Mà tuy Liễu Minh trong bụng kinh nghi lo lắng, nhưng hắn lại đang ở trong không gian thần bí không cách nào rời đi. Cũng chỉ có thể lặng lặng chờ đợi mà thôi.
Kết quả, Liễu Minh ngẩn ngẩn ngơ ngơ ở trong không gian thần bí bảy tám ngày gì đó thì không gian bắt đầu chấn động. Một quang cầu thất sắc không một chút dấu hiệu nào xuất hiện ở bên trong không gian. Hai mắt Liễu Minh lại tối sầm lại, thần thức một lần nữa không hiểu tại sao quay trở về thân thể.
Liễu Minh có thể cảm nhận được thân thể của mình so với trước kia cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Ngay cả khi hai tay hắn nắm chặt thì cũng có một cỗ lực lượng cực lớn từ trong cơ thể bay vọt ra ngoài.
Liễu Minh lại dùng tinh thần lực quét qua cơ thể mình một lượt, cảm nhận được thân thể mình so với trước kia khác biệt rất nhỏ. Nhưng chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ khiến cho hắn giật mình.
Chờ Liễu Minh thu tinh thần lực trở về, dùng bàn tay sờ xoạng thiếp thân giáp da màu đỏ thẫm đang mặc trên người. Lại nhìn thanh đoản kiếm màu vàng rực rỡ cùng một viên châu màu đen trên mặt đất. Lơ lửng ở trên không trung là một bóng kiếm màu vàng. Sắc mặt Liễu Minh lại âm u bất định, biến hoá mấy lần.
Liễu Minh cho dù có ngu dốt đến mấy, nhìn hoàn cảnh xung quanh cùng với thân thể của mình cũng hiểu được. Chính mình trước đó đã bị người ta chiếm cứ thân thể. Hơn nữa mười phần chính là 'Liễu Minh' kia, khi biến mất khỏi không gian thần bí đã làm việc này.
Nhưng đối phương đã có ý định đoạt xá mình, thì tại sao mình lại bỗng nhiên trở về cơ thể một cách khó hiểu như vậy. Chẳng lẽ đối phương đoạt xá không thành công?
Mà thời điểm Liễu Minh rời khỏi không gian thần bí kia. Bỗng nhiên lại xuất hiện một quang cầu thất sắc. Chẳng lẽ cũng là do 'Liễu Minh' kia mà ra.
Liên tiếp những nghi vấn nảy ra trong đầu Liễu Minh, khiến cho hắn cảm thấy đầu óc rối bời vô cùng. Bản thân cũng không vì lần này tìm được đường sống trong chỗ chết mà cao hứng.
Bất quá lại nói, nếu như ai biết được chính mình có khả năng bị một thứ gì đó lúc nào cũng có thể đoạt xá được. Chỉ sợ đều không thể cười nổi.
Cũng may mà tâm chí Liễu Minh kiên nghị hơn người khác rất nhiều. Cũng biết thứ đoạt xá hắn lần này tuy quỷ dị. Nhưng chỉ cần trước đó có chuẩn bị sẵn thì không phải không cách nào chống trả. Cho nên sau khi nghĩ thông suốt, Liễu Minh mới cầm lấy những thứ đồ vật rơi vung vãi trên đất.
- Phốc!
Thanh đoảm kiếm màu vàng và viên châu màu đen đều rơi vào trong tay Liễu Minh. Mặt khác một bóng kiếm màu vàng kim tiếp xúc với da thịt hắn liền biến mất không thấy đâu.
Liễu Minh cả kinh, lại vội vàng dùng tinh thần lực quét cơ thể mình một lần. Kết quả phát hiện ra bóng kiếm màu vàng kim kia lẳng lặng trôi nổi ở trong Linh Hải, không hề có động tĩnh gì to lớn.
Mà hai thanh Kiếm Phôi chi linh kia tự nhiên không cánh mà bay.
Liễu Minh chay màu, dùng thần niệm câu thông với Kiếm Phôi chi linh có chút lạ lẫm này. Vốn lúc đầu còn cả kinh, nhưng ngay sau đó hắn liền vui mừng.
Vui mừng đương nhiên là vì Kiếm Phôi chi linh này ẩn chứa uy năng vô cùng to lớn mà lại có thể tương liên với tâm thần của hắn. Giống như chính do hắn đào tạo nên vậy.
Liễu Minh mạnh mẽ áp chế sự vui sướng, nhanh chóng suy nghĩ. Tuy không biết được đã xảy ra chuyện gì nhưng hắn vẫn có thể mơ hồ đoán được Kiếm Phôi chi linh màu vàng này biến mất có lẽ có quan hệ với hai thanh Kiếm Phôi chi linh kia.
Nếu không thì không có cách giải thích nào cho tình huống này.
Nếu như Tinh Tức Thổ có thể khiến cho phẩm cấp của Trọng Thuỷ Châu tăng lên tới cực phẩm thì cũng không nói làm gì. Nhưng bất quá cũng chỉ là Linh khí thượng phẩm mà thôi, điều này tự nhiên được không bù mất.
Trong lòng Liễu Minh cảm thấy nuối tiếc, nhưng loại cảm giác này chỉ duy gì trong giây lát. Tâm niệm chuyển động một chút, lại mơ hồ cảm giác có chút không đúng.
Với thủ đoạn Luyện khí đại sư của người đoạt xá có thể đơn giản khiến cho Kim Nguyệt Kiếm từ Linh khí trung phẩm tăng lên tới cực phẩm, sao có thể không biết được sự quý hiếm của Tinh tức Thổ.
Liễu Minh nhìn viên châu màu đen trong tay, ánh mắt chớp động vài cái. Bỗng nhiên hắn thu các loại vật phẩm vào trong Tu Di Loa. Sau khi xác nhận không còn bỏ sót vậy gì thì lập tức từ trong cơ thể toát ra một đoàn hắc khí phóng lên trời.
- Phốc!
Liễu Minh ngay tại thời khắc hắc khí bao phủ, bay ra khỏi đỉnh núi, tiếp đó hắc khí cuồn cuộn, thân thể Liễu Minh hiện ra ở bên bầu trời.
Liễu Minh ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút, thần niệm vừa thả xuống tìm tòi bốn phía xung quanh, lại xác định ở đây không có người ngoài. Lúc này một tay Liễu Minh khẽ chuyển, viên châu màu đen loé lên xuất hiện trong lòng bàn tay.
Miệng Liễu Minh lẩm bẩm niệm chú ngữ, bắt đầu rót pháp lực vào bên trong viên châu.
Thi triển pháp quyết được biệt, viên châu lập tức trở nên nặng hơn ngàn cân. Nếu không phải trước đó Liễu Minh đã sớm có đề phòng, hơn nữa khí lực của hắn bây giờ tăng hơn rất nhiều, thật đúng là thiếu chút nữa khiến cho bảo vật này thoát khỏi bàn tay trực tiếp rơi xuống đất.
Nhưng sau một khắc, thanh âm chú ngữ trong miệng Liễu Minh dừng lại, lông mày khẽ nhíu. Viên châu trong tay bỗng nhiên bay đến một ngọn núi cao mấy trăm trượng.
Ở bên trong còn thuyền cao tốc, trong tay Liễu Minh chẳng biết từ lúc này nhiều hơn một khối pháp bàn. Cũng căn cứ vào một ít linh quang ở trên đó, thỉnh thoảng con thuyền cao tốc lại biến đổi phương hướng.
Mấy tiếng sau, con thuyền cao tốc, vô thanh vô tức đi tới biên giới một sơn mạch, cũng xuất hiện tại một khu vực mà những ngọn núi ở xung quanh đều bị sụp đổ. Mặt đất bị cày lên một cách bừa bãi.
Đây chính là nơi mà Liễu Minh và Kim Giáp Nhân giao thủ.
Liễu Minh xác thực ở đây không hề có tộc nhân Hải tộc mai phục, lúc này mới dám dừng thuyền hiện thân.
Ánh mắt của Liễu Minh quét qua đỉnh núi bị san bằng thành bình địa cùng với một cái hố to ở trên mặt đát, rất nhanh Liễu Minh thông qua những dấu vết này xác định được thời gian mình bị đoạt xá không quá dài. Có lẽ nhiều lắm cũng chỉ mất ba bốn ngày mà thôi.
Tiếp đó một tay Liễu Minh khẽ đảo, một chồng trận kỳ màu lam cùng với một cái hộp ngọc lăng không hiện ra trong tay.
Cả hai thứ này là không lâu trước đó Liễu Minh kiểm tra Tu Di Loa phát hiện ra.
Những trận kỳ này thì không phải nói, Liễu Minh liếc mắt liền nhận ra đây chính là bộ trận kỳ lúc trước được bày bố ở khu vực này. Uy lực bất phàm!
Về phần bên trong hộp ngọc là một tấm phù lục, hắn mơ hồ có chút suy đoán nhưng lại không dám khẳng định.
Liễu Minh đứng ở trước thuyền cao tốc, nhìn hai đồ vật trong tay một lúc lâu rồi mới vung tay áo lên thu hồi, lại chui vào bên trong thuyền cao tốc, gấp rút phá không rời đi.
Rời khỏi sơn mạch trong nháy mắt, một tay Liễu Minh bấm niệm pháp quyết, chân lại giẫm lên mặt sàn thuyền cao tốc vài cái. Lúc này một tầng cấm chế ẩn hiện ra khiến cho con thuyền biến mất. Nói chính xác hơn là tàng hình.
Trong lòng hắn sớm đã có quyết định, nếu như ở khu vực này có thám tử Hải tộc hay cảm giác được có điều gì không đúng sẽ lập tức chạy sâu vào bên trong Đại Huyền Quốc.
Liễu Minh lo lắng tự nhiên là dư thừa.
Lúc này hắn phi độn nửa ngày rồi nhưng không đụng phải thám tử Hải tộc, ngược lại mà gặp phải một đội tuần ra đệ tử tông môn nhân tộc.
Trong đó còn có vài tên đệ tử Quỷ Tông.
Liễu Minh đại hỉ, tự nhiên nghên đón, cũng rất nhanh từ trong miệng những vị sư điệt này biết được. Cuộc đại chiến hai bên vậy mà có cường giả Giả Đan Kỳ nhúng tay vào, đã sớm chấm dứt từ lâu. hơn nữa đại quân Hải tộc còn rút lui về Hải Nhạc Quốc.
Hiển nhiên đại chiến xảy ra trong thời gian dàu không có chấm dứt khiến cho Ngạn sư thúc bị tổn thương nguyên khí không ít. Trong thời gian ngắn không cách nào vãn hồi được.
- Liễu Minh vô dụng, khiến cho sư thúc phải lo lắng. Đệ tử từ trong Phù thành Hải tộc chạy ra, không may trên đường trở về đụng phải một cường giả Hoá Tinh Kỳ Hải tộc vốn bị dẫn dắt rời đi trở về. Đệ tử đành phải mượn nhờ Kim Quang Phù chạy trối chết đến tận biên giới sơn mạch, mượn nhờ địa hình cùng khả năng ẩn nấp mới có thể giữ được một mạng. Cho đến bây giờ đệ tử mới dám hồi thành. Sư điệt ở trong Phù thành Hải tộc trong lúc tao ngộ đại địch đã bị người đoạt đi Vạn Cốt Nhân Ma, mong rằng sư thúc thứ tội.
- Đúng vậy! Thật không ngờ Thương Hải Vương tộc vậy mà phái ra cường giả cấp bậc Điện chủ đến trợ giúp tam đại Hải tộc. Nếu không phải Nguyên Ma đạo hữu trước đó biết được tin tắng này, cũng lặng lẽ xuất quan đi theo viện quân chạy tới. Chỉ sợ trận chiến này chư tông chúng ta toàn quân bị diệt.
Ngạn sư thúc khẽ thở dài nói.
- Đa tại sư thúc cùng chưởng môn sư huynh đại lượng! Sư điệt sau khi trở về cũng đã nghe một vài đệ tử nói qua việc này. Nghe nói đại quân Hải tộc đã lui trở về Hải Nhạc Quốc. Nhưng cuối cùng lại có ước định như thế nào với tông môn chúng ta thì đệ tử vẫn chưa biết rõ.
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 287: Tam Thánh Cửu Tử
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Sưu tầm
Nghe xong yêu cầu của Liễu Minh, Ngạn sư thúc cùng chưởng môn Quỷ Tông không khỏi liếc mắt một tiếng. Kết quả chưởng môn Quỷ Tông ho nhẹ một tiếng nói:
- Nếu như trong tông cần Liễu Minh hiệu lực. Liễu Minh tự nhiên nghĩa bất dung từ.
Liễu Minh nghe lời này, không chút do dự nói.
- Rất tốt. Nhưng Liễu sư điệt vừa mới tiến giai Ngưng Dịch Cảnh không lâu. Nhóm nhân thủ đầu tiên lưu lại, chưởng môn sư điệt trước tận lực an bài những người khác.
Ngạn sư thúc ngồi ở bên cạnh, bỗng nhiên nói.
- Vâng! Đây là đệ tử cân nhắc không chu toàn, xác thực trước eết lên để cho Liễu sư đệ trở về tông môn củng cố tu vi trong thời gian ngắn mới đúng.
- Đã như vậy! Ta có lý do gì mà không coi trọng hắn. Dù sao đầu Lục mao Thiết Thi kia của ta qua lần đại chiến này, nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra sẽ chính thức tiến giai Ngân Thi trong thời gian tới. Đến lúc đó thực lực bản thân càng cường đại, hắn càng khó hàng phục.
Ngạn sư thúc chậm rãi nói.
- Điều này cũng đúng. Nhưng lại nói, Liễu sư đệ đã tinh thông Phi Kiếm Thuật. Có thể hay không về sau chuyên tu Kiếm Quyết?
Chưởng môn Quỷ Tông đăm chiêu nói.
- Hắc hắc! Điều này thì không ai biết được. Hắn tiến giai Ngưng Dịch Cảnh đã tự chọn con đường tu luyện, tự chọn đại đạo cho mình. Điều này không phải ta và ngươi có thể quyết định. Tất cả phải xem bản thân hắn.
Liễu Minh đi ra khỏi thạch điện, du dự một chút, không có trở về chỗ ở của mình ngay mà bay lên không trung, bay về một khu kiến trúc khác.
Nghe thanh âm Chung đạo cô như thế, Liễu Minh tự nhiên không có nói lời an ủi, chỉ có thể thấp giọn nói hai câu. Nhưng căn nhà đá lại im ắng không có truyền ra âm thanh gì nữa, Liễu Minh liền yên lặng rời đi.
Hắn chằm chằm vào này phù lục sau một lúc lâu, gặp hắn thực không có gì đến tiếp sau động tác sau. Mới lần nữa đem pháp lực một chút rót vào bên trong.
Lúc này đây phù lục dưới kim quang chớp động tỏa ra khí tức man hoang. Đồng thời mặt ngoài có hình vẻ tiểu nhân càng ngày càng nhỏ đi.
Liễu Minh thấy vậy thần sắc hơi động, đang muốn tăng thêm pháp lực thì bỗng nhiên phát giác được cái gì đó, đột nhiên thân hình hơi nghiêng nhìn qua thì bị dọa kêu to lên.
Chỉ thấy cách hắn vài thước thình lình hiện ra một bóng người kim giáp.
Tên kim giáp nhân xuất hiện Liễu Minh còn tưởng rằng thiếu chút nữa lập tức đoản kiếm màu vàng bổ tới phía mình, nhưng lập tức phát giác bóng người màu vàng này khác biệt với tên kim giáp nhân kia.
Kim giáp nhân toàn thân ngưng thực không khác gì người bình thường, hơn nữa khuôn mặt ngũ quan cực giống Lệ Côn là cường giả hải tộc.
Nhưng mà thân hình kim giáp nhân này mơ hồ, hoàn toàn là một đạo hư ảnh mà thôi, nhưng khuôn mặt lại mơ hồ có bảy phần tương tự chính mình.
Đến lúc này Liễu Minh tự nhiên cũng biết kim giáp nhân này do phù lục biến ảo mà thành, con mắt có chút xoay chuyển, lúc này ngăn chận kinh ngạc trong lòng, hắn lập tức đem pháp lực quán chú vào phù lục.
Bóng người vốn mơ hồ lập tức chậm rãi ngưng thực, cũng "Phốc" một tiếng thì phù lục biến ảo thành kim quang và tiêu tán đi không còn.
Cùng lúc đó, kim giác nhân cũng không khác gì người bình thường, chẳng những áo giáp trên người chói măt, hơn nữa ngũ quan dáng người hoàn toàn giống như đúc Liễu Minh.
Cơ mặt của Liễu Minh co quắp lại một chút, chậm rãi đứng dậy, sau đó hắn bước tới gần kim giáp nhân kia, ánh mắt chớp động và thì thào tự nói:
- Đã sớm nghe nói qua, đại tu sĩ chính thức có thể rải đậu thành binh, vẽ bùa thành thật, không nghĩ tới lại là sự thật. Đây chính là phù binh trong truyền thuyết, nhưng mà chưa nghe nói qua phù binh có thể có được linh trí của mình.
Hắn đã sớm nghe nói qua rồi, đã sớm dùng tinh thần lực đảo qua kim giáp nhân trước mặt này một vòng, chỉ có khó khăn lắm đạt tới khí tức Linh Đồ sơ kỳ, hai mắt đờ đẫn, gương mặt không có chút biểu lộ nào cả, căn bản không cách nào đánh đồng với kim giáp nhân có linh trí lúc trước.
- Chẳng lẽ là phương pháp thúc dục kim phù không đúng?
Liễu Minh cũng chỉ có thể đánh giá như vậy.
Hắn tự nhiên không biết đồ vật trước mắt cũng không phải là phù binh mà hắn đã biết, mà là mật phù lực sĩ khăn vàng khó khăn lắm còn tồn tại trên đời.
Mặt ngoài hai chúng nó cực kỳ giống nhau, trên thực tế lại cách biệt một trời một vực.
Sau đó hai mắt của Liễu Minh nhíu lại, bỗng nhiên cánh tay khẽ động, thò tay sờ lên áo giáp màu vàng của nó, một cổ khí tức ấm áp truyền tới, khác biệt với áo giáp lạnh buốt của kim loại.
Thời gian kế tiếp, hắn lại dùng các loại phương pháp khảo thí kim giáp phù binh trước mặt, rốt cục khẳng định phù binh trước mặt không có linh trí, nhưng mà như cái xác mà thôi.
Hơn nữa thân thể phù binh này giống như cái động không đáy, vậy mà thừa nhận pháp lực thời gian dài lại không tràn đầy, hơn nữa rót nhiều pháp lực vào trong người, tu vi của nó từ Linh Đồ sơ kỳ dần dần tăng lên cảnh giới trung kỳ.
Lúc này hắn mới rót pháp lực một phần tư mà thôi, toàn bộ quán chú vào trong cơ thể kim giáp phù binh.
Nếu như tính ra thì hắn đem toàn bộ pháp lực không còn thừa rót vào trong kim giáp nhân, có lẽ có thể làm cho nó tăng lên cảnh giới Linh Đồ hậu kỳ không có vấn đề gì cả, thậm chí nếu như hắn thiêu đốt pháp lực thì tạm thời phát ra công kích Ngưng Dịch sơ kỳ, chuyện này cũng có nhiều khả năng.
Tất cả những chuyện này cũng giống như lúc đánh nhau với kim giáp nhân trong sơn mạch, thân thể to lớn không sai biệt lắm.
Liễu Minh thoáng do dự một chút vẫn lui ra sau một bước, một tay bấm quyết, lập tức đem thần niệm thả ra ngoài, cũng cẩn thận từng li từng tí xâm nhập vào trong đầu của kim giáp nhân.
...
"Oanh" một tiếng.
Kim giáp nhân một tay đấm mạnh vào trên mặt đất, lúc này kim quang chợt hiện, cái hố sâu một thước hiện ra ngoài, nhưng từ đó sóng địa chấn bắn ra vách tường bốn phía, lúc này cấm chế run lên, nhưng mà không phát ra chút âm thanh nào cả.
- Quả nhiên dùng phương pháp thao túng khôi lỗi, cũng có thể thao túng phù binh. Nhưng có lẽ có pháp môn chuyên môn thao túng, nếu không phù binh cũng sẽ không có tên tuổi lớn như vậy. Sau khi trở về nên tra tư liệu mới được, nhìn xem có tư liệu liên quan hay không.
Liễu Minh đứng ở bên cạnh, mắt thấy kim giáp phù binh đánh ra một cái thì suy nghĩ.
Sau đó "Ba" một tiếng.
Cánh tay Liễu Minh khẽ động, một bàn tay đặt lên vai của phù binh, trong lòng bàn tay xuất hiện hắc khí nhàn nhạt, lập tức hấp thu pháp lực tinh thuần của phù binh trở về.
Sau đó kim giáp phù binh hiển hiện ra ngoài, lập tức hóa thành một đoàn kim quang bắn ra ngoài.
Sau đó thu toàn bộ hào quang, phù lục màu vàng hơi cũ nát hiện ra ngoài.
Tay áo của hắn hơi run lên, lúc này thu vào, cẩn thận thu hồi phù lục, cũng dán vài tấm phù lục bên ngoài.
Sau khi nhìn thấy huyền diệu của kim giáp nhân thì hắn cũng không dám coi thường nữa.
Sau khi Liễu Minh làm xong mọi chuyện, một lần nữa khoanh chân ngồi lên bồ đoàn, cũng bắt đầu tinh tế đánh giá đồ vật.
Trên một bàn tay có ánh sáng nhàn nhạt hiện ra, từ một hạt gạo màu hồng thẫm hiện ra trên tay, cũng nhanh chóng biến lớn, trong mắt biến thành lân phiến như viên châu nhỏ.
Sắc mặt Liễu Minh nhìn qua lân phiến đỏ thẫm trong tay, sắc mặt âm trầm dị thường.
Hắn trường kỳ mặc giáp da xích giao trên người của mình, tự nhiên dễ dàng nhận ra đây là lân phiến của xích giao.
Liễu Minh sau khi tỉnh lại trong sơn mạch, sau khi kiểm tra tu du hết thì trừ phát hiện Kim Tinh Tức Thổ cùng Lưu Ly Dong Hỏa Kim bị dùng xong, tự nhiên cũng phát hiện xác ngoài của xích giao biến mất không còn gì nữa.
So sánh với hai vật bên ngoài, giá trị của xác xích giao không phải bình thường.
Nhưng mà hắn lại phát hiện giáp da cũng biết nó được luyện chế từ da xích giao, nhưng mà không tìm được bóng dáng lân phiến của xích giao.
Lúc ấy Liễu Minh cảm ứng được thân thể bạo tăng và cường hoành, lập tức liên hệ với chuyện lân phiến biến mất.
Sau khi hắn trên đường cưỡi cơ quan chu trở về, trong lúc vô tình vẫn thúc dục pháp quyết kích thích da thịt trên lòng bàn tay, bỗng nhiên xuất hiện một lân phiến xích giao.
Hắn lại nội thị cơ thể, nhưng mà không phát hiện lân phiến chút nào.
Cũng may nếu lân phiến không có pháp lực thúc dục thì rất nhanh sẽ thấy nó chui vào trong da thịt không còn bóng dáng.
Kể từ đó, Liễu Minh lúc ấy mặc kỳ kiếp sợ, nhưng lúc này vẫn vội vã chạy vào trong thành, chỉ có thể về trước và nói sau.
Hiện tại hăn vẫn dựa vào cách thúc dục pháp lực khác nhau mà kích thích tầng ngoài da thịt của mình.
Thời gian kế tiếp, Liễu Minh một tay vẫn đặt lòn bàn tay của mình ở trước mặt, tay kia năm ngón bấm niệm pháp quyết, lúc này hắc khí bên ngoài thân cuồn cuộn mà ra, vây quanh thân hình của hắn chuyển động không thôi.
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
MA THIÊN KÝ
TÁC GIẢ: VONG NGỮ
------oOo------
Quyển 3: Đại chiến Hải Tộc
Chương 289: Nghi ngờ đoạt xá.
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nguồn: Sưu tầm
Sau khi lòng bàn tay truyền ra cảm giác ngứa ngáy, lúc này miếng lân giáp thứ hai, thứ ba... Xuất hiện càng nhiều hơn nữa.
Trong nháy mắt, toàn bộ bàn tay của Liễu Minh có một tầng lân phiến đỏ thẫm vây quanh, cũng xuất hiện ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt, nhưng hết lần này tới lần khác phía trên không có thêm khí tức nào khác, giống như lân phiến này trời sinh hắn đã có rồi.
Thời điểm lân phiến này mọc ra trên thân thể, Liễu Minh tự nhiên sớm dùng tinh thần lực cẩn thận quan sát da thịt của mình một hồi.
Kết quả phát hiện căn nguyên sinh ra lân phiến này, không ngờ sau khi dùng pháp lực kích thích da thịt, huyết nhục dưới da không ngờ sinh ra hồng quang lóng lánh, sau đó nhanh chóng hiện ra trên da, biến ảo thành hình thái lân phiến đỏ thẫm trước mặt.
Sau khi hắn ngừng dùng pháp lực thúc dục pháp lực dưới da của mình, những lân phiến này nhanh chóng ẩn vào trong da thịt, cũng hóa thành hào quang lóng lánh và tiêu tán đi, hoàn toàn không nhìn ra chút khác thường nào cả.
Liễu Minh nhìn thấy loại tình hình này thì trên mặt của hắn hiện ra nét hoảng sợ, nhưng trong lòng hơi buông lỏng một hơi.
Những giao lân này dùng hình thức ẩn tàng trong cơ thể, có thể tùy tâm xuất hiện cùng biến mất, với hắn mà nói là chuyện tiếp nhận được.
Dù sao vô duyên vô cớ, ai cũng không muốn trong cơ thể lăng không nhiều ra một ít dị vật liên quan tới yêu thú.
Nhưng nói trở lại, những giao lân này là lân phiến của xích giao Hóa Tinh Kỳ, tuy bản thân có khí tức Giao Long nhưng không rõ nguyên nhân gì đã biến mất, nhưng mà năng lực phòng ngự mạnh hơn trước mấy lần, trong tranh đấu với người ta thể hiện rõ ràng không thể nghi ngờ, chỉ sợ hạ phẩm linh khí cũng không ngăn cản được.
Trong lòng Liễu Minh không ngừng tự đánh giá, vì nghiệm chứng các phương pháp liên quan, thần sắc ngưng tụ sau đó dùng pháp lực kích thích bàn tay của mình.
Lúc này dưới ánh mắt soi mói của hắn, cánh tay dưới tay áo cũng có lân phiến màu xanh hiện ra ngoài.
Nhưng mà Liễu Minh lại cảm nhận được da thịt có hồng quang đản sinh ra nhiều hơn, nhưng mà đuôi lông mày nhảy lên. Lúc này không ngừng dùng pháp lực kích thích bàn tay.
Một màn quỷ dị xuất hiện.
Chỉ thấy mặt ngoài lân phiến trước kia thình lình sinh ra lân phiến thứ hai, hơn nữa cả hai chúng nó chính xác dung hợp một chỗ, lân phiến trên cánh tay thoạt nhìn dày đặc hơn trước, không hề nghi ngờ lực phòng ngự cũng tăng lên gấp đôi.
Liễu Minh nhìn thấy suy nghĩ của mình đã thực hiện được, trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng như điên.
Sau khi nhìn thấy hồng quang bên dưới da còn có thừa lực, lấy hai tầng lân phiến làm cơ sở sinh ra tầng lân phiến thứ ba.
Lúc này đây cả đầu cánh tay khó khăn lắm mới có ba tầng lân phiến điệp gia. Rốt cục huyết nhục cũng không còn hồng quang nữa.
Liễu Minh nhìn thấy cánh tay biến thành màu đỏ đáng sợ, trong mắt hàn quang lóe lên, tay kia hơi bấm niệm pháp quyết, một lưỡi đao gió màu xanh to bằng nắm tay đánh tới, cũng không khách khí vung tay lên.
"Phốc" một tiếng.
Lưỡi đao gió lóe lên và chém lên cánh tay, nhưng trong nháy mắt lại bắn ngược ra ngoài, căn bản không cách nào lưu lại dấu vết nào cả.
Liễu Minh mặt không biểu tình, tay áo của hắn run lên, một thanh đoản kiếm màu vàng hắn nắm trong tay. Cũng có hào quang lóe chém lên cánh tay của hắn.
"XÌ... Lạp" một tiếng.
Trên lân phiến có một dấu bạc mờ, nhưng cũng không thật sự phá vỡ lân phiến này.
Trong mắt Liễu Minh hưng phấn lên, lúc này đem pháp lực rót vào trong Kim Nguyệt Kiếm.
"Xùy" một tiếng.
Mũi kiếm có kim quang dài vài tấc lập tức đâm vào trên cánh tay lân phiến.
Hàn quang chợt lóe lên!
Trên cánh tay của Liễu Minh lưu lại lỗ nhỏ màu trắng. Nhưng không có chút máu tươi nào toát ra cả.
Ánh mắt Liễu Minh cẩn thận quét qua thì nhìn thấy lỗ hỏng này xuyên qua hai tầng lân phiến, cũng không xuyên thủng mặt sau cùng.
Nhưng cứ như vậy vẫn làm cho hắn mừng rỡ.
Phải biết rằng, Kim Nguyệt Kiếm trong tay của hắn là cực phẩm pháp khí. Cho dù là loại thấp nhất ẩn chứa hai mươi tám loại cấm chế, nhưng mà so với thượng phẩm pháp khí có hai mươi bảy tầng cấm chế chênh lệch như trời và đất.
Nhưng mà cánh tay của hắn có ba tầng lân phiến điệp gia lên. Nếu như những lân phiến này kết hợp chặt chẽ hơn, điệp gia nhiều hơn mấy tầng, chẳng phải có thể ngăn cản cực phẩm pháp khí công kích mà không ngại.
Tâm niệm Liễu Minh tự đánh giá như vậy, lúc này sau khi thúc dục pháp lực, lân phiến trên cánh tay lập tức có thêm một tầng nữa, bắt đầu điệp gia lên nắm dấm của hắn.
Sau một lát, một tầng lân phiến dày đặc bao phủ nắm đấm của hắn, Liễu Minh không quan tâm hình dạng của nó.
Toàn bộ nắm đấm hiện ra màu đỏ thẫm, trọn vẹn điệp gia mười tầng.
Liễu Minh lúc này hơi không linh hoạt chuyển động năm ngón tay của mình, bỗng nhiên cánh tay như đá cứng, lập tức ngưng tụ một trảo đánh lên thạch bích, chỉ thấy cánh tay của hắn bỗng nhiên to hơn một vòng, năm ngón tay đỏ thẫm đâm thẳng vào trên thạch bích giống như đâm vào đậu hủ.
Liễu Minh hít sâu một hơi co năm ngón tay lại và tràn ngập thỏa mãn.
Hắn có thể khẳng định dùng trình độ cứng rắn của năm ngón tay hiện giờ, nếu như rót nhiều pháp lực vào, sợ rằng cứng đối cứng với Kim Nguyệt Kiếm cũng không hư hao chút nào cả.
Đương nhiên cũng có phương pháp thúc dục lân phiến tương quan, chuyện này còn phải luyện tập nhiều hơn mới được, nếu không trong lúc tranh đấu với người ta, loại tốc độ điệp gia này chỉ sợ đã bị người ta chém chết từ lâu rồi.
Sau khi hắn triệu hồi lân phiến trên người của mình, ánh mắt nhìn qua đoản kiếm màu vàng.
Kiếm này xem như cực phẩm linh khi đầu tiên trong tay cua Liễu Minh.
Theo hắn biết, cho dù là trong tông môn như Man Quỷ Tông thì số lượng cực phẩm linh khí cũng có thể đếm được trên bàn tay.
Trong tông môn trừ Ngạn sư thúc cùng chưởng môn Man Quỷ Tông có cực phẩm linh khí ra, những người khác có được cực phẩm linh khí rải rác không có mấy, hơn nữa không vào thời điểm mấu chốt thì không vận dụng tới.
Tên kia đoạt xá thân thể, trong thời gian hơn một ngày ngắn ngủi liền đem một thanh Thanh Nguyệt Kiếm trung phẩm linh khí tăng lên tới cực phẩm linh khí, hơn nữa đồng thời còn làm ra rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng, có thể thấy được đối phương thần thông thâm bất khả trắc.
Tối thiểu hắn có thể khẳng định đổi lại là Ngạn sư thúc, tuyệt đối làm không được điểm này.
Kể từ đó hắn có thể khẳng định đối phương tối thiểu cũng là tồn tại khủng bố ngoài Giả Đan, thậm chí chính là tồn tại Chân Đan Kỳ trong truyền thuyết, đây là chuyện có khả năng nhất.
Vừa nghĩ tới, bản thân mình bị gia hỏa khủng bố như vậy nhìn chằm chằm vào, cho dù là Liễu Minh cũng cảm thấy lạnh giá trong lòng.
Hắn vuốt ve đoản kiếm màu vàng này, bắt đầu tự định giá chuyện chính mình bị đoạt xá.
Mà hắn thông qua hồi tưởng tình cảnh đoạt xá lúc ấy, cùng những gì mình nhìn thấy trong không gian thần bí, tự nhiên có thể khẳng định đối phương cũng biến ảo thành bạo dáng "Liễu Minh" thứ hai.
Về phần đối phương xuất hiện như thế nào, tại sao lại biến ảo thành chính mình, chỉ sợ có chút quan hệ tới con thiên ma mà mình nhìn thấy trong bí cảnh.
Dù sao trước đó "Liễu Minh" thứ hai chưa bao giờ xuất hiện trong không gian thần bí.
Cũng may đối phương không dễ dàng đi ra khỏi không gian thần bí, tiến hành đoạt xá hắn, nếu không lấy lấy trình độ yêu nghiệt của đối phương thì chỉ sợ ban đầu ở bí cảnh hắn đã không còn tồn tại rồi.
Liễu Minh tinh tế nghĩ lại thì có cảm giác điều kiện tiên quyết khi đoạt xá tám chín phần mười cũng có quan hệ tới trạng thái thân thể.
Hắn sở dĩ đột nhiên chạy ra khỏi không gian thần bí cũng là do bản thân Liễu Minh bị thương nặng, lập tức dưới tình huống nguy hiểm tính mạng mới mất đi khống chế thân thể của mình.
Sau khi chờ hắn ra khỏi không gian thần bi, một lần nữa trở lại trong thân thể của mình, trong ngoài thân thể của hắn hoàn hảo không tổn thương gì, thậm chí so với trước kia còn cường đại hơn.
Nếu là như vậy, hắn chỉ cần bảo trì không bị trọng thương, đối phương có lẽ không có cơ hội tiến hành đoạt xá hắn, hơn nữa đối phương cho dù có thể tạm thời khống chế thân thể của hắn, dường như thời gian chiếm cứ không dài. Nếu không thì không cách nào giải thích được nữa, chính mình vì sao lại có thể không hiểu từ trong không gian thần bí chiếm cứ thân thể.
Đương nhiên những chuyện này chỉ là hắn suy đoán mà thôi, hiện tại tư liệu biết rõ quá ít, không cách nào đưa ra phán đoán chuẩn xác, tình huống thực tế như thế nào không rõ ràng được.
Những chuyện này làm nội tâm của hắn buông lỏng vài phần.
Đề phòng bản thân mình bị đoạt xá lần nữa, tuy hắn không cách nào khống chế bọt khí thần bí kia, nhưng có thể chọn dùng một ít thủ đoạn phòng ngừa.
Cái khác không nói, tối thiểu hắn thông qua đông đảo điển tịch đã biết rõ có chút phù lục chuyên dự phòng bản thân bị đoạt xá. Nhưng mà những phù lục này giá trị xa xỉ, hơn nữa là đồ tiêu hao, không cách nào trường kỳ dựa và nó được.
Mà có một ít pháp khí đặc thù, chỉ cần tùy thân mang theo là có hiệu quả như vậy. Đương nhiên những pháp khí này hiệu quả khác nhau thì giá tiền cũng khác nhau.
Trừ chuyện đó ra, Liễu Minh còn thông qua cơ thể biết được một ít minh văn bí ẩn, cũng có thể ở trình độ nhất định khắc chế đoạt xá. Nhưng mà loại cách làm này có di chứng không nhỏ, hắn không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không dùng phương pháp này.
Trong ba phương pháp, dễ dàng nhất chính là loại thứ ba.
Trong Man Quỷ Tông cũng có những minh văn bí ẩn này, chỉ cần hắn tốn hao một chút điểm cống hiến là có thể dễ dàng làm được chuyện này.
Về phần linh phù tuy giá trị xa xỉ cũng rất ít khi xuất hiện trong phường thị, nhưng hắn chỉ cần chạy ra vài phường thị và kiên nhẫn chờ một hai, có lẽ cũng không khó thu mua một lượng phòng thân.
Khó khăn nhất chính là tự mình luyện chế ra nhũng pháp khí chuyên đối phó đoạt xá.
Theo hắn biết, loại pháp khí này chẳng những sử dụng tài liệu quý hiếm, luyện chế cũng phiền toái, cộng thêm công dụng chỉ có một cho nên cực nhỏ có luyện khí đại sư đi luyện chế, truyền lưu bên ngoài càng thêm thưa thớt.
Ngẫu nhiên có vài món xuất hiện cũng bị bán đấu giá trên trời.
Nếu vận khí của hắn quá kém, nói không chừng tốn hao vài chục năm thời gian cũng chưa chắn xuất hiện một pháp khí như vậy trên phường thị.
Hơn nữa dùng hắn phỏng đoán thần thông của người đoạt xá chỉ sợ pháp khí đẳng cấp bình thường không có hiệu quả gì, tối thiểu cũng phải đẳng cấp linh khí mới có hiệu quả.
Kể từ đó đương nhiên càng khó tìm kiếm.
Liễu Minh vuốt vuốt đoản kiếm màu vàng trong tay, sắc mặt âm tình bất định tự định giá những chuyện này.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden