Khổng Hạo Thiên ngay trong ngày được an bài ở ký túc xá của lão sư, vừa nghĩ đến sáng mai là có thể nhìn thấy học sinh của dị giới, Khổng Hạo Thiên kích động đến mất ngủ.
Ở địa cầu mặc dù Khổng Hạo Thiên tự xưng làm giáo sư mấy nghìn năm, nhưng học sinh hắn dạy dỗ cũng không có nhiều như trong tưởng tượng. Khổng Hạo Thiên thu đồ đệ có một quy định, chỉ cần đệ tử không đạt được một yêu cầu nào thì sẽ không nhận làm đồ đệ! Cũng chính bởi vì vậy, chỉ cần là đệ tử của hắn, hắn sẽ dốc hết khả năng để dạy bọn chúng, xem bọn chúng như là hài tử của mình chiếu cố giống nhau.
“Hắc hắc, không biết nhóm đệ tử đầu tiên của lão Khổng ta ở dị giới là dạng thiên tài gì!” Khổng Hạo Thiên đang mơ tưởng lập tức tiến nhập trạng thái tu luyện.
Trải qua một đêm tu luyện, tinh thần của Khổng Hạo Thiên khá tốt, sáng sớm tìm đến Bố Lai Nhã, để nàng dẫn hắn đi gặp những học sinh của mình.
“Sớm như vậy đã gọi nhân gia rời giường, đúng là!” Bố Lai Nhã gật gà gật gù ngái ngủ, mơ mơ màng màng dẫn theo Khổng Hạo Thiên đến ký túc xá của học sinh.
Tân sinh nhập học còn hai ngày nữa mới bắt đầu, nhưng các học sinh cũ đã sớm bắt đầu tới học viện để học.
“Ở đây chính là ký túc xá của năm đứa bọn chúng!” Bố Lai Nhã chỉ vào một căn ký túc xá kiểu biệt thự riêng biệt nói.
“Uhm, xem ra đệ tử của ta quả thật là nhân vật thiên tài, học viện lại cấp cho một ký túc xá riêng biệt!” Khổng Hạo Thiên đối với học sinh sắp sửa gặp mặt càng lúc càng có lòng tin tưởng.
“Khổng Hạo Thiên, ngươi tự mình đi vào là được, ta còn có khóa học, ta đi trước!” Đến đây Bố Lai Nhã liền vội vã rời đi, Khổng Hạo Thiên cũng không biết là nàng có việc quan trọng hay không.
“Được rồi, ngươi đi lo chuyện của ngươi, ở đây cứ giao cho ta là được!” Sau khi Bố Lai Nhã rời đi, Khổng Hạo Thiên đi lại gõ cửa.
“Bình bình bình!”
“Ai vậy! Còn sớm như vậy không để người khác ngủ, đúng là!” Trong phòng truyền tới tiếng nam hài, nghe thanh âm đại khái khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
“Két!”
Cửa mở ra, đập vào trước mắt Khổng Hạo Thiên cũng không phải là các học sinh chỉnh tề nghênh đón, cũng không phải là một cổ nồng đậm khí tức tu luyện, mà là, nói như thế nào đây, có chút mùi vị lười nhác, lại còn có khí tức uể oải!
Nam hài mở cửa ra còn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ, mắt nửa nhắm nửa mở nhìn Khổng Hạo Thiên hỏi: “Ngươi là ai? Còn sớm như vậy đã đến đập cửa người khác, thật là, ngươi không biết đây là nơi nào sao?!”
“A a, ta quả thật vẫn chưa biết đây là nơi nào, ngươi có thể nói cho ta biết không?” Khổng Hạo Thiên dù biết vẫn hỏi.
“Không biết ngươi còn gõ cái gì! Nói cho ngươi biết, ở đây được xưng là Ngũ tiểu cường ký túc xá là nơi tập trung của suất ca mỹ nữ!” Nam hài cao ngạo nói.
“Tên thật oai phong! Vậy ngươi biết ta là ai không?” Khổng Hạo Thiên khẽ cười hỏi.
“Ngươi?” Nam hài liếc mắt nhìn Khổng Hạo Thiên nói: “Nhìn bộ dạng của ngươi hẳn là học trưởng cao niên cấp, không biết ngươi đến chỗ chúng ta là có việc gì a?”
“Không nghĩ rằng ta còn trẻ như vậy!” Khổng Hạo Thiên dở khóc dở cười nói: “Ta không phải là học trưởng của các ngươi, so với cấp bậc đó còn cao hơn một chút, ta là lão sư mới tới của các ngươi!”
“A, lão sư mới tới ư, ngươi dạy cái gì?” Nam hài biểu hiện ngoài dự liệu của Khổng Hạo Thiên, học sinh nhìn thấy lão sư mặc dù vô lễ vẫn gọi một tiếng lão sư, cũng có thể biểu hiện ra bộ dáng kinh sợ, nhưng nam hài trước mắt này bộ dáng lại không chút quan tâm.
“Uy, tiểu tử, ta là lão sư mới tới của ngươi có nghe không?” Khổng Hạo Thiên sợ đối phương chưa nghe rõ, lập tức nhấn mạnh lại.
Nam hài nhịn không được khoát tay nói: “Biết rồi, biết rồi! Có gì thì nói mau, không nên quấy rối giấc ngủ của chúng ta!”
“Á Lịch Khắc Tư, là ai tới vậy, có chuyện gì sao?” Lại một thanh âm của một nam hài chưa tỉnh ngủ vang lên.
“Là lão sư mới đến của chúng ta, không biết tới tìm chúng ta làm gì!” Á Lịch Khắc Tư hồi đáp.
“Lão sư mới tới?” Bên trong lại truyền đến thanh âm của nam hài nói: “Á Lịch Khắc Tư, ta nói ngươi rồi, nếu là lão sư mới tới, ngươi như thế nào lại không để hắn tiến vào, lại cùng hắn đứng ở ngoài cửa nói chuyện!”
“Hồng Khanh, ta không phải sợ hắn quấy rối giấc ngủ của mọi người sao! Các ngươi quả thật là phụ lòng người tốt a!” Á Lịch Khắc Tư dứt lời, liền quay đầu nói với Khổng Hạo Thiên: “Lão sư, vào ngồi đi, chỗ này nhỏ, tùy tiện tìm một chỗ đi!”
Khổng Hạo Thiên lúc này đã ngửi thấy một chút mùi nguy hiểm, dường như những học sinh này và tưởng tượng của mình có chút khác biệt a.
Tiến vào trong phòng Khổng Hạo Thiên phát hiện bên trong và bên ngoài quả thực cách biệt một trời một vực! Từ bên ngoài nhìn, căn nhà tường trắng mái đỏ, tao nhã thanh tân, nhưng bên trong bụi bặm chồng chất, lung tung lộn xộn, vẻn vẹn chỉ có một gian phòng trước cửa là sạch sẽ ngăn nắp!
Đại khái hơn hai mươi phút, ba nam hài từ trong các phòng lục tục đi ra, một nữ hài đi ra từ trong gian phòng sạch sẽ ngăn nắp duy nhất.
Nếu như nhìn từ bên ngoài, năm người này tuyệt đối có tiền đồ. Nam hài lớn tuổi nhất trong đó khoảng mười bảy mười tám tuổi, một đầu tóc vàng, khuôn mặt cương nghị, thân hình cao lớn, ít nhất cũng một thước tám, tuyết đối thuộc loại đẹp trai; nam hìa bên cạnh hắn cũng là người mở cửa là Á Lịch Khắc Tư khoảng mười lăm mười sáu tuổi, bụ bẫm, người nào nhìn thấy cũng muốn tiến lại sờ một cái, một nam hài không khác Á Lịch Khắc Tư lắm, rất giống như người phương đông ở địa cầu, hơn nữa còn tương đối gây sự chú ý; nam hài cuối cùng so với bọn hắn nhỏ hơn một chút, khuôn mặt trắng trẻo ngây thơ, những phương diện khác so với ba người kia một chút cũng không kém!
Về phần người cuối cùng, lại là một nữ hài tử, đây chính là điều làm Khổng Hạo Thiên kinh hãi, không ngờ mở học viện, lại để một nữ hài tử đẹp như thế cùng với bốn nam hài thời kỳ trưởng thành ở cùng một chỗ! Nữ hài mười lăm mười sáu tuổi, thuộc loại cực kỳ khả ái, khiến Khổng Hạo Thiên vừa nhìn thấy liền sinh lòng yêu mến.
“Lẽ nào đây là căn phòng tập hợp trong truyền thuyết?” Khổng Hạo Thiên đột nhiên nhớ tới điều này.
“Lão sư, mọi người đều đã đến đông đủ, không biết ngài có chuyện gì muốn nói với chúng ta?” Nam hài lớn tuổi nhất trong đó hỏi.
Khổng Hạo Thiên đứng trước mặt năm hài tử, gật đầu nói: “Năm người các ngươi tư chất đều không tệ, nhưng còn có một ưu điểm, chính là bị thế giới này đầu độc còn ít, hoàn toàn phù hợp với điều kiện thu nhận đồ đệ của ta!”
Năm người hai mặt nhìn nhau, không biết Khổng Hạo Thiên đang lảm nhảm cái gì.
Khổng Hạo Thiên biết bọn chúng không rõ, nhưng hắn cũng không định giải thích, lại nói: “Ta là Khổng Hạo Thiên, là lão sư mới nhậm chức của các ngươi, sau này các ngươi tu luyện và học đều phải theo ta! Được rồi, các ngươi trước hết làm giới thiệu về mình đi.
“Ta là Tinh Diệu Đạo Cách Lạp Tư, năm nay mười bảy tuổi, cấp bậc sơ cấp chiến sĩ!” Nam hài lớn nhất trong năm người nói.
Người thư hai tự giới thiệu cũng chính là Á Lịch Khắc Tư: “Ta là Á Lịch Khắc Tư Bác Minh Khắc, mười lăm tuổi, cấp bậc ma pháp sư thực tập!”
“Ta là Hồng Khanh, mười sáu tuổi, cấp bậc ma pháp sư thực tập!” Nam hài giống người đông phương nói.
Nhìn nam hài bản thân nghĩ ít tuổi nhất nói: “Ta là Lộ Tạp Tây, mười bốn tuổi, cấp bậc chiến sĩ thực tập!”
Sau cùng tự giới thiệu chính là nữ hài khả ái: “Bổn tiểu thư là Băng Thanh Thanh, mười lăm tuổi, cấp bậc ma pháp sư thực tập!”
Năm người đều tự hoàn tất giới thiệu, Khổng Hạo Thiên sững sờ có chút nói không nên lời.
“Ngươi là thực tập? Ngươi chính là thực tập? Ngươi cũng là thực tập sao? Chỉ có một người là sơ cấp ư?” Khổng Hạo Thiên khó tin nhìn năm người trước mắt nói: “Lão sư ở đây dạy kiểu gì thế, đúng là một đám phế vật! Tư chất các ngươi tốt như vậy, tu luyện lâu như vậy vẫn chỉ là ma pháp sư thực tập, chiến sĩ thực tập! Đúng là con mẹ nó nhận lầm đệ tử a!”
Lần này đến phiên năm người sửng sốt!”
“Uy, Lộ Tây Tạp, vị lão sư mới đến này vừa nói cái gì?” Á Lịch Khắc Tư hỏi.
“Hình như là nói tư chất của chúng ta tốt!”
“Còn nói là lão sư trước đây dạy chúng ta đều là phế vật!” Hồng Khanh bổ sung thêm.
“Các ngươi thấy lão sư này có chút vấn đề hay không? Băng Thanh Thanh chỉ chỉ đầu mình nói.
Tinh Diệu gật đầu khẳng định: “Ta thấy hẳn là như vậy, bằng không như thế nào lại nói vậy!”
“Hắc hắc, lão thiên đối đãi không tệ a! Lão Khổng ta vừa đến dị giới vài ngày đã gặp được năm cực phẩm học sinh! Uhm, các ngươi yên tâm đi, sau này được ta giáo dục các ngươi nhất định sẽ danh chấn toàn đại lục!”
Năm người nghe nói như thế đối với đầu óc của Khổng Hạo Thiên càng thêm khẳng định, bọn họ có một loại kích động, một loại kích động muốn đánh cho Khổng Hạo Thiên một trận: bọn họ cảm thấy lão sư mới tới này rõ ràng là đang châm chọc năm người bọn họ a!
Đã có 67 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
“Lẽ nào các ngươi không tin lời nói của ta sao? Các ngươi không tin lão sư có thể khiến các ngươi trở thành cường giả, thực hiện lý tưởng của mình sao?” Khổng Hạo Thiên nhìn bộ dáng hoài nghi của mọi người, khẽ cười nói.
“Đích thật là không tin!” Á Lịch Khắc Tư không chút khách khí nói: “Cho dù ngươi có lợi hại hơn nữa ngươi có thể khiến một người tinh thần lực cực kém học được ma pháp sao? Ngươi có thể khiến cho một người không phải là hỏa hệ ma pháp sư trở thành luyện kim sư sao? Ngươi có thể khiến cho một người con của vợ kế trở thành đế vương chính thống sao? Ngươi có thể khiến cho một người thủy hệ ma pháp sư trở thành dược sư sao? Ngươi chẳng lẽ khiến một người trời sinh bệnh tật khắp người trở thành chiến thần sao?!”
Á Lịch Khắc Tư trong lời nói khiến Khổng Hạo Thiên có thể hoàn toàn cảm thấy phẫn hận cùng không cam lòng, xem ra nhóm hài tử này lai lịch đều không đơn giản a.
“Ngươi làm sao biết ta không thể? Nếu như ta nói ta có thể khiến cho một người tinh thần lực cực kém trở thành pháp thần siêu việt; một người không phải ma pháp sư trở thành chế tạo sư làm ra thần khí; một người con vợ kế trở thành thiên cổ đệ nhất đế vương; một thủy hệ ma pháp sư trở thành dược thần; một người trời sinh bệnh tật đầy mình trở thành chiến thần cực mạnh trong lịch sử! Các ngươi nguyện ý thử không?” Khổng Hạo Thiên vẫn duy trì bộ dáng tươi cười nhàn nhạt như cũ nói.
“Đều chỉ là nói miệng, ngươi có năng lực gì chúng ta còn chưa nhìn thấy! Những lão sư trước kia đều nói có biện pháp, nhưng kết quả cũng giống nhau mà thôi!” Tinh Diệu nói.
“A? Vậy ý của các ngươi là muốn ta biểu hiện một chút, sao không nói sớm! Tuy rằng ta ở thế giới này không lâu, nhưng năng lực cũng đã khôi phục lại một phần, trước hết ta biểu diễn cho các ngươi xem một cái ngũ hệ ma pháp!”
“Ngũ hệ ma pháp? Xem ra lão sư này đầu óc quả thật là hỏng nặng rồi!” Băng Thanh Thanh không thèm để ý nói.
Khổng Hạo Thiên khóe miệng khẽ cười, tay bắt theo pháp quyết người khác nhìn đều không hiểu nói: “Đầu tiên là hỏa hệ ma pháp – hỏa cầu thuật!”
Một đoàn hỏa cầu xuất hiện trong lòng bàn tay Khổng Hạo Thiên, hơn nữa đoàn hỏa cầu này lần lượt xuất hiện trước mặt năm người, Khổng Hạo Thiên phát ra hỏa cầu thuật lại có thể tự do khống chế!
“Tiếp theo là thổ hệ ma pháp – Đột Thứ!” Ma pháp này đối với Khổng Hạo Thiên mà nói có chút khó khăn, dù sao hắn bây giờ chỉ mới là trúc cơ kì, linh lực trong cơ thể có hạn, linh lực có thể khống chế quá ít, hơn nữa hắn không phải là ma pháp sư chính tông, cho nên chỉ có thể tạo ra một cái đột thứ, nhưng cũng được rồi, sau khi liên tục xuất ra song hệ ma pháp trên mặt năm hài tử đã có chút biến hóa.
“Tiếp theo là lôi thuật!” Cái này đối với Khổng Hạo Thiên chẳng khác gì bữa ăn sáng. Lôi thuật là một trong những thủ đoạn sử dụng để công kích phổ biến rộng rãi nhất tu chân giới, lần này Khổng Hạo Thiên bất quá chỉ làm ra một chút lôi hệ cấp thấp nhất trong lòng bàn tay.
“Trời đất, hắn lại có thể sử dụng pháp thuật lôi hệ, Sáng Thế Thần tại thượng, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy lôi hệ ma pháp sư!” Cái miệng nhỏ của Lộ Tạp Tây há to ra, biểu tình khó có thể tin được.
“Hắc hắc, còn chưa kết thúc đâu, nhìn, đây là thủy hệ ma pháp!” Chuyển hoán thuộc tính của linh lực đối với tông sư của tu chân giới như Khổng Hạo Thiên mà nói quả thực là quá dễ dàng, dứt lời, một cột nước liền xuất hiện ở trong tay.
“Cho các ngươi nhìn một chút, còn loại ma pháp gì nữa nhỉ?” Khổng Hạo Thiên hiện nay chỉ biết về ma pháp phân hệ, nhưng chưa từng tự mình nhìn qua, cho nên cái quang minh hệ, hắc ám hệ, vong linh hệ gì đó hắn cũng không biết biểu hiện như thế nào.
“Khụ khụ, trước hết cứ vậy đi, ta tin những thứ này cũng đủ để các ngươi tin ta rồi.” Nhìn một chút, Khổng Hạo Thiên rất đúng lúc đình chỉ biểu diễn.
“Lẽ nào, lẽ nào ngươi là toàn hệ ma pháp sư trong truyền thuyết!?” Băng Thanh Thanh khiếp sợ hỏi.
“Không, ta không phải là ma pháp sư, ta ngay cả một hệ cũng không phải! Ta căn bản không biết ma pháp, nhưng vậy thì sao, ta có thể làm được so với ma pháp sư còn tốt hơn! Đương nhiên các ngươi cũng có thể!” Khổng Hạo Thiên bắt đầu mê hoặc những tiểu hài tử.
“Thật sự có phương pháp như vậy sao?” Á Lịch Khắc Tư kích động hỏi.
“Đương nhiên, chỉ cần các ngươi theo ta học thật tốt, muốn học ma pháp gì thì học ma pháp đó!” Khổng Hạo Thiên kiêu ngạo nói.
“Như vậy chiến sĩ thì sao? Ngươi có biện pháp nào có thể khiến ta trở thành một chiến sĩ cường đại sao?” Mọi người bắt đầu tin tưởng lời nói của Khổng Hạo Thiên, mục tiêu của Lộ Tạp Tây không phải là pháp sư nên vội vàng hỏi.
Khổng Hạo Thiên xoa đầu Lộ Tạp Tây, mỉm cười nói: “Đương nhiên là có biện pháp, chỉ cần các ngươi bằng lòng nỗ lực tất cả đều không thành vấn đề, các ngươi phải tin tưởng lão sư!”
Tràng diện tạm thời lâm vào yên lặng, dường như có chút hy vọng?
“Tốt, ta nguyện ý theo ngươi thử, nhưng trước hết phải nói, nếu như ngươi không có năng lực dạy tốt ta thì đến lúc đó đừng trách ta trở mặt!” Trước làm người khác như lên thiên đường, sau lại làm cho người khác xuống địa ngục, loại tình huống này khiến Tinh Diệu có chút lo lắng.
“Ta cũng nguyện ý thử!”
“Ta cũng nguyện ý!”
..........
Tuy rằng tất cả mọi người đều đáp ứng theo Khổng Hạo Thiên tu luyện, nhưng Khổng Hạo Thiên biết bọn hắn bây giờ vẫn chưa hoàn toàn tín nhiệm hắn, chỉ bất quá là ôm thái độ thử một lần mà thôi.
“Tốt, các ngươi đã quyết định theo ta tu hành, như vậy trước hết hãy nói về lý tưởng của các ngươi, ta là một lão sư dân chủ, các ngươi muốn trở thành người như thế nào, ta sẽ đem các ngươi bồi dưỡng thành dạng người đó! Đừng ngại, đem lý tưởng trong lòng các ngươi nói cho lão sư! Ta nói rồi tư chất các ngươi đều tốt, các ngươi cũng phải tự tin vào bản thân!”
Năm người liếc mắt nhìn nhau, nam hài lớn tuổi nhất là Tinh Diệu đứng ra trước tiên nói: “Hy vọng lời ngươi nói là sự thật!”
Năm người liếc mắt nhìn nhau, nam hài lớn tuổi nhất là Tinh Diệu đứng ra trước tiên nói: “Hy vọng lời ngươi nói là sự thật!”
Tinh Diệu cắn răng, tinh thần dường như có chút u ám và oán hận nói: “Ta sinh ra tại Bỉ Đắc đế quốc, phụ thân của ta chính là hoàng đế bệ hạ của Bỉ Đắc đế quốc! Thế nhưng ta chỉ là một người con của vợ kế, tại đế quốc của chúng ta chỉ có con trai trưởng mới có thể kế thừa chính thống, con vợ kế căn bản không có bất cứ địa vị gì! Cho nên lý tưởng lớn nhất của ta chính là thay thế tên ca ca vô năng áo quần là lượt kia, trở thành đế vương!”
“Đế vương sao? Từ giờ trở đi ngươi phảo nhớ kỹ ngươi còn có một cái tên khác đó là: Tinh Diệu đại đế bệ hạ.”
“Tinh Diệu đại đế?!”
“Ta là một người vô dụng trời sinh, tinh thần lực ngay cả thường nhân cũng không bằng, nhưng ta không cam lòng, ta vẫn nỗ lực tu luyện ma pháp! Chỉ có điều, hiện thực đã nói cho ta biết, ta không có khả năng trở thành một ma pháp sư ưu tú, ta nỗ lực mười năm, ngay cả cánh cửa ma pháp sư cũng không thể bước vào! Ta hy vọng được trở thành pháp thần được vạn người kính ngưỡng, thân khoác kim sắc ma pháp bào, tay cầm thần trượng, đứng trên đỉnh cao, quan sát thiên hạ!” Á Lịch Khắc Tư cúi đầu nói.
“Ngươi trở thành pháp thần đã được định trước, mà không phải là vọng tưởng, nhớ kỹ lời ngươi đã nói, pháp thần tương lai các hạ!”
“Thực sự có thể sao?”
“Ta là một phong hệ ma pháp sư, nhưng ta đối với phong hệ ma pháp sư một cũng không hứng thú, hứng thú của ta là luyện kim, ta muốn trở thành luyện kim sư vĩ đại! Nhưng Luyện kim sư đều là hỏa hệ pháp sư, mà ta lại không hề cảm giác được hỏa nguyên tố, như vậy mộng tưởng đó cũng có thể thực hiện được sao? Hồng Khanh không cam lòng nói.
“Luyện kim sư sao? Thần khí, đối với những người khác chỉ là truyền thuyết, nhưng đối với ngươi mà nói bất quá chỉ là châm lửa bếp lò mà thôi, thần luyện kim không phải ngươi thì không ai có thể được!”
“Một người Tinh Diệu đại đế, một người pháp thần, một thần luyện kim, ngươi nói có thể sao?!” Băng Thanh Thanh hừ nhẹ nói: “Vậy ngươi nói thủy hệ ma pháp sư cũng có thể trở thành dược thần, trở thành dược sư vĩ đại nhất lịch sử?”
Khổng Hạo Thiên nhẹ nhàng cười: “Đương nhiên có thể, chuyện không thể nắm chắc ta chưa bao giờ làm, nếu muốn làm ta sẽ làm được tốt nhất! Các ngươi cũng vậy, nếu xác định mộng tưởng thì hãy dũng cảm tiến tới! Trước đây các ngươi là phượng hoàng trong đàn gà, không ai biết hàng mà thôi! Chỉ cần trong lòng mãi tự tin, tin tưởng bản thân, và tin tưởng ta, ngươi nhất định có thể trở thành dược sư vĩ đại nhất!”
“Ta có, ta có!” Lộ Tạp Tây dù sao cũng ít tuổi nhất, nghe Khổng Hạo Thiên nói đột nhiên lấy lại lòng tin.
“Lão sư, ta tin ngươi, ngươi nhất định có thể khiến lý tưởng của ta trở thành hiện thực! Mộng tưởng của ta rất đơn giản, trở thành một chiến thần, thiên hạ không đối thủ, muốn đánh người nào thì đánh!”
“Ha ha, lý tưởng của tiểu Lộ Tạp Tây đúng là đặc biệt! Tốt, lão sư đáp ứng với ngươi, sau này nhất định có thể trở thành chiến thần muốn đánh người nào thì đánh người đó!”
Mộng tưởng của năm người thoạt nhìn đều không đơn giản! Bất quá, lão Khổng của chúng ta không phải là người biết khó mà rút lui, trái lại dù hết hy vọng, chỉ cần là đồ đệ của hắn, chỉ cần hắn cho là đệ tử, sẽ không lùi bước, cho đến khi giúp bọn hắn thực hiện được lý tưởng của mình mới thôi!
Khổng Hạo Thiên mỉm cười nhìn năm người: “Từ hôm nay trở đi, các ngươi là đồ đệ của Khổng Hạo Thiên ta! Có thể trong lòng các ngươi còn có chút hoài nghi, nhưng không vấn đề gì, rất nhanh các ngươi sẽ chấp nhận ta, cung kính gọi một tiếng lão sư, ha ha! Sáng sớm mai sáu giờ đến phòng học, không gặp không về!”
Dứt lời, Khổng Hạo Thiên phất tay áo, rời khỏi phòng ngủ truyền thuyết của Ngũ tiểu cường.
Đã có 70 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
“Uy, Khổng Hạo Thiên! Ngươi rốt cục cũng ra rồi, làm gì mà hàn huyên tâm sự với bọn chúng lâu như vậy a! Thế nào, có cảm thấy vừa ý với năm học sinh này không?” Bố Lai Nhã không chút hảo ý dò hỏi.
Khổng Hạo Thiên cười nói: “Thỏa mãn, quả thật là vô cùng thỏa mãn! Ta chưa từng gặp qua học sinh tốt như vậy! Bao nhiêu lý tưởng, bao nhiêu phấn chấn, bao nhiêu thân thiết a!”
“Hừm, ngươi đừng giả vờ! Ta biết trong lòng ngươi nhất định vô cùng đau khổ, ai, người nào làm lão sư của năm hài tử này đều không vui nổi a!”
“Có gì mà không vui nổi? Được rồi, ngươi nói cho ta một chút tình huống trước kia của bọn chúng đi!”
“Tình huống trước kia của bọn chúng, uhm, được rồi, dù sao cái này cũng không phải là bí mật gì, người trong học viện tùy tiện hỏi người nào cũng có thể trả lời!” Bố Lai Nhã dẫn Khổng Hạo Thiên tới quán cafe trong trường học, bắt đầu kể lại chuyện cũ của năm người.
“Năm hài tử này có thể nói, chính là thuộc loại không biết tốt xấu!” Bố Lai Nhã suy ngẫm nói.
“Uy, Bố Lai Nhã tiểu thư, xin chú ý lời nói một chút a, bọn họ bây giờ là đệ tử của ta!” Khổng Hạo Thiên nhíu mày nói.
“Ta chỉ là làm một cái ví dụ, ví dụ thôi, ngươi hiểu không? Thật là, đừng ngắt lời ta, nghe ta nói!” Bố Lai Nhã nhấp một ngụm cafe nói: “Năm người bọn họ là học sinh thu nhận nhiều năm trước. Ngươi cũng biết học viện chúng ta là đứng đầu trên đại lục, tuyển chọn học viên cũng tương đối nghiêm ngặt. Mà năm người này lại vô cùng đặc biệt. Trước hết phải nói tới Tinh Diệu, hắn là hoàng tử của Bỉ Đắc đế quốc, nhưng là loại hoàng tử bị vứt bỏ. Trong lòng vẫn luôn nghĩ đến thân thế của mình, có một loại tâm tình luôn tự ti và không cam lòng, cho nên căn bản là không thể chuyên tâm tu hành, hơn nữa tư chất của bản thân hắn cũng không tốt lắm, cho nên mười năm chỉ mới là sơ cấp chiến sĩ; Á Lịch Khắc Tư cũng là một cực phẩm, đương nhiên tuyển chọn hắn là bởi vì coi trọng thiên phú chức nghiệp chiến sĩ, nhưng hắn lại một lòng muốn làm ma pháp sư, mà tinh thần lực của hắn lại không đủ, vì vậy mấy năm nay vẫn không thành công được chút nào, vẫn dừng chân tại đẳng cấp ma pháp sư thực tập; Hồng Khanh cùng với Băng Thanh Thanh thuộc tính giống nhau, hai người bọn họ đều đến từ đại gia tộc của Cố Đường đế quốc phương đông, đều không chuyên tâm thuộc tính của bản thân, lại muốn học lộn xôn, một người muốn trở thành luyện kim sư, một người muốn trở thành dược sư, nhưng thuộc tính của bọn hắn không hợp tiêu chuẩn, vì vậy cũng chỉ là ma pháp sư thực tập; Lộ Tạp Tây ít tuổi nhất không có lai lịch kinh người gì, hắn là một cô nhi, từ nhỏ đã bị vứt bỏ, sau đó lại được học viện thu dưỡng, tiểu tử này từ nhỏ thân thể yếu nhược nhiều bệnh, căn bản không thể trở thành chiến sĩ được, nhưng hắn vẫn không từ bỏ hy vọng, một lòng muốn trở thành chiến thần trong truyền thuyết!”
Bố Lai Nhã nói một hồi lâu, dừng lại uống một ngụm cafe.
“Nói tiếp đi, biểu hiện của bọn họ trước đây như thế nào?”
“Sự tích của bọn họ rất nhiều. Những năm gần đây tổng cộng thay đổi hơn mười lão sư, học viên khác đều lên lớp nghe giảng bài, học tập các loại tri thức, nhưng bọn hắn không được, tình hình của bọn họ có chút kỳ lạ, phải có lão sư chuyên môn trông nom, bằng không sẽ rất lộn xộn! Lão sư dạy bọn họ lâu nhất cũng không chịu nổi mười ngày, nhóm hài tử này mỗi ngày ngủ, ăn, làm theo sở thích của mình, còn ngoài ra mặc kệ. Nhưng mà hứng thú của bọn họ lại có chút đặc biệt, cho nên mỗi lão sư của bọn họ đều thúc thủ vô sách, ngươi nói ai có thể khiến cho một người tinh thần lực cực kém trở thành ma pháp sư, có thể chiến một người không có chút thiên phú trở thành chiến sĩ chứ!”
“Cảm ơn ngươi ngày hôm nay đã nói cho ta biết những điều này, ta đối với bọn họ đã vô cùng rõ ràng!” Khổng Hạo Thiên tạ ơn.
Bố Lai Nhã nhấp một ngụm, lắc đầu thở dài nói: “Ai, một tháng này ngươi tự giải quyết cho tốt đi, nếu như quả thật không chịu đựng nổi nữa, ta nghĩ gia gia sẽ đồng ý cho ngươi đổi ban khác.”
“A a, đa tạ ý tốt của nhị tiểu thư, ta nghĩ không cần đâu! Ngươi cũng biết biệt hiệu của ta là gì rồi, ta là tấm gương tốt muôn đời, thiên cổ đệ nhất lão sư, mấy hài tử này ta vẫn có thể đối phó được!”
“Ngươi cứ khoác lác đi, ta khuyên ngươi chuẩn bị tâm lý cho tốt, vạn nhất một ngày nào đó ngươi bị bọn chúng làm cho tức chết, như vậy chỉ có thể phơi thây nơi hoang dã!”
“Một tháng sau hãy xem thành tích của ta đi!”Khổng Hạo Thiên nhàn nhạt cười để lại một câu nói.
Năm hài tử trên thế giới này trong mắt người khác đều chỉ là loại bỏ đi, nhưng đối với Khổng Hạo Thiên, bọn họ đối với lý tưởng của mình đều cố chấp, bất luận là tư chất tự nhiên gì cũng đều không thể so sánh được, chỉ cần có mộng tưởng, và không ngừng phấn đấu, một ngày nào đó bọn họ sẽ thành công trên con đường của mình.
Khổng Hạo Thiên chuẩn bị kết hợp hai phương pháp giáo dục ở tu chân giới và thế tục giới để dạy cho bọn họ, dù sao thế giới này rất kỳ diệu, cường giả và bình dân đều cùng sinh hoạt trong một thế giới.
“Bắt đầu tu luyện thôi.” Bận rộn nửa ngày rốt cuộc Khổng Hạo Thiên cũng an nhàn, bắt đầu tu luyện đại nghiệp của mình.
Khổng Hạo Thiên đã có lý giải về thế giới này, Nơi này là một thế giới cường giả vi tôn, cùng với tu chân giới có chút tương tự, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau. Ở đây hầu như không có phân chia môn phái chặt chẽ, toàn bộ đại lục cũng chỉ có vẻn vẹn vài cái đại gia tốc là có chế độ cùng với môn phái tu chân giới có chút tương tự. Trong hoàn cảnh này rất dễ sản sinh chủ nghĩa cá nhân cực đoan, tạo thành rung chuyển của xã hội. Khổng Hạo Thiên ở tại thế tục giới ngớ ngẩn một thời gian dài, đã không còn loại tư tưởng kiến hôi vì thiên hạ bá tánh, trong lòng hắn, cảm thấy con người bình đẳng, cường giả có cách sống của cường giả, người yếu có ưu điểm của người yếu, không thể đơn giản mà biến thành thống trị và bị thống trị được. Chính vì nguyên nhân đó, cảnh giới linh hồn của hắn so với tu chân giả còn mạnh hơn nhiều, đây cũng là lý do hắn đột giá được bình cảnh của Nguyên Anh kỳ mới có thể trong ba năm đạt tới Độ Kiếp kỳ.
Khổng Hạo Thiên bây giờ chỉ có hai việc cần hoàn thành, đương nhiên, hắn trước đây cũng chỉ có hai chuyện: dạy dỗ đệ tử, đề thăng thực lực bản thân.
Về việc đề thăng thực lực cá nhân, lão Khổng đối với điểm này tự tin mười phần, trải qua một lần thiên kiếp, trên con đường tu hành của hắn đã không còn bình cảnh, chỉ cần thực lực đạt mức là có thể tiến vào cảnh giới kế tiếp, hơn nữa hôm nay hắn đã tìm được nhóm đệ tử đầu tiên ở dị giới, vì vậy, hắn ngày sau nhất định sẽ không nhàn rỗi.
Tu luyện quyệt định ở chỗ kiên trì bền bỉ, muốn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục trạng thái đỉnh phong cũng không có khả năng, cho nên Khổng Hạo Thiên chỉ tu luyện mỗi lúc rãnh rỗi hàng ngày, cũng không dồn hế tâm trí để bế quan vài năm thậm chí vài chục năm.
Một đêm nhanh chóng qua đi, Khổng Hạo Thiên cũng từ trong tu luyện tỉnh lại.
“Thời gian không sai biết lắm, mong rằng bọn nhỏ đừng làm cho ta thất vọng mới tốt a!”
Khổng Hạo Thiên rửa mặt, chỉnh sửa quần áo một chút, cất bước hướng về phía phòng học đi lại.
Trong trường học vì để phối hợp với Khổng Hạo Thiên dạy năm học viên làm người khác đau đầu này, đã chuyên môn an bài cho hắn một gian phòng học, bên trong chỉ có sáu người bọn họ lên lớp.
“Như thế nào lại yên tĩnh vậy, xem ra mấy tiểu tử kia đã cự tuyệt ta a!” Đi tới trước cửa phòng học Khổng Hạo Thiên ngay cả một chút thanh âm cũng không nghe thấy, trong lòng thầm hô bất diệu.
Tiếp tục đi vào, Khổng Hạo Thiên vừa tiến vào phòng học, trong lòng lập tức nở hoa, thì ra năm người bọn Tinh Diệu đã đến, chỉ bất quá đều gối đầu trên bàn ngủ mà thôi.
“Khụ khụ, bắt đầu học thôi, tất cả đều đứng lên.” Khổng Hạo Thiên ho nhẹ một tiếng, đem năm người thức tỉnh.
Vài người mắt vẫn còn ngái ngủ, duỗi người ngồi trên băng ghế, ngơ ngác nhìn Khổng Hạo Thiên.
“Ai, để ta giúp các ngươi vậy!” Khổng Hạo Thiên quả thật không nhìn được trạng thái của mấy người, sử dụng Thanh tâm chú để tinh thần của năm người tốt hơn một chút.
“A, lão sư, ngươi vừa làm gì vậy? Ta như thế nào liền không còn thấy mệt mỏi nữa vậy?” Lộ Tạp Tây kinh ngạc hỏi.
Bốn người khác cũng như vậy, nghi hoặc nhìn Khổng Hạo Thiên.
“A a, bất quá chỉ là một cái tiểu pháp thuật mà thôi, sau này ta sẽ giải thích cho các ngươi.” Khổng Hạo Thiên giải thích nói.
“Có chút giống như quang minh hệ ma pháp a, lão sư người thật lợi hại, ngay cả loại ma pháp chuyên dụng của giáo phụ cũng làm được.
“Được rồi, không thảo luận vấn đề này nữa.” Khổng Hạo Thiên ngắt lời nói: “Ngày hôm nay chúng ta lần đầu tiên lên lớp, như vậy chúng ta trước hết nói chuyện một chút, về tu luyện chúng ta sẽ bắt đầu khi hết giờ học.”
“Nói chuyện? Có chuyện gì hay để nói?” Băng Thanh Thanh hỏi.
“Trọng tâm câu chuyện ta đã nghĩ ra, ngày hôm nay trước hết chúng ta nói chuyện về nhân sinh!” Khổng Hạo Thiên tìm trọng tâm câu chuyện như vậy không phải chợt nghĩ ra, hắn mỗi lần đều để cho đồ đệ mới một khóa thảo luận một chút trọng tâm câu chuyện.
“Các ngươi trước hết đối với nhân sinh có lý giải như thế nào, các ngươi cho rằng đời người trọng yếu nhất là cái gì?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Ta cho rằng sinh mệnh là trọng yếu nhất!”
“Ta lại nghĩ rằng thực lực là trọng yếu nhất!”
“Ta nghĩ mộng tưởng mới là trọng yếu nhất!”
“Ta cũng nghĩ rằng sinh mệnh là trọng yếu nhất.
“Ta cho rằng, cuộc đời sống vui vẻ mới là trọng yếu nhất!”
“Uhm, các ngươi nói cũng không sai, ta đây lại hỏi các ngươi, nếu như các ngươi có sinh mệnh vô tận thì các ngươi cảm thấy cái gì quan trọng hơn?”
“Lão sư, cái này không có khả năng!”
“Khả năng hay không có khả năng các ngươi không cần quan tâm, chỉ cần trả lời vấn đề của ta!” Khổng Hạo Thiên cũng không giải thích nhiều nói.
“Nếu có sinh mệnh vô tận, ta sẽ đi làm những việc mình thích, cho dù có hỗn loạn lộn xộn thế nào cũng không quan tâm!”
“Ta cũng vậy, ta vẫn muốn vì lý tưởng của mình mà nỗ lực, có sinh mệnh vô tận, ta cũng không tin ta không thể làm được!”
“Uhm, chỉ có làm việc mình thích mới cảm thấy thời gian có ý nghĩa, nếu như thực sự có sinh mệnh vô tận, ta nhất định mỗi ngày đều làm việc mình thích!”
. . . . . .
“Tốt, vậy hiện tại các ngươi đang làm cái gì?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Làm chuyện chúng ta thích!”
“Vậy các ngươi còn lo lắng gì, không cam lòng gì nữa không? Các ngươi đều cố gắng làm chuyện mình thích mới đúng, thành bại không phải là kết quả cuối cùng thế nào, mà là ở quá trình, chỉ cần các ngươi nỗ lực hơn, kiên trì hơn, như vậy là đủ vui sướng rồi, hà tất phải cam chịu chứ?”
“Nhưng chúng ta điều không phải là thiên tài, hơn nữa cũng không có sinh mệnh vĩnh hằng, chúng ta thế nào có thể không nói vội đây! Mọi người đều nói chúng ta cố gắng vô ích, căn bản không có khả năng thành công!”
“A a, người khác, các ngươi sống là cho bản thân mình chứ không phải cho người khác, ngươi sẽ cắn một cái đối với chó sủa loạn sao? Còn nữa, ta nhấn mạnh lại một lần nữa, các ngươi không phải không có thiên tư, chỉ là không gặp được lão sư chính xác mà thôi! Bây giờ thì tốt rồi, toàn bộ vấn đề đều giải quyết rồi, các ngươi còn lo lắng cái gì?” Khổng Hạo Thiên dừng một chút tiếp tục nói: “Các ngươi đã minh bạch đạo lý của sinh mệnh, sứ mệnh của sinh mệnh không phải là người khác đối xử như thế nào, chỉ có các ngươi đối với bản thân nó có nhận thức được chính xác nhất hay không! Mà ta sẽ cùng trải qua với mỗi người các ngươi, ta sẽ chỉ đạo các ngươi, sẽ làm bạn với các ngươi, theo đuổi kỳ tích sinh mệnh của các ngươi, cho đến khi các ngươi đạt được niềm vui cuối cùng......”
Đã có 68 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Quyển Thứ Nhất
Chương 9: Lật đổ hệ thống tu luyện tại Dị giới
Nhóm dịch: Phong Nguyệt Cung
Nguồn:Sưu tầm
Ban ngày sau khi hết giờ lên lớp Khổng Hạo Thiên cùng với năm người càng thân thiết hơn, buổi tối hắn bắt đầu hướng dẫn năm người tu luyện tại phòng ngủ của bọn họ, về điểm này năm người đều thầm phê bình, vì sao lại phải chọn buổi tối chứ?
Trời vừa tối Khổng Hạo Thiên đã tới ký túc xá của năm người, bởi vì đã có hẹn, cho nên năm hài tử đã sớm ăn xong cơm tối rồi chờ lão sư đến.
“Uhm, ta nghĩ các ngươi nhất định rất muốn hỏi vì sao lại phải tu luyện ban đêm hả? A a, lát nữa các ngươi sẽ được biết!” Khổng Hạo Thiên cười thần bí, để năm người ngồi ngay ngắn trước mặt.
“Ta nghĩ các ngươi cũng minh bạch, trên đại lục này chỉ có cường giả mới có thể nhận được sự tôn trọng, cũng chỉ có cường giả mới có thể thực hiện nguyện vọng và mục tiêu của mình, nói cách khác chỉ có người mạnh mới có thể nhận được phần lớn tài nguyên và sự phục vụ của xã hội! Cho nên ta sẽ xác định cho các ngươi một cái mục tiêu đầu tiên đó là trở thành cường giả!”
“Như thế nào có thể đạt được trình độ tài năng của cường giả chứ?” Lộ Tạp Tây hỏi.
“Uhm, theo lời các ngươi nói chắc không khác cấp bậc ma đạo sư và chiến sư lắm!” Khổng Hạo Thiên suy nghĩ một chút nói.
“Lão sư đừng nói giỡn, bằng vào mấy người chúng ta làm sao có thể đạt được loại trình độ đó! Cho dù đạt được cũng phải bảy tám chục năm!” Tinh Diệu nghi hoặc hỏi.
“Đừng ngắt lời lão sư, ta còn chưa nói xong! Đây chỉ là yêu cầu cơ bản, chỉ khi các ngươi đạt đến loại trình độ này ta mới có thể dạy các ngươi về những phương diện tri thức khác, giúp các ngươi làm chuyện khác, nói ví dụ như con đường chính trị của Tinh Diệu, dược sư của Thanh Thanh, luyện kim sư của Hồng Khanh, còn phải hướng dẫn các ngươi đạt đến thần cấp nữa!”
“Thực hay giả vậy?! Lão sư, người cũng không nên nói giỡn chúng ta, chúng ta đã bắt đầu tin tưởng lời người nói rồi a!” Băng Thanh Thanh nói.
“Lão sư là người như vậy sao, ta dạy học sinh mấy nghìn năm, người có dũng khí nghi ngờ năng lực của ta, cũng chỉ có mấy tiểu tử ngươi!”
“Mấy nghìn năm? Lão sư mới được bao nhiêu tuổi chứ!” Á Lịch Khắc Tư cười nói.
“Vấn đề đó sau này sẽ nói, quay về với chuyện chính, các ngươi phải nhớ kỹ yêu cầu của ta! Được rồi, bây giờ ta bắt đầu dạy các ngươi phương pháp tu luyện!” Khổng hạo Thiên đã suy nghĩ kỹ rồi, trong thế giới chỉ có ma pháp và chiến sĩ thì khái niệm tu chân là thích hợp để được truyền bá nhất, đương nhiên là thực lực bây giờ của bản thân mình vẫn còn yếu nên cần phải cẩn thận một chút.
“Lát nữa mỗi một câu nói của ta các ngươi đều phải cố gắng ghi nhớ, hơn nữa tuyệt đối không được phép tiết lộ ra ngoài! Nghe rõ rồi chứ?!”
Khổng Hạo Thiên đột nhiên nghiêm túc khiến cho năm hài tử đều cảm thấy áp lực, đều nặng nề gật đầu nói: “Yên tâm đi lão sư, chúng ta nhất định sẽ làm theo lời người nói!”
Khổng Hạo Thiên vui mừng gật đầu nói: “Tốt, bây giờ các ngươi khoanh chân ngồi thẳng, giống như ta vậy.”
“Lão sư, ta cùng với Lộ Tạp Tây là chiến sĩ, hai người chúng ta cũng phải minh tưởng sao?” Tinh Diệu hỏi.
“A a, Tinh Diệu, đây không phải là minh tưởng, đây là một loại phương thức tu luyện, dựa theo lời ta mà làm là được. Ở đây có một phần công pháp, các ngươi trước hết nhớ kỹ nội dung của nó, có thể xem hiểu được nhiều ít bao nhiêu!” Khổng Hạo Thiên cấp cho năm đồ đệ tự nhiên không phải là loại công pháp thấp nhất đã từng giao cho Bố Lai Nhã, mà là sơ cấp trúc cơ công pháp.
Năm hài tử dựa theo hình dáng ngồi khoanh chân của Khổng Hạo Thiên, bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu công pháp Khổng Hạo Thiên đưa cho.
Từ vẻ mặt của năm người có thể nhìn thấy được bọn họ không hiểu được bao nhiêu.
“Lão sư, theo như lời gì đó ở trong này, chúng ta từ trước đến nay vẫn chưa từng nghe nói qua, căn bản là xem không hiểu a!” Mọi người đồng thanh nói.
“A a, các ngươi lập tức sẽ hiểu, trước hết cứ nhớ kỹ đi.”
Khoảng vài phút sau, năm người đã nhớ kỹ công pháp.
“Được rồi, một lát nữa ta sẽ đưa một bộ phận linh lực vào cơ thể của các ngươi, các ngươi cảm nhận một chút phương thức lưu động của nó, sau đó thử khống chế vận hành.” Khổng Hạo Thiên cũng không quan tâm mấy hài tử có nghe hiểu không, trực tiếp đi tới phía sau Tinh Diệu.
“Tinh Diệu, không cần khẩn trưởng, cảm nhận thật kỹ lưỡng!”
Khổng Hạo Thiên áp tay lên lưng Tinh Diệu, chậm rãi đem linh lực dẫn vào kinh mạch bên trong cơ thể Tinh Diệu.
“Cảm thấy gì không?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Dường như, dường như có một cỗ ấm áp lưu động bên trong cơ thể ta!” Tinh Diệu vô cùng kinh ngạc nói.
“Uhm, vậy là được rồi, loại linh lực này trên giấy cũng có nhắc đến, bây giờ ngươi dựa theo phương pháp vừa rồi thử vận hành nó xem.”
“Lão sư, khó quá, ta căn bản không thể khống chế được nó a!”
“Nhắm mắt lại, dụng tâm vận hành lộ tuyến theo ta đi!” Khổng Hạo Thiên đem tốc độ vận hành từ từ giảm lại, để Tinh Diệu có thể dễ dàng nắm bắt được.
“Ha ha, lão sư, ta hình như có thể khống chế bọn chúng được rồi!” Một lát sau Tinh Diệu hưng phấn nói.
“Uhm, tuy rằng năng lực khống chế vẫn còn kém, nhưng ít ra đã có thể làm được rồi, không tệ! Vậy bây giờ ngươi có cảm thấy linh lực trong cơ thể ngày càng nhiều không?” Khổng Hạo Thiên hỏi.
“Uhm, đúng là ngày càng nhiều, nhưng gia tăng cũng không rõ ràng. Lão sư, thứ gọi là linh lực này có thể tự động gia tăng sao?”
“A a, đương nhiên không phải tự động! Thực ra linh lực theo như các ngươi hiểu là thiên địa nguyên tố, chỉ bất quá phương pháp minh tưởng của cá ngươi chỉ có thể khống chế trong không khí, hơn nữa chỉ có một số rất ít linh lực tiến nhập vào trong kinh mạch, các ma pháp sư chủ yếu là nắm giữ lực khống chế đối với nguyên tố mà thôi. Linh lực trong cơ thể ngươi sở dĩ tăng cường, là bởi vì ngươi dựa theo công pháp của ta để vận hành bọn chúng, chỉ cần ngươi bắt đầu vận hành công pháp, linh lực ở bên ngoài có thể tiếp nhập vào trong cơ thể của ngươi, trở thành năng lượng của chính bản thân ngươi! Chỉ cần ngươi học khống chế bọn chúng xong, là có thể phóng xuất ra công kích ma pháp càng mạnh!” Khổng Hạo Thiên giải thích.
“Như vậy thật là thần kỳ a! Lão sư, nhanh dạy ta đi, ta cũng muốn thử một chút!” Băng Thanh Thanh thấy một màn thần kỳ như vậy, ầm ĩ đòi thử một phen.
“Không, lão sư trước hết hãy dạy ta, ta nhỏ tuổi nhất, các ngươi phải nhường cho ta!” Lộ Tạp Tây cướp lời nói.
Lúc này người kích động nhất là Á Lịch Khắc Tư, hắn từ nhỏ đã bị xem là người không có thiên phú ma pháp, bây giờ có một loại phương pháp tu luyện ma pháp siêu việt xảy ra trước mắt hắn, hơn nữa còn có thể tu luyện, loại tâm tình từ địa ngục lên thiên đường này hẳn có thể hiểu được!
Khổng Hạo Thiên cũng nhìn ra sự kích động trong lòng Á Lịch Khắc Tư, cười nói: “Á Lịch Khắc Tư, ngươi trước hết đến đây đi!”
“La, lão, lão sư!” Á Lịch Khắc Tư hít sâu một hơi, đợi Khổng Hạo Thiên dẫn linh lực vào.
Một lát sau, Khổng Hạo Thiên mừng rõ phát hiện tư chất của Á Lịch Khắc Tư hiển nhiên còn cao hơn so với tưởng tượng, cho dù là đồ đệ trong tay hắn dạy dỗ cũng không có mấy người mạnh hơn hắn!
“Á Lịch Khắc Tư, tư chất của ngươi trong những người lão sư gặp qua có thể xếp thứ ba! Ha ha, thật là quá tốt!” Khổng Hạo Thiên tán thưởng nói.
“Là, là thật sao, lão sư?!” Á Lịch Khắc tư là một hài tử không thể học tập ma pháp, đột nhiên được lão sư đánh giá như vậy, hốc mắt bắt đầu có chút đỏ lên.
“Đương nhiên, lão sư làm sao có thể lừa ngươi chứ!” Khổng Hạo Thiên cười nói: “Ngươi xem ngươi rất nhanh nắm vững được phương pháp vận hành linh lực như vậy, chẳng lẽ còn không phải là thiên tài sao?”
“Đúng vậy, Á Lịch Khắc Tư, ngươi so với ta còn mạnh hơn nhiều, ta vừa thử nghiệm mà lâu như vậy mới thành công đó!” Tinh Diệu cũng tán dương nói.
“A a, các ngươi đều không tệ! Được rồi, đến tiểu Lộ Tạp Tây.”
. . . . . .
Trải qua nửa đêm cố gắng, Khổng Hạo Thiên rốt cục cũng đem phương pháp tu luyện cơ bản dạy cho năm hài tử, tuy rằng rất mệt, nhưng Khổng Hạo Thiên lúc này lại vô cùng vui vẻ.
“Một đêm dạy năm người a, ai dám nói so với lão Khổng ta còn mạnh hơn! Nhớ năm đó sư phụ ta cũng phải mất mấy tháng mới dạy xong ta a!” Khổng Hạo Thiên nói những lời này dường như quên tư chất của bản thân mình năm đó tư chất vô cùng thê thảm, nếu không phải sư phụ hắn đi thăm danh sơn tìm cho hắn tiên thảo trân quý để cải biến tư chất, chỉ sợ hắn ngay cả Kim Đan kỳ cũng không đạt được.
Năm hài tử vừa tiếp xúc với tu chân, bây giờ đều hưng phấn vận hành công pháp sơ cấp trúc cơ Khổng Hạo Thiên dạy bọn hắn. Linh lực ở thế giới này so với địa cầu còn dày đặc hơn gấp trăm lần, nếu như Khổng Hạo Thiên có thể tìm được tài liệu phối chế trúc cơ đan, như vậy hắn tự tin rằng có thể khiến năm đệ tử trong mười ngày đạt đến trúc cơ! Cho dù chỉ dựa vào tu luyện, thời gian hai tháng cũng quá dư rồi!
“Các ngươi đã học xong vậy hãy tu luyện thật tốt, lão sư ta phải đi trước, các ngươi nhớ phải kỹ lời ta nói đấy!”
“Uhm, lão sư đi thong thả, chúng ta đều đã nhớ kỹ!” Hiện tại năm người đã minh bạch tại sao Khổng Hạo Thiên có thể sử dụng nhiều hệ ma pháp như vậy, cũng biết loại tu luyện này không giống bình thường, nếu như tiết lộ ra ngoài nhất định không thể lường được. Vì bản thân bọn họ, hoặc là bây giờ bọn họ thực sự nghĩ đến an nguy của lão sư, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không nói một chữ!
Đã có 66 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy
Khổng Hạo Thiên đã đem năm người dẫn dắt bước đầu trên con đường tu chân, như vậy đoạn thời gian kế tiếp công việc tương đối đơn giản. Năm hài tử chỉ cần dựa theo công pháp của Khổng Hạo Thiên tu luyện, không ngừng đề thăng thực lực bản thân, còn Khổng Hạo Thiên lại tìm cách thử xem có thể hay không tìm được dược liệu để phối chế trúc cơ đan.
Khổng Hạo Thiên sáng sớm liền tới Đồ thư quán, tìm kiếm thư tịch về y khoa.
Tại mảnh Thánh Thiên đại lục này, chức nghiệp y sinh (bác sĩ) trên cơ bản là không tồn tại, công tác chữa bệnh trên cơ bản đều bị giáo hội lũng đoạn. Ở đây mọi người đều theo tập quán sử dụng ma pháp quang minh hệ để chữa bệnh, mà chức nghiệp dược sư cũng không được người khác coi trọng, đây có là nguyên nhân vì sao Băng Thanh Thanh một lòng muốn làm dược sư mà không chiếm được sự ủng hộ của mọi người. Bất quá như vậy lại tiện nghi cho Khổng Hạo Thiên, nếu như dược liệu ở thế giới này không đáng giá, như vậy sau này đan dược của bản thân mình sẽ tiết kiệm được một lượng chi phí đáng kể.
Sách về dược tài trong Đồ thư quán rất ít, chỉ lác đác một ít, nhưng trong đó có một quyển cùng loại ‘Bản thảo cương mục giới thiệu về dược liệu’. Quyển sách dược liệu bách khoa toàn thư này ở dị giới là do nhà nước lập ra, dù sao không phải mỗi người đều có thể chịu được phí tổn mời một pháp sư quang minh hệ, người nghèo bị bệnh vẫn phải mời dược sư để trị liệu.
“Hiệu quả cũng không rõ ràng lắm, căn cứ theo kinh nghiệm của ta, vài loại dược thảo hẳn là có thể phối chế được trúc cơ đan.” Khổng Hạo Thiên tuy rằng tìm được một quyển sách giới thiệu dược liệu, nhưng mặt trên miêu tả chủ yếu là làm sao chữa bệnh, hơn nữa giới thiệu vô cùng đơn giản, điều này làm Khổng Hạo Thiên cũng không tài nào biết được hiệu quả của bọn chúng.
Khổng Hạo Thiên đem tên của vài dược liệu mà mình cho rằng có thể phối chế được trúc cơ đan cẩn thận ghi nhớ thật kỹ, chuẩn bị mua để thử một lần. Nhưng lại có một vấn đề làm khó Khổng Hạo Thiên, hắn không có tiền a! Mặc dù làm người hầu trong nhà của Bố Lai Nhã thì lĩnh được một chút tiền công, nhưng chút tiền này sợ rằng tiền cơm hai ngày cũng không đủ.
“Xem ra chỉ có thể tìm người hỗ trợ thôi.” Khổng Hạo Thiên bất đắc dĩ nói.
Khổng Hạo Thiên ở dị giới, có thể vay tiền được chỉ có một mình Bố Lai Nhã mà thôi.
Khổng Hạo Thiên tìm thấy Bố Lai Nhã đang chuẩn bị lên lớp, cũng không có hỏi nhiều liền cho hắn một kim tệ. Tại Thánh Thiên đại lục, một kim tệ bằng một trăm ngân tệ, một ngân tệ bằng một trăm đồng tệ, mà giá trị của một đồng tệ lại tương đương với một đồng tiền ở tiền thế của Khổng Hạo Thiên.
Bố Lai Nhã sở dĩ tiện tay cấp cho Khổng Hạo Thiên một kim tệ đương nhiên không phải là do tiền lương của nàng cao, mà là gia tộc của nàng có tiền. Giàu nghèo trên Thánh Thiên đại lục chênh lệch vô cùng lớn, giống như một bách tính mỗi năm kiếm được hai kim tệ, mà một ít gia tộc lại kiếm được hơn mười vạn, thâm chí cả trăm vạn kim tệ!
Khổng Hạo Thiên có tiền liền bắt đầu việc mua sắm của mình
Lai Nhân thành thị là thủ đô của Lai Nhân đế quốc, thương nghiệp vô cùng phát đạt, trên đường cái đủ loại cửa hàng nối nhau san sát, vậy mà Khổng Hạo Thiên tìm dược điếm mãi cũng không thấy.
Khổng Hạo Thiên ròng rã lòng vòng hết ba con đường, mới tìm được một hiệu thuốc hai gian phòng.
“Ai, thế giới này quả thực rất hoàn mỹ!” Khổng Hạo Thiên cảm thán một tiếng, đi vào hiệu thuốc.
Hiệu thuốc chỉ có một hầu bàn ngồi ở quầy tính tiền, căn bản là không có người khách nào. Hầu bàn thấy có người tiến đến cũng không quay đầu lại. bởi vì người tới đây đều nghèo như nhau, căn bản không khiến hắn xem trọng.
“Ngươi mua dược liệu gì thì tự chọn, chọn xong rồi đem qua đây thanh toán.” Hầu bàn uể oải nói.
Đừng xem gian cửa hàng này không lớn, dược liệu bên trong quả thật không ít, Khổng Hạo Thiên nhìn sơ qua cũng có đến mấy trăm loại dược liệu. Khổng Hạo Thiên cũng không vội vã tìm dược thảo mình cần, mà đi tới trước các loại dược thảo, phân biệt công dụng của từng loại dược thảo đó.
Khổng Hạo Thiên từ bề ngoài, mùi, vị để chọn dược liệu.
“Đây, đây là Long Diên thảo! Đây là Tam Diệp Thanh Liên! Đây là Bách thảo hương! Đây là Nghiệt Hỏa Hồng Liên!” Khổng Hạo Thiên từ trong mấy trăm loại dược vật tìm được ít nhất hơn hai mươi loại dược tài dùng trong tu chân.
Thế giới này không bị ô nhiễm, cũng không có tu chân giả tranh đoạt, những linh dược này phát triển rất tốt! Bất luận tỉ lệ hay hàm lượng và niên đại đều vượt qua so với của tu chân giả trồng!” Trong nháy mắt Khổng Hạo Thiên đã tìm được nhiều linh dược như vậy mừng rõ không ngớt, lập tức đem toàn bộ dược liệu này mua hết.
“Hầu bàn, tính tiền!” Khổng Hạo Thiên đem hơn mười cân dược liệu để trên quầy hàng, trong lòng lo lắng không biết có đủ tiền hay không.
Hầu bàn ngẩng đầu nhìn thoáng qua chỗ dược liệu, nói: “Tổng cộng là năm ngân tệ.”
“Năm ngân tệ!” Khổng Hạo Thiên nghe giá như vậy thất kinh, những loại dược liệu có thể phối chế được linh đan lại có giá như vậy!
Hầu bàn liếc mắt nhìn Khổng Hạo Thiên, không nhịn được nói: “Sợ đắt thì đi chỗ khác mà mua, đừng ở đây dài dòng!”
Sợ đắt? Có đồ ngu mới sợ đắt!
Khổng Hạo Thiên móc kim tệ ra ném lên bàn nói: “Năm ngân tệ thì năm ngân tệ, thối tiền đi!”
Hầu bàn nhìn thấy Khổng Hạo Thiên lấy ra kim tệ, ngẩng đầu lên bắt đầu quan sát Khổng Hạo Thiên. Khổng Hạo Thiên mặc trên người chính là trường bào pháp sư, lần này vẻ mặt hầu bàn đại biến.
“Thì ra là ma pháp sư các hạ tôn kính, tiểu nhân vừa rồi đã chậm trễ, mong ngài không phiền lòng! Ngài ở đây chờ một chút, ta lập tức đi thối tiền cho ngài!” Hầu bàn cẩn thận thu hồi kim tệ, lui về phía hậu đường.
Qua vài phút, hầu bàn cầm một túi tiền đi ra nói: “Ma pháp sư các hạ tôn kính, đây là tiền của ngài, mời ngài kiểm tra.”
“Không cần, ta tin các ngươi sẽ không lầm.” Khổng Hạo Thiên cũng không nhàn rỗi, tiện tay cầm lấy túi tiền, cẩn thận ôm dược liệu vội vã rời khỏi tiệm thuốc.
“Ma pháp sư các hạ đi thong thả, hoan nghênh lần sau lại đến!”
. . . . . .
“Ở dị giới thật thoải mái, hiệu thuốc bình thường có nhiều linh dược như vậy, nếu như là cửa hàng lớn thì.....” đồng chí Khổng Hạo Thiên dường như nhìn thấy vô số tiên thảo đang vẫy tay chào mình!
Khổng Hạo Thiên lần này mua hơn hai mươi loại dược liệu có thể phối chế ra rất nhiều loại đan dược khác nhau, trúc cơ đan tất nhiên là một loại trong số đó, còn vài loại được tu chân giới cho rằng là Trụ nhan đan, Bồi nguyên đan bổ sung linh lực cùng với tăng cường thực lực thân thể, còn có vài loại đan dược nhưng bởi vì dược liệu không đủ nên vẫn không có cách nào phối chế được.
Dược liệu đã có rồi, nhưng việc luyện chế đan dược lại trở thành nan đề. Khổng Hạo Thiên bây giờ chỉ mới khôi phục tới trình độ trúc cơ, chỉ có thể sử dụng hỏa diễm bình thường cấp thấp nhất, dùng loại hỏa diễm này để luyện chế đan dược cho dù là đan dược mạnh thì phẩm chất cũng không cao, hơn nữa nữa Khổng Hạo Thiên cũng không có đan lô (lò luyện đan) để luyện chế đan dược, lần này hẳn sẽ vất vả lắm đây.
“Ai, dị giới cũng có chỗ không tốt của dị giới a, xem ra chỉ có thể đi mua một cái đan lô thôi.” Khổng Hạo Thiên lòng vòng quanh những con đường thương nghiệp cũng tìm được một cái không khác đan lô ở thế tục giới lắm, kỳ thực nói là đan lô thì có chút khoa trương, nó nhiều nhất cũng chỉ được gọi là một cái dược lô mà thôi.
Bất quá cũng không có biện pháp khác, dù sao luyện đan ở Thánh Thiên đại lục cũng không được coi trọng, hơn nữa trình độ luyện khí tiêu chuẩn ở đây cũng không đạt đến trình độ luyện được đan dược.
Khổng Hạo Thiên mua xong các thứ lập tức trở về ký túc xá của mình, đem các cửa sổ khóa kỹ cẩn thận mới bắt đầu luyện chế đan dược đầu tiên tại dị giới.
Khổng Hạo Thiên dọn xong đan lô, đem dược liệu phối chế để vào trong đó, hắn bắt đầu chuẩn bị luyện chế Trụ nhan đan, dù sao giỡn chơi thành công hay không cũng không quan trọng, gân gà vẫn là gân gà(*)
Trình độ luyện chế đan dược của lão Khổng tất nhiên không phải nghi ngờ, danh sư của tu chân giới, tu chân giả Nguyên Anh kỳ mấy nghìn năm, nhiều thời gian như vậy nên hắn trên cơ bản đều nghiên cứu kỹ lưỡng hết tất cả mọi chức nghiệp của tu chân giới.
Luyện chế đan dược có pháp quyết và hỏa quyết chuyên môn, tuy rằng Khổng Hạo Thiên chỉ có thể sử dụng hỏa diễm bình thường, nhưng pháp quyết của hắn lại rất cao, như vậy có thể bù đắp một chút chỗ thiếu hụt.
Khổng hạo Thiên chuẩn bị tốt mọi thứ, liền bắt đầu vận hành thượng thừa công pháp luyện đan ‘Ly Hỏa quyết’. Bắt đầu luyện đan chỉ có thể dùng lửa nhỏ, chậm rãi luyện chế. Khổng Hạo Thiên hai tay không ngừng biến ảo các loại pháp quyết, thế lửa dần dần lớn, trôi nổi trong không trung khiến đan lô bị thiêu đỏ rực một mảnh.
Thủ pháp luyện chế đan dược ở tu chân giới so với Khổng Hạo Thiên sử dụng lúc này phức tạp hơn nhiều, bởi vì đan lô và đan hỏa có vấn đề, chỉ có thể sử dụng phương pháp đơn giản để luyện chế mà thôi.
Nếu như muốn luyện chế dược đan dược cao nhất là Độ kiếp đan không chỉ cần tài liệu nhiều, hơn nữa thời gian luyện chế cũng rất lâu, một lò đan dược luyện chế vài năm đều chỉ là chuyện thường.
Mặc dù hiện tại Khổng Hạo Thiên luyện chế đan dược cấp thấp nhất, hắn cũng mất tròn một ngày một đêm.
“Được rồi, mở lò thu đan!” Khổng Hảo Thiên lần nữa luyện chế đan dược đại khái lược bỏ hai phần ba trình tự, hắn chỉ muốn xem thử một chút hiệu quả luyện đan ở dị giới, không có cố gắng theo đuổi sự hoàn mỹ.
“Uhm, cũng không tệ lắm, hiểu qua so với ta phỏng đoán còn tốt hơn!” Trụ nhan đan vừa xuất lò tản ra một cổ u hương, tràn ngập toàn bộ gian phòng.
Lần này Khổng Hạo Thiên dùng khoảng hai cân dược liệu, làm ra năm khỏa đan dược, nếu như ở tu chân giới đầy đủ trang bị, Không Hạo Thiên ít nhất cũng có thể luyện chế được hơn hai mươi khỏa!
Khổng Hạo Thiên mới thu hồi đan dược, bên ngoài đã truyền tiếng đập cửa: “Khổng Hạo Thiên, ban ngày ban mặt ngươi khóa cửa làm cái gì, có phải là làm chuyện xấu ở bên trong không?”
“Ta có thể làm chuyện xấu gì chứ!” Thì ra là Bố Lai Nhã, Khổng Hạo Thiên thu hồi đan dược rồi ra mở cửa cho nàng.
Bố Lai Nhã vừa vào cửa liền hít một hơi hương khí hỏi: “Thơm quá a! Khổng Hạo Thiên người cầm vật gì trong tay vậy? Thơm quá vậy!”
“Cái này gọi là Trụ nhan đan, là đan dược do ta vừa luyện chế, có thể khiến cho phụ nữ bảo trì thanh xuân vĩnh viễn.” Khổng Hạo Thiên giải thích.
“Trụ nhan đan? Vĩnh viễn bảo trì thanh xuân? Lão thiên của ta ơi!” Bố Lai Nhã đem đan dược trong tay Khổng Hạo Thiên đoạt lấy nói: “Thực sư thần kỳ như ngươi nói sao?”
“A a, ngươi không tin có thể thử xem! Bất quá dùng một viên thì được, nhiều hơn thì không có hiệu quả.” Khổng Hạo Thiên nhắc nhở nói.
“Uhm, uhm, biết rồi! Những đan dược này ta mượn, xem như ngươi trả nợ cho ta! Hi hi, bye bye!” Bố Lai Nhã cầm Trụ nhan đan kích động rời khỏi ký túc xá của Khổng Hạo Thiên, ngay cả một câu tại sao tìm đến Khổng Hạo Thiên cũng không nhắc đến.
Trụ nhan đan bị lấy đi, Khổng Hạo Thiên làm giỡn giữ lại cũng vô dụng.
Luyện hết Trụ nhan đan, Khổng Hạo Thiên rốt cuộc cũng nắm vững một chút, tiếp theo mới là thứ đáng quan tâm – Trúc cơ đan!
.............
(*) kê lặc: gân gà, còn dùng để chỉ những thứ vô dụng.
Đã có 64 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của DoctorCrazy