Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 30: Đồng loại ăn thịt nhau (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
So với cây đuốc, mồi lửa của Cổ Hà, thiết bị chiếu sáng của Cổ Thần cao cấp hơn rất nhiều, một viên dạ minh châu, trong sơn động đen kịt, dạ minh châu đặc biệt tỏa sáng long lanh, khiến phạm vi xung quanh hắn vài chục thước sáng sủa như ban ngày.
Buổi tối tu luyện, ban ngày tìm kiếm tung tích phệ linh thú, rất nhanh ba ngày trôi qua, vẫn không hề gặp được phệ linh thú. Trí nhớ của Cổ Thần rất tốt, đảm bảo chính mình không hề đi qua những thông đạo đã đi trước đó, xem ra trong quáng động thông đạo chằng chịt như mê cung này tìm kiếm một đầu phệ linh thú, quả thực không phải là chuyện dễ dàng.
Ngày hôm nay, Cổ Thần tiếp tục đi về phái trước, sơn động phía trước đột nhiên vang lên tiếng động kịch liệt, có tình huống, trong lòng Cổ Thần vui vẻ, nhanh chóng chạy về phía thanh âm phát ra.
Thanh âm trong sơn động không giống như bên ngoài, chỉ cần một chỗ phát ra thanh âm, rất nhanh liền vang vọng khoảng cách rất xa.
Cổ Thần chạy theo phương hướng phát ra thanh âm được vài trăm thước mới dần dần nghe rõ, thanh âm truyền tới chính là tiếng đánh nhau, thông qua tiết tấu thanh âm có thể khẳng định, tranh đấu mười phần kịch liệt.
- Cổ Hà đang đấu với phệ linh thú? Hẳn là không còn ai khác.
Cổ Thần đẩy tốc độ nhanh hơn.
Nhắm thẳng phía trước, tiếng đánh nhau càng lúc càng lớn, đi được khoảng cách hơn hai trăm thước, Cổ Thần thông qua thanh âm phán đoán, nơi phát ra tiếng động hẳn là chỗ ngoặt thông đạo phía trước.
Đề cao cảnh giác, Cổ Thần tiếp tục đi về phía trước, vừa đổi hướng, dạ minh châu trong tay liền chiếu sáng thông đạo như ban ngày.
Trong sát na Cổ Thần xuất hiện, tiếng chiến đấu lập tức dừng lại, bốn con mắt lớn giống như đèn lồng nhất tề quét về phía Cổ Thần.
Nào thấy bóng dáng Cổ Hà? Song phương chiến đấu đều là phệ linh thú đen kịt như khoáng thạch, răng giống như thạch trụ, hoàn toàn là một hình ảnh ngoài dự liệu.
Thấy hai đầu phệ linh thú, trong lòng Cổ Thần không chút thất lạc, săc mặt chấn động, trong lòng lập tức vui vẻ.
Một đầu phệ linh thú so với phệ linh thú thành niên bình thường giống nhau, cao ước chừng một trượng, dài chừng ba trượng, đầu to bằng hai ba thân người, mắt như đèn lồng, trên bộ da so với đá tảng tràn đầy vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra.
Một đầu phệ linh thú khác mới là nguyên nhân Cổ Thần thay đổi sắc mặt, so với phệ linh thú thành niên bình thường còn lớn hơn, ao ước chừng hai trượng, dài chừng năm trượng. Cổ Thần đột nhiên xuất hiện khiến nó phát ra lửa giận hừng hực, trên người nó cũng có chút vết tích bị thương, nhưng chưa bị thương nặng, đầu phệ linh thú không ngừng chảy máu tươi kia chính là do nó gây ra.
…
- Rống…
Đầu phệ linh thú thể tích thật lớn, cao hai trượng, dài năm trượng, đôi mắt giống như đèn lồng, hướng về phía Cổ Thần phát ra tiếng rống hung bạo rung trời.
Cổ Thần đột nhiên xuất hiện khiến phệ tinh thú to lớn vô cùng khó chịu, chán ghét đối với nhân loại là thiên tính của đại bộ phận yêu thú.
Cho dù là đầu phệ linh thú bình thường bị đầu phệ linh thú to lớn cắn xé tới mức toàn thân bị thương, trong ánh mắt nhìn về phía Cổ Thần cũng tràn đầy địch ý.
Cổ Thần nhìn hai đầu phệ linh thú, không có nửa điểm biểu tình chán ghét, hoàn toàn là vui mừng, vẻ mặt vô cùng kích động.
Đầu phệ linh thú to lớn hiển nhiên mạnh mẽ hơn đầu phệ linh thú bình thường nhiều lắm, đã tiến hóa tới cảnh giới Tiên Thiên, vốn phệ linh thú là một loại yêu thú vô cùng hiếm thấy, phệ linh thú tiến hóa tới cảnh giới Tiên Thiên lại càng hiếm thấy hơn.
Khác với phệ linh thú bình thường, phệ tinh thú tiến hóa khẳng định đã từng thôn phệ một loại bảo bối linh khí siêu cao nào đó mới phát sinh biến hóa, sau đó sẽ ngưng kết thành một hạt châu cùng loại với yêu đan, xưng là Linh tinh, khi phệ linh thú thôn phệ linh thạch đều tụ tập tinh nguyên linh khí, đây chính là thiên tài địa bảo chỉ có thể ngộ không thể cầu.
Mặc kệ là tu sĩ hay là yêu thú, Linh tinh đều có tác dụng rất lớn, trực tiếp dùng linh tinh, tương đương với phục dụng một viên linh đan thượng phẩm, tu vi tăng trưởng rất nhanh.
Một viên linh tinh đủ để khiến phấn lớn tu sĩ và yêu thú có những hành động điên cuồng chém giết cướp đoạt.
Phệ linh thú to lớn rống lớn một tiếng với Cổ Thần, hiện tại Cổ Thần hiển lộ ra ngoài chỉ mới đạt tới cảnh giới Hậu Thiên tầng thứ bốn, nhân loại chưa đạt tới cảnh giới Tiên Thiên thực sự không lọt vào mắt phệ linh thú to lớn, ánh mắt phệ linh thú to lớn lại rơi vào đầu phệ linh thú bình thường.
- Rống…
- Rống…
Hai đầu phệ linh thú nhất tề rống lớn, đầu phệ linh thú to lớn há cái miệng khổng lồ, mạnh mẽ xông về phía phệ linh thú bình thường cắn xé.
Thân thể phệ linh thú bình thường tránh sang bên phải, nhưng không thể hoàn toàn tránh thoát được thế tiến công của phệ linh thú to lớn, bị phệ linh thú to lớn cắn trúng vào sau lưng nửa người sau.
- Ngao…
Phệ linh thú bình thường phát ra tiếng rống đau đớn.
Da thịt còn cứng rắn hơn so với khoáng thạch bị răng nanh của phệ linh thú to lớn cắn đứt, răng nhanh giống như thạch trụ đâm xuyên vào trong thân thể phệ linh thú bình thường, phệ linh thú bình thường lập tức xuất hiện thêm vết thương sâu tới tận xương, máu tươi chảy ròng.
Bất quá, dù sao da thịt phệ linh thú quá cứng rắn, phệ linh thú to lớn chỉ có thể cắn vào người phệ linh thú bình thường, nhưng không cách nào cắn đứt ra được.
Phệ linh thú to lớn vung mạnh đầu, phệ linh thú bình thường lập tức bị kéo văng về chỗ Cổ Thần đang đứng, phệ linh thú bình thường cao một trượng, dài ba trượng, chí ít cũng có trọng lượng hai nghìn cân, bị phệ linh thú to lớn vung đi, lực lượng tự nhiên càng mạnh mẽ hơn nhiều, cho dù Cổ Thần dùng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cũng không dám liều mạng, vội vàng lui lại phía sau, né tránh đòn công kích một tên trúng hai chim của phệ linh thú to lớn.
Ầm ầm…
Phệ linh thú bình thường nặng nề rơi xuống mặt đấy, lập tức cày xới một hố sâu thật lớn.
- Ngao…
Phệ linh thú bình thường ngửa đầu kêu thảm, giãy dụa thân thể muốn đứng lên, nhưng lại ngã xuống.
Trước khi Cổ Thần đến, phệ linh thú bình thường đã giao chiến hồi lâu với phệ linh thú to lớn, trên người chằng chịt vết thương, lần này bị phệ linh thú to lớn cắn vào lưng, thương thế nặng hơn một tầng, hiện tại ngay cả đứng vững cũng vô cùng khó khăn.
Cổ Thần đứng cách hai đầu phệ linh thú hơn mười trượng, nhìn tranh đấu phía trước, cầm dạ minh châu trong tay giao cho Tiểu Bạch, sau đó lặng lẽ lấy ra hàng linh phù.
Phệ linh thú to lớn đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên, cho dù thi triển Thiên Cương Thối Thể đại pháp, Cổ Thần cũng không có nửa phần thắng, chỉ có thể sử dụng hàng linh phù liều mạng.
Thực lực của phệ linh thú bình thường so với Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín hơi mạnh hơn một chút, so với Tiên Thiên cảnh tầng thứ nhất hơi yếu hơn, đầu phệ linh thú to lớn này tuy rằng đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên, nhưng hẳn là chưa vượt quá thực lực Tiên Thiên sơ kỳ, mà Cổ Thần sử dụng hàng linh phù có thể trực tiếp tăng thực lực lên Tiên Thiên trung kỳ, đối phó với phệ linh thú to lớn hẳn không thành vấn đề.
Có thể thu hoạch được Linh tinh của phệ linh thú to lớn, sau này đánh chết chích hổ sẽ dễ dàng hơn.
Chích hổ thích ở trong huyệt động dung nham dưới nền đất, dung nham dưới lòng đất nóng bỏng vô cùng, dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh cũng không thể chống đỡ được dòng dung nham vô cùng vô tận, cho dù chống được thì sợ là không thể phát huy nổi năm thành chiến lực, mà chích hổ ở trong dung nham sẽ phát huy được thực lực cao nhất, nếu không có đại tu sĩ Thần Hải cảnh, muốn ở dưới lòng đất tràn đầy dung nham đánh chết chích hổ, quả thực vô cùng khó khăn.
Nếu có Linh tinh thì khác rồi, Linh tinh đối với yêu thú có lực mê hoặc cực kỳ to lớn, Cổ Thần chỉ cần lấy ra Linh tinh dụ dỗ nhất định có thể khiến chích hổ rời khỏi dung nham nóng chảy, tiến lên trên mặt đất, mà khi rời khỏi dung nham nóng nhảy, thực lực chích hổ suy giảm trên diện rộng, muốn đánh chết chích hổ lấy nội đan không phải việc khó khăn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 30: Đồng loại ăn thịt nhau (hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Phệ linh thú to lớn trừng mắt liếc nhìn Cổ Thần, vẫn rất coi thường như trước, hai bước đã đi tới trước mặt phệ linh thú bình thường, cái miệng lớn há ra, cắn xé phệ linh thú bình thường dưới mặt đất.
Phệ linh thú bình thường đã trọng thương, lúc này muốn tránh cũng không được, bị phệ linh thú to lớn cắn vào đầu, đầu phệ linh thú bình thường tuy lớn bằng hai ba thân người, nhưng so với thân thể của nó thì lại nhỏ hơn không ít, phệ linh thú to lớn cắn một cái đã ngậm hẳn nửa đầu.
Rắc rắc vang vọng…
Gần nửa đầu phệ linh thú bình thường dĩ nhiên bị phệ linh thú to lớn cắn rách.
Rắc rắc… Liên tiếp vang lên thanh âm rắc rắc, gần nửa đầu phệ linh thú bình thường bị phệ linh thú to lớn cắn vài cái xé thành nát bấy, nuốt vào trong bụng.
Hai phệ linh thú chiến đấu, dĩ nhiên là vì muốn thôn phệ lẫn nhau?
Bất quá, phệ linh thú vốn là linh thú ăn linh thạch để sinh tồn, linh khí ẩn chứa trong cơ thể hẳn là mười phần nồng hậu, máu tươi trong người hoàn toàn có thể so sánh được với hàm lượng linh khí trong tụ nguyên linh dịch, đồng thời, máu của phệ linh thú là thiên nhiên hình thành, hiệu quả so với linh dịch tốt hơn nhiều.
Thân thể phệ linh thú so với linh thạch còn nồng hậu linh khí hơn, phệ linh thú lấy thôn phệ linh khí để sinh sống, chuyện thôn phệ lẫn nhau cũng chẳng có gì lạ.
Cổ Thần đối với điều này có lý giải, bất quá hiện tại nhìn thấy thảm trạng đồng loại ăn thịt lẫn nhau, trong lòng không khỏi cảm thán.
Rất nhanh, non nửa đầu phệ linh thú bình thường bị phệ linh thú to lớn cắn nuốt không còn một mảnh, phệ linh thú to lớn giống như ăn được mỹ vị cực kỳ thích thú, thậm chí đã quên sự tồn tại của Cổ Thần bên cạnh, tiếp tục há miệng cắn vào nửa cái đầu còn lại.
Phệ linh thú bình thường bị cắn mất gần nửa đầu, sớm đã hấp hối, một lần nữa bị phệ linh thú bình thường cắn vào đầu, nhất thời tuyệt khí.
Thấy phệ linh thú to lớn một lòng ăn thịt phệ linh thú bình thường mà quên mất hắn, Cổ Thần vui vẻ, vỗ vỗ với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch hiểu ý, nhẹ nhàng nhảy vào tảng đá bên cạnh, không hề phát sinh bất cứ thanh âm nào, dạ minh châu mang theo gắn lên đỉnh quáng động, khiến quáng động được chiếu rọi sáng như ban ngày.
Tay phải Cổ Thần sờ nhẹ, hành linh phù dung nhập vào thân thể, nhất thời tu vi tăng mạnh, đạt tới cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ năm, lần đầu tiên sử dụng hành linh phù, Cổ Thần mới có tu vi Hậu Thiên trung kỳ, chỉ có thể phát huy được thực lực Tiên Thiên cảnh tầng thứ bốn, hôm nay đã đạt tới tu vi Hậu Thiên cảnh hậu kỳ, đã có thể phát huy được thực lực Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm.
Nếu như đã tới cảnh giới Tiên Thiên, Cổ Thần có thể phát huy được toàn bộ tác dụng của hàng linh phụ hạ phẩm, lúc đó tu vi khi hàng linh phù phụ thể chính là Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu.
Chân khí Tiên Thiên khẽ động, một thanh phi kiếm nhất thời từ trong Càn Khôn Trạc bay ra, phi kiếm lóe lên kiếm quang chói mắt dài hơn trượng, giống như mũi tên rời dây cung, hướng thẳng về vị trí cổ của phệ linh thú to lớn.
Đương…
Giống như chém vào sắt thép vang lên tiếng nổ lớn, phi kiếm dĩ nhiên bị văng ngược lại.
Cho dù là sắt thép, bị phi kiếm của Cổ Thần chém xuống cũng phải chia làm hai đoạn.
Thế nhưng…
Một kiếm vừa rồi chém xuống, phi kiếm dĩ nhiên bị văng ngược lại!
Tuy rằng pháp khí ly thể uy lực sẽ giảm đi không ít, thế hưng không đến nỗi ngay cả da thịt của phệ linh thú cũng không chém được nha?
Hiện tại Cổ Thần có hàng linh phù hộ thân, đã đạt tới thực lực Hậu Thiên cảnh tầng thứ năm, Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm phóng ra phi kiếm, dĩ nhiên không thể chém được da thịt của phệ linh thú to lớn?
Lực phòng ngự của phệ linh thú to lớn cường hãn tới mức độ này?
Một đầu phệ linh thú bình thường cũng có thực lực vượt qua Hậu Thiên cảnh tầng thứ chín, trách không được chỉ lưu lại chút vết tích ít ỏi trên người phệ linh thú to lớn, ngay cả phi kiếm do Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm phát ra cũng có thể ngạnh kháng được, phệ linh thú bình thường sao có thể tạo thành thương tổn đối với phệ linh thú to lớn?
- Rống…
Phệ linh thú to lớn giống như bị Cổ Thần phá vỡ bữa tiệc ngon, nhất thời giận dữ, quay sang Cổ Thần nhe răng trợn mắt rống to hơn.
Cổ Thần hơi lật tay, phi kiếm rơi vào trong tay, quang mang càng mạnh hơn, bắn ra xa tới ba trượng.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tuy rằng có thể dùng chân khí Tiên Thiên điều khiển pháp khí, thế nhưng khi pháp khí rời thân, uy lực so với trực tiếp cầm bằng tay yêu đi rất nhiều, khoảng cách với thân thể càng xa, uy lực càng giảm mạnh.
Lúc này phi kiếm đã cầm trong tay, cùng với thân thể Cổ Thần hợp thành một, kiếm quang tự nhiên được mở rộng.
Nhìn kiếm quang chói mắt trong tay Cổ Thần bắn ra xa ba trượng, trong mắt phệ linh thú to lớn cũng lóe ra một tia kinh hãi, nếu như vừa rồi không phải Cổ Thần dùng phi kiếm công kích mà là tự mình cầm kiếm chém xuống, da thịt phệ linh thú to lớn có thể ngăn trở được hay không còn chưa chắc.
Hiện tại, thực lực Cổ Thần biểu lộ ra là tu vi Tiên Thiên cảnh tầng năm, phệ linh thú to lớn cũng có linh tính của yêu thú, biết được đạo lý ‘tránh cường khi nhược”, trong lòng nhất thời sinh ý thối lui.
Cổ Thần sao để nó rời đi, thấy trong mắt phệ linh thú to lớn xuất hiện ý lui, thân thể khẽ động, chân khí Tiên Thiên dồn vào kiếm trong tay, kiếm quang một lần nữa mở rộng, kiếm quang đi qua, vách động trực tiếp bị bổ ra một rãnh sâu.
Ngay trong sát na đó, Cổ Thần liền tiến về phía trước mười trượng, kiếm mang trong tay dài tới hơn ba trượng, chém ngược về phía phệ linh thú to lớn.
Kiếm này có tên là Thanh Ly Kiếm, do Cổ Thần đoạt được từ trong Hạo Thiên Động Phủ, nó là một thanh pháp khí trung phẩm uy lực tuyệt luân.
Lửa giận trong mắt phệ linh thú to lớn bùng phát, chân trước vung lên, một chiếc thạch trảo thật lớn đi lên đón lấy kiếm quang.
“Đương…”
Thanh Ly Kiếm và thạch trảo va chạm, một tiếng nổ vang, dư chấn thật lớn khiến hai tay Cổ Thần tê dại.
Phệ linh thú to lớn thở phì ra một hơi, thân hình lui mạnh, nhằm về phía sâu trong quáng động bỏ chạy.
Một vệt máu tươi từ trên Thanh Ly Kiếm chảy xuống, hiển nhiên phệ linh thú to lớn đã thụ thương.
Tốc độ của phệ linh thú to lớn cực nhanh, chỉ hai bước đã chạy ra vài chục trượng.
- Muốn chạy trốn?
Tật Vũ Phi Phong đột nhiên hiện ra trên lưng, tốc độ của Cổ Thần tăng mạnh, còn nhanh hơn phân nửa so với tốc độ phệ linh thú to lớn, lập tức đuổi theo.
Tiểu Bạch cầm dạ minh châu, đuổi theo như bay.
Rất nhanh, Cổ Thần đã đuổi kịp phệ linh thú to lớn, chân khí Tiên Thiên thôi động, Thanh Ly Kiếm một lần nữa bắn ra kiếm quang dài hơn ba trượng, trảm xuống lưng phệ linh thú to lớn.
Phệ linh thú to lớn kêu lên một tiếng đau đớn, một đạo máu tươi phun ra trên lưng, đôi chân vung ra phía sau, đá tới Cổ Thần.
Cổ Thần vung mạnh Thanh Ly Kiếm, phệ linh thú to lớn đang công kích, thân bị lực đàn hồi cực mạnh bắn lên, ngược về phía sau hơn chục trượng mới rơi xuống mặt đất.
Cự hinh phệ linh thú mượn lực từ kiếm của Cổ Thần, tốc độ một lần nữa tăng mạnh, biến mất trong thông đạo phía trước.
Phệ linh thú to lớn đã bị thương, máu chảy không ngừng, Cổ Thần không cần vội vã đuổi theo, tốc độ Tiểu Bạch dù nhanh nhưng với tu vi hiện tại là Tiên Thiên cảnh tầng năm, còn có Tật Vũ Phi Phong tăng tông, nếu Cổ Thần tiếp tục truy đuổi theo, Tiểu Bạch sẽ bị rơi lại trong quáng động này.
Hơn nữa trên tay Tiểu Bạch còn có Dạ Minh Châu, nếu tiếp tục Cổ Thần sẽ phải mặt với bóng tối trong khi phệ linh thú to lớn đã sớm thích ứng với hoàn cảnh, trong bóng tối Cổ Thần sẽ rất bất lợi, có khi còn bị phệ linh thú to lớn công bất ngờ.
Ngay lúc này, Tiểu bạch đã đuổi theo tới, thấy Cổ Thần đứng chờ mình chỗ này, Tiểu Bạch tự nhiên minh bạch, búng người một cái liền nhảy lên vai Cổ Thần.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 31: Trảm cự thú, được linh tinh (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cổ Thần thấy trong thông đạo phía trước có một vết máu chạy thẳng vào sâu trong quáng động, trên mặt lộ dáng tươi cười.
Bức Hàng Linh Phù ra khỏi cơ thể, cảnh giới của Cổ Thần lập tức lui về Hậu Thiên Cảnh tầng bảy, thời gian sử dụng Hàng Linh Phù rất có hạn, có vết máu trên mặt đất kia dẫn đường, phệ linh thú to lớn không thể thoát, bởi vậy cũng không cần lãng phí Hàng Linh Phù làm gì.
Hơn nữa, có Tật Vũ Phi Phong, lấy tu vi Hậu Thiên cảnh của Cổ Thần, tốc độ tuy không thể sánh với tu sĩ Thiên Thiên cảnh nhưng cũng không đến mức chậm hơn so với phệ linh thú to lớn.
Phệ linh thú to lớn chạy trốn, không chừng đang bỏ chạy về phía khoáng mạch linh thạch, nó đã bị thương nên cần thôn phệ linh thạch để khôi phục, theo vết máu phệ linh thú to lớn đuổi theo, rất nhanh liền có thể tìm được nó đồng thời còn tìm được cả khoáng mạch linh thạch, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
Dựa theo vết máu trong động, Cổ Thần rất nhanh đuổi về phía trước.
Cổ Thần đuổi được hơn một nghìn thước, trong quáng động phía trước độ nhiên truyền đến tiếng rống giận dữ của phệ linh thú to lớn.
“Ngay phía trước không xa rồi.”
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, lập tức bước nhanh hơn.
“Hả? Tựa hồ lại có tiếng đánh nhau?”
Nghe động tĩnh phía trước truyền lại, trong lòng Cổ Thần khẽ động.
“Lẽ nào, trong quáng động còn có con phệ linh thú khác? Hoặc là Cổ Hà?”
Trong lòng suy nghĩ, chân vẫn không dừng bước, chạy thêm một đoạn, phía trước liên xuất hiện một động thính thật lớn, chừng hơn mười trượng vuông.
Thanh âm từ trong động thính bên phải truyền tới, Cổ Thần quay đầu nhìn lại liền thấy được đầu phệ linh thú to lớn vừa rồi, lúc này nó đang giận dữ tiến hành công kích tới sát góc bên phải.
Cổ Thần đứng ở phía sau, bị thân thể của phệ linh thú to lớn che hết tầm nhìn nên không thấy rõ được mục tiêu của nó.
Vỗ vỗ Tiểu Bạch, Tiểu Bạch lập tức nhảy xuống khỏi vai hắn, leo lên một khối cự thạch, cầm Dạ Minh Châu soi sáng toàn bộ động thính.
Cổ Thần dọc theo động thính đi về phía trước, hắn chưa biết rõ tình huống thế nào nên cũng không vội công kích.
Đi được mấy trước, rốt cuộc cũng thấy được mục tiêu công kích của phệ linh thú to lớn, không phải Cổ Hà thì còn ai?
Bất quá, lúc này mục tiêu công kích của phệ linh thú to lớn không chỉ có riêng Cổ Hà, cảnh giới của Cổ Hà mới chỉ là Hậu Thiên tầng chín, còn chưa đủ kháng cự lại công kích của phệ linh thú to lớn.
Cổ Hà bị phệ linh thú to lớn bức vào góc, mỗi bên hắn đứng một gã cao lớn hơn trượng, cả hai giống như đều được chế thành từ kim chúc và vật liệu gỗ, dĩ nhiên có thể kháng cự lại công kích của phệ linh thú to lớn.
Nhìn mặt Cổ Hà đầy mồ hôi, liền biết được hai người cao lớn kia do hắn điều khiển.
Hai người cao lớn đều có thực lực Tiên Thiên cảnh tầng một, chính là hai tấm Khôi Lỗi Phù hóa thành, tuy rằng kháng cự được công kích của phệ linh thú to lớn, nhưng muốn thoát khốn lại là chuyện không thể.
Cổ Hạ được Cổ gia phái tới quáng động tại Bắc Thai Sơn trừ yêu, hai tấm Khôi Lỗi Phù này chính là điểm tựa gia tộc cho hắn đi trừ yêu, thế nhưng không nghĩ tới, trong quáng mạch này ngoại trừ yêu thú theo như lời thợ mỏ nói còn có một yêu thú lớn đến như vậy.
Cổ Thần thấy Cổ Hà, đồng thời Cổ Hà cũng thấy Cổ Thần, trên mặt hắn nhất thời vui vẻ, hô lớn:
- Cổ Thần, nhanh, nhanh tới cứu ta.
Cứu? Hay không cứu? Trong lòng Cổ Thần đang cân nhắc.
Bất quá, rất nhanh trong lòng Cổ Thần đã có quyết định, chung quy vẫn là người Cổ gia, tuy nói có chút mâu thuẫn, nhưng vẫn không đến mức sinh tử, tự nhiên không thể đế hắn chết dưới miệng yêu thú như vậy được.
Cổ Thần hét lớn một tiếng:
- Súc sinh, để mạng lại.
