-hồi nhỏ nhà có cái tủ kiếng để quần áo, bữa đó con em họ sang nhà chơi, kêu nó cầm gối ôm vào người để mình lấy đà nhảy bay vào đá, lần shoot thứ 1 ko sao ( thấy như thành long ý). qua shoot thứ 2 lỡ đá mạnh wa, con em bay vào cái tủ cái rầm bể hết cả tấm kiếng, nó nằm trong tủ luôn. 2 đứa sợ wa tự quỳ gối khóc luôn, cuối cùng hên là ko bị ăn đòn. hehheeh
-ko biết nghĩ thế nào đi chơi ngoài đường thấy con chó đang nằm, đi tới gần lấy chân giẫm lên đuôi nó 1 cái tỉnh weo,rồi đứng im nhìn, nó way lại táp cho 1 pát rõ đau rồi chạy, còn mình cà nhắc zề nhà , hic hic lấy ớt hiểm xắt ra trét lên chu choa zừa nóng zừa đau rát , giờ nhớ lại ấn tượng hem wen được,đúng là chơi ngu hiiiiiiiiiii
-hồi đó có lần mở tủ lạnh ra lấy ca đá cứng ngắc. Xong chọc cái lưỡi vô liếm. Xui sao cái lưỡi dính vô luôn. Mà hồi đó nhỏ ngu có biết đem rửa nước cho nó tan ra đâu. Ngồi khóc wá trời. Nghĩ lại thấy vui vui
-Lúc còn cấp 1 mỗi lần đi học alf bạn bè quanh xóm rủ nhau đi 1 lúc vui l có lúc bạn nó hú cái mặc đồ nhảy ra đi luôn. tơi trường té ngửa ra là koo mạng cặp
-Năm cấp 2 thì được ba má sắm cho con xe đạp mạc tin. Co bữa đi học về mãi mê nói chuyện quên lấy xe. tới nhà cuốc bộ xuống trường lai.
Hôm xe xịt lốp để ở nhà thế mà đi học về ra bãi xe kiếm khùng cả người lên
- hồi nhỏ nhà có đám giỗ.đang cầm cục chả ram ăn thì bị rớt con chó ăn mất(chó nhà thằng này đếch biết tại lúc ấy ở tập thể) điên quá vào lấy cái búa ra gõ đầu nó nó táp cho phát ngồi khóc cả buổi luôn
- hồi nhỏ khi nhà mới được mắc điện.tầm năm 4 tuổi.mình có ông anh ruột hơn mình 2 tuổi.chả biết điện là cái gì thế là mới bàn nhau thử.ổng nằm dưới mình đứng lên lưng ổng rồi thò tay chạm vào cái cầu chì.chạm 1 dây đầu không sao(hên sao chạm dây lạnh) mới tự hào chạm luôn vào dây thứ 2.nó giật cho cái té xuống tè ra cả quần(ông anh mình nằm dưới để bắc mình lên cũng bị giật) 2 thằng lại ngồi khóc
- bữa hồi nhỏ đang mua xôi về ăn sáng , gặp thằng bạn chuẩn bị đi học nó gọi mình đi học luôn , thế qué nào mình cầm cả bọc xôi đi học theo nó luôn , đi 1 đoạn nhìn xuống mới ngớ ng` - dkm mình đang mặc quần đùi , cặp thì chưa mang ... chạy vội về nhà
- Trước hồi bé cả nhà ăn cơm mình chén xong rồi chạy ra góc nhà nghịch.Thấy cái nan hoa xe đạp cầm chọc vào ổ điện chơi.Hồi đấy điện yếu cứ thấy tê tê ở lưng tưởng thằng nào trêu mình quay lại chả có ma nào.Thế là hỏi bố mẹ xem có nhìn thấy ai đằng sau con không.May hồi đấy điện yếu
- Kỷ niệm: 1 tay cầm tiền, một tay cầm giấy vụn đi bỏ vào sọt rác, đến nơi lại phi ngay tiền vào và một mạch đi thẳng vào lớp, lúc sao ko thấy tiền đâu hết la làng với pà cô: " Cô ơi lớp này có trộm vặt, nó chôm tiền của em ". Sau đó, ngồi nghiệm một lúc mới nhớ... và im luôn , nói ra chúng quánh cho
- Mà công nhận hình như hồi nhỏ thằng nào cũng có trò ngu mà làm hay sao á. Hồi bé tầm 5 6 tuổi, bố mẹ đi làm cả ngày nhốt mình ở nhà, nghịch đủ thứ trò luôn, gần như hôm nào về cũng bị một trận đòn vì nghịch dại. Có lần cầm cái đinh nhét vào ổ điện, nó giật cho một phát lăn quay từ trên giường xuống đất, may mà đứng trên giường ko thì giờ chả ngồi đây mà chém gió. Về sau mẹ mình bảo hồi đấy cũng liều vì toàn khóa cửa mang chìa khóa đi, may mà ko bị làm sao cả.
Có 2 "chiện" giờ mới dám kể
- Hồi nhỏ coi Tôn Ngộ Không, thấy đoạn bị nướng trong lò bát quái chui ra tự nhiên imba hẳn, mắt sáng rực,..... nhìn phê, nghĩ bụng, chắc lửa làm mắt tinh hơn. Thế là kiếm cây đèn dầu, dí mẹ mắt vào đấy, hơ ở cái lỗ phía trên thôi, luyện thế suốt 1 tuần và kết quả là giờ đeo quả kính 6 đi ốp
- Công nhận hồi bé rất thích nghịch lửa, 1 hôm éo hiểu nghĩ gì cầm que đóm châm vào cái rèm, vải mỏng, bắt lửa + cháy nhanh thôi rồi, có điều ngay sát cái rèm là cái ....mặt sau cái tủ lạnh, với chi chít dây rợ, trên cái rèm thì 1 đống dây điện bò lung tung, khỏi kể thì anh em cũng hình dung được nó "đẹp" thế nào . Đứng ngẩn ngơ 1 lúc thấy cháy to quá vội vàng cầm cốc nước hắt lên.........đống dây điện đang cháy. Mẹ, điện nó bắn ra kinh hồn luôn, nhìn lửa với điện bùng bùng phê ko thể tả, may vừa kịp các cụ về, lao vội vào dập lửa ko là đi cái nhà rồi
- hồi đi học cấp 1 nhóm 5 thằng chuyên ra chơi di kiếm thằng nào ghét ghét tuột mọi thể loại vải gấm trên người, được 4 5 vụ thì hôm sau có 1 nhóm to cao đen hôi anh em nạn nhân đến nó nện cho tơi tả
- 5 thằng toàn nướng hột mít ăn, ăn xong vô lớp ngồi học xã đã luôn
- hồi nhỏ có lần nghịch dại tháo gần 2 chục quả pháo lấy thuốc rồi nhồi hết vào một ống nhựa pvc .. đem nhét vào trong cái khe giữa hai bức tường nhà mình và nhà hàng xóm . châm lửa .... thế là nó nổ to quá . sợ quá đái ướt mẹ cả quần ra . còn tường cả hai nhà thì có vết nứt to .. bị ông già đè ra đập trận tơi bời lên bờ xuống ruộng . từ đó đếch dám nghịch thuốc pháo nữa .
- TV nghĩa địa cùi bắp, thấy có quá nhiều nút bấm, thế là nảy ra ý định thiên tài: bấm tất cả các nút cùng một lúc => cháy tv + bỏ trốn đi bụi ...........2 tiếng đồng hồ
- Nhà có nuôi 1 con Gấu, toàn cho nó ăn cháo, uống sữa, mật ong,... Bữa nọ wa kéo điện rà cá mà cái chuồng của nó có thanh sắt nói xuống ao, thế là để 1 phát, con gấu...abc...xyz....rú lên 1 tiếng thất thanh. Mình thu dọn đồ nghề và nói dối là nó bị trúng độc thức ăn. Thấy mình có đa mưu túc trí ko nào. Đây là con Gấu cưng của ông già, ko nhanh nhạy thì nguy rồi.
- Hồi nhỏ bố mẹ đi làm hay bị ở nhà một mình, toàn lấy đoạn dây điện buộc vào con gián, xong đầu kia thì cắm vào ổ điện, ngồi ngắm nó một lúc hôm nào bắt được con chuột thì sướng nữa. Nghĩ lại thấy vừa bẩn vừa ngu nó giãy chết mà bò vào chân mình cái thì
- Hồi nhà em mới về HN, còn đang đi thuê nhà. Ban ngày bố mẹ đi làm, nhốt mấy anh em trong nhà. Đợt đấy mấy bác hàng xóm thì không sao nhưng bọn trẻ ranh thì mất dạy, chúng cầm đất đá xem vào nhà. Mấy anh em trong nhà tức qúa mà ko dám mở cửa (sợ nó oánh Thế là trong nhà lục hết tỏi tiếc, gừng giếc giã ra rồi đổ nước vào, xong em với một ông anh họ nữa mới tè vào , ra ban công, nhằm hướng mà đổ. Khổ thân một ku ko biết đường chạy, ăn nguyên một chậu. Ăn xong, còn bảo bọn bạn: “Có mùi bia chúng mày ah”
-nhớ trung thu dc mua cho cái súng nước , 2 anh em mềnh nghĩ thế nào bắn tè le vào màn hình tv JVC thì phải , tại thấy bắn vào màn nó cứ có màu 7 sắc cầu vồng rất đẹp , thế là cứ bắn vào ... đến trưa mẹ về - 2 khẩu súng bị đập tan tành
-cũng chuyện súng nước , nhưng lần này còn bé hơn lần trc' , dc mua khẩu súng mang ra đường thấy ông anh hàng xóm đang trêu thằng trẻ con (nghĩ thế qué nào lại ra tay nghĩa hiệp) bắn súng vào lưng ổng cứu thằng bé , dc ổng đạp cho trận tơi bời , bây h` thi thoảng vẫn sang chơi với con ổng ý
-bé cũng có lần cầm cái chìa khóa cắm vào ổ điện ... lúc mất điện - bây h` vẫn chém gió dc
-1 lần khác cái giắc cắm đèn học mình cắm hờ hờ vào , để hở ra 1 tẹo rồi chọt tay vào giữa 2 cái trạc ... tê tê
-1 lần khác nhà hàng xóm bên cạnh đang xây , thấy nó phủ bạt bên trên , bên dưới là cái bếp đang xây ... cầm cục gạch to thả phát xuống uỳnh ... may thợ nó về nghỉ ko có khi lại có tang
-bây h` thi thoảng buổi đêm mở cửa ban công ngắm sao , đi ngủ toàn quên ko khóa lại , chìa vẫn cắm nguyên ổ
- Hồi lớp 1 ở bán trú nhà cô giáo. Cô giáo đi vắng nhờ con gái trông đám nhóc. Bà chị bật phim bộ hồng kông cho cả lũ xem.
Xem xong mình bắt chước trên film, viết giấy nắn nót "Anh yêu em" gửi cho 1 bạn nữ. Cô giáo về bắt được nộp cho phụ huynh.
Về bị phụ huynh xạc cho 1 trận, ngồi hận tình xé nhỏ tờ giấy tung ra giữa phố, như film.
- Chuyện này cách đây chưa đến 2 năm :
Sáng hí hửng đi mua laptop trong lúc đợi lấy hàng thì đi ra công viên gần nhà thờ Đức Bà uống cafe với thằng bạn (cafe bệt).Mua xoài ăn + cafe.Lúc đi về dọn đồ : 1 tay cầm điện thoại(iPhone 2g)+ 1 tay dọn đồ quăng luôn vào thùng rác. Xong rồi hí hửng chạy đi lấy laptop.Đang đi về chợt nhớ cái đt-> quay lại tìm : mất mẹ nó mất
- Hồi lớp 7 rất thích nghịch nến. hồi đó lấy những phần nến đã đốt rồi bị chảy ra, cho vào cái hộp sữa chua, cho cái bấc vào là thành nến. hôm đó học bài xong lấy cái nắp nhựa đậy cái hộp lại, tưởng nến tắt rồi nên đi xuống dưới nhà xem ti vi. Lúc sau thấy khói mù mịt cả nhà, mùi khét lẹt. Chạy lên phòng thấy cả cái bàn học đang cháy rừng rực. mẹ mình chơi ngay quả chăn up lên nó éo tắt, vậy là lấy thêm 2 cái chăn nữa, may mà tắt. Hậu quả là cả phòng đen xì vì ám khói, tường nứt nẻ. Khói này chủ yếu do cái đồng hồ bằng nhựa trên bàn bị cháy. Sách vở để trên bàn cũng ra đi luôn, may quá hôm sau không bị gọi lên bảng. Nhưng mà sau đó thì phải ngồi chép lại bài học của gần chục môn học từ đầu năm.
- Hồi còn nhỏ, có lần rủ mí đứa trong xóm mỗi đứa cầm 3 cầy nhang sang nhà ông hàng xóm dàn hàng ngang đốt nhang lên và khấn: "Con lạy ông địa, con lạy ông địa" (ông chủ nhà có biệt danh là địa). Ông chủ nhà nghe được mở cửa mà trên tay cầm con dao, cả đám sợ quá trốn biệt tích gần 2h sau mới dám quay về nhà (ông chủ nhà hiền đếch mách bố mẹ không thì ôm hặn gòi
- Chuyện ấy hồi mình còn nhỏ khoảng 5t (ở nhà thuê của nhà nước). Trưa đấy ko có ai ở nhà ba mẹ đi làm 2 ông anh đi học. Mình thấy thế chưa ai về nấu cơm. Cái mình nhào vào nấu. Nhớ ông già nhen bếp than sao mình làm thế. Cứ thế mà làm . 1 hồi sau than ko cháy khói thì um tùm, mặt mày đen thui thùi lùi. Hàng xóm tưởng cháy nhà la toáng lên, đến nhà mình thì thấy mình mắt mày thì thôi rùi. Cười toáng lên..
-Nhớ hồi xưa nhà có ổ chó con mới đẻ chưa mở mắt, đem dí "đồng" vào chỗ tụi nó. Tụi nó tưởng vú mẹ, mút chùn chụt. Phê lòi.
- Nhớ đợt hè vừa rồi, mỗi lần mất điện lại bắt con gà trống, cầm hai chân nó, đập đầu nó vào gốc cây cau, nó đau quá vỗ cánh phành phạch, mát phê lòi. Đâu được tầm chục lần thì nó chết. Nghĩ lại vẫn thấy tiếc :(
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của langrisser177