05-11-2009, 12:09 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 189: Khách lai hoa ngoại, cảm quan sư nhi hảo cầu.
Khi Tỉnh Ngôn, Cứ Doanh Ä‘ang đứng trên đỉnh cây ngắm cảnh thì bá»—ng nghe hai tiếng "Vù vù", tá»±a nhÆ° có hai ám khà sắc bén Ä‘ang bay vá» phÃa há».
Nghe tiếng Ä‘á»™ng lạ, Tỉnh Ngôn vá»™i chuyển thân bảo vệ Cứ Doanh. Cùng lúc tay vung ra kẹp hai váºt phá không bay tá»›i đó giữa ngón tay. Cúi đầu nhìn thì thấy là hai mÅ©i tên nhá»n.
Bá»—ng nhiên bị táºp kÃch, Tỉnh Ngôn cảm thấy có chút kì quái, thì nghe dÆ°á»›i chân núi mặt đông truyá»n lại tiếng hô hoán:
"Cuồng đồ phương nà o? Dám đến rình mò hà nh uyển Thái thú!".
Tiếng quát đó từ dÆ°á»›i chân núi mặt đông Tê Minh sÆ¡n truyá»n tá»›i. Lúc nà y trong các lầu đá phòng vệ liên miên bên dÆ°á»›i ẩn Æ°á»›c đã thấy có ánh Ä‘uốc, nhÆ°ng lại không thấy được nhân ảnh nà o. Còn tiếng quát vừa rồi tuy rất lá»›n, nhÆ°ng âm thanh phiêu miá»…u khó mà nắm được chÃnh xác vị trÃ.
Nhìn mÅ©i tên trong tay, lại nghÄ© đến lá»i quát vừa rồi, Tỉnh Ngôn láºp tức minh bạch là chuyện gì. Ném hai mÅ©i tên xuống, y cúi đầu nhắm hÆ°á»›ng lầu đá ôm quyá»n lá»›n giá»ng hồi đáp:
"NgÆ°á»i trong lầu chá»› ngá», hai ngÆ°á»i ta chÃnh là tân khách trong phủ Thái thú, đêm nay thấy trăng đẹp nên lên núi thưởng nguyệt, tháºt không có ý mạo phạm".
Nói rồi chăm chú quan sát Ä‘á»™ng tÄ©nh bên dÆ°á»›i. Lại đợi má»™t chút, thấy bên dÆ°á»›i vẫn im lìm, y cÅ©ng không lÆ°u lại nữa, quay ngÆ°á»i đỡ lấy Cứ Doanh bay xuống, trở lại chiếc thuyá»n nhá» trong hồ sen.
Không nhắc bá»n há» tiếp tục cùng Quỳnh Dung, Tuyết Nghi du ngoạn trong hồ, lại nói ở má»™t phÃa khác bên Lô thu hồ. Lúc nà y dÆ°á»›i bóng dÆ°Æ¡ng liá»…u, trong ánh trăng sáng, cÅ©ng có má»™t vị công tỠđẹp trai Ä‘ang đứng, mắt chăm chú quan sát diá»…n biến trong hồ.
NgÆ°á»i nà y chÃnh là trang chủ Bạch Thế Tuấn của Thủy Vân trang.
Từ sau dạ yến đêm qua, vị Vô Song công tá» trÆ°á»›c giá» luôn chà đắc ý mãn, cảm thấy trong bụng có má»™t ná»—i phiá»n muá»™n khó tả, cả ngà y thần tình lÆ¡ đãng, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng là m được chuyện gì. Chẳng hạn nhÆ°, buổi sáng sai ngÆ°á»i ban thưởng cho vị Thượng Thanh Ä‘Æ°á»ng chủ TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn, vốn là chuyện lôi kéo hà o kiệt, đáng lẽ phải tá»± thân Ä‘i là m má»›i tá» thà nh ý. NhÆ°ng không biết vì sao, dÆ°á»›i con mắt luôn coi má»i chuyện nhÆ° thÆ°á»ng của tiểu hầu gia, lại không thể Ä‘i là m chuyện đó.
Còn vừa rồi, nghe thủ hạ bẩm báo có ba vị thiếu niên nam nữ được chủ nhân gian nhà cá» lÆ°u lại dùng cÆ¡m, láºp tức Bạch Thế Tuấn ruá»™t gan cồn cà o, vá»™i đến bên Lô thu hồ ngóng sang Nghênh tiên thai. Äang khi tâm sá»± trùng trùng, cho dù má»™t tráºn mÆ°a đổ xuống cÅ©ng nhÆ° không có cảm giác. Thấy gã nhÆ° thế, đám thủ hạ đã quen tÃnh khà của chủ nhân Ä‘á»u trốn Ä‘i chá»— khác, không dám đến gần quấy nhiá»…u.
Cứ Ä‘i qua Ä‘i lại bên hồ nhÆ° thế, váºn hết mục lá»±c muốn nhìn rõ má»i thứ trong hồ. Chỉ là trÆ°á»›c mắt sen má»c lá»›p lá»›p, khói nÆ°á»›c mênh mang khiến gã không thấy được gì.
Công tá» tÆ° dung tuấn tú Ä‘i lại bên hồ, trong mắt các nha hoà n gia Ä‘inh, tÆ° thái đó vẫn Æ°u nhã ung dung nhÆ° thÆ°á»ng.
Chỉ là bá»—ng nhiên bá»n há» kinh hoảng nhìn thấy, chủ nhân nhà chúng Ä‘á»™t ngá»™t ngừng bÆ°á»›c. "Xoạt" má»™t tiếng rút ra bá»™i kiếm ở hông, nhảy tá»›i chém và o cây liá»…u trÆ°á»›c mặt, bá»™ dạng cứ nhÆ° Ä‘ang chém địch nhân.
"NgÆ°á»i đâu!"
Phát tiết xong, nhìn những vết kiếm trên thân liá»…u đã đổ, vị Vô Song công tá» thanh danh lừng lẫy bá»—ng nhiên báºt cÆ°á»i, đút kiếm và o vá», lại hồi phục thần thái Æ°u nhã. Gá»i ngÆ°á»i qua căn dặn mấy câu, sau đó chấp tay thong thả mà đi.
Äợi gã Ä‘i khá»i, nha hoà n trong phủ liá»n đến thu dá»n cây liá»…u xấu số đó, kế tiếp đám gia Ä‘inh Ä‘em má»™t cây liá»…u khác đến trồng. Chỉ má»™t lát sau, trên hồ đã lại bóng liá»…u soi mặt hồ, giống nhÆ° chÆ°a từng phát sinh chuyện gì.
Một đêm yên tĩnh.
Sáng hôm sau, khi Quỳnh Dung đòi Ä‘i tìm Cứ Doanh tá»· tá»· chÆ¡i thì bá»—ng có hai vị nha hoà n đến má»i, nói là lão phu nhân nghe nói có hai vị nữ khách dung nhan xuất chúng, muốn má»i đến háºu Ä‘Æ°á»ng gặp mặt.
Nghe nha hoà n truyá»n lá»i xong, Tỉnh Ngôn vui vẻ đáp ứng, kêu Quỳnh Dung, Tuyết Nghi theo bá»n hỠđến háºu Ä‘Æ°á»ng.
Sau khi hai cô gái Ä‘i khá»i, y cÅ©ng nhà n rá»—i, ở trong phòng ngồi Ä‘á»c sách. Chỉ là , hôm nay xem sách chẳng giống hôm qua, không thể táºp trung tinh thần. Thỉnh thoảng cứ nhá»› lại những chuyện đã qua vá»›i Cứ Doanh, sau đó thì cÆ°á»i ngây ngốc.
Khi vị Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ không có lòng Ä‘á»c sách thì hai thiếu nữ theo nha hoà n, quẹo qua mấy hà nh lang quanh co, xuyên qua bảy gian đình tạ, cuối cùng cÅ©ng ngừng trÆ°á»›c má»™t hiên phòng. Äợi nha hoà n dẫn Ä‘Æ°á»ng và o trong bẩm báo, sau đó Tuyết Nghi, Quỳnh Dung nhẹ bÆ°á»›c và o trong.
Äến lúc và o trong nhà , bá»n há» thấy có má»™t vị lão phụ nhân y phục lụa là đang ngồi ở cái bà n tròn nhìn bá»n há» mỉm cÆ°á»i.
Qua má»™t lúc nói chuyện, Tuyết Nghi má»›i biết lão phụ nhân nà y chẳng phải là thân mẫu của trang chủ mà chỉ là nhÅ© mẫu của gã lúc nhá». Äang thắc mắc không hiểu tìm bá»n hỠđến có mục Ä‘Ãch gì thì thấy lão phụ nhân đó sau má»™t lúc quan sát nà ng thì báºt cÆ°á»i đến rung ngÆ°á»i, những nếp nhăn trên mặt giãn ra, lên tiếng:
"Chẳng trách tiểu công tá» nhà ta tán dÆ°Æ¡ng nhÆ° thế, thì ra hai cô Ä‘á»u rất đẹp!"
Thấy bà ta ra vẻ nhÆ° thế, Tuyết Nghi cảm thấy không vui. Chỉ bất quá dù sao cÅ©ng Ä‘ang là m khách ở nhà ngÆ°á»i ta, không thể thiếu lá»… số, Khấu Tuyết Nghi cÅ©ng khiêm tốn đáp mấy câu. Còn tiểu Quỳnh Dung vốn hoạt bát, lúc nà y má»™t câu cÅ©ng không thốt, bởi vì theo quy định, thấy ngÆ°á»i lạ phải để ca ca hoặc Tuyết Nghi tá»· nói chuyện trÆ°á»›c.
Sau khi nói vòng vo má»™t lúc, vị nhÅ© mẫu VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng của Bạch Thế Tuấn liá»n Ä‘i thẳng và o chủ Ä‘á», há»i hai ngÆ°á»i bá»n hỠđã có chá»— hôn phối chÆ°a. Nghe bà ta Ä‘á»™t ngá»™t Ä‘á» cáºp đến vấn Ä‘á» hôn nhân, vị Mai linh tiên tá» xuất thân từ băng nhai cÅ©ng không thấy Ä‘á»™t ngá»™t, chỉ Ä‘iá»m đạm đáp chÆ°a có.
Nghe nà ng đáp chÆ°a từng kết hôn, VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng láºp tức há»›n hở ra mặt, khoa trÆ°Æ¡ng nói:
"Ãi chà chà ! Nếu là nhÆ° thế, lão bà tá» hôm nay phải chúc mừng hai vị!"
"Hai vị cô nÆ°Æ¡ng đúng là có phúc phần! Không giấu hai vị, tiểu công tá» nhà ta cÅ©ng là nghÄ©a tá» của XÆ°Æ¡ng nghi hầu, nhìn trúng hai ngÆ°á»i rồi!"
Tiếp đó VÆ°Æ¡ng lão bà trổ hết tà i ăn nói, tán tụng tiểu chủ nhân của mụ lên táºn mây xanh.
Thì ra, phen là m mối nà y là chủ ý của Bạch Thế Tuấn. Vị Vô Song tiểu hầu gia lần đầu tiên trong Ä‘á»i bị xem thÆ°á»ng, liá»n có ý "Mất cái nà y được cái khác", chuẩn bị thu nháºp hai cô gái và o nhà gã. Gã nghÄ© trong đầu, hai cô gái đó theo tiểu đạo sÄ© Thượng Thanh cung rất khổ, do đó chỉ cần lấy phú quý ra dụ dá»—, chẳng khó thuyết phục được bá»n há».
Chủ ý đã định, vị công tỠđẹp trai đó trà n đầy tá»± tin ngồi trong thÆ° trai "Khảng khái Ä‘Æ°á»ng", chá» VÆ°Æ¡ng mụ mụ báo tin mừng. Tưởng tượng cảnh thiếu niên xuất thân thấp hèn đó mất Ä‘i hai cô gái nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, Bạch Thế Tuấn không khá»i hiện vẻ khoái trá ra mặt.
Chỉ là , vị tiểu hầu gia nhÆ° Ä‘ang giáºn dá»—i đó, lại không biết trong háºu Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang có má»™t cuá»™c đối thoại nhÆ° sau:
"Ai, Tuyết Nghi cô nÆ°Æ¡ng, Quỳnh Dung cô nÆ°Æ¡ng, nữ nhân chúng ta, mong muốn lá»›n nhất là được gả và o nhà phú quý. CÅ©ng không cần lão bà tá» nói nhiá»u, các ngÆ°á»i cÅ©ng biết nếu nhÆ° có thể theo tiểu thiếu gia nhà ta, tuy không phải là chÃnh thất, cÅ©ng có thể ăn sung mặc sÆ°á»›ng cả Ä‘á»i! Äây"
"Úy? lão bà bà vừa nói 'Ăn sung mặc sướng'?"
"Äúng váºy!"
"Thế nà y bà bà , tôi không thÃch ăn sung mặc sÆ°á»›ng, Tuyết Nghi tá»· cÅ©ng không thÃch..."
"..."
"Khặc khặc"
Sau má»™t lúc không biết nói gì, VÆ°Æ¡ng lão bà tá» chỉ Ä‘Ã nh tằng hắng liên tục. Bình tâm nhá»› lại trá»ng thác của chủ nhâ, bà ta lại ná»— lá»±c chấn chỉnh, tiếp tục cổ xúy:
"Quỳnh Dung tiểu thÆ°, là thế nà y, theo thiếu gia nhà ta, không chỉ ăn sung mặc sÆ°á»›ng, bình thÆ°á»ng còn có thể có ngân lượng tùy ý Ä‘i mua sắm nữa!"
Lần nà y nói xong, không đợi tiểu nha đầu chất vấn, VÆ°Æ¡ng bà tá» khoát tay ra hiệu, láºp tức có gia Ä‘inh bÆ°ng mấy mâm và ng và o, sau đó lại có nha hoà n ôm quần là áo lụa bà y ra, tức thì cả gian phòng sáng rỡ.
"Thế nà o?"
Thấy hai thiếu nữ ngây ngốc nhìn cảnh tượng trÆ°á»›c mặt, nhÅ© mẫu hầu phủ vô cùng tá»± đắc. Cố ý há»i má»™t tiếng, sau đó ung dung chá» bá»n hỠđồng ý. Chỉ là sau má»™t lúc yên lặng, tiểu thiếu nữ xinh nhÆ° ngá»c bá»—ng vá»— tay nhảy lên, kinh ngạc hoan hô:
"Lợi hại!"
"Thì ra lão bà bà có tiệm bán vải!"
...
Trong "Khảng khái Ä‘Æ°á»ng", Bạch Thế Tuấn cho bà mối mặt xám ngoét lui ra, sắc mặt gã cÅ©ng thâm trầm, không nói má»™t lá»i.
Thấy gã như thế, vị tâm phúc mưu sĩ Hứa TỠPhương xuất ngôn an ủi:
"Tiểu chủ công, hiện tại sá»± tình Ä‘ang trù tÃnh đến chá»— quan trá»ng, theo thiển kiến của tại hạ, tiểu hầu gia không nên sa và o nhi nữ tình trÆ°á»ng".
Nghe hắn lên tiếng, tiểu quáºn hầu Ä‘ang trầm mặc nhìn ra song cá»a, bất chợt nổi giáºn, vung tay mắng:
"Hứa tiên sinh ngÆ°Æ¡i nói, vì sao nhi nữ tình trÆ°á»ng không coi là chuyện lá»›n? Vì sao chỉ có mấy thứ đó má»›i coi là chuyện lá»›n?"
Sau má»™t tráºn hò hét, Bạch Thế Tuấn cÅ©ng ý thức được sá»± thất thái của mình, láºp tức bình tÄ©nh trở lại. Trầm mặc má»™t lúc thì thà nh khẩn xin lá»—i Hứa Tá» PhÆ°Æ¡ng:
"Hứa tiên sinh chá»› để bụng, Thế Tuấn vừa rồi nói năng vô lá»…, tháºt vì trong lòng phiá»n muá»™n thôi".
Nghe gã xin lỗi, vị Hứa mưu sĩ do Xương nghi hầu phái tới phụ tá cho nghĩa tỠcũng chẳng để tâm, lại an ủi gã mấy câu.
Thấy tiểu chủ công cả ngà y ủ rũ, chẳng là m việc gì nên hồn, Hứa TỠPhương cũng thầm kinh:
"Má»™t chữ tình quả nhiên hại ngÆ°á»i! Tiểu hầu gia thÆ°á»ng ngà y nhiá»u mÆ°u lắm kế, hiện tại lại uể oải chán nản, xem ra tiểu hầu gia tuy nổi danh, nhÆ°ng dù sao niên ká»· còn nhá», gặp phải rắc rối tình trÆ°á»ng thì cÅ©ng chẳng khác nam nữ thế gian tầm thÆ°á»ng khác".
Nhìn Bạch Thế Tuấn chẳng còn thần trÃ, Hứa Tá» PhÆ°Æ¡ng lão mÆ°u thâm toán tháºt không yên tâm. Dù sao chuyện trá»ng đại, tuy biết nói lúc nà y không thÃch hợp, nhÆ°ng hắn cÅ©ng phải thẳng thắn Ä‘á» tỉnh Bạch Thế Tuấn:
"Tiểu hầu gia, theo tôi thấy, TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn đó, tuy xuất thân đê tiện nhÆ°ng lúc nà y y lại là đưá»ng chủ của thiên hạ đệ nhất đạo môn, lại thân cáºn vá»›i công chúa, chúng ta đối vá»›i y chỉ nên kết nạp, không nên kết cừu. Vì thế xin tiểu hầu gia lấy đại sá»± mà hà nh Ä‘á»™ng".
Lúc nói câu cuối, ngữ khà của vị mưu sĩ đắc lực bên cạnh Xương nghi hầu hết sức nghiêm túc.
Nghe hắn nói thế, Bạch Thế Tuấn cÅ©ng chẳng có phản ứng gì quá, chỉ chán nản đáp má»™t lá»i, sau đó kêu hắn lui ra để gã má»™t mình yên tÄ©nh.
Tiá»…n được Hứa Tá» PhÆ°Æ¡ng, Bạch Thế Tuấn nghÄ© đến lá»i nói vừa rồi của vị mÆ°u sÄ©, trên mặt không khá»i lá»™ nét cÆ°á»i khổ. Lợi hại trong lá»i can gián của Hứa Tá» PhÆ°Æ¡ng, gã há không hiểu? Nếu không hiểu thì hôm qua đã không tặng bà o phục cho tên Ä‘Æ°á»ng chủ đáng ghét đó. Chỉ là ...
Nhìn cây cá» xanh tÆ°Æ¡i ngoà i song cá»a, Bạch Thế Tuấn cÆ°á»i khổ:
"Ai, nếu như Doanh Cúc công chúa không đồng ý ở bên ta, thì đại sự gì gì đó, cho dù có thà nh, đối với ta có ý nghĩa gì chứ?"
Bạch Thế Tuấn mất Ä‘i chà khà đang ngồi nhÆ° tượng trong Khảng Khái Ä‘Æ°á»ng, bá»—ng nghe trong đám cây cối ngoà i song, có tiếng ve kêu khi dà i khi ngắn truyá»n và o. Bạch Thế Tuấn Ä‘á»™t nhiên nhÆ° bị âm thanh đó thức tỉnh, tinh thần phấn chấn, vá»— bà n hô lên:
"Vì sao ta lại quên mất hai ngÆ°á»i đó chứ?"
Vừa nghÄ© đến hai ngÆ°á»i nà y, Bạch quáºn hầu vốn buồn bã Ä‘á»™t nhiên tâm tình vui vẻ, vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i đứng lên, cao giá»ng nói:
"Khà , tâm tư nữ nhân khó đoán, chưa chắc là ta đã thua!"
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Chữ ký của ToÌ€.TiÌ.Te [B][SIZE="4"][COLOR="Red"][FONT="Comic Sans MS"]A ToÌ€[/FONT][/COLOR][/SIZE][/B]
06-11-2009, 10:13 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 190: Si tai cuồng khách, phiến ngữ kinh động thần ky.
Bất tri bất giác, hôm nay đã là ngà y thứ ba đến biệt uyển Thủy Vân sÆ¡n trang tránh nắng. Dùng xong cÆ¡m trÆ°a, Tuyết Nghi, Quỳnh Dung cùng đến dÆ°á»›i hai cá»™i cây râm mát, thuáºt lại tình hình hồi sáng ở chá»— VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng cho Tỉnh Ngôn nghe.
Nghe hai tá»· muá»™i thay phiên nhau kể lại sá»± tình lúc sáng, Tỉnh Ngôn cảm giác rất mắc cÆ°á»i, cÅ©ng lần đầu tiên cảm thấy, vị trang chủ Bạch Thế Tuấn nà y, hà nh sá»± có chút bốc đồng. Chà Ãt, trên danh nghÄ©a mình là ngÆ°á»i lãnh đạo bá»n há», đại sá»± nhÆ° thế, theo lá»… thì gã nên nói trÆ°á»›c vá»›i mình má»™t tiếng. Giao tiếp vá»›i vị thanh niên sá»›m nổi danh ba ngà y nay, Tỉnh Ngôn hiện tại phát giác, khác vá»›i vị công tá» thế gia Nam Cung Thu VÅ© của Diệu Hoa cung, vị thiếu niên đắc chà ở Úc Lâm quáºn nà y, tuy đãi ngÆ°á»i theo lá»…, nhÆ°ng khiến ngÆ°á»i ta cảm giác gã không chân thà nh.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tuy ẩn Æ°á»›c có cảm giác đó, nhÆ°ng dù sao thá»i đại nà y phân biệt đẳng cấp, vá»›i thân pháºn của Bạch Thế Tuấn có thể đãi bá»n há» nhÆ° thế đã là tháºp phần hiếm có. Do đó, Tỉnh Ngôn nháºn thấy, Cứ Doanh có thể ở cùng vá»›i mình má»™t thá»i gian dà i, đúng là má»™t trÆ°á»ng hợp ngoại lệ.
Trong lòng nghÄ© đến Cứ Doanh thì vừa hay nghe Quỳnh Dung Ä‘á» nghị, nói hôm nay bá»n há» nên Ä‘i tìm Cứ Doanh, bởi vì hiện tại nó rất muốn Ä‘i thuyá»n trong hồ. Nghe cô nhóc Ä‘á» nghị, Tỉnh Ngôn ngẩng đầu nhìn trá»i, phát hiện mây trên trá»i không nhiá»u, thỉnh thoảng có mây che lấy mặt trá»i, nhÆ°ng trong tiểu viện không có lấy má»™t ngá»n gió, không khà vô cùng nóng bức.
Khà trá»i nóng bức nhÆ° thế, ở trong tiểu viện chịu nóng, chi bằng đến hồ hưởng thụ gió mát. Thế là Tỉnh Ngôn chỉnh lại y trang, dẫn Quỳnh Dung, Tuyết Nghi Ä‘i ra hồ sen tìm Cứ Doanh. Má»™t Ä‘oà n ba ngÆ°á»i, cứ thong thả Ä‘i đến bên Lô thu hồ, nhắm hÆ°á»›ng ngá»c kiá»u mà đi.
Äợi khi bá»n há» Ä‘i đến bên hồ, mây trên trá»i bá»—ng tụ âm u, Ä‘ang Ä‘i trên bá» hồ nhìn vá» phÃa đông nam, mây ùn ùn trên trá»i nhÆ° sắp đổ mÆ°a xuống ngá»c kiá»u, cảnh tượng trÆ°á»›c mặt tá»±a nhÆ° mÆ°a núi sắp đổ.
Thấy tình hình đó, Tỉnh Ngôn nghĩ trong lòng:
"A, nếu trá»i đổ mÆ°a, ở trong nhà cá» của Cứ Doanh nói chuyện, cÅ©ng không tệ".
Chân bÆ°á»›c nhanh hÆ¡n, rất nhanh đã đến trÆ°á»›c ngá»c kiá»u dẫn đến ba gian nhà cá».
Äến gần cầu, Tỉnh Ngôn thấy có má»™t vị nữ tá» trẻ tuổi váºn giáp nhẹ, Ä‘ang tá»±a và o thà nh cầu nhìn ra. Trên ngÆ°á»i nà ng, bà o giáp sáng rỡ, trang sức xán lạn, vừa nhìn đã biết là ngÆ°á»i có địa vị trong Ä‘á»™i thị nữ há»™ binh.
Thấy công chúa huy Ä‘á»™ng nữ binh, Tỉnh Ngôn nghÄ© chắc phải nhá» cô ta bẩm báo, thì thấy nữ tỠđó bá»—ng nhiên quay ngÆ°á»i nói vá»›i y:
"Ngà i là TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ?"
"Äúng thế, không biết nữ tÆ°á»›ng quân có gì phân phó?"
Thấy cô ta há»i, Tỉnh Ngôn theo lá»… hồi đáp.
Nghe y trả lá»i, vị nữ tá» anh khà ngá»i ngá»i đó cÅ©ng không quanh co, Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»:
"Thế nà y, TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, tôi là thủ lÄ©nh Ä‘á»™i há»™ vệ phụ trách an nguy cho công chúa, gá»i là Tông Duyệt NhÆ°. Tôi hiện có chuyện muốn nói rõ vá»›i ngà i, má»i ngà i Ä‘i theo tôi má»™t lát".
Bá»—ng nghe nữ há»™ vệ nói mấy lá»i nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn cảm thấy hÆ¡i kỳ quái. Tuy nghe ngữ khà cô ta có vẻ vênh váo nhÆ°ng y cÅ©ng chẳng để ý, quay đầu ra hiệu vá»›i Quỳnh Dung, Tuyết Nghi rồi theo Tông Duyệt NhÆ° Ä‘i đến dÆ°á»›i má»™t gốc cây ở tiểu đảo bên cầu.
Äến nÆ¡i, vị nữ tá» vừa rồi tá»± báo lai lịch, láºp tức nói thẳng:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, thứ cho tôi trá»±c ngôn, ngà i cùng công chúa Ä‘iện hạ, tuyệt không có khả năng!"
"Ãch..."
Không ngá» Tông há»™ vệ nói ra lá»i nà y, Tỉnh Ngôn giáºt mình, nhất thá»i không biết đối đáp thế nà o!
Tông Duyệt Như hình như rất mãn ý trước sự kinh hãi của thiếu niên trước mặt, hai mắt chăm chăm nhìn y, nói tiếp:
"Ngà i từ từ nghe tôi nói, ngà i giao du cùng công chúa Ä‘iện hạ thế nà o, tôi cÅ©ng biết. Chỉ là , tuy công chúa Ä‘iện đối xá» tốt vá»›i ngà i, nhÆ°ng không có nghÄ©a công chúa thÃch ngà i. ÄÆ°á»ng chủ không biết, tôi từ nhỠđã quen vá»›i công chúa, tôi biết, công chúa tâm địa thiện lÆ°Æ¡ng, đừng nói là ngÆ°á»i dÆ°á»›i, ngau cả chó mèo, Doanh Cúc công chúa cÅ©ng thÆ°Æ¡ng xót".
"Vì thế, tôi nghÄ© Ä‘Æ°á»ng chủ ngà i đã hiểu lầm. Công chúa đối vá»›i ngà i chỉ có ý thÆ°Æ¡ng thân pháºn ngà i, tuyệt không có ý khác".
Nói đến đây, vị Ä‘iện tiá»n nữ tÆ°á»›ng quân đó lại thêm má»™t câu:
"Vì thế nếu có ý niệm nhân duyên gì đó, xin ngà i sớm đoạn tuyệt đi, tránh sau nà y thương tâm!"
Nói xong, Tông Duyệt NhÆ° cảm thấy mình đã nói rất rõ nên không nói tiếp, chỉ chú mục nhìn ngÆ°á»i thiếu niên mà công chúa coi trá»ng, đợi y hồi đáp.
Thì ra, vị Ä‘iện tiá»n nữ tÆ°á»›ng quân Tông Duyệt NhÆ° nà y chÃnh là tá»· muá»™i trong khuê phòng của Cứ Doanh, bình thÆ°á»ng rất Ãt nói. Tiểu công chúa rất được hoà ng thượng yêu mến, lúc nhỠđã bị bệnh nặng, sau khi Thượng Thanh đạo sÄ© trị bệnh, dặn dò phải thÆ°á»ng Ä‘i du ngoạn sÆ¡n thủy, tu dưỡng thân tâm. Thế là Tông Duyệt NhÆ° cÅ©ng nhÆ° phụ thân Tông Hán Tông tÆ°á»›ng quân, trở thà nh há»™ vệ cho công chúa má»—i khi nà ng xuất cung du ngoạn. Lần nà y đến biệt phủ của Vô Song tiểu hầu gia tránh nóng, cô ta cÅ©ng dẫn má»™t Ä‘á»™i nữ binh trú ở trong Nghênh tiên thai. Còn phụ thân cô ta dẫn má»™t Ä‘á»™i Ngá»± Lâm quân trú ở trong Úc Lâm quáºn. Còn mấy lá»i vừa rồi, chÃnh là cô ta vì Úc Lâm quáºn thủ mà đi là m thuyết khách. Lúc sáng, Bạch Thế Tuấn thầm sai ngÆ°á»i đến tìm cô ta, sau khi gặp mặt thì dùng lá»i lẽ uyển chuyển bá»™c lá»™ tình thâm ý trá»ng vá»›i công chúa. Lúc nói chuyện, Tông Duyệt NhÆ° rất ngạc nhiên khi thấy công tá» của XÆ°Æ¡ng Nghi hầu buồn bã muốn khóc, Tông Duyệt NhÆ° rất đồng tình vá»›i Ä‘oạn tình si của Bạch công tá»:
Nhá» ngÆ°á»i thổi sáo, hy vá»ng có thể khiến ngÆ°á»i trong lòng đến gặp mặt, nà o ngá», sau đó thì ngÆ°á»i trong lòng mình lại nắm tay cùng Ä‘i vá»›i tân khách thổi sáo. Ai, Bạch tiểu hầu gia cÅ©ng tháºt là xúi quẩy!
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, mấy lá»i nói vá»›i TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn cÅ©ng không hoà n toà n là vì tiểu hầu gia. Từ nhá» cô ta đã chÆ¡i cùng tiểu công chúa, hiểu rõ tÃnh tình công chúa nhÆ° lòng bà n tay. Thá»i gian má»™t năm gần đây thÆ°á»ng nghe công chúa nhắc đến má»™t vị TrÆ°Æ¡ng thiếu hiệp nà o đó, má»—i lần nhắc đến là bá»™ dạng xấu hổ xen lẫn hÆ°ng phấn, Tông Duyệt NhÆ° thấy thầm kinh hãi. Phải biết, Khuynh Thà nh công chúa lá ngá»c cà nh và ng, tÆ°Æ¡ng lại chỉ có công tá» vÆ°Æ¡ng tôn xuất sắc nhất má»›i có thể tÆ°Æ¡ng phối cùng nà ng. NhÆ°ng tên TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn nà o đó, tuy tiểu công chúa má»›i biết yêu tán dÆ°Æ¡ng là trà dÅ©ng song toà n, là má»™t đại anh hùng chà tình chà nghÄ©a, nhÆ°ng trong đầu cô ta, y bất quá chỉ là má»™t thiếu niên phố chợ có chút thông minh, gan dạ mà thôi. Tuy ngẫu nhiên có cÆ¡ duyên lên Thượng Thanh cung, nhÆ°ng so vá»›i thân pháºn tôn quý của công chúa, thì còn cách vạn dặm.
Do đó, trong mắt Tông Duyệt NhÆ°, tình hình hiện tại đúng là hết sức hoang Ä‘Æ°á»ng. Cô ta cảm thấy mình vừa là thần tá», vừa là bằng hữu của công chúa, phải có trách nhiện khiến tên tiểu dân kia sá»›m từ bỠý nghÄ©a cóc ghẻ ăn thịt thiên nga Ä‘i. ChÃnh vì nguyên cá»› đó, lúc sáng nghe Bạch Thế Tuấn tỠý, Tông Duyệt NhÆ° láºp tức đáp ứng sẽ giúp công tá» của XÆ°Æ¡ng Nghi hầu nổi tiếng khắp kinh sÆ°, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không để công chúa bị tiểu tá» sÆ¡n dã kia lừa gạt.
Vì váºy, trong ngữ khà mà cô ta cố gắng khách khà nhất có được, sau khi nói xong thì chăm chăm nhìn thiếu niên, đợi y hồi đáp.
Còn trong lòng Tỉnh Ngôn, hiện tại lại rất khó chịu.
Sá»± tháºt mà y luôn không muốn đối diện, bá»—ng nhiên bị ngÆ°á»i không chút lÆ°u tình nói toạc ra, khiến y vô cùng bi thÆ°Æ¡ng. Tuy nữ tá» trÆ°á»›c mặt, lá»i nói cÆ¡ bản là đúng, nhÆ°ng hiện tại bản thân y nghe những lá»i nhÆ° thế, cảm thấy lòng dạ đầy tÆ° vị đắng nghét.
Äối vá»›i thiếu niên vừa bÆ°á»›c và o Ä‘Æ°á»ng tình mà nói, trÆ°á»›c đây không chịu váºn dụng trà óc tìm hiểu lai lịch của Cứ Doanh là vì muốn tránh né sá»± tháºt. NhÆ°ng hiện tại, chút ảo tưởng trong lòng y cÅ©ng bị ngÆ°á»i khác dùng lá»i lẽ lạnh lùng đánh tan.
Cứ lặng im nhÆ° thế, trong lòng có đủ tÆ° vị khó tả, Tỉnh Ngôn bá»—ng thấy nữ tá» trÆ°á»›c mặt chăm chú nhìn mình nhÆ° có ý áp bức, thế là đột nhiên tÃnh khà quáºt cÆ°á»ng của y trá»—i dáºy, Tỉnh Ngôn cảm thấy tá»± nhiên đã nghÄ© thông:
"Khà ! Chẳng lẽ vị Tông cô nÆ°Æ¡ng nà y nói đúng? Bản thân đối vá»›i công chúa, vốn không nên si tâm vá»ng tưởng. Thế nhÆ°ng, ngà y đầu tiên gặp công chúa, hai ngÆ°á»i bá»n ta đã rất tá»± nhiên, dùng tâm thà nh giao tiếp, đã nhÆ° thế, ta có gì mà phải hổ thẹn chứ?"
DÆ°á»ng nhÆ° chỉ trong nháy mắt y đã nghÄ© thông. Thế là , nữ tÆ°á»›ng quân Tông Duyệt NhÆ° Ä‘ang nghiêm mặt, rất kì quái nhìn thấy ngÆ°á»i thiếu niên Ä‘ang ngây ngốc trÆ°á»›c mặt cô ta, Ä‘á»™t nhiên nhếch mép mỉm cÆ°á»i.
"Ngà i cÆ°á»i gì?"
Không nhịn được lên tiếng há»i, lại thấy thiếu niên trÆ°á»›c mặt lại cÆ°á»i, chá»›p mắt đã đổi sang dáng vẻ vui sÆ°á»›ng thoải mái. Chỉ thấy y cÆ°á»i khà khà đáp:
"Tông cô nương, hôm nay phải đa tạ cô!"
"...Äa ta tôi chuyện gì?"
Nghe y nói như thế, Tông Duyệt Như ngơ ngác chẳng hiểu gì cả.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải Ä‘a tạ cô. Bởi vì, vốn ta chỉ là má»™t tiểu dân nghèo hèn, cho rằng quen biết công chúa đã là vạn hạnh. Không ngá» hôm nay nghe Tông cô nÆ°Æ¡ng nhắc nhở, má»›i biết bản thân còn có thể cÆ°á»›i được Ä‘Æ°Æ¡ng kim công chúa!"
"Äúng là má»™t lá»i khiến ngÆ°á»i thức tỉnh, Ä‘a tạ Ä‘a tạ!"
CÆ°á»i nói hoà n tất, vị thiếu niên Ä‘Æ°á»ng chủ nhìn nữ tá» phát ngẩn ra trÆ°á»›c mặt, cÆ°á»i lá»›n rÅ© áo bá» Ä‘i.
...
Qua một lúc sau, Tông Duyệt Như mới tỉnh táo lại, kinh hãi nghĩ:
"Chẳng trách công chúa nói ngÆ°á»i nà y gan lá»›n hÆ¡n trá»i, hôm nay gặp mặt quả đúng nhÆ° thế!"
Trong lúc kinh hãi lại nghÄ©, lúc thiếu niên tuấn dáºt nổi tÃnh ngông cuồng, dÆ°á»ng nhÆ° trên ngÆ°á»i tá»a ra khà thế rất khó tả, Tông Duyệt NhÆ° cà ng thêm thất kinh, vá»™i chạy vá» Nghênh tiên thai. Nà o ngá», khi cô chạy đến gian nhà cá» của công chúa thì nghe nữ binh thủ hạ bẩm báo, công chúa đã theo vị TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ xuống thuyá»n Ä‘i dạo hồ rồi.
"Công chúa...theo?"
Nghe nữ binh bẩm báo, Tông Duyệt NhÆ° nhăn tÃt mà y.
Ná»a canh giá» sau, Tông há»™ vệ ở trong sảnh của trang chủ, Bạch Thế Tuấn sau khi nghe cô ta thuáºt lại má»i chuyện, ngồi bên án ngẩn ngÆ¡ im lặng.
Sau một hồi trầm mặc, Tông Duyệt Như thấy vị đa tình công tỠđứng lên bình tĩnh nói:
"Tông cô nÆ°Æ¡ng, Ä‘a tạ cô, chuyện nà y cô đã táºn lá»±c. Ta thấy vị TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ đó, hình nhÆ° chỉ là nói chÆ¡i thôi".
Bình tÄ©nh nói xong, vị công tá» sắc mặt hÆ¡i tái miá»…n cưỡng mỉm cÆ°á»i, xấu hổ nói:
"Khiến Tông cô nÆ°Æ¡ng cÆ°á»i rồi, hiện tại ta muốn ở má»™t mình".
Nghe gã nói thế, Tông Duyệt NhÆ° Ä‘ang không biết an ủi gã thế nà o, cÅ©ng Ä‘Ã nh rá»i Ä‘i. Khi cô vừa đến cá»a thì nghe Vô Song công tỠở sau lại nói:
"Äúng rồi, Thế Tuấn đã nghÄ© ra, còn có má»™t chuyện muốn nhá» Tông cô nÆ°Æ¡ng".
"Chuyện gì?"
Tông Duyệt NhÆ° quay ngÆ°á»i nhìn và o trong sảnh.
"Là thế nà y, đêm nay Thế Tuấn có đãi tiệc ở Chẩm lÆ°u các, muốn má»i công chúa Ä‘iện hạ, TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, còn có hai vị cô nÆ°Æ¡ng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung, cùng đến hồ thưởng cảnh, Tông cô nÆ°Æ¡ng có thể nói giúp tại hạ má»™t lá»i không?"
Tông Duyệt NhÆ° nghe váºy láºp tức đồng ý. Bạch Thế Tuấn kêu cô cÅ©ng đến dá»± yến luôn, Tông Duyệt NhÆ° nghe xong liá»n rá»i Ä‘i.
Nghe tiếng bÆ°á»›c chân ngoà i cá»a cà ng lúc cà ng xa, Bạch Thế Tuấn quay ngÆ°á»i lại, nhìn và o tấm bình phong bằng đá Ä‘en ở phÃa tây bắc sảnh, nói:
"Tiên trưởng, ngà i thấy thế nà o?"
Theo câu há»i của gã thì có má»™t ngÆ°á»i từ sau bình phong bÆ°á»›c ra, vuốt râu dÆ°á»›i cằm đáp:
"Thỉnh tiểu hầu gia đêm nay cho phép ta cũng đi dự yến".
"Hả?"
"Bẩm hầu gia, bần đạo nghe nói, buổi tiệc trÆ°á»›c có ngÆ°á»i biểu diá»…n pháp thuáºt, tối nay ta cÅ©ng muốn diá»…n mấy trò..."
"Äược. Váºy đêm nay nhá» ngà i rồi".
Sau khi nói chuyện cùng đạo sÄ© đó mấy câu, vị Úc Lâm quáºn thủ nhá»› đến má»™t chuyện, lẩm nhẩm má»™t mình:
"Kì quái, Äô La huyện ở ThÆ°Æ¡ng Ngô quáºn sát bên, phải sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a lÆ°Æ¡ng thá»±c cứu tế qua rồi chứ?"
Bá» qua những chuyện vặt vãnh, dạ yến đêm nay ở Thủy Vân trang, và o giá» dáºu thì bắt đầu được chuẩn bị.
Khác vá»›i đêm mÆ°á»i lăm, đêm nay khách nhân dá»± tiệc Ãt hÆ¡n nhiá»u, hÆ¡n nữa có không Ãt gÆ°Æ¡ng mặt lạ, Tỉnh Ngôn chÆ°a từng gặp qua. CÅ©ng nhÆ° buổi tiệc trÆ°á»›c, lần nà y y cùng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung, Cứ Doanh vẫn được xếp ngồi bên Bạch Thế Tuấn, chỉ khác là giữa y và Cứ Doanh, hiện có rất nhiá»u thiếu nữ mang Ä‘ao.
Sau khi nháºp tiệc, mỹ tá»u món ngon Ä‘á»u được dá»n lên. Sau và i tuần rượu trò chuyện, dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng giống lần trÆ°á»›c, Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe cuối tiệc có tiếng cÆ°á»i dà i, lại có ngÆ°á»i cao giá»ng nói:
"ChÆ° vị cao bằng, ban đêm bên hồ mà chỉ uống rượu thì tháºt thiếu hứng, chi bằng để bần đạo diá»…n má»™t trò ảo thuáºt nhỠđể trợ hứng cho chÆ° vị?"
Tỉnh Ngôn nghe tiếng nhìn đến thì thấy cuối tiệc có má»™t vị đạo sÄ© mặt vuông bà o phục mà u và ng đất, Ä‘ang đứng dáºy cung tay chà o chúng nhân. Trong ánh nến nhìn thấy rất rõ, vị đạo nhân mặt vuông đó ở khóe miệng có má»™t nốt ruồi Ä‘en lá»›n, cằm lÆ¡ thÆ¡ râu, thần sắc có vẻ không được chÃnh trá»±c.
Nghe có ngÆ°á»i đòi trợ hứng, chủ nhân tiệc vá»— tay nói:
"Hay hay! Lâu rồi chưa thấy Phi Hoà ng đạo trưởng biểu diễn tiên pháp, đêm nay ta phải xem cho đã mới được!"
Nghe gã nói, cả tiệc à o à o phụ há»a.
Chỉ là , khi chúng nhân hà o hứng thì tiểu thiếu nữ khả ái đến cùng Tỉnh Ngôn lại bá» quả nho Ä‘ang lá»™t vá» xuống, chăm chú quan sát ngÆ°á»i Ä‘ang đứng ở cuối tiệc.
Má»™t lúc sau, khi Phi Hoà ng đạo trưởng lấy ra má»™t cái hồ lô, Ä‘ang định bắt đầu diá»…n pháp thuáºt thì Tỉnh Ngôn bá»—ng nghe bên cạnh có ngÆ°á»i há»i nhá»:
"Ca ca...Nếu nhÆ° Quỳnh Dung tinh nghịch, không cẩn tháºn gây chuyện, ca ca liệu có trách muá»™i không?"
Tỉnh Ngôn nghe há»i ngạc nhiên, quay mặt sang thì thấy tiểu nữ oa xinh nhÆ° hoa Ä‘ang chăm chú nhìn mình không chá»›p mắt.
Thấy Quỳnh Dung Ä‘á»™t nhiên lá»™ ra bá»™ dạng cẩn tháºn nhÆ° thế, Tỉnh Ngôn không khá»i mắc cÆ°á»i, hồi đáp:
"Quỳnh Dung muội muội, ca ca sao dễ trách muội thế chứ?"
"Kì tháºt tiểu hà i tá» có phạm lá»—i, cả Tam thanh tổ sÆ° gia cÅ©ng tha thứ..."
Thoại âm vừa dứt, Tỉnh Ngôn bỗng nhiên kinh ngạc nhìn thấy, ánh mắt tiểu Quỳnh Dung bỗng sắt lại, trên mặt hiện ra thần sắc phẫn nộ!
"..."
"Há»ng rồi, ta quên mất kị húy của nó!"
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
07-11-2009, 10:08 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 191:Thu trùng xuân điểu, tòng vô cộng sướng thiên ky.
Trên Chẩm lÆ°u các, ngÆ°á»i ở cuối tiệc biểu diá»…n pháp thuáºt trợ hứng, hoà n toà n không biết đến đầu tiệc Ä‘ang có má»™t cuá»™c đối đáp nho nhá».
Vị Phi Hoà ng đạo nhân mà Bạch Thế Tuấn sùng bái, sau khi lấy ra cái hồ lô thì mở nút gỗ, dùng tay vỗ nhẹ hồ lô hai cái, bỗng có hai con côn trùng mà u và ng từ trong hồ lô vỗ cánh bay ra, tung tăng trên không trung Chẩm lưu các.
Sau đó Phi Hoà ng lại niệm mấy tiếng chú ngữ, trên thân hai con côn trùng bá»—ng xuất hiện hai ngÆ°á»i nhá» bé, Æ°á»›c chừng hÆ¡n tấc, trên ngÆ°á»i váºn giáp, tay cầm tú hoa châm là m kiếm, cưỡi trùng lao và o đánh nhau trên không. Hai con ngÆ°á»i nhá» váºn giáp và ng đó, lúc đánh nhau phát ra tiếng hò hét, chiêu thức rất bà i bản, chẳng khác gì chiến sÄ© trên đấu trÆ°á»ng. HÆ¡n nữa, những chiêu thức nà y lại do hai ngÆ°á»i bé nhá» sá» ra, cà ng tăng thêm sá»± hấp dẫn.
Thấy tình cảnh trÆ°á»›c mặt, tân khách Ä‘ang ngẩn đầu quan sát Ä‘á»u tắc lưỡi khen ngợi.
Chỉ là , lúc chúng nhân toà n thần quan sát, ngÆ°á»i biểu diá»…n pháp thuáºt lại có chút bất an. Thỉnh thoảng Phi Hoà ng liếc mắt vá» phÃa đầu tiệc, thấy thiếu niên không có phòng bị, trong lòng nghÄ© thầm:
"Hà , để cho ngươi vui vẻ thêm một chút".
Phi Hoà ng biết, má»™t lát sau hai con phi trùng đẹp mắt đó sẽ hóa thà nh hai mÅ©i nhá»n kịch Ä‘á»™c, nhanh nhÆ° lÆ°u tinh tấn công thiếu niên!
Thì ra, hai con phi trung mà u và ng Ä‘ang bay trên không chÃnh là độc hoà ng do Phi Hoà ng đạo nhân nuôi dưỡng. Qua chút nữa lão sẽ dùng pháp lá»±c tinh vi, thao túng hai con Ä‘á»™c hoà ng giáp sÄ© tấn công má»™t đòn trà mệnh và o kẻ đã đắc tá»™i vá»›i Thái thú. Sau đó đổ thừa chỉ vì bá»n chúng hăng say không thể khống chế nên xảy ra việc ngoà i ý muốn. Trong đầu Ä‘ang có ý nghÄ© hung Ä‘á»™c, cÆ¡ thịt trên mặt lão không khá»i giá»±t giá»±t.
Và o lúc Phi Hoà ng lòng chứa mÆ°u mô thì mục tiêu ám sát của lão hiện lại cÅ©ng cảm thấy có chút kì quái. Bởi vì, nữ hà i nhân vừa nói chuyện vá»›i y, chiếu theo lẽ thÆ°á»ng thì lúc nà y coi hà pháp thú vị nhÆ° thế phải vá»— tay hoan hô má»›i đúng. NhÆ°ng hiện tại trên mặt Quỳnh Dung lại đầy vẻ giáºn dữ, đôi mà y thanh mảnh nhÃu chặt, cứ nhìn chằm chằm và o đạo sÄ© biểu diá»…n hà pháp. Thấy tình trạng thế, Tỉnh Ngôn hÆ¡i nghi hoặc:
"Kì quái, xem bộ dạng Quỳnh Dung, chẳng lẽ Phi Hoà ng đạo nhân từng đắc tội với nó?"
Khi y còn mò mẫm suy đoán thì dị biến đã phát sinh!
Chúng tân khách Ä‘ang ngẩng đầu quan sát đến mê hoặc thì bá»—ng cảm thấy má»™t đạo hồng quang loáng qua, sau đó thì thấy hai phi trùng lẫn hai ngÆ°á»i nhá» xÃu mang giáp bá»—ng bốc cháy, chá»›p mắt hóa thà nh hai đốm lá»a rÆ¡i trong đêm tối.
"Äây là trò gì?"
Chúng nhân còn mÆ¡ hồ chÆ°a minh bạch thì bá»—ng nghe bên tai có tiếng quát lanh lảnh, tiếp đó là má»™t tiểu nữ oa chừng mÆ°á»i hai tuổi, không biết từ đâu rút ra hai thanh Ä‘oản Ä‘ao lấp lánh hồng quang, xông tá»›i Phi Hoà ng đạo nhân mà chém!
"Hay cho tiểu tặc, lại dám hạ thủ trước!"
Không biết sÆ¡ hở chá»— nà o, Phi Hoà ng hiện vừa kinh vừa giáºn. Thấy nữ đồng phá pháp thuáºt của mình Ä‘ang hung hãn nhÆ° hổ con xông tá»›i, lão cÅ©ng không dám chần chừ, vá»™i phi thân lui ra trên không Lô thu hồ, hai tay bá»—ng xuất hiện hai thanh binh khà cổ quái, na ná cái kÃch, sẵn sà ng nghênh chiến.
Còn tiểu Quỳnh Dung, thấy lão dừng ở trên không thì tay trái Ä‘Æ°a ra, má»™t thanh chu tÆ°á»›c nháºn đón gió hóa thà nh má»™t con há»a Ä‘iểu phừng phừng lá»a Ä‘á», sau đó phi thân nhảy lên há»a Ä‘iểu, thần nháºn còn lại giÆ¡ cao, Ä‘iá»u khiển há»a Ä‘iểu bay vá» phÃa ác đạo. Láºp tức trên Lô thu hồ hà n quang láºp lòe, há»a diá»…m bừng sáng!
Khi Quỳnh Dung và Phi Hoà ng ác đấu, trên Chẩm lÆ°u các dÆ°á»›i chân bá»n há» cÅ©ng nháo nhà o rối loạn. Bạch quáºn thủ bá» ngoà i vẫn trấn tÄ©nh, nhÆ°ng trong lòng lại Ä‘ang kinh ná»™ xen lẫn:
"Hay cho gian tặc! Sai thủ hạ tiên hạ thủ vi cÆ°á»ng, lại còn giả vá» nhÆ° không biết!"
Thì ra, sau khi xảy ra chuyện, Bạch Thế Tuấn thầm lưu ý Trương Tỉnh Ngôn, phát hiện trên mặt thiếu niên cũng đầy vẻ kinh ngạc, tựa như không biết sẽ xảy ra chuyện.
Tráºn đấu trên không trung không kéo dà i bao lâu. Chỉ chốc lát Phi Hoà ng lão đạo được Bạch Thế Tuấn tôn sùng đã bị tiểu Quỳnh Dung cưỡi há»a Ä‘iểu Ä‘uổi chạy tán loạn.
Thấy tình hình thế, Bạch tiểu hầu gia nghiến răng hét:
"NgÆ°á»i đâu, có thÃch khách!"
Thoại âm vừa dứt liá»n có má»™t Ä‘á»™i cung thủ từ trong rừng chạy ra, nhanh chóng tiến đến trÆ°á»›c Chẩm lÆ°u các quỳ xuống, chuẩn bị gÆ°Æ¡ng cung phóng tên. Thấy thân binh được sắp đặt trÆ°á»›c nghe tiếng xuất hiện, Bạch Thế Tuấn láºp tức an tâm. Tuy há»a Ä‘iểu do tiểu nữ hà i đó biến ra không há» giống nhÆ° trò ảo thuáºt, nhÆ°ng bản thân có cung mạnh tên sắc yểm trợ, lại thêm Phi Hoà ng đạo trưởng pháp lá»±c cao thâm, tá»± nhiên không cần lo lắng. Chỉ là , và o lúc tình thế chuyển biến nhanh chóng, vị Vô Song công tá» vẫn cảm thấy có chút thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c.
Nà o ngá», khi Bạch Thế Tuấn hạ lệnh phóng tiá»…n thì thấy đám thân binh của gã Ä‘á»™t nhiên cuống quýt vứt bá» cung tên, tá»±a nhÆ° cầm phải củ khoai lang bá»ng váºy.
"Thế nà y...?"
Khi Bạch Thế Tuấn cho là mình hoa mắt thì nghe bên cạnh có ngÆ°á»i nói:
"Bạch công tá» xin cháºm phóng tiá»…n!"
Bạch Thế Tuấn liếc mắt nhìn thì thấy ngÆ°á»i nói chÃnh là Tỉnh Ngôn. Chỉ thấy y nghiêm túc nói:
"Bạch công tá», Quỳnh Dung trong Ä‘Æ°á»ng ta, thiên tÃnh ngây thÆ¡, ghét ác nhÆ° cừu. Hiện tại nó bá»—ng đánh Phi Hoà ng đạo trưởng, nhất định có nguyên do. Ngà i tạm đợi ta kêu hai ngÆ°á»i bá»n há» ngừng tay rồi định Ä‘oạt cÅ©ng không muá»™n!"
Thì ra chÃnh là Tỉnh Ngôn thấy Bạch Thế Tuấn định phóng tiá»…n, láºp tức sá» ra "Băng tâm kết", biến toà n bá»™ cung tên trong tay đám thân binh thà nh băng đá lạnh buốt, láºp tức khiến bá»n chúng hoảng hốt ném bá». Có mấy tên tay nhiá»u vết chai, phản ứng cháºm chạp, hiện tại lòng bà n tay dÃnh chặt và o cung, chỉ Ä‘Ã nh nghiến răng chịu ná»—i Ä‘au bị lá»™t da má»›i bỠđược cung khá»i tay.
Thấy thế, Bạch Thế Tuấn bá»—ng cảm thấy lạnh lòng, trong nhất thá»i không nói được lá»i. Chỉ bất quá Tỉnh Ngôn lúc nà y cÅ©ng chẳng thể quan tâm đến gã, chỉ má»™t lòng muốn tách Phi Hoà ng vá»›i Quỳnh Dung ra. Chỉ là , má»›i căn dặn Cứ Doanh, Tuyết Nghi má»™t câu, còn chÆ°a kịp khởi thân thì đã nghe tiếng gà o thảm truyá»n lại, sau đó liá»n thấy trÆ°á»›c mắt sáng lên.
Quay đầu nhìn Tỉnh Ngôn kinh hãi phát hiện, trong không trung vốn tối nhá» trên hồ, Ä‘á»™t nhiên nở bùng vô số hoa lá»a. Trong mà n hoa lá»a đó, lại có má»™t khối lá»a lá»›n biến hình thà nh má»™t con châu chấu khổng lồ, mang theo tiếng gà o thê lệ, "Bùm" má»™t tiếng rÆ¡i xuống hồ.
Äợi hồi thần lại thì hoa lá»a đã tà n lụi gần hết, trên mặt hồ chỉ còn mấy đốm láºp lòe. Tráºn hoa lá»a đó xảy ra trong thá»i gian quá ngắn, ngÆ°á»i trên Chẩm lÆ°u các cÅ©ng không kịp nhìn rõ, vừa rồi chủ nhân của hai con Ä‘á»™c hoà ng khi nãy, cÅ©ng theo con Ä‘Æ°á»ng của bá»n chúng, hóa thà nh má»™t khối lá»a rÆ¡i xuống hồ là m mồi cho cá.
Lúc nà y, Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ chÆ°a kịp can thiệp đã bị tiểu muá»™i muá»™i của y quay vá» nÃu lấy tay y lắc lắc. Tiểu thiếu nữ gÆ°Æ¡ng mặt há»›n hở Ä‘ang kể công vá»›i ca ca:
"Ca ca! Quỳnh Dung hôm nay lại thiêu chết côn trùng hại ngÆ°á»i!"
"Trùng hại ngÆ°á»i? Lại thiêu chết?"
Nghe Quỳnh Dung nói, thiếu niên đang bị nó lắc lắc, bỗng động tâm:
"Phi Hoà ng, Phi Hoà ng..."
"Chẳng lẽ tên Phi Hoà ng vừa chết chÃnh là tá»™i đồ gây ra trÆ°á»ng nạn tai nà y?"
Vừa có ý niệm nà y, Tỉnh Ngôn liá»n nhá»› đến sá»± kiện ở Gia Nguyên há»™i năm xÆ°a, thế là trong lòng sinh ra cảm giác kỳ quái:
"Quỳnh Dung hay nhìn thấy những thứ chúng ta không thấy được!"
Ngay khi y Ä‘ang suy ngẫm thì vị Quáºn thủ Úc Lâm Bạch Thế Tuấn, hiện nhÆ° nhà có tang, ánh mắt ngây ngốc, chẳng có chút phong Ä‘á»™ nhÆ° thÆ°á»ng ngà y. ChÃnh là "ChÆ°a xuất quân đã chết tÆ°á»›ng", chứng kiến ngÆ°á»i của mình chết trÆ°á»›c măt mình, đúng là trong lòng vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n.
Äến lúc nà y. vị Vô Song tiểu hầu gia Ä‘ang khốn khổ vì tình, thấy cái chết của Phi Hoà ng, cuối cùng cÅ©ng nhá»› đến đại nghiệp của mình. Lòng Ä‘ang chuyển biến, lại thấy tiểu thiếu nữ xinh xắn đứng đó, trong lòng lúc nà y chỉ còn có phẫn háºn.
Hiện tại, Chẩm lÆ°u các đã dần an tÄ©nh trở lại. Tân khách trên Ä‘Ã i Ä‘ang chụm đầu thì thầm bà n tán chuyện vừa phát sinh. Ngay khi Tỉnh Ngôn định lên tiếng há»i Quỳnh Dung thì thấy chủ nhân trang viện bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt, lạnh lùng chất vấn:
"TrÆ°Æ¡ng trung tán, vừa rồi ngÆ°Æ¡i sai thủ hạ giết ngÆ°á»i trong phủ ta, chuyện nà y ngÆ°Æ¡i định xá» trà thế nà o?"
Nghe gã há»i, thiếu niên Ä‘ang trầm tÆ° cÅ©ng chẳng chú ý đến cách xÆ°ng hô của Bạch Thế Tuấn. Trong đầu Ä‘ang nghÄ© đến chuyện Phi Hoà ng đạo nhân, Tỉnh Ngôn không trả lá»i mà lại thà nh khẩn lên tiếng:
"Bạch quáºn hầu, ngà i vừa rồi có thấy hình trạng của Phi Hoà ng đạo nhân trÆ°á»›c khi rÆ¡i xuống nÆ°á»›c? Theo ta thấy, hình trạng của lão rất giống châu chấu!"
Không chú ý đến thần sắc lạnh lùng của vị Thái thú, Tỉnh Ngôn lại tiếp:
"Theo ta thấy, hà nh tÃch của Phi Hoà ng đạo nhân rất khả nghi, nói không chứng có liên quan đến nạn châu chấu ở quý quáºn. Hôm trÆ°á»›c ta ở..."
Vừa nói đến chá»— nà y thì không ngá» bị Bạch quáºn thủ ngắt ngang:
"Trung tán đại nhân, Phi Hoà ng đạo trưởng lúc chết bốc cháy, ảnh tưởng mÆ¡ hồ, ta thì thấy lão vẫn là hình trạng con ngÆ°á»i. Chuyện nà y tạm để sang má»™t bên. Ta hiện muốn há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i ngang nhiên giết tâm phúc của ta, chuyện nà y ngÆ°Æ¡i thấy nên xá» lý sao?"
"Ãch?"
Mãi đến lúc nà y, Tỉnh Ngôn má»›i Ä‘á»™t nhiên phát giác, Bạch quáºn thủ lấy thân pháºn công hầu, cố ý gá»i mình là Trung tán đại nhân, hiển nhiên là muốn lấy phẩm cấp để áp bức mình.
Nháºn thức được Ä‘iá»u nà y, lại nhìn thấy sá»± phẫn ná»™ trong mắt quáºn hầu, Tỉnh Ngôn liá»n hiểu ra.
Lúc nà y, Cứ Doanh đứng sau lưng y nãy giỠvẫn không lên tiếng, thấy Vô Song tiểu hầu gia là m khó Tỉnh Ngôn, cuối cùng nhịn không được mắng:
"Bạch Thế Tuấn, không được vô lễ!"
Nghe nà ng có ý giải vây, Tỉnh Ngôn khoát tay ra ý không cần. Lúc nà y trong đầu y, đột nhiên có một kế hoạch mới.
Nhìn vị Vô Song quáºn thủ bị công chúa mắng nhÆ°ng vẫn không chịu lùi, Tỉnh Ngôn bá»—ng thong thả há»i vị quáºn hầu Ä‘ang cố ý hiếp ngÆ°á»i:
"Không biết quáºn hầu ngà i cho là nên xá» lý thế nà o?"
"Theo luáºt phải chém!"
Bạch Thế Tuấn hồi đáp như trảm đinh chặt sắt.
Nghe gã nói, không chỉ Cứ Doanh, Tuyết Nghi mà cả những tân khách được má»i đến cÅ©ng má»™t tráºn náo Ä‘á»™ng. Dù sao, chuyện má»›i rồi rất kỳ quặc, mà nữ hà i nhân vừa gây há»a lại vô cùng khả ái, chuyện nà y dù công dù tÆ° cÅ©ng nên tÃnh toán kỹ cà ng. Bá»n há» Ä‘ang thầm oán Thái thú thì nghe thiếu niên cÅ©ng không chút do dá»± đáp:
"Äược, Thái thú nói phải chém thì phải chém!"
Lá»i nà y vừa xuất, chúng nhân liá»n rá»™ lên. Chỉ có mấy cô gái bên cạnh thiếu niên vẫn bình tÄ©nh nhÆ° không. Nghe Tỉnh Ngôn hồi đáp sảng khoái nhÆ° thế, Bạch Thế Tuấn trong lúc kinh ngạc vẫn có chút hồ nghi, không hiểu trong hồ lô của y có bán thuốc gì.
"Có phải tiếp đó sẽ tìm cách biện giải?"
Khi chúng nhân Ä‘ang đợi lá»i tiếp thì thấy thiếu niên há» TrÆ°Æ¡ng đó xoay ngÆ°á»i, cúi đầu nói vá»›i tiểu thiếu nữ:
"Quỳnh Dung, muội đã phạm lỗi lớn, ca ca cũng không thể bảo vệ muội được".
"Hôm nay ta phải Ä‘Ãch thân thi hình".
"..."
Sau đó thì thấy y lá»™ vẻ hòa ái, nhẹ giá»ng nói vá»›i nữ hà i nhân trÆ°á»›c mặt:
" Hôm nay muá»™i không ngoan, ca ca phải tạm thá»i chia biệt vá»›i muá»™i. Muá»™i yên tâm, không lâu ta sẽ tìm muá»™i".
Lúc y nói chuyện, cả Chẩm lÆ°u các rÆ¡i và o im lìm. Mấy câu của y, vô luáºn là tân khách, tì nữ Ä‘á»u nghe rất rõ. Thấy thiếu niên trÆ°á»›c khi thi hình dùng lá»i phỉnh gạt tiểu nữ hà i, còn tiểu nữ hà i vẫn ngây thÆ¡ không hiểu, sắc mặt vẫn bình thÆ°á»ng, chúng nhân xung quanh không khá»i sinh lòng thÆ°Æ¡ng xót.
Chỉ là , khi bá»n hỠđịnh lên tiếng cầu tình thì bá»—ng nghe má»™t tiếng "Bách" vang lên, thiếu niên vừa rồi còn nói năng nhá» nhẹ, chá»›p mắt đã tung má»™t chưởng đánh và o ngÆ°á»i tiểu nữ hà i không chút phòng bị.
Trong nháy mắt, tiểu thiếu nữ nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c đã nhÆ° diá»u đứt dây bay Ä‘i, sau đó "Bùm" má»™t tiếng rÆ¡i xuống Lô thu hồ mất dạng. Còn thiếu niên Ä‘á»™t nhiên xuất thủ trong lúc nói cÆ°á»i, trên tay vẫn còn thanh quang nhà n nhạt, nhìn xuống mặt nÆ°á»›c mênh mông nói:
"Hảo muá»™i muá»™i, muá»™i ngoan ngoãn hiá»n là nh, hy vá»ng sẽ có thể thoát chết..."
Không biết sao, nghe y thà nh tâm cầu chúc, chúng nhân bà ng quan cảm thấy nổi da gà khắp ngÆ°á»i. Không chỉ bá»n há» lạnh ngÆ°á»i, cả Bạch Thế Tuấn Ä‘ang oán háºn cÅ©ng thấy kinh hãi:
"...Không ngá» y lại là ngÆ°á»i hung Ä‘á»™c nhÆ° thế!"
Thấy thủ Ä‘oạn lạnh lùng của TrÆ°Æ¡ng Tỉnh Ngôn, Bạch quáºn hầu nhất thá»i có chút mù má». Sau đó bất tri bất giác, cảm thấy có má»™t cổ hà n ý Ä‘ang lan ra khắp ngÆ°á»i...
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
08-11-2009, 10:10 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
ChÆ°Æ¡ng 192:Khỉ mạn tà ng vân, khủng ngại nháºp mạc chi tân
Khi thiếu niên láºt tay tung chưởng, đánh tiểu thiếu nữ là muá»™i muá»™i của y rá»›t xuống hồ, má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u bị kinh ngốc.
"Ngươi, thế nà y..."
Khi Bạch Thế Tuấn vẫn còn mÆ¡ hồ thì thấy TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ má»›i vừa cÆ°á»i nói đã ra tay vá»›i tiểu muá»™i, cúi ngÆ°á»i thi lá»… vá»›i gã, nói:
"Bạch quáºn thủ, tuy xá muá»™i tuổi nhá» vô tri, Phi Hoà ng đạo trưởng đó cÅ©ng rất khả nghi, nhÆ°ng nó tá»± Ä‘á»™ng giết ngÆ°á»i, xác tháºt lá»— mãng. Má»™t chưởng vừa rồi của ta đánh nó rá»›t xuống hồ, coi nhÆ° trừng phạt. Nếu nhÆ° nó có thể thoát chết thì coi nhÆ° đó là may mắn của nó".
Nghe được lá»i nà y, Bạch Thế Tuấn im lặng má»™t lúc, cuối cùng má»›i than:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ hà tất kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° thế, vừa rồi ta còn chÆ°a nói xong... Ai, mà thôi. Äã là thế nà y, ta cÅ©ng hy vá»ng Quỳnh Dung cô nÆ°Æ¡ng có thể bình an vô sá»±".
Lúc gã nói lá»i nà y cÅ©ng là xuất từ chân tâm. Má»™t chiêu vừa rồi của Tỉnh Ngôn nằm ngoà i ý liệu của gã, Bạch Thế Tuấn vốn Ä‘ang giáºn dữ, hiện đã bình tÄ©nh trở lại.
Bình tÄ©nh trở lại, Bạch Thế Tuấn liá»n cảm thấy hà nh Ä‘á»™ng bức bách thiếu niên vừa rồi, đúng là có chút bất trÃ. Suy cho cùng, y cÅ©ng có giao hảo vá»›i công chúa, mà trÆ°á»›c đó, tên đạo sÄ© chết bầm nà y cÅ©ng đã lá»™ ra chút bản lÄ©nh. Chỉ bất quá, tuy lúc nà y gã thà nh tâm hy vá»ng Quỳnh Dung bình an, nhÆ°ng nhìn Lô thu hồ khói sóng mênh mông, má»™t chút Ä‘á»™ng tÄ©nh cÅ©ng không có, gã cÅ©ng biết tiểu thiếu nữ đó là nh Ãt dữ nhiá»u.
Khi Bạch Thế Tuấn định lệnh cho thủ hạ xuống hồ tìm kiếm, thì bỗng nghe vị công chúa tôn quý đã lâu không lên tiếng đột ngột mở miệng:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, tối nay ngÆ°Æ¡i đến ở chá»— ta".
Nói xong, vị công chúa mặt lạnh nhÆ° băng đó, dÆ°á»›i sá»± há»™ vệ của nữ binh, chuyển thân rá»i Ä‘i.
Nhìn Tỉnh Ngôn Ä‘i theo đám nữ nhân, nghÄ© lại lá»i nói lạnh băng của công chúa, Bạch Thế Tuấn Ä‘á»™t nhiên nhá»› đến tình cảnh thân máºt giữa nà ng và tiểu thiếu nữ vừa rá»›t xuống hồ, trong đầu Bạch Thế Tuấn nhÆ° có quả chùy Ä‘áºp và o, đầu óc choáng váng trống rá»—ng.
Tạm không nhắc trÆ°á»ng thê lÆ°Æ¡ng trong Chẩm lÆ°u các, lại nói Ä‘oà n ngÆ°á»i của Cứ Doanh. Äợi khi Ä‘i khá»i tầm mắt của chúng nhân, Tỉnh Ngôn liá»n cáo tá»™i má»™t tiếng, má»™t mình rẽ Ä‘i hÆ°á»›ng khác, sau khi quẹo và i lần thì đến rừng tre bên Lô thu hồ.
Vừa đến chỗ nà y thì bỗng nghe có tiếng nước động, sau đó thì nghe tiếng nữ hà i nhân vui vẻ nói nhanh:
"Ca ca, huynh đến nhanh tháºt!"
Tỉnh Ngôn nghe tiếng Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy ngÆ°á»i nói chÃnh là Quỳnh Dung bị y đánh văng xuống hồ khi nãy. Nhìn nữ hà i nhân đó Ä‘ang ở chá»— nÆ°á»›c nông leo lên bá», y tá»± tán thưởng:
"Không tệ, Thuất thủy quyết của ta lại có tiến bộ!"
Nói xong thì nắm lấy cánh tay của Quỳnh Dung, nhanh chóng bỠđi.
Äợi hai huynh muá»™i hết sức hiểu ý nhau đó quay lại gian nhà cá» thì khiến Cứ Doanh nghênh tiếp bá»n há» phải giáºt nảy mình!
Thì ra, lúc nà y tiểu thiếu nữ vừa xuống hồ khi nãy, hiện đang nằm trên lưng Tỉnh Ngôn, cái đầu ngã ra bỠvai ca ca, lắc lư theo nhịp bươc của y, tựa như chẳng có cảm giác gì.
"A! Không phải giả vá» mà thà nh tháºt chứ!"
Từng ở trên Thiên Ä‘iểu nhai má»™t thá»i gian, vị công chúa nà y rất hiểu tÃnh cách của hai huynh muá»™i bá»n há», thấy tình trạng váºy thì thất kinh. Chỉ bất quá, khi thò tay sá» mÅ©i Quỳnh Dung, cảm thấy hô hấp của nó Ä‘á»u Ä‘á»u, má»›i biết tiểu muá»™i muá»™i đó Ä‘ang nằm trên lÆ°ng thiếu niên ngủ.
Thế là đêm đó, ba ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn nghỉ ở nhà cá» của Cứ Doanh. Do Ä‘ang mùa hạ, Tỉnh Ngôn ở trong phòng ngủ của Cứ Doanh, trải má»™t cái đệm cá» cho Tuyết Nghi ngủ, bản thân thì ra phòng ngoà i, cÅ©ng trải má»™t đệm cá» ngủ, còn Quỳnh Dung đêm nay mệt nhá»c công cao thì được ngủ cùng Cứ Doanh trên gÆ°á»ng gấm.
Y sắp xếp nhÆ° thế, Cứ Doanh, Tuyết Nghi tá»± nhiên không có dị nghị gì. Chỉ có thủ lÄ©nh há»™ vệ Tông Duyệt NhÆ° thấy thiếu niên lá»›n gan đó dám ngủ ở "Tẩm cung" của công chúa, tá»± nhiên tức khÃ. Nà o ngá», vừa lên tiếng can gián đã bị công chúa Ä‘iện hạ vung tay, bảo cô ta Ä‘i nghỉ sá»›m Ä‘i.
Thấy nhÆ° thế, Tông Duyệt NhÆ° cÅ©ng chỉ Ä‘Ã nh háºm há»±c lui ra.
Qua má»™t thá»i gian nháo loạn, Tỉnh Ngôn hiện cÅ©ng mệt má»i, thế là mặc kệ vị nữ tÆ°á»›ng quân nhân lúc công chúa không chú ý lén đá và o chiếu của y, y cứ an tâm mà ngủ.
Äêm khuya tá»±a nhÆ° rất an tÄ©nh, chỉ có trên thượng không Tê Minh sÆ¡n và Lô thu hồ, thỉnh thoảng có mấy tiếng chim đêm kêu thê lệ.
Sáng hôm sau, nằm ngoà i ý liệu của má»i ngÆ°á»i trong nhà cá», vị Bạch quáºn thủ khà thế bức ngÆ°á»i đêm qua, má»›i sáng sá»›m đã đến bên ngá»c kiá»u xin lá»—i sá»± lá»— mãng tối qua.
Thấy vị Vô Song tiểu hầu gia kiêu ngạo tá»± thị lại thấp giá»ng xin lá»—i mình, Tỉnh Ngôn hết sức kinh ngạc. Chỉ bất quá, lúc nà y y cÅ©ng Ä‘ang tìm kế tiếp tục lÆ°u lại gia trang, láºp tức bắt lấy cÆ¡ há»™i, không khà liá»n trở nên hòa hoãn.
Quỳnh Dung cÅ©ng bị Tuyết Nghi tá»· kéo ra gặp khách. Thấy nó an nhiên vô sá»±, Bạch Thế Tuấn cÅ©ng giáºt mình, sau đó thì vui vẻ chúc mừng, cÅ©ng không há»i vì sao tiểu thiếu nữ lại thoát hiểm.
Sau má»™t hồi vui vẻ trò chuyện, Bạch Thế Tuấn kiến nghị vá»›i Tỉnh Ngôn, nói trÆ°á»›c đây chiêu đãi thiếu sót, hiện tại muốn an bà i cho bá»n há» má»™t nÆ¡i nghỉ khác. Tỉnh Ngôn nghe xong, khiêm tốn cảm tạ, nói Bạch quáºn thủ không cần khách khÃ.
Thấy y khiêm nhÆ°á»ng, Bạch Thế Tuấn dùng ngữ khà có chút thà nh khẩn nói:
"Tỉnh Ngôn lão đệ, trÆ°á»›c đây ta tháºt không có mắt, không thấy được rồng phượng, tiếp đãi thiếu chu đáo, trong lòng rất hổ thẹn".
"Trải qua chuyện hồi tối, khi Thế Tuấn quay vá» ngẫm nghÄ©, cảm thấy Phi Hoà ng đạo nhân đúng là rất khả nghi. Rất có thể lại là cùng bá»n vá»›i Thanh Vân đạo nhân. Do đó bổn quáºn cÅ©ng có ý muốn nhá» pháp lá»±c của TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, Ä‘iá»u tra rõ rà ng chuyện nà y".
Nghe gã nói nhÆ° thế, tuy không biết lá»i nà y là tháºt hay giả, Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy không cần thoái thác. Thế là , y cùng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung theo sá»± an bà i của Bạch Thế Tuấn, đến ở trong má»™t đình viện yên tÄ©nh, gá»i là "Cầu long viện", cách U hoà ng lý không xa, đối diện vá»›i Lô thu hồ, cảnh sắc vô cùng xinh đẹp.
Theo Bạch Thế Tuấn giá»›i thiệu, Cầu long viện ở trong Thủy vân trang, là chá»— hà o hoa chỉ sau Nghênh tiên thai, chuyên dùng để tiếp đãi thượng khách. Hôm nay má»i mấy ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn và o ở nÆ¡i nà y, cÅ©ng rất hợp vá»›i hai chữ "Cầu long".
Nghe lá»i nói của gã, Tỉnh Ngôn tá»± nhiên lại cảm tạ má»™t phen.
Äợi khi tiến và o trong sÆ°Æ¡ng phòng Cầu long viện, Tỉnh Ngôn má»›i biết lá»i của Bạch Thế Tuấn quả nhiên không ngoa. Ba gian phòng liá»n ká» trong Cầu long viện, trang hoà ng vô cùng lá»™ng lẫy. Ngoà i những đồ dùng đáng giá, mà n che, trÆ°á»›ng rủ Ä‘á»u là m bằng lụa quý hoa mÄ©, thảm trải ná»n cÅ©ng bằng tÆ¡ tằm, trên tÆ°á»ng treo mấy bức tranh thuê tay, Ä‘Æ°á»ng nét sắc sảo hết sức sống Ä‘á»™ng.
Äặt chân trên thảm nhung má»m mại, Tỉnh Ngôn bá»—ng nhiên phát giác má»™t Ä‘iểm kỳ quặc:
Tuy hiện là tháng bảy nóng bức, nhưng không khà trong phòng rất mát mẻ, tấm lụa dưới chân cũng mát lạnh.
Phát giác Ä‘iểm nà y, y liá»n tò mò há»i chủ nhân nÆ¡i nà y, nà o ngá» hiện tại trang chủ nÆ¡i đây trở nên tháºp phần khiêm tốn, nghe Tỉnh Ngôn há»i, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i đáp "Mấy thứ tầm thÆ°á»ng, tháºt không đáng lá»t và o mắt cao nhân", rồi không chịu nói thêm gì cả.
Sau khi bá»n ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn đã yên ổn, Bạch Thế Tuấn khách sáo mấy câu rồi cáo từ mà đi.
Äợi gã Ä‘i khá»i. hai thiếu nữ ở trong phòng sắp xếp hà nh lý, còn Tỉnh Ngôn thì ra ngoà i sân ngắm cảnh hồ trÆ°á»›c mặt. Lúc nà y Lô thu hồ vô cùng yên tÄ©nh, mặt nÆ°á»›c phản chiếu bóng mây, thỉnh thoảng lại có và i cánh chim chao lượn sát mặt nÆ°á»›c, phóng mắt nhìn ra xa thì cây cối xanh tÆ°Æ¡i, núi xanh trá»i biếc, cảnh váºt tháºt Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
Cảnh hồ đẹp nhÆ° tranh vẽ, nhÆ°ng Tỉnh Ngôn lại chẳng yên trong lòng. Ãnh mắt dõi theo mấy cánh chim trên hồ, lòng nghi hoặc:
"Kì quái, Bạch Thế Tuấn trước cứ sau cung, rốt cuộc là có dụng ý gì?"
Vốn đã định chủ ý chuẩn bị hà nh hiệp trượng nghÄ©a nhÆ° lúc xÆ°a ở Bà DÆ°Æ¡ng hồ, nhÆ°ng lúc nà y Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ lại có chút không nắm chắc.
Lại trù trừ má»™t lúc, y vẫn quyết định, đợi thêm má»™t hai ngà y nữa sẽ giở lại mánh xÆ°a, váºn pháp chú ẩn thân đã lâu không dùng "Thủy vô ngân", Ä‘i những chá»— hiểm yếu trong trang tìm hiểu tháºt hÆ°.
Lúc nà y y không há» biết, trong trang viện dùng để tránh nóng cảnh đẹp thanh u nà y, lại có má»™t địa lao u tối. Trong đó, hiện Ä‘ang vá»ng vá»ng tiếng gà o phẫn háºn:
"Bạch thị tiểu nhân, lại dám cầm tù lão phu!"
"Thằng ranh không đủ mưu kế! Thằng ranh không đủ mưu kế!"
Nghe lão mắng chá»i không thôi, thủ vệ địa lao Bạch phủ không nhịn được Ä‘áºp Ä‘áºp cánh cá»a sắt, hảo tâm khuyên bảo:
"Hứa tiên sinh, ngà i hà cá»› phải khổ sở nhÆ° thế. Công tá» chỉ là tạm thá»i giữ ngà i lại, qua tối nay sẽ thả ngà i ra, ngà i đâu cần khổ sở mắng chá»i nhÆ° thế".
Nghe ngục tốt nói nhÆ° thế, Hứa Tá» PhÆ°Æ¡ng đã gà o đến khan giá»ng, bá»—ng chán nản ngồi phệch xuống đất, lẩm nhẩm:
"NgÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tên ngục tốt là m sao hiểu được, trên thế gian hiện nay, thà là m kẻ địch của má»™t nÆ°á»›c còn hÆ¡n là m kẻ địch của Thượng Thanh. Tiểu hầu không nghe lá»i của lão phu, nhất định bại vong".
"Ai, lão hầu gia, lần nà y ngà i tÃnh sai rồi..."
Tạm không nhắc đến đoạn than thở cổ quái ở chỗ bà ẩn trong trang viên.
Ban ngà y yên bình, đến đêm khi Tỉnh Ngôn ngần ngừ không biết đêm nay có nên Ä‘i thám thÃnh hÆ° tháºt hay không thì bá»—ng nghe ngoà i cá»a có ngÆ°á»i đến chÆ¡i. Khi Tuyết Nghi ra xem thì nháºn ra ngÆ°á»i Ä‘ang đêm đến thăm chÃnh là vị nhÅ© mẫu VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng từng là m mối hôm trÆ°á»›c. Hiện tại VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng Ä‘ang dẫn theo mấy nha hoà n, bÆ°ng theo Ãt trái cây đến má»i khách nhân trong Cầu long viện ăn chÆ¡i.
Lúc nà y khà trá»i nóng bức, nhÆ°ng trong phòng lại mát mẻ, VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng khiêm tốn mỉm cÆ°á»i, kêu nha hoà n đặt trái cây lên bà n trong phòng để mấy quý khách dùng.
Chỉ là , lúc nà y trong nhà chỉ có Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi, Quỳnh Dung thì lúc chiá»u đã chạy Ä‘i chÆ¡i, đến giá» cÅ©ng chÆ°a quay vá».
Thấy Quỳnh Dung chÆ°a vá», Tỉnh Ngôn, Tuyết Nghi cÅ©ng chá» nó vá» cùng ăn, thế là VÆ°Æ¡ng đại nÆ°Æ¡ng sau khi nói mấy câu thì lên tiếng cáo từ, khởi thân rá»i Ä‘i.
Sau khi bà ta Ä‘i không lâu thì thiếu nữ Cứ Doanh vốn ở trong Nghênh tiên thai, có Tông Duyệt NhÆ° Ä‘i theo, cÅ©ng theo ánh trăng đến thăm. Thế là ba ngÆ°á»i cùng trong Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng ngà y trÆ°á»›c, cùng vá»›i vị há»™ vệ nữ tÆ°á»›ng quân, ngồi trong Cầu long viện chá» tiểu nha đầu trở vá».
Lại nói Quỳnh Dung, lúc nà y tiểu nha đầu Ä‘ang ở má»™t chá»— cây cối ráºm rạp trong Thủy vân trang, hai mắt chăm chú quan sát má»™t con dế nhủi trong hốc, chỉ đợi nó chui ra là nhảy đến chụp.
Äang chuyên tâm chú mục thì bá»—ng nghe được, ở má»™t nÆ¡i không xa phÃa trÆ°á»›c, cách sau má»™t bức tÆ°á»ng, Ä‘á»™t nhiên có tiếng ngÆ°á»i thì thầm truyá»n đến.
Äang ngồi canh dế có chút nhà m chán, chợt nghe có ngÆ°á»i nói chuyện, Quỳnh Dung liá»n vểnh tai lắng nghe.
Sau mấy câu đầu không chú ý, lúc nà y tiểu nha đầu nghe có thanh âm lão phụ cất lên:
"Thiếu gia xin yên tâm, lão thân vừa rồi đã ấn và o cơ quan".
"Rất tốt!"
Thanh âm hồi đáp nghe rất quen, khi Quỳnh Dung Ä‘ang định lò đầu ra xem thì nghe ngÆ°á»i đó hÆ¡i lo lắng há»i:
"Äại nÆ°Æ¡ng, Cứ Doanh cô nÆ°Æ¡ng đúng là không có trong Cầu long viện?"
"Äúng là không có".
Nghe nhũ mẫu xác định chắc chắn, sau một lúc trầm mặc thì nghe nam tỠđó nghiến răng nói:
"NhÅ© nÆ°Æ¡ng là m rất tốt! Tiện dân đó, không chỉ vá»ng tưởng đến công chúa, còn là m há»ng đại kế của ta!"
"Ta tồn trữ lÆ°Æ¡ng thá»±c giá thấp ba năm trá»i, lần nà y mượn nạn châu chấu thu gom tà i lá»±c trong dân, ủy khúc trong đó toà n nhá» pháp thuáºt của Phi Hoà ng đạo trưởng tÆ°Æ¡ng trợ. Nà o ngá», Phi Hoà ng đạo trưởng lại sá»›m bị hắn hại chết!"
"Lần nà y, ta nhất định sẽ khiến hắn chết không có đất chôn!"
Nghe đến chỗ nà y, dù Quỳnh Dung rất ngây thơ, không chút tâm cơ cũng bị ngữ khà oán độc đó là m cho kinh hoảng.
Bị Ä‘oạn đối thoại đó chấn Ä‘á»™ng, Quỳnh Dung chợt nhá»› bản thân đã nên trở vá». Tuy không minh bạch nguyên nhân, nhÆ°ng nó cảm giác hiện tại bản thân phải mau quay vá» bên cạnh ca ca.
Thế là , hai ngÆ°á»i đứng bên kia tÆ°á»ng, bá»—ng nghe phÃa nà y tÆ°á»ng có tiếng cây cối khua sá»™t soạt.
"Ai?"
NgÆ°á»i vừa nói nghe tiếng Ä‘á»™ng thất kinh, vá»™i phi thân nhảy qua xem thì chỉ thấy vết cá» ngã rạp, không há» thấy có bóng ngÆ°á»i nà o.
"Có lẽ chỉ là mấy con thỠdại".
Trong đầu nghĩ như thế, gã lại hồi phục sự bình thản.
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy
09-11-2009, 06:54 PM
Vu Thần GiaÌo Tiểu Du Côn
Tham gia: Jan 2009
Äến từ: NhaÌ€ TrăÌng
Bà i gởi: 1,823
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 858 Times in 441 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác:
Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt:
Văn Äà n Việt Nam (
http://******.vn )
Quyển 12: Thanh câm phù thế ngạo vương hầu.
-----o0o-----
Chương 193: Lâm ky xúc nộ, ngộ chân nhân nhi lạc đảm.
Chỉ bất quá, sau khi bị tiếng Ä‘á»™ng do Quỳnh Dung bá» Ä‘i là m giáºt mình, qua má»™t lúc, Bạch Thế Tuấn cảm thấy có chút bất an. Lại đứng thêm má»™t hồi, gã nghÄ© thầm:
"Tên đó...lần nà y không biết có gặp may nữa không?"
" 'Tù long viện' mà ta khổ tâm thiết kế trong trang, má»™t khi phát Ä‘á»™ng, thần há»a bố trà theo kì môn Ä‘á»™n giáp sẽ biến cả gian nhà thà nh bể lá»a, không thể công phá, lần nà y khó mà có cÆ¡ há»™i cho hắn thoát thân".
Khi gã Ä‘ang suy nghÄ© thì ba gian phòng hoa lệ trong Cầu long viện, đã giống nhÆ° dá»± tưởng của gã, biến thà nh má»™t liệt há»a luyện ngục bừng bừng lá»a Ä‘á»!
Thì ra, khi nãy Tỉnh Ngôn Ä‘ang chần chừ, không biết có nên Ä‘i tìm Quỳnh Dung vá» hay không thì Ä‘á»™t nhiên ngá»i thấy mùi lá»a cháy khét.
"Kì quái, nơi nà y mát mẻ như thế, sao lại có mùi khói?"
Còn Ä‘ang suy nghÄ© thì Tỉnh Ngôn bá»—ng thấy bức tranh treo phÃa sau Cứ Doanh bá»—ng nhiên có má»™t luồng lá»a phụt ra, hung mãnh không chút lÆ°u tình liếm đến thiếu nữ.
"Cẩn tháºn!"
DÆ°á»ng nhÆ° cùng lúc phi thân tá»›i cứu Cứ Doanh, bất ngá» Tỉnh Ngôn cÅ©ng cảm thấy sau lÆ°ng mình có hÆ¡i nóng rà n rạt ùa tá»›i. Không cần quay đầu cÅ©ng biết phÃa sau mình có lá»a Ä‘á» phun ra.
"Hay cho kẻ độc ác!"
Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ vốn còn chuẩn bị thám thÃnh thá»±c hÆ°, lúc nà y đã biết chắc, tên Bạch quáºn thủ ngạo mạn đó chÃnh là thông đồng cùng Phi Hoà ng yêu nghiệt, là cá mè má»™t lứa!
Trong đầu suy nghÄ©, không có thá»i gian tÃnh toán kỹ lưỡng, y láºp tức váºn Húc diệu huyên hoa quyết, trùm lên bảo vệ mấy ngÆ°á»i ở bên.
Chỉ đáng tiếc, thế lá»a quá hung mãnh đến rất nhanh, vị tì nữ Bạch phủ đợi bá»n hỠăn trái cây xong thì dá»n dẹp, đứng ở góc phòng quá xa, trong lúc cấp thiết, Tỉnh Ngôn không thể lo xuể, thế là tì nữ đáng thÆ°Æ¡ng đó chỉ kịp kêu má»™t tiếng kinh hãi, đã bị lưỡi lá»a hung tà n nuốt gá»n, chá»›p mắt cả xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng chẳng còn.
Thấy uy lá»±c của há»a diá»…m cÆ°á»ng đại nhÆ° thế, chúng nhân Ä‘ang ở trong tầm bảo vệ của Äại quang minh thuẫn Ä‘á»u kinh hãi. May mà , lưỡi lá»a từ bốn phÃa tÆ°á»ng phun ra, tiếp xúc vá»›i quang thuẫn do Húc diệu huyên hoa quyết tạo thà nh thì không thể xâm nháºp. Táºn dụng Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn vá»™i kêu chúng nhân nép sát và o y, sau đó đồng loạt di chuyển vá» phÃa cá»a.
Biết nguy hiểm cáºn ká», nhÆ°ng mấy nữ tá» bên cạnh Tỉnh Ngôn, bao gồm cả Doanh Cúc công chúa, Ä‘á»u không kinh hoảng, toà n bá»™ theo lá»i Tỉnh Ngôn dồn sát đến bên y. Lúc nà y, không chỉ Cứ Doanh, Tuyết Nghi đã biết bản lÄ©nh Tỉnh Ngôn, ngay cả Tông Duyệt NhÆ° có khúc mắc vá»›i y, cÅ©ng nháºn định thiếu niên nà y là ngÆ°á»i có thể dá»±a và o trong lúc khó khăn.
Thế là , mấy ngÆ°á»i phối hợp chặt chẽ, nhanh chóng di chuyển đến cá»a phòng. Chỉ là , khi Tỉnh Ngôn chuẩn bị dùng kiếm phá cá»a thì bá»—ng nhiên phát hiện, chá»— nà y vốn là cá»a gá»—, hiện tại lại biến thà nh thiết bản sáng loáng, trên bá» mặt còn có mấy trăm lưỡi lá»a nhảy múa, chẳng còn thấy bóng dáng then cá»a đâu!
"Hay cho gian tặc, nếu hôm nay ta thoát được, thá» không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i ngÆ°Æ¡i!"
Thấy Bạch Thế Tuấn thi xuất thủ Ä‘oạn tuyệt Ä‘á»™c, Tỉnh Ngôn phừng phừng giáºn dữ.
Rất nhanh sau đó y đã bình tÄ©nh lại. HÃt má»™t hÆ¡i sâu bên trong quang thuẫn, sau đó phát lá»±c khiến Äại quang minh thuẫn bạo trÆ°á»›ng, vượt lên đụng trần phòng. DÆ°á»ng nhÆ° đồng thá»i, Cứ Doanh,Tuyết Nghi nghe thiếu niên ở bên hét lá»›n, sau đó thấy má»™t đạo quang hoa bừng sáng từ bên cạnh vá»t lên trá»i!
"Ầm!"
Lúc cặp mặt còn bị lóa bởi đạo quang hoa đó, mấy nữ nhân nghe một tiếng động lớn trên đỉnh đầu, sau đó cảm giác có một đống gạch ngói vỡ vụn từ trên cao rớt xuống.
"Chớ hoảng!"
Thanh âm trầm tÄ©nh vang lên bên cạnh, ba thiếu nữ cảm giác bị ôm ngang eo, sau đó chỉ nghe tiếng gió vù vù bên tai, lúc mÆ¡ hồ chÆ°a kịp có phản ứng thì đã cảm nháºn được bá»—ng có gió mát phà và o mặt từng cÆ¡n.
"Là gió!"
Ba thiếu nữ không hẹn mà đồng thanh hoan hô.
"Là gió".
Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ vừa ôm bá»n há» phá nóc mà ra, cÅ©ng hết sức vui vẻ.
Khi bá»n há» vừa thoát hiểm, còn Ä‘ang thấy may mắn thì bá»—ng nghe gần đó có ngÆ°á»i gá»i:
"Ca ca, thì ra ngÆ°á»i đó không phải ngÆ°á»i tốt!"
Tỉnh Ngôn theo tiếng nhìn lại, thấy một vị thiếu nữ đang chạy như bay đến.
"NgÆ°á»i muá»™i muá»™i nói có phải là Bạch Thế Tuấn không?"
"Äúng váºy! Sao ca ca biết?"
"Chuyện nà y nói sau. Nơi đây hiện không thể ở lâu".
Phán Ä‘oán tình thế trÆ°á»›c mắt, Tỉnh Ngôn láºp tức kêu Tông Duyệt NhÆ° mau quay vá» Nghênh tiên thai, dẫn thân vệ của công chúa tiến lên bắc, tránh để kẻ tâm hoà i phản trắc đó gia hại. Sau đó y xin thứ lá»—i, đỡ lấy hông Cứ Doanh ngá»± kiếm bay Ä‘i, chuẩn bị cùng Tuyết Nghi, Quỳnh Dung há»™ tống công chúa vá» phÆ°Æ¡ng bắc, đến nÆ¡i an toà n trÆ°á»›c.
Nghe y sắp xếp nhÆ° thế, Tông Duyệt NhÆ° nhất thá»i khâm phục khà độ của y, ngoan ngoãn lÄ©nh mệnh mà đi. Chỉ bất quá má»›i Ä‘i mấy bÆ°á»›c, cô ta Ä‘á»™t nhiên tỉnh ngá»™, quay đầu nghi hoặc há»i:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, tôi dẫn nữ vệ Ä‘i lên phÃa bắc, cùng công chúa phối hợp, vạn nhất gian tặc phát hiện hà nh tung, theo dấu truy Ä‘uổi, nhÆ° thế há chẳng phải là m lá»™ hà nh tung của công chúa?"
Nghe cô ta há»i, TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ bình tÄ©nh cÆ°á»i đáp:
"Tông cô nÆ°Æ¡ng, vá»›i tÃnh tình của Bạch Thế Tuấn, nhất định cố chấp tá»± cho là đúng, cô Ä‘i lên bắc, hắn nhất định xuống nam".
"Còn nữa, sau đó ta sẽ cùng Quỳnh Dung quay lại Thủy vân trang quấy nhiá»…u má»™t tráºn, gian tặc đó chÆ°a chắc đã có thể xuất quân. Hà huống, lúc đó công chúa có Tuyết Nghi há»™ vệ, pháp lá»±c nà ng cao cÆ°á»ng, nhất định không vấn Ä‘á» gì".
Nghe má»™t phen giải thÃch của y, Tông Duyệt NhÆ° láºp tức an tâm rá»i Ä‘i.
Äồng thá»i lúc đó, vị công chúa vốn phải lo lắng thì lại rất kiên định, nói vá»›i ngÆ°á»i thiếu niên được mặc định là chỉ huy:
"Tỉnh Ngôn, năm nay ta ở trong cung, cÅ©ng siêng năng luyện táºp pháp thuáºt, nếu có gian tặc đến phạm, cho dù không thể ra ngoà i cá»± địch, nhÆ° để tá»± bảo vệ thì vẫn được!"
Nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn lên tiếng tán thưởng:
"Như thế rất tốt!"
Nói xong thì phất tay áo, ngá»± khởi Dao quang, bay thẳng vá» phÃa bắc.
Ước chừng thá»i gian khoảng ná»a tuần trà , Tỉnh Ngôn đã há»™ tống Cứ Doanh đến bên má»™t ngá»n suối dÆ°á»›i chân núi, nÆ¡i nà y cách Thủy vân trang chừng bốn mÆ°Æ¡i dặm, địa hình phức tạp, rất thÃch hợp để ẩn náu.
Äến được chá»— nà y, Tỉnh Ngôn dặn dò Cứ Doanh, Tuyết Nghi mấy tiếng rồi kêu Quỳnh Dung Ä‘ang háo hức chá» lên Ä‘Æ°á»ng, hai huynh muá»™i cùng bay trở lại trang viện của Bạch Thế Tuấn.
Phong cảnh trên Ä‘Æ°á»ng trở lại Thủy vân trang rất đẹp, nhÆ°ng Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘ang nóng lòng gặp lại gã chủ nhân Ä‘á»™c ác Bạch thái thú nên chẳng có tâm tÆ° nà o thưởng thức. Lòng trà n phẫn háºn, y cùng Quỳnh Dung xông thẳng và o trang viện, tung hoà nh khắp nÆ¡i, dá»±a và o linh giác của Quỳnh Dung để tìm chá»— tên ác đồ đó.
Trong trang lúc nà y đã vô cùng há»—n loạn, khắp hà nh lang các đình viện Ä‘á»u có không Ãt gia Ä‘inh tay cầm trượng, chạy thà nh từng Ä‘oà n lá»™n xá»™n, tuần tra không ra tuần tra, mà bắt ngÆ°á»i cÅ©ng chẳng giống bắt ngÆ°á»i.
Thấy tình hình váºy, Tỉnh Ngôn chợt Ä‘á»™ng tâm, láºp tức tóm lấy má»™t thị nữ Ä‘ang hoảng loạn ở háºu Ä‘Æ°á»ng, dùng kiếm uy hiếp tra há»i, má»›i biết chủ nhân Bạch Thế Tuấn của cô ta, đêm nay không biết sao bá»—ng hoảng loạn thất kinh, thu dá»n Ãt đồ rồi chạy và o trong Úc giai thà nh bên Tê minh sÆ¡n rồi.
Nghe thị nữ lắp ba lắp bắp nói xong, Tỉnh Ngôn biết Bạch Thế Tuấn thấy sá»± tình bại lá»™, sợ pháp thuáºt của mình nên chạy trốn và o Úc giai thà nh. Ngay khi biết được sá»± tình, y láºp tức thả nha hoà n Ä‘ang sợ mất hồn mất vÃa đó Ä‘i, ngá»± kiếm cùng Quỳnh Dung lÆ°á»›t qua Lô thu hồ, bay đến Tê minh sÆ¡n, chuẩn bị và o Úc giai thà nh bắt tên dân tặc thÆ°Æ¡ng thiên hại lý đó.
Chỉ là , hai ngÆ°á»i Tỉnh Ngôn vừa đến Tê minh sÆ¡n, Ä‘ang định bay xuống xông và o thì phát hiện trên không trung tòa thà nh đá Ä‘en ngòm đó, Ä‘á»™t nhiên bay lên mấy chục đạo quang hoa xán lạn, Ä‘an xen chằng chịt thà nh má»™t tầng quang võng bảo vệ tòa thà nh.
Tỉnh Ngôn thấy lạ, chăm chú quan sát thì phát hiện tầng quang võng đó chÃnh là do quang hoa rá»±c rỡ của phi kiếm tạo thà nh.
Láºp tức vị Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ Thượng thanh cung kiêm Trung tán đại phu trong triá»u, cảm thấy kinh dị:
"Kì quái, bổn triá»u nghiêm lệnh vÆ°Æ¡ng hầu công khanh, châu phủ quan viên không được chứa chấp thuáºt sÄ© kiếm khách. Trong phủ tiểu hầu gia nà y, lại má»i nhiá»u thuáºt sÄ© ngá»± kiếm nhÆ° thế!"
Thấy từng đạo phi kiếm quang hoa rực rỡ, trong sát na đầu óc Tỉnh Ngôn như bừng tỉnh:
"A!"
"Tên Bạch Thế Tuấn nà y, e rằng không chỉ là hại dân, nói không chừng còn muốn phản quốc!"
NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn không còn do dá»±, phi thân đứng trên đỉnh Tê minh sÆ¡n, váºn kiếm quyết sở trÆ°á»ng của sÆ° môn, khiển Phong thần kiếm bay ra không trung, sau đó tấn công và o mấy thanh phi kiếm há»™ thà nh đó. PhÃa sau thanh kiếm sắc Ä‘en uyển chuyển nhÆ° rồng lượn của y, là hai con há»a Ä‘iểu phừng phá»±t há»a quang của Quỳnh Dung, cùng bay đến khu vá»±c không trung trên Úc giai thà nh.
Thế là chỉ trong chốc lát, rồng Ä‘en và chim lá»a đã va chạm cùng tầng kiếm võng, trong không trung đông nam Tê minh sÆ¡n, láºp tức vang lên má»™t trà ng âm thanh kì dị, quang hoa tứ tán, phảng phất nhÆ° có má»™t tráºn mÆ°a ánh sáng trải rá»™ng bốn phÃa.
Lúc nà y, vị Tứ Hải Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘ang phẫn ná»™, váºn đủ mÆ°á»i thà nh Thái hoa đạo lá»±c Ä‘iá»u khiển Phong thần kiếm tấn công chà mạng và o những phi kiếm kia, muốn phá vỡ kiếm võng của bá»n chúng. Chỉ bất quá, không biết vừa rồi do thoát khá»i biển lá»a giam cầm đã hao tổn nhiá»u đạo lá»±c, hay là pháp lá»±c của kiếm khách trong thà nh cao cÆ°á»ng, sau má»™t tráºn liên thủ cùng Quỳnh Dung công kÃch, bá»n há» chỉ đánh rÆ¡i được và i thanh phi kiếm. Những kẽ hở vừa xuất hiện, láºp tức được kiếm quang trong thà nh bay ra lấp và o.
Thấy tình hình thế, Tỉnh Ngôn cũng hơi kinh hãi:
"Không ngá» chỉ má»™t Úc lâm quáºn nhá» nhoi lại ẩn tà ng nhiá»u thuáºt sÄ© cao cÆ°á»ng nhÆ° thế!"
Y hiện tại có Ä‘iểm may mắn đó là , những ngÆ°á»i pháp lá»±c cao cÆ°á»ng đó, hình nhÆ° không há» hoà n toà n liá»u mạng cho Bạch thế tuấn. Bằng không, trÆ°á»›c đây tên nà y nếu muốn giết y, chỉ cần má»i mấy kiếm khách nà y táºp kÃch y, bảo đảm y khó thoát số kiếp.
Khi y cảm thấy may mắn thì trong Úc giai thà nh bên dÆ°á»›i, mấy tu đạo vÅ© sÄ© kiệt lá»±c ngá»± địch, hiện cÅ©ng ai nấy kinh hãi. Äêm nay vì bảo vệ cho tÃnh mạng tiểu chủ công gây há»a trốn đến đây, mấy kì nhân dị sÄ© do Xuyên nghi hầu khổ tâm má»i đến nà y, có thể nói là đã dốc hết lá»±c lượng. Chỉ là , thi xuất há»™ pháp kiếm tráºn bình thÆ°á»ng đã diá»…n luyện không biết bao nhiêu lần, nà o ngá» chỉ có thể vất vả ngăn cản được công kÃch của hai thiếu niên nam nữ đó. Qua má»™t lúc tranh đấu, chỉ thấy mấy phi kiếm bên mình rÆ¡i xuống, căn bản không có cÆ¡ há»™i phản kÃch.
NgÆ°á»i đứng đầu đám vÅ© sÄ© trong thà nh là má»™t lão giả tóc bạc tráng kiện, nhÆ°ng hiện tại gÆ°Æ¡ng mặt lão trắng toát. Thì ra, khi nãy thanh phi kiếm mà lão khổ công tu luyện, vì là trung tâm của tráºn nên bị thanh kiếm Ä‘en tuyá»n của thiếu niên nhÆ° có thần tÆ°Æ¡ng trợ chém rÆ¡i.
Trong lòng kinh hãi ngÆ°á»i đến xâm phạm có nhãn lá»±c cao minh, vị thủ tá»a trong Úc giai thà nh liếc vị Bạch tiểu hầu gia sắc mặt xám ngoét ngồi bên, bá»±c tức nghÄ©:
"Thượng Thanh chÃnh là thiên hạ đệ nhất đạo môn, trong phái không có kẻ kém, tiểu chủ công sao cả đạo lý nà y mà cÅ©ng không hiểu! Hà huống, lần nà y ngÆ°á»i bị gã đắc tá»™i, lại là má»™t Ä‘Æ°á»ng chủ của Thượng Thanh cung!"
Nghĩ đến chỗ nà y, lại nhìn thanh kiếm pháp bảo của lão đã ảm đạm vô quang, lão giả tóc bạc đó phẫn nộ, mắng thầm trong bụng:
"Vô tri tiểu nhân, lại dám dùng lá»i gạt ta! Nói cái gì kẻ đó chỉ bất quá nhá» quyên gia sản mà được là m Ä‘Æ°á»ng chủ của Thượng Thanh cung, còn chức Trung tán đại phu cÅ©ng chỉ nhá» bám váy phụ nữ".
Ná»™ khà trùng trùng nghÄ© đến chá»— đó, vị thủ tá»a Úc giai thà nh lại Ä‘á»™t nhiên không thể nghÄ© tiếp được. Hiện tại, lão bá»—ng nháºn ra ngÆ°á»i ngu xuẩn nhất tối nay chÃnh là bản thân. Lá»i của đứa con nÃt hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế mà lão tu luyện đến mức nà y lại tin tưởng không chút nghi ngá»!
Lão có suy nghÄ© nhÆ° thế cÅ©ng không có gì lạ. Vị thiếu niên Ä‘ang chuyên tâm tấn công không há» biết, Thượng Thanh sÆ° môn mà trÆ°á»›c giá» y chÆ°a từng Ä‘em ra hù dá»a ai, lại có sức uy hiếp lá»›n đến thế.
Thế là vị thủ tá»a Úc giai thà nh đầu tóc bạc phÆ¡ đó, nghÄ© đến Ä‘iểm nà y, lại nhìn kiếm quang huyá»n sắc tung hoà nh Ä‘á»™t phá trên không, cÅ©ng mặc tinh thần bị trá»ng thÆ°Æ¡ng do phi kiếm bị chém rÆ¡i, ngẩng đầu kiệt lá»±c hô hoán:
"Thượng Thanh TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ, tạm nghe lão nhân má»™t lá»i! Chuyện đêm nay, Ä‘Æ¡n thuần chỉ là hiểu lầm thôi".
Cố gắng nói đến đây, vị lão giả tóc bạc đó đã phun ra má»™t bụm máu, từng giá»t máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i dÃnh trên chòm râu trắng, nhìn vô cùng kinh tâm!
Bất quá, tuy bị phun máu không thể nói tiếp, nhÆ°ng mấy lá»i của lão cÅ©ng truyá»n rất rõ từng chữ và o tai thiếu niên.
Quan sát tình hình trước mặt, Tỉnh Ngôn cũng biết chuyện đêm nay không thể kết thúc được, lại lo lắng cho vị công chúa đang ở nơi hoang dã, y cũng thừa cơ hội đáp:
"Hiểu lầm? Lá»i nà y tháºt không?"
Câu nói bá»™c lá»™ ý dừng tay nà y, truyá»n và o tai ngÆ°á»i trong thà nh, tháºt chẳng khác gì tiếng trá»i. Nghe ngữ khà phát giác ngÆ°á»i vừa nói thần khà vẫn đầy đủ, mấy vÅ© sÄ© trong thà nh Ä‘á»u hết sức kinh hãi.
Thế là , khi Tỉnh Ngôn lắng nghe ngÆ°á»i khi nãy nói tiếp, thì trong Úc giai thà nh lại có giá»ng nói khác truyá»n ra:
"TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°á»ng chủ sáng suốt, chuyện phát há»a đêm nay, lão hủ nhất định sẽ Ä‘iá»u tra rõ ngá»n nguồn cho các hạ. Ta sợ chuyện nà y có chá»— hiểu lầm, phải biết ai lại dám chá»c đến thần uy của Ä‘Æ°á»ng chủ Thượng Thanh cung chứ?"
CÅ©ng có suy nghÄ© giống nhÆ° lão giả tóc bạc, ngÆ°á»i vừa lên tiếng thay cho lão, trong ngữ khà biện há»™, không khá»i lá»™ ý châm biếm Bạch Thế Tuấn. Chỉ là lúc nà y Tỉnh Ngôn cÅ©ng không hÆ¡i đâu mà suy nghÄ© nhiá»u, chỉ cần nghe đối phÆ°Æ¡ng chịu chấp nháºn dừng tay thì y sẽ thuáºn thế mà lui.
Thế là , sau khi thu hồi Phong thần kiếm, y trầm giá»ng đằng hắng, tiếp đó lá»›n giá»ng hÆ°á»›ng và o trong thà nh nói:
"Lá»i của tiá»n bối rất đúng, ta cÅ©ng cảm thấy chuyện nà y rất kỳ quặc, e rằng có thể do bất cẩn mà thôi. Äêm nay tại hạ đã lá»— mãng rồi".
Nói xong, y cung tay hướng và o thà nh chà o, sau đó kéo Quỳnh Dung, phất áo phá không mà đi.
Chỉ là trên Ä‘Æ°á»ng rá»i khá»i Thủy vân trang của Bạch Thế Tuấn, nhìn thấy thế lá»a phát ra từ trong gian nhà từng vây hãm bá»n hỠđã lan ra gần đám cây cối ngoà i vÆ°á»n, thế là Quỳnh Dung nổi tÃnh tinh nghịch, Ä‘iá»u khiển há»a Ä‘iểu bay xuống phóng há»a thêm mấy chá»— trong trang.
Khi Tỉnh Ngôn kéo được cô nhóc bay Ä‘i má»™t lúc, bất chợt quay đầu nhìn lại, thì thấy không trung phÃa nam đã mịt mù khói lá»a.
Thấy thế, Tỉnh Ngôn than má»™t tiếng, không nhìn tiếp nữa, quay đầu bay thẳng vá» phÃa bắc.
Hãy tham gia cuộc thi »TÆ°Ì PhÆ°Æ¡ng Äệ NhâÌt BuÌt« để thể hiện chiÌnh miÌ€nh vaÌ€ nhận những giải thưởng cÆ°Ì£c lÆ¡Ìn!!!
Tà i sản của ToÌ€.TiÌ.Te
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lÆ°u , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran