Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 492 : Tiếng lòng.
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Tiêu Thu Phong vẫn đi, khởi hành cùng Ruth, không cùng chúng nữ nào từ biệt, vì hắn không thích nước mắt.
Mà hôm nay, Thanh Bình Nhi cũng đi, Ngạo Thiên Minh HongKhôngng, bây giờ vẫn cần nàng, chẳng qua, hành trình đến Đông Nam lần này, coi như cũng thu hoạch được nhiều, ít nhất đã quen biết với chúng nữ của Tiêu gia, về sau ở chung, sẽ không quá đường đột.
Cùng nàng rời đi, còn có chị Hồng, nàng ta cảm thán vạn phần, nếu như nói về người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời, phỏng chừng chính là Tiêu thiếu gia của Đông Nam, Phượng Hề, Mộng Thanh Linh, còn có Thiên Nhan Duyệt, đều là những thiên chi kiều nữ, trong đời đàn ông, ai ai cũng hy vọng có giấc mộng này, cũng có một loại cầu mong này, mà hắn thì cứ đi hết nơi này đến nơi khác.
Trang viên mới của Tiêu gia, quả thật rất đẹp, nếu như không có những người phụ nữ tao nhã tuyệt đại kia làm đẹp, phỏng chừng cũng chỉ là vật chết, không có được sức sống như bây giờ, bừng tỉnh tiên cảnh.
Liễu Yên Hồng oán trách Liễu Yên Nguyệt : “Chị, vì sao chị không giữ anh ấy lại, một mình không được, thì mấy chị cùng nhau làm, cởi sạch sẽ ra, hấp dẫn anh ấy, em cam đoan anh ấy sẽ không thể rời đi”
Chúng nữ cười ầm lên, con gái mà có thể nghĩ ra biện pháp này, thật sự rất là không thuần khiết.
Phượng Hề nhìn Liễu Yên Hồng, nói : “Tiểu Hồng, em nói không sai, đây quả thật là một biện pháp tốt, nhưng đáng tiếc là, bọn chị và Thu Phong đều đã là vợ là chồng, có cởi sạch sẽ ra nữa, cũng không còn sức quyến rũ, không bằng lần sau có cơ hội để em thử một lần?”
Liễu Yên Hồng thật không ngờ bị đẩy đến tình huống này, bị chúng nữ dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm, nhịp tim của nàng tăng vọt lên 200, không thể nhịn được, quát : “Em mới không có hứng thú, hắn ta là chồng của các chị, đâu có liên quan gì đến em, hừ, các chị không lo, em cũng lười đi lo!”
Nhưng trong ánh mắt kia, lại không che giấu được sự mất mác, làm cho tất cả những người từng trải ở đây đều biết, cô em vợ này, cũng không muốn để hắn rời đi.
Liễu Yên hồng không chịu nổi ngượng ngùng, nên rời đi, nhưng Phượng Hề lại nhìn Liễu Yên Nguyệt, dường như có việc gì đó, nói : “Yên Nguyệt, Tiểu Hồng thật sự đã trưởng thành rồi, con gái lớn như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều bí mật, em làm chị, cũng nên tâm sự với nó mới đúng!”
Liễu Yên Nguyệt đương nhiên hiểu được ý tứ của Phượng Hề, trên mặt có chút ngượng ngùng, tâm tư của cô em gái, càng ngày càng rõ ràng, nàng làm sao mà không rõ được, mấy hôm trước, cha đến đây, còn hỏi về cuộc sống tình cảm của Tiểu Hồng, nhưng em gái đã không muốn, thì nàng có thể làm gì?
Buổi tối, Liễu Yên Nguyệt bước vào phòng của Liễu Yên Hồng, từ chiếc đèn ngủ trên đầu giường, chiếu rọi xuống, chiếu vào gương mặt xinh đẹp thanh xuân của Liễu Yên Hồng. Bản thân đã vào Tiêu gia sáu bảy năm, mà cô em gái này, từ một cô gái hoạt bát thanh xuân, thật sự đã trở thành một người con gái trưởng thành đầy mị lực, cũng giống như chính mình lúc trước!
Liễu Yên Hồng nằm tựa vào tường trên tường, thần thái có chút chán nản, trong đó có chút cô độc. Con người càng lớn tuổi, càng có nhiều bí mật, chỉ có thể để trong lòng, ngay cả chị ruột cũng không thể nói. Hơn nữa, mấy năm nay, Tiêu gia không có người đàn ông kia, mọi người thật vất vả, cho nên không ai bận tâm đến nàng.
“Chị, sao chị lại đến đây, không phải anh rể đi rồi, chị ngủ một mình không được phải không, muốn em ngủ cùng chị đúng không?”Nghe được âm thâm, Liễu Yên Hồng đã ngồi dậy, nàng và chị gái, đã lâu, lâu lắm rồi chưa từng thân mật nói chuyện với nhau. Bây giờ là thời gian thật tốt.
Liễu Yên Nguyệt không tức giận, chỉ cười cười nói : “Mấy năm nay, mọi người sống không được tốt, chị cũng ít quan tâm em, bây giờ trong lòng bình thản, đặc biệt nghĩ đến thăm em một chút, đến để nói cho em một việc...”
Liễu Yên Hồng để Liễu Yên Nguyệt ngồi lên giường, quấn quít lấy cánh tay của nàng, vui vẻ nói : “Đúng vậy, đã lâu rồi không thân thiết với chị gái, ai, không có cách nào, có chồng rồi quên em gái, em đại nhân cũng đại lượng, sẽ không trách chị đâu. Chị gái, có chuyện gì, chị nói đi, em nghe”
Âm thanh của Liễu Yên Nguyệt có chút thâm trầm, nói : “Tiểu Hồng, thời gian qua thật nhanh, thoáng một cái em đã trưởng thành, ngày hôm qua cha đến, cha đã hỏi chị về chuyện của em”
“Chuyện của em, em có chuyện gì, chị, tập đoàn Phong Chính, em rất cố gắng làm rồi, mấy năm nay phát triển rất tốt, cha sẽ không lại muốn giáo huấn em chứ!”
Lắc đầu, Liễu Yên Nguyệt vuốt ve khuôn mặt của em gái, có chút thất thần, sau đó thở dài nói : “Mọi người đều biết, cha cũng biết, cha muốn biết tiểu mỹ nữ của Liễu gia chúng ta, có tìm được ý trung nhân nào chưa, cả đời của chị, đã không còn ý nghĩ nào khác, chỉ cần Tư Giai vui vẻ lớn lên, Thu Phong bình an về nhà, sau đó chị sinh cho Tiêu gia thêm một đứa cháu trai, vậy sẽ không còn hối tiếc gì!”
“Yên tâm, yên tâm, nguyện vọng của chị sẽ được thực hiện, không có vấn đề gì đâu, Tư Giai đáng yêu như vậy, lại xinh đẹp như vậy, không cần nói, trưởng thành chắc chắn là một đại mỹ nữ, anh rể lợi hại như vậy, còn ai là đối thủ của anh ấy, đi đâu cũng sẽ bình an, về phần đứa cháu trai, anh rể không phải được xưng là bách phát bách trúng sao, hắc hắc... điều này chắc hẳn không khó!”
“Được rồi, không cần học chuyện xấu, chuyện của chị, em không cần lo, nói chuyện của em đi, Tiểu Hồng, thành thật nói cho chị biết, có phải em không thích đàn ông hay không, nghe người ta nói, người theo đuổi em cũng không ít, chẳng lẽ không có được một ai? Thanh xuân của con gái rất dễ dàng mất đi, chẳng lẽ em muốn cả đời sống tại Tiêu gia?”
Liễu Yên Hồng bĩu môi, có vẻ rất khinh thường nói : “Ở Tiêu gia thì ở Tiêu gia, Tiêu gia không nghèo, chắc chắn sẽ nuôi nổi một người như em. Mỗi lần đi ra ngoài, nhìn thấy đám đàn ông đó, em đều muốn cả đời không lấy chồng, vốn không có ai có thể so với anh rể được. Được rồi, em hạ yêu cầu xuống một chút, chị nói kém thì kém, nhưng cũng không thể kém quá nhiều, nhưng đáng tiếc là vẫn không tìm được”
Liễu Yên Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu, cô em gái này căn bản là có dụng ý, làm sao mà tìm được chứ. Tình yêu cần dùng sự chân thành để đến với nhau, mà tâm của em gái căn bản là không có ở trong đó.
“Tiểu Hồng, đây là em nói thật sao?”
“Đương nhiên, em cũng muốn đưa mình ra ngoài nhanh, nhìn các chị khóc vì yêu, cười vì yêu, lại có bộ dáng sống như đã chết vậy, em kỳ thật rất hâm mộ, muốn thưởng thức thử, tư vị của tình yêu là gì”
Liễu Yên Nguyệt nở nụ cười, cười đến khổ sở, có những lời, nàng rốt cục quyết định nói ra, bởi vì chuyện này, nếu xử lý không tốt, sẽ đả thương người khác, yêu một người không phải là sai, nhưng thời gian sai lầm, địa điểm sai lầm, yêu một người không nên yêu, cũng là một sự đau khổ.
Nghĩ đến việc em gái đã chịu đựng rất lâu.
Liễu Yên Nguyệt có thể chịu được việc chồng mình có người khác, nhưng Liễu Yên Hồng là em gái của nàng.
“Em thích anh rể của em đúng không?”Những lời này rất nhẹ, nhẹ giống như một cọng lông hồng, bình tình trong nháy mắt, giống như không có gì.
Nhưng trên mặt Liễu Yên Hồng lại đỏ hồng lên, trơn bóng thấy rõ, vội vàng kêu lên : “Chị, em đương nhiên thích anh rể rồi, anh ấy là chồng chị mà. Nếu em ghét anh ấy, vậy chị em chúng ta không phải sẽ mâu thuẫn ồn ào sao, sao chị lại nói những lời kỳ quái như vậy?”
Trên mặt Liễu Yên Nguyệt, cũng có một sự nghiêm túc vô cùng, nhìn chằm chằm em gái, sau đó nói : “Tiểu Hồng, có một số việc, không cần em phải nói, người khác chỉ cần nhìn cũng hiểu, chỉ là mọi người không nói mà thôi. Kỳ thật, lúc ở kinh thành, em bị Thu Phong đuổi về, mọi người đã biết”
“Em không phải là một đứa con gái hay gây sự, lúc nhỏ rất ngoan, nhưng lần đó, em lại chọc giận anh rể của em, bởi vì em ghen, chỉ có lúc ghen, thì con gái mới mất đi lý trí, em ghen tị với Mỹ Đình, đúng không?”
Liễu Yên Hồng liều mạng khoát tay, biện giải : “Không có, không có, em chỉ là không cẩn thận, chị, thật sự mà, em chỉ là không cẩn thận chọc anh rể tức giận, em cam đoan về sau sẽ không, em không có, không có...”
“Không có gì?”
“Không có... không hề như các chị nghĩ đâu, em...”
“Em dám thề? Tiểu Hồng, em dám thề là, em không yêu anh rể của em, hơn nữa về sau sẽ không?”
“Em, .... chị, không chơi nữa, không chơi nữa, em không muốn chơi nữa”
Liễu Yên Nguyệt lạnh lùng trừng mắt nhìn Liễu Yên Hồng, quát : “Nhìn chị, thề đi...”
Giờ phút này, Liễu Yên Hồng biết chị gái không phải đùa với nàng, đây không phải là một trò đùa, thề là không thích anh rể, nàng có thể yêu thích được. Nếu nói là yêu, Liễu Yên Hồng không dám thừa nhận, nhưng muốn nàng thề, nàng... nàng thật sự cảm thấy rất đau trong lòng... trong lòng nàng đau lắm, nàng không làm được.
Vì sao, vì sao mình lại đau lòng, vì sao?
“Oa ...”Một âm thanh rất lớn, mà cánh cửa phòng ngủ vốn không đóng lại, cho nên đã kinh động rất nhiều người.
Mà Liễu Yên Hồng đã quỳ lên giường, lắc đầu của mình liên tục, lớn tiếng kêu lên : “Em không thề, em không thề, chị, em xin lỗi, thật xin lỗi, em không muốn, em thật sự không muốn, nhưng mà... nhưng mà em không làm được, thật sự không làm được, chị đừng ép em”
“Chị muốn em nói, được rồi, em nói, em thích anh rể, rất thích, rất thích, thích từ lâu, từ lâu lắm rồi. Trước kia, em vẫn cho rằng anh ấy là một kẻ xấu, là một người đàn ông xấu xa, là một kẻ chỉ muốn chiếm tiện nghi của chị, cho nên em chỉ muốn hung hăng theo dõi anh ấy, nhưng bây giờ, trừ anh ấy ra, trong mắt em đã không còn muốn nhìn đến người đàn ông nào khác, anh ấy đã trở thành một phần trong lòng em, em muốn dứt bỏ, đã từng thử qua, nhưng mà, em không làm được, chị, chị tha thứ cho em đi, em thật sự không có suy nghĩ khác, chị không cần lo cho em, chị chỉ cần cho em ở tại Tiêu gia, sống cả đời, đến chết mới thôi, cũng được rồi”
Bị bức đến không còn đường lui, Liễu Yên Hồng rốt cục cũng đã bộc phát, đem bí mật trong lòng nhiều năm trước, chậm rãi nói ra. Lần đó, Tiêu Thu Phong một mình đấu trăm người, háo khí ấy, đã hấp dẫn, tuyệt đối không chỉ Đinh Mỹ Đình, nàng cũng có, chỉ là, người đàn ông này là anh rể của nàng, cho nên nàng yên lặng đem sự yêu thích này, dấu sâu, sâu thật sâu, không cho bất kỳ kẻ nào biết.
Nếu người đàn ông này không phải anh rể của nàng, nàng có thể cam đoan, người hắn yêu, nhất định là nàng, chứ không phải Đinh Mỹ Đình, đáng tiếc, bởi vì quá thân cận, quá gần gủi, nên nàng không thể thừa nhận, đành phải trơ mắt nhìn hắn thích người khác, và cũng không thể làm được gì.
Cho nên, nàng ghen tị, nàng thừa nhận, nàng ghen tị đến mức điên cuồng.
Và đó cũng là lần đầu tiên làm cho anh rể thật sự tức giận.
Đã có 43 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 493 : Hành trình đến Trung Đông.
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Không có âm thanh, trong phòng yên tĩnh như một mặt hồ, Liễu Yên Hồng sau khi cúi đầu khóc rống lên, cũng cảm nhận được sự khác thường, chị gái không mắng nàng, cũng không ngăn cản, nàng ngẩng đầu lên, nhưng cảnh tượng trước mặt, làm cho nàng hận tại sao trước mặt không có cái lỗ cho nàng nhảy xuống.
Trong phòng, đã không còn một mình Liễu Yên Nguyệt, Phượng Hề, Thiên Nhan Duyệt, còn có Triệu Nhược Thần, Đinh Mỹ Đình cùng Lâm Ngọc Hoàn và vài người con gái khác, tất cả đều bu lại trong phòng.
“Yên Hồng, em thật sự có dũng khí lắm, chị cũng thích Tiêu thiếu gia lâu lắm rồi, nhưng chưa bao giờ dám nói, em thật sự là thần tượng của chị, dám yêu dám hận, rất giỏi”Lời nói của Chiêu Tuệ, làm cho người ta không rõ, rốt cục là mắng hay khen, nhưng ánh mắt của chúng nữ, lại làm cho Liễu Yên Hồng xấu hổ đến mức không nói được gì.
“Cười đi, các người cười đi, dù sao cũng là chuyện rất dọa người rồi, các người không cần nể mặt mũi của tôi nữa, đừng nhịn lại mất công hư người hết!”
Đã như vậy rồi, Liễu Yên Hồng cũng lười nghĩ, nói ra những suy tư rất rất là ngây thơ này, làm cho các nàng cười ầm lên.
“Hahaha...”Đinh Mỹ Đình là người đầu tiên không nhịn được cười, tuy rằng nàng đã nhịn lắm rồi, nhưng thật sự là không thể nhịn nói.
“Yên... Yên hồng... xin lỗi, chị không muốn cười, nhưng bây giờ mới biết được, thì ra trước kia có người ghen, nghĩ đến là chị lại không nhịn được cười, cái này cũng không phải chuyện đặc biệt gì, cứ nói ra là được, làm cho chị cảm thấy không đúng, làm cho cô em vợ tức giận, lúc đó còn liều mạng áy náy nữa chứ”
Mộng Thanh Linh cũng cười nói : “Yên Hồng, em thật đúng là đáng yêu, thích một người không sai, nhưng vì sao lại không nói ra, nghẹn mấy năm như vậy, chắc là khó chịu lắm. Bây giờ chúng ta nên gọi em là em gái, hay vẫn gọi là cô em vợ nhĩ?”
Âm thanh của Ngọc Thiền vang lên : “Yên Hồng, thật là đáng tiếc, nếu lời của em để cho Tiêu thiếu gia nghe được, vậy đoàn tụ sum vầy, thật sự làm cho người ta cảm động, vì hắn mà ăn dấm chua nhiều năm như vậy, mà vẫn có thể khỏe mạnh vui vẻ, thật sự là không dễ dàng!”
Trêu tức nàng, đùa cợt nàng, nhưng không ai mắng nàng.
“Chị, xin lỗi, nếu chị không vui, cứ mắng em đi...”
Liễu Yên Nguyệt quả thật là không cười sắc mặt không tốt lắm, nói : “Mắng có thể thay đổi mọi thứ sao, em có thể không thích Thu Phong sao, có thể không đứng một bên mà nhìn sao?”
Phượng Hề bây giờ mới lên tiếng nói : “Yên Nguyệt, bỏ đi, chúng ta đã sớm nhìn thấy không ổn rồi, không cần phải tức giận, người thích ông xã, vốn đã rất nhiều, Yên Hồng chỉ là một trong số đó. Tất cả tùy trời đi, nếu như thật sự có duyên, vậy cứ việc làm vợ Tiêu gia, còn nếu không có duyên phận, vây cứ theo lời nàng ta, cả đời ở tại Tiêu gia, nuôi nàng cũng được. Đây là lựa chọn của nàng, cũng là số mệnh, chúng ta không cần để ý”
Liễu Yên Nguyệt thở dài, đứng lên, nói : “Trước kia nghe nàng luôn kêu Thu Phong là người xấu, là sắc lang, thật không ngờ lại thích, ai, sớm biết như vậy, sẽ không để cho nàng đến Tiêu gia ở, chị em cùng thích một người đà ông, truyền ra ngoài, không biết ăn nói thế nào với người khác”
Mộng Thanh Linh bước lại, nắm lấy tay của Liễu Yên Nguyệt, an ủi : “Chị Yên Nguyệt, chúng ta có nhiều người có thể sống như vậy ở chổ này, cũng bởi vì không để ý đến lời nói của miệng đời. Chỉ cần chúng ta thích, hưởng thụ hạnh phúc của mình, để ý nhiều đến thứ khác làm gì. Việc này, chúng ta chấp nhận là tốt rồi, không cần để ý đến người khác thấy thế nào”
Thật ra, từ người thứ hai bước vào Tiêu gia, trong lòng các nàng đã không có chuẩn tắc gì, cũng không có yêu cầu gì luôn, chỉ là hy vọng có thể bình yên mà thôi, hưởng thụ cuộc sống, hưởng thụ tình yêu ấm áp kia. Đó cũng chính là vận mệnh của các nàng. Giờ phút này, bắt bất kỳ một người phụ nữ nào lui bước, đều là không thể.
“Đúng vậy, Yên Nguyệt, em xem, Ngọc Hoàn và Thi Diễm các nàng, cũng là chị em với chị, nhưng bây giờ, các nàng vẫn dám nhìn chằm chằm Thu Phong, chị còn có thể nói gì sao. Thiên mệnh đã định, muốn có cái gì, thì phải theo đuổi. Chị không phản đối, cũng không bắt buộc. Chẳng qua, cho dù có bao nhiêu chị em đi nữa, mọi người vĩnh viễn phải nhớ rõ một điều, nơi này là nơi nghỉ ngơi của ông xã, trừ bỏ sự ôn nhu, chị không hy vọng có tâm tư riêng gì, các em có minh bạch không?”
Đây muốn là tâm ý của Vũ, nhưng bây giờ đã trở thành gia quy đầu tiên của Tiêu gia, ước định của mọi người thành tục, những người con gái muốn bước chân vào Tiêu gia, câu đầu tiên phải nghe, chính là những lời này.
“Yên tâm đi, chị Phượng, bọn em đã không còn là con nít nữa, những đạo lý này có thể hiểu mà, nếu đã lựa chọn con đường này, bọn em đều là người của Tiêu gia, sẽ không làm cho Tiêu đại ca khó xử”
Phượng Hề gật đầu, nói : “Vậy thì được, chỉ có như vậy, Tiêu gia, mới là một gia đình thật sự hạnh phúc, mới có thể đồng tâm hiệp lực, sáng tạo cuộc sống vui vẻ của chúng ta, làm cho người bên ngoài phải hâm mộ chúng ta”
Liễu Yên Hồng cong miệng lên nói : “Làm cho người ta hâm mộ là anh rể mới đúng, bây giờ anh ấy được hưởng thụ như hoàng đế vậy, có nhiều mỹ nữ cùng anh ấy như vậy, anh ấy còn chưa đủ sao?”
Đinh Mỹ Đình lập tức tiếp lời : “Cái này gọi là muốn một thì có một, bây giờ có muốn muốn Tiêu đại ca, sao Tiêu đại ca lại có thể bỏ chứ?”
“Con nhỏ xấu xa này, nói ai vậy, không sợ chết à!”Liễu Yên Hồng lập tức bật dậy, và cũng tự thừa nhận trong câu nói người mong muốn đó là mình, vươn tay hai ra, chọc trên người Đinh Mỹ Đình.
Liễu Yên Nguyệt cũng không muốn ngồi lại, nói : “Có tâm này, sẽ có bộ dáng của một thiếu nữ, không được hồ nháo nữa, được rồi, sắc trời cũng đã tối, mọi người đều tự nghỉ ngơi đi, ông xã không ở đây, nhưng công việc không thể bỏ được, ngày mai, chị cũng muốn bay đến HongKhôngng, mọi người cùng nhau cố gắng!”
Tất cả mọi người rời đi, chỉ có Đinh Mỹ Đình vẫn ở lại, Liễu Yên Hồng trừng mắt nhìn nàng một cái, tựa hồ như bất mãn với nụ cười của nàng, quát : “Sao còn chưa đi, sao vậy, cười còn chưa đủ hả?”
“Này, Yên Hồng, không được dùng ngữ khí này nói chuyện với mình, bây giờ bạn đã không còn là cô em vợ của Tiêu gia, mình cũng không cần khách khí nữa, thân phận mọi người ngang hàn, luận bối phận, bạn cũng phải gọi mình một tiếng chị”Chỉ khi ở hai người, Đinh Mỹ Đình mới dùng cách xưng hô thân mật khi còn đi học.
“Nhảm nhí, rõ ràng mình lớn hơn bạn ba tháng”
“Lớn hơn ba tháng thì sao, mình tiến vào Tiêu gia trước bạn, bạn chưa nghe nói qua sao, vào trước là lớn đó”
“Đinh Mỹ Đình, té đi, không muốn nhìn thấy bạn nữa”
“Hắc hắc... không muốn thấy mình, mình lại muốn cùng bạn ngủ, bây giờ chúng ta có cùng một mục tiêu, đương nhiên cần phải tâm sự thật tốt, nghĩ xem dùng biện pháp gì bắt anh rể của bạn”
Liễu Yên Hồng xấu hổ, hừ một tiếng, nói : “Bạn là thục nữ mà lại nói chuyện khó nghe vậy sao, cái gì mà bắt, làm như anh rể của mình là kẻ địch vậy”
“Được rồi, văn nhã một chút, để mình nghĩ dùng biện pháp gì có thể dụ dỗ anh rể của bạn lên giường của mình. Yên Hồng, nghe nói chị Phượng và chị của bạn là cùng nhau bồi Tiêu đại ca, hay là chúng ta bắt chước đi, thế nào?”
Liễu Yên Hồng quả thật không chịu nổi cách nói chuyện dâm đãng này, che kín lỗ tai lại, kêu lên : “Đừng nói với mình, đừng nói với mình, bạn là dâm nữ, tự mình suy nghĩ đi, mình mới không làm như vậy”
Mặc kệ là có đồng ý hay không, hai người bạn học thân thiết khi xưa, cũng thật sự ngủ chung một giường, ít nhất cũng có người làm bạn mà!
Ngày hôm sau, khi hoàng hôn, Tiêu Thu Phong và Ruth đã đến Trung Đông, bước đi trước mảnh đất Tư thành, loại cảm giác quen thuộc sung sướng, rồi lại lộ ra khí tức nặng nề, cuốn lấy trong tim hắn.
Hành tung của Tiêu Thu Phong, Vũ không nói có ai biết, ngay cả Lâm Thu Nhã cũng không đề cập, thật sự không phải vì muốn cho các nàng bất ngờ, mà bởi vì gần đây Long Đằng gặp phiền toái lơn, hai nàng đang toàn lực xử lý, mấy ngày mấy đêm nay chưa trở về nghỉ ngơi.
Vũ thật sự không muốn quấy rầy các nàng lúc nàng.
Ba năm không gặp, dưới sự ủng hộ tài lực khổng lồ của Long Đằng, Tư thành đã thay đổi rất nhiều, nhà cao tầng muốn thấy là có, đường cao tốc tung hoàng nam bắc, kéo dài từng đợt sinh cơ cùng kính tế buôn bá, mà bốn phía quân đoàn Ma Quỷ, cũng có những kiến trúc thật lớn, tất cả các phương tiện nguyên bộ, đã bước đầu hoàn thành, kế hoạch năm năm lần hai đang tích cực đẩy mạnh.
Lần chiêu đãi thương hội này, hợp tác với một tập đoàn lớn ở Châu Âu, mấy chục kế hoạch phát triển của Trung Đông, cũng tiến hành rất khí thế. Thế giới nổi gió lên, tất cả đều cuốn về Trung Đông, rất đông nhân tài đều ào ạt tiến về đây. Không có năng lực cũng có tài lực, nơi này quả thật là một kho báu.
Bước ra khỏi máy bay, người mà Tiêu Thu Phong nhìn thấy đầu tiên, chính là Vũ với tư thế hiên ngang oai hùng, sự quyến rũ đã dấu đi, sống trong một nơi đầy giết chóc như vậy, những cái lộ ra ngoài, phần lớn là nét đẹp lạnh lùng, mang theo hơi thở của hàn băng, làm cho người ta không dám khinh thường, cũng không dám đến gần.
“Tiêu thiếu gia, Người rốt cục đã trở lại, Tank hoan nghênh Người trở về, mười ba vạn binh lính của quân đoàn Ma Quỷ, hoan nghênh Tiêu thiếu gia trở về”
Cuộc sống của Tank càng lúc càng dịu, mục tiêu của cả đời đã thực hiện được, bây giờ dù có đột ngột chết đi, hắn cũng không có gì hối tiếc.
“Vũ...”Tiêu Thu Phong không có tâm tư để ý đến người khác, trong mắt hắn, chỉ có Vũ, chỉ có dáng người vũ động như gió của Vũ, vẻ đẹp của nàng, vẫn lóa mắt như cũ.
Vũ không chạy đến, mà chỉ bước nhanh lại, sau đó cầm lấy tay Tiêu Thu Phong, không nhịn được, ngã đầu vào ngực hắn, hiện ra một sự ôn nhu mà ngay cả Tank cũng chưa nhìn thấy bao giờ, nói : “Vũ biết, ông xã nhất định sẽ trở về, nhất định sẽ, cho nên, em chưa bao giờ từ bỏ hy vọng”
“Có một cô vợ xinh đẹp mê người như vậy chờ anh, anh đương nhiên sẽ trở về, buông em ra, anh mới không nỡ”Vỗ vỗ phía sau lưng Vũ, hơi thở thơm ngát kia, làm cho lời nói của Tiêu Thu Phong cũng có sự lưu luyến vô hạn.
Ruth cũng vui vẻ đi đến hỏi : “Thu Nhã các nàng đâu?”
Vũ buông Tiêu Thu Phong ra, thoải mái nói : “Các nàng ta còn chưa biết, nhất định sẽ mừng như điên đây, Phong, đi thôi, chúng ta về nhà, ở Trung Đông, anh cũng có một cái nhà, sẽ không quên chứ!”
Tiêu Thu Phong sao lại có thể quên, Lâm Thu Nhã xinh đẹp, thường xuyên lơ đãng xuất hiện trong đầu, nàng vì hắn mà trả giá rất nhiều năm, lại chưa từng có cơ hội trở về Lâm gia, thật sự đã chịu đựng không ít tưởng niệm và khát vọng, hy vọng lần này, bọn họ sẽ không chia lìa.
Nhưng, có một việc, Tiêu Thu Phong tuyệt đối không ngờ, Lâm Thu Nhã đã sinh cho hắn một đứa trẻ, hơn nữa còn là một đứa bé trai anh tuấn đáng yêu vô cùng!
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 494 : Nửa vui và nửa lo.
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
“Chủ nhân, hoan nghênh anh trở lại, Ping rất nhớ anh, nhìn thấy anh, thật sự quá tốt”Đi vào trong nhà, Ping tú lệ xinh đẹp, mặc một bộ đồ người nữ hầu đi ra, có lẽ biết Tiêu Thu Phong đến, nên đang chuẩn bị làm bếp đây.
Nhưng nàng không biết rằng, bộ đồ này, làm cho nàng trở nên xinh đẹp hơn, là một bộ đồ rất hấp dẫn người khác.
Tiêu Thu Phong cười, gật đầu nói : “Ping, ba năm không gặp, em càng ngày càng xinh đẹp, thế nào, ở đây có tốt không?”
“Cảm ơn chủ nhân quan tâm, tất cả mọi người đều chiếu cố cho Ping, Ping sống ở đây rất tốt”
Từ khi vào Ma Quỷ, làm nữ hầu chuyên dụng, địa vị của nàng, lên như diều gặp gió, bây giờ ở quân doanh, bất kỳ binh lính nào gặp nàng, đều gọi một tiếng Ping tiểu thư, huống chi, ngoại trừ làm việc trong đây ra, nàng còn là chị gái của Labus, ai mà dám vô lễ với nàng chứ.
Tiêu Thu Phong ngồi xuống, tiếp nhận trà, cửa liền vang lên tiếng bước chân. Bác bước vào mới vẻ mặt kinh ngạc, trong ngực đang ôm một cậu bé rất là đáng yêu, hấp dẫn ánh mắt mọi người, ông lớn tiếng hỏi : “Tiểu Phong, Tiểu Phong đã trở lại, thật là Tiểu Phong đã trở lại sao?”
“Bác, là con, con đã trở về, bác, mấy năm nay, bác sống có tốt không?”Tiêu Thu Phong lập tức đứng dậy, cầm lấy tay của lão già, có chút kích động, ân cần thăm hỏi, là trưởng bối của Tiêu gia, hai người đương nhiên có huyết mạch thân tình mà người khác không có.
Ôm đứa nhỏ đang vuốt ve lấy chùm râu của ông, lão già đã không còn thời gian để ý đến việc đó, nhìn chằm chằm vào Tiêu Thu Phong, qua một lát, hai mắt đã đầy nước, nói : “Tên tiểu tử thúi này, còn biết hỏi ta có sống tốt không, sớm chết ở đâu, không biết trở về, thật sự làm ta tức chết”
Đây không phải là giận dữ, mà là sự tưởng niệm và khát vọng thương nhó. Giây phút nhìn thấy, lão già thật sự đã không nhịn được gào to lên, huyết mạch của Tiêu gia, rốt cục vẫn được kéo dài, có tiểu tử này, có cháu trai, thế giới này vẫn tràn đầy hy vọng.
“Xin lỗi, bác, mấy năm nay đã làm bác vất vả”
“Được rồi, được rồi, có thể trở về là tốt rồi, không nói những lời này nữa, tiểu Phong, con xem, tiểu gia hỏa này lớn lên rất giống con, cùng một khuôn mặt, đây chính là đứa con mà Thu Nhã sinh cho con”
Tiêu Thu Phong cả kinh hỏi : “Con của con, bác, tại sao không ai nói cho con biết?”
Trở về hơn mười ngày rồi, ngay cả Ruth và Vũ đều không tiết lộ tin tức này cho hắn, loại chuyện vui này, hẳn là nên nói sớm ra mới đúng.
Lão già cười nói : “Tiểu Phong, con cũng không nên trách Ruth và Vũ, đây là tâm tư của lão già ta, con ở Trung Quốc đã có con, mà ta đã lớn tuổi rồi, người già luôn cần một chổ để dựa vào, cho nên ta muốn để Tiểu Phiêu ở lại Trung Đông, kế thừa tất cả nơi này, bắt các nàng không được tiết lộ tin tức về Tiểu Phiêu”
“Chẳng qua, tiểu tử con trở về thì tốt rồi, làm cho Tiểu Nhã hay Ruth, hoặc Vũ sinh nhiều một chút, dù sao Tiểu Phiêu là ta đã định rồi, tiểu gia hỏa này miệng ngọt, về sau nhất định biết ăn biết nói, là một nhân tài”Quả nhiên là không giống lông cũng giống cánh, đứa nhóc mới có ba tuổi mà đã biết ăn nói rồi, không biết tương lai sẽ thế nào đây.
Nghe lão già nói xong, mặt Vũ đỏ bừng, nàng đến Trung Đông, mặc dù mang danh nghĩa là củng cố lực lượng cho người yêu, nhưng quan trọng nhất chính là Tiêu gia không có chổ để nàng lưu luyến, nàng chỉ có một mình, không co con, thật sự rất cô đơn, không bằng cứ đến Trung Đông, làm vài việc có ý nghĩa còn tốt hơn.
“Bác yên tâm, Vũ sẽ cố gắng”Bây giờ, người đàn ông mình yêu đã trở về, phần trách nhiệm này, cũng phải bắt hắn trả, dù sao hắn cũng là nhất gia chi chủ mà.
Về phần mình, đương nhiên phải bình tâm tĩnh hạ, cố gắng vì Tiêu gia mà sinh con dưỡng cái, đây cũng là kỳ vọng của nàng.
“Ông xã, xin lỗi, vì bác đã dặn không được nói cho anh biết, em cũng muốn cho anh một bất ngờ thôi, anh không nên tức giận”Ruth nhìn Tiêu Thu Phong, ôm lấy Tiểu Phiêu, cạ cạ mặt vào da thịt trắng noãn của nó, dù tình cảm yêu thương này để biểu đạt tấm lòng, mở miệng xin lỗi.
Tiêu Thu Phong khoát tay, giờ phút này, hắn không có tâm tình để nghĩ chuyện khác, thật không ngờ, có Tư Giai, Hân Hân, Mộ Thiên, nơi này, còn có một Tiểu Phiêu.
Cặp mắt đen chớp liên tục, nhìn chằm chằm hắn, tựa hồ như với người đàn ông này còn chút xa lạ, mang theo một sự cảnh giác rất lớn, tiểu gia hỏa này, thế mà còn đề phòng hắn sao?
“Tiểu Phiêu, ba ba đến rồi, mau, mau gọi ba ba đi...”
Tiểu tử kia bĩu môi, quay đầu sang một bên, giơ hai tay ra với lão già, tựa hồ như muốn trở lại trong ngực ông, đối với người cha chân chính này, lại có sự kháng cự.
Loại động tác này, làm cho trong lòng Tiêu Thu Phong có một chút không tốt.
“Thu Phong, không có việc gì, chỉ là con nít thôi, tiếp xúc nhiều là được, anh mất tích ba năm, Tiểu Phiêu không biết anh là ba ba, mấy ngày nữa quen thuộc, sẽ nhận thức thôi”Nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt Tiêu Thu Phong, Vũ đã bước lại nhẹ giọng an ủi.
Tiêu Thu Phong gật đầu, nói : “Vũ, nghe Ruth nói, Ma Quỷ xuất hiện kẻ địch, tình hình rốt cục là thế nào, em cận thận nói với anh, bản thân anh muốn nhìn thử xem là ai to gan như vậy”
Nói đến chính sự, trên mặt Vũ, trở nên lạnh lùng, nhẹ giọng nói : “Mười ngày trước, hắc bang chưa từng xuất hiện nhiều năm, Thatta, đã đột ngột trở lại, hơn nữa, mục tiêu của chúng, tựa hồ như là quân đoàn Ma Quỷ, mấy ngày qua, bọn em nhận được báo cáo, số người đã chết vượt hơn một trăm, em đã hạ lệnh toàn thành giới nghiêm, tìm kiếm thành viên của Thatta, bắt một thì giết một”
Vũ tuy rằng xuất thân từ Long Tổ, rất ít khi tham gia giết chóc, nhưng nhìn thấy binh lính cua mình phải chịu khổ, trong lòng nàng cũng phẫn hận đầy sát khí, trên mặt không hề lưu tình.
Ruth không nói gì, Tiêu Thu Phong thì đang trầm tư, xem ra Phượng Hề nói không sai, vua tập kích, thật sự đã xuất hiện, và còn là mục tiêu của hắn, nhưng vì sao lại là Ma Quỷ ở Trung Đông? Điều này, không ai hiểu được.
“Phong, trừ Thatta, em tựa hồ cảm thấy có lực lượng của Hắc Dạ, tro tàn ở Trung Đông cháy nhiều năm như vậy, Hắc Dạ bị chúng ta tiêu diệt, nhưng hồn vẫn chưa tan, xem ra lần này phải nặng tay mới được”
Quả nhiên không sai, đám vô sỉ ẩn núp trong bóng tối này, ở Trung Quốc không được, bây giờ chuyển qua nước ngoài, Tiêu Thu Phong thật sựđã hiểu được, vì sao bọn chúng là lấy Ma Quỷ ra làm mục tiêu. Bởi vì nơi này thuộc về lực lượng của hắn, cũng có Long Đằng, khống chế kinh tế thế giới.
Cảnh trưởng Hắc Dạ bị giết, đây là bí mật mà chúng nữ đều biết, nhưng không ai nghĩ đến, vài năm sau, Hắc Dạ vẫn như trước, vẫn càn rỡ như vậy, mà sau lưng chúng, có một bàn tay đang khống chế, mà bàn tay ấy, rốt cục là của ai?
Trên mặt Tiêu Thu Phong đã xuất hiện vài phần sát khí, lạnh lùng nói : “Bất kể là ai, dám khiêu chiến với quyền uy của Ma Quỷ, hắn cần phải trả một giá lớn, Ruth, lập tức triệu hồi Labus và Lang Khuyển, anh muốn huấn luyện bọn họ một chút, tìm kiếm người của Hắc Dạ, anh có một biện pháp rất tốt”
“Ông xã, em đã truyền lệnh triệu tập, bọn họ hai ngày nữa sẽ toàn bộ trở về”Lang tổ trên thế giới, liên hợp với Đồ Thần, cùng với Long Đằng và Ma Quỷ đối phó với kẻ địch, mấy năm nay, người bị giết, quả thật không ít.
Ở thế giới phương Tây, Lang tổ cơ hồ như đã trở thành một truyền thuyết.
“Ping, Tiểu Phiêu đâu, đứa con bảo bối của mẹ, mẹ đã trở về”Còn chưa vào đến cửa, nhưng âm thanh hưng phấn đã truyền tới. Mỗi một lần trở về đây, đối với Lâm Thu Nhã mà nói, quan trọng nhất chính là nhìn thấy khuôn mặt thiên chân vô tà đang tươi cười này, đây là động lực sống của nàng. Ba năm qua, mỗi khi đến thời điểm khó khăn vất vả nhất, nàng chỉ dùng đứa nhỏ này để ký thác.
Một âm thanh khác cũng vang lên, mang theo sự vui sướng : “Tiểu Phiêu, mẹ nuôi về rồi nè, mẹ có mang kẹo cho con, nếu không ra, mẹ ăn hết đó!”
Tuy rằng đã ba năm không nghe thấy âm thanh đó, nhưng vẫn quen thuộc vô cùng, làm cho người ta vừa nghe có thể rõ ràng, bừng tỉnh thấy hai khuôn mặt mềm mại tuyệt mỹ.
Vũ quay đầu lại, cười với Tiêu Thu Phong, nói : “Các nàng đã trở về, anh phải an ủi các nàng thật tốt, em đi triệu tập quan quân cao cấp của Ma Quỷ, buổi chiều họp. Ba năm không gặp, phỏng chừng bọn họ rất nhớ chiến thần vùng Trung Đông đó!”
Đi đến Trung Đông, Vũ mới biết được chiến tích huy hoàng của người đà ông này, rất rất nhiều người, đã đem thấy trở thành thần thoại, trân quý trong lòng, là nguyên nhân mà Ma Quỷ có được tinh thần chiến đấu cường đại như vậy.
Lão già không nhịn được sự giãy dụa của Tiểu Phiêu trong lòng ngực, thở dài nói : “Được rồi, tiểu gia hỏa, sợ con rồi đó, nhìn thấy mẹ là không thèm ông nội nữa, ông nội tức giận, con biết không?”
Nhưng hù dọa đã không có tác dụng, tiểu tử kia vừa nghe được âm thanh của Lâm Thu nhã, đã không chịu an phận.
“Đến đây, kẹo rất ngon đó...”Trác Ngưng Tuyết là người đầu tiên đi vào, trong tay cầm bịch kẹo, hồn nhiên không phát hiện ra, tại đại sảnh, đã có hơn một người đàn ông.
Ba năm không gặp, Trác Ngưng Tuyết đã thành thục rất nhiều, tính trẻ con trên người nàng, đã không thấy nữa, mỵ thái ôn nhu, cùng với sự tươi đẹp, theo gió mà đến, mùi thơm nhẹ nhàng, đã lọt vào mũi của Tiêu Thu Phong, là hương vị làm cho người ta say mê.
“Anh...”Nhưng khi Lâm Thu nhã vừa bước vào cửa, cái nàng thấy đầu tiên, chính là Tiêu Thu Phong, tựa hồ như có chút thất thần, ánh mắt nhu tình, lập tức biến thành trợn tròn, như không thể tin được.
Lão già mở miệng nói : “Thu Nhã, Ngưng Tuyết, các con xem, Thu Phong đã trở lại, nó đã trở lại, các con không phải rất nhớ hắn sao...”
Hai người, hai biểu hiện khác nhau, Lâm Thu Nhã hình như đã quên rằng đứa bé đang vươn hai tay ra với nàng, vọt vào trong lòng ngực Tiêu Thu Phong, dùng sức mà khóc lớn : “Ông xã... hu hu hu... ông xã, anh đã trở lại, anh thật sự đã trở lại, thật tốt quá, thật tốt quá...”
Mà Trác Ngưng Tuyết thì đứng ngơ ngác ra, trừng mắt nhìn Tiêu Thu Phong, không nói một lời nào, chỉ là nước mắt đã lặng yên chẳng xuống hai bên gò má.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 495 : Đoàn tụ vùng Trung Đông.
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Nếu không có lời hứa hẹn của ba năm ly biệt trước đây, có lẽ nàng sẽ đặt bản thân ở ngoài chuyện này, cho dù cha nuôi có giới thiệu đi nữa, không thích chính là không thích.
Chẳng qua, đáng tiếc là, Trác Ngưng Tuyết đã thích bầu không khí của Tiêu gia, tuy rằng tâm lý ngây ngơ, lúc ấy cũng không hiểu gì, nhưng nàng đã muốn sống và sinh hoạt tại Tiêu gia, mà người đàn ông này, trải qua một thời gian ở chung, nàng đã cảm thấy rằng, hắn ta là một người tốt, bằng không vì sao Lâm Thu Nhã, một người cao quý thông minh như vậy, lại thích hắn?
Một phút kia, hắn phải đi, nàng thật sự không muốn, chỉ có thể hy vọng dùng ước định này, để cho hắn sớm trở về, thật không ngờ, từ biệt một lần chính là ba năm.
Ba năm qua, nàng chưa từng quên, chưa bao giờ quên những lời mình đã nói, chỉ chờ người đàn ông này trở về, nàng sẽ trở thành cô dâu của hắn.
Nàng thành thục, tinh khiết tuyệt mỹ, mang theo sự hấp dẫn mười phần, so với lần đầu tiên gặp trên đường cao tốc, quả thật rất khác biệt. Nàng đã trưởng thành, trở thành một cô gái đáng yêu tao nhã, thật đẹp, thật nhu kiều.
Kích động, mang theo hốc mắt ướt át, nhẹ nhàng quay đầu lau đi, khi nàng quay đầu lại, trên mặt chỉ còn lại sự tươi cười vui mừng, hai tay nắm lấy nhau, đặt trước người, dáng vẻ bình thản, nhìn cặp nam nữ hưng phấn ôm nhau, chúc mừng cho họ.
Sau một lát, Lâm Thu Nhã chậm rãi phục hồi tinh thần, thấy mọi người đang nhìn chằm chằm mình, nàng có chút ngượng ngùng, xấu hổ cười cười, quay đầu lại nhìn Trác Ngưng Tuyết hỏi : “Tiểu Tuyết, em không phải muốn để Thu Phong ôm một cái an ủi sao?”Ánh mắt Trác Ngưng Tuyết vừa động, nhưng miệng lại lạnh nhạt nói : “Chị Thu Nhã, không cần, em không có nhớ hắn như chị, chị cứ để giành mà tự an ủi đi, em có Tiểu Phiêu làm bạn rồi, không còn tịch mịch nữa”
Ping vừa mới đi ra, có chút xúc động không nhịn dược, tuy rằng trong lòng cảm thấy không đúng, nhưng nàng thật sự rất muốn, lập tức nhỏ giọng nói : “Chủ nhân, Ping rất nhớ anh, em có thể ôm anh một chút được không?”
Tiêu Thu Phong cười cười, trả lời : “Đương nhiên có thể, Ping, anh còn muốn cảm ơn em mấy năm nay đã chăm sóc cho mọi người, đến đây, anh ôm một cái, Ping càng ngày càng đẹp”
Ping có chút ngượng ngùng, đưa tay ra để Tiêu Thu Phong ôm, tất cả những tưởng niệm trong đầu, giờ phút này đã được thỏa mãn, chỉ có Trác Ngưng Tuyết trên mặt có chút giật giật, cái ôm này, phải thuộc về nàng, nhưng nàng đã bỏ qua, nàng thật không có dũng khí này.
Ba năm qua, nàng đã học rất nhiều cách đối nhân xử thế, nhưng về tình yêu, nàng lại không học gì, nàng cần chính mình tự nếm thử, khi yêu một người, muốn biết nó có tư vị gì, nhưng đáng tiếc là, tâm vừa rung động, lại phải từ biệt ba năm, nàng cần có một thời gian ngắn để điều chỉnh bản thân.
“Được rồi, Ping, chúng ta từ phương Đông xa xôi đến đây, có chút đói bụng, có thể ăn cơm được chứ?”Ruth nhìn thấy bộ dáng không buông của Ping, vội vàng mở miệng, người mà ông xã cần an ủi đã đủ nhiều rồi, nàng không muốn có thêm vài người nữa. Ping không nỡ buông ra, trên mặt có chút vừa lòng, cười nói : “Có thể ăn cơm rồi, em lập tức bưng ra”
Với sự trợ giúp của vài thành viên Mỵ Ảnh, đồ ăn đã đầy bàn, mấy năm nay, các nữ chủ nhân của toà nhà này, đều sống rất khẩn trương, vì để thích ứng với khẩu vị của các nàng, Ping thường xuyên đến khách sạn lớn trong thành để học tập. Cơ hồ như vét sạch tất cả tay nghề của đầu bếp phương tây.
Rau cải xanh nùng, quả thật có nét đặc sắc của phương Đông, làm cho người ta nhìn là thấy đói.
Khó có được sự cao hứng như hôm nay, Ruth lại dặn dò cho người mang rượu đến đây, lão già bình thường cũng không ở đây nhiều, nhưng hôm nay lạikhông muốn rời đi. Ôm Tiểu Phiêu, hưng phấn vô cùng, vùng Trung Đông đối với ông mà nói, đã thật sự trở thành gia đình của ông.
Vũ, Ruth, Lâm Thu Nhã, còn có Trách Ngưng Tuyết, tứ mỹ tương hoàn, tâm tình của Tiêu Thu Phong lại tốt lên, không chỉ vì cuối cùng có thể gặp lại chúng nữa, mà bởi vì còn có một Tiểu Phiêu. Tiêu gia lại có thêm một đứa cháu trai.
“Thu Nhã, vất vả cho em, sinh cho anh một đứa con, đây, anh cho em đĩa rau, xem như là bồi thường đối với em, về sau chúng ta sẽ không xa rời nữa”
Khó có được sự ôn hòa này, Lâm Thu Nhã hạnh phúc cầm chén đưa lên, đây là lần đầu tiên ông xã vì nàng mà gấp rau, là vinh quang đặc biệt, rất đáng để trân trọng.
Nhưng miệng lại cười nói : “Ông xã, không có gì đâu, phụ nữ mà, sinh con dưỡng cái là bổn phận, nghe nói Yên Nguyệt và chị Phượng cũng đều sinh con cho anh, đây là một chuyện rất hạnh phúc, nếu không phải kẻ xấu xa như anh mất tích lâu như vậy, phỏng chừng nhiều chị em sẽ có con, anh xem chị Vũ kia, anh xem Ruth kia, không phải cũng đang chờ sao”
Tuy rằng chuyện cần làm quả thật rất nhiều, nhưng Vũ và Ruth cũng là đàn bà, đương nhiên cũng có những mong đợi giống nhau.
Tiêu Thu Phong cười gian nói : “Thu Nhã, em nói như vậy rất đúng, xem ra, anh cần phải tiếp tục cố gắng, vì hương khói của Tiêu gia mà cúc cung tận tụy”
Vũ cũng cười nói : “Phong , anh thật giỏi, tiện nghi đều cho anh chiếm, Đông Nam tam hoa ôm về, nghe nói Mộng Thanh Linh cũng đi Đông Nam, Kinh Trung Nhất Mộng này, hẳn là không chạy thoát rồi!”
Ruth đã lên tiếng chứng thật : “Chị vũ, chị em tậm, ai bên cạnh của ông xã mà còn có thể chạy trốn sao. Mấy hôm trước Thanh Linh cũng đã làm cô dâu rồi, phỏng chừng là lúc nàng ta hạnh phúc nhất”
Lão già cũng nói : “Thu Phong, thích nhiều người phụ nữ, cũng là một chuyện tốt, con gách vác huyết mạch hai nhà Tiêu gia, Hoắc gia, bây giờ còn có Mộng gia, Đinh gia, cho dù sinh thêm vài đứa nữa cũng không đủ, phải nổ lực lên!”
Việc này chúng nữ đều hiểu được, Đinh gia và Mộng gia chỉ có một đứa con gái duy nhất, trong nhà có nhiều người lớn như vậy, dù sao cũng phải chừa cho bọn họ chút huyết mạch, đây cũng là hiếu tâm của con gái, hơn nữa, Đông Nam Thiên gia, Liễu gia tựa hồ cũng phải vậy.
Mọi người vui vẻ tán gẫu, chỉ có Trác Ngưng Tuyết yên lặng ăn cơm, nàng lẳng lặng nghe, loại chuyện sinh con này, tựa hồ như có chút xa lạ với nàng, nàng không biết mở miệng thế nào.
“Lão đại, lão đại, mày rốt cục đã trở về, tao là Lang Nha, là Lang Nha đây...”Lang Nha ba năm trước đã bắt đầu chuyền hình, cảm thấy chán ghét việc mua qua bán lại đống vũ khí, cho nên dùng đống tiền khổng lồ, xây dựng một xưởng nghiên cứu sản xuất vũ khí lớn nhất thế giới, hơn nữa đã làm ra không ít vũ khí.
Đương nhiên, tất cả vũ khí, đều ưu tiên thỏa mãn quân đoàn Ma Quỷ, làm cho thực lực của quân đoàn, lại được đề cao lên một cấp bậc mới. Không có chiến tranh lớn, tất cả thời gian của hắn, đề tiêu tốn trong kho vũ khí, vừa rồi mới được nghe nói, Tiêu thiếu gia đã trở lại.
Mỗi lần nhìn thấy Tiêu Thu Phong, Lang Nha đều là người kích động nhất, nếu không phải bị Vũ ngăn cản, phỏng chừng hắn đã tiến lại ôm hôn thắm thiết, mà hai người đàn ông mà ôm hôn nhau, hình như không được tốt...
“Được rồi, được rồi, Lang Nha, tuy rằng mày hơn béo, nhưng tao vẫn nhận ra được, yên tâm, mắt của tao vẫn còn xài được, nhìn thấy rõ ràng, nghe nói ba năm qua mày làm rất nhiều thành tích, đáng để ăn mừng đó!”
Quả nhiên, đối với loại như hắn, không thể khen được, Tiêu Thu Phong vừa nói xong, hắn liền thao thao bất tuyệt, tự thổi phồng lên : “Đương nhiên rồi, lão đại, đáng tiếc mày không có ở đây, bằng không khi mày thấy được món vũ khí tao mới chế tạo, nhất định sẽ kinh ngạc cho coi, tựa như cái tao vừa mới nghiên cứu xong, sa mạc bạo lôi, quả thật là thiên hạ vô địch...”
“Được rồi được rồi, anh đừng thổi phồng nữa, sa mạc bạo lôi mười lần thực nghiệm, hết chín lần tịt ngòi!”
Ngoài cửa truyền đến tiếng chân gấp gáp, vài dáng người khôi ngô bước vào, là các thành viên Lang tổ được triệu tậ về đây từ khắp nơi trên thế giới. giờ phút này chỉ có sáu bảy người thôi. Nhưng sát khí nồng đậm, cũng đã che kín toàn bộ đại sảnh.
“Giết... giết...”Trời ơi, Tiêu Thu Phong vừa muốn mở miệng, thật không ngờ, Tiểu Phiêu bị lão già ôm, đã quơ quả đấm nhỏ lên, gào thét thật to, rất là có khí thế... chẹp, nhỏ như vậy mà đã muốn đánh muốn giết.
Lâm Thu Nhã có chút bất đắc dĩ lắc đầu, tình hình thế này đã không chỉ một lần, cái từ đầu tiên mà đứa bé này goi, không phải là kêu mẹ, mà lại là đánh giết.
“Labus, Lang Khuyển, không phải đã nói rồi sao, không được dạy hư Tiểu Phiêu, gặp các người, mỗi lần chỉ biết dạy nó cái này, về sau trưởng thành, còn ai mà có thể quản được nó”
Tiêu Thu Phong lại nói : “Thu Nhã, không cần lo lắng, không phải còn có anh sao, tiểu tử này dám không nghe lời anh, anh sẽ dạy dỗ hắn, lớn lên ở Trung Đông, mà không có chút khí thế kia là không được. Chờ nó lớn một chút, anh sẽ dạy cho nó”
Nhìn bộ dáng hưng phấn của Tiểu Phiêu, tựa hồ so với khi nãy còn hứng thú hơn, tỏ vẻ, trời sinh nó đã là một nhân tài siêu cấp.
Tiêu Thu Phong mở miệng, Lâm Thu Nhã đương nhiên không phản đối, chỉ trừng mắt nhìn hắn một cái, nói : “Tiểu Phiêu còn chưa muốn kêu anh là ba mà, nhìn xem anh có làm được hay không, dạy dỗ một đứa bé còn không được, còn muốn nó học đánh đánh giết giết gì đó”
Trước sức mạnh tuyệt đối, những thứ tốt, cũng có thể bị vận mệnh phá hư.
Tuy rằng miệng thì nói vậy, nhưng trong lòng Lâm Thu Nhã lại nghĩ rằng, nếu về sau Tiểu Phiêu thật sự có thể giống như người đàn ông này, cái thế vô cùng, đó cũng là một thành tựu, thân làm mẹ, nàng sẽ rất vui mừng, cũng không nhất định phải bắt nó đi học tập kinh doanh này nọ.
Vũ đã lên tiếng : “Thu Nhã, Tiểu Phiêu sinh ra ở Trung Đông, có lẽ là lựa chọn của nó, nơi này mỗi người đều có thể trở thành thầy của nó, em không cần lo lắng, cứ thuận theo tự nhiên đi, con trai của Thu Phong, tự nhiên sẽ thông minh, hơn nữa, toàn bộ quân đoàn Ma Quỷ đều xem nó như bảo khố vậy”
“Ba, ba ba...”Tiểu tử kia, lúc này đã thật sự kêu thêm âm thanh thân thiết đó, cũng không biết no có thật nghe hiểu lời mọi người nói hay không, mà tựa hồ như rất hài lòng với quyết định này.
Đưa hai tay ra, để cho Tiêu Thu Phong ôm vào ngực, hắn quay lại cười nói với Lâm Thu Nhã : “Thu Nhã, em xem, tiểu tử này đã nghe hiểu, nó cũng tán thành kìa”
Nhìn cha con họ vui sướng cùng nhau, cho dù tương lai có nhiều khốn khổ hơn nữa, đối với Lâm Thu Nhã mà nói, giờ phút này, cũng đã đủ rồi.
“Xem cha con các anh cao hứng chưa kìa, Tiểu Phiêu mà bị dạy hư, em sẽ tìm anh tính sổ”
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long Tác giả : Cửu Nguyệt Dương Quang
Chương 496 : Hành động quân sự bắt đầu.
Người dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu Tầm
Buổi chiều, Tiêu Thu Phong cùng quan quân cao cấp của Ma Quỷ gặp mặt, Vũ và Ruth là quan chỉ huy cao nhất của Ma Quỷ, đương nhiên cũng tham gia, mặt khác, có Lang Nha, Lang Khuyển, Labus cùng với bọn Tank.
Quân đoàn vượt qua mười lăm vạn người, bất luận là thực lực hay công trình, đều là vô địch ở Trung Đông, tuy rằng cũng có không ít quân đoàn khác, nhưng Ma Quỷ vĩnh viễn là thần thoại của bọn họ, chỉ có thể nhìn, không thể vượt qua.
Thần Binh Chiến Đội trước kia lưu lại trong kinh, vốn cũng tìm một chổ cho bọn họ, nghe Triệu Nhược Thần nói, bọn họ bây giờ đại biểu lực lượng trong kinh, khống chế tất cả quân đội cùng an toàn trong kinh, Lý Cường Binh cũng được thăng lên cấp tướng, được khen là sau khi Long Tương chết, sinh ra hai đại hổ tướng khác.
Tiêu Thu Phong có chút an ủi, có thể cho bọn họ điều này, đối với những người anh em đó, hắn đã không làm xấu xưng hô Tiêu thiếu gia, nhưng Thần Binh không phải là điều mà hắn hy vọng nhất, mà chính là Binh Trung Chi Vương, là những binh lính trên đỉnh cao.
Giờ phút này, Labus và Lang Khuyển, thật sự đã không kém so với Thần Binh, còn bạo lực và cường đại hơn nữa, Lý Cường Binh bọn họ là lính xuất ngũ, cho dù có sinh tồn trong giết chóc, nhưng cũng chỉ trong thế giới nội tâm của họ, vĩnh viễn luôn có giới hạn, không có được tinh thần giết người không thương hại, bản tính của bọn họ đã trở thành một vết chí thương chí mạng không thể thay đổi được.
Nhưng, Labus và Lang Khuyển, từ nhỏ đã lớn lên ở Trung Đông, người như vậy, không thể có thiện tính, đối với bọn họ, không phải mày chết thì tao vong. Cho nên, giết người không hề nương tay, trừ mệnh lệnh của Tiêu thiếu gia, bất kỳ ai trên thế giới này, đều có thể giết, hơn nữa còn không từ thủ đoạn.
Loại cường đại này, mang theo dã tính, Lang tổ do Labus và Lang Khuyển
dẫn dắt, quả thật chính là dã lang, Lang Trung Chi Vương.
“Ba năm qua, mọi người vất vả rồi, quân đoàn xây dựng thêm, Tank đã tốn rất nhiều công sức, năm đó tôi quả nhiên không nhìn lầm ông, Tank, tôi rất hài lòng”
“Tiêu thiếu gia, thật sự là hổ thẹn, tôi chỉ làm tròn bổn phận của tôi thôi, ai, chỉ là thường xuyên có người nói tôi sợ chết, sợ chiến. Tôi mang danh hiệu người nhát gan đã nhiều năm rồi”
Tiêu Thu Phong cười, đưa hắn đến Ma Quỷ, đương nhiên không thể thiếu bản tính giết chóc, mỗi khi gặp kẻ địch cường đại, bọn họ liền dâng trào dòng máu giết chóc trong người lên, nhưng Tank lại xử lý lạnh, tuy rằng có thể làm cho sự tình từ từ giảm bớt. Nhưng lại không hợp với khẩu vị của họ, cho nên rất nhiều người, ngay cả Lang Nha và đám Lang Khuyển, cũng đều có ý kiến, tuy rằng không dám vi phạm, nhưng lại ngầm nói hắn không tốt.
Tiêu Thu Phong đã hiểu, gật đầu nói : “Labus và Lang Khuyển tiến bộ rất tốt, tuy rằng vẫn chưa đạt toàn bộ yêu cầu của tội, nhưng tôi có thể cho các em trong vòng ba ngày mà đạt đến cảnh giới siêu việt mới, trở thành Binh Trung Chi Thần chân chính, Thần Binh Chiến Đội đã trở thành quá khứ, Long Lang, mới chính là tương lai, là chúa tể của Trung Đông”
Labus và Lang Khuyển nghe nói, máu nóng lập tức sôi trào, Labus nói : “Tiêu thiếu gia, ba năm nay, bọn em ngay cả ngủ cũng khát vọng được mạnh mẽ lên. Không một phút này từ bỏ, nếu thật sự muốn trở thành Binh Trung Chi Thần như lời anh nói, thì bọn em phải đánh bại Thần Binh Chiến Đội, bọn họ đã từ bỏ chúng em”
Lang Khuyển cũng nói : “Đúng vậy, Tiêu thiếu gia, khi Tiêu thiếu gia mất tích, bao nhiêu người đang khẩn trương, vậy mà Thần Binh Chiến Đội lại an nhàn trong kinh, thật sự là làm cho người ta khó chịu. Lần sau gặp mặt, em nhất định phải làm cho Cường Binh đẹp mắt, cho hắn biết, không có bọn họ, dưới tay Tiêu thiếu gia vẫn có thể huấn luyện ra Thần Binh Chi Vương”
Có được chiến tâm nay, thật sự là một tinh thần tốt để huấn luyện, Tiêu Thu Phong cũng không phản đối, nhưng nếu muốn lấy Thần Binh về, chỉ sợ không có tác dụng. Bởi vì trong kinh còn rất nhiều chuyện, quả thật cần một lực lượng cường đại để cố thủ. Quốc gia, cần lực lượng của Thần Binh Chiến Đội.
Tiêu Thu Phong lạnh lùng cười nói : “Được, có chí khí, anh sẽ cho các em một cơ hội, Labus, em lại đây”
Labus khó hiểu, nhưng vẫn đứng lên, đi đến trước mặt Tiêu Thu Phong.
Một tia sáng màu trắng, đã tràn đầy cơ thể Tiêu Thu Phong, làm cho cả phòng hội nghị tỏa sáng lên. Nhưng khi hắn đặt tay lên vai Labus, thì trán của nó, cơ hồ đã toát đầy mồ hôi lạnh, răng cạ vào nhau lạch cạch, cả người phát ra những tiếng rốp rốp giòn vang, giống như là tiếng xương gãy.
Nhìn thần thái lạnh lùng của Tiêu Thu Phong, cho dù là Vũ, cũng không dám mở miệng, âm thanh của Tiêu Thu Phong vang lên : “Điều chỉnh tâm mạch, khống chế khí kình này, luyện hóa nó”
Nghe vậy, Labus không dám chậm trễ, khuôn mặt sau khi nhận một đau đớn thật lớn, đã từ từ khôi phục lại. Tập trung tìm kiếm lực lượng mới, tia sáng màu trắng này, quả thật đã vượt qua giới hạn của hắn, khi Labus bắt đầu hấp thu, một cảm thụ tinh khiết khác biệt, đã nảy lên trong lòng.
Mồ hôi tuy vẫn còn đang chảy, nhưng thân thể của Labus, tựa hồ như đã trở nên cao lớn theo thời gian, khí thế uy nghiêm, ngay cả Lang Khuyển bên cạnh cũng kinh ngạc không thôi, loại khí tức cường đại này, làm rung động mọi người.
Cố gắng ba năm, tiềm năng ngưng kết ẩn chứa trong cơ thể, giờ phút này, chỉ có Tiêu Thu Phong mới làm cho tiềm năng của bọn chúng khởi động, nhanh chóng đề cao chúng, thuận tiện giúp cho thân thể của chúng một chút, để có thể thích ứng được với lực lượng cường đại mới.
Labus cảm thấy trên người có một cổ hỏa cuồng nhiệt, sắc mặt dần đỏ lên như đang bị nướng chính, hai tay đột nhiên vung ra, tiết khí thế ra ngoài, giống như cuồng phong, “rầm”một tiếng, cái bàn hội nghi, đã bị hất tung lên, chặt làm mấy khúc. Vài người tránh né không kịp, đã bị đánh bay theo.
Lang Khuyển động, thân hình của hắn nhanh như thiểm điện, khi cái bàn gãy lướt qua người, hắn cố gắng trấn trụ trước lực lượng này, quần áo không gió mà động, phát ra những tiếng soàn soạt. Hắn chưa từng cảm nhận được, người bạn cùng hắn lớn lên bảy tám năm, lại có thể phát ra lực lượng siêu việt như vậy.
Tiêu Thu Phong rốt cục đã đưa tay xuống, cười nói : “Không tồi, đây là tiềm năng kết tụ ba năm của em, được anh kích phát ra. Ngày thường các em tập luyện vất vả bao nhiêu, thì bây giờ năng lượng kích phát ra càng nhiều bấy nhiêu. Labus, ra ngoài thử đi”Labus cảm thấy khí kình trong cơ thể cuồn cuộn, căn bản không thể nhịn được, quay sang nói với Lang Khuyển : “Lang Khuyển, đi, ra ngoài đại chiến ba trăm hiệp”
Lực lượng gia tăng mãnh liệt, giờ phút này, Labus cần phải phát tiệt ra ngoài.
Hai người rời đi, mọi người mới hồi phục lại tinh thần, Ruth có chút kinh hãi nói : “Ông xã, đây là lực lượng gì, thật cường đại”
“Đây là tiềm năng của Labus, khi mười mấy tuổi, đã bắt đầu tập luyện, tiềm năng của nó, tuyệt đối làm cho người ta kinh ngạc, anh nói rồi, không bao lâu sau, Thần Binh Chi Vương mới, sẽ được sinh ra ở quân đoàn Ma Quỷ, Lang tổ, sẽ không còn đối thủ trên thế giới này”
Cho dù là dị năng tổ, tin tưởng rằng cũng không ngăn cản được Lang tổ chém giết.
Vũ cũng hỏi : “Thành viên của Lang tổ, ba năm nay huấn luyện chưa từng dừng, tiềm năng vô hạn, nếu được kích phát như vậy, thật sự là vô địch”
Cái gì gọi là vô địch chứ, với lực lượng Thần cảnh của hắn, cũng không thể nói điều như thế, nhưng nếu so sánh lực lượng đoàn thể, thì Thần Binh Chi Vương, quả thật đã vô địch rồi.
Tiêu Thu Phong khẽ gật đầu, không nói thêm gì, mà đổi đề tài, nói : “Trong khoảng thời gian này, quân đoàn bị Thatta khiêu khích và giết chóc, mọi người phải toàn tâm đề phòng, gặp phải kẻ địch, bắn, Tank, ông và tổng thống Garro thương lượng một chút, tăng mạnh phòng ngự khu vực Tư thành, sau đó tìm kiếm toàn thành, tôi không tin, Thatta, có thể thật sự ẩn thân”
Mấy ngày nay, Tư thành rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức làm cho nhiều người mất đi cảnh giác, Tiêu Thu Phong chuẩn bị tiến hành hành động quân sự cực lớn, làm cho mọi người một lần nữa cảnh giác lại. Nơi này là Trung Đông, không thể để cho bất kỳ kẻ nào phá hư, chỉ cần mọi người kết hợp lại, Thatta và Hắc Dạ, sẽ không còn chổ dung thân.
“Tiêu thiếu gia, tôi lập tức làm ngay”Tank lập tức đứng lên, kỳ thực hắn hiểu rất rõ, thời điểm mà Tiêu thiếu gia đến quân đoàn Ma Quỷ sẽ không im lặng. Mỗi ngày huấn luyện, thế nhưng đã nhiều năm qua vẫn chưa tiến hành hành động quân sự nào lớn như vậy, bây giờ nhân cơ hội này kiểm nghiệm lực lượng của binh lính một chút cũng là chuyện tốt.
“Vũ, Ruth, hành động lần này, các em phụ trách theo dõi, có chuyện gì xảy ra hoặc có cao thủ nào không xử lý được, liền báo cho anh biết. Anh cần dùng thời gian nhanh nhất để kích phát tiềm năng của Lang tổ, để cho bọn họ có thể chân chính trấn thủ một cửa”
Mệnh lệnh được truyền xuống, hành động nhanh chóng được triển khai, mấy vạn binh lính của Ma Quỷ thừa dịp đêm tối, chia ra làm sáu phân bộ lớn, bao vây Tư thành. Khi nghe được tin tức Tiêu Thu Phong trở về, Garro cũng hưng phấn không thôi, chỉ là chưa có thời gian gặp mặt. Vấn đề của Thatta đang làm cho ông đau đầu, giờ phút này, nghe đươc sự hồi báo của Tank, lập tức hạ lệnh cho quân chính phủ phối hợp hành động.
Lệnh giới nghiêm khẩn cấp đã được tổng thống phát ra, người trên đường càng lúc càng ít.
Mấy vạn quân chính phủ đã bắt đầu chia ra từng nhóm triển khai chiếm toàn bộ Tư thành. Mỗi ngã tư đường đều có chướng ngại vật ngăn cản, những người dân có nhu cầu ra ngoài cấp bách, phải đưa chứng minh nhân dân xác nhận là người Trung Đông, còn đối với những người không ở vùng Trung Đông đều tiến hành kiểm tra cẩn thận.
Từ khách sạn cho đến khu ổ chuột, hay khu dã ngoại, lúc này đều được tìm kiếm cẩn thận. Quả nhiên hữu dụng, trừ Hắc Dạ, những người ẩn núp của Thatta cũng có những động tác bất an. Ngày đầu tiên, liền có ba người đánh bom liều chết bọn họ muốn tạo thành khủng hoảng, nhưng Trung Đông đã trải qua vô số lần chiến hỏa, nên những người nơi đây càng khát vọng hòa bình, và càng ủng hộ hành động của tổng thống Garro, giữ gìn sự bình an cho Tư thành.
Dựa theo mệnh lệnh của Tiêu Thu Phong, tất cả thành viên của Thatta cũng như của Hắc Dạ và những tổ chức đối địch nước ngoài, chỉ cần bị phát hiện ở Tư thành, và chống lại lệnh bắt, lập tức giết không tha. Đối mặt với âm mưu, thì cần có thủ đoạn tàn bạo, gặp một giết một.
Chiêu này mặc dù rất tàn bạo nhưng vẫn có thể dùng được.
Khi phạm vi tìm kiếm mở rộng ra, càng lúc càng có nhiều người bị bắt, những quốc gia có người bị bắt nếu không xác định được thân phận chính xác thì bọn họ chỉ có thể tạm vào nhà lao ngồi.
Đã có 38 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê