Những luồng ảo ảnh màu vàng do Kim Tí Đường Lang phát ra đánh lên trên tầng phòng ngự, lôi thuẫn càng lúc càng ảm đạm và suy yếu. Tới khi đạo ảo ảnh thứ năm chém tới phòng tuyến thì trên không trung đã có những lá bùa vỡ tan bay xuống.
Ảo ảnh chi trước màu vàng kia có lực công kích nhỏ hơn nhiều so với Thạch Bạo của Thạch Ban Thử. Nhưng Huyễn Ảnh Trảo của đường lang lại hơn ở chỗ tiêu hao yêu nguyên lực tương đối ít, có thể thi triển lặp lại trong thời gian dài mà không lo khô kiệt yêu nguyên lực. Nếu Thạch Ban Thử dùng cùng lượng yêu nguyên lực mà phát động Thạch Bạo thì còn xa mới có uy lực bằng Huyễn Ảnh Trảm này.
Nhưng Long Tiêu Diêu chẳng chờ không như vậy. Trong nháy mắt khi Kim Tí Đường Lang đánh tới, hắn lập tức phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận và đại chính kỳ Ngũ Hành Trận. Tinh Túc Kiếm Trận từ trên không bao phủ lấy đường lang. Lôi Điện Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm Trận từ phía dưới cũng đánh lên đường lang.
Lực công kích của Kim Tí Đường Lang mạnh hơn xa những con đường lang cùng cấp nhưng lực phòng ngự lại yếu ớt mười phần, căn bản không thể chống đỡ được công kích của Pháp bảo.
Kim Tí Đường Lang đang công kích xung quanh phòng tuyến của lôi thuẫn lại đột nhiên phát hiện ra mình rơi vào bên trong mưa bụi không thể phân rõ phương hướng. Mà công kích thuộc tính hỏa của Ngũ Hành Trận phát động, vô số hỏa diễm bay vụt về phía đường lang. Kim quang trên người đường lang đột nhiên tăng vọt, xua tan mưa bụi bốn phía quanh thân thể, cũng tiêu trừ hỏa diễm đang bay tới.
Uy áp của Tinh Túc Kiếm Trận từ không trung giáng xuống đường lang. Kim quang trên người nó lập tức tán loạn ảm đạm. Đường lang không dám để kiếm trận ập tới thân thể. Trước tiên không nói tới việc thân thể của nó rất khó chống đỡ được công kích của kiếm trận, mà trọng yếu hơn là hai cánh của nó càng yếu ớt, chỉ sợ là Thần khí CŨNG đánh tan được. Đường lang vội điều động yêu nguyên lực tăng cường kim quang hộ thể, chống đỡ sự xâm nhập của kiếm trận.
Cùng lúc đó, Lôi Điện Kiếm cũng lao tới đường lang. Long Tiêu Diêu rất hiểu đường lang, biết phần bụng dài rộng chính là vị trí yếu ớt nhất trên người nó. Nửa người trên của nó chẳng những có giáp cứng bảo vệ, hơn nữa lại nằm trong phạm vi bao phủ của chi trước của nó. Mà chi trước của nó lại không thể phòng hộ được VÙNG bụng, chỉ có thể dựa vào bản thể mà giảm nhẹ công kích.
Ưu thế lớn nhất của đường lang chính là tốc độ mau lẹ nhưng rơi vào trong Bạo Vũ Nùng Vụ Trận thì tuy nó có kim quang hộ thể xua tan mưa bụi xung quanh than thể gần ba thước, nhưng nó cũng chỉ có thể di chuyển trong một phạm vi nhất định. Mà quá trình xua tan mưa bụi cần mất thời gian. Huống chi dưới uy áp của Tinh Túc Kiếm Trận, sự di chuyển của nó cũng chịu sự hạn chế nhất định.
Dường phát hiện ra Lôi Điện Kiếm đang đánh về phía bụng mình, chi trước liên tục vung lên. Từng luồng ánh sáng màu vàng đánh về phía Lôi Điện Kiếm. Đồng thời nó dựa vào kim quang hộ thể, bay về phía Tinh Túc Kiếm Trận ở trên đỉnh đầu.
Đạo tàn ảnh màu vàng đầu tiên do chi trước biến thành đánh về phía Lôi Điện Kiếm, va chạm với kiếm khí rồi vỡ tan. Nhưng đạo Huyễn Ảnh Trảm thứ hai, thứ ba, thứ tư liên tục chém về phía Lôi Điện Kiếm. Lôi điện và kiếm khí của Lôi Điện Kiếm dần dần tan rã hầu như không còn. Đạo Huyễn Ảnh Trảm tiếp theo liền trực tiếp va chạm với Lôi Điện Kiếm.
Pháp khí có thực thể, lại khắc chế thuộc tính. Lôi Điện Kiếm giao chiến với Huyễn Ảnh Trảm hoàn toàn chiếm thế thượng Phong. Nhưng liên tục mấy đạo Huyễn Ảnh Trảm không ngừng chém tới, năng lượng của Lôi Điện Kiếm cũng tiêu hao rất nhiều, tốc độ phi kiếm dần dần giảm xuống. Bắc Đẩu Kiếm Trận cũng hơi tán loạn.
Kim Tí Đường Lang cần chính là khi tốc độ của Lôi Điện Kiếm chậm lại. Nó nhân cơ hội này bay về phía trước. Uy áp của Tinh Túc Kiếm Trận ngăn cản nó bay lên, nó liền vung chi trước đánh xuống, bổ ra một thông đạo trong uy áp hư vô của kiếm trận, nhanh chóng áp sát kiếm trận.
Trong nháy mắt, Kim Tí Đường Lang đã bay tới cách Tinh Túc Kiếm Trận một thước. Nó lập tức duỗi chi trước, bổ về phía Tinh Túc Kiếm Trận. Long Tiêu Diêu nhìn phương hướng của đường lang đã biết là nó định công kích kiếm trận rồi.
Tuy rằng chưa thấy được lực công kích của bản thể chi trước của đường lang nhưng Long Tiêu Diêu có thể khẳng định rằng nó có đối kháng với Pháp bảo cực phẩm cũng tuyệt đối không rơi vào thế hạ Phong. Nếu tùy ý để đường lang công kích Tinh Túc Kiếm Trận thì chỉ sợ phi kiếm sẽ bị tổn thương. Hắn lập tức khống chế Tinh Túc Kiếm Trận bay lên, tránh khỏi công kích của đường lang.
Chi trước của đường lang công kích thất bại. Mà lúc này nó cũng tới gần mưa bụi. Trước khi kim quang trên người nó tiêu trừ được mưa bụi thì nó cũng chẳng thể truy kích được Tinh Túc Kiếm Trận. Mà trọng yếu hơn là Lôi Điện Kiếm sau khi được Long Tiêu Diêu bổ sung năng lượng xong, tốc độ kiếm khí tăng lên đã bay tới dưới bụng nó. Đường lang lập tức xoay người trên không trung, bổ xuống Lôi Điện Kiếm phía dưới.
Long Tiêu Diêu thấy được chiến lược của đường lang. Nó cũng định dùng chi trước cường đại cứng đối cứng, bài trừ công kích của phi kiếm. Long Tiêu Diêu đương nhiên không thể để cho sách lược của đường lang thành công. Linh cơ của hắn lóe lên, lập tức chia Tinh Túc Kiếm Trận ra. Hai mươi tám thanh phi kiếm từ bốn phương tám hướng vọt tới đường lang. Lôi Điện Kiếm cũng nhanh chóng lui lại tránh công kích của đối phương.
Thần thức của Long Tiêu Diêu rất cường đại, khống chế rất tinh xảo. Lúc này hắn khống chế phi kiếm bay trên không trung giống như không có trật tự gì bay về phía đường lang. Nhưng phi kiếm đối mặt với chi trước của đường lang đều lơ lửng cách nó khoảng ba thước, còn những thanh khác thì phi thẳng tới bụng nó. Đồng thời hắn còn sử dụng cả Tử Lôi Quyết phụ trợ công kích.
Đến lúc này thì đường lang đã lâm vào khốn cảnh. Thân thể ở giữa không trung không ngừng thay đổi phương hướng, hai chi trước vung lên không ngừng, bổ về những phi kiếm ở phía trước.
Trận chiến này thoạt nhìn thực quỷ dị. Đường lang bị phi kiếm chuyển động bao vây tứ phía trong không trung. Phi kiếm lúc nhanh lúc chậm lui lại, không tiếp xúc được với đối phương, giống như là đang chơi đùa vậy.
Lúc này đường lang không thể tự chủ. Nó chỉ cần hơi chậm một chút liền bị phi kiếm đâm bị thương đôi cánh. Lúc đó thì nó mất đi năng lực phi hành, cuối cùng kết cục chỉ là chờ chết. Hơn nữa nó cần không ngừng dùng yêu nguyên lực duy trì kim quang hộ thể, xua tan mưa bụi quanh thân thể, và hỏa diễm, đối kháng với kiếm khí tung hoành, CŨNG phải vung chi trước liên tục đánh tan Tử Lôi Quyết phóng tới.
Long Tiêu Diêu nhìn như chiếm thế thượng Phong nhưng cũng không dám sơ suất. Tuy rằng chân khí của hắn tiêu hao CŨNG không lớn nhưng lúc nào hắn cũng phải khống chế phi kiếm bảo trì tấn công tốc độ cao. Tốc độ của đường lang quả thật quá nhanh, chỉ cần hơi chậm một chút là nó có thể bổ chi trước vào phi kiếm, chỉ sợ sẽ khiến phi kiếm tổn thương.
Tốc độ của đường lang nổi bật trong yêu thú cùng cấp, nhất là tốc độ chuyển hướng ở trong không gian nhỏ. Nhưng dù thế thì nó cũng bị hao tổn thể lực nghiêm trọng. Nhất là kiếm khí không ngừng xâm nhập khiến nó cần tăng mạnh kim quang hộ thể để phòng ngự. Dù vậy thì vẫn có kiếm khí và lôi điện không ngừng xé mở kim quang, khiến nó phải ứng phó rất mệt mỏi.
Trận chiến tiếp theo hoàn toàn là so đấu kỹ xảo của song phương. Đường lang bởi vì trời sinh có lực phòng ngự và tấn công chênh lệch nhau, hơn nữa hai cánh lại yếu ớt, lại bị mưa bụi gây khó khăn, chỉ có thể di chuyển trong phạm vi ngắn. Tuy vậy tốc độ của nó vẫn mau lẹ vô cùng, có thể giúp nó duy trì phòng ngự.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Last edited by kiemhieptinh; 08-07-2012 at 07:59 PM.
Song phương giằng co gần nửa canh giờ, thần thức của Long Tiêu Diêu đã cảm thấy hơi khó chịu nổi nhưng rốt cục đường lang cũng không thể duy trì phòng ngự hoàn mỹ nữa.
Trong giao chiến kịch liệt như vậy, một lỗ hổng nghĩa là hoàn toàn thất bại. Một thanh phi kiếm trong nháy mắt khi đường lang thay đổi phương hướng liền đâm vào cánh bên phải của nó, lập tức đâm thủng đôi cánh mỏng dính của nó.
Cánh của Kim Tí Đường Lang lập tức bị hao tổn, không thể duy trì thăng bằng, xoay tròn rồi rơi xuống. Đã không còn năng lực di chuyển nhanh chóng, phi kiếm không ngừng đâm vào cánh và bụng nó. Nhưng Đường Lang cũng không cam lòng chết đi như vậy. Nó dùng đôi cánh bị tàn phá điều chỉnh hướng bay, rơi về phía kết giới của Cự Thạch Trận.
Kim Tí Đường Lang VUNG chi trước, lúc này bổ ra một cái khe dài gần một thước trên kết giới. Cự Thạch Trận lập tức vỡ nát biến mất. Nhưng ngay khi Kim Tí Đường Lang VUNG chi trước bổ xuống Long Tiêu Diêu thì thân thể hắn đột nhiên biến mất. Ngay sau đó hắn đã xuất hiện ở ngoài ba thước.
Đây đương nhiên là Long Tiêu Diêu thi triển ra thần thông không gian. Kim Tí Đường Lang bất đắc dĩ rơi xuống mặt đất. Đường lang mất đi đôi cánh giống như Băng Tằm, nửa bước khó đi, cũng mất đi sự nhanh nhẹn trong dĩ vãng, dưới công kích của rất nhiều phi kiếm cũng không còn khả năng bảo vệ vùng bụng yếu ớt của mình nữa.
Bụng của Kim Tí Đường Lang tuy rằng có thể cản được một chút, miễn cưỡng chống đỡ được Pháp bảo hạ phẩm công kích thôi. Dưới sự công kích của rất nhiều phi kiếm, đặc biết là Lôi Điện Kiếm có uy lực vượt qua rất nhiều pháp khí cùng cấp, chẳng bao lâu bụng của đường lang liền bị xuyên thủng. Sau đó thú hồn của Kim Tí Đường Lang đương nhiên trở thành chiến lợi phẩm trong Vạn Thú Lệnh.
Một con thuyền dài được bao nhiêu cũng không phải ở tấm ván dài nhất của nó mà được quyết định bởi tấm ván ngắn nhất của nó.
Tốc độ di chuyển và khả năng công kích của đường lang tuy rằng nổi tiếng trong đám yêu thú đồng cấp nhưng lực phòng ngự của nó lại trở thành tấm ván ngắn nhất.
Kim Tí Đường Lang vừa rơi vào trong Pháp trận liền đánh mất ưu thế tốc độ của nó, mà bởi phòng ngự quá thấp nên trong chiến đấu liền bị rơi vào cảnh bất lợi. Bản thể chi trước công kích mạnh nhất gần như chưa có cơ hội thi triển đã bị giết chết.
Thần thông Huyễn Ảnh Trảm của Kim Tí Đường Lang tuy rằng uy lực không tồi nhưng cần phải phối hợp với chi trước mới thi triển được, giống như thần thông đột kích của sừng hươu vậy, người tu tiên nhân loại không thể sử dụng được. Long Tiêu Diêu chỉ còn cánh thu thú hồn này vào trong huyệt đạo bình thường mà thôi.
Nhưng khiến Long Tiêu Diêu mừng rỡ chính là hắn lại có được linh căn kiếm hồn cấp bốn. Cửu hệ linh căn của hắn đã đạt tới viên mãn, chỉ có linh căn kiếm hồn là mới chỉ ở hình dáng ban đầu. Điều này cũng không thể ngờ nổi. Trong giới yêu thú thì hầu hết cũng chỉ có linh căn kiếm hồn ở hình thức ban đầu, chỉ có yêu thú thời đại hồng hoang thì mới có được linh căn kiếm hồn đầy đủ.
Long Tiêu Diêu thực may mắn. Không gian thí luyện này vốn mới được thành lập không lâu trước đây, yêu thú được Phong ấn trong đó có một bộ phận còn sót lại từ hồng hoang. Hắn gặp được Minh Hỏa Băng Tằm, Kim Tí Đường Lang, Thạch Ban Thử đều là giống còn sót lại từ hồng hoang, mới giúp hắn đào tạo được kiếm hồn linh căn. Tuy rằng linh căn này mới chỉ gần cấp bốn nhưng kiếm hồn chỉ cần thông qua linh căn nuôi dưỡng là có thể tự lớn mạnh.
Long Tiêu Diêu tìm tòi tài liệu ở ngọn núi hoang này hai ngày, lại tốn một thời gian dài trong thung lũng mới tìm được lối ra của không gian này, lập tức rời đi.
Long Tiêu Diêu hiện giờ sưu tầm tài liệu chủ yếu là dựa vào thần thông giám bảo của mình, chỉ cần bay tới gần tìm tòi một lần thì những tài liệu có cấp độ và phẩm chất cao sẽ không tránh nổi cảm ứng của hắn, không cần phải tìm tòi thêm lần nữa.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã tra xét hai quang cầu màu xanh, có mấy quang cầu dường như quay quanh hai quang cầu này. Hắn dù sao cũng không có khả năng biết bên trong quang cầu này là không gian gì, vì thế tùy tiện chọn một quang cầu, tạo một ký hiệu trên mặt đất rồi tiến vào trong đó.
Long Tiêu Diêu sau khi cảm thấy hoa mắt một cái liền phát hiện ra bản thân ở trong một vùng sương mù nồng đậm. Vùng sương mù này hoàn toàn giống với thế giới bên ngoài, cũng có tác dụng ngăn trở thần thức. Nếu không phải là hắn có Chân Thực Nhãn, không phát hiện ra quang cầu thì còn nghĩ là căn bản mình chưa tiến vào trong không gian của quang cầu.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu sau khi đi vài bước liền phát hiện ra nơi này không giống thế giới bên ngoài. Sương mù bên trong này dày đặc, khiến bước chân của hắn gần như không thể giữ thẳng tắp được, rõ ràng là nhìn như thẳng tắp nhưng đi một lúc lại thấy chệch hướng.
Long Tiêu Diêu lập tức đoán được dưới lớp sương mù trong không gian này còn có cả mê trận đang nhiễu loạn hắn. Hắn lập tức tăng mạnh chân khí rót vào hai mắt, khiến kim quang trong mắt bùng lên. Tầm mắt liền tăng lên gấp đôi, nhìn thấy toàn bộ môi trường trong phạm vi mười trượng.
Long Tiêu Diêu thấy được Pháp trận ẩn hiện khiến không gian vặn vẹo, khiến mỗi bước đi của hắn nhìn như thẳng tắp nhưng lại không tự chủ được mà theo đường cong của không gian đổi hướng.
Nếu đã phát hiện ra bí ẩn trong đó thì Long Tiêu Diêu đương nhiên có thể điều chỉnh phương hướng, tiêu trừ ảnh hưởng của không gian vặn vẹo với hắn. May mắn là không vặn vẹo này cũng không phải cấm chế mang tính cưỡng chế, không có kết giới ngăn trở. Chỉ cần điều chỉnh phương hướng thì vẫn có thể tiến tới thẳng tắp.
Long Tiêu Diêu ước chừng phi hành về phía trước trên trăm dặm thì phát hiện ra sương mù càng nồng đậm hơn. Tầm mắt của hắn cũng dần dần ngắn lại còn bảy tám trượng, không gian vặn vẹo càng nghiêm trọng hơn. May mắn là hắn đã dần dần thích nghi được với hình thái của không gian này, vẫn có thể phi hành thẳng tắp.
Tuy nhiên vì bảo trì phương hướng chính xác trong loại môi trường này nên Long Tiêu Diêu cũng không dám phi hành quá nhanh, thậm chí là chỉ có thể bảo trì tốc độ phi hành của Trúc Cơ sơ kỳ. Nhưng hắn cũng không nóng ruột. Trong loại mê trận không gian này dục tốc bất đạt. Nếu đi lạc ở trong này chỉ sợ lại càng tốn thời gian hơn.
Ngay khi Long Tiêu Diêu tìm kiếm lối ra trong sương mù dày đặc tới ngày thứ ba, hắn đột nhiên cảm nhận được phía trước có khí tức của bảo vật truyền tới rất rõ ràng. Hắn vẫn duy trì tốc độ phi hành vốn có, bay về phía phát ra khí tức bảo vật kia.
Mặc dù chưa từng nghe thấy có ai tìm được bảo vật trong không gian mê trận nhưng đó chủ yếu là bởi những người tu tiên trước kia khi tiến vào không gian này đều bị mê trận làm cho không thể khống chế, ngay cả phương hướng cũng không khống chế được, chỉ có thể đi vòng vòng, càng không cần nói tới việc tìm kiếm bảo vật.
Lúc này tuy rằng trọng yếu nhất là phải tìm được lối ra khỏi không gian mê trận nhưng đã có bảo vật dâng lên tới cửa, Long Tiêu Diêu tất nhiên là không thể để lãng phí cơ duyên này.
Ước chừng đi về phía trước trăm mét, Long Tiêu Diêu cảm thấy khí tức của bảo vật càng nồng đậm. Lại phi hành về phía trước hơn mười thước nữa, hắn thấy ở nơi đó truyền tới mùi hương thơm mát, khiến hắn cảm thấy tâm hồn thư sướng, thần thức dường như cũng tăng trưởng một chút.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Long Tiêu Diêu lập tức bay về phía hương khí. Lại gần thêm vài thước, hắn liền thấy trên mặt đất phía trước có một gốc cây xanh biếc cao vài thước. Trên đỉnh cây này có một thứ quả màu đỏ thẫm lớn bằng nắm tay. Hương khí mê người phát ra từ chính quả này.
Long Tiêu Diêu thấy cái cây này thì không khỏi thấp giọng kêu lên kinh ngạc. Hắn nhận ra thứ này đúng là Chu Quả, một loại linh quả trong truyền thuyết, sau khi ăn xong có thể khiến thần thức của người tu tiên tăng lên ba phần. Không gian mê trận này chính là ảnh hưởng tới thần thức của người tu tiên. Cơ duyên trong không gian mê trận cũng khiến thần thức của người tu tiên tăng lên, xem ra kẻ thiết kế không gian này đúng là nhọc lòng thật.
Vốn với sự cường đại của thần thức của Long Tiêu Diêu thì hắn hoàn toàn không cần ăn Chu Quả. Nhưng thứ này là loại cơ duyên không thể chuyển nhượng. Đầu tiên là Chu Quả không thể nhổ trồng, sau đó là nó phải được dùng sau khi ngắt một canh giờ, nếu không thì hiệu quả sẽ biến mất. Điều này khiến hắn không thể lưu lại cho Bạch Như Ngọc ăn.
Long Tiêu Diêu bố trí Pháp trận bên cạnh chỗ Chu Quả. tự tay hái Chu Quả xuống rồi ăn luôn. Mặc dù hắn chưa phát hiện ra điều gì nguy hiểm trong vùng không gian này nhưng hắn vẫn phải cẩn thận, bố trí Pháp trận mới an tâm hấp thu Chu Quả.
Chu Quả tiến vào trong bụng liền lập tức biến thành một dòng khí thơm mát tràn lên đầu Long Tiêu Diêu, cũng bao bọc nguyên thần đã bước đầu hình thành của hắn. Dòng khí kia dần dần dung nhập nguyên thần. Nguyên thần của Long Tiêu Diêu dưới sự bồi dưỡng của dòng khí này dần dần trưởng thành hơn.
Quá trình hấp thu này căn bản không cần Long Tiêu Diêu dẫn dắt. Hoặc có thể nói là căn bản hắn không thể can thiệp vào quá trình hấp thu. Tất cả đều hoàn toàn phải dựa vào dòng khí do Chu Quả biến thành tự động tiến hành.
Ước chừng một lúc lâu sau, dòng khí do Chu Quả biến thành đã được Long Tiêu Diêu hoàn toàn hấp thu. Nguyên thần của hắn so với ban đầu đã cao hơn một tấc. Mặc dù hắn không thể phóng thích ra thần thức trong vùng không gian này để kiểm nghiệm nhưng hắn vẫn cảm thấy thần thức tăng lên rất nhiều.
Long Tiêu Diêu tìm kiếm trong sương mù dày đặc ba ngày vẫn chưa phát hiện thêm được bảo vật gì. Tuy nhiên cuối cùng hắn phát hiện ra lối ra, lập tức rời khỏi không gian mê trận này.
Long Tiêu Diêu không chút do dự, lập tức lựa chọn một quang cầu bên cạnh không gian mê trận, sau khi tạo một ký hiệu trên mặt đất liền tiến vào trong đó.
Hơi quay cuồng một chút xong, Long Tiêu Diêu liền phát hiện ra có hỏa cầu từ trên không trung rơi xuống, bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn là trung tâm. Hắn ở trong không gian này không bị hạn chế gì, lập tức phát hiện ra thần thức của mình đã tăng lên ba phần, phạm vi tra xét cũng tăng lên ba phần. Tất cả cảnh tượng ở trong phạm vi cách thân thể hắn mười mấy dặm đã bị hắn nhìn thấy hết.
Vùng không gian này là một sa mạc, không có chút dấu hiệu của sinh mệnh. Mà hỏa cầu giáng xuống từ trên không trung chỉ ở trong phạm vi trăm thước quanh hắn. Những vị trí khác của không gian này có vẻ sóng yên biển lặng, không có chút nguy hiểm.
Hỏa cầu giáng xuống từ không trung lớn cỡ quả dưa hấu nhưng lại ngưng thực mười phần, rõ ràng đã được nén ép ngưng kết mà thành, hơn nữa hỏa cầu lại dày đặc vô cùng, căn bản không thể né tránh.
Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Lôi Điện Tráo bao phủ lấy mình, lại gọi thêm Lôi Điện Thuẫn che trên đầu, chống đỡ hỏa cầu giáng xuống. Lực công kích của hỏa cầu CŨNG không tính là mạnh lắm. Một hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn chỉ khiến lôi điện trên đó hơi ảm đạm đi một chút, vẫn chưa mang tới uy hiếp quá lớn cho tầng phòng ngự của hắn.
Nhưng hỏa cầu trên không trung giáng xuống liên tiếp không ngừng. Trong nháy mắt đã có mười mấy hỏa cầu đánh lên trên lôi thuẫn, lập tức khiến lôi điện trên lôi thuẫn gần như tiêu hao toàn bộ. Long Tiêu Diêu vội vàng bổ sung chân khí cho tấm thuẫn, khiến Lôi Điện Thuẫn khôi phục ổn định. Trên mặt lôi thuẫn lại hiện lên những đạo lôi điện một lần nữa.
Lúc này Long Tiêu Diêu đã bay về phía trước vài dặm nhưng hỏa cầu trên không dường như di chuyển theo hắn, vẫn luôn duy trì bao phủ phạm vi vài trăm thước với hắn làm trung tâm.
Long Tiêu Diêu không khỏi âm thầm kêu khổ. Những hỏa cầu này dù tạm thời không thể tạo thành uy hiếp cho hắn nhưng cũng khiến hắn luôn phải tiêu hao chân khí. Tuy rằng nhìn qua thì chân khí của hắn bị mất đi cũng không phải quá nhanh nhưng hỏa cầu này nếu vẫn cứ như âm hồn bất tán thế này thì sớm muộn gì chân khí của hắn CŨNG sẽ tiêu hao sạch sẽ. Đến lúc đó thì hắn chỉ còn cách ngồi chờ chết.
Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, tận lực tăng tốc độ phi hành, nhanh chóng phát hiện ra lối ra khỏi vùng không gian này. Hắn đã đoán được đây là không gian sát trận. Những hỏa cầu này chính là công kích của sát trận. Người tu tiên tiến vào không gian này tuy rằng đều có năng lực chống đỡ công kích nhưng cuối cùng tất cả bọn họ đều vì tiêu hao hết năng lượng mà bỏ mạng.
Long Tiêu Diêu phi hành về phía trước hơn trăm dặm thì hỏa cầu trên bầu trời đã biến mất nhưng lại xuất hiện vô số phi kiếm dài cả thước biến ảo ra. Lực công kích của nó không yếu hơn hỏa cầu, hơn nữa mật độ lại còn dày đặc hơn. Phạm vi phi kiếm bao phủ hoàn toàn giống như hỏa cầu, khiến tình cảnh của hắn cũng không có gì chuyển biến tốt đẹp hơn.
Tốc độ của phi kiếm vượt qua hỏa cầu, hơn nữa tính linh hoạt cũng cao hơn. Những phi kiếm này không phải toàn bộ giáng từ trên không xuống mà còn có một bộ phận bay xiên đi, nhìn như chẳng có quy luật, từ bốn phương tám hướng tấn công hắn, khiến hắn chỉ có thể tiêu hao chân khí dùng Lôi Điện Tráo chống đỡ.
Nhưng bất kể thế nào thì biến hóa này Long Tiêu Diêu căn bản cũng không thể lựa chọn. Hơn nữa hắn cũng không thể vì sợ hãi phía trước xuất hiện nguy hiểm hơn mà ngừng chân. Như vậy sẽ chỉ khiến chân khí của hắn tiêu hao không còn mà chết đi. Lại phi hành về phía trước hơn trăm dặm, chân khí của hắn đã tiêu hao hơn một nửa. Phi kiếm biến mất hoàn toàn, lại biến thành một cơn gió lốc đường kính gần một thước, cao tới mấy thước.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không biết quy luật không gian của sát trận này nhưng lại phát hiện ra trong không gian này mỗi một trăm dặm lại thay đổi phương thức công kích một lần, hơn nữa lực công kích càng ngày càng mạnh. Hắn thu hồi Lôi Điện Thuẫn. Đối với gió lốc bay múa đầy trời này, hắn chỉ có thể dựa vào Lôi Điện Tráo phòng ngự mà thôi.
Lực công kích của gió lốc vốn đã mạnh hơn hỏa cầu và phi kiếm, mà duy trì lồng bảo vệ còn tiêu hao chân khí nhiều hơn tấm thuẫn. Chân khí của Long Tiêu Diêu tiêu hao so với trước còn nghiêm trọng hơn. Mà lúc này hắn vốn đã mất rất nhiều chân khí, sắp tới lúc nguy hiểm rồi. Nhưng hắn lại không có biện pháp nào khác để thay đổi. Đừng nói tới việc bài trừ không gian sát trận này, chỉ sợ căn bản nơi này không phải là thần thông mà tu sĩ giới này có thể có được.
Gió lốc không ngừng bay múa va chạm trên Lôi Điện Tráo. Với uy lực mà nói thì lôi là có thuộc tính mạnh nhất trong cửu hệ. Hơn nữa Lôi Điện Tráo lại có bản thể pháp khí duy trì. Mà gió lốc chỉ thuần túy là dạng năng lượng ngưng tụ thành, đồng thời còn chưa trải qua nén ép.
Nếu chỉ chống đỡ một cơn gió lốc thì Lôi Điện Tráo hoàn toàn có thể thoải mái phòng ngự. Nhưng đối mặt với vô số gió lốc cuồn cuộn mãnh liệt đánh tới, Lôi Điện Tráo liền dần dần có vẻ không thể chống nổi. Long Tiêu Diêu chỉ còn cách không ngừng rót chân khí vào để duy trì sự ổn định của vòng bảo hộ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Nhưng lúc này Long Tiêu Diêu đã không còn đường lui. Hắn chỉ có cách tiếp tục tiến về phía trước. Nếu quay đầu lại thì hắn căn bản không thể tìm được đường ra khỏi không gian này. Như vậy thì chỉ còn có nước chờ tới chân khí gần tiêu hao hết, cuối cùng tất nhiên chỉ còn con đường chết.
Cơn lốc không ngừng thổi lên Lôi Điện Tráo, khiến chân khí của Long Tiêu Diêu tiêu hao rất nhiều chân khí, hơn nữa tốc độ phi hành cũng giảm mạnh. Hắn sau khi bay khoảng tám mươi dặm thì chân khí đã tiêu hao hầu như không còn, không thể không dùng Hoàn Phục Đan mới có thể tiếp tục kiên trì.
Long Tiêu Diêu gian nan bay trong cơn lốc này hơn trăm dặm, gió lốc tràn ngập toàn thân hắn lập tức biến mất. Lần này đột ngột xuất hiện giữa không trung là những đạo lôi điện. Những đạo lôi điện này to bằng non nửa cổ tay, nhưng cường độ lại xấp xỉ với lôi điện Lôi Oa ở chỗ núi hoang. Hắn thấy lôi điện dày đặc trong không trung giáng xuống, đột nhiên khóe miệng lộ nụ cười.
Lôi điện đối với những người tu tiên khác thì chính là công kích chí mạng nhưng đối với Long Tiêu Diêu mà nói thì lôi điện chẳng những không tạo thành uy hiếp gì mà ngược lại có thể trở thành thuốc bổ, khiến hắn dựa vào hấp thu lôi điện mà khôi phục chân khí tiêu hao.
Long Tiêu Diêu lúc nãy vừa mới dùng Hoàn Phục Đan khôi phục chân khí không bao lâu, chân khí còn chưa tiêu hao nhiều lắm nhưng nếu đã gặp khu lôi điện thì hắn liền định ở tại nơi này tu luyện một ngày. Đương nhiên là còn bởi vì hắn đợi cho tác dụng dược lực của Hoàn Phục Đan yếu bớt đi. Chỉ có tới khi Hoàn Phục Đan có thể khôi phục toàn bộ chân khí cho hắn một lần nữa thì hắn mới dám tiếp tục xâm nhập vào khu sau.
Tuy rằng có vẻ như Long Tiêu Diêu có vận khí tốt nhưng thật ra sau khi chuyển từ công kích của cơn lốc là hắn cũng đã chờ mong tới công kích lôi điện. Vùng sát trận này công kích đều theo thuộc tính, mà lôi điện lại là công kích mạnh nhất, tất nhiên sau gió lốc sẽ là nó.
Một ngày sau Long Tiêu Diêu mới tiếp tục đi tới. Phi hành không bao lâu, hắn liền cảm ứng được khí tức của bảo vật, lập tức hướng về phía đó mà bay tới.
Long Tiêu Diêu phi hành vài dặm liền phát hiện ra trên mặt đất sinh trưởng một thứ thực vật màu tím cao khoảng nửa thước, trên đỉnh có một quả cây màu tím vàng. Quả cây này được bao bọc trong một lôi cầu.
Long Tiêu Diêu thấy trong Đan Kinh Dược Thảo Đại Toàn có ghi loại quả này là một linh quả tiên phẩm tên là Lôi Linh Quả. Nó cũng không thể bị nhổ trồng, cũng phải ăn ngay sau khi hái xuống.
Lôi Linh Quả có tác dụng cường hóa thân thể, ăn xong có thể tăng cường độ dẻo dai của thân thể lên ba phần. Bản thân sát trận là công kích thân thể, mà cơ duyên trong sát trận cũng là cường hóa thân thể. Long Tiêu Diêu càng tin tưởng những không gian thí luyện này đã được tu sĩ Trường Sinh giới an bài rất tỉ mỉ rồi.
Tuy nhiên những tiên quả như Lôi Linh Quả và Chu Quả thì cả đời người tu tiên cũng chỉ có thể dùng một lần. Nhưng hiệu quả và lợi ích mà nó mang tới thì tuyệt đối ngoài sự tưởng tượng của người ta. Nhất là hiệu quả của loại quả này đều dựa trên tỉ lệ mà tăng. Mà bản thân thần thức và thể chất của Long Tiêu Diêu đã mạnh hơn hẳn những người tu tiên khác, vậy thì hắn được tăng cũng lên một mức khiến người ta sợ hãi.
Sau khi Long Tiêu Diêu ăn Lôi Linh Quả, thứ quả này lập tức hóa thành một luồng năng lượng điện. Luồng năng lượng này không ngừng thanh tẩy từng tế bào trong thân thể hắn.
Đối với người tu tiên khác thì đó có thể là một quá trình cải tạo thống khổ khó chịu nhưng Long Tiêu Diêu đã từng trải qua sự cải tạo của lôi điện nên luồng điện này dù khiến hắn cảm thấy toàn thân như bị ngàn vạn cây kim đâm vào nhưng vẫn nằm trong khả năng chịu đựng của hắn.
Một lúc lâu sau, quá trình cải tạo thân thể của Lôi Linh Quả chấm dứt. Hiệu quả của loại linh quả này so với lôi điện thiên nhiên lại càng tinh tế hơn, cũng càng hoàn hảo hơn, bao gồm toàn bộ tế bào trong thân thể. Đồng thời năng lượng lôi điện của Lôi Linh Quả lại ẩn chứa khí tức sinh mệnh, không phải là lôi điện mang tính hủy diệt. Mà hiệu quả của thuộc tính này là kích phát tiềm năng lớn nhất của cơ thể hắn.
Năng lượng của Lôi Linh Quả sau khi bị hấp thu hoàn toàn, Long Tiêu Diêu cảm thấy toàn thân phát ra những tiếng răng rắc, dường như xương cốt đang sinh trưởng rất nhanh. Mà cơ thể hắn lại càng thêm dẻo dai, ngay cả làn da cũng trở nên co dãn mười phần. Căn nguyên thần thể hắn lại được hoàn toàn cải tạo một lần nữa.
Một ngày sau Long Tiêu Diêu mới tìm được lối ra của không gian này, lập tức rời đi. Không gian sát trận dù có tính phiêu lưu nhất định nhưng lợi ích mà hắn thu được còn lớn hơn cả tưởng tượng. Một khi đã như vậy thì dù có phải mạo hiểm hơn hắn cũng sẽ không tiếc. Huống chi phiến không gian này chỉ yêu cầu đạt tới Kim Đan Kỳ, đối với hắn mà nói thì dù có nguy hiểm ẩn dấu nhưng vẫn có thể chịu đựng được.
Long Tiêu Diêu không còn gì do dự, lập tức lựa chọn một quang cầu màu xanh ở gần đó, làm ký hiệu trên mặt đất xong liền lập tức tiến vào.
Sau khi hắn tiến vào trong quang cầu, lập tức hiện ra ở một vùng rừng rậm. Hắn mặc dù không biết đây là không gian gì nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ở bên trong Phiêu Miểu Viên, ngoài Linh dược, linh cảnh tài liệu thì chỉ sợ tất cả những không gian khác đều tràn ngập nguy hiểm. Cho dù thực lực của Long Tiêu Diêu có hơn hẳn tu sĩ đồng cấp nhưng chỉ cần không cẩn thận một cái là sợ rằng sẽ lâm vào cảnh cửu tử nhất sinh.
Long Tiêu Diêu phi hành về phía trước hơn mười dặm liền phát hiện ra hai con Kim Bối Ngô Công cấp sáu. Loại ngô công này đã có màu vàng nhạt, trên lưng có một vệt nhỏ màu vàng, có thể dài tới hơn một thước, trên sườn có mấy chục chiếc chân, trong miệng có hai răng nanh màu nâu dài gần hai tấc, vừa nhìn là đã biết có kịch độc.
Long Tiêu Diêu đương nhiên khinh thường động thủ với loại yêu thú cấp thấp này. Nhưng ngô công cấp sáu đúng là đối tượng thí luyện tốt nhất của Kim Xà và Tiểu Hồ. Hiện giờ chúng đã đạt tới cấp năm đỉnh Phong, luận về thực lực bản thân thì CŨNG không kém gì yêu thú cấp sáu. Mà Kim Xà lại có thể khắc chế tất cả độc vật, Long Tiêu Diêu tất nhiên cũng không cần lo lắng chúng sẽ bị thương.
Long Tiêu Diêu nhanh chóng bay tới phía trên Kim Bối Ngô Công, lập tức gọi ra hai con linh thú. Kim Xà vừa được gọi ra lập tức đánh về một con Kim Bối Ngô Công. Mà Tiểu Hồ thì còn đong đưa cái đuôi thật lớn, bản thân biến ảo ẩn đi rồi mới cẩn thận tấn công ngô công. Đương nhiên đó cũng không phải là vì Tiểu Hồ sợ hãi. Biến ảo vốn là ưu thế lớn nhất của Cửu Vĩ Thiên Hồ, hơn nữa nó lại không có khả năng chống độc. Với linh trí của nó, đương nhiên phát hiện ra đối thủ nguy hiểm, tất nhiên phải cẩn thận hơn.
Kim Xà sớm đã kế thừa thiên phú thần thông của Long tộc. Nó có năng lực sử dụng thuộc tính Phong, lôi, tốc độ di chuyển chẳng những tăng vọt hơn nữa hành động lại càng linh hoạt. Kim Xà nhỏ bé giống như tia chớp, trong nháy mắt bổ nhào tới trước người ngô công, há mồm ngoạm tới thân thể của ngô công.
Thân thể Kim Bối Ngô Công mặc dù hiện lên màu vàng nhưng lại thuộc yêu thú Phong hệ. Kim tuyến chói mắt trên người nó kỳ thực chính là hiệu quả do kịch độc ngưng tụ mà thành. Kim Bối Ngô Công thấy Kim Xà đánh về phía mình thì những cái chân hai bên sườn lập tức chuyển động, nhanh chóng lui lại phía sau, CŨNG phun ra một tia kim tuyến về phía Kim Xà.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Kim Bối Ngô Công chẳng những lui về phía sau rất nhanh, hơn nữa lại không phải lui lại thẳng tắp mà thân thể vừa lui lại vừa lay động trái phải, khiến đối thủ căn bản không thể thăm do bước tiếp theo của nó. Đây đúng là thần thông thiên phú Mê Tung Bộ của Kim Bối Ngô Công. Mà kim tuyến nó phun ra là độc tố bản mạng ngưng tụ mà thành.
Kim Bối Ngô Công đương nhiên không thể biết Kim Xà có thể khắc chế vạn độc trong thiên hạ. Trong phương thức công kích của nó thì hiệu quả và trực tiếp nhất chính là dùng độc tố bản mạng để giết chết đối thủ. Kim Bối Ngô Công dù CŨNG là một trong những linh trùng hồng hoang nhưng vẫn là yêu trùng không có linh trí, tất nhiên là phải chiến đấu bằng bản năng.
Kim Xà tuy so về cấp bậc thì còn kém hơn đối thủ một cấp nhưng nó lại vẫn ỷ vào hai thuộc tính Phong lôi mà tiến lên, hành động vừa mà thuộc tính Phong là chính, thuộc tính lôi phát động đột kích. Tuy nhiên thuộc tính Phong lôi của nó là kế thừa đặc biệt của Long tộc, tuyệt đối có phẩm chất cao nhất, tốc độ hành động tất nhiên nhanh hơn ngô công hẳn một bậc.
Nhưng bởi Kim Bối Ngô Công thi triển thần thông Mê Tung Bộ, thân hình biến hóa bất định nên Kim Xà CŨNG không thể có cách nào tập trung vào mục tiêu. Tuy nhiên nó thấy kim tuyến do ngô công phụt ra kia, ngược lại liền bỏ qua công kích mà há mồm nuốt luôn. Bản thân nó có thể cắn nuốt độc vật để tăng cường tu vi, gặp được đại bổ vật như vậy thì nó làm sao có thể lãng phí được.
Lúc này một con Kim Bối Ngô Công khác cũng đánh về phía Kim Xà. Nó thấy đồng bọn bị Kim Xà công kích, mà lại không thể phát hiện ra Tiểu Hồ đang dùng ảo thuật ẩn thân đương nhiên muốn giúp đồng bọn đối phó với Kim Xà.
Nhưng ngay vào lúc nó hùng hổ đánh về phía Kim Xà thì một đạo khí tức băng hàn đột nhiên đánh vào sườn trái của nó. Mà ở nơi bắt nguồn của khí tức kia cũng đột nhiên xuất hiện thân ảnh của Tiểu Hồ.
Cửu Vĩ Thiên Hồ tuy rằng có thể dùng ảo thuật để ẩn thân nhưng hiện giờ nó mới chỉ là cấp năm đỉnh Phong, khi công kích thì thần thông ẩn thân cũng mất đi hiệu quả. Nếu nó có thể đạt tới Hóa Hình Kỳ thì thần thông Huyễn Hóa có thể tăng vọt, tất nhiên có thể bảo trì trạng thái ẩn thân bất cứ lúc nào.
Mà con ngô công kia vẫn đặt toàn bộ tinh thần vào Kim Xà. Linh trí của nó gần như bằng không, năng lực cảm ứng bằng thần thức tất nhiên không cao. Nó căn bản không thể phân tâm, chỉ cảm thấy khí tức băng hàn ập tới thì đã bị đóng thành một khối băng. Tuy nó chưa chết ngay lập tức những cũng tạm thời mất đi năng lực hành động.
Con ngô công này đương nhiên không khoanh tay chịu chết. Sau khi nó bị đóng băng thì toàn thân liền tỏa ra sương mù màu vàng. Đó chính là khói độc do độc tố bản mạng của nó hình thành. Hàn băng dưới làn khói này bắt đầu tan chảy rất nhanh.
Nhưng Kim Xà lại không cho ngô công kia cơ hội thoát khỏi hàn băng. Nó há mồm nuốt cả cục băng bao phủ thân thể của ngô công luôn một lượt. Thân thể của Kim Xà nhỏ bé, miệng cũng không lớn nhưng khối hàn băng này nó lại có thể nuốt rất thoải mái vào bụng.
Con ngô công còn lại khi đạo kim tuyến phun ra bị Kim Xà nuốt thì cũng uể oải hơn vài phần, hành động cũng chậm chạp đi. Đạo kim tuyến kia là do độc tố bản mạng của nó ngưng tụ thành. Tổn thất nhiều độc tố bản mạng thì tất cả năng lực của nó cũng đều giảm xuống.
Kim Xà sau khi nuốt hàn băng cũng không hề dừng lại chút nào, lập tức tấn công con ngô công còn lại kia. Con ngô công này thấy đồng bọn bị nuốt, tất nhiên là kinh hãi, lập tức định bỏ chạy.
Nhưng tốc độ của ngô công vốn đã kém Kim Xà, huống hồ giờ nó đã bị tổn thất không ít năng lượng, khả năng di chuyển liền giảm xuống. Ngô công chạy được mấy thước thì đã lại bị Kim Xà đuổi theo. Kim Xà lúc này cắn thẳng vào giữa người ngô công. Ngô công lập tức giãy giụa, chuyển thân táp về phía đầu Kim Xà.
Kim Xà không nhả miệng, cái đầu chỉ di chuyển trái phải vài cái. Thân hình ngô công nhìn còn to hơn Kim Xà vài lần nhưng Kim Xà chỉ lắc mấy cái là thân thể của ngô công đã bị rách ra giống như búp bê vải, hoàn toàn mất đi năng lực hành động tự chủ, lắc lư theo đầu Kim Xà một cách bị động.
Kim Xà lắc vài lần như vậy rồi nuốt ngô công đã chẳng còn chút năng lực phản kháng vào bụng. Liên tiếp nuốt luôn hai con ngô công cấp sáu, cũng bao gồm cả yêu đan của chúng, năng lượng thật lớn trong đó khiến nó lập tức trở nên lim dim buồn ngủ.
Long Tiêu Diêu biết đây là dấu hiệu Kim Xà phải ngủ say để hấp thu năng lượng liền thu nó vào bên trong Vạn Thú Lệnh. Tiểu Hồ đương nhiên không có hứng thú với độc trùng, tuy nhiên trong Vạn Thú Lệnh cũng không thiếu thức ăn của nó. Trong đó toàn là thịt yêu thú cấp tám, nó mỗi lần chỉ ăn được một hai cân mà thôi. Huống chi còn có linh khí băng hàn phát ra từ Vạn Niên Huyền Băng giúp nó tu luyện nữa.
Long Tiêu Diêu tiếp tục đi tới. Trong VÙNG không gian này hắn không phát hiện ra bất cứ vật phẩm quý hiếm gì, dù là tài liệu cũng không xuất hiện. Dường như nơi này chỉ là một vùng thâm sơn cùng cốc, căn bản không có vật phẩm gì có giá trị.
Long Tiêu Diêu tiếp tục đi tới tìm kiếm nhưng lại phát hiện ra mấy con ngô công, đều đạt cấp sáu cấp bảy tụ tập năm ba con một chỗ. Bởi vì lúc này Kim Xà đã ngủ say, hắn lại lo Tiểu Hồ trúng độc cho nên tự mình giải quyết. Tài liệu từ những con yêu thú ngô công này tuy đối với hắn cũng không có tác dụng lớn nhưng đối với Kim Xà lại là vật đại bổ, hắn tất nhiên không ngại vất vả.
Hơn nữa những con ngô công chỉ đạt tới cấp sáu cấp bảy, lôi điện lại có hiệu quả khắc chế trời sinh đối với tất cả các loại yêu thú độc trùng. Long Tiêu Diêu vận dung Pháp kỹ thuộc tính lôi dung hợp với Lôi Điện Kiếm giết chết toàn bộ đám ngô công này.
Long Tiêu Diêu tiếp tục tìm kiếm nhưng lại chẳng phát hiện ra một loại yêu thú nào khác. Mãi tới buổi chiều ngày hôm sau hắn mới phát hiện ra một vùng dược thảo, quanh đó có hơn trăm con Kim Bối Ngô Công đang nằm.
Những con ngô công này đã có gần ba mươi con đạt tới cấp tám, trong đó có một con dù là cấp tám nhưng thân hình lại dài hơn những còn ngô công cấp tám khác hai tấc, kim tuyến sau lưng cũng tráng kiện hơn những con ngô công khác rất nhiều, vừa nhìn đã biết nó là Kim Bối Ngô Công Vương của không gian này.
Long Tiêu Diêu lại càng bội phục tu sĩ sáng tạo ra không gian này. Không gian linh cảm vốn là một loại khảo nghiệm và cơ duyên lớn, hơn nữa bản thân đám yêu thú trong đó đều là những giống tốt. Bởi muốn hạn chế độ khó của không gian ở một mức độ nhất định, những yêu thú được sắp xếp ở nơi đó mỗi loại chỉ có một mình, có thể sinh sôi nảy nở, cho nên không có hiện tượng yêu thú đỉnh cấp tràn lan không thể khống chế.
Mà Kim Bối Ngô Công này tuy rằng thuộc loại kỳ trùng hồng hoang nhưng nói gì thì nói chúng cũng không có linh trí, thân thể tương đối yếu ớt, cho dù số lượng có nhiều một chút cũng không phải là không thể đối phó. Nếu có hai con Hỏa Nha đồng thời công kích thì dù là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng tuyệt đối khó may mắn thoát chết. Nhưng vậy thì không còn là không gian linh cảnh nữa mà là không gian sát nhân.
Tuy nhiên đàn Kim Bối Ngô Công này cũng không phải là thiện nam tín nữ gì. Vốn Long Tiêu Diêu định tránh đi nhưng lối ra khỏi không gian này lại nằm ngay ở giữa đám dược thảo kia. Mà con Kim Bối Ngô Công Vương lại nằm ở đó.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào