Chương 20: cái mông sư phụ không được sờ
dịch : Tkyatkya
Hộp ngọc vừa mở, đầu tiên là một cổ khí tức băng hàn tỏa ra,nhiệt độ bên trong nhà kho nhanh chóng giảm xuống, Hàn Thạc không khỏi rùng mình một cái, sau đó tập trung quan sát vật bên trong hộp .
Một viên cầu màu xanh biếc, viên cầu giống như ngọc phỉ thúy, còn lóng lánh nhược mang, chính giữa có một điểm nhỏ màu đỏ, giống như một giọt máu tươi đang lưu động.
Đầu Hàn Thạc đột nhiên đau đớn, Hàn Thạc cảm thấy tinh thần lực của mình, đang nhanh chóng tiêu thất vào trong viên cầu,cảm giác này có chút giống như lúc mình sử dụng vong linh ma pháp. Mà viên cầu khi có tinh thần lực của Hàn Thạc bị rút vào,màu xanh tầng trên lại càng xanh hơn, ở giữa, điểm đỏ giống giọt máu kia, đột nhiên ánh lên quang mang màu đỏ tươi.
"a.."
Như bị một thanh trủy thủ sắc bén đang hung hăng tại trong đầu Hàn Thạc cắt phá, theo tinh thần lực nhanh chóng mất đi, đầu Hàn Thạc đau đến chết đi sống lại. Từ trước tới nay, Hàn Thạc chưa bao giờ chịu qua loại hành hạ tàn khốc như vậy.
Thường trong thời khắc đau đến kịch liệt, Hàn Thạc thần chí không rõ, sẽ bị hôn mê. Nhưng lần này, quỷ dị chính là Hàn Thạc tỉnh táo như chưa từng tỉnh táo trước đó, Hàn Thạc thậm chí cảm giác là do bởi vì đầu óc thanh tỉnh như vậy, nên mới khiến cho cảm giác đau đớn bị phóng đại vô hạn.
Hai tay ôm đầu, Hàn Thạc như một người đang bị thiên đao vạn quả cắt xé, liền giống dã thú, phát ra một tiếng gầm thật lớn. Hàn Thạc tinh thần lực vẫn như trước chậm rãi lưu thất trong viên cầu, đau đớn kinh khủng vẫn đang tiếp tục.
Chỉ thấy lúc này, trên trán, cổ và cánh tay trần của Hàn Thạc, gân xanh nổi lên, giống như đám giun không ngừng giãy dụa trên người Hàn Thạc, thân thể dù đã có chút kiện tráng, nhưng đang phồng lên, phảng phất như tràn ngập lực lượng,sắp nổ tung ra.
Ngay khi Hàn Thạc cảm giác tinh thần lực mình sắp trống rỗng, ma nguyên lực trong cơ thể từ cần cổ lưu động tới đại não. Ma nguyên lực vừa vào đại não đang đau đớn dục liệt, tựa hồ càng tăng thêm chục lần ..
Vừa mới rồi tinh thần lực đang nhanh chóng lưu thất vào trong viên cầu, lại giống như nước tràn đê cuồng cuộng quay về, thoáng chốc đem Hàn Thạc bao phủ hoàn toàn, mà lúc này,Hàn Thạc cũng thừa nhận không được, trực tiếp ngất đi.
Đợi khi Hàn Thạc tỉnh lại , cảm giác như đã trải qua ngàn dặm trường chinh, thân thể uể oải vô lực, bất quá đầu óc lại cực kỳ thanh tỉnh, ngưng thần nhìn bốn phía, Hàn Thạc phát giác chữ viết trên cửa gỗ phía xa xa đều thấy rất là rõ ràng.
” Di”
Kêu nhẹ một tiếng, Hàn Thạc bị biến hóa bây giờ mà cảm thấy kinh hãi. Lần trước có loại cảm giác này, là hắn hiểu rằng mình vừa mới có tinh thần lực, nên mới cảm giác cảm quan mình linh mẫn hơn, hôm nay, loại cảm giác này càng thêm rõ ràng, khiến cho Hàn Thạc thử nhanh chóng ngưng tụ tinh thần lực.
Trên mặt thoáng chốc mừng như điên, Hàn Thạc thầm nghĩ người ta nói “đại nạn không chết tất có hậu phúc” quả nhiên không sai, tình huống nguy hiểm lúc trước mà mình không chết, bây giờ nhân họa đắc phúc ,mạc danh kì diệu cảm giác được tinh thần lực tăng trưởng rất lớn, so với hai tháng trước Hàn Thạc cực khổ minh tưởng, lần này tinh thần lực đề cao còn lớn hơn.
Loại chuyện này không thể tưởng tượng nổi, nhưng lại chân chân thật thật xảy ra, khiến cho Hàn Thạc kinh hãi không nói nên lời, ánh mắt hướng viên cầu nhìn lại, mặt trên viên cầu quang mang màu xanh biết tựa hồ đạm đi một ít, giọt máu ở giữa lại sáng lên, càng thêm tiên diễm.
Nhíu mày, Hàn Thạc tới gần, tinh tế đánh giá viên cầu xanh biếc này, đột nhiên cảm giác được viên cầu hình như đang quan sát mình. Hàn Thạc cả kinh, phát hiện cái viên cầu này, nhìn rất giống một con ngươi, loại cảm giác này vừa xuất hiện, Hàn Thạc lại tỉ mỉ quan sát viên cầu, cảm giác càng xem càng thấy giống.
Một giọt yên hồng bên trong viên cầu xanh biếc còn đang lưu động, phảng phất giống con mắt chuyển động đánh giá mình, cấp cho Hàn Thạc một loại cảm giác cực kỳ quỷ dị. Rùng mình một cái, Hàn Thạc nổi da gà ,nhanh chóng đem hộp ngọc đóng lại , chỉ nghe” Ba tháp” Một tiếng, hộp ngọc một lần nữa bị khóa, chìa khóa cắm ở bên trong cũng tự động bắn ra.
Lắc đầu, Hàn Thạc trong lòng yên lặng tự đánh giá, càng nghĩ càng cảm giác được viên cầu có chút cổ quái. Hôm nay nếu không có ma nguyên lực đột nhiên vận chuyển tới đầu , tinh thần lực của mình khẳng định sẽ bị cái viên cầu này hấp hết, hơn nữa mình cũng sẽ không thừa nhận được loại đau đớn kinh người đó mà chính thức biến thành ngu ngốc.
Nhưng là, cuối cùng ma nguyên lực lưu chuyển vào trong đầu, tinh thần lực vốn bị hấp gần hết, dĩ nhiên như nước sông đảo lưu, phản hồi lại, còn khiến cho tinh thần lực của mình tăng mạnh, điều này làm cho Hàn Thạc cảm giác viên cầu càng thêm quỷ dị khó lường, loáng thoáng hiểu được viên cầu tuyệt đối không phải vật thường, nếu không, Đỗ Khắc cũng sẽ không vì hộp ngọc này mà giết Địch Luân.
Về viên cầu, Hàn Thạc dù muốn cũng không rõ rốt cuộc là vật gì, có tác dụng gì? Bất quá bởi vì viên cầu này làm hại Hàn Thạc thiếu chút nữa thật sự biến thành ngu ngốc, bây giờ nghĩ đến, trong lòng còn sợ hãi, đem hộp ngọc thu hồi, cất lại dưới giường, chuẩn bị biết rõ bên trong là cái vật gì có tác dụng gì rồi nghiên cứu thêm.
Ngày hôm sau.
Hàn Thạc thức dậy, cảm giác thân thể so với hôm qua tốt hơn rất nhiều, sáng sớm rửa mặt, xa xa thấy Khải Lý cùng Bác Cách, đang lau chùi tượng đá. Xem bộ dáng hai người tựa hồ so với thường trực thức dậy sớm hơn rất nhiều.
Khải Lý cùng Bác Cách, nhìn thấy Hàn Thạc, xa xa hướng Hàn Thạc nở nụ cười, như muốn nhắc nhở Hàn Thạc sớm giúp bọn hắn hướng Phạm Ny sư phụ cầu tình.
Ăn điểm tâm xong, đến cửa phòng học vong linh hệ, quét dọn hành lang, nghe Cát Ân sư phụ giảng bài,rồi Hàn Thạc trực tiếp hướng thí luyện tràng đi tới.
“ Bố Lai Ân, Phí Kỳ đang ở trong thí luyện tràng, hướng Phạm Ny sư phụ thỉnh giáo tri thức ma pháp, ngươi nhất định phải nhanh chút giúp chúng ta cầu tình, nếu không chúng ta hai người sợ rằng thật sự muốn xong đời!” tại cửa, Hàn Thạc gặp phải Khải Lý cùng Bác Cách vừa mới trợ giúp mình quét dọn thí luyện tràng, hai người vừa thấy Hàn Thạc đến vội vàng cầu khẩn.
Gật đầu, Hàn Thạc dương dương nói:” được, được, ta bây giờ phải đi tìm Phạm Ny sư phụ.”
Phí Kỳ cùng Cát Ân có cách ngại, hơn nữa Phí Kỳ sớm đã là trung cấp ma pháp sư, tự nhiên không cần tiếp tục nghe Cát Ân giảng ma pháp trụ cột .
Khi Hàn Thạc đi tới thí luyện tràng , phát giác Phạm Ny đang đưa lưng về phía cửa, sau ót buộc một dây vải màu đen, ma pháp bào cũng màu đen đang bó sát hoàn mỹ người nàng, từ phía sau ngắm nhìn tiểu yêu của Phạm Ny, đồn bộ căng tròn, mang theo đường cong lả lướt câu lòng người.
Bên cạnh, Phí Kỳ vẻ mặt mê say nhìn Phạm Ny, hai tròng mắt lóng lánh quang mang đầy ái mộ cùng dục vọng, tham lam không ngừng trên thân thể tuyệt vời của Phạm Ny nhìn lên nhìn xuống, căn bản không chú ý tới Hàn Thạc đến.
“ Phí Kỳ, ngươi xem cho rõ nhé, dù mắt ta bị che lại, cũng có thể dựa vào trí nhớ, chỉ huy hắc ám sinh vật tìm kiếm chính xác mục tiêu công kích.” Phạm Ny hai mắt đã bị mảnh vải màu đen che lại, nàng vừa nói chuyện, vừa chỉ huy mấy cái cương thi lướt qua vài chướng ngại vật, cầm côn bổng trong tay nện mạnh lên hình nhân.
Phạm Ny đang chuyên tâm chỉ đạo, tự nhiên không biết Phí Kỳ bây giờ, căn bản không có chăm chú nghe nàng giảng giải cái gì, Phí Kỳ bây giờ chú ý lực hoàn toàn tập trung trên các đường cong tuyệt vời của thân thể nàng.
Hàn Thạc thấy Phí Kỳ căn bản không có nghe Phạm Ny giải thích, mà ánh mắt một mực dò xét trên người Phạm Ny, thầm nghĩ, khó trách tiểu tử này nhiều năm như vậy cũng không có hoàn thành tiến giai đến cao cấp ma pháp sư.
Xem ra, khẳng định là Phí Kỳ hướng Phạm Ny thỉnh giáo tri thức ma pháp, chỉ để được ở riêng cùng Phạm Ny, mà Phạm Ny bây giờ bị che mắt, tất nhiên là đang dạy Phí Kỳ như thế nào dụng tâm chỉ huy hắc ám sinh vật công kích.
Hàn Thạc đi đến, chứng kiến chung quanh có rất nhiều chướng ngại, không khỏi có chút cẩn thận, né qua các chướng ngại này, hướng bên kia,nơi Phí Kỳ cùng Phạm Ny đang đứng, mà đi tới.
Sắp tới bên cạnh Phạm Ny cùng Phí Kỳ, vẻ mặt đang ngây ngốc như tượng nhìn Phạm Ny, Phí Kỳ rốt cục bừng tỉnh, quay đầu lại, thấy Hàn Thạc, giữa đôi mắt Phí Kỳ lộ ra một tia yếm ác không che dấu.
Sau đó liền thấy Phí Kỳ hươ hươ ma pháp trượng trong tay, thấp giọng niệm hai câu chú ngữ, vài chướng ngại vật trên mặt đất, phảng phất đột nhiên sống động, vài căn toái cốt màu trắng đột nhiên hướng cái mông Hàn Thạc bắn tới, ngay cả mấy đoạn dây cũng đột nhiên căng ra, giống như rắn uốn lượn phóng tới Hàn Thạc.
Hôm nay thân thể Hàn Thạc, bởi vì chuyện đêm qua, còn có chút suy yếu , bối rối tránh né ,trong đó bước chân có vẻ loạng choạng, cuối cùng bị một sợi dây đột nhiên xuất hiện quấn phải, thân lao về phía Phạm Ny cùng Phí Kỳ.
Lúc này, Phạm Ny đang tụ tinh hội thần tập trung tinh thần lực thao túng hắc ám sinh vật công kích mục tiêu, trong miệng vẫn như trước hướng Phí Kỳ phân tích, trong tai mặc dù nghe được vài thanh âm, nhưng cũng không quá mức để ý.
Mắt thấy sắp ngã đến gần Phí Kỳ cùng Phạm Ny, Hàn Thạc trong lòng mặc dù tĩnh táo, hai tay cố gắng quơ lấy như muốn bắt được một cái gì đó có thể ổn định thân hình. Nhưng là, khóe miệng Phí Kỳ câu khởi một tia cười lạnh, ma pháp trượng lại vung lên, hướng Hàn Thạc đánh tới.
Trong lòng rất loạn, Hàn Thạc giữa hư không mạnh mẽ đem thân thể né qua phía trái một chút, muốn tránh đi phía bị Phí Kỳ công kích, thân thể sắp va vào người Phạm Ny, Hàn Thạc tu luyện ma công có chút thành tựu, thấy vậy, lưng đột nhiên thẳng cứng, bụng thóp lại, dùng hết sức lực rướn ngừoi ra sau, vốn sắp va vào Phạm Ny, thân thể dĩ nhiên là dừng lại kịp.
Nhưng là…
Hàn Thạc tay phải đang hươ loạn, lại không kịp thu hồi, rơi vào trên kiều đồn căng tròn đầy đặn của Phạm Ny. Thoáng chốc, cảm giác mượt mà, đầy đặn lại cực kỳ co dãn từ trên kiều đồn truyền qua tay rồi thấm nhập vào trong tâm Hàn Thạc. ..thật mỹ diệu a !
Quỷ sai thần khiến thế nào, Hàn Thạc lại còn nắn nhẹ một cái, rồi mới đột nhiên nhanh chóng phản ứng lại, lập tức phi thân về phía sau bào gấp. Rõ ràng mình vừa mới có cử động hoang đường, trong nhất thời, hoảng sợ cực kỳ, thầm nghĩ, Phạm Ny nhất định sẽ không tha cho mình, tại sao vừa rồi lại nắn đồn bộ nàng cơ chứ--nhưng mà …cảm giác kia thật sự rất tuyệt vời!
Phi thân tránh lui ra sau, Hàn Thạc thấy Phí Kỳ bên cạnh Phạm Ny, hai mắt đang phún hỏa, cả người run rẩy nhìn mình chằm chằm, phảng phất mình mới giết cả nhà hắn vậy. Mà Phạm Ny, thét lên một tiếng kinh hãi, lập tức đem vải đen đang che mắt kéo xuống.
Phạm Ny khẳng định sẽ không bỏ qua cho mình, xong.., xong rồi! ”Hàn Thạc nghĩ thầm.
“ ba ba!” hai cái tát.
Hàn Thạc nhìn Phí Kỳ đang phẫn nộ, trên mặt lại hiện lên hai dấu tay đỏ chói , Phạm Ny vẻ mặt thịnh nộ, đằng đằng sát khí trừng mắt nhìn Phí Kỳ, bộ ngực cao cao đang phập phòng lên xuống, nổi giận , yêu kiều quát:” Phí Kỳ đáng chết, ngươi dám nhân cơ hội xâm phạm ta!”
Last edited by tkyatkya; 26-05-2009 at 08:52 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tkyatkya
Chuong 21: thật sự không phải ta sờ
dịch: Tkyatkya
Nguồn: 4vn.eu
“ ta, ta không có, là Bố Lai Ân làm!” Phí Kỳ vẻ mặt đau khổ, ủy khuất cực kỳ đối với Phạm Ny nói.
“ ba ba!”
Lại thêm hai cái tát, lần này Phí Kỳ hai mang tai đã bị đánh sưng lên, Phạm Ny giận dữ nhìn Phí Kỳ, hận hận nói:” ngươi còn dám nói bậy, Bố Lai Ân thành thật như vậy, như thế nào làm cái loại chuyện hạ lưu này, khẳng định là ngươi.”
Hàn Thạc tức cười, trong lòng vui vẻ không thôi, trên mặt nhanh chóng xuất ra vẻ mặt “phi thường vô tội”, mờ mịt, nhìn chằm chằm Phí Kỳ cùng Phạm Ny, ngơ ngơ nói:” sao vậy?”
“ Phạm Ny sư phụ, thật sự không phải ta sờ!” Phí Kỳ so với thiên nga (*) còn oan hơn , hai tay che mặt ,đau khổ giải thích.
“ không nên nói bậy, cút ngay lập tức cho ta!” Phạm Ny vẻ mặt hận hận , không nhìn Phí Kỳ, hung hăng nói.
Phí Kỳ mặt bị đánh sưng húp, mắt thấy Phạm Ny tùy thời đều có thể bạo nộ, biết bây giờ mình giải thích như thế nào cũng không có tác dụng, sợ Phạm Ny thêm bức bội, nóng nảy nàng lại ra tay tiếp, không khỏi cười khổ bất đắc dĩ gật đầu, vẻ mặt chán nản hướng phía ngoài thí luyện tràng đi đến.
Đi ngang qua bên cạnh Bố Lai Ân, Phí Kỳ dừng lại, hận hận nhìn chằm chằm Hàn Thạc vài lần, sau đó nghiến răng nhẹ giọng nói hai chữ:” ngươi độc!”
Đối với Phí Kỳ kỵ hận, Hàn Thạc phảng phất không hay không biết, còn hướng Phí Kỳ lộ ra một nụ cười hữu nghị, ngây ngốc nói:” di, ngươi như thế nào đột nhiên “mập” hơn?”
Phí Kỳ vô cùng động nộ, che mặt oán hận lại nhìn Hàn Thạc, chợt nhanh chóng lướt qua các chướng ngại, nháy mắt biến mất ngoài cửa.
“ Bố Lai Ân, sao ngươi lại tới đây?” Phí Kỳ vừa đi, Phạm Ny sư phụ lửa giận dần dần dập tắt, hỏi Hàn Thạc.
“ quét dọn vệ sinh.” Hàn Thạc quay đầu nhìn góc sân của thí luyện tràng, rồi cầm lấy cái chổi, bắt đầu quét dọn thí luyện tràng, để chuẩn bị cho đệ tử khác sử dụng.
“ nga, là như vậy a. Được rồi, trên lưng ngươi thương thế thế nào? Chờ ngươi thương thế tốt hơn, ta cần phải cẩn thận tìm hiểu ngươi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, một cái linh hồn chi thống ma pháp, có thể cho ngươi có được tinh thần lực, này thật sự là khó tin rồi.” Phạm Ny đối mặt Hàn Thạc, có vẻ hòa ái thân cận, một bên nhẹ nhàng cùng Hàn Thạc nói chuyện, một bên trợ giúp Hàn Thạc đem mấy cái chướng ngại trên mặt đất thanh trừ.
“ Ân, .Mà Phạm Ny sư phụ, ngươi có thể hay không không nên đem chuyện ngày hôm qua nói cho giáo phương a?” Hàn Thạc chậm rãi dựng đứng cây chổi lại, vừa nói vừa đưa bàn tay mới sờ phải đồn bộ của Phạm Ny đưa lên mũi ngửi ngửi.
Một cổ mùi thơm thoang thoảng từ tay phải tràn ra, khiến cho Hàn Thạc trong lòng rung động, hai mắt quái dị nhìn mỹ đồn căng tròn của Phạm Ny đang gần đó, Phạm Ny đang cúi lưng thanh trừ chướng ngại vật, thân thể hình cung, làm cho đồn bộ kia càng căng tròn hơn, càng khiến người xem “kinh tâm động phách”, phảng phất mang theo một loại hấp dẫn ma dị.
Phạm Ny nghe Hàn Thạc nói, lại có chút kinh ngạc, thân thể mềm mại trong nháy mắt đứng lên, xoay người nhìn về phía Hàn Thạc, kinh ngạc hỏi:” tại sao? Di, Bố Lai Ân ! ngươi không chuyên tâm kìa, chân đã dậm trên mặt chổi kìa.”
Không ngờ tới Phạm Ny lại đột nhiên xoay người, Hàn Thạc có tật giật mình, lúc này có chút bối rối ,nhanh chóng đem cái chân đang dậm trên chỗi nhấc ra,rồi mới cười trừ nói:” Khải Lý cùng Bác Cách hai người này, kỳ thật cũng là người tốt, ngươi nếu đem chuyện này nói cho giáo phương, bọn họ sẽ bị giáo phương đuổi việc, sau này trong nhà bọn họ không có ngân tệ, cuộc sống sẽ rất cực khổ.”
Lời này vừa nói ra, Phạm Ny có chút kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, mày khẽ chau lại, rồi lại giản ra cười nói:” Bố Lai Ân, ngươi luôn thiện lương như vậy, bọn họ khi dễ ngươi, ngươi còn giúp bọn họ cầu tình. Ân, quên đi quên đi, nếu ngươi là người bị hại cũng đã nói như vậy, ta sẽ không làm khó bọn họ, ngươi là thí nghiệm mấu chốt của ta, sau này nếu ai khi dễ ngươi, ngươi nhớ kỹ nói cho ta biết nga!”
Thiện lương ! Hàn Thạc trong lòng tức cười, thầm nghĩ bây giờ mình xác thật là rất” Thiện lương”, bằng không cũng sẽ không nhân cơ hội này uy hiếp Khải Lý cùng Bác Cách thế mình làm việc, nếu không, hai người này đi khỏi, mình cùng Kiệt Khắc phải gánh chịu trách nhiệm, ai cần quản hai người bọn họ chết sống.
Trong lúc Hàn Thạc miên man suy nghĩ, Phạm Ny hồ nghi nhìn Hàn Thạc, lại mở miệng nói:” Bố Lai Ân, ta xem ngươi cũng không có quá khùng điên, nếu không như thế nào sẽ nói được những lời này ?”
Ngạc nhiên, sửng sốt, Hàn Thạc trong lòng run lên, gãi gãi đầu, không có ý tứ nói:” ách, ta có lúc đột nhiên cảm giác đầu óc mơ màng trầm trầm, sau đó sẽ không biết mình lại làm cái gì!”
“ như vậy a, xem ra linh hồn chi thống kia rơi vào trên người ngươi, thật là có chút tác dụng bất hảo. Ân, ngươi không cần quá lo lắng, chờ sau khi thương thế sau lưng ngươi tốt lên, ta sẽ giúp ngươi kiểm tra, nhất định sẽ đem mao bệnh trên người ngươi chữa khỏi. Thời gian không còn sớm,lát nữa ta còn phải dẫn đệ tử làm thực nghiệm, phải về trước chuẩn bị vài thứ, ngươi một mình thu thập chổ này đi!” Phạm Ny đối với Hàn Thạc nói hai câu, miệng niệm một cái chú ngữ, đem cương thi chiến sĩ bên trong thí luyện tràng đuổi về dị thời không, rồi rời đi thí luyện tràng.
Phạm Ny vừa mới rời đi không bao lâu, Hàn Thạc cũng không quản các bày biện ngỗn ngang trong thí luyện tràng , đồng dạng rời đi tìm Khải Lý cùng Bác Cách, chỉ khí dương dương nói:” yên tâm đi, chuyện các ngươi ta đã làm rồi, bây giờ hai người các ngươi, đem thí luyện tràng quét dọn sạch sẽ cho ta!”
Khải Lý cùng Bác Cách trên mặt lộ vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, đối với Hàn Thạc cảm tạ không thôi, luống cuống cầm chổi cùng xọt, nhanh chóng rời đi giúp Hàn Thạc xử lý.
Rời đi thí luyện tràng, Hàn Thạc nhất thời vô sự, liền nhớ lại chuyện đã xảy ra hôm qua, về thứ bên trong hộp ngọc Hàn Thạc rất tò mò, phi thường muốn biết rõ ràng viên cầu thịnh phóng, rốt cuộc là cái vật gì. Chuyện này Hàn Thạc khẳng định không thể hỏi người khác, quyết định đi đồ thư quán của Hắc ám hệ, xem bên trong có hay không ghi lại tích về viên cầu.
Trong Ba Bỉ Luân ma võ học viện, các hệ đều có đồ thư quán riêng biệt, mỗi đồ thư quán, bên trong tàng thư cực kỳ phong phú, có các loại ghi lại cùng miêu tả tri thức của hệ đó, bình thường mà nói, đồ thư quán không thường xuyên mở cửa, đệ tử các hệ muốn vào đồ thư quán đều phải tuân theo các quy định nghiêm khắc.
Lấy cớ trợ giúp Kiệt Khắc quét dọn vệ sinh, Hàn Thạc trong tay cầm một cái chổi, nghênh ngang tiến vào đồ thư quán Hắc ám hệ.
“ Bố Lai Ân, sao ngươi lại tới đây, lúc này ngươi không phải là tại thí luyện tràng quét dọn vệ sinh sao?” đang ở khu vực sách ma pháp, tiểu mập mạp Kiệt Khắc, mắt thấy Hàn Thạc cầm chổi nhỏ đi tới, không khỏi thở nhẹ một tiếng mở miệng hỏi.
“ hắc hắc, sau này nhiệm vụ tại thí luyện tràng, đều có Khải Lý cùng Bác Cách hai bổn đản giúp ta quét dọn, ta lần này đến đồ thư quán là có chính sự!” Hàn Thạc mỉm cười, thong dong tiện tay cầm một quyển ma pháp thư nhìn thoáng qua, phát giác là một quyển Hắc ám hệ ma pháp trụ cột, lại thuận tay thả trở về.
“ Khải Lý cùng Bác Cách, bọn họ giúp ngươi quét dọn thí luyện tràng, điều này sao có thể? Di, chẳng lẻ là bởi vì chuyện ngày hôm qua tại thí luyện tràng, ngươi đem bọn họ đánh đến sợ hãi rồi!” tiểu mập mạp Kiệt Khắc vẻ mặt kinh ngạc, sau đó tựa hồ nhớ tới hôm qua Hàn Thạc biểu hiện tại thí luyện tràng, có chút sợ hãi nhìn Hàn Thạc, tiếp theo nói:” được rồi Bố Lai Ân, ngươi ngày hôm qua là làm sao vậy, như thế nào giống như trở thành một người khác, chúng ta quan hệ tốt như vậy, ngay cả ta ngày hôm qua, xem bộ dáng ngươi cũng rất sợ hãi!”
Khoát tay lên vai Kiệt Khắc , Hàn Thạc cười khẻ nói:” đó là phải xem đối với người nào, ai nếu theo ta đối nghịch, ta tự nhiên sẽ không để cho hắn bình yên. Hắc hắc, lấy quan hệ hai ta, ta đương nhiên sẽ không đánh ngươi. Được rồi Kiệt Khắc,lần này bên trong đồ thư quán Hắc ám hệ, thư quyển mô tả về vật phẩm, ma pháp, ở địa phương nào?”
“ nặc, phía sau dãy thứ hai, ngươi hỏi cái này để làm gì?” Kiệt Khắc chỉ chỉ phía sau Hàn Thạc, nghi hoặc hỏi.
“ không có gì, giúp ngươi quét dọn vệ sinh a?” Hàn Thạc mỉm cười, hướng hàng kệ thứ hai đi tới.
“ nhưng mà Bố Lai Ân, cái hàng kệ kia ta vừa mới quét dọn xong a!” “ ta đây sẽ giúp ngươi quét dọn lại thêm lần nữa!”
Đi tới tới hàng kệ này, Hàn Thạc từ phía dưới cùng, cầm lấy một quyển ma pháp thư bắt đầu lật xem, chổi nhỏ tiện tay để qua một bên.
Đêm qua quan sát hộp ngọc kia , tinh thần lực Hàn Thạc kỳ dị hướng viên cầu tiêu thất, điều này khiến Hàn Thạc mơ hồ cảm ứng được , bên trong viên cầu có ma pháp ba động, bây giờ, Hàn Thạc cũng không phải “gà con” đối với tri thức ma pháp một điểm cũng không rỏ, tự nhiên hiểu được loại ma pháp ba động này có ý nghĩa là viên cầu kia hẳn là ma pháp khí, cho nên này mới đến đồ thư quán tìm kiếm lai lịch viên cầu.
Đáng tiếc, Hàn Thạc lật xem nửa ngày, đem toàn bộ ma pháp thư về miêu tả xem qua hết, nhưng lại phát giác các ma pháp thư này, đều là miêu tả đơn giản các loại ma pháp trượng, ma pháp bào phổ thông, căn bản là không có điều mình muốn biết.
Chán nản, bất đắc dĩ đem nơi này sửa sang lại như trước, Hàn Thạc không hề đối với quyển nào trên kệ này có hy vọng, ngược lại, đi tới khu vực chứa vong linh ma pháp chú ngữ phóng xuất.
Nếu đã tới đồ thư quán, sẽ không thể tay không mà về a, như thế nào cũng phải mang một quyển về nghiên cứu, Hàn Thạc một bên nghĩ, một bên bắt đầu lẩm nhẩm tên sách trên kệ, trên kệ ,có vài quyển ma pháp thư tương đối cao cấp, Hàn Thạc cho dù đem về phỏng chừng xem cũng không hiểu, Vì vậy liền đem chú ý lực đặt ở tầng thấp nhất.
Một quyển “hắc ám sinh vật khái thuật”, hấp dẫn Hàn Thạc chú ý , Hàn Thạc cầm lấy, lẩm nhẩm vài tờ, phát giác quyển này chủ yếu giảng thuật về vong linh ma pháp sư, miêu tả về hắc ám sinh vật được gọi về.
Trong lòng vui vẻ, Hàn Thạc đi tìm Kiệt Khắc, đưa quyển “hắc ám sinh vật khái thuật” trong tay hướng Kiệt Khắc giơ lên, hi hi cười nói:” Kiệt Khắc, quyển này ta cầm đi nghiên cứu, ngươi giúp ta che dấu, không nên để người phát hiện.”
Nói xong, Hàn Thạc không đợi Kiệt Khắc mở miệng, trực tiếp đem quyển sách này giấu trong áo, thuận tay cầm chổi nhỏ, nhanh chóng rời đi đồ thư quán.
(*) so với thiên nga còn oan hơn: là tích “vịt con xấu xí”
@Tkyatkya: ghi nguồn trực tiếp vào bản dịch nhé bạn
Last edited by Iori Yagami; 27-05-2009 at 09:13 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tkyatkya
Chương 22: Ra ngoài kiếm tiền
Dịch: Tkyatkya
Nguồn: 4vn
Thời gian trôi nhanh, nháy mắt đã nửa tháng.
Nửa tháng này là khoảng thời gian Hàn Thạc nhẹ nhàng nhất từ trước tới giờ.Công việc của Hàn Thạc tại học viện thì đã do Bác Cách, Khải Lý phân biệt phụ trách, Hàn Thạc sau lưng lại có thương tích nên Phạm Ny cũng không có tìm Hàn Thạc tiến hành nghiên cứu khóa đề.
Theo lời Kiệt Khắc kể lại thì Phí Kỳ lại tiến hành thí luyện để tiến giai cao cấp ma pháp sư, bởi vậy, đại địch này cũng tạm thời không uy hiếp.
Lúc ở trong hố bẩy Hàn Thạc một phen vô sỉ biểu lộ nên thái độ Lỵ Toa đối với Hàn Thạc cũng chuyển biến rất lớn, chẳng những không còn tiếp tụctìm Hàn Thạc gây phiền toái, còn thường xuyên duy hộ Hàn Thạc, không cho phép đệ tử khác tìm Hàn Thạc để thí luyện vong linh ma pháp.
Như vậy tới nay, Hàn Thạc mỗi ngày trừ bỏ ăn uống, tất cả thời gian còn lại đều bị hắn dùng để tu luyện ma công, hay nghiên cứu vong linh ma pháp trụ cột cùng hắc ám sinh vật khái thuật.
Tuy nhiên, bởi vì tu luyện ma công, nên vết thương sau lưng Hàn Thạc đã sớm khôi phục, bây giờ ngay cả vết sẹo cũng không lưu lại.
Hôm nay, thân thể Hàn Thạc lại cao thêm hai tấc, bây giờ đã là một thước bảy. Vì tu luyện ma công, ăn nhiều, dinh dưỡng tăng nên thân thể vốn suy nhược vô cùng bắt đầu chậm rãi kết cơ, trên ngực, bụng, cùng cánh tay có nhiều khối cơ đã bắt đầu dần thành hình.
Ngày qua ngày, Thân thể cùng thực lực Hàn Thạc, khi không ai chú ý đã chậm rãi phát sinh biến hóa. Bây giờ tu luyện ” Huyền băng ma diễm quyết”, cũng tới lúc mấu chốt, Hàn Thạc vận chuyển ma nguyên lực, đã có thể y theo lộ tuyến của ” Huyền băng ma diễm quyết” đem ma nguyên lực lưu chuyển hai lòng bàn tay .
Mỗi khi Hàn Thạc vận chuyển ma nguyên lực lưu chuyển đến hai lòng bàn tay, đã có thể cảm giác được nơi hai tay lòng bàn tay, một cái lạnh như băng và một cái nóng như lửa. Hơn nữa, nhìn lại lòng bàn tay thấy màu da chuyển biến thành màu tím, màu đỏ rất quái dị.
Về hộp ngọc cổ quái kia, trong khoảng thời gian này Hàn Thạc không có vọng động, sợ lại phát sinh tình huống lần trước.Khi chưa hiểu được viên ngọc cổ quái đó là gì và có tác dụng như thế nào Hàn Thạc không dám mạo hiểm.
Qua nửa tháng nghiên cứu hắc ám sinh vật khái thuật, Hàn Thạc đối với vong linh hệ triệu hồi hắc ám sinh vật,đã có nhiều nhận thức. sinh vật được gọi về cùng người gọi về có một phương thức câu thông đặc biệt, Hàn Thạc cũng biết được làm thế nào để đưa hắc ám sinh vật mình gọi về trả lại dị thời không. Nhưng dù biết ma pháp chú ngữ đó và Hàn Thạc cũng tin tưởng tinh thần lực bây giờ của mình hoàn toàn có thể làm được, mà vẫn không dám áp dụng. Bởi vì Hàn Thạc không biết, khi mình đem tiểu khô lâu trả về dị thời không, còn có thể gọi “hắn” ra lại được không.
Tiểu khô lâu này chính là Hàn Thạc thông qua phương pháp luyện chế ma bảo tỉ mỉ luyện chế lại, chẳng những các phương diện so với khô lâu bình thường khác đều mạnh hơn lại đối với quang hệ ma pháp còn có lực bài xích kinh người. Nhưng trong mấy ngày Hàn Thạc cùng tiểu khô lâu ở chung, “nó” đã giúp Hàn Thạc không ít việc nên Hàn Thạc đối hắn đã có cảm tình, nên mới lo lắng vạn nhất đưa hắn về dị thời không rồi sau lại gọi ra không phải hắn, vậy phải vĩnh viễn mất hắn.
Vì vậy, dù Hàn Thạc tự tin có thể đem tiểu khô lâu đuổi về dị thời không, nhưng vẫn không làm vậy, tình nguyện để cho tiểu khô lâu ở dưới giường, không sợ nguy hiểm khi bị người khác phát hiện, cũng kiên trì giữ tiểu khô lâu lại.
Lúc này, tiểu khô lâu đang nằm ở bên trong bồn gỗ, xương cốt đen thui như mực, lại lóng lánh u quang. Trong nửa tháng này, Hàn Thạc thường xuyên rót ma nguyên lực vào trong bồn gỗ, vẫn giữ ” Âm ma ngưng nguyên trận” từ từ tái luyện hắn.
Tiểu khô lâu bị Hàn Thạc không ngừng luyện chế nên thân thể càng lúc càng linh hoạt, xương cốt càng lúc càng tráng kiện, tiểu cốt đao so với đao kiếm bình thường cũng lợi hại hơn nhiều, Hàn Thạc đã từng đem toái cốt thử nghiệm, kết quả, tiểu cốt đao một đao chém xuống, toái cốt trong nháy mắt bị chặt đứt.
Tiểu khô lâu không ngừng thay đổi thì đồng thời Hàn Thạc tu luyện tầng ma công ” Cố thể” cũng thu được lợi ích rất lớn: thân thể Hàn Thạc không ngừng được tế luyện một cách kỳ diệu.
Nhung cho tới bây giờ, dù tu luyện đã lâu Hàn Thạc vẫn không cách nào đột phá tầng một cảnh giới. Hàn Thạc tỉ mỉ hồi tưởng lại trí nhớ của lão người điên Sở Thương Lan kia, kết hợp với những kinh nghiệm lúc trước, cho ra được một kết luận: muốn nhanh chóng đại thành tầng ” Cố thể”, “trước phá sau lập” chính là phương pháp hữu hiệu nhất, nhanh chóng nhất.
Đúng vậy mỗi khi Hàn Thạc bị đánh, hoặc khi thân thể da thịt bị thương nặng, trải qua ma công tế luyện đều rất nhanh khôi phục, hơn nữa sau mỗi lần khôi phục, thân thể so với trước càng thêm săn chắc, cốt cách da thịt càng thêm cường nhận. Chỉ có bị tổn hại trước, sau đó dung ma công trọng luyện mới khiến cho tốc độ tu luyện ” Cố thể” nhanh hơn.
Nghĩ thông suốt điểm ấy, Hàn Thạc không khỏi cười khổ lắc đầu , thầm nghĩ ma công này căn bản là phương pháp tự ngược bản thân, nhưng bây giờ mình nếu đã đi lên con đường này, vì muốn đề cao thực lực nên dù muốn dù không cũng phải dung phương pháp này để cầu đột phá, chỉ có đột phá cảnh giới cố thể lên tu luyện tầng cao hơn thực lực mới tăng trưởng.
Một ngày, tại cửa võ kỹ học viện của Ba Bỉ Luân ma võ học viện, xuất hiện thân ảnh Hàn Thạc.
Thông qua mấy ngày tìm hiểu, Hàn Thạc biết được vũ kỹ học viện chính là nơi chuyên bồi dưỡng chiến sĩ và kỵ sĩ. Chỉ là, chiến sĩ cùng kỵ sĩ được tách riêng ra bồi dưỡng. Đệ tử học trong chiến sĩ viện chủ yếu đến từ bình dân, bọn họ chỉ được học vũ kỹ và tu luyện đấu khí, cùng với tư tưởng trung quân.
Đệ tử học trong Kỵ sỹ viện đại bộ phận đến từ quý tộc-là các đại gia tộc quân phiệt của đế quốc, kể cả đến từ hoàng thất. Các đệ tử này có xuất thân bất phàm, trong nhà đều có thế lực, bọn họ ở đây chẳng những tu luyện đấu khí và vũ kỹ, còn được học tập quý tộc lễ nghi, đặc biệt là chiến tranh mưu lược và nghệ thuật chỉ huy.
Những người này tại kỵ sĩ học viện được học tập rất nhiều tri thức, đều là vì tương lai của gia tộc, hoặc là muốn có một vị trí cao tại thượng tầng đế quốc. Các kỵ sĩ đệ tử này trong nhà đều giàu có, vì muốn tiến giai đến cao cấp kỵ sĩ nhanh chóng nên không tiếc hao phí kim tiền tìm vài bình dân bồi luyện thực chiến trợ giúp mình tu luyện vũ kỹ.
Những bình dân tự nhận mình thân thể cường tráng, vì muốn có được thù lao hậu hĩnh nên không tiếc tất cả chịu làm “bao thịt” thừa nhận công kích để hoán đổi kim tiền , thậm chí, cũng có vài chiến sĩ đệ tử cũng vì kim tiền này mà đến đây làm “nhục bá tử” (*).
Chỉ là, muốn thu được kim tiền này cũng không phải dễ dàng, có vài kỵ sĩ đệ tử khi thất thủ đánh chết vài nhục bá tử. Nhưng đây là chuyện song phương tình nguyện : kỵ sĩ đệ tử bỏ ra lượng lớn kim tiền, người nhận kim tiền này dù bị đánh chết cũng là bọn họ tự tìm, không ai muốn quản.
Hàn Thạc đi tới nơi này, cũng là vì muốn trở thành nhục bá tử, chỉ bất quá, Hàn Thạc không phải vì kim tiền mà đến, mà là vì ma luyện thân thể, vì cầu đột phá ma công.
Trong một đại sảnh rộng rãi, đứng đông đảo nhục bá tử, những người này thân thể to lớn, cường tráng, quần áo nghèo khó, đa số mặc trang phục của bình dân. Hàn Thạc ngưng thần chú ý, phát hiện có vài chiến sĩ hỗn tạp trong đó, có vài chiến sĩ là ở bên ngoài mộ danh mà đến, còn có mấy người khác là chiến sĩ học viện đệ tử.
“ ngươi là tạp dịch cảu học viện a, nhưng ngươi vóc người không cường tráng, cũng không phải chiến sĩ, đến nơi này không phải chịu chết sao? Tiểu tử, ta khuyên ngươi không nên kiếm loại tiền này, nếu không, rất có có thể bị đánh chết!” tại cửa đại sảnh, một lão đầu gầy gò, nhìn Hàn Thạc nói.
Lão đầu tên Kiệt Phu, hơn năm mươi tuổi, mặc một thân quần áo tạp dịch, chuyên môn phụ trách trợ giúp nhục bá tử đăng ký, cảm thấy Thân thể Hàn Thạc gầy gò nên thiện ý khuyên bảo .
“ không có việc gì, Kiệt Phu tiên sinh ngươi giúp ta đăng ký đi, ta rất muốn thử một lần!” Hàn Thạc nhìn Kiệt Phu, khẩn cầu nói.
“ nếu ngươi kiên trì như vậy, ta đành giúp ngươi đăng ký, ai, ngươi tưởng cái loại tiền này dễ kiếm sao, nếu thật sự bị đánh chết, cũng không nên trách ta không có đề tỉnh ngươi a!” Kiệt Phu thấy khuyên bảo vài lần mà Hàn Thạc vẫn kiên trì, phía sau lại một đội người thúc giục, đành thở dài một tiếng đáp ứng trợ giúp Hàn Thạc đem tên Bố Lai Ân đăng ký.
Khi Hàn Thạc đi vào đại sảnh, các nhục bá tử khác ai cũng nhìn Hàn Thạc với vẻ mặt cổ quái, đa số bọn họ đều dung ánh mắt tràn ngập khinh thường, cũng có ít người tốt lộ ra thần sắc thương tiếc, thậm chí, đề nghị Hàn Thạc không nên nếm thử.
Hàn Thạc tu luyện ma công, thân thể mặc dù đã so với Bố Lai Ân trước kia cường tráng hơn nhiều, nhưng bởi vì Bố Lai Ân lúc đầu vóc người nhỏ gầy chỉ da bọc xương, mà Hàn Thạc bây giờ dù cường tráng hơn Bố Lai Ân trước đây nhưng muốn đem hắn so với những người ở đây thì cách biệt quả thật rất lớn
“ nghe ta một câu, ngươi nên sớm rời đi nơi này, nếu không, ngươi nhất định sẽ bị đánh chết.”lúc Hàn Thạc đang đánh giá bốn phía, một người tướng mạo cao gầy, khoảng hai mươi tuổi đi tới bên cạnh Hàn Thạc, mở lời khuyên bảo.
thanh niên này mặc một thân quần áo của chiến sĩ đệ tử, mặc dù thoạt nhìn thân thể cũng không kiện tráng, nhưng bởi vì hắn thân mình là chiến sĩ nên thực lực khẳng định rất cao, nếu so với một người bình thường nhìn bề ngoài chỉ cường tráng thì chiến sỹ tu luyện đấu khí cường đại hơn rất nhiều.
“ cám ơn, nhưng ta muốn thử!” Hàn Thạc lộ ra một nụ cười hữu nghị, hướng thanh niên gật đầu, thản nhiên nói.
“ ta gọi là Gia Nhân, thường xuyên đến nơi này, cho dù ta thực lực đã là trung cấp kiếm sĩ, cũng đã từng bị bọn họ đánh trọng thương. Ta đã gặp nhiều lắm những người lấy được số tiền này mà bị đánh chết, ta hy vọng ngươi có thể nghe đề nghị của ta, nhanh một chút rời đi nơi này, nếu không ngươi thật sự sẽ hối hận!” Gia Nhân thành khẩn nhìn Hàn Thạc, vẻ mặt chân tình, khuyên bảo.
Mỉm cười lắc đầu, Hàn Thạc cười nói:” ta gọi là Bố Lai Ân, Gia Nhân, rất vui vì biết ngươi, ý tốt của ngươi ta phi thường cảm kích, nhưng ta phải thử xem.”
Thấy Hàn Thạc kiên trì như vậy, Gia Nhân không khỏi thở dài một tiếng, lắc đầu không nói thêm gì, nhưng là ánh mắt nhìn Hàn Thạc tràn ngập thương tiếc, xem bộ dáng hẳn cho rằng Hàn Thạc khẳng định phải chết không thể nghi ngờ.
(*) Nhục bá tử : người làm "bao thịt" cho người khác tập luyện
đại khôi đầu :ám chỉ người cao lớn
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tkyatkya
Chương 23: Tiểu Tử này có điểm khá mạnh
Dịch: Tkyatkya
Nguồn : 4vn
“ tốt lắm, Các kỵ sỹ tương lai cao quý của chúng ta đã lại đây, chúc các vị hảo vận!” khi Hàn Thạc cùng Gia Nhân đang nói chuyện, đột nhiên Kiệt Phu hô lớn một tiếng.
Kiệt Phu vừa nói xong, từ cửa đại sảnh, lục tục đi vào mười mấy kỵ sĩ đệ tử quần áo hoa mỹ, lưng đeo bội kiếm tinh xảo, những người này đa số đều là thanh niên nam tử, cũng có cực nhỏ mấy người nữ tử trẻ tuổi.
Bọn họ tiến đến, đều dùng ánh mắt kiêu ngạo mà đánh giá, cẩn thận quan sát vài nhục bá tử trong đại sảnh. Trong đó, khu vực tập trung chiến sỹ là được chú ý đầu tiên, bởi vì những người này thực lực so với người bình thường cường đại hơn rất nhiều, đối với tu luyện thực chiến tác dụng cũng lớn nhất, nên họ chú ý trước là đương nhiên.
Nhóm vài chiến sĩ do Gia Nhân cầm đầu, là được những người này quan tâm đầu tiên, hai bên bàn giá cả xong liền hướng thí luyện tràng đi đến, Gia Nhân cũng là một trong số đó, hắn trước khi đi ánh mắt đầy vẻ thương tiếc liếc nhìn Hàn Thạc ở phía xa.
Trong các Nhục bá tử, bởi vì chiến sĩ thực lực lợi hại nhất, đối với kỵ sĩ đệ tử tác dụng cũng lớn nhất, nên kỵ sĩ đệ tử muốn thuê bọn họ thì kim tiền bỏ ra so với bình dân cao hơn rất nhiều.
Đợi khi các chiến sĩ tham gia làm nhục bá tử đều được thuê hết thì trong đại sảnh còn lại đều là bình dân, trong đó,, những bình dân tứ chi phát triển, vóc người to lớn hơn người thường, lại trở thành đối tượng được chú ý tiếp theo.
Những người này gồng thân hình lên để cố gắng khoe những khối cơ to lớn trên cơ thể, trên mặt mang theo nụ cười lấy lòng nhìn các kỵ sĩ tương lai, hy vọng mình có thể nhanh chóng được tuyển trúng và đạt được thù lao lớn.
Hàn Thạc vóc người vốn không được người chú ý lại bị vây giữa những tráng hán bưu hãn này, nên hoàn toàn bị thân thể cao lớn của bọn họ ngăn trở. Mắt thấy các kỵ sĩ đệ tử sau khi chọn lựa mục tiêu xong liền lần lượt rời đi, Trong tâm Hàn Thạc càng lúc càng gấp.
Bên cạnh Hàn Thạc có ba tráng hán phân biệt vây ba hướng, cơ hồ đem Thân thể Hàn Thạc hoàn toàn ngăn trở, vài kỵ sĩ đệ tử căn bản đều không thể nhìn thấy Hàn Thạc, điều này làm cho Hàn Thạc vừa gấp vừa cố gắng tìm kiếm phương pháp để cho mình được chú ý.
“ hà, đại khôi đầu (*), nhường đường cái!” lấy tay vỗ vỗ một người cao gần hai thước như một núi thịt, Hàn Thạc mang theo nụ cười hữu nghị nói.
Tráng hán này da tay màu cổ đồng, từ phía sau nhìn lại lưng hùm vai gấu, cao gần hai thước, cơ bắp cuồn cuộn, giống như một vận động viên thể hình mà Hàn Thạc từng gặp trước kia.
Nghe được Hàn Thạc nói, hắn quay đầu lại, vẻ mặt hung ác trừng mắt nhìn Hàn Thạc, tay phải đột nhiên co lại gồng lên lộ ra khối nhị đầu cơ (*), cơ thể căng cứng, cố lấy một mình ảnh như tòa tiểu sơn, sau đó mới đắc ý cười lạnh một tiếng, không nói gì liền quay đầu đi chỗ khác.
Mẹ kiếp, tên to đầu này thật không biết phép tắc a! Hàn Thạc trong lòng cười lạnh, tay trái vươn ra đặt lên lưng hắn, đột nhiên đẩy mạnh một cái.
“ đặng đặng trừng”, đại khối đầu cơ thể mất thăng bằng, chúi về phía trước ba bước.
Bởi vì trong đại sảnh có rất đông nhục bá tử, nên khi tên này chúi về phía trước liền đụng phải mấy người, những người bị đụng phải này cũng không tự chủ được ngã về phía trước, trong nhất thời phía trước của Hàn Thạc đột nhiên rối loạn cả lên.
“ đáng chết, Đan Ni Nhĩ, ngươi là muốn không tuân thủ quy củ sao?” cái tên đồng dạng cũng to lớn như tòa núi bị Đan Ni Nhĩ đụng phải, ổn định thân thể xong tức giận liền hướng Đan Ni Nhĩ quát.
“ không phải ta, là tiểu tử phía sau kia làm loạn!” Đan Ni Nhĩ vô tội giải thích một câu, chợt hung hăng trừng mắt Hàn Thạc, quát lạnh nói:” tiểu tử, ngươi là không phải muốn chết trước sao?”
Lúc này, Hàn Thạc đã nhân cơ hội từ bên trong đi ra, đến phía ngoài chiếm cứ một vị trí tốt hơn. Nghe được Đan Ni Nhĩ nói như vậy, Hàn Thạc hắc hắc cười lạnh một tiếng, lại vươn tay phải ra giống như Đan Ni Nhĩ vừa làm lúc nãy gồng mình lên để lộ khối nhị đầu cơ, hất cằm lên một cái, khiêu khích nhìn Đan Ni Nhĩ.
Lúc này, bên ngoài lại có mấy người kỵ sĩ đệ tử lục tục tiến đến, vốn đang định chọn lựa các nhục bá tử phía sau, vừa thấy bên này tựa hồ kịch vui để xem, cũng không do dự tạm thời đình chỉ ngả giá, mà hứng thú nhìn bên này.
Hàn Thạc đúng là xem trúng các kỵ sĩ đệ tử mới đến này, mới kiêu ngạo bày ra động tác khiêu khích. Y theo Thân thể Hàn Thạc, nếu muốn được chú ý, quả thật có chút khó khăn.
Muốn xuất đầu bằng vào thân thể mình cùng bày trò để hấp dẫn chú ý, sợ rằng không có tác dụng gì, biện pháp nhanh nhất chính là dùng thực lực mạnh mẻ, kích bại tòa nhục sơn này mới có thể có được vài phần xem trọng của kỵ sĩ đệ tử.
Chỉ là, Hàn Thạc mặc dù kiêu ngạo bày ra tư thế khiêu khích, nhưng rơi vào mắt người bên ngoài chỉ cảm thấy Hàn Thạc là tên ngốc. Nếu Đan Ni Nhĩ bày ra cái tư thế này, tự nhiên sẽ có vẻ uy hiếp mười phần.
Nhưng, một người thân cao chỉ có một thước bảy, vóc người nhỏ gầy, giữa đông đảo các tòa nhục sơn mà kiêu ngạo như thế, chỉ có thể nói là rất buồn cười, buồn cười muốn chết!
“ cáp, tiểu tử ngươi nếu muốn chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi!” Đan Ni Nhĩ đối mặt với khiêu khích, không có giận dữ gì, mà ngược lại rất vui vẻ, ha ha một tiếng cười lớn, cánh tay so với bắp đùi của Hàn Thạc còn to lớn hơn vung lên hướng Hàn Thạc chộp tới.
Ở trong đại sảnh này, nhục bá tử vì muốn xuất bản lĩnh thu hút chú ý của kỵ sĩ đệ tử,nên phát sinh tranh đấu rất nhiều. Đan Ni Nhĩ vừa thấy Hàn Thạc không biết chết sống mà khiêu khích nghĩ thầm vừa lúc trước măt các kỵ sĩ đệ tử này, dùng tiểu tử để chứng minh mình hung hãn cùng cuồng mãnh, chuyện tốt như thế đưa lên cửa, hắn tự nhiên là không giận mà còn vui vẻ.
Chỉ là, bình thường người tứ chi phát triển tuyệt đại đa số suy nghĩ đơn giản. Lấy Thân thể Hàn Thạc mà có thể mạnh đẩy hắn ra, còn khiến cho mấy người bị hắn đụng phải lảo đảo, lực lượng sẽ có bao nhiêu lớn? hắn căn bản không nghĩ tới.
Kiệt Phu tạp dịch phụ trách đăng ký tên, nhìn Đan Ni Nhĩ đang chộp tới, lộ ra vẻ mặt không đành lòng, không khỏi hô lớn một tiếng:” Đan Ni Nhĩ, hắn là đệ tử tạp dịch của chúng ta, không thể làm hắn bị thương nặng.”
“ ta sẽ chú ý!” Đan Ni Nhĩ cười đáp lại một câu, tay phải cũng không dừng lại, hướng Hàn Thạc chộp tới.
Bên cạnh vài nhục bá tử hảo tâm, kể cả vài kỵ sĩ đệ tử có chút nhân từ, đều lộ ra vẻ mặt không đành lòng mà xem. Nhất là mấy người nữ kỵ sĩ đệ tử, càng thất thanh kinh hô lên.
Ngay khi bàn tay to như bồ phiến của Đan Ni Nhĩ sắp chộp xuống đầu Hàn Thạc thì Thân thể Hàn Thạc chợt động, thoáng chốc thay đổi phương vị, Đan Ni Nhĩ chộp phải khoảng không.
Hàn Thạc hắc hắc cười quái dị một tiếng, như đang cười nhạo Đan Ni Nhĩ vô năng. Sau đó lại vươn tay trái ra, giống như trước gồng cho nổi nhị đầu cơ lên, tay phải chỉ chỉ nhị đầu cơ ở tay trái hướng Đan Ni Nhĩ hất cằm, mặc dù không nói chuyện, nhưng ý tứ đã hoàn toàn biểu đạt:” chứng kiến không, ta rất mạnh!”
“ nha, tiểu tử này rất kiêu ngạo a!”
“ khiêu khích, tuyệt đối khiêu khích!”
“ cáp, tiểu tử thú vị!”
“......”
Nhiều tiếng kinh ngạc vang lên, phân biệt từ các nhục bá tử khác cùng kỵ sĩ đệ tử phát ra, những người này thấy Hàn Thạc không bị chộp trúng, lại còn càng thêm kiêu ngạo liền hò hét cổ vũ, thậm chí ngay cả các kỵ sỹ đệ tử đang cùng các nhục bá tử khác thương lượng bên kia, cũng tạm thời dừng lại, chú ý bên này.
“ tiểu tử, cũng dám vũ nhục ta, hôm nay ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!” giống như một man ngưu (*) bị chọc giận, Đan Ni Nhĩ sắc mặt đỏ lên, các kỵ sĩ đệ tử bên cạnh đều là tài thần của hắn, bị Hàn Thạc trắng trợn nhục nhã mình như thế, liền đem lửa giận bộc phát tới đỉnh điểm, nhìn bộ dáng hắn bây giờ, sợ rằng Kiệt Phu vừa khuyên bảo cái gì cũng đã bỏ ra ngoài tai. Lúc này, hai mắt hắn như muốn phun ra hỏa, căm tức nhìn Hàn Thạc tay phải nắm chặt thành thiết quyền, hướng Hàn Thạc đánh mạnh tới, xem bộ dáng đã không định bắt Hàn Thạc nữ, mà trực tiếp đánh cho Hàn Thạc thành bị thịt.
Người ngoài xem một quyền này vô luận là tốc độ hay lực lượng nếu so với vừa rồi cách biệt rất lớn, điều này rõ ràng nói lên Đan Ni Nhĩ lần này đã động chân nộ, nếu Hàn Thạc thật sự bị đánh trúng, sợ rằng không chết cũng bị thương nặng.
Mắt thấy công kích gần tới thân mình, Hàn Thạc chân đạp nhẹ một cái, thân thể chợt nghiên qua, lại thần kỳ né được thiết quyền công kích. Đan Ni Nhĩ một quyền kích vào khoảng không, thân thể theo quán tính lao tới phía trước, làm mấy nhục bá tử bên cạnh kinh ngạc cuống quít tránh né.
Nhìn lại Hàn Thạc, hai tay đang cong vào trong ngực, gồng người lên, bụng hóp vào, làm cơ ngực nổi cao lên, khóe miệng nổi lên một tia cười khinh thường, rồi lại chuyển thân nghiêng người, gồng bắp tay lên lại làm ra một tư thế khiêu khích.
Thanh âm ngạc nhiên lại vang lên từ phía những người xem.Vài kỵ sĩ đệ tử lúc đầu chỉ có ý định xem kịch đã bắt đầu chú ý Hàn Thạc, một lần tránh được có thể nói Hàn Thạc may mắn, nhưng thiết quyền vừa rồi của Đan Ni Nhĩ dù lực lượng hay tốc độ tăng lên lúc trước rất nhiều mà Hàn Thạc vẫn né được, vậy tuyệt đối không phải vấn đề may mắn.
Trong khi mọi người còn kinh ngạc, Đan Ni Nhĩ lại nổi điên lên như mãnh thú, hai mắt đỏ bừng, rống lớn một tiếng, thân thể nhanh như gió lốc nhằm phía Hàn Thạc lao tới, hai tay đều vung lên từ hai hướng đánh tới , muốn đem Hàn Thạc đập ép thành bánh thịt.
Kỳ tích lại nảy sinh, thấy công kích hung mãnh của Đan Ni Nhĩ đánh tới mà Hàn Thạc phảng phất như một du ngư (*) giảo hoạt, tốc độ cực kỳ nhanh, lần lượt né qua các công kích của Đan Ni Nhĩ, lại còn nhân cơ hội bày ra các tư thế thể hình khác nhau.
Hành vi này của Hàn Thạc tuyệt đối là trắng trợn khiêu khích, kiêu ngạo cực kỳ!
“ oa, hắn thật là lợi hại a, các tư thế khiêu khích này một cái cũng không có lập lại, mà các tư thế này ta chưa từng thấy bao giờ!” một nữ kỵ sĩ đệ tử hô lên.
“tiểu tử này, có chút hơn người, có điểm khá mạnh!” một nam kỵ sĩ đệ tử hô lên.
“ Đan Ni Nhĩ lần này có phiền toái rồi!” một đại khối đầu hô lên.
“......”
Tất cả đều ngạc nhiên!
đại khôi đầu :ám chỉ người cao lớn
Nhị đầu cơ: là khối cơ ở cánh tay mà người ta thường gọi là “con chuột”
Du ngư : con cá đang ở trong nước, rất linh hoạt.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tkyatkya
“ đáng chết, ta muốn giết ngươi!” Đan Ni Nhĩ điên cuồng hô lớn , như đã hoàn toàn hóa điên, toàn lực xuất quyền liên tục như mưa to gió lớn công kích Hàn Thạc.Hàn Thạc lại giống như một chiếc thuyền nan đang trôi bập bềnh ngoài biển khơi lúc trời đang cuồng bạo,nhiều khi nhìn thuyền như tùy thời đều có thể bị lật, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn vững vàng không có việc gì.
Tới lúc này, tất cả mọi người đã hoàn toàn thừa nhận khả tránh né cực nhanh của Hàn Thạc, không còn ai cho rằng lúc trước Hàn Thạc tránh được là do vận khí. Vốn có vài người vì Hàn Thạc mà lo lắng thì bây giờ trên mặt đã nở nụ cười rạng rỡ, kể cả Kiệt Phu cũng đang khoanh tay cười a a nhìn trận đánh.
Cuối cùng, Đan Ni Nhĩ không thể duy trì được thể lực mà ngừng lại, cả người liên tục thở dốc,mồ hôi ướt đẫm như mưa, căm tức nhìn Hàn Thạc quát:” tiểu tử, có ngon ngươi tiếp ta một quyền, cứ tránh né không thì làm ăn được gì.”
Vốn Đan Ni Nhĩ chỉ là phẫn nộ mà bão oán, bản thân hắn cũng không cho rằng Hàn Thạc dám tiếp hắn một quyền, nhưng ngoài ý muốn là Hàn Thạc không tiếp tục biểu diễn các tư thế thể hình nữa mà nhẹ nhàng hướng hắn gật đầu, cười nói:” không thành vấn đề.”
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Hàn Thạc, trên mặt lộ ra sự nghi hoặc, Hàn Thạc vóc người nhỏ gầy, tốc độ cực nhanh cũng không có gì quá khó tưởng tượng, nhưng không ai cho rằng một người có vóc dáng nhỏ gầy như vậy, lại không tu luyện đấu khí mà có thể cùng Đan Ni Nhĩ so khí lực.
Mà ngay cả Đan Ni Nhĩ cũng bị câu trả lời của Hàn Thạc mà ngây người một hồi lâu,sau liền cuồng tiếu nói:” được ,được, ngươi tự mình muốn chết, không oán được ta!”
Thân thể cường tráng và lực lượng cuồng mãnh luôn là vốn để Đan Ni Nhĩ kiêu ngạo, nhờ vào nó mà hoán đổi kim tệ. Tốc độ và sự linh hoạt tuy không bằng Hàn Thạc nên Đan Ni Nhĩ mặc dù có nổi giận nhưng cũng miễn cưỡng tiếp nhận điều này, nhưng mà, bây giờ cơ hội biểu hiện lực lượng cường đại của mình đang ngay trước mặt, lại có thể rửa sạch sỉ nhục vừa rồi, nên một kích này, Đan Ni Nhĩ không muốn bỏ qua.
Cả người gồng lên,cố lấy hết tất cả sức lực, hữu quyền nhanh chóng hướng Hàn Thạc tung mạnh ra. Quyền này, dù là tốc độ hay lực lượng đều được Đan Ni Nhĩ đề cao tới đỉnh điểm.
Hàn Thạc trong mắt cười mị mị, ẩn hiện hàn quang, trông như độc xà đang ẩn trong hang tối mà mai phục con mồi, toát ra từng tia lãnh lệ âm ngoan.
Khi hữu quyền của Đan Ni Nhĩ gần đến trước người Hàn Thạc.Hàn Thạc liền ngưng tụ ma nguyên lực tại hữu quyền đang nắm chặt, nhắm ngay thiết quyền đang đánh tới của Đan Ni Nhĩ tung ra.
“ cốp”
Sau tiếng vang đó, Đan Ni Nhĩ liền phát ra tiếng kêu thảm thiết mà nếu so với heo bị giết còn khó nghe hơn,cánh tay phải đã nhuyễn xuống, quyền đầu vừa rồi còn nắm chặt bây giờ bè ra như chân gà, cả cánh tay giật giật từng chặp.
Tia ngoan lệ trong mắt Hàn Thạc rút đi, trên mặt lại xuất ra nụ cười vô hại, thu hồi hữu quyền, lắc lắc cổ tay nhìn xuống, trong lòng kinh ngạc tự nhủ:” ta thật sự tiếp được a.”
Đan Ni Nhĩ thấy Hàn Thạc gầy yếu, mà lại xuất quyền công kích lực đạo như vừa rồi, căn bản không phải đơn giản là chỉ muốn giáo huấn Hàn Thạc, rõ ràng là định dồn Hàn Thạc vào chổ chết. Hàn Thạc hôm nay, cũng không còn là Bố Lai Ân yếu nhược trước kia, mà cũng không còn là Hàn Thạc luôn thuận theo ý của người khác trước đó, dù đôi lúc làm việc tùy ý nhưng đối mặt loại người cố gắng đem mình giết chết tuyệt sẽ không từ tâm mà nương tay.
Khi hai quyền đầu tiếp xúc xuất hiện tràng cảnh quỷ dị đó, đã hoàn toàn chấn nhiếp đông đảo kỵ sĩ đệ tử cùng nhục bá tử đang đứng xem, vài bình dân nhục bá tử bên cạnh, khi ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc đã mơ hồ mang theo tia sợ hãi, mấy người đang đứng gần Hàn Thạc mấy liền tự động tránh qua một bên, khiến cho Hàn Thạc có được vị trí tốt nhất.
Còn các kỵ sĩ đệ tử thì lại hưng phấn cực kỳ, tụ lại từng nhóm bàn luận sôi nổi. Thậm chí, có vài người hoài nghi Hàn Thạc có phải hay không là Dã Man Nhân hiện đã rất thưa thớt trên đại lục, hay là thuộc chủng tộc Bán Thú Nhân đã hoàn toàn hóa nhân hình.
Đan Ni Nhĩ còn đang rên rỉ, tay phải không ngừng run rẩy, tiếng “cốp” vang lên vừa rồi đã biểu thị vấn đề gì, trong lòng mọi người đều biết: khi hai quyền tương kích, cánh tay phải này của Đan Ni Nhĩ, sợ là đã tàn phế.
Lão tạp dịch Kiệt Phu luyến tiếc nhìn Đan Ni Nhĩ, nhẹ giọng an ủi:” Đan Ni Nhĩ, thật không may vì ngươi gặp phải dạng tình huống này, nhưng thân thể ngươi bây giờ, sợ rằng đã không còn thích hợp ở lại nơi này.”
Đan Ni Nhĩ nghe Kiệt Phu nói như vậy, không khỏi oán hận nhìn Hàn Thạc, sau đó liền lướt qua Hàn Thạc, hướng bên ngoài đại sảnh đi ra. Nơi này, người đấu với nhau bị thương tàn rất nhiều, nên đã có vài quy định, Đan Ni Nhĩ hiểu rõ thân phận cùng địa vị của mình, lại càng hiểu rằng mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Hàn Thạc, nên chỉ có thể rời đi.
Đợi khi Đan Ni Nhĩ rời đi, Kiệt Phu lớn tiếng:” tốt lắm, tốt lắm, các vị có thể tiếp tục tiến hành chuyện thương lượng vừa rồi!”
Kiệt Phu vừa nói xong, đông đảo kỵ sĩ đệ tử đều hướng Hàn Thạc đi tới, cả đám nhìn Hàn Thạc chằm chằm, một người liền hô lớn:” Một kim tệ”
“ ta trả hai kim tệ”
“ta ba kim tệ”.
………
Tiếng ra giá vang lên liên tục.
Bình thường, một người bình dân làm nhục bá tử bồi tiếp đệ tử tập luyện, theo thực lực khác nhau mà thù lao nhận được cũng khác nhau,nhưng cũng chỉ cần từ mười đến khoảng năm mươi ngân tệ là có thể tiến hành giao dịch. Các chiến sĩ thực lực cao cường thì dựa theo cấp bậc chiến sĩ, có “giá trị” từ một kim tệ đến khoảng năm kim tệ.
Bây giờ, các kỵ sỹ đệ tử đồng ý xuất ra hai,ba kim tệ đối với nhục bá tử bình dân như Hàn Thạc đã xem như là một mức giá phi thường cao rồi. Hàn Thạc tuy mới triển lộ thực lực hơn người, nhưng dù sao Hàn Thạc cũng không phải là chiến sĩ, nếu là một chiến sĩ lợi hại thì khi hai quyền tương kích vừa rồi hoàn toàn có thể sử dụng đấu khí mà một quyền đánh chết Đan Ni Nhĩ, cho nên mức giá hai ba kim tệ trong mắt một bình dân nhục bá tử mà nói là “mức giá của thiên đường”.
Khi người kỵ sĩ đệ tử đầu tiên hô lên mức giá một kim tệ, Hàn Thạc đã định mở miệng đáp ứng. Nhưng khi người thứ hai lên tiếng xuất ra mức giá hai kim, Hàn Thạc liền vội ngậm miệng lại, bắt đầu chờ đợi các mức giá cao hơn xuất ra.
Hàn Thạc mặc dù không phải vì kim tiền mà đến, nhưng Hàn Thạc hiểu rõ tác dụng của Kim Tiền, dù ở đây hay lúc trước ở địa cầu đều rất trọng yếu, nếu có thể được chọn hai kim tệ thì đương nhiên không thể đồng ý chọn mức giá một kim tệ rồi.
Các kỵ sĩ đệ tử đến bên cạnh Hàn Thạc đưa ra các mức giá khác nhau và không ngừng càng lúc càng tăng cao. Nhưng mà, Hàn Thạc dù sao cũng chỉ là một bình dân, cũng không phải là chiến sĩ có thực lực kinh người, bởi vậy,tuyy mức giá có khác nhau nhưng cũng chỉ nằm trong khoảng hai đến ba kim tệ.
“ năm kim tệ!”
Hàn Thạc kiên nhẫn đợi, rốt cục đợi được mức giá cực cao, một trung cấp kỵ sĩ tướng mạo tuấn lãng, tóc màu vàng kim, thoạt nhìn trông rất ôn hòa khiêm tốn, đưa ra mức giá cao hơn những người khác rất nhiều.
Hắn vừa đưa ra mức giá năm kim tệ, đã không còn ai mở miệng báo giá nữa, tất cả đều kinh ngạc nhìn hắn, một người trong đó mở miệng nói:” Lao Luân Tư, ngươi thân là trung cấp chiến sĩ, dù tiểu tử này có chút thực, nhưng tuyệt đối không đáng với mức giá năm kim tệ a, ngươi không phải là nhiều tiền mà phung phí sao.”
Lao Luân Tư mỉm cười, ôn hòa :” quả thật có chút cao, nhưng mà chúng ta đều đến chậm, tất cả chiến sĩ đều đã bị chọn lựa đi, cho nên không có nhiều lựa chọn, chỉ có thể chọn hắn.”
Hắn vừa nói như vậy, mọi người ngẫm lại thấy cũng đúng, dù sao lúc này trong đông đảo các nhục bá tử kia phỏng chừng Hàn Thạc có thực lực cao nhất. Nếu trước đây, các chiến sĩ còn ở chổ này , có lẽ Hàn Thạc không đáng với mức giá ấy, mà bây giờ thì đã khác, Hàn Thạc có thực lực cao nhất ở đây, các kỵ sĩ đệ tử này không có nhiều lựa chọn, mỗi người đều muốn nhanh chóng tìm người bồi luyện, nên Hàn Thạc giá trị càng tăng cao.
“bằng hữu thần kỳ, năm kim tệ, thế nào?” Lao Luân Tư mỉm cười nhìn Hàn Thạc, hòa khí nói.
Nhìn thoáng qua trái phải, Hàn Thạc phát giác không ai tiếp tục nâng cao giá, lại nhìn thực lực của Lao Luân Tư, ở trong những người này cũng là cao nhất, nên liền gật đầu đáp ứng:” đồng ý!”
“ ta gọi là Lao Luân Tư, đây là năm kim tệ, hy vọng khi chúng ta thí luyện, ngươi có thể trợ giúp cho ta!” Lao Luân Tư móc ra năm kim tệ từ bên trong túi tiền hoa mỹ đưa cho Hàn Thạc, nói.
Đem kim tệ tiếp nhận, Trong tâm Hàn Thạc có chút kích động, lúc đầu Bố Lai Ân bị bán cho Ba Bỉ Luân ma võ học viện, cũng là năm kim tệ. Hôm nay một lần bồi luyện đáng giá năm kim tệ, đã có thể mua được một cái mạng của Bố Lai Ân, lấy thân phận Hàn Thạc bây giờ năm kim tệ tuyệt đối là thiên giới, cũng đủ cho Hàn Thạc thu được tự do.
“ ta gọi là Bố Lai Ân, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn.” Hàn Thạc đem kim tệ cho vào túi tiền của mình xong, khom người hữu lễ đối với tài thần gia Lao Luân Tư mỉm cười.
“ đi theo ta, để cho ta xem xem ngươi có đáng giá với năm kim tệ kia hay không!” Lao Luân Tư nói xong một câu, liền đi ra ngoài, Hàn Thạc liền vội theo sau.
Thí luyện tràng của Kỵ sĩ học viện so với ma pháp học viện kích cở tương đương ,chỉ là bên trong thiếu đi rất nhiều ma pháp đạo cụ, trên tường lại để nhiều hơn các loại chướng ngại vật. Trong thí luyện tràng, chỉ có Hàn Thạc và Lao Luân Tư, nền được lát bằng loại nham thạch cứng rắn, chân bước trên nền phát ra tiếng kêu “cộp cộp”.
Lao Luân Tư đi vào, đã thay y phục luyện công màu trắng, bội kiếm đeo trên người cũng đã được tháo xuống đặt qua một bên, sau đó, hứng thú nhìn chằm chằm Hàn Thạc, cười nói:” năm kim tệ kia không phải dễ cầm, ngươi chuẩn bị tốt chưa?”
Hàn Thạc thầm nghĩ thân thể mình, bởi vì ma nguyên lực tái tạo, cứng cỏi cường tráng hơn Bố Lai Ân rất nhiều, hơn nữa còn có ma nguyên lực cổ quái, tựa hồ đối với đấu khí có năng lực chống lại thần kỳ, nên cũng không sợ Lao Luân Tư sử dụng đấu khí đánh cho thân thể trọng thương, nên cũng không cần chuẩn bị, liền hướng Lao Luân Tư gật đầu.
“ chú ý, ngươi là người bồi luyện cho ta, chỉ có thể ngăn cản, tránh né, không thể công kích!” Lao Luân Tư phảng phất nhìn ra Hàn Thạc là tân thủ, trước khi bắt đầu động nói trước một tiếng, thấy Hàn Thạc đã hiểu rõ, mới chậm rãi đi tới gần Hàn Thạc.
Ngay khi Lao Luân Tư sắp tới bên cạnh Hàn Thạc, tốc độ chợt nhanh hơn, phảng phất như tia chớp, tay trái xỉa tới như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, dùng năm đầu ngón tay hướng Hàn Thạc đâm tới.
Kỵ sĩ bởi vì tu luyện đấu khí, trải qua đấu khí thôi phát, vô luận là lực lượng hay tốc độ, bình dân bình thường không thể nào so sánh được,vì vậy, đòn đánh này của Lao Luân Tư vô luận là tốc độ hay uy lực so với Đan Ni Nhĩ lúc trước cao hơn vài lận, thậm chí hơn mười lần.
Mắt Hàn Thạc hoa lên một cái thì đã thấy bàn tay của Lao Luân Tư đang tới trước ngực, trong lòng cả kinh, ma nguyên lực cấp tốc vận chuyển, liền động thân hướng bên cạnh tránh qua.
“ toạt” một tiếng, y phục trước ngực Hàn Thạc đã bị Lao Luân Tư tước rách. Hàn Thạc cảm giác trước ngực lành lạnh, liền thấy mảnh y phục đang tung bay, không khỏi cảm thấy có chút may mắn rằng mình tránh né kịp thời.
Đáng tiếc, may mắn đã không còn, một cổ lực lượng mạnh mẽ trong giây lát tiến nhanh vào tiểu phúc (*), Thân thể Hàn Thạc không tự chủ được” Thặng thặng” hai bước lui về phía sau, té ngồi trên mặt sân cứng rắn như đá, cảm giác ở tiểu phúc giống như tắc ruột mà tràn dịch, đau đớn tới cực điểm.
Ngẩng đầu nhìn lên, phát giác một cước của Lao Luân Tư đang dừng tại giữa không trung, vẫn không thu hồi, vẻ mặt hí hước nhìn mình, nói:” Bố Lai Ân, ta lần này lưu thủ, không nhân cơ hội công kích ngươi, nhưng lần sau sẽ không nhân từ như vậy.”
Vừa rồi một cước của Lao Luân Tư, ngưng tụ đầy đấu khí, nhưng mà, Lao Luân Tư mặc dù đem đấu khí dùng để công kích, nhưng chỉ dùng đấu khí để đề cao thể lực cùng lực lượng công kích, không có lợi dụng đấu khí trực tiếp đánh vào trong cơ thể Hàn Thạc để phá hư Thân thể Hàn Thạc.
Bởi vì như thế, ma nguyên lực không có phát sinh dị biến, nên lần này là thân thể hoàn toàn thừa nhận lực lượng cuồng mãnh đánh vào, thân thể dù đang dần cường tráng cũng lập tức bị hao tổn.
Gật đầu, Hàn Thạc chau mày, nhẫn chịu cơn đau từ tiểu phúc, gắng đứng lên, lạnh lùng nhìn Lao Luân Tư, nói:” ta sẽ chú ý, tiếp tục!”
( * ): tiểu phúc : cái bụng
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của tkyatkya