03-08-2012, 06:53 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 21: Triển Chiêu
NgÆ°á»i dịch: nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên thầm nghÄ© trong lòng, ngÆ°á»i nà y Ä‘i lên lúc nà o váºy? ChÃnh mình không phát giác chuyện bất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng rõ rà ng cÅ©ng đợi hắn lên rồi má»›i biết, cái nà y quả thá»±c lại là m cho Trần Nguyên có chút ngoà i ý muốn.
"Triển Chiêu!" Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng hô to má»™t tiếng, tiếp theo liá»n không nói nhảm, thanh âm binh khà va chạm vang lên.
Lúc nà y đây, song phÆ°Æ¡ng đánh nhau thá»i gian rất lâu, Trần Nguyên chỉ không ngừng nghe thấy tiếng binh khà va chạm, trên mặt Hồ TÄ©nh lại đầy vẻ khâm phục, nhá» giá»ng nói: "Nam hiệp chÃnh là Nam hiệp, đến hiện tại, rõ rà ng cả binh khà đá»u chÆ°a rút ra khá»i vá»!"
Trần Nguyên nghe váºy, kỳ quái há»i: "Là m sao ngÆ°Æ¡i biết binh khà chÆ°a ra khá»i vá»?"
Hồ TÄ©nh nói: "Thanh âm Ä‘ao kiếm va chạm, ta tá»± nhiên có thể nghe được, Triển Chiêu nhất định là xá» dụng vá» kiếm để đánh cùng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng."
Trần Nguyên láºp tức há»i: "Váºy ai có thể đánh thắng?"
Hồ TÄ©nh lắc đầu: "Hiện tại còn chÆ°a biết, thanh danh mấy ngÆ°á»i nà y trong giang hồ không sai biệt nhiá»u, nếu nhÆ° Nam hiệp không xuất kiếm ra khá»i vá», muốn thắng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, phá»ng chừng cung rất khó khăn."
Trần Nguyên láºp tức nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á» rất nghiêm trá»ng: "NgÆ°Æ¡i nói, bá»n hắn đánh xong, Triển Chiêu có thể đến nÆ¡i nà y kiểm tra hay không?"
Sắc mặt Hồ TÄ©nh cÅ©ng láºp tức thay đổi: "Tất nhiên sẽ đến, nếu nhÆ° ta rÆ¡i và o trong tay quan phủ, Bà ng Thái sÆ° kia sẽ không bá» qua cho ta, chỉ sợ ngay cả Bao đại nhân cÅ©ng không giữ được ta."
Nói tá»›i chá»— nà y, con mắt nhìn Trần Nguyên, dá»±a theo bình thÆ°á»ng tình huống, nếu nhÆ° má»™t ngÆ°á»i hiếu kỳ mà nói, tất nhiên sẽ há»i tiếp, há»i nà ng rốt cuá»™c là m sá»± tình gì, nhÆ°ng Trần Nguyên lại má»™t câu cÅ©ng không há»i, hắn hiểu tháºt sâu, hiếu kỳ, đôi khi là muốn chết, biết đến cà ng nhiá»u, sẽ cà ng nhiá»u phiá»n toái.
Hồ TÄ©nh hiển nhiên có chút thất vá»ng, tiếp tục nói: "Ta cÅ©ng không phải sợ, chỉ là sẽ là m phiá»n ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên bị nói lá»i nà y là m cho hổ thẹn, trong ná»™i tâm thầm suy nghÄ©, hiện tại nà ng sợ chÃnh là liên lụy đến mình, nhÆ°ng mình lại nghÄ© cách hạ Ä‘á»™c hại nà ng, cái nà y giống nhÆ° có chút không nghÄ©a khÃ, cho dù mình không phải là ngÆ°á»i giang hồ, nhÆ°ng là m ngÆ°á»i cÅ©ng không thể quá phÅ© phà ng nhÆ° váºy.
Äầu óc chuyển má»™t chút, nói: "Hiện tại ngÆ°á»i phủ Thái sÆ° sẽ không trở vá», hai Bá»™ khoái giám thị cÅ©ng Ä‘ang trên nóc phòng, ta đổi gian phòng cho ngÆ°Æ¡i."
Hồ TÄ©nh do dá»± má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng gáºt đầu: "Tốt."
Lúc nà y, chỉ nghe Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng trên nóc nhà nói: "Triển Chiêu! NgÆ°Æ¡i khinh ngÆ°á»i quá đáng! Chẳng lẽ ta không đáng để ngÆ°Æ¡i rút kiếm?"
Lăng Hoa đã tỉnh, đánh nhau trên nóc nhà cÆ¡ hồ kinh Ä‘á»™ng đến tất cả má»i ngÆ°á»i trong khách Ä‘iếm, cÅ©ng may tất cả má»i ngÆ°á»i không Ä‘i ra ngoà i hoặc là duá»—i đầu nhìn xem chuyện gì xảy ra, cứ việc nhÆ° Lăng Hoa, tuy trong ná»™i tâm hết sức tò mò, cÅ©ng chỉ là dùng lá»— tai để nghe.
Chuyện không liên quan đến mình, cÅ©ng đừng có quản quá nhiá»u.
Hai tiếng tiếng Ä‘áºp cá»a rất nhá» kinh Ä‘á»™ng Lăng Hoa nằm ở trên giÆ°á»ng, nà ng phủ thêm má»™t bá»™ y phục, bÆ°á»›c ra tá»›i cá»a, trÆ°á»›c tiên để lá»— tai lên trên cá»a, nghe má»™t chút.
Sau đó má»›i nhá» giá»ng há»i: "Ai?"
Thanh âm Trần Nguyên cÅ©ng ép xuống vô cùng nhá»: "Ta, Lăng Hoa cô nÆ°Æ¡ng, mở cá»a được chứ?"
Trong phòng Lăng Hoa cÅ©ng không láºp tức mở cá»a, rõ rà ng nhất thá»i là không có tiếng trả lá»i, cái nà y lại là m cho Trần Nguyên sốt ruá»™t vạn phần, lại khẽ gõ cá»a phòng và i cái, lúc nà y má»›i nghe thấy Lăng Hoa ở bên trong nói: "Trần, Trần đại ca, đã trá»… nhÆ° váºy, có chuyện gì sao?"
Trần Nguyên nhìn chung quanh má»™t chút, sợ có ngÆ°á»i bá»—ng nhiên nhảy ra khá»i phòng, vừa vặn trông thấy hắn, gấp gáp nói: "NgÆ°Æ¡i mở cá»a ra trÆ°á»›c rồi nói sau!"
Thanh âm trong phòng đã cá»±c kỳ nhá»: "Cái nà y, giống nhÆ° không tốt lắm đâu!"
Trần Nguyên vá»— cái trán của mình: "Ta nói, Lăng Hoa muá»™i tá», ca ca chá» ngÆ°Æ¡i cứu mạng đây nà y, nếu ngÆ°Æ¡i không mở cá»a, sẽ có tai nạn chết ngÆ°á»i đó!"
Lăng Hoa vẫn không mở cá»a, ở bên trong nói vá»ng ra: "Trần đại ca, kỳ tháºt, ta cÅ©ng rất thÃch ngÆ°Æ¡i, chỉ là loại chuyện nà y, nếu nhÆ° lén lút, luôn không tốt."
Trần Nguyên nghe xong, trong ná»™i tâm cả kinh, sau đó cÆ°á»i khổ má»™t hồi, cái bà cô nà y, không biết đã nghÄ© Ä‘i đâu rồi, hiện tại ta nà o có cái tâm tÆ° kia?
Trần Nguyên lại gõ cá»a lần nữa, Hồ TÄ©nh bá»—ng nhiên hung hăng véo cánh tay Trần Nguyên má»™t chút, tuy nà ng bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, nhÆ°ng cái véo nà y cÅ©ng không phải Trần Thế Mỹ có thể chịu được, Trần Nguyên Ä‘au nhức, kêu má»™t tiếng: "Ai ui!"
Thanh âm then cá»a truyá»n đến, Lăng Hoa mở cá»a phòng, má»™t bá»™ dạng lo lắng nhìn Trần Nguyên, há miệng há»i: "Trần đại ca, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Äợi nà ng trông thấy Trần Thế Mỹ còn vịn má»™t nữ tá» không biết tên, Lăng Hoa láºp tức sững sá», sắc mặt Hồ TÄ©nh tái nhợt, lại cÆ°á»i má»™t tiếng vá»›i nà ng: "Là m phiá»n cô nÆ°Æ¡ng ."
Lăng Hoa chỉ ngón tay vỠhướng Hồ Tĩnh, ánh mắt lại nhìn Trần Nguyên: "Vị nà y là ai?"
Trần Nguyên không kịp giải thÃch, vịn Hồ TÄ©nh và o trong phòng, vá»™i và ng thu tháºp sạch sẽ mấy cái gì đó dÆ°á»›i giÆ°á»ng Lăng Hoa: "Không có thá»i gian giải thÃch cùng ngÆ°Æ¡i, nhá»› kỹ, để cho nà ng ở đây, đừng cho bất luáºn kẻ nà o biết! Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i, Lăng Hoa muá»™i tá», ta Ä‘i trÆ°á»›c!"
Nói xong, Trần Nguyên chạy trở vỠgian phòng của mình trong chớp mắt.
Lúc nà y, trên nóc nhà đã phân ra thắng bại, theo má»™t hồi tiếng vang Ä‘inh Ä‘ang truyá»n đến, hiển nhiên là có đồ váºt gì đó đã gãy mất.
"Triển Chiêu! NgÆ°Æ¡i á»· và o binh khà thắng ta, còn được coi là Nam hiệp sao? NgÆ°Æ¡i cÅ©ng xứng vá»›i hai chữ hiệp khách?" Thanh âm Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng có chút phẫn ná»™.
Mà Triển Chiêu lại có vẻ cực kỳ vô tội: "Bạch gia Ngũ đệ, vi huynh không rút kiếm, ngươi nói vi huynh xem nhẹ ngươi, vi huynh xuất kiếm rồi, ngươi còn nói ta ỷ và o binh khà thắng lợi! Rốt cuộc ngươi muốn như thế nà o?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng tưởng tượng, đây cÅ©ng là lá»i nói tháºt, má»›i vừa rồi, không phải chÃnh mình bảo Triển Chiêu rút kiếm sao, hiện tại xác thá»±c không thể trách ngÆ°á»i ta, láºp tức liá»n ôm quyá»n: "Triển Chiêu, ngÆ°Æ¡i nghe đây, tại đây ngÆ°Æ¡i nhiá»u ngÆ°á»i, NgÅ© Gia nhà ngÆ°Æ¡i chỉ thÃch chÆ¡i đùa vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta chá» ngÆ°Æ¡i tại Hãm Không đảo, muốn tam bảo, tá»›i đó mà cầm vá»!"
Thanh âm Triển Chiêu cũng cực kỳ lo lắng, nói: "Lão Ngũ, ngươi còn muốn đi sao?"
Chỉ nghe thấy trên Ä‘Æ°á»ng có má»™t mảnh thanh âm bÆ°á»›c chân, phÃa bên ngoà i cá»a sổ, đèn Ä‘uốc láºp tức sáng trÆ°ng, hiển nhiên, Triển Chiêu đã sá»›m bà y thiên la địa võng, bao vây Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng!
Trong ná»™i tâm Trần Nguyên kinh hoảng má»™t hồi, thầm nghÄ©: "Nếu nhÆ° Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nà y bị bắt, mình nên là m cái gì bây giá»?"
"Triển Chiêu, ngÆ°Æ¡i cho rằng có thể cản được NgÅ© Gia nhà ngÆ°Æ¡i sao?" Bên ngoà i, bá»—ng nhiên há»—n loạn má»™t hồi, chỉ nghe thấy "Bà nh!" má»™t tiếng vang tháºt lá»›n, Bá»™ khoái trên Ä‘Æ°á»ng bối rối, có ngÆ°á»i biết hà ng láºp tức hô: "Không tốt! Äây là khói Ä‘á»™c, tất cả ngáºm miệng lại, không được hô hấp!"
Bên trong má»™t mảnh lá»™n xá»™n, chỉ nghe Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng đã Ä‘i xa: "Triển Chiêu! Nhá»› kỹ, Hãm Không đảo!"
Trên Ä‘Æ°á»ng dần dần khôi phục bình tÄ©nh, tá»±a nhÆ° Trần Nguyên Ä‘oán trÆ°á»›c, những Bá»™ khoái kia láºp tức dùng lý do, nhìn xem có dÆ° đảng trốn ở trong khách Ä‘iếm hay không, liá»n tiến đến Ä‘iá»u tra.
Trong đó, gian phòng Trần Nguyên là trá»ng Ä‘iểm bên trong trá»ng Ä‘iểm, Triển Chiêu tá»± mình đến đây xem xét.
Trần Nguyên đứng ở cạnh cá»a, nói tháºt, trong ná»™i tâm tháºt sá»± rất sợ, cho nên hắn cúi đầu, không dám để cho những Bá»™ khoái kia chứng kiến sắc mặt của hắn.
Triển Chiêu vẫn đứng tại bên ngÆ°á»i Trần Nguyên, Ä‘iá»u tra những chuyện nhá» nhặt nà y, là những tiểu Bá»™ khoái kia là m, Triển Chiêu là đại hiệp, hắn chỉ cần nhìn ngÆ°á»i khác là m việc là được rồi.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 03-08-2012 at 07:39 PM .
03-08-2012, 06:56 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 22: Giải thÃch
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Tuy con mắt Triển Chiêu vẫn nhìn mấy Bộ khoái, nhưng trong lòng Trần Nguyên có quỷ, thủy chung cảm giác Triển Chiêu như là đang nhìn mình chằm chằm.
Không qua bao lâu, má»™t Bá»™ khoái liá»n nói vá»›i Triển Chiêu: "Triển gia, ngoại trừ và i cuốn sách và và i bao thuốc, không phát hiện ra cái gì khác."
Những thuốc kia là Trần Nguyên dùng cho nữ tá» bị thÆ°Æ¡ng, không kịp dấu Ä‘i, bị những kia Bá»™ khoái lấy được toà n bá»™, Ä‘Æ°a tá»›i trÆ°á»›c mặt Triển Chiêu, hắn sợ Triển Chiêu từ trong thuốc nhìn ra Ä‘iá»u gì đó.
Triển Chiêu chỉ nhìn thoáng qua, bá» thuốc kia sang má»™t bên: "Chúng ta không phải tìm những thứ nà y, huynh Ä‘Ã i, có nhiá»u chá»— là m phiá»n, mong huynh Ä‘Ã i thứ tá»™i."
Trần Nguyên quả thá»±c thở dà i má»™t hÆ¡i trong lòng, chỉ trông mong Triển Chiêu rá»i khá»i khách Ä‘iếm nhanh má»™t Ãt.
Ai biết Triển Chiêu lại cầm lấy hai quyển sách kia, rất tò mò há»i: "Huynh Ä‘Ã i cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách?"
Trần Nguyên khom ngÆ°á»i nói: "Miá»…n cưỡng Ä‘á»c qua và i năm sách vỡ, nháºn biết và i cái chữ to mà thôi."
Triển Chiêu nở nụ cÆ°á»i: "Trong lòng của ta có má»™t chuyện không rõ, muốn hÆ°á»›ng huynh Ä‘Ã i thỉnh giáo."
Trần Nguyên còn chÆ°a kịp phản ứng, Triển Chiêu liá»n nói: "Triển má»— nháºm chức là m thủ hạ cho Bao đại nhân, có rất nhiá»u chuyện cảm giác lá»±c bất tòng tâm, có đôi khi sẽ thầm nghÄ©, ta rốt cuá»™c có tÃnh là má»™t Bá»™ khoái hợp cách hay không?"
Trần Nguyên má»™t mặt nghÄ© đến Triển Chiêu nói lá»i nà y là có ý gì, má»™t mặt vá»™i và ng trả lá»i: "Triển đại nhân danh chấn kinh sÆ°, nếu nhÆ° đại nhân không hợp cách, trong thiên hạ, ai có thể là m Bá»™ khoái được?"
Triển Chiêu lắc đầu: "Bá»™ khoái chÃnh là bắt trá»™m, nhÆ°ng ta ngay cả Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nà y Ä‘á»u không bắt được, ta còn có tÆ° cách là m Bá»™ khoái sao?"
Trần Nguyên luông luôn nháºn đầu óc của mình chuyển Ä‘á»™ng rất nhanh, nhÆ°ng đến hiện tại, hắn vẫn không suy nghÄ© ra, vì cái gì mà Triển Chiêu bá»—ng nhiên nói chủ Ä‘á» nà y cùng mình, vì váºy mà rất chú ý đáp: "Tiểu nhân luôn luôn cho rằng, mặc kệ là m chuyện gì, không đến lúc cuối cùng, luôn không thể có kết luáºn."
Triển Chiêu lại cÆ°á»i má»™t chút, ôm quyá»n nói vá»›i Trần Nguyên: "NgÆ°Æ¡i đã biết rõ đạo lý nà y, vì cái gì buông tha cho ân khoa, không chịu thi thố? Hôm nay Triển má»— còn nghe Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân nói tá»›i ngÆ°Æ¡i, ngữ khà có chút đáng tiếc!"
Sau khi nói xong, Triển Chiêu Ä‘i ra ngoà i trong chá»›p mắt, nói vá»›i đám khách ở lại trong khách Ä‘iếm: "ChÆ° vị, khuya hôm nay bởi vì có cuồng đồ hoà nh hà nh báºy bạ, ta chấp hà nh công vụ, có chá»— quấy rầy, hi vá»ng chÆ° vị thông cảm nhiá»u hÆ¡n!"
Nói xong vung tay lên nói: "Vá»!"
Trần Nguyên ngÆ¡ ngác ngẩn ngÆ°á»i, Triển Chiêu nói Âu DÆ°Æ¡ng đại nhân đúng là Âu DÆ°Æ¡ng Tu rồi, hắn nhá»› kỹ mình sao? Cái nà y lại là m cho Trần Nguyên có cảm giác ngoà i ý muốn, lại có chút cảm Ä‘á»™ng.
Trông thấy bá»n Bá»™ khoái Ä‘á»u Ä‘i xuống lầu, DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ theo sau đóng cá»a, những ThÆ° sinh khác, phần lá»›n trở vá» phòng tiếp tục nghỉ ngÆ¡i, Trần Nguyên nhìn Lăng Hoa đứng ở cách đó không xa má»™t chút, phát hiện thần sắc Lăng Hoa rất mất tá»± nhiên.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y tháºt sá»± không tệ, chịu giúp mình lúc khó khăn, đợi má»i ngÆ°á»i tản Ä‘i, Trần Nguyên má»›i vụng trá»™m Ä‘i và o gian phòng Lăng Hoa, sắc mặt Lăng Hoa có lẽ là rất ngượng ngùng.
ChÃnh mình có khả năng còn cần tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y há»— trợ, cho nên dá»— dà nh nà ng là chuyện nhất định phải là m, hÆ¡n nữa, nếu nhÆ° mình thân máºt má»™t Ãt cùng nà ng, nói không chừng, Hồ TÄ©nh kia có thể không bức bách mình, vì váºy sau khi và o trong phòng, dá»±a và o bên ngÆ°á»i Lăng Hoa, thần thái rất ôn nhu nói: "Muá»™i tá», lần nà y Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i."
Lăng Hoa cúi đầu, không nói câu nà o, Hồ TÄ©nh từ dÆ°á»›i giÆ°á»ng bò ra, trên mặt Ä‘á»u là mồ hôi, đến Ä‘á»™ng tác Ä‘Æ¡n giản nà y cÅ©ng tác Ä‘á»™ng và o miệng vết thÆ°Æ¡ng của nà ng.
Trần Nguyên không có vịn Hồ TÄ©nh, mà là tiếp tục ở bên ngÆ°á»i Lăng Hoa nói: "Thá»i Ä‘iểm ta phát hiện nà ng, nà ng đã bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết, ca ca là loại ngÆ°á»i thiện lÆ°Æ¡ng, sá»± tình thấy chết mà không cứu, ta không là m được."
Nghe xong lá»i nà y, Lăng Hoa cuối cùng cÅ©ng chịu mở miệng, chỉ thấy tay nà ng chỉ Hồ TÄ©nh, câu đầu tiên mở miệng liá»n mang theo sá»± ủy khuất há»i: "Tại sao trên ngÆ°á»i nà ng mặc y phục của ngÆ°Æ¡i?"
Mặt Hồ TÄ©nh thoáng má»™t tý liá»n nổi lên chút mà u Ä‘á», Trần Nguyên biết rõ những lá»i nà y có hai tầng ý tứ, tầng thứ nhất là , vì sao nữ nhân nà y lại mặc y phục của ngÆ°Æ¡i? Tầng ý tứ thứ hai tÆ°Æ¡ng đối mịt má», y phục của ngÆ°Æ¡i, là m sao nữ nhân nà y lại mặc được? Tầng ý tứ thứ hai má»›i là mấu chốt, chÃnh là bởi vì mấu chốt, cho nên Trần Nguyên sẽ không Ä‘i trả lá»i.
"Y phục của nà ng Ä‘á»u là vết máu, không thể mặc được nữa, cho nên ta Ä‘em y phục của ta cho nà ng, đúng rồi, muá»™i tá», ngÆ°Æ¡i có quần áo phù hợp cho nà ng thay hay không?" Thằng ngốc má»›i Ä‘i giải thÃch quần áo là m sao má»›i có thể mặc lên trên ngÆ°á»i nữ nhân nà y, ngÆ°á»i thông minh nhÆ° Trần Nguyên, sẽ giả bá»™ nhÆ° không hiểu tầng hà m nghÄ©a bên dÆ°á»›i, cứ để cho Lăng Hoa tá»± nghÄ©.
Mà Hồ TÄ©nh trợn trừng mắt nhìn Trần Nguyên, từ trong ánh mắt của nà ng, có thể thấy được, nà ng rất là tức giáºn đối vá»›i Trần Nguyên, cái nà y rõ rà ng chÃnh là đang liên kết quan hệ của hai ngÆ°á»i lại vá»›i nhau.
Cũng may nà ng chỉ là trợn mắt nhìn Trần Nguyên, không nói gì thêm.
Lăng Hoa vừa thấy Trần Nguyên thản nhiên nhÆ° thế, trong lòng không khá»i suy nghÄ©, chắc là mình quá Ä‘a nghi rồi? Hay là cô gái nà y tá»± mình mặc và o?
NghÄ© tá»›i đây, Lăng Hoa láºp tức Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tủ quần áo của mình, lấy ná»™i y và áo bà o ra: "Cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i xem có hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i không."
Hồ TÄ©nh mặt nhÆ° sÆ°Æ¡ng lạnh, nháºn lấy: "Äa tạ ."
Trần Nguyên xem đúng thá»i cÆ¡, kéo Lăng Hoa tá»›i, nói: "Muá»™i tá», nà ng má»™t ngÆ°á»i con gái, tại phòng ta chung quy không quá thuáºn tiện, không bằng ngÆ°Æ¡i tìm cho nà ng má»™t địa phÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng nhân không dá»… tìm kiếm, để cho nà ng tạm thá»i an thân là được."
Lăng Hoa gáºt đầu: "Háºu viện có kho củi, chỉ hÆ¡i lá»™n xá»™n má»™t Ãt, ngà y thÆ°á»ng ngoại trừ ta và phụ thân, Ãt có ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘i và o."
Trần Nguyên lắc đầu: "Không được, kho củi không được, cừu gia của nà ng đang đuổi giết nà ng, nếu giấu ở kho củi, cừu gia tất nhiên sẽ đi tìm."
Lăng Hoa liếc nhìn Trần Nguyên, ánh mắt đã không có loại ghen ghét vừa rồi: "Trần đại ca yên tâm, bên trong kho củi có tầng hầm, ngoại trừ ta và phụ thân, không có ngÆ°á»i nà o biết."
Trần nguyên thở dà i ra má»™t hÆ¡i: "Äược rồi, là m phiá»n ngÆ°Æ¡i dẫn nà ng Ä‘i má»™t hồi, ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c nhé?"
Lăng Hoa từ chối cho ý kiến, Hồ TÄ©nh kia lúc nà y lại nhìn Trần Nguyên, háºn ý trong lòng cà ng Ä‘áºm.
Tuy nà ng hà nh tẩu ở giang hồ, nhÆ°ng cấp báºc lá»… nghÄ©a giữa nam nữ có lẽ là vẫn nghiêm nghị khắc ghi, hôn môi cùng Trần Nguyên kia, thủy chung là m cho nà ng canh cánh trong lòng, lúc nà y nhìn Trần Nguyên và Lăng Hoa thân máºt nhÆ° thế, quan hệ tất nhiên không thể tầm thÆ°á»ng.
Nà ng là má»™t ngÆ°á»i thiện lÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i giang hồ cÅ©ng giảng ân oán rõ rà ng, Trần Nguyên cứu nà ng má»™t mạng, bảo nà ng tháºt sá»± Ä‘á»™ng thủ giết Trần Nguyên, cÅ©ng không là m được, nhÆ°ng nếu nhÆ° cưỡng bức Trần Nguyên và mình ở cùng má»™t chá»—, chẳng phải là thÆ°Æ¡ng tổn cô nÆ°Æ¡ng thiện lÆ°Æ¡ng vô tá»™i trÆ°á»›c mắt nà y sao? Trong lòng Hồ TÄ©nh láºp tức có chút rối rắm.
Rá»i khá»i phòng, Trần Nguyên kỳ tháºt cÅ©ng cá»±c kỳ rối rắm! Biết rõ phiá»n phức của mình vừa má»›i tá»›i, còn chÆ°a tá»›i cao trà o! Triển Chiêu cứ nhÆ° váºy mà đi sao? NgÆ°á»i phủ Thái sÆ° cứ nhÆ° váºy mà buông tha? Không có khả năng.
Trần Nguyên táºn lá»±c trốn tránh nguy hiểm, nhÆ°ng cái nà y cÅ©ng không có nghÄ©a là hắn sợ hãi nguy hiểm, nếu nhÆ° là đã chÆ¡i trò chÆ¡i nà y, váºy thì nghÄ© biện pháp thoát thân, tháºt sá»± không thoát khá»i, tiếp tục chÆ¡i là được.
Còn muốn hạ Ä‘á»™c chết Hồ TÄ©nh kia hay không? Quản khỉ gió gì muốn hay không, mua thuốc Ä‘á»™c trÆ°á»›c rồi nói sau, đừng đợi cho thá»i Ä‘iểm mình muốn hạ Ä‘á»™c chết nà ng, còn phải Ä‘i mua thuốc, liá»n có chút phiá»n phức.
Thá»i đại nà y, thuốc Ä‘á»™c cá»±c kỳ dá»… mua, tiện nhất tá»± nhiên là thạch tÃn, bên Ä‘Æ°á»ng có những cá»a hà ng bán thuốc chuá»™t, trong thuốc có thà nh phần thạch tÃn.
Sáng sá»›m ngà y hôm sau, Trần Nguyên liá»n mua hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i bao thuốc chuá»™t trở vá», vì không là m cho ngÆ°á»i khác hoà i nghi, cÅ©ng để tránh cho chÃnh mình mua phải thuốc giả, hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i bao thuốc chuá»™t nà yhắn phân biệt mua sắm từ năm quầy hà ng.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by Hina; 03-08-2012 at 07:52 PM .
04-08-2012, 07:26 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 23: Cẩn tháºn ngÆ°á»i phủ Thái SÆ°
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Chuẩn bị cho tốt, Trần Nguyên cảm giác tim của mình Ä‘áºp cá»±c kỳ lợi hại, có chút sợ hãi, có chút run sợ, bên Ä‘Æ°á»ng, tùy tiện ngÆ°á»i nà o liếc nhìn chÃnh mình, hắn đã cảm thấy đối phÆ°Æ¡ng giống nhÆ° có thể Ä‘oán được ý nghÄ© xấu xa trong lòng.
Không dám dừng lại quá lâu ở trên Ä‘Æ°á»ng, trở lại trong tiệm, vá»™i và ng dấu thuốc chuá»™t Ä‘i. Bây giá» còn không phải thá»i Ä‘iểm hạ Ä‘á»™c, bởi vì Hồ TÄ©nh vừa má»›i tỉnh lại, nà ng mình bởi vì "hô hấp nhân tạo" mà bá»™c phát mâu thuẫn, vẫn còn có hi vá»ng Ä‘iá»u hòa, cho dù đến tình trạng hạ Ä‘á»™c, phải có kế hoạch má»›i có thể thà nh công.
Hạ Ä‘á»™c cÅ©ng là rất cần có há»c vấn, nếu ngÆ°Æ¡i Ä‘em và i bao thuốc chuá»™t đặt ở trong má»™t chén cÆ¡m, ngÆ°á»i ngu ngốc Ä‘á»u có thể nhìn ra. HÆ¡n nữa, nếu nhÆ° hiện tại liá»n Ä‘á»™ng thủ, vạn nhất xảy ra cái gì ngoà i ý muốn, chÃnh mình không có biện pháp Ä‘em váºn chuyển thi thể ra bên ngoà i, đó là chuyện rất phiá»n phức, còn phải đợi đã, tốt nhất không cần ra tay, đợi tất cả vấn Ä‘á» Ä‘á»u có thể tá»± giải quyết, đó chÃnh không còn gì tốt hÆ¡n.
Trần Nguyên trở lại quán rượu, cùng Lăng Hoa Ä‘i xem Hồ TÄ©nh giấu ở trong hầm ngầm, trong hầm tháºp phần an toà n, Lăng Hoa táºn lá»±c chồng chất má»™t đống váºt lẫn lá»™n ở phÃa trên, rất khó bị ngÆ°á»i phát giác. Trần Nguyên yên lòng, Ãt nhất ngÆ°á»i phủ Thái sÆ° muốn tìm nà ng, cÅ©ng không phải việc dá»… dà ng.
Hắn ngồi ở trong quán rượu, có chút ngẩn ngÆ°á»i, hắn cảm thấy, giống nhÆ° chÃnh là từ lúc Hồ TÄ©nh xuất hiện, mình liá»n bị cuốn và o bên trong má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c xoáy. Những chuyện nà y, lúc trÆ°á»›c không nói, chÃnh mình hảo tâm được cứu nà ng, nà ng lại cho mình mấy cái tá» lá»™ để Ä‘i, còn có Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng kia, rõ rà ng Ä‘em thứ gì đó trá»™m ra từ trong hoà ng cung, đặt tại chá»— mình, đây không phải muốn cái mạng nhá» của mình sao?
"Bà ná»™i nó, cùng lắm thì má»i ngÆ°á»i cùng nhau chết, thá»±c sá»± cho rằng lão tá» không có gan chÆ¡i đùa sao!" Trần Nguyên nghÄ© tá»›i đây, trong miệng không khá»i nói thầm má»™t câu.
"Bang bang!"
Mặt bà n bị đánh, thanh âm ầm ầm đánh thức Trần Nguyên, hắn mạnh mẽ ngẩng đầu, lại vừa vặn trông thấy Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c mặt mình, quả thá»±c là m cho Trần Nguyên cà ng hoảng sợ: "NgÆ°Æ¡i không phải đã Ä‘i rồi sao?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng hiển nhiên rất không hà i lòng đối vá»›i biểu hiện của Trần Nguyên: "Hôm nay ngÆ°Æ¡i là m sao váºy? Má»™t chút bá»™ dạng buôn bán cÅ©ng không có, khách hà ng đến gõ cái bà n cÅ©ng dá»a ngÆ°Æ¡i thà nh dạng nhÆ° váºy?"
Sắc mặt Trần Nguyên hơi tái, phất tay nói: "Muốn bộ dạng gì mới là là m việc buôn bán? Có vị đại gia ngươi như suốt ngà y cho ta bạc, ta còn sợ không già u sao?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nhìn chung quanh má»™t chút, đè thấp và nh nón xuống. Äá»™ng tác nà y lại là m cho Trần Nguyên rất là kỳ quái: "NgÆ°Æ¡i sợ cái gì? NgÆ°Æ¡i không phải luôn luôn không sợ những Bá»™ khoái kia sao?"
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°a tay lên trên, nói: "Cái bá»c đâu, Ä‘Æ°a cho ta."
Trần Nguyên nghe xong lá»i nà y, vô cùng hÆ°ng phấn, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lấy cái bá»c Ä‘i, ý nghÄ©a chÃnh là mình Ãt Ä‘i má»™t chuyện phiá»n phức! Hắn không nói hai lá»i, và o trong lấy cái bá»c kia ra Ä‘Æ°a cho Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, há»i: "NhÆ° thế nà o? Ngà i muốn Ä‘i à ?."
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng gáºt đầu. Trên mặt Trần Nguyên Ä‘á»u là vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, có thể không đắc tá»™i Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, tá»± nhiên là tốt nhất, nhÆ° váºy chỉ cần mình xá» lý tốt sá»± tình Hồ TÄ©nh, còn có thể tiếp tục lÆ°u lại đây, là m việc buôn bán.
Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng cầm cái bá»c, không mở ra, lấy tay sá» má»™t chút, liá»n xác định mấy cái gì đó Ä‘á»u ở bên trong, liá»n vác lên vai, nói: "Giúp ta Ä‘i xem xét Nhan Tra Tán, ta biết rõ ngÆ°Æ¡i không muốn gặp lại ta, yên tâm Ä‘i, cái tình ân
nà y, ta nhớ kỹ rồi, ta không tới tìm ngươi nữa, chỉ là , nếu như ngươi có chuyện, có thể đi Hãm Không đảo tìm ta, cáo từ."
Nói xong, liá»n chạy nhanh nhÆ° là n khói, lúc nà y đây, hắn không còn khà độ cháºm rãi nhà n nhã trÆ°á»›c kia nữa, trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©, có khả năng con chuá»™t nà y đêm qua bị con mèo kia là m cho sợ hãi rồi. Nhìn Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng rá»i Ä‘i khá»i tầm mắt của mình, Trần Nguyên Ä‘á»™t nhiên cảm giác được tÆ°Æ¡ng lai mình vẫn có hi vá»ng, những ngÆ°á»i giang hồ nà y nói đến là đến, nói Ä‘i là đi, có lẽ nà ng kia có má»™t ngà y cÅ©ng sẽ giống nhÆ° Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, đảo mắt liá»n biến mất ở trÆ°á»›c mặt mình.
Äúng lúc nà y, sau má»™t và i giây, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng bá»—ng nhiên lại trở lại. Cái nà y xảy ra trong chá»›p mắt, lại là m cho
Trần Nguyên kinh ngạc không thôi, hắn sợ Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng lại có chuyện gì nhá» mình, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng má»™t Ä‘Æ°á»ng thẳng đến quán rượu, bổ nhà o đến trÆ°á»›c mặt Trần Nguyên, nói: "Có kiện sá»± tình đã quên nói cho ngÆ°Æ¡i biết,
ngÆ°á»i phủ Thái sÆ° vừa tá»›i, ngà y hôm qua, ngÆ°á»i bị ta phế đã rá»i Ä‘i, hôm nay sẽ để cao thủ tá»›i, ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn má»™t chút."
Trần Nguyên láºp tức sợ ngây ngÆ°á»i, Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, lÆ°u lại má»™t mình hắn, có chút không biết là m sao. Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng nói qua, ngÆ°á»i phủ Thái sÆ° giết ngÆ°á»i bất kể vÆ°Æ¡ng pháp, lần nà y tá»›i, còn có thể là "cao thủ!" trong miệng Bạch Ngá»c ÄÆ°á»ng, Trần Thế Mỹ chỉ là má»™t ThÆ° sinh tay trói gà không chặt, vạn nhất đối phÆ°Æ¡ng tháºt sá»± hạ thủ, má»™t cái mạng nhá» nà y, có khả năng sẽ kết thúc.
Cà ng nghÄ© nhÆ° váºy, trong lòng cà ng sợ hãi, diện mạo má»™t cao thủ kia, phảng phất bắt đầu trở nên rõ rà ng và dữ tợn, trong lòng không khá»i lạnh run má»™t hồi. Mình có nên rá»i Ä‘i trÆ°á»›c? Trần Nguyên nghÄ© đến má»™t chữ chạy, cùng lắm thì bây giá» trở vá» Ä‘i tìm Tần HÆ°Æ¡ng Liên trồng trá»t! Hắn láºp tức lên lầu trong chá»›p mắt, chuẩn bị dá»n dẹp mấy bá»™ y phục, liá»n định rá»i Ä‘i, nhÆ°ng vừa chạy và i bÆ°á»›c, lại cảm thấy sá»± tình không đúng.
Phủ Thái sÆ° đã muốn giết, cÅ©ng không phải là ThÆ° sinh nghèo nhÆ° Trần Thế Mỹ có thể chạy thoát, Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u Thái sÆ° muốn giết Trần Thế Mỹ, còn không giống nhÆ° giết chết má»™t con kiến sao? HÆ¡n nữa, hiện tại Hồ TÄ©nh đã bị Lăng Hoa dấu Ä‘i, nếu là bị tìm ra, chÃnh mình không ở dây, tất nhiên sẽ liên lụy đến phụ tá» DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ, ngÆ°á»i giang hồ có thể không giảng nghÄ©a khÃ, bởi vì bá»n há» quá nhiá»u nghÄ©a khÃ, giảng không hết, nhÆ°ng phụ tá» DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ lại là dân chúng bình thÆ°á»ng, thiện lÆ°Æ¡ng, bá»n há» là ngÆ°á»i tốt, còn muốn vô tá»™i hÆ¡n so vá»›i chÃnh
mình.
Trần Nguyên Ä‘i ở trên báºc thang, bÆ°á»›c chân từ từ cháºm lại, lÆ°u lại thì gặp nguy hiểm, Ä‘i lại Ä‘i không được, cái nà y nên là m thế nà o cho phải? Äang nghÄ© nên nhÆ° thế nà o để đối phó, lại vừa vặn đụng và o Lăng Hoa từ trên lầu Ä‘i xuống.
Lăng Hoa ôm má»™t đống lá»›n ga giÆ°á»ng vá» chăn trong ngá»±c, toà n bá»™ Ä‘á»u rÆ¡i trên báºc thang, Trần Nguyên vá»™i và ng nói xin lá»—i: "Xin lá»—i lăng Hoa cô nÆ°Æ¡ng, tiểu sinh tháºt sá»± là không thấy được, ta tá»›i giúp ngÆ°Æ¡i thu tháºp."
Lăng Hoa nhìn hắn má»™t cái, mấy ngà y nay, Trần nguyên Ä‘á»u giúp chưởng quầy quét dá»n vệ sinh, thá»i Ä‘iểm tối đêm, trong tá»u phô vá»™i và ng, Lăng Hoa rảnh rá»—i sẽ Ä‘i há»— trợ, tăng thêm chuyện tối ngà y hôm qua, cái nà y lại là m cho
quan hệ của hai ngÆ°á»i không còn nhÆ° lúc trÆ°á»›c, bá»›t Ä‘i nhiá»u lạnh nhạt, tăng thêm và i phần thân máºt.
Lăng Hoa cÆ°á»i cÆ°á»i, không há» thẹn thùng, nói: "Công tá» nghÄ© gì thế? Cầu thang lá»›n nhÆ° váºy, ta ôm gì đó, không nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c, tay ngÆ°Æ¡i không có gì, cÅ©ng không biết lách mình?"
Trần Nguyên ngượng ngùng cÆ°á»i nói: "NghÄ© chút Ãt sá»± tình sinh ý thôi."
Lăng Hoa nhẹ nhà ng nói: "Sá»± tình sinh ý? Sợ không phải nhÆ° váºy đâu? Có phải là suy nghÄ© vị cô nÆ°Æ¡ng kia hay không?"
Lăng Hoa chỉ nói rất bình thÆ°á»ng, còn mang theo má»™t loại ngữ khà nói giỡn, nhÆ°ng Ä‘i và o trong lá»— tai Trần Nguyên, lại là má»™t loại tÆ° vị khác!
Hắn không biết mình nên trả Lăng Hoa lá»i thế nà o, chỉ có thể không nói chuyện vá» Ä‘á» tà i nà y: "Chưởng quầy hai ngà y nà y cÅ©ng là má»™t bá»™ dạng u sầu, có phải là có sá»± tình gì phiá»n toái?"
Lăng Hoa trách cứ liếc Trần Nguyên: "Còn không phải ngÆ°Æ¡i cho phụ thân bản kế hoạch gì đó sao? Sau khi phụ thân xem, cảm thấy cá»±c kỳ có đạo lý, muốn Ä‘i là m, nhÆ°ng lại không biết bắt tay từ nÆ¡i nà o trÆ°á»›c, hiện tại sá»a lại khách Ä‘iếm, không riêng gì ảnh hưởng đến sinh ý, cÅ©ng ảnh hưởng đám há»c sinh Ä‘á»c sách trên lầu kia, phụ thân muốn để qua khoa kiểm tra rồi má»›i sá»a, lại cÅ©ng không phải hoà n toà n hiểu ý tứ ngÆ°Æ¡i nói trong đó, mấy buổi tối, hắn Ä‘á»u nghiên cứu, vẫn còn chÆ°a hiểu hết."
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
04-08-2012, 07:29 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 24: Sát khà trong truyá»n thuyết
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trong lòng Trần Nguyên nghÄ©, nếu hiện tại không có má»™t thân phiá»n toái nà y, tình huống đối vá»›i chÃnh mình, có lẽ hay là tháºp phần có lợi, DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ là m không tốt, Trần Nguyên có thể chủ Ä‘á»™ng tá»›i há»— trợ! Phá»ng chừng cÅ©ng giúp đỡ chÃnh mình, thà nh lão bản khách Ä‘iếm nà y.
Dương chưởng quỹ sao? Cứ để cho hắn là m chủ tịch.
Hắn không khá»i nhìn thẳng và o hai mắt Lăng Hoa, tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y xác thá»±c rất tÆ°Æ¡i tắn.
Trong lòng có ý nghÄ© không chÃnh đáng, trong ánh mắt dÄ© nhiên là có tạp chất, trá»±c giác của nữ nhân luôn đặc biệt mẫn cảm, Lăng Hoa phát hiện, trong ánh mắt của Trần Nguyên có tạp chất, bá»—ng nhiên, trên mặt liá»n Ä‘á» lên, cánh tay Ä‘oạt lấy chút Ãt ga giÆ°á»ng trong tay Trần Nguyên, má»™t cúi đầu chạy Ä‘i, nói vá»ng lại: "Ta Ä‘i giặt quần áo!"
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Trần Nguyên biết rõ tại sao nà ng phải chạy, trong lòng không khá»i có chút bá»™i phục mình, đến lúc nà o rồi, còn có tâm tÆ° nghÄ© vá» những thứ nà y! Hiện tại vá»›i hắn mà nói, sá»± tình chÃnh yếu nhất, chÃnh là nghÄ© biện pháp ứng phó cao thủ phủ Thái sÆ° kia.
Giải chuông cần ngÆ°á»i buá»™c chuông, Trần Nguyên nghÄ© đến, tất cả phiá»n toái Ä‘á»u là vì Hồ TÄ©nh mang đến, chỉ cần nà ng Ä‘i, chỉ cần nà ng ra hiện ra tại má»™t chá»— khác, chú ý của đối phÆ°Æ¡ng láºp tức sẽ dịch chuyển khá»i ngÆ°á»i mình, khi đó, chỉ cần mình biểu hiện bình thÆ°á»ng má»™t Ãt, lại cÆ¡ linh má»™t chút, vẫn có cÆ¡ há»™i thoát khá»i trò chÆ¡i nà y! Ãt nhất lúc đó, cho dù mình rá»i Ä‘i, cÅ©ng sẽ không liên lụy đến phụ tá» DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ.
Cái nà y, cần Hồ TÄ©nh khôi phục nhanh lên, tại trÆ°á»›c khi chÃnh cô ta có thể Ä‘i, hi vá»ng cao thủ phủ Thái sÆ° không xuất hiện.
Vừa nghÄ© tá»›i đây, má»™t cái thanh âm rất lạnh truyá»n đến từ phÃa dÆ°á»›i, thanh âm rất nhá», lại rất rõ rà ng, từng lá»i truyá»n và o trong lá»— tai Trần Nguyên: "Mở má»™t gian khách phòng!"
Trần Nguyên nhìn lại, là má»™t hán tá» hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tuổi, ôm má»™t cây Ä‘ao đứng ở cá»a ra và o.
Không biết vì cái gì, thá»i Ä‘iểm hắn trông thấy đại hán nà y đứng ở cá»a ra và o, bá»—ng nhiên cảm giác con Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c cá»a kia không thông, mặc dù cá»a khhách Ä‘iếm có chút cháºt váºt, nhÆ°ng cho ba bốn ngÆ°á»i Ä‘i song song ra và o là không có vấn Ä‘á», nhÆ°ng Trần Nguyên cảm giác, ngÆ°á»i kia vừa đứng và o chá»— đó, cánh cá»a, đã không thể Ä‘i.
Trên đầu ngÆ°á»i ná» có và i sợi tóc rÅ© xuống dÆ°á»›i cái trán, che khuất má»™t con mắt, má»™t con mắt còn lại lạnh lùng nhìn Trần Nguyên.
Trần Nguyên cảm giác sau gáy mình bá»—ng nhiên lạnh, nhanh chóng, cái lạnh truyá»n đến cả ngÆ°á»i.
Chưởng quầy vá»™i và ng chạy tá»›i: "Ai ui, đại gia, ngà i đã tá»›i! Ở và i ngà y à ? Tiểu nhân sẽ thu tháºp vì ngà i."
NgÆ°á»i ná» giống nhÆ° không thÃch chưởng quầy, con mắt thủy chung nhìn Trần Nguyên: "Bao nhiêu tiá»n cả đêm?"
Chưởng quầy cÆ°á»i là m là nh nói: "Tiểu Ä‘iếm rất tiện nghi, bốn mÆ°Æ¡i văn có thể ở cả ngà y ."
NgÆ°á»i ná» sá» sá» trong lòng ngá»±c má»™t chút, rút ra má»™t đống tiá»n: "Cho ngÆ°Æ¡i chá»— nà y trÆ°á»›c, không đủ tiá»n, nói cho ta."
DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ sá»ng sốt má»™t chút, láºp tức đáp: "Tốt, tốt! Lăng Hoa, Ä‘Æ°a khách nhân và o phòng!"
Lăng Hoa chạy tá»›i, cầm má»™t chuá»—i chìa khóa, mang theo ngÆ°á»i ná» lên lầu.
Ãnh mắt ngÆ°á»i ná» thủy chung nhìn và o Trần Nguyên, thá»i Ä‘iểm thân thể hai ngÆ°á»i giao nhau trên báºc thang, không biết vì cái gì, Trần Nguyên bá»—ng nhiên cảm giác má»™t cổ hÆ¡i lạnh đánh úp lại trÆ°á»›c mặt, cái nà y là sát khà trong truyá»n thuyết? Trần Nguyên lại cà ng hoảng sợ.
NgÆ°á»i ná» trông thấy toà n thân Trần Nguyên run lên, khóe miệng nổi lên má»™t tia cÆ°á»i lạnh, "hừ!" nhẹ má»™t tiếng, ý tứ kia cá»±c kỳ rõ rà ng, hắn coi rẻ Trần Nguyên.
Từ trong ánh mắt sắc bén của ngÆ°á»i ná», Trần Nguyên cÅ©ng biết ngÆ°á»i ta có đầy đủ lý do coi rẻ hắn, chÃnh mình còn trốn không xong cÆ¡ mà .
Äã không trốn được, không trốn thoát, nhÆ° váºy các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u đến đây Ä‘i! Trần Nguyên quyết định chủ ý, mặc kệ cái gì phủ Thái sÆ° hay là phủ Khai Phong, cÅ©ng không quản đến cao thủ là cái gì, đã không có chá»— để trốn, chÃnh mình liá»n đấu má»™t tráºn cùng bá»n há»!
Äầu của hắn cấp tốc xoay tròn, Lăng Hoa an bà i ngÆ°á»i ná» và o phòng tốt, bÆ°ng nÆ°á»›c trà , xuống nhìn Trần Nguyên đứng trên báºc thang, ánh mắt ngÆ¡ ngác, có chút kinh ngạc: "Trần đại ca, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Trần Nguyên lắc đầu, dứt bá» suy nghÄ©, nhá» giá»ng nói vá»›i Lăng Hoa: "Muá»™i tá», ngÆ°Æ¡i ngay láºp tức Ä‘i Ä‘Æ°a thêm má»™t Ãt thức ăn cho Hồ TÄ©nh kia, hai ngÆ°á»i chúng ta, những ngà y nà y, không nên Ä‘i gặp nà ng."
Lăng Hoa sững sá»: "Äã xảy ra chuyện gì?"
Miệng Trần Nguyên hÆ°á»›ng gian phòng ngÆ°á»i kia vừa Ä‘i và o ở, thấp giá»ng nói: "Äoán chừng là vì nà ng mà đến ."
Sau khi Lăng Hoa nghe, có vẻ bối rối : "Váºy phải là m thế nà o?"
Trần Nguyên cÅ©ng không biết nên là m cái gì bây giá», có má»™t Ä‘iá»u hắn có thể xác định, chÃnh là , những ngÆ°á»i nà y khẳng định đã xác nháºn mình ẩn dấu Hồ TÄ©nh, chỉ là , trÆ°á»›c khi chÆ°a tìm được Hồ TÄ©nh, bá»n hắn không Ä‘á»™ng đến mình, ngẫu nhiên liếc mắt trông thấy ấm trà trong tay Lăng Hoa, Trần Nguyên láºp tức nhá»› tá»›i thuốc chuá»™t mình má»›i mua đến, trong lòng láºp tức hung ác nghÄ©: "Äược, không dùng cho Hồ TÄ©nh, cho tiểu tá» ngÆ°Æ¡i nếm thá» trÆ°á»›c tiên!"
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể hạ Ä‘á»™c ngay lúc nà y, những nà y nhân váºt giang hồ tinh minh hung ác, vạn nhất bị khám phá, nhìn khổ ngÆ°á»i và tÆ° thế giết chóc của ngÆ°á»i kia, chÃnh là mÆ°á»i tên Trần Thế Mỹ cÅ©ng không thể là m gì hắn, không thể dùng lá»±c, phải dùng trÃ!
Trần Nguyên nhá» giá»ng nói bên tai tại Lăng Hoa: "NgÆ°Æ¡i liá»n giả trang cái gì cÅ©ng không biết, để ta nghÄ© biện pháp."
Ban ngà y không phải thá»i Ä‘iểm ra tay, nếu nhÆ° ban ngà y xảy ra án mạng, đầu tiên, không dá»… xá» lý thi thể, tiếp theo, kinh Ä‘á»™ng quan phủ cÅ©ng là phiá»n toái, Trần Nguyên quyết định đợi đến tối má»›i tìm cÆ¡ há»™i ra tay, không muá»™n, chỉ là , buổi tối, có khả năng ngÆ°á»i ta cÅ©ng muốn hạ thủ.
Trần Nguyên trở lại gian phòng của mình, thầm suy nghÄ©, nghÄ© đến việc quang minh giết ngÆ°á»i là tuyệt đối không được, vạn nhất đối phÆ°Æ¡ng ra tay nhanh hÆ¡n so vá»›i ta, ta còn chÆ°a kịp hạ Ä‘á»™c, hắn liá»n giết đến chân rồi, mình không có má»™t Ä‘iểm cÆ¡ há»™i.
Trong lòng của hắn xác định, chỉ cần mình không nói ra chỗ ở của Hồ Tĩnh, đối phương không thể hạ thủ, nhưng chỉ được một lần, bữa tiếp theo, quyết không tránh được, thân hình Trần Thế Mỹ nhu nhược, có thể chống lại sao?
Con mắt Trần Nguyên nhanh chóng quay ngược trở lại, bá»—ng nhiên nghÄ© đến, nếu mình bố trà má»™t Ãt bẫy ráºp trong phòng, có lẽ có thể bảo vệ an toà n của mình, láºp tức nhìn bà i trà trong phòng, tưởng tượng tất cả trang bị bẫy ráºp mình đã xem qua trên Ä‘iện ảnh.
Lúc Trần Nguyên ở trong phòng bố trà bẫy ráºp, cá»a khách Ä‘iếm, lại có má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i tiến đến lại là xa phu Diêu Tam, ngà y ấy, sau khi phát sinh án mạng đã bị Triệu Hổ mang Ä‘i.
Sau khi xa phu và o cá»a, trông thấy chưởng quầy ở trong quầy, vá»™i và ng ôm quyá»n nói: "Xin há»i chưởng quầy, còn nhá»› rõ tiểu nhân không?"
DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ quanh năm mở cá»a tiệm, nhìn ngÆ°á»i tá»± nhiên cẩn tháºn hÆ¡n má»™t Ãt, tăng thêm cái án mạng kia phát sinh chÆ°a được và i ngà y, cho nên liếc mắt liá»n nháºn ra được: "Ai ui, đây không phải tiểu ca đánh xe sao? Nhanh và o, nhanh và o, má»i và o trong."
Phu xe kia cÆ°á»i má»™t tiếng ngu ngÆ¡, và o ná»™i Ä‘Æ°á»ng, chưởng quầy vá»™i và ng rót nÆ°á»›c trà : "Tiểu ca, ngÆ°Æ¡i cái nà y là chuẩn bị chạy Ä‘i đâu?"
Diêu Tam kia thở dà i: "Mới từ Phủ Khai Phong đi ra, hiện tại ông chủ đã xảy ra chuyện, tiểu nhân cũng không biết ngà y sau nên là m thế nà o mới tốt, chỉ là , bất kể nói như thế nà o, tiểu nhân phải vỠbáo tang trước mới được."
DÆ°Æ¡ng chưởng quỹ gáºt gáºt đầu, cÅ©ng thở dà i: "Äi ra bên ngoà i, gặp được sá»± tình nhÆ° váºy, tháºt sá»± là không chuẩn bị kịp, tiểu ca cÅ©ng không phải quá bi thÆ°Æ¡ng, có cái gì, ta có khả năng giúp đỡ, ngà i cứ mở miệng là được."
Diêu Tam ôm quyá»n hà nh lá»…: "Chủ nhân nhà ta là m tà i váºn lá»™ liá»…u, má»›i Ä‘Æ°a kẻ trá»™m tá»›i, tuy kẻ trá»™m còn chÆ°a bị bắt, nhÆ°ng cuối cùng vẫn có đầu mối, ta trở vá» cÅ©ng có thể bà n giao."
Hắn nói đến đây, lá»i nói xoay chuyển, nhìn bốn bá» vắng lặng, lúc nà y má»›i mở miệng lần nữa: "Chỉ là , không dối gạt chưởng quầy, gian phòng của phủ Khai Phong, còn không bằng xe ngá»±a của ta, mấy ngà y nay Ä‘á»u không ngủ được ngon giấc, nếu nhÆ° có gian phòng nà o không có ngÆ°á»i, ta Ä‘i và o ở lại má»™t ngà y, rồi Ä‘i cÅ©ng không muá»™n."
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của conem_bendoianh
05-08-2012, 01:24 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 25: Bố trà bẫy
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Chưởng quầy gáºt đầu: "Tốt, Tiểu ca Ä‘i theo ta, ta đây liá»n mở cho ngÆ°Æ¡i má»™t gian phòng."
Thá»i Ä‘iểm chưởng quầy mang theo Diêu Tam lên lầu, Trần Nguyên vừa má»›i bố trà má»™t chút bẫy ráºp Ä‘Æ¡n giản, nói thà dụ nhÆ°, trên cá»a xếp đặt một cháºu nÆ°á»›c, trong cháºu nÆ°á»›c Ä‘á»u là má»±c, nếu có ngÆ°á»i đẩy cá»a tiến và o, tất nhiên sẽ bị má»™t cháºu má»±c nÆ°á»›c đổ xuống, sau đó cam Ä‘oan cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không nhìn thấy.
Trên mặt đất, đặt và i cái Ä‘inh, nếu đúng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng xông và o cá»a, không nhìn thấy gì, nhất định sẽ bị đâm, tổn thÆ°Æ¡ng hai chân.
Trần Nguyên biết rõ, riêng hình thức bẫy ráºp nà y còn chÆ°a đủ, hắn còn phải bố trà mâÌy caÌi gì đó có lá»±c sát thÆ°Æ¡ng, những váºt nà y cần má»™t Ãt công cụ, hắn phải lên trên Ä‘Æ°á»ng phố mua.
Cá»a là không thể Ä‘i rồi, Trần Nguyên Ä‘i ra từ cá»a sổ.
Vừa vặn trông thấy chưởng quầy, Ä‘ang mở cá»a cho Diêu Tam kia.
Thá»i Ä‘iểm hắn vừa trông thấy Diêu Tam, láºp tức sá»ng sốt má»™t chút, ngược lại, Diêu Tam kia giống nhÆ° có chút mừng rỡ, nhìn thấy Trần Nguyên, láºp tức ôm quyá»n: "Vị đại ca kia, huynh đệ hữu lá»…!"
Trần Nguyên vá»™i và ng trả lá»…, nói tháºt ra, trong lòng của hắn thủy chung cảm thấy Diêu Tam có chút vấn Ä‘á», nhÆ°ng cuối cùng là vì nguyên nhân gì, lại cÅ©ng không biết, ngÆ°á»i ta rõ rà ng rất khách khÃ, mình cÅ©ng không thể để mất lá»… nghÄ©a.
Diêu Tam kia bÆ°á»›c tá»›i, nói: "Tiểu nhân Ä‘ang muốn tạ Æ¡n huynh Ä‘Ã i, nếu nhÆ° không phải huynh Ä‘Ã i Ä‘oán ra nà ng kia là hung thủ, hiện tại, tiểu nhân cÅ©ng vẫn bị hiá»m nghi."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Tháºt giả rõ rà ng, huống hồ Bao đại nhân phủ Khai Phong xỠán nhÆ° thần, các ngÆ°Æ¡i Ä‘i Phủ Khai Phong, tá»± nhiên là có thể nói rõ rà ng."
Hai ngÆ°á»i khách khà và i câu, chưởng quầy đã mở cá»a phòng ra, Trần Nguyên có việc muốn Ä‘i ra ngoà i, Diêu Tam kia giống nhÆ° tháºt sá»± vá»™i vã trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, cÅ©ng không nói cái gì nữa.
Trên Ä‘Æ°á»ng cái, trong lò rèn, Trần Nguyên mua được má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao, má»™t thanh Ä‘ao dà i.
Äoản Ä‘ao chuẩn bị bố trà tại phÃa trên cÆ¡ quan, vạn nhất không có hiệu quả, mình còn có má»™t thanh dà i Ä‘ao có thể dùng để liá»u mạng má»™t phen.
Lại mua ba cái bẫy Ä‘i săn, một caÌi đặt ở cá»a ra và o, một caÌi đặt ở dÆ°á»›i cá»a sổ mặt, còn có má»™t cái để ở bên giÆ°á»ng của mình.
Thanh Ä‘oản Ä‘ao cà i đặt cÆ¡ quan, chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng mở cá»a, má»™t trái má»™t phải, láºp tức bắn ra hÆ°á»›ng cá»a ra và o, lúc nà y địch nhân đã bị má»±c nÆ°á»›c là m Ä‘en con mắt, hoặc là bị bẫy săn kẹp chặt lấy, bảo đảm có thể đâm một caÌi thấu tim!
NhÆ°ng Trần Nguyên nghÄ© đến, đối phÆ°Æ¡ng là "vao thủ"! Có lẽ là quyết định bảo hiểm thêm má»™t Ãt, lại là m một caÌi bao cát chừng má»™t trăm cân, để ở trên nóc nhà , cÆ¡ quan nà y và bẫy Ä‘i săn cá»a ra và o kia đặt cùng má»™t chá»—, nếu là có ngÆ°á»i giẫm cái bẫy Ä‘i săn, bao cát kia sẽ lay Ä‘á»™ng vá» phÃa cá»a ra và o, nếu nhÆ° bị đánh trúng, khẳng định sẽ ngã xuống lầu.
Liên tục bố trà cÆ¡ quan, má»™t vòng tiếp theo má»™t vòng, đợi sau khi bố trà xong tất cả, tâm Trần Nguyên vẫn còn có Ä‘iểm lo lắng, hai mắt vụng trá»™m nhìn qua phòng ở hán tá» kia, trong lòng cÅ©ng không biết những bẫy ráºp nà y có thể hạ "cao thủ" kia hay không
Suốt một buổi chiá»u, hắn biểu hiện ra tá»±a nhÆ° không có chuyện gì phát sinh, tiếp tục kinh doanh rượu của mình, nhÆ°ng trong lòng tại bang bang nhảy loạn, ánh mắt má»™t má»±c không buông tha cá»a phòng cao thủ kia.
Trần Nguyên dám khẳng định, ngÆ°á»i kia chÃnh là ngÆ°á»i phủ Thái sÆ° phái tá»›i là m thịt mình, hắn biểu hiện quá rõ rà ng rồi, không ẩn nấp chút nà o, khách nhân bình thÆ°á»ng nà o có cái dạng kia, và o cá»a liá»n Ä‘i nằm ngủ? Nhất định cÅ©ng Ä‘ang đợi buổi tối!
Có lẽ, cao thủ kia cũng đã sớm biết chi tiết vỠTrần Nguyên, cho rằng hắn không hỠcó sức phản kháng.
Thẳng đến lúc đám khách uống rượu dần dần tản đi, gian phòng hán tỠkia mới có chút động tĩnh.
Trần Nguyên nhìn phòng trên lầu sáng lên, ánh nến báºp bùng, biết rõ Ä‘Ãch thị là ngÆ°á»i ná», trong lòng âm thầm hung ác: "Tiểu tá» nà y ở tại phòng má»™t ngà y, hẳn Ä‘ang ngủ, lúc nà y tỉnh, đại gia ta sẽ săn sóc ngÆ°Æ¡i má»™t tý, cho ngÆ°Æ¡i má»™t bình trà ngon!"
NgÆ°á»i tỉnh ngủ, phần lá»›n sẽ cảm giác khát nÆ°á»›c, Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t tiếng âm hiểm, cầm một caÌi bình đến, thừa dịp chưởng quầy không chú ý, dốc cái bình kia lên, đây chÃnh là trà ngon hắn cất công Ä‘i mua, nhÆ° váºy có thể cam Ä‘oan hÆ°Æ¡ng vị trà vẫn rất nồng.
HÆ°Æ¡ng nồng má»™t Ãt, sức hấp dẫn liá»n mạnh hÆ¡n má»™t Ãt, hÆ¡n nữa hắn không dá»… dà ng phát giác hÆ°Æ¡ng vị thuốc Ä‘á»™c, Trần Nguyên móc thuốc chuá»™t từ trong lòng ngá»±c ra, tất cả Ä‘á»u đã chuẩn bị cho tốt, trong lòng tÃnh toán, ngÆ°á»i bán thuốc nói, má»™t bao thuốc có thể khiến ngÆ°á»i vong mạng, đó là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hiện tại chÃnh mình muôÌn đầu Ä‘á»™c, là má»™t cao thủ! Ãt nhất phải đổ ba bao má»›i đúng.
NghÄ© xong, ba bao Ä‘á»™c thuốc đổ và o trong nÆ°á»›c trà , Trần Nguyên cầm lấy ấm trà , dùng sức lay Ä‘á»™ng hai cái, sau đó lại mở ra cái nắp ra ngá»i, xem có phải là đã thay đổi vị trà hay không.
Có thể tiến hà nh, Trần Nguyên cÆ°á»i âm hiểm má»™t chút, hô Lăng Hoa qua: "Lăng Hoa, Ä‘em cái ấm trà nà y cho vị khách nhân trên lầu kia."
Lăng Hoa không biết chuyện gì, cầm lấy ấm trà , còn há»i: "Trần đại ca, có muốn ta Ä‘i và o nhìn má»™t chút, xem hắn Ä‘ang là m cái gì hay không?"
Trần Nguyên không nói sá»± tình cho Lăng Hoa, hắn biết rõ, cô nÆ°Æ¡ng nà y, lá gan còn nhá» hÆ¡n so vá»›i chÃnh mình, nếu để cho nà ng biết rõ trong trà bị mình hạ Ä‘á»™c thuốc, khó tránh khá»i khẩn trÆ°Æ¡ng, sẽ là m há»ng hết việc.
"Không cần, ngươi đưa trà đi lên là được, yên tâm đi, ta có biện pháp ứng phó rồi."
Lăng Hoa hiển nhiên là tÃn nhiệm vô Ä‘iá»u kiện đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên, lúc nà y liá»n gáºt đầu, mang theo ấm trà lên.
Trần Nguyên trở lại gian phòng của mình, hắn thừa dịp không có ngÆ°á»i, đóng chặt cửa sổ và o, bởi vì cá»a chÃnh đã không thể Ä‘i, nằm ở trên giÆ°á»ng, chăm chú nắm cây đại Ä‘ao kia trong tay, Trần Nguyên lắng nghe tiếng bÆ°á»›c chân bên ngoà i, cảm xúc có chút bà nh trÆ°á»›ng, lo lắng.
Má»—i má»™t lần có ngÆ°á»i Ä‘i qua trÆ°á»›c cá»a, Ä‘á»u là m cho tâm Trần Nguyên nghẹn đến trên cổ há»ng.
Tráng hán kia sẽ uống sao?
Nếu nhÆ° hắn tháºt sá»± uống, chuyện đó liá»n Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n nhiá»u, buổi sáng ngà y mai, chÃnh mình Ä‘i nhặt xác là được rồi.
Lúc nà y đây, tháºt sá»± ngủ không được, má»™t mặt nghÄ© đến thuốc Ä‘á»™c mình hạ, có thể hạ được "cao thủ" kia hay không, một phÆ°Æ¡ng diện khaÌc, lại lo lắng cao thủ kia tùy thá»i tá»›i là m thịt chÃnh mình, Trần Nguyên cứ nhÆ° váºy trợn tròn mắt, nằm ở trên giÆ°á»ng, má»™t má»±c nằm chết dà đến ná»a đêm, rõ rà ng không có gì Ä‘á»™ng tÄ©nh.
Trong lòng hắn không khá»i có chút mừng rỡ, đêm nay có lẽ là bình an Ä‘i qua, mà cÅ©ng có lẽ, tráng hán kia đã uống thuốc diệt chuá»™t chết rồi?
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Nguyên mừng rỡ một hồi.
CÅ©ng vừa lúc đó, hắn bá»—ng nhiên nghe thấy được thanh âm then cá»a bị nạy ra! Má»™t luồng khà lạnh chạy lên đến não, trong lòng Trần Nguyên thầm nghÄ©: "Rốt cuá»™c cÅ©ng đã tá»›i!"
Tay của hắn nắm tháºt chặt trÆ°á»ng Ä‘ao, tuy nắm tháºt chặt, nhÆ°ng Trần Nguyên cảm giác được, Ä‘ao trong tay run run hết sức nhanh, không phải Ä‘ao Ä‘ang run, là tay của hắn run, giống nhÆ° hiện tại cả ngÆ°á»i hắn Ä‘á»u Ä‘ang phát run!
"Ba~, Ba~, Ba~" then cá»a di Ä‘á»™ng má»™t chút, cái tiếng vang rất nhá» kia, mang đến cho Trần Nguyên sợ hãi vô biên, hắn Ä‘á»™t nhiên cảm giác được, chÃnh mình có má»™t loại xúc Ä‘á»™ng cầm Ä‘ao lao ra, hắn tháºt sá»± không thể chịu Ä‘á»±ng được dà y vò hiện tại.
CÅ©ng không biết qua bao lâu, có lẽ là rất lâu, cÅ©ng có lẽ rất ngắn, dù sao trong khoảng thá»i gian nà y, đối vá»›i Trần Nguyên mà nói, tuyệt đối là gian nan.
"Lạch cạch." Thanh âm rất nhá», nhÆ°ng là có thể xác định then cá»a đã bị náºy ra.
Trần Nguyên trôÌn ở trong chăn, hắn cá»±c lá»±c khống chế hô hấp của mình, nhÆ°ng lúc nà y, hắn cảm thấy, cà ng là khống chế, hô hấp của mình cà ng nhanh hÆ¡n.
Cá»a, bị đẩy ra từng chút má»™t, chỉ đẩy ra má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá», Trần Nguyên đã nhìn thấy có ngÆ°á»i lách mình tiến đến.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh