"Tối đa là cấp 15." Đại ma pháp sư trẻ tuổi đầy tự tin và bình tĩnh, hắn lạnh lùng vuốt ve bàn tay đang nắm chặt cổ áo mình của Salunweier đồng thời không chút khách khí nói: "Ma pháp không nói dối, đợi tương lai có ngày ngươi sẽ tin câu nói này. Đại ma pháp sư tiên sinh cấp 12 à!" Hắn nhấn mạnh mấy từ cấp 12 làm sắc mặt Salunweier vô cùng khó coi.
Làm một vị đại ma pháp sư cấp 15, tuổi tác còn trẻ cỡ Salunweier thì địa vị của hắn không thấp hơn thân phận hoàng tử, ngược lại có khi còn cao hơn. Hơn nữa vị đại ma pháp sư này thuộc về Hồng Sam vương quốc, không cần để ý đến mặt mũi của một vị hoàng tử Thiết Tam Giác đế quốc. Nếu không phải Salunweier có danh xưng chiến tranh nghệ thuật gia thì vị đại ma pháp sư đã nói những câu xúc phạm hơn rồi. Dù cho mọi người ở khu chỉ huy bằng mặt không bằng lòng nhưng vẫn có không ít người đã thấy chiến cuộc không ổn.
Dù cho đối phương có hai nghìn chiến sĩ bỏ mạng nhưng phe họ cũng mất đi gần ngàn chiến sĩ, điều này làm tỉ lệ đối quyết từ 1:2 biến thành 1:4. Chiến tuyến của họ lúc nào cũng có thể sụp đổ mà ở phía sau chiến tuyến đối phương, trấn hùng kỵ sĩ bắt đầu tập kết, lần này không phải dùng đơn vị mười người mà là tất cả! Rõ ràng Cink Leier muốn một lần đột kích giết chết con mồi!
"Rút lui đi!" Salunweier đưa ra mệnh lệnh cuối cùng, cảm giác đắng chát trào dâng trong lòng hắn.
Lần thất bại này sẽ là vết ô khó tẩy trong cuộc đời hắn, tổn thất cả đoàn kỵ sĩ tinh nhuệ và năm trăm bộ binh cơ động của đế quốc, đối với Thiết Tam Giác đế quốc đây cũng là tổn thất trầm trọng. Mà cả đoàn kỵ sĩ thần điện và chiến đấu thần quan chết đi cũng làm minh hữu thiên nhiên thần điện thần Dũng Cảm ở Hồng Sam vương quốc chịu đả kích trầm trọng. Tổn thất một đại thần quan, một thánh vực kỵ sĩ cùng đông đảo ma pháp sư còn lớn hơn cả quân đoàn kỵ sĩ.
Làm hắn khó tiếp nhận nhất là vị đại ma pháp sư bên cạnh một mực đóng đinh lực lượng của kẻ địch ở mốc "cấp 15", bởi vì "ma pháp không nói dối" hơn nữa hắn là thiên tài ma pháp sư, tương lai chắc chắn là đại ma đạo sư nên nhận định không thể sai được.
Khi xe ngựa bắt đầu quay đầu, Salunweier lần cuối nhìn về chiến trường, hắn đột nhiên có xúc động muốn mắng chửi. Nhìn đi, nữ nhân kia lại giết một tá bộ binh, nàng gần như là cỗ máy giết chóc không chút ngừng nghỉ! Trước đó, nàng còn giết một đại thần quan, một thánh vực kỵ sĩ, nếu như đó là chiến lực cấp 15 thật thì Salunweier sẵn sàng đào mắt mình ra!
Salunweier rất muốn hỏi đại ma pháp sư thiên tài này là trong não hắn có phải chứa đầy bã rượu không? Hắn từng thấy kẻ nào dưới cấp 18 đạt được chiến tích như vậy trên chiến trường chưa? Salunweier có thể lấy danh nghĩa tổ tiên thề, bất kể thiếu nữ ma quỷ kia cấp bao nhiêu thì chiến lực của nàng chắc chắn là cấp 18!
Trước khi Salunweier đưa ra mệnh lệnh cuối, rất nhiều lãnh chủ quý tộc đã phát hiện tình thế không ổn, rời khỏi chiến trường trước. Vài chục cỗ tư binh hỗn loạn chạy về đủ hướng, những chiến sĩ còn đang chiến đấu quyết tử thì vô tình bị để lại phía sau. Đây là tình cảnh thường thấy trong chiến tranh quý tộc, chiến sĩ chết rồi còn có thể chiêu mộ, cùng lắm là thuê lính đánh thuê nhưng một khi lãnh chủ bị bắt thì chuẩn bị sẵn bị chém giết đi. Kết quả tốt nhất là đối phương đòi khoản tiền chuộc, nếu không mất khoản tiền chuộc này thì có thể thuê cả đống lính đánh thuê!
Cink Leier phía xa đột nhiên phát ra tiếng hét cao vút, con hạt sư lập tức nhảy lên không. Thân thể khổng lồ với sức bật kinh người giúp mỗi lần bật nhảy của nó xa đến mấy chục mét, nhanh chóng xông qua chiến trường đuổi hướng Salunweier!
Trong đội ngũ rút lui không thiếu cường giả nên cũng không sợ hạt sư lao đến. Salunweier và đại ma pháp sư vẫn đang đứng ở đỉnh xe cùng lúc phóng ra ma pháp phân ly thuật cấp 6, hai quang cầu xanh nháy mắt khóa lấy Cink Leier, lao nhanh đến.
Thiếu nữ nhanh chóng di chuyển đến gần đội hộ vệ xe ngựa, chém giết mãnh liệt. Lần này thân hình nàng không còn như ẩn như hiện mà như một cơn lốc đen, nhanh chóng cuốn vào đội ngũ kẻ địch, song đao không ngừng bay múa thu gặt sinh mạng.
Nhưng là hai quang cầu phân ly thuật đột ngột chuyển hướng, vẫn khóa chặt lấy nàng. Nàng vươn tay nắm lấy hai hộ vệ ném về phía hai quang cầu, một tên hộ vệ trúng phải quang cầu nháy mắt tan thành cát bụi. Một tên khác cường tráng hơn, phản ứng cũng nhanh hơn nhiều, đấu khí đánh tới bị phân ly thuật dập tắt nhưng là sắc xanh trí mạng cũng nhạt đi không ít, cuối cùng thành công chống cự được lực lượng ma pháp nhưng vẫn bị thương nặng, sau khi phun ra một ngụm máu thì mất đi thần trí. Hai ma pháp phân ly thuật cũng lan đến gần Cink Leier làm mặt nàng ửng lên sắc xanh quỷ dị.
Ngay khi Cink Leier tiếp tục đuổi theo xe ngựa, đại thần quan trên nóc xe đã sử dụng quyển trục thần thuật hoa lệ, theo tiếng gầm lên của hắn, một thần phù hiện ra giữa không trung, thần lực dần ngưng tụ rồi ập xuống người Cink Leier.
Đây là chân ngôn thần thuật: trừng phạt cấp 7, vốn là thần thuật diện rộng nhưng lại bị thu hẹp lại chỉ đánh lên người Cink Leier, không ngừng làm nàng phun ra một ngúm máu đen, bắn ngược người về phía sau.
Hạt sư gào thét lao đến, răng cắn, trảo vồ xé nát mấy tên chiến sĩ định chiếm tiện nghi, vững vàng bảo vệ Cink Leier. Thiếu nữ khẽ huýt lên rồi nắm lấy lông bờm hạt sư, nhảy lên người nó rồi lạnh lùng nhìn đại thần quan trên đỉnh xe ngựa, nàng không định truy kích tiếp. Dưới cái nhìn chăm chú của nàng, đại thần quan kia sắc mặt vô cùng khó coi, bàn tay nắm lấy quyền trượng của hắn có chút run rẩy, chỉ là mạnh mẽ chống đỡ đứng vững không ngã mà thôi.
Salunweier nhìn xung quanh một vòng, nhìn vào gần ngàn tư binh tinh nhuệ hoảng hốt chạy trốn quanh mình, không khỏi muốn mắng to lần nữa. Nếu như giao cho hắn chỉ huy những chiến sĩ này, nếu như hai vị trên xe ngựa có thể ra tay sớm mà không phải đứng đó chỉ điểm giang sơn, nói cái gì mà "ma pháp sẽ không nói dối" thì chiến cuộc trận chiến đã sớm xoay chuyển rồi.
Đáng tiếc, chuyện đã xảy ra rồi thì không tồn tại nếu như.
Tàn dư liên quân vẫn còn đang quyết tử chiến, bọn họ tuy đã bị vứt bỏ nhưng tín ngưỡng và vinh dự vẫn chống đỡ huyết tính trong họ. Bọn họ đều biết thiếu nữ này là người phát ngôn của ma quỷ, thường thường tùy tâm sở dục ngược sát tù binh. Cho dù trở thành người hâu của nàng thì cũng không tránh được vận mệnh bi thảm mà bọn họ cũng không phải lưu dân không có tương lai ở vùng đất Đẫm Máu, bọn họ là quân nhân, có gia đình, gia tộc, giữa đọa lạc sống và vinh dự chiến tử thì bọn họ lựa chọn điều sau. Chiến sĩ liên quân anh dũng quấn chặt kẻ địch kiếm thêm thời gian cho lãnh chủ quý tộc chạy trốn. Nhưng là cũng sẽ không có ai nhớ đến bọn họ, trừ người nhà bọn họ.
Cink Leier tĩnh lặng đứng trên đỉnh đầu hạt sư, một giây trước nàng còn như búp bê rách nát suy yếu nhưng hiện tại đã qua, khí tức nàng đang dần mạnh lên.
Có một điểm Salunweier không đoán sai, đấy chính là Cink Leier tuy chỉ là sát thủ bóng tối cấp 15 nhưng nàng lại là cấu trang kỵ sĩ cấp 3 tiêu chuẩn, cấu trang cấp 4 hắc ám hiến tế giúp chiến lực của nàng vượt qua cấu trang kỵ sĩ cấp 3. Dưới 3 cấu trang cấp 3, 1 cấu trang cấp 4 tăng phúc, chiến lực của nàng dù ở Noland cũng sánh ngang thánh vực, ở vị diện Pháp La nơi mà thánh vực hạ thấp xuống cấp 16 thì nàng phải ngang với trấn quốc cường giả cấp 18! Hơn nữa do hắc ám hiến tế tăng cao năng lực khôi phục, trên chiến trường, chiến lực thật sự của nàng còn cao hơn.
Đúng như Richard từng suy nghĩ, ma văn cấu trang quyết định chênh lệch giữa vị diện Noland và Pháp La!
Chính diện đánh vỡ liên quân giúp Cink Leier tâm tình vui vẻ, nàng cưỡi lên hạt sư tùy ý đi lại giữa chiến trường ngổn ngang thi thể, hạt sư ngẫu nhiên cũng cúi xuống cắn gặm một vài cỗ thi thể. Con thú khổng lồ này vô cùng xoi mói, chỉ chịu cắn kỵ sĩ thần điện hoặc thi thể mục sư. Nếu như không phải thần chức giả mà lại dưới cấp 10 thì không gợi được chút hứng thú chú ý nào từ nó.
Hạt sư đi tới đâu, những kẻ đang vơ vét chiến lợi phẩm vội vã bỏ chạy. Con hung thú này sẽ không vì bọn họ chiến đấu anh dũng cho Cink Leier mà kính trọng, ngẫu nhiên khi buồn bực, nó cũng nắm lấy một người hơn nữa sờ soạng hắn như đồ chơi. Dưới trảo đầy kịch độc của nó, kẻ bị sờ soạng đương nhiên không thể còn sống.
Một đại ma pháp sư đi tới bên cạnh hạt sư, báo cáo chiến quả cho Cink Leier. Liên quân hai nghìn tám trăm người toàn quân tan tác, chỉ chạy thoát được một trăm người, không bắt được tù binh. Sau khi Salunweier chạy trốn, liên quân còn lại nhanh chóng tan vỡ, sau đó là chém giết một bên. Chiến sĩ liên quân đề kháng đến cùng, những kẻ côn đồ vùng đất Đẫm Máu cũng không chút mềm tay nên đương nhiên không có tù binh. Mà phe Cink Leier tổn thất ba ngàn năm trăm người, thương vong quá nửa.
Cink Leier có chút buồn bực phẩy tay nói: "Những kẻ góp cho đủ số chết thì thôi, chết nhiều cũng không đáng đau lòng! Trấn hùng kỵ sĩ của ta như nào?"
"Chết mất sáu người, bốn người trọng thương, trong đó có hai người căn bản không thể cứu chữa." Đại ma pháp sư cung kính đáp.
"Chính là chỉ còn ba mươi mốt kẻ còn có thể chiến đấu?" Cink Leier cuối cùng nhíu mày hỏi.
"Dạ. Những trận chiến qua tổn thất có chút nhanh…" Lời đại ma pháp sư mới nói được nửa thì đã bị Cink Leier vung tay cắt ngang.
Nàng trầm tư chốc lát rồi thở dài một hơi nói: "Xem ra thời gian chơi đùa đã hết, đến lúc cần chăm chú rồi. Lần trước chúng ta đã từng thảo luận vị diện này liệu có truyền kỳ cường giả hay không. Giới tuyến thánh vực có thể phân chia tùy ý nhưng truyền kỳ thì khác, chỉ có đạt đến cấp 21, thu được năng lực truyền kỳ mạnh mẽ mới có thể xưng là truyền kỳ cường giả."
"Có lẽ vị diện này không có truyền kỳ cường giả thật sự, có lẽ giống như thánh vực, đó chỉ là danh xưng mà thôi. Có lẽ cấp 17 hoặc 18 đã được xưng là truyền kỳ cường giả." Đại ma pháp sư đưa ra suy đoán, đây cũng là giả thuyết ban đầu của Cink Leier.
"Không đúng!" Nàng khẽ lắc đầu, dùng tay vô ý thức xoa bờm hạt sư, khẽ suy tư nói: "Sau khi tiến vào vùng đất Đẫm Máu, ta đã giết hai thánh vực, tính cả hôm nay vừa giết là ba lại còn hai đại thần quan nữa. Thời gian cũng không dài, diện tích đi qua cũng không lớn, làm sao xuất hiện lắm kẻ cấp 16 thế được? Mà áp chế lực lượng ở vị diện này cũng không lớn như tưởng tượng thậm chí ta còn cảm giác không khác ở Noland là bao. Hiện tại ta có cảm giác bản thân sắp tăng cấp."
Đại ma pháp sư vui vẻ nói: "Như vậy thật quá tốt!"
Cink Leier nếu như tăng lên cấp 16 thì có ý nghĩa quan trọng, xác suất chiến thắng chiến tranh vị diện sẽ tăng cao nhưng là nàng cũng không vui mà nhíu mày nói: "Không có gì để vui hết! Điều này chỉ nói rõ một chuyện, giới hạn lực lượng ở vị diện này trên truyền kỳ, những truyền kỳ cường giả kia cũng là thật! Sau khi tiêu diệt nhóm kẻ địch này, sắp tới chúng ta rất có thể phải đối mặt với lực lượng tinh nhuệ thực sự. Cho dù ta có là cấu trang kỵ sĩ cấp 3 thì cũng không chống đỡ được truyền kỳ!"
"Có lẽ chúng ta nên lẩn vào vị diện này hoặc ít nhất tránh khỏi những vương quốc tín ngưỡng chúng thần, chầm chậm phát triển. Dù sao chúng thần mới là kẻ địch lớn nhất của chúng ta." Đại ma pháp sư suy nghĩ một chút rồi đưa ra kiến nghị.
Đây là một trong những sách lược đúng đắn nhưng thường chỉ chọn trong trường hợp bất khả kháng. Khi mới vào vị diện xa lạ, thông đạo truyền tống sẽ có hạn chế lực lượng, ví như vị diện mới hạn chế ở 18 cấp thì thông đạo chỉ chịu tải được cấp 15, nếu để người cấp cao hơn đi qua thì thông đạo không ổn định, tạo thành rối loạn thời không. Nhưng dưới ma văn cấu trang giúp đỡ, đội ngũ được truyền tống đủ lực đề kháng cường giả cấp cao nhất của vị diện mới, ít nhất cũng có lực phản kháng.
Nguyên nhân thăm dò vị diện thất bại có rất nhiều, ví như chúng thần bản vị diện trực tiếp can thiệp hoặc dân bản địa dùng chiến thuật biển người hay đen đủi là vào vị diện thiếu thốn tài nguyên, không tìm đủ tài liệu ma pháp để xây thông đạo truyền tống, từ đó bị khóa chết ở dị vị diện.
Nhưng hiện tại vấn đề Cink Leier gặp phải là đây không phải vị diện ban đầu họ định đến, từ đủ dấu tích xem xét thì Pháp La rất có thể là vị diện cao nhất trong hàng cấp thấp, điều này làm vũ lực của nàng không chiếm ưu thế mà còn ở liệt thế! Một khi bị cường giả đỉnh cấp vị diện chú ý thì kết cục nhất định không được tốt đẹp. Hiện tại sách lược tốt nhất là phủ phục, chầm chậm tích lũy thế lực sau đó phát triển.
Nhưng là vị đại ma pháp sư không hiểu tâm tình của Cink Leier lúc này, nàng là kẻ sở hữu cấu trang hắc ám hiến tế nên vô cùng mẫn cảm với thời gian vì nàng không thể thu được thần ân thời gian từ vĩnh hằng và thời quang chi long. Vì vậy nên nàng nào muốn lãng phí mười năm ở vị diện cấp thấp chứ, đấy là thời gian thanh xuân của nàng…
Nhưng là xem tình hình hiện tại thì không còn lựa chọn nào khác, bởi thế tâm tình của Cink Leier vô cùng không tốt. Thế là nàng cười, thần tình vũ mị, bộ dáng như muốn hấp dẫn càng nhiều nam nhân và nữ nhân. Đại ma pháp sư tâm tình khẽ thấp thỏm, hắn biết đây là dấu hiệu tâm tình nàng không tốt nên vội im lặng.
Lúc này một vị đại ma pháp sư tới trễ, hắn lúc trước không thanh lý chiến trường cũng không truy đuổi kẻ địch mà chỉ không ngừng bắt lấy một số người dò hỏi gì đó. Cuối cùng hắn vội vã chạy đến báo cáo: "Đại nhân, thuộc hạ đã có tin tức chính xác của Richard!"
"Richard? Richard nào?" Cink Leier một đường buông lỏng nên gần như đã quên mất mục đích ban đầu đến vị diện này.
"Richard Archimonde! Thuộc hạ trong lúc vô ý nghe được cái tên Richard, tuy ngôn ngữ vị diện này líu lo như chim hót nhưng là bọn họ nói thánh vực kiếm sĩ nào đó mua được một trang bị ma pháp tăng mạnh lực lượng, trang bị này cắm trên thân thể. Đại nhân, đó không phải là ma văn cấu trang sao?" Đại ma pháp sư này vô cùng hưng phấn tiếp tục nói: "Thuộc hạ hỏi một số người thì biết hắn còn từng ở lại Lam Thủy Lục Châu một thời gian, gần đây cũng có chút danh tiếng ở vùng đất Đẫm Máu. Chuyện liên quan đến Richard cũng không phải bí ẩn bởi số tiền lần giao dịch đó không nhỏ, đối tượng lại là mấy vị đại nhân vật. Chỉ cần bắt được Richard thì chúng ta có thể lấy được tọa độ Noland!"
Cink Leier lắc đầu nói: "Không đơn giản như vậy. Nếu ta đoán không sai thì Richard cũng giống chúng ta cho nên dù chúng ta có bắt được hắn hơn nữa tìm được cứ địa của hắn thì quá nửa sẽ thấy ngọn thời quang hải đăng dập tắt, giống như cứ địa của gia tộc Mensa mà thôi."
Đại ma đạo sư kia ngạc nhiên, do dự một lát rồi hỏi: "Vậy chúng ta hiện tại…"
"Cho dù thời quang hải đăng dập tắt thì Richard cũng là cấu trang sư giá trị! Tìm hắn, bắt hắn, giết sạch những kẻ bên hắn, để hắn làm nô lệ cho ta, một đời chế tạo cấu trang cho ta, như vậy ta sẽ có cấu trang kỵ sĩ ùn ùn không ngừng. Hắn có thể giao dịch với dân bản địa như vậy nghĩa là đã thành công xóa bỏ thân phận kẻ xâm nhập tan vào vị diện này, đây là điều chúng ta cần nhất, mượn thân phận của hắn tiềm phục. Đợi khi có lượng lớn cấu trang kỵ sĩ mới chinh phục cả vị diện!"
Mũi giáo đã chỉ hướng Richard, trận chiến giữa Richard và Cink Leier sắp diễn ra. Trận chiến này đúng với phong cách của Yên Vũ trước giờ, xót xa, điêu linh, nghiệt ngã... Trận chiến này cũng là bước ngoặt chuyển hướng bộ truyện từ bộ truyện hay đáng đọc thành tuyệt phẩm thôi, chúc ae ngủ ngon.
Vừa nói dứt lời, nàng vỗ mạnh xuống đầu con hạt sư làm nó khẽ lắc lắc đầu, lỗ mũi phun ra hắc khí như kháng nghị. "Khi vị diện rộng lớn trù phú này thành tài sản của ta thì chắc chắn sẽ tìm được cách trở về. Đến lúc đó ta muốn xem gương mặt những lão già trong gia tộc kia sẽ như nào a! Ta sẽ lột sạch mấy lão già đấy sau đó để thú nhân hung hăng chơi mông đít chúng!"
Cink Leier càng nói càng phấn khích, trên gương mặt tràn đầy nét hồng yêu dị. Nàng không chút che dấu căm hận cá nhân đối với gia tộc nhưng cả hai đại ma pháp sư đều không hiểu căm hận này đến từ đâu.
Nói đến câu cuối, nàng khẽ liếm môi, tròng mắt mông lung: "Ta nghe nói Richard rất trẻ mà lại đẹp trai, nếu như bắt được hắn thì nhất định phải thử mấy lần a."
Một đại ma pháp sư ho khan nhắc nhở nàng: "Đại nhân, ý nghĩa của Richard là chế tạo cấu trang kỵ sĩ cho ngài."
Hắn từng đi theo Cink Leier một thời gian dài, đã từng thấy kết cục của rất nhiều nam nhân cường tráng sau khi bị Cink Leier chơi đùa. Richard là cấu trang sư cũng là ma pháp sư, khẳng định không dính được với hai chữ cường tráng.
Cink Leier có chút đồng ý gật đầu nói: "Vậy dùng ít chút vậy."
Ở phía đông vùng đất Đẫm Máu, đội ngũ của Richard men theo biên giới di chuyện. Richard ngồi trên lưng ngựa sắc mặt ngưng trọng không ngừng suy tư. Phương xa đột nhiên khói bụi mù mịt, một tiểu đội kỵ binh bảo vệ một trung niên quý tộc chạy đến.
"Nhóm thứ tư…" Richard lặng lẽ nhẩm tính, vươn tay chỉ hướng đội kỵ sĩ hỏi: "Ngăn lại hỏi xem!"
Nhìn thấy đoàn Richard từ xa đến, vị quý tộc kia sợ đến mặt tái xám. Nhưng là kỵ thuật của hắn có hạn, làm sao vượt qua được sa dân chứ cho nên đành ngoan ngoãn đi tới trước mặt Richard.
Nhìn thấy trang phục ma pháp sư, huy chương biểu tượng quý tượng trên ngực áo của Richard, sắc mặt trung niên mới tốt hơn chút, vội vàng hỏi thăm: "Ta là Kim Phong Diệp tử tước Dieskau, xin hỏi ngài là?"
" Richard, khai thác kỵ sĩ của Hồng Sam vương quốc." Richard khẽ cười đáp.
"A, khai thác kỵ sĩ…" Trên mặt Dieskau khẽ hiện vẻ kiêu ngạo nhưng là hắn lập tức che giấu đi, ánh mắt sắc bén chuyển hướng đội ngũ sau người Richard nên vô cùng phong độ và lễ nghi hỏi: "Như vậy xin hỏi lãnh chủ của ngài là?"
"Thương Lang công tước Sola."
Ngực Dieskau càng thêm ưỡn thẳng, trên mặt không có chút khinh thường hay khó chịu nào, y như việc bị Richard chặn lại với vị quý tộc này chẳng sao cả vậy.
"Công tước là một nhân vật làm người khác phải nhớ kỵ, ông ấy là một vị kỵ sĩ đầy đủ tinh thần khai thác. Ngài có vị lãnh chủ như vậy vô cùng phù hợp với thân phận khai thác kỵ sĩ của mình." Dieskau nói.
Câu nói của hắn rất xảo diệu, lời bình cũng rất chuẩn xác. Ở Hồng Sam vương quốc, Thương Lam công tước nổi danh hiếu chiến, gần như giây phút nào cũng nằm trong trạng thái chiến tranh. Mũi kiếm của ông có lúc chỉ hướng bên ngoài nhưng có lúc chỉ ngay nội bộ vương quốc, cho nên dù là trong nội bộ hay bên ngoài đều lén lút gọi ông là Ác Lang công tước.
Ba vị công tước lẫn nhau kiềm chế, hai vị còn lại cũng có mâu thuẫn với nhau nhưng phần nhiều là liên hợp ngăn lại dục vọng khoách trương của Ác Lang công tước. Cũng may là chính công tước và trong lãnh chủ dướ quyền không có quá nhiều tướng lĩnh xuất sắc, bọn họ phần nhiều dựa vào chiến thuật hung ác đánh lui kẻ địch! Chiến tranh quanh năm suốt tháng cũng hao phí lượng lớn tài lực. Lãnh địa Ác Lang công tước lớn nhất cũng vô cùng phù nhiêu nhưng tiền tài của công tước không tương xứng với địa vị.
Điều này cũng có thể thấy Dieskau già giặn tinh minh. Hắn không chỉ nhìn thân phận xem người như quý tộc tầm thường vì thế không chút khinh thường nào với Richard mới chỉ dính chút vẻ ngoài quý tộc.
Kim Phong Diệp tử tước đương nhiên hiểu rõ quân sự, bản thân ông cũng có cấp 8 nên nhìn ra chiến lực đội quân của Richard không dưới bất cứ tử tước nào, thậm chí còn hơn một vài nam tước sinh sống an nhàn. Vì thế Dieskau đối đãi với Richard như một vị tử tước.
Richard cũng đang ngầm quan sát đối phương, dù chỉ là lần đầu gặp mặt nhưng danh xưng của vị tử tước này không xa lạ với hắn. Trong tư liệu của hắn, lãnh địa của Kim Phong Diệp tử tước chỉ cách thôn trang nhỏ lãnh địa chưa từng đến của hắn chưa đầy 200 cây số. Là một mảng thổ địa phù nhiêu, trong lãnh địa của vị tử tước này không chỉ có bình nguyên sản xuất lương thực, còn có mảng lớn vùng núi bao gồm quáng động thần bí, hơn nữa còn khai thác cây rừng giá trị.
Danh hiệu Kim Phong Diệp còn có nghĩa sau vị tử tước này là một gia tộc to lớn. Phong Lộ hầu tước ở phía bắc vương quốc chính là cha người này.
Richard dẫn theo quân đội cùng Dieskau lên đường, cũng tương đương ngầm hộ tống. Dọc đường hai người không ngừng tán gẫu, từ Dieskau, Richard cũng thu được chiến cuộc giữa liên quân và ma quỷ.
Dưới tự thuật trung lập mà chính xác, vô cùng phù hợp với chiến lực của trấn hùng kỵ sĩ trong ký ức Richard, chiến lực của hai vị đại ma pháp sư cấp 14 không chút phóng đại. Chỉ cần có cấu trang thích hợp, ma pháp sư cấp 14 ở Noland hoàn toàn có thể chiến thắng đại ma đạo sư cấp 16 ở vị diện cấp thấp.
Giống như chính Richard vậy, hắn căn bản không để ma pháp sư cùng cấp ở Pháp La vào mắt. Hiện tại hắn đã sắp đạt đến cấp 11, chỉ cần tiến cấp 11, hắn tự tin có thể chiến thắng đại ma pháp sư cấp 12 ở Pháp La!
Chỉ là từ Dieskau nghiệm chứng được một sự thật làm tâm tình Richard càng thêm trầm trọng, đấy chính là thiếu nữ được xưng ác mộng trên chiến trường. Phương thức giết chóc quỷ dị, ma thú khổng lồ như bò cạp như sư tử, chiến lực không thể ngăn cản… những điều này giúp Richard xác nhận thân phận của nàng, Cink Leier của gia tộc Schumpeter!
Danh tiếng song hoa của gia tộc Schumpeter thậm chí còn lớn hơn cả tộc trưởng, đặc trưng của các nàng đều được truyền rõ, đặc biệt là Cink Leier từ mười bốn tuổi đã tham gia chiến tranh vị diện, đến nay đã qua mười năm. Nếu như không phải nàng thiếu những trận đánh đối nội thì danh tiếng không bị Alizee đè ép.
Noland ngạo mạn thể hiện ở mọi phương diện ví như chiến tranh nội bộ chủ vị diện cao hơn chiến tranh vị diện, trừ khi là chiến đấu cùng chủ vị diện khác.
Từ truyền văn đã biết thêm vào biểu hiện trên chiến trường, Richard phát hiện chiến lực thực tế của Cink Leier rất có thể đã đến cấp 18. Ở giai đoạn hiện tại, đây là chiến lực không thể đề kháng. Nàng có thể giết bất cứ ai phe hắn trong nháy mắt trừ Bọt Nước rồi ung dung chạy mất. Trong quá trình rút lui, lại có thể nắm chặt sơ hở nhào lên cắn một đòn trí mạng, thông qua phương thức tằm ăn tiêu diệt hết chức nghiệp giả cấp cao trong đội hắn.
Sau khi tiễn Dieskau đi, Richard tiếp tục đi hướng đông nam.
"Richard, hiện tại chúng ta nên làm gì?" Lưu Sa hỏi. Nàng một mực đi theo Richard nên nghe được toàn bộ tin tức.
Richard thở dài một hơi nói: "Kế hoạch ban đầu phải thay đổi! Nếu như Cink Leier là thủ lĩnh thì hiện tại chúng ta không có năng lực đối kháng với nàng ta. Nàng ta đã đến gần Lam Thủy Lục Châu, chắc chắn đã biết tồn tại của chúng ta. Cho nên… nhất định phải mạo hiểm!"
"Ngươi chuẩn bị làm thế nào?" Lưu Sa hỏi.
Richard nhè nhẹ gõ yên ngựa, suy tư một lát rồi chậm rãi nói: "Ta chuẩn bị đi gặp lãnh chủa của chúng ta, vị Ác Lang công tước kia."
Nhưng vào lúc này, phương xa truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, một đội kỵ sĩ hơn mười người xuất hiện nơi đường chân trời. Không chút nghi ngờ, đây lại là một quý tộc chạy trốn nữa. Bọn họ bất kể tuổi tác, tước vị, kỵ thuật đều rất tốt mà lại ánh mắt nhạy bén, có thể kịp thời chạy trốn khỏi ma trảo của Cink Leier. Đương nhiên, nhìn từ phương diện khác thì là bọn họ vứt bỏ thuộc hạ, lâm trận bỏ trốn.
Richard đã thu được đủ tình báo, cũng đạt được hiệp nghị mậu dịch sơ bộ với Dieskau tử tước nên cũng không có hứng thú chặn đội kỵ sĩ này lại nhưng là đội kỵ sĩ này đột nhiên chuyển hướng đi tới trước mặt đội Richard.
Không cần Richard hạ lệnh, những chiến sĩ trải qua nhiều phen huyết chiến của hắn nhanh chóng biến trận, bảo vệ pháp chức giả ở giữa, kỵ binh chuyển qua hai cánh sẵn sàng đột kích. Do Richard không hạ lệnh đình chỉ hành quân nên những việc này đều hoàn thành trong quá trình di động.
Tiến tới chỉ là tiểu đội không đến hai mươi kỵ sĩ mà lại không có cường giả nào, có lẽ chỉ cần một lần đột kích là đủ giết sạch bọn họ. Sau khi nếm trải chiến thuật đàn sói của Salunweier, thủ hạ của Richard hiện tại không để loại quy mô nhỏ như này vào mắt.
Những kỵ sĩ này chạy thẳng tới cho đến khi cách mười mét mới dừng lại, móng ngựa đạp vụn đá dưới chân làm mảnh đá tung tóe đến trước người chiến sĩ dã man nhân đứng hàng đầu.
Richard nhíu nhíu mày vung tay, đội ngũ chỉnh tề dừng lại. Hiện tại những chiến sĩ dã man nhân đại đa có trọng thuẫn và rìu ném, chỉ có số ít chiến lực cao mới được cầm trọng binh khí hai tay. Bọn họ đứng nghiêm, trọng thuẫn đưa ra trước tạo thành hàng phòng ngự. Đối với sự vô lễ và khiêu khích của đội kỵ sĩ trước mặt, rất nhiều dã man nhân biểu thị phẫn nộ nhưng là bọn họ không có hành động gì. Bọn họ đã quen với việc tuân lệnh, nếu như không có lệnh của Richard thì họ chỉ hành động theo hướng của phong nha.
Lúc này đây, những kẻ theo đuổi của Richard người nhìn ta, ta nhìn người rồi đầy khó hiểu nhìn đám kỵ sĩ đó. Ở vùng đất Đẫm Máu này, họ đã gặp vô số thế lực, mạnh có yếu có nhưng chưa thấy kẻ nào mắt mù như vậy, dùng hai mươi kỵ sĩ khiêu khích đội ngũ vài trăm người.
Ở cự ly này, chỉ cần một tiếng hạ lệnh, rìu ném của đám chiến sĩ dã man nhân được ném ra hết thì có thể giết sạch những kẻ không biết trời cao đất dày này.
Đám kỵ sĩ này vây quanh một quý tộc trẻ tuổi, bên dưới trang phục hoa lệ là thân thể béo mập nặng đến cả trăm cân. Vị quý tộc trẻ tuổi này thực lực không quá cấp 5 nhưng lại có kỵ thuật hơn xa thực lực và trọng lượng. Ít nhất tộc độ chạy trốn vừa rồi không chậm, đương nhiên con ngựa dưới háng hắn cũng là loại chiến mã hảo hạng cao lớn hùng tráng.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn đám người đối diện, ánh mắt nhìn hướng Richard và trọng điểm dừng trên tiêu ký ma pháp sư ở ma pháp bào. Nhìn thấy kỵ hiệu quý tộc xa lạ kia, nét kiêu ngạo trên mặt hắn càng thêm nồng đậm như thể muốn nhỏ giọt ra. Hắn thậm chí còn lười nói chuyện, chỉ vẫy tay với thủ hạ.
Một tên kỵ sĩ phóng ngựa tiến lên trước. Khi còn cách mười mét, con chiến mã nhảy chồm lên, suýt thì đụng vào người chiến sĩ dã man nhân. Chiến mã dựng đứng người rồi đập mạnh hai móng xuống đất, khoảng cách hai móng chỉ cách dã man nhân không đến hai mét.
Cũng không phải kỵ sĩ này khống chế tốt mà là chiến mã của hắn bị sát khí vô hình của đội ngũ ép không dám tiến lên trước. Biểu tình của kỵ sĩ kia giống hệt chủ nhân hắn, lỗ mũi hướng lên trời tựa như không nhìn thấy dã man nhân đang cố gắng kiềm chế phẫn nộ.
"Chủ nhân của ta là Cao Địa Độc Giác Thú tử tước Rahim! Các ngươi là ai? Lập tức báo ra thân phận!" Kỵ sĩ cao giọng nói.
Richard đưa tay lên ngăn chặn thủ hạ tiến lên. Tất cả phong nha đều nằm yên tại chỗ, chúng nó đại biểu tâm ý của Richard, chúng nó bất động thì những chiến sĩ nô lệ cũng bất động.
"Ta là Richard, Richard Archimonde. Là khai thác kỵ sĩ phụ dung Thương Lang công tước." Richard bình tĩnh nói.
Nghe thấy danh hiệu khai thác kỵ sĩ, vài tên kỵ sĩ thủ hạ của Rahim lập tức cười lớn. Bản thân tử tước cao quý thì càng thêm không chú ý Richard mà ánh mắt tập trung trên người Lưu Sa. Cho dù đứng giữa mấy trăm người, Lưu Sa cũng rất hấp dẫn, không nói đến dung nhan tuyệt mĩ của nàng, tròng mắt và mi hổ phách càng tăng thêm tính thần bí và mỵ lực quỷ dị.
Lúc này kỵ sĩ phía trước vươn ra roi ngựa, quật tròn một vòng trên không bao lấy phạm vi dã man nhân, sa dân, cũng không bỏ qua thực nhân ma và bán thú nhân.
"Tên khai thác kỵ sĩ kia, coi như ngươi may mắn, Rahim đại nhân hiện tại cần hộ vệ! Hiện tại ta tuyên bố những nô lệ này đều bị ta trưng dụng, ngươi có thể mang theo thiếp thân hộ vệ rời đi, động tác nhanh chút, đừng ép ta động thủ trừng phạt!" Kỵ sĩ này ngạo mạn hạ lệnh, thần thái y như thể hắn là quốc vương vậy.
Hắn thậm chí còn không nhớ tên Richard, trong gặp gỡ giữa quý tộc, đây là vô cùng thất lễ huống hồ hắn còn không phải quý tộc. Càng như này, hắn lại càng ngạo mạn thậm chí còn có phần hơn chủ nhân tử tước Rahim của hắn.
"Khoan đã!" Rahim gọi một tiếng rồi chỉ Lưu Sa nói: "Ta mua nữ nhân kia!"
Ánh mắt tên kỵ sĩ kia nhìn hướng Lưu Sa cũng tràn đầy tham lam. Nhưng là hắn đưa lưng về hướng tử tước nên Rahim không thấy biểu tình của hắn.
Kỵ sĩ này lấy ra túi tiền treo bên eo, dùng tay ước lượng suy nghĩ một chút, không trực tiếp ném ra cả túi tiền mà lấy ra một vốc kim tệ, ném hướng Richard nói: "Đây là mười kim tệ! Để mua một nữ nhân thì đã là nhiều rồi, nữ nhân kia theo ta đi!"
Khi nói chuyện, kỵ sĩ này đã thúc giục chiến mã đi tới bên người Lưu Sa. Trong cảm nhận của kỵ sĩ này, nô lệ dã man nhân ở trước mắt hắn sẽ tự động tránh ra, nếu như không tránh thì trực tiếp phóng ngựa giẫm ngã. Dã man nhân tuy cường tráng nhưng cũng không chịu được chiến mã giẫm đạp. Một nô lệ ti tiện mà thôi, chết cũng chẳng sao, biết đâu lúc ấy còn tìm được chút tiền bồi thường hư tổn móng ngựa của khai thác kỵ sĩ kia ấy chứ.
Nhưng là nô lệ dã man nhân trước mặt hắn không định nhường đường, trọng thuẫn như tường lũy đặt đó, chiến mã dưới háng hắn bất an chồm lên, nhất quyết không chịu tiến lên trước. Kỵ sĩ kia trên mặt như có lửa thiêu, nhục nhã và phẫn nộ làm hắn gầm gào lên: "Tên nô lệ đáng chết, cút ra cho ta!"
Phốc một tiếng, kỵ sĩ vung lên roi ngựa, hung hăng quất xuống đầu chiến sĩ dã man nhân. Chiến sĩ này cũng không chút né tránh, chỉ hất tay lên dùng cánh tay cường tráng ngăn lại roi này! Roi ngựa quấn vài vòng quanh cánh tay cường tránh không có bao tay của dã man nhân để lại vết máu thật sâu.
Cho đến lúc này, mười kim tệ kỵ sĩ kia ném hướng Richard đã ập mặt Richard. Kim tệ lóe sáng nếu như giữ nguyên quỹ tích thì sẽ đập lên mặt Richard nhưng đương nhiên chuyện này không thể xảy ra, kim tệ như đụng phải tường chắn vô hình từng đồng một rơi xuống đất. Thanh âm leng keng vui tai va chạm lẫn nhau giữa chúng vang lên.
Mỗi người trong đội ngũ đều không có hành động gì, cũng không ai liếc nhìn những kim tệ dưới đất kia. Vài trăm ánh mắt toàn bộ tập trung vào tên kỵ sĩ đối diện, chiến mã dưới háng hắn cảm ứng tốt hơn hắn nhiều, chẳng những không chịu tiến lên thậm chí còn định lùi về sau hơn nữa nôn nóng gõ móng xuống đất.
Richard nhẹ nhàng vỗ vỗ cằm, nơi đó sạch sẽ đến không một cọng râu làm hắn có chút không quen. Trong quá trình đuổi bắt với Salunweier, trên cằm và mép Richard bao giờ cũng bao bởi lớp râu ngắn rậm rạp. Dù cho gương mặt hắn mang đậm nét tinh trí của tinh linh nhưng những sợi râu mọc ra lại cứng như châm.
Richard khẽ suy tư nhìn Rahim tử tước đầy mặt kinh ngạc phía trước. Tên kỵ sĩ đỏ bừng mặt, ra sức lôi kéo roi ngựa nhưng chiến sĩ dã man nhân cấp 10 mạnh mẽ đứng nguyên tại chỗ, cánh tay cứng rắn như sắt thép mặc cho tên kỵ sĩ kia ra sức kéo thế nào vẫn giơ nguyên. Chiến mã dưới háng hắn nôn nóng gần như chồm lên làm tên kỵ sĩ suýt té ngã, đây là điều tuyệt đối không được phép nên bàn tay hắn đã mò hướng trọng kiếm treo bên eo!
Kỵ sĩ đột nhiên cảm giác gió mạnh ập đến, còn không đợi hắn kịp quay đầu thì một con phong nha cường tráng nhảy bổ lên hất hắn xuống! Con chiến mã đột nhiên sợ hãi, triệt để bạo phát, hí dài hất móng lên trước. Just lao nhanh lên, cự phủ chặt nghiêng bổ đôi ngực con chiến mã!
Chiến mã hí dài tiếng cuối rồi gục mã, máu và nội tạng ào ào tuôn ra từ vết thương. Cảnh tượng máu tanh này chấn nhiếp Rahim và những kỵ sĩ thủ hạ của hắn.
Kỵ sĩ bị phong nha hất văng thì không ngừng kêu thảm, con phong nha cắn chặt vai phải hắn hung hăng xé, lập tức xé xuống mảng lớn máu thịt đầm đìa. Kỵ sĩ này thực lực đến gần cấp 8, dù cho té đến mặt xám mày tro nhưng ngoài kêu thảm ra thì chắc chắn còn lực phản kích chỉ là một quyền vung đến, vài chiến sĩ dã man nhân mạnh mẽ ép chặt hắn xuống đất.
"Chủ nhân, xử lý như nào đây?" Một chiến sĩ dã man nhân cao lớn đằng đằng sát khí hỏi.
Richard nhìn hướng Rahim và thủ hạ của đối phương nói: "Dám rút vũ khí, chặt tay phải."
Những kỵ sĩ của Rahim đều đưa tay nắm chặt chuôi kiếm nhưng lời của Richard làm động tác của bọn họ dừng ở đây.
Chỉ có Rahim hét ầm lên: "Ngươi nói cái gì? Nói lại xem nào?"
Richard chưa bao giờ ra lại mệnh lệnh trùng lặp, chiến sĩ thủ hạ của hắn nhanh chóng chấp hành mệnh lệnh. Tiếng thét của Rahim mới đến một nửa, một chiến sĩ dã man nhân dùng sức kéo căng tay phải tên kỵ sĩ, một chiến sĩ dã man nhân khác hung hăng bổ chiến phủ xuống!
Toàn thân Rahim run run lên, ngón tay chỉ hướng Richard không ngừng nói: "Ngươi… ngươi…" Nhưng là hắn không nhớ nổi tên Richard, phẫn nộ quá độ, nhục nhã còn có sợ hãi bản thân không thừa nhận hỗn tạp trong hắn làm hắn nửa ngày không nói được câu hoàn chỉnh.
Richard không để ý đến Rahim mà nói với Just: "Lần sau nhớ không được chém ngựa, trực tiếp chém người. Chiến mã rất quý mà nhân mạng không đáng giá!"
Just dùng sức gật đầu lớn tiếng: "Thuộc hạ đã biết, thủ lĩnh! Đặc biệt là loại người này, giá không khác gì một con chó!"
Richard tán thưởng gật gật đầu nói: "Ngươi thông minh hơn."
"Bởi vì thuộc hạ tăng cấp!" Just ngạo nghễ nói.
Lúc này Richard mới nhìn Rahim, nhàn nhạt nói: "Ngươi là gì chứ mà dám trưng dụng nô lệ của ta?"
Gương mặt Rahim nháy mắt hồng đến muốn nhỏ ra máu, thanh âm hắn cao vút như thể nữ nhân: "Ta là Cao Địa Độc Giác Thú Rahim! Danh hiệu Cao Địa Độc Giác Thú đến từ…"
Còn chưa đợi Rahim nói xong, Richard đã lặp lại câu hỏi lúc nãy: "Ngươi là gì chứ mà dám trưng dụng nô lệ của ta?"
"Ta là…" Mới thét đến một nửa, Rahim đột nhiên tỉnh ngộ, sắc mắt từ hồng chuyển thành tím, hắn kêu lên: "Ngươi dám vũ nhục ta! Ngươi dám vũ nhục ta! Một khai thác kỵ sĩ hạ tiện dám vũ nhục tử tước cao quý mang huyết mạch hoàng thất ư! Người đâu, giết chết hắn! Không, ta muốn lưu lại hắn giày vò một phen, chỉ chặt tứ chi của hắn thôi. Ai dám phản kháng giết!"
Tiếng thét của tử tước vang vọng trên sa mạc trống trải, nửa số thủ hạ của hắn đã rút trường kiếm ra nhưng không dám tiến lên.
Richard mang theo vài trăm người mà bọn họ còn chưa đến hai mươi kỵ sĩ. Những kỵ sĩ này không mắt mù như chủ nhân mình, họ biết bất kể số lượng hay chất lượng, đôi bên đều cách xa nhau. Nếu như họ dám xông lên thật, Richard chỉ cần hạ lệnh phản kích, họ sẽ chết sạch chỉ trong mấy phút. Danh hiệu của Rahim tử tước còn không đủ để khai thác kỵ sĩ nho nhỏ trước mắt bó tay chịu chết, từ kỵ sĩ cụt tay đang lăn lộn trên đất có thể thấy được điều này.
"Các ngươi làm gì vậy? Còn không lên cho ta! Giết sạch bọn họ, để nữ nhân lại!" Rahim giận giữ vung roi ngựa lên, quất mạnh xuống hộ vệ bên người.
Thế là đám hộ vệ rống lớn lên, làm ra tư thế xung phong phóng ngựa về phía trước. Chỉ là tốc độ của họ chậm rì rì.
Nhưng là khai thác kỵ sĩ một lần nữa làm họ thất vọng, Richard không rút lui như trong suy nghĩ của họ. Vị khai thác kỵ sĩ này bản thân không cần nhân nhượng mà cũng không chuẩn bị để Rahim tử tước có bậc thềm nhún nhường.
Trên thực tế, Richard chỉ trùng lặp lại mệnh lệnh: "Dám rút vũ khí, chặt tay phải." Những chiến sĩ thủ hạ của hắn rất trung thực chấp hành mệnh lệnh.
Trong đội hộ vệ của Rahim tử tước không thiếu chiến sĩ cấp cao, bọn họ không cam bị chặt tay phải nên phản kháng, nghênh đón bọn họ là loạt rìu ném đến, bị rìu chém ngã. Sau khi người thứ năm ngã xuống, đám hộ vệ cuối cùng vứt bỏ đề kháng, những tên chần chừ không rút vũ khí ra thì âm thầm cảm thấy may mắn.
Rahim triệt để bị dọa ngốc, ngón tay run rẩy chỉ hướng Richard, miệng môi hết mở lại đóng nhưng không nói nên lời. Hai chiến sĩ dã man nhân lập tức kéo hắn xuống, kéo đến trước mặt Richard.
Richard không xuống ngựa mà từ trên cao nhìn xuống, nhìn vào vị tử tước mập mạp này ôn hòa nói: "Ta rất hiếu kỳ, nơi này là vùng đất Đẫm Máu, ngươi vì sao dám đến gần đội ngũ số lượng đông gấp mấy chục lần mình lại còn dám mở miệng trưng dụng nô lệ và nữ nhân của ta. Những kẻ ngu như ngươi vì sao còn sống được thế?"