28-09-2010, 12:14 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 16: Chẩm mạt hà n ân dĩ đạm
(Pháºn má»ng ân tình nhạt).
Dịch: alectan
Biên: Dark Blood
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Trong chốc lát hắn gắt gao nhìn chăm chú Hà Doanh, thấy nà ng vẫn bá»™ dáng lạnh nhạt nhÆ° váºy. Không khá»i nhếch miệng, tá»±a nhÆ° cÆ°á»i lạnh: " Hà tiểu thÆ°, hi vá»ng ngÆ°Æ¡i sau nà y đừng quản bất cứ chuyện gì, không nên quên cha và anh ngÆ°Æ¡i ..."
Hà Doanh bá»—ng dÆ°ng quay đầu nhìn hắn, qua má»™t hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i nói: "Nguyên lai Lá»™ Minh Lá»™ công tá», cÅ©ng muốn dùng thủ Ä‘oạn uy hiếp nhÆ° váºy để đối phó vá»›i má»™t nữ tá» !" Nà ng không đợi Lá»™ Minh nói cái gì nữa, ống tay áo vung lên, lạnh lùng nói: "Nam nữ thụ thụ bất thân, thỉnh công tá» Ä‘i thôi."
Biểu tình nà ng, cao quý, ngạo nghá»…, lại mang theo vẻ giá»…u cợt hiểu thấu lòng ngÆ°á»i. Lá»™ Minh chÆ°a từng nghÄ© tá»›i, bản thân cÅ©ng có lúc cháºt váºt nhÆ° váºy. Không biết tại sao, từ khi nghe lá»i đối đáp của Hà Doanh, hắn luôn có cảm giác khó chịu hổ thẹn vô cùng. Cho đến khi hắn ra khá»i cá»a má»™t hồi, loại cảm giác nà y cÅ©ng không có biến mất.
Kinh thà nh Chu Quốc, gá»i là Chu thà nh. Cứ theo tốc Ä‘á»™ Ä‘oà n ngÆ°á»i hiện tại, cÅ©ng cần má»™t tháng thá»i gian má»›i có thể tá»›i. Má»™t tháng, nghÄ© đến tÆ°Æ¡ng lại sắp tá»›i, giá» phút nà y Hà Doanh có cảm giác má» mịt. Nà ng xuất môn má»›i không đến má»™t tháng, lại trải qua ba tráºn huyết chiến. Có hai lần thiếu chút nữa mất mạng. Hiện tại, nà ng đối vá»›i việc chÃnh mình má»™t thân má»™t mình hà nh tẩu giang hồ, hoà n toà n đã không có tin tưởng.
CÆ°á»i khổ má»™t cái, Hà Doanh dù sao không phải loại ngÆ°á»i xuân vui thu buồn ( Ä‘a sầu Ä‘a cảm ). Loại tâm tình không tốt nhÆ° váºy, láºp tức sẽ bị nà ng ném ra khá»i đầu. Trái vá»›i tâm tình buồn bá»±c của nà ng, tiểu Hoà n lại hoà n toà n đã không có lo lắng nhÆ° thế. Hiện tại đối vá»›i nà ng mà nói, cho dù là phòng giam, so vá»›i cái loại lo lắng Ä‘á» phòng thá»i gian trÆ°á»›c thì còn tốt hÆ¡n nhiá»u. Huống chi sau nà y, tiểu thÆ° dù không được cô gia sủng ái, nhÆ°ng ăn ngon mặc đẹp rõ rà ng không thiếu được.
"Tiểu thÆ°, mau nhìn, chá»— đó tháºt đẹp !" Lúc nà y cÆ¡n mÆ°a vừa tạnh, tiểu Hoà n chỉ và o má»™t dải cầu vồng, nhìn đắm Ä‘uối say mê. Hà Doanh giống nhÆ° nà ng đồng dạng ngÆ¡ ngác nhìn dải cầu vồng cuối chân trá»i.
Nhìn thấy bá»™ dáng ngốc nghếch của các nà ng, khóe miệng Lê Thanh, không tá»± chủ được lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i. Bất quá, rất nhanh, hắn liá»n ý thức được bản thân không đúng, láºp tức Ä‘em nụ cÆ°á»i thu trở vá», không bao giá» liếc mắt nhìn Hà Doanh nữa.
Bá»™ dáng của hắn, Lá»™ Minh thu hết và o trong mắt, thở dà i, hắn chỉ tay vá» phÃa trÆ°á»›c nói: "Äại ca, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy tháºt sá»± quá cháºm. Không bằng tá»›i phÃa trÆ°á»›c, chúng ta ngồi thuyá»n Ä‘i."
Lê Thanh lắc đầu, nói: "Không được, ngồi thuyá»n hoà n cảnh thay đổi quá nhiá»u. Chúng ta hiện tại nhiá»u ngÆ°á»i. Trên đất bằng, có thể coi là an toà n. Má»™t khi lên thuyá»n, váºy chúng ta không thể chủ Ä‘á»™ng."
Lá»™ Minh tá»±a hồ má»›i nhá»› ra Ä‘iá»u nà y, láºp tức xấu hổ nói: "Äại ca nói đúng, tiểu đệ suy nghÄ© không chu toà n." Lê Thanh nhìn hắn má»™t cái, không nói gì. NghÄ© thầm: " NgÆ°Æ¡i không có suy nghÄ© không chu toà n, ngÆ°Æ¡i chỉ là sợ ta Ä‘á»™ng lòng vá»›i nữ nhân kia mà thôi."
Hà Doanh phiá»n não và i ngà y, lại khôi phục bình thÆ°á»ng. Bởi vì, nà ng nghÄ© tá»›i tÆ°Æ¡ng lai có thể mÆ°u sinh má»›i là quan trá»ng. Nà ng có thể mang nhiá»u ngân lượng má»™t chút, tìm má»™t phú gia, là m má»™t cái khách khanh dạy há»c gì gì đó, nhÆ° váºy tháºt tốt, có tiá»n, lại không có áp lá»±c!
NhÆ° cứ váºy cháºm rãi Ä‘i tá»›i, rốt cục, ngà y mai, có thể tiến nháºp kinh đô Chu thà nh. Tất cả má»i ngÆ°á»i, vẻ mặt Ä‘á»u buông lá»ng cùng vui sÆ°á»›ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ Hà Doanh.
Äang lúc Ä‘oà n ngÆ°á»i tiến lên, bá»—ng hÆ°á»›ng đối diện trên Ä‘Æ°á»ng cái, má»™t Ä‘á»™i ngÅ© tháºt dà i ngược hÆ°á»›ng Ä‘i tá»›i. ChÆ°a tá»›i gần, Lê Thanh cùng trung niên thÆ° sinh hÆ°á»›ng đối diện liá»n cÆ°á»i ha ha, hà nh lá»… lẫn nhau.
"Lê tÆ°á»›ng quân hồi hÆ°Æ¡ng? Tháºt đúng là không khéo, hạ quan vừa lúc chuẩn bị xuất kinh." Nam tá» ná» hÆ¡n 30 tuổi, trông cá»±c kỳ nho nhã, cao giá»ng nói. Nhìn bá»™ dáng cÆ°á»i rá»™ của hắn, hiển nhiên đặc biệt dá»… gần.
Lê Thanh cÅ©ng cÆ°á»i to má»™t hồi, chắp tay nói: "Tháºt không khéo, ta còn Ä‘ang nghÄ© đến cùng Trần đại nhân gặp mặt kia." Nói tá»›i đây, thanh âm hắn hÆ¡i thấp:" Thế nà o, lần trÆ°á»›c Trần đại nhân nhìn trúng thiếu nữ đó, có được không?"
Trần đại nhân vừa nghe, cÆ°á»i đến mặt Ä‘á»u nở hoa: "Cái nà y còn phải nói? Äã sá»›m đắc thủ ." Lê Thanh lại là má»™t tráºn cÆ°á»i to. Trần đại nhân cÆ°á»i theo má»™t hồi. Äá»™t nhiên nói: "Ngá»c Nhi, lại đây má»™t chút."
Hắn hÆ°á»›ng vá» má»™t chiếc xe ngá»±a phÃa sau nói. Trong xe ngá»±a đó truyá»n tá»›i má»™t thanh âm kiá»u mị:" Rõ, đại nhân." Tiếng nói vừa dứt, má»™t nữ nhân thiên kiá»u bá mị Ä‘i xuống. Hà Doanh tò mò nhìn nà ng, nà ng thấy ngÅ© quan nữ nhân nà y, so sánh vá»›i giang hồ hiệp nữ Vân tiên tá» cÅ©ng không kém. Chỉ là , vòng eo tá»±a hồ có Ä‘iểm hÆ¡i lá»›n.
Ngá»c Nhi thÆ°á»›t tha đủng đỉnh hÆ°á»›ng Trần đại nhân bên cạnh Ä‘i tá»›i. Trần đại nhân nói: "Hạ quan có việc không xa kinh thà nh không được. Äang vô cùng phiá»n não ...tiểu thiếp nà y vÆ°á»›ng báºn. TÆ°á»›ng quân đến vừa đúng lúc a, hạ quan Ä‘em nà ng tặng cho ngÆ°á»i, nhÆ° thế nà o?"
Lá»i nà y vừa ra, không chỉ Hà Doanh, chÃnh Ngá»c Nhi ná», cÅ©ng là mặt mà y thất sắc. Nà ng run giá»ng nói: " Äại, đại nhân, Ngá»c Nhi hoà i thai cốt nhục của ngÆ°á»i!"
Trần đại nhân cÅ©ng không liếc nhìn nà ng má»™t cái, hÆ°á»›ng vá» phÃa Lê Thanh cÆ°á»i nịnh ná»t. Lê Thanh cÅ©ng má»™t bá»™ dạng không có nghe đến lá»i Ngá»c Nhi vừa nói. Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i, chắp tay đạo: "Ngá»c Nhi cô nÆ°Æ¡ng tháºt là má»™t giai nhân, bất quá, tại hạ vừa má»›i có hôn thê, lúc nà y Ä‘ang có mặt nà ng, nói chuyện nà y, tá»±a hồ không thá»a đáng lắm." Trần đại nhân quay đầu liếc mắt nhìn Hà Doanh má»™t cái, nhất thá»i ánh mắt si dại, cả ná»a ngà y không có phản ứng.
Lúc nà y, phÃa sau hắn má»™t nam tá» mở miệng ho khan má»™t cái. Hắn lúc nà y má»›i tỉnh lại. Vừa tỉnh, hắn láºp tức không có ý tứ nói: " Thì ra là thế, thì ra là thế. Có giai nhân nhÆ° váºy là m bạn, cÅ©ng khó trách tÆ°á»›ng quân nhìn Ngá»c Nhi không vừa mắt. Bất quá. " Hắn nÆ°á»›c miếng tuôn ra cÆ°á»i nói: " Nếu nhÆ° tÆ°á»›ng quân chÆ¡i đùa nà ng chán rồi, thỉnh nhá»› kÄ© hạ quan nguyện ý mua."
Hà Doanh cái miệng nhá» nhắn há to, vẻ mặt tháºt không dám tin. Lê Thanh thoải mái không thèm để ý nói: " Nà ng là chánh thê của ta."
"Chánh thê?" Trần đại nhân không khá»i tiếc háºn, nhìn thoáng qua Hà Doanh, thở dà i má»™t hÆ¡i, nói: "TÆ°á»›ng quân tháºt có phúc, tháºt có phúc." Lá»i tuy nhÆ° thế, Hà Doanh cảm giác từ trong mắt ná», thấy nhÆ° nói rằng: giả bá»™ đứng đắn, còn không phải Ä‘á»u là cùng má»™t duá»™c!
Cho đến khi Trần đại nhân Ä‘i má»™t hồi lâu, Hà Doanh còn chÆ°a hồi phục tinh thần. Mặt nà ng trắng bệch, Hoà n nhi bên cạnh cÅ©ng váºy. Các nà ng cho rằng, thảm nhất chẳng qua chỉ là tịch mịch cả Ä‘á»i trong đại viện, lại không ngá» Ä‘iá»u đó cÅ©ng là má»™t giấc má»™ng xa hoa!
Phải biết rằng, cha nà ng má»™t Ä‘á»i đại nho, hà nh vi của ngÆ°á»i, trong nhiá»u trÆ°á»ng hợp, Ä‘á»u là hà nh vi chánh nhân quân tá», là nhân tà i hiếm gặp. NhÆ°ng Hà Doanh vẫn cho là , nÆ¡i nà y tuyệt đại Ä‘a số ngÆ°á»i, Ä‘á»u sẽ nhÆ° phụ thân má»™t dạng tôn kÃnh mẫu thân.
Lúc nà y, trong đầu Hà Doanh, nhá»› ra kiếp trÆ°á»›c xem sách Xuân thu Chiến quốc, bên trong có nhắc tá»›i nữ nhân. Thiếp là có thể tá»± do trao đổi tặng ngÆ°á»i khác, cho dù là chánh thê, cÅ©ng là có thể ngầm dùng để giao dịch. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bá» ngoà i, không thể để ngÆ°á»i khác biết. Muốn Ä‘Æ°a, chỉ có thể dùng phÆ°Æ¡ng thức yêu Ä‘Æ°Æ¡ng vụng trá»™m.
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Chữ ký của Vô Ảnh Chân Ma Kho eBook:
https://www.dropbox.com/sh/djgmsna65dovzvo/_VOWGm20Vh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 12:19 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
ChÆ°Æ¡ng 17: Huyá»n Ä‘oạn hữu nhân thÃnh
(Khúc Ä‘Ã n có ngÆ°á»i nghe).
Dịch: alectan
Biên: Dark Blood
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Hà Doanh vốn nghÄ© rằng Lê Thanh chẳng há» có cảm tình vá»›i mình. Y nhÆ° lá»i hắn nói, cái mác “chÃnh thê†thá»±c chỉ là má»™t má»™t bức bình phong. Cắn răng, mÆ°á»ng tượng mình phải rÆ¡i và o tình cảnh tÆ°Æ¡ng tá»± trong tÆ°Æ¡ng lại, tâm nà ng chợt trở nên rối bá»i không yên.
Thở má»™t hÆ¡i tháºt dà i, Hà Doanh trầm mình và o sá»± im lặng.
Tiểu Hoà n nhìn sang tiểu thÆ°, sắc mặt chuyển trắng xanh. Ngay cả nà ng cÅ©ng không dám hi vá»ng và o tÆ°Æ¡ng lai.
Sáng hôm sau, Ä‘oà n ngÆ°á»i thuáºn lợi tiến và o kinh thà nh. Cảnh phố xá phồn vinh, giao thÆ°Æ¡ng tấp náºp, cùng vá»›i vô số cá»a hang san sát nhau khiến Tiểu Hoà n gần nhÆ° quên hết má»i chuyện, cặp mắt cứ mở tròn quan sát không ngừng. Trong khi Hà Doanh, vì phải nhìn phong cảnh qua lá»›p sa mạo nên có chút máºp má», thà nh ra sá»± hÆ°ng phấn cÅ©ng giảm Ä‘i phân ná»a.
"Tiểu thÆ°, kinh thà nh rá»™ng lá»›n quá xá à ! Nam Lăng của chúng ta thá»±c chẳng bằng má»™t góc, đã thế còn sạch sẽ hÆ¡n cái thà nh Bạch Môn kia nhiá»u," Tiểu Hoà n bên cạnh thở dà i cảm thán. Hà Doanh chỉ cÆ°á»i, ánh mắt của nà ng tá»±a nhÆ° không để ý đến Ä‘Æ°á»ng phố phồn hoa đô há»™i.
Trong chốc lát, phủ đại tÆ°á»›ng quân đã xuất hiện trÆ°á»›c mắt. Lúc nà y, tất cả nhân sá»± trong phủ, từ nô bá»™c đến thị vệ, Ä‘á»u xếp thà nh hai hà ng ngoà i cổng phủ, kéo dà i hÆ¡n má»™t dặm Ä‘Æ°á»ng. Xem ra số ngÆ°á»i mong đợi ngà y trở vá» của hắn cÅ©ng nhiá»u vô kể.
Hà Doanh Ä‘á»c được sá»± phấn chấn lẫn mong đợi trong ánh mắt của đám ngÆ°á»i đó. Nà ng nhìn sang phÃa Lê Thanh, thấy tuy sắc diện hắn vẫn trầm tÄ©nh nhÆ° má»i ngà y, nhÆ°ng nhãn quang lại ánh lên niá»m hân hoan vui sÆ°á»›ng.
Äoà n nhân mã dừng lại trÆ°á»›c mặt hà ng nô bá»™c, tức thì có má»™t đám ngÆ°á»i chạy lại đỡ Lê Thanh xuống ngá»±a, cung kÃnh hô: "Hoan nghênh tÆ°á»›ng quân đại nhân hồi phủ." Nghe xong, Lê Thanh vung tay lên, má»i ngÆ°á»i đồng lá»at dừng lại, háo hức nhìn vị chủ nhân của mình. Lê Thanh khẽ gáºt đầu, Lê Nhị hiểu ý, liá»n xuống ngá»±a, Ä‘i nhanh tá»›i trÆ°á»›c xe ngá»±a của Hà Doanh và Tiểu Hoà n, rồi đỡ các nà ng xuống.
Vốn dĩ, việc nà y Lê Thanh phải là m mới đúng.
Lê Thanh chá» cho hai ngÆ°á»i Hà Doanh bÆ°á»›c xuống, rồi lãnh đạm tiến nhanh vá» phủ. Mấy ngÆ°á»i bên cạnh hắn vừa Ä‘i vừa há»i đông há»i tây. Hà Doanh Ä‘i ở phÃa sau, tuy nhiên cÅ©ng không tránh được những ánh mắt soi mói, trong số đó không thiếu những cái nhìn khinh thÆ°á»ng và căm ghét.
Khi hai ngÆ°á»i Hà Doanh bÆ°á»›c qua đại môn, má»›i phát hiện đám ngÆ°á»i của Lê Thanh đã biến mất tăm. Lúc nà y, Lê Nhị Ä‘i bên cạnh nói: "Hà tiểu thÆ°, má»i theo ta."
Khi hắn nói chuyện cÅ©ng không thèm liếc nhìn Hà Doanh má»™t cái, vừa dứt lá»i đã cất bÆ°á»›c Ä‘i nhanh, hai ngÆ°á»i bá»n Hà Doanh Ä‘i theo phÃa sau. Tiểu Hoà n cháºt váºt vác các bao y phục cả hai. Hà Doanh nhìn cảnh nà y, trong lòng thầm nghÄ©: Vốn dÄ©, chÆ°a có má»™t nữ tá» xuất giá nà o lại phải Ä‘em theo những váºt dụng nhÆ° thế nà y. Trông mình không phải giống nhÆ° Ä‘ang bá» nhà trốn Ä‘i Æ°? Khó trách những ngÆ°á»i xung quanh coi rẻ mình nhÆ° thế. Ài, mình chỉ hy vá»ng sau nà y có thể sống được bình yên là tốt lắm rồi.
Äi má»™t quãng tá»›i má»™t cái sân nhá» xa xôi, Lê Nhị sắc mặt không chuyển, nói: "Hà tiểu thÆ°, đây là phòng của nà ng, xin má»i." Hắn tháºt nhÆ° má»™t bóng mà , Hà Doanh vá»›i Tiểu Hoà n má»›i Ä‘i và o chÆ°a được bao lâu, lúc quay ngÆ°á»i lại, đã không còn thấy hắn ở đó nữa.
Cái sân mặc dù lồi lõm không Ä‘á»u, nhÆ°ng khá sạch sẽ gá»n gà ng. Trong phòng lại có đầy đủ các loại dụng cụ cần thiết. Cuối cùng, sau má»™t phen vất vả, chủ tá»› Hà Doanh má»›i có thể biến cái phòng nà y thà nh má»™t nÆ¡i dà nh cho hai ngÆ°á»i ở được.
Thấy vẫn còn dÆ° thá»i gian, Hà Doanh Ä‘i má»™t vòng xung quanh khuôn viên nhà . Mừng thay cho nà ng, phÃa sau khu nhà nà y có má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá», và mặc dù có vẻ không an toà n, nhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°á»i đã từng trèo tÆ°á»ng chạy chÆ¡i nhÆ° nà ng, tháºt cÅ©ng chẳng bất tiện gì cho lắm.
Buổi tối hôm đó, bên ngoà i viện mặc dù đèn đóm sáng trÆ°ng, trông náo nhiệt vô cùng, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chạy tá»›i để dá»± tiệc tẩy trần cho Lê Thanh, nhÆ°ng tuyệt không có ai má»i hai nà ng đến dá»±. Äến táºn khuya, khi hai ngÆ°á»i tưởng rằng mình đã bị bỠđói, tá»± dÆ°ng lại có hai khay thức ăn Ä‘uợc Ä‘em và o. Sau má»™t hồi no nê, hai chủ tá»› không khá»i cÆ°á»i tháºt to. Vừa dứt tráºn cÆ°á»i, hai ngÆ°á»i bá»—ng ôm nhau khóc nức nở.
Chốc sau, Hà Doanh bắt đầu luyện Ngoạ Nguyệt Công Pháp. Tuy đã luyện được sáu năm rồi, nhÆ°ng ngoà i việc khiến thân thể nhẹ nhà ng hÆ¡n, thuáºn tiện cho việc trèo tÆ°á»ng trốn Ä‘i, nà ng vẫn chÆ°a tìm ra công dụng nà o khác của thứ võ công nà y.
"Quyển sách nà y nói quả không sai! Công pháp nà y vừa cháºm vừa vô dụng!" Hà Doanh cÆ°á»i khổ. Mặc dù váºy, nà ng tuyệt không có chá»n lá»±a nà o khác, ngà y tháng lại rảnh rá»—i, má»—i ngà y luyện má»™t chút cÅ©ng chẳng mất gì.
Ngà y hôm sau, Hà Doanh dáºy rất sá»›m, nhÆ°ng đến táºn giữa trÆ°a má»›i có má»™t trung niên nhân tên Lê Tà i đến thăm há»i nà ng. Hà Doanh liá»n Ä‘em nhạc khà của chÃnh mình thÆ°á»ng sá» dụng, má»™t và i quyển sách muốn Ä‘á»c, cÅ©ng nhÆ° và i loại vải vóc cần thiết nói cho y. Gã Lê Tà i nà y cÅ©ng tháºt nhanh nhẹn, chỉ đến tối, toà n bá»™ những thứ nà ng cần đã được chuyển đến lạc viên.
Số vải vóc nà y vốn để chuẩn bị cho Tiểu Hoà n. Äối vá»›i Hà Doanh, nà ng không có thá»i gian để lãng phà cho việc nà y. Nà ng tuy trông xinh đẹp, nhÆ°ng lại mắc táºt là m biếng, nên khi không có chuyện gì nà ng chỉ biết ngủ.
Ngà y thứ ba ở kinh thà nh của Hà Doanh đã sắp kết thúc. Äã vá» khuya, nhÆ°ng các ngá»n đèn trong Lê phủ vẫn còn cháy sáng rá»±c. Mùi thÆ¡m của rượu thịt và mùi hÆ°Æ¡ng của nữ nhân thi thoảng truyá»n đến, chứng tá» cảnh náo nhiệt kia cách Hà Doanh không xa. Nà ng lặng lẽ đứng má»™t mình trong sân, trông vá» nÆ¡i có những ngá»n đèn sáng chói kia, rồi nhìn lên bầu trá»i đầy sao, không khá»i lắc đầu cÆ°á»i cảm khái.
Nà ng Ä‘ang đứng trầm ngâm, bá»—ng đây có tiếng ca hát cách đó không xa văng vẳng truyá»n tá»›i. Hà Doanh thì thầm: “Tháºt sa Ä‘á»a! Hiện giá» lục quốc tranh hùng, nguy cÆ¡ mất nÆ°á»›c luôn gần ká», trong khi đám quan lại quý tá»™c lại có tinh thần ăn chÆ¡i phóng túng nhÆ° vầy.â€
Äem chiếc Ä‘Ã n cầm ra ngoà i, Hà Doanh Ä‘iá»u chỉnh thanh Ä‘iệu, rồi từ tốn đánh từng nhịp. Âm thanh ung dung vang lên, mang má»™t nét đặc biệt vô cùng, lặng lẽ lan Ä‘i trong đêm yên tÄ©nh. Hà Doanh thần tình thay đổi theo từng nốt nhạc, tấu ra những khúc nhạc bất hủ . Hỉ ná»™ ái ố tráºp trùng, nà ng hai tay vẫn gẩy Ä‘Ã n, thả tâm hồn mình và o trong thế giá»›i kỳ ảo của âm nhạc.
Hiện giá», Hà Doanh Ä‘ang tấu khúc "Tiếu Hồng Trân". Bản nhạc mang âm Ä‘iệu hà o hứng cởi mở, tháºt không xứng khi được chÆ¡i bằng má»™t nhạc cụ nhá» bé nhÆ° cây Ä‘Ã n cầm. Hà Doanh biết rõ Ä‘iá»u đó, nên đã tá»± ý hòa chút tÆ° vị của mình và o nguyên tác. Vá»›i cách di chuyển ma mi của mÆ°á»i ngón tay, nà ng thêm và o và i Ä‘iệu thâm trầm xa xôi, giảm bá»›t phần nà o tÃnh chất phóng túng, tạo ra má»™t cảm giác má»›i lạ, tuy vẫn giữ được bản chất nguyên thủy của khúc nhạc.
Một mỹ nhân, một cây đà n, một bản nhạc.
CÅ©ng không biết từ lúc nà o, bên ngoà i bức tÆ°á»ng, má»™t thanh niên trong y phục xa hoa Ä‘ang chăm chú lắng nghe, Ä‘á»™ thÆ°Æ¡ng tâm trên khuôn mặt chuyển biến theo khúc nhạc. Cho đến khi tiếng Ä‘Ã n bặt hẳn, hắn má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, cất tiếng há»i:" LÆ°u tiên sinh, xin ngÆ°á»i cho biết cảm nháºn?"
LÆ°u tiên sinh khoảng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, dáng ngÆ°á»i nho nhã. Ông lắng nghe ca khúc, thỉnh thoảng lắc đầu ảo não má»™t hồi. Khúc nhạc đã kết thúc rồi, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° ông vẫn còn đắm chìm trong giai Ä‘iệu mê hoặc ấy. Chỉ khi nghe thanh niên kia há»i, ông má»›i mở mắt và đáp:" LÆ°u má»— không biết, thá»±c chÆ°a từng nghe thấy khúc nhạc nà o tÆ°Æ¡ng tá»±!"
Thanh niên nhân có vóc ngÆ°á»i cao lá»›n, khuôn mặt anh tuấn khác ngÆ°á»i. Nghe câu trả lá»i của LÆ°u tiên sinh, hắn nhãn quang sáng ngá»i, hững há» thốt:" á»’, cả LÆ°u tiên sinh cÅ©ng không biết ca khúc nà y Æ°?"
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 02:25 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
ChÆ°Æ¡ng 18: Kinh há»·.
Dịch: alectan
Biên: Dark Blood
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Ngữ Ä‘iệu tuy mang vẻ thá» Æ¡, nhÆ°ng khi phối hợp vá»›i thứ khà thế cao quý toát ra từ ngÆ°á»i hắn, lại trở thà nh lá»i trách móc. LÆ°u tiên sinh vá»™i lui vá» phÃa sau, quỳ xuống hà nh lá»…, cung kÃnh nói: "Vi thần không dám lừa dối Ä‘iện hạ!"
Thanh niên mỉm cÆ°á»i: "Tiên sinh không cần Ä‘a lá»… nhÆ° thế, hãy đứng lên Ä‘i! Cô gia chỉ thuáºn miệng há»i má»™t câu mà thôi." Hắn quay sang má»™t thị vệ đứng bên cạnh, há»i: "Có biết ngÆ°á»i nà o ở đây không?"
Gã thị vệ kia cung kÃnh hà nh lá»… và trả lá»i: "Bẩm Ä‘iện hạ, là má»™t vị Hà tiểu thÆ° do Lê tÆ°á»›ng quân dẫn vá»… từ thà nh Nam Lăng." Nói tá»›i đây, gã do dá»± má»™t hồi, rồi nói tiếp: "Dân chúng đồn đại rằng nà ng là vị hôn thê cuối cùng của tÆ°á»›ng quân, nhÆ°ng, ngÆ°á»i ở Lê phủ dÆ°á»ng nhÆ° không tin Ä‘iá»u đó. Ngay cả bản thân Lê tÆ°á»›ng quân cÅ©ng nhÆ° thế."
Thanh niên gáºt đầu, nhìn vá» phÃa cái sân nÆ¡i Hà Doanh Ä‘ang đứng. Lúc nà y, tiếng tiêu thê lÆ°Æ¡ng vá»ng lên từ trong sân. Tiếng tiêu đó nhÆ° đến từ má»™t nÆ¡i xa xăm, mang theo ná»—i nghẹn ngà o xen lẫn vá»›i sá»± tịch mịch vô bì. Trong chá»›p mắt, vị LÆ°u tiên sinh kia chợt quên Ä‘i chủ nhân Ä‘ang đứng bên cạnh, thần tình hoà n toà n bị tiếng tiêu khống chế, trở nên si si dại dại.
Thanh niên cÅ©ng lắng nghe đến ngây cả ngÆ°á»i. Khúc tiêu nà y, hắn đã từng nghe qua, nhÆ°ng qua sá»± nhà o nặng của Hà Doanh, má»i thứ dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u trở nên má»›i mẻ, y nhÆ° tiếng Ä‘Ã n lúc nãy váºy.
Tang thÆ°Æ¡ng hòa vá»›i khà thế trấn thiên, trong sá»± uyển chuyển ẩn hiện ý muốn tá»± do, Ä‘Æ°a tâm hồn của ngÆ°á»i nghe thoát khá»i cõi phà m tục .
Tiêu khúc nhÆ°ng khiến vạn váºt ngÆ°ng Ä‘á»ng, tạo ra má»™t khung cảnh hÆ° ảo. Khi tiếng tiêu đã dứt, trong không gian chầm cháºm truyá»n đến má»™t thứ cảm giác khó tả khôn cùng.
Má»™t hồi lâu, khi không còn tiếng nhạc cụ vang lên nữa, thanh niên má»›i vung tay lên, thất vá»ng nói: "Äi thôi, hôm khác trở lại."
Hà Doanh cứ đinh ninh rằng Lê Thanh đã quên bẳng đi sự tồn tại của nà ng. Nà ng vốn đã đến Lê phủ được bốn năm ngà y, nhưng trừ Tiểu Hoà n ra, nà ng không nhìn thấy bất kỳ ai trong phủ, ngay cả nha đầu hầu hạ cũng không có lấy một mống.
NhÆ°ng đìá»u nà y cÅ©ng không khiến Hà Doanh khó chịu. Nà ng kiếp trÆ°á»›c xuất thân là má»™t cô nhi, có ná»—i khổ gì chÆ°a từng nếm qua chứ? Bởi váºy, thú vui hằng ngà y của nà ng là cùng Tiểu Hoà n chăm sóc cây cảnh, là m việc nhà , lại chuẩn bị má»™t Ãt mầm rau xanh tốt để trồng. Bây giá» Ä‘ang cuối xuân, khá trá»… cho việc bắt đầu gieo trồng, nhÆ°ng chả sao cả.
Trải qua bốn ngà y sá»a sang, Hà Doanh đã tạm Æ°ng ý vá»›i tiểu viện nà y. Tháºm chà nà ng còn để trong đám bụi ráºm phÃa sau viện má»™t chiếc xÃch Ä‘u. Trong phủ của Lê Thanh tÆ°á»›ng quân có hằng hà sa số các loại thảo má»™c, ngay cả nÆ¡i vắng vẻ nhÆ° háºu viện cÅ©ng có không Ãt các loại cây ăn quả lẫn cây ra hoa.
Ngồi trên xÃch Ä‘u, Ä‘ung Ä‘Æ°a dÆ°á»›i bóng râm giữa mÆ°a hoa thá»±c không có gì đẹp bằng. ChÃnh vì thế, Hà Doanh không đòi há»i gì nhiá»u, chỉ nhÆ° hiện tại là quá tốt rồi.
Hai bên của tiểu viện, nà ng cÅ©ng sá»a sang lại thà nh má»™t vÆ°á»n rau. Nà ng vốn không cần quan tâm đến khu mặt tiá»n, bởi đó là má»™t mảnh rừng trúc. Hà Doanh chỉ thêm má»™t số chi tiết Ä‘Æ¡n giản, đại loại nhÆ° đặt má»™t chiếc ghế trúc vừa dà i vừa đặc biệt và o giữa khu rừng
.
Gió thổi hà ng trúc xà o xạc, như nghệ sĩ đang gẩy đà n, thực là một cảnh đẹp rất ư thanh nhã.
Hà Doanh má»›i tá»›i kinh thà nh không lâu, vẫn còn khá lạ nÆ°á»›c lạ cái. Tuy trong đầu nà ng có rất nhiá»u ý tưởng, thà dụ nhÆ° chiếc ghế trúc nà y, ghế dá»±a, hay là má»™t chiếc võng... nhÆ°ng các thứ đó không cần phải gấp gáp chi.
Hà Doanh vừa Ä‘i dạo trong rừng trúc, vừa nhổ hai cây măng tre vá» là m thức ăn. Vá» mặt nà y Tiểu Hoà n tháºt không đồng ý chút nà o. Hà Doanh trên danh nghÄ©a là vị hôn thê của Lê Thanh, nhÆ°ng ngay cả thức ăn lẫn nÆ°á»›c uống Ä‘á»u phải tá»± mình chuẩn bị, thá» há»i là m sao Tiểu Hoà n không phát cáu cho được.
Dù cho tức lắm, nhÆ°ng Tiểu Hoà n chỉ biết im lặng, vì nà ng vẫn chÆ°a hết kinh hãi sau các sá»± kiện trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i. Trong khi đó, Hà Doanh chỉ mong mình không bị xem nhÆ° má»™t thứ kiện váºt, những thứ khác nà ng vẫn chịu Ä‘á»±ng được
.
Hà Doanh đặt tên cho tiểu viện là “Trúc Thanh Uyểnâ€. Tiểu Hoà n từng Ä‘á»c không Ãt sách, cảm thấy cách gá»i của tiểu thÆ° không được hợp lý, nên cằn nhằn cả ná»a ngà y. NhÆ°ng Hà Doanh cứ mặc kệ, vì nà ng vốn truy cầu sá»± Ä‘Æ¡n giản. Chình váºy, ba chữ “Trúc Thanh Uyển†nà y rất hợp tâm ý của nà ng.
