Nhận một chiêu Kiếm Nhận Phong Bạo, người chơi chiến sĩ kia gấp đến độ hô lớn lên, công kích của Ngụy Đồi Đường thực sự là rất dị thường mà!
Mục sư đội ngũ đối diện liền vội vàng tăng huyết cho chiến sĩ kia, mà hai pháp sư với cung thủ kia cũng vội vàng hướng Man Tam Đao công kích, HP của hắn cũng mau chóng rớt xuống, nếu không phải đã ăn dược tề khôi phục HP, phía sau còn có Ba Âm Mục Nhân hỗ trợ thêm huyết thì hắn sớm đã gục rồi.
- Này! Còn chưa tới sao, ta sắp chịu không nổi nữa rồi!
Nhìn vào lượng HP sắp cạn kiệt của mình, Man Tam Đao không nhịn được liền hét to lên.
Mặc dù hắn nói vậy nhưng ngữ khí xem ra không có chút lo lắng nào.
- Tới rồi đây, ngươi chết sao được!
Một thanh âm của nữ tử lạnh lùng vang lên, sau đó, U Hồn cùng Tri Nguyệt Khuynh Thành bất ngờ xuất hiện tại đội ngũ đối diện!
Thấy rõ hoàn toàn không có tác dụng, mục sư và pháp sư của đội ngũ đối diện tức khắc đều hoảng loạn, mà cái hoảng loạn của bọn họ cũng là do, cái bi kịch thứ nhất chính là người chơi chiến sĩ trúng chiêu Kiếm Nhận Phong Bạo, người chơi chiến sĩ ngã xuống đất, Ngụy Đồi Đường tự nhiên cũng vọt vào trận địa của địch, mấy chức nghiệp viễn trình phía địch nhân ốc còn không mang nổi mình ốc, nói gì đến đấu với Man Tam Đao tái xuất thủ.
HP của Man Tam Đao cũng bắt đầu tăng lên, nhìn vào trạng thái thời gian bị Trào phúng còn thừa, Man Tam Đao nhếch miệng cười khểnh với kỵ sĩ kia:
- Huynh đệ thật là lợi hại, Trào phúng cấp 3, mém chút nữa là ta phải tái hồi thành rồi!
Trào phúng cấp 3, thời gian bị Trào phúng dài đến 10 giây, điều này làm Man Tam Đao bất đắc dĩ phải chờ.
Đương nhiên, tuy rằng không thể khống chế phương hướng của nhân vật, nhưng Man Tam Đao kỳ thực có thể công kích người chơi kỵ sĩ, chỉ là phòng ngự của kỵ sĩ khá cao, Man Tam Đao không có uổng phí khí lực, đối phương chỉ cần uống xong một chi dược tề khôi phục HP, lập tức mục sư cũng không cần đến, đứng mời hắn công kích cũng còn có thể duy trì đầy trạng thái huyết.
Nghe Man Tam Đao tán dương mình, người chơi kỵ sĩ không có chút hứng thú lắm…Tại phía sau hắn, sau khi chiến sĩ kia ngã xuống lại tới lượt mục sư… Tiếp đến cung thủ cũng ngã xuống rồi đến pháp sư, chỉ còn lại mỗi hắn một cái quang côn tư lệnh ( Tư lệnh không quân )…
- Muốn chém muốn giết gì thì làm đi, ta cởi trang bị cho các ngươi chém!
Nhìn lại thành viên đội ngũ mình đều bị người ta quét sạch như gió thu cuốn hết lá vàng đi, trong nháy mắt không còn một hình dáng, người chơi kỵ sĩ cũng là ném bình vỡ lọ, lập tức cởi sạch bách trang bị trên cơ thể.
Chẳng thà bị bọn họ chém nhanh còn chết hơn là bị bọn họ chậm rãi vây quanh rồi chém từ từ.
- Ha ha, huynh đệ, ta thích nhất loại người rõ ràng như ngươi.
Man Tam Đao đã khôi phục trạng thái bình thường, vỗ vỗ bả vai kỵ sĩ cười ha ha, rút kiếm về phía kỵ sĩ chém không thương tiếc.
Đã không có trang bị, kỵ sĩ cũng không phản kháng nốt, cho dù phòng ngự cao, huyết còn nhiều, chẳng mấy chốc mà kỵ sĩ bị “hạ đo ván”.
Diệp Trần đứng một bên nhìn tràng đấu, không khỏi có chút khâm phục mấy người kia.
Trông họ như một tổ hợp quái dị nhưng khi đối phó lại không dễ dàng gì.
Nếu tổ hợp đối phương cũng là cận chiến, bọn họ có thể cứng rắn đánh bừa đối phương, nếu đối phương có là tổ đội cận chiến thêm viễn trình tiêu chuẩn, bọn họ có thể dùng kỹ thuật thích khách nhiễu loạn chức nghiệp viễn trình của đối phương, chờ chức nghiệp cận chiến bị chém sạch sau đó xử lý chức nghiệp viễn trình, nghĩ thấu đáo hơn một chút quả thực có chút không chê vào đâu được!
Đương nhiên, tổ hợp kỳ dị mà mạnh mẽ như vậy hoàn toàn có thể thành lập, hơn nữa biểu hiện ra sức chiến đấu cường đại như thế chủ yếu vì bọn họ là cao thủ thao tác, phối hợp với nhau ăn ý khăng khít, đổi lại là người khác chỉ sợ sẽ bị dễ dàng đánh tan.
Lập đội ngũ cùng những kẻ lợi hại như vậy, Diệp Trần hoàn toàn ở trạng thái đánh ké.
Trận đầu PK đối mặt với Tham Lam Lang thì không cần nói, hắn ngay cả bước chân cũng chưa động, lúc này đây động, đáng tiếc chỉ là chạy một chút, sau đó ngay lúc viễn trình của đối phương chết hết liền trồng một gốc Thiết Giáp Thụ để làm bộ.
Địch nhân đã chết sạch sẽ, Diệp Trần hủy bỏ việc gieo trồng Lưu Liên Tạc Đạn đã được một nửa, mầm mống Lưu Liên Tạc Đạn lập tức quay trở về trong túi đồ của hắn. Tiến hành thu hồi thực vật chưa gieo trồng thành công có thể tránh lãng phí một ít mầm mống cao cấp.
- Tốt lắm, tiếp tục thu thập!
Đám người Man Tam Đao thu thập những vật phẩm rơi trên đất của mấy người kia, đáng tiếc không có thu hoạch gì đáng nói.
Chỉ có điều giết chết đội ngũ sáu người này, thêm vào lúc trước giết sáu người, hiện tại đội ngũ đã đủ 10 người rồi, đội trưởng Ba Âm Mục Nhân từ chỗ chi nhánh nhiệm vụ nhận tới mảnh vỡ năng lượng số 1.
Cứ như vậy, mọi người thu thập đủ hai khối mảnh vỡ năng lượng .
Nhưng mà bọn họ cũng không thèm để ý, chỉ là hai khối mảnh vỡ năng lượng, thậm chí bảy khối mảnh vỡ năng lượng đều không thể thỏa mãn bọn họ.
Nếu có khả năng bọn họ tự nhiên nghĩ muốn ở trên cái hải đảo này đạt được nhiều mảnh vỡ nhất có thể, gia tăng điểm kinh nghiệm thu vào!
- Giết quái không sảng khoái lắm, chi bằng trực tiếp đi giết người.
Lúc sau, đoàn người tiếp tục giết quái một hồi, nhưng một lúc lâu sau vẫn không hề có năng lượng tinh thạch rơi xuống, Man Tam Đao không chịu được liền lên tiếng đề nghị.
Mà hiển nhiên câu hỏi không phải là dành cho Diệp Trần cùng Ba Âm Mục Nhân rồi.
- Được.
Tri Nguyệt Khuynh Thành nghĩ nghĩ rồi khẽ gật đầu.
- Các ngươi cũng mau đứng lên đi, giết quái lạ nhàm chán lắm, giết người mới thích!
Tại đánh tới mảnh vỡ năng lượng tinh thạch sau, ở cái tiểu hải đảo này đội hữu đã là cố định, Man Tam Đao tất nhiên tính cả hai người vào đội.
- Được!
Ba Âm Mục Nhân gật đầu đồng ý.
Tuy rằng chỉ có hai lần PK, nhưng ở trong đội ngũ này, bốn người bọn họ tiêu diệt đội ngũ đối phương dễ dàng như nước chảy mây trôi, cảm giác thật quá sung sướng, Ba Âm Mục Nhân không kiềm chế được cảm giác nhiệt huyết đang dâng trào, đối với hắn mà nói, thực là việc không nhiều.
- Cùng đi đi.
Diệp Trần cũng nghĩ như vậy, hắn thậm chí tính đến việc không sử dụng Ba Tác Long pháp trượng, tính đại khai sát giới.
Nhưng sau khi suy nghĩ lại thì Diệp Trần vẫn nhẫn nại.
Dựa theo kinh nghiệm thường thấy, hiện tại bên ngoài có không biết bao nhiêu người chơi đang chờ đợi các sự kiện hành hội, bọn họ thu thập càng nhiều di tích bản sao tin tức, mới có thể mời tất cả mọi người vào được. Một khi chuyện hắn có loại kỹ năng dị thường này truyền ra ngoài, những hành hội lớn nhỏ sẽ dễ dàng tìm được biện pháp đối phó với hắn.
Tuy rằng hiện tại Diệp Trần cũng khá là “trâu bò”, nhưng chưa đến nỗi là vô địch, thân là thực vật sư, hắn có một nhược điểm Tiên Thiên, chính là phạm vi công kích của hắn so với chức nghiệp viễn trình yếu hơn rất nhiều, nói cách khác, những hành hội lớn nhỏ, nếu trước đó chuẩn bị tốt, đồng loạt tập thể mười chức nghiệp viễn trình cùng công kích có thể làm hắn hồi thành trong nháy mắt.
Có thể đạt thêm một chút kinh nghiệm đương nhiên là tốt, nhưng hắn không thể vì nhỏ bỏ lớn, kinh nghiệm này ở bên ngoài chỉ cần tốn thêm chút thời gian có thể kiếm được đầy đủ, nhưng trong di tích thì không phải vậy, có một số thứ là độc nhất vô nhị, ở nơi khác có kiếm cũng không ra.
Ba Tác Long pháp trượng, Lưu Liên Tạc Đạn cấp 4, không phải không thể sử dụng, nhưng ít ra sau khi di tích mở ra hơn một giờ, đảm bảo tất cả người chơi cùng đi vào di tích bên trong, người chơi tử vong ra ngoài không thể mang tư liệu tiến vào di tích bên trong.
Hiện tại cứ nên đi theo mấy người Man Tam Đao để lấy kinh nghiệm thì hơn.
Có bọn họ, cho dù không sử dụng Ba Tác Long pháp trượng, chỉ cần trang bị bình thường cũng có thể tiêu diệt tuyệt đại bộ phận người chơi trên cái đảo nhỏ này.
- Haha, tốt lắm, vậy là chúng ta nhất trí! Lập tức khởi hành, xem xem con mồi đầu tiên của chúng ta là ai nào!
Man Tam Đao cười haha, mang theo đội ngũ phất tay hào khí tiến về phía trước.
Lúc này khoảng cách di tích chính thức mở ra một đoạn thời gian, không ít người chơi còn ở lại, đều lục tục đi vào bên trong di tích, người chơi ở hải đảo càng lúc tới càng nhiều, hầu như đều hướng phía hải đảo mà đi, tự nhiên các hội lại càng nhiều, sáu người đi không lâu, đã gặp một đội khác.
Hai bên tất nhiên không nói một lời liền động thủ, nhưng đội Diệp Trần có sáu người, sau khi trải qua hai tràng đấu, mọi người cũng đều có chút phối hợp, đội kia chỉ coi như đội ngũ bình thường mà thôi, sao có thể là đối thủ của bọn hăn, khai chiến không lâu, sáu người đã giải quyết xong xuôi bọn họ.
Như thế lập tức giết vài ba người, Ba Âm Mục Nhân yếu nhất trong đội ngũ cũng nhận biết rất rõ ràng phương pháp tác chiến của đội.
Đơn giản mà nói, chính là hai chiến sĩ đánh chính diện, hai thích khách đánh lén, hắn cùng Diệp Trần chỉ cần ở bên cạnh phụ trợ một chút là được.
Phương pháp chiến đầu này đơn giản mà thô bạo, để phá giải thật không đơn giản, nhất là hai thích khách tiềm hành rất cao cường, dưới tình hình thiếu phạm vi công kích của pháp hệ, bọn họ tạo thành một đội tạm thời ở cái tiểu hải đảo này, giết người thì quả thực không ai có thể kháng cự.
- Năm khối mảnh vỡ!
Khoảng cách tiến vào di tích mất hơn ba mươi phút, với Man Tam Đao chủ yếu là chờ người, đoàn người tái giết chết người chơi hai đội ngũ, tổng cộng đạt được năm khối mảnh vỡ, hơn nữa năm khối mảnh vỡ này cũng không nặng túi, lời nói vận khí tốt, có thể mau chóng hợp thành một khối năng lượng tinh thạch đầy đủ!
Hết nhá Thank nhiều nào các bợn :D Luận đàm báo lỗi tại đây
Đã có 55 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
- Hắc hắc, người của Long Chiến Nghiệp Đoàn, chuẩn bị tấn công!
Khi Ba Âm Mục Nhân nói chuyện, phía trước lại xuất hiện một đội ngũ, đội ngũ này mang trên người tiêu chí của Long Chiến Nghiệp Đoàn, Man Tam Đao vừa thấy vậy liền hưng phấn hô lớn.
Diệp Trần nhìn thấy bộ dạng của Man Tam Đao như vậy cũng không hề cảm thấy ngạc nhiên.
Người chơi mang địch ý với đệ nhất nghiệp đoàn trong trò chơi tuyệt không ít, có thể xử đẹp một số thành viên của đệ nhất nghiệp đoàn, bất luận nghĩ thế nào, đều cảm thấy rất sảng khoái.
Thực lực của đội ngũ Long Chiến Nghiệp Đoàn này tương đối bình thường, gặp phải mấy người Man Tam Đao phối hợp ăn ý, nhuần nhuyễn như vậy, không chịu nổi một kích. Chẳng bao lâu đội ngũ này đã bị mấy người Man Tam Đao làm cho đo ván nằm dưới đất.
- Các ngươi cứ chờ đó, đồng bạn của ta sẽ báo thù!!!
Vừa vào chẳng bao lâu đã bị đá ra ngoài, đội ngũ của Long Chiến Nghiệp Đoàn tuyệt đối là lỗ vốn, gã người chơi cuối cùng khi bị vây công, trước khi tử vong, lạnh lùng nhìn mấy người nói.
- Ha ha, ta mà phải ngán sao!
Man Tam Đao cười ha ha, khuyến mãi cho tên này một kiếm bay ra ngoài.
- Có thể hợp nhất một khối năng lượng tinh thạch rồi!
Ba Âm Mục Nhân không thèm nghĩ nhiều, hưng phấn hô lớn.
Mấy tên thành viên của Long Chiến Nghiệp Đoàn này vận khí có vẻ không tệ, trên người có đến ba mảnh toái phiến, rất tiếc, cuối cùng lại tiện nghi cho đội ngũ bọn họ, sau khi giết mấy người này xong, lập tức rơi ra ba khối toái phiến.
- Hợp thành đi! Tránh tình huống bất ngờ xảy ra!
Diệp Trần không đợi mấy người Man Tam Đao nói, đã mở miệng.
Ba Âm Mục Nhân nhìn về phía Man Tam Đao, dù sao mấy khối toái phiến này cũng do bọn họ đánh ra, bọn họ có quyền quyết định.
- Hợp thành đi! Ta cũng có cảm giác không ổn!
- OK!
Ba Âm Mục Nhân gật đầu, ra lệnh hợp thành.
Hệ thống thông báo :
Đội ngũ các ngươi thành công hợp thành “ Năng lượng tinh thạch”
Hệ thống thông báo:
Chúc mừng các ngươi đạt được viên Năng lượng tinh thạch đầu tiên. Một giờ sau các ngươi có thể sử dụng năng lượng tinh thạch đến Hải đảo trung ương thông qua truyền tống trận. Hải đảo này có 100 toà truyền tống trận. Sau khi dùng Năng lượng tinh thạch khởi động sẽ bị phá huỷ, những người chơi còn bị kẹt trên đảo sẽ bị coi là thất bại, bị trục xuất ra khỏi phó bản!
- Quả nhiên là Truyền tống trận có số lượng hạn chế!
Man Tam Đao sờ cằm, vô ý nhìn tên Thực Vật Sư kia.
Nhiệm vụ thu thập vật phẩm như thế này, bình thường đều là thông báo thời gian hoặc số lượng hạn chế, nhưng nhiệm vụ này thì lại không thông báo bất kỳ một quy tắc nào cả, Man Tam Đao đã sớm cảm thấy kỳ quái. Hiện tại xem ra tên Thực Vật Sư này cũng đã nhận ra vấn đề này, nên mới bảo Ba Âm Mục Nhân hợp thành tinh thạch trước đi.
- Trước tiên đi tìm một cái Truyền Tống trận đã, sau đó săn giết những người chơi xung quanh, chờ 1h sau sử dụng Truyền tống trận được chứ?
-
Diệp Trần nhìn phía Man Tam Đao nói.
- Ok! Cũng chỉ còn cách đó mà thôi!
Man Tam Đao gật đầu.
Chỉ có 100 truyền tống trận, hơi chậm chân một chút, chẳng may Truyền tống trận bị sử dụng hết, đến lúc đó, cho dù có bao nhiêu Năng lượng tinh thạch đi nữa cũng không dùng được, hơn nữa theo thời gian trôi qua, số lượng Truyền tống trận càng lúc càng ít, đến lúc đó sự cạnh tranh sẽ gia tăng hơn rất nhiều.
Khi kiếm được một Truyền tống trận có thể sử dụng, lập tức truyền tống đi vào bên trong di tích mới là quyết định chính xác.
Đoàn người đánh giết một đường hướng về phía trung tâm hải đảo, di tích mở ra đã được gần một giờ, những người vốn còn bên ngoài di tích quan sát đều vội vàng tiến nhập. Trên đường, sáu người gặp thêm vài đội ngũ nữa, thực lực hơi kém một chút đều nhanh chóng bị tiêu diệt, Ba Âm Mục Nhân rất nhanh hợp thành được viên năng lượng tinh thạch thứ 2.
Nửa tiếng sau, bên trong một rừng cây âm u xanh tốt, sáu người tìm được một Truyền tống trận bằng đá màu xám.
Mấy người tiến lên thăm dò xem Truyền tống trận này sử dụng như thế nào, Diệp Trần vẫn đi cuối cùng trong đoàn người.
Lẽ ra phải sử dụng Năng lượng tinh thạch mới có thể khởi động được Truyền tống trận, nhưng khi Diệp Trần vừa bước một bước lên trên Truyền tống trận, thân hình của hắn chợt biến mất.
- Truyền tống trận này không có gì đặc biệt cả!
Đoàn người Man Tam Đao lại không hề hay biết, đang cắm mặt xuống đất nhìn vào Truyền tống trận.
- A, Nhất Hiệt Trần Ai đâu rồi?
Một lát sau Ba Âm Mục Nhân kỳ quái nhìn bốn phía, lúc này mới phát hiệt Diệp Trần đã không thấy bóng dáng.
- Rớt mạng???
Mấy người Man Tam Đao kỳ quái nhìn thông báo đội ngũ, phát hiện ra không biết từ khi nào đội ngũ đã chỉ còn 5 người, mở ra nhật ký mới thấy Diệp Trần ly khai từ lúc nào.
Dựa theo quy tắc trên hải đảo này, Diệp Trần không thể ly khai (ở đây là thoát khỏi nhé) đội ngũ, muốn ly khai chỉ còn mỗi một khả năng là rớt mạng mà thôi.
Nhưng muốn rớt mạng, chỉ có một cách duy nhất là cắt điện ở ngoài hiện thực, gia hoả này xui xẻo tới vậy sao?
…
Tại trung tâm toà hải đảo lớn nhất kia, khắp nơi đều là gốc cây khô héo chỉ còn một nửa, mặt đất lại cháy đen xạm, nơi này giống như vừa xảy ra một trận hoả hoạn lớn vậy.
Truyền tống trận trung tâm của từng mảng cây cháy đen này, bỗng nhiên chớp động, hiện ra một bóng người.
Chả làm cái gì, khi vừa đặt chân lên Truyền tống trận Diệp Trần đã bị đưa tới nơi này, hắn muôn phần kinh hãi.
Bất quá, khi nhìn chung quanh, Diệp Trần chợt tìm ra đầu sỏ gây ra chuyện này.
Tác Lỵ Á!
Vị Đoạ lạc thiên sứ này, không biết tại sao lại xuất hiện trong di tích phó bản này, bất quá, so với lúc trước thì thân hình của nàng mờ ảo hơn rất nhiều, Diệp Trần duỗi tay đưa qua, thấy Tác Lỵ Á chỉ như ảo ảnh đứng trước mặt hắn mà thôi.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Diệp Trần nhíu mày hỏi.
Thiên Sứ Tàn Tượng sau khi tử vong rơi xuống, nhưng hắn không đem vào tron phó bản sao Tác Lỵ Á lại xuất hiện được? Lần trước, hắn vẫn nhớ Tác Lỵ Á đã nói là dùng hết năng lượng rồi cơ mà?
Thân hình mờ ảo của Tác Lỵ Á cũng không trả lời câu hỏi của Diệp Trần, mà ngẩng đầu, nhìn về cây đại thụ chọc trời phía xa, vẻ mặt ngây ngốc.
- Không nghĩ tới, Đệ nhị thế giới thụ có tên A Ba Đạt cự thụ khi xưa nổi danh hậu thế, vậy mà biến thành một khối gỗ không chút sinh mệnh lực thế này, nếu là trước kia có đánh chết ta cũng không thể tin được!
Ngây ngốc hồi lâu, Tác Lỵ Á cảm khái vô vàn nói.
- Ngươi đã từng tới chỗ này?
Diệp Trần tâm niệm vừa động, kỳ quái hỏi.
- Đương nhiên A Ba Đạt vương quốc cùng với A Ba Đạt đại thụ, ai mà không tò mò tới xem đâu?
Tác Lỵ Á mặt lộ rõ vẻ khinh thường nhìn Diệp Trần nói.
Diệp Trần cũng không thèm so đo với nàng.
- Bỏ đi, ngươi có chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại xuất hiện nơi đây?
- Hắc hắc, nói về chuyện đó, ta có tin tức tốt dành cho ngươi đây!
Tác Lỵ Á hắc hắc cười nói.
Mình đang cần thêm người chung tay dịch bộ này các bạn nhé. Ai có hứng thú muốn tham gia dịch liên hệ với mình ở 2pic bên dưới nhé. Tăng người, tăng tốc độ dịch Mạnh dạn đi nào các bạn
- Ta nghĩ ta biết nguyên nhân gây ra cái chết của A Ba Đạt đại thụ!
- Nói trọng tâm đi!
- Có người tại chỗ này dùng Hắc Ám Đại Địa Chi Tâm gì đó, huỷ diệt A Ba Đạt Vương quốc và A Ba Đạt đại thụ, trên mảnh đất cháy đen này, không khí toả ra hương vị nồng đậm, nên thân thể ta mới có thể bỏ qua khế ước, xuất hiện trước mặt ngươi!
