Nhìn những khối nguyên thạch có biểu hiện không tệ xung quanh Lý Dương khẽ thở dài rồi chà xát lòng bàn tay, muốn từng bước quan sát rất không khả thi, việc hắn có thể làm bây giờ chính là lợi dụng năng lực đặc thù của mình để kiếm một ít. Bây giờ Lý Dương đang có một trăm năm mươi vạn, bởi vì có thể khống chế năng lực đặc thù của mình nên Lý Dương không nóng lòng mua nhà, nếu muốn mua thì hắn cũng sẽ mua một căn biệt thự giống như của Hà lão vậy.
Hình ảnh lập thể một lần nữa xuất hiện, tất cả những khối nguyên thạch và cả cái giá bằng gỗ đều xuất hiện trong đầu Lý Dương.
Không thể không nói là ánh mắt Trương Vĩ rất tốt, những khối nguyên thạch này phần lớn đều có Phỉ Thúy, dựa theo sự hiểu biết của Lý Dương đối với Phỉ Thúy thì chỉ cần lấy một khối bất kỳ trong này ra ngoài cắt đều có thể kiếm được vài trăm vạn.
Tuy ngyên thạch có Phỉ Thúy rất nhiều nhưng cao cấp Phỉ Thúy thì khá ít, khối Phỉ Thúy tốt nhất trong này chính là một khối cao cấp Phỉ Thúy loại Phù Dung Chủng Phiêu Hoa, nhưng khối Phỉ Thúy này đã cắt được một nữa, biểu hiện cũng không tệ nên nếu chọn nó thì hắn cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền lời cả.
Lý Dương chuyển sang vị trí khác, giá gỗ tổng cộng có bốn mặt mà hắn thỉ chỉ mới nhìn một mặt mà thôi.
Lý Dương đi hai bước, toàn bộ những khối nguyên thạch ở bên này hiện ra trong đầu Lý Dương.
Biểu hiện của những khối nguyên thạch bên này không bằng bên kia, tính tổng thể mà nói thì cắt hết những khối bên này cũng chỉ kiếm được một trăm vạn mà thôi.
Hai mươi phút sau, Lý Dương đang đứng ở mặt thứ ba của giá gỗ, khi vừa tới nơi này thì Lý Dương đã bị một luồn ánh sáng màu xanh hấp dẫn, Hoàng Dương Lục, khối Phỉ Thúy đầu tiên mà Lý Dương đỗ ra chính là Hoàng Dương Lụcnên hắn rất quen thuộc với luồng ánh sáng màu xanh này.
"Băng Chủng Hoàng Dương Lục!"
Lý Dương âm thầm gật gật đầu, tim hắn có chút không tự chủ được đập nhanh hơn, không ngờ tùy tiện đi tới nơi này hắn lại thấy được một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục, Lý Dương nhìn hết những khối đá ở chỗ này, tính tổng thể mà nói thì giá trị tổng thể không cao, vậy mà trong đống nguyên thạch này lại có một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục.
Ghi nhớ vị trí của khối đá này, Lý Dương nhanh chóng đi tới nơi cuối cùng, ở chỗ này xuất hiện hai khối Phỉ Thúy loại Phù Dung, trong đó một cái không nhỏ, nó rất đẹp và trong suốt, nhưng mà nếu so với khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục thì nó có giá trị kém hơn, khối Hoàng Dương Lục mà Lý Dương phát hiện lần này so với khối lần trước còn lớn hơn.
Cảm giác mê muội lại xuất hiện, Lý Dương vốn định quan sát kỹ chỗ này chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua, dựa theo kinh nghiệm lần trước thì sau khi có cảm giác mê muội muốn một lần nữa sữ dụng năng lực đặc thì thì cần phải đợi hơn nữa giờ sau mới được.
"Trương tổng, khối này bán thế nào?"
Trở lại chỗ đặt khối nguyên thạch chứa Băng Chủng Hoàng Dương Lục, Lý Dương chỉ vào một khối đá và hỏi, Lý Dương cũng không hỏi mua khối nguyên thạch có Băng Chủng Phỉ Thúy, nếu chọn nó thì sẽ rất dễ làm người khác nghi ngờ.
Khối đá mà Lý Dương chỉ không lớn, bộ dáng của nó nặng khoảng mười kg, biểu hiện cũng không tệ, bên ngoài có một lớp màu xanh trắng, nhẵn nhụi, rất có thể là có Băng Chủng.
"Khối này à!" Trương Vĩ cúi đầu trầm tư một chút, kỳ thật hắn cũng không muốn bán khối đá này, đây chính là khối mà hắn chuẩn bị dùng khi mình thiếu nguyên liệu, lúc trước hắn dùng hết ba mươi vạn để mua khối đá này, bây giờ giá càng tăng cao hơn, Lý Dương nghĩ khối đá này có giá ít nhất là một trăm vạn.
Nhưng mà cũng chỉ có Lý Dương mới biết khối đá thoạt nhìn không tệ này chính là một cái thùng rỗng, cho dù là ai cắt thì bên trong cũng không hề có gì.
"Khối đá này tôi vốn không muốn bán nhưng nếu Lý tiên sinh đã thích thì tôi sẽ nhường lại với giá một trăm năm mươi vạn!"
Sau một hồi trầm mặt Trương Vĩ chậm rãi nói, một trăm năm mươi vạn nếu tính theo khối lượng thì một kg có giá mười vạn, dựa theo thị trường Phỉ Thúy và biểu hiện của nó thì cái giá này không tính là thấp.
"Một trăm năm mươi vạn, rất cao!"
Lý Dương cười khẽ lắc lắc đầu rồi hắn chỉ tay về khối nguyên thạch có chứa Băng Chủng sau đó tùy ý hỏi:
"Vậy khối này thì sao?"
Khi thấy Lý Dương không mua khối đá có biểu hiện rất tốt này nữa nên Trương Vĩ âm thầm thở ra một hơi, đối với khối mà Lý Dương chỉ hắn cũng không quá để ý, hắn nói:
"Khối này mười vạn là được rồi!"
"Mười vạn!"
Cố lão lúc này cũng chú ý nhìn Lý Dương, Vương Hạo Dân khi thấy Lý Dương buôn tha khối đá kia còn nhẹ giọng thở dài một hơi, lúc trước vì không mua khối đá này nên hắn đã hối hận, sau này muốn mua thì Trương Vĩ lấy cớ một người chỉ được mua một khối mà từ chối hắn.
"Mười vạn, không tính là đắt!"
Lý Dương trầm ngâm một chút rồi cười nói:
"Trương tổng, ngài có thể quét thẻ, khối này tôi mua!"
Một khối nguyên thạch như thế chỉ có giá mười vạn quả thật không tính là đắt, nếu đem nó ra ngoài thì nó ít nhất cũng có giá hai mươi vạn, Trương Vĩ lúc trước dùng ba vạn năm nghìn NDT để mua nó, nhưng mà giá trị của nó bây giờ quả thật là không thể so với lúc trước được.
Trương Vĩ sở dĩ không nói giá quá cao là vì sợ Lý Dương sẽ quay lại mua khối đá khi nãy, đối với Trương Vĩ mà nói khối đá có tỉ lệ rất cao ra Băng Chủng Phỉ Thúy có giá cao hơn nhiều những khối còn lại.
"Lý tiên sinh theo tôi!"
Do khối nguyên thạch có biểu hiện rất tốt không có bị Lý Dương mua nên tâm trạng của Trương Vỉ rất tốt, hắn chủ động mang Lý Dương đi quét thẻ, sau khi tài khoảng mất đi mười vạn, khối nguyên thạch này chính thức thuộc về Lý Dương.
"Lão đệ, đi ăn cơm với chúng tôi rồi hãy quay lại cắt thạch nhé?" Trương Vỉ cười hỏi Lý Dương một câu.
Lý Dương đồng hồ một chút rồi gật gật đầu, nói:
"Cũng tốt, quấy rầy Trương tổng rồi!"
"Cái gì mà quấy rầy hay không quấy rầy, quen được với Lý tiên sinh tôi thấy may mắn còn không kịp nữa là!"
Trương Vĩ cười một tiếng, tâm trạng của hắn lúc này rất tốt, Lý Dương cũng cười khẽ, không biết một hồi cắt ra một viên Băng Chủng Phỉ Thúy thì sắc mặt của Trương Vĩ sẽ như thế nào.
Lý Dương và Trương Vĩ trở lại hậu viên, các cô gái mặt sườn xám thì đang tụ tập lại nói chuyện, việc Lý Dương và Trương Vĩ đi quét tạp họ ở gần đó nên củng thấy được, tất cả bọn họ đều không ngờ một người trẻ tuổi không quá đẹp trai lại quét thẻ một lần mười vạn, xem ra mười vạn này là dùng để mua nguyên thạch của ông chủ, người trẻ tuổi mà lại giàu có như Lý Dương bây giờ đều là người có lai lịch, bọn họ đang thảo luận xem Lý Dương hắn là công tử nhà ai
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Sau khi ăn cơm trưa xong, Lý Dương và Cố lão cùng nhau uống chút rượu, hai người đều đi xe taxi tới nên uống nhiều một chút cũng không sau nhưng hai người kia do lái xe tới nên chỉ uống một chút không dám uống nhiều, Trương Vĩ thì bởi vì buổi chiều còn việc nên chỉ uống một ly rồi thôi.
Tửu lượng của Lý Dương không tệ, người Minh Dương rất thích uống rượu, đặc biệt là rượu đế, rượu 42 hoặc rượu 46 độ, Lý Dương uống rất tốt, một thân tửu lượng chính là do thời kỳ đại học tạo ra.
Lúc trở lại Thúy Ngọc Hiên, Lý Dương đã có chút choáng váng, hắn vội dùng nước lạnh rửa mặt để tỉnh táo lại, Vương Hạo Dân đi tới thúc giục Lý Dương giải thạch, những khối nguyên thạch mà Trương Vĩ trữ hàng rất tốt, nó còn tốt hơn những khối mà Tư Mả Lâm đem về, chính vì vậy mọi người đều hồi hộp chờ đợi xem bên trong khối nguyên thạch này có gì.
Tuy Cố lão và Tư Mã Lâm không nói gì nhưng từ ánh mắt của họ đã thấy được họ cũng muốn Lý Dương giải thạch, Lý Dương có chút do dự rồi gật đầu đồng ý, Trương Vĩ cầm khối nguyên thạch ra đặt vào máy chuẩn bị cắt.
Trên thực tế nếu có chọn lựa Lý DƯơng cũng không muốn ở đây cắt thạch, nếu cắt ở đây thì nhất định sẽ ra Phỉ Thúy, việc này đồng nghĩa với việc hắn đổ bốn ba tăng giá mạnh, chiến tích như vậy đố với một người trẻ tuổi có thể nói là rất kinh người.
Nhưng mà Lý Dương cũng không có lựa chọn nào khác, những khối nguyên thạch này rất cứng nên phải dùng máy cắt chuyên nghiệp có lưỡi cắt bằng kim cương thì mới cắt được, Lý Dương thì không hể có những công cụ đó nên chỉ có thể ở đây cắt, hơn nữa chuyện này trước sau gì cũng có người biết vậy cứ trực tiếp giải ở đây luôn cũng chẳng sao.
Trương Vĩ đem khối nguyên thạch ra, khối đá này cũng không lớn, nặng hơn mười kg, theo Lý Dương đùng năng lực đặc thù quan sát thì viên Phỉ Thúy bên trong có thể làm được bốn chiếc vòng tay, phần còn thừa lại có thể làm được không ít mặt dây chuyền, giá trị tổng thể không phải là ít.
"Bắt đầu"
Vương Hạo Dân đến giúp Trương Vĩ chuẩn bị, vị trí cắt thì do Lý Dương quyết định, đối với máy cắt đá này Lý Dương cũng không xa lạ, suy nghĩ một chút hắn liền chọn một vị trí ở giữa để cắt.
Nêu như cắt ngay giữa thì có điểm tốt là sau khi cắt mọi người liền biết kết quả ngay, nhưng mà làm như vậy cũng có chỗ không tốt, làm như vậy thì viên Phỉ Thúy rất dễ bị hỏng, có đôi khi một viên Phỉ Thúy vốn có thể làm được bốn vòng tay nhưng vì cắt ngay giữa đã phá hủy một phần Phỉ Thúy nên chỉ có thể làm dược ba vòng tay.
Lý Dương chọn cắt ngay giữa thì cũng đã phá hủy một chút viên Phỉ Thúy, nhưng mà Lý Dương cẩn thận tính toán qua, nếu như cắt ở giữa thì có chút hư hao nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn, hơn nửa cắt ngay giữa thì dễ dàng hơn và cũng phù hợp với thân phận tay mới của Lý Dương.
"Tốt lắm, lão đệ, cậu tới cắt đi!"
Trương Vĩ thuần thục điều chỉnh máy rồi nhìn Lý Dương nói, những người đổ thạch thường chính mình cắt, việc này giống như là mua xổ số vậy, họ muốn nhờ vào vận may để đổ tăng.
"Tốt, tôi cắt!"
Lý Dương gật gật đầu, hắn không xa lạ với máy cắt thạch hơn nữa thao tác của nó cũng không quá phức tạp mà Lý Dương cũng muốn tự mình cắt khối đá này.
"Rè rè!"
Tiếng động chói tay vang lên, Trương Vĩ, Tư Mã Lâm, Vương Hạo Dân và Cố lão đều nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch đang bị cắt, đặc biệt Trương Vĩ, hắn cũng không có tâm tính tốt như người bán kia, hắn rất muốn biết bên trong khối nguyên thạch này có gì hay không.
"Có màu xanh rồi, đang tăng!"
Vương Hạo Dân kêu lên một tiếng, Trương Vĩ vội vàng tiến lên giúp Lý Dương đổ nước, cắt được một nữa thì bên trong đã xuất hiện một chút màu xanh nhưng vẫn chưa biết phẩm chất viên Phỉ Thúy bên trong.
"Không tồi, xem ra không không phải là Bình Quả Lục thì cũng là Hoàng Dương Lục, Lý tiên sinh, tôi thật sự là bội phục vận may của cậu!"
Trương Vĩ gật gật đầu, Lý Dương thì tiếp tục cắt tiếp, những người khác thì nhanh chóng lại gần, Vương Hạo Dân thì ngửa đầu cố gắn nhìn vào bên trong.
" Hoàng Dương Lục, hơn nữa còn là Băng Chủng!"
Vương Hạo Dân đột nhiên nói một câu, những người khác cũng âm thầm gật đầu, ánh mắt của họ khi nhìn về phía Lý Dương có thêm chút phức tạp, đặc biệt là Trương Vĩ, hắn vốn nghe được Lý Dương là một người may mắn nên ôm tâm lý kết bạn đi tìm Lý Dương, không ngờ Lý Dương lại ở ngay chỗ của hắn đổ tăng, hơn nữa còn đổ tăng từ khối nguyên thạch của hắn nữa.
"Rầm!"
Khối nguyên thạch bị Lý Dương cắt thành hai nữa, Cố lảo vội vàng dùng nước lau mặt cắt trên khối nguyên thạch, hai mặt cắt từ từ lộ ra.
" Là Băng Chủng, Băng Chủng Hoàng Dương Lục, lần này là đại tăng!"
Cố lão cảm thán nói, Tư Mã Lâm ở một bên âm thầm gật đầu, hai mắt tràn đầy sự hâm mộ.
Bên kia, ánh mắt của Trương Vĩ và Vương Hạo Dân khi nhìn Lý Dương thì không giống nhau, một viên Phỉ Thúy tốt như vậy bình thường bọn họ cũng khó gặp được, cho dù là gặp được cũng không nhất định mua được, hiện tại một viên Phỉ Thúy tốt như vậy lại xuất hiện trên địa bàn của mình, Trương Vĩ bất chấp hối hận mà bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào để mua lại khối Phỉ Thúy này từ tay Lý Dương.
"Lý lão đệ, tôi ra một trăm năm mươi vạn mua hai khối nguyên thạch đã cắt này, cậu thấy thế nào?" Trương Vĩ còn đang suy nghĩ thì Vương Hạo Dân đã ra giá, mười vạn liền biến thành một trăm năm mươi vạn, Lý Dương lần này lại đổ tăng mạnh.
"Khoan khoan, khối đá này cắt ở chỗ của tôi, đáng lẽ ra phải do tôi ra giá trước chứ, Lý tiên sinh, tôi ra giá một trăm sáu mươi vạn, cậu bán hai khối này cho tôi nhé?"
"Một trăm năm mươi vạn, một trăm sáu mươi vạn!" Lý Dương lắc đầu cười cười, lúc bắt đầu cắt Lý Dương đã đoán được có người ra giá nhưng không ngờ lại có cạnh tranh.
"Một trăm năm mươi vạn có chút thấp, Lý lão dệ, tôi ra hai trăm vạn, cậu bán cho tôi đi!"
Khi thấy Lý Dương lắc đầu Vương Hạo Dân lập tức nóng nảy, hắn trực tiếp ra giá hai trăm vạn, Cố lảo và Tư Mã Lâm lắc đầu, hai người cũng không nói gì thêm.
Dựa theo phẩm chất của nó thì khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục này bán với giá hai trăm vạn thì cũng không tính là cao.
"Hai trăm mười vạn, tôi cho cậu vào trong phòng chọn một khối, khối này cậu đừng tranh với tôi!"
Trương Vĩ vội vàng ra giá, đã rất lâu rồi hắn chưa thấy qua loại cao cấp Phỉ Thúy như thế này, khối Phỉ Thúy này đối với hắn có tính bắt buộc, nếu bỏ qua lần này thì rất khó có lần sau.
"Hai trăm bốn mươi vạn!" Vương Hạo Dân cười khổ nhìn Trương Vĩ nói:
"Vĩ ca, ca ca tốt của tôi, anh chủ yếu là tiên thụ Phỉ Thúy loại thường và loại trung, tôi mới là người tiêu thụ loại Phỉ Thúy cao cấp, huống hồ cậu cũng biết là tôi đã rất lâu rồi chưa thấy qua một viên Phỉ Thúy cao cấp như thế này, nếu tôi không có được viên cao cấp Phỉ Thúy này thì sẽ không còn khách hàng nữa, cậu nhường tôi đi!"
"Không được, sao cậu biết là tôi không co khách hàng mua loại cao cấp Phỉ Thúy này, trước kia tôi có thể nhường cho cậu nhưng làn này thì không được, nếu lần này cậu tranh giành viên phỉ Thúy với tôi thì lần sau đừng hòng từ chỗ tôi lấy được thứ tốt!"
Trương Vĩ dùng sức lắc đầu, trước kia hắn có thể nhường cho Vương Hạo Dân nhưng lần này tuyệt đối không được, đây là Băng Chủng thuần khiết, đã rất nhiều năm rồi hắn chưa thấy qua loại này, nghĩ tới khối Băng Chủng này vẫn luôn nằm trong đống nguyên thạch mà hắn lại không cắt ra làm cho hắn rất hối hận, sớm biết thế thì hắn đã cắt nó ra từ lâu, dùng nó để làm trấn điếm chi bảo thì bây giờ hắn đã có nhiều khách hàng hơn rồi.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Ánh mắt Trương Vĩ nhìn Vương Hạo Dân đã có chút bốc hỏa.
Vương Hạo Dân khi thấy Trương Vĩ không nhượng bộ liền quay người sang nhìn Lý Dương nói:
-Ba trăm vạn, Lý lão đệ, tôi ra giá ba trăm vạn để mua hai khối đá này!
Cố lão và Tư Mã Lâm nhìn nhau, trên mặt hai người xuất hiện nụ cười khổ, hai trăm vạn thì có chút thấp nhưng mà ba trăm thì lại có chút cao, đây chính là nguyên thạch, khi chưa cắt hết thì vẫn còn tính phiêu lưu, khi nãy Vương Hạo Dân dáng lẽ nên ra giá hai trăm năm mươi vạn mới đúng.
-Vương Hạo Dân!
Trương Vĩ trừng mắt, cơ thể có chút rung lên, lần này Trương Vĩ thật sự đã tức giận, Vương Hạo Dân tranh giành với hắn quá quyết liệt hơn nữa còn hung hãn như vậy, chẳng lẽ trước kia mình đã nhìn nhầm hắn sao?
-Trương tổng, Vương tổng, hai vị bớt nóng!
Lý Dương không thể không đứng ra, kỳ thật ngay từ dâu khi bọn họ ra giá Lý Dương đã có ý từ chối, nhưng mà hắn không người lại nhanh chóng tranh giành hơn nữa còn tranh nhau quyết liệt như vậy.
Lý Dương vừa nói thì bốn người đều quay đầu sang nhìn hắn, đặc biệt là Cố lão và Tư Mã Lâm, Lý Dương lần này ở Minh Dương đổ thạch hơn nữa còn đổ tăng, chuyện này rất nhanh sẽ truyền khắp Minh Dương, hắn rất nhanh sẽ trở thành đối tượng chú ý của mọi người.
-Lý tiên sinh, tôi cũng ra ba trăm vạn, cậu nói đi, rốt cuộc là cậu muốn bán cho ai!
Trương Vĩ khi nói lời này thì giọng điệu đã có chút tức giận, hiện tại hắn đã không phải đơn thuần ra giá nữa, hắn đang muốn tranh giành với Vương Hạo Dân.
-Tốt, để Lý lão đệ tự mình quyết định!
Vương Hạo Dân cũng không ra giá nữa, vừa rồi khi ra giá ba trăm vạn do hắn có chút xúc động, nhưng mà cũng may là hắn không trả giá quá mức, nếu cắt ra Phỉ Thúy thì hắn vẫn còn lời tiền.
-Để tôi quyết định!
Lý Dương cười khổ lắc đầu:
-Để tôi cắt hết rồi nói, hai khối nguyên thạch bán thành phẩm này tôi sẽ không bán!
Lý Dương vừa dứt lời thì mọi người đều kinh ngạc nhìn hắn, đặc biệt là Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm nở nụ cười:
-Tốt, rất quyết đoán, Lý tiên sinh đã muốn cắt tiếp, Trương tổng, ngài thấy sao?
Trương Vĩ nhìn thoáng qua Tư Mã Lâm rồi lại nhìn Lý Dương, suy nghĩ một chút rồi hắn từ từ gật đầu:
-Lý tiên sinh là chủ nhân của khối đá này, vậy thì dựa theo lời của Lý tiên sinh đi!
Tư Mã Lâm sở dĩ nói giúp Lý Dương là vì hắn thưởng thức tính cách của Lý Dương, Tư Mã Lâm và Lý Dương giống nhau, mặc kệ là mua khối bán nguyên thạch hay là khối nguyên thạch đầy đủ hắn đều thích cắt hết, chính vì biết tính cách của Tư Mã Lâm nên Vương Hạo Dân và Trương Vĩ đều không nữa đường ra giá khi Tư Mã Lâm cắt đá.
Trương Vĩ đáp ứng cũng có một phần nguyên nhân chính là vì không muốn phát sinh mâu thuẫn với Vương Hạo Dân, cho dù Lý Dương quyết định bán cho ai thì cũng không tốt đối với hai người, nếu Lý Dương đã muốn tự mình cắt hết, vậy thì không bằng cứ để hắn cắt hết rồi lấy viên Phỉ Thúy ra, nếu như tiếp tục tăng thì tuy phí tổn sẽ tăng lên, nhưng sự phiêu lưu thì không có.
Một lần nữa chuẩn bị máy móc xong Lý Dương đặt nữa khối nguyên thạch vào, máy cắt bắt đầu hoạt động, trên khối nguyên thạch này Lý Dương dễ cắt hơn cả lần trước, cho dù hắn cắt thế nào đi nửa thì cũng không làm tổn hại viên Phỉ Thúy bên trong.
"Rầm!"
Nữa khối nguyên thạch này một lần nữa bị cắt ra làm hai, chỗ mặt cắt xuất hiện một chút màu đen, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút bình tĩnh lại, chút màu đen này không phải là dấu hiệu tốt lành gì, có lớp màu đen này xuất hiện thì một nữa khối đá này gần như đã bị phế đi.
Sắc mặt của Cố lão và Tư Mã Lâm cũng không tốt, tuy rằng chính là gần nữa khối nhưng khi đổ thạch mà xuất hiện một lớp bột màu đen như thế thì không phải dấu hiệu tốt đẹp, người đổ thạch rất không thích lớp bột màu đen này, chủ yếu là vì khi có lớp bột đen này khối nguyên thạch rất dễ gặp trường hợp không có gì bên trong
Nhìn vào hết thảy những thứ này, tuy rằng chưa cho rằng trong khối nguyên thạch không có gì nhưng giá cả của nó cũng đã giảm xuống rất nhiều, bây giờ cho dù hai trăm vạn cũng chưa chắc có ai dám mua.
Tư Mã Lâm lộ ra chút tiếc hận, Cố lão cũng có vẽ mặt tương tự như vậy, Vương Hạo Dân và Trương Vĩ có chút cảm thấy may mắn.
Mọi người đều quan sát vẽ mặt của lý Dương, Lý Dương chỉ cười cười không nói gì, khuôn mặt hắn cũng không có biến hóa gì, hắn tiếp tục cắt đá.
Cắt thêm hai đao, khi thấy vết cắt đã rất gần viên Phỉ Thúy nên hắn ngừng lại, với tay nghề của hắn mà cắt tiếp thì sẽ lãng phí giá trị của viên Phỉ Thúy.
-Trương tổng, ngài có thể giúp tôi cắt tiếp không, tôi có chút mệt rồi!
Lý Dương ngừng tay rồi nói, Trương Vĩ gật đầu vội vàng đi lên, khối đá còn lại rất nhỏ, nếu viên Phỉ Thúy trong này có biều hiển giống như nữa viên đá kia thì nó có giá nhiều nhất cũng chỉ mấy chục vạn, cũng may là Lý Dương vừa rồi không đáp ứng bán cho hắn nếu không thì hắn sẽ xui xẻo.
Khối đá còn lại cũng không lớn chỉ một lát là Trương Vĩ đã lấy được viên Phỉ Thúy ra, nó quả thật là một khối Băng Chủng Hoàng Dương Lục nhưng nó chỉ là một khối nhỏ, khối này chỉ bằng một nữa so với khối mà Lý Dương đổ được ở Thanh Đảo.
Nhìn khối Phỉ Thúy này Trương Vỉ cảm thấy mình rất may mắn vì không có tiếp tục cạnh tranh mua nó, nếu như Lý Dương bán khối đá này cho hắn với giá chỉ một trăm năm mươi vạn thì hắn cũng sẽ lỗ nặng.
-Năm mươi vạn, lão đệ, cậu bán khối này cho tôi đi!
Viên Phỉ Thúy vừa mới lấy ra thì Vương Hạo Dân đã nhanh chóng ra giá, Trương Vĩ nhìn thoáng qua Vương Hạo Dân nhưng lần này hắn không nói gì, chỉ một khối cao cấp Phỉ Thúy nhỏ bé thì Trương Vĩ cũng không coi trọng, dù sao cũng là người kinh doanh Phỉ Thúy chuyên nghiệp nên hắn có nhiều nguồn cung cấp hơn so với Vương Hạo Dân.
Năm mươi vạn với khối Phỉ Thúy này quả thật là một cái giá không thấp, khối Phỉ Thúy này có thể làm được bốn năm mặt dây chuyền hoặc mặt nhẫn, nếu như trừ đi chi phí thì Vương Hạo Dân cũng không kiếm được bao nhiêu.
-Vương tổng, chờ lấy viên Phỉ Thúy kia ra rồi nói tiếp!
Trương Vĩ còn chưa nói gì thì đã bị Lý Dương giành nói trước, hắn nói xong thì nhìn Trương Vĩ rồi cười cười, hắn quả thật là sợ Trương Vĩ ra giá rồi hai người lại tiếp tục tranh giành.
-Tốt, cắt hết rồi nói sau!
Trương Vĩ gật gật đầu, lần này Lý Dương đã đoán sai, tuy Trương Vĩ cũng muốn mua khối đá này nhưng nhu cầu thì không quá cấp thiết như khi nãy, hơn nữa việc lớp bột màu đen xuất hiện làm cho tâm lý của Trương Vĩ có chút lo sợ, hiện tại lòng cạnh tranh của Trương Vĩ dã không lớn như lúc trước, cho dù là nhường cho Vương Hạo Dân thì Trương Vĩ cũng không để ý.
Lý Dương tiếp tục cắt khối đá còn lại, nhớ lại vị trí của viên Phỉ Thúy lông mày của Lý Dương có chút nhíu lại, bên trong khối đá này có viên Phỉ Thúy không nhỏ, Lý Dương cảm thấy nếu cắt từ đây thì sẽ làm hỏng viên Phỉ Thúy bên trong.
Suy nghĩ một chút Lý Dương từ từ chà xát bàn tay, hắn quyết định quan sát trước một chút để tránh cắt trung viên Phỉ Thúy, nếu như cắt trúng nó thì hắn có thể lỗ vài vạn thậm chí là vài chục vạn.
Hình ảnh lập thể lại một lần nửa xuất hiện, Lý Dương còn chưa kịp quan sát vị trí của viên Phỉ Thúy thì đã sững sốt, hắn thấy ở cách máy cắt không xa có một đốm sáng xanh hiện lên trong đầu Lý Dương.
Lý Dương từ từ đi về phía bên trái của máy cắt, hắn thấy điểm sáng máu xanh kia to khoảng ngón tay cái, nhưng nó rất xinh đẹp và chói mắt.
Nó không chỉ có một màu xanh thuần khiết mà những dường vân trên viên Phỉ Thúy cũng được sắp xếp một cách chặt chẽ hoàn mỹ, nó so với viên cao cấp Băng Chủng mà hắn đang chuẩn bị cắt còn tốt hơn nhiều.
-Lý lão đệ, cậu làm sao vậy?
Thấy Lý Dương chậm chạp không bắt đầu cắt, Vương Hạo Dân nhỏ giọng nhắc nhở, Lý Dương vội vàng phục hồi tinh thần, một lần nữa quan sát khối nguyên thạch chuẩn bị cắt.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Rất nhanh, Lý Dương đã tìm được nơi thích hợp để bắt đầu cắt, thu hồi năng lực đặc thù lại hắn bắt đầu cắt xuống.
"Rè rè!"
Máy cắt bắt đầu hoạt động, tim Lý Dương từ từ đập nhanh hơn, mấy ngày nay hắn đã bổ sung không ít tri thức trụ cột, những thường thức về Phỉ Thúy hắn cũng biết không ít.
-Thủy Tinh Chủng, khẳng định là Thủy Tinh Chủng, phần màu xanh kia không ngờ lại là toàn bộ đều là màu xanh, ông trời ơi, nó là Đế Vương Lục!
Lý Dương hô to trong lòng, Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, những từ này nếu nói ra thì sẽ dọa rất nhiều người, viên Phỉ Thúy này chính là loại Phỉ Thúy cao cấp nhất cho dù có tiền cũng không mua được.
Lý Dương vẫn còn nhớ hội triển lãm ở Thanh Đảo có bán một sợi dây chuyền có mặt ngọc là loại Thủy Tinh Băng Chủng bình thường vậy mà có giá tới hai trăm vạn, vậy thì nếu dùng viên Đế Vương Lục này làm mặt dây chuyền thì nó có giá ít nhất cũng một nghìn vạn.
Tâm thần của Lý Dương lúc này đã bị khối Phỉ Thúy này hấp dẫn, Lý Dương đã xem rất rõ, khối Phỉ Thúy kia không ngờ lại nằm trong một viên đá kê chân, Trương Vĩ không ngờ lại dùng nó để kê cái máy cắt đá khổng lồ.
Khối đá này to khoảng nữa bàn tay, bên ngoài đều là bùn đất, mặt cắt của khối đá là những đường kẻ hình lông đuôi ngựa.
Những người quen thuộc với đổ thạch đều biết thứ này chính là những vết nứt, nó có ảnh hưởng rất lớn với việc xem xét Phỉ Thúy, nó có lực ảnh hưởng rất lớn tới khối đá, khi nó xuất hiện thì bên trong rất khó có Phỉ Thúy, chính vì như vậy nên khi cắt ra thấy được những đường kẻ này mọi người thường không còn hi vọng gì nữa.
Một khối đá nhỏ như vậy mà còn có đường kẽ hình đuôi ngựa nên khó trách Trương Vĩ lại dùng nó làm đá kê chân, chỉ sợ là ngoài hắn có năng lực đặc thù ra thì những người khác đều không bao giờ cho rằng bên torng một tảng đá phế vật như thế này lại xuât hiện một viên Phỉ Thúy loại cao cấp nhất, loại sác xuất này giống như là sao chỗi chạm Đia Cầu vậy.
"Rè rè!"
Nữa khối đá này rất nhanh bị Lý Dương cắt ra, lần này mặt cắt xuất hiện một mảng màu xanh hơn nữa còn là một mảng lớn.
Bốn người Trương Vĩ liếc mắt nhìn nhau một cái, Cố lão thì nhẹ nhàng lắc đầu, việc đổ thạch hôm nay đã làm cho tâm trạng của bọn họ có chút không ổn, vừa rồi chỉ ra một khối nhỏ, nhưng không ngờ một nữa còn lại lại cắt ra một khối Phỉ Thúy lớn hơn rất nhiều, sự chênh lệch giữa hai khối đá lớn như vậy quả thật là rất ít gặp.
Loại cảm giác mà họ gặp tuy không tới múc một đao thiên đường một đao địa ngục nhưng ít ra thì một dao này quả thật là một đao thiên đường, hiện tại chỉ tính nữa khối này thì Lý Dương cũng đã có đươc hơn ba trăm vạn rồi.
Vương Hạo Dân ngơ ngác nhìn khối nguyên thạch, hắn đột nhiên nghĩ tới một câu nói: Số mệnh một người thay đổi rất thất thường.
Người có tâm trạng phức tạp nhất chính là Trương Vĩ, vừa rồi hắn còn thấy may mắn nhưng không ngờ chỉ trong chớp mắt thì đã biến thành ảo nảo. Loại tâm trạng phức tạp này của hắn hiện rõ trên mặt, cho tới khi Cố lão dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn thì hắn mới hồi phục tinh thần lại, hắn có chút xấu hổ cười cười nhìn Cố lão, một người có thể đối mặt với nhiều việc khó khăn mà không đổi sắc như Trương Vĩ không ngờ chỉ vì một khối Phỉ Thúy mà thất thố như vậy, việc này làm cho Cố lão rất kinh ngạc.
-Cố lão, Trương tổng, tôi cảm thấy có chút không an toàn, hay là chúng ta mài nó đi?
Lý Dương thở phào một hơi, hắn quay sang nhìn Trương Vĩ và Cố lão nói, khuôn mặt của Trương Vĩ đã bình thường lại, người chú ý tới biến hóa của hắn chỉ có Cố lão nhưng Cố lão cũng không có nói gì mà chỉ nhìn Trương ưng gật gật đầu.
Lần này là do Lý Dương tự mình mài, Lý Dương mạnh mẽ kiềm chế dục vọng muốn dùng năng lực đặc thù của mình để quan sát khối Thủy Tinh Băng Chủng mà chuyên tâm mài khối nguyên thạch trước mặt.
Mài đá tuy rằng đơn giản, nhưng nó vẫn càn có kỹ năng riêng, hơn nữa đây vẫn là lần đầu tiên Lý Dương mài đá, chỉ cần có chút không cẩn thận thì sẽ ảnh hưởng tới giá trị của viên Phỉ Thúy
Cũng may là Lý Dương có năng lực đặc thù nên có thể quan sát trước, hắn có thể biết mài tới khi nào, chỗ nào thì dừng lại.
Khối đá bị mài càng lúc càng nhỏ lại, viên Phỉ Thúy bên trong càng ngày càng rõ ràng, tâm trạng của mọi người đều rất khẩn trương, viên Phỉ Thúy bên trong từ từ xuất hiện, đi kèm theo là giá của nó không ngừng tăng lên.
-Trương tổng, ngài giúp tôi lấy viên Phỉ Thúy ra đi!
Bốn mặt đều bị Lý Dương mài rất sát với viên Phỉ Thúy rồi, dựa theo biểu hiện bây giờ của nó thì viên Phỉ thúy này nhất định sẽ tăng giá rất mạnh.
Trương Vĩ gật đầu rồi tiếp nhận vị trí của Lý Dương, Lý Dương thì tìm chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi, trong đầu thì liên tục suy nghĩ cách để lấy viên Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy kia.
Tư Mã Lâm quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương, khi thấy Lý Dương đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì hắn không khỏi bội phục, khối đá đã tăng giá lên tới 800 vạn vậy mà Lý Dương vẫn có thể bình tĩnh ngồi nghỉ ngơi, với biểu hiện như vậy thì Lý Dương nếu không phải người của đại gia tộc thì chính là Kim Lân trong ao.
Kim Lân sở dĩ trong ao không ra chính là chờ một cơ hội để hóa rồng.
Lý Dương này là một nhân viên trong công ty châu báu An Thị vì vậy hắn tuyệt đối không phải là người của đại gia tộc, hắn chính là một Kim Lân, nếu cứ trơ mắt nhìn Kim Lân hóa rồng bay đi thì không tốt lắm, nếu hắn có thể thiết lập quan hệ với Lý Dương thì không còn gì bằng, hiện tại nên bắt đầu tiếp xúc là vừa, chỉ sợ một thời gian nữa thì hắn sẽ không có cơ hội, không ai có thể biết tương lai Lý Dương sẽ có thành tựu như thế nào cả, hắn phải tranh thủ trước một bước.
Tư Mã Lâm âm thầm gật gật đầu, hắn bắt đầu tìm cách tiếp cận Lý Dương.
-Lý Dương, Lý Dương!
Lý Dương còn đang nghĩ cách thì Trương Vĩ đã gấp gáp hô lớn, Trương Vĩ trực tiếp kêu tên Lý Dương cho thấy hắn đang rất kích động.
-Là cao cấp Băng Chủng, Hoàng Dương Lục, Lý Dương, cậu quả thật là người rất may mắn!
Trương Vĩ dùng hai tay cầm một khối Phỉ Thúy trong suốt đi tới chỗ Lý Dương, ánh mắt của hắn khi nhìn Lý Dương chứa đầy sự phức tạp, những người khác thì bộc lộ sự hâm một và ghen tị không một chút che giấu.
-Đúng vậy, Lý tiên sinh lần này ở hiệp hội đổ tăng, hơn nữa còn là nguyên thạch do hội trưởng cung cấp, lần này hiệp hội Minh Dương chúng ta cũng được nở mày nở mặt rồi!
Cố lão lớn tiếng cảm thán, lúc trước hắn tuy có nghe qua việc Lý Dương đổ tăng hai lần nhưng cũng không có cảm giác gì đặc biệt thế nhưng lần này thì khác hẳn, bây giờ ngay cả Cố lão cũng có chút ghen tị và hâm mộ Lý Dương.
-Cảm ơn mấy vị, kỳ thật lúc trước vận may của tôi không được tốt lắm, một thời gian trước tôi còn suýt bị vẫn thạch đập trúng, sau khi qua việc đó thỉ vận may của tôi đã tốt hơn một chút, việc của tôi có lẽ đúng như câu nói đạn nạn không chết tất có hậu phúc!
Lý Dương cười cười, hắn đã sớm chuẩn bị một lý do thỏa đáng, vận may tốt thì cũng cần một lý do, Lý Dương không khỏi có chút cười khổ, vận khí tốt như vậy về sao hắn cần phải gặp nhiều lần nữa, dù sao thì cũng không có ai nghi ngờ là hắn có thể nhìn thấu những khối nguyên thạch, việc này đối với những người này mà nói thì không hề có chút hiện thực nào.
-Thì ra là như vậy, cũng không đúng, tôi có quen một số thương nhân cũng bị vẫn thạch đập trúng, tôi có thấy họ có vận may như Lý lão dệ đâu!
Vương Hạo Dân gật gật đầu, việc vẫn thạch rơi xuống thành phố Minh Dương là một việc lớn nên hắn không thể không biết được.
-Có lẽ vận may của bọn họ chưa đến hoặc là bọn họ đã gặp may mắn rồi, chúng ta là người ngoài nên cũng không biết được!
Cố lão gật đầu đồng ý, những người già như ông thường rất tin vào vận may, hơn nữa ông lại là người thích đỗ thạch nên với cách nói của Lý Dương ông rất đồng tình
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Mặc kệ, tôi tin tưởng Lý huynh đệ đang rất may mắn!
Vương Hạo Dân ra sức gật đầu, ánh mắt lại nhìn chằm chằm khối Phỉ Thúy trên tay Lý Dương, theo giá thị trường hiện nay, cả khối nguyên liệu này thấp nhất cũng có thể trị giá một trăm vạn, hơn nữa cái giá này vừa ra thì ngay lập tức có người tranh đoạt ngay.
- Ừm ừm !Trương Vĩ đột nhiên ho nhẹ hai tiếng, hắn ngẩng đầu lên nhìn Vương Hạo Dân, lúc này Vương Hạo Dân cũng đang nhìn trộm Trương Vĩ, bốn mắt chạm nhau, cả hai lập tức hiểu ý đối phương.
Khối Phỉ Thúy này ai trong hai người cũng không thể nuốt một mình nổi, nếu vậy thì không bằng cùng nhau hợp tác mua nó. Cách duy nhất hiện nay là hai người hợp tác mua nó sau đó chia lại sau, nếu không trong khoảng thời gian ngắn bọn họ không ai có đủ tiền mặt để mua khối nguyên liệu này. Nếu không mua sớm một chút, bị những người khác biết trong tay Lý Dương có một khối Phỉ Thúy quý như vậy, thì cửa nhà Lý Dương nhất định sẽ bị chen lấn thô bạo, sau này còn muốn mua sẽ khó khăn nhiều nữa.
- Lý lão đệ, khối Phỉ Thúy này, tôi trả cậu tám trăm vạn, cậu thấy thế nào ?
Thấy ánh mắt của Trương Vĩ, Vương Hạo Dân mở miệng nói trước, hai người không hổ là bạn cùng lớn lên từ nhỏ, một ánh mắt là có thể hiểu ý nghĩ của đối phương.
- Tám trăm vạn ?
Tư Mã Lâm nói nhỏ một câu, sau đó mỉm cười nhìn Phỉ Thúy trong tay Lý Dương, không nói gì thêm.
Giá tám trăm vạn không hề thấp, nhưng lại không tương xứng với giá cả thị trường hiện nay, hiện nay thị trường Phỉ Thúy đang rất nóng, Phỉ Thúy cao cấp lại càng thiếu thốn, khối Phỉ Thúy trên tay Lý Dương này là loại cao cấp Băng Chủng, có giá cao hơn tám trăm vạn không ít.
Tư Mã Lâm muốn tạo cảm tình với Lý Dương, nhưng lại không thể nói thẳng ra đắc tội với Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, cũng chỉ có thể dùng cách rất âm thầm như vậy để biểu lộ một chút.
Cố lão gật đầu, hắn đã hiểu ý Tư Mã Lâm muốn biểu lộ, nếu bán tám trăm vạn, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân cũng có thể kiếm được một khoản, chưa nói tới việc bán qua tay lời thêm một ít nữa.
Lý Dương lại không nghe ra ẩn ý trong lời của Tư Mã Lâm, sự chú ý của hắn đã bị khối Phỉ Thúy trên tay hấp dẫn, hình ảnh trong đầu dù sao cũng chỉ là hình ảnh lập thể, khác xa với việc dùng mắt thường nhìn trực tiếp, lúc này Lý Dương đang cẩn thận quan sát khối Phỉ Thúy xinh đẹp trên tay, khối giải ra lần trước ở Thanh Đảo hắn chưa nhìn rõ thì đã giao cho Trương Ưng.
- Đúng vậy , tám trăm vạn!
Trương Vĩ cũng đồng ý, Lý Dương kinh ngạc nhìn hắn một cái, bọn họ đã có một thời gian dài quen biết nên rất hiểu ý nhau còn hắn thì chỉ vừa mới quen nên không nhìn ra bọn họ đã đạt được ý đồ hợp tác.
- Xin lỗi , Trương tổng!
Lý Dương nhẹ nhàng lắc đầu, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đều hơi sững sờ , Vương Hạo Dân lại vội vã nói:
- Tám trăm năm mươi vạn!
Vương Hạo Dân còn tưởng rằng Lý Dương không hài lòng với giá tiền, lại tăng giá lần nữa.
- Xin lỗi Vương tổng, không phải tôi có ý này!
Lý Dương cười khổ lắc đầu, Vương Hạo Dân vội vàng nói tiếp :
- Chín trăm vạn, Lý lão đệ, hiện tiền mặt ta có thể lấy ra không nhiều lắm, nếu là chín trăm vạn cậu còn không hài lòng, tôi có thể đưa cậu thêm một số trang sức thành phẩm, bất kể là kim cương hay là vàng cậu cứ nói là được!
Lý Dương cười khổ một tiếng:
- Thật xin lỗi, Vương tổng, ngài nên biết tôi là người của châu báu An Thị, thật ra thì hai khối Phỉ Thúy lần trước tôi đổ thắng đã được công ty tôi thu mua, nếu để cho công ty biết tôi còn có nguyên liệu không bán cho công ty mình, e rằng bọn họ sẽ có ý kiến.
Trên mặt Lý Dương có chút áy náy, Trương Ưng đối với hắn rất tốt, Lý Dương cũng biết đem khối Phỉ Thúy cao cấp như vậy bán cho công ty mình cũng có lợi cho Trương Ưng, Vương Hạo Dân đối với hắn không tệ, nhưng dù sao cũng là người mới quen, chỉ có thể để lại cho người mình vậy.
- Là vậy, Lý tiên sinh, cậu yên tâm, cậu bán khối này cho chúng tôi, chúng tôi tuyệt đối sẽ không nói ra!
Trương Vĩ cuống lên, khi Vương Hạo Dân giành nói trước, Lý Dương hơi sửng sốt, hắn lập tức hiểu được Vương Hạo Dân và Trương Vĩ đã liên hiệp với nhau, chẳng trách vừa rồi Trương Vĩ không ra giá, còn nói giúp Vương Hạo Dân.
- Đúng vậy, ta có thể bảo đảm tuyệt đối sẽ không nói ra, Cố lão, Tư Mã Lâm, mọi ngươi cũng sẽ không nói nhé!
Vương Hạo Dân cũng vội vàng bảo đảm, còn lôi Cố lão và Tư Mã Lâm vào cuộc, Cố lão và Tư Mã Lâm nhìn nhau, bất đắc dĩ cùng nhau gật đầu một cái.
- Thật xin lỗi, hay là như vậy đi, khối nhỏ này để cho ngài năm mươi vạn, còn khối lớn tôi vẫn cầm trở về công ty, tôi nghĩ may mắn của tôi sẽ không kết thúc nhanh như vậy, sau này cược được Phỉ Thúy, tôi nhất định ưu tiên cho các ngài, hai người thấy thế nào?
Lý Dương lại lắc đầu tiếp, hắn thật đúng là không có lòng nào mà giải thích, phía dưới máy giải thạch vẫn còn có một khối Phỉ Thúy Pha Li Chủng chờ hắn, bất kể như thế nào khối nguyên thạch kia hắn cũng phải làm bằng được.
- Cao cấp Băng Chủng, vận may thật là tốt!
Trương Vĩ cười khổ lắc đầu, hắn đã nhìn ra là Lý Dương thật sự không tính đến chuyện bán, nếu nói có thể thường xuyên gặp được vận may liên tục như vậy, Trương Vĩ không thể nào tin được, hắn cược thạch mười mấy năm, Băng Chủng cũng đã từng giải được, nhưng giải ra một khối cao cấp Phỉ Thúy lớn như vậy, lại hoàn chỉnh như vậy quả thực chưa từng có.
Trương Vĩ cũng không ngu, có thể làm ăn lớn như vậy thì hắn cũng không phải là người đơn giản, nếu nói hắn không cam lòng thì chắc chắn rồi, nhưng hắn cũng sẽ không làm khó người khác. Đặc biệt khi Lý Dương lại là người của châu báu An Thị, Lý Dương đã tỏ rõ thái độ của mình, nếu cứ tiếp tục ép bức người, đối với hắn mà nói cũng có ảnh hưởng không tốt, làm không tốt còn có thể bị châu báu An Thị rằn mặt, sức ảnh hưởng của châu báu An Thị là rất lớn, một khi An thị châu báu liên hiệp với các bên cấp hàng cùng những đồng minh khác liên thủ hại hắn, vậy thì hắn quả là lợi ít hại nhiều.
Cho nên, sau khi nhìn thấy thái độ của Lý Dương Trương Vĩ đưa ra lựa chọn quyết đoán.
- Trương tổng ngài đừng mất lòng tin, lần trước khi tôi cược được loại cao cấp Băng Chủng cũng có người đã nói như vậy, nhưng lần này không phải tôi vừa cược được một băng chủng đó sao!
Lý Dương cũng nhìn thấu Trương Vĩ không cam lòng, lại mỉm cười nói.
- Được rồi, nếu Lý lão đệ một lòng nghĩ vì công ty mình, chúng tôi cũng không thể làm khó cậu nữa, thật ngưỡng mộ khi châu báu An Thị có cậu, Lý lão đệ, hay là cậu hãy nhảy sang chỗ của tôi này, An Thị đãi ngộ cậu như thế nào, ở đây tôi sẽ trả cho cậu gấp đôi, còn cho cậu vị trí phó tổng giám đốc nữa.
Vương Hạo Dân cũng nhìn ra tâm tư Lý Dương, có chút bất đắc dĩ nói. Đây là Vương Hạo Dân không mua được nguyên liệu liền muốn đào chân tường, Tư Mã Lâm lắc đầu cười cười, vào lúc này Lý Dương còn có thể nghĩ tới công ty của mình, hắn lại dễ dàng bị đào đi như vậy sao.
Quả nhiên, Lý Dương cự tuyệt ý tốt của Vương Hạo Dân, điều này cũng nằm trong dự đoán của Tư Mã Lâm, Tư Mã Lâm càng cảm giác được con người Lý Dương này không tệ, tiềm lực lớn, đáng đầu tư.
Vương Hạo Dân là một người phóng khoáng, sau khi bị cự tuyệt lần nữa, trực tiếp viết một tờ chi phiếu năm mươi vạn tệ mua khối Phỉ Thúy nhỏ kia, có còn hơn không, nhưng Trương Vĩ làm chủ nhà mà không có cái gì cho nên chỉ có thể không ngừng lắc đầu cười khổ .
- Trương tổng, không biết chỗ nào bán máy giải thạch thế?
Trầm tư một chút, Lý Dương quay sang hỏi Trương Vĩ, hắn thật sự không nghĩ ra lý do gì đi mua một khối đá kê chân nên chỉ có thể đánh lạc hướng bằng máy giải thạch. Nếu hắn trực tiếp nói muốn mua một khối đá kê chân không ai muốn mua, nói không chừng sẽ bị mấy người này hoài nghi, Lý Dương mới vừa mới thắng cược lớn như vậy, bây giờ lại gây ra việc khiến người khác chú ý là không nên, tuyệt đối không thể mạo hiểm.
- Nam Dương có bán, sao, cậu Lý muốn mua một bộ cho mình ư?
Trương Vỹ trả lời, mắt thì nhìn viên Phỉ Thúy đã được đóng gói, gặp được Phỉ Thúy quý như vậy nhưng không lấy được, thật là một sự tiếc nuối.
Lý Dương gật đầu nói:
- Đúng vậy, đã bị Trương tổng nhìn ra rồi, tôi không rành việc giải thạch lắm, nên tôi muốn mua một cái về luyện tập!
Trương Vĩ suy nghĩ một chút liền đáp:
- Máy này của tôi là bán tự động, mua ở Nam Dương có giá hơn ba vạn, còn có một loại máy giải thạch hoàn toàn tự động, chạy bằng dầu, loại máy giải thạch đó hơi đắt một chút, khoảng sáu bảy vạn một máy, ở đây chúng ta chắc chắn không mua được, e rằng phải đến bên Quảng Đông Vân Nam mới có!
- Trương tổng, ngài xem thế này có được không, tôi đưa mười vạn, ngài đem bộ máy giải thạch này cùng với tất cả số cược thạch trong sân bán cho tôi, để tôi về một mình luyện tay cho thật tốt!
Khi nói tới đây, nhịp tim Lý Dương không nhịn được có chút đập nhanh, mua được máy giải thạch, lại mua được tất cả cược thạch, tự nhiên có thể đem kia khối đá kê chân có chứa Pha Li Chủng mà không khiến cho bất cứ kẻ nào nghi ngờ.
-o0o-
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào