Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 8
Chương 18: Ma Vương Hàng Lâm, Hung Thần Ngập Trời!
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Khổng Ma Kha quay về Vạn Phật điện.
Khổng Ma Kha nhìn quần thần.
Khổng Ma Kha trầm giọng nói:
- Trẫm phải bế quan một đoạn thời gian, trong lúc này do Phùng Thiệu phụ trách mọi chuyện.
Quần thần đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Kha bế quan.
Mắt Phùng Thiệu lóe tia sáng, khóe môi cong lên.
Trong Phùng Thiệu phủ.
Một thuộc hạ cười nói:
- Đại nhân, bây giờ người chính là giám quốc, chúng ta làm gì bây giờ?
Phùng Thiệu trầm giọng nói:
- Tất cả chức vị quan trọng hơn hai ngàn người trong các thành trì còn lại đổi thành người của chúng ta hết. Thân tín, tử trung của Khổng Ma Kha, Triệu Tiên Tri tập thể điều đi!
- Tuân lệnh!
Khổng Ma Vương ôm tức giận xông hướng Đông Thần châu.
Khổng Ma Vương không chỉ vì Khổng Ma Kha mà còn bởi Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương không thể ngờ Khổng Đạo Khâu sẽ lựa chọn phản bội chính mình, mang theo toàn Khổng gia rời đi.
Tất cả đệ tử Khổng gia không cần biết lão tổ tông như Khổng Ma Vương gã?
Mặc dù Khổng Ma Vương bị thương nhưng vẫn lao ra khỏi động phủ của mình.
Vù vù!
Tốc độ của Khổng Ma Vương cực kỳ khủng bố.
Hai ngày, chỉ mất hai ngày là Khổng Ma Vương đã tới bên trên bầu trời Yến Kinh.
Vù vù!
Khổng Ma Vương dừng lại, gió to thổi tới, thổi cát bụi bay đầy trời, khí đen cuồn cuộn.
Yến Kinh bỗng vang lên thanh âm:
- Khởi trận!
Tiếp theo, xung quanh Yến Kinh bỗng nổi lên trận pháp to lớn chặn bão tố.
Khổng Ma Vương đứng trên trời cao, lạnh lùng nhìn toàn Yến Kinh.
Nhiều quan viên Yến Kinh nhanh chóng tụ tập ở Triêu Thiên điện, cùng đám Dịch Phong, Bạch Đế Thiên nhìn ra nam nhân áo xanh bên ngoài Yến Kinh.
Nam nhân mặt trắng bệch, có vài vết rạn.
Móng tay của nam nhân rất dài, giống như mười cái chùy, hơi gấp khúc. Nam nhân lạnh lùng nhìn Yến Kinh.
Rất nhanh, Khổng Ma Vương trông thấy Khổng Đạo Khâu, mấy tiên nhân khác của Khổng gia đứng trước Triêu Thiên điện.
Trừ Khổng Đạo Khâu biểu tình thản nhiên ra, mấy tiên nhân khác rốt cuộc hơi hốt hoảng.
Khổng Ma Vương nheo mắt, lạnh lùng hỏi:
- Khổng Đạo Khâu?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Kính chào lão tổ tông.
Khổng Ma Vương nhìn thấy nụ cười của Khổng Đạo Khâu thì sắc mặt càng âm trầm.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Từ khi nào ngươi cấu kết với chúng?
Khổng Đạo Khâu mỉm cười nói:
- Không lẽ lão tổ tông không biết sao?
- Có chuyện gì?
Khổng Đạo Khâu sắc mặt âm trầm:
- Ta vạch trần Khổng Ma Kha cúa kết cho ngươi nghe nhưng ngươi không tin, cứ nghe lời bậy bạ của Khổng Ma Kha, thậm chí ở bên cạnh ta bồi dưỡng tai mắt!
Khi Khổng Đạo Khâu nói chuyện thì mấy đệ tử Khổng gia nhanh chóng mang tới bốn nam nhân tóc tai bù xù.
Bốn nam nhân xuất hiện ở quảng trường Triêu Thiên điện, nhìn lên Khổng Ma Vương.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù cầu cứu:
- Lão tổ tông, cứu ta, lão tổ tông, cứu ta đi!
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm:
- A?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu, đau đớn nói:
- Đệ tử của ta, thị tòng của ta, thân tín của ta, lão tổ tông, ngươi thật là tốn công sức với ta.
Khổng Ma Vương lại lạnh lùng nói:
- Ta hỏi ngươi là từ khi nào ngươi cấu kết với Diêm Xuyên?
Khổng Đạo Khâu cười lạnh, nhìn hướng bốn nam nhân tóc tai bù xù, nói:
- Các ngươi đi đi.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù kinh ngạc hỏi:
- A?
Khổng Đạo Khâu quát:
- Nói như thế nào thì các ngươi từng là đệ tử của Khổng gia ta, ta mới là gia chủ của Khổng gia. Từ giây phút các ngươi lựa chọn phản bội ta thì đã bị trục xuất khỏi Khổng gia. Nể tình huyết mạch liền nhau, đi qua bên Khổng Ma Vương đi! Cút!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù hốt hoảng chạy trốn:
- Được, được rồi!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn bốn nam nhân tóc tai bù xù chạy trốn sang bên mình:
- Bốn tên phế vật các ngươi!
Bốn nam nhân tóc tai bù xù nói:
- Lão tổ tông, chúng ta luôn nhìn chằm chằm vào Khổng Đạo Khâu, chưa từng rời khỏi tầm mắt, không có khả năng. Dù là đi Thần Tông thánh địa thì chúng ta bám theo suốt. Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên căn bản không kết minh trước đó!
Khổng Đạo Khâu mỉm cười, lắc đầu nói:
- Có, chỉ là bốn ngươi quá phế vật. Còn nhớ lần trước đi Thần Tông thánh địa không?
Chưởng Trung Vũ Trụ?
Mọi người kịp phản ứng lại.
Lần trước Đại Tiên tấn công Thần Tông thánh địa, Khổng Đạo Khâu và Diêm Xuyên trợ giúp Thần Tông thánh địa sau hai người đánh nhau.
Diêm Xuyên dùng Chưởng Trung Vũ Trụ, hút Khổng Đạo Khâu vào trong tay mình, chính hắn cũng vào trong. Hai người ở trong Chưởng Trung Vũ Trụ một đoạn thời gian, không ai biết xảy ra chuyện gì.
Bốn nam nhân tóc tai bù xù giật mình kêu lên:
- Là lúc đó? Là lúc đó sao?
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Bốp!
Khổng Ma Vương phất một bàn tay, bốn nam nhân tóc tai bù xù cùng bị tát, bụm mặt, không dám nói gì.
Khổng Ma Vương quay đầu, lạnh lùng nhìn Khổng Đạo Khâu.
Khổng Ma Vương lạnh lùng hỏi:
- Các ngươi mang theo toàn tộc chuẩn bị ngỗ nghịch ta?
Khổng Đạo Khâu lắc đầu nói:
- Là ta quá đề cao ngươi rồi. Ta luôn nói Khổng Ma Kha bản tính bạc bẽo, sẽ đẩy Khổng gia vào vạn kiếp bất phục. Thật ra ngươi và Khổng Ma Kha cũng giống như. Ngươi vì Khổng Ma Kha thậm chí nguyện ý hy sinh tất cả đệ tử của Khổng gia.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Hừ! Ngươi biết cái gì? Ta vì chờ Khổng Ma Kha thành tựu 'Đạo Thần'. Gia tộc đã từng suy tính rồi, trong đám đệ tử Khổng gia này sẽ có một Đạo Thần sinh ra. Khổng gia ta cần Đạo Thần, chỉ có Đạo Thần mới mở ra Vấn Thiên lệnh được.
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng quát:
- Vấn Thiên lệnh? Lại là Vấn Thiên lệnh? Tố Tố đã bị Vấn Thiên lệnh này hại chết!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Chỉ cần có thể mở ra Vấn Thiên lệnh, mọi hy sinh đều đáng giá!
Hai người đức cao trọng vọng của Khổng gia đối diện nhau, mắt đầy lệ khí.
Giờ phút này, phía nam Yến Kinh, trong một sơn cốc ẩn giấu một người Khổng gia.
Khổng Ngạo Thiên!
Khổng Ngạo Thiên núp trong núi, nhìn chằm chằm tình hình trước mắt.
Khổng Ngạo Thiên nhíu mày hỏi:
- Đạo Thần? Khổng Ma Vương chờ ta sinh ra? Tại sao?
Khổng Ngạo Thiên không đi ra nhận nhau, hiển nhiên bây giờ có rất nhiều chuyện gã không thể khống chế.
- Tử Tử đâu? Chỉ cần có được Tử Tử là ta lập tức rời khỏi giới này ngay!
Khổng Ngạo Thiên hít sâu, siết chặt nắm tay.
Tử Tử sắp đi tới, nàng chờ đợi Diêm Xuyên.
Một tiếng cao giọng quát:
- Hồn hề!
Hồn phách của Diêm Xuyên từ Tiên giới nhanh chóng trở về.
Bên ngoài.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nhìn quảng trường Triêu Thiên điện.
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Nếu các ngươi đã lựa chọn phản bội ta, vậy thì chôn cùng với Diêm Xuyên đi!
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng nói:
- Ha ha ha ha ha! Ta đã nói mà, Khổng Ma Kha tai họa toàn Khổng gia, bây giờ chính ngươi là lão tổ tông của Khổng gia cũng thành tay sai miễn phí cho hắn!
Khổng Ma Vương hừ lạnh:
- Hừ!
Khổng Ma Vương vung tay đánh một chưởng hướng Yến Kinh.
Một chưởng đánh ra, rậm rạp che trời, mấy ngàn cương chưởng bỗng nhiên xuất hiện, mỗi một chưởng đều mang theo Thiên Tiên dốc hết sức ra một kích, vỗ vào đại trận Yến Kinh.
Cùng với mấy ngàn cương chưởng còn có một chưởng chủ yếu nhất của Khổng Ma Vương ẩn chứa uy lực thiên địa oanh kích Yến Kinh.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 8
Chương 19: Diêm Xuyên Đấu Với Khổng Ma Vương (Thượng)
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Ầm ầm!
Khí thế phô thiên cái địa, Khổng Ngạo Thiên ở phía xa lòng lạnh lẽo.
Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Lão già này thật lợi hại.
Một chưởng kia như có thể hủy diệt toàn Yến Kinh.
Cửa Triêu Thiên điện.
Bạch Đế Thiên biến sắc mặt, đạp bước đi ra.
Bạch Đế Thiên hét to một tiếng:
- Đô Thiên Hổ Thần Sát!
Xung quanh Bạch Đế Thiên toát ra sát khí vô tận, chớp mắt bao phủ Yến Kinh. Bạch Đế Thiên đánh một chưởng lên trời.
Hư không ngưng tụ ra một hổ chưởng to lớn, hướng tới chưởng của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai bàn tay to va chạm giữa hư không.
Xẹt xẹt xẹt!
Hư không lắc lư, dường như bị chưởng của hai người làm rung động.
Mấy ngàn cương chưởng đánh vào đại trận Yến Kinh.
Đại trận Yến Kinh là do Phụng Âm Dương điều động hàng vạn đại địa long mạch ngưng tụ thành, rất chắc chắn.
Ầm ầm!
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Xung quanh Yến Kinh bỗng vang từng tiếng rồng ngâm, ai ngâm.
Ầm ầm!
Quanh Yến Kinh, vô số mặt đất xốc lên. Bên ngoài Yến Kinh, trong vòng vạn dặm đều là đất xới tung tận trời. Cát đá mù mịt, như hủy thiên diệt địa.
Chỗ Khổng Ngạo Thiên núp cũng bị tạc nổ, buộc gã liên tục lùi lại.
Bùm!
Hai chưởng va vào nhau.
Mặt đất dưới chân của Bạch Đế Thiên xuất hiện nhiều vết rạn, miệng gã hộc ngụm máu.
Hiện tại thực lực của Bạch Đế Thiên đúng là mạnh mẽ, nhưng vẫn yếu hơn Khổng Ma Vương, kém rất nhiều.
Cánh tay phải của Bạch Đế Thiên bị một chưởng làm gãy xương, rũ xuống.
Còn đại trận Yến Kinh đã bị phá hư hơn phân nửa, dường như chỉ còn lại một tầng mỏng mảnh.
Yến Kinh rơi vào tuyệt khảnh.
Khổng Ma Vương ho khan:
- Khụ khụ khụ!
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Có thể đỡ một chưởng của ta, Yến Kinh đúng là bất phàm, nhưng có thể đỡ được chưởng thứ hai không?
Yến Kinh yên lặng.
Két!
Bỗng vang tiếng cửa mở.
Khổng Ma Vương nhìn sang.
Chỉ thấy chỗ hoàng cung, một tòa cung điện bỗng mở cửa ra.
Bồm bộp bồm bộp!
Trong đại điện vang tiếng bước chân, thanh âm không nặng như có cảm giác đánh vào hồn người, dường như mỗi bước đạp lên tim họ.
Khổng Ma Vương con ngươi co rút, nhìn chằm chằm.
Sau tiếng bước chân là lộ ra một chân.
Một bóng người mặc long bào đen chậm đi ra khỏi cung điện.
Người đi ra chính là Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đầu đội bình quan, mặc hắc long bào đế vương, chậm rãi đi ra Hàm Dương cung.
Diêm Xuyên ra khỏi Hàm Dương cung, khóe mắt liếc bốn phía Yến Kinh cát bay đá chạy, lại nhìn Khổng Ma Vương đứng giữa không trung phía tây.
Khi Diêm Xuyên nhìn hướng Khổng Ma Vương thì ánh mắt đầy lệ khí, ánh mắt kia giống như xuyên qua cổ kim, bá khí vô địch.
Khổng Ma Vương nét mặt sa sầm, hiển nhiên không ngờ ánh mắt của Diêm Xuyên ẩn giấu khí thế hung ác như vậy.
Nhưng Khổng Ma Vương xem như có kiến thức nhiều, không bị yếu thế, lạnh lùng nhìn lại.
Hai cường giả đối diện, xung quanh toát ra sát khí ngập trời, rối loạn hồn người.
Thần tử Đại Trăn thiên triều cực kỳ kích động kêu lên:
- Bái kiến thánh thượng!
Thanh âm như sóng thần phát ra từ các nơi trong Yến Kinh:
- Bái kiến thánh thượng!
Diêm Xuyên không chỉ là chủ của một quốc mà còn là lãnh tụ tinh thần. Lúc trước mọi người lo âu, trông thấy Diêm Xuyên đi ra thì không còn sót lại chút gì.
Đây cũng là sức hấp dẫn của cá nhân Diêm Xuyên.
Có ta ở, trời vĩnh viễn không sụp xuống.
Sau lưng Diêm Xuyên, trong Hàm Dương cung, Tử Tử ôm Miêu Miêu cùng Phụng Âm Dương chậm rãi bước ra, theo sau lưng hắn.
Khổng Ma Vương đứng trên trời, nheo mắt.
Ánh mắt xuyên thấu cổ kim của Diêm Xuyên khiến lòng Khổng Ma Vương trầm xuống.
Khổng Ma Vương chợt nghĩ tới một câu ngày xưa Khổng Đạo Khâu nói.
- Kỳ hóa khả cư?
- Đây chính là kỳ hóa khả cư sao? Nhưng ta muốn không phải là đế vương chống đỡ Khổng gia, ta chỉ cần một đế vương đánh phá cấm cố mệnh cách, thành tựu tân Đạo Thần.
Ánh mắt Khổng Ma Vương lạnh lẽo.
Khổng Ma Vương lạnh lùng cười:
- Diêm Xuyên!
Diêm Xuyên sắc mặt âm trầm:
- Vạn Chưởng Ma quân, Khổng Ma Vương?
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Đại Trăn thiên triều đúng là có chỗ bất phàm, nhưng rốt cuộc thời gian quá ngắn, đỡ được ta một lần, để xem ngươi làm sao đỡ được lần thứ hai! Vạn Chưởng Ma quân? A, nếu ngươi đã biết thì hãy cảm nhạn vạn chưởng của ta đi!
Khổng Ma Vương nói rồi lại đánh ra một chưởng.
Lần trước một chưởng qua đi, trong vạn dặm ngoài Yến Kinh mặt đất nổ tung.
Lần này Khổng Ma Vương vẫn giống như mới rồi, mang theo lực lượng xuyên thấu Yến Kinh, mạnh mẽ đánh ra một chưởng.
Trong không trung, mấy ngàn chưởng to rực rỡ ánh sáng vàng như mưa diệt thế tùng kích Yến Kinh, bàn tay kia có màu đỏ thẫm.
Một chưởng này làm hư không run lên.
Trong mắt Khổng Ma Vương chứa đựng sát khí, gió táp mưa sa đánh một chưởng lao hướng Diêm Xuyên.
Một chưởng như hủy thiên diệt địa, Diêm Xuyên nheo mắt lại.
Diêm Xuyên đạp bước chân, bỗng vươn ra tay phải, một chưởng giơ lên trời.
Trên bàn tay phải chợt nhấp nháy ánh sao, khoảnh khắc trong lòng bàn tay xuất hiện vô số tinh thần.
Cùng với một chưởng của Diêm Xuyên đẩy ra, vô số tinh thần bay ra, biến thành từng tinh cầu tràn đầy trên trời Yến Kinh.
Ầm ầm!
Vô số tinh cầu xông hướng mấy ngàn kim chưởng, phút chốc, vô số kim chưởng chìm ngập trong tinh thần hoàn.
Bàn tay trái của Diêm Xuyên hình thành cương chưởng va chạm với cương chưởng đỏ rực của Khổng Ma Vương.
Ầm ầm!
Hai cương chưởng va nhau, một tiếng nổ vang tận trời, trên bầu trời mười vạn dăm, tất cả áng mây bị đánh tan.
Cương chưởng không tan biến, ở giữa không trung giằng co.
Trong mắt Khổng Ma Vương lộ vẻ kinh ngạc, một chưởng của gã bị Diêm Xuyên đỡ được? Bắt trong tay?
Phía xa, Khổng Ngạo Thiên kinh sợ nói:
- Biến thái, phàm nhân làm sao có thể mạnh như vậy được?
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tạc!
Ầm ầm!
Hai cương chưởng nổ tung.
Cương chưởng nổ, tinh thần, kim chưởng xung quanh cũng nổ tung.
Một chưởng mạnh mẽ cả Khổng Ma Vương bị Diêm Xuyên cản lại?
Khổng Ma Vương ngơ ngác nhìn tình cảnh này, vẻ mặt khó tin.
Cho dù Khổng Ma Vương bị trọng thương nhưng không thể nào không bóp chết được một 1on.
Diêm Xuyên không chờ Khổng Ma Vương, bỗng cao giọng quát:
- Con dân thiên hạ Đại Trăn nghe lệnh, trẫm, Diêm Xuyên cần lực lượng của các ngươi. Xin hãy nâng lên tay phải, cho trẫm mượn lực lượng! Thống nhất thiên hạ
- Grao!
Kinh Chiếu của Đại Trăn thiên triều bỗng phát ra tiếng gầm chân thiên, pho tượng Diêm Xuyên chợt biến thành kim long khí vận mười tám trảo, ngâm nga truyền giọng của Diêm Xuyên hướng khắp nơi ở thiên hạ Đại Trăn.
Một thành trì, trong một trà lâu.
- Là giọng của thánh thượng!
- Thánh thượng muốn mượn lực lượng, để làm cái gì? Thống nhất thiên hạ sao?
- Thánh thượng muốn thống nhất thiên hạ?
.........
......
Dân chúng kinh ngạc, vô số người giơ tay phải lên, từng đợt lực lượng nhanh chóng tụ tập ở Yến Kinh.
Vân hải khí vận của Đại Trăn thiên triều trong khoảnh khắc lăn lộn không dứt.
Từ bốn phương tám hướng, vô số luồng sáng bắn tới, đó là lực lượng đến từ bốn phương trời. Lực lượng vô cùng vô tận, bốn thần châu, các dân chúng đều giơ tay lên, mang theo lực lượng toàn thiên hạ rót về chỗ Diêm Xuyên.
- Grao!
Kim long khí vận gầm rống, kéo theo lực lượng bốn phương đáp xuống Diêm Xuyên, hợp thể với hắn.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 8
Chương 20: Diêm Xuyên Đấu Với Khổng Ma Vương (Hạ)
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Một phàm nhân, ngươi không thể chống đỡ được nhiều lực lượng như vậy!
Lực lượng bốn thần châu đúng là vượt qua cực hạn của phàm nhân, nhưng tu vi hiện nay của Diêm Xuyên không thể dùng tiêu chuẩn phàm nhân trước kia để mà tính toán hắn.
Ầm ầm!
Diêm Xuyên đè ép không cho thân hình tăng vọt, giữ nguyên dạng, xung quanh tràn ra năng lượng khiến quanh thân Diêm Xuyên trông mơ hồ.
Vù vù!
Diêm Xuyên nhấc chân vọt lên, khoảnh khắc xuất hiện ở trước mặt Khổng Ma Vương .
Khổng Ma Vương lạnh lùng nói:
- Khổng Ma Vương!
Khổng Ma Vương biểu tình cực kỳ khó xem, nhìn không gian vặn vẹo quanh người Diêm Xuyên, sắc mặt âm trầm.
Khổng Ma Vương kinh ngạc hỏi:
- Thực lực trung hậu kỳ Đại Tiên? Ngươi làm sao làm được? Ngươi chỉ là một phàm nhân thôi sao?
Diêm Xuyên trừng mắt:
- Nghĩ tình cùng huyết mạch, trẫm tha cho ngươi một lần, cút về Thần giới đi!
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Khốn kiếp, chỉ bằng vào ngươi mà cũng dám ăn nói như vậy với ta?
Khổng Ma Vương vung tay, một đấm đánh hướng Diêm Xuyên.
Mặc dù Khổng Ma Vương trọng thương nhưng thực lực ở hậu kỳ trung cảnh Đại Tiên, tất nhiên là không muốn nhận thua.
Một đấm đánh ra, nắm tay dấy lên bão tố ập hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên biểu tình lạnh băng, vung ra tay phải.
Ầm ầm!
Bàn tay của Diêm Xuyên bao lại nắm đấm của Khổng Ma Vương, hắn đón đỡ.
Quyền, chưởng của hai người va nhau ngừng giữa không trung.
Diêm Xuyên vẻ mặt vặn vẹo, tay phải bóp mạnh.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, cánh tay phải của Khổng Ma Vương như bị bẻ gãy, vặn vẹo ra bên ngoài.
Bùm!
Khổng Ma Vương văng ra, kinh sợ nhìn Diêm Xuyên.
Cánh tay phải của mình gãy? Bị dv vặn gãy?
Như bị sỉ nhục vô cùng, khiến khuôn mặt đầy vết rạn của Khổng Ma Vương đỏ lên.
Két két két két!
Khổng Ma Vương xoay, vặn lại cánh tay bị gãy.
Khổng Ma Vương tức giận quát:
- Ta không tin hổ lạc bình dương bị khuyển khi? Ngươi không xứng làm một con chó nữa là! Phong ấn, lại mở một tầng!
Két két két két!
Vết rạn trên mặt Khổng Ma Vương lại nhiều thêm, bàn đầu là bốn, năm cái, chớp mắt biến thành mười bốn, mười lăm vết rạn.
Diêm Xuyên con ngươi co rút:
- Những lực lượng này chắc là dùng để phong ấn vết thương của ngươi? Dù nó đối địch với trẫm? Ngươi đang làm vết thương nặng hơn? Ha ha, cuộc chiến lưỡng bại câu thương sao? Cũng tốt, trẫm muốn xem Khổng Ma Vương oai phong một cõi tại Thần giới ác với mình cỡ nào!
Ầm ầm!
Hai người lại hung ác va chạm nhau. Trên bầu trời quanh thân hai người gió lốc nổi lên, cuốn vô số nham thạch, đất cát bên dưới lên trời cao.
Ầm ầm!
Trên trời sương khói mông lung, mơ hồ thấy luồng sáng đen và xanh bắn ra.
Hai cường giả ở trong bão tố chiến đấu.
Tiếng chiến đấu điếc tai khoảnh khắc truyền khắp Đông Thần châu.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Toàn Đông Thần châu mặt đất rung rinh, dân chúng trong thiên hạ dừng việc trên tay, cảm nhận hung uy.
Dân chúng Yến Kinh nhìn chằm chằm bầu trời.
Bách quan ôm mong chờ, siết chặt nắm tay.
Tử Tử ôm Miêu Miêu nhìn lên trời.
Chính lúc này, phía nam Yến Kinh, phương xa trong đống bão cát, Khổng Ngạo Thiên nhìn bầu trời, hút ngụm khí lạnh.
Ánh mắt Khổng Ngạo Thiên chất chứa điên cuồng nói:
- Diêm Xuyên thật cường đại. Không được, nếu Diêm Xuyên thắng thì ta vĩnh viễn không có khả năng ở trong tay hắn cướp Tử Tử. Dân dịp này cướp Tử Tử vào tay, sau đó ta đi Tiên giới. Cướp được Tử Tử lập tức đi ngay!
Vù vù!
Khổng Ngạo Thiên bay nhanh hướng Yến Kinh.
- A?
Phía xa Phụng Âm Dương bỗng cảm giác trận pháp bị xúc động, mặt sa sầm nhìn.
Phụng Âm Dương hét to một tiếng:
- Khốn kiếp, khởi trận!
Vù vù!
Trong hư không đột nhiên xuất hiện vài chục trận pháp chắn Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên đánh một chưởng:
- Phá!
Rào rào rào!
Trận pháp bị phá mở.
Nhưng tiếng nổ này bừng tỉnh nhiều cường giả Yến Kinh.
- To gan!
Mấy trăm thị vệ rống to xông hướng Khổng Ngạo Thiên.
Khổng Ngạo Thiên chỉ tay:
- Định!
Vù vù!
Mấy trăm thị vệ trong khoảnh khắc bị đông giữa không trung.
Dịch Phong biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
- Giết!
Đám cường giả Bạch Đế Thiên, Yến Kinh ra tay với Khổng Ngạo Thiên trên bầu trời.
- Ha ha, thiên đạo hội tụ, thiên đạo duy ngã, Yến Kinh, cấm cố cho ta!
Ầm ầm!
Toàn Yến Kinh trong khoảnh khắc như bị một cây cột trong suốt bao bọc. Cây cột thông thiên triệt địa, trên bắn lên chín tầng trời sao, dưới xuống cửu u địa ngục.
Cây cột thô phủ tùm toàn Yến Kinh.
Uy lực mạnh mẽ bùng phát, cảm giác thiên uy buông xuống khiến các dân chúng kinh hoảng, quỳ lạy.
Thiên đạo!
Một thiên đạo vô hình bị Khổng Ngạo Thiên dùng hữu hình bày ra.
Thiên đạo bao phủ, toàn Yến Kinh, mọi thứ bị cấm cố.
Dân chúng, cường giả của Yến Kinh, bao gồm Bạch Đế Thiên giờ người cứng đơ.
Uy lực thiên đạo mạnh mẽ khiến Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương ở trên trời chiến đấu hơi ngừng lại.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- A?
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Đạo Thần? Là Đạo Thần?
Bên dưới, Khổng Ngạo Thiên giam cầm toàn Yến Kinh, không xông lên mà quay người hét lên trời:
- Lão tổ tông, ta là 1 của Khổng gia, Khổng Ngạo Thiên, ngươi ngăn cản Diêm Xuyên giúp ta, chờ ta bắt lấy một người Yến Kinh!
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Đệ tử của Khổng gia? Khổng Ngạo Thiên? Đạo Thần là ngươi? Không phải Khổng Ma Kha? Không phải Khổng Ma Kha?
Khổng Ngạo Thiên hét xong vọt hướng Yến Kinh.
Diêm Xuyên hét to:
- Đứng lại!
Diêm Xuyên chộp hướng Khổng Ngạo Thiên.
Ầm ầm!
Khổng Ma Vương đánh ra một đấm ngăn cản Diêm Xuyên.
Khổng Ma Vương quát to:
- Ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, có ta ở thì ngươi đừng hòng đi được!
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh lùng nói:
- Muốn chết, Khổng Ma Vương!
Ầm ầm!
Hai cường giả lại hung ác đánh giết.
Hiện tại toàn Yến Kinh bị giam cầm.
Mọi người không thể nhúc nhích, nhưng có một người có thể, không, nói chính xác hơn là một con mèo nhúc nhích.
Miêu Miêu ở trong ngực của Tử Tử kinh ngạc nhìn mọi người xung quanh bị đông lại.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Tử Tử, Phụng Âm Dương, các ngươi đừng đứng yên đó!
Hình ảnh quái dị xuất hiện, Miêu Miêu kêu một tiếng, người Tử Tử, Phụng Âm Dương bỗng run lên, họ có thể nhúc nhích.
Thật sự có thể nhúc nhích!
Phía xa Khổng Ngạo Thiên bay tới có cảm giác muốn hộc máu, trời ơi!
...
Khổng Ngạo Thiên lấy lực lượng thiên đạo chớp mắt giam cầm toàn Yến Kinh.
Khổng Ngạo Thiên nhào hướng Tử Tử, nhưng theo tiếng mèo kêu, Tử Tử và Phụng Âm Dương bỗng nhiên nhúc nhích được.
Lại là biến số?
Khổng Ngạo Thiên rất muốn chửi thề.
Nhưng Khổng Ngạo Thiên không có thời gian dừng lại, càng nhanh hơn nhào hướng Tử Tử.
Phụng Âm Dương bỗng hét to một tiếng:
- Luân Hồi trì!
Vù vù!
Đất dưới chân Phụng Âm Dương bỗng nhiên phát sinh biến đổi lớn, trong nháy mắt, đại địa hóa thành cái ao trăm trượng.
Phụng Âm Dương, Tử Tử, Miêu Miêu đều đứng ở chính giữa Luân Hồi trì.
Khổng Ngạo Thiên vọt tới, tiến vào bên trên Luân Hồi trì, biến sắc mặt.
Phụng Âm Dương quát:
- Quỷ Cốc Luân Hồi Triền Thần thuật!
Ầm ầm!
Luân Hồi trì vốn phẳng lặng chợt cuốn lên hai sóng to, sóng xông lên bao bọc Khổng Ngạo Thiên.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 8
Chương 21: Sinh Tử Bộ Nguyền Rủa
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Vù vù!
Khổng Ngạo Thiên bị nước của Luân Hồi trì quất lấy.
Két két két két!
Thân thể Phụng Âm Dương run bần bật.
Khổng Ngạo Thiên giật mình lớn tiếng kêu lên:
- Không có khả năng, ta là Đạo Thần trời sinh, trên đời này không có lực lượng nào có thể giam cầm ta được!
Nhưng Khổng Ngạo Thiên ở bên trên Luân Hồi trì, lực lượng Đạo Thần của hắn đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.
Phụng Âm Dương làm sao sẽ biết loại công pháp quái dị như thế này?
Phụng Âm Dương nói:
- Hoàng hậu, thần chỉ có thể trói buộc hắn một đoạn thời gian, làm phiền ngươi xuất thủ.
Mặc dù Khổng Ngạo Thiên bị khốn nhưng vẫn cực kỳ kiêu ngạo:
- Xuất thủ? Ta là bất tử bất diệt, ai cũng không giết ta được!
Ngày xưa tại Thần cảnh, Khổng Ngạo Thiên bị Hỏa Nha Hồ Lô tách rời thành mấy trăm mảnh cuối cùng vẫn hồi phục như cũ.
Khổng Ngạo Thiên không tin Tử Tử có thể tổn thương gã được.
Có lẽ Tử Tử cũng đoán được, nàng không động võ mà vung tay, không khí trước mặt nàng xuất hiện môt quyển sách trong suốt.
quyển sách trong suốt giống như hoàn toàn do năng lượng ngưng tụ thành, phía trên có ba chữ 'Sinh Tử bộ'.
Tử Tử giở Sinh Tử bộ, hét hướng Khổng Ngạo Thiên.
- Khổng Ngạo Thiên, ở Yến Kinh, chết!
Tử Tử dứt lời, trên Sinh Tử bộ bỗng xuất hiện hàng chữ.
Khổng Ngạo Thiên, ở Yến Kinh, chết!
Bùm!
Dường như vô hình có lực lượng mạnh mẽ tác dụng trên người Khổng Ngạo Thiên.
Két két két két!
Trên mặt Khổng Ngạo Thiên xuất hiện vết rạn giống như Khổng Ma Vương.
Khổng Ngạo Thiên giật mình kêu lên:
- Không, cái này không có khả năng, tác dụng trên mệnh cách? Đây là pháp thuật gì?
Khổng Ngạo Thiên sợ hãi rống to:
- Thiên đạo trợ ta!
Vù vù!
Trên toàn thiên đạo bỗng xuất hiện nhiều luồng sáng xanh bắn hướng Khổng Ngạo Thiên, như muốn nhanh chóng lấp đầy vết rạn trên mặt gã.
Tử Tử nhướng mày. Đạo Thần? Đạo Thần có thể làm trái nguyền rủa sao?
Trên bầu trời, Khổng Ma Vương ngăn cản Diêm Xuyên cũng phát hiện Khổng Ngạo Thiên bị kiềm chế, biểu tình cực kỳ khó xem.
Khổng Ma Vương giật mình kêu lên:
- Sao có thể như vậy
Khổng Ma Vương nhào xuống dưới.
Vù vù!
Diêm Xuyên bỗng chặn đường Khổng Ma Vương.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Bây giờ đến lượt ngươi, muốn đi sao?
Khổng Ma Vương rống to:
- Tránh ra!
Khổng Ma Vương nói xong lại chưởng hướng Diêm Xuyên, một chưởng mang theo khí thế hủy diệt, hư không chấn động.
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng nói:
- Một chiêu giống nhau đừng dùng hai lần với trẫm!
Diêm Xuyên vươn tay trái đón đỡ, kéo cánh tay phải của Khổng Ma Vương, tay phải cũng chộp lấy, kéo.
Xẹt!
Một tiếng to lớn, cương chưởng của Khổng Ma Vương vỡ tan, cương chưởng hình thành từ bàn tay phải của Diêm Xuyên xé cánh tay phải của Khổng Ma Vương xuống.
Bùm!
Máu phun tung tóe, Diêm Xuyên dã man xé cánh tay phải của Khổng Ma Vương xuống.
Khổng Ma Vương thống khổ gào thét:
- Grao!
- Toái!
Ầm ầm!
Diêm Xuyên xé cánh tay phải của Khổng Ma Vương xuống, cánh tay nổ tung, hóa thành huyết vụ vô tận.
Khổng Ma Vương đau đớn gào thét:
- Diêm Xuyên!
Khổng Ma Vương vung tay, chộp lại huyết vụ đầy trời.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Trẫm đã cho ngươi cơ hội rồi.
Tử Tử thấy Khổng Ngạo Thiên hồi phục thì mặt trầm xuống.
Tử Tử lại giở một trang Sinh Tử bộ:
- Sinh Tử bộ, phân chia lục đạo, súc sinh đạo, Khổng Ngạo Thiên!
Vù vù!
Trên Sinh Tử bộ đột nhiên sinh ra lực hút Luân Hồi trì bên dưới.
Phụng Âm Dương hơi ngạc nhiên:
- Ủa?
Không chỉ là Phụng Âm Dương, Tử Tử cũng kinh ngạc. Sinh Tử bộ còn có thể mượn lực từ Luân Hồi trì? Sinh Tử bộ mượn lực lượng gì từ Luân Hồi trì?
Trong Luân Hồi trì, lực lượng mạnh mẽ bị hút tới, Tử Tử đẩy vào người Khổng Ngạo Thiên.
Ầm ầm!
Khổng Ngạo Thiên bị lực lượng kỳ dị đánh trúng, thân hình vặn vẹo.
Khổng Ngạo Thiên thống khổ kinh kêu:
- A!
Dần dần, thân hình của Khổng Ngạo Thiên thu nhỏ, toàn thân mọc lông.
Khổng Ngạo Thiên kinh kêu:
- A, không, sao có thể như vậy? Thiên đạo, trợ ta!
Nhưng lần này biến đổi này khiến thiên đạo cũng bất lực, thân hình của Khổng Ngạo Thiên nhanh chóng biến hình.
Miêu Miêu ở trên vai Tử Tử trợn to mắt.
Miêu Miêu kinh kêu:
- Tinh tinh? Meo meo, Khổng Ngạo Thiên biến thành tinh tinh? Đại tinh tinh? Meo!
Không chỉ là Miêu Miêu, Phụng Âm Dương, Tử Tử cũng mờ mịt nhìn Khổng Ngạo Thiên trước mặt, hiện tại gã hóa thành thành một con đại tinh tinh?
- Grao!
Đại tinh tinh liên tục hét, Khổng Ngạo Thiên kinh khủng vô cùng.
Khổng Ngạo Thiên kinh kêu:
- Biến trở lại, biến trở lại!
Nhưng Khổng Ngạo Thiên không cách nào biến trở lại được.
Vù vù!
Sinh Tử bộ trước mặt Tử Tử biến mất, nàng ngơ ngác nhìn kiệt tác của mình.
Trước giờ chỉ có yêu thú biến đổi thành người, con người cũng có thể biến thành yêu thú?
Khổng Ngạo Thiên sốt ruột phát khóc. Chính mình bị biến thành tinh tinh? Trời ơi!
Trên bầu trời, Khổng Ma Vương mất một tay, cái này không tính là gì, sau này chỉ cần có thời gian, lấy thực lực của gã lại mọc một cái là được.
Nhưng tình hình bên dưới hoàn toàn rung động Khổng Ma Vương.
Khổng Ma Vương biến sắc mặt nói:
- Không được, cứ tiếp tục như vậy thì mình sẽ thất bại trong gang tấc, sứ mệnh của Khổng gia cũng thất bại.
Khổng Ma Vương hét to:
- Giải phong, lại giải!
Ầm ầm!
Quanh thân Khổng Ma Vương không khí bỗng vặn vẹo, lực lượng khủng bố điên cuồng bùng phát.
Vết rạn trên mặt Khổng Ma Vương ngày càng nhanh tăng vọt, chớp mắt tựa như mạng nhện.
- Grao!
Lực lượng của Khổng Ma Vương tăng vọt, một chưởng đánh vào Diêm Xuyên, lần này lực lượng hơn lúc trước gấp mười lần. Lực lượng mạnh mẽ quét tới, Diêm Xuyên như không thể chống đỡ nổi.
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm, vươn tay lấy ra Táng Thiên Đồng Quan.
Diêm Xuyên hét to một tiếng:
- Trấn Thế!
Diêm Xuyên dùng thực lực hiện tại thúc đẩy Táng Thiên Đồng Quan, uy lực kinh thế ngập trời.
Mặc dù Khổng Ma Vương lại bùng phát lực lượng mạnh mẽ nhưng hoàn toàn bị Diêm Xuyên cản lại.
Ầm ầm!
Hai lực lượng va chạm.
Ầm ầm!
Toàn Đông Thần châu ngập trong tiếng nổ điếc tai.
- Phụt.
Khổng Ma Vương bị Táng Thiên Đồng Quan chấn hộc máu, uy lực của Táng Thiên Đồng Quan quá mạnh.
Khổng Ma Vương không đỡ tiếp mà dùng sau lưng chặn Táng Thiên Đồng Quan, còn lại tay trái chỉ hướng đại tinh tinh Khổng Ngạo Thiên.
- Phụt.
Táng Thiên Đồng Quan đè ép, Khổng Ma Vương hộc bãi máu.
Cuối cùng cuộc chiến với Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương chấm dứt trong thất bại.
Vù vù!
Diêm Xuyên thu lại Táng Thiên Đồng Quan, Khổng Ma Vương chộp đại tinh tinh Khổng Ngạo Thiên bay hướng tây chạy trốn.
Khổng Ma Vương không cam lòng rống to:
- Diêm Xuyên, ta sẽ lại đến lĩnh giáo! Sỉ nhục ngày hôm nay sau này sẽ trả lại hết!
Diêm Xuyên hừ lạnh:
- Tướng bại trận nói gì đến dũng? Hừ! Trẫm có thể đánh bại ngươi một lần thì sẽ vĩnh viễn đánh bại ngươi!
Diêm Xuyên nhìn ra được Khổng Ma Vương hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, loại trạng thái này sẽ không kéo dài quá lâu. Diêm Xuyên thì bởi vì điều động lực lượng toàn thiên hạ, vì vậy chỉ khi ở gần Yến Kinh mới giữ lực lượng như vậy, hắn không sốt ruột đuổi theo.
Phía xa thanh âm của Khổng Ma Vương vẫn truyền đến:
- Khổng Đạo Khâu, Khổng Đạo Khâu, ngươi dám phản bội ta, từ nay về sau các ngươi không còn là người Khổng gia!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 8
Chương 22: Đột Phá! Vô Địch?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Cửa Triêu Thiên điện.
Khổng Đạo Khâu sắc mặt âm trầm:
- Một kẻ không để ý sự chết giống của Khổng gia chúng ta thì đương nhiên ta không chút quyến luyến. Khổng? Ta không cần cũng thế, ta theo họ của nương, bắt đầu từ hôm nay ta thay tên 'Lã Bất Vi' để biểu đạt ý của mình!
Giọng của Khổng Đạo Khâu truyền ra xa.
- Nghiệt chướng!
Phía xa Khổng Ma Vương để lại âm cuối rồi biến mất trong tầm mắt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ngoái đầu nhìn Khổng Đạo Khâu.
Diêm Xuyên hít sâu, hơi kinh ngạc hỏi:
- Lã Bất Vi?
Khổng Đạo Khâu trịnh trọng nói:
- Thần Lã Bất Vi, bái kiến thánh thượng!
Diêm Xuyên nhướng mày, liền hiểu ý của Khổng Đạo Khâu. Khổng Đạo Khâu không chỉ là tức giận, còn bởi vì bản thân. Khổng Đạo Khâu thay tên là cắt đứt mọi liên hệ quá khứ, cắt đứt ân oán cùng Diêm Xuyên.
Nếu cứ tiếp tục thân phận Khổng Đạo Khâu thì không tiện làm thần tử của Đại Trăn thiên triều. Dù sao từ huyết mạch thì còn có phân thận là ngoại công của Diêm Xuyên, vậy thì hắn sẽ khó xử. Bây giờ Khổng Đạo Khâu biến thành Lã Bất Vi, chặn miệng thiên hạ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Nguy cơ Yến Kinh đã hóa giải.
Dân chúng Yến Kinh hô to vạn tuế:
- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Sự hưng phấn khó tả.
- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Toàn Yến Kinh đều hoan hô.
Diêm Xuyên nhẹ lắc đầu nói:
- Hỡi con dân của trẫm, mới nãy trẫm đã nói rồi, mượn lực lượng thiên hạ triệu dân vì thống nhất thiên hạ, bây giờ còn chưa thống nhất thiên hạ!
Dân chúng Yến Kinh ngạc nhiên:
- A?
Diêm Xuyên nhẹ phất tay.
Ầm ầm!
Mặt đất Yến Kinh run rẩy, run bần bật, một Yến Kinh thành to lớn nổi lên.
Mặt đất tách ra, một thành dâng lên trời.
Các dân chúng nhìn tình hình này, không biết Diêm Xuyên muốn làm gì.
Diêm Xuyên cao giọng quát:
- Trẫm đã nói rồi, muốn thống nhất thiên hạ! Bây giờ, dân chúng cả Yến Kinh cùng trẫm đi Tây Thần châu, diệt Đạt Phật thiên triều, thống nhất thiên hạ!
Ầm ầm!
Kim long khí vận, Yến Kinh thành, Diêm Xuyên bay nhanh hướng tây.
Yến Kinh thành bay nhanh hướng tây, dân chúng tỉnh táo khỏi rung động.
- Thánh thượng muốn mang theo toàn Yến Kinh quân lâm Tây Thần châu, thống nhất thiên hạ?
- Toàn Yến Kinh thành?
.........
......
- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Tiếng reo hò như sống thần từ bốn phương tám hướng truyền đến.
Diêm Xuyên đứng trước cửa Triêu Thiên điện, trong ánh mắt kích động của mọi người, mang Yến Kinh thành bay hướng tây.
Không ai biết sự thật là phía bắc Yến Kinh có một đám tiên nhân nhìn chằm chằm.
Chính là các tiên nhân của Đại Tề thánh đình tiến vào giới này, ba Đại Tiên dẫn đầu bị Trảm Tiên Hồ Lô giết mất một, còn hai.
Dẫn đầu là Thiên Nhất Đại Tiên, Địa Nhị Đại Tiên.
Quần tiên chết lặng nhìn thành trì trước mắt bay đi hướng tây, trợn tròn mắt.
Địa Nhị ngơ ngác hỏi:
- Đại ca, hôm đó ngươi nói Yến Kinh, Diêm Xuyên chỉ là khí vận tốt, không đáng lo? Vậy là sao?
Thiên Nhất Đại Tiên Đại Tiên:
- ....
- Khụ khụ khụ!
Khổng Ma Vương xách một con đại tinh tinh bay nhanh hướng tây, vừa bay vừa ho khan.
Trên mặt Khổng Ma Vương có vết rạn nhiều như mạng nhiều, đã bị thương rất nặng.
Trước giờ chưa từng có, trước giờ Khổng Ma Vương chưa từng chật vật như vậy, còn là ở Phong Ấn giới, do một phàm nhân tạo thành.
Ngay xưa dù Kinh Chiếu mạnh nhưng chưa từng khiến Khổng Ma Vương chật vật đến nhường này. Một cánh tay bị xé, đệ tử Khổng gia trung với gã đều làm phản lại Khổng Ma Vương?
Trong mắt Khổng Ma Vương lóe tia buồn bực.
Khổng Ma Vương chộp đại tinh tinh cứ la hét không ngừng.
- Biến trở lại, biến trở lại!
- Thiên đạo chi lực, phục nguyên!
- Hồi phục đi!
.........
......
...
Trên đường đi Khổng Ngạo Thiên cứ gào la, nhưng dùng cách nào cũng không biến trở lại được.
Khổng Ngạo Thiên hú hét:
- Không, không, ta không muốn biến thành đại tinh tinh, ta không muốn!
Nhưng mặc kệ Khổng Ngạo Thiên có gào la thế nào cũng không trở lại như thường.
Khổng Ma Vương nhìn Khổng Ngạo Thiên, chợt phát hiện dường như mình không phải người xui nhất.
Khổng Ma Vương quát:
- Đừng la nữa!
Khổng Ngạo Thiên như bắt được cọng rơm cứu mạng, la lên:
- Lão tổ tông, ngươi có thể biến ta trở về không? Chắc chắn ngươi làm được!
Khổng Ma Vương trầm giọng nói:
- Ngươi đã túng nguyền rủa.
Khổng Ngạo Thiên mong chờ hỏi:
- Là nguyền rủa gì? Tại sao biến tháy như vậy? Lão tổ tông, chắc chắn ngươi có cách đúng không?
Khổng Ma Vương lắc đầu nói:
- Khụ khụ khụ, lấy thể Đạo Thần của ngươi đều không thể giải, xem ra nguyền rủa này đúng là tà môn. Chờ trở lại gia tộc trong Tiên giới, để ta khiến mấy trưởng lão trong gia tộc xem thử, nói không chừng có cách giải, nhưng ngươi đừng ôm quá nhiều hy vọng. Ngay cả Đạo Thần cũng không phải được nguyền rủa, trên đời này không mấy ai giải được.
Khổng Ngạo Thiên trông mong nói:
- Vậy thì mau đi Tiên giới, chúng ta đi Tiên giới đi, mau, mau lên!
Khổng Ma Vương nói:
- Khụ khụ khụ, lại chờ chút, ta cần quay về lấy ít thứ.
Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:
- Lấy cái gì?
Khổng Ma Vương nói:
- Vấn Thiên lệnh!
Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:
- Vấn Thiên lệnh? Ta có nghe nói năm đó phụ thân của ta tham gia tranh đoạt nhưng cuối cùng bị Khổng Tố Tố đào thải. Lấy Vấn Thiên lệnh làm cái gì?
Khổng Ma Vương trầm giọng nói:
- Lấy Vấn Thiên lệnh là cho Đạo Thần, cũng là chính ngươi!
Khổng Ngạo Thiên tò mò hỏi:
- A? Vấn Thiên lệnh có tác dụng gì?
Khổng Ma Vương hỏi:
- Khụ khụ khụ, chờ lấy đợi thì ngươi sẽ biến. Thân thể của ngươi đã biến thành đại tinh tinh, còn lực lượng thì sao?
Khổng Ngạo Thiên rối rắm nói:
- Lực lượng? Thì vẫn còn, ta vẫn là Đạo Thần, nhưng hình tượng...
Khổng Ma Vương nói:
- Vẫn là Đạo Thần thì tốt rồi. Ta bị trọng thương, đến lúc đó không có nhiều lực lượng tranh đoạt Vấn Thiên lệnh. Ngươi hãy cướp lấy Vấn Thiên lệnh, sau đó chúng ta lập tức đi Thần giới, đi gia tộc giải nguyền rủa cho ngươi.
Khổng Ngạo Thiên gật đầu, nói:
- Tốt!
Bản thân Khổng Ngạo Thiên là Đạo Thần còn không giải được thì nói gì đến người khác, nhưng có hy vọng còn hơn không.
Hai người nhanh chóng trong hai ngày trở lại chỗ gần Khổng gia.
Khổng Ma Vương vung tay áo hướng động phủ của mình.
Ầm ầm!
Khổng Ma Vương cuốn hết thứ trong động phủ vào tay áo.
Xong xuôi hai người đi hướng Vạn Phật thành.
Trong Vạn Phật thành, một gian đại điện mật thất.
Khổng Ma Kha khoanh chân ngồi, trên đầu có đóa sen trắng.
Vù vù!
Người Khổng Ma Kha nổi cơ bắp mấp máy, xương phát ra tiếng két két.
Ầm ầm!
Từ chỗ Khổng Ma Kha, có khí thế cường đại bùng phát
Vù vù!
Cơ bắp toàn thân Khổng Ma Kha mấp máy, xương kêu răn rắc.
Ầm ầm!
Từ chỗ Khổng Ma Kha phát ra khí thế cường đại, trong đại điện bỗng nổi lên bão tố, như có trận pháp bảo vệ.
Khổng Ma Kha hưng phấn nói:
- Ta rốt cuộc đột phá, ta đã vô địch trong giới này?
Giọng của Liên Thần chậm rãi nói:
- Đột phá, vô địch? Chưa chắc, hy vọng Khổng Ma Vương trọng thương trở về.
Đang lúc Khổng Ma Kha hưng phấn thì...
- Grao!
Ngoài điện bỗng vang tiếng rồng ngâm.
Khổng Ma Kha kinh ngạc hỏi:
- A? Có cường địch đến gây chuyện?
Két!
Khổng Ma Kha nhanh chóng mở cửa đại điện, đi ra ngoài.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden