Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 201: Là ai kiêu ngạo như thế.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Còn lại mấy tên Đấu hoàng cường giả, trên mặt mỗi người đều có vẻ mặt sợ hãi, mới vừa rồi bọn họ tựa hồ bình thường, đột nhiên người bên cạnh nháy mắt đã bị đánh chết, thậm chí còn không có lực hoàn thủ, bọn họ muốn chuẩn bị liên thủ công kích cũng không có.
- Ngươi muốn tới tìm ta sao?
Một lát sau, Mộ Dung Hiểu Hiểu chậm rãi phun ra một câu như vậy, lúc này tâm tình của nàng vô cùng phức tạp.
- Ta cũng không muốn tới tìm ngươi như vậy, đây cũng không phải nguyện ý của ta, là các ngươi khinh người quá đáng.
Nhạc Thành trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói như thế nào, điều này xác thực không thể tưởng tượng được, nguyên nhân hắn muốn cho Lệnh Hồ Vô Địch dẫn hắn đi vào hoàng cung. Sau đó, hắn nghĩ biện pháp mang đi tuyệt sắc nữ tử trước mắt này, nhưng hắn cũng không nghĩ tới hoàng thất tối hôm qua có lệnh bắt Lệnh Hồ Vô Địch, cho nên hắn đoán rằng hoàng thất muốn giáo huấn một chút.
- Bọn họ nhận thức sao.
Nghe lời Mộ Dung Hiểu Hiểu nói, Thượng Quan Uyển Nhi thiếu chút nữa trợn mắt há hốc mồm, nghe ngữ khí của hai người này, tựa hồ là không phải quan hệ bình thường, điều này rốt cuộc là như thế nào đây.
- Đáng chết, là ai kiêu ngạo như thế.
Mộ Dung Trường Bình rốt cục cũng cảm thấy, nhìn trên nóc cung điện có một cái thi thể, Mộ Dung Trường Bình cảm thấy hỏng mất, đặc biệt còn có hơn mười đại nội thị vệ, đây đều là đấu hoàng cường giả, tối cường lực lượng trong hoàng thất a.
Cùng nhau đi theo Mộ Dung Trường Bình mà đến, đám vương công đại thần cùng các thế lực lớn, quý tộc nhìn thấy một màn trước mắt này đều hít vào một ngụm khí lạnh. Ở hoàng cung Khoa Ốc đế quốc đại khai sát giới như thế còn chưa từng có nghe qua, đáng sợ, hắc bào thanh niên này lá gan cũng quá lớn đi.
- Chính là người này sao.
Mộ Dung Trường Bình chậm rãi nhìn chăm chú vào hổ hình ma thú trên lưng hắc bào thanh niên, trong lòng hắn đã có chút run run đứng lên.
- Chẳng lẽ hoàng thất chúng ta xin lỗi ngươi bất thành.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nghe được lời nói của Nhạc Thành, sắc mặt hơi hơi trầm xuống, chẳng lẽ hoàng thất thật sự xin lỗi hắn sao.
“Xích” một mảnh hắc mang hiện lên, lập tức thân ảnh Nhạc Thành giống như tia chớp ở giữa không trung lưu lại một nói tàn ảnh, sau đó xuất hiện ở trước mắt Mộ Dung Hiểu Hiểu. Nhìn tuyệt mỹ nữ tử trước mắt này, tâm trạng tức giận của Nhạc Thành tựa hồ tiêu tán đi một ít.
- Đây là chuyện của ta cùng hoàng thất, ta không nghĩ liên lụy đến ai, ta tới tìm được ngươi rồi, nhưng…
Nhạc thành do dự một chút nói:
- Ta muốn hỏi ngươi một câu, ta muốn ngươi theo ta đi, mục đích ta đến đây là muốn mang ngươi đi, ngươi nói ta năm năm sau đến, nhưng là bây giờ chưa tới năm năm, ta đến đây là muốn đính hôn với ngươi.
Nhìn nam tử trước mắt mà bốn năm thường xuyên nhớ tới, trong lòng Mộ Dung Hiểu Hiểu mạnh mẽ run lên, nàng mỗi ngày đều khát vọng mong hắn xuất hiện, nhưng nàng không nghĩ tới tình huống này xuất hiện.
- Ta luôn luôn chờ ngươi, mỗi ngày đều đang đợi, nhưng hôm nay ta là người hoàng thất, ngươi…
Nội tâm của Mộ Dung Hiểu Hiểu rối rắm, Nhạc Thành tới, nhưng Nhạc Thành đánh chết nhiều người như vậy, hoàng thất là sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Ta hỏi ngươi một câu, ngươi có nguyện ý cùng ta đi không.
Nhạc Thành chăm chú vào tuyệt mỹ nữ tử trước mắt, đây là nữ nhân đầu tiên của mình.
- Ta nguyện ý cùng ngươi đi, nhưng hoàng thất sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nói.
- Ngươi lo lắng cho ta sao.
Nhạc Thành gắt gao nhìn chăm chú vào Mộ Dung Hiểu Hiểu
- Chỉ là hoàng thất mà thôi, Nhạc Thành cũng không e ngại.
- Ngươi mau đến bên cạnh ta, nếu không cũng không chạy được.
Mộ Dung Hiểu Hiểu bất đắc dĩ thở dài một hơi, trong lòng vô cùng gian nan làm ra một cái quyết định.
- Tốt lắm, những lời này là đủ rồi.
Nhạc Thành hơi hơi cười, lập tức chậm rãi đem Mộ Dung thản nhiên kéo vào trong lòng chính mình, tốt xấu chính mình có đến một chuyến không uongr công:
- Ta sẽ xử lý tốt chuyện này.
- Ngươi…
Mộ Dung Hiểu Hiểu không nghĩ tới Nhạc Thành lại đột nhiên kéo nàng vào trong lòng, vốn là trong lòng muốn cự tuyệt, nhưng nàng cảm giác được hơi thở của Nhạc Thành nhất thời mềm yếu xuống, nàng lập tức bị Nhạc Thành nhẹ nhàng ôm vào trong lòng.
Lúc này mọi người sợ ngây người, không ai biết đã xảy ra sự tình gì, như thế nào công chúa lại bị hắc bào nam tử ôm vào trong lòng, người này rốt cuộc làm sao vậy, hôm nay không phải công chúa và Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử đính hôn sao, tại sao có thể như vậy.
Thượng Quan Uyển Nhi vẫn hay ở bên người Mộ Dung Hiểu Hiểu, nàng lúc này cũng nghi hoặc không thôi, nàng thấy hắc bào thanh niên cùng Mộ Dung Hiểu Hiểu quan hệ hẳn là không đơn giản, nhưng nàng cũng không có nghĩ hai người quan hệ đến loại trình độ này.
Khó trách Mộ Dung Hiểu Hiểu ngay từ đầu đã có vẻ mất hứng, nguyên nàng đang đợi hắc bào thanh niên, đối với hắc bào thanh niên trước mắt Thượng Quan Uyển Nhi luôn cảm thấy chính mình tựa hồ đã gặp ở nơi nào rồi, hổ hình ma thú, chính mình tựa hồ cũng có chút quen thuộc.
Người của Tuyết Lâm đế quốc đi theo Mộ Dung Trường Bình đến đây, lúc này Bối Tư nhìn thấy Mộ Dung Hiểu Hiểu bị người khác ôm ở trong lòng, sắc mặt hắn đã sớm đại biến, một mảnh đấu khí trên người cũng run run lên.
- Hoàng nhi, ngươi còn không cho ta bắt hắn.
Mộ Dung Trường Bình nhìn một màn trước mắt, sắc mặt cũng đại biến, hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì.
- Phụ hoàng, ngươi để cho hắn đi thôi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nói với Mộ Dung Trường Bình.
- Đáng chết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Mộ Dung Trường Bình cơ hồ nghĩ mình đang nằm mơ, ở nơi này hết thảy rốt cuộc là làm sao vậy.
- Là ai ở Mộ Dung hoàng thất ta kiêu ngạo như thế.
Ở giữa không trung có thanh âm trầm thấp vang lên, lập tức có năm bóng người như tia chớp xuất hiện ở giữa không trung.
- Mộ Dung Trường Bình gặp qua năm vị lão tổ.
Nhìn thấy giữa không trung đột nhiên xuất hiện năm đạo thân ảnh, Mộ Dung Trương Bình sắc mặt nhất thời đại biến.
Nhạc Thành cũng hơi đánh giá năm người này, năm người này đều có bộ dáng lão giả, cảm giác hơi thở trên người của năm người này sắc mặt Nhạc Thành hơi đổi, năm người này dĩ nhiên là hai người ba sao đấu tông, một người bốn sao đấu tông, một người năm sao đấu tông, một người lục tinh đấu tông.
- Đây là con bài chưa lật của Mộ Dung hoàng thất sao.
Nhạc Thành thầm nghĩ, đặc biệt năm người này còn có một lục tinh đấu tông, thực lực cường hãn như thế sợ là hai đại học viện cũng không ai chống lại được, khó trách Hàn Giang Đào viện trưởng vẫn nhắc nhở chính mình ở Khoa Ốc đế quốc hoàng thất cũng không phải đơn giản như vậy.
- Hiện tại ngươi còn muốn chạy cũng không còn kịp rồi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu bất đắc dĩ nhìn Nhạc Thành, năm người này nàng quá quen thuộc, nhưng năm người này đều là lão tổ của Mộ Dung gia tộc, thực lực đều là đấu tông, dĩ nhiên nếu kinh động đến bọn họ vậy Nhạc Thành muốn chạy cũng không thể được rồi.
- Hiểu Hiểu xin chào năm vị lão tổ.
Mộ Dung Hiểu Hiểu thi lễ năm vị lão giả, nàng có thực lực hôm nay, cũng là bởi vì năm vị lão tổ thường xuyên chỉ bảo.
- Hiểu Hiểu, nơi này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Vị lục tinh đấu tông Mộ Dung hoàng thất lão nhân nhìn chăm chú mấy cái thi thể, sắc mặt hơi hơi trầm xuống hỏi.
- Điều này…
Mộ Dung Hiểu Hiểu kỳ thật cũng không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
- Là Mộ Dung hoàng thất các ngươi khinh người quá đáng, ngậm máu phun người còn muốn loạn thêm tội danh, bây giờ còn muốn bắt ta, ta đến chính là tìm đến một cái công đạo.
Nhạc Thành nhìn chăm chú năm đấu tông trước mắt, hắn cũng không để ý, chỉ là năm đấu tông mà thôi.
- Là ngươi đánh chết Mộ Dung hoàng thất cấm vệ quân cùng đại nội thị vệ sao?
Vị lục tinh đấu tông nhìn Nhạc Thành, trên nét mặt bắt đầu tràn ngập một mảnh lãnh ý.
- Không sai, đây chính là một cái giáo huấn nho nhỏ mà thôi, không cho ta một cái công đạo, ngay cả nhổ tận gốc Khoa Ốc đế quốc ta cũng làm.
Cảm giác lãnh ý trên người lão giả, Nhạc Thành cũng không sợ, một cái lục tinh đấu tông, chính mình không thể chống lại được.
- Hảo cuồng tiểu tử, hôm nay mặc kệ là nguyên nhân gì, ngươi đều bị giáo huấn.
Lục tinh đấu tông hung hăng quát.
- Ngươi không nên cùng lão tổ nói chuyện như vậy.
Mộ Dung Hiểu Hiểu bất đắc dĩ nói với Nhạc Thành, hiện tại một tia hy vọng đều không có, nàng tuy rằng thấy thực lực của Nhạc Thành rất mạnh, nưng hông thể đối địch được với năm lão tổ tông.
- Hiểu Hiểu, ta không để cho ngươi khó xử, ngươi trước tiên lui ra đằng sau đi.
Nhạc Thành nói.
- Thế nhưng ta lựa chọn ngươi, liền cùng ngươi một chỗ đi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nói, lập tức chậm rãi nhìn chăm chú vào Nhạc Thành, nàng cũng không biết chính mình vì sao thích một nam tử như vậy, chính là một lần kia mà thôi, mà trong lòng nhớ mãi không quên.
- Hiểu Hiểu.
Nhạc Thành có chút cảm động, hắn không nghĩ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu ở dưới tình huống này cùng chính mình đứng chung một chỗ, lập tức hắn đem Mộ Dung Hiểu Hiểu kéo vào trong lòng, cảm thụ được sự ấm áp.
Nữ nhân trước mặt này, Nhạc Thành muốn cấp cho nàng có cảm giác an toàn, cấp cho nàng ấm áp. Nhưng nhìn hiện tại, tuyệt mỹ nữ tử trước mắt này là người của gia tộc hoàng thất cũng không có chút do dự lựa chọn đứng ở trước mặt chính mình, hắn cảm động vô cùng.
- Tránh khỏi công chúa.
Một tiếng hét phẫn nộ truyền đến, Tuyết Lâm đế quốc Bối Tư đại hoàng tử rốt cục nhịn không được, thân ảnh lập tức như điện, một chưởng trong tay phách về phía Nhạc Thành, chung quanh không gian đều là một trận sóng gợn chấn động, đấu tông siêu cấp cường giả công kích, tuyệt đối không phải đấu hoàng có thể bằng được.
- Muốn chết.
Thân hình Yêu Cơ Mạn Diệu nhất thời ở giữa không trung xẹt qua, theo một tiếng quát lạnh, công kích cường hãn trong tay nghênh đón ra.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 202 : Tìm tử
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
“Oành” một tiếng thật lớn âm thanh nổ lên trên nóc hoàng cung, lập tức một mảnh gợn sóng lực lượng thật lớn cuồng bạo đánh tan, cung điện trong khoảnh khắc biến thành tro tàn.
Thân hình Yêu Cơ lập tức đứng ở trước mặt Nhạc Thành, mà thân hình Bối Tư cũng bị đẩy lui hơn mười thước.
- Ngươi trước đứng ở nơi này không nên cử động, ta sẽ xử lý tốt hết thảy.
Nhạc Thành nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu, lúc này Mộ Dung Hiểu Hiểu cũng không tự chủ được gật gật đầu, lập tức lẳng lặng đứng ở bên cạnh Thượng Quan Uyển nhi quan sát.
- Yêu Cơ, ngươi lui ra.
Thân ảnh Nhạc Thành nhảy ra, sau đó đứng đối diện với Bối Tư không xa.
- Ngươi chính là Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử Bối Tư sao, ta không đến tìm ngươi, chính ngươi lại muốn tới tìm ta.
Nhạc Thành nhìn Bối Tư lạnh nhạt nói.
- Công chúa là hôn thê của ta, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Vừa mới bị một chưởng của Yêu Cơ đẩy lui, Bối Tư đang nghi hoặc, lập tức nhìn thấy Nhạc Thành, có lẽ là ghen tuông cuồn cuộn làm cho hắn hung hăng trừng mắt, quanh thân một mảnh đấu khí lại cuồn cuộn đứng lên.
Nhìn thấy Bối Tư muốn động thủ, năm vị lão tổ Mộ Dung hoàng thất cũng không có ngăn lại, vừa lúc, bọn họ cũng muốn nhìn xem Nhạc Thành thực lực như thế nào.
- Ta đây trước hết giết ngươi đi, các ngươi không phải muốn đuổi tà ma sao, ta đây sẽ không khách khí.
Nhạc Thành thần sắc biến đổi, sự tình giống như đã không nhỏ, thì hắn rõ ràng làm lớn một chút.
- Ngươi là quỷ quái.
Nghe được lời Nhạc Thành nói, đấu khí quanh thân Bối Tư dần ngưng tụ lên.
- Không sai, trước bắt đầu từ ngươi, Tuyết Lâm đế quốc ta cũng sẽ đi.
Nhạc Thành nói, chân khí toàn thân cũng bắt đầu vận chuyển, một mảnh thanh mang bắt đầu ngưng tụ, một cỗ hơi thở cường hãn cũng tràn ngập không trung.
- Hừ, ta muốn xem ngươi có năng lực này hay không.
Vẻ mặt Bối Tư đỏ lên, hai tay ngưng tụ đấu khí biến thành quyền hung hăng đánh tới, một quyền thật lớn làm cho không gian sóng gợn kịch liệt chấn động, hơi thở cường hãn làm cho đám quý tộc cùng vương công đại thần nhất thời cảm thấy vô cùng áp lực, ngay cả một ít đấu hoàng cường giả đều phải nhanh chóng lui ra phía sau.
- Vậy thử xem xem đi.
Nhạc Thành lập tức ngưng tụ hỏa cầu trước người, hai tay xuất ra một đạo đường cong quỷ dị, lập tức hỏa cầu thật lớn cấp tốc nghênh đón công kích của Bối Tư, không gian chung quanh đều tràn ngập một mảnh hơi thở nóng cháy.
- Người này như thế nào cường đại như thế, bốn năm thời gian, thực lực của hắn tiến bộ cũng quá nhanh đi.
Cảm giác được lực công kích của Nhạc Thành, trong lòng Mộ Dung Hiểu Hiểu âm thầm nói, mới vừa rồi Nhạc Thành cùng với Bối Tư đánh nhau, nàng còn có chút lo lắng. Bối Tư đã là nhị tinh đấu tông cường giả Nhạc Thành rất khó chống lại, nhưng lúc này nàng có cảm giác thực lực của Nhạc thành không dưới Bối Tư.
Thượng Quan Uyển Nhi vẫn có cảm giác gặp qua Nhạc Thành ở đâu rồi, lúc này nàng thấy lực công kích của Nhạc Thành mạnh mẽ, không khỏi kinh ngạc không thôi.
“Oành” một tiếng nổ, hai cổ lực lượng hoàn toàn va chạm vào nhau, một mảnh lực lượng thật lớn vang lên, lập tức hỏa cầu của Nhạc Thành cũng hơi có chút ảm đạm xuống.
Bối Tư ngưng tụ đấu khí ngăn cản cầu, khói nhẹ bốc lên, lực lương đấu khí của Bối Tư bắt đầu không ngừng bị hỏa cầu đốt cháy, nhất thời liền nhỏ đi rất nhiều.
“Bang bang” một tiếng, lập tức Bối Tư ngưng tụ quyền mũi nhọn thật lớn bị Nhạc Thành đốt cháy nổ mạnh văng ra, lực lượng gợn sóng cường hãn cũng tràn ngập giữa không trung.
“Xích” một tiếng, Nhạc Thành cùng Bối Tư đồng lui ra phía sau mấy chục thước, chiêu của hai người vừa rồi cơ hồ là ngang nhau. Nhạc Thành đã sớm đoán ra kết quả này, chính mình thực lực bình thường cũng chỉ có thể chống lại nhị tinh đấu tông mà thôi.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi trầm xuống, thật không ngờ tự thực lực của đối phương lại có thể cùng mình chống lại, lập tức, vẻ mặt của hắn biến đổi, trong tay có một thanh trường kiếm màu xanh, cùng đấu khí cường hãn ngưng tụ lên thân kiếm, trường kiếm bắt đầu rung lên hưởng ứng.
- Tiếp ta một kiếm.
Bối Tư quát xong, lập tức ngưng tụ một mảnh kiếm quang nồng đậm, thân ảnh ở giữa không trung xẹt qua như một cái tia chớp, kiếm quang trong tay ngưng tụ công kích về phía Nhạc Thành.
- Hừ, muốn chết.
Nhạc Thành lạnh lùng quát, hắn nhìn thấy Bối Tư đối vwosi chính mình nổi lên sát ý, Nhạc Thành tự nhiên cũng không khách khí.
Chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển bày ra một đạo hộ thân cương khí, đồng thời trong tay Nhạc Thành dấu một đạo bạch quang giống như lưu tinh xẹt qua, lập tức hướng về phía Bối Tư, tốc độ so với Bối Tư còn muốn nhanh hơn không ít.
- Đáng chết, đây là cái gì.
Sắc mặt Bối Tư hơi hơi biến đổi, hắn chính là mơ hồ có thể nhìn thấy công kích của chính mình, không thể không lập tức công kích.
“Xích” một tiếng lực lượng dao động vang lên, kiếm quang của Bối Tư hoàn toàn bị công kích đối phương bao vây ở bên trong, thời điểm hắn đang âm thầm cao hứng, bỗng dưng có bốn phiến bạch quang đồng thời phiếm ra, giống như tia chớp bình thường, tốc độ nhanh như điện xẹt.
- Không tốt.
Bối Tư thầm nghĩ không tốt, biến cố này vượt qua dự kiến của hắn, công kích quỷ dị như thế làm hắn không kịp trở tay.
Âm dương kiếm trong tay Nhạc Thành biến đổi, một âm dương kiếm bắt đầu hướng bốn phương công kích đến.
- Đại hoàng tử cẩn thận.
Đi theo bên người Bối Tư chính là một tên có thực lực bốn sao đấu tông, sau khi thấy thế, thân ảnh nhất thời dựng lên.
“Rống” đây là bản thể của Khiếu Thiên hổ, nhìn thấy tử điện mãng xà cùng thông thiên thử, Yêu Cơ đều xuất thủ, lúc này cũng nhẫn nại không được, thân hình trong nháy mắt biến hóa thành một tòa nhỏ, này cũng là Khiếu Thiên hổ thực tế bản thể nhỏ hơn, tình hình Khiếu Thiên hổ và Nhạc Thành đều là biến hóa thành hai thước cao, bốn thước dài. Mà hiện tại Khiếu Thiên hổ cao mười thước cao, dài quá hai mươi thước, hơn nữa đôi cánh, thoạt nhìn càng thêm khổng lồ.
“Xích” một tiếng, thân hình Khiếu Thiên hổ khổng lồ, nhưng là có hai cánh rực rỡ, tốc độ nhanh dị thường, nháy mắt ngăn cản bốn sao đấu tông, thất thải hai cánh hơi hơi rung lên, một mảnh năng lượng khủng bố thật lớn hướng về phía bốn sao đấu tông đánh tới. Ngay lập tức Khiếu Thiên hổ ở giữa không trung đánh ra một cước tốc độ nhanh như tia chớp.
Nhìn công kích cùng thực lực của Khiếu Thiên hổ, năm lão tổ Mộ Dung hoàng thất trong lòng không khỏi có chút giật mình, tựa hồ đây là thất giai ma thú.
Bị Khiếu Thiên hổ đón đỡ bốn sao đấu tông, trong nháy mắt dấu tay của Nhạc Thành biến đổi, âm dương kiếm tốc độ lại bạo tăng vài phần, lập tức bắt đầu từ phía sau lưng, trước ngực, hạ bộ, đỉnh đầu công kích đến.
“Xích” một tiếng, tốc độ thật sự là quá nhanh, Bối Tư dùng hết toàn lực chặn trước ngực mà thôi, rồi sau đó thanh âm dương kiếm cũng hung hăng đâm xuống, lập tức máu tươi từ giữa không trung phun ra, Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử lúc này bị ngã xuống.
- Thu
Nhạc Thành ra dấu tay vừa thu lại, nhất thời thanh âm bốn phía hợp bốn làm một, lập tức hóa thành một đạo bạch quang tiến nhập vào mi tâm của Nhạc Thành.
“Oanh” một tiếng nổ, một cước của Khiếu Thiên hổ đón nhận bốn sao đấu tông, lập tức Khiếu Thiên hổ không khỏi hơi bị đẩy lui ra sau, mà tên bốn sao đấu tông thân hình ở gần trăm mét mới đứng vững thân hình, xem ra, hắn ở Khiếu Thiên hổ trước mặt đã rơi vào hạ phong rồi.
- Đại hoàng tử.
Nhìn Bối Tư té ngã trên mặt đất, người của Tuyết Lâm đế quốc không khỏi rất nhanh vây quanh, bọn họ lúc này đã phát hiện đại hoàng tử hơi thở đã tuyệt.
Một màn này nói thì dài, kỳ thật chỉ trong nháy mắt mà thôi, mọi người không thể ngờ được, đấu tông siêu cấp cường giả chỉ trong hai chiêu đã bị đánh chết, đúng là vượt quá dự kiến của mọi người.
Thượng Quan Uyển nhi cùng Mộ Dung Hiểu Hiểu sắc mặt cũng không ngừng biến hóa, ngay từ đầu hai người đều có cảm giác kinh ngạc và nghi hoặc, cuối cùng lại biến thành rung động.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhớ rõ, Nhạc Thành bốn năm trước mới gặp phải tam giai ma thú đều chỉ có thể chạy trốn, mà hiện tại cũng là có hai chiêu đánh chết nhị tinh đấu tông. Thực lực này hắn tăng cũng quá nhanh, chính mình nghĩ hắn năm năm thời gian đột phá đến đấu hoàng đã là không có khả năng rồi, không nghĩ tới người này thực lực còn lớn hơn mình dự đoán, bốn năm thời gian tốc độ tăng trưởng quả thực phi thường.
Thượng Quan Uyển nhi cũng có vẻ mặt nghi hoặc, nàng đối với công kích thủ đoạn Nhạc Thành chưa từng nhìn thấy qua, hơn nữa Nhạc Thành tựa hồ tuổi không lớn. Người tuổi trẻ như thế đã có thực lực đấu tông cường giả, chỉ sợ cả Khoa Ốc đế quốc tìm không thấy một người. Vậy hắc bào thanh niên rốt cuộc là loại người nào, mà có ma thú đáng sợ như vậy, với thực lực như vậy có thể chống lại bốn sao đấu tông, quả thực quả là đáng sợ.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 203 : Ta sẽ không khách khí
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Năm lão tổ tông Mộ Dung hoàng thất nhìn nhau, bọn họ nhìn thấy thực lực của Nhạc Nhành làm cho bọn họ cảm thấy ngoài ý muốn, hai chiêu đánh chết nhị tinh đấu tông. Thực lực như thế, cho dù chính bọn họ muốn bắt cũng phải mất không ít công phu, không biết hoàng thất như thế nào trêu chọc đến người như thế.
- Các ngươi đã giết chết đại hoàng tử, các ngươi thật to gan.
Tên bốn sao đấu tông hung hăng nhìn Nhạc Thành nói, trong ánh mắt tràn đầy lãnh ý.
- Là do các ngươi muốn tìm chết, trách không được ta.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, lập tức xoay người nhìn Khiếu Thiên hổ cùng Yêu Cơ nói:
- Khiếu Thiên hổ, Yêu cơ, các ngươi đem tên bốn sao đấu tông này đánh chết cho ta, nếu ai dám tiến lên hỗ trợ, đều giết không tha.
Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông, Nhạc Thành tự nhiên không muốn buông tha, nếu lần này buông tha hắn, nói không chừng lần sau hắn mang theo người gây bất lợi cho mình, đánh chết hắn coi như làm suy yếu thực lực của Tuyết Lâm đế quốc, chính mình nói không chừng sớm hay muộn cũng sẽ động thủ Tuyết Lâm đế quốc.
- Vâng lệnh chủ nhân.
Thân hình Yêu cơ nhanh chóng nhảy đến trước mặt Khiếu Thiên hổ, lập tức cùng Khiếu Thiên hổ một tả một hữu ngăn cản tên bốn sao đấu tông kia.
- Hừ, hảo cuồng tiểu tử, ngươi coi Mộ Dung hoàng thất không có người sao.
Mộ Dung ngũ tổ rốt cục cũng nhịn không được, lúc vừa thấy Nhạc Thành đánh chết Tuyết Lâm đế quốc đại hoàng tử, việc này đối với hai đại đế quốc mà nói quả thật không tốt. Tuyết Lâm đế quốc nhất định đem trách nhiệm đổ lên đầu Khoa Ốc đế quốc, không chừng hai đại đế quốc sẽ khai chiến, lúc này lưu lại tên bốn sao đấu tông trở về nói rõ ràng, có lẽ có thể giải thích được.
- Là như thế nào, ta muốn đánh chết người của Tuyết Lâm đế quốc, các vị cũng muốn ngăn cản sao.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, chậm rãi nhìn ngũ tổ Mộ Dung nói.
- Hừ, hôm nay mặc kệ như thế nào, đều không thể để cho ngươi rời đi.
Mộ Dung ngũ tổ đã quyết định, hôm nay nhất định phải lưu lại Nhạc Thành, nếu không tương lai Khoa Ốc đế quốc nhất định gặp phải tai họa.
- Các ngươi thật sự quyết định sẽ đối phó ta sao.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mộ Dung ngũ tổ, trong ánh mắt tràn đầy lãnh ý. Ngũ tổ Mộ Dung bị Nhạc Thành nhìn chằm chằm vào người, nhịn không được thân hình run run, cỗ lãnh ý này giống như đến từ linh hồn, không giống bình thường.
- Ngũ tổ, ta cầu các ngươi không nên gây khó xử hắn, xem như coi trong mặt mũi ta đi, các ngươi bắt tay giảng hòa có được không.
Mộ Dung Hiểu Hiểu lập tức đi tới bên cạnh Nhạc Thành và Mộ Dung ngũ tổ, nàng không hy vọng gia tộc cùng Nhạc Thành cuối cùng chân chính nháo đến tình trạng không thể vãn hồi được.
- Hiểu hiểu, chúng nhìn ngươi lớn lên, nhưng ngươi lần này làm cho chúng ta thất vọng rồi, từ hôm nay trở đi, ngươi đã bị trục xuất khỏi Mộ Dung gia, tộc.
Mộ Dung ngũ tổ đầu lĩnh, lục tinh đấu tông hung hăng nhìn Mộ Dung Hiểu Hiểu quát.
- Ngũ tổ, ta…
Mộ Dung Hiểu Hiểu thật không ngờ chính mình lại bị ngũ tổ đuổi ra khỏi Mộ Dung gia tộc, trong lòng nhất thời cả kinh. Nhưng lúc này nàng bị Nhạc Thành kéo lui về phía sau mấy chục thước nói:
- Hiểu Hiểu, ngươi cũng thấy đấy, là bọn hắn chứ không phải ta, hy vọng ngươi về sau đừng trách ta.
- Vị tiểu thư này, phiền toái ngươi giúp ta trông chừng Hiểu Hiểu.
Nhạc Thành nắm tay Mộ Dung Hiểu Hiểu đến bên cạnh Thượng Quan Uyển nhi, lập tức đi tới trước người Mộ Dung ngũ tổ, Nhạc Thành không muốn Mộ Dung Hiểu hiểu đến gần quá, kế tiếp hắn muốn chuẩn bị đại khai sát giới.
Đối phó với loại đui mù này Nhạc Thành biết biện pháp tốt nhất là phải để trong lòng bọn chúng hoàn toàn sợ hãi mới được. Nếu không, bọn họ đến chết cũng vẫn quấn lấy, cho nên hắn muốn cho đám người này có cảm giác nhớ mãi không quên, chỉ cần làm cho bọn chúng cảm thấy sợ hãi, trái lại bọn chũng lại cầu chính mình.
Nhạc Thành muốn nể mặt Mộ Dung Hiểu Hiểu, để cho Mộ Dung hoàng thất giao ra Đoạn quý phi, sau đó thả Lệnh Hồ Vô Địch là tốt rồi. Nhưng hiện tại, Nhạc Thành không thể không dùng tới thủ đoạn cuối cùng, chính là giết chết năm tên đấu tông này, hơn nữa cả tên bốn tinh đấu tông của Tuyết Lâm đế quốc tổng cộng là sáu tên đấu tông.
Chính mình cùng Khiếu Thiên hổ có thể chống lại năm tên bốn sao đấu tông, hơn nữa chính mình còn kim tiên con rối, sẽ đối phó sáu tên đấu tông cũng không khó, mặt khác, mọi người đồng thời có thể dùng ẩn thân phù.
- Ta cho các ngươi một cơ hội, có muốn hay không sẽ đối phó với ta.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mộ Dung ngũ tổ.
- Hảo, kiêu ngạo tiểu tử, ngươi chẳng lẽ cho ngũ tổ ta còn có thể sợ ngươi sao.
Mộ Dung ngũ tổ bốn sao đấu tông lạnh lùng nói.
- Tốt lắm, ta sẽ không khách khí nữa.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mộ Dung ngũ tổ nói.
- Phía dưới tất cả mọi người có nghe rõ không, ta không muốn cùng hoàng thất đứng chung một chỗ lên tự động đi, còn ai nếu muốn cùng hoàng thất cùng nhau thì đứng bất động, cũng đừng trách ta giết không tha.
Nhạc Thành thanh âm lạnh lùng nói.
- “Hắn muốn làm cái gì.
Thượng Quan Uyển Nhi lẩm bẩm nói, nàng cảm giác được lời của Nhạc Thành nói ngập trời sát khí, Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng đều ngẩn người ra.
- Hắn muốn làm cái gì, chẳng lẽ hắn ngay cả ngũ tổ cũng không e ngại sao.
Mộ Dung Hiểu Hiểu thầm nhủ, lời Nhạc Thành nói làm cho nàng không tự chủ được run lên, nàng cảm thấy lạnh cả người, lúc này ở trên người Nhạc Thành, nàng tựa hồ có cảm giác sợ hãi.
Dưới cùng hoàng thất đứng chung một chỗ, không ít người do dự một chút, nhưng cũng không có người nào tách ra, dù sao tiền đặt cược này quá lớn, lúc này nếu ly khai hoàng thất, như vậy về sau nếu hoàng thất thắng lợi thì gia tộc tiền đồ đều bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Dù sao Mộ Dung hoàng thất còn có năm vị lão tổ thực lực cường hãn tồn tại, cũng không có ai dám lấy tiền đồ gia tộc chính mình làm tiền đặt cược.
- Hảo, tốt lắm.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn chăm chú vào tất cả, trong mắt hắn sát khí càng thêm nồng đậm hơn, lập tức kêu Khiếu Thiên hổ nói:
- Khiếu Thiên, thu hồi bản thể.
“Rống” một tiếng, Khiếu Thiên hổ rít gào lên, nhất thời thu hồi bản thể hóa thành hình người, lập tức đi tới bên người Nhạc Thành. Lúc này, Yêu cơ, Thông Thiên thử, Tử Điện mãng toàn bộ đi tới bên người Nhạc Thành, bọn họ đã muốn chuẩn bị giết người.
Trong tay Nhạc Thành đánh ra một cái thủ ấn, lập tức năm cái ẩn thân phù liền xuất hiện ở trong tay, lập tức bùa hộ mệnh được Nạc Thành quỷ dị dấu ở trong tay lóe ra hào quang. Nhạc Thành đem bốn cái ẩn thân phù giao cho Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Thông thiên thử cùng Yêu cơ mỗi người một cái.
Thông thiên thử cùng Khiếu Thiên hổ, tử điện mãng, Yêu cơ cũng không phải lần đầu tiên sử dụng ẩn thân phù, nhất thời đã biết ý tứ của Nhạc Thành.
Mà ngay lập tức, Nhạc Thành dùng thần thức truyền âm cho Khiếu Thiên hổ cùng Tử điện mãng:
- Từ giờ trở đi, những người không đứng ở bên trái đều là tàn sát cho ta, từ giờ trở đi, Mộ Dung hoàng thất sẽ vì quyết định ngu xuẩn mà phải trả giá cho ngày hôm nay.
- Giết không tha.
Nhạc Thành như ma thần gầm lên vang vọng không ngừng, mà ngay tại lúc mọi người còn đang trợn mắt há hốc mồm, thân ảnh Nhạc Thành đã biến mất ở giữa không trung, lúc này bốn người giống nhau, giống như quỷ mị biến mất không thấy đâu nữa.
- Sao lại thế này, bọn họ như thế nào không thấy đâu nữa.
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc đứng lên, điều này quả thực chính là chuyện tình bất khả tư nghị.
- A.
Lúc này tất cả mọi người vẫn còn đang kinh, hoàng thất đại nội thị vệ ở giữa không trung và hơn một ngàn vương công đại thần cùng các đại gia tộc đồng loạt vang lên tiếng kêu rên, có một ít người trực tiếp bị lực lượng thật lớn chụp thành thịt nát.
- A, làm sao vậy, cứu mạng.
Nhất thời tất cả mọi người đều bối rối, lúc này mọi người căn bản không biết phát sinh sự tình gì.
- Đại nội thị vệ hộ giá, mau hộ giá.
Trước mắt một mảng bối rối, Mộ Dung Trường Bình cũng vô cùng kinh ngạc cùng sợ hãi, không ngừng kêu đại nội thị vệ đến bên người hộ giá, một màn này quả thực chính là quỷ dị đến cực điểm, Mộ Dung Trường Bình đã sợ hãi thật sâu rồi.
Tiếng “Xích” không ngừng vang lên, ở giữa không trung không ngừng có người ngã xuống, thi thể giống như là trời mưa rơi lả tả xuống đất.
- Đáng chết, đây là chuyện gì.
Ở giữa không trung, Mộ Dung ngũ tổ nhìn nhau, căn bản năm người không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ là thấy không ngừng có người bị đánh chết giống như kiến hôi. Một luca sau, trên mặt gia tăng gần trăm cổ thi thể rồi.
Những thi thể này là đại nội thị vệ, có vương công đại thần, có quý tộc, còn có thành viên hoàng thất, tóm lại, chỉ cần là cùng hoàng thất đứng chung một chỗ, sẽ không lưu tình đánh chết. Có rất nhiều chút quý tộc cùng vương công đại thần cũng có tu vi đấu hoàng, nhưng cho dù là đấu hoàng cường giả thậm chí chết còn không biết chính mình chết như thế nào, một đám rơi xuống đất làm cho những người còn lại cảm thấy sợ hãi cực độ.
Ẩn thân phù, trừ phi là cùng cấp hoặc là thực lực tu vi trên người sử dụng, mới có thể cảm giác được tồn tại. Mà những người bị đám người Nhạc Thành đánh chết mạnh nhất cuãng chỉ có thực lực đấu hoàng mà thôi, dưới tình huống bình thường sẽ không phải là đối thủ, huống chi là bị đánh lén, càng không cần phải nói nữa.
Thông thiên thử cùng Yêu cơ tốc độ nhanh nhất, hai người này vốn có thiên phú về tốc độ, hai người mỗi lần xuất thủ đều có một người ngã xuống. Mà Khiếu Thiên hổ dùng phá chướng đan đột phá biến dị, bản thể tốc độ tuy rằng là so với Thông thiên thử, Yêu cơ không bằng nhưng cũng chẳng kém hơn bao nhiêu, nhưng do cơ thể ngăn trở cho nên tốc độ kém hơn.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 204 : Vô tận sát lục.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Đáng chết, bọn họ tựa hồ là đang sử dụng phương pháp đặc thù gì đó mà mình nhìn không thấy, bọn họ vẫn đứng ngay tại giữa sân.
Lục tinh đấu tông Mộ Dung lão tổ nói, nhìn ra giữa sân không ngừng có người ở ngã xuống, trong hoàng thất không ngừng có người bị đánh chết, trong lòng hắn nhất thời đau lòng vô cùng đứng lên.
Khoa Ốc đế quốc chưa từng có người dám đến hoàng cung nháo sự giương oai, cho dù là ở đế đô đều là không dám, mà nay ở trước mặt bọn họ lại có nhiều người bị đánh chết như vậy, đó là điều sỉ nhục đối với Khoa Ốc đế quốc.
- Để ta ngăn đón bọn chúng, mau.
Lục tinh đấu tông Mộ Dung lão tổ cảm ứng được giữa sân mỗi lần đối phương xuất thủ đều khiến cho lực lượng dao động, chính vì thế biết được phương vị của đối phương.
“Xuy” một tiếng vang lên, thân hình của Mộ Dung ngũ tổ cùng với tứ tinh đấu tông Tuyết Lâm đế quốc cùng nhau đánh về phía giữa sân, lần này bốn sao đấu tông Tuyết Lâm đế quốc biết, nếu chính mình muốn báo thù cho đại hoàng tử, nhất định phải cùng Mộ Dung ngũ tổ liên thủ mới được, nếu không chính mình cũng không có cơ hội gì.
- Khiếu Thiên, Tử long, Yêu cơ, Thông thiên, các ngươi đã bị bọn họ phát hiện phương vị rồi.
Nhìn Mộ Dung ngũ tổ cùng Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông đang ở giữa không trung đánh tới, trong ánh mắt Nhạc Thành hàn ý chợt lóe, lập tức toàn thân toàn bộ thu liễm lại.
“Xích” một tiếng, Khiếu Thiên hổ cùng Tử điện mãng, Thông thiên thử, Cửu vĩ linh hồ đã sớm nhìn thấy Mộ Dung ngũ tổ đánh tới, thân ảnh như điện nhanh chóng dời đi, hiện tại bọn họ cũng vài người đối diện chống lại, còn chưa có thể trước tiên chống lại được.
- Đáng chết, như thế nào lại không thấy bọn chúng đâu.
Mộ Dung ngũ tổ sắc mặt hơi đổi, bọn họ rõ ràng cảm giác được hơi thở mới vừa rồi, cũng chỉ trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi đâu nữa, không khỏi đau đầu đứng lên, nhìn đám thi thể, Mộ Dung ngũ tổ cảm thấy trong làng nhỏ máu.
“Xích” một tiếng, xa xa một loại năng lượng dao động, đám vương công đại thần trong nháy mắt bị đánh chết, chờ Mộ Dung ngũ tổ cảm thấy địa điểm, mấy dấu vết hơi thở lại biến mất.
Mộ Dung ngũ tổ cùng Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông có thể cảm giác được rõ ràng giữa sân có hơi thở đám người Nhạc Thành, nhưng không thể xác định được vị trí mọi người, chỉ có thể trơ mắt nhìn người bị đánh chết ở trước mắt chính mình mà thôi.
- Chết tiệt.
Nhìn tình huống trong sân, năm vị lão tổ cũng thúc thủ vô sách, một đám sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.
“Xích” một tiếng, một mảnh bạch sắc quang mang cấp tốc xẹt qua ngay tại nơi này, mi tâm Nhạc Thành bạch quang mạnh mẽ chợt lóe, âm dương kiếm giống như tia chớp hướng về phía Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông chém tới.
Lúc này khoảng cách hai người cách xa chục thước, nhưng đối với âm dương kiếm mà nói quả thực chỉ là trong nháy mắt mà thôi, Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông cảm giác được lực lượng dao động thật lớn thì âm dương kiếm cách hắn khoảng cách không đến mười thước rồi.
“Xuy” một tiếng, Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông cấp tốc bạo lui, lập tức một mảnh đấu khí cuồng bạo di động, hắn lúc này muốn đối phương không có thời gian phản kích, chỉ có cố gắng phòng ngự mà thôi.
“Sưu” một tiếng, trong tay Nhạc Thành có dấu âm dương kiếm, lúc này tên bốn sao đấu tông đang dùng đấu khí phòng, nhưng Nhạc Thành nhanh chóng chia ra làm bốn, tiếp tục hướng về phía đấu khí phòng ngự của bốn sao đấu tông bao vây lại.
Tất cả phát sinh, chỉ trong nháy mắt mà thôi, nhanh đến nỗi Mộ Dung ngũ tổ phát hiện thì âm dương kiếm đã phân thành bốn đạo lưu quang hướng về phía kia bốn sao đấu tông công kích.
“Xuy xuy” Một mảnh lực lượng cuồng bạo gợn sóng kích tán ra, lập tức âm dương kiếm gặp phải cường hãn đấu khí phòng ngự không thể nhúc nhích nửa phần. Nhưng là lập tức, người trước khống chế âm dương kiếm cũng là hung hăng đánh thẳng vào đấu khí phòng ngự.
“Xuy xuy” Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông sắc mặt nhất thời đại biến, hai tay của hắn lúc này miễn cưỡng ngưng tụ một mảnh đấu khí ngăn trở âm dương kiếm, đồng thời thân hình lại cấp tốc bạo lui về phía sau, bởi vì cuối cùng bản thân mình có thể bị đánh úp lại.
“Oành” một tiếng, lực lượng dao động qua đi, còn tên Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông dám gắt gao ngăn trở hai thanh trường kiếm của mình, chính mình cuối cùng bị kiếm đâm tới trước ngực, tốc độ cực nhanh, đã không đủ tránh thoát.
“Xuy” một tiếng, thân hình tên Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông lúc này đã rơi vào đường cùng, mạnh mẽ ngửa đầu ra sau, âm dương kiếm tuy rằng không xuyên qua hắn ngực, nhưng cũng đã đâm trúng bờ vai của hắn xuất hiện một lỗ máu, ngay lập tức máu phun ào ào ra.
- Thủ.
Nhạc Thành quát lên, trong tay thủ ấn biến đổi, thân ảnh như tia chớp lao sang bên trái, hơi thở toàn thân vội vàng thu liễm. Lúc này Mộ Dung ngũ tổ đánh tới, hắn đã kịp khống chế âm dương kiếm cho nên đã không bại lộ vị trí của mình.
- Đáng chết, sao lại không thấy chúng đâu cả.
Mộ Dung ngũ tổ thật vất vả mới xác định được vị trí của đám người Nhạc Thành, nhưng khi tới lại không thấy đâu nữa.
- A.
Cũng đồng thời, mọi người nghe được tên Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông giống như tiếng heo bị trọc tiết tru lên, lúc này trên vai của hắn xuất hiện một lỗ máu không ngừng chảy ra máu tươi, đau đớn sắc mặt tái nhợt đi. Tuy rằng để lại được tính mệnh, nhưng sức chiến đấu đã giảm đi rất nhiều rồi.
- A.
Tên Tuyết lâm đế quốc bốn sao đấu tông kêu lên một tiếng thảm thiết, lập tức toàn thân miễn cưỡng ngưng tụ một mảnh đấu khí phong ấn tại trên vai mới ngừng được máu tươi phun ra, sắc mặt của hắn đã sớm trắng bệch, lúc này hắn đã bị trọng thương rồi.
“Xích” một tiếng, trên sân lại có người bị đánh chết, hiện tại mọi người sợ hãi đến cùng cực, có phải người kế tiếp có thể hay không đến phiên chính mình, bọn họ trong lòng cũng đã rõ ràng. Chính mình không có phản kháng, thì cũng bị đánh lén trọng thương, kết cục như vậy bọn họ đều có thể nghĩ.
Lúc này đã có không ít người bắt đầu chậm rãi đi về phía bên trái đi đến, hiện tại, những cảnh sợ hãi trước mặt, bọn họ cũng không thể cố kỵ nữa, cái gì tiền đồ cùng gia tộc, có lẽ sau ngày hôm nay, Mộ Dung hoàng thất còn tồn tại không đều là một vấn đề.
Mộ Dung ngũ tổ trong đều như nhỏ máu, năm lão trơ mắt nhìn hoàng thất tộc nhân bị đánh chết ngay tại trước mặt mình, bọn họ tâm tình không nói cũng có thể nghĩ được.
- Không cần giết nữa, dừng tay, dừng tay.
Mộ Dung Hiểu Hiểu rốt cuộc nhịn không được, lập tức cấp tốc vọt tới phía dưới đám người Mộ Dung hoàng thất, nhìn đám Mộ Dung gia tộc bị đánh chết, những người này tuy rằng cùng với nàng cũng không có nhiều quan hệ, nhưng dù sao cũng đều là tộc nhân của nàng, nàng là sao có thể trơ mắt nhìn xem sao.
Trong lúc Mộ Dung Hiểu Hiểu nhảy xuống dưới, sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, nhìn một đám thi thể đã chết khoảng ba trăm người rồi, những người này đều là vương công đại thần, quý tộc, hoặc người của hoàng thất.
- Thôi cũng đủ rồi, năm lão gia này cũng nên đau lòng đi.
Nhạc Thành thì thào nói, lập tức dùng thần thức truyền âm cho Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Thông thiên thử, Yêu cơ bốn hiện thân.
Tên Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông đã bị chính mình đánh cho bị thương, phỏng chừng thực lực hiện tại nhiều nhất cũng chỉ có thể phát huy một tinh đấu tông mà thôi. Mà năm Mộ Dung lão tổ còn lại, chính mình cùng Khiếu Thiên hổ, Tử điện mãng, Thông thiên thử, Cửu vĩ linh hồ cũng có thể chống lại được.
Tuy rằng bên trong Mộ Dung lão tổ còn có một người có thực lực lục tinh đấu tông, nhưng Nhạc Thành cũng không sợ, bởi vì trên người hắn còn có một con rối nữa.
- Các ngươi nên vì chính mình mà quyết định hối hận đi.
Lộ ra thân ảnh, Nhạc Thành nhìn Mộ Dung ngũ tổ nói. Mà Khiếu Thiên hổ, cùng Tử điện mãng, Thông thiên thử, Yêu cơ cũng đều lộ ra thân ảnh đứng ở bên cạnh Nhạc Thành.
- Ngươi…
Nhìn Nhạc Thành trước mắt, Mộ Dung ngũ tổ sắc mặt khó coi đến cực điểm:
- Chúng ta cùng Mộ Dung gia không có thâm cừu đại hận gì, ngươi sao lại yếu như vậy.
- Ta vừa mới đã muốn thử qua, Mộ Dung hoàng thất khinh người quá đáng, Nhạc Thành lạnh lùng nói:
- Kế tiếp các ngươi, nếu không có phân lượng, hôm nay, Mộ Dung hoàng thất liền toàn bộ giết sạch, làm cho trên đời này không còn có Mộ Dung hoàng thất nữa.
- Hừ, ta hôm nay cùng ngươi liều mạng.
Mộ Dung ngũ tổ giận đến mức cơ hồ toàn thân run run lên, bọn họ dù sao cũng đã sống hơn một trăm hai trăm tuổi rồi, từ trước tới nay ở Khoa Ốc đế quốc tối cường tồn tại. Nhưng ngày hôm nay, bọn họ lần đầu tiên bị người khi nhục đén như vậy.
- Phải không, ta đây sẽ không khách khí.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, đôi mắt lại tỏa ra một tia sát ý, nếu ấy lão giả này không biết hối cải, cứ ỷ vào năm đấu tông, vậy, tiếp theo đánh chết vài tên đấu tông cũng là tốt lắm.
- Khiếu Thiên. Tử long, Yêu cơ, Thông thiên, giết cho ta.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói, lập tức dấu tay dựng lên, bên trong trữ vật giới chỉ có kim tiên con rối xuất hiện ở không trung, trải qua lần trước ở đấu khí học viện, đan lôi hấp thu lục giai ma thú tiến hóa khiến cho Địa kiếp hấp thu, con rối hiện tại toàn thân đều xuất hiện tràn ngập ánh sáng yêu dị.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 205 : Kịch chiến đấu tông.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Đây là con rối thuật.
Nhìn đến nhạc thành gọi ra ngũ cụ con rối, tuy có mọi người là kinh ngạc không thôi, Mộ Dung ngũ tổ cũng là trong lòng ngẩn ra.
“Rống” “Ngao”… Cùng lúc đó, một màn xuất hiện càng làm cho mọi người thêm khiếp sợ, Khiếu Thiên hổ lại hóa thân bản thể mà ngay cả Thông thiên thử, tử điện mãng, yêu cơ đều biến hóa thành ma thú, làm cho mọi người rung động vô cùng.
“Ngao” Tử điện mãng ở giữa không trung rít gào lên một tiếng, thân hình thật lớn xoay quanh ở giữa không trung, thân hình của nó dài đến vài trăm thước trông giống như một tòa núi nhỏ.
Mà Yêu cơ ở giữa không trung, tỏa ra hơi thở vô cùng cường hãn, Cửu điều cự vĩ giống như khổng tước hai cánh bao phủ một nửa bầu trời. Thông thiên thử thân hình hơi nhỏ một ít, nhưng cũng không có ai đi hoài nghi thực lực của nó.
- Bốn con thất giai ma thú sao?
Mộ Dung ngũ tổ ngẩn ra, lúc này sự việc sảy ra đã nằm ngoài ý muốn của bọn họ, mấy con ma thú này kì quỷ. Tuy rằng bọn họ cũng không nhận ra, cũng không có nghe nói qua mấy loại ma thú này, nhưng bọn họ đều rõ ràng, bốn đầu thất giai ma thú đại biểu cho cái gì.
Nhìn ở giữa không trung xuất hiện bản thể của bốn đầu ma thú thật lớn, làm cho mọi người kinh ngạc đến hô hấp dồn dập, nhất thời không ít vương công đại thần đều đi tới bên trái bảo trì khoảng cách với Mộ Dung hoàng thất. Hiện tại, tựa hồ Mộ Dung hoàng thất đã đứng ở thế hạ phong.
Mộ Dung Trường Bình sắc mặt đại biến, hắn đã hoàn toàn hối hận rồi, vì cái gì chính mình muốn đi bắt Lệnh Hồ Vô Địch, nếu không chuyện này sẽ không phát sinh.
- Dĩ nhiên là bốn đầu thất giai ma thú, hắc bào thanh niên này rốt cuộc là loại người nào a.
Thượng Quan Uyển Nhi lẩm bẩm trong lòng nói, cho tới bây giờ nàng vẫn không nghĩ ra mình đã nhìn thấy người này ở nơi nào.
- Vậy giết đi.
Nhạc Thành quát lên, lập tức đánh ra mọt cái thủ ấn, âm dương kiếm lại nổi lên trước người, tâm niệm vừa động gian lộ ra hào quang màu xanh yêu dị, kim tiên con rối cũng nhanh chóng ngăn ở trước người chính mình.
“Rống” một tiếng, Khiếu Thiên hổ rít gào lên, nó nhanh chóng đánh về phía bốn sao đấu tông, toàn thân nhất thời tràn ngập một mảnh hào quang chói mắt màu vàng, hai cánh vây lên giống như lốc xoáy tạo thành dòng khí lốc xoáy thật lớn.
“Ngao”, Tử điện mãng cũng rít gào một tiếng, hỏa điện mũi nhọn trong miệng lập tức hung hăng bổ về phía năm sao đấu hoàng.
Yêu cơ cùng Thông thiên thử sau khi được Nhạc Thành dùng thần thức ra mệnh lệnh, Yêu cơ đã muốn là đánh về phía Mộ Dung lão tổ ba sao đấu tông, mà Thông thiên thử đánh đến tên Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông. Lúc này còn Nhạc Thành mang theo ngũ cụ kim tiên con rối ngăn cản Ngũ tổ lục tinh đấu tông.
- Oành, Oanh…
Trận kinh thiên đại chiến đã muốn bắt đầu, một cỗ lực lượng thật lớn va chạm vào nhau, mọi người phía dưới cung điện bị lan đến cơ bản đều biến thành tro tàn.
“Xích”, Tử điện mãng đánh ra tia chớp đánh xuống, bị ngũ tổ năm sao đấu tông dùng đấu khí ngăn cản, lập tức tia chớp đó liền chấn tan đi, vừa vặn bổ vào một tòa cung điện phía dưới, nhất thời lử cháy lan tràn.
- Chết đi.
Thân ảnh Thông thiên thử giống như tia chớp hiện lên, lập tức chân trước của nó đánh ra một mảnh quang mang cường hãn hung hăng bổ về phía tên Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông.
“Oành” một tiếng, tên Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông cũng toàn lực ngăn cản, nhưng hắn bị một chiêu này đánh bay đi ra ngoài mấy chục thước, nếu hắn không có bị thương từ trước, đối mặt với Thông thiên thử mấy trăm hiệp cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể sử dụng lực nhất tinh đấu tông, so với Thông thiên thử mà nói, kém cách xa vạn dặm.
- Lục tinh đấu tông sao, tới phiên ngươi rồi.
Nhạc Thành mỉm cười, lập tức thủ ấn đánh ra, âm dương kiếm nhanh như thiểm điện công kích tới, tâm niệm vừa động, ngũ cụ kim tiên con rối cũng phân biệt tạo thành ngũ giác tinh hình vị trí hung hăng bạo quyền mũi nhọn đánh tới.
Mộ Dung ngũ tổ lục tinh đấu tông sắc mặt có chút khó coi, thân hình đồng thời bạo lui, đấu khí toàn thân chung quanh điên cuồng run run, lập tức đấu khí chưởng mũi nhọn trong tay quỷ dị ở giữa không trung biến thành một cái bàn tay đem âm dương kiếm của Nhạc Thành chộp vào.
Nhưng đồng thời ngũ tổ lục tinh đấu tông lại ngưng tụ đấu khí chưởng mũi nhọn cường hãn hung hăng hướng về phía tam cụ kim tiên con rối, tay phải xoay ngược lại, thân thể trong nháy mắt quay về, hai nắm đấm hung hăng nghênh hướng về phía hai cái kim tiên con rối.
- Lục tinh đấu tông thực lực quả nhiên là cường hãn vô cùng.
Nhạc Thành cảm thấy chính âm dương kiếm của mình hoàn toàn bị chưởng mũi nhọn đối phương bao vây, không thể nhúc nhích. Lúc này sắc mặt của hắn hơi đổi, lập tức vận dụng vô thượng chân hỏa quét về phía chưởng mũi nhọn thật lớn kia.
“Oành”, năm đạo tiếng nổ thật lớn vang lên, Mộ Dung ngũ tổ lục tinh đấu tông đồng thời chống lại một kích của ngũ cụ kim tiên con rối, không khỏi chấn động lên. Ngũ cụ con rối thực là nằm ngoài ý muốn của hắn, hắn cảm giác được lực công kích của ngũ cụ con rối tuuwowng đương với năm sao đấu tông, thực lực cường hãn như thế, có con rối như thế này người thanh niên rốt cuộc là loại người nào vậy.
Ngũ cụ kim tiên con rối cũng đồng thời bị đánh bay ra hơn mười mấy thước, nó ngay lập tức đứng lên hung hăng công kích về phía ngũ tổ lục tinh đấu tông.
Nếu vừa rồi ngũ cụ kim tiên con rối mà bình thường, thì đã bị thương không nhẹ rồi, nhưng đây là con rối, nó có thể nói hoàn toàn là vật chết, cho nên nó sẽ không bị thương, sẽ không đau đớn, sẽ không sợ chết, mỗi một lần đánh lực công kích đều giống nhau, sẽ không giống người bình thường đấu khí tiêu hao mà không thể tiếp tục công kích, cho nên công kích của nó có thể nói là liên tục, nếu muốn làm cho con rối này đình chỉ, trừ phi là hoàn toàn phá hủy.
Nhưng thân thể của nó cũng không phải là muốn mà có thể phá hủy được, đặc biệt là Nhạc Thành luyện chế ngũ cụ kim tiên con rối này, lập tức tiến hóa thực lực của chúng. Làn cho thân thể đồng dạng tiến hóa, càng ngày càng thêm cứng rắn, hiện tại cho dù là thất tinh đấu tông cường giả toàn lực đánh ra một kích, cũng không nhất định phá hủy được kim tiên con rối này.
Nhìn thấy kim tiên con rối bị đánh bay, Nhạc Thành cũng có chút cảm thán, lục tinh đấu tông thực lực thật đúng là cường hãn, đồng thời chống lại ngũ cụ kim tiên con rối còn chiếm được thượng phong. Nhạc Thành lúc này tâm niệm vừa động, khống chế ngũ cụ kim tiên con rối toàn lực đánh về phía lục tinh đấu tông.
“Xích” một tiếng vang lên, lúc này trong tay Nhạc Thành vô thượng chân hỏa cũng đánh về phía lục tinh đấu tông, lập tức một tiếng tư tư vang lên. Vô thượng chân hỏa của Nhạc Thành nhằm vào chưởng mũi nhọn bắt đầu hóa thành một mảnh sương khói phiêu tán đi mất.
- Đáng chết, đây là lạo lửa gì.
Ngũ tổ lục tinh đấu tông vội vàng rút chưởng mũi nhọn về, đối với hỏa diễm của Nhạc Thành không khỏi có chút kiêng kị, hỏa diễm này tựa hồ so với lửa của một ít luyện dược sư phát ra đan hỏa còn cường hãn hơn nhiều.
Thừa dịp cơ hội này, Nhạc Thành cũng lập tức rút âm dương kiếm về, âm dương kiếm ở giữa không trung quay tròn vừa chuyển, lập tức chia ra làm bốn cấp tốc mang theo một mảnh kiếm quang thật lớn hung hăng bổ về phía lục tinh đấu tông, đồng thời ngũ cụ kim tiên con rối cũng điên cuồng công kích tới.
Nhất thời, kia lục tinh đấu tông chân tay loạn lên, một người đồng thời bị bốn thanh quỷ dị kiếm của đối phương đánh tới, đồng thời phải ứng phó ngũ cụ con rối cường hãn, hắn nhất thời đau đầu, đường đường lục tinh đấu tông cường giả lại bị chèn ép tới mức này.
“Oành” một tiếng thật lớn vang lên, Thông thiên thử sau ba chiêu đã đánh chết Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông. Tuyết Lâm đế quốc lần này tổng cộng có hai đấu tông cường giả đi vào Khoa Ốc đế quốc, không ngờ lúc này toàn bộ ngã xuống.
Sau khi đánh chết Tuyết Lâm đế quốc bốn sao đấu tông, Thông thiên thử cấp tốc cùng Tử điện mãng đánh về phía ngũ tổ năm sao đấu tông. Lúc này nó được Nhạc Thành phân phó trước đó, Tử điện mãng một mình đối phó năm sao đấu tông, tựa hồ là cố gắng hết sức.
Mà lúc này, Mộ Dung ngũ tổ tuyệt đối ở thế hạ phong, Yêu cơ đối phó hai tên ba sao đấu tông chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, mà Khiếu Thiên hổ đối mặt với bốn sao đấu tông cũng hơi chiếm thượng phong, về phần Tử điện mãng vốn đối mặt một cái với năm sao đấu tông thì hơi bị rơi vào thế hạ phong, nhưng sau khi được Thông thiên thử hỗ trợ, tình huống lập tức xảy ra thay đổi, hai đầu thất giai ma thú đối phó với năm sao đấu tông, cũng là quá dư rả.
Về phần Nhạc Thành cùng nhạc ngũ cụ kim tiên con rối đối mặt với lục tinh đấu tông cường giả, về thực lực mà nói cũng không sai biệt lắm, dù sao lục tinh đấu tông cũng rất là cường đại.
Nhưng bởi vì Nhạc Thành có âm dương kiếm quỷ dị, hơn nữa ngũ cụ kim tiên con rối cũng không sợ bị thương, không sợ đau, lực phòng ngự lại là vô cùng biến thái, cho nên làm cho ngũ tổ lục tinh đấu tông nhất thời ở thế hạ phong, hơn nữa còn luống cuống tay chân, chỉ có thể chống đỡ mà thôi.
Cung điện chung quang lúc này đều bị hủy thành tro tàn, cả hoàng cung cũng bị hủy một nửa, lúc này Mộ Dung Trường Bình đau lòng không thôi, không khỏi nhìn về phía Đoạn quý phi, hết thảy việc này tựa hồ là do Đoạn quý phi chọc đến.
- Hắn rốt cuộc như thế nào cường đại như thế, ngay cả ngũ tổ đều có thể chống lại.
Nhìn Nhạc Thành ở giữa không trung, Mộ Dung Hiểu Hiểu trong lòng lẩm bẩm nói.
- Thật là mạnh, bốn đầu thất giai ma thú, ngũ cụ con rối đủ để chống lại năm vị đấu tông, hơn nữa thân mình hắn cũng quá cường đại, thế lực như thế, hắn rốt là người nào, chẳng lẽ là thần bí thế lực sao.