Cảm thấy tình hình đã khá hỗn loạn, nhất là đám thủ bị quân đã dồn phần lớn về tường thành nơi Diablo xuất hiện, Hans vội nói:
“Được rồi Danny, nhân lúc Diablo và đám thú đang câu giờ, chúng ta đổi lộ tuyến, tập trung tấn công cánh bên phải tòa thành nhé !”
“Ơ... ừ, được !!” Danny vẫn còn chưa hồi phục từ tràng cảnh phía trước, có chút ngây ngốc đáp. Trải qua chuyện này, Hans bảo gì anh ta đều nghe nấy, thắc mắc để sau.
Chỉnh chỉnh lại yết hầu, ho vài cái lấy giọng, Danny ấn nút sử dụng Item loa phát thanh, cao giọng hét lớn:
“Các đồng chí thân mến !”
Ở dưới im phăng phắc, dư âm quá mạnh, muốn không chú ý trừ khi tai bị điếc.
“Bao nhiêu năm nay, cộng đồng gamer chúng ta phải sống dưới sự cai trị của đám Game master !”
“Bao nhiêu năm nay, chúng ta nạp một đống tiền vào để mua những đồ lởm khởm chẳng giống với quảng cáo từ cash shop !”
“Bao nhiêu năm nay, chúng ta bị giới hạn thời gian online, không dám oán thán một lời vì sợ block nick !”
“Vì cái gì, chúng luôn có item xịn mà không phải cày tiền và nạp thẻ !?”
“Vì cái gì chúng được set level cao mà không phải vào rừng cày kinh nghiệm !?”
“Vì cái gì chúng có một đống quyền hạn với skill xịn dù PK gà hơn chúng ta !?”
“Tất cả câu trả lời cho những sự bất công này, các bạn sẽ tìm được khi cày xới tòa thành phía trước !”
“Ngày hôm nay, chúng ta có cơ hội đứng dậy !”
“Ngày hôm nay, chúng ta có quyền cướp bóc và đập phá !”
“Ngày hôm nay, chúng ta chấm dứt thời kỳ đàn áp vô lý của chính quyền game master, biểu hiện chính ở tòa thành to lớn phía trước !”
Phía dưới tiếng thét vang dội, sĩ khí quân ta tràn đầy, nhiệt huyết gamer bốc lên hình thành một hư ảnh hình rồng cuồn cuộn trên bầu trời xanh thẳm. Gió bỗng nổi mạnh, vô số áo choàng, phi phong tung bay phấp phới. Khải giáp con người sáng loáng, ánh kim rực rỡ, vô số skill buff và hỗ trợ đồng thời được thi triển, chói lòa một vùng những sắc màu loang lổ.
“Một.”
Chiến sĩ nắm chắc gươm, pháp sư cầm chắc gậy phép, thuần thú sư vung roi, thuật sĩ bắt đầu niệm chú.
“Hai.”
Ánh sáng hộ thể đồng loạt phát ra, khuôn mặt ai nấy hồng thuận, ánh mắt rực lửa.
“Ba !”
“Xung phong !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Sau tiếng thét vang dội, dòng người như thác lũ, nằm trong một biển ánh sáng của đấu khí và ma pháp hoa lệ, trôi về phía tòa thành bốc đầu khói bụi, đã nhuốm màu máu của vô số binh lính và NPC thú kia.
Công thành chiến, giờ mới chính thức bắt đầu.
...
Lính thủ bị level cao phần lớn đều tập trung ở cổng chính phía đông tòa thành, chủ động đương đầu với đám quái đang điên cuồng lao tới, bây giờ là Diablo thình lình xuất hiện.
Phía cánh phải tòa thành, địa hình có hơi dốc xuống, lúc này lại khá trống trải, chỉ có một lượng lớn NPC thủ bị vẫn đang tuần tự làm nhiệm vụ.
Đột nhiên kèn lệnh thổi vang, còi báo động rung lên inh ỏi. Mặt đất lại lần nữa chấn động, phóng mắt từ tòa thành nhìn ra xa, một dải sóng kéo dài tưởng như vô tận đang kéo tới đây, với thanh thế của một cơn lốc.
Đám quái chỉ là mồi nhử, chủ công đến rồi.
Thần tiễn dẵm một chân lên phần bục trang trí trên tường thành, dõi ánh mắt nhìn ra xa. Dẫn đầu dải sáng hình thành bởi vô số linh giáp, chiêu thức và bảo khí, là nhóm của Hans, mỗi người cưỡi một con đại điêu lớn, cùng hét vang xông lên.
Hắn phất tay, cửa thành bật mở, vô số NPC như thác lũ từ trong tường thành tuôn ra ngoài, chưa đầy một phút đã sắp xếp xong đội hình phòng thủ nghiêm chỉnh. Tốc độ nhanh hơn lính thủ bị level cao rất nhiều, npc luôn rất dễ bảo.
Lúc này thì đám đông đang lao tới cũng đã trong tầm mắt.
Giết !!!
Giết !!!
Giết !!!
Cướp !!!
Những tiếng hét rền vang dữ dội, sóng khí như thực chất khiến lỗ tai mỗi người trong tường thành đều cảm thấy đặc sệt. Thần Tiễn cũng âm thầm vỗ vỗ mang tai mấy cái. Lạnh nhạt ra lệnh:
“Chặn lại.”
Đám npc nhận được tín hiệu, không một chút do dự, đội hình vẫn thẳng hàng, đều chân tăng tốc, đồng loạt xông tới nghênh đón đội quân do các player liên minh đang xông tới.
Quân đối quân, va chạm mãnh liệt.
Những tiếng nổ bùm bùm vang lên không dứt. Ma pháp hỏa cầu, ma pháp băng thương, siêu thú cắn xé, thuật sĩ dùng độc dược, võ khí dùng đấu khí đồng loạt thi triển, cả một vùng chiến trường khói lửa mịt mù.
Bụi đất bay lên liên tục bám vào quần áo mỗi người chơi, họ gần như mất phương hướng, không còn phân biệt được đâu là phe mình, đâu là phe địch nữa. mỗi vật thể di động lại gần đều bị chém giết một cách tận tình.
Phía bên các npc cũng không khá hơn. Dù chúng không loạn, nhưng lại yếu hơn các player khá nhiều, hành động vẫn còn tương đối cứng nhắc, trên chiến trường không thể hiện đủ độ âm hiểm, chỉ biết làm theo những gì đã được lập trình sẵn, đây là sơ hở tốt nhất cho con người vận dụng
Thế trận giằng co trong những tiếng đinh đang va chạm không dứt của binh khí. Những vòng tròn phép thuật cỡ lớn liên tục được trển khai trên bầu trời, bị quân dưới đất hợp kích phá tan, lại tiếp tục ngưng tụ.
Hans và nhóm Danny cũng không thể ngồi không được nữa, tận tình tham gia vào bữa tiệc máu, chém giết liên hồi.
Phía bên kia, Diablo bị Hans dụ đến cũng đang quậy tưng bừng, quân thủ thành gồm toàn các player 5x dường như đều đã bó tay hết cách.
Sóng khí cường liệt hơn mấy lần, giống như gió bão quét ngang.
Bên kia chiến sự, đám thú đang điên cuồng công thành bị sóng khí dư âm quét qua đều giống như bị búa tạ nện trúng, tàn tạ ngã xuống đất rồi nhanh chóng biến thành một dải sáng mờ mờ sau đó tan biến, giúp cho quân đoàn thủ thành có cơ hội thở dốc một chút, nhưng không ai bảo ai, tất cả đều cắp mông chạy biến.
Thật sự thì với player 5x bình thường, Diablo là tồn tại không thể chạm tới được. Nó ho cho một cái thì bất kể skill phòng ngự của anh mạnh như thế nào, đều ôm hận mà về thành hết.
Bên cánh phải tòa thành, tình hình lại ở thế giằng co, một bên có chất lượng, một bên có số lượng, nhất thời tạo ra thế tương đồng.
Không ai bảo ai, tất cả cùng chia cặp, quấn lấy nhau mà chém giết, vừa hạ được một đối thủ lại nhào tới kẻ tiếp theo, bị chém chết thì đồng đội phía sau lập tức ào lên báo thù, cứ như vậy lặp đi lặp lại.
Hans giống như một thanh gươm sắc bén hai màu đan xen, nhẹ nhàng cắt xuyên qua hàng đậu hũ bằng thịt, xuyên qua chiến trường như không gặp trở ngại gì.
Theo sát sau cậu ta, Danny, Candy, Northan và Jonathan toàn lực cuồng chạy, giống như một đoàn gió lửa hoang dã bùng nổ, thỉnh thoảng đấu khí bắn ra tứ tung, giống như những đao phong băng lãnh sắc bén trên hỏa diễm. Đám NPC cản đường bọn họ cũng có cấp bậc rất cao, phải tương đương player 4x, lúc này lại yếu đuối như những tờ giấy mỏng manh.
Năm người hỗ trợ nhau, giống như một ánh sao xẹt qua chiến trường, một đường máu giết ra, thẳng tắp như đao.
Trong ánh nhìn của Hans, thân ảnh ngạo nghễ của Thần Tiễn càng lúc càng gần. Trong đôi mắt lay động kịch liệt của cậu ta, bóng dáng kiêu căng ngày đó hiện lại rõ mồn một, cả con ngươi đột ngột co rút lại. Hans cười gằn, giọng nói quanh quẩn trong gió:
“Đến lúc trả nợ rồi !”
...
Trong mắt Lillith Ren, thân ảnh hùng vĩ của Diablo sáng rực một tia quang hoa, tốc độ trong trạng thái Light Speed vốn đã cực cao, lại đột ngột tăng mạnh lần thứ hai, giống như sấm rung chớp giật, cảnh sắc hai bên nhanh chóng lùi về phía sau, thành những dải thẳng mơ hồ không rõ rệt.
Gió nóng trước mặt đã phả đến, cảm giác áp bách đột nhiên trở nên sung mãn làm người ta hít thở không thông. Bên tai tiếng rít gầm ầm ầm như sấm khiến cho cái gì cũng trở nên khó nghe vô cùng.
Nhưng cô ta không có một tia e sợ, trái lại cảm thấy huyết mạch sôi sục, chiến ý bừng bừng đã tới trạng thái thiêu đốt.
Dù có đạt tới level 9x, đối đầu với hỏa diễm vương Diablo, với một player bình thường, cầm chắc vé thất bại về thành. Khí tức đối phương sâu không lường được, băng lãnh thăm thẳm, không ngờ khiến Ren sinh ra cảm giác không biết nên hạ thủ như thế nào. Nhưng mặc kệ, nếu không thể tìm được yếu điểm, vậy thì đánh cho yếu điểm lộ ra.
Cô ta không tin, một sinh vật ảo trong thế giới này, lại có thể so sánh với mình. Cả thế giới thứ hai chỉ có 3 player 9x duy nhất, là ba vị Queen của IMI, không thể so sánh cùng đám player bình thường được.
Ren la lớn, giọng vang lanh lảnh, có vẻ rất vui. Cổ tay rực sáng, đến khi ánh sáng tan đi, một đôi găng tay màu đen tuyền hiện ra, bọc lấy cả bàn tay, phía trên mu bàn tay trạm khắc đồ án hình mai rùa, một dòng ánh sáng nhè nhẹ lưu chuyển trên nền đen bóng, nhìn rất linh động.
“Ta tới đây !”
Ngược dòng đám người đang cuống cuồng chạy về, cô gái này lại giống như một cái xe tăng chạy với vận tốc tàu hỏa, không kiêng nể gì hất văng tất cả vật cản, không ngờ lại có thể sinh ra một luồng khí áp quanh cơ thể, chẻ dọc từng đợt khí nóng đánh tới, tốc độ càng lúc càng cao cho tới khi cách Diablo đang thoải mái phô diễn lửa thiêng khoảng 100m, Lilith Ren dẵm chân xuống đất, đột ngột dừng lại, gia tốc vẫn còn khiến cho đôi chân trượt dài trên mặt đất, để lại hai đường kẻ cháy khét vẫn còn rực lửa. Nắm tay co lại, khiến không khí như bị hút vào đầu nắm đấm, sung lực tích tụ cực kỳ mạnh mẽ.
Skill: Gravity Punch.
(trọng lực quyền)
Uỳnh.
Một cú đấm như đạn pháo đánh ra, vùng không khí trước mặt bị đè ép kịch liệt đến nỗi sinh ra một khoảng chân không mơ hồ. Cú đấm ép biến dạng quả cầu chân không vừa tạo thành, thổi bay nó về phía trước, trước khi vỡ tung ra, tạo thành một vùng gió xoáy sắc bén mãnh liệt.
Grao...
Diablo gầm lên, vừa ngạc nhiên vừa phẫn nộ, thân thể phải tới mấy chục tấn của nó bị nhấc bổng lên trên không, rồi giống như một miếng sốp lớn, bị gió thổi bay về phía sau, cách xa chiến trường hơn 500m mới dừng lại.
Cú đấm này có khả năng thay đổi trọng lực tại vùng mục tiêu chỉ định. Khiến cho thân thể nặng vài tấn kia chỉ nhẹ như cọng lông hồng, cộng thêm xung kích cực mạnh từ chỉ số cơ bản của player 9x, dễ dàng hất văng con quái vật khồng lồ này đi.
Mặt đất dưới chân rung lên bần bận, giống như sắp sửa nghênh tiếp một cơn động đất cấp 8, giật trên cấp 9. Diablo dậm ba bước chân xuống đất, khi trọng lực trở lại bình thường, để lại ba hố sâu còn rực lửa mới miễn cưỡng ổn định cơ thể. Nó nheo mắt nhìn lại, Ren vẫn đang tiếp tục lao tới như một quả lên lửa bộc phá.
Mải chú ý đến Lillith Ren vừa chọc giận mình, Diablo không để ý được, có một con vẹt nhỏ, dường như miễn nhiễm với luồng lửa đỏ rực bao bọc cơ thể nó, đậu trên chiếc sừng thô cứng trên đầu, đang phát ra vô số dải duy băng màu vàng kim, mà nếu nhìn kỹ ta sẽ thấy ẩn ẩn trên đó là vô số ký tự 0 và 1 của mã nhị phân.
“Sẵn sàng tiếp quản quyền kiểm soát.”
Con vẹt là hóa thân của AI – King Kong, lúc nhìn giương ánh mắt lạnh nhạt nhìn Ren đang ầm ầm lao tới, trầm giọng lẩm bẩm:
System all green.
Connect link – On.
Grao...
Diablo gầm lên một tiếng hung tợn, lửa đỏ quanh thân đột ngột bùng lên, uy áp kinh khủng giống như một bàn tay vô hình khổng lồ, bủa xuống khắp toàn trường, biển lửa tràn lan ra tứ phía, hủy diệt mọi thứ quanh bán kính 200m, dư lực vẫn tiếp tục lan xa, tạo thành một cơn lốc lửa đỏ điên cuồng, như muốn diệt thế.
“Opp... tự dưng mạnh lên khủng khiếp vậy !? Giống như vừa uống doping ấy.” Ren đưa một tay ra ngăn cản sóng nhiệt tràn tới, khoảng không hai mét xung quanh cô ta, cơn lốc lửa như tách làm đôi, giống một hòn đá lớn chắn ngay dòng sông chảy siết, kiên cường mà bền vững.
Trong cơn lốc lửa đỏ này chen chúc nhau vô số quái vật cả người bằng dung nham, hai màu đỏ đen kết hợp vô cùng bắt mắt. Đây chính là quân đoàn lửa đỏ dưới quyền Diablo. Dù sao nó cũng là lãnh chúa một vùng, có thể dễ dàng triệu tập đám tay sai này đến, muốn nghiền nát đối thủ chỉ bằng số lượng kinh người.
Cơn lốc không làm gì được vòng bảo vệ vô hình quanh người Ren, đám dung nham quỷ này thấy vậy đồng thành gào lớn lấy uy, dồn dập lao tới, như thủy triều mùa lũ.
“Maz, sao cũng được, ta chấp tất !”
Khuôn mặt kiêu ngạo nhếch miệng cười, lộ ra hai hàm răng trắng lành lạnh, ánh mắt sôi sục chiến ý.
Skill: Gravity set.
(Trọng lực thiết lập).
Uỳnh Uỳnh Uỳnh...
Mặt đất dưới chân lập tức nún xuống ba mét, vùng xung quanh khu vực giao tranh nứt toác ra những mạng nhện chằng chịt, đám dung nham tiểu quỷ còn đang khí thế xông lên đã lần lượt bị trọng lực quái ác ép xuống thành bánh dẹp, trở lại thành từng khối dung nham nguyên chất nhất.
Thể trọng cực lớn của Diablo lúc này lại thành trở ngại, nó bị ép rạp xuống, muốn ngẩng đầu lên cũng khó khăn. Nhưng chỉ được vài giây, sóng nhiệt xung quanh đột ngột thu lại giống như chưa từng phát ra bao giờ, cơ thể Diablo vang lên những tiếng lách cách liên tục, rồi đột ngột co rút, biến thàng dạng người.
Thể trọng đột ngột giảm xuống khiến trọng lực thuật nhất thời mất đi tác dụng.
Đầu rồng, eo hổ, lưng báo, chân sói, cánh dơi và tay vượn. Ít nhất đây là hình dung trực diện và thô sơ nhất về hình dáng của nó lúc này, Ren nghĩ vậy. Nhưng khí ức ẩn ẩn mà không phát, đi kèm với hơi thở nóng rực và từng luồng dung nham linh động ẩn dưới mỗi thớ cơ bắp kia đều khiến cho cô ta không thể xem thường.
“Kiểm soát hoàn tất.”
“Khởi động trạng thái chiến đấu.”
Sinh vật do Diablo biến thành đột ngột biến mất.
Uỳnh.
Lilith Ren chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, một hơi thở nóng rực phả tới, skill bảo vệ tự động phát động biến thành một mai rùa lớn bảo hộ cơ thể bị đánh lún vào, sau đó một lực lượng giống như cả chục cú phi đạn va chạm truyền đến, chấn bay cô ta đi.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh.
Ngọn núi nhỏ ở cách đó không xa rung lên bần bật, đá vụn tung lên, một mảng lớn đổ xuống.
King Kong trong lốt Diablo thu tay đứng thẳng lên, ánh mắt băng lãnh nhìn về hướng đó, một thân ảnh nhếch nhác đang đứng dậy, phủi phủi quần áo.
“Diablo“ miệng thở ra một luồng hỏa khí dày đặc:
“Một trong ba nữ hoàng của IMI, ta sẽ xóa cả ngươi lẫn hệ thống cũ ra khỏi thế giới này.”
Đối phương chỉ phủi phủi đất đá trên cơ thể, chỉnh chỉnh lại mái tóc thẳng đã có hơi nhăn nhúm, cười lạnh một cái, lại lao tới như đạn pháo.
Khí thế chí có mạnh hơn chứ không hề kém vừa rồi. King Kong trong lốt Diablo cũng hụp người xuống, dung nham dưới lớp da lưu chuyển, điều động lực lượng về đôi chân, khiến chúng nhất thời biến thành hai qủa tên lửa với lực đẩy khủng bố, cả thân hình nặng nề nhún xuống, lại bắn vọt đi, để lại đống đổ nát sau lưng do phản lực.
Hai người không hề giảm tốc độ, cứ thế va chạm vào nhau.
Bùm Bùm Bùm..
Nhất thời lại tạo ra tiếng nổ lớn liên tiếp như sấm động, cả một vùng đất bị lật ngược lên, khí áp bị nén lại tạo thành vô số đao phong dày đặc cắt vụn mọi thứ xung quanh, không gian như muốn nứt ra.
Đối chiến cấp bậc này, quân số đã mất đi ý nghĩa.
Hai người lâm vào thế giằng co, so đấu lực lượng và thủ đoạn liên tiếp, Không chỉ như vậy, hai luồng hệ thống mới của các AI và hệ thống nguyên bản của IMI cũng bắt đầu xung đột kịch liệt, chiến trường biến thành mỗi vùng số hóa cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Nhất thời cả hai vô pháp can thiệp vào chính sự đằng xa.
Lúc này Hans và nhóm party của mình cũng đã xé dọc đội quân thủ thành, đánh tới trước mặt thần tiễn.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
Thần Tiễn nheo nheo mắt nhìn thẳng vào đám lộn xộn phía trước. Bức tường người do các NPC binh lính cấu thành trước mặt hắn giống như bị một thanh lợi kiếm thô bạo quét qua, hàng hàng binh sĩ nối đuôi nhau bắn tung lên trời, giống như có máy ủi công xuất lớn đang ngông cuồng cày đến.
Trạng thái đánh đập tàn bạo này là tác phẩm của Danny. Nhóm của Hans tiến lên theo đội hình sao năm cánh, liên tục xoay tròn chuyển mũi nhọn để giảm bớt và chia đều áp lực cho từng cá nhân. Tới lượt Danny thì anh ta không còn quan tâm gì cả, chỉ cứ thể ủi thẳng cánh mà thôi. Tuy thô ráp, nhưng với những người đi theo đường thể lực, định sẵn sẽ làm tanker trâu chó thế này thì lại vô cùng thích hợp.
Cuối cùng hàng Npc chắn trước Thần Tiễn cũng đã đổ sụp, khi tên lính cuối cùng bắn tung lên, thân thể vạm vỡ của Danny hiện ra, nhìn thấy hắn, anh ta cười gằn lên một tiếng. Thù phá quán cuối cùng cũng đến lúc phải đòi.
Đằng sau Danny đột ngột bay lên một bóng trắng phiêu dật, đồng tử Thần Tiễn co rút lại, gấp gáp lùi về sau, trước mắt hắn hoa lên một chút, cổ họng đã có cảm giác lạnh lẽo chạm tới.
Hans bật ra từ sau lưng Danny, anh ta đã biết từ trước, đưa cánh tay lực lưỡng lên, đấm tới phía trước. Hans chuẩn xác dẵm lên cú đấm mạnh mẽ ấy đột ngột bắn vọt tới trước hình thành một cú đột kích sấm sét. Đến lúc Thần Tiễn nhận ra thì mũi kiếm chỉ cách cổ họng hắn vào mm.
Thần tiễn hừ lạnh, vừa nhảy ngược về phía sau, cánh tay như chớp đưa lên, búng một cú thật mạnh vào lưỡi kiếm, khiến nó lệch đi vài phân, chỉ cứa được một đường nhẹ trên vai hắn. Hans vẫn theo đà đó lao tới, đầu gối thuận thế đá lên. Vừa đúng lúc hất văng một cú đấm của Thần Tiễn đang giáng tới.
Cả hai không hẹn mà cùng ngửa đầu ra sau, rồi bật ngược lại, cụng mạnh về phía trước, giống như hai con trâu húc mả, âm thanh trầm đục nghe tới rợn người.
Trong phút chốc sét đánh tóe lửa, hai người đã giao thủ một lượt không dưới chục lần, rồi mới cùng bắn ngược ra, mặt đối mặt, giữa vạn quân.
“Ah, biết vậy trước đó ta đã bôi độc lên thanh kiếm.” Hans quay quay thanh Brave Sword nói với giọng tiếc nuối.
Thật sự bực mình, trán còn thấy tê tê.
“Chỉ giỏi nghĩ tới những tiểu xảo đó khiến ngươi không cách nào mạnh lên được !” Thần Tiễn khinh thường nói.
“Vậy sao !? Ta nhớ lần trước chỉ xin được của ngươi ít máu mũi, còn lần này được cả bát tiết canh cơ mà. Mạnh lên không ít đấy chứ !” Hans cười tươi đáp trả.
“Nước ta có một danh từ rất thích hợp để hình dung về ngươi !” Thần Tiễn nói.
“Ồ, rửa tai lắng nghe.”
“Tiểu nhân đắc chí !”
“Tiểu nhân vẫn còn hơn con gâu gâu nào đó phải đi canh cửa cho người khác mà !” Hans ngoáy ngoáy tai tỉnh bơ đáp.
Thần Tiễn cười lạnh:
“Lần trước đập ngươi tơi tả không nghĩ ngươi lại lắm mồm đến vậy !”
“Tất nhiên là không. Ta chỉ đang dụ kẻ đầu đất nào đó mất cảnh giác để đồng bọn còn vào trận thôi mà !” Hans nhún vai đáp.
Thần Tiễn liếc nhìn xung quanh, năm người Hans, Danny, Candy, Jonathan, Northnan đã vừa vặn vây quanh hắn, dưới chân mỗi người mơ hồ hiện ra hai đường kẻ nối liền với hai người đối diện, hình thành một hình sao năm cánh.
Đây là tiểu đội hình trận pháp chiến đấu dành cho các party tại thế giới thứ hai. Tác dụng rất đơn giản: Trừ đi 30% tốc độ và sức mạnh kẻ địch, và tăng 30% cho quân ta. Hơn nữa còn là 5 đánh một.
Hans cười nói:
“Xin lỗi nhé, từ lần trước ta đã biết ngươi trâu bò rồi. Có luyện vài tuần ta đánh cũng không thắng, vậy nên so với việc phí thời gian tỏ ra anh hùng solo với ngươi, ta thà làm tiểu nhân đi đánh hội đồng ! Thế nhé !”
Xoẹt.
Ngôi sao dưới chân Thần Tiễn và đám đồng bọn của Hans đột ngột xoay tròn, phát sáng rực rỡ tới chói mắt. Khi Thần Tiễn mở mắt ra thì mới phát hiện, không ngờ mình đã bị chuyển tới một không gian khác.
Một không gian màu trắng, giống như vô tận. Tại đây chỉ có màu sắc duy nhất từ chính bản thân hắn và nhóm mấy người đối diện. Thần Tiễn thử cử động, hơi nhíu mày vì phát hiện cơ thể mình trở nên nặng nề hơn rất nhiều. Giống như đang ở môi trường trọng lực gấp rưỡi bình thường vậy, tương đối khó chịu.
Hans đưa thanh kiếm đen tuyền đang đặt trên vai xuống, chỉ thẳng vào hắn, trầm giọng nói:
“Các đồng chí, cùng săn boss nào.”
“Ai lên trước đây !?” Jonathan hỏi với giọng đểu cáng.
“Hỏi ngu vậy, dĩ nhiên là tất cả cùng lên. Đánh cho hắn còn 10 HP thì dừng tay, để đấy cho chị !” Candy tuốt roi, vỗ mạnh một cái xuống đất đánh cái đạch, nói với giọng băng hàn. Lần trước chưa kịp trở tay đã bị người này đánh ngất, từ đó cô ta nhớ mãi không quên.
Tất nhiên bị bà chị lậm S này nhớ nhung chẳng phải việc tốt đẹp gì.
“Đàn bà có khác, thù dai thật !” Danny cười hềnh hệch.
“Cẩn thận.” Northnan đột nhiên quát lớn, đẩy Danny sang một bên.
Xoẹt.
Một mũi tên ánh sáng vừa đúng lúc xẹt ngang qua, thổi bay chóp mũi to bành bẹ của Danny, dọa cho anh ta toát mồ hôi lạnh. HP đột ngột bị trừ 100 đơn vị.
Danny tức giận nhìn sang, Thần Tiễn đã lại cầm cây cổ cung trên vai xuống, dây cung vẫn còn căng phần phật, bằng chứng phạm tội quá rõ ràng. Thằng này ở vào tình thế bất lợi như vậy, không ngờ vẫn có gan giương cung ngạo nghễ bắn thẳng.
Con mẹ nó, quá kiêu ngạo.
“Tất cả xông lên, thiến nó !”
Danny gầm lớn, dữ tợn xông lên.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
Trong không gian trắng tinh tạo thành bởi trận pháp hợp kích của nhóm Hans, góc nhìn của tất cả mọi người đểu đảo lộn, tứ phía đều là màu trắng bao phủ, chẳng biết đâu là trời đâu là đất, thậm chí đến trọng lực cũng tùy thời thay đổi theo, lúc thì đầu xuống đất, lúc thì đất lên đầu.
Nhịp điệu thay đổi trọng lực do nhóm Danny thiết kế nên bọn họ phối hợp và thay đổi chuyển động vô cùng ăn ý. Người ngoài như Thần Tiễn nhất thời luống cuống tay chân.
Thế nhưng khuôn mặt hắn vẫn lầm lỳ như đá, thể hiện sự cao ngạo nhàn nhạt ẩn giấu sau một cái liếc mắt và nhếch môi. Dù rằng hắn đang lâm vào cảnh bất lợi tột cùng.
Lọt vào vòng vây giữa một đám người đồng cấp, bất cứ ai cũng vậy, dù có cường hãn tới mức nào, nếu không trả một cái giá tương xứng, đừng mong toàn thân đi ra.
Thần Tiễn đối với ngoại cảnh xung quanh có một sự nắm bắt thấu triệt tới khó hiểu, giống như hắn đã nâng cảm giác của mọi giác quan tới cực hạn. Chỉ với tiếng gió rít nhẹ, hắn đã giương cung bắn một mũi như điện xẹt, dễ dàng cản được làn roi của Candy đang vút tới. Không cần nhìn hắn cũng cảm giác được, Danny đang giương búa nhảy lên, và hai bên trái phải, Jonathan và Northnan cũng đang vung kiếm lướt qua.
Xoẹt.
Lại một lần nữa trọng lực và điểm đặt chân thay đổi, Thần Tiễn giống như sắp sửa cắm đầu xuống đất hừ lạnh một tiếng, đôi tay chống xuống, cả người co lại chỉ còn một phần ba, khuỷu tay cong lại như một chiếc lò xo rắn chắc nén lại, vừa hai tránh được hai đạo quang mang lướt qua, do Jonathan và Northan cùng lúc chém tới.
Cái lò xo ấy bất ngờ lại bung ra, giúp Thần Tiễn thực hiện một cú Thiên pháo cước (Đá lên trời trong tư thế chồng cây chuối ngược) thẳng vào Danny đang cầm cây búa lớn mạnh mẽ bổ đến.
Bụp.
Một cước chuẩn xác tinh điệu đá trúng cổ tay anh ta, nhất thời Danny cảm thấy cả bàn tay không thể nắm lại được, cây búa lớn cũng lỏng ra, một kích lôi đình vì thể mà đánh mất. Còn chưa định thần lại thì một cước nữa của Thần Tiễn đã quét ngang mà tới, khí áp ghê người, bị đá trúng chắc chắn sẽ đi chỉnh hình cho giống trai hàn xẻng.
Bỗng cả cơ thể Danny lại quỷ dị trượt xuống dưới, mái đầu trọc của anh ta được hưởng sái từ dư lực của cú đá, cảm thấy gió đi qua mát lạnh. Danny và Thần Tiễn cũng nhìn xuống, thì ra quanh eo anh ta từ lúc nào đã quấn lấy một sợi roi da cực dài, chính thứ này kéo tụt anh ta xuống dưới, vừa hiểm hóc tránh được một cú đá muốn bay đầu của Thần Tiễn.
Veo...
Candy kéo Danny lùi lại đằng sau như giằng kéo co lấy được, làm anh ta luống cuống mới tìm được chỗ đặt chân, lại vung roi đánh tới, Thần Tiễn cũng chẳng thèm né, cây cung sau lưng đã lại như ảo thuật chuyển lên tay, chỉ thấy cán cung rung lên một cái, dây cung vẫn căng phần phật, một mũi tên đã bắn ra như chớp, chuẩn xác đánh vào cây roi khiến nó bật ngược trở về, mũi tên thì theo lực va chạm ấy vẫn cũng bắn ngược lại một chút, xoay mòng mòng trên không. Thần Tiễn vọt tới, đá ngang sống tên, khiến nó bị chấn thành hai đoạn bằng nhau, phân biệt bay đi hai hướng, vừa đúng lúc khiến Jonathan và Northnan đang muốn xông lên đánh hội đồng phải chật vật đỡ lấy.
Keng keng...
Một phen bay nhảy, hành động nhanh như vậy cũng mất sức vô cùng. Cột thể lực của Thần Tiễn đã hao mất ¼, nhưng mấy người Danny cũng chẳng khá khẩm gì, tuy không mất nhiều HP, MP và thể lực nhưng tinh thần thì hao tổn nghiêm trọng. Đối phó với thanh niên trẻ này, bọn họ đã nắm hết thiên thời (không gian bẫy -30% và +30% chỉ số) – Địa lợi (trọng lực thay đổi) và nhân hòa (Đánh hôi), vậy mà vẫn bị hắn áp đảo vô cùng, chỉ một chút sơ hở là có thể ngay lập tức về thành dưỡng sức.
Thần kinh luôn nằm trong trạng thái căng thẳng, giống dây đàn những ngày cuối cùng, sắp sửa đứt ra đến nơi rồi.
“Con mẹ nó, còn mệt hơn đánh boss.” Danny không nhịn được chửi tục một câu.
Thần Tiễn nheo mắt nhìn đám người lại một lần nữa kết thành tổ đội, chuẩn bị tái chiến. Thật lòng mà nói, bốn người này cũng khiến hắn có không ít bất ngờ. Nên nhớ hắn chính là tinh anh trong quân đội, trải qua bao chiến trường máu lửa thiết huyết mới có một thân bổn sự cùng khả năng phản ứng linh mẫn đến vậy. Dù ở trong cơ thể khác, vẫn như cũ phát huy tối đa mọi tiềm lực.
Hắn và đám người đang chơi game này, về cơ bản không giống nhau. Vậy mà bọn họ vẫn có thể kiên trì lâu đến như vậy.
Tính ra thì hắn đang áp đảo. Nhưng thanh niên này liếc nhìn đám người phía trước, lại buông một câu tương phản:
“Các người thắng !”
“Đó là dĩ nhiên !” Danny cười khả ố. Ba người bên cạnh cũng phối hợp làm ra vẻ mặt tiểu nhân đắc ý không thôi.
Thần Tiễn nói như vậy, vì trong tầm mắt của hắn, dõi khắp không gian màu trắng này, tính cả hắn, cả thảy chỉ có năm người mà thôi.
Đúng là chỉ có năm người.
Con chồn bạc láu lỉnh, lắm âm mưu quỷ kế kia từ lúc nào đã sớm chuồn mất rồi.
Mấy người này chỉ ở lại để giữ chân hắn mà thôi. Chỉ cần bọn họ câu kéo được hắn chửng mưởi phút, thanh niên màu trắng với vẻ mặt tươi cười đáng ghét kia sớm đã mất dạng trong đám đông, không thể tìm về được nữa rồi.
Cho nên mặc kệ hắn có đem đám người này đánh cho ra cặn bã ngay tại trận được hay không, làm một tướng thủ thành trong hoạt động này, hắn đã thua đứt đuôi con nòng nọc rồi.
...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho
Bỏ lại mấy người Danny cầm chân Thần Tiễn, bóng dáng màu trắng của chồn bạc trên chiến trường quá mức lóa mắt, nó giống như một biển hiệu chói sáng khiến cho ai cũng phải để ý tới. Thế nhưng đám NPC lại không có phản ứng gì đặc biệt, đơn giản vì chúng vô cảm. Trong mắt các NPC, tên địch nhân trắng tinh từ đầu tới chân này cũng chẳng có gì đặc biệt, thuần túy chỉ là một tên địch nhân vô cùng hùng mạnh mà thôi.
Không sai, vô cùng mạnh.
Khác với các player 5x bình thường tiến cấp nhờ chăm chỉ farm quái, Hans đạt được cấp độ này bằng cách liên tục chu du, đương đầu vô số hiểm địa và hung thú tại thế giới thứ hai, một thân một mình, không có party. Một thân bản lĩnh này hoàn toàn là giác ngộ trong chiến đấu liên tục mà sinh ra, tuy so sánh với cao thủ thật sự ở thế giới thực như Thần Tiễn còn kém cả một chặng đường, nhưng so với mặt bằng chung của các player 5x, cậu ta vẫn có thể được hình dung bằng hai chữ cao thủ.
Đối mặt với biển NPC đông nghìn nghịt phía trước, Hans không khởi động skill tăng tốc, mà chỉ bình tĩnh nắm chắc lưỡi katana màu đen của mình, ánh mắt hơi nheo lại, hai chân uyển chuyển mà di động.
Skill: Hurricane slash.
(Cuồng phong trảm).
Bóng dáng màu trắng bắt đầu xoay tròn như con quay, mang theo lưỡi đao màu đen lóe lên từng đường sát phạt, khi mới bắt đầu vòng xoay với biên độ nhỏ, đao pháp giống như một cơn gió nhẹ quấn giết lấy địch nhân. Đến khi vòng xoay đã ổn định, biên độ và cường độ tăng mạnh, lưỡi đao giống như cánh quạt trực thăng, khí thế dần trở nên thô bạo, sát phạt, không còn xoay quanh tinh chuẩn cứa cổ kẻ địch nữa, mà hung hãn kéo chúng nó vào một vòng xoáy chết chóc như máy xay sinh tố công xuất lớn.
Đám NPC giống như những con chim xấu số không may bay vào vùng xoay của cánh quạt trực thăng, lập tức tứ phân ngũ liệt. Vòng xoay mỗi khi chém tan nát một kẻ địch không hề giảm tốc chút nào, ngược lại càng lúc càng nhanh đến đáng sợ, cuối cùng hình thành một cơn lốc nhỏ, xoáy tung mọi thứ đánh thẳng về phía tường thành.
Cơn gió lốc tràn qua khiến tầm mắt của đám NPC bị lu mờ, trong khoảng trống phía trước chỉ thấy gió giật xoay chiều liên tục, cùng một thân ảnh màu trắng như ẩn như hiện tại trung tâm cơn bão. Lưỡi đao như được phủ thêm một tầng đao mang, gia trì thuộc tính phong hệ, kéo dài ra một khoảng tới 30m, quạt tung tất cả địch nhân trong vòng xoáy lên, nếu không chém chúng ra hai nửa cũng khiến hàng loạt thân hình mất tự chủ bắn tung lên trời, rồi nặng nề rơi xuống.
“Chém đẹp lắm !”
“Skill ngon vãi, mua đâu thế chú em !?”
“Hey, có team chưa !? Bên này đang thiếu damage đây !!”
Đối với bình luận nhao nhao của đám player đi theo sau ăn hôi, Hans chỉ phì cười, nghĩ lại trước đây mình cũng từng mơ ước có skill xịn, đồ ngon, xông pha chiến trường với vẻ thiết huyết, để nhiệt huyết tuổi trẻ bừng bừng chiếm lấy tâm trí, gia nhập đám đông giống như si cuồng, phá cách, bất chấp tất cả, muốn nổi tiếng, muốn được tôn vinh, muốn được ngưỡng mộ.
Ngày hôm nay có được tất cả những thứ ấy rồi, giống như một game thủ đã phá hết đảo một trò chơi, tâm tình lại bình lặng đến thế, chẳng có cảm giác gì quá đặc biệt.
Thì ra phí bao nhiêu năm thời gian, vùi đầu vào những thứ này...
Đổi lại cũng chỉ được như vậy thôi.
Thật vô nghĩa.
Cậu ta chỉ cười nhạt, cười vì chẳng biết nên nói gì, cũng vì chẳng biết mình nên cảm thấy gì lúc này, khi đang ở đầu sóng ngọn gió, cũng đang ở tận đỉnh vinh quang của một player, khi dẫn một đám lao nhao đi chém giết, trở thành người đứng đầu với hào quang chói lọi.
Cũng cười nhạt vì phát hiện...
Bấy lâu nay những thứ này, so với mục tiêu của chuyến quậy tưng bát nháo này, cũng chính là cô ấy.
Đều không đáng so sánh.
Vậy mà bây giờ mới nhận ra.
Thật lãng phí.
Trước đây đáng lẽ nên trân trọng hơn.
Chẳng qua, cũng sẽ rất nhanh thôi, kết thúc chuyện này, chính mình sẽ xây dựng lên một khởi đầu mới.
...
Vòng xoáy đã lên tới chân thành, Hans thu lại Skill Hurricane slash của mình, uống nhanh một lọ thuốc hồi phục, rồi trong lúc cột sáng màu xanh trong mắt phải tượng trưng cho dòng mana đang chầm chậm nhích lên, không hề nề hà hay chậm trễ chút nào, lập tức phát động skill kế tiếp:
Skill: Wind Speed.
Vù...ù...
Đôi cánh gió hiện ra dưới hai mắt cá chân, cơ thể bỗng chốc nhẹ như một đóa bồ công anh, theo gió vút bay lên cao, bóng dáng màu trắng ấy là thứ màu sắc đầu tiên xâm chiếm lên tường thành vàng kim chói lọi của tập đoàn không thể sụp đổ.
Phút chốc chiếm hết hào quang.
Chỉ điểm nhẹ lên tường thành, màu áo trắng lập tức tung bay phần phật, cả cơ thể bắn vọt lên thẳng, giống như cánh chim thần kỳ, vỗ cánh vì chiến thắng. Phía trên tường thành, đám lính thi nhau quăng gạch quăng đá, bắn cung ném lao xuống chặn đứng cậu ta, vô số mũi tên xuyên qua người Avartar ảo này khiến cơ thể Hans giật khựng liên tục, nhưng tốc độ không hề ảnh hưởng chút nào, mỗi lúc lại càng nhanh hơn.
Giống như con cá nhỏ ngược dòng nước lũ, lại giống như cánh chim trắng hiên ngang bay tới giữa bầu trời đầy mây và khói bụi từ bom đạn nổ vang.
Skill: Telekinesis.
(Ngoại cảm).
Hans khởi động chế độ Thiên lý truyền âm, não bộ điên cuồng chỉnh vùng phủ sóng lên hết cỡ, sau đó vận lực, hét lớn:
“Lilith, nghe thấy không !?”
“Mặc kệ em có là thứ gì, em sinh ra từ đâu, em đã làm gì. Hãy cứ chờ đấy !”
“Mặc kệ tòa thành này, hay IMI hay cái chết tiệt gì đi nữa, anh cũng sẽ đạp đổ tất cả, xuất hiện bên em lần nữa ! Không cần làm gì cả, cứ ở đó mà chờ đợi đi.”
“Cuộc đời anh chỉ có một. Đợi anh tới đó và trao tặng lại cho em. Anh yêu em.”
Vèo vèo....
Phập phập phập...
Hét xong lập tức hụt hơi, vô số mũi tên xuyên qua người cậu ta, Hans gồng mình chịu đựng, lưỡi kiếm Brave Sword vung lên không ngừng, xẻ ra một đường kiếm khí mạnh mẽ chẻ đôi dòng tên bay đá lạc đang điên cuồng thả xuống, mở đường cho bóng dáng màu trắng kia giống như một chiếc chiến đấu cơ lên thẳng.
“Wow !!”
“Bá đạo vãi !”
“Tỏ tình giữa chiến trường, đúng là thằng trẻ trâu !”
“Bất quá ta thích !”
“Em nào hên vậy !?”
Theo sau đó là tiếng hò hét trợ uy ở dưới, vang lên rộn ràng, đến mức át cả những thanh âm chói tai do binh khí va chạm, hay tiếng người kêu thảm vì phải về thành.
“Cố lên, mặt trắng ! Bọn chị ủng hộ chú !”
Không ai bảo ai, các player nữ ở dưới đồng thanh hét lớn rung trời, sóng âm dâng tràn như khí thế con người cùng lúc sục sôi, tạo động lực đẩy Hans lên phía trước thực hiện những cú bứt phá cuối cùng.
Hôm nay con chồn bạc này, dưới ánh mắt của vô số player, đạp lên bức tường thành bất bại sừng sững từ khi thế giới thứ hai mở ra, giống như mọc thêm một đôi cánh trắng mạnh mẽ bay vút lên.
Đột phá.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của zozohoho