Dịch giả: †Ares†
Biên dịch: xCỏx
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
Thêm phát cho năm mới rực rỡ
Happy New Year
oOo
Tất cả mọi người đều không ngờ đệ ngũ chấp chính quan Giang Long quyền cao chức trọng ở Bạch Vân thành, thậm chí ở toàn bộ liên minh Quang Minh lại có thể hòa ái thân mật với mình như thế, không có chút cao ngạo ra vẻ.
Dĩ nhiên có riêng Dương An không ngạc nhiên, hắn biết thái độ này quá nửa có quân hệ với sư phụ Vũ Nguyệt của hắn. Đây cũng không phải là lần đầu tiên, từ Địa Tinh Cáp Cát tới gần đây nhất là vua Huyết tộc Đức Lan đại công tước, tất cả đều có quan hệ sâu xa với vị thần cấp cung tiễn thủ vang danh một thời kia.
- Phong thư cậu đưa tới lần trước ta đã xem qua, bởi vì nhiệm vụ tiếp theo sẽ phi thường nguy hiểm cho nên ta mới hẹn cậu quay lại khi lên được 5x.
Hàn huyên một lát, Giang Long liền vào thẳng chủ đề.
- Xin hỏi tôi có thể giúp gì được ngài đây?
Dương An thản nhiên hỏi, những người khác thì lẳng lặng nghe.
Giang Long khẽ thở dài, không trả lời ngay mà nhẹ nhàng mở phong thư trên bàn ra, cẩn thận lấy từ trong đó một cuốn sổ bìa xanh giống như quyển nhật ký. Cuốn sổ cũng mở ra, một đoạn chuyện xưa không muốn người biết cũng được hé mở.
Chuyện xưa phát sinh vào vạn năm về trước, Phản Loạn Chi Chiến bạo phát, chiến tranh thổi quét qua toàn bộ đại lục Phong Vân, nơi nơi đều không tránh khỏi, dân chúng liên minh Quang Minh nhà tan cửa nát, quân đội chiến sĩ liều chết chiến đấu hăng hái bảo vệ quê hương, nói chung tất cả đều sinh hoạt trong cảnh nước sôi lửa bỏng.
Nhưng cũng trong thời đại Phản Loạn Chi Chiến kéo dài tới mấy trăm năm này, cũng xảy ra không ít câu chuyện tình xúc động khiến hậu nhân truyền lưu thiên cổ. Có điều không phải tất cả đều được truyền lại, không ít trong số đó bị khói lửa chiến tranh bao phủ không người biết, thậm chí còn do một vài nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó mà bị thế nhân hiểu lầm, người người chửi rủa.
Một trong số đó là chuyện của Phi Điểu và Du Ngư.
Năm đó Trương Bá Luân là đại đội trưởng đội quân tiễn thuật của liên minh Quang Minh, bằng một thanh Phi Điểu Trường Cung giết địch vô số, dũng mãnh thiện chiến, lập nhiều chiến công hiển hách, được người đời xưng là Độc Nhãn Thần Xạ Thủ. Còn Giang Tiểu Ngư còn lại là một Quang Minh mục sư theo phụ thân Giang Long ra trận.
Số mệnh cùng duyên phận đã để cho hai người họ quen biết rồi dần dần cảm mến nhau. Chuyện tình của hai người khi đó được truyền tụng là tình yêu của “Phi Điểu cùng Du Ngư”.
Nhưng chiến tranh hắc ám lại khiến cho đoạn tình yêu này bị thế nhân hiểu lầm vặn vẹo.
Giang Tiểu Ngư đột nhiên mất tích, không lâu sau liền truyền tin tức Trương Bá Luân mang theo sĩ quan phụ tá của hắn phản bội liên minh Quang Minh. Từ đó về sau trong mắt người đời Trương Bá Luân trở thành phản đồ bỏ Quang Minh cùng chính nghĩa, mà Giang Tiểu Ngư cũng từ đó không hề xuất hiện, cũng không ai biết nguyên do trong đó…
Giang Long chậm rãi kể lại chuyện năm đó, mỗi khi nhắc đến con gái Giang Tiểu Ngư là gương mặt ông lại hiện thật sâu tưởng niệm cùng áy náy.
- Đây vốn là quyển nhật ký của con gái ta, cũng là văn kiện duy nhất ghi lại từ đầu đến cuối chân tướng năm đó.
Giang Long lại nói.
Hóa ra năm đó Trương Bá Luân sở dĩ phản bội rời khỏi liên minh Quang Minh đi nương nhờ phe Hắc Ám hoàn toàn là vì Giang Tiểu Ngư. Trương Bá Luân dũng mãnh thiện chiến mau chóng trở thành đối tượng được phe Hắc Ám coi trọng muốn thu phục, nhưng hắn một lòng hướng về Quang Minh, nội tâm chưa từng dao động, do vậy phe Hắc Ám đem mục tiêu chuyển hướng sang người hắn yêu là Giang Tiểu Ngư.
Phe Hắc Ám thông qua gian tế cài vào quân đội liên minh Quang Minh là Vưu Thản lên kế hoạch thi triển nguyền rủa thuật áp chế bắt cóc Giang Tiểu Ngư, bức bách Trương Bá Luân đi vào khuôn khổ. Cuối cùng chúng thật sự thành công, bởi vì Trương Bá Luân quá yêu Giang Tiểu Ngư.
Trương Bá Luân mang theo thủ hạ trung thành nhất của hắn là Hưu Bá Đặc phản bội rời khỏi liên minh Quang Minh, bên ngoài là đầu phục phe Hắc Ám, nhưng thường thường sẽ dùng cách bí mật nhất truyền tin tình báo cho quân đội Quang Minh.
Tuy nhiên cuối cùng họ bị tố giác, mà người tố giác cũng chính là gian tế năm đó – Vưu Thản. Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư bị phe Hắc Ám truy bắt, chỉ có Hưu Bá Đặc liều chết đem theo bản nhật ký cùng hai món tín vật thông qua bí đạo chạy thoát, mới khiến chân tướng được rõ ràng.
- Con gái Tiểu Ngư của ta cùng Trương Bá Luân đang bị cầm tù ở trong thiên lao Hắc Phong thành, ta hi vọng mọi người có thể giúp ta cứu chúng ra, đòi lại cho chúng một cái công đạo, hơn nữa giết chết phản đồ chân chính năm đó bắt đi con gái ta – Vưu Thản.
Giang Long nhẹ nhàng khép bản nhật ký kia lại, cũng nói ra thỉnh cầu của ông.
Hệ thống: bạn nhận được nhiệm vụ 'chân tướng vạn năm trước'. Bạn cần lẻn vào chủ thành của liên minh Hắc Ám - Hắc Phong thành, cứu ra Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư bị cầm tù, đồng thời đánh chết phản đồ chân chính Vưu Thản. Nhiệm vụ có thể tiến hành tổ đội. Xin hỏi nhận hay không?
Lẻn vào đệ nhất đại thành của liên minh Hắc Ám là chuyện vô cùng nguy hiểm, nơi đó chính là ‘thánh địa’ của phe Hắc Ám, không cần nói đến vô số siêu cấp cường giả ẩn núp bên trong, chỉ tính riêng số người chơi Hắc Ám trong đó đã đủ khủng bố, một khi bị phát hiện tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.
Dương An đem nhắc nhở của hệ thống truyền tới cho đồng đội, hỏi ý kiến mọi người. Nhiệm vụ như vậy hắn cũng không dám tự tiện áp đặt, nhưng cho dù những người khác không muốn tham gia hắn cũng sẽ một mình nhận nhiệm vụ này.
Nhưng đúng như dự liệu, tất cả mọi người không chút do dự đáp ứng ngay.
Dương An nhìn mọi người, khẽ cười, dứt khoát lựa chọn nhận.
- Giang Long đại nhân, chúng tôi nguyện ý nhận thỉnh cầu của ngài.
- Tốt, quả nhiên là đội mạo hiểm giả dũng cảm. Gặp được các cô cậu khiến ta nhớ tới đám chiến hữu ở Phản Loạn Chi Chiến năm đó.
Giang Long nói, đồng thời tay phải nhẹ nhàng vung lên, trên mặt bàn thức thì xuất hiện sáu bình dược tề màu xám.
- Đây là sáu bình Hỗn Độn dược tề có thể che đậy khí tức của mọi người, sau khi uống vào trong vòng ba giờ mọi người có thể biến hóa thành Vong Linh tộc, thuận tiện cho mọi người hoạt động bên khu vực Hắc Ám hơn.
- Còn có chiếc Du Ngư Hạng Liên và viên Quang Minh Khu Tán thần thạch này nữa.
Giang Long lấy ra thêm một viên đá màu trắng cùng một chiếc vòng cổ giao cho Dương An:
- Vòng cổ này do Hưu Bá Đặc mang đi ra, có thể trợ giúp mọi người tìm được vị trí của Tiểu Ngư, còn viên Quang Minh Khu Tán thần thạch thì có thể xua tan nguyền rủa trên người nó.
Dương An tiếp nhận hai đồ vật. Du Ngư Hạng Liên là vòng cổ màu bạc có mặt trang trí là hình một người cá nhảy ra khỏi mặt nước, rất sống động. Còn viên Quang Minh Khu Tán thần thạch còn lại là một viên đá màu trắng ngà lớn cỡ quả trứng chim, chính giữa có ấn ký thập tự màu vàng thần thánh, mơ hồ tán phát từng tia khí tức Quang Minh.
Dương An đem hai vật phẩm trọng yếu này cất thật kỹ, lại phân phát Hỗn Độn dược tề cho mọi người, sau đó cáo biệt Giang Long, rời khỏi dinh thự của chấp chính quan.
- Mọi người chia nhau chuẩn bị, một giờ sau tập hợp ở cửa đông Bạch Vân thành.
Ra bên ngoài, Dương An liền phân phó xuống. Nhiệm vụ này không phải là nhỏ, nhất định phải chuẩn bị thật đầy đủ.
- Không thành vấn đề!
Mọi người lên tiếng, liền phân công nhau chuẩn bị.
Dương An thì cùng đi Mạnh Tử Lăng đi xem sàn đấu giá, vì nàng chuẩn bị một ít dược tề đặc thù.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 47 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: MeocondiHia
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Một giờ sau, thành viên ‘Tử Thần’ và Mạnh Tử Lăng tập hợp tại một địa điểm hẻo lánh ngoài cửa đông Bạch Vân thành sau đó cùng tiến vào Khải Linh đại sâm lâm. Dưới sự che giấu của các phiến đại thụ rậm rạp Dương An triệu hồi tử hắc cự long rồi tất cả mọi người tiến vào Cáp Nhĩ Di Động Thành Bảo.
- Xuất phát!
Dương An ra lệnh một tiếng, Cự Long liền bay lên trời tiến về phía Bắc chiến trường Chính Tà với tốc độ cao nhất, mục tiêu chính là bí đạo cất chứa Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung ngày đó Dương An vô tình tìm thấy .
Dương An đoán bí đạo đó có thể thông tới bên trong Hắc Phong thành, nếu đi qua thông đạo này thì an toàn hơn nhiều, bởi vì tuy có Hỗn Độn dược tề nhưng nó chỉ có tác dụng biến thành người chơi Vong Linh tộc trong vòng ba giờ, ai biết nhiệm vụ này kéo dài đến bao lâu, cho nên chỉ đến lúc quan trọng mới dùng dược tề là tốt nhất.
Xem xét lại bản đồ, Dương An dễ dàng tìm thấy tọa độ gốc cây đã dánh dấu. Nơi đó đã rất gần phạm vi Hắc Phong thành, cách rất xa Bạch Vân thành, cho dù có cưỡi ngựa cũng phải mất tới nửa ngày mới tới nơi. Nhưng nhóm người Dương An lại có Cáp Nhĩ Di Động Thành Bảo nên dĩ nhiên nhàn nhã.
- Đã đến tọa độ dự kiến!
Pháp Lỗ Địch phụ trách ‘khoang lái’ thông báo. Tử hắc cự long dừng lại ở độ cao hơn một ngàn mét.
- Lão Địch với mọi người đi xuống trước đi, tớ thu hồi lại cự long rồi bay xuống sau. Nơi đây đã là chiến trường Chính Tà, rất gần trận doanh Hắc Ám, có rất nhiều người chơi Hắc Ám lui tới, mọi người nhớ cẩn thận.
Dương An thận trọng nói, cự long là một mục tiêu rất lớn, trực tiếp bay xuống sẽ dễ dàng bị người ta phát hiện.
Mọi người cũng nghiêm túc gật đầu, Pháp Lỗ Địch liên thi triển kỹ năng Chỉ Xích Thiên Nhai đem tất cả mọi người đi xuống. Dương An bay ra ngoài thu hồi tòa thành di động khổng lồ sau đó cũng ẩn thân đi xuống cùng mọi người.
Hoàn cảnh xung quanh không có gì thay đổi, chỉ có mấy cây dây leo cuốn trên cổ thụ mọc đầy rêu xanh bám trên đoạn tường nát ngói vỡ là có vẻ lớn lên. Dương An liền nhìn qua một chút, mấy dây leo che chắn cửa vào ở gốc cây đã dài ra, không có dấu vết bị phá hủy, xem ra không có ai phát hiện ra chỗ này.
Để đảm bảo an toàn tuyệt đối, Dương An thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn bay vào trong hốc cây đi trước dò đường, xác định không có gặp nguy hiểm mới gọi mọi người tiến vào trong đó.
Người tiến vào đầu tiên chính là đạo tặc Phá Nhá sau đó là kiếm sĩ Quang Phong. Pháp Lỗ Địch, Ám Luân và Tử Lăng đi giữa còn Dương An đi cuối vừa chỉ huy vừa đoạn hậu.
- Lần trước tôi tới bị một con Boss bí ẩn đuổi giết, mọi người đi vào nhớ cẩn thận, tùy cơ ứng biến.
Sau khi tiến vào thông đạo, Dương An lại nhắc nhở một lần nữa.
Kinh nghiệm mọi người phong phú, không cần nhắc nhở đã tiến vào trạng thái đề phòng và triệu hồi sủng vật, sẵn sàng chiến đấu.
U Linh Ma Long của Phá Nha còn chưa nở. Sủng vật của Quang Phong là một con Quang Minh Bạch Hổ lông màu trắng vằn vàng toát lên hơi thở vương giả. Pháp Lỗ Địch thì dung hợp với Ma Diễm Hoàng Kim Phong Hậu. Ám Luân thì triệu hồi ra hai con mèo con một đen một trắng, khi chúng nó kêu "Meo meo ~" thì những người khác thấy tinh thần thoải mái, tỉnh táo vài phần. Chỉ có Hắc Hỏa Tà Phượng của Mạnh Tử Lăng và Linh Thức của Dương An quá lớn không vừa với thông đạo nên không thể triệu hoán ra. Nhưng Dương An còn một sủng vật khác, Nguyệt Quang Hùng có thể giúp ích được, tuy bị mất kỹ năng công kích nhưng kỹ năng khống chế cũng khá mạnh mẽ.
Dương An chỉ huy mọi người cần thận đi tới, mọi người đều có thủ đoạn nhìn trong ban đêm nên đi trong thông đạo u ám không gây ra tiếng động nào.
Bên trong thông đạo không có gì thay đổi, những tiểu quái lần trước bị Dương An xử lý cũng không được hồi sinh, thông đạo trống rỗng, không có bất kỳ trở ngại nào. Tiểu đội nhanh chóng đi tới gian thạch thất có Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc ngủ say.
Quan tài đá trong thạch thất đã đóng kín, Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc có thể đã lại ngủ say, còn chiếc bảo rương kia đã biến mất.
- Hưu Bá Đặc là người trung thành nhất bên người Trương Bá Luân năm đó, rất có thể là điểm mấu chốt trong nhiệm vụ lần này, tôi nghĩ xử lý hắn trước đã rồi tính tiếp.
Ám Luân phân tích.
Dương An đã đem mọi sự tinh liên quan đến nhiệm vụ lần này kể qua một lượt để mọi người thuận tiện làm nhiệm vụ.
Từ khi trò chơi mới ra mắt Ám Luân đã từng là cường giả đứng hạng nhất nhì, kinh nghiệm của hắn phân tích ra một con đường hoàn thành nhiệm vụ. Dương An suy nghĩ một chút rồi cảm thấy có thể làm như vậy liền quyết định đem Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc xử lý đầu tiên.
Tiểu đội sáu người đứng vững trong thông đạo, Ám Luân vung pháp trượng lập tức liên tục, từng kỹ năng chúc phúc bao trùm lấy mọi người, thuộc tính trên thân mọi người lập tức tăng lên gần 50%.
(Dịch: như hack ấy ))
Sau Ám Luân, Pháp Lỗ Địch cũng lấy ra Kính Vương Thuẫn làm khiên chắn.
- Phá Nha dẫn Hưu Bá Đặc đi, người khác ở nguyên vị trí và làm theo nhiệm vụ.
Thấy mọi người sắp xếp xong, Dương An nói trong kênh đội ngũ.
Phá Nha đáp một tiếng, thân ảnh đã vọt nhanh vào bên trong gian thạch thất. Một lúc sau, trong thạch thất vang lên tiếng gầm khủng khiếp.
- Mọi người chú ý, tôi dẫn Boss ra đây!
Phá Nha nói trong kênh đội ngũ. Tiếng vừa dứt thì thân ảnh Phá Nha liền lao ra, theo sau là một thân ảnh to lớn màu xám đen, đó chính là Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc.
Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc: Boss đặc thù cấp 65. Hưu Bá Đặc là thủ hạ trung thành nhất của Trương Bá Luân, mạo hiểm tính mạng đem thư tín trọng yếu đi ra, trong khi chiến đấu bị trúng nguyền rủa ác độc, tâm trí bị ăn mòn cuối cùng biến thành vong linh.
- Thì ra là Boss cấp 65, khó trách lúc ấy mình chỉ nhìn thấy dấu chấm hỏi.
Dương An nghĩ thầm, lúc ấy hắn mới chỉ cấp 39, cấp bậc cách nhau quá xa nên không thể nhìn ra tư liệu Boss.
- Mọi người ra tay theo ké hoạch!
Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc vừa xông Dương An lập tức hạ lệnh động thủ.
"Sưu ~ "
Dương An tuy đứng ở cuối đội ngũ nhưng nhanh nhất bắn ra một mũi 'Hoãn Tốc Tiễn'.
"Phốc ~" một tiếng, Hoãn Tốc Tiễn trúng mục tiêu tức thì có hiệu lực. Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc lập tức giảm đi.
Ngay sau đó, Quang Phong phát động Trùng Phong, thân ảnh nhanh chóng tiến tới, Thập Giới Kiếm trong tay đã được khảm Quang Minh Tinh Thạch, chuyên dùng đối phó với sinh vật vong linh nhanh chóng bổ xuống. Quang Minh Bạch Hổ cũng theo sát hắn công kích vong linh Hưu Bá Đặc. Ám Luân múa quyền trượng, hắc quang vừa hiện thì ngay lập tức có vài đạo nguyền rủa đánh tới trên người Boss. Mà Phá Nha đã ẩn thân vọt ra sau lưng Boss tiến hành khống chế và công kích.
Có hai class cận chiến ở phía trước chống đỡ, đám pháp hệ và cung tiễn thủ ở phía sau thi nhau bắn ra.
Ám Luân toàn lực chú ý HP của hai người cận chiến kia, liên tục trị liệu để đảm bảo an toàn. Pháp Lỗ Địch lại giở chiêu cũ, gọi Bạo Diễm Phong ra tiến hành Tự Sát Tạc Đạn Tập Kích. Chức nghiệp 4x duy nhất là Mạnh Tử Lăng cũng không chịu kém, từng cái ma pháp hắc ám được bắn ra nhưng do chênh lệch cấp độ và Vong Linh hệ có chút miễn dịch với ma pháp hác ám nên mức sát thương cũng không cao.
Dương An ở phía sau cũng không ngừng công kích. Lúc chiến đấu Dương An liền đổi sang Lưu Tinh trường cung cấp sử thi, không những có sát thương cao mà còn có hiệu quả thiêu đốt, sát thương lại càng cao hơn.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: MeocondiHia
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Thiêu đốt là hiệu quả kèm theo của Lưu Tinh trường cung, tăng sát thương của mỗi mũi tên công kích. Mà Nguyệt Ảnh xạ thủ là khắc tinh của vong linh hệ, sát thương gây ra lại càng lớn cộng thêm tốc độ công kích nhanh khiến cho Dương An là người bắn ra sát thương lớn nhất trong tổ đội này.
Vong linh xạ thủ Hưu Bá Đặc có năng lực công kích từ xa cực kỳ mạnh. Thông thường loại quái vật như thế hay có kỹ năng công kích quần thể phạm vi rộng. Nhưng tổ đội Dương An có sáu người thì bốn người có năng lực khống chế không tầm thường, lại thêm lợi thế khống chế trước nên Boss không thể phát ra công kích từ xa được.
Chỉ có Pháp Lỗ Địch và Quang Phong là không am hiểu khống chế, kỹ thuật khống chế của bốn người còn lại thì khỏi phải nói. Phá Nha có năng lực khống chế choáng váng của đạo tặc, là năng lực mạnh nhất, mà Quang Ám song mục Ám luân cùng Ám khống Mạnh Tử Lăng càng có rất nhiều có rất nhiều kỹ năng khống chế cường đại như Phược Linh Cữu, Tử Vong Triền Nhiễu, Hắc Ám Ma Linh Thúc v.v....
Về phần Dương An, vị cung tiễn thủ toàn năng này có những kỹ năng khống chế đều luyện đến cấp cao, hiệu quả khống chế vô cùng siêu tuyệt.
Có bốn người bọn Dương An phối hợp khống chế, Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc có rất ít cơ hội phản kích, bắn ra được mấy mũi tên thì bị hai tấm Kính Vương Thuẫn ngăn lại, một khi thấy nó có dấu hiệu sắp thi triển kỹ năng mạnh, tất cả mọi người liên thủ với nhau cắt đứt luôn.
Tiểu đội hết sức ăn ý khiến cho việc chiến đấu trở nên thuận lợi.
Sau hơn mười phút toàn đội toàn lực công kích, lượng HP của Boss còn lại có một vạch, Dương An liền hô mọi người dừng công kích, sau đó thay Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung vào bắn ra một mũi tên cuối cùng.
- AAAAA!
Một tiếng thét ai oán vang lên, Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc vô lực té trên mặt đất.
"Ông ~ "
Một làn khói trắng nhẹ nhàng bay lên từ thi thể Vong Linh xạ thủ Hưu Bá Đặc.
- Mọi người cẩn thận!
Dương An nhắc nhở trong kênh đội ngũ, đối với những thứ không biết nên cẩn thận một chút cũng không thừa.
Nghe Dương An nhắc nhở, mọi người vừa mới thả lỏng lại trở lại tư thế chiến đấu. Hai class cận chiến Phá Nha và Quang Phong đã lùi lại đề phòng.
Màn khói từ từ ngưng tụ thành một hư ảnh mờ mờ giống như linh hồn xuất hiện trước mắt mọi người.
- Đồng bạn nhân loại thân ái!
Bỗng nhiên có thanh âm từ hư ảnh phát ra:
- Ta chờ các bạn đã lâu lắm rồi, cám ơn các bạn đã giúp linh hồn của ta được giải thoát.
- Xin cho hỏi, ngài có phải là Hưu Bá Đặc tiên sinh không?
Dương An nhìn thấy linh hồn nhân loại thì giống như nghĩ ra điều gì đó.
- Ta chính là Hưu Bá Đặc, đồng bạn nhân loại thân ái, thật vui khi nhìn thấy các bạn.
Linh hồn Hưu Bá Đặc nói. Hắn ngàn vạn năm bị trói thân bên phe cánh Hắc Ám, bị người liên minh Quang Minh hiểu lầm là phản đồ mà không thể giải thích, bây giờ nhìn thấy có nhân loại xuất hiện, tâm tình tự nhiên là vô cùng vui mừng.
Nhưng khi hắn nhìn thấy Phi Điểu Trường Cung trong tay Dương An thì ánh mắt trở nên lo lắng kèm oán hận nói:
- Nhân loại thân ái, Hưu Bá Đặc ta khẩn cầu các bạn hãy cứu lấy đại ca Trương Bá Luân và thay ta giết chết tên tiểu nhân đê tiện Vưu Thản.
- Chúng tôi đến cũng là vì chuyện này.
Dương An chân thành nói.
- Hưu Bá Đặc vô cùng cảm kích.
Linh hồn Hưu Bá Đặc ở trên không trung chân thành hương về phía mọi người hành lễ.
- Linh hồn của ta sẽ tan biến rất nhanh, cám ơn các bạn đã giải thoát cho ta khỏi trói buộc vong linh.
Nói xong câu đó, linh hồn Hưu Bá Đặc cũng nhạt dần, càng lúc càng giống như trở thành trong suốt.
- Hưu Bá Đặc tiên sinh, ngài là vinh quang của nhân loại chúng ta, nhất định bọn tôi sẽ đòi lại vinh quang và danh dự của ngài.
Dương An kiên quyết nói.
- Đúng vậy, Hưu Bá Đặc tiên sinh, chúng tôi nhất định sẽ giúp ngài lấy lại công đạo.
Mọi người xung quanh cùng đồng thanh nói.
Những chuyện Hưu Bá Đặc đã trải qua khiến lòng người rung động, một đồng bạn trung thành, một người tình nguyện cùng Trương Bá Luân bị thế nhân hiểu nhầm, một người bị trúng vong linh nguyền rủa sắp chết cũng cố gắng đem thư cầu cứu ra ngoài cho đồng bạn. Một người như thế đáng được thế nhân tôn kính.
Linh hồn Hưu Bá Đặc ngày càng trong suốt, hắn cũng không có mở miệng đáp lại nhưng vẻ mặt tươi cười đã nói lên tất cả. Khi linh hồn Hưu Bá Đặc hoàn toàn tan biến, trước người Dương An bỗng hiện lên một viên tinh thạch màu bạc tạo hình giống như giọt nước to bằng nửa nắm tay người lớn.
Hệ thống: Tiểu đội các bạn nhận được một nhiệm vụ ẩn tàng ‘Tâm nguyện của Hưu Bá Đặc’, xin hãy đưa Hưu Bá Đặc Linh Hồn Tinh Thạch về cho trưởng lão hội liên minh Quang Minh, chứng minh mọi chuyện.
Cả tiểu đội đồng thời nhận được tiếng nhắc nhở của hệ thống, đoán chừng là do câu cuối của mọi người nói phát ra từ nội tâm nên mới mở ra nhiệm vụ này.
Dương An cẩn thận cất kỹ viên tinh thạch kia, tâm tình cũng khôi phục lại nói:
- Được rồi, mọi người khôi phục tại chỗ, Phá Nha thu dọn đồ đạc.
Mọi người gật đầu, nhanh chóng ngồi xuống uống dược thủy khôi phục mana, khi này chiến đấu tiêu hao không nhỏ.
Chỉ một chốc lát sau Phá Nha đã thu thập xong chiến lợi phẩm mà thi thể Vong Linh xạ thủ cũng biến mất.
- Có vài món đồ nhưng phần lớn là vật phẩm nhiệm vụ.
Phá Nha đem tất cả đồ thu được đưa cho Dương An.
Có bốn đồ vật tất cả, một tấm bản đồ, một pho tượng Phi Điểu* chân sáu cạnh, một mũi tên màu bạc và một chiếc nhẫn.
(* Pho tượng tạc hình con chim đang bay, viết hoa và để Hán Việt là vì nó liên quan đến Trương Bá Luân, giống như biệt hiệu là Phi Điểu)
- Ám Luân đoán vậy mà trúng, Vong Linh xạ thủ này đúng là có liên quan tới nhiệm vụ.
Dương An đem bốn kiện đồ vật ra cho mọi người cùng xem:
- Tấm bản đồ này vẽ lại hệ thống thoát nước ngầm của Hắc Phong thành, còn có cả vị trí của phủ đệ Trương Bá Luân trước kia, còn pho tượng và mũi tên bạc này là vật phẩm nhiệm vụ, không biết có tác dụng gì.
- Nếu là vật phẩm nhiệm vụ thì chắc chắn sẽ dùng tới, chú ý nhiều hơn một chút là được.
Ám Luân nói.
- Cũng đúng!
Dương An gật đầu, sau đó lấy ra chiếc nhẫn không phải là vật phẩm nhiệm vụ ra Giám Định.
Sau khi Giám Định thành công, ban đầu chiếc nhẫn có màu bạc bây giờ tản mát ra u quang ám kim, chứng tỏ đây là một chiếc nhẫn cấp ám kim.
Tiễn Thuật Kỹ Năng Chuyên Tinh Chi Giới: trang bị cấp ám kim. Kèm theo hiệu quả đặc thù: toàn bộ kỹ năng cung tiễn thủ tăng lên 30%, thăng cấp độ thuần thục toàn bộ kỹ năng giảm bớt 30%, cấp bậc hạn định: không, chức nghiệp hạn chế: cung tiễn thủ có thể sử dụng.
- Trời ạ, còn có nhẫn đặc thù như vậy hả, giảm độ thuần thục thăng cấp kỹ năng 30%.
Phá Nha vừa kinh ngạc vừa hâm mộ nói:
- Tiếc là chức nghiệp đạo tặc không thể trang bị.
- Hừ, lại còn ghen tị nữa. Ở cùng các cậu lâu như vậy, mỗi lần có trang bị cực phẩm đều là mấy người dùng, lần này tôi có trang bị cậu còn kêu gì.
Dương An đắc ý nói, còn cố tình đeo nhẫn một cách chậm rãi trước mặt Phá Nha khiến hắn tức giận đến mặt đỏ bừng.
- Tuy chiếc nhẫn này chỉ gia tăng hai thuộc tính nhưng lại là hai thuộc tính đặc thù, có thể so với với rất nhiều trang bị cấp truyền thuyết.
Ám Luân thản nhiên nói:
- Nếu không phải chỉ dành cho cung tiễn thủ dụng thì giá trị sẽ cao thêm vài lần, nhưng hiện tại trên trên tay tiểu Ngả thì cũng tốt.
- Ha ha!
Dương An nhẹ nhàng cười, có Kỹ Năng Chuyên Tinh Chi Giới này thì luyện kỹ năng sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Không biết khi kỹ năng luyện đến cấp 16 thì sẽ như thế nào?
Dương An trong lòng tràn ngập chờ mong.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 41 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: MeocondiHia
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
oOo
Chiến trường Chính Tà nằm ở giữa đại lục Phong Vân, như chiếc thắt lưng ngăn cách liên minh Quang Minh và liên minh Hắc Ám.
Vị trí chiến trường này vốn là trung tâm hoạt độat của toàn bộ các chủng tộc trên đại lục, kiến trúc phân bố khá rộng lớn nên sẽ có không ít những thông đạo được kiến tạo bí mật, trải qua vạn năm vẫn còn số ít thông đạo bảo trì được như cũ, cái mà Dương An phát hiện chính là một trong số đó.
Thông đạo này đi qua vị trí Hắc Phong thành hiện tại, thông với hệ thống thoát nước ngầm của thành, tức là đi qua thông đạo này sẽ có thể không bị phát hiện, tiến vào đệ nhất đại thành của liên minh Hắc Ám, nơi tụ tập nhiều cường giả Hắc Ám nhất.
Đợi cho tất cả mọi người khôi phục xong liền tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Lần trước Dương An chỉ thăm dò đến thạch thất của Hưu Bá Đặc, đối với tình huống bên trong cũng không rõ ràng lắm, bởi vậy Dương An vô cùng cẩn thận nhưng có Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn đi trước dò đường nên vẫn khá an toàn.
Bên trong thông đạo thi thoangr xuất hiện một ít quái cường hóa 5x nhưng dưới sự hợp lực của sáu người thì không mất bao lâu để xử lý, hơn nữa lượng exp đám quái này “biếu” cũng không tệ. Bí đạo (thông đạo bí mật) này quanh co khúc khuỷu nhưng không có đường rẽ, không lo bị lạc, chỉ có điều hơi xa cộng thêm thời gian phải xử lý quái vật nên lại càng chậm, mất hơn hai tiếng đồng hồ mới đi đến cuối.
Đúng vậy, là cuối đường, một bức tường đá đã chắn ngang con đường phía trước.
- Theo bản đồ chỉ dẫn, phía sau bức tường này chính là thủy đạo (đường đi men theo hệ thống thoát nước ngầm) bên dưới Hắc Phong thành, hay nói cách khác là bước qua bức tường này là chúng ta đã chínhh thức tiến vào phạm vi của Hắc Phong thành.
Dương An nhìn vào bản đồ lấy được trên người Vong Linh xạ thủ rồi nói, sắc mặt ngưng trọng.
- Đúng là trên bản đồ nói vậy, nhưng chúng ta vượt qua bức tường này thế nào? Nó không phải công trình dễ dàng bị công phá đâu nha~!
Phá Nha cau mày nói.
- Hay để tơ dùng Bạo Diễm Phong thử xem có phá được nó không?
Pháp Lỗ Địch nói.
- Được rồi, để tôi thử Bạo Liệt Kiếm* xem sao!
Quang Phong nói, hắn rút trọng kiếm sau lung ra xông lên trước.
(*Kiếm của Quang Phong gắn loại tinh thạch khác nhau sẽ biến hình và công năng khác nhau, nên có thể có nhiều tên gọi)
- Đừng manh động!
Ám Luân liền kêu Quang Phong dừng lại rồi nói tiếp:
- Nhiệm vụ đã chỉ đến nơi đây, nếu có xuất hiện tường đá thì dùng lực cũng chưa chắc đã phá hủy được nó, hãy tiếp tục suy nghĩ xem có đầu mối gì không đi!
- Ấy, anh nói câu này tôi mới nhớ, bức tường này không phải dùng sức có thể phá hủy được, chắc phải dùng ‘chìa khóa kia’ mở ra.
Dương An có chút giật mình, liền lấy trong trong hành trong ra pho tượng Phi Điểu, khẽ cười nói:
- Có lẽ đây là chìa khóa mở cửa.
Ám Luân cũng đồng ý với ý kiến của hắn nói:
- Tiểu Ngả nói không chừng đúng đó. Mau tìm xem có dấu vết cơ quan nào không!
- Được!
Sau khi nói một tiếng, sáu người liền phân công nhau tìm kiếm, gõ từng viên gạch, sở mó từng tấc tường, không bỏ qua một vị trí nào.
- Mọi người đến xem này, vị trí này có tiếng vang rất lạ!
Mạnh Tử Lăng dùng pháp trượng gõ trên tường đã phát hiện một chỗ bất thường.
Vừa nghe nói có phát hiện, tất cả mọi người đều đi tới.
Dương An nhìn Phá Nha gật đầu, Phá Nha lập tức hiểu ý đi lên trước dùng chủy thủ gõ nhẹ vài cái, đúng là phát ra tiếng vang lạ thường, mọi người lập tức vui vẻ hẳn lên. Phá Nha tỉ mỉ tìm kiếm, gõ gõ, một lúc sau tìm được một khe hở bí mật. Hắn đưa lưỡi chủy thủ vào đẩy tảng đá che lấp đi, quả nhiên bên trong là một cái lỗ có sáu cạnh.
- Tốt lắm!
Dương An nhìn Tử Lăng mỉm cười tán thưởng, sau đó đem pho tượng Phi Điểu đặt vào trong lỗ nhẹ nhàng ấn một cái…
"Răng rắc!"Thanh âm chuyển động của cơ quan vang lên, bức tường sừng sững chắn ngang con đường từ từ chìm xuống, tình cảnh phía sau cũng chậm rãi hiện ra. Bức tường này không ngờ được làm bằng đá hoa cương dày đến hơn một mét, may mắn lúc nãy không dùng lực phá hủy nếu không thì cửa chẳng phá được lại làm hỏng cơ quan bên dưới.
Tường đá chậm rãi mở ra, Dương An kêu mọi người lùi về ngách nhỏ phía sau đề phòng sau bức tường có nguy hiểm, nhiệm vụ do thám sẽ do Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn đảm nhận.
Sau tường đá là thông đạo thoát nước ngầm, cửa thông với thông đạo được mở ở một nơi bí mật và kín đáo, nếu cửa đá khép lại thì từ bên ngoài rất khó phát hiện.
Không gian trong thủy đạo rất tối, rộng khoảng năm mét, ở giữa là dòng nước thải chảy qua, chỉ có hai con đưởng nhỏ rộng khoảng nửa mét cho người đi ở hai bên hành lang.
- Ba trăm mét phía trước không có quái vật, đi thôi!
Dương An thông báo tin tức nhìn qua “mắt nhỏ” cho mọi người.
- Trên bản đồ không có vị trí thiên lao của Hắc Phong thành, cũng không biết vị trí của tên phản đồ Vưu Thản, không bằng chúng ta tới phủ đệ của Trương Bá Luân trước kia xem có tìm được manh mối nào không!
Dương An khống chế “mắt nhỏ” thăm dò, còn Ám Luân và những người khác cùng nhau phân tích xem hành động kế tiếp như thế nào.
- Chỉ có cách đó thôi!
Dương An nói:
- Phủ đệ của Trương Bá Luân ở phía Tây Nam thành tức là ở bên trái chúng ta.
Mọi người cũng tỏ vẻ đồng ý sau đó lập tức sắp xếp lại đội ngũ tiến vào thủy đạo.
- A!
Vừa mới đi vào phạm vi thủy đạo, Dương An đã cảm giác như mình bị chóng mặt, tựa như có một nguồn năng lượng tà ác xâm nhập đến linh hồn, khiến cho người ta cảm thấy u uất, trong lòng không kìm được mà nổi lên cảm xúc u buồn, cừu hận và các loại cảm xúc tiêu cực khác.
- Không tốt, là ăn mòn linh hồn!
Dương An thầm kêu không ổn, hắn nhớ lại lại lúc làm nhiệm vụ “cứu vớt Tây Lạc”, khi tiên vào huyết vụ cũng có cảm giác tương tự, linh hồn bị đả kích, thân thể không theo khống chế.
Nhưng ngay sau đó, một chuyện kỳ lạ đã xảy ra, Dương An cảm giác như ở trung tâm linh hồn mình có một nguồn năng lượng màu xanh nhạt chậm rãi lan tỏa, tản mát ra bên ngoài thân thể. " Đinh ~" một tiếng, cả người hắn tỉnh táo trở lại, thân thể cũng khôi phục lại bình thường.
Nhưng Dương An lại phát hiện ra những người khác không có hồi tỉnh, vẫn ngây ngốc như cũ, ánh mắt trống rỗng vô hồn.
- Nhất đinh là tiến vào phạm vi Hắc Phong thành liền bị năng lượng tà ác gây ảnh hưởng đến ý trí người chơi Quang Minh.
Dương An phỏng đoán, có điều hắn vẫ không biết tại sao mình lại tỉnh táo trở lại, chỉ mơ hồ hoài nghi có liên quan đến Nguyệt chi thần lực.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 42 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†
Dịch giả: MeocondiHia
Biên dịch: †Ares†
Nhóm dịch Hắc Long Hội
Nguồn: 4vn.eu
Mọi người thích có boom trước tết, trong tết hay sau tết nào, vào LUẬN ĐÀM báo nhé
oOo
Thần lực đặc biệt của Nguyệt Ảnh xạ thủ được gọi là Nguyệt chi thần lực, nhưng tác dụng của nó ra sao thì Dương An không không có tìm hiểu được nhiều thậm chí có thể nói là mù tịt. Nhưng hào quang xanh nhạt phóng thích ra từ sâu trong linh hồn kia thì Dương An vẫn đoán đó chính là Nguyệt chi thần lực.
Dương An phá tan trói buộc xong thì phát hiện tình huống của các thành viên khác nghiêm trọng hơn, ánh mắt trống rỗng vô hồn, nhưng kỳ quái là mấy sủng vật được triệu hoán ra không có chịu ảnh hưởng, đặc biệt là hai con mèo nhỏ một đen một trắng kia của Ám Luân.
Chỉ thấy hai con mèo con liên tục đi vòng quanh Ám Luân, không ngừng kêu 'Meo meo meo meo', sinh ra một tần số xung kích kỳ ảo nào đó.
- A!
Ám Luân nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng, ngón tay hơi nhúc nhích.
- Ám Luân, mau thi triển Khu Tán Thuật đi!
Thấy Ám Luân khôi phục một chút thần trí ngay lập tức Dương An quát to trong kênh đội ngũ.
- A~!
Giống như nghe thấy tiếng của Dương An quát to, Ám Luân khẽ kêu một tiếng rồi giơ quyền trượng lên, mà hai con mèo nhỏ dưới đất lại càng kêu to hơn.
"Xoạt ~ "
Một đạo thánh quang từ trên trời giáng xuống, khiến cho cả thủy đạo xám xịt cũng được chiếu sáng ngời, đó chính là kỹ năng quần thể Khu Tán Thuật mà Ám Luân mạnh mẽ thi triển. Qua mấy kỹ năng chúc phúc thần thánh, tâm trí của mọi người cũng chầm chậm hồi tỉnh lại.
- Mọi người không sao chứ?
Dương An ân cần hỏi thăm đồng thời vỗ vai Ám Luân, giơ ngón cái lên, Ám Luân hiểu ý gật đầu cười.
- Vừa rồi làm sao thế? Chúng ta vừa bị khống chế hả?
Mấy người Pháp Lỗ Địch, Phá Nha đều có cảm giác nghi hoặc.
Ám Luân lắc đầu nói:
- Không phải bị khống chế, mà là hơi thở Tà Ác tại nơi này khiến cho ý chí của chúng ta bị ăn mòn, may mắn tiểu Ngả nhắc nhở tôi. Thủy đạo này tập trung rất nhiều tà khí, khi người chơi Quang Minh tiến vào đây thì tâm hồn sẽ rất dễ nảy sinh những cảm xúc tiêu cực và nhũng thứ cảm xúc ấy sẽ được phóng đại lên nhiều lần.
- Mọi người nhìn nhắc nhở của hệ thống đi, hiện tại chúng ta đã tiến vào phạm vi của Hắc Phong thành nên thuộc tính bản thân bị giảm đi.
Ám Luân lại nói.
So sự quen thuộc với trò chơi của thì Dương An cảm thấy mình không thể nào bằng Ám Luân.
Mọi người nhanh chóng xem nhắc nhở của hệ thống, phát hiện sau khi tiến vào Hắc Phong thành thì toàn bộ thuộc tính giảm 10%, bất quá có một người ngoại lệ đó chính là Dương An.
Dương An cũng xem qua nhật ký hệ thống, phát hiện chỉ có nhắc nhở hắn đã tiến vào phạm vi Hắc Phong thành nhưng thuộc tính lại không bị ảnh hưởng. Thêm nữa hắn lại phát hiện ra một điều kỳ quái, bảng thuộc tính của hắn lại có thêm một dòng là Nguyệt chi thần lực, có độ mở ra là 1%.
- Chắc là do Nguyệt chi thần lực khiến mình miễn dịch với hạn chế khi tiến vào phạm vi trận doanh địch, nhưng mà 1% này có ý nghĩa gì?
Nghĩ được một chuyện thì kéo theo các chuyện khác này nảy sinh, thật là đau đầu.
Dương An lắc đầu, nghĩ không ra thì không cần nghĩ nữa.
- Đây là Hắc Phong thành, là địa bàn của địch nhân, có thể xuất hiện bất cứ tình huống gì nên mọi mọi người nhớ tập trung tinh thần làm việc cho tốt.
Dương An nhắc nhở mọi người lần cuối:
- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi!
Biến cố vừa rồi xảy ra thật đột ngột, loại công kích nhằm vào linh hồn này thật khó lòng phòng bị nhưng đã có kinh nghiệm nên mọi người đều cảnh giác hơn. Đặc biệt là Ám Luân, thi thoảng lại thi triển Khu Tán Thuật, hai con mèo nhỏ cũng đi vòng quanh mọi người, tiếng kêu của chúng nó cũng có tác dụng thanh tỉnh linh hồn.
Bản đồ Hưu Bá Đặc rơi ra biểu hiện rõ vị trí và lộ tuyến phủ đệ cũ của Trương Bá Luân, mọi người đi theo chỉ dẫn của bản đồ là có thể tới nơi, trên đường đi cũng không gặp quái vật gì, có vẻ rất an toàn.
- Mọi người có cảm giác thấy chỗ này quá yên tĩnh không? Vùng đất như này hẳn phải có quái vật chứ?
Trên đường đi Pháp Lỗ Địch đột nhiên nói.
- Con đường nay hẳn là con đường trước kia Trương Bá Luân và Hưu Bá Đặc sử dụng để ra vào Hắc Phong thành nên có thể không có quái vật.
Ám Luân nói.
- Đúng rồi đó!
Phá Nha đang ẩn thân cũng nói với vào trong kênh đội ngũ.
- Khoan! Mọi người có nghe thấy tiếng gì không?
Pháp Lỗ Địch lại nói trong kênh đội ngũ. Để phòng tránh những chuyện ngoài ý muốn nên khi tiến xuống lòng đất Dương An yêu cầu mọi người nói chuyện trong kênh đội ngũ, tránh cho âm thanh nói chuyện bị người phát hiện.
- Lão Địch chết tiệt đừng có dọa người ta nữa!
Mạnh Tử Lăng có vẻ hơi sợ hãi nói.
Dù sao Mạnh Tử Lăng cũng là con gái, lại ở vùng tối tăm âm u dọa người như thế này thì có ngọn gió lay nhẹ cũng sẽ gây ra sự sợ hãi.
Dương An đi phía sau, thấy thế liền bước lên khẽ nắm tay cô, truyền lại cảm giác an toàn, mà Tử Lăng cũng cảm thấy lòng mình ấm áp, quên đi sự sợ hãi.
- Tôi nói thiệt mà, mọi người nghe kỹ đi, có tiếng động kỳ quái đang hướng về phía chúng ta đó.
Pháp Lỗ Địch dung hợp với Ma Diễm Hoàng Kim Phong Hậu nên thính lực tăng lên rất nhiều, lại thêm lời nói nghiêm túc không giống với khi đùa giỡn khiến mọi người cũng cảnh giác lên. Nghe ngóng cẩn thận một hồi nhưng chỉ nghe được tiếng nước chảy róc rách chứ không phát hiện ra bất cứ thanh âm nào khác.
Mà Dương An cũng thi triển ra Ưng Nhãn Nguyệt Độc xem xét trước sau nhưng cũng không phát hiện ra cái gì, Pháp Lỗ Địch cũng nói âm thanh kia cũng biến mất.
- Không có phát hiện gì nhưng không có nghĩa là lão Địch nói sai, cho nên mọi người cẩn thận hơn một chút nữa, chúng ta đi tiếp.
Dương An thản nhiên nói.
Nhưng khi mọi người vừa bước đi, Pháp Lỗ Địch lại hô:
- Thanh âm kia lại xuất hiện rồi, hơn nữa lại rất gần đây, ở…
Pháp Lỗ Địch chưa nói hết câu thì thân thể đã bị kéo bay ra xa, rơi xuống giữa dòng nước giữa thông đạo.
Biến cố xảy ra bất ngờ khiến mọi người trở tay không kịp, nhưng tất cả đều là tay lão luyện nên rất nhanh bình tĩnh lại, mà Pháp Lỗ Địch cũng coi như nhanh tay, ngay lập tức giương đôi cánh côn trùng ra bay lên trên.
Trong ánh sáng ít ỏi chỉ nhìn thoáng thấy mắt cá chân Pháp Lỗ Địch bị một cái xúc tu màu đen quấn lấy lôi đi.
"Sưu ~ "
Dương An nhanh tay bắn ra mấy mũi tên, chặt đứt xúc tu quấn chân Pháp Lỗ Địch, nhưng không ngờ sau đó lại có nhiều xúc tu từ dưới dòng nước đen bắn về phía những người khác.
"Oành ~ "
Dương An lại bắn ra một mũi Quang Mạc Tiễn khiến cho thủy đạo tối đen trở lên trắng xóa.
- Mọi người lui lại sau mau!
Dương An nhảy sang bờ bên kia để lại khoảng trống cho những người khác lùi lại, quái vật đến quá bất ngờ lại ẩn náu ở nơi không ai ngờ tới, lúc này không thích hợp để đánh nhau với nó.
Mọi người vào đây luận đàm, báo lỗi và tham gia dịch để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 45 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của †Ares†