ°Æ¡i. Mà trÆ°á»›c mắt, ngÆ°Æ¡i cứ nói là vì hoà ng đệ mình tá»›i xin thuốc. NhÆ°ng mà … má»™t đạo tặc ăn trá»™m Tuyết Liên ná»a năm trÆ°á»›c giá» lại còn muốn Tuyết Liên, nhân phẩm nhÆ° váºy khó có thể là m ngÆ°á»i khác tin phục. Rồi lại đến đây muốn Tuyết Liên ngà n năm thì liệu có thể lại lén lấy hay không?â€
Má»™ Dung Cảnh mặt lạnh băng, cảm giác là m cho ngÆ°á»i ta hoà i nghi Ä‘Ãch xác khó chịu. NhÆ°ng mà , việc nà y căn bản là khó giải thÃch. Hắn cÅ©ng không nghÄ© muốn lôi kéo TÆ° Mã Lạc và o đây, lại cà ng không muốn ngÆ°á»i khác biết chÃnh mình cùng TÆ° Mã Lạc giống nhau nhÆ° đúc. Kẻ có tâm nếu nhÆ° tra ra hai ngÆ°á»i là huynh đệ rồi truyá»n ra ngoà i, cục diện chÃnh trị nhất định sẽ há»—n loạn.
TrÆ°á»›c mắt hắn chỉ có thể nhịn! Nhẫn! Chịu Ä‘á»±ng việc là m cho ngÆ°á»i ta hiểu lầm. Hắn không thể xúc Ä‘á»™ng nói ra chân tÆ°á»›ng. Có lúc, nhẫn cÅ©ng là má»™t loại sức mạnh. Không để cho ngÆ°á»i khác nắm được Ä‘iểm yếu chÃnh mình. Lúc nà y tình thế cho dù bất cứ vá» phÆ°Æ¡ng diện nà o đối vá»›i hắn cÅ©ng không lợi. Hắn ngay cả má»™t Ä‘iá»u kiện có lợi để ra tay cÅ©ng không có. Hoà n toà n bị vây trong cục diện bị Ä‘á»™ng.
Hai mÆ°Æ¡i mấy năm đứng trên đỉnh cao nhất, mạnh mẽ hô phong hoán vÅ©. Hắn chÆ°a bao giá» nghẹn khuất nhÆ° hiện giá».
Mạnh mẽ cắn răng chống đở. Nhưng Sơ Tuyết là nhược điểm trà mạng của hắn.
Có lúc, hắn cÅ©ng muốn dùng sức mạnh tá»›i lấy, bắt toà n bá»™ bá»n há» lại, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c dùng nghiêm hình tra há»i. Tuy nhiên, nếu thá»±c sá»± là m nhÆ° váºy, khi SÆ¡ Tuyết thiện lÆ°Æ¡ng biết hắn chiếm được Tuyết Liên ngà n năm bằng cách đó, SÆ¡ Tuyết cÅ©ng sẽ cá»± tuyệt dùng, cÅ©ng sẽ không sống được yên tâm thoải mái.
Má»™ Dung Cảnh nghÄ© tá»›i đệ đệ SÆ¡ Tuyết, tâm liá»n Ä‘au.
Hắn nhịn, nói cho chÃnh mình có thể chịu! Bất cứ chuyện gì Ä‘á»u phải nhẫn. Cho dù phải khuất nhục…
“Hoà ng Phủ thiếu gia, ngÆ°á»i mấy ngà y trÆ°á»›c trên đại Ä‘Æ°á»ng chỉ là giả trang. Trẫm là Má»™ Dung Cảnh, Ä‘iểm nà y ngÆ°Æ¡i không cần hoà i nghi.†Lúc nà y, Má»™ Dung Cảnh từ trên ngÆ°á»i lấy ra lệnh bà i mà u và ng, mặt trên có khắc dòng chữ “NhÆ° trẫm Ä‘Ãch thân tá»›i†“Còn nhÆ° tại sao lại dùng Tuyết Liên Lá»™ thì cÅ©ng là bái tạ ngÆ°Æ¡i ban tặng. Trẫm không dùng liá»n không có cÆ¡ há»™i đứng ở chá»— nà y cùng nói chuyện vá»›i ngÆ°Æ¡i.â€
Tiểu Bảo lại im lặng, như Mộ Dung Cảnh đã nói thì cũng không phải hắn hoà i nghi toà n bộ .
Lúc ấy đả thÆ°Æ¡ng Má»™ Dung Cảnh khá nặng thì hắn đã biết. Bởi vì hắn dốc táºn lá»±c, mặc dù không giết nổi Má»™ Dung Cảnh nhÆ°ng cÅ©ng sẽ là m hắn ba tháng khó khôi phục lại. Chỉ là cách xa nhau má»›i hÆ¡n ná»a tháng thì hắn đã khoẻ lại.
“Ta có thể giao ra Tuyết Liên nhÆ°ng ta muốn Hinh Nhi. NgÆ°Æ¡i lấy Hinh Nhi đến trao đổi.â€
“Hinh Nhi?â€
“Tân nÆ°Æ¡ng của ta, má»™t nữ nhân mà ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p Ä‘i.â€
“Váºy không có khả năng!†Má»™ Dung Cảnh không chút nghÄ© ngợi liá»n quả quyết cá»± tuyệt .
“ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Hoà ng đế, ngay cả má»™t nữ nhân cÅ©ng không nỡ? Hừ!†Tiểu Bảo hừ lạnh, mắt lá»™ ra khinh thÆ°á»ng “Ta không muốn biết Hinh Nhi cùng TÆ° Mã Lạc là cái gì quan hệ, cÅ©ng không muốn biết ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o của Hinh Nhi. Nếu ngÆ°Æ¡i có thể không coi ta và o đâu mà mang nà ng Ä‘i thì cÅ©ng sẽ có biện pháp Ä‘em nà ng trở vá».â€
NhÆ° váºy xem ra Tiểu Bảo cÅ©ng không biết nhiá»u chuyện. Từ ngà y đó hắn đã cá»± tuyệt gặp Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh, nhÆ° váºy cho dù Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh muốn nói nói chuyện cÅ©ng là không có khả năng.
Má»™ Dung Cảnh cau mà y, thầm tá»± nhủ rồi thản nhiên nói ra nghi ngá» :â€Hoà ng Phủ Dịch, có phải ngÆ°Æ¡i còn không biết Hinh Nhi mà ngÆ°Æ¡i nói là ai hay không?†Hoà ng Háºu của má»™t nÆ°á»›c, há là ngÆ°á»i bên ngoà i nói muốn là được? Truyá»n ra ngoà i thì cho dù là hắn cho, hoặc là hắn muốn, Ä‘á»u sẽ là m cho ngÆ°á»i trong thiên hạ nhạo báng.
“Vừa rồi ta nói, ta không muốn biết.†Tiểu Bảo cũng cố chấp.
Má»™ Dung Cảnh thần sắc lạnh lẽo, dùng ngữ Ä‘iệu lạnh nhÆ° băng mà nói ra chân tÆ°á»›ng “Nà ng cùng TÆ° Mã Lạc không có quan hệ gì. Nà ng là Hoà ng Háºu của Trẫm! Là Bắc Uyển quốc mẫu, ngÆ°Æ¡i còn muốn sao?†Cuối cùng má»™t câu hừ lạnh, dÆ°á»ng nhÆ° phì ra từ mÅ©i.
Bá»—ng nhiên, Tiểu Bảo giống nhÆ° bị thiên lôi đánh và o ngÆ°á»i, ngây ra nhÆ° phá»—ng! Bắc, Bắc Uyển Hoà ng Háºu. . . “Hoà ng Háºu… NhÆ° thế nà o lại là Hoà ng Háºu? NgÆ°Æ¡i nói láo!†Không có khả năng, nhÆ° thế nà o có thể là Hoà ng Háºu? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Hoà ng Háºu sẽ ở bên ngoà i phiêu bạt sao? Hắn rung Ä‘á»™ng, khó trách nà ng nói, nà ng cùng hắn không có kết quả. Khó trách nà ng nói, ngÆ°á»i kia không thể đắc tá»™i, khó trách nà ng không muốn thà nh thân. . .
Má»™ Dung Cảnh lạnh mắt, rất vừa lòng phản ứng của Tiểu Bảo, loại phản ứng cÅ©ng nói rõ hắn vẫn còn có má»™t chút đạo lý có khả năng cùng nói chuyện “Nà ng không phải là Hinh Nhi. Nà ng tên là Trầm Tố Nhi, nếu nhÆ° hoà i nghi thì ngÆ°Æ¡i có thể phái ngÆ°á»i tra má»™t chút tin tức sẽ biết được chân tÆ°á»›ng.â€
Má»™t hồi lâu, Tiểu Bảo cÅ©ng không phục hồi được tinh thần lại. Lại má»™t lát sau, hắn cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Má»™ Dung Cảnh. Äứng im lặng không nói gì.
Má»™ Dung Cảnh không vá»™i , chỉ là tình thế cÅ©ng không há» có Ä‘iểm chuyển biến tốt đẹp nà o. Lấy ngÆ°á»i trao đổi thuốc, căn bản là là không thể thá»±c hiện được. Nếu nhÆ° Tố Nhi chỉ là má»™t cung nữ bình thÆ°á»ng, hắn sẽ đồng ý tháºt sảng khoái, nhÆ°ng là nà ng không phải, nà ng là Hoà ng Háºu! Là nữ nhân hắn yêu mến, tháºm chà chỉ có má»—i nà ng là ngÆ°á»i được hắn yêu.
Nếu nhÆ° hắn cho dù lãnh huyết vô tình đáp ứng lấy ngÆ°á»i đổi thuốc, đồng dạng cÅ©ng sẽ rÆ¡i và o kết quả ngÆ°á»i ngÆ°á»i xa lánh.
“Hoà ng Phủ thiếu gia, trừ… Tố Nhi ra, ngÆ°Æ¡i nghÄ© muốn nữ nhân nà o cÅ©ng Ä‘á»u có thể.†Má»™ Dung Cảnh thay đổi giá»ng Ä‘iệu, trong hòa hoãn lá»™ và i phần ôn hòa . Chuyện tháºt sá»± rất khó giải quyết. Chỉ là vì má»™t gốc Tuyết Liên ngà n năm, vì có thể cứu SÆ¡ Tuyết, hắn cÆ¡ hồ đã ép chÃnh mình đến tuyệt cảnh, cÆ¡ hồ sắp phải từ bá» sá»± tôn nghiêm của Äế vÆ°Æ¡ng .
Lúc nà y hắn chỉ là má»™t nam nhân bình thÆ°á»ng muốn cứu đệ đệ của mình. Nhu nhược cÅ©ng tốt, vô năng cÅ©ng được. Chỉ cần có thể cứu SÆ¡ Tuyết…
“Ha ha ha! . . .†Tiểu Bảo Ä‘á»™t nhiên ngá»a đầu mà cÆ°á»i, cÆ°á»i đến có chút si, cÅ©ng có chút cuồng, “Vô dụng! Vô dụng, ta chỉ muốn nà ng, chỉ cần nà ng! Hoà ng Háºu thì thế nà o? Hoà ng Háºu liá»n Hoà ng Háºu, coi nhÆ° nhượng ngÆ°á»i trong thiên hạ phỉ nhổ thì thế nà o? Má»™ Dung Cảnh, không có thÆ°Æ¡ng lượng!
Ta muốn nà ng! HÆ¡n nữa ta cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t bà máºt, khắp thiên hạ chỉ có ta biết Tuyết Liên ngà n năm ở nÆ¡i nà o!â€
Mộ Dung Cảnh tâm tình trầm xuống, cơ hồ rơi xuống đáy cốc . . .
Tà i sản của acmakeke1111
20-07-2014, 05:53 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Aug 2013
Äến từ: Hạ Long - Quảng Ninh
Bà i gởi: 63
Thá»i gian online: 10 giá» 23 phút 24 giây
Thanks: 3
Thanked 696 Times in 40 Posts
Kết quả… Má»™ Dung cảnh chỉ có hai lá»±a chá»n: Má»™t, lá»±a chá»n Tuyết Liên ngà n năm; Hai, lá»±a chá»n Trầm Tố Nhi!
Hắn chỉ có thể lá»±a chá»n má»™t trong hai, ông trá»i tháºt thÃch trêu đùa con ngÆ°á»i mà ! Vá»›i hắn mà nói, hai ngÆ°á»i bá»n há» nhÆ° sinh mạng, nếu nhÆ° mất Ä‘i má»™t trong hai hắn sẽ hối háºn cả Ä‘á»i…
“Cho ngÆ°Æ¡i thá»i gian má»™t ngà y, ngà y mai ta muốn nghe thấy đáp án.†Tiểu Bảo nói xong vẫn chÆ°a chịu xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Hắn biết bản thân rất cố chấp, mẫu phi vốn sẽ không thể nà o sống lại, hắn đã nghe theo lá»i ngoại tổ phụ nói, chỉ cần chôn cất mẫu phi tốt là được rồi. NhÆ°ng mà hiện tại hắn Ä‘ang cố chấp già nh lấy cái gì? Cái gì cÅ©ng không có được!
Mây mù Æ°á»›t át, con ngÆ°á»i trống rá»—ng nhÆ° không có linh hồn…
NgÆ°á»i trong thiên hạ nà y có ra sao thì liên quan gì tá»›i hắn?
Linh Vân sơn trang cũng liên quan gì với hắn?
Má»™ Dung Cảnh bất đắc dÄ© buồn bá»±c. Hắn rõ rà ng không thể chống lại Hoà ng Phủ Dịch kia… Kết quả nà y hắn đã dá»± Ä‘oán trÆ°á»›c được, nhÆ°ng khi đối mặt thì lại quá Ä‘au xót. Có kháng cá»± cách mấy thì hắn vẫn là ngÆ°á»i thua cuá»™c…
Khi Má»™ Dung Cảnh trở lại đại viện đã có má»™t tai há»a Ä‘ang chá» hắn.
Äâu rồi? Ở đâu? Tố Nhi của hắn Ä‘ang ở đâu? Tại sao hắn không tìm thấy?
Trần Thủ cúi đầu quỳ trên mặt đất, cho dù hắn chết một trăm lần cũng không thể tạ tội với Hoà ng thượng.
Hiện tại Hoà ng thượng đã bình an đứng trÆ°á»›c mặt hắn, nhÆ°ng mà Hoà ng háºu lại không thấy đâu!!!
Tháºt ngoà i ý muốn! Má»™ Dung Cảnh không giáºn dữ hay trừng phạt gì hết, hắn chỉ mất hồn ngồi phịch xuống ghế.
Má»™ Dung Cảnh trừng mắt nhìn và o món đồ Ä‘ang nằm trên bà n, là phượng ấn Nam Man. Váºt nà y hắn chẳng những biết mà còn biết rất rõ, đó là món đồ quen thuá»™c của Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh. NhÆ°ng lúc nà y trá»±c giác lại mách bảo cho hắn biết, ngÆ°á»i đến không phải Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh mà là TÆ° Mã Lạc!
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh? Không có khả năng!
Má»i thứ đồ Nam Man Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i ta nghÄ© ngay đến TÆ° Mã Lạc! (PS: Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh hà nh Ä‘á»™ng khôn khéo, mang theo phượng ấn ra ngoà i, cho dù bị phát hiện cÅ©ng chẳng sao…)
“Hoà ng thượng! Vi thần láºp tức phái ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra.†Trần Thủ hối háºn không thôi, trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy.
“Äược, mau Ä‘i Ä‘iá»u tra hà nh tung của TÆ° Mã Lạc, chắc chắn hắn có liên quan đến việc mất tÃch của Tố Nhi.â€
“Tuân lệnh.â€
Mà n đêm dần buông xuống…
Bên ngoà i căn phòng…
Trong bóng tối phÃa ngoà i sân, có má»™t đôi con ngÆ°Æ¡i trong suốt nhÆ° ngá»c bÃch, từ con ngÆ°Æ¡i ấy lóe lên nét êm dịu mà quá»· mị…
Con ngươi kia một mực quan sát động tĩnh trong phòng.
Khi Trần Thủ lui ra thì con ngươi kia cũng biến mất…
Trong má»™t gian phòng của khách sạn lá»›n nhất thà nh, Trầm Tố Nhi yên lặng ngồi tại bà n, thản nhiên nhấm nháp tách trà và mứt quả. Trái lại vá»›i vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh ấy, hai nam nhân đứng trong góc phòng Ä‘ang gắt gao xem xét nà ng.
Cảm giác kỳ quái trà n ngáºp trong lòng…
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh cảm thấy rất kỳ lạ, hắn dùng má»i thủ Ä‘oạn bắt nà ng Ä‘em tá»›i đây, thế nhÆ°ng nà ng lại không tức giáºn cÅ©ng chẳng mắng chá»i hay khóc nháo gì cả, mà nà ng lại là m ra vẻ an nhà n hưởng thụ nhÆ° Ä‘i du lịch!!!
“TÆ° Mã Ä‘iện hạ, Ä‘iểm tâm nà y tháºt không tệ nha, ngÆ°á»i có muốn… nếm thá»â€¦ hay không hả?†Nà ng vừa ăn vừa giÆ¡ ngón tay cái lên.
TÆ° Mã lạc mang mặt nạ đứng đối diện nà ng, chằm chằm nhìn và o ngÆ°á»i nữ nhân trÆ°á»›c mắt.
Mặt nạ che gần hết khuôn mặt khiến ngÆ°á»i ta nhìn không rõ lắm biểu hiện của hắn lúc nà y, nhÆ°ng nhìn và o đôi môi Ä‘ang mÃm chặt kia… hẳn là tâm tình vị Ä‘iện hạ nà y rất rất không tốt! à tứ của TÆ° Mã Lạc rất rõ rà ng: NgÆ°á»i rãnh rá»—i tốt nhất không nên đụng và o hắn, nếu còn cố chấp thì ngà y nà y năm sau sẽ là đám giá»— của ngÆ°Æ¡i!
Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh láºp tức đứng lên, hòa nhã nói: “TÆ° Mã huynh, Bản vÆ°Æ¡ng có việc phải Ä‘i trÆ°á»›c.â€
“Äa tạ huynh đã giúp ta hôm nay, món nợ nà y ngà y sau ta sẽ trả đủ.†TÆ° Mã Lạc khách sáo nói. Sau nà y hắn sẽ cẩn tháºn “chiếu cố†đến Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh hÆ¡n, hừ, hắn ta rất có bản lÄ©nh đó! Chết tiệt, hắn ta dám bá» của chạy lấy ngÆ°á»i sao? Uổng công hắn Ä‘uổi theo xe ngá»±a cả đêm, cuối cùng xe đó là giả!
GiỠhắn mới sực nhớ, đã ba ngà y ba đêm rồi hắn chưa chợp mắt được một lần!
Mà nữ nhân trÆ°á»›c mắt nà y lại dám thoải mái vui chÆ¡i, nhà n nhã ăn uống nhÆ° váºy?
Không đúng! Ãnh mắt nà ng, còn có cá» chỉ cùng cá tÃnh, Ä‘á»u không giống nhÆ° Tố Nhi! Nà ng là Tố Nhi sao? Mắt hắn rõ rà ng thấy Tố Nhi mà ? TÆ° Mã Lạc trầm mặc nhìn kỹ Tố Nhi.
Trầm Tố Nhi đáp lại ánh mắt hắn bằng một cái liếc mắt thản nhiên, sau đó hơi nâng mắt lên nhìn một bà n đầy ắp thức ăn, ra vẻ giống như đang suy nghĩ nên ăn món nà o trước!
“Trầm Tố Nhi! Ân tình lúc trước ngươi đã quên rồi sao?†Tư Mã Lạc chăm chú nhìn nà ng.
Trầm Tố Nhi không khá»i thở dà i má»™t hÆ¡i, chẳng lẽ nà ng phải nói ra chân tÆ°á»›ng tháºt sá»± sao? Nói vá»›i hắn nà ng xuyên qua má»›i đến được đây, nói Trầm Tố Nhi tháºt đã chết từ lâu rồi… Aiz, nà ng thảm quá! Những lá»i nà y bảo nà ng phải nói là m sao đây? Nếu nà ng không thể nói vá»›i Má»™ Dung Cảnh, quyết định Ä‘em những lá»i nà y giấu kÃn cho tá»›i khi xuống mồ thì nà ng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc nói cho TÆ° Mã Lạc biết.
Vì váºy, Trầm Tố Nhi quết định là m Ä‘Ã Ä‘iểu giả chết, chiêu nà y luôn hiệu quả trong má»i hoà n cảnh nha…â€Äược rồi, ta thừa nháºn… ta đã phụ lòng ngÆ°Æ¡i. Ta cÅ©ng không có cách nà o khác mà , trong trà nhá»› ta tháºt ra không há» có hình ảnh ngÆ°Æ¡i. Bởi vì… hai tháng trÆ°á»›c khi đám cÆ°á»›i diá»…n ra, ta giống nhÆ° mất trà nhá»› váºy, má»i thứ Ä‘á»u không thể nhá»› rõ… kể cả ngÆ°Æ¡i.â€
“Nà ng nói cái gì? Nà ng… nà ng bị mất trà nhá»›?†TÆ° Mã Lạc nghe nhÆ° sét đánh ngang tai, hắn không có cách nà o tiếp nháºn chuyện nà y. Trong lòng hắn Ä‘ang rất mâu thuẫn, tâm tình tháºt phức tạp…Tại sao? Hắn không tin nà ng lại quên hắn dá»… dà ng nhÆ° váºy…
Nếu nhÆ° nà ng khôi phục trà nhớ… Äúng! Chỉ cần nà ng khôi phục trà nhá»› thì nà ng sẽ nhá»› lại hắn, sau đó lại giống nhÆ° trÆ°á»›c kia…Tháºt tốt!
Nghĩ đến đây, tâm tình Tư Mã Lạc có chút phấn khởi.
Hắn cháºm rãi bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Tố Nhi, đại chưởng vÆ°Æ¡n ra nhẹ nắm lấy bà n tay nhá» bé của nà ng.
Äau lòng, thÆ°Æ¡ng tiếc…
Trầm Tố Nhi hoảng hốt muốn rút tay vá», nhÆ°ng khi nhìn đến ánh mắt dịu dà ng của hắn thì nhịn xuống ý nghÄ© phản kháng.
Nà ng tháºt hổ thẹn mà ! Nà ng cảm thấy mình rất xấu xa, nà ng đã chiếm lấy thân thể của ngÆ°á»i khác, ngay cả ngÆ°á»i yêu của thân thể nà y nà ng cÅ©ng cÆ°á»›p Ä‘i. Hắn sẽ bảo vệ nà ng, toà n tâm toà n ý yêu thÆ°Æ¡ng, chăm sóc cho nà ng.
Trầm Tố Nhi im lặng, kÃn đáo rút tay vá»: “TÆ° Mã Ä‘iện hạ, ngÆ°á»i không cần lo lắng cho ta. Tình cảm lúc trÆ°á»›c giống nhÆ° gió thoảng qua váºy…Bây giá» trong lòng ta đã có ngÆ°á»i khác rồi, nếu để ta khôi phục trà nhá»› trÆ°á»›c đây thì tâm của ta cÅ©ng không còn ở chá»— ngÆ°á»i nữa. NgÆ°á»i đừng phà công vô Ãch…â€
“Không! Chỉ cần khôi phục trà nhá»› thì nà ng sẽ nhá»› lại ta thôi.†Giá»ng nói hắn chứa đầy sá»± kiên định.
“Ta… không muốn nhá»› lại.â€
“Nà ng thÃch tên Má»™ Dung Cảnh đó có phải không?â€
“Äúng, ta thÃch chà ng.†Trầm Tố Nhi không chút nghÄ© ngợi trả lá»i. Nà ng không muốn suy nghÄ© để giấu diếm thứ gì. Có má»™t số việc, cà ng suy nghÄ© cà ng khiến ta Ä‘au đầu, cuối cùng cÅ©ng chẳng thay đổi được thứ gì. Nếu nhÆ° nói dối TÆ° Mã Lạc, hắn sẽ cà ng thêm hy vá»ng, nhÆ° váºy chẳng phải rất tà n nhẫn vá»›i hắn sao?
Chuyện tình cảm của con ngÆ°á»i vốn không thể ép buá»™c được, nếu nhÆ° nà ng biết chắc tâm ý của mình, nà ng sẽ thừa nháºn.
Mặc dù Hoà ng cung không phải là nÆ¡i nà ng muốn hÆ°á»›ng tá»›i nhÆ°ng trong Hoà ng cung có ngÆ°á»i nà ng muốn được ở cùng, cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc rá»i xa…
Phút chốc, TÆ° Mã Lạc nhÆ° con dã thú bị thÆ°Æ¡ng, hắn rất muốn nổi cÆ¡n thịnh ná»™ nhÆ°ng lại cố gắng kiá»m chế bản thân mình, hắn không muốn là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng!
Hồi lâu sau, hắn cháºm rãi ôm nà ng và o trong ngá»±c, nhẹ nhà ng, nhẹ nhà ng…Chỉ có nhÆ° váºy hắn má»›i có thể khống chế được bản thân, sẽ không giống lúc trÆ°á»›c là m thÆ°Æ¡ng tổn nà ng. Hiện tại hắn đã biết, nà ng chỉ là mất trà nhá»› tạm thá»i thôi, không phải nà ng không thÃch hắn, “Tố Nhi, lần trÆ°á»›c là ta không đúng… Nếu nhÆ° ta biết nà ng ngã bệnh, ta sẽ không là m nhÆ° váºy. Nà ng tha thứ cho ta, đừng giáºn ta nữa được không? Ta, ta…â€
Hắn tin tưởng rằng Tố Nhi Ä‘em Má»™ Dung Cảnh là m váºt thế thân cho hắn nên má»›i thÃch Má»™ Dung Cảnh mà thôi! Nhất định là do nà ng quá tức giáºn nên má»›i là m nhÆ° váºy!
Trong lòng TÆ° Mã Lạc run rẩy không thôi… Trên Ä‘á»i nà y chỉ có nà ng đối tốt vá»›i hắn, lần nà y hắn sẽ không buông tay! Cho dù bất cứ lý do gì hay bất cứ chuyện gì xảy ra, hắn cÅ©ng không buông tay! Äánh mất nà ng má»™t lần là quá đủ rồi!
Trầm Tố Nhi Ä‘au đầu muốn chết… Có lúc nà ng nghi ngá» có phải số mạng mình rất *** chó hay không? Số Ä‘Ã o hoa lại hÆ°ng thịnh nhÆ° váºy sao? Nà ng tháºt không thể tưởng tượng nổi lại có thêm má»™t soái ca đến tìm nà ng? Nà ng cà ng trốn tránh thì cà ng không thể thoát, bá»n há» cứ nhÆ° keo bám dÃnh lấy nà ng.
“TÆ° Mã Ä‘iện hạ, chúng ta là m bằng hữu có được không?â€
“Bằng hữu?â€
“Äúng, bằng hữu. Mặc kệ quan hệ trÆ°á»›c kia của chúng ta nhÆ° thế nà o nhÆ°ng ta của hiện tại cÅ©ng không phải nữ nhân ngÆ°Æ¡i thÃch. Ta và Tố Nhi ngÆ°Æ¡i quen biết là hai ngÆ°á»i hoà n toà n khác nhau, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể nháºn ra Ä‘iá»u nà y. Ừ, bá» ngoà i của chúng ta cho dù rất giống nhau nhÆ°ng tÃnh cách lại trái ngược hoà n toà n. Hẳn ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phát hiện ra chứ…â€
TÆ° Mã Lạc từ từ buông nà ng ra, hắn không muốn thừa nháºn nhÆ°ng cÅ©ng phải thừa nháºn thôi, nà ng quả tháºt không giống ngÆ°á»i kia. Trong lòng hắn đã sá»›m phát hiện ra, chỉ là …Hắn cho là …cho là nà ng do tức giáºn hắn nên má»›i nhÆ° váºy!
Trầm Tố Nhi trầm tÄ©nh nói, “Từ khi mất trà nhá»›, tÃnh tình của ta đã biến đổi rất lá»›n. Sau nà y sẽ không thể khôi phục lai, bản thân ta cÅ©ng không muốn khôi phục. Hiện tại ta cảm thấy rất thá»a mãn! Hy vá»ng ngÆ°á»i mau mau nhìn nháºn vấn Ä‘á», nếu nhÆ° không muốn là m bằng hữu, ngÆ°á»i có thể xem nhÆ° không quen biết ta. Äiá»u kiện của ngÆ°á»i rất tốt, tháºt sá»± rất tốt…â€
Nà ng từ từ rá»i khá»i lồng ngá»±c hắn, cháºm rãi đứng lên. Vẻ mặt nà ng cá»±c kỳ khẩn khoản cùng áy nà y không thôi. Nà ng thừa dịp TÆ° Mã Lạc Ä‘ang thất thần, lặng lẽ thối lui ra ngoà i cá»a. Thảm rồi, ngoà i đó còn có hai ngÆ°á»i Ä‘ang trông chừng!
“Trầm tiểu thư có gì căn dặn?†Tư Mã Lạc bị âm thanh nà y kéo vỠthực tại.
“Nà ng định đi đâu đó?†Tư Mã Lạc chất vấn. Con ngươi đen lóe lên ánh nhìn lạnh lẽo, đem tất cả tâm tư che giấu và o trong đó.
Trầm Tố Nhi thở dà i má»™t hÆ¡i, thản nhiên nói: “Ta muốn trở vá». Trá»i đã tối rồi, nếu không nhanh trở vá» bá»n há» sẽ lo lắng.â€
“Bá»n há»?â€
“Ta không cần nói ra thì Ä‘iện hạ cÅ©ng biết.â€
“Má»™ Dung Cảnh?â€
“Äúng.†Hắn biết rõ mà còn há»i sao? Thì ra nam nhân cùng nữ nhân không khác nhau mấy. Nà ng rất muốn giúp hắn nhÆ°ng lá»±c bất tòng tâm, chẳng lẽ Ä‘em ngÆ°á»i mình cÆ°a là m hai sao? “TÆ° Mã Ä‘iện hạ! Yêu má»™t ngÆ°á»i không nhất thiết phải cùng ngÆ°á»i đó ngà y ngà y ở cạnh nhau, là m cho há» hạnh phúc bên ngÆ°á»i há» yêu cÅ©ng là má»™t loại tình yêu, đó là tình yêu cao thượng. Chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng thấy hạnh phúc, mãn nguyện thì bản thân mình cÅ©ng sẽ hạnh phúc thôi…†Lúc trÆ°á»›c nà ng nghÄ© những lá»i nà y Ä‘á»u là dối trá, nhÆ°ng hiện tại lá»i nà ng nói Ä‘á»u là lá»i tháºt tâm.
“Aiz!†Nà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, “Không phải có má»™t loại tình yêu gá»i là buông tay sao?†Hy vá»ng nà ng không nói sai nha! Äây là cổ đại chứ không phải hiện đại, không biết hắn có nghe qua bao giá» chÆ°a?
Buông tay Ä‘i mà , là m Æ¡n buông tha cho ta! Lạc Nhi thân mến, ngÆ°á»i yêu của ngÆ°Æ¡i đã hóa thà nh nÆ°á»›c chảy vá» hÆ°á»›ng Äông từ Ä‘á»i nà o rồi.
TÆ° Mã Lạc Ä‘au lòng hiểu hết má»i tâm tình của Trầm Tố Nhi, nhÆ°ng mà hắn hiểu hết má»i việc thì tâm sẽ không Ä‘au nữa sao? Tình cảm con ngÆ°á»i vốn không phải là má»™t món đồ từ thiện, muốn ngÆ°á»i khác quyên góp thì ngÆ°á»i ta sẽ quyên góp cho hắn chăng? Nếu nhÆ° hắn cố chấp theo Ä‘uổi nà ng, nà ng nhất định sẽ không đồng ý. Hắn gặp lại nà ng sau hai năm, khi nà ng đã xác minh rõ tình cảm trong lòng liá»n không ngần ngại nói rõ rà ng vá»›i hắn. Vết thÆ°Æ¡ng trong lòng hắn âm ỉ Ä‘au mãi không thôi, muốn là m nó bá»›t Ä‘au không phải là chuyện ngà y má»™t ngà y hai, cho dù nà ng nói và i câu an ủi cÅ©ng chẳng giải quyết được gì.
“Nà ng muốn ta buông tay sao?â€
“NhÆ° váºy… không phải sẽ tốt cho tất cả?†Haiz, kiểu chia tay nà y ở hiện đại là rất tầm thÆ°á»ng nha. NhÆ°ng sao khi đến cổ đại lại khó nhÆ° váºy chứ?
A, sao nà ng lại quên mất chứ? Cổ đại là cái gì? Cổ đại chÃnh là ác má»™ng của nữ nhân, nữ nhân mãi mãi cÅ©ng đừng mÆ¡ tưởng đến việc phát biểu quan Ä‘iểm của mình, ngay cả quyá»n được đối xá» ngang hà ng cÅ©ng không có.
TÆ° Mã Lạc nhân lúc nà ng thất thần đã lôi kéo nà ng và o vòm ngá»±c rá»™ng lá»›n của hắn, đại chưởng ôm lấy eo nhá» nhắn của nà ng, lá»›n tiếng ra lệnh cho tên thuá»™c hạ Ä‘ang đứng bên ngoà i: “Chuẩn bị xe ngá»±a cho ta, suốt đêm nay sẽ trở vá» Nam Man!â€
“Thuá»™c hạ tuân mệnh, ngay láºp tức Ä‘i chuẩn bị.â€
Không lâu sau, Trầm Tố Nhi đã bị bắt đem lên một chiếc xe ngựa xa hoa.
Tên Tư Mã Lạc nà y không phải đang đùa chứ? Hắn muốn đi suốt đêm nay sao?
Mồ hôi không ngừng nhá» giá»t! Chết tiệt, lần nà y nà ng bị hắn khống chế tháºt rồi, tên thối tha nà y cứ nhìn nà ng chăm chăm nhÆ° váºy, giống nhÆ° má»™t tấc cÅ©ng không rá»i khá»i nà ng. May mắn là hắn không Ä‘em nà ng trói gô lại a!
Cảnh váºt ngoà i cá»a sổ bay nhÆ° tên bắn. Xe ngá»±a rất nhanh chóng đã chạy ra khá»i thà nh.
Trầm Tố Nhi không có cách nà o thoát khá»i hắn, TÆ° Mã Lạc Ä‘ang nổi giáºn đó! Nà ng biết mình có nhiá»u lá»i hÆ¡n nữa cÅ©ng là vô dụng.
“TÆ° Mã Ä‘iện hạ, ngÆ°á»i Ä‘ang tức giáºn phải không?â€
“…†TÆ° Mã Lạc chỉ liếc mắt quét qua, nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhìn ra được hắn Ä‘ang tức giáºn vô cùng.
Nà ng hòa nhã khuyên bảo, “Äừng tức giáºn nữa mà , sẽ không tốt cho cÆ¡ thể đâu. Khi nóng giáºn sẽ không thể Ä‘Æ°a ra quyết định sáng suốt được, ngÆ°á»i phải tỉnh táo lại chứ.â€
Con ngÆ°Æ¡i Ä‘en nhánh liếc vá» phÃa nà ng.
Hắn quả tháºt không hiểu! Hai ngÆ°á»i cùng ngồi má»™t xe, lại ở gần nhau trong gang tấc nhÆ° váºy nhÆ°ng tại sao hắn cảm thấy nà ng rất xa lạ, tháºt sá»± xa lạ vá»›i hắn! Hai năm trÆ°á»›c, khi hắn chÆ°a phát hiện ra hắn thÃch nà ng nên không muốn cùng nà ng ở lâu, bây giá» nghÄ© lại việc cùng nà ng ở chung má»™t chá»—, có chút thấy không thÃch hợp lắm, nhÆ°ng hắn nghÄ© mãi không ra không thÃch hợp ở chá»— nà o.
“Nà ng tháºt sá»± quên ta sao? Váºy lần đầu tiên nhìn thấy Bản vÆ°Æ¡ng, nà ng có cảm giác gì?†Suốt hai năm trá»i hắn tìm kiếm nà ng khắp nÆ¡i, lúc tìm được thì kết quả lại nhÆ° váºy sao?
“Ta… ta thấy giống nhÆ° hai ngÆ°á»i vừa má»›i biết nhau. Khi đó ta cảm thấy rất sợ ngÆ°Æ¡i, hiện tại cÅ©ng không khác lắm. NhÆ°ng lúc trÆ°á»›c ta sợ chết, còn bây giá» thì không sợ nữa.†Ngẫm nghÄ© lại lúc đầu, nà ng rất hâm má»™ hắn, Má»™ Dung Cảnh cùng SÆ¡ Tuyết.
Chỉ là … hiện tại nà ng không thể nói ra, bởi vì bất cứ lá»i ca ngợi nà o Ä‘á»u mang đến niá»m hy vá»ng cho đối phÆ°Æ¡ng.
Giống như…khi bị ngÆ°á»i mình yêu bá» rÆ¡i, cái tên chết tiệt đó còn khuyến mãi thêm má»™t câu nói cái gì mà em rất tốt, chỉ thÃch hợp ở cùng má»™t ngÆ°á»i tốt hÆ¡n anh. Những lá»i nà y căn bản Ä‘á»u là dối trá, ngÆ°á»i con gái đó tốt nhất là nên xem nhÆ° bị chó sủa và i tiếng mà thôi. Phi, trên ngÆ°á»i cô gái có nhiá»u Æ°u Ä‘iểm nhÆ° váºy, sao tên đầu heo nhÆ° ngÆ°Æ¡i lại nỡ chia tay? Mẹ kiếp, Trầm Tố Nhi nà ng rất khinh thÆ°á»ng loại Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy, chi bằng nói trá»±c tiếp vá»›i cô gái đó: Anh không có tình cảm vá»›i em, chúng ta chia tay Ä‘i!
Vì váºy, nà ng sẽ không cho hắn thêm hy vá»ng nà o nữa. Nà ng sẽ không tìm cái chết để phản kháng, đó không phải tÃnh cách của nà ng.
“Sợ chết? Nà ng nghÄ© ta sẽ giết nà ng sao?â€
“…†Nà ng bối rối, vừa rồi nà ng có ý nhÆ° váºy sao? “Lúc đó, ta…ta không biết ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng mà vá» sau ta không còn sợ nữa.â€
“Giá» còn sợ không?â€
“A… ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có.†Nà ng tá»± cắn đầu lưỡi mình, tháºt không biết trả lá»i sao cho phải!
Äá»™t nhiên, má»™t tiếng nổ lá»›n từ phÃa xa vá»ng lại. Con ngá»±a hà vang đầy sợ hãi! Xe ngá»±a lắc lÆ° dữ dá»™i! TÆ° Mã Lạc cả kinh, nhanh chóng ôm Trầm Tố Nhi và o trong ngá»±c, để bản thân bị đụng và o vách xe. Trầm Tố Nhi bị TÆ° Mã Lạc ôm và o lòng nên tránh được má»™t ná»—i khổ. May mắn nhá» và o phu xe có kinh nghiệm nên không bị láºt a!
“Ai?†Thủ hạ của TÆ° Mã Lạc lạnh giá»ng quát lá»›n.
Xe ngá»±a chạy và o phÃa trong rừng má»™t lúc liá»n ngừng lại. TÆ° Mã Lạc nhÃu nhÃu mà y, không lẽ Má»™ Dung Cảnh nhanh chân nhÆ° váºy sao? Hắn há»i thuá»™c hạ: “Äã xảy ra chuyện gì?â€
“Äiện hạ, ở phÃa trÆ°á»›c bị má»™t đứa bé chặn Ä‘Æ°á»ng. Toà n bá»™ cây ven Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u bị hắn đẩy ngã.†Giá»ng tên thuá»™c hạ nghe nhÆ° không thể tin nổi.
“Má»™t đứa nhá»?†TÆ° Mã Lạc thấy có chút không ổn, hắn Ä‘i vá» phÃa cá»a, xốc mà n nhìn ra ngoà i. Má»™t đứa bé có thể đẩy ngã cây, trừ…Hoà ng Phủ Dịch ra còn được mấy ngÆ°á»i? Äêm ở trong rừng rất tối, hắn không thể nhìn rõ ngÆ°á»i đó là ai, láºp tức quát: “Ngăn tên đó lại, không cho hắn tá»›i gần đây. Quay xe lại!†Hoà ng Phủ Dịch xuất hiện rồi, tám chÃn phần mÆ°á»i là hắn đến tìm Tố Nhi.
NÆ¡i đây là địa bà n của Linh Vân sÆ¡n trang, tên nhóc kia tìm đến nhanh nhÆ° váºy cÅ©ng không có gì lạ. Chỉ là hắn không ngá», mình má»›i Ä‘oạt Tố Nhi từ trong tay Má»™ Dung cảnh, nhanh nhÆ° váºy đã bị Hoà ng Phủ Dịch phát hiện, không phải Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh đã nói bây giá» Hoà ng Phủ Dịch bị nhốt trong Linh Vân sÆ¡n trang sao?
Xe ngựa mau chóng quay đầu!
Nhưng mà thuộc hạ của Tư Mã Lạc sao có thể chống đỡ được Tiểu Bảo?
Trầm Tố Nhi rất sợ hãi, bởi vì khi xe ngá»±a quay đầu, nà ng đã nghe thấy má»™t tiếng quát to… Sau khi tiếng rống đó phát ra, má»i thứ liá»n nhÆ° cÅ© yên lặng…
Vẻ mặt Tư Mã Lạc khẩn trương cực độ, cũng giống như Mộ Dung Cảnh, hắn biết mình không phải đối thủ của Tiểu Bảo!
Äá»™t nhiên hắn ôm lấy Tố Nhi. Sau đó hắn rút ra trÆ°á»ng kiếm bên hông, thân thể linh hoạt nhÆ° chim yến nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, nắm chặt dây cÆ°Æ¡ng rồi dùng hà n kiếm chặt đứt dây cÆ°Æ¡ng.
“Tố nhi, ôm chặt ta!†Tư Mã Lạc gầm nhẹ một tiếng.
Trầm Tố Nhi Ä‘ang rất hoảng sợ, nà ng có thể không ôm chặt hắn sao? Nà ng rất rất sợ a, con tuấn mã nà y rất cao lá»›n, hÆ¡n nữa lại phi nhÆ° bay, nếu nà ng té xuống chẳng phải sẽ Ä‘i Ä‘á»i sao? Nà ng còn trè nhÆ° váºy mà , nà ng tháºt không muốn chết nha!
Gió thổi vù vù bên tai, nà ng căng thẳng chui đầu và o trong lòng Tư mã Lạc.
PhÃa sau xảy ra chuyện gì cÅ©ng không nghe thấy! Cảm giác ngồi trên lÆ°ng ngá»±a rất buồn nôn a, lúc nãy ăn được thứ gì Ä‘á»u muốn nôn hết ra ngoà i! MMD, nà ng chịu khổ quá nhiá»u rồi!
Nà ng là ngÆ°á»i vô tá»™i mà , hÆ¡n nữa còn rất rất vô tá»™i nha…
Tư Mã Lạc đột ngột ôm lấy nà ng nhảy lên trên không. Một khắc sau, tuấn mã như điên cuồng hà dà i một hơi, nháy mắt co quắp chân té trên mặt đất.
Oa oa oa, ngựa con đáng thương cũng là một nạn nhân vô tội mà !
TÆ° Mã Lạc má»™t tay ôm Trầm Tố Nhi, má»™t tay nắm chắc trÆ°á»ng kiếm sẵn sà ng tiếp đón quân địch.
Tiểu Bảo đứng nhÆ° pho tượng ở trÆ°á»›c mắt bá»n há».
Khi gió thổi qua, vạt áo xấu xà tung bay trong gió, tóc không có nhiá»u cÅ©ng bị rối bù và i phần…
Hắn vẫn không nhúc nhÃch!
Ãnh mắt kia giống nhÆ° bảo thạch, trong đêm tối cà ng tăng thêm và i phần quá»· quái.
Tư Mã Lạc kinh hãi nhưng không rút lui!
Äến cuối cùng, khi lâm và o tình cảnh nguy nan, hắn vẫn giống nhÆ° Má»™ Dung Cảnh, cả hai Ä‘á»u có tôn nghiêm cùng kiêu ngạo ngáºp trà n… Hắn không cho phép bản thân hèn nhát trÆ°á»›c mặt kẻ nà o, đặc biệt là ở trÆ°á»›c mặt nà ng.
Äiá»u đó còn tồi tệ hÆ¡n là chết dÆ°á»›i kiếm kẻ địch… Nếu nhÆ° lúc nà y hắn không có dÅ©ng khà bảo vệ nà ng thì khi mang nà ng trở vá» Nam Man, hắn cÅ©ng sẽ không bảo vệ được cho nà ng!
Hắn liếc mắt vá» phÃa sau Tiểu Bảo…Toà n bá»™ thuá»™c hạ của hắn Ä‘á»u đã ngả xuống! Trong chá»›p mắt đã ngã xuống toà n bá»™???
“Tố Nhi, lui ra phÃa sau, cà ng xa cà ng tốt.†TÆ° Mã Lạc dịu dà ng nói vá»›i Trầm Tố Nhi, đồng thá»i buông lá»ng tay để nà ng Ä‘i ra. Má»™t mình hắn đã không thể đánh thắng Hoà ng Phủ Dịch, giá» còn khÆ° khÆ° ôm theo Tố Nhi sẽ là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng.
Mặc dù hắn có thể dùng nà ng uy hiếp Hoà ng Phủ Dịch, nhÆ°ng mà hắn khinh thÆ°á»ng cách già i quyết bỉ ổi nà y! Äem nữ nhân mình yêu mến ra là m lá chắn? Tuyệt đối không có khả năng!
Trầm Tố Nhi lo lắng nhìn hai ngÆ°á»i há», nà ng rá»i khá»i vòng tay của TÆ° Mã Lạc nhÆ°ng không có lui vá» phÃa sau.
Tình cảnh trước mắt ngay cả đứa ngốc cũng hiểu sắp xảy ra việc gì, chẳng lẽ nà ng không hiểu sao?
Tiểu Bảo vì cái gì lại tới đây?
“Các ngươi dừng tay đi!†Nà ng vừa nói vừa cước bộ đến giữa Tiểu Bảo và Tư Mã Lạc. Khoảng cách của nà ng so với Tư Mã Lạc gần hơn, nà ng đứng chắn trước mặt hắn, ai cũng nhìn ra nà ng đang cố ý bảo vệ hắn!
Trong mắt TÆ° Mã Lạc xuất hiện má»™t tia rung Ä‘á»™ng khác thÆ°á»ng…
Tiểu Bảo thản nhiên nói: “TrÆ°á»›c khi Má»™ Dung Cảnh Ä‘Æ°a ra đáp án, ta không cho phép kẻ thứ ba mang nà ng Ä‘i!â€
Trầm Tố Nhi ngẩn ngÆ°á»i, TÆ° Mã Lạc cÅ©ng kinh ngạc. Có ý gì đây? Má»™ Dung Cảnh và Tiểu Bảo có thá»a thuáºn gì sao?
Ngay láºp tức, Trầm Tố Nhi nhá»› đến lúc Má»™ Dung Cảnh Ä‘i đến Linh Vân sÆ¡n trang và o lúc mặt trá»i lặn. Nà ng mÆ¡ hồ cảm giác được lúc đó Má»™ Dung Cảnh cùng Tiểu Bảo có giao hẹn gì đó, mà việc đó chắc chắn có liên quan đến nà ng.
“Hoà ng Phủ Dịch, ngÆ°Æ¡i sai lầm rồi. Trầm Tố Nhi là Thái tá» phi của Nam Man, không phải do ngÆ°Æ¡i và Má»™ Dung Cảnh quyết định.†TÆ° Mã Lạc nổi giáºn! Dám Ä‘em nữ nhân của hắn trao đổi nhÆ° món hà ng hóa sao? Bá»n há» nghÄ© gì chứ?
Hắn ôm lấy Tố Nhi, thi triển khinh công lui vá» phÃa sau. Hắn biết hai ngÆ°á»i không thể trốn thoát, chỉ có cách dùng chiêu thôi!
Nhìn giống nhÆ° Ä‘ang chạy trốn váºy! Khi Tiểu Bảo truy Ä‘uổi theo, Ä‘á»™t nhiên TÆ° Mã Lạc buông Tố Nhi xuống, hà n kiếm nhanh chóng hÆ°á»›ng đến ngá»±c của Tiểu Bảo.
Một chiêu nà y quả thực rất cay độc!
Vừa rồi rút lui chỉ là giả, chỉ có tấn công má»›i là tháºt!
Nếu nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hoặc là cao thủ cÅ©ng khó tránh khá»i lưỡi kiếm lấy mạng của TÆ° Mã Lạc. NhÆ°ng, đối phÆ°Æ¡ng lại là Hoà ng Phủ Dịch lừng lẫy giang hồ! Tiểu Bảo biết mình bị trúng kế, mắt thấy kiếm đâm sắp tá»›i, hắn xoay ngÆ°á»i biến mất.
Äá»™t nhiên cảm thấy có má»™t tráºn gió đánh tá»›i từ phÃa sau, TÆ° Mã Lạc nhanh chóng nghiêng ngÆ°á»i tránh né, nhỠđó tránh được má»™t chiêu nguy hiểm! Mặc dù tránh thoát nhÆ°ng toà n bá»™ dây thần kinh trong ngÆ°á»i hắn giống nhÆ° đứt rá»i.
Tiểu Bảo nhanh chóng tung ra một chưởng tiếp theo.
“Không cho phép đệ giết ngÆ°á»i!†Trầm Tố Nhi lạnh giá»ng ra lệnh, có má»™t số việc không cách nà o ngăn cản, nhÆ°ng Ãt ra có thể là m giảm thÆ°Æ¡ng vong.
Tay Tiểu Bảo dừng lại giữa không trung! Dù váºy, TÆ° Mã Lạc vẫn bị đánh văng ra ngoà i, tạm thá»i ở trong cá»± ly an toà n.
“NgÆ°Æ¡i là TÆ° Mã Lạc? Là ngÆ°á»i đã giả thà nh Má»™ Dung Cảnh trong phòng khách?†Hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u xem Tố Nhi là mục tiêu?
Trong mắt Tiểu Bảo hiện lên tia chần chá», ná»™i tâm bối rối không thôi, TÆ° Mã Lạc lúc đầu hợp tác cùng Má»™ Dung Cảnh để cứu ngÆ°á»i, hắn có thể hiểu là do Má»™ Dung Cảnh chiếu cố TÆ° Mã Lạc, nhÆ°ng còn bây giá» thì sao? TÆ° Mã Lạc nói Tố Nhi là Thái tá» phi Nam Man, Má»™ Dung Cảnh lại nói nà ng là Hoà ng háºu Bắc Uyển, váºy thân pháºn tháºt sá»± của nà ng là ai?
Tà i sản của duongproooo
Chữ ký của duongproooo Nếu thất bại là mẹ thà nh công thì phải chăng thà nh công có quá nhiá»u mẹ?
21-07-2014, 01:37 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Aug 2013
Äến từ: Hạ Long - Quảng Ninh
Bà i gởi: 63
Thá»i gian online: 10 giá» 23 phút 24 giây
Thanks: 3
Thanked 696 Times in 40 Posts
Chương 82: Dễ tổn thương! Sẽ không phải tiếp tục dây dưa chứ ?
Edit + Beta: Bạch Linh Ngư
Nguồn: https://noline412.wordpress.com
Tiểu Bảo Ä‘ang nghÄ© xem ai là ngÆ°á»i yếu thế hÆ¡n!
Có lẽ không phải là Má»™ Dung Cảnh… Bởi vì Má»™ Dung Cảnh chÃnh là kẻ trá»™m Tuyết Liên ngà n năm… Theo lá»i tên mã phu nói, bản thân hắn cÅ©ng biết tên trá»™m thuốc kia cùng Tố Nhi rất thân máºt…
Trong nháy mắt TÆ° Mã Lạc vô cùng kinh ngạc, không ngá» tên Hoà ng Phủ Dịch nà y lại nhìn ra hắn! Trừ Tố Nhi ra, không lẽ còn có ngÆ°á»i phân biệt nổi hắn và Má»™ Dung Cảnh? Quan trá»ng là hắn vẫn còn mang mặt nạ… Hắn không thừa nháºn cÅ©ng không phủ nháºn.
“Hoà ng Phủ Dịch, ngươi đừng mơ tưởng đến việc mang Tố Nhi đi!†Tư Mã Lạc giơ hà n kiếm lên.
“Việc nà y ngÆ°Æ¡i không thể quyết định!â€
“Con mẹ nó, không hiểu nổi hai ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m việc quái gì! Các ngÆ°Æ¡i cứ từ từ chÆ¡i đùa Ä‘i, ta Ä‘i trÆ°á»›c!†Trầm Tố Nhi mặc kệ hai ngÆ°á»i bá»n hỠđối qua đáp lại, bản thân mình trở vỠđược là tốt rồi. Nà ng nhá»› rõ lúc nãy ra khá»i Ä‘Æ°á»ng trong thà nh là đi vá» phÃa nà y, muốn trở vá» chỉ cần đến cổng thà nh mà thôi!
Nà ng dùng sức chạy, chạy tháºt nhanh… Trá»i cÅ©ng tối lắm rồi, nà ng dùng sức chạy má»™t chút nữa là sẽ biến mất khá»i tầm mắt của bá»n há»â€¦
Hai nam nhân không hẹn trÆ°á»›c mà cùng nhau ngừng tay. Nà ng là m gì váºy chứ? Trên Ä‘Æ°á»ng rất tối, lại không có má»™t bóng ngÆ°á»i, nếu nhÆ° có sói xuất hiện thì phải là m sao? Hai ngÆ°á»i lo lắng không ngừng, là m sao còn tâm trạng mà đánh nhau chứ?
Ãnh mắt Tiểu Bảo trầm xuống, xuất ra má»™t chưởng gió đánh TÆ° Mã Lạc lui vá» sau. Phụt! Má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i từ miệng TÆ° Mã Lạc phun ra… Thân ảnh Tiểu Bảo nhanh chóng biến mất.
Tiểu Bảo yên lặng lắng nghe, Tố Nhi chạy cà ng ngà y cà ng xa rồi, hắn khó khăn táºp trung má»›i nghe được tiếng bÆ°á»›c chân của nà ng. Hắn rất sợ nà ng gặp phải chuyện gì ngoà i ý muốn!
…
Trầm Tố Nhi chạy mệt đến không thở nổi nữa má»›i dám ngừng lại. HÃt và o! Thở ra! Lại hÃt và o… Giá» nà ng má»›i để ý đến sá»± vắng lặng rợn ngÆ°á»i xung quanh, ánh mắt nà ng rụt rè nhìn lÆ°á»›t khắp bốn phÃa. Xung quanh Ä‘á»u yên lặng, chỉ có chút ánh sáng má» má» phát ra từ xa xa.
Nà ng bắt đầu sợ rồi a! Ở nơi quỷ quái nà y rất đáng sợ đó…
“MMD má»™t đám chết tiệt! Hoà n toà n không xem ta là ngÆ°á»i mà … Äi chết hết Ä‘i.†TÆ° Mã Lạc thối xem thÆ°á»ng nà ng, tên Tiểu Bảo kia cÅ©ng váºy, còn có… Má»™ Dung Cảnh cÅ©ng nhÆ° thế sao? Hắn có giao hẹn gì vá»›i Tiểu Bảo chứ?
Có phải… Có phải hắn Ä‘em nà ng ra trao đổi Tuyết Liên ngà n năm không? Äáng tiếc không ai nói cho nà ng biết, nà ng cÅ©ng không có chứng cứ…
Äá»™t nhiên, thân thể nà ng cứng ngắc! Nà ng dùng hết dÅ©ng khà có được từ thuở còn nằm nôi mà quay đầu lại nhìn xem thứ vừa má»›i đến.
Là … Tiểu Bảo sao?
Ban đêm u ám, ngay cả ánh trăng còn không thấy, đôi con ngÆ°Æ¡i nhÆ° bảo thạch lÆ°u ly kia lóe lên, có Ä‘iểm nà o giống ngÆ°á»i sao? Tiểu Bảo thối! NgÆ°Æ¡i không cần phải hù dá»a ta nhÆ° váºy! Giỡn nhÆ° ngÆ°Æ¡i có ngà y sẽ hại chết ngÆ°á»i đó!
Nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại! Nếu nhÆ° ngÆ°á»i đến không phải là Tiểu Bảo, nà ng nhất định sẽ sợ đến má»m nhÅ©n cả hai chân, tháºm chà có khả năng sẽ là m chuyện xấu mà tè luôn trong quần!
“Tiểu… Tiểu Bảo… Äệ…†Ãnh mắt hắn sao kỳ lạ nhÆ° thế? Tiểu Bảo cổ quái, cổ quái Tiểu Bảo, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là cổ quái!
“Là ta! Nà ng đừng sợ, ta sẽ không là m tổn thương nà ng!†Tiểu Bảo lên tiếng, tiếng nói không còn mang nét ngây thơ nữa mà lộ ra… một chút dịu dà ng.
Trầm Tố Nhi thở ra một hơi, khẩn trương trong lòng cũng hạ xuống phần nà o.
“Tiểu Bảo, TÆ° Mã Lạc thế nà o rồi?â€
Tiểu Bảo nghiến răng, không cam lòng trả lá»i, “Không chết được đâu! Hắn chỉ bị thÆ°Æ¡ng nhẹ, nghỉ ngÆ¡i và i ngà y sẽ khá»i thôi.â€
“Còn những ngÆ°á»i khác?†Nà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đang nói đến đám thuá»™c hạ.
Tiểu Bảo oan ức, không nhịn được nói: “Không phải nà ng đã nói chán ghét tay ta dÃnh máu tanh sao? Ta cÅ©ng không muốn bị nà ng chán ghét!â€
Trầm Tố Nhi nghe xong thì tâm tình thoải mái hÆ¡n chút. Không ai chết là tốt rồi! Nà ng thá»±c sá»± rất sợ có ngÆ°á»i chết vì mình, nếu nhÆ° thế thì nà ng sống cÅ©ng không được yên ổn. Nà ng cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, Tiểu Bảo cÅ©ng từ từ Ä‘i phÃa sau nà ng, “Tiểu Bảo, sao ngÆ°Æ¡i có thể tìm được ta?â€
“Ta nhá» Linh Vân sÆ¡n trang.â€
“Không thể nhÆ° thế! Thá»i gian rất ngắn mà , đệ nói tháºt Ä‘i!â€
“Ta… Ä‘i theo Má»™ Dung Cảnh trở vỠđại viện, sau đó nghe thấy bá»n há» nói chuyện.â€
Lúc đó, Tiểu Bảo chỉ Ä‘Æ¡n giản muốn đến đại viện nhìn nà ng má»™t chút, ai ngá» lại may mắn nghe được bá»n Má»™ Dung Cảnh nói chuyện, bảo rằng nà ng đã bị TÆ° Mã Lạc bắt Ä‘i. Hắn phái ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘iá»u tra, ngoà i ý muốn phát hiện nà ng là do Hoà ng huynh bắt Ä‘i, sau đó Ä‘em nà ng đến chá»— TÆ° Mã Lạc.
Trầm Tố Nhi há»i gì hắn Ä‘á»u đáp đó. Bản thân hắn cÅ©ng không hiểu tại sao lại nhÆ° váºy, rõ rà ng trÆ°á»›c đây hắn vô cùng háºn nà ng, đến khi nhìn thấy nà ng thì má»i oán háºn Ä‘á»u tiêu tan. Hai ngÆ°á»i chỉ là yên ổn ở chung nhÆ°ng hắn lại cảm thấy rất yên bình. Cảm giác đó rất đặc biệt… Nà ng không lấy lòng hắn, cÅ©ng không há» sợ hãi hắn.
“Tiểu Bảo, đệ có giao hẹn gì vá»›i Má»™ Dung Cảnh sao?â€
“Ta…â€
“Không nói cÅ©ng được, dù sao ta không phải ngÆ°á»i quan trá»ng gì, ai cÅ©ng xem thÆ°á»ng ta, không ai thèm để ý ta…â€
“Không phải! Nà ng đừng nói bản thân nhÆ° váºy…†Tiểu Bảo khẩn trÆ°Æ¡ng nói. Cái ngÆ°á»i hung ác quá»· quái lúc nãy và ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt nà ng đây là cùng má»™t ngÆ°á»i sao? Tháºt không nhìn ra mà !
Hắn khôn khéo há»i, “Nà ng muốn biết tháºt sao?â€
“Ừ, ta muốn biết!â€
“Váºy giá» chúng ta trở vá» Ä‘i… Trên Ä‘Æ°á»ng vá» ta sẽ nói cho nà ng nghe.†Tiểu Bảo thi triển khinh công mang theo Tố Nhi Ä‘i. NÆ¡i nà y cách Linh Vân sÆ¡n trang má»™t khoảng đáng kể, nếu nhÆ° má»™t mình hắn dùng đến khinh công sẽ không cần đến má»™t canh giá», nhÆ°ng giá» hắn còn mang theo Tố Nhi, váºy nên hắn quyết định nghỉ lại má»™t đêm trong thà nh.
Trầm Tố Nhi và Tiểu Bảo và o một khách sạn…
Tiểu Bảo Ä‘em ra má»™t khối ngá»c bá»™i đặt trên bà n, lão chưởng quầy hai mắt trợn to thèm nhá» dãi, láºp tức Ä‘i chuẩn bị má»™t gian phòng tốt nhất cho hai ngÆ°á»i. Tiểu Bảo nói muốn canh gác nên chỉ cần má»™t phòng.
Hai ngÆ°á»i há» không phải lần đầu tiên ngủ chung giÆ°á»ng. Chỉ là lần nà y Tiểu Bảo không cùng nà ng ngủ chung, hắn ngủ trên má»™t chiếc giÆ°á»ng đặt gần giÆ°á»ng của nà ng.
Trầm Tố Nhi không tà i nà o ngủ được, nà ng nhìn ánh nến láºp lòe đến xuất thần.
Không biết bây giỠMộ Dung Cảnh thế nà o? Hắn có phải đang rất lo lắng hay không?
“Nà ng ngủ sớm một chút đi, không cần nghĩ đến Mộ Dung Cảnh, ta không cảm thấy hắn có một chút lo lắng nà o.†Hai mắt Tiểu Bảo đã nhắm chặt nhưng vẫn nhìn ra được tâm tư của nà ng sao?
Tháºt không phải là ngÆ°á»i thÆ°á»ng mà !
Ãnh mắt Trầm Tố Nhi nhìn vá» phÃa Tiểu Bảo.
“Nà ng không cần chất vấn, khi ta đứng trong bóng tối đã quan sát thấy bá»n há».â€
Trầm Tố Nhi không tin, “Khoà ng cách xa nhÆ° váºy mà … Nhất định đệ nhìn lầm rồi.†Má»™ Dung Cảnh sao có thể không khẩn trÆ°Æ¡ng chứ? Không nhìn thấy nà ng hắn không lo lắng sao?
Tiểu Bảo không phải nói sai sá»± tháºt mà chỉ là nói không đủ má»i chuyện thôi. Lúc đó, Má»™ Dung Cảnh nói ngÆ°á»i bắt cóc Tố Nhi là TÆ° Mã Lạc nên sẽ không nguy hiểm đến tÃnh mạng, có lẽ Má»™ Dung Cảnh yên tâm nên chỉ thở dà i má»™t hÆ¡i rồi Ä‘i.
“Hinh Nhi, Mục Hinh Ä‘á»u là nà ng sao?â€
“Phải, Ä‘á»u là ta. Mục Hinh là tên tháºt của ta, ta cÅ©ng đã nói qua…Còn tên Trầm Tố Nhi…Tên nà y là bất đắc dÄ© thôi, tháºt ra muốn hay không ta cÅ©ng phải dùng nó.â€
Nghe nà ng nói thế, vẻ mặt của Tiểu Bảo hòa hoãn hÆ¡n rất nhiá»u.
Sau đó là im lặng, hai ngÆ°á»i tá»± Ä‘uổi theo suy nghÄ© của bản thân mình…
Cuối cùng… Trầm Tố Nhi lên tiếng phá vỡ sá»± im lặng kỳ quái giữa hai ngÆ°á»i, “Tiểu Bảo, đệ có muốn nghe ta nói không?â€
“…†Tiểu Bảo đột nhiên mở to mắt, nhìn nà ng với vẻ mặt không hiểu chuyện gì.
“Gần đây ta cảm thấy rất buồn bá»±c… Äệ muốn nghe tháºt sao?â€
“Phải!â€
“Ta Ä‘Æ¡n giản chỉ muốn được sống cuá»™c sống của ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng. Äó là việc rất nhá» thế nhÆ°ng ta lại không thá»±c hiện được. Há»i ta lý do sao? Äó là do có má»™t và i ngÆ°á»i Ä‘em ta biến thà nh món hà ng hóa, Ä‘oạt Ä‘i cÆ°á»›p lại, nhÆ°ng bá»n há» lại chÆ°a từng nghÄ© đến cảm nháºn của ta, há»i ta có tình nguyện bị nhÆ° váºy hay không, hoặc là ta có thÃch không. Ta cảm thấy bị khinh thÆ°á»ng, bá»n hỠđã lấy Ä‘i tá»± do của ta…â€
“Ta…†Tiểu Bảo có chút chột dạ, cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng và o mắt nà ng.
“Äã rất lâu rồi không có ngÆ°á»i trò chuyện cùng ta, hay là …ta nói vá»›i đệ nhé.†Giá»ng nói nà ng mang theo tia Æ°u buồn, đánh trá»±c tiếp và o tâm Tiểu Bảo, “Bắt đầu từ khi ta đến nÆ¡i nà y… Không đúng! Phải từ lúc ta bắt đầu có trà nhá»›, ta đã mất Ä‘i tá»± do, luôn luôn được ngÆ°á»i khác bảo bá»c…â€
“Tiểu Bảo, trong đám ngÆ°á»i đó lại có má»™t ngÆ°á»i tình nguyện thả tá»± do cho ta. Khi hắn nói thả ta Ä‘i, không rà ng buá»™c ta nữa thì ta rất cảm Ä‘á»™ng. Tháºt sá»± rất cảm Ä‘á»™ng! NhÆ°ng sau khi bá» Ä‘i thì ta lại phát hiện ra bản thân đã thÃch hắn, cho nên… ta rất nuối tiếc và khổ sở. Ta rá»i Ä‘i suốt hai năm, tuy ngÆ°á»i được tá»± do nhÆ°ng tâm không được nhÆ° thế. Nếu không có đệ xuất hiện, có lẽ hiện tại ta vẫn còn sống tại má»™t huyện nhá», cứ nhÆ° váºy yên ổn sống đến hết Ä‘á»i. Mà ngÆ°á»i Ä‘em lại tá»± do cho ta chÃnh là Má»™ Dung Cảnh.â€
Nói tá»›i đây, nà ng thở dà i má»™t hÆ¡i, “Äệ Ä‘em ta Ä‘i khá»i huyện Äà o Hoa cÅ©ng không phải là chuyện tốt. Bởi vì ta sợ lại rÆ¡i và o giữa những phân tranh, ta không muốn lại mang đến phiá»n phức cho hắn. Có lúc ta nghÄ© mình rất giống má»™t cái ngòi nổ, chỉ cần ta vừa xuất hiện thì lại mang đến phiá»n toái cho hắn. Hiện tại, ngay cả đệ cÅ©ng gặp phải phiá»n toái, đệ nói xem, ta là sao chổi đầu thai đúng không?â€
“Ta… ta không có gặp phiá»n phức gì hết. Tháºt ra Má»™ Dung Cảnh có đến gặp ta, ta chỉ muốn… chỉ muốn ở cùng má»™t chá»— vá»›i nà ng thôi.†Tiểu Bảo nói xong thì cháºm rãi nằm xuống tháp, lấy hai tay ôm bả vai mình lại, thân thể co lại thà nh má»™t Ä‘oà n.
Chỉ những ngÆ°á»i thiếu cảm giác an toà n má»›i có tÆ° thế ngủ nhÆ° váºy! CÅ©ng nhÆ° nà ng bây giá»â€¦
Nếu xét ở má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó, Tiểu Bảo và nà ng rất giống nhau, Ä‘á»u không có gia đình đầy đủ, không có hoà n cảnh trưởng thà nh tốt đẹp, đối vá»›i tÆ°Æ¡ng lai lại thiếu hụt cảm giác an toà n.
“â€Tiểu Bảo, ta và đệ Ä‘á»u giống nhau. Cả hai ta Ä‘á»u Ä‘ang tìm kiếm má»™t nÆ¡i an toà n thuá»™c vá» mình. NhÆ°ng mà … các ngÆ°á»i giằng co vá»›i nhau nhÆ° thế khiến ta rất khó xá». Các ngÆ°á»i căn bản không quan tâm đến cảm giác của ta, không tôn trá»ng ta.â€
Ban đêm chÃnh là lúc con ngÆ°á»i ta mất cảnh giác nhất, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u buông lá»ng tâm mình, cho phép bản thân yếu Ä‘uối má»™t chút… Tất cả những phiá»n muá»™n Ä‘á»u được nói ra…
Ãnh mắt Tiểu Bảo ẩn chứa sá»± Ä‘au Ä‘á»›n, tâm tình thống khổ của nà ng hình nhÆ° đã theo từng cáºu, từng chữ nà ng nói ra mà truyá»n đến ngÆ°á»i hắn.
Có phải hắn sai rồi không? Có phải hắn quá cố chấp? Hắn đã gây ra Ä‘au khổ cho nà ng. Hắn sai tháºt rồi sao? Tại sao ông trá»i không công bằng nhÆ° váºy? Cái gì cÅ©ng không giữ lại cho hắn…Cái gì cÅ©ng không có…
Hôm sau…
Trầm Tố Nhi tỉnh lại, vệ sinh cá nhân xong thì ăn qua loa một và i món, sau đó cùng Tiểu Bảo đi đến Linh Vân sơn trang.
Trên Ä‘Æ°á»ng, tiểu Bảo không nói tiếng nà o, hắn cứ nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn váºy.
Khi và o Linh Vân sÆ¡n trang, Tiểu Bảo cÅ©ng im lặng nhÆ° thế. Lúc ăn cÆ¡m trÆ°a, nà ng yêu cầu rá»i khá»i, nhÆ°ng Tiểu Bảo lại bắt nà ng nghỉ ngÆ¡i hai canh giá», hắn nói sẽ mang nà ng Ä‘i gặp Má»™ Dung Cảnh.
Nà ng kinh ngạc, không phải, là rất rất kinh ngạc!
Ä‚n xong cÆ¡m trÆ°a, Tiểu Bảo im lặng rá»i Ä‘i. Nà ng chăm chăm nhìn theo hÆ°á»›ng Tiểu Bảo rá»i Ä‘i đến ngẩn ngÆ°á»i. Chuyện gì đã xảy ra? NgÆ°á»i đó không giống Tiểu Bảo!
Tiểu Bảo lững thững đi đến Dịch Thủy cư.
Hắn buồn bã đứng ở cá»a trÆ°á»›c, hồi lâu vẫn không bÆ°á»›c và o. Äây là phòng tân hôn, chữ hỉ Ä‘á» thẫm còn dán trên cá»a nhÆ° trêu ghẹo ngÆ°á»i. Căn phòng nà y… hắn không cho phép kẻ nà o đụng đến, cÅ©ng không cho kẻ nà o tá»± tiện bà y trÃ. Bên trong vẫn còn để áo cÆ°á»›i của tân nÆ°Æ¡ng, mÅ© phượng, khăn quà ng vai… tất cả đồ cÆ°á»›i Ä‘á»u có.
“Dịch nhi!†Âm thanh hiá»n từ của Vân trang chủ truyá»n đến.
“Gia gia (ông ná»™i), ta sống rất mệt má»i… ta muốn có mẹ ở đây.†Giá»ng nói nghẹn ngà o, nÆ°á»›c mắt lăn dà i trên má…
“Dịch nhi…†Hai mắt Vân trang chủ Ä‘á» lên, ngÆ°á»i vòng tay ôm Tiểu Bảo và o trong ngá»±c, “Äứa cháu đáng thÆ°Æ¡ng của ta, ông trá»i sao nỡ đối xá» bất công vá»›i nó nhÆ° váºy? Vân gia chÆ°a từng là m chuyện gì hại ngÆ°á»i mà , tại sao lại nhÆ° váºy?†Ông trá»i tháºt không có mắt!
Suốt mÆ°á»i năm, ngÆ°á»i đã không tin và o Pháºt tổ nữa rồi. Bởi vì trá»i không có mắt, bạn già của ngÆ°á»i sá»›m mất Ä‘i, nữ nhi lÆ°Æ¡ng thiện cÅ©ng Ä‘i theo, bây giá» con cháu vô tá»™i lại thà nh ra nhÆ° vầy, ngÆ°á»i không ra ngÆ°á»i, muốn yêu lại không được đáp ứng, ngay cả cuá»™c sống nhÆ° ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng cÅ©ng không có, lúc nà o cÅ©ng bị ngÆ°á»i khác thÆ°Æ¡ng tổn…
Mặt trá»i dần dần Ä‘i xuống ở hÆ°á»›ng Tây…. Má»™t khoảng trá»i đất Ä‘á»u tÄ©nh lặng, sá»± mạnh mẽ trong lòng ngÆ°á»i ta cÅ©ng bị chùng xuống.
Mộ Dung Cảnh đến…
Hắn giống nhÆ° ngÆ°á»i nhà trá»i, nhanh nhẹn, dÅ©ng mãnh đạp trên ánh nắng chiá»u tà mà đi. Gió thoảng qua hắn, và i sợi tóc bay bay trong gió, hắn vô cùng tuấn nhã, còn mang theo chút lạnh lẽo. Vẻ lạnh lùng bên ngoà i đóng băng toà n bá»™ ná»—i Æ°u buồn của hắn. TrÆ°á»›c mặt đối thủ, hắn không cho phép bản thân có chút yếu thế nà o hết.
Tiểu Bảo ngồi yên trên tảng đá lá»›n, vẻ cô Ä‘Æ¡n lạnh lẽo không khác trÆ°á»›c kia lắm. Tiểu Bảo cháºm rãi quay ngÆ°á»i lại, bình tÄ©nh im lặng nhìn nam nhân trÆ°á»›c mắt, Má»™ Dung Cảnh, hắn đã chiếm được trái tim của nà ng! NghÄ© đến tráºn đánh lúc trÆ°á»›c, Tiểu Bảo rất khâm phục ngÆ°á»i nam nhân nà y. Mặc dù hắn biết rõ không thể nà o thắng được đối phÆ°Æ¡ng, biết rõ mình sẽ chết, nếu cố chấp sẽ nhÆ° thiêu thân lao đầu và o lá»a, nhÆ°ng hắn vẫn chấp nháºn…Hắn là má»™t đối thủ đáng kÃnh!
Hai ngÆ°á»i yên lặng nhìn và o mắt đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™ Dung Cảnh sắc mặt trầm xuống, “Tố Nhi đâu?â€
Tiểu Bảo là m nhÆ° không nghe thấy, nghe giá»ng hắn nói là biết hắn đã Ä‘oán được Tố Nhi Ä‘ang ở đâu.
“Äáp án của ngÆ°Æ¡i đâu?†ÄÆ°a ra lá»±a chá»n của ngÆ°Æ¡i Ä‘i.
Tiểu Bảo nhìn chăm chú Mộ Dung Cảnh, là Tuyết Liên hay là nà ng đây? Hay là …cái gì cũng không lấy?
“Tuyết Liên, Trẫm muốn. NgÆ°á»i, Trẫm cÅ©ng muốn!â€
Vẻ mặt Tiểu Bảo thay đổi, lạnh lùng nói: “Má»™ Dung Cảnh, ngÆ°Æ¡i chỉ có má»™t lá»±a chá»n.â€
“Không cần lá»±a chá»n. Hai cái trẫm Ä‘á»u phải có!†Má»™ Dung Cảnh kiên quyết nói, khà thế rét lạnh kia là m không khà xung quanh nhÆ° đông lại. Hắn quả tháºt không nói quá, cháºm rãi lấy má»™t món đồ từ trong túi ra, năm ngón tay buông lá»ng, má»™t ngá»c bá»™i rÆ¡i xuống, má»™t đầu ngá»c bá»™i được buá»™c sợi chỉ Ä‘á» treo trên tay Má»™ Dung Cảnh, “Dùng hắn để đổi, thế nà o?†Nếu nhÆ° không chuẩn bị trÆ°á»›c, hắn sao có thể tay không mà đến đây?
Má»™ Dung Cảnh hÆ¡i Ä‘á»™ng cổ tay,ngá»c bá»™i nhanh chóng vá»t tá»›i chá»— Tiểu Bảo.
Ngá»c bá»™i đến gần, Tiểu Bảo láºp tức nhÃu mà y, ngá»c bá»™i kia… là của Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh!
“Äại hoà ng tá» Ä‘iện hạ Ä‘ang được đón tiếp rất nồng nhiệt ở Bắc Uyển của ta.â€
Câu nói của Mộ Dung Cảnh ẩn chứa đầy hà m ý! Rõ rà ng đang uy hiếp hắn! Uy hiếp cách trắng trợn!
Vẻ mặt Tiểu Bảo không hiện ra chút lo lắng nà o, chân mà y cũng từ từ giãn ra, khôi phục lại vẻ lạnh lùng như lúc đầu.
“Má»™ Dung Cảnh, ngÆ°Æ¡i nắm sai chá»— rồi! Sống chết của hắn liên quan gì đến ta? Nếu ngÆ°Æ¡i không mau chá»n lá»±a, ta cÅ©ng không còn hứng thú nữa.†Äối vá»›i chuyện sống chết trong cung, hắn luôn mặc kệ, chỉ có tên Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh không sợ chết suốt ngà y tìm đến trêu chá»c hắn. NhÆ°ng không có nghÄ©a là hắn không thÃch Hoà ng Phủ Khuynh Thà nh!
Khóe miệng Mộ Dung Cảnh khẽ nhếch, từ trong túi lại lấy ra một chiếc trâm cà i tóc cũ kỹ.
Con ngươi Tiểu Bảo trừng to! Linh Vân sơn trang đã xảy ra chuyện gì?
“Ông ná»™i của ta thế nà o rồi?†Tiểu Bảo vô tình há»i.
“Tạm thá»i an toà n. Ta Ä‘ang chá» xem ý của ngÆ°Æ¡i.â€
“Mộ Dung Cảnh, ta đã đánh giá quá cao ngươi rồi, đồ tiểu nhân hèn hạ!†Tiểu Bảo cắn răng hừ lạnh.
Má»™ Dung Cảnh lạnh lùng cÆ°á»i nhạo, hắn cháºm rãi bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, cất giá»ng ngạo nghá»…: “NgÆ°Æ¡i chÆ°a từng nghe đến Trẫm sao? Tà n nhẫn, vô tình, từ khi đăng cÆ¡ đến nay, tay Trẫm dÃnh qua không Ãt máu tanh, giết ngÆ°á»i hay cứu ngÆ°á»i chỉ bằng má»™t lá»i nói. Hôm nay chỉ cần đạt được mục Ä‘Ãch, máu nhuá»™m Ä‘á» Linh Vân sÆ¡n trang thì sao chứ? Ta là m việc Ä‘á»u là danh chÃnh ngôn thuáºn.â€
“Danh chÃnh ngôn thuáºn?†Tiểu Bảo nắm chặt tay, đôi mắt bắn ra lá»a háºn thù.
Hắn không muốn chuyện của bản thân liên lụy đến ngÆ°á»i khác nên má»™t mình Ä‘i ra ngoà i tìm Má»™ Dung Cảnh, lấy thân pháºn của ngÆ°á»i trên giang hồ mà giao thiệp cùng hắn, cuối cùng vẩn là liên lụy đến ngÆ°á»i vô tá»™i, là m sao hắn không tức giáºn cho được chứ?
Má»™ Dung Cảnh thản nhiên thu hồi trâm cà i tóc, tùy ý nói: “Linh Vân sÆ¡n trang cấu kết vá»›i ngoại bang, tá»™i danh nà y đã đủ hay chÆ°a?â€
“NgÆ°Æ¡i dám là m trái vá»›i đạo nghÄ©a giang hồ?â€
“Giang hồ sao? Trẫm nghÄ© mình nên nhắc cho ngÆ°Æ¡i nhá»›, Trẫm là Hoà ng đế, giang hồ đối vá»›i Trẫm chẳng là cái gì.â€
Giang hồ chẳng là gì? Khẩu khà tháºt lá»›n! NgÆ°á»i nói câu nà y cÅ©ng chỉ có Má»™ Dung Cảnh hắn là đủ tÆ° cách. Thiên hạ Ä‘á»u là của hắn, ngÆ°á»i trong giang hồ cÅ©ng là thần dân của hắn!
Tiểu Bảo choáng váng! Cùng má»™t vị Hoà ng đế nói chuyện đạo nghÄ©a giang hồ, hắn tháºt ngu ngốc mà , “NhÆ° váºy giao hẹn lúc trÆ°á»›c không thà nh sao?â€
“Không cần!â€
“Má»™ Dung Cảnh! Äây là do ngÆ°Æ¡i nói, tháºt sá»± không cần láºp sao?†Tiểu Bảo hÆ¡i hÆ¡i nheo mắt lặp lại câu há»i, câu nà y rất quan trá»ng vá»›i hắn.
“Phép tắc Ä‘á»u do Trẫm quyết định.â€
Äá»™t nhiên, Tiểu Bảo thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Ngoà i ý muốn! Tháºt sá»± rất ngoà i ý muốn! Không chá»n cÅ©ng tốt đó! Má»™ Dung Cảnh hèn hạ vô sỉ sẽ tốt hÆ¡n! Haha, Hinh Nhi, nà ng có thấy không? Äây là ngÆ°á»i nam nhân nà ng thÃch sao? Rõ rà ng không bằng má»™t kẻ tiểu nhân!
Quay trở lại lúc trước…
TrÆ°á»›c khi mặt trá»i lặn ná»a canh giá», cÅ©ng là trÆ°á»›c lúc Má»™ Dung Cảnh xuất hiện ná»a canh giá»â€¦
Trầm Tố Nhi cùng Tiểu Bảo đến đỉnh núi phÃa sau Linh Vân sÆ¡n trang.
Từ trên cao nhìn xuống cảnh váºt phÃa dÆ°á»›i, nà ng có chút ngây ngÆ°á»i!
“Tiểu Bảo, đệ dẫn ta đến đây là m gì?†Nà ng nghi hoặc há»i. Chẳng phải hắn đã hừa sẽ mang nà ng Ä‘i gặp Má»™ Dung Cảnh sao?
“Chúng ta Ä‘i gặp Má»™ Dung Cảnh. Khi mặt trá»i lặn, hắn sẽ đến đây.â€
“A…†Sắp gặp lại hắn rồi!
Tiểu Bảo nói: “Äây là giao hẹn của chúng ta. Nếu hắn lá»±a chá»n, sau nà y hắn không được quấy rầy Linh Vân sÆ¡n trang. Còn ta… cÅ©ng sẽ không… tìm đến nà ng.â€
“Tiểu Bảo…†Phải khuyên hắn như thế nà o đây?
“Ta sẽ để hắn lá»±a chá»n, là nà ng hoặc Tuyết Liên ngà n năm. Nà ng nói thá» xem, hắn sẽ lá»±a chá»n cái nà o?†Ãnh mắt Tiểu Bảo Ä‘ang nhìn ra ngá»n núi phÃa xa, Ä‘á»™t nhiên chuyển sang nhìn chăm chú Tố Nhi.
Trầm Tố Nhi do dá»±, liếc mắt nhìn Tiểu Bảo má»™t cái, sau đó chuyển dá»i tầm mắt.
Tiểu Bảo há»i: “Có phải nà ng Ä‘ang thắc mắc vì sao ngay từ đầu Má»™ Dung Cảnh không cá»± tuyệt hay không? Bởi vì hắn do dá»±, đối vá»›i hắn mà nói, Tuyết Liên và nà ng Ä‘á»u rất quan trá»ng.â€
Trầm Tố Nhi Ä‘á» ngÆ°á»i ra, thất thần nhìn mây mù vÆ°Æ¡ng vấn quanh Ä‘á»™ng…
Äá»™t nhiên, Tiểu Bảo báºt cÆ°á»i cay đắng, “Nà ng đừng khổ sở. Hắn không phải không cần nà ng. Hắn do dá»± bởi vì Tuyết Liên ngà n năm là nhu cầu cấp bách, nó dùng để cứu ngÆ°á»i. Hoà ng đệ của hắn hẳn là đã Ä‘i đến ranh giá»›i giữa sá»± sống và cái chết, bằng không má»™t vị đế vÆ°Æ¡ng cao ngạo nhÆ° váºy sẽ không cúi đầu khuất phục trÆ°á»›c mặt ta. Tuy nói là lá»±a chá»n giữa nà ng và Tuyết Liên, nhÆ°ng tháºt ra là lá»±a chá»n giữa nà ng và hoà ng đệ của hắn.â€
Nà ng và SÆ¡ Tuyết? Trầm Tố Nhi ngây ngốc nhìn. Bệnh của SÆ¡ Tuyết nặng lắm rồi sao? Nếu tháºt sá»± là nhÆ° thế…
“Tiểu Bảo, vấn đỠnà y…†Trầm Tố Nhi than nhẹ một tiếng, sau đó ngồi xuống dựa lưng và o tảng đá. Nà ng rất lo lắng cho Sơ Tuyết!
Tiểu Bảo nghi hoặc nhìn nà ng, cảm thấy hình nhÆ° mình đã nói sai cái gì rồi, “Nếu nhÆ° hắn lá»±a chá»n Tuyết Liên ngà n năm, hắn không đáng để nà ng thÃch, cÅ©ng không có tÆ° cách bảo vệ nà ng.†NhÆ° váºy, hắn sẽ không phải chết.
“Việc nà y…Căn bản là không cần lá»±a chá»n. Tiểu Bảo, đệ nghe ta nói, tháºt ra đệ chỉ nhìn thấy bên ngoà i mà không quan tâm đến bản chất của nó. Hắn lá»±a chá»n Tuyết Liên ngà n năm không có nghÄ©a là không đáng để ta thÃch, hoặc có thể nói… Ngược lại, hắn cà ng đáng để ta thÃch.â€
“Nà ng…†Tiểu Bảo tháºt không hiểu.
“Äệ tháºt sá»± không hiểu rồi. Má»™t nam nhân bá» qua tình riêng cứu lấy ngÆ°á»i khác, không có lý do gì khiến ta không thÃch.†Xong Ä‘á»i rồi! Nà ng thÃch Má»™ Dung Cảnh đến Ä‘iên cuồng rồi! Tiểu Bảo hoà n toà n kinh ngạc! Hắn phải là m sao bây giá»? Lúc nà y…
“Là Tuyết Liên! Hắn sẽ lá»±a chá»n Tuyết Liên!†Trầm Tố Nhi nhẹ nhà ng nói ra hai chữ, sau đó nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i chốc lát, “Cảm giác biết được trong lòng hắn mình và SÆ¡ Tuyết ai quan trá»ng hÆ¡n tháºt là đặc biệt. Ta biết mình không nên hy vá»ng gì, nhÆ°ng con ngÆ°á»i ai mà không Ãch ká»· chứ, đúng là ta hy vá»ng hắn sẽ lá»±a chá»n ta…NhÆ°ng mà …Nếu nhÆ° hắn thá»±c sá»± lá»±a chá»n ta, ta rất có khả năng sẽ khinh thÆ°á»ng hắn. Tháºt ra ta không muốn SÆ¡ Tuyết phải chết.†Nà ng nói chuyện rất bình tÄ©nh, hình như…bất cứ kết quả nà o cÅ©ng có thể tiếp nháºn được.
Tiểu Bảo im lặng không nói. Hắn nắm chặt cục đá trong tay, sau đó xòe tay ra cho bột phấn bay bay trong gió…
Theo lý trà mà nói, Má»™ Dung Cảnh hẳn sẽ lá»±a chá»n SÆ¡ Tuyết, dù sao đó cÅ©ng là đệ đệ ruá»™t thịt của hắn, là ngÆ°á»i mà hắn kiên quyết bảo vệ.
“Nếu nhÆ° Má»™ Dung Cảnh chá»n ta, SÆ¡ Tuyết sẽ phải chết, cả Ä‘á»i nà y ta và hắn có thể yên ổn hạnh phúc sao? Không thể! Tâm ta sẽ rất áy náy, khó mà an ổn được, bởi vì khoảng thá»i gian hạnh phúc kia đổi bằng mạng sống của SÆ¡ Tuyết. Nếu là ta, ta cÅ©ng sẽ không là m nhÆ° váºy. Còn nếu hắn lá»±a chá»n Tuyết Liên ngà n năm, SÆ¡ Tuyết sẽ không phải chết, kết quả chỉ là cắt đứt cÆ¡ há»™i cùng ta ở chung má»™t chá»— mà thôi, ta vẫn sẽ sống tốt, sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm tÃnh mạng. NhÆ° váºy, hắn chỉ có thể lá»±a chá»n Tuyết Liên!†Trầm Tố Nhi phân tÃch, lý lẽ rất hoà n hảo. Hoà n hảo đến Tiểu Bảo cÅ©ng phải thừa nháºn lá»i nà ng nói rất có đạo lý!
Lúc nà y, tâm Tiểu Bảo mâu thuẫn cá»±c Ä‘á»™, rốt cuá»™c hắn hy vá»ng Má»™ Dung Cảnh sẽ chá»n bên nà o đây? Hắn cháºm rãi nâng đầu lên nhìn trá»i, hắn tháºt hâm má»™ Má»™ Dung Cảnh!
“Hinh Nhi, nà ng thÃch nÆ¡i nà y không? Núi cao, mây trắng,…†Tiếng nói nhà n nhạt giống nhÆ° gió thoảng qua.
“Ta…â€
“Ta thÃch nÆ¡i nà y, tháºt sá»± rất thÃch, nếu ngà y nà o đó ta chết, ta muốn được chôn ở đây.â€
“…â€
Thá»i gian cháºm rãi trôi qua… Ãnh nắng chiá»u ngáºp trá»i, hà ng Ä‘Ã n chim trở vá» tổ.
“Hinh Nhi, nà ng sai lầm rồi, Má»™ Dung Cảnh sẽ không lá»±a chá»n Tuyết Liên ngà n năm…†Tiểu Bảo giống nhÆ° rất hiểu Má»™ Dung Cảnh.
“???â€
“Còn có má»™t loại lá»±a chá»n khác, đó chÃnh là cÆ°á»ng Ä‘oạt, hai cái hắn Ä‘á»u muốn có…†Con ngÆ°Æ¡i Tiểu Bảo chợt biến chuyển, “Hắn Ä‘ang đến! Nà ng phải ở đây chá», không được phát ra âm thanh hay tiếng Ä‘á»™ng nà o hết. Nà ng cần nghe rõ lá»±a chá»n của hắn!â€
Tiểu Bảo không quên bổ sung má»™t câu: “Äây là thỉnh cầu của ta, hy vá»ng lần nà y mang nà ng đến, ta sẽ không hối háºn.â€
Nà ng sẽ tôn trá»ng Tiểu Bảo, không tùy tiện lên tiếng. Núi cao gió quáºt, lá cây xà o xạt, Ä‘em tiếng hô hấp của nà ng che giấu. Nà ng im lặng ngồi tai chá»— cÅ©, không há» nhúc nhÃch lắng nghe bá»n há» nói chuyện, cho đến lúc Má»™ Dung Cảnh phủ nháºn cÅ©ng chÆ°a lên tiếng.
Mắt nà ng lá»™ ra vẻ kinh ngạc, Tiểu Bảo Ä‘oán không sai! Má»™ Dung Cảnh không có lá»±a chá»n má»™t trong hai, mà là … phép tắc do hắn quyết định!
Tiểu Bảo cÆ°á»i to, hồi lâu hắn ngÆ°ng lại, “Thấy rồi chứ? Nghe rồi chứ? Äây là đế vÆ°Æ¡ng có tình nghÄ©a trong miệng nà ng đó.â€
Má»™ Dung Cảnh nhÃu mà y. Lúc nà y, hắn nhìn thấy má»™t nữ tá» cháºm rãi Ä‘i ra từ sau tảng đá.
“Tố Nhi?†Má»™ Dung Cảnh ngoà i ý muốn được gặp nà ng, trong mắt ẩn chứa sá»± an tâm cá»±c Ä‘á»™. Chỉ cần nhìn thấy nà ng, hắn liá»n yên tâm…
Tà i sản của duongproooo
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu 86393 , an sung cua hoang thuong , hiang thuong phat dien , hoàng h , hoang hau dien full , hoang hau hoang thuong , hoang hau khong nghe loi , hoang hau that sung , hoang hau tranh sung , hoàng th , hoang thuog fat djen , hoang thuog phat dien , hoang thuong , hoang thuong bi dien , hoang thuong noi dien , hoang thuong pa\hat dien , hoang thuong phat , hoang thuong phat Ä‘iên , hoang thuong phat dien , hoang thuong phat ien , hoang thuong tuc dien , hoangthuongphatdien , hoangthuongphatdienlaym , hoatranghoanghaulonglay , hoà ng thuong phat dien , truyen hoang thuong , vuong phi doat sung , xem hoang hau tranh sung , xuyên không sủng np , xuyen khong dien van , xuyen khong hoang hau , xuyen khong hoang thuong