Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1991-1992: Gia hỏa kia rất muốn ăn đòn!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Lăng Tiếu đối với cảnh tượng náo nhiệt này vô cùng hài lòng, hắn lướt lên trên võ đài, còn vô cùng táo bạo hướng về ngươi ở chung quanh vung tay lên chào hỏi, phảng phất hắn chính là thần tượng của những người này, mà phía dưới đều là người hâm mộ của hắn.
- Xin chào các vị huynh đệ tỷ muội, tin tưởng mọi người đều biết Lăng Tiếu vì sau đứng ở trên này, nghe nói gần đây bên trong môn rất lưu hành tự do khiêu chiến, Lăng Tiếu nhất thời ngứa ngáy cho nên đặc biệt mở lôi đài ở chỗ này, bên trong đồng giai người nào có thể thắng được Lăng Tiếu ta một lần thì có thể thu được một khỏa Thần Vương đan, người nào thu liền đem mười kiện thần vật cho ta, nhưng mà thời gian có hạn, mỗi ngày chỉ hạn mười người khiêu chiến, người tới trước được trước, tới muộn liền không còn cơ hội này nữa rồi!
Lăng Tiếu giống như là người giới thiệu mà hét lên, kích động mà thổi phồng.
Người ở phía dưới mỗi một cái đều là kinh hô lên, hiển nhiên lực hiệu triệu của Thần Vương đan là rất lớn.
Bất quá nghe Lăng Tiếu nói một ngày hạn mười người khiêu chiến, từng người lại càng lộ ra vẻ bội phục a!
Đây tương đương với xa luân chiến a!
Hơn nữa hắn liền có tự tin có thể tốc chiến tốc thắng sao?
Phải biết rằng gặp gỡ đối thủ có thực lực tương đương chỉ sợ đánh bảy ngày bảy đêm cũng chưa chắc có thể phân ra thắng bại a!
Sau khi trọng tài trưởng lão tuyên bố khiêu chiến bắt đầu, liền có người khẩn cấp mà nhảy lên.
- Tại hạ Vương Long còn thỉnh Lăng thần sư tứ giáo!
Một gã đê cấp Thần Vương cảnh giới trung thành nhảy lên trên tỷ võ đài quát lên.
Vương Long là một hán tử bộ dạng trung niên, tinh tu Kim thuộc tính, thiện trường Thương khí.
- Thỉnh!
Lăng Tiếu nhẹ khom người một cái, vô cùng hữu lễ mà nói.
Khi thanh âm này của hắn vừa mới hạ xuống, Vương Long mang theo Kim thương của hắn trong nháy mắt đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất, hướng về phía Lăng Tiếu đâm thẳng tới, tốc độ nhanh chóng, lực lượng cực kỳ cường đại, lực lượng gần tới đê cấp Thần Vương đỉnh phong.
Chỉ thấy một cái Giao Long ảnh chợt hiện hướng về phía Lăng Tiếu gầm thét oanh kích mà đi, chấn đến không gian ở bốn phía càng không ngừng rung chuyển lên.
Bất kỳ một người nào gia nhập Thiên Long môn đều có bổn sự không nhỏ, Vương Long dù là một gã trưởng lão bình thường nhưng mà chiến lực lại không tầm thường.
Nhưng mà thực lực như vậy đối với Lăng Tiếu lại là chỉ có bại không có thắng rồi.
Lăng Tiếu quyết định ở bên trong Thiên Long môn lập uy, cho nên cũng không tính đánh dài, mà là lực chọn phương thức tốc chiến tốc quyết.
Đang ở lúc trường thương kia của Vương Long đâm tới, Lăng Tiếu hét lên một tiếng, Kim quyền nghênh đón Kim thương của Vương Long trực tiếp oanh qua.
Một con tuyệt thế Chân Long càng thêm uy mãnh chợt hiện, hiển lộ càng thêm rõ ràng hơn so với Giao Long kia.
Một kích đơn giản thô bạo vĩnh viễn là hình thức giải quyết chiến đấu nhanh nhất.
Sau khi Kim quyền đánh lên Kim thương, trực tiếp đem Giao Long ảnh kia đánh tan, cuối cùng lại càng đem thanh Kim thương kia oanh đến gãy thành mấy khúc.
Vương Long đại kinh, vội vã lùi lại phía sau, nhưng mà quyền đầu kia lại là nhanh hơn mà hạ xuống ngực của hắn.
Vương Long chỉ cảm thấy trước ngực đau xót, cả người ngã bay ra ngoài, một ngụm máu tươi cuồng phun ra.
Khi thân thể hắn sắp nện ở trên tỷ võ tràng thì bị một cỗ nhu lực giữ lấy, để cho hắn không nặng nề ngã xuống.
- Vương trưởng lão có cần phải đánh nữa không?
Lăng Tiếu phong khinh vân đạm mà nhìn Vương Long nói.
Vương Long kinh hãi vô cùng, Lăng Tiếu không chỉ đem hắn oanh bay còn có thể lập tức ở dưới hắn không có bất kỳ cảm ứng gì mà đến trước người hắn, nếu như nhân gia hạ sát thủ với hắn, hắn làm sao còn mệnh?
- Tại hạ nhận thua rồi!
Vương Long tâm phục khẩu phục mà nói một tiếng, giao ra mười kiện thần tài đã chuẩn bị tốt giao cho Lăng Tiếu, liền đi xuống tỷ võ trường rồi.
Người ở phía dưới đều là kinh hãi không thôi.
Bọn họ đều biết Lăng Tiếu bất phàm nhưng mà lại không nghĩ đến cường hãn đến trình độ đó, khó trách nhân gia dám mở lôi đài tiếp nhận khiêu chiến như thế này.
Một ít Thần Vương muốn thử vận khí một lần đều là bỏ đi ý niệm này, không dám đi tới khiêu chiến.
Bọn họ biết không đạt tới đê cấp Thần Vương đỉnh phong, không có trung cấp Thần khí, đi lên chỉ là mất thể diện mà thôi.
Quả nhiên tiếp tục thượng tràng là một gã trưởng lão đê cấp Thần Vương đỉnh phong Thủy thuộc tính.
Nhưng mà người này cũng như cũ không phải là đối thủ của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu bất kể là quyền ý, chưởng ý, thân pháp đều đạt tới cảnh giới thâm tầng, mà bản thân hắn lại là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, người không đạt tới tới thực lực trung cấp Thần Vương căn bản khó cấu thành bất kỳ uy hiếp gì đối với hắn.
Hắn dám mở lôi đài tự nhiên có tính toán nắm chắc phần thắng rồi.
Thứ nhất là muốn chứng tỏ sự hiện hữu của hắn, để cho bên trong Thiên Long môn đều biết hắn là nhân vật nhất hào, mặt khác chính là thừa dịp đả kích một ít người của Thần thể phái, lại thuận tay kiếm một chút tiền mà thôi.
Thời gian một ngày này rất nhanh liền trôi qua, Lăng Tiếu đều là một chiêu mà thắng, mười chiến toàn bộ thắng!
Chiến tích ngạo nhân như vậy cơ hồ là để cho tất cả mọi người sôi sục lên, nhất là những chân truyền đệ tử cùng đệ tử nội môn còn chưa phải là Thần Vương chân chính kia, mỗi một người đều lấy Lăng Tiếu làm thần tượng, trong lòng đối với Lăng Tiếu là khâm phục cực kỳ.
Phong đầu của Lăng Tiếu trong nháy mắt liền vượt qua Niếp Đao, để người ta quên mất sự hiện hữu của hắn.
Mà trong mười trận chiến này cũng là không có nhận vật tương đối xuất sắc của Thần thể phái thượng tràng, đều là để cho Lăng Tiếu cảm thấy có chút không đủ tận hứng.
Một đời trẻ tuổi của Kim tộc thì là liên tục cảm thấy tự hào vì Lăng Tiếu, một chút muộn khí ở trong lòng bọn họ đã là thở ra được sạch sẽ rồi.
Sau khi Lăng Tiếu chiến thắng một trận cuối cùng của hôm nay, hắn lên tiếng nhìn mọi người nói:
- Lăng Tiếu ta đã nói, ta là "Vô địch Tiếu lang quân" ở bên trong đồng giai, mọi người có thể đều không tin, cho nên ta quyết định ngày mai tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến của mọi người, chỉ bất quá... Cá cược của khiêu chiến này phải đề thăng lên, thắng phải đưa cho ta hai mươi kiện thần tài mới tiếp nhận khiêu chiến, hoan nghênh mọi người nhảy lên báo danh tham gia, mong chóng đánh bại ta đi.
Từng gã đê cấp Thần Vương chưa đi tới khiêu chiến đều buồn bực a!
Gia hỏa này cư nhiên lại muốn lên giá, thật sự là đáng giận rồi, rõ ràng là chính mình thắng lại là giống như không sợ không có người đến khiêu chiến, cư nhiên còn đề cao cá cược.
Hơn nữa nghe lời này của hắn đơn giản là cuồng vọng chí cực a!
Còn dám nói ra một cái ngoại hiệu "Vô địch Tiếu lang quân", thật sự là để người khác mở rộng tầm mắt.
- Khẩu khí thật lớn, ngày mai ta nhất định phải tỉ thí với hắn, đến lúc đó nhất định phải để cho hắn nếm tư vị thất bại!
Một gã đê cấp Thần Vương đỉnh phong của Thần thể phái bất phẫn mà nói.
Những người khác cũng là liên tục bất phẫn lên tiếng, tỏ vẻ ngày mai phải xuất chiến, nhưng mà trong lòng lại là hết sức không muốn thượng tràng.
Bọn họ nhưng là tận mắt nhìn thấy Lăng Tiếu xuất thủ, đơn giản là miểu bại bất kỳ đối thủ nào a!
Bọn họ cảm thấy Lăng Tiếu tựa hồ còn chưa xuất ra hết toàn lực, chiến lực thật sự là quá biến thái rồi.
Lại trôi qua một ngày, người đến khiêu chiến như cũ không ít, hơn nữa thực lực rõ ràng phải cường đại hơn một ngày trước nhiều lắm, từng người đều là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, có mấy người còn là người của Thần thể phái.
Nhưng mà không có bất kỳ ngoại lệ nào, Lăng Tiếu lần nữa liên tục chiến mười tràng, liên tục thắng mười tràng, đều là một chiêu chế địch.
Phong đầu của Lăng Tiếu nhất thời ở bên trong Thiên Long môn trở nên nóng bỏng.
Bất kể là đại lão của phe phái nào đều bắt đầu quan sát hết thảy động thái của Lăng Tiếu.
Đám người Niếp Đao cũng bắt đầu trở nên trọng thị đối với Lăng Tiếu.
Vốn là mấy ngày trước ném mặt mũi của Lăng Tiếu, để cho hắn không hạ được đài.
Nhưng mà nhân gia thật là không hạ đài rồi, liền mở ra lôi đài khiêu chiến như vậy, hơn nữa còn ngông cuồng xưng là tồn tại cường đại nhất bên trong đồng giai, thật sự là tức chết bọn họ.
- Sư đệ, lại tiếp tục như vậy chỉ sợ kế hoạch của chúng ta sẽ xôi hỏng bỏng không rồi!
Trên khuôn mặt của Tuân Quân mang theo nụ cười nhạt nói, trong ánh mắt lại là nhiều ra vài phần lệ mang.
- Thực lực của hắn xác thật ngoài tưởng tượng của ta, ngày mai ta sẽ đi khiêu chiến hắn đi!
Niếp Đao rất là bình tĩnh nói.
- Đừng, như vậy sẽ bị phản ngược lại, trúng phải phương pháp khích tướng của hắn.
Tuân Quân vội vã lên tiếng ngăn cản, ngừng một chút hắn đem ánh mắt dừng lại ở trên thân người khác nói:
- Ngày mai mấy người các ngươi có thể lên rồi, ta bất kể các ngươi dùng biện pháp gì nhất định phải phá được kỷ lục một chiêu chế thắng của hắn!
Những người này chính là Hạ Giang, Diêu Mỹ Hồng, Bách Lý Chí, Cừu Vô Kỵ, bọn họ đều là người cường đại nhất trong một đời Thần Vương mới của Thần thể phái, chiến lực tuyệt đối không kém hơn so với đê cấp Thần Vương đỉnh phong bình thường.
- Để ta tới đi, lúc trước hắn có thể lấy thực lực Thánh Hoàng đỉnh phong đánh bại sư đệ Văn Thái Nhạc bất thành khí kia của ta, thù này ta nhất định phải báo, ta không chỉ muốn kết thúc kỷ lục của hắn, còn muốn đem hắn đánh bại!
Hạ Giang lòng tin mười phần mà nói.
Hắn biết thực lực của Lăng Tiếu rất mạnh, nhưng mà hắn cũng là có một chút bảnh lĩnh mà người khác khó có thể sánh bằng được, bằng không hắn cũng không thể nào vào được trong mắt Niếp Đao, đi theo bên cạnh Niếp Đao.
- Ngươi không thắng được hắn, nếu như ngươi có thể chống được qua năm chiêu của hắn, chúng ta coi như ngươi thắng!
Tuân Quân có chút xem thường Hạ Giang mà nói.
Thần sắc của Hạ Giang trở nên khó nhìn, nhưng mà hắn lại không thể làm được gì, thực lực của nhân gia so với hắn mạnh hơn nhiều lắm, hắn chỉ có thể thầm nghĩ ở trong lòng:
- Ngày mai nhìn xem, lão tử cũng không phải là những người đó có thể so sánh được.
- Hắn đi tới chỉ sợ sẽ mất mặt mà thôi, nếu không để ta đầu tiên đi tới kết thúc Lăng Tiếu đi, ta đã nhịn hắn lâu lắm rồi, gia hỏa kia rất muốn ăn đòn!
Bách Lý Chí mang theo vẻ âm hàn nói.
- Ta là nói mấy người các ngươi đều có thể đi lên, người nào có thể thắng hắn ta sẽ thỉnh công cho các ngươi!
Tuân Quân nói.
- Liền nghe theo sư huynh mà làm đi, nếu như bọn họ đều thua, ngày sau ta lại khiêu chiến hắn, xem một chút tiểu tử kia có phải là vô địch trong đồng giai thật hay không!
Niếp Đao lạnh nhạt nói.
- Ta nghĩ hắn làm thành động tĩnh lớn như vậy sẽ không chỉ giới hạn ở chỗ này, ngàn vạn lần đừng lộng xảo thành chuyết rồi!
Tuân Quân thoáng qua vài phần ưu tư mà nói.
Phe phái trung gian, vốn là Thường Hạo Hữu cũng được coi như là một người nổi bật trong một đời trẻ tuổi.
Nhưng mà hắn lựa chọn đi theo Lăng Tiếu liền chứng minh hắn và sư phụ hắn cùng một số người kia đã là nghiêng về một phái Kim tộc.
Người ở bên ngoài nhìn đến, phe phái trung gian đã là có dấu hiệu hướng về phía Kim tộc dựa vào.
Nhưng mà phe phái trung gian cũng không có bởi vì Thường Hạo Hữu đầu nhập vào mà thay đổi lập trường.
Ngô Vệ Toàn thân là lãnh tụ một đời thanh niên của phe phái trung gian, là một người hết sức cẩn thận, hắn tuân theo căn dặn của sư phụ hắn nhất thiết đừng đầu nhập vào trong đấu tranh giữa hai phe phái, chỉ có như thế mới bo bo giữ mình được.
Bởi vì phe phái trung gian bọn họ là yếu nhất trong ba phái, nhưng mà cũng là đối tượng để hai phái tranh đoạt.
Chỉ cần phe phái trung gian chịu gia nhập một phương nào dó, cách cục kia của Thiên Long mon liền trở nên khác rồi.
Hôm nay thuận theo Lăng Tiếu cường thế quật khởi, người của phe phái trung gian cũng bắt đầu tính toán rồi.
- Ngô sư huynh, thực lực của Lăng Tiếu kia thật là đáng sợ, ba ngày liên tục đều là lấy một chiêu bại địch, đã liên tục thắng 27 tràng rồi, so với Niếp Đao kia chỉ mạnh chứ không yếu hơn a!
Lam sam thanh niên nhân ở bên cạnh Ngô Vệ Toàn nói.
Ngộ Vệ Toàn nói:
- Ừ, ta thấy hắn cũng được, thực lực của hắn xác thật cường đại, nhưng mà... Niếp Đao kia chỉ sợ cũng không đơn giản, cuối cùng ai chết vào tay ai cũng không nhất định đâu!
- Lời này là nói như vậy, nhưng mà Lăng Tiếu mỗi thắng một tràng, đối với mỗi một đối thủ đều rất nhân từ, sẽ không đem đối thủ bức đến quá tuyệt, hắn là thật tâm đem bọn họ là đồng môn, rất nhiều người đều cảm thấy thua Lăng Tiếu cũng không oan, cũng không thấy mất thể diện!
Một gã bạch y thanh niên khác nói.
- Ha hả, hắn đây chỉ là đang lung lạc lòng người, chỉ bất quá... Ở trước lúc chưa đánh bại được Niếp Đao thì hết thảy đều là phù vân!
Ngô Vệ Toàn nói.
- Vậy sau một trận chiến của bọn hắn thì sao?
Lại có người hỏi.
- Sau một trận chiến của bọn họ có thể định chuyện tương lai vạn năm sau, chúng ta cũng nên thuận hướng gió mà chuyển, bằng không... Sớm muộn đều phải luân lạc làm nhân vật ở một bên!
Ngô Vệ Toàn thoáng qua vài phần phức tạp nói.
Nếu không phải thân ở phe phái trung gian, hắn còn thật muốn đi tới cùng hai đại tuyệt đỉnh thiên tài chiến một trận, bất kể thua hay thắng chỉ cầu một trận chiến mà thôi.
Đáng tiếc...
Lại là một buổi sáng trời quang vạn dăm, ở trên tỷ võ trường như cũ tràn đầy người ở bên cạnh.
Thực lực bình thường muốn chen vào quan khán đều không có năng lực kia.
không ít nữ tử bên trong môn đều không ngừng mà hét lên cái tên của Lăng Tiếu.
Chúng nữ cho dù không chiếm được tình cảm của Lăng Tiếu nhưng mà lại không ngăn được nhiệt tình điên cuồng của bọn họ đối với hắn.
Hắn đã trở thành bạch mã vương tử trong lòng của chúng nữ trẻ tuổi bên trong Thiên Long môn, đối với hắn là yêu thích cùng sùng kính.
Bởi vì Lăng Tiếu có một gương mặt mê người hơn so với Niếp Đao.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1993: Mạnh đến để cho chính ta đều cảm thấy quá phận!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Kỳ thật khuôn mặt dễ nhìn cũng là một loại ưu thế vô cùng cường đại.
Lăng Tiếu như cũ ở trên tràng vô cùng phong nhã mà vung tay chào hỏi với mọi người, khiến cho chúng nữ hét lên từng trận chói tai.
- Lăng Tiếu ngươi thật là đẹp trai, ta thích ngươi chết mất!
- Không chỉ đẹp trai, hơn nữa còn rất lợi hại, rất cường tráng, là loại hình mà ta thích, ngươi hôm nay cũng nhất định phải đem tất cả người khiêu chiến giẫm ở dưới chân, ngươi là Vô địch Tiếu lang quân cường đại nhất!
- Đúng, chúng ta đều ủng hộ Lăng Tiếu, nếu như hắn có thể thu ta làm nha hoàn thì thật tốt a!
- Mau nhìn mau nhìn, hắn đang vẫy tay với ta, đang vẫy tay với ta a, ta thật hạnh phúc a, hắn nhất định là coi trọng ta!
- Ngươi tại sao mà không đi chết đi, hắn rõ ràng là đang nhìn ta có đúng hay không!
Điên cuồng của chúng nữ lại là để cho nam nhân ở bên cạnh từng người hâm mộ đố kỵ!
Bọn họ thật là hận không đem được Lăng Tiếu biến thành mình, bọn họ đều muốn làm người được vạn chúng chú mục như thế.
Đáng tiếc bọn họ không có thực lực này!
Trải qua ba ngày khiêu chiến, hôm nay người có thực lực bình thường đều không dám dễ dàng thượng đài tỷ thí rồi, bằng không đây chỉ là tự rước lấy nhục.
Hơn nữa Lăng Tiếu đã đem cá cược với đối thủ nâng lên đến hai mươi kiện thần vật rồi, cũng không phải là người bình thường có thể lấy ra được.
- Liên tục chiến ba ngày, liên tục thắng ba ngày, ta thật rất thất vọng, xin hỏi bên trong đồng giai có người nào có thể đánh bại ta không?
Khuôn mặt của Lăng Tiếu mang theo vẻ tịch mịch nói, phảng phất như hắn đã là đứng ở đỉnh phong của thế giới, cảm thụ mùi vị cô độc khi đứng trên cao kia.
Bất luận kẻ nào nghe được lời này của hắn đều không cảm giác được là Lăng Tiếu đang cảm khái cái gì, mà là cảm thấy tên choáng đầu này thật là quá giả bộ đi.
Đây rõ ràng không phải là đang nói những Thần Vương đồng giai với hắn đều là bại tướng dưới tay hắn sao?
Gia hỏa này thật sự là quá ác rồi!
Đại bộ phận bọn họ đều muốn đi lên đem hắn đánh ngã, hảo hảo sửa trị hắn một trận, nhưng mà bọn họ lại biết không có cái năng lực này a!
Ngừng một chút Lăng Tiếu lại nói:
- Ta biết không phải là thực lực của chư vị quá yếu, các ngươi dõi mắt ở Thiên vực này đều là tồn tại cực kỳ cường đại, nguyên nhân duy nhất là ta quá mạnh, mạnh đến để chính ta đều cảm thấy quá phận, cho nên hôm nay ta tính toán lại chấp nhận khiêu chiến ở bên trong đồng giai, người nào có thể thắng ta, ta quyết định trừ việc lấy ra một khỏa Thần Vương đan còn cộng thêm năm ức thần tinh, hơn nữa người thắng kia còn có thể yêu cầu để ta thay hắn đi làm một chuyện, bao gồm luyện chế bất kỳ thần đan nào mà ta có thể luyện thành!
Lời này của Lăng Tiếu vừa ra, người ở chung quanh toàn bộ trở nên xôn xao!
Bọn họ từng người đều cảm thấy Lăng Tiếu có phải là tự đại đến điên rồi hay không.
Lại nói ra lời này, Thần Vương đan cũng là trong phạm vi tiếp nhận của bọn họ, bởi vì Lăng Tiếu là Thần dược sư, mà năm ức thần tinh kia chỉ sợ bất kỳ một gã đê cấp Thần Vương nào như bọn họ đều không cầm ra được a, còn lại có một hạng cuối cùng là có thể yêu cầu hắn làm một chuyện!
Đây đơn giản là để tất cả mọi người đều muốn đem Lăng Tiếu đánh bại a!
Bởi vì Lăng Tiếu là một gã Thần dược sư, có thể yêu cầu hắn làm một chuyện, đây chính là thu hoạch cực lớn.
Bất quá đại bộ phận mọi người bắt đầu lãnh tĩnh xuống.
Bọn họ biết Lăng Tiếu nói ra như vậy, vậy nghênh đón chính là muốn gia tăng cá cược rồi.
Quả nhiên Lăng Tiếu lại bắt đầu nói:
- Hôm nay là một ngày tiếp nhận khiêu chiến cuối cùng rồi, như vậy đi lên nhất định sẽ là tồn tại xuất sắc nhất của Lăng Tiếu môn chúng ta, cho nên danh ngạch cũng giảm xuống còn năm người, ta cũng không muốn cuối cùng thật sự bị hao tổn đến không còn chiến lực mà bại. đó là một chuyện vô cùng mất thể diện, mặt khác người lên giao chiến cũng phải gia tăng đặt cược, trừ phải cho ta hai mươi kiện thần tài ra, chỉ cần cộng thêm một ức thần tinh cùng với ngày sau gặp mặt ta đều phải gọi ta một tiếng "lão đại", ta thích người khác gọi ta như vậy.
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Mọi người cảm thấy có thực lực, có đảm lượng liền tiến lên đi, thắng thì các ngươi liền kiếm lớn, thua cũng không ăn thiệt thòi đúng không!
Lời này của Lăng Tiếu không nghi ngờ gì là cho những người muốn đi lên khiêu chiến kia một bát nước lạnh.
Xác thực từ cá cược nhìn đến, thứ mà Lăng Tiếu xuất ra nếu so với người khác thì dụ người hơn nhiều lắm, mà đối thủ thì chiếm đại tiện nghi rồi.
Nhưng mà chỗ mấu chốt chính là một câu "lão đại" kia có ý nghĩa không giống bình thường.
Một khi gọi như vậy tuy nói sẽ không thật sự xem Lăng Tiếu là lão đại nhưng mà lại sẽ vĩnh viễn để người đó ở trước mặt Lăng Tiếu kém một bậc, đây đơn giản là để cho bọn họ tránh hắn mà đi còn phải khó chịu hơn nhiều lắm.
- Tốt, người nào thua thì phải gọi người kia là lão đại, Hạ Giang ta đến đánh bại ngươi!
Thanh âm của Lăng Tiếu vừa dứt, Hạ Giang đã là khẩn cấp mà xuất đầu rồi.
Hắn nhịn Lăng Tiếu đã lâu rồi, nếu không phải là Niếp Đao áp xuống không để cho hắn xuất tràng thì hắn đã ở ngày đầu tiên muốn đi lên đánh bại Lăng Tiếu rồi.
- Hạ Giang trưởng lão có đảm khí, tại hạ bội phục!
Lăng Tiếu thoáng qua vài tia tùy ý nói, trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Rốt cục chịu lên rồi sao? Tiếp theo ta sẽ để cho các ngươi biết ai mới là chủ nhân chân chính bên trong Thiên Long môn!
- Bội phục liền gọi ta là lão đại, ngày sau đi theo ta đi!
Hạ Giang là đánh rắn tùy côn, cũng không biết hắn lấy cái tự tin này ở đâu ra.
- Tốt, hi vọng ngươi có thể có thực lực này để cho ta gọi ngươi là lão đại!
Lăng Tiếu cười đáp một tiếng, tiếp theo đối với trọng tài trưởng lão nói:
- Trửng lão có thể bắt đầu rồi!
Trọng tài trưởng lão kia cũng mong đợi thắng bại của một trận chiến này, để cho hộ pháp ở bốn phía đem đại trận phóng thích ra, sau đó liền kêu một tiếng:
- Tỉ thí bắt đầu!
Chiếu theo tỉ thí của hai ngày trước, Lăng Tiếu bình thường đều sẽ để cho đối thủ xuất chiêu trước, hắn lại tiếp chiêu hoàn kích.
Chỉ là hôm nay hắn sẽ không làm như vậy.
Bởi vì hắn không muốn hôm nay xảy ra cái sai lầm gì, đây nhưng là đại sự liên quan đến vinh dự cả đời hắn.
Tuy nói hắn vô cùng có tự tin vô địch bên trong đồng giai, nhưng mà không có nghĩa là hắn sẽ coi khinh bất kỳ một đối thủ nào.
Cho nên khi một tiếng "Bắt đầu" này hạ xuống, Lăng Tiếu đã là từ tại chỗ biến mất không thấy.
Lúc hắn lần nữa xuất hiện thì đã đến trước người Hạ Giang.
Hạ Giang dữ tợn cười một tiếng:
- Cho là ngươi có Phong thuộc tính có thể xuất kỳ bất ý đánh bại ta sao? Ngây thơ!
Thuận theo thanh âm của hắn vừa dứt, thần kiếm trong tay hắn liền hướng về phía Lăng Tiếu liên tục huy ra tám kiếm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1994-1995: Sau này bọn họ nhìn thấy ta mới sẽ sợ hãi!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Tám kiếm này tựa hồ đều là giống như huy ra ở cùng lúc, tốc độ xuất thủ cực nhanh xác thật so với đê cấp Thần Vương đỉnh phong bình thường thì cao hơn một bậc.
Chỉ thấy đại giang chi thủy thao thao bất tuyệt kia giống như là đảo lộn mà đến, uy lực hung mãnh bàng bạc.
Chỉ tiếc chính là tám kiếm uy lực cường đại này của hắn toàn bộ đánh vào khoảng không, Lăng Tiếu đã không còn ở trước mặt hắn nữa rồi.
Hạ Giang còn chưa có phản ứng lại liền cảm thấy sau lưng đau đớn, ngay lạp tức một trận công kích giống như cuồng phong bạo vũ ở sau lưng hắn hạ xuống, oanh đến hắn liên tục kêu thảm hộc máu.
Phanh phanh!
Một vòng công kích này ở trong mắt người khác nhìn đến chỉ là chuyện trong mấy cái nháy mắt, nhưng đối với Hạ Giang mà nói lại là tương đương với dài bằng một năm.
Khi hắn nặng nề rơi xuống mặt đất, hắn chỉ cảm thấy toàn thân xương cốt đều gãy hết, tạng phủ cũng toàn bộ lệch vị trí, loại đau đớn này để hắn cơ hồ muốn ngất đi.
Nếu như ngất đi thì còn dễ chịu một chút, ngược lại loại trạng thái trọng thương không dậy nổi này lại để cho đầu óc của hắn bảo trì thanh tĩnh, đơn giản là so với giết hắn còn khó chịu hơn.
Trong đầu hắn không khỏi thoáng qua câu nói kia của Tuân Quân:
- Ngươi không thắng được hắn, nếu như ngươi có thể trụ qua được năm chiêu, chúng ta coi như ngươi thắng!
- Hạ Giang trưởng lão, ngươi còn có thể tái chiến hay không?
Thanh âm của Lăng Tiếu vang lên ở trong tai Hạ Giang.
Hạ Giang nghe thấy lời này chỉ cảm thấy khí huyết phiên đằng, hắn trừng mắt với Lăng Tiếu muốn vùng vẫy đứng lên, đáng tiếc cuối cùng vẫn là ngất đi, mất đi chiến lực rồi!
- Trưởng lão ngươi đến xem một chút, hắn hẳn là ngất rồi, còn chưa đem thần vật cho ta, ngươi phải thay ta trước đem sổ sách của hắn nhớ kỹ mới được!
Lăng Tiếu đối với trọng tài trưởng lão nói.
Trưởng lão kia nhẹ gật gật đầu, đi thăm dò nhìn xem thương thế của Hạ Giang một chút, hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy Lăng Tiếu hạ thủ tàn nhẫn như vậy, toàn thân xương cốt cùng tạng phủ của Hạ Giang đều vỡ rồi, nếu không phải là Thần thể chỉ sợ đã sớm chết lềnh bềnh.
Nhưng mà thương thế này của Hạ Giang cho dù có trợ giúp của thần đan, không có nửa năm một năm đừng mơ có thể khỏi hẳn!
- Trận chiến này Lăng Tiếu trưởng lão lấy được chiến thắng!
Trọng tài trưởng lão tuyên bố.
Ở trước khi lên tỷ võ tràng, Hạ Giang đã nghĩ kỹ rồi, như thế nào cũng phải đem hết toàn lực để cho Lăng Tiếu đẹp mặt.
Bởi vì thực lực của hắn cho dù là gặp phải trung cấp Thần Vương bình thường đều có lực chiến một trận.
Hắn liên tục nhìn qua Lăng Tiếu xuất thủ ba ngày, biết Lăng Tiếu là không thể dùng lẽ thường mà luận, cho nên hắn mới bắt đầu tập trung lên, hơn nữa vận dụng toàn lực, đã làm xong chuẩn bị cho dù thua cũng không nên để cho chính mình thua đến quá khó coi rồi.
Nhưng mà khi tiến công của Lăng Tiếu đi đến, hắn ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có đã bị oanh đến bất tỉnh nhân sự rồi.
Hắn nhất định là cả đời vĩnh viễn đều không quên được cái nhục ngày hôm nay!
Cũng chính là một trận chiến này triệt để hủy đi cả đời hắn, để hắn nhất định không có khả nắng vấn đỉnh cảnh giới cao hơn.
Sau khi tuyên bố kết quả, ánh mắt của người ở chung quanh nhìn đến Lăng Tiếu đều biến đổi rồi.
Nếu như lúc trước bọn ho cảm thấy Lăng Tiếu ở trong cuồng vọng còn có vài phần cảm giác để người thân cận, nhưng mà hôm nay lại đã không có cái cảm giác kia nữa, mà là trong cuồng vọng mang theo thủ đoạn tàn nhẫn, một khi bị hắn nhìn chằm chằm vào liền có một loại lông tơ dựng đứng cả người.
Hôm nay trong năm trận chiến cuối cùng, Lăng Tiếu đã trong nháy mắt lấy được đệ nhất chiến!
Một trận chiến này cũng triệt để kinh ngạc mọi người nhận thức đối với Lăng Tiếu, bọn họ không ai dám dễ dàng đi lên khiêu chiến rồi!
Nhưng mà thân làm đại biểu của Thần thể phái, không thể bị người của Kim tộc đè ép như vậy được, bọn họ phải làm ra phản hồi cường đại, đem Lăng Tiếu đánh bại, như vậy bọn hắn ở trong một đời trẻ tuổi đều sẽ lại không có bất kỳ người nào dám chống đối với bọn họ rồi, Thiên Long môn tương lai là thuộc về bọn họ.
Lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phương hướng mà đám người Niếp Đao đang đứng nhìn qua.
Có lẽ chỉ có hắn mới có thể tạo thành chút ít phiền toái cho Lăng Tiếu đi!
- Ta tới đi!
Trong tay của Bách Lý Chí nhiều ra một thanh đoản nhận lô ra hung mang giống như là dã thú mà nói.
- Ngươi có thể đi lên, nhưng mà... Tuyệt đối không thể khinh thường, không cầu ngươi thắng nhưng mà nhất định phải tiêu hao lực lượng của hắn, nhất thiết không thể bị phế giống như Hạ Giang!
Tuân Quân rất là trịnh trọng giao phó nói.
Đang ở lúc Bách Lý Chí muốn đi lên, Niếp Đao thản nhiên nói:
- Vẫn là ta lên đi, hôm nay chính là vì một trận chiến với ta, những người khác đi lên chỉ sợ kết quả đều giống nhau!
- Không... Ngươi muốn thắng hắn sẽ phải thắng dứt khoát, trực tiếp, cho nên trước để A Chí, cùng Vô Kỵ lên đi!
Tuân Quân thoáng qua vẻ giảo hoạt nói.
Hắn tin tưởng Niếp Đao có lẽ có thể đem Lăng Tiếu đánh bại, nhưng mà tuyệt đối là long tranh hổ đấu, hơn nữa đến cuối cùng cho dù chiến thắng chỉ sợ cũng chỉ là thắng thảm, cho nên vì bảo đảm thì vẫn trước hết tiêu hao thần lực của Lăng Tiếu rồi lại nói!
Niếp Đao còn muốn nói cái gì, Bách Lý Chí đã lướt lên trên đài rồi.
Bách Lý Chí cũng không nói lời thừa nào với Lăng Tiếu, trực tiếp bày ra thần thông của loại dị thú tinh huyết nào đó mà chính mình luyện hóa được, khiến cho lực lượng của hắn trở nên kinh khủng lên.
Loại biến hóa này của Bách Lý Chí có thể gọi là Thú hóa, cùng biến hóa của Huyền Suất có điểm tương tự, nhưng mà lại không được cao cấp như của Huyền Suất, bởi vì lúc Huyền Suất triển hiện ra thần thông thì ý thức đều là vô cùng thanh tỉnh, mà Bách Lý Chí hiện tại lại giống như là một đầu hung thú không có trí tuệ gì, tư tưởng gì, có chỉ là ý thị huyết nồng đậm.
Thấy một màn này Lăng Tiếu không khỏi có chút cảm khái, trong Thiên vực thật là thần thông loại nào cũng có.
Bách Lý Chí tựa hồ biến thành một đầu hung báo, hắn ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng hướng về phía Lăng Tiếu xông tới, đoản nhận trong tay của hắn đã biến mất, song trên tay hắn lại nhiều hơn một đôi quỷ trảo mang theo vẻ vô cùng sắc bén hướng về trước mặt Lăng Tiếu trảo tới.
Không cần hoài nghi, một khi bị cái quỷ trảo này của hắn trảo được nhất định là nhẹ thì hủy nhan, nặng thì não toái.
Lăng Tiếu lần đầu tiên cảm được từng tia áp bách, tốc độ cùng lực lượng của Bách Lý Chí này đã đạt tới độ cao mà trung cấp Thần Vương có được, so với đê cấp Thần Vương bình thường phải cường đại hơn nhiều, hơn nữa một đôi quỷ trảo kia là trung cấp Thần khí, Lăng Tiếu không có tự tin đem nó một chiêu đánh nát.
Đang ở lúc song quỷ trảo sắp trảo đến trước mặt hắn, thân thể của Lăng Tiếu hướng về phía sau phản ngược mà đi, giống như là tạo thành một đạo cầu vồng xảo diệu tránh qua được công kích của Bách Lý Chí, đồng thời một chân nhanh chóng hướng về phía bụng của Bách Lý Chí đá tới.
Bách Lý Chí bị đá đến bay lên trên trời, thân thể của Lăng Tiếu cũng giống như day cung bắn lên, đuổi theo lên liên tục đá ra mấy chục cước về phía hắn.
Từng trận thanh âm trầm muộn vang lên trên không trung, Bách Lý Chí theo đó ăn hết những cước mang này của Lăng Tiếu.
Chỉ là lúc Lăng Tiếu cho là Bách Lý Chí cũng không tiếp tục còn sức phản kháng, gia hỏa kia cư nhiên lại một lần nữa hướng về hắn xông tới.
Phong Báo Bát Phác!
Trong hai mắt của Bách Lý Chí thấu ra ý thị huyết nồng đậm, hắn một hóa thành tám, chỉ thấy tám con hung báo phân ra tám phương hướng bất đồng hướng về phía Lăng Tiếu xông đến.
Mỗi một đầu hung báo đều mang theo lực lượng có thể phách sơn liệt nhạc, chấn đến phòng ngự trận văn trên tỷ võ trường càng không ngừng rung động lên.
Tốc độ của Lăng Tiếu là vô song nhưng mà bị tám đầu hung báo khổng lồ này bao vây lại cũng là khó có thể tránh né rồi.
Bất quá lấy lực lượng của hắn cần phải tránh né sao?
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng:
- Cho dù ngươi biến thành hung báo chân chính cũng bất quá là một đầu súc sinh mà thôi, làm sao có thể so với chân mệnh thiên tử là ta được!
Thuận theo thanh âm của Lăng Tiếu vừa dứt, trên người hắn bắn ra một cỗ kim mang chói mắt, một con tuyệt thế Chân Long trong nháy mắt từ phía sau lưng hắn lao lên.
Tiếng long ngâm kia gầm thét vạn dặm, chấn động thiên địa, trong nháy mắt đem tám đầu hung báo kia chấn đến sụp đổ xuống.
Cũng ở lúc này con tuyệt thế Chân Long kia hướng về phía Bách Lý Chí trùng kích qua.
Oanh long oanh long!
Một cỗ kim mang trong nháy mắt tràn ngập tỷ võ trường, mọi người chỉ thấy một con Kim Long ở trong tràng đang không ngừng tàn sát bữa bãi phiên đằng không ngừng.
Một lúc lâu sau con Kim long này cuối cùng là dần dần tản đi rồi, một đạo thân hình phiêu dật lăng không mà đứng, lộ ra cao ngất bất phàm.
Mà ở một góc trên tỷ võ tràng lại là có một đạo thân ảnh chật vật đang không ngừng co quắp, trong miệng hắn càng không ngừng thổ ra máu, y phục trên người toàn bộ tan nát, thân thể thì là trở nên huyết nhục mơ hồ, thậm chí thỉnh thoảng có thể nhìn thấy không ít bạch cốt, để cho người ta cảm thấy hết sức ác tâm dọa người.
- Ta nghĩ hắn hẳn đã thua rồi!
Lăng Tiếu nhàn nhạt nói với trọng tài trưởng lão.
Trọng tài trưởng lão thần sắc biến huyễn vài cái, hắn không rõ ba ngày trước Lăng Tiếu cho dù là đánh thắng đối thủ cũng là sẽ không hạ nặng tay như thế, nhưng mà hai tràng này Lăng Tiếu lại là trực tiếp đem người đánh đến thân thể không chỗ nào là không bị thương, để cho người ta không có một chút lực kháng cự.
Chẳng lẽ ba ngày trước hắn chỉ là muốn người ta khinh thường, mà bây giờ mới là chân diện mục của hắn sao?
Đáp án dĩ nhiên là chính xác đấy!
Lăng Tiếu đã sớm để cho người đi nghe ngóng rõ ràng người ở bên cạnh Niếp Đao, những người này đều là đại biểu cho Thần thể phái, cũng chính là người mà Kim tộc bọn họ cần chấn nhiếp nhất ở trước mắt.
Cho nên Lăng Tiếu sẽ không giảng cái tình cảm gì với bọn họ, đem bọn họ đánh đến hung ác, ngày sau bọn họ mới sẽ biết sợ, mới sẽ biết người của Kim tộc bọn họ không dễ khi phụ như thế!
Khi trọng tài lần nữa tuyên bố Lăng Tiếu lấy được chiến thắng thì Lăng Tiếu quét mắt nhìn mọi người một cái nói:
- Mọi người không nên lo lắng, đối đãi với bằng hữu ta tuyệt đối sẽ là thật tâm đối đãi, tuyệt đối sẽ không thương hại bọn họ, nhưng mà đối với địch nhân muốn thương hại đến ta, ta chỉ có thể sử dụng hành động đến chứng tro, bọn họ không thương tổn được ta, chỉ có đem bọn họ dọa sợ, bọ họ sau này thấy ta mới sẽ sợ, đương nhiên ta không phải là nói hai vị trưởng lão mới vừa rồi là địch nhân của a, ta chỉ là làm cái so sánh, hi vọng chư vị sư huynh đệ, sư tỷ muội ở tràng đều có thể làm bằng hữu với ta, mà không phải là làm địch nhân, như vậy Lăng Tiếu ta sẽ chân thành đối đãi với các ngươi!
Người ở dưới tràng kia bị Lăng Tiếu quét mắt nhìn, từng người đều là dâng lên vài phần hàn ý.
Lời này của Lăng Tiếu không nghi ngờ là đem lập trường của hắn nói ra hoàn toàn rồi.
Đó chính là đem Kim tộc bọn họ làm bằng hữu đều sẽ không có việc gì, nếu như là địch nhân của Kim tộc tuyệt đối sẽ không lại mềm lòng nương tay!
Nếu như người khác nói ra lời này bọn họ có lẽ sẽ không để ý, nhưng mà chứng kiến sự cường đại của Lăng Tiếu, bọn họ cảm thấy Lăng Tiếu tuyệt đối có tư cách nói lời này.
Không ít người đều thầm nghĩ trong lòng, ngày sau có phải cùng người của Kim tộc đi lại nhiều một chút hay không?
Người của Thần thể phái thần sắc trở nên vô cùng khó coi, bọn biết lại không ngăn được khí diễm lớn lối này của Lăng Tiếu, ngày sau ở bên trong môn bọn họ đều rất có lại ngẩng cao đầu!
- Thủ đoạn của ngoan lạt rồi, hắn đây là đang đồng môn tương tàn a, phải để người trừng phạt hắn mới được!
- Đúng vậy, trọng tài trưởng lão mau hướng trưởng lão hội đề nghị để trục xuất tông môn người này, bên trong môn có quy củ giữa đồng môn không được tàn hại lẫn nhau, hắn đây là công khai vi phạm quy củ!
- Trục xuất tông môn còn chưa đủ, còn phải đem một thân tu vi của hắn đều phế đi, thật là quá ngoan độc rồi!
- Lời thì nói như vậy nhưng mà đây là tỷ võ khiêu chiến, tổn hại là khó tránh khỏi, nhân gia không giết người chính là không có vi phạm quy củ đi!
Đã có một ít người của Thần thể phái là thẹn quá hóa giận rồi, nhưng mà bọn họ đều chỉ có thể hô to gọi nhỏ một chút, căn bản không ai ngó ngàng tới bọn họ.
Công khai tỷ võ khiêu chiến, người nào lên lôi dài chỉ cần là không chết liền không vi phạm quy củ của tông môn.
Cho nên bọn họ ồn ào cũng chỉ bất quá là phế thoại mà thôi!
- Người tiếp theo là ai, lên đây đi, đừng trì hoãn thời gian, nếu như sợ cũng không sao, đó chứng tỏ uy danh "Vô địch Tiếu lang quân" của ta cũng không phải là hư danh!
Lăng Tiếu đem ánh mắt ném đến phương hướng đám người Niếp Đao, ý khiêu khích mười phần, tiếp theo hắn lại tăng thêm một câu:
- Còn có ba danh ngahcj, nếu như cảm thấy một người không đối phó được ta, có thể ba người cùng lên!
Trong nháy mắt tất cả mọi người trở nên ồn ào, từng người nhìn Lăng Tiếu cũng không biết nên biểu đạt cách nhìn của mình đối với hắn như thế nào rồi.
Thật sự là một người cuồng vọng, bá đạo, cường đại, nhưng mà nhân gia lại có vốn liếng như vậy!
- Mỹ Hồng, Vô Kỵ các ngươi cùng lên đi!
Tuân Quân tựa hồ giống như là quân sư bên cạnh Niếp Đao, đối với hai người họ hạ đạt mệnh lệnh.
Diêu Mỹ Hồng là Phong Thần chi thể, mà Cừu Vô Kỵ là Mộc Thần chi thể, đều có bản lĩnh vượt giai mà chiến, hai người đồng thời xuất thủ cho dù là trung cấp Thần Vương bình thường chỉ sợ cũng không có cách nào ngăn cản được.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1996-1997: Lăng Tiếu chiến Niếp Đao.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng mà hai người bọn họ đồng dạng là bại rất thảm.
Chỉ bất quá trong ba chiêu bọn họ liền không có bất kỳ lực chiến đấu nào nữa rồi.
Lăng Tiếu tựa hồ như một tôn chiến thần oai nghiêm đứng ở chỗ đó, để người không dám nhìn thẳng!
- Xem ra trừ ta đi lên thì không ai có thể áp được hắn rồi!
Niếp Đao sâu kín mà nói một tiếng, rốt cuộc không đợi Tuân Quân nói chuyện liền hướng về phía trên lôi đài lướt tới.
Bởi vì chỉ còn một danh ngạch nữa, nếu như hắn không thượng tràng vậy cũng sẽ không có người tiếp tục thượng tràng rồi.
Để Lăng Tiếu lớn lối lâu như vậy cũng là lúc kết thúc tràng đùa bỡn này rồi!
Niếp Đao rốt cuộc thượng tràng rồi!
Ở sau khi Lăng Tiếu liên tục chiến hai mươi tám trận, chiến thắng hai mươi chín người, hắn rốt cuộc phải thượng tràng.
Có thể nói lúc trước hắn không đếm xỉa đến Lăng Tiếu mà bây giờ lại là bị Lăng Tiếu bức đến thượng tràng, có một chút ý tứ trước sau mâu thuẫn.
- Ta thừa nhận ngươi có tư cách để cho ta xuất thủ!
Niếp Đao bình tĩnh mà nhìn Lăng Tiếu nói, ngừng một chút hắn lại nói:
- Người trẻ tuổi xuất sắc giống như ngươi ta thật không đành lòng đem ngươi hủy đi, đi theo ta đi, ta tin tưởng đây là quyết định sáng suốt nhất của ngươi!
Thần sắc của Lăng Tiếu hơi cứng lại, tiếp theo lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc đối với trưởng lão trọng tài nói:
- Trưởng lão ngươi nhận ra hắn sao? Chẳng lẽ hắn là môn chủ của chúng ta, lại để cho ta đi theo hắn? Hoặc là hắn có bệnh hồ ngôn loạn ngữ đi?
Dáng vẻ của Lăng Tiếu rất là vô tội, tựa hồ thật sự không nhận ra Niếp Đao!
Mà hắn xác thật không nhận thức Niếp Đao, bởi vì lúc trước hắn đi tới muốn nhận thức nhân gia thì nhân gia căn bản không để ý đến hắn.
Cho nên hắn bây giờ xác thật không nhận thức người này, chỉ bất quá là nhớ kỹ người này mà thôi!
Đương nhiên Lăng Tiếu nhớ kỹ hắn chính là bởi vì bản thân Lăng Tiếu là một người thù dai.
Ai đắc tội với hắn, hắn nhất định phụng hoàn lại gấp mười!
Mà hài tử Niếp Đao đang thương này không nghi ngờ là đang bị ngôn ngữ sắc bén của Lăng Tiếu lăng nhục, mà không biết nên phản bác như thế nào!
Muốn nhân gia đi theo ngươi, chẳng lẽ ngươi là môn chủ sao?
Xác thật ở bên trong Thiên Long môn chỉ có môn chủ mới là đương gia lớn nhất chỗ này, mọi người đều coi như là đang đi theo hắn, nghe theo sắp xếp của hắn mới đúng.
Niếp Đao nói ra như vậy không nghi ngờ là đang tuyên thệ ngươi chính là môn chủ của Thiên Long môn hiện tại sao?
Niếp Đao tự nhiên là không dám thừa nhận một điểm này, ít nhất bây giờ hắn không thể thừa nhận.
Niếp Đao xanh mặt rồi, người của Thần thể phái ở dưới tràng đều là xanh mặt rồi.
Lời này của Lăng Tiếu đơn giản là quá khi phụ người!
Niếp Đao nhẹ hít một hơi nói:
- Ngươi rất biết nói chuyện, nhưng mà như vậy sẽ để cho ngươi giao ra đại giới càng nhiều!
Lăng Tiếu bĩu môi nói:
- Ít nói lung tung đi, mau báo tên lên, đây là một danh ngạch cuối cùng rồi, chớ làm mất thời gian của mọi người, nếu như ngươi là nói lời thừa, làm phiền ngươi đi xuống dưới mà nói đi, bổn Thần sư không có thời gian để ý đến ngươi, ta còn phải đợi đánh xong để kết thúc công việc mà nghỉ ngơi!
Lần này Niếp Đao rất là thức thời mà im lặng, hắn sợ lại tiếp tục nói, chính mình còn chưa đánh với Lăng Tiếu đã điên lên rồi.
- Muốn đánh liền báo tên lên, không báo liền cút xuống!
Lăng Tiếu thấy Niếp Đao im lặng mà không nói, lập tức lại lên tiếng quát trách nói.
- Nhớ lấy ta gọi là Niếp Đao, hôm nay người bại là ngươi!
Niếp Đao nhăn nhẹ lông mày một chút đáp.
- Rất nhiều người đều đã nói những lời này, nhưng mà ta vẫn hảo hảo đứng ở đây!
Lăng Tiếu khinh miệt mà nói một tiếng, sau đó đối với trọng tài trưởng lão kia nói:
- Có thể bắt đầu!
Sau khi thanh âm của trọng tài vừa dứt, chiến đấu lại không giống như ngày thường là lập tức bắt đầu tiến công.
Hai người chỉ là đối mặt mà đứng, ai cũng không xuất thủ, phảng phất lâm vào trong đối mắt không giới hạn.
Hai người mắt đối mắt, mũi đối mũi, trong mắt của riêng mình chỉ có đối thủ, lại không có vật khác!
Người ở xung quanh tất cả đều an tĩnh lại, không có bất kỳ người nào phát ra nửa điểm âm thanh.
Một cái thời thần! Hai cái thời thần! Lúc đến cái thời thần thứ ba rốt cuộc có động tĩnh rồi!
Phanh phanh!
Ở trong không gian giữa hai người bạo liệt lên, phát ra tiếng trầm muộn liên tục.
Cuối cùng hai người cùng trong lúc nhất thời lui về phía sau hai ước, tựa hồ lần đầu tiên giao phong hai người đều là ngang tài ngang sức!
Người bình thường căn bản nhìn không ra là vừa mới rồi bọn họ giao thủ như thế nào, nhưng mà người có nhãn giới chân chính sẽ biết được hai người bọn họ vừa mới rồi đã dùng ý niệm bắt đầu giao chiến.
Chỉ bất quá là còn chưa phân ra thắng bại mà thôi!
- Rất mạnh, bất quá hẳn là lão gia hỏa đi!
Lăng Tiếu thầm nghĩ ở trong lòng.
Lần đầu nếm thử, hắn tựa hồ có thể phát hiện được Niếp Đao là một cái đoạt thể trọng tu giả.
Mà Niếp Đao cũng hiểu rõ được Lăng Tiếu so với trong tưởng tượng của hắn còn phải cường đại hơn không ít, là một đối thủ đang giá hắn chân chính nhìn thẳng.
- Làm nóng người đã xong, bây giờ liền bắt đầu đi!
Niếp Đao sâu kín mà nói một tiếng, hai bàn tay hắn giơ lên, hai thanh hỏa diễm đao trong nháy mắt ở trong lòng bàn tay của hắn ngưng kết mà thành!
Hỏa Diễm đao dị thường linh động lại rất chân thật, nó là một loại bổn nguyên thiên hỏa ngưng tụ àm thành, Thần thể bình thường dính vào đều khó ở trong lúc nhất thời đem nó khu trục ra ngoài thân thể.
Si mị thiên châu ở trong thức hải của Lăng Tiếu có dấu hiệu động đậy, nhưng mà bị hắn cường hành áp chế xuống an tĩnh.
Niếp Đao xuất thủ, hắn lấy chưởng hóa đao, mang theo cảnh giới đao pháp giảo phó đến trên tỷ võ tràng đều là đao mang đầy trời, một mảnh đỏ rực, đem nhiệt độ tăng lên rất nhiều.
Bá bá!
Vô số đao kình xoay tròn càng không ngừng thổi quét, đem hết thảy không khí ở chỗ này đều cắt thành hư vô.
Đao mang chưa tới lại đã cắt đến thân thể lạnh lẽo rồi!
Lực lượng một chiêu này của Niếp Đao đã là đạt tới độ siêu phàm, tuyệt đối không phải là trung cấp Thần Vương bình thường có thể tiếp được.
Lăng Tiếu cười lạnh một chút nói:
- Vừa mới rồi ở trong ý niệm, chiêu này của ngươi đã bị ta phá rồi!
Khi thanh âm của hắn vừa dứt, Lăng Tiếu song quyền hóa thành vẻ đỏ bừng, từng cái quyền mang càng không ngừng oanh ra, mỗi một quyền đều mang theo quyền ý cuồn cuộn đem chút ít đao mang kia đập thành phấn toái.
Oanh long oanh long!
Đao liệt quyền toái, rất nhiều hỏa diễm hừng hực càng không ngừng văng tung tóe ra!
Lúc này Niếp Đao thừa dịp nhập vào bên trong những hỏa diễm này, bước ra thân pháp cảnh giới hướng về phía Lăng Tiếu giết tới.
Hắn là Phong Hỏa song trọng thuộc tính đồng tu, hơn nữa trải qua hai thế làm người đã đem ý cảnh lĩnh ngộ đến cảnh giới thâm tầng.
Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà bắn bách chiến bách thắng!
Đáng tiếc Lăng Tiếu cũng có thuộc tính cùng ý cảnh giống như hắn, huống hồ Lăng Tiếu còn nhiều ra ba loại thuộc tính, cho nên ưu thế của Niếp Đao đã không còn là ưu thế.
Hắn có thể đối phó được người khác lại là không cách nào đối phó được với Lăng Tiếu.
Lại hỏa đối hỏa, lấy quyền đối đao, va chạm giữa ý cảnh khiến cho tràng tỷ đấu này trở bên vô cùng kịch liệt đặc sắc.
Người ở xung quanh thì là không ngừng hô lên!
Người của Kim tộc hi vọng thấy Lăng Tiếu chiến thắng, mà người của Thần thể phái hi vọng Niếp Đao thắng, người của phái trung gian thì là mong đợi thắng bại cuối cùng!
Sau một lúc đối oanh, hai người lại một lần nữa phân ra, đều là không nhìn được ra ai thắng ai bại.
- Người của Kim tộc không phải là chỉ có Kim thuộc tính sao? Ngươi cũng là một tên dị loại!
Niếp Đao nhìn Lăng Tiếu bình tĩnh nói.
- Kim tộc chúng ta nhưng không có quy định này, nhưng mà ngươi muốn ta dùng Kim thuộc tính đánh bại ngươi cũng là có thể, chớ cho là Hỏa thật sự có thể khắc Kim!
Lăng Tiếu đáp.
- Là vậy sao? Ta đây ngược lại muốn nhìn ngươi có năng lực này hay không!
Niếp Đao nói một tiếng, trong tay hắn nhiều ra một thanh đao.
Ngoại hình của thanh đao này rất kỳ lạ, rất khốc, mang theo lực lượng Hỏa thuộc tính nồng đậm, cho người ta một loại cảm giác uy áp vô hình!
Đây rõ ràng là một thanh Thần khí đã đạt tới cấp bậc cao cấp, tên là Phần Diễm đao, là đao khí mà Niếp Đao hai thế một mực đều sử dụng, trong đao đã sản sinh ra khí hồn, có thể trở thành đỉnh cấp Thần khí, thậm chí là tiến giai Cổ thần khí cũng có thể.
Khí chất của Niếp Đao khi cầm Phần Diễm đao ở tỏng tay đã biến đổi, hắn phảng phất hóa thành tuyệt thế đao khách, trong mắt chỉ có đao mà thôi.
Ánh mắt của hắn, động tác của hắn, hết thảy của hắn đều trở nên để người ta khó có thể nắm bắt được.
Ở trước một khác Niếp Đao xuất thủ, Lăng Tiếu đã ý thức được Niếp Đao có thể đã đem cảnh giới đao pháp lĩnh ngộ đến viên mãn, bằng không không thể nào có cái cảm giác này.
Trong nháy mắt một thanh hỏa diễm cự đao từ trên trời trảm đến, vô số không gian lập tức bị chấn nát, một đạo liệt phùng dài dài bị kéo mở ra, hỏa thế hừng hực dọa người chí cực.
Lăng Tiếu không tiếp tục tiềm ẩn bất kỳ lực lượng nào nữa, Cổ Hoàng thần công vận chuyển tới cực hạn, mấy chục lần chiến lực toàn bộ mở ra, Kim Long Thương đã xuất hiện ở trên tay của hắn.
Hắn gào thét một tiếng, cả người nghênh đón cự đao kia mà lên, Kim Long Thương hoành quét đem đao mang này đánh cho sụp đổ.
Chỉ là một đao vừa tán, một trận đao mang liên tiếp không ngừng mà trảm xuống, mỗi một đao đều mang theo thần uy khai thiên liệt địa, để người cảm thấy sợ hãi không dứt.
Lực lượng này đã đạt tới cảnh giới đao ý viên mãn rồi, đã để cho Niếp Đao có lực lượng rung chuyển trung cấp Thần Vương đỉnh phong.
Nhưng mà tất cả chiến lực của Lăng Tiếu toàn bộ đánh ra đồng dạng có được lực lượng không kém với trung cấp Thần Vương đỉnh phong, thậm chí còn muốn vượt qua một chút.
Lăng Tiếu huy động Phách Long thương quyết, sử ra từng con Kim Long chợt hiện đem rất nhiều Hỏa đao kình kia nhất nhất gầm thét chấn tan.
Hai người không ngừng giao thủ, lực lượng càng không ngừng vận chuyển đến chí cực, khiến cho quang mạc phòng ngự của diễn võ tràng đều không ngừng rung động lên.
Bọn họ thấy qua cái gì là yêu nghiệt trong đồng giai, hai người này là vương trong yêu nghiệt, lực chiến đấu quá biến thái rồi!
Hai người trừ đối oanh ở trên lực lượng ra, còn đang so đấu thân pháp, người nào có thể đem tốc độ đề thăng tới nhanh nhất, người đó là có thể chiếm được tiên cơ, đem đối thủ đánh ngã.
Ở thời khắc mấu chốt này Niếp Đao tựa hồ xuất hiện một tia bộ dạng sức lực không đủ, lực lượng hơi giảm xuống.
Ánh mắt của Lăng Tiếu nhảy lên, lập tức bắt được cơ hội hướng về phía Niếp Đao toàn lực đâm tới.
Nhưng mà khi hắn liền muốn đem Niếp Đao đâm vào lại là dâng lên một cỗ dự cảm không tốt.
- Bại cho ta đi!
Bỗng dưng có một đạo thanh âm khác vang lên ở bên người Lăng Tiếu, một cỗ đao mang cường đại hướng về phía hắn đánh đến.
Lăng Tiếu phải xoay người ngăn cản, mà Niếp Đao ở chính diện hắn lại là phát ra cười lạnh, cũng đối với Lăng Tiếu lần nữa xuất kích.
Giáp kích ở hai cái phương hướng bất đồng đã để cho Lăng Tiếu chống được bên này thì mất bên kia rồi.
Mắt thấy Niếp Đao đã muốn đem Lăng Tiếu trảm bị thương, lại lần nữa phát sinh biến hóa.
Đao kình của Niếp Đao cư nhiên bị một cái Lăng Tiếu khác ngăn cản lại, cũng đem Niếp Đao chấn đến ngã bay ra ngoài.
- Đây làm sao có thể!
Niếp Đao bị chấn đến thổ một búng máu quát lên!
Lúc này tất cả quang mang thần lực đã biến mất, nhưng mà ở tỷ võ tràng lại nhiều ra hai đạo thân ảnh.
Phân biệt là hai cái Niếp Đao cùng với hai cái Lăng Tiếu, đây để cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng ra!
Bởi vì hai đạo thân ảnh nhiều thêm kia đều là tồn tại sinh động, căn bản không giống như là bất kỳ một đạo thần hồn phân thân nào!
- Không có cái gì là không thể nào, ngươi có huyết nhục thần hồn, ta cũng có huyết nhục thần hồn, hơn nữa huyết nhục thần hồn của ta nếu như so với ngươi thì cường đại hơn nhiều, một trận chiến này ngươi khẳng định bại rồi!
Lăng Tiếu ở trên cao nhìn xuống lạnh lùng nói với Niếp Đao.
Hắn đã sớm suy đoán Niếp Đao là đoạt thể trong tu giả rồi, mà lấy lực cảm ứng thần hồn của hắn hoàn toàn có thể cảm giác được thần hồn lực lượng của Niếp Đao có khác với thường nhân.
Cho dù hắn ẩn giấu tốt như thế nào nhưng mà căn bản không trốn được cảm ứng của Lăng Tiếu.
Mà liền ở mới vừa rồi Niếp Đao chính là lợi dụng huyết nhục thần hồn phân thân của hắn dụ dỗ Lăng Tiếu, còn muốn để chân thân đem Lăng Tiếu oanh thương, dùng cái này đến đánh bại Lăng Tiếu!
Đáng tiếc hắn vẫn là đánh giá thấp Lăng Tiếu!
Cho nên thắng bại của một trận chiến này đã là biết được trước rồi!
Niếp Đao đã đánh giá Lăng Tiếu rất cao rồi, hắn cũng cảm thấy hắn có đủ loại thủ đoạn, muốn đối phó với Lăng Tiếu còn là không quá khó.
Bởi vì hắn xem xét tỷ thí lúc trước của Lăng Tiếu, thân pháp ý cảnh kia chỉ bất quá là mới bước vào cửa, mà hắn sở dĩ có thể một chiêu chế địch chính là dựa vào lợi thế của tốc độ này, hơn nữa Cổ Hoàng thần công của Kim tộc trong nháy mắt bộc phát ra làm chấn động đối thủ.
Nhưng mà sau khi hắn đối chiêu với Lăng Tiếu, hắn phát hiện ý cảnh của Lăng Tiếu một chút cũng không kém hắn, đây để cho hắn không cách nào đem Lăng Tiếu triệt để áp xuống.
Hắn bắt đầu thay đổi cách nhìn với Lăng Tiếu.
Nhưng mà hết thảy đây đều còn chưa để cho hắn phải thua kém, hắn vẫn có nắm chắc đối phó với Lăng Tiếu.
Cho nên hắn đặc biết lộ ra một cái sơ hở cho Lăng Tiếu, để cho Lăng Tiếu rơi vào bẫy của hắn, lại lợi dụng thần hồn phân thân làm ra đột kích, nhưng mà sát chiêu chân chính kia còn là ở trên chân thân của hắn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 1998-1999: Quỳ xuống!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Khi hắn cho là hết thảy đều tính đến hết sức hoàn mỹ, lại không ngờ tới Lăng Tiếu cũng có huyết nhục thần hồn, hơn nữa đem chân thân của hắn trực tiếp chấn thành trọng thương.
Trong lòng hắn nhấc lên kinh đào hải lãng, thực lực thần hồn của Lăng Tiếu cư nhiên lại vượt qua hắn rất nhiều.
Huyết nhục thần hồn của hắn chỉ là trung cấp Thần Vương, mà thực lưc thần hồn của Lăng Tiếu đã là cao cấp Thần Vương rồi.
Một trận chiến này còn có cái lo lắng gì sao?
Niếp Đao không cam lòng, một trận chiến này hắn làm sao có thể thua được!
Một khi thua, một đời trẻ tuổi của Thần thể phái kia chẳng khác nào bị Lăng Tiếu triệt để áp chế, cơ hội bọn họ cần chờ đợi trong tương lai càng thêm dài, có lẽ liền không có cơ hội rồi.
Chân thân cùng thần hồn của Niếp Đao thi triển ra hết thảy lá bài tẩy, muốn cùng Lăng Tiếu liều mạng.
Chỉ là hết thảy chỉ là vô ích!
Một chiêu! Hai chiêu! Ba chiêu!...
Lăng Tiếu nhường cho hắn không dưới trăm chiêu rồi, như cũ không cách nào đánh trúng thần hồn phân thân của Lăng Tiếu một chút nào.
Mà Lăng Tiếu chỉ là đột nhiên xuất ra một chiêu liền đem Niếp Đao cùng thần hồn của hắn đánh thành trọng thương.
- Đây... Đây làm sao có thể, Lăng Tiếu làm sao lại cường đại như vậy, hắn... Huyết nhục thần hồn của hắn đã đạt tới thực lực cao cấp Thần Vương rồi!
Tuân Quân một mực trấn định đều là mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hắn hiện tại là trung cấp Thần Vương đỉnh phong, lại không giống như Niếp Đao là đã ngưng tụ huyết nhục thần hồn, nếu như Niếp Đao liều mạng với hắn thì hắn có thắng cũng sẽ không quá dễ dàng.
Chỉ là Lăng Tiếu lại một chiêu liền đem Niếp Đao cùng thần hồn của hắn đánh bay, đây không phải chứng minh là thần hồn phân thân của Lăng Tiếu có thực lực kinh khủng sao.
Thần sắc của hắn tái nhợt đến cực điểm, hắn biết hết thảy đã có định luận, Niếp Đao bại định rồi! Một đời Thần Vương trẻ tuổi bọn họ đều bại rồi!
Người của Thần thể phái mỗi một cái thần sắc đều là khó coi đến cực điểm.
Bọn họ biết chỉ cần Niếp Đao thất bại, ngày sau một đời trẻ tuổi bọn họ còn có người nào có thể cùng Kim tộc tranh phong đây?
Mà người của Kim tộc từng người đều mừng như điên, bọn họ càng không ngừng thay Lăng Tiếu xả khí, trong lòng đều vì Lăng Tiếu mà cảm thấy tự hào.
Về phần người của phái trung gian, phương hướng chỗ đứng của bọn họ đã lặng lẽ hướng về bên phía Kim tộc mà di động một chút.
- Phế vật, ngươi liền chỉ có một chút thực lực này sao? Lúc đó ngươi khinh thường không đếm xỉa đến ta, ta còn cho là ngươi rất cường đại chứ, ta nhổ vào!
Huyết nhục thần hồn của Lăng Tiếu trở về thức hải quát.
Hai mắt Niếp Đao đỏ bừng trừng lên nhìn Lăng Tiếu giận dữ hét:
- Không thể nào, bại chỉ có thể là ngươi!
Hắn cùng thần hồn phân thân đồng thời bạo khởi lên tất cả lực lượng, hai cái thần đao mang theo cảnh giới đao pháp hoàn mỹ nhất hướng về phái Lăng Tiếu oanh trảm tới.
Lực lượng đáng sợ mang theo lửa giận cuồn cuộn tràn ngập khắp tỷ võ trường, lực lượng bàng bạc kia hoàn toàn đủ để hủy diệt bất kỳ một gã đê cấp Thần Vương đỉnh phong thậm chí là trung cấp Thần Vương nào!
Tất cả mọi người cảm giác được sát ý lạnh lẽo này, Niếp Đao đã là bị tức đến choáng đầu rồi, hắn cư nhiên muốn giết Lăng Tiếu!
Lăng Tiếu cười lạnh:
- Muốn giết ta sao, vậy ngươi liền phải gioa ra chút ít đại giới cả đời khó quên!
Tất cả lực lượng của Lăng Tiếu toàn bộ bộc phát ra, tất cả chiêu thức của Phách Long thương quyết đều đẩy hướng Niếp Đao cùng thần hồn phân thân của hắn, đồng thời từng đạo Tỏa Hồn Liên đi cùng ở trong những lực lượng này, hướng về phía thần hồn phân thân của Niếp Đao mà đi.
Oanh long oanh long!
A a!
Từng đạo lực lượng đáng sợ công kích đang đan vào nhau, vô số hỏa diễm bay múa, từng đạo Kim Long đang gầm thét phiên đằng.
Trận trận thanh âm kinh bạo kia đem từng đạo tiếng kêu thảm bao trùm lại, để người khác căn bản không nghe được.
Người nào cũng đều không biết trong quá trình giao thủ đến tột cùng là người nào chiếm tiện nghi.
Nhưng mà bọn họ đều đã suy đoán được, còn đứng ở cuối cùng nhất định sẽ là Lăng Tiếu không thể nghi ngờ!
Quả nhiên hết thảy đều như bọn họ suy nghĩ ở trong lòng, người còn đứng chính là Lăng Tiếu không nghi ngờ, mà người nằm trên mặt đất chính là Niếp Đao.
Bất quá ngoài ý muốn chính là trên người Niếp Đao tương đối chật vật, nhưng mà lại không có bao nhiêu thương tích trí mạng.
Bọn họ không khỏi hoài nghi Lăng Tiếu hạ thủ lưu tình?
- Thua... Niếp Đao hắn vẫn thua, kia... Lăng Tiếu kia thật là quá cường đại!
- Đúng vậy a, tuy nói ta một mực nhận thấy Lăng Tiếu rất cường đại, cũng cảm thấy hắn hẳn là ở trên Niếp Đao, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hết thảy mới cảm giác được chân thật như vậy, thật không biết là đợi sau khi hắn trưởng thành lên sẽ là tồn tại cường đại dạng gì, thật là... Thật là đáng sợ!
- Ừ, ngoại hiệu Vô địch Tiếu lang quân kia quả nhiên không phải là hư danh, xem ra bên trong cùng giai ở Thiên Long địa vực hắn đã là không có địch thủ rồi, dõi mắt khắp Thiên vực chỉ sợ có thể đối chiến với hắn sẽ không vượt qua đầu ngón tay đi!
- Không... Không chỉ là đồng giai, coi như là hơn một giai so với hắn cũng sẽ không có quá nhiều người là đối thủ của hắn, chẳng lẽ ngươi không phát hiện chỗ kinh khủng của huyết nhục thần hồn kia sao?
- Đúng vậy a, xem ra ở bên trong giai đoạn Thần Vương hắn sẽ không có bất kỳ chướng ngại nào rồi, trong vòng ngàn năm chỉ sợ thực lực cao cấp Thần Vương là nằm trong tầm tay a! Thật là để người hâm mộ!
Niếp Đao từ tỷ võ tràng đứng lên, trong ánh mắt của hắn chỉ quét qua vẻ ngốc trệ trong nháy mắt, liền khôi phục lại bình thường.
- Ngươi thua đúng không?
Lăng Tiếu nhìn Niếp Đao hỏi.
Niếp Đao bước lên trước mấy bước làm ra một cái động tác khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.
- Vâng, lão đại, ta thua!
Niếp Đao quỳ một gối xuống trước mặt Lăng Tiếu chân thành mà nói.
Một màn này ở trong mắt mọi người đều là kinh ngạc đến ngây ngốc rồi!
Bọn họ không cách nào tưởng tượng ra Niếp Đao một mực vô cùng cao ngạo lại làm ra quỳ lễ không để ý đến tôn nghiêm như vậy.
Đây thật sự là để cho mọi người không cách nào tiếp nhận, cho dù là người của Kim tộc cũng là nhận thấy như thế.
Nhưng mà sự thật liền ở trước mắt, bọn họ cũng không thể không tin.
- Niếp sư đệ ngươi đang làm gì, còn không nhanh đứng lên cho ta!
Tuân Quân thực sự là không nhìn được nữa rồi, đối với Niếp Đao đang ở trên đài kinh quát.
Niếp Đao quay đầu nhìn Tuân Quân một cái nói:
- Nguyện cược phải thua, Niếp Đao ta nếu dám đi lên ứng chiến thì đã làm xong chuẩn bị bị thua rồi, Lăng thần sư cường địa hơn so với ta, ta thua đến tâm phục khẩu phục!
- Ngươi... Ngươi như vậy liền đem sư phụ tức chết, cho dù chịu thua cũng không cần quỳ lễ với hắn a!
Tuân Quân bị tức đến thiếu chút nữa không nói ra lời.
Hắn thật không thể tin được người ở trước mắt này là sư đệ cao ngạo của hắn, là người nối nghiệp được sư phụ hắn coi trọng nhất!
- Đây là chuyện của ta, không quan hệ với ngươi!
Niếp Đao lạnh lùng trả lời nói.
Tiếp theo hắn lấy ra thần tài cùng thần tinh cung kích giao vào trong tay Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhận lấy, đối diện với trọng tài trưởng lão đang ở trong ngây ngốc nói:
- Không phải là có thể tuyên bố kết quả rồi sao?
Trọng tài trưởng lão kia cười khổ một cái, trong lòng thầm mắng:
- Đều đã như vậy rồi còn muốn tuyên bố kết quả sao? Thật là quá khi phụ người đi!
Dưới bất đắc dĩ hắn nói một tiếng Lăng Tiếu lấy được chiến thắng, liền chuẩn bị rời khỏi tỷ võ tràng rồi.
Nhưng mà Lăng Tiếu lại đem hắn gọi lại nói:
- Trưởng lão, mấy ngày này cực khổ cho ngươi, đây là thù lao cho ngươi!
Nói xong, một khỏa Thần đan xuất hiện ở trước mặt trọng tài trưởng lão kia.
- Thần... Thần Vương đan!
Người trọng tài trưởng lão kia nhìn thấy khỏa đan dược kia kinh hô nói.
- Đúng vậy, hi vọng trưởng lão không nên chê bai mới tốt!
Lăng Tiếu hết sức chân thành nói.
- Đây... Đây không tốt lắm đâu? Quá... Quá quý trọng rồi!
Trọng tài trưởng lão kia nuốt nước bọt nói.
Hắn chỉ là đê cấp Thần Vương đỉnh phong, lấy tư chất của hắn cũng không sai biệt lắm đạt tới bộ dạng này mà thôi, nếu như không có tế ngộ đặc thù là không có cách nào lại đi lên một tầng.
Hắn đương nhiên vô cùng khát vọng nhận được một khỏa Thần Vương đan, nhưng mà mỗi khỏa Thần Vương đan cần giá trị cống hiến quá lớn, căn bản không phải là hắn muốn hoàn thành liền có thể hoàn thành được.
Mà Lăng Tiếu lại tặng cho hắn một khỏa Thần Vương đan, đây đơn giản là để cho hắn khó có thể tin, đồng thời lại vô cùng kích động, hận không thể lập tức đem nó tiếp lấy.
- Cầm lấy đi, chỉ cần có tài liệu, ta không thiếu thứ này!
Lăng Tiếu hướng về phía trưởng lão kia ném qua, không có nửa phần dáng vẻ đau lòng.
Trọng tài trưởng lão kia nhận lấy, cảm kích nhìn Lăng Tiếu một cái, sau đó hướng về phía Lăng Tiếu cung kính khom người nói:
- Đa tạ Lăng thần sư, ngày sau có việc gì cần cứ việc phân phó!
Nói xong một tiếng này hắn mới kích động rời khỏi tỷ võ tràng.
Mà Thần Vương ở bốn phía từng người nuốt nước bọt, bọn họ thật không nghĩ đến trưởng lão kia chỉ là thay Lăng Tiếu làm trọng tài mấy ngày liền kiếm được Thần Vương đan, cái vận khí này thật sự là để cho bọn họ đố kỵ phát cuồng.
Đồng thời tâm tư của bọn họ đều hoạt lạc lên, nếu như bọn họ có thể hảo hảo bợ đỡ nịnh hót Lăng Tiếu, hắn có thể hay không cũng đồng dạng thưởng Thần Vương đan cho bọn họ đây?
Cho nên thuận theo trọng tài trưởng lão kia rời đi, từng đạo thanh âm kinh hô càng không ngừng vang lên.
Bọn họ từng người đều là đang khen Lăng Tiếu cường đại cùng hào sảng, tựa hồ đều hận không được quỳ xuống trước mặt Lăng Tiếu, nguyện ý làm người hầu cho hắn.
Lăng Tiếu để cho Niếp Đao đứng lên, sau đó còn quét mắt nhìn mọi người ở dưới đài một cái sâu xa nói:
- Mọi người an tĩnh một chút.
Sau khi đợi mọi người ngừng hoan hô, Lăng Tiếu lại tiếp tục nói:
- Tất cả mọi người là đồng môn sư huynh đệ vốn nên tương thân tương ái, giúp đỡ lẫn nhau, không nên tự tương tàn, chỉ là mọi người nhưng đều quên mất quỷ của bên trong tông môn, càng không ngừng xuất kích với đồng môn sư huynh đệ, đây thật sự là để người nhìn đến mà đau lòng, người khác đều vì Thiên Long môn chúng ta là tông môn cường đại nhất, nhưng trên thực tế mọi người ở chỗ này đem đại bộ phận thời gian dùng để đấu đá, đây là hành vi ngu xuẩn nhất!
Ngừng một chút hắn lại nói:
- Ba năm nay ta từng đi đến Thiên Huyền địa vực, ta nghe nói Thiên Long môn chúng ta xếp hạng trên Huyền Vũ tông, nhưng mà ta giao thủ với Thần Vương cùng một thời đại của bọn họ, thực lực của nhân gia đều trên xa các ngươi, thực lực của Thiếu tông chủ kia lại càng thiếu chút nữa có thể đánh bại ta, các ngươi có thể tưởng tượng một chút thực lực của nhân gia là cái dạng gì rồi, huông chi bọn họ từng người đều tương đối đoàn kết, nguyện ý vì đồng môn mà cá cược tính mạng, một điểm này đã để cho ta tôn kính, ta hi vọng tất cả sư huynh đệ, sư tỷ mội của Thiên Long môn chúng ta đều giống như bọn họ, cố gáng tu luyện, đoàn kết hữu ái, làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta!
Lời nói của Lăng Tiếu không nghi ngờ gì là rất kích động, khiến cho tất cả mọi người đầu tiên là trầm tư một chút, tiếp theo đều theo đó kinh hô lên:
- Làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta! .... Làm vẻ vang uy danh của Thiên Long môn ta! ...
Từng thanh âm chấn thiên động địa, chấn đến tai muốn điếc truyền khắp trong Thiên Long môn!
Bọn họ đại đa số đều là Thần Vương trẻ tuổi một đời, bọn họ cũng có cảm giác vinh dự của tập thể.
Nghe Lăng Tiếu nói người của Huyền Vũ tông so với bọn hắn đều phải cường đại hơn, đây để cho bọn họ không cách nào đón nhận.
Bởi vì ở trên Thiên vực, thực lực của Thiên Long môn phải xếp hạng ở trên Huyền Vũ tông, bọn họ cũng nhất định cho là bọn họ cường đại hơn so với người của Huyền Vũ tông.
Nhưng mà nói Lăng Tiếu nói đến khẳng định như vậy, bọn họ không khỏi nghĩ lại:
- Chẳng lẽ chúng ta thật không bằng bọn họ sao? Không... Đây tuyệt đối không thể nào!
Bọn họ không thừa nhận, cho nên bọn họ đều theo đó kinh hô lên, bọn họ muốn phần hiếu thắng với bên ngoài được tiềm ẩn trong lòng đều kích phát lên.
Giờ phút này bọn họ quên mất người của phe phái gì, chỉ nhớ rõ bọn họ đều là người của Thiên Long môn mà thôi.
Đây hết thảy đều bị người có tâm nhìn vào trong mắt, từng người ý thức được Thiên Long môn tương lai chỉ sợ lại thay đổi rồi!
Lăng Tiếu vô cùng hài lòng rời khỏi tỷ võ tràng.
Nhưng mà không có nghĩa là động tác của hắn kết thúc như vậy, hắn còn có một cái kế hoạch khác cần đi hoàn thành.
Trên Thiên Long môn chủ điện, Lăng Thần nhìn Lăng Tiếu đã là vui như nở hoa rồi.
Có Lăng Tiếu ra mặt trấn áp một đời thanh niên của Thần thể phái, tin tưởng có thể để cho bọn họ trung thực một lúc rồi, mà bây giờ sẽ phải nhìn xem Lăng Thần nên giải quyết như thế nào rồi.
- Tiếu đệ, ta... Ta thật không biết nên khen thưởng ngươi như thế nào, việc này ngươi làm được quá phấn chấn lòng người rồi!
Lăng Thần nhìn Lăng Tiếu tán dương nói.
- Đây chỉ là chuyện ở trong khả năng của ta mà thôi!
Lăng Tiếu không có quá nhiều vẻ kích động, nói thật cùng người đồng giai đối chiến tựa như là đại nhân đánh với tiểu hài tử, không dâng lên nổi nửa điểm kích thích cho hắn.
- bất kể như thế nào đại ca nhận nhân tình này của ngươi, trở về ngươi cần thần tìa gì ta sẽ hết sức thỏa mãn ngươi!
Lăng Thần nói.
Lăng Tiếu cười cười mà từ chối cho ý kiến, tiếp theo hắn nói:
- Môn chủ, ta có một cái phương pháp có thể trong chốc lát giải quyết nội đấu bên trong Thiên Long môn, không biết ngươi có muốn nghe hay không?
- Ngươi... Ngươi nói cái gì, ngươi thật sự có biện pháp?
Lăng Thần kinh hô.
Nội đấu Thiên Long môn đã có từ lâu, môn chủ là hắn cũng không có biện pháp, hắn còn thật không tin Lăng Tiếu có thể làm được.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555