Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương 5:Sự biến thái của Richard Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Lúc này ở kinh đô của đế chế Sparta.
Trong lịch sử ,thành Sparta bị núi non vây quanh không có lối trổ ra biển. Dân Sparta hàng năm đều gây hấn với dân láng giềng.Kết quả là sau đó mấy trăm năm, họ có 1 diện tích canh tác rất lớn.
Còn trong thế giới này, thành Sparta là 1 cung điện hùng vĩ theo phong cách Hy Lạp cổ. Cung điện được xây bằng đá cẩm thạch trắng, cột đá cao phải hơn 10 mét.
Trong cung điện là 1 người đàn ông da trắng mình đầy lông lá đang ngồi ở tư thế nửa nằm nừa ngồi. Quanh đó là mấy thiếu nữ xinh xắn đang cầm quạt.
Người đàn ông này cao phải tới 1m92, thân thể cơ bắp và lực lưỡng khiến khi y nửa nằm nửa ngồi trên 1 chiếc ghế được bọc bằng da sói xám,y giống như 1 con quái thú đang nằm phục. Nhưng không ai dám nghi ngờ sự đáng sợ của y.
Khuôn mặt y phải nói cũng khá điển trai,nếu như không có 1 vết sẹo dài kéo từ má lên đến sát đôi mắt. Đôi mắt của y cũng hằn đầy tia máu khiến y trông như 1 ma thần.
Quỳ bên dưới là 1 người thanh niên da dẻ trắng trẻo. Nhìn y có vẻ gầy gò trông rất yếu ớt.
Dân Sparta rất chuộng chiến tranh vì họ cần phải mạnh hơn và ác hơn láng giềng mới có thể giữ được đất đai mà mình chiếm được. Hơn nữa những đứa trẻ Sparta ngay từ khi 7 tuổi đã bị ném vào trong hang sâu, bị bỏ đói và phải đánh nhau với thú dữ để sinh tồn. Hơn nữa đàn ông Sparta không được kết hôn khi chưa đủ 30 tuổi, nên trong lịch sử đàn ông Sparta luôn là những chiến binh dũng mãnh. Hệ thống giữ nguyên những đặc điểm đó để mô phỏng lại đất nước Sparta trong thế giới này.
Cho nên cũng khá ngạc nhiên khi 1 thiếu niên gầy gò ốm yếu như vậy mà vẫn còn sống.
Richard phẩy tay nói :
-2 ngươi lui đi !
Hai thiếu nữ giống như được ân xá cầm theo quạt lông bỏ đi. Thân hình của cậu thiếu niên ở bên dưới lại càng run tợn.
Richard nói :
-Lại đây Agesipolis !
Người thiếu niên kia run rẩy tiến lại gần. Richard vạch quần xuống rồi nói :
-Làm đi !
Vẻ mặt của người thiếu niên kia rúm ró lại như muốn van xin. Nhưng Richard chỉ lạnh lùng nói :
-Nếu muốn sống thì làm đi !
Cậu thiếu niên đành phải cúi đầu vục vào háng của Richard.Hắn còn nắm tóc cậu ta vì dập càng lúc càng mạnh hơn.Sắc mặt cậu thiếu niên đó đỏ bừng vì nghẹt thở nhưng cậu ta không dám phản kháng, vì cậu ta biết mạng sống của mình nằm trong tay người đàn ông chẳng khác gì ma thần này !
Khuôn mặt của Richard có vẻ rất sung sướng. Hắn rên lên giống như 1 con mèo hoang được thoả mãn cơn khát tình.
Sau 1 hồi Richard gầm lên, sau đó hắn phun hết t*nh d*ch vào trong cổ họng của cậu thanh niên. Vì quá bất ngờ nên cậu ta ho sặc sụa.Nhưng Richard vẫn ấn đầu cậu ta không cho cậu ta rời khỏi háng mình.
Y nói :
-Liếm sạch cho ta !
Cậu thiếu niên sau 1 hồi sặc sụa liền ngoan ngoãn làm theo.
Sau khi thoả mãn Richard nói :
-Đi xuống đi !
Cậu thiếu niên như được ban ơn bèn vội vàng lui xuống.
Tâm trí của Richard như trở về với thời thơ ấu.
Mẹ đẻ của hắn hình như không cần hắn nên bà ta chỉ quàng tạm cho hắn 1 tấm vải mỏng, sau đó cắt vội
cuống rốn liền bỏ đi.
Hắn tưởng như may mắn khi được 1 người phụ nữ đi ngang qua cứu vớt. Nhưng không ! Cơn ác mộng của đời hắn mới chỉ bắt đầu.
Người phụ nữ này là 1 kẻ nghiện rượu nặng ! Đúng vậy ! Rất hiếm có người phụ nữ nào nghiện rượu nặng như bà ta. Đã vậy bà ta còn nghiện cần sa thuộc dạng nặng, ngày nào không hút ½ cân là bà ta không chịu được. Những lúc như vậy bà ta lấy hắn ra để trút giận. Hắn lớn lên trong những trận đòn roi của mụ.
Khi hắn lớn lên được 1 chút, ông trời cũng xem như thương hắn khi cho hắn 1 cơ thể vạm vỡ và lực lượng và 1 khuôn mặt điển trai. Bà ta lúc này cũng hết sức đánh đập hắn rồi, nên bà ta chuyển qua khóc lóc van xin hắn.
Dù hắn rất ghét bà ta, nhưng cái ơn dưỡng dục không thể nào chối bỏ. Do hắn không được đi học đàng hoàng nên muốn kiếm 1 công việc rất khó khăn. Lúc ấy bà ta ỉ ôi giới thiệu hắn vào làm trong 1 quán bar.
Tưởng như hắn đã được đổi đời, nhưng hoá ra đó lại là 1 quán bar dành cho mấy mụ già sồn sồn lắm tiền. Còn hắn lại là 1 trai bao. Để kiếm sống, hắn đành phải cắn răng quan hệ với các mụ để kiếm tiền. Ngày qua ngày hắn sống trong rượu chè để hòng quên đi cuộc sống sa đoạ ấy.
Hắn dần dần cảm thấy ghê sợ với xác thịt của đàn bà,tâm lý cũng dần dần bị bóp méo. 1 lần do quá ghê tởm trước việc phải quan hệ thể xác với 1 mụ già da dẻ nhăn nheo, thân thể to như bồ tượng kia, trong 1 phút nông nổi, hắn đã đưa tay bóp chết mụ.
Cái giá phải trả cho hành động ấy là 20 năm phải sống trong tù !
Tưởng như cuộc đời hắn chìm trong tăm tối thì 1 ngày nọ, hắn cũng nhặt được 1 chiếc Iphone 4S mạ kim cương trong phòng.
Cũng cùng 1 câu hỏi « Bạn có muốn đổi đời không ? » xuất hiện.
Ban đầu hắn tưởng đây chỉ là 1 trò chơi, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào khiến hắn lại chọn có.
Và thế là hắn xuất hiện ở thành cổ Sparta.
Khiên và giáo, máu và thịt đổ xuống làm máu hắn như dâng trào.
Hoá ra trong bản năng của hắn, hắn đã muốn được nhìn thấy máu, muốn được nghe những tiếng rên la rồi.
Hắn thấy mình như được sống đúng với nguồn cội.
Hắn cũng thuộc nằm lòng quy tắc của hệ thống « Kỳ quan thế giới ». Hắn nông nón muốn thử.
Cũng đúng lúc hắn gặp được cậu nhóc Agesipolis. Đáng ra người như cậu nhóc này đã phải chết từ lâu rồi. Dân tộc Sparta không chứa chấp những kẻ ốm yếu bệnh tật, dân tộc Sparta là dân tộc dũng mãnh thiện chiến. Nhưng lần đó chính hắn là người đưa cậu ta tới hang núi. Không những hắn không đẩy cậu ta vào đó mà hắn ngược lại còn bước chân vào đó. Hắn muốn thử lắm ! Hắn muốn được chính ta xé xác con sói xám, muốn được uống máu nó và lột da nó !
Lần đó hắn bị móng vuốt của nó cào trúng suýt nữa thì mù mắt. Vết sẹo kéo từ gò má lên đến sát con mắt chính là dấu tích của lần đó. Nhưng hắn mặc kệ vết thương, sau đó túm chặm lấy đôi chân của nó rồi gầm lên giật mạnh. Con sói bị gẫy xương nằm gục xuống đầu và gào lên rất thảm thiết. Dường như nó đã nhận ra con người này vốn không phải là 1 con mồi, mà đó là 1 con quái thú, là ác ma. Nó đã không thể nào bỏ chạy nên nó chỉ còn biết chấp nhận số phận.
Lần đó hắn dùng tay thụi liên tiếp vào mặt con sói cho đến khi mặt nó nát bét không còn thành hình, tay hắn cũng vì thế mà trầy xước và chảy máu. Hắn vục đầu mút dòng máu nóng chảy ra từ đó và cảm thấy như máu mình như sôi lên. Đôi mắt hắn long lên sòng sọc như muốn giết người.
Agesipolis nhìn thấy cảnh đó mà run rẩy bần bật. Cậu nhóc chưa từng thấy 1 người nào đáng sợ như vậy.
