Đi làm rồi thì học buổi tối, cần quái gì học, vứt tiền vào là 1 đống bằng. Quan trọng là anh kia có cái mà nói với nhạc phụ là "con học chỗ này, chỗ kia..." để cho ông ý thấy có chí tiến thủ.
Với cả chịu khó quà cáp, thăm viếng cụ, chịu khó nhịn nhục, nịnh nọt cụ 1 tý... dần dần là cụ xiêu ngay ý mà.
Rồi em cũng tỷ tê là anh ý tốt thế này thế nọ, thế lọ thế chai, rồi anh ý có thể học ít 1 tý nhưng anh ý yêu con, hy sinh tất cả vì con...
Chứ bây giờ ông già chì chiết vài câu, em lại rưng rức nước mắt, giận dỗi ông ý thì có mà càng ngày ông ý càng ghét, ông ý nghĩ "thằng kia chia rẽ bố con ông. Mày nhớ nhá, đừng hòng ông gả con gái cho mày...."