Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #56  
Old 08-04-2008, 02:32 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 56

Tấn Tuồng Ấy Chỉ Có Thế Thôi


Hồng Tiếu nghe thấy em gái mình nói Tây Xuyên Ä‘Æ°á»ng môn lợi hại nhÆ° vậy cÅ©ng lo âu vô cùng, vá»™i há»i:
- Hiá»n muá»™i sao vá»™i vàng Ä‘i nhÆ° vậy? Hiá»n muá»™i có gặp mấy ngÆ°á»i của Tây Xuyên Ä‘Æ°á»ng môn, chắc chúng vẫn còn ở đấy. Nếu chúng có Ä‘i cÅ©ng chÆ°a Ä‘i xa lắm đâu, thể nào cÅ©ng Ä‘uổi kịp chúng.
Như vậy em dò biết được tung tích của Giang công tử ngay.
Hồng Tiếu còn Ä‘ang định nói tiếp, nhÆ°ng Hồng Tuyến đã vá»™i vã Ä‘i ngay. Hồng Tiếu lại há»i vá»›i theo:
- Hiá»n muá»™i, chúng tôi biết Ä‘i đâu tìm kiếm hiá»n muá»™i sau này.
- Chúng ta sẽ gặp nhau ở Giang nam đến lúc ấy em sẽ tự biết kiếm chị.
Hồng Tuyến vừa dứt lá»i đã Ä‘i nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chỉ thoáng cái đã mất dạng liá»n.
Lão Tàn nhìn theo, gật đầu nói:
- Thủ hạ của cÆ°á»ng tÆ°á»›ng không có nhược binh. Khinh công của con nhá» này đã có hoa? hầu khá thâm hậu rồi.
Hồng Tiếu rầu rÄ© đỡ lá»i:
- Lão tiá»n bối, chúng ta cÅ©ng nên mau Ä‘uổi theo cô ấy thì hÆ¡n.
Nhất Quái xen lá»i nói:
- Con nhá», mi khá»i lo âu nhÆ° vậy. Tây Xuyên Ä‘Æ°á»ng môn là cái gì? Tài ba thằng nhá» há» Giang còn giá»i hÆ¡n vợ chồng mi, nên lão chắc y không bị thiệt thòi đâu. Bây giá» chúng ta hãy Ä‘i TrÆ°á»ng Hận Cốc má»™t phen trÆ°á»›c. Nếu lão Ä‘á»™c vật dám va chạm đên lông chân của thằng nhá» thì lão Lầu này sẽ làm đảo lá»™n cả há» ÄÆ°á»ng của chúng Ä‘i.
Lão Tàn đỡ lá»i:
- Lão quái vật nói rất phải, chúng ta hãy Ä‘i TrÆ°á»ng Hận Cốc trÆ°á»›c. Bằng không, chúng lại tưởng hai lão bất tá»­ này sợ chúng đấy.
Vợ chồng Văn Úy thấy hai lão quái vật nói nhÆ° vậy thá»±c khóc giở, mếu giở. Nhất Quái thì luôn mồm bảo Ä‘uổi theo Thanh Lam nhÆ°ng chàng ta bị ÄÆ°á»ng Môn tầm thù, hiện giá» chÆ°a biết ở đâu? Mà lại còn không Ä‘i tìm kiếm ngay, cứ nhất định Ä‘i TrÆ°á»ng Hận Cốc để giải quyết vụ đánh cuá»™c vá»›i lão Tàn đã và còn lôi kéo cả vợ chồng mình Ä‘i làm nhân chứng. Xem nhÆ° vậy, nếu vợ chồng mình không theo lên TrÆ°á»ng Hận Cốc má»™t phen thì không bao giá» hai lão quái chịu buông tha hai vợ chồng mình đâu.
Hai vợ chồng Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, rồi đành phải theo hai lão quái Ä‘i TrÆ°á»ng Hận Cốc vậy.
Lúc ấy mặt trăng đã má»c, TrÆ°á»ng Hận Cốc sáng nhÆ° ban ngày.
Cạnh má»™t cây có hai ngÆ°á»i, má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang nằm cạnh nhau, cả hai Ä‘á»u anh tuấn và xinh đẹp, nhÆ°ng hai mắt nhắm nghiá»n, hình nhÆ° Ä‘ang mê man bất tỉnh.
Äá»™t nhiên có má»™t cái bóng Ä‘en nho nhá» Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng núi nhá» phi tá»›i, thân pháp nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên. Chỉ thoáng cái đã tá»›i trÆ°á»›c rừng liá»n.
Khi ngÆ°á»i đó tá»›i gần, ngÆ°á»i ta má»›i biết đó là má»™t thiếu nữ mặc võ trang màu Ä‘á». Nàng ngắm nhìn bốn chung quanh má»™t hồi, đành định tiến thẳng vào trong cốc. Äá»™t nhiên nàng thấy cạnh bụi cây có hai ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ở đó, nhất là ngÆ°á»i đàn ông trông có vẻ quen thuá»™c lắm. Nàng trùng mình đánh thót má»™t cái, vá»™i lùi vá» phía sau hai bÆ°á»›c, rồi nhÆ° bị má»™t thùng nÆ°á»›c lạnh đổ từ trên đầu đổ xuống, chân tay mình mẩy nàng run lẩy bẩy.
Dưới ánh sáng trăng, sắc mặt nàng đang hồng hào, bây giỠđã biến thành nhạt. Nàng lẩm bẩm nói:
- Chính chàng tạ.. chàng ...tạ.. ta đã hại ...chàng rồi.
- Cô nương đã hại ai thế?
Trong bụi cây bá»—ng có má»™t giá»ng nói nghe rất êm tai há»i vá»ng ra nhÆ° vậy.
Thiếu nữ áo Ä‘á» nghe nói giật mình kinh hãi. Nàng vá»™i ngá»­ng đầu lên nhìn, thấy chá»— cách mình đứng bảy tám thÆ°á»›c đã có thiếu nữ mặc áo trắng, tuổi trạc Ä‘á»™ mÆ°á»i chín, xuất hiện.
Thiếu nữ ấy ngắm nhìn nàng áo Ä‘á» má»™t hồi, rồi cất giá»ng há»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng tá»›i TrÆ°á»ng Hận Cốc này làm chi?
Thiếu nữ áo Ä‘á» ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ©. Nàng Ä‘oán chắc thiếu nữ kia thế nào cÅ©ng ở trong TrÆ°á»ng Hận Cốc ra, nên nàng vá»™i trầm giá»ng há»i lại:
- Cô nÆ°Æ¡ng... có phải là ngÆ°á»i ở trong TrÆ°á»ng Hận Cốc không?
Lúc này thiếu nữ áo trắng má»›i trông thấy rõ, trên mặt đất ở chá»— cạnh đó, còn có hai ngÆ°á»i, má»™t nam má»™t nữ, Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng nằm tại đây nữa. Nàng cÅ©ng ngạc nhiên và hình nhÆ° muốn lên tiếng há»i “tại saoâ€.
Không ngá» thiếu nữ áo Ä‘á» lại há»i mình trÆ°á»›c, nên nàng trả lá»i bằng cái gãi đầu.
Thiếu nữ áo Ä‘á» trợn ngược đôi lông mày lên, rút luôn cây nhuyá»…n tiên xanh biếc ở ngang lÆ°ng ra, quát há»i:
- Lại đây, con nhãi kia. Ngày hôm nay bổn cô nương không thể nào tha thứ cho ngươi được.
Nói xong, nàng ta múa roi xông lại tấn công thiếu nữ áo trắng liá»n:
Thiếu nữ áo trắng không ngỠnàng nỠchưa chi đã hạ độc thủ tấn công mình như thế, nhất là khí giới của nàng ta lại tanh hôi khôn tả, chỉ ngửi thấy cũng đã buồn nôn rồi.
Nàng vá»™i giÆ¡ tay lên bịt mÅ©i và nhẩy sang bên tránh né. Thiếu nữ áo Ä‘á» thấy thân pháp của đối phÆ°Æ¡ng rất huyá»n ảo, nàng ta khẽ xoay ngÆ°á»i má»™t cái đã bắn ra ngoài xa liá»n. Nàng càng tức giận thêm, lại xông vào tấn công tá»›i tấp.
Thiếu nữ áo trắng thấy đối phÆ°Æ¡ng tấn công mình tá»›i tấp nhÆ° thế cÅ©ng không sao chịu nhịn được, nên nàng rút trÆ°á»ng kiếm ra, quát lá»›n:
- Ngươi tưởng ta sợ ngươi hay sao?
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng sợ TrÆ°á»ng Hận Cốc của các ngÆ°Æ¡i, cô nÆ°Æ¡ng đã không tá»›i đây.
Nói xong, thiếu nữ áo đỠmúa tít cây roi tấn công như vũ bão.
Thiếu nữ áo trắng vội giơ kiếm lên chống đỡ.
“Coongâ€.
Thiếu nữ áo đỠbị kiếm pháp đối phương làm cho hoa mắt còn bị đẩy lùi ba bước nữa.
Thiếu nữ áo trắng nói tiếp:
- Ta không đả thương đâu. Khôn hồn thì mau tẩu thoát đi.
Ngày thÆ°á»ng thiếu nữ áo đỠđược sÆ° phụ nuông chiá»u quen lúc này bị đối phÆ°Æ¡ng dùng kiếm đẩy lui nhÆ° vậy, xấu hổ vô cùng, khi nào chịu nhịn nổi?
DÆ°á»›i sá»± tức giận, nàng dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng rồi để tay tái ngang lÆ°ng khẽ bóp. Liá»n có tiếng kêu “soẹt soẹt†bá»—ng có má»™t chùm sao bạc ở trong ngÆ°á»i nàng bắn ra.
Dưới ánh sáng trăng, trăm nghìn mũi kim bạc lóng lánh bắn tới...
Thiếu nữ áo trắng thất thanh kêu “ủa†rồi nàng múa tít thanh kiếm, bóng kiếm của nàng nhÆ° nghìn vạn Ä‘oá hoa bạc bao trùm chặt lấy ngÆ°á»i nàng.
“Leng kengâ€.
Những tiếng kêu nghe rất vui tai đó là do bóng kiếm của nàng áo trắng gạt rÆ¡i ám khí kim bạc của thiếu nữ áo Ä‘á».
Thiếu nữ áo đỠyên trí tuyệt nghệ của sư môn mình là môn ám khi Bắc Cực Hàn Tinh khắp thiên hạ không ai phá nổi và rất bá đạo.
NgỠđâu đối phÆ°Æ¡ng là má»™t thiếu nữ tuổi tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i tuổi mình, sao nàng ta lại có kiếm pháp thần diệu đến nhÆ° thế. Môn ám khí của mình đã bị gạt rÆ¡i hết, đồng thá»i kiếm phong của nàng ta cÅ©ng lấn át tá»›i.
Nàng cuống cả chân tay lên, không biết chống đỡ nhÆ° thế nào cho phải? Nàng được sÆ° phụ nuông chiá»u từ hồi còn nhá», dưỡng thành má»™t tính nết rất Æ°Æ¡ng ngạnh và cÅ©ng chÆ°a há» bị ai làm nhục nhã đến nhÆ° thế. Huống hồ nàng lại thấy ngÆ°á»i mà mình yêu mến nhất Ä‘ang nằm chết ở dÆ°á»›i gốc cây, nàng vá»—n dÄ© Ä‘au lòng không thể tưởng tượng được. Bây giá» lại bị nhục nhã nhÆ° thế, nên nàng cÅ©ng không muốn sống làm chi nữa và nghÄ©:
“CÅ©ng được, ở đây được chết theo chàng càng hayâ€.
NghÄ© Ä‘oạn, nàng liá»n nhắm mắt để mặc cho đối phÆ°Æ¡ng giết chết.
NgỠđâu nàng đợi mãi mà vẫn không thấy đối phÆ°Æ¡ng hạ Ä‘á»™c thủ, mà chỉ nghe thấy thiếu nữ áo trắng, vá»›i giá»ng nÅ©ng nịu nói:
- Hà, từ bé đến giá», ta chÆ°a há» giết chết má»™t ai hết. Thôi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘i.
Tiếng nói của nàng ta như tiếng hót của chim hoàng oanh, nghe rất êm tai.
Thiếu nữ áo Ä‘á» liá»n mở mắt ra nhìn, thấy đối phÆ°Æ¡ng đã thâu kiếm lại, và Ä‘ang đứng ở chá»— cách mình hÆ¡n trượng.
Tình cảnh này quả thá»±c nàng cảm thấy còn khó chịu hÆ¡n là bị giết chết. Nàng hổ thẹn đến suýt khóc thành tiếng. Sau cùng, nàng dậm chân má»™t cái, quay ngÆ°á»i Ä‘i thẳng vào trong rừng tức thì.
Thiếu nữ áo trắng Ä‘i tá»›i cạnh hai ngÆ°á»i kia, ngắm nhìn hai ngÆ°á»i má»™t hồi, rồi bá»—ng quay vào trong cốc thức thì.
Má»™t lát sau, nàng lại trở ra, Ä‘i tá»›i cạnh hai ngÆ°á»i. Lúc này trong tay nàng Ä‘ang cầm hai tàu lá xanh biếc. Nàng bá» hai cái lá đó vào mồm nhai nát, rồi bá» vào miệng của hai ngÆ°á»i ná». Làm xong, hai má nàng Ä‘á» bừng. Nàng có vẻ hổ thẹn vô cùng, nhÆ°ng hai mắt nàng vẫn cứ ngắm nhìn vào mặt thiếu niên rất đẹp trai kia.
Hai cái là Chu Lan đó đã đủ cứu hai ngÆ°á»i khá»i chết, nhÆ°ng nàng vẫn không yên tâm. Nàng cÅ©ng không hiểu tại sao má»›i gặp lần đầu mà nàng đã có thiện cảm vá»›i thiếu nữ Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng rồi.
Nàng đợi chá» giây lát không thấy hai ngÆ°á»i lai tỉnh, suy nghÄ© má»™t hồi, rồi nàng lại cắp hai ngÆ°á»i vào nách, chạy thẳng vào trong sÆ¡n cốc.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, Thanh Lam từ tử lai tỉnh.
Chàng còn nhá»› là mình đã trúng phải chất Ä‘á»™c của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh ở ngoài TrÆ°á»ng Hận Cốc, rồi thấy chân khí tản mác chân tay mình mẩy bủn rủn. Sau rồi thế nào thi chàng không nhá»› được nữa.
Chàng liá»n nghÄ© thầm:
“Chẳng lẽ ta vẫn còn sống chăng? Không phải? Lúc ấy rõ ràng ta nghe thấy y sai KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a chặt cánh tay phải của ta Ä‘i. Y còn cam Ä‘oan không Ä‘au Ä‘á»›n gì cả. á»’! Có lẽ ta đã bị chúng chặt gẫy má»™t cánh tay rồi, bây giá» ta đã là ngÆ°á»i tàn phế...â€.
NghÄ© tá»›i đó, chàng vá»™i mở mắt ra nhìn, nhÆ°ng thấy mình Ä‘ang nằm trên má»™t cái giÆ°á»ng và bên cạnh có má»™t thiếu nữ Ä‘ang nhìn mình, mặt tá» vẻ lo âu.
- Ủa, công tử đã lai tỉnh rồi đấy à?
Thanh Lam thấy thiếu nữ ấy đẹp nhÆ° hoa nở và thanh cao nhÆ° má»™t tiên nữ. Cá»­ chỉ của nàng ta lại rất dịu dàng giá»ng nói rất thánh thót, nên chàng cứ trố mắt lên ngắm nhìn, quên cả trả lá»i.
Thiếu nữ áo trắng thấy chàng ta ngắm nhìn mình má»™t cách say mê, nàng hổ thẹn vô cùng, gượng cÆ°á»i nói tiếp:
- NgÆ°á»i ta há»i mình đấy. Sao không thấy trả lá»i?
Nụ cÆ°á»i của nàng nhÆ° trăm hoa Ä‘ua nở, càng làm cho mặt đẹp thêm.
Thanh Lam thấy mình thất lễ như vậy cũng hổ thẹn hết sức, ngập ngừng đáp:
- Tiểu sinh vì không để ý nên đã trúng phải Vô Hình Äá»™c Khí, bị lá»t vào tay kẻ địch, yên trí thế nào cÅ©ng chết không ngá» lại được cô nÆ°Æ¡ng giúp cho.
Thiếu nữ lắc khẽ đầu đáp:
- Tôi chỉ gặp một cô nương áo đỠở ngoài cốc khẩu thôi.
Thanh Lam vừa nghe nói tới đó đã hậm hực nói:
- Phải! Chính thiếu nữ áo đỠấy đấy. Y thị là sư muội của Thiên Lý Cô Hành Khách...
Thiếu nữ thấy chàng nhắc đến cái tên Thiên Lý Cô Hành Khách rất lấy làm ngạc nhiên, nghĩ thầm:
“Sao ngÆ°á»i nào há»… cứ đến TrÆ°á»ng Hận Cốc này, cÅ©ng nhắc đến cái tên Thiên Lý Cô Hành Khách nhÆ° vậy? Không biết Thiên Lý Cô Hành Khách là ai thế ?â€.
NghÄ© nhÆ° vậy, nàng liá»n lên tiếng há»i:
- Thiên Lý Cô Hành Khách là ai? Sao tôi vẫn thÆ°á»ng nghe thấy những ngÆ°á»i ở ngoài sÆ¡n cốc nhắc nhở tá»›i cái tên này?
- Ừ, phải đấy. Thiếu nữ áo Ä‘á» hồi nãy ra tay rất ác Ä‘á»™c, sau bị tôi đánh bại, y thị đào tẩu rồi. Sau tôi lại phát giác công tá»­ và má»™t thiếu nữ, hai ngÆ°á»i nằm ở trên mặt đất.
Thanh Lam thấy nàng nói “hai ngÆ°á»i†ngạc nhiên vô cùng, liá»n nghÄ©:
“Ngoài ta ra, không biết còn ai bị nạn vá»›i ta thế?â€.
NghÄ© Ä‘oạn, chàng liá»n há»i:
- Còn ngÆ°á»i nữa là ai thế, hả cô nÆ°Æ¡ng?
Thiếu nữ cất giá»ng cÆ°á»i rất thần bí và há»i lại:
- Thế ra công tử không quen biết nàng ta ư?
- Vì vợ chồng má»™t ngÆ°á»i bạn chí thân bị Thiên Lý Cô Hành Khách bắt đến TrÆ°á»ng Hận Cốc này, tiểu sinh má»›i Ä‘uổi theo tá»›i đây.
Không ngỠlại gặp kẻ thù, rồi bị đối phương dùng độc dược tấn công lén. Nên tiểu sinh mới bị mê man, còn sau đó ra sao thì tiểu sinh không nhớ được nữa.
Thiếu nữ ná» liếc mắt nhìn chàng má»™t cái, rồi lại ngắm nhìn ngÆ°á»i chàng và u oán nói tiếp:
- Nàng ta là một thiếu nữ.
- Thiếu nữ ư?
- Phải! Nàng bị ngÆ°á»i ta đánh trấn thÆ°Æ¡ng tâm mạch, vết thÆ°Æ¡ng rất nặng chứ không nhÆ° công tá»­ chỉ mê man không thôi.
Nói tá»›i đó, nàng bá»—ng bẽn lẽn, khẽ há»i tiếp:
- À quên, tôi vẫn chưa thỉnh giáo công tử quí tính đại danh là gì?
Thanh Lam cố gượng xoay ngÆ°á»i để quay mặt sang bên không dám nhìn thẳng vào mặt nàng ta rồi vá»™i đáp:
- Tiểu sinh hỠGiang tên là Thanh Lam còn cô nương...
Thiếu nữ cũng cúi gằm mặt xuống, thẹn thùng đáp:
- Tôi... tên là Bạch Mai.
Vẻ mặt bẽn lẽn ấy càng làm cho mặt nàng tăng thêm vẻ đẹp.
Chàng đã cảm thấy rạo rực và trống ngực đập rất mạnh, vội cố trấn tĩnh tâm thần, nghiêm nghị nói tiếp:
- Tiểu sinh cảm Æ¡n Bạch cô nÆ°Æ¡ng đã cứu giúp cho, Æ¡n đức này quá lá»›n, tiểu sinh không dám nói đến hai chữ báo Ä‘á»n, mà chỉ xin ghi lòng tạc dạ thôi.
Thiếu nữ ná» cau mày lại, nhÆ°ng vẫn tủm tỉm cÆ°á»i, đáp:
- Giang công tá»­ không nên nói đến chữ cảm Æ¡n nhÆ° thế. Vừa rồi cái lá mà tôi cho công tá»­ uống tên là Thúy Diệp Chu Lan, tuy có công hiệu giải Ä‘á»™c, nhÆ°ng không sao xua Ä‘uổi được hết dÆ° Ä‘á»™c ở trong tạng phủ. Nên chỉ sáu tiếng sau là sức thuốc sẽ tản mác hết, phải nghÄ© cách khác mà cứu chữa thêm má»›i được. CÅ©ng vì thế mà tôi phải đón công tá»­ vào trong TrÆ°á»ng Hận Cốc này.
- TrÆ°á»ng Hận Cốc Æ°?..cô nÆ°Æ¡ng, nÆ¡i đây là TrÆ°á»ng Hận Cốc Æ°?
- Phải, tôi sinh trưởng ở nơi đây.
Thế cô nÆ°Æ¡ng vá»›i Thiên Lý Cô Hành Khách là ngÆ°á»i thế nào?
Bạch Mai lắc đầu, mỉm cÆ°á»i đáp:
- Vừa rồi tôi chả nói cho công tử rồi là gì? Tôi có biết Thiên Lý Cô Hành Khách là ai đâu.
Nghe thấy nàng nói nhÆ° thế, Thanh Lam thắc mắc vô cùng, liá»n nghÄ©:
“Nàng bảo nàng sinh trưởng ở trong TrÆ°á»ng Hận Cốc này, thế sao nàng lại không biết Thiên Lý Cô Hành Khách?â€.
Nghĩ như vậy, chàng lại ngấm ngầm vận khí thử xem. NgỠđâu chàng thấy tay chân hãy còn bủn rủn, nội tạng quả còn hơi đau, công lực đã tản mác hết. Chàng lại nghĩ tiếp:
“Phen này thế là xong. Không biết có phải vì chất Ä‘á»™c Ä‘ang làm nguy trong ná»™i tạng, hay là khi mình mê man bất tỉnh, rồi bị Thiên Lý Cô Hành Khách phế hết võ công chăng?â€.
Bạch Mai thấy chàng cứ cau mày lại suy nghÄ©, chẳng nói chẳng rằng, liá»n tủm tỉm cÆ°á»i và tiếp:
- Công tử không nên lo âu như vậy. Cái lá Thúy Diệp Chu Lan này công hiệu rất lớn, nhưng phải đợi chỠsức thuốc phát tán đã, sức thuốc mới kiến hiệu. Như vậy trước sau phải đợi chỠđến sáu tiếng đồng hồ mới được. Bây giỠcông tử hãy nghỉ ngơi một lát đã.
Nói xong, nàng kéo chăn lên đắp cho Thanh Lam, rồi rón rén đi ra ngoài phòng.
Thanh Lam một mình nằm ở đó nghĩ vớ nghĩ vẩn một hồi, rồi ngủ thiếp đi lúc nào mà không hay.
Không biết trải qua bao lâu, chàng bá»—ng thấy má»™t bàn tay ngá»c má»m mại Ä‘ang xoa bóp cho mình và gan bàn tay đó có má»™t luồng hÆ¡i nóng dồn sang ngÆ°á»i mình tá»›i đâu là thấy ngÆ°á»i bủn rủn tê tái, khí huyết lÆ°u thông, nhÆ°ng lại dá»… chịu hết sức.
Thanh Lam mở mắt ra nhìn, má»›i hay ngÆ°á»i đó chính là Bạch Mai. Trông lúc này nàng đẹp tuyệt, có lẽ nàng đã má»i mệt nên hÆ¡i thở của nàng dồn dập, nhÆ°ng hÆ¡i nàng thÆ¡m tho nhÆ° mùi hoa lan vậy.
Thanh Lam thấy vậy trong lòng ngÆ°á»i rạo rá»±c khó chịu hết sức.
Chàng vá»™i nhắm nghiá»n hai mắt lại, vá»›i giá»ng run run cảm Ä‘á»™ng, nói:
- Thịnh đức của cô nương tiểu sinh không biết lấy gì báo đáp cho phải?
- Ừ! Công tá»­ đừng lên tiếng nói vá»™i. Tôi Ä‘ang vận công xua Ä‘uổi chất Ä‘á»™c ở trong ngÆ°á»i công tá»­ ra đấy.
Huyá»n quan đã đả thông, nên chàng biết lá»i nói của nàng không ngoa. Chàng liá»n ngậm miệng, không nói nữa.
Khi tay của Bạch Mai xoa xuống tá»›i bụng, chàng liá»n nghe thấy trong bụng có tiếng kêu. Hình nhÆ° chân khí của nàng ta có vật gì Ä‘ang dồn xuống dÆ°á»›i bụng của mình vậy.
Lúc ấy cá»­a phòng lại hé mở, và có má»™t cái bóng Ä‘en xông vào, ngÆ°á»i đó là thiếu nữ áo Ä‘en, mặt che bằng cái khăn lụa Ä‘en. Nàng vừa vào đến trong phòng, thấy Thanh Lam nằm ở trên giÆ°á»ng mà thiếu nữ áo trắng thì nằm phục trên ngÆ°á»i chàng, khiến nàng cứ run lẩy bẩy hoài. Giây lát sau, nàng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, rồi dậm chân quay ngÆ°á»i Ä‘i ra luôn. Hình nhÆ° nàng không muốn trông thấy tình cảnh ấy vậy.
Bạch Mai vẫn mải miết bóp cho Thanh Lam, nên không quay đầu lại nhìn. Lúc ấy mặt nàng hơi nhợt nhạt, mồ hôi trên trán toát ra như mưa, có lẽ đang là lúc gây cấn nhất, nên nàng mới không để ý đến những cảnh xảy ra chung quanh như vậy.
Thanh Lam nghe thấy tiếng cÆ°á»i nhạt của thiếu nữ áo Ä‘en, nhÆ°ng vì Ä‘ang là lúc cứu chữa quan trá»ng, nên chàng cÅ©ng không dám lên tiếng há»i ai vừa vào phòng.
Má»™t lát sau, Bạch Mai thở dài má»™t tiếng rồi đứng dậy, giÆ¡ tay lên chải vuốt hai mái tóc bù rồi lại và lại lấy má»™t cái lá xanh biếc để sẵn ở trên bàn bá» vào mồm Thanh Lam rồi nàng thẹn thùng, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Äây là lá Thúy Diệp Chu Lan, công tá»­ nhai và nuốt Ä‘i, dÆ° Ä‘á»™c ở trong ngÆ°á»i sẽ hết liá»n, và chỉ cần nghỉ ngÆ¡i chốc lát, sức lá»±c sẽ hồi phục lại ngay.
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #57  
Old 08-04-2008, 02:33 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 57

Luôn Mồm Gá»i Lam Äại Ca


Thanh Lam nghe nói cảm Ä‘á»™ng vô cùng, vá»™i nhai tầu lá đó và nuốt luôn. Chàng thấy tầu lá ấy vừa thÆ¡m tho vừa ngá»t ngào, khi nuốt vào trong cổ thấy mát lạnh.
Hình nhÆ° Bạch Mai bá»—ng nhá»› tá»›i má»™t việc gì, liá»n cau mày lại, và vá»™i Ä‘i ra ngoài phòng ngay.
Thanh Lam nuốt xong tầu lá đó, một lát sau thấy bụng sôi sùng sục và như muốn đi đồng, chàng vội chạy ra bên ngoài. Chàng nhẩy nhót mấy cái đã vào trong rừng, chui vào trong bụi cây chốc lát. Khi quay trở ra, chàng đã tỉnh táo hết sức.
Thanh Lam mừng rỡ khôn tả, Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn chung quanh, thấy nÆ¡i u cốc này cây cối rậm rạp, nÆ°á»›c suối chảy quanh năm và trong vắt, những bãi cá» xanh rì nhÆ° má»™t tấm thảm, nhất là dÆ°á»›i ánh sáng mặt trá»i, cảnh sắc nÆ¡i đây trông càng đáng yêu thêm.
Phía tận cùng sÆ¡n cốc, có má»™t cái bàn đá trắng, tuy không lá»›n rá»™ng lắm, nhÆ°ng sạch sẽ vô cùng. Sau sân là má»™t căn nhà lá, cạnh căn nhà đó có má»™t ngôi má»™. Chàng nhìn kỹ má»›i hay ná»n nhà ấy xây ở trên đèo núi, và đã nhận ra đó là nhà ở của Bạch Mai. Chàng liá»n nghÄ© thầm:
“Nàng ta là má»™t khuê nữ, tại sao lại sống má»™t mình ở trong u cốc nhÆ° vậy, và nÆ¡i đây lại gá»i là TrÆ°á»ng Hận Cốc?... Lạ thật. Nàng sinh trưởng ở trong cốc này từ hổi nhỠđến giá», sao nàng lại không biết Thiên Lý Cô Hành Khách là ai thế?
Chàng vừa đi vừa nghĩ ngợi, đi được mấy bước bỗng có một cái bóng xanh phi tới, và nhằm đầu mình tấn công luôn.
Chàng vá»™i ngẩng đầu lên nhìn, má»›i hay ngÆ°á»i đó gầy gò và cao, thân pháp rất nhanh. Nếu không nhanh mắt thì không sao trông thấy rõ thân hình đối phÆ°Æ¡ng. Chàng cÅ©ng không biết đối phÆ°Æ¡ng ở đâu tá»›i mà lại ra tay nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, Ä‘ang định chá»™p vào đầu vai trái của mình.
Thanh Lam giật mình kinh hãi và nhận thấy bất cứ mình dùng thế võ nào cÅ©ng không thể chống đỡ nổi. Trong lúc lo âu, chàng bá»—ng giÆ¡ cánh tay phải lên khuyên má»™t vòng, chÄ©a thẳng hai ngón tay ra cứng nhÆ° chiếc kích. Thì ra chàng đã lấy tay thay kiếm, xá»­ dụng thế kiếm duy nhất của phái Côn Luân, mà chưởng đã há»c há»i được là Càn Khôn Nhất Kiếm ra.
Hai ngón tay giữa và trá» của chàng nhanh vô cùng, liá»n khuyên chín cái vòng nho nhá» má»™t lúc. Äồng thá»i chàng còn cảm thấy tay của mình nhÆ° đụng phải má»™t đống bông má»m nhÅ©n. Tuy vậy, đối phÆ°Æ¡ng vẫn bị chàng đẩy lui vá» phía sau bẩy tám bÆ°á»›c, ngã ngồi phịch xuống đất. Chàng lại nghe thấy có tiếng ngÆ°á»i khẽ kêu “ủaâ€.
một tiếng, thở dài và nói:
- NgÆ°á»i có lúc bi, hoan, ly, hợp. Trăng có khi má», tá», tròn khuyết.
Tiếng nói đó kêu như long ngâm, nhưng nghe rất bi đát.
Thanh Lam biết là Thiên Lý Cô Hành Khách đã tá»›i, vá»™i ngá»­ng đầu lên nhìn, nhÆ°ng không trông thấy hình dáng của má»™t ngÆ°á»i nào cả. NgÆ°á»i đó đến má»™t cách rất Ä‘á»™t ngá»™t và Ä‘i cÅ©ng lại Ä‘á»™t ngá»™t hết sức.
Thanh Lam kinh ngạc vô cùng, vội vận khí hành công thử xem.
Thấy mình đã nhÆ° thÆ°á»ng rồi, chàng má»›i biết là chất Ä‘á»™c ở trong ngÆ°á»i mình đã hết, chỉ riêng có hai chân vẫn còn hÆ¡i yếu má»™t chút thôi, chứ không có gì khác cả.
Lúc này chàng má»›i cho lá»i đồn “há»… ai vào TrÆ°á»ng Hận Cốc này là bị Thiên Lý Cô Hành Khách phế mất võ công và ném ra ngoài cốc†là sai, vì bây giá» chàng thấy võ công của mình không bị phế, và mình vẫn ở trong TrÆ°á»ng Hận Cốc nhÆ° thÆ°á»ng. Cứ nói thế công vừa rồi của mình đã chả đẩy lùi được Thiên Lý Cô Hành Khách là gì? Có lẽ vì bị sức phản chấn của mình làm cho y bắn ra ngoài xa mà bá» Ä‘i ngay cÅ©ng nên.
Chàng nghÄ© mãi cÅ©ng không sao nghÄ© ra được tại sao Thiên Lý Cô Hành Khách bá»—ng dÆ°ng lại bá» Ä‘i nhÆ° vậy? NhÆ°ng chàng còn nhá»› khi mình ở chùa Thiếu Lâm, nghe thấy Thiên Lý Cô Hành Khách cÅ©ng nói hai câu vừa rồi, nhÆ°ng giá»ng nói của ngÆ°á»i ấy khác hẳn giá»ng nói của ngÆ°á»i này. Vì ngÆ°á»i ở chùa Thiếu Lâm nói hai câu đó nghe rất rùng rợn, còn giá»ng nói của ngÆ°á»i vừa rồi, thì nghe có vẻ cảm Ä‘á»™ng lắm...
- Giang công tử... đang làm gì thế?
Chàng vá»™i quay đầu lại nhìn xem là ai, thì đã thấy Bạch Mai phi tá»›i, đứng ở trÆ°á»›c mặt rồi. Nàng ân cần há»i:
- Công tử không việc gì chứ? Nếu vậy thì may lắm. Vừa rồi tôi hoảng sợ đến trống ngực đập rất mạnh.
Nàng vừa nói vá»­a tủm tỉm cÆ°á»i, trông rất thÆ¡ ngây, nhÆ°ng nàng bá»—ng cau mày lại, u oán nói tiếp:
- Giang công tá»­ ! Không hiểu tại sao cô em của công tá»­ Ä‘á»™t nhiên bá» Ä‘i rồi. Tôi ... không có Ä‘iá»u gì thất lẽ vá»›i cô tạ..
Thanh Lam nghe nói ngÆ¡ ngác không hiểu, vá»™i há»i lại:
- Bạch cô nương nói gì thế? Em gái nào của tôi.
Bạch Mai thất vá»ng, đáp:
- Ai bảo không phải? Tôi ở đây má»™t thân má»™t mình buồn chết Ä‘i được. May mắn gặp các ngÆ°á»i, tôi sung sÆ°á»›ng biết bao. Có ngỠđâu, tôi muốn làm bạn vá»›i cô ta, vừa rồi cô ta lại bá» Ä‘i mất rồi.
Thanh Lam càng nghe nàng nói càng cảm thấy hồ đồ thêm, vá»™i há»i tiếp:
- Bạch cô nương, cô nương nói nàng đó là ai thế?
Bạch Mai bịt mồm cÆ°á»i, đáp:
- Nàng là em gái của công tử chứ còn ai nữa. Nàng nói cho tôi biết tên nàng là Lan nhi.
- Lan nhi nào?
Thanh Lam trợn tròn mắt lên há»i nhÆ° vậy, rồi lại há»i tiếp:
- Cô nói Lan nhi ư? Nàng tới từ lúc nào thế?
- Công tá»­ còn há»i, chính công tá»­ đã đả thÆ°Æ¡ng nàng ta đấy.
- Tôi đả thương nàng bao gi�
- Cô ta hận công tử lắm. Cô ta nói cho tôi biết cô ta hận công tử. Vì công tử không cho cô ta theo, nên cô ta mới lẻn theo sau.
Thanh Lam kêu “ủa†rồi nghĩ thầm:
“Thế ra Lan nhi vẫn theo sau ta đấy!â€.
Thấy chàng kêu “ủá nhÆ° vậy, Bạch Mai liá»n ngừng giây lát rồi má»›i mỉm cÆ°á»i, nói tiếp; - Cô ta dặn tôi đừng nói cho công tá»­ biết, nhÆ°ng tôi đã nói hết cho công tá»­ nghe rồi. Cô ta bảo trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng có thấy hai ngÆ°á»i tồi bại theo sau công tá»­, nhÆ°ng vì lạc lối, nên cô ta vá»›i công tá»­ thất lạc nhau. Tá»›i khi cô ta tìm thấy công tá»­ đã bị trúng Ä‘á»™c nằm mê man bất tỉnh rồi. Lão tặc há» ÄÆ°á»ng Ä‘ang định ra tay chém giết công tá»­ nàng liá»n múa kiếm xông lại cứu công tá»­ và dẹp lui được bá»n chúng.
Rồi nàng cúi xuống thăm nom công tử. NgỠđâu không hiểu tại sao công tử lại đánh nàng một chưởng...
- Ủa! Là nàng ư?
Nghe thấy Bạch Mai nói nhÆ° thế, chàng má»›i nghÄ© lại khi mình trúng Ä‘á»™c, Ä‘ang lúc mê man, thấy ÄÆ°á»ng Thiên Sinh gá»i KhÆ°Æ¡ng NghÄ©a tá»›i chặt tay phải của mình không chịu thúc thủ, liá»n dồn hết công lá»±c vào cánh tay tấn công luôn má»™t chưởng. Sau rồi thế nào nữa thì chàng không rõ lắm.
Chàng còn hoảng hốt, nghe thấy tiếng khí giá»›i chạm nhau, chàng miá»…n cưỡng mở mắt ra nhìn, liá»n thấy má»™t ngÆ°á»i có thân hình mảnh khảnh Ä‘ang cúi xuống nhìn mình. Chàng lại tưởng ngÆ°á»i đó là thiếu nữ áo Ä‘á» mà mình đã gặp ở chùa Thiếu Lâm. Chàng tức giận khôn tả, liá»n giở hết bình sinh ra tấn công nàng ta hai chưởng. Có ngỠđâu ngÆ°á»i đó lại là Lan nhi.
Nghĩ tới đó, chàng nghĩ :
“Có lẽ Lan nhi ở núi Thác Thành xuống rồi cứ theo sau mình, sau nàng tìm tá»›i núi Chung Nam, thấy mình bị VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân liên tay vá»›i Thác Thành Song Hung đánh mình rá»›t xuống vá»±c thẳm, nàng liá»n kết sợi mây thòng xuống cứu ta lên cÅ©ng nên? Nàng là con gái cÆ°ng của Thác Thành Song Hung lại say mê mình nhÆ° vậy mà mình lại đối xá»­ vá»›i nàng nhÆ° thế?â€.
Nghĩ tới đó, Thanh Lam bỗng cảm thấy xấu hổ hết sức, vì chàng cho rằng mình đối xử với Lan nhi như vậy y thực là tàn tệ.
Lúc đó chàng lại sá»±c nhá»› tá»›i khi Bạch Mai Ä‘ang cứu chữa cho mình hình nhÆ° có thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘i vào trong phòng rồi khẽ cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và quay Ä‘i ra ngay. Có lẽ ngÆ°á»i đó chính là Lan nhi cÅ©ng nên?
Chàng cứ cúi đầu suy nghÄ©, tình cảnh lúc bấy giá», chàng biết Lan nhi là ngÆ°á»i tiểu lượng, nàng tức giận bá» Ä‘i nhÆ° vậy thể nào cÅ©ng hiểu lầm mình...
Nghĩ tới đó, chàng bỗng buột miệng nói:
- á»i chà! Thá»±c đấy, thể nào nàng cÅ©ng hiểu lầm mình.
Bạch Mai cau mày lại, há»i:
- Giang công tử nói gì thế? Công tử bảo nàng hiểu lầm cái gì?
Thanh Lam mặt đỠbừng, ngượng nghịu đáp:
- Nàng ... có tính trẻ con... Ồ ! Bạch cô nương, tiểu sinh được cô nương ra tay cứu giúp như vậy, tiểu sinh không dám nói là trả ơn, tiểu sinh chỉ xin ghi nhớ trong đáy lòng thôi. Bây giỠtiểu sinh đang có việc bận cần phải đi xin cáo từ cô nương ngay.
Bạch Mai Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, nghe thấy chàng nói nhÆ° thế, bá»—ng cau mày lại, vá»™i há»i:
- Công tá»­ không thể Ä‘i ngay được đâu. Tuy công tá»­ đã được uống hai tàu lá Chu Lan rồi, tuy dÆ° Ä‘á»™c đã hết, nhÆ°ng cÅ©ng phải sáu tiếng đồng hồ nữa sức thuốc má»›i dẫn Ä‘i khắp mình mẩy được. Nếu sức thuốc chÆ°a dẫn thì chân lá»±c vẫn chÆ°a hoàn toàn khôi phục, nên ít nhất cÅ©ng phải nghỉ ngÆ¡i má»™t ngày nữa má»›i được. Chả lẽ cô ta là em gái của công tá»­ mà tôi không xứng đáng làm em gái của công tá»­ hay sao? Việc gì bệnh chÆ°a khá»i đã vá»™i vàng bá» Ä‘i ngay nhÆ° thế?
Thanh Lam thấy mặt nàng ta vừa lo âu vừa u oán, không nhẫn tâm chút nào. Huống hồ vừa rồi chàng đã thá»­ lại chân khí, cÅ©ng nhận thấy chÆ°a hoàn toàn phục nguyên, ít nhất cÅ©ng phải dưỡng sức má»™t ngày hay ná»­a ngày nữa má»›i hoàn toàn hồi phục được. Cô ta nói rất phải vả lại có lòng tốt nhÆ° vậy, nên chàng nghÄ© tá»›i đó liá»n vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Cô nương nói rất phải. Vừa rồi tiểu sinh thử xem, cũng biết phải nghỉ ngơi một hay nửa ngày nữa mới hoàn toàn hồi phục được.
NhÆ°ng tôi thấy cứ làm phiá»n cô nÆ°Æ¡ng hoài, mang Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng nhiá»u quá, ngày sau biết lấy gì để báo Ä‘á»n những Æ¡n ấy.
Bạch Mai thấy chàng đã nhận lá»i không Ä‘i nữa, liá»n tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ngay, nhÆ°ng nghe chàng nói đến câu cuối cùng, nàng lại lÆ°á»m chàng, khẽ đáp:
- NgÆ°á»i này lạ thá»±c. HÆ¡i tý là nói đến ân đức vá»›i lại báo đáp.
Nàng giả bá»™ há»n giận trông lại càng đáng yêu thêm.
Thanh Lam mặt đỠbừng, ngập ngừng nói tiếp:
- Tiểu sinh nhất thá»i thất lá»i, xin cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ cho.
Nghe thấy chàng nói thế, nàng lại cÆ°á»i ngay và đáp:
- Có ai trách cứ gì mình đâu mà cÅ©ng bảo là ngÆ°á»i ta lượng thứ.
NhÆ°ng lượng thứ cái gì cÆ¡ chứ?.. à, suýt tý nữa thì tôi quên, tôi Ä‘ang thắc mắc công tá»­ há» Giang, còn Lan nhi há» Phù, sao lại gá»i là anh em nhÆ° thế?
- Lúc tiểu sinh mới quen biết Lan nhi, vì nàng cải dạng nam trang nên tôi không rõ, nên đã nhận kết nghĩa anh em với nàng, sau mới biết nàng là gái.
Bạch Mai nghe thấy chàng kể nhÆ° vậy rất thích thú, liá»n chàng cÆ°á»i khì má»™t tiếng lá»™ ra hai má lúm đồng tiá»n, rồi há»i tiếp:
- Vì vậy má»›i đổi làm anh trai em gái nhÆ° thế đấy? ...à! thế công tá»­ gá»i nàng ta nhÆ° thế nào?
- Tên nàng là Lan nhi, nên tôi cứ gá»i thẳng tên nàng thôi.
- Thế công tử tên là gì?
Thấy nàng há»i Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế, Thanh Lam gượng không sao trả lá»i được.
Bạch Mai cÆ°á»i khúc khích, nói tiếp:
- Không cần phải công tá»­ nói, tôi cÅ©ng biết rồi. Khi nàng má»›i thức tỉnh, cứ thấy gá»i Lam đại ca hoài.
Thanh Lam càng ngượng thêm, hai má đỠbừng, thầm nghĩ:
“Thiếu nữ này khó đối phó thá»±c. Nàng đã biết tên của ta rồi lại còn cứ há»i.â€.
- Thế tôi cũng nhận công tử là anh nhé?
Nàng hãy còn thÆ¡ ngây, không biết tình trai gái là gì. NhÆ°ng từ khi trông thấy Thanh Lam đến giá», nàng cảm thấy trong ngÆ°á»i vui vẻ hết sức, nàng cÅ©ng không hiểu tại sao cả. Sau khi nghe thấy Lan nhi cứ gá»i Lam đại ca hoài, nàng có vẻ thích thú lắm, nên nàng cÅ©ng muốn được nhận chàng làm anh, để được gá»i Lam đại ca nhÆ° vậy.
Nàng chÆ°a biết yêu và cÅ©ng không hiểu chữ tình là gì, nhÆ°ng trong tiá»m thức của nàng đã thấy lá»™ liá»…u mối tình mến yêu rồi. Tuy vậy nàng chỉ mong được kết làm anh em vá»›i Thanh Lam là hài lòng lắm rồi. Lúc ấy nàng ngá»­ng mặt lên nhìn, mong chá» chàng trả lá»i.
NgÆ°á»i không phải là cây cá», ai mà chả có tình, nhất là thấy mặt nàng đẹp nhÆ° hoa đào hoa lý vậy. NhÆ°ng vì trong thâm tâm của Thanh Lam đã sá»›m bị hình bóng của Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng chiếm cứ, tuy nàng cứ lánh mặt luôn luôn, nhÆ°ng chàng cứ căn cứ vào lá»i nói và hành vi của nàng nhÆ° việc tặng kiếm và khuyên bảo chẳng hạn, chàng đủ thấy nàng ta có lòng yêu mình rồi.
Không ngỠngoài Hồng Tuyến ra lại còn một cô bé bướng bỉnh và đa tình cứu theo dõi mình hoài. NgỠđâu, theo tới đây nàng lại vì ghen tức mà bỠđi mất.
Nghĩ tới Lan nhi, chàng lại liên tưởng đến Liễu Kỳ, hai cái hình bóng ấy cứ đeo đẳng chàng hoài, khiến chàng không sao từ chối được.
Bây giỠlại thêm Bạch Mai cô nương, vừa ngây thơ vừa đa tình, và cũng có lòng yêu chàng, như vậy chàng biết cư xử ra sao?
Chàng định từ chối ngay lúc đầu này, nhưng chàng lại nghĩ thầm:
“ChÆ°a biết tên tuổi của nhau, nàng đã Ä‘em ta vá» cứu chữa ban linh dược và còn không tiếc hao tổn chân lá»±c xua Ä‘uổi chất Ä‘á»™c ở trong ngÆ°á»i mình. Bây giá» ngÆ°á»i ta chỉ nhận làm em mình thôi mình cá»± tuyệt sao tiện?â€.
Thấy chàng cứ cau mày suy nghÄ© không trả lá»i, Bạch Mai lại tưởng là chàng từ chối, nên nàng u oán nói tiếp:
- Có phải đại ca không nhận tôi đấy không? Tôi cũng biết là tôi không xứng làm em đại ca mà.
Nói xong, nàng đã ứa nước mắt ra suýt khóc.
Thấy thái Ä‘á»™ của nàng đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° vây, Thanh Lam Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng liá»n nghÄ© tiếp:
“Thiếu nữ này sống má»™t mình ở đây kể cÅ©ng lênh đênh cÆ¡ khổ thÆ°c. Ta không nên làm thất vá»ng má»™t ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế.â€.
NghÄ© Ä‘oạn, chàng vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Xin cô nương chớ có hiểu lầm. Khi nào tôi lại không nhận một cô em thông minh đẹp đẽ như thế này.
Thấy chàng đã nhận lá»i, Bạch Mai liá»n lá»™ vẻ vui mừng ra mặt, vá»™i há»i tiếp:
- Äại ca đã nhận lá»i rồi đấy à? Thế sao lại còn gá»i em là cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế. Lam đại ca, từ lúc má»›i biết tên em đã muốn gá»i anh nhÆ° vậy tức thì rồi.
Thấy nàng gá»i câu “đại ca†rất ngá»t nhÆ° vậy, Thanh Lam lại thấy hai má Ä‘á» bừng.
Bạch Mai nhìn mặt chàng một hồi rồi nàng nói tiếp:
- Lam đại ca cứ gá»i em là Mai nhi được rồi...
Nàng ngừng giây lát lại hơn hở nói tiếp:
- Äại ca, từ khi em được góp mặt vá»›i Ä‘á»i đến giá», chỉ có má»™t ngÆ°á»i gá»i em là Mai nhi. NgÆ°á»i ấy dạy em há»c, dạy em luyện võ, nhÆ°ng không bao giỠđược gặp mặt ngÆ°á»i ấy cả, em cứ ở đây má»™t thân má»™t mình, anh bảo thật lạnh lẽo biết bao? Có lúc em muốn ra ngoài sÆ¡n cốc du ngoạn, nhÆ°ng chỉ được má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng đã thấy ngÆ°á»i đó gá»i Mai nhi, Mai nhị.. ngÆ°á»i ấy không bao giá» chịu để cho em ra bên ngoài hết. Bây giỠđã có đại ca rồi, đại ca có chịu Ä‘Æ°a em ra chÆ¡i bên ngoài không?
Thanh Lam nghe thấy nàng nói nhÆ° vậy, ngạc nhiên hết sức, đến giá» chàng má»›i tin trong sÆ¡n cốc này chỉ có má»™t mình nàng ta thá»±c, và nàng nói ngÆ°á»i dạy nàng Ä‘á»c sách luyện võ ấy sao lại thần bí đến thế? Không bao giá» lại chịu cho nàng được gặp mặt cả. Chẳng lẽ ngÆ°á»i đó là Thiên Lý Cô Hành Khách đã tấn công mình hồi nãy chăng?
NghÄ© tá»›i đó, chàng liên tưởng đến ngôi má»™ xây bằng đá trắng, nghÄ© đến Thiên Lý Cô Hành Khách, nghÄ© đến lá»i dặn bảo của ông già Hồng Phúc...
- Lam đại ca đang nghĩ ngợi gì thế?
- Em nên biết cái tên Mai nhi đó là bá» trên gá»i ngÆ°á»i bá» dÆ°á»›i, còn tôi chỉ có thể gá»i em là em Mai thôi. Nếu em muốn Ä‘i xa bên ngoài, tất nhiên tôi rất vui lòng Ä‘Æ°a em Ä‘i, nhÆ°ng tiếc thay hiện giá» tôi Ä‘ang bận việc...
- Lam đại ca tá»­ tế thá»±c. À, chúng ta mau quay trở vào trong nhà Ä‘i, chứ đứng mãi ở ngoài này làm chi? Vì anh còn phải vận công Ä‘iá»u khí cÆ¡ mà?
Nói xong, nàng kéo tay Thanh Lam chạy thẳng vỠcăn nhà bằng đá.
Vừa vào tá»›i bên trong, Bạch Mai đã thúc giục Thanh Lam ngồi lên trên giÆ°á»ng vận công Ä‘iá»u tức, còn nàng trở vá» phòng thuận tay khép cá»­a lại.
Huyá»n quan đã thông, ná»™i công có hoa? hầu tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng Thanh Lam chỉ nghinh thần vận khí má»™t lát là chân khí đã chạy hết Cá»­u Cung Lôi Thuá»·, mÆ°á»i hai từng lầu và dần dần và quên hết má»i vật ở chung quanh.
Má»™t lát sau, chàng má»›i lai tỉnh, và thấy công lá»±c đã hồi phục, chàng thấy bốn chung quanh tối om, má»›i biết là trá»i đã tối.
Chàng vừa bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng vuốt lại quần áo, thì bá»—ng nghe ngoài cá»­a có tiếng ngÆ°á»i nhè nhẹ bÆ°á»›c vào.
Tài sản của phamduy88

  #58  
Old 08-04-2008, 02:35 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 58

Äá»™t Nhiên Lá»™t Miếng Lụa Che Mặt Lên


Thanh Lam vá»™i quay đầu nhìn ra, má»›i hay ngÆ°á»i đó là Bạch Mai. Nàng nhanh nhẹn bÆ°á»›c vào cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ủa ! Lam đại ca đã lai tỉnh rồi đấy à? Em đã vào không biết bao nhiêu lần rồi, thấy đại ca mãi vận công Ä‘iá»u tức nên em không dám làm kinh Ä‘á»™ng tá»›i. Thức ăn em làm đã nguá»™i rồi, má»i anh ra xÆ¡i cÆ¡m Ä‘i.
Nói xong nàng thắp sáng ngá»n đèn, rồi cùng Thanh Lam Ä‘i sang bên phòng khách.
Thanh Lam thấy trên bàn đã đặt sẵn bốn năm món ăn, tuy chỉ là những gà rừng với măng tươi thôi, nhưng món nào cũng sạch sẽ và ngon lành vô cùng.
Bạch Mai má»i chàng ngồi xuống, rồi có vẻ ngượng và nói tiếp:
- Lam đại ca. Em không biết làm thức ăn đâu. Nếu không ngon đại ca đừng có chê em nhé.
Thanh Lam thấy nàng thá»±c thà nhÆ° vậy cÅ©ng phải phì cÆ°á»i, đáp:
- Mai muội, chúng ta đã là anh em với nhau thì chả cần phải khách sáo, như thế. Những món nào cũng ngon lạnh hết.
- Thế thì anh ăn mau lên.
Quả nhiên Thanh Lam giơ đũa lên gắp ăn luôn. Chàng thấy món nào cũng rất ngon lành, nên chàng cứ khen ngợi hoài.
Thấy chàng ta khen mình, Bạch Mai khoái chí vô cùng.
ChỠcơm nước xong, Bạch Mai lại đưa một ấm nước sôi đem vào cho chàng tắm rửa.
Thanh Lam mới thân được một cô em gái nuôi đẹp như hoa nở vậy, chàng cảm thấy hài lòng hết sức. Chàng chắc nàng thể nào cũng có liên quan gì với Thiên Lý Cô Hành Khách.
NghÄ© đến Thiên Lý Cô Hành Khách, chàng lại nóng lòng sốt ruá»™t, vì vợ chồng Văn Úy bị Thiên Lý Cô Hành Khách bắt cóc, bây giá» sống chết ra sao cÅ©ng không hay, hoặc hai ngÆ°á»i bị Thiên Lý Cô Hành Khách phế mất võ công Ä‘i, thì chàng thá»±c hổ thẹn vá»›i bản thân. Chàng lại nhận thấy lúc này công lá»±c của mình đã phục hồi rồi, nên chàng định Ä‘i tìm kiếm vợ chồng Văn Úy.
Khi chàng vừa lấy thanh Thất Tinh kiếm xuống, thuận tay Ä‘eo ngay lên vai và Ä‘ang định đẩy cá»­a Ä‘i ra. Chàng bá»—ng nghÄ© đến Bạch Mai, nàng có võ công khá cao siêu, bây giá» nàng vừa má»›i trở vá» phòng. Nếu để cho nàng biết là mình bá» Ä‘i nhÆ° vậy thá»±c không tiện chút nào. Nên chàng định chá» nàng ta ngủ say đã rồi má»›i ra Ä‘i. Vì vậy, chàng lại ngả lÆ°ng ra giÆ°á»ng nằm nghỉ ngÆ¡i giây lát.
ChỠtới canh hai chàng mới lặng lặng mở cửa phòng lén ra ngoài nhà. Chàng đứng ngắm nhìn lại căn nhà giây lát rồi mới đi.
NgỠđâu chàng bá»—ng phát giác dÆ°á»›i ánh trăng sáng, trÆ°á»›c ngôi má»™ xây bằng đá trắng, Ä‘ang có má»™t ngÆ°á»i múa kiếm. Kiếm thế của ngÆ°á»i này rất chậm chạp. NgÆ°á»i ấy mải múa kiếm nên không để ý Thanh Lam bÆ°á»›c ra, và Thanh Lam cÅ©ng bị pho kiếm pháp huyá»n ảo của ngÆ°á»i ná» hấp dẫn mà cứ trố mắt lên nhìn, hình nhÆ° không há» quen biết bao giá» vậy. Vì pho kiếm pháp ấy giống hệt thế kiếm duy nhất Càn Khôn Nhất Kiếm mà mình đã há»c há»i được, nhÆ°ng thế Càn Khôn Nhất Kiếm Ä‘á»™ng tác rất giản dị, còn pho kiếm pháp kia lại bát kiếm liên phong, biến hoá phức tạp vô cùng.
Thanh Lam cứ lẳng lặng đứng yên để nhận thức, và càng xem càng ngẩn ngÆ°á»i ra.
Kiếm pháp của ngÆ°á»i ná» từ chậm đến nhanh, từ giản dị tá»›i phức tạp. Chỉ trong chốc lát, những vòng ánh sáng ấy bá»—ng tản mác và biến ảo thành muôn Ä‘iểm mÅ©i kiếm, nhÆ° cuồng phong bão vÅ© sấm sét hạ giáng má»™t lúc vậy.
Lúc này, Huyá»n quan đả thông, hai mắt của Thanh Lam rất sáng, nên không những chàng trông thấy rất rõ ràng, và còn thông hiểu từng thế thức má»™t là khác. Trong khi chàng Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ°á»i ra xem thì muôn đạo hào quang ở trÆ°á»›c mặt đã thâu lượm hết.
DÆ°á»›i ánh trăng, Thanh Lam đã trông thấy má»™t tăng sÄ© trung niên, mình dong dá»ng cao, mặc áo bào xanh, Ä‘ang đứng yên ở đó liá»n.
Nhưng văn sĩ ấy lại dùng chiếc khăn màu xanh che mặt khoanh tay đứng một cách ung dung.
- NhỠkia, lại đây.
Tiếng nói của văn sÄ© không lá»›n lắm, nhÆ°ng rất rõ ràng và có vẻ hiá»n từ lắm.
Thanh Lam bá»—ng cảnh tỉnh và đã nhận ra văn sÄ© ná» chính là Thiên Lý Cô Hành Khách đã tấn công mình hồi hôm. Chàng Ä‘ang định Ä‘i kiếm y, không ngá» y lại xuất hiện ở nÆ¡i đây. Chàng chỉ hÆ¡i suy nghÄ© má»™t chút đã nghe lá»i đối phÆ°Æ¡ng mà liá»n tá»›i gần, cúi đầu vái chào và há»i:
- Có lẽ lão tiá»n bối là Thiên Lý Cô Hành Khách?
- Thiên Lý Cô Hành Khách ư? Ai? Lão phu ư?
Äôi mắt của văn sÄ© ấy tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i, ngắm nhìn Thanh Lam môt hồi, khẽ gật đầu, có vẻ khen ngợi, và cÆ°á»i khì, nói:
- Äã mấy chục năm rồi, lão phu không há» cho ai biết tên tuổi của mình cả, vì vậy những kẻ hiếu sá»± trong giang hồ má»›i đặt cho lão phu má»™t cái tên kỳ dị và lố bịch nhÆ° thế.
Nói tá»›i đó, văn sÄ© bá»—ng đổi giá»ng, ôn tồn nói tiếp:
- Cậu nhá» này phúc duyên kể cÅ©ng thâm hậu lắm, nên má»›i được Côn Luân lão nhân Ä‘oái hoài tá»›i nhÆ° vậy. Ngày hôm nay cậu gặp lão phu lại càng có duyên thêm. Lão phu có má»™t việc này muốn nhá» vả, không biết cậu có nhận lá»i hay không?
Không đợi chá» Thanh Lam trả lá»i, ông ta thở dài má»™t tiếng, cởi cái khăn xanh bịt mặt ra. Lúc này Thanh Lam má»›i trông thấy rõ mặt của văn sÄ©, thấy đối phÆ°Æ¡ng là má»™t ngÆ°á»i rất đẹp trai, tuổi trạc trung niên. Vì quá trẻ, nên trông ông ta chỉ trạc Ä‘á»™ ba mÆ°Æ¡i lăm, ba mÆ°Æ¡i sáu thôi.
Mấy chục năm chÆ°a ai được trông thấy bá»™ mặt thá»±c của lão phu cả, ngay đến cả ngÆ°á»i thân cận nhất cÅ©ng vậy. Lão phu ẩn cÆ° tại TrÆ°á»ng Hận Cốc này vốn dÄ© định ở đây cho tá»›i lúc chết, không ngá» sá»± thể đã trái vá»›i nguyện vá»ng. Lão phu còn má»™t tâm sá»± này chÆ°a làm xong, cho nên lão phu cÅ©ng không tiếc gì mà truyá»n lại tuyệt nghệ cho cậu giúp lão phu làm việc đó...
Thanh Lam thấy văn sÄ© nói hằng ná»­a ngày mà vẫn chÆ°a nói rõ công việc ông ta định nhở mình là việc gì, trái lại ông ta lại bảo “không tiếc công truyá»n thụ tuyệt nghệ cho mình, chả lẽ là pho kiếm pháp vừa biểu diá»…n cho ta xem chăng?
Thanh Lam nghÄ© nhÆ° vậy, liá»n buá»™c mồm há»i:
- Chẳng hay lão tiá»n bối có việc gì định ủy thác cho tiểu bối thế...?
Không đợi chá» Thanh Lam nói xong, văn sÄ© trung niên đã lên tiếng nói át giá»ng chàng liá»n:
- Lão phu sắp phải rá»i khá»i nÆ¡i đây rồi, tâm nguyện duy nhất của lão phu là mong cậu trông nom há»™ con Mai nhi.
- Trông nom há»™ cô Mai nhi Æ°? Lão tiá»n bối là...
- Phải! Lão phu muốn cậu trông nom nó suốt Ä‘á»i. Hà! Lão phu chắc thể nào cậu cÅ©ng sẽ làm được việc này. Thôi, lão phu Ä‘i đây.
Thanh Lam nghe thấy ông ta bảo Ä‘i ngay, bá»—ng nghÄ© đến vợ chồng Văn Úy, vá»™i há»i vá»›i:
- Lão tiá»n bối...
NhÆ°ng chỉ trong nháy mắt, văn sÄ© trung niên ấy đã Ä‘i mất dạng và chỉ nghe thấy giá»ng ngâm nga của ông ta văng vẳng vá»ng trở lại thôi:
- NgÆ°á»i có bi, hoan, ly, hợp, trăng có khi má», tá», tròn khuyết.
- Lão tiá»n bối hãy ngÆ°ng bÆ°á»›c đã.
Thanh Lam lo âu vô cùng, vừa gá»i vá»›i nhÆ° vậy, vừa Ä‘uổi theo luôn. Chàng giở hết tốc Ä‘á»™ khinh công ra mà Ä‘uổi, nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên vậy.
Công lực của chàng rất tinh thâm, chàng chỉ nhảy một cái lên cao rồi lướt nhanh như bây, dưới ánh sáng trăng, tựa như một luồng khói nhẹ, bay thẳng vỠphía trước. Chỉ trong nháy mắt đã tới Cốc khẩu.
Phía đằng trÆ°á»›c có má»™t trái núi nhá», ven núi có má»™t con Ä‘Æ°á»ng mòn. Con Ä‘Æ°á»ng này trông sang má»™t cái thung lÅ©ng khác.
Thanh Lam hÆ¡i ngừng bÆ°á»›c, bá»—ng nghÄ© đến lá»i nói của ông già Hồng Phúc chủ quán rượu. Chàng ngá»­ng mặt lên nhìn phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng rồi cúi đầu xuống nhìn kỹ lại con Ä‘Æ°á»ng mòn quả thấy con Ä‘Æ°á»ng này Ä‘i vá» phía Bắc, và còn ngoẹo sang bên ná»›i đó má»›i là TrÆ°á»ng Hận Cốc, chá»— ở của Thiên Lý Cô Hành Khách. NhÆ°ng lúc này chàng đã rá»i khá»i nÆ¡i đây, không khi nào còn trở lại trong sÆ¡n cốc nữa.
Chàng chỉ đứng ngắm nhìn má»™t hồi, rồi tung mình lên trên núi ở trÆ°á»›c mặt liá»n. Núi đó rất nhá», chàng chỉ nhảy mấy cái đã sắp tá»›i đỉnh.
Bá»—ng dÆ°á»›i chân núi, chá»— cốc khẩu, có tiếng cÆ°á»i the thé và tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng lên:
- Hà hà! Then sắt tự gãy, cửa đã tự mở, hà hà!
- NgÆ°á»i có lúc bi, hoan, li, hợp... trăng có khi má», tá», tròn, khuyết.
Nghe thấy tiếng nói của hai ngÆ°á»i đó, Thanh Lam rùng mình đến thót má»™t cái, chàng đã nhận ra tiếng nói đó là của Lầu Nhất Quái, ngÆ°á»i đã được mình cứu giúp. Chàng không ngỠông ta cÅ©ng tìm tá»›i được TrÆ°á»ng Hận Cốc này.
Chàng vừa nghÄ© vừa nhảy xuống dÆ°á»›i đèo và ngó xuống chá»— có tiếng ngÆ°á»i vừa nói.
Chàng thấy Thiên Lý Cô Hành Khách Hành Khách vẫn dùng khăn tay phủ mặt, khoanh tay đứng yên, phía trước mặt y có hai quái nhân tóc dài.
NgÆ°á»i bên phải tóc dài xuống tận đầu gối, râu dài đến tận ngá»±c chính là Nhất Quái.
Còn ngÆ°á»i bên trái thì tóc bạc dài xuống tận vai, mặt trẻ nhÆ° con nít, tay trái chân trái Ä‘á»u bị tàn phế, ăn mặc áo vàng.
Phía sau hai ông già lại có đôi thanh niên nam nữ Ä‘ang đứng sát cánh nhau, trông rất âu yếm, nhÆ°ng vì đứng quá xa nên chàng không trông thấy rõ mặt há». Chàng chỉ nghe thấy Nhất Quái cÆ°á»i ha hả nói:
- Thiên Lý Cô Hành Khách Hành Khách, ngươi không ngỠta đến nhanh như vậy phải không ?
Thiên Lý Cô Hành Khách Hành Khách lạnh lùng đáp:
- Các ngÆ°á»i tá»›i rồi đã làm gì nổi ta nào?
Nhất Quái quay đầu lại nhìn ông già đứng cạnh, cÆ°á»i ha hả nói vá»›i ông ta rằng:
- Ủa! Ngươi quên vụ đánh cuộc của chúng ta rồi ư?
Thiên Lý Cô Hành Khách Hành Khách ngá»­ng mặt lên trá»i, cÆ°á»i nhạt đáp:
- Không ngá» lão phu cách biệt thế gian lâu nhÆ° vậy mà cÅ©ng có ngÆ°á»i tá»›i đây. Chả lẽ các ngÆ°Æ¡i không nghe thấy ngÆ°á»i ta nói tá»›i cấm lệ của sÆ¡n cốc này hay sao?
Nhất Quái chÆ°a kịp mở mồm thì ông già áo vàng vẻ mặt nhÆ° con nít đã dùng giá»ng mÅ©i kêu “ hừ†má»™t tiếng, đáp:
- Lão quát vật, không ngỠmột tên vô danh tiểu tốt nay mà cũng có lắm lệ luật thối tha như thế.
Nhất Quái liá»n giÆ¡ bàn tay há»™ pháp lên vá»— má»™t cái, rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Phải đấy! Lão tàn phế! Lệ luật thối tha của y là để đối phó với ngươi, vậy chính ngươi phải ra mặt đối phó với y mới đúng chứ?
Thiên Lý Cô Hành Khách hai mắt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i nhìn thẳng vào mặt ông già áo vàng, nói tiếp:
- Vô danh tiểu tốt Æ°? Hà hà! Äã mấy chục năm nay lão phu không dùng đến tên tuổi lâu rồi, hai chữ vô danh, lão phu còn chịu nhận được, chứ còn hai chữ tiểu tốt thì phải hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i! Hai ngÆ°Æ¡i phải biết, ai đã vào trong TrÆ°á»ng Hận cốc này, theo thÆ°á»ng lệ phải bị phế mất võ công, vứt ra ngoài sÆ¡n cốc! NhÆ°ng ngày hôm nay, trần duyên của lão phu đã mãn, phải rá»i khá»i nÆ¡i đây để Ä‘i nÆ¡i khác!
Các ngÆ°Æ¡i đến cÅ©ng kịp thá»i đấy! Lần này lão phu phá lệ, để cho các ngÆ°Æ¡i được rút lui toàn vẹn!
Ông già áo vàng nghe nói liá»n cÆ°á»i khì má»™t tiếng rồi nói vá»›i Nhất Quái tiếp:
- Lão Lầu, tên vô danh tiểu tốt này nói hăng thật! NhÆ°ng tiếc thay, hai tên bất tá»­ này vẫn không chịu để cho ai nâng đỡ, và cÅ©ng không muốn rút lui má»™t cách toàn thân bao giá»!
Nhất Quái liá»n đỡ lá»i:
- Có lẽ y cÅ©ng quên mất ngÆ°á»i của y nặng được bao nhiêu đấy .. Nói tá»›i đó, ông ta cÆ°á»i ha hả, rồi quay lại nói vá»›i Thiên Lý Cô Hành Khách tiếp:
- Thiên Lý Cô Hành Khách! Vì ngÆ°Æ¡i đã thua má»™t tên nên má»›i hẹn vá»›i chúng ta phải Ä‘i xa hàng ngàn dặm tá»›i TrÆ°á»ng Hận cốc này.
Không ngỠđến đây ngươi lại muốn rút lui như vậy? Nhưng nếu ngươi muốn rút lui cũng được, qÚy hồ hai tay dâng cuốn Dịch Cân Chân Kinh lên cho chúng ta, thì chúng ta cũng coi như vụ đánh đố của chúng ta không đến nỗi đánh xuông! Chẳng hay ngươi có bằng lòng không?
Thanh Lam ẩn núp ở sau cây nghe thấy rõ ràng, liá»n nghÄ© thầm:
"Thì ra Nhất Quái rủ bạn tới đây giúp sức cũng vì cuốn Dịch Cân Kinh đấy".
Có lẽ Thiên Lý Cô Hành Khách bị hai ngÆ°á»i ná» chá»c tức liá»n giÆ°Æ¡ng cổ lên, rú má»™t tiếng thật dài.
Tiếng rú ấy thánh thót nhÆ° long ngâm, Thanh Lam là ngÆ°á»i có ná»™i công thượng thặng, huyá»n quan đã đả thông nhÆ° vậy mà cÅ©ng còn cảm thấy váng tai nhức óc chàng kinh hoảng vô cùng và nghÄ© tiếp:
- Với công lực này của Thiên Lý Cô Hành Khách có thể nói là y vô địch thiên hạ.
Thiên Lý Cô Hành Khách rú xong liá»n nói:
- Hai ngÆ°á»i thật không biết tiến thoái. Bây giá» lão phu lại Ä‘á»c hai câu tục ngữ, khi Ä‘á»c xong mà hai ngÆ°á»i chÆ°a rút lui ra khá»i sÆ¡n cốc thì đừng có trách lão phu hạ thủ vô tình!
Nói tá»›i đó, y liá»n lá»›n tiếng ngâm nga:
- NgÆ°á»i có lúc bi hoan ly hợp, trăng có lúc má» tá» tròn khuyết.
Giá»ng ngâm rất kêu, ông già áo vàng cÅ©ng phải kêu "ủa" má»™t tiếng rồi khẽ nói vá»›i Nhất Quái rằng:
- Giá»ng nói của lão quái vật này không giống nhÆ° tiếng nói của tên vô danh tiểu tốt, vả lại ná»™i công của y thâm hậu hÆ¡n nhiá»u. Có lẽ không phải là y đâu?
Nhất Quái trợn má»™t mắt lên, cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng rồi đáp:
- Biết đâu không phải là y giả bộ? Lão tàn phế, nếu ngươi sợ thì để lão Lầu này đối phó với y cho!
Ông già áo vàng giở mặt, giận dữ đáp:
- Bậy nào! Dù có ông trá»i xuống Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng chỉ do má»™t mình ta chống đỡ thôi chứ không cần phải nhá» ngÆ°Æ¡i giúp sức!
Thiên Lý Cô Hành Khách nhìn thẳng vào mặt hai ngÆ°á»i mà quát há»i tiếp:
- Có thật hai ngÆ°á»i không chịu Ä‘i không?
Ông già áo vàng tủm tỉm cÆ°á»i khẽ nói:
- Ta không thể nào đi được, vì nếu đi thì thua cuộc với lão quái vật!
Thiên Lý Cô Hành Khách không sao nhịn được, liá»n nói tiếp:
- Äược!
Ông già áo vàng cũng gật đầu phụ hoạ:
- Äược ...
"Bùng".
Thanh Lam Ä‘ang chăm chú nhìn, mắt không há» chá»›p nháy tí nào, mà cÅ©ng chỉ trông thấy hai cái bóng ngÆ°á»i vừa chập vào nhau lại rẽ ra ngay chứ chàng cÅ©ng không thấy rõ hai ngÆ°á»i đã ra tay nhÆ° thế nào mà chỉ nghe thấy kêu "bùng" má»™t tiếng thôi, thật là nhanh hÆ¡n cả Ä‘iện chá»›p.
Thiên Lý Cô Hành Khách lui vá» phía sau má»™t bÆ°á»›c, còn ông già thì bị đẩy lui những hai bÆ°á»›c, nhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn nhau. Ông già áo vàng kinh ngạc nói:
- "Long Phi Cá»­u Thiên" (Rồng bay chín từng trá»i) Thiên Lý Cô Hành Khách cÅ©ng buá»™t miệng la lên:
- Tiên Thiên Thái Cực thức!
- Ngươi là Côn Luân Tinh ...
Ông già áo vàng vừa má»›i nói tá»›i đó đã nghe thấy Thiên Lý Cô Hành Khách quát lá»›n, át giá»ng không cho ông ta nói tiếp, mà trả lá»i rằng:
- Trì lão Tàn, nếu ngÆ°Æ¡i không giở thế võ Tiên Thiên Thái Cá»±c thức ra thì lão phu vẫn chÆ°a nhận ra được là ai! ồ hai ngÆ°á»i là Nam Quái, Bắc Tàn, hai ngÆ°á»i cùng tá»›i đây má»™t lúc! Hà hà! Biệt hiệu của lão phu đã lâu không dùng tá»›i rồi, ngÆ°á»i còn nhắc nhở đến làm chi?
Nói tá»›i đó, y lại cất giá»ng ngâm:
- NgÆ°á»i có lúc bi hoan ly hợp, trăng có lúc má» tá» tròn khuyết.
Vừa ngâm xong, ông ta đã giở thế "Long Phi Cửu Thiên" và tung mình nhảy lên trên không.
Thanh Lam nóng lòng vô cùng, vá»™i nhảy ra, lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Lão tiá»n bối, xin hãy ngÆ°ng bÆ°á»›c!
Thanh Lam nhảy ra nhanh như thế mà vẫn không kịp. Thiên Lý Cô Hành Khách đã mất dạng rồi.
Bá»—ng có tiếng cÆ°á»i rất lá»›n nổi lên, Lầu Nhất Quái đã nhanh nhÆ° má»™t luồng gió nhảy tá»›i gần Thanh Lam, và lên tiếng há»i:
- Hà hà! Chú em đã tới đấy à?
- NhỠkia, lão phu cũng đang kiếm ngươi đấy!
Lão Tàn cÅ©ng nhảy lại mà nói nhÆ° thế, Nhất Quái thấy vậy liá»n trợn tròn xoe đôi mắt, vá»™i tiến lên, đứng trÆ°á»›c mắt Thanh Lam để ngăn cản lão Tàn, và trầm giá»ng há»i:
- Lão Tàn phế, ngươi kiếm y làm chi?
Nhất Quái đáp:
- Ta kiếm y tất nhiên có việc của ta!
- Thì ta cũng thế!
- Giang huynh!
- Giang công tử!
Vợ chồng Văn Úy vừa chạy lại, vừa kêu gá»i nhÆ° trên.
Thanh Lam thấy vợ chồng chàng ná», mừng rỡ khôn xiết, vá»™i nói:
- Thôi huynh, đại tẩu, không ngỠra là hai vị.
- Hè hè, các ngươi ai là Thiên Lý Cô Hành Khách?
Má»™t tiếng nói rất hùng dÅ©ng ở trong rừng vá»ng ra, tiếp theo đó có má»™t cái bóng ngÆ°á»i ở trên cao phi thân xuống.
NgÆ°á»i đó là má»™t đạo sÄ© trung niên, chân Ä‘i đất, mình mặc áo bào màu đồng cổ. Y vừa nhảy xuống đã trố mắt lên nhìn má»i ngÆ°á»i và quát há»i:
- Äạo gia há»i nhÆ° vậy mà các ngÆ°Æ¡i không nghe thấy hay sao?
Lão Tàn híp đôi mắt lại, đáp:
- Có lẽ.
Nhất Quái tính rất nóng nảy, thấy đạo sÄ© ná» có thái Ä‘á»™ ngông cuồng nhÆ° vậy, liá»n trố mắt lên há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i há»i ai?
Äạo sÄ© Ä‘i chân không liá»n cÆ°á»i khỉnh, cÅ©ng há»i lại tiếp:
- Äạo gia há»i ngÆ°Æ¡i đấy!
Lão Tàn có vẻ khinh thị, đưa mắt nhìn lão Quái, lắc đầu một cái rồi nói rằng:
- Lão quái vật, chúng ta không hoài hơi nói hắn làm chi!
Nhất Quái hiểu ý, liá»n cÆ°á»i ha hả, há»i lại đạo sÄ© kia rằng:
- NgÆ°Æ¡i há»i ta Æ°? Hà hà! Thế còn ta thì há»i ai?
Äạo nhân liá»n nổi giận, quát há»i tiếp:
- Lão tặc, ngươi có phải là Thiên Lý Cô Hành Khách không?
Nhất Quái lắc đầu đáp:
- Phải thì sao? Không phải thì sao?
Lão đạo sÄ© liá»n rút má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm màu đồng cổ ra và trả lá»i:
- Nếu phải thì ngươi mau theo đạo gia lãnh tội!
- Hà hà! Ai dám há»i lại lão Lầu này nào?
Nhất Quái chÆ°a cÆ°á»i xong, lão Tàn đã "ủa" má»™t tiếng và khẽ nói:
- Lão quái vật, thanh kiếm trong tay y là Äồng Da kiếm.
Nhất Quái nghe nói ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn thanh kiếm ở trong tay đạo sÄ©, rồi nghiêng đầu há»i:
- Ngươi nói đạo sĩ này là môn hạ của lão già Tư Mã hay sao?
Äạo sÄ© ná» liá»n giÆ¡ kiếm lên, chỉ vào mặt lão Quái mà há»i:
- Lão tặc, các ngÆ°Æ¡i đã biết lai lịch của Äông Hải Tam Tiên thì mau mau thúc thủ chịu trói Ä‘i! Chả lẽ lại phải chỠđạo gia này phải ra tay hay sao?
Lão Tàn lạnh lùng há»i lại:
- Nhá» kia, ngÆ°Æ¡i thật không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì hết!
NgÆ°Æ¡i có biết bá»n lão phu hai ngÆ°á»i đây là ai không?
Äạo sÄ© ngá»­ng đầu lên trá»i cÆ°á»i ha hả đáp:
- Những cao thủ ở võ lâm Trung Nguyên chỉ có tiếng chứ không có miếng. Dù ngÆ°Æ¡i có là Võ Lâm Lục Tuyệt Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng chẳng làm gì nổi ta! Lại đây, hai ngÆ°á»i có giá»i thì hãy chống đỡ ba thế kiếm của ta!
Nhất Quái ngạc nhiên há»i lại:
- Võ Lâm Lục Tuyệt là cái gì? Ai là võ Lâm Lục Tuyệt? Sao lão phu không nghe thấy ngÆ°á»i ta nói tá»›i ...
Nói tới đó, y chỉ tay vào mặt vợ chồng Văn Úy mà nói rằng:
- Chỉ hai đứa nhỠkia cũng đủ đối phó với ngươi rồi, chứ chả cần phải lão Lầu này ra tay!
Tài sản của phamduy88

  #59  
Old 08-04-2008, 02:37 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 59

Tá»›i Tá»± Äông Hải Äồ Long Äảo


Xích CÆ°á»›c đạo nhân giận vô cùng, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Äến cả cái tên Võ Lâm Lục Tuyệt mà hai ngÆ°á»i cÅ©ng không biết thì thá»±c là quê mùa quá! Qúi hồ ngÆ°Æ¡i chống đỡ nổi ba thế kiếm của đạo gia này thì quả thật là ngÆ°Æ¡i đã hên lắm rồi! Thế mà ngÆ°Æ¡i lại còn gá»i má»™t tên non choẹt kia lên chống đỡ há»™ ...
Trì lão Tàn thấy đạo sÄ© khinh thị mình nhÆ° vậy liá»n biến sắc mặt.
Xích CÆ°á»›c đạo nhân vừa dứt lá»i đã múa kiếm xông lại tấn công Nhất Quái liá»n.
- Hà hà! then sắt tự gãy, cửa đá tự mở!
Nhất Quái cứ đứng yên không thèm đếm xỉa tới, chỉ giơ bàn tay hộ pháp ra chộp luôn kiếm của đạo sĩ.
Thanh Lam, Văn Úy và Hồng Tiếu ba ngÆ°á»i thấy ông ta liá»u lÄ©nh nhÆ° thế Ä‘á»u cả kinh thất sắc. Không ngá» Xích CÆ°á»›c đạo nhân lại còn kinh hãi thêm, vá»™i lui vá» phía sau ná»­a bÆ°á»›c, Ä‘ang định thâu kiếm lại, nhÆ°ng đã muá»™n rồi. Y thấy cánh tay tê tái, thanh kiếm Äồng Da đã lá»t vào tay của đối thủ.
- Hà hà!
Nhất Quái vừa cÆ°á»i vừa cầm kiếm của đạo sÄ© lên xem, rồi dùng hai ngón tay trá» và giữa khẽ búng vào thân kiếm má»™t cái.
- Lão quái vật không nên ...
Lão Tàn chÆ°a quát xong, má»i ngÆ°á»i đã nghe thấy có tiếng kêu "cách" thanh cổ kiếm của đạo sÄ© đã bị Nhất Quái búng gãy làm đôi liá»n.
- Lão tặc, đạo gia phải thí mạng với ngươi!
Xích CÆ°á»›c đạo nhân hai mắt nhÆ° phun lá»­a, Ä‘á»™t nhiên hét lá»›n má»™t tiếng nhảy xổ ngay vào ngÆ°á»i lão Quái.
- SÆ° đệ, không nên liá»u lÄ©nh nhÆ° thế!
Trên cây có tiếng ngÆ°á»i vá»ng xuống. Tiếp theo đó lại có má»™t ngÆ°á»i nữa nhảy xuống, nhÆ°ng Xích CÆ°á»›c đạo nhân đã xông lại tấn công đối thủ rồi, ngÆ°á»i ná» có khuyên bảo cÅ©ng không kịp nữa, Nhất Quái giận dữ quát lên:
- Tiểu bối có quay trở vỠkhông?
"Bá»™p" má»™t tiếng. Xích CÆ°á»›c đạo nhân chÆ°a trông thấy đối thủ ra tay nhÆ° thế nào, mà ngÆ°á»i y đã bị đánh bắn tung lên nhÆ° cái diá»u đứt dây và bay ra ngoài xa liá»n. NhÆ°ng ngÆ°á»i nhảy xuống sau đã vá»™i Ä‘uổi theo, chá»™p lấy ngÆ°á»i y và nhẹ nhàng đặt y đứng xuống đất. Lúc ấy Xích CÆ°á»›c đạo nhân đã bị đẩy đến mặt tái mét, mồm há»™c máu tÆ°Æ¡i liá»n.
NgÆ°á»i ná» mặt cÅ©ng biến sắc, vá»™i móc túi lấy hai viên thuốc ra nhét vào mồm Xích CÆ°á»›c đạo nhân và khẽ bảo:
- SÆ° đệ mau Ä‘iá»u công vận khí Ä‘i!
Y đặt Xích CÆ°á»›c đạo nhân ngồi xuống đất, rồi từ từ quay lại chắp tay chào Nhất Quái và há»i:
- Ngài là cao nhân ở phÆ°Æ¡ng nào? Vừa rồi sÆ° đệ Lý Thừa Phong xúc phạm tá»›i ngài, tuy y vô lá»… thá»±c, nhÆ°ng ngài hủy kiếm, đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nhÆ° vậy cÅ©ng hÆ¡i quá đáng má»™t chút.
Nhất Quái tính rất nóng nảy, xÆ°a nay Æ°a má»m chứ không Æ°a cứng, ông ta nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng há»i nhÆ° thế, liá»n trợn má»™t mắt lên, Ä‘á»™t nhiên há»i lại:
- Ngươi là ai?
Thanh Lam và các ngÆ°á»i đã trông thấy rõ ngÆ°á»i đó cÅ©ng là má»™t đạo sÄ© tuổi trạc năm mÆ°Æ¡i, lÆ°ng Ä‘eo má»™t cái áo ngắn màu đồng cổ.
- Bần đạo ở Äồ Long đảo, tên là Trà Nguyên Giáp!
- Äồ Long đảo Æ°? Hà hà! Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại ở Äồ Long đảo tá»›i!
Nhất Quái vừa cÆ°á»i vừa nói nhÆ° vậy, rồi nói tiếp:
- Các ngÆ°Æ¡i cậy có mấy miếng võ rất tầm thÆ°á»ng của Äồ Long đảo mà cÅ©ng dám vào Trung Nguyên này làm tàng phải không?
Nguyên Giáp nghe thấy đối phương nói như vậy, kinh hãi vô cùng bụng bảo dạ rằng:
"Tên tuổi của Äông Hải Tam Tiên cÅ©ng không kém gì Võ Lâm Lục Tuyệt, trên giang hồ có thể nói là không ai không biết đến, sao hai lão già quái dị này thấy mình báo danh nhÆ° thế mà không có vẻ gì kinh ngạc cả? Vả lại chúng còn dám nói khoác nhÆ° thế, không hiểu chúng là ngÆ°á»i của môn phái nào?".
Y có biết đâu hai lão quái vật này đã bốn mÆ°Æ¡i năm chÆ°a xuất hiện trên giang hồ. Bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, trong võ lâm làm gì có cái tên Võ Lâm Lục Tuyệt vá»›i Äông Hải Tam Tiên?
Nguyên Giáp trố mắt lên nhìn Nam Quái, Bắc Tàn má»™t hồi. Y là má»™t ngÆ°á»i được liệt danh vào nhóm Äông Hải Tam Tiên, tất nhiên y phải sành sá»i hÆ¡n ngÆ°á»i khác nên y chỉ ngắm nhìn má»™t lúc đã nhận thấy hai ông già quái dị này nhất định không phải là những ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng trong võ lâm, lại thêm có hai nam, má»™t nữ là thiếu niên hết, đứng ở bên cạnh mà há» cÅ©ng không phải là những tay xoàng xÄ©nh kém cá»i gì đâu. Vì vậy y càng kinh hoảng thầm và đáp:
- Nhân vật của võ lâm Trung Nguyên rất đông đảo, mà bần đạo lại chỉ có má»™t chút tài ba hèn má»n thôi, thì đâu dám làm tàng!
NhÆ°ng lần này anh em bần đạo vì thừa lệnh của sÆ° môn mà vào mãi tận Trung Nguyên này để tìm kiếm má»™t ngÆ°á»i.
Lúc này lão Tàn đã ngồi xuống đất, nghe nói liá»n gật đầu lia lịa và đỡ lá»i:
- Ä‚n nói nhÆ° thế má»›i phải là ngÆ°á»i hÆ¡i biết Ä‘iá»u chứ?
Nhất Quái cÅ©ng lên tiếng há»i:
- Lão già Tư Mã bảo các ngươi vào đây tìm kiếm Thiên Lý Cô Hành Khách phải không?
Äồng Äịch Tiên Trà Nguyên Giáp nghe thấy ông già ấy gá»i sÆ° phụ mình là lão già TÆ° Mã nhÆ° vậy, trong lòng không vui, liá»n biến sắc mặt, nhÆ°ng chỉ thoáng cái thôi y lại trấn tÄ©nh ngay và đáp:
- Thiên Lý Cô Hành Khách nhân lúc sÆ° huynh đệ bần đạo Ä‘ang bận hầu hạ sÆ° tôn, liá»n lẻn lên Äồ Long đảo lấy trá»™m keo Sừng Rồng.
Y không những đả thương các môn hạ đệ tử mà còn đánh gẫy hơn trăm cây dừa đồng. Trước khi bỠđi, y còn ngâm hai câu ...
Không đợi chỠđạo sÄ© nói dứt, Nhất Quái đã cÆ°á»i ha hả và ngâm luôn:
- NgÆ°á»i có lúc bi hoan ly hợp, trăng có khi má» tá» tròn khuyết.
Nguyên Giáp liá»n biến sắc mặt, vá»™i há»i lại:
- Sao ngài lại biết ngâm hai câu thơ ấy?
Nhất Quái lắc đầu đáp:
- Vá»›i tài của các ngÆ°Æ¡i, dù có gặp Thiên Lý Cô Hành Khách thá»±c, hà hà! các ngÆ°á»i còn kém y xa!
Nguyên Giáp rá» tay vào cây sáo đồng, quát há»i tiếp:
- Nếu vậy thì ngài là ai?
Nhất Quái chÆ°a kịp trả lá»i, Trì Lão Tàn ngồi ở dÆ°á»›i đất liá»n khẽ đáp:
- NgÆ°Æ¡i vá» nói vá»›i lão già TÆ° Mã hay, bảo hai lão già bất tá»­ chúng ta chính là ngÆ°á»i đã đánh cuá»™c vá»›i y ở bá» sông tại Äông Hải vào hồi năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c. NgÆ°Æ¡i chỉ cần nói nhÆ° thế thôi là lão già ấy sẽ biết chúng ta là ai liá»n!
Lá»i nói của lão Tàn tuy nhá», nhÆ°ng khi lá»t vào tai Nguyên Giáp thì lại kêu nhÆ° tiếng sấm mặc dù đạo sÄ© này đã được liệt danh vào nhóm Äông Hải Tam Tiên.
Nguyên Giáp vừa nghe thấy ông già nói mấy câu nhÆ° vậy, trống ngá»±c lại càng đập mạnh thêm. Y đâu dám nói nhiá»u, chỉ đảo tròn đôi ngÆ°Æ¡i má»™t vòng, rồi mỉm cÆ°á»i chắp tay vái chào và nói tiếp:
- Hai vị đã là bạn cÅ© của gia sÆ°, xin thứ lá»—i tá»™i không biết của bần đạo! Nếu hai vị giá lâm đảo Äồ Long má»™t chuyến thế nào gia sÆ° cÅ©ng hết sức hoan nghênh!
Trì lão Tàn cÆ°á»i nhạt đáp:
- NgÆ°Æ¡i tưởng hai lão bất tá»­ chúng ta đây không dám tá»›i đảo Äồ Long của các ngÆ°Æ¡i hay sao?
Nhất Quái nghe thấy lão Tàn nói nhÆ° thế cÅ©ng trợn ngược mắt lên nghiêng đầu há»i lão Tàn rằng:
- Ai bảo lão quái này không dám nào?
Nguyên Giáp vội cúi mình vái chào lần nữa, rồi nói tiếp:
- Nếu vậy má»i hai vị thể nào cÅ©ng tá»›i tệ đảo!
Nhất Quái liá»n đáp:
- Äạo sÄ© nhá» kia, ngÆ°Æ¡i hãy vá» nói lại cho lão già hay, thể nào chúng ta cÅ©ng sẽ tá»›i!
Lúc ấy Xích CÆ°á»›c Tiên Lý Thừa Phong đã Ä‘iá»u hÆ¡i vận tức xong, cÅ©ng đứng dậy theo. Nguyên Giáp cùng Thừa Phong liá»n quay ngÆ°á»i định Ä‘i.
- Xin đạo trưởng hãy ngừng bước!
Nguyên Giáp nghe thấy lá»i nói ấy liá»n ngừng bÆ°á»›c và ngá»­ng đầu lên nhìn thấy thanh niên áo xanh trong nhóm hai nam má»™t nữ đứng ở phái sau hai ông già quái dị, đã lên tiếng há»i mình. Y thấy thiếu niên này mặt ngá»c, môi son hai mắt sáng nhÆ° Ä‘iện rõ ràng ná»™i công của ngÆ°á»i này đã có hoa? hầu rất thâm hậu nên y Ä‘oán chắc thiếu niên này thế nào cÅ©ng là môn hạ của hai lão quái. Y nghÄ© thầm:
"Không hiểu thiếu niên này gá»i ta đứng lại có việc gì thế?".
Tuy nghÄ© nhÆ° vậy, nhÆ°ng y vẫn lên tiếng há»i:
- Tiểu thí chủ có việc gì muốn chỉ giáo bần đạo thế?
Thì ra thiếu niên ấy chính là Hoành Thiên Nhất Kiếm Giang Thanh Lam, má»›i đây được khét tiếng trên giang hồ. Vì chàng nghe thấy Äồng Äịch Tiên nói đến chuyện Thiên Lý Cô Hành Khách lẻn đến Äồ Long đảo lấy trá»™m keo Sừng Rồng, chàng bá»—ng nghÄ© tá»›i khi ở trên Ngao SÆ¡n, mình lỡ tay chặt gãy hai răng cÆ°a ở chiếc bánh xe Äá»™c Băng Luân của VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân, sau được Hắc Y Côn Luân Hắc Ma Lạt nhận lá»i Ä‘i kiếm keo Sừng Rồng để gắn lại hai răng cÆ°a ấy há»™. Lúc bấy giá» VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân có há»i lại Hắc Y Côn Luân rằng:
- Liệu ngÆ°á»i có thể lấy được keo Sừng Rồng không?
Từ đó đến giá» chàng vẫn cứ thắc mắc hoài, không hiểu keo Sừng Rồng sản xuất ở đâu? Bây giá» chàng nghe thấy đạo sÄ© ná» nói nhÆ° thế má»›i hay thứ keo đó ở Äồ Long Äảo tại Äông Hải. Vì vậy mà chàng tiến lên gá»i Nguyên Giáp ngừng chân lại là thế. NhÆ°ng tá»›i khi Nguyên Giáp quay ngÆ°á»i lại há»i, thì chàng lại sượng sùng, vá»™i chắp tay chào và đáp:
- Tiểu sinh là Giang Thanh Lam, môn hạ phái Không Äá»™ng ...
Trì lão Tàn vá»™i đỡ lá»i nói:
- NhỠkia, ngươi nên nói là môn hạ của Côn Lôn mới phải!
Thanh Lam nghe nói liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra, vì chàng không hiểu Trì lão Tàn nói nhÆ° thế có dụng ý gì, nên chàng hÆ¡i đứng yên má»™t chút, rồi má»›i lên tiếng nói tiếp:
- Vì vừa rồi tiểu sinh nghe thấy đạo trưởng nói đến Long Giác Cao nên tiểu sinh mới muốn thỉnh giáo một việc. Không biết ...
Äồng Äịch Tiên không đợi chá» chàng nói xong, đã cÆ°á»i khỉnh, đáp:
- Tiểu thí chủ quá nặng lá»i đấy thôi! Sá»± thá»±c Long Giác Cao là má»™t thứ thiên tài địa báu, rất khó chế luyện, khắp thiên hạ chỉ có Äồ Long đảo má»›i có thôi. Mấy năm gần đây, có rất nhiá»u ngÆ°á»i cứ lên đảo xin keo liên tiếp. Äối vá»›i nhân vật của các phái trong võ lâm, gia sÆ° không khinh ai và cÅ©ng không trá»ng ai, ngÆ°á»i có lập má»™t cái trận ở giữa tên là Thiết Gia Trận. Nếu ai qua được trận ấy thì tùy ngÆ°á»i đó muốn lấy bao nhiêu cÅ©ng được. Nếu tiểu thí chủ cần thứ keo ấy, xin má»i thí chủ cứ việc lên đảo Äồ Long má»™t chuyến!
Nói xong, y lại cÆ°á»i nhạt, rồi cùng Xích CÆ°á»›c Tiên quay đầu Ä‘i luôn.
Nhất Quái thấy vậy liá»n nổi giận, nói vá»›i Thanh Lam rằng:
- Chú em, nếu chú muốn lấy keo Sừng Rồng cÅ©ng không khó khăn gì hết! Cái trận Thiết Gia ấy có phải là đầm rồng hang hổ gì đâu mà chú phải sợ? Lão Lầu này sẽ Ä‘i vá»›i chú má»™t phen. Nếu lão già TÆ° Mã nghÄ© đến tình cÅ© nghÄ©a xÆ°a mà biếu cho chúng ta má»™t gói thì má»›i biết Ä‘iá»u. Bằng không, dù trận đó là trận Äồng Gia, hay Thiết Gia, chúng ta cÅ©ng bất chấp, mà sẽ làm đảo lá»™n má»™t phen cho y xem!
Thanh Lam chÆ°a kịp nói tiếp thì Trì Lão Tàn đã cÆ°á»›p lá»i:
- Lão Quái vật, mấy chục năm trÆ°á»›c đây, võ công của lão già TÆ° Mã cÅ©ng không kém gì chúng ta. Mấy chục năm nay, y ẩn cÆ° ở trên đảo Äồ Long tiá»m tu mặc niệm, chắc công lá»±c của y phải hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u. Y để Long Giác cao, má»™t vật quý báu nhÆ° thế, ở trong trận Äồng Gia, để giả bá»™ làm ra vẻ Ä‘Æ°á»ng hoàng, tha hồ cho ngÆ°á»i ngoài vào lấy! Lão Quái vật thá»­ nghÄ© xem, mấy chục năm nay, lão có nghe thấy ai nói là có ngÆ°á»i nào đã lên Äồ Long đảo lấy được Long Giác cao Ä‘em vá» không? NhÆ° vậy đủ thấy Äồng Gia trận của y lợi hại nhÆ° thế nào? Chúng ta đừng có quá coi thÆ°á»ng trận ấy. Äáng lẽ vừa rồi nhá» này chỉ cần giở nhãn hiệu phái Côn Lôn ra, lại thêm có tên của hai lão già bất tá»­ chúng ta đến tận nÆ¡i há»i xin, may ra lão già TÆ° Mã còn nể mặt mà tặng cho chút ít. NhÆ°ng bây giá» các ngÆ°á»i đã làm há»ng hết kế hoạch ấy rồi!
Nhất Quái há»n giận há»i:
- Lão đã làm gì mà lão Tàn bảo lão đã làm hÆ° há»ng rồi?
Lão Tàn vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thế lão quái còn không nhớ tính nết của lão già Tư Mã bướng bỉnh như thế nào hay sao?
- Có phải lão Tàn nói y hiếu thắng, hay bênh vực kẻ dưới phải không?
- Ngươi đã biết như vậy là được rồi, thế tại sao vừa rồi ngươi lại còn nói:
"Dù trận ấy là Äồng Gia trận hay Thiết Gia trận, ta cÅ©ng phải làm đảo lá»™n nó má»™t phen!" Lá»i nói này mà lá»t vào tai lão TÆ° Mã thì khi nào y lại chịu để yên cho? Huống hồ ...
- Huống hồ cái gì?
- Huống hồ vừa rồi ngÆ°Æ¡i lại bẻ gẫy thanh kiếm Äồng Gia của chúng, và còn đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i của chúng nữa.
Nhất Quái nghe thấy lão Tàn nói nhÆ° thế, tức giận khôn tả liá»n thét lên:
- Chả lẽ lão Lầu này lại sợ y hay sao?
- Ai bảo là ngươi sợ y? Nhưng ngươi đã làm khó dễ cho việc lấy keo Sừng Rồng của thằng nhỠnày đấy chứ!
- Theo ý lão Tàn thì nên làm như thế nào mới lấy được?
- Ngươi chả nói với tên đạo sĩ nhỠấy rồi là gì? Ngươi bảo thế nào cũng đi tới đó, bây giỠchúng ta hãy tới đó trước rồi hãy tính toán sau, chứ còn biết làm sao nữa.
Nhất Quái quay đầu lại há»i Thanh Lam:
- Chú em định đến bao giá» má»›i Ä‘i Äồ Long đảo?
Cho tá»›i bây giá» Thanh Lam cÅ©ng chỉ biết có má»™t mình Lầu Nhất Quái thôi, chứ Trì lão Tàn thì chàng chÆ°a há» gặp bao giá», tất nhiên chàng không biết rõ lai lịch của lão Tàn ra sao?
NhÆ°ng xem ra hai lão quái vật này Ä‘á»u có vẻ thÆ°Æ¡ng mến mình, nhất là Lầu Nhất Quái chỉ muốn cùng mình Ä‘i Äồ Long đảo để giúp mình lấy được keo Sừng Rồng ngay. NhÆ°ng chàng còn do dá»± vì vậy chàng không trả lá»i ngay.
Hồng Tiếu vá»™i xen lá»i nói:
- Không thể Ä‘i ngay được! Lão tiá»n bối quên rằng chúng ta còn phải ở đây đợi chá» em gái của tiểu bối là gì? Hiện nó Ä‘ang Ä‘i tìm kiếm Giang công tá»­, chúng ta đã hẹn vá»›i nó sẽ tái gặp ở Giang Nam, chẳng lẽ lão tiá»n bối đã quên mất chuyện ấy rồi hay sao?
Thấy Hồng Tiếu nói đến chuyện Hồng Tuyến cô nương, và biết nàng hiện giỠđang ở đâu, Thanh Lam mừng rỡ vô cùng đảo ngược đôi ngươi một vòng, rồi đưa mắt ngắm nhìn Hồng Tiếu ngay.
Nhất Quái cÆ°á»i ha hả, đáp:
- Lão tàn phế, mấy đứa nhá» này còn phải đợi chá» con bé, còn chúng ta ở lại đây làm chi? Chi bằng hẹn mấy đứa nhá» này má»™t tháng sau sẽ gặp nhau ở trên bá» bể Äông Hải vậy.
Lão Tàn có vẻ thắc mắc, ngÆ¡ ngác há»i:
- Chúng ta tuy già, nhưng lòng đã già đâu? Nên chúng ta vẫn có thể đi với lũ trẻ này được, hà tất phải đi riêng làm chi?
Nhất Quái lắc đầu, đáp:
- Mấy ngày hôm nay bị hai đứa nhá» này quẩn chân, lão Lầu đã cảm thấy buồn phiá»n lắm rồi. Nếu lão tàn phế không chịu Ä‘i riêng thì lão Lầu này Ä‘i trÆ°á»›c vậy!
Bất đắc dÄ© lão Tàn phải nhận lá»i:
- Thôi được, hai lão quái vật chúng ta cùng Ä‘i vá»›i nhau vậy! à này, hai đứa nhá» kia, các ngÆ°Æ¡i đừng có quên má»™t tháng sau chúng ra sẽ gặp lại nhau ở trên bá» bể Äông Hải nhé?
Nhất Quái nghe nói liá»n đắc chí cÆ°á»i ha hả, múa tay chân rồi Ä‘i luôn, và Ä‘i nhanh nhÆ° má»™t luồng gió vậy, chỉ thoáng cái đã mất dạng liá»n.
Khi nào lão Tàn lại chịu lép vế, cũng giở khinh công tuyệt mức ra đi theo luôn.
Thanh Lam không ngá» hai ông già nói Ä‘i là Ä‘i liá»n, và lại Ä‘i nhanh nhÆ° thế. Chàng Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i ra thì bá»—ng thấy có má»™t vật gì phi tá»›i. Chàng vá»™i giÆ¡ tay ra bắt, nhÆ°ng khi ngá»­ng đầu lên thì không còn trông thấy hình bóng của hai lão quái vật đâu nữa.
Thanh Lam cúi đầu nhìn, má»›i hay đó là má»™t cuốn sách rất má»ng. Chàng liá»n kêu "ủa" má»™t tiếng, buá»™t miệng Ä‘á»c luôn những chữ viết ở trên bìa sách:
"Lưỡng Nghi chân giải".
Chàng liá»n nghÄ© thầm:
"Lưỡng Nghi chân giải là gì?".
DÆ°á»›i ánh trăng, Hồng Tiếu trông thấy trong tay Thanh Lam có cầm má»™t cuốn bí kíp liá»n nói:
- Giang công tá»­, đó là bí kíp của Trì lão tiá»n bối tặng cho công tá»­ đấy!
- Trì lão tiá»n bối tặng cho tôi Æ°?
Thanh Lam há»i nhÆ° vậy, lại cúi đầu nhìn vào cuốn sách mong má»ng có Ä‘á» bốn chứ "Lưỡng Nghi chân giải" ấy, trong lòng chàng thắc mắc thêm và nghÄ© tiếp:
"Lạ thực, sao mới gặp mặt mình lần đầu mà ông già áo vàng đã tặng cho mình pho võ công bí quyết này rồi?".
- Giang công tá»­ này, ông ta còn truyá»n thụ cho tôi ba miếng võ đấy!
Hồng Tiếu tiến tá»›i gần, vá»›i giá»ng rất nÅ©ng nịu mà nói nhÆ° thế.
Thanh Lam liá»n giở cuốn "Lưỡng Nghi chân giải" ra xem, chàng thấy trên trang đầu có viết mấy hàng chữ thảo nhÆ° sau:
"Bốn mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, lão phu vì bị tẩu hoa? nhập ma mà phải lẩn trốn vào trong má»™t tá»­ cốc. Nhá» có chút thiên tiên chân khí bảo vệ lấy chân nguyên nên má»›i thoát chết, và phải tốn má»™t công chữa chạy mÆ°á»i mấy năm liá»n má»›i khá»i được. Môn bí quyết chữa khá»i tẩu há»a nhập ma này là tá»± lão phát minh ra, lão muốn truyá»n lại cho ngÆ°á»i sau, nhÆ°ng bấy lâu nay chÆ°a gặp được má»™t ngÆ°á»i nào đáng truyá»n thụ cho cả. Vì thế lão đã quyết định suốt Ä‘á»i không ra khá»i tá»­ cốc và sẽ khắc pho bí quyết này lên trên vách đá để đợi chá» ngÆ°á»i hữu duyên. Không ngỠđợi chá» liá»n hai mÆ°Æ¡i năm cÅ©ng không thấy ngÆ°á»i nào có duyên may tá»›i cả! NgÆ°Æ¡i tuy là môn hạ của Côn Lôn, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i đã vào tá»­ cốc rồi, tức là ngÆ°á»i hợp đúng vá»›i lá»i thá» của lão phu nên ngÆ°Æ¡i đáng được pho Lưỡng Nghi chân giải này. LÆ°Æ¡ng Nghi chân giải là má»™t môn ná»™i công rất huyá»n ảo, lão không muốn để nó thất truyá»n, nên má»›i Ä‘em theo ra đây Ä‘i tìm kiếm ngÆ°Æ¡i để tặng cho, vậy ngÆ°Æ¡i nên chịu khó luyện tập để khá»i phụ lòng của ta.".
Dưới ký tên:
Tử Cốc Tàn Tú.
Äá»c xong mấy hàng chữ đó, Thanh Lam má»›i hay ông già áo vàng vừa rồi chính là Tá»­ Cốc Tàn Tú, không ngỠông ta từ Ngao SÆ¡n không quản ngại xa xôi đến tận Giang Nam để tặng cho mình cuốn Lưỡng Nghi chân giải này, thảo nào vừa rồi, má»›i gặp mặt, ông ta đã nói:
- "Lão phu đang tìm ngươi đấy!".
Vợ chồng Văn Úy vá»™i chạy lại xem, Hồng Tiếu khẽ há»i:
- Công tử cũng quen biết ông già ấy đấy à?
Thanh Lam lắc đầu đáp:
- Tên ông ta là Tử Cốc Tàn Tú, hồi nỠtiểu đệ bị rớt xuống Tử Cốc đã được trông thấy tên của ông ta khắc ở dưới đáy thung lũng.
Hông Tiếu nghe chàng nói xong, tá» vẻ kinh ngạc, nhìn Văn Úy và há»i:
- Äại ca! Tên ông ta chả là Trì lão Tàn là gì? Sao lại gá»i là Tá»­ Cốc Tàn Tú nữa?
- Trì lão Tàn ư?
Thanh Lam nghe thấy Hồng Tiếu nói cũng kinh ngạc và bụng bảo dạ rằng:
"Trì lão Tàn chả là sÆ° phụ của Thiên Lang và cha của Thiên Hồ, biệt hiệu là Äại PhÆ°Æ¡ng Chân Nhân là gì? Thế ra Trì lão Tàn chính là Tá»­ Cốc Tàn Tú, mà Tá»­ Cốc Tàn Tú lại là Äại PhÆ°Æ¡ng Chân Nhân".
NghÄ© tá»›i đó, chàng vá»™i há»i tiếp:
- Thôi huynh và đại tẩu đã bị ai bắt cóc thế? Sao lại gặp được hai vị lão tiá»n bối này? Mau kể cho tiểu đệ hay Ä‘i? Còn ...
Hồng Tiếu nghe há»i, cÆ°á»i khì đáp:
- Giang công tá»­ hà tất phải nóng nảy nhÆ° thế? NgÆ°á»i mà công tá»­ muốn tìm kiếm cÅ©ng đã kiếm thấy rồi.
Thanh Lam nghe thấy nàng ta nói như vậy, mặt đỠbừng hổ thẹn vô cùng.
Văn Úy thấy chàng nóng lòng sốt ruột như vậy, bèn kể chuyện vợ chồng mình bị bắt cóc như thế nào, được hai lão quái vật cứu giúp ra sao, kể hết cho Thanh Lam nghe.
Thanh Lam nghe nói Hồng Tuyến vì mình mà Ä‘uổi theo ÄÆ°á»ng Thiên Sinh, chàng lo âu khôn tả. Vì chàng biết ÄÆ°á»ng Thiên Sinh đã khét tiếng giang hồ vá» việc xá»­ dụng các chất Ä‘á»™c, thủ Ä‘oạn của y cÅ©ng rất Ä‘á»™c ác, vá»›i công lá»±c của mình hiện thá»i mà chỉ hÆ¡i sÆ¡ xuất má»™t tý cÅ©ng đã bị ngá»™ Ä‘á»™c rồi. Tuy Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng võ công cao siêu thật, nhÆ°ng cÅ©ng chả hÆ¡n mình là bao, vả lại cô ta ở ngoài sáng, còn lão Ä‘á»™c vật lại ở trong bóng tối, nhÆ° vậy địch sao nổi đối phÆ°Æ¡ng?
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng càng lo âu thêm, vá»™i há»i tiếp:
- ÄÆ°á»ng Thiên Sinh thiên vá» việc xá»­ dụng chất Ä‘á»™c, võ công của Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng tuy cao siêu, nhÆ°ng tôi chắc cô ta địch không nổi y đâu. Thôi ...
Hồng Tiếu cÆ°á»i khì, vá»™i đỡ lá»i:
- Thá»±c là hai ngÆ°á»i có thể nói là tâm linh tÆ°Æ¡ng thông. Không những tính nết giống nhau mà cả lá»i nói cÅ©ng giống hệt nhau.
Thanh Lam nghe nói mặt đỠbừng, ngập ngừng đáp:
- Xin đại tẩu chá»› có nói bông tiểu đệ nhÆ° thế. Trong cÆ¡n cốc này tiểu đệ còn có má»™t cô em nữa. Chá» cô ta nhặt nhạnh xong rồi, chúng ta cùng lên Ä‘Æ°á»ng má»™t thể.
Hồng Tiếu nháy mắt cái, há»i:
- Là Phù cô nương hay là Liễu cô nương?
- Cô ta tên là Bạch Mai, là ngÆ°á»i em gái mà tiểu đệ má»›i thâu nhận.
Hồng Tiếu không sao nhịn được, liá»n cÆ°á»i khì nói tiếp:
- á»i chà! Sao Giang công tá»­ lắm em gái thế?
Tài sản của phamduy88

  #60  
Old 08-04-2008, 02:38 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 60

Ai Là Thiên Lý Cô Hành Khách



Thanh Lam mặt Ä‘á» bừng, liá»n kể chuyện mình theo dõi thiếu nữ áo Ä‘á» nhÆ° thế nào, sau hay tin vợ chồng Văn Úy mất tích, lại tưởng Thiên Lý Cô Hành Khách dụng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n liá»n Ä‘uổi theo vào TrÆ°á»ng Hận cốc, rồi lỡ trúng phải chất Ä‘á»™c của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh may được Bạch Mai cứu chữa. Sau mình nhận cô ta là em gái nhÆ° thế nào, kể hết cho vợ chồng Văn Úy nghe.
Vợ chồng Văn Úy gật đầu lia lịa, và mới hay Thanh Lam vì vợ chồng mình mà suýt nữa thì bị mất mạng.
Hồng Tiếu vá»™i vàng há»i tiếp:
- Giang công tá»­ nói nhÆ° vậy, chắc thân thế của cô Bạch Mai thế nào cÅ©ng có liên can vá»›i Thiên Lý Cô Hành Khách, ừ phải rồi, vừa rồi Trì lão tiá»n bối đấu vá»›i Thiên Lý Cô Hành Khách má»™t chưởng xong, hình nhÆ° ông ta đã biết rõ lai lịch của đối phÆ°Æ¡ng. Tiếc thay bá»—ng dÆ°ng mấy tên đạo sÄ© của Äồ Long đảo nhảy ra, nên chúng tôi má»›i quên há»i ông ấy.
Văn Úy ngẫm nghĩ giấy lát cũng lên tiếng nói:
- Tẩêu muá»™i! Vừa rồi hình nhÆ° Trì lão tiá»n bối còn nói, Thiên Lý Cô Hành Khách mà chúng ta vừa gặp đó khác Thiên Lý Cô Hành Khách đã gặp ở Lôi Công Ä‘iếm, ừ, phải đấy, bây giá» tôi má»›i nghÄ© ra, từ giá»ng nói lẫn cá»­ chỉ hình nhÆ° hai ngÆ°á»i khác hẳn nhau.
Thanh Lam gật đầu, xen lá»i nói:
- Thôi huynh nói rất phải, tiểu đệ cÅ©ng có cảm giác ấy. Thiên Lý Cô Hành Khách tá»± nhận vá»›i đệ là y ẩn cÆ° ở trong TrÆ°á»ng Hận cốc mấy chục năm nay, chÆ°a há» bÆ°á»›c chân ra khá»i nÆ¡i đó ná»­a bÆ°á»›c. Theo sá»± nhận xét của đệ thì ông ta có vẻ chính phái lắm, không khi nào vá»›i má»™t ngÆ°á»i đứng đắn nhÆ° thế mà chốc chốc lại lên Tung SÆ¡n trá»™m kinh, chốc chốc lại lên Äồ Long quấy nhiá»…u, và giữa Ä‘Æ°á»ng còn bắt cóc Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng nữa? Theo sá»± nhận xét của tôi, thì chắc thế nào cÅ©ng có ngÆ°á»i giả mạo Thiên Lý Cô Hành Khách, rồi cố ý ra giang hồ quấy nhiá»…u chứ không sai? Ngày ná», ở chùa Thiếu Lâm, đệ đã đích mắt trông thấy Thiên Lý Cô Hành Khách lấy trá»™m kinh. Vì cách nhau quá xa nên đệ không trông thấy rõ lắm, nhÆ°ng vá»›i ná»™i lá»±c của y mạnh nhÆ° vậy, thân pháp nhanh nhÆ° thế cÅ©ng đủ làm trấn Ä‘á»™ng võ lâm rồi.
Hồng Tiếu nóng lòng muốn xem mặt Bạch Mai, nàng thấy Văn Úy vá»›i Thanh Lam cứ mãi nói chuyện vá» Thiên Lý Cô Hành Khách hoài, nàng liá»n dậm chân lia lịa nÅ©ng nịu nói:
- Thôi, chúng ta khá»i cần quan tâm đến chuyện Thiên Lý Cô Hành Khách ấy làm chi! Y là má»™t hay là hai chúng ta cÅ©ng chả cần quan tâm tá»›i. Chúng ta hãy vào trong sÆ¡n cốc để coi xem cô em há» Bạch đã thu xếp xong chÆ°a, rồi chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng ngay thì hÆ¡n.
Mấy ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, bá»—ng thấy má»™t cái bóng trắng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p ở trong sÆ¡n cốc phi ra:
- Lam đại ca! Thế ra đại ca ở đây đấy à?
Tiếng nói vừa vá»ng tá»›i, vợ chồng Văn Úy đã thấy má»™t thiếu nữ áo trắng mặc váy dài, tuổi trạc đôi chín, xuất hiện ở trÆ°á»›c mặt mình rồi. Nàng ta rất Ä‘Æ°á»ng hoàng, không biết hổ thẹn gì cả, Ä‘i tá»›i cạnh Thanh Lam, nắm lấy cánh tay chàng, nÅ©ng nịu nói:
- Lam đại ca ...
Trước mắt vợ chồng Văn Úy, thấy nàng có cử chỉ thân mật như thế, Thanh Lam ngượng vô cùng, vội giơ tay lên khẽ đẩy tay nàng ra.
Bạch Mai chạy ra ngoài cốc khẩu, tìm mãi má»›i thấy chàng, nàng Ä‘ang mừng rỡ, chÆ°a kịp lên tiếng nói, đã bị chàng đẩy tay nhÆ° thế, nàng ngạc nhiên hết sức, chợp mắt mấy cái rồi u oán há»i:
- Sao thế? Lam đại ca ghét em rồi ư?
Thanh Lam đẩy tay nàng nhÆ° thế là không có tâm ý gì cả. Bây giá» bá»—ng thấy nàng há»i nhÆ° vậy chàng cÅ©ng không biết trả lá»i nhÆ° thế nào cho phải? Chàng ngÆ¡ ngác má»™t hồi má»›i đáp:
- Cô là em gái của tôi, sao tôi lại ghét cô được?
- Anh là anh của em, Ä‘iá»u gì em không biết ... anh phải dạy em chứ?
Thấy dáng Ä‘iệu của nàng rất ngây thÆ¡ và xinh đẹp nhÆ° vậy, Hồng Tiếu cÅ©ng rất mến yêu, vá»™i giÆ¡ tay ra kéo tay nàng, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Cô là cô Bạch Mai đấy à? Vừa rồi Giang công tử cứ khen ngợi cô hoài!
Bạch Mai kêu "ứ" một tiếng, rồi gục vào vai Hồng Tiếu khẽ nói:
- Chị là bạn của Giang đại ca, chắc chị không phải là ngÆ°á»i tồi bại gian trá, em gá»i chị là chị nhé?
Hồng Tiếu ôm chặt lấy nàng, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Cô là em gái Giang công tá»­, tất nhiên cÅ©ng là em gái của tôi, vừa rồi chúng tôi còn định vào trong sÆ¡n cốc để đón cô cùng lên Ä‘Æ°á»ng!
Bạch Mai mừng rỡ, ngửng đầu lên, trố mắt nhìn Hồng Tiếu và nói tiếp:
- Chị tá»­ tế thá»±c! Lam đại ca đã nhận lá»i Ä‘Æ°a em Ä‘i đây Ä‘i đó đấy!
Nói tới đó, nàng ngửng đầu lên nói với Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, trá»i đã sáng tá» rồi, đại ca vá»›i anh chị vào trong sÆ¡n cốc nghỉ ngÆ¡i giây lát để chá» em nhặt nhạnh nốt đồ đạc nhé?
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thôi đại ca, đây là bạn thân của tôi, để tôi giới thiệu cho.
Bạch Mai vá»™i vái chào và gá»i:
- Thôi đại ca!
Văn Úy cÅ©ng vá»™i đáp lá»…, Bạch Mai liá»n quay lại nắm tay Hồng Tiếu mà nói tiếp:
- Chị, chúng ta mau vào trong sơn cốc đi!
Thế rồi bốn ngÆ°á»i vào trong sÆ¡n cốc. Bạch Mai má»i ba ngÆ°á»i vào trong thạch ốc của mình. Chá» há» ngồi xuống xong, nàng vá»™i vàng chạy ngay vào trong phòng.
Má»™t lát sau, nàng đã xách má»™t gói áo nho nhá», lÆ°ng Ä‘eo má»™t thanh bảo kiếm bÆ°á»›c ra.
Bốn ngÆ°á»i ra tá»›i ngoài cá»­a, Bạch Mai khoá trái cá»­a lại, vẻ mặt rầu rÄ© nói:
- Tôi ở đây từ hồi còn nhá», chÆ°a há» rá»i khá»i nÆ¡i đây ná»­a bÆ°á»›c.
Ngày hôm nay tôi phải từ giã căn nhà này, trong lòng tôi vừa mừng rỡ, vừa luyến tiếc!
Nói xong, nàng đã ứa lệ ngay. Hồng Tiếu vá»™i lấy khăn tay ra lau chùi nÆ°á»›c mắt cho nàng và vừa cÆ°á»i vừa khuyên bảo rằng:
- Hiá»n muá»™i, đừng có rầu rÄ© nhÆ° thế, chúng ta vẫn có thể thỉnh thoảng trở vỠđây chÆ¡i kia mà!
Bạch Mai nghÄ© ngợi má»™t hồi rồi há»i tiếp:
- Chị, ở ngoài có nhiá»u trò chÆ¡i hÆ¡n ở đây phải không?
- Lẽ dĩ nhiên rồi!
- Thế thì em sung sướng quá!
Bốn ngÆ°á»i ra khá»i TrÆ°á»ng Hận cốc, Ä‘ang Ä‘i, Bạch Mai bá»—ng nghÄ© đến má»™t việc gì, vá»™i nói vá»›i Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, trÆ°á»›c kia em cứ Ä‘i xa má»™t chút là có ngÆ°á»i gá»i:
"Mai nhi!" và bắt em quay trở vá». Ngày hôm nay, ngÆ°á»i ấy biết đại ca là ngÆ°á»i tá»­ tế, nên cứ để đại ca Ä‘Æ°a em Ä‘i, không gá»i nữa!
Thanh Lam nghe tá»›i đó, bá»—ng giật mình đến thót má»™t cái chàng hình nhÆ° thấy Thiên Lý Cô Hành Khách Ä‘ang đứng trÆ°á»›c mặt mình vá»›i giá»ng ôn tồn nói rót vào tai rằng:
"Tâm nguyện duy nhất của lão phu là mong cậu trông nom há»™ Mai nhi ... Phải, lão phu thể nào cÅ©ng mong cậu trông nom nó tá»­ tế ... Hà! lão phu chắc cậu thể nào cÅ©ng không để cho lão phu phải thất vá»ng ...".
Chàng tưởng tượng tá»›i đó liá»n bụng bảo dạ rằng:
"Thiên Lý Cô Khách ẩn cÆ° ở trong núi này mấy chục năm, chắc ông ta thể nào cÅ©ng có má»™t việc gì rất thÆ°Æ¡ng tâm, nên gặp ông ta, ông ta đã không tiếc gì hết, truyá»n thụ ngay Bát Kiếm tuyệt há»c cho ta, nhÆ° vậy là để nhá» ta trông nom há»™ Mai nhi. Từ nay trở Ä‘i, cái gánh này cÅ©ng nặng ná» lắm! Vả lại, ông ta đã có lá»i gá»­i gắm ta nhÆ° vậy, ta không nên phụ lòng ông ta! NhÆ°ng nghe lá»i nói của ông ta, thì hình nhÆ° ...".
- Lam đại ca! Sao đại ca cứ ngẩn ngÆ°á»i ra nghÄ© ngợi nhÆ° thế, và không nói năng gì cả?
Bạch Mai thấy Thanh Lam chẳng nói chẳng rằng, cứ lẳng lặng suy nghÄ©, liá»n khẽ há»i nhÆ° thế.
Thanh Lam muốn nói cho nàng hay là Thiên Lý Cô Hành Khách đã rá»i khá»i nÆ¡i đây rồi. NhÆ°ng chàng sá»±c nghÄ© lại, Thiên Lý Cô Hành Khách nuôi nàng từ nhỠđến giá», dạy nàng há»c hành và há»c võ mà không há» cho nàng trông thấy mặt bao giá», thậm chí cả cái tên Thiên Lý Cô Hành Khách cÅ©ng không cho nàng biết nết. Ông ta làm nhÆ° vậy, chắc bên trong thể nào cÅ©ng có ẩn tình gì đây? Nàng là má»™t thiếu nữ thÆ¡ ngây, lòng trong sạch nhÆ° má»™t tá» giấy trắng, mình có nói cho nàng hay, chắc nàng cÅ©ng không biết gì đâu. Chi bằng chá» tá»›i khi gặp Trì lão tiá»n bối, há»i rõ lai lịch của Thiên Lý Cô Hành Khách trÆ°á»›c đã, rồi hãy định liệu sau. Huống hồ mình đã coi nàng nhÆ° em ruá»™t, thân thế của nàng ra sao, trÆ°á»›c sau mình cÅ©ng sẽ biết rõ. Äến lúc ấy mình hãy cho nàng hay cÅ©ng chÆ°a muá»™n!
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng liá»n cÆ°á»i và đáp:
- Chị Hồng Tiếu có má»™t ngÆ°á»i em gái, hôm ná» theo dõi kẻ địch Ä‘i xuống miá»n Giang nam, chúng tôi bây giỠđịnh Ä‘i kiếm cô ta đấy!
Bạch Mai vá»™i há»i:
- Thế sao chúng ta không mau đi ngay?
Bốn ngÆ°á»i rảo cẳng Ä‘i luôn, chỉ trong chốc lát đã xuống tá»›i chân núi.
Thanh Lam nghÄ© đến bữa ná» mình nhá» có ông già Hồng Phúc ở quán rượu chỉ Ä‘iểm Ä‘Æ°á»ng lối cho, nên mình má»›i tìm thấy TrÆ°á»ng Hận cốc, và lúc đó ông ta trông thấy cái vòng Phích Lôi cứ trố mắt lên nhìn, và khi ta há»i đến tin Giang Nam đại hiệp thì ông ta cÅ©ng bảo, vì vào trong sÆ¡n cốc kiếm Thiên Lý Cô Hành Khách nên đã bị phế hết võ công rồi! Sau ông ta còn dặn mình Ä‘em theo cái vòng này vào tìm kiếm sẽ không bị nguy hiểm gì hết. Cái vòng này của Thạch Ma tặng cho, bà ta đã nói:
"Khi cậu tới Giang Nam, chiếc vòng này sẽ giúp ích cho cậu".
À còn có Bắc Hải Thất Tinh, không quản ngại ngàn dặm xa xôi, vào Trung Nguyên này tìm kiếm cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng vì cái vòng Phích Lôi này. Nếu vậy Giang Nam đại hiệp, Bắc Hải Thất Tinh, Hồng Phúc, Thạch Ma vá»›i Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng Ä‘á»u có liên quan vá»›i cái vòng Phích Lôi này. Mấy hôm trÆ°á»›c, ta cÅ©ng nghÄ© tá»›i vấn đỠđó rồi, nhÆ°ng vì ta lo âu sá»± an nguy của vợ chồng Văn Úy má»›i không tiện há»i tá»›i thôi. Bây giá» lại Ä‘i qua chân núi, vả lại vấn Ä‘á» này còn có liên quan đến Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng, sao ta không lên há»i cho thật kỹ lưỡng có hÆ¡n không?
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng bèn quay đầu lại nhìn vá» phía bên phải của Ä‘Æ°á»ng núi. Chàng không nhìn thì thôi chứ ngỠđâu khi để ý nhìn liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra. Thì ra má»›i cách có hai ngày mà lầu trúc hai từng kia đã bị cháy xém rồi. Ông già Hồng Phúc đã bị phế mất võ công, nếu không bị chết cháy thì có lẽ đã rá»i khá»i nÆ¡i đây mà Ä‘i nÆ¡i khác rồi.
Chàng càng nghÄ© càng rầu rÄ© và không nói ná»­a lá»i.
Khi rá»i khá»i núi Cá»­u Hoa, Hồng Tiếu có nói là em nàng đã kể cho nàng hay là gần núi Cá»­u Cung này, suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u thấy phát hiện những dấu hiệu ngầm của Tây Xuyên ÄÆ°á»ng Môn. Có lẽ Hồng Tuyến vẫn còn ở quanh núi Cá»­u Cung này cÅ©ng chÆ°a chừng?
Chàng liá»n mua bốn con ngá»±a để cưỡi, rồi tiến thẳng vá» phía núi Cá»­u Cung.
Từ bé đến giá» Bạch Mai chÆ°a há» ra khá»i TrÆ°á»ng Hận cốc bao giá», lúc này được cưỡi ngá»±a, nàng thấy má»›i lạ lắm, cứ gá»i Lam đại ca luôn mồm, và cứ há»i han cái này cái ná» hoài.
Äi đến chiá»u ngày thứ ba đã tá»›i chân núi Cá»­u Cung, dÆ°á»›i chân núi có mấy cái làng nho nhá», nhÆ°ng không thấy bóng của Hồng Tuyến đâu hết, và cả dấu hiệu của Tây Xuyên ÄÆ°á»ng Môn cÅ©ng không thấy nốt.
Má»i ngÆ°á»i bàn tán má»™t hồi, vì trÆ°á»›c khi Ä‘i, Hồng Tuyến có dặn lại là nàng xuống Giang Nam để tìm kiếm Thanh Lam nên chàng má»›i yêu cầu vợ chồng Văn Úy và Bạch Mai hãy tạm ở đó chá» Hồng Tuyến, nhÆ° vậy chàng Ä‘i má»™t mình dá»… hành Ä‘á»™ng tiện lợi hÆ¡n. Nếu quả thá»±c Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng đã theo dõi bá»n ngÆ°á»i của ÄÆ°á»ng Môn mà Ä‘i Tứ Xuyên rồi, thì chàng phải Ä‘uổi theo ngay, và thể nào cÅ©ng phải Ä‘uổi cho kịp để gá»i nàng quay trở vá».
Thanh Lam lại dặn ba ngÆ°á»i rằng:
- Nam Quái, Bắc Tàn hẹn má»™t tháng sau sẽ gặp gỡ ở trên bá» Äông Hải, vậy các ngÆ°Æ¡i cứ việc Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i, tá»›i lúc ấy thể nào tôi cÅ©ng tá»›i kịp, rồi chúng ta cùng Ä‘i Äồ Long đảo.
Vợ chồng Văn Úy tuy cảm thấy lá»i nói của Thanh Lam rất có lý, nhÆ°ng sợ chàng không gặp Hồng Tuyến, nếu để chàng phải má»™t mình mạo hiểm nhÆ° thế thật không tiện chút nào. Nên hai ngÆ°á»i Ä‘ang trù trừ, không biết nên quyết định nhÆ° thế nào cho phải?
Bạch Mai bá»—ng quay đầu lại gá»i:
- Lam đại ca, em cũng đi, em không sợ độc đâu!
Vợ chồng Văn Úy đã đích mắt trông thấy thân pháp của Bạch Mai rất nhanh, chắc võ công cÅ©ng khá cao siêu, nếu có nàng Ä‘i cùng, nhỡ gặp phải kẻ địch thì có ngÆ°á»i giúp sức há»™ chàng ta.
Hai vợ chồng cùng nghĩ như vậy, rồi gật đầu, tỠvẻ đồng ý.
Thanh Lam còn muốn nói thêm, Bạch Mai cÆ°á»›p lá»i nói trÆ°á»›c.
- Thôi đại ca vá»›i chị Hồng đã nhận lá»i rồi. Giang đại ca không cho em Ä‘i thì em cÅ©ng cứ Ä‘i má»™t mình!
Thanh Lam sợ nàng ta Ä‘i lẻn má»™t mình thá»±c, nàng chÆ°a vào giang hồ bao giá», không biết sợ là gì cả, nhỡ xẩy ra chuyện gì có phải là mình phụ tấm lòng tốt của Thiên Lý Cô Hành Khách đã nhá» vả mình không? nghÄ© nhÆ° thế, chàng đành phải gật đầu nhận lá»i.
Bạch Mai cao hứng đến nhẩy bắn ngÆ°á»i lên, mồm thì la lá»›n, vừa Ä‘i vừa múa chân múa tay, có vẻ khoái trí vô cùng.
Thế rồi hai vợ chồng Văn Úy liá»n thuê má»™t căn nhà của những ngÆ°á»i làm rừng ở gần đó để ở tạm, còn Thanh Lam thì Ä‘em theo Bạch Mai tiến thẳng vá» núi Cá»­u Cung.
Hai ngÆ°á»i hai ngá»±a tiến thẳng vá» phía Tây.
TrÆ°a ngày hôm đó đã Ä‘i tá»›i Nghi SÆ¡n, bá»—ng nghe thấy phía sau có tiếng gió ngá»±a vá»ng tá»›i. Hai ngÆ°á»i quay đầu lại nhìn, má»›i hay đó là con ngá»±a Tứ Xuyên bá»m xanh. NgÆ°á»i cỡi ngá»±a Ä‘i trÆ°á»›c là má»™t đại hán tuổi trạc trung niên, mình mặc áo Ä‘en trông vẻ rất kiêu ngạo, ngÆ°á»i Ä‘i sau cÅ©ng là má»™t đại hán rất vạm vỡ. Hai ngÆ°á»i cứ thúc cÆ°Æ¡ng ngá»±a phóng chạy hoài.
Äại hán Ä‘i sau trông thấy Thanh Lam vá»›i Bạch Mai liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát. Tiếp theo đó, y liá»n thúc ngá»±a Ä‘uổi theo ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c, rồi thấy y cúi đầu khẽ nói vá»›i ngÆ°á»i ná» mấy lá»i. Äại hán áo Ä‘en Ä‘i trÆ°á»›c liá»n quay đầu lại nhìn.
Bạch Mai thấy vậy cÅ©ng lấy làm ngạc nhiên, vá»™i khẽ há»i:
- Lam đại ca, hai ngÆ°á»i này nhìn chúng ta làm chi?
Thanh Lam sợ nàng sinh sá»±, vá»™i Ä‘Æ°a mắt ra hiệu bảo nàng đừng có can thiệp vào chuyện của ngÆ°á»i ta.
Hai ngÆ°á»i lại nghe thấy đại hán áo Ä‘en cÆ°á»i nhạt, rồi thúc ngá»±a Ä‘i luôn.
Thanh Lam thấy vậy, đoán chắc thế nào cũng có chuyện gì xẩy ra chứ không sai? Nhưng vì Bạch Mai không biết một tý gì vỠlễ phép của giang hồ nên chàng không tiện nói cho nàng ta biết.
Hai ngÆ°á»i thủng thẳng tiến vá» phía bến đò.
Thành Nghi XÆ°Æ¡ng xây ở trên tả ngạn sông TrÆ°á»ng Giang má»™t mặt giáp sông, còn ba mặt kia Ä‘á»u có núi bao phủ. NÆ¡i đây cÅ©ng là biên giá»›i của Trung Nguyên vá»›i Cao Nguyên. Äồng thá»i cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng duy nhất để Ä‘i Tứ Xuyên. Hàng hoá của các khách thÆ°Æ¡ng Ä‘i lại khi đến đây Ä‘á»u phải đổi thuyá»n cho nên trên bá» sông các cá»™t buồm nhiá»u nhÆ° mắc cá»­u vậy, cả trà lầu tá»­u quán cÅ©ng sầm uất lắm.
Thanh Lam với Bạch Mai thực là một cặp rất xứng đôi vừa lứa.
Các ngÆ°á»i thuyá»n chài, vừa trông thấy hai ngÆ°á»i, Ä‘á»u cho là công tá»­ và tiểu thÆ° con nhà giàu định thuê thuyá»n Ä‘i lên tỉnh Tứ Xuyên, nên đã có bốn năm ngÆ°á»i ra má»i chào. NhÆ°ng tá»›i khi trông thấy đôi ngá»±a của hai ngÆ°á»i thì há» lại biến sắc mặt và sợ hai ngÆ°á»i nhÆ° rắn rết, vá»™i lui vá» phía sau ngay.
Thấy tình thế đột ngột như vậy, Thanh Lam thắc mắc hết sức.
Sau cùng má»›i có má»™t tên tiến lên, vừa cÆ°á»i vừa há»i:
- ThÆ°a công tá»­, thuyá»n của chúng tôi vừa sạch sẽ vừa Ä‘i nhanh, chẳng hay công tá»­ muốn thuê má»™t chiếc hay hai chiếc?
Thanh Lam liá»n gật đầu, rồi mặc cả giá vá»›i ngÆ°á»i đó để Ä‘i Dá»±c Châu.
Äại hán ná» vâng vâng dạ dạ vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thưa công tử, từ đây lên Tứ Xuyên phải đi ngược sông. Trong lúc cuối Hạ đầu Thu này nước chảy mạnh lắm, nếu đem theo ngựa rất bất tiện, chi bằng công tử hãy giao cho tiểu hãng bán hộ, khi tới Tứ Xuyên lại mua ngựa khác có hơn không?
Thấy đại hán nói rất có lý, Thanh Lam liá»n gật đầu, bán ngay.
Thanh Lam bá»—ng trông thấy trên mông con ngá»±a của mÄ©nh cưỡi có in má»™t con rết trắng nho nhá», nhÆ°ng nhất thá»i chàng không chú ý đến lắm.
Äại hán ná» dẫn hai ngÆ°á»i xuống thuyá»n, quả thấy thuyá»n đó lá»›n rá»™ng lắm, bên trong có hai buồm và trông rất sạch sẽ. Má»—i bên thuyá»n còn có sáu cánh cá»­a để cho khách ngắm cảnh hai bên bá» sông.
Má»™t lát, thằng nhỠđã Ä‘em tiá»n bán ngá»±a xuống trả cho Thanh Lam. Cùng lúc ấy, ngÆ°á»i thuyá»n chài cÅ©ng đã mua đủ các thức ăn Ä‘em xuống, và bẩy tám tên thuá»· thủ cÅ©ng nhảy xuống theo, rồi há» rút cầu nhổ neo cho thuyá»n Ä‘i luôn.
Trên mặt sông thuyá»n đậu đông nhÆ° thế mà chiếc thuyá»n này vẫn Ä‘i nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên. Khi ra tá»›i chá»— mặt nÆ°á»›c khá rá»™ng, lúc ấy bá»n thuá»· thủ má»›i bắt đầu giÆ°Æ¡ng buồm. Tuy Ä‘i ngược giòng nhÆ°ng được cái thuận gió nên thuyá»n vẫn Ä‘i rất nhanh.
Bạch Mai ngồi ở trong thuyá»n lấy làm thích thú lắm, nàng cứ ngẩn ngÆ°á»i ra ngắm nhìn phong cảnh hoài.
Thanh Lam ngồi ở trong thuyá»n, thấy không có việc gì làm bá»—ng nghÄ© tá»›i cuốn "Lưỡng Nghi Chân Giải" của ông già Trì lão Tàn đã tặng cho. Vì mấy ngày Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chàng không có thì giá» giở ra Ä‘á»c, nên bây giá» chàng thấy nhàn rá»—i liá»n lấy ra Ä‘á»c. Chàng vừa má»›i nhìn vào cái bìa đã nghÄ© thầm:
"Ông ta không quản ngại Ä‘Æ°á»ng xá xa xôi, tá»›i tận Giang Nam tìm kiếm để tặng ta cuốn sách này.".
Chàng vừa nghÄ© vừa giở trang đầu ra xem. Chàng thấy trên đó có vẽ má»™t cái hình Thái Cá»±c, trang thứ hai có vẽ hai cái vòng tròn liên kết vá»›i nhau nhÆ° là hai cái vòng xích vậy, nhÆ°ng bên dÆ°á»›i không thấy có chữ giảng giải. Chàng lại giở đến trang thứ ba, thấy trang này có viết hÆ¡n ba trăm chữ, nhÆ°ng toàn viết bằng văn cổ rất khó hiểu. Dù chàng là ngÆ°á»i rất thông minh và há»c rá»™ng nhÆ° vậy mà vẫn có vài chá»— không sao giải thích nổi. Äến trang thứ tÆ° má»›i là môn "Lưỡng Nghi Chân Giải" của lão Tàn, nên trang này chú thích rất cặn kẽ, đại khái bí quyết trong đó dạy bảo chàng cách vận khí Ä‘iá»u công, và lấy tÄ©nh chế Ä‘á»™ng, lấy nhu khắc cÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào.
Huyá»n quan đã thông, lại thêm Thanh Lam đã có bốn năm thành há»a hầu vá» môn Ly Hợp Thần Công. NhỠđã hiểu biết bí quyết của môn thần công này nên khi chàng Ä‘á»c đến bí quyết của Lưỡng Nghi Chân Giải này thì chỉ Ä‘á»c vài ba lần chàng đã hiểu biết ngay.
Chàng liá»n nghÄ© thầm:
"Ly Hợp Thần Công của bổn môn chú trá»ng vá» dẫn lá»±c phản hÆ°, chữ TÄ©nh đó vốn dÄ© là chữ TÄ©nh của Hậu Thiên, còn chữ TÄ©nh của Lưỡng Nghi Chân Giải này thì thuá»™c vá» Tiên Thiên. Xem nhÆ° vậy, nếu ta há»c há»i được môn Lưỡng Nghi Chân Giải này thì võ công của ta lại cao siêu thêm má»™t bÆ°á»›c nữa. Thảo nào Trì lão Tàn kiếm ngÆ°á»i truyá»n thụ mà phải trịnh trá»ng đến nhÆ° thế.".
Chàng càng vỡ nhẽ càng mừng rỡ vô cùng.
Bạch Mai ngẫu nhiên quay lại, trông thấy Lam đại ca cầm má»™t cuốn sách mong má»ng mặt lá»™ vẻ há»›n hở, liá»n khẽ há»i:
- Äại ca Ä‘á»c sách gì thế?
Thanh Lam kêu "ừ" má»™t tiếng, để cuốn Lưỡng Nghi Chân Giải xuống, rồi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Äây là cuốn Lưỡng Nghi Chân Giải của Trì lão tiá»n bối tặng cho ngu huynh. Äó là môn bí quyết võ há»c chí cao vô thượng, hiá»n muá»™i hãy lại đây Ä‘á»c thá»­ xem!
Thấy Thanh Lam nói cuốn sách đó là võ há»c bí quyết chí cao vô thượng mà lại gá»i mình đến cùng Ä‘á»c, nên nàng khoái chí hết mức.
NhÆ°ng nàng khẽ lắc đầu tủm tỉm cÆ°á»i và đáp:
- Sách đó là của Trì lão tiá»n bối tặng cho đại ca, thì đại ca cứ xem má»™t mình Ä‘i, chứ em không muốn há»c đâu! Vì ngÆ°á»i vẫn thÆ°á»ng gá»i em là Mai nhi có dặn bảo rằng em chỉ được luyện võ công của ông ta thôi chứ không được luyện võ công của ngÆ°á»i khác.
Thanh Lam nghe thấy nàng ta nói nhÆ° vậy, bá»—ng nghÄ© đến trận đấu của Thiên Lý Cô Hành Khách vá»›i lão Tàn. Hai ngÆ°á»i vừa đối chưởng vá»›i nhau xong, thì Thiên Lý Cô Hành Khách chỉ bị đấy lui có má»™t bÆ°á»›c, còn trái lại, lão Tàn bị đẩy lui đến hai bÆ°á»›c. Trì lão tiá»n bối còn trên cả Võ Lâm Lục Tuyệt và là sÆ° phụ của Thiên Lang, Thiên Hồ, võ công đã luyện tá»›i mức xuất thần nhập hoá, nhÆ°ng so vá»›i Thiên Lý Cô Hành Khách thì ông ta vẫn còn kém ná»­a mức. NhÆ° vậy Thiên Lý Cô Hành Khách bảo vá»›i Bạch Mai nếu nàng khổ luyện thì sau này sẽ trở nên ngÆ°á»i vô địch thiên hạ quả thật không ngoa đâu.
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè, àëèñà, côn luân vnthuquan, çíàêîìñòâ, õîêêåé, ðîëèêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™