Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 550: Thần Chi Nộ Hỏa. (1)
Nguồn:Sưu Tầm
"Sưu!"
Nghĩ tới đây, Kiệt Sâm chợt lui lại đằng sau.
- như thế nào? Tiểu tử thúi, đánh không lại liền muốn chạy sao?
Khoa Ân Hi Nhĩ lạnh lùng lên tiếng, Linh Thức cũng là gắt gao khóa chặt lấy Kiệt Sâm, Linh Lực trong cơ thể không ngừng mãnh liệt tuôn ra ngoài, hiểu được sự uy hiếp của Kiệt Sâm đối với mình, hôm nay Khoa Ân Hi Nhĩ tuyệt đối không cho Kiệt Sâm chạy trốn được từ trong tay mình.
- Trốn?
Kiệt Sâm cười lạnh một tiếng, rồi sau đó bỗng nhiên lấy ra vài bình Linh Dược Tề màu sắc không đồng nhất từ trên người, mấy bình Linh Dược Tề này vừa xuất hiện, trong không khí liền toát ra từng đạo Linh Lực ba động cường hãn.
Linh Dược Tề các màu ở dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời, hiện ra quang mang sáng lạn, Linh Dược Tề bất đồng tạo thành cảnh sắc bất đồng, chồng chéo lên nhau, ở trên đỉnh đầu của mọi người, tạo thành một mảnh hào quang sáng lạn.
- Cái này . . .
Tất cả mọi người ở phía dưới đều trở nên ngây dại.
Các loại Linh Dược Tề dưới sự chiếu rọi của ánh sáng mặt trời, bình thường cũng có thể toát ra tia sáng bất đồng, nhưng có thể toát ra các loại ánh sáng chồng chéo lên nhau như vậy, ít nhất cũng phải là Linh Dược Tề Lục Giai trở lên, mấy bình Linh Dược Tề này vừa nhìn liền có thể biết được chính là Linh Dược Tề cực kỳ cường đại.
Linh Dược Tề Lục Giai trước kia muốn gặp được một lọ cũng là cực kỳ khó có thể được, nhưng ở trên người thiếu niên này, cũng là thoáng cái xuất hiện nhiều bình như vậy, điều này làm cho mọi người ở phía dưới cảm nhận được khó có thể tin.
Chẳng lẽ thiếu niên này vừa mới đánh cướp một Linh Dược Tề triển lãm hội sao, không ít người trong lòng không nhịn được được âm thầm suy đoán.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Kiệt Sâm đều mở tất cả những bình dược tề này ra, rồi sau đó nhanh chóng đổ vào trong miệng, nuốt xuống.
Bởi vì bình dược tề được Kiệt Sâm mở ra cho nên nhất thời mùi vị nồng đậm của Linh Dược Tề từ phía trên bầu trời lan tràn xuống phía dưới, tất cả mọi người đều ngửi thấy được một cỗ mùi vị của Linh Sư Môn, tất cả mọi người đều cảm thấy thần thanh khí sảng, Linh Lực trong cơ thể không nhịn được lưu chuyển một cách nhanh chóng.
Chỉ là mùi thuốc, chính là đã có thể có được công hiệu như vậy, nhất thời khiến cho trong lòng của tất cả dân chúng ở phía dưới giật mình không dứt.
Mà theo một bình Linh Dược Tề được rót vào trong miệng, Linh Lực ba động trên người Kiệt Sâm cũng là càng lúc càng cường hãn.
Bạo Hoàng Dược Tề Lục Giai Thượng Phẩm.
Điên Phong Dược Tề Lục Giai Thượng Phẩm.
Phấn Dũng Dược Tề Lục Giai Hạ Phẩm.
. . .
Một loạt những bình Linh Dược Tề cường đại đều bị Kiệt Sâm nuốt toàn bộ. Ở bên trong, không có nửa phần do dự, những thứ Linh Dược Tề này, nếu như phóng tới một buổi đấu giá khổng lồ của một vương quốc, mỗi một bình, đều có thể trở thành vật phẩm áp trục cuối cùng.
Mà Linh Dược Tề giống như Bạo Hoàng Dược Tề, Điên Phong Dược Tề, Phấn Dũng Dược Tề lại càng có tác dụng rất lớn khiến cho Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng có thể động tâm, dùng ở trên người Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp như Kiệt Sâm, quả thực là phí của trời.
Nhưng là lúc này, Kiệt Sâm nuốt hết từng lọ từng lọ Linh Dược Tề, ngay cả nháy mắt cũng không nháy mắt lấy một cái, không hề do dự chút nào.
Giống như thứ mà hắn uống xong, cũng không phải là Linh Dược Tề cường đại gì đó, mà chỉ là một vài bình Linh Dược Tề cấp thấp bình thường nhất vậy.
Nếu để cho tất cả dân chúng ở phía dưới biết được tác dụng cùng phẩm cấp của những thứ Linh Dược Tề này sợ rằng tất cả đều sẽ nhảy dựng lên mắng to không dứt.
Theo Kiệt Sâm không ngừng phục dụng Linh Dược Tề, Linh Lực ba động trên người Kiệt Sâm không ngừng tăng lên, đợi đến thời điểm Kiệt Sâm uống xong một lọ Linh Dược Tề cuối cùng thì khí thế của Kiệt Sâm đã đạt đến một trạng thái cực kì khủng bố.
Linh Lực ba động kinh khủng như thế truyền ra, ngay cả Khoa Ân Hi Nhĩ đang đứng đối diện Kiệt Sâm, trên mặt cũng là biến sắc.
- Chỉ bằng những thứ Linh Dược Tề này, mà muốn đánh chết ta? Như vậy ngươi không khỏi cũng quá ngây thơ a.
Trên mặt Khoa Ân Hi Nhĩ miệng hùm gan sứa cười ra tiếng.
Kiệt Sâm không nói gì, hắn biết bằng vào thực lực của bản thân hiện tại, mặc dù đã sử dụng rất nhiều Linh Dược Tề để tăng cường như vậy, đã đạt đến trình độ cực mạnh, có lẽ có thể đánh bại Khoa Ân Hi Nhĩ cũng sẽ không có bao nhiêu vấn đề, nhưng chặn đánh giết hắn, lại cũng không dễ dàng.
Mà nguyên nhân hắn phục dụng nhiều Linh Dược Tề như vậy chẳng qua là vì muốn thi triển ra chiêu thức cực kỳ khủng bố kia.
"Xuy xuy . . ."
Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm mạnh mẽ vận chuyển, mà sợi Cổ Quái Chi Lực màu đen kia trong cơ thể hắn, cũng là hơi hơi nhảy lên.
Một cỗ Linh Lực Ngũ Giai Cao Cấp cùng lực lượng cổ quái màu đen cực kỳ nhỏ bị Kiệt Sâm một mình kéo ra đi ra ngoài, sau đó tiến vào trong kinh mạch, sau đó đem hai loại lực lượng khác xa nhau này từ từ dung hợp ở chung một chỗ.
Hai cỗ lực lượng vừa tiếp xúc với nhau trong nháy mắt, một đạo tiếng vang như sấm rền vang lên, bắt đầu từ trong cơ thể Kiệt Sâm bộc phát ra, Linh Lực cường đại và kinh khủng bay lên, không ngừng lan tràn ra.
Trên trán Kiệt Sâm nhất thời rỉ ra chi chít mồ hôi hột, nhưng mà tâm thần của hắn, cũng không dám lơi lỏng chút nào.
Nhiều tia đau đớn, không ngừng kích thích thần kinh Kiệt Sâm, nhưng mà trong con ngươi của Kiệt Sâm, cũng là vút qua một đạo mừng như điên.
Có kinh nghiệm lần trước, Kiệt Sâm đối với quá trình này đã có chút hiểu rõ, lần trước trong quá trình dung hợp, thời điểm vừa mới bắt đầu một chút, liền khiến cho kinh mạch trong cơ thể Kiệt Sâm trong nháy mắt bạo liệt, nhưng là lần này, trừ bỏ hơi hơi có chút trướng đau thì kinh mạch vẫn như cũ nguyên lành không tổn hao gì.
Đây chính là bởi vì cường độ thân thể của Kiệt Sâm đã tiến vào đến Đế Cấp Bát Giai, đồng thời so sánh với Tứ Giai Cao Cấp lần trước, Linh Lực trong cơ thể Kiệt Sâm cũng đã từ Linh Lực Tứ Giai Cao Cấp thăng cấp thành Linh Lực Ngũ Giai Cao Cấp.
- Hô!
Trong miệng Kiệt Sâm khe khẽ thở ra một ngụm trọc khí, sau khi hơi dừng lại một chút, Kiệt Sâm liền đe hai cỗ năng lượng kia nhanh chóng dung hợp lại với nhau.
"Đùng, đùng . . ."
Âm thanh nổ tung rất nhỏ không ngừng từ trong cơ thể Kiệt Sâm truyền ra, hai sợi lực lượng, bắt đầu từ từ áp súc, bất quá hiển nhiên, trong quá trình áp súc hai cỗ năng lượng, đồng thời, Kiệt Sâm cũng phải chịu đựng bị hai cỗ dị lực cắn trả.
Bất quá có kinh nghiệm lần trước, lần này Kiệt Sâm cũng có chút quen việc dễ làm, không giống lần trước khó khăn như vậy.
- Di, kỳ quái, Kiệt Tư này sau khi phục dụng Linh Dược Tề đang làm gì thế?
- đúng vậy a, trôi lơ lửng ở kia không nhúc nhích, thật là kỳ quái.
Ở trong đám người phía dưới, tất cả mọi người thấy Kiệt Sâm sau khi phục dụng Linh Dược Tề, chính là lẳng lặng trôi lơ lửng ở nơi đó, không có chút cử động nào, điều này làm cho trong lòng bọn họ tràn đầy ngờ vực.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tác giả: Ám Ma Sư
-----oo0oo-----
Chương 551: Thần Chi Nộ Hỏa. (2)
Nguồn:Sưu Tầm
Cách đó không xa, Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là nhíu mày, hắn có thể cảm nhận được, khí tức toát ra trên người Kiệt Sâm lúc trước mặc dù cường đại, nhưng thuộc tính lại thấp hơn nhiều so với Hoàng Linh Sư Thất Giai hắn, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy trên người Kiệt Sâm đang mơ hồ truyền ra một loại khí tức cực kì khủng bố.
- Tiểu tử này giở trò quỷ gì?
Trong lòng Khoa Ân Hi Nhĩ ngờ vực lên tiếng, đồng thời huy kiếm chém ra.
Hưu!
Một đạo kiếm quang màu vàng kim trong nháy mắt phá vỡ trường không, điên cuồng lướt đi về phía Kiệt Sâm.
Thân hình Kiệt Sâm đột nhiên lắc lư một cái, tránh thoát mũi nhọn công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ, rồi sau đó tiếp tục trôi lơ lửng ở bên kia, không có phát động tiến công.
Oanh!
Đúng lúc này trong cơ thể Kiệt Sâm đột nhiên truyền ra một đạo âm thanh nổ vang như sấm rền.
Trong miệng Kiệt Sâm thét lên một tiếng kêu đau đớn, sắc mặt lộ ra vẻ có chút tái nhợt, đồng thời một cỗ lực lượng vô cùng cường đại, từ bên ngoài thân thể hắn chợt bay lên.
Cỗ lực lượng này truyền ra uy áp cực kỳ kinh khủng, khiến cho Khoa Ân Hi Nhĩ vốn dĩ có được Linh Thức Thất Giai cũng là nhịn không được cảm thấy run sợ.
- Đây là lực lượng gì, quá kinh khủng . . .
Mà dân chúng ở phía dưới có thực lực thấp, dưới uy áp của cỗ lực lượng này lại càng hoàn toàn mất đi Đề Kháng Chi Lực, tất cả đều lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hai chân như nhũn ra.
"Ba ba ba. . ."
Trên người Kiệt Sâm chợt tuôn ra từng đoàn huyết vụ, thân thể sáng ngời, bất quá vẫn như cũ đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời, thần sắc lạnh như băng, ánh mắt sắc bén.
Hai sợi lực lượng kia, ở dưới tín niệm ngoan cường của Kiệt Sâm, không ngừng dung hợp, rốt cục, hai loại lực lượng chỉ kém một tia, chính là có thể hoàn toàn dung hợp lại với nhau, lần trước, Kiệt Sâm chính là thất bại ở một bước cuối cùng này, thất bại trong gang tấc.
Bất quá chỉ là bởi vì ban đầu Kiệt Sâm mới là Linh Sư Tứ Giai Cao Cấp, Linh Lực trong cơ thể cũng không ổn định, nhưng lần này, Kiệt Sâm lên cấp Tông Linh Sư Ngũ Giai Cao Cấp, trong lòng có tín tâm mười phần.
- Không thể để cho tiểu tử này tiếp tục như vậy được nữa.
Cách đó không xa, sắc mặt của Khoa Ân Hi Nhĩ đã hoàn toàn biến sắc.
Hắn mặc dù không biết giờ phút này Kiệt Sâm đang làm gì, nhưng là trực giác của Hoàng Linh Sư Thất Giai, làm cho trong lòng hắn cảm nhận được một cỗ bất an thật lớn.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Linh Lực trong cơ thể Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt gầm hét lên, hàng loạt kiếm quang màu vàng kim nhanh như tia chớp ngưng tụ, rồi sau đó mãnh liệt lướt về phía Kiệt Sâm đang đứng, cố gắng ngăn cản hành động của Kiệt Sâm.
Nhưng mà Kiệt Sâm sau khi phục dụng hàng loạt Linh Dược Tề, tốc độ cùng thực lực cũng là tăng lên một tầng, Thiểm Lôi Chi Dực sau lưng không ngừng lóe lên, vừa dung hợp hai cổ lực lượng đồng thời, đem tất cả công kích của Khoa Ân Hi Nhĩ đều tránh khỏi.
Sự bất an trong lòng Ân Hi Nhĩ càng ngày càng mãnh liệt.
Con ngươi của hắn trong nháy mắt biến thành màu vàng, bên ngoài thân thể phát ra vạn đạo kim quang, tạo thành một mảnh sương mù hư ảnh.
Vô số luồng sáng màu vàng không ngừng ngưng tụ ở trước mặt của hắn, rồi sau đó không ngừng du động, cuối cùng tạo thành một đạo kiếm cầu vồng màu vàng kim với phiếm hồng mang mơ hồ.
- Chết đi!
Khoa Ân Hi Nhĩ trong miệng rống giận lên tiếng, kiếm cầu vồng màu vàng kim màu đỏ sậm nhanh như tia chớp nhắm ngay Kiệt Sâm lao đi.
Ngang!
Kiếm cầu vồng màu vàng kim chuyển động với tốc độ cao đâm thủng hư không, phong tỏa một phương trời, Linh Lực cường đại mang theo tốc độ, làm cho Kiệt Sâm căn bản khó có thể tránh né.
Mà vào giờ khắc này, hai cổ dị lực trong cơ thể Kiệt Sâm rốt cục dưới sự cố gắng của hắn, hoàn toàn dung hợp lại với nhau.
Một đạo lực lượng kinh khủng khó có thể hình dung từ trên người Kiệt Sâm chợt bay lên, uy áp kinh khủng, giống như là đêm tối phủ xuống, làm cho lông tơ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là trong nháy mắt dựng đứng lên.
Mà dân chúng ở phía dưới, trái tim trong ngực đập "thình thịch" liên hồi, bị đè nén vô cùng.
Trong lòng không kịp mừng rỡ, một sát na này, chính là thời khắc sinh tử, Linh Thần Quyết trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, trong tầm mắt của Kiệt Sâm chợt tuôn ra một đoàn tinh mang, rồi sau đó Kiệt Sâm gập đầu ngón tay mạnh mẽ bắn ra.
Hưu!
Luồng sáng màu đen giống như một chút hàn tinh, từ trong ngón tay của Kiệt Sâm phóng ra bên ngoài, hóa thành một đạo lưu quang, giống như sao băng, nhanh như tia chớp bay vụt tới nghênh đón kiếm cầu vồng màu vàng thẫm kia.
Ở quảng trường phía dưới, trong vô số ánh mắt khẩn trương đang nhìn chăm chú của mọi người, hai đạo lưu quang một đen một vàng nhanh chóng dao động mạnh giữa không trung, cuối cùng, giống như hai đạo lưu tinh chạm vào nhau, hung hăng đối đầu với nhau.
Oanh!
Một đạo tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa không bị khống chế, nhất thời ở trên hư không nổ vang ra.
Sau khi nổ, hai đạo năng lượng kia vẫn còn giống như núi lửa bộc phát phụt lên năng lượng va chạm, hai đạo năng lượng vô cùng hung hãn, ở giữa không trung vừa tiếp xúc, chính là điên cuồng thả ra năng lượng kinh khủng ẩn chứa riêng của mình tiếp xúc với nhau.
Dường như là một loại năng lượng hủy diệt, từ trong hư không khuếch tán ra, không gian hư vô, vào thời khắc này nổi lên từng trận sóng lăn tăn, ngay cả không khí hư ảo kia cũng là bị năng lượng cường đại đụng nhau khiến cho nó mơ hồ bị bóp méo đôi chút.
Quang mang Linh Lực sáng lạn, ở trên bầu trời xanh thẳm nổ tung, tựa như sóng lửa càn quét bầu trời, chỉ một thoáng, ở trong phiến thiên địa này, nhiệt độ chợt lên cao rất nhiều.
Ở trong ánh mắt ngây ngốc của mọi người, năng lượng màu đen do Kiệt Sâm phóng xuất ra trong nháy mắt liền nuốt hết kiếm cầu vồng màu vàng thẫm do Khoa Ân Hi Nhĩ phóng xuất ra, rồi sau đó ù ù đến gần Khoa Ân Hi Nhĩ trên mặt đang lộ ra vẻ kinh hãi đứng ở cách đó không xa.
- Không . . .
Trong miệng Khoa Ân Hi Nhĩ phát ra một tiếng gầm thét hoảng sợ, hai mắt của hắn trừng tròn xoe, quang mang màu vàng kim trên người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt phun, muốn ngăn trở lực lượng công kích màu đen kia.
Nhưng mà dưới áp lực của năng lượng màu đen kinh khủng kia, thân thể Khoa Ân Hi Nhĩ giống như bị vợt bóng bàn nặng nề đập vào quả bóng vậy, từ trên không trung mạnh mẽ rơi xuống dưới, rồi sau đó ầm vang một tiếng rơi vào bên trong đài tỷ thí ở bên dưới, kinh động tới mức bụi mù bay đầy trời.
Dọc đường, máu tươi màu đỏ rải đầy phía chân trời, giống như một cầu vồng máu tươi đẹp.
Bên trong Thiên Hồng Thành, vô số người đều là ngây ngốc ngẩng đầu nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ từ phía trên rơi xuống, trong ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Năng lượng màu đen càn quét trên bầu trời kia, cho dù cách xa khoảng cách trăm ngàn thước, nhưng cỗ khí tức kinh khủng kia, vẫn là khiến cho người ta cảm thấy mồ hôi đầm đìa, trong lòng cảm thấy vô cùng kinh khủng, không khỏi quỳ rạp xuống đất.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- Cái kia . . . Cái kia là Linh Kỹ gì a? Lực phá hoại như vậy, cũng quá kinh khủng đi, đó thật sự là Linh Kỹ do một thiếu niên chỉ mới hai mươi tuổi phóng xuất ra ngoài sao?
Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ khiếp sợ, trong lòng lẩm bẩm lên tiếng.
Trong thành thị lớn như thế, hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người là miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng một cái, một cỗ kinh hãi, từ sâu trong nội tâm của bọn họ lan tràn ra, nếu đạo công kích cường đại này trực tiếp đánh vào đài tỷ thí thì, sợ rằng cả quảng trường này cùng phủ thành chủ, đều se bị cỗ lực lượng kinh khủng này, trực tiếp san thành bình địa a?
Ngay cả Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng là dưới công kích kinh khủng của thiếu niên kia, trong nháy mắt bị đánh bay a.
Giờ khắc này, cả tòa Thiên Hồng Thành, trong nháy mắt hóa đá!
Trên bầu trời, Kiệt Sâm thở hổn hển không ngừng, các bộ vị trên thân thể của hắn đều là truyền đến từng trận đau nhức nhưng mà hắn lại không có chút cảm giác nào, ngơ ngác nhìn khí tức kinh khủng tràn ngập đầy trời kia, trên mặt là vẻ ngạc nhiên vô cùng.
Lần trước không thành công, Kiệt Sâm cũng là từ trong miệng Lạc Khố Ân nghe được cảnh tượng kinh khủng ở địa phương mà mình đã từng nằm, vì vậy đối với uy lực kinh khủng khi hai loại dị lực này dung hợp lại với nhau, trong lòng hắn cũng đã có chuẩn bị một chút, nhưng là giờ phút này sau khi thật sự thấy được, vẫn là không nhịn được mà cảm thấy kinh hãi.
Mây hình nấm cường đại và kinh khủng tràn ngập ở giữa không trung, thật lâu cũng không tiêu tan, Kiệt Sâm cúi đầu.
Sưu . . .
Ở trong ánh mắt khiếp sợ và dại ra của vô số người, Kiệt Sâm cầm trọng kiếm màu đen trong tay từ trên trời giáng xuống rơi vào trên đài tỷ thí.
Trên đài tỷ thí bụi mù đầy trời, loạn thạch san sát, hiện ra các loại hố cùng với vết rạn nứt lớn nhỏ không đều, những điều này là dấu vết lưu lại do lúc trước tỷ thí, mà ở vị trí giữa đài tỷ thí, Khoa Ân Hi Nhĩ đang nằm ở nơi đó trong miệng không ngừng truyền ra từng trận âm thanh rên rỉ.
Lúc trước bị công kích cường đại trùng kích vào người, làm cho thân thể của hắn rơi xuống đập mạnh vào đài tỷ thí phía dưới, tạo ra một vết nứt kinh khủng, hình thành nên một vũng máu tươi khiến cho người ta nhìn vào mà cảm thấy giật mình.
- Ta đã nói rồi, chắc chắn hôm nay ta sẽ lấy đi cái đầu trên cổ ngươi, ta luôn luôn giữ lời nói của mình.
Nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ bị thương nặng nằm ở nơi đó, khó có thể nhúc nhích, Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
Khoa Ân Hi Nhĩ ngẩng đầu lên một cách khó khăn, nhìn Kiệt Sâm đứng ở trước mặt mình, trong ánh mắt toát ra quang mang sợ hãi, cả người hắn run rẩy muốn nói cái gì đó, nhưng chỉ là ho ra hai ngụm máu tươi.
Lúc trước bị chiêu thức kinh khủng kia trùng kích vào thân thể, làm cho ngũ tạng lục phủ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ đều là tan vỡ ra, kinh mạch trong cơ thể lại càng loạn thành một đoàn.
- Chết đi!
Hàn mang chợt lóe trong hai tròng mắt của Kiệt Sâm, trọng kiếm màu đen trong tay chợt bổ xuống người phía dưới.
Phốc xuy!
Trọng kiếm bổ vào trên người Khoa Ân Hi Nhĩ, Linh Lực kinh khủng đè nén xuống phía dưới, từng đạo Linh Lực giống như cuộn sóng không ngừng trùng kích xuống phía dưới, Khoa Ân Hi Nhĩ với thân thể bị thương nặng dưới cỗ lực lượng cường đại này, căn bản không cách nào phản kháng, cả người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt trở thành một bãi thịt nát.
Yên tĩnh.
Trên cả quảng trường yên tĩnh giống như chết lặng.
Đã chết? Tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên La thành của Xích Nhĩ hành tỉnh, Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp - Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân dĩ nhiên lại có thể chết đi dễ dàng như vậy?
Điều này . . .
Thật sự là khó có thể tin được a.
Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Kiệt Sâm đã hoàn toàn thay đổi, đó là một loại ánh mắt mang theo kính sợ cùng vô cùng sùng kính, phảng phất hình như giờ phút này người thiếu niên đứng ở trước mặt bọn họ kia cũng không là một người mà là một vị thần vậy, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Lúc trước toàn bộ trận chiến kia bọn họ đều dùng nhãn lực của mình để quan sát, Kiệt Sâm hoàn toàn là bằng vào năng lực của mình đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ đá kia, phải biết rằng, đánh bại cùng đánh chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, hai chuyện này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
- Sư phụ . . .
- Kiệt Tư đại nhân!
Thấy Kiệt Sâm dùng một kiếm chém cả người Khoa Ân Hi Nhĩ thành thịt nát, ở phía dưới đài tỷ thí, bọn người Lạc Khố Ân cùng Khải Tư Đặc đều vọt lên tới cạnh hắn.
- Không, không thể nào . . .
Mà ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, đám người Bá Khắc Bỉ tộc trưởng mắt hoàn toàn choáng váng, bọn họ sở dĩ có thể nắm chắc khi đối kháng cùng Mạc Lý gia tộc như vậy, hoàn toàn là bởi vì Khoa Ân Hi Nhĩ ủng hộ, mà hôm nay sau khi Khoa Ân Hi Nhĩ chết, trong tim của hắn hoàn toàn trở nên hoảng sợ.
- Nam La Nhĩ đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, Bá Khắc Bỉ lo lắng đầy mặt sợ hãi lên tiếng nói với một lão giả bên cạnh.
Tên lão giả này là Nam La Nhĩ trưởng lão của Nạp Đốn gia tộc đi theo Khoa Ân Hi Nhĩ cùng nhau tới đây, là một trong ba tên Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp của Nạp Đốn gia tộc.
- Làm như thế nào được chứ? Ngươi hỏi ta làm như thế nào? Đây là chuyện tình lúc trước giữa hai đại gia tộc Lạc Cơ gia tộc và Mạc Lý gia tộc các ngươi, nào có liên quan gì tới Nạp Đốn gia tộc chúng ta chứ.
Thấy Khoa Ân Hi Nhĩ bị giết chết, Nam La Nhĩ từ lâu đã trở nên hoảng sợ, Nam La Nhĩ liền xoay người đi về phía cửa ra vào của đài tỷ thí.
Nhìn đám người Khải Tư Đặc trên mặt đều là vẻ kích động, không biết nên nói gì, Kiệt Sâm đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, thần sắc vô cùng lạnh lùng, rồi sau đó vũ dực bằng lôi quang màu xanh da trời đằng sau lưng chợt hiện ra, cả người phóng lên cao, nhanh chóng lao về phía Nam La Nhĩ.
Sưu . . .
Bóng người màu xanh da trời giống như là một đạo lôi quang, phá vỡ trường không, trong nháy mắt đi tới trên bàn tiệc phía bắc " đuổi theo thân ảnh của Nam La Nhĩ.
- Ngươi, tiểu tử ngươi muốn làm gì . . .
Thấy cử động của Kiệt Sâm, trên mặt Nam La Nhĩ tràn ngập vẻ kinh hãi, kinh hoàng lên tiếng, rồi sau đó hướng về phía chỗ ngồi của thành chủ cao giọng quát lên:
- Áo Đức Lâm thành chủ, ta là trưởng lão của Nạp Đốn gia tộc, không liên quan tới Lạc Cơ gia tộc này, ngươi thân là thành chủ của Thiên Hồng Thành, còn không mau mau ngăn cản đối phương . . .
Áo Đức Lâm là thành chủ của Thiên Hồng Thành có trách nhiệm duy trì trị an của thành trì, lại càng có nghĩa vụ bảo vệ dân chúng, nếu có người hành hung ở Thiên Hồng Thành, đương nhiên Áo Đức Lâm sẽ phải cai quản.
Nhưng là giờ phút này, nghe được Nam La Nhĩ cầu cứu Áo Đức Lâm cũng làm như phảng phất không có nghe thấy vậy, mặt không chút thay đổi, chưa từng để ý tới.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Kiệt Sâm giống như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, ánh mắt lạnh như băng, trọng kiếm màu đen trong tay nặng nề bổ xuống Nam La Nhĩ ở phía dưới.
Oanh . . .
Phía trên trọng kiếm màu đen mang theo khí thế cường đại làm cho linh nguyên tố trong không khí cũng là dữ dội bạo động, giống như là một đoàn gió lốc vô hình, bao phủ Nam La Nhĩ ở phía dưới.
Nam La Nhĩ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp, ở Thiên La thành cũng được coi như là nhân vật môt phương, thực lực cường hãn, nhưng khi Nam La Nhĩ nhìn thấy bộ dáng thê thảm lúc trước của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng kia, giờ phút này trong lòng Nam La Nhĩ căn bản không nảy ra bất kỳ ý niệm phản kháng nào trong đầu, chẳng qua là muốn sống nên mới chạy trốn.
Ngay khi trọng kiếm màu đen rơi xuống trong nháy mắt, Nam La Nhĩ hoảng sợ cảm giác được không gian chung quanh chính mình giống như là bị đóng băng lại vậy, thân thể phảng phất dường như lâm vào vũng bùn, trong nháy mắt này, ngay cả thanh âm chung quanh cũng biến mất không thấy.
Phốc!
Trọng kiếm màu đen rất dễ dàng rơi vào trên người Nam La Nhĩ, mà thân thể Nam La Nhĩ từ đầu đến chân, cũng là trong nháy mắt biến thành một bãi thịt nát.
Trên quảng trường, tất cả dân chúng cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, đám người Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc vẻ mặt lại càng trở nên kinh hãi.
Một kiếm, vẻn vẹn chỉ là một kiếm , Nam La Nhĩ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp trực tiếp bị giết chết.
Trên thực tế, nếu là Nam La Nhĩ dám đề cập tới dũng khí phản kháng mà nói, Kiệt Sâm lúc trước bởi vì thi triển ra dị lực dung hợp mà Linh Lực trong cơ thể tiêu hao không ít, hơn nữa thân thể các nơi cũng đã bị thương thì Kiệt Sâm còn chưa hẳn có thể nhẹ nhàng đánh chết Nam La Nhĩ như vậy, nhưng là bởi vì trận chiến đấu lúc trước của Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ, đã sớm hù dọa Nam La Nhĩ tới bể mật.
Sự cường đại của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng, Nam La Nhĩ là thành viên của Nạp Đốn gia tộc chính là đã sớm thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, ngay cả hắn cũng bị tên thiếu niên trước mắt kia giết chết, vậy thì một Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp nho nhỏ như Nam La Nhĩ sao dám có ý nghĩ phản kháng lại đây.
Sau khi Ở đánh chết Nam La Nhĩ, Kiệt Sâm lại dời ánh mắt, nhìn lên trên người Bá Khắc Bỉ và Lạc Cơ gia tộc.
Bá Khắc Bỉ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Trung Cấp đã là người có thực lực mạnh nhất trong cuộc chiến giữa Nạp Đốn gia tộc và Lạc Cơ gia tộc hai đại gia tộc.
- Trốn!
Cảm nhận được ánh mắt rét lạnh giống như băng cứng ở bắc nguyên kia của Kiệt Sâm, trong miệng Bá Khắc Bỉ hét lớn một tiếng, rồi sau đó điên cuồng chạy trốn vào trong đám người.
Mà tất cả thành viên của Lạc Cơ gia tộc cũng là từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, trên mặt tất cả đều mang theo vẻ hoảng sợ chạy trốn tản đi khắp nơi.
Giờ khắc này, cái gì nhất thống Thiên Hồng Thành, cái gì đuổi tận giết tuyệt Mạc Lý gia tộc, những ý nghĩ này tất cả đều biến mất không thấy gì nữa, giờ phút này trong lòng bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là trốn, rời xa tên ma quỷ kia.
Giá!
Linh Lực rung động, trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm nhắm về phía Bá Khắc Bỉ tộc trưởng đang ở phía xa kia, lướt nhẹ rồi rơi xuống, hồng mang lập lòe, một đạo kiếm quang đỏ như lửa giống như hỏa phượng bay lượn về phía chân trời, gầm thét càn quét Bá Khắc Bỉ.
Đồng thời, một đạo sóng tinh thần ba động từ trong hai tròng mắt Kiệt Sâm điện xạ ra, hóa thành một đường kiếm hư vô, nhanh như tia chớp tiến vào bên trong cơ thể Bá Khắc Bỉ tộc trưởng.
Linh Lực ba động bên ngoài thân thể Bá Khắc Bỉ đang chạy trốn trong nháy mắt ảm đạm đi nhiều, kiếm quang đỏ như lửa trực tiếp từ sau chém Bá Khắc Bỉ thành hai nửa.
Máu tươi văng tung tóe trên không trung, giống như hoa anh đào tiêu điều lạnh lẽo nhẹ nhàng rớt xuống, trong lòng tất cả dân chúng có mặt ở đây đều không tự kìm hãm được rùng mình một cái.
Trưởng lão Nam La Nhĩ của Nạp Đốn gia tộc, tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc, hai người này một người là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp, người còn lại là Tôn Linh Sư Lục Giai Trung Cấp, ở trong mắt những dân thường này thì bọn họ đều là những người khiến cho người khác phải ngưỡng mộ, tiếng tăm lừng lẫy, nhưng ở trước mặt thiếu niên này liền giống như thái thức ăn chém dưa vậy, một kiếm một người, giết chóc quyết đoán làm cho người ta không khỏi cảm thấy đáng sợ.
Sau khi đánh chết hai người này, Kiệt Sâm cầm kiếm mà đứng ở bên cạnh bàn tiệc trên đài tỷ thí, ánh mắt nhìn về phía Khải Tư Đặc tộc trưởng trên đài tỷ thí.
Cảm nhận được tin tức trong ánh mắt Kiệt Sâm kết hợp với hành động lúc trước của Kiệt Sâm, Khải Tư Đặc nhanh chóng ra lệnh cho một vài thuộc hạ hạch tâm trong Mạc Lý gia tộc âm thầm truyền đạt mệnh lệnh xuống cấp dưới, đuổi giết thành viên của Lạc Cơ gia tộc ra toàn thành.
Mặc dù Thiên Hồng Thành là thành thị của Tái Luân đế quốc, bình thường không cho phép xuất hiện hành động gia tộc đại quy mô sống mái, giết chóc lẫn nhau, nhưng là Khải Tư Đặc cũng hiểu được đạo lý diệt cỏ phải diệt tận gốc kia.
Giữa Mạc Lý gia tộc và Lạc Cơ gia tộc căn bản không thể nào có đường sống để quay lại, để đối phương rời đi cũng chỉ là thả hổ về rừng, lưu lại hậu hoạn sau này, còn không bằng quyết đoán ra lệnh âm thầm giết chết các thành viên hạch tâm của đối phương.
Dù sao sau khi Kiệt Sâm đánh chết Nam La Nhĩ cùng Bá Khắc Bỉ, sau hôm nay trong Thiên Hồng Thành, không còn có cao thủ, cũng chỉ có Lạc Cơ gia tộc còn dư hai gã Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp mà thôi, bằng vào thực lực của Mạc Lý gia tộc, hoàn toàn có thể đủ ăn.
Thấy Khải Tư Đặc hiểu được ý tứ của mình, trong lòng Kiệt Sâm không nhịn được âm thầm gật đầu, những gì hắn có thể làm vì Mạc Lý gia tộc, cũng chỉ có những thứ này, Kiệt Sâm không thể nào giúp Mạc Lý gia tộc giết sạch một đám thành viên của Lạc Cơ gia tộc về phần còn dư lại, sẽ phải xem biểu hiện của Mạc Lý gia tộc.
Trải qua một trận huyên náo như vậy, trên cả quảng trường nhất thời ầm ầm thành một mảnh, không ít dân chúng nhìn vào tràng diện đặc sắc như vậy cảm thấy kích động vô cùng đồng thời, hai chân cũng là như nhũn ra, cả người run rẩy không dứt.
- Chư vị!
Đúng lúc này, thành chủ Áo Đức Lâm cũng là đứng lên, vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm túc, cao giọng nói:
- Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc coi khinh luật pháp của đế quốc, ở trong cuộc quyết chiến sinh tử giữa hai đại gia tộc của Thiên Hồng Thành chúng ya, gây nên trở ngại trong trận quyết chiến tỷ thí, công khai đánh chết thành viên Mạc Lý gia tộc, cuối cùng bị thành viên Mạc Lý gia tộc đánh chết, thành viên của Mạc Lý gia tộc chính là hành động tự vệ, ta sẽ đại biểu cho Thiên Hồng Thành báo sự kiện này lên cho Xích Nhĩ hành tỉnh cùng đế quốc, mong chư vị ở đây, làm chứng cho ta.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nghe Áo Đức Lâm tuyên cáo, trên mặt Khải Tư Đặc tộc trưởng không khỏi lộ ra một tia ý mừng,, có thông báo này của Áo Đức Lâm thành chủ, ít nhất Mạc Lý gia tộc sẽ không phải chịu sự trừng phạt của đế quốc.
Trận quyết chiến sinh tử lần này giữa hai đại gia tộc, rốt cuộc kết thúc oanh oanh liệt liệt trong cái chết của Khoa Ân Hi Nhĩ.
Tất cả dân chúng Thiên Hồng Thành cả đời này cũng sẽ không quên ngày hôm nay, một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp bị giết, trong lịch sử của Thiên Hồng Thành từ xưa tới nay cũng là chuyện ít khi thấy, đặc biệt là người đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, lại là một gã thiếu niên chỉ chừng hai mươi tuổi, điều này là chuyện vô cùng oanh động từ xưa tới nay ở Thiên Hồng Thành.
Hơn hai mươi tuổi đã là Hoàng Linh Sư, Tái Luân đế quốc là một trong bốn đại đế quốc cũng không phải là không có, nhưng là những nhân vật kia, đều là tuyệt thế thiên tài cao cấp nhất của đế quốc, bất cứ người nào, có hành động gì cũng sẽ dẫn đến rầm rầm rộ rộ khắp cả đế quốc, làm gì có người nào sẽ là một người bình thường ở trong thành nhỏ như vậy chứ.
MÀ thời điểm dân chúng đang rối rít nghị luận với nhau, người khởi xướng chuyện là Kiệt Sâm, cũng đã trở lại trong phủ đệ của Mạc Lý gia tộc.
Trong phòng, Kiệt Sâm khoanh chân ngồi một chỗ, cảm nhận kinh mạch tổn hại trong cơ thể cùng những vết thương trên cơ thể, không ngừng vận chuyển Linh Lực, làm dịu đi thân thể của mình.
Công hiệu của mấy Linh Dược Tề như Bạo Hoàng Dược Tề cũng đã lui đi, đại chiến một cuộc khiến cho cả người Kiệt Sâm mỏi mệt vô cùng nhưng mà tinh thần của hắn, cũng là vô cùng phấn khởi.
Đại chiến hôm nay đối với Kiệt Sâm mà nói, có thể khiến cho hắn thu được rất nhiều lợi ích, lần này, vẫn là một mình đối mặt với một gã cường giả Hoàng Linh Sư ,thời điểm lúc trước, chỉ cần vừa gặp phải Hoàng Linh Sư, bằng vào thực lực của hắn, chỉ có thể tránh né đối phương.
Nhưng mà còn lần này, hắn chính là đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, thật sự rõ ràng đã đánh chết một tên Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, dựa vào toàn bộ năng lực của mình. Điều này làm cho trong lòng Kiệt Sâm tràn đầy hưng phấn cùng khoái cảm, giống như, ở kiếp trước, lúc lần đầu tiên Kiệt Sâm chế biến ra dược tề Hoàng Cấp Thất Giai, cái loại kích động cùng hưng phấn này khó có thể diễn tả được bằng lời.
Thời điểm kiếp trước, khi còn bé Kiệt Sâm mơ ước khi lớn lên mình sẽ trở thành một gã Linh Sư cường đại, nhưng là bởi vì nguyên nhân thể chất, hắn chỉ có thể cô độc đi lên con đường học thuật linh dược học.
Mặc dù ở trên con đường này Kiệt Sâm đạt được thành tựu khiến cho người đời phải chú ý, bên cạnh có vô số cường giả đi theo, nếu muốn chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai chỉ cần hắn nói một câu, thì sẽ có vô số người giúp hắn đi làm, thậm chí là Đế Linh Sư Bát Giai, cho tới Thánh Linh Sư Cửu Giai, ở trước mặt hắn cũng là nơm nớp lo sợ.
Nhưng là cảm giác đó cùng với cảm giác tự thân mình có thể đánh chết người khác có bản chất khác nhau, cuộc chiến đấu hôm nay làm cho hắn cảm nhận được cảm giác nhiệt huyết sôi trào, cái đó và lúc Linh Dược Tề có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, nhưng là cũng có sự khác nhau rất lớn.
Bất quá Kiệt Sâm cũng là biết, trước mắt hắn vẫn còn cần không ngừng tăng thực lực của mình lên, hôm nay nếu là không có những thứ Linh Dược Tề cường đại kia để nâng cao tố chất thân thể của hắn lên, thì mặc dù hắn giống như trước cũng là có thể thành công phóng xuất ra Thần Chi Nộ Hỏa, nhưng là thân thể của hắn tuyệt đối sẽ bị thương vô cùng nghiêm trọng, mà sẽ không giống như hôm nay vậy, sau khi đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, Kiệt Sâm vẫn có thể đánh chết hai người Nam La Nhĩ cùng Bá Khắc Bỉ.
Đồng thời Kiệt Sâm cũng là phát hiện ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, đó chính là Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể hắn thật sự là rất ít, cũng không thể cung cấp cho hắn chiến đấu trong thời gian quá dài.
Cổ Quái Chi Lực màu đen có thể dựa vào việc vận chuyển Linh Thần Quyết mà thu hoạch được, nhưng là mỗi khi vận chuyển Linh Thần Quyết một lần ở trong người, Cổ Quái Chi Lực màu đen thu hoạch được cũng cực kỳ ít ỏi, mà vô luận là thúc dục viên cầu màu vàng hay là viên cầu màu xanh lá cũng cần không ngừng tiêu hao Cổ Quái Chi Lực màu đen, mà dị lực dung hợp càng phải như vậy, hơn nữa trị liệu thân thể, Kiệt Sâm phát hiện Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể mình thiếu hụt nghiêm trọng.
Ở phương diện này hắn không có biện pháp khác, chỉ có thể dựa vào việc không ngừng vận chuyển Linh Thần Quyết, khiến cho Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể lớn mạnh.
Theo thực lực tăng cường, Kiệt Sâm cũng là càng ngày càng lĩnh ngộ được sự trọng yếu của Cổ Quái Chi Lực màu đen, bất quá bằng vào thực lực của hắn bây giờ, lại không cách nào hiểu được, đây tột cùng là một loại lực lượng như thế nào.
Cứ như vậy, Kiệt Sâm luôn luôn khoanh chân ngồi ở bên trong phòng tu luyện, thẳng tuốt đến ban đêm khi màn đêm buông xuống, hắn mới thở ra một hơi, đứng lên.
- Sư phụ!
Kiệt Sâm vừa mới mở cửa, liền nhìn thấy Lạc Khố Ân cung kính đứng ở cửa.
- Ngươi đứng ở chỗ này bao lâu rồi?
Kiệt Sâm không khỏi cau mày lên tiếng.
- Ách, không bao lâu!
Lạc Khố Ân lúng túng nói.
Kiệt Sâm lắc đầu, hắn đã đã nói rất nhiều lần với Lạc Khố Ân rằng không cần phải coi chừng chính mình, bất quá mỗi một lần Lạc Khố Ân đều sẽ đứng ở cửa canh gác cho hắn, điều này làm cho trong lòng Kiệt Sâm không khỏi có chút không biết nói gì.
Hắn người này mặc dù có chút lười nhác, nhưng cũng không có tự phụ đến nước này: xuất nhập cần người bảo vệ, ăn cơm mặc quần áo cũng muốn người hầu hạ.
Cho dù là thời điểm ở vương thành của Áo Lan Đa vương quốc, mấy người thị nữ Khắc Lôi Nhã bọn họ, nhiệm vụ mỗi ngày cũng chỉ là giặt quần áo, quét dọn nhà cho hắn mà thôi.
- Đây là một lần cuối cùng!
Ánh mắt Kiệt Sâm không tự chủ trở nên lạnh lùng.
Cảm nhận được giọng nói lạnh như băng kia của Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân vội vàng liên tục không ngừng gật đầu.
- Sư phụ, phụ thân ta đã chờ người khá lâu rồi, người nói đợi sư phụ tu luyện xong, liền đi tới phòng nghị sự của gia tộc. Người xem . . .
Lạc Khố Ân lên tiếng nói.
Kiệt Sâm gật đầu, nói:
- Đi thôi!
Phòng nghị sự của Mạc Lý gia tộc, giờ phút này đang bề bộn thành một đoàn, tộc trưởng Khải Tư Đặc ngồi trên một chiếc ghế, không ngừng nghe hồi báo từ các phương diện.
Bởi vì Khoa Ân Hi Nhĩ, Nam La Nhĩ, Bá Khắc Bỉ bọn họ chết đi cả Lạc Cơ gia tộc đã loạn thành một đoàn, không ít thành viên đều tự mình chạy tứ tán.
Điều này chính là cơ hội để Mạc Lý gia tộc tiêu diệt từng bộ phận, mà để cho Khải Tư Đặc cảm thấy kỳ quái chính là, Áo Đức Lâm thành chủ chẳng những không ngăn cản hành động của Mạc Lý gia tộc hắn, ngược lại lại ủng hộ rất mạnh trên các phương diện cho hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden