12-08-2008, 04:30 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Bên nhau trá»n Ä‘á»i
ChÆ°Æ¡ng 10
Äối diện
Luáºt sÆ° Hà DÄ© Thâm sau tân hôn, công việc báºn rá»™n hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u. Vụ án trÆ°á»›c đây còn chÆ°a xong đã tiếp nháºn vụ má»›i, cùng lúc thụ lý mấy vụ liá»n, đêm nà o anh cÅ©ng vá» rất muá»™n. ThÆ°á»ng Mặc Sênh đã ngủ, phòng là m việc của anh vẫn sáng đèn.
Mặc dù váºy, Mặc Sênh cảm thấy hết sức hạnh phúc. DÄ© Thâm báºn việc của anh chị cÅ©ng tá»± tìm việc là m, chị lau chùi cái nà y, sắp xếp cái kia, thỉnh thoảng ngó và o phòng là m việc, thấy DÄ© Thâm vẫn cặm cụi bên đống tà i liệu.
Sống chung vá»›i nhau, Mặc Sênh má»›i thá»±c sá»± cảm thấy sá»± vất vả cÅ©ng nhÆ° tÃnh nghiêm túc chuyên cần của DÄ© Thâm. NgÆ°á»i ngoà i nhìn anh có vẻ an nhà n, thà nh đạt khi còn rất trẻ, khiến ngÆ°á»i ta ngưỡng má»™, nhÆ°ng không ai biết đằng sau vầng hà o quang đó anh đã bá» biết bao nhiêu tinh lá»±c, công sức. Má»™t ngÆ°á»i không có Ä‘iá»u kiện gia đình là m háºu thuẫn, phấn đấu được nhÆ° hôm nay quả không Ä‘Æ¡n giản. Những lúc DÄ© Thâm khó khăn nhất chị lại không ở bên anh.
***
Khi Dĩ Thâm cầm cốc uống trà từ phòng là m việc đi ra thấy Mặc Sênh đang ngồi trên sa lông, hai tay bó gối, không biết chị đang nghĩ gì.
Bây giỠđã hÆ¡n má»™t giá» chiá»u ngà y chủ nháºt, DÄ© Thâm báºn suốt buổi sáng trong phòng là m việc, bữa trÆ°a chỉ ăn qua loa lại tiếp tục công việc.
Mặc Sênh nhìn thấy anh, láºp tức đứng báºt dáºy, chạy đến cầm cốc trong tay anh nói lÃu rÃu:
- Äể em - Rồi chạy biến và o bếp.
DÄ© Thâm nhìn bà n tay trống không của mình, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy thá»i gian Ä‘ang quay trở lại. DÆ°á»ng nhÆ° hỠđã vá» thá»i xÆ°a, lúc còn trong trÆ°á»ng đại há»c, anh báºn há»c, báºn là m thêm, lại còn công tác Ä‘oà n thể trong há»™i sinh viên, Mặc Sênh xen và o khoảng trống giữa công việc các loại của anh. Có vẻ Mặc Sênh bám anh rất chặt, thá»±c ra anh không có nhiá»u thá»i gian dà nh cho cô ấy.
Bây giá» tình trạng cÅ© hình nhÆ° láºp lại.
DÄ© Thâm trở vá» phòng là m việc, nhìn lịch công việc. Hôm nay đúng là ngà y 15 tháng 11 kỉ niệm thà nh láºp trÆ°á»ng. Văn phòng của anh có ủng há»™ trÆ°á»ng má»™t số tiá»n, Viêm đã đại diện tham gia lá»… tiếp nháºn quyên góp, cáºu ta nhắc DÄ© Thâm và HÆ°á»›ng Hằng nhất định phải đến trÆ°á»ng dá»± lá»… kỉ niệm. DÄ© Thâm vốn không phải ngÆ°á»i thÃch những nÆ¡i ồn à o, nhÆ°ng quả tháºt là anh quá báºn nên hÆ¡i do dá»±.
Mặc Sênh bê cốc trà từ nhà bếp đi ra, Dĩ Thâm kéo chị và o lòng:
- Chiá»u nay em có báºn không?
- Là m gì? Chúng ta phải Ä‘i Æ°? - Mặc Sênh nhanh nhảu há»i, mắt sáng lên.
Ãnh mắt chỠđợi của Mặc Sênh khiến DÄ© Thâm không do dá»± nữa.
DÄ© Thâm tắt máy tÃnh:
- Hôm nay là ngà y há»™i trÆ°á»ng, em có muốn đến đó không?
Há»™i trÆ°á»ng vui nhÆ° váºy, Mặc Sênh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thÃch Ä‘i.
***
Khi hai ngÆ°á»i đến trÆ°á»ng, ngÆ°á»i và xe đã đông đến mức không còn chá»— để và o, há» Ä‘Ã nh gá»i xe ở má»™t chá»— rất xa, Ä‘i bá»™ và o.
- Gượm đã - Äi gần đến trÆ°á»ng, Mặc Sênh bá»—ng dừng lại, chỉ và o đống áo ở các quầy trên Ä‘Æ°á»ng. Äó là những chiếc áo phông có in hà ng chữ đại há»c C to tÆ°á»›ng trÆ°á»›c ngá»±c - DÄ© Thâm, chúng mình cÅ©ng phải thay áo chứ?
Dĩ Thâm cau mà y, cảm thấy cái áo đó rất kì quặc, nhưng Mặc Sênh đã khoác tay anh kéo đi, anh đà nh nhượng bộ:
- Em Ä‘i mua Ä‘i.
Lúc Ä‘i vá»™i và ng Mặc Sênh quên không mang theo và tiá»n. Lấy ra mấy đồng trong và DÄ© Thâm, chị chạy vụt Ä‘i, lát sau từ đám đông chen ra mặt mà y há»›n hở.
Hôm nay cả hai Ä‘á»u mặc áo len nên khá thoải mái. Mặc Sênh choà ng áo phông ra ngoà i áo len, ngÆ°á»i to phồng, trông rất ngá»™ nghÄ©nh. Quay lại nhìn DÄ© Thâm, cùng má»™t kiểu áo nhÆ° nhau, nhÆ°ng trên ngÆ°á»i DÄ© Thâm có vẻ trang nhã đặc biệt, khiến nhiá»u cô gái bất giác quay lại nhìn.
TrÆ°á»›c đây cÅ©ng nhÆ° váºy, Ä‘i đến đâu DÄ© Thâm cÅ©ng thu hút ánh mắt của những ngÆ°á»i xung quanh, những lúc đó Mặc Sênh kéo tay anh:
- DÄ© Thâm, anh không thấy ngÆ°á»i ta Ä‘ang nhìn anh sao?
DÄ© Thâm lÆ°á»m chị:
- Äi Ä‘Æ°á»ng đừng có nhìn ngang nhìn ngá»a!
Mặc Sênh bặm miệng, ngÆ°á»i không hiểu có thể cho rằng hai ngÆ°á»i quá kiêu ngạo, cho mình là nhất, chẳng thèm nhìn ai.
Äang theo dòng ngÆ°á»i Ä‘i và o cổng chÃnh, DÄ© Thâm nháºn được Ä‘iện thoại của HÆ°á»›ng Hằng:
- Cáºu ở nhà hay ở văn phòng? Äến đây mau, hôm nay đông lắm. Tố Mẫn bảo nếu cáºu không đến, cô ta sẽ đến táºn nÆ¡i lôi cáºu Ä‘i.
Tố Mẫn là chủ tịch há»™i sinh viên hồi đó, há»c trÆ°á»›c DÄ© Thâm má»™t khóa, sau khi tốt nghiệp được giữ lại trÆ°á»ng là m trợ giảng. Hồi đó do cÅ©ng là m công tác phụ trách, hai ngÆ°á»i thÆ°á»ng hay là m việc vá»›i nhau.
- Tôi Ä‘ang ở phÃa cá»a bắc, các cáºu ở đâu?
- Äến rồi hả? Thế thì tốt, chúng tôi Ä‘ang ở khu nhà má»›i, cáºu đến đây Ä‘i.
Dĩ Thâm tắt máy, nói với Mặc Sênh:
- Em cùng anh đến khoa Luáºt trÆ°á»›c, sau đó sẽ đến khoa của em.
- Vì sao? – Mặc Sênh cảnh giác.
Anh ngại xảy ra chuyện trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i, bao nhiêu năm trôi qua, DÄ© Thâm phát hiện mình vẫn giữ phản xạ có Ä‘iá»u kiện.
- Khoa anh đông nhÆ° váºy… - Mặc Sênh nói giá»ng phụng phịu.
TrÆ°á»›c đây DÄ© Thâm là nhân váºt nổi nhất khoa luáºt, được gá»i là hoà ng tá» của khoa, bao nhiêu ngÆ°á»i biết anh. Sá»± hợp tan của há» chắc nhiá»u ngÆ°á»i biết, Mặc Sênh không muốn đối diện vá»›i những ánh mắt tò mò.
- Váºy mình đến đây là m gì? - DÄ© Thâm bất lá»±c kéo tay Mặc Sênh Ä‘ang định chạy Ä‘i - Em không mang tiá»n, không mang theo Ä‘iện thoại, lát nữa là m thế nà o tìm được anh, tối vá» nhà thế nà o?
Thấy Mặc Sênh ngây ngÆ°á»i, DÄ© Thâm biết ngay cô ta chÆ°a nghÄ© đến chuyện đó. Có lúc DÄ© Thâm cảm thấy mình Ä‘ang sống chung vá»›i má»™t đứa trẻ, anh thở dà i:
- Con chúng ta sau nà y tốt nhất nên giống anh.
Dùng dằng một lúc, cuối cùng Mặc Sênh chìa tay lẩm bẩm:
- Cho em tiá»n!
Dĩ Thâm chỉ đưa điện thoại của anh cho Mặc Sênh:
- Lát nữa anh sẽ gá»i cho em, đừng Ä‘i quá xa. Nếu muốn tìm anh thì gá»i cho HÆ°á»›ng Hằng.
- Em ngại gì kia chứ?
DÄ© Thâm giÆ¡ tay sá»a lại mái tóc của Mặc Sênh bị gió đánh rối tung. Sao anh không hiểu Mặc Sênh nghÄ© gì? Chỉ có Ä‘iá»u chuyện đó chẳng quan trá»ng, cứ để cô ấy là m theo ý mình.
- Hà luáºt sÆ°, giỠđã nổi tiếng, trông cÅ©ng ra vẻ lắm - DÄ© Thâm vừa đến, đã bị Tố Mẫn khiêu khÃch.
DÄ© Thâm quá hiểu tÃnh khà của cô giáo nà y, cà ng thanh minh cô ta cà ng châm chá»c, vì váºy DÄ© Thâm không phản bác. Tố Mẫn nói mấy câu thấy đối tượng không nói gì Ä‘Ã nh thôi.
HÆ°á»›ng Hằng nhìn thấy cái áo phông DÄ© Thâm mặc, báºt cÆ°á»i:
- Cáºu đổi khẩu vị từ lúc nà o thế?
DÄ© Thâm cÅ©ng cÆ°á»i cúi xuống nhìn áo phông trên ngÆ°á»i, trÆ°á»›c ngá»±c có in bốn chữ mà u Ä‘á» cỡ lá»›n TrÆ°á»ng đại há»c C, cảm thấy hÆ¡i kì quặc, liá»n cởi ra cầm ở tay.
HÆ°á»›ng Hằng láºp tức hiểu ra:
- Sao không thấy ngÆ°á»i nhà cáºu?
- Ai biết chạy biến đi đâu - Dĩ Thâm cũng thấy bất lực.
Lúc đó nhiá»u ngÆ°á»i quen nháºn ra nhau chà o há»i tÃu tÃt. Tố Mẫn nhân cÆ¡ há»™i nà y kéo Viêm ra má»™t chá»— há»i:
- Dĩ Thâm đã có bạn gái chưa?’
Viêm vừa Ä‘Æ°a tay sá» cằm mình, trả lá»i giá»ng dứt khoát:
- Chưa! - Vợ không phải là bạn gái, vỠđiểm nà y anh ta phân định rất rạch ròi.
- Sao, vẫn nhÆ° cÅ© à ? DÄ© Thâm vẫn muốn chá» ngÆ°á»i ta Æ°? - Tố Mẫn hiểu khó rõ chuyện riêng trÆ°á»›c đây của DÄ© Thâm, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, mát sáng lên - Không có cÅ©ng tốt, khoa mình có má»™t cô giáo trẻ má»›i vá», rất xinh, Ä‘iá»u kiện gia đình lý tưởng, há»c vấn cao, gia thế tuyệt vá»i, để tối tôi gá»i đến đây giá»›i thiệu hai ngÆ°á»i vá»›i nhau nhÆ°ng cáºu đừng nói gì vá»™i nhé.
Viêm đương nhiên không nói.
DÄ© Thâm vốn định đến lúc rồi vá», ai ngá» không thể nà o thoát ra được. Äầu tiên là cùng má»i ngÆ°á»i đến chà o các giáo sÆ° cÅ©, sau đó là cuá»™c giao lÆ°u thân máºt giữa há»c sinh các khóa, ra khá»i há»™i trÆ°á»ng đã hÆ¡n năm giá» chiá»u. Viêm hô to:
- Äã đặt tiệc ở khách sạn Tân Giang, má»i tất cả má»i ngÆ°á»i vui.
Tân Giang là khách sạn năm sao duy nhất ở khu vực đó, xem ra ông bạn Viêm nà y chi hơi mạnh tay.
DÄ© Thâm mượn Ä‘iện thoại HÆ°á»›ng Hằng gá»i cho Mặc Sênh.
Thá»±c ra Mặc Sênh không có kế hoạch chụp ảnh, lúc Ä‘i chỉ mang theo máy ảnh nhÆ° má»™t thói quen. DÄ© Thâm đến khoa luáºt của anh ấy, mình cÅ©ng đến khoa của mình. Ngà y đó Ä‘iểm thi của Mặc Sênh chỉ vừa đủ Ä‘iểm Ä‘á»—, nên phân công và o khoa Hóa là khoa chẳng có tiá»n đồ gì theo quan niệm của sinh viên hồi đó. Chẳng may môn hóa lại là môn Mặc Sênh ngán nhất, chị qua được các kì thi Ä‘á»u do công của DÄ© Thâm.
Mặc Sênh chỉ há»c ở khoa Hóa hÆ¡n má»™t năm, thá»i gian tá»± há»c chủ yếu lại ở khoa Luáºt, cho nên không có nhiá»u ngÆ°á»i quen. Quả nhiên Ä‘i quanh má»™t vòng rồi mà chỉ vẫn không ngÆ°á»i quen cÅ© nà o.
Rá»i khá»i khoa, chị thấy má»™t cảnh có vẻ được, Ä‘ang loay hoay lấy góc Ä‘á»™.
Tay vô tình chạm và o điện thoại, bất giác chị nghĩ đến Dĩ Thâm. Không biết ở bên đó anh đang là m gì?
Những ngà y gần đây Mặc Sênh cảm thấy rất dá»… chịu và DÄ© Thâm Ä‘á»™t nhiên khá hẳn lên, nhất là sau khi chị Ä‘i HongKong trở vá».
Cuộc sống như hiện nay dù Mặc Sênh rất hà i lòng nhưng đôi khi chị vẫn cảm thấy bất yên.
Chị không hiểu lắm suy nghÄ© của DÄ© Thâm. Thá»±c ra xÆ°a nay vẫn váºy, suy nghÄ© của DÄ© Thâm không dá»… nắm bắt, liệu có má»™t ngà y nà o đó tất cả sẽ thay đổi?
Mặc Sênh không muốn nghÄ© tiếp, chị dùng mÅ©i già y đá viên sá»i trên Ä‘Æ°á»ng, tá»± nhủ “Äã không nghÄ© ra thì tốt nhất nên nghÄ© Ä‘Æ¡n giản Ä‘i váºyâ€.
Há»™i trÆ°á»ng hôm nay đông vui chÆ°a từng có, đâu đâu cÅ©ng đông nghẹt há»c sinh các thế hệ, có những cô cáºu sinh viên trẻ măng vừa má»›i ra trÆ°á»ng, có cả những ngÆ°á»i tóc đã bạc, bao nhiêu thế hệ há»c sinh đã trưởng thà nh từ ngôi trÆ°á»ng nà y.
Äang Ä‘i, chị bị má»™t chà ng trai trang trá»ng trong bá»™ comple chỉnh tá» ngăn lại há»i:
- Nà y bạn ơi, bạn có biết Ưng Quân đang diễn thuyết ở đâu không?
Äang suy nghÄ© miên man bị há»i bất ngá», Mặc Sênh hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i trong giây lát, dÆ°á»ng nhÆ° không hiểu câu há»i.
“Ưng Quân Æ°? Mình có nghe nhầm không?â€
- Bạn há»i ai cÆ¡? - Mặc Sênh há»i lại vẻ băn khoăn.
- Ưng Quân kì tÃch mạng của Trung Quốc, tổng giám đốc mạng SOSO. Anh ấy Ä‘ang diá»…n thuyết ở đâu?
Chà ng trai thấy vẻ ngây ngô của Mặc Sênh không há»i nữa, quay sang há»i má»™t cô gái vừa Ä‘i đến:
- Bạn Æ¡i, xin há»i Ưng Quân Ä‘ang diá»…n thuyết ở đâu?
- Ở giảng Ä‘Æ°á»ng số má»™t, sao bạn đến muá»™n thế, buổi diá»…n thuyết từ hai rưỡi đến bốn rưỡi, bây giỠđã bắt đầu khá lâu rồi, chắc chắn không còn chá»— đâu - Nói váºy nhÆ°ng cô ta vẫn chỉ Ä‘Æ°á»ng.
Chà ng trai cảm Æ¡n, rảo bÆ°á»›c vá» phÃa giảng Ä‘Æ°á»ng số má»™t.
Mặc Sênh đứng nguyên chỗ cũ, phải một lát sau chị mới giải mã được thông tin nà y.
Ưng Quân.
Anh ấy đã vỠnước.
Bây giá» Ä‘ang có mặt tại trÆ°á»ng nà y
Giảng Ä‘Æ°á»ng có sức chứa cả nghìn ngÆ°á»i đã cháºt nhÆ° nêm, các cá»a ra và o Ä‘á»u bị bÃt chặt, may nhà trÆ°á»ng tÃnh tá»›i tình huống đó, cho nên đặt má»™t mà n hình lá»›n bên ngoà i để cho những ngÆ°á»i không và o được há»™i trÆ°á»ng có thể trá»±c tiếp theo dõi buổi nói chuyện của nhân váºt nổi tiếng.
Mặc Sênh chen và o đám đông, ngá»a cổ nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trên mà n hình, đúng là anh ấy: tá»± tin, Ä‘Ä©nh đạc, vầng trán rá»™ng thông minh, cặp lông mà y cÆ°Æ¡ng nghị, những Ä‘Æ°á»ng nét trên khuôn mặt hÆ¡i thiếu sá»± má»m mại, đôi mắt Ä‘iá»m tÄ©nh vá»›i cái nhìn sắc lạnh đánh dấu má»™t cuá»™c Ä‘á»i không suôn sẻ, nếu không cÆ°á»i dá»… khiến ngÆ°á»i khác e ngại khó tiếp cáºn.
Äó chÃnh là Ưng Quân.
GÆ°Æ¡ng mặt má»›i trong là ng mạng thế giá»›i, tay trắng láºp nghiệp từ thung lÅ©ng Silicon.
Triệu phú mới nổi.
Chồng trước của chị trên danh nghĩa… Có lẽ, cũng là trên thực tế.
Chuyên đỠƯng Quân diá»…n thuyết rất bình thÆ°á»ng, đó là “Sá»± phát triển và những dá»± Ä‘oán vá» chuyên ngà nh IT ở Trung Quốcâ€, nhÆ°ng do góc nhìn Ä‘á»™c đáo, phân tÃch có sức thuyết phục, nhất là quá trình láºp nghiệp và thà nh công của bản thân anh khiến cho diá»…n giải của anh trở nên khác thÆ°á»ng. Do vốn xuất thân từ khoa há»c tá»± nhiên, Ưng Quân hết sức chú ý đến căn cứ thá»±c tiá»…n, trong bà i nói của anh tÆ°Æ¡ng lai của IT không phải là quá xa vá»i, mà những dá»± Ä‘oán logic dá»±a trên cÆ¡ sở khả thi, đầy sức thuyết phục. Bản thân quá trình phấn đấu vÆ°Æ¡n lên và những gì anh đạt được ở thung lÅ©ng Silicon, trung tâm khoa há»c kỹ thuáºt cạnh tranh gay gắt nhất thế giá»›i khiến ngÆ°á»i nghe rất cảm kÃch. Riêng vẻ đẹp của anh tạo nên ấn tượng đặc biết đối vá»›i thÃnh giả.
Ãt nhất là đối vá»›i đám nữ sinh bên ngoà i há»™i trÆ°á»ng nÆ¡i Mặc Sênh đứng, há» bà n tán sôi nổi vá» tà i năng và sức hấp dẫn của diá»…n giả…
- Nà y, ai bảo anh ấy già , chắc chắn khoảng ba nhăm ba sáu thôi, Ä‘ang ở thá»i kì phong Ä‘á»™ nhất.
- Giá mà mình có ông chồng như thế nhỉ?
- Cáºu nên lấy từ khi anh ấy chÆ°a phát tà i, còn bây giá» thì muá»™n rồi.
- á»’, các bạn chÆ°a nghe à ? Hồi còn há»c ở trÆ°á»ng mình, bạn gái anh ta là hoo khôi của khoa chúng ta hồi đó.
Câu nói láºp tức thu hút sá»± chú ý của những ngÆ°á»i xung quanh Ä‘ang im lặng nghe.
- Các bạn ở khoa nà o? - Má»™t chà ng trai há»i.
- Khoa ngoại ngữ.
- Váºy bây giá» thì sao? Há» còn chung sống vá»›i nhau không? - Má»™t cô gái hiếu kì quá không kiá»m được vá»™i há»i.
- Mình cÅ©ng nghe váºy thôi, chÆ°a chắc đó là sá»± tháºt - Cô gái lại tiếp - Nghe nói hồi há»c đại há»c Ưng Quân nhà rất nghèo, nhÆ°ng anh ấy há»c rất giá»i, vá» sau theo Ä‘uổi hoa khôi của chúng ta, nghe nói tình cảm rất tốt, đáng tiếc là khi tốt nghiệp cô hoa khôi muốn được ở lại trÆ°á»ng đã lấy con trai của ông trưởng khoa, anh ấy buồn quá bá» công việc ở viện nghiên cứu Ä‘i ra nÆ°á»›c ngoà i.
- À, hóa ra là con dâu của trưởng khoa, có phải chÃnh là cô giáo dạy môn văn há»c sỠở khoa chúng ra không, nghe nói cô ấy đã ly hôn rồi mà ?
- Trá»i Æ¡i, tháºt thế Æ°? Không biết bây giá» cô ấy có hối háºn không?
- Ai biết được - Cô gái nhún vai - Chuyện nà y tôi nghe một trợ giáo kể, có vẻ đáng tin lắm.
Tiếng bà n tán vẫn sôi nổi, quá khứ và đá»i tÆ° của những ngÆ°á»i nổi tiếng luôn là đỠtà i hấp dẫn má»i ngÆ°á»i.
Mặc Sênh mÃm môi, ngÆ°á»›c nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lịch lãm trên mà n hình vô tuyến.
Ưng Quân rất Ãt khi nói vá»›i chị những chuyện quá khứ, có lẽ hồi đó chị má»›i 22, 23 tuổi, trong con mắt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đã qua tuổi nhi láºp, chị vẫn còn là má»™t cô bé.
Chỉ có một lần, Ưng Quân buột miệng nói:
- TrÆ°á»›c đây, ở trÆ°á»ng cÅ© anh có má»™t cô bạn gái rất thông minh, rất đẹp… - Anh chỉ nói có váºy, giá»ng đầy nuối tiếc.
Lúc đó Mặc Sênh không hiểu nguyên do, chị láºp tức trả miếng:
- Bạn trai của em cÅ©ng rất tuyệt vá»i.
- Thế Æ°? - Ưng Quân cÆ°á»i - Váºy bạn trai của em không may mắn bằng anh rồi.
Äến bây giá» Mặc Sênh vẫn nhá»› rõ ánh mắt của Ưng Quân lúc đó. Mâu thuẫn và kiêu ngạo Ä‘an xen nÆ¡i đáy mắt thÆ°á»ng ngà y vốn Ä‘iá»m tÄ©nh của anh.
Những năm đó không thấy ngÆ°á»i phụ nữ nà o bên cạnh anh. Có lẽ anh ấy cÅ©ng nhÆ° mình, không thể nà o quên được quá khứ. Lúc đó Mặc Sênh đã nghÄ© nhÆ° váºy.
Chẳng mấy chốc buổi diá»…n thuyết sắp đến lúc kết thúc, ngÆ°á»i chủ trì đứng lên nói:
- Nếu buổi nói chuyện kết thúc ở đây, má»i ngÆ°á»i có gì nuối tiếc, có gì chÆ°a thá»a mãn?
Nhiá»u tiếng ồn à o:
- Có.
- Cho nên sau đây sẽ là đối thoại tá»± do, thá»i gian là ná»a giỠđồng hồ, hãy tranh thủ thá»i gian. Xin má»i.
Không khà trong há»™i trÆ°á»ng sôi nổi hẳn lên, có và i sinh viên đứng lên đặt câu há»i cho diá»…n giả. Há»i đáp tá»± do thể hiện năng lá»±c tÆ° duy và khả năng phản ứng của diá»…n giả, vá» mặt nà y rõ rà ng Ưng Quân tá» ra rất xuất sắc, những câu trả lá»i thông minh, hà i hÆ°á»›c khiến khán giả vá»— tay nhiệt liệt.
Buổi diá»…n giảng hôm nay, vá» mặt nà o Ưng Quân cÅ©ng xứng danh Niá»m tá»± hà o của trÆ°á»ng.
- Trá»i Æ¡i, sao mấy câu há»i vô duyên thế!
Mấy câu há»i liên tiếp Ä‘á»u thuá»™c lÄ©nh vá»±c chuyên môn, bắt đầu khiến các khán giả nữ phát ngán, há» chẳng có hứng thú nà o vá»›i cái máy tÃnh.
Váºy là phần nêu câu há»i rÆ¡i và o tay các nữ sinh.
Má»™t nữ sinh viên đứng lên hắng giá»ng:
- ThÆ°a ông Ưng Quân, tôi phải nó trÆ°á»›c câu há»i nà y không phải của tôi mà của má»™t bạn gái đứng bên ngoà i chuyển đến cho tôi, tôi bảo nếu tôi giúp được cô ta, cô ta sẽ má»i tôi Ä‘i ăn tối, cho nên để tôi được ăn bữa tối miến phÃ, rất mong ông vui lòng trả lá»i.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên - Bằng má»™t cá» chỉ tao nhã Ưng Quân giÆ¡ tay ra hiệu - Xin má»i.
- Câu há»i thế nà y ạ - Cô gái dừng lại, nhìn quanh, đợi há»™i trÆ°á»ng im lặng, má»›i nói to - Xin há»i ông đã kết hôn chÆ°a, chúng tôi có còn cÆ¡ há»™i hay không?
Cả há»™i trÆ°á»ng à o lên nhÆ° vỡ chợ, tiếng huýt sáo của các chà ng trai nổi lên từ phÃa sau, cổ vÅ© sá»± mạnh dạn của các bạn nữ.
Tuy nhiên, trong bầu không khà vui vẻ có phần thoải mái vá»›i má»™t câu há»i hoà n toà n mang tÃnh chất hà i hÆ°á»›c nhÆ° váºy lại khiến ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trở nên lúng túng.
Thái Ä‘á»™ vẫn bình thản, nhÆ°ng hình nhÆ° suy nghÄ© đã rá»i khá»i anh lang thang đến má»™t thế giá»›i khác, trong má»™t thoáng Ưng Quân dÆ°á»ng nhÆ° quên hẳn công chúng phÃa dÆ°á»›i. Qua mà n hình, tháºm chà có thể nhìn thấy ánh mắt ảm đạm không thể che giấu của anh.
Há»™i trÆ°á»ng dần dần im ắng trở lại, biểu diá»…n bất thÆ°á»ng của diá»…n giả không khá»i khiến má»i ngÆ°á»i e ngại, bởi lẽ ai cÅ©ng nghÄ© nghe được má»™t câu trả lá»i hà i hÆ°á»›c thú vị.
Cô gái vừa nêu câu há»i cảm thấy bắt đầu lo lắng.
NgÆ°á»i chủ trì cảm thấy câu há»i đụng chạm đến lÄ©nh vá»±c quá riêng tÆ° của diá»…n giả, sẽ khiến diá»…n giả khó xá», vá»™i đứng lên nói chữa:
- Các bạn không nên Ä‘Æ°a ra các câu há»i quá Æ° nhạy cảm.
Câu nói không nháºn được sá»± ủng há»™ của má»i ngÆ°á»i. Có ai đó cÆ°á»i nhạt. Rõ rà ng há» hi vá»ng thái Ä‘á»™ khác của ngÆ°á»i chủ trì.
NgÆ°á»i trợ là đứng bên cạnh nói gì đó vá»›i Ưng Quân, anh giÆ¡ tay ra hiệu cho ngÆ°á»i chủ trì:
- Không sao, tôi chỉ Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến ngÆ°á»i vợ của tôi, đã khá lâu rồi tôi không gặp cô ây.
Tiếng bà n tán bên dÆ°á»›i lại nổi lên, Ưng Quân hiểu, anh nói rà nh rá»t:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi đã kết hôn. Dù sao cÅ©ng rất cảm Æ¡n sá»± quan tâm của bạn.
NgÆ°á»i đông nhÆ° váºy nhÆ°ng có lẽ chỉ có má»™t mình Mặc Sênh hiểu ý nghÄ©a thá»±c sá»± của câu trả lá»i của diá»…n giả.
Äã kết hôn!
Mặc Sênh cÅ©ng nói vá»›i DÄ© Thâm nhÆ° váºy.
Äã kết hôn, nhÆ°ng chỉ trên danh nghÄ©a.
Hình ảnh cuối cùng trên mà n hình là cảnh Ưng Quân bị sinh viên vây kÃn. Sau đó chuyển sang chiếu phim tÆ° liệu lịch sá» vá» má»™t trăm năm của trÆ°á»ng.
Những ngÆ°á»i tụ táºp bên ngoà i há»™i trưởng dần dần giải tán, Mặc Sênh theo chân má»i ngÆ°á»i rá»i khá»i vị trÃ. Bá»—ng nhiên chị nhá»› lại cảnh tượng lúc chị rá»i nÆ°á»›c Mỹ, cảnh Ưng Quân Ä‘Æ°a chị ra sân bay, lá»i nói cuối cùng của anh lúc tiá»…n chị và o phòng cách ly:
- Nếu em không trở lại nÆ°á»›c Mỹ, chúng ta tạm thá»i không liên hệ vá»›i nhau.
Nếu…
Nếu không xảy ra nhiá»u chuyện nhÆ° váºy.
Ngực nặng trĩu, đầu choáng váng, bước chân chơi vơi, Mặc Sênh không biết mình đang ở chỗ nà o.
Trong ánh nắng yếu á»›t của má»™t chiá»u cuối đông, những gì bị chôn vùi bao lâu bá»—ng dÆ°ng trá»—i dáºy do sá»± xuất hiện của Ưng Quân, từng cảnh, từng cảnh nhÆ° cÆ¡n ác má»™ng. Má»›i đặt chân lên đất Mỹ, tất cả Ä‘á»u lạ lẫm, ngôn ngữ không thạo thÆ°á»ng bị chế nhạo, nhÆ°ng vẫn phải quen, hai tháng sau xem báo biết tin vá» tá»™i lá»—i và cái chết của cha khiến Mặc Sênh hoà n toà n suy sụp.
Tình cảnh lúc đó giống nhÆ° tấm lÆ°á»›i bủa vây không sao thoát ra được, vô cùng tuyệt vá»ng.
“Hai con hổ, hai con hổ, chạy rất nhanh… chạy rất nhanh…â€
Bà i hát Hai con hổ phát ra từ điện thoại của di động đưa Mặc Sênh trở vỠthực tại.
Bản nhạc của bà i hát dà nh cho trẻ em nà y Mặc Sênh đã chá»n Ä‘Æ°a và o Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng của DÄ© Thâm khi anh báºn rá»™n công việc còn chị chÆ¡i trò chÆ¡i vá»›i cái máy Ä‘iện thoại của anh. Khi có tiếng nhạc DÄ© Thâm hÆ¡i cau mà y nhÆ°ng vẫn để nguyên.
Nhạc chuông vang lên lần thứ hai Mặc Sênh mới nghe máy.
- Mặc Sênh
Trong máy là giá»ng nói trầm ấm quen thuá»™c của DÄ© Thâm, không hiểu tại sao Mặc Sênh cảm thấy xúc Ä‘á»™ng, nhÆ° có luồng gió ấm thổi và o là m cho thế giá»›i của chị trở nên an toà n bình yên. Mắt chị má» Ä‘i.
- Dĩ Thâm, em rất nhớ anh…
Mặc Sênh tưởng nghe thấy mình nói, hoặc là , hoặc là con ngÆ°á»i khác của mình, con ngÆ°á»i nÆ¡i đất khách Ä‘ang nói vá»›i DÄ© Thâm.
- Em nhá»› anh! DÄ© Thâm, anh biết không? Em từng đứng má»™t mình trên con phố xa lạ ở má»™t đất nÆ°á»›c xa lạ, những con ngÆ°á»i vá»›i mà u da khác lạ lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mắt, ngay má»™t dáng ngÆ°á»i giống anh cÅ©ng không nhìn thấy. Bây giá» cuối cùng đã có thể nói vá»›i anh, em rất nhá»› anh... - Giá»t nÆ°á»›c mắt không kìm chế được lăn trên má.
Äiện thoại Ä‘á»™t nhiên lắng lại.
Chỉ có hơi thở..., và tiếng còi xe xa xăm.
Sau đó là giá»ng nói ồm ồm của Viêm:
- DÄ© Thâm, Ä‘i đứng kiểu gì váºy, sao lại đứng giữa Ä‘Æ°á»ng!
DÄ© Thâm giáºt mình, sá»±c tỉnh:
- Biết rồi...
Chà ng luáºt sÆ° ngáºp ngừng má»™t lúc há»i:
- Em đang ở đâu?
Mặc Sênh nhìn xung quanh:
- Em không biết
Sau khi buổi diá»…n thuyết kết thúc, chị Ä‘i theo dòng ngÆ°á»i ra Ä‘Æ°á»ng lá»›n, quả là không biết mình Ä‘ang ở đâu.
- Lạc Ä‘Æ°á»ng Æ°? Hèn nà o - Tiếng DÄ© Thâm khà n đặc - Thôi được rồi, em đến khách sạn Tân Giang đối diện cổng phÃa bắc của trÆ°á»ng, bá»n anh đợi em ở cổng khách sạn.
Khách sạn Tân Giang.
Mấy cái bà n Viêm đặt trÆ°á»›c không hiểu tại sao bị ngÆ°á»i khác chiếm mất, chủ khách sạn rối rÃt xin lá»—i, hứa láºp tức sẽ bố trà chá»— ngồi, cả há»™i cÅ©ng chẳng mấy quan tâm, há» nhanh chóng tìm thấy mấy cái ghế trống ngồi tán chuyện và đợi.
Ngoà i Tố Mẫn còn có thêm mấy ngÆ°á»i bạn quen. Ra trÆ°á»ng má»—i ngÆ°á»i Ä‘i má»—i nÆ¡i bao nhiêu năm má»›i gặp lại không thiếu chuyện để nói.
Tố Mẫn nhân cÆ¡ há»™i gá»i cô giáo trẻ má»›i vá» khoa giá»›i thiệu cho DÄ© Thâm, mặc dù nhân váºt nam chÃnh hình nhÆ° có chuyện gì lo lắng tinh thần bất ổn. NhÆ°ng thấy cô giáo trẻ thỉnh thoảng liếc nhìn vá» phÃa anh ta vá»›i ánh mắt đặc biệt, Tố Mẫn thầm đắc ý, phen nà y chắc chắn thà nh công.
Äang nói chuyện, HÆ°á»›ng Hằng ngồi cạnh cá»a sổ Ä‘á»™t nhiên đứng lên, nhìn ra ngoà i. DÄ© Thâm ngồi đối diện bất giác quay đầu lại, đúng lúc đó má»™t chiếc xe tải lÆ°á»›t qua sát Mặc Sênh, Mặc Sênh hoảng hốt chạy né sang bên Ä‘Æ°á»ng, mặt tái nhợt.
Hướng Hằng chưa hết bà ng hoà ng nói to:
- DÄ© Thâm, cô vợ cáºu tháºt đáng sợ, vừa rồi qua Ä‘Æ°á»ng đầu óc để ở đâu, đèn Ä‘á» vẫn lao sang…
HÆ°á»›ng Hằng chÆ°a nói hết, DÄ© Thâm tái mặt đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i.
Tố Mẫn không nhìn rõ cô gái đứng bên Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng nghe HÆ°á»›ng Hằng nói váºy trố mắt quay đầu há»i Viêm:
- Vợ ư? Thế là thế nà o?
Viêm cÆ°á»i hì hì:
- Vợ là vợ, đâu phải là bạn gái!
Cô giáo trẻ nghi hoặc nhìn Tố Mẫn, hà m ý của ánh mắt rất hiển nhiên "Chị định giá»›i thiệu cho tôi ngÆ°á»i đã có vợ?"
Tố Mẫn sa sầm mặt, quay sang lÆ°á»m Viêm.
DÄ© Thâm nắm tay Mặc Sênh lôi Ä‘i, vừa qua Ä‘Æ°á»ng đã buông tay, hai ngÆ°á»i dừng lại cạnh bồn hoa. Nhìn vẻ giáºn dữ của DÄ© Thâm và dáng vẻ tá»™i nghiệp nhÆ° đứa trẻ bị phạt của Mặc Sênh, ai cÅ©ng Ä‘oán có lẽ DÄ© Thâm Ä‘ang mắng cô vợ lÆ¡ đãng của mình.
- Tháºt thú vị! - HÆ°á»›ng Hằng bất giác mỉm cÆ°á»i. Lâu lắm không nhìn thấy cảnh nà y. DÄ© Thâm lúc há»c đại há»c có vẻ già dặn trÆ°á»›c tuổi, luôn Ä‘iá»m đạm, rất Ãt khi nổi nóng ngÆ°á»i khác, chỉ có vá»›i Mặc Sênh há»… là m việc gì khiến DÄ© Thâm không hà i lòng anh ta thÆ°á»ng quở trách rất gay gắt.
- Vẫn là cô ta - Mẫn lắc đầu, không biết có nên mừng cho cáºu em nà y không - Năm xÆ°a trÆ°á»ng nà y có bao nhiêu giai nhân mê cáºu ta, váºy mà cáºu ta lại thÃch má»™t cô sinh viên khoa khác. Lúc đó mình đã nói vá»›i cáºu ta, yêu ngÆ°á»i khoa khác chẳng sao, nhÆ°ng cÅ©ng nên chá»n hoa khôi, nhÆ° váºy má»›i xứng danh hoà ng tá» khoa luáºt, váºy mà cáºu ta lại chá»n má»™t cô gái má»i mặt chẳng có gì đặc biệt.
Năm xÆ°a khi Mặc Sênh theo Ä‘uổi Hà DÄ© Thâm, dân khoa luáºt Ä‘á»u rất hiếu kì muốn biết kết cục. Không ai nghÄ© DÄ© Thâm yêu cô gái đó, nhÆ°ng thá»±c tế cáºu ta đã từ chối biết bao nhiêu ngÆ°á»i đẹp có Ä‘iá»u kiện tốt hÆ¡n nhiá»u. Cho nên DÄ© Thâm Ä‘Æ°a Mặc Sênh lên lá»›p dá»± há»c không Ãt ngÆ°á»i trố mắt ngạc nhiên, có lẽ nhiá»u ngÆ°á»i đẹp cÅ©ng thầm hối háºn, tá»± trách mình không đủ kiên nhẫn, nếu không đã có thể có được anh chà ng đẹp trai há»c giá»i nà y. Sau nà y Mặc Sênh Ä‘i Mỹ, Hà DÄ© Thâm lại Ä‘á»™c thân, có bao nhiêu ngÆ°á»i đẹp Ä‘eo bám cà ng quyết liệt hÆ¡n Mặc Sênh nhÆ°ng Ä‘á»u thất bại, không phải há» không đủ kiên nhẫn, cÆ¡ bản là Hà DÄ© Thâm ngay láºp tức tìm cách chấm dứt sá»± Ä‘eo bám của há».
Má»™t lần Tố Mẫn không nén nổi, báºt há»i:
- Cáºu ghét ngÆ°á»i ta theo Ä‘uổi cáºu? Thế ngà y trÆ°á»›c Mặc Sênh cÅ©ng thế sao cáºu không ghét?
Vừa nói xong Tố Mẫn đã thấy hối háºn, biết ngay câu há»i quá vô duyên, mỉm cÆ°á»i bá» Ä‘i, bụng nghÄ© đằng nà o DÄ© Thâm cÅ©ng không trả lá»i.
- Chuyện đó khác! - Lúc đó DÄ© Thâm đã trả lá»i nhÆ° váºy, chỉ vẻn vẹn ba chữ, thái Ä‘á»™ dá»ng dÆ°ng.
Tố Mẫn không sao nghÄ© ra khác ở chá»— nà o, có lẽ là cáºu ta cho Mặc Sênh cÆ¡ há»™i theo Ä‘uổi, nhÆ°ng không cho ngÆ°á»i khác cÆ¡ há»™i đó.
Viêm khi đó cÅ©ng có mặt, nghe câu há»i của Tố Mẫn, xen và o má»™t câu giải thÃch có vẻ triết lý:
- Chuyện tình yêu cÅ©ng giống nhÆ° uống nÆ°á»›c, nóng lạnh thế nà o chỉ có ngÆ°á»i trong cuá»™c biết, cô quan tâm là m gì?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện thì DÄ© Thâm và Mặc Sênh bÆ°á»›c và o. Mặt DÄ© Thâm vẫn cáu kỉnh, Mặc Sênh có lẽ do bị mắng vẫn chÆ°a hết ấm ức nên khi chà o má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không nhiệt tình cho lắm, giá»ng nói rất nhá».
Mặc Sênh từng là khách thÆ°á»ng xuyên của khoa luáºt, nên cÅ©ng biết Tố Mẫn, nhìn Tố Mẫn chị gáºt đầu cố mỉm cÆ°á»i:
- Chà o chị.
Tố Mẫn miá»…n cưỡng gáºt đầu, vừa định nói thì bị chặn bởi má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vừa ngạc nhiên vừa phấn khởi:
- Mrs In!
Giá»ng nói oang oang và nhiệt tình thái quá của ngÆ°á»i nói khiến căn phòng ồn à o hÆ¡i lắng lại, má»i ngÆ°á»i buồn cÆ°á»i bởi cách phát âm tiếng Anh không chuẩn của chủ nhân có vẻ rất thÃch sá» dụng, tuy nhiên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông dÆ°á»ng nhÆ° không để ý đến ngÆ°á»i xung quanh, ông ta vui vẻ Ä‘i ngang qua phòng lá»›n đến trÆ°á»›c mặt Mặc Sênh.
- Mrs In, Ưng phu nhân - NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông vẫn nhiệt tình, chăm chú nhìn mặt Mặc Sênh - Không ngoà i gặp bà ở đây, bà cÅ©ng vá» nÆ°á»›c vá»›i ông Ưng phải không? Tôi là Lâm TÆ°á»ng Hòa chủ tịch há»™i đồng quan trị công ty Äại ThÆ°Æ¡ng, chắc bà còn nhá»›, hà hà … năm ngoái ở Mỹ tôi hân hạnh được bà và ông nhà tiếp đón trá»ng thị, lần nà y vá» nÆ°á»›c sao ông bà không dà nh cho tôi vinh dá»± được tiếp đãi các vị?
Mặc Sênh đứng nhÆ° trá»i trồng, ngÆ°á»i lạnh toát.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông to béo Ä‘ang phát tà i nà y chị vẫn nhá»›, ông ta có quan hệ là m ăn vá»›i công ty của Ưng Quân, năm ngoái khi ông ta đến Mỹ, Ưng Quân mở tiệc chiêu đãi ông ta và vợ.
Nhưng tại sao lại gặp ở đây?
Thá»i Ä‘iểm xấu nhất, trong má»™t hoà n cảnh xấu nhất.
Mặc Sênh cảm nháºn ánh mắt nghi ngá» của Viêm và má»i ngÆ°á»i hÆ°á»›ng và o mình, chị không đủ dÅ©ng khà để nhìn DÄ© Thâm.
Chẳng lẽ hạnh phúc vừa có được, đã láºp tức tiêu tan?
Cảm giác sợ hãi lan ra từng điểm trên cơ thể chị. Nhưng đột nhiên một bà n tay ấm áp mạnh mẽ nắm chặt bán tay lạnh toát run rẩy của chị.
Bà n tay nà y má»›i nãy còn đầy tức giáºn nắm tay chị kéo qua Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng giỠđây nó trà n đầy sức mạnh khiến chị yên lòng, bà n tay đó nắm chặt tay chị.
Mặc Sênh từ từ quay đầu lại, Dĩ Thâm đang nhìn chị, một sự bình thản đau đớn trong đáy mắt anh.
"Anh ấy… đã đoán ra?"
Quả nhiên.
Mặc Sênh nghe tiếng DÄ© Thâm cháºm rãi lạnh lùng:
- Rất xin lỗi, cô ấy không còn là …
- Ông nháºn lầm ngÆ°á»i rồi.
Bị Mặc Sênh ngắt lá»i, DÄ© Thâm dừng lại, quay sang chị ánh mắt băn khoăn.
Mặc Sênh nhẹ nhà ng thoát khá»i tay DÄ© Thâm, nhìn thẳng và o mắt ông Lâm TÆ°á»ng Hòa, nhắc lại giá»ng cÆ°Æ¡ng quyết:
- Ông nháºn lầm ngÆ°á»i rồi.
ChÃnh chị cÅ©ng không ngá» chị có thể bình tÄ©nh đến thế. Chị biết sá»›m muá»™n gì cÅ©ng phải đối diện vá»›i cuá»™c hôn nhân nà y, nhÆ°ng tuyệt đối không phải và o lúc nà y, không phải trÆ°á»›c mặt DÄ© Thâm và bạn bè của anh. Dù DÄ© Thâm chịu Ä‘á»±ng được chị cÅ©ng không muốn anh bị ngÆ°á»i ta chỉ trá» bà n tán vá» quá khứ của chị. DÄ© Thâm vốn là con ngÆ°á»i rất tá»± trá»ng.
- Nháºn nhầm Æ°? Sao có thể? Ha ha… bà Ưng bà không đùa đấy chứ? - Lâm TÆ°á»ng Hòa có vẻ bối rối nhÆ°ng vẫn không tin ông ta có thể nhầm.
Äang dùng dằng thì phòng khách của khách sạn lại mở.
Lá»i chà o trịnh trá»ng của Ä‘á»™i ngÅ© nhân viên:
- Hoan nghênh quà khách!
Lại thu hút sá»± chú ý của má»i ngÆ°á»i trong phòng.
Äược má»™t đám đông tháp tùng, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cao lá»›n Ä‘Ä©nh đạt bÆ°á»›c và o, bá»™ comple sang trá»ng vắt tay, bÆ°á»›c chân mau lẹ, phong thái Ä‘Æ°á»ng hoà ng, ánh đèn rá»±c rỡ trong phòng cà ng là m tôn vẻ đẹp, sá»± tá»± tin của má»™t ngÆ°á»i thà nh đạt.
Tố Mẫn nháºn ra ông hiệu trưởng trong đám ngÆ°á»i má»›i và o, bất giác chăm chú nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i giữa, không biết ông ta là ai mà ông hiệu trưởng có thái Ä‘á»™ trân trá»ng thế.
ChÃnh lúc đó Lâm TÆ°á»ng Hòa reo lên, vẫy tay vá» phÃa đám ngÆ°á»i vừa má»›i và o:
- Tổng giám đốc Ưng, bà Ưng ở đây!
Câu nói Tổng giám đốc Ưng láºp tức khiến Tố Mẫn nhá»› ra má»™t cái tên Ưng Quân, tổng giám đốc SOSO ngÆ°á»i đã tặng trÆ°á»ng cÅ© má»™t tòa nhà .
Sau tiếng gá»i của Lâm TÆ°á»ng Hòa, Ưng Quân đứng lại quay đầu vá» phÃa ngÆ°á»i vừa gá»i, đám ngÆ°á»i Ä‘i cùng cÅ©ng đứng lại.
Ưng Quân thoáng ngáºp ngừng, cặp lông mà y lưỡi mác nhÃu lại, rồi lạ giãn ra, anh quả quyết Ä‘i vá» phÃa Lâm TÆ°á»ng Hòa.
Hình nhÆ° không thấy Mặc Sênh khi đó Ä‘ang đứng sững ngÆ°á»i không có phản ứng gì, Ưng Quân lÆ°á»›t qua Mặc Sênh đến bên Lâm TÆ°á»ng Hòa nói rất lịch sá»±:
- Thì ra là chủ tịch Lâm, đang định ngà y mai đến thăm ông, không ngỠgặp ở đây.
Lâm TÆ°á»ng Hòa ngạc nhiên xen lẫn phấn khởi nói:
- Không dám, không dám, cảm Æ¡n giám đốc Ưng Quân chiếu cố, váºy mà vừa rồi Ưng phu nhân lại bảo tôi nháºn nhầm ngÆ°á»i - Ông ta chỉ Mặc Sênh đứng bên.
Ưng Quân liếc nhìn Mặc Sênh, mỉm cÆ°á»i:
- Hơi giống. Nhưng vợ tôi đang đi nghỉ ở Thụy Sỹ, mắt của chủ tịch Lâm có phải có vấn đỠkhông?
- Tháºt thế sao? - Lâm TÆ°á»ng Hòa nhìn Mặc Sênh đầy nghi hoặc, miệng lắp bắp: - Äúng thế, đúng thế, bây giá» tôi má»›i thấy là không giống lắm - Nói Ä‘oạn, cúi gáºp ngÆ°á»i vá» phÃa Mặc Sênh - Xin lá»—i. Tôi nhầm, xin lá»—i, tháºt đáng tiếc.
Mặc Sênh bối rối lắc đầu.
- May mắn gặp nhau ở đây, nếu chủ tịch Lâm không ngại, xin má»i dùng bữa vá»›i chúng tôi.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên.
Sau đó hai ngÆ°á»i sánh vai nhau Ä‘i ra.
Mặc Sênh ngẩng đầu, mắt tối sầm, DÄ© Thâm nhìn theo hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông. Cảm thấy ánh mắt bất an của Mặc Sênh, DÄ© Thâm nghiêng đầu vá» phÃa chị, giá»ng nói dịu dà ng pha chút bông đùa nhÆ°ng vẫn nghiêm túc.
- Nghĩ đi, xem vỠnhà viết bản kiểm điểm thế nà o.
Mặc Sênh ngây ngÆ°á»i nhìn anh, cúi đầu không nói.
Dĩ Thâm đón điếu thuốc từ tay Viêm, lại quay sang Mặc Sênh:
- Sao lại qua Ä‘Æ°á»ng kiểu đó, đã nhắc rồi sao vẫn quên?
…
Ưng Quân và những ngÆ°á»i cùng Ä‘i rẽ sang hà nh lang bên trái, đúng lúc sắp khuất sau bức tÆ°á»ng anh bất chợt quay đầu nhìn vá» phÃa Mặc Sênh, cùng lúc DÄ© Thâm ngÆ°á»›c nhìn. Ãnh mắt hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông gặp nhau.
Sá»± việc nà y cà ng khiến những ngÆ°á»i trong nhóm DÄ© Thâm cảm thấy hình nhÆ° có gì uẩn khúc trong quan hệ của Mặc Sênh và ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vốn là cá»±u sinh viên của trÆ°á»ng, giá» Ä‘ang nổi tiếng bởi sá»± thà nh đạt và món tiá»n khổng lồ ủng há»™ trÆ°á»ng cÅ©, nhÆ°ng thấy DÄ© Thâm hoà n toà n bình thản nhÆ° không có chuyện gì, nên cÅ©ng không quan tâm nữa bắt đầu chuyện trò sôi nổi. Há» Ä‘á»u biết Ưng Quân và sá»± thà nh đạt của anh trên đất Mỹ, cảm thấy Mặc Sênh và anh ta có khoảng cách, nếu hỠđúng là vợ chồng má»›i là chuyện lạ.
Khách sạn đã tìm được bà n cho nhóm, trưởng ban lá»… tân của khách sạn rối rÃt xin lá»—i, ngỠý để tạ lá»—i há» sẽ giảm giá mÆ°á»i phần trăm.
- Váºy là tiết kiệm được mấy trăm - Viêm phấn khởi cÆ°á»i hà hà .
Không khà trên bà n tiệc đặc biệt sôi nổi, má»i ngÆ°á»i Ä‘ua nhau nhắc lại chuyện xÆ°a. Mặc Sênh tâm trạng nặng ná», má»i ngÆ°á»i xung quanh ai nấy Ä‘á»u vui vẻ nhÆ°ng chị không sao cÆ°á»i được. Có ngÆ°á»i tháºm chà còn nhắc chuyện Mặc Sênh trả lá»i câu há»i của giáo sÆ° Chu trong giá» giảng pháp luáºt.
Mặc Sênh lúng túng há»i nhá» DÄ© Thâm:
- Sao hỠbiết, hỠđâu cùng khóa với anh.
DÄ© Thâm mỉm cÆ°á»i:
- Em không biết em rất nổi tiếng ở khoa anh sao?
Số là , giáo sÆ° Chu khi lên lá»›p cho các khóa sau thÆ°á»ng nhắc lại chuyện đó, ông kể khóa trÆ°á»›c có má»™t cô gai theo ngÆ°á»i yêu lên lá»›p nghe giảng, bị giáo sÆ° gá»i trả lá»i câu há»i, kết quả là … Giáo sÆ° kể rất sinh Ä‘á»™ng hấp dẫn là m sinh viên được tráºn cÆ°á»i thoải mái.
Vá» sau tháºm chà có thầy giáo vốn không quen DÄ© Thâm lắm đã há»i anh vá»›i vẻ thân máºt:
- Cáºu chÃnh là bạn trai của cô gái mà giáo sÆ° Chu hay nhắc đến phải không? Sao không thấy cô ta nhỉ?
Lúc đó Mặc Sênh đã không còn ở trÆ°á»ng nữa.
Dĩ Thâm bị Viêm chuốc mấy chén đã và o nhà vệ sinh.
Khi đẩy cá»a nhà vệ sinh bÆ°á»›c và o, bên trong đã có ngÆ°á»i.
Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đứng trÆ°á»›c bồn rá»a tay, khi DÄ© Thâm bÆ°á»›c và o, anh ta quay đầu lại, đứng thẳng ngÆ°á»i.
DÄ© Thâm dừng chân bắt gặp ánh mắt ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trong gÆ°Æ¡ng – Ưng Quân.
Trong má»™t thoáng bầu không khà im lặng bao trùm lên hai ngÆ°á»i.
- Hà DÄ© Thâm - Lát sau Ưng Quân lên tiếng trÆ°á»›c - Äã sá»›m nghe đại danh.
Không dám Dĩ Thâm nhìn thẳng Ưng Quân:
- Ưng tiên sinh mới vang danh bốn biển.
- Sao anh không há»i vì sao tôi biết tên anh? - Ưng Quân tắt vòi nÆ°á»›c, quay ngÆ°á»i đối diện vá»›i DÄ© Thâm, ánh mắt dịu dà ng nhÆ° mắt nai hoà n toà n không phù hợp vá»›i hình ảnh trang nghiêm của anh ta.
Ưng Quân nói:
- Vợ trước của tôi đã tìm ra cái tên đó bằng công cụ tìm kiếm dữ liệu do tôi sáng chế.
***
Trở vỠnhà đêm đã khuya.
Mặc Sênh bị Viêm và Tố Mẫn chuốc rượu, khi ra khá»i khách sạn đã dá»±a hẳn và o ngÆ°á»i DÄ© Thâm, vừa ngồi lên xe đã ngủ thiếp.
DÄ© Thâm bế vợ và o phòng ngủ, đặt lên giÆ°á»ng, Mặc Sênh tá»± Ä‘á»™ng chui và o chăn, nằm co ngÆ°á»i ngủ. Có lẽ do say rượu, khuôn mặt Mặc Sênh Ä‘á» hồng, hà ng mi dà i rủ xuống ngoan ngoãn nhÆ° má»™t đứa trẻ.
DÄ© Thâm ngắm nghÃa hồi lâu, Ä‘oạn cúi xuống hôn và o trán chị.
- Anh ta cÅ©ng từng hôn em thế nà y phải không? - Giá»ng khà n đặc, DÄ© Thâm bá»™c lá»™ ná»—i khổ trong lòng
Nỗi khổ chất chứa trong đáy mắt mà khi Mặc Sênh thức giấc anh không muốn cho chị thấy.
DÄ© Thâm lại cúi xuống, ká» mặt sát mặt Mặc Sênh, hÆ¡i thở hai ngÆ°á»i quyện và o nhau.
Anh ta cũng từng ở khoảng cách gần em như thế nà y?
Anh ta cũng từng…
Dĩ Thâm không cho phép mình tiếp tục tưởng tượng nữa.
Chỉ có Ä‘iá»u, anh cứ tưởng nhÆ° thế, trong khi anh cô Ä‘Æ¡n trong thế giá»›i nà , còn cô ấy ở má»™t thế giá»›i khác. Có má»™t ngà y cô ấy sẽ trở vá», hoặc có má»™t ngà y anh không chỠđược sẽ Ä‘i tìm cô…
Trên thá»±c tế, từ đầu năm anh đã bắt đầu láºp kế hoạch ra nÆ°á»›c ngoà i, mặc dù vẫn biết biển ngÆ°á»i mênh mông…
Không lâu sau cô ấy trở vá».
Và nhìn anh với ánh mắt xa lạ.
Và nói với anh cô ấy đã kết hôn.
Nếu có má»™t ngÆ°á»i là m cho Mặc Sênh không cô Ä‘Æ¡n anh phải vui mừng má»›i đúng, không phải thế sao?
NhÆ°ng DÄ© Thâm Ä‘au buồn nháºn ra anh không phải nhÆ° váºy.
Anh rất để tâm.
Äể tâm đến sá»± mất mát trong thế giá»›i tinh thần.
Mặc Sênh vẫn thở nhẹ nhà ng Ä‘á»u đặn.
DÄ© Thâm nhẹ nhà ng đắp chăn cho chị, đứng dáºy đóng cá»a Ä‘i.
***
Äêm tháng mÆ°á»i má»™t tiết trá»i rất lạnh, ngÆ°á»i Ä‘i lại trên con Ä‘Æ°á»ng đông đúc nhất thà nh phố đã thÆ°a dần.
Ưng Quân ngồi bên cái bà n cạnh cá»a sổ má»™t quán trà mở cá»a suốt đêm, từ cá»a sổ anh quan sát ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘ang Ä‘i đến, mà n đêm phần nà o che mất vẻ tuấn tú, nhÆ°ng không há» giảm phần khà chất khác thÆ°á»ng của ngÆ°á»i đó. Ưng Quân vẫn biết ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó khiến Mặc Sênh lÆ°u luyến nhÆ° váºy nhất định là ngÆ°á»i Æ°u tú, nhÆ°ng con ngÆ°á»i Hà DÄ© Thâm thá»±c sá»± ngoà i sức tưởng tượng của anh.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy, khi còn ở trÆ°á»ng đại há»c chắc chắn nổi báºt. hồi đó là m thế nà o Mặc Sênh có được anh ta?
“Nếu mình cùng thá»i vá»›i anh ta, ai thắng ai thua?â€, Ưng Quân thầm nghÄ© trong khi ngồi đợi Hà DÄ© Thâm?
Nếu nhÆ° váºy, biết đâu mình gặp Mặc Sênh trÆ°á»›c, có lẽ má»i chuyện sẽ khác hẳn.
NhÆ°ng cứ coi nhÆ° mình gặp Mặc Sênh trÆ°á»›c, con ngÆ°á»i kiêu ngạo nhÆ° mình lúc đó chÆ°a chắc đã để ý đến cô ta.
Cơ duyên đúng là kì diệu.
Trong khi Ưng Quân suy nghĩ miên man, Dĩ Thâm đã ngồi trước mặt anh.
- Tôi tưởng anh sẽ đến muộn.
- XÆ°a nay tôi luôn đúng giá» - DÄ© Thâm bình thản nói, vừa láºt giở cuốn thá»±c Ä‘Æ¡n - Cà phê - Anh nói và trả cuốn thá»±c Ä‘Æ¡n lại cho ngÆ°á»i phục vụ.
Ưng Quân nhìn thẳng và o ngÆ°á»i đối diện:
- Phải là m thế nà o anh mới chịu từ b�
Cách và o Ä‘á» mang tÃnh chất khiêu khÃch nhÆ° váºy, không là m cho DÄ© Thâm mất bình tÄ©nh nhÆ° Ưng Quân tưởng. DÄ© Thâm nhìn đối phÆ°Æ¡ng:
- Ưng tiên sinh, tôi không cảm thấy vấn đỠnà y có bất kì ý nghĩa thực tế nà o.
- Hà luáºt sÆ° nói năng quả khiến ngÆ°á»i ta Ä‘au đầu - Ưng Quân cÆ°á»i gượng ngả ngÆ°á»i vòa thà nh ghế, hai bà n tay Ä‘an và o nhau - Mặc Sênh hầu nhÆ° không nói gì vá» tôi vá»›i anh - Ưng Quân khẳng định, anh vẫn nhá»› cảnh tượng diá»…n ra ở khách sạn Tân Giang lúc chiá»u.
Äúng là không nói nhiá»u. Äầu tiên do anh không cho chị nói, vá» sau chÃnh Mặc Sênh không muốn nhắc đến.
Bản thân Ưng Quân có vẻ muốn gác vấn Ä‘á» sang má»™t bên vô thá»i hạn. Äiá»u nà y thá»±c ra không phù hợp vá»›i tÃnh cách của anh, nhÆ°ng Mặc Sênh luôn là má»™t ngoại lệ. Ưng Quân cÆ°á»i, hồi lâu Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Hà luáºt sÆ° có hứng thú nghe câu chuyện của cuá»™c Ä‘á»i tôi không?
Dĩ Thâm ngẩng đầu:
- Äi đến đây Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là muốn.
Trong là n khói thuốc mỠmịt, Ưng Quân trầm ngâm:
- Câu chuyện không biết bắt đầu từ đâu….
Tà i sản của ♥huytuandc♥
Chữ ký của ♥huytuandc♥
Thịt gà xôi nếp Ä‘Ã n bÃ
Ba cái thứ đó phải dùng bằng tay
Ai đừng má»™t dạ hai má»
Äừng chê cu ngắn đừng mê cu dà i
Cu dà i là của bá»n tây
Việt Nam tuy ngắn nhưng cầy lâu hơn
Chỉ một lần chạm nhẹ cũng là m bụng ai.... to tướng...
2 tuổi mới cai sữa, 15 tuổi đã tái nghiện rồi....
Chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ , chưa thấy xế vụ chưa kinh hồn ....
Cây lá»›n má»™t ôm, khởi sinh từ má»™t cái mầm nhá» - Äà i cao chÃn tầng, khởi đầu từ má»™t sá»t đất - Äi xa ngà n dặm, bắt đầu từ má»™t bÆ°á»›c chân...
Mắt trong , môi má»m , lưỡi thì ... đừng há»i . Là 1 bầu trá»i tÆ° cách, là 1 tấm gÆ°Æ¡ng đáng há»c há»i, là má»™t thanh niên yêu nÆ°á»›c, thÆ°Æ¡ng dân, là 1 cốc cafe ấm áp cho các em gái má»›i lá»›n ủ tay khi lạnh, là má»™t chà ng trai trong mÆ¡, và là hạnh phúc , Æ°á»›c mÆ¡ của các chị em gái ngây thÆ¡
-Bà Danh: ThÃch Giao Hợp và ThÃch Thì Thượng.
-Thà nh viên chÃnh phủ cao cấp các khối ASIAN vá» tình dục há»c và tâm sinh lý há»c
-Cục trưởng cục phân cục chuyên ngà nh phân tÃch cục phân
-Bá»™ phó bá»™ chém gió và các vấn Ä‘á» vá» ngôn ngữ há»c
-Há»™i trưởng há»™i thất há»c kiêm hiệu phó trÆ°á»ng mầm non dân láºp THÃCH THÃŒ PHẬP
-Chủ tịch HÄQT,tổng giám đốc tâp Ä‘oà n Sexsolophy and F ucksolophist Co.Ltd..
Tình yêu thì tầm thÆ°á»ng, Tình dục là cao thượng
Ăn thì có thể chay nhưng ngủ thì phải có thịt
Äừng nói tôi văng tục chỉ là tôi cá tÃnh thôi
Äừng tá»± hà o vì mình nhà nghèo mà há»c giá»i - Hãy tá»± há»i sao mình há»c giá»i mà vẫn nghèo
Äừng tá»± ti vì mình nhà già u mà há»c dốt - Hãy tá»± tin vì mình há»c dốt mà vẫn già u!
Có cái nắng có cái gió nhÆ°ng thiếu ..... cái đó thì ta xa nhau ngÆ°á»i Æ¡i ....
Tá»± hà o là hai bà n tay trắng láºp nên...vô số nợ
Ngà y ta sinh ra Ä‘á»i, má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ta khóc. Hãy sống nhÆ° thế nà o để khi ta ra Ä‘i má»i ngÆ°á»i khóc ta cÆ°á»i...
...Rất nhiá»u ngÆ°á»i coi cụm từ viết tắt "lol" là để chỉ má»™t dụng cụ giải trà có tÃnh phức tạp cao...
12-08-2008, 04:32 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Bên nhau trá»n Ä‘á»i
ChÆ°Æ¡ng 11
Ưng Quân
Bảy năm trÆ°á»›c, má»™t bÆ°á»›c ngoặt xảy ra trong cuá»™c Ä‘á»i Ưng Quân, đó là năm hi vá»ng nhất cÅ©ng là năm thất vá»ng nhất của anh.
Xuất thân trong gia đình nông dân nghèo, vốn thông minh Ưng Quân dá»… dà ng thi Ä‘á»— đại há»c nhÆ°ng chÆ°a bao giá» anh dám Æ°á»›c mÆ¡ Ä‘i há»c nÆ°á»›c ngoà i. Lúc đó, cÅ©ng nhÆ° phần lá»›n những chà ng trai nhà nghèo từ trên quê lên thà nh phố há»c đại há»c, mÆ¡ Æ°á»›c của anh chỉ là tìm được công việc ở thà nh phố có thu nháºp ổn định có thể đón cha mẹ lên nuôi dưỡng, sau đó lấy vợ sinh con, sống cuá»™c Ä‘á»i bình thÆ°á»ng.
Chỉ có Ä‘iá»u Æ°á»›c mÆ¡ của anh nhanh chóng tan nhÆ° bong bóng xà phòng.
TrÆ°á»›c ngà y tốt nghiệp, cô ngÆ°á»i yêu đã ba năm gắn bó, bằng thái Ä‘á»™ khó khăn nhÆ°ng kiên quyết đã yêu cầu chia tay anh.
Ưng Quân không sao hiểu nổi, nhất là nghe nói là cô ta có quan hệ khá lâu vá»›i con trai vị phó chủ nhiệm khoa. Anh phẫn ná»™, thất vá»ng.
- Ưng Quân, em xin lá»—i! - TrÆ°á»›c những câu chất vấn của anh, cô ta có vẻ Ä‘au khổ - TrÆ°á»›c đây em quá ngây thÆ¡, tưởng cuá»™c Ä‘á»i là đơn giản, đến khi tốt nghiệp, tìm việc là m má»›i phát hiện dù há»c giá»i đến đâu, nếu không có chá»— dá»±a, không có ai giúp đỡ thì không thể tìm việc là m ở thà nh phố. Nguyện vá»ng của em là muốn ở lại trÆ°á»ng. Em đã vì chuyện đó mà chịu Ä‘á»±ng bao nhiêu tủi nhục, anh có biết không? Anh hoà n toà n không thể giúp em được. Anh ấy kém anh vá» má»i mặt, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng có thể giúp em ngẩng cao đầu trÆ°á»›c má»i ngÆ°á»i, yêu anh ấy em không lo lắng vá» chuyện việc là m.
- Ưng Quân, em không muốn để cho lòng kiêu hãnh của em bị bà o mòn bởi chuyện vặt vãnh trong cuá»™c sống, trong những năm tháng đằng đẵng. Có thể sau nà y anh sẽ thà nh đạt, nhÆ°ng phải chá» bao nhiêu năm? Lúc đó tuổi xuân của em đã trôi qua, cứ nhÆ° coi là khổ táºn cam lai thì cÅ©ng có ý nghÄ©a gì? Em muốn sống má»™t cách Ä‘Ã ng hoà ng, anh không thể giúp em, không thể bảo vệ tôn nghiêm của em. Ưng Quân, em vẫn yêu anh, nhÆ°ng xin lá»—i, em quá kiêu hãnh.
Ưng Quân sững ngÆ°á»i.
Äêm đó, anh không ngủ được, hôm sau mắt vằn những tia máu Ä‘á», gá»i Ä‘iện cho cha mẹ, anh đã quyết định xin há»c bổng sang Mỹ du há»c.
Chuyện Ä‘i há»c du há»c của Ưng Quân được giải quyết nhanh chóng. Hôm anh Ä‘i, trong số những ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»…n không có cô ấy. Không nhÆ° những ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘i lÆ°u luyến, bịn rịn, Ưng Quân tá» ra rất Ä‘iá»m tÄ©nh. NhÆ°ng không ai biết Ä‘iá»u gì ẩn sâu trong đôi mắt Ä‘iá»m tÄ©nh ấy.
Những ngà y Ä‘i du há»c tại bang California cà ng khổ hÆ¡n trong nÆ°á»›c, môi trÆ°á»ng xa lạ, bà i vở nặng ná», triá»n miên khiến Ưng Quân gầy Ä‘i rất nhiá»u, nhÆ°ng tầm mắt của anh đã được mở rá»™ng. Tầm nhìn của anh dần dần táºp trung và o lÄ©nh vá»±c mạng Ä‘ang phát triển rất mạnh mẽ.
Ná»n tảng toán há»c vững chắc khiến cho công việc nghiên cứu kỹ thuáºt máy vi tÃnh của anh rất thuáºn lợi. Không theo trà o lÆ°u chủ yếu xây dá»±ng các trang web, vấn Ä‘á» hấp dẫn anh là phÆ°Æ¡ng pháp tìm kiếm thông tin. Sau má»™t năm cặm cụi nghiên cứu, anh đã tìm ra phÆ°Æ¡ng pháp nghiên cứu thông tin tÆ°Æ¡ng đối Æ°u việt phối hợp, nhÆ°ng vì má»›i được thá»±c hiện, cho nên không mấy hấp dẫn các nhà đầu tÆ° mạo hiểm. Chỉ má»™t nhà đầu tÆ° muốn mua lại sáng chế của anh vá»›i giá rẻ. Ưng Quân biết tà i sản trong tay anh không chỉ có giá mấy vạn đô la, nhÆ°ng anh không có thá»i gian chỠđợi cÆ¡ há»™i tốt hÆ¡n. Sá»± mệt má»i quá Ä‘á»™ và áp lá»±c công việc khiến anh ốm nặng. Sau khi khá»i bệnh, số tiá»n lÅ©y Ãt á»i đã tiêu hết. Trong hoà n cảnh bi đát, Ưng Quân dồn những đồng tiá»n cuối cùng đăng quảng cáo tìm kiếm những nhà đầu tÆ° là ngÆ°á»i đồng hÆ°Æ¡ng trên tá» báo tiếng Hoa tÆ°Æ¡ng đối có uy tÃn.
NhÆ°ng thá»±c tế nhanh chóng khiến anh thất vá»ng, trong mÆ°á»i ngà y sau đó anh chỉ nháºn được má»™t cú Ä‘iện thoại, ngÆ°á»i gá»i không những không có ý định giúp đỡ anh mà còn gá»i anh là kẻ bịp bợm. Äúng lúc anh thất vá»ng định bán bản quyá»n cho má»™t công ty thì nháºn được má»™t bức thÆ° từ trÆ°á»ng đại há»c N, trong đó có má»™t tá» giấy không kà tên, và năm trăm đô la, nét chữ không đẹp, viết láu không thể Ä‘oán được là chữ Ä‘Ã n ông hay Ä‘Ã n bà .
“Chà o anh!
Äá»c báo biết sá»± cầu cứu giúp đỡ của anh, tôi gá»i cho anh năm trăm đôla, khoản tiá»n tuy Ãt á»i, nhÆ°ng hi vá»ng giúp anh có thể chỠđợi được nhà đầu tÆ° thá»±c sá»±â€
Năm trăm đô la đúng là muối bá» bể, nhÆ°ng quả thá»±c đã là m cho Ưng Quân phấn chấn trở lại, số tiá»n giúp anh qua được hai tháng khó khăn. CÅ©ng chÃnh trong thá»i gian đó, anh tiếp tục nghiên cứu và đã tìm ra phÆ°Æ¡ng pháp tÃnh toán phối hợp, không lâu sau đã nháºn được từ nhà đầu tÆ° mạo hiểm số tiá»n má»™t trăm vạn đô la Mỹ.
Thá»i thế tạo anh hùng, Ưng Quân rõ rà ng đã gặp thá»i cÆ¡ tốt nhất. Mấy năm sau, sau khi ngồi trong văn phòng tổng giám đốc mạng SOSO nghe chuyện gia đánh giá tà i sản công bố hiện có của anh, Ưng Quân không thể nà o tin nổi.
Nếu không có năm trăm đô là hồi đó, có lẽ bây giá» anh vẫn chỉ là má»™t kÄ© thuáºt viên cao cấp. Anh từng có ý định Ä‘i tìm ngÆ°á»i giúp đỡ giấu tên hồi đó, nhÆ°ng hi vá»ng nhanh chóng tiêu tan bởi vì biển ngÆ°á»i mênh mông, trong thÆ° không há» có tên, địa chỉ, không biết nên bắt đầu từ đâu.
Không lâu sau, con ngÆ°á»i hảo tâm giấu tên đó lại chủ Ä‘á»™ng xuất hiện trÆ°á»›c mặt anh.
Má»™t hôm bạn há»c ở trÆ°á»ng cÅ© đến thăm anh, nhân tiện mang đến má»™t bức thÆ°.
- NgÆ°á»i nà y không biết cáºu đã rá»i trÆ°á»ng, cứ gá»i thÆ° đến khoa chúng ta.
Nét chữ trong thư Ưng Quân từng biết. Anh cảm động mở bức thư.
Thư viết:
“Ưng tiên sinh!
Chà o anh, không biết địa chỉ của anh có thay đổi không, hoặc anh có còn nhá»› đến tôi không. Khoảng ba năm trÆ°á»›c tôi Ä‘á»c báo xin tà i trợ của anh, tôi đã gá»i cho anh 500 đôla. Tháºt là bất tiện, nhÆ°ng giá» nếu có Ä‘iá»u kiện vá» kinh tế, anh có thể trả tôi được không? Tôi biết yêu cầu nà y tháºt vô lÃ, nếu là m là m khó cho anh, coi nhÆ° tôi chÆ°a nói.
Rất xin lỗi!
Triệu Mặc Sênhâ€
Triệu Mặc Sênh!
Ưng Quân thầm Ä‘á»c cái tên lần nữa.
Cuối cùng cÅ©ng biết tên ngÆ°á»i đó.
Nhìn ngà y tháng ghi bên dưới biết thư đã đến hơn một tháng trước.
Nếu không ở và o hoà n cảnh tuyệt vá»ng chắc cô ấy đã không viết bức thÆ° vá»›i hi vá»ng mong manh nà y.
Ưng Quân láºp tức bấm số Ä‘iện thoại ghi trong thÆ°, đầu dây bên kia láºp tức có ngÆ°á»i trả lá»i, đó là giá»ng má»™t cô gái trẻ.
***
Hôm sau, Ưng Quân đáp máy bay đến thà nh phố N.
Äiểm hẹn tại má»™t công viên. Trá»i lúc ấy má»›i và o xuân, từ xa Ưng Quân thấy má»™t cô gái Trung Quốc ngồi trên ghế đá, cổ quà ng khăn, hình nhÆ° cô ta rất bối rối, bà n tay hấp tấp vò những dải tua chiếc khăn quà ng cổ.
Ưng Quân đứng xa nhìn cô gái, đột nhiên trà o lên tình cảm ấm áp, giống như cảm giác vỠnhà . Lúc đó anh đã một mình ở Mỹ được sáu năm. Ưng Quân đến trước mặt cô ta:
- Xin lỗi, cô là Triệu Mặc Sênh?
Cô gái láºp tức đứng lên:
- Vâng, ông là Ưng tiên sinh?
Lúc đó Ưng Quân má»›i nhìn kÄ© cô ta. Má»™t cô gái rất trẻ, khoảng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, có lẽ còn Ä‘ang Ä‘i há»c, bá»™ trang phục có vẻ cÅ©, hình nhÆ° đã dùng mấy năm, nhÆ°ng sạch sẽ, đôi mắt rất to, trong veo.
Anh mỉm cÆ°á»i:
- Cô Triệu, chúng ta tìm một chỗ ấm áp ngồi nói chuyện được không?
Sau mấy câu thăm há»i thông thÆ°á»ng Ưng Quân há»i thẳng:
- Tôi cảm thấy hÆ¡i kì lạ, cô Triệu, vì sao hồi đó cô gá»i cho tôi 500 đô là , cô không sợ tôi lừa sao?
Cô gái hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i trÆ°á»›c câu há»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t, lát sau má»›i ấp úng:
- Lúc đó tôi vừa có món tiá»n trong tay - Cô ta ngáºp ngừng nói tiếp - Thá»±c ra, Ưng tiên sinh không cần Ä‘Ãch thân đến, tôi thu dá»n đồ đạc tình cá» thấy tá» báo cÅ©, thá»±c ra cÅ©ng không hi vá»ng lắm.
- Váºy bây giá» cô là …
Ưng Quân không khó khăn lắm trong việc tìm hiểu toà n bá»™ câu chuyện của ngÆ°á»i đồng hÆ°Æ¡ng nà y.
Toà n bộ sự thể như sau:
Cô Triệu Mặc Sênh ngồi đây có quan hệ hà ng xóm vá»›i má»™t phụ nữ ngÆ°á»i Trung Quốc tên là Quyên, cô Quyên nà y do dùng dao chém ngÆ°á»i chồng nên bị xá» tù ba năm. Cô ta có má»™t đứa con trai tên là Tiểu Gia. Bởi vì ngÆ°á»i chồng da trắng của cô Quyên có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c cho nên cô Quyên muốn nhá» Mặc Sênh trông nom đứa trẻ. Bây giá» Mặc Sênh Ä‘ang tranh chấp quyá»n nuôi đứa trẻ vá»›i chồng cô Quyên.
Ưng Quân nhấp một ngụm cà phê nóng.
- Cô Triệu thÆ°á»ng hay giúp đỡ ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy sao? - Thá»±c tế ý anh định há»i: “Cô thÆ°á»ng hay xen và o chuyện ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy sao?â€
- Không phải - Cô gái lúng túng, Ä‘á» mặt nhÆ°ng không biết do lạnh hay do ngượng - Chúng tôi là hà ng xóm của nhau đã lâu, vả lại chị Quyên đã từng giúp tôi. Có lần tôi ốm nặng ngất xỉu trong nhà không ai biết, chị ấy đã phát hiện và đưa tôi Ä‘i viện, nếu muá»™n chút nữa chắc tôi đã mất mạng. Äó là ân nhân của tôi. Ông chồng của chị ấy đúng là có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c, tôi đã táºn mắt nhìn thấy ông ta lấy chai rượu đánh chị Quyên và Tiểu Gia, hÆ¡n nữa Tiểu Gia rất ngoan, chị ấy rất đáng thÆ°Æ¡ng… - Cô gái luống cuống giải thÃch.
NhÆ°ng Ưng Quân không há» Ä‘á»™ng lòng, thế giá»›i nà y vốn má»—i ngÆ°á»i có má»™t bi kịch riêng.
Chỉ có Ä‘iá»u, cô gái nà y Ä‘ang lÆ°Æ¡ng thiện đến ngốc nghếch, anh thầm nghÄ©, nếu không ngốc nghếch nhÆ° váºy, năm xÆ°a là m sao cô ta có thể gá»i cho anh năm trăm đô la?
Ưng Quân nói:
- Cô đừng lo, tôi sẽ giúp cô.
NhÆ°ng sá»± việc không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Ông Smith, luáºt sÆ° riêng của Ưng Quân cho biết Triệu Mặc Sênh không đủ chứng cá»› chứng minh ông chồng của cô Quyên có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c, vả lại dù có chứng cá»› đầy đủ tÆ°á»›c quyá»n giám há»™ đứa trẻ của ông ta thì cô Triệu Mặc Sênh cÅ©ng không phù hợp Ä‘iá»u kiện nuôi dưỡng đứa trẻ, sá»± việc nà y muốn giải quyết thì thông qua pháp luáºt sẽ rất khó khăn, nhÆ°ng có má»™t cách Ä‘Æ¡n giản có thể là m được, đối vá»›i loại ngÆ°á»i côn đồ nhÆ° chồng của cô Quyên là dùng tiá»n là dá»… nhất.
- Äúng váºy - Ưng Quân nói - NhÆ°ng tôi không thÃch mất tiá»n vá»›i loại ngÆ°á»i đó, vả lại không có gì đảm bảo hắn sẽ giữ lá»i hứa, sau nà y rất có thể hắn tiếp tục quấy rầy, hoặc sẽ chÆ¡i lại chúng ta má»™t vố. Vì váºy, giải pháp đó không phải là cách hay.
- Váºy thì chỉ có cách cô gái kia láºp tức kết hôn, lấy má»™t ngÆ°á»i chồng có đủ Ä‘iá»u kiện, nhÆ° váºy má»›i có hi vá»ng thắng cuá»™c - Smith nhún vai, nói ná»a đùa, nữa tháºt - In, anh hoà n toà n phù hợp vá»›i Ä‘iá»u kiện.
Câu nói của Smith lại khiến Ưng Quân xúc động.
Anh nháºn thấy trong thâm tâm anh không có ý phản đối ý kiến đó.
Ưng Quân gá»i Ä‘iện cho Mặc Sênh nói lại ý kiến của luáºt sÆ° Smith.
- Cứ coi nhÆ° gã Claode có khuynh hÆ°á»›ng bạo lá»±c, có thể tÆ°á»›c quyá»n giám há»™ đứa trẻ của anh ta, thì cô cÅ©ng không thể nuôi đứa bé. Tuổi của cô, Ä‘iá»u kiện kinh tế của cô, Ä‘iá»u kiện hôn nhân của cô không phù hợp vá»›i Ä‘iá»u kiện nuôi dưỡng trẻ em theo quy định pháp luáºt của bang. Tiểu Gia sẽ được Ä‘Æ°a và o trại trẻ mồ côi. Äiá»u nà y bất lợi thế nà o đối vá»›i đứa bé chắc cô đã hiểu. Trại trẻ mồ côi hoà n toà n không phải là nÆ¡i ở tốt đối vá»›i nó.
Mặc Sênh bối rối:
- Tôi chỉ định giúp há», tại sao lại khó đến thế?
Hoặc là không khó, Ưng Quân và luáºt sÆ° Smith đã từng nói gã Claode chồng cô Quyên thá»±c ra chỉ muốn má»™t khoản tiá»n nhÆ°ng Ưng Quân không muốn giải quyết theo cách đó. Ưng Quân cÅ©ng đã không gặp Tiểu Gia, đứa bé lại trông có vẻ cháºm chạp, nghe nói là do thÆ°á»ng xuyên bị đánh.
- Nếu cô thá»±c sá»± muốn mang gánh nặng nà y, tôi có má»™t gợi ý - Ưng Quân nói nhanh - Cô có thể tìm má»™t ngÆ°á»i đáng tin cáºy, phù hợp Ä‘iá»u kiện nuôi dưỡng trẻ em để kết hôn giả, hoặc là … tôi sẽ giúp cô.
Ở đầu dây bên kia Mặc Sênh sững ngÆ°á»i, sau khi đã hiểu tình thế của mình cô nói:
- NhÆ° váºy sao có thể…
Ưng Quân cũng không ép.
Sau đó sá»± việc có tiến triển, bức ảnh chụp Claode say rượu dà đầu thuốc lá Ä‘ang cháy và o tóc Tiểu Gia bị chủ nhà của Mặc Sênh chụp được. NhÆ°ng, đúng nhÆ° luáºt sÆ° của Ưng Quân nói, mặc dù Claode bị tÆ°á»› quyá»n giám há»™ đối vá»›i Tiểu Gia nhÆ°ng cáºu bé lại bị Ä‘Æ°a và o trại trẻ mồ côi.
Mặc Sênh tuy báºn há»c, báºn là m thêm nhÆ°ng cách má»™t hai ngà y Ä‘á»u đến thăm cáºu bé.
Và o má»™t ngà y mấy tháng sau đó. Ưng Quân lúc đó ở bang California bá»—ng nháºn được Ä‘iện thoại, cô khóc vá»›i anh:
- Ưng tiên sinh, em muốn nuôi Tiểu Gia…
Thì ra trong trại mồ côi Tiểu Gia bị những đứa trẻ da trắng bắt nạt, chuyện đó đã xảy ra nhiá»u lần, nhÆ°ng lần nà y rất nghiêm trá»ng, Tiểu Gia bị bá»n chúng dúi đầu và o nhà vệ sinh, nếu không kịp thá»i phát hiện có lẽ đã bị chết ngạt.
Ưng Quân đáp máy bay đến thà nh phố N mang theo bản hợp đồng.
- Ná»™i dung của bản hợp đồng nà y là cô từ bá» má»i quyá»n lợi mà cuá»™c hôn nhân nà y mang đến, tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° tôi không thá»±c hiện bất cứ nghÄ©a vụ vợ chồng nà o, cÅ©ng chÃnh là nói, chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghÄ©a - Ưng Quân giải thÃch.
Quyá»n lợi và trách nhiệm đã quy định rõ rà ng trong hợp đồng khiến Mặc Sênh yên tâm. Äó cÅ©ng là chÃnh là mục Ä‘Ãch của Ưng Quân. Anh biết bản hợp đồng nà y khiến Mặc Sênh không bị bất kì rà ng buá»™c sẽ là m cô yên lòng.
- Ưng tiên sinh, cảm ơn anh… - Mặc Sênh bối rối không biết nói gì hơn.
- Không có gì, thá»±c ra cuá»™c hôn nhân nà y mang đến khá nhiá»u cái lợi cho tôi, công ty tôi sắp khai trÆ°Æ¡ng, hình ảnh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông có gia đình sẽ chiếm được lòng tin của các cổ đông. HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u kiện đã kết hôn khiến tôi tránh được nhiá»u phiá»n toái - Ưng Quân nói, chÃnh anh cÅ©ng thấy lý do có vẻ ná»±c cÆ°á»i, nhÆ°ng anh đã nói rất thá»±c - Vả lại Triệu Mặc Sênh, cô quả thá»±c là ân nhân của tôi.
Cho nên mới bảo hộ cô ấy dưới đôi cánh của mình!
Nhưng, có phải chỉ có là do đó không?
Ưng Quân không dám tá»± há»i.
Mặc Sênh sau một thoáng chần chừ, tay nắm chặt cây bút kà nhanh tên mình và trao lại bút cho Ưng Quân.
Ưng Quân đáp máy bay vá» bang California. Ngay buổi tối hôm Mặc Sênh nháºn được quyá»n giám há»™ đối vá»›i Tiểu Gia, Mặc Sênh chÆ°a há»c xong vẫn tiếp tục ở thà nh phố N.
Do phải đối phó vá»›i kiểm tra định kì của ban phúc lợi xã há»™i, cuối má»—i tháng Ưng Quân bay vá» thà nh phố N má»™t lần, Mặc Sênh hết sức áy náy bởi đã gây phiá»n phức cho anh, nhÆ°ng Ưng Quân trái lại rất mong nhanh đến cuối tháng.
Cô thÆ° kà ngÆ°á»i da trắng của Ưng Quân đã nháºn xét má»™t cách đáng yêu:
- Ông chủ, ông biết không, tôi rất thÃch má»™t tháng có hai lần cuối tháng bởi má»—i khi cuối tháng ông chủ lại trở nên vui vẻ thân thiện vá»›i chúng tôi.
Ưng Quân nghe nói váºy mỉm cÆ°á»i.
Tiểu Gia vẫn tá» ra cháºm chạp ngốc nghếch, Mặc Sênh vất vả lắm má»›i dạy nó được tên chú Ưng Quân, bằng tiếng Trung Quốc. Ưng Quân không thấy cảm Ä‘á»™ng bởi câu Chú Ưng Quân của thằng bé nhÆ°ng Mặc Sênh trái lại rất phấn khởi, cô xúc Ä‘á»™ng ôm chặt Tiểu Gia và o lòng hôn lên mái tóc cứng mà u của nó.
Ưng Quân ngây ngÆ°á»i trÆ°á»›c nụ cÆ°á»i của cô gái, trong khoảnh khắc đó anh đã hiểu tất cả, anh đã rung Ä‘á»™ng.
Lâu lắm rồi mới có cảm xúc đó.
Anh và Triệu Mặc Sênh chẳng qua mới chỉ quen nhau được mấy tháng.
Cảm xúc đến má»™t cách bất ngá», tháºm chà không há» có dấu hiệu báo trÆ°á»›c.
Là má»™t ngÆ°á»i là trà nhÆ° Ưng Quân láºp tức cố lý giải nguyên do tâm trạng của mình, nhÆ°ng lần đầu tiên anh phát hiện anh đã hoà n toà n bất lá»±c chứng minh quan hệ nhân quả nà y.
May mà anh nhanh chóng buá»™c mình thoát ra khá»i tâm trạng đó, bản tÃnh thá»±c tế khiến anh quyết định cứ để cho sá»± việc tiến triển má»™t cách tá»± nhiên.
Cuá»™c sống của Ưng Quân vá»›i những chuyến bay Ä‘i bay vá» giữa bang California và thà nh phố N duy trì trong thá»i gian khoảng hai năm. Và o má»™t ngà y sau hai năm đó, Mặc Sênh gá»i Ä‘iện thông báo vá»›i anh hai tin.
Thứ nhất, cô đã tốt nghiệp đại há»c.
Thứ hai, chị Quyên mẹ Tiểu Gia đã được phóng thÃch trÆ°á»›c thá»i hạn và quyết định Ä‘Æ°a Tiểu Gia trở vá» nÆ°á»›c.
Sau khi gác máy, ý nghÄ© đầu tiên của Ưng Quân là “Äã đến lúc rồi!â€
Tại sân bay quốc tế thà nh phố N, lần đầu tiên Ưng Quân gặp ngÆ°á»i phụ nữ mặt đầy vẻ phong trần tên Quyên.
Mặc Sênh đã có lần vô tình nhắc đến hoà n cảnh riêng của Quyên. Chị vốn theo chồng sang Mỹ để Ä‘oà n tụ gia đình, chồng chị sang Mỹ tu nghiệp mấy năm, vá» sau để nháºn tấm thẻ xanh, ngÆ°á»i chồng đó kết hôn vá»›i má»™t phụ nữ Mỹ. Quyên lúc ra Ä‘i hãnh diện, hanh phúc trà n trá», bá»—ng chốc bị dồn và o hoà n cảnh trá»› trêu, không muốn trở vá» nÆ°á»›c, sợ bị Ä‘Ã m tiếu má»›i bất đắc dÄ© kết hôn vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mỹ tên là Claode, không ngá» lại cà ng bất hạnh. Hai năm trong tù khiến chị kinh sợ mảnh đất nà y, chị hiểu ra đây hoà n toà n không phải nÆ¡i của mình. Sau khi được tha trÆ°á»›c thá»i hạn chị quyết định Ä‘Æ°a con trai trở vá» nÆ°á»›c.
Mặc Sênh ôm chặt Tiểu Gia, lÆ°u luyến không rá»i.
Chị Quyên cảm ơn Ưng Quân:
- Cảm ơn sự giúp đỡ của anh trong hai năm qua.
- Chị chỉ cần cảm ơn Mặc Sênh là đủ rồi.
Ưng Quân hiểu ánh mắt hâm má»™ của Quyến hÆ°á»›ng và o Mặc Sênh, anh mỉm cÆ°á»i nói:
- Má»—i ngÆ°á»i má»™t pháºn, không nên miá»…n cưỡng.
Mặc Sênh ngá»a đầu nhìn theo chiếc máy bay Ä‘ang lẫn dần và o là n mây, ánh mắt u ám.
- Muốn trở vỠphải không?
Mặc Sênh thảng thốt lắc đầu, lát sau mới nói:
- Không, em không muốn trở vá», có lẽ em quá yếu Ä‘uối. Anh Quân, ở nÆ¡i đất khách quê ngÆ°á»i cô Ä‘Æ¡n dÆ°á»ng nhÆ° là chuyện tất nhiên, nhÆ°ng nếu trở vá» nÆ°á»›c mà vẫn cô Ä‘Æ¡n đó má»›i thá»±c đáng sợ.
Cô cúi đầu không nói gì nữa.
Trên Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i sân bay, Mặc Sênh nói:
- Anh Quân,em có chuyện muốn nói với anh.
Ưng Quân đương nhiên biết chuyện cô muốn nói là gì, anh nói thản nhiên:
- Vừa may, tôi cũng có chuyện muốn có giúp đỡ.
Cha mẹ của Ưng Quân sắp sang Mỹ thăm anh, thá»i gian khoảng má»™t tháng, bởi vì trÆ°á»›c đó anh đã vô tình tiết lá»™ anh đã kết hôn.
Ưng Quân muốn nhỠMặc Sênh giúp đỡ đối phó với cha mẹ anh.
Thá»i gian cÅ©ng ủng há»™ há».
Mặc Sênh đã tốt nghiệp, có thể rá»i thà nh phố N, công việc của công ty Ưng Quân đã Ä‘i và o quỹ đạo, anh bắt đầu có thá»i gian rá»—i.
Mặc Sênh sau khi đến bang California bắt đầu Ä‘i tìm việc, nhÆ°ng là ngÆ°á»i Hoa, lại là nữ khiến cô gặp khó khăn.
Ưng Quân muốn nhá» ngÆ°á»i quen giúp đỡ nhÆ°ng Mặc Sênh từ chối:
- Anh Quân, anh đã giúp em nhiá»u lần rồi, em không thể quấy rà y anh mãi.
Mặc Sênh chÆ°a bao giá» nháºn sá»± giúp đỡ vá» kinh tế của anh, nghÄ© đến những lá»i nói khi chia tay ngÆ°á»i yêu cÅ©, anh bá»—ng thấy kÃnh trá»ng Mặc Sênh.
Nhìn vẻ trầm ngâm của Ưng Quân, Mặc Sênh há»i:
- Anh Quân, anh đang nghĩ gì thế?
Ưng Quân cÆ°á»i:
- Không có gì, tôi chỉ đang lý giải một lần nữa ý nghĩa của từ kiên nhẫn thôi.
Mặc Sênh không hiểu, nghi hoặc nhìn anh, không há»i nữa.
TrÆ°á»›c ngà y cha mẹ Ưng Quân đến Mỹ, là ngà y Lá»… Tình Nhân, nhÆ°ng Ưng Quân vốn không phải là ngÆ°á»i lãng mạn, Mặc Sênh cÅ©ng không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, cho nên cả hai đếu không thấy có gì đặc biệt trong ngà y hôm đó.
Buổi tối hôm đó, Ưng Quân ở trên tầng hai, anh Ä‘ang có má»™t cuá»™c trao đổi Ä‘iện thoại quốc tế, khi xuống dÆ°á»›i tầng má»™t anh nhìn thấy Mặc Sênh ngối trên sa lông, đầu gục xuống máy tÃnh xách tay để trên đầu gối, hai tay bó gối, cô hoà n toà n không biết anh Ä‘i xuống gác. Do góc Ä‘á»™, anh nhìn thấy giá»t nÆ°á»›c mắt lấp lánh nÆ¡i khóe mắt Mặc Sênh.
Tưởng cô buồn vì bá»™ phim Ä‘ang xem nà o đó, anh bÆ°á»›c đến gần, chỉ thấy má»™t trang mạng bình thÆ°á»ng, lại chÃnh là mạng SOSO mà anh đã rất quen thuá»™c.
Nhưng chìa khóa để tìm kiếm là một cái tên mà anh chưa từng biết – Hà Dĩ Thâm.
Lúc đó Mặc Sênh má»›i phát hiện ra anh, vá»™i quay đầu, những giá»t nÆ°á»›c mắt trên má chÆ°a kịp lau.
Cô đóng máy vi tÃnh, đứng lên, cúi đầu, mắt nhìn xuống mÅ©i đôi dép Ä‘i trong nhà , có vẻ rất bối rối.
Ưng Quân láºp tức hiểu ra “Äó chÃnh là tên của anh ta…â€
Bỗng nhiên anh không biết nói gì với cô
Mặc Sênh nhìn anh, đôi mắt đã được nÆ°á»›c mắt gạn rá»a đã trở nên đặc biệt trong sáng, nhÆ°ng chứa chất ná»—i Ä‘au buồn. Ưng Quân nhìn rõ mồn má»™t.
- Anh Quân đã thÃch má»™t ngÆ°á»i nà o chÆ°a? - Mặc Sênh há»i.
- À! – Sau đó im lặng, hồi lâu sau Ưng Quân má»›i nói - TrÆ°á»›c đây hồi ở trÆ°á»ng đại há»c trong nÆ°á»›c, tôi có má»™t ngÆ°á»i bạn gái rất xinh, rất thông minh.
- Bạn trai trÆ°á»›c đây của em cÅ©ng rất cừ - Mặc Sênh nói nhá».
- Thế Æ°? Ưng Quân gượng cÆ°á»i - Váºy bạn trai của cô không may mắn bằng tôi. Rốt cuá»™c anh ta bây giá» chỉ là ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây của cô.
Mặc Sênh không hiểu câu nói của anh, có lẽ cô cho rằng anh bảo ngÆ°á»i bạn ấy vì đã chá»n cô nên không may mắn, không hà i lòng nói há»n dá»—i: - Em cÅ©ng đâu đến ná»—i nà o…
Ưng Quân không giải thÃch, anh vá»™i vã lên lầu, có Ä‘iá»u gì khiến lòng anh xao Ä‘á»™ng.
Một khi đã nhìn thấy cái tên đó, cuộc sống hình như chỗ nà o cũng nhìn thấy nó.
Bắt đầu từ hôm đó, Mặc Sênh thỉnh thoảng buột miệng cái tên đó – Hà Dĩ Thâm
Mặc Sênh lúc vui mỉm cÆ°á»i gá»i Hà DÄ© Thâm.
Khi ngồi má»™t mình cô bất chợt gá»i tên Hà DÄ© Thâm.
…
Mặc Sênh bắt đầu nhắc nhiá»u hÆ¡n vá»›i Ưng Quân vá» cái tên đó, dÆ°á»ng nhÆ° tìm thấy ngÆ°á»i để cô có thể nói vá» ngÆ°á»i đó.
NgÆ°á»i đó rất thông minh.
NgÆ°á»i đó rất có tà i.
…
Ưng Quân đương nhiên không vui.
Chỉ có Ä‘iá»u khi Mặc Sênh nhắc đến cái tên đó vá»›i vẻ tuyệt vá»ng, thì sá»± không vui của anh trở nên không thể chịu nổi.
Trong đó có cả nỗi đau buồn vô cớ.
TrÆ°á»›c đây khi biết Mặc Sênh chỉ coi mình nhÆ° anh trai, Ưng Quân không cảm thấy Ä‘au khổ, anh tin rằng không có ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o Æ°u tú hÆ¡n anh xuất hiện bên cạnh Mặc Sênh, cho nên anh có vẻ không vá»™i. NhÆ°ng bây giá» cảm giác đó không còn nữa, anh rõ rà ng cảm thấy má»™t bức tÆ°á»ng băng giá dá»±ng lên giữa anh và cô, bức tÆ°á»ng đó ngăn cản má»i sá»± ấm áp thân tình bên ngoà i.
Có lẽ anh mãi mãi chỉ có thể trong vai trò má»™t ngÆ°á»i anh trai, Ưng Quân bắt đầu thấy sốt ruá»™t.
Cho nên những gì xảy ra buổi tối hôm đó, không biết là háºu quả tâm trạng bị ức chế trong má»™t thá»i gian dà i hay là do thất vá»ng.
Hôm đó Ưng Quân đã uống khá nhiá»u rượu ở bên ngoà i, khi trở vá» nhà anh đã say, Mặc Sênh chăm sóc anh. Ưng Quân không biết mình say hay tỉnh. Nếu say tại sao anh nhá»› rõ tình tiết đến váºy, nếu tỉnh tại sao anh không thể kiểm soát được tình cảm nhÆ° anh đã từng là m?
Có lẽ là ná»a say ná»a tỉnh, anh đã đè lên ngÆ°á»i Mặc Sênh…
Khi anh tỉnh hẳn đã là một giỠđêm.
Trong thá»i khắc lý trà trở lại anh lao xuống lầu má»™t.
Phòng khách không báºt Ä‘iện, tối om.
Trong ánh Ä‘iện ngoà i Ä‘Æ°á»ng hắt lá» má» nhìn thấy Mặc Sênh Ä‘ang ngồi trên sa lông, hai tay bó gối, đầu gục xuống.
Ưng Quân cảm thấy anh đã từng nhìn thấy cảnh nà y, khi ngÆ°á»i nà o đó bị xúc phạm, thÆ°á»ng vô tình ngồi trong tÆ° thế của thai nhi trong lòng mẹ, bởi vì thiếu cảm giác an toà n.
Tay anh định báºt đèn bá»—ng dừng lại.
Mặc Sênh Ä‘á»™t nhiên lên tiếng, giá»ng yếu á»›t:
- Anh Quân, anh coi em là chị ấy phải không?
Ưng Quân sững ngÆ°á»i trong mấy giây má»›i hiểu từ chị ấy mà Mặc Sênh vừa nói là ai.
Äó là ngÆ°á»i bạn gái trÆ°á»›c đây của anh.
Hình như anh chỉ nhắc đến cô ta một lần với Mặc Sênh, nói xong cũng không nhớ, chẳng lẽ cô ấy cho rằng anh vẫn nhớ, vẫn yêu cô bạn cũ?
Mặc Sênh em tưởng ai cũng lưu luyến quá khứ như em hay sao?
Ưng Quân cÆ°á»i Ä‘au khổ.
Ưng Quân nháºn thấy Mặc Sênh đã Ä‘Æ°a anh và o má»™t tình thế khó xá» thú vị. Nếu nói đúng thì anh không thể thổ lá»™ tình cảm của mình, quan hệ giữa há» sẽ không tiến triển thêm, nếu nói không thì anh đã vô tình thừa nháºn mình phạm tá»™i cưỡng bức.
Trong ánh mắt vô tá»™i tin tưởng của Mặc Sênh, Ưng Quân lá»±a chá»n nhắm mắt là m ngÆ¡ không trả lá»i.
Cứ cho cô ấy tìm câu trả lá»i an toà n nhất.
Thực tế, sau chuyện đó Mặc Sênh đã không thể sống vô tư với Ưng Quân trong một ngôi nhà nữa. Khi Mặc Sênh đỠnghị chuyển đi, Ưng Quân nói:
- Mặc Sênh, em vỠnước đi, vỠxem tình hình thế nà o?
Mặc Sênh sững ngÆ°á»i nhìn anh.
- Em không thể mãi là một con chim đà điểu. Em hãy vỠnước xem sao.
“Nếu ở đó trá»i quang mây tạnh, em hãy ở lại.
Nếu ở đó mưa gió lạnh lẽo, thì em nhanh chóng quay trở lại đây.
Quên hẳn nÆ¡i đó, quên hẳn ngÆ°á»i đó Ä‘iâ€.
Ưng Quân ra sân bay tiá»…n ngÆ°á»i vợ trên danh nghÄ©a của mình, ngÆ°á»›c nhìn chiếc máy bay Ä‘Æ°a Mặc Sênh tiến dần và o mà n mây, cảm giác cô Ä‘Æ¡n áºp đến lan tá»a má»i ngóc ngách trên cÆ¡ thể anh.
Câu nói của anh lúc chia tay cô có hiểu không? Trong một số sự việc cô ấy ngỠnghệch đến lạ lùng.
- Nếu em không trở lại Mỹ thì chúng ta tạm thá»i không liên lạc vá»›i nhau - Anh đã nói vá»›i cô ấy nhÆ° váºy lúc ở phòng đợi.
“Anh có còn cơ hội không?
Có lẽ còn!
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tên Hà DÄ© Thâm có lẽ đã quên cô ấy từ lâu. Có lẽ anh ta đã có tình yêu má»›i.
Trên Ä‘á»i nà y là m gì có ai ngá» nghệch nhÆ° cô ấy?
***
Trong quán trà . Khói thuốc lá mỠmịt.
Năm tháng dà i lâu, bao nhiêu sự kiện, biến cố nhưng chỉ và i giỠđồng hồ có thể nói hết.
- Thì ra không phải chỉ có má»™t ngÆ°á»i… - Ưng Quân ngẩng đầu thở dà i không nhìn ngÆ°á»i đối diện - Cuá»™c Ä‘á»i quả là kì lạ, không ngá», trong chuyện nà y anh lại là ngÆ°á»i duy nhất mà tôi có thể tâm sá»±.
DÄ© Thâm không nói gì, sau khi hút xong Ä‘iếu thuốc, anh đứng dáºy lấy áo khoác:
- Muộn rồi, Ưng tiên sinh, tôi vỠtrước đây.
- Hà luáºt sÆ° vá»™i thế sao? - Ưng Quân buá»™t miệng, bá»—ng phát hiện khi nói câu đó anh có vẻ hoảng hốt.
Dĩ Thâm dừng bước:
- Mặc Sênh say rượu, tôi không yên tâm.
Ưng Quân báºt cÆ°á»i:
- Hà tiên sinh, anh định khoe thắng lợi của mình trước kẻ chiến bại ư?
DÄ© Thâm không quay đầu lại, nhanh chóng rá»i khá»i quán trà . Cá»a mở,
má»™t là n gió mạnh áºp và o ngÆ°á»i anh.
DÄ© Thâm hÃt má»™t hÆ¡i dà i.
Bà n tay nắm chặt đến độ nổi gân xanh, mãi mới buông ra.
Trở vỠđến nhà đã hơn hai giỠđêm.
Mặc Sênh say rượu ngủ ngoan nhÆ° má»™t đứa trẻ, nằm co trong chăn, vẫn tÆ° thế nhÆ° khi DÄ© Thâm ra khá»i nhà . DÄ© Thâm nhanh nhẹn cởi già y, chui và o chăn, ôm chặt Mặc Sênh và o lòng.
Mặc Sênh khẽ cá»±a mình tìm lại tÆ° thế nằm thoải mái, đôi mà y cau lại, DÄ© Thâm hÆ¡i ná»›i lá»ng vòng tay ôm, cặp lông mà y thanh tú trên khuôn mặt nhÆ° trẻ thÆ¡ của Mặc Sênh má»›i giãn ra.
Hơi thở của Mặc Sênh vẫn vương quanh mặt anh.
Dĩ Thâm thì thầm:
- Lần sau không cho em uống say nữa.
Mặc Sênh không trả lá»i, vẫn ngủ say.
DÄ© Thâm không thể nà o chợp mắt, tay ôm chặt tấm thân má»m mại, thỉnh thoảng anh áp môi mình lên cặp môi nÅ©ng nịu, lên cái cổ thanh tú trắng xanh ká» sát mặt mình. Bốn giá» sáng, DÄ© Thâm trở dáºy và o phòng là m việc.
Con đống công việc Ä‘ang chá». Tháºm chà ngà y mai, không bây giỠđã là ngà y mai rồi, tÆ° liệu cho vụ xét xá» ngà y mai chÆ°a chuẩn bị xong. DÄ© Thâm dụi mắt, khi mở mắt ra đã thấy Mặc Sênh Ä‘ang đứng ở cá»a phòng là m việc của anh.
- DÄ© Thâm, anh là m việc suốt đêm sao? - Mặc Sênh há»i, mÃm chặt môi.
Äó là động tác thÆ°á»ng thấy má»—i khi cô ấy căng thẳng, DÄ© Thâm đã quá quen thuá»™c.
- Lại đây - Anh giơ tay vẫy.
Khi Mặc Sênh đến gần Dĩ Thâm đưa tay ra kéo chị và o lòng rồi đặt Mặc Sênh ngồi lên hai gối mình.
- Tỉnh rồi hả? Chẳng mấy ai say mà ngủ vùi nhÆ° váºy - Anh dụi mặt và o cổ chị.
- Thế Æ°? Mặc Sênh nói có vẻ bối rối vì giá»ng dịu dà ng khác thÆ°á»ng của DÄ© Thâm, ngÆ¡ ngác há»i lại - Váºy phải là m gì?
- Là m một việc có ý nghĩa - Anh thầm thì, lại hôn môi chị.
Mặc Sênh ngoan ngoan gục đầu và o ngực Dĩ Thâm, im lặng hồi lâu Dĩ Thâm nói:
- Tối qua anh đã đi gặp Ưng Quân.
Mặc Sênh cứng ngÆ°á»i trong vòng tay anh.
- Anh ấy nói vá»›i anh có ngÆ°á»i dùng tên anh để tìm kiếm thông tin trong mạng SOSO của anh ấy, anh muốn há»i ngÆ°á»i đó, ngÆ°á»i đó đã tìm được những gì?
Mặc Sênh không trả lá»i. DÄ© Thâm tiếp tục:
- Vừa rồi anh đã dùng khóa tên em để tìm kiếm, mới biết em đã từng đoạt giải thưởng nhiếp ảnh, sao em không bao giỠnói đến?
- Giải xoà ng thôi mà . Vả lại có bao giá» anh há»i đâu - Mặc Sênh nói nhá» há»n dá»—i.
Dĩ Thâm thở dà i, xiết chị và o lòng:
- Xin lỗi, đó là lỗi của anh. Mặc Sênh bây giỠem kể cho anh nghe đi, em đã là m những gì?
- Ở Mỹ ư?
- Ừ.
Má»™t DÄ© Thâm dịu dà ng nhÆ° váºy ngay cả thá»i há»c đại há»c, khi quan hệ của hỠở thá»i kì tốt đẹp nhất Mặc Sênh cÅ©ng chÆ°a từng cảm nháºn. Giá»ng nói dịu dà ng, cá» chỉ âu yếm, Mặc Sênh bá»™c bạch hết má»i ná»—i khổ của chị từng nếm trải trong bảy năm trên đất Mỹ.
Chị bắt đầu kể, khi má»›i đến Mỹ không thạo tiếng Anh, Ä‘i lạc Ä‘Æ°á»ng, không biết cà ng Ä‘i lạc, kể chuyện há»c môn tiếng Anh đáng ghét, kể những thói quen kì cục của ngÆ°á»i Mỹ, cả những món ăn kì lạ, kể chuyện món mì ăn liá»n nhãn hiệu nà o khó ăn nhÆ° thế nà o.
- Sao em không ăn món khác? - Dĩ Thâm thì thầm, vẻ xót xa.
- Các món khác rất đắt, lúc đó em không có tiá»n.
- Bố em không gá»i tiá»n cho em sao? - Lần đầu tiên DÄ© Thâm nhắc đến cha mẹ Mặc Sênh vá»›i giá»ng bình tÄ©nh nhÆ° váºy.
Sau khi quan sát khuôn mặt Dĩ Thâm, Mặc Sênh mới nói:
- Có, cha có gá»i, rất nhiá»u, lúc đầu em rất kinh ngạc, vá» sau Ä‘á»c báo em biết chuyện em gá»i tiá»n đến đại sứ quán.
- Äại sứ quán không khen ngợi em Æ°?
- Em không để lại tên, em gá»i đến trong má»™t lần quyên góp tiá»n của ngÆ°á»i Hoa, thá»±c ra em không hà o phóng gì đâu, em chỉ vì mình thôi. Em nghÄ© tÃnh mạng của cha, vả lại cÅ©ng tá»± lừa dối mình không có số tiá»n đó cha em sẽ không chết, má»i chuyện sẽ vẫn nhÆ° trÆ°á»›c.
- Ồ, Mặc Sênh thông minh lắm, còn gì nữa?
Mặc Sênh nghÄ© nhất định sẽ có ngà y nói chuyện vá»›i DÄ© Thâm vá» cha mình, nhÆ°ng chị tuyệt nhiên không ngá» việc đó lại diá»…n ra sá»›m và nhẹ nhà ng nhÆ° váºy, không há» có cảm giác nặng ná», hình nhÆ° chị Ä‘ang nói má»™t chuyện bình thÆ°á»ng, câu chuyện từng khiến chị Ä‘au khổ day dứt nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° sau má»™t đêm chị không còn cảm giác ấy nữa.
Má»—i lúc há» cà ng nói Ãt hÆ¡n.
Trá»i đã sáng rõ.
- DÄ© Thâm, tại sao em không há» cảm thấy Ä‘au khổ, em tưởng sẽ rất khó khăn khi nói vá» chuyện nà y - Nói váºy nhÆ°ng nÆ°á»›c mắt chị sắp trà o ra.
Dĩ Thâm thầm thì:
- Bởi vì em đã có anh.
Mặc Sênh im lặng, gục đầu và o ngá»±c DÄ© Thâm, thá»i gian lặng lẽ trôi qua, anh tưởng chị đã ngủ nhÆ°ng dần dần cảm thấy ngá»±c mình thấm Æ°á»›t.
***
Äã là thứ hai, buổi sáng còn phải Ä‘i là m.
Lần đầu tiên DÄ© Thâm ra tráºn mà không có sá»± chuẩn bị, ra tòa má»›i phát hiện ngÆ°á»i tố tụng và chánh án hình nhÆ° còn mÆ¡ hồ hÆ¡n mình. Váºy là má»i ngÆ°á»i miá»…n cưỡng duy trì đến khi hết giá», quyết định để đến buổi sau.
Khi thân nhân của Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± thấy DÄ© Thâm mắt có quầng Ä‘en vẻ mệt má»i, tưởng anh mất ngủ vì việc của mình nên hết sức cảm Ä‘á»™ng, luôn mồm cảm Æ¡n khiến DÄ© Thâm dở khóc dở cÆ°á»i.
Mặc Sênh Ä‘i là m mắt vẫn còn sÆ°ng Ä‘á», Tiểu Hồng sau khi nghiêm túc quan sát sắc mặt đồng nghiệp, quan tâm há»i:
- Thất tình phải không?
Mặc Sênh cÅ©ng vá»›i giá»ng quan tâm trả lá»i:
- Äồng chà Tiểu Hồng có định Ä‘i ăn hiệu để Ä‘á»™ng viên đồng nghiệp bị thÆ°Æ¡ng không ?
Tiểu Hồng tiếp tục dò xét:
- Váºy không phải là thất tình chứ?
Tá» báo cáºu Bạch mua có ảnh Ưng Quân trên trang bìa, Mặc Sênh nhìn thấy trên bà n là m việc của cáºu ta, tiện tay Ä‘em vá» bà n là m việc của mình Ä‘á»c. Trong đó có má»™t bà i viết dà i kể vá» cuá»™c Ä‘á»i và quá trình láºp nghiệp của Ưng Quân, vá»›i nhiá»u từ hoa mỹ theo phong cách cố hữu của những tá» báo nhá», trong đó có những câu dá»± Ä‘oán vá» phu nhân của Ưng Quân, doanh nghiệp thà nh đạt, triệu phú trẻ tuổi.
Mặc Sênh cầm tỠbáo trong tay trầm ngâm hồi lâu.
NgÆ°á»i quen của chị ở Mỹ không nhiá»u, chị Quyên là ngÆ°á»i thân thiết nhất, nhÆ°ng từ khi vá» nÆ°á»›c không thấy liên lạc gì. NgÆ°á»i còn lại là Ưng Quân, thá»±c ra đối vá»›i Ưng Quân, Mặc Sênh chỉ có sá»± cảm kÃch, anh đã giúp chị rất nhiá»u, vả lại lần say rượu đó tháºt ra anh không là m tổn thÆ°Æ¡ng gì cho chị.
Do dá»± má»™t lát Mặc Sênh mở máy vi tÃnh, và o mạng SOSO, dùng hòm thÆ° mà sau khi vá» nÆ°á»›c chị đã không dùng tìm địa chỉ hòm thÆ° của Ưng Quân.
Ná»™i dung thÆ° sau khi bị sá»a nhiá»u lần, cuối cùng chỉ còn lại má»™t câu: “Anh Quân, chuyện tối qua xảy ra ở khách sạn, cảm Æ¡n anh nhiá»uâ€.
ThÆ° gá»i Ä‘i mấy phút, đã xuất hiện tÃn hiệu có thÆ°, Mặc Sênh nhấp chuá»™t.
NgÆ°á»i nháºn thÆ°: Triệu Mặc Sênh
zhaomosheng@sosomail.com
ngÆ°á»i gá»i: IN In@sosomail.com
Chủ Ä‘á»: Không Ä‘á».
Chỉ có hai chữ Ä‘Æ¡n giản xa lạ hiện lên, ngón tay chị dừng trên bà n phÃm.
“Anh Quân, lần nà y vá» nÆ°á»›c anh có gặp chị ấy không, có lẽ hai ngÆ°á»i vẫn còn cÆ¡ há»™i... “
Rất lâu không thấy hồi âm.
Mặc Sênh hÆ¡i hối háºn.
Có lẽ mÄ©nh đã Ä‘i quá giá»›i hạn, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t bà máºt sâu kÃn trong lòng. NgÆ°á»i con gái đó có lẽ là vết thÆ°Æ¡ng lòng của anh ấy.
Buổi tối Mặc Sênh nói lại vá»›i DÄ© Thâm vá» chuyện đó, DÄ© Thâm lÆ°á»m chị, chỉ nói mấy chữ:
- Quả nhiên là em ngốc tháºt.
Nhưng anh lại bổ sung thêm một câu:
- Cũng may là em ngốc.
Mặc Sênh không hiểu.
Má»™t tháng sau, kiểm tra hòm thÆ° má»›i nhìn thấy thÆ° trả lá»i của Ưng Quân, nhìn thá»i gian, bức thÆ° má»›i chỉ gá»i đến hai ngà y trÆ°á»›c.
Mặc Sênh mở thư.
NgÆ°á»i nháºn: Triệu Mặc Sênh
Ngưởi gá»i: INIn@sosomail.com
Chủ Ä‘á»: Vô Ä‘á».
“Không phải ai cũng có thể chịu đựng sự cô đơn lâu như Hà Dĩ Thâm.
Sênh, anh đã thay đổi.
Tái bút: Chúc giáng sinh vui vẻ!â€
Mặc Sênh ngây ngÆ°á»i nhìn hà ng chữ trên mà n hình.
Chỉ có mấy hà ng chữ ngắn ngủi, váºy mà lâu nhÆ° thế má»›i hồi âm. Có lẽ ngÆ°á»i gá»i cÅ©ng viết Ä‘i viết lại nhiá»u lần và suy nghÄ© rất nhiá»u.
Trong má»™t khoảng thá»i gian Mặc Sênh có cảm giác chị đã hiểu ra chuyện gì đó, nhÆ°ng ý nghÄ© chỉ thoáng lóe lên, nhÆ° má»™t trá»±c cảm rồi lại tan biến.
Trầm ngâm hồi lâu trÆ°á»›c mà n hình, cuối cùng chị quyết định thoát ra khá»i hòm thÆ°. Sau nà y có lẽ chị không bao giá» sá» dụng hòm thÆ° nà y nữa.
Bức thư nà y sẽ lặng lẽ nằm ở một góc nà o đó trên mạng, không có ai mở ra, nhưng cũng không bao giỠmất đi.
***
Mùa thu lui dần trong hÆ¡i lạnh mùa đông, dÆ°á»›i ảnh hưởng của Tiểu Hồng, Mặc Sênh bắt đầu ham mê Ä‘an khăn quà ng, đáng tiếc những ngón tay bÆ°á»›ng bỉnh không theo Ä‘iá»u khiển của chủ nhân. Mặc Sênh hay Ä‘an nhầm, lúc chặt lúc lá»ng, cuối cùng tác phẩm đầu tay của chị cÅ©ng hoà n thà nh. Há»›n hở nhÆ° má»™t đứa trẻ vừa là m được má»™t việc vÄ© đại Ä‘em khoe vá»›i mẹ. DÄ© Thâm dù tá» ra hết sức cảm kÃch nhÆ°ng không dám quà ng cổ lúc ra ngoà i.
Tối giáng sinh, DÄ© Thâm má»i DÄ© Văn và TrÆ°Æ¡ng Mại, bạn trai của cô dá»± bữa tiệc mừng Giáng sinh. TrÆ°Æ¡ng Mại vốn là sếp của DÄ© Văn, má»™t ngÆ°á»i đẹp hà o hoa, đây cÅ©ng là lần đầu tiên DÄ© Thâm là m quen vá»›i anh ta.
Sau bữa tiệc vỠmới phát hiện bên ngoà i có tuyết rơi.
Ngoà i phố, ngÆ°á»i lá»›n trẻ em hân hoan đón mừng tuyết đầu mùa.
Mặc Sênh và DÄ© Văn dứng bên Ä‘Æ°á»ng đợi hai ngÆ°á»i Ä‘ang còn Ä‘i lấy xe. DÄ© Văn cÆ°á»i nói:
- Tôi định sang năm là m lá»… cÆ°á»›i còn định má»i chị là m phù dâu, ai ngá» DÄ© Thâm không chỠđược. NhÆ°ng cÅ©ng không thể trách anh ấy, có lẽ anh ấy đã chỠđợi quá lâu… - DÄ© Văn chá»›p đôi mắt đẹp dịu dà ng, tháºt khó cưỡng lại má»™t đôi mắt nhÆ° thế.
Mặc Sênh Ä‘á» mặt, không biết từ lúc nà o DÄ© Văn nói năng trở nên bạo dạn nhÆ° váºy.
DÄ© Văn cÆ°á»i, quay đầu, TrÆ°Æ¡ng Mại Ä‘ang vẫy tay ra hiệu cho cô, nói vá»›i Mặc Sênh:
- Tôi đi trước nhé.
- Äược - Mặc Sênh gáºt đầu.
Äi được mấy bÆ°á»›c DÄ© Văn Ä‘á»™t nhiên dừng lại, nhÆ°ng không ngoảnh đầu:
- Nhất định hai ngÆ°á»i phải hạnh phúc đầy, coi như… - DÄ© Văn hạ giá»ng nhÆ° nói vá»›i mình - Coi nhÆ° là vì tôi.
Mặc Sênh ngẩng ngÆ°á»i, thấy DÄ© Văn đã sang đến bên kia Ä‘Æ°á»ng, không đợi câu trả lá»i của chị.
DÄ© Thâm quay trở lại thấy Mặc Sênh má»™t mình đứng sững bên Ä‘Æ°á»ng:
- Dĩ Văn đi rồi sao?’
- Äi rồi - Mặc Sênh ngẩng đầu.
DÄ© Thâm Ä‘ang đứng nhìn chị mỉm cÆ°á»i.
- Tuyết rơi rồi, chúng mình vỠthôi.
- …
Thấy phản ứng không mấy nồng nhiệt của Mặc Sênh, DÄ© Thâm hÆ¡i ngạc nhiên, anh tưởng gặp thá»i tiết nhÆ° thế nà y chị sẽ vui mừng nhảy chân sáo nhÆ° trẻ nhá».
Mặc Sênh lặng lẽ cắm cúi bÆ°á»›c, sắp va và o cá»™t đèn Ä‘Æ°á»ng, má»™t bà n tay nắm tay chị kéo lại.
- Äầu óc em để đâu thế? Có phải Ä‘ang nghÄ© vá» nhà viết kiểm Ä‘iểm không? - DÄ© Thâm vui vẻ.
Suy nghÄ© của Mặc Sênh đã trở vá» hiện thá»±c, ngẩng đầu thấy khuôn mặt thân thiết pha chút giáºn há»n của anh, Ä‘á»™t nhiên muốn ôm anh… Tay chị bất giác luồn và o áo khoác anh, ôm chặt anh:
- Dĩ Thâm…
Bị bất ngá» bởi sá»± nồng nhiệt Ä‘á»™t xuất của Mặc Sênh, DÄ© Thâm há»i nhá»:
- Em sao thế?
Mái đầu nhá» dá»±a và o vai anh lắc nhẹ, giá»ng nói khà n đặc:
- Không sao.
Dĩ Thâm muốn bỠtay chị ra để xem rốt cuộc có chuyện gì, nhưng Mặc Sênh không chịu cà ng ôm chặt hơn.
- Mặc Sênh! - Giá»ng DÄ© Thâm có vẻ bất lá»±c, không hiểu sao Mặc Sênh trở nên nhÆ° váºy - Lá»›n thế nà y còn là m nÅ©ng, ngÆ°á»i ta cÆ°á»i cho - DÄ© Thâm cúi đầu nói thầm và o tai chị.
- Mặc kệ há»! Em thá» xem áo em mua có ấm không? - Mặc Sênh nÅ©ng nịu.
“Äà nh mặc cô ấy váºyâ€.
DÄ© Thâm bất lá»±c để cho chị ôm, ngượng nghịu trÆ°á»›c cái nhìn ngạc nhiên đầy ngưỡng má»™ của khách qua Ä‘Æ°á»ng.
Äêm tuyết rÆ¡i, trên Ä‘Æ°á»ng phố náo nhiệt đầy ngÆ°á»i qua lại. Lần đầu tiên chị cảm thấy Giáng sinh là má»™t ngà y Tết.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
12-08-2008, 04:40 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Bên nhau trá»n Ä‘á»i
ChÆ°Æ¡ng 12
Trở vá»
Tết năm nay đến sớm, vừa qua lễ Giáng Sinh ngoảnh đi nghoảnh lại thoáng cái đã đến Tết nguyên đán.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên năm nay phải vá» quê ăn Tết. Thà nh phố Y cách thà nh phố A không xa, Ä‘i xe hÆ¡i chỉ khoảng hÆ¡n ba giỠđồng hồ, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng ngà y tết đông, DÄ© Thâm và Mặc Sênh xuất phát từ sá»›m váºy mà vỠđến nhà đã hÆ¡n má»™t giá» chiá»u.
Cảm thấy ngÆ°á»i bên cạnh im lặng hÆ¡i lâu, DÄ© Thâm Ä‘Æ°a mắt nhìn sang. Từ tối hôm qua Mặc Sênh đã bắt đầu lo lắng, không hiểu sao khi sắp vỠđến nhà lại có vẻ bình thÆ°á»ng?
Mặc Sênh nhìn ngoà i của sổ, không nhìn thấy Dĩ Thâm đang nhìn mình.
DÄ© Thâm ngạc nhiên nhìn vợ, gá»i:
- Mặc Sênh!
- Gì thế? - Chị quay đầu lại - Gì thế anh?
- Em có biết chơi mạt chược không?
- Chơi mạt chược? - Mặc Sênh tưởng mình nghe nhầm.
- Cô Hà rất thÃch chÆ¡i mạt chược, nếu em không biết chÆ¡i thì sẽ là m cô ấy mất hứng - DÄ© Thâm cố tình là m ra vẻ quan trá»ng.
Mặc Sênh băn khoăn, ý nghÄ© trong đầu bá»—ng biến mất, chỉ còn lại hai chữ “mạt chượcâ€.
- Là m thế nà o bây giá», sao anh không nói trÆ°á»›c, em chẳng chuẩn bị gì cả.
- Bây giá» chuẩn bị vẫn kịp - DÄ© Thâm mỉm cÆ°á»i, dừng xe - Mặc Sênh, chúng ta đến nÆ¡i rồi.
Äã bao nhiêu năm Mặc Sênh không được hưởng không khà đón Tết vui vẻ đầm ấm nhÆ° thế nà y.
Bên ngoà i tuyết rÆ¡i lả tả, tiếng pháo tép từ xa vá»ng lại, cả nhà quây quần bên bà n ăn, nghe bà Hà ca cẩm.
- Hai đứa nà y cà ng lá»›n cà ng hÆ°, má»™t đứa đã cÆ°á»›i vợ, má»™t đứa sắp lấy chồng, váºy mà không đứa nà o báo vá»›i bố mẹ má»™t câu…
Dĩ Văn nhăn mặt với Dĩ Thâm:
- Mẹ, mẹ đã nói suốt buổi chiá»u rồi còn gì.
- Lâu lắm các con má»›i vá» chÆ¡i ăn Tết, bà để cho chúng nó yên, đừng có là u bà u mãi thế - Ông Hà lÆ°á»m vợ.
- Ông chán tôi rồi hả?
Ông Hà cả Ä‘á»i sợ vợ, nghe bà nói váºy lại nhăn nhó:
- Là tôi nói váºy thôi, bà thÃch thì cứ nói cho thá»a, nay mai chúng nó Ä‘i rồi không nói được nữa.
TrÆ°Æ¡ng Mại không hiểu tiếng địa phÆ°Æ¡ng, bắt DÄ© Văn phiên dịch, DÄ© Văn không chịu, váºy là anh chà ng há»n dá»—i, ngồi yên không nói.
Mặc Sênh mỉm cÆ°á»i ngồi nghe, nhiá»u năm nay chị đã quen ăn tết má»™t mình, chị thèm khát không khà gia đình đấm ấm nhÆ° thế nà y. Chị xúc Ä‘á»™ng không nói được gì, dÆ°á»ng nhÆ° sợ nếu mình lên tiếng, bầu không khà tuyệt diệu nà y sẽ tan biến.
Sau bữa ăn, bà Hà tổ chức chÆ¡i mạt chược. DÄ© Thâm lẻn lên phòng sách, DÄ© Văn nháºn trách nhiệm rá»a bát. Váºy là Mặc Sênh, TrÆ°Æ¡ng Mại cùng chÆ¡i vá»›i ông Hà vốn chÆ°a bao giá» dám trái ý vợ phải và o tráºn theo yêu cầu của bà Hà .
Bà Hà có kinh nghiệm mấy chục năm chÆ¡i mạt chược đã trở thà nh tay chÆ¡i lão luyện, ông Hà rèn luyện mấy chục năm, bản lÄ©nh cÅ©ng không kém, TrÆ°Æ¡ng Mại là nhà kinh doanh nên các món cá» bạc cÅ©ng khá rà nh, chỉ khổ cho Mặc Sênh mấy năm ở nÆ°á»›c ngoà i chỉ còn nhá»› mang máng, giỠđây lâm tráºn đã thua thảm bại.
Dĩ Thâm từ trong phòng sách đi ra không tin và o mắt mình:
- Mới chưa đầy một giỠmà em đã thua thế nà y ư?
Mặc Sênh xấu hổ, ấp úng:
- Váºn xấu thôi…
Dĩ Thâm vỗ vai Mặc Sênh, ra hiệu bảo đứng lên:
- Äể anh…
Bây giá» má»›i gá»i là kì phùng địch thủ, Mặc Sênh ngồi bên xem, cà ng xem cà ng thấy mê, không há» buồn ngủ. DÄ© Thâm giục mấy lần không được phải trợn mắt, Mặc Sênh má»›i chịu Ä‘i ngủ.
Äêm khuya, ná»a mÆ¡, ná»a tỉnh, nghe thấy có tiếng mở cá»a, đèn báºt sáng:
- Xong rồi hả? Thắng hay thua?
DÄ© Thâm vén mà n chui và o, vẻ mệt má»i:
- Chỉ có một mình cô Hà thua.
Mặc Sênh trợn mắt:
- Ba ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông bắt nạt má»™t phụ nữ.
- Há» Hà có má»™t qui định, trên bà n mạt cược không có chuyện nể nang nhÆ°á»ng nhịn. Vả lại chÆ°a thua sạch cô Hà chÆ°a chịu thôi - Rồi anh ôm chị và o lòng - Ngủ thôi, mệt chết được. Tất cả là tại em.
Mặc Sênh rất ân háºn, bình thÆ°á»ng anh luôn báºn rá»™n, vá» nhà ăn Tết lại phải vì mình mà mệt má»i nhÆ° váºy, thÆ°Æ¡ng quá. Váºy là ngoan ngoãn nằm gá»n trong lòng anh, không dám quấy rầy.
Nhưng lát sau, Mặc Sênh thấy cặp môi ấm nóng của anh xê dịch trên cổ mình, chị trách:
- Anh đang mệt cơ mà ?
- Ừ… nhưng anh vẫn có thể mệt thêm chút nữa - Dĩ Thâm thầm thì.
Sáng mồng má»™t Tết, Mặc Sênh tỉnh dáºy đã hÆ¡n bảy giá», vừa ngồi dáºy mặc quần áo lại bị DÄ© Thâm kéo và o trong chăn.
- Còn sá»›m, dáºy là m gì? - DÄ© Thâm nói giá»ng ngái ngủ.
- Em phải dáºy nấu cÆ¡m. Buông em ra - Chị cố gỡ tay DÄ© Thâm Ä‘ang ôm chặt mình, nhÆ°ng không sao gỡ được, chị nhăn mặt rên rỉ - DÄ© Thâm…
- Nằm với anh thêm lát nữa - Dĩ Thâm nói, mắt vẫn nhắm.
- Äúng là ! - Mặc Sênh lẩm bẩm - DÄ© Thâm, hôm nay anh lạ lắm.
NgÆ°á»i DÄ© Thâm nhÆ° cứng lại trong má»™t thoáng im lặng mấy giây, anh há»i giá»ng hÆ¡i thiếu tá»± tin:
- Lạ thế nà o?
- Anh giống nhÆ° đứa trẻ váºy! - Mặc Sênh mỉm cÆ°á»i thì thầm và o tai anh.
Tay Dĩ Thâm vẫn ôm chặt chị:
- Äừng là m ồn, ngủ Ä‘i.
Hình nhÆ° cả nhà chÆ°a ai dáºy cả, Mặc Sênh Ä‘Ã nh nhượng bá»™, đằng nà o cÅ©ng không thể thoát khá»i vòng tay DÄ© Thâm:
- Ngủ tiếp váºy.
Nhưng… nằm thế nà y khó chịu lắm.
Vừa nhắm mắt chÆ°a đầy má»™t phút, Mặc Sênh bắt đầu cá»±a quáºy, muốn nhấc đầu ra khá»i cánh tay DÄ© Thâm.
- Sao mà bÆ°á»›ng thế không biết? - DÄ© Thâm mở mắt - Em đừng cá»±a quáºy nữa được không?
Mặc Sênh nhăn mặt, chị muốn nằm gối bông, nhÆ° váºy sẽ dá»… chịu hÆ¡n.
- DÄ© Thâm - Mặc Sênh lại bắt đầu cá»±a quáºy - NhÆ° thế nà y anh sẽ bị tê tay.
“Lại còn biết nghÄ© cho ngÆ°á»i khác cÆ¡ đấy! Nếu không ôm chặt cô ta thì cả hai có nguy cÆ¡ cảm lạnh, cứ ôm chặt thế nà y là an toà n nhấtâ€.
Dĩ Thâm dứt khoát giả bộ không nghe thấy, cứ nhắm mắt ngủ.
Mặc Sênh cá»±a quáºy má»™t hồi không kết quả, lại không ngủ được, mắt nhìn lên trần nhà , cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú ká» sát mình.
Dĩ Thâm quả rất đẹp trai!
Lặng lẽ hôn và o má anh, Mặc Sênh bắt đầu buồn ngủ, đầu vẫn nghÄ© sẽ dáºy sá»›m giúp cô nấu ăn.
Kết quả khi chị mở mắt đã hÆ¡n mÆ°á»i má»™t giá», không thấy DÄ© Thâm bên cạnh, vá»™i trở dáºy mặc quần áo ra ngoà i, DÄ© Thâm và bác trai Ä‘ang đánh cá» cạnh cái bà n rá»™ng ở gian giữa.
Chị đến bên DÄ© Thâm nói nhá»:
- Sao anh không đánh thức em?
DÄ© Thâm Ä‘ang táºp trung và o bà n cá», sau khi Ä‘i xong má»™t nÆ°á»›c má»›i ngẩng đầu giục chị:
- Mau xuống bếp là m cơm đi.
Mặc Sênh thò đầu và o bếp, chỉ có một mình bác gái là m bữa.
Thấy Mặc Sênh ở cá»a bác cÆ°á»i nói:
- Tiểu Sênh, dáºy rồi hả, có lạ nhà không?
Chị lắc đầu, chị là ngÆ°á»i dáºy muá»™n nhất, ngủ say nhÆ° váºy lại còn lạ nhà gì nữa:
Cô để cháu giúp
Rồi cầm con dao trong tay bà Hà , chị bắt đầu thái thịt.
Bà Hà đi rá»a rau, vừa rá»a vừa nói chuyện cá»›i Mặc Sênh, má»™t lát sau nhÆ° nhá»› ra chuyện gì bà Hà nói:
- Ôi trá»i! bác hồ đồ quá, Tiểu Sênh, nhà cháu cÅ©ng ở thà nh phố Y nà y đúng không, khi nà o tiện hai nhà gặp nhau ăn bữa cÆ¡m thân máºt.
Mặc Sênh giáºt mình suýt cứa và o tay, chị mÃm môi, có nên nói ra không? Ngẩng đầu thấy nụ cÆ°á»i thân thiết của bà , mình không nên lừa dối bác, chị quyết định nói ra:
- Cha cháu…
- Mặc Sênh!
Vừa mở miệng thì DÄ© Thâm xuất hiện ở cá»a, mặt anh nghiêm nghị, sắc mặt hÆ¡i tái.
- Cái thằng, là m ngÆ°á»i ta giáºt mình - Bác Hà trách yêu DÄ© Thâm.
Dĩ Thâm nhìn chị:
- Mặc Sênh áo khoác của anh đâu, sao anh tìm mãi không thấy?
Mặc Sênh rá»a tay ra khá»i bếp.
Ão khoác DÄ© Thâm treo ngay cái giá áo đầu giÆ°á»ng, vừa và o phòng chị đã nhìn thấy. Mặc Sênh ngẩn ngÆ°á»i trÆ°á»›c giá áo, không hiểu thế nà o.
DÄ© Thâm giÆ¡ tay vá»›i chiếc áo từ phÃa sau chị:
- Em đừng có suy nghÄ© lung tung. Anh không muốn có ý nghÄ© khác vá» em - DÄ© Thâm nói giá»ng nghiêm túc - Mặc Sênh, em phải tin anh.
Có má»™t chút cay đắng trong giá»ng nói DÄ© Thâm, chị đã nháºn ra và chị thấy Ä‘au lòng.
- Dĩ Thâm…
- Em cứ nhÆ° váºy, đừng nghÄ© nhiá»u.
Mặc Sênh ngước mắt nhìn Dĩ Thâm:
- Nhưng như thế anh sẽ trách em lắm chuyện.
- Em cÅ©ng hÆ¡i lắm chuyện - Anh vuốt tóc chị - Äúng thế, em rất lắm chuyện!
Tự dưng cảm thấy lòng nhẹ nhõm.
- Ra ăn cơm thôi, có lẽ bác đã là m xong rồi.
Lúc ăn cÆ¡m, bà Hà lại nhắc đến cha mẹ Mặc Sênh. Chị nói, cha chị đã mất, mẹ chị Ä‘ang ở nÆ°á»›c ngoà i. Bà Hà thở dà i không há»i thêm. Bà định má»i má»i ngÆ°á»i cÆ¡m xong chÆ¡i và i ván mạt chược để thÆ° giãn, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i không mấy hà o hứng. Ông Hà muốn Ä‘i ngủ, DÄ© Văn muốn Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng Mại tham quan thà nh phố, bà đà nh từ bỠý định.
Tối hôm trÆ°á»›c DÄ© Thâm ngủ Ãt, sau bữa trÆ°a muốn ngủ bù. Mặc Sênh sáng dáºy muá»™n nên không há» buồn ngủ. Nhân lúc DÄ© Thâm ngủ trÆ°a, chị xem các đồ váºt cÅ© của anh.
Má»™t bà i kiểm tra cÅ© kỹ chị cÅ©ng ngắm nghÃa hồi lâu, chị muốn nhìn kỹ nét chữ hồi nhá» của DÄ© Thâm. Chị Ä‘á»c từng trang cuốn vở táºp là m văn của anh. DÄ© Thâm viết văn rất hay, toà n được Ä‘iểm 9. NghÄ© đến các bà i văn của mình phần lá»›n được Ä‘iểm 6, há»a hoằn má»›i có bà i được Ä‘iểm 7, Mặc Sênh không khá»i ghen tỵ. May mà phần văn bình luáºn anh viết không hay lắm, coi nhÆ° cÅ©ng được an ủi.
DÄ© Thâm tỉnh dáºy thấy Mặc Sênh ngồi trên ná»n, Ä‘ang giở các đồ đạc của của mình. Anh “hừ†má»™t tiếng cảnh báo:
- Hà phu nhân, bà đang xâm phạm Ä‘á»i tÆ° của tôi.
- DÄ© Thâm, anh dáºy rồi à ? – Mặc Sênh ngẩng đầu, mắt sáng lên – Còn gì cho em xem nữa không?
Mặc Sênh say sÆ°a ngắm nghÃa những ká»· váºt cÅ© của chồng. DÄ© Thâm kéo chị đứng lên:
- Äừng ngồi trên ná»n.
Anh cầm lên má»™t cuốn vở trong đống đồ trên ná»n:
- Sao cô Hà vẫn còn giữ những thứ nà y nhỉ?
- Bức ảnh nà y anh chụp lúc mấy tuổi? – Mặc Sênh chìa trước mặt Dĩ Thâm một tấm ảnh cũ, trong ảnh Dĩ Thâm mặc đồng phục, rất khôi ngô, tay nâng bằng khen
- Có lẽ trong cuá»™c thi váºt lý toà n quốc năm lá»›p Bảy.
- Váºt lý Æ°? NhÆ°ng anh há»c luáºt cÆ¡ mà ?
- NhÆ°ng đến trung há»c anh thÃch các môn xã há»™i.
- Nếu biết anh há»c trÆ°á»ng Trung Nháºt, em cÅ©ng đến đấy há»c – Mặc Sênh nói vẻ tiếc nuối – Lúc đầu em cÅ©ng định há»c ở trÆ°á»ng đó, nhÆ°ng trÆ°á»ng quá xa nhà , buổi sáng chắc em không dáºy sá»›m được.
- May mà em lÆ°á»i – DÄ© Thâm âu yếm nhìn chị - Cho nên anh má»›i yên ổn há»c hết trung há»c.
Mặc Sênh lÆ°á»m anh:
- Còn ảnh nà o không?
DÄ© Thâm lấy táºp ảnh trong tủ:
- Không nhiá»u lắm, ngÆ°á»i nhà anh không thÃch chụp ảnh.
Táºp album kiểu cÅ©, bìa đã ố và ng. Trang đầu tiên là ảnh đứa bé sÆ¡ sinh, bên dÆ°á»›i có hà ng chữ nhá»: “DÄ© Thâm hÆ¡n ba thángâ€.
Äứa bé trong ảnh béo mÅ©m mÄ©m, cau mà y, vẻ mặt đăm chiêu, cÆ°Æ¡ng nghị hứa hẹn trở thà nh chà ng trai già u ý chÃ, nghị lá»±c. Mặc Sênh ngắm nghÃa hồi lâu, chợt phát hiện Ä‘iá»u gì, chị reo lên:
- Dĩ Thâm, thì ra ngay từ nhỠanh luôn cau có.
- Bé tý đâu đã biết gì – Dĩ Thâm cau mà y.
- Tháºt mà ! – Mặc Sênh khẳng định – Bố em bảo lúc em còn nhá», vừa nhìn thấy máy ảnh là em cÆ°á»i tÃt mắt.
Những bức ảnh sau đó Ä‘á»u là ảnh chụp chung. Má»™t thiếu phụ trẻ tay bế đứa con trai, ngồi bên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ, nụ cÆ°á»i rạng rỡ hạnh phúc nhìn và o ống kÃnh. Mặc dù hồi đó kỹ thuáºt chụp chÆ°a tốt nhÆ°ng vẫn chá»›p được vẻ tuấn tú, trang trá»ng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và nét xinh đẹp yêu kiá»u của ngÆ°á»i phụ nữ. Có thể thấy ngoại hình DÄ© Thâm rất giống cha.
Mặc Sênh lặng lẽ xem kỹ từng bức ảnh, thỉnh thoảng ngẩng đầu mỉm cÆ°á»i âu yếu nhìn chồng.
- Thôi – DÄ© Thâm lấy lại cuốn album trong tay Mặc Sênh, để lại và o chá»— cÅ© trong tủ - Lâu rồi, tất cả Ä‘á»u đã phai má».
Mặc Sênh nhìn và o mắt Dĩ Thâm hồi lâu, chị ôm chặt lấy anh. Lát sau chị nói:
- Chúng mình đi thăm hỠđược không?
- Äợi đến Tết thanh minh – DÄ© Thâm nhẹ nhà ng vuốt mái tóc lởm chởm của chị - Äợi cho tóc em má»c dà i thêm chút nữa, nếu không em sẽ là nà ng dâu rất xấu.
Thá»i gian nghỉ Tết không nhiá»u, phần lá»›n thá»i gian của Mặc Sênh Ä‘á»u bị bác gái lôi kéo và o bà n mạt chược, nhÆ°ng tiếc rằng liên tục huấn luyện trong mấy ngà y cÅ©ng không mấy hiệu quả. Mặc Sênh vẫn nhìn thấy quân bà i trên bà n là quên quân bà i trong tay, nhìn thấy bà i của mình thì không biết ngÆ°á»i khác đánh quân gì.
DÄ© Thâm chỉ biết lắc đầu thở dà i, không biết nên xấu hổ vì tÆ° chất bà vợ của mình hay nên vui vì sau nà y Ãt nhất cô ta không là m khuynh gia bại sản vì mạt chược?
Ngà y mai phải rá»i thà nh phố Y, tối đó Mặc Sênh trằn trá»c không ngủ được. DÄ© Thâm ôm chị và o lòng khi chị trở ngÆ°á»i lần thứ ba
- Em nghĩ gì thế?
- Dĩ Thâm – Mặc Sênh im lặng, lúc sau mới nói – Em chưa kể với anh vỠmẹ phải không?
Dĩ Thâm xoa lưng chị:
- ChÆ°a
- Quan hệ giữa bố mẹ em rất lạ… - Sắp xếp lại ký ức, chị nói tiếp – Lúc nhá», em luôn cảm thấy mẹ không thÃch em, có lẽ là do mâu thuẫn vá»›i bố, nhÆ°ng em không để ý. Vá» sau bố em xảy ra chuyện, em ở Mỹ, hai mẹ con mất liên lạc, mấy năm sau má»™t ngÆ°á»i bạn của bố em cho biết, bố mẹ em đã ly hôn má»™t tháng trÆ°á»›c khi sá»± việc xảy ra. Chuyện bố tá»± vẫn trong tù thá»±c ra mẹ em cÅ©ng có liên quan, bố không muốn liên lụy đến mẹ cho nên nháºn hết tá»™i vá» mình - NgÆ°á»i chị run lên.
DÄ© Thâm vá»— vá»:
- Chuyện đã qua đừng nên nghÄ© nhiá»u.
Mặc dù có tà i ăn nói nhÆ°ng vá» mặt an ủi ngÆ°á»i khác, DÄ© Thâm rất kém, chỉ biết vá»— nhẹ và o má chị nhÆ° dá»— trẻ con.
Mặc Sênh tưởng tượng ra cảnh DÄ© Thâm dá»— trẻ con bất giác báºt cÆ°á»i, cảm giác nặng ná» bá»—ng vÆ¡i Ä‘i
- Em không muốn buồn, chỉ là vừa rồi em nghÄ©, bây giá» em đã nghÄ© thoáng hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u. Mẹ ăn tết má»™t mình không biết thế nà o?
DÄ© Thâm nhìn lên trần nhà , trong đêm tối mắt anh cà ng tăm tối, nhÆ°ng giá»ng nói lại dịu dà ng nhÆ° mà n đêm:
- Nếu em không yên tâm, sáng mai chúng mình đi thăm mẹ.
Mặc Sênh bắt đầu buồn ngủ, vùi mặt và o ngá»±c chồng, nói giá»ng mệt má»i:
- Ãt nhất cÅ©ng cho mẹ biết cuá»™c sống hiện nay của em rất tốt.
Sáng hôm sau, Mặc Sênh và DÄ© Thâm lÆ°u luyến từ biệt ông bà Hà , DÄ© Văn và TrÆ°Æ¡ng Mại được nghỉ Ãt hÆ¡n nên đã Ä‘i từ hôm trÆ°á»›c.
TrÆ°á»›c khi rá»i thà nh phố Y, hỠđến khu má»›i Thanh Hà . NhÆ°ng lần nà y há» cÅ©ng không gặp may, Mặc Sênh gõ cá»a mấy lần mà nhà không có ai mở cá»a.
- Có đợi không? – DÄ© Thâm há»i
Mặc Sênh lắc đầu:
- Thôi, mình đi.
Chiếc cầu thang lộ thiên kiểu cũ vừa dốc vừa hẹp, lúc xuống lầu Mặc Sênh tỠra rất có kinh nghiệm:
- Loại cầu thang nà y phải Ä‘i cháºm, nếu không sẽ va và o ngÆ°á»i khác ở chá»— ngoặt.
Dĩ Thâm nhìn chị bằng ánh mắt tinh nghịch:
- Em va và o ngÆ°á»i ta bao nhiêu lần rồi?
Mặc Sênh ấp úng:
- Không, mới có mấy lần.
- Chắc chắn là rất nhiá»u lần, vẫn táºt cÅ©, Ä‘i không nhìn Ä‘Æ°á»ng – DÄ© Thâm nắm chặt cằm chị, ngắm má bên phải, bên trái, Ä‘oạn thở dà i – May vẫn chÆ°a có bên nà o bị lệch.
Mặc Sênh nhăn mặt với anh.
Ngồi và o xe ngoảnh nhìn ngôi nhà cũ, cảm thấy buồn, lần nà y vẫn không gặp, có lẽ hai mẹ con chị không có duyên với nhau.
Xe qua cổng khu, Mặc Sênh vô tình nhìn ngoà i cá»a, giáºt mình gá»i DÄ© Thâm:
- Dĩ Thâm, dừng xe!
DÄ© Thâm phanh gấp, chiếc xe dừng lại tức thì. Mặc Sênh mở cá»a xe chạy ngược lại, DÄ© Thâm không xuống xe, từ trong gÆ°Æ¡ng chiếu háºu anh nhìn thấy Mặc Sênh Ä‘uổi kịp má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trung niên ngÆ°á»i gầy gò.
Trong lòng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy bất yên, anh bất giác thò tay và o túi tìm thuốc lá nhÆ°ng không thấy, má»›i sá»±c nhá»› là mình đã bá» thuốc, hoà n toà n không mang thuốc theo ngÆ°á»i. Anh nhắm mắt ngả đầu và o thà nh ghế, mở nhạc, Ä‘iệu nhạc du dÆ°Æ¡ng vang lên. Äang nghe bá»—ng có tiếng gõ cá»a, DÄ© Thâm mở mắt thấy Mặc Sênh đứng ngoà i cá»a xe ra hiệu cho anh mở cá»a.
- Em vừa nói vá»›i mẹ, em đã cÆ°á»›i. Anh có đến gặp mẹ má»™t lát được không? – Mặc Sênh há»i
DÄ© Thâm lặng lẽ gáºt đầu.
Bà PhÆ°Æ¡ng Mai mẹ Mặc Sênh từ xa ngắm nhìn con gái cùng má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ dáng cao to Ä‘i đến. Mắt bà không tốt, chÆ°a nhìn rõ ngÆ°á»i đứng đó nhÆ°ng trá»±c giác mách bảo bà đó là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u tú, xem ra Tiểu Sênh rất có mắt.
Chỉ có Ä‘iá»u… bà cau mà y… vừa rồi Tiểu Sênh nói tên anh là Hà DÄ© Thâm?
Hà Dĩ Thâm! Cái tên sao quen thế?
Thoáng cái hai ngÆ°á»i đã đứng trÆ°á»›c mặt bà . Chăm chú quan sát ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ, bà PhÆ°Æ¡ng Mai rất hà i lòng, quả nhiên má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘iển trai khà chất sung mãn.
Mặc Sênh giá»›i thiệu hai ngÆ°á»i vá»›i nhau:
- Mẹ em. Anh ấy là Hà Dĩ Thâm con đã nói với mẹ
Ãnh mắt nghi hoặc của bà PhÆ°Æ¡ng Mai dừng trên ngÆ°á»i chà ng rể lần đầu gặp mặt, cảm giác bất yên má»—i lúc cà ng hiện hữu, bà cố mỉm cÆ°á»i:
- Thì ra anh là Hà Dĩ Thâm, Tiểu Sênh nhà tôi coi như cũng có mắt.
- Mẹ - Mặc Sênh lúng túng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u im lặng, Mặc Sênh cÅ©ng không nói. Những Ä‘iá»u chị muốn há»i mẹ lại không thể. Sau mấy câu thăm há»i, hai ngÆ°á»i dÆ°á»ng nhÆ° không biết nói gì nữa.
- DÄ© Thâm, anh có mang theo danh thiếp không? – Mặc Sênh há»i
DÄ© Thâm gáºt đầu:
- Có, trên xe, để anh đi lấy.
Mặc Sênh ghi vội số điện thoại di động của mình lên danh thiếp của Dĩ Thâm, đưa cho mẹ:
- Mẹ liên lạc vá»›i con theo số máy nà y. Có việc gì mẹ cứ gá»i cho con.
Bà PhÆ°Æ¡ng Mai nháºn tấm thiếp nhìn lÆ°á»›t:
- Nếu các con vội đi, mẹ không giữ nữa.
Mặc Sênh do dự một lát, nói:
- Chúng con đi đây.
Vá»™i vã từ biệt mẹ lên xe, Mặc Sênh cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u:
- Äược nhÆ° váºy là tốt lắm rồi.
Hai mẹ con xa cách nhau bảy, tám năm trá»i, còn nhiá»u Ä‘iá»u chÆ°a nói hết vá»›i nhau. Lần đầu diá»…n ra má»™t cách khách khà nhÆ° váºy, trái lại khiến Mặc Sênh cảm thấy nhẹ nhõm.
DÄ© Thâm không chú ý câu nói của Mặc Sênh. Ãnh mắt dò xét của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà hÆ°á»›ng và o anh khiến anh bá»—ng thấy cảnh giác: “Có lẽ bà ấy nhá»› ra Ä‘iá»u gìâ€.
Thấy Dĩ Thâm mãi không nổ máy, không biết anh đang nghĩ gì, lát sau không kìm được, Mặc Sênh kéo tay áo anh:
- Tà i xế Dĩ Thâm, đã trở vỠmặt đất chưa?
Ãnh mắt trong veo của Mặc Sênh nhìn anh tinh nghịch. Bóng ma của quá khứ vừa thoáng hiện bá»—ng tiêu tan. NgÆ°á»›c nhìn Mặc Sênh, DÄ© Thâm báºt cÆ°á»i, thầm há»i tại sao gần đây cà ng ngà y cà ng cảm thấy má»™t con ngÆ°á»i, má»™t cá tÃnh từng khiến anh Ä‘au đầu, bá»—ng quay trở lại? Lẽ nà o giang sÆ¡n dá»… cải, bản tÃnh nan di?
Sá»± tháºt chứng minh câu nói của cổ nhân rất có lý và dá»± cảm của DÄ© Thâm cÅ©ng rất chÃnh xác. Má»™t Mặc Sênh hai mÆ°Æ¡i sáu tuổi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên từng trải hÆ¡n má»™t Mặc Sênh mÆ°á»i chÃn tuổi, nhÆ°ng có và i cố táºt mà DÄ© Thâm đã quen thuá»™c vẫn không há» thay đổi theo thá»i gian hay tuổi tác, và dụ khi tranh luáºn vá»›i anh không được thì quay ra giáºn dá»—i, và dụ món ăn nà o không thÃch thì gắp cho anh, và dụ…
Không sao, Hà luáºt sÆ° âm thầm thừa nháºn, tuy nhiên anh cảm thấy mình Ä‘ang hưởng thụ. Vả lại, nuôi dưỡng trở lại những táºt đó của cô ấy đâu có dá»…?
***
Lá»… cÆ°á»›i đã định và o ná»a tháng sau đó. DÄ© Thâm dá»± định sau lá»… cÆ°á»›i há» sẽ dà nh Ãt thá»i gian nghỉ ngÆ¡i, cho nên thá»i gian nà y anh cố gắng hoà n tất công việc. Việc nà o là m được thì cố là m cho xong, không kịp là m thì giao cho ngÆ°á»i khác, chÆ°Æ¡ng trình “Pháp luáºt và cuá»™c sống†đà nh từ chối không thể tiếp tục, còn công việc chuẩn bị cho lá»… cÆ°á»›i, lên danh sách khách má»i, lá»±a chá»n khách sạn… Má»i việc Ä‘á»u do má»™t mình DÄ© Thâm lo liệu. So vá»›i anh, Mặc Sênh quá ung dung nhà n hạ, thá»±c ra việc đó có thể giao cho công ty dịch vụ hôn lá»… lo liệu nhÆ°ng DÄ© Thâm thÃch Ä‘Ãch thân chuẩn bị.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Mặc Sênh cÅ©ng có chuyện Ä‘au đầu, chị không tìm được phù dâu.
Dĩ Văn không được, vừa qua Tết hỠvội và ng đăng ký kết hôn.
Tiểu Hồng cà ng không được. Khi được báo vá» lá»… cÆ°á»›i của Mặc Sênh, Tiểu Hồng giáºn dá»—i trách chị đã đánh lừa cô ta, vì chuyện đó Mặc Sênh đã phải chiêu đãi cô ta mấy bữa để xoa dịu. Khi Mặc Sênh muốn Tiểu Hồng là m phù dâu cho mình, cô ta dãy nảy:
- Không được, nếu là m phù dâu nữa em mãi ế ẩm mất.
Chưa tìm được phù dâu, Mặc Sênh rất lo lắng.
Còn Tiêu Tiêu, sau khi được DÄ© Thâm cho biết tin vá» lá»… cÆ°á»›i, Tiêu Tiêu láºp tức gá»i Ä‘iện cho Mặc Sênh, bảo hai ngÆ°á»i có kết quả tốt đẹp nhÆ° váºy là do công của cô ta, nhất định phải trả công cho bà mối.
Tóm lại Tiêu Tiêu cũng không muốn là m phù dâu.
Cuối cùng đã tìm được phù dâu, hoà n toà n bất ngá».
Tối hôm đó, DÄ© Thâm nằm trên giÆ°á»ng nghiên cứu tà i liệu, anh đã ra lệnh cho Mặc Sênh không được quấy rầy anh.
Mặc Sênh nằm trên giÆ°á»ng viết thiệp má»i, chỉ cần viết ngay ngắn rõ rà ng là được. NhÆ°ng “chữ nà y là chữ gì?â€, DÄ© Thâm viết láu quá.
Mặc Sênh ngẫm nghĩ hồi lâu…
Không thể đoán ra!
Cắn bút, “có nên há»i DÄ© Thâm không?â€. Ngẩng đầu lên thấy anh Ä‘ang chăm chú Ä‘á»c…
“Hình nhÆ° anh bảo không được quấy rầy anh…â€
“Thôi không cần há»i, tạm thá»i để cái tên nà y lại!â€
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Mặc Sênh không phải là ngÆ°á»i luôn vâng lá»i. Há»c đại há»c, má»—i khi bị quấy rầy, DÄ© Thâm thÆ°á»ng nghiêm mặt, tháºm chà quát chị rất dữ. Má»—i lần bị mắng tuy có giáºn và cÅ©ng thấy tủi thân nhÆ°ng Mặc Sênh cảm thấy bình thÆ°á»ng, sau đó chị lại chủ Ä‘á»™ng là m là nh. NhÆ°ng bây giá» lại là chuyện khác.
Hôn nhân không phải chuyện đùa, chị không muốn là m anh pháºt ý cho nên tối kỵ là m trái lá»i anh. Nói tháºt, Mặc Sênh hÆ¡i sợ anh.
NghÄ© lại chuyện cÅ©, Mặc Sênh xấu hổ Ä‘á» mặt, má»™t DÄ© Thâm nhÆ° bây giá», trÆ°á»›c đây chị không sao tưởng tượng ra
Nhưng chán quá… chép mãi chép mãi… Không chịu nổi, chị vớ lấy tỠgiấy, viết mấy chữ:
“DÄ© Thâm, tại anh là m em bất hòa vá»›i đồng nghiệpâ€
Viết xong chìa cho DÄ© Thâm, nhÆ° váºy không thể coi là quấy rầy anh.
DÄ© Thâm Ä‘ang Ä‘á»c tà i liệu, cau mà y liếc nhìn mấy chữ Mặc Sênh vừa chìa ra, cảm thấy tình hình nghiêm trá»ng liá»n viết hai chữ bên dÆ°á»›i:
“Thế nà o?â€
“Äà o Nghị Thanh, anh biết rồi mà , bây giá» cô ấy biết anh và em trÆ°á»›c đây quen nhau, cô ấy bá»±c lắm, cho rằng em cố tình giấu cô ấy, nhÆ°ng tình hình của anh và em lúc đó, em có thể nói được gì?â€
Dĩ Thâm dụi mắt, viết tiếp:
“ Nghiêm trá»ng lắm phải không?â€
“Rất nghiêm trá»ng! Em và Nghị Thanh đã nói chuyện vá»›i nhau, em đã giải thÃch cho cô ấy hiểu, còn má»i cô ấy là m phù dâu, cô ấy cÅ©ng đã đồng ý, nhÆ°ng Nghị Thanh bảo cô ấy sẽ không có quà mừng đâu†(tiếp đó vẽ má»™t khuôn mặt Ä‘ang khóc, rất buồn cÆ°á»i)
Quả nhiên rất nghiêm trá»ng!
Dĩ Thâm vứt mảnh giấy và o thùng rác, kéo chị và o lòng:
- Anh thấy em quá vô duyên!
Chị vùi và o ngá»±c anh, bị anh tóm chặt eo, chị cÆ°á»i khanh khách, hai tay chống và o ngá»±c anh muốn nhổm dáºy. Mùi nÆ°á»›c hoa sau khi tắm vấn vÃt quanh mặt anh, trong phút chốc đầu DÄ© Thâm nhÆ° ngấm hÆ¡i men.
Äây là điá»u anh đã từng khao khát. Từ giá» trở Ä‘i bất luáºn thế nà o anh cÅ©ng không buông!
***
TrÆ°á»›c lá»… cÆ°á»›i mấy hôm, văn phòng Luáºt sÆ° Viêm HÆ°á»›ng Hà có má»™t vị khách không má»i mà đến.
Hôm đó DÄ© Thâm từ viện kiểm sát trở vá», Mỹ Äình thấy anh nói ngay:
- Luáºt sÆ° Hà , có má»™t bà chá» anh đã lâu.
Nhìn theo tay chỉ của Mỹ Äình, DÄ© Thâm nháºn ra má»™t ngÆ°á»i quen quen. Vị khách thấy anh vá»™i đứng lên chà o má»™t cách lịch sá»±. Äó chÃnh là Bà PhÆ°Æ¡ng Mai, mẹ Mặc Sênh.
- Má»i dùng trà – Mỹ Äình để hai tách trà lên bà n rồi lui ra.
- Cảm ơn – Bà Phương Mai lặng lẽ đưa tách trà lên miệng. Vốn là phu nhân thị trưởng, rõ rà ng bà rất quen nghi lễ xã giao.
Mỹ Äình nhẹ nhà ng khép cá»a, phòng là m việc chìm trong yên lặng.
Bà PhÆ°Æ¡ng Mai ngắm nhìn ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trẻ ngồi sau bà n là m việc, lên tiếng trÆ°á»›c:
- Lần trước vội quá, có lẽ anh đã nhớ ra tôi là ai?
- Tất nhiên – DÄ© Thâm nói vá»›i giá»ng thản nhiên – Triệu phu nhân!
Cách xưng hô lạnh nhạt cà ng khiến bà thêm hoà i nghi, bà tỠra ôn tồn nói:
- Anh cÅ©ng không nên quá khách sáo, anh và Tiểu Sênh đã cÆ°á»›i nhau, anh cÅ©ng nên gá»i tôi là nhạc mẫu má»›i phải.
DÄ© Thâm cÆ°á»i nhạt, không nói.
Bà PhÆ°Æ¡ng Mai mỉm cÆ°á»i:
- Nếu anh không quen có thể gá»i tôi là bà PhÆ°Æ¡ng Mai.
- Bà Mai – Dĩ Thâm nhắc theo – Tôi rất tò mò. Bà đến đây có việc gì?
Bà Mai lại nhấp ngụm trà , thái độ có vẻ tự nhiên hơn:
- Lần trÆ°á»›c chỉ trao đổi và i câu ngắn ngủi, Tiểu Sênh lại má»™t má»±c ca ngợi anh, tôi hôm nay đến đây chẳng qua xem thÆ°c hÆ° thế nà o. Hà luáºt sÆ° không nên quá Ä‘á» phòng.
- Nếu Mặc Sênh biết bà quan tâm đến cô ấy nhÆ° váºy, chắc cô ấy sẽ cảm Ä‘á»™ng lắm.
Bà nhìn khuôn mặt lạnh lùng của chà ng trai, cÆ°á»i thân máºt:
- Có phải anh cảm thấy tủi thay cho Mặc Sênh?
Thái độ Dĩ Thâm vẫn lạnh lùng:
- Mặc Sênh xưa nay chưa bao giỠcảm thấy tủi thân, tại sao tôi phải là m việc đó thay cô ấy?
- Quả có thế! – Bà nhÆ°á»›ng mà y vẻ khinh thị, Ä‘oạn thở dà i nói – Tiểu Sênh từ nhỠđến giá» tôi chÆ°a là m tròn trách nhiệm của má»™t ngÆ°á»i mẹ đối vá»›i nó. Phần vì báºn công tác, phần vì quan hệ giữa tôi và cha nó không được tốt nên không mấy quan tâm đến nó. May nó không phải đứa trẻ quá mẫn cảm, nó vẫn lá»›n lên khá»e mạnh.
TrÆ°á»›c lá»i lẽ khẩn thiết của bà ta, DÄ© Thâm vẫn không Ä‘á»™ng lòng:
- Nếu bà Mai muốn thể hiện tình mẫu tá», việc gì phải vòng vo nhÆ° váºy? Bà nên nói trá»±c tiếp vá»›i Mặc Sênh thì hÆ¡n.
Bà ta chăm chú quan sát Dĩ Thâm:
- Hình như anh có vẻ ác cảm với tôi?
- Có lẽ bà nhầm – DÄ© Thâm đáp gá»n
Im lặng…
Bà Phương Mai lại nhấc tách trà lên, nhưng lại im lặng, một lúc nói tiếp:
- Tôi không biết song thân của Hà luáºt sÆ° là m nghá» gì, nếu có thá»i gian hai gia đình nên gặp nhau má»™t lần.
- Có lẽ không thể, cha mẹ tôi đã mất từ lâu – DÄ© Thâm vẫn giá»ng thản nhiên.
- Quả đáng tiếc. Tôi thà nh thá»±c xin lá»—i – Giá»ng bà ta bắt đầu thiếu tá»± nhiên, nhÆ°ng không có vẻ ngạc nhiên, giống nhÆ° bà ta đã sá»›m biết chuyện. Bà ta thở dà i há»i – Ông bà mất vì bệnh Æ°?
Dĩ Thâm tái mặt.
Thá»±c ra mục Ä‘Ãch chuyến Ä‘i của bà ta, DÄ© Thâm rất hiểu. Bà ấy có lẽ đã biết mình là ai, nhÆ°ng không biết anh có biết chuyện cÅ© hay không, cho nên má»›i lặn lá»™i đến đây há»i vòng vo thăm dò. DÄ© Thâm Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có thể giả bá»™ không biết, nhÆ°ng bây giá» anh thấy chán ghét kiểu thăm dò vòng vo đó.
- Bà Mai – DÄ© Thâm nói dằn từng tiếng – Vì sao phải vòng vo nhÆ° váºy? Tại sao không há»i thẳng tôi có biết đến cái chết của cha tôi là có liên can đến ngà i thị trưởng Triệu Thanh Nguyên?.
DÄ© Thâm vừa dứt lá»i, cái mặt nạ từ bi ôn tồn của bà ta láºp tức rÆ¡i xuống. Bà hấp tấp dứng dáºy, mặt biến sắc:
- Nếu anh đã biết, tại sao còn cÆ°á»›i Tiểu Sênh, có phải để báo thù chúng tôi không? – Nhìn chằm chằm và o mặt anh, bà dằn giá»ng – Tôi không tin anh!
Mắt Dĩ Thâm lóe lên:
- Bà tin hay không chẳng liên quan gì đến tôi.
Bà ta sững ngÆ°á»i, Ä‘oạn dịu giá»ng há»i:
- Tiểu Sênh có biết chuyện nà y không?
- Cô ấy không thÃch hợp để biết chuyện nà y, cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không cần biết.
Từ lâu anh đã quyết dịnh cho dù không ở bên nhau, anh cũng không bao giỠcho Mặc Sênh biết chuyện. Chuyện nà y mình anh chịu đựng là đủ.
- Thá»±c ra chuyện năm xÆ°a chỉ là không may, không ai ngá» kết cục nhÆ° váºy. – Bà Mai nói, có vẻ thá»±c sá»± cảm thấy hối tiếc.
Năm xÆ°a cái chết bất đắc kỳ tá» của ông Hà khiến bà có ấn tượng sâu sắc vá» gia đình há». MÆ°á»i mấy năm sau, khi Mặc Sênh nhắc đến Hà DÄ© Thâm, bà cảm thấy quen quen. Khi nhìn thấy anh, bà cà ng hoà i nghi, bà không yên tâm quyết định Ä‘i tìm hiểu. Quả nhiên ra anh chÃnh là đứa con trai mÆ°á»i tuổi của nhà há» Hà năm xÆ°a. NhÆ°ng bà không biết đứa trẻ mÆ°á»i tuổi đó có biết chuyện vá» cái chết của cha nó hay không, cho nên má»›i có chuyến Ä‘i nà y.
Câu nói của bà Mai khiến DÄ© Thâm không muốn tranh luáºn nữa. Anh đứng dáºy mở cá»a sổ, không khà lạnh từ bên ngoà i trà n và o, từ cá»a sổ tầng mÆ°á»i nhìn ra má»™t khoảng không bao la khoáng đạt hiện ra trÆ°á»›c mắt DÄ© Thâm, là m vÆ¡i Ä‘i tâm trạng nặng ná» do câu chuyện bà Mai gợi lại. Khi cha chết, DÄ© Thâm má»›i hÆ¡n mÆ°á»i tuổi, còn nhá» tuy thông minh nhÆ°ng anh sao có thể hiểu được những ngoắt ngoéo phức tạp của cuá»™c Ä‘á»i.
Chỉ nhá»› má»™t hôm Ä‘i vá» há»c vá» thấy cha buổi sáng còn khá»e mạnh đã nằm trong bệnh viện, ngÆ°á»i đầy máu, đã tắt thở. Sau đó mẹ anh vốn khá»e mạnh cÅ©ng lâm bệnh, anh bá»—ng chốc trở thà nh đứa trẻ mồ côi cả cha lẫn mẹ. May ngÆ°á»i hà ng xóm, đồng thá»i là bạn của cha anh nháºn nuôi anh. Câu chuyện bi thảm sau nà y lá»›n lên anh má»›i biết. Khoảng những năm 80, cha DÄ© Thâm vay tiá»n ngân hà ng đầu tÆ° bất Ä‘á»™ng sản, nhÆ°ng khi công trình xây dá»±ng má»›i được má»™t ná»a thì ngân hà ng thay đổi chÃnh sách cho vay, vì váºy ông phải trả nợ trÆ°á»›c thá»i hạn. Ông Triệu Thanh Nguyên chÃnh là giám đốc ngân hà ng thà nh phố Y hồi đó, giám đốc ngân hà ng địa phÆ°Æ¡ng có quyá»n quyết định có thu hồi vốn cho vay hay không. Cha DÄ© Thâm sau nhiá»u lần tác Ä‘á»™ng, cuối cùng đã khiến ông Triệu Thanh Nguyên đồng ý gian hạn cho thá»i gian trả nợ. Tuy nhiên ông Triệu Thanh Nguyên chỉ hứa suông mà không có hà nh Ä‘á»™ng cụ thể, váºy là công sức, tiá»n bạc của cha DÄ© Thâm coi nhÆ° đổ xuống sông xuống biển. Ông vẫn phải trả nợ theo chÃnh sách má»›i, công trình xây dá»±ng của ông Ä‘Ã nh bá» dở, chủ xây dá»±ng và bên váºt liệu đòi nợ ráo riết, trong khi chạy trốn con nợ, ông bị ngã từ trên tầng Ä‘ang xây dở và chết tại chá»—. Trong khi đó, ông Triệu Thanh Nguyên vẫn ung dung thăng tiến, lên tá»›i chức thị trưởng. Mặc dù không trá»±c tiếp gây ra cái chết của cha DÄ© Thâm, nhÆ°ng rõ rà ng ông là nguyên nhân của bi kịch nà y. Cô Hà má»—i khi nhìn thấy ông ta phát biểu trên truyá»n hình, Ä‘á»u chỉ tay và o tivi nói vá»›i DÄ© Thâm:
- DÄ© Thâm, chá» xem, con ngÆ°á»i nà y nhất định sẽ bị quả báo.
DÄ© Thâm không thể nà o quên được tâm trạng của anh khi được biết Triệu Mặc Sênh là con gái của Triệu Thanh Nguyên. Sá»± căm háºn, sá»± phẫn ná»™, Ä‘au Ä‘á»›n, ná»±c cÆ°á»i lẫn lá»™n dà y vò khiến anh không thể kiá»m chế, nên đã trút tất cả lên đầu Mặc Sênh. Có lẽ trong đó còn có cả chút căm ghét chÃnh bản thân, bởi vì ngay cả lúc đó anh cÅ©ng không có ý định chia tay Mặc Sênh.
Những lá»i anh nói ra khi đó chÃnh anh cÅ©ng cảm thấy Ä‘au lòng, huống hồ Mặc Sênh? Thá»±c tế, anh đã hối háºn ngay sau đó.
DÄ© Thâm cau mà y, chăm chú nhìn và o cháºu hoa móng rồng mà u đỠở ban công nhà bên cạnh. “Äúng váºy, chuyện cÅ© không nên khÆ¡i lạiâ€, lúc đó anh còn trẻ, suy nghÄ© không khá»i ấu trÄ©, má»›i hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi đầu anh không biết kiá»m chế tình cảm của mình, bây giá» cà ng không nên Ä‘i và o vết xe cÅ©.
Thấy chủ nhân có ý Ä‘uổi khách, bà PhÆ°Æ¡ng Mai chợt nháºn ra việc bà đến đây là hoà n toà n sai lầm. Nếu anh ta không có ý định báo thù, sá»± xuất hiện của bà chẳng phải nhắc anh ta nhá»› đến chuyện cÅ© hay sao? Nếu anh ta có ý định báo thù, sá»± có mặt của bà liệu có ngăn cản được anh ta?
NhÆ°ng dù sao bà vẫn không muốn chuyến Ä‘i vô Ãch. Bà trở lại vẻ ôn tồn nhÆ° lúc má»›i đến:
- Tôi mong anh hứa vá»›i tôi má»™t Ä‘iá»u, mặc dù tôi không thân thiết vá»›i Tiểu Sênh, nhÆ°ng vẫn là mẹ nó.
Mãi không có câu trả lá»i…
Bà đến đây trong tÆ° thế đầy kiêu hãnh, váºy mà vì Tiểu Sênh bà đã hạ mình. Bà đứng lên nói:
- Tôi đi đây.
Ra đến cá»a, khi bà vừa cầm nắm đấm định mở, con ngÆ°á»i trẻ tuổi kia lại lên tiếng:
- Há» cho tôi mÆ°á»i năm, tôi cần Mặc Sênh cả Ä‘á»i! – Giá»ng nói chất chứa sá»± mệt má»i, không quay đầu lại, anh tiếp – Tôi đầu hà ng hiện thá»±c.
Bà PhÆ°Æ¡ng Mai lúc đầu rất Ä‘á»—i ngạc nhiên, chợt hiểu đó chÃnh là lá»i hứa bà mong muốn ở anh ta. Bà quay đầu lại, cả ngÆ°á»i chà ng trai bị bao phủ bởi nắng chiá»u hắt qua cá»a sổ rá»™ng, khuôn mặt nhìn nghiêng của anh giống nhÆ° tạc đá. Bà chÆ°a kịp nói gì thì ngÆ°á»i đó đã tiếp:
- Mặc Sênh hay suy nghĩ, chuyện nà y nhất định không nên cho cô ấy biết.
Văn phòng trở lại yên tĩnh, nhưng Dĩ Thâm không thể nà o tiếp tục là m việc. Nhìn đồng hồ cũng sắp hết giỠlà m việc, anh thu xếp tà i liệu để mai là m tiếp.
Äiện thoại di Ä‘á»™ng trong túi đổ chuông, đó là tÃn hiệu tin nhắn. Chắc chắn là Mặc Sênh!
Mở máy, đúng là cô ấy: “DÄ© Thâm, hôm nay em lÄ©nh tiá»n thưởng, em má»i anh Ä‘i ăn cÆ¡m, em sẽ đến chá»— anh ngayâ€.
DÄ© Thâm mỉm cÆ°á»i, trong đầu hiện ra cái vẻ đắc thắng của Mặc Sênh. Äang chuẩn bị trả lá»i thì Ä‘iện thoại bà n réo vang. Nghe xong Ä‘iện thoại lại có tin nhắn: “Sao không nhắn lại cho em? Anh không thể không mở máy. Äiện thoại đáng thÆ°Æ¡ng, DÄ© Thâm đã vứt mà y ở xó xỉnh nà o rồi?â€
Äúng là không có chút nhẫn nại nà o cả! DÄ© Thâm bất giác lắc đầu, anh chỉ trả lá»i Ä‘iện thoại khoảng má»™t phút.
Anh nhanh chóng hồi âm: “Không cần lên, ở bên dÆ°á»›i chá» anhâ€.
DÄ© Thâm đứng bên cá»a sổ, chá» Mặc Sênh xuất hiện. Hình nhÆ° DÄ© Thâm cÅ©ng tá»± há»i, vì sao anh có thể chá» lâu nhÆ° váºy?
Thá»±c ra chỠđợi và thá»i gian chẳng có gì liên quan đến nhau, đó là má»™t thói quen, nó tá»± nảy sinh, còn anh không thể cưỡng lại.
Mặc Sênh Ä‘eo máy ảnh lủng lẳng trÆ°á»›c ngá»±c đã xuất hiện trong tầm mắt DÄ© Thâm. Chị đứng dÆ°á»›i bóng cây bên kia Ä‘Æ°á»ng, cúi đầu bấm phÃm di Ä‘á»™ng.
Lát sau, mẩu tin nhắn xuất hiện trong Ä‘iện thoại của anh: “DÄ© Thâm em đến rồi, anh mau xuống Ä‘i, vẫn quy định cÅ©, em đếm đến má»™t nghìn…â€.
Tà i sản của ♥huytuandc♥
12-08-2008, 04:42 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Bên nhau trá»n Ä‘á»i
Chuyện bên lá».
1. Chuyện bức ảnh.
Má»™t hôm luáºt sÆ° Hà DÄ© Thâm phát hiện bức ảnh trong và mình đã bị thay bằng bức chân dung mói chụp của ngÆ°á»i ấy.
Vá» nhà há»i ngÆ°á»i ấy.
NgÆ°á»i ấy nói thẳng:
- Lúc nà o anh cÅ©ng nhìn ảnh em lúc em mÆ°á»i chÃn tuổi, rồi lại nhìn em bây giá», sẽ thấy em ngà y cà ng già .
Từ ngà y lấy chồng luáºt sÆ° ngÆ°á»i ấy ngà y cà ng biết ăn nói!
2. Chuyện đặt tên cho con.
Một hôm Mặc Sênh ngồi đợi nồi canh xương hầm trên bếp, bỗng cảm thấy nhà m chán mới quyết định tìm việc nà o đó có ý nghĩa để là m, và dụ đặt tên cho con.
Váºy là lôi ra cuốn từ Ä‘iển dà y cá»™m loay hoay tra cứu, cảm thấy đặt tên con đúng là má»™t công việc khó khăn, đặt má»™t cái tên âm ý hà i hòa, vừa hay vừa có ý nghÄ©a, quả là không dá»….
Bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu, Mặc Sênh nghĩ ra cách đặt tên con rất đơn giản.
Há» của bố, tên của mẹ, thêm má»™t chữ, tên láºp tức hiện ra – Hà Má»™ Sênh.
Vừa đẹp vừa hay.
Quan trá»ng là rất ý nghÄ©a.
Mặc Sênh đắc ý, chạy và o phòng sách, viết lên giấy chìa trước mặt Dĩ Thâm.
DÄ© Thâm liến nhìn nhÆ°á»›n mà y, lấy bút sá»a má»™ chữ: chữ Má»™ sá»a thà nh chữ Tất
Hà Tất Sênh.
Hà Tất Sinh??!
Mặc Sênh tiu nghỉu xị mặt, buồn cả phần con.
“Con đáng thÆ°Æ¡ng, con chÆ°a ra Ä‘á»i đã bị bố chê!â€.
3. Thổ lộ.
Lại một ngà y khác.
DÄ© Thâm trong lúc giải lao giữa giá» là m việc, bá»—ng nhá»› ra hình nhÆ° mình chÆ°a nói vá»›i ngÆ°á»i ta ba “chữ đóâ€.
Vừa đúng lúc ngÆ°á»i ta và o phòng tìm sách Ä‘á»c.
Kéo ngÆ°á»i ta và o lòng, để ngồi trên đầu gối, siết ngÆ°á»i ta và o lòng, tì cằm và o cổ ngÆ°á»i ta nói âu yếm
- Giở sách giúp anh
- Ứ - Mặc Sênh nhÆ°á»›ng cặp lông mà y thanh tú, nhìn táºp tà i liệu trên bà n. Coi nhÆ° hiểu anh muốn mình là m gì.
- Äồ lÆ°á»i!
Tuy luôn được chiá»u chuá»™ng Mặc Sênh vẫn kiên nhẫn giở đến trang 14, nhÆ°ng không kiá»m được liá»n trách:
- DÄ© Thâm, anh lÆ°á»i quá.
- Hừm… - Có lẽ DÄ© Thâm quyết định lÆ°á»i đến cùng - Câu đầu tiên, Ä‘oạn đầu tiên, gạch chân há»™ anh.
Mặc Sênh lấy bút bi vạch má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng dÆ°á»›i câu đó.
“Nghiên cứu của giá»›i tÆ° pháp há»c quốc tế nÆ°á»›c ta đối vá»›i vấn Ä‘á» nà y vẫn luôn thừa kế quan Ä‘iểm của J.H.Mori nhà luáºt há»c ngÆ°á»i Anhâ€.
- Dòng thứ ba từ dưới lên.
“Em Ä‘i gặp cảnh sát, có biết qui định ở đây đối vá»›i những việc nhÆ° thế nà y không?â€
“Thế là thế nà o? Hình nhÆ° là đoạn đối thoại trong má»™t vụ án, tại sao phải gạch chân?â€
Lại láºt thêm mấy trang nữa theo yêu cầu của DÄ© Thâm.
- Còn một từ ở giữa chưa tìm thấy - Dĩ Thâm thầm thì.
Mặc Sênh hoà n toà n không hiểu.
- Tìm cuốn khác váºy - DÄ© Thâm giÆ¡ tay rút má»™t cuốn tạp chà trên giá sách.
“Hình nhÆ° đó là số đặc biệt của tạp chà phụ nữ, anh ấy quan tâm đến loại tạp chà đó từ bao giá» nhỉ?â€
- Trang nà y, đoạn thứ ba, câu đầu tiên.
- á»’, xem báo cÅ©ng phải gạch chân nôi dung trá»ng Ä‘iểm sao?
“Và o mùa xuân, Anh thÆ°á»ng thÃch ra ngoại ô chÆ¡i và o những ngà y nghỉ, trá»i xanh không thể tưởng tượng…â€
- Dòng thứ năm... Câu cuối cùng.
“Nó yêu mà y nà y… anh mỉm cÆ°á»i véo mÅ©i tôi…â€
- Câu cuối cùng.
“Nhất định lúc chÃn giá» em sẽ nhìn thấy anh từ đây Ä‘i raâ€.
- Cái gì sao lung tung lộn xộn thế? - Mặc Sênh vừa gạch chân những hà ng chữ theo tay chỉ của Dĩ Thâm, bắt đầu ngáp.
DÄ© Thâm không nói nữa, nhẹ nhà ng áp má mình và o mái tóc má»m mại thoảng mùi hÆ°Æ¡ng.
- Mặc Sênh?
- Ứ - Trả lá»i mÆ¡ hồ, giá»ng buồn ngủ.
DÄ© Thâm bế vợ lên giÆ°á»ng, đắp chăn cẩn tháºn, đứng ngắm hồi lâu gÆ°Æ¡ng mặt phụng phịu nhÆ° trẻ nhá», Ä‘oạn cuối xuống vầng trán rá»™ng trắng xanh:
- Ngủ ngon nhé, ngốc ạ!
Hết
Tà i sản của ♥huytuandc♥
15-08-2008, 02:44 PM
♥Anh không sợ khó, anh không sợ khổ, mà chỉ sợ khô♥♥Mơ ước nhỠnhoi♥ ♥1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh du lịch khắp 5 châu♥
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Hà Lá»™i
Bà i gởi: 3,077
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 0 ngà y
Thanks: 1,488
Thanked 4,720 Times in 766 Posts
Em muốn là m Ä‘Ã n bÃ
3h 15 a.m.
Tôi quyết định tắt máy, nhổm dáºy vÆ°Æ¡n vai ngang ngá»a và i cái cho đỡ mệt má»i. Äằng sau gáy tôi má»i nhừ và nóng. Tôi lại Æ°á»›c vÆ¡ vẩn giá giá» nà y có má»™t bà n tay êm mượt đặt và o chá»— thịt ấy của tôi, kể cÅ©ng khoái trá lắm... Tôi mở cá»a phòng, trÆ°á»›c mắt là má»™t khoảng sân trần, trống trÆ¡n và cô láºp. Gió dêm nhè nhẹ trà n và o mÆ¡n man cái bì da trên mặt tôi, những chiếc lông mi chạm và o nhau cho má»™t chút cảm nháºn thanh tịnh của mà n đêm... Bầu trá»i lúc nà y có mà u xanh lam lục, chút sáng và chút sao, tôi ngá»a cổ nhìn ngắm nó, bị cắt ngang chéo bởi những sợi dây phÆ¡i đã lá»›n lên vá»›i Ä‘á»i tôi, mỉm cÆ°á»i! Tôi thở, hÃt căng lồng ngá»±c má»™t chút gió và đi xuống dÆ°á»›i nhà . Căn nhà thanh tịnh trống trải nà y lắm khi vá»›i tôi nhÆ° má»™t cái chuồng không cá»a , là m tôi chỉ muốn đạp tung má»i thứ hoặc chà Ãt trổ thêm dăm ba cá»a sổ để cảm thấy rằng tôi Ä‘ang sống giữa Ä‘á»i ... của những Ä‘á»i. Tôi liếc mắt ra chá»— tivi, tặc lưỡi, rồi quay tròn chiếc khóa xe trong tay...
Con Ä‘Æ°á»ng vắng thanh tịnh, thi thoảng có và i chiếc xe máy phà nh phạch chở hà ng chạy qua. Chẳng thấy ngÆ°á»i, chỉ toà n hà ng, những chồng rau cao ngất ngưởng. Có đôi khi trên xe là đôi vợ chồng, chen chúc vá»›i hà nh và bắp cải? NgÆ°á»i vợ cÆ°á»i... Giữa lúc miên man ấy, tôi thấy 1 bóng dáng nhá» ngồi ven hồ... Äi táºp thể dục giá» nà y có sá»›m quá chăng, rồi chợt "à " lên má»™t tiếng, tôi cÆ°á»i khẩy. NhÆ°ng trên quãng Ä‘Æ°á»ng vắng vẻ nà y cÅ©ng chẳng có nhiá»u thứ để ngắm nhìn, việc tôi bị thu hút và o cái váºt hiếm hoi chuyển Ä‘á»™ng ấy cÅ©ng là lẽ thÆ°á»ng và tôi phát hoảng khi thấy cái thân hình ấy lao xuống nÆ°á»›c. Chẳng kịp nghÄ© gì tôi chỉ biết phanh đánh két, rồi nhảy tòm xuống nÆ°á»›c theo cô ta.
Khi hoà n hồn thì tôi cảm thấy mùi tanh của nÆ°á»›c hồ từ ngÆ°á»i mình tá»a ra, và giáºn Ä‘iên lên khi nghe con nhóc đôi mÆ°Æ¡i nà y chế giá»…u tôi là kẻ lắm chuyện dở ngÆ°á»i.
-Sao anh lại nghĩ là tôi muốn tự tỠnhỉ?
-Ai nhìn như tôi cũng nghĩ thế cả!
-Thế à ? Chứng tỠở Ä‘á»i cÅ©ng lắm kẻ rá»—i hÆ¡i và nông nổi. Sao má»™t thằng con trai nhảy xuống hồ thì ngÆ°á»i ta cho là đi bÆ¡i, còn vá»›i ngÆ°á»i con gái thì là tá»± tá» nhỉ?
-Hết chỗ để bơi rồi à ?
Rồi cảm thấy mình cÅ©ng chẳng là mình nữa, tôi đứng dáºy. Cô ta nhìn theo, định nói gì đấy.
-Nếu cô không sao thì đừng bÆ¡i ở đây. Tôi cÅ©ng chẳng rá»—i hÆ¡i, chỉ có Ä‘iá»u thấy việc thì là m theo quán tÃnh của con ngÆ°á»i thôi!
Và tôi phi xe vá» nhà đi tắm. Trong là n nÆ°á»›c lạnh đổ xuống đầu, tôi chợt nháºn ra nạn nhân không thừa nháºn mình vừa cứu có vẻ không giống má»™t đứa con gái là m tiá»n chán Ä‘á»i. Chẳng lẽ mốt của bá»n nó bây giá» là áo sÆ¡ mi trắng. Ôi trá»i Æ¡i, Thạc Æ¡i, mà y cÅ©ng sắp ngu đến nÆ¡i rồi đấy, gái nó thiếu gì con cáo khoác bá»™ lông trắng của cừu.
Tôi quên chÆ°a giá»›i thiệu là tuần trÆ°á»›c tôi chÃnh thức trở thà nh giảng viên đại há»c. Tôi chá»n cái công việc nà y chỉ bởi Ä‘Æ¡n giản là nó sẽ cho tôi thá»i gian để chuẩn bị cho việc ná»™p hồ sÆ¡ Ä‘i nÆ°á»›c ngoà i của mình. Chẳng yêu thÃch cÅ©ng chẳng mong chá» gì ở nó. Thế nhÆ°ng cái gì mình chả mong thì nó lại đến vá»›i mình nhiá»u hÆ¡n nhu cầu. Cái tréo ngoe của cuá»™c sống đôi khi cứ thò chân ra là thế. Nói cụ thể thì cái chân đấy là con nhóc mà tôi cứu sống cách đây mấy hôm Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt tôi nghe giảng. Ngạc nhiên và chút phì cÆ°á»i, tôi là m cái việc lạ lùng nhất trong công việc từ đầu tá»›i giá»: gá»i sinh viên trả bà i. Nó trả lá»i rà nh rá»t rồi nháy mắt ngồi xuống!
Sau mấy lần Ä‘iểm danh, tôi cÅ©ng biết" nó" tên là Dung và kém tôi 7 tuổi. Có vẻ Dung muốn bình thÆ°á»ng hóa má»i thứ, tức là không muốn tôi nhá»› đến cái duyên kì ngá»™ giữa chúng tôi. CÅ©ng tốt thôi, tôi cÅ©ng không phải là kẻ rá»—i hÆ¡i. Chỉ có Ä‘iá»u, đôi khi nhìn con bé cÆ°á»i khúc khÃch vá»›i lÅ© bạn trong lá»›p, hay đôi ba lần bắt gặp cô ta táºp thể dục dÆ°á»›i sân trÆ°á»ng, gò má á»ng hồng, thì thấy là cÅ©ng khá Æ°a nhìn và yêu Ä‘á»i. Tuổi trẻ bây h tháºt bốc đồng, có đôi khi chúng nó coi rẻ mạng sống chỉ vì má»™t chút bốc đồng, chán nản trong cuá»™c sống.
Cái lá»›p tôi dạy có sÄ© số rất đẹp, 40 gái và 39 trai. Tôi cho thế là hoà n hảo hÆ¡n ngà y tôi còn ngồi trên ghế giảng Ä‘Æ°á»ng, nhìn xung quanh khi hết tiết để kiếm má»™t thằng bạn rủ xuống quán nÆ°á»›c cÅ©ng khó khăn. NhÆ°ng bá»n con gái, nhất là gái cái tuổi nhà nhảnh thì tháºt lắm trò và phức tạp, chúng nó không chịu thiếu má»™t bông hồng và o cái ngà y mà tôi còn phải là m tròn nghÄ©a vụ vá»›i mẹ, bà chị gái vá»›i đứa cháu đã lên 6_mà nó cho rằng đã đủ tuổi để nháºn hoa của cáºu nó, và cả mấy đồng nghiệp nữ trong khoa. Chúng nó má»i tôi tham gia buổi liên hoan nhân ngà y phụ nữ Việt Nam, và " Sá»± hiện diện của thầy sẽ là niá»m vui sÆ°á»›ng và long trá»ng cho K48 vá»›i nhữn bông hồng Ä‘á» thắm Ä‘iểm tô". Tôi phì cÆ°á»i và nghÄ© đấy dù sao cÅ©ng là má»™t sá»± Æ°u ái cho má»™t giáo viên trẻ, và trên giấy má»i thấy có ghi tiết mục văn nghệ do Khánh Dung trình bà y..
Quả là tuổi trẻ nhiá»u sáng tạo, và tôi cÅ©ng thú tháºt là mình bị cuốn và o những trà ng cÆ°á»i nghiêng ngả đấy. Dung hát cÅ©ng rất hay. Tiết mục cuối cùng là bên nam giá»›i sẽ bốc má»™t mẩu giấy bên trong có ghi những lá»i Æ°á»›c của những cô gái má»™t cách diá»…m cảm nhất. Rất là phong phú Ä‘a dạng! Những lá»i Æ°á»›c từ tình thÆ°Æ¡ng cha mẹ :" Ước gì mẹ cho mình tiá»n tiêu vặt nhiá»u nhÆ° tình yêu mình dà nh cho mẹ váºy!", " Ước gì mình đủ tiá»n mua cái váy hôm qua thấy trên Vincom, nhÆ°ng mà khéo có tiá»n mình lại Ä‘i ăn quà cho nó sÆ°á»›ng hehe.." blah blah. và cho đến lượt tôi.
Quả tháºt là đến khi cả lá»›p nhao nhao lên tôi vẫn hÃt lấy má»™t hÆ¡i tháºt sâu:
- Ước gì có ai đó là m cho mình trở thà nh đà n bà !
Má»™t chút im lặng rồi có tiếng vá»— tay, sau đấy là huýt sáo và đáºp bà n Ä‘áºp ghế..
6h30
Tôi quay lại đáp lá»i chà o mấy sinh viên ra vá» sau, chợt nhá»› quên quyến sách trên mặt bà n. Tôi thở dà i , mệt quá mà cái lá»›p há»c táºn trên tấng 4. Tôi sải những bÆ°á»›c dà i lên lá»›p. ChÆ°a kịp ngó nghiêng đã thấy từ đằng sau Dung Ä‘ang ngồi quay lại. Tôi tiến lên, thì hỡi ôi ở tay cô há»c trò là má»™t lưỡi dao lam. Và lại má»™t lần nữa , tôi hà nh Ä‘á»™ng theo quán tÃnh con ngÆ°á»i của mình. NhÆ°ng lần nà y là má»™t cái tát! Cô ta ngÆ°á»›c lên rồi nhìn tôi sững sá», rồi khóc, nÆ°á»›c mắt lăn từng hạt to tròn xuống đôi gò má bầu bÄ©nh. Tôi thì tôi nghÄ© đến lần đầu gặp cô ta, và tôi quát:
- Äồ ngu!
Tôi tưởng đấy sẽ là liá»u thuốc mạnh cho sá»± giáo huấn. Váºy mà cô ta tá»± nhiên quay phắt lên cÆ°á»i, rồi gằn giá»ng chỉ và o tôi:
-Anh thì biết cái gì! Äồ giảng viên dở ngÆ°á»i!
Bị choáng váng, tôi hăng mũi đáp lại:
-Ãt ra thì tôi cÅ©ng không Ä‘á»™ng tý là tìm đến cái chết nhÆ° má»™t và i con Ä‘iên nà o đấy.Loại coi rẻ mạng sống nhÆ° cô..
- Äằng nà o thì tôi có sống cÅ©ng bằng thừa. Thầy cứ coi nhÆ° không nhìn thấy Ä‘i.
Rồi rất nhanh cô ta lao ra ngoà i cá»a. Tầng 4!! Tôi chạy theo giữ cô ta lại, cô ta cà ng giãy giụa kinh hÆ¡n, dùng cả tay thúc và o bụng tôi Ä‘au Ä‘iếng. Tai sao tôi lại giữ con Ä‘iên nà y, tôi cÅ©ng không biết nữa. Có lẽ vì nó không phải là 1 con Ä‘iếm nhÆ° tôi lầm tưởng lúc đầu, có lẽ vì tôi đã thấy nó cừơi và hát và .. Chợt tôi nháºn ra cô ta không còn giãy giụa nữa. Lúc nà y đây , ngÆ°á»i tôi mồ hôi nhá»… nhại và cà ng nóng tợn khi thân hình của cô áp và o ngÆ°á»i tôi nức nở hổn hển.
- Thầy ơi! Em sắp chết rồi!
- Vá»› vẩn!- Bất giác tôi Ä‘Æ°a tay lên xoa đầu cô ta nhÆ° tôi vẫn là m vá»›i đứa cháu gái ở nhà váºy. Mùi hÆ°Æ¡ng từ mái tóc mà u hạt dẻ tá»a ra ..
- Thầy ơi, em bị HIV!
Bà n tay tôi chợt lạnh toát và sống lưng thì đông cứng lại. Tôi ước gì mình để quên phắt quyển sách cho xong!
Mấy ngà y sau Dung không Ä‘i há»c, tôi thở dà i và cho lá»›p nghỉ sá»›m. Vá» nhà lÆ°á»›t web mà đầu óc tôi cứ lởn vởn hình ảnh ngÆ°á»i con gái đấy..
2am
Tôi lai dắt xe ra khá»i nhà , nhÆ°ng tôi tránh cái hồ đấy ra và phi xe lên cầu Long Biên. Ôi chúa oi, bây h thì tôi tin và o hai chữ duyên số rồi. Dung Ä‘ang ngồi trên thà nh cầu và .. hát. Khi thấy tôi, cô toan phóng xe Ä‘i. NhÆ°ng tôi đã giữ kịp!
- Em không hÆ° há»ng gì thầy ạ! Em còn chÆ°a ôm lấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông! Chỉ vì má»™t lần Ä‘i tình nguyện tháng trÆ°á»›c trong bệnh viện!
- Em đã đi xét nghiệm chưa?
- Thầy lại vui tÃnh rồi. Tất nhiên là rồi!
- Mấy lần?
- Còn mấy lần, một lần là quá đủ!
- 3 lần mới đủ!
- Thôi, em xin thầy, để ê chá» hÆ¡n ạ? Thầy là m sao hiểu được? Chẳng sá»›m thì muá»™n em sẽ chết, nhÆ°ng em không muốn nhìn thấy cái hình ảnh ngÆ°á»i mình lở loét, ngÆ°á»i ta xa lánh. Em không muốn thầy có hiểu không? Liệu có ai tin là em chÆ°a má»™t lần quan hệ mà dÃnh và o cái bệnh nà y không hả trá»i? Em là má»™t con HIV còn trinh!
Trong Ä‘á»i mình tôi chÆ°a bao h nghe ai và cái gì chăm chú đến nhÆ° thế. Dung khóc , và nhìn tôi.
-Em chỉ Æ°á»›c được má»™t lần trong Ä‘á»i là m Ä‘Ã n bà trÆ°á»›c khi Ä‘i khá»i cái chốn nà y thôi!
Em nhìn tôi và tôi hiểu. Chúng tôi cứ ngồi vá»›i nhau nhÆ° thế đến táºn 5h sáng!
Sáng hôm sau tôi dẫn Dung Ä‘i xét nghiệm. 1 tuần sau má»›i có kết quả. Tôi bảo đến lúc ấy nếu vẫn là dÆ°Æ¡ng tÃnh tôi sẽ là m cho em cái Æ°á»›c muốn ấy. Và cÆ°á»i bảo rằng:" Dù sao thì anh cÅ©ng Ä‘á»c nó lên mà "
Má»™t tuần nà y tôi chỉ sợ Dung là m liá»u. Tôi đã há»i em kÄ© và em bảo ngay khi bị kim đâm và o tay em đã Ä‘i rá»a và uống thuốc Ä‘iá»u trị. NhÆ°ng Dung cảm thấy ngÆ°á»i có vẻ khác???
Chúng tôi Ä‘i chÆ¡i vá»›i nhau suốt tuần ấy, và tôi phát hiện là cô nhóc HIV ấy rất xinh khi mặc váy. Cô ấy thÃch ăn kem, và có thể dá»— má»i thứ bằng kem. Cô nấu ăn ngon và ghét nấu ăn. Cô bảo sẽ chỉ nấu ăn cho thằng chồng nếu nó đứng đằng sau ôm cô. Tôi bảo thế thi hôi chết. Tá»± nhiên cô lại thần ngÆ°á»i vì cái từ cuối cùng ấy. Tôi trách mình dại miệng !
Tối ngà y thứ 6..
- Thầy Æ¡i, nếu ngà y mai có kết quả rồi thầy còn giữ lá»i hứa vá»›i em không?
- Còn chứ- Nói đến đây tôi thấy miệng mình đắng ngắt. Tôi đúng là điên rồi, má»™t thằng Ä‘iên rá»—i việc. Tôi đâu thiếu ngÆ°á»i để là m cái việc đấy chứ? NhÆ°ng lÆ°Æ¡ng tâm mách bảo cái lưỡi của tôi, cái đầu của tôi gáºt và gáºt.
- Thế thì ngay tối nay đi!
- Không..
- Tại sao, đằng nà o thầy cÅ©ng là m mà . Và nếu là âm tÃnh thì thấy cÅ©ng có mất gì đâu? Hay thầy sợ?
- Dung, em chẳng hiểu gì cả..
- Em quá hiểu là khác..
Em cứ nhìn đăm đắm và o tôi. Và tôi thấy em đẹp. Chúng tôi dừng ở một hà ng thuốc tôi và o mua bao cao su.
Sáng hôm sau, tôi để Dung Ä‘i bá»™ và o má»™t mình trên con Ä‘Æ°á»ng nắng chói chang ấy. Em bảo :" Anh đứng ngoà i nà y, tiết kiệm 2 nghìn gá»i xe, tý khao em Ä‘i ăn chè chúc mừng em và anh đã được bên đấy nháºn há»c luôn!". Tôi chỉ cÆ°á»i nhÆ° sắp mếu, có cảm giác nhÆ° mình là thằng hèn. Sau đêm qua, tôi đã giúp em thá»±c hiện cái Æ°á»›c muốn " lá»›n nhất của Ä‘á»i ngÆ°á»i con gái", nhÆ°ng cÅ©ng từ đấy cảm giác nhục bám theo tôi đằng đẵng suốt mÆ°á»i mấy tiếng đồng hồ qua. Nếu kết quả đúng nhÆ° tôi linh cảm thì tôi nợ em. Nếu không đúng, tôi lại cà ng không Ä‘ang tâm dứt lòng ra Ä‘i, để cho em ở nhà vá»›i bệnh táºt. Tôi chỉ lá» má» cảm nháºn, nếu tôi dá»i chân khá»i mảnh đất nà y thì em, vá»›i cái mầm bệnh ấy cÅ©ng chẳng còn nuối tiếc gì để sống. Äêm qua, ôm em trong lòng, tôi bảo em hãy ráng sống cho dù kết quả ra sao. Em rúc mặt và o ngÆ°á»i tôi, tá»± nhiên báºt cÆ°á»i rúc rÃch :" Nếu em không mang cái bệnh nà y thì em sẽ cắn cho anh má»™t cái!" là m tôi hÆ¡i chá»™t dạ, rồi lại buồn cÆ°á»i. Em khe khẽ thì thầm:" Em chẳng muốn trá»i sáng anh ạ!". Tôi yêu em ngay từ câu nói ấy!
10 phút sau..
Rồi em cÅ©ng Ä‘i ra. Tôi gần nhÆ° Ä‘oán được kết quả của mẩu giấy nhá» em cầm nÆ¡i tay qua dáng Ä‘i chầm cháºm ấy. Bây giỠđây, tôi vừa muốn lao đến ôm em, vừa Æ°á»›c mình chÆ°a bao h đặt chân và o Ä‘á»i ngÆ°á»i con gái nà y. Có lẽ tôi là má»™t thằng hèn chẳng? NhÆ°ng cả Ä‘á»i tôi, tôi sợ nhất là nÆ°á»›c mắt Ä‘Ã n bà . Há» khóc vì sung sÆ°á»›ng cÅ©ng là m ta bối rối, khóc vì Ä‘au khổ trÆ°á»›c mắt ta thì còn tệ hÆ¡n. NÆ°á»›c mắt của há» là m ta có cảm giác bất lá»±c, đần Ä‘á»™n và khó xá» nhất là khi ta chẳng thể tá» chút cái khà phách sức mạnh của thằng Ä‘Ã n ông ra giải quyết.Và bây h tôi Ä‘ang ở trong cảnh đấy. Em đến bên cạnh, không nói gì cả, chợt vòng tay ôm lấy eo tôi, dá»±a đầu và o lÆ°ng tôi rồi khẽ khẽ nói:" Mình vẫn Ä‘i ăn chè nhé anh!". Hình nhÆ° áo tôi Æ°á»›t! Chắc là mồ hôi ..
Ringg..g..g
Em ra mở cá»a trong bá»™ váy hồng. Äã hai tuần chúng tôi chÆ°a gặp nhau, không phải vì em nghỉ há»c mà vì tôi đã nghỉ dạy ở trÆ°á»ng. Em nhìn tôi cÆ°á»i:
- Em chà o anh thầy!
- Mai anh Ä‘i phá»ng vấn visa. Nếu em nói.. anh sẽ ở lại ..
Em nhìn tôi trân trối, nhÆ° thể tôi vừa phun ra má»™t thứ gì bẩn thỉu đáng khinh váºy.
- Anh muốn nhìn em lở loét, ốm Ä‘au rồi anh má»›i hà i lòng à ? Hay anh muốn là m má»™t vị thánh sống của Ä‘á»i của má»™t kẻ HIV. Xin lá»—i anh, nhÆ°ng nếu anh nghÄ© anh cần có trách nhiệm vá»›i em sau chuyện ấy thì có lẽ anh đã nhầm! Em tá»± nguyện và nó sẽ là má»™t kỉ niệm đẹp theo em dÆ°á»›i ba tấc đất. Nếu anh nhìn thấy em trong giai Ä‘oạn cuối, liệu anh có không khá»i rùng mình khi nghÄ© mình khi nghÄ© đến đêm hôm đấy không? - Dừng lại má»™t chút, em thở hắt ra rồi nhìn tôi cÆ°á»i- Äừng vì em mà hủy hoại tiá»n đồ của mình anh nhé. Tháºt ra em chá»n anh má»™t phần là vì anh sắp Ä‘i khá»i đây, anh có hiểu em không?
Nói rồi em chà o tôi và đóng cá»a lại..
3 tuần sau..
Tôi đã nháºn lá»›p và đang bỡ ngỡ vá»›i cuá»™c sống má»›i của mình. Việc đầu tiên sau khi hoà n thà nh thủ tục nháºp há»c là tôi đặt mua má»™t cái lap qua mạng để chấm dứt sá»›m việc phải lên thÆ° viện quá nhiá»u lần trong má»™t ngà y và quá nhiá»u tiếng trong má»™t lần. Hôm nay tôi má»›i có thá»i gian và o check mail, rất nhiá»u thÆ° má»›i. Tôi để ý có má»™t email: dungkh. Là em!!
Tôi click đên 3 lần chuá»™t và rủa thầm cái mạng sao mà cháºm nhÆ° rùa. Bức thÆ° mở ra. Chẳng có gì cả. Tôi thoáng thất vá»ng và lo lắng nhÆ°ng rồi chợt nháºn ra có 1 file Ä‘Ãnh kẻm. Má»™t file ảnh thì phải!
Tôi mở ra. Bức ảnh chụp tá» giấy xét nghiệm của em: Âm tÃnh. Bên dÆ°á»›i có dòng chữ: Em yêu anh!
Trá»i Æ¡i, Æ°á»›c gì tôi có thể bay vá» vn lúc nà y để cắn cho em má»™t cái!
Äấy, tôi đã kể cho bạn nghe chuyên tình của vợ chồng tôi rồi đấy!
xeko - NgÆ°á»i Thăng Long - diá»…n Ä‘Ã n Thanh Niên Xa Mẹ
Tà i sản của ♥huytuandc♥
Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè , áàëòèéñêèé , âèäåîêëèïû , ãîòèêà , áûòîâàÿ , bai hat hoa xoan dem hoi , çàâîä , ëåíêîì , êîììåðñàíò , êîðîëü , êóëèíàðíûå , êóïèò , êðàñîòû , ìàãàçèíû , ïàëüòî , íàòàëè , ïîãîäà , ïóëêîâî , ïóøêèí , ìÿãêàÿ , ïðîãðàììû , khong den tham anh nua , ná»—l buồn tái tê , nhung cau status hay , ñîòîâûå , ñòàòü , ñòèøêè , ñòóäåíòîâ , ôåäåðàëüíàÿ , òàìîæíÿ , òèìàòè , óðàëñèá , òðåòüÿêîâñêàÿ , suu tam chuyen tinh yeu , suu tam truyen tinh yeu , suu tam tryuyen tinh yeu , truyê , truyen tinh cam , truyen tinh cam suu tam , truyen tinh yeu suu tam , truyenhaynhat , ýëåêòðîííûå , ðûáàëêà , ÷àñòóøêè