Cầm Thanh Ly Kiếm trong tay, nhắm phía phệ linh thú to lớn đâm tới.
Nghe được thanh âm Cổ Thần, trong lòng phệ linh thú to lớn hoảng hốt, nhất thời lui lại phía sau, Cổ Hà lập tức tranh thủ thoát ra.
“Rống…” Phệ linh thú to lớn nhìn Cổ Thần gào lên một tiếng, cũng không trốn tiếp.
- Cổ Thần, tạ ơn…
Cổ Hà rất nhanh chạy đến bên người Cổ Thần, vẻ mặt cảm kích, đột nhiên biến sắc, hai tay đánh ra hai quyền, công kích tới Cổ Thần.
- Hả?
Trong nháy mắt Cổ Thần liền đánh ra hai quyền, chống lại hai quyền của Cổ Hà.
Cổ Thần đột nhiên phát lực, thực lực không thể phát huy toàn bộ, chống lại một kích toàn lực của Cổ Hà, thân hình nhất thời bị đẩy lui năm bước, rất gần phệ linh thú to lớn.
Cổ Hà lại nương theo phản lực từ một quyền này, thân thể nhanh chóng bay ngược về phía sau, hai khôi lỗi hình người hóa thành hai đạo phù bay vào trong tay hắn, rất nhanh hắn liền biến mất khỏi quáng động, không còn thấy đâu nữa.
- Tiểu phế vật, ngươi chậm rãi chơi đùa với yêu thú đi, ha ha ha…
Thanh âm Cổ Hà từ xa xa trong quáng động truyền đến.
- Chi chi, chi chi chi…
Tiểu Bạch chỉ vào phương hướng Cổ Hà chạy đi, kêu lên những tiếng chói tai.
Khóe miệng Cổ Thần hiện lên một tia cười nhạt, lúc trước khi xuất thủ cứu Cổ Hà, Cô Thần đã lo lắng tình huống này, thế nhưng đều là người Cổ gia, Cổ Thần không thể đứng yên nhìn Cổ Hà chết mà không cứu được.
Bởi vì Cổ Thần căn bản không sợ Cổ Hà trở mặt.
Hai quyền của Cổ Hà đánh Cổ Thần lại gần phệ linh thú to lớn, ý đồ chính là cho Cổ Thần hấp dẫn chú ý của nó, còn hắn thì mượn lực nhanh chóng chạy trốn.
Chờ phệ linh thú to lớn giải quyết xong Cổ Thần, hắn đã sớm chạy xa khỏi quáng động, nếu phệ linh thú to lớn có đuổi theo, cũng không còn kịp nữa.
Cổ Hà trăm triệu lần không ngờ tới, trên người phệ linh thú to lớn đã bị thương, hơn nữa còn là kiệt tác của Cổ Thần, mục đích của Cổ Thần không ngoài việc giết chết phệ linh thú to lớn, cướp đoạt linh tinh trong cơ thể nó.
Bằng không mà nói, với tính cảnh giác của Cổ Thần, sao để Cổ Hà ám toàn thành công được.
Lần này Cổ Hà đào tẩu, chắc chắn chạy thẳng ra ngoài quáng động rồi bỏ trốn mất dạng, lúc này chỉ còn lại một mình Cổ Thần trong quáng động, đánh chết phệ linh thú to lớn, tìm ra khoáng mạch linh thạch.
Cổ Hà chạy về tới Cổ gia, nhất định cho rằng Cổ Thần sẽ chết dưới miệng phệ linh thú to lớn, tuyệt đối không thể tưởng tượng được, tất cả những chuyện này đều nằm trong dự tính của Cổ Thần.
“Rống…” Phệ linh thú to lớn nhe răng rống to một tiếng, vẻ mặt hung ác, ánh mắt nhìn Cổ Thần mặc dù có chút sợ hãi nhưng càng nhiều hơn là sự nghi hoặc.
Hiện tại tu vi của Cổ Thần là Hậu Thiên cảnh tầng bảy, trong mắt phệ linh thú to lớn căn bản không coi là gì, thế nhưng phệ linh thú to lớn còn nhớ kỹ, thực lực nhân loại trước mắt này kinh khủng tới mức nào, thanh trường kiếm trong tay hắn sắc bén đến mức nào.
Đôi móng vuốt có thể mở núi phá đá của nó cư nhiên bị trường kiếm chém thành một vết thật sâu, khiến nó bị chảy máu ròng ròng.
Vết thương nặng nhất trên người phệ linh thú to lớn chính là ở trên lưng, vết thương là một vết rách dài, sâu tận cốt tủy, hiện vẫn không ngừng chảy máu.
Cổ Thần đưa tay nắm Thanh Ly Kiếm, một tay nắm Hàng Linh Phù, cứ như vậy đứng trước mặt phệ linh thú to lớn.
Một đầu phệ linh thú to lớn có tu vi Tiên Thiên cảnh, phía trước mặt là thiếu niên tu sĩ nhân loại mới mười tuổi đầu, tu vi chỉ có Hậu Thiên cảnh tầng bảy, thực lực song phương cách nhau quá xa.
Thế nhưng, nếu có người nhìn được biểu tình một người một thú, khẳng định sẽ thất kinh.
Thiếu niên tu sĩ nhân loại có tu vi Hậu Thiên cảnh tầng bảy kia, trên mặt còn hiện nét cười nhìn vào cự thú. Còn cự thú có tu vi Tiên Thiên cảnh lại nhìn thiếu niên nhân loại với ánh mắt bao hàm sự sợ hãi.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 31: Trảm cự thú, được linh tinh (hạ).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Cổ Thần đứng trước mặt phệ linh thú to lớn, không nhúc nhích mà chỉ khẽ động, bình tĩnh nhìn phệ linh thú to lớn, tựa hồ không chút sợ hãi cũng chẳng mấy bận tâm, nhưng trên thực tế mỗi một động tác của phệ linh thú to lớn đều không lọt khỏi mắt quan sát của hắn.
Phệ linh thú to lớn nhìn vết thương trên lưng mà giật mình, máu tươi vẫn chảy ra không ngưng, thời gian trôi qua càng lâu, lực lượng nó hao tổn càng trầm trọng, hiện tại nó cấp bách muốn thôn phệ linh thạch nhằm khôi phục thương thế.
Cổ Thần lại không chút tổn hao, thời gian dài hay ngắn đối với hắn căn bản không có ảnh hưởng.
Tự nhiên, Cổ Thần sẽ không chủ động khởi xướng công kích, một người một thú cứ như vậy nhìn nhau càng lâu càng tốt, phệ linh thú to lớn không thể thôn phệ linh thạch, thời gian qua đi, thương thế của nó càng nghiêm trọng, Cổ Thần đánh chết nó càng dễ dàng.
“Rống…” Phệ linh thú to lớn rốt cuộc không còn kiên nhẫn được nữa, nó cũng biết thời gian càng lâu đối với nó càng bất lợi, lập tức rống to một tiếng, gia tăng vài phần dũng khí, hung quang trong mắt bùng phát, giương bốn chiếc răng lớn của mình đánh tới, muốn một ngụm cắn chết.
Thanh quang chớp động, Hàng Linh Phù trong nháy mắt dung nhập thân thể Cổ Thần, lực lượng Cổ Thần lập tức tăng lên tới Tiên Thiên cảnh tầng năm, chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành chân khí Tiên Thiên.
Thanh Ly Kiếm trong tay mở ra kiếm mang, hai tay cầm kiếm, trực tiếp đâm tới miệng phệ linh thú to lớn.
Da thịt phệ linh thú to lớn tuy cững rắn vô cùng, nhưng độ cứng da thịt trong miệng nó lại không bằng được như vậy, nếu bị Cổ Thần đâm trúng, sợ rằng cũng sẽ bị đâm thủng.
Hô…
Phệ linh thú to lớn thở ra một hơi nhiệt khí, dĩ nhiên không tránh né, tiếp tục cắn tới Cổ Thần, thế nhưng…
Đôi trảo phía trước nháy mắt đá tới, nếu như Cổ Thần tiếp tục đâm tới miệng phệ linh thú to lớn, thân thể hắn ắt sẽ bị đôi thạch trảo thật lớn này bắt lấy xé nát.
Thân thể Cổ Thần cũng không cứng rắn được như phệ linh thú to lớn, vì thế có thể tưởng tượng được, nếu bị cự trảo bắt được, không chết cũng trọng thương.
Thanh Ly Kiếm vừa thu lại, có Tật Vũ Phi Phong trên người, tốc độ Cổ Thần nhanh như huyễn ảnh, nhoáng cái đã thấy biến mất trước mặt phệ linh thú to lớn, một đôi trảo quét vào khoảng không.
Phía bên phải phệ linh thú to lớn, quang mang chợt lóe, Cổ Thần cầm Thanh Ly Kiếm trong tay, kiếm mang đã mở ra hơn ba trượng, mạnh mẽ nhắm phía cổ phệ linh thú to lớn bổ xuống.
Lúc này, Cổ Thần không có phóng xuất phi kiếm, mà nắm chắc trong tay chém xuống, so với lần công kích bất ngờ đầu tiên, uy lực một kiếm này phải mạnh hơn gấp hai lần.
Phệ linh thú to lớn phát ra một tiếng kêu sợ hãi, quay đầu đi, nhưng tốc độ chậm hơn so với Cổ Thần rất nhiều, nó đã chậm.
Vẫn còn lại nửa đầu không tránh kịp, hai tay Cổ Thần cầm kiếm cũng đã điên cuồng chém xuống.
Trong nháy mắt…
Tiếng kêu kinh khủng của phệ linh thú to lớn đã biến thành tiếng gào thảm thiết thê lương.
Thanh Ly Kiếm xẹt qua cổ nó, chém ra một vết thương sâu tới vài thước, hầu như khảm hết nửa đầu phệ linh thú to lớn, máu tươi tuôn ra ào ào.
Thân thể phệ linh thú to lớn chặn lại, cái đuôi phía sau như một chiếc roi đá, nhắm phía Cổ Thần quất tới, rất nhanh phát ra những tiếng bạo tạc trong không khí.
Cổ Thần vừa chém ra một kiếm, thân thể nhoáng lên lại biến mất không thấy, cái đuôi thật lớn của phệ linh thú to lớn nhất thời quất vào khoảng không.
Có Tật Vũ Phi Phong, tốc độ của Cổ Thần so với phệ linh thú to lớn nhanh hơn gấp đôi, có thể nói trong phương diện tốc độ hắn hoàn toàn áp chế phệ linh thú to lớn.
Trảm…
Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện tại bên trái phệ linh thú to lớn, Thanh Ly Kiếm đồng thời mở ra kiếm mang hơn ba trượng chém xuống, nhanh như một đạo thiểm điện.
Phốc…
Từ cổ họng phệ linh thú to lớn tuôn ra vô số máu tươi…
Chiếc đầu to lớn của phệ linh thú to lớn bị Cổ Thần chém một kiếm bên phải, lại một kiếm bên trái cuối cùng rụng xuống, lăn dưới đất mấy vòng.
Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát sinh, phệ linh thú to lớn đã hoàn toàn tuyệt khí, bỏ mình.
“Thình thình….”
Thân thể thật lớn của phệ linh thú to lớn đổ xuống mặt đất, toàn bộ sơn động bị chấn động mãnh liệt.
Hai tay Cổ Thần cầm kiếm, chân khí Tiên Thiên rót vào, kiếm mang một lần nữa bắn ra, liên tục chém xuống thi thể phệ linh thú to lớn.
Sau khi chết, độ cứng thân thể phệ linh thú to lớn giảm đi rất nhiều, dưới bụng rất nhanh bị Cổ Thần chém nát, một hạt châu lóe ra quang mang màu xanh lục đột nhiên xuất hiện.
Cổ Thần trảo không một cái, hạt châu màu xanh lục kia đã bị hút vào tay, đây chính là linh tinh kết xuất ra trong cơ thể phệ linh thú to lớn.
- Chi chi… Chi chi chi…
Tiểu Bạch ngồi xuống trên vai Cổ Thần, ánh mắt thèm muốn nhìn vào linh tinh trong tay Cổ Thần, hưng phấn kêu lên.
Cổ Thần thu linh tinh vào trong Càn Khôn Trạc, vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch, nói:
- Thứ này ta có chỗ dùng đến, không thể cho ngươi ăn.
- Chi chi… Chi chi…
Tiểu Bạch một bên kêu lên, một bên liếm liếm trên cổ Cổ Thần, dường như làm nũng.
Cổ Thần bị Tiểu Bạch làm nũng có chút khó nhịn, đành ôm Tiểu Bạch vào lòng, nói:
- Ngươi đừng nóng lòng, chờ ta bắt được chích hổ sẽ cho ngươi ăn linh tinh.
- Chi chi…?
Tiểu Bạch trừng to mắt, hưng phấn kêu lên, thần tình rất nghi vấn, tựa hồ hỏi lại.
Cổ Thần cười nói:
- Ta đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa? Quyết không nói dối.
- Chi chi chi chi….
Tiểu Bạch nhất thời hài lòng hoan hô.
Nhìn thi thể phệ linh thú to lớn, Cổ Thần đưa ánh mắt quan sát bốn phía, phệ linh thú to lớn có giá trị nhất chính là khỏa linh tinh đã được Cổ Thần thu vào trong Càn Khôn Trạc.
Thứ hai chính là máu, sớm đã tuôn ra, ngấm xuống mắt đất.
Da thịt và gân cốt không có bao nhiêu tác dụng.
Đầu phệ linh thú to lớn chạy trốn tới nơi này không tiếp tục chạy đi, như vậy mạch khoáng linh thạch hẳn là ở ngay phụ cận, có thể đầu phệ linh thú to lớn đã chạy tới sào huyệt rồi, tiếp tục chạy sẽ tiến vào mạch khoáng linh thạch, thế nên mới nhất quyết tử chiến với Cổ Thần.
Phệ linh thú có thể không muốn nhân loại phát hiện khoáng mạch linh thạch tồn tại, đây chính là lương thực của chúng cũng là sinh mệnh của chúng!
Cổ Thần tới quáng động Bắc Thai Sơn tới nay đã được ba ngày ba đêm, sớm đã thâm nhập sâu trong quáng động, đừng nói hơn mười dặm, chí ít cũng phải trăm dặm rồi.
Những thông đạo trong quáng động này chỉ có một ít là do thợ mỏ dựng lên, nhưng cũng chỉ sâu vào hơn mười dặm, tất cả những thông đạo còn lại đều là do đầu phệ linh thú này đào móc ra.
Tốc độ đào của phệ linh thú tự nhiên nhanh hơn rất nhiều thợ mỏ, khi Cổ Thần chiến đấu với hai đầu phệ linh thú, cũng đã tiến nhập vào quáng động do phệ linh thú đào, tự nhiên sâu hơn rất nhiều so với thông đạo bình thường.
Sau đó Cổ Thần lại đuổi theo đầu phệ linh thú to lớn một đoạn rất xa, lúc này khoảng cách tới cửa quáng động đã rất rất xa rồi.
Sau khi tiêu diệt xong phệ linh thú to lớn, Cổ Thần liền bức Hàng Linh Phù ra ngoài cơ thể, Hàng Linh Phù lại hóa thành một đạo thanh quang xuất hiện trong lòng bàn tay.
Quang hoa linh khí trên Hàng Linh Phù đã yếu đi rất nhiều, xem ra năng lượng bên trong đã tiêu hao gần cạn, tối đa chỉ có thể sử dụng thêm một lần nữa, đồng thời cũng không thể duy trì được lâu.
Thu Hàng Linh Phù vào trong Càn Khôn Trạc, bảo quản cẩn thận, hiện tại hàng Linh Phù chính là đòn sát thủ của Cổ Thần, không có Hàng Linh Phù, lấy tu vi hiện tại của Cổ Thần vô luận làm cách nào đi nữa cũng không thể tiêu diệt được phệ linh thú to lớn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Chân Tiên Tác giả : EK Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi
-----oo0oo-----
Chương 32: Khoáng mạch linh thạch (thượng).
Nhóm dịch: Dungnhi
Sưu Tầm By Đạo Soái --- 4vn.eu
Giết chết Liễu Hóa Hàn và cả phệ linh thú to lớn, toàn bộ đều dựa vào tác dụng của Hàng Linh Phù, tuy rằng thời điểm giết Liễu Hóa Hàn nguyên nhân chủ yếu là ở tấm hạ phẩm Bạo Diễm Liệt Viêm phù, nhưng nếu như không có Hàng Linh Phù để Cổ Thần cường hóa tu vi lên đến Tiên Thiên cảnh, với tu vi còn chưa tới Tiên Thiên Cảnh của Cổ Thần cũng không thể sử dụng được Bạo Diễm Liệt Viêm phù.
Nhìn lại thoáng qua bốn phía động thính, phát hiện động thính này có nối với hai quáng động khác, một cái chính là đường Cổ Thần tới đây, còn lại một quáng động chính là phương hướng Cổ Hà đào tẩu.
Vừa tới quáng động này, Cổ Thần rõ ràng, căn bản không có khoáng mạch linh thạch gì, Cổ Thần lập tức đi vào quáng động lối Cổ Hà đào tẩu.
Đồng thời trong lòng lại suy nghĩ, không biết vì sao Cổ Hà lại không chọn đào tẩu theo quáng động hướng ra ngoài, ngược lại còn chọn quáng động theo hướng đi sâu vào bên trong?
Nếu như khoáng mạch linh thạch ở ngay phía trước, vậy chẳng phải hắn là mèo mù vớ cá rán, khoáng mạch linh thạch chẳng phải bị hắn tìm thấy trước hay sao?
Cổ Thần lập tức đẩy nhanh cước bộ.
Tiến nhập vào trong một thông đạo, Cổ Thần nhạy cảm phát hiện được, tựa hồ khí tức linh khí trong không khí nồng đậm hơn, càng đi về phía trước, hàm lượng linh khí càng tăng lên.
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ, khoáng mạch linh thạch tám chín phần mười nằm ở ngay phía trước rồi.
Ngửi thấy khí tức linh khí, Tiểu Bạch cũng hít mạnh vài hơi, tâm tình càng lúc càng hưng phấn.
Từ kết cấu khoáng thạch trong quáng động, Cổ Thần cũng nhìn được ra, càng đi về phía trước tạp chất trong khoáng thạch càng ít đi, tỉ lệ càng lúc càng thống nhất, màu sắc các loại khoáng thạch cũng chậm rãi chuyển thành một màu xanh.
Càng đi về phía trước, màu sắc đá càng thuần khiết, càng thống nhất, càng xanh hơn, đây chính là báo hiệu sắp tới khoáng thạch linh thạch.
Chỉ có khoáng mạch thuần màu xanh mới có thể hình thành lên khoáng mạch linh thạch, lúc này có thể khẳng định, phía trước nhất định có một tòa khoáng mạch linh thạch, chỉ là không biết khoáng mạch linh thạch to hay nhỏ mà thôi.
Thế nhưng, coi như một tòa khoáng mạch linh thạch nhỏ nhất thì hàm lượng linh thạch tuyệt đối cũng đủ khiến Cổ Thần mừng rỡ, linh thạch chứa trong mạch khoáng linh thạch tự nhiên không cần so sánh với số linh thạch ít ỏi trong Càn Khôn Trạc của hắn.
Linh thạch nơi này hẳn cũng đủ cho Cổ Thần tu luyện Phệ Linh Quyết trong một đoạn thời gian dài.
Điều này cũng đồng nghĩa tu vi của Cổ Thần cũng có thể tăng trưởng rất nhanh trong đoạn thời gian đó, nghĩ tới điểm này, Cổ Thần không nhịn được vui mừng, cước bộ vô thức nhanh hơn, nhằm phía sâu trong quáng động đi đến.
Dần dần, phía khoáng thạch trong quáng động chỉ còn thuần một màu xanh, những tảng đá màu xanh thẫm cũng dần dần xuất hiện, linh khí trong quáng động được phát ra từ chính những tảng đá xanh thẫm này.
Hàm lượng linh khí trong những tảng đá xanh thẫm này mười phần thưa thớt, không thể tính là linh thạch được, thế nhưng so với những khoáng thạch bình thường trân quý hơn nhiều, nếu thu thập những tảng đá này rồi thông qua quá trình đề luyện cũng có thể luyện ra linh thạch.
Càng đi về phía trước, số lượng đá xanh thẫm càng nhiều hơn, đồng thời màu sắc cũng càng đậm hơn, linh khí cũng càng nhiều hơn.
Ơ đây… Quả nhiên có một tòa khoáng mạch linh thạch.
Đồng thời… Xem ra hàm lượng linh thạch cũng không ít.
Những tảng đá màu xanh thẫm chứa linh khí này vẫn chưa được tính là linh thạch, bất quá phệ linh thú đã có thể dùng những tảng đá này làm thức ăn.
Cổ Thần biết, linh thạch chân chính khẳng định nằm ở địa phương phía trước, nhìn xu thế khoáng mạch linh thạch này, nơi trung tâm của nó khẳng định không hề thiếu linh thạch thuần khiết.
Tuy rằng những tảng đá chứa linh khí trong quáng động nơi này không hề ít, nhưng Cổ Thần vẫn không đình chỉ cước bộ, tiếp tục chạy về phía trước.
Màu sắc những tảng đá màu xanh thẫm cũng càng lúc càng đậm hơn, hàm lượng linh khí cũng càng hồn hậu, rốt cuộc… Cổ Thần đã thấy được một tảng đá thuần một màu xanh đậm, hàm lượng linh khí bên trong cũng đạt tới một cấp độ rất cao.
Này… chính là một khối linh thạch.
Bất quá, Cổ Thần vẫn không đình chỉ cước bộ, tiếp tục đi về phía trước, hắn biết, trong quáng động phía trước hẳn còn có nhiều hơn.
Càng đi về phía trước, linh thạch từ ban đầu cứ đi hơn mười bước liền thấy một khối, sau đó là mười bước có một khối, dần dần… Đến khi cách mấy bước liền thấy một khối.
Cuối cùng…
Cổ Thần cứ đi một bước là thấy được một khối linh thạch.
Linh thạch chưa được khai thác được gọi là nguyên linh thạch, loại tu sĩ thường hay sử dụng chính là linh thạch với các kích cỡ khác nhau, nguyên linh thạch cũng có kích thước khác nhau, tiểu nguyên linh thạch cũng có thể coi là một khối linh thạch vì không thể phân chia.
Mà đại nguyên linh thạch có thể phân chia ra, chừng được mười khối linh thạch.
Có một số nguyên linh thạch rất lớn thậm chí có thể phân chia ra hơn trăm khối linh thạch không chừng.
- Phía trước nhất định có mật độ nguyên linh thạch càng dầy đặc.
Thấy càng đi về phía trước, nguyên linh thạch xuất hiện ngày càng nhiều, trong lòng Cổ Thần đưa ra phán đoán.
Theo linh thạch xuất hiện ngày càng nhiều trong quáng động, Cổ Thần cũng dần dần đi tới dải trung tâm của khoáng mạch, mỗi bước đều có thể thấy được mấy khối nguyên linh thạch.
“Đinh… Đinh… Đinh…”
Đột nhiên, phía trước truyền đến thanh âm, nghe qua tựa hồ có người đang khai thác.
Nếu như có một từ ngữ nào để hình dung tâm tình hiện tại của Cổ Hà, đó chính là mừng rỡ như điên.
Cao hứng, cao hứng cực độ, Cổ Hà hiện tại đúng là cao hứng tới phát điên lên rồi.
Nguyên bản Cổ Hà đã bị phệ linh thú to lớn bức tới tuyệt cảnh, trong lòng hầu như không còn hi vọng, thế nhưng Cổ Thần đột nhiên xuất hiện khiến hắn tìm được đường sống trong chỗ chết.
Cuối cùng lại xếp đặt Cổ Thần một đao, giúp hắn chạy ra tìm đường sống, trong lòng hắn đã mừng phát điên rồi.
Thế nhưng, hắn vạn lần không ngờ tới, vận tốt của hắn mới chỉ bắt đầu thôi.
Vừa mới liều mạng chạy trốn chết, cũng không có chú ý nhiều tới tình huống trong quáng động, thẳng đến một hồi lâu, thấy trong quáng động mỗi lúc một sáng hơn, Cổ Hà mới đột nhiên phản ứng.
Hiện tại trong quáng động đã xảy ra biến hóa rất lớn.
Khoáng thạch trong động dĩ nhiên không còn là những khối màu sắc hỗn hợp mà là những tảng đá thuần một màu xanh.
Đồng thời, bên trong những tảng đá thuần màu xanh này dĩ nhiên còn xuất hiện những tảng đá màu xanh đậm nằm xen kẽ.
Thấy những tảng đá màu xanh đậm này, ánh mắt Cổ Hà lập tức sáng lên.
Linh thạch.
Dĩ nhiên là linh thạch…
Trái tim Cổ Hà thiếu chút nữa muốn phóng ra ngoài, ánh mắt tìm kiếm qua những tảng đá màu xanh thẫm hai bên trái phải, dĩ nhiên có tới không dưới trăm khối linh thạch, đồng thời linh thạch còn phân bố lan tràn khắp bốn phía trong quáng động, có thể thấy được điểm này qua những tia sáng yếu ớt từ những chỗ cách rất xa.
Nhìn theo xu thế phân bố linh thạch, chắc chắc hàm lượng linh thạch có trong quáng động không hề ít.
Trong quáng động dưới Bắc Thai Sơn.
Dĩ nhiên có một tòa khoáng mạch linh thạch chỉ có trong truyền thuyết?
Qua một thoáng kinh ngạc, Cổ Hà lập tức mừng như điên.
Khoáng mạch linh thạch…
Là thứ chỉ những đại phái tu tiên trong truyền thuyết mới có tư cách nắm được.
Cổ Hà có tu vi Hậu Thiên tầng chín, nhằm giúp hắn sớm ngày đột phá lên Tiên Thiên cảnh, mỗi tháng gia tộc đều phát cho hắn một khối linh thạch để hắn tu luyện.
Chỗ khoáng mạch linh thạch này có bao nhiêu linh thạch? Cổ Hà không dám tưởng tượng, hắn cảm giác mình như phát mộng, muốn điên cuồng cười to lên một tiếng mới có thể phát tiết ra hết nỗi vui sướng trong lòng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc