Vu Chiến Thiên Hạ Tác giả: Lao Yến
Converter: ThanhHuy
Nhóm Dịch K.O
Giới Thiệu
Đến từ thời kỳ man hoang cổ đại, Lâm Thiên dựa vào một đoàn hỏa diễm quỷ dị cùng một bộ công pháp tu luyện không giống người thường, tại Tu Chân giới dựa vào một chút tiểu vận khí lăn lộn trên giang hồ....
Tu vu, tu tiên, luyện thể ....
"Kiếm tu dùng phi kiếm là lợi hại ư?"
"Hừ, có bản lĩnh tại trên thân thể của ta đồng dạng thử xem ··· "
Hắn là người của cả hai thế giới sẽ không thể tin tưởng vào vận mệnh, trong nội tâm nhịn không được mắng to một tiếng ông trời thật bất công.
Trước tiên là nói về hắn ở kiếp trước sinh hoạt tại Vu Thần tung hoành ngang dọc ở Man Hoang Cổ Vực, Man Hoang Cổ Vực phương thức tu luyện đều là thuận theo thiên đạo, lĩnh ngộ được pháp tắc thiên địa thì được xưng là Vu, đại thành thì được xưng là Vu Thần, Vu Thần phía trên càng có mười Đại Vu Thần.
Người khác ngây ngốc ở môn phái nào cũng đều có một hai vị Vu Thần thậm chí là Đại Vu Thần tọa trấn, hắn ngây ngốc tại một môn phái mà đến Tiểu Vu cũng không có mấy người, căn bản là lên không được mặt bàn. Cho dù là tại một môn phái nhỏ, nhưng hắn cũng chỉ là một đối tượng để mọi người khi dễ, đem hắn trở thành một chân chạy vặt, mọi công việc tạp nham đều giao cho hắn làm, mỹ danh được gọi là vi môn phái mà cống hiến.
Chờ hắn làm đầy đủ "Cống hiến", chuẩn bị dùng điểm cống cống hiến để đổi một bộ công pháp để học thì lại bị người ta tùy tiện ném cho một tấm da dê rồi đuổi đi.
Lâm Thiên trong nội tâm đã đem mười tám đời tổ tông của người kia hỏi thăm mắng lượt nhưng cũng phải hậm hực đem tấm da dê cất kỹ, phía trên là một bộ công pháp tuy nhiên nhưng bất kỳ ai cũng lười liếc nhìn, nhưng đối với kẻ không có công pháp như Lâm Thiên mà nói ra thù có có còn hơn không, không phải sao?
Lưu Ly Kim Thân Quyết, danh tự nghe rất chi là rất vang dội, nhưng khi tu luyện về sau mới biết được bộ công pháp này rẻ rách đến cở nào, những kẻ cùng hắn nhập môn kẻ thì tu luyện đến có khả năng phi thiên độn địa, kẻ có được pháp thuật hô phong hoán vũ, nhưng hắn chỉ là tăng thêm một chút khí lực , so với hắn thì một trời một vực. Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy vui mừng chính là khi tu luyện loại pháp quyết này là việc bưng bê đồ đạc dùng ít khí lực hơn nhiều, trừ điều đó ra những thứ khác một điểm thành tựu.
Nếu chỉ là như vậy hắn cũng vẫn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng càng làm cho hắn cảm thấy khó hiểu chính là, một hôm trời tối hắn đang ngon giấc trên giường tấm da cừu trước ngực lại đột nhiên toát ra một luồng hỏa diểm màu đỏ khiến hắn hôn mê bất tỉnh.
"Lão tử hảo hảo ngủ ngon nào có chọc ai gây ai đâu? Là ai tại sao phóng hỏa đốt lão tử.?"
Vốn Lâm Thiên cho là mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng sau đó hắn lại mơ mơ màng màng tỉnh lại. Chờ hắn sau khi tỉnh lại lại phát hiện mình đã không tại nguyên lai Man Hoang Cổ Vực rồi, mà là trọng sinh ở trên Nguyên quốc một thứ tên là Lâm gia thôn tiểu sơn thôn, càng trùng hợp chính là người này nguyên lai danh tự cũng là gọi Lâm Thiên.
Lâm Thiên cũng không biết là có chuyện gì, thấy mình còn sống nhịn không được cảm kích ông trời, cho rằng ông trời là đáng thương hắn ở kiếp trước hoạt động quá uất ức, một lần nữa cho hắn một thân phận để cho hắn đời này sống tốt hơn.
Thế nhưng mà không nghĩ tới cái cỗ thân thể này nguyên lai so với chính hắn còn muốn uất ức hơn , Lâm gia thôn lão các thiếu gia đều tu luyện một loại gọi là Thối Cốt Quyết luyện thể pháp quyết, người khác đều tại mười một mười hai tuổi có thể đem Thối Cốt Quyết tu luyện tới một hai tầng, đến mười lăm mười sáu tuổi có thể tu luyện tới ba bốn tầng.
Thế mà Lâm Thiên thì ngược lại, đã đến mười sáu tuổi rõ ràng chỉ là miễn cưỡng tu luyện thành một tầng, tự nhiên đã thành đối tượng để mọi người khi dễ, nếu như không phải lão thôn trưởng cùng phụ thân đã chết nhiều năm giao tình không tệ thì phế vật như hắn sớm đã bị những người khác đuổi ra Lâm gia thôn rồi.
Ngẫm lại tràng diện bị mấy đứa nhóc 11 12 tuổi đuổi đánh, Lâm Thiên liền không nhịn được mắng to ông trời khốn nạn:
"Dkm lão thiên!.!. Ngươi như thế nào để cho ta trọng sinh vào một kẻ phế vật như vậy..?? Ta XXX ...."
Hiện tại Lâm Thiên mặt mũi tràn đầy phẫn nộ nhìn thiếu niên sàn tuổi trước mặt mình , nhưng so với hắn thì cường tráng hơn rất nhiều, lạnh lùng nói:
"Vì cái gì không thể để cho ta đi qua?"
"Bởi vì ngươi không có tư cách đi qua." Thiếu niên đối diện lạnh lùng nói.
"Lâm Hổ, ngươi không nên khinh người quá đáng". Lâm Thiên sắc mặt lập tức trầm xuống.
Nếu là lúc trước, trong thôn khi bạn cùng lứa khi dễ hắn, hắn còn có thể nhịn xuống đến, nhưng là hôm nay bất đồng, hôm nay là ngày một trong ba đại môn phái trên quốc gia Hạo Nhiên Các đến Lâm gia thôn tuyển nhận đệ tử.
Nghe nói rất nhiều năm trước khi, tổ tiên Lâm gia thôn đã từng đã cứu một vị tiền bối ở Hạo Nhiên Các nên về sau Hạo Nhiên Các cứ cách ba năm sẽ đến Lâm gia thôn tuyển nhận đệ tử, xem như hồi báo với Lâm gia thôn.
Lâm Thiên là người của hai thế giới tự nhiên biết rõ gia nhập môn phái sẽ có nhiều chõ tốt hơn so với người bình thường, huống chi hắn còn nghe nói gia nhập đệ tử Hạo Nhiên Các đều có thể phi thiên độn địa .
Phi thiên độn địa, điều đó ít nhất cũng phải có thực lực Tiểu Vu mới có thể làm được, kiếp trước chính mình khổ luyện vất vã vài chục năm đều không có khả năng đạt tới trình độ này, xem ra Hạo Nhiên Các này thực lực không kém ah, ít nhất so với môn phái chính mình lúc trước còn muốn mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần. Lâm Thiên trong nội tâm vui sướng nghĩ một lát.
"Sáng sớm là bắt đầu, đem trang bị cho thật tốt, mình mang vài đồ vật chắc hẳn lẫn vào Hạo Nhiên Các cũng không khó.
Thế nhưng mà không nghĩ tới, hắn còn chưa đi đến Luyện Vũ Tràng thì bị Lâm Hổ trước mặt ngăn đón ở bên ngoài, nếu như ngay cả Luyện Vũ Tràng còn không thể nào vào được, kế hoạch của hắn sẽ bị triệt để làm rối loạn.
"Ta khi dễ ngươi thì có làm sao vậy, có bản lĩnh ngươi tới đánh ta, chỉ cần ngươi đánh bại ta, ta để ngươi đi qua." Lâm Hổ hung hăng phất phất nắm đấm, diễu võ dương oai nói.
"Đánh thì đánh, chả lẽ lão tử lại sợ ngươi." Lâm Thiên nộ khí trùng thiên nói. Choáng nha, đời trước đã bị khi dễ không ít, không nghĩ tới đời này vẫn xui xẻo như vậy, rõ ràng bị một tên hài tử mười mấy tuổi đe dọa, ta có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.
Bất quá hắn vừa nói ra lời này về sau tựu đã hối hận, đối diện là Lâm Hổ đã đem Thối Cốt Quyết tu luyện tới tầng thứ năm, với tu vi hiện giờ của hắn không thể làm đối thủ.
Lâm Hổ thấy Lâm thiên dám dùng loại thái độ này đối đãi với hắn,thoáng sững sờ nhưng sau đó lập tức giận dữ:
"Hảo tiểu tử, ta nhìn ngươi không muốn sống nữa, hôm nay dù là trưởng thôn đến cũng không cứuđược ngươi."
"Hey, mọi người sang đây xem xem, phế vật Lâm Thiên hướng Lâm Hổ khiêu chiến kìa." Một thiếu niên hô to một tiếng, chung quanh mọi người nhao nhao vây lại chỉ trỏ Lâm Thiên, trên mặt ngoại trừ khinh bỉ cùng khinh thường bên ngoài vẫn là khinh bỉ cùng khinh thường.....
Lâm Hổ hắc hắc gượng cười vài tiếng, nắm nắm tay đầu, từng bước một hướng Lâm Thiên đi tới, toàn thân nổi lên vầng sáng màu vàng nhàn nhạt, khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt âm lãnh xem ra hắn đã không định hạ thủ lưu tình rồi.
Nhìn nắm đấm bay về phía Lâm Thiên càng lúc càng lớn mà Lâm Thiên lại có chút ngốc trệ tại chỗ không nhúc nhích, "Chẳng lẽ hắn đã sợ cháng váng?" Mọi người vây xem khinh thường nghĩ đến.
Lúc này không phải Lâm Thiên không muốn tránh né, mà là có một cổ lực lượng không hiểu thấu theo tay trái của hắn truyền đến, thân thể của hắn lập tức run lên mặc hắn như thế nào chỉ huy đều không nghe sai sử.
Mắt thấy Lâm Hổ nắm đấm muốn nện vào đầu của mình, lúc này hắn đột nhiên cảm thấy quanh thân chợt nhẹ đi, trong nội tâm lập tức đại hỉ, bất quá muốn né tránh đã không còn kịp nữa rồi, tay trái vô ý thức hướng về phía trước vung lên....
"Phanh " một tiếng vang thật lớn, cùng lúc đó một đạo thân ảnh văng ra ngoài.
Mà người bay ra rõ ràng không phải Lâm Thiên mà là Lâm Hổ!
"Chuyện gì xảy ra?" Trong lòng mọi người cả kinh không thể tin vào mắt mình.
Lâm Thiên mình cũng không hiểu thấu trong giây lát nghĩ đến cái gì vội vàng hướng tay trái của mình nhìn lại. Không nhìn không biết, xem xét đã giật mình, Lâm Thiên trong hai mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ....
"Ah....lửa cháy á..., lửa cháy á!" Lâm Thiên trong lúc đó phát ra một tiếng thét lên, dốc sức liều mạng vung vẩy tay trái, phảng phất chỉ muốn thoát khỏi cái gì đó....
"Ồ, như thế nào không có cảm thấy đau?" Lâm Thiên nhảy loạn trong chốc lát, ý tứ được có chút không đúng, vội vàng hướng tay trái của mình xem xét, chỉ thấy một đoàn hỏa ảnh màu đỏ nhạt nhẹ nhàng bám vào tay trái của hắn, nhưng làm cho người ta kỳ quái chính là đoàn hỏa diễm cũng không có đem tay trái của hắn đốt trọi.
Lâm Thiên trong nội tâm tấc tắc kêu kỳ lạ, trong lúc đó ngẩng đầu lên đưa mắt nhìn bốn phía liếc, lại gặp người chung quanh đều giống như xem kẻ đần đồng dạng, theo dõi hắn không tha.
"Chẳng lẽ bọn hắn đều không phát hiện?" Lâm Thiên trong nội tâm nghi hoặc, duỗi ra tay trái tại trước mặt bọn họ quơ quơ, vẫn thấy người khác dùng ánh mắt đấy nhìn hắn.
Lâm Thiên nhìn nhìn mọi người, đón lấy nhìn nhìn tay trái của mình, sau đó lại nhìn xem mọi người, lại cúi đầu nhìn xem tay trái của mình, ánh mắt có chút lập loè liễu~ vài cái, lộ ra sắc mặt đăm chiu.
Những người khác chứng kiến hắn loại vẻ mặt này, ánh mắt lại kiên định thêm vài phần, "Đúng, tiểu tử này nhất định là biến thành kẻ đần rồi, nghe nói người biến thành ngu ngốc lực lượng theo đó sẽ tăng theo, cho nên hắn vừa rồi tài đã đánh lui Lâm Hổ. Đúng, nhất định là như vậy rồi... "
"Ah ...." lúc này lại truyền ra một tiếng tiếng thét chói tai của Lâm Hổ, hắn giãy dụa từ trên mặt đất bò lên, nổi điên giống như con báo:
"Ngươi tên hỗn đản này, ta muốn giết ngươi ..... "
"Người phương nào ở bên ngoài ồn ào?" Luyện Vũ Tràng bên trong trong lúc đó truyền đến một thanh âm uy nghiêm, cái này cổ thanh âm này phảng phất như có ma lực , nghe xong trong nội tâm lập tức rùng mình, Lâm Hổ động tác lập tức trì trệ, Lâm Thiên đuôi lông mày cũng nhịn không được giật giật lần nữa.
"Mấy người các ngươi tại nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo? Còn không tranh thủ thời gian đi vào, tiên sư đã có chút tức giận rồi." Lúc này lão nhân một tóc trắng xoá, từ Luyện Vũ Tràng đi ra, vẻ mặt giận dữ nói.
"Thôn trưởng, hắn không cho ta đi vào, cho nên ta mới cùng hắn nhao nhao lên." Lâm Thiên vừa thấy lão nhân này, lập tức chạy tới, chỉ vào Lâm Hổ cái mũi nói ra. Hắn lại không chú ý được đoàn hỏa diễm màu đỏ trong tay hắn lại lóe lên rồi chui vào tay trái của hắn.
Thôn trưởng hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Hổ liếc, nói ra: "Đều cùng ta vào đi thôi!"
••••
"Lý tiên sư, Lâm gia thôn nhi đồng tuổi thích hợp cũng đã đến đông đủ, có thể đã bắt đầu." Lâm thôn trưởng cung kính nói.
Vị kia Lý tiên sư thân hình hơi mập, khuôn mặt hình cầu, một đầu tóc trắng, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt giống như một hài nhi mới sinh, bộ dáng có vài phần tiên phong đạo cốt, phía sau hắn còn có hai người một nam một nữ, nữ thì xinh đẹp như hoa, nam thì tiêu sái tự nhiên.
"Đây chính là những tiên sư có thể phi thiên độn địa ấy ư, như thế nào ta không có từ trên người hắn cảm thấy một điểm "Vu" khí tức?"
"Ân, ta đến xem năm nay Lâm gia thôn có hay không có người đủ linh căn." Lý tiên sư nhẹ nhàng lên tiếng, lưng cõng hai tay đi đến hai mươi mấy người thiếu niên trước mặt, ngón tay nhẹ nhàng bấm, một đạo thanh sắc lưu quang nhanh chóng hiện lên, ánh sáng màu xanh trải qua đại bộ phận thiếu niên trước mặt, thì Lý tiên sư đều hơi hơi lắc đầu.
Bất quá khi ánh sáng màu xanh tới trước mặt một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi, Lý tiên sư sắc mặt bỗng trở nên vui vẻ, thân ảnh khẽ động, lập tức đi vào trước mặt nàng, kinh hỉ nói: "Ngươi thậm chí có linh căn, còn là kẻ hai linh căn phi thường hiếm thấy!"
Hai gã khác tiên sư đi cùng hắn sắc mặt cũng là không khỏi biến đổi, một bên lâm thôn trưởng càng đại hỉ, người thiếu nữ này đúng là cháu gái của hắn Lâm Toàn Nhi, hắn biết có linh căn ý vị như thế nào, cháu gái của hắn về sau có thể trở thành một gã tiên sư, hơn nữa là Lâm gia thôn tốt nhiều năm trước tới nay duy nhất một gã tiên sư.
"Tốt rồi, những người khác không có linh căn, kế tiếp nhìn xem những đệ tử đã luyện thể. Đúng rồi, lần này Hạo Nhiên Các chỉ tuyển nhận một gã luyện thể ở Lâm gia thôn." Lý tiên sư trong lúc đó mở miệng nói.
"Một gã, trước kia không đều là ba gã sao? Lần này như thế nào thoáng cái thiếu đi nhiều như vậy?" Lâm sắc mặt của thôn trưởng lập tức đại biến.
"Ta nào biết được những thứ này, chỉ biết đây là mệnh lệnh ở trên ban xuống." Lý tiên sư lạnh lùng nói.
Lâm thôn trưởng khẩu khí lập tức một nghẹn, cũng không dám nói tiếp nữa.
"Thối Cốt Quyết hai tầng, không hợp cách.... tầng ba, cũng không tệ lắm...tầng bốn, tốt... "
"Ồ, ngươi vậy mà đem Thối Cốt Quyết tu luyện tới tầng thứ năm rồi." Lý tiên sư đi đến trước mặt Lâm Hổ, có chút kinh ngạc nói.
"Tiên sư quá khen." Lâm Hổ khiêm tốn nói, bất quá nhưng trong lòng thì vui mừng như điên.
"Hảo hảo, nếu như không có ngoài ý muốn thì chính là ngươi rồi." Lý tiên sư vỗ nhè nhẹ bả vai Lâm Hổ nói.
Lâm Hổ trong mắt lập tức tràn đầy kích động cùng sợ hãi lẫn vui mừng.
"Thối Cốt Quyết một tầng!" Lý tiên sư sắc mặt trầm xuống, nhìn Lâm Thiên, trong nội tâm xem thường nói "Loại này phế vật này cũng muốn tiến vào Hạo Nhiên Các, thật sự là si tâm vọng tưởng." Cũng lười nhìn Lâm Thiên liếc, xoay người rời đi...
"Tiên sư đại nhân xin đợi một chút." Lâm Thiên lúc này hô lớn lên trông điệu bộ tràn đầy sắc thái ti bỉ.
Mọi người bên trong Luyện Vũ Tràng đều nghe được Lâm Thiên câu nói Lâm Thiên xuất ra, trong nội tâm lập tức nhảy dựng, mồ hôi lạnh tuôn như suối:
"Tiểu tử này thật không nhìn xem chính mình là cái thân phận gì, cũng dám đối với tiên sư đại nhân vô lễ!"
"Như thế nào? Ngươi còn có vấn đề?" Lý tiên sư ánh mắt phát lạnh, ngữ khí lạnh như băng nói, một cổ khí thế lăng lệ ác liệt lập tức dồn về phía Lâm Thiên.
Lâm Thiên không khỏi sợ run cả người, bất quá hắn rất nhanh đè nén sự khiếp sợ xuống, cười ha hả từ trong lòng xuất ra một cái một cái hộp gỗ tử, nịnh nọt nói:
"Tiên sư đại nhân đã hiểu lầm, vãn bối trước một thời gian ngắn ngẫu nhiên tìmđược một kiện đồ vật, kính xin tiên sư đại nhân xem qua."
Lý tiên sư lập tức ngạc nhiên, cái này là tính toán cái gì? Đút lót sao?
Mọi người bên trong Luyện Vũ Tràng cũng không khỏi sững sờ, chẳng ai ngờ rằng Lâm Thiên sẽ làm ra tràng diện như vậy.
"Hảo tiểu tử, ngươi cũng dám đút lót bổn tiên sư, ngươi nghĩ đem thứ đồ hư này bổn tiên sư sẽ để vào mắt sao?" Lý tiên sư không chịu thua kém nghiêm nghị nói.
Những thiếu niên Lâm gia thôn nghe vậy lập tức lộ ra biểu tình có chút hả hê biểu lộ, chờ xem Lý tiên sư xử trí Lâm Thiên như thế nào.
Bất quá lúc này thời điểm Lâm Thiên hai mắt nhưng lại oạch một chuyến, hướng nhìn chung quanh liếc, cẩn thận từng li từng tí nói:
"Lý tiên sư, trong này có thể là một khối Hoàng Tinh khoảng chừng bảy tám chục năm tuổi."
"Hừ, tiểu tử, ngươi không cần nhiều lời dong dài rồi, người tu chân cũng sẽ không tham luyến thế tục hoàng kim.. Ngươi nói là Hoàng Tinh bảy tám chục năm tuổi hay sao?" Lý tiên sư vốn đang rất phẫn nộ giáo huấn Lâm Thiên thì lúc biến sắc, lời nói xoay chuyển lộ ra hết sức kinh ngạc, hơn nữa là thanh âm càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng cũng gần như chính bản thân hắn mới có thể nghe được thanh âm của mình.
"Có hi vọng!" Lâm Thiên trong nội tâm không khỏi khẽ động, liền tranh thủ đưa hộp gỗ lên, vừa cười vừa nói:
"Lý tiên sư, cái này đương nhiên thật sự, không tin người xem xem."
Lý tiên sư không chút do dự đem hộp gỗ trong tay Lâm Thiên lấy đi, nhẹ nhàng mở ra xem xét, hai mắt hiện lên vẻ tham lam.
"Tiểu tử, ngươi ở nơi nào tìm được cái khối Hoàng Tinh này?" Lý tiên sư vội vàng hỏi.
"Hồi bẩm tiền bối, đây là vãn bối mấy ngày trước ngẫu nhiên phát hiện ở phía sau núi, biết rõ hôm nay tiên sư sẽ đến Lâm gia thôn, cho nên đặc biệt mang tặng tiên sư." Lâm Thiên miệng lưỡi trơn láng nói, cái này hắn xác thực không có nói sai, khối Hoàng Tinh này xác thực là hắn ngẫu nhiên phát hiện ở phía sau núi.
Ở kiếp trước lăn lộn nhiều năm nên lập tức tựu nhận ra khối Hoàng Tinh này có giá trị, hơn nữa hắn cũng minh bạch đây chính một cái cơ hội, dựa vào khối Hoàng Tinh này hắn có thể lẩn vào Hạo Thiên Các.
"Tiểu tử, ngươi có phải hay không muốn gia nhập Hạo Nhiên Các?" Con mắt đen nhánh con mắt của Lý tiên sư nhanh chóng vòng vo hai vòng, bộ dáng tiên phong đạo cốt vừa nãy biến mất chỉ còn lại một bộ dáng gian thương mười phần.
"Ân, vãn bối đã sớm muốn gia nhập Hạo Nhiên Các rồi, chỉ là một mực không có cơ hội, mong rằng tiền bối đề bạt thoáng một tí." Lâm Thiên trong nội tâm vui vẻ, không cần nghĩ ngợi đáp.
"Cái kia, cái này khối Hoàng Tinh?" Lý tiên sư chăm chú nhìn hộp gỗ, không có chút ý tứ buông tay nhìn chằm chằm Lâm Thiên.
"Cái này tự nhiên là phải hiếu kính lên tiên sư đại nhân rồi." Lâm Thiên chất phác cười nói.
"Tốt.! Ta xem trong những người này tiềm lực của ngươi là lớn nhất, lần này Hạo Nhiên Các tuyển người luyện thể chắc chắn chính là ngươi rồi." Lý tiên sư cười ha hả vỗ vai Lâm Thiên, tay kia vung lên chiếc hộp chứa Hoàng Tinh biến mất không thấy.
Hai người bọn họ không coi ai ra gì nói chuyện vui vẻ với nhau tại đây, người chung quanh nghe được trợn mắt há hốc mồm, tiên sư đại nhân đều là bộ dạng này sao?
Lâm Hổ nghe được Lý tiên sư rõ ràng đem danh sách kia cho Lâm Thiên trong nội tâm lập tức quýnh lên vội vàng nói:
"Lý tiên sư, ngươi không phải mới vừa nói muốn chọn ta sao? Như thế nào lại..... "
"Hừ, lão phu từ trước đến nay là theo lẽ công bằng chấp pháp, vừa rồi chỉ nói là nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ chọn ngươi, nhưng là bây giờ vị tiểu huynh đệ này tiềm lực so với ngươi cao hơn, cái này là ngoài ý muốn, chẳng lẽ ngươi hoài nghi lão phu không công chính hay sao?" Lý tiên sư hai mắt trợn trừng, lại một lần nữa chính khí nghiêm nghị nói.
Lâm Hổ lập tức á khẩu, nhìn đi nhìn lại hai vị tiên sư khác thấy vẻ mặt thần sắc họ bình tĩnh tựu như không có gì, chỉ có thể hung dữ nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên tựu như bất kỳ lúc nào cũng có thể lâm vào xé xác hắn.
"Tại đây người nào không biết Lý tiên sư là nhất công chính chấp pháp đấy." Lâm Thiên rất là thức thời lập tức tâng bốc.
Tục ngữ nói: "thiên xuyên vạn xuyên, mã thí tâng bốc" quả thật không sai, Lý tiên sư trên gương mặt múp máp liền nở nụ cười hòa ái chân thành, nhẹ nhàng vuốt vuốt râu ria, càng nhìn Lâm Thiên trong nội tâm càng thoả mãn.
Những người khác nhìn hai người cấu kết với nhau làm việc xấu trong nội tâm hung hăng khinh bỉ một phen, lần này ngay cả vị nữ tiên sư lông mày cũng không khỏi nhíu lại.
"Tốt rồi, hai người các ngươi nhanh trở về, hảo hảo thu thập lại đồ đạc, tranh thủ thời gian trở về, theo chúng ta đi tới Hạo Nhiên Các." Lý tiên sư nhẹ nhàng phân phó.
Lâm Thiên vừa muốn trở về thu thập mấy bộ y phục, nhưng chứng kiến ánh mắt hung dữ của Lâm Hổ, nhịn không được đánh cho rùng mình, vội vàng nói:
"Tiền bối, vãn bối thân không có của cải nên không có đồ vật gì muốn thu thập, ta ở lại đây cùng ngài a.... "
Sau nửa ngày, Lâm Thiên dưới ánh mắt phẫn hận của các vị thiếu niên, tính cả Lâm Toàn Nhi leo lên một chiếc phi thuyền màu trắng bay về phía Hạo Nhiên Các:
"Lâm Hổ, ngươi cũng không nên oán ta, ai bảo ngươi lúc trước khi dễ ta thảm như vậy, lần này coi như là báo ứng đối với ngươi a."
"Lý sư huynh, chúng ta đem cái phế vật này mang về, có chút không quá phù hợp a, vạn nhất tông môn trách tội xuống, tựu không được tốt cho lắm." Bên trên chiếc phi thuyền, ba gã tiên sư lặng lẽ dùng Truyền Âm Thuật nói chuyện với nhau.
"Yến sư muội, ngươi cứ yên tâm đi,Hạo Nhiên Các chúng ta tuyển nhận những kẻ luyện thể này đơn giản để chúng làm một ít tạp vụ, ai sẽ vì một gã không có ý nghĩa như vậy đến trách tội chúng ta đây."
"Thế nhưng mà Lý sư huynh, lần này là vi Thiên Nguyệt Phong chiêu người, vạn nhất bọn hắn trách tội xuống.... "
"Hừ, Thiên Nguyệt Phong thì thế nào, chẳng lẽ ngươi đã quên lần trước bọn người Thiên Nguyệt Phong cũng đưa tới một cái phế vật sao?" Lý tiên sư hừ lạnh một tiếng, đón lấy khẩu khí lại dừng một chút, "Không dối gạt hai vị sư huynh đệ ta đang chuẩn bị luyện chế một lò Luyện Hồn Đan, những thứ linh dược khác đều chuẩn bị xong, duy chỉ có thiếu một khối năm Hoàng Tinh đã ngoài mươi năm nữa thôi. Hai vị cũng biết, hiện tại tông môn Hoàng Tinh thiếu khuyết, bên ngoài trên thị trường giá cả lại thập phần đắt đỏ, dù cho sư huynh có thể mua được cũng phải rút hết tài sản. Như vậy đi, chỉ cần hai vị giúp sư huynh giữ kín chuyện này, Luyện Hồn Đan ra lò về sau, ta phân cho hai vị mỗi người một khỏa."
Hai người kia nghe vậy trong nội tâm lập tức cả kinh, không chút do dự gật đầu, Luyện Hồn Đan, đây chính là vật phẩm hỗ trợ Luyện Khí tầng mười trùng kích lên Luyện Khí tầng mười một ah!
Chiếc thuyền phi hành tốc độ rất nhanh không bao lâu đã tới nơi.
"Tốt rồi đã đến nơi, phía trước không cho phép phi hành, các ngươi xuống đây đi." Khi phi thuyền hạ lên mặt đất, Lý tiên sư nhẹ nhàng phân phó.
Lâm Thiên cùng Lâm Toàn Nhi nhảy xuống phi thuyền, nhịn không được liếc mắt nhìn lẫn nhau, Lâm Thiên khá tốt, dù sao kiếp trước từng chứng kiến các mặt của xã hội, ánh mắt lóe lên vài cái rồi khôi phục bình tĩnh. Lâm Toàn Nhi thì không như vậy bình tĩnh, nhìn trước mắt từng đợt sương mù vờn quanh các tòa quỳnh lâu ngọc vũ, cùng với các loại linh cầm ngẫu nhiên bay ở chân trời, rung động nói không ra lời,
"Chỉ sợ hoàng cung cũng không xinh đẹp như vậy a!" Nàng nào biết rằng hoàng cung thế tục làm sao có thể cùng tiên gia thánh địa trước mắt so sánh được.
"Vương sư đệ, ngươi dẫn tiểu tử này đi chấp pháp các an bài một chút, ta dẫn nha đầu kia đi gặp qua mấy vị trưởng lão."
Vương tiên sư trầm mặc không nói gì nhẹ nhàng gật đầu mang theo Lâm Thiên đi dọc theo phương bậc thang hướng lên, còn Lâm Toàn Nhi thì theo chân Lý tiên sư đi đến một phương hướng khác.
"Phía trước là Chấp Sự Các cái tấm lệnh bài ngươi giữ lấy, vào đó đi, về sau nếu có chuyện gì bên trong có lẽ quản sự sẽ an bài tốt cho ngươi." Vương tiên sư cầm trong tay một khối lệnh bài màu đen đưa cho Lâm Thiên, mặt không biểu tình nói.
"Thế nhưng mà..... "
"Không có gì nhưng nhị gì hết." Vương tiên sư lạnh lùng nói ra, cũng không quay đầu lại đã đi.
"Ta cứ như vậy không nhận được chào đón." Lâm Thiên sờ sờ cái mũi, trong nội tâm cười khổ một tiếng.
Đến thời điểm này, hắn chỉ có thể kiên trì, đi một mình tiến vào Chấp Sự Các.
"Tiểu tử nơi nào không muốn sống dám tự tiện xông vào Chấp Sự Các?" Lâm Thiên vừa bước qua cánh cửa chợt nghe đến bên trong truyền ra âm thanh quát lạnh.
Lâm Thiên trong nội tâm rùng mình, nhìn trước mắt là một trung niên nhân vội vàng nói:
"Khởi bẩm tiền bối, vãn bối là hôm nay vừa bị tuyển đến luyện thể đệ tử."
"Ngươi là vừa bị tuyển đến luyện thể đệ tử?" Người nọ vẻ mặt không tin nhìn xem Lâm Thiên, "Vậy ngươi tại sao lại đến một mình?"
"Cái này.... cái này vị tiền bối kia có việc, nên trước khi ly khai đã đem cái lệnh bài này giao cho ta để cho ta một mình tới." Lâm Thiên vừa nói vừa đem tấm lệnh bài kia đưa tới.
Người nọ tiếp nhận lệnh bài, sắc mặt cổ quái nhìn lâm Thiên, tiện tay đem một cuốn thẻ tre cùng một khối trúc chế tiểu bài tử giao cho Lâm Thiên:
"Ngươi cầm cái bài tử này đến 'Hạo Nhiên Biệt Viện' tìm người an bài chỗ ở cho ngươi, còn có cái kia thẻ tre là một ít quy củ cùng giới thiệu một ít về Hạo Nhiên Các, ngươi hảo hảo nhìn một chút."
"Đó" Lâm Thiên nhẹ nhàng lên tiếng, vừa phải ly khai, đột nhiên nghĩ đến cái gì:
"Tiền bối, đệ tử mới nhập môn không để phân phát cho ít binh khí hoặc là pháp quyết hay sao?"
"Hắc hắc, ngươi muốn có binh khí hoặc là pháp quyết thì phải có đầy đủ điểm cống hiến mới đổi được." Người nọ khinh thường nhìn Lâm Thiên mỉa mai nói.
"Cái gì? Lại là muốn vì tông môn mà cống hiến?" Lâm Thiên trong lòng có một loại xúc động muốn chửi thề.
"Cái Hạo Nhiên Biệt Viện kia đi như thế nào?"
"Đi ra ngoài hướng đông, có một cái lối nhỏ, đi thẳng xuống dưới có thể đến đó." Người nọ có chút không kiên nhẫn nói, chứng kiến bóng lưng Lâm Thiên, lông mày không khỏi cau lại, "Năm nay những ngững người này làm như thế nào vậy, như thế nào để loại phế vật này có thể đến tông môn."
•••••
Lâm Thiên nhìn trước mắt một mảnh phòng ốc thấp bé, lại một lần nữa xúc động muốn mắng chửi người khác: "Cái này là Hạo Nhiên Biệt Viện? Như thế nào so Lâm gia thôn còn tệ hơn? Thôi được, chỉ là tại đây tạm ở vài ngày thôi..... "
Bất đắc dĩ lắc đầu, Lâm Thiên đặt mông ngồi ở trên giường gỗ nhỏ, vừa mới chuẩn bị đánh một giấc, trong bất chợt nghĩ tới điều gì thoáng cái từ trên giường nhảy xuống, chăm chú nhìn thẳng vào cánh tay trái của mình....
Last edited by one_zero; 15-06-2012 at 07:37 AM.
Lý do: Nhầm