Một kích không trúng, Diệp Trần vội vàng lui về sau, tránh đi vòng tròn kim loại.
- Không được, hai người này một người thì Độc công tàn nhẫn, một người thì chiêu thức quỷ dị, không giải quyết bớt một tên thì căn bản không thể nào chiếm thượng phong được.
Diệp Trần ánh mắt lập loè, nhìn thoáng qua Vũ trưởng lão và Ngũ Độc Quỷ Tướng.
Vũ trưởng lão đạm mạc nói:
- Giao vật kia ra đây, ngươi sẽ được một đoạn thời gian bình thường, nếu không thì sau này loại tràng diện này sẽ tiếp tục diễn ra, hơn nữa, không phải chỉ ở trên người ngươi. mà còn thân nhân bằng hữu nữa, ta nghĩ, bọn hắn hẳn là không có được thực lực như ngươi phải không"
Sát khí trong mắt không che dấu chút nào, Diệp Trần cười lạnh nói:
- Cho dù ta có giao ra thì các ngươi chưa chắc sẽ bỏ qua cho ta, bởi vì chỉ có trảm thảo trừ căn, mới có thể giải quyết hậu hoạn, ta nói không sai chứ!
- Nếu ngươi đã cố ý như thế, vậy thì cũng đừng trách chúng ta.
Vũ trưởng lão không thừa nhận, cũng không phủ nhận, bất quá sâu trong nội tâm đã thừa nhận cách nói của Diệp Trần, tiềm lực của Diệp Trần quá kinh khủng, chờ đến khi hắn trưởng thành thì dù mình và Ngũ Độc Quỷ Tướng có liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, cho nên vì an bình sau này, bọn hắn đương nhiên sẽ không buông tha cho Diệp Trần rồi.
Hiện giờ bảo Diệp Trần chịu thua, chỉ là vì tăng cường thực lực của mình thôi.
- Tiểu tử, con đường này chính là do ngươi chọn, ngày sau ngàn vạn lần không nên hối hận, Ngũ Độc Quỷ Tướng có rất nhiều thủ đoạn tra tấn người khác, rất nhiều.
Ngũ Độc Quỷ Tướng biết rõ mình không phải là đối thủ của Diệp Trần, cho nên do Vũ trưởng lão chủ công, mình thì ở một bên trợ giúp, dù sao hắn biết rõ, cái lợi hại nhất của mình là Độc công mà không phải là chiến lực.
Trường kiếm trong tay chỉ xéo mặt đất, kiếm quang phụt lên, Diệp Trần âm thầm thúc dục Bất Tử Chi Thân, đổi dùng linh hồn lực lạc ấn linh hồn ấn kí vào ngũ tạng, hiệu quả của linh hồn ấn kí so với tinh thần ấn kí thì lớn hơn, đủ để duy trì cũng thời gian hai chung trà, trong khoảng thời gian này, thương thế của lục phủ ngũ tạng cơ hồ có thể không cần để ý đến, trừ phi công kích của đối phương vượt qua năng lực thừa nhận của Bất Tử Chi Thân.
- Ta nói rồi, ngươi sẽ là quỷ dưới kiếm của ta mà.
Diệp Trần buông tha cho việc giao thủ với Vũ trưởng lão, trực tiếp nhắm vào Ngũ Độc Quỷ Tướng.
Vũ trưởng lão nhướng mày, Ngũ Độc Quỷ Tướng không thể chết được, hắn vừa chết, mình cũng không thể nào kiềm chế Diệp Trần nữa, chỉ có liên thủ, mới có thể có một ít cơ hội thôi.
Rầm rầm rầm!
Kim loại vòng tròn được ném ra, Vũ trưởng lão phát động thế công mãnh liệt nhất về phía Diệp Trần.
Lập tức tới gần Ngũ Độc Quỷ Tướng, tay trái Diệp Trần chợt cầm ngược ba chuôi kiếm khác, xoay người sử ra Nghịch thức Thiên Lôi Thiết.
Tiếng kim loại nổ tung vang lên, ngàn vạn hỏa tinh bắn ra.
Một kiếm dàng khai mở vòng tròn, hai kiếm của Diệp Trần giao nhau, song kiếm lưu được thuận thế thi triển ra.
- Không tốt, mục tiêu của hắn là ta.
Vũ trưởng lão thất kinh vì sự xảo trá của Diệp Trần, bất chấp triệu hồi vòng tròn, đánh ra một quyền.
Phanh!
Thế công của Diệp Trần còn yếu hơn so với tưởng tượng, một quyền này tuy rằng là một kích toàn lực của Vũ trưởng lão nhưng so ra vẫn kém công kích của vòng tròn, nhưng Diệp Trần chỉ đơn giản liền bị đánh ra ngoài, lao đi nhanh như mũi tên, sau một thoáng liền xuất hiện ở trước người Ngũ Độc Quỷ Tướng mười bước.
- Đáng giận, mục tiêu của tiêu tử này rõ ràng lại là Ngũ Độc, giao thủ với ta chỉ là để che dấu mục đích, tung hỏa mù, thuận tiện khiến cho Ngũ Độc trở nên chủ quan hơn.
Vũ trưởng lão hoảng sợ vì kinh nghiệm chiến đấu của Diệp Trần, loại kinh nghiệm này đã không phải qua tôi luyện mà có thể thành được nữa, nhất định phải có thiên phú tuyệt đỉnh, người có thiên phú chiến đấu yếu thì rất khó tại ranh giới ngàn cân treo sợi tóc làm ra nhiều kế hoạch như vậy
- Giết Ngũ Độc, ngươi cũng sẽ trọng thương sắp chết, ta xem ngươi lựa chọn thế nào.
Vũ trưởng lão phẫn nộ gào thét một tiếng, hai tay nắm lấy vòng tròn cách đó không xa đánh về phía Diệp Trần, hắn có lòng tin, dưới một kích nén giận của hắn, Diệp Trần tuyệt đối sẽ không dễ chịu.
Diệp Trần không chút quan tâm đến vòng tròn phía sau lưng, trường kiếm phỉ lục sắc cực tốc chấn động, biên giới của kiếm quang phụt lên là một tầng kim sắc.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Chỉ thấy kim quang lóe lên, Ngũ Độc Quỷ Tướng cả người bị chém thành hai khúc, một sợi chỉ đỏ từ đỉnh đầu lan tràn đến háng, cuối cùng tách ra huyết thủy đầy trời, mà bản thân hắn còn không biết là mình đã chết, muốn phản kích lại Diệp Trần, chỉ là làm kiểu gì cũng không điều động được Chân Nguyên, trùng trùng điệp điệp ngã trên mặt đất.
Phanh!
Ngay lúc đánh chết Ngũ Độc Quỷ Tướng, phía sau lưng Diệp Trần cũng đã trúng công kích của một vòng tròn, về phần cái vòng khác thì bị hắn tránh được.
Khóe miệng phun ra máu tươi, Diệp Trần tỉnh táo xoay người.
Vũ trưởng lão diện mục dữ tợn nói:
- Lục phủ ngũ tạng của ngươi có lẽ đã vỡ nát phải không! Ngươi còn thừa lại bao nhiêu thành thực lực, năm thành? Hay là ba thành? Giết Ngũ Độc Quỷ Tướng, ta muốn ngươi phải chôn cùng hắn, đây là do ngươi lựa chọn sai lầm, một lựa chọn đẩy ngươi vào tử lộ.
- Ngũ Độc Quỷ Tướng, nguyên lai là Ngũ Độc Quỷ Tướng đứng đầu trong 108 đại Quỷ tướng của Cửu U Giáo, không thể tưởng được đã bước vào Linh Hải Cảnh, nhưng tiếc là giờ đã chết trong tay ta, lại nói tiếp, Quỷ tướng của Cửu U Giáo chết trên tay ta đã có bốn tên rồi, không biết ngươi là người nào trong Cửu U Giáo?
Quỷ tướng chết ở trên tay Diệp Trần có Thi Quỷ Đạo Nhân, Huyết Ma Chân Nhân, Bạch Cốt Quỷ Tướng, cùng với Ngũ Độc Quỷ Tướng, hắn suy đoán, Vũ trưởng lão có lẽ cũng là một trong các Quỷ tướng, chỉ có điều người sau vượt qua người trước, hắn đã vượt qua Ngũ Độc Quỷ Tướng rồi.
Ở trong mắt Vũ trưởng lão, Diệp Trần chả khác gì người chết, cho nên không hề cố kỵ nói:
- Nói cho ngươi biết cũng không sao, ta chính là Ngoại môn trưởng lão của Cửu U Giáo - Vũ U Điền.
- Ngoại môn trưởng lão Vũ U Điền, rất tốt, Quỷ Tướng đối với ta mà nói đã không đủ nhìn nữa, nên đến phiên nhân vật cấp trưởng lão của Cửu U Giáo rồi.
- Hừ, nói khoác không biết ngượng, nếu ngươi ở vào thời kì toàn thịnh có lẽ ta sẽ kiêng kị một chút, nhưng ngươi bây giờ ta chỉ cần dùng một tay cũng có thể bóp chết.
Nhị Hoàn Tỏa Nhật!
Vũ U Điền ngoài miệng nói như thế nhưng kỳ thật tuyệt không dám chủ quan, chuyện lật thuyền trong mương tuy rằng ít phát sinh nhưng không phải là không có khả năng, sư tử vồ thỏ cũng phải toàn lực, Vũ U Điền hắn sẽ không phạm loại sai lầm này, ít nhất trước khi đối phương ngã xuống thì sẽ không phạm.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Bích sắc quang hoàn phô thiên cái địa phong tỏa xuống, tầng tầng lớp lớp, vòng lớn bao lấy vòng nhỏ.
Trong miệng Diệp Trần tràn ra từng tia máu tươi, hắn không tránh né, tựa hồ như không cách nào tránh né, trường kiếm phỉ lục sắc trong tay chặt nghiêng, bổ ngang, đâm thẳng, không ngừng đột phá sự phong tỏa của bích sắc quang hoàn, mang đến cho người ta cảm giác như thuyền nhỏ trong sóng lớn, tùy thời đều có khả năng thuyền hủy người vong.
Vũ U Điền thấy thế, trong nội tâm cũng thả lỏng một hơi, xem ra đối phương quả thật đã bị trọng thương, nhưng không biết là tổn thương đến mức độ nào đây.
Số lượng của bích sắc quang hoàn có rất nhiều, mà lại quỹ tích lại hay thay đổi, biến hóa không ngừng nghỉ, nhưng cũng không làm gì được kiếm pháp của Diệp Trần vốn đã tập hợp ba đại ưu điểm nhanh, hung ác, chuẩn vào một thân, mặc cho bích sắc quang hoàn có biến hóa thể nào cũng khó mà tới gần thân thể của hắn được, chứ đừng nói chi tới việc phong tỏa hắn.
- Hừ, nhìn ngươi có thể chống đỡ được đến khi nào, Vũ Thiên Sát!
Cười lạnh một tiếng, Vũ U Điền hai tay kết ấn, theo hắn kết ấn, Thủy nguyên khí trong thiên địa cũng bắt đầu rung chuyển..., bầu trời một mảnh âm u mờ mịt, chợt, từng đạo vũ tiễn lăng lệ ác liệt bắn xuống, giống như vạn tên cùng bắn, thanh thế to lớn.
- Nghịch thức Thiên Lôi Thiết!
Diệp Trần trở tay cầm kiếm, một kiếm chém ngược, vòng tròn và vũ tiễn trong phạm vi ba dặm bị nhao nhao bắn ra, giống như một viên cầu bị rỗng ruột vậy.
PHỐC!
Làm xong đây hết thảy, Diệp Trần há mồm phun một búng máu lớn, thần sắc uể oải.
- Chính là lúc này!
Vũ U Điền đột nhiên cảm giác hiện giờ không nên đánh chết Diệp Trần, trước khi đạt được bí mật mà Ngũ Độc Quỷ Tướng muốn thì không thể giết, nếu không hắn tội gì lãng phí mấy tháng thời gian, thiên tân vạn khổ đi theo Ngũ Độc Quỷ Tướng chạy ngược chạy xuôi chứ. Nội tâm khẽ động, thế công kế tiếp của Vũ U Điền bỗng yếu hơn ba phầm, một đầu thủy long bàng bạc dưới sự thôi động Chân Nguyên của hắn, dùng khí thế oanh phá hết thảy phóng ra ngoài.
- Thủy Tường Long Sát!
Một chiêu này là áo nghĩa võ học đơn thể mạnh nhất của Vũ U Điền, Nhất Hoàn Sáo Nguyệt và Nhị Hoàn Tỏa Nhất trước kia là sát chiêu loại phong tỏa, Vũ Thiên Sát là sát chiêu quần thể, mà Thủy Tường Long Sát mới là sát chiêu chính thức hắn dùng để đối phó với cường địch, dù chỉ dùng bảy phần Chân Nguyên, cũng đủ làm cho Diệp Trần trọng thương sắp chết.
Ầm ầm!
Thủy long lập tức lao nhanh, từ không trung tạo ra hình dáng tia chớp, kinh tâm động phách.
- Rốt cuộc đã tới!
Trong mắt Diệp Trần hiện lên một đạo ánh sáng lạnh sắc bén, giống như có người từ trong đó chém ra một kiếm trí mạng vậy.
Trường kiếm phỉ lam sắc chấn động, dùng một tần suất chấn động không thể nào tưởng tượng nổi, một sát na kia chấn động ít nhấy cũng phải hơn một ngàn lần, kiếm quang lục sắc bị phủ lên một tầng kim quang, kim quang lưu chuyển, theo Diệp Trần vung trảm, phun tiết ra ngoài.
- Kim Diệu Chấn Sát Kiếm!
Không có bất kỳ trở ngại nào, bàng bạc thủy long trực tiếp bị phân thành hai nữa, theo hai bên của Diệp Trần chạy trốn ra ngoài, đánh về phía xa xa nơi sau lưng.
- Cái gì, không có khả năng, chẳng lẽ. . .
Trong mắt Vũ U Điền hiện lên thần sắc mịt mờ không thể tin nổi, trong đầu hiện lên điện quang, không khỏi nghĩ đến, chẳng lẽ biểu hiện trước kia chỉ là giả dối, Diệp Trần, căn bản không có bị thương, cái hắn gọi là bị thương chỉ là giả vở giả vịt, để cho mình chủ quan mà mạo muội tiến công sao.
Thế nhưng, vòng tròn của mình rõ ràng đã đánh trúng sau lưng hắn, cho dù hắn có mặc thượng phẩm phòng ngự Bảo Khí, lực đạo cũng sẽ truyền vào, không có khả năng không bị thương được, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Đầu óc của Vũ U Điền rối loạn một mảnh, cảm giác như gặp phải sự tình khó có thể lý giải nổi vậy.
Nếu như Ngũ Độc Quỷ Tướng ở chỗ này, chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm như vậy, bởi vì, Ngũ Độc Quỷ Tướng nhận định Diệp Trần đã nhận được phương pháp tu luyện của Bất Tử Chi Thân cho nên lúc chiến đấu nhất định sẽ đề phòng điểm này, nhưng không biết sao hắn vẫn cẩn thận một mực không nói cho Vũ U Điền rõ chân tướng, sợ Vũ U Điền sẽ bỏ qua hắn, độc chiếm chỗ tốt.
Vũ U Điền cái gì cũng nghĩ đến, duy chỉ không ngờ rằng Diệp Trần đã tu thành ‘ Bất Tử Chi Thân", cái sai lầm này sẽ không vì ý chí của hắn mà thay đổi.
Kim Diệu Chấn Sát Kiếm thế như chẻ tre, sau khi chém ra thủy lòng bàng bạc, dư thế không tiêu, trùng trùng điệp điệp chém vào ngực của Vũ U Điền.
Âm vang!
Ngực Vũ U Điền bắn ra hỏa tính nóng bỏng, từng đợt lực đạo nặng nề theo trung phẩm phòng ngự Bảo Khí truyền vào trong cơ thể, một ngụm máu nóng rốt cục không nhìn được nữa, há mồm phun ra ngoài.
- Tiểu tử, ngươi xảo trá lắm!
Thân thể bay ngược, Vũ U Điền hóa thành một đạo lưu quang phi độn.
- Chạy được không!
Diệp Trần thi triển thân pháp, nhanh chóng đuổi theo.
Một người trọng thương, một người hoàn hảo không tổn hao gì, khoảng cách dần được rút ngắn lại, đã đến trong phạm vi công kích của Diệp Trần.
Xoẹt!
Kiếm khí bắn nhanh ra, Diệp Trần đánh ra một kiếm.
Sau ót Vũ U Điền phảng phất như có con mắt, thân hình nhoáng một cái, tránh đi kiếm khí xâm nhập, nhưng tốc độ lại chậm đi một phần.
- Không được, cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ bị đánh chết tươi mất, chỉ có thể hao tổn một chút máu huyết, thi triển ra huyết độn thôi.
Nghĩ đến đây, thân thể Vũ U Điền chấn động, tốc độ bạo tăng, Chân Nguyên phun ra mang theo huyết sắc tươi đẹp, sắc mặt càng trở nên trắng bệch.
Độ tinh khiết Chân Nguyên của Diệp Trần đến cùng vẫn kém Vũ U Điền, lúc trước đối phương trọng thương, còn có thể chậm rãi đuổi theo, hiện giờ sẽ chỉ càng kéo càng xa, cuối cùng sẽ mất đi cơ hội thôi.
Phanh!
Hộ thể Chân Nguyên bên ngoài cơ thể sụp đổ, hóa thành các điểm toái mang lơ lửng bốn phía, mảnh vỡ dung hợp lẫn nhau, hình thành từng mảnh kiếm quang lăng lệ ác liệt, giống như là Kiếm Tiên ngự kiếm vậy.
- Tật!
Kiếm chỉ nơi tay phải đột nhiên đâm ra, kiếm quang mang theo Diệp Trần bắn nhanh ra ngoài, loại tốc độ này đã tiếp cận tốc độ công kích cực hạn, phảng phất một đạo cực quang xé trời vậy, nhanh như mộng huyễn.
Một đạo Huyết Quang, một mảnh kiếm quang, cả hai một trước một sau, dốc sức liều mạng đuổi theo, tổng thể mà nói, tốc độ của Diệp Trần vẫn nhanh hơn một chút.
- Lúc trước xác xuất thành công khi ta thi triển ra Kiếm Quang Phi Hành Thuật không đến một phần mười, hôm nay, xác xuất thành công đã đạt đến trăm phần trăm, không chút trục trặc.
Đã có 32 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Lúc ở Huyết Ma Chiến Trường, Diệp Trần bị tứ đại cường giản Tinh Cực Cảnh cực hạn đuổi giết, trong lúc trọng thương, thi triển ra Kiếm Quang Phi Hành Thuật, tránh được một kiếp, rồi sau đó, Diệp Trần vẫn một mực khổ luyện Kiếm Quang Phi Hành Thuật, hi vọng một ngày nào đó có thể tùy tâm sở dục mà thi triển ra, mà cái mục tiêu này đã được hoàn thành vào rất lâu trước kia, bất quá vẫn một mực không có thời cơ sử dung, bởi vì muốn dùng một chiêu này, phải là dưới tình huống chạy trối chết hoặc là đang đuổi giết ai đó, dù sao điều kiện tiên quyết để thi triển ra Kiếm Quang Phi Hành Thuật chính là triệt tiêu hộ thể Chân Nguyên.
Thanh Thạch Trấn ở vào phía Nam của Hoành Lĩnh Vực, cách biên cảnh còn chưa đầy 3 vạn dặm.
Bất tri bất giác, hai người đã đi ra khỏi Hoành Lĩnh Vực, đi vào phía trên một mảnh sơn mạch, tốc độ cực nhanh, đã vượt qua gấp 10 lần vận tốc âm thanh rồi.
- Giết ta, ngươi gặp phải sự đuổi giết của phần đông cao thủ trong Cửu U Giáo, gia tộc và tông môn của ngươi đều sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, ngươi cho rằng đáng giá sao?
Dù Vũ U Điền là Đại năng Linh Hải Cảnh, tu thành Linh Khu, nhưng máu huyết trong Linh Khu cũng không phải là vô cùng vô tận, hơn nửa canh giờ qua đi, máu huyết trong cơ thể hắn đã bị khô kiệt, nếu cứ tiếp tục như vậy, không cần Diệp Trần đuổi giết, hắn cũng không thể nào sống qua ngày mai được.
Diệp Trần cười lạnh.
- Cửu U Giáo đã bị hủy diệt vào vài chục năm trước, dư đảng còn sót lại không phải là chuột chạy qua đường sao, ngươi cho là ta sợ à?
- Hừ, cao thủ còn sót lại của Cửu U Giáo vượt quá sự tưởng tượng của ngươi đấy, chớ để tự tìm đường chết, mang đến nguy cơ cho gia tộc của mình.
- Lưu lại ngươi mới là nguy cơ đấy.
- Đáng giận, cho dù chết, ta cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng
Vũ U Điền buông tha cho việc chạy trốn, thừa dịp còn chút thực lực, chuẩn bị đồng quy vu tận với Diệp Trần.
Ngay trong chốc lát lúc hắn xoay người, một đạo kiếm quang thanh sắc xen lẫn kim sắc thổi qua, chợt cái cổ tê rần, hắn trông thấy một cổ thi thể không đầu, cách mình thật xa.
Hô!
Một kiếm chém giết Vũ U Điền, Diệp Trần hung hăng phun ra một ngụm trọc khí, đối phương không hổ là ngoại môn trưởng lão của Cửu U Giáo, vô cùng khó chơi, nếu không phải mình có được một bộ phận "Bất Tử Chi Thân" để lừa địch thì chỉ sợ còn chưa hẳn có thể làm bị thương đối phương chứ đừng nói chi đến một lần hành động liền đánh chết.
Thò tay khẽ hấp, Trữ Vật Linh Giới của Vũ U Điền rơi vào tay, Diệp Trần nhìn cũng không nhìn, ném vào trong Trữ Vật Linh Giới của mình.
- Ở đây hẳn là Lâm Tinh Sơn Mạch a! Qua Lâm Tinh Sơn Mạch chính là Tinh Vực Hồ rồi, vài năm chưa tới Bàn Xà Đảo, không biết Vương Xà giờ đã đạt đến cảnh giới nào rồi nữa?
