Trong lúc Cơ Á ngây ngốc chờ đợi ở dòng sông nhỏ phía tây ngoại thành, Trần Duệ đã theo Pagliuca vào Hồng Quả lữ quán, lữ quán Hồng Quả là một trong những những khách sạn 5 sao của Ám nguyệt, lần trước Trần Duệ gặp “Kristina” chính là ở chỗ này.
Lữ quán Hồng Quả cũng chính là một trong những chi nhánh tại Ám Nguyệt được Công Chúa sơn trang chỉ định tiêu thụ hoàng tửu, chỉ riêng sinh ý tại phòng ăn đã cực kỳ thịnh vượng.
Điều khiến cho Trần Duệ cảm thấy ngoài ý muốn là, Pagliuca không dẫn hắn vào phòng ăn uống rượu mà lại đi vào gian phòng nghỉ. Lý do phòng ăn không ngồi được cũng khá là hợp lý và đơn giản. Đời trước, lúc xem World Cup, hắn đã từng cùng anh em tụ tập mướn phòng thức đêm xem bóng, đến nay vẫn còn nhớ cảm giác này. Nhưng mà, con hàng Độc long này trước nay vắt cổ chày ra nước, thế nào lại chịu mướn phòng mời khách uống rượu thế này?
Trần Duệ còn đang nghi hoặc, mở cửa, cư nhiên còn là một gian phòng xa hoa, trên bàn cơm phòng khách bày biện một bàn lớn rượu và thức ăn… ách, là chén dĩa trống không của rượu và thức ăn, ngồi chính giữa là một người đang nấc cụt.
“Olivia!” Pagliuca trợn mắt há mồm nhìn thức ăn và rượu bị quét sạch, khóe mắt không nhịn được giật giật, “Không phải nói chờ chúng ta về mới lên món ăn sao?”
“Đừng có bắt chước chiêu thức chết tiệt đó!” Độc long đại gia tức giận kém một chút nữa là phun ra một ngụm long tức, hắn vốn nghĩ sẽ động tay chân trong rượu và thức ăn, sao biết được Olivia lại gọi món lên trước, mà lại còn quất sạch toàn bộ!
“Ta đói quá, không phải nói sớm được ăn sao?” Olivia vẻ mặt vô tội nhìn Độc long: “Không sao đâu, ta lại gọi thêm bàn thứ ba”.
Đợi đã nào… Bàn thứ ba? Không lẽ… Độc long cảm giác tâm và ví tiền nhỏ máu, không được! Số tiền kia nhất định phải tìm Julia đòi công đạo! Phải lấy lại!
"Betty cùng Julia đâu rồi?"
“Là thế này, chúng ta tại khách sạn vừa vặn đụng phải Alice và Adeline, Loubei và Julia mang các nàng đi dạo phố, Julia nói nếu ta có đói quá thì ở lại ăn chút gì trước đi”.
Sao Alice lại đến Ám Nguyệt lúc này? Pagliuca sững sờ, đây là lúc mấu chốt, trách không được Betty và Julia lại dẫn hai nha đầu kia đi, lưu lại Hắc long tiểu thư để tiền bề làm việc.
“Vậy thì mang thức ăn lên đi a!” Pagliuca phân phó với bồi bàn một tiếng.
“Hay quá hay quá!” Olivia hưng phấn gật đầu, hoàn toàn không có chút bộ dáng chướng bụng nào, dù sao chỉ cần không tốn tiền, đồ ăn tới bao nhiêu ta quất bấy nhiêu.
Khóe mắt Độc long đại gia lại bắt đầu run rẩy, cả nội tạng của ngươi đều có thể biến thành dạ dày sao?
Hiệu suất làm việc của Hồng Quả lữ quán rất nhanh, chỉ một lát đã đổi một mâm rượu và thức ăn mới.
Độc long nhìn nhanh qua đám khay đồ ăn trước mặt Hắc long tiểu thư, gương mặt co rút --- ngươi cũng không chừa lại một chút để hạ dược a!
“Paliuca!” Trần Duệ cũng không phát hiện bất thường gì, không yên lòng uống mấy ngụm rượu, mở miệng, “Không gạt ngươi, gần đây xác thực ta khá là phiền não, ngươi nói… ngươi có biện pháp sao?”
“Ặc…” Độc long chính là lừa Trần Duệ đến Hồng Quả tửu quán, chứ có ý kiến quái gì đâu, nhất thời nghẹn họng, nhìn thấy Trần Duệ lộ vẻ hoài nghi, cái khó ló cái khôn, chỉ vào Hắc long tiểu thư: “Biện pháp chính là Olivia”.
“Ta?” Hắc long tiểu thư nghe thấy tên mình, ngừng một chút, thuận thế nuốt xuống một miệng đồ ăn, rồi lại tiếp tục ăn như gió cuốn mây tan.
“Ngươi rốt cuộc là muốn nói cái gì?” Trần Duệ nhíu mày.
“Ngươi có nghĩ qua nguyên nhân cầu hôn thất bại không? Những nữ nhân kia kỳ thực đối với ngươi chết lên chết xuống…Thật là một tên nhân loại đáng chết khiến người hâm mộ, lại nói, ngươi cũng quá quan tâm đến các nàng, cho nên họ mới… nói sao đây ta?
“Chảnh?” (Chính xác vp là ngạo kiều, hờ hờ) Trần Duệ vốn không biết độc long đang túng thế tùng quyền bịa liều, có chút hiểu được gật đầu.
“Không sai, chính là từ này!Nữ nhân mà, thích ghen tuông, thích so sánh”. Pagliuca càng nói càng thuận miệng, có vài phần phong thái của chuyên gia tư vấn tình yêu, hôn nhân gia đình, “Chính diện mà đánh vào hiển nhiên khó khăn quá lớn, cho nên ngươi phải thay đổi một góc độ mới để giải quyết vấn đề khó khăn này, giả thiết một chút, nếu như xuất hiện một mối uy hiếp đến cạnh tranh với các nàng, như vậy những nữ nhân kia có còn kiêu ngạo như vậy nữa hay không?
“Có đạo lý”, Trần Duệ nhanh chóng tự hỏi, “Có khi nào phản tác dụng không…”
“Đương nhiên không! Phương diện này ta cực kỳ có kinh nghiệm!”
“Có kinh nghiệm mà ngươi bây giờ còn bị Tiểu Betty quản chặt vậy sao?”
“Ngươi chỉ thấy được bên ngoài thôi!” Độc long đại gia lập tức chuyển đề tài “Olivia là hôn thê trên danh nghĩa của ngươi, nếu để cho những nữ nhân kia biết ngươi sắp cùng nàng chính thức kết hôn, liệu còn có thể cự tuyệt lời cầu hôn của ngươi không?”
Trần Duệ nhíu mày: “Nhưng mà ta đối với Olivia…”
“Ta biết ngươi chỉ xem Olivia là muội muội, lần này chẳng qua là làm trò thôi, bảo đảm ngươi sẽ thành công! Đến lúc đó ngươi trả thù lao cho Olivia là được”.
Olivia vừa nghe “thù lao” hai chữ, lỗ tai liền dựng thẳng lên, liều mạng gật đầu --- chuyến này quả là quá ngon, không những ăn chùa, lại còn được tiền.
“Cũng đáng thử một lần.” Ánh mắt Trần Duệ sáng lên, con vịt chết long ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, một chiêu này vòng đánh cứu quốc, kết hợp với sách lược chính diện tấn công, nhất định có thể chấm dứt chiến tranh lạnh, tóm được liên minh của đám muội tử! Cũng có thể sẽ khiến cho đám muội tử không cao hứng, đợi sau khi cầu hôn thành công thì toàn lực đền bù tổn thất a!
Độc long đại gia thấy tên nhân loại rốt cuộc trúng chiêu, hưng phấn mà rót đầy một chén rượu, che dấu ánh mắt đắc ý: Diễn trò? Hắc hắc, bổn đại gia cho các ngươi đêm nay đùa giả làm thật!
Bên kia, tiểu thị nữ mị ma đáng thương đợi đủ ba giờ không thấy bóng dáng Trần Duệ đâu, trong lòng gấp gáp lên.
“Hắn thật không đến sao? Hay là chúng ta làm hơi quá rồi, khiến cho hắn thương tâm hay là chán ghét? Hu hu…” Âm thanh tiểu mị ma đã mang theo tiếng khóc nức nở.
Âm thanh của Athena vang lên: “Cơ Á, đừng khóc! Ta sẽ nhanh đến nam ngoại thành đón ngươi”.
“Kỳ lạ, Trần Duệ không phải người như vậy, nếu hắn đã ước hẹn với ngươi, chắc chắn sẽ không bỏ mặc ngươi một mình ở đó”. Âm thanh Isabela tràn ngập nghi ngờ, “Cơ Á, ngươi có chắc là Đâu Đâu thông báo với ngươi thay đổi điểm hẹn chứ?”
“Ừ, Chính là Đâu Đâu, Trần Duệ giờ đang ở đâu?”
“Ngươi đừng vội! Ta lập tức tìm Delia nhờ giúp đỡ… Lola, ngươi mau chộp Đâu Đâu đến thẩm vấn, cái con trùng biến hình giảo hoạt này, rõ ràng là làm gián điệp ba mang!”
"Ồ..."
Bên trong lữ quán Hồng Quả, bàn rượu thịt thứ ba đã được quét dọn sạch sẽ.
“Còn có bàn thứ tư không?” Olivia đầy chờ mong nhìn Pagliuca.
Độc long thiếu chút nữa rút gân toàn thân, tròng mắt xoay chuyển, đã có chủ ý: “Chờ một chút đi a, Betty các nàng còn chưa có trở lại đây! Phải rồi, Betty nói muốn uống nước lê đen đặc sản chỉ sản xuất ở quán rượu tại đế đô, ta đi mua một ít”.
“Ta cũng đi”. Hắc long tiểu thư đang muốn tiếp tục món tráng miệng, vội vàng đứng lên.
Pagliuca đành phải gật đầu: “Nhân loại giảo hoạt, đừng có đi trước, bổn đại gia hoàn thành phó thác của tiểu Betty tâm tình rất tốt, một lát trở về sẽ mang cho ngươi một bình”.
Trần Duệ cũng không có hoài nghi hắn, cười cười gật đầu.
Bên kia.
"Athena! Các ngươi ở đâu?"
"Ta đã cùng Cơ Á hội hợp, hiện tại vào thành."
“Đừng vội trở về! Lập tức đi thành tây!” Âm thanh Isabela có chút lo lắng, “Vừa rồi Đâu Đâu mới khai ra, là nó giả mạo Trần Duệ sửa đổi điểm hẹn, chủ sử sau lưng chính là bọn Pagliuca! Theo tin tức tình báo Ám ma của Delia, bọn họ giờ đang ở Hồng Quả lữ quán! Tuy ta không biết đám Long tộc kia đang bày trò quỷ gì, nhưng ta dự cảm có chuyện không ổn, đây nhất định không phải chuyện gì tốt! Ta đã cùng Lola hướng về bên đó! Chúng ta gặp mặt lại nói tiếp!”
“Được!”
Lúc này Pagliuca đã mang theo Hắc long tiểu thư mua vài bình nước ép lê đen, tiểu thư lúc này cũng không nuốt luôn, mà chậm rãi dùng ống hút thưởng thức đồ uống, bất quá, tay trái cầm một lọ, cánh tay kẹp một lọ, tay phải còn cầm một lọ.
Pagliuca thấy Hắc long tiểu thư không chú ý, đi đến bên cạnh, len lén lấy ra chai thủy tinh nhỏ, vừa đổ vào trong một lọ nước trái cây, tự nhiên có cảm giác không đúng, vừa quay đầu lại đã thấy Hắc long tiểu thư đôi mắt to hiếu kỳ chớp động , lập tức bị dọa nhảy dựng.
“Cái đồ trong tay ngươi, có phải là… 'đồ quý' có thể ăn không?”
“Đây là… thuốc bổ chuyên dụng cho nam nhân! Nữ nhân tuyệt đối không thể ăn!” Pagliuca vội vàng lấy miệng lấp hố, “Ngươi thấy Trần Duệ hôm nay không phải rất không vui sao? Đây là vì giúp hắn ngưng thần tĩnh khí, một hồi ngươi đừng nói trước với hắn, kẻo hắn lại sỹ không chịu uống. Chờ hắn uống xong, ngươi cùng hắn ngồi hảo hảo nói chuyện một lúc, lần này ngoài thù lao, mai ta lại mời ngươi một bữa thật no”.
“Thành giao!” Hắc long tiểu thư đột nhiên lộ ra thần sắc hoài nghi, “Không lẽ ngươi muốn ta hạ độc lão bản a! Ta là bảo tiêu của lão bản đó!”
“Ta lấy danh nghĩa Long tộc ra thề, không phải hạ độc!” Pagliuca một hồi thề thốt, trong bụng lại mắng thầm, tên kia căn bản là tên biến thái miễn dịch tất cả độc tố, độc của bổn đại gia cũng không có tác dụng! Chẳng qua thuốc này cũng không thể tính là độc, theo ý nghĩa nào đó, nó chính xác là “thuốc bổ” chuyên trị bất lực các loại.
Olivia miễn cưỡng dùng tay phải “không rảnh” tiếp nhận “thuốc bổ”. Phía trước liền nghe âm thanh của Alice: “Olivia! Là ngươi sao?”
Hắc long tiểu thư phản xạ cực nhanh, trừ tay trái đang cầm một lọ, còn lại toàn bộ trong nháy mắt tiêu tán trong không gian giới chỉ, xoay người lại, vẫy vẫy tay: “Alice, Adeline, mau tới đây, có người mời uống nước!”
Độc long: "..."
Trên đường phố đối diện, Julia cùng Loubei mang theo Alice, Adeline hướng bên này đi tới.
Độc long nội tâm xoay chuyển thật nhanh, hạ giọng với Hắc long tiểu thư nói: “Olivia, ngươi bây giờ lập tức lên lầu, đem bình thuốc bổ này cho Trần Duệ uống, sau đó khóa trái cửa phòng không cần đi ra”.
Hắc long tiểu thư không hiểu hỏi: "Vì sao?"
“Có muốn một mình xử lý bàn rượu thịt thứ tư? Ta bây giờ sẽ dẫn Betty các nàng mua một ít đồ, lát về ta sẽ tính tiền”.
“Được rồi được rồi!” Hắc long tiểu thư vội vàng gật đầu, tốc độ cực kỳ nhanh hướng Hồng Quả lữ quán chạy đi.
Pagliuca lập tức nghênh hướng đám Alice, Alice hỏi: "Olivia sao lại chạy đi?"
“Ặc, nàng đi lữ quán đóng gói mấy món thức ăn chưa ăn, chúng ta trở về trước đi, một lát nàng sẽ cùng chúng ta hội hợp”. Độc long vừa nói vừa hướng Phỉ thúy long tiểu thư và Hắc long đại tiểu thư nháy mắt, hai người lập tức hiểu ý, cũng mở miệng phụ họa.
Alice không nghi ngờ gì, gật gật đầu, kéo Adeline cùng trở về.
Độc long đại gia mắt thấy sắp đại công cáo thành, mới thở ra một hơi, đột nhiên sau lưng một âm thanh vô cùng quen thuộc vang lên: “Pagliuca! Ngươi rốt cuộc đang giở trò quỷ gì! Trần Duệ đâu rồi?”
Isabela, Athena, Cơ Á, còn có… Lola!
Hai mắt Độc long đại gia tối sầm: Tiêu cmnr! Sao mấy mụ này lại có mặt ở đây đông đủ vậy!
Phản ứng trước tiên không phải Pagliuca, mà là Alice.
Danh tự “Trần Duệ” khiến lỗ tai tiểu công chúa lập tức dựng đứng lên, thuộc tính thần suy luận đang ẩn tàng lập tức bạo phát: “Ca ca? Ca ca ở chỗ này? Đúng rồi... Olivia!”
“Olivia?” Isabella nhíu mày, nhìn Pagliuca một chút, sau đó lại rơi trên người Loubei: “Betty, cuối cùng là chuyện gì?”
"Olivia về lữ quán Hồng Quả đóng gói..." Alice đột nhiên nhảy dựng lên. "Chắc không phải cũng đóng gói ca ca luôn chứ!"
Một câu nói liền trúng ngay chổ hiểm, tim Pagliuca liền đập nhanh, Athena cùng Cơ Á nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời: “Chúng ta lập tức lên ngựa đi lữ quán!”
“Không được!” Pagliuca không nghĩ ngợi mà buột miệng, tính theo thời gian, cô nàng hác long, hẳn đã đưa bình “bổ phẩm nước quả” cho Trần Duệ uống, tuy nói không nhanh xxx như vậy nhưng dược tính đã chầm chậm phát tác, nếu như hiện tại đi đến lữ quán, như vậy không khác vứt hết công sức lúc trước, mà lần này bại lộ, nếu lần sau muốn có cơ hội như thế này, gần như là không có khả năng.
Vừa mới dứt lời, một cỗ nguy hiểm cường liệt tuôn lên trong lòng độc long đại gia, một thân ảnh nháy mắt xuất hiện trước mắt, như không nghe rõ mà hỏi một câu: “Ngươi nói cái gì?”
Độc long đại gia nhịn không được mà rùng mình, cái này không phải như cô nàng hắc long mô phỏng, mà là tác giả chân chính, còn nhiều hơn mức bình thường hai chữ cùng một dấu hỏi, hiện tại nhiều hơn hai chữ, hiển nhiên giá trị thù hận cùng tính nguy hiểm nhiều hơn gấp bốn lần.
Pagliuca rất muốn học theo gia hỏa nào đó chỉ vào thiên không nói một câu “Nhìn kìa! Người ngoài hành tinh!!!”, nhưng hiển nhiên hắn không phải là gia hỏa kia, nữ nhân điên không có khả năng nhìn lên trời rồi phát ngốc, ngược lại sẽ nổi điên lên.
Độc long đại gia cũng không nghi ngờ, nếu muốn chặn đường, cả người sẽ bị nữ nhân điên này biến thành bụi ma pháp nguyên tố.
So sánh với nguy cơ tương lai, thì trước mắt nên bảo trụ mạng nhỏ trước đã...
“Không có gì!” Độc long đại gia vội mở miệng nói: “Kỳ thực không có phát sinh sự tình gì, chỉ là... gia hỏa kia gần đây phiền não, mời ta giúp mà thôi... được rồi, ta đi cùng các ngươi."
Thế là một đám nguời “áp” tên đầu sỏ Pagliuca đi đến Hồng Quả lữ quán.
Khi cánh cửa gian phòng được khóa trái bị một cước đá văng, Pagliuca vốn chuẩn bị tốt mang theo tiểu Betty chạy rồi lưu lại Julia chịu tội nhưng khi nhìn tình hình trước mắt, độc long đại gia bỗng sửng sốt.
Không có quần áo vứt lộn xộn, cũng không có khí tức dâm mị, càng không có hình ảnh biểu diễn xxx nghệ thuật như trong tưởng tượng, chủ đề chỉ có một: ăn.
Vai chính tự nhiên là cô nàng hắc long, thậm chí nam nhân heo ở một bên cũng biến thành cảnh nền.
“Bàn thứ năm...” Nhìn trạng thái thức ăn, độc long đại gia lúc này rất đúng với mấy chữ: phúc đến thì lòng cũng sáng ra, trực tiếp thốt ra con số "năm"! Cái gì? Ngươi hỏi “bốn” đi đâu à? Chính là câu nói của Alice.... Không sai, đóng gói.
“A, tỷ tỷ các ngươi cũng tới...” Olivia liền dừng động tác lại, nuốt xuống không ít thức ăn trong miệng mà nói, “Ta và Pagliuca tại bên ngoài lữ quán gặp Alice cùng Adeline, Pagliuca nói ta quá đói, nên lưu lại ăn một chút. Ta quá đói... cho nên ăn hết trước...”
Câu nói này sao nghe rất quen tai? Nhìn Olivia như sợ bị người khác cướp, lấy tốc độ càng nhanh tiêu diệt thực vật. Độc long đại gia không nói được một lời: quả nhiên đại não cô nàng này sinh trưởng trong bụng, một đám người hùng hổ phá cửa vào, chẳng lẽ đến để cướp thức ăn của ngươi?
Chẳng qua, điều khiến độc long đại gia kinh ngạc chính là, nhân loại bị cô nàng hắc long ham an hạ thấp sự tồn tại, không ngờ lại không có dị trạng gì, trong tay còn cầm bình “bổ phẩm” kia uống hết một nửa rồi thờ ơ tiếp tục nhấm nháp?
“Alice, Lola, Isabella, Cơ Á... các ngươi làm sao lại đều đến?” Nam nhân chân heo đương nhiên không biết đã xảy ra sự tình gì, đứng lên nói: “Còn có Alice và Adeline...”
“Không ngờ cuối cùng cũng đề cập tới tên bản công chúa!” Alice liền nhào tới, nhân loại vừa đứng lên, trên người đã nhiều thêm một con koala.
Alice đã... mười sáu tuổi a, tiểu la lỵ hẳn nên biến thành thiếu nữ, thế nhưng sao tướng mạo và dáng người lại không chút biến hóa? Chẳng lẽ vì oán niệm quái thúc thúc vạn năm mà thành? Nghĩ lại thì thọ mệnh của ma tộc tương đối dài, vì vậy mà cũng được giải thích đi, khả năng Alice chưa tới thời kỳ phát dục.
Chẳng qua không ai biết, điều khiến... tiểu công chúa buồn bực không phải là thân cao, mà là ngực không chút biến hóa...
Adeline thất thần, trong mắt lướt qua thần sắc hâm mộ, khi Augustine Las tặng cho nàng bảo vật “ngự linh tâm nhãn” diễn sinh từ Con Mắt Long Thần, Adeline có thể vận dụng tinh thần lực thông qua hai mắt để nhìn, ngự linh tâm nhãn kì thực còn có lực lượng cường đại, thậm chí khiến nàng có khả năng đạt lực chiến đấu siêu việt ma đế phổ thông. Nhưng đối với thiếu nữ Naga, có thể dùng hai mắt để nhìn rõ cái vị “ca ca” kia, là đủ rồi.
Alice không biết Guilie là Trần Duệ, cho nên mới ở trước mặt tất cả bằng hữu mà châm chọc tên gia hỏa sắp trở thành tỷ phu của mình kia, Adeline tự nhiên sẽ không tiết lộ bí mật này.
Chuyện cho tới bây giờ, ngay cả Isabella cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý cũng có chút khó hiểu: “Pagliuca, các ngươi cuối cùng đã làm trò quỷ gì?”
Độc long đại gia phản ứng rất nhanh, chỉ vào Trần Duệ: “A... là như thế này, thằng cha này gần đây sa vào khổ não, ta tính toán giúp hắn nhưng hiện tại xem ra, đã không cần nữa.”
Isabella nhìn vào “thằng cha khổ não” vừa mới thả Alice xuống: “Trần Duệ, là như thế này sao?”
“Không khác là mấy!” Trần Duệ không rõ ràng chuyện gì xảy ra nhưng hắn nghĩ, độc long đại gia quả là có chủ ý giúp mình, mà hiện tại tiến triển không tệ, chí ít cô mụ đại nhân xuất hiện không có xưng hô danh tự “điện hạ” đáng chết kia.
Lời này vừa nói ra, độc long đại gia cảm giác nguy cơ to lớn từ ma pháp nguyên tố khóa chặt tan biến, cảm động đến suýt nữa lệ nóng lưng tròng, thật là một tên ngốc tốt cỡ nào, bị lừa còn giúp hắn giải vây...
“Vì sao khóa trái cửa?” Cô mụ đại nhân hỏi vấn đề then chốt.
“Bởi vì có thể một mình ăn hết bàn tiệc rượu này...” Hắc long tiểu thư lập tức trả lời kịp thời, khiến độc long đại gia sau cùng cũng buông xuống được khối đá trong lòng.
Chỉ thấy cô nàng kia nuốt thức ăn trong miệng xuống khiến cổ biến thành một bao thực vật, cầm lấy hai đĩa thoạt nhìn còn đủ rau dưa, một mặt nịnh nọt đi tới: “Tỷ tỷ, đây là ta đặc ý lưu lại cho ngươi.”
Là không kịp ăn hết thì có... biểu tình chúng nhân đều có chút cổ quái.
Isabella nhìn cô nàng một cái, ánh mắt cuối cùng nhu hòa xuống, có chút sủng nịnh sờ đầu nàng rồi quay đầu nói với Trần Duệ: “Ai kia, về nhà trước nói sau.”
"Ai kia" lệ chảy đầy mặt liền đứng thẳng người lên: “Về nhà!” Lâu rồi không nghe được cái chữ ấm áp này, dù thanh âm của cô mụ đại nhân có vẻ lãnh đạm vô cùng.
“Vậy không tiễn.” Độc long đại gia lau đi mồ hôi lạnh, mang theo phỉ thúy long tiểu thư và hắc long đại tiểu thư ngồi xuống, bộ dạng dường như muốn tiếp tục đại hội Long tộc, thẳng đến khi thân ảnh vương phu điện hạ bị áp giải biến mất trong tầm mắt, mới thở dài một hơi... phí nhiều khí lực cùng tiến hành như vậy, cuối cùng lại công toi.
“Các ngươi sao nhìn ta như vậy, ta làm chuyện gì quá phận sao?” Cảm nhận được ánh mắt bất thiện của liên minh tứ nữ, Trần Duệ vô tội hỏi một câu. Trên thực tế, hắn quả là vô tội, mấy ngày này cầu hôn thất bại, bị lạnh nhạt không nói, vất vã lắm mới hẹn được với Cơ Á, còn bị leo cây.
“Ngươi xác thực có chút quá phận, để Cơ Á chờ ở sông nhỏ tây giao đến bốn giờ liền!”
“Sông nhỏ tây giao?” Trần Duệ cả kinh, nhìn vào tiểu thị nữ ủy khuất, hai mắt phát hồng. “Không phải hẹn tại nam giao thúy sơn sao?”
Lời vừa thốt ra, tứ nữ đều giật mình
Lúc này trong gian phòng tại lữ quán, độc long đại gia sau khi uống vài ngụm rượu an ủi, buồn bực trong lòng dịu đi phân nửa.
“Đúng rồi, Olivia, ngươi xác định Trần Duệ đã uống bình... ‘bổ phẩm’ kia?”
Cô nàng hắc long thuận miệng ừm một tiếng, cúi đầu tiếp tục bòn xoong cơm.
Pagliuca nhíu chặt mày... chẳng lẽ thể chất tên kia, đã đạt trình độ nghịch thiên có thể không đếm xỉa dục vọng xxx? Không thể nào, người khác còn được, loại gia hỏa trọng sắc khinh bạn này tuyệt đối không có khả năng!
Độc long cảm thấy hồ nghi, đi tới cầm lấy bình nước quả Trần Duệ chưa uống xong, cẩn thận ngửi, mặt hơi biến sắc: “Không đúng! Bên trong này căn bản không có mùi vị của cỏ tử lan tâm và hoa mê hồn. Olivia! Cuối cùng là chuyện gì? Bình 'bổ phẩm' ta đưa ngươi đâu rồi?”
Olivia sửng sốt, thật lâu phản ứng lại, một mặt làm bộ dạng nhớ lại: "Hình như... là bị ta uống."
“Cái gì! Ngươi?” Đáp án này khiến Pagliuca sởn tóc gáy, lập tức nhảy dựng lên. “Ngươi thật sự uống?”
“Ừ!” Lần này cô nàng gật đầu rất kiên quyết.
Pagliuca tí nữa thì thổ ra một búng máu: “Không phải nói chỉ có nam nhân mới được uống sao?”
“Nhưng ngươi còn nói là đồ uống rất quý rất tốt!” Olivia lẽ thẳng khí hùng mà nói.
“Xong rồi! Long thần ở trên! Lần này thật sự xong rồi!” Độc long đại gia chỉ phát giác thiên toàn địa chuyển. Cô nàng hắc long này không ngờ uống trộm bình “thuốc bổ cường lực” xxx!
Loại thuốc này có dược lực vô cùng cường đại, cho dù là lam long Danielle đeo trinh tiết khố chịu trừng phạt, cũng không cách nào làm tiêu trừ dược hiệu, sau đó hắc long đại tiểu thư còn có cơ hội lấy thân uy lang, giúp “giải độc”. Nếu như bỏ mặc Olivia như vậy, hậu quả thực không thể tưởng tượng, mà một khi Augustine Las biết thì...
Julia và Luobei cũng ý thức được tính nghiêm trọng vấn đề, đồng thời kinh hãi, đắc biệt là Julia đã từng trải qua dược hiệu, áo lót đều bị mồ hôi lạnh làm ướt đẫm: “Olivia, ngươi hiện tại cảm thấy như thế nào, có hay không thân thể có chút phát nhiệt? Chóng mặt?”
“Ngươi vừa nói... liền hình như bắt đầu nóng.” Cô nàng Hắc long bắt đầu quạt gió. “Vì cái gì lại nóng như vậy? Ai nha, đầu ta cũng bắt đầu chóng mặt!”
“Làm sao bây giờ!” Julia gần như muốn khóc.
“Lập tức bắt tên nhân loại kia trở về! Không cần biết là dùng phương pháp gì!” Pagliuca nhảy dựng lên. “Nếu như không muốn bị Long Hoàng đại nhân xé xác!”
Ánh trăng màu tím lộ ra một cảm giác buồn tẻ trống rỗng mà u sầu, bóng đêm thê lương âm lãnh thậm chí còn áp đi tiếng côn trùng.
Một đôi mắt lạnh lẽo, chăm chú nhìn kỹ vào bóng đen phía trước.
Trong tay hắn có đao, thanh đao màu đen.
Mũi đao có máu, máu này không phải chỉ của mình địch nhân, thân thể hắn đã khập khà khập khiễng nhưng tay vẫn rất ổn.
Tay đối phương đã lóe ra quang mang chói mắt, như độc xà uốn lượn mà đến, không ngờ hắn không cử động.
Bất động càng khó khăn hơn so với động, cũng càng xảo diệu hơn động.
Đây chính là chổ ảo diệu tối cao của võ công.
Mắt thấy dường như bị quang mang che phủ, hắn cuối cũng cũng động, động chính là miệng.
“Cứu mạng!”
Được rồi, sau đây chính là câu chuyện về sự trả giá cho việc can dự vào chuyện tình cảm của nam nhân chân heo. Nhân vật chân là độc long đại gia đang lén lén lút lút đi theo phía sau đội ngũ đang về nhà, ý đồ bắt nam nhân heo đi, kết quả bị nữ khoa học liên minh phát hiện.
Ngoài ý định là, Pagliuca luôn sợ hãi Lola không ngờ lại không chạy trốn, ngược lại liên thủ cùng hắc long đại tiểu thư phát động công kích. Không ngoài dự liệu, dù thực lực Pagliuca cùng Lola đều nằm ở tầng thứ S++ nhưng mà độc long từ trước đến nay bị ma pháp khắc hệ không phải là đối thủ của tiên nữ long, dù tăng thêm một vị hắc long đại tiểu thư...
Sau một phen chơi game “Rồng lộn online” ngắn ngủi, mấy lần biến thành cháo gạo, băng côn, thịt nướng cuối cùng độc long đại gia cũng không chịu được, hét lên với nam nhân chân heo hai chữ “Cứu mạng!”
Isabella vẫn ung dung tới trước mặt Pagliuca đã mất đi sức chiến đấu: “Thật khiến người ta kinh ngạc, độc long các hạ anh dũng? Ngươi không tiếc mà mua chuộc Đâu Đâu lừa gạt Cơ Á, lại lừa Trần Duệ đến lữ quán gặp mặt Olivia. Ta muốn biết, cuối cùng là có chuyện gì?”
Nếu quả thực không phải bất đắc dĩ. Ai cũng không muốn làm anh hùng như vậy... Mặt xám mày tro, độc long các hạ buồn bực nói: “Mua chuộc Đâu Đâu đâu phải mình chúng ta? Các ngươi không phải cùng một dạng sao? Isabella, nể mặt tiểu Betty cùng Olivia, nhanh đưa Trần Duệ trở về lữ quán đi."
Một bên, Trần Duệ trên đầu rủ xuống vài đường hắc tuyến: Đâu Đâu không ngờ lại nằm vùng? Thì ra mình mới là thằng đại ngốc!
Athena bon chen một câu: “Vì cái gì muốn Trần Duệ trở về lữ quán?”
“Bởi vì... công chúa Olivia có nguy hiểm!” Ngã trên mặt đất khắp người bốc khói xanh, Julia cũng giãy dụa mà mở miệng: “Trần Duệ có nghĩa vụ bảo vệ an toàn của công chúa!”
“Nghĩa vụ?” Lỗ tai mẫn cảm của tiểu la lỵ lập tức dựng đứng lên.
“Được rồi, biết thêm loạn.” Trần Duệ vuốt tóc hình sừng dê của Alice. “Ta không hiểu có nguy hiểm gì... Tốt hơn là để Olivia trả lời đi. Olivia? Đi ra đi!”
Lời này khiến Pagliuca cùng Julia cả kinh. Olivia? Không phải có Luobei chiếu cố nàng sao? Chẳng lẽ dược tính phát tác nên...
Phía sau của con phố cuối cùng cũng xuất hiện thân ảnh cô nàng hắc long: “Lão bản! Ngươi thật lợi hại, không ngờ có thể phát hiện ra ta! Xem ra phụ thân dạy cái kỹ xảo tiềm tung là gạt ta rồi, lần sau phải để ông ấy bồi thường một trăm vạn hắc tinh tệ.”
Trần Duệ trực tiếp bơ đi mà nói: “Olivia! Nói đi cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
Olivia nhìn ánh mắt cổ vũ của Isabella, gật đầu nói: “Là như thế này, Pagliuca hôm nay mời ta ăn miễn phí một bữa lớn... Sau đó hắn cho ta một bình bổ phẩm nước quả ‘rất quý, rất tốt’ bảo ta cho lão bản uống hết rồi khóa trái của phòng... Sau đó, tỷ tỷ đến.”
“Bổ phẩm rất quý rất tốt?” Đầu lĩnh tình báo cô mụ đại nhân lập tức nắm được vấn đề trọng điểm.
“Hắn nói là đồ nam nhân chuyên dùng...”
Dường như không cần phải giải thích, tại đây rất nhiều người đều minh bạch đồ vật kia là gì.
Chỉ duy nhất naga muội muội là không biết, tiểu la lỵ từ nhỏ đã được sách vở bất lương hun đúc, nghiễm nhiên trở thành chuyên gia mà giải thích một câu: "Nhất định là đồ vật mà uống vào sẽ làm ra sự tình tà ác với nữ hài tử!"
Trần Duệ không nói chỉ che kín mắt , không ngờ lại bị con rồng chết tiệt kia hạ dược, mà lại là dược phẩm xxx! Kẻ càng có cảm giác mất mặt là độc long đại gia. Pagliuca hận không thể biến thành địa long đào một cái hố trốn đi.
Cơ Á hỏi một vấn đề then chốt: “Nước quả kia... bị Trần Duệ uống?”
Julia vội vàng trả lời: “Kỳ thực... là bị Olivia uống trộm! Loại này dược hiệu rất mạnh, không có cách gì giải trừ nếu như không... Khẳng định sẽ xảy ra chuyện!”
“A!” Liên minh tứ nữ nhìn nhau. Cái vấn đề này quả là nghiêm trọng, có thể được độc long kia lấy ra, tuyệt đối không như hàng Tung Của. Chẳng lẽ phải biến quan hệ giữa Trần Duệ và Olivia thành chân chính...
Isabella đột nhiên nghĩ đến sự miêu tả của Olivia đối với đồ vật kia, tâm niệm vừa động. Nhìn cô nàng một cái: “Olivia ngươi thành thật nói cho tỷ biết. Ngươi có uống hay không?”
Cô nàng hắc long giống như không nghe rõ, nhìn Pagliuca một cái rồi hỏi: “Cái gì?”
Pagliuca: “...”
Isabella đã hiểu: “Olivia nói thật đi!”
Cô nàng hắc long nhìn Julia một cái: “Gì?”
Julia: “...”
“Olivia?”
Cô nàng Hắc long kỳ quái nhìn Trần Duệ: “Hả?”
Được rồi, thế này thì mọi người đã hiểu.
“Ăn ngon” đối với Olivia quả là có tương đối dụ hoặc nhưng nếu ưu tiên ra thì “quý nhất” mới là tuyển chọn số một, cho nên cô nàng này hẳn đã tham ô cái bình “bổ phẩm” “rất quý” kia rồi.
Biết được chân tướng, Julia nhìn vào thân thể bốc khói, biểu tình vừa muốn cười mà cũng vừa muốn khóc, miệng há nửa ngày cuối cùng không nói gì.
Hai mắt độc long đại gia tối xầm, lập tức lung lay sắp rớt, bổn đại gia một đời làm cướp, không ngờ lại lật thuyền trong mương, bị cô nàng này đùa giỡn, nghĩ tới tình cảnh nhân đạo suýt bị hủy diệt lúc nãy, nhịn không được mà buồn bực trong lòng.
Cô nàng Hắc long ngập ngừng nói một câu: “Pagliuca... cái kia...”
Muốn xin lỗi sao? Mắt Độc long hơi trợn lên: cho dù là thế thì bổn đại gia cũng không nhận!
“Hồng quả lữ quán còn chưa tính tiền... ta đã để Luobei ở đó.”
“Oanh!” Độc long đại gia lần này thật sự đã ngất xỉu
Một giờ sau.
Trong phòng của tài chính quan
"Athena, Alice và Adeline đều xắp xếp tốt chưa?"
Athena gật gật đầu, thấp giọng nói: “Ta đã an trí các nàng tại vương cung.”
“Tốt rồi!” Trần Duệ trải tay ra. “Bốn vị tiểu thư chúng ta trước hết ngồi xuống. Chúng ta thẳng thắn cùng thành khẩn mà nói chuyện đi...”
Liên minh nữ sĩ nhanh chóng trao đổi ánh mắt, cuối cùng ngồi xuống.
“Từ Đâu Đâu... Quên đi. Không đề cập đến con trùng gián điệp giảo hoạt kia, cũng không đề cập đến vở hài kịch kia nữa.” Trần Duệ lắc lắc đầu: “Kỳ thực ta cũng không biết nên nói thế nào, có lẽ các nàng không để ý so sánh với Mejia, có lẽ không vội gả cho ta... Nhưng mà, ta thật sự muốn, cùng những nữ nhân ta thích xây dựng một gia đình ấm áp... Xin lỗi, ta dùng chữ 'những', cảm thấy rất hổ thẹn, các nàng đều là nữ nhân ưu tú. Có được một người cũng là vận may rất lớn của ta nhưng mà do rất nhiều nguyên nhân... Trong đời ta lại có được toàn bộ các nàng, đây là vinh hạnh lớn nhất của ta, không biết ta có thể tiếp diễn thành công này cho tới hết cuộc đời hay không?”
Nữ lãnh chủ nữ, khoa học gia và nữ đầu lĩnh tình báo nhìn nhau vài lần, trầm mặc một lúc, Isabella mở miệng nói trước, ánh mắt lộ ra nhàn nhạt ôn nhu: "Chỉ có thể nói... chàng quả là một tên đần độn."
Trần Duệ cười khổ. Bất kể thế nào, đần độn vẫn tốt hơn.
“Nữ nhân đều thích tìm một bến cảng an toàn, thư thích, ấm áp. Em từng một lần mất đi tất cả hy vọng! May là lúc em cho là sinh mạng sắp kết thúc, em cuối cùng cũng tìm được bến cảng này nhưng bất hạnh là, không chỉ mình em có được...”
Nói tới đây, Isabella nhìn sang một minh hữu khác, khẽ cười: “Không kém nhiều so với mong muốn chiếm hữu của nam nhân. Nữ nhân cũng có tâm lý độc chiếm mạnh mẽ, cho nên em rất để ý so sánh thậm chí là tranh đoạt cùng người khác. Nhưng mà so sánh với việc mất đi chàng, em nguyện ý lựa chọn cộng hưởng cùng những người khác. Chẳng qua... em thật không hy vọng xuất hiện thêm người cạnh tranh, hưởng thụ ấm áp vốn đã không hoàn chỉnh này của em, cứ việc em cũng là một người đến sau, xin tha thứ cho sự ích kỷ của em.”
Những muội tử còn lại tuy không mở miệng nhưng từ trong mắt các nàng Trần Duệ có thể hiểu được các nàng muốn nói gì.
“Đỉnh Isa, phía dưới bảo trì đội hình.”
“Tầng phía trên, phía dưới bảo trì đội hình.”
“Tầng phía trên, dưới lầu cấm hồi phục.”
Được rồi, Những cái này... đều là ảo giác, nhưng mà Trần Duệ rất minh bạch ý tứ của Isabella, chẳng qua, hắn quả nhiên là một tên ngu ngốc, không hiểu dù chỉ là một điểm tâm tư của nữ nhân.
"Ta có thể tự tác đa tình mà lý giải ra kỳ thực các nàng cũng rất muốn nhanh chóng gả cho ta, đúng không? Các tân nương xinh đẹp nhất của ta...” Trần Duệ nở nụ cười. “Tuy chúng ta gây dựng đại gia đình nhưng ta sẽ tạo cơ hội cho mỗi người một hôn lễ độc lập. Ta sẽ tận dụng năng lực tối đa, chiếu cố các nàng cả đời. Còn về người cạnh tranh... ta cam kết, tuyệt đối không trêu chọc nữ nhân mới.” (DTM: Nói trước bước không qua đâu.)
“'Nữ nhân mới'... có bao gồm cả tình nhân Kristina của chàng ở Âm Ảnh đế quốc không?” Athena hỏi thẳng vấn đề mình quan tâm, trong lòng nàng, đến bây giờ người kia là kẻ đầu tiên “đoạt” đi nam nhân của mình.
“Có bao gồm Alice cùng Adeline?” Lần này lại là tiểu thị nữ, chỉ sợ thiên hạ không loạn mà nói thêm một câu: “Vương phu điện hạ?”
“Cái gì?” Làm loạn hiển nhiên là tiên nữ long tiểu thư.
"…"
Bầu không khí thoáng cái liền trở nên náo nhiệt, cuối cùng cũng đánh vỡ cục diện bế tắc lần này, trở thành chiến tranh lạnh và hòa hợp tuy hai mà một. Bất kể là đáp án chính xác hay hàm hồ, những... vấn đề kia cuối cùng đi qua, giống như lời nói của Trần Duệ trước đây, do nhiều nguyên nhân mà nhân sinh của hắn có toàn bộ các nàng, mà nguyên nhân trọng yếu nhất, đó chính là yêu, có thể lý giải tất cả, bao dung tất cả.
Cả quá trình tâm sự tương đối ấm áp, điểm tiếc nuối duy nhất chính là...
“Ta về viện tử... đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn ta, vương phu điện hạ thân ái, tuy ta cũng rất muốn ở lại nhưng mà... Làm thế nào cũng không thể thua Mejia có phải hay không? Từ đây tới hôn lễ, chúng ta bảo trì cự ly.”
“Isabella nói đúng, Cơ Á, chúng ta về vương cung, Alice còn chờ chúng ta ở đó, đi thôi, không bỏ được.”
“Thí ngiệm của bản tiểu thư... còn chưa hoàn thành.”
“Đợi tí... cái này không có khoa học!”
Kết quả: nam nhân chân heo lệ chảy đầy mặt ở lại trong phòng một mình.
Dịch giả: A Miu Miu
Biên Dịch: Dương Thiên Mạc
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Nguồn: 4vn.eu
Vì hiểu lầm nên cánh cửa hậu cung đã bị giới nghiêm tuyệt đối…Tuy vậy tình trạng sinh hoạt cô đơn nơi phòng trống của Trần Duệ cũng không có duy trì lâu. Kẻ đầu tiên phá vỡ thế cô lập của Trần Duệ chính là tiểu thị nữ ma mị. Một lần cô nàng đã lén tìm đến cửa, tiếp sau đó là tiên nữ long tiểu thư không cam lòng cho tiểu thị nữ ăn vụng một mình… rất nhanh cuộc sống của nam trư đã lại tươi màu nắng.
Hiện tại cũng không còn xa ngày thành hôn của Trần Duệ và Mejia, nữ hoàng mặc dù trong lòng vẫn còn chút chua chua nhưng dù sao chút ghen tị vẫn kém quan trọng so với hôn lễ của mình. Hôn nhân là việc cả đời mới có một lần vì vậy nàng quyết không để vì chút giận dỗi mà làm qua loa xong việc.
Cân nhắc lợi hại trước sau, cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì Mejia vẫn phải bình tĩnh tuyệt đối vì nàng chính là người tiên phong làm vợ chính thức của Trần Duệ. Tuy Mejia chịu nhiều thua thiệt so với cánh chị em nhưng lần này coi như nàng gỡ gạc lại được ít nhiều.
Cơn sóng ngầm nơi Thủy Tinh cung rốt cục đã yên tĩnh. Còn về chuyện chuẩn bị cho hôn lễ thì Trần Duệ cũng không phải quan tâm nữa, hắn đang tập trung hết tinh thần cho một công tác khác quan trọng hơn nhiều.
Công tác này Trần Duệ đã từng nói cho Mejia biết từ trước. Để cho Luyện kim đồng minh của Đọa Thiên Sứ đế quốc cùng Thượng cổ ma pháp tháp của Âm Ảnh đế quốc và Tàng Thư Các của Huyết Sát đế quốc cùng hợp tác lý giải “sự sâu xa” sự vật.
Có thể đem nó lý giải thành một cái nền tảng du hí, bao quát tất cả nền tảng trò chơi ở ma giới.
Chuẩn xác mà nói thì luyện kim lĩnh vực chỉ là một tầng ngụy trang bên ngoài mà thôi. Nó chỉ là hình thức bên ngoài còn Trần Duệ sở hữu chính là khả năng sáng tạo. Nó chính là thứ có thể cải biến cả ma giới này.
Muốn chế tác một cái đồ chơi này thì phần mềm và phần cứng là hai hạng mục quan trọng nhất. Công việc chuẩn bị trên thực tế đã được bắt đầu từ sớm, bao gồm cả Lomond, Delia. Đám nhân viên Closed Beta tại Tinh Hoàng Chi Đô có đến chậm một chút do ảnh hưởng bởi chiến tranh với Huyết Sát đế quốc nhưng mà chung cuộc tiến độ công việc vẫn là vô cùng thuận lợi.
Kỳ thật những kỹ thuật trò chơi kia chính là lấy từ nền tảng của “truyền thừa huyễn ảnh” của nền văn minh thượng cổ luyện kim. Là chủ nhân của Tinh Hoàng Chi Đô, Trần Duệ chỉ cần đem sáng tạo của mình miêu tả cho “trí năng trung khu” Tinh Hoàng sau đó là có thể bắt tay chế tạo thử. Có Tinh Hoàng thì mọi việc đều trở nên vô cùng đơn giản từ việc xây dựng, vận hành cùng bảo trì cho đến test bug.
Trần Duệ chỉ cần phải suy nghĩ sao cho đồng bộ phần mềm và phần cứng mà thôi. Thực ra thiết bị phần cứng đầu cuối của cái máy chơi game này cũng chẳng phải cái gì xa lạ, chính là một thứ đã sẵn phổ biến tại ma giới ra đời trước đó không lâu. Nó chính là TV ma pháp.
TV ma pháp ra đời không phải chỉ để kiếm tiền cho Trần Duệ cũng không phải quân cờ để hậu thuẫn Mejia đăng cơ mà nó chính là một cái mưu tính thâm sâu. Cái “trò chơi ma pháp” lần này cũng mang mục đích như vậy. bất quá hai cái kế hoạch bây giờ đã gộp lại thành một, nguyên nhân tại vì sau khi tiến hóa lục tinh, trung tâm hoán đổi của Siêu cấp hệ thống đã tăng thêm hai chủng vật phẩm mới.
Cái thứ nhất chính là “Tín đồ chi tâm”, hạch tâm tín ngưỡng độc lập, có thể biến vật phẩm trở thành một thứ có thể hấp thu tín ngưỡng chi lực rồi chuyển về tín ngưỡng trung tâm, tác dụng cũng như Siêu cấp hệ thống, có thể khống chế cả thảy Tinh hệ tín ngưỡng chi lực của tín ngưỡng chi tháp.
Cái thứ hai chính là “Tín đồ chi túc”, cũng là một loại tinh thể dung hợp, có thể hấp thu cùng tăng phúc tín ngưỡng chi lực sau đó lại truyền về Tín đồ chi tâm. Nó giống như là vệ tinh của Tín đồ chi tâm, tác dụng giống như Tín ngưỡng chi trụ.
Vừa mới bắt đầu Trần Duệ còn cảm thấy hai cái thứ kia quá là khó nhai bởi hiện tại không có mấy người đặt niềm tin tín ngưỡng vào Trần Duệ hoặc là Guile nhưng điều làm hắn quyết tâm đến cùng chính là sau khi đem Tín Đồ chi tâm dung hợp với Tinh Hoàng thì hắn phát hiện bên trong Truyền thừa huyễn ảnh chỉ số dũng cảm, kiên nghị, thông minh cùng với phẫn nộ giết chóng các chỉ số tình cảm hoặc phẩm chất không ngờ đều có thể sản sinh Tín ngưỡng chi lực.
Thế là một cái kế hoạch khủng khiếp đã ra đời: lấy Tinh Hoàng làm hạch tâm của trò chơi Ma pháp tức “trò chơi Tín ngưỡng” (giống như máy chủ ấy)
Thông qua trắc thí của đám người Lomond thì Trần Duệ phát hiện trong huyễn cảnh của trò chơi thì ngoài tiêu hao chút tinh thần lực ra thì không có chút tổn thương nào khác. Ngược lại thông qua trò chơi bọn họ cũng vừa được giải trí lại vừa được lợi cho việc tu luyện. Đối với Trần Duệ mà nói thì trò chơi trá hình này đúng là mỏ vàng của hắn. Hắn có được nguồn Tín ngưỡng kết tinh vô tận, chẳng mấy chốc có thể lĩnh ngộ được ảo diệu của Bán thần pháp tắc.
Khách quan mà nói thì cách làm của hắn cũng giống như Tirisfal mà thôi. Chẳng qua Tirisfal thì nô dịch cả ma giới để cưỡng đoạt tín ngưỡng còn Trần Duệ thì lừa đảo thông qua trò chơi giải trí trá hình. Nó tương tự như là một bên cực đoan cướp bóc còn một bên thì dụ dỗ, lừa đảo nhưng mà kết quả thì cũng đồng dạng.
Trong lãnh địa của Đọa Thiên Sứ đế quốc, nhóm “tháp tín hiệu TV ma pháp” thứ nhất đã hoàn thành. Những cái tháp này giúp cho tín hiệu tăng cường, cải thiện chất lượng hình ảnh của TV ma pháp. Kỹ thuật hạch tâm của chúng chính là việc lợi dụng bí thuật của thượng cổ luyện kim văn minh dung hợp với Tín đồ chi túc, có thể lưu trữ và truyền tải tín ngưỡng lực.
Tín ngưỡng tiếp thu án chiếu theo quyền hạn cùng đẳng cấp chia làm ba cấp độ A,B,C. Trong Chế khí sư đồng mình của Dọa Thiên Sứ đế quốc, một tòa tháp phỉ thúy cao hơn mười thước chính là điểm dung hợp tiếp thu cấp A trân quý nhất, là trung tâm trò chơi tí ngưỡng trong đế quốc. Những tín ngưỡng lực không cần phải lo việc hạn chế của khoảng cách mà ảnh hưởng đến việc truyền dẫn, Tín Đồ chi tâm Tinh Hoàng sẽ tự điều chỉnh tuyến đường truyền dẫn hợp lý nhất và kẻ được lợi chính là người sở hữu Tinh Hoàng Cho Đô - Trần Duệ.
Tinh quái người hầu còn nghiên cứu thành công “mũ giáp trò chơi” để kết hợp với TV ma pháp. Trước mắt bản chế thử đã thành công chỉ còn chờ đưa vào sản xuất loạt nữa thôi.
Hiện nay mọi thứ đã chuẩn bị tươm tất, tiếp theo là khâu tiếp xúc thị trường, đối với người sống hai kiếp như Trần Duệ mà nói thì mượn tạm kinh nghiệm của kiếp trước là việc hắn không thể bỏ qua.
Riêng vài phút quảng cáo cảnh chiến đấu kịch liệt trên TV đã làm cho tính hiếu chiến của ma tộc sôi trào, đương nhiên trong việc này không thiếu công lao của đội ngũ âm nhạc và kỹ thuật hình ảnh. Hắn nên cảm ơn cái thời gian sống sót trước khi rơi vào ma giới vì nó đã cho hắn bao nhiêu kinh nghiệm quý báu về kỹ thuật khoa học.
Đồng bộ với quảng cáo trên TV ma pháp chính là hệ thống tờ rơi tuyên truyền. Cho nên khi thiết bị “trò chơi ma pháp” còn chưa ra đời thì cái tên của nó đã vang khắp hang cùng ngõ hẻm trong Ma giới.
Thế là sau bao ngày mong chờ của dân cư nơi ma giới, “trò chơi ma pháp” cuối cùng cũng được ra mắt.
Đúng như trong phim quảng cáo, trò chơi ra mắt cùng thiết bị tên là “Vô Tận Chiến Binh”, thuần là một loại trò chơi chiến đấu giết chóc.
Người chơi sẽ được hóa thân thành chiến sĩ hoặc pháp sư phiêu lưu trong một thế giới khổng lồ, chiến đấu cùng với quái vật hoặc những người chơi khác. Tùy theo cấp độ của địch nhân khi bị đánh chết thì kinh nghiệm của người chơi sẽ được tăng trưởng tương ứng. Quái chết sẽ rớt ra bảo vật hoặc nguyên liệu, có thể được chế tác thành vũ khí hoặc dược tề trong các thành trấn của trò chơi, có thể cường hóa sức chiến đấu của bản thân…
Tuy cũng dựa theo những trò chơi nhập vai trong kiếp trước của Trần Duệ nhưng mà dựa vào Quốc độ huyễn lực của Thượng cổ văn minh làm cơ sở chế tạo “trò chơi ma pháp” thì không hề đơn giản.
Trò chơi chia làm ba cấp độ: dễ, trung bình và khó. Mức độ khó khăn của cấp độ dễ chỉ cấn tiêu hao chút xíu tinh thần lực nhưng mà càng bước vào cấp độ cao hơn thì Tinh thần lực tiêu hao càng lớn. Ngược lại độ chân thực lại càng cao, loại chân thực này không phải là chân thực về hình ảnh và cảm giác đau đớn mà là chân thực trong chiến đấu. Cấp độ khó thì năng lực nhân vật trong trò chơi sẽ tương đương với năng lực người chơi, thăng cấp cũng khó khăn hơn nhiều nhưng lại trong trò chơi có thể rèn luyện năng lực chiến đấu cùng kinh nghiệm. Nó có thể rèn luyện năng lực phản xạ trong não bộ, hình thành Tinh thần lạc ấn chân chính. Có thể nói “trò chơi ma pháp” này không chỉ để giải trí mà nó cũng là một biện pháp tu hành.
Địa tinh hay tiểu liệt ma không phải là những chủng tộc chiến đấu hoặc những chủng tộc khác có năng lực chiến đấu đặc thù cũng có thể tiến vào cấp độ khó. Bọn họ cần phải học điều khiển một loại robot mà phải thông qua khảo hạch mới có thể sử dụng. Nếu qua được độ khó cấp “ Kỵ sư” là có thể đến chỗ chế khí sư công hội nhận lấy mũ trò chơi đã được mod lại, bọn họ sẽ có chức nghiệp đặc thù là phi công lái robot chiến đấu, tha hồ rong ruổi trong “trò chơi ma pháp”
Không nói rõ hết qua quảng cáo, trong trò chơi còn có vô số ảo diệu chờ người chơi khám phá.
“Vô Tận Chiến Binh” được phát hành đã tạo ra một cơn địa chấn chưa từng có ở trong Ma giới.
Ngoại trừ “Mũ trò chơi” tiêu thụ cháy hàng thì sản lượng TV ma pháp bán ra cũng cao chưa từng thấy. Bộ đôi hoàn mỹ “Mũ trò chơi” và TV ma pháp lúc này đã là nhu cầu khẩn thiết của mọi nhà. Mang “Mũ trò chơi” vào là có thể tiến vào tràng cảnh của ma pháp huyễn ảnh nhưng không có mũ cũng có thể chơi trò chơi qua màn hình TV ma pháp, hiển nhiên cấp độ thưởng thức trò chơi khi mang “mũ trò chơi” mới đủ độ nghiền…
Thời gian chơi trò chơi cũng được nghiên cứu cẩn thận để đạt được hiệu quả nhất. Người dùng phổ thông thì tinh thần lực tiêu hao mỗi ngày trong trò chơi ước chừng được hai đến bốn giờ, vô luận là tu hành hoặc giải trí thì như vậy đã là quá đủ rồi. Nhìn chung thời gian như vậy là đủ cho mọi nhu cầu rồi, không thể để cho cả cái Ma giới suốt ngày đắm chìm trong cái trò chơi ảo được, nếu khống chế không tốt thì được chẳng bù mất.
Hiện tại, các câu chuyện đầu đường cuối phố đều tập trung vào sản phẩm mới ra lò “trò chơi ma pháp”.
“Vô Tận Chiến Binh” trên thực tế là sự kết hợp của hai yếu tố chính “Thâm uyên chiến đấu” và “cấu trang chiến ngẫu”. “Thâm Uyên” là độ khó cao nhất của Đại thế giới trong trường cảnh trò chơi mà thôi mà vì để ngăn ngừa một số phiền toái phát sinh nên hình tượng quái vật xuất hiện trong trò chơi cũng được cảo biến. Trong lúc đưa ra “Thâm Uyên địa đồ”, Trần Duệ đã có một cái cảm giác kỳ quái, có lẽ cái này không chỉ là một trò chơi mà thôi…
Còn về chức nghiệp đặc thù “Phi công lái Robot” , kỳ thật trong lúc huấn luyện để sử dụng rồi trắc thí để nhận “Mũ trò chơi” đã được mod thì thành tích cá nhân mỗi người đều được tự động ghi chép lại. Để rồi từ trong đám người đó tuyển ra những người có thiên tư tốt nhất và độ tin tưởng tuyệt đối gia nhập vào một chi quân đội bí mật lệ thuộc nữ hoàng. Chi quân đội này sẽ là một quân bài bí mật của Tinh Hoàng Chi Đô.
Còn về phần trò chơi quản lý kinh tế mà Alice đã từng kinh qua trắc thí, sau khi suy nghĩ kỹ càng Trần Duệ đã không muốn tung ra sản phẩm này. Không phải vì hắn sợ cạnh tranh thị phần với “Vô Tận Chiến Binh” mà hắn đã có kế hoạch sâu xa khác.
Con đường tương lai còn rất dài giống như trò chơi “Vô Tận Chiến Binh” mới chỉ là dạng sơ thành… lần này ma giới lại thêm một lần náo động vì bàn tay một gã đạo diễn xuyên việt mà đến, thời đại trò chơi sắp sửa mở màn…
Dịch giả: A Miu Miu
Biên Dịch: Dương Thiên Mạc
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Nguồn: 4vn.eu
“Trò chơi Ma pháp” – “Vô tận Chiến Binh” sau khi ra mắt, nó như một mồi lửa bắt đầu từ Đọa Thiên Sứ đế quốc sau đó nhanh chóng lan tràn ra cả ma giới.
Tính chất mới lạ của trò có sức hấp dẫn vô cùng khủng khiếp. Chiến đấu, mạo hiểm, nhiệt huyết từ trước đến nay vẫn là yếu tố then chốt trong thị hiếu của cư dân ma giới. Hiện nay, cho dù ngươi là địa tinh yếu như sên thì cũng có thể trở thành nhân vật chính siêu quần chứ không còn là vai quần chúng nữa, so với việc trải qua chiến đấu trong không gian ảo thì việc sinh hoạt nhàn nhã hàng ngày không thể nào hấp dẫn người ta thêm được nữa.
Đối với những người chơi chuyên nghiệp, có thực lực mà nói thì loại “trò chơi’ này đúng là phương thức tu hành hàng đầu. Trừ việc hao tổn tinh thần lực thì “huyễn cảnh” cùng với kinh nghiệm chiến đấu chẳng khác gì thực tế cả, nó giúp cho việc tăng trưởng thực lực cực kỳ nhanh.
Phần hấp dẫn nhất chính là trong trò chơi có thể khiêu chiến những địch nhân có thực lực vượt trội hơn so với bản thân. Nếu trong thực tế chiến đấu vượt cấp thì khả năng rất cao là thần hồn câu diệt nhưng mà trong “trò chơi” thì sẽ không chân chính tử vong, điều này giúp cho việc tu luyện gặt hái được những kinh nghiệm chỉ có máu mới mang lại được. Nó giúp tăng cao khả năng đột phá bình cảnh trong tu luyện.
Cấp độ khó trong trò chơi khống chế lượt hồi sinh nhân vật, ngoại trừ cảm giác đau đớn như thật thì phải sau hai ngày nhân vật mới được hồi sinh trong “thành chính” mà sau khi hồi sinh nhân vật cũng phải bị rơi vào thời kỳ hư nhược. Người chơi cũng có thể mua sắm dược tề cùng trang bị để chữa trị và nâng cao sức chiến đấu cho nhân vật. Việc hai ngày mới hồi sinh nhằm ngăn chặn việc bọn trẻ trâu chém giết cuồng loạn, để cho những người chơi có tâm đắc thêm thời gian suy ngẫm, đúc kết tâm đắc trong chiến đấu và để tiện cho việc khiêu chến lại lần nữa.
Kia là hai nguyên nhân chính khiến “Trò chơi Ma pháp” được hoan nghênh nhiệt liệt đồng thời nó cũng là tảng đá to đùng đè bẹp mấy lời dị nghị và phê bình.
Do đã có tín hiệu cho TV bao trùm cả ba đại đế quốc, thông qua “TV home shopping” dân chúng của Âm Ảnh đế quốc và Huyết Sát đế quốc cũng đã lên tạo nên một cơn cuồng mua sắm chưa từng thấy. Bởi vì mỗi khi Đọa Thiên Sứ đế quốc cho ra mắt bất kỳ vật phẩm gì, như là: Bóng đá, giấy báo, rượu vang...v.v... Không một vật nào mà không gây chấn động, những thứ trên không chỉ là ngành lại lợi ích hàng đầu của Đọa Thiên Sứ đế quốc, mà nó còn chia sẻ lợi ích với hai đế quốc còn lại, góp phần cải thiện đời sống của toàn bộ dân cư Ma giới.
Xem qua điều kiện hòa đàm của ba nước thì những kỹ thuật mới một khi ra đời ở Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng sẽ cùng chia sẻ với hai đế quốc còn lại. Cho nên hai hạng mục kỹ thuật của “TV Ma Pháp” và mũ “Trò chơi Ma Pháp” cũng phải đem minh bạch với hai đại đế quốc kia.
Nhưng điều bi ai chính là sau khi nghiên cứu thiết kế của hai thứ đồ vật kia thì Luyện kim sư của hai đế quốc không hẹn mà đưa ra đáp án: Không thể nào phỏng chế được!
Tháp tín hiệu dùng cho “TV ma pháp” có bộ phận quan trọng nhất chính là “tín hiệu tiếp thu khí”, chế tác ra nó yêu cầu phải có công nghệ cực kỳ tinh vi phức tạp. Cho dù có nắm trong tay bản thiết kế thì trong thời gian ngắn cũng không thể nào phỏng chế được.
Mũ trò chơi thì có thiết kế đơn giản hơn một chút, vấn đề chính nằm ở tinh thể hạch tâm, loại tinh thể này có cường độ năng lượng không khác gì những đá bạch tinh khác nhưng mà nó có mật độ cùng đô tinh khiết cực cao, giá trị quý gia cũng ngang ngửa kim tinh. Như vậy thì giá trị chế tạo một cái mũ trò chơi cũng đắt khủng khiếp, căn bản không thể xã hội hóa cái mũ trò chơi này như Đọa Thiên Sứ đế quốc được.
Cao tầng của hai đế quốc qua trao đổi những khó khăn chung thì đều cảm thấy chán nản. Hiện nay trò chơi ma pháp đã là cơn sốt trên thị trường nếu như đế quốc bọn họ còn chưa cho ra đời được mũ trò chơi và Tháp tín hiệu TV ma pháp thì không chỉ mang tiếng đế quốc đó vô năng mà nó còn ảnh hưởng đến nhiều mặt xã hội khác nữa…
Tình huống này cũng đã hoàn toàn nằm trong dự liệu của Trần Duệ. TV ma pháp tín hiệu tiếp thu khí sở hữu kỹ thuật gia công của Thượng cổ luyện kim văn minh, mà người chế tạo ra nó chính là Công nghệ sư tinh quái người hầu cường đại nhất. Vô luận là nhân viên hoặc kỹ thuật đều đã vượt quá xa thực lực của cả cái Ma giới này. Càng huống hồ hạch tâm chân chính của Tiếp thu khí chính là Tín Đồ chi túc của siêu cấp hệ thống.
Còn về hạch tâm của “mũ trò chơi” chính là ẩn chứa một tia Bí tinh của Quốc độ huyễn lực. Kỳ thực Bí tinh chính là Bạch tinh có giá rẻ nhất, trải qua tinh luyện của Siêu cấp hệ thống thì mật độ và độ tinh khiết đều vượt trội kim tinh, là vật dẫn thích hợp nhất cho Quốc độ huyễn lực.
Loại này tinh thể cũng không thuộc về "tân" kỹ thuật, bởi vì tại trường chiến tranh năm đó đã sớm có loại kỹ thuật tinh luyện này rồi, cho nên hai đại đế quốc lần này đã hết bề xoay sở. Đúng lúc đó Đọa Thiên Sứ đế quốc dựa vào nguyên tắc bình đẳng giúp đỡ các đế quốc khác đã bán ra một số lượng lớn TV ma pháp tín hiệu tiếp thu khí cùng ma pháp mũ giáp đích hạch tâm bí tinh, còn phái ra chuyên viên kỹ thuật hỗ trợ xây dựng tháp tín hiệu.
Cho dù có người chỉ ra được kỹ thuật chế tạo này quá mức siêu việt không thuộc về lực lượng của Ma giới đi chăng nữa và nó sẽ khiến cho các đế quốc sẽ bị động khi theo đuổi nhưng thực sự là biện pháp giải quyết hợp lý nhất đối với tình hình Ma giới hiện nay. Bởi vì hiện tại trong hai đại đế quốc đã có không ít người vì giành trước “trò chơi ma pháp” đã chạy vào Đọa Thiên Sứ đế quốc "thường trú", đối với trào lưu này hiển nhiên bất lợi đối với sự phát triển của các đế quốc.
Kỳ thực bí tinh của “mũ trò chơi” ngoại trừ lưu trữ quốc độ huyễn lực mà nó còn là "phiên bản thăng cấp" sẵn sàng cho bất kỳ sáng kiến công năng nào đó trong tương lai. Cho dù hai đại đế quốc không chịu tiêu tiền, Trần Duệ cũng có cách bắt bọn họ phải nôn ra tiền.
“Trò chơi ma pháp” sở mang đến cho Trần Duệ quá nhiều tín ngưỡng chi lực vượt qua cả kỳ vọng của bản thân hắn. Trước mắt cứ để cho trò chơi này phủ sóng thí điểm một vài bộ phận của Đọa Thiên Sứ đế quốc đã. Mỗi ngày liền mang về cho hắn đến trên vạn tín ngưỡng kết tinh. Con số này thực sự là kinh người nếu như mang trò chơi này đem phát hành toàn Ma giới thì…
Trần Duệ đột nhiên nghĩ đến thế giới mặt đất, không quản là trộm cắp tín ngưỡng của Chí Cao Tam Thiên Sứ hoặc là cướp đoạt tín ngưỡng của Hắc Tử Đồ, cuối cùng hắn cũng đã tự túc được nguồn thu của mình. Hắn đã bước một bước lên còn đường "Thành thần".
"Này! Tiểu tử, đừng đần mặt ra thế! Rốt cục ngươi đã đến!" Một thanh âm chói tai vang lên, đánh vỡ sự suy tư của Trần Duệ.
"Ta hử?" Trần Duệ có chút bất ngờ nhìn một tên mập đang đắc ý cười cười rồi tự chỉ vào mình hỏi lại.
Tên mập mạp đứng kia thân hình bốc lên một luồng hắc sắc mờ mịt. Ngũ quan của hắn mơ hồ nhưng đôi mắt lại lấp lóe hồng quang. Từ khuỷu tay trở xuống là một hàng dài gai nhọn sắc bén như dao.
Người đó nở một nụ cười quỷ dị rồi tung tung bộ bài trong tay: "Không sai! Một ván cuối cùng ta đã bại cho nên rất tiếc nuối. Bây giờ ngươi đến là tốt rồi."
Kỳ thực gian phòng này chính là một cái không gian tách rời, mà ngụy trang bên ngoài cho cái không gian này chính là một chiếc xe ngựa đang chạy bon bon.
Trên xe ngựa có cắm Xích Huyết Diễm Quang Kỳ là vương kỳ đại biểu cho Đọa Thiên Sứ đế quốc, trước sau theo gót là kỵ binh tay cầm nghi trượng. Xe ngựa đã chạy qua Thiết Quyền lĩnh địa của Huyết Sát đế quốc, đang vòng qua trấn Isildur, nhằm thẳng hướng Tây mà tiến quân.
Đây chính là phái đoàn của Đọa Thiên Sứ đế quốc hướng đến Huyết Sát đế quốc, đoàn trưởng là vị hôn phu "Guile" của Đọa Thiên Sứ đại đế Mejia.
Raizen bị trúng quang hệ cùng ám hệ song trùng nguyền rủa. Không chỉ là khắc chế sức mạnh của quang hệ lực lượng, tính xâm lấn và đồng hóa của ám hệ lực lượng đồng dạng thập phần phiền toái, còn hơn cả quang hệ chi lực. Đây là do Tirisfal thừa dịp Raizen tại Ám Hắc hồng lô bế quan thì thiết hạ ám toán. Raizen không kịp phòng bị nên trúng chiêu, tuy dựa vào một trong bảy thần khí - Huyết Sát chỉ hoàn cùng với ý chí cường đại muốn đột phá bình cảnh đạt tới Quốc độ cấp nhưng... cái loại lực lượng nguyền rủa này vẫn như giòi trong xương ngoan cố dung hợp vào trong thể nội, không cách nào giải trừ.
Trần Duệ lần này đi sứ chính là vì thực hiện lời hứa trị liệu ẩn tật trên người Huyết Sát đại đế Raizen.
Quang ám nguyền rủa trên người Raizen đích thực là do Bạch Dạ thi triển nhưng ám hệ lực lượng do một cá nhân thao túng, người này chính là ám nguyên tố quân vương Hegel. Hegel có được thuần túy nhất ám nguyên tố chi lực, cho dù Raizen có tinh thông ám hệ cũng không cách nào miễn dịch.
Cởi chuông cần tìm người buộc chuông! Lần này đi sứ Huyết Sát đế đô, Trần Duệ phải tìm tới ám nguyên tố quân vương. Lúc tiêu diệt được thánh long và tìm ra ám chi mảnh vụn Thủy Nguyên, Hegel từng đáp ứng giúp hắn làm một việc, hiện nay cũng chính là lúc thực hiện lời hứa.
Xe ngựa của Trần Duệ chính là đi mô phỏng Không gian đạo cụ của Katherine nhưng nó là một “thiết bị di động”. Không gian của nó tương đối lớn, chẳng qua nói là tương đối là vì nó không thể chứa được hết cái tên mập mạp kia khi hiện nguyên hình. Mập mạp kia chẳng phải ai khác chính là Bạch tuộc vương từ Tử Vong chi hải - Red Pipit.
Lúc mà Trần Duệ cùng Long Hoàng lão trượng nhân Augustine Las tiến hướng Tử Vong chi hải làm thịt thánh long Rodriguez. Trần Duệ từ trong không gian thần khí tháp Huy Hoàng đã tìm được linh hồn tinh cầu của Bạch tuộc vương rồi đem trả lại cho hắn. Linh hồn tinh chính là thủ đoạn của Rodriguez khống chế Bạch tuộc vương, nếu như không có cái tinh cầu này cho dù giải trừ nô dịch thì linh hồn Bạch tuộc vương cũng không có cách nào hoàn chỉnh. Cho dù một đời này có cố gắng đi chăng nữa lực lượng cũng sẽ đình trệ không tiến bộ.
Nguyên bản Augustine Las muốn cấp cho Bạch tuộc vương một đòn chấn nhiếp cường đại nhưng dưới tình huống này, Trần Duệ lại vui vẻ đem linh hồn tinh cầu trả lại cho Bạch tuộc vương không có nói bất kỳ điều kiện gì, làm cho Bạch tuộc vương cảm thấy mắc nợ ân tình của hắn. Sau khi dùng linh hồn tinh cầu khôi phục hoàn chỉnh linh hồn, Bạch tuộc vương lập tức rời khỏi Tử Vong chi hải, chạy tới Ám Nguyệt dùng phương thức liên lạc từ trước đến gặp Trần Duệ.
Trúng lúc Trần Duệ muốn đi sứ Huyết Sát đế quốc, vì không có việc gì làm nên cùng hắn xuất phát đi du lịch.
Thực lực của Bạch tuộc vương là SS+, cũng lại là quốc độ cấp đỉnh phong. Nếu như lúc chiến sự tại Locker yếu tắc hắn có thể chạy tới Đọa Thiên Sứ đế quốc chỉ sợ kết cục của cuộc chiến đã khác đi rất nhiều.
Trong lúc trà dư tửu hậu, Bạch tuộc vương có nghe qua Ám nguyên tố quân vương Hegel trong lúc vô ý có vài lần nhắc đến trò chơi "Túc mệnh đích đối quyết”. Bạch tuộc vương lập tức cảm thấy hứng thú, tự xưng là hảo thủ trò này. Hegel trong lúc ly khai Hủy diệt chi địa cũng thuận tiện mượn luôn cái bộ bài ma pháp của Gloria Rios. Xem ra tại lần trước thua bởi vu yêu vương, Ám nguyên tố quân vương muốn tiến hành một phen khổ luyện.
Hiển nhiên cả hai chẳng có ai là người hiền lành cả, bài cục bắt đầu thì song phương chọn dùng chính là mô thức chiến đấu kích thích nhất "Tử vong thi đấu". Bạch tuộc vương quả nhiên có vài cái mánh lới nhưng không ngờ Hegel có phong cách đánh rất dị nên cũng ngang pheo.
Trần Duệ tịnh không có tâm tư đi xem hai người quyết đấu nhưng không ngờ sau một lúc thì Bạch tuộc vương hướng hắn khiêu chiến.
"Chính là ngươi!" Bạch tuộc vương vừa chiến thắng kình địch Hegel, chính là lúc ý chí đang phấn chấn. "Hegel nói ngươi cũng sành cái loại này… đến đây đi để ta chỉ giáo cho ngươi mấy chiêu."
"Chỉ giáo?" Trần Duệ nhìn tên kia một cách kỳ quái: "Ngươi chắc chứ hả?"
Bạch tuộc vương dương dương đắc ý không thèm để ý nụ cười quỷ dị của ám nguyên tố quân vương lúc trước, lại càng không biết vừa rồi là Hegel cố ý cho hắn thắng…
Thế là một trận chiến mang tính chất tra tấn tinh thần bắt đầu.