Nghĩ lại về 1 tuần trôi qua chỉ toàn đánh quái, hắn muốn ói.
Game Huyền Thoại từ lúc mở ra đến bây giờ, không ít người chơi đã đạt đến cấp 10, trong số đó tất nhiên không có hắn.
Với các tín đồ game, game mới có sức hấp dẫn rất lớn, đặc biệt nó lại là dòng game duy nhất mô phỏng thực tế, cũng là dòng game duy nhất không cần dùng đến máy tính để hỗ trợ chơi game. Hắn cũng mê mệt với sự hấp dẫn này. Nhưng cái kiểu lên cấp độ chậm như rùa bò, còn chưa kể tỉ lệ rớt đồ thảm hại như thế này thì đúng là không còn gì để nói.
Thử hỏi hơn 1 tuần chơi game, hắn giết hơn 5000 con quái mà vẫn không thấy chúng rơi ra cái trang bị nào, cho nên cho đến hiện tại, trừ cây cung “hư hỏng nặng” hắn đang cầm, có thể xem hắn là một người mẫu nude để bảo vệ môi trường.
Bực mình lầu bầu chửi rủa, hắn lại tiếp tục săn quái. Hắn âm thầm thề rằng nếu tới cấp độ 10 mà chẳng có gì thay đổi thì hắn nghỉ game cho khỏe.
…
1 tuần sau.
Vị trưởng thôn Koha rất thoải mái đứng trước cửa nhà hưởng thụ ánh sáng tươi đẹp của ngày mới. Vị lão nhân này khẽ phủi đi chút bụi dính trên quần áo. Xong xuôi hắn nở nụ cười mà ngẩng mặt nhìn tới quảng trường.
“Phốc.”
Bỗng lão nhân phun ra một ngụm nước bọt, hoảng sợ nhìn về phía trước – nơi có một chàng trai tò mò soi mói nhìn hắn với ánh mắt muốn ăn thịt người.
- Ngươi… Ngươi làm cái gì thế?
Lão nhân lắp bắp nói từng tiếng một, hắn thật sự bị dọa sợ.
Bên phía đối diện, người thanh niên hừ lạnh:
- Ta đến trả nhiệm vụ.
- Trả nhiệm vụ thì làm ơn lịch sự dù chỉ một tí thôi. Ngươi có biết cái bộ dạng hiện tại của ngươi có thể hù chết bao nhiêu người không?
- Chỉ hù chết những người nhát gan như lão thôi. Thôi dẹp, ta đến trả nhiệm vụ, nhanh lên một điểm đi.
Hắn thả một cái bao chứa đủ thứ: bùn đất có, cây cối có, da nhện với lông sói cũng có…
Vị trưởng thôn tức tối:
- Ngươi không thể thay đổi một tí ti hay sao? Kính lão đắc thọ đấy.
- Thật phiền phức, làm nhanh lên, ta còn việc khác.
- Hừ, như ngươi mong muốn.
Sau khi kiểm tra, trưởng thôn Koha nói:
- Được rồi tiểu tử, nhiệm vụ “Truy tung” hoàn thành. Tiếp đến là nhiệm vụ “Giải cứu Vasi và chú heo con”, ngươi có tiếp nhận không?
Lúc này, một vệt kim quang lóe qua, hắn đã lên cấp độ 10. Hắn ngay lập tức phân phối điểm tiềm năng: 3 điểm sức mạnh, 2 điểm thân pháp; đồng thời nâng thêm 1 điểm kỹ năng vừa có vào kỹ năng “Bắn hạ”.
- Tiếp nhận.
Thoáng nhìn qua bảng nhiệm vụ, nhớ kỹ những nội dung chính, hắn chạy tới tiệm tạp hóa, bán đi một ít thứ lặt vặt, mua thêm vài bình máu và khí công. Hắn nhanh chóng lên đường, trong miệng thì thầm:
- Hừ, lên cấp độ 10 rồi. Để xem có gì đổi mới hay không.
Một đường xuyên qua bản đồ đầu tiên là bãi quái cấp độ 1 – 5, hắn tiến về Thung lũng Gió, sau đó chạy đến trước một cái hang động.
Chiều cao hang động hơi thấp, khoảng 1 mét 7, đầy rêu và bụi rậm. Hai bên cửa hang là hai cây cổ thụ 3 người ôm không xuể. Cẩn thận quan sát sẽ nhận ra những vết cắt gọt trơn bóng trên 2 thân cây, đây chắc chắn không phải là tự nhiên mà là do có người tác dụng.
Đứng trước cửa hang có 7 người, trong đó có 5 người đứng tụ tập thì thầm trò chuyện, còn 2 người khác thì đang trầm ngâm nhìn cái hang này.
“5 người kia chắc là một đội ngũ.” – Hắn len lén quan sát và kết luận.
Qua 5 phút, 7 người vẫn chưa đi vào, hắn hơi nghi hoặc.
Qua 10 phút, vẫn chưa ai đi vào.
Nhìn tổ đội 5 người vẫn còn xì xầm bàn tán, còn 2 người kia vẫn đang nhìn cái hang động mà suy nghĩ, hắn thật sự khó hiểu.
- Thôi kệ, mấy thằng này chắc là hạng chết nhát. Bọn người này đang đợi người khác đi trước mở đường cho chúng sao? Nghĩ hay thật.
Hắn lẩm bẩm. Sau đó hắn cắn răng, dựa theo chỉ dẫn của nhiệm vụ, hắn bước vào. Khi hắn vừa đặt chân vào, âm thanh nhắc nhở vang lên:
“Phó bản vực sâu mở ra.
Lần đầu tham gia phó bản vực sâu, xin vui lòng lưu ý những điểm sau:
1. Muốn vào phó bản vực sâu trước hết phải làm tới nhiệm vụ chính tuyến tương ứng.
2. Từ các bản đồ có quái vật cấp độ 10 trở lên, mỗi một bản đồ sẽ có một phó bản vực sâu.
3. Phó bản vực sâu được chia làm 7 loại:
- Phó bản mức độ dễ.
- Phó bản mức độ trung bình.
- Phó bản mức độ khó.
- Phó bản Anh Hùng: Là nơi người chơi phải tiến vào làm nhiệm vụ chủ tuyến tương ứng.
- Phó bản Huyền Thoại: Bản nâng cấp của phó bản Anh hùng.
- Phó bản Thủ Hộ: Bảo vệ tượng thần. Nội dung sẽ được giới thiệu kỹ khi người chơi tiến vào.
- Phó bản Truyền Thuyết: Ngăn cản quái vật xâm nhập cấm địa. Nội dung sẽ được giới thiệu kỹ khi người chơi tiến vào.
Sau khi lựa chọn phó bản vực sâu, người chơi sẽ được chuyển đến địa điểm tương ứng. Sau khi được chuyển vào, người chơi có 5 giây chuẩn bị. Trong 5 giây này, người chơi bị cố định tại chỗ không thể di chuyển, không thể hành động, không thể sử dụng kỹ năng, không thể dùng vật phẩm… Sau 5 giây chuẩn bị, phó bản mở ra, người chơi bắt đầu chinh phục.
Thời gian hoàn thành phó bản càng ngắn, số lần bị quái vật đánh trúng càng thấp, tổng lượng máu người chơi mất đi khi chinh phục phó bản càng thấp thì tỉ lệ đánh giá khi kết thúc phó bản càng cao. Tỉ lệ đánh giá càng cao thì lượng kinh nghiệm nhận được càng lớn, xác suất nhận được quà tặng càng nhiều và chất lượng quà tặng nhận được càng cao.
Muốn vào các phó bản mức độ cao hơn thì phải hoàn thành các phó bản trước đó. Ví dụ muốn vào phó bản Anh Hùng, người chơi cần phải hoàn thành lần lượt các phó bản mức độ dễ, mức độ trung bình và mức độ khó.
Trong các phó bản mức độ dễ đến phó bản Anh Hùng, mỗi khi đánh chết trùm cuối phó bản sẽ nhận được một tấm vé thông hành phó bản.
Phó bản Thủ Hộ và phó bản Truyền Thuyết chỉ chấp nhận tổ đội 2 người trở lên, đồng thời mỗi người phải có 1 tấm vé thông hành thì mới có thể đi vào.
Hiện tại người chơi đang vào phó bản vực sâu: “Khu rừng gào thét”. Người chơi hiện chưa hoàn thành bất kì mức độ nào của phó bản, cho nên người chơi sẽ tiến vào phó bản mức độ dễ. Trong vòng 5 giây, hệ thống sẽ chuyển cảnh, xin vui lòng chuẩn bị.
5…
4…
3…
2…
1…
Chuyển cảnh. Hoàn thành.”
“Xoẹt…”
Hắn chỉ kịp mở mắt nhìn khung cảnh trước mắt và nhận ra đây là một khung rừng rậm thì tiếng nhắc nhở lại vang lên.
“Lần thứ nhất tiến vào phó bản vực sâu, hệ thống nhắc nhở: Người chơi có 5 giây chuẩn bị. Bắt đầu đếm ngược.
5…
4…”
Tuy không thể di chuyển và làm ra các hành động khác, nhưng cũng chẳng sao, hắn có thể dành thời gian này làm quen với hoàn cảnh nơi đây. Đây là một khu rừng với nhiều cây to, bụi rậm, hoa cỏ… Và trước mặt hắn, cũng có thể xem như là giữa khu rừng là một con đường mòn nhỏ đầy cỏ dại. Dường như đã rất lâu chưa từng có người tới đây.
“3…”
Nhìn thẳng về nơi phương xa, hắn có một cảm giác không chân thực lắm. Đột nhiên bị đưa tới một nơi xa lạ, hắn khó có thể tiếp thu, có vẻ cảm giác cứ như bị người ngoài hành tinh bắt cóc.
“2…”
Bỗng, phía xa có tiếng sói tru, cũng có những tiếng động rất nhỏ, dường như giống với tiếng của Mộc tinh và Nhện tinh đang chuyển động – điều này hắn rút ra được khi đã chém giết không biết bao nhiêu con Mộc tinh và Nhện tinh.
“1…
Go >>>”
Bật thẳng người hướng về phía trước, hắn không chút do dự mà xông tới. Dù sao thời gian ở phó bản không khác gì vàng bạc.
Một mũi tên phá không mà bay, nhanh như chớp giật ghim thẳng vào mắt của một con Nhện tinh.
“-22”
“Giết chết Nhện tinh sơ cấp cấp độ 9 nhận được kinh nghiệm 20”
“Số lượng quái đã giết: 6/50”
Nhận được âm thanh nhắc nhở, hắn khoái trá cười. Nếu hắn đoán không lầm, cứ chạy thẳng theo con đường mòn này, đồng thời tiêu diệt hết những con quái vật trên đường, thì khi đến cuối đường hắn sẽ gặp con trùm.
Suy nghĩ là thế, nhưng hắn chưa từng dừng lại một giây một phút nào. Thoăn thoắt chạy tới, hắn lại đụng phải một bầy 6 con quái vật có Mộc tinh, có Nhện tinh, có Sói đều cấp độ 9.
Tốc độ không hề giảm, hắn vẫn lao tới. 2 con Nhện tinh thấy hắn lao lại thì lập tức mở to cái miệng đầy lông lá phun ra một tấm tơ nhện đen kịt với đường kính một mét. Chỉ nhìn sơ qua là đủ để nhận ra tấm tơ nhện này chứa đầy chất độc. Kinh nghiệm săn giết Nhện tinh ngoài bản đồ cày cấp cho hắn biết nếu bị tấm tơ nhện này quẹt trúng một chút thôi là hắn lập tức rơi vào trạng thái trúng độc, mỗi giây mất 10 máu duy trì trong 5 giây, đó là khủng bố cỡ nào khi hắn chỉ có 92 máu? Trong 5 giây lập tức hơn một nửa máu của hắn bốc hơi, gặp thêm vận đen trúng 2 đòn từ 2 con khác là hắn về làng dưỡng sức.
Hắn đã thấy tơ nhện bay tới, thế nhưng tốc độ của hắn vẫn không có dấu hiệu giảm xuống. Mắt thấy tơ nhện sắp chụp vào người hắn thì thân ảnh của hắn bỗng biến mất. Chính xác hơn là hắn đang sử dụng kỹ năng “Bắn hạ”.
“Bắn hạ (chủ động) (4): Lấy thế sét đánh cưỡng ép bản thân bay thẳng lên 4 mét rồi dừng lại trên không trung. Sau đó nghiêng cung 1 góc 45 độ tiến hành xạ kích. Có 3 lần xạ kích, số lượng mũi tên mỗi lần xạ kích phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng. Mỗi mũi tên có 95% - 100% lực tấn công vật lý của nhân vật. Thời gian chờ: 7 giây.”
Đây là kỹ năng hắn có thể học được lúc hắn lên cấp độ 3. Sau cấp độ 3 cũng có một vài kỹ năng có thể học được như: Xạ Nguyệt, Nhị Tiễn,… nhưng hắn không lựa chọn học những kỹ năng đó mà dùng điểm kỹ năng nâng Tấn công cơ bản và Bắn hạ. Bởi vì hắn cho rằng những kĩ năng còn lại không có thực tế bằng kĩ năng Bắn hạ. Cứ thử nghĩ mà xem, trong bảng liệt kê các kĩ năng công kích hắn có thể học, lực công kích tuy 115% - 120% tùy kỹ năng, nhưng hoàn toàn không có kỹ năng nào có hiệu ứng hỗ trợ, mà ở cái cấp độ quá thấp như bây giờ, 15% - 20% thì lượng tổn thương kỹ năng mang lại cho quái vật có được bao nhiêu đâu? Đó là chưa kể hao phí khí công cũng không phải là ít. Nhưng Bắn hạ thì khác, kỹ năng Bắn hạ được sử dụng trên không trung cách mặt đất 4 mét. Ở giai đoạn ban đầu này, hầu như là không có con quái vật nào có khả năng dùng kỹ năng tấn công lên không trung, đồng thời chỉ cần tăng một điểm kỹ năng vào Bắn hạ, ta được 3 lần xạ kích - tương ứng 300% lực công kích rồi. Mặt khác, Bắn hạ có khả năng tấn công nhiều mục tiêu, tuy rằng những mũi tên phát ra đều bay không có chủ đích, hay nói cách khác là đều bay theo những quy luật đã được nhà phát hành định sẵn, nhưng cũng không thể phủ nhận được sức mạnh của Bắn hạ khi quần công một đám quái đứng cạnh nhau.
Nói thì nói vậy chứ bây giờ hắn đã tăng 4 điểm cho kỹ năng Bắn hạ, kỹ năng Bắn hạ lúc này cứ mỗi lần xạ kích là 2 mũi tên cũng đủ khiến hắn hài lòng.
“Víu… Víu…”
“Víu… Víu…”
“Víu… Víu…”
“-23”
“-21”
“-23”
“-23”
“-22”
“-23”
6 con quái này đi chung lại còn đi gần nhau, nên 6 mũi tên đều trúng đích, dẫu cho có vài mũi tên trúng một con, nhưng như vậy cũng khiến hắn cực kỳ hài lòng.
Vừa bắn xong đợt xạ kích cuối cùng, hắn xoay eo mượn thế lướt về phía sau. Nhân cơ hội bọn quái trúng đòn gầm rú trong đau đớn, hắn đã lui lại khá xa. Giữ được khoảng cách an toàn, hắn nhe răng cười, rồi xạ kích.
Khi bọn quái nổi giận lao tới, hắn lại chạy ra xa giữ khoảng cách an toàn rồi lại xạ kích. Đợi xong 7 giây, kỹ năng Bắn hạ đã có thể tiếp tục sử dụng, hắn lại chạy thẳng tới phía bọn quái rồi lặp lại một vòng tấn công như vậy.
Đây là những cuộc đi săn nhàm chán, nhưng hắn cũng không có cách nào tốt hơn để áp dụng. Thử hỏi trong cái giai đoạn “vạn sự khởi đầu nan” này, khi mà cái tiệm tạp hóa làng Koha bán thuốc hồi máu chỉ có một loại hồi lại 30 máu với giá cắt cổ 20 đồng. Trong khi sơ sẩy bị một con quái “vô tình” quẹt trúng, hắn đã mất đi chừng ấy máu, cộng thêm số tiền quái rớt ra khi chết cũng chỉ có 2 đồng, mà tỉ lệ rớt đồ thì vô cùng thảm hại. Hắn giết hơn 5000 con quái, trừ đi chi phí sửa đồ, mua vật dụng, thuốc thang linh tinh, hắn cũng chỉ dư có 2 bạc 6 đồng (1 bạc = 100 đồng). Ấy là chưa kể có vài nhiệm vụ đánh trùm, hắn phải tốn thêm kha khá tiền tài mua máu với khí công. Thật sự là nghèo phát rầu.
…
Trên đường đi, vừa tiêu diệt quái, hắn vừa nhẩm tính.
Tính ra thì quái vật ở đây cấp độ vô cùng đồng đều. Hắn cấp độ 10, vào phó bản mức độ dễ này mà từ đầu đến giờ toàn gặp quái cấp độ 9. Mặt khác, lượng kinh nghiệm thu được khi giết quái cũng cao hơn bên ngoài một ít, khoảng 1 - 2 điểm.
Tỉ lệ rơi đồ cũng khả quan hơn bên ngoài rất nhiều. Mặc dù từ lúc vào phó bản đến bây giờ còn chưa rơi ra cái trang bị nào, nhưng tỉ lệ rơi tiền khá cao: cứ 7 con có 1 con rơi tiền.
Hiện tại chưa tính đến phần thưởng cuối phó bản cũng như phần quà khi giết trùm mà chỉ tính quái bình thường của phó bản, thì phó bản là nơi cày cấp hay kiếm tiền thoải mái rất nhiều so với bên ngoài. Tuy nhiên cũng không phải là không có nhược điểm. Nhược điểm thứ nhất, quái ở đây đi theo bầy; hiện tại hắn đi phó bản một mình mà đã gặp một bầy 6 con thì khi tổ đội nhiều người số lượng quái một bầy chắc chắn sẽ không tăng theo cấp số cộng rồi. Nhược điểm thứ hai chính là quái ở đây da dày thịt béo, tỉ mỉ một chút thì quái ở đây có lượng máu cao hơn quái ở bên ngoài một nửa. Chỉ 2 cái nhược điểm này thôi cũng đủ khiến cho nhiều người chơi đau đầu.
Ưu điểm cũng có, nhược điểm cũng rất rõ. Vậy nhưng rất rõ ràng là ưu điểm đè bẹp nhược điểm. Hấp dẫn nhất là tỉ lệ rơi đồ ở đây cao hơn bên ngoài quá nhiều, đặc biệt là khi người chơi liên tưởng đến tình cảnh giết xong con trùm. Lúc ấy thì không biết bao nhiêu đồ sẽ rơi xuống đây? Với cái cảnh bần hàn của người chơi khi cày cấp và làm nhiệm vụ ở bên ngoài, thì phó bản vực sâu chẳng khác gì thiên đường và nơi cứu rỗi, nơi bổ sung nguồn tài chính dồi dào.
Đối với người khác, tiền bạc nhiều hay ít có lẽ không mấy quan trọng. Nhưng đối với một kẻ thích khám phá những cái mới lạ của game thì tiền tài còn quan trọng hơn cả mạng sống. Chết ư? Chết thì cày lại. Tiền mất đi thì khi nào mới kiếm trở về được? Tốn một đống thời gian vật lộn kiếm lại tiền thì đã mất đi bao nhiêu thú vui? Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể làm được nhiều thứ. Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể phiêu lưu khắp nơi mà không lo lắng. Có nhiều tiền bạc hắn mới có thể dành nhiều thời gian nghiên cứu này nọ. Có nhiều tiền bạc hắn mới có khả năng mua được nhiều thứ “thú vị”. Bởi vậy, khi tính toán ra được những điều này, hắn đối với phó bản vực sâu nảy sinh ra thật nhiều ham muốn.
Loáng thoáng hắn có thể tưởng tượng ra một góc của tương lai. Ở đó hắn dùng vô số tiền tài cung cấp cho nhiều nhà nghiên cứu nghiên cứu bom hạt nhân ở trong game. Sau đó hắn mang bom đi oanh tạc khắp nơi. Chỉ tưởng tượng thế thôi là hắn không ức chế được vui sướng run rẩy.
Khi đã nhận được tiếng nhắc nhở tiêu diệt xong 60/60 con quái, hắn bước vào một vòng sáng cuối đường.
“Qua màn. Chuyển cảnh!”
“Xoẹt…”
Hắn bị đưa đến một khu vườn, đằng xa là một ngôi nhà nhỏ. Nhưng có lẽ hắn không có thời gian để quan sát tiếp, bởi vì con trùm phó bản đã nhào tới.
- Gào…
Một con sói xám to lớn, cao có hơn 4 mét phóng về phía hắn. Đằng sau nó là 11 con Mộc tinh, Nhện tinh.
- Ôi đệch. Không có thời gian chuẩn bị à?
Thô tục mắng một tiếng, hắn lập tức sử dụng kỹ năng Bắn hạ.
“-22”
“-23”
“Trượt”
“-22”
“-21”
“-20”
Sau đó hắn lại tránh xa ra, hắn định kéo dài khoảng cách nhưng hắn lại nhận ra vô dụng. Không gian chỉ được cố định trong khoảng một đường tròn bán kính 9 mét.
Hắn kéo dài không được. Con trùm lại dí sát theo phía sau. Cho nên hầu như hắn không thể bắn được phát nào kể từ khi kéo dài khoảng cách.
- Gào…
Con trùm gào lên một tiếng, và nó lập tức sử dụng kỹ năng là một bộ móng vuốt thô to đập thẳng về phía hắn.
- Ầm…
Một vuốt sói dài 2 mét đánh xuống đất. Mặt đất nứt toát ra, cát đất bay mù mịt.
Hắn nhảy về phía sau nó, lại kéo dài khoảng cách. Tranh thủ nó và đồng bọn chưa kịp phản ứng, hắn thở dốc.
Con trùm hung ác lại quay sang, nó lại dùng hai chân sau đạp lên mặt đất, mượn lực đó phóng tới. Hắn chưa kịp phản ứng thì bị nó cắn một phát.
“ -60”
Âm thanh nhắc nhở khiến hắn chửi rủa. Nó cắn thường đã như thế này thì khi trúng phải kỹ năng của nó chẳng phải là hắn sẽ ngủm sao? Nghĩ là vậy, nhưng hắn vẫn kịp phản ứng. Hắn lăn người qua bên trái, hiểm lại hiểm tránh thoát đòn thứ hai của con trùm.
Hắn nhảy lên không trung, tiếp tục dùng Bắn hạ.
“-22”
“Trượt”
“Trượt”
“-20”
“-20”
“-21”
- Mẹ nó, lại trượt.
Hắn hận hận nghiến răng.
Vừa nuốt thuốc, hắn vừa nhảy lui lại.
- Gào…
Con trùm lại phát động kỹ năng.
- Ầm…
Hắn luồn qua bên trái nó, tranh thủ thở dốc nhìn cấp độ của bọn quái và máu của con trùm. Mới liếc nhìn, hai mắt của hắn trợn trừng, miệng thì há thật to. Chỉ nghe hắn gầm gừ:
- Quái cấp 10, trùm cấp 11. Mà thế nào con trùm hơn 12.000 máu thế kia. Kiểu này bắn tới sáng cũng chưa chết nó nữa.
Tuy có hơi phóng đại, nhưng thật sự cũng chẳng khác gì. Bắn trúng con trùm một phát, nó mất 19 – 23 máu, bách phát bách trúng thì hắn cần phải bắn ít nhất 522 lần. Hắn vì tiết kiệm nên không mua mũi tên, bởi vậy ít nhất hắn tốn mất 522 khí công. Điểm khí công hiện tại của hắn là 40, nuốt một bình khí công chỉ được 30 điểm, vậy hắn cần dùng ít nhất 16 bình. Kiểu này thì mạt sớm chứ chẳng giàu lên nổi.
Đầy bực bội nhìn con trùm, hắn tức giận xạ tiễn.
“Vù… Vù… Vù…”
“-22”
“-19”
“-23”
…
Không rõ qua bao lâu, hắn đã thanh lý xong bọn quái theo đuôi con trùm. Giờ hắn chỉ còn đối phó với nó là được.
Nhờ việc thanh lý bọn đàn em của con trùm, không gian như trở nên rộng hơn. Hắn cũng không còn bị bọn quái ấy đâm sau lưng mỗi lúc né đòn của con trùm.
Hắn nhàn nhã tránh né, sau đó lăn ra xa xạ kích. Chờ đợi 7 giây lại dùng Bắn hạ. Cứ lặp đi lặp lại như thế.
…
Thời gian lại tiếp tục trôi đi. Âm thanh nhắc nhở vẫn vang lên mỗi khi hắn bắn trúng con trùm.
“-22”
“-23”
“-20”
“Vù…” – Tiếng hắn bắn tên.
“-20”
“Giết chết Boss Sói Xám cấp độ 11 của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ dễ, nhận được 20.000 kinh nghiệm”
“Giết chết Boss Sói Xám của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ dễ, nhận được giấy thông hành tương ứng.”
“Giết chết Boss Sói Xám của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ dễ, nhận được 10 bạc.”
Nghe được âm thanh này, hắn mừng rơn. Nhưng khi nhìn về mặt đất, hắn lại gào thét:
- Không có trang bị rớt ra? Ngay cả boss phó bản cũng không có trang bị?
Mặc hắn gào thét phản đối, âm thanh điện tử vẫn vang lên như thường:
“Đánh giá mức độ hoàn thành phó bản sẽ bắt đầu sau 5 giây. Bắt đầu đếm ngược.
5…
4…
3…
2…
1…
Tổng kết:
- Tổng số lần trúng đòn : 20
- Tổng lượng máu đã mất: 432.
- Thời gian vượt qua phó bản: 47 phút 32 giây.
Đánh giá: 95/120. Mức độ: BBB.
Kinh nghiệm nhận được: 26.000
Chất lượng quà tặng: Khá.
Hiện có thể nhận được 3 phần quà. Xin lựa chọn xác nhận quay quà hay thủ tiêu?”
- Xác nhận.
“Bắt đầu quay.
Quà nhận được:
1. Áo lông sói:
- Phòng thủ vật lý: 2 - 3.
- Phòng thủ pháp thuật: 1 - 2.
2. Túi vàng màu lam: Mở ra nhận được 2/10 số vàng giết boss.
3. Răng sói xám: Vật liệu chế tạo kiếm, đao.
Quà may mắn đã được gửi thẳng vào túi đồ.
Phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ dễ đã hoàn thành. Xin hỏi tiếp tục lựa chọn phó bản hay là rời đi?”
- Rời đi.
Hắn nói. Cũng phải thôi, mức độ dễ mà hắn xài hết 15 bình máu, 18 bình khí công. Trong túi đồ của hắn chẳng còn đủ bình thuốc để xài. Muốn đi phó bản cấp độ cao hơn, hắn phải về mua thêm nhiều hơn nữa mới được.
“Xác nhận rời đi.
Bắt đầu chuyển cảnh về bản đồ Khu rừng gào thét.”
“Xoẹt…”
Ngay tức khắc, hắn xuất hiện tại ngay trước cửa động hắn tiến vào phó bản.
Mặc kệ mọi người xung quanh, hắn nhanh chóng chạy bộ về làng Koha. Vừa đi hắn vừa suy nghĩ.
Sau khi hoàn thành phó bản “Khu rừng gào thét” mức độ dễ, hắn yên lặng tính toán:
1. Cày phó bản vực sâu:
- Kinh nghiệm: 47.200 (khoảng 8% tổng kinh nghiệm cần thiết để lên cấp 11)
+ Từ quái thường: 20 x 60 = 1.200 điểm.
+ Từ boss: 20.000 điểm.
+ Từ đánh giá độ hoàn thành: 26.000 điểm.
- Tiền: 12 bạc 45 đồng.
+ Từ quái: 5 x 7 = 45 đồng.
+ Từ boss: 10 bạc.
+ Từ đánh giá độ hoàn thành: 2 bạc (túi vàng màu lam).
- Giá phải trả:
+ Căng thần kinh trong suốt 47 phút 32 giây.
+ 15 bình máu, 18 bình khí công: 15 x 20 + 18 x 22 = 696 đồng = 6 bạc 96 đồng, làm chẵn 7 bạc.
Vậy tiền lời thu được sau khi đánh quái là 5 bạc.
2. Giả sử dùng thời gian 47 phút 32 giây đi đánh quái ở bản đồ bên ngoài. Ta có các giả định sau:
- Giả định một phút làm thịt được 5 con, mỗi con nhận được 18 kinh nghiệm thì ta có: 5 x 48 x 18 = 4320 kinh nghiệm.
- Giả định cứ mười con quái ta thì một con rớt tiền và hai con rớt đồ linh tinh bán tiệm tạp hóa. Một con quái rớt 5 đồng, một món đồ linh tinh trung bình bán được 1 đồng. Tổng tiền nhận được: 5 x 5 + 1 x 24 = 49 đồng.
- Quái bản đồ ít đi theo bầy nên sẽ không tốn tiền mua máu. Giả định có thời gian ngồi vận khí công, tiêu hao số bình hồi phục khí công là 5, thì số tiền bỏ ra là: 5 x 22 = 110 đồng = 1 bạc 10 đồng.
Vậy nên cày phó bản vực sâu lợi hơn cày bản đồ rất nhiều lần.
Xem ra một thời gian dài tiếp theo, hắn chỉ làm nhiệm vụ chính tuyến và cày phó bản vực sâu mà thôi.
Một vài phân chia đến hiện tại!
1. Kinh nghiệm cần lên cấp:
- Từ 0 lên 1: 100.
- Từ 1 lên 2: 300.
- Từ 2 lên 3: 700.
- Từ 3 lên 4: 1500.
- Từ 4 lên 5: 3500.
- Từ 5 lên 6: 8000.
- Từ 6 lên 7: 18.000
- Từ 7 lên 8: 40.000
- Từ 8 lên 9: 100.000
- Từ 9 lên 10: 250.000
- Từ 10 lên 11: 600.000
- Từ 11 lên 12: 1.400.000
2. Đánh giá độ hoàn thành phó bản:
- Không hoàn thành phó bản: F.
- 10/120: W, kinh nghiệm nhận được bằng kinh nghiệm giết boss phó bản.
- 20/120: E, x1,1 lần.
- 40/120: D, x1,2 lần.
- 60/120: C, x1,3 lần.
- 80/120: B, x1,4 lần.
- 100/120: A, x1,5 lần.
- 110/120: S, x 1,8 lần.
- 115/120: SS, x2 lần.
- 119/120 hoặc 120/120: SSS, x3 lần.
Giữa các mức độ ấy còn các mức độ xen giữa. Ví dụ như giữa D và C có các mức độ DD, DDD, số lần kinh nghiệm được nhân lên cũng dao động ở giữa 1,2 - 1,3.
Hắn lại đang chạy từ hang động vào phó bản vực sâu “Khu rừng gào thét” về làng Koha. Đây tất nhiên không phải là lần đầu tiên hắn chạy đi chạy về như vậy.
Đây chính xác là lần thứ 4, chính xác thêm một chút nữa là lần thất bại thảm hại nhất của hắn. Không biết các bạn nghĩ thế nào, chứ với hắn, lần thất bại này chẳng khác gì sỉ nhục.
Thử hỏi hắn đánh tới con trùm cuối phó bản rồi, hắn cũng tiêu diệt hết mấy con quái khác rồi, chỉ còn mỗi con trùm mà thôi. Như ở các mức dễ, trung bình và khó , khi đã đi tới bước này, hắn trở nên thảnh thơi: hắn chỉ lo né tránh công kích của con trùm và đánh trả.
Nhưng mọi việc không hề tiến triển theo hướng tốt đẹp. Khi con trùm còn 25% máu, nó phát động kỹ năng lao về phía hắn, hắn may mắn tránh khỏi đòn đó. Sau đó, khi hắn chưa kịp định thần, con trùm ngẩng đầu hú lên, và ngay lập tức, gần 20 con Mộc tinh, Nhện tinh hai mắt đỏ bừng điên cuồng lao về phía hắn. Lúc ấy, kỹ năng Bắn hạ của hắn vẫn chưa thể sử dụng lại, mặc dù hắn cố gắng né tránh, nên kết quả hắn bị quái vật đè chết.
Có lẽ khi trải qua 3 mức đầu tiên của phó bản vực sâu, khi nhìn thấy con trùm chỉ có một kịch bản nhàm chán như vậy nên hắn phạm vào sai lầm chủ quan khinh địch khi vào phó bản mức độ Anh Hùng. Và thế là hắn mất toi hơn 1 giờ 30 phút từ lúc bắt đầu chinh phục phó bản, hắn từ giã hơn 10 bạc tiền thuốc hồi máu và khí công.
Hắn cảm thấy bị sỉ nhục, nhưng hắn càng cảm thấy phấn khích. Không phải hắn chơi game vì thú vui hay sao? Đơn giản mà nói, với hắn, cứ mãi một kịch bản thì nó quá nhàm chán, kịch bản thay đổi liên tục nó mới hay chứ.
Vừa tức giận vì sự thất bại, vừa run rẩy vui sướng, hắn mở hết tốc lực chạy về làng Koha.
…
- Ha ha ha… Lần này tao chuẩn bị kĩ rồi, để xem mày còn có thể lật nên sóng gió gì?
Nhìn con trùm còn 26% máu, hắn ngửa mặt cười to.
Vẫn né tránh và sử dụng bắn thường chứ không xài kỹ năng, hắn liên tục tỉa máu con trùm mà không biết chán.
Khi con trùm có 25% máu, nó lao tới vào phát động kỹ năng. Hắn nhanh chóng lách người tránh thoát.
- Ầm…
Đòn đánh của nó va chạm với mặt đất phát ra tiếng vang điếc tai. Sau tiếng nổ, con trùm ngẩng mặt lên trời hú dài. Và bản cũ soạn lại, 18 con quái mắt đỏ chót đầy điên cuồng lao về phía hắn.
Hắn liền sử dụng Bắn hạ.
“-23”
“-20”
“-21”
“-23”
“-20”
“-22”
Vài con quái bị trúng đòn, chúng trở nên bình thường trở lại. Còn những con không trúng đòn, chúng vẫn đỏ mắt lao tới.
Thấy vậy, hắn co chân bỏ chạy thục mạng, để lại đằng sau là đám quái đang điên cuồng đuổi theo. Hắn âm thầm chờ đợi qua 7 giây để có thể sử dụng Bắn hạ.
…
Hơn 40 phút anh dũng chiến đấu, cuối cùng hắn cũng nhận được thành quả.
“Vượt cấp giết chết Boss Sói Xám cấp độ 15 của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ Anh Hùng, nhận được 40.000 kinh nghiệm”
“Giết chết Boss Sói Xám của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ Anh Hùng, nhận được giấy thông hành tương ứng.”
“Vượt cấp giết chết Boss Sói Xám của phó bản “Khung rừng gào thét” mức độ Anh Hùng, nhận được 15 bạc.”
“Tổng kết:
- Tổng số lần trúng đòn : 25
- Tổng lượng máu đã mất: 743
- Thời gian vượt qua phó bản: 2 giờ 18 phút 43 giây.
Đánh giá: 105/120. Mức độ: AA.
Kinh nghiệm nhận được: 64.000
Chất lượng quà tặng: Cao
Hiện có thể nhận được 4 phần quà. Xin lựa chọn xác nhận quay quà hay thủ tiêu?”
Hắn không do dự mà đáp:
- Xác nhận.
“Bắt đầu quay.
Quà nhận được:
1. Túi vàng màu vàng x2: Mở ra nhận được 4/10 số vàng giết boss.
2. Thực tập kiếm: Dành cho nhân vật sử dụng kiếm cấp 10 trở lên.
- Tấn công vật lý: 7 – 8
- Tấn công ma pháp: 6 – 7
3. Da sói: Bán được ít tiền.
Quà may mắn đã được gửi thẳng vào túi đồ.”
Không giấu được vui mừng, hắn cười to:
- Ha ha… Quả thật hấp dẫn, hóa ra đánh quái vượt 5 cấp trở lên thì nhận được thêm phần thưởng cơ đấy.
Ngay lúc này, âm thanh điện tử lại vang lên, nội dung lại khác hẳn điều hắn dự đoán:
“Xác nhận nhiệm vụ “Giải cứu Vasi và chú heo con”. Bắt đầu chuyển cảnh.
Chuyển cảnh hoàn thành.”
“Xoẹt…”
Tình huống đột nhiên làm hắn giật mình, nhưng chưa đầy 3 giây, hắn đã vứt nó ra khỏi đầu.
Nhìn khu vườn trồng đầy nho phía trước, lại nhìn về phía căn nhà mà tới cảnh đánh con trùm mức độ nào hắn cũng thấy thì hắn ngẩn ra.
Chẳng lẽ khung cảnh được sử dụng trong trận đánh con trùm là ở phía đối diện bên kia căn nhà? Hắn xuất thần.
Bỗng hắn nghe thấy có tiếng khóc của một bé gái vang lên:
- Hu hu hu… Ai cứu em với. Ai đưa em về nhà với. Em sợ lắm… Hu hu hu…
Một cô bé tám, chín tuổi đang ngồi dưới đất, hai tay ôm chặt một con heo con xinh xắn và không ngừng khóc.
Sau khi đánh bại con trùm, tâm trạng của hắn vẫn còn vui vẻ hớn ha hớn hở, vì thế hắn vội vã tiến đến bên cô bé, hắn bày ra khuôn mặt thân thiện và mỉm cười:
- Cô bé đừng sợ. Em không sao chứ? Anh được trưởng làng giới thiệu đến đây đón em về.
Cô bé ngừng khóc, nó ngẩng mặt lên nhìn hắn, nghi ngờ hỏi:
- Anh có thật là người được trưởng làng nhờ vả mang em về không? Hay anh là tay sai của tên bác sĩ điên?
Hắn thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói:
- Bác sĩ điên? Bác sĩ điên nào? Sao anh lại làm tay sai cho hắn chứ?
Cô bé ngây thơ trả lời:
- Là tên bác sĩ điên bắt em đấy.
Hắn lại cười:
- À, em yên tâm. Anh vừa mới đánh bại hắn xong, hắn co giò bỏ trốn rồi.
- Thật không?
- Thật mà.
- Em ứ tin đâu, anh phải mang ra bằng chứng thì em mới tin cơ.
- Bằng chứng?
Hắn bỏ dở câu hỏi và chìm trong suy tư. Rõ ràng lão trưởng thôn chẳng có giao cho hắn cái gì gọi là bằng chứng mà? Chết tiệt, hay là lão ấy chơi xỏ mình? Cũng có thể lắm, nhưng xác suất không cao. Mà hắn cũng chẳng biết cái bằng chứng mà cô bé cần là cái gì. Suy tư hồi lâu, hắn bắt đầu ý tưởng đoán mò của mình.
Hắn lấy từ túi xách ra một bình hồi máu. Đưa nó về phía cô bé và nói:
- Đây có thể xem là bằng chứng không? Anh mua nó ở tiệm tạp hóa làng Koha đấy.
Cô bé lắc đầu:
- Mấy tên tay sai của lão bác sĩ điên cũng có thể mua được chúng.
Hắn bối rối hỏi lại:
- Vậy chứ em cần bằng chứng gì?
Cô bé phân trần:
- Em hỏi anh trả lời. Anh đáp đúng em mới tin.
- Được rồi, em hỏi đi.
- Câu thứ nhất: Cây bàng đầu thôn Koha mỗi mùa kết bao nhiêu trái?
Nghe câu hỏi của cô bé, hắn há mồm thật to, hắn đứng như trời trồng, đầy ngơ ngác nhìn cô bé.
“Hỏi như thế thì bố ai mà trả lời được.” – Hắn oán thầm.
Có chút rối rắm và bất an, hắn đành gọi:
- Tư liệu.
Một bảng thông tin xuất hiện trước mặt hắn, hắn bắt đầu tra cứu.
- Anh mới nói gì cơ? Em hỏi về số trái của cây bàng đầu thôn mà?
Hắn liến thoắng trả lời và tiếp tục tra cứu:
- À không, anh đang nhớ lại.
…
Tra một lúc lâu cũng chả ra kết quả, hắn bắt đầu bực mình.
- Anh đã nhớ lại đáp án chưa?
Cô bé không kiên nhẫn hỏi .
Hắn chỉ có thể hàm hồ ứng phó:
- Gần nhớ lại rồi. Em đừng mãi làm phiền. Chờ anh 5 phút.
Thông qua bảng kết nối của game, hắn vào diễn đàn nhanh như chớp. Và rất nhanh hắn tìm thấy thứ cần tìm. Hắn nheo mắt trả lời:
- Mỗi mùa cây bàng kết 3 trái. Một trái cho bố em, một trái cho mẹ em và một trái cho em có phải không?
Nghe vậy, cô bé nở nụ cười:
- Ồ, anh còn biết tường tận thật đấy. Vậy em hỏi tiếp câu thứ hai: Nhà em nuôi chó hay nuôi mèo?
Hắn không nghĩ ngợi mà đáp:
- Nhà em chỉ nuôi con heo em đang ôm thôi.
Cô bé cười tươi rói:
- Hi hi… Anh đáp đúng rồi. Vậy chúng ta về thôi.
“Người chơi “Đừng Cắt Ngang” hoàn thành nhiệm vụ “Giải cứu Vasi và chú heo con” giai đoạn phó bản Anh Hùng. Tiếp theo xin mời người chơi đưa cô bé và chú heo về làng Koha an toàn.
Bắt đầu đếm ngược chuyển cảnh.
5…
4…
3…”
Hắn rảnh rỗi chờ đếm ngược. Trong phút chốc nổi hứng, hắn quan sát con heo cô bé đang ôm và nói:
- Cái đuôi con heo của em sao nó to và màu tím thế kia? Con heo của em nó bị đột biến à?
“Người chơi “Đừng Cắt Ngang” phát hiện phó bản ẩn giấu. Mở ra nhiệm vụ ẩn giấu: “Phân thân của bác sĩ điên”.
Cưỡng chế chuyển cảnh về phó bản ẩn giấu. Xin người chơi vui lòng chuẩn bị. Bắt đầu đếm ngược.
Mô tả nhiệm vụ: Tiêu diệt nhân bản của bác sĩ điên.
Phần thưởng: Không biết.”
- Kukuku… Ta trốn kĩ thế mà vẫn bị người phát hiện.
Hắn vừa mới chuyển cạnh thì nghe thấy giọng nói này. Ở đối diện, một lão bác sĩ với áo blouse trắng, thân hình hơi còng, đầu hói và cặp mắt kính dày và to cất tiếng cười.
Hắn hỏi xác nhận:
- Bác sĩ điên?
Lão bác sĩ dừng cười, gã nheo mắt nói:
- Ta là Amstrong Nguyễn, mọi người hay gọi ta bằng cái tên “Bác sĩ vĩ đại nhất mọi thời đại”. Chỉ có những kẻ ngu dốt và bị Chúa ruồng bỏ mới gọi ta bằng cái tên kia mà thôi. Hừ, thay mặt Chúa, ta sẽ giúp ngươi giải thoát.
Nhân bản Amstrong Nguyễn hậm hực rút từ trong túi ra một mũi tiêm chứa chất lỏng màu lục kì dị. Lão ngắm nghía nó thật lâu, sau đó hời hợt dùng tay còn lại kéo một con chó nhỏ màu trắng ở phía sau rồi nâng lên.
“Đinh! Bây giờ người chơi đã có thể bắt đầu công kích.”
Tiếng hệ thống vang lên, nhưng hắn hoàn toàn không có hứng thú công kích ngay lập tức. Hắn đang chờ xem sự việc sắp xảy ra, hắn cực kỳ hứng thú mong chờ.
Sau tiếng nhắc nhở của hệ thống, nhân bản Amstrong Nguyễn quay lại nhìn hắn:
- Này thằng lõi, tại sao ngươi không ra tay ngăn cản? Ngươi sợ phát sinh điều gì ngoài dự liệu sao?
Hắn nhìn tên bác sĩ đầy tò mò:
- Sao phải sợ? Ta đang muốn biết điều gì xảy ra tiếp theo sau khi ngươi tiêm mũi thuốc ấy vào con chó nhỏ đáng thương kia.
- Điếc không sợ súng. Ta cho ngươi mãn nguyện.
Lão bác sĩ nói xong thì bắt đầu chích mũi tiêm vào con chó xấu số rồi bơm chất lỏng kia vào người nó.
- Grừ… Grừ… Rống…
Con chó đau đớn giãy giụa và rống lên.
Tiêm xong mũi thuốc, tên nhân bản vứt con chó tới trước mặt rồi rút lui về phía sau.
“Bạch… Bạch… Bạch…”
Con chó không ngừng lăn qua lăn lại trên nền đất. Miệng nó bắt đầu sùi bọt mép, cơ thể co giật liên hồi. Trông thế nào cũng giống như người bị động kinh.
Vài giây sau, con chó nhỏ càng ngày càng rống giận. Cơ thể nó bắt đầu phát ra những tiếng răng rắc, lách cách và dần dần phồng lên. Chốc lát sau, nguyên bản chỉ là một con chó nhỏ đáng yêu, đã trở thành một con vật trông như chó sói, nhưng to hơn gấp 5 có thừa. Bộ lông màu trắng bao phủ toàn thân lại xuất hiện một vài vằn tím. Nhưng điều đáng sợ nhất, đó là những chiếc móng vuốt màu đen và cái hàm răng sắc nhọn với 2 chiếc răng nanh to đùng. Nhìn thế nào cũng thấy 2 chữ hung dữ.
Hắn nhìn về phía nó, đọc thông tin của nó mà khóe miệng giật giật. Đúng là tò mò hại chết mèo mà.
“Chó trắng (Cuồng bạo).
Cấp độ: 16
Máu: 9.560
Mô tả: Vốn là một chú chó con, sau khi bị bác sĩ Amstrong Nguyễn tiêm thuốc kích thích đã trở thành thế này. Là một quái vật có sát thương cao, nhưng mức phòng thấp, máu thấp.”
Lão bác sĩ ở đằng sau con chó cười nói:
- Hắc hắc. Nếm thử sản phẩm mới của ta đi tên dị giáo.
Nói xong, tên nhân bản ra lệnh:
- Lên giết hắn.
Nhận được mệnh lệnh từ chủ nhân, con chó điên cuồng xông tới. Khi còn vài thước, nó mạnh mẽ phóng tới, đồng thời dùng bộ móng vuốt ở hai chân trước đập mạnh xuống.
“Đùng…”
- Mẹ nó.
Hắn mắng lên một tiếng, sau nó phi thân sử dụng Bắn hạ.
Sáu mũi tên lao ra, một hàng tổn thương cũng hiện lên.
Hắn cũng chẳng quan tâm gì đến chúng, ngay ở trên không, hắn nhào người sang bên phải và dùng hai chân tiếp đất.
Vừa tiếp đất, hắn đã nghe giọng nói đầy giận dữ của tên nhân bản Amstrong Nguyễn truyền lại.
- Ghê tởm. Thật đáng ghê tởm. Ngươi dám tổn thương ta? Ngươi dám ám hại bác sĩ vĩ đại nhất mọi thời đại. Ngươi chán sống rồi.
Hiển nhiên khi hắn sử dụng Bắn hạ thì đã có một hoặc một vài mũi tên đụng trúng tên nhân bản. Vì thế mà gã nổi giận. Chỉ thấy gã ấy lại lấy trong người ra một mũi tiêm chứa thứ dung dịch màu lam đặc sệt. Gã liếc nhìn về phía hắn rồi dữ tợn gầm rú:
- Ghê tởm. Ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của Chúa.
“Phập…”
Lần này không phải nhẹ nhàng như lần tiêm vào con chó, lão bác sĩ điên mạnh tay cắm ống tiêm vào vai trái của gã rồi bơm thẳng vào.
“Răng rắc… Răng rắc…”
“Đùng… Đùng…”
Động tĩnh lần này còn to hơn lần trước. Hắn vừa tránh né con chó khổng lồ vừa trợn mắt ngoác mồm nhìn về hướng này.
Chưa đến 5 giây sau, thân thể gã bác sĩ điên nhanh chóng biến lớn. Từ một người với tầm vóc trung bình, tên bác sĩ điên trở thành một người khổng lồ xanh. Khác với người khổng lồ xanh Hulk, cơ thể hắn chẳng có tí cơ bắp nào, phần trên cơ thể to quá mức khiến nửa trên của gã ngã ra phía trước, trông như bị còng. Và đặc biệt là bàn tay trái của hắn to và dài ra bất thường, các ngón tay nhìn giống như những cái móc sắt, đồng thời tay trái còn nắm một viên kim loại màu đỏ. Khắp nơi trông thật tà dị.
- Mẹ nó. Thật là vũng hố.
Hắn chửi to. Thấy thế nào cũng như bị gài bẫy. Cho dù lúc nhận được tin báo công kích của hệ thống hắn tấn công ngay thì tên bác sĩ điên cũng tiêm thuốc vào cơ thể gã, sau đó lại tiêm cho con chó, xem ra cũng chẳng khác gì. Hắn càng nghi ngờ rằng khi hắn tấn công con chó chẳng được bao lâu, tên điên này cũng tiêm thuốc vào cơ thể rồi nhảy vào nhập bọn vây công. Nghĩ đi nghĩ lại suy đoán này không sai, xem ra là hệ thống cố tình gây nên rồi.
Lại nhìn về thuộc tính của tên bác sĩ điên, hắn chỉ có thể khổ sở mà nguyền rủa.
“Nhân bản bác sĩ Amstrong Nguyễn (1 - Cường hóa)
Cấp độ: 20
Máu: 35.210
Mô tả: Là nhân bản số 1, một trong các nhân bản tiêu biểu của bác sĩ Amstrong Nguyễn. Sau khi tiêm vào thuốc kích thích đặc biệt mà gã dày công nghiên cứu, nhân bản số 1 đã được cường hóa về mọi mặt.”
Nếu không bị hệ thống giới hạn chiến đấu trong cái không gian này, hắn thật sự muốn bỏ chạy thật nhanh. Cấp 10 đánh nhau với cấp 16 thì thôi đi, đánh với cấp 20 cũng quá đáng rồi. Vậy mà giờ này với cái thân 10 cấp độ, hắn phải đánh cả hai con cùng lúc. Thật là hãm hại mà. Biết thế hắn đã không xúc động mở miệng để rồi gây nên nhiệm vụ ẩn này.