Bên trong tiểu viện có má»™t gian bếp nhá». Lê tổng quản từng nói rằng Tiểu Hoà n có thể đến khu bếp chÃnh để lấy và i nguyên liệu Ä‘em vá» rồi tá»± chế biến. Bởi thế, Hà Doanh Ä‘ang xắn tay áo, chuẩn bị lăn và o bếp.
Tiểu Hoà n nấu nÆ°á»›ng rất ngon, nhÆ°ng vẫn kém tà i của Hà Doanh tà đỉnh, tuy váºy má»—i ngÆ°á»i có má»™t bản sắc của riêng mình. Ná»™i ở mặt nà y thôi, cÅ©ng phải nói là tuyệt mÄ© vô song.
Hà Doanh do khá rá»—i rãi, nên lắm lúc cứ muốn nấu ăn cho thá»a thÃch. Tiểu Hoà n gặp phải tình cảnh nà y, trong lòng cứ bứt rứt không yên. Má»™t phần nà ng không muốn tiểu thÆ° phải chịu nặng nhá»c, nhÆ°ng cái dạ dà y đã lỡ bị tà i năng của vị chủ nhân Ä‘a tà i quyến rÅ© rồi. Thà nh ra, há»… lâm và o trạng thái tiến thoái lưỡng nan nà y, nà ng ta cứ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui bên cạnh Hà Doanh, miệng cứ ấp a ấp úng, trông cá»±c kỳ đáng yêu.
"Tiểu thÆ°, ngÆ°á»i có nghe gì không? Hà ng đêm Ä‘á»u có đến mấy báºn thay ca. Là m lÃnh nÆ°á»›c Chu xem ra cÅ©ng thoải mái tháºt." Tiểu Hoà n ngồi xổm trên đất, vừa dùng nÆ°á»›c giếng để rá»a măng tre, vừa nói chuyện phiếm.
Hà Doanh đứng bên cạnh, Ä‘ang phụ giúp Tiểu Hoà n, liá»n ôn nhu nói: "Quý tá»™c nÆ¡i nà y Ä‘a phần Ä‘á»u nhÆ° thế. Tiểu Hoà n, việc nà y không liên quan đến chúng ta, không cần để ý là m chi. Chúng ta chỉ cần được sống yên vui là mãn nguyện rồi."
Tiểu Hoà n gáºt đầu, Hà Doanh nhá»› ra má»™t chuyện, liá»n nói:" Hãy còn sá»›m, ngÆ°Æ¡i Ä‘i lấy thêm và i thứ cá thịt hay rau quả gì đó nữa Ä‘i. Hôm nay tụi mình phải ăn má»™t bữa thịnh soạn má»›i được." Nói xong, nà ng quay trở vá» phòng.
Trở lại phòng riêng, Hà Doanh láºp tức cởi già y, ngồi xếp bằng trên giÆ°á»ng. Äêm hôm qua, chỉ trong tÃch tắc, nà ng cảm thấy có má»™t luồn khà nhÆ° dòng Ä‘iện chạy khắp thân thể. Qua má»™t thá»i gian, toà n thân nà ng toát đầy mồ hôi, nhÆ°ng lại cảm thấy thÆ° thái vô cùng.
Buổi sáng hôm nay, khi Ä‘ang ngồi soi gÆ°Æ¡ng, nà ng phát hiện da dẻ trắng trẻo hÆ¡n, sáng nhÆ° ngá»c. Cặp mắt trở thà nh long lanh nhÆ° nÆ°á»›c, tá»±a nhÆ° má»™t mặt hồ tÄ©nh lặng, sâu thăm thẳm. Má»i sá»± thay đổi là m nà ng ngạc nhiên vô cùng.
Ngồi trên giÆ°á»ng, nhÆ° má»i ngà y, nà ng dá»±a theo Ngá»a nguyệt công pháp, Ä‘em chân khà từ Ä‘an Ä‘iá»n, theo mÆ°á»i hai đại kinh mạch, lÆ°u chuyển khắp ngÆ°á»i. Vừa má»›i bắt đầu, nà ng láºp tức phát hiện tốc Ä‘á»™ váºn khà đã nhanh lên đáng kể, Ãt nhất cÅ©ng gấp năm lần lúc trÆ°á»›c!
Sau môt vòng luân chuyển, Hà Doanh cảm thấy toà n thân nhẹ nhà ng hÆ¡n rất nhiá»u. Tuy váºy, nà ng cÅ©ng có những thắc mắc riêng, vì trÆ°á»ng hợp nà y nà ng chÆ°a gặp phải bao giá», hÆ¡n nữa lại không ai quanh đây có đủ kinh nghiệm để trả lá»i cho nà ng.
Lúc Hà Doanh còn ở Nam Lăng, nà ng thÆ°á»ng há»i han mấy ngÆ°á»i luyện võ bình thÆ°á»ng. Kiến thức võ há»c của bá»n há» dÄ© nhiên rá»™ng hÆ¡n Hà Doanh nhiá»u, nên hiện tượng của Hà Doanh hiện giá» chỉ Ä‘Æ¡n giản là khà tụ Ä‘an Ä‘iá»n. NhÆ°ng tất cả chỉ dá»±a và o cảm giác để suy Ä‘oán, vì căn bản không ai có khả năng nhìn thấy chuyện gì Ä‘ang diá»…n ra bên trong Ä‘an Ä‘iá»n của mình!
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 02:28 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 19: Có chuyện gì mà đến mức phải gây hấn.
Dịch: alectan
Biên: Dark Blood
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
Má»™t lúc sau, Tiểu Hoà n đã chuẩn bị xong má»i thứ.
Hà Doanh vừa nấu nÆ°á»›ng vừa suy nghÄ©: “Nếu có má»™t ngà y, võ công của ta cÅ©ng cao cÆ°á»ng nhÆ° gã Lệnh Hồ Hòa thì tốt quá.†Nà ng chợt nghÄ© đến cái tên nà y, trong lòng đã thấy xốn xang. Tuy nà ng chỉ vô tình chạm mặt y trong má»™t lần hoạn nạn, nhÆ°ng vẻ Æ°u tú anh dÅ©ng cÅ©a y thá»±c đã phần nà o in sâu trong trái tim nà ng rồi!
Khi hai chủ tá»› Ä‘ang chuẩn bị ăn trÆ°a, Ä‘á»™t nhiên bên ngoà i có má»™t giá»ng nữ ngá»t ngà o truyá»n đến:" Có ai ở đây không váºy Tiểu Thanh? Sao lại yên ắng thế nà y, chúng ta và o xem Ä‘i."
Hà Doanh và Tiểu Hoà n nhìn nhau, khẽ mỉm cÆ°á»i. Hà Doanh thầm nghÄ©: “Tháºt không sai! Má»™t khoảng sân rá»™ng lá»›n nhÆ° váºy chắc hẳn phải có ngÆ°á»i lui tá»›i. Äã váºy ta còn treo má»™t cái bảng tên to đùng ở ngoà i, con ngÆ°á»i ta tá»± khắc phải chú ý thôi.â€
Tiếng nà ng vừa dứt, đã thấy má»™t nhóm nữ nhân tiến và o. Ả Ä‘i đầu váºn y phục xa hoa, trông vô cùng lá»™ng lẫy. Ngặt ná»—i trên mặt thoa phấn quá dà y nên Hà Doanh không nhìn rõ được dung mạo. NhÆ°ng nhìn từ phÃa xa có thể thấy ả sỡ hữu má»™t đôi mắt nhÆ° bồ câu, diá»…m lệ vô song.
Theo sau ả ta là bốn năm nha đầu, và mặc dù thân pháºn thấp hèn, nhÆ°ng há» vẫn toát ra vẻ cao quý. Xem ra nữ tá» vừa má»›i đến nà y là má»™t phu nhân có thế lá»±c trong phủ.
Ả vừa bÆ°á»›c và o, khung cảnh hai chủ tá»› Hà Doanh Ä‘ang dùng cÆ¡m đã Ä‘áºp và o mắt, nên nhất thá»i đứng sững lại. Trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp. Tiếp theo, ả chỉnh lại trang phục cho ngay ngắn, rồi mỉm cÆ°á»i, nói:" À, là muá»™i đấy Æ°? Trông cÅ©ng xinh đẹp chứ nhỉ, không biết tÆ°á»›ng quân Ä‘em từ đâu vá» nữa? Xem ra phải là hoa khôi má»™t vùng chứ đúng không?"
Lá»i nháºn xét nà y tháºt quá đáng, rõ rà ng ả chỉ xem Hà Doanh nhÆ° má»™t con Ä‘iếm! Tiểu Hoà n đặt mạnh cái chén xuống, đứng phắt dáºy, chỉ thẳng và o mặt ả mà mắng: "Con mụ đê tiện kia! Có ngÆ°Æ¡i xuất thân kỹ nữ ấy, đừng có Ä‘oán lung tung vá» ngÆ°á»i khác. Tiểu thÆ° nhà ta đâu thể để hạng tiện nhân nhÆ° ngÆ°Æ¡i sỉ nhục được!"
Hà Doanh cÅ©ng ngừng ăn, lạnh lùng nhìn nữ nhân kia. Sau lá»i nói của Tiểu Hoà n, vẻ mặt của ả cÅ©ng chẳng thay đổi bao nhiêu, ngược lại còn cÆ°á»i lá»›n má»™t tráºn:" Ãi chà ! Muá»™i tỠđâu phải chấp nhặt? Ta thấy hai muá»™i đã tá»›i được mấy ngà y, nhÆ°ng tÆ°á»›ng quân cÅ©ng không thèm ghé qua há»i han, ngay cả việc ăn uống cÅ©ng phải tá»± phục vụ. Xét theo xuất thân của muá»™i, ta nghÄ© muá»™i chắc hẳn phải là má»™t đại tiểu thÆ° a."
Ả cà ý nhấn mạnh những chữ cuối cùng, cố ý trêu chá»c. Hà Doanh nghe xong chỉ biết dở khóc dở cÆ°á»i. Lúc nà y, ả á»ng ẹo Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng, thanh âm thay đổi, nghiêm mặt nói:" Muá»™i à , chuyện gì cÅ©ng phải có trÆ°á»›c có sau. Äược rồi, ta chÃnh là NhÆ° phu nhân của tÆ°á»›ng quân, muá»™i dù muốn hay không, cÅ©ng phải hà nh lá»… vá»›i ta chứ đúng không?"
Hà Doanh lạnh lùng nhìn ả, nói:" Tháºt không ngỠđược, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t Lê đại tÆ°á»›ng quân lại sở hữu má»™t khái niệm khá tồi vá» sắc đẹp nhÆ° váºy! Trông ngÆ°Æ¡i rất giống má»™t cÆ°Æ¡ng thi mặt bị trét đầy phấn, dị hợm váºy mà hắn cÅ©ng lấy là m vợ cho được."
NhÆ° phu nhân liá»n biến sắc, Ä‘ang định trả Ä‘Å©a, bá»—ng Hà Doanh quát lá»›n: "Dừng lại!" Thanh âm nà ng nhÆ° sấm Ä‘á»™ng trá»i quang, khiến cho ả kia im bặt. Hà Doanh thấy ả trở nên ngoan ngoãn chỉ sao má»™t tiếng của mình, không khá»i cảm thấy có chút khôi hà i.
Hà Doanh nói vá»›i tiểu Hoà n: “Chúng ta Ä‘i và o thôi." Xong nà ng liá»n xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i, bữa trÆ°a cÅ©ng không mà ng tá»›i nữa, bá» mặc NhÆ° phu nhân đứng tần ngần phÃa ngoà i. Ả á khẩu, trợn mắt nhìn hai chủ tá»› bÆ°á»›c Ä‘i, không biết phải đối phó vá»›i trÆ°á»ng hợp nà y nhÆ° thế nà o.
Hà Doanh vốn xuất thân danh giá, tá»± dÆ°ng miá»…n nhiá»…m vá»›i những lá»i mỉa mai cay Ä‘á»™c kia, thà nh ra NhÆ° phu nhân không tà i nà o tìm ra bất kỳ Ä‘iểm yếu nà o để hạ nhục nà ng. Thấy bóng hai chủ tá»› Hà Doanh đã khuất sau cánh cá»a, ả Ä‘Ã nh quát lên tức tối: "Vá»!"
"Xem ra vị hôn thê của ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m tất cả để sống quay ngà y, tháºt sá»± khiến ta tâm phục khẩu phục!" Lá»™ Minh ngồi trên chiếc ghế đá, tay cầm chén rượu nhâm nhi thưởng thức.
Lê Thanh nhÃu mà y, Ä‘i má»™t nÆ°á»›c cá», rồi nhấm nháp rượu, nói:" Äúng, nà ng cứ nhÆ° bị má»™t mà n sÆ°Æ¡ng bà ẩn bao phủ, má»—i ngà y Ä‘á»u hé lá»™ ra má»™t Ä‘iá»u má»›i mẻ, ta tháºt không nhìn thấu được nà ng."
Hắn ngẩng đầu nhìn Lá»™ Minh, thấy y Ä‘ang Ä‘i má»™t nÆ°á»›c cá» bên Ä‘en, nói: "Hôm nay LÆ°u lão có há»i vá» nà ng!"
"á»’! Há»i vá» Hà Doanh Æ°? Là m sao lão ta biết được. Từ lúc vỠđến giá», không phải nà ng chỉ quanh quẩn trong cái khoảng sân đó sao?"
Lê Thanh lặng thinh, đặt con cá» xuống, vÆ°Æ¡n vai đứng thẳng lên, thế chân có chút lảo đảo, nói: "Hôm ná», tam Ä‘iện hạ đến tiếp phong cho ta nên nán lại phủ má»™t lúc. Cùng lúc đó Hà Doanh Ä‘ang đánh Ä‘Ã n và thổi tiêu, khiến cho Ä‘iện hạ nghe đến say mê."
Lá»™ Minh nhìn hắn ná»a tin ná»a tháºt, lưỡng lá»± nói: "Chẳng lẽ tà i của nà ng lại cao đến thế Æ°? Khiến cho cả Tam Äiện hạ lẫn LÆ°u lão Ä‘á»™ng tâm?"
Lê Thanh khoanh tay nhìn vá» phÃa tiểu viện của Hà Doanh, cháºm rãi nói:" LÆ°u lão nói bản nhạc do Hà Doanh Ä‘Ã n lão chÆ°a nghe qua bao giá», nhÆ°ng lá»i hát lẫn Ä‘iệu nhạc đã khiến cho lão xúc Ä‘á»™ng. Vì váºy lão há»i ta có thể tìm nà ng mượn má»™t bản nhạc hay không!"
Lá»™ Minh đặt con cá» lên bà n, sau đó cÅ©ng đứng dáºy, há»i:" NgÆ°Æ¡i thấy sao?"
Lê Thanh im lặng không đáp, cho đến khi Lá»™ Minh đã tò mò đến cá»±c Ä‘iểm, hắn má»›i trầm giá»ng đáp: "Dù gì đây chỉ là má»™t nữ nhân mà thôi! Không thể vì nà ng mà là m há»ng đại cục của chúng ta được!" Nói tá»›i đây, hắn bÆ°á»›c tá»›i bà n cá», nói:" Vừa rồi, Thúy Hoa có tá»›i khu của nà ng gây chuyện, qua đó phải công nháºn tÃnh cách của nà ng rất thú vị?"
Lá»™ Minh nói:" Không sai, ta vốn nghÄ© nà ng là tiểu thÆ° Ä‘Ã i các, nhất định không chịu được những lá»i lẽ khiếm nhã đó. Không ngá» sá»± trấn tÄ©nh của nà ng lại rất có phong Ä‘á»™ của má»™t vị đại tÆ°á»›ng quân, xém chút nữa đã tiêu diệt thanh thế của Thúy Hoa rồi."
Nói tá»›i đây, y lại nhìn Lê Thanh và cÆ°á»i, tiếp tục: "Nói cho cùng, Ä‘iểm nà y ta phải đồng tình vá»›i Hà Doanh. Loại Ä‘Ã n bà nhÆ° Thúy Hoa, ngÆ°Æ¡i liệu có thể chịu Ä‘á»±ng được bao lâu nữa đây?"
Má»™t tia ná»™ ý khẽ lÆ°á»›t qua mặt Lê Thanh, hắn nói vá»›i giá»ng khó chịu:" Thúy Hoa tâm cÆ¡ ngay thẳng, thá»±c là má»™t nữ nhân hiếm có!"
Lá»™ Minh cÆ°á»i ha hả, thấy sắc mặt của Lê Thanh khó coi, liá»n không tranh cãi vá»›i hắn vá» vấn Ä‘á» nà y nữa. Dẫu sao hắn thÃch nữ nhân nà o là chuyện của hắn, Lá»™ Minh không thèm quản.
Trông sắc mặt của hắn, Lá»™ Minh thầm nghÄ©: “Tiểu tá» nà y tháºt dá»… biểu lá»™ cảm xúc, nhÆ°ng nói gì thì nói, hắn vẫn là đại tÆ°á»›ng quân. NhÆ°ng hình nhÆ° hắn cÅ©ng có hảo cảm đối vá»›i Hà tiểu thÆ°. Vá» việc nà y phải thÆ°á»ng xuyên nhắc nhở hắn thôi… Hắn rÆ¡i và o lÆ°á»›i tình sẽ tốt cho ta biết bao!'
Ngay láºp tức, y liá»n nói lảng sang chuyện khác: "Hôm kia, cái gã tên Lệnh Cô gì mà đã cứu Hà Doanh đấy, ngÆ°Æ¡i có tra được lai lịch của gã không?"
Äá»™ng tá»›i việc nà y, khuôn mặt của Lê Thanh thoáng giáºn, sau đó trở lại nghiêm chỉnh, lắc đầu, nói: “Không có được thông tin gì! Loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy, khi hà nh Ä‘á»™ng sẽ không bao giá» lÆ°u lại dấu tÃch gì. Chuyện nà y tháºt không Ä‘Æ¡n giản tà nà o." Nhắc tá»›i há» Lệnh Hồ, nhãn thần Lê Thanh chợt trà n đầy thù háºn, trong đầu hắn hiện lên cái cảnh Hà Doanh và gã đó nắm tay, âu yếm nhìn nhau. Hắn liá»n Ä‘á»™ng ná»™, hằn há»™c nói: "Ta tháºt sá»± muốn bắt được cái gã khốn kiếp ấy, rồi tá»± tay đánh má»™t tráºn cho hả dạ."
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
28-09-2010, 02:32 PM
Trai Không Dê Gái Không Yêu
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 tuần 1 ngà y 12 giá»
Thanks: 3,841
Thanked 20,263 Times in 926 Posts
Loạn Thế Hồng Nhan Mộng
Tác giả: Lâm Gia Thà nh
Chương 20: Con tim đã rung động.
Dịch: alectan
Biên: Dark Blood
Nguồn: Tà ng Thư Viện - Quần Anh Hội
"Có phải ngÆ°á»i do hắn phái tá»›i hay không?" Lá»™ Minh tháºn trá»ng há»i.
Lê Thanh suy ngẫm má»™t lúc, gáºt đầu đáp:
_ Äây là khả năng lá»›n nhất.
Hắn dừng lại thở dà i một hơi, nói tiếp:
_ Giống nhÆ° gã Lệnh Hồ Hòa kia, xuất hiện có thần thái nhÆ° long nhÆ° phượng, ta tháºt sá»± không tin hắn có thể quy tụ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng mình những ngÆ°á»i nhÆ° váºy, và cam tâm là m má»™t nhân váºt vô danh.
Lá»™ Minh cÅ©ng gáºt đầu, nói:
_ Mạng lÆ°á»›i tình báo của chúng ta vẫn chÆ°a bao phủ hết kinh thà nh. Có lẽ những ngÆ°á»i nà y đã thà nh danh từ lâu rồi, ngặt ná»—i chúng ta không biết đến mà thôi.
Lê Thanh nhìn y, trầm tư hồi lâu, lên tiếng tán thà nh:
_ "Không sai, khả năng nà y cÅ©ng rất lá»›n." Nói tá»›i đây, hắn lại thêm và o má»™t câu: "Xem ra, ta phải tăng cÆ°á»ng nhân lá»±c cho phÆ°Æ¡ng diện nà y má»›i được."
Lộ Minh bỗng đổi đỠtà i:
_ Ta thấy thái độ của Hà Doanh đã thay đổi rồi.
Nháºn ra Lê Thanh Ä‘ang lá»™ vẻ thắc mắc, y má»›i nói tiếp:
_ Má»™t đại mỹ nhân nhÆ° váºy mà ngÆ°Æ¡i cứ lì lợm cố chấp giống nhÆ° má»™t con trâu. Việc nà y miá»…n bà n, chỉ cần Lê đại tÆ°á»›ng quân ra tay, ná»™i hai ba lần thôi đã chiếm trá»n con tim cùa nà ng rồi, sau đó ngÆ°Æ¡i muốn là m gì cÅ©ng được, khá»i cần viện cá»› nà y ná» gì nữa!
Y vừa nói vừa nhìn Lê Thanh chằm chằm, thấy hắn Ä‘ang lưỡng lá»±, trong lòng thầm kêu khổ: “Việc nà y không ổn rồi. Tiểu tá» nà y cứ tránh né Hà Doanh mãi, cả việc nói chuyện thông thÆ°á»ng cÅ©ng không là m, giống nhÆ° thèm muốn chết nhÆ°ng chẳng dám là m gì sất. Lạy trá»i, ngà n vạn lần đừng để nữ nhân kia há»›p hồn hắn!â€
Lê Thân thấy y Ä‘ang nhìn mình chăm chú, không khá»i phát giáºn mà quát:
_ Bá»›t nói nhảm ngay cho ta! Táºp trung và o chuyện chÃnh Ä‘i.
Lá»™ Minh đón lấy chung trà ả nha hoà n vừa dâng lên, cháºm rãi nói:
_ Vấn đỠđó chÃnh là : Thả dây dà i câu cá lá»›n!
*****
"Tiểu thÆ°, ăn xong chúng ta ra ngoà i dạo chÆ¡i Ä‘i!" Äây là lần đầu tiên Tiểu Hoà n chủ Ä‘á»™ng rủ rê nên Hà Doanh liá»n mỉm cÆ°á»i vá»›i nà ng. Tiểu Hoà n tiếp lấy ánh mắt của tiểu thÆ°, thẹn thùng nói:
_ Chỉ tại ở riết trong nhà nhà m chán quá, thà nh Thiên Quan nà y cứ nhÆ° cái cÅ©i váºy. Tiểu thÆ°, dù chúng ta có Ä‘i ra ngoà i cÅ©ng có ai thèm để ý đâu, cho nên chúng ta Ä‘i Ä‘i nha!
Tâm trà của nà ng Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» sá»± tá»± do phÃa sau dãy tÆ°á»ng dà y cá»™m kia, nà ng nói tiếp:
_ Äã tá»›i kinh thà nh được mấy ngà y, nhÆ°ng muá»™i vẫn chÆ°a được quan sát thá»a thÃch bao giá».
“Äúng váºy, chÃnh ta cÅ©ng chÆ°a được Ä‘i tham quan toà n thà nh nữa!†Hà Doanh thầm nghÄ©, tÃnh hiếu kỳ trá»—i dáºy. Nà ng quay đầu nhìn bức tÆ°á»ng Ä‘ang ngăn cách nà ng vá»›i thế giá»›i bên ngoà i, trong lòng tá»± nhủ: “Nếu muốn vượt tÆ°á»ng ra ngoà i, xem ra muốn mang theo Tiểu Hoà n cÅ©ng không khó khăn cho lắm. NhÆ°ng phải tháºt cản tháºn, không thể cho ai biết được ta có võ vông.â€
Äối vá»›i Tiểu Hoà n, Hà Doanh tuyệt đối không nghi ngá», chỉ lo vạn nhất không bằng nhất vạn, e nó lỡ miệng hé chuyện nà y ra ngoà i. Äến lúc đấy chắc ta hết Ä‘Æ°á»ng trốn."
Nà ng suy nghÄ© má»™t lúc, xét tá»›i việc cùng Tiểu Hoà n trèo tÆ°á»ng ra ngoà i, nà ng liá»n nhìn Tiểu Hoà n mỉm cÆ°á»i.
Tiểu Hoà n vốn ở chung vá»›i Hà Doanh từ nhá», bây giá» nét mặt lá»™ rõ vẻ bị kÃch Ä‘á»™ng, không khá»i khiến nà ng vui thầm. Ngay khi thấy Hà Doanh mỉm cÆ°á»i, Tiểu Hoà n liá»n trở nên nghiêm chinh, tin chắc rằng lát nữa mình sẽ được ra ngoà i dạo chÆ¡i.
Sau ná»a giá», hai chủ tá»› đã xuất hiện trên con Ä‘Æ°á»ng huyết mạch của kinh thà nh. Hà Doanh lẫn Tiểu Hoà n Ä‘á»u cải trang thà nh hai gã sai vặt giống nhÆ° hồi ở thà nh Bắc Môn.
Mặc dù Ä‘ang mang thân pháºn đầy tá»›, nhÆ°ng chẳng ai dám tá» thái Ä‘á»™ khinh rẻ hai ngÆ°á»i. Hà Doanh tuy Ä‘ang Ä‘á»™i lốt nghèo hèn, nhÆ°ng toà n thân vẫn toát ra má»™t loại khà chất cao quý thiên bẩm. Thà nh ra Ä‘i tá»›i đâu, ngÆ°á»i ta tưởng nà ng vốn là công tá» của đại phú há»™ nà o đó, do rảnh rá»—i nên má»›i thay đổi trang phục Ä‘i ngao du.
Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa cố tránh những gã có Ä‘eo vÅ© khÃ.
Bên Ä‘Æ°á»ng, các cá»a hà ng đủ loại má»c lên san sát nhau, thế nhÆ°ng hai ngÆ°á»i dạo qua các cá»a hà ng son phấn và đồ trang sức. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những sạp bình dân cÅ©ng được cả hai lÆ°u tâm lui đến. Tuy váºy, há» Ä‘á»u tÆ°Æ¡ng đối tiết kiệm, không dám vung tiá»n thái quá. Bởi vì, từ ngà y đến kinh thà nh, Lê Thanh vẫn chÆ°a chu cấp cho nà ng má»™t đồng nà o, tiá»n hai ngÆ°á»i Ä‘ang tiêu xà i Ä‘á»u do Ä‘em từ nhà theo.
Số ngân lượng nà y rất eo hẹp, mặc dù và ng bạc châu báu Ä‘em theo không Ãt, nhÆ°ng chỉ được dùng cho những lúc cấp bách. Nên khi hai ngÆ°á»i muốn mua má»™t váºt gì đó, Ä‘á»u phải đắn Ä‘o suy nghÄ© rất kỹ lưỡng.
"Ôi, tiểu.... công tá», mau lên nà o!" Tiểu Hoà n phóng tá»›i sạp hà ng đằng trÆ°á»›c, vui vẻ la lên. Hà Doanh tản bá»™ cháºm rãi ở phÃa sau, liếc mắt ngó và o, thấy sạp đó chỉ là má»™t tiệm tạp hóa kiếp trÆ°á»›c rất hay thấy. NhÆ°ng bù lại, chá»— nà y có rất nhiá»u chủng loại mặt hà ng, trong đó có vô và n các mẫu trang sức nhá», được chạm khắc khá tinh tế. Chẳng trách sao Tiểu Hoà n lại cao hứng đến nhÆ° váºy.
Lúc nà y, Hà Doanh chuyển hÆ°á»›ng nhìn vá» phÃa má»™t thanh tiểu Ä‘ao Ä‘en nhÆ° má»±c, lòng tò mò liá»n vá»›i tay cầm lấy. Khi rút tiểu Ä‘ao ra khá»i vá», nà ng lại không thấy mÅ©i nhá»n đâu, liá»n cảm thấy kỳ quái, thầm nghÄ©: “Thá»i xa xÆ°a thế nà y đã có ngÆ°á»i là m đồ chÆ¡i trẻ em Æ°? Rèn cây Ä‘ao gì không có mÅ©i Ä‘ao, tháºt ngá»™ quá!â€
Thanh Ä‘ao má»™t mà u Ä‘en kịt, không hỠánh lên sắc kim loại, nhÆ°ng lại rất nặng, cầm lên xem kỹ thấy khá xấu xÃ. NhÆ°ng linh cảm mách bảo Hà Doanh rằng nó có Ä‘iá»u gì đó đặc biệt. Tiểu Hoà n đứng bên cạnh, chỉ liếc thoáng qua, mở miệng nói:
_ Tháºt thô kệch, tiểu thÆ°, tá»· muốn mua nó là m gì váºy?
Hà Doanh không trả lá»i, chỉ nhìn lão chủ sạp chăm chú, há»i:
_ Lão bản, thanh tiểu Ä‘ao nà y dùng để là m gì váºy? Tại sao lại không có mÅ©i Ä‘ao chứ?
Lão bản kia là một hán tỠcao gầy, niên kỷ đã quá tứ tuần, trên mặt có một vết sẹo rất sâu, là m tăng thêm vẻ sầu khổ cho gương mặt lão.
Ông nhìn qua thứ trong tay Hà Doanh, lúng túng nói:
_ Váºt đó tiểu nhân vô tình Ä‘Ã o được nó lên, cÅ©ng chẳng biết để là m gì. Nếu ngà i muốn mua, tiểu nhân chỉ tÃnh hai đồng thôi.
Hà Doanh ngắm nghÃa tiểu Ä‘ao má»™t hồi, rồi lấy hai đồng Ä‘Æ°a cho lão bản. Nà ng cảm thấy ngÆ°á»i nà y buôn bán rất thà nh tháºt, liá»n quay sang nói vá»›i Tiểu Hoà n:
_ Muá»™i còn muốn mua cái gì nữa không? Cứ thoải mái chá»n thêm và i thứ Ä‘i!
Tiểu Hoà n vui vẻ chá»n và i thứ váºt phẩm nhá», tổng cá»™ng lại chỉ có mÆ°á»i đồng. Hai ngÆ°á»i tiếp tục cuá»™c dạo phố, nhÆ°ng sau má»™t hồi đã cảm thấy mệt. Tiểu Hoà n chỉ và o má»™t khách sạn phÃa trÆ°á»›c, hà o hứng nói:
_ Tiểu thư, chúng ta và o đó nghỉ chân tà nha!
Vừa nói xong, nà ng bỗng le lưỡi lắc đầu, khe khẽ nói:
_ Không được rồi, phải tiết kiệm tiá»n.
Lúc nà y, có má»™t đám thanh niên ăn váºn xa hoa cÆ°á»i nói bÆ°á»›c và o khách sạn. Ngạc nhiên thay, giữa đám ngÆ°á»i đó lại là Lê Thanh! Ngay khi đó, má»™t thiếu nữ áo xanh cất tiếng gá»i:
_ Thanh ca ca!
Cô ta nhảy xuống ngá»±a, chạy đến trÆ°á»›c mặt Lê Thanh, gắt gá»ng:
_Sao mấy ngÆ°á»i tá»›i nhanh quá váºy? Ta cứ tưởng cưỡi ngá»±a sẽ đến sá»›m hÆ¡n chứ!
Lê Thanh mỉm cÆ°á»i ôn nhu vá»›i nà ng, ôm quyá»n chà o vị thiếu niên Ä‘i theo phÃa sau:
_ Minh tiểu công tá» cÅ©ng tá»›i Æ°? Xin má»i!
Thiếu niên kia vòng tay đáp lá»…. Hiện giá» thiếu nữ kia đã nÃu chặt tay áo của Lê Thanh, nÅ©ng nịu nói:
_ Thanh ca ca, ngÆ°Æ¡i chÆ°a trả lá»i ta đó!
Lê Thanh cÆ°á»i khổ lắc đầu, cầm lấy cánh tay nhá» nhắn của nà ng, nói:
_ Nguyệt nhi, muội vẫn chưa trưởng thà nh.
Thiếu nữ nghe xong liá»n vui hẳn lên, cùng Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i và o.
*****
Bên ngoà i, Tiểu Hoà n phẫn nộ nói:
_ Tiểu thÆ°, hắn tháºt đáng chết!
Hà Doanh thầm thở dà i, nhìn sang vẻ mặt đầy căm háºn của Tiểu Hoà n, không khá»i cÆ°á»i khổ, nói:
_ Muá»™i đừng suy nghÄ© nhiá»u, miá»…n chúng ta không bị hắn giam cầm là được.
Tiểu Hòan vẫn còn tức anh ách, nói tiếp:
_ Hình nhÆ° tá»· không bao giá» tức giáºn phải không?
Hà Doanh nhìn nét mặt giáºn dữ của Tiểu Hoà n, nói:
_ Ta Ä‘á»i nà o mặt dà y đến mức không bao giá» nổi giáºn được? Ta chỉ không có hy vá»ng và o chuyện vợ chồng thá»±c thụ vá»›i hắn thôi.
Nói tá»›i đây, nà ng nháºn ra sâu trong lòng mình vẫn còn vÆ°Æ¡ng vấn chút tình cảm vá»›i Lê Thanh. Dù sao, hiện giá» hắn là ngÆ°á»i duy nhất nà ng có thể dá»±a dẫm và o.
Hà Doanh chợt rùng mình, tá»± phản bác chÃnh mình: “Không được, tuyệt đối không nên nghÄ© nhÆ° váºy! Ta nhất định sẽ tìm ra con Ä‘Æ°á»ng thÃch hợp cho mình để tồn tại trong cái thế giá»›i há»—n loạn nà y!â€
Khi Ä‘ang suy nghÄ©, nà ng chợt ngẩng đầu lên, thấy má»™t thanh niên trong bá»™ trang phục nhà nho mỉm cÆ°á»i vá»›i mình. Nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i đáp trả, những lá»i vừa định nói ra cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng thu lại.
Thanh niên kia bước tới, lịch sự nói:
_ Vị tiểu công tỠđây, xin má»i!
Hà Doanh đáp lễ:
_ Công tá», má»i!
NgÆ°á»i thanh niên lại tiếp:
_ Tại hạ thấy công tá» tuy còn khá trẻ, nhÆ°ng rất có khà phách của má»™t nhân tà i, quang minh lá»—i lạc. Không biết ta có thể má»i ngÆ°Æ¡i chén rượu được không?
Tà i sản của Vô Ảnh Chân Ma
Từ khóa được google tìm thấy
áåñïëàòíûé , áåòàëèíê , àâòîêðåñëî , àëüôà , èçäàòåëüñòâî , ëîãèñòèêà , èíòåðíåòå , èñòîðèè , êðþ÷êîì , hong nhan loan 20 , ïîðíîðàññêàçû , loan the hong nhan , loan the hong nhan mong , loan thehong nhan ebook , loạn thế hồng nhan , ñìàðòôîíû , ýíöèêëîïåäèÿ