11. Ma Quân viện
NhÆ°ng bà ta lại gượng cÆ°á»i chua chát :
- Thôi, chúng ta bất tất phải nói dà i dòng. Tháºt ra giữa ta và mi có và i chá»— giống nhau phải không?
Ngừng lại một chút, bà ta lại kể lể :
- Cái vẻ sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i dá»… là m cho Ä‘Ã n ông say đắm kia hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c thì Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng chẳng kém sút ngÆ°Æ¡i...
BÃch CÆ¡ cau mà y trả lá»i :
- NhÆ°ng tiếc rằng BÃch CÆ¡ nà y không đê hèn, hạ tiện nhÆ° mi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bá» chồng bá» con để ngoại tình...
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng run rẩy :
- Tức chết đi được... mi hãy kêu em ta ra đây.
BÃch CÆ¡ hằn há»c :
- Ai là em của mi?
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng trả lá»i cay Ä‘á»™c :
- ChÃnh là mẹ của mi, Nga Mi nữ đó. Ta đê hèn hạ tiện thì em gái của ta tháºt khó mà trong sạch.
BÃch CÆ¡ tức tối, nạt :
- Mi đừng nói nhảm!
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng quắc mắt :
- Hừ! Nói nhảm? Ta không nể tình mi là cháu thì ta đã hủy hoại sắc đẹp của mi rồi. Ta cÅ©ng kể mi là má»™t món bảo váºt nên muốn mang vá» Hải Nam đảo có việc dùng.
Câu nói vừa dứt thì tà áo của bà tung bay lất phất, thân hình lÆ°á»›t tá»›i nhanh nhÆ° má»™t cÆ¡n gió thoảng. BÃch CÆ¡ không há» sợ sệt, mỉm cÆ°á»i mà rằng :
- Mi hãy ngoảnh đầu lại mà xem, mẹ ta đến kia.
Nói rồi Ä‘Æ°a tay trá» vá» phÃa trÆ°á»›c. Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng bất giác quay đầu nhìn lại.
ChÃnh và o lúc đó thì BÃch CÆ¡ đã thừa thế, dùng ngón tay Ä‘ang trá» vá» phÃa trÆ°á»›c của mình Ä‘iểm má»™t Ä‘Æ°á»ng nhanh nhÆ° Ä‘iện và o sau gáy của bà ta, đồng thá»i dùng bà n tay tả quét nhẹ má»™t cái là m cho bốn chiếc lồng đèn vụt tắt.
Trong bóng tối, Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng gà o lên :
- Hay cho con quá»· nhá»!
Dứt lá»i, bà vung tay áo để hứng lấy hai mÅ©i kim có tẩm thuốc Ä‘á»™c Ä‘ang vèo vèo bay tá»›i.
Nhanh nhÆ° chá»›p, bà ta lÆ°á»›t tá»›i hai bÆ°á»›c, nhả ra má»™t luồng chưởng phong, chiếu thẳng và o mặt BÃch CÆ¡.
Hai đứa nữ tỳ sợ hãi rú lên mấy tiếng kinh hoà ng. NhÆ°ng trong bóng tối bá»—ng vang lên mấy tiếng ho khà n khà n và luồng chưởng phong của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng thình lình gặp phải trở ngại, báºt ngược trở vá».
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng thảng thốt há»i :
- Muội phu đó có phải không?
Má»™t câu trả lá»i sang sảng vang lên :
- Ai là muội phu của mi?
Äèn lại báºt sáng, giữa sân lại thêm má»™t ngÆ°á»i. NgÆ°á»i ấy ăn mặc vô cùng sang trá»ng, đôi mắt sáng nhÆ° sao. ÄÆ°á»ng Luân nhìn ra đó chÃnh là Liên Hải Thiên.
BÃch CÆ¡ sợ hãi nép mình bên thân phụ. Nà ng glÆ°Æ¡ng cặp mắt tinh quái nhìn Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng cất cao giá»ng nói :
- Thưa cha, Tần phu nhân cứ nằng nặc quyết một hai nhìn con là cháu.
Liên Hải Thiên dịu giá»ng :
- Chẳng hay đêm hôm tăm tối Kim đảo chủ đến đây có Ä‘iá»u chi?
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng chua chát trả lá»i :
- Liên Hải Thiên, không ngỠngà y nay cha con mi trở mặt.
Liên Hải Thiên đanh thép :
- Chỗ nà y không phải là chỗ để Kim đảo chủ ăn cà n nói dở.
Nói rồi ngá»a mặt nhìn trá»i. Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng lại hằn há»c nói :
- Hừ! Tháºt là cao ngạo. Không ngá» thằng đánh cá Liên Hải Thiên năm xÆ°a bây giá» lại hống hách đến má»±c nà y. Mi hãy yên tâm, ta không bắt con gái của mi đâu. Ta chỉ nhá» mi cùng ta đến Hải Nhãn mò quyển Äa Tâm thánh kinh. Mi Ä‘i hay không thì bảo.
Liên Hải Thiên trợn mắt :
- Mi hãy ra khá»i chá»— nà y, ta chẳng có bà con thân thÃch vá»›i mi!
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng cặp mắt đầy sát khà :
- Váºy thì mi chá»› trách ta. Mi hãy gá»i em ta ra đây, ta có việc cần nói vá»›i nó.
Liên Hải Thiên cau mà y mà không trả lá»i.
Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng bÄ©u môi, cÆ°á»i chua chát nói :
- Nghe lá»i đồn đãi mà ta không tin, giỠđây ta má»›i biết rõ rằng mi đã hại chết em ta, có phải chăng?
Liên Hải Thiên tái mặt, gà o lên :
- Ăn nói hồ đồ!
Trên và nh môi của Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng thoáng hiện lên má»™t nét cÆ°á»i nham hiểm.
Bà ngắm nhìn BÃch CÆ¡ Ä‘ang trố cặp mắt kinh dị, sẳng giá»ng nói rằng :
- Chị của nó là hạng đê hèn hạ tiện thì em của nó đâu phải là hạng thanh cao! Chắc Nga Mi nữ đã ngoại tình nên mi má»›i nổi giáºn mà giết Ä‘i, có phải không?
- Äồ hèn, miệng lưỡi của mi tháºt là dÆ¡ dáy.
Dứt lá»i, hai ống tay áo của Liên Hải Thiên bất thần vung mạnh ra, hai luồng gió lạnh bay vèo vèo, tấn công Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng.
Má»™t tiếng “bùng†vang lên trong đêm tối, Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng đã chá»i lại má»™t chưởng và bà mượn sức mạnh đó mà bay mình lên đầu tÆ°á»ng.
Bà cÆ°á»i chua chát trả lá»i :
- Thằng há» Liên kia, từ ngà y nay trở vá» sau, nhà há» Kim ta đối vá»›i mi dứt Ä‘Æ°á»ng thân thÃch. Mặc dầu em ta ngà y xÆ°a vì yêu mi mà chẳng nhìn ta là chị, nhÆ°ng Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng nhứt quyết phân thây mi ra là m trăm mảnh để báo thù cho nó!
Liên Hải Thiên râu tóc Ä‘á»u dá»±ng lên, lại tung ra má»™t đòn, khà thế mãnh liệt nhÆ° núi đổ.
Thân hình của lão ta cất lên, định Ä‘uổi theo bất chợt bị má»™t cánh tay má»m mại ghì lại, má»™t tiếng nói nhẹ nhà ng vang bên tai :
- Cha!
Liên Hải Thiên bất đắc dÄ© phải đảo mình trở vá». GiÆ°Æ¡ng cặp mắt căm há»n nhìn Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng Ä‘ang trổ thuáºt phi hà nh Ä‘i nhanh nhÆ° má»™t là n tÆ¡ mà u trắng, dần dần khuất dạng trong mà n đêm, mà âm thanh của nụ cÆ°á»i quái gỡ của bà vẫn còn văng vẳng bên tai.
BÃch CÆ¡ rên rÄ© há»i :
- ThÆ°a cha... lá»i nói của bà ta là đúng?
Liên Hải Thiên quắc mắt gằn giá»ng :
- Mi chớ nghe con đại ma đầu ấy nói nhảm!
BÃch CÆ¡ tá» vẻ ngá» vá»±c :
- Váºy thì tại sao mẹ con chết Ä‘i? Cha hãy Ä‘Æ°a con Ä‘i xem má»™.
Liên Hải Thiên thở dà i, trên vầng trán rộng của lão thoáng hiện lên và i nét nhăn nheo. Ông ta nói một cách khó khăn :
- Lẽ ra cha không thổ lá»™ việc nà y, nhÆ°ng bây giá» con đã nghi ngá» thì cha cho con biết. Con ngỡ rằng cha đánh cuá»™c vá»›i bá»n là ng võ Trung Nguyên để chiếm lấy má»™t dãy đất hai nghìn dặm, việc nà y là do lòng háo thắng Æ°?
BÃch CÆ¡ giá»±t mình thầm nghÄ© :
- Thì ra cha ta phải trải qua bao nhiêu thiên lao vạn khổ, xuất tá» nháºp sinh má»›i có má»™t cÆ¡ đồ.
Liên Hải Thiên lạc giá»ng nói :
- Cha mượn tiếng là cà n quét bá»n Thiên La giáo, thá»±c ra là để ngăn ngừa má»™t chứng bệnh truyá»n nhiá»…m. Mẹ vì mắc phải bệnh truyá»n nhiá»…m đó, không muốn nó lây sang cho con nên không muốn gặp con.
Hải Ma lại nói bằng má»™t giá»ng trầm trầm đầy thÆ°Æ¡ng cảm :
- Mẹ mi mặc dầu mang bệnh nhÆ°ng vẫn thÆ°Æ¡ng rất má»±c, má»—i lần gặp ta Ä‘á»u há»i thăm đến con.
BÃch CÆ¡ ná»a tin ná»a ngá», mở cặp mắt sáng ngá»i nhìn Liên Hải Thiên.
Bỗng Liên Hải Thiên trừng mắt quát :
- Hay lắm! Chúng bay lần mò đến đây là m gì? Sao chẳng chÆ°á»ng mặt ra!
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình đánh thót, thấy cặp mắt sáng ngá»i của Liên Hải Thiên chiếu thẳng vá» phÃa mình, trong lòng hồi há»™p vừa dợm cất mình nhảy ra trình diện bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói khà n khà n vang lên :
- Tháºt là đồ đê hèn hạ tiện.
Hải Ma thét lên má»™t tiếng, âm ba của lão đồng vá»ng khắp bốn bá» là m cho má»™t chiếc lồng đèn vụt tắt. Má»™t bầu không khà nặng ná» bao trùm lấy ngôi nhà đầy bà máºt...
NhÆ°ng trong phút chốc, đèn bá»—ng vụt sáng lên, ÄÆ°á»ng Luân cà ng lấy là m lạ vì rằng trÆ°á»›c mắt chà ng bá»—ng hiện ra tám ngÆ°á»i tỳ nữ, trên tay cầm tám chiếc đèn lồng, thân hình thÆ°á»›t tha diá»…m lệ. Há» Ä‘i lả lÆ°á»›t nhÆ°ng tốc Ä‘á»™ phi thÆ°á»ng nhanh chóng trong chá»›p mắt đã bao vây BÃch CÆ¡ kÃn mÃt. MÆ°á»i chiếc cán lồng đèn đâm ra bốn bá» tua tủa, bảo vệ lấy BÃch CÆ¡.
Trong bóng đêm mỠảo, tám chiếc lồng đèn nổi lên lốm đốm, xa trông tháºt là ngoạn mục.
Phần Hải Ma thì thừa trong lúc đèn tắt, đã tròng má»™t chiếc mặt nạ lên mặt mình nên bây giá» sắc diện của lão tháºt là kinh tởm.
Lão lại thét :
- NgÆ°á»i bạn nà o đó? Sao chẳng xuất đầu lá»™ diện, còn chá» Äông Hải Ma Quân dùng sát thủ để má»i sao?
Ãnh mắt sáng ngá»i, uy nghi lẫm liệt của lão dừng ngay lại chá»— ÄÆ°á»ng Luân Ä‘ang trốn.
ÄÆ°á»ng Luân nÃn thở không dám cục cá»±a.
Chợt có má»™t giá»ng cÆ°á»i rùng rợn, xé toang bức mà n u uất và má»™t chiếc bóng ngÆ°á»i từ trong bóng tối bay vút ra, rÆ¡i là đà xuống giữa sân.
NgÆ°á»i ấy thân thể gầy gò, sắc mặt xanh xao, nhác trông cÅ©ng đủ là m cho ngÆ°á»i ta ghê sợ.
NgÆ°á»i ấy chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là Vô Hồn tông chủ Ma Äại Nhân!
ÄÆ°á»ng Luân bất giác Ä‘Æ°a tay sá» và o chuôi lưỡi Há»a Long thần kiếm, táºp trung tinh thần chỠđợi sá»± Ä‘á»™t biến xảy ra.
Vô Hồn tông chủ và Äông Hải Ma Quân bốn mắt lÆ°á»m nhau, đằng đằng sát khÃ.
Ma Quân háºm há»±c nói :
- Khá khen cho mi có gan dám và o đây để vuốt râu hùm. Mi hãy trình bà y tên tuổi để rồi ta sẽ động thủ.
GÆ°Æ¡ng mặt của Ma Äại Nhân lạnh lùng Ä‘anh đá, không nói má»™t lá»i. Ông ta Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn BÃch CÆ¡ từ đầu đến chân là m cho BÃch CÆ¡ bất giác phải rợn tóc gáy.
Nà ng khẽ cau mà y liá»…u, giáºt nhẹ chéo áo của Hải Ma, nói nhá» :
- Cha phải cẩn tháºn cho lắm. NgÆ°á»i đó là Vô Hồn tông chủ. Bây giá» luồn cúi triá»u đình, được chức Ngá»± tiá»n thị vệ, tá»± xÆ°ng là Ma Äại Nhân gì đó.
Hải Ma cÆ°á»i khinh bỉ :
- Tháºt là đáng chết, đồ chó săn...
Rồi sang sảng giá»ng đồng :
- Thằng há» Ma kia, sao chẳng trốn trong cổ má»™ mà lặn lá»™i Ä‘Æ°á»ng xa muôn dặm đến Ä‘ay. Mi muốn gì, nói cho ta nghe thá»?
Cặp mắt diá»u hâu của Ma Äại Nhân dán chặt và o BÃch CÆ¡, trả lá»i má»™t câu đầy nham hiểm :
- Ta muốn... ta muốn con gái của mi, BÃch CÆ¡ Ma Nữ!
Hải Ma cÆ°á»i ha hả trả lá»i :
- Muốn thì... tự tiện mà lấy!
Ma Äại Nhân bất giác trá» tá»›i má»™t bÆ°á»›c, bất thình lình bà n tay gầy gò khô đét của lão vÆ°Æ¡n ra chá»™p má»™t Ä‘Æ°á»ng nhanh không thể tả và o giữa ngá»±c của BÃch CÆ¡.
BÃch CÆ¡ rú lên má»™t tiếng hãi hùng nhÆ°ng Hải Ma đã quát :
- Lui ra!
Tiếng thét vang lên nhÆ° đất bằng sóng dáºy. ChÃnh và o lúc thân hình Ma Äại Nhân vừa trá» tá»›i thì má»™t luồng sức mạnh vô biên trà n ra, đánh thốc và o dạ dÆ°á»›i của Ma Äại Nhân.
Gương mặt khó coi của lão cau lại, vì bất thần gặp phải trở lực ngoà i sự tưởng tượng của lão.
Ma Äại Nhân giÆ°Æ¡ng cặp mắt cú vá» nhìn đối phÆ°Æ¡ng, chÃnh và o lúc đó thì Liên Hải Thiên lại vÆ°Æ¡n mình trá» tá»›i, bổ ra má»™t đòn Hải Ná»™ Thiên Kinh.
Äây là má»™t thế võ dùng sức mạnh để đè bẹp đối phÆ°Æ¡ng, đứng đầu trong bốn thế võ kỳ diệu của Hải Ma là Tứ Hải liên hoà n thức.
BÃch CÆ¡ bà ng hoà ng thất sắc, vì kể từ ngà y nà ng khôn lá»›n đến nay, chÆ°a há» thấy cha mình sá» dụng bốn thế võ bà truyá»n của dòng há» Liên bao giá». Ngà y hôm nay cha mình thi thố ra đây thì kẻ kia tất phải là tay kình địch.
Äã có ý thức từ trÆ°á»›c, bây giá» thấy Hải Ma hùng hổ tấn công, lão ta không dám dùng sức mạnh chá»i vá»›i sức mạnh, mà chỉ sá» dụng khinh công tuyệt diệu mà lách sang cánh tay trái chừng năm bÆ°á»›c.
Hải Ma cÆ°á»i đắc chà há»i rằng :
- Mi chạy Ä‘Æ°á»ng nà o cho thoát?
Dứt lá»i tức tốc xá» má»™t đòn thứ hai trong Tứ Hải liên hoà n thức là Cuồng Hải Hùng Phong.
Một luồng sức mạnh ban nãy do đòn Hải Nộ Thiên Kinh tước ra chưa dứt, bây giỠthình lình ngoặc sang cánh tả đuổi theo đối phương.
Nà o ngá» cuồng phong vừa trá»—i dáºy thì Ma Äại Nhân bất thần quay đầu trở lại, thân hình khô đét của lão bất thình lình tách rá»i ra thà nh vô số Ma Äại Nhân. Hình bóng cháºp chá»n nhÆ° ma trÆ¡i, xá» má»™t thế phi thÆ°á»ng lợi hại của Vô Hồn tông là Vô Hồn tam thức.
Liên Hải Thiên Ä‘ang tấn công mãnh liệt, bất thình lình thấy đối phÆ°Æ¡ng quay đầu trở lại, bóng tay khẳng khiu nổi lên trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, tấn công má»™t lượt và o chÃn đại huyệt trên thân thể của mình.
Bất giác hãi kinh, tức tốc đình thủ, háºm há»±c nói :
- Vô Hồn tông chủ quả nhiên danh bất hÆ° truyá»n, nhÆ°ng vô tình lá»t và o tay ta thì đừng trông sống sót.
Nói rồi, thay hình đổi bộ, xỠmột đòn thứ ba trong Tứ Hải liên hoà n thức là Hải Khoát Thiên Không.
Hai đòn Hải Nộ Thiên Kinh và Cuồng Hải Hùng Phong mạnh bạo bao nhiêu thì đòn Hải Khoát Thiên Không lại nhẹ nhà ng kỳ bà bấy nhiêu.
Tánh hiếu kỳ của Ma Äại Nhân trá»—i dáºy. Ông ta thấy thân hình của đối phÆ°Æ¡ng lả lÆ°á»›t, chưởng ảnh phiêu phiêu, so vá»›i hai đòn ban nãy hoà n toà n khác biệt, nên muốn so thá» má»™t chưởng xem sao.
NghÄ© váºy, nên lão láºp tức sá» dụng má»™t đòn thứ hai trong Vô Hồn tam thức là Hồn Há» Tái Khởi, chá»i lại chưởng phong của Liên Hải Thiên.
Nà o ngá» chá»— huyá»n diệu của đòn Hải Khoát Thiên Không là ở chá»— ban đầu thì lả lÆ°á»›t má»m mại, nhÆ°ng đến khi chưởng lá»±c tiếp xúc vá»›i đối phÆ°Æ¡ng rồi thì sức mạnh thình lình tuôn ra nhÆ° đê vỡ nÆ°á»›c trà n, là m cho đối phÆ°Æ¡ng phải mắc mÆ°u. Hai bà n tay của hai tay cao thủ chạm và o nhau, thì Ma Äại Nhân cảm thấy má»™t luồng sức mạnh chÆ°a từng thấy truyá»n sang cÆ¡ thể của mình.
Biết nguy, Ma Äại Nhân liên tiếp thay đổi trên mÆ°á»i mấy vị trÃ, nhÆ°ng vẫn không là m sao thoát khá»i áp lá»±c của Liên Hải Thiên.
GÆ°Æ¡ng mặt xanh xao nhợt nhạt của lão cau có lên, tá»a ra má»™t ánh mắt cá»±c kỳ quái gỡ. Hai bà n tay khẳng khiu của lão bất thình lình tấn công vun vút.
Liên Hải Thiên hằn há»c nói :
- Hay cho Ma hồn trảo!
Quả tháºt, Ma Äại Nhân lúc bấy giỠđã không sá» dụng Vô Hồn tam thức nữa mà giở Ä‘Æ°á»ng võ bà truyá»n của Ma hồn tông là Ma hồn trảo để kháng cá»± vá»›i Liên Hải Thiên.
Trong chớp mắt, hai tay cao thủ vang danh thuộc tà ma ngoại đạo nà y đã trao đổi cùng nhau gần trăm hiệp.
ÄÆ°á»ng Luân thu hình trên má»™t mái nhà gần đó, ngắm nhìn từng Ä‘á»™ng tác của há», mãi đến bây giá» mà hai bên vẫn chÆ°a phân cao thấp.
Trong khoảng sân nhá» hẹp giữa nhà u ám, hai tay cao thủ chỉ giao đấu vá»›i nhau bằng bốn bà n tay trắng. Cuồng phong nổi dáºy vì vèo Ä‘Æ°á»ng võ hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c nhÆ° gió thét sóng gầm, nhÆ° sÆ¡n băng địa hãm.
Tám ngÆ°á»i tỳ nữ, tay cầm tám chiếc lồng đèn bao vây BÃch CÆ¡ giữa khoảng đêm tối âm u mù mịt, tám chiếc lồng đèn nổi lên lốm đốm bao quanh má»™t ngÆ°á»i sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, trông tháºt là ngoạn mục.
Lại ba mÆ°Æ¡i hiệp nữa trôi qua nhanh nhÆ° má»™t cÆ¡n gió thoảng, cả Liên Hải Thiên và Ma Äại Nhân Ä‘á»u cảm thấy đối thủ của mình tháºt là má»™t tay kình địch mà bình sanh chÆ°a há» gặp.
Tráºn ác chiến là m cho cả hai thảy Ä‘á»u cẩn tháºn từng ly từng tÃ, không dám tháo thứ má»—i lần xuất thủ thảy Ä‘á»u là những môn võ công thượng thặng.
Thân hình của hai ngÆ°á»i thoạt kết hợp vá»›i nhau rồi lại ly khai trong nháy mắt. Những thế võ cao kỳ tuyệt diệu trao đổi cùng nhau trong khoảnh khắc đó.
Lúc bấy giá» ÄÆ°á»ng Luân má»›i biết tại là m sao Hải Ma và Vô Hồn tông chủ được ngÆ°á»i Ä‘á»i trá»ng vá»ng. Äó không phải là má»™t sá»± ngẩu nhiên.
ÄÆ°á»ng Luân ngắm nhìn tỉ mỉ má»—i bÆ°á»›c Ä‘i, má»—i Ä‘Æ°á»ng võ của Hải Ma. Quả tháºt vô cùng khéo léo, hoà n toà n tá»± mình sáng chế ra thà nh má»™t cách thức riêng, trái ngược vá»›i những lối võ công của ngÆ°á»i Trung Nguyên.
Chà ng nhìn kỹ, cà ng thấy thân pháp của Hải Ma hoà n toà n khác biệt với Thiên La Tứ Phong.
Thình lình...
ÄÆ°á»ng Luân suýt nữa buá»™t mồm kêu lên má»™t tiếng.
Vì bởi Ma Äại Nhân Ä‘ang sá» dụng Ma Hồn trảo bất thình lình bá» Ma Hồn trảo mà dùng thế cuối cùng trong Vô Hồn tam thức là Lạc Phách Tiêu Hồn tấn công xéo và o vai của Hải Ma.
Thế võ bất thình lình nà y là m cho Liên Hải Thiên giá»±t mình sượng bá»™. ChÃnh và o lúc đó thì Ma Äại Nhân cất mình bay ngoặc vá» phÃa BÃch CÆ¡ nhanh nhÆ° má»™t vì sao băng giữa ná»n trá»i Ä‘en thẫm.
Bà n tay của Ma Äại Nhân buông ra kỳ ảo nhÆ° má»™t móng vuốt của tá» thần, chá»™p thẳng và o tấm thân ngà ngá»c của BÃch CÆ¡ Ma Nữ.
Giữa phút nguy nan cùng cấp, cái chết chỉ treo trên sợi tóc, Ä‘iá»u là m cho ÄÆ°á»ng Luân sợ hãi chÃnh là vì Hải Ma, phen nà y không ngăn tay ngăn trở nữa mà lại đình bá»™ thối lui ra ngoà i ba trượng.
Äối vá»›i việc đứa con gái cÆ°ng của mình Ä‘ang lá»t và o vòng nguy hiểm kia, ông ta dá»ng dÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° chẳng nhìn thấy.
Ma Äại Nhân cÆ°á»i nham hiểm :
- Cảm ơn Hải Ma đã nới tay cho!
Nói rồi, bà n tay của lão thình lình thay chiá»u đổi hÆ°á»›ng, để cho BÃch CÆ¡ không thể nà o chống trả, chá»™p thêm má»™t Ä‘Æ°á»ng ác Ä‘á»™c và o chả vai của ngÆ°á»i đẹp.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ rú lên má»™t tiếng kinh hoà ng...
Tám nà ng tỳ nữ dÆ°á»ng nhÆ° lo lắng đến sá»± an nguy của chủ nhân nên thân hình yểu Ä‘iệu của tám nà ng tức khắc táºp trung lại gỡ nguy cho chủ.
Bà n tay của Ma Äại Nhân sắp sá»a vá»› nhằm chả vai của ngÆ°á»i đẹp bất thình lình cảm thấy trÆ°á»›c mặt mình đèn Ä‘uốc nổi lên nhÆ° Ä‘om đóm, hÆ¡i nóng trà n ra tháºt là đáng sợ.
Nhiá»u luồng sức mạnh từ ba bá» bốn bên trà n tá»›i. Trong vô số chiếc đèn lồng lấp lánh trÆ°á»›c mắt mình kia có rất nhiá»u cán lồng đèn đâm ra tua tủa, uy hiếp chÃn đại huyệt trên toà n thân của mình.
Ma Äại Nhân không dám mạo hiểm, vá»™i và ng thu tay trở vá», vung tay áo lên che ngang mặt mình, ngăn bá»›t ánh sáng, thừa cÆ¡ há»™i ấy, ông ta đảo mắt má»™t vòng, bất giác giáºt mình kinh hãi. Thì ra tám nà ng tỳ nữ kia lúc bấy giá» chia nhau đứng trên tám phÆ°Æ¡ng vị thà nh thế Bát Quái liên hoà n.
Bát Quái tráºn là má»™t thế tráºn vô cùng kỳ ảo vì trong là ng võ có câu: “Lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái.†Bát Quái tráºn mà sá» dụng đến mức tinh vi rồi có thể thoạt biến thà nh tứ tượng rồi tứ tượng đổi sang lưỡng long và cứ thế liên hoà n biến chuyển, lưỡng long lại sinh tứ tượng và tứ tượng lại sinh bát quái, biến ảo tháºt là trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, là m cho đối thủ không sao Ä‘o lÆ°á»ng mà ứng biến.
Quả nhiên không ngoà i sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của Ma Äại Nhân, ông ta chÆ°a kịp định thần, thì tám nà ng tỳ nữ đồng thanh hô to má»™t khẩu hiệu Bát Quái tráºn, bất thình lình tách rá»i ra tản mát khắp tám nÆ¡i, rồi bất thình lình kết hợp trở lại.
NhÆ°ng lần nà y thế tráºn không còn phức tạp, biến ảo dị kỳ nhÆ° ban nãy mà cứ má»—i hai nà ng tỳ nữ kết hợp lại thà nh má»™t toán.
Bốn cặp tỳ nữ chia ra thà nh tứ trụ, vây hãm Ma Äại Nhân và o giữa.
NhÆ°ng Ma Äại Nhân thuá»™c hạng thượng thặng trong là ng võ, mặc dầu lâm nguy nhÆ°ng vẫn bình tÄ©nh ứng biến.
Lão ta biết phen nà y nếu mình chẳng trổ hết bình sanh sở há»c, chỉ má»™t chút sÆ¡ hở cÅ©ng đủ mất mạng trong Bát Quái tráºn đồ nhÆ° chÆ¡i.
Vì váºy mà lão vá» tấn công ngÆ°á»i đứng phÃa trÆ°á»›c mặt bằng má»™t đòn Vô Hồn Du Thi Ä‘oạn bất thình lình bổ ngược ra phÃa sau má»™t đòn Hồn Há» Tái Khởi.
Dụng tâm của Ma Äại Nhân là dÆ°Æ¡ng Äông kÃch Tây, minh công tiá»n, ám kÃch háºu, là m cho đối phÆ°Æ¡ng trở tay không kịp.
Nà o ngá» Bát Quái tráºn lúc bấy giá» chuyển sang tứ tượng, mặc dầu không còn biến ảo dị kỳ phức tạp nhÆ° ban nãy nhÆ°ng mà lá»±c lượng hùng háºu gấp đôi ban nãy.
Vì bởi sở trÆ°á»ng của Bát Quái tráºn là chia ra thà nh tám cá»a, má»—i má»™t cá»a thảy Ä‘á»u có má»™t thế biến dị kỳ huyá»n ảo của nó.
Tám cá»a :
Cà n, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Äoà i kết hợp vá»›i nhau tháºt là chặt chẽ.
Há»… địch tấn công và o cá»a Cà n thì lá»±c lượng của bảy cá»a kia táºp trung lại, tấn công và o háºu tâm và tả hữu của địch mà gỡ nguy cho đồng bạn.
Ban nãy Bát Quái tráºn chỉ dùng có má»™t đòn mà là m cho Ma Äại Nhân luống cuống, bây giá» lại biến sang tứ tượng, lá»±c lượng không còn tản mát nhÆ° trÆ°á»›c. Vì váºy mà khà thế hùng hồn hÆ¡n ban nãy.
Ma Äại Nhân vừa dùng má»™t thế Minh Công Tiá»n Ãm KÃch háºu, rắp tâm phá vỡ thế tráºn nà o ngá» thân hình của lão vừa xoay lại, đòn Hồn Há» Tái Khởi chỉ tuôn ra được má»™t ná»a thì hai nà ng tỳ nữ đứng trÆ°á»›c mặt lão thình lình rút lui hai bá»™.
Ma Äại Nhân cả cÆ°á»i, ngỡ rằng hỠđã nể sợ công lá»±c của mình, ná»a đòn Hồn Há» Tái Khởi còn lại của ông ta không dốc ra cho hết mà dừng phắt lại, để rồi hai chân trá» tá»›i thêm ba bÆ°á»›c nữa, tiếp tục sá» dụng lần thứ hai đòn Hồn Há» Tái Khởi.
ChÃnh và o lúc lão ta Ä‘ang đắc chà thì sau háºu tâm của lão gió dáºy vì vèo. Sáu nà ng tỳ nữ kia đã táºp trung lại thà nh má»™t. Sáu chiếc cán lồng đèn không tản mát nhÆ° ban nãy mà táºp trung Ä‘iểm má»™t lần ngay và o huyệt Há»™i Tông của Ma Äại Nhân.
ÄÆ°á»ng Luân kinh tâm tán đởm. Äây là lần thứ nhất kể từ ngà y chà ng lê gót giang hồ má»›i được mục kÃch má»™t thế tráºn dị kỳ mà lợi hại nhÆ° váºy.
Thì ra, Hải Ma biết mình sẽ Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i nhiá»u tay cá»± phách, lại nữa BÃch CÆ¡ là trang sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, tất nhiên có nhiá»u ngÆ°á»i trong là ng võ gấm ghé. Nếu có má»™t chút sÆ¡ sót thì sẽ bị đối phÆ°Æ¡ng bắt Ä‘i nhÆ° chÆ¡i.
Vì váºy mà ông ta để tâm nghiá»n ngẫm sáng chế ra Bát Quái tráºn đồ, truyá»n cho má»™t số kỳ nữ luyện táºp thuần thục để bảo vệ BÃch CÆ¡ trong cÆ¡n nguy cấp.
Bây giá» gặp Ma Äại Nhân uy hiếp, má»›i mang ra dùng lần thứ nhất.
Äây nói vá» Ma Äại Nhân vừa thấy thế võ của mình sắp sá»a có kết quả, thình lình huyệt Há»™i Tông bị uy hiếp nặng ná». Ông ta định váºn ná»™i lá»±c để bế huyệt Há»™i Tông lại, bất chấp háºu quả, cứ tấn công vá» phÃa trÆ°á»›c để đánh tan thế tráºn.
Nà o ngá», huyệt Há»™i Tông vừa bế, thì áp lá»±c lại gia tăng mãnh liệt. Biết rằng mình không thể chá»i lại vá»›i luồng sức mạnh kia, Ma Äại Nhân bất đắc dÄ© phải thu tay trở vá», hoà nh thân đổi bá»™ để tá»± cứu lấy mạng mình.
BÆ°á»›c cung bá»™ Ä‘Æ°a thân hình của lão đảo nhẹ ná»a vòng, cứu nguy được huyệt Há»™i Tông, nhÆ°ng chÃnh và o lúc đó, thì hai nà ng tỳ nữ bị lão tấn công ban nãy bấy giá» tách ra là m hai hÆ°á»›ng, nhất tả nhất hữu, vung cán lồng đèn tấn công và o hai huyệt Hoà n Khiêu dÆ°á»›i bắp đùi của lão.
Trong cÆ¡n lưỡng đầu thỠđịch, Ma Äại Nhân vừa gỡ được má»™t đòn, thì huyệt Hoà n Khiêu dÆ°á»›i bắp đùi bên trái nhói lên má»™t cái.
Lão ta rú lên một tiếng kinh hoà ng lăn đùng ra mặt đất.
Thì ra đó má»›i là chá»— huyá»n diệu của Bát quái biến tứ tượng, hai đòn tấn công ban nãy chỉ là má»™t hÆ° má»™t thá»±c, để là m rối mắt đối phÆ°Æ¡ng. HÆ° có thể biến thà nh thá»±c, mà thá»±c có thể biến thà nh hÆ°, hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c, tráo trở khôn lÆ°á»ng. Ma Äại Nhân là má»™t tay danh vang cái thế, giam mình trong Vô Hồn má»™ suốt mấy mÆ°Æ¡i năm trá»i để luyện công mà vẫn không thoát được đòn cay Ä‘á»™c.
Trong lúc Ma Äại Nhân lăn ká»nh ra đất thì má»™t đứa tỳ nữ nhanh chân, bất chấp Bát Quái tráºn đồ nhảy vá»t ra ngoà i thế tráºn, vung cao lồng đèn Ä‘iểm má»™t Ä‘Æ°á»ng thần tốc và o huyệt Linh Äà i của ngÆ°á»i ngã ngá»±a.
Cán lồng đèn chỉ vung ra má»™t ná»a thì Liên Hải Thiên thét :
- Chết rồi...
Chữ “rồi†chÆ°a phát ra được trá»n thì má»™t tiếng rú thảm thiết vang lên. Thân hình mảnh khảnh của nà ng nữ tỳ trúng đòn bay vù lên cao, vắt ngang đầu tÆ°á»ng chết má»™t cách thảm thiết.
Thì ra, kẻ tầm thÆ°á»ng nếu bị Ä‘iểm nhằm huyệt Hoà n Khiêu thì sẽ má»m nhÅ©n ná»a thân ngÆ°á»i mà không Ä‘i đứng được. Còn Ma Äại Nhân đây là má»™t kẻ võ công thượng thặng, vừa thấy huyệt Hoà n Khiêu của mình bị Ä‘iểm trúng, vá»™i và ng tÆ°Æ¡ng kế tá»±u kế, vừa lăn đùng ra đất, vừa váºn công để giải huyệt của mình.
Huyệt vừa giải, thì vừa đúng lúc má»™t nà ng tỳ nữ vì cấp công háo thắng, bất chấp luáºt lệ của Bát Quái tráºn đồ là tách rá»i ra để tấn công Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c.
Nà o ngá» Ma Äại Nhân đã giải huyệt xong rồi, nằm cong queo trên mặt đất trong thế võ Äoạt Hồn Ma CÆ°á»›c, đó là má»™t thế đá do Ma Äại Nhân sáng chế ra, dùng để kháng cá»± vá»›i má»™t đối thủ từ phÃa trên tấn công xuống trong lúc mình Ä‘ang thất thế.
Và nà ng tỳ nữ bạc mạng kia đã trúng Äoạt Hồn Ma CÆ°á»›c mà hồn vá» bên kia thế giá»›i.
Má»™t đòn đắc thế, Ma Äại Nhân vùng dáºy, nhÆ°ng bảy nà ng tỳ nữ kia đã nhảy xổ tá»›i và BÃch CÆ¡ tuốt thanh trÆ°á»ng kiếm thế cho cán lồng đèn, cùng vá»›i bảy nà ng tỳ nữ kết hợp thà nh má»™t chiếc vòng tròn trong cái thế Bát Quái tráºn đồ bao vây Ma Äại Nhân trở lại.
NhÆ°ng Liên Hải Thiên đã gằn giá»ng nói :
- Thằng há» Ma kia, mi đã nếm mùi chua cay của Bát Quái tráºn chÆ°a? Con của ta đây mà giao cho ngÆ°Æ¡i, chÆ°a chắc ngÆ°Æ¡i có thể lấy Ä‘i được!
Ma Äại Nhân mặt mà y nhăn nhó, lá»›n tiếng nói rằng :
- Tháºt ra bản Tông chủ còn có má»™t môn võ công cao siêu kỳ diệu chÆ°a thi thố ra. Nếu các hạ có lòng muốn so cho biết cao thấp thì xin dá»i gót đến Vô Hồn thế giá»›i má»™t lần cho biết.
Hải Ma cÆ°á»i khinh bỉ :
- Ta Ä‘ang lo lắng cho Ma Quân viện của ta phải nhuốm đầy máu tanh hôi của mi, nay được mi khiêu chiến thì chúng ta sẽ đến má»™t nÆ¡i trá»i rá»™ng đất dà i mà so chiêu cho biết tà i cao thấp.
Ma Äại Nhân cất lên má»™t tiếng hú dà i thê thảm, rồi thân hình lão bá»—ng bay ngang đầu má»™t cô tỳ nữ mà thoát ra khá»i vòng vây, mất dạng trong khoảng đêm trÆ°á»ng u ám.
Bát Quái tráºn đồ lần nà y im lìm bất Ä‘á»™ng, không má»™t ngÆ°á»i nà o Ä‘uổi theo Ma Äại Nhân.
Chỉ có Hải Ma thì tung mình nhảy vá»t lên đầu tÆ°á»ng. BÃch CÆ¡ lảnh lót gá»i :
- Cha.
Liên Hải Thiên dừng chân trên đầu tÆ°á»ng quay đầu lại nói :
- Hai cha con chúng ta đã nổi danh là kẻ tà ma ngoại đạo, tâm địa ác Ä‘á»™c, thủ Ä‘oạn Ä‘a Ä‘oan. Má»™t ngÆ°á»i là Hải Ma, má»™t ngÆ°á»i là Ma nữ phải không?
BÃch CÆ¡ chá»›p nhanh cặp mắt, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»c thấu tâm tÆ° của cha mình, trả lá»i :
- Phải!
Liên Hải Thiên cả cÆ°á»i nói :
- Thừa lúc đêm khuya canh vắng, hai cha con ta hãy trổ hết ngón nghỠđể cho thằng Ma Äại Nhân nó cả gan dám hống hiếp con phải trả má»™t giá tháºt đắt. Cha phải phanh thây xẻ thịt nó ra má»›i hả dạ.
Cặp mắt sáng ngá»i của lão liếc nhanh vá» phÃa ÄÆ°á»ng Luân má»™t cái.
ÄÆ°á»ng Luân Ä‘á»™ chắc hà nh tung của mình mÆ°á»i phần đã lá»™ liá»…u hết tám chÃn, không dám Ä‘á»™ng tÄ©nh, cắn răng nÃn thở, chợt nghe BÃch CÆ¡ nói :
- Phải! Cha phải banh thây xẻ thịt thằng Ma Äại Nhân ra thì con má»›i hả dạ.
Liên Hải Thiên cả cÆ°á»i :
- Việc nà y tháºt là cả cÆ°á»i.
Nói rồi lão ngá»a mặt lên trá»i, cất lên má»™t tiếng hú dà i hà o hùng bi tráng, buông mình bay vá»t ra đầu tÆ°á»ng Ä‘uổi theo Ma Äại Nhân.
Trong chá»›p mắt, tiếng hú của Hải Ma nhá» dần nhá» dần rồi mất hẳn, đủ biết tốc Ä‘á»™ khinh công của Hải Ma tháºt là đáng sợ.
ÄÆ°á»ng Luân vừa muốn tuốt gÆ°Æ¡m ra Ä‘uổi theo Hải Ma để mục kÃch má»™t tráºn đấu chiến không tiá»n khoáng háºu trong là ng võ cho thá»a thÃch nhÆ°ng chà ng ngừng ngay lại.
Trong lòng nghiá»n ngẫm mẫu đối thoại nho nhá» giữa hai cha con Hải Ma, chà ng lấy là m nghi ngá», không biết đó có phải là Hải Ma khoa trÆ°Æ¡ng thanh thế hay không.
Chà ng lại tra gÆ°Æ¡m và o vá», lắng tai nghe ngóng Ä‘á»™ng tÄ©nh ba bá» bốn bên. Quả nhiên trong tiếng gÃo rừng xà o xạt hòa lẫn có tiếng hÆ¡i thở của nhiá»u ngÆ°á»i lẩn quẩn đâu đây.
Trong những tiếng hơi thở đó lại có tiếng chân đi nhè nhẹ trên mái ngói.
ÄÆ°á»ng Luân lại thu sát và o mái nhà , nÃn thở nghe ngóng.
DÆ°á»›i sân BÃch CÆ¡ dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng vừa phát giác có nhiá»u ngÆ°á»i rình ráºp gần đây.
Nà ng vá»— tay ra dấu cho má»™t nà ng tỳ nữ bay mình lên đầu tÆ°á»ng, nhặt lấy xác của đồng bạn rồi Ä‘i và o bên trong.
Còn hai đứa tỳ nữ khác cũng theo chân đi và o, trong nháy mắt lại trở ra và trong tay có bưng theo một mâm đồ trang điểm.
ÄÆ°á»ng Luân nhìn lên mâm đồ, thấy nà o có bút vẽ chân mà y, nà o phấn nà o son, nà o gÆ°Æ¡ng nà o lược, mùi xạ hÆ°Æ¡ng bay ra sá»±c nức.
BÃch CÆ¡ cúi xuống, phụ nhÄ© và o tai mấy đứa nữ tỳ rồi đứng ở má»™t góc sân mà trang Ä‘iểm.
Nà ng chải mái tóc bồng bá»nh lại cho gá»n ghẽ rồi đánh phấn thoa son, ngắm nhìn trong gÆ°Æ¡ng ra chiá»u đắc ý. Má»—i má»™t Ä‘á»™ng tác của nà ng thảy Ä‘á»u cá»±c kỳ quyến rÅ©, là m cho ÄÆ°á»ng Luân trong ngá»±c đánh thình thình. Chà ng hoa cả mắt, nhìn thấy đâu đây toà n là bóng dáng của những ngÆ°á»i khuynh quốc khuynh thà nh.
ÄÆ°á»ng Luân ngoảnh mặt nhìn sang chá»— khác, đến giá» phút đó, chà ng má»›i biết tại sao ngÆ°á»i Ä‘á»i gán cho BÃch CÆ¡ cái biệt hiệu Ma nữ. Thì ra nà ng đã váºn dụng hết ma lá»±c của mình để chuyên quyến rÅ© Ä‘Ã n ông.
Mặc dầu chÆ°a định chắc được BÃch CÆ¡ cố ý phô trÆ°Æ¡ng sắc đẹp để là m gì, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng biết rằng BÃch CÆ¡ cố là m nhÆ° váºy để giÆ°Æ¡ng má»™t chiếc bẫy, hòng bắt má»™t con mồi béo bở.
Má»™t tiếng “vù†thoang thoảng vang lên, má»™t ngÆ°á»i mặc má»™t bá»™ võ phục mà u Ä‘en, viá»n và ng, trông tháºt là oai phong lẫm liệt từ trên đầu tÆ°á»ng bay xà xuống.
NgÆ°á»i ấy khẽ đánh tiếng nói rằng :
- KÃnh chà o Liên cô nÆ°Æ¡ng.
BÃch CÆ¡ giả vá» giá»±t mình, chiếc bút kẻ lông mà y trên tay bất giác rÆ¡i xuống đất.
Một đứa tỳ nữ nạt :
- Ai đấy? Äêm hôm khuya khoắt dám lẻn và o đây là m gì?
NgÆ°á»i ấy trá» tá»›i má»™t bÆ°á»›c nói rằng :
- Tiểu huynh là Hoà ng Thiên Huân, Liên cô nương chắc còn nhớ?
Khẽ cau mà y, BÃch CÆ¡ thở phà o má»™t hÆ¡i, cÆ°á»i mà rằng :
- À! Ta ngỡ là ai, rõ ra là thị vệ đại nhân Hoà ng ca ca. Cảm Æ¡n Hoà ng ca ca lần trÆ°á»›c đã tha cho tôi thoát khá»i Hoà ng cung. Äêm nay đến đây chẳng biết có việc gì?
Hoà ng Thiên Huân nghe BÃch CÆ¡ gá»i mình bằng Hoà ng ca ca trong lòng đê mê sung sÆ°á»›ng, hồn xiêu phách lạc.
Lâu lắm, hắn mới lấy lại bình tĩnh, đảo mắt nhìn quanh, nói nho nhỠ:
- Tiểu huynh phen nà y đến đây tìm Liên cô nÆ°Æ¡ng, tháºt đã tốn biết trăm phÆ°Æ¡ng nghìn kế má»›i lá»t và o chốn nà y để báo tin cho CÆ¡ muá»™i biết rằng lão hôn quân kia đã đắm say sắc đẹp của cô nÆ°Æ¡ng, nên phái bá»n Vô Hồn tông đến đây, quyết bắt cho kỳ được Liên cô nÆ°Æ¡ng. Vì váºy mà cô nÆ°Æ¡ng nên mau mau rá»i khá»i chốn nà y.
BÃch CÆ¡ cÆ°á»i nói :
- Ma Äại Nhân đã đến, bây giá» Ä‘ang chiến đấu vá»›i cha ta ở ngoà i kia.
Hoà ng Thiên Huân biến sắc nói nho nhỠrằng :
- Không xong, bá»n Vô Hồn tông đã bao vây tứ phÃa, võ công của ngÆ°á»i nà o cÅ©ng thuá»™c hà ng thượng thặng. Tiểu huynh đây tháºt kém rất xa, theo ta xem thì CÆ¡ muá»™i nên lánh mắt là thượng sách.
Nghe Hoà ng Thiên Huân cứ gá»i mình bằng CÆ¡ muá»™i, BÃch CÆ¡ bất giác khẽ cau mà y, đổi giá»ng gắt gá»ng :
- Äêm hôm khuya khoắt, muốn ra khá»i chốn nà y tháºt là má»™t Ä‘iá»u nan giải.
Hoà ng Thiên Huân trầm ngâm giây lát mới run rẩy nói :
- À... hay là ... Hay là cô trốn lên Thiên Äà i sÆ¡n, nÆ¡i ấy có sÆ° bá của tôi trấn giữ, thì không sợ chi bá»n Vô Hồn tông nữa.
BÃch CÆ¡ vừa vuốt lại mái tóc của mình, ra chiá»u cảm kÃch, nói rằng :
- Hoà ng ca ca tháºt có lòng tốt!
Hoà ng Thiên Huân đôi mắt lá» Ä‘á», thò bà n tay ra định nắm lấy BÃch CÆ¡, run rẩy nói :
- Cơ muội, chúng ta đi thôi!
BÃch CÆ¡ chá»›p nhanh cặp mắt sáng ngá»i của mình, thong thả nói :
- NhÆ°ng mà ... nghe đâu sÆ° bá của Hoà ng ca ca trong kỳ Hoa SÆ¡n đại há»™i, bị cha ta đánh cho má»™t tráºn Ä‘iên đầu có phải hay chăng?
Hoà ng Thiên Huân hổ thẹn, Ä‘á» bừng sắc mặt. Chợt BÃch CÆ¡ nghiêm sắc mặt nói :
- Váºy thì... có phải Hoà ng đại nhân kể ta là đứa trẻ con ba tuổi, muốn dở thói bịp bợm hay chăng?
Hoà ng Thiên Huân giá»±t mình, ấm á»› trả lá»i :
- CÆ¡ muá»™i, đó là sá»± tháºt, tiểu huynh đây đối vá»›i cô nÆ°Æ¡ng má»™t lòng son sắt, CÆ¡ muá»™i...
BÃch CÆ¡ hầm hầm sắc mặt :
- Câm mồm lại! Nếu mi còn lải nhải thì ta gá»i a hoà n Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i khá»i chá»— nà y.
Nói rồi khoác tay ra dấu. Lúc bấy giá» từ bên trong đã có mấy đứa tỳ nữ bÆ°á»›c ra nên số tỳ nữ chung quanh BÃch CÆ¡ vẫn là tám ngÆ°á»i chẳn.
Tám nà ng tỳ nữ đó thảy Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng mắt trừng trừng nhìn BÃch CÆ¡ không chá»›p.
Hoà ng Thiên Huân hổ thẹn, mặt mà y biến sắc, ú ớ nói rằng :
- BÃch CÆ¡, cá»› sao mi lại trở mặt nhÆ° vầy. Hoà ng má»— nà y má»™t lòng son sắt, không ná» Ä‘Æ°á»ng xa vạn dặm đến đây để báo tin cho mi, chỉ vì muốn cứu mi thoát khá»i bà n tay Ä‘á»™c ác của gã hôn quân.
BÃch CÆ¡ trả lá»i má»™t cách khinh bỉ :
- Nếu ta chẳng bằng lòng nháºn lấy lòng tốt đó, thì mi nghÄ© sao?
- Ta nghÄ© rằng, mi là má»™t ngÆ°á»i con gái đê hèn, hạ tiện!
BÃch CÆ¡ nổi giáºn :
- Mi dám buông lá»i vô lá»…?
Hoà ng Thiên Huân trợn mắt, hà o quang long lên sòng sá»c, cÆ°á»i Ä‘anh ác nói rằng :
- Nếu mi trở mặt thì ta cÅ©ng trở mặt. Ta đã cứu mi thoát khá»i bà n tay của gã hôn quân nhiá»u phen mà mi chẳng biết Æ¡n. Hoà ng má»— hôm nay nhất định bắt sống mi để cho mi nếm mùi Vu SÆ¡n mÆ°a gió.
Ban đầu, ÄÆ°á»ng Luân những tưởng Hoà ng đại nhân có lòng tốt, đối vá»›i việc nà ng trở mặt lấy là m bất mãn. Thì ra bây giá» má»›i biết Hoà ng đại nhân cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i Ä‘oan chÃnh.
Lại nữa nghe hắn ta buông lá»i vô lá»…, dùng toà n những câu hèn hạ nên trong lòng bất giác nổi giáºn xung thiên.
Nếu chà ng không sợ hà nh tung của mình bại lộ thì ắt đã nhảy ra, tặng cho tên nà y mấy cái tát tai xứng đáng.
ÄÆ°á»ng Luân vừa nghÄ© đến đây thì Hoà ng Thiên Huân đã nhún mình nhảy xổ đến trÆ°á»›c mặt BÃch CÆ¡. Tám nà ng tỳ nữ thấy váºy liá»n phát Ä‘á»™ng Bát Quái tráºn đồ, lao xao chuyển Ä‘á»™ng, nhÆ°ng BÃch CÆ¡ đã thét :
- Bá»n bây lui ra!
Bá»n tỳ nữ biết ý của chủ nhân, láºp tức ná»›i rá»™ng vòng vây, chÃnh và o lúc Hoà ng Thiên Huân Ä‘ang sững sá» kinh ngạc thì BÃch CÆ¡ bất thình lình đánh thẳng và o mặt hắn má»™t đòn Hải Ná»™ Thiên Kinh.
Bất thình lình, Hoà ng Thiên Huân bá»—ng nhiên cảm thấy thân hình má»m mại của BÃch CÆ¡ Ma Nữ dÆ°á»ng nhÆ° biến thà nh rắn chắc nhÆ° pho tượng đồng, uy thế phi thÆ°á»ng lẫm liệt.
Äòn Hải Ná»™ Thiên Kinh tháºt nhÆ° cái tên của nó, khà thế tháºt là dữ dằn nhÆ° biển gầm sóng thét, là m cho đất trá»i phải kinh sợ.
NhÆ°ng Hoà ng Thiên Huân là má»™t tay cao thủ của phái Thiên Äà i sÆ¡n, giữ được chức Ngá»± tiá»n thị vệ cÅ©ng chẳng phải tay vừa.
Hắn ta khinh thÆ°á»ng BÃch CÆ¡ là trang nhi nữ nên không tránh, không né, vá»™i và ng xuống tấn chữ Äinh, vung bà n tay hữu ra chống trả bằng má»™t đòn mãnh liệt của Thiên Äà i sÆ¡n là Thiên Băng Äịa Hãm.
Hai miếng nà y thảy Ä‘á»u thuá»™c vá» ngạnh công, lại dấu mặt đối chá»i cùng nhau, nên hai bà n tay của hai bên vừa chạm và o nhau thì vang lên má»™t tiếng “bốp†rùng rợn.
ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình lấy là m lo sợ cho việc an nguy của BÃch CÆ¡ Ma Nữ.
Nà o ngá», kết quả lại ngoà i sức tưởng tượng của chà ng. Tiếng vang vừa trá»—i dáºy thì cả hai ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u loạng choạng thối lui ba bÆ°á»›c, tháºt là má»™t bên ná»a cân, má»™t bên tám lạng, không bên nà o sút bên nà o.
So qua má»™t đòn ná»™i lá»±c, BÃch CÆ¡ Ma Nữ biết rằng sức mạnh của đối phÆ°Æ¡ng tháºt là đáng kể. Muốn thắng tên nà y phải dằn mặt, thì phải dùng mÆ°u khôn kế khéo chá»› không thể dùng sức.
Vì váºy mà lần thứ nhì lÆ°á»›t tá»›i, BÃch CÆ¡ Ma Nữ không dùng ngạnh công nữa, mà sá» dụng má»™t thế tháºt là má»m mại là Hải Khoát Thiên Không.
Hoà ng Thiên Huân lấy là m lạ, vì ban nãy BÃch CÆ¡ Ma Nữ hùng hồn lẫm liệt bấy nhiêu thì bây giá» lại ẻo lả má»m mại bấy nhiêu. Cùng má»™t ngÆ°á»i sá» dụng mà hai thế võ, má»™t cÆ°Æ¡ng má»™t nhu, hoà n toà n khác biệt, tháºt là đáng sợ.
NhÆ°ng lần nà y, Hoà ng Thiên Huân rắp tâm dùng cÆ°Æ¡ng để chế nhu nên hắn ta lại không tránh né, mà má»™t lần nữa sá» dụng thế Thiên Băng Äịa Hãm.
Nà o ngá» luồng sức mạnh của hắn vừa trà n tá»›i không gặp má»™t trở lá»±c nà o, dÆ°á»ng nhÆ° má»™t hòn đá ném và o biển cả không má»™t tiếng vang.
Hoà ng Thiên Huân giá»±t mình nhÆ°ng không thu tay hồi bá»™, mà lại bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, lấy tay hữu là m bình phong che Ä‘áºy, để cho cánh tay tả luồn theo phÃa trÆ°á»›c, tống thêm ra má»™t đòn cay Ä‘á»™c.
Cái chá»— khôn khéo của đòn Hải Khoát Thiên Không là tản mát sức mạnh ra khắp bốn bá», để cho kẻ địch rÆ¡i và o tròng rồi má»›i táºp trung sức mạnh vá» má»™t nÆ¡i mà đột kÃch.
Vì váºy mà bà n tay tả của Hoà ng Thiên Huân vừa tung ra được tám phần thì BÃch CÆ¡ Ma Nữ đã xoay mình trở bá»™. Trong khi thân hình của nà ng xoay tròn má»™t cách ngoạn mục, thình lình má»™t bà n tay tả vÆ°Æ¡n ra, chá»i thẳng vá»›i bà n tay của Hoà ng Thiên Huân.
Ban nãy vừa so qua má»™t chưởng, Hoà ng Thiên Huân thấy rằng sức mạnh của mình so vá»›i BÃch CÆ¡ Ma Nữ chỉ có thắng mà không có bại.
Bây giá» thấy váºy, trong lòng cả mừng, hắn nghiến răng kèn kẹt, còn bao nhiêu hÆ¡i sức thảy Ä‘á»u dốc ra cho hết, quyết tâm dùng má»™t chưởng nà y để đè bẹp BÃch CÆ¡ và bắt sống nà ng Ä‘em vá» Thiên Äà i sÆ¡n ân ái cho phỉ tình cá nÆ°á»›c.
Má»™t tiếng “bốp†rợn ngÆ°á»i lại vang lên. BÃch CÆ¡ Ma Nữ phen nà y bắn lùi hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c là m cho ÄÆ°á»ng Luân tâm can xao xuyến, dợm buông mình bay ra can thiệp.
ChÃnh và o lúc đó thì Hoà ng Thiên Huân rú lên má»™t tiếng bi thiết. Hắn ta thối lui hai bá»™, run rẩy Ä‘Æ°a bà n tay đẫm máu lên ngang mặt mình, căm há»n uất ức.
Thì ra hắn đã mắc mÆ°u! BÃch CÆ¡ Ma Nữ biết rằng mình không thể dùng ná»™i lá»±c hạ nổi ngÆ°á»i nhất nên dùng đòn Hải Khoát Thiên Không tá»a ra sức mạnh bốn bá», ghìm đối phÆ°Æ¡ng và o giữa chá» cho hắn tung ra má»™t đòn ngạnh công và nà ng sẽ chá»i lại.
ChÃnh và o lúc thân thình của nà ng quay cuồng lông lốc thì nà ng đã thò tay lên mái tóc rút má»™t mÅ©i châm có tẩm thuốc Ä‘á»™c. Dược lá»±c cá»±c kỳ mạnh mẽ kẹp và o giữa lòng bà n tay.
Äang cÆ¡n đắc chÃ, lại bị sắc đẹp là m cho bà ng hoà ng xao xuyến, Hoà ng Thiên Huân nà o có trông thấy Ä‘á»™ng tác của nà ng. Vì váºy mà khi hai bà n tay so và o nhau, hắn ta bị mÅ©i trâm Ä‘á»™c đâm phải, máu đổ đầm đìa, chất Ä‘á»™c lần lần theo dòng máu mà ngấm và o cÆ¡ thể.
Còn BÃch CÆ¡ thì mượn chưởng lá»±c của đối phÆ°Æ¡ng mà bắn lùi vá» phÃa sau hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c bình yên vô sá»±.
Ná»a cánh tay tê buốt, Hoà ng Thiên Huân vừa giáºn vừa sợ, quắc mắt hầm hừ.
NhÆ°ng BÃch CÆ¡ vẫn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o nhÆ° Ä‘Æ°á»ng máºt. Nà ng Ä‘Æ°a cánh tay trắng muốt chỉ vá» phÃa sau lÆ°ng Hoà ng Thiên Huân mà rằng :
- Hoà ng đại nhân, coi chừng...
Hoà ng Thiên Huân biết rằng BÃch CÆ¡ Ma Nữ quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, nhÆ°ng mà nụ cÆ°á»i của nà ng tháºt là quyến rÅ©. Hắn không thể cưỡng lại, bất giác mÆ¡ hồ quay đầu nhìn lại, bá»—ng nghe sau lÆ°ng mình nổi lên má»™t tiếng thét vang trá»i :
- Tháºt không ngoà i sá»± Æ°á»›c Ä‘oán của ta, mau chịu chết!
Câu nói chÆ°a dứt thì má»™t luồng sức mạnh đã à o à o trà n tá»›i. Hoà ng Thiên Huân tay trái đã thá» thÆ°Æ¡ng, tay phải vá»™i và ng tuốt thanh trÆ°á»ng kiếm, xá» má»™t đòn Loạn Vân Kinh Lôi chống trả.
BÃch CÆ¡ vẫn Ä‘iá»m nhiên cÆ°á»i ròn rã là m cho Hoà ng Thiên Huân bà ng hoà ng ngây ngất. ChÃnh và o lúc đó thì luồng sức mạnh từ sau lÆ°ng đã trà n tá»›i, má»™t tiếng “bùng†vang lên, Hoà ng Thiên Huân trúng đòn, bắn lùi vá» phÃa sau hÆ¡n má»™t trượng.
Thân hình rắn chắc của hắn bị luồng sức mạnh đó đẩy trúng má»™t cây cá»™t ở cuối sân, má»™t tiếng “rắc†vang lên, thân cá»™t gãy gá»n là m hai Ä‘oạn.
Tám nà ng tỳ nữ rú lên tám tiếng thất thanh, tám chiếc lồng đèn lại chao Ä‘á»™ng, bủa thà nh Bát Quái tráºn đồ bao vây BÃch CÆ¡ và o giữa.
Hoà ng Thiên Huân thở hổn hển, gắng gượng đứng dáºy, trợn mắt nhìn kỹ thấy ngÆ°á»i đó là Miêu Bá Tây, Ä‘ang đứng nhìn mình bằng má»™t gÆ°Æ¡ng mặt phi thÆ°á»ng đắc ý.
Cách đó không xa, TrÆ°á»ng Bạch đại quái là ThÆ°á»ng Phong Lâm tần ngần đứng đấy, trên môi thoáng hiện má»™t nụ cÆ°á»i khó hiểu. Sau lÆ°ng ông ta là mÆ°á»i hai Cẩm y thị vệ, trợn mắt lÆ°á»m lÆ°á»m.
Hoà ng Thiên Huân thở hổn hển :
- Thì ra lũ bây.
Miêu Bá Tây cÆ°á»i Ä‘anh ác :
- Thằng há» Hoà ng kia, tháºt không ngá» mi cÅ©ng có ngà y nay. Ta thà nh tháºt bảo cho mi biết, bông là i đâu có cặm trên bãi *** trâu được, sao mi dám cả gan tranh Ä‘oạt ngÆ°á»i đẹp vá»›i Thánh thượng? Mi đã là m má»™t việc phạm thượng nên ta vâng lệnh đến bắt ngÆ°Æ¡i đây. Tháºt là dịp may, lấy tá»™i công mà trả thù tÆ°, khoái biết mấy.
Lại cÆ°á»i há»nh hệch há»i rằng :
- Miếng Ưng Trảo công ban nãy mi thấy thế nà o?
Hoà ng Thiên Huân cau mà y, hằn há»c nói :
- Thằng hỠMiêu kia, trước khi ta nhắm mắt ta cũng nguyện xé xác mi thà nh trăm mảnh.
Miêu Bá Tây đắc chà cÆ°á»i ha hả. Hoà ng Thiên Huân sắc mặt trắng nhÆ° tá» giấy bạch, mồ hôi trán vả ra đầm đìa, hắn ôm ngá»±c mà quay sang nói vá»›i BÃch CÆ¡ :
- Mi tháºt là cay Ä‘á»™c... Khen cho mi đó!
Nói rồi y từ từ Ä‘Æ°a thanh trÆ°á»ng kiếm lên nhắm thẳng và o tấm thân ngà ngá»c của BÃch CÆ¡ dợm đâm tá»›i.
BÃch CÆ¡ thấy váºy khẽ cau mà y, nhÆ°ng rồi láºp tức lấy lại bình tÄ©nh, lại mỉm má»™t nụ cÆ°á»i đầy quyến rÅ© :
- Hoà ng đại nhân, ta tháºt đáng chết hay sao?
MÅ©i gÆ°Æ¡m của Hoà ng Thiên Huân đã cất lên, bây giá» từ từ trút mÅ©i trở xuống. Hoà ng Thiên Huân giÆ°Æ¡ng cặp mắt thèm thuồng nhìn BÃch CÆ¡ mà thở dà i áo não.
Thình lình hắn ta quắc mắt, nhìn sang TrÆ°á»ng Bạch Nhị Quái, mÅ©i gÆ°Æ¡m lại cất lên.
ThÆ°á»ng Phong Lâm vá»™i thét :
- Lão nhị, coi chừng!
Miêu Bá Tây Ä‘ang ngá»a cổ cÆ°á»i đắc chÃ. Câu nói của ThÆ°á»ng Phong Lâm nhÆ° cÆ¡n gió thoảng, chẳng lá»t và o tai.
Hoà ng Thiên Huân nhÆ° má»™t kẻ Ä‘iên cuồng, thét lên má»™t tiếng rùng rợn, để rồi dùng thanh trÆ°á»ng kiếm của mình phóng ra má»™t Ä‘Æ°á»ng ác liệt.
MÅ©i gÆ°Æ¡m xé gió nghe “vèo vèoâ€, ÄÆ°á»ng Luân nhác thấy má»™t luồng kiếm quang Ä‘i thẳng và o huyệt Tá»a Hầu của Miêu Bá Tây.
Trong lúc đó thì ThÆ°á»ng Phong Lâm nhảy xổ tá»›i định ngăn lại nhÆ°ng việc đã trá»…, lưỡi gÆ°Æ¡m sắc bén đâm suốt ngang huyệt Tá»a Hầu là m cho Miêu Bá Tây rÅ© ngÆ°á»i trên mặt đất, máu thắm trà o ra vô cùng kinh rợn.
Chân vừa chấm đất, ThÆ°á»ng Phong Lâm báºt lên nhÆ° má»™t chiếc lò so, nhảy xổ vá» phÃa Hoà ng Thiên Huân lúc bấy giá» Ä‘ang loạng choạng sắp ngã.
Hoà ng Thiên Huân thấy đối thủ nhảy tới, dựng hai bà n tay lên, hằm hè muốn xuất chưởng.
ThÆ°á»ng Phong Lâm là tay lão luyện giang hồ, biết rằng má»™t con thú dữ sắp chết sẽ vùng lên chống trả má»™t cách đáng sợ. Vì váºy mà trong lòng đố kỵ, không dám nhảy thẳng tá»›i mà lách sang má»™t bên.
Hoà ng Thiên Huân ha hả cả cÆ°á»i :
- Thằng há» Hoà ng nà y trên Ä‘Æ°á»ng vỠÂm phủ có má»™t kẻ đồng hà nh là Miêu Bá Tây, nhÆ° váºy cÅ©ng đủ rồi.
Câu nói vừa dứt, hắn thổ ra má»™t bụm máu rồi lã ngÆ°á»i ra trên mặt đất.
Dãy dụa má»™t cháºp, hắn không còn hÆ¡i sức, giÆ°Æ¡ng cặp mắt lá» Ä‘á» nhìn vá» BÃch CÆ¡.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ vá»™i ngoảnh mặt nhìn sang chá»— khác.
ThÆ°á»ng Phong Lâm nhìn thi hà i của Miêu Bá Tây, lá»™ vẻ Thố tá» hồ bi mà nói má»™t câu đầy nÆ°á»›c mắt :
- Mi chẳng nghe lá»i ta má»›i ra nông ná»—i, ta phải xé xác thằng há» Hoà ng ra là m trăm mảnh để báo thù cho mi.
Dứt lá»i, hắn vÆ°Æ¡n bà n tay há»™ pháp nhảy xổ vá» phÃa Hoà ng Thiên Huân tống má»™t chưởng và o đầu.
Nà o ngá» BÃch CÆ¡ Ma Nữ kêu lên mấy tiếng :
- ThÆ°á»ng đại nhân!
Tiếng nói của nà ng ngân ngân lảnh lót. ThÆ°á»ng Phong Lâm biết rõ nà ng sắp giở chứng Ä‘iêu ngoa, nhÆ°ng vẫn không thể cưỡng nổi vá»›i câu nói đầy tình tứ của nà ng, nên khẽ á» lên má»™t tiếng.
BÃch CÆ¡ lại đảo cặp thu ba, dịu giá»ng nói rằng :
- Nghe nói trong hà ng ngÅ© Cẩm y thị vệ thì ThÆ°á»ng đại nhân đây là má»™t ngÆ°á»i tốt nhất?
Mặc dầu biết BÃch CÆ¡ Ma Nữ muốn là m rối lòng ngÆ°á»i nhÆ°ng ThÆ°á»ng Phong Lâm vẫn phải trả lá»i :
- TrÆ°á»ng Bạch là nÆ¡i quê mùa nên ngÆ°á»i sinh trưởng nÆ¡i đó tÃnh tình thẳng thắng, chá»› chÆ°a có gá»i là tốt được.
Nà o ngá» BÃch CÆ¡ trả lá»i má»™t câu chát chúa :
- Ta nghe nói rằng ruá»™t của bá»n chó săn thẳng lắm.
ThÆ°á»ng Phong Lâm cÅ©ng không vừa, chõi lại :
- Thẳng thì có thẳng tháºt đấy, dầu sao so vá»›i lòng dạ của bá»n cáo, bá»n chồn thì cÅ©ng còn gá»i là tốt.
BÃch CÆ¡ khen :
- ThÆ°á»ng đại nhân tháºt có tà i ăn nói. Tôi phải cảm Æ¡n ThÆ°á»ng đại nhân đã nhiá»u lần nói tốt cho tôi trÆ°á»›c mặt Thánh thượng.
ThÆ°á»ng Phong Lâm nở má»™t nụ cÆ°á»i quái dị trả lá»i :
- Thằng há» ThÆ°á»ng nà y chỉ xin má»™t Ä‘iá»u là khi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nháºp cung rồi, không nhá»› đến việc thù hằn khi xÆ°a, mà vẫn để cho ngÆ°á»i TrÆ°á»ng Bạch nà y được hưởng bổng lá»™c của triá»u đình thì tôi rất lấy là m cảm kÃch.
BÃch CÆ¡ giả vá» kinh hãi :
- BÃch CÆ¡ nà y chỉ là má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng dân thì là m sao có thể ban Æ¡n của triá»u đình được?
ThÆ°á»ng Phong Lâm lại lá»™ ra má»™t vẻ tháºt là quá»· quyệt, trả lá»i :
- Thú tháºt vá»›i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng, Thánh thượng đã có lòng muốn Ä‘Æ°a nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng và o cung Chiêu DÆ°Æ¡ng đó.
BÃch CÆ¡ đôi mắt sáng ngá»i, cÆ°á»i rÅ© rượi, giá»ng cÆ°á»i của nà ng vang vang đồng vá»ng giữa Ma viện, Ä‘oạn nói rằng :
- Và o Chiêu dÆ°Æ¡ng cung sẽ là m mẫu nghi thiên hạ, tá»™t đỉnh già u sang, tháºt là vui thú?
ThÆ°á»ng Phong Lâm trả lá»i :
- Äó là lẽ tá»± nhiên.
BÃch CÆ¡ đắc ý lắm, nà ng cứ cÆ°á»i nhÆ° hoa Ä‘Ã o trÆ°á»›c gió là m cho ÄÆ°á»ng Luân trong lòng cả giáºn.
Chà ng nghÄ© thái Ä‘á»™ của BÃch CÆ¡ tháºt là khó hiểu. Nếu má»™t khi nà ng ham bả vinh hoa, tham mùi phú quà thì tấm lòng si tình của mình tháºt là trôi theo dòng nÆ°á»›c, tan nhÆ° bá»t bể.
HÆ¡i dưỡng khà chà ng tụ lại Ä‘an Ä‘iá»n bây giỠđây lần lần tản mát, bà n tay vốn nắm chặt chuôi gÆ°Æ¡m bây giá» cÅ©ng uể oải buông ra.
Thình lình, có má»™t chiếc bóng má» bay vù tá»›i trÆ°á»›c mặt, ÄÆ°á»ng Luân giá»±t mình kinh hãi, vá»™i thu hình sát lên mái ngói. NhÆ°ng việc đã trá»…, lá»— tai của chà ng đã bị ngÆ°á»i ấy véo cho má»™t cái nên thân.
Má»™t chòm râu bạc bay phất phÆ¡ ngang trÆ°á»›c mặt, nghe má»™t giá»ng nói quen thuá»™c vang lên, thì ra đó là giá»ng nói của Trần NhÆ° Phong :
- Thẳng nhá», con cáo đó tháºt là tinh ma quá»· quyệt, cho đến già nà y mà cÅ©ng phải chết mệt vì nó, huống hồ gì nhà ngÆ°Æ¡i là má»™t thằng con nÃt. Mi tháºt giống ta, hồi ta còn nhá» há»… gặp Ä‘Ã n bà con gái thì Ä‘á» ngÆ°á»i ra, không còn phân biệt gì được nữa. Mi tháºt là có phÆ°á»›c má»›i vá»› được con BÃch CÆ¡ Ma Nữ.
Dứt lá»i, ông ta véo mạnh ÄÆ°á»ng Luân thêm má»™t cái rồi đảo mình ra phÃa sau, tụ khà Äan Ä‘iá»n, thổi má»™t hÆ¡i tháºt dà i và o sau gáy của ÄÆ°á»ng Luân.
Trong lúc kẻ cÆ°á»ng thù đại địch bao vây chung quanh, ÄÆ°á»ng Luân không dám cục cá»±a, mặc dầu hÆ¡i thổi của lão già Trần NhÆ° Phong lá»t và o bâu áo, là m cho chà ng nhá»™t lắm, suýt nữa phải báºt phì cÆ°á»i, nhÆ°ng chà ng vẫn cố gắng cắn răng nhịn cÆ°á»i, chá»i thầm trong bụng.
MÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ cùng ThÆ°á»ng Phong Lâm thảy Ä‘á»u ngây ngất trÆ°á»›c sắc đẹp của BÃch CÆ¡ Ma Nữ. Ngay đến nhóm ngÆ°á»i của Vô Hồn tông, nổi tiếng là đã mất hết nhân tÃnh, mà trÆ°á»›c cái lối là m dáng của BÃch CÆ¡ cÅ©ng phải bà ng hoà ng, vì váºy mà không phát giác dÆ°á»›i mái nhà kia có hai ngÆ°á»i, má»™t già má»™t trẻ Ä‘ang đùa vá»›i nhau trên cái chết.
Và ngần ấy ngÆ°á»i, không má»™t ai Ä‘á»c thấu tâm tÆ° của BÃch CÆ¡ Ma Nữ. Trong lòng nà ng bây giá» Ä‘ang vô cùng nôn nóng, dùng kế hoãn binh để tìm má»™t lối thoát thân.
Äồng thá»i, thâm tâm của nà ng vô cùng lo lắng vì cha nà ng Ä‘i theo Vô Hồn tông chủ đã lâu mà không thấy trở vá».
ThÆ°á»ng Phong Lâm ngỡ rằng ngÆ°á»i đẹp đã chịu thúc thủ nên vá»™i vã vá»— tay ra hiểu cho mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ trà n tá»›i, ý định muốn dùng sức mạnh ép BÃch CÆ¡ Ma Nữ phải vá» trà o.
MÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ đồng thanh nạt lên má»™t tiếng, cất mình trà n tá»›i.
NhÆ°ng BÃch CÆ¡ Ma Nữ tắt hẳn nụ cÆ°á»i trên môi, lá»™ sắc giáºn dữ, quát :
- Äứng lại!
Nụ cÆ°á»i Ä‘ang nở tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa của nà ng thình lình vụt tắt, việc Ä‘á»™t ngá»™t thay đổi đó là m cho ThÆ°á»ng Phong Lâm giá»±t mình mà mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ cÅ©ng sá»ng sá» dừng gót.
BÃch CÆ¡ lạnh lùng há»i :
- ThÆ°á»ng lão đại, nÆ¡i chốn nà y ai là ngÆ°á»i có quyá»n uy to nhứt?
ThÆ°á»ng Phong Lâm rạp mình, trả lá»i má»™t câu nịnh bợ :
- Lẽ tự nhiên là Liên nương nương chớ còn ai nữa?
- Váºy thì tại sao ThÆ°á»ng lão đại mi dám vô lá»… đối vá»›i nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng?
ThÆ°á»ng Phong Lâm cau mà y, cúi đầu trả lá»i :
- Không dám!
BÃch CÆ¡ mỉm cÆ°á»i :
- Váºy thì ThÆ°á»ng đại nhân truyá»n cho Cẩm y thị vệ tuốt gÆ°Æ¡m đến uy hiếp nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng có ý định gì?
ThÆ°á»ng Phong Lâm ấm á»› :
- À!
Äoạn lão ta quay đầu lại truyá»n lệnh cho bá»n Cẩm y thị vệ :
- ChÆ° vị đại nhân, hãy tra gÆ°Æ¡m và o vá», đừng để cho nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng phải kinh sợ.
MÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ thảy Ä‘á»u răm rắp tuân theo. Nà o ngá» BÃch CÆ¡ Ma Nữ cÆ°á»i sằng sặc :
- Hay lắm! Các con tháºt là ngoan ngoãn.
ThÆ°á»ng Phong Lâm giá»±t mình, thì ra ông ta đã bị BÃch CÆ¡ Ma Nữ dùng tiếng nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng thay cho tiếng mẹ, kêu bá»n mình là con. Ông ta bất giác sượng sùng, tần ngần đứng Ä‘á» ra đấy.
Cặp mắt của BÃch CÆ¡ bá»—ng sáng rá»±c lên, nà ng ta gay gắt :
- ThÆ°á»ng lão đại, mi đừng ngỡ rằng ta ham chức nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng. Nói tháºt cho mi biết, ta không bao giá» Ä‘i là m Ä‘iá»u hạ tiện nhÆ° váºy.
Câu nói nà y là m cho ÄÆ°á»ng Luân nhÆ° ngÆ°á»i sá»±c tỉnh cÆ¡n mê, là m dưỡng khà tản mát khắp nÆ¡i bây giá» lại tụ phắt ở Äan Ä‘iá»n, tinh thần phấn chấn, bà n tay bất giác thò ra nắm lấy chuôi gÆ°Æ¡m.
Cặp mắt của chà ng long lên sòng sá»c, đợi chá» cÆ¡ há»™i :
Bên cạnh, Trần Như Phong lại lè nhè :
- Cáo già đấu trà vá»›i Hồ ly tinh. Vô Hồn đảng so tà i vá»›i Hiệp NghÄ©a tông. Tháºt là má»™t vở tuồng lý thú. Äà o, kép, há» Ä‘á»u đủ cả...
ThÆ°á»ng Phong Lâm lúc bấy giá» nhìn xem sắc diện của BÃch CÆ¡ Ma Nữ cÅ©ng đã khám phá ra nãy giá» nà ng cố tình trì hoãn để kéo thì giá» là m kế hoãn binh.
Bây giá» lão cÆ°á»i lên má»™t tiếng Ä‘anh ác, cả quyết nói rằng :
- Liên cô nÆ°Æ¡ng, nếu thức thá»i vụ thì hãy ngoan ngoãn nghe theo lá»i ta. Bằng không thì ta sẽ phạm thượng đó, xin tha tá»™i thất lá»….
BÃch CÆ¡ bình thản trả lá»i :
- Ta không bằng lòng đi thì mi nghĩ sao?
ThÆ°á»ng Phong Lâm cÆ°á»i ồ ồ nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng sở dÄ© được danh vang thiên hạ chỉ nhá» có sắc đẹp mà thôi. Nay được Thánh thượng để ý đến, mà má»i và o cung thì tháºt là má»™t Ä‘iá»u diá»…m phúc. Bây giỠđây không biết có bao nhiêu nhân váºt trong võ lâm Ä‘ang gấm ghé đến ngá»c thể của BÃch CÆ¡ Ma Nữ. Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i trong là ng võ nên nhá»› rằng, thức thá»i vụ là ngÆ°á»i tuấn kiệt.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ quát :
- Câm mồm lại! Mi không có quyá»n há»—n xược vá»›i ta. Thủ Ä‘oạn của Äông Hải Ma Quân cay Ä‘á»™c nhÆ° thế nà o chắc mi cÅ©ng đã biết.
ThÆ°á»ng Phong Lâm cÆ°á»i hằn há»c :
- Liên Hải Thiên ngà y xÆ°a quả tháºt là má»™t tay dá»c ngang thiên hạ, nhÆ°ng mà giỠđây đã gặp khắc tinh, chắc có lẽ giá» nà y Ä‘ang thá» cá»±c hình của Vô Hồn tông chủ mà sắp sá»a vÄ©nh viá»…n Ä‘i và o thế giá»›i Vô Hồn.
BÃch CÆ¡ tái xanh sắc mặt, tâm can rúng Ä‘á»™ng, nà ng nghÄ© rằng :
- Kể từ ngà y ta khôn lá»›n, chÆ°a từng thấy cha ta đấu vá»›i ai trên mÆ°á»i hiệp mà chÆ°a thủ thắng. Ngà y Hoa SÆ¡n đại há»™i, chÃnh ta đã thấy cha ta chỉ dùng có mấy đòn mà hạ được các tay cao thủ trong các môn các phái. Bản lỉnh của Ma Äại Nhân tuy rằng cao cÆ°á»ng nhÆ°ng ta tin chắc rằng khó mà thắng nổi cha ta lắm. NhÆ°ng sao mãi tá»›i bây giá» mà ngÆ°á»i vẫn chÆ°a vá», tháºt là má»™t vấn Ä‘á» nan giải.
Trong lòng nà ng bắt đầu hồi há»™p. Äây là lần thứ nhứt nà ng biết lo lắng đến sá»± an nguy của cha nà ng.
Cố gắng lấy lại bình tÄ©nh, nà ng cất giá»ng uy nghiêm nói :
- Hay cho TrÆ°á»ng Bạch đại quái, trÆ°á»›c khi mi thá» hình của Äông Hải Ma Quân, thì hãy nếm mùi cay Ä‘á»™c của ta đã.
Äoạn nà ng quay lại ra dấu cho tám nà ng tỳ nữ. Bát Quái tráºn đồ lại lần lần dấy Ä‘á»™ng.
Äèn Ä‘uốc sáng rá»±c bốn bá», bao vây ThÆ°á»ng Phong Lâm và o giữa.
ThÆ°á»ng Phong Lâm chÆ°a biết lợi hại, thét vang :
- Hay cho con quá»· nhá»...
Dứt lá»i, hắn nhún chân nhảy vụt vá» phÃa sau.
MÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ nạt vang trá»i, mÆ°á»i hai thanh trÆ°á»ng kiếm thảy Ä‘á»u tuốt ra khá»i vá». MÆ°á»i hai mÅ©i gÆ°Æ¡m đâm ra tua tủa nhÆ° má»™t tráºn mÆ°a rà o, xáp chiến dữ dá»™i vá»›i Bát Quái tráºn đồ.
Nà o ngá» Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m vừa tuôn ra thì Bát Quái tráºn đồ tháo lui vá»›i má»™t tốc Ä‘á»™ cá»±c kỳ nhanh chóng. Tráºn mÆ°a gÆ°Æ¡m rÆ¡i và o khoảng không trông tháºt buồn cÆ°á»i.
ChÆ°a kịp kinh mang thì tám nà ng tỳ nữ bất thình lình giăng thà nh hà ng chữ nhất, rồi bao vây mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ và o giữa.
MÆ°á»i hai tên nà y ngà y thÆ°á»ng cÅ©ng được huấn luyện hẳn hoi, nên tức khắc đâu lÆ°ng và o nhau, kết thà nh má»™t chiếc vòng tròn kÃn đáo, đồng xoay ra ngoà i mà chiến đấu.
Bát Quái tráºn đồ lúc bấy giá» cÅ©ng chia ra tám cá»a Cà n, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Äoà i mà thay phiên nhau táºp trung lá»±c lượng để tấn công.
Lúc thì lá»±c lượng táºp trung và o cá»a Tốn, lúc lại táºp trung và o cá»a Cà n, rồi bất thình lình dùng hết sức mạnh và o cá»a Ly.
Cứ thay phiên nhau nhÆ° thế mà nhồi mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ, là m cho bá»n chúng lần lần mồ hôi vả ra nhÆ° tấm, hÆ¡i thở ồ á», vòng chiến đấu không còn chặt chẽ nhÆ° xÆ°a nữa.
ÄÆ°á»ng Luân trố mắt nhìn sá»± biến ảo kỳ dị của Bát Quái tráºn đồ, thình lình Trần NhÆ° Phong bấm nhẹ và o mông chà ng má»™t cái. Giáºt mình chà ng nhìn lại thấy lão già ThÆ°á»ng Phong Lâm lúc bấy giá» Ä‘ang sẽ lén rá» lần, rá» lần đến sau lÆ°ng BÃch CÆ¡ Ma Nữ.
Ban đầu còn cách bốn trượng, rồi ba trượng, rồi hai trượng...
ÄÆ°á»ng Luân dợm kêu lên báo Ä‘á»™ng chợt bà n tay khẳng khiu của Trần NhÆ° Phong bịt ngang miệng chà ng.
Còn Ä‘ang kinh dị thì bá»—ng nghe dÆ°á»›i đấu trÆ°á»ng vang lên má»™t tiếng rú của ThÆ°á»ng Phong Lâm.
Thì ra ThÆ°á»ng Phong Lâm thấy BÃch CÆ¡ Ma Nữ Ä‘ang ngắm nhìn bá»n nữ tỳ của mình sá» dụng Bát Quái tráºn đồ, ông ta định xuất kỳ bất ý, sẽ lén bò ra sau lÆ°ng nà ng bất thần Ä‘iểm huyệt để bắt nà ng vá» trà o mà tâng công.
Ông ta rá» lần, rá» lần đến sau lÆ°ng nà ng, con mồi đã cách còn hai trượng mà vẫn chÆ°a phát giác, trong lòng lão ta khấp khởi mừng thầm, váºn hết hÆ¡i thở và o cánh tay hữu rán trá» tá»›i thêm má»™t trượng nữa, Ä‘oạn bất thình lình Ä‘iểm má»™t ngón thần tốc và o huyệt Há»™i Tông của nà ng.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ đã tÃnh sẵn từ trÆ°á»›c, biết rằng mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ mà xáp chiến vá»›i bá»n tỳ nữ thì ThÆ°á»ng Phong Lâm cÅ©ng sẽ thừa cÆ¡ mà hạ thủ.
Vì váºy mà mặc dầu nà ng ngắm nhìn bá»n nữ tỳ nhÆ°ng tai nghe tám phÆ°Æ¡ng, mắt nhìn bốn hÆ°á»›ng. Cá» chỉ của ThÆ°á»ng Phong Lâm thảy Ä‘á»u lá»t và o cảm giác của nà ng.
Äã rắp tâm từ trÆ°á»›c nên BÃch CÆ¡ đã thủ sẵn chiếc trâm cà i tóc trong tay, chuẩn bị hát lại tấn tuồng cÅ©, cho thằng ThÆ°á»ng Phong Lâm má»™t mẻ.
Khi nghe thấy má»™t luồng gió mạnh lốc và o huyệt Há»™i Tông, BÃch CÆ¡ lẹ là ng xoay mình trở lại, nhanh nhÆ° má»™t luồng Ä‘iện, trám chiếc trâm cà i tóc và o huyệt Há»™i Tông của mình.
ThÆ°á»ng Phong Lâm định chắc thà nh công mÆ°á»i phần, nà o ngá» bà n tay vừa chạm và o mình của đối phÆ°Æ¡ng thì nghe nhói lên má»™t cái, biết nguy, nhÆ° má»™t con ngá»±a thình lình ká»m cÆ°Æ¡ng lại trên má»™t triá»n núi hiểm nguy, ông ta dừng phắt tay lại.
ChÃnh và o lúc lỡ bá»™ đó thì bà n chân mảnh mai của BÃch CÆ¡ Ma Nữ đã tung ra má»™t đá dữ dằn và o huyệt Hoà ng Khiêu của lão.
Thì ra đòn bên trên bà n tay chỉ là đòn hÆ°, cốt là m cho đối phÆ°Æ¡ng tinh thần thảng thốt, để rồi tấn công và o phÃa dÆ°á»›i.
ThÆ°á»ng Phong Lâm thấy chả vai của BÃch CÆ¡ Ä‘á»™ng Ä‘áºy, gió phÃa dÆ°á»›i dáºy lên rà o rà o, đã biết mình trúng kế, còn Ä‘ang bà ng hoà ng thì huyệt Hoà ng Khiêu đã lãnh lấy má»™t ngá»n Tảo ÄÆ°á»ng cÆ°á»›c của ngÆ°á»i đẹp mà ngã ngá»a ra.
May nhá» ThÆ°á»ng Phong Lâm là má»™t tay lão luyện giang hồ, thân kinh bách chiến nên mặc dầu trong cÆ¡n nguy cấp cÅ©ng vá»™i và ng bế mạch, để cho bán thân khá»i phải tê liệt, mượn sức mạnh của ngá»n đá Tảo ÄÆ°á»ng mà lá»™n mèo ra phÃa sau hai vòng rồi sa xuống đất.
Lão ngá»a cổ khen :
- Hay cho Tảo ÄÆ°á»ng cÆ°á»›c của Thiếu Lâm, nhÆ°ng mà Liên cô nÆ°Æ¡ng hãy chuẩn bị để cho kẻ hèn nà y thá» giáo và i Ä‘Æ°á»ng.
Câu nói vừa dứt, thân hình của ThÆ°á»ng Phong Lâm bay vù tá»›i nhÆ° má»™t cÆ¡n gió lốc, sá» dụng phép khinh công của phái TrÆ°á»ng Bạch, tấn công BÃch CÆ¡ má»™t đòn Ngạ Hổ Cầm Ưng.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ cÆ°á»i nhạt, đảo mình nữa vòng để nhÆ°á»ng cho miếng đòn của ThÆ°á»ng Phong Lâm Ä‘i phá»›t qua chả vai của mình. Trong giây phút hai tay đối thủ còn cách nhau trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc đó BÃch CÆ¡ Ma Nữ vùng buông ra má»™t tiếng cÆ°á»i trong trẻo.
Mượn tiếng cÆ°á»i là m át hÆ¡i gió của ám khÃ, BÃch CÆ¡ Ma Nữ phóng mÅ©i trâm cà i tóc trong tay mình và o huyệt Khà Hải của đối phÆ°Æ¡ng.
ThÆ°á»ng Phong Lâm mặc dầu cứng ngoà i miệng nhÆ°ng trong lòng thầm biết rằng hôm nay mình gặp phải tay cao thủ tháºt là đáng sợ.
Vì rằng Liên Hải Thiên là má»™t báºc danh thủ cái thế, ngà y thÆ°á»ng để hết tâm tÆ° rèn đúc võ công cho đứa con gái cÆ°ng của mình. BÃch CÆ¡ lại thuá»™c hạng ngÆ°á»i thông minh đáo để, nghe má»™t biết mÆ°á»i, lại thêm xảo kế Ä‘a Ä‘oan, nên ông ta rất là tháºn trá»ng.
Äòn Ngạ Hổ Cầm Ưng tuôn ra vừa được tám phần, thoáng nghe BÃch CÆ¡ Ma Nữ cất tiếng cÆ°á»i nên ông ta biết có chuyện lạ, vá»™i và ng định thần quan sát, phân biệt trong cái tiếng cÆ°á»i của ngÆ°á»i đẹp kia có tiếng gió se sẻ vang lên nhÆ° tiếng ám khà đi trong gió.
Trong cÆ¡n nguy cấp, lão ta cắn răng sá» má»™t thế Thiết Bản Kiá»u ngã ngá»a ra phÃa sau để cho mÅ©i trâm cà i tóc của BÃch CÆ¡ Ma Nữ lÆ°á»›t vù qua thân hình của mình, cách cái chết chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng tÆ¡.
Thừa thế đối phÆ°Æ¡ng Ä‘ang ngã ngá»a trong cái thế Thiết Bản Kiá»u, BÃch CÆ¡ Ma Nữ tung mình lên cao bốn thÆ°á»›c, rồi nhÆ° má»™t con chim đại bà ng Ä‘á»›p miếng mồi ngon, nà ng sà xuống chá»™p và o đỉnh đầu của ThÆ°á»ng Phong Lâm theo thế Phi Bằng Quá Hải.
ThÆ°á»ng Phong Lâm cả mừng vì trÆ°á»›c khi ông sá» dụng Thiết Bản Kiá»u dụng tâm chỉ chỠđợi có phút nà y, cái phút tạo cho ông má»™t cái thế sá» dụng đòn Mãnh Hổ Quá TrÆ°á»ng Bạch, má»™t thế võ chuyên dùng để chống cá»± vá»›i ngÆ°á»i từ bên trên đánh xuống.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ thấy đối phÆ°Æ¡ng chá»›i vá»›i trong cái thế Thiết Bản Kiá»u mà đòn Phi Bằng Quá Hải của nà ng lại Ä‘ang Ä‘i ngon trá»›n, thình lình trÆ°á»›c mắt hoa lên má»™t cái, thân hình của ThÆ°á»ng Phong Lâm chỉ dùng có má»™t ngón chân là m Ä‘iểm tá»±a để đứng trên mặt đất.
Váºy mà thoắt má»™t cái, ông ta lá»™n mèo trở lại, rồi chá»n vá»n phản công bằng má»™t đòn kỳ dị.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ thấy hai bà n tay của đối phÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n ra nhÆ° vuốt hổ, chá»™p hai cái kinh hồn và o hai huyệt NhÅ© Âm nằm dÆ°á»›i vú của mình.
BÃch CÆ¡ kinh tâm táng đởm vì thân hình của nà ng Ä‘ang lÆ¡ lá»ng giữa không trung, không má»™t chá»— nà o có thể dùng Ä‘iểm tá»±a để xê dịch thân hình mà đòn của đối phÆ°Æ¡ng thì à o à o tuôn tá»›i nhÆ° sóng đổ thác reo, tháºt là kinh khủng.
Äây nói vá» mÆ°á»i hai tên Cẩm y thị vệ, mắt hoa đầu váng trong Bát Quái tráºn đồ. Tám chiếc cán lồng đèn phối hợp vá»›i nhau phi thÆ°á»ng chặt chẽ, là m cho mÆ°á»i hai thanh trÆ°á»ng kiếm không thể vẫy vùng.
Những chiếc cán lồng đèn thoạt đông thoạt tây, lúc tả lúc hữu, tấn công huyá»n huyá»n hoặc hoặc, toà n là uy hiếp những yếu huyệt trên toà n thân của mÆ°á»i hai tên võ sÄ©.
Xáp chiến mÆ°á»i hiệp trôi qua, bất thình lình tám nà ng tỳ nữ bá» hết vị trà của mình, táºp trung lá»±c lượng và o tấn công má»™t tên đầu xá» của bá»n thị vệ.
Ãp lá»±c rải rác các nÆ¡i bất thần tan biến, chÆ° kịp ngÆ¡ ngác thì tám chiếc cán lồng đèn đâm tá»›i tua tủa, cháºn nghẽn hết lối thoát.
Tên Cẩm y thị vệ không kịp kêu lên một tiếng, lăn đùng ra mặt đất, đôi mắt trắng đỠvì vừa lãnh lấy tám đòn trên tám huyệt khắp châu thân.
Äòn vừa thà nh công thì tám nà ng tỳ nữ tức khắc bủa ngược qua má»™t chiếc vòng tròn, bao vây mÆ°á»i má»™t tên Cẩm y thị vệ trở lại.
Bá»n Vô Hồn tông lúc bấy giỠđứng ngoà i thị chiến, thấy đồng bá»n lâm nguy nhÆ°ng vẫn Ä‘iá»m nhiên, không má»™t ai ra tay tiếp cứu. Bá»n há» thảy Ä‘á»u giÆ°Æ¡ng mắt trừng trừng nhìn và o Bát Quái tráºn đồ, dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang mÆ°u toan má»™t việc gì bà hiểm.
Vòng vây cà ng ngà y cà ng xiết chặt, áp lá»±c cà ng lúc cà ng gia tăng dữ dá»™i. Bá»n Cẩm y thị vệ chống trả má»™t cách tháºt là khó khăn cá»±c nhá»c.
Phen nà y, tám nà ng tỳ nữ dÆ°á»ng nhÆ° không muốn cấp công háo thắng nữa, mà dùng chiến thuáºt tháºt là hòa hoãn, cố tình muốn nhồi cho đối phÆ°Æ¡ng thấm mệt.
MÆ°á»i má»™t tên Cẩm y thị vệ nhÆ° má»™t bầy cá nằm trong chiếc rá», cố sức vùng vẫy mà không sao thoát ra cho được.
Trong lúc hỠđang hoang mang thảng thốt, bất thình lình nà ng nữ tỳ dẫn đầu nạt lên một tiếng lóng ra hiệu.
Hiệu lệnh vừa ban ra, năm nà ng tỳ nữ đứng trên các cá»a Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn bất thình lình thoát ly thế tráºn, kết hợp vá»›i nhau nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng tên cắt mạnh đối phÆ°Æ¡ng ra là m hai khối.
Ba nà ng đứng trên cá»a Khảm, Cà n và Äoà i thì đối địch vá»›i sáu tên Cẩm y thị vệ, cứ lấy má»™t mà chá»i hai để cầm chân bá»n há».
Trong lúc đó thì bên khối kia, năm nà ng tỳ nữ má»™t chá»i má»™t vá»›i năm tên thị vệ, đấu chiến tÆ°ng bừng.
Bá»n tỳ nữ mặc dầu là hạng quần thoa, nhÆ°ng ngà y thÆ°á»ng cố công luyện táºp, lại thuá»™c là u vá» Bát Quái tráºn đồ nên nhất công nhất cá»± thảy Ä‘á»u có quy củ hẳn hoi nên năm nà ng đã nắm phần chủ Ä‘á»™ng.
ÄÆ°á»ng Luân kinh tâm táng đởm, thì ra hỠđã từ Bát Quái tráºn đồ mà đổi sang thà nh NgÅ© Thủ Mai Hoa, thế tráºn tháºt là kỳ diệu.
Năm nà ng liá»…u yếu Ä‘Ã o tÆ¡, mặc dầu ná»™i lá»±c không đặng dẽo dai bằng đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng nhá» NgÅ© Thủ Mai Hoa tráºn phối hợp cá»±c kỳ khéo léo nên là m cho đối phÆ°Æ¡ng Ä‘iên đầu.
Äá»™ chừng tà n ná»a nén hÆ°Æ¡ng thì đòn cân lá»±c lượng đã nghiêng hẳn vá» phe tỳ nữ.
Lại má»™t máºt lệnh nữa ban ra, bốn nà ng đứng trên bốn cá»a Cà n, Chấn, Tốn và Ly lại kết hợp vá»›i nhau thà nh Tứ trụ, váºy hai tên thị vệ.
Còn nà ng đứng bên cá»a Khôn thì má»™t mình đối địch vá»›i ba gã đấu lÆ°ng váºy mà nhá» má»™t thế võ thần kỳ, nà ng đã cản chân ba tên nà y lại.
Trong lúc đó thì hai tên thị vệ kia lá»t và o thế tráºn Tứ trụ chỉ trong má»™t cái nháy mắt là bị bốn nà ng ấy Ä‘iểm nhằm huyệt Khai Nguyên rÅ© ngÆ°á»i ra giẫy Ä‘Ã nh đạch trên mặt đất.
Vừa giải quyết được hai tên đối thủ thì nhÆ° hỠđã thuá»™c lòng từ hồi nà o, tám nà ng ấy đồng nhất loạt thối lui tám bÆ°á»›c, là m thà nh má»™t cái vòng tròn lÆ°a thÆ°a mà vây chÃn tên còn lại.
Cứ dùng lối chiến thuáºt tiêu hao mà tám nà ng tiêu diệt lần lần hết bá»n Cẩm y thị vệ.
Cuối cùng chỉ còn có ba tên công lực khá cao nên còn kháng cự một cách bất đắc dĩ mà thôi.
Bầu không khà sôi Ä‘á»™ng giữa chiến trÆ°á»ng bấy giá» dịu lại, dÆ°á»ng nhÆ° bá»n tỳ nữ muốn cố tình nghỉ ngÆ¡i để lấy lại sức khá»e ngõ hầu tung ra má»™t đòn quyết liệt cuối cùng để tiêu diệt đối phÆ°Æ¡ng