Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #66  
Old 08-04-2008, 02:44 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 66

Rắc Gạo XỠKim


Tuy thiếu nữ áo Ä‘á» má»›i tá»›i Trung Nguyên, nhÆ°ng từ thuở bé nàng đã được sÆ° phụ rất thÆ°Æ¡ng mến, nên nàng hiểu biết rất nhiá»u vá» tình hình của giang hồ. Bây giá» nàng thấy Thanh Lam nhÆ° vậy, má»›i hay yêu phụ thể nào cÅ©ng đã cho Thanh Lam uống má»™t thứ Xuân dược rất mạnh, nên chàng má»›i mất hết lý trí nhÆ° thế.
NghÄ© đến thứ thuốc dâm ấy, nàng lại hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng lên. CÅ©ng may, trong ngÆ°á»i nàng có Ä‘em theo Băng Tuyết Äoạt Mệnh Ä‘Æ¡n của sÆ° phụ tặng cho, mà thuốc đó lại là thuốc giải Xuân dược rất tốt.
Nàng vá»™i vàng móc túi lấy ra cái lá» sứ nho nhá», mở nút đổ lấy bốn năm viên to bằng hạt ngô vào tay, rồi ngồi xuống cạy mồm Thanh Lam đổ thuốc vào mồm cho chàng uống.
Linh dược ấy quả thật là hiệu nghiệm vô cùng. Giây phút sau nàng đã thấy Thanh Lam thở dài một tiếng, dụi mắt một cái, rồi bỗng ngồi ngay dậy.
Lúc này chàng mới phát giác là mình đang ...
Chàng liá»n thất thanh kêu "ủa" má»™t tiếng, rồi cuống cả lên, không biết xá»­ trí nhÆ° thế nào cho phải?
Thiếu nữ áo Ä‘á» cÅ©ng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, vá»™i quay mặt Ä‘i vá»›i giá»ng run run nói vá»ng lại:
- Thiếu hiệp có mau mặc quần áo đi không. Em gái của thiếu hiệp hiện đang đấu với tên yêu ma đấy.
Nàng nói xong, đã tung mình nhảy qua cá»­a sổ ra bên ngoài ngay. Nàng thấy hai ngÆ°á»i má»™t trắng má»™t vàng, Ä‘ang đấu vá»›i nhau rất kịch liệt.
Thiếu nữ áo đỠđịnh thần nhìn kỹ một hồi đã nhận ra cái bóng trắng là Bạch Mai, còn ông già áo vàng cầm đầu roi dài đang đấu với nàng. Trận đấu rất kịch liệt, nhưng không ai hơn, ai kém hết.
Nàng còn thấy một thiếu phụ đứng ở cạnh đó đang giận dữ xem trận đấu tay càm một cây đàn cổ. Nàng đoán chắc thiếu phụ này chính là Liễu Giao Cơ.
Thiếu nữ áo Ä‘á» thấy Giao CÆ¡ có vẻ ngượng nghịu khó chịu nàng Ä‘oán chắc y thị thế nào cÅ©ng tưởng là Bạch Mai tá»± giải được yếu huyệt mà chạy ra ngoài này, hÆ¡n nữa y thị vì thấy có sÆ° bá ở đây đành phải cố nén lá»­a dục mà đứng yên ở đó đợi chá».
Phía sau Giao CÆ¡ còn sáu thiếu nữ áo xanh tay cầm song Ä‘ao đứng xếp hàng ngang chăm chú nhìn vào đấu trÆ°á»ng mà không cá»­ Ä‘á»™ng tý nào.
Trông thấy Giao CÆ¡, thiếu nữ áo đỠđã không sao nén được lá»­a giận, liá»n tá»± nhủ rằng:
"Không thể tha cho con yêu nữ này được".
Nàng liá»n quát lá»›n:
- Yêu nữ, mau nộp mạng cho ta.
Nàng vừa nói vừa múa kiếm phi thân lại tấn công Giao Cơ ngay.
Giao CÆ¡ cÅ©ng không phải là tay tầm thÆ°á»ng, vừa nghe thấy thiếu nữ áo Ä‘á» quát lá»›n má»™t tiếng, đã thấy má»™t cái bóng Ä‘á» phi tá»›i và có má»™t luồng kình phong rất mạnh lấn át tá»›i nữa. Nàng ta vá»™i giÆ¡ tay lên gạt vá» phía sau má»™t cái, sáu thiếu nữ áo xanh rẽ sang hai bên, nàng thấy thiếu nữ áo Ä‘á» thâu kiếm lại dùng chưởng tấn công tá»›i.
Những thế công của Huyá»n Linh Chưởng ấy mạnh vô cùng, nàng cùng các thị nữ vá»™i tránh sang hai bên. CÆ°á»ng phong chưởng lá»±c của thiếu nữ áo đỠđánh trúng ngay vào bá»±c cá»­a, đá vụn bay mù mịt và kêu đánh "bá»™p" má»™t tiếng thá»±c lá»›n, đủ thấy chưởng lá»±c mạnh nhÆ° thế nào.
Thiếu nữ áo Ä‘á» tấn công hụt chưởng đó, ngÆ°á»i đã nhảy xuống mặt đất, nàng thấy Giao CÆ¡ vá»›i sáu thị nữ tránh nổi thế công ấy của mình cÅ©ng phải ngạc nhiên, và má»›i biết bá»n yêu nữ này không phải là tầm thÆ°á»ng.
Trong khi thiếu nữ áo đỠđứng ngẩn ngÆ°á»i ra, thì Giao CÆ¡ đã nhận ra nàng chỉ là má»™t thiếu nữ tuổi trạc mÆ°á»i bẩy, mÆ°á»i tám, mặc quần áo toàn Ä‘á».
Lúc này Giao CÆ¡ má»›i yên tâm mặt lá»™ sát khí giÆ¡ chiếc đàn cổ lên, mồm thì quát há»i:
- Con nhãi kia, ngÆ°Æ¡i là ai mà dám đến Triá»u Vân Phong này quấy nhiá»…u nhÆ° thế?
Thiếu nữ áo đỠtrợn ngược đôi lông mày lên hậm hực đáp:
- Ta là Nhiếp Tiểu Hồng, còn ngươi ... yêu nữ kia, ngày hôm nay bổn cô nương không thể nào tha thứ cho ngươi được đâu.
Vì ngÆ°á»i yêu bị đối phÆ°Æ¡ng cho uống dâm dược, nên vừa trông thấy mặt địch thủ nàng đã tức giận vô cùng rồi, không, có lẽ ghen thì đúng hÆ¡n. Vì vậy, chÆ°a nói xong nàng đã rút cây roi gang có những vẩy xanh bóng nhoáng ra định xông lên tấn công. Giao CÆ¡ trông thấy khí giá»›i của nàng xanh biếc, biết cây roi này thế nào cÅ©ng có tẩm thuốc Ä‘á»™c rất mạnh, vì vậy nàng không đợi đối phÆ°Æ¡ng tấn công tá»›i, đã vá»™i quát lá»›n:
- Hãy khoan!
Tiểu Hồng hậm há»±c há»i:
- Yêu nữ, ngươi còn nói năng gì nữa?
- Roi của ngươi tẩm thuốc độc mạnh như vậy, chẳng hay ngươi là môn hạ của ai?
Tiểu Hồng tỠvẻ khinh thị đáp:
- Cô nương là môn hạ của Bắc Hải. Phải, roi này có tẩm độc thực, biết vậy ngươi cẩn thận một chút.
Giao CÆ¡ tức giận há»i tiếp:
- Con nhãi chÆ°a hết hÆ¡i sữa kia, bổn tiên tá»­ thấy roi của ngÆ°Æ¡i có Ä‘á»™c, má»›i ngá» ngÆ°Æ¡i có liên can vá»›i ÄÆ°á»ng Môn, nên má»›i há»i lại nhÆ° vậy. Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại muốn đâm đầu vào chá»— chết, nhÆ° vậy ngÆ°Æ¡i không thể nào oán trách được tiên tá»­ hạ Ä‘á»™c thủ đấy.
- ÄÆ°á»ng Môn Æ°? Ta tá»›i đây là muốn kiếm ÄÆ°á»ng Môn, con tiện nhân hôi hám kia, hãy nếm thá»­ cây roi Äá»™c Lân tiên này của cô nÆ°Æ¡ng xem lợi hại nhÆ° thế nào?
Nói xong, nàng múa tít cây roi xông tá»›i. NgÆ°á»i chÆ°a đến gần mùi tanh hôi của chiếc roi đã xông vào mÅ©i Giao CÆ¡ rồi.
Giao Cơ nghiến răng mím môi giơ vây đàn lên chống đỡ luôn.
Sau má»™t tiếng kêu "coong" cả hai Ä‘á»u bị đẩy lui vá» phía sau ná»­a bÆ°á»›c.
Tiểu Hồng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng, lại múa tít cây roi Äá»™c Lân xông lên tấn công tá»›i tấp. NhÆ°ng chiếc đàn cổ Cầm Thất của Giao CÆ¡ cÅ©ng không phải là vật tầm thÆ°á»ng, nàng ta vừa chống đỡ vừa gẩy đàn kêu "tình tình tang tang". Chỉ trong nháy mắt hai ngÆ°á»i đã đấu được hÆ¡n mÆ°á»i hiệp, Giao CÆ¡ đã bắt đầu bị lép vế, nàng tá»± biết nếu còn đấu tiếp, thì thế nào mình cÅ©ng địch không nổi đối phÆ°Æ¡ng, cho nên nàng liá»n tấn công há» má»™t thế, để đối phÆ°Æ¡ng ngừng chân lại giÆ¡ roi lên chống đỡ, nàng liá»n thừa cÆ¡ nhẩy lui vá» phía sau hÆ¡n trượng.
Nhiếp Tiểu Hồng đang định đuổi theo, đã nghe thấy Giao Cơ quát lớn:
- Các ngươi có mau ra tay bắt lấy y thị cho ta không?
Sáu thiếu nữ áo xanh liá»n múa song Ä‘ao xông lên bao vây Tiểu Hồng.
Không coi bá»n thị nữ này vào đâu hết. Tiểu Hồng dùng giá»ng mÅ©i kêu "hừ" má»™t tiếng, chá» sáu thị nữ sắp tiến tá»›i gần, nàng liá»n ngấm ngầm vận công lá»±c vào cánh tay múa tít cây roi xá»­ dụng thế Bát PhÆ°Æ¡ng Phong VÅ© tấn công luôn.
Khí giá»›i và chạm nhau kêu "loong coong" liên tiếp. Tiểu Hồng má»›i giở có má»™t thế roi ấy ra, đã suýt khiến mÆ°á»i hai thanh Ä‘ao của các thị nữ rồi khá»i tay rồi.
Sáu thiếu nữ áo xanh ấy thấy đối thủ lợi hại như vậy không hẹn mà nên cùng lui vỠsau một bước.
Giao Cơ thấy vậy múa cây đàn cổ xông lên phản công, sáu thiếu nữ áo xanh cũng xông lên theo, chia làm tả hữu hai bên đánh úp.
Tiểu Hồng thấy kẻ địch muốn thị nhiá»u thắng mình, ở bốn mặt bao vây tá»›i. Nhất thá»i nàng không dám khinh địch vá»™i múa tít cây roi đồng phản công tả hữu trÆ°á»›c sau liá»n. Nàng còn tiến lên má»™t bÆ°á»›c, đến gần Giao CÆ¡ giÆ¡ tay trái lên nhằm yếu huyệt ở hông bên phải của đối phÆ°Æ¡ng Ä‘iểm luôn.
Giao CÆ¡ vá»™i ngá»­a ngÆ°á»i vá» phía sau tránh né, vừa tránh được những ngón tay của Tiểu Hồng nàng đã Ä‘Æ°a ngang cây đàn cổ quét mạnh má»™t thế, để phản công luôn.
Thế công của Giao CÆ¡ nhanh tuyệt luân, và nhằm hạ bàn của đối thủ quét tá»›i. Còn mÆ°á»i hai thanh Ä‘ao của sáu thiếu nữ kia thì nhằm thượng bàn của địch thủ chém xuống.
Tiểu Hồng không ngá» chúng lại liên tay chặt chẽ Ä‘á»u nhÆ° thế, liá»n bụng bảo dạ rằng:
"Hừ, các ngÆ°Æ¡i có lợi hại đến đâu cÅ©ng không thể nào mạnh hÆ¡n Bắc Äẩu Thất Tinh Trận.".
Nàng vừa nghÄ© vừa xoay ngÆ°á»i má»™t cái, đã nhảy ra khá»i vòng vây của kẻ địch ngay. Nàng Ä‘ang tức giận định xông lên phản công, thì bá»—ng nghe thấy có tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng rót vào tai, tiếp theo đó lại có giá»ng khàn khàn nói:
- Con nhãi kia, ngươi đã biết Phi Thiên Ngô Công này lợi hại như thế nào chưa?
Tiểu Hồng đã nhận ra đó là tiếng nói của ông già áo vàng, nàng vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn sang trận đấu phía bên kia má»›i hay lúc ấy Bạch Mai Ä‘ang lượn ở trên không, còn ông già khiến cây roi Ngô Công ở trong tay thẳng nhÆ° má»™t cây bút, và chỉ nghe thấy hai tiếng kêu "băng băng", ba khúc ở đầu roi của ông già đã tách rá»i nhau ra nhằm ngÆ°á»i Bạch Mai bắn lên.
Thì ra cây roi Ngô Công của ông già áo vàng rất kỳ lạ, má»—i khúc roi ở hai bên Ä‘á»u có những cái móc nho nhá» trông nhÆ° chân rết vậy. Sau khi rá»i khá»i thân roi, ba khúc roi kia nhÆ° có cánh biết bay lượn trên không và nhằm kẻ địch tấn công tá»›i.
Ông già áo vàng đó chính là sÆ° bá của Liá»…u Giao CÆ¡ tên là Ngô Tán Äình, biệt hiệu là Phi Thiên Ngô Công. Cây roi Ngô Công đã làm cho y nổi danh có ba mÆ°Æ¡i sáu khúc tất cả, khúc nào cÅ©ng có thể rá»i khá»i thân roi bay ra tấn công địch, và những cái móc nhÆ° chân rết ấy Ä‘á»u có tẩm thuốc Ä‘á»™c rất mạnh.
Lúc ấy Bạch Mai Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không, bá»—ng thấy ba khúc roi bay lượn vòng tròn và nhắm mình bắn tá»›i. Nàng liá»n kêu "hừ".
má»™t tiếng, không thấy nàng khom lÆ°ng đạp chân gì hết, chỉ thấy áo trắng của nàng phất phÆ¡, ngÆ°á»i nàng bay lượn lên cao ngay nhá» vậy vừa tránh khá»i được thế công của ba khúc roi kia. NgỠđâu ba khúc roi nhÆ° là rết sống vậy, nó vừa bắn hụt nàng bá»—ng bay lượn má»™t vòng, và còn bay lên tấn công tiếp nữa.
Lần này Bạch Mai muốn tránh né cũng không kịp nữa, nàng thất kinh la lớn, Tiểu Hồng thấy vậy muốn tung mình nhảy lên cứu viện cũng muộn nốt nên nàng lo âu hộ Bạch Mai vô cùng.
Trong lúc cả hai nàng thất kinh la lớn Tiểu Hồng lại còn nghe thấy phía sau có tiếng kêu "tích tang" nhộn nhịp, xen lẫn với tiếng kêu "veo veo" không ngớt, nàng quay đầu nhìn lại mới hay có hàng trăm nghìn sợi bạc nhỠnhư lông bò và mau như mưa rào, đang ở phía sau lưng lấn át tới.
Vì mình để ý nhìn Bạch Mai, nên bây giỠmuốn tránh cũng không còn kịp.
Thì ra Giao CÆ¡ thấy Ngô Tán Äình xá»­ dụng ba khúc roi tấn công Bạch Mai, nàng cÅ©ng bấm chốt cÆ¡ quan ở cây đàn bắn những mÅ©i Tuyệt Tình Châm ra tấn công lén Tiểu Hồng.
Äang lúc nguy hiểm mảy may ấy, trÆ°á»›c cá»­a sổ trên lầu bá»—ng có ánh sáng xanh thấp thoáng Thanh Lam đã phi thân xuống, mồm thì quát lá»›n, và tay thì ném luôn ba trái Kim Hoàn bóng nhoáng ra nhanh nhÆ° sao sa, nhằm ba khúc roi Ngô Công Tiên tấn công luôn.
Chỉ nghe thấy ba tiếng kêu "coong coong", ba khúc roi kia liá»n bị đánh bắn xuống mặt đất. Thanh Lam vá»›i Bạch Mai cùng nhảy xuống đất.
Bạch Mai vừa hoàn hồn xong, đã thấy rõ Thanh Lam đến cứu mình, nàng mừng rỡ vô cùng thất thanh la lớn:
- Lam đại ca!
Hãy nói Tiểu Hồng quay đầu lại, trông thấy má»™t đám phi châm bay tá»›i gần chỉ còn cách mình Ä‘á»™ hÆ¡n thÆ°á»›c nữa, muốn tránh né hay múa tít cây roi để chống đỡ cÅ©ng không kịp, nàng Ä‘ang hoảng sợ, thì bá»—ng có ngÆ°á»i cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng và ở phía bên cạnh phi ra má»™t đạo bạch quang nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p lÆ°á»›t tá»›i phía sau Tiểu Hồng. Sau mấy tiếng "xoẹt xoẹt", phi châm vá»›i làn bạch quang cùng bị tiêu tán má»™t lúc.
Tiểu Hồng ngạc nhiên hết sức cúi đầu nhìn, thấy dưới đất rải rác đầy những hạt gạo trắng, hột nào cũng có cắm một mũi kim xanh biếc. Nàng nghĩ thầm:
"Nguy hiểm thá»±c! Không biết ai ra tay cứu ta thế? Và ngÆ°á»i này lại có tài ba rắc gạo xuyên kim nữa.".
Nàng nghĩ như vậy, vội đưa mắt nhìn bốn xung quanh, nàng bỗng thất thanh kêu "ủa" một tiếng.
Nàng kinh hãi nhÆ° thế, là vì chỉ trong nháy mắt Ngô Tán Äình, Liá»…u Giao CÆ¡ vá»›i mấy thị nữ đã mất dạng cả, chúng bá» Ä‘i từ lúc nào nàng cÅ©ng không hay? Trái lại nàng thấy ngoài Thanh Lam, Bạch Mai vá»›i mình ta lại có má»™t cô bé tuổi trạc mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu, đẹp tuyệt luân đứng ở đó nữa. Nàng còn thấy cô bé Ä‘ang trợn tròn xoe đôi mắt ngắm nhìn mình Thanh Lam và Bạch Mai ba ngÆ°á»i, nàng lại nghÄ© tiếp:
"Chẳng lẽ cô bé này lại biết môn rắc gạo xỠkim, có tài ba cao siêu đến như thế ư?".
Lúc ấy Bạch Mai đã tủm tỉm cÆ°á»i và nói:
- Lam đại ca, đây là chị Nhiếp Tiểu Hồng, chính chị ấy đã cứu em thoát nạn đấy.
Thanh Lam trông thấy Tiểu Hồng hổ thẹn vô cùng, mặt đỠbừng bừng cúi đầu vái chào, còn mồm thì ngập ngừng nói:
- Tiểu sinh được cô nÆ°Æ¡ng cứu giúp cho, những Ä‘iá»u mà ... tiểu sinh đã thất lá»…, mong cô nÆ°Æ¡ng lượng thứ cho ...
Phải gắng hết sức, chàng mới nói được mấy câu ấy.
Tiểu Hồng cũng hổ thẹn đến hai má đỠbừng, vội cúi đầu xuống.
Bạch Mai ngÆ¡ ngác nhìn hai ngÆ°á»i, rồi há»i:
- Lam đại ca, thế ra đại ca đã được chị Tiểu Hồng cứu giúp đấy à?
Nói tá»›i đó, nàng nhìn mặt chàng, mặt càng tá» vẻ ngạc nhiên thêm vá»™i há»i tiếp:
- Ủa? Tại sao mặt đại ca lại đỠnhư thế?
Thanh Lam ngượng đến mồ hôi lạnh toát ra như tắm.
Bạch Mai cÆ°á»i khì nói tiếp:
- Chắc Lam đại ca thấy nóng quá mà vãi mồ hôi ra như vậy phải không? Vừa rồi em đấu với lão già cũng mệt nhoài và mồ hôi cũng toát ra như tắm.
Thoạt tiên Thanh Lam tưởng cô bé áo tía đứng kia là thị nữ của Giao CÆ¡, nên không để ý tá»›i, sau nhìn kỹ lại má»›i hay Ngô Tán Äình vá»›i Giao CÆ¡ Ä‘á»u bá» chạy hết, lúc này chàng má»›i chăm chú nhìn vào cô gái áo tía. Chàng trông thấy có vẻ quen lắm, hình nhÆ° đã gặp ở đâu rồi, nhÆ°ng nhất thá»i không sao nghÄ© ra được là ai cả?
Bạch Mai bỗng đảo ngược đôi ngươi một vòng, bỗng hậm hực nói:
- Lam đại ca, Liá»…u Giao CÆ¡ hÆ° lắm, y thị vá»›i lão già là ngÆ°á»i đồng bá»n, chúng ta mau Ä‘uổi theo chúng Ä‘i.
Nói xong nàng vẫy tay gá»i Tiểu Hồng để cùng định chạy lên trên lầu tìm kiếm Giao CÆ¡ và ông già ná».
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang định Ä‘i thì bá»—ng nghe thấy có ngÆ°á»i cÆ°á»i khì và nói:
- Chúng đã đào tẩu hết rồi.
Bạch Mai quay lại nhìn, má»›i hay cô bé áo tía lên tiếng nói, nàng tức giận khôn tả chạy lại quát há»i:
- Có phải ngÆ°á»i là thị nữ của Liá»…u Giao CÆ¡ đấy không? Bá»n chúng chạy Ä‘i đâu rồi?
Cô bé áo tía vẫn đứng yên, trái lại còn nhếch mép cÆ°á»i và đáp:
- Phi Thiên Ngô Công với Liễu Giao Cơ đã bị tiểu tỳ làm cho hoảng sợ đào tẩu mất rồi.
Bạch Mai có vẻ không tin bÄ©u môi chÆ°a kịp lên tiếng nói tiếp, thì Tiểu Hồng đã cÆ°á»›p lá»i há»i:
- Có phải vừa rồi cô đã rắc gạo xỠkim đấy không?
Cô bé áo tía tủm tỉm cÆ°á»i gật đầu đáp:
- Tiểu tỳ thừa lệnh phu nhân đến đây Ä‘Æ°a thÆ¡ cho Giang công tá»­, vừa gặp Liá»…u Giao CÆ¡ xá»­ dụng Tuyệt Tình châm, tiểu tỳ nhất thá»i lo âu, má»›i ngấm ngầm xá»­ dụng môn Băng Phách Hàn Quan, ném má»™t nắm gạo ra để phá Tuyệt Tình châm của y thị, còn Phi Thiên Ngô Công thì tối hôm qua y đã được dạy má»™t bài há»c khá lá»›n, nên vừa trông thấy tiểu tỳ lại tưởng phu nhân chúng tôi đã tá»›i nÆ¡i, nên y má»›i hoảng sợ mà đào tẩu ngay nhÆ° thế.
Nghe thấy con nhá» nói nhÆ° vậy, Thanh Lam má»›i nhá»› ra con bé này là ai liá»n đỡ lá»i há»i:
- Châu nhi đấy à? Phu nhân sai em tới đây đưa thơ cho tiểu sinh, không biết phu nhân muốn chỉ giáo gì thế?
Cô bé áo tía mặt bá»—ng Ä‘á» bừng, cÆ°á»i nÅ©ng nịu và đáp:
- Giang công tử sành mắt thực!
Bạch Mai liá»n xen lá»i há»i:
- Ủa thế ra Lam đại ca quen biết cô bé này đấy à?
Châu nhi vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Câu chuyện này nói ra thì dài lắm, tối hôm qua phu nhân chúng tôi Ä‘i qua trÆ°á»›c núi, bá»—ng thấy má»™t cái bóng ngÆ°á»i ở đằng xa chạy tá»›i nhanh không thể tưởng tượng được, nên đã Ä‘oán chắc ngÆ°á»i đó thế nào cÅ©ng là má»™t nhân vật hạng nhất trong giang hồ, liá»n chú ý nhìn, và đã nhận ra ngay y là Phi Thiên Ngô Công Ngô Tán Äình, nhân vật số má»™t của Tây Xuyên và còn thấy tay y cặp má»™t thiếu nữ.
Thanh Lam nghe nói cả mừng, bụng bảo dạ rằng:
"Thiếu nữ ấy chắc là Lan Nhi chứ không sai? Khi nàng bị rá»›t xuống dÆ°á»›i sông, Phi Thiên Ngô Công liá»n giÆ¡ tay ra đỡ, rồi cả hai cùng chìm xuống dÆ°á»›i đáy sông. Phi Thiên Ngô Công đã không chết Ä‘uối, thì tất nhiên Lan Nhi cÅ©ng không việc gì?".
Hình như Bạch Mai cũng nghi như chàng, nên nàng nghe tới đó đã kêu "ủa" một tiếng.
Châu nhi lại kể tiếp:
- Phu nhân chúng tôi thấy vậy sinh nghi ngay, vì phu nhân biết Ngô Tán Äình là ngÆ°á»i có tiếng rất ác Ä‘á»™c, nhÆ°ng chÆ°a há» nghe ai nói y có tiếng hái hoa bao giá» ...
Cô bé lỡ lá»i nói câu đó, muốn không nói nữa cÅ©ng không kịp, nên nàng ta mặt Ä‘á» bừng ngay.
Nghe đến chá»— gây cấn nhất, bá»—ng thấy nàng ta ngừng không nói nữa, Bạch Mai liá»n quay đầu lại há»i Thanh Lam:
- Hái hoa ư? Lam đại ca, cái gì là hái hoa?
Nàng rất ngây thÆ¡, bất cứ chuyện gì, há»… không biết là lên tiếng há»i ngay.
Thanh Lam thấy nàng há»i mình câu đó, cÅ©ng ngượng vô cùng, cau mày lại, đáp:
- Äó là, má»™t hành vi tồi bại của những bá»n hạ lÆ°u trên giang hồ. Thôi, em đừng xen lá»i há»i nhÆ° thế nữa, để Châu cô nÆ°Æ¡ng nói tiếp Ä‘i.
Bạch Mai nũng nịu đáp:
- Em cứ há»i đấy! Cái gì ngÆ°á»i ta không biết thì phải há»i cho biết chứ?
Tiểu Hồng thấy nàng ngây thơ, và không có một chút kinh nghiệm giang hồ gì hết, hễ trong bụng nghĩ gì buột miệng nói ngay.
"Không ngỠnàng ta lại còn ngây thơ hơn cả mình!".
NghÄ© nhÆ° vậy, Tiểu Hồng liá»n nắm tay Bạch Mai lôi nàng sang má»™t bên rỉ tai khẽ giải thích cho nàng ta hiểu.
Bạch Mai nghe xong, mặt bỗng đỠbừng, nũng nịu nói tiếp:
- Tồi bại thật! Sao lại có thứ ngÆ°á»i hÆ° há»ng đến thế?
Châu nhi lại nói tiếp:
- Trong lúc phu nhân chúng tôi nghi ngá», và đồng thá»i lại còn phát hiện ra cô bé bị y cắp ở dÆ°á»›i nách là Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng.
Bạch Mai lại xen lá»i há»i:
- Liễu cô nương nào? Ai là Liễu cô nương.
Chỉ có má»™t mình Thanh Lam là biết rõ chuyện thôi, chàng biết Lan nhi vá»›i Liá»…u Kỳ là chị em cùng cha khác mẹ, nên mặt của hai ngÆ°á»i rất giống nhau, vì vậy Băng Phách Phu Nhân má»›i hiểu lầm Lan nhi là Liá»…u Kỳ nhÆ° thế.
Châu nhi lại tiếp:
- Phu nhân chúng tôi kêu "ủa" má»™t tiếng, rồi phi thân xuống chặn lấy lối Ä‘i của Phi Thiên Ngô Công. Lão già ấy quả thá»±c lợi hại, vừa nghe thấy tiếng gió, y đã biết nhảy tránh ra ngoài xa hÆ¡n trượng liá»n. Y ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, rồi cÆ°á»i ha hả nói:
- Tưởng là ai, ra là phu nhân giá lâm, lão phu thất kính thực!
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #67  
Old 08-04-2008, 02:45 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 67

Tám Chín Bảy Mươi Hai


Phu nhân chúng tôi liếc mắt nhìn Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng, rồi lên tiếng há»i:
- Cô bé ở trong tay Ngô lão gia là ai thế?
Có lẽ lão già ấy biết phu nhân chúng tôi há»i nhÆ° thế là có mục đích gì rồi. Y liá»n cất tiếng cÆ°á»i gian giảo, và đáp:
- Chả lẽ phu nhân cÅ©ng quen biết con nhá» này sao? Äiá»u này không khó, chúng ta là ngÆ°á»i đứng đắn vá»›i nhau, lão phu cÅ©ng chả cần giấu giếm phu nhân làm gì, lão phu tốn rất nhiá»u công má»›i bắt nổi nó, nếu phu nhân định ra tay ngăn cản, lão phu không dám tá»± cho mình quá cao, nhÆ°ng cÅ©ng không khi nào giao nó cho ngÆ°á»i khác má»™t cách dá»… dàng đâu, nếu trong hai mÆ°Æ¡i hiệp mà phu nhân đắc thắng thì lão phu để con nhá» này ở lại vá»— tay Ä‘i ngay, và từ nay trở Ä‘i cÅ©ng xí xoá hết vụ ân oán vá»›i con nhá» nốt. Chẳng hay phu nhân nghÄ© sao?
Bạch Mai lại lên tiếng:
- Ủa! Y lại còn muốn đấu với phu nhân của cô em nữa à?
Châu Nhi gật đầu đáp:
- Vâng! NhÆ°ng phu nhân chúng em có coi vào đâu đâu, liá»n gật đầu trả lá»i rằng:
- Ngô lão gia nhanh nhẩu thá»±c tôi xin nhận Ä‘iá»u kiện ấy.
NgỠđâu phu nhân chúng tôi vừa nói xong thì lão già đã đặt Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng xuống, cất tiếng cÆ°á»i rất quái dị, xông lại múa song chưởng tấn công phu nhân chúng tôi luôn. Phu nhân chúng tôi thấy tay của y Ä‘en nhánh ...
Thanh Lam nghe tới đó, bỗng thất thanh la lớn:
- Ủa! Y biết xá»­ dụng NgÅ© Äá»™c thần chưởng đấy à?
Châu nhi liá»n đáp:
- Vâng! Lão già ấy ác Ä‘á»™c thá»±c, nhân lúc nói chuyện vá»›i phu nhân chúng tôi, y đã ngấm ngầm vận Ä‘á»™c khí vào hai bàn tay, rồi vừa nói xong y đã ra tay tấn công liá»n. Thá»±c là nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p vậy.
Tiểu Hồng nghe tá»›i đó mặt lá»™ vẻ gây cấn hết sức, vá»™i xen lá»i há»i:
- Sau rồi thế nào nữa?
Châu nhi tủm tỉm cÆ°á»i đáp:
- NhÆ°ng vá»›i tài ba hèn má»n ấy của y, thì thắng sao nổi phu nhân chúng tôi? Nên hai ngÆ°á»i má»›i đấu đến hiệp thứ mÆ°á»i lăm, y đã bị phu nhân chúng tôi dùng Băng Phách Hàn Quang đẩy lui ngay, suýt tý nữa thì cánh tay phải của y còn bị phế nữa là khác.
Thanh Lam đã tay không đấu vá»›i Phi Thiên Ngô Công hÆ¡n trăm hiệp rồi. Tuy lúc ấy, vì ở trên thuyá»n tròng trành, võ công của chàng kém hÆ¡n ở trên bá» nhiá»u, nhÆ°ng chàng đã nhận ra công lá»±c của y chỉ kém Thác Thành Song Hung má»™t mức thôi. Nay chàng nghe thấy Châu nhi nói Băng Phách phu nhân má»›i đấu đến hiệp thứ mÆ°á»i lăm đã đánh bại được kình địch ấy rồi, tuy chàng biết cô bé này không nói ngoa, nhÆ°ng chàng vẫn nghi nàng hÆ¡i phóng đại má»™t chút, hoặc giả môn Băng Phách Hàn Quang của phu nhân là môn võ công có thể khắc chế được NgÅ© Äá»™c thần chưởng của đối phÆ°Æ¡ng chăng?
Chàng Ä‘ang suy nghÄ©, thì đã thấy Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng cÅ©ng lên tiếng há»i ngay:
- Sau rồi thế nào nữa?
Châu nhi cÆ°á»i nhạt đáp:
- Lão già ấy thá»±c không biết trá»i cao đất rá»™ng là gì hết!
Y cÆ°á»i gằn mấy tiếng rồi đáp:
- Thế võ của phu nhân cao siêu thực, lão phu kính phục lắm!
Má»™t tháng sau, lão phu xin đợi chá» phu nhân ở Äá»™c Cung, không biết phu nhân có nể mặt mà giáng lâm cho không?
Bạch Mai cÆ°á»i khúc khích, xen lá»i nói:
- Y còn hẹn ngày tái đấu nữa cơ à? Thích thú nhỉ! Hà! Tiếc thay, chúng ta lại không thể đợi chỠđược lâu như thế!
à nghÄ©a lá»i nói của nàng hình nhÆ° rất tiếc là đến lúc đó không được Ä‘i xem trận đấu náo nhiệt ấy vậy.
Châu nhi liá»n cÆ°á»i khì và nói tiếp:
- Phu nhân chúng tôi cũng không thể đợi chỠđược một tháng lâu như thế.
Bạch Mai trợn tròn đôi mắt lên đợi chỠnàng ta nói tiếp, Châu nhi lại nói:
- Vì chuyến này phu nhân chúng tôi còn phải đi hái thuốc thì làm sao mà đợi chỠy một tháng được?
Bạch Mai tá» vẻ thất vá»ng, vá»™i đỡ lá»i:
- Chắc phu nhân thế nào cũng cự tuyệt y phải không?
- Không, phu nhân chúng tôi nói:
"Chả cần phải đợi chá» má»™t tháng làm chi? Chúng tôi Ä‘i công việc của tôi rồi sẽ thuận Ä‘Æ°á»ng Ä‘i qua Äá»™c Cung. Ngô lão gia cứ vá» sá»­a soạn trÆ°á»›c Ä‘i, chỉ mÆ°á»i ngày sau tôi sẽ tá»›i liá»n!".
Lão già ấy nói tiếp:
- Hay lắm! Phu nhân cũng nhanh nhẩu thực! Chúng ta quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!
Nói xong, y quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Bạch Mai nghe tá»›i đây, mừng rỡ đến nhảy bắn ngÆ°á»i lên, rồi lại quay đầu lại há»i:
- Trong mÆ°á»i ngày Æ°? Lam đại ca! Công việc của chúng ta có cần tá»›i mÆ°á»i ngày lâu nhÆ° thế không?
Thanh Lam lo âu đến sá»± an nguy của Lan nhi, nên chàng không trả lá»i câu há»i của Bạch Mai mà lại há»i Châu nhi tiếp:
- Châu cô nương, còn Lan nhi thì sao?
Châu nhi ngạc nhiên há»i:
- Lan Nhi nào? À, công tá»­ há»i Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng phải không? Phu nhân chúng tôi chá» cho Phi Thiên Ngô Công Ä‘i khá»i, liá»n Ä‘i đến cạnh Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng. Phu nhân chúng tôi tưởng Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng chỉ bị lão già ấy Ä‘iểm huyệt thôi, chứ có ngỠđâu khi chúng tôi nhìn kỹ Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải rùng mình hoảng sợ.
Thanh Lam càng hãi sợ thêm, vá»™i há»i tiếp:
- Nàng ta làm sao?
- Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng hai mắt nhắm nghiá»n, mặt vàng khè, giữa mi mắt có má»™t chấm Ä‘en to bằng đầu ngón tay cái.
- Nàng đã trúng độc, chắc Phi Thiên Ngô Công đã hạ độc thủ để hại nàng?
- Chính thế, phu nhân chúng tôi nói, lão già đã dùng NgÅ© Äá»™c thần chưởng Ä‘iểm vào giữa mi mắt của Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng.
Bạch Mai hậm há»±c xen lá»i nói:
- Tên ấy bậy thá»±c! Lam đại ca, nhÆ° thế biết làm sao bây giá»? À, trong ngÆ°á»i em còn hai lá Chu Lan, có thể giải được bách Ä‘á»™c.
Châu nhi lắc đầu đáp:
- Không ăn thua gì đâu! Theo lá»i nói của phu nhân chúng tôi, thì NgÅ© Äá»™c thần chưởng là má»™t má»™t môn chưởng pháp rất ác Ä‘á»™c, khi luyện phải hút đủ thứ nÆ°á»›c dãi Ä‘á»™c vào gan bàn tay, đồng thá»i, còn dùng ná»™i gia chân khí để dồn ra. Há»… đánh trúng vào ngÆ°á»i của kẻ địch, chất Ä‘á»™c chạy vào trong tạng phủ, và còn Ä‘i sâu vào trong xÆ°Æ¡ng tuá»·, phải do ngÆ°á»i biết xá»­ dụng NgÅ© Äá»™c thần chưởng má»›i hút được những chất Ä‘á»™c ấy ra. Ngoài ra, khắp thiên hạ chỉ có má»™t thứ Hồng Hoàng châu là má»›i có thể giải trừ được thôi.
Tiểu Hồng xen lá»i nói:
- Tôi có nghe thấy sư phụ nói tới món thuốc ấy. Nhưng bây giỠbiết đi đâu mà tìm kiếm cho ra được Hồng Hoàng châu cơ chứ?
Châu nhi nhìn Thanh Lam, nói tiếp:
- Không những bệnh của Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng rất nguy, phải có Hồng Hoàng châu má»›i giải cứu được, mà Giang công tá»­ và các ngÆ°á»i phen này thế nào cÅ©ng phải Ä‘i Äá»™c Cung má»›i xong. Phu nhân chúng tôi đã cho Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng uống má»™t viên Tuyết Liên rồi. Theo lá»i phu nhân nói, uống viên Tuyết Liên ấy có thể làm cho chất Ä‘á»™c nhất thá»i chÆ°a thể xâm nhập vào trong tạng phủ ngay được. CÅ©ng vì vậy mà phu nhân sai tiểu tỳ tá»›i đây má»i Giang công tá»­ mau Ä‘i ngay núi Kiếm Môn há»i Kiếm SÆ¡n cÆ° sÄ© Liá»…u Thanh Hà, ẩn cÆ° ở Liá»…u Trì Khấu, mượn Hồng Hoàng châu để Ä‘em Ä‘i cứu chữa cho Liá»…u cô nÆ°Æ¡ng.
Thanh Lam nghe nói liá»n ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi đáp:
- Tiểu sinh chÆ°a nghe thấy ai nói đến cái tên Liá»…u Thanh Hà bao giá», và cÅ©ng không quen biết ông ta. NhÆ° vậy Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t Ä‘i há»i mượn Hồng Hoàng châu, không biết ông ta có bằng lòng cho mượn không?
Châu nhi lắc đầu đáp:
- Việc này tiểu tỳ cÅ©ng không rõ lắm, nhÆ°ng nghe giá»ng nói của phu nhân, thì chỉ cần công tá»­ tá»›i đó, thế nào Kiếm SÆ¡n cÆ° sÄ© cÅ©ng cho công tá»­ mượn ngay.
Bạch Mai má»›i gặp Lan Nhi có má»™t lần, nhÆ°ng rất có cảm tình vá»›i nàng ta. Nàng có ngỠđâu Lan Nhi vì nàng mà tức tối bá» Ä‘i. Lúc này nàng nghe thấy Lan Nhi ngá»™ nạn, chỉ có Hồng Hoàng châu má»›i có thể giải cứu được, trong lòng lo âu vô cùng, vá»™i xen lá»i nói:
- Lam đại ca, Kiếm Môn sơn ở đâu thế? Chúng ta đi ngay đi!
Nàng vừa nói vừa kéo tay Tiểu Hồng, và nói tiếp:
- Chị Tiểu Hồng, chị đi cùng với chúng tôi nhứ?
Tất nhiên Tiểu Hồng phải theo Thanh Lam Ä‘i rồi, bằng không nàng tá»™i gì mất công theo dõi hÆ¡n ngàn dặm nhÆ° thế? Nàng Ä‘ang không biết làm thế nào để được Ä‘i cùng vá»›i Thanh Lam, nay bá»—ng thấy Bạch Mai rủ Ä‘i, thì còn gì sung sÆ°á»›ng bằng, nên nàng liá»n gật đầu nhận lá»i ngay.
Châu nhi nhìn sắc trá»i má»™t hồi rồi nói tiếp:
- Bây giỠđã muá»™n lắm rồi, tiểu tỳ cÅ©ng phải vá» thÆ°a lại vá»›i phu nhân đây! Nếu Giang công tá»­ há»i mượn được Hồng Hoàng châu xong, xin đến ngay Hùng NhÄ© sÆ¡n, phu nhân chúng tôi sẽ ở đó đợi chá» công tá»­ đấy.
NghÄ© tá»›i đó, nàng ta vái chào ba ngÆ°á»i má»™t lát, rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Thanh Lam vá»™i kêu gá»i:
- Châu cô nÆ°Æ¡ng! Äá»™c Cung ở đâu?
Châu nhi ngạc nhiên đáp:
- Công tá»­ chả định Ä‘i Äá»™c Cung là gì? Sao lại không biết Äá»™c Cung ở đâu thế?
Thanh Lam thấy Châu nhi cÆ°á»i mình, chàng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng. Châu nhi lại nói tiếp:
- Äá»™c Cung ở trên Hùng NhÄ© sÆ¡n ấy.
Nói xong, nàng ta quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Bạch Mai cÅ©ng kéo Tiểu Hồng và quay ngÆ°á»i lại thúc giục Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca chúng ta phải đi thật mau mới được vì chúng ta còn phải đi kiếm Liễu Thanh Hà nữa!
Ba ngÆ°á»i rá»i khá»i Vu SÆ¡n vá»™i Ä‘i Kiếm Môn ngay. Cả ba giở khinh công tuyệt mức ra Ä‘i, và chuyên Ä‘i những Ä‘Æ°á»ng núi vắng vẻ.
TrÆ°a ngày thứ ba đã tá»›i gần Kiếm Môn rồi, ba ngÆ°á»i liá»n há»i thăm dân cÆ° ở dÆ°á»›i chân núi xem Liá»…u Trì Khấu ở đâu, rồi cả ba lại tiếp tục lên núi ngay.
Thì ra Liá»…u Trì Khấu ở vá» phía Tây Kiếm Các. Ba ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i, bá»—ng thấy ngoài khu rừng ở phía trÆ°á»›c mặt, có má»™t cái bóng trắng nhÆ° ẩn hiện. Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Bạch Mai vá»™i kéo Tiểu Hồng phi thẳng vá» phía trÆ°á»›c.
Mấy ngày hôm nay vì hai ngÆ°á»i gần gÅ©i nhau luôn, nên đã rất hợp chuyện.
Hai cái bóng ngÆ°á»i, má»™t trắng má»™t Ä‘á», nhÆ° hai cái bóng mây bay vá» phía trÆ°á»›c.
Hai nàng liá»n thấy trên bãi cỠở ngoài rừng có má»™t thiếu nữ áo tía, Ä‘ang đứng ở đó, ánh sáng trắng thấp thóang mà ba ngÆ°á»i trông thấy hồi nãy là ánh sáng ở thanh trÆ°á»ng kiếm của nàng ta tá»a ra.
Nàng ta Ä‘ang cúi đầu, mải miết dùng mÅ©i kiếm vẽ Ä‘i vẽ lại trên mặt cá». Không hiểu nàng ta có việc gì quan trá»ng mà Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng Ä‘i tá»›i gần hồi nào mà nàng ta cÅ©ng không hay. Hai nàng tá»›i gần, thấy thiếu nữ kia cứ cúi đầu ngẫm nghÄ©, trên mặt đất đã bị nàng ta vạch khá nhiá»u phù hiệu ngang ngang dá»c dá»c. Cứ vẽ mấy vạch, nàng lại ngắm nhìn má»™t lúc, đồng thá»i lại còn vẽ thêm mấy cái khuyên tròn vào đấy nữa. Hình nhÆ° nàng vẽ má»™t hình đồ rất phức tạp, hay là Ä‘ang luyện tập má»™t trận đồ gì thì phải!
Bạch Mai đứng cạnh đó xem một hồi cũng không sao hiểu được nàng nỠđang làm gì? Tuy vậy, nàng thắc mắc vô cùng, vội rỉ tai Tiểu Hồng, khẽ nói:
- Chị Tiểu Hồng, nàng ta đang làm gì thế?
Tiểu Hồng khẽ đáp:
- Em cũng không biết, chỉ thấy nàng có vẻ chăm chú lắm. Ừ, em biết rồi, chắc nàng đang nghiên cứu một pho kiếm pháp gì đây?
Chúng ta thá»­ há»i Lam đại ca xem sao?
Bạch Mai hớn hở đáp:
- Phải đấy! Chúng ta há»i Lam đại ca Ä‘i!
Hai nàng không ngỠThanh Lam đã đứng ở đằng sau mình rồi, và còn thấy chàng xua tay bảo đừng nói nữa.
Bạch Mai đành phải chịu khó đợi chá» xem sao. Má»™t lát sau, ba ngÆ°á»i thấy nàng ná» bá»—ng xoá hết những Ä‘Æ°á»ng vẽ ấy Ä‘i, mồm lẩm bẩm nói:
- à nghÄ©a của Cá»­u Cung là căn cứ vào những Ä‘Æ°á»ng chỉ ở trên mai rùa, hai và bốn là vai, sáu vá»›i tám là chân, trái ba phải bảy, Ä‘á»™i chín, đạp má»™t, năm ở nÆ¡i chính giữa ...
Nói tá»›i đó, nàng lại dùng kiếm mà vẽ tiếp. Lần này nàng vừa vẽ vừa nghÄ© nên nét vẽ đã rõ ràng hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u.
Thanh Lam là ngÆ°á»i há»c rá»™ng, nên chàng chỉ xem má»™t lát đã nhận ra được ngay, nàng ta Ä‘ang vẽ hình Cá»­u Cung thá»±c.
Thiếu nữ áo tía nghÄ© ngợi mãi vẫn chÆ°a nghÄ© ra nhẽ. Nàng lại dùng mÅ©i kiếm vẽ ở bên phía Äông má»™t cái vòng tròn, ở phía Tây cÅ©ng má»™t cái vòng tròn, rồi lại tăng giảm thêm thắt mồm lại lẩm bẩm nói tiếp:
- Tám chín bảy mÆ°Æ¡i hai, nÆ¡i đây bốn cái vòng nữa, tất cả là mÆ°á»i ba cái vòng. Sao lại có những mÆ°á»i ba cái vòng nhÆ° thế?
Thanh Lam thấy nàng đếm mãi vẫn không tìm ra được má»™t kết luận, liá»n nghÄ© thầm:
"Thì ra nàng đang suy nghĩ vỠmột trận pháp. Trận pháp này biến hóa theo Cửu Cung Bát Quái ...".
Chàng càng xem càng thấy biến hóa phức tạp má»™t cách rất huyá»n ảo.
- Lam đại ca, nàng ta đang làm gì thế?
Chàng bá»—ng nghe thấy bên tai có tiếng ngÆ°á»i há»i nhÆ° trên.
Chàng quay nhanh đầu lại, mồm vừa va đụng vào mồm của nàng ná». Lúc ấy chàng má»›i hay ngÆ°á»i đó là Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng trợn mắt lên lÆ°á»m yêu chàng má»™t cái, khiến chàng càng hổ thẹn thêm. CÅ©ng may lúc ấy Bạch Mai vừa rón rén bÆ°á»›c lại gần, khẽ há»i:
- Lam đại ca, có phải chị ta đang luyện tập một pho kiếm pháp gì không?
Thanh Lam định thần giây lát rồi lắc đầu đáp:
- Nàng ... đang nghiên cứu trận pháp, mà trận ấy lại biến hóa theo Cửu Cung Bát Quái.
Bạch Mai nghe thấy chàng nói nhÆ° thế càng không hiểu, chá»›p mắt cái rồi há»i tiếp:
- Lam đại ca nói trận pháp gì thế?
Nàng vừa há»i tá»›i đó đã nghe thấy thiếu nữ áo tía mừng rỡ thất kinh kêu la:
- Phải rồi! Tám chín á»ay mÆ°Æ¡i hai, má»—i vòng lại cá»™ng vá»›i nhau, nhÆ° vậy là hai trăm chín mÆ°Æ¡i hai, đúng rồi!
Nàng mừng rỡ nhÆ° Ä‘iên nhÆ° cuồng. Lúc này nàng cúi đầu xuống vẽ, ba ngÆ°á»i chỉ trông thấy hình dáng của nàng rất ẻo lả thôi, bây giá» nàng đứng dậy, ba ngÆ°á»i má»›i trông thấy mặt nàng đẹp nhÆ° hoa phù dung, lông mày nhÆ° lá liá»…u.
Bạch Mai, Tiểu Hồng đồng thanh thất kinh kêu la:
- Ủa!
Thế rồi hai cái bóng ngÆ°á»i má»™t trắng má»™t Ä‘á», nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, rút kiếm ra xông lại tấn công nàng ta, mồm thì đồng thanh nói:
- Con tiện tỳ, thế ra ngươi đào tẩu đến nơi đây!
Tiểu Hồng có vẻ tức giận hơn, nàng còn giơ kiếm lên nhằm mặt thiếu nữ áo tía ấy bổ xuống.
Thì ra thiếu nữ áo tía ấy chính là Cầm Thất Tiên Tá»­ Liá»…u Giao CÆ¡. Nàng ta bá»—ng thấy hai ngÆ°á»i ở trong rừng nhảy ra chẳng nói chẳng rằng múa kiếm tấn công ngay, nên cÅ©ng tức giận khôn tả, nhẩy sang bên tránh né thế kiếm của Tiểu Hồng, rồi lá»›n tiếng quát há»i:
- Các ngươi ở đâu tới? Sao dám đến Kiếm Môn sơn này quấy nhiễu như thế?
Tiểu Hồng mặt đỠbừng, giận dữ đáp:
- Tiện tỳ kia, ngươi đã làm gì thì tự hiểu lấy. Hừ! Ngày hôm nay đừng có hòng bổn cô nương tha chết cho!
Nói xong, nàng lại giơ kiếm lên nhằm ngực Giao Cơ đâm luôn.
Thiếu nữ áo tía tức giận đến hai mắt đỠngầu, quát tiếp:
- Giá»i lắm!
Nói xong, nàng cÅ©ng giÆ¡ trÆ°á»ng kiếm lên chống đỡ thế kiếm của Tiểu Hồng.
"Coong".
Hai ngÆ°á»i cùng bị đối phÆ°Æ¡ng đẩy lui ná»­a bÆ°á»›c. Thiếu nữ áo tía chỉ kiếm vào Bạch Mai, quát tiếp:
- Còn ngÆ°Æ¡i nữa! Cả hai cứ tiến lên tấn công má»™t lúc Ä‘i, để bổn cô nÆ°Æ¡ng khá»i mất công chém giết hai lần!
Nàng vừa nói xong câu đó, bỗng thấy cạnh thiếu nữ áo trắng đã có một thanh niên áo xanh rất đẹp trai, nên nàng liếc nhìn một cái, lại nhìn thêm cái nữa.
Tiểu Hồng thấy vậy càng tức giận thêm, vừa lui bước đã tiến lên ngay, lạnh lùng đáp:
- Khá»i cần phải hai ngÆ°á»i! Chỉ má»™t mình cô nÆ°Æ¡ng đây cÅ©ng đủ diệt trừ ngÆ°Æ¡i, má»™t yêu phụ vô sỉ rồi!
Nói xong, nàng múa kiếm xông lên tấn công như vũ như bão.
- Ai là yêu phụ? Ngươi ... các ngươi mới là yêu phụ vô sỉ!
Thiếu nữ áo tía cÅ©ng không chịu lép vế, vừa chống đỡ vừa trả lá»i nhÆ° vậy. Lúc này hai ngÆ°á»i lại đấu tiếp. Tiểu Hồng xuất thân ở Bắc Hải, thuá»™c phái Huyá»n Linh, chú trá»ng vá» môn luyện khí thành sức, ngÆ°ng hÆ° hóa thá»±c. Kiếm pháp của nàng thuá»™c vá» loại cÆ°Æ¡ng mãnh, nên kiếm của hai ngÆ°á»i vừa va đụng nhau, thiếu nữ áo tía đã thất thanh kêu la, và trÆ°á»ng kiếm suýt bị Tiểu Hồng hất bắn ra khá»i tay.
Tiểu Hồng thấy vậy cÆ°á»i nhạt và nói tiếp:
- Yêu phụ có dám tiếp thêm ba thế kiếm của ta nữa không?
Nói xong, nàng liên tiếp giở luôn ba thế tuyệt diệu nhất ra tấn công, mũi kiếm của nàng như có những điểm sao bạc bắn ra liên tiếp và nhắm bốn mặt tám phương của thiếu nữ áo tía tấn công xuống.
Không riêng gì thiếu nữ áo tía, ngay cả Thanh Lam vá»›i Bạch Mai má»›i lần đầu tiên được trông thấy pho kiếm pháp này của Tiểu Hồng. Kiếm thế của nàng huyá»n ảo và mÅ©i kiếm lại tá»a ra những luồng hÆ¡i lạnh lấn át kẻ địch.
Thanh Lam Ä‘ang tấm tắc khen ngợi thì thấy thiếu nữ áo tía chỉ uốn có hai cái đã thóat ra khá»i vòng kiếm quang của Tiểu Hồng rồi.
Bạch Mai ngạc nhiên vô cùng, bá»—ng khẽ há»i Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, yêu phụ này sử dụng thân pháp gì thế?
Thanh Lam chỉ hÆ¡i lắc đầu thôi, nhÆ°ng mắt vẫn chăm chú nhìn vào trong đấu trÆ°á»ng.
Thiếu nữ áo tía vừa thóat khá»i thế công của đối thủ, Tiểu Hồng lại thét lá»›n, múa kiếm nhằm ngá»±c nàng ta đâm tiếp.
Thế kiếm này của Tiểu Hồng má»›i thóang trông thì nhanh tuyệt luân nhÆ°ng lại có vẻ rất Ä‘Æ¡n sÆ¡ tầm thÆ°á»ng. Sá»± thá»±c thế kiếm đó của nàng ta biến hóa vô cùng, bất cứ đối phÆ°Æ¡ng dùng kiếm để chống đỡ, hay tránh né nhÆ° thế nào cÅ©ng khó mà thóat khá»i được.
Hiện giá» Thanh Lam đã giàu kinh nghiệm hÆ¡n trÆ°á»›c, tất nhiên chàng chỉ thoáng trông đã hiểu biết ngay thế kiếm của Tiểu Hồng lợi hại nhÆ° thế nào, và trong đầu óc chàng cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© cách để phá giải. Chàng thấy thiếu nữ áo tía đợi cho mÅ©i kiếm của Tiểu Hồng sắp đâm trúng vào ngÆ°á»i má»›i uốn éo lÆ°ng ong má»™t cái rồi biến mất ngay.
Thiếu nữ áo tía ấy nhanh nhẹn thá»±c, nàng chỉ uốn ngÆ°á»i má»™t cái đã lÆ°á»›t tá»›i phía sau Tiểu Hồng và cùng giÆ¡ tay lên định trả Ä‘Å©a má»™t kiếm.
Tài sản của phamduy88

  #68  
Old 08-04-2008, 02:46 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 68

Má»™t, Hai, Ba


Tiểu Hồng thấy đâm hụt thế kiếm ấy, cÅ©ng rất khôn ngoan vá»™i quay ngÆ°á»i vá» phía sau và giÆ¡ kiếm lên chống đỡ kiếm của thiếu nữ ná». Hai ngÆ°á»i lại đấu vá»›i nhau rất kịch liệt, nhÆ°ng vá» kiếm pháp thì thiếu nữ áo tía còn kém hÆ¡n Tiểu Hồng má»™t mức. Nàng chỉ nhá» có thân pháp huyá»n ảo, nên tha hồ cho thế kiếm của Tiểu Hồng nhanh và lợi hại nhÆ° thế nào cÅ©ng không sao đâm trúng được vào ngÆ°á»i nàng ta.
Thanh Lam đứng nhìn hồi lâu, đã dần dần nhận ra cá»­ chỉ và thân hình của Liá»…u Giao CÆ¡ ngày ná». NgÆ°á»i hôm trÆ°á»›c trông rất lẳng lÆ¡ dâm đãng, còn Giao CÆ¡ này thì đứng đắn e lệ. Äã phát giác hai Ä‘iểm đó rồi, chàng lại chăm chú để ý tá»›i thiếu nữ áo tía này thêm.
Bây giỠchàng còn nhận thấy tầm thước của thiếu nữ này nhỠbé hơn Giao Cơ một chút.
Lúc ấy hai ngÆ°á»i càng đấu càng kịch liệt. Tiểu Hồng thấy tấn công mãi cÅ©ng không sao đâm trúng được đối phÆ°Æ¡ng, nàng càng tức giận thêm, lại giở những thế kiếm rất huyá»n ảo ra tấn công tá»›i tấp.
Thiếu nữ áo tía cứ chạy quanh để tránh né, và nàng chỉ chống đỡ chứ không phản công lại.
Có lẽ Thanh Lam đã nhận xét ra được thân pháp của thiếu nữ áo tía ấy rồi, nên chàng đột nhiên la lên:
- Cá»­u Cung Bát Quái! Nàng ta xá»­ dụng thân pháp Cá»­u Cung Bát Quái! Thảo nào mà huyá»n ảo đến nhÆ° thế!
Bạch Mai nghe thấy Thanh Lam nói nhÆ° vậy có vẻ hiểu mà lại không hiểu liá»n ghé đầu vào gần má của Thanh Lam mà há»i tiếp:
- Lam đại ca, cái gì là Cửu Cung Bát Quái?
- Yêu phụ! Có giá»i thì tiếp chưởng này của bổn cô nÆ°Æ¡ng! Tiểu Hồng giở đủ các thế kiếm huyá»n ảo ra mà vẫn không sao thắng nổi đối phÆ°Æ¡ng, nàng tức giận đến mặt Ä‘á» bừng. Nàng bá»—ng quát tháo nhÆ° trên và giở ngay pho Huyá»n Linh chưởng, má»™t môn tài ba lợi hại nhất của nàng ra. Chỉ thấy nàng vừa giÆ¡ chưởng ra tấn công má»™t thế, đã có tiếng kêu "ùm", cát bụi mù mịt. Chá»— thiếu nữ áo tía Ä‘ang đứng đã bị lõm thành má»™t cái hố sâu, nhÆ°ng còn thân hình của thiếu nữ ấy thì đã biến mất.
- Nguy tai! Yêu phụ đã đào tẩu rồi đấy.
Bạch Mai vừa kêu la vừa giở khinh công Ä‘uổi theo nhanh nhÆ° má»™t mÅ©i tên vậy, chỉ thoáng cái nàng đã Ä‘uổi tá»›i trÆ°á»›c khu rừng, giÆ¡ kiếm bạc lên đâm luôn. Thiếu nữ áo tía cÅ©ng vá»™i giÆ¡ trÆ°á»ng kiếm lên chống đỡ.
Sau má»™t tiếng "coong", trÆ°á»ng kiếm của thiếu nữ áo tía đã bị chém gẫy làm đôi. Nàng bá»—ng tái mét mặt, mồm hậm há»±c nói:
- Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u bắt nạt ta!
Nàng nhÆ° muốn khóc, và chỉ xoay ngÆ°á»i má»™t cái đã lÆ°á»›t vào trong khu rừng rậm liá»n.
- Chị Bạch Mai, đừng có để cho y thị tẩu thoát!
Tiểu Hồng vừa nói vừa Ä‘uổi theo vào trong rừng ngay. Bạch Mai cÅ©ng theo gót Tiểu Hồng chạy thẳng vào trong rừng. Hai ngÆ°á»i Ä‘i nhanh, Thanh Lam muốn cản trở cÅ©ng không kịp.
Thiếu nữ áo tía đã vào được trong rừng rồi, lúc này trông nàng ung dung như là vỠnhà vậy, thân pháp kỳ diệu của nàng phiêu hốt vô cùng, nên Bạch Mai với Tiểu Hồng không sao đuổi kịp nàng ta được.
Bạch Mai với Tiểu Hồng tìm kiếm hồi lâu nhưng không thấy tung tích của nàng ta đâu cả. Tiểu Hồng hậm hực nói:
- Nếu phen này tôi còn gặp yêu phụ, thì nhất định không để cho y thị tẩu thoát nữa!
Bạch Mai vá»™i đỡ lá»i:
- Vừa rồi tôi trông thấy y thị muốn đào tẩu, nên má»›i nhảy tá»›i cản Ä‘Æ°á»ng, ngỠđâu vẫn để cho y thị chạy thoát mất. Lam đại ca vừa rồi có nói là y thị xá»­ dụng thân pháp Cá»­u Cung Bát Quái gì đó?
Hai ngÆ°á»i ra khá»i khu rừng, thấy Thanh Lam Ä‘ang đứng ở đó đợi chá», Tiểu Hồng liá»n phùng mồm trợn mép nói:
- Chị Bạch Mai xem kìa, chị em mình đuổi theo kẻ địch hàng nửa ngày mà Lam đại ca vẫn cứ đứng yên ở đó, không hỠcử động gì hết!
Bạch Mai cũng lên tiếng:
- Phải đấy! Tại sao Lam đại ca lại không giúp chúng tôi bắt con yêu phụ ấy?
Thanh Lam vội đáp:
- Mai muá»™i, Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng, hai vị có nhận thấy thiếu nữ vừa rồi không phải là yêu phụ Cầm Thất không? Vừa rồi tôi Ä‘ang định bảo hai vị hãy ngừng tay để há»i rõ xem có phải thế không, nhÆ°ng đã chậm mất má»™t bÆ°á»›c.
Tiểu Hồng thấy chàng đã không bênh mình, trái lại còn bảo đối phÆ°Æ¡ng không phải là Cẩm Thất tiên tá»­, máu ghen lại nổi lên đùng đùng, liá»n bụng bảo dạ rằng:
- "Giá»i thá»±c! Thế ra chàng từ lúc được gần gÅ©i con yêu phụ đến giá» hãy còn chÆ°a quên nó, nên chàng cứ bênh vá»±c nó hoài!".
NghÄ© Ä‘oạn, nàng liá»n cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Dù yêu phụ có bị thiêu ra tro đi chăng nữa tôi cũng nhận ra, chứ có khi nào lại nhận lầm được cơ chứ? Chắc đại ca ...
Nàng sá»±c nghÄ© đến tình cảnh lúc ở trong phòng của ngÆ°á»i yêu phụ, nàng hổ thẹn vô cùng, mặt Ä‘á» bừng, không sao nói tiếp được nữa.
Bạch Mai vẫn không biết Lam đại ca có cuá»™c kỳ ngá»™ phong lÆ°u ấy, nên nàng cứ trố mắt lên nhìn hai ngÆ°á»i thôi. Thấy hai ngÆ°á»i yên lặng, nàng vá»™i xen lá»i nói:
- Yêu phụ đã đào tẩu rồi, chúng ta đừng lý đến việc ấy nữa, mau đi kiếm Liễu Trì khấu đi!
Thanh Lam gật đầu đáp:
- Mai muội nói rất phải, chúng ta ...
Chàng vừa nói tá»›i đó thì ở chá»— cách xa mÆ°á»i mấy trượng đã có tiếng ngÆ°á»i vá»ng tá»›i:
- Các ngÆ°á»i có giá»i thì theo ta vào đây!
Bạch Mai kêu "ủa" một tiếng và quát lớn:
- Thế ra yêu phụ vẫn còn ẩn núp ở nơi đây.
- Yêu phụ!
Lửa ghen bốc lên không sao chịu nổi, Tiểu Hồng vừa quát bảo vừa nhẩy xổ vỠphía có tiếng nói của Giao Cơ. Bạch Mai cũng không chịu lép vế, vội đuổi theo ngay.
Thanh Lam thấy hai nàng đã đuổi theo, bất đắc dĩ cũng phải giở khinh công ra theo sau, vì chàng sợ hai cô bé bướng bỉnh này nghi ngỠmình.
Äi hết khu rừng thông ấy, thì tá»›i má»™t con Ä‘Æ°á»ng núi rất hẹp, con Ä‘Æ°á»ng ấy Ä‘i thẳng xuống má»™t sÆ¡n cốc. Tiểu Hồng tức giận quá hóa ra u mê, nên bất chấp đối phÆ°Æ¡ng có chạy vào đầm rồng hang hổ, nàng cÅ©ng cứ Ä‘uổi theo cho đến kỳ cùng.
Bạch Mai và Thanh Lam cũng vậy, cứ thế mà chạy thẳng vỠphía trước chứ không để ý đến ngoại cảnh.
Má»™t lát sau, ba ngÆ°á»i đã sắp Ä‘uổi kịp thiếu nữ áo tía rồi. Lúc bấy giá» ba ngÆ°á»i đã Ä‘i vào trong má»™t cái sÆ¡n cốc. Cốc khẩu hình hồ lô, bên ngoài thì chật hẹp, nhÆ°ng bên trong lại rá»™ng. Chung quanh sÆ¡n cốc này Ä‘á»u là những sÆ°á»n núi cao chót vót, còn trong sÆ¡n cốc thì toàn những tảng đá lởm chởm.
- Yêu phụ, ngươi còn chạy đi đâu?
Tiểu Hồng trông thấy chỉ còn cách năm sáu trượng nữa là Ä‘uổi kịp, nàng mừng rỡ khôn tả, liá»n thét lá»›n rồi tung mình nhẩy vá» phía trÆ°á»›c.
Tiếp theo đó, Thanh Lam và Bạch Mai cũng lần lượt đuổi theo tới.
Khi Tiểu Hồng vừa Ä‘uổi tá»›i gần, chân vừa đứng xuống mặt đất thì thấy trÆ°á»›c mặt tối om, cảnh vật đã thay đổi hết nhÆ° mình Ä‘ang đứng ở trong má»™t đám mây mù, hai mắt lá» Ä‘á», không sao nhận ra được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nào cả.
Nàng hoảng sợ vô cùng, Ä‘ang định lui bÆ°á»›c, thì bá»—ng nghe thấy Bạch Mai ở phía sau kêu gá»i:
- Ủa! Lam đại ca! Lam đại ca! Anh đang ở đâu thế? Còn chị Tiểu Hồng ở đâu?
- Mai muội ở đâu thế? Hãy đứng yên đừng có cử động!
Äó là tiếng nói của Thanh Lam, Tiểu Hồng nghe tiếng nói đã nhận ra chàng ta chỉ ở cách chá»— mình chừng năm trượng thôi, nhÆ°ng không hiểu tại sao nàng không trông thấy?
- Chị Mai, tôi đến gần đây!
Tiểu Hồng vừa phi thân tới chỗ Bạch Mai vừa lên tiếng nói.
Nàng yên trí cái nhảy này thế nào mình cÅ©ng tá»›i Bạch Mai chứ không sai? NgỠđâu khi nàng tá»›i nÆ¡i, hai chân vừa đụng tá»›i mặt đất thì bá»—ng cảm thấy nÆ¡i đó lồi lõm, đồng thá»i lại có má»™t vật gì vÆ°á»›ng cẳng, nên suýt tí nữa thì nàng té ngã. Nàng kinh hãi vô cùng vá»™i đứng thẳng ngÆ°á»i dậy. Nàng lại nghe thấy tiếng của Bạch Mai ở chá»— cách xa mình hÆ¡n mÆ°á»i trượng Ä‘ang kêu gá»i:
- Chị Tiểu Hồng! Sao không thấy chị tới thế?
Tiểu Hồng nghe thấy Bạch Mai nói như vậy, bụng bảo dạ rằng:
"Lạ thực! Chả lẽ mình đã thấy lầm phương hướng chăng?".
Nàng nghÄ© Ä‘oạn trong lòng càng tức giận thêm, liá»n giÆ¡ chưởng lên tấn công trống không luôn hai chưởng.
Bắc Hải Huyá»n Linh chưởng là má»™t pho chưởng pháp thiên hạ vô địch, tuy công lá»±c của Tiểu Hồng má»›i có ba bốn thành thôi, nhÆ°ng lúc này cÅ©ng không phải là tầm thÆ°á»ng. Lạ thá»±c! Chưởng phong đánh ra nhÆ° vÅ© nhÆ° bão nhÆ° thế, mà sao phía đằng trÆ°á»›c lại trống không, không có má»™t chút gì phản ứng lại cả?
Lúc ấy, nàng lại nghe thấy tiếng của Thanh Lam ở đằng xa vá»ng tá»›i:
- Mai muá»™i, Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i cứ đứng yên ở đó, đừng có Ä‘i đâu hết! Có lẽ chúng ta đã chót vào lầm Cá»­u Cung Bát Quái trận, nhÆ°ng cÅ©ng may chúng ta chÆ°a vào sâu trong trận, vẫn có thể rút lui được.
Vá»›i má»™t giá»ng oán trách, Bạch Mai xen lá»i nói:
- Vừa rồi ngÆ°á»i ta há»i anh cái gì là Cá»­u Cung Bát Quái, anh lại không chịu nói, bây giá» má»›i bị thiệt thòi nhÆ° thế.
Hình nhÆ° hai ngÆ°á»i vừa nói vừa cùng nhảy lên vậy. Tiểu Hồng cÅ©ng không chần chừ, vá»™i nhảy lui vá» phía tÆ°Æ¡ng phản năm trượng và nàng nghÄ©, nếu mình lại nhẩy vá» phía bên trái bốn năm trượng là có thể lui ra khá»i cốc khẩu được, cho nên nàng vừa nghÄ© nhÆ° vậy đã vá»™i nhảy ngay vá» phía sau tức thì. NgỠđâu tha hồ cho nàng nhảy lui bao nhiêu lần mà vẫn không sao lui ra khá»i được sÆ¡n cốc, chỉ thấy trá»i tối om, mây và sÆ°Æ¡ng mù bao quanh, không khác gì nhÆ° Ä‘ang sống ở trong giấc mÆ¡ vậy.
- Ủa!
Nàng lại nghe thấy tiếng thất kinh kêu la của Thanh Lam vá»›i Bạch Mai nhÆ° vậy, Ä‘oán cả hai ngÆ°á»i cÅ©ng nhÆ° mình, cả ba Ä‘á»u không sao ra khá»i được sÆ¡n cốc ấy. NhÆ°ng tiếp theo đó ở chá»— cách Thanh Lam không xa, thiếu nữ ná» bá»—ng cÆ°á»i nhạt và nói:
- Tá»± cho mình là thông minh, tưởng trận này là Cá»­u Cung Bát Quái trận! Hừ! Các ngÆ°Æ¡i cứ thá»­ xông ra khá»i Ä‘i! Thôi cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i đây!
Tiểu Hồng nghe thấy giá»ng nói của thiếu nữ có vẻ đắc trí lắm, nàng càng tức giận thêm, và nhất là nàng lại nghe thấy giá»ng nói của đối phÆ°Æ¡ng rất quyến rÅ©, nàng càng không sao chịu nhịn được, liá»n lá»›n tiếng đáp:
- Yêu phụ không biết xấu hổ! Ngươi không nghĩ lại xem thân phận của mình như thế nào, mà lại còn cứ tự nhận là cô nương như thế?
Nàng vừa nói vừa múa chưởng tấn công vỠphía có tiếng nói ấy.
- Hừ! Con nhãi kia, các ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i tồi bại hết! Nếu không phải cha ta cấm ở trong trận đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, thì bổn cô nÆ°Æ¡ng đã sá»›m đâm thủng ngá»±c ngÆ°Æ¡i rồi!
Tiếng nói của nàng ta càng ngày càng xa dần.
- Yêu phụ, ngÆ°Æ¡i thị cái trò che mắt này để làm cho ngÆ°á»i ta không thấy gì, thì có tài cán gì đâu? Có giá»i thì dám ra đây đấu vá»›i cô nÆ°Æ¡ng trăm hiệp nào?
Tiểu Hồng không thấy đối phÆ°Æ¡ng trả lá»i, má»›i biết nàng nỠđã bá» Ä‘i thá»±c rồi.
Bạch Mai có bao giỠrơi vào những hoàn cảnh như thế này đâu?
Xung quanh tối Ä‘en nhÆ° má»±c, chỉ nghe thấy tiếng của Lam đại ca vá»›i Tiểu Hồng thôi, chứ không trông thấy thân hình của hai ngÆ°á»i, nên nàng càng hãi sợ thêm. NgỠđâu, nàng vừa có lòng hoảng sợ, ảo ảnh liá»n nổi lên ngay. Nàng tưởng tượng nhÆ° trong sÆ°Æ¡ng mù có những bóng ma lúc ẩn lúc hiện vậy. Nàng hãi sợ đến suýt khóc, vá»™i lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Lam đại ca, chị Tiểu Hồng, mau lại đây! Nơi đây có ma xuất hiện, em sợ quá!
Thanh Lam vội an ủi nàng rằng:
- Mai muội, mau định thần lại, đừng có hãi sợ gì hết, đó là ảo tưởng đấy!
Bạch Mai vẫn còn hãi sợ, nói tiếp:
- Có ma thực đấy! Lam đại ca! Tôi ... tôi hãi sợ lắm, đại ca mau lại đây!
Thanh Lam Ä‘ang suy nghÄ© vá» những nét vẽ của thiếu nữ áo tía hồi nãy, và sắp hiểu thấu rồi, bá»—ng bị Bạch Mai kêu gá»i nhÆ° vậy, làm chàng phân tâm, đầu óc lại bối rối ngay, nên chàng vá»™i đáp:
- Mai muội, nếu thấy ma thực, cứ việc rút kiếm ra đâm bừa đi!
Bạch Mai cÆ°á»i khì đáp:
- Äại ca không nói, suýt tí nữa thì em quên mất!
Nói xong, nàng rút thanh bảo kiếm ra, liá»n thấy trÆ°á»›c mặt sáng rá»±c, và đầu óc cÅ©ng tỉnh táo hÆ¡n nhiá»u. Tuy bốn bá» hãy còn lu má», nhÆ°ng chá»— cách nàng năm thÆ°á»›c đã trông thấy rõ cả. Thấy mình đứng ngay vào giữa những đống đá lởm chởm, nàng mừng rỡ vô cùng, vá»™i lá»›n tiếng kêu la:
- Lam đại ca! Em đã trông thấy rõ rồi! Chúng ta hiện Ä‘ang đứng ở trong những đống đá. Äại ca mau rút bảo kiếm ra Ä‘i, em đã có cách rồi.
Sá»± thật mắt của Thanh Lam có thể trông thấy được những vật ở trong xó tối, nhÆ°ng chàng chỉ trông thấy được chá»— cách mình chừng ba thÆ°á»›c thôi, nên chàng cÅ©ng đã biết mình hiện Ä‘ang đứng ở trong những đống đá rồi. Tiếc thay những đống đá này lại xếp đặt má»™t cách rất phức tạp và huyá»n ảo, nếu không biết rõ Ä‘Æ°á»ng lối mà cứ chạy ngược đâm bừa, thì làm sao mà tìm thấy được cá»­a ngõ? Tuy chàng vẫn còn nhỠđược má»™t ít Ä‘Æ°á»ng vẽ của thiếu nữ ná», nhÆ°ng bên trong biến hoá nhÆ° thế nào, thì nhất thá»i chàng làm sao mà hiểu biết ra được ngay.
Bạch Mai không biết là chàng Ä‘ang suy nghÄ© vá» Cá»­u Cung Bát Quái, chỉ thấy mình kêu gá»i mà không thấy chàng trả lá»i, nàng lại gá»i tiếp:
- Lam đại ca! Mau rút kiếm ra đi, em có cách rồi!
Bạch Mai lại há»i tiếp:
- Lam đại ca đã rút kiếm ra chưa?
Thanh Lam không biết nàng há»i nhÆ° thế để làm chi, liá»n đáp:
- Anh đã rút ra rồi!
Bạch Mai lại lá»›n tiếng gá»i tiếp:
- Lam đại ca phải múa Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm, thì em má»›i tìm thấy chứ! Nào, bây giá» ta bắt đầu nhé, em sẽ nhảy tá»›i đấy!
Nàng vừa nói, vừa tung mình nhẩy lên ngay. Thanh Lam liá»n trông thấy má»™t đạo bạch quang nhảy lên cao tám chín trượng. Lúc này chàng má»›i vỡ lẽ và khen thầm Bạch Mai quả thá»±c thông minh.
Chàng vừa nghĩ vừa múa tít thanh kiếm tung mình nhảy lên theo.
Chàng liá»n nghe thấy Bạch Mai há»›n hở nói tiếp:
- Lam đại ca, em đã trông thấy anh rồi, mau thâu kiếm lại đi!
Thanh Lam vá»™i thâu kiếm lại, kiếm quang của chàng vừa thâu lượm, thì Bạch Mai đã nhảy tá»›i và đâm bổ vào lòng chàng liá»n.
- Chị Bạch Mai, em cũng trông thấy chị rồi!
Tiểu Hồng ở ngoài xa bảy tám trượng cÅ©ng mừng rỡ kêu gá»i nhÆ° vậy.
Bạch Mai nhÆ° má»™t con thá» trắng nho nhá», tá»±a vào trong lòng Thanh Lam và ngá»­ng đầu lên há»i:
- Lam đại ca, chúng ta kiếm chị Tiểu Hồng nhé?
Thanh Lam đáp:
- Trận này biến hoá huyá»n diệu nhÆ° vậy, làm sao mà tìm thấy cô ta được.
- Em đã có cách!
Bạch Mai nói xong, liá»n lá»›n tiếng kêu gá»i Tiểu Hồng rằng:
- Chị Tiểu Hồng, hễ chị nghe thấy em nói, một, hai, ba, là hãy nhảy lên càng cao càng hay.
Tiểu Hồng vá»™i ứng tiếng nhận lá»i ngay. Bạch Mai liá»n quay đầu lại nói vá»›i Thanh Lam tiếp:
- Khi em nhảy lên, anh múa tít thanh bảo kiếm như hồi nãy nhé.
Thanh Lam đã biết ý định của nàng rồi, liá»n cÆ°á»i và gật đầu.
Lúc này Bạch Mai cảm thấy nhÆ° chÆ¡i trò ú tim, trong lòng thích thú lắm, liá»n kêu gá»i tiếp:
- Chị Tiểu Hồng! Anh Thanh Lam! Chuẩn bị nhé? Em đếm đây:
Má»™t, hai, ba ...
Bạch Mai lại múa kiếm tung mình nhảy lên. Nàng xá»­ dụng thân pháp "Long Phi Cá»­u Thiên", nên chỉ nhẩy má»™t cái đã lên cao năm trượng. Nàng hÆ¡i ngừng ở trên đó và lá»›n tiếng há»i:
- Chị Tiểu Hồng đâu?
Lần đầu tiên Tiểu Hồng thấy thân pháp này của Bạch Mai, không những nàng ta có thể ngừng được ở trên không mà lại còn có thể lên tiếng nói được nữa.
Qúy vị nên rõ bất cứ ngÆ°á»i nào ná»™i công tinh thuần đến đâu, khi nhảy lên cÅ©ng phải nín hÆ¡i lấy sức nên ở trên không hÆ¡i ngừng má»™t chút thì không khó mà chỉ khó nhất là lên tiếng nói thôi. Há»… lên tiếng nói má»™t cái, là chân khí bài tiết ra ngay mà chân khí đã bài tiết, thì thế nào cÅ©ng phải rá»›t xuống.
Nay Tiểu Hồng thấy Bạch Mai làm được nhÆ° vậy mà không rá»›t xuống, trong lòng cÅ©ng phải kính phục thầm. TrÆ°á»›c kia nàng cứ tưởng võ công của sÆ° môn mình là thiên hạ vô địch, nhÆ°ng bây giá» nàng má»›i biết, ngÆ°á»i giá»i lại có ngÆ°á»i giá»i hÆ¡n, trá»i cao lại có trá»i cao hÆ¡n. Nàng có biết đâu môn Long Phi Cá»­u Thiên của Bạch Mai có thể ở trên không co mình ruá»—i ngÆ°á»i chín lần. Luyện tá»›i mức đó má»›i thiệt giá»i và còn có thể ngá»± khí phi hành nữa.
Hãy nói Tiểu Hồng nghe thấy Bạch Mai kêu gá»i, vá»™i lá»›n tiếng đáp:
- Chị Bạch Mai, em tới đây!
Vừa nói xong, nàng đã vá»™i nhảy tá»›i cạnh Bạch Mai liá»n.
Tiểu Hồng vừa nhảy lên, đã nghe thấy Bạch Mai hoan hô và giơ tay trái ra lôi Tiểu Hồng nhẩy xuống trước mặt Thanh Lam.
Khi xuống tá»›i mặt đất Tiểu Hồng mừng rỡ vô cùng, vá»™i nắm lấy tay Bạch Mai, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Ồ! Khinh công của chị cao siêu lắm!
Bạch Mai thấy Tiểu Hồng vá»›i Lam đại ca khen mình nhÆ° vậy, trong lòng mừng rỡ khôn tả, nhất là vì mình đã nghÄ© ra được cách đó nên ba ngÆ°á»i má»›i lại tụ há»p được vá»›i nhau nhÆ° thế. Nàng vừa cÆ°á»i vừa đẩy Tiểu Hồng má»™t cái, nÅ©ng nịu nói:
- Em không chịu đâu! Chị lại cÆ°á»i em rồi!
NhÆ°ng khi nàng quay đầu lại nhìn, thấy Lam đại ca cứ đứng ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn đống đá, và chân chàng cứ vẽ ngang vẽ dá»c hoài, hình nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© má»™t việc gì mà không thèm đếm xỉa đến mình vậy.
Tài sản của phamduy88

  #69  
Old 08-04-2008, 02:47 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 69

ÄÆ°á»ng Môn Tứ Bảo


Bạch Mai thấy Thanh Lam cứ ngẩn ngÆ°á»i ra, không thèm trả lá»i mình, nàng cảm thấy hÆ¡i vá»ng vì mãi nàng má»›i nghÄ© ra được mÆ°u kế này để ba ngÆ°á»i tụ há»p vá»›i nhanh được, mà không thấy chàng ta khen mình ná»­a lá»i.
Nàng cố ý nÅ©ng nịu, lá»›n tiếng há»i:
- Äại ca Ä‘ang nghÄ© ngợi gì thế?
Thanh Lam vẫn cứ nhìn xuống đất hoài, chỉ kêu “ Hừ†má»™t tiếng và há»i:
- Hai ngÆ°á»i còn nhá»› không? Thiếu nữ áo tía ở trên mặt đất vẽ những gì, mồm mình lẩm nhẩm mấy câu “Cá»­u Cung chi nghÄ©a, pháp dÄ© linh quy, nhị tứ vì kiên, lục bát vi túc...†thế bên dÆ°á»›i cô ta còn nói những gì nữa, hai ngÆ°á»i có nhá»› không?
Bạch Mai không thấy chàng nhìn mình, trong lòng càng không vui thêm, chẩu môi lên, hậm hực đáp:
- Nào ai biết được cái trò quỷ quái ấy là trò gì cơ chứ?
Tiểu Hồng nghe thấy Thanh Lam há»i nhÆ° vậy bá»—ng sá»±c nghÄ© đến sÆ° môn của mình cÅ©ng có má»™t trận pháp dùng NgÅ© Hành sinh khắc để chết địch, mà trận pháp này cÅ©ng tránh không khá»i căn cứ vào NgÅ© Hành Cá»­u Cung Bát quái, bá»n mình ba ngÆ°á»i trúng phải quá»· kế của yêu phu rồi bị dẫn vào chá»— mai phục này, nếu mình không biết cách Ä‘i của trận pháp này sẽ bị giam giữ ở trong trận này cho đến chết đói chứ không sao. Bây giá» Thanh Lam Ä‘ang nghÄ© đến cách phá giải bá»n mình không nên phá bÄ©nh. Vì vậy nàng má»›i khẽ kéo Bạch Mai má»™t cái, Ä‘ang định lên tiếng nói thì Thanh Lam đã lẩm bẩm nói tiếp:
- Nhị tứ vì kiên, lục bát vi túc, tả... tả...
Chàng chỉ nghĩ tới chữ “tả†chứ còn bên dưới là gì thì vẫn chưa nghĩ ra.
Bạch Mai Ä‘ang tức giận, thấy Thanh Lam nghÄ© mãi vẫn không nghÄ© ra, liá»n Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng, vá»™i đỡ lá»i:
- Tả tam hữu thất, đái cửu lý nhất, ngũ cư trung ương.
Thanh Lam bá»—ng nhảy bắn ngÆ°á»i lên, nắm lấy cánh tay Bạch Mai, vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Mai muá»™i thông minh thật ! Äúng tả tam hữu thật, ngÅ© cÆ° trung Æ°Æ¡ng. Äi! Chúng ta thá»­ Ä‘i xem.
Bạch Mai thấy mình vừa Ä‘á»c xong mấy câu đó. Lam đại ca mừng rỡ nhÆ° vậy, nàng cÅ©ng mừng theo, vừa có vẻ kinh ngạc há»i:
- Lam đại cạ..
Thanh Lam không đợi chá» nàng ta nói dứt, đã vá»™i cÆ°á»›p lá»i nói tiếp:
- Chúng ta cứ thá»­ xem có thể Ä‘i ra khá»i trận này không?
Lúc này Bạch Mai má»›i vỡ nhẽ, liá»n trố mắt lên há»i lại:
- Lam đại ca đã biết cách đi rồi? Ủa! Thế ra vừa rồi đại ca nghĩ cách để phá trận? Sao đại ca không sớm nói.
Thanh Lam cÆ°á»i khì má»™t tiếng, liá»n dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i thẳng vào trong đống đá loạn xạ không có thứ tá»±, thấy cá»­a ngõ trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, hình nhÆ° Ä‘i mãi vẫn không sao Ä‘i hết vậy, nên Ä‘i được má»™t quãng, chàng má»›i nhận thấy mình chỉ má»›i hiểu có má»™t ná»­a thôi thì làm sao mà ra khá»i trận pháp này được? Chàng cảm thấy má»i mệt liá»n dừng chân lại ngay.
Hai thiếu nữ nỠcứ lẳng lặng đi theo chứ không biết gì hết.
Thấy chàng đứng lại, hai nàng cũng đứng lại xem.
Äang lúc ấy, ba ngÆ°á»i cÅ©ng nghe thấy đằng xa bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i nói vá»ng tá»›i - Quỳnh nhi hồ đồ thá»±c chÆ°a biết tên tuổi ngÆ°á»i ta mà đã dụ há» vào trong trận rồi ! nhá»›...
- Cái gì cha cÅ©ng trách mắng con. Bá»n chúng bắt nạt con, tất nhiên chúng Ä‘á»u là những kẻ bất lÆ°Æ¡ng.
Thanh Lam đã nghe tiếng nói của thiếu nữ áo tía rồi, và còn biết nàng đã gá»i ngÆ°á»i cha tá»›i nữa. Chàng vừa lắng nghe tiếp, quả nghe thấy ngÆ°Æ¡i cha vá»›i giá»ng khàn nói tiếp:
- Hừ! Con nhỠbướng bỉnh quen từ hồi nhỠrồi, nên đến giỠvẫn không sao thay đổi được, nếu vừa rồi mắt cha không hoa thì kiếm quanh xông lên trên không ấy ắt phải thân pháp “Phi Long Cửu Thiên†của phái Côn Luân. Năm xưa nếu cha không gặp lão thần tiên thì cha làm gì còn được tính mạng sống đến bây giỠnữa? Con...con...
hà! Nếu con đã thất lá»… vá»›i môn hạ của lão thần tiên thá»±c, thì cha còn mặt mÅ©i nào mà gặp ngÆ°á»i ta nữa.
Tiếng nói càng ngày càng gần, Thanh Lam lại còn nghe thấy tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i nữa. Chàng ngạc nhiên vô cùng, vì vừa rồi Bạch Mai múa kiếm nhảy lên chứ có phải là mình đâu? Chàng liá»n nghÄ© thầm:
“Chẳng lẽ Phi Long Cá»­u Thiên cÅ©ng là thân pháp của phái Côn Luân hay sao?â€.
Chàng lại nghÄ© tá»›i tám thế kiếm pháp của Thiên Lý cô hành khách truyá»n thụ cho, lúc ấy chàng cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i giống thế Càn Khôn Nhất Kiếm của mình, nên chàng nghÄ© tiếp:
“Nếu Phi Long Cá»­u Thiên là thân pháp của phái Côn Luân thì chắc tám thế kiếm pháp kia cÅ©ng là kiếm pháp của Côn Luân chứ không sai? NhÆ° vậy, Thiên Lý cô hành khách thể nào cÅ©ng là ngÆ°á»i của phái Côn Luân, bằng không ông ta cÅ©ng có liên quan rất mật thiết vá»›i phái ấy†chàng nghÄ© tá»›i đấy bá»—ng hai mắt sáng ngá»i. Bạch Mai và Tiểu Hồng cÅ©ng Ä‘á»u mừng rỡ, thất thanh kêu ủa má»™t tiếng.
Vì lúc ấy ba ngÆ°á»i má»›i biết bá»n mình đã Ä‘i tá»›i cạnh cá»­a trận rồi mà không biết lối ra. Äồng thá»i ba ngÆ°á»i lại còn thấy má»™t ông già tóc đã hoa râm, mặt mÅ©i thanh tao Ä‘ang đứng ở phía đằng trÆ°á»›c.
Ông già ấy không đợi chá» bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i lên tiếng đã chắp tay chào và nói trÆ°á»›c:
Lão là Liễu Thanh Hà. Con gái lão là Giao Quỳnh hãy còn ít tuổi, không biết nếp tẻ gì cả, nên vừa rồi nó đã thất lễ với ba vị mong ba vị lượng thứ cho.
Nghe thấy đối phương tự nhận là Liễu Thanh Hà, Thanh Lam mừng thầm.
“Ông già này chả là Kiếm SÆ¡n ngÆ°á»i mà chúng ta Ä‘ang muốn kiếm là gì?†nghÄ© Ä‘oạn, chàng vá»™i đáp lá»… và trả lá»i:
- Thế ra lão trượng là Kiếm Sơn đấy, tiểu sinh ngưỡng mộ đại danh đã lâu, đến nay mới hân hạnh được gặp.
Thấy Thanh Lam biết rõ biệt hiệu của mình, Thanh Hà cÅ©ng phải ngạc nhiên và há»i lại:
- Lão ẩn cư ở đây mấy chục năm, chưa hỠlai vãng với một nhân vật giang hồ nào, sao lại biết được rõ được như thế?
Nói tá»›i đó, hình nhÆ° sá»±c nghÄ© đến má»™t việc gì, liá»n kêu “ ồ†má»™t tiếng, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Thiếu hiệp quý tính đại danh là gì? Lão chưa thỉnh giáo? Vừa rồi lão đi tới, thấy trong trận có kiếm khí bốc lên, và thấy xử dụng Long Phi Cửu Thiên thân pháp, vì vậy lão đoán chắc thiếu hiệp là cao túc của phái Côn Luân.
Thanh Lam vội đáp:
- Lão trượng quá khen đấy thôi, tiểu sinh Giang Thanh Lam, môn hạ của phái Không Äá»™ng, vừa rồi lão trượng trông thấy thân pháp Long Phi Cá»­u Thiên ấy là của tiểu muá»™i tiểu sinh xá»­ dụng đấy.
Nói xong, chàng giá»›i thiệu Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng hai ngÆ°á»i cho Kiếm SÆ¡n.
Thanh Hà bá»—ng lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i và nói tiếp:
- Lão ngưỡng mộ Không Không lão nhân đã lâu và Côn Luân lão thần tiên lại là ân nhân của lão. Ngày hôm nay lão được gặp quý vị Ở nơi đây thực là hân hạnh vô cùng.
Nói tá»›i đó ông ta bá»—ng quay ngÆ°á»i lại quát con gái rằng:
- Quỳnh nhi, có mau lại đây xin lỗi ba vị không?
Giao Quynh đứng ở cạnh phía sau cha, tuy thấy cha bảo mình xin lỗi, nhưng nàng vẫn có vẻ không bằng lòng và nghĩ:
“NgÆ°á»i ta bắt nạt mình, mình còn phải xin lá»—i ngÆ°á»i, thế thì nghÄ©a lý gì?â€.
Nàng vừa nghÄ© vừa bá»±c mình, hai má Ä‘á» bừng, nhÆ°ng nàng không dám cưỡng lá»i cha, đành phải tiến lên vái ba ngÆ°á»i má»™t lại.
Thanh Lam vội ngăn và nói:
- Xin lão trượng không nên bắt cô nương làm như vậy. Câu chuyện vừa rồi hoàn toàn do sự hiểu lầm mà nên hết. Vả lại hai cô em gái của tiểu sinh cũng không nên không phải, vậy mong lão trượng đừng có trách cứ lệnh ái như thế.
Giao Quỳnh đưa mắt nhìn liếc nhìn chàng, và nghĩ thầm:
“Thế má»›i phải chứ, việc này là lá»—i tá»± Ở nÆ¡i hai ngÆ°á»i em gái chàng trÆ°á»›câ€.
Thanh Hà vội đáp:
- Tiểu nữ mồ côi mẹ từ hổi còn nhá», lão lại bận việc suốt ngày, nên nó má»›i hÆ° quen Ä‘i rồi. Mong ba vị đừng có chê cÆ°á»i nhé.
Nói tá»›i đó, ông ta nhìn lên trá»i và nói tiếp:
- NÆ¡i đây cách tệ xá không xa lắm, má»i thiếu hiệp cùng hai vị cô nÆ°Æ¡ng đến tệ xá xÆ¡i chén nÆ°á»›c đã.
Vì chuyến Ä‘i này Thanh Lam định Ä‘i kiếm ông ta nên ông ta không má»i, chàng cÅ©ng xin cầu kiến liá»n. Nay có cÆ¡ há»™i này, khi nào chàng chịu bá» qua, vá»™i đáp:
- Lão trượng đã có nhã y như vậy, tiểu sinh đâu dám khước từ.
Thanh Hà nghe nói càng mừng rỡ thêm, liá»n Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng. Cả bá»n bÆ°á»›c ra khá»i thạch trân Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng núi tiến thẳng vá» phía trÆ°á»›c. Má»™t lát sau, đã vượt qua má»™t ngá»n núi và đã trông thấy má»™t con suốt Ä‘ang chảy róc rách, cạnh suối có má»™t con Ä‘Æ°á»ng đất nhá», chá»— tận cùng của con Ä‘Æ°á»ng có mấy căn nhà lá, xung quanh nhà lá trồng mấy khóm trúc.
Liá»…u Thanh Hà dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i vào trong nhà, còn Giao Quỳnh thì Ä‘i thẳng vào nhà trong.
Thanh Lam thấy phòng khách này bày biện rất giản dị, ngoài bàn ghế ra không có vật gì khác cả, nhÆ°ng quét dá»n rất sạch sẽ.
Má»i ngÆ°á»i ngồi xuống xong. Giao Quỳnh đã bÆ°ng nÆ°á»›c ra má»i uống.
Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng hai ngÆ°á»i tuy hãy còn tính trẻ con, nhÆ°ng lúc này cÅ©ng đã nhận ra Giao Quỳnh khác Giao CÆ¡ thá»±c, nên hai ngÆ°á»i má»›i biết sá»± hiểu lầm này là do mình lá»— mãng mà nên.
Bạch Mai mặt Ä‘á» bừng, gượng cÆ°á»i nhÆ°ng vẫn không dám lên tiếng nói. Còn Tiểu Hồng thì dù sao cÅ©ng già dặn hÆ¡n, nên nàng vá»™i đứng dậy và khẽ nói:
- Cảm ơn chị, chỉ tại chị em chúng tôi lỗ mãng, nên mới có sự hiểu nhầm nhau vừa rồi, mong chị lượng thứ cho nhé.
Bạch Mai vá»™i xen lá»i nói:
- Chị Giao Quỳnh này, thân pháp của chị thần diệu thực, Lam đại ca nói đó là Cửu Cung Bát Quái thân pháp có phải thế không chị?
Thấy hai nàng lên tiếng nói như vậy, Giao Quỳnh cũng nguôi cơn giận ngay, mặt cơ hồ thẹn liếc nhìn Thanh Lam một cái rồi mới khẽ đáp:
- Tài ba của hai chị còn cao siêu hÆ¡n em ngÆ°á»i, em... Phải, Giang thiếu hiệp nói rất đúng, thân pháp của em là do cha em căn cứ vào trận pháp Cá»­u Cung Bát Quái biến hóa thành, má»—i má»™t cung của Cá»­u Cung Ä‘á»u có thể biến hóa thành Bát Quái, nên thân pháp ấy có bảy mÆ°Æ¡i hai thế tất cả, rồi từ má»™t đến bảy mÆ°Æ¡i hai vòng quanh Cá»­u cung thành má»™t cái vòng tròn, má»—i cái vòng tròn, má»—i cái vòng tròn lại có tám kiểu biến hóa, chá»— giáp giá»›i lại có những bốn vòng, cá»™ng tất cả lại là mÆ°á»i ba vòng. NhÆ°ng có số ấy nhân lên vá»›i nhau, nên tổng số của nó là hai trăm chín mÆ°Æ¡i hai thế.
Nàng thao thao bất tuyệt nói như vậy, kể cho Bạch Mai nghe nhưng thực sự nàng có dụng ý nói cho Thanh Lam hay.
Nghe nàng nói xong, Thanh Lam má»›i vỡ nhẽ, vá»™i cÆ°á»i và đỡ lá»i:
- Cao luận của cô nÆ°Æ¡ng khiến tiểu sinh sáng trí ra liá»n. Không ngá» Cá»­u Cung Bát Quái lại biến hóa thần diệu đến nhÆ° thế. Thảo nào tiểu sinh bị vây ở trong trận nhất thá»i không sao lÄ©nh há»™i nổi.
Thanh Hà vừa cÆ°á»i vừa quát bảo Giao Quỳnh rằng:
- Quỳnh nhi, con má»›i há»c được má»™t chút xíu mà dám ra khoe khoang nhÆ° vậy, không sợ Giang thiếu hiệp cÆ°á»i cho hay sao?
Giao Quỳnh mặt đỠbừng, nũng nịu đáp:
- Con không chịu đâu. Vừa rồi chị Mai há»i, con trả lá»i chị ấy đấy, chứ có phải là con khoe khoang đâu mà cha cÅ©ng nói.
Thanh Hà lại nói tiếp:
- Muộn lắm rồi, chắc Giang thiếu hiệp với hai cô nương chưa ăn uống gì đâu, con có mau vào bếp làm cơm thiết khách không?
Giao Quỳnh còn quay đầu đáp:
- Con đã nhóm lá»­a rồi, thịt hổ khô vá»›i hÆ°Æ¡u khô không phải nấu nÆ°á»›ng gì cả, chỉ cần thái nhá» là ăn được ngay. Cha có khách tá»›i, có ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i cha, cha lại Ä‘uổi con vào nhà trong...
Nàng vừa Ä‘i vừa nói nhÆ° thế, Thanh Hà nhìn theo sau lÆ°ng con gái rồi cÆ°á»i khì má»™t tiếng, rồi quay đầu lại há»i Thanh Lam tiếp:
- Giang thiếu hiệp ba vị Ở nơi xa tới Kiếm Môn không biết có công việc gì thế?
Thanh Lam không giấu giếm gì hết, bèn Ä‘em chuyện mình kết oán vá»›i Yến SÆ¡n song kiệt, Bích Mục Thiá»n thừ tầm tù. Nữ đệ tá»­ của phái Côn Luân là Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng tưởng lầm là bị ÄÆ°á»ng Thiên Sinh bắt cóc, nên mình Ä‘i theo dõi vào Tứ Xuyên này. Mình sợ đôi bên hiểu lầm nhau, nên má»›i vá»™i Ä‘uổi theo. Không ngá» khi Ä‘i tá»›i NgÆ°u Can Mã Phế giáp thì bị Thiên Sinh phái ngÆ°á»i đón đánh.
Sau Ä‘i tá»›i Triá»u Vân Phong gặp thị tỳ của Băng Phách phu nhân, má»›i biết má»™t nghÄ©a muá»™i khác của mình là Lan Nhi trúng phải NgÅ© Äá»™c chưởng, phải có Hồng Hoàng châu má»›i giải Ä‘á»™c được. Vì vậy mình má»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t tá»›i đây để há»i mượn Hồng Hoàng châu chữa ná»c Ä‘á»™c cho ngÆ°á»i nghÄ©a muá»™i ấy. Khi tá»›i tiá»n sÆ¡n thì vừa gặp Giao Quỳnh, hai nàng nghÄ©a muá»™i của mình lại tưởng lầm nàng là Giao CÆ¡, nên má»›i có sá»± đấu vá»›i nhau nhÆ° thế. Chàng nhất nhất kể hết cho ông già há» Liá»…u nghe.
Kiếm SÆ¡n nghe Thanh Lam nói xong, liá»n thở dài má»™t tiếng và đáp:
- Thiếu hiệp vá»›i hai vị cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải ngÆ°á»i ngoài, lão chả cần giấu giếm làm chi. Sá»± thá»±c Ngô Tấn Äình vá»›i ÄÆ°á»ng Thiên Sinh Ä‘á»u là đồng môn sÆ° huynh của lão đấy.
Thanh Lam nghe nói giật mình kinh hãi, vá»™i há»i lại:
- Thế ra lão trượng cÅ©ng là ngÆ°á»i của ÄÆ°á»ng môn đấy à?
- Lão chính là đệ tá»­ của ÄÆ°á»ng môn, nhÆ°ng Tây Xuyên ÄÆ°á»ng môn xÆ°a nay vẫn khét tiếng thiên hạ vá»›i cách sá»­ dụng chất Ä‘á»™c đã hÆ¡n hai trăm năm rồi. Năm xÆ°a, thủy tổ truyá»n lại má»™t bá»™ Äá»™c kinh và có viết lại hai câu di huấn, hai câu ấy là “Thống xuất bách Ä‘á»™c, dÄ© giải dân ách†chức chưởng môn Ä‘á»i nào cÅ©ng do đệ tá»­ há» ÄÆ°á»ng đảm nhiệm. ÄÆ°á»ng môn tứ bảo Ä‘á»u trao cho ngÆ°á»i chưởng môn cai quản.
- ÄÆ°á»ng môn Tứ bảo nào?
Bạch Mai bá»—ng xen lá»i nhÆ° thế.
Thanh Hà đáp:
- ÄÆ°á»ng môn Tứ bảo là Kinh, Bào, Châu, Can, Kinh là Äá»™c Kinh, Bào là Äá»™c Bào, Châu là Hồng Hoàng châu còn Can là cây trượng Lan can...
Bạch Mai có vẻ thất vá»ng há»i tiếp:
- Theo lá»i lão bá bá nói thì hạt Hồng Hoàng châu vẫn ở trong tay ÄÆ°á»ng Thiên Sinh phải không?
Nàng má»™t lòng nhá»› nhung, vết thÆ°Æ¡ng bị NgÅ© Äá»™c chưởng đánh của Lan Nhi cần phải có Hồng Hoàng châu má»›i cứu chữa được, nên nàng thở dài má»™t tiếng, nháy mắt vá»›i Thanh Lam má»™t cái rồi há»i chàng rằng:
- Chị Lan Nhi phải có Hồng Hoàng châu má»›i chữa khá»i, biết làm sao bây giỠđây hả đại ca?
Thanh Hà vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i:
- Cô nÆ°Æ¡ng khá»i nóng lòng sốt ruá»™t nhÆ° thế vá»™i, lá»i nói của lão đã xong đâu.
Bạch Mai thở dài há»i tiếp:
- Thế lão bá bá có cách mượn được đấy à?
Thanh Hà đáp:
- Sau đó truyá»n đến tay Tiên tổ sÆ°. Tiên tổ sÆ° nhận thấy bốn báu vật cùng tập trung trong tay má»™t ngÆ°á»i, nhỡ ngÆ°á»i đó là kẻ bất chính làm hại võ lầm thì lấy ai ra kiá»m chế nổi. Cho nên tiên sÆ° tổ má»›i lập lại má»™t Ä‘iá»u môn quy là ngoài cuốn Äá»™c kinh vá»›i cây Trượng Lan Can là phải để cho ngÆ°á»i chưởng môn giữ, còn lại Äá»™c Bào vá»›i Hồng Hoàng châu thì phải truyá»n cho hai ngÆ°á»i môn hạ khác để kiá»m chế lẫn nhau. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i môn hạ ấy, trÆ°á»›c khi sắp quy tiên thì phải Ä‘em hai vật báu ấy vá» trả cho sÆ° môn để trao lại cho hai đệ tá»­ Ä‘á»i dÆ°á»›i tiếp quản. Môn hạ của tiên sÆ° chỉ có ba anh em sÆ° huynh, sá»± đệ lão phu, nên đại sÆ° huynh được quản lý cái áo Äá»™c Bào, còn chưởng môn nhị sÆ° huynh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên được giữ cuốn Äá»™c kinh vá»›i chiếc gậy Lan Can, còn lão thì được giữ Hồng Hoàng châu, từ đó đến giá».
Bạch Mai nghe thấy ông ta nói nhÆ° thế liá»n thở hắt ra má»™t cái rồi nói tiếp:
- Lão bá bá, Äá»™c bào vá»›i cây trượng Lan Can là cái gì thế?
Thanh Hà ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp:
- Hai thứ đó vốn dÄ© là vật báu của bổn môn, không thể cho ngÆ°á»i ngoài biết rõ được, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng là môn hạ của Côn Luân lão thần tiên, nên lão có nói ra cÅ©ng không sao.
- Lão bá bá, cháu nàng ghe thấy bá bá nói hai vật ấy, cháu chắc là trò chÆ¡i gì rất thích thú, nên cháu má»›i há»i nhÆ° vậy. Nếu lão bá bá nhận thấy không tiện nói ra cho ngÆ°á»i ngoài hay thì xin lão bá bá đừng nói nữa.
- Cô nÆ°Æ¡ng thật là ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp, bụng dạ lại quang mình lá»—i lạc nhÆ° vậy, cô nÆ°Æ¡ng đã há»i tá»›i, khi nào lão lại không nói cho cô nÆ°Æ¡ng hay. Cái áo Äá»™c bào ấy dệt bằng tÆ¡ Thiên tằm,vào nÆ°á»›c không Æ°á»›t, vào lá»­a không cháy, bảo Ä‘ao bảo kiếm chém không rách, vả lại bên trong lại có chất Ä‘á»™c rất mạnh, ngÆ°á»i nào mặc nó phải luyện qua NgÅ© Äá»™c thần công má»›i có thể mặc được, nhất đấu đối địch, khí giá»›i của đối phÆ°Æ¡ng chỉ khẽ đụng vào cái áo bào ấy má»™t cái, chất Ä‘á»™c trong áo sẽ truyá»n qua khí giá»›i mà chạy vào trong ngÆ°á»i kẻ địch, bất cứ linh dược gì cÅ©ng không sao giải cứu được. Nếu ngÆ°á»i mặc nó có ná»™i công tinh thâm, sẽ có thể sá»­ dụng chân khí đả thÆ°Æ¡ng kẻ địch được. Vì cái áo bào ấy quá ác Ä‘á»™c, tiên sÆ° tổ đã ra má»™t cấm lệ, là nếu không phải gặp kẻ thâm thù đại địch thì không được phép xá»­ dụng đến nó. Cho nên ngÆ°á»i trên giang hồ ít ai biết tá»›i chuyện này. Vả lại khi đã sá»­ dụng tá»›i kẻ địch thể nào cÅ©ng bị toi mạng ngay, nhÆ° vậy không sợ ngÆ°á»i ngoài tiết lá»™.
Thanh Lam nghe tới đây rùng mình một cái, thầm nghĩ:
“Thế ra ÄÆ°á»ng môn của Tứ Xuyên lại có thứ võ khí Ä‘á»™c ác nhÆ° vậyâ€.
Tiểu Hồng sinh trưởng ở Bắc Hải, sÆ° phụ của nàng võ công thông huyá»n, ngày thÆ°á»ng vẫn nói cho nàng hay rất nhiá»u Ä‘iển cố của võ lâm nhÆ°ng cái áo Äá»™c bào này thì chÆ°a há» nói tá»›i cho nàng hay. Vì vậy nàng cÅ©ng lên tiếng há»i:
- ThÆ°a lão bá bá, Äá»™c bào là má»™t thứ trong ÄÆ°á»ng môn tứ bảo, đã lợi hại nhÆ° vậy, còn Lan Can trượng là vật của ngÆ°á»i chưởng môn cất giữ chắc còn lợi hại hÆ¡n phải không?
Thanh Hà đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng Ä‘oán rất đúng, Lan Can vốn dÄ© là má»™t thứ cây cổ thuá»™c loại Sa ÄÆ°á»ng, nó trong và xanh biếc nhÆ° ngá»c Phỉ Thúy, Ä‘ao kiếm thÆ°á»ng sao chặt nổi nó. Vì trượng Lan Can là khí giá»›i tùy thân của tiên sÆ° tổ năm xÆ°a, trên gậy có bôi má»™t thứ thuốc mê, bất cứ ngÆ°á»i hay súc vật, há»… đứng đối diện nó là thấy thần trí mê man, chân tay tê tái, mất hết sức phản khách. Năm xÆ°a tiên sÆ° vào núi sâu hái thuốc hoàn toàn nhá» có chiếc gậy ấy má»›i bình yên vô sá»±.
Thanh Lam nghe nói tá»›i đó, sá»± nghÄ© đến khi ở TrÆ°á»ng Hận Cốc khẩu, mình bị ÄÆ°á»ng Thiên Sinh làm cho mê man bất tỉnh mà không hay, đến giá» chàng má»›i biết mình đã bị Thiên Sinh dùng cây gậy trúc quét qua mặt má»™t cái rồi mình mê man bất tỉnh ngay.
NghÄ© tá»›i đó, chàng lại nghe thấy Bạch Mai lên tiếng há»i lại:
- Lão bá bá vừa nói độc bào với trượng Lan Can lợi hại như vậy, chả lẽ trên thiên hạ không còn vật gì kìm chế được nói hay sao?
Tài sản của phamduy88

  #70  
Old 08-04-2008, 02:48 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 70

Biến Äổi Má»™t Cách Äá»™t Ngá»™t


Thanh Hà vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Năm xÆ°a tiên tổ sÆ° Ä‘i tìm kiếm các thứ Ä‘á»™c vật, mục đích cÅ©ng là để giải cứu tai ách cho dân chúng. Äá»™c bào vá»›i Lang Cao trượng chỉ là những vật dùng để há»™ thân khi Ä‘i vào hang núi sâu kiếm thuốc đấy thôi sao lại không có thứ hoá giải được nó cÆ¡ chứ?
Bạch Mai trố mắt lên và há»i tiếp:
- Những vật đó là những vật gì thế?
- Hồng Hòang châu.
- Hồng Hòang châu ư?
Bạch Mai kinh ngạc kêu "ủa" má»™t tiếng há»i lại. Thanh Hà nói tiếp:
- Hồng Hòang châu có thể giải được các thứ kỳ Ä‘á»™c của thiên hạ nên nó má»›i thá»±c là vật chí báu của ÄÆ°á»ng môn.
Nói tá»›i đó, Thanh Hà cúi đầu nhìn xuống đất, ngẫm nghÄ© giây lát rồi bá»—ng thò tay vào túi lấy má»™t há»™p ngá»c nho nhá» ra, hai bàn tay hÆ¡i run run Ä‘Æ°a Thanh Lam, trịnh trá»ng nói tiếp:
- Giang thiếu hiệp đã cần dùng đến nó xin cứ tạm giữ lấy. Khi nào dùng xong, thiếu hiệp trả lại cho lão.
Thanh Lam không biết trong há»™p ngá»c ấy Ä‘á»±ng vật gì vá»™i đứng dậy há»i:
- Thưa lão trượng, vật này ...
Thanh Hà không đợi chá» chàng nói dứt, đã mỉm cÆ°á»i đáp:
- Hồng Hòang châu.
- Hồng Hòang châu ư?
Thanh Lam cũng kinh ngạc đến cuống cả chân tay, bụng bảo dạ rằng:
"Kiếm SÆ¡n cÆ° sÄ© xuất thân ÄÆ°á»ng Môn, ta Ä‘ang kết thù kết oán vá»›i ÄÆ°á»ng môn mà ông lại vui lòng Ä‘Æ°a cho ta mượn vật báu của sÆ° môn dùng để khắc chết Ä‘á»™c vật nhÆ° vậy?".
Chàng vừa nghĩ tới đó thì Thanh Hà đã thở dài và nói tiếp:
- Giang thiếu hiệp là cao túc của phái Côn Luân, lệnh muá»™i lại là môn hạ của Côn Luân lão thần tiên, chỉ ná»™i hai vấn Ä‘á» này cÅ©ng đủ bảo đảm nên lão không cho mượn sao được? Huống hồ lệnh nghÄ©a muá»™i, Lan nhi cô nÆ°Æ¡ng, lại bị NgÅ© Äá»™c chưởng của đại sÆ° huynh lão đánh trúng, phải có Hồng Hòang châu này má»›i chữa khá»i được. Dù là ngÆ°á»i ngoài lão cÅ©ng phải tuân theo di huấn của sÆ° tổ mà ra tay giải Ä‘á»™c cho thiên hạ. NhÆ°ng ...
Bạch Mai vá»™i xen lá»i khen ngợi:
- Lão bá bá có bụng tốt thực!
Thanh Lam lại há»i tiếp:
- Lão trượng còn muốn dặn bảo Ä‘iá»u gì xin cứ cho biết rõ?
Thanh Hà lại thở dài một tiếng nữa rồi nói tiếp:
- Từ khi Nhị sÆ° huynh nhận chức chưởng môn đến giá», mấy chục năm nay đã không tuân theo di huấn của sÆ° tổ thì chá»›, lại còn dám chế luyện rất nhiá»u thuốc Ä‘á»™c Ä‘em bán cho thiên hạ để cầu lợi.
Äại sÆ° huynh không những không khuyên bảo thì chá»›, trái lại còn nối giáo cho giặc, khiến ÄÆ°á»ng môn xÆ°a nay vẫn được tiếng là chuyên giải bách Ä‘á»™c cho thiên hạ biến thành lÆ°u cốc thiên hạ. Lão đã khuyên ngăn mấy lần vì thế mà anh em gây gổ vá»›i nhau, nên lão má»›i đến đây ẩn cÆ° không chịu ra ngoài nữa là thế. Không ngá» Äại sÆ° huynh vá»›i Nhị sÆ° huynh càng ngày càng tệ thêm, đã gây hấn vá»›i Giang thiếu hiệp, môn hạ của Côn Luân lão thần tiên, lại còn liên can đến Tuyết SÆ¡n Băng Phách Phu nhân. Äá»™c cung tuy lợi hại thá»±c, nhÆ°ng vá»›i tài ba của thiếu hiệp và hai vị cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đủ phá tan.
Vậy mong ba vị hãy nể mặt lão, nếu phen này có thể giảng hòa được thì rất hay, nếu vạn nhất hai vị sÆ° huynh thị Ä‘á»™c vật làm khó dá»… ba vị, ba vị chỉ cần hạt Hồng Hoàng châu này cÅ©ng đủ phá giải những chất Ä‘á»™c của há».
Nói tá»›i đây ông ta ngập ngừng không muốn nói. Sau cùng ông ta liếc nhìn ba ngÆ°á»i má»™t cái rồi má»›i nói tiếp:
- Từ khi tiện ná»™i tạ thế lão chỉ sống vá»›i hai đứa con gái thôi, nhÆ°ng con gái lá»›n của lão vái Nhị sÆ° huynh làm sÆ° phụ từ hồi còn nhá», nếu ba vị có gặp nó, làm Æ¡n nÆ°Æ¡ng tay há»™.
Thanh Lam vá»™i đỡ lá»i:
- Tiểu sinh vá»›i ÄÆ°á»ng môn vốn dÄ© không có thù hằn gì hết. Vả lại mục đích của tiểu sinh tá»›i đây là chỉ sợ Hồng Tuyến cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm cá» sát vá»›i lịnh sÆ° huynh thôi, nay lão trượng lại bảo nhÆ° vậy, tiểu sinh đâu dám không tuân lệnh.
Bạch Mai lại há»i tiếp:
- Thưa lão bá bá, đại lệnh ái của bá bá tên là gì thế?
Thanh Hà cau mày lại đáp:
- Nhũ danh của nó tên là Giao Cơ!
- Liá»…u Giao CÆ¡ ...
Thanh Lam nghe nói lại ngạc nhiên, lẩm bẩm nói như vậy mà bụng bảo dạ rằng:
"Äúng rồi, thảo nào vừa rồi chúng ta ba ngÆ°á»i cứ tưởng lầm Giao Quỳnh là Giao CÆ¡. Tuy cá»­ chỉ của hai ngÆ°á»i hÆ¡i khác nhau, nhÆ°ng còn mặt mÅ©i thì giống nhau nhÆ° đúc, thật không ngá». NhÆ° vậy đủ thấy kinh nghiệm giang hồ của ta vẫn còn non ná»›t lắm.".
- Ủa, cô ta là Cầm Thất tiên tử ư?
Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng Ä‘á»u ngạc nhiên và đồng thanh há»i.
Thanh Hà gượng cÆ°á»i đáp:
- Chắc ba vị đã gặp đại tiểu nữ ở Vu Sơn rồi? Nó làm môn hạ của Nhị sư huynh, gần mực thì đen, nó đã tiêm nhiễm những hành vi bất chính. Lão đã cảnh cáo nó luôn luôn, vì thế nó ít khi dám vỠnhà.
Nó đã có Ä‘iá»u gì xúc phạm ba vị, mong ba vị lượng thứ ...
- ThÆ°a cha, cÆ¡m và thức ăn đã dá»n ra rồi, cha còn cứ thao thao bất tuyệt nói hòai.
Giao Quỳnh ở trong nhà bước ra, tay bưng mâm thức ăn và cơm vừa đặt lên trên bàn vừa nói.
Thanh Hà vá»™i đứng dậy, cÆ°á»i ha hả nói tiếp vá»›i ba ngÆ°á»i:
- Chốn sÆ¡n dã không có thức ăn ngon lành nhÆ° ở dÆ°á»›i phố, má»i ba vị hãy xÆ¡i tạm cho đỡ đói.
Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy trên bàn tuy có bày bảy tám món ăn, nhÆ° các thứ hổ khô, nai khô, nhÆ°ng măng và rau Ä‘á»u tÆ°Æ¡i tốt, hÆ¡i thÆ¡m xông lên tận mÅ©i, nên không má»™t ai còn khách sáo nữa Khi má»i ngÆ°á»i đã ngồi vào bàn rồi, Thanh Hà liá»n nâng chén lên má»i:
- Äây là rượu của lão đã lấy nÆ°á»›c suối cất, Giang thiếu hiệp xÆ¡i thá»­ má»™t chén, xem có uống được không?
Thanh Lam vừa nhấp thá»­ má»™t há»›p đã thấy rượu ấy thÆ¡m ngon khôn tả, liá»n khen ngợi luôn miệng. Chàng lại ăn thá»­ mấy món, ăn thấy món nào cÅ©ng Ä‘á»u ngon hết, lại tắc lưỡi khen ngÆ°á»i làm thức ăn khéo.
Giao Quỳnh thấy chàng khen vừa hổ thẹn vừa mừng thầm.
Bạch Mai với Tiểu Hồng cũng khen ngợi nàng mấy câu, tiệc rượu hôm ấy thực là vui vẻ.
Tối hôm đó, Bạch Mai, Tiểu Hồng ngủ chung vá»›i Giao Quỳnh má»™t giÆ°á»ng. Ba ngÆ°á»i chuyện trò suốt đêm, còn Thanh Lam thì được má»i vào ngủ cùng phòng vá»›i Thanh Hà, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i, nên vừa lên giÆ°á»ng chàng đã ngủ ngay.
Sáng ngày hôm sau, Thanh Lam vì nóng lòng đi Hùng Nhĩ Sơn nên chàng vội cáo từ Thanh Hà.
Giao Quỳnh rất quyến luyến Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng. Hai cha con tiá»…n khách ra tận ngoài cốc khẩu má»›i quay trở vá».
Hãy nói bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i thì có khinh công liá»n vượt núi qua non, leo qua dãy núi Kiếm môn rồi tá»›i dãy núi Lá»™c Äầu.
TrÆ°a ngày thứ hai, ba ngÆ°á»i đã tá»›i chân núi Hùng NhÄ©. Núi này cao chá»c trá»i, đá má»c lởm chởm. Ngoài những cây cá» má»c um tùm ra thì không có má»™t bóng ngÆ°á»i nào dám lai vãng ở gần đó hết. Ba ngÆ°á»i không biết Äá»™c Cung ở đâu, muốn há»i thăm lại kiếm mãi cÅ©ng không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i nào hết.
Châu Nhi thừa lệnh Băng Phách Phu Nhân chỉ dặn ba ngÆ°á»i đợi chỠở núi Hùng NhÄ© thôi, chứ không nói đợi ở đâu, nên nhất thá»i ba ngÆ°á»i không biết Ä‘i đâu mà tìm kiếm?
Tính nết của Bạch Mai rất lÆ°Æ¡ng thiện. Nàng nhá»› nhung Lan Nhi vô cùng, nhận thấy Lan Nhi là ngÆ°á»i bạn gái thứ nhất của mình, nay đến cứu ngÆ°á»i bạn ấy mà không biết ngÆ°á»i bạn gái ấy ở đâu thì làm sao mà tìm kiếm ra được, nên nàng nóng lòng sốt ruá»™t hÆ¡n ai hết, vá»™i lên tiếng há»i:
- Lam đại ca, Băng Phách phu nhân đợi chúng ta ở đâu thế?
Không biết hiện giỠchị Lan Nhi ra sao?
Thanh Lam cÅ©ng bàng hoàng, nhÆ°ng chàng nghÄ© lại Băng Phách phu nhân đã sai Châu Nhi Ä‘i hẹn Æ°á»›c nhÆ° vậy thì thế nào bà ta cÅ©ng tá»›i, nên chàng quyết định cả bá»n hãy chỠở đó chốc lát đã.
Chàng nghÄ© nhÆ° thế, Ä‘ang định trả lá»i Bạch Mai, thì bá»—ng thấy Tiểu Hồng quát há»i:
- Ai mà lén lén lút lút ở trong rừng thế? Có mau bước ra đây không?
Nàng vừa nói dứt, đã có hai cái bóng ngÆ°á»i ở trong rừng bÆ°á»›c ra, cung kính há»i:
- Có phải Hoành Thiên Nhất Kiếm Giang thiếu hiệp đấy không? Bá»n tiểu nhân đợi chỠở đây đã lâu!
Thanh Lam cả mừng, lại tưởng rằng Băng Phách phu nhân sai chúng đến để nghinh đón mình, nhÆ°ng khi chàng ngá»­ng đầu lên thì thấy hai đại hán áo Ä‘en, tuy vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, mà vẫn không sao che lấp được bá»™ mặt hung ác. Vả lại, vì chÆ°a gặp há» bao giá», nên chàng ngẩn ngÆ°á»i trong giây lát rồi gật đầu đáp:
- Chính tiểu sinh là Giang Thanh Lam đây! Hai vị thừa lệnh ai tới đón chúng tôi thế?
Hai đại hán áo Ä‘en vá»™i tiến lên mấy bÆ°á»›c, Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng má»™t cái, rồi cÆ°á»i nịnh nói tiếp:
- Tiểu nhân thừa lệnh ngÆ°á»i chưởng môn vá»›i Ngô lão gia tá»›i đây cung kính đợi chá» hiệp giá của ba vị. Hiện giá» có danh thiếp ở đây, xin Giang thiếu hiệp qua mắt cho!
Nói xong, một tên móc túi lấy hai tỠdanh thiếp, một xanh một vàng ra, cung kính đưa cho Thanh Lam.
Thanh Lam nghe nói ngạc nhiên, bụng bảo dạ rằng:
"Chúng nói ngÆ°á»i chưởng môn vá»›i Ngô lão gia, rõ ràng là ám chỉ ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vá»›i Ngô Tán Äình rồi. Sao bá»n mình ba ngÆ°á»i vừa tá»›i Hùng NhÄ© sÆ¡n này mà chúng đã biết và phái ngÆ°á»i tá»›i nghênh đón rồi?".
- Lam đại ca, ai sai hỠtới thế? Có phải là Băng Phách phu nhân không?
Bạch Mai thấy chúng rút danh thiếp ra, có vẻ ngạc nhiên liá»n tá»›i gần khẽ há»i nhÆ° vậy.
Thanh Lam đỡ lấy danh thiếp, thấy lá thiếp màu xanh đỠnhững chữ viết bằng kim nhũ như sau:
"ÄÆ°á»ng Thiên Sinh mục thủ bái kính" còn cái thiếp màu vàng thì viết:
"Ngô Tán Äình vái chào".
Bạch Mai trông thấy hai cái thiếp ấy càng kinh ngạc thêm vá»™i há»i tiếp:
- Ủa! Thế ra chính là ÄÆ°á»ng Thiên Sinh bảo chúng đến để nghênh đón đấy à?
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i nói vá»›i hai đại hán rằng:
- Tiểu sinh Ä‘ang không biết Ä‘Æ°á»ng lối của quý môn, muốn phiá»n hai vị Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng.
Nói xong, chàng bỠhai lá thiếp vào túi. Hai đại hán áo đen đưa mắt nhìn nhau, rồi cung kính nói tiếp:
- NgÆ°á»i chưởng môn vá»›i Ngô lão gia đã ở trong Äá»™c Cung chỠđại giá của ba vị. Xin thứ lá»—i bá»n tiểu nhân Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c.
Tiểu Hồng vá»™i há»i:
- Con tiện tỳ Cầm Thất có ở trong ấy không?
Äại hán lạnh lùng đáp:
- Tiểu nhân chỉ biết thừa lệnh Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng thôi, cô nÆ°Æ¡ng đến Äá»™c Cung sẽ biết liá»n.
Nói xong, chúng quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn. Tiểu Hồng thấy thế liá»n trợn ngược đôi lông mày lên quát há»i tiếp:
- Các ngươi dám nói bướng với cô nương này như thế phải không?
Nàng vừa nói vừa giÆ¡ chưởng lên, Ä‘ang định tấn công vào lÆ°ng của hai đại hán ná». Thanh Lam thấy vậy khuyên bảo:
- Nhiếp cô nương! Hà tất phải chấp nhất chúng mà làm chi!
Hai đại hán là những ngÆ°á»i có khinh công khá nhất của bá»n đệ tá»­ của ÄÆ°á»ng môn, nên bÆ°á»›c chân của chúng cÅ©ng Ä‘i lẹ lắm. Chỉ trong nháy mắt, chúng đã Ä‘i xa được năm sáu trượng liá»n.
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i, liá»n theo hai đại hán kia Ä‘i luôn, Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng cÅ©ng phải Ä‘i theo nốt.
Khi vào tá»›i trong bụi lau, hai đại hán áo Ä‘en càng Ä‘i nhanh nhÆ° gió, nếu bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i không có khinh công tuyệt thế thì đã bị bá»n chúng bá» thá»±c xa rồi.
Vì còn mãi thi Ä‘ua khinh công vá»›i hai đại hán áo Ä‘en nên má»i ngÆ°á»i không để ý đến lối Ä‘i. Vì vậy cả ba Ä‘á»u không biết mình đã Ä‘i qua những Ä‘Æ°á»ng lối nào?
Äi được má»™t quãng, Thanh Lam rất thắc mắc, bụng bảo dạ rằng:
"Khinh công của mình vá»›i hai nàng có thể nói là ít ngÆ°á»i sánh kịp. Hai đại hán này, trông phục sức của chúng thì chỉ là hạng ngÆ°á»i tôi tá»› của ÄÆ°á»ng môn thôi, dù ngày thÆ°á»ng vẫn Ä‘i quen Ä‘Æ°á»ng núi, khinh công của chúng có giá»i đến đâu thì cÅ©ng chỉ hÆ¡n những ngÆ°á»i thÆ°á»ng ở trên giang hồ má»™t chút thôi, chứ chúng Ä‘i nhanh sao bằng được bá»n mình nhÆ° thế này?".
NhÆ°ng sá»± thật rành rành ra trÆ°á»›c mắt nhÆ° vậy, chàng thấy hai ngÆ°á»i ấy Ä‘i rất nhanh, có thể nói là ngang tài vá»›i mình được. Có lẽ ngay cả Ngô Tán Äình cÅ©ng chỉ Ä‘i nhanh tá»›i mức Ä‘á»™ này thôi.
Chàng đang suy nghĩ thì Tiểu Hồng phi thân lại gần, khẽ nói:
- Lam đại ca, chúng Ä‘i nhanh nhÆ° thế này là có ý muốn để chúng ta không nhận được Ä‘Æ°á»ng lối. Nếu vậy chúng ta má»—i ngÆ°á»i phải chú ý má»™t mặt may ra lại tìm thấy được những cái gì đáng nghi cÅ©ng chÆ°a chừng.
Thanh Lam thấy nàng nhắc nhở như vậy, gật đầu khen phải, vội khẽ đáp:
- Nhiếp cô nương nói rất có lý. Cô nương với Mai muội hãy để ý nhìn tả hữu hay hai bên, còn tôi thì chú ý vào những cảnh vật ở phía đằng trước.
Thế rồi ba ngÆ°á»i cùng để ý xem, quả nhiên đã xuất hiện được rất nhiá»u Ä‘iá»u khả nghi.
Ba ngÆ°á»i cÅ©ng biết Tây Xuyên ÄÆ°á»ng môn là đại bản doanh làm thuốc Ä‘á»™c để bán, nhÆ° vậy tất nhiên con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lên trên Äá»™c Cung phải thÆ°á»ng thÆ°á»ng có ngÆ°á»i lai vãng, chứ làm gì có lối Ä‘i khúc khuá»·u và cây cối rậm rạp nhÆ° thế này? NhÆ° vậy rõ ràng hai đại hán này đã có ý Ä‘i vòng Ä‘Æ°á»ng rồi.
Lúc ấy mấy ngÆ°á»i đã Ä‘i được ba mÆ°Æ¡i dặm Ä‘Æ°á»ng rồi Thanh Lam vá»™i rảo bÆ°á»›c phi thân tá»›i cạnh hai ngÆ°á»i, lá»›n tiếng quát há»i:
- Äá»™c Cung cách đây còn bao nhiêu Ä‘Æ°á»ng lối nữa?
Hai đại hán ná» thấy chàng sắp lÆ°á»›t tá»›i gần, Ä‘á»u kinh hoàng vô cùng. Tên đại hán Ä‘i bên trái vá»™i đáp:
- Qua hai cái eo núi là tới ngay ...
Y chưa nói xong đã loạng choạng một cái, rồi té lăn ra đất ngay.
Tên Ä‘i bên phải thấy đồng bá»n té lăn ra chết, vá»™i lui vá» phía sau hai bÆ°á»›c, mặt lá»™ vẻ há»ang sợ, và há»i:
- Giang thiếu hiệp, sao ...
Y vừa nói tá»›i đó cÅ©ng ngá»­a ngÆ°á»i vá» phía sau ngay.
- Lam đại ca, chúng làm sao thế?
Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng cùng kinh ngạc mà há»i nhÆ° vậy. Thanh Lam thấy hai ngÆ°á»i chết má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° thế cÅ©ng ngạc nhiên vô cùng, lắc đầu đáp:
- Nào ai biết được...
- Ủa! Lam đại ca mau lại đây xem ... chúng ... chúng đã biến ...
Bạch Mai cúi đầu nhìn vào xác của hai tên đại hán bỗng thất thanh kêu la.
Thanh Lam vội chạy lại xem, quả thấy hai đại hán đó quần áo vẫn như cũ, nhưng mặt mũi đã già hẳn, da thịt nhăn nheo, y như hai ông già năm mươi tuổi vậy.
Tuy Thanh Lam đã gặp nhiá»u kỳ nhân dị sÄ©, nhÆ°ng đây là lần đầu tiên chàng thấy có sá»± kỳ lạ nhÆ° thế này. Càng liá»n chăm chú nhìn vào ngÆ°á»i bá»n chúng. NgỠđâu lúc này lại có chuyện kỳ lạ khác xảy ra. Vì lúc này thấy mặt của chúng đã thay đổi hẳn, má»›i thoáng trông nhÆ° là có hai ngÆ°á»i khác đã thay thế chúng rồi, chàng liá»n nghÄ© thầm:
"Chẳng lẽ chúng ngộ phải chất độc rất mạnh chăng?".
Chàng chưa kịp lên tiếng thì Tiểu Hồng đã nói trước:
- Phải rồi! Vừa rồi chúng chả chạy nhanh bằng chúng ta là gì?
Bạch Mai ngây thÆ¡ há»i:
- Chị Tiểu Hồng, có phải chị bảo chúng chạy nhanh quá mà chết không?
- Phải, vừa rồi chúng chẳng nói chuyện là gì?
Bạch Mai trố mắt lên há»i tiếp:
- Chúng ta chả chạy như chúng là gì? Chúng ta lại còn nói chuyện nữa!
Thanh Lam nghe thấy hai nàng nói nhÆ° vậy, liá»n nghÄ© ra má»™t việc, vá»™i há»i:
- Nhiếp cô nương, có phải cô nương bảo chúng đã uống phải một thứ thuốc độc gì phải không?
Tiểu Hồng gật đầu đáp:
- TrÆ°á»›c kia tiểu muá»™i có nghe gia sÆ° nói qua, trong võ lâm có má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c khiến ai uống phải thì tính mạng mấy chục năm sẽ bị thâu ngắn lại chỉ còn có má»™t giá» ba khắc. Trong thá»i gian ngắn ngủi ấy, công lá»±c của y tăng gia gấp lúc thÆ°á»ng mấy chục bá»™i. Khi nào y dùng hết hÆ¡i sức là chết ngay, và xác cÅ©ng già nua hẳn, vì tinh lá»±c của y đã Ä‘Æ°a ra hết rồi. NgÆ°á»i nào đã uống phải thứ thuốc Ä‘á»™c ấy thì không được lên tiếng nói, vì há»… lên tiếng nói, để chân khí bài tiết ra là sẽ bị chết trÆ°á»›c thì giá» dá»± định ngay. Vừa rồi hai ngÆ°á»i này Ä‘i nhanh nhÆ° bay, nhÆ°ng chúng vừa lên tiếng nói má»™t câu, đã Ä‘á»™t nhiên chết luôn, đủ thấy trÆ°á»›c khi ÄÆ°á»ng Thiên Sinh bảo chúng Ä‘i dẫn Ä‘Æ°á»ng, thế nào cÅ©ng đã cho chúng uống phải thứ thuốc Ä‘á»™c kia mà chúng không hay biết gì cả.
Bạch Mai kinh ngạc há»i tiếp:
- Trên thiên hạ này lại có thứ thuốc độc lợi hại đến như thế ư?
Ừ, phải đấy. ÄÆ°á»ng Thiên Sinh có má»™t cuốn Äá»™c Kinh nên y chuyên môn nghiên cứu những chất Ä‘á»™c.
Nói tới đó, nàng vội cau mày lại suy nghĩ và lẩm bẩm nói tiếp:
- ÄÆ°á»ng Thiên Sinh đã bắt chúng uống thứ thuốc Ä‘á»™c này là có dụng ý gì thế? Tại sao y lại sai chúng chạy Ä‘ua vá»›i chúng ta nhÆ° vậy?
Hai câu há»i ấy của nàng quả thật khó mà giải đáp nổi.
"Phải, ÄÆ°á»ng Thiên Sinh sao bá»—ng dÆ°ng lại cho hai ngÆ°á»i đệ tá»­ ấy uống thuá»™c Ä‘á»™c để Ä‘Æ°a ba chúng ta chạy má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng nhÆ° thế làm chi? Nếu không có âm mÆ°u gì trong đó, khi nào Thiên Sinh lại chịu để cho hai ngÆ°á»i thủ hạ bị hy sinh tính mạng má»™t cách vô ích nhÆ° thế? Âm mÆ°u của y là gì?".
Ba ngÆ°á»i nghÄ© mãi vẫn chÆ°a nghÄ© ra được. Sau Thanh Lam má»›i sá»±c nhá»› vừa rồi hai đại hán áo Ä‘en có nói chỉ Ä‘i vòng qua hai eo núi nữa là tá»›i Äá»™c Cung ngay, nên chàng quay đầu lại bảo hai nàng rằng:
- NÆ¡i đây cách Äá»™c Cung không xa, chúng ta hãy tá»›i đó trÆ°á»›c rồi sẽ tính toán sau!
Nói xong, chàng đang định phi thân đi vỠphía trước, nhưng vừa đi được hai bước, chàng đã thấy trống ngực đập rất mạnh vội ngừng chân lại, bụng bảo dạ rằng:
"Công lá»±c của mình đã luyện tá»›i mức há»a hầu rất thâm hậu, sao lại vô duyên vô cá»› có hiện tượng này? Chẳng lẽ hai cái thiếp của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vá»›i Ngô Tán Äình đã bôi má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c rất lợi hại, há»… ai đụng phải là bị nhiá»…m Ä‘á»™c ngay chăng? Phải rồi, mình nhất thá»i sÆ¡ ý đã trúng phải mÆ°u kế thâm Ä‘á»™c của kẻ địch".
NghÄ© nhÆ° vậy, chàng vá»™i ngừng chân lại, Ä‘iá»u công vận tức thá»­ xem, quả thấy trong ngÆ°á»i hÆ¡i khác lạ.
Bạch Mai thấy Lam đại ca bá»—ng ngừng chân rồi nhắm mắt Ä‘iá»u tức, trong lòng há»ang sợ, vá»™i há»i:
- Lam đại ca làm sao thế?
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè, àëèñà, côn luân vnthuquan, çíàêîìñòâ, õîêêåé, ðîëèêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™