Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 196: Bay cái gì, ta ghét nhất là bay.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Đừng, đừng.
Nhìn thấy một kiếm của Lệnh Hồ Hạo Thiên bổ tới, nhất tinh Đấu Hoàng bị Nhạc Thành dẫm nát dưới chân hiện ra một vẻ sợ hãi, hắn căn bản không có cách nào phản kháng được.
- Xoẹt.
Một tiếng xoẹt vang lên, sau đó một mảng máu tươi bắn ra. Nhất tinh Đấu Hoàng đã bị chém thành hai mảnh.
- Cái này….
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lệnh Hồ Vô Địch còn tưởng Nhạc Thành đùa giỡn không ngờ thực sự đem nhất tinh Đấu Hoàng đi giết chết, hơn nữa còn do chính con mình giết.
Lệnh Hồ Hạo Thiên cũng trầm sắc mặt xuống, giết một cường giả Đấu Hoàng, đây là điều mà trước kia nó chưa từng nghĩ, Đấu Hoàng cưởng giả, hiện tại hắn đánh chết cường giả Đấu Hoàng còn dễ hơn dẫm một con kiến.
- Hạo Thiên, đệ nhớ cho kỹ, về sau muốn trở thành cường giả thì phải giết nhiều người, Đấu Hoàng cường giả này đánh chết mới chỉ là bước đầu mà thôi.
Thu hồi Âm Dương kiếm trong tay của Lệnh Hồ Hạo Thiên, Nhạc Thành cất tiếng nói.
Một đấu hoàng trơ mắt bị đánh chết, mấy trăm quý tộc và vương công đại thần ở đây đều run rẩy, hắc bào thanh niên này là ai, tựa hồ như có quan hệ với Lệnh Hồ công tước.
- Có ai không, có người tạo phản, mau bắt lại cho ta.
Đoạn Quý phi biến đổi sắc mặt, có người đánh chết nhất tinh Đấu Hoàng của ca ca, nếu như hôm nay nàng không bắt giữ bọn họ lại thì không còn mặt mũi nữa.
- Ba ba.
Hai thanh âm thanh thúy truyền tới, một đạo hắc ảnh xuất hiện, khuôn mặt của Đoạn Quý phi lập tức trở nên đỏ bừng, năm đạo hồng sắc dấu tay hiện ra rõ ràng.
- Cái gì là tạo phản, ta sợ sao?
Nhạc Thành trở lại chỗ, hắn cũng muốn huyên náo một chút.
- Cái này…
Tất cả mọi người đều trợn to mắt nhìn cảnh tượng phía trước, bọn họ còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Mà ngay cả Lệnh Hồ Vô Địch cũng thiếu chút nữa là bị dọa ngất đi, hiện tại cho dù có liều cái mạng già ông cũng không bảo vệ được Nhạc Thành.
Toàn trường lập tức lâm vào cảnh yên tĩnh, thời gian yên lặng một lúc lâu, ngay cả thanh âm hô hấp cũng có thể nghe được.
- Cuồng đồ thật lớn mật, dám tập kích hoàng phi, ai đâu mau bắt cuồng đồ này lại chót a.
Đoạn Minh Hoa là người đầu tiên phản ứng mà gầm thét.
Một đám cấm vệ quân thấy cảnh tượng trước mắt thì khiếp sợ.
- Khiếu Thiên, Tử Long, Yêu Cơ, Thông Thiên, các ngươi xông lên, giết hết cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Vâng chủ nhân.
Bốn thân ảnh xuat hiện, bỗng dưng hiện ra một đám cấm vệ quân, mọi người nghe thấy tiếng thanh âm thê thảm vang lên, lập tức vô số người biến thành từng cỗ thi thể.
Những cấm vệ quân này thực lực cao nhất là nhất tinh Đấu Linh còn đại bộ phận đều là đại đâu sư, bọn họ dĩ nhiên không phải là đối thủ của Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng…
Một lát sau đã có hai trăm cận vệ hoàng thành biến thành hai trăm cỗ thi thể, mà những người còn lại vẫn tiếp tục bị giết.
- Có ai không, mau giết sạch cho ta, giết bọn khốn kiếp này.
Đoạn quý phi một lát sau mới có phản ứng.
- A.
Một thanh âm thê thảm vang lên, tất cả mọi người đều rúng động triệt để, hắc bào thanh niên này là ai, chẳng lẽ là địch nhân của Khoa ốc đế quốc.
- Chết tiệt.
Nhìn thấy có biến cố, sắc mặt của Đoạn Minh Hoa liền đại biến, cận vệ ở trong hoàng thành của mình đã trực tiếp bị giết.
- Lui lui.
Chỉ còn lại một trăm cận vệ câm quân, bảy trăm người đã bị đánh chết sáu trăm, chỉ còn lại một trăm mà thôi, một lát sau bọn họ cũng giống như sáu trăm người kia.
Ngay lập tức một trăm người lập tức lui xuống, trong trường thi thể đã chất thành núi nhỏ.
- Những người này rốt cuộc là ai?
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn bốn hạ nhân bên cạnh Nhạc Thành thì thầm hỏi, bốn người này xem ra chỉ là hạ nhân bình thường của Nhạc Thành mà thôi. Hắn không khỏi hít sâu một hơi, bốn người bên cạnh Nhạc Thành thực lực rất cao, đạt tới trình độ khủng bố, ngay cả mình là thập tinh Đấu hoàng cũng kém xa.
- Nhạc gia rốt cuộc làm sao mà đạt tới được tình trạng này?
Lệnh Hồ Vô Địch lẩm bẩm nói trong lòng.
Nhìn thấy đống thi thể trước mắt, Đoạn Minh Hoa và Đoạn Quý phi liền lộ ra vẻ khó coi, Đoạn Minh Hoa tù từ đi ra.
- Hộ viện Đoạn gia, mau bắt bọn họ lại cho ta.
Đoạn Minh Hoa hung hăng quát lớn.
- Sưu.
Đoạn Minh Hoa vừa nói xong thì chỉ thấy trong phủ nhảy ra mười đạo thân ảnh, đằng sau chính là bát tinh, cửu tinh Đấu vương cao thủ, mà những người này đều có khí tức cường hãn.
- Chết sống cũng phải xông lên chót a.
Đoạn Minh Hoa lạnh lùng nói với hơn mười người này, hôm nay hắn toàn bộ phải bắt được toàn bộ những người trước mặt.
- Vâng đại nhân.
Hơn mười người đáp sau đó vây quanh Nhạc Thành.
Thế lực của Đoạn gia khiến cho các vương công đại thần đều phải đưa mắt nhìn, trong lòng bọn họ thầm nghĩ thực lực của hắc bào thanh niên này có mạnh hơn đi chăng nữa thì cũng không chống lại được.
Nhìn thấy người của Đoạn gia, Lệnh Hồ Vô Địch cũng thầm hạ quyết tâm, nếu thật sự không được thì mình sẽ phải xuất thủ.
- Biểu ca.
Lệnh Hồ Hạo Thiên nhìn thấy vậy thì lo lắng, dù sao hắn cũng chỉ mới mười sáu tuổi mà thôi.
- Hạo Thiên, không cần phải lo lắng, chỉ là vài đấu hoàng mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Lệnh Hồ Hạo Thiên.
- Tử long, Khiếu Thiên, Yêu Cơ, Thông Thiên, các ngươi giết hết cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hôm nay hắn phải cho cả đế quốc chấn động.
- Vâng chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ cùng với đám người Yêu Cơ lập tức ứng tiếng.
-Chỉ bằng các ngươi mà dám đố phó với chủ nhân, thật là muốn chết.
Bốn thân ảnh xẹt tới như là một chuỗi hư ảnh.
- Ầm ầm ầm.
Ngay lập tức trong sân truyền tới từng thanh âm phá hủy.
- Nho nhỏ đấu hoàng mà thôi, mau giết đi.
Thân ảnh của Khiếu Thiên Hổ hiện ra trước mặt bát tinh Đấu Hoàng hung hăng vung quyền lên.
Bát Tinh đấu hoàng kia liền biên đổi sắc mặt, đấu khí điên cuồng lay động, một mảng đấu khi ngưng tụ chưởng mang đánh về phía Khiếu Thiên Hổ.
- Ầm.
Một tiếng vang thật lớn trên không trung, một lực lượng cường hãn kích tán, xung quanh một mảng đất đá bay đầy trời, đồng thời bát tinh đấu hoàng cũng phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bị đánh bay trên không trung.
Bát Tinh Đấu hoàng này thực lực cao nhất trong đám người, tuy nhiên hắn gặp phải Khiếu Thiên Hổ, Thất giai ma thú thì phải chết ngay lập tức.
- Ầm.
Thân thể của Bát tinh đấu hoàng này rớt xuống mặt đất, lập tức xung quanh có một hồi thanh âm ba động, Tử Điện Mãng lúc này cũng công kích hai người nhị tinh và tam tinh đấu hoàng, trên mặt đất lưu lại một hố thật sâu.
Nhị tinh Đấu Hoàng và Tam Tinh Đấu hoàng đều bị đánh gục.
Bay cái gì mà bay, ta ghét nhất là bay.
Thân ảnh của Thông Thiên Thử nổi lên trên không trung, ma pháp sư cấp sáu trung kỳ này là thuộc về phong hệ, Thông Thiên Thử thích nhất là đào đất cho nên rất ghét bay trên không trung.
- Xoẹt,
Một mảng nồng đậm hoàng mang xuất hiện trong tay của Thông Thiên Thử, lập tức hắn không khách khí vô xuống dưới.
Một mảng nguyên tố ma pháp phong hệ nồng đậm tràn ngập xung quanh tựa như bị bao bọc bởi nguyên tố ma pháp phong hệ, lập tức ma pháp sư phong hệ này ngưng kết một công kích ma pháp cường hãn tấn công Thông Thiên Thử.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 197: Thiêu Đoạn gia cho ta.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Ầm.
Một tiếng ầm lớn vang lên, lục cấp ma pháp sư phong hệ giống như là một con chim rớt từ trên không trung xuống, chết không thể chết lại.
- Ầm Ầm.
Hai tiếng nổ mạnh vang lên, Yêu Cơ cũng đồng thời đánh chết một lục tinh Đâu Hoàng, sáu Đấu Hoàng của Đoàn gia cũng đều bị giết chết.
- Xoẹt.
Sáu đạo nhân ảnh cũng không dừng lại, một lần nữa đánh về phía đám đấu vương kia, bốn người thâ ảnh như điện, những đấu vương này chưa kịp phản ứng đã bị giết chết.
Tất cả chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ bốn người sau đó trở về bên cạnh Nhạc Thành, không ít người xung quanh đã run rẩy cả hai chân.
- Đấu Tông sao?
Lệnh Hồ Vô Địch cũng hơi mềm hai chân, thực lực như thế, nếu để hắn đi giết một bát tinh Đấu Hoàng cũng phải tốn một thời gian dài, mà hiện tại sáu đấu hoàng bị đám hạ nhân của Nhạc Thành giết trong nháy mắt, lục tinh bát tinh Đấu Hoàng đều không có cơ hội hoàn thủ.
Thần sắc của Đoạn Quý Phi liền trở nên khó coi, trước thực lực này nàng biết rằng thân phận quý phi của mình tuyệt đối không có tác dụng gì.
Đoạn Minh Hoa thậm chí còn không kịp phản ứng mọi chuyện chỉ phát sinh trong nháy mắt, sáu Đấu Hoàng và một ma pháp sư cấp sáu đã bị giết chết toàn bộ.
- Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi dám tạo phản, ta nhất định không bỏ qua cho ngươi.
Đoạn Quý phi hoảng sợ nhìn Nhạc Thành phía xa xa, toàn thân bắt đầu run rẩy, thân hình lùi về phía sau một bước.
- Xoẹt.
Một thân ảnh xẹt qua, Khiếu Thiên Hổ đã tiến tới gần Đoạn Quý phi, bàn tay nhẹ nhàng nhắc tới, đem Đoạn Quý phi nắm trong tay rồi nói:
- Dám uy hiếp chủ nhân, ngươi chán sống rồi.
- Ầm.
Một tiếng ầm vang lên, Đoạn quý phi đã bị đánh bay hơn mười thước, một ngụm máu tươi phun ra, cũng may Khiếu Thiên Hổ có chút thực lực nếu cũng chỉ muốn giáo huấn một chút mà thôi.
- Ngươi, Lệnh Hồ Vô Địch, ta xem bộ dáng của ngươi thì hình như là muốn tạo phản, ta nhất định phải bẩm báo cho hoàng thượng.
Đoạn Minh Hoa hoảng sợ cực độ.
- Yêu Cơ, đem hắn giết cho ta.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi trầm xuống, Đoạn Minh Hoa không thể không giết, nesue giữ lại hắn chắc chắn sẽ lưu lại tai họa cô cô ở đế đô. Loại người này Nhạc Thành hiểu rõ nhất.
- Vâng, chủ nhân, một thân hình uyển chuyển hiện ra bên người Nhạc Thành, lập tức một bóng trắng đánh về phía Đoạn Minh Hoa cách đó không xa.
- Đáng chết.
Đoạn Minh Hoa thầm mắng một tiếng, thực lực của đối phương quá cường hãn, mình không phải là đối thủ.
- Xoẹt.
Thân hình uyển chuyển của Yêu Cơ xoẹt qua thành một đường vòng cung, một mảng lực lượng công kích vô cùng lớn bổ về phía Đoạn Minh Hoa.
- Ầm.
Một tiếng ầm vang lên, Đoạn Minh Hoa ngưng tụ đấu khí toàn thaanh mà nghênh đón, tuy nhiên vẫn bị bay trên không trung, một cửu tinh Đấu Hoàng cường giả, nếu như một chiêu cũng tiếp không được thì hắn đã văng mấy chục thước ra bên ngoài.
- Chết đi.
Đúng lúc Đoạn Minh Hoa rơi xuống mặt đất, thân ảnh của Yêu Cơ cũng quỷ mị hư vô lao tới.
- Các ngươi không thể giết ta, ta chính là công tước của đế quốc, các ngươi giết ta đế quốc sẽ là thù địch của các ngươi.
Đoạn Minh Hoa nắm lấy cơ hội cối cùng mà la lên,
Xoẹt một tiếng, Yêu Cơ bổ về phía ngực của Đọan Minh Hoa, Đoạn Minh Hoa cuối cùng cũng thổ ra một ngụm máu tươi, chết không thể chết lại, tu vi Cửu Tinh Đấu hoàng thực lực so với Yêu Cơ còn kém xa.
- Đại ca.
Nhìn thấy Đoạn Minh Hoa bị đánh chết, Đoạn Quý Phi hô to một tiếng, tuy nhiên cũng không dám rít gào với Nhạc Thành.
Hôm nay là ngày sinh nhật tám mươi tuổi của Đoạn Minh Hoa, mà cũng chính là ngày chết của hắn.
Tất cả các vương công đại thần và các quý tộc ở đây không ai dám lên tiếng, cũng không ai muốn rước họa vào thân, Đoạn gia đơn giản bị hủy diệt dễ dàng như vậy mà hơn phân nửa ở đây địa vị cùng thế lực đều không bằng Đoạn gia.
- Tử Long, các ngươi thiêu Đoạn gia cho ta.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn không làm thi thôi, đã làm thì làm cho xong, sự tình càng lớn càng tốt.
- Vâng chủ nhân.
Tử Điện Mãng, Khiếu Thiên Hổ, Thông Thiên Thử, Yêu Cơ bốn người ào ào xông vào trong Đoạn gia, dựa theo quy củ trước kia quét sạch hiện trường.
Hiện trường trở nên an tĩnh, mọi người hô hấp cũng không quá nặng, mãi đến khi Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng đi ra thì trong phủ đã bốc lên một màn lửa cháy vốc ùng lớn, mấy trăm hạ nhân từ bên trong chạy ra.
- Xoẹt.
Thân ảnh của Nhạc Thành lóe lên, Nhạc Thành đã nhìn thấy Mộ Dung Nam chạy ra, thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, nếu như không phải bên trong có đại hỏa thì hắn cũng không chạy ra ngoài.
Nhạc Thành xách Mộ Dung Nam trong tay rồi nhìn về phía mọi người.
- Nam nhi.
Đoạn Quý phi nhìn thấy đứa con mình trong tay của đối phương thì lập tức kinh hãi.
- Thành nhi, con mau dừng tay, người này tốt xấu gì cũng là hoàng tử, con không thể giết hắn.
Lệnh Hồ Vô Địch nghiêm mặt quát.
- Ngươi nói rõ cho ta biết, rốt cuộc ngươi đoạt bảo kiếm của Lệnh Hồ Hạo Thiên hay Lệnh Hồ Hạo Thiên đoạt bảo kiếm của ngươi?
Nhạc Thành không để ý tới lời của Lệnh Hồ Vô Địch lạnh lùng hỏi Mộ Dung Nam.
Mộ Dung Nam nhìn thấy cảnh tượng phía trước thì đã sớm bị dọa cho ngây ngốc, đâu còn dám nói gì nữa, toàn thân run rẩy.
- Ngươi mau nói cho ta biết nếu không ta giết chết ngươi.
- Ta nói, ta nói, là ta cướp bảo kiếm của Lệnh Hồ Hạo Thiên, kết quả không cướp được cho nên ta mới nói dối.
Mộ Dung Nam run rẩy nói.
- Tất cả mọi người đều nghe đó, không phải ta ỷ thế hiep người nhưng Đoạn Minh Hoa này và hoàng phi ỷ thế hiếp người, kết cục hôm nay chính là sự trừng phạt, sau này ai gây phiền toái với Lệnh Hồ gia, ta cũng nhất định sẽ diệt toàn tộc của hắn.
Nhạc Thành lạnh lùng nói ở trên không trung.
- Cô phụ, chúng ta đi thôi.
Nhạc Thành ném Mộ Dung Nam xuống dưới mặt đất rồi đi về phía Lệnh Hồ Vô Địch.
- Đi thôi, chúng ta đi về phía trước.
Nhìn cảnh tượng trước mắt Lệnh Hồ Vô Địch cũng chỉ có thể nói như vậy.
Đoàn người Lệnh Hồ Vô Địch đi rồi, chỉ còn lại một đám vương công đại thần đi tới bên cạnh quý phi, nhìn cảnh tượng trước mắt bọn họ đều rung động, hắc bào thanh niên kia rốt cuộc là ai, tựa hồ cũng phải đạt tới Đấu Tông, nếu không thì sẽ không tiêu diệt Đoàn gia dễ dàng như vậy.
Trở lại Lệnh Hồ gia, Nhạc Thành cùng với Lệnh Hồ Vô Địch đi tới đại sảnh, mà Nhạc Lan Tâm vẫn ở trong đại sảnh chờ Lệnh Hồ Vô Địch.
- Vô Địch, thế nào rồi?
Nhìn thấy Nhạc Thành cùng với Lệnh Hồ Vô Địch không bị tổn hao lông tóc nào thì Nhạc Lan Tâm cũng thở dài.
Lệnh Hồ Vô Địch nhất thời không biết nói thế nào, chỉ có thể thất thần ngồi trên ghế, đầu óc một mảng lộn xộn, chuyện này quả là vượt qua sự tưởng tượng của hắn, hắn hiện tại muốn tìm biện pháp bảo toàn cho Nhạc Thành, nếu không nghe theo thì Nhạc Thành nhất định sẽ không sống nổi, thực lực có mạnh hơn cũng vô dụng.
- Vô Địch, rốt cuộc là sao vậy?
Nhìn thấy Lệnh Hồ Vô Địch không nói lời nào, Nhạc Lan Tâm nghi hoặc hỏi.
Lệnh Hồ Vô Địch cũng đành phải đem mọi chuyện từ đầu tới cuối kể lại cho Nhạc Lan Tâm nghe, mà Nhạc Lan Tâm khi nghe nói thì thần sắc vô cùng kinh ngạc.
- Thành nhi, lời của cô phụ con nói là sự thật?
Nhạc Lan Tâm nghe xong thì không thể tin nổi nhìn Nhạc Thành.
- Vâng.
Nhạc Thành cũng không biết nói thế nào, chỉ có thể gật đầu mà thôi.
- Trời ạ!
Nhạc Lan Tâm nghe thấy Nhạc Thành cũng thừa nhận thì ngồi xuống ghế không tin nổi.
Hồi lâu sau, Nhạc Lan Tâm mới hỏi Lệnh Hồ Vô Địch:
- Vô Địch phải làm gì bây giờ, Thành nhi gây ra đại họa rồi.
- Thành Nhi.
Lệnh Hồ Vô Địch nghiêm mặt nói với Nhạc Thành:
- Con trước tiên phải rời khỏi đế đô, chuyện còn lại để ta xử lý.
- Cô cô, cô phụ.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói:
- Chuyện cũng không có gì, con về phòng trước, nếu hoàng thất phái người tới thì nói cho con biết, nếu hoàng thất hai ngày sau vẫn chưa có ai tới thì con cũng phải vào hoàng cung.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 198: Bồng bềnh như lưu phong.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Nói xong, Nhạc Thành liền rời khỏi địa sảnh, mấy ngày sau chính là hôn sự của Mộ Dung Hiểu Hiểu và hoàng tử của Tuyết Lâm đế quốc, mình dù sao cũng nên đi.
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành hồi lâu không nói gì rồi cất tiếng bảo Nhạc Lan Tâm:
- Phu nhân, ta đi xem quân bộ.
Lệnh Hồ Vô Địch không thể không đi sắp xếp quân bộ, quân bộ chính là biện pháp duy nhất có thể bảo vệ Nhạc Thành.
Ở trong hoàng cung, tại một căn phòng xa hoa, quý phi đang ủy khuất, lệ rơi đày mặt nức nở bên cạnh một lão giả nói:
- Bệ hạ, người nhất định phải làm chủ cho thần thiếp cũng là làm chủ cho hoàng nhi.
- Thật là buồn cười, quả đúng là không đem Mộ Dung Hoàng thất vào mắt.
Lão giả mặc long bào cả giận nói, trên người có một quỷ khí tràn ngập, lão giả này chính là đương kim hoàng đế của Khoa Ốc đế quốc, Mộ Dung Trường Bình.
- Bệ hạ, người hiện tại mau phái người giam Lệnh Hồ gia vào thiên lao đi.
Đoạn Quý Phi nức nở nói.
- Chuyện này… ái phi cứ yên tâm đi, ta trước hết gọi Lệnh Hồ Vô Địch vào hỏi thăm một phen.
Mộ Dung Trường Bình cất tiếng nói, Lệnh Hồ Vô Địch chính là chưởng quản binh bộ công tiếc, hắn cũng không nên trực tiếp phái người đi bắt.
- Bệ hạ, người vì sao mà không tin thần thiếp, chờ người phái đi gọi Lệnh Hồ Vô Địch hắn đã sớm chạy mất, thiếp không bằng chết đi cho xong.
Vừ nghe thấy Mộ Dung Trường Bình muốn truyền Lệnh Hồ Vô Địch vào cung, Đoạn Quý phi chỉ sợ Lệnh Hồ Vô Địch lúc đó có biện pháp thoát tội, mình cũng không thể báo thù cho đại ca.
- Ý của ái phi là?
Mộ Dung Trường Bình cất tiếng hỏi, bình thường hắn đối với Quý phi vô cùng sủng ái, nhìn thấy vết thương trên mặt của quý phi, hắn đã rất oán hận Lệnh Hồ Vô Địch, cộng thêm với việc Đoạn Minh Hoa và quý phi bình thường nói xấu Lệnh Hồ Vô Địch không ít lúc này trong lòng hắn liền xuất hiện bất mãn với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Bệ hạ, thần thiếp có chủ ý.
Đoạn quý phi nói:
- CHúng ta tuyên gọi Lệnh Hồ Vô Địch tiên cung sau đó phái người đem hắn nhốt vào trong thiên lao, sau đó chúng ta cũng nhân cơ hội này mà uy hiếp những người kia quy hàng, nếu như những ngươi kia không có nhiều quan hệ với hắn thì bệ hạ thả hắn ra là được, còn nếu Lệnh Hồ Vô Địch cùng với những người kia có quan hệ thì bệ hạ nhất cử lưỡng tiện, sau này cũng đỡ phiền toái.
- Chuyện này… ngày mai công chúa và hoàng tử Tuyết Lâm đế quốc xác định hôn sự, chỉ sợ không tốt.
Mộ Dung Trường Bình nghi kỵ nói.
- Bệ hạ, người đường đường là vua một nước mà sợ một Lệnh Hồ Vô Địch hay sao, chúng ta xử lý chuyện đêm nay, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Đoạn Quý phi nói.
- Là như vậy, ái phi nói đúng.
Mộ Dung Trường Bình cũng chỉ có thể đồng ý.
Nghe thấy Mộ Dung Trường Bình đã đáp ứng, trong mắt của Đoạn Quý phi hiện ra một lãnh ý, trong lòng nàng khẽ lẩm bẩm:
- Lệnh Hồ Vô Địch, ngươi hủy diệt Đoạn gia, ta cũng phải cho Lệnh Hồ gia ngươi xong đời, chờ ngươi rơi vào trong tay ta ta sẽ trả lại ngươi gấp mười.
Trong hoàng cung, tại một biệt viện ưu nhã, một mỹ nữ bạch y tuyệt mỹ ở trong hoa viên tản bộ, lúc này cung nữ đã tiến tới nói:
- Công chúa, hôm nay đế đô xảy ra một chuyện lớn.
- Tiểu Liên xảy ra chuyện gì vậy, là thiếu gia công tử nào đó để ý tới ngươi sao?
Bạch Y nữ tử quay đầu lại nói, nụ cười xinh đẹp vô cùng.
Bạch y nữ tử này chính là Mộ Dung Hiểu Hiểu, mà cung nữ này chính là tiểu Liên tỳ thiếp của nàng.
- Công chúa, người đừng có nói đùa với nô tỳ.
Tiểu Liên cất tiếng nói:
- Chuyện hôm nay có thể lớn, nô tỳ mới biết xong, hôm qua là sinh nhật công tước, quý phi cũng đi, kết quả Đoạn gia bị một hắc bào thanh niên diệt sạch, người của Đoạn gia, kể cả Đoạn công tước cũng đều bị giết ngay cả quý phi cũng bị đánh.
- Cái gì, là ai có gan lớn như vậy?
Mộ Dung Hiểu Hiểu biến đổi sắc mặt, đối với chuyện quý phi bị đánh nàng tuyệt đối không quan tâm, phụ hoàng phi tử phần đông nàng đều không để ý.
Mộ Dung Hiểu Hiểu kỳ quái là tại sao có người dám làm như vậy ở đế đô, thật sự không tưởng tượng nổi.
- Công chúa, nô tỳ nghe nói là người của phủ Lệnh Hồ công tước làm.
Tiểu Liên nói:
- Nghe nói hoàng tử Mộ Dung Nam đoạt bảo kiếm của Lệnh Hồ tiểu tước gia, kết quả đoạt không được mà còn bị đánh, ngày hôm sau Đoạn công tước phái người đánh cho Lệnh Hồ tiểu công tước một trận, còn đoạt đi bảo kiếm, kết quả ngày hôm sau trong sinh nhật của công tước, biểu ca của Lệnh hồ tiểu công tước đánh chết sáu trăm cấm quân hoàng thành và mấy Đấu hoàng, một ma pháp sư cấp sáu.
- Cái gì?
Mộ Dung Hiểu Hiểu khẽ giật mình, biểu ca của Lệnh hồ tiểu công tước này rốt cuộc là ai mà thực lực lại mạnh như vậy?
Mộ Dung Hiểu Hiểu biết rõ Đấu hoàng cường giả trong Đoạn phủ có một bát tinh đấu hoàng, Đoạn Minh Hoa cũng là một cửu tinh Đấu Hoàng,muốn giết bọn họ thì người bình thường không thể làm được.
- Tiểu Liên, ngươi chắc chắn chứ?
Mộ Dung Hiểu Hiểu công thể tin nổi.
- Công chúa, nô tỳ tận mắt chứng kiến Đoạn Phủ bị thiêu thành một đống tro tàn, không thể sai được.
Tiểu Liên khẳng định nói:
- Nghe nói biểu ca của Lệnh Hồ tiểu tước gia còn vô cùng trẻ tuổi anh tuấn, phỏng chừng mới hai mươi tuổi, tuấn lãng bất phàm.
- Người này rốt cuộc là ai, thực lực đấu tông sao?
Mộ Dung Hiểu Hiểu lẩm bẩm nói.
- Công chúa, ngày mai là ngày đính hôn của công chúa, tiểu Liên rất vui, chỉ là tiểu liên tựa hồ cảm thấy công chúa có tâm sự, chẳng lẽ công chúa không muốn?
Tiểu Liên cất tiếng hỏi Mộ Dung Hiểu Hiểu.
-Không có gì, Tiểu Liên, ngươi lui xuống đi, ta muốn yên lặng một chút.
Vừa nghe nói đến chuyện ngày mai, Mộ Dung Hiểu Hiểu mỉm cười nhìn về phía xa xa.
- Vâng.
Tiểu Liên nhìn thấy thần sắc của công chúa thì nhanh chóng lui xuống, công chúa thường xuyên như vậy, tựa hồ như đang đợi điều gì đó.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn về phía không trung xa xa mà lẩm bẩm thật lâu:
- Ngươi thật sự không tới sao, năm năm, nhưng ta chỉ có thể chờ bốn năm, một ngày nữa, nếu ngươi là biểu ca của tiểu công tước kia thì có lẽ ngươi vì ta mà đến.
- Chỉ là ngươi nếu như là người đó, có đấu tông thực lực thì phải trực tiếp tìm ta mới đúng chứ.
- Mộ Dung công chúa của ta làm sao vậy, nhìn không mấy vui vẻ đó?
Một thanh âm mềm mại nhỏ nhẹ truyen tới, sau đó một nữ tử mỹ diệu hiện ra.
Nữ tủ mỹ diệu này tựa như là áng mây che nguyệt, bồng bềnh như gió, từ phía xa nhìn giống như là vầng thái dương trước bình minh.
- Uyển Nhi tỷ, tại sao tỷ lại tới đây?
Nhìn thấy tử y nữ tủ tới, Mộ Dung Hiểu Hiểu lập tức cười nói, vội vàng kéo tay mà thân mật:
- Tỷ không ở lại Thanh Dương môn, tại sao lại rảnh rỗi đến đây?
- Mộ Dung Hiểu Hiểu công chúa đính hôn, ta làm sao có thể không đến, đặc biệt cha của muội còn phát thiếp mời tới Thanh Dương môn, a không tệ, đã là thập tinh Đấu hoàng, có thể đột phá tới Đấu Tông.
Tử Y nữ tử khẽ cười nói.
Tử y nữ tử này tên là Thượng Quan Uyển Nhi, người khiến cho Nhạc Thành chạy trối chết lần trước ở Thanh Dương môn chính là tử y nữ tử cường giả đấu tông này.
- Uyển Nhi tỷ, muội còn kém hơn tỷ, tỷ đã là nhị tinh Đấu Tông, thật là hâm mộ.
Mộ Dung Hiểu Hiểu khẽ cười nói, hai cô gái tiến ra một hoa viên mà ngồi xuống.
- Aizz, ta thì có gì tốt đồ đệ của ta so với ta còn mạnh hơn, ta cũng không biết tại sao lúc trước sư phụ lại bảo ta tiếp quản Thanh Dương môn.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 199: Ai cản, giết không tha.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Muội không biết, ta không làm môn chủ Thanh Dương môn cũng phải ở lại đó, hai năm trước một thanh niên mang theo mấy con lục giai ma thú thiếu chút nữa thì đánh bại cảu Thanh Dương môn.
Thượng Quan Uyển Nhi cười khổ.
- Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa, đã lâu ta cũng chưa tới hoàng cung, muội hãy dẫn ta đi dạo chơi.
Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng nói.
Ngay lập tức hai nàng từ từ đi vào trong hoàng cung, không ít cấm quân và cung nữ nhìn thấy hai đạo thân ảnh này thì thất thần. Thật là xinh đẹp!
- Phu nhân, phiền lấy giúp ta bộ quan phục, ta muốn đi vào hoàng cung.
Lệnh Hồ Vô Địch nói với Nhạc Lan Tâm.
- Vô Địch, tại sao đã trễ như vậy mà chàng còn muốn tiến cung?
Nhạc Lan Tâm cất tiếng hỏi Lệnh Hồ Vô Địch.
- Vừa rồi bệ hạ mới phái người tuyên chỉ, ta không thể không đi.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
- Vô Địch, huynh xem có phải là….
Một ý niệm không tốt hiện ra trong đầu Nhạc Lan Tâm, nàng không khỏi cảm thấy lo lắng.
- Phu nhân, nàng yên tâm đi.
Lệnh Hồ Vô Địch sắc mặt hơi biến đổi rồi lập tức nói:
-Phu nhân nếu sáng ngày mai ta vẫn chưa về thì phu nhân mang Hạo Thiên, Huyền Tố và Thành Nhi lập tức rời khỏi đế đô, với thực lực của Thành Nhi, trên đường đi nhất định sẽ không có chuyện gì.
- Vô Địch, cái này…
Nghe thấy ngữ khí nghiêm trang của Lệnh Hồ Vô Địch, Nhạc Lan Tâm trở nên trầm trọng.
- Phu nhân, nàng yên tâm đi, chắc chắn sẽ không có chuyện gì, có lẽ bệ hạ chỉ muốn hỏi một chút chuyện trả qua mà thôi, có lẽ cũng muốn bàn chuyện hôn sự ngày mai của công chúa.
Đêm khuya, trong hoàng cung đèn đuốc sáng trưng, Đoạn Quý Phi và Mộ Dung Trường Bình đều ngồi ở trên ghế rồng, bên cạnh chính là đại nội thị vệ, trong đó có mười mấy cường giả Đấu Hoàng, thực lực cao nhất chính là bát tinh, cửu tinh Đấu Hoàng.
- Bái kiến bệ hạ.
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn thấy thế trận như vậy ở trong cung thì lòng hơi trầm xuống.
- Lệnh Hồ ái khanh không cần đa lễ.
Mộ Dung Trường Bình cất tiếng nói, sau đó sắc mặt hơi biến đổi:
- Lệnh Hồ Ái Khanh là trọng thần của quốc gia, tại sao hôm qua lại làm ra chuyện lớn như thế, không lẽ ái khanh muốn tạo phản sao?
- Bệ hạ, người cũng không thể nghe lời một bên.
Lệnh Hồ Vô Địch hơi biến đổi sắc mặt.
- Bệ hạ đang muốn nghe ngươi giải thích nên mới bảo ngươi tiên cung.
Đoạn Quý phi lạnh nhạt nói:
- Chỉ là ngày mai bệ hạ phải xử lý chuyện của Tuyết Lâm Hoàng tử và công chúa, nếu lệnh Hồ công tước thật sự muốn giải thích thì trước hết phải giam vào trong thiên lao.
-Bệ hạ, ta….
Lệnh Hồ Vô Địch biến đổi sắc mặt, mình đang muốn nói thì bị quý phi cắt đứt.
- Lệnh hồ công tước, nếu như công tước không có ý định tạo phản thì một ngày ở trong thiên lao đã sao, bệ hạ sau này sẽ tự trả lại sự trong sạch.
Đoạn Quý phi lạnh nhạt nói:
- Người đâu, mau giam Lệnh Hồ công tước vào trong thiên lao cho ta.
- Bệ hạ…
Lệnh Hồ Vô Địch biến sắc,s đấu khí toàn thân bắt đầu run lên, trong trường diện một mảng đấu khí đã trở nên nồng đậm.
- Thế nào, Lệnh Hồ công tước cũng muốn phản kháng lại ý chỉ của bệ hạ sao, đây chính là tạo phản đó.
Lệnh Hồ Vô Địch không thể thu hồi đấu khí, nếu như mình phản kháng thì tội danh này đã định rồi.
- Đem hắn kéo xuống.
Đoạn Quý phi quát lớn, sau đó lập tức nói với thị vệ đại nội mang Lệnh Hồ Vô Địch xuống.
- Ái phi, ta thủy chúng vẫn cảm thấy như vậy không tốt lắm.
Mộ Dung Trường Bình hơi hối hận, Lệnh Hồ Vô Địch là một công tước, còn là chưởng quản quân bộ, chuyện này nếu như làm cho quân bộ rung chuyển thì thật sự phiền toái.
- Bệ hạ, nếu như Lệnh Hồ công tước trong sạch thì không lâu sau sẽ được rửa sạch tội lỗi.
Đoạn Quý phi cất tiếng nói.
Một lát sau ở trong tràng diện đã có một ngũ tinh Đấu hoàng cất tiếng nói:
-Quý phi mọi chuyện đã được xử lý thỏa đáng.
- Thật không, ngươi đúng là hữu dụng.
Đoạn Quý phi không tin nổi mà nói.
- Quý phi nương nương cứ yên tâm đi, loại xương sụn bị tán này, đừng nói là cường giả Đấu Hoàng mà cho là Đâu Tông siêu cấp cường giả mấy ngày sau cũng không thể ngưng tụ đấu khí, lúc đó chúng ta có thể đơn giản đối phó.
Đại Nội thị vệ cất tiếng nói.
- Được rồi, ngày mai chờ sau khi hắn bị xương sụn tán ta sẽ xem hắn chết như thế nào.
Trên khuôn mặt của Lệnh Hồ Vô Địch xuất hiện một lãnh khí, thập tinh đấu hoàng cường giả, muốn đối phó không có khả năng, tuy nhiên sau khi trúng độc xong thì rất dễ dàng.
Nhạc Lan Tâm thấy sau khi Lệnh Hồ Vô Địch rời vào trong cung thì vẫn lo lắng, nhìn thấy Lệnh Hồ Vô Địch vẫn chưa về, nhớ tới lời nói của Lệnh Hồ Vô Địch, Nhạc Lan Tâm không ngừng hoảng hốt.
Đừng ngồi không yên thật lâu, Nhạc Lan Tâm quyết định đi tìm Nhạc Thành hỏi ý kiến.
Sau một đêm tu luyện, Nhạc Thành thở dài một hơi thật sâu.
-Thành Nhi, con đã tỉnh lại chưa?
Nhạc Lan Tâm cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Cô cô, mau vào đi.
Nhạc Thành thu hồi chân khí sau đó đứng thẳng lên, không hiểu tại sao cô cô mới sáng sớm đã tìm mình làm gì, hôm nay chính là hôn sự của Mộ Dung Hiểu Hiểu và hoàng tử Tuyết Lâm đế quốc, mình cũng phải vào hoàng cung.
- Thành nhi, cô phụ của con xảy ra chuyện, chúng ta hiện tại nên làm thế nào?
Nhạc Lan Tâm lo lắng hỏi Nhạc Thành.
- Cô phụ đã xảy ra chuyện gì, cô cô, cô phụ làm sao vậy?
Nhạc Thành biến sắc lập tức hỏi.
Nhạc Lan Tâm kể lại chuyện tối hôm qua cho Nhạc Thành rồi cuối cùng hỏi:
-Thành nhi, chúng ta hiện tại nên làm gì, cô phụ của con liệu có bị nguy hiểm không?
- Cô cô, người yên tâm, cô phụ chắc chắn không xảy ra chuyện gì.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Thành nhi, đó là hoàng cung, làm sao con vào được.
Nhạc Lan Tâm nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Cô cô, người yên tâm đi, ta tự nhiên có biện pháp, cô phụ cam đoan sẽ không cso chuyện gì.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Lập tức Nhạc Thành rời khỏi gian phòng của mình, kêu Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử Yêu Cơ đi theo mình vào hoàng cung.
- Chủ nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Khiếu Thiên Hổ cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Chúng ta đi vào hoàng cung, ai cản trở sẽ giết không tha.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, dám động đến Lệnh hồ công tước, Khoa ốc đế quốc thì thế nào, cũng phải trả giá cho hành vi của mình.
Hôm nay chính là hôn sự của Tuyết Lâm hoàng tử và công chúa, tất cả các quý tộc lớn nhỏ ở trong quốc đều được mời tới.
Trong hoàng cung, tại Tĩnh An điện, các cung nữ vô cùng vui sướng, các vương công đại thần sáng sớm đã tụ tập ở đây, bình thường ở trong hoàng thất có việc mừng đều cử hành ở Tĩnh An điện.
Tuyết lâm đế quốc, Bối Tư Hoàng tử mặc một hoa phục đi tới Tĩnh An điện, sau lưng còn mang theo một đám tùy tùng, trong đó thực lực mạnh nhất là tứ tinh Đấu Tông, mặt khác còn có mấy cường giả Đấu Hoàng khác, và lục cấp ma pháp sư.
Bối Tư hoàng tử cũng lãnh tuấn thanh tú, thực lực và địa vị vô cùng cường hãn, ở trong Tuyết Lâm đế quốc có không ít nữ tộc yêu thích mà Bối Tư hoàng tử lần trước đến Khoa Ốc đế quốc nhìn thấy Mộ Dung công chúa thì bị rung động thật sâu, không ngờ trên thế gian này lai có một nữ tử xinh đẹp như thế.
Ngoài nguyên nhân này ra, hai đại đế quốc sau khi kết thân có thể liên thủ đánh Quỷ Uyên và Cự Thành, điều này rất trọng yếu, Quỷ Uyên và Cự Thành chính là hai nơi không nhỏ, bên trong có tài phú kinh người, Tuyết Lâm đế quốc đã sớm muốn đánh nhưng một mình bọn họ đánh thì tiêu hao thực lực quá lớn.
- Đại hoàng tử, hôm nay tâm ý của hoàng tử đã thành sự thật, xin chúc mừng.
Một tứ tinh Đấu Tông bên cạnh Bối Tư hoàng tử cất tiếng nói.
- Ừ, qua hôm nay nàng chính thức là vị hôn thê của ta.
Bối Tư hoàng tử cũng hưng phấn lên, tuyệt sắc mỹ nữ như vậy hắn ngày nhớ đêm mong.
- Mộ Dung công chúa, muội làm sao vậy, hôm nay là ngày đính hôn của muội, muội hẳn là rất cao hứng?
Tử y nữ tử Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng nói.
- Ừ.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhẹ nhàng cất tiếng, trên khuôn mặt cố nặn ra một nụ cười.
- Thời gian không còn sớm nữa.
Những kia cái gì vương công đại thần cùng quý tộc đã là đến đây, chúng ta cũng đi thôi.” Thượng Quan Uyển Nhi có chút đối với Mộ Dung Hiểu Hiểu nói.
Thượng Quan Uyển Nhi liền nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.
Trong hoàng cung to lớn, một kim sắc óng ánh, hơn mười người cận vệ thẳng tắp đứng ở trên cổng thành, một giọng âm hưởng khởi lên nói:
-Các huynh đệ, ta thật sự muốn xem công chúa hôm nay sẽ ra sao, chắc chắn là rất xinh đẹp.
Những vương công đại thần tôn quý đều đến đây, chúng ta cũng đi thôi.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 200:Người nào ngăn cản, giết không tha.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Các ngươi cẩn thận một chút, đừng để thủ lĩnh bên ngoài nghe được, nếu không hôm nay sẽ bị phạt đứng hai canh giờ.
Một thanh âm vang lên.
- Các ngươi mau nhìn đi, đó là cái gì bay tới.
Một người kinh ngạc nói ra, bọn họ chỉ thấy có một con hổ vô cùng lớn bay tới, mà trên con hổ còn có một đôi cánh diễm lệ, bọn họ chưa từng thấy qua.
- Các ngươi nhìn xem, trên lưng phi hổ còn có một người, bên cạnh cũng có ba người.
Một người khác nói ra.
- Mau cản hắn lại, người kia là ai?
Mọi người đều nghi hoặc, lập tức vài Đấu vương ngưng tụ đôi cánh đấu khí ngăn cản mấy thân ảnh kia.
- Người nào ngăn cản giết không tha.
Một thanh âm lạnh lùng vang lên, lập tức có mấy người chưa lấy lại tinh thần bị Đấu vương này đánh rớt xuống mặt đất.
- Mọi người mau nhìn, bệ hạ và Đoạn Quý phi đến.
- Đoạn Quý phi không phải mấy bữa trước bị người ta đánh sao?
- Ngươi nói nhỏ thôi, chuyện này mà nói to ra là tìm cái chết đó.
Ở trong Tĩnh An Điện lúc này đã có hàng nghìn quý tộc và vương công đại thần, không thiếu những người thé lực lớn, bọn họ vừa nhìn thấy Mộ Dung Trường Bình thì lập tức thi lễ:
- Bái kiến bệ hạ, bái kiến quý phi nương nương.
- Các vị xin mời đứng lên.
Mộ Dung Trường Bình hôm nay tâm tình rất tốt, đám hỏi của Tuyết Lâm đế quốc sau khi kết thúc hai đại đế quốc sẽ kết liên minh, lúc đó sẽ tiếp tục đánh Quỷ Uyên và Cự Thành, còn có cả Song Tử hải đứng ở ngoài hai đại đế quốc.
- Mọi người mau nhìn xem, công chúa đã đến.
- Hôm nay công chúa thật là xinh đẹp.
Không bao lâu sau, trong ánh mắt của mọi người, Mộ Dung Hiểu Hiểu và Thượng Quan Uyển Nhi đã hiện ra.
- Hoàng nhi, hôm nay con thật xinh đẹp.
Mộ Dung Trường Bình từ từ đi tới gần Mộ Dung Hiểu Hiểu.
Thượng quan cô nương cũng ở đây sao, đã lâu cô nương vẫn chưa tới hoàng cung.
Nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi, Mộ Dung Trường Bình cũng khẽ mỉm cười. Thượng Quan Uyển Nhi chính là cường giả Đấu Tông siêu cấp, hắn là hoàng đế ở Khoa Ốc đế quốc cũng không dám chậm trễ.
- Bái kiến bệ hạ, tiểu nữ không phải đã đến rồi sao?
Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười thi lễ, tựa hồ như với hoàng thất Mộ Dung rất quen thuộc.
- Bái kiến phụ hoàng.
Mộ Dung Hiểu Hiểu mỉm cười với Mộ Dung Trường Bình, còn với quý phi bên cạnh thì không để ý.
- Được rồi, hoàng nhi hôm nay la ngày đính hôn của con, con rốt cuộc cũng khiến cho phụ hoàng yên tâm.
Mộ Dung Trường Bình cất tiếng nói.
- Ầm ầm.
Bỗng dưng trên không trung truyền tới từng đạo lực lượng phá hủy, cả mặt đất cũng lay động.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Mộ Dung Trường Bình cũng biến sắc, loại cảnh tượng này thật là lớn, hắn làm sao không thể tức giâ.
- Hiểu Hiểu, có cường giả Đấu Tông tới đây.
Thượng Quan Uyển Nhi cất tiếng nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu ở bên cạnh, nàng đã cảm ứng được sự xuất hiện của cường giả Đấu Tông.
- Bệ hạ.
Đúng lúc này một người thống lĩnh đã chạy tới bẩm cáo:
- Bẩm báo bệ hạ, có cường địch lao vào hoàng cung, bệ hạ trước hết hay là rời giá đi, chúng ta cấm vệ quân không có cách nào kháng cự.
- Cái gì, là cường địch sao, đến đây bao nhiêu người?
Mộ Dung Trường Bình biến sắc, những vương công đại thần và các quý tộc khác cũng lo lắng.
- Bẩm báo bệ hạ, đến đây có bốn con ma thú phi hành và một người, cấm vệ quân đã bị giết gần một nghìn người.
Thống lính cấm vệ quân tựa hồ như kinh hồn chưa định, cảnh tượng giết chóc vừa rồi khiến y không thể không sợ hãi.
- Cái gì, năm người bọn chúng đã đánh chết hơn một nghìn cấm vệ quân sao?
Mộ Dung Trường Bình tựa hồ như không dám tin.
- Người bên trong nghe cho ta, người của Mộ Dung Hoàng thất toàn bộ lăn ra đây, hôm nay ta nhất định phải san bằng nơi này.
Một thanh âm lạnh lùng truyền tới, ở trong tĩnh an điện mọi người đều nghe rõ ràng.
- Bệ hạ chính là hắn, hắn đến rồi.
Sắc mặt của Đoạn Quý phi liền trở nên khó coi, trong nháy mắt đã trở nên trắng bệch, thanh âm này nàng nghe rất quen thuộc, buổi tối thậm chí nàng còn thường mơ thấy nó.
- Ái phi là ai tới vậy?
Mộ Dung Trường Bình cũng nghi hoặc hỏi quý phi.
- Bệ hạ, chính là người tru sát đại ca của nhà thần thiếp.
Đoạn Quý phi sợ hãi nói.
- Phụ hoàng, để con ra xem.
Mộ Dung Hiểu Hiểu cất tiếng nói, dù sao nàng cũng là Thập Tinh Đấu Hoàng, nàng cũng muốn biết là ai to gan như vậy, dám giương oai ở ngoài hoàng cung.
- Hiểu Hiểu, ta cũng muốn đi xem.
Thượng Quan Uyển Nhi cũng đi theo bên cạnh Hiểu Hiểu, có một người là Đấu Tông cường giả đi theo, Mộ Dung Trường Bình cũng yên tâm.
- Người đâu toàn bộ thị vệ điều tới đây, ta muốn xem ai to gan như vậy.
Mộ Dung Trường Bình tức giận nói.
- Bệ hạ, hay là người trước hết rời giá đi, mấy người kia từ từ bệ hạ hỏi cũng không muộn.
Không ít vương công đại thần khuyên nhủ.
-Chẳng lẽ hoàng thất chúng ta lại sợ hắn sao, tâm ý của ta đã quyết, ta muốn xem xem hắn định làm gì.
Mộ Dung Trường Bình cất tiếng quát.
Ngay lập tức, Mộ Dung Trường Bình dẫn đầu mọi người rời khỏi Tĩnh An điện, Đoạn Quý phi cũng theo sát bên cạnh người của Mộ Dung Trường Bình, có lẽ ở bên cạnh bệ hạ mới là an toàn nhất.
Ở trên không của hoàng cung, Nhạc Thành lạnh lùng ngồi ở trên lưng của Khiếu Thiên Hổ, mà Thông Thiên Thử thì đang ở giữa không trung giết hại mấy trăm Đấu Vương cản đường, trên mặt đất cũng có rất nhiều thi thể của Cấm vệ quân.
- Chủ nhân, có không ít Đấu Hoàng tới đây.
Yêu Cơ nói với Nhạc Thành.
- Tử Long, Yêu Cơ, các ngươi ngăn lại, giết không tha.
Nhạc Thành cất tiếng nói, trong thần trí, hắn cảm ứng được có thập tinh Đấu Hoàng tới đây.
- Các ngươi là ai, dám xông vào hoàng cung sao, còn không mau thúc thủ chịu trói?
Gần năm mươi thị vệ đại nội mặc trang phục cường giả Đâu Hoàng vội vàng đi tới gần Nhạc Thành, nhìn thấy thi thệ của đám quấn vệ quân bọn họ cũng không nhịn được mà run sợ.
- Chết đi.
Không đợi bọn họ nói chuyện, Yêu Cơ cùng với Tử Điện Mãng đã nhanh chóng nhào vào mà công kích.
- Chủ nhân, đã giết hết rồi.
Thông Thiên Thử về bên cạnh Nhạc Thành, vừa rồi hai nghìn cấm vệ quân đã bị hắn giết sạch.
- Ừ, Yêu Cơ, chúng ta đi thôi, toàn bộ đã bị đánh chết.
Nhạc Thành cất tieng nói, trong mắt của hắn hiện ra lãnh ý.
- Vâng, chủ nhân.
Thông Thiên Thử phất tay lên một lần nữa, hóa thành một lưu quang tấn công vào trong đại nội thị vệ. Đại nội thị vệ thực lực mạnh nhất chính là lực lượng hoàng thất, ở bên trong có rất nhiều Đấu Hoàng.
Mà lần này năm mươi đấu hoàng cung với lục cấp ma pháp sư chính là được lựa chọn trong một nghìn thị vệ đại nội của hoàng thất.
- Cường giả Đấu Tông cuối cùng cũng xuất hien rồi sao?
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, thần thức của hắn cảm nhận được có cường giả Đấu Tông và thập tinh Đấu Hoàng đang nhanh chóng tới đây.
- Hiểu Hiểu, rốt cuộc là hoàng thất chọc phải người nào mà lại như vậy?
Thượng Quan Uyển Nhi nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Muội cũng không biết, hẳn là Đoạn quý phi gây nên.
Mộ Dung Hiểu Hiểu tiến tới, thì thấy cảnh tượng máu chảy đầm đìa trước mắt.
- Thật là quá hung ác!
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn thấy thi thể chất đống ở trên mặt đất thì trong lòng cả kinh.
- Dừng tay.
Nhìn thấy cấm vệ quân không ngừng rơi xuống đất, Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng có một cảm giác đau lòng không thôi. Những người này chính là thế lực trong hoàng thất đó, không ngờ hôm nay lại tổn thất nhiều như vậy.
- Đây là…
Thượng Quan Uyển Nhi nhìn ma thú phi hành trên không trung thì sắc mặt biến đổi, nàng chưa bao giờ gặp qua ma thú phi hành như vậy, tựa hồ như giống lục giai ma thú Khiếu Thiên Hổ, nhưng theo nàng biết, Khiếu Thiên Hổ không có hai cánh giống như vậ, mà trên người của nó có một khí tức khiến nàng bất an, còn trên cả lục giai ma thú, chẳng lẽ là thất giai ma thú sao? Có thất giai ma thú làm tọa kỵ, hắc bào thanh niên này rốt cuộc là ai?