27-05-2010, 01:59 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 25 : Nhân váºt trá»ng tâm
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Mã Äá»™ nghe Tống Vân Nhi nói thế láºp tức sấn đến trÆ°á»›c mặt hòa thượng cao to kia, Ä‘Æ°a tay giáºt tháºt mạnh hà m râu của cả hắn, chòm râu bạc bị rứt ra ngay, hiện cái cằm trÆ¡n nhẵn.
Hà m râu nà y đúng là giả, Mã Äá»™ reo mừng thắng lợi. Tiếp tục thô bạo giáºt hết cả lông mi vị hòa thượng đó ra. ÄÆ°Æ¡ng nhiên mi cÅ©ng là đồ giả nốt.
Tên hòa thượng đó run như cầy sấy, mồ hôi túa ra như tắm. Lúc nãy cả Dương Thiên Sở đứng xa cũng vẫn nhìn rõ, quả nhiên là mặt hắn không có chút mồ hôi nà o. Rất có khả năng là trên mặt y có bôi một lớp hồ gì đó, ngăn trở lỗ chân lông, do đó trên mặt không có mồ hôi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lấy bình trà ở trên bà n, quỳ xuống đất đổ trà lên đầu hòa thượng, sau đó dùng tay áo ra sức kỳ cá» mặt của y. Má»™t lúc sau, vị lão hòa thượng mặt đầy nếp nhăn nà y biến thà nh má»™t trung niên hòa thượng mặt mà y máºp mạp hồng hà o trông rất phÆ°Æ¡ng phi.
"Ah...!" Mã Äá»™ kêu lên má»™t tiếng kinh ngạc, đứng trÆ°á»›c mặt vị hòa thượng nà y nhìn tháºt kỹ, Ä‘á»™t nhiên gá»i lá»›n:
- Mau lấy đồ hình bắt phạm nhân ra đây!
"Dạ!" Má»™t cẩm y vệ vâng lệnh, chạy và o trong dịch sở. Chẳng mấy chốc sau, y chạy ra mang theo má»™t cuá»™n giấy quấn tháºt lá»›n, đặt lên trên bà n. Äây là cáo văn tróc nã phạm nhân do cẩm y vệ phát Ä‘i, trên đó Ä‘á»u có hình vẽ của trá»ng phạm triá»u đình.
Mã Äá»™ lấy từng tấm mở ra Ä‘em so vá»›i hòa thượng máºp, Ä‘á»™t nhiên tay y ngừng lại, cầm má»™t bức hình so ngay trÆ°á»›c mặt hòa thượng nà y. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vừa nhìn là đã thấy nó so vá»›i hòa thượng có bảy tám phần tÆ°Æ¡ng tá»±. Dù gì thì hình vẽ so vá»›i hình chụp không thể nà o so sánh vá» Ä‘á»™ chân tháºt được. NhÆ°ng mà , nếu so ra thì hòa thượng nà y và ngÆ°á»i trên hình giống nhau phi thÆ°á»ng.
- Ha ha ha, ha ha ha...
Mã Äá»™ ngẩng lên trá»i cÆ°á»i lá»›n, bức há»a trong tay theo nhịp cÆ°á»i phất phÆ¡ loạn lên, và vị hòa thượng đó mặt cÅ©ng biến thà nh xám ngoét, toà n thân run rẩy.
Mã Äá»™ ngÆ°ng cÆ°á»i, đắc ý thi má»™t lá»… vá»›i vị hòa thượng ấy:
- Vương công công! Ti chức ra mắt ngà i! Ha ha ha...
Lại má»™t tráºn cÆ°á»i đắc ý.
Vị hòa thượng ấy bây giá» không còn ngồi vững nữa, than dà i má»™t tiếng rồi má»m nhÅ©n nằm ẹp xuống đất.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hiếu kỳ há»i:
- Äại ca, huynh nháºn ra hòa thượng nà y?
Mã Äá»™ chá»™p lấy vai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, đắc ý cÆ°á»i nói:
- Huynh đệ, đệ biết vị hòa thượng máºp nà y là ai không?
Không chá» DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đáp, Mã Äá»™ trà n đầy hÆ°ng phấn nói tiếp:
- Lão là thái giám VÆ°Æ¡ng Việt đắc lá»±c nhất của Kiến đế năm xÆ°a! NgÆ°á»i nà y là ngÆ°á»i khuyên Kiến Văn đế Ä‘Ã o tẩu, và cùng lén trốn vá»›i y. Chúng ta hiện giỠđã bắt được tên cầm đầu nà y, sợ sau nà y huynh đệ chúng ta muốn không phát đạt cÅ©ng khó lắm! Ha ha ha...
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tuy cÅ©ng tìm hiểu vá» lịch sá» thá»i nà y nhÆ°ng chỉ biết đái khái qua loa, vá»›i lại những việc nà y sách sá» nà o viết. Hắn không rõ vị hòa thượng nà y, nhÆ°ng chỉ nhìn vẻ hÆ°ng phấn của Mã Äá»™ là biết tầm quan trá»ng của y.
Năm ấy, trong chiến dịch TÄ©nh Nạn, Võ VÆ°Æ¡ng Triệu Lệ cùng Thà nh VÆ°Æ¡ng Triệu Hiá»n xua đại quân đánh tá»›i kinh thà nh Nam Kinh. Kiến đế muốn tá»± sát, nhÆ°ng vì có vị thái giám VÆ°Æ¡ng Việt nà y ngăn cản, nói là gia gia của Kiến Văn đế đã sá»›m dá»± Ä‘oán chuyện sẽ xảy ra ngà y hôm nay, đã lÆ°u lại cho Kiến đế má»™t cái rÆ°Æ¡ng sắt, trong đó có cà sa, có bản đồ địa đạo. Thế rồi Kiến đế dẫn VÆ°Æ¡ng Việt cùng tùy tùng thông qua địa đạo chạy khá»i kinh thà nh.
Vị VÆ°Æ¡ng Việt nà y là thái giám hầu cáºn của Kiến đế, Mã Äá»™ bắt được lão, sao không cao hứng phát Ä‘iên cho được.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n cung tay chúng tụng:
- Chúc mừng đại ca láºp công lá»›n!
- Haha! Ta chỉ dựa và o đệ thôi công lao gì. Phải rồi, đáng khen ngợi phải là Tống tiểu thư mới đúng, nếu không nhỠthiên lý nhãn của Tống tiểu thư chúng ta chắc gì bắt được thủ phạm.
- Chà phải! Tiểu muội, muội đúng là lợi hại. Ca ca tự hà o vì muội đó.
Tống Vân Nhi mừng hết cÆ¡, cÆ°á»i ngoạc cả miệng ra vẫn nói lá»i khách khÃ.
Kể tá» ngà y được Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, nà ng không những phát huy sở trÆ°á»ng, thá»±c hiện mÆ¡ Æ°á»›c bấy lâu, mà mấy phen liá»n còn trở thà nh nhân váºt trung tâm láºp nên kỳ tÃch, sung sÆ°á»›ng không biết tả sao cho hết.
Mã Äá»™ quay sang quát bảo đám Cẩm Y vệ:
- Bắt lão đưa và o dịch sở cho ta! Chuẩn bị dụng cụ thẩm vấn.
Dương Thiên Sở ngăn:
- Khoan đã!
Mã Äá»™ ngạc nhiên há»i:
- Huynh đệ, còn chuyện gì nữa?
- Äại ca, cứ chá» chút đã. Äể đệ xác định việc nà y rồi huynh mang Ä‘i cÅ©ng không muá»™n.
Mã Äá»™ không há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở muốn là m gì gáºt đầu đồng ý ngay. Hiện giá», hắn hết sức tÃn nhiệm vị huynh đệ nhá» tuổi nà y rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai nha dịch bắt thêm bốn ngÆ°á»i nữa vóc dáng tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i vị hòa thượng kia, cho cả năm ngÆ°á»i xếp thà nh má»™t hà ng ngang đứng cách nhau mÆ°á»i bÆ°á»›c chân. Sau đó lại lấy chiếc mÅ© ra cho Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân ngá»i, Trấn Viá»…n tÆ°á»›ng quân hÃt hÃt má»™t hôi sau đó chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt hòa thượng – thái giám kia sủa loạn xị.
Không nghi ngỠgì nữa, đây đúng là kẻ đã tới liên lạc với Tạ quả phụ.
Dương Thiên Sở nói:
- Äại ca! GiỠđại ca có thể bắt y Ä‘i thẩm vấn và thả toà n bá»™ những ngÆ°á»i khác rồi đó.
Vì má»›i đến DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng đã định dùng chó tìm ngÆ°á»i, nên Mã Äá»™ hiểu ngay. Vá»— vá»— vai DÆ°Æ¡ng Thiên Sở:
- Ha ha! Huynh đệ, cám Æ¡n nhiá»u, ngÆ°Æ¡i giúp đại ca tốn không Ãt công sức rồi. Äi nà o, chúng ta cùng Ä‘i thấm vấn.
Dương Thiên Sở xua tay:
- Thôi, việc nà y đại ca là chuyên gia đệ tham gia chỉ tổ quẩn chân. Vá»›i lại đệ vốn tÃnh nhát gan, không dám nhìn những cảnh đó.
Thá»±c sá»± DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không muốn tham gia và o thẩm vấn nà y vì nguyên nhân khác. MÆ°u phản là chuyện tầm quan trá»ng thế nà o chứ, hắn chỉ là chân sÆ° gia tép riu, biết cà ng Ãt cà ng đỡ nguy hiểm. Bây giá» chÆ°a phải lúc tham công, phải đứng vững chân trÆ°á»›c cái đã.
Mã Äá»™ phá án ngu ngÆ¡ chứ quan trÆ°á»ng là tay lá»c lõi, nhìn má»™t cái là hiểu ngay ra ý nghÄ© thá»±c sá»± của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. CÅ©ng không ép nữa:
- Huynh đệ không muốn thì đại ca đây cũng không ép nữa. Khi nà o xong việc nhất định sẽ đến báo tin và bà y tiệc cảm tạ. Tất nhiên là không thể thiếu phần của Tống tiểu thư rồi.
Tiếp đó Mã Äá»™ dẫn ngÆ°á»i Ä‘i thẩm vấn, còn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Tống Vân Nhi trở vá». Suốt cả Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Tống Vân Nhi nhÆ° chú chim sẻ lÃu lo không ngừng, vừa vá» tá»›i nha môn đã chạy tót Ä‘i tìm Tống tri huyện. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là đi khoe thà nh tÃch rồi.
+++
Buổi chiá»u không là m việc, Tống Vân Nhi lại qua chá»— Bạch Tố Mai. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi mang bà n cá» ra sát phạt nhau. Tráºn chiến Ä‘ang đến lúc cao trà o thì Phi Yến báo có nha dịch tên TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© tá»›i. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n cho gá»i y và o trong thÆ° phòng.
Ngà y đó vì việc Ä‘iá»u tra hung thủ vụ sát hại tá»· muá»™i há» Bạch lại thiếu ngÆ°á»i có thể dùng. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i Tống Vân Nhi trong nha môn ai có thể tuyệt đối tin tưởng. Tống Vân Nhi liá»n để cá» bá»™ đầu VÆ°Æ¡ng Dịch, nói y là ngÆ°á»i cÆ°Æ¡ng trá»±c, có chÃnh nghÄ©a, lại má»™t lần Tống tri huyện cứu thoát khá»i vụ án oan nên hết sức táºn tâm, trung thà nh.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n cho gá»i VÆ°Æ¡ng Dịch nói cho y rõ tình thế bảo y theo dõi Ân Äức, Tống Vân Nhi ở má»™t bên căn dặn tuyệt đối giữ bà máºt, VÆ°Æ¡ng Dịch liá»n vá»— ngá»±c bảo đảm. Sau đó y tiến cá» TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, ngÆ°á»i há» hà ng xa của y.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© năm nay mÆ°á»i sáu tuổi, khuôn mặt không tÃnh là đẹp trai nhÆ°ng cÅ©ng Æ°a nhìn, đặc biệt y có nụ cÆ°á»i mê hồn. TrÆ°Æ¡ng Thà nh VÅ© vốn là thợ săn, lại há»c qua võ công nên thân thủ nhanh nhẹn, tÃnh tình hoạt bát, ngang tà ng, gan lá»›n bằng trá»i, rất thÃch hợp công việc theo dõi và liên lạc.
Tống Vân Nhi cÅ©ng biết y, bởi hai ngÆ°á»i tuổi sấp xỉ, lại tinh nghịch, nên hợp tÃnh nên thỉnh thoảng cÅ©ng chÆ¡i đùa cùng nhau. Tống Vân Nhi cÅ©ng bảo TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© có thể tin tưởng được, vì thế TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng trở thà nh má»™t thà nh viên trong Ä‘á»™i ‘điá»u tra’.
Phi Yến dẫn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© và o thÆ° phòng. Vừa bÆ°á»›c qua cá»a nhìn ngây ngÆ°á»i nhìn Hạ Phượng Nghi, y láºp tức ngây ra nhÆ° phá»—ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở buồn cÆ°á»i lắm, xem ra nÆ°Æ¡ng tá» mình đúng là thứ ‘há»a nÆ°á»›c Æ°Æ¡ng dân’, từ Mã Äá»™ má»™t kẻ máu lạnh tá»›i tên tiểu tá» mÆ°á»i mấy tuổi đầu cÅ©ng không kìm lòng được. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thấy mắt TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© trong veo, không há» có chút dâm tà , Ä‘Æ¡n thuần là chấn Ä‘á»™ng bởi vẻ đẹp của Hạ Phượng Nghi, thầm gáºt đầu khen ngợi. NhÆ°ng dù thế cÅ©ng không thể để y là m váºy, ho khẽ má»™t tiếng nhắc nhở.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lúc đó má»›i bừng tỉnh, vá»™i vã cúi đầu xuống, khom ngÆ°á»i bái lạy:
- Tiểu nhân TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© bái kiến sÆ° gia và phu nhân.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phất tay ra hiệu y đứng dáºy, sau đó bảo y ngồi xuống ghế. TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© luôn miệng chối từ nói đứng quen rồi. Y cúi gằm mặt không dám ngẩng lên, sợ nhìn thấy Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi lại thất lá»….
Dương Thiên Sở cũng để y thoải mái, nói:
- Có việc gì?
- Hồi bẩm sÆ° gia, chuyện sÆ° gia giao tiểu nhân Ä‘iá»u tra nhà hỠÂn đã có manh mối.
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi nghe thế đứng dáºy nói:
- Nếu đã là việc của nha môn thì tiện thiếp xin lui ra.
Dương Thiên Sở nắm tay nà ng giữ lại:
- Không cần, nà ng là thê tá» của ta không có chuyện gì của ta mà nà ng không nghe được. HÆ¡n nữa nếu không có việc gì quan trá»ng chúng ta còn tiếp tục ván cá».
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi rút tay khá»i bà n tay của hắn, rồi mỉm cÆ°á»i ngồi xuống.
Dương Thiên Sở bảo:
- Cứ báo cáo đi.
- Vâng, đêm hôm qua tiểu nhân mượn cá»› rủ mấy tên gia nô quen thân bên Ân gia Ä‘i uống rượu, khi uống say tiểu nhân liá»n dò la, má»™t gia nô tên là Lý Äức nói là có nhìn thấy má»™t nha hoà n có dấu vết đó…
Vì có Hạ Phượng Nghi ở đây nên TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© không tiện nói rõ. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hiểu dấu vết đó là vết răng trên nhÅ© phong. Hắn phán Ä‘oán nếu kẻ đó có hà nh vi biến thái nhÆ° váºy, chắc chắn không thể là ý tưởng nhất thá»i, mà có tiá»n lệ rồi, nên phái TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© Ä‘i Ä‘iá»u tra.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nói tiếp:
- Äáng nhẽ sáng nay tiểu nhân phải tá»›i báo ngay cho sÆ° gia, nhÆ°ng tại hôm qua uống rượu quá say… thà nh ra…
- Việc nà y không trách ngÆ°Æ¡i được. Tại sao Lý Äức biết trên ngÆ°á»i nà ng ta có dấu vết đó?
- Hắn nói là hắn nhìn trộm nà ng ấy tắm.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rủa thầm. Ân gia nà y đúng là mục tá»›i táºn rá»… rồi. Trên thì có Ân Äức mấy phen giết vợ, dÆ°á»›i thì có tên Hồ Tam cưỡng hiếp con gái nhà là nh, thông dâm vá»›i quả phụ giá» lại tá»›i má»™t tên gia nô rình trôm ngÆ°á»i ta tắm. Äó là còn chÆ°a kể hắn Ä‘ang nghi ngỠÂn lão gia tá» là kẻ có hà nh vi thú váºt vá»›i Bạch Tiểu Muá»™i. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói ‘thượng bất chÃnh, hạ tắc loạn’ quả là không sai chút nà o.
- Äã Ä‘iá»u tra thông tin vá» nha hoà n đó chÆ°a?
- ThÆ°a sÆ° gia, đã Ä‘iá»u tra.
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 02:00 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 26 : Nha hoà n Nguyệt Thiá»n
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© nói:
- Cô nÆ°Æ¡ng đó tên là Nguyệt Thiá»n năm nay mÆ°á»i sáu tuổi, là má»™t nha hoà n phụ việc.
Ngừng một chút y bổ xung thêm:
- Cô nương đó hết sức xinh xắn.
Nói thừa, nếu không đã chẳng thà nh mục tiêu của mấy con quá»· háo sắc. NhÆ°ng Ä‘iá»u DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không phải cái đó:
- Nha hoà n phụ việc?
Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi quay sang DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giải thÃch:
- TÆ°á»›ng công, không giống nhÆ° nha hoà n bình thÆ°á»ng bán thân cho chủ, phục vụ suốt Ä‘á»i, chủ có thể tùy ý bán, mua ở luôn trong nhà chủ. Nha hoà n phụ việc, giống nhÆ° ngÆ°á»i là m công, tá»›i phục giúp má»™t việc nà o đó, đến giá» tá»›i là m hết giá» lại vá».
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, thế cÅ©ng giống nhÆ° công nhân viên chức bây giá». TrÆ°á»›c đây hắn cứ nghÄ©, nha hoà n nà o cÅ©ng giống nhÆ° Phi Yến, Ä‘á»u là váºt sở hữu của chủ nhân, sá» dụng tùy thÃch. Xem ra hắn biết vá» thế giá»›i nà y Ãt lắm, hứng thú há»i:
- Có biết vì sao nà ng ta chỉ là m nha hoà n phụ việc không?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thở dà i đánh sượt:
- Cô nÆ°Æ¡ng nà y gia cảnh hết sức cÆ¡ khổ. Bà ná»™i của nà ng gần tám mÆ°Æ¡i tuổi, sức yếu lắm rồi. Cha thì má»›i đổ bệnh, mẹ nằm liệt giÆ°á»ng suốt ba năm qua, có hai đệ đệ, má»™t mÆ°á»i tuổi, má»™t chỉ má»›i tám tuổi chÆ°a là m được gì. Thế nên cả nhà dá»±a và o mình nà ng là m việc để sống… à i. Vì phải Ä‘i vá» chăm lo cho gia đình nên nà ng chỉ có thể là m nha hoà n, nghe nói cÅ©ng nhá» ngÆ°á»i quen nói giúp khó khăn lắm má»›i kiếm được việc.
Nói xong lại buông một tiếng thở dà i. Hạ Phượng Nghi mặt cùng đầy thương cảm.
Quả nhiên là má»™t cô nÆ°Æ¡ng đáng thÆ°Æ¡ng. Thảo nà o bị là m nhục vẫn phải cố bám lấy công việc nà y. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Có biết ai gây ra chuyện đó với cô nương ấy không?
- Bẩm sư gia, không biết!
Äiá»u nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng dá»± Ä‘oán trÆ°á»›c rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trầm ngâm không nói.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hồi lâu không nói gì, lên tiếng:
- SÆ° gia, không phải cứ bắt nà ng ta vá» há»i là ra ngay sao?
Dương Thiên Sở nói ngay:
- Không được là m bừa! Là m thế khác nà o hại ngÆ°á»i ta, trong nhà cô nÆ°Æ¡ng ấy còn tá»›i năm miệng ăn trông và o. Nếu nhà hỠÂn thấy nà ng ta dÃnh tá»›i quan sai nà o còn thuê nà ng ta nữa. Thế không bằng hại chết ngÆ°á»i ta Æ°?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© xấu hổ, vâng dạ rối rÃt:
- Váºy chúng ta có thể len lén há»i:
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lắc đầu không đáp, đây là việc tế nhị cô nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i ta nà o dá»… nói ra. ChÆ°a kể nếu thủ phạm đúng là Ân lão gia tá» thì cà ng khó cáºy miệng nà ng ta được.
Hạ Phượng Nghi tuy chÆ°a hiểu vụ án nà y là sao, nhÆ°ng lúc nãy nghe TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© kể tên Lý Äức nà o đó rình trá»™m nà ng tắm má»›i thấy được dấu hiệu kia, hẳn là việc liên quan tá»›i trinh tiết nữ nhi rồi. Nà ng thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trầm ngâm, cÅ©ng Ä‘oán ra chá»— khó xá» của hắn, đồng thá»i cÅ©ng nhìn ra lòng nhân háºu của hắn. Suy tÃnh má»™t lúc rồi nói:
- Tướng công, thiếp có ý nà y chà ng xem có được không!
- NÆ°Æ¡ng tá», nà ng cứ nói.
- Bà mụ giúp việc cho chúng ta tuổi đã cao rồi, công việc lại nhiá»u là m không xuể. HÆ¡n nữa là ngÆ°á»i của Thang Thi phu nhân, chúng ta không tiện dùng mãi. Nếu Nguyệt Thiá»n cô nÆ°Æ¡ng chỉ là nha hoà n giúp việc, chúng ta có thể bá» nhiá»u tiá»n hÆ¡n thuê vá». NhÆ° váºy má»™t công đôi việc.
Dương Thiên Sở mừng rỡ reo lên:
- Tuyệt vá»i! Quả xứng đúng là vợ yêu của ta!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giang hai tay ra, Ä‘iệu bá»™ nhÆ° muốn ôm chầm lấy Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi. Hạ Phượng Nghi trừng mắt nghiêm khắc nhìn hắn, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở má»i cÆ°á»i bối rồi, thu tay lại ngồi xuống.
Hạ Phượng Nghi liếc qua, thấy Trương Tướng Vũ vẫn cúi đầu không nhìn thấy hà nh động vừa rồi của Dương Thiên Sở mới yên tâm. Lại ném cho Dương Thiên Sở một cái nhìn cảnh cáo nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngượng ngịu gãi đầu gãi tai. Äể khá»a lấp, liá»n đứng báºt dáºy, sốt sáng nói:
- Nếu đã quyết định như thế chúng ta đi ngay thôi.
Hạ Phương Nghi nói:
- Chà ng đợi thiếp thay y phục đã.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở rút kinh nghiệm, chỉ dám nói nhá»:
- NÆ°Æ¡ng tá», ta thấy nà ng mặc thế nà y đẹp nhÆ° tiên rồi, cần gì phải thay y phục nữa.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nà o biết nhÆ°ng thiên kim tiểu thÆ° nhÆ° nà ng, ở nhà má»™t bá»™, ra Ä‘Æ°á»ng là má»™t bá»™. Dù ở nhà mặc đã đẹp thế nà o, khi ra ngoà i cÅ©ng nhất định phải thay đổi.
Hạ Phượng Nghi thấy hắn nóng lòng phá án, vá»›i lại cÅ©ng không muốn hắn dây dÆ°a thêm liá»n gáºt đầu đồng ý. Sau đó gá»i Phi Yến đến, chuẩn bị tá»›i Ân gia.
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© trÆ°á»›c mặt Hạ Phượng Nghi vô cùng bẽn lẽn xấu hổ. NhÆ°ng khi thấy Phi Yến liá»n phục hồi bản sắc, nháy mắt vá»›i Phi Yến rồi tung ra nụ cÆ°á»i mê hồn.
Phi Yến thấy thế thì cÆ°á»i khúc khÃch:
- Thiếu gia, chú nhóc nà y tháºt thú vị.
Nghe lá»i nói của nà ng thì rõ rà ng chỉ coi hà nh Ä‘á»™ng của TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© chỉ là hà nh Ä‘á»™ng của trẻ con. TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© sốc lắm, chẳng ngá» vÅ© khà tối thượng của hắn lần nà y vá»›i má»™t cô nha hoà n nhá» tuổi, lại mất tác dụng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ PhÆ°Æ¡ng Nghi Ä‘á»u nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© vừa là m gì, chỉ thấy buồn cÆ°á»i, không coi đó là hà nh Ä‘á»™ng thiếu lá»… Ä‘á»™.
TrÆ°Æ¡ng TrÆ°á»ng VÅ© xấu hổ lắm, vá»™i và ng chạy lên trÆ°á»›c kiếm cá»› dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Vì Ân gia cách nha môn không xa, nên bốn ngÆ°á»i chỉ Ä‘i bá»™.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, dung mạo tuyệt thế của Hạ Phượng Nghi thu hút không Ãt ánh mắt dõi theo. NhÆ°ng vẻ đẹp cao quý tá»± nhiên của nà ng khiến không ai dám có thái Ä‘á»™ quá lá»— mãng. Ngược lại, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thân thiết, bình hòa, rất nhiá»u ngÆ°á»i nháºn ra đây là vị sÆ° gia má»›i tá»›i láºp nên bao kỳ tÃch, thỉnh thoảng lại có ngÆ°á»i Ä‘i qua chắp tay chà o má»™t tiếng “ DÆ°Æ¡ng sÆ° gia!†hay “ DÆ°Æ¡ng tiên sinh!â€. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÅ©ng chắp tay đáp lá»….
Dương Thiên Sở vừa đi vừa nhìn ngắm phố xá. Tự nhiên quay sang nói nhỠvới Hạ Phượng Nghi:
- Lần sau nà ng ra Ä‘Æ°á»ng nếu không ngồi xe nhất định lấy khăn che mặt nhé!
Hạ Phượng Nghi thấy hắn thình lình nói má»™t câu chẳng có duyên cá»› gì, thì há»i :
- Vì sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i hắc hắc:
- Nà ng không thấy sao, vừa rồi ta đếm được có Ãt nhất ba ngÆ°á»i vì mãi ngắm nà ng mà xô và o tÆ°á»ng đấy, máu me be bét hết cả, thÆ°Æ¡ng tháºt, hắc hắc.
Hạ Phượng Nghi hừ một tiếng, quay mặt đi. Không thèm để ý tới hắn nữa.
Gần cổng lá»›n Ân gia Ä‘ang có má»™t đám đông nhốn nháo. Nhìn kỹ thấy bảy tám ngÆ°á»i, nam có nữ có, Ä‘ang vây quanh má»™t cô gái. Miệng liên tục hô:
- Mau trả tiá»n Ä‘i!.
Có má»™t lão phụ còn thò tay và o trong áo ngá»±c cô gái đó lần mò, nhÆ° muốn soát ngÆ°á»i. Cô gái đó má»™t tay kéo áo che ngá»±c, má»™t tay lấy ra má»™t túi tiá»n, cầu khẩn:
- Các vị thúc bá, cháu … cháu … cháu không có nhiá»u tiá»n. Cháu chỉ có thể trả má»™t phần…. cháu còn phải giữ lại để chữa bệnh cho bà ná»™i và cha… cháu cầu xin các vị …
Mấy ngÆ°á»i kia không thèm nghe nà ng phân bua, xông tá»›i tranh nhau cÆ°á»›p lấy tủi tiá»n. Cô nÆ°Æ¡ng đó bị xô ngã dúi dụi, nhÆ°ng chẳng ai thèm để ý. Vẫn chá»i bá»›i, giằng xé. Cô nÆ°Æ¡ng đáng thÆ°Æ¡ng đó hai tay che kÃn đầu, miệng không ngừng cầu xin…
Äám ngÆ°á»i kia không há» tá» ra thÆ°Æ¡ng xót:
- Không có tiá»n bán đồ ra mà trả.
- Không có ngÆ°á»i thân hay sao?
- Hắc, xinh xắn thế nà y bán và o thanh lâu cÅ©ng được khá tiá»n đấy!
Cô gái kia che đầu hở bụng, trúng không Ãt đấm đá của mấy ngÆ°á»i đòi nợ. Tiếng nghẹn ngà o cầu xin cÅ©ng đứt quãng:
- Cháu quả tháºt… không thể trả nhiá»u hÆ¡n nữa… trong nhà những gì có tiá»n cÅ©ng… cÅ©ng đã bán sạch rồi… thân thÃch mượn được cÅ©ng đã mượn rồi… giá» thân thÃch thấy mặt cÅ©ng tránh… xin các vị thÆ°Æ¡ng cả nhà cháu, không có cháu há» có tiá»n cÅ©ng bị đói chết…. cháu xin các vị thúc bá! Kiếp sau… kiếp sau là m trâu ngá»±a báo đến… Xin các vị thÆ°Æ¡ng tình…
Dứt lá»i, cố gắng quỳ lên bái láºy, nhÆ°ng không thà nh.
Dương Thiên Sở trông thấy cảnh đó thì quát lớn:
- Dừng tay!
Sau đó tức tốc chạy tá»›i, rẽ đám đông kia ra, đỡ cô nÆ°Æ¡ng đó đứng dáºy. Cô nÆ°Æ¡ng đó thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘Æ°a tay đỡ mình, biết hắn có lòng tốt, nhÆ°ng đó là nam tá» lạ mặt nên rụt ngÆ°á»i lại đằng sau.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lúc đó má»›i nháºn ra hà nh Ä‘á»™ng của mình không hợp lá»… giáo thá»i đó, nên cÅ©ng dừng tay. Chỉ đứng cản trÆ°á»›c ngÆ°á»i nà ng, gá»i Phi Yến lại.
Phi Yến và TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© chạy tá»›i sau DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và i bÆ°á»›c chân, Phi Yến mau mắn ôm cô nÆ°Æ¡ng kia dáºy, còn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© xô đám ngÆ°á»i kia giãn ra. Hạ Phượng Nghi cÅ©ng đã tá»›i nÆ¡i, cùng Phi Yến má»—i ngÆ°á»i má»™t bên đỡ lấy cô gái đó. Thấy khóe miệng nà ng rỉ máu, tóc tay rối loạn, y phục xá»™c xệch, tay trái ôm lấy tay phải, có vẻ rất Ä‘au Ä‘á»›n.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giáºn lắm, sao đám ngÆ°á»i nà y có thể tà n nhẫn và ngu xuẩn đến váºy. Äánh chết ngÆ°á»i ta cÅ©ng có lấy lại được tiá»n không? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sầm mặt nhìn khắp đám ngÆ°á»i đó, thấy trong đó có cả má»™t trung niên hán tá» cao lá»›n, lại cà ng giân. Quát:
- Cô nÆ°Æ¡ng nà y nợ các ngÆ°Æ¡i tiá»n sao?
Láºp tức có ngÆ°á»i nói:
- Äúng thế! Cô ta nợ chúng ta tiá»n lâu rồi, nhÆ°ng cứ dây dÆ°a mãi không chịu trả.
Dương Thiên Sở hừ một tiếng:
- Thiếu các ngÆ°Æ¡i bao nhiêu tiá»n, giấy nợ có mang đến không?
Äám ngÆ°á»i kia thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhÆ° có ý trả nợ thay cô gái, láºp tức nhao nhao:
- Thiếu của ta một lượng.
- Thiếu của ta chÃn trăm văn.
- Của ta những hai lượng, giấy tỠghi rõ đây, đã một năm rồi.
- Của ta tá»›i táºn bốn lượng đây nà y.
….
Mấy ngÆ°á»i đó rút giấy nợ ra, à o à o báo ra số tiá»n.
Dương Thiên Sở quát:
- Các ngươi đưa giấy ra đây, ta sẽ trả nợ thay cho cô nương nà y.
Lão phụ kia thấy Hạ Phượng Nghi đã Ä‘ang đỡ cô nÆ°Æ¡ng ấy cao quý bất phà m, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở dù mặc áo và i nhÆ°ng không há» giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng. Äầu óc mau mắn Ä‘oán ra ngÆ°á»i nà y không phú tức quý, thái Ä‘á»™ xoay chuyển, cÆ°á»i ninh:
- Tháºt sao? Ngà i đúng má»™t ngÆ°á»i tốt.
Láºp tức tranh trÆ°á»›c Ä‘Æ°a giấy nợ của mình cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, những ngÆ°á»i khác hÆ¡i chần chừ, dù sao không rõ thân pháºn của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, không dám Ä‘Æ°a giấy nợ cho hắn.
Cô nÆ°Æ¡ng kia lúc nà y đã hÆ¡i tỉnh lại, nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở định bá» tiá»n trả nợ cho mình. Vá»™i cản:
- Ân công, không thể được…
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© lúc nà y má»›i chú ý nhìn kỹ cô nÆ°Æ¡ng đó, giáºt mình kêu lên:
- Cô là Nguyệt Thiá»n!
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 02:04 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 27 : Thêm một nha hoà n
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Nguyệt Thiá»n!?
Không khéo váºy chứ? DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi Ä‘Æ°a mặt nhìn nhau, sau đó nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©. TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© gáºt đầu khẳng định.
Nguyệt Thiá»n nhìn TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ©, yếu á»›t nói:
- Ngươi là ai, sao lại biết ta?
TrÆ°Æ¡ng TÆ°á»ng VÅ© không trả lá»i, quay sang giá»›i thiệu:
- Nguyệt Thiá»n cô nÆ°Æ¡ng, đây là DÆ°Æ¡ng sÆ° gia của bản huyện. Còn đây là phu nhân của ngÆ°á»i.
Nguyệt Thiến vội và ng định quỳ xuống thi lễ, nhưng bị Phi Yến đỡ lấy không cho quỳ.
Mấy ngÆ°á»i đòi nợ nghe thấy lá»i nà y thì giáºt mình, không ngá» vị thanh niên trẻ tuổi nà y là hình danh sÆ° gia má»›i tá»›i, tiếng tăm Ä‘ang nổi nhÆ° cồn, là nhân váºt không chá»c và o nổi, liá»n thay đổi thái Ä‘á»™, thay nhau chà o há»i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Xem ra vị sÆ° gia nà y đúng là trượng nghÄ©a, hoặc có lẽ thấy Nguyệt Thiá»n xinh đẹp nên muốn lấy lòng cô nà ng, nhÆ°ng mà mặc kệ Ä‘á»™ng cÆ¡ là gì, miá»…n lấy lại được tiá»n là tốt rồi. Cả đám vá»™i mang giấy nợ Ä‘Æ°a cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nháºn lấy hết giấy nợ, tỉnh tá»™ng cá»™ng ra là mÆ°á»i bốn lượng ba tiá»n sáu phân. Hắn Æ°á»›c chừng tiá»n trong ngÆ°á»i không đủ, liá»n quay sang há»i Hạ Phượng Nghi. Hạ Phượng Nghi lấy ngay ra má»™t Ä‘Ä©nh bạc lá»›n Ä‘Æ°a cho hắn. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i lão phụ kia:
- NgÆ°Æ¡i là thế nà o vá»›i Nguyệt Thiá»n?
- Lão thân là dì há» xa của Nguyệt Thiá»n.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sá»› nhá»› ra lúc nãy chÃnh mụ nà y là kẻ móc tay và o ngÆ°á»i Nguyá»n Thiá»n lấy tiá»n, là ngÆ°á»i ra tay hung dữ nhất. Thì ra là còn là há» hà ng.
- Äược, đỉnh bạc nà y hai mÆ°Æ¡i lượng, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i đổi tiá»n rồi lấy phần của các ngÆ°Æ¡i, còn bao nhiêu trả lại ta.
Lão phụ kia vá»™i và ng hai tay nháºn lấy đỉnh bạc, vui mừng không thôi, rối rÃt gáºt đầu:
- Vâng vâng, đa tạ sư gia. Còn lạ sẽ trả ngà i không thiếu một văn, lão thân đảm bảo.
Nguyệt Thiá»n vá»™i vã chạy lên giữ lấy tay lão phụ kia:
- Sư gia, ngà i đứng là m thế, tiểu nữ …
Dương Thiên Sở phất tay:
- Nguyệt Thiá»n, cô có muốn ta bá» mặc cô ở đây cho há» xá» lý không, có muốn bị Ä‘em bán không, cô nên nhá»› cô nợ tiá»n há», theo luáºt há» hoà n toà n có quyá»n là m nhÆ° váºy. Lúc đó nãi nãi của cô sẽ ra sao? Cha, mẹ và hai đệ đệ còn nhá» của cô sẽ ra sao?
Nguyệt Thiá»n nghe nói tá»›i đó hai hà ng lệ lại trà o ra, nức nở:
- NhÆ°ng tiểu nữ… không có tiá»n… lấy gì ra để trả cho ngà i.
- Không phải cô vừa cầu xin bá»n há» giãn nợ cho sẽ là m trâu là m ngá»±a báo đến sao? Ta trả nợ cho cô là có việc cần tá»›i cô, lúc đó xem cô báo đáp thế nà o là được…
Lão phu nhân kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là biết đạo lý đêm dà i lắm má»™ng, vá»™i vùng khá»i tay Nguyệt Thiá»n, chạy tá»›i cá»a hà ng đối diện đổi bạc, mấy ngÆ°á»i chủ nợ khác cÅ©ng chạy theo.
Không bao lâu sau lão phụ kia và mấy chủ nợ trở lại, Ä‘em tiá»n thừa trả cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, liên tục tạ Æ¡n.
Hạ Phượng Nghi bất ngỠtiến tới trước mặt đám chủ nợ nói nói:
- Các ngươi đi thông báo cho các chủ nợ khác, lấy giấy nợ mang tới nha môn tìm tướng công của ta.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn Hạ Phượng Nghi gáºt đầu cảm kÃch, Hạ Phượng Nghi cÅ©ng nhoẻn miệng cÆ°á»i vá»›i hắn.
Äám chủ nở vâng dạ luôn miệng, khom ngÆ°á»i tạ Æ¡n xong hởn hở rá»i Ä‘i.
Nguyệt Thiá»n không ngá» hai ngÆ°á»i còn muốn trả dứt hết nợ cho nà ng, món nợ kếch xù nà y luôn cứ nhÆ° tòa núi lá»›n đè lên đầu nà ng, đám chủ nợ hai ba ngà y lại tá»›i đòi nợ, ngoại từ tiá»n duy tri những nhu yếu phẩm căn bản cho cuá»™c sống ra, còn thừa bao nhiêu trả nợ lãi hết. Mà đám chủ nợ ngà y ngà y đòi tiá»n, là m gia đình nà ng sống không yên ổn được, giỠđây đôi phu thê nà y đã thay nà ng trả hết nợ, sau nà y không còn áp lá»±c quá lá»›n nữa, là m nà ng cảm kÃch rÆ¡i lệ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sai Phi Yến đỡ Nguyệt Thiá»n vá» nhà , Nguyệt Thiá»n đã nghe nói DÆ°Æ¡ng thiên Sở có việc cần mình, nên ngoan ngoãn Ä‘i theo.
Trên Ä‘Æ°Æ¡ng vá», DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cố ý Ä‘i tụt lại đằng sau, Hạ Phượng Nghi biết hắn có lá»i muốn nói, cÅ©ng lùi lại Ä‘i song song vá»›i hắn.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói nhá»:
- Äa tạ nÆ°Æ¡ng tá» giúp đỡ, lát nữa vá» nhà ta sẽ trả lại cho nà ng.
Hạ Phượng Nghi chau mà y:
- Chà ng nói gì thế? Chẳng lẽ chút tiá»n nhỠđó thiếp không thể bá» ra giúp chà ng được sao?
- Äược! Tất nhiên là được.
Hạ Phượng Nghi chưa kịp mừng, Dương Thiên Sở đã nói tiếp:
- Nếu nà ng là nÆ°Æ¡ng tá» tháºt sá»± của ta.
Hạ Phượng Nghi biết hắn chấp ý nên không nói gì, cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng vá» nà ng chỉ lặng lẽ bÆ°á»›c Ä‘i.
+++
Vá» tá»›i nhà , DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ghé tai Hạ Phượng Nhi bảo nà ng mượn cá»› kiểm tra vết thÆ°Æ¡ng cho Nguyệt Thiá»n, nhìn xem trên vú nà ng ta có dấu răng vá»›i dấu hiệu sau không. Hạ Phượng Nghi Ä‘á» mặt đáp ứng.
Má»™t lúc sau Hạ Phượng Nghi Ä‘i ra, thì thầm vá»›i DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Sau đó hai ngÆ°á»i cùng và o phòng.
Nguyệt Thiá»n thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở Ä‘i và o vá»™i quỳ xuống đất.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i Phi Yến:
- Không có vết thương nà o đáng ngại chứ?
Phi Yến đáp:
- Vâng thÆ°a thiếu gia, chỉ là vết thÆ°Æ¡ng ngoà i da, nô tỳ đã bôi thuốc cho Nguyệt Thiá»n cô nÆ°Æ¡ng rồi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gáºt đầu, cùng Hạ Phượng Nghi ngồi xuống ghế.
Hạ Phượng Nghi há»i:
- Nguyệt Thiá»n, ngÆ°Æ¡i là m nha hoà n phụ việc cho Ân gia má»—i tháng được trả bao nhiêu?
Nguyệt Thiá»n không hiểu tại sao lại há»i vấn Ä‘á» nà y, nhÆ°ng vẫn trung thá»±c đáp:
- ThÆ°a phu nhân, ba trăm văn tiá»n.
Phi Yến tức giáºn nói:
- Ba trăm? Ân gia nà y tháºt bóc lá»™t ngÆ°á»i ta quá đáng, gia nô thấp kém nhất má»—i tháng được trả tá»›i ba trăm văn, lại còn có chá»— ăn chá»— ngủ. Sao cô có thể chấp nháºn để há» trả công rẻ mạt nhÆ° váºy?
Nguyệt Thiá»n cúi đầu đáp:
- Tôi… tôi chỉ là m ná»a ngà y, hÆ¡n nữa buổi trÆ°a còn vá» nhà nấu cÆ¡m cho ngÆ°á»i nhà ăn. Không ở đâu thuê chấp nháºn thuê ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nên phải chịu.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tò mò há»i:
- Phi Yến, thiếu nãi nãi mỗi tháng trả cho cô bao nhiêu?
Phi Yến lúng túng không nói. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngạc nhiên, sao thể? Chẳng lẽ Hạ Phượng Nghi trả cho Phi Yến Ãt quá?
Hạ Phượng Nghi nói khẽ và o tai hắn:
- Hai lượng!
Ta ngất! Má»™t vừa hai phải thôi chứ, thế nà y bằng lÆ°Æ¡ng sÆ° gia của ta rồi còn gì nữa. Tháºt là bất công xã hôi, thảo nà o mà Phi Yến không dám nói trÆ°á»›c mặt Nguyệt Thiá»n. Hắn nghiến răng khẽ nói:
- Nà ng có thu nha hoà n… nam không? Nếu có, ta bỠquách cái chức sư gia nà y cho rồi.
Hạ Phượng Nghi nhìn cái mặt đầy vẻ ấm ức, bất công của hắn vừa bá»±c mình lại buồn cÆ°á»i. CÅ©ng biết hắn nói đùa, không thèm để ý. Nói vá»›i Nguyệt Thiá»n:
- Nguyệt Thiá»n, ta cÅ©ng Ä‘ang cần má»™t nha hoà n phụ việc. Hà ng ngà y chỉ cần tá»›i quét dá»n nhà cá»a, giặt dÅ© quân áo, cho gà ăn… hoặc má»™t số việc vặt khác. Chúng ta trả cô má»—i tháng năm trăm văn tiá»n, cô vẫn có thể vá» nhà và o buổi trÆ°a chăm lo cho gia đình nhÆ° trÆ°á»›c, ý cô thế nà o?
Nguyệt Thiá»n vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, liên tục xua tay:
- Không, không, sÆ° gia và phu nhân thay Nguyệt Thiá»n trả nợ, Æ¡n trá»ng nhÆ° núi. SÆ° gia và phu nhân cứ sai khiến, Nguyệt Thiá»n táºn lá»±c là m việc, sao còn dám nháºn thêm tiá»n công.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm than: cô gái nà y gia cảnh bần hà n nhÆ° váºy, đã biết tri ân cần báo, lại không tham tiá»n tà i, đúng là hiếm có. Nói:
- Sau nà y cô còn phải chăm lo cho gia đình, không nháºn tiá»n thì sống là m sao? Nếu muốn báo đáp thì cứ táºn lá»±c là m việc là được.
Nguyệt Thiá»n nghe thấy DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói thế không dám từ chối nữa, khấu đầu tạ Æ¡n, trong lòng vui sÆ°á»›ng, nÆ°á»›c mắt lại nhá» xuống nhÆ° mÆ°a:
- Nô tỳ tạ ơn phu nhân, tạ ơn lão gia.
Dương Thiên Sở khoát tay:
- Ta má»›i chừng nà y tuổi đứng gá»i lão gia khó nghe lắm. Sau nà y gá»i ta là thiếu gia, nà ng là thiếu nãi nãi là được.
- Vâng thưa thiếu gia.
Hạ Phương Nghi lại nói:
- Äược rồi, bây giá» lão gia có việc muốn há»i. Cô phải thà nh tháºt trả lá»i rõ chÆ°a.
Nguyệt Thiá»n gáºt đầu:
- Vâng thưa thiếu nãi nãi.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hắng giá»ng, Ä‘á»™t nhiên thấy khá» mở miệng. Hạ Phượng Nghi hiểu ý, há»i há»™ hắn:
- Lúc nãy ta thấy trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i có má»™t vết cắn, là ai gây ra?
Nguyệt Thiá»n lúng túng, má»™t hồi lâu sau má»›i là nhà đáp:
- Là … là Ân lão thái gia.
- Hừ, cái lão súc váºt nà y…
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tức giáºn, vá»— bà n cái rầm:
- …. lão cắn cô trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Nguyệt Thiá»n thấy có ngÆ°á»i vì mình mà bất bình thì tủi thân ứa lệ, ấm ức nói:
- Hai ngà y trÆ°á»›c lão gá»i nô tỳ và o phòng, sau đó cưỡng ép nô tỳ cởi y phục ra, cá»™t chặt hai tay nô tỳ lại, cắn lên ngá»±c nô tỳ, lại còn muốn… lại còn muốn..
- Có phải là cột chéo hai tay cô lên đầu không?
Nguyệt Thiá»n kinh ngạc:
- Vâng… sao thiếu gia lại biết?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không đáp mà há»i tá»›i:
- Cô là má»™t nha hoà n còn trẻ mà không chống cá»± nổi má»™t lão già lụ khụ nhÆ° váºy sao?
- Sau khi lão gá»i nô tỳ và o phòng, liá»n lấy từ trong quà i trượng má»™t cái ống nhá», nhắm và o nô tỳ mà thổi, phun ra má»™t luồng khói đặc. Má»™t chốc sau, toà n thân nô tỳ mất hết sức lá»±c nằm quỵ ra đất, tuy vẫn còn tỉnh nhÆ°ng không thẻ cá» Ä‘á»™ng được...
Thì ra là lão già đáng ghê tởm còn có chiêu nà y, nhất định là cái thứ mê hồn hÆ°Æ¡ng gì đó. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá» nhẹ há»i:
- Váºy lão có... thà nh công không?
Khi há»i câu nà y, trong lòng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở tá»± nhiên cảm thấy Ä‘au nhÆ° cắt. Má»™t cô gái tốt nhÆ° váºy sao số pháºn quá hẩm hiu.
Nguyệt Thiá»n lắc đầu:
- ChÆ°a, rất may là Ân lão phu nhân tiến và o phòng, nô tỳ má»›i may mắn thoát nguy. Ân lão phu nhân gá»i nha hoà n mang nô tỳtrở vá» phòng, nô tỳ nghỉ ngÆ¡i khoảng má»™t canh giá» thì khôi phục lại nhÆ° thÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở thầm thở dà i nhẹ nhõm. Hiện giá» chỉ còn cần phải xem xét là m sao có thể khiến cho Tống tri huyện và những ngÆ°á»i khác tin là Ân lão gia tá» là hung thủ gian sát Bạch Tiểu Muá»™i. Chứng cứ có thể chứng minh Ân lão gia tá» gian sát Bạch Tiểu Muá»™i chÃnh là vết răng cắn trên nhÅ© phong của Nguyệt Thiá»n, nhÆ°ng mà , chuyện giám định so sánh đồng nhất vá» dấu răng vẫn chÆ°a thể dùng là m chứng cứ ở Minh triá»u. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không biết tÃnh thế nà o, theo đạo lý thì thông qua sá»± so sánh đối chứng hai vết răng cắn, có thể khiến Tống tri huyện và Bạch Thiên Tổng cùng má»i ngÆ°á»i tin là Ân lão gia tá» là m. NhÆ°ng thá»i Minh vẫn còn chÆ°a có phÆ°Æ¡ng pháp chứng minh nà y. Äó cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á» nan giải. Việc tốt nhất hiện giá» là có thể tìm ra cách gì đó để Ân lão gia tá» có thể tá»± nháºn tá»™i.
Thá»i cổ đại là thá»i suy Ä‘oán để định tá»™i, và nếu ngÆ°á»i hiá»m nghi tá»± nháºn có tá»™i, thì đó chÃnh là chứng cứ định tá»™i mạnh mẽ nhất, do đó má»›i có câu "Khẩu cung là vua của chứng cứ." NhÆ°ng, Là m thế nà o để Ân lão gia tá» tá»± nháºn có tá»™i? Lão già hỠÂn nà y có thú tÃnh là thÃch cắn đầu nhÅ© phòng của nữ nhân, và Ân lão phu nhân nhất định là biết chuyện nà y, nói không chừng đã từng là ngÆ°á»i thuÌ£ hại. Rất có khả năng chuyện Ân lão thái gia cưỡng gian Bạch Tiểu Muá»™i cÅ©ng bị Ân lão phu nhân biết, đây có thể là má»™t cá»a để Ä‘á»™t phá....
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 02:05 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
ChÆ°Æ¡ng 28 : Bị phục kÃch
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Äiá»u cần há»i đã há»i xong hết rồi. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở liá»n bảo Phi Yến:
- Äược rồi, thá»i gian và công việc cụ thể thế nà o cô há»i thiếu nãi nãi sau. Hôm nay cô bị thÆ°Æ¡ng vá» nhà sá»›m Ä‘i đã. Vá» phÃa Ân gia cô nghỉ việc không có vấn Ä‘á» gì chứ.
Nguyệt Thiá»n ngạc nhiên:
- Nguyệt Thiá»n chỉ phụ chút việc vặt ở Ân gia, không có cÅ©ng không ảnh hưởng gì, chỉ cần báo má»™t tiếng là được..
Ngáºp ngừng má»™t chút rồi má»›i há»i:
- … không phải thiếu gia nói có việc cần tá»›i Nguyệt Thiá»n sao?
- Ừm, là việc vừa rồi ta há»i cô đấy, xong rồi!
Chỉ thế thôi? Nguyệt Thiá»n hoà n toà n không hiểu gì hết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nà ng không biết vụ án kia, chỉ cho rằng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i những câu vừa rồi là vì quan tâm tá»›i nà ng. Ban đầu nà ng còn tÆ°á»ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhìn trúng vẻ đẹp của nà ng, nhÆ° thế vá»›i sô tiá»n hắn phải trả nợ há»™ nà ng, nếu Ä‘em là m sÃnh lá»… nạp nà ng là m thiếp cÅ©ng là quá dÆ°. Vá»›i gia cảnh của Nguyệt Thiá»n, Ä‘em nữ nhi gả cho DÆ°Æ¡ng Thiên Sở, là có nÆ¡i tốt dá»±a và o rồi, ngÆ°á»i nhà nà ng sợ rằng còn phải thắp hÆ°Æ¡ng lạy trá»i tạ đất nữa.
Nà ng tuy còn nhá» tuổi, nhÆ°ng vì cáng đáng việc gia đình, trưởng thà nh sá»›m hÆ¡n ngÆ°á»i khác, nhìn thái Ä‘á»™ của DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vá»›i mình hoà n toà n bình thÆ°á»ng. Chứng tá» hắn chẳng có ý gì vá»›i mình cả. NgÆ°á»i ta không những thay nà ng trả nợ lại còn cho nà ng má»™t công việc tốt nữa. Nguyệt Thiá»n hoà n toà n không nghÄ© ra rốt cuá»™c vì sao? Chỉ hạ quyết tâm hết sức là m việc, báo Æ¡n DÆ°Æ¡ng Thiên Sở và Hạ Phượng Nghi.
Thấy dáng vẻ Nguyệt Thiá»n nhÆ° còn gì đó chÆ°a yên tâm, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở há»i:
- Nguyệt Thiá»n, cô còn khó khăn gì nữa, cứ nói ra, ta giúp được sẽ giúp.
Nguyệt Thiá»n vá»™i xua tay:
- Không! Không, thiếu gia và thiếu nãi nãi đã giúp Nguyệt Thiá»n quá nhiá»u rồi… chỉ là … chỉ là Nguyệt Thiá»n muốn viết má»™t tá» giấy nợ khác …
Dương Thiên Sở hiểu ra:
- Không cần thiết, cả nhà cô còn ở trong huyện nà y thì sao thoát khá»i bà n tay nhÆ° lai của ta được, vá»›i lại ta cÅ©ng tin cô không chây ỳ không trả nợ, vì thế khá»i viết cho phiá»n phức.
- Nếu váºy Nguyệt Thiá»n má»—i tháng chỉ dám nháºn ba trăm văn tiá»n, hai trăm văn còn lại để trả nợ dần cho thiếu gia và thiếu phu nhân.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Thiên Sở hiểu phần nà o tÃnh tình của Nguyệt Thiá»n rồi, cô gái nà y rất mạnh mẽ, hắn gáºt gù nói:
- Quyết định thế nà y, mỗi tháng ta trả cô bốn trăm văn, giữ lại một trăm văn trừ nợ.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở đã nói dứt khoát thế rồi Nguyệt Thiá»n cÅ©ng không dám rầy rà thêm. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở lại bảo Phi Yến nói vá»›i nha môn lấy xe ngá»±a chuẩn bị riêng cho mình là m việc, Ä‘Æ°a Nguyệt Thiá»n vá» nhà . Nguyệt Thiá»n nhất định không chịu, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phải là m ra vẻ tức giáºn, Nguyệt Thiá»n má»›i ngoan ngoãn nghe lá»i.
Phi Yến Ä‘Æ°a Nguyệt Thiá»n Ä‘i rồi. Hạ Phượng Nghi nhìn DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nói:
- Chà ng rõ rà ng là ngÆ°á»i tốt, sao cứ phải cố tình đóng vai ác. Không sợ là m ngÆ°á»i ta hiểu lầm sao?
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở cÆ°á»i hì hì:
- Chỉ cần vợ yêu của ta hiểu cho là được rồi. Nà o nà o, chúng ta tiếp tục đấu cá», ai thua phải rá»a bát, đừng có quên đấy nhé!
- Äược, chà ng đừng có đắc ý vá»™i, để xem ai phải rá»a bát nhé!
(Kết quá tối hôm đó DÆ°Æ¡ng Thiên Sở phải rá»a bát, Hạ Phượng Nghi đứng giám sát, còn Phi Yến ở bên cạnh che miệng cÆ°á»i suốt)
Cùng ngà y hôm đó, những chủ nợ còn lại của Nguyệt Thiá»n có được tin tức Ä‘á»u lấy giấy nợ tá»›i tìm DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở giúp Nguyệt Thiá»n trả toà n bá»™ nợ nần, tổng cá»™ng là hết ba mÆ°Æ¡i hai lượng bạc, món tiá»n nà y tiêu hao quá ná»a tà i sản hiện giá» của hắn. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vẫn thấy vui, vì số tiá»n nà y bá» ra không nhÆ°ng giúp hắn phá giải được vụ án, còn cứu được má»™t cô nÆ°Æ¡ng tốt. DÆ°Æ¡ng Thiên Sở trở thà nh chủ nở duy nhất là lá»›n nhất của Nguyệt Thiá»n.
+++
Sáng hôm sau khi DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ra ngoà i phòng ăn sáng thì thấy ngoà i vÆ°á»n Tống Vân Nhi Ä‘ang tÃu tÃt nói chuyện vá»›i Nguyệt Thiá»n.
Nguyệt Thiên tuy chỉ mặc má»™t bá»™ váy vải thô, nhÆ°ng vẫn không che dấu được thân hình tha thÆ°á»›t, my cong, mắt sáng môi Ä‘á», quả nhiên là xinh xắn, không há» kém Phi Yến. Thảo nà o mà trở thà nh Ä‘Ãch ngắm của mấy tên sắc quá»·.
Tống Vân Nhi thấy Dương Thiên Sở chạy à o tới, thân thiết ôm lấy cánh tay hắn:
- Ca ca!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở vèo mÅ©i Tống Vân Nhi há»i:
- Oa! Vân Nhi hôm nay ăn mặc tháºt là đẹp, định Ä‘i đâu thế?
- Hôm nay muội cùng Bạch bá phụ, bá mẫu cũng Tố Mai tỷ tỷ lên chùa Báo Ân đốt hương cho Bạch nhị tiểu thư.
- Hắc hắc! Äi lá»n chùa mà ăn mặc đẹp thế nà y, không phải là là m sÆ° lá»›n sÆ° nhá» hoà n tục hết sao.
Tống Vân Nhi đỠmặt, nhưng cũng rất vui vì Dương Thiên Sở khen mình:
- Ca nà y!
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở ngồi xuống bà n, vừa ăn vừa há»i:
- Muội đi cùng với ai nữa?
- Tất nhiên là cả nhà hỠÂn, Ân lão thái gia phu phụ, Ân Äức, còn có cà cha muá»™i nữa?
- Váºy có những ai Ä‘i theo bảo vệ?
- Cha dẫn theo VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu và hÆ¡n mÆ°á»i bá»™ khoái. Bạch bá phụ mang theo bốn thân binh, Ân gia còn có năm sáu ngÆ°á»i hầu.
NhÆ° váºy là hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i rồi, trong đó Tống Vân Nhi và Bạch thiên tổng cõ võ công, VÆ°Æ¡ng Dịch tuy võ vẽ tầm thÆ°á»ng nhÆ°ng thần lá»±c kinh ngÆ°á»i, lại là ban ngà y ban mặt, hẳn không có gì phải lo lắng.
Tống Vân Nhi rủ:
- Ca, đi với muội nhé!
- Ài, muội đi ta cũng đi thì công việc để cho ai đây?
- Chỉ biết công việc! Chán chết.
Tháºt ra DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không Ä‘i là vì không Æ°a Bạch thiên tổng, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng thấy Bạch Tố Mai nhìn hắn vẻ khác lạ, muốn tránh gặp nà ng.
DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhá»› tá»›i vừa rồi Nguyệt Thiá»n chuyện trò vá»›i Tống Vân Nhi, há»i:
- À phải rồi, muá»™i quen vá»›i Nguyệt Thiá»n sao?
Tống Vân Nhi cũng ngồi xuống, lấy một cái bánh bao ăn cùng Dương Thiên Sở:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, cha của Nguyệt Thiá»n trÆ°á»›c kia là m việc ở hình phòng đó. Hai năm trÆ°á»›c Má»™ Dung bá bá tá»± nhiên mắt kém dần, từ đó Nguyệt Thiá»n thÆ°á»ng tá»›i giúp cha là m việc. Vì thế bá»n muá»™i quen nhau. Tá»›i ná»a năm trÆ°á»›c ông ấy mắt gần nhÆ° không còn nhìn thấy nữa phải nghỉ việc, Nguyệt Thiá»n má»›i không tá»›i nữa.
Thì ra Nguyệt Thiá»n tên đẩy đù là Má»™ Dung Nguyệt Thiá»n. Äá»™t nhiên DÆ°Æ¡ng Thiên Sở mắt sáng lên:
- Vân Nhi, muá»™i nói Nguyệt Thiá»n trÆ°á»›c đây thÆ°á»ng tá»›i phòng hình danh giúp cha, váºy là Nguyệt Thiá»n cÅ©ng biết là m việc hình luáºt?
- Tất nhiên, cô ấy còn chÃnh là ngÆ°á»i đã chỉ dạy cho muá»™i nhiá»u nhất đó. Nguyệt Thiá»n là m việc chăm chỉ, so vá»›i muá»™i chỉ thỉnh thoảng tá»›i chÆ¡i thì còn giá»i hÆ¡n nhiá»u lắm.
Hắc hắc lần nà y vá»› bở rồi, xem ra mấy chục lượng bạc bá» ra tháºt xứng đáng. Trong đầu DÆ°Æ¡ng Thiên Sở nhanh chóng lên kế hoạch ‘thá» việc’ Nguyệt Thiá»n, nói tháºt DÆ°Æ¡ng Thiên Sở sợ cái chuyện giấy tá» nà y vô cùng, nhất là khoản viết lách, mà Hạ Phượng Nghi tuyên bố chỉ giúp hắn mấy ngà y đầu thôi bây giá» hắn lại phải tá»± thân váºn Ä‘á»™ng rồi.
Tống Vân Nhi dẩu môi, há»n dá»—i nói:
- Muá»™i vừa há»i Nguyệt Thiá»n rồi, sao hôm qua có chuyện hay nhÆ° thế mà không gá»i muá»™i Ä‘i cùng?
- Äâu có, chỉ là tình cá» mà thôi. Hôm qua Phượng Nghi tá»· tá»· của muá»™i bống nhiên nổi hứng Ä‘i dạo, thế là ta phải tháp tùng. Khi Ä‘i qua Ân gia thì gặp phải Nguyệt Thiá»n.
Dương Thiên Sở đổ vấy ngay cho Hạ Phượng Nghi.
Tống Vân Nhi nghi ngá»:
- Trùng hợp đến thế sao?
Lúc đó ngoà i cá»a có nha dịch đến, bảo là Tống tri huyện giục tiểu thÆ° mau lên Ä‘Æ°á»ng. TrÆ°á»›c khi Ä‘i Tống Vân Nhi còn quẳng lại má»™t câu “khi vá» sẽ tiếp tục há»i tá»™i huynhâ€.
Buổi sáng hôm đó DÆ°Æ¡ng Thiên Sở gá»i Nguyệt Thiá»n và o ‘thá» việc’, đúng nhÆ° Tống Vân Nhi nói, Nguyệt Thiá»n là m việc cần mẫn, chu đáo thông thạo hÆ¡n hẳn Tống Vân Nhi. Thế là DÆ°Æ¡ng Thiên Sở định ‘tịch thu’ nà ng là m thÆ° ký riêng. Hạ Phượng Nghi vừa cho bà mụ nghỉ việc tạm thá»i chÆ°a có ai thay thế, thế là há» vẫn thiếu má»™t ngÆ°á»i là m, DÆ°Æ¡ng Thiên Sở không thể chiếm dụng riêng Nguyệt Thiá»n được, Ä‘Ã nh thá»a thuáºn để nà ng giúp việc nhà và o buối sáng, buổi chiá»u giúp DÆ°Æ¡ng Thiên Sở. Nguyệt Thiá»n thấy mình có thể giúp được nhiá»u việc cho ân nhân thì mừng lắm, liên tục nói có thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng được cả hai việc.
++++
Hẻm núi Vân Nhai nằm ngoà i thà nh Hà ng Châu, cách thà nh cá»a đông, huyện Nhân Hòa khoảng mÆ°á»i dặm, địa thế hoang vu, núi non cheo leo hiểm trở. Bên dÆ°á»›i vách núi có má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, cá»a Ä‘á»™ng không lá»›n, nhÆ°ng bên trong khá sâu.
Ão bà o của Bạch Thiên Tổng đã thấm máu uá»›t cả eo lÆ°ng. Tay lão cầm Ä‘Æ¡n Ä‘ao Ä‘ang thủ trÆ°á»›c của Ä‘á»™ng. Sau lÆ°ng Bạch Thiên Tổng có Tống Vân Nhi Ä‘ang thủ Ä‘oản kiếm trong tay, tóc tai rối bá»i, toà n thân dÃnh đầu máu, không biết là của địch hay là của bản thân nà ng. Bên cạnh là Ân Äức và VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu. Tay phải của Ân Äức bị Ä‘inh xuyên thủng đã sÆ°ng rất to, lá»›p băng dà y cá»™m không ngăn được máu tÆ°Æ¡i ứa ra. Tay trái của hắn cầm má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, y phục te tua nhìn rất thảm thÆ°Æ¡ng. VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu bị trúng má»™t Ä‘ao nÆ¡i ngá»±c, ná»a thân ngÆ°á»i thấm đầy máu, nhÆ°ng vẫn đứng hiên ngang.
Vợ chồng Ân lão gia tá», Tống tri huyện, Bạch Tố Mai, Bạch phu nhân mấy ngÆ°á»i nấp ở phÃa trong Ä‘á»™ng, cùng chụm lại vá»›i nhau, run lên bần báºt.
Cá»a Ä‘á»™ng cách mặt đất ná»a ngÆ°á»i, bị tám tên bịt mặt bao vây. Trong số đó có bốn ngÆ°á»i mặc đồ Ä‘en, bốn ngÆ°á»i mặc đồ xanh, vÅ© khà dÃnh đầy máu tÆ°Æ¡i. NgÆ°á»i đứng đầu là má»™t lão giả váºn thanh y che mặt, tay cầm má»™t thanh Ä‘Æ¡n đạo, cÆ°á»i lạnh nói:
- Há» Bạch kia, ngÆ°Æ¡i còn cố chống cá»± gì nữa? Bằng ngÆ°Æ¡i và con tiểu nha đầu đó mà là m bị thÆ°Æ¡ng hai huynh đệ của ta cÅ©ng tạm coi là không tệ rồi. NhÆ°ng mà hôm nay ngÆ°Æ¡i khó tránh khá»i số kiếp, ta khuyên ngÆ°Æ¡i mau chóng đầu hà ng, chúng ta sẽ không là m khó ngÆ°Æ¡i đâu.
Bạch Thiên Tổng hừ lạnh một tiếng:
- Các ngươi rốt cuộc là ai, vì sao lại muốn đến bắt ta?
Thì ra, lúc gần trÆ°a Bạch Thiên Tổng cùng má»i ngÆ°á»i đến chùa Báo Ân dâng hÆ°Æ¡ng, sau khi là m lá»… xong trên Ä‘Æ°á»ng trở vá» huyện thà nh có Ä‘i ngang Vân Nhai sÆ¡n, gặp phải gần hai chục thÃch khách che mặt Ä‘á»™t nhiên đánh lén. Năm bá»™ khoái và ngÆ°á»i hầu láºp tức táng mạng, Bạch Thiên Tổng, Tống Vân Nhi và Lôi bá»™ đầu cùng các bá»™ khoái còn lại vá»™i và ng nghênh chiến. Nà o ngá», đám thÃch khách nà y Ä‘á»u là báºc hảo thủ, tuy Bạch Thiên Tổng và Tống Vân Nhi má»—i ngÆ°á»i diệt được má»™t tên thÃch khách, nhÆ°ng không xoay chuyển được tình thế.
DÆ°á»›i sá»± liá»u mạng chống cá»± của đám bá»™ khoái, thân binh và gia Ä‘inh, má»i ngÆ°á»i vừa đánh vừa chạy, do Ä‘Æ°á»ng xuống núi bị chặn, nên chỉ còn có thể lui đến vách Vân Nhai sÆ¡n.
Lui đến trÆ°á»›c sÆ¡n Ä‘á»™ng dÆ°á»›i vách núi nà y, các bá»™ khoái, thân binh và gia Ä‘inh Ä‘á»u chiến tá» hết. Chỉ nhá» sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y có cá»a cách mặt đất hÆ¡n ná»a thân ngÆ°á»i, cá»a Ä‘á»™ng cháºt hẹp, dá»… thủ nan công, nên bá»n thÃch khách nhất thá»i không thể đánh tá»›i được. HÆ¡n nữa, dÆ°á»ng nhÆ° bá»n chúng muốn bắt sống há», không muốn lấy tÃnh mạng của há», nên má»›i giằng co cho đến bây giá».
Núi Vân Nhai nà y vô cùng hẻo lánh, ngà y thÆ°á»ng rất Ãt ngÆ°á»i đến, do đó, lần nà y gặp thÃch khách, lại rá»i khá»i đại lá»™, lui vá» dÆ°á»›i chân vách núi, rất khó có ngÆ°á»i biết được chuyện nà y.
Thấy trá»i dần dần lặn vá» phÆ°Æ¡ng tây, bá»n thÃch khách liá»u tấn công lên mấy lần Ä‘á»u không có cách gì đánh và o, nên cÅ©ng hÆ¡i khẩn cấp.
CÆ¡ mặt của Ân Äức không ngừng giáºt giáºt, tay nắm kiếm, quay vá» phÃa Bạch Thiên Tổng thÆ°a:
- Nhạc phụ, chúng ta không thể tá» thủ nhÆ° thế nà y được. NgÆ°á»i và Tống tiểu thÆ° Ä‘á»u thụ thÆ°Æ¡ng, tiếp tục nhÆ° thế, trá»i tối là phiá»n phức lắm. Tiểu tế đánh tráºn đầu, chúng ta mở Ä‘Æ°á»ng máu mà ra!
Bạch Thiên Tổng nói:
- Không được, đám tặc tá» nà y rất mạnh, nhất là bốn thÃch khách mặc áo xanh đó cà ng lợi hại hÆ¡n. Äặc biệt lão già râu trắng cầm đầu có thể lấy má»™t địch mÆ°á»i, chúng ta chỉ có thể lợi dụng sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y để lấy Æ°u thế phòng thủ, chỠđợi viện binh. DÆ°Æ¡ng công tá» phát hiện chúng ta không quay vá», nhất định sẽ dẫn ngÆ°á»i Ä‘i tìm, do đó tuyệt không thể khinh cá» vá»ng Ä‘á»™ng.
Ân Äức dùng tay vuốt vuốt cổ, ngÆ°á»i gáºp xuống hÆ¡i thở nặng nhá»c, thấy hô hấp khó khăn hắn liá»n cởi cúc cổ áo, há há»ng hÃt liá»n mấy hÆ¡i.
Ân lão gia tỠở phÃa sau cất tiếng há»i:
- Con à , con sao váºy?
Bạch Thiên Tổng không dám quay đầu, chú ý bá»n bịt mặt ở ngoà i Ä‘á»™ng, chỉ trầm giá»ng há»i:
- Phải đó, Ân nhi, hai ngà y nay ta phát hiện con cứ khó ở mãi, con rốt cuá»™c là bị sao váºy?
GÆ°Æ¡ng mặt Ân Äức lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i khổ rất khod iá»…n tả, rồi thân thể Ä‘á»™t nhiên ngã ngửa ra sau, uốn cong nhÆ° hình cánh cung, toà n thân co giáºt, trÆ°á»ng kiếm trong tay rá»›t đánh keng xuống đất.
Tống Vân Nhi giáºt mình kêu lên kinh hãi, lùi lại sau tránh né.
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
27-05-2010, 02:06 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
[Nạp Thiếp Ký] Bách Äiểu Triá»u Phụng - Phần I
Chương 29: Mưu đồ
Nguyên tác: Má»™c Dáºt
Xà o nấu: chimcanhcut
Nguồn : http://www.******.vn
Bạch Thiên Tổng phải phòng bị bá»n thÃch khách nhân cÆ¡ há»™i đó đánh và o, nên không dám phân thần. Ân lão gia tá» nhà o đến bên Ân Äức, gá»i :
- Ân nhi, con là m sao váºy?
Ân Äức ưỡn ngÆ°á»i, khóe miệng méo xệch, nói không ra lá»i.
Tống Vân Nhi lấy lại bình tÄ©nh, cắn răng trở cán kiếm nhảy vá» phÃa Ân Äức, Ä‘iểm lên hông mấy cái. Ân Äức thở dà i má»™t cái, nằm nhÅ©n ra đất, má»™t lúc sau má»›i bò dáºy được. Ân lão gia tá» thấy thần sắc của con trai đã tốt lên má»™t chút, liá»n liên tục gá»i tên con.
Lão già che mặt áo xanh ngoà i Ä‘á»™ng chợt cÆ°á»i nói:
- Bạch Thiên Tổng, ngÆ°Æ¡i còn không đầu hà ng sao, còn muốn chá» viện binh? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng nên biết, thá»i gian dà i nhÆ° váºy rồi, nếu có viện binh thì đã sá»›m kéo đến. Má»™t chá»— xa xôi hẻo lánh nhÆ° thế nà y, quá»· còn không có lấy má»™t tên, còn nghÄ© gì đến viện binh? Äừng có nằm má»™ng nữa, ha ha ha...
Äám thÃch khách cÆ°á»i rá»™ lên.
Bạch Thiên Tổng thầm biết lá»i của lão chẳng sai, sắc mặt cà ng lúc cà ng tái xanh, nhÆ°ng chỉ thở dà i má»™t tiếng.
Tống Vân Nhi nói:
- Äừng có nghe há» nói, ca ca của ta có trà thông minh trá»i cho, nhất định sẽ đến cứu chúng ta.
- Ca ca của cô? Y chỉ là kẻ trói gà không chặt, lấy gì mà cứu?
NgÆ°á»i nói lá»i nà y chÃnh là Ân Äức, hắn đã dần phục hồi, cầm thanh trÆ°á»ng kiếm dÆ°á»›i đất từ từ đứng lên.
- NgÆ°Æ¡i nói báºy gì đó? NgÆ°Æ¡i dám nói ca ca của ta xấu lần nữa, ta chẻ ngÆ°Æ¡i là m đôi trÆ°á»›c!
Tống Vân Nhi xếch ngược hai hà ng chân mà y, quát to lên giáºn dữ, nhÆ°ng trong lòng lại thầm mắng: Ca ca Ä‘aÌng chết, là m cái quá»· gì mà giá» nà y lại không đến cứu chúng ta.
- Äược được được, ta không nói váºy.
Ân Äức cÆ°á»i ha hả, rồi Ä‘á»™t nhiên kêu lên:
- Nhạc mẫu, ngÆ°á»i sao váºy?
Bạch Thiên Tổng nghe thế giáºt mình, quay ngÆ°á»i lại nhìn, chÃnh và o lúc đó Ân Äức thét to:
- Xông ra ngoà i giết chúng a!
Tức thá»i tay nắm trÆ°á»ng kiếm, nhảy xuống trÆ°á»›c Ä‘á»™ng, múa loạn trÆ°á»ng kiếm chém vá» phÃa bá»n thÃch khách.
Khi Bạch Thiên Tổng phát hiện Bạch phu nhân căn bản không có chuyện gì thì Ân Äức đã lao ra ngoà i cá»a Ä‘á»™ng rồi. Lão gá»i to lên:
- Ân nhi trở lại đây!
Lá»i còn chÆ°a dứt, thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay Ân Äức đã bị đánh rá»›t, mấy thanh Ä‘ao kiếm đã ká» sát cổ của hắn.
Ân lão gia tá» thét lên, nhà o ra ngoà i cá»a Ä‘á»™ng. Bạch Thiên Tổng vừa chụp được lão, thì lúc nà y trÆ°á»›c mặt có hắc ảnh lóe lên, má»™t cái búa xÃch đã đánh tá»›i trÆ°á»›c mặt. Bạch Thiên Tổng Ä‘Æ°a Ä‘ao đánh văng ra, thì ba mÅ©i phi tiêu lại bay đến, chia ra là m ba bắn tá»›i Tống Vân Nhi, Bạch Thiên Tổng và Ân lão gia tá».
Tống Vân Nhi dùng kiếm của mình dá»… dà ng hất văng thanh phi tiêu, nhÆ°ng Bạch Thiên Tổng có thân thể cao lá»›n, sÆ¡n Ä‘á»™ng lại nhá» hẹp, tay phải chặn búa xÃch, tay trái giữ Ân lão gia tá», nên không có cách gì tránh được phi tiêu bay tá»›i. Lão chỉ còn biết ứng biến bằng cách bỠÂn lão gia tá» ra, Ä‘Æ°a tay phất má»™t cái, tiếp lấy thanh phi tiêu nà y.
Cùng lúc đó, Ân lão gia tỠthét to một tiếng, đùi đã trúng phi tiêu, thò đầu ra ngoà i sơn động. Và i tên bịt mặt đã phóng đến sát bên.
Bạch Thiên Tổng kêu lên cả kinh, nhảy ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng muốn cứu Ân lão gia tá». NhÆ°ng do Bạch Thiên Tổng đã thụ thÆ°Æ¡ng, máu chảy quá nhiá»u, thân thể yếu á»›t lắm rồi, nên hà nh Ä‘á»™ng có phần trì hoãn. Chá» y mang được Ân lão gia tá» muốn nhảy lên trên sÆ¡n Ä‘á»™ng, thì bốn năm thanh Ä‘ao kiếm đã chĩa và o các đại yếu huyệt trên ngÆ°á»i.
Bạch Thiên Tổng vừa rá»i khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, cá»a Ä‘á»™ng liá»n rá»™ng rãi hÆ¡n nhiá»u. Vị lão giả che mặt áo xanh ấy láºp tức phi thân phóng và o cá»a Ä‘á»™ng. Tống Vân Nhi và VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu vung Ä‘ao nghênh địch, thÃch khách ngoà i Ä‘á»™ng không ngừng bắn phi tiêu và tên và o. Võ công của Tống Vân Nhi vốn không bằng lão già , hiện giá» vừa phải đối phó vá»›i lão râu bạc nà y, vừa phải lÆ°u tâm Ä‘á» phòng ám khà đánh lén, nên láºp tức chân tay luống cuống. VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu vốn có võ công không cao, chiến đấu được mấy hiệp đã bị lão già vung má»™t Ä‘ao chém chết. Tống Vân Nhi cả kinh, trên đùi trúng phải má»™t phi tiêu, láºp tức bị lão già râu bạc không chế.
Mất Ä‘i sá»± bảo há»™ của Bạch Thiên Tổng, Tống Vân Nhi và VÆ°Æ¡ng bá»™ đầu, Tống tri huyện và những ngÆ°á»i khác liá»n ngoan ngoãn bó tay chịu trói.
Má»i ngÆ°á»i bị áp giải đến má»™t chá»— đất cá» bằng phẳng, lão già che mặt nhìn Bạch Thiên Tổng, cÆ°á»i ha hả nói:
- Thiên Tổng đại nhân, chúng ta phà cả ná»a ngà y má»›i bắt được ông, mục Ä‘Ãch thế nà o chắc ông rõ chứ?
Bạch Thiên Tổng lạnh lùng đáp:
- Ta không rõ.
Lão già râu bạc nói:
- Äược, váºy ta nói thẳng ra váºy, Thiên Tổng đại nhân là Thiên Tổng của Kinh doanh Ứng Thiên phủ, ta muốn má»i Thiên Tổng đại nhân dẫn đầu Kinh doanh binh khởi sá»± ở Ứng Thiên phủ!"
Kinh Doanh binh là quân chủ lá»±c trấn thủ kinh thà nh Nam Kinh thá»i ban đầu của Minh triá»u. Bạch Thiên Tổng là má»™t trong những lãnh binh thiên tổng của Kinh doanh binh tại Ứng Thiên phủ.
Bạch Thiên Tổng kinh ngạc:
- Ngươi là ai? Sao lại muốn ta tạo phản?
- Ông chấp nháºn, ta tá»± nhiên sẽ nói cho ông biết! Thế nà o?
Bạch Thiên Tổng cÆ°á»i nói:
- Ta không tạo phản đâu, ngươi đừng có nắm mơ! Muốn chém muốn giết gì thì tùy ngươi!
Nói xong quay đầu sang một bên, không lý gì đến lão già râu bạc nữa.
Lão già râu bạc cÆ°á»i lạnh:
- Ta đã đoán thế mà , nhưng mà , ngươi không sợ chết, còn vợ ngươi thì sao? Con gái của ngươi thì sao?
Má»™t hắc y đại hán che mặt ở cạnh đó cÆ°á»i lên rất gian giảo, nhìn Bạch Tố Mai nói:
- Con gái của ngươi da thịt mịn mà ng, huynh đệ chúng ta đã lâu không thưởng thức món thịt tươi nà y rồi!
Äám đồng bá»n láºp tức cÆ°á»i lá»›n, hết sức dâm đãng.
Lão già râu bạc thở dà i:
- Bạch Thiên Tổng, các huynh đệ nà y của ta Ä‘á»u là những con quá»· háo sắc, nếu nhÆ° ông không đáp ứng, bá»n chúng sẽ lấy con gái ông ra giải sầu, ta cÅ©ng không có cách nà o cản được!
Lão lại quay sang nhìn Bạch phu nhân, cố ý nuốt nÆ°á»›c bá»t tháºt lá»›n:
- Bà vợ nà y của ông tuy có hÆ¡i lá»›n tuổi, nhÆ°ng thân hình cÅ©ng không tệ, có thể coi là xinh đẹp. Ta nghÄ© huynh đệ của ta cÅ©ng sẽ có hứng thú đấy. Äám thủ hạ của lão láºp tức cÆ°á»i rống lên, và i ngÆ°á»i tháºm chà còn vừa cÆ°á»i dâm vừa bÆ°á»›c tá»›i nhÆ° muốn xé quần xé áo Bạch phu nhân ra.
Ân Äức ngồi ở bên đó không còn nhịn được nữa, quát lên:
- Ngừng tay! Hồng lão đại, ngươi là m gì thế?
"Hồng lão đại?" Ân lão gia tá» kêu lên cả kinh, hoảng hốt nhìn lão già che mặt. Lão già che mặt thấy hà nh tung đã bại lá»™, cÆ°á»i hắc hắc từ từ lá»™t khăn che mặt, lá»™ ra má»™t gÆ°Æ¡ng mặt ngá»±a ốm dà i.
Ân lão thái gia kêu lên:
- Hồng lão đại, sao lại là ngươi?
Hồng lão đại cÆ°á»i đáp:
- ChÃnh là Hồng má»—, Ân lão gia tá» khá»e chứ!
Tống tri huyện cùng má»i ngÆ°á»i kinh ngạc đến sững ngÆ°á»i. Tống tri huyện há»i:
- Ân, Ân công tá», Ân lão gia, các, các ngÆ°Æ¡i quen biết há»?
Ân lão gia tỠchần chỠmột chút, rồi đáp:
- Bá»n há» là há»™ viện của Hạ lão gia tỠở Hạ gia thôn.
Ân Äức đẩy Ä‘ao kiếm Ä‘ang chĩa và o ngÆ°á»i mình, đứng thẳng lên bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Hồng lão đại, nhá» giá»ng nói:
- NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sao lại là m trái thá»a thuáºn…
Hồng lão đại cÆ°á»i hăng hắc:
- Nhóc con, xéo qua má»™t bên Ä‘i. Hết chuyện của ngÆ°á»i rồi.
Bạch Thiên Tổng trầm giá»ng há»i:
- Ân nhi, chuyện nà y rốt cuộc là thế nà o?
Hồng lão đại cÆ°á»i nói:
- Ha ha ha, rốt cuá»™c là thế nà o? Con rể bảo bối của ngÆ°Æ¡i trả món tiá»n lá»›n muốn chúng ta giả là m sÆ¡n tặc giết con gái bảo bối của ngÆ°Æ¡i!
Câu nói nà y giống nhÆ° má»™t tiếng sét đánh ngang bầu trá»i, Bạch Thiên Tổng sững sá». Bạch phu nhân, vợ chồng Ân lão gia tá», Tống tri huyện cÅ©ng sững sá». Duy chỉ có Tống Vân Nhi là cÆ°á»i lạnh:
- Ca ca ta đã sá»›m Ä‘oán ra rồi, Ân Äức chÃnh là nguyên hung giết chết hai tá»· muá»™i của Bạch tá»· tá»·!
Nghe câu nói nà y, Bạch Thiên Tổng và má»i ngÆ°á»i cà ng sá»ng sốt, nhÆ°ng vẫn còn chút không tin Ä‘Æ°a mắt nhìn Ân Äức. Ân Äức còn khủng khiếp hÆ¡n, lui vá» sau má»™t bÆ°á»›c, quay đầu lại mắng lão già râu bạc:
- Hồng lão đại, sao ngÆ°Æ¡i không kể gì đến chữ tÃn hết váºy?
Hồng lão đại cÆ°á»i hăng hắc:
- Ân công tá», ngÆ°Æ¡i tháºt ngu xuẩn. Tá»›i nÆ°á»›c nà y còn chÆ°a hiểu ra sao, ta vốn chỉ lợi dụng ngÆ°Æ¡i muốn giết vợ để có cÆ¡ há»™i bức Bạch Thiên Tổng tạo phản thôi, đừng nói Ä‘iá»u ná»±c cÆ°á»i nữa.
Toà n thân Ân Äức bắt đầu phát run, bá»t mép sùi ra, dáng vẻ vô cùng khủng bố:
- Ngươi, ngươi…
Cuá»™c nói chuyện nà y đã quá rõ rà ng, Bạch Thiên Tổng nhìn Ân Äức trừng trừng, hai con mắt tá»±a hồ nhÆ° phóng há»a:
- Thì ra các ngÆ°Æ¡i là cùng má»™t bá»n! Vừa rồi ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i Ä‘á»™ng chém lung tung, ta còn nghÄ© là ngÆ°Æ¡i liá»u mạng, không ngá» là ngÆ°Æ¡i cố ý là m loạn tráºn thế của chúng ta, để bá»n chúng có thể thừa cÆ¡ đánh và o!
Hồng lão đại cÆ°á»i hăng hắc:
- Bạch Thiên Tổng thông minh! Vị Ân công tá» nà y cÅ©ng là ngÆ°á»i có tâm kế đó nha.
Bạch Thiên Tổng nhìn Ân Äức trừng trừng, gầm lên giáºn dữ: "Ân Äức, Bạch Tiểu Muá»™i con gái ta có phải là do ngÆ°Æ¡i giết?"
Ân Äức kinh khủng lùi vá» sau má»™t bÆ°á»›c, ngÆ°á»i run lên bần báºt, rồi Ä‘á»™t nhiên há»± lên má»™t tiếng, miệng sùi bá»t mép ngã lăn ra đất, hai mắt trợn ngược, toà n thân bắt đầu co rút.
Ân lão gia tá» bÆ°á»›c vá»™i tá»›i, ôm chầm lấy Ân Äức và o lòng, gá»i:
- Con Æ¡i, con là m sao váºy?
Ân Äức co rút cà ng lúc cà ng dữ Ä‘á»™i, ngửa cổ lên cố sức thở lấy hÆ¡i, tay cà o loạn lên cổ, miệng không ngừng sùi bá»t trắng có lẫn máu. Hai con mắt hắn trợn trắng, xem có vẻ không xong tá»›i nÆ¡i rồi.
Bạch Thiên Tổng cÅ©ng không rõ vì sao Ân Äức lại nhÆ° váºy, chỉ Ä‘oán là bệnh táºt hay trúng Ä‘á»™c gì đó. NhÆ°ng không cần biết thế nà o, vẫn chÆ°a há»i cho rõ má»i nguyên ủy, tuyệt không để hắn nhÆ° thế mà chết Ä‘i. Bạch Thiên Tổng chụp hai vai của Ân Äức lắc liên hồi, gấp gáp há»i:
- Tên súc sanh nhà ngươi mau nói a! Có phải là ngươi giết Tiểu Muội không?
Nhá» sá»± lắc lÆ° của Bạch Thiên Tổng, sá»± co giáºt của Ân Äức từ từ giảm lại. Sau đó, ánh mắt tán loạn nhìn Bạch thiên tổng:
- Nhạc phụ, Tiểu Muá»™i, và vợ của con... Ä‘á»u là do con... giết … tháºt xin lá»—i...
Bạch Thiên Tổng gầm lên má»™t tiếng giáºn dữ, giÆ¡ cao tay lên, định tung ra má»™t chưởng đánh chết hắn, nhÆ°ng thấy hắn đã hồi quang phản chiếu, không thể sống nổi nữa, nên bản thân nếu còn lá»i nà o muốn há»i thì phải há»i ngay, bèn bá» tay xuống:
- Vì sao ngươi muốn giết hai tỷ muội của nó? Nói...!
Ân Äức không hỠđáp, chỉ cÆ°á»i thảm, Ä‘Æ°a bà n tay bị Ä‘inh xuyên qua đã sÆ°ng phù biến hình lên nhìn má»™t chút, rồi để nó vô lá»±c rá»›t xuống cạnh thân. Ân Äức chuyển đầu nhìn hai vợ chồng Ân lão gia tá»: "Cha, meÌ£,.... hai ngÆ°á»i.... hãy bảo trá»ng..."
Ân Äức từ từ xoay đầu, nhìn Bạch Tố Mai Ä‘ang rúc và o lòng Bạch phu nhân, miệng khẽ Ä‘á»™ng Ä‘áºy nhÆ° muốn nói Ä‘iá»u gì đó. Äá»™t nhiên, thân ngÆ°á»i hắn chợt ưỡn ra cong vòng, rồi nhanh chóng co rút lại, toà n thân run rẩy, mặt mÅ©i méo mó biến hình, hai tay bấu chặt cổ há»ng, cố sức cà o cấu, máu tÆ°Æ¡i ứa ra từ mÅ©i, hai mắt trợn ngược, chỉ có khà thở ra, không có khà hÃt và o. Thân hình hắn lại ưỡn mạnh thêm và i cái nữa, sau đó từ từ má»m oặt nằm yên trở lại, không còn Ä‘á»™ng Ä‘áºy nữa.
- Hắn toi rồi, không cần quan tâm tá»›i nữa, giá» quay lại chuyện chÃnh.
Hồng lão đại đưa đơn đao trong tay chĩa thẳng và o Bạch Thiên Tổng:
- Thiên Tổng đại nhân, ta đã vạch trần hung thủ giết con gái ông, cũng được coi là có ơn với ông đấy, không phải là ông không muốn báo đáp ta chứ? Ha ha ha, thế nà o, kiến nghị vừa rồi của ta đã suy nghĩ sao rồi?
Bạch Thiên Tổng cÆ°á»i lạnh:
- Äa tạ ngÆ°Æ¡i váºy! NhÆ°ng rất tiếc lại không biết vì sao Ân Äức lại muốn giết chết con gái ta.
Hồng lão đại lắc đầu đáp:
- Nói tháºt thì ta cÅ©ng chẳng biết, hắn chỉ muốn chúng ta giúp biến thà nh sÆ¡n tặc, giết chết vợ của hắn, còn nguyên nhân thế nà o thì hắn không nói, ta cÅ©ng chẳng muốn há»i.
- Vì sao hắn tìm ngươi, hắn với ngươi có quan hệ gì?
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Từ khóa được google tìm thấy
baach dieu trieu phung , bach dieu chau phung , bach dieu chieu phung , bach dieu chieu phuong , bach dieu trieu phung , chimcanhcut nap thiep ky , êàäåòñòâî , hình danh sÆ° gia , ìàðãàðèòà , nap thiep , nap thiep ký pdf , nap thiep ki , nap thiep ki iii , nap thiep ki pdf , nap thiep ky , nap thiep ky 3 , nap thiep ky 3 prc , nap thiep ky bach dieu , nap thiep ky bach dtp , nap thiep ky bach phung , nap thiep ky chi bach , nap thiep ky lll , nap thiep ky phung , nap thiep ky tac bach , nạp thiếp ký , nạp thiếp ký 1 , sac hiep nap thiep , se dung gia phap , tac bach phung dieu , www.nap thiep ky