18-11-2008, 03:44 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 21: Lâm nguy thụ mệnh.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 6: Binh lâm thà nh hạ
Hồi 21: Lâm nguy thụ mệnh
Sau đó hai hôm, Tiêu Phong được Gia Luáºt Kiệt Ä‘Æ°a Ä‘i thăm khắp nÆ¡i trong thà nh Lâm Hoà ng. Ông thấy, qua hÆ¡n trăm năm chiến tranh liên miên không ngá»›t, phần lá»›n các kiến trúc ở Lâm Hoà ng Ä‘á»u đã bị huá»· diệt. Bốn cổng thà nh Äông, Tây, Nam và Bắc tuy váºy không cùng má»™t mức Ä‘á»™ tà n phá, cá»a Nam bị huá»· hoại nặng nhất. Theo Gia Luáºt Kiệt giải thÃch, vì sức ngÆ°á»i có hạn, hỠđã không thể hoà n toà n sá»a chữa các cổng thà nh chu đáo.
Tiêu Phong không ngá»›t thở dà i, ông nghÄ© bụng, khi địch nhân tấn công, thà nh quách nhÆ° váºy là m sao giữ?. Các Ä‘iện Tuyên Chánh, NgÅ© Loan kiến tạo từ Ä‘á»i vua sáng nghiệp láºp quốc, đã bị quân Kim tà n phá, chúng cÆ°á»›p sạch nhẵn các kho tà ng, váºt dụng quý giá. Äứng trÆ°á»›c sân Ä‘iện Tuyên Chánh, Tiêu Phong không khá»i nhá»› đến những xa hoa thá»i Gia Luáºt Hồng CÆ¡ tại vị, trong lòng ôngbồi hồi khôn xiết.
Mấy bữa kế, Tiêu Phong tỉ mỉ Ä‘i quan sát tình hình sinh hoạt cÆ° dân trong thà nh, thấy quá nhiá»u ngÆ°á»i có cuá»™c sống cá»±c kỳ gian nan. Có lần, Tiêu Phong gặp má»™t bé gái đứng khóc thảm thiết ven Ä‘Æ°á»ng, ông đến há»i thăm tá»± sá»±. Cô bé ngẩng đầu, nÆ°á»›c mắt chan hoà , nức nở nói:
- Con đói quá, vừa rồi ở nhà , con thấy cái bánh bao, lỡ ăn mất, má con lúc vỠđã tát con ba cái, mắng con hư, ăn uống luông tuồng! Nguyên bánh đó để dà nh cho em và bố con, sao con dám ăn!. Con đang đói, thấy sẵn có bánh, con là m sao nhịn cho được?.
Tiêu Phong chua xót trong lòng, ông Ä‘i đến đầu Ä‘Æ°á»ng mua dăm ba cái bánh bao, Ä‘Æ°a cho cô bé, nói:
- Cho con nà y, ăn đi!
Cô bé Ä‘Æ°a tay nháºn bánh, nhét ngay nguyên má»™t cái và o miệng!
Tiêu Phong vừa quay gót bÆ°á»›c Ä‘i, ông chợt nghe tiếng khóc thét, khi quà y đầu nhìn, ông thấy má»™t đám trẻ nÃt Ä‘ang xúm lại già nh giáºt bánh bao của cô bé. Tiêu Phong chạy lại, hét to:
- Bá»n chúng bay là m gì váºy?
LÅ© trẻ bị nạt, cả đám dừng tay lùi ra, cô bé chạy đến nấp sau lÆ°ng Tiêu Phong, nắm góc vạt áo ông, giáºt giáºt:
- Tại tụi nó cũng đang quá đói!
Bá»n trẻ đồng thanh nói:
- Äúng thế, tụi con đói bụng lắm!
Tiêu Phong nhìn lũ trẻ, ông thở dà i, bảo:
- Các con chỠđây, ta Ä‘i mua thêm, đừng cÆ°á»›p giáºt bánh của tiểu muá»™i nà y nữa nhé!
LÅ© trẻ gáºt đầu lia lịa, cùng lên tiếng vâng lá»i.
Tiêu Phong mua bánh cho bá»n trẻ, ông thấy chúng nó ăn lấy ăn để, trong lòng rất buổn rầu, ông tá»± há»i, thà nh nà y ngÆ°á»i ngÆ°á»i ngÆ°á»i thiếu ăn nhÆ° váºy, khi quân thiết kỵ Mông Cổ đến, lấy đâu ra sức chống cá»±? Tiêu Phong đứng nhÃu mà y, suy tÆ° hồi lâu, rồi ông rảo bÆ°á»›c trở vá» phủ Gia Luáºt.
Äến trÆ°á»›c cá»a phủ, ông thấy Gia Luáºt Anh chống gáºy từ trong Ä‘i ra, Tiêu Phong há»i:
- Gia Luáºt huynh đệ Ä‘i đâu váºy? Chẳng hay Gia Luáºt TÆ°á»›ng quân có nhà không?
Gia Luáºt Anh trả lá»i:
- ThÆ°a, hôm nay ngà y mÆ°á»i lăm, gia gia đệ Ä‘i lăng tổ tiên từ sá»›m. Má»—i tháng, ngà y mÆ°á»i lăm, phụ thân đệ Ä‘á»u tế lá»… tổ tiên tại lăng, tuy rằng đây không phải đất nÆ°á»›c Khiết Äan, gia gia vẫn bá»n lòng thá» kÃnh tổ tiên, không chút sÆ¡ suất. Äệ ngồi nhà rảnh rá»—i, Ä‘ang định Ä‘i dạo, tiện thể ghé thăm công sá»± tÆ°á»ng thà nh.
Tiêu Phong nói:
- Ta cÅ©ng ở đấy vá», thấy trong thà nh nhiá»u ngÆ°á»i thiếu ăn, ngoà i Ä‘Æ°á»ng lắm trẻ đói khát. Ta nghÄ©, lúc nà y Ä‘ang mùa thu, mình nên ra ngoà i thà nh săn bắn kiếm miếng ăn cho há». Thợ săn sợ quân Mông Cổ, váºy ta thống lÄ©nh má»™t Ä‘á»™i quân Ä‘i ra ngoà i săn thú, trÆ°á»›c kiếm thức ăn cho cÆ° dân, sau luyện táºp thuáºt bắn cung tên cho binh sÄ©.
Gia Luáºt Anh vui vẻ nói:
- Huynh có ý rất hay, huynh không nói, bá»n đệ không sao nghÄ© ra. Äi, mình Ä‘i triệu táºp binh lÃnh ngay.
Tiêu Phong há»i lại:
- Thế đệ không phải chỠlệnh tôn trở v�
Gia Luáºt Anh vừa ra hiệu cho tuỳ tùng dẫn ngá»±a đến, vừa trả lá»i Tiêu Phong:
- Không cần chá», việc huấn luyện binh sÄ© do đệ đảm nhiệm, bá»n mình Ä‘em quân Ä‘i săn nÆ¡i gần lăng má»™, thân phụ đệ nếu gặp, chắc ông hà i lòng lắm đấy.
Hắn láºp tức má»i Tiêu Phong lên ngá»±a, cùng Ä‘i theo xe hắn, ra chá»— cổng thà nh hÆ°á»›ng tây. Äến nÆ¡i, Gia Luáºt Anh hạ lệnh thủ thà nh triệu táºp má»™t tiểu Ä‘á»™i binh lÃnh, chá»n ngá»±a khoẻ, rồi tất cả lÆ°ng Ä‘eo cung tên, theo Tiêu Phong và Gia Luáºt Anh xuất thà nh.
Thà nh Lâm Hoà ng nằm bên bá» sông Lâm Hoà ng, cá» nÆ°á»›c má»c ráºm rạp, đất Ä‘ai bá» hoang không ngÆ°á»i cầy cấy. Bấy giá» tiết mùa thu, và o lúc thu hoạch mùa mà ng, bởi chiến tranh liên miên, cÆ° dân các khu vá»±c ngoại thà nh Ä‘á»u di cÆ° và o trong thà nh Lâm Hoà ng, không còn ai canh tác. Tiêu Phong dõi mắt nhìn khắp nÆ¡i, chỉ thấy ruá»™ng đồng hoang vu, cá» dại má»c cao ngất, không má»™t bóng ngÆ°á»i, dÆ°á»›i là n gió, cây cá» xao Ä‘á»™ng tá»±a những âm hồn Ä‘ang than vãn mối há»n vong quốc. Tiêu Phong không còn hứng thú nhìn ngắm, ông giục ngá»±a chạy nhanh, bá»—ng má»™t con thá» rừng phóng ra từ bụi cá» ráºm. Tiêu Phong lắp tên và o cung, xuy ngá»±a chặn đầu, bắn má»™t phát tên, vút má»™t tiếng, con thá» Ä‘ang chạy nhảy, bị trúng tên rÆ¡i phịch xuống đất. Äám quân lÃnh đồng thanh hò reo, trÆ°á»›c đó, do Ä‘oà n ngÆ°á»i di chuyển là m Ä‘á»™ng, thá» chạy ra, cả bá»n há» tuy thạo nghá» săn bắn, nhng Ä‘á»u biểt thá» rừng thân hình nhá» nhắn, lanh lẹ, hÆ¡n nữa trong đám cá» ráºm, ngÆ°á»i Ä‘i săn vừa cản Ä‘Æ°á»ng, vừa bắn, khó lòng bắn má»™t phát tên trúng ngay Ä‘ich. Bây giá», há» chứng kiến tà i bắn Tiêu Phong, ai nấy Ä‘á»u khâm phục. Toán binh lÃnh thấy phấn khởi, rồi cùng nhau Ä‘i vá» hÆ°á»›ng tây, hỠđược Tiêu Phong chỉ bảo tiá»…n thuáºt, má»™t số ngÆ°á»i trong bá»n đã bắn được gà rừng, hÆ°Æ¡u nai nhá», cùng nhiá»u muông thú khác.
Äoà n ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘i, bá»—ng phÃa trÆ°á»›c hiện ra sÆ¡n cốc, có tiếng suối nÆ°á»›c chảy rì rà o. Gia Luáºt Anh nói:
- Äó là nÆ¡i mai táng các tổ tiên nhà đệ, Tiêu huynh chắc chÆ°a có dịp ghé qua?.
Thá»i xÆ°a, Tiêu Phong từng đến đấy tế bái, ông chỉ áºm ừ. Thốt nhiên, Tiêu Phong biến sắc, ông dang tay ra hiệu cho Ä‘Ã ng sau lui lại, tá»± mình nhanh chóng tiến ra phÃa trÆ°á»›c, leo đứng trên má»™t tảng đá to, đảo mắt quan sát tứ phÃa. Ngay lúc đó, trong rừng tùng chợt xao Ä‘á»™ng mạnh, có tiếng gầm to, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện hai con cá»p, chúng chạy à o à o tá»›i, nhe nanh, múa vuốt vồ chụp Tiêu Phong. Do cá»± ly quá gần, toà n thể quân lÃnh cùng cất tiếng kêu kinh hãi. Tiêu Phong tay phải liên hồi nạp tên, tay trái kéo cung, ông bắn ra hai phát, hai mÅ©i tên xé gió xạ và o hai con cá»p. Chỉ sau mấy tiếng gầm rú khủng khiếp, hai con cá»p ngã lăn, bốn vó cà o đất má»™t cháºp, rồi chúng nằm im, hết cá»±a quáºy.
Bá»—ng có tiếng vó ngá»±a, tiếng hÃ, má»™t Ä‘oà n ngÆ°á»i từ trong cốc tiến ra, Ä‘i đầu chÃnh là Gia Luáºt Hoà i Liêu. Gia Luáºt Anh gá»i to:
- Gia gia, mau lại đây xem, Tiêu huynh thần dÅ©ng đã bắn má»™t lúc hai phát tên, giết chết hai con cá»p!
Vị lão tướng đến gần chỗ xe ngựa đang túm tụm, vừa kinh hãi, vừa mừng rỡ, ông quay đầu ngựa hướng vỠTiêu Phong, chắp tay nói:
- Hôm nay lão hủ được mở rá»™ng tầm mắt, từ cha sinh mẹ đẻ đến giá», má»›i được thấy uy vÅ© của ngÆ°á»i Khiết Äan anh hùng, giá» lão có phải chết, chết cÅ©ng mát lòng, hả dạ!
Tiêu Phong vá»™i và ng hoà n lá»…, trả lá»i:
- Tôi không dám!.
Gia Luáºt Hoà i Liêu vung cao thanh kiếm, lão cất tiếng nói to:
- Nà y các ngÆ°á»i, ông xanh thấy chúng ta không ngá»›t bị Mông Cổ vÅ© nhục, đã cho má»™t vị đại anh hùng đến trợ giúp chúng ta, đấy là lòng trá»i chÆ°a muốn dứt giống Khiết Äan! Ta tuyên bố, từ đây toà n thể binh mã đặt dÆ°á»›i quyá»n cai quản Tiêu anh hùng, từ đây Tiêu anh hùng là m thống soái bá»n ta!
Tiêu Phong vội xua tay, ông lớn tiếng nói:
- Không được đâu! Táºn sức cho đồng tá»™c, chÃnh bổn pháºn của Tiêu Phong, vả lại, Tiêu Phong tôi má»™t kẻ vÅ© biá»n, tuyệt chẳng dám thống lÄ©nh quân Ä‘á»™i!
Gia Luáºt Hoà i Liêu tụt nhanh xuống ngá»±a, lão quỳ xuống, nhắm Tiêu Phong vái lạy.
Äoà n quân thấy thế, há» nhất loạt xuống ngá»±a, cùng quỳ xuống vái lạy theo.
Tiêu Phong hoảng quá, ông cũng cấp tốc xuống ngựa, nói nhanh:
- Xin má»i các vị đứng dáºy cho, Tiêu Phong chẳng dám nháºn đại lá»… nà y!.
Rồi ông đến gần Gia Luáºt Anh và Gia Luáºt Hoà i Liêu, nói:
- Xin hai vị đứng dáºy! Tiêu Phong chẳng xứng đáng!
Gia Luáºt Hoà i Liêu nói:
- Nếu anh hùng không nháºn lá»i, chúng tôi quyết chẳng đứng lên!
Tiêu Phong thấy không thể nâng hỠđứng lên được, là m nhÆ° váºy có phần bất kÃnh, ông Ä‘Ã nh nói:
- Tôi vừa chân Æ°á»›t chân ráo tá»›i đây, hoà n toà n xa lạ, không quen ngÆ°á»i, quen đất, sao thống soái cho được?
Gia Luáºt Hoà i Liêu nói:
- Hiện thá»i, tá»™c Khiết Äan Ä‘ang trong dầu sôi lá»a bá»ng, rất cần má»™t anh hùng nhÆ° ông dìu dắt bá»n ta chống Mông Cổ, trừ những Ä‘iiá»u ta không rà nh, kỳ dÆ° ta Ä‘á»u có thể phụ giúp ông.
Tiêu Phong chau mà y, đáp:
- Là m sao tôi nháºn cho được!.
Gia Luáºt Anh nói:
- Tiêu huynh cứ nháºn Ä‘i, tất cả chúng tôi Ä‘á»u muốn huynh là m chỉ huy mà !
Rồi y lá»›n tiếng há»i tất cả:
- Mấy ngÆ°á»i thấy thế nà o, ta nói đúng không?
Chúng nhân cả tiếng đáp:
- Äúng thế, mong Tiêu anh hùng chấp thuáºn!
Gia Luáºt Hoà i Liêu nói:
- Lão hủ già rồi, lão có nhiá»u việc muốn là m nhÆ°ng lá»±c bất tòng tâm, ông nhất định phải giúp ta!
Tiêu Phong bảo:
- TÆ°á»›ng quân tìm hiá»n tà i, lệnh ái đây lại Ä‘ang thá»i sung sức, được nhiá»u ngÆ°á»i quý trá»ng, chÃnh là nhân tuyển số má»™t ở đây!
Gia Luáºt Hoà i Liêu lắc đầu, nói:
- Nó là m sao sánh vá»›i anh hùng được. Hôm nay, tại đây, tÆ°á»›ng sÄ© ai ai cÅ©ng chứng kiến phong phạm tuyệt thế anh hùng của ông, Tá»™c Khiết Äan hằng ao Æ°á»›c được ngÆ°á»i nhÆ° váºy, nếu ông Ä‘em nhÆ°á»ng chỉ huy cho hạng tiểu nhân, sẽ không ai phục đâu! Ông đừng chối từ nữa, ta xin thay mặt trăm há» trong thà nh, van xin ông nháºn lá»i!
Nói xong, lão quỳ dáºp đầu, phủ phục xuống.
Tiêu Phong vá»™i Ä‘Æ°a tay ra đỡ ông lão dáºy, thở dà i, nói:
- Thôi được, mang ân chÆ° vị chiếu cố, Tiêu Phong bạo gan nháºn lá»i!
Má»i ngÆ°á»i đồng thanh hoan hô, mặt mà y Ä‘á»u há»›n hở. Tiêu Phong đỡ Gia Luáºt Hoà i Liêu đứng lên, nói rõ từng tiếng:
- Mòi chÆ° vị đứng cả dáºy thôi!.
Tất cả Ä‘á»u đồng loạt thÆ°a:
- Tuân lệnh Tiêu tướng quân. Rồi hỠcùng lúc đứng lên.
Tiêu Phong nhìn Gia Luáºt Hoà i Liêu và Gia Luáºt Anh, nói:
- Tiêu Phong ta kiến thức thô thiển, hôm nay maá» muá»™i nháºn trách nhiệm, mong sau nà y sẽ được nhị vị hết lòng hÆ°á»›ng dẫn.
Gia Luáºt Anh trả lá»i:
- Anh em trong nhà , chẳng nên khách khÃ! Äệ nguyện sẽ hết sức sống chết vì huynh!
Gia Luáºt Hoà i Liêu nắm tay Tiêu Phong, lão bị khÃch Ä‘á»™ng đến lạc giá»ng, run run bảo:
- Từ bao nhiêu năm qua, ta hằng cầu nguyện xuất hiện má»™t anh hùng nhÆ° ông để dìu dắt tá»™c Khiết Äan Ä‘ang ngà y ngà y suy thoái! Cuối cùng, hôm nay lá»i cầu nguyện đó đã được đáp ứng!
Tiêu Phong nắm tay ông lão, nói:
- Tướng quân yên tâm, tôi thỠsẽ giốc hết sức lực bảo vệ tánh mệnh hà ng vạn sinh linh thà nh Lâm Hoà ng!
Nói xong, ông tung mình nhảy lên lưng ngựa, cất tiếng ra lệnh:
- Các vị huynh đệ, trá»i sắp tối, hãy trở vá»!
Má»i ngÆ°á»i lục tục lên ngá»±a, chất các muông thú săn được lên xe, trong ánh nắng chiá»u, cả Ä‘oà n vá» thà nh, ai nấy Ä‘á»u hoan hỉ, nụ cÆ°á»i rạng rỡ trên môi.
Chiá»u hôm đó, Tiêu Phong cho xả thịt thú săn, Ä‘em chia những há»™ nghèo khó nhất trong thà nh. Ngà y hôm sau, Gia Luáºt Hoà i Liêu triệu táºp toà n thể tÆ°á»›ng sÄ© nÆ¡i giáo trÆ°á»ng, lão tuyên bố nhÆ°á»ng chức chỉ huy cho Tiêu Phong, cho niêm yết cáo thị thông báo khắp nÆ¡i. CÆ° dân Lâm Hoà ng khi hay tin Tiêu Phong hai mÅ©i tên bắn hạ hai mãnh hổ, rồi nháºn chức tÆ°á»›ng quân thống lÄ©nh quân sÄ©, Ä‘em chia sẻ thịt săn cho các nhà nghèo khó, ai nấy đồng lòng cảm Æ¡n Tiêu Phong. Tiêu Phong từ lúc tiếp nháºn chỉ huy tÆ°á»›ng sÄ©, má»™t mặt ông nhá» Gia Luáºt Anh cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng giúp việc táºp luyện sÄ© tốt, má»™t mặt ông tá»± mình tổ chức binh lÃnh ra ngoà i thà nh săn bắn, xạ thuáºt của quân sÄ© tiến bá»™ vượt báºc, số lượng thú săn được ngà y má»™t nhiá»u hÆ¡n, trong thà nh dÆ° giả thức ăn, cÆ° dân no ấm, ai nấy Ä‘á»u rất vui mừng.
--- Xem tiếp hồi 22 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:02 PM .
19-11-2008, 05:15 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 22: Äại quân áp cảnh.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 6: Binh lâm thà nh hạ
Hồi 22: Äại quân áp cảnh
Ngà y đó, Tiêu Phong Ä‘ang trông coi binh sÄ© luyện táºp nÆ¡i giáo trÆ°á»ng, bá»—ng có má»™t kỵ sÄ© giục ngá»±a xông và o, ngá»±a chạy quá nhanh, lúc y kìm cÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c Tiêu Phong, con ngưạ cất vó, hất kỵ sÄ© văng khá»i yên ngá»±a. Tiêu Phong phi thân đến đỡ y. Kỵ sÄ© cÅ©ng không kịp cảm tạ, y hổn hển thở. lắp bắp:
- Bẩm ... Bẩm Tiêu tÆ°á»›ng quân, ngoà i thà nh vô số quân Mông Cổ do Ä‘Ãch thân Tứ VÆ°Æ¡ng gia Hốt Tất Liệt cầm đầu, Ä‘ang ở cách đây ba mÆ°Æ¡i dặm tiến vá» Tây môn!
Gia Luáºt Anh vá»™i vã há»i:
- Quân số Æ°á»›c chừng bao nhiêu ngÆ°á»i?
Kỵ sĩ đáp:
- TrÆ°á»›c giá» chÆ°a há» thấy đông quân Mông Cổ nhÆ° váºy, khoảng chừng ba, bốn vạn ngÆ°á»i!
Là m Gia Luáºt Anh hÃt mạnh má»™t khẩu chân khÃ, gã thất thanh kêu:
- Sao nhiá»u ngÆ°á»i quá váºy?
Tiêu Phong chau mà y, bảo:
- Cuối cùng ... chúng cÅ©ng đã đến! Cho truyá»n lệnh, cấp tốc đóng cá»a thà nh!
Rôi ông nhìn Gia Luáºt Anh, nói:
- Äi nà o ... mình lên vá»ng gác cá»a Tây xem tình hình nà o!
Các tÆ°á»›ng sÄ© đồng loạt theo ông Ä‘i ra cá»a Tây.
Äến Tây môn, thấy cá»a thà nh đã đóng lại, thủ thà nh đã cho dà n quân chuẩn bị nghênh chiến. Tiêu Phong lên vá»ng gác đầu thà nh, ông nhìn ra xa, chỉ thấy tinh kỳ phấp phá»›i, đầu ngÆ°á»i lố nhố, ngà n vạn con ngá»±a dồn dáºp hÆ°á»›ng vá» Lâm Hoà ng thà nh, khà thế bức nhân, kinh ngÆ°á»i.
Gia Luáºt Anh buồn bã nói:
- Hệt lá»i Tiêu TÆ°á»›ng quân đã bà n, Hốt Tất Liệt thừa cÆ¡ ra tay bình định háºu phÆ°Æ¡ng. TrÆ°á»›c giá», quân số Mông Cổ đến gây hấn không quá và i ba ngà n ngÆ°á»i. Bữa nay chúng huy Ä‘á»™ng nhiá»u quân sÄ© nhÆ° váºy, chắc có ý định đạp Lâm Hoà ng thà nh bình địa!
Tiêu Phong không nói, ông nhá»› tình cảnh năm xÆ°a, đối đầu ngà n vạn thiết kỵ của Gia Luáºt Hồng CÆ¡ trÆ°á»›c ải Nhạn Môn quan, tình cảnh so vá»›i ngà y nay chẳng khác. Tiêu Phong suy nghÄ© hồi lâu, cháºm rãi nói:
- Kế sách hiện thá»i, chỉ có cách 'Cầm tặc, tiên cầm vÆ°Æ¡ng', ta sẽ tìm cách bắt sống Hốt Tất Liệt, hy vá»ng buá»™c y lui binh, láºp trá»ng thệ, từ đây vá» sau không xâm phạm nữa
Gia Luáºt Anh lắc đầu:
- NhÆ° váºy cá»±c kỳ nguy hiểm, huống hồ trong thiên quân vạn mã đó, không phải dá»… bắt ngÆ°á»i! Hốt Tất Liệt dÄ© nhên biết Tiêu tÆ°á»›ng quân anh hùng thần dÅ©ng, y thể nà o chẳng Ä‘á» phòng.
Tiêu Phong gáºt đầu nói:
- Gia Luáºt Anh huynh đệ rất có lý, Hốt Tất Liệt ngÆ°á»i tinh minh, nhất định y đã có để tâm ngăn ngừa. NhÆ°ng cuối cùng, ta chỉ có má»—i cách đó, không còn Ä‘Æ°á»ng nà o khác!
Gia Luáºt Anh giáºm chân, nóng nảy:
- Tiêu huynh!.
Tiêu Phong xua tay, bảo:
- Äừng nói nữa, vô Ãch! à ta đã quyết, tÃnh mạng hà ng vạn bá tánh Lâm Hoà ng đáng để ta phải liá»u mình!
Tiêu Phong ban lệnh hạ Ä‘iếu kiá»u, thám tỠđến thông báo:
- Äịch quân chỉ còn cách thà nh mÆ°á»i dặm.
Tiêu Phong khoát tay, truyá»n lệnh:
- Äiá»u thêm quân đến Tây môn, lo liệu đá lăn, cung tên, gắng giữ vững cổng thà nh.
Toà n quân ứng tiếng nháºn lệnh.
Tiêu Phong lÆ°ng Ä‘eo cung tên, ông nhảy lên mình ngá»±a, quay sang dặn Gia Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng:
- Nếu thà nh công thì quá tốt, còn nếu gặp sá»± cố bất trắc, ta cấm các đệ ra cứu ta, các ngÆ°Æ¡i phải lấy đại sá»± là m chÃnh!
Hai ngÆ°á»i kìm nÆ°á»›c mắt, gáºt đầu. Tiêu Phong truyá»n mở cá»a, má»™t ngÆ°á»i, má»™t ngá»±a xuất thà nh.
Trong tiếng vó ngá»±a, tiếng hà long trá»i dáºy đất, quân Mông Cổ tiến và o gần, Hốt Tất Liệt hay tin duy nhất má»™t ngÆ°á»i ra thà nh nghênh chiến. Hốt Tất Liệt rất kinh ngạc, truyá»n lệnh Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng cùng các cao thủ há»™ vệ ra y trÆ°á»›c tráºn quan sát. Khi nhìn thấy Tiêu Phong, Hốt Tất Liệt chắp tay lá»›n tiếng chà o:
- Tiêu huynh đệ Ä‘i đâu biệt tÃch váºy?
Tiêu Phong đáp:
- Tại hạ vẫn bình thÆ°á»ng, VÆ°Æ¡ng gia có khoẻ không?
Hốt Tất Liệt trả lá»i:
- Ta cÅ©ng bình thÆ°á»ng. Tiêu huynh ra Ä‘ii không lá»i từ biệt, khiến trong lòng ta nghÄ© nhá»› huynh!.
Tiêu Phong nói:
- Nhá»c công VÆ°Æ¡ng gia báºn tâm, Tiêu Phong má»— ngÆ°á»i Khiết Äan, ngà y hôm nay, gặp ngà i trong tình huống chiến tranh đôi bên!
Lá»i nói vừa, ông giục ngá»±a nhanh nhÆ° cÆ¡n lốc xông và o Hốt Tất Liệt, khi và o đến tiá»n quân Mông Cổ, ông nhanh nhẹn, liên tiếp phóng tiá»…n. Äịch quân vòng ngoà i nhắm Tiêu Phong bắn trả, ông bèn cúi rạp ngÆ°á»i trên yên ngá»±a, xâm nháºp và o trong, láºp tức quân Mông Cổ ngừng bắn tên vì sợ trúng và o đồng Ä‘á»™i,
Tiêu Phong huy Ä‘á»™ng hai tay liên tục phát chưởng, trong tiếng ngÆ°á»i rên ngá»±a hÃ, quân Mông Cổ ngã đổ ầm ầm. NhÆ° và o chốn không ngÆ°á»i, Tiêu Phong xông xáo, gấp rút tiếp cáºn Hốt Tất Liệt. Hai bảo vệ Tiêu TÆ°Æ¡ng tá» và Doãn khắc Tây kinh khiếp trÆ°á»›c uy thế thần dÅ©ng Tiêu Phong, chúng trố mắt nhìn, rồi đồng loạt huy Ä‘á»™ng vÅ© khà tấn công Tiêu Phong.
Tiêu Phong quát to má»™t tiếng, song chưởng ông vÅ© lá»™ng, chưởng kình mạnh bạo quét từ dÆ°á»›i lên, uy thế dá»i non lấp biển, kÃch và o hai ngÆ°á»i, là m há» liên tiếp thối lui, kinh mạch cả hai bị chấn Ä‘á»™ng khiến chân tay rÅ© rượi, binh khà tuá»™t tay, văng mạnh ra xa. Hai ngÆ°á»i trúng ná»™i thÆ°Æ¡ng không nhẹ, kinh hãi: "NgÆ°á»i nà y ná»™i lá»±c hồn háºu hiếm thấy!". Thấy Tiêu Phong dụng chưởng đánh lui hai ngÆ°á»i, Hốt Tất Liệt tuy trải qua hà ng trăm tráºn chiến, mặt chẳng khá»i không biến sắc.
Tiêu Phong ká»m đứng hai chân trên mình ngá»±a, ông tung mình xông và o Hốt Tất Liệt, bá»—ng bị ánh kim quang hoa mắt, má»™t cái vòng và ng Ä‘ang Ä‘iểm và o trÆ°á»›c mặt. NgÆ°á»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không, Tiêu Phong thiếu chá»— mượn lá»±c Ä‘á» kháng, ông vá»™i dùng thiên cân truỵ, đáp chân xuống đất, thấy vòng và ng chuyển hÆ°á»›ng đánh và o đầu mình. Tiêu Phong bám vững đôi chân trên đất, trong thấp thoáng bóng áo mầu hồng Ä‘ang nháºp ná»™i, Ä‘Æ¡n chưởng trong tay địch thủ kÃch tá»›i ông má»™t kình lá»±c nhanh nhÆ° sấm chá»›p. Tiêu Phong chẳng chần chừ, ông vung chưởng phản kÃch. Chỉ nghe vang lên má»™t tiếng khi hai chưởng giao tiếp, đôi bên Ä‘á»u đã bị chấn Ä‘á»™ng, Tiêu Phong nghÄ© thầm: "Không dè trong quân Mông Cổ có cao thủ tuyệt đỉnh cỡ nà y!" Ông nhìn kỹ, thấy đối chưởng vá»›i mình là má»™t lão tăng Tây Tạng áo Ä‘á», thân mình cao gầy, vầng trán hÆ¡i lõm xuống, biểu hiệu tuyệt đại cao thủ ná»™i lá»±c cá»±c kỳ hùng háºu, trán lõm đặc trÆ°ng của cảnh giá»›i luyện công cao siêu. Tiêu Phong chợt nhá»› Tân Nguyệt từng nói cao thủ số má»™t của Mông Cổ, hiện giữ chức vụ Quốc sÆ°, tên Kim Luân pháp vÆ°Æ¡ng. Ông nhủ thầm, cuối cùng đã gặp nhân váºt đó, quả nhiên danh tiếng y không phải lá»i đồn huyá»…n. Mắt nhìn Hốt Tất Liệt Ä‘ang được chúng nhân bảo vệ lui vá» sau, Tiêu Phong quyết định cấp tốc giải quyết cuá»™c chiến.
Lão tăng Tây Tạng đúng là Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng, y cÅ©ng kinh hãi thầm, trÆ°á»›c giá» y tưởng ngoà i Quách TÄ©nh ra không ai có ná»™i lá»±c thâm háºu đến thế, cảm giác chưởng kình bà i sÆ¡n đảo hải của đối thủ dồn sang, y vá»™i ngÆ°ng thần thôi Ä‘á»™ng ná»™i lá»±c chống trả. Tiêu Phong Ä‘ang hồi tráng niên, nếu chiến đấu lâu dà i, Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng tất sẽ bại, nhÆ°ng Tiêu Phong khó thể trong vòng và i phút thu tháºp được y. Lúc đó, Tiêu TÆ°Æ¡ng tá» lợi dụng thá»i cÆ¡, mặc dầu Ä‘ang mang ná»™i thÆ°Æ¡ng, hắn múa binh khà định xông và o láºp công, bá»—ng nghe Hốt Tất Liệt ra lệnh:
- Dừng tay! Ta không muốn đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i đó!.
Tiêu TÆ°Æ¡ng tá» sững sá», láºp tức thu hồi binh khÃ, hắn nghi nghi hoặc hoặc nhìn Hốt Tất Liệt. Hốt Tất Liệt trầm giá»ng, rõ rà ng từng tiếng má»™t:
- NgÆ°Æ¡i nghe rõ đấy, hai ngÆ°á»i há» Ä‘ang tá»· thà ná»™i lá»±c, cấm ai khác xen và o, trái lệnh xá» chém chẳng tha!
Tiêu TÆ°Æ¡ng tá» mà y mặt á»ng Ä‘á», vá»™i rút lui ra đứng Ä‘Ã ng sau. Äại quân Mông Cổ nhìn Tiêu Phong cùng Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng quyết đấu, quân sÄ© hà ng hà ng lá»›p lá»›p Ä‘ang khá»±ng ngÆ°á»i, khi nghe chủ tÆ°á»›ng truyá»n lệnh, chẳng kẻ nà o dám rục rịch Ä‘á»™ng thủ.
Hốt Tất Liệt cất cao giá»ng, bảo Tiêu Phong:
- Tiêu huynh đệ, huynh đệ đã cứu mạng xá muá»™i, ta và ông cùng kÃnh trá»ng nhau, sao ông nhất quyết Ä‘á»™ng võ?.
Tiêu Phong báºn ngÆ°ng thần váºn khÃ, không thể đáp lá»i.
Hốt Tất Liệt lại nói:
- Dù Tiêu huynh thắng được Quốc sư, với ngà n vạn đại quân ta, muốn đạp Lâm Hoà ng thà nh bình địa không khó, sao bằng huynh buông vũ khà hoà đà m?
Y rõ rà ng hà m ý, dẫu Tiêu Phong thắng Kim Luân Pháp vương, liệu ông có vượt qua, đả bại được đại quân của y?
Tiêu Phong má»™t mặt váºn sức cá»± địch, má»™t mặt nói:
- Các ngÆ°á»i ồ ạt đến đây, bức bách Khiết Äan ta không còn Ä‘Æ°á»ng sống, mà còn nói chuyện hoà đà m?
Tiêu Phong vừa nói, vừa tiếp tục thi đấu nội lực, trong khi Kim Luân Pháp vương mặt mà y tái xạm, đủ hiểu giữa hai bên, ai cao ai thấp! Hốt Tất Liệt lại nói:
- TrÆ°á»›c đây, ta Ãt để ý đến vùng nà y, đã để thủ hạ đốt nhà giết ngÆ°á»i, ngÆ°á»i Khiết Äan chịu xiết bao thống khổ, Ä‘á»u do ta trị quân không nghiêm!
Tiêu Phong đáp:
- Hôm nay đình chiến, mai đây các ngÆ°Æ¡i đến xâm phạm nữa, cÆ° dân Lâm Hoà ng không còn Ä‘Æ°á»ng sống, dÆ°á»›i áp bức nhÆ° váºy, chúng ta không sao chịu Ä‘á»±ng nổi, cuối cùng ta và ông lại sẽ thà nh thù địch nữa mà thôi!
Hốt Tất Liệt rút má»™t mÅ©i tên, Ä‘Æ°a tay bẻ gãy là m hai, rồi cất cao giá»ng:
- Ta, Hốt Tất Liệt, hôm nay cùng trá»i đất, từ giá» trở Ä‘i, Mông Cổ ta cùng Khiết Äan ông vÄ©nh viá»…n giao hảo, đối xá» nhÆ° huynh đệ, má»™t ngà y còn sống, ta thá» không gây chiến, nếu ta nuốt lá»i, số mạng sẽ kết thúc nhÆ° mÅ©i tên nà y!
Tiêu Phong lớn tiếng đáp:
- Äược lắm!
Ông thầm nghÄ©: "Tình thế hôm nay, mình hoà n toà n vô lá»±c Ä‘Æ°Æ¡ng cá»±! Hốt Tất Liệt bá»—ng nhiên cầu hoà , khoan biết y âm mÆ°u tÃnh toán gì khác không, y dẫn hà ng vạn quân sÄ© đến đây, ta thấy không có khả năng y cầu hoà . Bây giá», trÆ°á»›c đông đủ vạn vạn ngÆ°á»i, y thá» thốt, tất sẽ nói sao là m váºy. Dù gì Ä‘i nữa, hôm nay nếu được y nói ra má»™t lá»i, tránh được má»™t trÆ°á»ng sinh linh đồ thán, quả là má»™t kết cục cá»±c kỳ tuyệt vá»i". Ông nói rõ từng tiếng:
- Lá»i nói VÆ°Æ¡ng gia nặng nhÆ° chÃn cái đỉnh, đã cứu mạng toà n thể cÆ° dân Lâm Hoà ng, Tiêu Phong vô cùng cảm kÃch. Xin VÆ°Æ¡ng gia hạ lệnh cho Quốc sÆ° của ngà i cùng ta triệt chưởng, tránh hai bên thá» thÆ°Æ¡ng!
Hốt Tất Liệt mừng rỡ, y vội nói:
- Quốc sư, hãy cùng Tiêu huynh thu hồi nội lực,đừng tiếp tục nữa!
Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng gáºt đầu, Tiêu Phong nói:
- Ta đếm một, hai, ba ... rồi cả hai cùng thu nội lực, được không?
Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng gục gáºt đầu, Tiêu Phong đếm:
- Má»™t .. hai ... ba! - rồi ông láºp tức thu ná»™i lá»±c, đâu dè ông cảm giác lá»±c đạo đối phÆ°Æ¡ng ồ ạt tấn công!
Nguyên Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng không những không thu ná»™i lá»±c, mà mÆ°u tÃnh lợi dụng cÆ¡ há»™i trừ khá» má»™t địch thủ lợi hại. Tâm tÆ° Tiêu Phong biến chuyển nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, ông quát má»™t tiếng, Ä‘em mÆ°á»i thà nh công lá»±c vá»— ra má»™t chưởng. Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng Ä‘ang tưởng đánh lén thà nh công, chẳng ngá» bị Tiêu Phong phản kÃch mạnh má»™t ngá»n chưởng uy thế dÅ©ng mãnh tá»±a dá»i non lấp biển, lão láºp tức bị đẩy lui mấy bÆ°á»›c, bị thổ huyết má»™t vá»±ng. Tiêu Phong cÅ©ng lùi lại, mượn thế giải khai lá»±c đạo. Biến hoá bên trong đó, trừ các cao thủ, ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng không há» biết sá»± tình xấu xa ấy.
Hốt Tất Liệt dÄ© nhiên không biết, y nhanh chóng xuống ngá»±a, đến gần Tiêu Phong, chăm chú nhìn ông, cÆ°á»i nói:
- Tiêu huynh hai phát tên hạ hai mãnh hổ, việc đó loan truyá»n khắp vùng thảo nguyên. Dân Mông Cổ vốn lấy xạ thuáºt là m gốc, nên hết sức kÃnh phục đệ nhất anh hùng nhÆ° ông, chÆ°a kể Æ¡n cứu mạng xá muá»™i. Sau nà y, khi Hãn huynh ta vá»i ông đến tÆ°Æ¡ng kiến, mong ông vì ngà n vạn sinh linh Lâm Hoà ng, sẽ đáp ứng lá»i má»i gá»i đó!
Tiêu Phong đáp:
- Khiết Äan tháºt ra chẳng muốn khăng khăng đối đầu Mông Cổ, chỉ bị bó buá»™c, không thể không chống cá»±. GiỠđây, VÆ°Æ¡ng gia cam Ä‘oan hai dân tá»™c sống chung hoà bình, là tốt quá rồi! Chẳng riêng mình Tiêu Phong má»— cảm Æ¡n ngà i, toà n thể cÆ° dân Lâm Hoà ng Thà nh cÅ©ng Ä‘á»u cùng hết sức cảm kÃch ngà i!
Hốt Tất Liệt trả lá»i:
- Ông đừng lo, Hãn huynh ta sẽ tá»± tay thảo chiếu, bảo đảm từ giỠđối xá» Khiết Äan ngang hà ng Mông Cổ. Äến lúc đó, ta sẽ tá»± tuyên Ä‘á»c thánh chỉ.
Rồi y cÆ°á»i cÆ°á»i, nói
- Tháºt ra, má»™t cái thà nh cá»n con nhÆ° Lâm Hoà ng chẳng cần ta phải hÆ°ng binh, huy Ä‘á»™ng quân Ä‘á»™i nhiá»u nhÆ° thế! Ngà n vạn tÆ°á»›ng sÄ© đó, Ä‘Ãch thá»±c để đến nghênh đón Tiêu Huynh đấy!
--- Xem tiếp hồi 23 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:03 PM .
21-11-2008, 09:53 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 23: Túy ông chi ý.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 6: Binh lâm thà nh hạ
Hồi 23: Túy ông chi ý
Tiêu Phong trong lòng còn nghi ngại, ông chắp tay nói:
- Không dám, Tiêu Phong tôi tà i cán gì khiến VÆ°Æ¡ng gia phải Ä‘Ãch thân Ä‘em ngà n vạn quân đến nghênh đón, khiến tôi vô cùng xấu hổ!.
Ông nghÄ© thầm: "Y Ä‘em cả vạn ngÆ°á»i ngá»±a đến, tuyệt không chỉ vì hâm má»™ muốn chiêu hà ng ta, mà không kèm Ä‘iá»u kiện nà o. Äà ng trÆ°á»›c vạn vạn ngÆ°á»i đây, bất cứ Ä‘iá»u kiện nà o của y, ta Ä‘á»u bó buá»™c vì trăm há» Lâm Hòang phải Æ°ng chịu hết!".
Hốt tất Liệt phất tay, tuỳ tùng được dặn trước, dẫn ra một con ngựa yên cương đầy đủ. Hốt tất Liệt vui vẻ nói:
- Tiêu huynh kiêu dÅ©ng, má»™t ngÆ°á»i địch ngà n ngÆ°á»i, ông đừng khiêm nhượng quá. Hôm nay, ta và huynh đổi thủ thà nh bạn, ta lỡ bắn chết ngá»±a huynh, xin tặng huynh con Hãn huyết bảo câu nà y, ngá»±a quý phối anh hùng, rất tÆ°Æ¡ng đắc!
Tiêu Phong rà nh xem ngưạ, ông liếc qua, ông tá»± há»i tháºt sá»± trong thiên hạ có thứ ngá»±a hiếm nà y Æ°? Láºp tức, ông không từ chối, chắp tay đáp:
- Tạ ơn Vương gia, Tiêu mỗ thỉnh Vương gia lên ngựa, cùng tại hạ và o thà nh.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i, bảo:
- Tốt lắm! Má»i huynh dẫn Ä‘Æ°á»ng.
Tiêu Phong nhÃu mà y, nói:-
- Hà ng vạn quân mã đến thà nh, sẽ khiến trăm há» sợ hãi. Nếu VÆ°Æ¡ng gia tháºt lòng tin tưởng tại hạ, chỉ nên Ä‘em theo chừng ngà n ngÆ°á»i thôi, số còn lạin dá»±ng lá»u hạ trại bên ngoà i.
Hốt tất Liệt khoát tay, bảo:
- Ừ ... Äúng tháºt! Tiêu huynh mà ta chẳng tin, thiên hạ còn ai có thể cho ta tin tưởng được?.
Tiêu Phong hết sức cảm động, ông nghĩ bụng:
- NgÆ°á»i nà y hà o khi ngất trá»i, bụng chứa đại lược, ý muốn thống nhất thiên hạ của y quá ná»a có triển vá»ng thá»±c hiện được!
Ông láºp tức lên mình ngá»±a, cùng Hốt tất Liệt song song nhắm hÆ°á»›ng Lâm Hoà ng thà nh tấn phát. Bá»n Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng, Tiêu TÆ°Æ¡ng Tá» , Doãn khắc Tây dẫn ngà n tÆ°á»›ng sÄ© theo sau. Số các lá»™ quân Mông Cổ khác lui ra sau mÆ°á»i dặm, hạ trại.
Khi hỠđến gần Lâm Hoà ng, binh sÄ© nÆ¡i đầu tÆ°á»ng thà nh thấy Tiêu Phong dẫn vá» hà ng ngà n quân địch, chúng lưỡng lá»±, chÆ°a biết đối phó thế nà o, có nên bắn tên hay không. Bá»—ng Tiêu Phong vẫy tay, gá»i lên tÆ°á»ng thà nh:
- Gia Luáºt tÆ°á»›ng quân, truyá»n lệnh cho mở cổng thà nh. Ta đã giảng hoà cùng Mông Cổ, thoả thuáºn đình chiến.
Gia Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng vui mừng, Ä‘ang sắp sá»a cho mở cá»a, bá»—ng Gia Luáºt Hoà i Liêu thét to:
- Khoan! Coi chừng bị lừa gạt!.
Tiêu Minh Dương nói:
- Tiêu TÆ°á»›ng quân quyết chẳng lÆ°Ã gạt mình! TÆ°á»›ng quân chẳng phải ngÆ°á»i nhÆ° váºy!.
Gia Luáºt Anh cÅ©ng nói: "Äúng! Con tin TÆ°á»›ng quân.
Gia Luáºt Hoà i Liêu nạti
- Y dÄ© nhiên không phải hạng ngÆ°á»i Ä‘i thông đồng vá»›i địch, Ä‘i bán nÆ°á»›c, ta không tin y hèn hạ váºy, nhÆ°ng ta xem tình hình, thấy Tiêu tÆ°á»›ng quân đã bị đại quân Mông Cổ bức bách Ä‘iệu vá», má»™t khi cá»a mở, thiết kỵ Mông Cổ à o ạt xông và o, thể nà o Lâm Hoà ng sẽ máu chảy thà nh sông!
Gia Luáºt Anh lá»›n tiếng:
- Không phải! Tiêu TÆ°á»›ng quân là má»™t hán tá» kiên cÆ°á»ng, ông quyết chẳng để bị khuất tất nhÆ° váºy!
Gia Luáºt Hoà i Liêu mắng:
- Anh nhi, hiịen thá»i không phải lúc hốt hoảng là m liá»u! Hốt tất Liệt Ä‘em ngà n vạn quân đến đây, há chỉ để giảng hoà sao? Y nổi tiếng tinh minh, sao y có thể là m chuyện xuẩn ngốc váºy! Nếu con nghÄ© kỹ, sẽ thấy!.
Gia Luáºt Anh tuy tin tưởng Tiêu Phong, nhất thá»i không biết phải trả lá»i sao!
Äang lúc hai cha con tranh luáºn, Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng chạy xuống dÆ°á»›i, nói to:
- Tiêu TÆ°á»›ng quân Ä‘ang chá», các ngÆ°Æ¡i mau mở cổng đón tÆ°á»›ng quân.
Äám quân lÃnh bên dÆ°á»›i từng nghe Tiêu Phong gá»i cá»a, nay thấy tình hình xoay chuyển Ä‘á»™t ngá»™t, chúng sợ trái lệnh thượng cấp, Ä‘ang khá»±ng lại, chÆ°a mở cổng. Bây giá» có lệnh Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng, chúng nhanh chóng mở cá»a thà nh. Lúc Gia Luáºt Hoà i Liêu phát giác cá»a dã mở, lão chẳng thể là m gì khác, Ä‘Ã nh nhìn Tiêu Phong cùng Hốt tất Liệt tiến qua cổng.
Gia Luáºt Hoà i Liêu lệnh cho tuỳ tùng theo mình đến cản Ä‘Æ°á»ng Tiêu Phong, lão vung tay ra lệnh:
- Bắn tên, bắt sống Hốt tất Liệt.
Tiêu Phong ở bên cạnh Hốt tất Liệt, quát lớn:
- Các ngÆ°Æ¡i đừng hồ đồ váºy, không nghe ta nói mình đã giảng hoà cùng há» rồi sao?"
Gia Luáºt Hoà i Liêu nhìn Tiêu Phong:
- Ta không tin! Ta chẳng bị lừa gạt! Rõ rà ng ngươi dẫn cướp và o nhà , đang giúp lũ Mông Cổ!
Lão lại thét:
- Bắn tên! Hôm nay nhất quyết bắt sống Hốt tất Liệt.
Tiêu Phong bảo:
- Có ta đây, đừng là m cà n báºy váºy!.
Gia Luáºt Hoà i Liêu cá»±c giáºn dữ, thét lá»›n:
- Bắn chết tên phản loạn đi!
Tiêu Minh Dương xen và o giữa, xua tay lia lịa:
- Äừng bắn! Tiêu TÆ°á»›ng quân nhất định không phản đâu, tÆ°á»›ng quân chẳng phải ngÆ°á»i bán nÆ°á»›c cầu vinh!.
Quân sÄ© Khiết Äan thấy váºy, Ä‘ang chÆ°a biết nghe lệnh ai, và i quân tâm phúc Gia Luáºt Hoà i Liêu giÆ°Æ¡ng cung bắn tên và o Hốt tất Liệt. Tiêu Phong phất tay, ông lạng ngÆ°á»i và o chá»— các tên Ä‘ang phóng tá»›i, tay áo ông vung ra, nghe xoạt má»™t tiếng, các mÅ©i tên Ä‘á»u bị đẩy giạt ra ngoà i,
Má»i ngÆ°á»i ngÆ°ng thở, lại nghe Tiêu Phong gằn giá»ng:
- Các huynh đệ, Tiêu Phong ta tuy bất tà i, quyết chẳng phải hạng hèn hạ tham sống sợ chết! ÄÃch xác ngÆ°á»i Mông Cổ đã cùng ta giảng hoà , các ngÆ°Æ¡i thấy đó, bá»n há» chỉ Ä‘Æ°a đến đây có chừng ngà n nhân mã, số còn lại kia dá»±ng lá»u hạ trại bên ngoà i cách đây mÆ°á»i dặm.
Hốt tất Liệt bá»—ng mỉm cÆ°á»i, nói:
- Tiêu TÆ°á»›ng quân nói không sai, bản VÆ°Æ¡ng gia Ä‘Ãch thá»±c đến cầu hoà , nếu ta muốn công thà nh, đâu có đứng đây nói chuyện vá»›i các ngÆ°á»i?.
TÆ°á»›ng sÄ© Khiết Äan nghe y nói hợp lý, Gia Luáºt Anh bedn phi ngá»±a ra, lá»›n tiếng:
- Gia gia, Tiêu TÆ°á»›ng quân là nhân váºt anh hùng nhÆ° váºy, đâu có để ngÆ°á»i ta bức bách? Hà i nhi cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng đồng lòng, thá» chết nhất định theo lệnh tÆ°á»›ng quân!.
TÆ°á»›ng sÄ© Khiết Äan tuyệt đại Ä‘a số kÃnh má»™ Tiêu Phong, khi há» nghe Gia Luáºt Anh nói, Ä‘á»u đồng loạt hô theo:
- ThỠtheo tướng quân đến cùng!.
Gia Luáºt Hoà i Liêu nhìn Gia Luáºt Anh, mặt lão tái xanh, má»™t lúc lâu, im lặng không nói gì, rồi lão thở dà i má»™t tiếng, quất ngá»±a bá» Ä‘i.
Gia Luáºt Anh nói nhá»:
- Kiệt đệ, đệ vỠphủ chăm sóc cho gia gia!.
Gia Luáºt Kiệt nháºn lá»i, y giục ngá»±a chạy theo.
Trong khi đó,Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng lệnh quân sÄ© nhÆ°á»ng má»™t lối Ä‘i. Tiêu Phong xoay qua Hốt tất Liệt, lên tiếng giá»›i thiệu Gia Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng. Hai bên là m lá»… ra mắt. Hốt tất Liệt truyá»n lệnh:
- Tất cả tÆ°á»›ng sÄ© nghiêm giữ ká»· luáºt, không được sách nhiá»…u cÆ° dân, kẻ nà o vi lệnh trừng trị theo quân pháp.
TÆ°á»›ng sÄ© Mông Cổ nhất loạt ứng tiếng vâng lệnh. Gia Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c hà nh vi Hốt tất Liệt, cả hai rất mừng, bèn nhanh chóng má»i toà n thể nháºp thà nh.
Cả Ä‘oà n ngÆ°á»i vá» Ä‘iện Tuyên Chánh, Tiêu Phong má»i Hốt tất Liệt lên ngồi ghế trên, Hốt tất Liệt không khÆ°á»›c từ, y ra lệnh các tÆ°á»›ng lÄ©nh Mông Cổ nháºp Ä‘iện, Lấy từ trong bá»c ra má»™t đạo thánh chỉ, Y cầm hai tay giÆ¡ lên quá đầu, miệng hô:
- Tiêu Phong tiếp chỉ!.
Tiêu Phong quỳ xuống, nghe Hốt tất Liệt tuyên Ä‘á»c:
- Khiết Äan và Mông Cổ nguyên má»™t nhà , những chuyện xung Ä‘á»™t sẽ là quá khứ, từ giá» hai dân tá»™c đối đãi nhau nhÆ° huynh đệ. Khả hãn ta nghe danh ngÆ°á»i anh hùng vô địch Khiết Äan là Tiêu Phong thần dÅ©ng trên Ä‘á»i, rất hâm má»™, nay sắc phong Tiêu Phong 'Äông Liêu Äại TÆ°á»›ng quân', dÆ°á»›i quyá»n Tứ VÆ°Æ¡ng gia Hốt tất Liệt, Tiêu Phong tiếp được chỉ nà y láºp tức nháºn lãnh nhiệm vụ nÆ¡i Tứ VÆ°Æ¡ng gia. Khâm thá»!
NgÆ°á»i Khiết Äan nghe tuyên chỉ, há» biết đã chấm dứt chiến tranh, Ä‘á»u hết sức hoan hỉ.
Tiêu Phong vốn không nghÄ© mình há»™i đủ Ä‘iá»u kiện là m tÆ°á»›ng quân cho Mông Cổ, ngà y xÆ°a, lúc là m Nam Viện đại vÆ°Æ¡ng, ông đã cá»±c chán ngán là m quan, bây giá» phải là m tÆ°á»›ng quân thiết kỵ Mông Cổ, sẽ phải Ä‘Æ°a vó ngá»±a giầy xéo bốn phÆ°Æ¡ng. Tiêu Phong quỳ, ông nghe thánh chỉ, không nói nên lá»i, trong lòng ông hiểu, nếu ông kháng mệnh, số ngà n vạn quân Mông Cổ sẽ là m cá» Lâm Hoà ng, rõ rà ng Hốt tất Liệt Ä‘ang uy hiếp ông phải Æ°ng thuáºn. Do đó, Tiêu Phong Ä‘Ã nh cắn răng, thốt:
- Tiêu Phong đã tiếp nháºn chỉ!.
TÆ°á»›ng sÄ© Mông Cổ từng chứng kiến vÅ© công kinh ngÆ°á»i nÆ¡i Tiêu Phong, không ai không phục, dân Khiết Äan thấy Tiêu Phong thụ phong Äại TÆ°á»›ng quân Mông Cổ, từ giá», Äại hãn Mông Cổ sẽ không gây hấn nữa, ai nấy Ä‘á»u mừng, hỠđồng loạt cất tiếng hoan hô nhÆ° sấm. Tiêu Phong nghe tiếng hoan hô, trong lòng ông buồn vui lẫn lá»™n, nghÄ© thầm: "Ai ai cÅ©ng mong muốn mình là m Äại TÆ°á»›ng quân, há» chẳng biết ná»—i khổ sở trong tâm mình!. Thôi, để mua thanh bình cho nhiá»u ngÆ°á»i, dẫu Tiêu Phong ta ngà y sau vì váºy có phải chết thảm, quyết chẳng sợ!"
Trá»i Ä‘ang vá» chiá»u, Tiêu Phong sắp đặt tÆ°á»›ng sÄ© Mông Cổ cÆ° trú tại ba Ä‘iện Khai Hoà ng, Tuyên Chánh, NgÅ© Loan. Hốt tất Liệt lệnh cho quân sÄ© Mông Cổ tá»± lo gầy bếp nấu cÆ¡m, không quấy rầy cÆ° dân Lâm Hoà ng. Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng sẵn hôm qua đã có săn được và cho xả thịt má»™t con hÆ°Æ¡u. y hạ lệnh Ä‘em thịt hÆ°Æ¡u nấu yến tiệc khoản đãi Hốt tất Liệt. Trong bữa tiệc, Hốt tất Liệt rất hÆ°ng phấn, y chuyện vãn huyên thuyên. Gia Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng tha hồ cạn chén, luôn miệng chúc rượu. Gia Luáºt Hoà i Liêu thoái thác thân thể bị yếu, lão không tham dá»±.
Hốt tất Liệt nói:
- Hôm nay, Mông Cổ cùng Khiết Äan giao hảo, Hốt tất Liệt ta gặp gỡ các bạn, lòng ta rất cao hứng. Từ trÆ°á»›c đến nay, ta báºn chiến cuá»™c Nam chinh, đã không quan tâm đến nÆ¡i nà y, trị quân lÆ¡i lá»ng, khiên dân cÆ° Lâm Hoà ng gặp nhiá»u khổ nạn, ta đây có lá»i cáo lá»—i.
Gia Luáºt Anh cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng từng chứng kiến cung cách trị quân nghiêm nhặt của y, Hốt tất Liệt lại lá»… phép khiêm cung, không phách lối kiểu VÆ°Æ¡ng gia cao quý, hảo cảm trong há» cà ng tăng thêm.
Gia Luáºt Anh nói:
- Việc quá khứ, hãy dẹp qua luôn, chÃnh yếu là , tÆ°Æ¡ng lai hai dân tá»™c cùng chung hưởng hoà bình.
Hốt tất Liệt đáp:
- Xin cứ yên tâm, Mông Cổ ta dẫu hiếu chiến, nhÆ°ng rất trá»ng lá»i nói, Äại hãn ta đã ban chiếu chỉ, đừng nói chúng thần tá» chẳng dám trái lệnh, ngay con cháu muôn Ä‘á»i sau cÅ©ng không dám không tuân.
Tiêu Phong nói:
- Tốt! Äể mừng hoà bình của hai dân tá»™c, xin cạn chén! NhÆ°ng ... khoan đã ... hãy Ä‘em bát to lại đây, bá»n ta chỉ uống bằng bát to thôi!.
Ngồi bên Hốt Tất Liệt, Kim Luân Pháp vương lão chẳng uống, cũng chẳng ăn thịt. Hốt tất Liệt bảo:
-Quốc sÆ°, nếu ngà i không ăn uống, chẳng dám phiá»n ngà i ngồi lại đây bồi tiếp bá»n ta!.
Kim Luân Pháp vương cúi đầu, thưa:
- VÆ°Æ¡ng gia, thuá»™c hạ không đói, cÅ©ng không má»i mệt nếu ngồi lại đây!.
Hốt Tất Liệt bảo:
- Váºy a! Mình Ä‘i đã hà ng ngà n dặm đến đây, nhất định ông phải nghỉ má»™t chút!
Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng nhá» giá»ng thÆ°a:
- Thuá»™c hạ hoà n toà n không má»i mệt, xin được ở lại há»™ giá VÆ°Æ¡ng gia.
Hốt tất Liệt báºt cÆ°á»i, nói:
- Có Äại TÆ°á»›ng quân ở đây, Quốc sÆ° đâu cần lo lắng cho ta! Má»i ông cứ Ä‘i nghỉ, tối nay, ta sẽ nghỉ tại đây, váºy Quốc sÆ° cứ tá»± nhiên cho.
Kim Luân Pháp vÆ°Æ¡ng thấy Hốt tất Liệt có vẻ hÆ¡i phiá»n trong giá»ng nói, lão chỉ còn cách vâng lệnh, cáo từ rồi Ä‘i nghỉ.
NgÆ°á»i Khiết Äan có mặt hết sức khâm phục đảm lượng Hốt tất Liệt, Tiêu Phong nghÄ© thầm:
- NgÆ°á»i khà đỠnhÆ° vầy, tiếc thay lại là m VÆ°Æ¡ng gia cầm đầu vạn vạn quân Mông Cổ hung tà n! Nếu y chỉ là má»™t ngÆ°á»i võ lâm tầm thÆ°á»ng giang hồ, hay biết mấy!
Tá»u lÆ°á»ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u khá, há» uống đến táºn canh ba, Hốt tất Liệt có hÆ¡i ngà ngà say, cÆ°á»i nói:
- Tá»u phùng tri ká»· thiên bôi thiểu! Tối hôm nay, ta uống tháºt thống khoái! Ngà y mai, ta cùng Tiêu TÆ°á»›ng quân lên Ä‘Æ°á»ng trở vá», hy vá»ng sẽ sá»›m được cùng chÆ° vị uống má»™t tráºn khác nữa!
Tiêu Minh Dương đáp:
- VÆ°Æ¡ng gia từ xa đến, sao không nghỉ thêm Ãt ngà y nữa?.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i vui vẻ, lắc đầui
- "Không! Lúc ta xuất hà nh, xá muá»™i Tân Nguyệt đã dặn ta phải mau mau Ä‘em Tiêu tÆ°á»›ng quân trở vá»! Ta nấn ná ở đây, thể nà o cô ấy cÅ©ng sẽ rất khắc khoải!.
Nói xong, y Ä‘Æ°a mắt nhìn Tiêu Phong, cÆ°á»i tủm tỉm. Gia Luáºt Anh cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng hiểu ý, há» cÅ©ng gáºt gù cÆ°á»i theo.
Tiêu Phong chụp bát rượu, nói:
- Uống đi, uống đi! Ngà y mai, ta đi rồi, sợ còn lâu mới có dịp cạn chén cùng các đệ.
Ba ngÆ°á»i thấy Tiêu Phong có vẻ ngại ngần trÆ°á»›c chuyện tình cảm trai gái, hỠđồng loạt nâng chén uống cạn, cùng cất tiếng cÆ°á»i vang.
Hai hôm sau, Tiêu Phong cùng Hốt tất Liệt cáo từ má»i ngÆ°á»i, Ä‘em đại quân lên Ä‘Æ°á»ng trở vá».
--- Xem tiếp hồi 24 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:03 PM .
22-11-2008, 01:54 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 24: Tình ý ám lộ.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 7: Sinh nháºt đại yến
Hồi 24: Tình ý ám lộ
A Tá» dán mắt và o Tiêu Phong, tai cô lắng nghe ông cháºm rãi thuáºt lại sá»± tình lúc hai ngÆ°á»i xa nhau, cô chẳng hay, bên ngoà i trá»i đã đổ tuyết từ bao giá». Tiêu Phong nhìn hoa tuyết phÆ¡i phá»›i bay ngoà i song, ông ngừng má»™t cháºp, rồi nói:
- Lại đổ tuyết nữa rồi.
Chỉ lúc đó mắt A Tá» má»›i rá»i khá»i gÆ°Æ¡ng mặt Tiêu Phong, cô lắng nghe tiếng gió gà o hú ngoà i cá»a sổ, rồi há»i Tiêu Phong:
- Sau đó ra sao?.
Tiêu Phong đáp:
- CÅ©ng chẳng xảy ra gì nhiá»u, ta ở trong quân Mông Cổ, ngà y ngà y rảnh rá»—i, giúp huấn luyện binh sÄ©, hoặc Ä‘i săn.
A Tá» cÆ°á»i cÆ°á»i, nói
- Hèn chi lúc muá»™i và o nhà lần đầu, thấy ngÆ°á»i thêu trên túi tên sao quen quen, nhÆ°ng muá»™i đã chẳng thể nghÄ© ra huynh. NhÆ°ng, lúc đó muá»™i vừa lạnh, vừa mệt, mắt chẳng mở ra nổi, đâu có rảnh nghÄ© ngợi dông dà i. Cuối cùng trá»i xanh có mắt, cho muá»™i gặp lại được huynh! Nếu muá»™i cứ Ä‘i lăng quăng khắp chốn, vÄ©nh viá»…n chắc không thấy lại được huynh.
Bá»—ng A Tá» kêu lên, cô Ä‘Æ°a tay vịn và o cái ghế kế bên để đứng dáºy, nói:
- Ngựa của muội! Muội cột nó trong rừng, bên ngoà i doanh trại rồi quên bẵng đi mất. Mà không chừng giúp cho con tiện nhân đó có ngựa tẩu thoát!
Tiêu Phong nói:
- Muá»™i ngồi xuống Ä‘i, cẩn tháºn, chân Ä‘ang bị Ä‘au.
Rồi ông ra lệnh cho ngÆ°á»i Ä‘i tìm ngá»±a. A Tá» ngồi xuống, nói: - Con ngá»±a đó chạy nhanh lắm, từ lúc ở Liêu quốc đến giá», muá»™i chÆ°a thấy con ngá»±a nà o tốt nhÆ° váºy.
Tiêu Phong cÆ°á»i mỉm, nói:
- Giữ cho kỹ lắm, cũng bị lấy mất ngựa, mà nó cũng chẳng phải ngựa của muội!
Chẳng bao lâu, quân hầu đến báo tin:
- Bẩm TÆ°á»›ng quân, đã cho ngÆ°á»i Ä‘i tìm khắp nÆ¡i, nhÆ°ng chẳng thấy con Tiểu Hồng mã của A Tá» cô nÆ°Æ¡ng.
Tiêu Phong gáºt đầu, cho tên quân đó lui ra.
A Tá» hằn há»c nói:
- Lẽ ra muá»™i phải Ä‘á» phòng từ sá»›m, để cho mụ ta cÆ°á»›p lại được ngá»±a, tháºt tệ quá!.
Tiêu Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, bảo:
- A Tá», đừng giáºn nữa. Äể ta Ä‘á»n lại cho muá»™i má»™t con Tiểu Hồng mã khác, được không?.
Mắt A Tá» rá»±c sáng, cô vui vẻ há»i:
- Tháºt váºy sao?.
Tiêu Phong nói:
- Ta cÅ©ng có má»™t con hãn huyết bảo mã, ngá»±a VÆ°Æ¡ng gia tặng ta ngoà i thà nh Lâm Hoà ng, nếu muá»™i thÃch, ta tặng cho muá»™i.
A TỠnhẹ lắc đầu, nói:
- Không, muội chẳng lấy ngưạ của huynh đâu. Huynh là m Tướng quân, phải cưỡi ngựa tốt, chỉ cần huynh đi đâu cho muội đi theo đấy là được rồi!.
Tiêu Phong nghe giá»ng nói ôn nhu của cô, trong lòng ông rúng Ä‘á»™ng, chẳng ngăn được, ông liếc nhìn cô, ánh dÆ°Æ¡ng quang từ ngoà i song cá»a chiếu rạng rỡ lên khuôn mặt, vẻ thanh nhã tú lệ giống A Châu vô cùng, đôi nhãn châu linh Ä‘á»™ng đầy nhu tình, chẳng khác ngà y xÆ°a A Châu đã từng nhìn ông. Tiêu Phong trong lòng mê man, ông vừa muốn Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ và o khuôn mặt đã từng bao đêm hiện vá» trong má»™ng, bá»—ng nổ tiếng sấm bên tai: "A Châu đã chết rồi mà ! A Châu chết đã lâu rồi!". Tiêu Phong ngẩn ngÆ¡ rụt tay lại, ông quay Ä‘i, thở dà i!
A Tá» thấy Ä‘iệu bá»™ Tiêu Phong, cô biết Tiêu Phong vừa rồi nhìn nhầm mình vá»›i A Châu, trông và o tấm lÆ°ng to rá»™ng của Tiêu Phong, cô u uẩn thở dà i, há»i:
- Tỷ phu, huynh lại nhớ đến tỷ tỷ A Châu đấy à ?.
Tiêu Phong gáºt đầu nhè nhẹ, chẳng nói gì. Sau má»™t lúc lâu, A Tá» nói:
- Tá»· phu, nếu muá»™i cÅ©ng cùng tÃnh tình nhÆ° chị A Châu, liệu tá»· phu đối vá»›i muá»™i có được nhÆ° vá»›i tá»· tá»· muá»™i không?.
Tiêu Phong xoay lại, ông nhìn A Tá», nhá» giá»ng:
- A Tá», ta tÃnh tình thô lá»—, chẳng xứng vá»›i muá»™i, ta sẽ không là m cho muá»™i vui được, ta muốn muá»™i phải được sung sÆ°á»›ng, phải có hạnh phúc của riêng muá»™i. Äể rồi ta sẽ tìm gả muá»™i cho má»™t thiếu hiệp anh tuấn tiêu sái, A Châu tá»· tá»· muá»™i trên cõi linh thiêng cÅ©ng được an ủi!
A Tá» im lặng hồi lâu, hốt nhiên nÆ°á»›c mắt cô trà o ra, cô gục đầu xuống bà n khóc nức nở. Tiêu Phong hÆ¡i nhÃu mà y, há»i:
- A Tá», muá»™i lại Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng nữa rồi, ta nói có gì sai chăng?.
A Tá» Ä‘áºp tay xuống mặt bà n, cô khóc rống:
- Không! Muá»™i chỉ theo huynh thôi, muá»™i không rá»i xa huynh, sao huynh cứ muốn xua Ä‘uổi muá»™i?
Tiêu Phong nói:
- Ả ngốc nà y, ta chỉ muốn tốt cho muá»™i thôi, dù gì, cuối cùng muá»™i cÅ©ng phải có má»™t nÆ¡i để nÆ°Æ¡ng tá»±a suốt Ä‘á»i chứ?
A Tá» lại rÅ© ngÆ°á»i, cô gục đầu xuống bà n, khóc thút thÃt:
- Tá»· phu, suốt Ä‘á»i muá»™i không gả cho ai hết, muá»™i chỉ theo tá»· phu thôi, huynh đừng xua muá»™i Ä‘i!.
Tiêu Phong chua xót trong lòng, ông Ä‘Æ°a tay vuốt tóc A Tá», nói:
- A Tá», ta không thể lo cho muá»™i suốt Ä‘á»i được, ta chen chân trong giang hồ, thân bất do ká»·, sợ vá» sau liên lụy đến Ä‘á»i muá»™i. Ta phải tìm cho muá»™i má»™t chá»— tốt, ta má»›i yên tâm!
A Tá» "xì" má»™t tiếng, cô ngẩng đầu lên, mặt á»ng Ä‘á», rồi là nhÃ:
- Huynh đã chết rồi! Muá»™i cÅ©ng chẳng còn sống nữa, Muá»™i chỉ sống đây để ở bên huynh, nếu tá»· phu bây giá» lại rÆ¡i xuống vá»±c thẳm nhÆ° ngà y xÆ°a, trÆ°á»›c ải Nhạn Môn quan, muá»™i cÅ©ng sẽ nhảy xuống theo! Huynh ... tại sao huynh khó vá»›i muá»™i quá váºy. chỉ khăng khăng muốn Ä‘uổi muá»™i Ä‘i sống chá»— khác? Huynh sao cứ muốn bức tá» muá»™i!
Tiêu Phong trong lòng giá lạnh, ông nhá»› chuyện cô tá»± táºn trÆ°á»›c ải Nhạn Môn quan, biết cô lòng dạ sắt đá, khó lay chuyển khi đã quyết rồi, ông thở dà i sÆ°á»n sượt, nói:
- Sao muá»™i phải khổ não quá váºy? Ta hứa vá»›i A Châu sẽ chiếu cố muá»™i, chỉ vì ta muốn tìm cho muá»™i má»™t mái nhà , tìm cho muá»™i có chá»— lui tá»›i, ai da ... nếu muá»™i chẳng chê, chẳng chán ghét ở bên ta sẽ bị lắm buồn phiá»n, thì cứ Ä‘i theo ta?.
A TỠgạt nước mắt, nói:
- Tháºt váºy sao? Huynh nói lá»i, huynh có giữ lá»i không?.
Tiêu Phong gáºt gáºt đầu, nói:
- Giữ! Muội không chịu lấy chồng, sống cơ khổ linh đinh, ta chẳng yên tâm!
A Tá» giáºm chân nói:
- Từ giỠtrở đi, đừng nói chuyện gả bán của muội nữa!.
Tiêu Phong bảo:
- Äừng giáºm chân nhÆ° váºy, cẩn tháºn chá»— vết thÆ°ong kìa! Äược, từ giá» trở Ä‘i, ta sẽ không nói chuyện đó nữa!
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang trò chuyện, bá»—ng thấy má»™t kỵ sÄ© từ xa di chyển đến, thân mình quấn trong má»™t tấm chăn mà u Ä‘á», trên đầu Ä‘á»™i mÅ© lụa có kết lông vÅ©, đầy trá»i hoa tuyết bay phÆ¡i phá»›i xoay quanh ngÆ°á»i, chẳng mấy chốc, khi đến gần, thấy gò má á»ng Ä‘á» vì gió rét, thêm phản ánh mà u Ä‘á» tấm chăn khoác trên ngÆ°á»i, vẻ mặt cá»±c kỳ kiá»u diá»…m. A Tá» không vui, cô than:
- Coi kìa, cô Công Chúa Mông Cổ đã lại tìm đến kìa, sao cô cứ bám riết và o huynh!.
Tiêu Phong khẽ lắc đầu, ông gượng cÆ°á»i, không nói gì.
- Tiêu đại ca, muội vỠrồi đây nà y! - Tân Nguyệt khoát tấm chăn ra đằng sau, bước và o nhà .
A Tá» thấy hai tay nà ng trống trÆ¡n, cô chẳng ngăn được câu há»i:
- Công chúa vỠsớm quá, cô đã không săn được hoả hồ ly sao?.
Tân Nguyệt đưa tay cởi mũ, nà ng thở dà i, nói:
- Săn được chứ, được tới hai con, nhưng rồi đã phải thả chúng ra!
A Tá» cÆ°á»i mát má»™t tiếng, nói:
- Hừ ... hoá ra cô nÆ°Æ¡ng vẫn giữ tÃn ngưỡng, coi chúng là linh váºt! Nếu sá»›m biết váºy, ta đã chẳng nói cho cô biết tá»· phu ta thÃch món đó, cô chẳng có được má»™t chút phóng tâm nà o!
Tân Nguyệt gỡ cái mÅ© ra khá»i đầu, nà ng nhoẻn miệng cÆ°á»i, nói:
- Khoan sốt ruá»™t, chá» nghe muá»™i nói rồi sẽ rõ. Sáng nay, Ä‘i chẳng lâu, trong khu rừng ráºm, muá»™i đã gặp ngay má»™t con hoả hồ ly, bình thÆ°á»ng giống thú đó lẩn trốn nhanh lắm, nhÆ°ng con hoả hồ ly nà y chân bÆ°á»›c cà nhắc, nó Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng. Muá»™i bắn má»™t phát tên, trúng ngay và o đùi sau của nó, nó giẫy giụa, ngã lăn ra đất. Bá»—ng má»™t con hoả hồ ly khác từ trong bụi ráºm phóng chạy vá» phÃa con hoả hồ ly bị trúng tên, nó không ngừng kêu la. Con má»›i đến, khi nó thấy bá»n muá»™i, đã không bá» chạy, mà chỉ lăng xăng bên cạnh con bị thÆ°Æ¡ng. Tiểu Nhạn định bÆ°á»›c đến nhặt con trúng tên, nó liá»n xông ra định cắn chân Tiểu Nhạn. Tên quân sÄ© đứng kế bên phóng trÆ°á»ng mâu ra đâm, nó tránh phải, né trái, miệng không ngừng kêu la, dÆ°á»ng nhÆ° không nỡ bá» Ä‘i. Muá»™i thấy tá»™i nghiệp, bèn bảo tên quân sÄ© đừng là m nó bị thÆ°Æ¡ng. Muá»™i xem kỹ con bị trúng tên, thấy nó chỉ bị vết thÆ°Æ¡ng nÆ¡i đùi, không bị nguy đến tÃnh mạng. Muá»™i Ä‘oán chúng là má»™t đôi, sợ muá»™i bắt Ä‘i má»™t, nó không muốn xa nhau. NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng bảo, sống có đôi nhÆ° chim, khi gặp hoạn nạn chim cÅ©ng kéo nhau bay vù, hai con váºt nhá» nà y chúng nó lại táºn tình vá»›i nhau nhÆ° thế, muá»™i thấy bất nhẫn, muá»™i sai quân sÄ© buá»™c thuốc chữa trị vết thÆ°Æ¡ng của nó, xong rồi muá»™i cho thả cả hai. Cuối cùng muá»™i chỉ săn được có má»™t đôi gà rừng Ä‘em vá» cho huynh dùng. Tiêu đại ca, muá»™i tháºt ngốc nghếch, huynh thấy muá»™i đáng trách không?.
Tiêu Phong lắc đầu, nói:
- Công chúa là một cô nương có lòng thiện lương, đâu có ngốc nghếch đâu!.
Rồi ông ngÆ°á»›c nhìn A Tá», nói:
- A Tá», nếu là muá»™i, thể nà o muá»™i cÅ©ng sẽ không thả đâu! Từ giá», muá»™i hãy há»c theo Công chúa, thay đổi tÃnh khà hung hăng của muá»™i Ä‘i!.
A TỠbĩu môi, cô lắc đầu lia lịa, nói:
- Cô ấy là cô ấy, muá»™i là muá»™i, muá»™i nghÄ© muá»™i đâu có gì tệ hại đâu, việc gì muá»™i phải Ä‘i há»c cô ấy! Bảo muá»™i há»c cái dá»› dẩn của cô à ? Bắt được và o tay rồi lại thả Ä‘i, muá»™i chẳng có ngá»› ngẩn váºy!
Tiêu Phong không biết phải cÆ°á»i hay khóc, ông biết rõ tÃnh nết chanh chua của cô, Tiêu Phong chỉ Ä‘Ã nh nhăn mặt nhÃu mà y, không là m gì khác hÆ¡n được!.
Tân Nguyệt được Tiêu Phong tán thưởng, nà ng không khá»i thấy vui sÆ°á»›ng trong bụng, bèn đến ngồi cạnh Tiêu Phong, nói:
- Tiêu đại ca, muá»™i hứa kiếm hoả hồ ly cho huynh, muá»™i chÆ°a là m được, để mai muá»™i sẽ nấu và i món Nam triá»u má»i huynh cùng A Tá» cô nÆ°Æ¡ng dùng thá». Chuyện kia, muá»™i xin lá»—i huynh!
Tiêu Phong xua tay, nói:
- Không cần đâu! Công chúa chẳng sai trái, đâu cần xin lá»—i hạ thuá»™c, Tiêu Phong ngà n lần chẳng dám nháºn!
Tân Nguyệt vội nói:
- Huynh dÄ© nhiên khác, muá»™i tháºt lòng xin lá»—i huynh.
Lá»i thốt ra, Tân Nguyệt chợt thấy mình đã vô ý thổ lá»™ tâm tình, nà ng chẳng khá»i ngượng, Ä‘á» bừng mặt!
Tiêu Phong từ lúc bị A Tá» bám theo, ông truy ra nguyên nhân, do lúc trÆ°á»›c vô ý đả thÆ°Æ¡ng cô, ông đã chẳng tị hiá»m nam nữ, ngà y đêm ôm cô bên mình để duy trì chân khà cho cô, lúc bấy giá» vì tình thế bó buá»™c, giỠđây, ông thấy A Tá» bá» phà tuổi thanh xuân Ä‘i tìm mình, trong lòng ông không khá»i hối háºn. Tình ý Tân Nguyệt dà nh cho mình, dÄ© nhiên A Tá» thấy rõ từ lâu, bây giá» tiện có A TỠở đây, Tiêu Phong quyết định giữ má»™t khoảng cách nhất định vá»›i Công chúa, tránh tạo cÆ¡ há»™i cho Công chúa tiến đến gần; Giá»ng Ä‘iệu, cung cách ông luôn giữ pháºn kẻ dÆ°á»›i, cá»™ng má»™t chút lãnh đạm, hy vá»ng tình cảm cô dần dần nhạt phai Ä‘i, lâu ngà y, sẽ tá»± cô ta cắt đứt. Vừa rồi Tân Nguyệt buá»™t miệng thổ lá»™ tâm tình, Tiêu Phong giả vá» không để ý, ông thấy cô Ä‘á» bừng mặt, cúi đầu xuống thấp, Tiêu Phong không biết phải nói gì, trong bụng ông thở dà i sÆ°á»n sượt. A Tá» thấy tình cảnh đó, cô buồn vui lẫn lá»™n, buồn vì Tiêu Phong trong lòng chỉ có má»—i A Châu, con gái trong khắp cả thiên hạ chẳng ai là m ông Ä‘á»™ng tâm, mình cÅ©ng trong số đó, ròi cô vui vì Tiêu Phong đã không để ý ngÆ°á»i khác, đến ngay Công chúa Mông Cổ nà y, Ä‘oan trang mỹ lệ là váºy mà ông cÅ©ng không để mắt tá»›i. Má»—i ngÆ°á»i má»™t tâm sá»±, há» trầm ngâm, không nói năng gì.
- Ha ha ha! - má»™t trà ng cÆ°á»i từ bên ngoà i vá»ng và o, tiếng vén rèm cá»a, rồi má»™t nam tá» mình váºn chiến bà o trắng bÆ°á»›c rảo và o, cÆ°á»i nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, ông tháºt tốt số quá, được hai mỹ nhân là m bạn, nên từ khÆ°á»›c Ä‘i săn cùng ta!
Tiêu Phong đứng dáºy nhÆ°á»ng chá»— ngồi, ông nói:
- VÆ°Æ¡ng gia chá»› cÆ°á»i, hôm nay ngà i Ä‘i săn, sao trở vá» sá»›m thế? Ngà i săn được những gì?.
NgÆ°á»i má»›i và o là Hốt Tất Liệt, y vừa cÆ°á»i vừa vá»— vai Tiêu Phong, nói:
- Không có ông Ä‘i cùng, bá»n ta chả săn được gì! Vắng mặt tay thiện xạ hạng nhất dÆ°á»›i trá»i, thu hoạch săn bắn đủ bÃết trÆ°á»›c kết quả ra sao rồi. Ta đâu định vá» sá»›m, nhÆ°ng khi thấy cô em gái bảo bối đòi vá» trÆ°á»›c, ta má»›i nghÄ© nên mau đến thăm ông cùng cô tiểu di tỠông, để ông biết rằng, chẳng phải chỉ má»—i mình em ta nghÄ© đến ông, mà còn có cả ta nữa!.
Nói xong, y ngó Tân Nguyệt, cÆ°á»i ầm. Tân Nguyệt Ä‘ang bối rối, nà ng bị Hốt Tất Liệt nói má»™t thôi nhÆ° váºy, chẳng chịu nổi, nà ng giáºm chân kêu lên:
- Ca ca!.
--- Xem tiếp hồi 25 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:04 PM .
23-11-2008, 10:56 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên mã hà nh không - Hồi 25: Táºt đố.
Thiên mã hà nh không - Tiêu Phong háºu truyện
Tác giả: Lâm Tịch Ngữ
Táºp 7: Sinh nháºt đại yến
Hồi 25: Táºt đố (Ghen ghét)
Hốt tất Liệt thu nét cÆ°á»i trên mặt, ông quay sang vui vẻ há»i A Tá»i:
- Chắc cô nương đây là em gái cuả phu nhân Tiêu tướng quân?.
A TỠgắng đứng lên hà nh lễ, thưa:
- A Tá» kÃnh ra mắt VÆ°Æ¡ng gia.
Hốt tất Liệt ngăn A Tá», bảo:
- Cô nÆ°Æ¡ng chân Ä‘ang Ä‘au, không cần hà nh lá»…. A Tá» cô nÆ°Æ¡ng tháºt thanh nhã đẹp đẽ, chắc phu nhân TÆ°á»›ng quân là ngÆ°á»i tuyệt đẹp trên Ä‘á»i. Ôi, sao trá»i xanh ganh ghét, là m má hồng pháºn bạc!.
A TỠvội ghé sát và o Hốt tất Liệt, thì thà o:
- VÆ°Æ¡ng gia Ä‘oái lòng đến thuá»™c hạ, thá»±c đáng quý, nhÆ°ng cái chết của tá»· tá»· in hằn ná»—i Ä‘au không dứt trong tim tá»· phu, A Tá» kÃnh mong VÆ°Æ¡ng gia từ giỠđừng nhắc đến tá»· tá»· trÆ°á»›c mặt tá»· phu nữa, tránh cho tá»· phu đỡ Ä‘au lòng.
Hốt tất Liệt nhè nhẹ gáºt đầu, ông nhìn Tiêu Phong, nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, ta xin lá»—i đã khÆ¡i dáºy vết thÆ°Æ¡ng lòng trong ông.
Ná»™i công Tiêu Phong thâm háºu, đã nghe rõ lá»i nói thầm của A Tá», ông thở dà i, đáp:
- Tạ ân VÆ°Æ¡ng gia quan tâm! Dẫu VÆ°Æ¡ng gia không nói, lúc nà o ta cÅ©ng da diết nhá»› nà ng. Nà ng không phải mỹ nhân tuyệt thế vô song, nhÆ°ng trong tim óc ta, nà ng đẹp nhất trên Ä‘á»i, con gái khắp thiên hạ không ai sánh bằng. Suốt Ä‘á»i nà y, ta không sao quên được!.
Tiêu Phong nói lá»i đó, để trả lá»i Hốt tất Liệt, nhÆ°ng tháºt ra ông dụng tâm mong Tân Nguyệt nghe, mong cô hiểu rõ, trong tim ông, vÄ©nh viá»…n chỉ có má»™t A Châu!.
Hốt tất Liệt nói:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân tình thâm nghÄ©a trá»ng, lệnh phu nhân tuy mất lâu rồi, TÆ°á»›ng quân vẫn chung tình, khiến cho ngÆ°á»i ngÆ°á»i phải kÃnh trá»ng.
Khi nghe Tiêu Phong, thoạt tiên Tân Nguyệt trong lòng không khá»i buồn rầu, nhÆ°ng cô xoay chuyển ý nghÄ©:
- Nếu chà ng bạc tình, ta tất đã không để ý đến chà ng, nhÆ°ng chà ng chung tình váºy, tháºt khác ngÆ°á»i. Tuy thân mang võ công tuyệt thế, hà o khà ngất trá»i, chà ng lại cô khổ lênh đênh quá thể, ta nhất định phải gắng để ý chăm sóc tốt cho chà ng hÆ¡n.
Suy nghÄ© váºy, trong lòng cô vừa yêu vừa xót, tình cảm cô dà nh cho Tiêu Phong tăng thêm má»™t tầng nữa.
Hốt tất Liệt nhìn Tân Nguyệt cúi đầu trầm ngâm nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn, ông vá»— nhẹ và o cô, há»i cô:
- Tân Nguyệt, sao muá»™i ngÆ¡ ngẩn váºy?.
Tân Nguyệt vội ngẩng đầu, hai má đỠbừng, cô đáp:
- Không! Không có đâu ... Muội ngơ ngẩn gì đâu!.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Ngà y mai sinh nháºt muá»™i được hai mÆ°Æ¡i tuổi, muá»™i nhá»› không?.
Tân Nguyệt liếc Tiêu Phong, má hãy còn á»ng hồng, cô nghiêng nghiêng mái đầu, nói:
- Năm nà o sinh nháºt cÅ©ng nhiêu đó, chả còn ý nghÄ©a gì ... năm nay chắc cÅ©ng váºy!
Hốt tất Liệt há»i:
- Muá»™i sao váºy? Muá»™i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng Công chúa tối Æ° tôn quý ở Äại Mông Cổ ta, tổ chức mừng sinh nháºt, sao có thể là m sÆ¡ sà i qua loa được? Mấy hôm nay ta cố ý không nhắc đến, muá»™i tưởng ta quên? Muá»™i đừng lo, ta đã sá»›m sắp đặt má»i chuyện rồi, ngà y mai bảo đảm muá»™i sẽ tháºt mãn nguyện!.
Tân Nguyệt cÆ°á»i, đáp:
- Äa tạ tứ ca lÆ°u tâm, muá»™i sẽ không quên Æ¡n ca ca!.
Trong lòng cô tự nhủ: "Ca ca muốn bảo đảm muội được mãn nguyện, liệu ca ca có thể khiến Tiêu đại ca ái mộ muội không?
Nghe đói thoại hai ngÆ°á»i, Tiêu Phong má»›i vỡ lẽ, Tân Nguyệt má»i mình ngà y mai đến chÆ¡i, nguyên để ăn sinh nháºt cô, tức thì ông trong lòng chẳng khá»i ân háºn, ông nhìn Tân Nguyệt nói:
- Thì ra ngà y mai là ngà y vui của Công chúa, vừa rồi tôi đã phụ lòng thà nh cuả Công chúa, tháºt tệ quá.
Tân Nguyệt ngÆ°á»›c nhìn Tiêu Phong, cô cÆ°á»i há»i:
- GiỠđây huynh biết rồi, huynh có nháºn lá»i muá»™i má»i không?.
Tiêu Phong gáºt gáºt đầu, nói:
- Mang Æ¡n thịnh tình Công chúa, ngà y mai nhất định tôi sẽ đến, mà còn được Công chúa Ä‘Ãch thân nấu bếp, Tiêu Phong má»— ngà n vạn lần không xứng đáng nháºn lãnh ân Ä‘iển đó!.
Äang nhắp trà , Hốt tất Liệt dừng phắt ngay lại, lên tiếng ngạc nhiên:
- Gì cÆ¡? Tân Nguyệt Ä‘Ãch thân xuống bếp?.
Y láºp tức đặt chén trà xuống mặt ká»·, rồi cÆ°á»i cÆ°á»i bảo:
- Tân Nguyệt, muá»™i quá sức thiên vị đấy, muá»™i chỉ má»i Tiêu tÆ°á»›ng quân và A Tá» cô nÆ°Æ¡ng, không ngó gì đến ta?.
Tân Nguyệt nói:
- Muá»™i Ä‘ang há»c nấu bếp Nam triá»u, huynh chẳng Æ°a mấy món đó, muá»™i không dám má»i huynh!.
Hốt tất Liệt gáºt gù, nói:
- À ... thì ra thế, cô chỉ nấu cho Tiêu tướng quân và A TỠcô nương, ta không có số được ăn ngon!.
Tân Nguyệt đứng lên, nhác tấm chăn to mầu hồng, nói:
- Tiêu đại ca, A TỠcô nương, muội đi đây!.
Hốt tất Liệt cÆ°á»i cÆ°á»i, há»i:
- Sao tiểu muội bỠđi sớm thế?.
Tân Nguyệt Ä‘Æ°a tay khoác chăn lên mình xong, cô quay đầu, lÆ°á»m Hốt tất Liệt, cà u nhà u:
- Huynh đó, thiệt không chịu nổi, cứ theo chá»c phá ngÆ°á»i ta!.
Nói Ä‘oạn, cô là m mặt giáºn, bÆ°Æ¡n bả nhắm cá»a Ä‘i ra ngoà i. Hốt tất Liệt vá»— tay cÆ°á»i ầm, ông đứng dáºy, nói:
- Nè ... chá» ta má»™t chút, để ta Ä‘Æ°a muá»™i vá».
Rồi y quay sang bảo Tiêu Phong và A Tá»:
- Chiá»u mai, ta tổ chức ca vÅ© mừng sinh nháºt Tân Nguyệt, má»i Tiêu tÆ°á»›ng quân và A Tá» cô nÆ°Æ¡ng vui lòng đến dá»±.
Tiêu Phong trả lá»i:
- VÆ°Æ¡ng gia chá»› khá khách khÃ, chúng tôi nhất định phải đến!.
Tiêu Phong tiá»…n Hốt tất Liệt xong, ông cùng A Tá» chuyện vãn má»™t lúc, sau đó, cả hai cùng dùng cÆ¡m chiá»u. Rồi Tiêu Phong Ä‘Ãch thân Ä‘Æ°a A Tá» vá» lá»u Công chúa.
Äược Tiêu Phong nháºn lá»i ngà y mai sẽ đến ăn mừng sinh nháºt vá»›i mình, Tâm Nguyệt trong lòng vui sÆ°á»›ng, không ngủ được, cô cứ ráo riết dò há»i A Tá» chuyện Ä‘á»i Tiêu Phong, A Tá» ngán ngẩm trong bụng, đã chỉ nói hà m hồ cho qua, rồi cô ngủ khì, Tân Nguyệt Ä‘Ã nh ngừng chuyện há»i han.
Ngà y hôm sau, mặt trá»i chiếu sáng rạng rỡ, tráºn bão tuyết liên miên kéo dà i suốt mấy ngà y qua chợt tạnh hẳn. Tiêu Phong đến lá»u Tân Nguyệt, thấy cô Ä‘ang lúi húi chiên xà o, bá»n nha hoà n lăng xăng chung quanh, A Tá» ngồi bên cạnh, miệng cô không ngá»›t tiếng khen chê. Tiêu Phong đến gần, chắp tay hà nh lá»…, nói:
- Công chúa, Tiêu Phong chúc mừng sinh nháºt tốt là nh của Công chúa.
Tân Nguyệt ngước nhìn, cô vui vẻ bảo Tiêu Phong:
- Tiêu đại ca đừng giữ lá»… quá, má»i huynh và o ngồi chÆ¡i má»™t chốc, rồi mình sẽ thưởng thức các món ăn.
Tiêu Phong đáp:
- Công chúa là báºc thiên kim, bữa nay ra tay nấu bếp, Tiêu Phong chẳng đáng hưởng ân huệ ấy. Thỉnh Công chúa để đầu bếp là m, má»i Công chúa mau chóng và o bên trong nghỉ ngÆ¡i.
Äang giữa mùa đông tuyết giá, nà ng đứng trÆ°á»›c hoả lò, trán Tân Nguyệt lấm tấm mồ hôi, vừa quệt tay lau mồ hôi, cô vừa nói:
- Không sao ... mấy năm trÆ°á»›c, ăn sinh nháºt chẳng có ý vị gỉ, hôm nay muá»™i đứng ra nấu mấy món ăn, cÅ©ng muốn là m má»™t ngà y đặc biệt khác Ä‘i.
Tiêu Phong nghe cô cÆ°á»i nói, ông gáºt gù, tiến lại gần nhìn xem, chỉ thấy cô xà o nấu Ä‘ang những món nhiá»u mầu nhiá»u sắc, ông chẳng dằn được hiếu kỳ, bèn há»i:
- Công chúa có thể nói tên mấy món nà y không?.
Tân Nguyệt cÆ°á»i cÆ°á»i, đáp:
- Äây món San hô, do thầy giáo muá»™i ở phủ dạy muá»™i nấu.
Rồi chỉ và o một món đang đặt trong quả hấp, cô nói:
- Äấy là món đã nấu xong, giữ trong đó cho nóng! Má»i huynh ngồi chÆ¡i, chá» muá»™i là m xong món nà y rồi mình ăn.
Trong lúc má»i ngÆ°á»i truyện trò, từ xa chợt vẳng tiếng vó ngá»±a chạy nhanh đến. Bá»—ng hiện ra trÆ°á»›c mắt má»™t kỵ sÄ© sắc phục bá»™ tá»™c Mông Cổ mầu xanh lam, y dừng ngá»±a, vừa nhảy phốc từ trên yên xuống, vừa lá»›n tiếng nói:
- Công chúa Tân Nguyệt, xin thứ lỗi ta đã đến trễ!.
Tân Nguyệt nhìn y, mở miệng há»i:
- Ba Äặc NhÄ© tÆ°á»›ng quân, tÆ°á»›ng quân vẫn mạnh khoẻ chứ?.
Ba Äặc NhÄ© rảo bÆ°á»›c đến gặp Tân Nguyệt, nói:
- Ta biết hôm nay sinh nháºt Công chúa, năm nà o ta cÅ©ng đến mừng, bữa nay đâu có không đến cho được?
Tân Nguyệt há»i:
- Chẳng phải tướng quân đang trấn thủ biên thuỳ giúp phụ thân của tướng quân sao? Ta nghe nói quan ải đó cách đây cả mấy ngà n dặm.
Ba Äặc NhÄ© Ä‘Æ°a tay vò đầu, gã nhe miệng cÆ°á»i, nói:
- Äể đến gặp Công chúa, dẫu xa cách mấy ta Ä‘á»u Ä‘i được.
Tân Nguyệt quay Ä‘i, không để ý lá»i y nói, cô Ä‘Æ°a tay chỉ Ba Äặc NhÄ©, bảo Tiêu Phong:
- Muá»™i giá»›i thiệu huynh, đây là TÆ°á»›ng quân Ba Äặc NhÄ© của Mông Cổ.
Tiêu Phong chắp tay, nói:
- Thì ra tÆ°á»›ng quân Ba Äặc NhÄ©, tại hạ thất lá»… rồi!.
Ba Äặc NhÄ© thấy thần thái Tân Nguyệt thân thiết vá»›i Tiêu Phong, trong lòng gã Ä‘á»™ng ná»™, "hừm" má»™t tiếng, rồi lạnh lùng há»i:
- Ngươi là ai?.
Tân Nguyệt khẽ nhÃu mà y, nói:
- Äây là Äại tÆ°á»›ng quân Äông Liêu đã được Äại hãn thân huynh ngá»± bút sắc phong, tÆ°á»›ng quân chÆ°a từng nghe sao?.
Ba Äặc NhÄ© buá»™t miệng há»i:
- Là Äông Liêu Äại TÆ°á»›ng quân?.
Tân Nguyệt gáºt gáºt đầu, đáp:
- Ngoà i ông ấy, ai khác xứng đáng với tước hiệu đó?
Ba Äặc NhÄ© liếc nhìn Tiêu Phong, há»i ông:
- Thì ra ngÆ°Æ¡i là Äông Liêu Äại TÆ°á»›ng quân, trên thảo nguyên vang tiếng đồn hai phát tên hạ hai mãnh hổ, chả biết đúng hay sai!
Tiêu Phong cÆ°á»i cÆ°á»i, ông không trả lá»i. Tân Nguyệt trợn mắt, há»i:
- Ba Äặc NhÄ© , sao ăn nói váºy? DÄ© nhiên là ông ấy, Tiêu đại ca đây thần dÅ©ng vô địch, ông tháºt chẳng biết gì hết!.
Ba Äặc NhÄ© thấy Tân Nguyệt kém vui, gã vá»™i và ng cÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Ta chỉ buá»™t miệng, không có ý gì khác. Ai da .. sao Công chúa ra tay là m mấy cái việc nặng nhá»c nà y, là việc của bá»n nô tà i kia mà !.
Bỗng ả nha hoà n bên cạnh nói:
- NgÆ°Æ¡i má»›i là nô tà i, cà ng ngà y cà ng chẳng biết lá»… phép ăn nói Thân pháºn Công chúa là m váºy, sao dám Ä‘em so Ä‘o cùng nô tà i.
Tân Nguyệt trừng mắt nhìn ả, bảo:
- NgÆ°Æ¡i đừng nói nhăng thế! Äó tá»± ta muốn là m, chẳng liên quan đến ngÆ°á»i ngoà i.
Ba Äặc NhÄ© sững sá», cất tiếng há»i:
- Công chúa ... TrÆ°á»›c giá», Công chúa vẫn Æ°a thÃch cưỡi ngá»±a Ä‘i săn, sao bữa nay chÆ¡i cái trò chÆ¡i nà y?.
Y vừa nói, vừa thò đầu nhìn món trong nồi, ra vẻ kỳ lạ, há»i:
- Mấy món nà y là gì váºy? Nhiá»u mà u mè quá, ta chÆ°a từng thấy qua!.
Tiểu Nhạn gắt y:
- Äó là thức ăn ngon kiểu Nam triá»u, Ba Äặc NhÄ© TÆ°á»›ng quân chÆ°a từng thấy sao?.
Ba Äặc NhÄ© thất thanh la lên:
- Äồ ăn Nam triá»u thì ngon là nh ná»—i gì? Ta bình thÆ°á»ng chẳng thèm để mắt đến, Công chúa sao lại hứng thú Ä‘i nấu mấy món kì cục của bá»n Nam man?.
Tân Nguyệt lạnh lùng bảo:
- Ta thÃch nấu món gì, dá»… tÆ°á»›ng quân quản được chăng?.
Thấy mắt Công chúa tối sầm, Ba Äặc NhÄ© không dám hó hé gì nữa, gã kéo Tiểu Nhạn qua má»™t bên, há»i nhá»:
- Tiểu Nhạn, nói cho ta hay, sao bữa nay thiên kim Công chúa Ä‘Ãch thân nấu bếp, lại chỉ là m toà n đồ ăn Nam triá»u?.
Từ khi ra Ä‘á»i, Ba Äặc NhÄ© lá»›n lên cạnh Tân Nguyệt, tÃnh tình gã bá»™c trá»±c, Tiểu Nhạn cùng y giao tình khá tốt, thấy Ba Äặc NhÄ© bá»™p chá»™p, có phần thô lá»—, nhÆ°ng tâm địa thiện lÆ°Æ¡ng, Tiểu Nhạn lén nhìn Công chúa, ả mỉm cÆ°á»i, nói nhá»:
- Công chúa nấu ăn đãi Tiêu tÆ°á»›ng quân đấy, ông ấy Æ°a thÃch món Nam triá»u.
Ba Äặc NhÄ© giáºt mình, lắp bắp:
- Váºy sao? Nấu đãi hắn ăn? Công chúa là m váºy, đã không giữ thân pháºn à ?.
Tiểu Nhạn vá»™i lấy tay bịt miệng y, ra hiệu bảo Ba Äặc NhÄ© nhá» giá»ng, rồi ả nói:
- Chỉ cần Tiêu tÆ°á»›ng quân vui vẻ, Công chúa sẵn sà ng là m bất cứ gì, ta chÆ°a há» thấy Công chúa đối xá» tha thiết nhÆ° váºy vá»›i ai khác! Chẳng nói đâu xa, Công chúa bá» công há»c nấu đồ ăn Nam triá»u, đã gá»i và o đấy khá nhiá»u tâm tÆ°.
Bá»—ng Công chúa lá»›n tiếng gá»i:
- Tiểu Nhạn, Tiểu Nhạn . . .???.
Tiểu Nhạn vá»™i ứng tiếng trả lá»i, ả chạy đến đứng bên Công chúa.
Ba Äặc NhÄ© cưỡi ngá»±a bôn ba ngà n dặm vá» dá»± sinh nháºt Tân Nguyệt, ai cÅ©ng biết y là chá»— thanh mai trúc mã cùng Công chúa. Tổ tiên Ba Äặc NhÄ© tên Triết Biệt, từng láºp nhiá»u công trạng thống nhất Mông Cổ, dòng há» còn dây mÆ¡ rá»… má sâu xa vá»›i gia tá»™c Thiết Má»™c Chân, hai nhà đá»u có ý tác hợp hai ngÆ°á»i. Trong tâm tÆ° Ba Äặc NhÄ© , y chắc mẩm Tân Nguyệt cùng y trÆ°á»›c sau cÅ©ng sẽ kết duyên phu phụ! Bây giá», thấy nà ng để ý ngÆ°á»i khác, ai ai cÅ©ng thấy y Ä‘ang bốc lá»a. Nắm chặt nắm tay, mặt mà y tái xanh, y chằm chằm và o Tiêu Phong, nghiến răng, tá»± nhủ: "Tiêu Phong, không dè ngÆ°Æ¡i tiểu nhân, thừa lúc ta vắng mặt, dám dụ dá»— ngÆ°á»i ta yêu! Ta quyết chẳng dumg tha ngÆ°Æ¡i!"
--- Xem tiếp hồi 26 ---
Tà i sản của livan
Last edited by livan; 01-12-2008 at 07:05 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong