Chương 31: Thiểm điện nhất kiếm. Dịch: jollyjoker Biên dịch + biên tập: blackcat132 Nguồn :TTV
Thật ra nếu đã chọn sử dụng đại kiếm, đặc điểm chiến đấu của đối phương đã xác định rồi, nếu muốn dùng đại kiếm để phát ra công kích nhanh như chớp, điều đó khó có thể là sự thật, đặc điểm của đại kiếm là tốc độ công kích chậm, tràn ngập khí phách, đại kiếm chính là tượng trưng cho lực lượng, không cần quá nhiều tinh xảo, chỉ bằng lực lượng cũng đủ để áp đảo đại đa số đối thủ rồi.
Nhưng đại kiếm thuộc loại trọng binh, phải là người có sức mạnh tuyệt đối mới có thể sử dụng, nếu không, có thể đánh ra nhưng không thể thu lại, khi gặp một đối thủ dùng tốc độ để thủ thắng, sợ rằng chỉ có đường thua, dù sức mạnh lớn thế nào, nếu không thể chạm vào đối thủ, vậy thì có tác dụng gì đâu?
Ô…
Một tiếng rít kịch liệt, từ đại kiếm của hắc giáp võ sỹ phát ra, mượn sức nặng của đại kiếm cộng với sức mạnh của hắc giáp võ sỹ, tốc độ một kiếm này cũng rất nhanh, mặc dù còn xa mới bằng được tốc độ xuất kiếm của hắn, nhưng dùng tốc độ con người mà nói, đã là rất nhanh rồi.
Hồng quang lóe lên, đại kiếm đang từ trục thẳng đứng biến thành nghiêng, thái sơn áp đỉnh hướng hắn bổ xuống, nghe tiếng gió rít phát ra từ đại kiếm, nhìn không chỉ sắc bén mà còn lại có khí thế bá đạo, nếu như thật sự bị một kiếm này chém trúng, hắn nhất định sẽ trực tiếp bị bổ thành hai nửa, điều đó là không thể hoài nghi, trước các loại trọng binh như đại kiếm, ngạnh bì chiến giáp cũng không có chút tác dụng nào, ngay cả thiết giáp cũng khó phát huy tác dụng, trừ phi là cương giáp, ngoài ra, hầu hết các loại phòng cụ đều bị đại kiếm phá hủy.
Ha ha…
Xung quanh nổi lên tiếng cười, tuy trận chiến còn chưa chấm dứt, nhưng nhìn nam hài kia như người ngây ngốc đứng ở đó xem đồng bọn phát ra một kiếm như lôi đình, tất cả mọi người đều cho rằng thiêu niên E cấp kia đã bị uy thế đó làm cho sợ quá rồi, đúng! Nhất định là như thế.
Không chỉ những người khác mà ngay cả hắc giáp võ sĩ đang tấn công đối với một kiếm mình xuất ra cũng rất hài lòng, dưới sự khiêu khích của đối phương, một kiếm này cơ hồ đã đến cảnh giới tối cao của bản thân rồi, nhìn mũi kiếm cách nam hài không đến một thước nữa, hắc giáp võ sĩ tuyệt đối không tin đối phương có thể phản ứng được gì.
Vừa lúc đó, hắn cười... Cười rất vui vẻ, hắn hiện tại thật sự rất bình tĩnh, hơn nữa hắn còn có kiên nhẫn, hắn có thể bình tĩnh chờ đợi, như vậy, đợi cho được cơ hội tốt nhất mới ra tay.
Điện quang trong mắt chợt lóe, là lúc này đây, không sai... Chính là lúc này, đây chính là cơ hội tốt nhất, thấy đại kiếm chỉ còn cách hắn một thước, hắn cuối cùng cũng xuất chiêu.
Cheng!
Trong mắt mọi người, một đạo ngân quang nhanh như chớp từ bên hông nam hài bắn ra, theo sau... Cực kỳ nhẹ nhàng, cực kỳ phiêu dật, hời hợt hướng hai tay hắc giáp võ sỹ nhẹ đâm tới, cùng lúc đó, thân thể nam hài dễ dàng, bình thản đến cực điểm hướng phía bên trái bước một bước.
Sau một tiếng vang thật lớn, cả khoảng rừng trống tĩnh lặng như quỷ vực, mọi người ngơ ngác nhìn mọi thứ bên trong trường đấu, hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi.
Bên trong đấu trường, hắc giáp võ sỹ hai tay phun máu, đại kiếm trong tay đã không thấy nữa, nhìn lên phía trước, khoát kiếm ở sau lưng nam hài, đang run nhè nhẹ cắm ở trên mặt đất.
Mới vừa rồi mọi thứ diễn ra quá nhanh phải không?
Không, thực ra cũng không hề nhanh, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng một kiếm vừa rồi, mặc dù ngân kiếm rất sáng, nhưng mọi người vẫn thấy được một kiếm kia, một kiếm bình thản đến cực điểm.
Nhẹ nhàng rút kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm nhẹ đâm vào giữa hai tay hắc giáp võ sỹ, sau đó thân kiếm khẽ rung lên, nhanh chóng cắt đứt gân tay hắc giáp võ sỹ, sau đó kịp thời bước ra khỏi hướng công kích, tránh được đại kiếm rời tay hắc giáp võ sỹ bay ra.
Hết thảy thoạt nhìn rất bình thường, thật sự rất bình thường, nhưng chính vì bình thường như vậy mới thể hiện được khó khăn trong đó, một kiếm như thế, làm sao có thể dễ dàng đối mặt, lại còn coi như một kiếm ấy không hề có lực lượng, không hề có tốc độ nữa chứ?
Chọn thời điểm tốt nhất, đâm ra một kiếm hoàn hảo, bước một bước chuẩn nhất, đều là những điều đơn giản, không có tốc độ như tia chớp, không có lực lượng áp đảo tất cả, một kiếm đơn giản như vậy mà lại đánh bại một kiếm sỹ D cấp.
Tất cả hắc y nhân đồng thời đều cảm thấy kinh ngạc, mà Lệ Ti lại càng kinh ngạc hơn, mặc dù một kiếm kia không tính là quá nhanh, nhưng trong mắt Lệ Ti, một kiếm kia thật sự rất đẹp mắt, quá phiêu dật, Lệ Ti đến bây giờ cũng không nghĩ đến một sơ cấp kiếm sỹ cũng có thể tiêu sái như thế.
Ngơ ngác nhìn Tiểu Dật đang đứng quay lưng lại mình, ngân kiếm chỉ xéo xuống, Lệ Ti quả thực không dám tin một kiếm vừa rồi là hắn đánh ra, từ lúc biết Tiểu Dật đến nay, đây làm lần đầu tiên hắn xuất kiếm trước mặt mình, một kiếm làm cho người ta hoa mắt mê thần, làm cho Lệ Ti hoàn toàn mê muội đi.
Phanh! Phanh! Phanh…
Trái tim đập loạn một hồi, một kiếm vừa rồi gần như hoàn mỹ, đã đạt đến cực hạn của hắn rồi, không chỉ theo tốc độ, khống chế lực lượng, góc độ, thời cơ, tâm lý, hay bất cứ một góc độ nào mà nói đây là một kiếm cường đại nhất của hắn.
Tốc độ chính là sức mạnh, hắn luôn luôn tin chắc điều này, nhớ lại trước kia xem TV hắn thấy có người có thể dùng kim khâu xuyên qua thủy tinh, từ đó mà nói, tốc độ chính là sức mạnh, chỉ cần tốc độ rất nhanh, cái gì cũng có thể xuyên thấu, nếu không, dù có sức mạnh lớn thế nào cũng không có tác dụng, thử hỏi ai có thể dùng một cây kim khâu đâm xuyên qua thủy tinh chứ, ngoại trừ lợi dụng tốc độ, sợ rằng không ai có thể làm được điều này đi.
Một miếng vải ướt mắc trên máy, với tốc độ vài nghìn vòng một giây có thể dễ dàng chặt đứt sắt thép, theo đó mà nói, tốc độ chính là sức mạnh, tốc độ đạt đến cực hạn thì lực lượng cũng đạt đến cực hạn, nghĩ tới đây, hắn không khỏi lộ ra một nét cười kiên quyết.
Hừ
Đúng lúc hắn đang âm thầm mừng rỡ, một tiếng hừ lạnh vang lên, hắc y nhân đầu lĩnh mạnh mẽ bước tới, tay phải lướt qua bên hông, lập tức một thanh chủy thủ đặc chế xuất hiện ở tay phải.
Hắn mau chóng tập trung tinh thần, đề phòng nhìn hắc y nhân, hắc y nhân đối diện hắn lạnh lùng nói: “Ta khâm phục sự tỉnh táo, sự dũng cảm của ngươi, cũng dám nhẫn nại đến lúc A Thái xuất hết chiêu thức mới ra tay!”
Dừng một chút, hắc y nhân đầu lĩnh lộ ra một nụ cười tự tin, nhanh như chớp khoa chủy thủ trong tạy, kiên quyết nói: “Ta biết ngươi nhất định theo con đường linh xảo, nhưng mà, ta có thể nói cho người biết, ngươi hôm nay nhất định phải chết. Một kiếm sỹ dù thế nào cũng không thể so sánh với một đạo tặc về độ linh xảo, ngươi nhất định phải chết”.
Bình tĩnh nhìn hắc y nhân, ngoài mặt vẫn trấn tĩnh, nhưng thật ra trong lòng hắn cũng không có bình tĩnh, tốc độ của hắn đối phương đã thấy rõ ràng, vừa rồi hắc y nhân tùy tiện huy vũ chủy thủ trong tay hai lần, mỗi một lần so với tốc độ của hắn đều nhanh hơn rất nhiều, mà đấy chỉ là thuận tay vẫy vẫy mà thôi.
Hơi nheo mắt nhìn, thật ra hắn cũng không phải là đi theo đường linh xảo, mà là đối mặt với cường địch như thế, một kiếm mà không trúng đích, hắn nhất định không có cơ hội thứ hai, hắn là thuộc về kiểu tốc độ, lấy tốc độ mà chiến thắng đối thủ, trong lúc đối phương không kịp tránh né, một chiêu lấy mạng địch nhân.
Nhưng là hắn dù sao cũng mới chỉ luyện chưa được hai năm, tốc độ của hắn vì chuyên tâm luyện tập nên đã rất nhanh rồi, nhưng so với đạo tặc lấy tốc độ xưng hùng thì hắn không có chút tiện nghi nào.
Một loại cảm giác áp lực trào lên trong tâm, cho dù thế nào hắn chỉ có một cơ hội ra tay, bằng tốc độ của hắc y nhân đầu lĩnh, dù là ở khoảng cách gần nhất đâm một kiếm, cũng nhất định bị đối phương dùng chủy thủ gạt ra, một khi hai người cận chiến, trong nháy mắt, cái mạng nhỏ của hắn coi như xong rồi.
Mọi người đều biết, một tên đạo tặc am hiểu nhất không phải là chính diện so chiêu mà là từ sau lưng đối phương đánh lén, Trước kia ở địa cầu chơi tất cả các trò đạo tặc đều có một kỹ năng là “bối hậu nhất kích”, bởi vậy có thể thấy được đạo tặc ở phía sau lưng đối phương có uy hiếp lớn hơn, có thể nói từ sau lưng đánh lén đối phương là đặc điểm lớn nhất của đạo tặc.
Hô ...
Mặc dù hoàn toàn chưa có biện pháp chiến thắng đối thủ, nhưng hắn cũng hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng thở ra không khí ở trong ngực, hắn cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, bởi vì hắn biết, nếu như hắn không nghĩ ra biện pháp đối phó, hôm nay hắn nhất định phải chết, mặc dù hắn không dám giết người, nhưng đối phương hiển nhiên không có vấn đề này.
Lực lượng không chiếm ưu thế, tốc độ lại không bằng đối phương, độ tinh xảo lại càng không thể so sánh, đối mặt với hắc y nhân, hắn nhờ vào cái gì để chiến thắng đối phương đây?
Thật chậm rãi, hắn hai mắt nhắm lại, sau một khắc… Hắc y nhân nhanh như chớp hướng hắn đánh tới, xuất hiện trong đầu hắn lúc này, đúng vậy… Hắn là đang hư cấu chiến đấu, dùng trí tưởng tượng để đối mặt với trận đấu này, tìm kiếm biện pháp giải quyết!
Cả ngươi kịch liệt run lên, hắn nhanh chóng mở mắt, không phải là hắn đã nghĩ ra biện pháp giải quyết, mà là trong lúc đang suy nghĩ, hắn bị đầu lĩnh hắc y nhân nhất chuỷ đâm vào hậu tâm, đây tựa hồ là kết cục của hắn, vô luận hắn dùng phương pháp nào, đều không thể tránh được kết quả cuối cùng này!
“Ngươi có thể bắt đầu chuẩn bị, ta hôm nay phá lệ sẽ không đánh sau lưng ngươi, cho ngươi ba giây để chuẩn bị, ta muốn cho ngươi một chút kiến thức thế nào gọi là tinh xảo!” Đầu lĩnh hắc y nhân nói, một bên thân thể chậm rãi khom xuống, mũi chuỷ thủ phát sáng, tản ra quang mang chói mắt.
Ba…Hai…
Nghe hắc y nhân đếm ngược, hắn thu nhiếp tâm thần lại, hiện tại nếu tiếp tục nghĩ biện pháp giải phá, như vậy tuyệt đối là ngu xuẩn, nếu như không thu nhiếp tinh thần, hết sức chăm chú đối mặt với địch nhân, hắn sẽ chết thảm.
Hít sâu một hơi, tâm tình của hắn lần nữa bình tĩnh trở lại, nếu không cách nào nghĩ ra biện pháp ứng phó, như vậy hiện tại chỉ có cách dũng cảm đối mặt, mặc dù đối phương rất nhanh, nhưng là hắn sẽ không buông tay!
Một!
Tiếng đếm ngược chấm dứt, thân ảnh hắc y nhân mãnh liệt nhảy lên, bước một bước thật dài, hắc y nhân giống như báo tử hướng tới hắn nhảy đến, trong tay là chuỷ thủ sắc bén hướng sườn hắn đánh tới.
Trong lòng vô cùng kinh hỉ, nhìn hắc y nhân đánh tới như thiểm điện, tay phải của hắn vẫn là không khỏi có chút động, đang chuẩn bị rút kiếm công kích, một ý nghĩ can đảm nảy ra trong đầu hắn!
Phương thức công kích của đối phương, hắn mới vừa rồi yên lặng có diễn qua, đối với ý đồ chủ yếu của đối phương, không phải nhất chiêu đem giết chết hắn, mục đích của hắc y nhân rất đơn giản, chỉ là muốn hắn lùi lại phía sau! Một khi hắn lùi lại phía sau, hắn hôm nay chắc chắn thua!
Nếu như nói hiện tại hắn đâm ra một kiếm, hắc y nhân hoàn toàn có thể dùng chủy thủ ngăn cản, dù sao… Hắn không phải loại kiếm sĩ sử dụng lực lượng, trong tay cũng không phải là đại kiếm, hắc y nhân tuyệt đối có thể đỡ được kiếm này!
Phán đoán tốc độ cùng hướng di chuyển của đối phương, nhìn quỹ tích di động của chuỷ thủ, đại não của hắn nhanh chóng tính toán…
Bắt đầu từ lúc còn nhỏ, khi còn là một hài tử, nhất định phải không ngừng tiếp thu sự giáo dục, mỗi ngày đều làm các các bài toán học, lý học, hoá học, mỗi ngày đại não đều phải nhanh chóng giải đáp, hài tử có học không hơn sao?
Học tập không phải là một loại công phu sao?
Không phải, học tập tuyệt đối không được tính là công phu, nhưng là… Thông qua học tập, năng lực của đại não tăng lên, lối suy nghĩ tốc độ, năng lực tự hỏi, năng lực nhẩm tính… Đều là mỗi ngày trải qua rèn luyện, cái loại gian khổ này, là học sinh ai cũng biết.
So sánh mà nói, hiện tại con người trên thế giới này, phần nhiều đều là động thủ, thường xuyên rèn luyện chính là lực lượng thân thể, coi như là pháp sư, cũng là đại đa số thời gian đều là trầm tư mặc tưởng, chưa người nào giống như học sinh trên địa cầu, một ngày chuyên nghiệp, nghề nghiệp hoá rèn luyện các loại năng lực của đại não. (ý tác giả bảo rằng con người ở thế giới này ngu như… )
Trong tích tắc, các thế đánh của hắc y nhân có thể xảy ra như thiểm điện xuất hiện trong não hắn, có lẽ một phần mười giây cũng chưa đến, hắn lập tức trở nên can đảm, nhưng đó tuyệt đối là quyết định chính xác, hơn nữa hắn còn nhanh chóng di chuyển lên.
Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, hắn rút ra ngân kiếm, nếu như dựa theo thế công kích cùng phán đoán mà nói, hắn đã chậm một bước, nhưng nguyên nhân tạo ra không phải là do vội vàng, đây là hắn trải qua tính toán để xác định thời điểm tốt nhất cho một kiếm xuất ra!
Trên thực tế, hắn cũng không muốn thử qua công kích của hắc y nhân, hắn biết… Hắn chỉ có một lần cơ hội công kích, nếu như hiện tại không công kích, hắn khẳng định thất bại ngay lậo tức, hắn hiện tại muốn làm chính là ngăn cản, tận lực ngăn cản!
Đương!
Đối mặt với công kích của hắc y nhân, hắn quyết đoán rút ra ngân kiếm, nhưng mà phải chú ý, hắn không có rút ra toàn bộ thanh kiếm, chỉ là rút ra một đoạn ngắn, ước chừng có hơn mười li một chút, sau đó… Dùng chính thân kiếm, kiên quyết chặn một kích sắc bén của đối phương!
Bằng vào lực lượng của cánh tay, bằng vào lực từ eo, này một kích, cũng không có phá đi trọng tâm của hắn, theo lực lượng công kích của đối phương, hắn thuận thế đánh chuyển động thân thể, chân phải phiêu dật vẽ ra một nửa vòng tròn, thân thể bên phải đổi qua ước chừng chín mươi độ! Sau một khắc… Ngân kiếm của hắn rốt cục cũng rời vỏ!
Cùng với tính toán trong đại não giống nhau như đúc, hai chân hắc y nhân dùng sức điểm mắt đất, thân thể di chuyển, giống như u linh di chuyển xoay người lại, hai chân đạp mạnh, một lần nữa nhanh như thiểm điện hướng hắn đánh tới.
Mới vừa rồi trong lúc tính toán, đúng là có một kích này, làm cho hắn hoàn toàn hội bại, cho dù hắn vội vàng xoay người để tiếp được một kích này, cũng bị mất đi thăng bằng, phá mất trọng tâm, như vậy với kích thứ ba hắn vô luận thế nào cũng không thể đón tiếp được nữa.
Nhưng là, mới vừa rồi mượn lực từ đối phương, hắn đã vững vàng vòng lại, tại lúc hắc y nhân rơi xuống đất, hắn đã nhanh như chớp đâm ra một kiếm, cho nên hắc y nhân tràn đầy tin tưởng nên xoay người chuẩn bị công kích tiếp, nhưng là sau khi nhìn lại một kiếm của hắn đánh tới.
Ngân kiếm vô thanh vô tức xẹt qua cánh tay phải của hắc y nhân, mặc dù không có tạo ra thương tổn lớn, nhưng là một kiếm sắc bén đã hoàn toàn cắt đứt gân mạch của đối phương, hắc y nhân hôm nay đừng nghĩ tới dùng tay phải để công kích hắn.
Nếu như nói, trong trận chiến đầu tiên là do hắn chủ động công kích đâm bị thương địch thủ, như này đệ nhị trận, là do đối phương giúp đỡ hắn chiến thắng, hết thảy đều là do đối phương, cũng có thể quy cho thời cơ hoặc nói là do hắn phán đoán đúng!
Mượn lực công kích từ đòn đánh thứ nhất của đối phương, đổi qua thân thể hắn, mà hắn căn bản không có dùng một tia lực lượng nào của bản thân, theo sau… Hắn phán đoán đúng một điểm, rảnh tay đâm ra một kiếm, đúng lúc hắc y nhân xoay người phản công, chính mình đưa cánh tay của bản thân đến mũi kiếm của hắn, nói là hắn đâm không bằng nói chính là do hắc y nhân đưa đến, quay người lại, liền phát hiện chính mình đang đánh vào kiếm của đối phương!
Có thể nói, nếu không phải do đối phương chủ động đánh tới, hắn công kích thế nào cũng không thể đánh tới đối phương, bất cứ một kiếm nào của hắn, đối phương có thể dễ dàng dùng chuỷ thủ ngăn cản lại, không nói tới tốc độ chênh lệch, chỉ là khoảng cách khác biệt cũng biết trước kết quả.
Đối phương ngăn cản kiếm của hắn, chỉ cần di động hơn mười li, mà hắn nghĩ muốn đâm trúng đối phương là phải di động vài thước mới đủ, tốc độ của đối phương cùng lực lượng đều là hơn hẳn hắn, hắn tuyệt đối không có khả năng đả thương đối phương, chỉ có biện pháp duy nhất, chính là làm cho chính hắc y nhân đánh tới!
Cheng!
Tra kiếm vào vỏ, hắn bình thản đối diện với đầu lĩnh hắc y nhân, đối với chính mình có khả năng chiến thắng đối phương, hắn thật sự không nghĩ tới, hiện tại nghĩ lại cũng không dám tin tưởng.
Bên kia, thống khổ cầm cánh tay, hắc y nhân đầu lĩnh ngơ ngác nhìn vẻ mặt của thanh niên đối diện, đến bây giờ hắn còn không biết mọi chuyện hết thảy phát sinh như thế nào, tại sao chính mình lúc xoay người phản công, ngân kiếm của đối phương đã chờ sẵn ở đó, chẳng lẽ… Chính mình hết thảy hành động, đều là nằm trong kế hoạch của đối phương sao? Này… Này thật sự là quá kinh khủng!
Về phần những người khác, thì càng cảm thấy không thể giải thích được, bọn họ hoàn toàn không rõ ràng, như thế nào một dong binh tiểu tử, như thế nào lại có thể dễ dàng làm bị thương lão đại của họ!
Trong mắt bọn họ, đối phương chỉ nhẹ nhàng rút ra một nửa thanh kiếm để ngăn cản một kích, theo sau tuỳ lực hơi đổi, chơi đùa đánh ra một kiếm, theo sau… Đội trưởng chính mình không thể giải thích quay lưng đánh tới, sau đó hết thảy đều kết thúc, không ai có thể nhìn ra ảo diệu trong đó!
Hết thảy đều rất bình thường, nhất cử nhất động của nam hài này, đều là bình phàm, cũng không có xoay người, thậm chí tiếng gió cũng không tạo nên, rất nhẹ nhàng, chơi đùa đánh ra một kiếm, dĩ nhiên lại nhận được công hiệu lớn như vậy, hết thảy, căn bản là không có cách nào giải thích, càng không có cách nào giải thích, trải qua trận chiến, nhưng là tới giờ vẫn chưa bao giờ thấy qua, cái này gọi là chiến đấu sao? Cái này gọi là chơi đùa a! Hời hợt như không, một cao thủ đã thất bại.
Chương 33: Cường địch hiện thân. Biên dịch + biên tập: blackcat132 Nguồn :TTV
Mặc dù thực lực bản thân không có gì tăng lên, nhưng là chính hắn biết, thực lực tổng thể của hắn, một lần nữa bước vào giai đoạn mới, hắn đã học được là phải dùng đại não trong chiến đấu, mà so sánh với thân thể càng cường đại, càng sắc bén hơn cả vũ khí!
Lạch cạch… Lạch cạch… Lạch cạch…
Đang đắm mình tại cảm giác hoàn toàn mới, trong giây lát, chung quanh nhẹ nhàng vang lên tiếng bước chân, tinh thần nhanh chóng phục hồi, hướng chung quanh nhìn tới, còn lại tám hắc y nhân, đều đã rút ra binh khí của mình hướng hắn ép tới.
Mặc dù nhìn không ra kết quả, nhưng là chưa có người nào nguyện ý mạo hiểm cả, đối phương dễ dàng tiêu diệt hai người bọn họ, dựa theo trạng thái hiện tại, nếu như tiếp tục đơn độc chiến đấu, sợ rằng đối phương ngay cả một tăm người cũng không có chút khó khăn nào, nhiệm vụ của bọn chúng cũng vì thế mà bị hỏng!
Nhớ tới trừng phạt của chủ nhân đối với việc nhiệm vụ thất bại, tất cả các hắc y nhân đều không chút do dự từ bỏ vinh quang cá nhân, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ thà lựa chọn tự sát cũng không nguyện ý trở về tiếp nhận sự trừng phạt tàn khốc của chủ nhân, tự sát là biện pháp tốt nhất nếu nhiệm vụ thất bại!
Nhìn vẻ mặt đầy sát khí của địch nhân, hắn không khỏi có chút thở dài, tám người, từ tám phương hướng vây bọn họ lại đây, trong đó ba người là đạo tặc, năm người là kiếm sĩ, có tốc độ, có lực lượng, hắn ngay cả một cơ hội hoàn thủ tìm đường sống cũng đều không có!
Hoả cầu!
Đang lúc hắn chuẩn bị liều mạng, sau lưng Lệ Ti thét lên một tiếng, theo sau… Một hoả cầu to như trái bóng, nhanh chóng bay qua sát bên cạnh hắn, gào thét hướng kẻ địch trước mặt bay tới!
Ầm!
Một tiếng nổ thật lớn, kiếm sĩ một kiếm bổ trúng hoả cầu, chính xác đem hoả cầu chém thành những mảnh nhỏ, mặc dù như thế nhưng là sức nóng của hoả diễm vẫn như cũ làm cho hắn cảm thấy thống khổ kêu lên một tiếng bi thảm, cương giáp trên người hắn nóng lên, một chút suy nghĩ, áo giáp toàn thân độ nóng đều vượt quá một trăm độ, đây là loại cảm giác gì?
Xích hoả cầu!
Nhìn thấy hoả cầu không có hiệu quả, Lệ Ti không khỏi nội tâm nảy sinh ác độc, phát động xích hoả cầu, nhất thời… Một hoả cầu lớn, sắc đỏ đậm đích hoả cầu, lần nữa bay qua cơ thể hắn, hướng kiếm sĩ đối diện bay tới.
Hoả cầu thuật, là E cấp Hoả hệ pháp sư, tổng cộng chia làm ba cấp, phân biệt là E, 2E, 3E, theo cấp bậc đề cao, sức nóng của hoả cầu, cũng từ từ mà tăng theo!
Về phần xích hoả cầu, đã thuộc về D cấp Hoả hệ pháp sư, là hoả cầu đã bị nén lại, này sức nóng so với chi hoả cầu còn cao hơn rất nhiều.
Tán gẫu một chút, nhìn thấy hoả cầu đỏ sậm, kiếm sĩ đối diện lộ ra thần sắc kinh hoàng, nhanh chóng dựng thẳng đại kiếm, một lần nữa liều mạng bổ xuống hoả cầu đỏ sậm.
Ầm!
Hoả cầu một lần nữa bị ngạnh kiếm phá huỷ, theo xích hoả cầu tan biến, một sức nóng mãnh liệt nhanh chóng tràn ra, mà ngay cả hắn cách đó mười thước cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng chảy của nó.
A!
Trong tiếng kêu gào bi thảm, khói bốc ra từ trong cương giáp của đối phương tràn ngập không gian, từng đợt mùi cháy sém, nồng nặc hướng chung quanh khuếch tán làm mọi người muốn ói!
Hắn rất bội phục nghị lực của đối phương, mặc dù bị xích hoả cầu thiêu đốt, nhưng là đến bây giờ mới bắt đầu gào thét, cắn răng chịu đựng, không kêu lên một tiếng, hơn nữa cả người run rẩy hướng hắn đi tới.
“Hừ, nếu các ngươi như vậy quật cường, không biết tiến thối, đừng trách ta giở thủ đoạn tàn nhẫn – sí hoả cầu!”
Lệ Ti rốt cuộc cũng phẫn nộ, tức giận hừ lên một tiếng, một đạo hoả cầu màu trắng phóng qua người hắn, chỉ là phóng qua thôi mà đầu hắn cảm giác như bị nướng trong lò vậy!
Ầm!
Cũng không tạo ra âm thanh quá lớn, võ sĩ đối diện mặc dù gian nan mới bổ trúng được hoả cầm to bằng nắm tay, nhưng là hoả cầu chỉ phân ra rồi sau đó nhanh chóng hợp lại, nhanh như chớp phóng tới ngực của đối phương đánh tới.
Không một chút rên rỉ, không một chút kêu gào bi thảm, bị sí hoả cầu đánh trúng, võ sĩ ngã ngửa người ra sau, bất quá… Đồng thời lúc hắn ngã xuống, bộ giáp trên ngực hắn đã biến thành màu đỏ rực, vị trí bị sí hoả cầu đánh trúng bị tan ra thành một cái động lớn, lộ ra bên trong là thân thể bị thiêu đốt.
Sí hoả cầu, Lệ Ti trước mắt dựa vào ma pháp cao nhất, là C cấp ma pháp, Lệ Ti chỉ biết qua đôi chút, mới vừa rồi phóng ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã trở nên nhăn nhó trắng bệch, mồ hôi đầm đìa, ma pháp như vậy, nàng hiện tại đã cố hết sức rồi!
Nhưng là, chuyện tới giờ, nàng đã không có còn lựa chọn, mặc dù biết rõ có thể mất mạng nhưng là nàng vẫn phải liều, dù có chết cũng phải chống cự!
Với khuôn mặt tái nhợt, Lệ Ti trầm giọng nói: “Hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội, giờ chạy vẫn còn kịp, nói cách khác, tên kia nằm trên mặt đất chính là tấm gương của các ngươi!
Hừ! Khẩu khí thật lớn a!
Lệ Ti nói xong, một đạo âm thanh trầm thấp truyền tới, cả người chấn động, hắn cùng Lệ Ti đều đồng thời quay đầu về phía phát ra âm thanh nhìn lại!
Tại phía bên phải bọn họ, một thân ảnh nhăn nheo giống như một bóng ma chậm rãi bước ra, nương theo ánh sang nhìn lại, đó là một người mặc lam bào, cầm trong tay một cây ma trượng thật lớn đích Thuỷ hệ pháp sư!
Này còn chưa hết, ở phía sau hai bên của lam bào pháp sư, có một cung thủ mặc khinh bì giáp, từ khí thế của bọn họ mà đoán, này tuyệt đối là cao thủ, mặc dù không bằng lam bào pháp sư nhưng là đã hơn hẳn tất cả mọi người đang có mặt tại trường.
3A! 2B! 2B!
Nhìn nghề nghiệp huy chương của ba người mới xuất hiện, trong lòng hắn không khỏi đóng băng lại, hắn biết… Hôm nay xem như chết chắc rồi! Không nói đến lam bào pháp sư kia, chỉ với hai cung thủ phía sau cũng đủ để tiêu diệt mười người như hắn.
Chậm rãi giơ pháp trượng lên, lam bào nhân nói: “Tiểu cô nương, làm người không được quá kiêu ngạo, còn phải để một con đường mà lùi, còn kém lắm, muốn kiêu ngạo ngươi còn phải luyện thêm mười năm nữa!”
Nghe xong lam bào nhân nói, tâm khí cao ngạo của Lệ Ti như thế nào có thể chịu đựng được, run rấy giơ pháp trượng lên, Lệ Ti phẫn nộ nói: “Hảo, ta đây cho ngươi một chút kiến thức về thực lực thực sự của ta!”
Ngay sau đó, pháp trượng trong tay Lệ Ti sáng bừng lên, phảng phất như một ngọn hải đăng, nhanh chóng sáng lên, nhất thời trở nên trong suốt, cả pháp trượng trở nên trong suốt, không gian phảng phất như bị liệt hoả thiêu đốt, quang mang rực rỡ toả ra!
Cùng lúc đó, đỉnh pháp trượng bắn ra hoả diễm màu xanh, mãnh liệt thiêu đốt khối tinh thể pha lê màu đỏ, lam bạch hoả diễm quyện vào nhau thiêu đốt.
Nhìn thấy một màn này, lam bào pháp sư không khỏi lộ ra thần sắc ngưng trọng, này không phải là bản lĩnh của Lệ Ti, đây là ma pháp bị phong ấn trong cây pháp trượng, một người chỉ cần hơi có chút kiến thức đều biết, phương thức phong ấn pháp trượng đều là A cấp ma pháp - bạo liệt hoả diễm!
Thời kì xa xưa, thế giới ma pháp phát đạt gấp nghìn vạn lần so với thế giới bây giờ, thời kì kia mọi người so với bây giờ cường đại gấp trăm lần, nhưng là… Sau thời kì cực thịnh, tất nhiên sẽ là diệt vong, sau một hồi thế giới đại chiến, cả thế giới cơ hồ hoàn toàn bị tiêu diệt, cơ hồ mọi người đều chết ở trong trận chiến diệt thế này.
Sau chiến đấu, may mắn còn tồn tại một số người, tại đống đổ nát trên, một lần nữa xây dựng lại, nhưng là… Phần lớn ma pháp cùng vũ khí đều đã thất truyền, mọi người hiện tại chỉ dựa vào ma pháp cùng chiến kĩ căn bản để duy trì cuộc sống, cường đại đến đáng sợ đích ma pháp cùng chiến kĩ, không bao giờ còn tái hiện ở nhân gian nữa!
Bất quá, mặc dù mọi người đã chết, nhưng là… Tổ tiên từ trước kia, chỉ cần nhìn vào vật phẩm là có thể đoán ra ma pháp, nhưng là lưu giữ cho tới giờ, trong các loại ma pháp bảo vật, phong ấn các loại pháp trận, bao gồm các ma pháp cùng chiến kĩ bị thất truyền, cho nên…Tìm kiếm ma pháp bảo vật, đó chính là con đường để các mạo hiểm giả mưu cầu địa vị, thường thường… Một siêu cấp ma pháp vật phẩm, có thể tạo ra một siêu cấp cao thủ a!
Bất quá, chiến tranh kéo dài đằng đẵng như vậy chẳng những tất cả các ma pháp cùng chiến kĩ cao cấp bị thất truyền, mà ngay cả chín chín phần trăm ma pháp vật phẩm đều là bị hư hại, muốn tìm một cái hoàn hoả đích ma pháp bảo vật, thật sự là quá khó khăn, nhất là loại cao cấp ma pháp bảo vật như trong tay Lệ Ti, càng khó hơn lên trời!
Chương 34: Dốc toàn lực kiệt. Dịch: jollyjoker Biên dịch + biên tập: blackcat132 Nguồn :TTV
Hỏa chi quyền trượng, phong ấn bạo liệt hỏa cầu pháp trận cao cấp quyền trượng, cho dù ngươi hoàn toàn không có ma pháp, nhưng chỉ cần có được quyền trượng này liền có thể phát động một lần bạo liệt hỏa cầu uy lực cực lớn, nếu ngươi có ma pháp, như vậy lại càng có thể tăng mạnh uy lực của bạo liệt hỏa cầu, cùng với tốc độ tụ tập và phóng ra ma pháp!
Thật ra mà nói, quyền trượng này chỉ có thể coi là trung cao cấp quyền trượng, những quyền trượng so với nó cường đại hơn mặc dù rất ít nhưng có lẽ vẫn là có, nhưng thực sự là quá ít ỏi.
Trong mạo hiểm giả công hội, đã hạ lệnh xuống dưới nhiệm vụ thu mua, vô luận là ai, chỉ cần tìm được đồng thời đem thanh quyền trượng giao ra, liền có thể được thưởng cho một trăm vạn đồng tệ, đây chính là tương đương trăm vạn nhân dân tệ a!
So với hỏa chi quyền trượng cao cấp hay hạ cấp hơn, cơ bản cũng sẽ không là độc nhất, chỉ là hỏa chi quyền trượng này chỉ có một cái, cả thế giới không hề xuất hiện cái thứ hai, vô luận từ giá trị thực dụng hay từ góc độ nào mà nói, đây thật là một món đồ tốt hiếm có!
Kỳ thật, Lệ Ti cũng không quan tâm đến tiền, nếu như quyền trượng này chỉ đáng giá như vậy, nàng chắc chắn sẽ giao ra quyền trượng để tránh tai vạ, nhưng ý nghĩa của quyền trượng này là bất đồng, đây chính là di vật duy nhất của nãi nãi thân ái nhất của nàng, vô luận thế nào đi chăng nữa cũng không thể bỏ qua!
Hưu!
Một tiếng rít vang lên, một đạo hỏa hồng, hỏa cầu nhanh như điện chớp hướng lam bào pháp sư bay đến, cùng lúc đó, lam bào phát sư cẩn thận bắn ra một đạo băng cầu, ngang nhiên đón đỡ hỏa cầu Lệ Ti bắn ra.
Ầm Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, hỏa cầu cùng băng cầu lao vào nhau giữa không trung… Trong một tiếng vang thật lớn, hỏa cầu giống như đạn pháo nổ mạnh ra, một đoàn hỏa diễm tráng lệ bùng nổ bay ra xung quanh, giống như pháo hoa tuyệt đẹp!
Mặc dù đã có tiểu tâm, nhưng lam bào ma pháp sư vẫn có chút phiền toái, dù lam bào nhân đúng là cấp 3A ma pháp sư nhưng sau một kích vừa rồi dù đã vô cùng cẩn thận nhưng vẫn bị tổn thương nặng!
Vốn là hỏa cầu cùng băng cầu sau khi đánh mới phát sinh biến hóa, khi đó….. Năng lượng hỏa cầu cùng băng cầu xông tới nhau, triệt tiêu lẫn nhau, ngay cả một tiếng động cũng không có.
Nhưng là cái bạo liệt hỏa cầu đáng chết kia lại không biến mất, ngay trước đánh tới trong tích tắc liền nổ mạnh, kết qủa chính là làm cho lam bào ma pháp sư tóc cùng râu mép đều bị dính lửa, trong phút chốc liền biến thành tro bụi, ngay cả ma pháp bào bảo lam cũng bị thiêu thành mấy cái lỗ lớn!
Nhìn thấy một màn này, lam bào ma pháp sư thiếu chút nữa tức chết, nếu như không phải chủ nhân hạ lệnh không cho thương tổn nha đầu này thì đã sớm một phen bóp chết nàng, cũng không nghĩ đến chính mình một lòng hảo tâm lại nhận được một kết quả như vậy!
Nha đầu muốn chết!
Trong tiếng gầm giận dữ, lam bào pháp sư tức giận mất đi lý trí, vung mạnh ma pháp trượng lên, nhất thời… Một loạt hơn mười cái băng trùy bắn ra như tia chớp hướng Lệ Ti phóng tới!
Sau khi lam bào pháp sư cùng hai gã cung thủ xuất hiện, hắn vẫn mật thiết chú ý tất cả, thấy lam bào pháp sư rốt cục giận dữ công kích, hắn không khỏi cười sầu thảm, dứt khoát vọt tới trước mặt Lệ Ti, dùng thân thể của chính mình, chặn lại băng trùy nhanh như thiểm điện phóng tới!
Phác xích…
Vừa mới che lấp thân thể của Lệ Ti, băng trùy của lam bào pháp sư đã bắn tới, cả người run lên kịch liệt, sau một khắc… Trước ngực liền cảm thấy đau đớn như bị điện giật, hắn biết… Hắn đã bị thương!
Theo phản xạ cúi đầu xuống, nhìn hai mảnh băng trùy cắm sâu vào cơ thể hắn, băng trùy nhanh chóng bị máu tươi trong cơ thể nhiễm hồng, hắn không khỏi nở nụ cười bi ai, trải qua hai năm rèn luyện hắn vốn tưởng rằng mình đã rất mạnh, nhưng thật không ngờ hắn thật ra vẫn yếu như vậy!
Rốt cục, Lệ Ti tỉnh ngộ lại, hiểu ra rằng Tiểu Dật đã làm cái gì, hiểu được chuyện gì đã xảy ra, nhào mạnh tới bên người Tiểu Dật, gắt gao ôm lấy thân thể hắn, nhìn thật sâu vào băng trùy trong lồng ngực hắn, nước mắt từ đôi mắt của nàng lăn ra!
Nhìn bộ dáng bi ai của Lệ Ti, hắn không khỏi cười khổ, trên thực tế lúc ấy hắn cũng không lo lắng nhiều lắm, cùng lúc chứng kiến lam bào pháp sư bắn ra băng trùy, tiềm thức trong hắn trỗi dậy, đến khi hắn bị đánh trúng mới hiểu được chính mình đến cùng là làm gì.
Ngạnh bì chiến giáp rất chắc chắn nhưng là… Dưới băng trùy bén nhọn của đối phương, cùng với tờ giấy không có gì khác nhau, trong ngực nóng bừng, hắn cảm thấy thống khổ dị thường.
Nhìn Lệ Ti rưng rưng nước mắt, hắn không khỏi bình tĩnh trước khi chết, có lẽ lại là một chuyện tốt, nếu như hắn tận mắt thấy cô gái xinh đẹp này gặp bất trắc sau đó chết đi, hắn khẳng định chết cũng không nhắm mắt, vì che chở nàng, hắn chết trước nàng, mặc dù biết rõ là nàng cũng sẽ không có kết cục tốt, nhưng mà hắn có thể không thẹn với những điều đã làm, có thể làm được hắn đều đã làm rồi!
Khó nhọc giơ tay lên nhẹ nhàng vuốt khuôn mặt trơn mềm nhỏ nhắn của Lệ Ti, mới vừa rồi bên hồ nước, sau khi nếm cái loại cảm giác nhẵn nhụi trơn tru khiến ta cũng đã bị mê hoặc thật sâu, cái loại cảm giác này thật sự rất tốt.
Mang đầy sự áy náy nhìn Lệ Ti, hắn gian nan nói: ”Xin lỗi Lệ Ti, ta không có bản lãnh, chỉ có thể làm được đến vậy, hy vọng ngươi bảo trọng hơn, nghĩ biện pháp chạy đi!”
Kịch liệt lắc đầu, nhìn lại hắn một lần nữa, đôi mắt to trong suốt của Lệ Ti, đôi mắt to màu đen nhanh chóng xảy ra biến hóa, chỉ trong tích tắc này con ngươi màu đen liền biến thành màu đỏ!
Không đành lòng nhìn Tiểu Dật, Lệ Ti rơi vào trong sự tự trách vô hạn, nàng hận đối phương tàn nhẫn, nàng hận, hận chính mình trước kia sao không tu luyện ma pháp cho tốt, nếu như nàng chuyên tâm tu luyện, Tiểu Dật sẽ không rơi vào cảnh ngộ như thế này!
Trước kia phụ thân cùng mẫu thân và cả những trưởng bối từng nói với nàng, nếu như không thể tu luyện đến một cảnh giới cực cao thì nhất định sẽ bị người khác khi dễ, nhưng mà nàng lại không để ý đến điều đó, thậm chí không hề tin tưởng, chỉ cho rằng đó là cái cớ mà phụ thân cùng mẫu thân ép nàng tu luyện mà thôi!
Nhưng hiện tại nàng rốt cuộc đã hiểu được bọn họ nói không hề sai, nếu không muốn bị khi dễ, nếu muốn một cuộc sống tự do tự tại, ngươi nhất định phải có một lực lương cường đại bảo đảm thì mới có thể thật sự tự do.
Trầm mặc đứng lên, Lệ Ti rất rõ ràng, chính mình hiện tại dù có muốn liều cái mạng nhỏ cũng khẳng định là khó có thể tìm ra một con đường sống, nhìn lồng ngực Tiểu Dật máu tươi tuôn trào, lại không đành lòng nhìn một chút hỏa chi quyền trượng trong tay, Lệ Ti rốt cuộc cũng đưa ra một quyết định trọng đại!
Lạnh lùng ngẩng đầu, Lệ Ti gắt gao nhìn lam bào pháp sư, lạnh lùng nói: “Được rồi, các ngươi thắng, ta có thể giao hỏa chi quyền trượng ra, đồng thời… Ta hy vọng các ngươi có thể cho chúng ta một con đường sống!”
Nghe thấy Lệ Ti nói, lam bào pháp sư thở dài một hơi, nói thật vừa rồi đúng quả là sợ hãi, lúc nãy nhất thời kích động dĩ nhiên quên lời chủ nhân nói, nếu không phải nam hài kia dũng cảm đỡ băng trùy của mình, lam bào pháp sư thật không muốn tạo thành sai lầm lớn và tuyệt đối không dám cãi lại mệnh lệnh của chủ nhân ban ra, nữ hài này thật không thể thương tổn! Nói cách khác, không chỉ lam bào pháp sư mà ngay cả chủ nhân đều phải nhận phiền toái lớn.
Nghĩ tới đây, lam bào pháp sư tiếp lời: “Tốt lắm, chỉ cần ngươi đồng ý giao ra hỏa chi quyền trượng ta sẽ để cho ngươi một con đường sống, bất quá….”
Nói tới đây, lam bào pháp sư cau mày nhìn nam hài đang nằm trên mặt đất, kiên định nói: ”Tiểu tử này tuyệt đối không thể tha thứ, hắn làm chiến sĩ của chúng ta bị thương, hơn nữa…. Hắn dám cùng chúng ta đối địch, hắn phải chết!”
Nghe lam bào pháp sư nói xong, Lệ Ti không khỏi có chút sửng sốt, lập tức gật đầu, âm trầm nói: “Tốt, tốt lắm…. Nếu như vậy chúng ta cũng không còn gì để nói, hắn đồng ý vì ta mà ngay cả tính mạng cũng không cần, ta như thế nào lại có thể bỏ rơi hắn chứ? Hắn có thể làm được, ta cũng có thế làm giống như vậy!”
Khinh bỉ nhìn lam bào pháp sư, Lệ Ti chậm rãi giơ pháp trượng bên tay phải lên, đồng thời…. Tay trái bắt lấy, cười lạnh nhìn lam bào pháp sư, tàn nhẫn nói: “Các ngươi muốn hỏa chi quyền trượng sao? Đừng vọng tưởng, ta thà phá hủy nó cũng không cho hỏa chi quyền trượng rơi vào trong tay các ngươi!” Vừa nói chuyện, hai tay Lệ Ti bắt đầu dùng sức, hiển nhiên…. Nàng muốn bẻ gẫy hỏa chi quyền trượng!
Nhìn thấy động tác của Lệ Ti, lam bào pháp sư cùng với đồng bọn không hẹn mà cùng hướng Lệ Ti vọt tới, quyền trượng này tuyệt đối không thể bị bẻ gẫy, nói cách khác, bọn chúng đừng ai nghĩ có thể còn sống! Nhất thời mọi người thất hồn lạc phách hướng Lệ Ti vọt tới, muốn ngăn cản nàng lại!
Nha! A,a,a,a,a,…
Trong giây lát, một tiếng hét thê thảm đến cực hạn, kinh khủng đến nỗi không có cách nào tưởng tượng vang lên, thanh âm làm cho mọi người lông tóc dựng đứng, mọi người không khỏi dừng bước hướng nơi phát ra thanh âm bi thảm nhìn lại, sau một khắc…. Tất cả đều sợ ngây người!
Lam bào pháp sư kia, chính là lam bào pháp sư nhăn nheo, giờ phút này đang có vẻ mặt hoảng sợ, hai mắt trắng dã đứng ở nơi đó, cả người run cầm cập, âm thanh bi thảm đúng là từ miệng lão phát ra.
Nương theo ánh trăng sáng ngời, tất cả mọi người đều thấy rõ ràng một đạo màu đỏ tươi dài nhỏ rất nhọn đâm trực tiếp vào chính giữa đầu lão, một dòng chất lỏng màu trắng sữa theo màu đỏ tươi sắc nhọn trào ra.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi ngẩn ngơ, lập tức…. Tất cả mọi người đều tỉnh ngộ lại, lam bào pháp sư này thực lực đạt tới 3A dám chắc là bị tập kích, nhất thời, hai cung tiễn thủ cao cấp đi theo lam bào pháp sư nhanh chóng giương thẳng kình tiễn lên, hướng phía trên cây rừng bắn qua!
Ầm ầm!
Giữa tiếng oanh minh kịch liệt, không chờ hai cung thủ tìm được mục tiêu, một đạo bóng đen từ trên cây hạ xuống, ầm ầm nổ vang, bóng đen giống như thiên thạch nện thẳng xuống mặt đất, kịch liệt chấn động, ngay cả những chiến sĩ cách xa hơn hai mươi thước đều cảm giác được mặt đất chấn động!
Nga! A…
Hai cung thủ kêu gào thê lương, nhìn kỹ lại, hai cung thủ không biết ngã xuống mặt đất từ lúc nào, trên người bọn chúng, một con hạt tử lớn đến nỗi không thể tưởng tượng được đang đứng ở đó, bốn cái chân lớn sắc nhọn đến cực điểm phân biệt dẫm nát trên người hai cung thủ.
Hai cung thủ đều gặp tao ngộ giống nhau, hạt cước thô nhọn một cái đâm vào bụng, một cái đâm vào mắt bọn chúng!
Nhìn thấy ba cao thủ phe mình trong nháy mắt bị khống chế, ba đạo tặc và năm võ sĩ còn lại thét lên một tiếng cử binh khí vọt tới, vô luận như thế nào đi nữa cũng cứu người xong rồi nói.
Đối mặt với tám địch nhân trùng kích, hạt tử to lớn không có chút ý tứ thoái nhượng nào, vung mạnh cái đuôi làm thi thể lam bào pháp sư bay tứ tung lên mắc trên chạc cây giống như đọng lại giữa không trung, khẳng định là đã bị treo lên!
Theo sau, tám cái chân thô lớn của cự hạt trầm mạnh xuống, sau khi tích súc đủ lực lượng, bắn mạnh lên, thân thể thật lớn giống như kì tích lăng không bay lên!
Hàng xích! Hàng xích! Hàng xích…
Liên tiếp mượn lực ở đại thụ, cự hạt thân thể giống như ảo ảnh phóng tới, sau một khắc… Cự hạt rốt cục nhảy mạnh xuống, hướng về một chiến sĩ đơn độc vọt tới.
Đối mặt với cự hạt đang đánh tới, hắc giáp chiến sĩ tránh cũng không thể tránh được, bất đắc dĩ… Không thể làm gì hơn là cắn răng quơ thanh đại kiếm cuồng bạo hướng cự hạt bổ tới.
Răng rắc !
Một tiếng giòn giã vang lên, cự hạt dùng càng trái của mình chuẩn xác kẹp lấy đại kiếm của đối phương, sau đó hơi kéo về một chút rồi đẩy mạnh ra ngoài, cuồng bạo một kích đánh vào trước ngực hắc giáp chiến sĩ!
Ầm…
Một tiếng gẫy đoạn vang lên, hắc giáp võ sĩ giống như quả bóng chày bị đánh bay, nhanh chóng bay ra hơn hai mươi thước còn phải đụng vào một gốc cây đại thụ mới ngừng lại được, nhìn kĩ xuống hắc giáp trước ngực có thể thấy, thân thể đã bị bẻ cong một cách quỷ dị, hắc giáp võ sĩ không thể còn sống.
Nhìn thấy đồng bọn của mình bị giết chết dễ dàng như vậy, bọn chúng cũng không vì vậy mà rối lên, thấy cự hạt chỉ cách mình có vài bước, không khỏi đều nhảy dựng lên, tất cả bọn chúng đều biết với tốc độ của cự hạt thì nếu không hợp lực vào giết nó thì sợ rằng bọn chúng đừng nghĩ đến sống!
Nhìn địch nhân điên cuồng đánh tới, cự hạt tám chân đạp mạnh, thân thể một lần nữa nhảy mạnh lên, cự hạt cũng không có nhảy lên cao mà là lăng không nhảy lên phía trước, giữa không trung lao mạnh xuống, một đôi càng lớn phân biệt kẹp lấy một hắc giáp võ sĩ, theo xung lực nhanh chóng đẩy mạnh ra phía trước.
Đối mặt với cự hạt phối hợp với lực lượng trùng kích vào, hai hắc giáp võ sĩ hoàn toàn không thể chống cự, sau khi cự hạt thôi động, hai chân không thể khống chế liên tiếp lùi về phía sau cho đến khi lưng chạm vào cành cây thì mới ngừng lại được.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người không khỏi sửng sốt một chút, cự hạt này thật sự rất khoa trương, dĩ nhiên chỉ bằng hai cái kìm lớn đem hai người võ sĩ cấp D đẩy lùi không thôi, lực lượng như vậy thật sự rất khoa trương!
Bất quá hắc y nhân khôi phục rất nhanh, tiếp tục nhanh chóng vây cự hạt lại, cùng lúc đó cự hạt rốt cuộc bắt đầu phát lực….
Kẽo kẹt… Kẽo kẹt… Kẽo kẹt…
Trong những thanh âm giòn giã vang lên liên tục, đôi càng to lớn của cự hạt dần dần kẹp lại, hai người võ sĩ bị đôi càng lớn kẹp trên cành cây, dĩ nhiên bị đôi càng đó kẹp thành hai nửa, sợ hãi há to miệng nhưng lại thủy chung không thể nói được nên lời!
Ngay khi cự hạt toàn lực kẹp đứt hai người hắc giáp võ sĩ, đồng thời phía sau một bóng đen lóe lên, một hắc y đạo tặc vọt tới sau lưng nó vung mạnh hai thanh chủy thủ hướng nó đánh tới.
Nhếch miệng một chút, cự hạt lộ ra một vẻ mặt khinh thường, sau đó…. Đang trong tích tắc hắc y đạo tặc tới gần, cái đuôi dài nhỏ vung mạnh lên, vung lên một phát giống như ảo ảnh, nhất thời…. Đầu nhọn vĩ châm lớn hơn nửa thước của cự hạt đâm vào gáy hắc y nhân đứng đằng sau lưng nó, cả người run rẩy, chất lỏng làu trắng sữa theo tinh hồng vĩ châm chảy ra….
Trong nháy mắt giết liên tục mấy người, nhất thời mọi người không khỏi sợ hãi ngừng cước bộ, từ lúc đầu đến giờ, chưa người nào có thể đụng tới một cái lông của cự hạt, mà nó….Cũng thắng dễ như trở bàn tay giết chết bảy đồng bọn của chúng, trong đó có một pháp sư cấp 3A cùng với hai cung thủ cấp 2B!
Cho tới giờ, người tham gia chiến đấu chỉ còn lại bốn người sống sót, trong đó có hai người mất đi lực chiến đấu, mà đối phương… Ngoài nam hài thân bị hai mảnh băng trùy mất đi lực chiến đấu, nữ hài kia cùng với cự hạt này cơ bản là hoàn hảo không tổn hao gì!
Cho dù không kể đến cự hạt, chỉ sợ bọn chúng cũng không có cách nào chiến thắng nữ hài kia, huống chi nàng chưa tổn hại chút nào, đối với bọn chúng mà nói gần như đây là lực lượng vô địch kinh khủng?
Những tên còn lại không khỏi nhìn nhau vài lần, sau một khắc… Một tên dựng binh khí lên một lần nữa, điên cuồng gào thét hướng cự hạt đánh tới, nếu muốn chết, bọn chúng thà chết trong tay cự hạt, về phần chạy trốn? Bọn chúng muốn cũng không dám nghĩ, nếu trở về phải chịu đựng đủ hành hạ mà chết, tốt hơn hết là thống khoái mà chết trận, như vậy tối thiểu người nhà bọn chúng không bị liên quan đến!
Đối mặt với địch nhân điên cuồng đánh tới, tám chân của cự hạt chậm rãi vung lên, vẫy bay vĩ châm trên người hắc y đạo tặc, bình tĩnh nhìn bốn hắc y nhân đối diện vọt tới.
Sau khi rút ra kinh nghiệm, hắc y nhân mặc dù điên cuồng liều mạng nhưng vẫn còn chút thông minh dùng trận hình dày đặc như cũ, dù chết bọn chúng cũng muốn xẻ của địch nhân một ít thịt!
Con mắt có chút mơ hồ, cự hạt mở mạnh miệng, một đạo sóng lục nhạt hình xoắn ốc nhanh chóng xuất hiện trước miệng nó, xoay tròn kịch liệt, phóng tới!
Gần! Càng gần hơn….
Nhìn càng ngày càng gần bốn người hắc y nhân, cự hạt rốt cục chậm rãi ngẩng đầu lên, sau đó lao mạnh xuống, phun ra một hồi khí thể màu lam nhạt!
Ô…
Giữa tiếng gào thét kịch liệt, hắc y nhân đang vọt tới chỉ thấy một loại tanh hôi, sau đó…. Tay chân liền bủn rủn, mặc dù có thể tiếp tục chạy trốn nhưng lực lượng lại nhanh chóng mất đi!
Vù…
Nhìn thấy một màn này, tám chân của cự hạt đạp lên lần nữa, nhất thời… Một thân ảnh thật lớn bay lên trời, một khối giống như mây đen hướng bốn hắc y nhân kia như một cái lồng chụp đến.
Ba tức...... Ba tức...... Ba tức......
Tám cái chân lớn bén nhọn hơn cả những lưỡi dao sắc bén, dễ dàng đem bốn hắc y nhân đánh ngã xuống đất, sau đó… Tám cái chân dài bén nhọn của cự hạt quay như chong chóng vũ động lên, thanh âm xay thịt chói tai vang lên, nhất thời… Khoảng đất trống trong rừng vẩy đầy máu tươi, thịt nát cùng những đoạn xương gãy bay ra các hướng!