TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 265: Viêm hỏa kinh khủng
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Trương Phong ở trong hưng phấn cũng lãnh tĩnh hơn bình thường, thả chậm tốc độ truy kích lộ ra vẻ cảnh giác.
Giữa không trung, hai thân ảnh cận thân giao thác, bỗng nhiên phân ra.
- Từ Huyền! Trừ nhục thân mạnh mẽ, công kích cường đại ra, ngươi còn có thần thông gì nữa?
Đông Phương Bá tựa hồ thăm dò tình huống của Từ Huyền, trong vẻ mặt lãnh tiếu, song chưởng mở ra, huyết mạch trong cơ thể gấp gáp rung động, toàn thân hiện lên một tầng tử sắc sát quang dày một thước, một cổ cuồng phong bạo ngược để cây cối phụ cận tàn phá thành một mảnh hỗn độn.
Càng làm cho người ta kinh tâm là, trong lòng bàn tay Đông Phương Bá đột nhiên lộ ra một tầng tử sắc huyết quang yêu dị, dường như Ác Long dữ tợn nữu khúc, càng ở giữa không trung điên cuồng nhảy múa, rít gào khẽ kêu, để sinh linh phương viên vài dặm, thể xác và tinh thần đều run rẩy.
Cái này do huyết mạch dẫn đạo truyền thừa bí kỹ, để Trương gia phàm là Luyện Thần Tiên Sư, sắc mặt đại biến.
- Không tốt! Đây là Huyết Sát Tử Quang trong lời đồn của Đông Phương gia có thể khắc chế đại đa số tiên pháp thế gian, sinh linh dính phải sẽ lập tức hóa thành huyết thủy...
Hồ lão sắc mặt đột nhiên biến đổi, chỉ kịp nhắc nhở nói:
- Từ huynh đệ, mau tránh ra!
- Khặc khặc... Thiếu chủ lại học được Huyết Sát Tử Quang bí thuật này coi như là Luyện Thần trọng trọng Tiên Sư cũng không dám ngạnh đỡ nó. Chúng ta cùng nhau chặn lại, tiểu tử kia chết chắc.
Lão giả khô gầy ẩn nấp trong sơn lâm, cười quỷ dị phi thân bắn về phía Từ Huyền.
- Bí thuật này e là sẽ tiêu hao tinh huyết, thiếu chủ không để ý đại giới muốn giết chết tiểu tử họ Từ.
Phiền Cửu Cô không dám chần chừ, theo lão giả khô gầy cùng nhau giết về phía Từ Huyền.
Sưu sưu trong sơn lâm đột nhiên bay ra hai gã Luyện Thần Tiên Sư, đồng thời giết về phía Từ Huyền, một biến cố này hoàn toàn chuẩn bị không kịp.
Tình hình lúc này, Từ Huyền tương đương với phải đối mặt với ba đại Luyện Thần Tiên Sư.
- Không xong! Nhanh đi cứu Từ huynh!
Trương Phong trong con người hiện lên kinh sợ, nghĩ cách cứu viện Từ Huyền.
Thế nhưng Đông Phương gia ba người võ tu mặt đen lại lập tức xuất thủ ngăn cản, cho dù không thể chặn đứng thành công, cũng có thể kéo dài bọn họ thời gian hai ba lần hô hấp.
Thời gian hai ba lần hô hấp, ở trong cao thủ giao chiến, đủ để quyết định mấy lần sinh tử.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!
Đông Phương Bá trong lòng bàn tay ngưng tụ ngưng tụ Huyết Sát Tử Quang đáng sợ, sau đó, trước tiên đánh về phía Từ Huyền.
Một cổ cảm giác nguy cơ, trong lòng Từ Huyền lan tràn ra, thần cảm liên tục nhảy lên, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể cũng thấp giọng run rẩy một tiếng, tựa hồ đang dự báo cái gì đó.
- Hừ, ai nói ta chỉ có thân thể, không có thần thông?
Từ Huyền cười lạnh một tiếng, không chút nào né tránh, hít sâu một hơi, giữa bàn tay bỗng nhiên ngưng tụ ra một đoàn viêm hỏa thiêu đốt nhân tâm, bên trong bích u tàn quang lóe ra không ngừng.
Trong sát na, toàn thân trên dưới của hắn hiện lên một tầng hồng sắc diễm quang, như một hỏa diễm thần nhân, khí tức nóng rực phô thiên cái địa đánh về phía bốn phương tám hướng, nơi đi qua, cây cối đều hóa thành cháy đen, Tu Giả bị lan đến gần, pháp bào trên người lập tức thiêu đốt, điên cuồng tê rống. Đông Phương Bá huy vũ ra sát tử quang như tử long, vừa mới tiếp cận trước người Từ Huyền, thanh thế lập tức giảm mạnh ba phần.
Phanh phốc xuy xuy...
Trong tay Từ Huyền viêm bạo chân hỏa cương liệt trong khoảnh khắc cùng Tử Sát huyết quang kia đan vào cùng một chỗ, khí thế người trước cuồng bạo, lại cùng với một cổ viêm hỏa độc quang, thẩm thấu đến trước người Đông Phương Bá. Chỉ là một phu một lần hô hấp, Huyết Sát Tử Quang liên tục bong ra từng màng bại lui, trong lúc hai người giao kích đằng khởi một cổ tử hắc sắc yên khí.
- Ngao tê!
Đông Phương Bá ngao kêu một tiếng, trên trán mồ hôi nóng chảy ròng, cả người bị độc viêm ăn mòn thiêu đốt, cùng chân lực sát khí giao nhau, trên da đen tím một mảnh, trên pháp bào từng phiến cháy đen.
Hiển nhiên bản mạng viêm hỏa của Từ Huyền đã thắng dễ dàng Đông Phương Bá một bậc, người sau thống khổ kêu rống, Huyết Sát Tử Quang toàn bộ thu hồi hộ thể, liên tục bại lui, như chó nhà có tang.
Từ Huyền cũng kinh dị không ngớt, không nghĩ tới chính mình mượn Độc Hỏa Tam Dương Đan cùng với đặc tính bản thân tu luyện ra chân hỏa lại kinh khủng như vậy.
Lấy xu thế này tiếp tục xuống phía dưới, cố gắng có cơ hội chém giết Đông Phương Bá. Chỉ là lúc trước hắn chuẩn bị không kịp.
- Chịu chết đi!
Vừa vặn vào lúc này, trong mắt lão giả khô gầy kia lệ quang lóe ra, từ bên sườn tập kích mà đến, một trảo hóa thành âm hàn hắc khí cuồn cuộn đâm về phía đầu Từ Huyền.
Từ Huyền chỉ đành buông tha truy sát Đông Phương Bá nhưng giữa lòng bàn tay độc viêm hỏa, thuận thế vung lên, hung hăng đánh về phía lão giả khô gầy.
Lão giả khô gầy là Luyện Thần tứ trọng ma tu, trên đường tập kích, vốn tưởng rằng có cơ để thừa nhịp, cũng không ngờ được Tử Sát huyết quang chỉ đáng sợ của Đông Phương thiếu chủ kiên trì một tức công phu cũng đã bại lui.
Xích sắc viêm hỏa cùng với bích u dị quang trong khoảnh khắc để âm hàn ma khí của lão giả khô gầy thôn phệ hoàn toàn, bẻ gãy nghiền nát hình như người trước vừa vặn đem người sau khắc chế, dường như hỏa diễm gặp phải cây cỏ khô.
- Không tốt...
Lão giả khô gầy như đặt mình trong hỏa hải, Từ Huyền kia chân hỏa viêm độc cương liệt đã tập hợp đến phụ cận muốn tránh cũng không được.
Hắn miễn cưỡng vận khởi hộ thể ma khí, lại bị viêm độc chi hỏa kia đơn giản đột phá rất nhanh đốt cháy ở trên người.
Trong sát na, thân thể lão giả khô gầy bị viêm quang đốt cháy tàn phá, càng có bích u viêm độc ăn mòn vào trong cơ thể, nội ngoại dày vò, thân thể rất nhanh đỏ bừng như đèn lồng.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương liên miên, truyền khắp bầu trời sơn lâm, lấy tu vi ma khí Luyện Thần tứ trọng của lão giả khô gầy lại không cách nào ngăn trở viêm độc chân hỏa kia phá diệt ăn mòn, rất nhanh cả người ở giữa không trùng ào ào thiêu đốt, trong tuyệt vọng phát sinh tiếng hò hét.
- Giết...Theo ta!
Thế nhưng không ai cứu hắn, Đông Phương Bá cũng thừa thụ độc hỏa dư lực thiêu đốt ăn mòn, trên khuôn mặt xanh đen dữ tợn, cường lực áp chế cổ viêm độc đáng sợ này, trong sợ hãi vô cùng, chạy về phía xa.
- Chậc chậc, viêm độc chân hỏa này uy năng so với ta dự liệu còn muốn đáng sợ hơn, chí cương chí viêm, trong cuồng bạo lại quỷ dị khó chơi, hoàn toàn áp chế thế gian đại đa số tiên pháp thần thông, đối với công pháp ma đạo kia càng là khắc tinh thiên địch.
Trong đầu truyền đến tiếng sợ hãi than của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền cũng giật mình một cái, liên tục bước lên phía trước, nhặt lấy túi trữ vật của lão giả khô gầy.
Đây chính là ma tu Luyện Thần tứ trọng, chiến lợi phẩm của hắn tất nhiên hơn xa Luyện Thần nhất nhị trọng.
Hưu đinh!
Đúng lúc này một đạo băng kiếm lam oánh từ giữa không trung bổ tới, Từ Huyền né tránh không kịp, trên cánh tay nhiều ra một đạo vết máu, thân hình nhoáng lên tại chỗ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 266: Thế cục xoay chuyển. (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Từ Huyền kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, viêm độc chân hỏa uy lực mặc dù kinh khủng, thế nhưng đối với thể tu nguyên khí tiêu hao thập phần lớn, khó có thể duy trì liên tục thi triển.
Phiền Cửu Cô kia giết qua đây, còn không có từ trong thế cục đột biến phản ứng lại, đầu tiên là Đông Phương Bá tê rống trong thống khổ đào tẩu, sau đó Luyện Thần tứ trọng ma tu bị đốt cháy trí mạng trong khoảnh khắc, tử vong đã định.
Băng kiếm của Phiền Cửu Cô trảm đến trên người Từ Huyền cũng tạo thành thương tổn nhất định, lại kích khởi hung tính của hắn, mặt lộ ra sát khí:
- Cùng nhau lưu lại đi.
Lúc này Đông Phương Bá đã liều mạng đào tẩu, chỉ còn Phiền Cửu Cô lẻ loi một mình.
Phiền Cửu Cô sắc mặt tái nhợt, ngay cả phi kiếm cũng không quan tâm, hóa thành một đạo thanh hà hướng phía xa bay đi.
Từ Huyền nguyên khí tiêu hao không ít, lại cắn răng truy kích.
Nhưng tốc độ xác thực không phải ưu thế của hắn, trong khoảng thời gian ngắn xông tới giết qua, Phiền Cửu Cô kia dưới toàn lực phòng ngự, mặc dù có thể tạo thành một ít thương tổn, nhưng khó có thể lập tức diệt sát.
Mà một phía khác, đám người Trương gia cả kinh chưa định, sắc mặt ngây dại.
Viêm hỏa thần thông của Từ Huyền này cũng quá kinh khủng, lại nhất cử diệt sát Luyện Thần tứ trọng Tu Giả.
Sưu sưu!
Phiền Cửu Cô và Từ Huyền một trước một sau, một chạy một đuổi.
Khoảng cách truy kích xa, Từ Huyền không có ưu thế, thể tu hoặc võ tu chủ yếu là dựa vào cận chiến công kích.
So với tốc độ bình thường, Phiền Cửu Cô còn hơn hắn, Từ Huyền chỉ dựa vào tốc độ bạo phát trong thời gian ngắn cũng rất tiêu hao nguyên khí. Vả lại mỗi lần bạo phát cận thân, chỉ có thể công kích trong chớp mắt, đối phương toàn lực phòng ngự, thừa thụ thương tổn nhất định, lại kéo gần cự ly.
- Nếu cận chiến không được...
Từ Huyền sắc mặt trầm xuống, há mồm vừa phun.
Hưu một Khổng Tước thanh oánh trong sáng, phá không mà đến, thấy gió liền biến lớn, thanh thế kinh người. "Phốc" kéo dài đến vài thước, Thanh Viêm thiêu đốt linh vũ, hóa thành một đạo diễm quang như kinh hồng.
- Cái gì! Là kiện pháp bảo này sao? Thất Linh Đồng Tước tại Hoàng Long Thành truyền lưu mấy trăm năm đều không thể phá giải tìm hiểu, thế nào ở trong tay hắn dĩ nhiên hoàn toàn thay đổi.
Trương gia vị Luyện Thần tứ trọng hồng bào Tiên Sư kia tròng mắt trợn trừng lớn, phiền muộn nói.
Hồng bào Tiên Sư là tiên tu tinh thông Hỏa hệ pháp thuật, liếc mắt nhận ra lai lịch của Thất Linh Đồng Tước, vẻ mặt khiếp sợ thần tình không thể tưởng tượng.
Thất Linh Đồng Tước ở trong Hoàng Long Thành truyền lưu mấy trăm năm, nhiều lần qua tay chưa bao giờ tìm được chủ nhân chân chính, không nghĩ tới lúc này lại ở trên tay Từ Huyền phát huy uy năng như vậy.
Hưu...
Đồng tước trong suốt thanh diễm thiêu đốt kia, tựa như trân bảo nghệ thuật hiếm thấy, lấy tốc độ áp đảo, trong khoảnh khắc đuổi theo Phiền Cửu Cô.
Tốc độ phi hành của Tu Giả và tốc độ công kích của pháp bảo hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
- Đó là cái gì?
Phiền Cửu Cô vừa mới bay ra vài chục trượng, tâm thần không hiểu rung động, cảm thụ được một cổ khí tức chí viêm khiến linh hồn sợ hãi, từ phía sau truyền đến, dưới áp lực đáng sợ đó, nàng hô hấp hít thở không thông, thân thể mềm mại suýt nữa đứng thẳng bất động chậm chạp ở đó.
Chờ thần thức của nàng thấy rõ đường viền đại khái của Thất Linh Đồng Tước, tâm trạng hoảng sợ, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt, người sau công kích, đã tập trúng phía sau, muốn tránh cũng không được.
Phốc bồng...
Lấy đồng tước hóa thành nửa thân thanh oánh, dẫn động thanh diễm huyễn lệ như cánh hoa, bắn trúng Phiền Cửu Cô.
- Ô ông...
Trên người Phiền Cửu Cô kiện cung trang pháp y kia, bỗng nhiên trán phóng ra một tầng ngũ sắc quang hà, hình thành một đạo phòng ngự dày một thước.
Nhìn tình hình, đó đúng là một kiện linh khí phòng ngự!
Linh khí phòng ngự cần tài liệu, hơn xa linh khí, giá trị cao hơn mấy lần, tại Hoàng Long Thành, Luyện Thần Tiên Sư nắm giữ linh khí phòng ngự, chỉ có số ít. Một ngày nắm giữ linh khí phòng ngự, Luyện Thần Tiên Sư cùng giai công kích không dễ dàng đột phá được.
Nhất thời, trên Thất Linh Đồng Tước thanh diễm và ngũ sắc hà quang kia đan vào cùng một chỗ, Phiền Cửu Cô thân thể mềm mại tại giữa không trung nhoáng lên, tầng phòng hộ chợt ảm đạm.
"Phốc" Một tiếng, trong Thất Linh Đồng Tước kia duy nhất mở rộng ra linh vũ thanh oánh, bỗng nhiên gào thét chói tai, ở trên hư không xẹt qua một đạo diễm hỏa quang nhận, cường thế đột phá linh khí phòng ngự, diễm quang huyễn lệ như cánh hoa, trong chớp mắt thẩm thấu đi vào, lại ẩn chứa thần thông đáng sợ, lúc hô hấp khiến Phiền Cửu Cô toàn thân thiêu đốt.
Phiền Cửu Cô giãy dụa trong chốc lát, trong tiếng kêu tuyệt vọng thảm thiết, thân hình từ giữa không trung rơi xuống.
Biến hóa như vậy để song phương giao chiến kinh hãi không ngớt.
Chỉ chốc lát công phu, đây đã là người thứ hai bị Từ Huyền chém giết.
Chiêu thứ nhất bản mạng viêm hỏa miểu sát lão giả khô gầy, chiêu thứ hai Thất Linh Đồng Tước truy sát cự ly xa, bẻ gãy nghiền nát diệt sát Phiền Cửu Cô.
Hô...
Từ Huyền hít sâu một hơi, sắc mặt trắng bệch, khí sắc không tốt, đạp pháp khí phi hành đi qua, thu túi trữ vật và băng băng lam oánh kia của Phiền Cửu Cô.
Thất Linh Đồng Tước uy năng mặc dù đáng sợ đáng sợ, thế nhưng một kích chi lực kia đã tiêu hao tròn hai thành rưỡi nguyên lực của Từ Huyền.
Lại thêm lúc trước, cùng Đông Phương Bá giao chiến, thi triển bản mạng viêm hỏa, phá trừ, đẩy lui Huyết Sát Tử Quang, cùng với diệt sát hắc bào ma tu cũng tiêu hao năm sáu thành nguyên lực.
Đặc biệt bản mạng viêm hỏa có thể diệt sát Luyện Thần tứ trọng Tu Giả ở cửa trên, tiêu hao kinh khủng nhất, trong lúc tác chiến không thể duy trì liên tục.
Những thứ này đều là đòn sát thủ của Từ Huyền lần này lần này hiện thế đều là một kích trí mạng, khiếp sợ toàn trường.
Dưới tình huống lúc này, Đông Phương gia bị liên tục giết đi hai đại Luyện Thần Tiên Sư, lại thêm thiếu chủ chạy trối chết, sĩ khí càng thêm rơi xuống, bị Tu Giả Trương gia giết đến bỏ chạy tứ tán.
- Sưu...ô ô...
Thất Linh Đồng Tước quang mang ảm đạm, phản hồi bên người chủ nhân, xung quanh Từ Huyền chớp động, hoạt bát khả ái, linh tính kinh người.
Từ Huyền hé miệng, Thất Linh Đồng Tước hóa thành cỡ viên đan thu nhập trong cơ thể, hắn quyết định trường kỳ rèn luyện pháp bảo này.
Thất Linh Đồng Tước là thần thông pháp bảo thích hợp sử dụng hiếm có đối với Từ Huyền, uy năng lại lớn như thế, bù đắp công kích viễn trình không đủ của hắn.
- Không tệ, cận thân tác chiến ngươi ngươi đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, mà bảo vật này lại gia tăng thủ đoạn công kích viễn trình của ngươi. Nếu như ngươi còn có thể đạt được một kiện pháp bảo phụ trợ tăng phúc tốc độ, vậy thì không thể tốt hơn.
Tàn hồn kiếp trước cười đưa ra lời bình.
Kỳ thực luận tốc độ phi hành bình thường, Từ Huyền cũng không tính là chậm, so với đồng giai phải nhanh hơn không ít. Thế nhưng so sánh với công kích và phòng ngự có thể nói là kinh khủng của hắn thì ảm đạm thất sắc.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 267: Thế cục xoay chuyển. (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Tỷ như nói truy sát Phiền Cửu Cô Luyện Thần tam trọng tiên tu như vậy, tốc độ bình thường đuổi không kịp, mà trong khoảng thời gian ngắn ngưng tụ bạo phát tốc độ, cực kỳ tiêu hao nguyên khí, mà lại không thể rất nhanh đánh chết đối thủ.
Nếu như lại đổi là Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, Từ Huyền là thúc ngựa cũng đuổi không kịp, do đó cũng chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Đông Phương Bá đào tẩu.
Cũng may, Thất Linh Đồng Tước bù đắp thật lớn năng lực truy sát của Từ Huyền, về phần pháp bảo phụ trợ tăng phúc tốc độ, cái này tạm thời là chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Dù sao dưới đông đảo pháp bảo phụ trợ, có thể tăng phúc tốc độ thật lớn đều là cực kỳ hiếm thấy, chỉ có thể nhìn kỳ ngộ tương lai.
Từ Huyền nguyên khí đại tiêu hao, không có tiếp tục truy sát địch nhân, nuốt phục linh đan, điều tức khôi phục tại chỗ.
Liên tục giết hai gã Luyện Thần Tiên Sư, bao gồm Luyện Thần tam trọng và Luyện Thần tứ trọng, lần này thu hoạch đủ gấp mấy lần lần trước, chỉ là thứ phẩm linh thạch, đã có hơn vạn khối, pháp bảo và các loại tài liệu khác, phải đợi Từ Huyền sau khi trở về chỉnh lý đã.
Lại qua nửa canh giờ, Từ Huyền mượn đan dược điều tức, khôi phục một hai phần nguyên khí, mà Trương gia và Đông Phương gia chiến đấu cũng đã kết thúc.
Đám người Trương Phong, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, truy sát vài dặm, chém giết hơn mười gã Tu Giả của Đông Phương gia, có thể nói phong cảnh đại thắng, nhẹ nhàng vui vẻ đến cực điểm.
Từ cố thủ Thanh Mộc trấn tới nay, đám Tu Giả Trương gia vẫn cố thủ bị động, chưa bao giờ nhẹ nhàng vui vẻ đại chiến cùng giết địch như vậy.
- Ha ha ha! Lần này giết được Đông Phương gia hoa rơi nước chảy, thực sự là sảng khoái!
Mấy người Trương Phong đái lĩnh chúng Tu Giả trở về, vui mừng dào dạt.
Mà ngay cả hồng bào Tiên Sư lúc trước đối với Từ Huyền có thành kiến, cũng là vẻ mặt hồng quang, đã sớm vứt bỏ hậm hực lúc trước.
- Lần này xuất quân chiến thằng giòn giã, chủ yếu là được lợi từ công lao của Từ huynh đệ.
Hồ lão dáng tươi cười tường hòa nói, từ lần đầu tiên Hoàng Long Thành đổ chiến, sau đó, hắn đã đối với thiếu niên này sản sinh chờ mong, mà đối phương cũng chưa từng để hắn thất vọng, lần lượt sáng tạo kỳ tích.
- Nói được không tệ.
Mấy người còn lại cũng đều gật đầu tán thưởng, đông đảo Luyện Khí Tiên Sĩ đi theo mà chiến, trong ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền, lại có càng nhiều kính nể và sùng bái.
- Lúc đó Từ huynh đã bị ba người kia công kích, chúng ta đúng là lo lắng muốn chết, nhưng không nghĩ tới Từ huynh dũng mãnh phi thường như vậy, sát chiêu bẻ gãy nghiền nát, khiến người chấn động tâm linh, ngay cả Đông Phương Bá không ai bì nổi kia đều mang theo đuôi chạy trốn, thực sự là đại khoái nhân tâm a!
Trương Phong thoải mái cười to, đi tới ôm lấy Từ Huyền.
- Theo ta được biết, Từ khách liêu là một vị thể tu, lại nắm giữ viêm hỏa tinh thuần đáng sợ như vậy, còn trở thành chủ nhân Thất Linh Đồng Tước.
Hồng bào Tiên Sư kinh ngạc vô cùng nói, trong mắt lóe ra hưng phấn khó có thể che giấu ước ao.
Sau đó, hắn lại truy vấn Từ Huyền làm sao luyện hóa và mở ra Thất Linh Đồng Tước.
- Loại bảo vật này, cần người hữu duyên, người điều kiện phù hợp mới có thể nắm giữ sử dụng.
Từ Huyền lấp lứng cái nào cũng được ứng phó vài câu.
Thất Linh Đồng Tước là một kiện kỳ bảo tương đối đặc thù, đã định trước chỉ có rất ít người có thể luyện hóa sử dụng.
Hồng bào Tiên Sư có chút uể oải, muốn hắn Luyện Thần tứ trọng tiên tu, tinh tu Hỏa hệ tiên pháp, đối với loại kỳ bảo Hỏa hệ thần thông này, không thể tránh được, cuối cùng lại bị một thể tu nắm giữ.
Thể tu từ lúc nào trở nên mạnh mẽ như vậy?
Từ Huyền dị số này để người xung quanh hắn, ấn tượng đối với thể tu, biến đổi thật lớn, thậm chí sản sinh kính sợ.
Trận chiến này qua đi, Từ Huyền trở lại Trương Thiết Lĩnh, nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí, về điểm thương thế nhỏ này không thèm để ý.
Trong lúc này, tin tức tốt một trận chiến đại thắng đã truyền khắp cả Trương gia đóng ở Thanh Mộc trấn, nguyên bản sĩ khí cực thấp, lập tức tăng trở lại.
Tin tức này cũng để gia chủ Trương Thiên Luân cười đến toe toét.
Dù sao lúc này đây là đại thắng chính diện giao chiến, chém giết đúng là Luyện Thần tam tứ trọng Tu Giả.
Trong Hoàng Long Thành đánh trận, Luyện Thần tứ trọng Tu Giả xem như lực lượng tương đối cao, dù sao đại đa số Luyện Thần Kỳ Tu Giả tu vi đều trước tam trọng, đạt được đã ngoài tứ trọng ít hơn.
Từ Huyền vừa đến Thanh Mộc trấn không lâu, liền chém giết bốn vị Luyện Thần Kỳ Tiên Sư của Đông Phương gia, trên trình độ nhất định đủ để xoay chuyển chiến lực cân đối của song phương.
Chiến tích kinh người như thể, không chỉ đem tên Từ Huyền oanh động cả Thanh Mộc trấn, càng làm cho địch quân Tu Giả kinh sợ.
Có thể lường trước được, không cần bao lâu, cái tên Từ Huyền sẽ truyền khắp Hoàng Long Thành, chiến tích quang mang của hắn, thậm chí còn hơn Niếp Hàn lúc trước ngang trời xuất thế.
Có thể bởi vì chiến cuộc này, mấy ngày sau đó Đông Phương gia công kích quấy nhiễu hoàn toàn đình chỉ.
Thanh Mộc trấn hơn hai mươi dặm, ở trong khe sâu bí mật, trong một tòa cung điện tạm thời.
- Buồn cười, một Luyện Thần nhất trọng Tu Giả lại xoay chuyển ưu thế mà chúng ta thật vất vả đạt được.
Gia chủ Đông Phương Uy, ngồi trên ghế thủ vị, vẻ mặt giận dữ, hầu như vỗ án dựng lên.
Ở trong cung điện này, tụ tập mười tên Luyện Thần Tiên Sư, bao gồm cả Đông Phương Bá khí sắc không tốt, cùng với Đông Phương Lâm, võ tu mặt đen mấy người này.
- Phụ thân, Từ Huyền kia không biết là quái thai từ đâu đến, tu vi không đến Luyện Thần nhị trọng, thực lực thực lực kinh khủng như vậy, hài nhi nắm giữ huyết mạch truyền thừa, hầu như đều đánh không lại hắn. Chúng ta nhất định phải tìm cách phái ra cao thủ, đem người này chém giết.
Trong mắt Đông Phương Bá thoáng hiện lên hận ý.
- Sóc tiên sinh, ngươi có ý kiến gì không? Đông Phương gia ta trước đây đánh trận, sở dĩ có thể vẫn áp chế Trương gia, cũng đa phần là nhờ ngươi vị Tiên Diễn Sư này điều hành.
Đông Phương Uy nhìn phía bên cạnh thân một vị văn sĩ trung niên.
Trung niên văn sĩ này tu vi đạt được Luyện Thần nhị trọng, thần tình nhàn đạm, lúc này thấy Đông Phương gia chủ đặt câu hỏi, mới lên tiếng nói:
- Từ Huyền người này, suy tính vô cùng tối nghĩa, hiển nhiên không tầm thường. Bất quá gia chủ cứ yên tâm đi, lực lượng một người khó có thể ảnh hưởng cả đại cục chinh chiến. Chúng ta sở dĩ nhiều lần thiệt hại, là bởi vì đánh giá sai thực lực Luyện Thần nhất trọng của đối phương. Đã như vậy, chúng ta để hắn xem như Tu Giả Luyện Thần tứ trọng đối đãi, vả lại đối phương có đòn sát thủ chém giết cùng giai, báo cho toàn bộ Luyện Thần Tiên Sư trong tộc. Thử nghĩ, ở trong Hoàng Long đại chiến lớn như thế, một Luyện Thần tứ ngũ trọng Tu Giả có thể ảnh hưởng cả chiến cuộc không? Ha hả.
Sóc tiên sinh nói xong lời cuối cùng, còn thản nhiên cười khẽ.
Lời vừa nói ra, mọi người trên tràng con mắt đều là sáng ngời, Tiên Diễn Sư từ góc độ và đối đãi với vấn đề chính không tầm thường.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 268: Nhiệm vụ mới. (1)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
- Sóc tiên sinh nói có lý, hiện tại bên ta liên tiếp tổn thất, thực lực không bằng Trương gia, qua hai ngày sẽ lại có viện binh, đến lúc đó do Sóc tiên sinh chủ đạo, nhất định có thể hóa giải hoàn cảnh xấu.
Đông Phương Uy tức giận toàn bộ tiêu tán, mặt lộ tiếu ý.
- Còn một việc khác cần gia chủ gia tăng lực độ, Hoàng Long Thành Sở Đông là tiên diễn kỳ tài khó gặp. Chỉ cần hắn ra khỏi thành, không tiếc tất cả đại giới ám sát. Tiên Diễn Sư cũng không để lực lượng nhỏ bé để vào mắt.. Bọn họ đứng ở ngoài cuộc, chú ý đối với khống chế toàn cục. Như vậy, một hồi không có đối thủ, thắng bại còn có ý nghĩa sao?
Sóc tiên sinh thong dong trấn định, bộ dáng nắm chắc thắng lợi.
Từ ngày đó Trương gia lần đầu phản kích chiến thắng, xoay chuyển chiến cục, sau đó làm bên công đánh, Đông Phương gia bình tĩnh một đoạn thời gian. Đây cũng chính là làm tốt chuẩn bị luân phiên tác chiến, Thanh Mộc trấn Trương gia uể oải bất kham, có được thời cơ thở dốc điều chỉnh.
Từ Huyền tại khôi phục nguyên khí rất nhiều, cũng thanh lý một chút chiến lợi phẩm.
Lần trước chém giết hai gã Luyện Thần Tiên Sư, tu vi phân biệt là tam trọng và tứ trọng, thu hoạch khá phong phú.
Trừ hơn vạn thứ phẩm linh thạch ra, còn có vài kiện linh khí. Như linh khí bình thường, ngọc giản công pháp các loại, đối với Từ Huyền thân là thể tu mà nói, không có nhiều tác dụng.
Phiền Cửu Cô là nữ tiên tu, vài món linh khí, Từ Huyền đều lưu lại có thể suy xét đưa cho Huệ Lan và Du Cầm.
Duy nhất thông dụng chính là linh đan và tài liệu, Từ Huyền không chút do dự thu nạp.
Nhưng thật ra ma tu khô gầy kia trong túi trữ vật phát hiện một cái hắc sắc ti võng thảm, còn là pháp khí phi hành cấp bậc linh khí.
Từ Huyền dùng bản mạng viêm hỏa, yên diệt thần thức luyện hóa ấn ký trong đó, lấy Nguyên lực thôi động, rất nhanh mặt ngoài phi thảm kia hiện lên một tầng hồng sắc hoa văn, bốn phía tạo nên một trận ám sắc âm phong. Ngồi ở bên trên, thật ra khá thoải mái, quan trọng hơn là so với pháp khí phi hành vốn có của Từ Huyền phải nhanh hơn bốn năm lần. Dù sao cũng là linh khí phi hành, so với pháp khí phi hành giá trị cao hơn đâu chỉ thập bội.
Trong lúc luyện hóa hắc sắc ti thảm này, Từ Huyền kinh hỉ phát hiện, hắc sắc ti thảm này không chỉ có thể vận dụng phi hành, còn có thể hóa thành dạng lưới, vây khốn địch nhân.
Sưu hô...
Thần cảm khẽ động, hắc sắc ti thảm kia ở giữa không trung bay phất phới, thấy gió liền biến lớn, bỗng nhiên kéo dài mở rộng, chớp động một tầng ám hồng sắc ti võng, giống như mạng nhện từ giữa không trung hạ xuống. Trong ti võng kia còn ẩn chứa một cổ niêm tính, vật thể bị nhốt trong đó rất khó chạy trốn.
Từ Huyền thậm chí đã thử qua, lấy chút ít viêm hỏa gia tăng, hắc sắc ti thảm kia nhất thời chảy ra một tia diễm miêu đỏ sậm quỷ dị, khí tức kinh người, là biện pháp tốt để vây khốn địch nhân.
- Pháp bảo diệu dụng quả nhiên không tầm thường. Bất quá ta là thể tu, tất cả lấy thân thể làm căn bản, không thể quá dựa vào pháp bảo, hơn nữa chân chính áp dụng pháp bảo, đa phần là loại thần thông phụ trợ, hoặc là những pháp bảo trọng hình trong truyền thuyết kia.
Từ Huyền rất rõ ràng phương hướng của chính mình, cho tới bây giờ hắn cũng chưa bao giờ sử dụng pháp bảo loại công kích và phòng ngự.
Một khắc sau, trong túi trữ vật của ma tu khô gầy, Từ Huyền tìm được hai khỏa hắc châu âm khí lượn lờ.
Hắc châu này khi cầm lên trên tay, Từ Huyền nhất thời cảm thụ được một cổ hàn ý âm lãnh, cả người không được tự nhiên.
Đợi cho nhận ra lai lịch của hắc châu này, sau đó trên trán hắn đổ mồ hôi lạnh.
Nguyên lai khỏa hắc châu này là một loại Âm Lôi Châu thập phần âm ngoan trong ma đạo. Uy lực vô cùng lớn không gì sánh được, nhưng điều kiện luyện chế rất hà khắc. Luyện chế hạt châu này cần thu thập âm ma chi khí và âm lôi hiếm thấy. Âm ma chi khí còn tốt, một ít địa phương đặc thù có thể sưu tập được, thế nhưng âm lôi kia càng thêm hiếm thấy, là trăm năm khó gặp.
Âm Lôi Châu là tài liệu và luyện chế thủ đoạn cao thấp, chia làm phẩm cấp chắc chắn, trong truyền thuyết một ít Âm Lôi Châu cao cấp sử dụng thoả đáng, ngay cả cường giả Đan Đạo Tam Cảnh đều có thể diệt sát.
Đương nhiên, Âm Lôi Châu của ma tu khô gầy này là loại tương đối bình thường, đẳng cấp tài liệu không cao.
Dù cho như vậy, Từ Huyền để tàn hồn kiếp trước ước định, cho ra kết luận người: loại Âm Lôi Châu phẩm cấp này hoàn toàn có thể diệt sát Tu Giả dưới Luyện Thần thất trọng. Nói cách khác, vật ấy sử dụng thoả đáng, diệt sát Luyện Thần ngũ lục trọng Tu Giả chỉ là giở tay nhấc chân mà thôi.
Biết được uy năng của nó, trong lòng Từ Huyền sau một lúc sợ hãi, nghĩ đến vật ấy cũng nhất định là đòn sát thủ bảo mệnh của ma tu khô gầy kia, lúc đó còn không kịp sử dụng, đã bị chính mình diệt sát trong khoảnh khắc. Âm Lôi Châu này, tuyệt đối có uy năng trọng thương Từ Huyền, nếu là hai khỏa cùng dùng, sẽ càng nguy hiểm.
- Đây chính là bảo bối a.
Từ Huyền mừng thầm, đem hai khỏa Âm Lôi Châu bảo quản, sau đó tạm coi là vật bảo mệnh.
Chiến lợi phẩm phong hậu, Từ Huyền chỉnh lý nửa ngày mới phân loại xong, trong đó một ít ma đạo công pháp hắn thoáng nhìn qua, không có hứng thú.
Tương đối hữu dụng vẫn là một ít linh đan thường dùng, thí dụ như khôi phục thương thế và nguyên khí, hoặc là tăng thêm tốc độ tu luyện.
Loại tài nguyên này tổng hợp lại vận dụng đều có thể tăng thêm tu vi của Tu Giả.
Từ Huyền không khỏi cảm khái, thảo nào cường giả có thể ở trong chiến tranh Tu Giới ma luyện tu vi, rất nhanh đề thăng thực lực. Nghĩ đến Niếp Hàn kia, mấy người Trương Phong đều là như vậy, tu vi tất nhiên đột nhiên tăng mạnh.
Đại khái bảy tám ngày trôi qua, Thanh Mộc trấn an bình lần thứ hai rơi vào chiến loạn.
Nguyên lai Đông Phương gia kia lại tới một nhóm viện binh, bù đắp khe hở tổn thất lần trước, đối với Thanh Mộc trấn phát động công kích quấy nhiễu ùn ùn, so với dĩ vãng càng thêm khó chơi hơn.
Từ Huyền lại mừng rỡ không ngớt, rất tích cực đi xuất chiến.
Gia chủ Trương Thiên Luân cũng an bài nhiệm vụ cho Từ Huyền. Lần này cùng với mấy người Trương Phong cố thủ hậu phương Trương Thiết Lĩnh, nhìn tình huống dành cho phản kích, nhưng nghiêm cấm rời khỏi ngoài năm dặm Trương Thiết Lĩnh.
- Từ khách liêu, ta tin tưởng thực lực của ngươi, nhưng ai không có tâm hiếu thắng. Đông Phương gia có một vị Tiên Diễn Sư, dụng binh như thần, bằng vào lực lượng binh lực ngang nhau, có thể vững vàng áp chế bên ta thời gian dài như vậy.
Trương Thiên Luân lời nói thấm thía.
- Gia chủ yên tâm, mục đích của ta là giết địch, không bắt buộc thắng lợi.
Từ Huyền vẻ mặt trầm ổn nói.
Giết địch thu được chiến lợi phẩm, là động lực lớn nhất của hắn trên, cái này so với thủ đoạn thu hoạch linh thạch và tài nguyên bình thường, mạnh hơn gấp trăm nghìn lần.
Lúc này đây xuất chinh, Từ Huyền chờ mong vô cùng, vừa rồi cùng Trương Phong kề vai chiến đấu.
Nhưng sự thực chứng minh, không ai có thể vĩnh viễn một đường thuận lợi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart
TIÊN HÀ PHONG BẠO Tác Giả: Khoái Xan Điếm
-----oo0oo-----
Chương 269: Nhiệm vụ mới. (2)
Dịch: Nhóm Sói Già
Nguồn: VIP
Đi tới hậu sơn Trương Thiết Lĩnh, trấn thủ trong chốc lát, Từ Huyền và mấy người Trương Phong lần thứ hai xuất kích.
Lần này, địch ta song phương đều có ba gã Luyện Thần Tiên Sư, đều tự có một vị Luyện Thần tứ trọng Tu Giả.
Trên tu vi mà xem, hẳn là tương xứng.
Tình huống cổ quái xuất hiện!
- Toàn bộ thối lui!
Võ tu Đông Phương gia mặt đen vừa mới nhìn thấy Từ Huyền, thần sắc biến đổi, lập tức đái lĩnh Tu Giả đào tẩu. Tình huống như vậy để mọi người kinh ngạc.
- Thủ lĩnh, sao lại không đánh?
Một gã đệ tử Đông Phương gia kiềm chế không được hỏi.
- Đánh cái gì! Từ Huyền kia có thực lực chém giết Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, liều mạng mà nói, chúng ta chỉ có một con đường chết.
Võ tu mặt đen hừ lạnh một tiếng, không chút do dự lui lại.
Tu Giả Trương gia cũng không dám đuổi quá xa, Trương thị gia tộc có Tiên Diễn Sư điều khiển, xuất quỷ nhập thần, lúc trước có người hiếu thắng truy sát, bị mai phục đánh chết.
Từ Huyền vốn cho rằng, đây là tình huống ngẫu nhiên, thế nhưng mấy ngày kế tiếp tình huống tương đồng nhiều lần phát sinh.
Đông Phương gia không hề để Từ Huyền coi như Luyện Thần nhất trọng Tu Giả, đánh giá cao thực lực của hắn, nếu không có ưu thế cực lớn, cũng sẽ không xuất thủ.
Nhưng thật ra phương hướng khác của Thanh Mộc trấn bị Đông Phương gia lần lượt quấy rầy tập kích, khổ không nói nổi.
Từ Huyền cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội xuất thủ duy nhất lần xuất thủ kia, hắn một mình đối mặt hai gã Tu Giả đã ngoài Luyện Thần tứ trọng của Đông Phương gia song phương cũng không có chiếm nửa điểm tiện nghi.
Mặc dù viêm hỏa của Từ Huyền thập phần đáng sợ, có thể cận thân diệt sát Luyện Thần tứ trọng Tu Giả, nhưng Tu Giả Đông Phương gia cùng hắn giao thủ cực kỳ cẩn thận, hơi có vô ý lập tức kéo giãn cự ly.
Tốc độ xác thực không phải sở trường của Từ Huyền, Luyện Thần Tiên Sư cao hơn hắn mấy trù, nếu muốn cố ý bỏ chạy cũng khó có thể duổi kịp.
- Từ huynh, Đông Phương gia này hình như sợ ngươi rồi, mỗi lần giao chiến đều qua loa.
Trương Phong vẻ mặt cổ quái nói.
- Có thể nói là sợ ta, nhưng càng nhiều là ước định chính xác thực lực của ta, Đông Phương gia Tiên Diễn Sư kia thực không tầm thường, loại phương pháp này cũng nghĩ ra được.
Từ Huyền ít nhiều có chút phiền muộn.
Ban đầu hắn đến Thanh Mộc trấn, liên tục chém giết Tiên Sư, đều là thành lập tại địch nhân nguyện ý giao thủ, thậm chí đánh giá thấp coi thường tu vi Luyện Thần nhất trọng của hắn.
Mà nay, Luyện Thần Tiên Sư bình thường của Trương gia nhìn thấy Từ Huyền liền kéo giãn cự ly, hoặc là hai Luyện Thần tứ trọng Tu Giả liên thủ vây công, hơn nửa còn thập phần cẩn thận.
Dưới tình huống như vậy, muốn giết địch khó khăn cỡ nào?
Liên tiếp sáu bảy ngày trôi qua, Từ Huyền trừ chém giết một ít lâu la ra, không có thu hoạch gì khác.
Tại duy trì liên tục chinh chiến, Đông Phương gia chiến thuật xuất quỷ nhập thần, thường thường xuất kích, đều thẳng chỗ yếu hại, các loại sách lược ùn ùn. Trương gia bên này vĩnh viễn khó có thể thăm dò suy nghĩ của đối phương.
Mắt thấy bên phía Trương gia Thanh Mộc trấn dần dần bị vây trong hoàn cảnh xấu, bị quấy rầy không có an bình trong chốc lát, uể oải bất kham, thập phần bị động.
Từ Huyền nhiều lần điều động, chấp hành các loại nhiệm vụ cũng có chút buồn chán.
Thấy thế, Từ Huyền đơn giản giảm thiểu số lần xuất chiến, xuất ra một bộ phận thời gian tiến hành tu luyện.
Lúc này đã trải qua chinh chiến ma luyện, Từ Huyền cách Luyện Thần nhị trọng cũng không xa nữa.
Chú thể giai đoạn Ngân Cương Chi Thể cũng sắp sửa hoàn thành.
Từ Huyền dự đoán, chỉ cần tu luyện thành Ngân Cương Chi Thể, đem công kích có thể không nhìn trình độ tiên pháp, có thể đơn thương độc mã, giết vào thiên quân vạn mã, thong dong lấy thủ cấp người đứng đầu. Đến lúc đó, loại sách lược hiện này của Đông Phương gia đối với Từ Huyền sẽ suy giảm lớn.
Dù sao khi rèn đúc thân thể, Từ Huyền còn không dám một mình giết vào trong đám Tu Giả địch quân, đối mặt đông đảo Tu Giả pháp thuật công kích, pháp bảo công kích, hạn chế ràng buộc các loại thủ đoạn. Một ngày rơi vào đó sẽ khó có thể chạy trốn.
Nhưng nếu tu luyện thành Ngân Cương Chi Thể, trừ thân thể mạnh mẽ đề thăng thật lớn ra, nhục thân còn nắm giữ một loại công kích chấn động ngoại bộ, miễn dịch đối với pháp lực cũng tăng nhiều, có thể không nhìn công kích của Luyện Thần Tiên Sư bình thường.
Đến lúc đó, Từ Huyền muốn giết người nào đó, cho dù xung quanh có bao nhiêu người công kích ngăn cản, cơ bản có thể không nhìn đến. Chỉ cần thực lực so với mục tiêu mạnh hơn rất nhiều, muốn giết thì giết, ai cũng không chạy được.
- Lấy tốc độ tu luyện hiện nay, trong một tháng có cơ hội tu luyện thành Ngân Cương Chi Thể, thậm chí đột phá Luyện Thần nhị trọng.
Từ Huyền hạ quyết tâm, cải biến trọng điểm, lấy tu luyện làm chủ, thỉnh thoảng chạy tới chiến trường, đem Luyện Thần Tiên Sư của Đông Phương gia một trận luống cuống tay chân.
Chỉ là, Từ Huyền không bảo chứng được Thanh Mộc trấn có thể bảo vệ một tháng hay không.
Lưỡng đại gia tộc Tu Giả tác chiến, tu vi chí ít đã ngoài Luyện Khí tứ trọng, nhân số đạt được bốn năm trăm!
Trong lúc này, gia chủ lưỡng đại gia tộc cũng đôi lúc xuất thủ, Từ Huyền tự biết nhân lực, không thể xoay chuyển cục diện, cục diện chờ mong sớm ngày tu luyện thành Ngân Cương Chi Thể.
Một ngày này, gia chủ Trương Thiên Luân tìm được Từ Huyền, giao phú một vài nhiệm vụ bí mật.
- Chuyện này, bất kỳ kẻ nào cũng không muốn tiết lộ.
Trương Thiên Luân dừng lại, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Ngươi cũng có thể nhìn ra, lần này lưỡng tộc chinh chiến, bên ta thiếu khuyết Tiên Diễn Sư, do đó khắp nơi bị quả chế. Trương gia ta đã liên hệ với thiên tài Tiên Diễn Sư Sở Đông, thế nhưng hắn bị Đông Phương gia nhìn chằm chằm.
- Ý tứ của ngài là phái ta đi tiếp ứng Tiên Diễn Sư Sở Đông.
Trong đầu Từ Huyền nhất thời hiện lên một thân ảnh thiếu niên thâm thúy lãnh tĩnh.
- Đúng rồi, đi Hoàng Long Thành tiếp ứng Sở Đông Tiên Diễn Sư, Thanh Mộc trấn bên này Đông Phương gia Tiên Sư đại bộ phận đều sợ ngươi, đối với ngươi rất quen thuộc, thế nhưng Hoàng Long Thành bên kia, rất nhiều người không nhận ra ngươi, thậm chí không quá hiểu được tình hình...
Trương Thiên Luân nói đến đây, cũng khó trnash khỏi lộ ra một tia giả dối âm hiểm.
Trong mật thất, gia chủ Trương Thiên Luân lại cùng Từ Huyền thương nghị một ít chi tiết.
- Nhiệm vụ lần này, ngươi đơn độc hành động, không dẫn người chú ý, vả lại có thể xuất kỳ bất ý. Ở đây, ta tặng ngươi một đồ vật, cố gắng có thể dùng được.
Gia chủ Trương Thiên Luân từ trong túi trữ vật lấy ra một kiện áo choàng đen kịt như âm ảnh.
- Đây là Hắc Dạ Phi Phong trăm năm trước từ Cửu Thành Thần Hoang xa xôi lưu lạc ra, vật này là một kiện linh khí loại phụ trợ. Một là có thể gia tăng tốc độ di động của ngươi, hai là có thể dung nhập trong đêm đen, cho dù là đối mặt Tiên Sư đã ngoài Luyện Thần thất trọng cũng có trọng đại nắm chắc thoát khỏi lục soát. Thật sự mà nói, kiện bảo vật này giá trị so với linh khí bình thường gấp chục lần, lão phu tặng cho ngươi cũng rất tiếc, nhưng tiếc rằng nhiệm vụ lần này thập phần trọng yếu, lại không có nhân thủ thích hợp.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hóng Heart