Lúc ấy Diệp Trần và Huyền Không Đảo có cừu oán, bởi vì sợ Huyền Không Đảo phát tiết lửa giận đến trên người Bàn Xà Đảo Vương gia cho nên hắn vẫn một mực không liên hệ với Vương Xà, nghĩ đền giờ đã qua lâu như vậy, Huyền Không Đảo có lẽ đã giảm đi lòng cừu hận, đây là chính thời điểm để đi Bàn Xà Đảo một lần rồi.
Không vội vã chạy đi, Diệp Trần tìm một ngọn núi yên tĩnh, ngồi xuống khôi phục Chân Nguyên.
Cách Hoành Lĩnh Vực Thanh Thạch Trấn ngoài trăm dặm, một đám người đội mũ rộng vành tụ cùng một chỗ, đa số đều mặc áo trăng, mặc hắc y chỉ có ba vị.
- Máu của Vương gia đã mang đến chưa?
Một gã mặc hắc y mang mũ rộng vành hỏi.
- Đã mang đến!
Người cầm đầu mặc áo trắng mang mũ rộng vành từ trong Trữ Vật Linh Giới lấy ra một bình thủy tinh trong suốt, bên trong lưu chuyển một loại chất lỏng đỏ như máu.
Nhận lấy bình thủy tinh, tên hắc y mang mũ rộng vành mở ra ngửi ngửi, chợt đưa cho hai người mặc hắc y bên cạnh, sau khi ba người ngửi qua, người nói chuyện lúc trước nói:
- Tốt rồi, chúng ta đã ngửi qua máu tươi của Vương gia, chỉ cần khoảng cách không vượt quá mười vạn dặm, cho dù ở chân trời góc biển, bọn hắn cũng không thể nào chạy thoát được.
- Giờ mang bọn ta đi Bàn Xà Đảo đi! Lấy năng lực hai hậu đại của Vương gia kia, trong vòng mấy ngày, chưa hẳn có thể chạy đến ngoài mười vạn dặm được.
- Đi theo ta!
Vèo! Vèo! Vèo!
Một đám người đầu đội mũ rộng vành phi độn ra ngoài, mục tiêu là phía Nam.
Tinh Vực Hồ, hồ nước cấp đại lục, ở Chân Linh đại lục cho dù không được xếp vào Top 3 thì ít nhất cũng có thể lọt vào Top 5, diện tích đạt đến phạm vi kinh người, mấy trăm vạn dặm, bỏ toàn bộ Nam Trác Vực vào đấy vẫn còn dư dả, mà đây chỉ là một hồ nước, một cái hồ nước tràn đầy nước...
Với tư cách là một hồ nước lớn như thế, đảo nhỏ trên Tinh Vực Hồ nhiều không kể xiết, giống như những vì sao chi chít trên trời, cứ cách một khoảng là có thể chứng kiến một hòn đảo rồi.
Liên Phong Đảo, một hòn đảo nhỏ cách Bàn Xà Đảo ngoài mấy mươi vạn dặm.
Dân cư trên đảo lên đến trăm vạn, cũng coi như là một hòn đảo phồn hoa.
Trong một tửu lâu xa hoa, Diệp Trần ngồi ở vị trí gần cửa sổ uống trà, thuận tiện lắng nghe một chút những tin tức mà các võ giả trao đổi với nhau.
- Nghe nói gì chưa, Bàn Xà Đảo Vương gia dựa sát bên Hắc Long đế quốc đã bị diệt môn rồi, cả nhà cao thấp, chó gà không tha, mà ngay cả Bàn Xà Đảo cũng bị lột bỏ một tầng đấy.
- Diệt môn, ai lại độc ác như vậy, Vương gia kia dầu gì cũng là cửu phẩm gia tộc, sao lại nói diệt môn liền diệt môn được, hơn nữa ta lại nghe nói mấy năm gần đây, Vương gia xuất hiện hai hậu đại trẻ tuổi, đều có được thực lực Tinh Cực Cảnh cơ mà, bát phẩm tông môn muốn muốn đối phó bọn hắn thì cũng phải tổn gân động cốt mới được.
- Tầm mắt của ngươi quá thấp rồi, đối với chúng ta mà nói, Vương gia là một quái vật khổng lồ, nhưng đối với những nhân vật lợi hại thì, Vương gia nói diệt liên diệt, không thể qua nổi một đêm.
". . . "
Tiếp theo những võ giả trong tửu lâu nói gì, Diệp Trần cũng không nghe thấy, bởi vì hắn đã rời đi rồi.
Trên bầu trời, Diệp Trần điều khiển phi hành khôi lỗi, dùng vận tốc gấp 10 lần âm thanh chạy đi.
"Vương gia đến tột cùng đắc tội với ai, lại bị diệt môn như vậy, Vương Xà giờ thế nào rồi không biết nữa? " Trong đầu Diệp Trần có rất nhiều vấn đề, hắn không thể tưởng được mình vừa muốn đi Bàn Xà Đảo đã chợt nghe được tin tức Vương gia bị diệt, tuy hắn đối với Vương gia cũng không có cảm tình gì, cảm tình đối với Vương Xà cũng không phải rất sâu, chỉ thuộc về loại giao tình bình thường, nhưng Vương gia dù sao cũng đã cho hắn một cây Huyết Dương Hoa ba ngàn năm hỏa hầu, Vương Xà dù sao cũng từng được mình bảo hộ.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chẳng biết tại sao, Diệp Trần nghĩ tới đám người đội mũ rộng vành kia, cứ nghĩ đến mà không có bất kì lý do nào cả.
"Vương Xà, lúc trước nhìn ngươi cũng không phải là người đoản mệnh, có lẽ sẽ không chết dễ dàng như vậy đấy chứ! Nếu chết thì cũng thật không có ý nghĩa. "
Tiềm lực của Vương Xà, Diệp Trần rất rõ ràng, từ trên người Thác Bạt Khổ có thể nhìn ra một hai, mà niên kỉ của Vương Xà so với mình còn nhỏ hơn một chút nữa.
Vèo!
Phi hành khôi lỗi bắn đi, nhanh như tia chớp.
. . .
Rất xa, Diệp Trần thấy được Bàn Xà Đảo, Bàn Xà Đảo cao ngất trước kia không biết sao lại thấp đi một đoạn, trên đỉnh tựa hồ như bị người ta một đao chặt đi, bất quá từ mặt phẳng mà xem thì hẳn không phải là đao, mà là móng vuốt, bị móng vuốt trảo đứt.
Phía trên mặt phẳng không bằng phẳng, có đại lượng võ giả đang đứng đó.
- Hôm đó ngươi không thấy được tình huống, một đám người mặc áo trắng đội mũ rộng vành vây quanh Vương gia, chó gà cũngkhông tha, ngay cả tiểu hài tử cũng không thoát khỏi số mệnh, cuối cùng trước khi đi, người mặc áo trắng đội mũ rộng vành cầm đầu vung tay lên, Bàn Xà Đảo Vương gia trực tiếp bị san bằng, trở thành bộ dáng như hiện giờ đấy.
- Quá độc ác a! Ngay cả lưu lại toàn thây cũng không làm nữa.
- Aizz, thế giới này là thế giới cường giả vi tôn, cường giả nói một không nói hai, nói diệt ngươi, liền diệt ngươi, không có gì để thương lượng cả.
- Ồ, có cường giả Tinh Cực Cảnh hậu kỳ đỉnh phong đến.
Không ít người chú ý tới khí tức cường đại của Diệp Trần.
Diệp Trần thu hết lời nói của mọi người vào trong tai, nhất là mấy chứ ‘ người mặc áo trắng đội mũ rộng vành ' đã hấp dẫn hắn, nếu như không phải là trùng hợp thì... đám người đội mũ rộng vành gặp được ở Thanh Thạch Trấn chính là hung thủ đã diệt sát Vương gia, suy đoán lần này cũng không phải là không có căn cứ, đầu tiên, người mặc áo trắng đội mũ rộng vành không phải là không có, nhưng muốn xuất hiện nguyên một đám, tỷ lệ rất nhỏ, tiếp theo là người mặc áo trắng đội mũ rộng vành có được Thanh Nhãn Bạch Lang huyết mạch, Vương gia có được Đa đầu xà huyết mạch, cả hai nhiều ít cũng có một chút quan hệ.
Cho nên, Diệp Trần cơ bản đã xác định được chính đám người kia đã diệt Vương gia.
"Thật đúng là khó giải quyết, đám ngươi kia cũng không phải là loại dễ chọc, nhất là tên cầm đầu, thực lực cơ hồ không hề dưới Vũ U Điền. "
Diệp Trần nhíu mày, Vũ U Điền có bao nhiêu lợi hại, hắn rất rõ ràng, chỉ một người cầm đầu thì hắn cũng không kiêng kị lắm, nhưng nguyên một đám thì không thể không cẩn thận một chút rồi, huống chi, người có được loại huyết mạch này chiến lực vô cùng cường hoành, Diệp Trần chống lại người cầm đầu kia, cũng không nắm chắc tất thắng được.
"Trước tiên mặc kệ những thứ này, tìm xem có đầu mối gì không đã. "
Mi tâm phồng lên, linh hồn lực của Diệp Trần lặng yên phóng xuất ra ngoài.
Ba mươi dặm!
Năm mươi dặm!
Tám mươi dặm!
Chín mươi dặm!
Một mực thúc dục linh hồn lực xâm nhập vào hơn 90 dặm dưới lòng đất của Bàn Xà Đảo, Diệp Trần mới cảm giác lực bất tòng tâm, linh hồn lực rốt cục không thể vươn đi được nữa.
"Ồ, có một tia không gian ba động, rất yếu ớt. "
Thần sắc khẽ động, Diệp Trần ly khai mặt phẳng, đi vào sườn núi của Bàn Xà Đảo, để cho linh hồn lực có thể xâm nhập càng sâu hơn, đến khi không phát hiện được gì khác thường thì trực tiếp lẻn vào đáy hồ.
"Nơi đó là một cái truyền tống thạch môn? "
Diệp Trần rốt cục cũng tìm được nguyên điểm của ba động, rõ ràng lại ở bên dưới mặt phẳng 360 dặm, nếu không phải linh hồn lực của Diệp Trần so với đại bộ phận Đại năng Linh Hải Cảnh mạnh hơn, chưa hẳn có thể phát hiện ra, nghĩ đến, người cầm đầu áo trắng kia không thể không dùng linh hồn lực tìm qua, chỉ vì phạm vi thăm dò của hắn có hạn, mà vị trí của truyền tống thạch môn lại ở quá sâu, nên mới không phát giác ra.
Đương nhiên, quan trọng nhất là bởi vì Diệp Trần đã từng tu luyện qua Phá Hư Chỉ, Phá Hư Chỉ ẩn chứa không gian ý cảnh, khiến cho hắn dị thường mẫn cảm với không gian ba động do truyền tống thạch môn phát ra.
Không do dự nhiều, Diệp Trần vận chuyển hộ thể Chân Nguyên, xâm nhập vào đất bùn ở sâu dưới đáy hồ Bàn Xà Đảo, tiến gần đến truyền tống thạch môn.
Rất nhanh, Diệp Trần đã đến trước truyền tống thạch môn.
Truyền tống thạch môn ở sâu trong một thạch thất, phía trên không có thông đạo thẳng kế tiếp, chỉ có bên cạnh, mới có một con đường nhỏ rất bí mật, mà cửa vào của con đường nhỏ là cũng là ở đáy hồ, bên ngoài có đồng cỏ và nguồn nước bao trùm, thông đạo cũng không phải một đường thông thuận, có rất nhiều cơ quan, đây cũng là nguyên nhân vì sao Diệp Trần không tiến đến từ con đường nhỏ, không phải hắn kiêng kị cơ quan, mà là kiêng kị cơ quan sẽ dẫn phát ra động tĩnh quá lớn.
"Không biết cái truyền tống thạch môn này thông đến nơi nào? " Diệp Trần liên tục cân nhắc, mới bước vào một bước, hắn tin rằng, Vương gia sẽ không thiết trí một cái truyền tống thạch môn khiến người khác lâm vào tuyệt địa, căn bản không cần phải như thế, dù sao có mấy người phát hiện ra nơi này chứ, tác dụng của cái truyền tống thạch môn này phân nửa là truyền tống nhân vật trọng yếu đi, có lẽ, Vương Xà còn sống?
Ông!
Trong truyền tống thạch môn xoáy lên, Diệp Trần triệt để biến mất trong đó.
. . .
- Mị tỷ, có người thông qua truyền tống thạch môn tới.
Trong một kiến trúc dưới lòng đất, một gã thiếu niên mặc áo đen thần sắc cẩn thận nhìn chằm chằm vào truyền tống thạch môn ở phía trước, đúng là người mà Diệp Trần đã nhiều năm không gặp - Vương Xà, mà ở phía sau hắn, có một cô gái lãnh diễm mặc áo đen đi tới, chính là một đại thiên tài khác của Vương gia - Vương Mị, ban đầu ở Tinh Vực Hồ, nàng và Tam Đầu Xà do nàng nuôi còn tập kích thuyền của Diệp Trần và Vương Xà ngồi nữa.
- Tiểu Xà, Vương gia của chúng ta rất có thể đã bị diệt, người đến nơi này, hơn phân nửa là địch nhân, đợi lát nữa ta ngăn chặn đối phương, một mình ngươi chạy trốn đi, ngàn vạn không được quay đầu.
Trong mắt Vương Mị mang theo một tia bi thương, sau đó bắt đầu trở nên kiên định.
Vương Xà lắc đầu.
- Không, Mị tỷ, ta và ngươi cùng nhau đối mặt.
- Tiểu tử ngốc, ngươi lưu lại thì làm được gì, bất quá chỉ nhiều thêm một cỗ thi thể thôi, chỉ có sống sót, mới có thể báo thù cho Vương gia chúng ta, ta tin tưởng ngươi có cái tiềm lực này, chỉ trong vài năm ngăn ngủi, ngươi đã trực tiếp từ Ngưng Chân Cảnh lên đến Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đỉnh phong đấy thôi.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
So với mấy năm trước, Vương Mị thành thục không ít.
Ông!
Ngay trong lúc hai người nói chuyện, tốc độ xoay tròn của vòng xoáy trong truyền tống thạch môn bỗng nhiên nhanh hơn, một bóng người đi ra.
- Đi chết đi!
Sau lưng Vương Mị và Vương Xà hiện lên Lục Đầu Xà hư ảnh, mười hai cái đầu xà nhao nhao cắn về phía người đến, thế công mãnh liệt.
Phanh!
Người tới một quyền chém ra, hai người liên tiếp lui về phía sau.
- Là ta.
Vung quyền đánh lui hai người, Diệp Trần nói.
Vương Xà vui mừng quá đỗi.
- Diệp đại ca, thật là Diệp đại ca sao, Mị tỷ, hắn không là địch nhân, là ân nhân cứu mạng của ta, Diệp đại ca.
Trên mặt Vương Mị hiện lên thần sắc nghi hoặc, gật gật đầu tỉnh táo nói:
- Ta biết!
Diệp Trần nhìn chung quanh một lần, phát hiện nơi này là ở dưới nền đất, trên vách tường khảm nạm thủy tinh tản mát ra hào quang, khiến cho hoàn cảnh lờ mờ này không đến nổi không thấy được gì, mà nơi này là đại sảnh của một cái thạch thất, tạo hình thập phần tao nhã, tựa hồ đã có không ít năm tuổi.
- Vương Xà, đây là nơi nào?
- Nơi này là cấm địa của Vương gia, Diệp đại ca, Vương gia của ta có còn không?
Vương Xà cẩn thẩn hỏi, mấy năm qua, hắn đối với Vương gia này đã có cảm tình rất sâu, ngoại trừ một số ít người ra thì những người khác đối với hắn đều rất tốt, nhất là Vương gia gia chủ - Vương Hằng.
- Vương gia đã bị san thành bình địa, ta cũng là ngẫu nhiên mới biết được Vương gia các ngươi bị diệt, sau đó tìm được truyền tống thạch môn.
- Gia gia, Chu bá, bọn hắn đều chết hết à.
Trong mắt Vương Xà rưng rưng nước mắt.
- Người chết không thể nào sống lại được, các ngươi có thể còn sống, đã là may mắn trong bất hạnh rồi, phải biết quý trọng tính mạng của mình, đợi ngày sau có thực lực, lại đi báo thù.
Diệp Trần an ủi.
- Ta biết, ta biết mà.
Vương Xà nắm thật chặc quyền, không phải chỉ có chủ gia bị diệt, trước đó thì gia tộc của hắn cũng bị diệt, chó gà không tha, những ngày này, mỗi thời mỗi khắc hắn đều cảm thấy rất thống khổi, cũng may có Vương Mị ở cùng hắn, đây là thân nhân duy nhất của hắn.
Truyền tống thạch môn hào quang ảm đạm, dần dần nội liễm, Diệp Trần biết rõ, đây là do năng lượng của truyền tống thạch môn đã dùng hết, dù sao cái truyền tống thạch môn này so với những cái Diệp Trần đã thấy thì rất thấp, có hạn chế nhân số, không có khả năng không hạn chế truyền tống.
- Các ngươi làm sao trốn được?
Diệp Trần hỏi thăm.
Vương Xà giải thích nói:
Trước khi gia tộc ta bị diệt, Vương Hằng gia gia buộc ta và Mị tỷ tiến vào truyền tống thạch môn, truyền tống thạch môn đó là truyền tống thạch môn đơn hướng, không thể nào truyền tống về được, còn có hạn chế nhân số nữa, hình như chỉ còn lại lần cuối cùng thôi thì phải.
- Vậy có thể nói cho ta bí mật của Vương gia và nguyên nhân gây ra chuyện này không?
Đây là chuyện mà Diệp Trần muốn biết nhất, nếu không hắn không có cách nào xây dựng kế hoạch được.
- Để ta nói đi! Giờ đây Vương gia chỉ còn trên danh nghĩa, cũng không còn gì bí mật nữa, có một chuyện ngươi cũng không rõ lắm...
Hít sâu một hơi, Vương Mị chậm rãi nói:
-Vào thời đại Thượng cổ, có rất nhiều chủng tộc hỗn huyết, trong những chủng tộc hỗn huyết này, thực lực tổng hợp mạnh nhất chính là bán yêu gia tộc, mà Vương gia chúng ta chính là gia tộc như vậy, mà cái gọi là bán yêu chính là biến hóa yêu thú, chính là hậu đại của Yêu Vương và Nhân loại, trong cơ thể có huyết mạch của nhân loại và yêu vương, lúc yêu thú huyết mạch thức tỉnh thì có thể triệu hồi ra yêu thú hư ảnh, khiến cho thực lực cá nhân tăng lên, vượt cấp chiến đấu chỉ là chuyện nhỏ.
- Yêu thú tu luyện tới Yêu Vương cảnh giới, có thể lưu lại hậu đại với nhân loại?
Người của Vương gia có được huyết mạch yêu thú và nhân loại, Diệp Trần cũng không giật mình lắm, trên thực tế hắn đã sớm hoài nghi trong cơ thể những người này có yêu thú huyết mạch, về phần yêu thú và người, nghe qua tựa hồ không thể nào tưởng tượng nổi, kỳ thật cũng không có gì, sau khi yêu thú tu thành Yêu Vương, là có thể có được hai hình thái, một là hình thái yêu thú, một là hình thái nhân loại, yêu thú có hình thái nhân loại không có gì khác nhân loại cả, chỉ cần bọn hắn cao hứng, thì có thể bảo trì hình thái nhân loại cả đời cũng được, đương nhiên, cũng có số Yêu Vương ưa thích hình thái yêu thú, không muốn biến thành nhân loại.
Vương Mị lắc đầu.
- Không, yêu thú bình thường cho dù đạt tới cảnh giới Yêu Vương, hóa thành nhân hình, cũng không thể nào lưu lại hậu đại với nhân loại được, chỉ có một số ít yêu thú thời thượng cổ mới làm được, ví dụ như tổ tiên của Vương gia ta, Cửu Đầu Xà Yêu Vương.
- Cửu Đầu Xà!
Diệp Trần hơi kinh ngạc, Cửu Đầu Xà chính là một yêu thú hung danh đỉnh đỉnh thời thượng cổ, lúc vừa sinh ra đã có thực lực của thất cấp yêu thú, lúc trưởng thành thì có thực lực thập cấp yêu thú, một khi trở thành Yêu Vương, so với Yêu Vương bình thường thì lợi hại hơn gấp mấy lần, thậm chí gấp 10 lần.
- Đám người diệt Vương gia cũng là bán yêu gia tộc sao?
Diệp Trần hỏi.
Vương Mị gật gật đầu.
Đúng vậy, nghe gia gia nói, bọn họ là Ngạo gia có Thanh Nhãn Bạch Lang huyết mạch, trước kia, Ngạo gia chỉ là quý tộc trong bán yêu gia tộc, mà Vương gia chúng ta là Vương tộc, nhưng Vương gia đã tụt dốc từ lâu, trở thành Bình dân tộc, Ngạo gia thì vào một trăm năm trước đã trở thành Vương tộc.
- Ngạo gia tại sao phải diệt sát Vương gia vốn đều là bán yêu gia tộc?
- Đó là vì bọn hắn muốn đạt được Huyết mạch kết tinh của Vương gia chúng ta.
Diệp Trần không nói, yên lặng nghe đối phương nói tiếp.
- Huyết mạch kết tinh, đó là một loại tinh thạch tăng cường nồng độ huyết mạch và đề cao tỉ lệ thức tỉnh của huyết mạch, loại tinh thạch này, chỉ có Yêu Vương mới có thể ngưng tụ ra, mà trong đó lại có kịch độc, bán yêu có nồng độ huyết mạch thấp mà sử dụng Huyết mạch kết tinh thì sẽ thập tử vô sinh, chỉ có bán yêu có nồng độ huyết mạch tương đối cao thì mới có thể lợi dụng nó, ta và tiểu Xà đều đã dùng qua Huyết mạch kết tinh một lần, khiến cho nồng độ huyết mạch của bản thân từ Ngũ Đầu Xà tăng lên đến Lục Đầu Xa, mà huyết mạch một khi thức tỉnh, tu vi sẽ bạo tăng trong khoảng thời gian ngắn, không có tác dụng phụ gì cả.
- Đây chính là lý do mà Ngạo gia ra tay với Vương gia các ngươi? Chẳng lẽ Huyết mạch kết tinh của Vương gia các ngươi, Ngạo gia bọn hắn cũng có thể sử dụng sao?
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế