Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển vừa đi vào phòng Diệp Lăng Phi khuôn mặt liền cứng ngắc. Trông thấy Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính, Chu Hân Mính vẫn còn đang cắn vào bả vai Diệp Lăng Phi.
- Hiểu lầm, đây là hiểu lầm.
Thấy Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển đi vào, Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính lập tức tách ra, Diệp Lăng Phi liền cười cười nói:
- Nữ cảnh sát đáng yêu này đang sử dụng phương thức ‘đặc biệt’ của cô ấy để thẩm vấn tôi.
Mặt Chu Hân Mính đỏ ửng, cho dù cô có phóng khoáng đến đâu thì trong trường hợp này vẫn cảm thấy hết sức khó xử. Vốn cô nghĩ đến tìm hiểu bối cảnh Diệp Lăng Phi, đâu có nghĩ đến việc mình vô duyên vô cớ bị Diệp Lăng Phi chiếm tiện nghi. Càng làm cho cô xấu hổ chính là mình lại không có cách nào ‘xử’ Diệp Lăng Phi, nếu như đổi lại là nam nhân khác, chỉ sợ lúc này sớm đã bị đánh cho răng rơi đầy đất. Hết lần này tới lần khác trong nội tâm Chu Hân Mính lại có một cảm giác khác lạ, một loại cảm giác lưu luyến không nói nên lời.
Chu Hân Mính hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, bỏ lại một câu:
- Diệp Lăng Phi anh chờ đấy, tôi sẽ còn đến tìm anh .
Nói xong, giống như chạy trốn ra khỏi văn phòng.
Đến khi Chu Hân Mính rời khỏi văn phòng, Lý Khả Hân mới lạnh như băng nói:
- Trưởng phòng, tôi tới tìm anh ký tên .
Nàng đặt hợp đồng trong tay đặt ở trên bàn công tác của Diệp Lăng Phi. Còn Đường Hiểu Uyển cũng cầm một ít văn kiện, đặt ở trước mặt Diệp Lăng Phi, nói có chút lộn xộn:
- Trưởng phòng cần kí tên, không, đây là văn kiện cần trưởng phòng kí tên.
Rất hiển nhiên, Đường Hiểu Uyển có chút bối rối trước cảnh vừa rồi, nhất thời còn chưa phục hồi lại tinh thần.
Diệp Lăng Phi thấy vẻ mặt Lý Khả Hân lạnh như băng, trong lòng nghĩ thầm: "Xem bộ dáng cô nhóc này chẳng lẽ là đang ghen, nếu không, tại sao lại nói chuyện như vậy, cho dù lúc bình thường không để ý tới mình, cũng không bay ra bộ dáng thế này."
Hắn lại nhìn Đường Hiểu Uyển, đúng lúc Đường Hiểu Uyển cũng đang nhìn hắn, Đường Hiểu Uyển vội vàng cúi đầu xuống, không dám nhìn Diệp Lăng Phi nữa. Diệp Lăng Phi trong đã hiểu bảy tám phần: “Xem ra mình đúng là có số đào hoa, có thể làm cho hai mỹ nữ phòng thị trường ghen vì mình.”
Diệp Lăng Phi ho khan một tiếng, nhanh chóng kí tên lên hai phần văn kiện. Sau khi đưa văn kiện trả lại Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển, Diệp Lăng Phi đặt hai tay trên bàn công tác, cười nói:
- Chuyện vừa rồi các cô đừng hiểu lầm, tôi và cô ấy thật không có gì. Lại nói, người ta là một cảnh sát làm sao có thể để ý đến tôi. A, Hiểu Uyển biết rõ chuyện hồi nọ, cô cảnh sát này tìm tôi gây phiền toái mà, đúng không?
Đường Hiểu Uyển đúng là đã biết, cô không cần nghĩ ngợi trả lời ngay:
- Trưởng phòng, tôi biết nữ cảnh sát này cố ý làm như vậy.
- Hiểu Uyển, đừng ngốc thế.
Lý Khả Hân kéo Đường Hiểu Uyển một cái, cô không khờ khạo giống như Đường Hiểu Uyển. Vừa nghe Diệp Lăng Phi nói, cô biết Diệp Lăng Phi cố ý nói sang chuyện khác, cô cũng chẳng muốn nói Diệp Lăng Phi về chuyện này. Nếu quả thật nói tiếp, có thể làm cho Diệp Lăng Phi nghĩ là mình rất quan tâm đến hắn. Lý Khả Hân cầm hợp đồng, nói với Diệp Lăng Phi:
- Trưởng phòng, nếu không có việc gì chúng tôi đi trước.
Nói rồi, lại lôi Đường Hiểu Uyển. Đường Hiểu Uyển vốn còn muốn đợi một chút, muốn hỏi Diệp Lăng Phi có chuyện gì xảy ra, nhưng Lý Khả Hân kéo cô đi, cô lại cũng không muốn phật ký Khả Hân, đành phải cầm văn kiện Diệp Lăng Phi đã ký đi theo Lý Khả Hân ra khỏi văn phòng.
(Remake by tuanff10 – 4vn.eu)
Lý Khả Hân vừa về tới bàn công tác của mình, liền hung hăng ném hợp đồng xuống mặt bàn. Gạt đống tư liệu trước mặt sang một bên, tay phải cầm bút, viết chữ trên giấy giống như đang phát tiết cơn giận.
Thẩm Thiên lại gần, hắn dựa vào tấm chắn bên cạnh bàn công tác Lý Khả Hân, cười hề hề nói:
- Khả Hân, làm sao vậy? Tôi thấy cô đi ra từ văn phòng trưởng phòng của chúng ta, liền thở phì phì, có phải là trưởng phòng gây khó dễ cô?
- Liên quan gì tới anh.
Lý Khả Hân tức giận nói:
- Thẩm Thiên, anh không có việc gì thì phiền anh tìm người khác nói chuyện phiếm, đừng có bơi sang đây.
Thẩm Thiên cũng không tức giận, ngược lại cười ha ha nói:
- Khả Hân, tôi biết rõ tâm tình cô không tốt, cho nên mới quan tâm tới cô. Nếu là người khác, tôi cũng không quan tâm.
Lý Khả Hân ngẩng đầu, nhìn nhìn Thẩm Thiên, hừ một tiếng nói:
- Đừng nói những lời khó nghe như vậy, tôi không cần anh quan tâm. Hơn nữa, hai chúng ta chỉ là đồng sự, cho dù tôi có chuyện gì, cũng không khiến anh phải quan tâm.
- Khụ, Khả Hân, cô lúc nào cũng vậy, như thế rất dễ gặp bất lợi.
Thẩm thiên hơi thở dài:
- Tôi vốn thấy cô tức giận rời khỏi phòng nên tôi tới đây nói cho cô biết một việc, để tránh cho cô đắc tội với người mà chúng ta không thể đắc tội, không nghĩ rằng cô lại không muốn nghe.
- Đắc tội với ai?
Lý Khả Hân chớp mắt, nhìn vào mắt Thẩm Thiên hỏi:
- Anh nói tôi sẽ đắc tội với ai?
- Chính là trưởng phòng của chúng ta đấy.
Thẩm Thiên thấy Lý Khả Hân có hứng thú, liền cười nói:
- Cô còn không biết à, trưởng phòng của chúng ta sẽ nhanh chóng thăng chức lên đảm nhiệm giám đốc bộ tổ chức. Từ nay về sau, không chỉ quản lý phòng chúng ta, mà còn quản lý phòng sản xuất. Nếu như đắc tội anh ta, từ nay về sau khi cô có đơn đặt hàng, trưởng phòng cố ý an bài không sản xuất cho cô, vậy hợp đồng cô ký kết cũng không hủy bỏ được.
- Thật là anh ta?
Lý Khả Hân ngạc nhiên nói,
- Tôi thấy thật là mắt lãnh đạo có vấn đề, hay là bên trong có quỷ gì gì đó, tôi không tin anh ta có thể thăng chức được nhanh như vậy.
- Khả Hân, đây là số mệnh đó, ai bảo bối cảnh người ta vững chắc. Cô nhìn xem, anh ta đến phòng thị trường cũng mới được mấy tháng, từ trưởng phòng trực tiếp thăng chức làm giám đốc bộ tổ chức, cái này còn nhanh hơn so với ngồi tên lửa. Trách không được người ta vừa tới không hề sợ hãi chúng ta gây khó dễ. Tôi thấy từ nay về sau chúng ta gặp trưởng phòng phải làm cái đuôi cho người ta, thành thành thật thật, cũng chớ chọc vào trưởng phòng, anh ta là người chúng ta không thể trêu vào đâu.
Nói đến đây, Thẩm Thiên hạ thấp thanh âm nói:
- Những người khác nói, từ nay về sau phải tôn kính đối với trưởng phòng, chả ai dám có thái độ không tốt với trưởng phòng. Cho nên, tôi thấy cô cũng phải cẩn thận một chút, nếu có ủy khuất gì, thì cứ tìm tôi mà thổ lộ. Thật sự không chịu được, thì bờ vai của tôi lúc nào cũng sẵn sàng để cho cô dựa vào mà khóc.
- Anh gầy yếu như vậy, còn muốn cho tôi mượn bả vai. Thôi đi, tôi thấy anh tốt nhất là im lặng, tranh thủ thời gian mà làm việc đi.
Lý Khả Hân mắt trắng dã liếc Thẩm Thiên, làm cho Thẩm Thiên cụt hứng. Thẩm Thiên thấy bên này không được, hắn liền quay sang định tìm Đường Hiểu Uyển nói chuyện phiếm, còn chưa đi đến chỗ ngồi Đường Hiểu Uyển, đã nhìn thấy Đường muội muội đáng yêu cầm chén cà phê trong tay, đang định đi pha cà phê.
- Hiểu Uyển, làm gì mà cong môi lên vậy, có phải là bị ủy khuất gì không?
Thẩm Thiên chào hỏi.
Đường Hiểu Uyển tựa hồ đang nghĩ đến chuyện gì đó, không nghe thấy Thẩm Thiên nói, đi qua trước mặt Thẩm Thiên. Thẩm Thiên gãi gãi đầu, suy nghĩ: “Hôm nay Đường Hiểu Uyển bị làm sao vậy, bộ dáng cứ như mất hồn thế kia?”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tuanff10
Từ trưa Diệp Lăng Phi tính toán làm sao giải thích chuyện buổi sáng cho Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển, không thể để các nàng hiểu lầm mình ‘xxx’ trong văn phòng được. Nhất là hai người lại là mỹ nữ, Diệp Lăng Phi cũng không muốn để lại ấn tượng xấu trong mắt mỹ nữ. Tính toán cả nửa buổi chiều, đến lúc sắp hết giờ làm việc, Diệp Lăng Phi từ văn phòng đi ra. Đầu tiên hắn lượn ở văn phòng phòng tiêu thụ 2 vòng, sau đó hắn mới đi đến bàn làm việc của Đường Hiểu Uyển. Lúc này Đường Hiểu Uyển đang nói chuyện với một công ty khách hàng hỏi có hạng mục lớn về phương diện cơ giới hay không. Diệp Lăng Phi cũng không cắt ngang nàng mà cầm một con thú bông trên mặt bàn, đó là con gấu nhỏ mà Đường Hiểu Uyển thích nhất. Đường Hiểu Uyển một bên gọi điện thoại, một bên nhìn Diệp Lăng Phi đang tách hai cái móng vuốt của con gấu bông, mặc dù trong lòng đau chết đi được nhưng lại không thể nói ra.
Sau khi gọi điện xong, Đường Hiểu Uyển tươi cười nói với Diệp Lăng Phi:
- Trưởng phòng, con gấu bông của tôi đáng yêu không?
- Ừ, đúng vậy, nhìn cũng đáng yêu, cô mua ở đâu vậy?
Diệp Lăng Phi lại kéo kéo cái tai con gấu bông, Đường Hiểu Uyển nhìn thấy vậy cũng cảm thấy lòng mình như bị kéo ra vậy, Diệp Lăng Phi làm như vậy, sớm muộn gì con gấu của cô cũng bị kéo đến hỏng mất. Đường Hiểu Uyển lấy lại con gấu trong tay Diệp Lăng Phi, nói:
- Ở trong một quán bán đồ nhồi bông trên đường Bắc Kinh, đây là con gấu mà tôi thích nhất đấy.
Thấy bộ dáng Đường Hiểu Uyển như vậy, trong lòng Diệp Lăng Phi buồn cười, thầm nghĩ: “Tiểu nha đầu này sợ mình làm hỏng con gấu, nhưng lại không dám nói ra”
Hắn cũng không nói tiếp chuyện này, mà hạ giọng hỏi:
- Hiểu Uyển, sắp tan sở rồi, chúng ta đi đâu chơi nha?
Đường Hiểu Uyển không ngờ Diệp Lăng Phi lại nói chuyện này, xem đồng hồ, đã 4h30, lúc này mới nghĩ đến chuyện đã hẹn Diệp Lăng Phi tối nay đi chơi, sáng nay không gặp Lý Khả Hân nên cũng không biết Lý Khả Hân có đi cùng không. Đường Hiểu Uyển chần chờ nói:
- Em cũng không có vấn đề gì, nhưng không biết chị Khả Hân có đi không?
Diệp Lăng Phi nghe được những lời này của Đường Hiểu Uyển liền mở to hai mắt nói:
- Hiểu Uyển, cô đi hỏi Khả Hân đi, cô cũng biết Khả Hân không thích tôi, nếu tôi sang rủ cô ấy đi chơi, cô ấy nhất định sẽ cự tuyệt. Cô thì khác, cô rủ đi không chừng cô ấy lại đồng ý. Tôi với Khả Hân cũng có nhiều mâu thuẫn, vốn tôi muốn mượn hôm nay để giảm bớt căng thẳng với cô ấy. Dù sao cũng là đồng sự, không cần phải khó chịu với nhau như vậy. Hơn nữa, chúng ta đi chơi thì càng đông càng vui, cô thấy đúng không?
Đường Hiểu Uyển bị Diệp Lăng Phi ‘xúi giục’, trong lòng cũng cảm thấy không muốn xảy ra việc như vậy, liền đồng ý. Diệp Lăng Phi thấy Đường Hiểu Uyển đồng ý rồi, trong lòng thầm cao hứng: “Xem ra tối nay mình có thể ‘vui vẻ’ với hai mỹ nữ rồi. Cho dù Lý Khả Hân không đi thì tối thiểu mình cũng còn có mỹ nữ Đường Hiểu Uyển đi cùng cơ mà.”
Đường Hiểu Uyển đồng ý với Diệp Lăng Phi liền thu dọn văn kiện trên bàn, trông thấy Lý Khả Hân đi vào toilet, cô cũng vội vàng đi vào theo.
- Chị Khả Hân, tối nay chúng ta đi chơi cùng nhau nha.
Trong phòng vệ sinh, Đường Hiểu Uyển vừa rửa tay vừa nói với Lý Khả Hân.
Lý Khả Hân mở vòi nước, hai tay đặt dưới vòi nước xả sạch xà phòng. Cô nghe thấy Đường Hiểu Uyển nói vậy, nghĩ đến chuyện sáng nay trong văn phòng Diệp Lăng Phi, trong lòng dâng lên một tia khinh thường đối với Diệp Lăng Phi:
- Đường Hiểu Uyển, chúng ta đi chơi cũng không đi cùng tên Diệp Lăng Phi kia, tên kia chính là một con quỷ háo sắc, ai biết trong nội tâm hắn có mưu mô gì, cẩn thận thì hơn.
Vẻ mặt non nớt của Đường Hiểu Uyển tràn đầy vẻ không tin, liên tục lắc đầu nói:
- Trưởng phòng sẽ không như vậy đâu, em cảm thấy trưởng phòng cũng rất tốt mà.
- Hừ, tốt cái gì, chờ khi em bị hắn chiếm tiện nghi rồi thì muốn khóc cũng không khóc được.
Lý Khả Hân hừ một tiếng nói:
- Chị thấy chúng ta không đi thì hơn.
- Nhưng em đã đồng ý với trưởng phòng rồi.
Đường Hiểu Uyển quýnh lên, nói dồn dập:
- Chị Khả Hân, đi đi mà. Chị không đi em với trưởng phòng đi sẽ không hay.
- Đứa ngốc, sao ngươi lại đồng ý với hắn.
Lý Khả Hân đang hong khô tay, nghe thấy Đường Hiểu Uyển nói vậy, cô nhíu mày, nghĩ Đường Hiểu Uyển khờ dại, ngây thơ, đâu phải đối thủ của Diệp Lăng Phi, nói không chừng bị Diệp Lăng Phi dụ dỗ ngon ngọt vài câu lại u mê đi theo Diệp Lăng Phi thuê phòng nghỉ mất. Lý Khả Hân muốn đi theo bảo vệ Đường Hiểu Uyển mới nói:
- Hiểu Uyển, em gái ngốc này, chị thấy tối nay mà chị không đi, sớm muộn gì tối nay em cũng bị tên Diệp Lăng Phi kia ‘ăn’ mất. Được rồi, chị sẽ đi cùng em. Chị muốn xem hắn sẽ giở trò gì đây.
Lý Khả Hân lo lắng Đường Hiểu Uyển sẽ bị Diệp Lăng Phi dụ dỗ vào nhà nghỉ, mà không biết nếu Diệp Lăng Phi muốn ‘ăn’ Đường Hiểu Uyển thì hắn đã sớm ‘ăn’ Đường Hiểu Uyển từ lâu rồi. Lý Khả Hân cũng không biết ý nghĩ trong lòng Đường Hiểu Uyển, nàng đặc biệt sùng bái Diệp Lăng Phi. Con gái mà như Đường Hiểu Uyển như vậy, chẳng cần Diệp Lăng Phi phải dụ dỗ, chỉ cần Diệp Lăng Phi nói một câu, Đường Hiểu Uyển sẽ ngoan ngoãn hiến thân cho Diệp Lăng Phi, ai bảo một thiếu nữ thanh xuân này lại đặc biệt sùng bái nam nhân như Diệp Lăng Phi cơ chứ.
Đường Hiểu Uyển thấy Lý Khả Hân đồng ý đi chơi, mừng rỡ kéo tay Lý Khả Hân nói:
- Chị Khả Hân, yên tâm đi! Em tin tưởng trưởng phòng không phải người như vậy.
Lý Khả Hân cười cười, sờ sờ mũi Đường Hiểu Uyển nói:
- Em gái ngốc, chị thật không hiểu em làm sao mà lớn lên được.
Hai người từ toilet đi ra đã thấy có người bắt đầu thu dọn đồ đạc. Hai người Thẩm Thiên và Vương Đào đang tính toán buổi tối đi đâu chơi, thấy Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển, Thẩm Thiên từ xa hô:
- Này, hai vị mỹ nữ, buổi tối chúng tôi đi quán bar, đi cùng nhé!
- Không được, buổi tối chúng tôi đã có hẹn rồi.
Đường Hiểu Uyển ngọt ngào cười nói:
- Thẩm đại ca, hôm khác nha.
- Là ai hớt tay trên của chúng tôi vậy?
Thẩm Thiên lầm bầm nói.
Đường Hiểu Uyển không để ý đến Thẩm Thiên, trở lại chỗ ngồi thu dọn đồ đạc.
(Remake by tuanff10 – 4vn.eu)
Thu thu dọn đồ đạc xong, mang túi xách đến bên cạnh Lý Khả Hân nói :
- Chị Khả Hân, tối nay chúng ta đi đâu ?
- Hừ, có người mời khách thì phải di chỗ nào mà chúng ta chưa từng đi.
Trong lòng Lý Khả Hân đã có chủ ý: “Đã thế thì đi bar Bảo Mã đi, đây là một quán bar xa hoa ở thành phố Vọng Hải, giá cả ở đây thậm chí có thể hù chết người đó.”
Lý Khả Hân sở dĩ biết đến quán bar này là vì nàng có một người bạn pha chế rượu trong quán bar này, Lý Khả Hân hạ quyết tâm, hôm nay nhất định phải ‘làm thịt’ Diệp Lăng Phi thật hoành tráng, làm cho Diệp Lăng Phi đau lòng không dám tìm hai người nữa thì thôi.
Diệp Lăng Phi tới văn phòng thấy hai người Đường Hiểu Uyển và Lý Khả Hân, hắn đi tới cười nói:
- Hai vị mỹ nữ, nghĩ xem buổi tối chúng ta đi đâu chưa?
- Đi bar Bảo Mã .
Lý Khả Hân không chút do dự nói ra:
- Hai người chúng tôi bàn rồi, buổi tối cũng không cần đi ăn, ở trong quán bar ăn chút điểm tâm là được. Trưởng phòng Diệp, anh cũng không tiếc chút tiền đấy chứ?
“Nha đầu này dám trắng trợn khiêu khích mình!” Diệp Lăng Phi nghe thấy bảo đi bar này liền hiểu rõ ‘ âm mưu’ của Lý Khả Hân, muốn hung hăng ‘làm thịt’ hắn, xem bộ dáng hắn xấu hổ khi trả tiền. Trong lòng Diệp Lăng Phi cảm thấy buồn cười: “Nếu như chỉ vì chút tiền trong quán bar mà muốn mình xấu hổ, vậy năm đó khi mình bao cả nhà hàng trên đại lộ Champs-Élysées, chắc nhảy lầu tứ sát quá.”
- Ừ, đi bar Bảo Mã .
Diệp Lăng Phi không nhíu mày một cái liền sảng khoái đáp ứng. Điều này làm Lý Khả Hân không nghĩ ngờ, nàng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn không biết bar Bảo Mã rất xa hoa hay sao?”
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tuanff10
Trước số khu 118 phố Hoàng Hà, từng chiếc xe hơi được chế tạo xa xỉ đỗ trước cửa quán bar Bảo Mã. Quán bar Bảo Mã là một quán bar xa hoa nhất nhì trong thành phố Thượng Hải, mỗi tối đều có những kẻ có tiền tới đây tiêu xài.
So với những chiếc xe vài triệu, cỗ xe màu trắng của Diệp Lăng Phi ở chỗ này có vẻ hơi rẻ tiền. Diệp Lăng Phi cũng không quan tâm, nghênh ngang đem xe dựng bên chiếc Ferrari thể thao màu trắng.
- Lạ thật, sao chiếc sport này có vẻ quen mắt thế nhỉ?
Sau khi Diệp Lăng Phi xuống xe, thấy chiếc Ferrari bên cạnh quen quen, nhưng trong lúc nhất thời không nhớ được là đã gặp ở đâu.
Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển cũng xuống xe, hôm nay hai người khi đi làm cũng không nghĩ sẽ đi chơi buổi tối nên ăn mặc rất bình thường. Vừa mới tới quán bar đã thấy nhiều cô gái trẻ tuổi ăn mặc rất ‘mốt’ đi vào quán bar, lại so sánh với mình, Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển có cảm giác các cô quá lỗi thời rồi.
Diệp Lăng Phi châm một điếu thuốc, đi đến bên cạnh hai người, thấy ánh mắt hai người bọn họ, cười nói:
- Hai cô nhìn gì vậy, có phải thấy những cô gái kia ăn mặc rất ‘mốt’, trong lòng cảm thấy không thoải mái đúng không?
Diệp Lăng Phi thấy hai người không phản đối tiếp tục nói:
- Thật ra các cô nhìn xem, những cô gái kia ăn mặc như yêu tinh vậy, hở đùi, áo thì trong suốt, nhìn thấy cả bên trong, những cô gái này mặc như vậy tới đây là để tìm người bao đó, không chừng được một ông chủ giàu có nào đó vừa ý, vậy thì về sau sẽ không phải lo chuyện cơm ăn áo mặc rồi. Nói thẳng ra thì những cô gái này cũng chỉ là ‘gái …’ mà thôi, chỉ khác là ‘gái…’ là làm việc với nhiều người đàn ông khác nhau, mà những cô gái này chỉ phải phục vụ cho một người nên công việc sẽ ít hơn.
- Không có câu nào đứng đắn.
Nghe Diệp Lăng Phi nói vậy, Lý Khả Hân thì thầm một tiếng, Đường Hiểu Uyển cũng đỏ mặt lên. Đường Hiểu Uyển hiểu Diệp Lăng Phi muốn nói gì, cô không giống Lý Khả Hân, chỉ cảm thấy những cô gái này làm vậy không tốt. “Sinh hoạt” với một người đàn ông mà mình không thích, cuộc sống như vậy Đường Hiểu Uyển không dám tưởng tượng.
(Remake by tuanff10 – 4vn.eu)
Diệp Lăng Phi cười ha ha, hắn bước đi vào quán bar. Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển nhìn nhau một cái, đã đến đây rồi, không vào cũng không được, đành phải đi theo Diệp Lăng Phi.
Trong quán rượu bố trí rất huy hoàng, tường hai bên hành lang đi vào trong quán rượu làm bằng thủy tinh trong suốt, bày biện các loại rượu nổi tiếng trên thế giới như: Brandi, X.O , Whiskey…
Diệp Lăng Phi đi đằng trước, không để ý đối với các loại rượu đó, ngược lại Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển đã được mở rộng tầm mắt, các cô nào đã được đên những nơi xa hoa như thế này. Tuy bạn của Lý Khả Hân làm bartender (người pha chế rượu) trong này nhưng Lý Khả Hân cũng chưa bao giờ tới đây, hôm nay là lần đầu tiên đến, trông thấy những loại rượu trong ‘truyền thuyết’ kia, lòng không khỏi rung động, tưởng tượng chính mình uống những loại rượu này sẽ thế nào.
Lát sàn cũng là dùng vật liệu trong suốt, bên dưới cũng có đèn, ngọn đèn dưới đất cùng với bốn phía trong hành lang phối hợp với nhau, làm cho người ta có cảm giác như đang đi trong một con đường làm bằng ánh sáng vậy.
Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển đều bước rất cẩn thận, sợ sẽ giẫm vỡ sàn nhà trong suốt kia, các cô đi rất chậm, đến khi qua hành lang, vào bên trong quán bar, Diệp Lăng Phi đã chọn xong chỗ ngồi.
- Đi chậm thế, đi theo tôi.
Diệp Lăng Phi như sợ hãi hai người đi lạc trong quán bar này, hai tay đều nắm chặt tay của hai người, đi đến một cầu thang xoắn ốc. Bị Diệp Lăng Phi cầm tay, trong lòng Lý Khả Hân không thoải mái, cô rất muốn rút ra nhưng lại như không có chút sức nào vậy, hơi ấm trong lòng bàn tay Diệp Lăng Phi làm cô mất dần đi ý niệm chống cự.
Diệp Lăng Phi kéo hai người đi thẳng tới tầng 2, từ nơi này có thể nhìn toàn cảnh bên dưới, nhất là sàn nhảy quán bar, cách bên dưới chỗ họ ngồi không xa,
- Mời ngồi!
Diệp Lăng Phi kéo ra hai cái ghế, ý bảo Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển ngồi xuống, rồi vỗ tay một cái, một phục vụ trên tầng 2 đi tới.
- Ở đây có đồ ăn gì không?
Diệp Lăng Phi hướng về phía hai người Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển nói tiếp:
- Mang cho hai người đẹp một ít đồ ăn, à, mang cho tôi một phần bánh Linh Chi.
- Vâng.
Phục vụ kia ghi lại.
- Khả Hân, các cô muốn uống rượu gì?
Diệp Lăng Phi dùng ngữ khí quan tâm hỏi.
Lý Khả Hân lúc này mới nhớ tới hôm nay tới đây để ‘ làm thịt’ Diệp Lăng Phi, cô nhớ rõ bạn mình đã từng nói X.O, Vodka, Whiskey đều là những loại rượu nổi tiếng, giá mỗi bình đều rất đắt. Nghĩ vậy, Lý Khả Hân quyết đoán nói:
- Cho một chai XO, một chai Vodka.
Nói xong cô dùng ánh mắt khiêu khích Diệp Lăng Phi, nói:
- Trưởng phòng, nếu anh thấy như vậy quá đắt thì thôi cũng được, tùy tiện cho hai ly Sô đa là được rồi.
- Hôm nay tôi mời khách, nếu muốn tiêu tiền như rác, thì hôm nay tôi sẽ làm một người hào phóng, coi tiền như rác.
Nói tới đây, Diệp Lăng Phi nói với người phục vụ:
- Cho tôi một lít Khải Đế 3, một chai Extra XO, một chai Brandi cất kỹ, một chai Louie XVI, với một chai Khả Khả nữa, còn Vodka thì thôi.
- Vì sao không gọi Vodka?
Lý Khả Hân nghe vậy cho rằng Vodka quá đắt, Diệp Lăng Phi không mua được nên bỏ, trong lòng đã định làm khó Diệp Lăng Phi tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Diệp Lăng Phi nghe vậy dở khóc dở cười, hắn vừa nhìn nhìn Lý Khả Hân vừa liên tục gật đầu nói:
- Đúng là nữ trung hào kiệt, cũng được, tôi mua cho cô một chai vodka, cô phải uống hết.
Diệp Lăng Phi lại bổ sung thêm:
- Một chai Vodka thuần độ.
Người phục vụ cho rằng lỗ tai mình nghe nhầm, hỏi lại:
- Quý khách, ngài nói thật chứ?
Diệp Lăng Phi gật đầu nói:
- Đúng vậy.
- Quý khách, nói như vậy, ngài cần đến phòng khách quý của chúng tôi một chút, bởi vì ngài không phải khách VIP nên theo quy định của quán bar, ngài cần xác nhận thân phận trong phòng khách quý. Thật xin lỗi, làm phiền ngài.
Diệp Lăng Phi cười ha hả, hắn đương nhiên hiểu được sự lo lắng của người phục vụ, thật sự nhìn mình không giống kẻ có thể hoang phí nhiều tiền như vậy, hắn sợ mình không đủ tiền. Nghĩ vậy Diệp Lăng Phi gật đầu nói:
- Ừ.
Rồi hắn đứng dậy nói với Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển:
- Hai người chờ tôi ở đây một chút, tôi sẽ quay lại ngay.
Nói xong đi cùng phục vụ kia xuống tầng dưới.
Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển cũng không bao giờ biết bốn chai rượu này có giá bao nhiêu, cái khác không nói, riêng một chai Louie XVI, giá sẽ không dưới 250,000 tệ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Tuanff10
Trong quán bar Bảo Mã đang phát một ca khúc thịnh hành, mười cô gái mặc đồ gợi cảm đang biểu diễn vũ đạo (múa) trên sàn nhảy.
Diệp Lăng Phi cầm một chiếc ly, nhấp một ngụm nhỏ trong ly. Đây chính là Louie XVI, loại rượu xa hoa này người thường đừng bao giờ nghĩ tới. Lý Khả Hân rót Vodka vào chén, đây chính là Vodka mà vừa cô muốn gọi, sau khi mang Vodka lên, Diệp Lăng Phi cố ý rót một chén đầy Vodka thuần độ của Nga cho Lý Khả Hân.
Lý Khả Hân chỉ nhấp một ngụm nhỏ, đã ho khan kịch liệt, nàng cảm giác ngực như bị lửa đốt vậy.
- Ủa, sao vậy Khả Hân, chẳng lẽ Vodka khó uống như vậy, khụ khụ, đây chính là cô cố ý muốn gọi đấy.
Diệp Lăng Phi giả vờ hồ đồ, cố ý nói.
Lý Khả Hân chính là có khổ mà không nói ra lời, cô vốn định làm cho Diệp Lăng Phi xấu mặt, không ngờ mình lại bị ‘hãm hại’ ngược lại. Cái loại rượu Vodka này, không thể nào uống hết được, nếu uống hết thật, không chừng mình sẽ lập tức phải vào bệnh viện. Nhưng nhìn bộ dáng Diệp Lăng Phi như vậy, tâm lý tranh cường hiếu thắng của Lý Khả Hân lại trỗi dậy, cô quyết không cho Diệp Lăng Phi cười mình.
- Tôi thích uống từng chút một, có vấn đề gì không?
Mặt Lý Khả Hân trắng bệch, liếc nhìn Diệp Lăng Phi rồi quay đầu đi, không muốn tranh luận cùng Diệp Lăng Phi.
Đường Hiểu Uyển ngồi bên cạnh uống rượu Khả Khả, loại rượu này rất thích hợp cho con gái uống, cho dù Đường Hiểu Uyển chưa uống rượu bao giờ cũng cảm thấy hương thơm của rượu. Đường Hiểu Uyển tò mò ghé mũi ngửi ngửi chén rượu của Lý Khả Hân, mùi rượu mạnh xộc lên mũi làm cô khó chịu nhíu mày lại.
- Hiểu Uyển, cô cũng muốn uống Vodka à?
Diệp Lăng Phi thấy Đường Hiểu Uyển nhíu nhíu mày, bộ dáng đáng yêu, trêu chọc nói:
- Chú ý đó, rượu này mạnh lắm, cô mà uống hết, không chừng thân thể hơn một trăm cân của cô sẽ ở lại đây luôn đó (1 cân = 0,5 Kg, TQ thôi , VN thì 1 cân = 1 Kg), Tổ quốc sẽ mất đi một đóa hoa đáng yêu mất.
Nói rồi, Diệp Lăng Phi liếc nhìn Lý Khả Hân đang ngồi một bên không nói lời nào, nói tiếp:
- Cô không giống như Khả Hân của chúng ta, người ta là một nữ trung hào kiệt, Vodka này tính gì, chút nữa cô ấy sẽ một hơi uống cạn cả chai.
Đường Hiểu Uyển cũng tin là thật, lầm bầm nói:
- Tôi thấy rượu này mạnh quá, uống hết sẽ rất khó chịu.
Lý Khả Hân trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, cầm lấy chén rượu, uống một ngụm lớn, vừa uống xong, Lý Khả Hân liên ho khù khụ, ho đến chảy nước mắt nước mũi.
(Remake by tuanff10 – 4vn.eu)
Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy mình hơi độc ác, cô gái này có lòng tự trọng mạnh mẽ, không chừng sẽ vì giận dỗi mà đánh cuộc tính mệnh đi uống hết chai Vodka này mất, vậy thì toi. Thu hồi vẻ mặt trêu chọc lại, ân cần ngồi bên Lý Khả Hân, tay phải nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng Lý Khả Hân nói:
- Khả Hân đừng uống nữa, rượu này không thích hợp cho em uống.
Diệp Lăng Phi nói chưa dứt lời, lại làm cho Lý Khả Hân hiểu lầm, cho rằng Diệp Lăng Phi đang mỉa mai mình, tức giận, cắn chặt răng nói:
- Anh đừng khinh người quá đáng, hôm nay tôi sẽ uống hết cho anh xem.
Nói rồi lại cầm chén rượu, không để ý mình đang ho khan, muốn dốc hết chén rượu vào trong miệng.
Diệp Lăng Phi thấy chuyện không ổn, chộp lấy chén rượu trong tay Lý Khả Hân, đổ xuống đất:
- Đừng gây chuyện nữa.
Sắc mặt Diệp Lăng Phi thay đổi, lạnh như băng, một cỗ khí tức làm người ta sợ hãi bỗng nhiên phát ra từ trên người Diệp Lăng Phi. Một tay hắn ôm lấy Lý Khả Hân mắng:
- Lý Khả Hân, cô không còn là trẻ con nữa, chẳng lẽ không biết tự bảo vệ mình à?
Lý Khả Hân bị khí thế của Diệp Lăng Phi làm cho khiếp sợ, cả người mềm nhũn, không còn dáng vẻ bất cần như ban nãy nữa. Lúc này cô lại ho khan hai tiếng, nước mắt chảy ra, há miệng cắn lên cánh tay Diệp Lăng Phi.
- Sao anh lại bắt nạt tôi? Đây là anh bắt nạt tôi.
Lý Khả Hân không hiếu thắng nữa liền giống như một cô gái nhỏ bị ủy khuất, vừa khóc vừa nói:
- Anh từ trước tới giờ đều bắt nạt tôi, lần trước anh khi dễ tôi, lần này cũng vậy. Tôi không thích anh đa tình như vậy, anh vì sao cứ khi dễ tôi?
Diệp Lăng Phi giờ mới nghĩ đến: “Lần trước mình và Lý Khả Hân thân mật trong xe, mình lại cố ý chọc giận cô ấy. Từ đó về sau, Lý Khả Hân nhìn thấy mình luôn có cảm giác là lạ, hóa ra là vì mình đa tình.”
Trong lòng Diệp Lăng Phi sinh ra cảm giác áy náy, hắn cũng không ý thức được việc đó, có lẽ là do kinh nghiệm trước kia, làm cho hắn không chú tâm về chuyện tình cảm. Diệp Lăng Phi kéo Lý Khả Hân, tay phải lau nước mắt trên khuôn mặt trắng noãn của Lý Khả Hân, cười nói:
- Ừ, là tôi sai, tôi cũng không phải cố ý như vậy.
Lý Khả Hân nức nở nói:
- Anh chính là cố ý như vậy.
- Được, tôi thừa nhận tôi cố ý, cô xem cô cũng đã cắn tôi, chúng ta xem như hòa nhau.
Diệp Lăng Phi duỗi tay đưa ra trước mặt Lý Khả Hân, cho cô xem vết cắn vừa rồi. Mắt Lý Khả Hân đỏ hồng, nhìn thoáng qua vết cắn, lại há miệng cắn một cái nữa, bất quá lần này cô cắn rất nhẹ, chỉ là nhẹ nhàng đụng tới mà thôi.
- Đáng đời anh.
Nói xong Lý Khả Hân giãy dụa ra khỏi ngực Diệp Lăng Phi,đúng lên nói:
- Tôi đi WC.
Sau khi Lý Khả Hân đi, Đường Hiểu Uyển lại cúi đầu uống rượu, bộ dáng như có chuyện gì nhưng lại chần chờ không nói, Diệp Lăng Phi nhìn thấy, cười hỏi:
- Hiểu Uyển, cô có chuyện gì vậy?
Đường Hiểu Uyển ngẩng đầu lên nói:
- Tôi không biết có nên nói hay không?
- Nói đi.
Đường Hiểu Uyển quanh co nói:
- Tôi thấy anh khi dễ chị Khả Hân nhiều lắm, tôi tới công ty lâu như vậy mà chưa bao giờ thấy chị Hiểu Uyển khó. Tám phần là tại anh khi dễ chị Hiểu Uyển quá chị ấy mới khóc như vậy.
- Tiểu nha đầu này, cô thì biết cái gì.
Diệp Lăng Phi véo mũi Đường Hiểu Uyển nói:
- Tuổi chưa lớn mà đã nghĩ nhiều thứ rồi.
- Tôi đã 23 tuổi rồi, người ta không còn là trẻ con nữa.
Đương Hiểu Uyển không phục nói.
- Ừ, ừ, Hiểu Uyển đại mỹ nữ của chúng ta sao lại là trẻ con được.
Diệp Lăng Phi nói rồi ngồi sang bên Đường Hiểu Uyển, tay phải khoác lên vai Đường Hiểu Uyển, miệng đưa tới gần nói:
- Hiểu Uyển, không phải trẻ con, vậy hôn ta một cái, chứng minh cô không phải trẻ con.
Nói xong, Diệp Lăng Phi nháy nháy mắt, thấy bộ dáng Đường Hiểu Uyển xấu hổ.
Đường Hiểu Uyển mấp máy môi, bộ dáng giống như vì lời nói của Diệp Lăng Phi mà tức giận, cô dùng đôi mắt đang ngập nước nhìn Diệp Lăng Phi, ngực phập phồng. Diệp Lăng Phi buồn cười thầm nghĩ: “Xem em lần sau còn dám nói mình lớn rồi không?”
Diệp Lăng Phi đang đắc ý, không ngờ Đường Hiểu Uyển hôn trên môi Diệp Lăng Phi một cái nhanh như điện.
Giờ đến phiên Diệp Lăng Phi choáng váng, hắn không thể ngờ Đường Hiểu Uyển ngày thường hay ngượng ngùng giờ lại chủ động hôn môi hắn. Hắn nhìn nhìn Đường Hiểu Uyển, lại nhìn cốc rượu trước mặt Đường Hiểu Uyển thở dài nói:
- Haizz! đúng là uống rượu gây ra họa.
Gò má Đường Hiểu Uyển đỏ ửng, đột nhiên uống hết rượu trong chén, khuôn mặt đỏ bừng thoáng phát ra một tia sáng khác thường.
- Diệp đại ca, em thích anh.
Mượn chén rượu này, Đường Hiểu Uyển nói ra một câu Diệp Lăng Phi không ngờ tới.
Diệp Lăng Phi dùng sức nháy mắt, thấy đôi mắt mê ly của Đường Hiểu Uyển, cười khổ nói:
- Hiểu Uyển, em say rồi.
- Không, em không say, em rất tỉnh, em biết rõ em đang nói cái gì.
Đường Hiểu Uyển tựa lên ngực Diệp Lăng Phi thì thào nói:
- Em yêu khí tức nam nhân trên người Diệp đại ca, càng thích cảm giác khi anh mang em chạy trên đường, còn yêu cách nói chuyện của anh nữa.
- Nhưng… Nhưng anh không phải người tốt.
Diệp Lăng Phi trong lúc nhất thời không biết phải đối phó với cô gái ngây thơ này như thế nào.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tuanff10
Khi Lý Khả Hân trở về, trông thấy Đường Hiểu Uyển nằm trong ngực Diệp Lăng Phi. Bàn tay nhỏ bé của Đường Hiểu Uyển vẫn đang cầm một ly rượu đỏ, còn Diệp Lăng Phi cười khổ khuyên Đường Hiểu Uyển uống ít một chút.
- Hiểu Uyển, em uống nhiều quá.
Lý Khả Hân ngồi bên cạnh Đường Hiểu Uyển, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ đã người này ‘ra tay’ với Hiểu Uyển rồi sao?”
Nhưng lại cảm thấy sự việc tựa hồ như không phải vậy, nhìn Diệp Lăng Phi không giống thế. Cô cầm chiếc ly trong tay Đường Hiểu Uyển nói tiếp:
- Hiểu Uyển, em uống ít thôi.
- Chị Khả Hân, chị quay lại rồi, em không có uống nhiều. Thật mà!
Đường Hiểu Uyển thấy Lý Khả Hân trở về, chút lý trí sót lại đẩy người thoát ra khỏi lòng của Diệp Lăng Phi, tựa đầu lên vai Lý Khả Hân nói:
- Chị Khả Hân, em chưa bao giờ uống qua rượu ngon như vậy.
Lý Khả Hân cũng nghĩ ra, với tính cách của Đường Hiểu Uyển, gia đình nhất định giáo dục rất nghiêm, làm sao có thể uống được nhiều rượu như vậy chứ. Cô cầm chén rượu của Đường Hiểu Uyển, uống một hớp nhỏ, hương vị rượu này quả nhiên rất ngon, rất dễ uống, Lý Khả Hân chưa uống qua lại rượu như vậy bao giờ. Tay trái Lý Khả Hân đỡ sau lưng Đường Hiểu Uyển, nhỏ giọng nói:
- Hiểu Uyển, uống ít thôi, lát nữa chúng ta đi nhảy, nếu em uống nhiều quá thì sẽ không thể nhảy.
Nghe vậy, Đường Hiểu Uyển gật đầu nói:
- Vâng, em sẽ uống ít thôi, lát nữa ba người chúng ta cùng nhảy.
Diệp Lăng Phi đẩy chai Extra X.O còn chưa mở nút tới trước mặt Lý Khả Hân nói:
- Khả Hân, uống thử rượu này xem. Yên tâm, rượu này không mạnh như Vodka đâu, vốn nên dùng nước đá làm mát, nhưng tôi thấy không cần như vậy.
- Thôi, rượu này chúng ta trả lại đi.
Lý Khả Hân đã chuyển biến tâm tình, lúc này không muốn hao phí quá nhiều tiền của Diệp Lăng Phi. Nhưng Diệp Lăng Phi đã đưa cho người phục vụ khui ra, chai rượu vừa khui ra, một hương thơm thanh thuần xông vào mũi, ngay cả Lý Khả Hân đã uống không ít rượu cũng muốn uống một ngụm.
- Uống đi, rượu đã gọi lên rồi, sao lại trả lại chứ.
Diệp Lăng Phi rót đầy ba chén, lại lấy một cái chén, rót Louie XVI vào, đặt trước mặt Lý Khả Hân nói:
- Các cô uống thử xem hai loại rượu này loại nào ngon hơn.
Đường Hiểu Uyển và Lý Khả Hân uống hai loại rượu này, chỉ cảm thấy hai loại rượu này đều là thanh thuần, ngọt ngọt, vừa vào miệng liền cảm thấy có một hương vị thơm ngát, tinh khiết, thư thái trong đó, miệng cảm thấy vậy nhưng hai cô cũng không phân biệt được loại rượu nào ngon hơn.
Diệp Lăng Phi cầm chai Louie XVI còn thừa không nhiều lắm, cười nói:
- Chai rượu này giá 25 vạn (250,000 nhân dân tệ), cô có tin không?
- Cái gì?
Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển kinh ngạc há to miệng, quả thực là rất khó tin.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Về phần chai X.O kia thì cũng chỉ là vài nghìn, còn chai Vodka, ha ha, chỉ có 300 đồng thôi.
- 25 vạn.
Đường Hiểu Uyển và Lý Khả Hân trừng to mắt nhìn chén rượu trước mặt hai cô, thoạt nhìn còn đắt hơn cả vàng, một chai rượu giá 25 vạn mà cứ uống như vậy. Hai nàng không khỏi hối hận, sớm biết bình rượu này đắt như vậy, nên uống từ trước, để cho Diệp Lăng Phi uống mất phân nửa rồi. Nhất là Lý Khả Hân, trong lòng không ngừng mắng, thầm nghĩ: “Đều tại ngươi, nói cái gì Vodka đắt, có ngươi thấy vậy thôi.”
Không để ý đến hai vị mỹ nữ đang hối hận, Diệp Lăng Phi đã rót những giọt rượu cuối cùng vào chén của mình. Hắn nâng chén, một ngụm uống xuống, giống như uống nước vậy, không có chút nào là chậm rãi thưởng thức. Sau đó, Diệp Lăng Phi lại lấy chai Vodka rót cho mình một chén đầy, Diệp Lăng Phi nâng chén nói:
- Vodka có chỗ hay của Vodka, Louie XVI có chỗ hay của Louie XVI, bởi vì hai loại rượu này đều có ý nghĩa kỷ niệm đối với tôi.
Diệp Lăng Phi nhớ tới chuyện mình và Dã Thú gặp ở Soviet, ở nơi băng tuyết giá lạnh, nhờ có Vodka mới không bị chết cóng. Về phần Louie XVI, đó là tiệc mừng lần đầu tiên Diệp Lăng Phi hoàn thành một vụ giao dịch súng ống đạn dược, sau buổi tối hôm đó, Diệp Lăng Phi đã bắt đầu kiếp sống buôn lậu súng đạn truyền kì của hắn.
Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển cũng không hiểu Diệp Lăng Phi nói cái gì, hai người bọn họ uống cạn chén rượu, Lý Khả Hân ngay sau đó lại rót cho mình một ly X.O, lại uống tiếp, sau khi uống vài chén rượu, sắc mặt Lý Khả Hân trở nên đỏ bừng.
- Hiểu Uyển, chúng ta xuống dưới nhảy đi.
Lý Khả Hân dường như uống hơi nhiều, lôi kéo Đường Hiểu Uyển đang say mềm đi xuống cầu thang, hai người đi thẳng đến sàn nhảy.
Diệp Lăng Phi không hề động, một bên hắn uống Vodka, một bên dõi theo Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển. Hắn biết rõ hai vị mỹ nữ này đã uống nhiều rượu, rất dễ gặp chuyên không may. Bởi vậy nên mới phá lệ chú ý hai người.
(Remake by tuanff10 – 4vn.eu)
Trên sàn nhảy, Đường Hiểu Uyển và Lý Khả Hân nhảy theo tiết tấu tự do, bất kể là Đường Hiểu Uyển hay Lý Khả Hân đều chưa bao giờ có cảm giác thoải mái như vậy. Đường Hiểu Uyển ở nhà vẫn luôn ngoan ngoãn, đây là lần đầu tiên cô uống rượu, huống chi là nhảy múa trên sàn nhảy. Lý Khả Hân tuy có uống rượu, nhưng chưa bao giờ nhảy trong trạng thái say rượu như vậy, càng chưa bao giờ uống nhiều như hôm nay vậy.
Trên sàn nhảy, hai mỹ nữ nhảy làm hấp dẫn không ít anh mắt của người khác phái, nhất là Đường Hiểu Uyển, cô nhảy nhiệt tình như vậy, quả thật làm cho đôi ‘quả cầu thịt’ cứ nảy lên nảy xuống. Đường Hiểu Uyển không chú ý những điều này, cô cũng nhiệt tình nhảy tưng tưng. Lý Khả Hân cũng vậy, hai người nhảy múa điên cuồng theo tiếng nhạc sôi động. Dưới ánh đèn nhấp nháy, trên mặt hai người đầy vẻ khoái hoạt.
Diệp Lăng Phi ở bên trên đã uống được nửa ly Vodka, nắm chén rượu, Diệp Lăng Phi tự nhủ: “Các huynh đệ, thật muốn cùng mọi người ngồi giữa băng tuyết vùng Seberia rượu chè một phen.”
Diệp Lăng Phi biết chuyện này khó xảy ta, người của tổ chức Lang Nha đều bận rộn kiếm tiền ở khắp nơi trên thế giới, làm gì có ai rảnh rỗi chạy tới Seberia rét lạnh cùng uống rượu với hắn.
Ánh mắt của Diệp Lăng Phi lại nhìn vào Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển trên sàn nhảy, lần này hắn nhíu nhíu mày, hắn đã thấy một người quen đang ở gần Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển. “ Hóa ra là hắn, thảo nào mình thấy chiếc xe kia quen mắt.”
Diệp Lăng Phi giờ mới hiểu vì sao khi ở ngoài cửa quán bar nhìn thấy cỗ xe thể thao Ferrari trông quen mắt, hóa ra là xe của Lý Thiên Bằng. Diệp Lăng Phi thấy Lý Thiên Bằng hướng tới phía Lý Khả Hân và Đường Hiểu Uyển, xem ra muốn tiếp cận hai người họ. Diệp Lăng Phi cười lạnh, thầm nghĩ: “Xem ra tiểu tử này ‘ngứa người’ rồi.”
Nghĩ đến đây, hắn đứng dậy, đặt chén rượu lên bàn, nhanh chóng đi xuống cầu thang.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tuanff10