Sau khi hút hết máu chảy ra từ người con sói, hắn lấy tay quyệt mép. Hắn đưa lưỡi liếm thứ dịch thể tanh tưởi còn sót lại, sau đó nói với Agesipolis. Hắn chỉ lạnh lùng hỏi :
-Muốn sống không ?
Cậu nhóc gật đầu lia lịa.
-Nếu thế thì phải nghe lời ta !
Hắn đưa xác con sói trở về, sau đó sai người lột da nó để trùm lên chiếc ghế của hắn. Hắn tuyên bố cậu nhóc Agesipolis đã giết con sói đó và ban cho cậu ân huệ được làm tuỳ tùng của hắn. Dân Sparta hoan hô nhiệt liệt vì họ rất kính phục dũng sĩ.Nhưng họ đã lầm !
Agesipolis kể từ đó sống trong 1 chuỗi ngày địa ngục. Cậu phải cúi đầu vào háng hắn, hơn nữa còn phải chịu cái đau như xé người khi hắn đút vào trong cậu mà không dám rên. Cậu ta biết nếu mình dám kêu cứu, cậu sẽ có kết thúc y như con sói kia.
Cậu cũng không có lực lượng phản kháng, nên cậu phải cam chịu.
Richard liếm môi nói :
-Lâu rồi không được hành hạ con ** Kumiko nhỉ !
Hắn chỉ dám hành hạ Kumiko thôi, còn có cho tiền hắn cũng không dám làm gì Bích Phương. Bởi vì sao ư ? Hắn cũng không muốn thử mùi vị của những lưỡi giáo tẩm thứ thuốc độc chế ra từ cỏ cây, không muốn phải đấu với những tấm khiên rắn chắc bọc thép của binh lính Halicarnassus, cũng không muốn bị Julien vùi dập ! Anh hùng của hắn , Hannibal tuy cũng là 1 vị chiến tướng dũng mãnh, nhưng vẫn còn thua Julien khá xa. Còn vị anh hùng còn lại ư ? Chỉ là 1 bình hoa không hơn không kém !
Thực ra anh hùng còn lại của y chính là Aspasie.
Trong lịch sử Aspasie cũng khá nổi danh khi nàng được nhắc tới khá nhiều bởi những triết gia lỗi lạc như Platon, Aristophanes vân vân…Người ta còn đồn đại rằng nàng có ảnh hưởng rất lớn tới Socrates.
Còn trong hệ thống, để thuê Aspasie, Richard phải trả đến 3 đơn vị tiền vàng. Quyền năng của nàng cũng khá mạnh khi đem lại cho hắn 3 điểm chiến thắng và 1 huy hiệu ngoại giao. Nhưng Richard không cần thứ đó
!
Có lẽ bạn sẽ cảm thấy lạ vì sao lại có vụ đấu nhau giữa các anh hùng ! Thực ra hệ thống chỉ đóng vai trò phụ trợ và hướng đạo cho người chơi mà thôi. Việc rút bài cũng chỉ là 1 cách mà các vị thần linh dùng để buff thêm cho người chơi,còn thực ra chính bản thân người chơi phải cố gắng lãnh đạo và điều hành đất nước của mình. Không có chuyện bạn có thể ngồi mát ăn bát vàng chỉ đợi bốc bài mà kiếm điểm chiến thắng được ! Nếu không việc gì phải có anh hùng làm gì ? Cứ đưa cho người chơi mấy lá bài cho điểm là đủ !
Hơn nữa quyền năng của lá bài cũng ảnh hưởng trực tiếp đến mỗi đế chế. Như đã nói, hệ thống mô phỏng ra cả 1 đế chế, với biên giới, địa hình, thành trì, dân cư, của cải, tài nguyên, vân vân…. Bạn nghĩ các vị thần thừa hơi đến thế sao ? Không hề ! Họ muốn thấy chính người được lựa chọn phải cố gắng, phải lăng xả, phải đấu tranh để phát triển 1 đế chế, chứ không muốn thấy 1 tên phế vật ! Vì sao ư ? Vì họ có thời gian !
Nếu chỉ rút bài không thì cần gì phải tới tận 40 năm sau cuộc chơi mới kết thúc ? Rút 1 lần hết có phải là được rồi không ?
Còn nữa, nếu như các bạn chú ý tới tin tức đầu tiên mà Vũ Tường thì cũng có nhắc tới chuyện các vị anh hùng chỉ tồn tại tới cuối kỷ Đồ Sắt. Mục đích của họ cũng chỉ là người hướng đạo cho những người chơi gà mờ trong cách xây dựng đế chế mà thôi!
Richard, Bích Phương,Kumiko, thậm chí cả đám cá mập « Ngũ Thần » cũng biết điều đó. Họ biết mình chỉ là đồ chơi của các vị thần ! Điều duy nhất mà các vị thần bảo vệ họ là không cho phép người chơi tự giết nhau ! Nếu không kẻ biến thái như Richard đã sớm bị 1 trong « Ngũ Thần » thịt rồi ! Vì sao ư ? Vì người đó là nữ !
Do biết được quy tắc ngầm này nên Richard lại càng thả sức làm bậy ! Nói cho cùng thì hắn cũng chỉ là 1 con kiến, còn « Ngũ Thần » cũng chỉ là những con kiến bự mà thôi! Kiến nào cũng là kiến cả ! Khi chơi chán, họ có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào.
Cái danh hiệu tự phong « Ngũ Thần » kia cũng chỉ để treo làm kiểng mà thôi.
Nhưng quy tắc của các vị thần có 1 sơ hở : người chơi không được giết nhau, nhưng NPC lại có thể.Người chơi hoàn toàn có thể sai NPC đi giết người chơi khác.Tất nhiên trừng phạt cũng sẽ rất nặng !Đã có trường hợp người chơi làm như vậy.Cả 1 đế chế bốc hơi chỉ trong 1 đêm,còn người chơi đó thì chết rất thảm. Toàn thân y bét nhè ra giống như bị 1 thứ gì từ trên trời rơi xuống đập vụn.
Hơn nữa các vị thần cũng bảo vệ người chơi nữ bằng hệ thống tự vệ. Nếu như NPC hoặc người chơi khác có ý đồ cưỡng hiếp người chơi nữ thì người đó sẽ ngay lập tức bị xoá sổ ! Quyền lợi này được các vị thần thống nhất vì đừng quên không ít các vị thánh thần đều là nữ. Đơn cử như phương Đông có Nữ Oa, Tây Vương Mẫu, Dao Trì Tiên Tử,Tiên Dung công chúa,Âu Cơ thần mẫu…phương Tây thì có nữ tuyên thánh Clemence,Diane…Xem chừng nữ quyền trong thế giới thần thánh cũng khá được coi trọng.
Nhưng đặc quyền này cũng có sơ hở: nó không ngăn cấm việc bắt cóc nữ hoàng của đối phương. Thường thì trong chiến tranh chuyện này cũng thỉnh thoảng xảy ra.Các cụ cũng có câu « bắt giặc trước phải bắt vua » nên các vị thần cũng phải đồng ý với chuyện này. Việc tra tấn, đòn roi cũng không bị hạn chế. Đương nhiên thời gian giam cầm chỉ kéo dài trong 12 tiếng đồng hồ, hơn nữa nếu là nữ thì người chơi sẽ không được phép đụng chạm vào những bộ phận ngạy cảm của đối phương.Hơn nữa hệ thống sẽ tự chữa lành thương tích cho người chơi.Nếu để người chơi nằm liệt giường thì làm sao họ điều hành thế giới được.
Nhưng tóm lại nó cũng không cấm việc hành hạ.
Đó cũng là lý do mà Kumiko vì sao lại sợ Richard đến thế !
Lần này, hắn gọi 1 tên thích khách vào cung điện để ban bố nhiệm vụ. Thích khách đó sau 1 hồi đã biến mất không thấy tăm hơi !
Last edited by Phệ Hồn Quỷ; 28-02-2014 at 03:10 AM.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương 6:Chân tướng của trò chơi Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Sau 1 hồi thì Kumiko cũng thức dậy.
Khi nàng tới vấn an Vũ Tường, nàng cảm thấy ngạc nhiên trước 3 vị anh hùng xuất hiện trước mặt nàng.
3 người là ai?
Kumiko mới tò mỏ hỏi Vũ Tưởng.Sau khi nhận được câu trả lời, nàng mới ớ người hâm mộ Vũ Tường.
Thấy Vũ Tường ngạc nhiên, nàng mới sực nhớ hoá ra hôm qua nàng cũng quên chưa nói hết những gì mà nàng biết cho hắn biết. Vì thế nàng mới bổ sung thêm :
-Tiểu nữ hôm qua quên chưa nói cho bệ hạ biết điều này. Bệ hạ đừng coi đây là trò chơi. Có khi nào bệ hạ đặt câu hỏi vì sao trò chơi này phải diễn ra trong 40 năm không ?
Quả thật Vũ Tường cũng rất nghi ngờ về chuyện này. Nhưng hắn không biết tìm ai để hỏi. Hiện tại Kumiko đã gãi đúng chỗ ngứa của hắn !
-Xin thỉnh giáo !
Kumiko gật gù nói :
-Bệ hạ ạ ! Các vị thần khi hợp sức khai sáng ra trò chơi này đều cảm thấy nếu chỉ giới hạn ở việc tranh giành điểm chiến thắng thì sẽ quá dễ dàng ! Thật vậy, có 1 lá bài có quyền năng nghịch thiên là « Đoàn thể chiến tranh » có thể khiến người chơi nhận được 1 điểm chiến thắng với 1 đơn vị khiên và giáo! Bệ hạ thử tính xem nếu chỉ tập trung phát triển chiến tranh thôi đã có bao nhiêu điểm rồi !
-Ít nhất cũng phải 20 điểm !
(Giải thích kỷ Đồ Đá có 4 lá quân sự đời 1 , 1 lá đem lại 1 đơn vị khiên giáo, tức là 4 điểm; kỷ Đồ Đồng cũng có 4 lá , mỗi lá đem lại 2 điểm tức là 8 điểm; kỷ Đồ Sắt cũng có 4 lá , mỗi lá đem lại 3 đơn vị khiên giáo, tức là 12 điểm. Nếu xây hết thì tổng cộng người chơi sẽ có 24 điểm. Chưa tính các vị thần đem lại thêm đơn vị khiên giáo như Ares, Thuỷ Tinh ; và những lá bài đặc biệt và hàng hải. 20 điểm đã là giới hạn thấp nhất.)
-Chính thế ! Đó là còn cho kể việc chiến tranh còn mang lại huy hiệu chiến thắng ! Bệ hạ thử tinh coi ít nhất người chơi đã có bao nhiêu điểm rồi ?
-Ít cũng phải gần 40 điểm !
(2 điểm chiến thắng kỷ Đồ Đá, 6 điểm chiến thắng kỷ Đồ Đồng, 10 điểm chiến thắng kỷ Đồ Sắt, tức là 18 điểm.Không tính huy hiệu xâm lược, tổng tân công, và các quyền năng của thần đặc biệt như Hades,...)
-Chính xác ! 40 điểm dễ dàng như đồ trong túi ! Bệ hạ nghĩ những người chơi lão làng khác không nghĩ đến chuyện này sao ? Chẳng lẽ các vị thần lại sơ sót đến !
-Phải !
Vũ Tường cũng cảm thấy chuyện này không đơn giản. Hắn cũng đã sớm coi đây không phải là trò chơi rồi,nhưng hắn vẫn còn xem thường nó.
-Cho nên điểm chiến thắng cũng là 1 nhân tố quan trọng, nhưng nó chưa phải là nhân tố quyết định!Càng về sau này, các yếu tố dân trí, trình độ kinh tế,quân sự,khoa học kỹ thuật sẽ càng được coi trọng.Mà những nhân tố như vậy những lá bài không thể giải quyết được ! Đơn cử như việc chỉ xây lá bài « Phòng dược » cũng không thể nâng cao trình độ y học của đế chế ! Phải có 'anh hùng' hoặc 'nguỵ anh hùng' hệ khoa học chăm nom nó mới được ! Tương tự như vậy với quân sự, công trình dân sinh, thương mại, vân vân…
-Nguỵ anh hùng là gì?
-Bệ hạ chắc không quên điều đầu tiên mà tiểu nữ nhắc tới chứ?
-Có! Các anh hủng chỉ tồn tại đến hết kỷ Đồ Sắt!
-Đúng vậy! Sau đó hệ thống sẽ xoá bỏ sự tồn tại của họ! Mà như đã nói các công trình của hệ thống cần phải có 1 'anh hùng' chăm nom. Cái gọi là 'nguỵ anh hùng' tức là 1 người nào đó được 'anh hùng' chân chính đào tạo. Họ sẽ thừa hưởng toàn bộ kiến thức của 'anh hùng' đó. Đương nhiên quá trình đạo tạo này sẽ rất tốn thời gian. Các vị thần cũng đã nghĩ đến chuyện này nên họ mới đặt ra thời hạn 40 năm cho 1 cuộc chơi!
-Sao các vị thần lại phải chơi 1 trò bịp lớn đến vậy ?
-Bệ hạ chắc có nghe câu không có bữa cơm trưa nào miễn phí chứ ? Đâu thể nào dễ dàng chỉ xây 1 công trình là kiếm được điểm chiến thắng ngay ? Các vị thần làm vậy vì hầu hết những người chơi đều thiếu kiến thức trong việc quản lý 1 đến chế, nên họ tạo ra hệ thống này để giúp đỡ người chơi những bước đi đầu tiên. Nhưng để tránh cho việc trò chơi trở nên quá dễ dàng, bọn họ mới phải đi một 1 vòng lớn như vậy!
Vũ Tường giờ mới thấy trò chơi này hoàn thiện thế nào.
Bạn cứ thử nghĩ xem : phải quản lý 1 đế chế là chuyện không dễ dàng.khoa học, giáo dục, an ninh, vân vân... luôn là những vấn đề đau đầu! Cứ thử nhìn trong lịch sử có mấy vị minh quân còn tiếp tục giữ vững được sự sáng suốt của mình trong suốt quá trình trị vì ? Đã thế người chơi phải còn phải tránh được sự phá hoại từ các đế chế khác,rồi chiến tranh, rồi ngoại giao…
Muốn được các vị thần thực hiện 1 nguyện vọng không phải điều đơn giản !
Hắn không còn dám coi những vị anh hùng chỉ là những nhân vật do hệ thống hư cấu nên mà thực sự coi họ như những nhân tài trong mảng của mình. Hắn cảm thấy bản thân như đang chơi Civilization, không, « Kỳ quan thế giới » còn hoàn thiện hơn rất nhiều…Có chiến tranh kinh tế, phản gián, bắt cóc,vân vân và vân vân…
Vũ Tường cũng âm thầm lấy làm may mắn vì đã cắn răng thuê cho được Phryné. Hắn có được đến 5 vị anh hùng, trừ Phrynés ra thì hắn cũng có 4 vị anh hùng, do đó khởi điểm của hắn cao hơn rất nhiều người ( đương nhiên trừ 1 số quái nhân như đám người « Ngũ Thần » , « Nhị Thiên Vương »ra !)
Hắn thực sự rất biết ơn Kumiko. Nếu nàng không mở mắt cho hắn thì hắn chắc chắn sẽ phải trả giá đắt do coi thường !
Hắn trịnh trọng nói với Kumiko :
-Mời tiểu thư Kumiko hạ mình làm quân sư cho kẻ hèn được không ?
Kumiko ấp úng nói :
-Bệ hạ không đùa đấy chứ !
-Nghiêm túc là khác !
Vũ Tường là người có vốn sống rất phong phú . Kinh tế học có nói phải tận dụng mọi tài nguyên, mà tài nguyên của Kumiko chính là kinh nghiệm của nàng. Đương nhiên hắn vẫn là người quyết định có tham khảo hay không, nhưng ít ra hắn có thể tận dụng kinh nghiệm của nàng trước khi đưa ra quyết định.
Giờ hắn mới biết những lá bài có tính điểm chỉ phá huy tác dụng khi có anh hùng tương ứng thuộc tính đó. Có nghĩa là hiện tại hắn có thể phát triển theo hướng nào cũng được. Quyền năng của Platon quả thật quá nghịch thiên! Chuyện này cũng không có gì lạ khi muốn thuê được Platon, bạn phải trả đến 12 đơn vị tiền vàng. Nếu không có Phryné thì hắn có đợi đến mút mùa cũng không thuê nổi. Có thể tạm coi Phryné giống như kiểu ‘tú bà điều hàng’ !
Nhưng về lâu về dài, hắn cần phải tập trung đào tạo lớp người kế cận.Do Platon quá đa năng nên việc đào tạo 1 người đệ tử có thể kế thừa toàn bộ kiến thức của ông là chuyện khá đau đầu! Nhưng chuyện này để sau hắng nói!
Đúng lúc này Kumiko mới sực nhớ ra 1 điều bèn hỏi :
-Vậy bệ hạ nói là ngài rút được thêm 4 lá bài mới. Vậy ngài có biết cách sử dụng chúng hay không ?
Hắn ớ người. Đúng là kể từ khi nhận được những lá bài kia,chúng vẫn xám ngoét !
-Không ! Kính mong cô nương chỉ giáo !
-Với những lá bài tài nguyên bệ hạ cần phải chọn những nơi có địa thế thích hợp để « cài ». Cũng may cho bệ hạ là Babylon có con sông Euphrate chảy qua nên lá bài « Cảnh lậu phía Đông » có thể sử dụng được. Bằng không bệ hạ sẽ phí đi 1 lá bài rất tốt !
Hoá ra là vậy ! Các vị thần đúng là quá nhọc công nghĩ ra cả 1 hệ thống phức tạp và hoàn thiện đến thế !
-Vậy mong cô nương và các vị theo tôi đi thăm thú xem sao !
-Cẩn tuân bệ hạ !
Con sông Euphrate nằm cách hoàng cung tầm 15 cây số. Dòng chảy sông khá lặng, hơn nữa xung quanh cây cối rất rậm rạp thuận lợi cho việc che dấu.
Cuối cùng sau 1 hồi họ tìm được 1 khoảng đất khá rộng được lau sậy che kín. Nơi này đủ kín đáo, lại nằm khá khuất nên khó mà tìm ra được.
-Chính là chỗ này rồi !
-Bệ hạ chỉ cần nghĩ tới lá bài đó sau đó dùng tâm trí di chuyển nó lên dải đất này là được.
Quả thực quá trình xây dựng không tốn công là bao, hắn chỉ thầm nghĩ tới 1 cái là 1 cái « cảng » được xây. Nói là cảnh thì hơi quá vì nó trông rất lụp xụp. Diện tích của nó khá rộng, nhưng nó chỉ được xây bằng vải bạt và mấy cây gỗ chống 1 cách tuỳ tiện, xung quanh đỗ la liệt những chiếc thuyền con. Nhưng không nên nghi ngờ tính chắc chắn của nó. Kumiko cho biết công trình nào của hệ thống cũng có độ bền vững tới trên 100 năm !
Sau đó có 1 đám người xuất hiện. Họ mặc trên người trang phục màu đen, mặt cũng bịt kín chỉ chừa đôi mắt ! Đúng là dân buôn lậu có khác !
-Tham kiếm bệ hạ !
-Miễn lệ !
-Sau này mong các tráng sĩ góp 1 phần công sức cho đế chế của chúng ta !
Vũ Tường nghĩ rất kỹ mới nói như vậy. Tại sao hắn không nói « đế chế của ta » mà lại là « đế chế của chúng ta » ? Ấy là bởi vì hắn muốn bọn họ coi mình như người của đế chế này, khiến họ có cảm giác nếu đế chế vinh thì họ vinh, nếu đế chế nhục thì họ nhục. Phải làm như vậy thì họ mới gắng hết sức được ! Nhiều khi chỉ cần 1 câu nói đơn giản mà ta có thể khiến người khác lao lực vì mình !
-Cẩn tuân bệ hạ !
-Nếu cần các tráng sĩ cho người liên lạc với tiểu thư Phryné đây ! Tiểu thư sẽ thay ta đón tiếp các vị !
Lại là 1 đòn công tâm khác ! Rõ ràng Phryné so với Platon và Cesar tương đối mà nói thì « khá vô dụng ». Nếu hắn nhất bên trọng nhất bên khinh thì lâu dần Phryné sẽ cảm thấy bản thân không được trọng dụng, đâm ra chán nản ! Nàng sau này có thể trở thành nhân tố để người khác lợi dụng ! Nhưng nếu hắn giao trọng trách cho nàng, nàng sẽ cảm thấy mình có giá trị, sẽ hăng hái làm việc ! Lợi người, lợi mình việc gì mà không làm ?
Kumiko rõ ràng là 1 cô gái đủ thông minh. Chỉ qua 2 lời nói của Vũ Tường mà nàng đã đoán được dụng ý của hắn.Nàng không thể không tán thưởng sự thông minh và tài trí của người đàn ông này. Nhìn y có vẻ trẻ tuổi nhưng không ngờ tâm kế lại kín đáo như vậy.
Tiếp đó Vũ Tường quay ra nói với Platon và Cesar :
-Vấn đề quân sự nhờ xin nhờ Cesar đại nhân quan tâm cho ! Còn những vấn đề khác của đế chế mong đại nhân Platon hạ cố quan tâm giúp cho! Nhất là vấn đề giáo dục !
Platon là ai ? Ông là triết học,toán học, và là thiên tài trong nhiều lĩnh vực của Hy Lạp cổ đại! Ông là triết gia giỏi ngang với Socrates, thầy cùng mình !Để ông đứng ra đào tạo nhân tài của Babylon là quá chuẩn ! Hơn nữa sau này hắn cũng không cần phải băn khoăn về việc « kích hoạt » các lá bài nữa !
Platon và Cesar đều trả lời :
-Cẩn tuân bệ hạ !
Bây giờ chỉ cần đi tìm nơi để đặt « Đất bỏ hoang » và « Đất khai thách gạch » là được ! « Quán rượu » thì có thể đặt trong thành, vừa là tai mắt để thu thập thông tin, vừa là nơi giải trí cho người dân!
Sau 1 hồi không lâu hắn cũng tìm được 1 khu đất khá trống trải gần rừng cây và 1 ngọn núi bỏ hoang. Hai nơi ngay lập tức được hệ thống cải tạo biến thành nơi khác thác vàng, gạch và gỗ của hắn.
Giờ thì đến lượt quán rượu !
Trở về thành, Vũ Tường trực tiếp tìm 1 dinh cơ của một vị bá tước bị bỏ tù do có hành vi làm gián điệp cho địch,sau đó hắn sai người tới canh gác bên ngoài, sau đó dùng hệ thống cải tạo bên trong. Nhưng hắn tuyên bố với dân chúng sẽ cải tạo nơi này thành quán rượu, hơn nữa rượu bia ở chỗ này chỉ thu 1 đồng tiền vàng. Dân chúng tung hô vang trời vì quả thực đã lâu lắm rồi họ mới có nơi để giải trí bình dân như vậy sau những giờ lao động, còn Vũ Tường thì ngay lập tức được đút túi 5 đơn vị tiền vàng. Hắn cũng không lo sẽ thiếu rượu vì rượu bia là gì ? Đồ uống lên men chứ sao ? Mà men sản xuất từ gì ! Dù hắn không biết thì cũng có Platon lo ! Platon quả thật là 1 nhân tài đa năng !
Giờ hắn chưa thiếu tiền! Cái mà hắn thiếu là lòng dân! Nếu việc xây dựng 1 đế chế là thực thì dân chúng là nhân tố vô cùng quan trọng!
Bây giờ hắn chỉ còn chờ gió Đông !
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương 7: Hình chiếu của Déméter Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Sau khi sắp xếp xong xuôi mọi chuyện , Vũ Tường bắt đầu suy tính đến chuyện thỉnh thần.
Như đã nói tương ứng với mỗi kỷ,người chơi có quyền thỉnh thần 1 lần. Hết kỷ đó hình chiếu của thần sẽ biến mất.
Nói 1 cách tương đối thì hình chiếu của thần có vẻ yếu hơn anh hùng vì chúng chỉ có hiệu ứng trong 1 đời. Nhưng chuyện này cũng khó tránh vì nếu thỉnh thần đến thật thì cuộc chiến sẽ không còn chỉ là giữa người phàm với nhau mà đã biến thành 1 trận đại chiến thần minh giữa các phe.
Thỉnh thần tiến hành cũng khá đơn giản : chỉ cần gọi ra hệ thống, sau đó yêu cầu thỉnh thần, hệ thống sẽ lựa chọn ngẫu nhiên đưa ra 1 vị thần.Vị « thần » đó sẽ phù hộ cho đế chế đó trong 1 kỷ.
Vũ Tường bắt đầu kêu gọi hệ thống.
Sau đó mấy giây, âm thanh của hệ thống vang lên :
-Người chơi yêu cầu thỉnh thần ? o : Có | x : Không
-Có !
-Thỉnh thần bắt đầu !
-Triệu hồi hình chiếu của thần từ Thần quốc !
-Triệu hồi hoàn thành ! Hình chiếu của nữ thần nông nghiệp Déméter sẽ xuất hiện trong 5,4,3,2,1,0 giây !
-Thỉnh thần kết thúc !
Phía bên trên đầu của Vũ Tường xuất hiện 1 hình ảnh mờ của 1 nữ thần. Nữ thần vô cùng đẹp,trên đầu đội 1 vòng nguyệt quế, trong tay ôm 1 bó lúa mạch. Bà là nữ thần của nông nghiệp –Déméter !
Hình chiếu của nữ thần Deéméter cất cao giọng nói :
-Phàm nhân ! Có phải ngươi triệu hồi ta không ?
-Kính thưa nữ thần Déméter ! Hoàng đế của Babylon thỉnh người tới phù hộ cho đế chế trong kỷ này ! Chúng con xin cung phụng gỗ và vàng để đổi lấy sự bảo hộ của người!
-Ta đã nhận lời của ngươi ! Đế chế Babylon sẽ được ta tặng 2 đơn vị tiền vàng và kể từ nay đến cuối kỷ này, Babylon sẽ có thể sản xuất 1 tháng 1 đơn vị vải !
Sau đó hình chiếu của nữ thần mờ đi. Vũ Tường phát hiện mình được nhận thêm vào trong quốc khố 2 đơn vị tiền vàng.
Ngày mà Vũ Tường bước chân vào hệ thống là gần cuối tháng 4. Còn khoảng 7 ngày nữa là hắn sẽ bắt đầu với lượt rút mới.
Về cơ bản trong 1 tháng , hắn có thể sản xuất : 1 đơn vị vải, 1 đơn vị gạch, 1 đơn vị gỗ và 1 đơn vị vàng ; hoặc 1 đơn vị vải, 2 đơn vị gạch và 1 đơn vị vàng; hoặc 1 đơn vị vải và 3 đơn vị gạch.
Tài nguyên thô hắn chỉ còn thiếu đá, tài nguyên tinh thì thiếu thuỷ tinh và giấy.
Hắn bây giờ hoàn toàn có thể đợi đến lượt rút của tháng sau, sau đó hy sinh lá bài đó để lên đời. Quá trình lên đời sẽ kéo dài mất khoảng 1 năm.
Vấn đề lên đời cũng là 1 phạm trù cần được nghiên cứu. Bởi vì khái niệm đời và kỷ là hoàn toàn khác nhau. 1 kỷ quyết định chất lượng của lá bài. Lá bài của kỷ Đồ Đá có quyền năng kém hơn lá bài kỷ Đồ Đồng, và Đồ Đồng thì yếu hơn Đồ Sắt, nhưng cũng tương ứng với việc tài nguyên yêu cầu sẽ cao hơn.
Nên tập trung lên đời trước hay dồn việc lên đời vào kỷ Đồ Sắt là sự lựa chọn mang tính cá nhân.
Sau 1 hồi suy nghĩ,Vũ Tường cảm thấy việc dồn lên đời sớm có lợi thế sau:
1—Quyền năng đời 2 của mặt mà hắn chọn cho Babylon tương đối đáng lưu ý : Rút thêm 1 lần trong 1 kỷ, mỗi lần 1 lá bài. Lên càng sớm thì hắn càng được hưởng lợi.
2—Hắn quan niệm « Bầy chim trong rừng không bằng 1 chim trong tay ». 10 điểm chiến thắng không phải là 1 con số nhỏ. Huống chi quyền năng của lá bài của Kỷ Đồ Đá cũng yếu hơn 2 kỷ còn lại. Hắn không phải là kẻ ăn xổi.Hy sinh quyền lời trước mặt để đổi lấy quyền lợi lâu dài là chuyện đáng giá !
3—Hắn cũng muốn nhân cơ hội này tạo mối quan hệ ngoại giao với đế chế Halicarnassus.Dù sao nữ hoàng bên đó cũng là người Việt, mà các cụ cũng nói rồi « Nhiễu điều phủ lấy giá gương, người trong 1 nước phải thương nhau cùng ». Hắn và nàng đều là người Việt nên hai bên dễ dàng hợp tác để sống sót.
Nhưng việc hắn làm như vậy cũng phải khiến hắn trả giá rất đắt. Để lên đời 2, hắn phải mua 1 đơn vị gỗ và 1 đơn vị thuỷ tinh, và để lên đời 3 hắn cần mua 1 đơn vị giấy. Dù chia ra mua thì hắn cũng phải trả : 2 + 2 (-1 do « Cảng lậu phía Đông ») + 2(-1 do « Cảnh lậu phía Đông ») = 4 đơn vị tiền vàng.
Hắn đang đánh bạc với vận mệnh của chính mình. Nếu như lúc này có 1 người chơi nào dùng lá bài effect trừ tiền toàn bộ những đế chế khác thì hắn sẽ ăn đủ ! Hoặc không nói đâu xa chỉ cần Sparta dùng lá bài trừ tiền là hắn sẽ nếm trái đắng ngay ! Hắn sẽ bắt buộc phải vứt bài nếu muốn sử dụng anh hùng hoặc vứt đi anh hùng để sử dụng lá bài.
Cứ chờ xem sao ! Hắn còn được rút thêm 36 lá bài nữa trong kỷ Đồ Đá này !
Hắn muốn tìm Kumiko để thử xem ý kiến của nàng thế nào.
Hắn tìm Phryné và nhờ nàng đi mời Kumiko cho hắn. Dù sao hắn cũng đã coi Kumiko như quân sư của mình, nên hắn cũng cần phải dành cho nàng 1 sự tôn trọng nhất định.
Sau 1 hồi Phryné đưa Kumiko tới.
-Bệ hạ có chuyện gì cần hỏi sao ?
Kumiko lúc này mặc trên người 1 bộ kimono truyền thống của Nhật Bản.
-Trang phục trên người cô là thế nào vậy ?
-Bệ hạ không biết việc bệ hạ có thể yêu cầu hệ thống cung cấp trang phục theo ý ngài sao ?
-Không hề ! Công năng đó ở chỗ nào !
-Bệ hạ chỉ cần kêu gọi hệ thống và thầm đọc tên trang phục mà ngài cần là được.
-Chuyện đó để sau đi ! Có chuyện này muốn hỏi ý kiến quân sư?
Kumiko nhíu mày :
-Bệ hạ đang lưỡng lự giữa việc có nên lên đời sớm hay không đúng không ?
-Sao cô biết!
-Chuyện này tiểu nữ đã từng gặp qua rồi!
-Lúc đó cô xử lý thế nào!
-Bệ hạ dường như quên việc ngài có thể giữ lá bài trong 6 tháng sao! Không có lá bài nào hoặc vị thần hoặc anh hùng nào ép người chơi phải vứt bỏ bài cả ! Cứ đợi 5 tháng nữa rồi hẵng hay ! Sau 5 lượt rút bài, bệ hạ sẽ biết nên lấy hay bỏ !
-À phải!
Do thu được quá nhiều tin tức, lại cộng thêm áp lực đến từ Sparta và Halicarnassus nên hắn quên mất điều này!
Kumiko nhìn hắn rồi cười tủm tỉm :
-Hình như bệ hạ vẫn còn tiếc số nguyên liệu sản xuất đúng không ? Sao ngài không nghĩ tới việc dùng nó để xây dựng công trình nào đó có ích mà hệ thống không cung cấp như nâng cấp đường xá chẳng hạn, hoặc là xây cầu cống vân vân…Nếu không ngài có thể dùng nó để đổi với đế chế Halicarnassus.Nếu cần tiểu nữ có thể thay ngài làm sứ giả !
-Cao minh !
Không phải là Vũ Tường kém thông minh, mà thực sự hắn bị chính ấn tượng ban đầu của mình hại. Việc các vị thần sắp xếp việc các đơn vị sản xuất nếu không sử dụng sau 1 tháng sẽ biến mất khiến hắn cứ luôn cho rằng những nguyên liệu đó ngoài việc xây dựng các công trình của hệ thống ra thì không còn tác dụng nào cả. Nhưng hắn đã quên rằng trong quy tắc thứ 5 , 1 đơn vị tài nguyên thô của hệ thống có thể quy đổi ra 1.000.000 đơn vị tài nguyên trong thực tế. Không dưng mà các vị thần lại đặt ra quy tắc này ! Dường như 2 điều chẳng có liên quan lại quan hệ 1 cách vô cùng mật thiết !
Điều này 1 lần nữa khiến Vũ Tường phải cảnh tỉnh. Hắn tuy đã không còn coi đây chỉ là 1 trò chơi nữa, nhưng ấn tượng ban đầu quả thực đã khiến tư duy của hắn cứ bị ỳ theo quan tính. Nếu không có Kumiko nhắc thì hắn đã bỏ sót nhiều thứ rồi !
Dù ở thời nào cũng vậy, đường xá luôn là 1 nhân tố quan trọng. Có thể ví đường xá giống như 1 mạch máu trong đế quốc. Nó tạo điều kiện cho hàng hoá có thể luân chuyển đến các nơi nhanh chóng hơn,và nó còn khiến cho khách du lịch từ các nơi khác dễ dàng đến thăm thú cảnh quan của Babylon.
Không dưng mà du lịch được gọi là ngành công nghiệp không khói ! Khi du khách tới thăm thú 1 nơi nào đó, họ khiến nhiều nghành nghề địa phương tìm được thị trường mới. Nhu cầu ăn uống, ngủ nghỉ, đi lại, vui chơi,…của khách du lịch là đòn bẩy cho kinh tế của địa phương !
Các vị thần thiết kế 1 hệ thống vừa khá hoàn thiện nhưng còn nhiều điều tương đối mập mờ là để người chơi phải bỏ sức. Đơn cử như chuyện tài nguyên của hệ thống chỉ chia làm thô và tinh ! Người Hoa có câu « Dân dĩ thực vi thiên » ! Dân Babylon chẳng lẽ không cần ăn uống sao ? Có chứ, rất cần là đằng khác ! Nhưng các vị thần lại không hề nhắc đến tài nguyên này !
Thành ra nếu chỉ chăm chăm suy nghĩ cách sử dụng hệ thống thì có nhiều vấn đề Vũ Tường không thể tìm ra cách giải quyết.
Chắc chắn Kumiko đã nghĩ tới khía cạnh này. Quả thực hắn mới đến Babylon được có 2 ngày nên kinh nghiệm của hắn thua xa nàng, cũng như Richard và Bích Phương !
Vũ Tường lúc này thực lòng thỉnh giáo Kumiko :
-Mong quân sư giúp ta !
-Bệ hạ quá khách sáo rồi !
Quả thực Kumiko cũng lấy làm bất ngờ trước khả năng nhận sai của Vũ Tường. Nàng cứ tưởng 1 người như hắn khi mới được kéo vào hệ thống, được làm hoàng đế của 1 nước thì hắn phải rất kiêu căng mới phải. Nhưng việc hắn nhiều lần thỉnh giáo nàng chứng tỏ hắn là người biết mình biết người, biết tận dụng các nguồn tài nguyên để phát triển. Nàng không dám chắc hắn có thể là người chiến thắng cuối cùng, nhưng nàng tin tương lai của hắn sẽ còn tiến xa !
Kumiko càng lúc càng có ấn tượng tốt với người đàn ông này. 1 cảm giác khác biệt đâm chồi trong lòng nàng . Tuy nó còn chưa rõ ràng, nhưng theo thời gian, có lẽ nàng sẽ nhận ra đó là tình cảm gì !
-Bệ hạ chắc nhận ra nhiều vấn đề còn tồn đọng mà hệ thống không giải quyết được ! Chúng ta cứ bắt đầu từ vấn đề căn bản nhất : lương thực. Chắc ngài hiểu Babylon sau này là nơi nào chứ !
-Tuy không nhớ chính xác lắm nhưng Babylon chắc chắn thuộc khu vực Lưỡng Hà.( tên gọi của một vùng địa lý và của một nền văn minh ở nơi gồm lãnh thổ Iraq, đông Syria, đông nam Thổ Nhĩ Kỳ, và tây nam Iran hiện đại)
-Vậy ngài có biết những cây trồng đặc trưng của nơi này không ?
-Ta chỉ dám chắc chắn ô liu có được trồng ở đây. Còn lúa mì thì ta không dám chắc chắn lắm vì theo những gì ta đọc thì lúa mì là 1 giống cỏ đã thuần dưỡng từ khu vực Levant (một khu vực rộng lớn ở Tây Á hình thành bởi các vùng đất giáp với bờ biển phía đông Địa Trung Hải, giáp ranh giới về phía bắc là dãy núi Taurus, về phía nam là sa mạc Ả Rập, và về phía tây là Địa Trung Hải, trong khi về phía đông đó mở rộng về phía dãy núi Zagros. Levant bao gồm Liban, Syria, Jordan, Israel và các vùng lãnh thổ của Palestine. Đôi khi cũng bao gồm cả Cyprus, Sinai và Iraq). Nhưng có lẽ xác suất của việc lúa mì được trồng ở Babylon cũng khoảng 60%. Khoai tây, cà chua có lẽ nơi này không có vì phát tích của nó ở Peru. Dưa chuột thì ta không nhớ rõ lắm nhưng nó phát tích ở Ấn Độ. Có lẽ hiện tại nó cũng đã được trồng ở Ai Cập cổ đại. Cà rốt hoang dại xuất hiện sớm nhất là ở Iran, tức là Babylon hiện tại nên ta chắc cũng sớm tìm được nó thôi,nhưng loại có thể ăn được lại xuất hiện ở Hà Lan, mà trong lịch sử thì Hà Lan đang thuộc đế chế Roma cổ. Các họ bắp cải thì được trồng nhiều ở Roma. Ngô thì được thuần canh ở Trung Mỹ,nơi toạ lạc của đế chế Aztec cổ đại.Bí ngô xuất hiện đầu tiên cũng ở Aztec. Còn rất nhiều loại hoa màu khác ta tạm thời không nhớ.
-Ngài rốt cuộc đọc bao nhiêu sách vậy ?
Kumiko rất ngạc nhiên vói sự hiểu biết của Vũ Tường. Quả thực nếu không phải là người thích nông nghiệp thì có lẽ sẽ chẳng có ai lại tìm tòi lịch sử của từng loại hoa màu cả.
-Cũng không nhiều !
Vũ Tường khiêm tốn trả lời.
-Vậy tiếp theo phải làm thế nào chắc không cần tiểu nữ dạy ngài chứ ?
-Lập ra các quan điền toán để đốc thúc nhân dân làm nông nghiệp, phàm ai lười biếng sẽ bị bắt sung quân.Nếu người hoặc nhóm người làm ruộng đất tốt thì cứ 1 sào ruộng tốt, tức là với 1 khoanh rượng có diện tích 360 mét vuông sẽ thu 100 cân lúa mì, còn ruộng đất xấu thu 60 cân lúa mì.Với các loại hoa màu khác sẽ có cơ chế quy đổi tương đương.Nếu thiếu vốn người dân có thể vay tiền.Ta sẽ thiết lập 1 kho bạc và cắt cử người để xét duyệt.Khuyến khích binh lính được cầy cấy để tận dụng các mảnh đất bị bỏ hoang.Các quan địa phương cũng phải lập đội đồn điền và nộp thuế theo hạn mức 6 tấn lúa mỗi người trong đội; bất cứ ai tuyển được 10 người trở lên sẽ được làm quan quản trại và miễn đi lính.Ba năm đầu từ ngày khẩn hoang sẽ miễn thuế. Ai muốn khẩn hoang phải nộp đơn trước 20 ngày, sau hạn này ruộng sẽ giao lại cho đế chế. Hàng năm sẽ cử người đo đạc đất đai để tính lại hạn mức trung thu.Về các hoa màu còn lại thì nghĩ cách để kiếm được hạt giống!
Chính sách mà Vũ Tường nghĩ tới thật ra là phần sửa đổi và hoàn thiện của chính sách đã từng được Nguyễn Ánh áp dụng sau khi chiến thắng nhà Tây Sơn. Dù không muốn thừa nhận nhưng về mặt kinh tế thì quả thực Nguyễn Ánh có 1 cái nhìn vượt xa Nguyễn Huệ. Chẳng thế mà sử gia Trần Trọng Kim nhận xét: « Cách làm Nguyễn Vương khai khẩn đất Gia Định thật là khôn khéo, khiến cho đất Nam Việt trước là một chỗ đất bỏ hoang, không có người ở, mà sau thành ra một nơi rất đông người và rất trù phú trong nước Nam ta. »
Cũng may mà các vị thần cũng thấy đã tạo đủ độ khó nên khi mỗi người trở thành hoàng đế của 1 đế chế, họ đã thiết lập sẵn 1 hệ thống quan lại tương đối hoàn thiện.Năng lực trung bình của đám quan viên cũng đạt ngưỡng 70/100. Chứ nếu không để đám người mới lựa chọn ra quan viên thì chỉ e 80 đến 90% là đế chế sẽ sụp đổ ngay, cho dù có sự hỗ trợ của các anh hùng.
-Ta sẽ đi thương lượng với Cesar và Platon đại nhân để lo vấn đề về đường xá. Còn cô và Phryné xử lý giúp ta 1.000.000 thước vải nhé.
-Nguyện ra sức vì bệ hạ !
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương 8: Thích khách đến từ đế chế Sparta Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Sau khi bàn bạc và tìm được cách xử lý đống tài nguyên chưa sử dụng, Vũ Tường có thể thờ phào nhẹ nhõm.
Quả thực trong chuyện này Cesar và Platon ra không ít sức lực. Đừng quên rằng trong lịch sử Cesar là hoàng đế đầu tiên của đế chế « La mã Thần Thánh » , còn Platon là thiên tài toàn năng hình, nên chuyện này cũng không thể làm khó được họ.
Chuyện đường xá coi như đã xong. Vũ Tường cắt cử Platon đi lo việc tiến hành cải tạo đường xá. Platon là bậc đức cao vọng trọng,hơn nữa Vũ Tường còn cung kính gọi ông hai tiếng « Đế sư » nên đám quan lại dưới quyền hắn cũng không dám không theo !
Chuyện mà hắn phải làm là sai người chuyển gạch từ lò gạch của hoàng cung ( các vị thần tự hư cấu ra đơn vị kiến trúc này tương ứng với việc sản xuất tài nguyên cơ bản của hệ thống.Babylon có tài nguyên cơ bản là gạch) và từ 2 nơi sản xuất gạch chuyển về cất trong kho của hoàng cung !
Đơn vị kiến trúc kho này nằm cách hoàng cung khoảng 1 cây số.Diện tích của nó rộng bằng ¼ sân bóng.Không gian bên trong rộng đến mức dù có cất 20 đơn vị tài nguyên cũng dư sức !
Các vị thần quả thực suy nghĩ rất thấu đáo khi xây dựng hoàng cung cho mỗi người chơi !
Vấn đề tiếp theo mà Vũ Tường phải đối mặt là hành vi gây hấn của đế chế Sparta !
Cứ theo lời của Kumiko thì nàng bị hắn bắt cóc không ít lần ! Tuy được hệ thống bảo hộ người chơi nữ bảo vệ nhưng sự tàn độc và lòng thù hằn phụ nữ của hắn khiến nàng phát sợ. Cả 2 người vào cùng thời với nhau, nhưng do bị hắn tra tấn khiến nàng không còn tâm trí phát triển đế chế nữa. Cho nên mới chỉ trải qua 1 năm rưỡi nàng đã bị hệ thống truất quyền.
Vũ Tường dám chắc tên điên này không biết được việc Kumiko sớm bị truất quyền nên việc hắn cử người tới quấy phá sẽ diễn ra chỉ trong 1 sớm 1 chiều. Do đó Vũ Tường cần phải đẩy nhanh tốc độ phát triển!
Có 1 điều cần phải giải thích rõ ràng rằng nếu tính đúng ra thì 40 năm , có tất cả là 40 * 12 = 480 lá bài được rút ! Nhưng thật ra tổng số lá bài mà các vị thần quyết định chỉ là 120 tấm. Khi rút đủ mỗi kỷ 40 lá, hệ thống sẽ tự động chuyển qua kỷ mới! Có nghĩa là người chơi sẽ được phép rút bài trong 10 năm. Vậy 30 năm còn lại để làm gì ? Chẳng lẽ để chưng không ? Vũ Tường không cho là vậy. Hắn đoán rằng 20 năm đó mới thực sự là 1 thử thách dành cho người chơi. Khi đã quá phụ thuộc vào hệ thống rồi thì việc tự mình phát triển một đế chế sẽ trở nên quá khó khăn.
Do đó việc tham gia sớm và sớm rút được lá bài cũng không ảnh hưởng quá nhiều.Có lẽ các vị thần cũng đã nghĩ đến chuyện này. Khởi điểm cao hơn người khác không có nghĩa là bạn sẽ chiến thắng. Ăn thua nhau sẽ vào 30 năm cuối cùng đó. Nếu điểm chiến thắng của 2 bên không chênh lệch quá nhiều, thì ai phát triển cao hơn thì người đó sẽ thắng. Và Vũ Tường tin rằng có lẽ các vị thần sẽ để người chơi tự khai phá và tìm cách kiếm điểm chiến thắng cho riêng mình.
Còn làm cách nào để tìm kiếm điểm chiến thắng sau khi đã rút hết bài ? Cứ nhìn cái tên « Kỳ quan thế giới » là rõ. Babylon nổi tiếng vì cái gì ? Vì vườn treo Babylon chứ sao. Các đế chế khác cũng có kỳ quan của riêng mình. Chẳng hạn như Halicarnassus được biết đến bởi lăng mộ của vua Mausolus, hoặc là đế chế Trung Hoa thì được biết đến bởi Vạn Lý Trường Thành,…Vũ Tường dám chắc đến 60% rằng cái gọi là điểm chiến thắng chính là thước đo chỉ số "tự hào" về đế chế của người dân. Huy hiểu chiến thắng đồng nghĩa với niềm tự hào về đế chế khi quân đội của đế chế thắng trận,khoa học phát triển khiến dân chúng cũng tự hào,trình độ dân sinh cao cũng khiến dân chúng tự hào,vân vân.... Vậy việc xây được kỳ quan chắc chắn cũng khiến dân chúng tự hào.
Mãi suy nghĩ miên man mà đã quá trưa rồi !
Hắn sai người chuẩn bị đồ ăn cho mình. Nói là chuẩn bị thôi chứ thực ra đám người hầu chỉ có trách nhiệm dọn đồ ăn lên.Thật sự thì hoàng cung do hệ thống hư cấu ra nên đám người làm trong đó cũng được hư cấu nốt. Đồ ăn thức uống cũng tự động được cung cấp đúng giờ, hơn nữa đều là sơn hào hải vị. Các vị thần quả thực rất lo lắng đến sức khoẻ của người chơi ! Cứ thử nghĩ xem với tình trạng kinh tế tồi tệ như Babylon thì đào đâu ra đồ ăn ngon như vậy.
Sau khi dùng bữa, hắn tự mình tới thăm hỏi Phryné,Cesar và Platon.
Người đầu tiên mà hắn đến viếng thăm là Platon.
Tính ra thì tuổi của Platon đáng tuổi ông hắn. Ông cũng nhiều tuổi hơn Phryné và Cesar. Kính lão đắc thọ vốn là truyền thống tốt đẹp từ ngàn xưa, mà bản thân Cesar và Phryné chắc cũng hiểu.
Khi tới thăm Platon, người hầu cho biết ông đã đi ra ngoài.
Hắn đành phải tới viếng thăm Cesar vậy. Khi gõ cửa phòng Cesar, hắn thấy y đang ngồi ngẫm nghĩ.
Cũng không lạ vì trong lịch sử, dù làm quen với quân sự quá chậm, hơn nữa một phần cũng do bản chất của mình nên Cesar không giỏi chiến lược và chiến thuật bằng hai danh tướng cổ đại Alexandros Đại Đế và Hannibal, nhưng ông có đủ những tài năng khác của hai danh nhân này để trở thành một lãnh đạo quân sự vĩ đại. Không những thế, ông thậm chí còn hơn cả hai người này và có lẽ bất kỳ một vị tướng soái nào trong lịch sử trong việc truyền cảm ba quân xung phong một khi tình thế không có lợi.Và ông cũng là vị đại danh tướng duy nhất tự dạy binh cách cho mình.Ông có thể gặt hái chiến thắng dưới bất kỳ địa hình, thời tiết nào có thể phần lớn là nhờ vào tính kỷ luật cao của binh lính ông, khả năng điều khiển tuyệt vời, và sự trung thành của các chiến binh dành cho ông.
Còn trong hệ thống, Cesar lại được xếp cao hơn hẳn Hannibal.Chắc chắn điều này cũng có lý do.
Quả thực nếu ngay cả Platon cũng trở thành nhân tài toàn năng hình,thì không có chuyện Cesar lại không được buff lên.
Thực sự trong lần rút bài sau này, dù muốn dù không, Vũ Tường cũng phải bắt đầu từ việc lấy lá bài quân sự.
Bản thân hắn cũng không phải là kẻ ham chiến, nhưng hắn muốn nhanh chóng kiếm người kế thừa năng lực của Cesar. Tính ra thì Cesar cũng chỉ mạnh về quân sự nên cũng dễ dàng tìm ra 1 trong số những « binh lính » lâm thời mà y đào tạo. Đương nhiên gọi là « binh lính » thế thôi, chứ chưa có trại lính chính quy, nên các binh sĩ chỉ tập trung ở hoàng cung buổi sáng sớm, còn đến tối ai lại về nhà nấy. Hoàng cung của Vũ Tường cũng không phải khách sạn để đám người này ngủ lại ! Mà như vậy thì quá trình đào tạo binh lính cũng không được chất lượng ! Cứ nhìn những bạn được gọi đi bộ đội thì thấy : họ ăn trong doanh trại, ngủ trong doanh trại, tập các bài tập đội hình đội ngũ cũng trong doanh trại, nên mới có chuyện nhiều gia đình mà không uốn nắn nổi con mình mà tống nó đi bộ đội !
Nghĩ vậy nên Vũ Tường tới gần.Cesar lúc đó cũng ngẩng đầu lên và nhìn thấy hắn. Y nói :
-Tham kiến bệ hạ !
-Đại nhân khách sáo quá !
-Sau bệ hạ lại hạ cố tới chỗ của thần !
-Định trao đổi với đại nhân vài chuyện ấy mà ! Thấy đại nhân có vẻ đang suy nghĩ nên cũng ta cũng không định làm phiền đại nhân !
-Cũng chỉ là những suy nghĩ bâng quơ mà thôi ! Thần thật xấu hổ khi khiến bệ hạ quan tâm như vậy !
-Có chuyện này ta muốn trao đổi với đại nhân ! Sắp tới ta muốn xây dựng 1 trại quân sự ở Babylon ! Đại nhân thấy sao ?
-Thế thì hay quá ! Nhưng làm vậy có được không ? Babylon giờ đang trong thời khắc khó khăn !
-Khó khăn thì khó khăn, nhưng việc nào phải ra việc nấy ! An ninh của Babylon thực sự phải nhọc công đại
nhân rồi !
-Thần sẽ cố hết sức !
Tiếp đó hắn tới thăm Phryné.Lúc hắn tới thì nàng cũng vừa lúc bước ra.
-Bệ hạ !
-Chào buổi sáng Phryné cô nương !
-Cảm tạ bệ hạ ! Bệ hạ có chuyện gì muốn kiếm tiểu nữ sao !
Thú thật trước khi tới tìm nàng, Vũ Tường có suy nghĩ muốn nàng trở thành thủ lĩnh tình báo của đế chế, nhưng hắn vẫn không có quyết tâm.
Thời xưa việc truyền thông tin thực sự quá chậm. Nhiều khi 1 thông tin phải mất 2-3 tháng mới đến được nơi cần đến.Mà lúc đó thì thông tin đó đã hoàn toàn mất đi giá trị !
Chỉ có 2 nơi là nơi thu thập thông tin chính có tốc độ truyền đi nhanh nhất: Quán rượu và nhà thổ !
Bởi vì rượu và gái luôn là thứ mà đàn ông không thể nói không. Hơn nữa nếu mở nhà thổ thì 1 là hắn có thể kiếm được không ít tiền,2 là hắn sẽ có 1 mạng lưới thu thập thông tin của riêng mình !
Kế sách này không phải chỉ có mình hắn mới nghĩ ra.
Thời xưa Phụng Sồ Bàng Thống cũng đã từng có suy nghĩ này khi về đầu quân cho Lưu Bị. Lúc đó nói thật thì mạng lưới thu thập thông tin của Lưu Bị thật không dám bình luận. Tào Tháo có Giả Hủ lo chuyện này, bên Đông Ngô là Lục Tốn, còn bên Lưu Bị thì không có ai lo lắng về mạng lưới này do Khổng Minh thì không có thời gian, mà kẻ dưới thì không đủ trình độ. Lúc đó Bàng Thống từng có ý nghĩ muốn đảm đương chuyện này !
Hắn cũng đã có quán rượu đầu tiên trong đế chế. Hắn cũng đã nhờ Platon lo việc sản xuất ra men rượu rồi. Có lẽ cũng vì thế mà ông ra ngoài sớm như vậy !
Bia rượu thì cũng có sớm thôi ! Chỉ còn nhà thổ !
Vũ Tường còn muốn mở rộng nó ra khắp đế chế ! Nếu có thể thì mở rộng ra 2 đế chế bên cạnh thì càng tốt !
Nhưng hắn lại không thể nhờ Platon và Cesar.Hắn cũng không muốn Platon có ấn tượng xấu về mình, hơn nữa để 1 ông già làm tú ông của 1 nhà thổ cũng kỳ.Hắn cũng cần Cesar huấn luyện binh lính. Nếu cấp trên không gương mẫu thì sao ra lệnh được cho cấp dưới !
Chỉ còn lại 2 cô gái Kumiko và Phryné ! Nhưng hắn không thể hạ nổi quyết tâm !
-Không ! Không có gì cả ! Chỉ muốn đến thăm hỏi cô thôi ! Cô có rảnh đi dạo với ta không ! Ta định mời cả Kumiko đi nữa !
-Cũng được ! Tiểu nữ cũng đang rảnh ! Vậy chúng ta đi !
-Để ta đi gọi Kumiko ! Để thêm an toàn ta mời thêm cả Cesar đại nhân đi cùng nữa ! Đi cạnh hai cô nương xinh đẹp như hoa thế này khiến 1 mình ta không đủ sức ngăn cản đám sắc lang đâu !
-Bệ hạ vui tính thật !
Nói là làm,Vũ Tường quay lại phòng của Cesar để mời y sau đó đi tới gọi Kumiko. Cesar cũng không chối từ.
Thật ra y còn có buổi huấn luyện binh lính, nhưng an toàn của Vũ Tường là trên hết ! Huống chi còn có Phryné ở đây !
Nói thật thì trong lịch sử Cesar cũng không phải là người hoàn toàn nói không với sắc dục ! Chỉ cần nhìn chuyện tình của y với nữ hoàng Cleopatre là thấy ! Đàn ông không lại nói không với sắc đẹp cả ! Mà Vũ Tường dù chưa nhìn thấy Cleopatre nhưng hắn dám nói vẻ đẹp của Phryné đủ khiến cho bất cứ gã đàn ông nào cũng xiêu lòng !
Cũng khó trách việc Phryné lại có quyền năng triệu hồi miễn phí 2 anh hùng khác !
4 người cùng nhau rời khỏi ngoại thành. Vũ Tường vừa đi vừa quan sát địa thế xung quanh. Hắn cần 1 mảnh đất đủ kín đáo, đủ rộng để âm thầm luyện quân ! Hắn không muốn tên điên Richard sớm biết được suy nghĩ của mình ! Babylon thực sự không thể chịu nổi vó ngựa của y lúc này !
Đi tới 1 rừng cây thì Cesar đột nhiên chặn ngang trước người của Vũ Tường. Y nói :
-Bệ hạ ! Có thích khách !
Vừa nói xong thì có 10 cái bóng đen nhảy ra !
-Đám tôm tép muốn chết !
Cesar rút ra thanh kiếm đeo ở hông.
Chiêu thức của Cesar khá đơn giản. Nó không màu mè hoa mỹ, nhưng mạnh mẽ và trí mạng. Mục tiêu của nó là cổ, bụng, hạ bộ, những nơi có thế triệt hạ bất cứ ai !
Thân pháp của Cesar cũng rất nhanh nhẹn. Vũ Tường chỉ kịp nhìn thấy 1 cái bóng nhoáng lên là 1 tên áo đen ngã xuống !
Có vẻ như tên cầm đầu thấy động nên huýt sáo ra lệnh cho những tên còn lại rút lui. Dù rất muốn đuổi theo để giết hết bọn chúng, nhưng vì lý do an toàn nên Cesar không làm vậy. Y không dám chắc chúng có còn đồng bọn gì ở quanh đây hay không !
Vũ Tường có linh cảm dông bão sắp kéo đến . Y nói với Cesar và 2 cô gái :
-Chúng ta về thôi !
Linh cảm của hắn sớm được ứng nghiệm !
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương 8bis: Giải thích về hệ thống Nguồn:4vn - http://4vn.eu/forum
Có bạn than phiền vấn đề về việc mình thêm vào hệ thống rút thẻ bài. Vì hệ thống này là phần nòng cốt của cả bộ truyện nên mình không thể bỏ được. Do đó mình phải giới thiệu lại 1 lần nữa.
Như các bạn đã biết, các vị thần kéo những người chơi vào thế giới mà họ tạo ra, sau đó để họ làm hoàng đế của 1 đế chế bất kỳ.
Nhưng vấn đề là không phải ai cũng có kinh nghiệm trong việc xây dựng 1 đế chế chân thực nên các vị thần mới thống nhất 1 hệ thống nhằm mục đích trợ giúp người chơi trong việc này.
Do thời gian của 1 cuộc chơi kéo dài đến 40 năm, mà các vị thần không muốn hỗ trợ bước đầu, nhưng lại muốn người dựa dẫm quá nhiều vào hệ thống nên mới giới hạn việc sử dụng hệ thống chỉ trong 10 năm.
Trong 10 năm này hệ thống sẽ bảo vệ người chơi, nhưng nếu bạn quá yếu thì trong 3 năm hệ thống sẽ truất quyền và thay thế người chơi mới. Bạn phải phát triển đủ mạnh trong 10 năm này vì 30 năm sau là giai đoạn súng thật thương thật, nên không có ai sẽ bảo vệ bạn cả!
Điểm chiến thắng thực ra là thang đo lòng tự hào của 1 người dân về đế chế. Muốn làm nhân dân tự hào 1 đế chế thì có nhiều cách : trình độ khoa học cao, quân lực mạnh, trình độ dân sinh cao, tiền nhiều,vân vân và vân vân...
Vì người chơi không thể nào là chuyên gia trong tất cả các lĩnh vực nên các vị thần đã xây dựng 1 hệ thống 12 lá bài đặc thù:
1 và 2 ) Tài nguyên tinh và thô: Nói nôm na thì đây là các loại tài nguyên được sử dụng để xây dựng nên 1 công trình. Gỗ, gạch , đá thì không nói làm gì; vàng được sử dụng để đúc nên 1 số vật dụng bên trong. Thuỷ tính để lát kính, vải để làm rèm, giấy để viết.
Chú ý: Mình không tính lương thực thực phẩm vào đây vì chúng cần phải có yếu tố khoa học!!! Ví dụ như bia là đồ uống được lên men, mà men là thứ phải nghiên cứu!
3) Quân sự : Xây lá bài quân sự thực chất là xây trại lính để cung cấp nơi tập luyện và khiên giáo.
Nên nhớ đây chỉ là sự trợ giúp ban đầu. Sau này tự người chơi sẽ phải tìm cách luyện khiên và giáo. Cho nên Bích Phương do mình tạo ra mới có thể thắng được Richard dù ít đơn vị khiên giáo hơn, vì vũ khí của phe nàng được buff lên nhiều nhờ khoa học kỹ thuật
4) Công trình dân sinh : Nói chung thì đây là những công trình phục vụ cộng đồng. Mình có thể liệt kê 1 số lá bài mà mình đã nghĩ tới như "Đấu trường", "Điện thờ thần", "Nhà tắm công cộng".
5) Khoa học : như mình đã giải thích. Mình phân chia khoa học thành 3 nhánh : văn tự( văn học, luật pháp,...) , compa ( toán học) và bánh răng ( vật lý,hoá học,...). Các công trình khoa học có đặc điểm dễ lên dây với nhau, ví dụ như lá bài "Hàn lâm học viện" cho phép xây "Phòng thí nghiệm" vân vân, hoặc cho phép lên các lá bài quân sự và công trình dân sinh. Khoa học cần người nghiên cứu, nên mình mới nhắc tới chuyện phải có anh hùng hoặc nguỵ anh hùng kích hoạt mới được. Do anh hùng chỉ theo người chơi 10 năm nên người chơi phải tìm cách đào tạo cho lớp kế cận.
6)Hàng hải : Nói chung ở chương sau mình sẽ tiết lộ tại sao lại có hệ thống này.
7)Đặc thù : Nói chung thì những lá bài có quyền năng không thống nhất sẽ được xếp và hệ thống này.
8) Thương mại: Cái tên đã nói lên tất cả. Thương mại cũng cần thương nhân, nên những kiến trúc dạnh này chỉ khi có anh hùng hoặc nguỵ anh hùng điều hành mới được!
9) Anh hùng : Là những danh nhân được hệ thống công nhận. là người sẽ đào tạo ra các nguỵ anh hùng!
10) Hình chiếu của thần : Là 1 hư ảnh các vị thần trợ giúp phần nào người chơi.
11) Đoàn thể : với bất cứ 1 ngành nào thì cũng luôn tồn tại 1 đoàn thể. Tương ứng với quân sự đã có tiết lộ lá bài "Đoàn thể chiến tranh" . Quyền năng của các lá bài này rất mạnh, nên sau này hệ thống sẽ để người chơi tự lựa chọn.
12) Tinh tượng: Có tiết lộ trong chương sau. Nói nôm nay là người chơi sẽ bị người chơi khác ếm, hoặc tự bản thân sử dụng. Những tinh tượng ếm chia làm Nguyệt Tinh,Kim Ngưu, Thần Nông..., sử dụng thì có Nhật Tinh,Cự Giải, Bạch Dương,... Cách sử dụng sẽ được thông báo trong chương sau.
Mình nghĩ mình đã cố thiết kế 1 hệ thống ít bug nhất có thể. Việc rút 1 lá bài trong tháng cũng tránh việc người chơi quá phụ thuộc vào hệ thống. NHư đã nói người chơi có 30 năm để phát triển nên ăn nhau là về hậu kỳ. Mình định để anh main ăn hành nhiều ở early , đến mid mới đôn lên dần!
Nhiều yếu tố mình đã nerf và buff, nhưng hình như gây ra khá nhiều điều khó hiểu! Các bạn thấy chỗ nào không được cứ góp ý nhé. Mọi thắc mắc mời post trong luận đàm nhé!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Phệ Hồn Quỷ