27-07-2010, 05:57 PM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt DÆ°Æ¡ng gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Dịch: triuchat
ChÆ°Æ¡ng 26:Lấy Thân Báo Äáp (ba)
Nguồn : Sưu tầm
ChÆ°Æ¡ng 26:Lấy Thân Báo Äáp (ba)
"Tiên nhi, đừng khóc nữa, ta không có ý ghét bá» cô, ta chỉ cảm thấy chiếm thân thể của cô nhÆ° váºy, sẽ không công bình đối vá»›i cô, ta biết cô cảm kÃch ta, nhÆ°ng cÅ©ng không cần thiết lấy sá»± trong sạch của mình ra để trả Æ¡n ta, Ãt nhất cho tá»›i bây giá» thì không nên." Gia Cát Long Phi do dá»± má»™t chút, lần đầu tiên hắn nói những câu chỉ có quân tá» má»›i nói nhÆ° váºy.
"Công tá» tháºt sá»± không ghét bá» ta?" Tiên nhi nức nở, đôi mắt đầy nÆ°á»›c nhìn Gia Cát Long Phi.
"Không có..." Gia Cát Long Phi kiên quyết lắc đầu.
"Long Phi, công tá» tháºt tốt, ngÆ°á»i tháºt sá»± không giống vá»›i những xú nam nhân kia..." Tiên nhi lệ quang đầy mặt, dịu dà ng nói.
Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, xem ra hôm nay hắn đúng là uống lá»™n thuốc rồi, sắc đẹp trÆ°á»›c mặt nhÆ° váºy, còn có thể không bấn loạn tý nà o a.
"Äược rồi, đừng khóc nữa." Gia Cát Long Phi dụ dá»— nói.
Tiên nhi gáºt đầu, thấy thân thể của mình vẫn còn ná»a thân trần chuồng, nhất thá»i lại xấu hổ Ä‘á» bừng cả khuôn mặt, hồi lâu không nói được câu nà o, vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i lại, Ä‘em xiêm y trên ngÆ°á»i sá»a sang lại Ä‘Ã ng hoà ng, rồi má»›i khó xá» quay đầu lại nhìn Gia Cát Long Phi.
"Tiên nhi, sau nà y cô nÆ°Æ¡ng có tÃnh toán gì không?"
"Ta không muốn trở vá» quốc gia của ta nữa, bởi vì nó đã không phải là quốc gia của ta nữa rồi. Cha mẹ của ta, huynh đệ tá»· muá»™i có lẽ cÅ©ng đã chết ở trong tay quân khởi nghÄ©a... . Ta đã không còn nhà để vá»..."
"NhÆ° váºy. Váºy cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c hết cứ ở lại Hà m thà nh nãy đã. NhÆ° thế ta cÅ©ng có thể chiếu cố đến cô."
"Chỉ là nếu cô nương ở lại khách điếm nà y cũng không phải là biện pháp tốt, vẫn nên tìm một chỗ mới thì hay hơn." Gia Cát Long Phi nói.
"Ân, Long Phi, công tỠđúng là má»™t nô tà i?" Tiên nhi có chút khó tin há»i.
"Äúng a, ta ở trong Triệu phủ chỉ là má»™t hạ nhân..."
"Váºy, ngà y hôm qua vị công tá» kia là ...?"
"Nà ng à ? Nà ng ta là thượng khách Triệu phủ, chưa bao giỠđi đến kỹ viện cả, cho nên ta mới mang nà ng đến đó để khám phá một chút, không nghĩ tới lại gặp cô..."
"Gạt ngÆ°á»i, vị công tá» kia rõ rà ng là gái cải nam trang, hÆ¡n nữa nà ng đối vá»›i anh(1) nói gì nghe nấy. . ." Äá»™t nhiên đáy mắt Tiên nhi hiện lên má»™t tia khôn khéo, nà ng quan sát thá»±c đúng chá»—.
"Cô là m sao biết được?" Gia Cát Long Phi kinh ngạc nói, không nghÄ© tá»›i Tiên nhi chỉ nhìn má»™t cái là đã Ä‘oán được thân pháºn Tá» Linh.
"A a, hồi bé ta cÅ©ng váºy, từ những Ä‘á»™ng tác của nà ng đó, còn nữa trên ngÆ°á»i có mùi phấn sáp, vừa nhìn đã biết." Tiên nhi cÆ°á»i nói.
Äôi lông mà y Gia Cát Long Phi nhÃu lại, xem ra Tiên nhi quan sát rất cẩn tháºn, là ngÆ°á»i tâm tÆ° kÃn đáo, nếu là ở hiện đại, chắc chắn là má»™t nhân tà i rất có tiá»n đồ. NghÄ© thế, hứng thú nổi lên, hai ngÆ°á»i nhìn nhÆ° nhất kiến chung tình, cùng liếc lẫn nhau, rồi sau đó nói chuyện cà ng thêm cởi mở, nhÆ°ng là m hắn không tưởng được là , Tiên nhi mặc dù là má»™t công chúa vong quốc, nhÆ°ng há»c thức của nà ng cá»±c kỳ uyên bác, hÆ¡n nữa tinh thông cầm kỳ thÆ° há»a, chỉ cầm thêu hoa, mà ánh mắt còn biết nhìn xa trông rá»™ng.
Má»—i khi Gia Cát Long Phi nói đến thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng kinh doanh, hệ thống khách sạn, siêu cấp thị trÆ°á»ng, nà ng mở to đôi mắt kinh ngạc, có lúc còn tá»± há»i, thỉnh thoảng phát biểu những quan Ä‘iểm rất Ä‘á»™c đáo.
"Chẳng lẽ nà ng trá»i sinh chÃnh là nhân tà i kinh thÆ°Æ¡ng ... ." Gia Cát Long Phi lại cà ng kinh ngạc, hắn tuyệt đối không nghÄ© tá»›i má»™t cô gái cổ đại tháºm chà còn hiểu được phần lá»›n khái niệm kinh doanh hiện đại, nếu so vá»›i hiện trạng thá»i đại nà y, không khá»i là m hắn có chút khâm phục.
Hai ngÆ°á»i nhÆ° là tri âm lâu ngà y gặp nhau, nói chuyện rất phóng túng.
Chẳng mấy chốc, đã là xế chiá»u.
Gia Cát Long Phi đưa tay ra duỗi thân một cái, đột nhiên nhớ tới TỠLinh vẫn còn đang đợi ở nội hoa viên Triệu phủ, trong lòng rất là bối rối.
Xem ra trở vá» nhất định bị Thúy nhi giÆ°Æ¡ng nanh múa vuốt khiển trách má»™t phen rồi, mình cÅ©ng tháºt là , Ä‘i nhà xà má»™t tý, cÅ©ng Ä‘i mất cả buổi sáng.
"Tình hình nà y phải tìm má»™t cái cá»› thÃch hợp má»›i được, hay là nói bị tiêu chảy..." Gia Cát Long Phi thầm tÃnh toán.
"Tiên nhi, ta đã Ä‘i ra ngoà i lâu rồi, nếu không trở vá» sẽ gặp phải phiá»n toái..."
"Mấy ngà y nà y cô trÆ°á»›c hết cứ ở tại khách Ä‘iếm nà y, có thá»i gian ta sẽ tá»›i đây thăm cô, nhân tiện giúp cô nÆ°Æ¡ng tìm chá»— ở."
"Số tiá»n nà y cô cầm lấy trÆ°á»›c... bản thân cẩn tháºn má»™t chút... ."
"Ân, Long Phi, tháºt sá»± cám Æ¡n anh..."
Gia Cát Long Phi gáºt đầu, không nói lá»i nà o, nhÆ°ng mà trÆ°á»›c khi rá»i Ä‘i lÆ°u lại má»™t câu " Tá»± chiếu cố bản thân mình tháºt tốt...", rồi trá»±c tiếp rá»i Ä‘i. Tiên nhi nhìn theo bóng lÆ°ng hắn rá»i Ä‘i, trong tròng mắt trong suất xuất hiện và i tia ẩm Æ°á»›t, có lẽ là cảm Ä‘á»™ng, hay...
Trở lại Triệu gia, Gia Cát Long Phi lén lút nhÆ° tên ăn trá»™m Ä‘i tá»›i háºu hoa viên, con mắt cẩn tháºn đánh giá xung quanh. Hắn cÅ©ng không thấy thân ảnh Tá» Linh đâu cả.
"Hiện tại cũng đã quá trưa, xú nha đầu nà y nhất định trở vỠngủ trưa rồi."
"Ta cÅ©ng nên nhanh trở vá» phòng thôi, nếu không may đụng phải Thúy nhi, váºy chÃnh là cÆ¡n ác má»™ng a." Gia Cát Long Phi suy nghÄ© má»™t chút, tá»± nhủ.
Ngay lúc, khi Gia Cát Long Phi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, má»™t thanh âm cá»±c kỳ ôn nhu gá»i hắn lại.
"Triệu tiểu thÆ°..." Nghe thấy âm thanh quen thuá»™c nhÆ° thế, Gia Cát Long Phi có chút kinh ngạc. Hắn từ từ xoay ngÆ°á»i lại, không chá»›p mắt đánh giá Triệu Ngá»c nhi.
Thái Ä‘á»™ Triệu Ngá»c nhi đối vá»›i hắn hôm nay thay đổi bất bình thÆ°á»ng, toà n thân nà ng toát lên vẻ tÆ°Æ¡i tắn, dáng ngÆ°á»i đầy đặn, thà nh thục mê ngÆ°á»i, chân ngá»c thon dà i ở trong gió nhÆ° ẩn nhÆ° hiện, eo nhá» và dà i giống nhÆ° mảnh liá»…u đầu mùa xuân, theo gió phấp phá»›i, nhìn nhuáºn nị vô cùng, dÆ°á»›i cái cổ trắng nõn lá»™ ra má»™t mảng da thịt, dÆ°á»›i nữa là khe sâu hun hút giữa hai ngá»n song phong, khẽ pháºp phồng, nhìn và o có thể cuốn hút mất hồn của ai đó a.
"Tiểu. . . Tiểu thư..." Gia Cát Long Phi khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, hai mắt mê say, hắn rốt cục đã hiểu hà m nghĩ của vẻ đẹp nội tại là như thế nà o.
"A Phi, ta tìm ngÆ°Æ¡i đã lâu rồi... NgÆ°Æ¡i hôm nay Ä‘i đâu váºy?" Triệu Ngá»c nhi mở miệng há»i.
"Ta. . . Ta từ tối hôm qua đến bây giá» bị tiêu chảy..." Gia Cát Long Phi cố ý cúi ngÆ°á»i xuống, ôm lấy bụng, thêm mắm thêm muối cố gắng tìm má»™t lý do tháºt tốt.
"Tiêu chảy?"
"NhÆ°ng ta lại thấy có má»™t ai đó từ cá»a sau Triệu phủ lén lén lút lút lẻn Ä‘i và o, còn tưởng rằng là tiểu tặc ở đâu, lại dám đến Triệu phủ ăn trá»™m... ." Triệu Ngá»c nhi che miệng cÆ°á»i duyên nói.
"Cái nà y cũng bị tiểu thư biết nữa!" Gia Cát Long Phi có chút khó xỠlắc đà u nói, kể từ khi đi tới kiếp trước nà y, da mặt của hắn có thể nói là dà y lên nhanh chóng.
"Không biết Triệu tiểu thư tìm ta có chuyện gì chăng?" Gia Cát Long Phi vội và ng nói lảng sang chuyện khác nói.
"Lần trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i nói vấn Ä‘á» chế Ä‘á»™, rất có đạo lý, đặc biệt là là m nhiá»u hưởng nhiá»u, Ãt là m được Ãt, ta trà n đầy hÆ°ng phấn, rất muốn tìm ngÆ°Æ¡i nói chuyện má»™t chút, chỉ là không có thá»i gian..."
"Vấn Ä‘á» chế Ä‘á»™ cÅ©ng không thể nói qua loa, đây chÃnh là má»™t loại tiến bá»™."
"Sản nghiệp lá»›n nhất của Triệu gia chÃnh là mấy vÆ°á»n trà lá»›n cùng mấy nhà xưởng sản xuất tÆ¡ lụa vải vóc, phải láºp ra má»™t quy định là m việc cho bá»n há», dÄ© nhiên, loại chế Ä‘á»™ quản lý nà y phải phù hợp vá»›i hiện trạng..." Gia Cát Long Phi phân tÃch nói, hắn Ä‘á»™t nhiên cảm giác thá»i đại nà y đối vá»›i mình, cà ng là nÆ¡i để phát triển bản thân mình.
"Ân, tháºt không nghÄ© tá»›i ngÆ°Æ¡i lại có ý nghÄ© nhÆ° váºy, váºy ngÆ°Æ¡i cảm thấy chế Ä‘á»™ gì thì thÃch hợp vá»›i nó?" Triệu Ngá»c nhi gáºt đầu.
"Chế Ä‘á»™ đầu tiên là duy trì công bình, thưởng phạt công nghiêm phân minh, là điểm mấu chốt chúng ta phải thá»±c hiện được, không tuân theo quy định, sẽ bị trừng phạt. Äồng thá»i, ở chế Ä‘á»™ trên, chúng ta phải dùng rất nhiá»u công sức và thá»i gian má»›i là m tốt được.
"Tiếp theo để ngÆ°á»i khác tuân thủ quy định, yêu cầu thà nh viên gia đình cÅ©ng phải tuân thủ quy định chung đó, cứ theo đó mà là m việc theo quy trình sản xuất..." Gia Cát Long Phi thao thao bất tuyệt nói.
"Thì ra là nhÆ° váºy..." Triệu Ngá»c nhi táºp trung tinh thần nghe, không khá»i suy tÆ°.
Thá»i gian trôi qua tháºt nhanh, Gia Cát Long Phi giảng giải đến ná»—i miệng khô lưỡi đắng, má»i mệt vô lá»±c, lúc nà y má»›i ngừng lại.
"Cám Æ¡n ý tưởng của ngÆ°Æ¡i, ta phải Ä‘i vá» ngẫm lại chu toà n..." Triệu Ngá»c nhi hình nhÆ° bừng tỉnh đại ngá»™ cái gì đó, lúc nà y má»›i cáo từ rá»i Ä‘i.
Nhìn thân ảnh Triệu Ngá»c Nhi từ từ Ä‘i mất, tá»± nhiên trong lòng Gia Cát Long Phi sinh ra má»™t loại cảm giác mất mác má» mịt, hắn Ä‘á»™t nhiên suy nghÄ©, Triệu Ngá»c nhi cùng Tiên nhi đúng là có Ä‘iểm giống nhau. Nếu nhÆ° các nà ng cÅ©ng có thể tiếp thu khái niệm kinh thuÆ¡ng hiện đại, ý nghÄ© tiến bá»™ nhÆ° váºy, có lẽ các nà ng Ä‘á»u sẽ thà nh công ở thá»i đại nà y.
"Thá»i gian trôi qua tháºt là nhanh a, Ä‘i tá»›i kiếp trÆ°á»›c cÅ©ng đã khá nhiá»u thá»i gian rồi, chỉ là tiá»n đồ tốt đẹp đâu chẳng thấy mà cà ng ngà y cà ng mê mang ..."
"Bất quá hôm nay cÅ©ng coi nhÆ° có chút thu hoạch, Ãt nhất Triệu tiểu thÆ° đối vá»›i ta đã nhìn bằng cặp mắt khác xÆ°a..." Gia Cát Long Phi nghỉ chân trầm tÆ°, không khá»i liên tưởng đến bản thân, cảm khái vạn phần.
"Bất quá ta vẫn còn má»™t tia hy vá»ng."
"Ha ha, chÃnh là Xú nha đầu có tiá»n kia, Tá» Linh, chỉ cần từ trong tay nà ng lần nữa lừa gạt má»™t Ãt kim Diệp Tá»(lá và ng), thì vốn liếng bÆ°á»›c đầu gây dá»±ng sá»± nghiệp sẽ có..." NghÄ©, nghÄ©, Gia Cát Long Phi không tá»± chủ được cÆ°á»i lên ha hả.
NhÆ°ng mà Gia Cát Long Phi cÅ©ng không biết, ngay khi hắn rá»i khá»i Triệu phủ, trÆ°á»›c khi đến khách Ä‘iếm, Tá» Linh nhà m chán đứng ở trong hoa viên nhìn đông nhìn tây.
Äợi má»™t lúc lâu, Tá» Linh không thấy bóng dáng hắn đâu, không khá»i nguyá»n rủa mắng : "Äi nhà xà sao mà lâu váºy? Chẳng lẽ là rá»›t xuống hố..."
Tá» Linh yêu kiá»u Ä‘áºp mạnh má»™t cái, chu cái miệng nhá» nhắn, hừ má»™t tiếng, Ä‘ang chuẩn bị xoay ngÆ°á»i Ä‘i đến nhà xà đem Gia Cát Long Phi kéo ra.
NhÆ°ng đúng và o lúc nà y, mấy tên cẩm y thị vệ nhÆ° quá»· hồn, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, ngăn ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tá» Linh.
"Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™t nhiên chạy đến đây là m gì? Không phải là ta không cho các ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo ta sao?" Tá» Linh trợn mắt nhìn mấy tên thị vệ má»™t cái, khẽ gắt, vừa định đẩy bá»n há» ra Ä‘i tìm Gia Cát Long Phi, lại bị bá»n chúng vây quanh giữ chân không cho Ä‘i.
"Tiểu... Công chúa, hiện ngÆ°á»i nên trở vá» thôi, chúng ta đã chuẩn xe ở ngoà i cá»a rồi, có thể láºp tức Ä‘i vá»." Mấy tên cẩm y thị vệ khom ngÆ°á»i nói.
"Tại sao? Ta còn chÆ°a chÆ¡i đủ mà ! Ta... Không... Trở vá»... Äâu..." Tá» Linh không khá»i Ä‘á» cao thanh âm, gà o lên vá»›i bá»n thị vệ.
"Không được, công chúa ngÆ°á»i phải trở vá», chuyện nà y quá khẩn cấp..." Cẩm y thị vệ ngồi nghiêm chỉnh nói, nét mặt nghiêm túc.
"Tại sao váºy? Là m nhÆ° thiên hạ sắp đại loạn không bằng, lá»™n xá»™n lá»™n xá»™n, dù sao chuyện đó không liên quan đến ta." Tá» Linh được nuông chiá»u từ nhá», đã sá»›m nuôi dưỡng thà nh tÃnh - trong mắt không có ngÆ°á»i, nà ng tùy hứng, ngay cả phụ thân của nà ng cÅ©ng phải nhức đầu mấy phần.
"Công chúa..." Cẩm y thị vệ nghe váºy không khá»i xuất mồ hôi trán, nếu là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng dám nói lá»i nhÆ° thế, đã sá»›m không còn đầu rồi.
"Không Ä‘i vá», nhất định không Ä‘i vá», các ngÆ°Æ¡i tránh ra, ta muốn Ä‘i tìm Xú nô tà i chÆ¡i đùa..." Tá» Linh cáºy mạnh dáºm chân nói, muốn đẩy mấy tên thị vệ ra, đáng tiếc những tên thị vệ nà y Ä‘á»u là nhất đẳng cao thủ, toà n thân đồng bÃch thiết cốt(da cứng nhÆ° đồng, xÆ°Æ¡ng cứng nhÆ° thép), vá»›i khà lá»±c nà ng nhÆ° váºy thì rất khó mà đẩy ra.
"Công chúa, bây giá» không phải lúc bốc đồng, nghe nói sau khi Hùng Phi Äại tÆ°á»›ng quân Ä‘i tuần tra biên cảnh, khi trở vỠđế đô trên Ä‘Æ°á»ng bị mai phục, toà n quân bị diệt, Äại tÆ°á»›ng quân đến bây giá» sinh tá» còn chÆ°a biết, sau khi hoà ng thượng biết được, sợ có ngÆ°á»i Ä‘ang theo dõi công chúa, cho nên phái khoái mã báo lại, lệnh chúng ta láºp tức mang công chúa hồi cung."
"Cái gì? Hùng Äại tÆ°á»›ng quân bị mai phục, sinh tá» chÆ°a biết?" Nét mặt Tá» Linh chấn Ä‘á»™ng, kinh ngạc nói.
"Vâng..." Cẩm y thị vệ vội lên tiếng nói.
"Các ngÆ°Æ¡i gạt ngÆ°á»i, Ä‘iá»u nà y sao có thể? Lão nhân gia má»™t thân tu vi thâm sâu, cả thủ đô Cà n long còn tìm không ra ai là đối thủ cùng hắn so đấu, hắn là m sao có thể bị ngÆ°á»i khác hãm hại chứ?" Tá» Linh có chút khó tin, còn nghÄ© rằng cẩm y thị vệ vì dụ dá»— nà ng trở vá», má»›i cố ý nói nhÆ° váºy.
"Bá»n thuá»™c hạ cÅ©ng chỉ nghe váºy, không dám giấu diếm công chúa."
"NhÆ°ng mà ..." Tá» Linh do dá»±, nà ng vừa má»›i tá»›i Hà m thà nh có mấy ngà y, còn chÆ°a có chÆ¡i thá»a mãn, bây giá» lại phải trở lại nÆ¡i hoà ng cung buồn bá»±c kia, trong lúc nhất thá»i vô cùng không cam lòng.
"Công chúa, an toà n là trên hết, hÆ¡n nữa Hoà ng thượng cÅ©ng đã hạ lệnh, nếu công chúa không trở vá», chúng thuá»™c hạ chỉ có thể lấy đầu Ä‘i gặp hoà ng thượng thôi."
"Các ngÆ°Æ¡i uy hiếp ta?" Tá» Linh mâu quang ngÆ°ng Ä‘á»ng, nhìn mấy tên cẩm y thị vệ trÆ°á»›c mặt nói.
"Bá»n thuá»™c hạ không dám, bảo vệ công chúa là chức trách của chúng tôi, nên hy vá»ng công chúa có thể thông cảm nổi khổ tâm của hoà ng thượng."
"Có thể hay không ở lại hai ngà y nữa, các ngÆ°Æ¡i phái ngÆ°á»i nói cho phụ hoà ng biết, hai ngà y sau ta sẽ trở vá»..." Trong lòng Tá» Linh biết tÃnh tình phụ hoà ng nà ng, nếu mình tháºt sá»± không trở vá», Ä‘oán chừng mấy ngÆ°á»i thiếp thân thị vệ bên cạnh nà ng có thể bị rÆ¡i đầu tháºt.
"Không được, Hoà ng thượng đã nói, nếu nhÆ° công chúa không chịu trở vá», cho dù bắt buá»™c cÅ©ng phải Ä‘em công chúa Ä‘em vá»." Cẩm y thị vệ táºn trung công việc, nói.
"Các ngÆ°Æ¡i dám..." Tá» Linh tức giáºn, mắt trừng trừng, nà ng không tin bá»n há» dám Ä‘em mình buá»™c(trói) trở vá».
Äám cẩm y thị vệ nhìn thoáng qua lẫn qua, tất cả Ä‘á»u lá»™ ra vẻ mặt khó sá», bất đắc dÄ©, chỉ có thể cùng kêu lên, nói: "Công chúa, đắc tá»™i." Vừa nói, trong đó hai ngÆ°á»i tiến lên, má»™t ngÆ°á»i khống chế Tá» Linh lại.
"Các ngÆ°Æ¡i dám, bại hoại, mau buông, ta không Ä‘i vá»... A, cứu mạng a, nô tà i thối mau tá»›i cứu ta a! Ngá»c Nhi tá»· tá»·, mau tá»›i cứu ta, ta không Ä‘i trở vỠđâu..." Tá» Linh giãy dụa mãnh liệt, nhÆ°ng là m sao chống đỡ được khà lá»±c hai đại hán có công phu nhất đẳng, chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn bản thân bị mang Ä‘i, dÆ°á»›i sá»± bảo vệ của những tên cẩm y thị vệ khác, vá»™i vã rá»i Thu phong viện.
"Công chúa, ngÆ°á»i yên tâm, chỉ cần ngÆ°á»i vừa lên Ä‘Æ°á»ng, sau khi bảo đảm an toà n, thuá»™c hạ sẽ láºp tức phái ngÆ°á»i trở vá» báo cho Triệu phủ biết. Bây giá» không thể nói cho bá»n há» biết, tránh xảy ra vấn Ä‘á» khác, đả thảo kinh xà , nguy hiểm đến an toà n của ngÆ°á»i." Tên cầm đầu cẩm y thị vệ nói.
Cứ nhÆ° váºy, dÆ°á»›i tình huống Gia Cát Long Phi không hay biết gì, Tá» Linh bị bá»n thị vệ Ä‘em lên chiếc xe ngá»±a, ép buá»™c mang vá» hoà ng cung...
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 42 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu DÆ°Æ¡ng
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhemvankiep ,
anhtuan08 ,
auduongkhach ,
baovehoahong ,
bichthuy_2412 ,
casino1988 ,
chjmxjnh ,
contim_anhloayhoay ,
dungsiviet ,
duylinh_89 ,
FreeKillSM ,
hienimet ,
hk14041989 ,
hoalybaby ,
hoangthuongchia ,
HuHong ,
Jupiter001 ,
Khóc Trong Äêm ,
lamlaithoiqdnd ,
lamtac1981 ,
lov3_as_dr3am ,
lufia ,
manderlin ,
manhdan2610 ,
master0nly ,
minhhung ,
mtuanbkc ,
nguyenvinh123456987 ,
notforget ,
pikaracia ,
quidaudinh ,
rasi1 ,
saokyvayne ,
tdvcb44 ,
thanhhai1 ,
thesundxx ,
thinh133 ,
tibuidoi ,
trungtam ,
tung27101990 ,
vuhong ,
_Kai_
25-09-2010, 01:38 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: VÆ°á»n Ãi Tình
Bà i gởi: 254
Thá»i gian online: 2 giá» 9 phút 34 giây
Thanks: 26
Thanked 9,029 Times in 228 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Dịch: triuchat
Chương 27: Biết thiếu Gia (một)
Nguồn : Sưu tầm
Sáng sá»›m, ánh mặt trá»i chói mắt chiếu qua cá»a sổ và o phòng, mang theo bụi bẩn của mảnh rèm theo gió nhẹ nhà ng tung bay, những mảnh bụi tà tà rÆ¡i xuống giÆ°á»ng trên thân thể cao gầy, hắn, Ä‘ang hÃt thở Ä‘á»u Ä‘á»u, lông mi nhè nhẹ run.
Gia Cát Long Phi từ từ mở mắt, nhìn qua cá»a sổ, hắn phát hiện bầu trá»i Triệu phủ vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là tứ giác, tại sao nhÆ° váºy bởi vì khung cá»a sổ phòng nà o cÅ©ng nhÆ° phòng nà o luôn luôn là hình vuông, có lẽ đây là cá»±c hạn phát triển vá» xây dá»±ng nhà ở thá»i đại nà y.
"Nhân sinh tháºt khó có thể suy Ä‘oán... Ai, váºn mệnh."
"Váºn mệnh giống nhÆ° má»™t thanh kiếm không chuôi, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể bị ngÆ°á»i khác cải biến... Tháºm chà cả Ä‘á»i ngÆ°á»i..." Gia Cát Long Phi thở dà i nói, không khá»i nhá»› tá»›i từ trong Xuân Di lâu mua được má»™t cô nÆ°Æ¡ng, nà ng từng là má»™t công chúa lá ngá»c cà nh và ng, mà giỠđây lâm và o tình cảnh nÆ°á»›c mất nhà tan, thá»±c tại là m ngÆ°á»i ta cảm khái vạn phần a.
"Xem ra nếu muốn thay đổi váºn mệnh kiếp trÆ°á»›c, cÅ©ng không há» Ä‘Æ¡n giản a, đến lúc nà o mình má»›i có thể thuáºn lợi trở lại kiếp hiện đại đây?"
"Nếu có thá»i gian phải tÃnh toán tháºt kỹ kế hoạch sau nà y má»›i được..." Gia Cát Long Phi từ từ bò lên, mặc y phục Triệu gia và o ngÆ°á»i.
"Sao váºy nhỉ? Hôm nay tá»±a hồ cảm giác nhÆ° thiếu thứ gì đó ?"
"A, đúng rồi, nguyên lai là Xú nha đầu kia không tá»›i là m phiá»n..." Gia Cát Long Phi Ä‘Æ°a tay ra vÆ°Æ¡n vai má»™t cái, Ä‘i ra khá»i cá»a phòng, dá»c theo Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không khá»i tá»± nhủ.
"A Phi, giá» ngÆ°Æ¡i má»›i rá»i giÆ°á»ng à ." A tà i cùng vá»›i mấy ngÆ°á»i hạ nhân khác từ phòng bếp Ä‘i ra, thấy hắn Ä‘ang Ä‘i vá»™i tiến lại ân cần há»i thăm nói. Lần trÆ°á»›c Gia Cát Long Phi đứng ra tÆ°Æ¡ng trợ, là m A tà i hắn rất cảm Ä‘á»™ng, trong lòng lại cà ng ghi nhá»› không quên.
"LÆ°ng ngay ruá»™t thẳng... không sợ không có miếng ăn..." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i cÆ°á»i.
"Äúng rồi, má»›i vừa rồi Vân gia có qua báo, Triệu tiểu thÆ° có lệnh, má»i ngÆ°á»i bắt đầu chuẩn bị thá»±c hiện chế Ä‘á»™ gì gì đó mà ngÆ°Æ¡i nói. Sau nà y thá»i gian là m việc của chúng ta là sáu giá» sáng đến sáu giá» tối. DÄ© nhiên, thá»i gian ăn cÆ¡m buổi trÆ°a không coi là ..." A Tà i chợt nói.
"Mặc dù không phải là chế Ä‘á»™ ngà y là m tám giá», nhÆ°ng cÅ©ng coi nhÆ° là má»™t loại tiến bá»™. Triệu tiểu thÆ° đúng là ngÆ°á»i thông minh, tiá»n đồ không thể hạn lượng..."
"Ha ha, kể từ khi Triệu phủ có ta, rốt cục cÅ©ng đã Ä‘i những bÆ°á»›c đầu tiên trên con Ä‘Æ°á»ng tiến bá»™." Gia Cát Long Phi dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc nói, dù sao đây cÅ©ng là má»™t loại thắng lợi nho nhá».
"Triệu tiểu thÆ° lá»›n lên lại xinh đẹp, mà lại vừa có tâm địa thiện lÆ°Æ¡ng, Ãt nhất nà ng cÅ©ng thÆ°Æ¡ng cảm cho những hạ nhân nhÆ° chúng ta..."
"Bất quá chúng ta là nô tà i, yêu cầu cÅ©ng không cao, chỉ cần có thể an ổn sống qua ngà y thì đã thá»a mãn rồi..." Mấy tên hạ nhân bên cạnh A Tà i không hẹn mà cùng nói.
"Các ngÆ°Æ¡i sao lại cam chịu số pháºn nhÆ° váºy chứ. Các ngÆ°Æ¡i biết không? Dá»±a và o cách phân loại lao Ä‘á»™ng theo tÃnh chất mà nói, hạ nhân cÅ©ng được coi nhÆ° là má»™t loại ngà nh dịch vụ, nó phát triển cÅ©ng rất mạnh mẽ đấy... ."
"Tốt, bây giỠta cùng các ngươi tới Lý thà nh gia nói chuyện một chút."
"Lý thà nh gia là ai các ngươi biết không?"
"Lý thà nh gia?" Má»i ngÆ°á»i nghi ngá» lắc đầu.
" Ngay cả Lý thà nh gia mà cÅ©ng không biết? Ai, các ngÆ°Æ¡i tháºt là ... Nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, hắn là thÆ°Æ¡ng nhân già u nhất thiên hạ..."
"Lúc bé cuá»™c sống Lý thà nh gia so vá»›i chúng ta còn nghèo khổ hÆ¡n, phải nói là cá»±c kỳ khó khăn... Sau hắn phất lên cÅ©ng từ thân pháºn hạ nhân nhÆ° các ngÆ°Æ¡i, cuối cùng từ hai bà n tay trắng gây dá»±ng sá»± nghiệp, trở thà nh phú hà o nhất phÆ°Æ¡ng."
"Hắn nói bà quyết thà nh công của hắn chÃnh là từ những lá»i răn dạy, từ nhá» phụ thân của hắn đã giáo dục hắn là là m ngÆ°á»i phải yêu thiện, có chà khÃ, có nghị lá»±c." Gia Cát Long Phi nói rất xuất thần, má»—i lần nói đến chá»— đặc sắc là hắn khua tay múa chân miêu tả, nÆ°á»›c miếng bay tứ tung.
Bá»n hạ nhân cÅ©ng táºp trung tinh thần nghe, tà i ăn nói của Gia Cát Long Phi không tệ, hắn kể chuyện nà y ra là m tâm linh những ngÆ°á»i Ä‘ang nghe không khá»i rung Ä‘á»™ng.
"Biết đối nhân sá» thế, yêu cái thiện, có chà khÃ, có nghị lá»±c, nhÆ° váºy chắc chắc sẽ thà nh công, các ngÆ°Æ¡i biết không?" Gia Cát Long Phi nhắc lại lần nữa, giá»ng nói tăng thêm mấy phần âm lượng.
"Tiểu thư, tên A Phi lại là m biếng..."
"NgÆ°á»i cÅ©ng thấy hắn vừa rồi..." Thúy nhi tức giáºn nói, là m nhÆ° nà ng cùng Gia Cát Long Phi thủy há»a bất dung không bằng.
"Thú vị, đúng là má»™t ngÆ°á»i thú vị. Ta cảm giác rằng hắn là má»™t hạ nhân rất có tiá»n đồ..." Triệu Ngá»c Nhi cÆ°á»i nói, nụ cÆ°á»i sáng lạn nhÆ° gió nhẹ lÆ°á»›t qua, trong mắt của nà ng hình nhÆ° còn hiện lên má»™t tia quang mang.
Triệu phủ, háºu hoa viên.
Trăm hoa Ä‘ua nở, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m mê ngÆ°á»i, ong bÆ°á»›m bay lượn, sinh cÆ¡ bừng bừng.
Chỉ lÆ¡ đãng má»™t tý thôi mà giá» nà y Gia Cát Long Phi Ä‘ang lạc trong háºu hoa viên, mặc dù đến Triệu phủ đã được mấy ngà y, nhÆ°ng hắn đối vá»›i địa hình Triệu phủ cÆ¡ hồ má»™t chữ cÅ©ng không biết, chÆ°a nói đến Triệu phủ rá»™ng bao nhiêu, bây giá» chỉ cần để hắn trong hoa viện má»™t lúc, cÅ©ng đủ là m hắn lạc Ä‘Æ°á»ng.
BÃch thủy khúc chiết, Ä‘i qua má»™t ngá»n tiểu thạch kiá»u (hòn đá nhá»), xuyên qua cầu đá, hiện ra má»™t tiểu đình nghỉ chân, mái đình cong cong, trạm chổ khéo léo, nhìn qua là biết được là m nên bởi má»™t tay nghá» rất cao.
Gia Cát Long Phi đi qua cầu đá, tới bên trong lương đình, đặt mông ngồi xuống, chuẩn bị nghỉ ngơi một lúc.
"Tháºt không ngá» triệu Phủ lại lá»›n nhÆ° váºy, Ä‘i hồi lâu, mà vẫn không trở vá» Thu phong viện được, sá»›m biết nhÆ° thế lúc Ä‘i ra bảo ngÆ°á»i ta vẽ má»™t cái bản đồ rồi, tránh bị lạc Ä‘Æ°á»ng nhÆ° bây giá»." Gia Cát Long Phi có chút ai oán nghÄ©.
Bỗng dưng, một bóng đen hình tròn cũng không biết từ chỗ nà o bay vù tới đánh lén Gia Cát Long Phi.
Nói thì cháºm, diá»…n ra thì nhanh, Gia Cát Long Phi phản ứng theo bản năng xoay thân má»™t cái, chân phải lăng không dùng lá»±c đá má»™t phát, bóng Ä‘en kia bay ngược trở vá», Ä‘áºp lên trên má»™t thạch tượng, mạnh mẽ bay qua chá»— khác, rồi rá»›t xuống.
"Lâu rồi không có đá cầu, xem ra bảo đao để lâu thì vẫn sắc a!" Gia Cát Long Phi phủi tay, hưng phấn nói.
"Äá rất hay..." Äá»™t nhiên, má»™t thanh âm truyá»n đến, tá»±a hồ so vá»›i hắn còn hÆ°ng phấn hÆ¡n.
Gia Cát Long Phi tò mò nhìn lại, lúc nà y chỉ thấy sau giả sÆ¡n Ä‘i ra má»™t hoa y thiếu niên, tuổi chừng mÆ°á»i sáu, bảy tuổi, so vá»›i Gia Cát Long Phi thì thấp hÆ¡n ná»a cái đầu, bá»™ dáng cá»±c kỳ tú tuấn, môi má»ng mặt trắng, là n da kia nếu Ä‘em so sánh vá»›i con gái nhà khác còn trắng hÆ¡n mấy phần, giống nhÆ° oa nhi được nuông chiá»u từ bé.
Sau khi thiếu niên nhặt quả cầu trên mặt đất lên, liá»n hÆ°á»›ng Gia Cát Long Phi Ä‘i tá»›i.
"Ngươi là nô tà i viện nà o? Lại biết chơi xúc cúc(*)..." Thiếu niên mở miệng nói.
"Lão tá» giống nô tà i chá»— nà o? Cẩn tháºn ta bẹp ngÆ°Æ¡i..." Gia Cát Long Phi nghe váºy có chút khó chịu, liá»n trợn mắt uy hiếp nói.
"NgÆ°Æ¡i nói ngÆ°Æ¡i không phải nô tà i, váºy tại sao lại mặc y phục nô tà i, rõ rà ng là nô tà i còn gì." Thiếu niên nhất định cho rằng Cát Long Phi là nô tà i, có chết cÅ©ng cho là váºy.
"NgÆ°á»i thì không cao, nhÆ°ng mà được cái cãi lá»™n giá»i, cÅ©ng không biết ai dạy ngÆ°Æ¡i." Gia Cát Long Phi lại gần gõ má»™t cái lên đầu thiếu niên nói.
Thiếu niên bị Ä‘au hÆ¡i xoa xoa đầu, chỉ và o Gia Cát Long Phi, ngữ khà tháºp phần kiêu ngạo nói: "Tên nô tà i nhà ngÆ°Æ¡i không có quy củ gì nữa, lại dám bắt nạt ta, ta sẽ yêu cầu tá»· tá»· cùng phụ thân ta, để bá»n há» Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i ra khá»i Triệu phủ."
"á»’, thì ra là có tá»· tá»· là m chá»— dá»±a a, váºy tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i là nha hoà n nà o trong phủ? Có xinh đẹp không? Nói cho ca ca nghe má»™t chút Ä‘i..." Gia Cát Long Phi cÆ°á»i cÆ°á»i, lấy lá»›n hiếp bé xoa xoa đầu thiếu niên, coi hắn nhÆ° loại thiếu niên ba tuổi.
"Nha hoà n cái gì? Tá»· tá»· của ta chÃnh là nhất gia chi chủ, ngay cả phụ thân ta cái lão bất kia cÅ©ng thÃch nghe lá»i tá»· tá»· ta ..." Thiếu niên tá»± hà o nói.
" Phụ thân là lão bất tá»? NgÆ°Æ¡i dám nói cha ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy sao? Má»™t chút hiếu thuáºn vá»›i lão nhân gia cÅ©ng không có..." Gia Cát Long Phi lắc đầu, xem ra thiếu niên nà y đã được cÆ°ng chiá»u thái quá rồi.
"Là lão bất tá» thì sao, ai bảo hắn bức ta đến Thiên Äô há»c, ta ghét nhất là đi há»c, ta thÃch chÆ¡i xúc cúc(*), dế mèn đá nhau..." Khi thiếu niên nói đến niá»m yêu thÃch của mình, hai mắt tá»a sáng mãnh liệt.
"Nga, không nói Ä‘á» tà i khác, tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai? Äừng có gạt ta đấy, cẩn tháºn ta đá Ä‘Ãt ngÆ°Æ¡i..." Gia Cát Long Phi âm trầm nói, hắn giá» má»›i phát hiện nguyên ra khi dá»… ngÆ°á»i khác cÅ©ng là má»™t chuyện rất thú vị.
"Nghe kỹ và o, ngà n vạn lần đừng để bị dá»a mà tè ra quần, tá»· tá»· ta chÃnh là mỹ nhân đệ nhất Hà m thà nh ..." Mặt Thiếu niên hiện vẻ đắc ý.
"Ngừng, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy, thì mụ mụ ta chÃnh là mỹ nữ đẹp nhất thế giá»›i rồi?" Gia Cát Long Phi khinh bỉ nhìn thiếu niên, hiển nhiên cho rằng thiếu niên Ä‘ang nói khoác.
"Tên nô tà i nhà ngươi, chẳng lẽ ngay cả thiên kim đại tiểu thư Triệu phủ là mỹ nhân đệ nhất hà m thà nh cũng không biết sao?" Thiếu niên thấy Gia Cát Long Phi không tin, vội kêu lên.
"Thiên kim đại tiểu thÆ° Triệu phủ ? Không phải là Triệu Ngá»c Nhi sao?" Gia Cát Long Phi sá»ng sốt nói.
"Äúng váºy, Triệu Ngá»c Nhi chÃnh là tá»· tá»· của ta..." Thiếu niên nói đến tên Triệu Ngá»c nhi, nhất thá»i mặt tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa.
"Triệu Ngá»c nhi là tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i chÃnh là đệ đệ của nà ng, váºy ngÆ°Æ¡i chÃnh là Triệu Tú Vinh, cÅ©ng chÃnh là ... Tiểu thiếu gia?" Gia Cát Long Phi cả kinh nói, sắc mặt có chút khó coi, trong lòng thầm nghÄ©, giá» thì thảm rồi, lại Ä‘i bắt nạt tiểu thiếu gia nhà ngÆ°á»i ta, nếu mà Triệu Ngá»c Nhi biết được, lúc đó không Ä‘em mình Ä‘uổi ra khá»i phủ má»›i lạ.
Gia Cát Long Phi linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng, vá»™i và ng thay đổi thái Ä‘á»™, cung kÃnh nói: "A, tháºt ra ta đã sá»›m nhìn ra ngÆ°Æ¡i là tiểu thiếu gia rồi, má»›i vừa rồi chỉ là trêu đùa má»™t chút thôi, tiểu thiếu gia ngá»c thụ lâm phong, phong lÆ°u phóng khoáng, anh tuấn tiêu sái, chÃnh là nhân trung chi long, ở Triệu phủ nà y từ trên xuống dÆ°á»›i trừ ngÆ°Æ¡i ra, còn ai có khà độ nhÆ° váºy a, khà thế Ä‘á»™c tôn?"
" Äiá»u đó là dÄ© nhiên..." Triệu Tú Vinh được tung hứng mấy câu đã sÆ°á»›ng đến ná»—i dục tiên dục tá».
Phù, xem ra có thá»i gian ta phải há»c má»™t Ãt công phu vá»— mông ngá»±a má»›i được, dùng ở thá»i đại nà y chắc chắn là rất thÃch hợp đây. Gia Cát Long Phi thở ra má»™t hÆ¡i, tiếp tục lấy lòng nói: "Tiểu thiếu gia, thì ra thÃch đá cầu a! Nhất định đá rất giá»i rồi."
"Äá cầu? Nga, ngÆ°Æ¡i nói cái nà y sao, tên nô tà i nhà ngÆ°Æ¡i đúng là không có kiến thức, cái nà y gá»i là xúc cúc(*), mặc dù vá»›i đá cầu không khác nhau lắm, nhÆ°ng cá»±c kỳ được cá»i trá»ng, không phải là ta khoe khoang, nhÆ°ng ta chÃnh là cầu thủ chủ lá»±c của Ä‘á»™i xúc cúc, trong Hà m thà nh nà y không có mấy ngÆ°á»i có thể cùng ta tranh cÆ°á»ng." Triệu Tú Vinh trà n đầy tá»± tin nói.
"Xúc cúc... Nga, đúng đúng, nô tà i tà i hèn há»c Ãt, sao so sánh được vá»›i tiểu thiếu gia a!" Lúc nà y Gia Cát Long Phi má»›i nhá»› tá»›i, cổ đại coi loại đá cầu nà y nhÆ° má»™t hình thức thi đấu, gá»i là xúc cúc, có thể nói đó chÃnh là môn túc cầu(bóng đá) thá»i hiện đại.
Triệu Tú Vinh được Gia Cát Long Phi má»™t phen thổi phồng nhÆ° váºy, đã sá»›m quyên mất má»›i vừa rồi còn bị Gia Cát Long Phi bắt nạt, cầm trong tay Bì Cầu(bóng bằng da), vẫn đắm chìm trong lá»i nịnh hót của Gia Cát Long Phi, tâm tình hÆ°ng phấn.
Gia Cát Long Phi nhìn má»™t chút Bì Cầu(bóng da) trong tay Triệu Tú Vinh, chỉ nhá» bằng hai phần ba túc cầu(quả bóng đá) bình thÆ°á»ng, phÃa ngoà i da đã rám nắng, vỠđược là m bằng da trâu, chế tạo ra cÅ©ng coi nhÆ° có chút tinh tế, trên túc cầu có thêu chuông nhá», khi chuyển Ä‘á»™ng sẽ phát ra những thanh âm vui tai.
"Äúng rồi, vừa rồi ngÆ°Æ¡i tung ra má»™t cÆ°á»›c cÅ©ng rất lợi hại, là chiêu thức gì váºy?" Triệu Tú Vinh Ä‘á»™t nhiên nói, nét mặt có chút sùng bái.
Nói nhảm, Lúc ta ở đại há»c chÃnh là tiá»n đạo chủ lá»±c Ä‘á»™i bóng của trÆ°á»ng, kỹ thuáºt khéo léo, cÆ°á»›c pháp nhất lÆ°u, đáng tiếc là không được ai coi trá»ng, nếu không đã được tuyển và o các câu lạc bá»™ đá bóng rồi. Gia Cát Long Phi thầm nghÄ© trong lòng, nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái, rồi cÆ°á»i xấu xa, hắc hắc, xem ra tiểu thiếu gia nà y đối vá»›i xúc cúc rất là si mê, có lẽ có thể mượn cÆ¡ há»™i nà y mà lấy lòng, nói không chừng sau nà y có thể nhá» quan hệ vá»›i hắn, mà cà ng có nhiá»u cÆ¡ há»™i hÆ¡n đến gần Triệu Ngá»c Nhi.
NghÄ© nhÆ° thế, Gia Cát Long Phi cố ý ho nhẹ má»™t tiếng, nghiêm túc nói: "Ãch, cái nà y à ! Không nói gạt tiểu thiếu gia, má»™t chiêu nà y là do tổ tông của tổ tổ tông ta truyá»n xuống, có thể nói là trấn gia chi bảo của nhà ta, theo nhÆ° ta biết má»™t chiêu nà y đá ra đủ để kinh thiên Ä‘á»™ng địa, quá»· thần khiếp, đáng tiếc ta thiên tÆ° ngu dốt, má»›i có há»c được má»™t tầng, tháºt có thẹn vá»›i tổ tông a!"
"Má»™t tầng mà đã lợi hại nhÆ° thế, váºy mÆ°á»i tầng chẳng phải là rất lợi hại sao?" Triệu Tú Vinh nghe thế, thần sắc vô cùng hÆ°ng phấn.
"Äúng a, ta vẫn muốn Ä‘em chiêu nà y phát triển ra ngoà i, đáng tiếc, chÆ°a tìm thấy má»™t ngÆ°á»i nà o đủ tÆ° chất, nhÆ°ng hôm nay, ta rốt cuá»™c đã tìm được rồi, tiểu thiếu gia, ta vừa nhìn ngÆ°Æ¡i thì đã biết ngÆ°Æ¡i không giống vá»›i ngÆ°á»i phà m, tÆ° chất ngút trá»i, bằng thiên phú của ngÆ°Æ¡i muốn há»c chiêu nà y đúng là dá»… nhÆ° trở bà n tay..." Gia Cát Long Phi tiếp tục lừa dối nói.
"à của ngươi là muốn đem chiêu nà y dạy cho ta sao?" Triệu Tú Vinh lộ ra nét mặt nghi hoặc.
"Mặc dù đây là chiêu thức tổ truyá»n, theo đạo lý thì không nên truyá»n ra ngoà i, nhÆ°ng mà năng lá»±c của ta căn bản không thể Ä‘em nó phát huy đến cá»±c hạn được, nếu để nó thất truyá»n, ta đây chẳng phải là có lá»—i vá»›i liệt tổ liệt tông sao? Cho nên, ta quyết định Ä‘em nó truyá»n lại cho tiểu thiếu gia, để tiểu thiếu gia Ä‘em nó phát dÆ°Æ¡ng quang đại."
Gia Cát Long Phi sau má»™t phen dõng dạc tuyên bố, đại nghÄ©a lẫm nhiên, nhất thá»i là mTriệu Tú Vinh kÃch Ä‘á»™ng đến ná»—i quỳ trên mặt đất, kêu lên: "SÆ° phụ ở trên cao, xin nháºn đồ nhi má»™t bái(lạy)." Vừa nói, vừa dáºp đầu ba cái.
Xem ra tiểu thiếu gia nà y đúng là đầu đất rồi, ta chỉ nói có váºy mà đã bái ta là m thầy, tháºt là không biết ta may mắn hay là hắn may mắn đây a!, Gia Cát Long Phi lắc đầu cảm thán, vá»™i và ng đỡ Triệu Tú Vinh dáºy nói, "Äược rồi, được rồi, tiểu thiếu gia có ý là đủ rồi."
"SÆ° phụ, chiêu đó gá»i là gì a?" Triệu Tú Vinh cá»±c kỳ hÆ°ng phấn, nếu để cho Triệu Phùng Viá»…n nghe thấy con trai lão – thiếu gia Triệu phủ gá»i má»™t tên nô tà i là m thầy, Ä‘oán chừng có thể là m lão giáºn tức mà chết mất.
"Chiêu nà y gá»i là ... Là quá»· cÆ°á»›c nhất thức..." Gia Cát Long Phi nghÄ© bừa ra má»™t cái tên gá»i nó.
"Quá»· cÆ°á»›c nhất thức... Oa, tên nà y tháºt có khà phách a, ta đợi không được nữa rồi, sÆ° phụ, mau dạy ta Ä‘i." Triệu Tú Vinh lôi kéo Gia Cát Long Phi kêu lên.
"Nga, được rồi dạy thì dạy." Dù sao hắn cÅ©ng Ä‘ang nhà n rá»—i không có chuyện gì là m, bây giá» dụ dá»— tiểu thiếu gia nà y, đối vá»›i hắn mà nói, ngà y sau tiá»n đồ rá»™ng lá»›n rồi.
Ngay khi hai ngÆ°á»i Ä‘ang muốn tìm má»™t khối đất trống để truyá»n dạy “quá»· cÆ°á»›c nhất thứcâ€, thì má»™t thân ảnh khác vá»™i và ng Ä‘i xuyên qua cầu đá, chạy tá»›i kêu lên: "Thiếu gia, thiếu gia..."
(*) xúc cúc: đá cầu-(đồ chÆ¡i thá»i xÆ°a) hiện đại gá»i là đá bóng: trò chÆ¡i nà y thÆ°á»ng suất hiện trong má»™t số bá»™ phim cổ trang lịch sá» TQ, trò chÆ¡i nà y thÆ°á»ng được các con em quý tá»™c chÆ¡i…
Tà i sản của Tiểu Tình
Chữ ký của Tiểu Tình [IMG]http://annemisssoco.files.wordpress.com/2010/07/xuyen-ua-the1bb8bnh-han-yen-hoa-trung1.jpg[/IMG]
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Tình
25-09-2010, 01:39 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: VÆ°á»n Ãi Tình
Bà i gởi: 254
Thá»i gian online: 2 giá» 9 phút 34 giây
Thanks: 26
Thanked 9,029 Times in 228 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Dịch: triuchat
Chương 28: Biết Thiếu Gia (hai)
Nguồn : Sưu tầm
Gia Cát Long Phi nhìn lại, ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt không phải là vân gia sao? Nhìn bá»™ dáng vá»™i vã chạy tá»›i nhÆ° váºy, nhất định xảy ra việc gì gấp.
"Vân gia..." Gia Cát Long Phi vá»™i và ng thối lui, cung kÃnh chà o.
"A Phi, ngÆ°Æ¡i không ở Thu phong viện là m việc, chạy đến đây là m gì?" Vân gia vừa thấy Gia Cát Long Phi, chân mà y nhÃu lại há»i.
"À... Äó là vừa rồi tiểu thÆ° sai ta ra háºu viện lấy và i thứ, sau đó Ä‘i ngang qua nÆ¡i nà y gặp tiểu thiếu gia... Tiểu thiếu gia nói ngÆ°á»i không vui, muốn ta theo hầu đá cầu... Có phải không? Tiểu thiếu gia..." Gia Cát Long Phi vừa nói, hÆ°á»›ng Triệu Tú Vinh nháy mắt.
Triệu Tú Vinh cÅ©ng không phải là quá đần, biết Gia Cát Long Phi nhất định là trốn việc chạy đến đây, sợ Vân gia mắng, bây giá» nói thế nà o Gia Cát Long Phi cÅ©ng là sÆ° phụ của hắn, tá»± nhiên phải thay sÆ° phụ nói Ä‘iá»u tốt rồi, nếu không hắn không truyá»n “quá»· cÆ°á»›c nhất thức†cho, khi đó hắn có hối háºn cÅ©ng không kịp.
"Không sai, là ta bảo hắn theo ta đá cầu..." Triệu Tú Vinh đáp.
"Ta nói tiểu thiếu gia nà y, đến lúc nà o rồi mà còn đá cầu, lão gia vừa má»›i cho ngÆ°á»i má»i vá» má»™t vị danh sÆ°, lần nà y thiếu gia ngà n vạn lần không nên là m lão sÆ° tức giáºn rồi bá» Ä‘i nữa a." Vân gia tháºp phần lo lắng nói, phải biết rằng tiểu thiếu gia nà y từ khi Ä‘i há»c đến bây giá», cÆ¡ hồ trong Hà m thà nh nà y có bao nhiêu lão sÆ° Ä‘á»u bị hắn chá»c giáºn bá» Ä‘i hết, má»—i tên lão sÆ° Ä‘á»u nói lại là khó thÃch ứng vá»›i tình tình của thiếu gia, là đứa trẻ khó dạy, là m cho những lão sÆ° khác được má»i đến vừa má»›i nghe thế đã không ai dám tá»›i dạy hắn nữa, lần nà y lão gia rất vất vả má»›i má»i được má»™t lão sÆ° ở xa đến phủ dạy há»c, hy vá»ng không xảy ra chuyện gì không hay.
"Ta không Ä‘i... Ta không muốn lão sÆ° nà o dạy ta hết, ta chỉ muốn há»c quá»· cÆ°á»›c nhất thức..." Triệu Tú Vinh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn Ä‘i há»c, hÆ°á»›ng ánh mắt nhìn vá» phÃa Gia Cát Long Phi, trà n đầy mong đợi.
"Cái gì? Quá»· cÆ°á»›c nhất thức cái gì?" Vân gia nghe váºy không hiểu ra là m sao nói.
Gia Cát Long Phi thấy thế, sợ Triệu Tú Vinh nói lỡ miệng, vá»™i và ng đáp: "Không có gì, không có gì." Nói xong, hÆ°á»›ng Triệu Tú Vinh nói: "Ta nói tiểu thiếu gia nha, nếu muốn đá cầu giá»i, sách tá»± nhiên cÅ©ng há»c giá»i, má»i việc Ä‘á»u phải có lý luáºn cùng thá»±c tế kết hợp, má»›i có thể đạt được hiệu quả tốt nhất, thiếu gia nói có đúng không? Cho nên, bây giá» thiếu gia cứ Ä‘i há»c trÆ°á»›c đã, sau đó, ta sẽ cùng tiểu thiếu gia đá cầu."
" Cái nà y..." Triệu Tú Vinh do dự một chút.
"Ta nói tiểu thiếu gia, ngÆ°á»i biết Ä‘iá»u má»™t chút Ä‘i há»c trÆ°á»›c Ä‘i, nếu không để lão gia phát hiện tiểu thiếu gia không Ä‘i há»c, mà cùng ta đá cầu, hắn không Ä‘uổi ta ra khá»i phủ má»›i lạ đó?" Gia Cát Long Phi thấp giá»ng khuyên nhủ.
"Äược rồi, Ä‘i thì Ä‘i... Bất quá, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải Ä‘i cùng ta." Triệu Tú Vinh gáºt đầu thá»a hiệp, nhÆ°ng rất nhanh lại nói.
"A, không cần đâu? Tiểu thiếu gia, ngÆ°á»i yên tâm, ta sẽ không chạy đâu, ta ở gần tá»· tá»· ... Không, ta là m việc trong Thu phong viện của đại tiểu thÆ°, lúc nà o tiểu thiếu gia cÅ©ng có thể tìm đến nô tà i." Gia Cát Long Phi còn tưởng rằng Triệu Tú Vinh sợ mình chạy mất, cho nên má»›i nói nhÆ° váºy.
"Không được, ngươi phải đi theo ta." Triệu Tú Vinh vẫn không yên tâm nói.
"A Phi à , tiểu thiếu gia đã nói nhÆ° váºy, thì ngÆ°Æ¡i theo hầu hạ thiếu gia Ä‘i, đợi lát nữa ta sẽ bảo Thúy nhi má»™t tiếng, hôm nay ngÆ°Æ¡i theo hầu tiểu thiếu gia rồi." Vân gia má»™t bên lên tiếng.
"Vâng, nô tà i tuân lệnh." Gia Cát Long Phi bất đắc dÄ© gáºt đầu nói.
"Tiểu thiếu gia, chúng ta Ä‘i nhanh thôi, lão gia cùng vá»›i lão sÆ° vừa má»›i tá»›i vẫn Ä‘ang chỠở tiá»n viện đại sảnh!" Vân gia là m thủ thế nói.
Triệu Tú Vinh hừ má»™t tiếng, bÄ©u môi, lúc nà y má»›i không cam tâm Ä‘i trÆ°á»›c Vân gia hÆ°á»›ng tiá»n viện Ä‘i tá»›i, Gia Cát Long Phi tá»± nhiên cÅ©ng phải theo sau, cùng Ä‘i tá»›i tiá»n viện đại sảnh.
Tiá»n viện đại sảnh.
Triệu Phùng Viá»…n Ä‘ang cùng vá»›i lão sÆ° má»›i tá»›i - Ká»· Phu Tá», thưởng thức trà nói chuyện phiếm, trò chuyện vá»›i nhau rất vui vẻ.
"Ká»· lão sÆ°, sau nà y tiểu khuyển giao cho ngÆ°Æ¡i dạy dá»—, mong lão sÆ° hãy quan tâm nhiá»u hÆ¡n đến nó, đứa bé nà y tháºt là không là m được việc gì cả." Triệu Phùng Viá»…n than thở nói.
"Lệnh công tá» dù sao vẫn còn trẻ, không biết Ä‘iá»u cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, dạy dá»— nhiá»u hÆ¡n thì sẽ không việc gì, Triệu lão gia cÅ©ng đừng quá tức giáºn ." Ká»· Phu TỠđã sá»›m nghe nói Triệu thiếu gia suốt ngà y ham chÆ¡i, là m việc tùy hứng, nhÆ°ng mà hắn tin tưởng, không há»c trò nà o mà lão không quản được.
"Váºy, phiá»n Ká»· lão sÆ° dụng tâm nhiá»u hÆ¡n rồi."
Hai ngÆ°á»i hà n huyên má»™t lúc, vân gia đã dẫn Triệu Tú Vinh cùng Gia Cát Long Phi Ä‘i đến.
"Lão gia..." Vân gia cung kÃnh nói.
"Lão gia..." Gia Cát Long Phi Ä‘Æ°á»›ng nhiên không dám cháºm trá»….
Chẳng qua Triệu Phùng Viá»…n chỉ nhìn hai ngÆ°á»i má»™t cái, rồi hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa Triệu Tú Vinh, cho nên cÅ©ng không nháºn ra Gia Cát Long Phi chÃnh là tên nô tà i đã được Triệu Ngá»c nhi nhìn trúng ngà y đó, chỉ nghÄ© rằng hắn là hạ nhân hầu hạ Triệu Tú Vinh.
"Con vừa Ä‘i đá cầu à ? Ta đã nói thế nà o vá»›i con, tại sao con vẫn không chịu nghe lá»i?" Triệu Phùng Viá»…n thấy túc cầu trong tay Triệu Tú Vinh, tức thì sinh khÃ, kÃch Ä‘á»™ng đến ná»—i ho khan mấy tiếng.
Vân gia thấy thế, vá»™i và ng Ä‘Æ°a đến cho lão má»™t tách nÆ°á»›c trà , khuyên can nói: "Lão gia, đừng quá kÃch Ä‘á»™ng, thiếu gia chỉ đá má»™t tý thôi, mà vừa nghe nói lão gia có má»i má»™t lão sÆ° đến, thì láºp tức chạy đến đây ngay."
Lá»i của Vân gia tá»±a hồ có chút tác dụng, lúc nà y Triệu Phùng Viá»…n má»›i bình tÄ©nh trở lại, nhìn Ká»· Phu Tá» má»™t bên nói: "Ká»· lão sÆ°, tháºt xin lá»—i, để ngà i chê cÆ°á»i rồi."
"Không sao, không sao, lệnh công tá» còn trẻ, huyết khà phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, váºn Ä‘á»™ng nhiá»u má»™t chút cÅ©ng là lẽ thÆ°á»ng, cần nên ủng há»™." Ká»· Phu Tá» nói.
"Tú Vinh, còn không mau ra mắt Ká»· lão sÆ°." Triệu Phùng Viá»…n gáºt đầu, quay đầu nhìn Triệu Tú Vinh nói.
Triệu Tú Vinh không tình nguyện đứng thẳng, hắn không muốn gá»i, Ä‘á»i nà y hắn háºn nhất chÃnh là những lão sÆ° nịnh bợ nà y.
Ká»· Phu Tá» cÅ©ng không nghÄ© tá»›i tÃnh tình Triệu Tú Vinh lại Æ°Æ¡ng ngạnh nhÆ° váºy, ngay cả má»™t chút tôn kÃnh cÅ©ng không có, không khá»i cảm thấy khó xá», ho nhẹ hai tiếng, là m Triệu Phùng Viá»…n Ä‘ang ngồi má»™t bên chân mà y nhÃu lại, nhất thá»i cà ng thêm tức giáºn.
Gia Cát Long Phi đứng ở phÃa sau Triệu Tú Vinh, thấy tình huống không ổn, lúc nà y má»›i kéo kéo Triệu Tú Vinh, thấp giá»ng nói: "Nghe sÆ° phụ nói má»™t câu nhé, gá»i lão sÆ° Ä‘i, không phải là xong việc à , muốn chống lại phụ thân ngÆ°Æ¡i sao? Không nên đâu!"
Triệu Tú Vinh suy nghĩ một chút, nhìn Gia Cát Long Phi một cái, quay đầu lại, hướng kỷ Phu TỠkêu lên: "Tú Vinh, ra mắt Kỷ lão sư."
"Tốt..." Kỷ Phu TỠkhen, thầm nghĩ, xem ra đứa trẻ nà y không phải không dạy được.
"Tú Vinh à , sau nà y Ká»· lão sÆ°, sẽ ngụ ở trong viện của con, má»—i ngà y dạy con há»c, con phải nghe lá»i Ká»· lão sÆ° đó, biết không?" Triệu Phùng Viá»…n dặn dò.
"Vâng." Triệu Tú Vinh uể oải đáp một tiếng.
"Ká»· lão sÆ°, sau nà y phải là m phiá»n ngÆ°Æ¡i rồi." Triệu Phùng Viá»…n hÆ°á»›ng Ká»· Phu Tá» thi lá»… nói.
"Triệu lão gia, đừng khách khÃ, giáo dục nhân đức vốn là bổn pháºn của ta mà ." Ká»· Phu Tá» hoà n lá»… nói.
"NgÆ°Æ¡i láºp tức mang Ká»· lão sÆ° Ä‘i tham quan Ä‘Ã o viện, sau đó an bà i chá»— ở cho lão sÆ°, nếu lão sÆ° cần gì thì láºp tức phân phó ngÆ°á»i khác Ä‘i là m." Triệu Phùng Viá»…n nhìn Vân gia bên cạnh nói.
"Vâng, lão gia." Vân gia gáºt đầu, cung kÃnh hÆ°á»›ng vá» Ká»· Phu Tá» nói: "Ká»· lão sÆ°, má»i..."
"Tốt, váºy Triệu lão gia, ta Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c."
"Kỷ lão sư, đi thong thả."
Triệu Tú Vinh thấy ká»· Phu TỠđã Ä‘i, liá»n nói má»™t tiếng: "Phụ thân, con cÅ©ng Ä‘i đây." Äang chuẩn bị xoay ngÆ°á»i Ä‘i, lại nghe Triệu Phùng Viá»…n gá»i lại: "Äợi má»™t chút."
"Phụ thân, còn có chuyện gì sao?" Triệu Tú Vinh xoay ngÆ°á»i lại nói.
"Kể từ hôm nay, con tốt nhất nên nghe lá»i Ká»· lão sÆ°, biết Ä‘iá»u má»™t chút, táºp viết chữ cho ta, trừ phi Ká»· lão sÆ° nói con có tiến bá»™, nếu không đừng nghÄ© đến việc đá cầu nữa." Triệu Phùng Viá»…n lạnh lùng nói.
"A, không được, nếu nhÆ° váºy, con dù có chết cÅ©ng không há»c." Triệu Tú Vinh cãi lại nói.
"Cái gì? NgÆ°Æ¡i cái tên bất hiếu nà y, muốn ta tức chết má»›i được sao?" Triệu Phùng Viá»…n vá»— má»™t cái rất mạnh lên cái bà n, rồi quá kÃch Ä‘á»™ng lại bắt đầu ho khan.
"Lão gia, đừng giáºn, tiểu thiếu gia chỉ nói váºy mà thôi, nô tà i láºp tức mang tiểu thiếu gia đến Ä‘Ã o viện nghe dạy." Gia Cát Long Phi vừa nói, vừa kéo Triệu Tú Vinh Ä‘i ra khá»i tiá»n viện đại sảnh, rồi lén lút dẫn tá»›i má»™t địa phÆ°Æ¡ng không ngÆ°á»i, lúc nà y má»›i hung hăng gõ má»™t phát lên đầu của hắn.
"Ã, sÆ° phụ, ngÆ°Æ¡i tại sao lại gõ đầu ta?" Triệu Tú Vinh ôm đầu há»i.
"NgÆ°Æ¡i đúng là đần nhÆ° lợn, ngÆ°Æ¡i mà cùng phụ thân ngÆ°Æ¡i đối nghịch, sao được? Hắn dù sao cÅ©ng là phụ thân ngÆ°Æ¡i, cho dù ngÆ°Æ¡i không muốn há»c, cÅ©ng không được là m trò trÆ°á»›c mặt hắn, là m nhÆ° váºy không là m hắn tức chết má»›i là lạ?" Gia Cát Long Phi liếc nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái nói, tại sao Triệu Ngá»c Nhi là ngÆ°á»i không khéo lanh lợi nhÆ° váºy, mà lại có má»™t đệ đệ ngu nhÆ° thế nà y?
"SÆ° phụ không thể nói ngÆ°á»i có má»™t đệ tá» ngu nhÆ° thế được..."
"Ta đây nên nói thế nà o?" Triệu Tú Vinh tÃnh tình Ä‘Æ¡n thuần, nà o đâu biết đạo lý nịnh hót.
"Ai, xem ra là m ngÆ°á»i sÆ° phụ ta đây tháºt không dá»… dà ng a, được rồi, được rồi, coi nhÆ° là ta xui xẻo, trÆ°á»›c tiên dạy ngÆ°Æ¡i mấy chiêu, ngà y thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i dùng để ứng phó vá»›i phụ thân ngÆ°Æ¡i váºy, để tránh lúc nà o cÅ©ng chá»c tức lão, đến lúc đó tức giáºn quá mà chêt Ä‘i, tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i không trút giáºn lên ngÆ°Æ¡i má»›i lạ." Gia Cát Long Phi thở dà i, nhÆ°ng trong lòng thầm nghÄ©, hắc hắc, cÆ¡ há»™i tá»›i rồi, tên tiểu thiếu gia nà y Ä‘Æ¡n thuần nhÆ° váºy, nếu có thể lợi dụng hắn tháºt tốt, khi đó kế hoạch của mình có lẽ chỉ còn chá» thá»i gian thá»±c hiện nữa thôi.
Nghe thấy Gia Cát Long Phi nhắc tá»›i Triệu Ngá»c nhi, Triệu Tú Vinh nhất thá»i mặt xám lại, phải biết rằng, bình thÆ°á»ng hắn sợ nhất không phải là phụ thân hắn, mà là Triệu Ngá»c Nhi, mặc dù Triệu Ngá»c nhi chÆ°a bao giá» mắng hắn, nhÆ°ng má»—i lần hắn phạm lá»—i Ä‘á»u kéo hắn ra răn dạy, là m hắn sợ hãi mấy phen, cho nên từ nhỠđến giá» khi đối mặt vá»›i Triệu Ngá»c nhi, hắn vẫn có và i phần kiêng kỵ.
"Vẫn là sÆ° phụ lợi hại nhất..." Triệu Tú Vinh được Gia Cát Long Phi khai sáng đầu óc, lúc nà y căn bản đã không còn coi Gia Cát Long Phi là má»™t tên hạ nhân dá»n dẹp, quét sân nữa rồi.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu không là m sao xứng là m sÆ° phó của ngÆ°Æ¡i, Ä‘i thôi, đầu tiên ta sẽ truyá»n dạy cho ngÆ°Æ¡i quá»· cÆ°á»›c nhất thức, Ä‘i..."
"Hảo a..."
Thà nh công thu phục Triệu Tú Vinh rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Gia Cát Long Phi rất là đắc ý, tâm tình hứng khởi, mở miệng huýt sáo, tay quà ng qua vai Triệu Tú Vinh, hai ngÆ°á»i nghênh ngang bÆ°á»›c Ä‘i hÆ°á»›ng đến háºu hoa viên...
---o0o---
ThÃnh Ä‘Ã o viện.
Rừng trúc xanh biếc, bốn phÃa thanh tu, thỉnh thoảng gió nhẹ lÆ°á»›t qua, mang theo má»™t tia lạnh lẽo, vừa mang má»™t tia thÆ° thái.
Bên trong thÆ° phòng, thỉnh thoảng truyá»n thanh âm lanh lảnh ngâm tụng, cùng vá»›i tiếng đối đáp ểu oải, lá»™ ra tình huống không chút phù hợp.
"Trứ lục quan, tồn trì thể. Äại tiểu đái, chú lá»… ký. Thuáºt thánh ngôn, lá»… nhạc bị... Viết quốc phong, viết nhã tụng. Hà o tứ thi, Ä‘Æ°Æ¡ng phúng vịnh(*)..." Trong tay Ká»· Phu Tá» nắm quyển sách, ngá»a đầu nhắm mắt, rung đùi Ä‘á»c Tam Tá»± kinh(**).
Triệu Tú Vinh ngáp, cÆ¡ hồ muốn ngủ gáºt, tay phải chống cái đầu, cúi mặt, hai mắt tá»±a nhÆ° nhắm nhÆ°ng không phải là nhắm, tá»±a nhÆ° ngủ nhÆ°ng không phải là ngủ.
Sau hồi lâu.
"Thiếu gia, thiếu gia..." Kỷ Phu TỠvừa mới niệm xong, mở hai mắt ra thì thấy Triệu Tú Vinh đã nằm sấp trên bà n, nước miếng chảy ròng, không biết đã ngủ từ lúc nà o.
Ká»· Phu Tá» trừng mắt, râu mép dá»±ng đứng, rồi lại lắc đầu, lại than thở, vị thiếu gia nà y tháºt khó dạy a! CÅ©ng đã mấy ngà y rồi, má»—i lần ngồi há»c hắn Ä‘á»u ngủ gáºt, nếu không phải nể mặt mÅ©i Triệu lão gia, phá»ng chừng hắn cÅ©ng đã sá»›m đóng gói rá»i Ä‘i rồi.
Chẳng biết lúc nà o, má»™t thân ảnh len lén chạy tá»›i ngoà i cá»a sổ, cúi đầu, xem xét tình huống bên trong phòng, rồi không khá»i thở dà i, than thở: "Ai, tên tiểu thiếu gia nà y đúng là không có thuốc nà o cứu được rồi, trá»i sanh đầu óc Ä‘Æ¡n giản, nếu nhÆ° bắt hắn Ä‘á»c sách, tá»±a hồ so vá»›i cái chết không khác hÆ¡n bao nhiêu, xem ra lại phải để ngÆ°á»i sÆ° phụ nà y ra tay má»›i được."
Gia Cát Long Phi cÆ°á»i cÆ°á»i, đứng dáºy sá»a sang lại xiêm y, nghênh ngang Ä‘i và o bên trong thÆ° phòng, hÆ°á»›ng Ká»· Phu Tá» cung kÃnh khom ngÆ°á»i thi lá»… nói: "Ká»· lão sÆ°, lão gia Ä‘á»™t nhiên có việc gá»i thiếu gia Ä‘i má»™t chuyến, bây giá» ta mang thiếu gia Ä‘i, đợi lát nữa ta lại dẫn thiếu gia trở lại, ngà i nên nghỉ ngÆ¡i má»™t chút a."
"Ừ, váºy Ä‘i nhanh vá» nhanh..." Bởi vì lần trÆ°á»›c ra mắt cÅ©ng thấy hắn bên cạnh tiểu thiếu gia, cho nên Ká»· Phu Tá» cho rà ng hắn chÃnh là thiếp thân nô tà i bên cạnh Triệu Tú Vinh, nên cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u, để quyển sách xuống, ngồi má»™t bên uống trà .
Gia Cát Long Phi gáºt đầu, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bên cạnh Triệu Tú Vinh, lay lay hắn, là m bá»™ kêu lên: "Thiếu gia, mau lên, lão gia cho gá»i a."
Triệu Tú Vinh vừa nghe hai chữ "Lão gia", cả ngÆ°á»i hÆ¡i run run má»™t chút, láºp tức tỉnh lại, rồi lại thấy Gia Cát Long Phi không biết từ lúc nà o đứng ở bên cạnh hắn, không để ý lão sÆ° có ở đây hay không, liá»n vui vẻ kêu lên: "SÆ° phụ, ngÆ°Æ¡i rốt cục tá»›i rồi, chúng ta Ä‘i đá cầu thôi."
Mấy ngà y nay không thấy Gia Cát Long Phi đến, cho nên vừa thấy hắn Triệu Tú Vinh tự nhiên hưng phấn vô cùng.
Ká»· Phu Tá» Ä‘ang uống trà ở má»™t bên vừa nghe váºy, nhất thá»i phun ra miệng má»™t ngụm nÆ°á»›c trà , dùng ánh mắt bất khả tÆ° nghị nhìn Gia Cát Long Phi cùng Triệu Tú Vinh, hắn rõ rà ng nghe thấy Triệu Tú Vinh đã gá»i tên nô tà i nà y là sÆ° phụ? Chẳng lẽ hắn nghe lầm?
Gia Cát Long Phi nhìn Ká»· Phu Tá» má»™t cái, bắt gặp ánh mắt hoà i nghi của hắn, trong lòng thầm nghÄ©, tiểu thiếu gia tháºt đúng là không phải ngÆ°á»i trì Ä‘á»™n bình thÆ°á»ng, đúng là là m cho ngÆ°á»i ta nhức đầu a!
"Thiếu gia, ngÆ°á»i còn chÆ°a tỉnh ngủ sao, cái gì sÆ° phụ vá»›i không sÆ° phụ, Ká»· lão sÆ° má»›i là sÆ° phó của thiếu gia... NgÆ°á»i khác nhìn và o, chắc chắn biết thiếu gia không chuyên tâm há»c hà nh rồi." Gia Cát Long Phi linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng nói.
Lúc nà y Triệu Tú Vinh mới nhớ tới còn Kỷ Phu TỠđang ngồi ở một bên, len lén liếc mắt nhìn hắn một cái, rồi hơi chột dạ.
Ká»· Phu Tá» nghe Gia Cát Long Phi nói thế, sắc mặt má»›i hòa hoãn má»™t chút, cho rằng là mình nghe lầm, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là thiếu gia Triệu phủ là m sao có thể gá»i má»™t tên nô tà i là sÆ° phụ được chứ? việc nà y đúng là không hợp tình hợp lý rồi.
Gia Cát Long Phi thở phà o nhẹ nhá»m, trợn mắt nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái, nhân cÆ¡ há»™i thay giá»ng vá»™i vã, nói: "Thiếu gia, lão gia có việc gấp tìm ngÆ°Æ¡i, mau cùng ta rá»i Ä‘i."
"A... Phụ thân tìm ta sao, váºy còn không nhanh lên mang ta Ä‘i." Hắn đã hiểu ý tứ của Gia Cát Long Phi rồi, cho nên Triệu Tú Vinh cÅ©ng phối hợp rất tốt, hai ngÆ°á»i cùng nhau chuồn ra khá»i thÆ° phòng.
(*),(**) Tam Tá»± Kinh: Tam Tá»± Kinh (chữ Hán: 三å—經) là má»™t cuốn sách của Trung Quốc, trÆ°á»›c đây được dùng để dạy há»c cho há»c sinh má»›i Ä‘i há»c. Sách do ông VÆ°Æ¡ng Ứng Lân (王應麟, 1223-1296) Ä‘á»i Tống biên sá»an, sách chia thà nh 7 Ä‘oạn gồm các câu 6 chữ được chia thà nh các nhóm 3 chữ. Tam Tá»± Kinh là táºp hợp những tinh hoa của đạo Nho, đạo Khổng.
Tà i sản của Tiểu Tình
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Tình
25-09-2010, 01:40 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: VÆ°á»n Ãi Tình
Bà i gởi: 254
Thá»i gian online: 2 giá» 9 phút 34 giây
Thanks: 26
Thanked 9,029 Times in 228 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Dịch: triuchat
Chương 29: Lão Sư Thiếu Gia
Nguồn : Sưu tầm
Chỉ chốc lát sau, hai ngÆ°á»i đã chạy tá»›i háºu hoa viên má»™t góc tối không ngÆ°á»i.
"SÆ° phụ, ngÆ°Æ¡i tháºt là lợi hại, thoáng cái đã lừa được Xú lão đầu nà y, mang ta ra ngoà i..." Triệu Tú Vinh vui mừng nói.
"Ai nhÆ° nhà ngÆ°Æ¡i, há»c thì không lo há»c, cẩn tháºn lại bị phụ thân ngÆ°Æ¡i mắng. Tối thiểu cÅ©ng phải giả bá»™ chăm há»c a!" Gia Cát Long Phi lắc đầu nói, tiểu thiếu gia nà y không chỉ đầu óc Ä‘Æ¡n giản, mà ngay cả những hiểu biết tối thiểu cÅ©ng không hiểu, cÅ©ng khó trách Triệu lão gia thÆ°á»ng xuyên giáºn đến đến nhÆ° váºy.
"Ta không là m được, vừa nhìn thấy những quyển sách kia, đã mệt rã rá»i rồi... Thôi không nói việc nà y nữa, sÆ° phụ, chúng ta Ä‘i đá cầu thôi." Triệu Tú Vinh thấy đã thoát ra ngoà i rồi, tá»± nhiên rất hÆ°ng phấn muốn Ä‘i chÆ¡i ngay.
"Không được, bá» Ä‘i nhÆ° váºy, nếu nhÆ° bị cha(phụ thân) ngÆ°Æ¡i phát hiện, ta sẽ bị Ä‘uổi việc." Gia Cát Long Phi nói.
"Váºy là m sao bây giá»? Ta không muốn trở vá» Ä‘i há»c." Tháºt vất vả má»›i trốn ra khá»i "lồng chim ", giá» bắt hắn trở vá» thì còn gì chÆ¡i nữa.
"Rất đơn giản, trước hết phải giải quyết chuyện Kỷ lão sư đã." Gia Cát Long Phi nói.
"Giải quyết thế nà o ?" Triệu Tú Vinh không hiểu há»i.
"Ta tự có diệu kế, bất quá có thể vượt qua hay không phải dựa và o ngươi rồi?" Gia Cát Long Phi thần bà nói.
"Dá»±a và o ta?" Triệu Tú Vinh lại cà ng không giải thÃch được.
"Äúng thế, con lợn ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o, rồi là m và i ba câu thÆ¡ cho lão đầu kia nghe, xem xem có thể lừa gạt lão ta không?" Gia Cát Long Phi cÅ©ng không biết cái biện pháp nà y có hữu hiệu hay không nữa, dù sao ngÆ°á»i ta cÅ©ng là ngÅ© xa danh sÆ°.
"Là m thơ? Sư phụ, ta ngay cả Tam tự kinh cũng không thuộc, chứ đừng nói là là m thơ a." Triệu Tú Vinh kêu lên.
"Ngươi không phải là m, ta sẽ là m, ta dạy cho ngươi không được sao, ngươi cứ coi như là mình là m..." Gia Cát Long Phi vội nói, xem ra với kẻ ngu dốt cũng chỉ có thể dùng phương pháp đần độn mà thôi.
"Sư phụ, ngươi là m thơ?" Triệu Tú Vinh tựa hồ có chút không tin tưởng lớn tiếng nói.
"Thế nà o? Dám hoà i nghi bản lĩnh sư phó của ngươi?"
"Ta không biết, nếu nhÆ° sÆ° phụ có thể là m thÆ¡, váºy chạy tá»›i đây là m nô tà i là m gì a, trá»±c tiếp Ä‘i thi Trạng Nguyên không phải tốt hÆ¡n sao..." Triệu Tú Vinh nhá» giá»ng thầm nói.
"Thi Trạng Nguyên? CÅ©ng đúng a, tại sao ta không nghÄ© tá»›i nhỉ..." Lá»i của Triệu Tú Vinh cÅ©ng là nhắc nhở Gia Cát Long Phi.
Nhá»› lại, hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i tiếp thu giáo dục ở trÆ°á»ng cao đẳng, cÅ©ng coi nhÆ° có thể thông hiểu cổ ngữ văn thÆ¡, không nói những thứ khác, nếu nói vá» là m thÆ¡, tùy tiện ngâm nga suy nghÄ© má»™t lúc cÅ©ng có thể sáng tác ra má»™t tá, phá»ng chừng cÅ©ng đủ để cho những tên gá»i là gì đó danh sÆ° phải cam bái hạ phong.
"Äúng rồi, má»›i vừa rồi Ká»· lão sÆ° từng nói, chỉ cần ta là m được má»™t bà i thÆ¡, váºy có thể quy nghiệp(tốt nghiệp)..."
"Còn nói khi đến mÆ°á»i lăm, thì dÄ© nguyệt tố thi(lấy trăng là m thÆ¡)... ."
"Ai, đừng nói việc đấy vội, ta bây giỠsẽ dạy ngươi hai câu, để đối phó lão đầu trước đã."
"DÄ© nguyệt tố thi(lấy trăng là m thÆ¡), đúng không." Gia Cát Long Phi trở lại vấn Ä‘á» chÃnh há»i.
"Vâng."
Gia Cát Long Phi suy nghĩ một chút, rồi ở bên tai Triệu Tú Vinh nói nhỠhai câu, Triệu Tú Vinh nghe song mi phi sắc vũ(mặt mà y hớn hở), có chút hưng phấn.
"Oa, sÆ° phụ, xem ra ngÆ°á»i tháºt sá»± có thể là m thÆ¡! NgÆ°Æ¡i tháºt lợi hại nha..." Triệu Tú Vinh mặc dù không hiểu ý tứ hai câu thÆ¡ kia, nhÆ°ng nghe từ ngữ cÅ©ng biết má»™t Ãt đạo lý trong đó.
"Äừng cao hứng sá»›m nhÆ° váºy, trÆ°á»›c tiên phải qua ải nà y đã, hai câu nà y phải nhá»› kỹ đấy?"
Triệu Tú Vinh Ä‘á»c nhá» láºp lại hai lần, lúc nà y má»›i gáºt đầu.
Sau khi hai ngÆ°á»i lên kế hoạch song, liá»n trở vá» thÆ° phòng, lúc nà y ká»· Phu Tá» Ä‘ang tá»±a và o ghế ngủ gáºt, xem ra đã chá» bá»n há» cÅ©ng lâu rồi.
Gia Cát Long Phi cố ý ho nhẹ hai tiếng, là m kỷ Phu TỠtỉnh lại.
"Các ngÆ°Æ¡i đã vá» rồi, váºy tiếp tục há»c thôi." Ká»· Phu Tá» chá»›p chá»›p hai mắt, cầm lấy quyển sách nói.
"Äợi má»™t chút..." Gia Cát Long Phi mở miệng nói, "Ká»· lão sÆ°, thiếu gia nhà ta tối hôm qua nâng chén uống trà ngắm trăng, nhất thá»i hứng thú, liá»n sáng tác má»™t bà i thÆ¡, vừa má»›i nhá»› lại, kÃnh xin Ká»· lão sÆ° chỉ giáo thêm cho tiểu thiếu gia."
"Nga, phải không? Äá»c ta nghe xem nà o..." Ká»· Phu Tá» cÅ©ng không quá để ý, dù sao từ tÆ° chất Triệu Tú Vinh mà nói, cho dù có là m thÆ¡, cÅ©ng chỉ là thÆ¡ kỹ lung tung mà thôi, hắn cầm lấy chén trà mà uống ngồi đợi.
Gia Cát Long Phi lấy khá»u tay huých nhẹ Triệu Tú Vinh Ä‘ang đứng bên cạnh, đánh mắt hắn má»™t cái, sau đó thối lui sang má»™t bên, chá» xem kịch vui.
Triệu Tú Vinh là m ra vẻ văn nhân, trong thÆ° phòng bÆ°á»›c Ä‘i từng bÆ°á»›c, há»c bá»™ dáng ká»· Phu Tá», lanh lảnh ngâm:
"Thanh thiên hữu nguyệt lai kỷ thì?Ngã kim đình bôi nhất vấn chi.
Nhân phà n minh nguyệt bất khả đắc, nguyệt hà nh khước dữ nhân tương tùy..." (*)
Tai Gia Cát Long Phi nghe Triệu Tú Vinh ngâm hai câu mình vừa dạy, còn mắt nhìn chăm chú Ä‘á»™ng tác ká»· Phu Tá» Ä‘ang ngồi ở má»™t bên, lúc nà y ká»· Phu Tá» vừa má»›i nghe được hai câu trÆ°á»›c, chén trà trong tay hÆ¡i rung má»™t chút, lão vá»™i đứng lên, thần sắc kinh ngạc, tá»±a hồ khó có thể tin, Ä‘á»™t nhiên đôi mắt lão nhìn vá» phÃa Triệu Tú Vinh, sau khi nghe song hai câu, toà n bá»™ chén trà tay rung lên tháºm chà vang "cạch cạch", nÆ°á»›c trà văng khắp nÆ¡i, thân thể cÅ©ng không khá»i run rẩy má»™t phen, nét mặt cá»±c kỳ kÃch Ä‘á»™ng.
"Hay... Hay... ThÆ¡ hay, thÆ¡ hay, diệu bất khả ngôn, diệu bất khả ngôn(tuyệt không thể tả, tuyệt không thể tả)..." khen ná»a ngà y, ká»· Phu Tá» không kìm nén được thốt ra má»™t câu.
Gia Cát Long Phi nghe thế, cùng Triệu Tú Vinh nháy mắt ra dấu, hai ngÆ°á»i cÅ©ng âm thầm đắc ý, xem ra kế hoạch của bá»n há» coi nhÆ° đã thà nh công.
Gia Cát Long Phi âm thầm cÆ°á»i trá»™m, ngÆ°Æ¡i là má»™t danh sÆ° bình thÆ°á»ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nói là thÆ¡ hay rồi, đây chÃnh là những câu thÆ¡ do Thi tiên - Lý Bạch(*) sáng tác, lÆ°u truyá»n cổ kim, so vá»›i văn nhân cùi mÃa nhÆ° các ngÆ°Æ¡i, không biết cao hÆ¡n bao nhiêu lần đây.
"Thiếu gia, hai câu thÆ¡ nà y đúng là do ngÆ°Æ¡i là m?" Ká»· Phu Tá» lấy lại tinh thần, thất kinh há»i.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên..." Cái nà y không cần Gia Cát Long Phi dạy, Triệu Tú Vinh cÅ©ng biết, cháºm rãi nói, "Tối hôm qua bổn thiếu gia nhân lúc nhà m chán, nhìn Minh Nguyệt trên cao, thán nhân sinh thế tục, nhân gian muôn vẻ, ngẩng đầu há»i Minh Nguyệt, cho lòng ta đáp án a!"
Äôi lông mà y Gia Cát Long Phi nhÃu lại, nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái, thầm nghÄ©, ngÆ°Æ¡i má»™t tên tiểu tá» a, ta có dạy ngÆ°Æ¡i cái nà y đâu, thế mà ngÆ°Æ¡i nói bừa cÅ©ng đúng ý cảnh trong thÆ¡ a?
Tháºt ra, Triệu Tú Vinh không phải đần, chẳng qua là không thÃch Ä‘á»c sách mà thôi. Mà trong triệu phủ má»i việc Ä‘á»u được tá»· tá»· bao quát hết rồi, nên không cần lo lắng cái gì, xuất ngà y lo chÆ¡i đùa, nên má»›i không có tý kiến thức gì trong đầu nhÆ° váºy.
"Nói rất hay, nói rất hay, ý cảnh trong thÆ¡ thiếu gia, là m lão phu thán phục, xem ra lão phu có muốn là m lão sÆ° của thiếu gia cÅ©ng không được nữa rồi." Ká»· Phu TỠđứng dáºy, hÆ°á»›ng Triệu Tú Vinh thi lá»… nói.
Hà nh Ä‘á»™ng của Ká»· Phu TỠđã ra ngoà i ý liệu của Gia Cát Long Phi, hắn vốn tưởng rằng dùng hai câu thÆ¡ nà y để hồ lá»™ng ká»· Phu Tá» má»™t chút, không nghÄ© tá»›i ká»· Phu Tá» còn lá»™ ra thái Ä‘á»™ kÃnh phục nhÆ° thế, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là m cho bá»n hỠứng phó không kịp.
Triệu Tú Vinh lại cà ng không biết nên là m thế nà o cho phải, nhÆ°ng nét mặt vẫn rất hÆ°ng phấn, không nghÄ© tá»›i sÆ° phụ tùy tiện dạy mình hai câu thÆ¡, mà ngay cả lão sÆ° lợi hại nhÆ° thế cÅ©ng bá»™i phục vạn phần, nghÄ© đến đây, không khá»i Ä‘em ánh mắt nhìn vá» phÃa Gia Cát Long phi, trong ánh mắt hiện lên sá»± sùng kÃnh.
"Ká»· lão sÆ°, thiếu gia chỉ nhất thá»i tùy hứng sáng tác mà thôi, ngà i quá khách khà rồi." Gia Cát Long Phi vá»™i và ng giảng hòa nói.
"Lá»i ấy sai rồi, lão phu cả Ä‘á»i nà y mặc dù không có công danh, nhÆ°ng rất tá»± phụ, không bao giá» thán phục bất luáºn kẻ nà o, nhÆ°ng hôm nay vừa nghe thiếu gia ngâm hai câu thÆ¡, ta má»›i hiểu ra, lần nà y mượn trăng gió là m thÆ¡, má»™t câu " Nguyệt hà nh khÆ°á»›c dữ nhân tÆ°Æ¡ng tùy ", ngay cả Minh Nguyệt cÅ©ng ảm nhiên thất sắc, ý cảnh thÆ¡ đó, có thể không là m cho ngÆ°á»i ta bá»™i phục không?" Ká»· Phu Tá» nhất thá»i kÃch Ä‘á»™ng, tháºm chà mắt lão đã hÆ¡i Æ°Æ¡n Æ°á»›t.
Gia Cát Long Phi rất buồn bá»±c, chỉ hai câu thÆ¡ thôi mà , cÅ©ng không cần xúc Ä‘á»™ng nhÆ° váºy chứ? Sá»›m biết nhÆ° thế thì đổi lại hai câu bình thÆ°á»ng khác cho rồi, chuyện nà y tháºt phiá»n toái đây, nếu để thiếu gia trở thà nh lão sÆ° của lão, chẳng phải là là m trò cÆ°á»i cho thiên hạ sao, để lão gia biết được, chắc chắn sẽ có chuyện thú vị sảy ra.
Ngược lai,Triệu Tú Vinh không lo lắng chút nà o, nói: "Lão sư, ta có thể đi ra ngoà i đá cầu được không?"
Kỷ Phu TỠnhìn Triệu Tú Vinh một cái, thở dà i, phất phất ống tay áo.
Triệu Tú Vinh thấy thế, nhÆ° má»™t tên tá» tù được đặc sá không bằng, liá»n kéo Gia Cát Long Phi chạy vá»™i Ä‘i ra ngoà i.
Gia Cát Long Phi quay đầu lại nhìn kỷ Phu TỠmột cái, trong lòng có một dự cảm không tốt lắm.
Quả nhiên, ngay khi hai ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, Ká»· Phu Tá» vá»™i vã thu tháºp bá»c hà nh lý rá»i khá»i thÆ° phòng.
Tiá»n viện Triệu phủ.
Trong đại sảnh, Triệu Phùng Viá»…n Ä‘ang cùng Triệu Ngá»c nhi nghị luáºn chuyện là m ăn, chợt nghe bên ngoà i phòng truyá»n đến thanh âm dồn dáºp, "Lão gia, lão gia, không hay rồi, không hay rồi ."
NgÆ°á»i đến không phải ai khác, chÃnh là Vân gia.
"Chuyện gì mà vá»™i và ng hấp tấp nhÆ° váºy? Không thấy ta cùng Ngá»c nhi Ä‘ang Ä‘Ã m luáºn sao?" Triệu Phùng Viá»…n không vui nói.
"Vâng ... Lão gia thứ lá»—i, lão gia, tiểu thÆ°, sảy ra việc lá»›n rồi..." Vân gia xoa mồ hôi trên trán, không biết là do quá khẩn cấp, hay là chạy vá»™i mà mồ hôi ra nhÆ° váºy.
"Chuyện gì, ngÆ°Æ¡i từ từ nói Ä‘i..." Triệu Ngá»c nhi lạnh nhạt nói, thần sắc trầm tÄ©nh.
"Lão sư, Kỷ Phu TỠlão sư, hắn muốn đi... Lão nói thiếu gia đã không cần hắn dạy nữa..." Vân gia ấp a ấp úng nói.
"Cái gì? Thằng con bất hiếu nà y, lại là m ngÆ°á»i ta tức giáºn bá» chạy, lần nà y không đánh chết nó không được..." Triệu Phùng Viá»…n vừa nghe, sắc mặt nhất thá»i xanh mét, dùng sức vá»— má»™t cái lên bà n, là m Vân gia bên cạnh giáºt cả mình.
"Phụ thân, ngÆ°á»i đừng vá»™i tức giáºn, trÆ°á»›c hết hãy má»i Ká»· Phu Tá» tá»›i đại sảnh, để há»i cho rõ ngá»n ngà nh đã." Äôi mắt Triệu Ngá»c nhi nhÃu lại, trấn an cha nà ng, nhÆ°ng cÅ©ng thở dà i, Tú Vinh dù sao cÅ©ng là đệ đệ của nà ng, nhÆ°ng đến giá» không ai quản được nó, quả tháºt cÅ©ng là m cho nà ng rất Ä‘au đầu.
Triệu Phùng Viá»…n thở hổn hển, cố gắng hÃt thở mấy cái lấy lại bình tÄ©nh, nhìn Vân gia kêu lên: "Còn không mau má»i ká»· Phu Tá» lão sÆ° và o đây ."
"Vâng, lão gia.." Vân gia vội và ng thối lui.
Rất nhanh, Vân gia đã dẫn kỷ Phu TỠđi tới đại sảnh.
"Ká»· lão sÆ°, Triệu má»— ở đây xin nháºn lá»—i thay cho khuyển tá»." Triệu Phùng Viá»…n cung kÃnh nói.
"Triệu lão gia, đây là ý gì?" Kỷ Phu TỠkhó hiểu nói?
"Khuyển nhi, tÃnh tình Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng, nhÆ°ng bản tÃnh không xấu, vẫn hy vá»ng Ká»· lão sÆ° có thể tiếp tục lÆ°u lại nÆ¡i nà y dạy dá»— khuyển nhi, đợi lát nữa Triệu má»— sẽ nói chuyện vá»›i nó má»™t phen, để nó kiá»m chế tâm tÃnh, Ká»· lão sÆ° ngà n vạn lần không thể Ä‘i a..." Triệu Phùng Viá»…n muốn cứu vãn nói.
"Lão phu nà o có dám?" Ká»· Phu Tá» chợt cÆ°á»i nói, "Tiểu thiếu gia thiên tÆ° thông minh, tà i hoa kiệt xuất, chÃnh là nhất đại kiêu tá», lão phu tá»± biết bản thân thẹn không bằng, cho nên má»›i không mặt mÅ©i nà o mà rá»i Ä‘i không từ biệt."
Triệu Phùng Viá»…n nghe váºy, còn tưởng rằng Ká»· Phu Tá» noÌi lá»i khách sáo, lại cà ng vá»™i và ng luống cuống, đối vá»›i Vân gia nói: "Nhanh Ä‘i gá»i thằng nhóc tá»›i đây, để nó ngay trÆ°á»›c mặt Ká»· Phu Tá» lão sÆ° chịu lá»—i."
Vân gia cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, lại phải vá»™i vã thối lui.
"Triệu lão gia, việc nà y..." Ká»· Phu Tá» còn muốn giải thÃch, nhÆ°ng bị Triệu Phùng Viá»…n ngăn cản nói: "Ká»· lão sÆ°, hãy nể mặt mÅ©i Triệu gia được không, để ngốc tá» nhà ta hÆ°á»›ng tiên sinh xin lá»—i, tiên sinh hãy rá»™ng lượng mà lÆ°u lại, há»c phà ta sẽ trả gấp đôi, không, gấp ba, chỉ cầu Ká»· lão sÆ° có thể dạy dá»— thêm cho khuyển tá» mấy ngà y."
Ká»· Phu Tá» bị chắn ngang lá»i nhất thá»i á khẩu không nói được, chỉ Ä‘Ã nh lắc đầu than thở, tá»±a hồ hữu nan ngôn chi ẩn(muốn mở lá»i mà không được).
Trong háºu hoa viên.
Lúc nà y, hai ngÆ°á»i không biết trong đại sảnh Ä‘ang phong vân biến sắc, còn Ä‘ang rất hăng hái vui đùa trái cầu.
"Sư phụ, xem quỷ cước nhất thức..."
Triệu Tú Vinh bắt trÆ°á»›c Ä‘á»™ng tác đá cầu(bóng) của Gia Cát Long Phi, ném cầu lên lăng không xuất cÆ°á»›c, đáng tiếc chá»n vị trà không thÃch hợp, đá cầu(bóng) tráºt ra ngoà i, trái bóng bay qua má»™t bên hình vòng cung, thuáºn thế rÆ¡i xuống, nhÆ°ng ngay sau đó truyá»n đến má»™t tiếng hét thảm, " A, quả cầu nà y ở đâu ra váºy ?"
Triệu Tú Vinh cùng Gia Cát Long Phi kinh ngạc nhìn thoáng qua lẫn nhau, vá»™i và ng chạy tá»›i nÆ¡i phát ra âm thanh, lúc nà y Vân gia không biết đến đây từ lúc nà o mà đang ngã ngồi dÆ°á»›i đất, má»™t thân cháºt váºt, mà trái cầu bên cạnh hắn vẫn còn xoay tròn.
Triệu Tú Vinh lè lưỡi, hướng Gia Cát Long Phi nhìn lại.
"Nhìn ta là m gì? Cầu là do ngươi đá, không phải là ta đá..." Gia Cát Long Phi nhún vai nói.
Nói nhÆ° thế, nhÆ°ng hắn vẫn phải nhanh chân chạy tá»›i bên cạnh Vân gia, đỡ hắn dáºy, lấy lòng nói: "Vân gia, ngÆ°Æ¡i không sao chứ."
"A Phi, ngÆ°Æ¡i ở đây là m gì?" Vân gia thấy ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt là Gia Cát Long Phi, không khá»i nghi hoặc nói.
"Ta theo thiếu gia đá cầu a." Gia Cát Long Phi chỉ chỉ Triệu Tú Vinh nói.
"Lại đá cầu(bóng), tên nô tà i ngÆ°Æ¡i chỉ biết Ä‘i theo là m hÆ° thiếu gia, bây giá» lão gia Ä‘ang giáºn Ä‘iên lên đó... NgÆ°Æ¡i nói, có phải thiếu gia lại là m cho lão sÆ° tức giáºn bá» Ä‘i?" Vân gia nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái, tá»± nhiên không dám há»i hắn, vừa lúc lấy Gia Cát Long Phi là m ngÆ°á»i chết thế, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói.
"Nà o có? Má»›i vừa rồi Thiếu gia ..." Gia Cát Long Phi vô duyên vô cá»› bị dạy dá»— má»™t tráºn, nhất thá»i không thể giải thÃch, vừa định giải thÃch, lại nghe Vân gia nói: "Tháºt tốt rồi, không cần giải thÃch. Thiếu gia, ngÆ°á»i nhanh lên Ä‘i theo ta Ä‘i gặp lão gia thôi."
"Ta không Ä‘i, ta không có chá»c giáºn lão sÆ°..." Triệu Tú Vinh cÅ©ng khó hiểu nói, hắn rõ rà ng là được Ká»· Phu Tá» cho phép, nên má»›i ra đây đá bóng, tại sao lại biến thà nh chá»c giáºn lão sÆ° đây?
"Kia Kỷ lão sư đột nhiên nói muốn đi? Còn nói không dạy được thiếu gia nữa."
Gia Cát Long Phi sá»ng sốt má»™t chút, thầm nghÄ©, không thể nà o? Chẳng lẽ là bà i thÆ¡ vừa rồi kia đã đả kÃch Ká»· lão sÆ° đến thế sao? Phiá»n toái rồi đây. Hắn nhìn Triệu Tú Vinh má»™t cái, suy nghÄ© má»™t chút nói: "Ai, thiếu gia, xem ra là lão gia hiểu lầm rồi, ngÆ°Æ¡i còn không nhanh Ä‘i giải thÃch..." Vừa nói, vừa hÆ°á»›ng vân gia nói: "Trong chuyện nà y hình nhÆ° có chút hiểu lầm, để thiếu gia Ä‘i qua giải thÃch rồi sẽ không có việc gì nữa, ta còn có việc, Ä‘i trÆ°á»›c đây." Vừa nói song, liá»n chạy Ä‘i, miá»…n bị phiá»n toái, hắn không đỡ nổi trách nhiệm nà y.
"A Phi, chỠmột chút..." Vân gia kêu lên.
"Còn việc gì sao? Vân gia."
"NgÆ°Æ¡i cùng Ä‘i theo thiếu gia, ai bảo ngÆ°Æ¡i rãnh rá»—i nhÆ° váºy theo thiếu gia đá cầu, nếu nhÆ° lão gia có tức giáºn mắng, ngÆ°Æ¡i phải giúp thiếu gia, nháºn tá»™i thế thiếu gia, lúc đó chỉ bị mắng hai ba câu thôi." Vân gia bá»—ng nhiên nói.
"Cái gì? Không thể nà o, muốn ta thế thiếu gia?" Gia Cát Long Phi trợn mắt nhìn Vân gia má»™t cái, chủ ý nà y cÅ©ng có thể nói ra sao? Äể hắn cho lão gia mắng, là m không tốt sẽ bị ngÆ°á»i ta tống cổ khá»i phủ a.
"Äừng sợ, có tiểu thÆ° ở đấy? Nhiá»u lắm là mắng hai câu thôi..." Vân gia an ủi.
"Tiểu... Tiểu thÆ° ở đấy." Gia Cát Long Phi ngây ngốc má»™t chút, váºy hắn cà ng không thể Ä‘i, phải tranh thủ kiếm cÆ¡ há»™i chuồn thôi, nếu để cho Triệu Ngá»c nhi biết được, không biết nà ng sẽ phạt mình cái gì đây.
"Äừng nói nữa, Ä‘i thôi... Thiếu gia, nhá»› kỹ không nên chá»c cho lão gia tức giáºn, biết Ä‘iá»u má»™t chút thì chỉ bị chá»i hai câu là qua thôi." Vân gia vừa nói, vừa lôi kéo mang theo hai ngÆ°á»i hÆ°á»›ng tiá»n viện Ä‘i tá»›i.
ghi chú:
(*) Lý Bạch: Lý Bạch (tiếng Trung: æŽç™½; bÃnh âm: LÇ Bái / LÇ Bó; 701- 762) là nhà thÆ¡ danh tiếng nhất thá»i thịnh ÄÆ°á»ng nói riêng và Trung Hoa nói chung, được háºu bối tôn là m Thi Tiên.
---
Vá» sau nà y, Äá»— Phủ, thua ông 11 tuổi, được tôn là m Thi Thánh (ThÆ¡ Thánh) thì Lý Bạch được tôn là m Thi Tiên (ThÆ¡ Tiên).
Tà i sản của Tiểu Tình
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Tình
25-09-2010, 01:41 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: VÆ°á»n Ãi Tình
Bà i gởi: 254
Thá»i gian online: 2 giá» 9 phút 34 giây
Thanks: 26
Thanked 9,029 Times in 228 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Dịch: triuchat
ChÆ°Æ¡ng 30: Thần Äồng
Nguồn : Sưu tầm
"Thiếu gia, thiếu gia, bây giá» phiá»n toái lá»›n rồi..." Gia Cát Long Phi gấp gáp nói.
"Sư phụ, bây giỠnên là m gì đây?" Tiểu thiếu gia lại cà ng bất an nói.
"Còn có thể là m gì? Bây giá» ta sẽ dạy ngÆ°Æ¡i má»™t số thi từ, đến lúc đó ngÆ°Æ¡i Ä‘em ra đối đáp bá»n há», ngÆ°Æ¡i nghe tháºt kỹ cho ta, có thể nhá»› bao nhiêu bao nhiêu thì cố mà nhá»›..."
" Minh nguyệt ká»· thì hữu, bả tá»u vấn thanh thiên.
Bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch thị hà niên.
Ngã dục thừa phong quy khứ, há»±u khủng quỳnh lâu ngá»c vÅ©,
cao xỠbất thắng hà n, khởi vũ lộng thanh ảnh, hà tự tại nhân gian.
Chuyển chu các, đê khỉ hộ, chiếu vô miên.
Bất ứng hữu háºn, hà sá»± trÆ°á»ng hÆ°á»›ng biệt thì viên.
Nhân hữu bi hoan ly hợp, nguyệt hữu âm tình viên khuyết,
thỠsự cổ..."
Gia Cát Long Phi có chút bất đắc dĩ nói.
Dịch: (Minh Nguyệt có từ khi nà o, nâng chén há»i trá»i xanh.
Không biết trên cung khuyết, giỠra sao.
Ta muốn thuáºn gió Ä‘i lên, lại lo vÅ© trụ rá»™ng lá»›n,
ở nơi đó, cuộc sống hỉ nộ, có giống như nhân gian.
lầu các, lụa là , hay bất cứ cái gì.
có háºn có oán, hay phân ly từ biệt.
NgÆ°á»i có lúc hợp lúc tan, trăng có khi tròn khi khuyết, chuyện cổ nà y...)
"Sư phụ, ngươi đúng là thần a." Tiểu thiếu gia sợ hãi than nói .
"Cái nà y gá»i là tiện tay lấy dùng thôi..." Gia Cát Long Phi lần nữa cÆ°á»i khổ nói, hắn cảm thấy không nên dùng những thi từ của ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy.
Tiá»n viện đại sảnh.
Triệu Ngá»c nhi Æ°u nhã nhẹ nhà ng nhấp trà , nhìn má»™t bên Ká»· Phu Tá» khó sá» trÆ°á»›c lá»i xin lá»—i của Triệu Phùng Viá»…n, không khá»i lắc đầu, ngẫm nghÄ©, lát nữa Tú Vinh đến, chắc chắn cha lại muốn Ä‘á»™ng đến gia pháp rồi, ai, Tú Vinh cÅ©ng thiệt là , tại sao không chụi nghe lá»i má»™t chút chứ?
Äúng lúc nà y, Vân gia mang theo Triệu Tú Vinh cùng Gia Cát Long Phi Ä‘i tá»›i đại sảnh, bẩm báo má»™t tiếng, rồi vá»™i lui ra ngoà i, trong lòng hắn biết lão gia đã nổi nóng, trÆ°á»›c hết cứ tránh Ä‘i thì hay hÆ¡n, miá»…n rÆ°á»›c há»a và o thân, chỉ có thể thầm cầu phúc cho thiếu gia cùng A Phi.
Nhìn sắc mặt và hà nh Ä‘á»™ng Vân gia nhÆ° váºy, xem ra chuyện nà y tháºt sá»± không ổn rồi. Gia Cát Long Phi thầm nghÄ©, ánh mắt xoay chuyển, thì thấy Triệu Ngá»c nhi Ä‘ang ngồi má»™t bên, khó xá» cÆ°á»i má»™t tiếng nói: "Tiểu thÆ°, khẻo a."
Triệu Ngá»c nhi nhìn thấy Gia Cát Long Phi phÃa sau Triệu Tú Vinh, cảm thấy có chút kinh ngạc, ánh mắt nghi hoặc không hiểu tại sao A Phi nà y lại cùng Tú Vinh ở chung má»™t chá»—, bá»n há» biết nhau lúc nà o váºy?
Không đợi Triệu Ngá»c nhi kịp há»i, Triệu Phùng Viá»…n đã mãnh mẽ vá»— cái bà n má»™t cái, hÆ°á»›ng vá» phÃa Triệu Tú Vinh mắng: "NgÆ°Æ¡i tên bất hiếu nà y, là m mất hết thể diện mặt mÅ©i của cha ngÆ°Æ¡i, nhanh quỳ xuống cho ta, hÆ°á»›ng Ká»· lão sÆ° nháºn lá»—i."
"Con không quỳ, con không là m Ká»· lão sÆ° tức giáºn bá» Ä‘i, là Ká»· lão sÆ° tá»± mình..." Triệu Tú Vinh giải thÃch.
"NgÆ°Æ¡i vẫn không nháºn, ngÆ°Æ¡i... Äược, hôm nay ta sẽ dùng gia pháp giáo huấn ngÆ°Æ¡i, ta phải giáo huấn ngÆ°Æ¡i ngoan ngoãn má»›i được..." Triệu Phùng Viá»…n kÃch Ä‘á»™ng nói xong, không khá»i tức ngá»±c, hô hấp khó khăn, nhất thá»i ho mãnh liệt má»™t tráºn.
"Phụ thân, đừng quá nóng giáºn, há»i trÆ°á»›c rõ rà ng rồi hãy trách phạt..." Triệu Ngá»c nhi vá»™i và ng Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Triệu Phùng Viá»…n, ân cần vá»— phÃa sau lÆ°ng cho lão thông khà , sau đó, hai tròng mắt nheo lại nhìn vá» phÃa Gia Cát Long Phi Ä‘ang đứng phÃa sau Triệu Tú Vinh, ôn nhu nói: "A phi, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i rốt cuá»™c là chuyện gì xảy ra?"
Triệu Ngá»c nhi cô cÅ©ng hÆ¡i quá đáng nha? Bảo ta nói, chẳng phải bao thuốc nổ kia sẽ nổ chết sao? Nếu không tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, cÅ©ng là thi hà i không còn a. Gia Cát Long Phi âm thầm ai oán má»™t phen, nhÆ°ng rất nhanh, hắn linh cÆ¡ vừa Ä‘á»™ng nói: "Lão gia, tiểu thÆ°, chuyện nà y tháºt ra không có gì cả, chỉ là Ká»· lão sÆ° tá»± mình rá»i Ä‘i, không tin tiểu thÆ° có thể há»i lão?" Vừa nói, vừa hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa Ká»· Phu Tá», láºp tức đẩy trách nhiệm cho ká»· Phu Tá».
"Ká»· lão sÆ°, vừa rồi ta há»i lão sÆ° tại sao bá» Ä‘i? Lão sÆ° lại không chịu nói, bây giá» khuyển nhi tá»›i, có việc gì cứ nói ra Ä‘i, nếu là khuyển nhi có lá»—i, ta sẽ dùng gia pháp phạt nó, bắt bó hÆ°á»›ng lão sÆ° chịu lá»—i." Triệu Phùng Viá»…n kÃch Ä‘á»™ng nói.
Triệu Ngá»c nhi trừng mắt nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, A Phi chết tiệt nà y, không phải là ta bảo hắn giải thÃch sao? Tại sao lại Ä‘em trách nhiệm đẩy cho ká»· Phu Tá» chứ? Thế nà y không phải là cà ng là m cho Tú Vinh bị đánh sao?
Kỳ thá»±c, vừa rồi là nà ng muốn mượn miệng Gia Cát Long Phi, dá»i sá»±u chú ý của cha nà ng, nếu tháºt sá»± Tú Vinh có lá»—i, nà ng cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i tốt, quở trách Tú Vinh má»™t tráºn là có thể là m cho nà ng cha nguôi giáºn, nhÆ°n không nghÄ© tá»›i Gia Cát Long Phi lại đùn đẩy trách nhiệm cho ká»· Phu Tá», việc nà y không phải cà ng phiá»n toái hÆ¡n sao?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Gia Cát Long Phi không biết sá»± khổ tâm của Triệu Ngá»c nhi, và hắn cÅ©ng sợ tá»± rÆ°á»›c lấy há»a, ai bảo hắn là má»™t nô tà i chứ!
Ká»· Phu Tá» ngồi má»™t bên bấy lâu không há» lên tiếng, khi nghe thấy A phi lên tiếng nhắc đến hắn, lão má»›i thở dà i, sau đó đứng dáºy, Ä‘i khoảng hai bÆ°á»›c, rồi lại thở dà i, là m Gia Cát Long Phi thấy váºy có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, thầm nghÄ© trong lòng, cái lão đầu tá» nà y, bản thân bá» Ä‘i, còn muốn kéo mình xuống nÆ°á»›c, nói mau Ä‘i a, nếu không ta cùng tiểu thiếu gia nhất định sẽ chết rất thảm.
Sau hồi lâu, Kỷ Phu TỠmới mở miệng nói: "Không gạt Triệu lão gia, đúng là lão phu cố ý bỠđi, chuyện nà y không liên quan đến tiểu thiếu gia."
"Ká»· lão sÆ°, vì sao lại váºy? Triệu má»— đối đãi tiên sinh không tốt sao, tại sao Ä‘á»™t nhiên phải Ä‘i?" Triệu Phùng Viá»…n lá»™ ra nét mặt sá»ng sốt.
"Không phải lão phu vừa mới nói sao? Tiểu thiếu gia thiên tư thông minh, tà i hoa phong lưu, ngay cả lão phu cũng cảm thấy không bằng ..., còn tư cách nà o nữa dạy tiểu thiếu gia đây?" Nét mặt Kỷ Phu TỠchăm chú nói.
"Rõ rà ng Khuyển nhi tÃnh tình không tốt, ngay cả Tam tá»± kinh cÅ©ng không thuá»™c, là m sao có thể có nói là tà i hoa phong lÆ°u?" Triệu Phùng Viá»…n nhìn ká»· Phu Tá» má»™t chút, lại nhìn Triệu Tú Vinh, khó hiểu nói.
"Tiểu thiếu gia, ngÆ°Æ¡i không ngại hãy ngâm bà i thÆ¡ kia cho lão gia nghe Ä‘i..." Gia Cát Long Phi vừa nghe, vá»™i và ng phụ há»a nói.
"Äúng, tiểu thiếu gia hãy ngâm bà i thÆ¡ đó Ä‘i, Triệu lão gia cÅ©ng là ngÆ°á»i Ä‘á»c sách, nghe được lúc đó sẽ hiểu tại sao lão phu tá»± mình bá» Ä‘i." Ká»· Phu Tá» gáºt đầu nói.
"ThÆ¡ gì? Tú Vinh là m thÆ¡ khi nà o?" Triệu Ngá»c nhi lá»™ ra thần sắc kinh ngạc.
"Tiểu thiếu gia, đã là m lâu rồi, chẳng qua là không muốn nói ra." Gia Cát Long Phi vội đáp đáp.
Triệu Ngá»c nhi Ä‘á»™t nhiên Ä‘em xoay chuyển ánh mắt, nhìn vá» phÃa Gia Cát Long Phi, ánh mắt kia tốt tá»±a nhÆ° muốn nói, là m sao ngÆ°Æ¡i biết?
Gia Cát Long Phi nghênh đón ánh mắt kia, không khá»i nghÄ© tá»± đánh và o mặt hai cái bạt tay, mình đúng là ngốc a, sao lại quên mất Triệu Ngá»c nhi cÅ©ng ở chá»— nà y? Mà hắn là ngÆ°á»i ở Thu Phong viện, là m sao biết được chuyện tiểu thiếu gia đây?
"Có tháºt không? Tú Vinh, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»c ta nghe má»™t chút xem nà o..." Triệu Phùng Viá»…n nghe ká»· Phu Tá» nói nhÆ° thế, cÅ©ng không quá tin tưởng.
"Tiểu thiếu gia, ngÆ°Æ¡i mau Ä‘á»c Ä‘i." Gia Cát Long Phi đẩy nhẹ Triệu Tú Vinh má»™t cái, trong lòng thầm nghÄ©, ngÆ°Æ¡i nhanh lên má»™t chút a, việc sống hay chết hai ngÆ°á»i chúng ta Ä‘á»u ở trong tay ngÆ°Æ¡i rồi.
"Nga, cái nà y... "Minh nguyệt ká»· thì hữu... Ngã kim... Ngã kim..." Triệu Tú Vinh gãi gãi đầu, hắn chỉ nhá»› được má»—i má»™t câu đầu tiên, những câu sau Ä‘á»u quyên hết, đứng Ä‘Æ¡ tại chá»—, là m cho Gia Cát Long Phi Ä‘ang đứng má»™t bên cố gắng ra ám hiệu cho hắn, cÅ©ng bó tay luôn.
Gia Cát Long Phi thấy hắn đứng nhÆ° váºy cÅ©ng không phải là biện pháp, đã giúp thì giúp đến cùng, không phải lúc đấy Ká»· Phu tá» cÅ©ng thấy hắn đứng ở đấy sao, hắn quyết định, rồi huých nhẹ Triệu Tú Vinh má»™t cái, lá»›n tiếng nói: "Ai da, thiếu gia, trà nhá»› của ngÆ°Æ¡i đúng là không tốt, sau câu đó không phải là : "ngã kim đình bôi nhất vấn chi. Nhân phà n minh nguyệt bất khả đắc, nguyệt hà nh khÆ°á»›c dữ nhân tÆ°Æ¡ng tùy" sao."
"Äúng, Äúng, chÃnh là những câu đấy, chÃnh là những câu đấy..." Triệu Tú Vinh thấy Gia Cát Long Phi thế hắn giải vây, nhất thá»i trong lòng hô may mắn, nhÆ°ng hắn biết đâu rằng giá» phút nà y toà n thân Gia Cát Long Phi đã toát hết mồ hôi lạnh.
"Tốt, khá lắm "Nguyệt hà nh khÆ°á»›c dữ nhân tÆ°Æ¡ng tùy", hay, tháºt hay..." Triệu Phùng Viá»…n nghe xong, nhất thá»i sá»ng sốt, sắc mặt lá»™ vẻ vui mừng, vá»— tay tán dÆ°Æ¡ng nói, hắn dù sao cÅ©ng là viện sÄ© là m việc trong viện văn hà n, đối vá»›i thi từ cÅ©ng coi nhÆ° là có má»™t chút nghiên cứu, khi nghe song, cÅ©ng biết những câu thÆ¡ nà y hay ở chá»— nà o.
Gia Cát Long Phi thấy thế, thở phà o một cái, thầm nghĩ, đương nhiên là hay rồi, đây mới chỉ bốn câu đà u trong bà i, những câu sau còn hay hơn nữa? May mà không nói ra, nếu không chắc rằng các ngươi cũng sẽ không tin là do tiểu thiếu gia là m ra.
"Äúng là thÆ¡ hay, Tú Vinh, đệ trở nên lợi hại nhÆ° thế từ khi nà o váºy?" Triệu Ngá»c nhi tuy có chút kinh ngạc, nhÆ°ng thần sắc vẫn rất trầm tÄ©nh.
"Chỉ là ta tùy tiện là m thôi." Triệu Tú Vinh khiêm tốn nói.
"Triệu lão gia, bây giá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã minh bạch chÆ°a, lão phu xÆ°a nay tá»± phụ kiêu ngạo, không nghÄ© tá»›i tiểu thiếu gia còn nhá» nhÆ° váºy, mà tà i hoa bất phà m, sau nà y, tất thà nh đại nghiệp, lão phu đã không thể dạy được nữa, xin Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c..." Ká»· Phu Tá» khom ngÆ°á»i nói, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
"Ká»· lão sÆ°, chá» má»™t chút..." Triệu Phùng Viá»…n vừa nói, từ ống tay áo móc ra má»™t tấm ngân phiếu nói, "Mấy ngà y nay khổ cá»±c Ká»· lão sÆ° rồi, đây là má»™t chút tâm ý của Triệu má»—, kÃnh mong Ká»· lão sÆ° nháºn lấy.
"Triệu lão gia quá khách khÃ, lão phu không mà ng danh lợi, lão phu không thể nháºn." Ká»· Phu TỠđẩy lại nói.
Gia Cát Long Phi ở má»™t bên nhìn, trong lòng không biết có tÆ° vị gì, sá»›m biết nhÆ° thế nói mình dạy tiểu thiếu gia rồi, nói không chừng lão gia cao hứng lại thưởng cho mình má»™t hai trăm lượng và ng, váºy không cần phải là m gì cÅ©ng có tiá»n rồi, ai, lại để tiện nghi cho lão đầu tá» nà y a, đúng là đáng háºn a!
Hắn hối háºn má»™t phen, Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu, thấy Triệu Ngá»c nhi Ä‘ang nhìn mình, trong đôi mắt kia hình nhÆ° mang theo má»™t tia nghi hoặc, phảng phất nhìn thấu cái gì đó, là m hắn giáºt mình trong lòng, thầm nghÄ©, nà ng không phải là đã biết những câu thÆ¡ nà y là do ta dạy thiếu gia chứ? Nếu mà biết, thì ta đây thảm rồi.
Tà i sản của Tiểu Tình
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Tình
Từ khóa được google tìm thấy
ãèäðîìåòöåíòð , gia cat long phi , ìåòàëëîïðîêàò , îáðàçåö , ôàêòû , ôîìåíêî , sac hiep , sac hiep 4vn , than sắc đại lục , thanh sac dai luc , thanh sac dai luc 4vn , thanh sac dai luc fill , thanh sac dai luc full , thanh sắc đại lục , thanhsacdailuc , thannh sac dai luc , truyen sac hiep nang , truyen thanh sac dai luc , øàíñîí