Tác Lỵ Á hít một hơi thật sâu, vẻ mặt hưởng thụ nói.
Diệp Trần nghe xong, không nhịn được sắc mặt khẽ biến.
- Nếu đúng theo lời ngươi nói, tức là ngươi có thể tìm được vật phẩm có thể giải bỏ phong ấn cho ngươi, vật phẩm tương tự với Hắc Ám Đại địa chi tâm sao?
Hắc Ám Đại địa chi tâm, Diệp Trần chưa hề nghe nói trong trò chơi, nếu nơi này có vật phẩm có thể thay thế, vậy thì quả là một tin tức tuyệt vời.
- Ngươi nghĩ thật tốt!
Tác Lỵ Á mắt trắng dã nhìn Diệp Trần.
- Chỗ này tuy rằng có sử dụng vật phẩm cùng loại với Đại Địa chi tâm, nhưng kém hơn rất nhiều. Hơn nữa, ngươi thử nghĩ một thứ sau khi huỷ diệt cả một vương quốc cùng với một gốc cây có sinh mệnh lực ngoan cường tới cực điểm, thì còn lại bao nhiêu chứ?
- Vậy tin tức tốt mà ngươi nói là cái gì?
- Khụ, kỳ thật ngươi đoán cũng không sai hoàn toàn. Mặc dù ở chỗ này không thể tìm thấy vật phẩm cùng loại với Hắc Ám Đại Địa chi tâm. Nhưng phân nửa lực lượng của vật phá huỷ A Ba Đạt vương quốc đều lưu lại trên người quái vật nơi đây. Khi giết bọn chúng, ta có thể hấp thu lực lượng này thông qua thân thể của ngươi. Sauk hi tích luỹ đủ lực lượng, phong ấn của ta có thể được giải trừ, như vậy cũng không cần dùng đến Hắc Ám Đại địa chi tâm nữa!
Tác Lỵ Á hắng giọng mặt mày hớn hở nói.
- Vậy nó nằm ở trên người tất cả quái vật nơi đây hay nằm phân tán trên một số thôi?
Diệp Trần nhìn mảnh rừng cây cháy khô trông không thấy giới hạn bên ngoài Truyền tống trận. Bên trong rừng có một đám quái vật đang đứng ngẩn ngơ, số lượng xem ra cũng không ít.
Tác Lỵ Á lắc đầu:
- Quái vật bình thường không có tác dụng gì! Giết một số đại quái ( ví dụ như Tinh anh – Thống Lĩnh) mới có thể hấp thu một phần lớn năng lượng!
- Vậy ngươi có thể cảm ứng được đại quái ở nơi nào không?
Diệp Trần tâm niệm khẽ chuyển, nếu nữ nhân nảy có khả năng cảm ứng những đại quái tương đương với những đầu Boss nhỏ, hắn kiếm hời lớn rồi!
Trong một di tích, ngoại trừ đầu Boss thủ hộ di tích ra, còn có rất nhiều các loại Boss lớn nhỏ khác nhau, sau khi tiêu diệt được các đầu Boss này, vật phẩm rơi xuống khác nhau, nhưng tỷ lệ rơi ra Bạch Ngân trang là rất cao, vận khí tốt có thể kiếm được cả Hoàng Kim trang chứ chẳng chơi!
Một kiện Hoàng Kim trang giá cả cũng xấp xỉ một ngàn kim tệ, kiếm được vài món, hắn có thể kiếm được kha khá rồi.
- Tất nhiên, chỉ cần khoảng cách không quá xa, ta có thể cảm ứng được!
Tác Lỵ Á đắc ý nói.
- Một vấn đề cuối cùng, muốn giải trừ phong ấn của ngươi, đại khái ta cần gặp được bao nhiêu di tích như vậy???
Thấy gia hoả này tự như một cái Rađa dò Boss trong di tích. Diệp Trần trong lòng vui mừng, nhưng hắn vẫn còn trăn trở một điều, nhất định phải biết rõ ràng mới được. Nếu phải thông qua hơn mười tới một trăm cái di tích như vậy, nhiệm vụ giải trừ phong ấn Tác Lỵ Á quả thật làm người ta tuyệt vọng a!
- Nếu ngươi tận lực để ta hấp thụ Hắc ám năng lượng trong di tích này, ba cái, tối đa là bốn di tích cùng loại như thế này, ta nắm chắc có thể giải trừ được phong ấn!
- Quái vật thứ nhất ở đâu?
Diệp Trần nghe thấy vậy không hề do dự hỏi.
Sau khi đối thoại cùng Tác Lỵ Á, Hắc Ám Đại Địa Chi Tâm kia chỉ sợ là một thứ vô cùng khủng bố. Để có được thứ đó, tuyệt đối không hề dễ dàng, dù sao một vật tương tự như nó mà đã có thể huỷ diệt cả một vương quốc, lại còn thêm cả một cây được mệnh danh là Thế Giới Thụ, vậy thì nó lại càng không phải nghĩ.
Một năm, dưới tình hình không hề có đầu mối, khiến cho Diệp Trần không hề có chút tin tưởng nào cả.
Muốn hoàn thành nhiệm vụ của Tác Lỵ Á, chắc chỉ còn mỗi phương pháp tích luỹ này là có thể thực hiện mà thôi.
- Bên này, xấp xỉ 800m!
Tác Lỵ Á phiêu phù giữa không trung, nhìn về phía tây khu rừng nói.
- Lục Bình Thảo!
Sau khi gieo xuống mặt đất 3 khoả Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, ngay sau đó, lại trồng một khoả Lục Bình thảo trong không gian phụ trợ hư cấu.
Ba giây sau, quanh người Diệp Trần phiêu phù nổi lên một gốc cây to khoảng bằng bàn tay xanh biếc.
Lục bình thảo là phụ trợ thực vật giúp Thực Vật Sư giảm bớt sức nặng, nâng cao tốc độ di chuyển.
Lục bình thảo cấp ba, mỗi giây tiêu hao 20 điểm MP, đề cao 5 điểm tốc độ di chuyển, tương đương với tăng tốc một nửa!
Thân hình chợt gia tốc, Diệp Trần hướng về phía tây, cấp tốc chạy qua.
Nhưng khi vừa tiến vào rừng, quái vật xung quanh lập tức bị kinh động.
Cả một đám Hầu Tử, Sơn dương vốn là những sinh vật vô hại, nhưng dưới sự tác động của Hắc Ám thuộc tính, khiến cho toàn thân trở nên đen kịt, ánh mắt cuồng bạo, khi Diệp Trần vừa chạy qua bọn chúng, lập tức cả đám nhao nhao chạy đuổi theo.
Đám quái vật này tốc độ cực nhanh, cho dù Diệp Trần đã dùng Lục Bình thảo tăng tốc độ di chuyển nhưng so với bọn chúng, xem ra vẫn không bằng.
Rất nhanh, phía sau Diệp Trần đã có tới hơn mười đầu quái, chẳng mấy chốc sẽ đuổi kịp.
Đơn Thể Di Thực!
Ba Tác Long Pháp trượng trong tay Diệp Trần vừa động, một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ to lớn xuất hiện phía sau hắn.
Lưu Liên Tạc Đạn Thụ vừa xuất hiện, lập tức oanh tạc những quái vật đang đuổi phía sau.
Một cơ số thương tổn xấp xỉ bảy tám trăm hiện lên từ trên đầu đám quái vật này, thương tổn khủng bố như vậy, đều khiến cho cừu hận của đám quái này bị kéo qua.
Diệp Trần không hề để ý tới Lưu Liên Tạc Đạn Thụ phía sau, vẫn một mạch chạy thẳng về phía trước.
Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cấp bốn, một vạn HP, cho dù hắn mặc kệ, nhưng đối mặt với mười quái vật vây công như thế này, còn lâu mới có thể chết được.
Hơn nữa, mấy quái vật này tốc độ tuy rằng nhanh, công kích cũng không phải yếu, nhưng HP lại không phải rất nhiều, chỉ trên dưới ba ngàn HP, trước khi chúng có thể giết chết Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, đều có thể bị tiêu diệt trước.
Quả nhiên, Diệp Trần đi chẳng bao lâu bỗng nhiên nhận được đại lượng kinh nghiệm, vẻn vẹn hơn mười quái vật, kinh nghiệm Diệp Trần tăng được 1%.
Diệp Trần thấy vậy trong lòng hưng phấn, nơi này quả là thánh địa thăng cấp.
Khoảng cách bảy tám trăm mét, mỗi bốn năm mươi mét, ước chừng hắn có thể kéo được hơn mười quái vật, lấy tốc độ di chuyển của hắn, thời gian làm lạnh của Đơn Thể Di Thực hiển nhiên là theo không kịp a.
Cho nên suy nghĩ một lát, Diệp Trần quyết định mỗi lần đi được bốn mươi lăm mét, sẽ trồng một cây Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, sau khi tiêu diệt hết đám quái, hắn lại tiếp tục tiến về phía trước, như vậy thời gian làm lạnh có thể hồi phục, lại tranh thủ hổi được MP.
Lục Bình Thảo, khi tồn tại mỗi giây đều sẽ tiêu hao MP của hắn, nhưng nếu hắn không di chuyển thì mỗi giây chỉ bị giảm 2 điểm MP mà thôi, nếu Diệp Trần ngồi khôi phục dưới đất, MP chẳng những không giảm mà còn có thể gia tăng.
Đương nhiên, muốn thông qua việc sử dụng dược tề khôi phục MP khẳng định là không được rồi.
Một đường điên cuồng tiến tới, quái vật trên đường đều bị Diệp Trần giết sạch, khi gặp mặt Boss, kinh nghiệm Diệp Trần đã tăng gần 20%, tốc độ thăng cấp như vậy khiến Diệp Trần sảng khoái vô cùng!
Triệt tiêu Lục Bình Thảo, Diệp Trần nhìn về phía trước.
Phía trước, xuất hiện con Boss đầu tiên. Một con nhện màu đen hình thể đại khái như chiếc xe con vậy. ( hắc sắc tri chu nhé – để hv cho nó dễ nghe )
Tri chu toàn thân màu đen, hai mắt to đỏ như máu.
Trên tay cầm một khoả hạt giống, Diệp Trần không nghĩ quá nhiều, trực tiếp đi tới.
Đây chỉ là một đầu Boss nhỏ, nếu hắn không đối phó nổi, thì bảo vật bên trong di tích hắn cũng đừng nghĩ tới thì hơn.
Phạm vi cảnh giới của Tri chu thật rộng, Diệp Trần vừa mới đi tới, hai mắt nó đã mở to, nhìn về phía hắn, sau đó tám chân di động, chạy như bay về phía Diệp Trần.
Đơn Thể Di Thực!
Diệp Trần trực tiếp trồng một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ chắn trước mặt Boss, Lưu Liên Tạc Đạn Thụ bắt đầu công kích, vô số quả sầu riêng oanh tạc tới, HP của Boss điên cuồng giảm thấp.
Cuồng bạo hắc tri chu. HP năm vạn. Công kích chứa độc tộ, liên tục mất máu, tốc độ di chuyển cũng bị ảnh hưởng.
Diệp Trần ở phía sau nhìn tình hình chiến đấu của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ và Hắc Tri Chu, đối với số liệu của Boss biết được đại khái.
Một đội ngũ bình thường muốn giết được Boss 5 vạn máu này, công sức bỏ ra chắc chắn sẽ không ít, bất quá công kích của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ quá lợi hại, mỗi lần công kích đều được xdame, tiêu diệt được từ hai đến ba ngàn HP, mà công kích của Boss đối với Lưu Liên Tạc Đạn Thụ chỉ từ ba đến bốn trăm máu, khi Boss dùng kỹ năng, lượng HP mất đi cũng không quá một ngàn.
Tốc độ xụt HP của hai bên đều cực nhanh, Diệp Trần thấy vậy, lập tức trồng thêm một khoả Nê Lan Thảo.
Nê Lan Thảo ba cấp mỗi giây hồi phục 50 điểm HP, đối với Lưu Liên Tạc Đạn Thụ hơn vạn HP cũng không đáng kể lắm, nhưng dù sao cũng có thể giúp nó chịu thêm được vài đòn công kích.
Đợi thời gian làm lạnh của Đơn Thể Di Thực xong xuôi, Diệp Trần lại trồng thêm một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.
Hai gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cùng nhau công kích, HP của Tri Chu Boss rơi xuống lại càng nhanh, xem ra rất nhanh sẽ trở nên cuồng bạo.
- Thời Gian Hư Ảo!
Diệp Trần khua tay, Thời Gian Hư Ảo hạ xuống, một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ lập tức công kích như điên, HP của Tri Chu Boss vốn có thể cầm cự để một lần cuồng bạo, nhưng chưa kịp thì đã bị ngã lăn trên mặt đất.
Boss rơi cái gì thì Diệp Trần còn chưa rõ, nhưng tịa khoảnh khắc Boss tử vong, kinh nghiệm của hắn tăng vọt 5%!
Mình đang cần thêm người chung tay dịch bộ này các bạn nhé. Ai có hứng thú muốn tham gia dịch liên hệ với mình ở 2pic bên dưới nhé. Tăng người, tăng tốc độ dịch Mạnh dạn đi nào các bạn
BOSS tử vong, một tia sáng màu đen từ thân BOSS thoát ra, “Xoát” một tiếng vang lên rồi bay vào trong cơ thể Diệp Trần.
Trong khoảnh khắc, thân thể Tác Lỵ Á vốn hư ảo mờ mịt lập tức trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
- Haha, cảm giác thật sảng khoái!
Nhìn thân thể từ hư ảo chuyển rõ ràng, Tác Lỵ Á phát ra một tiếng rên thoải mái.( từ này nhiều nghĩa nên anh để nguyên )
- Tiểu tử, vài ngày không gặp, ngươi lợi hại lên rất nhiều đấy!
Sau đó Tác Lỵ Á mới nhìn Diệp Trần mà cười không ngớt.
Diệp Trần không thèm để ý đến nàng, bay nhanh tới bên cạnh thi thể BOSS Tri Chu. Bên cạnh thi thể BOSS rơi ra bốn kiện trang bị cùng một chút kim tệ, trang bị ba hắc thiết và một bạch ngân, Diệp Trần nhặt trang bị bạch ngân cùng kim tệ lên, không ngó ngàng gì tới trang bị hắc thiết.
Túi chỉ có sáu mươi ô, ngoại trừ để đặt dược tề, quyển trục hồi thành và các loại hạt giống, Diệp Trần chỉ còn có bốn mươi ô để đặt trang bị, dựa theo tốc độ hắn giết quái, khẳng định chỉ lát nữa ba lô hắn sẽ đầy trang bạch ngân, còn trang bị hoàng kim thì phải xem vận khí.
Tuy nói rằng tỷ lệ rơi trang bị hoàng kim trong di tích không tệ nhưng cũng không phải cứ nhét tùy tiện vào túi hết được.
- Đừng nói nhảm nữa, tiếp đến là nơi nào!
So với những người chơi còn lại, Diệp Trần đi trước một bước, tiến vào di tích sâu hơn, mà cũng chỉ đi trước bọn họ có nửa giờ mà thôi, nửa giờ sau, sẽ có một đám người chơi lục tục tiến vào Tiêu Hắc Sâm Lâm ( đoạn này để nguyên HV nhé, chứ cái mảnh rừng cháy đen trông nó buồn cười lắm ) này, hiện tại hắn nên tranh thủ thời gian hơn là đi giết mấy BOSS.
Trang bị gì gì đó cũng bỏ đi vậy, dù gì ba lô của hắn cũng không đựng được nhiều như vậy, vấn đề là giết chết BOSS to nhất rồi đạt được năng lượng Hắc ám, càng nhiều người tới, khả năng giết BOSS sẽ càng giảm.
Tuy rằng Tác Lỵ Á nói chỉ cần tiến vào ba, bốn di tích như vậy có thể giúp nàng giải trừ phong ấn, nhưng Diệp Trần biết con số này nhất định đã bị tăng lên vài lần, dù sao hắn chỉ có một mình, có lợi hại thế nào chăng nữa cũng không thể giết chết tất cả BOSS ở đây được.
- Quên đi, nhìn ngươi cố gắng giúp ta giải trừ phần trên phong ấn như vậy, ta cũng không so đo với ngươi làm gì!
Tác Lỵ Á ra vẻ đại nhân đại lượng, chỉ tay về phía trước.
- Sáu trăm mét phía trước về bên trái!
Diệp Trần nghe vậy, thân ảnh vừa động, liền hướng phía Tác Lỵ Á chỉ mà bay nhanh tới.
Mọi việc vẫn như trước, trên đường đi, quái vẫn không ngừng xúm tới, nếu là người khác, chắc không thể giết sạch sẽ hết đám quái đó, nhưng trong mắt Diệp Trần, mấy con quái đều hoá thành những con số kinh nghiệm đáng yêu cả.
Từng đợt quái ngã xuống, kinh nghiệm của Diệp Trần lại tiếp tục tăng cao, cứ thế, hết quái này tới quái khác, kinh nghiệm của hắn lại tăng hơn 20%.
Lúc này BOSS là một Cự Lang màu xanh đen, có thể tương đương với BOSS Tri Chu trước đó, các hạng thuộc tính của BOSS chênh lệch không lớn, nhưng phương thức công kích khác nhau.
BOSS Tri Chu khó chơi ở trạng thái độc tính, nhưng đối với thực vật không cần di chuyển, tác dụng lên đến không lớn, còn BOSS Cự Lang công kích cộng tốc độ rất khá, đội ngũ bình thường muốn đối phó với loại BOSS linh hoạt như vậy tương đối đau đầu, nhưng với Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, Cự Lang hay Tri Chu đều không thành vấn đề.
Mới có vẻn vẹn mấy phút đồng hồ, BOSS Cự Lang xanh đen phẫn nộ tru lên một tiếng rồi ngã xuống dưới sự công kích của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, mấy tia sáng màu đen lại chui vào trong cơ thể Diệp Trần, thân thể Tác Lỵ Á lập tức trở nên rõ ràng, mơ hồ như có dấu hiệu thực thể hóa.
Kinh nghiệm lại tăng lên 5%, Diệp Trần trước tiên chạy tới xem xét BOSS rơi ra cái gì.
- Một hoàng kim hai bạch ngân, vận khí không tồi!
Vừa đến gần đã thấy vật phẩm mà BOSS Cự Lang bị đánh rớt tốt hơn nhiều so với BOSS Tri Chu, một lần rơi ra hơn một kiện trang bị cấp hoàng kim cùng hai kiện trang bị cấp bạch ngân. Hơn nữa Hoàng kim trang bị là cấp 37, tốc độ di chuyển +7, gia tăng 5% tỷ lệ tránh né, đáng tiếc thay, giầy này là trang bị dùng cho kỵ sĩ.
- Kế tiếp là nơi nào?
Thu thập trang bị xong, Diệp Trần xoay người lại hỏi Tác Lỵ Á.
- Hơn một ngàn ba trăm mét về phía đông.
Tác Lỵ Á nhắm mắt lại, cảm nhận một hồi, mới chỉ phương hướng.
Diệp Trần nghe vậy, lại chay như bay theo hướng chỉ.
Lúc này, lộ trình có chút xa, dọc theo đường đi, Diệp Trần thu thập được không ít kinh nghiệm, mà khi BOSS ngã xuống, trên thân Diệp Trần lại lóe lên một đạo quang mang màu bạc.
Thăng cấp!
Thời gian đi vào cũng chỉ mất nửa giờ thời gian, hắn bỗng được thăng một cấp, nếu ở bên ngoài, thì ít nhất phải luyện cả ngày mới được!
- Ha ha, Tác Lỵ Á, tiếp tục nào!
Cái việc tầm bảo thăng cấp như vậy ai chả muốn, nếu ở ngoài thì có muốn cũng chẳng được như thế này.
Tác Lỵ Á đứng ở một bên cũng hưng phấn khi nhìn thấy cơ thể mình dần dần trở nên chân thực, tay vừa động, liền chỉ Diệp Trần phương hướng.
Diệp Trần lại chạy như bay, chỉ hận không thể tăng tốc thêm một chút.
Tính thời gian thì những người chơi khác sau khi hợp thành năng lượng tinh thạch đã có thể sử dụng Truyền Tống trận để tiến vào đây.
Diệp Trần tính toán không sai, lúc này, đúng là có một đội ngũ lục tục Truyền Tống vào bên trong di tích A Ba Đạt hải đảo.
Mấy người này nhìn chung quanh thấy một mảnh đại địa cháy đen cùng rừng cây hoang vắng khô hắc, xa xa còn không nhìn thấy chóp đỉnh của A Ba Đạt đại thụ, có hơi chút khiếp sợ, một hai người bắt đầu đi thăm dò chung quanh.
Tiểu quái trong hải đảo cũng rất mạnh, quái vật chung quanh càng lúc nhiều hơn, phạm vi cảnh giới lại được mở rộng, mấy người chơi trước thực lực tuy không thấp nhưng tới đây, dù rất cẩn thận cũng không dám trêu chọc quái vật để đẩy nhanh tốc độ, nhưng không thể so sánh với Diệp Trần.
- Ha ha, BOSS, mọi người chuẩn bị!
Vận khí tốt, đội ngũ mau chóng phát hiện ra BOSS, sau đó chuẩn bị tinh thần phấn chấn sẵn sàng chiến đấu.
Nhưng đa số các đội ngũ đều đánh tiểu quái, thẳng tiến hướng A Ba Đạt đại thụ ở hải đảo trung ương, mà những thành viên các hành hội lớn nhỏ đều liên lạc với nhau sau, rồi tụ tập gần đó không xa.
Lại một giờ trôi qua, đội ngũ trong hải đảo càng ngày càng nhiều, một vài địa phương bắt đầu xuất hiện việc người chơi giết choc lẫn nhau, nhất là bên cạnh một vài BOSS, thường xuyên phát sinh hai đội ngũ, thậm chí là mấy đội ngũ tranh đoạt BOSS.
- Cái đờ, có đội ngũ của hành hội đi tới!
Một đội ngũ đang vất vả đánh Boss, chứng kiến cách đó không xa lại một đội ngũ khác tới, sắc mặt liền biến chuyển.
Trong di tích, giết người đoạt bảo là chuyện thường tình, không còn đạo lý gì hết, chứng kiến có người đi tới, nếu không chuẩn bị PK tốt, chỉ có thể nói bị đoàn diệt là hoàn toàn xứng đáng.
- BOSS để sau, giết bọn họ rồi tính!
Đoàn người quyết định trong chốc lát, nhanh chóng kéo đội ngũ đi ra phạm vi cừu hận BOSS, sau đó nhằm hướng người chơi hành hội kia mà xông tới.
Nếu không mau chóng giết bọn họ, vạn nhất có bọn họ cùng hành hội chung quanh, khẳng định là BOSS không đến lượt bọn họ.
- Sáttttttttttttt!
Hai đội ngũ hô lớn, bắt đầu phát động công kích.
- Hỏa vũ thuật!
- Băng bạc!
- Triệu hoán u hồn!
- Chúc phúc thuật…
Một loạt tiếng các kỹ năng vang lên, trong lúc nhất thời, quang mang các loại kỹ năng liên tục chói sáng, hai chi đội thực lực tựa hồ tương xứng, đánh nhau đến kịch liệt.
Rầm rầm rầm!!!
Hai chi đội đang liều chết, đột nhiên, một tiếng ầm ầm nổ ra, từ xa truyền tới…Ách, phải nói, là từ BOSS địa phương truyền tới!
Hai đội đang sống mái với nhau, đều ngẩn người, nhìn về hướng phát ra tiếng “ầm ầm”, sau đó bọn họ đều chứng kiến một cảnh hết sức phẫn nộ, trong khi bọn họ liều mạng, nhưng lại có người thừa dịp này, cướp lại BOSS trước mặt bọn họ!
- Này! Nghĩ bọn ta chết hết rồi sao!
- Đội đối diện, dừng tay đã, giết tên kia trước rồi nói sau!
- Được!
Hai đội ngũ vào lúc này đều nhất trí quan điểm!
- Này hình như tên này đi cướp Boss một mình thì phải.
Đoàn người nổi giận đùng đùng chạy về hướng BOSS, có người còn tỉnh táo, nói lắp bắp.
Bị người này nói như vậy, hai đội ngũ đều ý thức được vấn đề!
Nhưng điều làm bọn họ kinh ngạc chính là người kia chỉ dựa vào một gốc cây thực vật đã giết được BOSS như vậy.
- Thật là lợi hại!
Trong lòng họ đồng suy nghĩ như vậy.
- Nhưng hắn lợi hại đến mấy cũng chỉ có một mình, mọi người đồng loạt ra tay, kiểu gì trong tích tắc hắn chả hồi thành!
BOSS ở trước mắt, đối phương lại chỉ có một người, cả đoàn người không hề có ý định lui lại.
Hai đội ngũ phi nước đại, thấy người nọ muốn đi vào phạm vi công kích của bọn họ, nhưng lúc này, bọn họ cũng không thể tưởng tượng được sự tình đã xảy ra!
Chính thời điểm này, BOSS thật sự ngã xuống trên mặt đất!
Điều này sao có thể!
Đúng là trong hai mươi giây thời gian BOSS chưa kịp chống đỡ đã bị một thực vật sư dễ dàng xử lý, mà hắn chỉ có một mình!
Trong nháy mắt, bọn họ đều hoài nghi phải chăng là đã nhìn lầm rồi!
Nhưng tên thực vật sư đối diện kia lúc này chạy như bay đến cạnh BOSS, nhặt những vật phẩm bị rơi ra, rồi liếc mắt qua bọn họ, xoay người lại, bay nhanh rồi biến mất vào rừng cây.
Mình đang cần thêm người chung tay dịch bộ này các bạn nhé. Ai có hứng thú muốn tham gia dịch liên hệ với mình ở 2pic bên dưới nhé. Tăng người, tăng tốc độ dịch Mạnh dạn đi nào các bạn Luận đàm báo lỗi tại đây
Trên thực tế, không chỉ có mình bọn họ bị cướp Boss, trong mảnh rừng này đã có không ít đội gnũ bị cướp Boss, một số người chơi tin tức nhanh nhạy đã biết, bên trong di tích này có một siu nhơn.
Vị siu nhơn tất nhiên là Diệp Trần rồi, trong mảnh rừng cháy này điên cuồng giết quái cùng cướp Boss, ba khoả Lưu Liên Tạc Đạn Thụ của hắn trước sau đều tăng đến cấp năm rồi.
Lưu Liên Tạc Đạn Thụ cấp 5. Tự thân HP 12000, dưới trạng thái của Vĩnh Hằng Chi Thạch, đạt tới 14000 HP. Công kích cùng phòng ngự tăng lên một mảng lớn, khi đánh Boss đơn giản hơn rất nhiều, chỉ cần sử dụng Thời Gian Hư Ảo trên Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, chẳng bao lâu Boss sẽ bị tiêu diệt.
Cho nên tốc độ giết quái của Diệp Trần nhanh hơn so với lúc trước không ít, hơn một giờ sau, cấp bậc của hắn thăng một cấp đạt tới cấp 33!
Cho nên cướp Boss, giết người, Diệp Trần không hề khách khí.
Thêm một con Boss tương đương với thời gian hoàn thành nhiệm vụ sẽ giảm bớt đi một khoảng thời gian. Mà di tích có thể giải trừ phong ấn cho Tác Lỵ Á chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Diệp Trần rút cục cũng toàn lực ứng phó, không hề che dấu chút thực lực nào nữa.
Tuy rằng hơi sớm một chút, có thể khiến cho Long Chiến Nghiệp Đoàn chú ý về sau sẽ hơi phiền toái, nhưng nó cũng chỉ hơi phiền mà thôi!
Trên đường gặp người của Long Chiến Nghiệp Đoàn, Diệp Trần không hề do dự tiêu diệt toàn bộ, còn đoàn đội bình thường, chỉ cướp Boss mà thôi, chỉ cần không liều mạng với hắn, hắn sẽ tận lực hạ thủ lưu tình. Dù sao người chơi bình thường muốn đi vào phó bản như thế này không dễ một chút nào, hơn nữa muốn tiêu diệt toàn bộ mà không để lọt một chút tin tức nào là điều không thể. Giết nhiều hơn vài người đối với hắn chỉ tạo thêm địch nhân, không có gì tốt đối với hắn cả.
….
Giết thêm một con Boss, Diệp Trần vừa nhặt vật phẩm lên, thấy là Bạch Ngân trang liền ném xuống đất.
Hắn hận ba lô của mình không lớn hơn chút nữa, sau hai giờ điên cuồng giết quái, cướp Boss, trong ba lô của hắn đã full trang bị, không biết bỏ món nào đi được. Nếu không phải là trang bị hoàng kim hoặc là trang bị bạch ngân có cực phẩm thuộc tính, hắn đều vứt bỏ.
- Bên kia!
Thân hình Tác Lỵ Á lại hiện lên, so với hư ảnh ban đầu, thì hiện tại thân thể của nàng đã gần như thực thể hoá, làn da sáng bóng, mềm mại, tinh thần phấn khởi.
Mà dưới yêu cầu kiên quyết của Diệp Trần, bắt nàng ẩn dấu thân thể, miễn cho người khác chú ý.
Diệp Trần không một lời thừa, lập tức hướng về phía Tác Lỵ Á chỉ chạy như bay qua.
Chẳng bao lâu, Boss đã hiện ra trước mắt, bất quá bên cạnh lại có một đội ngũ đang chiến đấu với Boss.
Diệp Trần dự định hành động giống như ban nãy, mạnh mẽ cướp Boss. Nhưng khi nhìn kỹ, lại phát hiện ra đội ngũ này là đội ngũ của mấy người Pháp Hào và Tử Cảm Lãm.
Lấy thực lực của đám người Pháp Hào, có thể đến được nơi này cũng nằm ngoài sự tưởng tượng của Diệp Trần, hiện tại gặp bọn họ, hắn có thể xử lý một ít Bạch ngân trang trong ba lô rồi.
Mấy người Pháp Hào đang khổ chiến bên cạnh Boss, đang tập trung tinh thần, không hề để ý tới tên gia hoả Diệp Trần này xuất hiện sau lưng bọn họ tự lúc nào.
Một mạch chạy nhanh tiếp cận mấy người Pháp Hào, khoảng cách đôi bên càng lúc càng gần.
Tử Cảm Lãm đứng ở phía sau đội ngũ, thỉnh thoảng lại hồi máu hoặc buff trạng thái, bờ mông vểnh cao khiêu khích, Diệp Trần không khỏi được rửa mắt một phen, sau đó hắn nhớ tới việc bị xỏ trong tửu quán, liền rón rén đi về sau lưng Tử Cảm Lãm, chuẩn bị ăn đậu hũ trước rồi tính sau!
Này thì khiêu khích ta à!
Diệp Trần tà ác nghĩ!
- Ai????
Bất quá đúng lúc Tử Cảm Lãm xoay người lại, bỗng thấy phía sau có bóng người chạy đến, lập tức quát hỏi.
Xui vãi!!!
Diệp Trần kêu to xui xẻo, chỉ vài bước nữa là hắn có thể thành công rồi!
- Oa! Lão đại! Ngươi cũng vào được sao?
Mấy người Pháp Hào nghe thấy vội quay đầu, khi thấy đó là Diệp Trần. Pháp Hào hưng phấn kêu to.
- Đương nhiên, di tích đâu phải lúc nào cũng gặp được đâu!
Nhìn về Boss trước mặt, Diệp Trần tay khẽ động, trông một gốc Lưu Liên Tạc Đạn Thụ.
Khi mấy người Pháp Hào phân tâm, Boss lại càng công kích mãnh liệt, tình thế của mấy người có chút nguy hiểm, Diệp Trần đành xuất thủ, giết Boss trước rồi tâm sự sau vậy.
Boss sắp chết, cừu hận nằm trên đám người Pháp Hào, hắn có đánh cũng chỉ là hỗ trợ mà thôi.
Lưu Liên Tạc Đạn Thụ năm cấp vừa xuất hiện, một trận oanh tạc lại bắt đầu, trong phút chốc, Boss đã nằm vật trên mặt đất.
- Vãi lều! Lão đại sao ngươi ngày càng trâu bò vậy?
Mấy người Pháp Hào thấy vậy trợn mắt há mồm.
Trong đội ngũ của Pháp Hào, đã nhiều hơn một vị kỵ sĩ, hiển nhiên mấy người đã vì phó bản mà tìm kiếm. Kỵ sĩ này vốn chưa gặp Diệp Trần, vừa thấy Lưu Liên Tạc Đạn Thụ biến thái tới vậy, kinh ngạc tới mức không khép miệng lại được.
Ban đầu, khi hắn thấy mấy người Pháp Hào vì một Thực Vật Sư xuất hiện mà phân tâm, khiến áp lực của hắn gia tăng, hắn còn đang muốn oán giận một vài câu, không nghĩ tới là tên Thực Vật Sư biến thái tới vậy, lởi ra đến cửa miệng liền ngượng ngùng rút lại.
- Đương nhiên phải cường đại hơn rồi! Chẳng lẽ để người ta tuỳ tiện diệt sát hay sao?
Diệp Trần hắc hắc cười nói.
- Không nói nữa, lại đây nào, ta cho các ngươi một ít trang bị!
Diệp Trần giao dịch với Pháp Hào đầu tiên, khi đưa vài món Bạch ngân trang lên, Pháp Hào lập tức hô to:
- Lão đại, nhiều như vậy, ngươi giữ lấy mà dùng!
Biết được địch nhân của Diệp Trần là Long Chiến Nghiệp Đoàn, muốn đối đầu với nghiệp đoàn lớn như vậy, không có tiền, không thể làm được gì. Pháp Hào vốn đã chẳng giúp được gì, hiện tại lại càng không muốn lấy đi trang bị của Diệp Trần.
- Đúng vậy!
Đại Pháo và Vô danh đứng ở một bên tiếp lời.
- Full hòm!
Một câu kế tiếp của Diệp Trần làm cho cả đám toát mồ hôi hột. Pháp Hào liền ngoan ngoãn tiếp nhận giao dịch của Diệp Trần.
Vô danh, Đại Pháo, rồi Dạ Sắc nữ vương đều tiếp nhận trang bị của Diệp Trần, đến phiên Tử Cảm Lãm, Diệp Trần rõ ràng nhìn thấy thần sắc của nàng có chút chờ mong.
Diệp Trần tất nhiên là không biết nàng suy nghĩ cái gì, nếu hỏi, theo tính cách của nàng, khẳng định sẽ không nói ra. Hắn vốn định kiếm chút lợi tức trên người nàng, cho nàng một ám hiệu, nhưng hiện tại xem ra không có cơ hội rồi.
- Ta đi trước! Các ngươi cứ tiếp tục đi!
Diệp Trần không nán lại lâu, càng không có ý định cùng mấy người thám hiểu sâu bên trong di tích.
Nếu không phải full ba lô, những trang bị bạch ngân bị lãng phí kia, nếu để người khác nhìn thấy, hắn không nổi danh cũng khó.
Nếu người khác nhìn thấy hắn cùng bọn họ cùng một chỗ, khẳng định sẽ mang đến cho bọn họ rất nhiều phiền toái, nhất là sau phó bản này, danh tiếng Diệp Trần sẽ nổi như cồn.
Hướng mấy người gật đầu, Diệp Trần không giải thích gì thêm, vội vã xoay người ly khai, không chứng kiến được vẻ mặt phức tạp của Tử Cảm Lãm.
- Thực Vật Sư kia là ai vậy? Biến thái quá!
Kỵ sĩ thấy Diệp Trần dùng tốc độ cực nhanh rời đi, lại càng không thể giấu được vẻ ngạc nhiên trên mặt, hỏi.
- Lão đại của ta!
Pháp Hào ngẩng đầu, ưỡn ngực, hãnh diện trả lời.
…
- Chung quanh hình như không còn Boss nào cả!
Đi thêm một đoạn, Diệp Trần nhờ Tác Lỵ Á cảm ứng, nhưng nàng nhắm mắt cảm ứng một hồi lâu, không có bất cứ phát hiện nào.
- Nhiều người quá!
Diệp Trần thở dài.
Hắn dọc đường đi tới, phát hiện vô số người chơi.
Số lượng Boss và quái vật trong Khô Mộc Lâm tuy rằng không ít, nhưng cũng không thể chịu nổi người chơi với số lượng đông như vậy.
- Đi A Ba Đạt đại thụ tại trung tâm đi, ở nơi ấy có một vật có cảm ứng rất mạnh, bên trong di tích này, phải đến một nửa năng lượng Hắc Ám nằm trên người nó!
Tác Lỵ Á nhìn cây đại thụ chọc trời phía xa nói.
Diệp Trần gật đầu, hiện tại chỉ còn mỗi cách này thôi.
Trước kia hắn một mạch không muốn tiến đến bởi vì hắn biết, muốn một mình solo với người thủ hộ di tích, lấy kỹ năng hiện tại của hắn, cho dù có thêm Ba Tác Long pháp trượng, tính khả thi bằng không.
Người thủ hộ di tích, cho dù là yếu, thì ít nhất cũng cần đội ngũ trên dưới hai trăm người mới có thể xử lý.
Trong quá khứ, có không ít các di tích mà không một người chơi không thể thông quan ( phá đảo – hoàn thành), phần lớn bởi vì những người chơi gặp người thủ hộ trước không hề muốn hợp tác cùng nhau đối phó, đa số là tự giết lãn nhau, khiến cho người thủ hộ di tích có cơ hội một hơi diệt sát toàn bộ.
Cơ hội duy nhất của hắn, chính là lợi dụng lúc mọi người đang đánh nhau, hắn sẽ đánh lén sau lưng khiến cho mọi người bị phân tâm, rồi đợi cho Boss xử lý toàn bộ, hắn mới từ từ thu thập con Boss còn ít máu này.
Đương nhiên, nói thì dễ, nhưng để thực hiện thì Diệp Trần một chút cũng không có nắm chắc.
Dù sao thì người thủ hộ di tích của phó bản Thụ Thế Giới này, chính hắn còn chả biết nữa cơ mà. Còn địa hình xung quanh như thế nào, kỹ năng của người thủ hộ ra làm sao, hắn hoàn toàn mù tịt.
Muốn đánh lén thành công, mấy yếu tố cơ bản này, hắn phải điều tra rõ ràng mới được, nhưng muốn điều tra những thứ trên, Diệp Trần phải tốn không ít thời gian, nên hắn mời chần chừ đến tận bây giờ.
Mình đang cần thêm người chung tay dịch bộ này các bạn nhé. Ai có hứng thú muốn tham gia dịch liên hệ với mình ở 2pic bên dưới nhé. Tăng người, tăng tốc độ dịch Mạnh dạn đi nào các bạn