23-11-2010, 04:46 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 85: Dò xét Thiên Nguyệt (1)
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Vừa rồi ở cá»a Minh Yêu lâu gặp phải thần bà cao thủ, xuất hiện Huyết Sát Các, Diệp Bạch Phi, còn có thế lá»±c đặc biệt của Tiá»n Thủy Nhu, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u vô thanh vô tức lẻn và o Thừa Thiên và o cùng má»™t Ä‘oạn thá»i gian. Nếu nói trong đó không có mÆ°u đồ gì thì có đánh chết Lăng Thiên cÅ©ng không tin. Và o thá»i Ä‘iểm mÆ°a gió sắp áºp đến nhÆ° thế nà y, sá»± can thiệp của các đại thế lá»±c sá»›m đã nằm trong tÃnh toán của Lăng Thiên, mà vấn Ä‘á» chân chÃnh chÃnh là những thế lá»±c vi diệu nà y tiến và o Thừa Thiên, Lăng Thiên không ngá» lại không phát giác! Chỉ có Diệp Bạch Phi là cứ Ä‘i tá»›i Ä‘i lui chẳng kiêng dè gì, còn những sát thủ khác thì vô thanh vô tức lẻn và o! Phải chăng còn có thế lá»±c khác Ä‘ang tiá»m phục? Äiểm nà y không ngá» lại không có chút tin tức nà o.
Tại Thừa Thiên, thế lá»±c có thể hoà n toà n khiến cho hệ thống tình báo của Lăng Thiên không tra ra tin tức là rất Ãt, ngoại trừ DÆ°Æ¡ng gia ra thì chÃnh là hoà ng thất! DÆ°Æ¡ng gia gần đây thá»±c lá»±c đã bị áp chế, khiến cho hệ thống tình báo cÅ©ng bị sứt mẻ rất nhiá»u. Cho nên hiện tại đã có thể xác định, thế lá»±c phÃa Tiá»n Thủy Nhu chắc nằm dÆ°á»›i sá»± che chở của thế lá»±c hoà ng gia! Lần nà y bá»—ng nhiên có được tin tức, khiến Lăng Thiên trong lòng trở nên cảnh giác, hắn tá»±a hồ nhÆ° lá» má» cảm thấy có má»™t nguy cÆ¡ cá»±c lá»›n Ä‘ang đến gần.
Ta tên là Lăng Thiên, mà ta cÅ©ng muốn lăng thiên (lên cao tá»›i táºn trá»i), sao có thể để ý đến gió mÆ°a do trá»i giáng xuống, cứ để cho gió mÆ°a trút xuống cà ng mãnh liệt thêm Ä‘i!
Gió thÆ¡m ùa tá»›i, Lăng Thần phong thái dịu dà ng nhẹ nhà ng bÆ°á»›c và o, ngồi xuống cạnh Lăng Thiên, khẽ gáºt đầu.
Lăng Thiên hắng giá»ng, nhÃu mà y, nhìn Cố Tịch Nhan, chầm cháºm nói: "Cố lâu chủ, chuyện nà y khiến ta rất không hà i lòng!" Giá»ng nói của Lăng Thiên rất lạnh lùng, ngón tay lại khe khẽ gõ lên mặt bà n, phát ra thanh âm lạch cạch theo tiết tấu, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang gõ và o chá»— sâu nhất, bà ẩn nhất trong lòng Cố Tịch Nhan: "Chuyện nà y, ta sá»›m đã nên nháºn được tin tức, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không nói gì. Còn nữa, ngÆ°á»i trong các đại thế gia, ngÆ°Æ¡i chắc là biết rõ nhất, váºy mà vẫn không nói câu nà o! Cái nà y đã chứng tá» Ä‘iá»u gì?"
Ãnh mắt sắc bén của Lăng Thiên nhìn thẳng và o mắt Cố Tịch Nhan, tá»±a hồ nhÆ° muốn nhìn và o sâu trong lòng ả: "NgÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a coi ta là chủ tá» chân chÃnh của ngÆ°Æ¡i! NgÆ°Æ¡i, vẫn muốn dá»±a và o Minh Yên lâu của mình!"
"NhÆ° váºy thì không được! Chuyện mà ta đã đồng ý là m thì nhất định sẽ là m được, nhÆ°ng ta lại rất chú trá»ng ká»· luáºt, ngÆ°Æ¡i chắc biết ta sẽ đối phó vá»›i ngÆ°á»i coi thÆ°á»ng Lăng Thiên ta nhÆ° thế nà o, nếu thế lá»±c mà không Ä‘oà n kết, ta sao có thể yên tâm? Nói nhÆ° thế nà y Ä‘i, nếu ngÆ°Æ¡i là ta, ngÆ°Æ¡i sẽ là m nhÆ° thế nà o?" Ãnh mắt của Lăng Thiên sắc nhÆ° dao, lạnh lùng nói.
Cố Tịch Nhan kinh hãi, cả ngÆ°á»i láºp tức đẫm mồ hôi! Bịch má»™t tiếng quỳ xuống đất, cả ngÆ°á»i run rẩy. Nói tháºt, ả không há» lo lắng cho tÃnh mạng của mình, nhÆ°ng Lăng Thiên hiện tại đã trở thà nh hi vá»ng duy nhất đối vá»›i sá»± quáºt khởi của Thượng Quan thế gia. Nếu mất Ä‘i sá»± ủng há»™ của Lăng Thiên, ThÆ°Æ¡ng Quan thế gia sẽ vÄ©nh viá»…n không có cÆ¡ há»™i quáºt khởi má»™t lần nữa! Tháºm chà kỳ hạn bị tiêu diệt còn ở ngay trÆ°á»›c mắt. Lúc Lăng gia đại thanh tẩy, tuy là chuyện bà máºt, nhÆ°ng dẫn tá»›i rất nhiá»u ngÆ°á»i chết, chỉ cần là ngÆ°á»i có thế lá»±c mạnh má»™t chút Ä‘á»u không thể không biết.
"Công tá». Ta... tiện thiếp đáng chết!" Cố Tịch Nhan sắc mặt trắng xám, lắp bắp nói không thà nh câu.
Lăng Thiên lạnh lùng nhìn ả, má»™t lúc sau má»›i nói: "NgÆ°Æ¡i đứng dáºy Ä‘i. Loại chuyện nhÆ° thế nà y, ta không hi vá»ng còn có lần thứ hai! Chỉ có bốn chữ, hạ bất vi lệ (lần sau không được tiếp diá»…n)"
"Äạ ta công tỠđã khoan hồng đại lượng, quyết sẽ không có lần sau." Cố Tịch Nhan theo lá»i đứng dáºy, mồ hôi lạnh trên trán vẫn không ngừng túa ra. Vừa rồi, từ trong lá»i nói của Lăng Thiên, ả nghe ra Lăng Thiên đã có quyết tâm muốn tiêu diệt Minh Yên lâu, loại khà tức cÆ°á»ng liệt của cÆ°á»ng giả thuáºn ta thì sống, nghịch ta thì chết đó, khiến ả cho tá»›i táºn bây giá» vẫn có sợ hãi trong lòng.
Äúng nhÆ° Lăng Thiên đã nói, chuyện ngà y hôm nay nếu đổi lại là bản thân ả, cÅ©ng quyết không đồng ý dá»… dà ng bá» qua.
Lăng Thiên há»›p má»™t ngụm trà , nói má»™t cách thá» Æ¡: "Bách túc chi trùng, tá» nhi bất cÆ°Æ¡ng (ý chỉ má»™t thế gia hà o tá»™c, tuy đã suy bại nhÆ°ng vì thế lá»±c lá»›n, cÆ¡ sở vững chắc, vẫn chÆ°a đến mức hoà n toà n bị phá hủy). Thượng Quan thế gia nếm máºt nằm gai, khổ tâm kinh doanh nhiá»u năm nhÆ° váºy, có lẽ không chỉ là má»™t cái lầu nà y thôi, phải không? Ta muốn nghe lá»i nói tháºt. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i có quyá»n không nói tháºt!" Lăng Thiên lúc trÆ°á»›c sở dÄ© bá» qua cho ả, chÃnh là vì câu nà y. Hắn biết, trong tay Cố Tịch Nhan nhất định có lá»±c lượng bảo mệnh thuá»™c vá» bản thân ả tồn tại! Có Tịch Nhan kinh doanh Minh Yên lâu đã nhiá»u năm, có quan hệ vá»›i rất nhiá»u quan lại. Nếu nói Cố Tịch Nhan không có an bà i nhân thủ của mình ở bên trong, váºy thì Lăng Thiên ngược lại sẽ hoà i nghi năng lá»±c của Cố Tịch Nhan! Mà cá»— lá»±c lượng trong bóng tối nà y của Cố Tịch Nhan, vừa hay chÃnh là lá»±c lượng cần thiết nhất đối vá»›i Lăng Thiên lúc nà y.
Cố Tịch Nhan lại túa mồ hôi: "Chuyện nà y quả thá»±c là thuá»™c hạ đáng chết, những chuyện nà y vẫn chÆ°a kịp hồi báo vá»›i công tá». ÄÃch xác là có..."
Lăng Thiên phất tay, ngắt lá»i ả: "Những cái đó là chuyện của ngÆ°Æ¡i, ta không muốn biết, ta chỉ muốn nói cho ngÆ°Æ¡i biết, lợi dụng tất cả những thế lá»±c của ngÆ°Æ¡i, tra xét những tin tức mà ngÆ°á»i của ta không tra ra. NgÆ°Æ¡i, chắc biết cái ta cần là những tin tức gì chứ?"
Cố Tịch Nhan trong mắt lá»™ ra vẻ tá»± tin, trầm giá»ng nói: "Thuốc hạ minh bạch! Tất nhiên sẽ nhanh chóng gá»i đến tin tức khiến công tá» hà i lòng!"
Lăng Thiên phất tay, nói: "Äi Ä‘i. Ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết phÆ°Æ¡ng pháp liên hệ vá»›i ta, tất cả má»i chuyện phải thông tri cho ta trong thá»i gian nhanh nhất, biết rồi chứ?"
Tiếng ồn bên ngoà i lại vang lên từng đợt, nhÆ°ng bá»—ng nhiên là tÄ©nh lặng, má»™t giá»ng nói có và i phần Ä‘iệu bá»™ ngâm dà i:
"Tuyên cổ thiên địa linh khà chung
Nhu tế bá cuồng toà n vô bằng
Xuy khởi tĩnh thủy liên y ảnh
Diêu Äá»™ng tùng trúc bất khuất thanh."
Äây là sáng sá»›m nay khi gió nhẹ khẽ thổi lên mặt, tiểu sinh Ä‘á»™t nhiên có cảm xúc, là m ra má»™t bà i thÆ¡, xin các vị nháºn xét."
Cái mà bà i thÆ¡ nà y miêu tả chÃnh là "gió" trong khà tượng của đại tá»± nhiên, nhÆ°ng chá»— xảo diệu nhất chÃnh là cả bà i không ngá» lại không xuất hịện má»™t chữ gió nà o, nhÆ°ng má»—i câu Ä‘á»u ý vị tuyệt giai của gió ở bên trong. Lăng Thiên , Lăng Thần, Ngá»c Băng Nhan ba vị đại hà nh gia thưởng thức kỹ cà ng thêm má»™t chút, chỉ cảm thấy bà i thÆ¡ nà y tuy không tÃnh là thượng phẩm, hÆ¡n nữa ý cảnh cÅ©ng rõ rà ng là chÆ°a đủ, nhÆ°ng vá» tổng thể thì cÅ©ng tÃnh là khá. Có Ä‘iá»u chỉ bằng và o bà i thÆ¡ nà y mà muốn Ä‘oạt vị trà đệ nhất tà i tá» thì đừng mÆ¡.
Quả nhiên, má»™t lão nho sinh nhÃu mà y nói: "Bà i thÆ¡ nà y của tiểu hữu tuy miêu tả gió rất lâm li, nhÆ°ng nghe thì vẫn còn vần Ä‘iệu, tá»±a hồ nhÆ° còn Ä‘oạn dÆ°á»›i. Các hạ sao không Ä‘á»c ra hết cả bà i thÆ¡ để má»i ngÆ°á»i cùng bình phẩm?" ThÆ° sinh đó Ä‘á» mặt, cúi ngÆ°á»i nói: "Tiểu sinh vừa rồi là linh quang Ä‘á»™t nhiên lóe sáng, má»›i là m ra được bốn câu nà y, sau đó thì nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, nhÆ°ng không thể nghÄ© thêm gì được nữa, quả tháºt là vô cùng xấu hổ."
Vị lão nho sinh đó gáºt đầu, à má»™t tiếng, không nói gì nữa. Tiếp theo lại có mấy vị thÆ° sinh lần lượt ngâm ra những tác phẩm đắc ý của mình. Mặt đầy vẻ chá» mong được bình phẩm, nhÆ°ng sau đó thì Ä‘á» mắt tÃa tai, xấu hổ cúi đầu mà đi.
Trong Cá»±c Nhạc các vang lên má»™t tiếng ho khan, Tây Môn Thanh tay cầm quạt xếp bÆ°á»›c ra, khóe miệng mang theo má»™t nụ cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng. Mắt hữu ý mà lại nhÆ° vô ý nhìn vá» phÃa Lăng Thiên. Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, thấp giá»ng nói vá»›i lưỡng nữ: "Tên gia há»a nà y lại bÆ°á»›c ra để phô trÆ°Æ¡ng rồi. Thá»±c sá»± là bá»™i phục hắn, da mặt sao lại có thể dà y đến váºy chứ. Vừa rồi đã bị bẽ mặt thế mà giá» vẫn còn dám bÆ°á»›c ra."
Ngá»c Băng Nhan cÆ°á»i duyên, nói: "Thiên ca, huynh lúc nà o má»›i lên là m thÆ¡ váºy? Tiểu muá»™i luôn chá» mong đại tác của huynh đó!"
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên thò tay ra bóp cái mÅ©i thon nhá» và thẳng tắp của nà ng: "Ngá»c đại tà i nữ. Váºy còn muá»™i thì sao? Muá»™i lúc nà o má»›i lên là m thÆ¡? Vi huynh cÅ©ng luôn chá» mong đại tác của muá»™i đó!"
Ngá»c Băng Nhan bị hắn bóp mÅ©i, láºp tác ê ê a a không nói nên lá»i, lúng ta lúng túng đẩy cái tay Ä‘ang tác quái của hắn ra, cái miệng nhá» tức giáºn chu lên. Lăng Thần cÆ°á»i hi hi ôm nà ng và o lòng, trừng mắt thị uy vá»›i Lăng Thiên: "Công tá» không được khi phụ phụ nữ."
Lăng Thiên ha ha cÆ°á»i lá»›n, vuốt mặt Lăng Thần má»™t cái rồi ghé và o tai nà ng, dùng thanh âm chỉ đủ để nà ng nghe thấy, nói: "Nghe ta nói nè Thần nhi ngoan, ta không khi phụ Nhan nhi nữa, ta chỉ khi phụ nà ng thôi, đợi tá»›i đêm ta nhất định sẽ khi phụ nà ng tháºt tốt." Nói xong cÆ°á»i má»™t tiếng kỳ quái.
Lăng Thần láºp tức Ä‘á» mặt, lÆ°á»m hắn má»™t cái, nhÆ°ng thần sắc trong con mắt lại bán đứng nà ng. Lệ sắc long lanh nhÆ° muốn trà n ra nÆ°á»›c, đây vẻ chá» mong, trông ngóng.
Chỉ nghe thấy giá»ng nói trầm ổn của Tây Môn Thanh ở bên ngoà i: "Thịnh há»™i hôm nay trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng có, tại hạ đặc ý..."
Hắn vừa nói tá»›i đây, chỉ nghe thấy có ngÆ°á»i báºt cÆ°á»i: "Ta tá»›i đây, ta tá»›i đây, lần nà y tá»›i lượt của ta rồi." Má»i ngÆ°á»i nhìn nhau sau đó thì cùng nhìn lên. Tây Môn Thanh bị ngắt lá»i, mặt cÅ©ng đầy vẻ buồn bá»±c nhìn vá» phÃa thanh âm vừa phát ra . Thì ra tiếng nói đó được truyá»n ta từ Thiên Má»™ng các của Ngá»c gia.
Tiếp theo là một thanh âm khác nói: "Dựa và o gì mà là ngươi? Hiện tại nên đến lượt ta." Tiếp theo lại có mấy tiếng nói khác nhao nhao vang lên
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Chữ ký của Tiểu Äiệp
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
namkhanh24 ,
phonglinh123 ,
php81 ,
thunreigu ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungwiner ,
Trương đại thiếu gia ,
turner ,
unknow_n9x ,
XienBot
23-11-2010, 04:48 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 85: Dò xét Thiên Nguyệt (2)
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Má»™t thiếu niên ăn mặc nhÆ° thÆ° sinh nhảy lên, mặt mà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: "Tại hạ đã là m ra má»™t bà i..." Còn chÆ°a nói xong thì bị má»™t thiếu nên khác túm lấy, kéo và o trong: "Äã nói rõ là đến lượt ta rồi, sao ngÆ°Æ¡i lại già nh?" Tieo theo tiếng tranh chấp cà ng lúc cà ng lá»›n, mấy ngÆ°á»i khác cÅ©ng tranh cãi ầm Ä©. Sau đó thì vang lên tiếng binh binh bốp bốp, Ä‘á»™ng thủ rồi.
Má»i ngÆ°á»i nhìn nhau, hoà n toà n không biết đã phát sinh chuyện gì. Chỉ nghe thấy Ngá»c Mãn Thiên hét lá»›n: "Hay lắm! Cái nà y có chút ý tứ! Äúng đúng... đánh và o mặt hắn... cái đồ đần ngÆ°Æ¡i, móc tiểu đệ đệ của hắn ra..." Má»™t tiếng ầm vang lên, mấy ngÆ°á»i ở trên đấy quấn thà nh má»™t khối, lăn Ä‘i lăn lại, trên ngÆ°á»i ai cÅ©ng Ä‘á»u là dầu mỡ và rượu, đầu tóc toán loạn, vô cùng nhếch nhác.
Má»™t thiếu niên hoạt bát lăn má»™t vòng ở dÆ°á»›i đất rồi đứng rất, mắng to: "Cái thằng thỠđế, ngÆ°Æ¡i cho rằng lão tá» không dánh đánh ngÆ°á»i à !" Rồi đá ra má»™t cÆ°á»›c.
ChÃnh và o lúc nà y, má»™t thiếu niên bá»™ dạng cá»±c kỳ thảm hại bị mấy ngÆ°á»i khác kéo ra ngoà i, hắn hô lên má»™t tiếng kinh hãi, bị đá má»™t cái giữa mông, thân hình Ä‘ang đứng không vững láºp tức bị đá bay lên, xuyên qua mà n vải, phốc má»™t tiếng bay và o Thiên Nguyệt các!
Tiếp theo liá»n nghe thấy trong Thiên Nguyệt các liên tiếp vang lên những tiêng loảng xoảng, tá»±a hồ nhÆ° thân hình của thiếu niên nà y đã rÆ¡i đúng và o bà n rượu, mấy tiếng hét kinh hãi truyá»n ra. Rồi bá»—ng có tiếng trách mắng, sau đó thì bốp má»™t tiếng, tiếp theo là tiếng chá»i rủa của thiếu niên đó, tá»±a hồ nhÆ° đã phải chịu thiệt. Hắn hét lá»›n: "Cứu mạng vá»›i."
Mấy thiếu niên ở bên ngoà i tá»±a nhÆ° không biết phải là m sao, hoang mang xông và o: "Äừng đánh huynh đệ của ta, chúng ta bồi thÆ°á»ng bạc cho các ngÆ°Æ¡i."
Trong lúc há»—n loạn, vải che của Thiên Nguyệt các không biết bị ai kéo xuống, tất cả tình cảnh bên trong láºp tức hiện ra trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Lăng Thiên thưởng thức chén rượu trong tay, hÃp mắt lại, bá»™ dáng tá»±a hồ nhÆ° vô cùng thá» Æ¡ nhìn vá» phÃa đó.
Trong Thiên Nguyệt các, trên một chiếc bà n khá to trống trơn, dưới đất lại là một đống bừa bãi, hiển nhiên, Lăng Trì bị ném và o đã ngã lên trên mặt bà n.
Tiá»n Thủy Nhu nhẹ nhà ng mân mê chén rượu bên trong chỉ còn má»™t ná»a trong tay, đứng trÆ°á»›c bệ cá»a số ở mặt kia của Thiên Nguyệt các. Mặt nhÆ° Ä‘ang đăm chiêu suy nghÄ©, ánh mắt cÆ°á»i mà nhÆ° không cÆ°á»i nhìn vá» phÃa NgÅ© Tiểu vừa xông và o. Trên ngÆ°á»i mặc y sam trắng nhÆ° tuyết và vô cùng sạch sẽ. Hiển nhiên, ngay và o lúc Lăng Trì ngã lên mặt bà n, Tiá»n Thủy Nhu đã phát giác không đúng, kịp thá»i lui ra sau. NÆ°á»›c canh và thức ăn đầy mỡ bắn tung tóe không ngá» lại không hắt được má»™t giá»t nà o lên ngÆ°á»i ả.
Xung quanh, tám trung niên hắc y mặt đầy vẻ tức giáºn nhìn chằm chằm và o NgÅ© Tiểu, ai ai cÅ©ng Ä‘á»u mang bá»™ dạng nhÆ° sắp bạo phát. Trên ngÆ°á»i Ä‘á»u hoặc nhiá»u hoặc Ãt bị dÃnh dầu mỡ. Có Ä‘iá»u có thể và o sát na dầu mỡ bắn tung tóe mà né nhanh nhÆ° váºy, đủ thấy thân pháp và phản ứng Ä‘á»u là hạng thượng thừa. Tám ngÆ°á»i Ä‘á»u có đôi mắt lóe sáng nhÆ° Ä‘iện, huyệt thái dÆ°Æ¡ng nhô cao. Hiển nhiên Ä‘á»u là cao thủ nhất lÆ°u ná»™i ngoại kiêm tu.
Duy có thị nữ của Tiá»n Thủy Nhu là quần áo trắng phau trên ngÆ°á»i đã dÃnh không Ãt nÆ°á»›c canh và dầu mỡ. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng hai mắt ngấn lệ, Ä‘ang tức giáºn vừa Ä‘uổi theo Lăng Trì vừa mắng. Lăng Trì hai tay ôm đầu, né tránh khắp nÆ¡i, trong miệng không ngừng nói xin lá»—i.
CÅ©ng chẳng trách tiểu cô nÆ°Æ¡ng lại tức giáºn nhÆ° thế, quần áo trên ngÆ°á»i đẹp nhÆ° váºy, giá» lại nhÆ° là nở hoa, mà u gì cÅ©ng có, chỉ là không còn được sá»± trang nhã, sạch sẽ nhÆ° lúc ban đầu. Má»™t nữ hà i thÃch đẹp sao có thể chịu được?
Trên thá»±c thế, tình cảnh trở nên há»—n loạn là do tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y Ä‘uổi đánh Lăng Trì. Những cao thủ khác Ä‘á»u thản nhiên đứng nhìn, tá»±a hồ nhÆ° chuyện nà y không có quan hệ tá»›i mình. Lăng Thiên đảo mắt, tỠý bảo Lăng Thần và Ngá»c Băng Nhan ở nguyên tại chá»—, còn mình thì cầm má»™t chén rượu bÆ°á»›c qua, ha ha cÆ°á»i lá»›n: "Thì ra thá»±c sá»± là Tiá»n huynh! Tháºt đúng là 'nhân sinh hà xá» bất tÆ°Æ¡ng phùng', vừa rồi Lăng Thiên còn Ä‘ang suy nghÄ©, vá»›i thi tà i của Tiá»n huynh, sao có thể không tham gia Văn Nhã há»™i nà y, nhÆ° váºy thì quá đáng tiếc. Không ngá» trá»i chiá»u ý ngÆ°á»i, cuối cùng cÅ©ng gặp Tiá»n huynh ở đây, lại có thể thấy được phong thái của Tiá»n huynh, Lăng Thiên trong lòng vạn phần cao hứng."
Tiá»n Bất Nhu trong mắt lóe lên thần quang, lá»™ ra nét cÆ°á»i: "Thì ra là Lăng công tá», tháºt là hạnh há»™i."
"Lá»i nà y của Tiá»n huynh không đúng rồi." Lăng Thiên lắc đầu, bất mãn nói: "Ta gá»i Tiá»n huynh là Tiá»n huynh, Tiá»n huynh lại gá»i ta là Lăng công tá», rõ rà ng không coi ta là huynh đệ rồi." Những lá»i nói nà y khiến ngÆ°á»i ta Ä‘á»c lại mà lÃu cả lưỡi, ai ai trên mặt cÅ©ng Ä‘á»u lá»™ ra thần sắc quái dị.
Tiá»n Thủy Nhu chẳng ừ chẳng không mỉm cÆ°á»i, nói: "Lăng huynh tháºt là thú vị."
Lăng Thiên không chút khách khà bÆ°á»›c và o Thiên Nguyệt các, tóm lấy hông Lăng Trì rồi ném ra ngoà i, sau đó phủi tay, cÆ°á»i nói: "Tiá»n huynh không cần phải khách khÃ, bản công tá» mạo muá»™i là m thay, thu tháºp mấy tên gây náo loạn nà y cho huynh, để huynh đệ chúng ta được thoải mái uống rượu."
Tiá»n Thủy Nhu cÆ°á»i mà nhÆ° không cÆ°á»i nhìn Lăng Thiên, gáºt đầu đáp ứng: "Váºy thì Tiá»n má»— Ä‘a tạ Lăng huynh." Trong Thiên Nguyệt các, bảy tám hắc y nhân Ä‘á»u mặt không chút biểu cảm nhìn Lăng Thiên, trong mắt Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kiêng dè, và gần nhÆ° không thể ẩn tà ng được địch ý và ... sát ý!
Lăng Thiên mặt mà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, bất Ä‘á»™ng thanh sắc thăm dò tám ngÆ°á»i nà y má»™t cách vô cùng cẩn tháºn, không khá»i cà ng lúc cà ng kinh hãi, thá»±c lá»±c của tám ngÆ°á»i nà y không ngá» Ä‘á»u là nhất lÆ°u cao thủ, thá»±c lá»±c của bất kỳ ngÆ°á»i nà o Ä‘á»u không thua kém Lăng Phong, tối Ä‘a cÅ©ng chỉ kém hÆ¡n ngÆ°á»i mạnh nhất trong NgÅ© Tiểu là Lăng Trì má»™t chút mà thôi.
Lăng Thiên Ä‘á»™t nhiên cảm thấy thế giá»›i nà y tháºt là điên cuồng, từ đâu lại má»c ra nhiá»u cao thủ nhÆ° váºy. DÆ°á»ng nhÆ° những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u chui từ dÆ°á»›i đất lên trong má»™t đêm váºy. Chỉ từ tám há»™ vệ của Tiá»n Thu Nhu là có thể thấy, trong tất cả thá»±c lá»±c ở Thừa Thiên, hỠđã có thể tÃnh là đệ nhất. Cho dù là há»™ vệ của Ngá»c gia đại tiểu thÆ° Ngá»c Băng Nhan cÅ©ng kém hÆ¡n nhiá»u.
Nhiá»u nhất lÆ°u cao thủ nhÆ° váºy, mà thân thủ của bản thân Tiá»n Thủy Nhu rõ rà ng còn cao hÆ¡n má»™t báºc, nhÆ°ng ngÆ°á»i nà y tá»›i Thừa Thiên là m gì? Äịch ý và sát ý vừa rồi là chuyện gì váºy?
Lăng Thiên mặt mà y tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nhÆ°ng trong lòng lại cảm thấy cà ng lúc cà ng không ổn! Thế cục hiện tại đã quá rối ren phức tạp, Lăng Thiên lá» má» cảm thấy có má»™t vòng xoáy lá»›n Ä‘ang hình thà nh.
Trong lúc nói chuyện, có mấy thị nữ xinh đẹp của Minh Yên lâu tiến và o, nhanh chóng quét dá»n gian phòng nà y má»™t lượt, bà y biện hoa quả và bánh ngá»t lại lên bà n. Tiá»n Thủy Nhu Ä‘Æ°a tay ra má»i Lăng Thiên ngồi lên của chá»— mình.
Lúc nà y, Tây Môn Thanh ở bên ngoà i sớm đã dương dương đắc ý ngâm xong cả bà i thơ, đó là một bà i tống biệt.
"Bỉnh chúc cỠthương tẫn dư hoan
Bình minh tống khách dÄ© huyá»n nhiên
Tạc dạ như mộng hoà n như ảo
Kim triá»u phong tiêu thủy há»±u hà n!"
Tuy Lăng Thiên có chút khinh thÆ°á»ng nhân phẩm của Tây Môn Thanh, nhÆ°ng không thể phủ nháºn, bà i thÆ¡ tống biệt nà y của Tây Môn Thanh rất có ý cảnh, má»™t bà i từ từ tiệc rượu tiá»…n hà nh đêm hôm trÆ°á»›c, cho tá»›i vẻ tịch liêu sau khi tiá»…n khách, thá»±c sá»± là khắc há»a rất sâu sắc.
Mắt thấy má»i ngÆ°á»i đã là m thÆ¡ xong, ngay cả Tiêu Nhạn Tuyết cÅ©ng đã là m má»™t bà i thÆ¡ ngắn rất uyển chuyển hà m xúc, khiến Lăng Thiên vô cùng kinh ngạc. Không ngá» Tiêu Nhạn Tuyết luôn hung hăng trÆ°á»›c mặt mình cÅ©ng có tình hoà i thiếu nữ. Không khá»i lắc đầu cÆ°á»i thầm, ngÆ°á»i không thể chỉ nhìn bá» ngoà i để đánh giá.
Tây Môn Thanh vừa ngâm xong bà i thÆ¡, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lá»›n tiếng khen ngợi, ngay cả mấy vị đại nho cÅ©ng nhao nhao gáºt đầu đồng ý, các tà i tá» cÅ©ng tá»± thẹn không bằng, nhất thá»i khung cảnh lại có chút tẻ ngắt. Má»i ngÆ°á»i không khá»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng ánh mắt vá» phÃa Lăng Thiên, tá»±a hồ nhÆ° hôm nay đã hình thà nh má»™t loại thông lệ, sau khi Tây Môn Thanh xuất trà ng, mục tiêu tất nhiên là Lăng Thiên, mà Lăng Thiên má»—i lần Ä‘á»u có thể đè hắn xuống. Cho nên là n nà y, má»i ngÆ°á»i lại mang bá»™ dạng rất trông mong nhìn hắn.
Lăng Thiên cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, cầm chén rượu lá»n, cÆ°á»i nói vá»›i Tiá»n Thủy Nhu: "Tiá»n huynh, Lăng Thiên đến giá» vẫn còn nhá»› chén rượu khuynh tẫn mai hoa và phong thái tiêu sái tÄ©nh mịch đó của Tiá»n huynh. Hôm nay Tiá»n huynh vì sao không thi triển thi tà i má»™t lần nữa, cÅ©ng để cho thế hệ của ta được thấy phong thái vô thượng củaTiá»n huynh.
Tiá»n Thủy Nhu khẽ lắc đầu, ngÆ°á»i dá»±a và o lÆ°ng ghế ở phÃa sau, thần thái tá»± nhiên tiêu sái, nói: "Lăng huynh thá»±c sá»± là biết nói đùa, tà i của Lăng huynh má»›i là đại tà i chân chÃnh, tiểu đệ vụng vá», sao dám múa rìu qua mắt thợ. Cho dù miá»…n cưỡng bÆ°á»›c ra, cÅ©ng chẳng qua là là m trò há» mà thôi, có lẽ cố tránh không là m xấu mặt thì vẫn tốt hÆ¡n. Trái lại Lăng huynh hiện tại thân là cái Ä‘Ãch của má»i ngÆ°á»i, tiểu đệ cÅ©ng Ä‘ang trông ngóng biểu hiện tuyệt vá»i của Lăng huynh đây." Nói xong thì khẽ phe phẩy quạt xếp, thần thái Æ°u nhã tá»± nhiên.
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, dÆ° quang trên khóe mắt luôn quan sát những Ä‘á»™ng tác của Tiá»n Thủy Nhu, trong lòng không khá»i thầm khen ngợi, kỹ nghệ nữ cải nam trang của nha đầu nà y quả thá»±c đã tiến và o hóa cảnh, vô luáºn là cá» chỉ, Ä‘á»™ng tác hay là thần thái Ä‘á»u giống y nhÆ° đúc. Tuyệt diệu nhất là mặt nạ da ngÆ°á»i trên mắt ả không ngá» lại có thể để lá»™ ra má»—i má»™t biểu cảm dù là nhá» nhất má»™t cách rõ rà ng. Cho dù là mặt đối mặt, cÅ©ng rất khó có thể phát hiện công tá» phong Ä‘á»™ nhẹ nhà ng nà y là nữ giả nam.
"Lăng công tá», ha ha, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi đại tác của công tỠđó." Bên ngoà i truyá»n tá»›i má»™t thanh má»™t âm trầm, chÃnh là thanh âm đắc ý của Tây Môn Thanh Ä‘ang nóng lòng muốn lấy lại thể diện.
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
phonglinh123 ,
php81 ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trungwiner ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:49 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 86: Kinh thiên tuyệt thế
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, không để ý đến hắn, nhìn Tiá»n Thủy Nhu, nói: "Äã nhÆ° váºy, tiểu đệ sẽ sá»a lại bà i thÆ¡ hôm đó đã là m cùng Tiá»n huynh." Nói xong, ngón tay nhẹ nhà ng gõ lên mặt bà n, trầm tÆ° má»™t hồi, sau đó chầm cháºm ngâm:
"Tế vũ khinh vụ nhất tiếu lâu
Hoa tự tinh thà nh liễn phương nhu
Mạc đạo vô tình kỳ vô ý
Xuân phong truyá»n ý thủy truyá»n sầu!"
Tiá»n Thủy Nhu trong mắt lá»™ ra má»™t tia quẫn ý, khẽ ngả đầu sang má»™t bên. Bá»—ng nhiên có mấy tiến hừ lạnh truyá»n tá»›i, tám vị cao thủ ở bên cạnh ai ai trong mắt cÅ©ng lá»™ ra vẻ cuồng ná»™, biểu tình nhìn vá» phÃa Lăng Thiên tá»±a nhÆ° muốn xé vụn hắn. Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, không thèm để ý.
"Hay! Hay cho câu xuân phong truyá»n ý thủy truyá»n sầu!" Má»™t lão nho sinh vuốt chòm râu hoa râm, gáºt đầu lia lịa. Bà i thÆ¡ nà y của Lăng Thiên nhẹ nhà ng uyển chuyển, rất khác vá»›i phong cách của hắn, không ngá» lại là má»™t bà i thÆ¡ tá»± tình, nhất kiến chung tình.
Sáu vị bình thẩm cẩn tháºn đánh giá hai bà i thÆ¡ của Lăng Thiên và Tây Môn Thanh, nhÆ°ng ai ai cÅ©ng nhÃu mà y, thÆ¡ của hai ngÆ°á»i nà y nếu chỉ luáºn tà i hoa, ý cảnh thì thá»±c sá»± là sà n sà n nhau, cho nên nhất thá»i khó có thể chá»n lá»±a, bất đắc dÄ© Ä‘Ã nh tuyên bố hai ngÆ°á»i bình thủ.
Lăng Thiên lắc đầu cÆ°á»i khẽ, mang theo vẻ bất đắc dÄ©, nói: "Câu thÆ¡ Lăng Thiên ngâm vừa rồi là dà nh tặng cho Tiá»n huynh , không những không có liên can gì vá»›i Tây Môn công tá», mà cà ng không dÃnh dáng gì đến há»™i thÆ¡ ngà y hôm nay. Sao có thể được tham gia bình chá»n, cà ng đừng nói đến là bình cục (thế hòa). Ha ha, nếu tùy tiện phun bừa ra mấy câu thÆ¡ nhÆ° váºy mà đã được phán định là bình cục, váºy thì khó tránh khá»i quá Æ°u đãi Lăng Thiên rồi, ha ha..."
Lá»i nói vừa được nói ra, mặt các vị bình thẩm Ä‘á»u không khá»i Ä‘á» rá»±c, ai cÅ©ng không ngá» rằng, bà i thÆ¡ Æ°u mỹ nhÆ° váºy lại không phải tà i hoa chân chÃnh của Lăng Thiên muốn dùng để đấu vá»›i Tây Môn Thanh! Váºy tà i hoa chân chÃnh của vị Lăng Thiên công tá» nà y rốt cuá»™c cao cỡ nà o? HÆ¡n nữa, Lăng Thiên quả tháºt cÅ©ng quá cuồng vá»ng, bà i thÆ¡ hay nhÆ° váºy mà lại nói là tùy tiện phun bừa ra, đây nà o có phải là tá»± khiêm tốn, căn bản chÃnh là cuồng vá»ng, không coi ai ra gì!
Trong mắt những ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi, bà i thÆ¡ của Lăng Thiên đã có thể được coi là tác phẩm thượng thừa, cÆ¡ hồ nhÆ° là quan áp toà n trÆ°á»ng, sá»± tà i hoa trong bà i thÆ¡ của Tây Môn Thanh tuy hÆ¡n xa ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn kém hÆ¡n Lăng Thiên! Vừa rồi miá»…n cưỡng phán định là hai bên hòa nhau đã là rất nể mặt mÅ©i Tây Môn thế gia lắm rồi! Phải biết tác phẩm của Tây Môn Thanh tuy thuá»™c vá» thượng phẩm, nhÆ°ng dẫu sao vẫn có giá»›i hạn, chÆ°a có phong phạm của đại sÆ° chân chÃnh, chỉ và i ba hôm nữa là sẽ chôn vùi trong gió bụi. NhÆ°ng thÆ¡ mà Lăng Thiên là m, đặc biệt là hai câu cuối "mạc đạo vô tình kỳ vô ý, xuân phong truyá»n ý thủy truyá»n sầu" đã nói lên được mối tình thầm kÃn của thanh niên nam nữ, nhÆ°ng lại ngại lá»… nghi nên không thể nói ra. Chỉ bằng hai câu nà y thôi đã đủ để lÆ°u truyá»n háºu thế, trở thà nh danh ngôn thiên cổ rồi!
HÆ¡n nữa, trong lá»i nói của Lăng Thiên còn đặc biệt nhấn mạnh hai chữ 'bình cục'. Cà ng khiến cho các vị bình thẩm Ä‘á» mặt tÃa tai, đặc biệt là ba vị do Tây Môn Thanh má»i tá»›i, tá»± nhiên có chút ý tứ thiên vị Tây Môn Thanh, gắng gượng phán định bình cục. Mà Tần đại tiên sinh và Mạnh Ly Ca rõ rà ng là ngÆ°á»i của Lăng Thiên, tÃnh tình trÆ°á»›c giá» luôn chÃnh trá»±c, dÆ°á»›i tình huống nà y nếu nhÆ° tranh luáºn vá»›i đối phÆ°Æ¡ng, rõ rà ng là không đẹp. HÆ¡n nữa Lăng Thiên đã thắng má»™t ván, ván nà y phán hòa cÅ©ng không phải là không được, vả lại bà i thÆ¡ tống biệt của Tây Môn Thanh cÅ©ng có chá»— Ä‘á»™c đáo, thế là hai ngÆ°á»i lại không lên tiếng, ngầm thừa nháºn là cÅ©ng phán hòa.
Lại nói, sÆ° huynh đệ hai ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u có ý định muốn xem tất cả những bản sá»± khác của Lăng Thiên. Nếu hiện tại Lăng Thiên lại thắng Tây Môn Thanh vá»›i Æ°u thế áp đảo, ngược lại hai ngÆ°á»i lo lắng rằng Lăng Thiên sẽ ngừng công kÃch, không thể hiện tà i năng nữa. Chỉ vá»›i sá»± hiểu biết của Tần đại tiên sinh vá» Lăng Thiên, biết rằng tiểu tá» nà y luôn ẩn nhân, thÃch nhất là giả trÆ° ăn thịt hổ, nếu ngừng lại ở đây, đó cÅ©ng là chuyện hoà n toà n có khả năng.
Mà Tây Môn Thanh trong lòng lại không cho là đúng, hắn quả thá»±c rất nóng lòng vãn hồi danh dá»±, hi vá»ng lấy lại được uy danh, thầm nghÄ© tên tiểu tá» nà y bá» Ä‘i má»™t bà i thÆ¡ hay nhÆ° váºy, chẳng phải là tá»± chuốc lấy thiệt thòi sao?
Kỳ tháºt vá»›i tà i hoa của hắn, chÆ°a hằn là không nhìn ra bà i thÆ¡ nà y của Lăng Thiên cao hÆ¡n bà i của mình mấy phần, nhÆ°ng vừa rồi Tây Môn Thanh trong lòng thấp thá»m, chỉ sợ lại bị phán thua, váºy thì thanh danh của mình sẽ mất sạch! Vừa nghe thấy phán hòa, trong lòng cÅ©ng nhẹ nhõm hÆ¡n nhiá»u.
Lúc nà y không ngá» lại nghe thấy Lăng Thiên muốn bá» bà i thÆ¡ nà y, trong lòng không khá»i cà ng nhẹ nhõm hÆ¡n. Thầm nghÄ©: trong má»™t bà i thÆ¡ có hai câu có thể truyá»n thế, đã là má»™t thượng phẩm ngẫu hứng trÆ°á»›c giá» hiếm có. Có những nho sinh cả Ä‘á»i nghiên cứu há»c vấn, đại danh truyá»n khắp thiên hạ, nhÆ°ng cÅ©ng không là m ra nổi má»™t câu thÆ¡ có thể truyá»n thế! Chẳng lẽ tên Lăng Thiên nà y cho rằng những câu thÆ¡ truyá»n thế có thể tùy tiện Ä‘Æ°a tay ra là vá»› được cả nắm nhÆ° đá vụn sao. Bà i thÆ¡ "Tống biệt" của mình cÅ©ng là lúc trÆ°á»›c linh quang nhất thiểm mà có, nhÆ°ng không tin Lăng Thiên lâm trÆ°á»ng phát huy liá»n có thể thắng mình ba bốn báºn.
NghÄ© tá»›i đây, Tây Môn Thanh không khá»i hừ lạnh nói: "Lăng công tá» quả nhiên tà i cao, Tây Môn Thanh bá»™i phục! Nếu Lăng công tá» có thể là m ra những câu thÆ¡ truyá»n thế nữa, váºy thì Tây Môn Thanh sẽ láºp thệ ngay tại đây, cả Ä‘á»i nà y vÄ©nh viá»…n không Ä‘Ã m thi luáºn từ nữa!"
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, thong dong rót má»™t chén rượu đầy cho mình, ánh mắt chăm chú nhìn rượu bên trong, dÆ°á»ng nhÆ° lòng chứa đầy thâm tình, khoan thai ngâm: "Khà ngã khứ giả, tạc nháºt chi nháºt bất khả lÆ°u; Loạn ngã tâm giả, kim nháºt chi nháºt Ä‘a phiá»n Æ°u!"
Chỉ má»›i hai câu đầu nà y, gần ngà n ngÆ°á»i trong đại sảnh láºp tức lặng ngắt nhÆ° tá»! Tây Môn Thanh mặt xám xịt, chỉ hai câu mở đầu nà y thôi đã đủ để truyá»n tụng thiên cổ rồi!
Tần đại tiên sinh và Mạnh Ly Ca hai mắt bắn ra kỳ quang, nhìn chăm chú và o Lăng Thiên ở trong trÆ°á»ng, giống nhÆ° nhặt được chà bảo. Trong miệng thì khe khẽ ngâm lại hai câu vừa rồi, không khá»i Ä‘á»u cảm thấy nhÆ° được uống rượu ngon ngâm trăm năm, vô cùng hồi vị, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m đầy miệng!
Äám nữ tá» nhÆ° Tiá»n Thủy Nhu, Tiêu Nhạn Tuyết mặt lá»™ vẻ xúc Ä‘á»™ng, bá»n há» Ä‘á»u là đại hà nh gia vá» môn nà y, cÅ©ng là ngÆ°á»i biết hà ng, lúc trÆ°á»›c nghe Lăng Thiên nói, trong lòng không hẳn là không cho rằng Lăng Thiên cuồng vá»ng, nhÆ°ng lúc nà y nghe xong hai câu nà y, ánh mắt dán chặt lên ngÆ°á»i Lăng Thiên, lá»™ ra thần sắc không dám tin! Câu "xuân phong truyá»n ý thủy truyá»n sầu" mà Lăng Thiên buá»™t miệng ngâm ra lúc nãy đã khiến mấy thiếu nữ nà y ai cÅ©ng vô cùng bất ngá» rồi, mà trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn nhÆ° váºy, không ngá» lại có thể là m thêm má»™t đại tác truyá»n thế! Nhìn lại cổ kim, có mấy ngÆ°á»i có thể đạt tá»›i mức nà y. Nếu quả thá»±c là nhÆ° váºy, văn tà i của ngÆ°á»i nà y đã là không tiá»n khoáng háºu, tuyệt đối đủ để ngạo thị Ä‘Æ°Æ¡ng đại, hoà n toà n xứng đáng là thiên hạ đệ nhất. Lăng Thiên chầm cháºm Ä‘i mấy bÆ°á»›c ở trÆ°á»›c cá»a Thiên Nguyệt các, tá»±a hồ nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© má»™t cách khổ sở. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không khá»i nÃn thở, chỉ sợ mình thở ra má»™t hÆ¡i là sẽ quầy rầy luồng suy nghÄ© của Lăng Thiên, dẫn tá»›i má»™t đại tác truyá»n thế sẽ chết yểu, váºy thì mình sẽ thá»±c sá»± trở thà nh tá»™i nhân thiên cổ của văn Ä‘Ã n.
Lăng Thiên lại bÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu lên trá»i, thần sắc trên mặt rất thoải mái, giống nhÆ° má»™t ẩn sÄ© Ä‘ang Ä‘i trong lâm tuyá»n, và o lúc nà y, trong mắt má»i ngÆ°á»i, Lăng Thiên đã không còn là tên ăn chÆ¡i, được gá»i là "Thừa Thiên đệ nhất hoà n khố" nữa rồi, cÅ©ng không còn là má»™t cáºu ấm con nhà già u có, mà là má»™t trà giả hung hoà i thiên hạ! Cao nhân nhã sÄ© thấu hiểu tình Ä‘á»i!
ChÃnh và o lúc nà y, thanh âm réo rắt của Lăng Thiên lại vang lên, không ngỠđã hăng hái là m nốt cả bà i thÆ¡!
"TrÆ°á»ng phong vạn lý tống thu nhạn, đối thá» khả dÄ© hà m cao lâu
Câu hoà i Ä‘áºt hÆ°ng tráng tÆ° phi, dục thÆ°Æ¡ng thanh thiên lãm minh nguyệt
Trừu đao đoạn thủy thủy canh lưu, cỠbôi tiêu sầu sầu canh sầu
Nhân sinh tại thế bất xÆ°ng ý, minh triá»u tán phát lá»™ng biển chu!" (*)
Bà i thÆ¡ đã được Ä‘á»c ra, lâu sau, đại sảnh chứa gần ngà n ngÆ°á»i vẫn lặng ngắt nhÆ° tá».
Cuối cùng, không biết là ai vá»— tay khe khẽ, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhÆ° tỉnh má»™ng, trong nháy mắt tiếng vá»— tay vang nhÆ° sấm, tiếng khen hay là m rung chuyển trá»i đất.
Äây là bà i thÆ¡ Æ°u mỹ nhÆ° biết bao! Äây là bái thÆ¡ trà tuệ biết bao! Äây là lòng dạ cởi mở biết bao! Äây là sá»± nhìn xa trông rá»™ng cỡ nà o!
Äây là đại tà i cỡ nà o! Phải dùng từ kinh tà i tuyệt diá»…m để hình dung!
Loại thÆ¡ hay nhÆ° thế nà y, tất nhiên sẽ lÆ°u truyá»n thiên cổ! Mà đại danh của Lăng Thiên, chỉ bằng và o bà i thÆ¡ nà y liá»n có thể lÆ°u truyá»n thiên thu vạn đại, Ä‘á»i Ä‘á»i bất diệt
Tiếng vá»— tay vừa dứt, má»™t lão nho sinh đầu bạc trắng run rẩy bÆ°á»›c tá»›i, má»i ngÆ°á»i vừa nhìn Ä‘á»u nháºn ra, ngÆ°á»i nà y chÃnh là thái sÆ¡n bắc đẩu được Ä‘Æ°Æ¡ng kim văn Ä‘Ã n công nháºn, Tây Hà n - Dung Chi Vu! Tây Môn Thanh chÃnh là đệ tá» quan môn đắc ý nhất của lão, không ngá» lão cÅ©ng đến đây. NgÆ°á»i nà y tÃnh tình ngay thẳng, tà i há»c hÆ¡n ngÆ°á»i, văn nhân trong thiên hạ không ai là không khâm phục! Thấy lão sÆ° bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c, Tây Môn Thanh vá»™i và ng chạy tá»›i đỡ.
Dung Chi Vu thở dà i má»™t tiếng, gắng sức gạt hai tay của Tây Môn Thnh Ä‘ang đỡ mình ra, mặt hÆ°á»›ng vá» má»i ngÆ°á»i, nói: "Äây là địa giá»›i của Thừa Thiên, không khiến lão phu phải nhiá»u lá»i! NhÆ°ng lão phu tháºt sá»± là nhịn không được nên phải nói hai câu. Lão phu xin há»i các bác há»c đại nho, văn nhân nhã sÄ© của Thừa Thiên má»™t câu."
Dung Chi Vu tóc bạc phất phÆ¡, thò má»™t cánh tay khô gầy ra chỉ và o Lăng Thiên, ngón tay không ngừng run rẩy, thanh âm cÅ©ng vì kÃch Ä‘á»™ng mà biết thà nh khà n khà n, hét lên cÆ¡ hồ nhÆ° rát cổ bá»ng há»ng: "Tuyệt thế đại tà i cỡ nà y, cho dùng từ tà i hoa hoà nh dáºt cÅ©ng khó có thể hình dung hết được tà i hoa của hắn. Tháºt sá»± là má»™t khoáng thế kỳ tà i trăm năm khó gặp của văn Ä‘Ã n. Tại sao trong miệng các ngÆ°Æ¡i lại bị chà đạp thà nh đệ nhất hoà n khố! Chẳng lẽ nhân tà i ở địa giá»›i Thừa Thiên lại cao nhÆ° váºy Æ°?"
"Cái hạng giống nhÆ° các ngÆ°Æ¡i, không ngá» cÅ©ng dám xÆ°ng là văn nhân!" Dung Chi Vu rÃt lên: "Lão phu khi đến đây thấy rằng, nhắc tá»›i hai chữ Lăng Thiên, không ai là không xem thÆ°á»ng, không ai là không khinh rẻ. Tháºm chà có những phụ mẫu trẻ tuổi còn giáo dục con cái của mình, cho dù vô tà i vô đức, cÅ©ng không nên trở thà nh hạng nhân váºt nhÆ° Thừa Thiên Lăng gia Lăng đại công tá»." Dung Chi Vu cÆ°á»i bi thÆ°Æ¡ng, đôi mắt già nua đã đẫm lệ: "Lão phu còn cho rằng vị Lăng Thiên công tá» nà y là hạng nhân váºt bất kham! Hôm nay biết dược chân tÆ°á»›ng sá»± tình, tháºt sá»± là đáng cÆ°á»i vô cùng! Äáng buồn vô cùng! Quả thá»±c đúng là đốt Ä‘Ã n nấu hạc! Chà đạp văn hóa! Sá»± cao thâm của Lăng Thiên, thế nhân ngu muá»™i liệu thấy được bao nhiêu!"
"Lăng công tá», lão phu trÆ°á»›c ngà y hôm nay đã có thiên kiến đối vá»›i ngà i, xin được gá»i lá»i xin lá»—i tá»›i Lăng công tá»!" Nói xong, Dung Chi Vu không ngá» lại hà nh má»™t lá»… rất sâu vá»›i Lăng Thiên. Không đợi Lăng Thiên trả lá»i, Dung Chi Vu đã đứng thẳng dáºy, Ä‘á»™t nhiên giáºn dữ hét lá»›n: "Hôm nay, lão phu mặt dà y, đại biểu cho văn nhân trong thiên hạ, trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i chÃnh danh cho Lăng Thiên công tá». Vá»›i niên ká»·, tà i há»c của Lăng Thiên công tá», theo lão phu thấy, cho dù không phải là sau nà y sẽ không có, nhÆ°ng nhất định là trÆ°á»›c đây chÆ°a từng có! Äủ để xÆ°ng là đương kim thi Ä‘Ã n đệ nhất nhân! Có ai có ý kiến gì không?"
(*): Äạo thÆ¡ Lý Bạch:
Tuyên Châu Tạ Diễu lâu tiễn biệt Hiệu thư Thúc Vân
Khà ngã khứ giả
Tạc nháºt chi nháºt bất khả lÆ°u
Loạn ngã tâm giả
Kim nháºt chi nháºt Ä‘a phiá»n Æ°u
TrÆ°á»ng phong vạn lý tống thu nhạn
Äối thá» khả dÄ© hà m cao lâu
Bồng lai văn chương Kiến An cốt
Trung gian Tiểu Tạ hựu thanh phát
Cụ hoà i hứng dáºt tráng tứ phi
Dục thướng thanh thiên lãm minh nguyệt
Trừu đao đoạn thuỷ thuỷ cánh lưu
CỠbôi tiêu sầu sầu cánh sầu
Nhân sinh tại thế bất xứng ý
Minh triêu tản phát lộng biên chu.
Lý Bạch
Dịch nghĩa:
BỠta mà đi
Ngà y qua ngà y không giữ lại được
Bối rối lòng ta
Ngà y của ngà y nay biết bao chuyện buồn phiá»n
Gió dà i vạn dặm tiễn đưa cánh nhạn thu bay đi
Trước cảnh ấy chỉ có thể say trên lầu cao
Văn chương Bồng Lai mang cốt cách Kiến An
Trung gian lại có ông Tiểu Tạ phong cách tuyệt vá»i
Mang đầy hứng khởi, ý tứ hùng tráng bay bổng lên cao
Muốn lên đến trá»i xanh để nắm bắt vầng trăng sáng
Rút đao chém nước, nước cà ng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu lại cà ng sầu thêm
NgÆ°á»i ta ở nÆ¡i trần thế nếu chÆ°a thoả ý nguyện
Sá»›m mai buông xoã tóc luá»›t thuyá»n nhá» rong chÆ¡i.
Dịch thơ:
Tuyên Châu trên lầu Tạ Diễu tiễn biệt Hiệu thư Thúc Vân
Sao ngÆ°á»i đã bá» ta Ä‘i
Ngà y qua tháng lại còn gì nÃu đâu
Lòng đau dạ rối tơ nhà u
Ngà y thêm chất chứa mối sầu nặng mang
Én thu bay với gió ngà n
Lầu cao say khướt cảnh buồn mênh mang
Thơ Bồng cốt cách Kiến An
Thế gian Ông Tạ phong văn tuyệt vá»i
à hùng hứng khởi chơi vơi
Muốn bay bổng mãi lên trá»i bắt trăng
Rút đao chém nước chảy cuồng
Tiêu sầu cạn chén lại buồn thêm thôi
Trần gian chÆ°a thá»a ý ngÆ°á»i
Sá»›m mai rÅ© tóc rong chÆ¡i vá»›i thuyá»n
Hải Äà phá»ng dịch
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
phonglinh123 ,
php81 ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trungcan ,
trungwiner ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:52 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
ChÆ°Æ¡ng 87: Bách tÃnh là gì???
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Thân thể khô gầy của Dung Chi Vu ngang nhiên đứng giữa đại sảnh, mang theo một cỗ uy thế lẫm nhiên.
Má»i ngÆ°á»i trầm mặc má»™t hồi lâu, Ä‘á»™t nhiên đồng thanh hô lên: "Thi Ä‘Ã n đệ nhất nhân! Thi Ä‘Ã n đệ nhất nhân! Khoáng tuyệt cổ kim! Công tá» Lăng Thiên!" Gần ngà n ngÆ°á»i đồng thanh hô lá»›n, láºp tức giống nhÆ° núi lở biển Ä‘á»™ng, lâu sau má»›i dứt.
Lăng Thiên kinh hãi, vá»™i và ng bÆ°á»›c ra, hà nh lá»… vá»›i Dung Chi Vu, nói: "Tiên sinh quá Ä‘á» cao Lăng Thiên rồi, tại hạ tuổi còn nhá», lại vô đức vô năng, sao dám đứng ở vị trà cao nhÆ° váºy? Xin tiên sinh suy nghÄ© lại, thá»±c sá»± là đã khiến Lăng Thiên hổ thẹn rồi."
Dung Vu Chi cÆ°á»i ha ha: "Há»c vô tiên háºu, đạt giả vi tiên (sá»± há»c không phân trÆ°á»›c sau, ngÆ°á»i giá»i thì là m thầy), Lăng công tá» hà tất phải khiêm tốn, công tá» tà i hoa tuyệt thế, thi tà i kinh thiên, Ä‘iá»u đó đã rõ nhÆ° ban ngà y trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i! Vị trà thi Ä‘Ã n đệ nhất nhân là hoà n toà n xứng đáng đối vá»›i công tá»! HÆ¡n ngà n nho tỠđồng thanh hô lá»›n, ý xuất chà thà nh, công tá» có chối từ cÅ©ng vô Ãch."
Lăng Thiên cÆ°á»i khổ, không ngá» hôm nay vừa khoe khoang má»™t chút đã thà nh thi Ä‘Ã n đệ nhất nhân. Trong lòng không khá»i cảm thán: Lý bạch đúng là Lý Bạch! Tùy tiện mượn má»™t bà i thÆ¡ không ngá» lại có được phản ứng nhiệt liệt nhÆ° váºy, nếu Ä‘em thÆ¡ của Lý Bạch Ä‘á»c ra má»™t lượt, váºy mình chẳng phải là láºp tức được phong thần phong thánh trên thi Ä‘Ã n sao?
Lăng Thiên Ä‘á»c ra bà i thÆ¡ nà y, không ái dám thượng Ä‘Ã i nữa! Nhã văn há»™i ngay ngà y đầu tiên không ngá» lại kết thúc trÆ°á»›c thá»i hạn! Tuy rõ rà ng là rất ngắn ngủi, nhÆ°ng má»i ngÆ°Æ¡i ai ai cÅ©ng cao hứng, vẻ mặt phấn khởi không thôi, Ä‘á»u cảm thấy chuyện nà y Ä‘i không uổng. Ai cÅ©ng không ngá» rằng, Tây Môn Thanh được hiệu xÆ°ng là thiên hạ đệ nhất nhân ngay ngà y đầu tiên đã bại thê thảm nhÆ° váºy! Mà Lăng Thiên kỳ binh Ä‘á»™t xuất, đùng má»™t cái khiến cho chúng nhân chấn Ä‘á»™ng từ đầu tá»›i chân! Không khá»i nhao nhao quyết định ngà y mai chắc chắn sẽ tá»›i sá»›m, nhất địch còn có má»™t trà ng diện kÃch thÃch hÆ¡n đợi mình.
Sáu ngÆ°á»i bá»n Lăng Kiếm thì ấm ức không thôi, Ä‘á» xuất vá»›i Lăng Thiên là mấy ngà y sau sẽ không tá»›i. Lăng Thiên lại má»™t lần nữa gãi đúng chá»— ngứa, láºp tức đáp ứng.
Thấy má»i ngÆ°á»i lần lượt cáo từ rá»i Ä‘i, đám ngÆ°á»i Lăng Thiên vây lấy Mạnh Ly Ca và Tần đại tiên sinh rồi bà y tá»u yếu trong Thiên HÆ°Æ¡ng các. Cố Tịch Nhan Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chỉ sợ chiêu đãi không chu toà n, Ä‘Æ°a thức ăn ngon và rượu ngon tá»›i liên tục.
Lăng Thiên hôm nay đã xuất hết phong đầu, má»™t tiếng hót vang vá»ng cả bầu trá»i, ngÆ°á»i hÆ°ng phấn nhất Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là Tần tiên sinh, hai mắt của lão tiên sinh sá»›m đã hÃp thà nh má»™t khe hở, ngay cả Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng rất bay bổng, cảm thấy hôm nay mình cho dù láºp tức chết Ä‘i, cÅ©ng tuyệt đối không có ná»a Ä‘iểm hối háºn.
Mạnh Ly Ca và Tần đại tiên sinh thấy chỉ có Lăng Thiên và Ngá»c Băng Nhan Ä‘ang ngồi, rõ rà ng là thiếu má»™t ngÆ°á»i, chÃnh là tiểu mỹ nữ Lăng Thần dung nhan tuyệt mỹ, phong hoa tuyệt đại. Hai ngÆ°á»i trong mình Ä‘á»u thầm buồn bá»±c, không biết và o thá»i khắc nhÆ° thế nà y, vị cô nÆ°Æ¡ng đó Ä‘i đâu chứ? NhÆ°ng nhân sÆ° trưởng giả sao tiện há»i bạn gái của đệ tá», chỉ Ä‘Ã nh để nghi vấn ở trong lòng.
Qua ba tuần rượu, năm món ăn, má»i ngÆ°á»i liá»n mở máy hát, khiến Lăng Thiên kinh ngạc nhất là , Mạnh Ly Ca không ngỠđối vá»›i thiên văn địa lý, tam giáo cá»u lÆ°u không gì không thông, Ä‘á»u rất có thể ngá»™ sâu sắc và kiến giải Ä‘á»™c đáo, Lăng Thiên liá»n nổi hứng thú, thá» há»i mấy vấn Ä‘á» khá Ãt gặp, Manh Ly Ca không ngá» cÅ©ng trả lá»i được tám chÃn phần mÆ°á»i, tuy Ä‘a phần Ä‘á»u là suy Ä‘oán chủ quan của mình, nhÆ°ng Lăng Thiên đã cảm thấy xuất sắc lắm rồi, lần sau phải nhìn lão vá»›i ánh mắt khác.
Chẳng trách má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói ngÆ°á»i nà y là trà giả. Quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n! Chỉ dá»±a và o sá»± uyên bác nà y thôi đã đủ đến khiến ngÆ°á»i ta phải thán phục rồi, dÆ°á»ng nhÆ° là không kém thầy tÆ°á»›ng áo xanh Diệp Khinh Trần, cảm thấy so vá»›i Tần đại thiên sinh e rằng còn hÆ¡n ná»a phần.
Chuyển Ä‘á» tà i sang nói tá»›i các đại thế gia. Tần đại tiên sinh Ä‘á» xuất nghi vấn trÆ°á»›c tiên: "Thiên nhi, nhân duyên của con từ lúc nà o lại tốt nhÆ° váºy? Ngá»c gia lão tam đó nếu giúp con thì ta thấy không có gì là lạ, tháºm chà Äông PhÆ°Æ¡ng thế gia có ý giao hảo vá»›i con cÅ©ng tÃnh là hợp tình hợp lý, nhÆ°ng từ lúc nà o Nam Cung thế gia cÅ©ng bắt đầu lên tiếng giúp con váºy? Äiá»u nà y là má»™t nghi vẫn khiến lão phu nghÄ© mãi vẫn không hiểu.â€
Lăng Thiên cÆ°á»i cÆ°á»i rồi kể lại má»™t lượt chuyện Nam Cung thế gia muốn kết minh, khi nghe tá»›i Nam Cung Thiên Long lấy thân pháºn là gia chủ của má»™t trong bát đại thế gia Ä‘Æ°Æ¡ng thế không ngá» cÅ©ng chịu thiệt dÆ°á»›i tay Lăng Thiên, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không khá»i báºt cÆ°á»i.
Mạnh Ly Ca luôn thầm quan sát Lăng Thiên và những ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi đây, thấy không khá»i có chút kỳ lạ! Cảm thấy giữa bá»n há» có má»™t loại quan hệ trên dÆ°á»›i hà i hòa mà lão chÆ°a từng thấy qua. Lăng Thiên nà y, đúng là 'kỳ lạ'. Biểu tình khi Tần đại tiên sinh nhìn hắn, nà o có giống nhÆ° má»™t lão sÆ° Ä‘ang nhìn há»c sinh? Rõ rà ng là coi hắn giống nhÆ° con cháu thân thiết nhất của mình, trong con mắt, trên vẻ mặt luôn đầy vẻ thÆ°Æ¡ng yêu, thần thái hoà n toà n nhẹ nhõm, hoà n không không có ná»a Ä‘iểm cẩn trá»ng và sợ hãi nên có đối vá»›i vị gia chủ tÆ°Æ¡ng lai.
Quan hệ chủ tá»› nhÆ° thế nà y, chÃnh là khát vá»ng mà lâu nay Mạnh Lý Ca hằng mÆ¡ Æ°á»›c. NhÆ°ng ở chá»— Ngụy Thừa Bình, bất luáºn là nhÆ° thế nà o cÅ©ng tuyệt không thể có tình cảnh nhÆ° thế nà y xuất hiện! So sánh giữa hai ngÆ°á»i là có thể nhìn ra rất rõ rà ng, Lăng Thiên chÃnh là vì lấy lòng ngÆ°á»i mà lấy lòng ngÆ°á»i, còn Ngụy Thừa Bình thì vì lấy thế lá»±c mà lấy lòng ngÆ°á»i. NhÆ° váºy, kết quả tuy nhÆ° nhau, nhÆ°ng quá trình thì lại hoà n toà n khác nhau. NgÆ°á»i trÆ°á»›c thì giống nhÆ° gió xuân hóa mÆ°a, thấm váºt không có tiếng Ä‘á»™ng, khiến cho ngÆ°á»i ta bất chi bất giác mà vui vẻ tiếp nháºn. NgÆ°á»i sau thì giống nhÆ° sấm rá»n gió cuốn, nhất thiết phải phát huy hiệu lá»±c trong thá»i gian ngắn. NhÆ°ng ngÆ°á»i trÆ°á»›c lấy lòng ngÆ°á»i tuy tốn thá»i gian, nhÆ°ng kết quả lại có công hiệu vÄ©nh cá»u, còn ngÆ°á»i sau ban đầu tuy khách chủ Ä‘á»u vui vẻ, nhÆ°ng sau má»™t thá»i gian ngắn sẽ gặp phải cái nguy bị phản bá»™i. Mạnh Ly Ca đối vá»›i Ngụy Thừa Binh chẳng lẽ không phải là nhÆ° váºy Æ°?
NghÄ© tá»›i đây, ánh mắt của Mạnh Ly Ca nhìn vá» phÃa Lăng Thiên lá» má» có và i phần tán thưởng.
Lăng Thiên Ä‘á»™t nhiên cung kÃnh há»i Mạnh Ly Ca: "Mạnh tiên sinh, chắc rằng Ä‘oạn thá»i gian nà y ông đã hiểu rõ tình cảnh của mình, trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i thông minh không nói lá»i giả dối, Lăng Thiên thá»±c sá»± không yên tâm vá» sá»± an nguy của tiên sinh, cho nên lá»›n gan nói thẳng, xin tiên sinh bá» quá cho!"
Mạnh Ly Ca lá» má» Ä‘oán được Lăng Thiên muốn nói gì, mỉm cÆ°á»i nói: "Lăng công tá» xin cứ nói."
Lăng Thiên nói: "Với đại tà i của tiên sinh, lại phải chịu khuất nhục dưới trướng Ngụy Thừa Bình, đúng ra với nhãn quang của tiên sinh mà nói, loại sự tình nà y không nên phát sinh mới đúng, chuyện nà y khiến Lăng Thiên nghĩ mãi vẫn không hiểu, tiên sinh có thể dạy bảo cho ta không."
Mạnh Ly Ca cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, nói: "Lăng công tá» có Ä‘iá»u chÆ°a biết rồi, sÆ° môn của tại hạ nhiá»u năm trÆ°á»›c từng thiếu Bắc Ngụy hoà ng thất má»™t món nhân tình, sau khi tại hạ thà nh tà i, Bắc Ngụy hoà ng thất tìm tá»›i ân sÆ°, xin ân sÆ° phái má»™t đệ tỠđắc ý tá»›i phò tá Bắc Ngụy. Lý Ca vốn tà i sÆ¡ há»c thiển, chÆ°a thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng trá»ng trách nà y, nhÆ°ng lúc đó, ngồi trÆ°á»›c ân sÆ° lại chỉ có má»™t mình Ly Ca."
Nói tá»›i đây lão lắc lắc đầu, nhấc chén rượu lên rồi má»™t há»›p uống cạn, sau đó tiếp tục nói: "Bản môn rất coi trá»ng chữ tÃn, nhÆ°ng ân sÆ° cÅ©ng không muốn hủy Ä‘i tiá»n đồ của ta, liá»n muốn ta tá»± mình quyết định. SÆ° ân thâm trá»ng, Ly Ca thân là đồ đệ, sao có thể không phân Æ°u vì sÆ° môn?"
Tần đại tiên sinh nhÆ°á»›ng mà y, không ngá» lại cúi mình hà nh má»™t lá»… vá»›i Mạnh Ly Ca, Mạnh Ly Ca vá»™ và ng đứng dáºy né tránh, nhÆ°ng bị Tần đại tiên sinh giữ lại: "SÆ° đệ không được né tránh, má»™t lá»… nà y, sá»± đệ đáng được nháºn. Äây chÃnh là ngu huynh muốn cảm tạ sÆ° đệ đã xả thân vì sÆ° môn. Chuyện nà y đã là m vi huynh rất xấu hổ." Nói tá»›i đây thì không nén nổi nghẹn ngà o, lệ già chứa chan.
Mạnh Ly Ca xúc Ä‘á»™ng than: "Ly Ca nháºn Æ¡n sâu của sÆ° môn, sao có thể không hồi báo? Lá»i nà y của sÆ° huynh khiến tiểu đệ xấu hổ rồi." Lão ngừng má»™t lát rồi lại thở dà i má»™t tiếng, sau đó nói: "Tiểu đệ lúc má»›i tá»›i Bắc Ngụy, thấy Thừa Bình thái tá» tuy lòng dạ hẹp hòi, nhÆ°ng vẫn có và i phần thủ Ä‘oạn là m việc, ngoan Ä‘á»™c quả quyết, là má»™t đại kiêu hùng. Tiểu đệ liá»n nghÄ©, nếu hắn có thể đối đãi tốt vá»›i ta, dÆ°á»›i sá»± dạy dá»— của tiểu đệ, thà nh tâm nghe và o được ná»a phần má»™t phần, váºy thì tiểu đệ có lÆ°u lại Bắc Ngụy cÅ©ng không sao. NhÆ°ng không ngá» ngÆ°á»i nà y..." nói tá»›i đây thì lắc đầu, nhÆ°ng rồi lại cÆ°á»i rất thoải mái: "Có Ä‘iá»u nhÆ° váºy cÅ©ng tốt, trái lại khiến tiểu đệ chiếm được tiện nghi lá»›n, không còn phải bị cuốn và o vòng xoáy chÃnh trị giả dối đó nữa, tháºt sá»± đáng để uống cạn má»™t chén rượu."
Lăng Thiên gáºt đầu, trong lòng trầm tÆ° suy nghÄ©. Câu cuối cùng của Mạnh Ly Ca, rõ rà ng là nói vá»›i mình, ám chỉ mình nếu muốn chiêu má»™ lão, váºy tốt nhất đừng ra chủ ý. Không khá»i báºt cÆ°á»i nói: "Tiên sinh chân tháºt thẳng thắn, Lăng Thiên không dám miá»…n cưỡng, Lăng Thiên tuy không có bản sá»±, nhÆ°ng vá» việc dùng ngÆ°á»i lại có mấy phần, tá»± nhiên không dám miá»…n cưỡng tiên sinh. Äợi sau khi phong ba chấm dứt, thì cứ để tiên sinh quay vá» là được. Có Ä‘iá»u, vẫn xin tiên sinh nhá»› kỹ, cá»a của Lăng phủ, vÄ©nh viá»…n mở để đón chà o tiên sinh. Cho dù không thể sống lâu, nhÆ°ng khi nà o tiên sinh cần chá»— nghỉ chân thì tá»›i ở má»™t khoảng thá»i gian cÅ©ng tốt, nhà cá»a của Lăng phủ dù không chắc chắn, nhÆ°ng cÅ©ng có thể che mÆ°a che gió cho tiên sinh, xin tiên sinh đừng chối từ!"
Mạnh Ly Ca ôm quyá»n, nói: "Äa tạ công tá»!"
Lăng Thiên cÆ°á»i rất sảng khoái, nâng chén lên má»i: "Gặp được nhau chÃnh là có duyên, không biết tiên sinh có có thể vì ta mà nói vá» thiên hạ đại thế má»™t lần không? Coi nhÆ° là đỠtà i tá»u yến, tiên sinh cứ tùy ý mà nói, Lăng Thiên rá»a tay lắng nghe."
Mạnh Ly Ca lắc đầu cÆ°á»i: "Lăng công tỠđúng là biết tÃnh kế!" Lão nhÃu mà y má»™t thoáng, Ä‘á»™t nhiên ngẩng lên nhìn Lăng Thiên, nghiêm túc nói: "TrÆ°á»›c tiên Ly Ca mạo muá»™i há»i công tá» má»™t câu, xin công tá» trả lá»i ta."
Lăng Thiên cung kÃnh nói: "Tiên sinh cứ há»i Ä‘i, nếu Lăng Thiên có thể trả lá»i, tá»± nhiên sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn (biết thì sẽ nói, đã nói là nói hết)!"
Mạnh Ly Ca hai mắt dán chặt và o Lăng Thiên, không ngá» lại có má»™t cá»— khà chất lẫm nhiên: "Dám há»i công tá», trong lòng công tá» thiên hạ bách tÃnh là gì?"
"Thiên hạ bách tÃnh?" Lăng Thiên báºt cÆ°á»i: "Tiên sinh, bách tÃnh là gì, phải nhìn địa vị và thân pháºn của ngÆ°á»i bình luáºn, thân pháºn khác nhau, bách tÃnh trong lòng ngÆ°á»i đó sẽ có địa vị khác nhau, tiên sinh có thấy váºy không? Tiên sinh cho rằng lúc nà y, nÆ¡i nà y, Lăng Thiên sẽ tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn Æ°?"
Mạnh Ly Ca nhÃu mà y: "Ly Ca xin công tá» chỉ rõ."
Lăng Thiên nhẹ nhà ng xoay chén rượu trong tay, cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng: "Tiên sinh đã há»i, tá»± nhiên ta sẽ nói thẳng, hiện tại trong mắt Lăng Thiên, thiên hạ bách tÃnh tất cả Ä‘á»u là con sâu cái kiến!"
Tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi Ä‘á»u biến sắc. Không ngá» Lăng Thiên lại nói ra má»™t câu vô cùng không được lòng ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Tần đại tiên sinh thì nhÃu mà y, mặt lá»™ vẻ không vui.
Mạnh Ly Ca lại giống nhÆ° hiểu ra gì đó, há»i dò: "Công tá» hình nhÆ° còn chÆ°a nói hết ý? Sao có thể nói là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn?"
Lăng Thiên cÆ°á»i ha ha, trầm giá»ng nói: "Không sai, nếu ta hiện tại là má»™t bách tÃnh bình thÆ°á»ng, váºy thì, thiên hạ bách tÃnh trong lòng ta chÃnh là cốt nhục, thủ túc. NhÆ°ng ta hiện tại là háºu nhân của cao môn đại phiệt, nếu không có biến cố gì khác, bách tÃnh trong lòng ta so vá»›i con sâu cái kiến thì có gì khác nhau? Äây là lá»i nói tháºt, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÃnh là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn! Chẳng lẽ tiên sinh không tin Æ°?"
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 18 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
baobién ,
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
phonglinh123 ,
php81 ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trandat09 ,
trungcan ,
trungwiner ,
turner ,
unknow_n9x
23-11-2010, 04:53 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ©
Tham gia: Oct 2010
Bà i gởi: 764
Thá»i gian online: 5 phút 52 giây
Thanks: 1,070
Thanked 8,945 Times in 530 Posts
Quyển 3
Chương 88: Ta không phải là anh hùng
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
SÆ°u táºp bởi xXx
Mạnh Ly Ca suy nghÄ© kỹ cà ng lại má»™t lượt, Ä‘á»™t nhiên ngẩng đầu lên há»i: "Nếu công tá» khởi sá»±, váºy thì sẽ nhÆ° thế nà o? Bách tÃnh trong lòng công tá» sẽ là gì?"
"Công cụ!" Lăng Thiên không chút do dá»±, nhÆ°á»›ng mà y nói: "Nếu là khởi sá»±, chinh chiến thiên hạ. Váºy thì, bách tÃnh chÃnh là công cụ lợi hại nhất trong tay ta! Ta có thể từ chá»— há» lấy được tiá»n tà i để nuôi quân, từ há» lấy được trai tráng là m sÄ© tốt cho ta. Cổ Ä‘á»™ng dân ý, tạo thanh thế cho ta, kÃch Ä‘á»™ng sá»± phẫn ná»™ của dân chúng, nâng cao đại nghÄ©a của ta! Vì thế, khi ta khởi sá»±, thiên hạ bách tÃnh chÃnh là công cụ!"
Mạnh Ly Ca cà ng nhÃu mà y chặt hÆ¡n: "Nếu công tá» là thiên hạ chi chủ thì sẽ nhÆ° thế nà o? Thiên hạ bách tÃnh lúc đó sẽ có vị trà gì?"
"Con dân!" Lăng Thiên cuối cùng cÅ©ng không xoay chén nữa, ngẩng đầu dáºy, nghiêm túc nói: "Ta nếu là thiên hạ chi chủ, thiên hạ bách tÃnh sẽ là con dân của ta! Ta sẽ dùng hết sức lá»±c để tạo phúc cho thiên hạ, giúp muôn dân được no ấm! NgÆ°á»i già được phụng dưỡng, trẻ con có chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a, thiên thu vạn tái lòng nà y không đổi!"
"Vá»›i thá»±c lá»±c hiện tại của công tá», vị tất đã không thể tạo phúc cho thiên hạ, giúp muôn dân được no ấm. NhÆ°ng hiện tại bách tÃnh khổ không chịu nổi, có địa phÆ°Æ¡ng tháºm chà ngÆ°á»i chết đói đầy đồng, Mạnh má»— vãn chÆ°a thấy công tá» có bất kỳ hà nh Ä‘á»™ng gì. Công tá» là m thế nà o để lấy được tÃn nhiệm của Ly Ca đây?" Mạnh Ly Ca đặt câu há»i vô cùng sắc bén.
"Ha ha ha..." Lăng Thiên cÆ°á»i lá»›n: "Lăng Thiên hiện tại không phải là thiên hạ chi chủ, cÅ©ng không phải là thần linh tạo váºt, ta hiện tại chỉ là công tá» của Lăng gia, tiá»n bạc của Lăng gia cÅ©ng là cÅ©ng phải kiếm từng xu rất khổ cá»±c má»›i có được! Thiên hạ bách tÃnh khổ cá»±c lầm than, ngÆ°á»i chết đói đầy đồng thì quan hệ gì tá»›i ta chứ? Tiên sinh há»i ta câu nà y, khó tránh khá»i quá vô lý!" Lăng Thiên phản vấn.
"Thiên hạ nà y không phải là thiên hạ của Lăng gia, bách tÃnh cà ng không phải là con dân của Lăng gia! Cho dù hồng thủy cuồn cuá»™n ngất trá»i, má»i ngÆ°á»i chết sạch, váºy thì sao chứ?" Lăng Thiên trong mặt đầy vẻ chế giá»…u: "Chỉ cần Lăng gia ta cÆ¡m áo sung túc, vinh hoa phú quý thì cá»› gì phải lo thế gian đầy tiếng than khóc, thiên hạ sóng đục cuồn cuồn, chẳng liên quan gì đến Lăng Thiên ta cả!"
Mạnh Lý Ca sắc mặt lạnh tanh, tức giáºn nói: "Lá»i nà y của công tá», khó tránh khá»i quá vô tình vô nghÄ©a đó! Là m sao tung hoà nh thiên hạ được?"
Lăng Thiên cÆ°á»i lạnh, nói: "Vá»›i tình thế trÆ°á»›c mắt, nếu Lăng gia không có ý đối vá»›i thiện hạ, váºy thì chỉ có vô tình vô nghÄ©a má»›i có thể tiếp tục tồn tại! Nếu Lăng gia không có dã tâm, và o thá»i Ä‘iểm then chốt nhÆ° thế nà y là chẩn tế tai dân, váºy thì chỉ mang há»a diệt môn mà thôi, tuyệt không có khả năng khác. NhÆ°ng tiên sinh biết đó, cho dù Lăng gia ta không xuất má»™t đồng bạc nà o, nhÆ°ng trong cả thiên hạ, vẫn nuôi sống được bao nhiêu ngÆ°á»i? Mà nếu Lăng gia không còn, có bao nhiêu bách tÃnh sẽ nhà phá thân vong không?"
Mạnh Ly Ca lạnh lùng nói: "Äiá»u nà y Ly Ca không biết, xin được nghe kỹ hÆ¡n."
Lăng Thiên hừ má»™t tiếng, không chút khách khà nói: "Tiêu sinh có biết sản nghiệp của Lăng gia những năm gần đây thế lá»±c tăng mạnh, sá»›m đã không chỉ giá»›i hạn trong má»™t nÆ°á»›c Thừa Thiên nà y nữa rồi. Sản nghiệp của Lăng gia thiên vạn, phân bố khắc các nÆ¡i trên các đại lục, ngay cả Thiên Phong đại lục, Thiên DÆ°Æ¡ng đại lục cÅ©ng Ä‘á»u có không Ãt phân hiệu tồn tại. Vì những sản nghiệp nà y, má»—i năm có Ãt nhất năm mÆ°Æ¡i vạn ngÆ°á»i công tác cho Lăng gia, lại thêm ngÆ°á»i nhà của những ngÆ°á»i nà y, má»—i năm Ä‘á»u có Ãt nhất là hai trăm vạn ngÆ°á»i dá»±a và o sá»± tồn tại của Lăng gia mà được ăn no. HÆ¡n nữa những ngÆ°á»i được ăn no nà y, hoặc giúp hoặc không giúp những ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng tối thiếu có mấy chục vạn ngÆ°á»i không bị chết đói! Nói má»™t câu hÆ¡i khó nghe, nếu Lăng gia Ä‘á»™t nhiên biến mất, mấy trăm vạn ngÆ°á»i nà y rất có khả năng sẽ nhà phá thân vong trong má»™t tuần má»™t tháng, tiên sinh thấy ta nói có đạo lý không?"
Nói tá»›i đây, Lăng Thiên vÆ°Æ¡n mình đứng dáºy: "NhÆ°ng nếu Lăng gia hà nh thiện, cứu thế tai dân khắp nÆ¡i, trong thá»i gian má»™t năm, cÅ©ng đủ để cứu mấy trăm vạn tÃnh mệnh hoặc tháºm chà là nhiá»u hÆ¡n! NhÆ°ng cÅ©ng và o lúc đó, uy danh của Lăng gia sẽ nhÆ° mặt trá»i giữa trÆ°a, trở thà nh loại tồn tại giống nhÆ° Pháºt tổ của vạn nhà ! NhÆ°ng Lăng gia tất sẽ bị ghen ghét, nếu vẫn không có lòng tranh bá thiên hạ, đến lúc đó tất sẽ bị tà n sát!" Lăng Thiên trong mắt lóe sáng, nhìn và o Mạnh Ly Ca: "Không có bất kỳ quân chủ nà o có thể khoan dung cho loại tồn tại nà y! Lăng gia tất nhiên cÅ©ng thà nh thiện nhân trong lòng bách tÃnh các nÆ°á»›c, nhÆ°ng lại sẽ trở thà nh địch nhân lá»›n nhất trong mắt các quân chủ!"
Mạnh Ly Ca Ä‘á»™t nhiên biến sắc, lão đã hiểu Lăng Thiên muốn nói gì, không khá»i thở dà i má»™t tiếng.
"Tá»›i lúc đó, Lăng gia có chá»— nà o để dung thân?" Lăng Thiên chầm cháºm nói, thanh âm trầm thấp: "Có Lăng gia, bách tÃnh có khổ sở, nhÆ°ng có thể giúp đỡ được má»™t số ngÆ°á»i; NhÆ°ng Lăng gia nếu gặp nạn, cho dù được bách tÃnh thiên hạ khen ngợi, nhÆ°ng có thể cứu được trên dÆ°á»›i mấy ngà n nhân mạng của Lăng gia không?"
"Nói nhÆ° váºy, thiên hạ bách tÃnh chi tâm, đối vá»›i ta mà nói thì có gì hữu dụng? Bản công tá» coi há» là con sâu cái kiến, nhÆ°ng có thể bảo chứng kế sinh nhai cho hÆ¡n trăm vạn ngÆ°á»i. Nếu lúc nà y coi bá»n há» nhÆ° huynh đệ thủ túc, ngược lại sẽ là m hại bá»n há»! Vì những thủ túc nà y mà Lăng gia phải mất. NhÆ°ng Lăng gia nếu mất, sản nghiệp tất bị phân chia, mấy trặm vạn lao công vốn vẫn dá»±a và o Lăng gia mà sống sẽ chẳng khác nà o tai dân lúc trÆ°á»›c! Lăng gia tuy là là m chuyện tốt, nhÆ°ng trên thá»±c tế lại là là m ra má»™t sai lầm lá»›n nhất. Nhân quả nhân quả, có nhân có quả, quả do nhân mà tá»›i, tiên sinh có thấy váºy không?"
Mạnh Ly Ca lắc đầu cảm khái, ngán ngẩm lắc đầu: "Lá»i công tá» nói không sai! NhÆ°ng công tá» ngà i có thể là kiêu hùng, nhÆ°ng cách là m nà y không là m được anh hùng!"
Lăng Thiên ha ha cÆ°á»i lá»›n: "Tiên sinh có lẽ biết rồi nhÆ°ng sao còn cố há»i! Phải biết từ cổ xÆ°a ngÆ°á»i thà nh đại nghiệp hẳn phải là kiêu hùng! Anh hùng, ha ha... anh hùng nếu là m tÆ°á»›ng thì đánh đâu thắng đó, nếu là m soái thì trên dÆ°á»›i đồng lòng, nếu là m quân thì dân nghe lệnh, tạo phúc cho má»™t phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng anh hùng quyết không thể là m vÆ°Æ¡ng, là m hoà ng, là m đế, cà ng không thể xÆ°ng tôn! Nếu không, chỉ có thi thể anh hùng đã chết chứ không có đế vÆ°Æ¡ng anh hùng còn sống!"
Khóe miệng Lăng Thiên lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i ngạo nghá»… thiên hạ: "Anh hùng, chỉ có thể là m thủ hạ của kiêu hùng, ngược lại, tất vong!"
"Ưu thế lá»›n nhất của kiêu hùng, chÃnh là tâm ngoan thủ lạt, lục thân cÅ©ng không nháºn. Cho nên, kiêu hùng má»›i có hi vá»ng quáºt khởi trong loạn thế, và thà nh ngÆ°á»i là m nên đại nghiệp. Khuyết Ä‘iểm lá»›n nhất của anh hùng cÅ©ng chÃnh là ưu Ä‘iểm và đặc Ä‘iểm lá»›n nhất của hắn, đó chÃnh là trá»ng tình trá»ng nghÄ©a, má»™t lá»i hứa nặng ngà n cân, đến chết cÅ©ng không hối háºn, luôn lấy đại nghÄ©a là m trá»ng. Äại trượng phu có cái nên là m và có cái không nên là m! Cho nên, trong loạn thế, anh hùng có thể quáºt khởi trong nháy mắt, cÅ©ng có thể phong quang nhất thá»i, tháºm chà có thể được truyá»n tụng thiên cổ. NhÆ°ng tuyệt không thể là m nên nghiệp lá»›n thiên cổ bất hủ. Chỉ bởi vì kiêu hùng biết nhắm và o những khuyết Ä‘iểm nà y của anh hùng, có vô số biện pháp có thể Ä‘Æ°a anh hùng và o chá»— chết! Cho nên, ta không phải là anh hùng, mà ta cÅ©ng không nguyện ý là m anh hùng."
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, nói: "Ta là kiêu hùng, kiêu hùng ngút trá»i!"
Lá»i nà y vừa dứt, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lặng câm! Ai cÅ©ng cúi đầu trầm tÆ°, sắc mặt trầm trá»ng, nhÆ° hiểu ra gì đó.
"Bốp, bốp, bốp" Mạnh Ly Ca mặt trầm nhÆ° nÆ°á»›c, nhÆ°ng vẫn cá»— tay: "Hay cho má»™t cái anh hùng luáºn! Hay cho má»™t cái kiêu hùng luáºn! Ngôn luáºn nà y của công tá» khiến Mạnh Ly Ca đại khai nhãn giá»›i! Äã trởi thà nh cao luáºn rồi, quả nhiên là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn!"
Lăng Thiên mỉm cÆ°á»i, nói: "Vấn Ä‘á» của tiên sinh, Lăng Thiên đã trả lá»i rồi, dám há»i tiên sinh có mãn ý hay không?"
Mạnh Ly Ca vuốt râu, trầm giá»ng nói: "Lá»i của công tỠđã trở thà nh chân lý trong loạn thế, yên ngôn của trị thế! Trong thá»i loạn nhÆ° thế nà y, tất nhiên là có lý!"
"Váºy, vấn Ä‘á» lúc trÆ°á»›c của Lăng Thiên, tiên sinh vẫn chÆ°a trả lá»i ta." Lăng Thiên thong dong nâng chén rượu lên, hÆ¡i nghiêng ngÆ°á»i má»™t cái chạm và o Ngá»c Băng Nhan ở bên cạnh, sau đó thì ngá»a đầu uống cạn.
Ngá»c Băng Nhan Ä‘á» mặt, thấy chén của ba ngÆ°á»i đã cạn, liá»n đứng dáºy châm rượu. BÆ¡i vì ngÆ°á»i phục thị của Minh Yên lâu sá»›m đã bị Lăng Thiên cho lui, Lăng Thần lại không có ở đây, Ngá»c Băng Nhan đại tiểu thÆ° của Ngá»c gia chỉ Ä‘Ã nh thá» má»™t lần là m nha đầu. NhÆ°ng Ngá»c Băng Nhan không những không cảm thấy khó chịu, ngược lại trong lòng còn thấy vui vẻ. HÆ¡n nữa còn cảm thấy mãn nguyện vô cùng vì những lá»i nói nghịch thiên vừa rồi của Lăng Thiên, nếu không phải là ngÆ°á»i chà thân, sao có thể nghe được.
Những gì mà ba ngÆ°á»i Lăng Thiên Ä‘ang nói Ä‘á»u là những loại chuyện cÆ¡ máºt! NhÆ°ng Lăng Thiên vẫn không có ná»a Ä‘iểm tị hiá»m đối vá»›i mình, chỉ má»™t phần tâm ý nà y, đã đủ để khiến tình hoà i Ä‘ang chá»›m nở của Ngá»c Băng Nhan nhảy nhót không thôi, bởi vì Lăng Thiên đã dùng hà nh Ä‘á»™ng nà y để nói rõ: Muá»™i là nữ nhân của huynh!
Câu nà y tuy Lăng Thiên chÆ°a nói ra miệng, nhÆ°ng Ngá»c Băng Nhan lại đã nghe thấy ở trong lòng.
"Nếu có thể cùng Thiên ca chung sống cả Ä‘á»i, là m má»™t nữ nhân được Thiên ca ôm trong lòng suốt Ä‘á»i, đó là má»™t chuyện hạnh phúc và vui vẻ biết bao!" Ngá»c Băng Nhan nghÄ© tá»›i đây thì lại nhá»› tá»›i tâm sá»± của mình, không khá»i biến sắc, thổn thức muốn khóc. Ta... ta liệu có được phúc pháºn nhÆ° váºy không?
Tạm thá»i không nói tá»›i Ngá»c Băng Nhan Ä‘ang rÆ¡i và o trong tình hoà i của tiểu nữ nhi, chợt vui chợt buồn, thần thái hoảng hốt nữa, chỉ nghe thấy Mạnh Ly Ca tiếp tục Ä‘á» tà i của Lăng Thiên: "Äại thế của thiên hạ hiện nay, công tá» chắc trong lòng sá»›m đã có tÃnh toán, không cần Ly Ca phải nói thêm, cho nên tại hạ chỉ phát biểu ý kiến của mình."
Lão đứng dáºy, lấy mấy chén trà trên bà n trà , rồi qua loa bà y ra má»™t thế cục. Lăng Thiên và Tần đại tiên sinh Ä‘á»u đứng dáºy xem.
Mạnh Ly Ca vừa lấy tay chỉ vừa Ä‘Ä©nh đạc nói: "Hiện tại tam đại lục của thiên hạ Ä‘á»u rÆ¡i và o thế loạn! ChÃnh là lúc anh hùng, kiêu hùng, quần hùng đứng lên cùng kiến công láºp nghiệp! Thiên Phong và Thiên DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c mắt không cần phải nói đến, cứ đặt tạm sang má»™t bên. Thiên Tinh đại lục, bảy nÆ°á»›c cùng tồn tại và có cá»u đại thế gia! Ngá»c gia, Nam Cung, Tây Môn. Äông PhÆ°Æ¡ng, Bắc Minh, Lăng gia, DÆ°Æ¡ng gia, Lôi gia, ngoà i ra còn có Tiêu gia Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c thà nh thế. Hiện tại có thể thấy, bá» ngoà i thì Ä‘á»u nÆ°á»›c sông không phạm nÆ°á»›c giếng, không xâm phạm lẫn nhau, má»—i nÆ¡i Ä‘á»u rất yên bình. NhÆ°ng bên trong không ai là không dùng hết sức lá»±c, mÆ°u cầu Ä‘á»™c bá Thiên Tinh, và không có ai may mắn thoát khá»i!"
Mạnh Ly Ca ngừng má»™t chút, nháºn lấy chén trà mà Lăng Thiên Ä‘Æ°a tá»›i, uống má»™t ná»a rồi tiếp tục nói: "Nguyệt Thần quốc nằm xa nhất, quốc lá»±c yếu kém, nếu có ngÆ°á»i có thể già nh được thiên hạ, chỉ cần má»™t bức truyá»n thÆ°, phong vÆ°Æ¡ng phong tÆ°á»›c là có thể Ä‘Æ°a và o bản đồ, vì thế, tạm thá»i không cần luáºn tá»›i." Nói xong, Mạnh Ly Ca đặt má»™t chén trà trên bà n sang bên cạnh.
"Tây Hà n và Tây Môn thế gia do trÆ°á»ng kịch chiếm năm trÆ°á»›c, mất Ä‘i nÆ¡i hiểm yếu, từ đó không có chá»— nà o để thủ. Quốc lá»±c có lẽ không yếu, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là đối thủ mạnh có sức để cạnh tranh. Cho nên, Tây Hà n có thể tạm bá» qua! Thừa Thiên nằm ở vị trà chÃnh giữa, bát diện lại địch, nhÆ°ng cÅ©ng có thể bát diện xuất kÃch. Vốn là địa phÆ°Æ¡ng nguy hiểm nhất, nhÆ°ng bất kỳ nhà nà o chỉ cần có được Thừa Thiên trÆ°á»›c liá»n già nh được quyá»n chủ Ä‘á»™ng toà n diện. Vì thế, hiện tại ngược lại lại ổn nhÆ° thái sÆ¡n, duy có hoà ng thất Thừa Thiên là không được nhÆ° váºy, nÆ¡i an toà n nhất đối vá»›i há» mà nói cÅ©ng chÃnh là nÆ¡i nguy hiểm nhất. Äáng tiếc hoà ng thất vẫn hồ đồ không hiểu, đáng tiếc và cÅ©ng đáng buồn! HÆ¡n nữa hoà ng thất Thừa Thiên, cÅ©ng bởi vì có sá»± tồn tại của Lăng gia, cÆ¡ bản đã là danh tồn tháºt vá»ng (danh nghÄ©a thì còn, nhÆ°ng thá»±c tế thì đã mất)! Cho nên, Lăng gia có thể thay thế." Khóe miệng Mạnh Ly Ca lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i.
Tà i sản của Tiểu Äiệp
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Äiệp
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Bạch Vô Song ,
boy_angel^_^ ,
ducdaogia ,
Lạnh ,
LinhLam ,
mailmail060689 ,
MyTan ,
namkhanh24 ,
phonglinh123 ,
php81 ,
Tiểu Phùng ,
tien139 ,
trungcan ,
trungwiner ,
turner ,
unknow_n9x
Từ khóa được google tìm thấy
doa lac thien su , êóëüòóðîëîãèÿ , ëþäåé , íèññàí , ïðîäâèæåíèå , lan thien truyen thuyet , lang khong truyen thuet , lang khong truyen thuyet , lang phong thien ha , lang phong thien ha prc , lang phong thien ha txt , lang phong thin ha , lang phong truyen thuyet , lang than truyen thuyet , lang thein truyen thuyet , lang thien , lang thien chuyen thuyet , lang thien truen thuyet , lang thien truyeb thuyet , lang thien truyen , lang thien truyen ghuyet , lang thien truyen ky , lang thien truyen tg , lang thien truyen thiet , lang thien truyen thuet , lang thien truyen thuey , lang thien truyen thueyt , lang thien truyen thuye , lang thien truyen thuyen , lang thien truyen thuyer , lang thien truyen thuyet , lang thien truyen thuyey , lang thien truyen thuyft , lang thien truyennthuyet , lang thien truyenthuyet , lang thien truyet thuyet , lang thien tryen thuyet , lang thien ttuyen thuyet , lang thientruyen thuyet , lang thjen truyen thuyet , lang thoen truyen thuyet , lang tien truyen thuyet , lang tieu truyen thuyet , lang-thien-truyen-thuyet , lang.thien.truyen.thuyet , langthien truyen thuyet , langthientruyen thiet , langthientruyenthuyet , langthientuyenthuyet , langthuyentruyenthuyet , lanthientruyenthuyet , lăng thiên , lng thien truyen thuyet , long thien truyen thuyet , lung tien truyen thuyet , ñêàéëèíê , ngã dục phong thiên , nhinlangkiem.com , ñïóòíèêîâûé , óëüòðà , phong lang prc , phong lang thien ha , phong lang truyen thuyet , phong lăng thiên hạ , tac gia phong lang , tác giả phong lăng , thien lang truyen thuyet , tinh tê , truyen lang thien , truyen thuyet lang phong , truyen thuyet lang thien , truyen thuyet phong lang