Từ lúc viên vẩn thạch xuất hiện trên bầu trời, bên cạnh tế đàn, hơn mười thành viên Long Chiến Công Hội lập tức phát hiện ra sự khác thường, ngẩng đầu lên bỗng thấy một con quái vật to lớn, hơn nữa con quái này lại còn đang lao xuống với tốc độ cực nhanh, không khỏi kinh hãi kêu lên.
- Siêu đại hình thiên thạch ma pháp! Mục tiêu là chỗ chúng ta, chạy mau!!!
Viên vẩn thạch to lớn che mờ ánh dương quang, dưới tế đàn đã là một khoảng tối mờ, không cần ai nhiều lời, người chơi Long Chiến Công Hội đều biết Thiên thạch ma pháp kiaa, mục tiêu công kích chính là bọn họ.
Hơn bốn mưoi người Long Chiến Công Hội, trong phút chốc cũng không thèm để ý tới Diệp Trần mà như ong vỡ tổ, liều mạng chạy ra ngoài!
Viên đá to tổ bố thế kia mà từ trên trời giáng vào người mà còn có thể sống sót đi ra, có chết bọn họ cũng không tin.
Lúc hơn bốn mưoi người của Long Chiến Công Hội đang chạy tháo thân thì Chiến sĩ hồng danh ban nãy một chiêu miểu sát ba người chạy trốn cuống cuồng, hắn hận hệ thống không thể cho hắn thêm bốn cái chân.
15 điểm PK, vận khí không may bị tảng đá đập chết, hắn có khả năng bị bạo toàn bộ trang bị trên người!
- Nhìn! Mọi người mau nhìn, Hôi Thạch Lâm hình như lại xuất hiện sự tình gì!
Cùng lúc đó tại bên ngoài Hôi Thạch Lâm, những người tò mò về nhiệm vụ khu vực phong bế đến đầu tiên, lúc thấy vẩn thạch trên trời xuất hiện, có mấy người phát hiện lập tức hét to.
- Đó là siêu hình vẩn thạch ma pháp, nhưng không phải giai đoạn hiện tại người chơi có thể dùng, có thể lại xuất hiện nhiệm vụ gì đó, mọi người mau tới xem !
Nhìn thấy một màn quỷ dị này, một người kinh nghiệm phong phú nhận ra lai lịch khối vẩn thạch này, hưng phấn kêu lớn.
Hôi Thạch Lâm vừa mới giải trừ tính phong bế, mà lập tức xuất hiện hiện tượng quỷ dị này, bọn họ hiện tại dùng tốc độ cao nhất chạy qua, nói không chừng sẽ nhận được một nhiệm vụ hi hữu nào đó.
- Oành!!!!
Nhưng mấy ngừoi chơi còn chưa chạy được bao xa, một tiếng thanh âm cực lớn rung chuyển núi non vang lên, cho dù bọn hắn ở bên ngoài Hôi Thạch Lâm cũng có thể cảm thấy mặt đất chấn động.
Vù!
Ngay sau đó, một trận cuồng phong lớn từ trung tâm Hôi Thạch Lâm thổi tới, kéo theo một đám la khô bay qua trước mặt người chơi.
Xung quanh tế đàn trung tâm Hôi Thạch Lâm là một mảng hỗn độn.
Hơn bốn mươi cỗ thi thể nằm loạn thất bát tao chung quanh, hơn bốn mươi linh hồn của người chơi Long Chiến Công Hội, im lặng không nói gì nhìn tình hình thê thảm xung quanh.
Bán kính trăm mét xung quanh tế đàn, sau khi bị vẩn thạch nện xuống, ngoại trừ khu vực thiên sứ đang đứng, tạo thành một cái hố to thật to, các mảnh vỡ của đá , cây cối đổ rạp cùng với thi thể bọn họ nằm ngổn ngang bên trong.
Vẩn thạch ma pháp thật sự quá biến thái, không một ai trong bọn họ có thể chạy thoát khỏi phạm vi công kích.
Khi tảng đá từ trên trời nện xuống, trong nháy mắt trên đầu bọn họ lập tức hiện lên trị số thương tổn tới mấy ngàn, lập tức bị miểu sát!
- Thế giới này rút cục cũng thanh tĩnh rồi!
Đôi cánh chậm rãi mở ra, thân ảnh của tlc cùng Diệp Trần xuất hiện, Tác Lỵ Á khẽ nhắm mắt, hít thật sau không khí tươi mát, nói.
Diệp Trần nhìn thấy xung quanh cảnh tượng thảm không thể thảm hơn, không nhịn được trong lòng run sợ.
Tác Lỵ Á hô lên cái tên ma pháp chưa từng nghe, hắn chỉ biết là địch nhân bên ngoài hết sống nổi rồi, nhưng không nghĩ tới hiệu quả của ma pháp này lại kinh người đến vậy!
Bán kính ma pháp công kích chính tầm 100m, còn phạm vi thương tổn thì có thể lên tới mức khủng bố 2 đến 300m.
Nghĩ vậy, Diệp Trần vẫn không nhịn được đổ mồ hôi lạnh.
Nếu người chơi nắm giữ loại kỹ năng này trong tay, hắn có thể đồ thành rồi.
- Thế nào, có phải cảm thấy không quá lợi hại không? Nếu thấy vậy ta có thể nói cho ngươi,nếu ta được giải trừ phong ấn, uy lực của ma pháp này sẽ tăng ít nhất 10 lần!
Tác Lỵ Á nhìn Diệp Trần, tựa hồ biết Diệp Trần đang nghĩ gì, lúc này cười cười nói.
Diệp Trần nghe vậy, không còn gì để nói nữa rồi.
Uy lực tăng lên 10 lần, lúc đó bán kính sát thương lên tới hơn 1000m, một chiêu ma pháp – trực tiếp đồ thành.
- Thật rất muốn vĩnh viễn ở lại thế giới này, đáng tiếc là thời gian hữu hạn!!
Hai cánh vung vẩy, từ trên cao nhìn xuống bốn phía Tác Lỵ Á lưu luyến nói.
Lúc nói chuyện là lúc thân hình Tác Lỵ Á từ từ hạ xuống, nhẹ nhàng đứng ở trước mặt Diệp Trần nói :
- Thời gian còn không nhiều lắm, tuy rằng còn một cơ hội gặp mặt, nhưng ta muốn sớm nhắc nhở ngươi, đừng có làm mất Thiên Sứ Tàn Tượng của ta. Muốn giải trừ phong ấn của ta, thiếu nó là không được đâu. Nếu bị mất rang mà kiếm trở về, còn không thì đợi chờ mà nhận trừng phạt của nhiệm vụ thất bại nhé!
- Uy, uy, chậm đã, ngươi không cho ta chút manh mối về cái Hắc ám đại địa chi tâm kia sao?
Diệp Trần thấy Tác Lỵ Á chuẩn bị biến mất vội vàng hỏi.
- Manh mối? Ha ha, nó là cái gì vậy? Ăn được không? Hắc hắc, đùa vậy thôi, manh mối ta không có, ngươi cố gắng lên, phong ấn giải trừ ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu!
Tác Lỵ Á mặt lạnh nói đùa, rồi sau đó lại cười quyến rũ, bước nhẹ nhàng tới gần Diệp Trần, tựa hồ lại cúi đầu muốn cắn cổ Diệp Trần thêm phát nữa.
Diệp Trần toát mồ hôi, vội vàng lui về phía sau vài bước.
- Xí, tên gia hoả nhát gan!
Tác Lỵ Á bất mãn trách cứ, thân thể màu đen yêu dị, dần dần mở ảo, từ từ biến mất trước mặt Diệp Trần.
Hết một phút thời gian!
- Kỹ năng thư của Pháp Hào quả nhiên đã bị người lấy mất rồi!
Diệp Trần liếc mắt nhìn bên trên tế đàn, thấy ngoài lọ dược tề, chẳng còn gì có giá trị cả.
Lúc ba người Pháp Hào bị giết, Pháp Hào vừa mới nhận được quyển sách kỹ năng, còn chưa kịp học tập đã bị giết rồi bạo ra. Lúc trước Diệp Trần tuy thấy nhưng cũng không dám mạo hiểm cướp về.
Khi đó nếu hắn dám động đậy, chỉ sợ còn chưa kịp sử dụng Thiên Sứ Tàn Tượng đã bị người ta miểu sát rồi.
- Người lấy kỹ năng thư cũng rụng rồi, nhưng bảo có thể rơi ra được quyển đó, tỷ lệ không cao, quên đi, lấy hai kiện trang bị về an ủi cho tiểu tử này vậy!
Đối với tên gia hoả thẳng thắn bộc trực như Pháp Hào,Diệp Trần có hảo cảm tương đối. Tiểu tử này sau khi bị rớt sách kỹ năng chắc uể oải lắm, nhưng hiện tại cũng coi như thay hắn báo thù, cho thêm hắn hai kiện trang bị, lấy tính cách của Pháp Hào, phỏng chừng sẽ rất nhanh đem chuyện sách kỹ năng ném ra khỏi đầu.
Nhìn xung quanh từng khối thi thể của Long Chiến Công Hội Diệp Trần cười hắc hắc.
Hơn 40 người rụng tịa chỗ, cấp bậc trên dưới 50 cấp. Trang bị của người chơi cấp 50 cũng khá đang tiền rồi, một bộ trang bị hơi tốt cũng phải tốn từ 2000 đến 3000 kim tệ.
Hơn 40 người này đều là tinh anh Long Chiến Công Hội, trên thân trang bị chắc cũng không quá kém đâu!
Nghĩ đến đây Diệp Trần vui vẻ chạy về phía thi thể gần nhất.
- Bạch ngân trang 48 cấp, hắc hắc, 200 kim tệ tới tay!
Ánh mắt lợi hại của Diệp Trần từ trong đống đá hỗn loạn cùng với dược tề, nhanh chóng tìm ra được một kiện trang bị bạch ngân thuộc tính không tồi!
- *****! Đừng lấy trang bị của ta!
Thành viên Long Chiến Công Hội còn chưa có về thành hồi sinh đâu, người chơi này thấy Diệp Trần lấy trang bị của hắn, tức giận hổn hển hét to!
Đáng tiếc là Diệp Trần không nghe được thấy hắn nói gì, nhìn một lát thấy không còn gì đáng tiền lập tức chạy đến bên thi thể tiếp theo.
- Hoàng kim trang!! Hoàng kim trang của ta!! Ta đi chết đây! Hu hu!
Không ít người chơi Long Chiến Công Hội đều đã chết một lúc rồi, chẳng qua bị đại hình ma pháp làm cho hoảng sợ nhất thời cũng quên kiểm tra xem có bị rớt đồ gì không, thẳng đến khi Diệp Trần phát tài khi quét dọn trang bị trên thi thể mới hoảng sợ kiểm tra trang bị.
Một gã người chơi không nhìn thì còn đỡ, vừa nhìn tựu kêu thảm thiết.
Hoàng kim trang a!! Một kiện ít nhất cũng hơn 1000 kim tệ!
- Ngon ngon!, Lại lời hơn 1800 kim tệ rồi!
Diệp Trần nhấc hoàng kim trang của vị huynh đài này lên, híp mắt tính nhẩm ra giá trị của nó rồi không nhịn được hưng phấn nho nhỏ.
- Ta, t. .t .t. a. .a. a. bạo năm , năm .năm… năm .. năm kiện trang bị!
Lời của tên bị rớt hoàng kim trang vừa dứt,người chơi chiến sĩ mang 15 điểm PK kia run run nói.
Xong 2c, ngủ thôi.
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
5 kiện trang bị, những người chơi của Long Chiến Công Hội nghe thấy vậy đều toát mồ hôi hột.
Đối với những người chơi không phải đại gia như bọn họ, trang bị của bọn họ do bọn họ tiêu tốn vô số thời gian đi hạ các phó bản, từng kiện từng kiện một. Nhưng chỉ đi hạ phó bản như vậy trừ khi là đoàn đội rất cường đại kèm theo vận khí không tồi, mới có thể kiếm được nguyên bộ trang bị. Còn một cách nữa là tiết kiệm kim tệ mua đồ không dùng nữa của người khác.
Hiện tại rớt đến 5 kiện một lúc, tuy rằng công hội sẽ hỗ trợ một chút, nhưng không thể lập tức đủ năm kiện cho chiến sĩ kia, và hắn không biết sẽ lại tốn bao nhiêu thời gian mới có thể kiếm trang bị trở về.
Bất quá bi kịch hiển nhiên không chỉ xảy ra với tên chiến sĩ này, hơn bốn mươi người Long Chiến Công Hội đều là ác ý công kích bọn Diệp Trần! Hiện tại bọn họ bị Diệp Trần phản công giết chết, tất cả mọi người đều rớt 1 kiện trang bị!
Cước bộ Diệp Trần không hề dừng lại, từ thi thể này qua thi thể khác, khiến cho những thành viên Long Chiến Công Hội không ngừng kêu lên thảm thiết. Tay Diệp Trần không ngừng lấy một kiện rồi lại một kiện trang bị, hắn cười đến nỗi không thể khép miệng.
- ****! Thật sự là đáng giá!
Phản kích giết hơn bốn mươi người ác ý công kích, sau khi lấy toàn bộ, ít nhất hắn cũng thu được hơn 50 kiện trang bị, hơn nữa phẩm chất đều là bạch ngân trở lên!
Trong trò chơi, Boss bình thường chỉ bạo vài ba món bạch ngân trang mà thôi, hoàng kim trang tuy có nhưng tỷ lệ cực thấp. Nhưng hiện tại hắn một lúc đánh bạo hơn 50 kiện bạch ngân trang, tương đương với nháy mắt tiêu diệt được 10 con Boss!
Tính thấp nhất giá cả của bạch ngân trang cũng là 200 kim tệ, hắn lúc này lãi ròng được hơn 1 vạn kim tệ.
Nếu có thể kiếm thêm được vài món hoàng kim trang, thu hoạch lúc này phải nói là …. Ừ, nghĩ sao cũng được, mỗi tội sướng!
Mới nghĩ như vậy Diệp Trần lại từ mặt đất nhặt được một kiện vũ khí hoàng kim cấp 49 của chiến sĩ.
- Phát tài rồi!!!!!!
Diệp Trần cười ha ha híp mắt nhìn vào vũ khí.
Vũ khí trong trò chơi là trang bị đáng giá nhất, và nhất là vũ khí của chiến sĩ, giá cả còn cao hơn một bậc.
Hiện tại, thanh vũ khí có vẻ như là cực phẩm, phỏng chừng giá cả không thấp hơn 3000 kim tệ.
- ***, bán hết mấy trang bị này đi, so với hắn vất vả ba tháng còn nhiều tiền hơn ấy chứ. Thiết bị giám sát trong phòng có tiền mua rồi, buổi tối lại có thể đưa hai tiểu la lỵ ra ngoài đi chơi một phen.
Niềm vui thích nhất của người chơi trong trò chơi, chỉ sợ ngoại trừ khoảnh khắc sau khi thiên tân vạn khổ theo đuổi nữ hài trong lòng, hai người ẩn tình mật ý rồi chuẩn bị XXX, còn lại không gì sung sướng bằng việc trang bị rơi đầy đất, từng kiện từng kiện lại đáng giá hơn so với trước mà thôi.
Tâm tình của Diệp Trần hiện tại chính là như vậy, khoái trá cực độ, động tác nhanh tới cực điểm quét dọn chiến trường.
Trang bị sau khi rơi xuống mặt đất sau 5 phút sẽ bị hệ thống thu hổi, nhưng Diệp Trần chỉ cần chưa tới 3 phút đã dọn dẹp sạch sẽ.
- Tổng cộng 54 kiện trang bị, 3 kiện hoàng kim, 47 bạch ngân, 4 hắc thiết. Thật không hổ là Công hội số một trò chơi, trang bị thành viên tốt thật!
Sau kiểm kê trang bị nhặt được,Diệp Trần không nhịn được cảm thán.
Nếu đổi lại công hội khác, chỉ cần rớt đến 45 kiện hắc thiết trang bị đã lâm vào một phen khó khăn rồi.
- Ha ha, cám ơn!
Diệp Trần xuất ra hồi thành phù, hướng về những linh hồn thành viên của Long Chiến Công Hội vẫy vẫy tay rồi biến mất.
- Tất cả hồi sinh chưa?
Từ điểm hồi thành, Diệp Trần bắt một cỗ xe ngựa đi tới thủ khố gần nhất rồi phát ra một tin tức trong kênh đội ngũ.
- Về rồi!
- Tại điểm hồi sinh!
- Lão đại, ta rớt mất sách kỹ năng rồi!
Thanh âm mấy người liên tục truyền tới, đúng như Diệp Trần dự đoán, Pháp Hào buồn bực kêu lớn.
- Rớt thì rớt, sau kiếm lại sau, lạc quan lên chút, phải nghĩ là hôm nay ngươi đã lấy được kỹ năng mà người khác nằm mơ cũng muốn – Lưu tinh vũ tiễn - chứ? Uhm, đợi lát nữa ta cho người vài kiện trang bị ổn ổn.
Diệp Trần an ủi gia hoả xui xẻo này.
- Vâng, cảm ơn lão đại!
Không thể không nói, tiểu tử Pháp Hào này rất đơn thuần, vừa nghe những lời của Diệp Trần ngẫm lại hôm nay hắn cũng được lời không ít. Được một kỹ năng phạm vi công kích hi hữu lại còn tăng liền 2 cấp, nghe thấy Diệp Trần bảo cho trang bị hắn lập tức cao hứng, vui vẻ trở lại.
- Khụ, ta có chút lời muốn nói. Long Chiến Công Hội lần này thất bại nhiệm vụ, đánh mất mặt mũi rất lớn, lúc trước còn bị ta đoàn diệt, việc này có khả năng bị truyền ra ngoài, ta nghĩ chúng ta đã đắc tội với Long Chiến Công Hội cực điểm. Dựa theo tác phong của bọn hắn, chắc chắn không dễ buông tha cho chúng ta, ba người các ngươi nên cẩn thận chút!
Diệp Trần thuyết minh đơn giản tình hình hiện tại cho mấy người.
- Hừ, sợ gì chứ, trong trò chơi rộng lớn như vậy! Sợ sợ cái rắm!
Tử Cảm Lãm nghé con không sợ hổ, mới được hai quyển kĩ năng thư, tâm tình đang lâng lâng, nào có để Long Chiến Công Hội vào mắt.
- Tóm lại cẩn thẩn một chút vẫn tốt hơn, đừng nói ta không nhắc nhở ngươi!
Diệp Trần cũng không nói quá nhiều, lúc này nói cái gì cũng không quá hữu dụng, chỉ có để nàng tự lãnh giáo qua thực lực của đệ nhất công hội trong trò chơi cũng không phải chuyện đùa. Long Chiến Công Hội số lượng thành viên khủng bố đến vậy, tìm một người không khó khăn như nàng tưởng tượng.
- Lão đại, hiện tại ngươi dự định làm gì?
Pháp Hào sau khi kiến thức sự trâu bò của Diệp Trần, tiểu tử này đã quyết lăn lộn theo hắn bèn hỏi.
- Bên ngoài chắc cũng sắp sáng rồi, ta đi xử lý ít trang bị nhặt được, sau khi nhận phó chức xong sẽ logout 1-2h. Tuy ban ngày cũng có thể on, nhưng không thể liên tục như ban đêm được. Các ngươi có tính toán gì không?
Diệp Trần nói tình hình của mình rồi hỏi lại mọi người trong đội ngũ.
Hôi Thạch Lâm đã bát nháo như vậy rồi, chắc chắn không thể quay lại. Đắc tội với Long Chiến Công Hội một số địa điểm luyện cấp đứng đầu khác chỉ sợ cũng không thể mò mặt đến.
Mặc dù có kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ khiến cho một tên Thực Vật Sư sơ kỳ như Diệp Trần có thể tăng tốc độ luyện cấp, nhưng hạt giống của Lưu Liên Tạc Đạn Thụ vẫn là một vấn đề, trừ khi kiếm được vị trí ngon lành như trụ đá trong Hôi Thạch Lâm có thể đặt được Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, nếu không một hắn với hơn bốn mươi hạt giống còn lại tuyệt đối không đủ tiêu hao. Hơn nữa nhân vật cùng quái vật tăng cấp, kỹ năng Lưu Liên Tạc Đạn Thụ lại vì thiếu hạt giống mà không thể tăng cấp khiến cho kĩ năng này chẳng bao lâu sẽ gặp rất nhiều hạn chế.
Trước khi giải quyết được vấn đề hạt giống, thành lập một đội ngũ cùng luyện cấp là một vấn đề cấp bách, mà trước mắt, ba người Pháp Hào là đội viên rất được.
Điều kiện trước tiên của bọn họ là không thể giống như Tiểu Ngải tuỳ ý luyện cấp chơi đùa như vậy.
- Ta ngoại trừ ăn cơm WC, còn lại đều trên tuyến, lão đại có hoạt động gì như luyện cấp sát quái, hạ phó bản nhất định phải gọi ta nữa nhá!
Pháp Hào nhanh nhẩu nói.
- Tình huống của ta không sai biệt lắm, bất quá ta đang có dự tính riêng.
Tử Cảm Lãm chơi trò chơi không phải chỉ có mục đích là luyện cấp giết quá, nàng còn muốn tính toán làm thế nào để có thể nổi danh.
Diệp Trần tuy không biết rõ nguyên nhân của Tử Cảm Lãm, nhưng hắn cũng không có ý cưỡng cầu. Hơn nữa vị trí mục sư trong đội ngũ hiện tại cũng không quá quan trọng, hắn tuỳ tiện tìm một người, chỉ cần có thể bảo vệ Lưu Liên Tạc Đạn Thụ không chết sẽ có thể luyện cấp rất nhanh.
- Ta cơ bản cũng trên truyến, có gì cần cứ kêu ta!
Dạ Sắc nữ vương trước sau như một ( Câu này anh tặng riêng cô cô Kún ạ! ) ngắn gọn nói.
- Được rồi, ai bận thì cứ đi làm đi, nhớ cẩn thận người của Long Chiến Công Hội.
Diệp Trần dứt lời giải tán đội ngũ, mà lúc này xe ngựa cũng tới thương khố của Thái Thản Cự Thành.
Từ trên xe ngựa nhảy xuống, Diệp Trần nhìn kỹ năng khen thưởng nhận được : Gieo trồng thuật Thạch Anh hoa.
Gieo trồng thuật : Thạch Anh hoa :
Phụ trợ thực vật, có thể gieo trồng ra Thạch Anh hoa. Khi thạch anh hoa xuất hiện, tất cả các thực vật của Thực Vật Sư đều có hiện tượng thạch anh hoá ( hoá cát ), giảm miễn thương tổn.
- Ngon! Kỹ năng phụ trợ này cũng được, có nó thời gian sống của thực vật tăng lên rất nhiều, đáng tiếc là cấp 20 mới có thể học tập.
Diệp Trần nhìn kỹ năng Thạch Anh hoa không khỏi có chút hưng phấn.
Đối với Thực Vật Sư mà nói thì Thạch Anh hoa là một trong những thực vật có giá trị và thực dụng nhất. Có Thạch Anh hoa này sinh mệnh của thực vật khác sẽ tăng thêm sự bảo đảm.
Bất quá Thực Vật Sư cần 20 hoặc hơn mới có thể học tập kỹ năng gieo trồng thực vật phụ trợ. Phụ trợ thực vật cùng công kích thực vật có sự khác nhau rất lớn. Hiện tại cấp bậc của Diệp Trần chưa đủ, không thể học tập.
Cất Thiên Sứ Tàn Tượng và kỹ năng thư vào thủ khố, Diệp Trần lại từ hành trang lấy ra 3 kiện bạch ngân trang gửi qua thư cho Pháp Hào, sau đó xoay người đi tới thị trường giao dịch.
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Trong lúc đi tới sảnh giao dịch, Diệp Trần nghĩ lại về kỹ năng hi hữu vừa mới học được – Ký sinh mao mao cầu-.
Ký sinh mao mao cầu rất cường đại, hắn tận mắt chứng kiến kỹ năng có thể phân giải cả vật phẩm nhiệm vụ, kết hợp tạo thành Thiên sứ tàn tượng. Loại thực vật biến thái nếu nói ra ngoài tuyệt đối sẽ làm tất cả kinh ngạc!
Đạt được Thiên sứ tàn tượng, Diệp Trần như thể đã được món bở, còn lại hai khỏa hạt giống Ký sinh mao mao cầu, nếu có thể lợi dụng tốt, nói không chừng sẽ mang đến cho hắn kinh hỉ lớn hơn nữa.
Mà muốn Mao mao cầu phân giải ra đạo cụ hi hữu có giá trị cao, nhất định phải tìm được vật phẩm đặc thù phi sinh mệnh mới có thể để nó phân giải được.
Mà nói đến phi sinh mệnh vật phẩm đặc thì, trong đầu Diệp Trần trước tiên nghĩ đến một thứ vô cùng nổi danh trong trò chơi, không người nào không biết, không người nào không hiểu.
- Hóa thạch di tích thành!! Phải nhanh tới bên đó xem thế nào mới được!
Nhìn mấy khỏa hạt giống Ký sinh mao mao cầu trong hành trang, nhớ tới cái thứ trong Hóa Thạch Di tích thành, Diệp Trần trong lòng không khỏi rục rịch một trận.
Tại Vô tận thế giới – Hoa Hạ khu – Di tích Hóa Thạch Thành là một thành thị rất nổi danh, cả tòa thành là một tòa di tích cổ đại, trong thành có rất nhiều quái vật hóa thạch, bất quá nếu chỉ vẻn vẹn có thế, Hóa Thạch Cổ Thành không nổi danh đến vậy.
Khiến cho Di tích Hóa Thạch Thành nổi danh là một quả trứng hóa thạch to lớn nằm ở giữa trung tâm quảng trường!
Quả Trứng hóa thạch kia cao hơn 7m, hơn nữa sau lưng quả trứng có một đôi cánh hóa thạch màu xám trắng, mười phần thu hút ánh nhìn của mọi người.
Mà không biết từ thời điểm nào, trong trò chơi nổi lên vô số những lời đồn đại về Quả Trứng hóa thạch này.
Nào thì : “ Quả trứng hóa thạch này không phải là một khối hóa thạch đơn giản, mà bên trong có chứa một quả trứng sủng vật có thuộc tính biến thái! “ . Hay : “ Bên trong Trứng hóa thạch có số lượng lớn cực phẩm trang bị “ , “Trứng hóa thạch che giấu một cửa vào di tích, nếu tìm được cửa có thể vào được một phó bản đặc thù”, “ Đôi cánh sau lưng trứng hóa thạch nếu có thể lấy về dưới tay sẽ có thể biến thành đặc thù trang bị, có thể phi hành; “ Nếu sử dụng kỹ năng hoặc vật phẩmđặc thù với Trứng hóa thạch sẽ gây ra được nhiệm vụ đặc thù” v.vv….
Mỗi một lời đồn đại về Trứng hóa thạch đều mê người như vậy, rất nhiều người chơi cho dù không có hứng thú quá nhiều với quả trứng hóa thạch này sau khi nghe thấy vậy cũng không nhịn được phải đi tới Hóa Thạch Cổ Thành xem một chút.
Hóa Thạch Cổ Thành chính là một thành thị mang phong cách khác biệt, sau khi Trứng hóa thạch bị mọi người thần bí hóa, mỗi ngày người chơi kéo đến đây đều nườm nượp không dứt.
Đối với Hóa Thạch Cự Đản ( Nghe cho nó hay hơn tý ) này, Diệp Trần cũng không hề lạ lẫm, hắn cũng từng giống với những người chơi khác, nảy sinh cực độ tò mò với nó, và tất nhiên cũng như bao người chơi khác, không hề tìm được chút bí mật nào trên Hóa Thạch Cự Đản này cả.
Bất quá, Diệp Trần cũng biết Hóa Thạch Cự Đản này là một vật bất phàm.
Trong quá trình tìm hiểu về Hóa Thạch Cổ Thành Diệp Trần từ trong miệng NPC biết được : Trong quá khứ Hóa Thạch Cổ Thành gặp rất nhiều tai nạn có thể hủy diệt toàn thành khiến cho nơi này có nhiều quái vật hóa thạch đến vậy. Trên thực tế Hóa Thạch Cổ Thành không thể đếm được số lần đã bị tai nạn hủy diệt.
Nhưng cũng không biết từ khi nào chỉ có Hóa Thạch Cự Đản với đôi cánh sau lưng vẫn đứng sừng sững nơi này, một lần rồi lại một lần vẫn không hề thay đổi. Ngoại trừ những dấu vết của thời gian, trên Hóa Thạch Cự Đản không hề có đến một vết nứt nào.
Cũng như những người chơi khác, Diệp Trần tin chắc rằng Hóa Thạch Cự Đản sẽ có một đặc thù nhiệm vụ nào đó, chẳng qua không có ai có thể kích hoạt nó mà thôi, hiện tại có Ký sinh mao mao cầu Diệp Trần cũng muốn thử xem trên đại gia hỏa này có điều gì.
Không có mục tiêu nào hấp dẫn hắn sử dụng Ký sinh mao mao cầu hơn là Hóa Thạch Cự Đản này.
Nếu không phải việc này không quá vội, hiện tại thời gian không đủ, trước mắt có không ít sự tình cần xử lý, Diệp Trần đã bay tới Hóa Thạch Cổ Thành.
Để việc đi tới Hóa Thạch Cổ Thành lên nhật trình, Diệp Trần rất nhanh đi tới giao dịch đại sảnh.
- Huynh đệ, muốn mua Độc thứ đằng mạn không ? – Dây gai có độc -
Giao dịch sảnh vẫn náo nhiệt như vậy, vẫn nhiều người với bộ dáng kỳ cục, Diệp Trần vừa tới đại snhr, lập tức có một tên thích khách bộ dáng hèn mọn, tiến tới chào hàng.
- Không cần!
Diệp Trần lắc đầu.
Độc thứ đằng mạn là kỹ năng cấp 25 của Thực Vật Sư. Sau khi đến cấp 25 có thể tới đạo sư chức nghiệp tốn 50 kim tệ để học tập. Tại Công hội chức nghiệp Thực Vật Sư tuy có cung ứng hạt giống, nhưng số lượng lại hạn chế, cho nên Thực Vật Sư vẫn cần phải mua một chút bên ngoài mới có thể đáp ứng được nhu cầu sử dụng.
Bất quá Diệp Trần đã có Lưu Liên Tạc Đạn Thụ, Độc Thứ Đằng Mạn này không có khả năng thường xuyên phải dùng, hạt giống ở chỗ Công hội cung cấp đã tuyệt đối đủ dùng, mua thêm cũng chỉ lãng phí tiền tài mà thôi.
- Hạt giống Hạnh Vận Mỹ nhân hoa, mua đê! Đây chính là hạt giống của thực vật cực kỳ hi hữu đấy!
Vị người chơi thích khách này cho rằng Diệp Trần không hứng thú với những thứ bình thường như Độc Thứ Mạn Đằng, vội vàng xuất ra một loại hạt giống hai màu đen trắng xen kẽ, không biết hắn kiếm được đâu ra.
Hạnh Vận Mỹ nhân hoa?
Diệp Trần nghe xong không khỏi có chút kinh ngạc.
Người chơi thích khách này nói cũng chẳng ngoa. Hạnh vận mỹ nhân hoa quả thật là một loại thực vật hi hữu, Thực Vật Sư sở hữu loại thực vật này cũng không nhiều lắm.
- Có bao nhiêu khỏa ? Bán thế nào?
Là một gã Thực Vật Sư luôn phải có ý thức thu thập những hạt giống thực vật hi hữu, cho dù tạm thời không dùng, thừa tiền cất trong thủ khố cũng được. Diệp Trần tuy chưa học được kỹ năng gieo trồng loại thực vật này, bất quá thu thập thêm vài khỏa cũng chẳng làm sao. Hiện tại hắn đang bị vấn đề hạt giống làm đau dầu, vô luận là Lưu Liên Tạc Đạn Thụ hay Ký sinh mao mao cầu hoặc kỹ năng sắp học Thạch Anh Hoa hắn cũng thiếu rất nhiều hạt giống.
Thực Vật Sư bị mọi người chê là khổ cực cũng chẳng phải là tin đồn vô căn cứ.
- 5 khỏa, 20 kim tệ 1 khỏa, không mặc cả!
Người chơi thích khách nói chắc như đinh đóng cột.
- Ok! Giao dịch nào!
Giá cả này cũng là hợp lý. Những hạt giống hơi hiếm một chút, giá cả hơi cao là chuyện bình thường. Đến một trình độ nào đó, Thực Vật Sư so với chức nghiệp Pháp sư còn đốt tiền hơn nhiều.
Hai người vừa bắt đầu giao dịch, Diệp Trần thấy tên của Thích khách này không khỏi “ ồ “ lên một tiếng.
Tên gia hỏa có bộ dáng đáng khinh này tên gọi là Hoa Si Nam, là gia hỏa bị mọi vây đánh gần chết ở cửa sau thành đây mà!
- Oa! Huynh đệ ngươi chính là Nhất Hiệt Trần Ai à?
Diệp Trần vừa mới ồ lên vì tên của Hoa Si Nam, hắn đã ngạc nhiên kêu lên.
- Làm sao ngươi nhận thức ta?
Diệp Trần kỳ quái hỏi.
- Hắc hắc, huynh đệ không biết sao? Hiện tại ngươi nổi tiếng lắm, ngươi đã được Long Chiến Công Hội cho vào danh sách truy sát rồi, nhớ cẩn thận một chút đây!
Hoa Si Nam nhìn Diệp Trần hắc hắc cười nói.
- Thì ra là thế! Huynh đệ không nói ta cũng không biết, cám ơn nhé!
Diệp Trần giật mình gật đầu, cũng không ngoài dự liệu, hắn cũng cảm khái sự nhanh chân nhanh tay của Long Chiến Công Hội. Hắn vừa mới trở lại Thái Thản cự thành được một lúc, đã có mặt trên danh sách truy sát, còn được mọi người biết rõ hình dáng.
- Không có gì, nhưng huynh đệ ngươi phá hủy được nhiệm vụ của Long Chiến Công Hội, quả thật trâu bò cực kỳ đấy!
Hoa Si Nam thần tình khâm phục nhìn Diệp Trần. Thiếu chút nữa thì lại mê trai giống như tên của hắn “ Hoa Si Nam”
- Không đâu, may mắn thôi mà!
Diệp Trần khẽ nuốt nước bọt, bị một nam nhân có bộ dáng hèn mọn đáng khinh nhìn với con mắt đắm đuối như vậy, áp lực lớn đến mức nào không cần nói cũng biết!
- Thêm hảo hữu đi, sau này có phiền toái nhờ huynh đệ ngươi hỗ trợ một chút!
Tuy rằng cấp bậc Diệp Trần rất thấp, nhưng cho dù có thấp hơn nữa thì cao thủ vẫn là cao thủ! Hoa Si Nam tự nhận ánh mắt của hắn nhìn người cực chuẩn, trước tiên hướng Diệp Trần add hảo hữu.
- Ok!
Diệp Trần nhấn đồng ý, sau đó nói.
- Ta còn có việc bận, có gì liên lạc nói sau nhé.
- Ok!
Hoa Si Nam gật đầu, tiếp tục đi vào đại sảnh chào hàng của hắn, Diệp Trần thì đi tới một quầy hàng bỏ không.
Trong sân chợ giao dịch, một quầy hàng có giá 1 kim tệ / 1h, cùng một quầy hàng, người chơi tối đa chỉ có thể thuê 8h sở hữu.
Bởi vì vật phẩm rất nhiều, Diệp Trần không khách khí mua quyền hạn sở hữu cao nhất 8h, chút tiền cỏn con ấy, hắn chỉ cần bán được 1 kiện trang bị liền có thể kiếm trở về.
Diệp Trần đặt giá cả cho từng kiện trang bị nhặt được rồi bày bán. Diệp Trần bắt đầu mở cửa hàng.
- F*ck! Ối giời ơi, bán nhiều bạch ngân trang bị như vậy lại còn có cả ba kiện Hoàng kim trang, liệu có phải nghiệp đoàn nào đó bị trộm kho hàng?
Chẳng bao lâu, có một người chơi vừa liếc nhìn quầy hàng của Diệp Trần hai mắt trợn trừng kêu lớn.
Phẩm chất trang bị trong quầy hàng hầu hết là bạch ngân, thuộc tính không tệ, người chơi này rất khó tưởng tượng ngoại trừ các nghiệp đoàn, làm gì có người nào có thể có nhiều trang bị tốt tới vậy.
- Thuộc tính không tồi! Giá cả hợp lý! Mọi người tận dụng thời cơ đi! Ai muốn mua không nào!
Liếc nhìn giá cả, người chơi này còn phát hiện còn thấp hơn so với tưởng tượng, liền nhanh chóng giúp Diệp Trần quảng cáo.
- Cái Đập Kon Muỗi! Đây chẳng phải là trang bị của chúng ta bạo ra hay sao?
Khi người chơi nọ vừa đánh xong quảng cáo, bằng hữu của hắn còn chưa kịp chạy tới thì một đám người bên ngoài đi đến, không để ý liếc qua quầy hàng của Diệp Trần, vừa thấy tên trang bị cùng thuộc tính, hai mắt không khỏi bốc hỏa!
Đã có 39 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Mấy người chơi này tất nhiên là người của Long Chiến Công Hội. Bọn họ rớt trang bị cho nên lập tức phải đi mua trở lại, bằng không cái gì cũng làm không được. Lúc này bọn họ kết thành một nhóm đi đến giao dịch đại sảnh, dự định cho dù là mua một ít kiện trang bị rác rưởi cũng được, không nghĩ vừa vào chẳng bao lâu lại phát hiện trang bị của bọn họ vừa rơi chưa đến 10 phút đã xuất hiện trên sảnh giao dịch, cái tên Nhất Hiệt Trần Ai nhanh nhảu làm bọn tức đến hộc máu.
- Đkm! Nó ở đâu???
Mấy người chơi này nghiến rang nghiến lợi muốn tìm ra bằng được Diệp Trần, bất quá nhìn trái ngó phải một hồi lâu cũng chẳng thấy Diệp Trần ở đâu.
- Tiện nghi cho tên gia hỏa này, nếu phát hiện ra hắn, lập tức khiến hắn không thể bước ra khỏi thành một bước!
Một người chơi nhìn thấy trang bị yêu dấu của mình nằm trên quầy hàng, hai mắt đỏ rực căm thù nói!
- Trang bị bán cũng không đắt lắm! Có muốn mua trở về hay không?
Một đám người dùng lời nói muốn giết Diệp Trần tới trăm lần có dư, bỗng nhiên một người trầm mặc một chút, nhìn giá cả trang bị đột nhiên nói.
Diệp Trần muốn mau chóng bán những trang bị này cho nên giá cả có hơi thấp một chút. Tuy rằng hơi thấp nhưng đối với những người chơi có nhu cầu, giá cả này tuyệt đối là hấp dẫn.
Một đám người ban đầu cũng không quá chú ý, nhưng sau khi được người nhắc nhở, bọn họ cũng ngẩn người rồi ý thức được vấn đề này.
Mua lại hay không??
Nếu mua thì tiện nghi cho gia hỏa kia, còn nều không mua thì lại thiệt thòi cho chính mình.
Cả đám lâm vào vòng luẩn quẩn, bị người đánh rớt trang bị rồi sau đó lại bỏ tiền ra mua lại, cảm giác này không thoải mái chút nào.
- Ối F*ck! Hộ oản ( Bao cổ tay) của ta bị người ta mua rồi!
Nhưng bọn họ không thể nghĩ ngợi quá lâu, có người từ quầy hàng của Diệp Trần mua đi một món trang bị.
- Tiện nghi cho tiểu tử này!!! Lần sau ta sẽ giết đến lúc hắn bạo toàn bộ trang bị mới thôi!
- Đúng !! Đúng!!
…
Khi trang bị có nguy cơ bị người ta mua mất, cả đám không hề do dự nưa, đều nói lời tàn nhẫn, rồi từng người vội vàng mua nhanh trang bị thuộc về mình, quầy hàng của Diệp Trần còn bày ra chưa đến mười phút đã bị mua sạch sẽ.
Người chơi vừa mới thông tri bằng hữu ban nãy trông thấy một màn như vậy chỉ có thể trợn mắt há mồm.
“ ****, chủ nhân quầy hàng này cũng quá thần kỳ đi, sao có thể bán đồ gì mà người khác đều cần là sao?
Diệp Trần không biết trong thời gian ngắn như vậy, trang bị không sai biệt lắm bán xong rồi, lúc này hắn mới chỉ đi tới một trang viên ngoài cửa Thái Thản cự thành mà thôi.
Nơi này là nới nhậm chức phó chức Lâm viên sư địa phương ( thầy dạy làm vườn), trong trang viên có một nữ lâm viên sư tên gọi Khiếu Tạp Mã, Diệp Trần trước kia cũng đã từng tới nơi này nhậm chức, làm lại một lần quả thật rất đơn giản.
Khiếu Tạp Mã là một nữ trung niên rất chú trọng lễ nghi nghiêm túc. Diệp Trần lúc đi vào trước tiên gõ cửa sau đó mới đẩy cửa nhẹ nhàng đi vào.
Tuy rằng Khiếu Tạp Mã không nhất định nghe thấy, nhưng hệ thống mặc định, nếu không gõ cửa mà đi vào, lúc tiếp nhận nhiệm vụ sẽ khó khăn hơn nhiều.
- Khiếu Tạp Mã đại sư, ta muốn trở thành một gã lâm viên sư!
Trong trang viên gieo trồng rất nhiều loại thực vật tuyệt đẹp, Diệp Trần tìm được Khiếu Tạp Mã dưới một tàng cây lá bạc.
- Rất tốt, lâm viên sư là một môn … Đáng giận! Một người có Hắc ám khế ước dám xuất hiện trước mặt một Quang minh tín đồ như ta sao? Quả thật muốn chết mà! Thánh Quang Tù Lung ( lồng giam ánh sáng)!
Khiếu Tạp Mã nghe thấy vậy xoay đầu lại, chuẩn bị lại tuôn ra những lời sáo rỗng như thường lệ để răn dậy mấy tên sắp trở thành Lâm viên sư, nhưng khi nàng nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt luôn lãnh đạm bỗng xuất hiện một tia kinh nghi rồi tiếp đó hét lớn!
Khiếu Tạp Mã vừa dứt lời, trong tay bỗng xuất hiện một thanh pháp trượng màu bạc. Pháp trượng khua nhanh trong không gian, mấy đạo Thánh Quang hình trụ hạ xuống tạo thành một lồng giam bốn phía, nhốt Diệp Trần bên trong.
“ Cái Đờ Mờ! Chuyện gì xảy ra thế này? “
Cho dù Diệp Trần có phản ứng hơn xa những người chơi khác nhưng đối mặt với NPC cấp bậc cao hơn hắn bao nhiêu không biết, tất cả chỉ là phí công, lập tức bị nhốt trong Thánh Quang Tù Lung.
- Người ký kết Hắc Ám khế ước đáng chết! Hôm nay ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây!
Nhìn Diệp Trần, Khiếu Tạp Mã lạnh lung nói, pháp trượng lại động, một quang cầu thánh khiết cực lớn ngưng tụ trước mặt nàng.
“ Chết không toàn thây??”
Diệp Trần nghe vậy, trong lòng cảm thấy không ổn.
Đây là một sự kiện đặc thù. Bị NPC giết chết và bị người chơi giết chết là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, nhất là khi lão bà này còn nói chết không toàn thây, bị giết tuyệt đối không chỉ là tử vong một lần, không biết còn bị tổn thất ác liệt tới mức nào.
Có biện pháp nào có thể trốn thoát không?
Hồi thành phù?
Không có khả năng, hắn vẫn đang trong trạng thái chiến đấu!
Diệp Trần động não thật nhanh, tìm phương pháp đào thoát, nhưng tình hình trước mắt, hắn không có một thủ đoạn nào có thể dùng.
Nhìn thấy đạo Thánh quang cầu sắp ngưng tụ hoàn toàn, lúc này trên cổ Diệp Trần một đạo hắc quang chợt xông ra.
Là Tác Lỵ Á!
Diệp Trần rõ ràng không mang Thiên Sứ tàn tượng trên người, càng không sử dụng lần triệu hồi cuối cùng. Tác Lỵ Á tự mình xông ra!
- Hắc hắc, một quang minh tín đồ nhỏ nhoi cũng dám đối nghịch với Tác Lỵ Á ta sao? Không biết tự lượng sức! Phá cho ta!!!
Một thân áo giáp đen tuyền, Tác Lỵ Á nhìn Khiếu Tạp Mã hắc hắc cười lạnh, ngón tay thon dài co thành trảo, khiến cho thánh quang tù lung đang giam giữ Diệp Trần vỡ tan!
- Một tên Đọa Lạc Thiên Sứ đang hấp hối chỉ còn chút ít lực lượng đáng thương mà thôi, có gì đáng sợ? Quang chi yên diệt!
Thánh quang đạn trước người Khiếu Tạp Mã đã ngưng tụ thành một quả cầu có đường kính hơn một thước, sau đó pháp trượng trong tay mạnh mẽ hướng về Tác Lỵ Á nhất chỉ.
- Phải không? Ta sẽ cho ngươi xem Đọa Lạc Thiên Sứ chỉ còn chút lực lượng này cường đại tới mức nào!! Hắc hắc!
Đối mặt với cự đại quang cầu như vậy,Tác Lỵ Á không quan tâm khẽ cười, hai cánh đen tuyền của nàng khẽ động, thân hình như thiểm điện lao thẳng về phía quang cầu!
Oành!!!!!!!!!!!
Một tiếng âm thanh trầm muộn truyền tới, Diệp Trần chỉ thấy trước mắt chói lòa, theo bản năng nhắm chặt hai mắt!
Ánh sáng mãnh liệt, chợt lóe lên rồi biến mất, Diệp Trần mở mắt ra nhìn rồi há hốc mồm khi chứng kiến Khiếu Tạp Mã mắt trợn trừng ngã gục xuống mặt đất, xong cờ mờ nờ rờ!
Hệ thống thông báo :
Ngươi đã giết Lâm viên đại sư Khiếu Tạp Mã của Thái Thản cự thành, sự tình nếu NPC điều tra ra sẽ bị lưu đày nửa năm!
- Cái đờ cờ mờ nờ chứ!
Diệp Trần nhìn vào thông báo tức giận tới mức suýt thổ huyết!
Lưu đày – là trừng phạt nghiêm trọng nhất của NPC đối với người chơi, chỉ có điểm PK đã ngoài 500 mới có thể hưởng sự đãi ngộ siêu cấp này! Bất quá người chơi được hưởng sự đãi ngộ này trong toàn bộ trò chơi chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Tại trạng thái lưu đày, không thể giao dịch với NPC cũng như người chơi khác, cho dù là người khác vứt bỏ hoặc tử vong rơi ra dược tề người chơi bị lưu đày cũng không thể nhặt. Biện pháp duy nhất có được dược tề là giết quái, mà ở trạng thái lưu đày, người chơi không có bất kỳ một quyền lợi gì, mặc cho người chơi khác tùy ý công kích giết chết. Sau khi tử vong, vật phẩm trong hành trang rơi xuống toàn bộ, trang bị trên người rơi xuống một nửa.
- Con mụ chết tiệt! Ngươi hại chết ta rồi!
Diệp Trần tức đến hộc máu, không chút khách khí mắng thẳng mặt Tác Lỵ Á!
- Trách ta làm gì, trước kia trên đại lục ai chả biết sau khi khế ước cùng Đọa Lạc Thiên sứ, trong vòng một ngày không thể tiếp cận Quang Minh tín đồ!
Tác Lỵ Á hai tay giơ lên, mắt trắng dã nhìn Diệp Trần nói.
- Bây giờ là tương lai của trước kia! Thời đại bất đồng mẹ trẻ ạ! Chính ta còn chưa bao giờ nghe thấy việc này bao giờ!
Diệp Trần hết chỗ nói, hắn bị hãm hại thật thảm.
- Sao ta biết? Ngươi có nói gì đâu!
Tác Lỵ Á bộ dáng không hề có chút đạo lý nào nói.
- Quên đi! Ngươi lượn đi cho nước nó trong!
Tranh cãi nhiều vô ích, Diệp Trần hướng về thi thể của Khiếu Tạp Mã chạy tới.
Giết cũng đã giết rồi, như thế nào cũng phải kiếm được một vài thứ tốt trên thân vị đại sư này chứ, bằng không thì hắn lỗ nặng rồi.
- Hừ ! Lần này ta có thể cứu ngươi bở vì khi ký kết khế ước có để lại một chút lực lượng tại khế ước phù văn, bất quá chỉ có thể mời ta ra một lần, trong ngày hôm nay ngươi đừng có tiếp với bất kì Quang minh tín đồ nào khác, bằng không chẳng ai có thể cứu được ngươi nữa đâu!
Tác Lỵ Á khó chịu cảnh cáo, thân ảnh chợt biến mất.
Diệp Trần không thèm để ý tới nàng mà ra sức tìm kiếm thể thi thể Khiếu Tạp Mã.
Hệ thống thông báo :
Chúc mừng ngươi nhặt được vật phẩm : “ Chúc phúc đích thần ân hoa sái” – Vòi hoa sen được thần chúc phúc -
“ Chúc phúc đích thần ân hoa sái” – Vòi hoa sen được thần chúc phúc – ( Truyền kỳ) : do đại sư Khiếu Tạp Mã sở hữu.
Thuộc tính :
Khi sử dụng vòi hoa sen này tưới thực vật giảm 10% thời gian sinh trưởng. Giảm 20% xác suất thực vật bị bệnh. Giảm 20% tỷ lệ xuất hiện cỏ dại . Giảm 20% tỷ lệ xuất hiện côn trùng có hại.
Gia tăng 10% sản lượng thực vật, gia tăng10% xác xuất thực vật biến dị. Gia tăng 10% độ gieo trồng thành thục của Thực Vật Sư. Mỗi lần trang bị đầy nước có thể tưới 50 lần. Thời gian làm lạnh 12h. Vật phẩm đặc thù. Tử vong rơi xuống.
Chức nghiệp hạn định : Lâm Viên Sư.
- Cái Đệt cờ mờ !
Diệp Trần liếc mắt thấy hạn định của vật phẩm rơi ra trên người Khiếu Tạp Mã cũng vô pháp bình tĩnh!
Vừa dịch vừa đọc chương này tức lòi mắt Hơi nhập thần nên có một số từ không hợp thuần phong mỹ tục, mọi người đừng để bụng. Thank
Đã có 44 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh
Diệp Trần kiến thức rộng rãi nhưng chưa bao giờ thấy một đạo cụ phó chức nào trâu bò hơn cái vòi hoa sen này!
Bình thường, các đạo cụ phó chức chỉ cẩn có một thuộc tính trong đó đã được coi là cực phẩm rồi vậy mà chiếc vòi hoa sen này lại bao gồm toàn bộ những thuộc tính hi hữu!
- Cái Định Mệnh! Có được cái Vòi hoa sen này cho dù mạo hiểm bị lưu đày cũng đáng!
- Rút!!!!
Ngoại trừ kiện thần khí này, Diệp Trần chẳng kiếm trác được gì trên người Khiếu Tạp Mã nên đành rút lui.
Vừa rồi Khiếu Tạp Mã giao thủ với Tác Lỵ Á, bạch quang mãnh liệt như vậy phỏng chừng rất nhanh sẽ có NPC và người chơi chạy tới! Nếu sự tình bại lộ, hắn thê thảm khỏi phải nghĩ!
Chạy như bay ra khỏi trang viên của Khiếu Tạp Mã, Diệp Trần nhìn xung quanh không thấy ai! Trốn!
Khi Diệp Trần ly khai chẳng bao lâu, quả nhiên có không ít người chơi còn có cả NPC chạy tới!
- Không thể bại lộ chiếc vòi hoa sen này trước mặt bất kỳ một NPC nào, trước mặt NPC vật phẩm chứa trong hành trang hay cầm trong tay chẳng khác gì nhau!
Một bên vừa chạy hướng xa thành thi, Diệp Trần một bên tự nghĩ đối sách!
Vòi sen của Khiếu Tạp Mã, đã trở thành một kiện đồ vật thập phần mẫn cảm ( tang chứng). Mang theo nó xuất hiện trước NPC chẳng khác nào bại lộ sự tình mình đã giết Khiếu Tạp Mã.
- Biện pháp duy nhất là đến hòm thư dã ngoại rồi gửi qua bưu phẩm rồi lưu trong đó!.
Thủ khố không thể dùng ( muốn dùng thủ khố thì phải gặp NPC trông thủ khố), ba lô cũng không thể mang theo trái bom hẹn giờ thế này được. Biện pháp duy nhất hiện tại đó là đem vòi hoa sen gửi qua bưu điện lưu trong hòm thư, đợi khi nào thăng cấp thành Thực Vật Sư, có trang viên riêng của mình, hắn có thể sử dụng thoải mái vòi hoa sen này mà không lo lắng có người biết.
Bất quá, mình cũng không thể gửi vật phẩm cho chính mình qua bưu điện được, Diệp Trần cần một người hỗ trợ mới được.
Nghĩ vậy, Diệp Trần bè liên hệ ph.
- Lão đại, có chuyện gì vậy?
Pháp Hào tò mò hỏi.
- Có rảnh không ? Giúp ta chút việc ?
- Đương nhiên, lão đại cứ nói!
Diệp Trần đưa cho Pháp Hào một toạ độ, Pháp Hào lập tức chạy tới.
Tìm Pháp Hào hỗ trợ thật sự là bất đắc dĩ, nhưng hiện tại hắn cũng không có sự lựa chọn nào tốt hơn, vòi hoa sen bất luận thế nào cũng không thể để trong hành trang quá lâu. Diệp Trần tự nhận nhìn người có vài phần chuẩn xác, nếu Pháp Hào nổi lên lòng tham, hắn cũng đành phải tự nhận mình đã nhìn nhầm người!
- Lão đại, có chuyện gì?
Pháp Hào rất nhanh chạy tới nơi.
- Tác Lỵ Á giết chết Khiếu Tạp Mã, ta từ người Khiếu Tạp Mã nhặt được thứ này!
Diệp Trần cho Pháp Hào xem thuộc tính của Thần ân hoa sái chúc phúc, đồng thời đơn giản kể qua sự tình cho Pháp Hào biết. Một khi đã muốn Pháp Hào hỗ trợ, Diệp Trần khẳng định là không nói dối được. Nếu Pháp Hào thật sự ẩn giấu quá sâu, đem sự việc mật báo cho NPC, Diệp Trần ngược lại không hề lo lắng, chuyện như thế này, khi không tiếp nhận nhiệm vụ biết cũng không hữu dụng.
- Oa! Siêu cấp cực phẩm! Lão đại, nhất định phải giữ lại cái vòi hoa sen này, đối với Lâm viên sư thật sự rất rất hữu dụng1
Pháp Hào vừa thấy thuộc tính của Hoa sen lập tức trợn tròn mắt!
Diệp Trần như có như không dụng tâm quan sát ánh mắt của Pháp Hào, nếu hắn nảy sinh ý tham lam, khẳng định không thể gạt được Diệp Trần.
- Đúng vậy, bất quá thứ này không thể mang vào trong thành, cũng không thể cất vào hành trang, ta đưa ngươi đến hòm thư dã ngoại, ngươi thông qua bưu điện email cho ta!
Pháp Hào thần sắc vẫn bình thản như cũ, Diệp Trần liền nói ra quyết định của chính mình.
- Không thành vấn đề, chúng ta đi nhanh đi!
Pháp Hào thấy thuộc tính biến thái của vòi hoa sen cũng sốt ruột không kém.
Hòm thư dã ngoại thiết kế đã để thuận lợi cho những người chơi train ở xa, chỗ gần nhất cũng làm cho hai người mất gần 20 phút mới có thể chạy tới nơi!
Nhưng mấy phút sau đó, một tổ đội người chơi nhìn thấy hình dáng của hai người Diệp Trần và Pháp Hào, sắc mắt có chút biến đổi.
- Cẩn thận, là người của Long Chiến Công Hội!
Trên thân mấy người đều có huy chương công hội, Diệp Trần thấy liền biết, không khỏi thầm kêu xui xẻo. Ở thời điểm này gặp người của Long Chiến Công Hội, nếu bị giết vậy thiệt thòi lớn rồi!
- Lão đại, tốc độ của bọn họ nhanh quá! Cấp bậc thì cao hơn chúng ta không ít!
Thái Thản Cự Thành là một trong các thành thị mà các người chơi dưới cấp 60 thường xuyên hoạt động, tuy rằng 60 cấp không phải là quá cao, nhưng đối với những người mới chỉ mười hai mươi cấp như bọn Diệp Trần thì cũng quá khủng bố rồi.
Từ tốc độ di chuyển của đội ngũ kia, xem ra thành viên của bọn họ ít nhất cũng là cấp 40!
Tiếp tục như vậy, chẳng bao lâu hai người sẽ bị đuổi kịp.
- Lão đại ngươi đi trước,để ta ngăn cản bọn họ một hồi!
Pháp Hào biết nếu hai người cùng nhau trốn khẳng định là không thoát, hai người cùng chết không phải là việc quá quan trọng, trong trò chơi, làm gì có ai mà không chết đôi lần, nhưng vấn đề là vòi hoa sen người Diệp Trần nếu hắn chết sẽ lập tức rơi xuống.
- Ok! Ta chờ ngươi chỗ hòm thư!
Diệp Trần nghe xong có chút ngẩn người, trong lòng không khỏi ấm áp.
Pháp Hào mới có 20 cấp, có chết cũng không tổn thất quá lớn, lúc nhìn thấy người của Long Chiến Công Hội, Diệp Trần định bảo Pháp Hào quay lại ngăn cản một hổi, nhưng hắn còn chưa kịp nói ra Pháp Hào đã nói trước.
Hành động như nhau, nhưng chủ động cùng bị động có sự khác nhau như trời với đất!
Diệp Trần hướng về một bên rừng cây cúi người chạy vào, Pháp Hào thì lại chạy hướng về một bên sườn núi, đồng thời trong tay cung kéo mạnh Lưu tinh vũ tiễn mạnh mẽ bắn ra!
…
Nửa giờ sau, tại hòm thư dã ngoại của Thái Thản Cự Thành.
- Có rơi thứ gì không?
Diệp Trần nhìn thấy Pháp Hào chạy tới bèn hỏi.
- Không, nếu tiếp tục rơi trang bị, ta sẽ khiếu nại hệ thống!
Pháp Hào lắc đầu, nói giỡn.
Hôm nay hắn đã rớt một bản kỹ năng thư, nếu hệ thống còn dám để rớt thêm trang bị của hắn, hắn có thể mỗi ngày nguyền rủa hệ thống một ngày cũng chẳng phải không thể.
- Không là tốt rồi, giao dịch thứ này đi, mang của nợ này lo lắng muốn chết!
Hai người giao dịch xong, Pháp Hào cầm chiếc vòi hoa sen này cảm khái một hồi, rồi gửi nó qua bưu điện tới hòm thư của Diệp Trần.
- Ta chuẩn bị log-out, hôm nay không thể nào onl tiếp, ngươi vô luận luyện cấp hay làm nhiệm vụ, cẩn thận một chút. Lực lượng của Long Chiến Công Hội so với sự tưởng tượng của ngươi cường đại hơn rất nhiều, nếu có thể, không cần cùng bọn họ đánh bừa, không có gì tốt cả, chờ ta onl rồi nói sau!
Cất vòi hoa sen xong, trời đã sáng, Diệp Trần thở ra một hơi, dặn đi dặn lại Pháp Hào.
- Đã biết, ta sẽ cẩn thận!
Pháp Hào gật đầu.
- Còn nữa, chuyện vòi hoa sen tạm thời đừng nói với người khác, ngươi biết là được rồi!
Nghĩ một lát, Diệp Trần nói tiếp.
Việc này nếu truyền ra ngoài sẽ mang đến cho hắn rất nhiều phiền toái.
- Lão đại yên tâm, đạo lý ấy ta biết chứ!
Pháp Hào thống khoái nói.
Diệp Trần nghe thấy vậy mới an tâm log-out.
….
Thái Thản Cự Thành ngày hôm này có thể nói là một ngày náo nhiệt nhất trong những năm gần đây.
Đầu tiên là nhiệm vụ phong bế khu vực hiếm thấy, tiếp theo là quái vật bạo động hiếm gặp, nhiệm vụ của Long Chiến Công Hội bị một tiểu đội thần bí phá hư, ngay sau đó tại Hôi Thạch Lâm lại xuất hiện một đại hình Vẩn thạch ma pháp!
Lúc Khiếu Tạp Mã tử vong, những người chơi đã chạy tới trung tâm Hôi Thạch Lâm, chụp hình của Vẩn thạch khổng lồ lưu lại rồi post lên diễn đàn, tức khắc đã thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, đương nhiên, Long Chiến Công Hội mới truy nã mấy người chơi cấp thấp cũng không thể gạt được những bà tám có nghề này!
Trong lúc mọi người đang thảo luận nhiệt tình về viên vẩn thạch to lớn tại trung tâm Hôi Thạch Lâm, Lâm viên đại sư Khiếu Tạp Mã tử vong khiến cho đại lượng NPC hộ vệ trong Thái Thản Cự Thành xuất động lại truyền tới diễn đàn.
- Hôm nay là ngày gì vậy? Sao mà trong một ngày lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, đã lâu rồi không náo nhiệt thế này!
Diễn đàn phân ra từng khu vực cũng vì để tiện giao lưu, giao dịch nên phân chia theo thành thị khu vực. Đối với Thái Thản Cự Thành rất ít có một ngày mà xảy ra nhiều đại sự như vậy.
- Đúng vậy! Nhưng rút cục là ai giết Khiếu Tạp Mã? Ta từng xem Khiếu Tạp Mã động thủ rồi, công kích biến thái không thèm nói, còn kiêm chức Thần Mục, trừ khi ngay lập tức có thể miểu sát nàng, bằng không nàng có thể coi là bất tử!
- Như vậy có nghĩa là giết nàng chính là NPC, người chơi còn chưa có ai biến thái như vậy!
- Hắc hắc, vậy ngươi sai rồi, nghe nói người chơi tại hiện trường đã phát ra tin tức rằng Điều tra quan đã điều tra ra rằng sự việc có liên quan đến một người chơi thần bí gây ra!
- Không phải chứ? Ai mà lợi hại như vậy!
Diễn đàn “ hot “ hơn bao giờ hết, nhưng những người chơi đang hưng phấn thảo luận cũng không biết rằng tất cả sự việc hôm nay đều liên quan mật thiết tới một người!
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Khánh