Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #71  
Old 08-04-2008, 02:50 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 71

Trước Kiêu Ngạo Sau Cung Kính


Thanh Lam trợn to đôi mắt lên, tia ra hai luồng ánh sáng phẫn nộ và đáp:
- ÄÆ°á»ng Thiên Sinh xảo quyệt và ác Ä‘á»™c thá»±c. Y hy sinh tính mạng của hai tên đệ tá»­ để ám hại chúng tạ..
Chàng vừa nói vừa móc túi lấy hai cái danh thiếp ra thuận tay búng một cái hai cái thiếp ấy đã tách thành muôn mảnh ngay.
Bấy lâu nay Bạch Mai chÆ°a há» thấy Lam đại ca tức giận nhÆ° thế này cả. Khi nàng vừa nghe chàng nói đã bị ÄÆ°á»ng Thiên Sinh ám hại, liá»n giật mình kinh hãi, vá»™i há»i tiếp:
- Lam đại cạ.. Ồ! Hai cái thiếp ấy có tẩm thuốc độc ư?
Nàng vừa há»i vừa móc túi lấy ra ba cái là Thúy Diệp Chu Lan ra, Ä‘Æ°a cả vào tay của Thanh Lam và nói tiếp:
- Lần trÆ°á»›c đại ca trúng phải thuốc Ä‘á»™c của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh, nhá» có thứ là này mà chữa khá»i. Äại ca mau mau nhai má»™t lá Ä‘i, sẽ được vô sá»± liá»n.
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Thúy Diệp Chu Lan là vật báu hiếm có, để phòng lúc cứu cấp.
Ngu huynh trúng độc nhẹ và trong túi lại có Hồng Hòang Châu của Liễu lão trượng cho mượn, vậy nhân dịp này thử đem ra xử dụng xem có công hiệu không?
Thấy chàng nhắc nhở tới Hồng Hòang Châu, Bạch Mai cao hứng vô cùng nói tiếp:
- Ừ, phải đấy. Nếu đại ca không nói tá»›i, suýt tý nữa em quên bẵng mất hạt châu, má»™t trong tứ bảo của nhà há» ÄÆ°á»ng. Äại ca mau Ä‘em ra thá»­ xem Ä‘i.
Nói tới đó, nàng lại đưa mắt nhìn xem mấy cái lá Chu Lan và nói tiếp:
- Không, Lam đại ca, Thúy Diệp Chu Lan này không những giải được bách Ä‘á»™c mà còn chữa được ná»™i thÆ°Æ¡ng. Em còn ba cái lá tất cả, chúng ta má»—i ngÆ°á»i giữ má»™t lá nhé?
Thanh Lam đã biết tính nàng, mình không nhận cÅ©ng không xong, nên chàng cầm lấy má»™t lá bá» vào túi tiá»n.
Tiểu Hồng cũng biết là linh dược hiếm có nàng định từ chối không dám nhận, nhưng thấy Bạch Mai đã đưa tới, nàng đành phải đỡ lấy tàu lá ấy.
Lúc ấy Thanh Lam đã móc túi lấy cái há»™p ngá»c Ä‘á»±ng Hồng Hòang Châu ra, chàng má»›i hé mở cái nắp há»™p đã có mùi Hồng Hòang Châu bốc lên, xông thẳng vào mÅ©i. Chỉ trong nháy mắt trong ngÆ°á»i đã thấy dá»… chịu ngay và không còn thấy nóng hổi nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Chàng mở hẳn nắp ra xem kỹ, má»›i hay trong há»™p có má»™t cái túi tÆ¡ dệt bằng kim tuyến, trong túi có Ä‘á»±ng má»™t hạt châu vàng khè, to bằng đầu ngón tay cái, mùi thÆ¡m ở hạt châu ấy tá»a ra.
Chàng vừa nhìn hạt châu, vừa nghĩ thầm:
“NgÆ°á»i ta đã dùng túi Ä‘á»±ng nhÆ° thế này, chắc là dùng để treo ở trên ngá»±câ€.
Chàng Ä‘Æ°a cho Bạch Mai và Tiểu Hồng hai ngÆ°á»i xem qua má»™t lượt, rồi chàng lại bá» vào trong há»™p đậy lại và cất vào trong túi ngay.
Bạch Mai thấy chàng lại cất hạt châu ấy Ä‘i, liá»n giạc nhiên há»i:
- Sao đại ca không dùng hạt châu ấy để giải độc mà lại cất đi như vậy?
Thanh Lam đáp:
- Liá»…u lão trượng đã cho hay, bất cứ trong ngÆ°á»i trúng phải chất Ä‘á»™c gì, chỉ cần Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»­i má»™t cái, chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i đã giải hết liá»n. Vừa rồi tôi đã ngá»­i nó rồi.
Bạch Mai kinh ngạc há»i tiếp:
- Hồng Hòang Châu linh hiệu đến thế cÆ¡ à? Lam đại ca đã khá»i hẳn rồi Æ°?
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i đáp:
Nếu nó không linh hiệu nhÆ° thế, thì làm sao được gá»i là ÄÆ°á»ng môn tứ bảo cÆ¡ chứ?
Tiểu Hồng cÅ©ng xen lá»i há»i:
- Nghe lá»i nói của Liá»…u lão trượng, thì ba vật báu kia nhÆ° Äá»™c bào vá»›i Lan Can trượng chỉ trị có chất Ä‘á»™c rất mạnh thôi chứ có nghÄ©a lý gì đâu, phải không đại ca?
Ba ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa trò chuyện. Khi vừa Ä‘i vòng qua má»™t eo núi, lại gặp thấy hai đại hán áo Ä‘en Ä‘ang đứng ở cạnh Ä‘Æ°á»ng. Trông thấy ba ngÆ°á»i, chúng tá» vẻ ngạc nhiên, vá»™i cung kính vái chào và nói:
- Tiểu nhân thừa lệnh chưởng môn ở đây cung kính đợi chỠđại giá của ba vị.
Thanh Lam không biết Äá»™c Trận Äồ lại muốn giở trò nghá» gì nhÆ°ng trong ngÆ°á»i mình đã có Hồng Hòang Châu, chàng không còn sợ hãi gì hết, liá»n lạnh lùng há»i:
- Äá»™c cung ở đâu? Còn phải Ä‘i bao xa má»›i tá»›i?
Một đại hán áo đen đáp:
- Vạn Äá»™c cung ở cách đây không xa, má»i ba vị cứ theo tiểu nhân Ä‘i.
Nói xong hai đại hán ấy liá»n tiến thẳng vào trong rừng rậm.
Thấy khu rừng này rất rậm rạp và không có lối Ä‘i, Thanh Lam đã hòai nghi rồi, nên chàng Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho hai nàng bảo hai ngÆ°á»i phải cẩn thận Ä‘á» phòng.
Vào tá»›i trong rừng, chàng Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn bốn xung quanh thì hai đại hán nỠđã thắp sáng hai bó Ä‘uốc, và quay ngÆ°á»i lại nói:
- Phía đằng trÆ°á»›c là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm tối om, nhÆ°ng đã có anh em tiểu nhân cầm Ä‘uốc dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ba vị. Ba vị cứ yên tâm, trong Ä‘Æ°á»ng hầm này không có mai phục gì đâu.
Vừa Ä‘i khá»i mÆ°á»i mấy trượng đã đến má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm mòn, hai bên là vách đá, chỉ vừa Ä‘i lá»t hai ngÆ°á»i, và địa thế cứ thấy dốc dần lên, có lẽ đây là má»™t khe núi, rồi do nhân công đục thành con Ä‘Æ°á»ng này. Thanh Lam vừa Ä‘i vừa để ý xem thấy không có gì khả nghi hết.
Äi Ä‘á»™ má»™t tiếng đồng hồ má»›i ra khá»i con Ä‘Æ°á»ng mòn đó, liá»n tá»›i má»™t bãi đất rá»™ng hình cái chậu, bốn xung quanh là núi cao bao vây, hai bên Ä‘Æ°á»ng rất nhiá»u những bông hoa rừng ngÅ© sắc mùi thÆ¡m ngào ngạt, bÆ°á»›m bay phất phá»›i trên những khóm hoa trông rất đẹp mắt. Ở giữa bãi đất có con Ä‘Æ°á»ng đá trắng, Ä‘Æ°á»ng ấy Ä‘i thẳng xuống dÆ°á»›i chân núi. Cuối Ä‘Æ°á»ng có má»™t trang viện rất nguy nga.
Giữa lối đi còn có một cái cổng vào bằng đá rất nguy nga trên có bốn chữ vàng thật lớn:
“Vạn Äá»™c Chi Cung†trông rất oai vệ.
Bạch Mai ngắm nhìn phong cảnh nơi đó một hồi, rồi nói với Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, xem phong cảnh nÆ¡i đây có đẹp không? Còn hÆ¡n TrÆ°á»ng Hận Cốc nhiá»u lắm.
Tiểu Hồng lạnh lùng xen:
- Äẹp đẽ thì để làm gì? Chả qua chỉ là nÆ¡i chứa Ä‘á»±ng những trò nhÆ¡ bẩn đó thôi.
- Hà hà... ba vị tới cũng nhanh chóng thực. Mỗ đợi chỠđã lâu lắm rồi.
Giá»ng nói và tiếng cÆ°á»i khàn khàn vừa vá»ng tá»›i Thanh Lam đã thấy sau cổng vào có má»™t ngÆ°á»i vừa lùn vừa béo bÆ°á»›c ra.
Chàng đã nhận ra đó chính là Thiết Toán Bàn Thần Khương Nhân lão đại của Yến Sơn Song Kiệt và đã bị chết đuối rồi không ngỠy vẫn còn sống sót như vậy. Chàng hơi chần chỠmột chút rồi lạnh lùng đáp:
- Tưởng là ai, ra là KhÆ°Æ¡ng lão Äại. Không ngá» số của bạn lại hên đến nhÆ° thế?
KhÆ°Æ¡ng Nhân cÆ°á»i vẻ giận dữ, gượng đáp:
- Má»— Ä‘á»™i Æ¡n của thiếu hiệp nhÆ°ng may mắn lại không bị chết Ä‘uối. Hà hà, ngÆ°á»i buôn bán chúng tôi bao giá» cÅ©ng trá»ng nhất vá» vấn Ä‘á» Nhất bản vạn lợi. Phen này tuy vỡ hết vốn liếng nhÆ°ng cÅ©ng may thiếu hiệp lại dẫn thân đến tận cá»­a.
Thấy bá»™ mặt của KhÆ°Æ¡ng Nhân, Tiểu Hồng đã ghét rồi, nên nàng cÆ°á»i nhạt và xen lá»i nói:
- Chúng ta dẫn thân đến tận cá»­a thì sao? Äừng nói tòa Äá»™c cung nho nhá» này, dù có là đầm rồng hang hổ Ä‘i chăng nữa bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không coi vào đâu hết.
KhÆ°Æ¡ng Nhân nhìn Tiểu Hồng má»™t cái, rồi vẫn tủm tỉm cÆ°á»i và đáp:
- Äâu có, đâu có. Nếu cô nÆ°Æ¡ng vá»›i Giang thiếu hiệp ba vị mà không có tài ba hÆ¡n ngÆ°á»i thì đâu dám đến núi Hùng NhÄ© này.
Nói tá»›i đó, y lại nhún vai, cÆ°á»i khì má»™t tiếng và tiếp:
- Vạn Äá»™c cung của chúng tôi có phải là đầm rồng hay hang hổ hay không, cô nÆ°Æ¡ng tá»›i đó rồi sẽ biết. Ba vị tá»›i đó là khách, má»— chỉ đại biểu cho gia sÆ° ra đây để nghênh đón tân khách đấy thôi.
Bạch Mai là ngÆ°á»i kém kinh nghiệm giang hồ trông thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân có bá»™ mặt thật thà, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° vậy lại tưởng y là ngÆ°á»i tá»­ tế, vá»™i xen lá»i nói:
- Phải đấy chúng tôi đến đây kiếm ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vá»›i lão già há» Ngô, ngÆ°Æ¡i Ä‘i gá»i hai ngÆ°á»i ấy ra đây Ä‘i. Chỉ có thế thôi chứ không việc gì đến ngÆ°Æ¡i cả.
Khương Nhân vội gật đầu đáp:
- Cô nÆ°Æ¡ng đã dạy bảo, má»— xin tuân lệnh ngay. À, gia sÆ° vá»›i tệ sÆ° bá Ä‘ang ở Vạn Äá»™c cung đợi chá» ba vị đấy. Má»i ba vị cứ theo má»— Ä‘i sẽ tá»›i liá»n.
Nói xong, y dẫn ba ngÆ°á»i Ä‘i thẳng đến tòa nhà nguy nga kia.
TrÆ°á»›c cá»­a, hai bên có đặt hai con sÆ° tá»­ bằng đá, có vẻ nhÆ° nhà của má»™t nhà thế phiệt vậy. Con sÆ° tá»­ bên trái tuy vẫn đứng chầu nhÆ° con bên phải, nhÆ°ng nÆ¡i ngang lÆ°ng đã bị ngÆ°á»i nào dùng kiếm chặt gãy đôi. Con sÆ° tá»­ này nặng hàng mấy nghìn cân bằng chất đá cứng rắn nhÆ° vậy, thân hình đồ sá»™ nhÆ° thế, không hiểu ai lại có tài chỉ má»™t nhát kiếm đã chém nó đứt làm đôi nhÆ° thế, công lá»±c của ngÆ°á»i đó đã kinh ngÆ°á»i mà lại dám vuốt râu cá»p ở trÆ°á»›c Äá»™c Cung nhÆ° thế ắt không phải là tay tầm thÆ°á»ng.
Bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i theo KhÆ°Æ¡ng Nhân Ä‘i thấy ở hai bên cá»­a má»—i bên có tám tên đại hán áo Ä‘en đứng nghiêm để nghênh đón.
KhÆ°Æ¡ng Nhân dẫn ba ngÆ°á»i Ä‘i qua má»™t cái sân lá»›n lại tá»›i má»™t tòa đại sảnh, trÆ°á»›c thá»m đã thấy có má»™t ngÆ°á»i có đôi mắt tia ra luồng ánh sáng xanh biếc, chói lá»i nhÆ° Ä‘iện. NgÆ°á»i này chính là Bích Mục Thiá»n Thừ ÄÆ°á»ng Thiên Sinh, ngÆ°á»i chưởng môn của Tây Xuyên ÄÆ°á»ng môn.
Má»™t ngÆ°á»i khác mặc áo bào màu vàng rất lá»›n rá»™ng, mặt Ä‘á» nhÆ° chàm, râu trắng xoá, ngÆ°á»i này chính là Phi Thiên Ngô Tán Äình, nhất là cái áo bào màu vàng rất lá»›n rá»™ng của y nhÆ° là tÆ¡ mà không phải là tÆ¡, có ánh sáng chói lá»i làm loé mắt má»i ngÆ°á»i.
Thanh Lam thấy vậy thầm nghĩ:
“Có lẽ cái áo vàng này của y là Äá»™c Bào, má»™t trong tứ Bảo của ÄÆ°á»ng môn cÅ©ng nên?â€.
Vì vậy nên chàng để ý nhìn cái áo bào ấy một vài lần trong lòng lại nghĩ tiếp:
“Lạ thật. Chúng đã biết chúng ta tá»›i, mà suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng lại còn giở những trò giảo hoạt ra nhÆ° thế. Và sao không thấy ÄÆ°á»ng Thiên Sinh cầm cây gậy Lan Can. á»’! Sao cả Ngô Tán Äình cÅ©ng tay không thế này?
Chàng Ä‘ang suy nghÄ© thì Thiên Sinh đã ngá»­ng mặt lên trá»i vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Hòanh Thiên Nhất Kiếm Giang thiếu hiệp đã giáng lâm hạ sÆ¡n, kiến Vạn Äá»™c cung này được vẻ vang vô cùng. Lão phu ra nghênh đón hÆ¡i chậm mong thiếu hiệp hãy lượng thứ cho. Má»i bai vị vào trong khách sảnh xÆ¡i nÆ°á»›c.
Thanh Lam thấy đối phÆ°Æ¡ng ra tận cá»­a nghênh đón mình má»™t cách thân mật, làm nhÆ° nghênh đón má»™t ngÆ°á»i bạn thân nhÆ° vậy, trong lòng càng thấy thắc mắc thêm.
Bạch Mai vá»™i tiến tá»›i gần, khẽ há»i chàng rằng:
- Lam đại ca, hỠlễ phép như vậy chúng ta có nên ra tay tấn công hỠkhông?
Thanh Lam biết cô em này rất kém kinh nghiệm giang hồ và cũng không biết lễ phép gì hết, nên vội kéo tay áo nàng một cái, rồi chắp tay vái chào Thiên Sinh, đáp:
- Tiểu sinh vá»›i hai tiểu muá»™i tá»›i đây bái sÆ¡n, lại phiá»n lão trượng ra nghênh đón nhÆ° vậy, trong lòng rất không yên.
Má»i ngÆ°á»i lần lượt Ä‘i vào trong sảnh. Vừa ngồi xuống xong, đã có đại hán áo Ä‘en bÆ°ng nÆ°á»›c ra má»i.
Thanh Lam chỉ cầm chén lên lấy lệ thôi chứ không dám uống.
Tất nhiên vì Thiên Sinh là ngÆ°á»i xá»­ dụng Ä‘á»™c khét tiếng giang hồ, lần trÆ°á»›c ở TrÆ°á»ng Hận Cốc chàng chỉ má»›i gặp mặt y chốc lát đã bị trúng Ä‘á»™c mê man bất tỉnh liá»n. Lần này đích thân vào trong hang hổ, trà nÆ°á»›c của kẻ địch thể nào mà chả có thuốc Ä‘á»™c, nên chàng đâu dám uống hụm nào.
Tán Äình thấy vậy liá»n cÆ°á»i nhạt, nói:
- Giang thiếu hiệp, chẳng lẽ chúng tôi tiếp khách lại ngấm ngầm giở thủ đoạn bất kính như vậy đối xử với các tân khách hay sao?
Thanh Lam thấy Tán Äình nói trúng tâm sá»± của mình, mặt Ä‘á» bừng, nhÆ°ng chàng vẫn lá»›n tiếng cÆ°á»i, đáp:
- Trên giang hồ mÆ°a bão bất thÆ°á»ng, lòng ngÆ°á»i khôn lÆ°á»ng.
Lúc tiểu sinh mới vào núi, suýt tý nữa đã trúng phải chất độc ở trên hai cái danh thiếp của hai lão trượng rồi, như vậy tiểu sinh không đỠphòng sao được?
Thiên Sinh nghe nói liá»n cÆ°á»i khỉnh và đỡ lá»i.
- Äá»™c danh thiếp của anh em lão phu, ngÆ°á»i trên giang hồ coi nhÆ° là vật báu vậy, nhÆ°ng không ai dám giÆ¡ tay ra đỡ lấy hết, đó là sá»± thật nó nhÆ° thế. Còn thiếu hiệp ở xa tá»›i là khách, Vạn Äá»™c cung này tuy nổi tiếng vá» sá»­ dụng chất Ä‘á»™c nhÆ°ng không khi nào lại bá» ngầm thuốc Ä‘á»™c vào trong nÆ°á»›c trà nhÆ° vậy Ä‘iá»u này thiếu hiệp có thể yên tâm.
Thanh Lam không chịu lép vế, lớn tiếng nói tiếp:
- Lão trượng nói như vậy, thì ra tiểu sinh đã có lòng tiểu nhân ngỠlòng quân tử như vậy phải không?
Nói xong, chàng cầm chén nước lên uống cạn luôn.
Tiểu Hồng vội ngăn cản nhưng đã muộn rồi.
Thiên Sinh quay đầu lại nhìn thẳng vào mặt Tiểu Hồng rồi há»i:
- Chả lẽ cô nương còn chưa tin lão phu hay sao?
Tiểu Hồng không thèm trả lá»i, cứ chăm chú nhìn vào mặt Thanh Lam và nói:
- Lam đại ca, chúng ta đến núi Hùng Nhĩ này, được hai vị lão trượng tiếp đãi tử tế như thế, vậy đại ca có việc gì muốn nói thì cứ việc nói trắng ra cho hai vị lão trượng nghe đi.
ÄÆ°á»ng Thiên Sinh cÆ°á»i ha hả đáp:
- Cô nương này nhanh nhẩu lắm, lão phu đang muốn biết ý định của ba vị.
Thanh Lam uống xong chén nÆ°á»›c ấy thấy thÆ¡m tho lắm và cÅ©ng không thấy có vẻ gì khó chịu cả, chàng vận hÆ¡i Ä‘iá»u tức ngầm thá»­ xem, má»›i hay ÄÆ°á»ng Thiên Sinh không nói dối, trong nÆ°á»›c trà của y không có chất Ä‘á»™c thá»±c.
Lúc này chàng mới yên tâm, vội nói tiếp:
- Anh em tiểu sinh Ä‘i hàng ngàn dặm tá»›i đây là muốn há»i thăm lão trượng vá» má»™t ngÆ°á»i, không ngá» Ä‘i đến Vu Giáp thì...
Thiên Sinh vá»™i xua tay ngắt lá»i chàng và xen lá»i há»i:
- Câu chuyện Vu Giáp lão phu cÅ©ng biết đại khái, nhÆ°ng việc đã qua rồi, thiếu hiệp khá»i cần phải nói nhiá»u làm chi. Không biết thiếu hiệp tá»›i đây định há»i thăm ai thế?
Bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i yên chí má»i lên Vạn Äá»™c cung, phen này thể nào cÅ©ng phải đấu má»™t trận thấy Thiên Sinh và Tán Äình không cầm võ khí, chàng lại cho đối phÆ°Æ¡ng cố ý làm ra vẻ Ä‘Æ°á»ng hòang thôi, nhÆ°ng bây giá» chàng lại thấy Thiên Sinh đối vá»›i môn hạ đệ tá»­ bị giết chết rất nhiá»u ở NgÆ°u Can Mã Phế giáp nhÆ° vậy, mà không coi là má»™t việc quan trá»ng, chàng lại càng ngạc nhiên thêm.
Thiên Sinh vá»›i Tán Äình có phải là những kẻ tầm thÆ°á»ng ở trên giang hồ đâu? Bị thiệt thòi nhÆ° vậy, nay kẻ địch đã đến tận cá»­a mà lại chịu lép vế nhÆ° thế, thá»±c là má»™t sá»± quái dị không thể tưởng tượng được.
Thái Ä‘á»™ trÆ°á»›c kiêu ngạo sau cung kính nhÆ° thế của anh em Thiên Sinh khiến Thanh Lam càng không hiểu thêm. Chàng ngẩn ngÆ°á»i trong giây lát rồi má»›i nói tiếp:
- Câu chuyện này nói ra thì dài lắm, nguyên nhân là vợ chồng Thôi Văn Úy, cao túc của Nam Quái, Bắc Tàn hai vị lão tiá»n bối bị môn hạ của ÄÆ°á»ng lão trượng bắt cóc ở Tảo DÆ°Æ¡ng. Lúc ấy tiểu sinh lại tưởng lầm là Thiên Lý Cô Hành Khách, nên má»›i Ä‘uổi theo lên TrÆ°á»ng Hận Cốc.
ÄÆ°á»ng Thiên Sinh nghe nói tá»›i đó, mặt hÆ¡i biến sắc ngạc nhiên há»i:
- Nam Quái, Bắc Tàn đã quy ẩn mấy chục năm nay rồi, bây giá» hai ngÆ°á»i vẫn còn sống ở trên Ä‘á»i Æ°?
Nói tới đó, y lại lắng tai nghe Thanh Lam kể tiếp:
- Sau tiểu sinh gặp vợ chồng Thôi huynh. Thôi huynh có nói, sÆ° tá»· của tiểu sinh là Hồng Tuyến tưởng lầm tiểu sinh đã bị lão trượng bắt, liá»n má»™t mình Ä‘i Tứ Xuyên, tiểu sinh sợ đôi bên hiểu lầm, nên má»›i theo dõi tìm kiếm tá»›i đây.
Thiên Sinh nghe tá»›i đây mặt lại biến sắc, y trợn tròn xoe đôi mắt xanh biếc lên nhìn Tiểu Hồng, rồi lại há»i tiếp.
- Hồng Tuyến nào? Có phải Giang thiếu hiệp nói con nhãi mặc áo Ä‘á», tay cầm thiết tỳ bà đấy không?
Thanh Lam vội đáp:
- NgÆ°á»i đó chính là sÆ° tá»· của tiểu sinh đấy.
Thiên Sinh mặt càng khó coi thêm, lạnh lùng nói tiếp:
- Con nhỠấy có đến qua đây, nó cậy là môn hạ của Côn Luân lão nhân, cứ bắt lão phu phải trao trả ngÆ°á»i cho nó. Lão phu vì nể mặt sÆ° trưởng nó nên má»›i không chấp nhận. Không ngá» trÆ°á»›c khi Ä‘i, con nhãi ấy lại chém con sÆ° tá»­ đá để ở trÆ°á»›c Vạn Äá»™c cung ra làm đôi.
Thanh Lam biết Hồng Tuyến đã tá»›i đây rồi, chàng vá»™i há»i:
- Thế lão trượng có biết chị ấy đi đâu không?
Thiên Sinh lạnh lùng, đáp:
- Thiếu hiệp há»i lão phu, lão phu biết há»i ai đây?... Lão phu phong thanh thiếu hiệp là đệ tá»­ ký danh của Côn Luân lão nhân, Côn Luân lão nhân vừa là ngÆ°á»i lá»›n tuổi, vừa là ngÆ°á»i đức cao vá»ng trá»ng của võ lâm, nên lão phu ngưỡng má»™ đã lâu. NgỠđâu thiếu hiệp lại cứ làm khó dá»… ÄÆ°á»ng môn hòai, nếu lão phu để yên, thiên hạ giang hồ lại tưởng là lão phu sợ Côn Luân...
Nghe giá»ng nói của Thiên Sinh, Thanh Lam biết y có vẻ hãi sợ Côn Luân Lão Nhân, nhÆ°ng lại không chịu cam tâm lép vế. Vì vậy đối vá»›i mình y chÆ°a dám làm gì vá»™i nên chàng không đợi đối phÆ°Æ¡ng nói dứt, đã lá»›n tiếng cÆ°á»i và đáp:
- Tuy tiểu sinh được liệt vào đệ tá»­ ký danh của Côn Luân lão nhân, nhÆ°ng tiểu sinh lại là môn hạ của phái Không Äá»™ng. Äạo lý của giang hồ thì ngÆ°á»i nào làm, ngÆ°á»i ấy phải chịu trách nhiệm. Từ khi tiểu sinh bÆ°á»›c chân vào giang hồ đến giá» lấy chÆ°a dám lấy sÆ° môn ra mà tá»± phụ, và cÅ©ng không bao giá» khoe khoang mình là môn hạ ký danh của Côn Luân lão nhân. Lão trượng khá»i phải lo ngại vá» Ä‘iá»u đó.
Thiên Sinh gật đầu nói tiếp:
- Xuất thân lai lịch của thiếu hiệp nhÆ° thế nào, tất nhiên lão phu biết rõ lắm, nhất là kiếm trấn VÆ°Æ¡ng ốc Tản Nhân, chưởng đấu Võ Lâm Tam Tuyệt đã đồn ầm giang hồ và đã gây được mỹ danh Hòanh Thiên Nhất kiếm, nhÆ°ng lão phu vẫn nhắc nhở cho thiếu hiệp hay, Vạn Äá»™c cung ở núi Hùng NhÄ© này không phải là chá»— để xông pha nhÆ° thiếu hiệp tưởng tượng đâu.
Thanh Lam cÆ°á»i ha hả, đứng dậy chắp tay chào và nói:
- Tiểu sinh chuyên tâm đến đây bái sơn, tất nhiên là phải muốn dứt khoát những chuyện cũ cho xong. Chẳng hay lão trượng muốn chỉ giáo như thế nào, xin cứ cho biết?
Thiên Sinh cÆ°á»i vẻ quái dị, từ từ xua tay, đáp:
- Giang thiếu hiệp hãy ngồi chơi đã, lão phu còn có chuyện này muốn nói với thiếu hiệp nữa.
Thanh Lam đành phải ngồi xuống:
- Xin lão trượng cứ nói.
- Äệ tá»­ của ÄÆ°á»ng môn Ä‘i lại trên giang hồ, chÆ°a bao giá» bị ai hà hiếp cả. Nói tá»± phụ chút, quả thá»±c không ai dám vuốt râu cá»p hết, nhÆ°ng vá»›i Giang thiếu hiệp và lệnh sÆ° tá»· Hồng Tuyến, thì môn hạ của lão đã bị thÆ°Æ¡ng và bị chết mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i. Äiá»u này chỉ trách chúng, ngày thÆ°á»ng há»c nghệ không tinh xảo chết còn oán ai sao được? NhÆ°ng lão phu là má»™t ngÆ°á»i chưởng môn, bắt buá»™c phải há»i tá»›i.
Tuy vậy lão phu không muốn tổn thÆ°Æ¡ng hòa khí của Côn Luân, Không Äá»™ng và ÄÆ°á»ng môn, nên lão phu má»›i nghÄ© ra được má»™t kế để giải quyết, không biết Giang thiếu hiệp có tán thành không?
Thanh Lam thấy Thiên Sinh nói nhÆ° vậy liá»n nghÄ©:
“Lão già này gian xảo thá»±c. Sợ mếch lòng Côn Luân và Không Äá»™ng lại sợ ngÆ°á»i giang hồ bảo y là nhút nhát, nên má»›i đặt sẵn má»™t mÆ°u kế để mình tá»± Ä‘á»™ng chui vào trong lÆ°á»›i của yâ€.
Nghĩ đoạn, chàng vội đáp:
- Không biết lão trượng có việc gì định chỉ giáo, xin lão trượng cứ cho hay?
Thiên Sinh cÆ°á»i gằn, nói tiếp:
- Lão phu có bày má»™t cái trận ở trong Vạn Äá»™c cung này. Trận ấy tên là Äá»™c Trận Äồ. Qúy hồ thiếu hiệp vá»›i hai cô nÆ°Æ¡ng đây có thể Ä‘i qua được cái trận nho nhỠấy thì những chuyện dÄ© vãng của chúng ta sẽ coi nhÆ° là không có.
Thấy đối phÆ°Æ¡ng nói má»™t cách trịnh trá»ng nhÆ° vậy, Thanh Lam Ä‘oán chắc Äá»™c Trận Äồ này ắt không phải là má»™t trận thÆ°á»ng, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng đã thách thức nhÆ° vậy thì dù sao bá»n mình cÅ©ng phải xông pha má»™t phen. Huống hồ mình đã mượn được Hồng Hòang Châu Ä‘em theo, chuyên khắc bách Ä‘á»™c, thì còn sợ gì Äá»™c trận ấy nữa.
Dù nó có lợi hại đến đâu cÅ©ng không thể giam giữ nổi bá»n mình đâu.
Chàng quyết định nhÆ° vậy, Ä‘ang định lên tiếng, thì Tiểu Hồng đã cÆ°á»i nhạt nói tiếp:
- Äá»™c Trận Äồ nào có phải là đầm rồng hang hổ Lam đại ca, chúng ta chẳng có việc cần phải làm là gì? Nếu vậy, ta nên Ä‘i luôn vào trong đó để được thưởng thức ngay Ä‘i. Công việc ở đây xong xuôi, chúng ta còn phải làm việc kia ngay.
Bạch Mai cÅ©ng xen lá»i nói:
- Phải đấy! Không biết chị Lan bây giá» ra sao? Chúng ta phải mau Ä‘i qua Äá»™c Trận Äồ để còn sá»›m được gặp lại chị ấy chứ?
Äôi mắt xanh của Thiên Sinh tia ra hai luồng ánh sáng xanh biếc, rồi y cÆ°á»i vẻ gian xảo, nói tiếp:
- Äá»™c Trận Äồ này của lão phu, tuy không phải là đầm rồng hang hổ thá»±c, nhÆ°ng lão cÅ©ng đã tốn hết bình sinh tâm huyết má»›i xếp đặt thành. Chỉ ẹ..
Y chưa nói dứt thì đã có một đại hán áo đen vội vàng chạy vào, rỉ tai y khẽ nói mấy châu, mặt y bỗng biến sắc tức thì.
Tài sản của phamduy88

Chữ ký của phamduy88
[CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kính mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chÆ°Æ¡ng, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
  #72  
Old 08-04-2008, 02:51 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 72

Con ÄÆ°á»ng Cá»­u Triết TÆ° Duy


Thiên Sinh khẽ phẩy tay ra hiệu cho đại hán áo Ä‘en kia rút lui, rồi má»›i quay đầu lại há»i Thanh Lam tiếp:
- Hai vị hào khí can vận thá»±c. Tá»± nguyện Ä‘i qua Äá»™c Trận Äồ của lão phu. NhÆ°ng còn thiếu hiệp, chÆ°a thấy thiếu hiệp cho biết ý kiến.
Thanh Lam lá»›n tiếng cÆ°á»i, đáp:
- Tiểu sinh đã nói từ lúc nãy rồi, tha hồ lão trượng muốn thử thách gì, tiểu sinh cũng không hỠtừ chối.
Thiên Sinh nghe thấy Thanh Lam nói nhÆ° thế liá»n lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, gật đầu nói tiếp:
- Nếu vậy thì hay lắm.
Nói tá»›i đó, y chắp tay chào Tân Äình và nói:
- Tiểu đệ còn bận tiếp ba vị này Ä‘i Äá»™c Trận đồ. NgÆ°á»i của Tuyết SÆ¡n tá»›i, cảm phiá»n sÆ° huynh ở lại tiếp đãi há»™.
Tân Äình gật đầu, đáp:
- Sư đệ cứ việc đi đi, nơi đây đã có ngu huynh thay mặt cho.
Thiên Sinh móc túi lấy một cái chìa khoá bằng bạc ra đưa cho Khương Nhân đứng cạnh đó mà dặn rằng:
- KhÆ°Æ¡ng Nhân, con hãy Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng.
KhÆ°Æ¡ng Nhân đỡ lấy chía khoá bạc, Thiên Sinh từ từ đứng dậy, giÆ¡ tay ra má»i bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i:
- Má»i ba vị Ä‘i cho.
Thanh Lam, Bạch Mai và Tiểu Hồng lần lượt đứng dậy đi theo Thiên Sinh ngay.
Tân Äình vá»™i nói vá»›i theo:
- Xin Giang thiếu hiệp thứ lỗi, lão phu không tiễn được nữa.
Thanh Lam thấy y lá»… phép nhÆ° vậy cÅ©ng chắp tay chào lại y, rồi chàng má»›i quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Tất cả mấy ngÆ°á»i Ä‘i theo hành lang khúc khuá»·u, xuyên qua mấy cái sân và Ä‘i tá»›i má»™t bức tÆ°á»ng cao sÆ¡n trắng. TÆ°á»ng này cao chừng ba trượng, nên không trông thấy được cảnh trí ở bên trong. Chỉ thấy nÆ¡i chính giữa có má»™t cái cá»­a tròn sÆ¡n Ä‘á», nếu ngÆ°á»i không biết thể nào cÅ©ng tưởng cá»­a đó là cá»­a thông vào vÆ°á»n hoa, hay vào nhà trong.
Trên cánh cá»­a tròn ấy có má»™t tấm bảng xây bằng gạch có khắc ba chữ “Äá»™c Trận đồ†trông rất cổ kính và tao nhã, nhÆ°ng có ngỠđâu bên trong lại là má»™t trận đồ ác Ä‘á»™c vô cùng.
Các ngÆ°á»i chÆ°a Ä‘i tá»›i gần. KhÆ°Æ¡ng Nhân đã vá»™i tiến lên mấy bÆ°á»›c, dùng cái chìa khoá bạc mở cánh cá»­a tròn ấy ra, và đứng sang má»™t bên để nhÆ°á»ng cho các ngÆ°á»i Ä‘i vào.
Thanh Lam trông thấy trong đó có trồng rất nhiá»u thứ cây cá» kỳ lạ và thÆ¡m tho. Trên cái bông hoa thÆ¡m lại có má»™t số ong vàng Ä‘ang bay Ä‘i bay lại để lấy nhị hoa vá» làm mật.
Giữa những cây hoa đó có xây má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» bằng gạch đã má»c rêu xanh rì, đủ thấy lối Ä‘i này ngày thÆ°á»ng ít ngÆ°á»i Ä‘i lại.
NÆ¡i tận cùng của con Ä‘Æ°á»ng ấy có má»™t ngôi nhà hình tròn trông rất quái dị và cÅ©ng sÆ¡n màu xanh nốt. Trông xa, ngôi nhà ấy tá»±a nhÆ° ná»­a trái dÆ°a hấu úp lên trên má»™t cái khay vậy, và bốn bá» kín mít, không thấy có má»™t cái cá»­a sổ nào hết.
Thiên Sinh Ä‘Æ°a ba ngÆ°á»i tá»›i đầu con Ä‘Æ°á»ng nhá» liá»n ngừng chân lại, chỉ tay vào căn nhà tròn sÆ¡n xanh kia và nói:
- Căn nhà tròn kia là Äá»™c Trận đồ đấy. Lão phu chỉ tiá»…n ba vị tá»›i đây thôi. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi ba vị chÆ°a vào trận, lão phu nể mặt Côn Luân Lão Nhân vá»›i Không Không Tá»­ hai vị, hãy nói cho ba vị nghe qua vá» tình hình của trận đồ ấy. Äá»™c Trận đồ quanh co khúc khuá»·u, có rất nhiá»u lối Ä‘i, nhÆ°ng tối om không trông thấy má»™t, chỉ có má»™t cá»­a vào và má»™t cá»­a ra thôi. Bắt buá»™c phải vào lối cá»­a vào và ra lối cá»­a ra vì xung quanh Ä‘á»u lợp bằng vách gang dù có cánh cÅ©ng không sao bay ra khá»i được. Äá»™c Trận đồ đã có chữ Äá»™c ở trong đó thì tất nhiên ngoài trận pháp ra lại còn có đủ các thứ Ä‘á»™c vật.
Y vừa nói tá»›i đó thì Tiểu Hồng đã thấy nóng lòng sốt ruá»™t, liá»n kêu “hừ†rồi ngắt lá»i y mà rằng:
- Há» ÄÆ°á»ng kia đừng có dùng lá»i lẽ mà doa. nạt chúng ta nữa.
Chúng ta tới đây, tất nhiên phải có cách để phòng thân chứ?
Tuy trong ngÆ°á»i có Hồng Hoàng Châu nhÆ°ng Thanh Lam cÅ©ng biết Ä‘á»™c trận này không phải là tầm thÆ°á»ng, không biết bá»n mình có xuyên qua được hay không, chàng cÅ©ng không dám Ä‘oán chắc.
Chàng Ä‘ang suy nghÄ© vá» tình hình của Äá»™c trận, thì bá»—ng thấy Thiên Sinh lại tá»± Ä‘á»™ng thổ lá»™ những sá»± bí mật ở bên trong. Vẫn biết không bao giá» y chịu nói hết, nhÆ°ng ít ra nghe mồm y cÅ©ng hiểu được đôi chút thá»±c là chàng Ä‘ang mong mãi mà không được, vì vậy chàng liá»n chăm chú lắng tai nghe. Má»›i nghe được mấy câu ngỠđâu Tiểu Hồng chả biết nếp tẻ gì hết, đã lên tiếng át giá»ng Thiên Sinh ngay.
Vì không kịp ngăn cản nàng nên chàng chỉ đành tá» vẻ thất vá»ng thôi.
Quả nhiên Thiên Sinh nghe nàng nói xong liá»n đáp:
- Vâng! Cái Ä‘á»™c trận nho nhá» này thì làm khó dá»… sao được Giang thiếu hiệp, má»™t ngÆ°á»i có cả sở trÆ°á»ng của hai phái Côn Luân và Không Äá»™ng. Lão phu xin đợi chá» ba vị ra khá»i trận nhé.
Nói xong, y cÆ°á»i khì rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Thanh Lam vá»™i Ä‘uổi theo kêu gá»i:
- Xin ÄÆ°á»ng lão trượng hãy lui bÆ°á»›c.
Thiên Sinh liá»n ngừng chân, quay đầu lại, tá» vẻ kinh thị há»i:
- Chẳng hay thiếu hiệp còn muốn chỉ giáo gì nữa?
- Chưa thấy lão trượng nói tới cửa vào trận như thế nào?
- Ba vị đi đến trước trận, cửa vào sẽ tự động mở ra ngay. Qúy hồ ba vị đi qua được cái trận ấy, tới chỗ tận cùng cửa ra cũng sẽ tự động mở ra ngay.
Nói xong, y quay mình Ä‘i ra ngoài cái cá»­a tròn liá»n. Ba ngÆ°á»i chỉ nghe thấy tiếng khóa cá»­a kêu “lách cách†thôi. Thế là trong đó chỉ còn lại bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i, Bạch Mai bèn kéo tay áo Thanh Lam và há»i:
- Äại ca, lão già há» ÄÆ°á»ng ấy là ngÆ°á»i tốt hay là ngÆ°á»i xấu? Y nói Äá»™c Trận đồ lợi hại nhÆ° vậy, và vẻ mặt của y hình nhÆ° lo âu há»™ chúng tạ..
Tiểu Hồng vá»™i đỡ lá»i:
- Lão ma đầu ấy tiếng ác Ä‘á»™c đã lừng lẫy khắp giang hồ. Y đã làm không biết bao nhiêu việc gian ác, rõ ràng y Ä‘oán chắc chúng ta không thể nào xuyên qua được trận đồ ấy, và cÅ©ng không sao thoát khá»i bàn tay ma của y, cho nên y má»›i giả bá»™ làm ra vẻ Ä‘Æ°á»ng hoàng thế. Tôi không tin Äá»™c Trận đồ của y lại lợi hại đến nhÆ° vậy.
Bạch Mai chá»›p mắt mấy cái, lại há»i tiếp:
- Lam đại ca bảo Äá»™c Trận đồ của lão có lợi hai hÆ¡n được Cá»­u Cung Bát Quái trận của lão trượng không?
Thanh Lam nghe nàng ta há»i nhÆ° thế, sá»±c nghÄ© tá»›i hôm ná» mình nằm đối diện vá»›i giÆ°á»ng của Liá»…u Thanh Hà, trÆ°á»›c khi Ä‘i ngủ, ông ta có giảng giải vá» sá»± biến hoá của Cá»­u Cung Bát Quái rất cặn kẽ.
Lúc ấy mình lại cứ tưởng là ông ta cố ý khoe khoang mà kể hết những cái hay, cái giá»i của ông ấy, chứ có ngỠđâu ông ta lại có thâm ý nhÆ° vậy. Phải! Có lẽ ÄÆ°á»ng môn này, ngoài việc sở trÆ°á»ng vá» nghiên cứu các chất Ä‘á»™c ra, lại còn sở trÆ°á»ng vá» cả trận đồ nữa. NhÆ° vậy chắc Äá»™c Trận đồ này thể nào cÅ©ng căn cứ vào Cá»­u Cung Bát Quái mà biến hoá, lại thêm xếp đặt các thứ Ä‘á»™c vật ở bên trong chứ không sai?
Chàng vừa suy nghÄ© vừa trả lá»i Bạch Mai rằng:
- Äá»™c Trận đồ này lợi hại nhÆ° thế nào, phải vào trong đó má»›i biết rõ được. Tiếc thay, ÄÆ°á»ng Thiên Sinh Ä‘ang kể cho chúng ta hay, thì Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng lại át giá»ng y Ä‘i. Bằng không, ít ra chúng ta được có thể nghe được má»™t chút manh mối.
Tiểu Hồng hổ thẹn vô cùng, mặt đỠbừng, nhưng vẫn bướng bỉnh, đáp:
- Lão tặc ấy xảo quyệt lắm. Khi nào y lại cho bá»n mình biết rõ tình hình ở bên trong.
Ba ngÆ°á»i vừa nói vừa Ä‘i qua con Ä‘Æ°á»ng nhá», thấy hoa thÆ¡m ở hai bên, mùi thÆ¡m càng ngày càng nồng và khiến ngÆ°á»i ta say sÆ°a ấm áp nhÆ° Ä‘ang sống ở thá»i tiết mùa đông vậy. NhÆ°ng sá»± thá»±c lúc ấy Ä‘ang là mùa hè, trá»i nắng chang chang.
Giây lát sau, ba ngÆ°á»i Ä‘i gần căn nhà tròn và sÆ¡n xanh kia, liá»n ngừng chân, nhìn mãi cÅ©ng không thấy cá»­a ngõ của căn nhà này ở đâu hết.
Thanh Lam thắc mắc vô cùng, thầm nghĩ:
“ÄÆ°á»ng Thiên Sinh cứ nói quanh nói co, giở hết vấn Ä‘á» nan giải nầy đến vấn Ä‘á» nan giải ná». Trông vẻ mặt của y, thì hình nhÆ° y đã quả quyết bá»n mình ba ngÆ°á»i không thể nào qua được Äá»™c Trận đồ này. Y đã nói nÆ¡i đây có cá»­a vào tất nhiên phải là sá»± thá»±c. Sao ta tìm mãi vẫn không thấy cá»­a vào ở đâu hết?â€.
Chàng vừa nghÄ© vừa tiến lên má»™t bÆ°á»›c, lúc ấy chàng chỉ còn cách căn nhà quái dị ná» có ba thÆ°á»›c thôi, thì đã nghe thấy có tiếng kêu “kẹt kẹt†ở phía trÆ°á»›c mặt đã có má»™t cánh cá»­a hình chữ nhật từ từ mở ra. Thanh Lam thấy vậy cả kinh, vì cứ xem cánh cá»­a tá»± Ä‘á»™ng mở ra này, cÅ©ng đủ thấy lá»i nói của Thiên Sinh là không ngoa. Vì vậy, chàng không dám coi thÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Chàng nhìn vào bên trong, thấy chỉ có má»™t vách tÆ°á»ng sÆ¡n Ä‘en, xây ngay ở giữa cá»­a, nên bên trong có những gì không sao trông thấy rõ được. Trên bức tÆ°á»ng Ä‘en ấy, còn dùng phân trắng viết má»™t chữ, nhÆ° sau:
“TrÆ°á»›c khi vào trận, cho phép ngÆ°á»i được suy nghÄ©â€.
Sau hàng chữ ấy, lại có mấy hàng chữ nho nhá», viết rằng:
“NgÆ°á»i vào trận chỉ có chết mà không có sống. Khi ngÆ°á»i Ä‘i qua vÆ°á»n hoa đã hít phải hÆ¡i Ä‘á»™c của hoa rồi. Äoạn trÆ°á»›c của trận này đặc biệt xây má»™t con Ä‘Æ°á»ng Cá»­u Triết TÆ° Duy để cho ngÆ°á»i suy nghÄ©.
Nếu ngÆ°á»i thành tâm tá»± nguyện mà gia nhập bổn môn, thì cứ Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng này tá»›i chá»— tận cùng của khúc Ä‘Æ°á»ng thứ chính, kéo cái vòng bạc ở trên vách má»™t cái, sẽ có ngÆ°á»i tiếp ứng và cho uống thuốc giải, vì Ä‘i hết con Ä‘Æ°á»ng Cá»­u Triết ấy má»›i là chính thức bÆ°á»›c vào trong Äá»™c Trận. NgÆ°á»i nên cẩn thận, nghÄ© cho chín Ä‘i thì hÆ¡nâ€.
Tiểu Hồng cÆ°á»i nhạt, ngẫu nhiên nàng hít má»™t hÆ¡i không khí vào, thấy có vẻ khó chịu, giữa ngá»±c hình nhÆ° có gì cản trở, không để cho không khí thông qua. Nàng mặt hÆ¡i biến sắc, liá»n buá»™t miệng nói:
- Lam đại ca, vÆ°á»n hoa kia quả có Ä‘á»™c thá»±c.
Thanh Lam giật mình kinh hãi, vội vận chân khí thử xem, thấy không việc gì cả, đang định lên tiếng, thì Bạch Mai bỗng kêu la theo:
Chị Tiểu Hồng nói đúng đấy. Em cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Thanh Lam ngạc nhiên vô cùng.
- Ủa! Sao tôi không cảm thấy gì hết?
Tiểu Hồng đỡ lá»i:
- Vì trong ngÆ°á»i anh có Hồng Hoàng Châu.
- Ừ! Phải đấy.
Thanh Lam vừa nói vừa móc túi lấy cái há»™p ngá»c ra và bảo hai nàng rằng; - NhÆ° vậy, hai ngÆ°á»i hãy lại đây ngá»­i Hồng Hoàng Châu Ä‘i.
Bạch Mai vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Khá»i cần. Chúng ta đã Ä‘i vào trong trận đâu? Bây giá» chÆ°a phải tá»›i lúc dùng tá»›i nó vá»™i.
Nói tới đó, nàng quay lại bảo Tiểu Hồng rằng:
- Chị Tiểu Hồng, chị mau ngậm Thúy Diệp Chu Lan vào mồm, là có thể trị độc được ngay.
Nàng vừa nói vừa móc túi lấy tầu lá Thúy Diệp bỠvào mồm ngậm ngay.
Thanh Lam biết rõ tính nết của hai cô em này, nên không muốn cưỡng ép há» nữa. Chàng chỉ cÆ°á»i khì má»™t tiếng, bá» hạt châu vào há»™p ngá»c, rồi cất vào túi và nói tiếp:
- Chúng ta hãy ngồi chỗ cửa này nghỉ ngơi giây lát, rồi hãy vào trong đó sau.
Tiểu Hồng vội lắc đầu:
- Không nên. Theo ý tôi thì chắc lúc này Thiên Sinh đã đi lối khác mà vào trong trận rồi. Nếu y thấy chúng ta mãi vẫn chưa vào trong trận, lại tưởng là chúng ta sợ y đấy.
Thanh Lam chần chừ giây lát rồi lại há»i:
- Hai ngÆ°á»i còn Ä‘ang trúng phải chất Ä‘á»™c của hoa cÆ¡ mà?
Bạch Mai vội đáp:
- Chất độc nhẹ lắm, không việc gì đâu. Thôi, chúng ta vào trong trận đi:
Biết không cưỡng nổi ý của hai nàng, Thanh Lam đành phải Ä‘i trÆ°á»›c, vào thẳng trong căn nhà xanh ấy, Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng liá»n theo sau ngay.
Hai ngÆ°á»i vừa qua khá»i cánh cá»­a, thì cánh cá»­a đã tá»± Ä‘á»™ng đóng lại luôn. Ba ngÆ°á»i cảm thấy tối om, giÆ¡ tay lên cÅ©ng không trông thấy năm đầu ngón tay. Vá» Ä‘iá»u này, ba ngÆ°á»i không ngạc nhiên chút nào, vì biết căn nhà này đã không có má»™t cá»­a sổ nào hết thì làm gì có ánh sáng nào nữa. Thanh Lam đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c, liá»n lấy cái ống lá»­a đặc biệt của Hắc Y Côn Luân tặng cho Ä‘em ra thắp sáng lên, rồi Ä‘Æ°a cho Bạch Mai cầm. Vì phía đằng trÆ°á»›c có má»™t bá» tÆ°á»ng Ä‘en ngăn cản, nên ba ngÆ°á»i rẽ sang bên trái, nÆ¡i đó có má»™t Ä‘Æ°á»ng nhá» rất chật hẹp, chỉ Ä‘i vừa má»™t ngÆ°á»i thôi.
Äi hết con Ä‘Æ°á»ng ấy lại phải rẽ sang bên phải, bÆ°á»›c vào má»™t con Ä‘Æ°á»ng hẻm khác.
Thanh Lam vừa đi vừa nghĩ thầm:
“Có lẽ đây là con Ä‘Æ°á»ng Cá»­u Triết TÆ° Duy mà Thiên Sinh đã kể bên ngoài? Y để cho ngÆ°á»i vào trận, trÆ°á»›c khi chÆ°a vào tá»›i nÆ¡i, đã nhiá»…m phải má»™t chất Ä‘á»™c của mùi hoa thÆ¡m mà không hay, khiến ngÆ°á»i ấy phải sợ trÆ°á»›c, rồi y lại xây con Ä‘Æ°á»ng TÆ° Duy này, lấy tính mạng ra uy hiếp để ngÆ°á»i ấy phải đầu hàng ÄÆ°á»ng môn, làm tay chân cho y. NhÆ° vậy, đủ thấy y nham hiểm biết bao... phải con Ä‘Æ°á»ng này cứ từ trái quay sang phải, từ phải sang trái, có lẽ có chính khúc nhÆ° vậy? Äã gá»i là con Ä‘Æ°á»ng để cho ngÆ°á»i ta suy nghÄ© chắc con Ä‘Æ°á»ng này y không đặt mai phục gì đâu?
Chàng vừa nghÄ© vừa Ä‘i thẳng vá» phía trÆ°á»›c. Quả nhiên con Ä‘Æ°á»ng ấy chỉ có chật hẹp và tối om thôi, chá»› không có cÆ¡ quan máy móc gì cả. Khi Ä‘i hết khúc Ä‘Æ°á»ng thứ chín, thấy chá»— cuối Ä‘Æ°á»ng có treo má»™t ngá»n đèn dầu xanh biếc, trông nhÆ° lá»­a ma, khiến ai trông thấy cÅ©ng phải rùng rợn.
Bạch Mai thấy vậy liá»n ngạc nhiên há»i:
- Tám con Ä‘Æ°á»ng hầm kia Ä‘á»u tối om nhÆ° má»±c, chúng ta đã Ä‘i hết rồi, còn con Ä‘Æ°á»ng này, y thắp ngá»n lá»­a kia để làm gì?
Tiểu Hồng liá»n đáp:
- Thiên Sinh không những ác Ä‘á»™c, mà lại còn có nhiá»u quá»· kế lắm. Chắc ngá»n đèn này thể nào cÅ©ng có cái trò gì chứ không sai.
Nàng vừa nói tá»›i đó, đã nghe thấy Thanh Lam kêu “ủa†má»™t tiếng và rảo bÆ°á»›c tiến lên, Bạch Mai cÅ©ng vá»™i vàng Ä‘i theo Thanh Lam ngay. Vì con Ä‘Æ°á»ng ấy quá chật hẹp, chỉ Ä‘i lá»t má»™t ngÆ°á»i, mà ngÆ°á»i của Thanh Lam lại che lấp mất tầm con mắt của nàng, nên nàng không biết ở phía đằng trÆ°á»›c có việc gì xẩy ra? Nàng vá»™i tiến lên, há»i:
- Lam đại ca đã phát hiện gì thế?
Thanh Lam vội quay đầu lại, đáp:
- Trên mặt đất có ngÆ°á»i nằm đấy.
- Äại ca xem ngÆ°á»i ấy đã chết hay là sống?
Thanh Lam không kịp trả lá»i, vá»™i nhảy tá»›i cạnh ngÆ°á»i đó cúi đầu xuống xem, chàng má»›i hay ngÆ°á»i đó là má»™t ông già tóc đã hoa râm, mình mặc quần áo vải lam, nằm sấp trên mặt đất.
Trông thấy hình dáng của ngÆ°á»i đó có vẻ quen thuá»™c lắm, Thanh Lam rất kinh ngạc và thầm nghÄ©:
“NgÆ°á»i này là ai? Sao trông lại quen thuá»™c thế nhỉ?â€.
Chàng vừa nghÄ© vừa cúi mình xuốnh lật ngá»­a ngÆ°á»i đó lên xem.
Thấy mặt ngÆ°á»i ấy, chàng càng ngạc nhiên thêm. Thì ra ngÆ°á»i này là ông già Hồng Phúc mở quán rượu ở trên sÆ°á»n núi Cá»­u Hoa, Ä‘ang thoi thóp sắp chết. Chàng liá»n nghÄ©:
“Hôm ta rá»i khá»i Cá»­u Hoa, tòa lầu trúc của ông già này đã bị thiêu rụi, ông già này là má»™t ngÆ°á»i đã mất hết võ công rồi, Thiên Sinh còn bắt ông ta đến đây làm chi?â€.
Chàng vừa nghĩ vừa khẽ kêu “ủa†một tiếng.
Bạch Mai giÆ¡ cái ống lá»­a trên chiếu vào mặt ông và há»i:
- Lam đại ca cũng quen biết ông ta đấy à?
Thanh Lam khẽ gật đầu, má»™t mặt chàng móc túi lấy Hồng Hoàng châu ra cho ông già Hồng Phúc ngá»­i, rồi chàng lại xoa bóp cho ông ta má»™t hồi. Ông già thở dài má»™t tiếng rồi từ từ lai tỉnh mở mắt ra nhìn. Ông ta trông thấy Thanh Lam đứng ở trÆ°á»›c mặt, ngạc nhiên vô cùng, vá»›i giá»ng run run, há»i:
- Có phải.. Giang công tử đấy không?
Có lẽ vì ông ta đã tuổi già sức yếu, sau khi bị trúng Ä‘á»™c, lại còn bị hao tổn nguyên khí rất nhiá»u, nên ăn nói nhÆ° ngÆ°á»i có hÆ¡i mà không có sức vậy.
Thanh Lam sá»±c nhá»› trong ngÆ°á»i có Sâm VÆ°Æ¡ng ngàn năm, chàng liá»n lấy ra má»™t miếng, và trả lá»i ông già rằng:
- Tiểu sinh chính là Giang Thanh Lam đây. Cụ mới được giải độc xong, hãy nghỉ ngơi trong giây lát rồi hãy nói sau cũng chưa muộn.
Chàng liá»n Ä‘Æ°a má»™t miếng sâm nhét vào mồm ông già và nói tiếp:
- Äây là Sâm VÆ°Æ¡ng nghìn năm, cụ hãy nuốt Ä‘i đã.
Ông già Hồng Phúc lại tưởng mình nghe lầm. Ông ta theo Giang Nam đại hiệp xông pha giang hồ lâu năm tất nhiên đã được nghe thấy ngÆ°á»i ta nói đến cái tên Sâm VÆ°Æ¡ng nghìn năm, nhÆ°ng đó là má»™t thứ thuốc rất quý báu, trăm năm chÆ°a chắc đã thấy má»™t, công hiệu của nói có thể cải tá»­ hồi sinh, đại bổ chân nguyên. Vậy má»™t công tá»­ trẻ tuổi nhÆ° thế này...
NghÄ© tá»›i đó, ông ta không kịp nghÄ© thêm, cứ nghe lá»i mà nhai và nuốt luôn miếng sâm ấy vào bụng, liá»n thấy má»™t luồng hÆ¡i nóng chạy khắp mình mẩy. Trong giây lát, không những khí huyết Ä‘iá»u hoà, tinh thần sáng khoái, mà cả công lá»±c đã bị Thiên Lý Cô Hành Khách Ä‘iểm mạch làm cho mất hết, bây giá» cÅ©ng được khôi phục lại dần. Ông ta đâu có biết là Thanh Lam đã dùng bổn thân chân khí đả thông cho các huyệt đạo cho, nhá» vậy mà công lá»±c ông ta má»›i khôi phục, chứ có phải do miếng sâm nghìn năm ấy đâu?
Hồng Phúc phát giác công lực của mình đã khôi phục, mừng rỡ khôn tả, vội quỳ ngay xuống trước mặt Thanh Lam mà lạy lia lịa và nói:
- Giang công tử là đại ân nhân của già. Công tử ... nhân lạy này của già.
Thấy cử chỉ của ông già đột ngột như vậy. Thanh Lam cũng ngạc nhiên hết sức, chàng vội giơ tay đỡ ông già dậy và đáp:
- Lão trượng chớ nên...
Chàng nói tới đó đã thấy ông già khóc sướt mượt, và rất cảm động nói tiếp:
- Giang công tá»­... ban cho lão hậu hÄ© nhÆ° thế, dù lão có tan xÆ°Æ¡ng nát thịt cÅ©ng không sao Ä‘á»n bù được. Tá»™i nghiệp cho lão, nằm gai nếm mật mÆ°á»i năm liá»n, đã mấy lần vào trong TrÆ°á»ng Hận Cốc chỉ để yêu cầu Thiên Lý Cô Hành Khách giúp há»™ lão, ngỠđâu còn bị Ông ta phế trừ mất võ công, nên không những mối huyết hải thâm thù của lão chủ nhân không sao báo thù được \, mà ngay cả tung tích của lão chủ mẫu ở đâu, già cÅ©ng không biết nốt. Già sống nhÆ° thế này thà chết còn hÆ¡n. Sau được Giang \ công tá»­ tìm tá»›i, già nhận thấy có chút hy vá»ng, ngỠđâu...
Má»›i trông thấy Hồng Phúc, Thanh Lam đã cảm thấy có nhiá»u vấn Ä‘á» muốn há»i, bây giá» thấy ông già nói đến mối huyết hải thâm thù, vá»›i việc lão chủ mẫu mất tích, chàng thầm nghÄ©:
“Thế ra ta lên TrÆ°á»ng Hận Cốc để tìm kiếm ngÆ°á»i khác, y lại tưởng...â€.
NghÄ© tá»›i đó, chàng lại vá»™i há»i:
- Sau rồi thế nào nữa, hở lão trượng?
Hồng Phúc thở dài một tiếng, rồi đáp:
- Sau khi công tá»­ Ä‘i khá»i, bá»—ng có má»™t đại hán áo Ä‘en đến tiểu Ä‘iếm...
Bạch Mai nhanh nhẩu xen lá»i há»i:
- Bá»n ấy là thủ hạ ÄÆ°á»ng Thiên Sinh đấy, phải không?
Hồng Phúc lắc đầu đáp:
- Không phải. Chính ÄÆ°á»ng Thiên Sinh Ä‘em theo bá»n ngÆ°á»i ấy.
Chúng chỉ định vào tiểu điếm để nghỉ chân thôi, không ngỠlão độc vật ấy vừa trông thấy già đã nhận ra ngay rồi...
Thanh Lam gật đầu đỡ lá»i:
- Thế rồi lão trượng bị ÄÆ°á»ng Thiên Sinh bắt cóc Ä‘em tá»›i đây, và còn bị y đốt cháy cái lầu trúc ấy? Thế lão trượng vá»›i y có sá»± thù oán gì?
- Già theo hầu lão chủ nhân lang bạt từ hồi còn nhá», xÆ°a nay không há» có sá»± thù hằn vá»›i ngÆ°á»i nào hết. Y ... bắt ép già phải nói tung tích của lão chủ nhân cho y haỵ..
Bạch Mai lại xen lá»i há»i:
- Y không thù oán gì với cụ, mà lại bắt cụ phải cho y biết chỗ ở của bà chủ cụ như vậy, thế là nghĩa lý gì?
Hồng Phúc thở dài một tiếng rồi đáp:
- Nguyên nhân cũng chỉ vì cái vòng Phích Lôi mà nên cả.
- Cái vòng Phích Lôi ư?
Tài sản của phamduy88

  #73  
Old 08-04-2008, 02:52 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 73

Tiểu Hồng Thất Kinh Ba Lần


Bạch Mai không sao hiểu được, lại há»i tiếp:
- Nguyên nhân ra sao?
Lúc ấy Thanh Lam cÅ©ng giật mình đến thót má»™t cái và thốt ra mấy tiếng “cái vòng Phích Lôiâ€. Tiểu Hồng cÅ©ng đồng thá»i lên tiếng há»i:
- Cụ nói cái vòng Phích Lôi ư?
Lúc ấy Thanh Lam không chú ý đến câu há»i của Tiểu Hồng mà chỉ để ý nghe Hồng Phúc trả lá»i rằng:
- Phải, lão tặc muốn chiếm cho được cái vòng ấy nên má»›i há»i chá»— ở của lão chủ mẫu. Hà hà... y có biết đâu cái vòng ấy lại Ä‘ang ở trong tay công tá»­.
Tiểu Hồng bá»—ng thất kinh kêu “ủá má»™t tiếng. Hồng Phúc Ä‘á»™t nhiên trợn mắt nhìn bốn xung quanh, vá»›i giá»ng run run há»i lại Thanh Lam rằng:
- Giang công tá»­, các ngÆ°á»i cÅ©ng bị lão tặc bắt cóc Ä‘em tá»›i đây Æ°?
Vậy ... làm sao bây gi�
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i đáp:
- Cụ chá»› lo âu nhÆ° thế vá»™i. Má»™t trận nho nhá» này không giam giữ nổi tiểu sinh đâu. NhÆ°ng tiểu sinh có mấy câu nghi vấn này muốn há»i lão trượng. Không biết lão chủ nhân vá»›i lão chủ mẫu của lão trượng là ai thế?
Hồng Phúc ngẩn ngÆ°á»i ra nhìn vào mặt Thanh Lam má»™t hồi, rồi ngÆ¡ ngác há»i lại:
- Thế công tá»­ lên TrÆ°á»ng Hận Cốc... không phải vì việc Giang Nam đại hiệp hay sao?
Thanh Lam lắc đầu đáp:
- Tiểu sinh lên TrÆ°á»ng Hận Cốc là muốn cứu vợ má»™t ngÆ°á»i bạn, nhÆ°ng đó chỉ là do sá»± hiểu nhầm mà thôi. Còn Giang Nam đại hiệp mà lão trượng vừa nói đó là ai thế? Tiểu sinh chÆ°a được nghe thấy tên của ông ta và cÅ©ng chÆ°a hỠđược gặp mặt bao giá».
Hồng Phúc kêu “ồ†một tiếng vẻ mặt rầu rĩ kể tiếp:
- Giang Nam đại hiệp là lão chủ nhân của già. Ông tạ.. qua Ä‘á»i đã hai mÆ°Æ¡i năm rồi. Công tá»­ là ngÆ°á»i nghÄ©a hiệp và còn là ân nhân của già, già đâu dám dấu giếm công tá»­... Hà ! Câu chuyện này phải nói từ cái vòng Phích Lôi trÆ°á»›c thì công tá»­ má»›i biết rõ được. Cái vòng Phích Lôi ấy vốn dÄ© là vật báu gia truyá»n của lão chủ mẫu chúng tôi.
Nghe nói không những tránh khá»i mà còn có thể tị há»a được, há»… cứ Ä‘eo nó ở trong ngÆ°á»i dù Ä‘i vào trong đống lá»­a cÅ©ng không việc gì hết.
Lão chủ mẫu vá»›i Giang Nam đại hiệp Châu Thiên Kỳ thành hôn rồi, cái vòng ấy liá»n trở thành vật của nhà há» Châu. Lão chủ nhân đã là ngÆ°á»i khét tiếng giang hồ nhÆ° vậy, mà ngày lá»… thành hôn lão chủ nhân lại có báu vật ấy làm của hồi môn nhÆ° thế, tất nhiên cái tiếng ấy đã đồn Ä‘i khắp giang hồ ngay. Vì vậy má»›i có má»™t bá»n gian nhân tiểu nhân nhòm ngó tá»›i. NhÆ°ng chúng chỉ thèm thuồng thôi chứ không dám bén mảng tá»›i nhà lão chủ nhân. Vì cái danh của lão chủ nhân nhÆ° thế, có tên nào dám táo gan tá»›i vuốt râu cá»p? Nhá» vậy, câu chuyện ấy chỉ là má»™t câu chuyên mà các ngÆ°á»i giang hồ trong lúc trà dÆ° tá»­u hậu thÆ°á»ng Ä‘em ra mà nói vá»›i nhau cho đỡ buồn thôi.
Nói tới đó, Hồng Phúc lại thở dài một tiếng rồi nói tiếp:
- Dù công lá»±c của lão chủ nhân tinh thâm nhÆ° thế nào, được lòng ngÆ°á»i giang hồ ra sao, nhÆ°ng rút cục cÅ©ng vẫn bi thảm vì có vật báu ấy mà phải nhà tan cá»­a nát...
Nói tá»›i đây ông ta lại ứa nÆ°á»›c mắt ra, nức nở khóc hoài. Bạch Mai lại xen lá»i há»i:
- Có phải cụ nói sau đó có kẻ gian ác đến cướp cái vòng Phích Lôi và còn đả thương Giang Nam đại hiệp nữa phải không?
Thoạt tiên Hồng Phúc lắc đầu, sau lại gật đầu, đáp:
- Lão nhá»› cách đây hai mÆ°Æ¡i năm, má»™t ngày ná» Ä‘ang lúc giữa trÆ°a, Ä‘á»™t nhiên có má»™t ngÆ°á»i há» Trúc đến xin yết kiến lão chủ nhân, và tuyên bố là vì cái vòng Phích Lôi mà tá»›i, rồi còn nhất định bắt buá»™c lão chủ nhân thá»­ thách võ lá»±c vá»›i ỵ..
Thấy Hồng Phúc kể tá»›i đó lại sụt sùi khóc, Bạch Mai nóng lòng sốt ruá»™t vô cùng, vá»™i há»i tiếp:
- Sau rồi thế nào nữa?
- Lúc ấy Ä‘ang là giữa Ngá», cái vòng Phích Lôi lại không có ở trong ngÆ°á»i lão chủ nhân, nên bị tên ấy dùng võ công yêu tà tấn công má»™t chưởng, lão chủ nhân liá»n cháy thành than ngay.
Bạch Mai kinh hãi há»i:
- Võ công gì mà lợi hại đến như thế?
- Hôm ấy không ai biết tên ná» xá»­ dụng võ công ta môn gì, chỉ thấy y cÆ°á»i ha hả rồi Ä‘i luôn. NhÆ°ng lão Ä‘iá»u tra lâu năm má»›i haỵ..
Hà! Äây là má»™t việc rất lá»›n của giang hồ. Vả lại, vì xẩy ra việc đó mà khiến cho má»™t môn phải phải tiêu tán...
Bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i nghe thấy Hồng Phúc kể nhÆ° vậy Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra, và không ai dám lên tiếng há»i để ngắt quãng lá»i nói của Hồng Phúc.
Bạch Mai thấy nói ngÆ°á»i há» Trúc chỉ tấn công có má»™t chưởng mà Giang Nam đại hiệp đã cháy thành than được, nàng không hiểu môn võ công ấy là võ công gì, vá»™i há»i tiếp:
- Cụ chưa nói võ công của tên nỠlà môn võ công gì?
- Thái DÆ°Æ¡ng thần công! Sau đó lão Ä‘iá»u tra mãi má»›i biết được đấy.
Bạch Mai lại há»i tiếp:
- Thái DÆ°Æ¡ng thần công là võ công của môn phái nào, cả ngÆ°á»i ấy là ai, cụ có biết không?
- NgÆ°á»i đó là Thần Hành Vô ảnh Chúc SÄ© Ngạc, đệ tá»­ duy nhất của Thiên Lôi Tú thuá»™c môn phái Liệt Há»a.
Tiểu Hồng lại thất kinh kêu “ủa†một tiếng và lẩm nhẩm nói:
- Thần Hành Vô ảnh Chúc Sĩ Ngạc ư?
Thanh Lam chợt nghÄ© tá»›i đại sÆ° huynh của Ly Há»a Chân Nhân chả tên là Chúc SÄ© Ngạc là gì? Chàng còn nhá»› y là má»™t ông già gầy gò, cao lá»›n trán rá»™ng, mắt lõm, mà gồ, mÅ©i má» khoét, râu bạc, mặc quần áo Ä‘en và Ly Há»a chân nhân còn nói y là ngÆ°á»i nghịch cha, tàn sát đồng môn, và còn muốn cÆ°á»›p cho được Liệt Há»a kỳ nữa.
Chàng lại nghĩ tiếp:
“Phải, Liệt Há»a môn, Ly Há»a chân nhân chả là ngÆ°á»i của Liệt Há»a môn là gì? Và võ công của ông ta tu luyện chả là Thái DÆ°Æ¡ng Thần Công là gì?â€.
Lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Bạch Mai lại há»i tiếp:
- Vừa rồi cụ nói có má»™t môn phái bị tiêu tán. Vậy môn phái ấy có phải là Liệt Há»a môn không?
Hồng Phúc đáp:
- Phải, cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng. Câu chuyện ấy mãi đến sau này lão má»›i Ä‘iá»u tra ra. Tuy Liệt Há»a môn có thâu đồ đệ, nhÆ°ng Ä‘á»i nào cÅ©ng vậy, chức chưởng môn là phải cha truyá»n con nối. Vì lá cá» Liệt Há»a kỳ là vật báu trấn sÆ¡n của môn phái ấy, oai lá»±c mạnh lắm, nên không chịu truyá»n thụ cho ngÆ°á»i ngoài là thế. Chúc SÄ© Ngạc là đứa con duy nhất của Lôi Thiên Tú, môn phái của hỠđã gá»i là Liệt Há»a môn thì tất nhiên võ công của há» phải Há»a lâm đầu. Má»™t hôm Lôi Thiên Tú ngẫu nhiên nói tá»›i Liệt Há»a môn của y có má»™t khắc tinh thôi. Khắc tinh đó chính là cái vòng Phích Lôi. Äồng thá»i, ông ta còn nhắc nhở đến tên của lão chủ nhân. NgỠđâu ngÆ°á»i nói thì vô ý mà kẻ nghe lại để tâm. SÄ© Ngạc yên trí mình là ngÆ°á»i chưởng môn tÆ°Æ¡ng lai, nay nghe thấy ngÆ°á»i cha nói có má»™t vật có thể khắc chế được Há»a môn, khi nào y chịu nhịn được, liá»n trốn cha xuống Giang Nam tức thì. Sá»± thá»±c lúc bấy giá» võ công y chỉ ngang vá»›i chủ nhân của lão thôi. Nếu ngày hôm đó không phải là Ä‘ang lúc giữa trÆ°a, thì không bao giá» lão chủ nhân lại bị chết má»™t cách thảm khốc nhÆ° vậy được.
Bạch Mai ngÆ¡ ngác há»i tiếp:
- Võ công vá»›i thá»i gian thì có liên quan gì đâu?
Hồng Phúc thở dài nói tiếp:
- Nghe nói Thái DÆ°Æ¡ng Thần Công công là nhở ở sụ thu hút chân khí của Thái DÆ°Æ¡ng mà thành. Tu luyện chÆ°a tá»›i mức Há»a hầu thì chưởng lá»±c chỉ hÆ¡i nóng hổi má»™t chút thôi chứ không sao hÆ¡n được võ công thÆ°á»ng. NgỠđâu tên ấy lợi dụng lúc giữa Ngá», mượn Há»a lá»±c của mặt trá»i nên má»›i đả thÆ°Æ¡ng được lão chủ nhân nhÆ° thế.
Lúc này má»›i vỡ nhẽ, Bạch Mai “ồ má»™t tiếng rồi há»i tiếp:
- Sau rồi thế nào nữa?
Hồng Phúc kể tiếp:
- Lôi Thiên Tú là ngÆ°á»i rất chính phái, môn quy lại thâm nghiêm nghe thấy tin lão chủ nhân của chúng tôi bị chết dÆ°á»›i Thiên Lôi chưởng Thái DÆ°Æ¡ng Thần Công, biết ngay là con mình đã làm bậy, nên ông ta nổi giận, Ä‘uổi ngay tên SÄ© Ngạc ra khá»i Liệt Há»a môn và con truyá»n lá cá» Liệt Há»a vật báu trấn sÆ¡n cho má»™t ngÆ°á»i đệ tá»­ há» Cảnh, và còn tuyên bố giải tán Liệt Há»a môn nữa. Vì vậy từ đó trở Ä‘i trên giang hồ má»›i không có cái tên Liệt Há»a môn là thế.
Thanh Lam nghe tá»›i đây má»›i vỡ nhẽ. Thì ra hôm đó chàng đã chính mắt trông thấy Chúc SÄ© Ngạc đánh nhau vá»›i sÆ° đệ của y là Ly Há»a chân nhân Cảnh Tu Nguyên, thì ra cÅ©ng vì cái vòng Phích Lôi mà nên.
Bạch Mai lại xen lá»i há»i:
- Tại sao cụ lại mất hết võ công như thế?
Hồng Phúc thở dài nói tiếp:
- Từ khi tên SÄ© Ngạc bị Lôi Thiên Tú Ä‘uổi ra khá»i môn phái, y không những không tỉnh ngá»™ mà còn giận lây cả chủ mẫu của lão. Vì thế y lại xuống Giang Nam lần thứ hai. Tá»™i nghiệp cho lão chủ nhân, sau khi bị y đánh chết, còn lại ba cô tiểu thÆ¡ Ä‘ang còn bồng bế. Lão chủ mẫu, vì thấy quốc gia nhiá»u tai biến, đã tránh Ä‘i ở ná»›i khác, nhá» vậy má»›i thoát chết. Còn cả nhà hai mÆ°Æ¡i ba miệng Ä‘á»u bị tên ná» dùng Thiên Lôi chưởng đánh chết hết. CÅ©ng may tiểu lão có việc Ä‘i vắng, nên cÅ©ng được thoát chết nốt. Chá» tá»›i khi lão vá» tá»›i nÆ¡i thì không biết tin tức, lão dò há»i mãi mà vẫn không tìm thấy tung tích của ba ngÆ°á»i, nhÆ°ng tiểu lão lại dò biết được tin của SÄ© Ngạc. Thì ra sau khi y bị Lôi Thiên Tú Ä‘uổi ra khá»i cá»­a, liá»n sang làm môn hạ của Bắc Hải Huyá»n Linh Tú, kẻ thù số má»™t của Lôi Thiên Tú.
- Ủa!
Lần thứ ba Tiểu Hồng thất kinh kêu la như vậy, tất nhiên nàng không biết rõ những sự khúc chiết như thế, mãi đến giỠmới hay biết hết. Còn Thanh Lam với Bạch Mai vì cứ mải nghe còn Hồng Phúc thì cứ mải nói, nên không ai chú ý đến thái độ của Tiểu Hồng.
Bạch Mai lại lên tiếng há»i:
- Huyá»n Linh Tú chắc là ngÆ°á»i lợi hại lắm phải không?
Hồng Phúc đáp:
- Nghe nói Huyá»n Linh Tú năm nay tuổi đã ngoài trăm, võ công thông huyá»n, tá»± lập má»™t môn phái khác biệt. NgÆ°á»i trên giang hồ chÆ°a ai thấy mặt của y cả. NhÆ°ng việc tên SÄ© Ngạc gia nhập Huyá»n Linh môn là sá»± thật má»™t trăm phần trăm. Vì hồi còn sinh tiá»n lão chủ nhân vá»›i vị kỳ nhân ở TrÆ°á»ng Hận Cốc có qua lại vá»›i nhau, nên tiểu lão tá»›i TrÆ°á»ng Hận Cốc để kiếm vị kỳ nhân ấy, ngỠđâu vì thấy ngÆ°á»i giang hồ cứ đến quấy nhiá»…u luôn luôn vị kỳ nhân ấy má»›i đặt ra má»™t luật lệ là há»… ai lẻn vào trong sÆ¡n cốc thì sẽ bị phế hết võ công ngay. Tiểu lão vì không may mắn nên má»›i bị phế hết võ công nhÆ° thế.
Thanh Lam cứ lắng tai nghe và óc thì suy nghÄ©, nay thấy Hồng Phúc ngắt lá»i, chàng liá»n ngá»­ng đầu lên há»i:
- Không biết phu nhân của Giang Nam đại hiệp là ngÆ°á»i thuá»™c môn phái nào thế?
Hồng Phúc vội đáp:
- Lão chủ mẫu của lão hỠHồng, còn tiểu lão...
Thanh Lam không đợi chá» y nói dứt, hai mắt bá»—ng sáng ngá»i, vá»™i há»i tiếp:
- Thế lão trượng có nhớ nhũ danh của hai cô nương ấy không?
Và năm nay đã bao nhiêu tuổi ?
Hồng Phúc bỗng ngạc nhiên đưa mắt ngắm nhìn Bạch Mai và Tiểu Hồng rồi đáp:
- Hai vị cô nương ấy là chị em sinh đôi, chị tên là Kinh Vân, em tên là Lục Vân, năm nay vừa đúng hai mươi tuổi.
Y nói tá»›i đó, thấy hai cô nÆ°Æ¡ng đứng ở trÆ°á»›c mặt mình vẫn cứ thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, y cảm thấy thất vá»ng vô cùng, ngừng giây lát rồi há»i tiếp:
- Giang công tá»­ há»i đến Hồng phu nhân vá»›i hai vị cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy, chẳng hay công tá»­ đã gặp phu nhân vá»›i hai vị cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a?
Thanh Lam khẽ lắc đầu đáp:
- Tiểu sinh chỉ há»i thăm thế thôi, nhÆ°ng dù sao ngÆ°á»i hiá»n thì gặp lành, sau này thể nào cÅ©ng có ngày sẽ tìm thấy được phu nhân vá»›i hai cô nÆ°Æ¡ng ấy. Xin lão trượng không nên quá lo âu nhÆ° thế.
Hồng Phúc theo hầu Giang Nam đại hiệp Ä‘i lang bạt giang hồ mấy chục năm, kinh nghiệm lão luyện biết bao, tuy cảm thấy vị thiếu niên công tá»­ này nhân phẩm Ä‘oan chính thá»±c, nhÆ°ng vừa rồi chàng ta há»i mình nhÆ° thế ắt phải có nguyên nhân gì nên y ngẫm nghÄ© giây lát, bá»—ng rầu rÄ© quỳ xuống há»i tiếp:
- Xin công tá»­ thứ lá»—i cho tiểu lão Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t há»i câu này. Chẳng hay chiếc vòng Phích Lôi ở trên tay công tá»­ là của ai đã tặng cho thế? Công tá»­ có thể cho tiểu lão biết rõ...
Thanh Lam ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, nghÄ© thầm:
“NgÆ°á»i này nhá»› chủ cÅ© nhÆ° vậy, chả lẽ y trông thấy cái vòng sắt của ta mà đã Ä‘á»™ng lòng nghi ngá» chăng?â€.
Chàng vội vàng đỡ ông già đứng dậy, rồi nghiêm nét mặt nói:
- Lão trượng không nên làm như thế. Vòng này là của một bà cụ hỠThạch ở trên núi Thác Thành đã ban cho tiểu sinh. Lúc ấy quả thực tiểu sinh cũng không biết nó là vòng Phích Lôi.
Hồng Phúc bá»—ng trợn tròn đôi mắt, vá»›i vẻ mặt rất cảm Ä‘á»™ng và giá»ng run run há»i tiếp:
- Thạch phu nhân! Thế ra công tử... đã gặp Thạch phu nhân đấy à?
- Thạch phu nhân nào? à phải, bà cụ ấy tên là Thạch Ma. Thế ra lão trượng cũng quen biết...
Ông già mừng rỡ đến ứa nước mắt ra, nức nở đáp:
- Thạch phu nhân là ... là em ruột của lão chủ mẫu chúng tôi...
Bà ta ở trên núi Thách Thành đấy à? Trá»i Æ¡i! Nếu vậy lão chủ mẫu thể nào cÅ©ng có ở trên đó.
Bạch Mai là ngÆ°á»i rất lÆ°Æ¡ng thiện, thấy Hồng Phúc là ngÆ°á»i có nghÄ©a khí nhÆ° vậy liá»n u oán khuyên bảo rằng:
- Cụ nên yên lòng và bình tÄ©nh má»™t chút. Chúng ta ra khá»i trận này rồi sẽ Ä‘i đến đó tìm bà ta cÅ©ng chÆ°a muá»™n cÆ¡ mà.
Hồng Phúc mặt Ä‘á» bừng, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Giang công tử, xin thứ lỗi tiểu lão dám thất lễ như vậy. Quả thật... tiểu lão sung sướng quá.
Thanh Lam vội an ủi rằng:
- Lão trượng trung thành với cố chủ, nghĩa khí cao cả như vậy khiến tiểu sinh kính phục vô cùng...
- Thôi! Lam đại ca! Chúng ta nên mau đi, vì cụ ấy còn phải đi núi Thác Thành và chúng ta cũng phải đi cứu chị Lan nữa.
Bạch Mai vừa lên tiếng thúc giục như vậy.
Thanh Lam thấy nàng nhắc nhở nhÆ° thế má»›i nghÄ© đến Lan Nhi đã trúng phải NgÅ© Äá»™c chưởng, Ä‘ang cần có Hồng Hoàng châu của mình để chữa Ä‘á»™c, và có lẽ hiện giá» Băng Phách phu nhân cÅ©ng Ä‘ang ở dÆ°á»›i núi đợi chá» mình.
NghÄ© tá»›i đó chàng vừa cÆ°á»i vừa gật đầu, rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i luôn.
Vì con Ä‘Æ°á»ng hẻm ấy chật hẹp lắm, chỉ Ä‘i lá»t má»™t ngÆ°á»i thôi, nên Thanh Lam Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, rồi lần lượt đến Hồng Phúc, Bạch Mai và Tiểu Hồng.
Bốn ngÆ°á»i vừa Ä‘i tá»›i chá»— tận cùng nÆ¡i có ngá»n đèn dầu thắp ở trên vách tá»a ra má»™t luống ánh sáng xanh trông rất rùng rợn. Bên dÆ°á»›i ngá»n đèn quả có má»™t cái vòng bạc và hai hàng chữ nhá». Hai mắt của Thanh Lam dù Ä‘i ở trong đêm tối mà cÅ©ng có thể trông thấy rõ má»i cảnh vật. Chàng thấy hai dòng chữ viết rằng:
“Con Ä‘Æ°á»ng TÆ° Duy đến đây là hết. NgÆ°á»i nào muốn gia nhập bổn môn thì cứ việc kéo cái vòng bạc, rồi đợi chá» má»™t lát là có ngÆ°á»i đến tiếp đón ngay. Nếu ai Ä‘i vòng qua bức tÆ°á»ng này thì ngÆ°á»i đó sẽ là kẻ địch của bổn môn. Äã vào trong Äá»™c trận thì đừng có hòng mà sống sótâ€.
Thanh Lam dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng rồi thầm nghÄ©:
“ÄÆ°á»ng Thiên Sinh là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào, có bao giá» lại viết chữ để khuyên răn kẻ địch má»™t cách rất cẩn thận nhÆ° vậy? Có lẽ y có quá»· kế gì ở bên trong cÅ©ng nên, và chắc trận này cÅ©ng lợi hại lắm nên y má»›i tá»± tin nhÆ° thếâ€.
Câu dụng ý mà chàng vừa nghĩ tới đó là chàng đoán Thiên Sinh cố ý làm ra như thế để khiến cho kẻ địch khi vào trận bị mất tinh thần trước, rồi đâm ra Hoảng sợ và rất dễ bị sa vào tròng của y.
Tuy Thanh Lam nghÄ© nhÆ° thế nhÆ°ng chàng cÅ©ng không dám coi thÆ°á»ng những lá»i dặn bảo ấy. Chàng đành cho đó là sá»± thá»±c vá»™i quay ngÆ°á»i lại dặn bảo ba ngÆ°á»i rằng:
- Sắp vào trận địa rồi đấy, chúng ta phải cận thận lắm mới được.
Nói xong, chàng liá»n rút thanh Thất Tinh kiếm ra. Bạch Mai và Tiểu Hồng ở đằng sau cÅ©ng rút kiếm ra luôn.
Thanh Lam vừa bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c đã cảm thấy châm mình Ä‘ang dẫm hụt. Chàng giật mình kinh hãi vá»™i rụt chân lại, cúi đầu nhìn xuống mặt đấy, nhÆ°ng thấy không có Ä‘iá»u gì khả nghi hết.
Äang lúc ấy, chàng bá»—ng nghe có tiếng kêu “veo veo†ở dÆ°á»›i bắn lên. Chàng Ä‘oán chắc đó là ám khi tá»± Ở dÆ°á»›i mặt đất bắn lên. Nếu là ngÆ°á»i khác thì không sao phát giác nổi.
Tuy Thanh Lam cảnh giác rất nhanh, nhÆ°ng những ám khí nho nhỠấy lại ở chá»— cách chàng rất gần và tốc Ä‘á»™ cÅ©ng rất nhanh, nên chàng vừa mói để ý Ä‘á» phòng thì ám khi đã bắn tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i chàng rồi.
Tài sản của phamduy88

  #74  
Old 08-04-2008, 02:53 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 74

Những Äiá»u Khiến NgÆ°á»i Ta
Khó Äá» Phòng Nổi


Chàng vá»™i múa Thất Tinh kiếm lên bảo vệ trÆ°á»›c ngá»±c, nhÆ°ng trùm ám khí ấy rất Ä‘á»™c, từ dÆ°á»›i bắn lên nhÆ° thế, dù có trÆ°á»ng kiếm ở trong tay cÅ©ng không làm gì được, mà muốn né thì đã muá»™n rồi.
CÅ©ng may là chàng rất Ä‘iá»m tÄ©nh, khi thấy ám khí sắp va đụng vào ngÆ°á»i, chàng liá»n sá»­ dụng ngay Thiên Nhiên chân khí của Trì Lão Tàn đã truyá»n thụ cho mà dồn từ trong ngÆ°á»i dồn ra, nên chỉ thấy ngÆ°á»i chàng khẽ rung dá»™ng má»™t chút thôi.
Tuyệt há»c của Trì Lão Tàn quả thật là thần diệu. Chân khí ở trong ngÆ°á»i chàng vừa dồn ra thì mÅ©i ám khí nho nhá» kia đã va đụng vào quần áo của chàng rồi, nhÆ°ng mÅ©i nào mÅ©i nấy tá»±a nhÆ° va đụng phải má»™t tấm vách vô hình, Ä‘á»u rá»›t ngay xuống đất hết.
Chàng lần đầu tiên sá»­ dụng chân khí ấy, thấy có công hiệu nhÆ° vậy trong lòng cả mừng. Chàng lại giÆ¡ chân trái ra bÆ°á»›c vá» phía trÆ°á»›c, thấy dÆ°á»›i đất hÆ¡i nhún xuống, nhÆ°ng chàng chỉ mượn sức má»™t chút đã nhảy luôn vá» phía trÆ°á»›c liá»n.
NgỠđâu Thanh Lam vừa qua khá»i nÆ¡i đó đã nghe thấy phía sau có tiếng kêu rú rất thảm khốc, và có ngÆ°á»i ngã lăn ra đất. Lại còn có hai tiếng kêu thất thanh nổi lên nữa. Chàng kinh hãi vô cùng, hẳn chÆ°a đứng vững đã vá»™i nhảy ngược vá» chá»— cÅ© ngay. Äồng thá»i, chàng còn ngá»­i thấy má»™t mùi gì hôi thối nhÆ° mùi xác chết vậy, khiến chàng khó chịu hết sức.
Vừa vỠtới chỗ cũ, chàng trông thấy ông già Hồng Phúc đang nằm yên trên mặt đất, không cử động gì hết. Chàng thấy đầu và mặt ông ta nát bét, máu thịt nhầy nhụa. Chỗ cách ông ta không xa có một chiếc đèn dầu nằm đó, ngang trên mặt đất đầy những nước đen.
Chàng biết là ông ta đã tắt thở rồi, cái chết của ông ta thảm khốc không thể tưởng được.
Bạch Mai tay vẫn cầm bó đuốc, đang đứng cạnh Tiểu Hồng nhưng quay đi chớ không dám nhìn vào xác ông già Hồng Phúc.
Thanh Lam thấy thế tức giận vô cùng, nghiến răng kêu kèn kẹt. Xem nhÆ° vậy, ngá»n đèn dầu vá»›i vòng bạc ở trên vách tÆ°á»ng là then chốt của má»™t bá»™ máy móc rất ác Ä‘á»™c. Thiên Sinh đã pha thuốc Ä‘á»™c rất mạnh vào trong dầu rồi đổ vào ngá»n đèn ấy. Há»… ngÆ°á»i nào Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngá»n đèn ấy mà không có ý đầu hàng ÄÆ°á»ng môn, nghÄ©a là không kéo cái vòng bạc, thì chỉ bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c là dẫm phải miếng ván có máy móc ở trên mặt đất, chất Ä‘á»™c ở trong bầu dầu sẽ đổ xuống. NgÆ°á»i nào bị nÆ°á»›c Ä‘á»™c ấy bắn phải sẽ chết ngay tại chá»—. NgÆ°á»i nào có thân pháp nhanh nhẹn, tuy tránh khá»i được bầu dầu Ä‘á»™c ấy, nhÆ°ng lại không sao thóat được trùm ám khí nho nhỠở dÆ°á»›i mặt đất bắn lên. Y thiết kế nhÆ° thế thật là vừa ác Ä‘á»™c vừa chu đáo biết bao.
Thanh Lam cúi nhìn vào xác của Hồng Phúc, chàng Ä‘au lòng vô cùng. Chàng biết thứ dầu Ä‘á»™c này lợi hại lắm, rá» tay vào cÅ©ng nguy hiểm liá»n, cho nên chàng không dám đụng vào ngÆ°á»i Hồng Phúc nữa, mà chỉ chắp tay vái ông già hai lạy miệng lẩm bẩm khấn thầm:
- Lão trượng linh thiêng sẽ chứng mình tiểu sinh xé xác Thiên Sinh ra làm muôn mảnh để trả mối thù này. Dù phải Ä‘i đến chân trá»i góc biển, tiểu sinh quyết sẽ tìm cho ra Chu lão phu nhân vá»›i hai cô nÆ°Æ¡ng giúp há»™ lão trượng.
Nói xong, chàng lui vá» phía sau hai bÆ°á»›c lên tiếng kêu gá»i:
- Mai muội, Nhiếp cô nương, sang đây đi. Chớ có dẫm vào dầu độc ở trên mặt đất đấy nhé.
Bạch Mai Ä‘ang sợ hãi, nghe thấy Lam đại ca nói nhÆ° thế, liá»n kéo tay Tiểu Hồng và nói:
- Chúng ta đi thôi.
Hai ngÆ°á»i liá»n nhảy tá»›i cạnh Thanh Lam.
Ba ngÆ°á»i Ä‘ang định Ä‘i vào trong trận thì Bạch Mai bá»—ng lên tiếng há»i:
- Lam đại ca, thế còn xác ông già này thì sao? Hà! Ông ta rõ tội nghiệp thực.
Không đợi chá» Thanh Lam trả lá»i. Tiểu Hồng đã lên giá»ng nói trÆ°á»›c.
- Dầu Ä‘á»™c này có vẻ mãnh liệt lắm, có lẽ chỉ trong chốc lát thôi, xác của ông cụ sẽ hóa thành má»™t đống nÆ°á»›c liá»n.
Bạch Mai nghe nói càng kinh hoảng thêm, vá»™i há»i tiếp:
- Äá»™c dược này là thứ Ä‘á»™c dược gì mà lại lợi hại đến nhÆ° thế?
Thanh Lam hậm hực nói:
- ÄÆ°á»ng Thiên Sinh tác ác tác quái nhÆ° vậy, ta không thể nào dung thứ cho y được.
Chàng vừa nói vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn, thấy cảnh vật ở trÆ°á»›c mắt đã thay đổi hẳn, và hình nhÆ° cả bá»n mình ba ngÆ°á»i Ä‘ang ở trong u cốc, xung quanh có núi cao bao vây, ánh sáng rất lá» má», không sao trông thấy rõ được phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng. Chàng liá»n nghÄ© thầm:
“Phải rồi! Chúng ta vừa ở trong Ä‘Æ°á»ng hẻm chật hẹp nhảy ra.
Có lẽ bây giỠđã nhảy vào trận đồ. Mình Ä‘oán không sai, Äá»™c trận đồ này của ÄÆ°á»ng Thiên Sinh vẫn lấy Cá»­u Cung Bát Quái làm chủ chốtâ€.
Chàng bá»—ng nghÄ© vừa rồi mình theo sau Hồng Phúc, ngá»n đèn dầu Ä‘á»™t nhiên rá»›t xuống. Hồng Phúc thất thanh la lên, mình vá»™i dùng tay áo phất mạnh má»™t cái và nhảy ngay vá» phái sau luôn, không biết thuốc Ä‘á»™c ấy có bắn vào ngÆ°á»i mình không? Chàng vá»™i cúi đầu xem xét.
Tiểu Hồng đáp:
- Äó là má»™t thứ thuốc Ä‘á»™c loại Hóa Cốt ÄÆ¡n, ngÆ°á»i trên giang hồ dùng để giết ngÆ°á»i diệt tích. Chỉ cần vẩy vài giá»t vào xác ngÆ°á»i má»™t lát sau cái xác ấy đã biến thành đống nÆ°á»›c vàng liá»n. Nghe nói loại thuốc này chỉ có Tây Xuyên ÄÆ°á»ng Môn má»›i có thôi. NgÆ°á»i trên giang hồ nếu có thì cÅ©ng là mua của ÄÆ°á»ng môn.
- Ủa! Chị Tiểu Hồng xem này.
Bạch Mai giÆ¡ góc tay áo bên phải lên xem, thấy có mấy cái lá»— hổng cháy xém rất nhá», thì ra vừa rồi tay áo của nàng đã bị mấy giá»t dầu Ä‘á»™c bắn phải.
Chàng đang suy nghĩ thì Bạch Mai đứng cạnh đó đã la lên:
- Lam đại ca nhận xét có thấy không? Nơi đây có vẻ kỳ lạ lắm.
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i đáp:
- Phải, đó chẳng qua chỉ là Cửu Cung Bát Quái trận đấy thôi.
Bạch Mai hãy còn nhá»› Cá»­u Cung Bát Quái trận ở Kiến Môn SÆ¡n. Lúc ấy nếu Liá»…u Thanh Hà không tá»›i kịp thì bá»n mình cứ quay trái quay phải mãi mà vẫn không sao ra khá»i được trận pháp ấy.
Bây giá» nàng nghe thấy Thanh Lam nói Äá»™c trận đồ này chính là Cá»­u Cung Bát Quái trận trong lòng hoảng sợ vô cùng, vá»™i há»i:
- Lam đại ca biết làm sao bây giỠđây?
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Tôi đã có cách ra khá»i được, hai ngÆ°á»i đừng lo, cứ việc theo tôi mà Ä‘i.
Bạch Mai ngạc nhiên há»i tiếp:
- Ủa! Ai dạy cho đại ca thế? Và đại ca há»c biết từ hồi nào?
Tiểu Hồng lôi tay nàng một cái và khẽ bảo rằng:
- Chị đừng có há»i nhÆ° thế nữa, chúng ta cứ việc theo Lam đại ca mà Ä‘i Ä‘i.
Thanh Lam mỉm cÆ°á»i, bình tâm tỉnh trí Ä‘Æ°a mắt nhận xét bá»—n xung quanh má»™t lượt. Quả nhiên, chàng vừa định thần má»™t chút, ảo tưởng đã biến mất liá»n, chàng nhận thấy Äá»™c trận đồ này đã dùng nhân công mà xây đắp thành, tá»±a nhÆ° mấy chục ngá»n núi giả vậy.
Tuy thế cửa ngõ trùng điệp, khúc triết vô cùng.
Chàng căn cứ theo sá»± biến hóa của Cá»­u Cung Bát Quái, do Liá»…u Thanh Hà đã giải thích cho, mà giÆ¡ trÆ°á»ng kiếm lên bảo vệ ngá»±c, rồi rất cẩn thận Ä‘i bÆ°á»›c má»™t tiến vá» phía trÆ°á»›c. Bạch Mai vá»›i Tiểu Hồng vá»™i theo chân chàng ngay. Chỉ thấy chàng bá»—ng sang phải, bá»—ng sang trái bá»—ng Ä‘i bên này ba bÆ°á»›c, lại sang bên kia bảy bÆ°á»›c, quả nhiên xuyên hết cá»­a này đến ngõ khác, dù thấy trúc triết khó Ä‘i thá»±c, nhÆ°ng không há» bị cản trở gì hết.
Bạch Mai há»›n hở vô cùng, khẽ há»i:
- Lam đại ca đã há»c được Cá»­u Cung Bát Quái thá»±c đấy à? Chắc Liá»…u lão trượng đã dạy chứ không sai! Thú vị thá»±c! Bao giá» có thì giá» rảnh, đại ca phải dạy cho em biết vá»›i nhé.
Lúc ấy ba ngÆ°á»i Ä‘i vào má»™t con Ä‘Æ°á»ng hẻm tối om vô cùng, hai bên toàn là đá lởm chởm, và dÆ°á»›i chân lại rất gồ ghá» khó Ä‘i nên không sao Ä‘i nhanh được.
Äi được vài bÆ°á»›c, Thanh Lam Ä‘oán chắc con Ä‘Æ°á»ng hẻm này thể nào cÅ©ng có mai phục. Tuy chàng không nói ra tiếng nhÆ°ng đã vận sẵn chân khí lên để phòng bị rồi.
NhÆ°ng Ä‘i được má»™t quãng, thấy không việc gì cả, chàng thắc mắc vô cùng, liá»n nghÄ©:
“Thiên Sinh thị sở trÆ°á»ng vá» Cá»­u Cung Bát Quái vá»›i các môn kỳ Ä‘á»™c nên má»›i bố trí thành Ä‘á»™c trận này. Con Ä‘Æ°á»ng vừa chật hẹp vừa gồ ghá» khó Ä‘i này, thể nào y lại chịu để cho ngÆ°á»i ta Ä‘i qua má»™t cách thuận lá»i nhÆ° thế này đâu. Không hiểu trong này y lại còn cho mai phục trò gì nữa đây.
Chàng nghi ngá» nhÆ° thế liá»n Ä‘á» cao cảnh giác ngay. Vừa Ä‘i chàng vừa cẩn thận Ä‘á» phòng, nhÆ°ng ngoài những hòn đá lởm chởm và gồ ghá» khó Ä‘i ra, chàng không tìm thấy má»™t vật gì khả nghi cả.
Càng không thấy má»™t vật gì khả nghi, trong lòng chàng lại càng không yên. Chàng ngẫu nhiên ngá»­ng đầu nhìn lên phía trên thì thấy hình nhÆ° có má»™t luồng hÆ¡i lạnh Ä‘ang giáng xuống. Chàng định thần nhìn kỹ, má»›i hay đó là má»™t đám sÆ°Æ¡ng mù Ä‘á»™c Ä‘en nhÆ° má»±c Ä‘ang từ từ giáng xuống, chỉ còn cách đỉnh đầu ba ngÆ°á»i chừng hai thÆ°á»›c thôi.
Chàng hoảng sợ vô cùng, liá»n hét lá»›n:
- Sương mù độc! Sương mù độc. Chúng ta đi mau lên.
Chàng vừa nói vừa phi thân vỠphía trước. Bạch Mai và Tiểu Hồng vẫn chưa trông thấy đám sương mù ấy, chỉ thấy Lam đại ca vội vàng đi như vậy là vội theo chân ngay thôi.
Vì ba ngÆ°á»i Ä‘i nhanh làm khua Ä‘á»™ng không khí quanh đó, nên đám sÆ°Æ¡ng mù lại càng xuống nhanh thêm và sắp xuống đỉnh đầu rồi.
Thanh Lam vá»™i múa Ä‘á»™ng thanh Thất Tinh kiếm, khua lên phía trên má»™t cái, thanh kiếm ấy là bảo kiếm cổ tất nhiên không sợ Ä‘á»™c huống hồ chàng lại giở toàn thân công lá»±c ra múa Ä‘á»™ng, đầu mÅ©i kiếm liá»n có má»™t luồng chân khí tá»a ra nhÆ° má»™t ngá»n đèn lò màu xanh toa? ra ánh sáng vậy. Äám sÆ°Æ¡ng mù Ä‘en ở trên đầu đã vá»™i lui lên phía trên ngay.
Bạch Mai thấy Lam đại ca múa kiếm có công hiệu nhÆ° vậy cÅ©ng múa thanh Bạch Hồng kiếm đâm lên phía trên. Tuy kiếm của hai ngÆ°á»i đã đẩy lui đám sÆ°Æ¡ng mù đó nhÆ°ng chỉ đẩy lui được ở nÆ¡i chính giữa thôi, còn trái lại ở bốn chung quanh thì sÆ°Æ¡ng mù lại giáng xuống nhanh vô cùng. Chỉ trong nháy mắt, ba ngÆ°á»i đã bị sÆ°Æ¡ng mù bao trùm kín mít, riêng phía trÆ°á»›c mặt nÆ¡i lối Ä‘i vẫn còn khe hở nho nhá» nếu để cho sÆ°Æ¡ng mù lấp kín hết chá»— thì khó mà ra khá»i nÆ¡i đó được. Vì vậy chàng bảo hai nàng rằng:
- Mai muá»™i, Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng, chúng ta phải mau mau xông ra khá»i nÆ¡i đây Ä‘i.
Nói xong chàng né ngÆ°á»i để cho hai nàng Ä‘i trÆ°á»›c, còn mình thì Ä‘i sau áp hậu.
Biết thá»i cÆ¡ rất khẩn cấp, Bạch Mai kinh hoảng vô cùng, vá»™i há»i:
- Còn Lam đại ca thì sao?
Thanh Lam đáp:
- Hai ngÆ°á»i mau chạy Ä‘i. á»’! Mau ngậm miệng và nín thở.
Bạch Mai không dám há»i thêm nữa, tay dắt Tiểu Hồng tay múa bảo kiếm, vá»™i chui qua khe hở của đám sÆ°Æ¡ng mù mà Ä‘i vá» phía trÆ°á»›c ngay.
CÅ©ng may, hai ngÆ°á»i vừa rẽ sang bên má»™t cái đã tá»›i chá»— Ä‘Æ°á»ng hẹp đã thấy phía đằng trÆ°á»›c sáng lạng liá»n.
Hai ngÆ°á»i vừa ra khá»i bên ngoài, quay đầu lại nhìn, thấy con Ä‘Æ°á»ng hẹp đã bị sÆ°Æ¡ng mù lấp kín hết.
Bạch Mai kinh hãi vô cùng, vá»™i lá»›n tiếng kêu gá»i:
- Lam đại ca, mau ra đi!
Nàng vừa nói vừa múa tít thanh bảo kiếm, định quay ngÆ°á»i Ä‘i trở vào trong con Ä‘Æ°á»ng hẹp ấy.
Tiểu Hồng thấy vậy vội lôi tay nàng lại và khuyên bảo rằng:
- Chị Bạch Mai không nên liá»u lÄ©nh nhÆ° thế. Lam đại ca không việc gì đâu mà sợ.
Nàng vừa nói dứt, Thanh Lam đã ở trong đám sương mù xông pha ra tới bên ngoài rồi.
- Ồ, Lam đại cạ..
Bạch Mai vừa kêu la được má»™t tiếng đã nghe thấy có tiếng kêu khác lạ vá»ng tá»›i. Nàng Ä‘ang há»›n hở kêu la nhÆ° vậy, nhá» có kinh lá»±c rất cao, nên nàng vẫn cảnh giác có tiếng kêu “vo voâ€. Nàng vá»™i Ä‘Æ°a bó Ä‘uốc lên soi, má»›i hay có rất nhiá»u ong vàng Ä‘ang ở bốn phía tá»›i định đốt mình.
Vì vậy, Bạch Mai má»›i kêu gá»i được má»™t tiếng đã thất kinh la lên:
- Ong Ä‘á»™c! Ong Ä‘á»™c.
Nàng vừa nói vừa lui vá» phía sau lia lịa. Äàn ong vàng đã thấy kẻ địch thì khi nào chúng chịu buông tha, liá»n Ä‘uổi theo luôn.
Bạch Mai hoảng sợ hết sức, ngẫu nhiên giơ đuốc ở bên tay trái lên khua một cái, và tay phải cũng múa tít thanh kiếm Hồng Bạch để bảo vệ lấy toàn thân.
Lúc này Tiểu Hồng cÅ©ng cảnh giác, vá»™i né sang bên, để tay trái vào ngang lÆ°ng bóp má»™t cái, trong ngÆ°á»i nàng đã có má»™t chùm cát bạc bay ra, nhằm đàn ong ở bốn xung quanh bắn luôn.
Bắc Cực Hàn Tinh oai lực biết bao. Chỉ thấp thoáng một cái những con ong vàng nho nhỠkia đã bị rớt xuống lung tung.
Bạch Mai vừa hoàn hồn xong, dùng bó đuốc soi xuống mặt đất.
Nàng không xem thì không sao, vừa cúi nhìn đã thất kinh la lá»›n liá»n.
Thì ra trên mặt đất đã có nhiá»u bò cạp Ä‘ang bò lổm nhổm, không biết chúng đã bò tá»›i lúc nào? Vừa may có những con ong vàng rá»›t xuống mặt đất, chúng liá»n tranh nhau cÆ°á»›p mồi để ăn nên không tấn công các ngÆ°á»i nữa.
Tiểu Hồng lại bóp vào ngang lÆ°ng má»™t cái nữa, Bắc Cá»±c Hàn Tinh ở trong ngÆ°á»i nàng lại tiếp tục bắn ra. Tuy vậy nàng vẫn kinh ngạc nghÄ© thầm:
“Thiên Sinh đã nổi danh vỠxử dụng chất độc, và nuôi các trùng độc với độc vật cũng không ít, nhất là ở trong một trận đồ tối um như thế này thật là khó mà đỠphòng nổi.
Nghĩ tới đó, nàng bỗng nhớ đến Hồng Hoàng Châu, hạt châu ấy chính là khắc tinh của những con độc vật này, nên nàng vội bảo Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca mau lấy Hồng Hoàng châu ra Ä‘i. Trong trận này có nhiá»u Ä‘á»™c trùng Ä‘á»™c vật lắm.
Thanh Lam thấy Tiểu Hồng nhắc nhở nhÆ° vậy, liá»n móc túi lấy Hồng Hoàng châu ra. Thật là nhất vật trị nhất Ä‘á»™c có khác. Tuy Tiểu Hồng đã dùng Bắc Cá»±c Hàn Tinh giết chết già ná»­a bò cạp Ä‘á»™c, nhÆ°ng bốn bá» vẫn có vô số những con Ä‘á»™c vật ấy lổm ngổm bò ra, và cứ nhằm phía có lá»­a sáng mà xông tá»›i tấn công.
Khi Thanh Lam lấy Hồng Hoàng Châu ra khá»i há»™p, mùi Hồng Hoàng liá»n tá»a ngay ra khắp nÆ¡i. Những con bò cạp ở gần ba ngÆ°á»i hình nhÆ° gặp phải khắc tinh, nên chúng cứ nằm phục xuống, không há» cá»­ Ä‘á»™ng. Phía đằng xa, những con Ä‘ang bò ở trên vách đá cÅ©ng bị ảnh hưởng bởi mùi hÆ¡i ấy.
Bạch Mai thấy thế ngạc nhiên vô cùng, vá»™i dùng đầu kiếm hất thá»­ những con Ä‘ang nằm yên trên mặt đất xem, lúc ấy nàng má»›i hay là chúng đã chết cứng. Nàng mừng rỡ khôn tả, cÆ°á»i khanh khách nói:
- Bảo bối này quý báu thật. Lam đại ca, nếu sớm biết nó có công hiệu như thế thì chúng ta không bị mấy trận hoảng sợ như vừa rồi.
Thật là oan uổng quá.
Thanh Lam thấy Hồng Hoàng châu khắc chế nổi bách Ä‘á»™c trong lòng má»›i yên tâm, liá»n Ä‘eo luôn hạt châu ấy ở trÆ°á»›c ngá»±c, rồi vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Không ngỠmột hạt châu nho nhỠnhư thế này mà lại có công hiệu đến như vậy.
Tiểu Hồng xen lá»i nói:
- Có thế má»›i làm cho ÄÆ°á»ng Thiên Sinh phải ngạc nhiên. Y tưởng tài ba của chúng ta có cao siêu đến đâu cÅ©ng không thể nào xuyên qua được Äá»™c trận của y.
Ba ngÆ°á»i vừa trò chuyện vừa Ä‘i tiếp. Thanh Lam dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i trÆ°á»›c. Quả nhiên Hồng Hoàng châu Ä‘i tá»›i đâu thì những Ä‘á»™c trùng Ä‘á»™c vật Ä‘á»u bị tai kiếp tá»›i đó. Cứ thấy Hồng Hoàng châu là không má»™t con nào thoát chết cả.
Äá»™c trận đồ này, ngoài sá»± xây dá»±ng những núi giả và các cá»­a ngõ theo lối biến hóa của Cá»­u Cung Bát Quái, còn chứ “Äá»™c†của tên trận này, vì Hồng Hoàng Châu mà đã biến thành hữu danh vô thá»±c.
Cá»­u Cung Bát Quái không làm khó dá»… được Thanh Lam nên chàng xuyên qua các cá»­a ngõ má»™t cách rất dá»… dàng. Chỉ trong nháy mắt ba ngÆ°á»i đã Ä‘i đến nÆ¡i cánh cá»­a tận cùng phía cuối trận.
Bạch Mai đi trước nàng ngạc nhiên thốt:
- Lam đại ca! Chị Tiểu Hồng trên cánh cửa có chữ này.
Nói rồi nàng lại gần hÆ¡n và Ä‘á»c to:
“Lão phu không dám coi thÆ°á»ng thiên hạ. NhÆ°ng theo thá»±c tình mà nói, ngÆ°á»i có thể Ä‘i xuyên qua được trận này, tuy không phải là không có, nhÆ°ng cÅ©ng hiếm lắm. Nếu ngÆ°á»i nào mà tá»›i được nÆ¡i đây an toàn vô sá»± thì ngÆ°á»i đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là bậc nhất cao thủ võ lâm, chỉ giÆ¡ tay lên đẩy vào cánh cá»­a này má»™t cái là ra được bên ngoài ngayâ€.
Bạch Mai Ä‘á»c xong, quay đầu lại vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Lam đại ca, chúng ta đã đi tới chỗ cửa ra rồi.
Thanh Lam gật đầu đáp:
- ÄÆ°á»ng Thiên Sinh không nói khoác chút nào. Nếu chúng ta không có Hồng Hoàng châu thì không biết đã ngá»™ bao nhiêu lần kinh hiểm rồi.
Nói xong, chàng định giơ tay lên đẩy cửa, Tiểu Hồng vội khuyên bảo ngay:
- Những lá»i nói của lão tặc không thể tin được đâu. Biết đâu y viết lại những lá»i nhÆ° thế này cho là ngÆ°á»i đã có thể tá»›i được nÆ¡i đây thì Äá»™c Trận của y đã không có thể làm khó dá»… được ngÆ°á»i ta nữa, nên y má»›i lập quá»· kế khác để cho ngÆ°á»i đó mắc hỡm.
Thanh Lam cho lá»i nói của Tiểu Hồng là rất phải, vá»™i rụt tay lại, rồi dùng Thất Tinh kiếm khẽ Ä‘iểm vào cánh cá»­a. Cánh cá»­a này chỉ khép há» nên kiếm của chàng vừa va đụng vào liá»n mở toang ra ngay, nhÆ°ng đồng thÆ¡i ba ngÆ°á»i đã nghe thấy phía sau có tiếng kêu “phèo phèoâ€.
Quả nhiên ÄÆ°á»ng Thiên Sinh đã xếp đặt Ä‘á»™c kế thật. Trên mặt đất, chá»— phía sau ba ngÆ°á»i bá»—ng có mÆ°á»i mấy vòi nÆ°á»›c Ä‘á»™c từ ba mặt nhằm ba ngÆ°á»i bắn tá»›i, cả ba đành chỉ có má»™t cách là nhảy ra ngoài cá»­a thôi chá»› không thể nào lui bÆ°á»›c hoặc nhảy sang phải được. Tất nhiên chá»— ngoài cá»­a thế nào cÅ©ng có mai phục, nhÆ°ng lúc này ba ngÆ°á»i không còn suy nghÄ© gì hết, vá»™i nhảy luôn ra ngoài đó.
NgỠđâu bên ngoài là một căn nhà nhỠvuông vắn, mỗi bỠdài hơn trượng và trống không, không có một vật gì hết đủ thấy nơi đây không phải là lối cửa ra.
Ba ngÆ°á»i còn Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng ở trên không, dÆ°á»›i mặt đất của căn nhà ấy cÅ©ng có mÆ°á»i mấy vòi nÆ°á»›c Ä‘á»™c phun lên. Những vòi nÆ°á»›c bên trong vá»›i những vòi nÆ°á»›c ở bên ngoài vừa vặn bao vây chặt lấy ba ngÆ°á»i, khiên ba ngÆ°á»i không còn lối tránh né và thoát thân, nên cả ba Ä‘á»u kinh hãi vô cùng.
Thanh Lam ngẫu nhiên trông thấy trong mÆ°á»i mấy vòi nÆ°á»›c ở phía đắng trÆ°á»›c hình nhÆ° có má»™t vòi nÆ°á»›c tắc nghẽn, nên chỉ có chá»— đó má»›i là chá»— trống thôi.
Tài sản của phamduy88

  #75  
Old 08-04-2008, 02:55 PM
phamduy88's Avatar
phamduy88 phamduy88 is offline
Hoạt Thi Thần
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Hồi 75

Một Chiếc Xe Ngựa Xa Hoa


Ba ngÆ°á»i cùng má»™t ý nghÄ©, vá»™i nhảy vào chá»— trống đó để tránh né.
NgỠđâu nÆ¡i đó lại là cạm bẫy. Chân của ba ngÆ°á»i vừa đụng xuống mặt đất, miếng ván trên mặt đất đã Ä‘á»™t nhiên rá»›t xuống hiện ra má»™t cái lá»— hồng tối om, mùi tanh hôi ở bên dÆ°á»›i xông lên khiến ai cÅ©ng phải buồn nôn buồn oẹ, nên ba ngÆ°á»i Ä‘oán chắc bên dÆ°á»›i thể nào cÅ©ng là cái hố nuôi những con Ä‘á»™c vật.
Khi tấm ván vừa rá»›t xuống, để lá»™ ra cái hố sâu thì cÅ©ng vòi nÆ°á»›c kia cÅ©ng ngừng luôn và cánh cá»­a trắng cÅ©ng đóng kín lại liá»n.
Khinh công của bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i đã luyện tá»›i mức thượng thừa, nên khi chân của ba ngÆ°á»i vừa đụng vào tấm ván thấy bấp bênh ba ngÆ°á»i đã Ä‘oán chắc nÆ¡i đó thể nào cÅ©ng có hầm hố nên cả ba cùng vận hÆ¡i lấy sức tung mình nhảy lên phía trên.
Thanh Lam vá»›i Bạch Mai hai ngÆ°á»i có pho Vân Long Tam Triết nên cả hai có thể lượn trên không mấy vòng. Vì vậy hai ngÆ°á»i không sợ hãi gì cả.
Chỉ có má»™t mình Tiểu Hồng là thiệt thòi. Khinh công của nàng tuy cao siêu thật nhÆ°ng khi nàng đã nhảy lên rồi, thể nào cÅ©ng phải hạ chân xuống đất để đổi hÆ¡i lấy sức rồi má»›i tiếp tục nhảy cái thứ hai. NhÆ°ng nàng là ngÆ°á»i rất thông minh, khi đã phát giác bên dÆ°á»›i có hầm hố, và lúc ngÆ°á»i chÆ°a hết đà phải hạ chân xuống, nàng đã vá»™i dùng trÆ°á»ng kiếm Ä‘iểm vào vách đá má»™t cái, nhá» vậy nàng lại nhảy lên được.
NhÆ°ng tá»›i cái thứ hai, lúc rá»›t xuống mặt đất, nàng liá»n dùng kiếm Ä‘iểm vào mặt đất để mượn sức. NgỠđâu căn phòng nầy chá»— nào cÅ©ng phủ bằng ván há» hết, nên khi kiếm của nàng vừa đụng vào miếng ván trên mặt đất thì miếng ván đó đã rá»›t ngay xuống bên dÆ°á»›i tức thì.
Tiểu Hồng không ngá» miếng ván đó lại là miếng ván phủ há», nàng kinh ngạc vô cùng. NhÆ°ng nàng rất nhanh trí liá»n mượn thế Ä‘iểm đó để ngÆ°á»i nàng phi thẳng vào vách tÆ°á»ng ở phía trÆ°á»›c mặt.
Chỉ nghe thấy kêu “Soẹt†má»™t tiếng, mÅ©i kiếm của nàng đã Ä‘iểm ngay vào vách tÆ°á»ng. Không ngá» vách này lại xây bằng đá rất cứng rắn, nhÆ°ng nhỠđược thanh kiếm của nàng rất sắc bén, nên đã đâm sâu vào trong vách chừng mấy tấc. Nhá» thế, nàng má»›i tạm thá»i treo lÆ¡ lá»­ng được ở trên vách, rồi vừa thở vừa há»i Thanh Lam rằng:
- Lam đại ca, dÆ°á»›i đất này toàn là ván phủ há» hết, chúng ta có nên xông ra khá»i căn phòng này hay không?
Thanh Lam ở trên không lá»™i Ä‘i hai vòng, nghe thấy Tiểu Hồng há»i nhÆ° thế, cÅ©ng dùng kiếm đâm vào vách tÆ°á»ng, bắt chÆ°á»›c Tiểu Hồng treo lÆ¡ lá»­ng ở trên vách chá»— cạnh nàng. Chàng Ä‘ang định lên tiếng đáp lại thì Bạch Mai đã vá»™i đỡ lá»i nói trÆ°á»›c:
- Không! Vừa rồi tôi đã thử rồi, đỉnh nóc của căn phòng này tuy xây bằng sắt thật, nhưng chỉ có ba tấc thôi, chúng ta có thể ra bằng lối nóc nhà được.
Long Phi Cá»­u Thiên là má»™t môn khinh công Ä‘á»™c nhất vô song của võ lâm. Bạch Mai vừa nói vừa tiếp tục lượn lên phía trên, dùng Bạch Hồng kiếm đâm thủng trần sắt ở trên nóc nhà. Nàng thuận tay rạch ngang rạch dá»c mấy nhát đã khoét được má»™t cái lá»— vuông, má»—i bá» dài mấy thÆ°á»›c, ánh sáng mặt trá»i đã ló vào trong ngay. Nàng mừng rỡ khôn tả, vá»™i kêu gá»i:
- Lam đại ca, chị Tiểu Hồng, chúng ta mau ra đi!
NgỠđâu nàng vừa định bò ra bên ngoài thì thấy bên đó đã có hai mươi đại hán áo đen tay cầm ống sắt đen nhánh đứng quây vòng tròn và đang chĩa những ống sắt đen ấy vào mình.
Bạch Mai Ä‘ang ngẩn ngÆ°á»i thì Thanh Lam vá»›i Tiểu Hồng đã lần lượt nhảy ra.
Bá»—ng có tiếng cÆ°á»i the thé và giá»ng nói khàn khàn vá»ng xuống:
- Ba vị khiếp thật. Có thể Ä‘i qua được Äá»™c Trận Äồ và còn phá được mái nhà mà ra nữa.
Y muốn thừa cơ nói chuyện như thế là lẻn ra ngay để tránh né, nào ngỠđâu y chưa kịp động vai thì Thanh Lam đã quát tiếp:
- Äứng yên! Tiểu sinh có lá»i này muốn há»i.
Chàng khẽ đâm mÅ©i kiếm vá» phía trÆ°á»›c má»™t cái, đầu kiếm đã cắm vào da thịt của KhÆ°Æ¡ng Nhân má»™t chút, y Ä‘au đến ná»—i kêu la nhÆ° heo bị chá»c tiết vậy. Y vá»™i đáp:
- Xin... thiếu hiệp nÆ°Æ¡ng taỵ.. thiếu hiệp cứ há»i đị.. Ä‘iá»u gì má»— biết xin trả lá»i ngay.
Tiểu Hồng cÆ°á»i nhạt, xen lá»i ngay.
- Vừa rồi, ngÆ°Æ¡i nói muốn chém muốn giết tùy ý, sao bây giá» ngÆ°Æ¡i lại tầm thÆ°á»ng đến nhÆ° thế?
Thanh Lam há»i tiếp:
- Hiện giá» ÄÆ°á»ng Thiên Sinh ở đâu ?
Khương Nhân đáp:
- Sư phụ và sư bá hiện đang ở khách sảnh bên ngoài, và đang ...
đấu vá»›i ngÆ°á»i tạ..
- Chúng đấu với ai?
- Má»— thừa lệnh canh gác Äá»™c Trận Äồ, nên không biết rõ tình hình ở bên ngoài, chỉ nghe thấy bá»n thủ hạ nói hình nhÆ° là Lượng Thiên Hàn ThÆ°á»›c gì đó.
Thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân trả lá»i má»™t cách nhanh nhẩu nhÆ° vậy biết y không nói dối, chàng liá»n lẩm bẩm nói:
- Lượng Thiên Hàn ThÆ°á»›c Tất nhiên Thanh Lam đã nhận ngay ra tên Lượng Thiên Hàn ThÆ°á»›c. Hàn ThÆ°á»›c ấy chính là Äá»™c Băng Luân, má»™t trong võ lâm Lục Tuyệt, chứ không phải là Băng Phách phu nhân, chàng suy nghÄ© giây lát rồi trầm giá»ng nói:
- Nếu vậy phiá»n KhÆ°Æ¡ng đại hiệp dẫn Ä‘Æ°á»ng cho tiểu sinh.
Thiết Toán Bàn HÆ¡i trù trừ má»™t lát rồi má»›i nhận lá»i.
Thanh Lam liá»n thâu trÆ°á»ng kiếm lại. KhÆ°Æ¡ng Nhân má»›i thở nhẹ má»™t tiếng quay ngÆ°á»i lại, cất tiếng cÆ°á»i giảo hoạt và nói:
- Má»i Giang thiếu hiệp hãy theo đệ Ä‘i vá» phía này.
Tiểu Hồng vá»™i xen lá»i nói:
- Lam đại ca, không nên buông tha tên giặc béo lùn này.
Thanh Lam vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Mục đích của chúng ta là Ä‘i kiếm ÄÆ°á»ng Thiên Sinh chứ giết tên hèn mạt này thì chỉ bẩn bảo kiếm của mình thôi.
KhÆ°Æ¡ng Nhân bôn tẩu trên giang hồ cÅ©ng đã được ngÆ°á»i ta coi nhÆ° má»™t nhân vật hạng nhất, nay thấy Thanh Lam kinh thị mình nhÆ° vậy, y tức giận đến ná»—i suýt vỡ ngá»±c, nhÆ°ng y biết ba ngÆ°á»i này Ä‘á»u lợi hại cả, vì vậy y đành phải chịu nhịn, cho nên y chỉ cÆ°á»i khì má»™t tiếng rồi tiến thẳng vào chá»— luống hoa.
Äừng có coi thÆ°á»ng KhÆ°Æ¡ng Nhân béo mập nhÆ° vậy, nhÆ°ng khi giở khinh công ra Ä‘i lại nhanh nhẹn không thể tưởng tượng được.
Bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i, nhÆ° bóng theo hình theo sau KhÆ°Æ¡ng Nhân vượt qua bá» tÆ°á»ng đã trông thấy căn nhà chính tức là Vạn Äá»™c Cung ở phía đằng trÆ°á»›c rồi và xung quanh Äá»™c cung còn có rất nhiá»u nóc nhà nữa.
Lúc má»›i tá»›i đây, do Thiên SÆ¡n dẫn Ä‘Æ°á»ng vì ba ngÆ°á»i xuyên qua hành lang mà Ä‘i nên không để ý tá»›i, bây giá» Ä‘i trên nóc nhà má»›i nhận thấy Vạn Äá»™c Cung lá»›n rá»™ng lắm.
Thanh Lam đã nhận ra ngÆ°á»i ấy chính là KhÆ°Æ¡ng Nhân lão Äại của Yến SÆ¡n song kiệt. Chàng tức giận khôn tả, vá»™i quát há»i:
- KhÆ°Æ¡ng Nhân, Äá»™c trận nho nhá» này thì giữ sao nổi tiểu sinh?
Bây giỠngươi muốn gì?
KhÆ°Æ¡ng Nhân mí hai mắt lại, cÆ°á»i khỉnh đáp:
- Há» Giang kia, ngÆ°Æ¡i chết đến nÆ¡i rồi mà con dám ăn nói ngông cuồng nhÆ° vậy. Má»— nói thật cho ngÆ°Æ¡i biết, trong tay bá»n ngÆ°á»i đứng quay đây Ä‘á»u là Ô Mang Trích, má»™t thứ chất Ä‘á»™c há»… thấy huyết là phong hầu liá»n, dù võ của các ngÆ°Æ¡i có cao siêu đến đâu cÅ©ng không thể nào chống cá»± nổi. Vậy các ngÆ°á»i thá»­ nghÄ© xem liệu có thoát ra khá»i nÆ¡i đây không?
- Hừ! Thuốc độc ấy thì có nghĩa lý gì?
Tiểu Hồng vừa nói vừa để tay vào ngang lÆ°ng bóp má»™t cái đã có tiếng “keng keng†rất khẽ, má»™t chùm cát bạc rất nhỠđã bắn tung ra trong vòng ba trượng Ä‘á»u có hÆ¡i lạnh buốt xÆ°Æ¡ng. Nàng ra tay má»™t cách bất ngá» nhÆ° vậy và lại nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p nữa kể KhÆ°Æ¡ng Nhân cÅ©ng nhanh trí, y vừa thấy lóe mắt đã vá»™i nằm xuống đất, lăn ra ngoài xa hai ba trượng nhá» vậy y má»›i thoát khá»i. Còn bảy tám đại hán đứng cạnh y chỉ rú lên được má»™t tiếng rất thảm khốc rồi ngã lăn ra chết nốt.
Còn những ngÆ°á»i khác thấy thế đã hoảng sợ đến mất hết hồn vía, dù trong tay có Ô Mang Trích rất lợi hại mà cÅ©ng không dám phóng ra.
Bạch Mai thấy Tiểu Hồng vừa ra tay đã thắng lợi, nàng cÅ©ng không chịu lép vá», liá»n múa bảo kiếm quét vá» phía sau tức thì. Bạch Hồng kiếm lại thêm chân khí của nàng dồn vào, nên thế kiếm đó lợi hại không thể tưởng tượng được. Chỉ trong nháy mắt nàng đã chặt đứt làm đôi ba tên đại hán đứng ở phía sau ngay.
Chỉ còn lại bốn năm tên thấy thế Ä‘á»u hoảng sợ đến mất hết hồn vía. Lúc này tên nào tên nấy chỉ lo tẩu thoát chứ đâu còn dám ở lại ná»™p mạng làm chi, nên chúng vá»™i vàng rút lui luôn.
Khi nào Tiểu Hồng chịu để cho chúng tẩu thoát. Nàng vá»™i để tay vào ngang lÆ°ng bóp má»™t cái, Bắc Cá»±c Hàn Tinh ở trong ngÆ°á»i nàng lại bắn ra lần nữa. Mấy tên đại hán áo Ä‘en má»›i chạy được hai trượng đã bị cát bạc bắn trúng, Ä‘á»u ngã lăn ra chết hết.
KhÆ°Æ¡ng Nhân có phải là tay tầm thÆ°á»ng đâu. Y vừa nghe thấy tiếng gió Ä‘á»™ng đã vá»™i quay ngÆ°á»i lại, nhÆ°ng y cảm thấy có má»™t vật gì bén nhá»n Ä‘ang dí vào sau lÆ°ng mình.
- Khương Nhân, nếu ngươi chỉ khẽ cử động, Thất Tinh kiếm của tiểu sinh sẽ không tha chết cho đâu.
KhÆ°Æ¡ng Nhân đã nhận ra đó là tiếng nói của Thanh Lam. Y không ngá» Thanh Lam lại nhanh nhẹn đến nhÆ° thế. Y hãi sợ đến ná»—i không sao trả lá»i được. Y chỉ kêu “hừ hừ†hai tiếng và ngÆ°á»i rung Ä‘á»™ng má»™t cái, rồi bá»—ng lá»›n tiếng cÆ°á»i và nói:
- Giang thiếu hiệp nên biết Ä‘iá»u má»™t chút. Má»— đã lá»t vào tay thiếu hiệp rồi thì tùy ý thiếu hiệp muốn chém muốn giết cÅ©ng không sao.
Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn xung quanh, bá»—ng thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân nhảy sang phía bên phải chá»› không tiến thẳng đến căn nhà chính giữa. Chàng liá»n sinh nghi, nhÆ°ng khi ngắm lại thì không thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ hết.
Bạch Mai không sao nhịn được, tiến lên má»™t bÆ°á»›c quát há»i:
- Này, sao ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng không Ä‘i Ä‘Æ°á»ng gần mà lại Ä‘i vòng quanh nhÆ° thế là nghÄ©a gì.
KhÆ°Æ¡ng Nhân cÆ°á»i nhạt đáp:
- Căn nhà chính giữa của Vạn Äá»™c cung bố trí lÆ°á»›i Ä‘á»™c kín mít có phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng cÅ©ng có thể xông pha vào nổi được đâu?
Tuy giá»ng nói của y có vẻ hậm há»±c, nhÆ°ng lại rất có lý. Trên nóc nhà của Vạn Äá»™c cung bố trí lÆ°á»›i Ä‘á»™c nhÆ° thế nào tất nhiên y phải rõ hÆ¡n ai hết. Sở dÄ© y Ä‘i vòng Ä‘Æ°á»ng nhÆ° vậy là để tránh khá»i những phiá»n phức đấy thôi.
Má»i ngÆ°á»i theo y vượt hết nóc nhà này sang nóc nhà khác, không há» bị cản trở chút nào, đủ thấy y không nói ngoa.
Thân pháp của KhÆ°Æ¡ng Nhân càng Ä‘i càng nhanh, chỉ trong chốc lát đã lÆ°á»›t qua hai cái sân, rồi bá»—ng thấy y nhÆ° bị vật gì vÆ°á»›ng phải và ngã chéo ngÆ°á»i xuống, mồm thì nói tiếp:
- Hà hà. Giang thiếu hiệp, xin thứ lỗi. Khương mỗ không có thì giỠhầu tiếp được nữa đâu.
Y vừa nói dứt, thân hình của y đã biến mất liá»n.
Bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i tuy Ä‘i theo sau y nhÆ°ng ít nhất cÅ©ng cách nhau hàng trượng, và y lại thoát thân má»™t cách quá Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° vậy thì làm sao mà Ä‘á» phòng kịp.
Thanh Lam thấy thế liá»n nổi giận, quát mắng:
- Tiểu tặc, ngươi dám...
Chàng vừa nói tá»›i đó đã thấy hai chân bị bó chặt không sao xê dịch được chút nào. Chàng vá»™i cúi đầu nhìn, má»›i hay trên nóc nhà Ä‘Æ°á»ng có bố trí những gai móc nho nhá» mà mình không hay, bây giá» cả ba Ä‘á»u bị những gai ấy móc chặt cả hai chân, Chàng Ä‘oán chắc KhÆ°Æ¡ng Nhân cố y dụ bá»n mình tá»›i đây, rồi y lẻn xuống bên dÆ°á»›i mở máy móc đẻ cho bá»n mình sa vào lÆ°á»›i.
Chàng Ä‘ang nghÄ© ngợi thì bên dÆ°á»›i đã có tiếng ngÆ°á»i hò hét và đã có hÆ¡n trăm mÅ©i tên Ä‘á»™c bắn lên nhÆ° mÆ°a.
Mưu kế này của chúng quả thật ác độc vô cùng.
Qúy vị thử nghĩ xem, khi hai chân của mình đã bị móc chặt thì còn tránh né làm sao được? Như vậy có khác gì là những tấm bia để cho những mũi tên độc ấy bắn vào không?
Thanh Lam trợn ngược đôi lông mày lên, quát lá»›n má»™t tiếng, vận hết công lá»±c vào tay trái bổ xuống bên dÆ°á»›i, còn tay phải cÅ©ng nhanh nhẹn múa kiếm chém vào những cái móc Ä‘ang quặp chặt lấy chân của chàng. Thất Tinh kiếm của chàng sắc bén biết bao? Lưỡi kiếm Ä‘i tá»›i đâu, những cái móc sắt đứt liá»n tá»›i đó.
Chàng đã gỡ được hai chân ra khá»i những cái móc nhá» kia rồi, liá»n chạy tá»›i cạnh Tiểu Hồng, dùng bảo kiếm chém những cái móc nhỠở dÆ°á»›i chân nàng để giúp nàng thoát thân. Äá»™ng tác của chàng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, chưởng phong nhÆ° cuồng phong vÅ© bão, nên hÆ¡n trăm mÅ©i ná» Ä‘á»™c bắn tá»›i tuy vừa nhanh vừa mạnh thá»±c nhÆ°ng gặp phải Thiên Tiên chân khí của chàng, liá»n bị bắn ngược trở lại ngay.
Những kẻ bắn tên nỠở bên dÆ°á»›i có ngỠđâu ná» của mình đã bắn lên lại quay ngược trở lại nhÆ° vậy, vừa nhanh vừa mạnh nên nhất thá»i chúng không sao tránh né kịp. Sau mấy tiếng kêu rú rất thảm khốc, đã có mấy tên bị té lăn ra đất tức thì.
Chỉ trong nháy mắt, mấy chục tên đại hán ẩn núp ở bên dưới đã bị thương quá nửa. Những tên không việc gì và còn sống sót đã vội vàng vứt cung nỠxuống mà ù té bỠchạy tán loạn ngay.
Lúc ấy Bạch Mai cÅ©ng đã chặt đứt được những cái móc dÆ°á»›i chân nàng rồi, nên cả ba liá»n nhanh nhẹn nhảy ngay xuống dÆ°á»›i nhà.
Nhiếp cô nÆ°Æ¡ng coi kẻ ác nhÆ° kẻ thù, chÆ°a xuống tá»›i mặt đất nàng đã dùng cát bạc Bắc Cá»±c Hàn Tinh ném vào bá»n đại hán Ä‘ang bá» chạy.
Tá»™i nghiệp cho bá»n thủ hạ của ÄÆ°á»ng môn. Chúng Ä‘ang cắm đầu ù té chạy, bá»—ng thấy hÆ¡i lạnh ngắt thấu xÆ°Æ¡ng, rồi ngÆ°á»i giá lạnh đến chết cứng, và ngã lăn ra đất tức thì.
Khi bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i xuống tá»›i mặt đất đã thấy xác của bá»n chúng nằm ngổn ngang, tất nhiên chúng Ä‘a số bị ná» Ä‘á»™c bắn chết, và còn lại má»™t số thì bị Bắc Cá»±c Hàn Tinh giết chết.
Tuy bá»n thủ hạ của Thiên Sinh ngày thÆ°á»ng vẫn hay tác ác tác quái, tá»™i thật đáng chết lắm, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là tàn nhẫn. Bạch Mai là ngÆ°á»i rất lÆ°Æ¡ng thiện, thấy vậy cÅ©ng phải giÆ¡ tay lên bịt mắt chứ không dám nhìn vào chúng nữa.
Thanh Lam Ä‘Æ°a mắt nhìn những ngÆ°á»i bị chết bởi Bắc Cá»±c Hàn Tinh thấy giống hệt bá»n Hắc y đại hán đã chết ở NgÆ°u Can Mã Phế Giáp. Chàng liá»n tỉnh ngá»™ ngay, quay đầu lại nhìn Tiểu Hồng rồi vừa cÆ°á»i vừa há»i Bạch Mai rằng:
- Mai muá»™i có biết ngÆ°á»i nào đã báo Ä‘á»™ng cho chúng ta ở NgÆ°u Can Mã Phế Giáp là ai không?
Bạch Mai vá»— tay vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp:
- Hoa Mai Quế? Ừ, phải rồi. Chị Tiểu Hồng giống hệt bông Mai quế.
Tiểu Hồng ngượng ngịu, vừa cÆ°á»i vừa đáp:
- Các ngÆ°á»i cứ chế nhạo tôi, tôi không chịu đâu.
Ba ngÆ°á»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện rồi xuống dÆ°á»›i sân khám xét má»™t hồi mà cÅ©ng không thấy KhÆ°Æ¡ng Nhân đâu hết.
Bạch Mai hậm hực nói:
- Tên há» KhÆ°Æ¡ng ấy xảo trá lắm, tôi lại cứ tưởng y là ngÆ°á»i thật thà.
Tiểu Hồng vá»™i đỡ lá»i:
- Äệ tá»­ của ÄÆ°á»ng môn không có má»™t ngÆ°á»i nào là tá»­ tế. á»’!
Lam đại ca. Chúng ta mau đi vỠphía trước xem sao đi.
Ba ngÆ°á»i ra khá»i sân ấy, Ä‘i theo hành lang má»™t hồi lâu má»›i tá»›i gần đại sảnh. Suốt dá»c Ä‘Æ°á»ng không thấy má»™t tên đệ tá»­ nào của ÄÆ°á»ng môn cả, ngay cả đại sảnh cÅ©ng vắng tanh, không có má»™t bóng ngÆ°á»i.
Nhận xét tình hình nÆ¡i đó, Thanh Lam thấy không có vẻ gì nhÆ° là vừa có má»™t trận đấu đã xảy ra, chàng liá»n sanh nghi vá»™i chạy ra bên ngoài ngay, vừa ra tá»›i bên ngoài cá»­a sảnh, chàng đã thấy ở phía đằng trÆ°á»›c có má»™t đám đông Ä‘ang đứng ở trên quảng trÆ°á»ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i nấy Ä‘á»u im thin thít đến cái kim rá»›t xuống đất cÅ©ng có thể nghe thấy được. Äồng thá»i, chàng lại thấy ở giữa quảng trÆ°á»ng có hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng đối diện nhau và cÅ©ng im lặng nhÆ° vậy.
Hai ngÆ°á»i đó má»™t là Phi Thiên Ngô Cung Ngô Tán Äình còn ngÆ°á»i đứng đối diện vá»›i y là má»™t thiếu phụ mặc cung trang, váy dài lê đất.
Thanh Lam đã nhận ra ngÆ°á»i đó chính là Băng Phách Phu nhân và cÅ©ng là ngÆ°á»i đã hẹn mình tá»›i đây, trong lòng mừng rỡ khôn tả chàng thấy thái Ä‘á»™ của hai ngÆ°á»i nhÆ° vậy liá»n nghÄ©:
“Có lẽ há» Ä‘ang đấu vá»›i nhau chăng?â€.
Chàng vừa nghÄ© vừa chăm chú nhìn, thấy Tân Äình giÆ¡ thẳng hai cánh tay, hai bàn tay Ä‘en nhánh hÆ°á»›ng vá» phía trÆ°á»›c nhÆ° Ä‘ang đẩy trống không vậy. Äiá»u đã khiến chàng phải đặc biệt chú ý nhất là cái áo Kim bào lá»›n rá»™ng của y cứ thấy rung Ä‘á»™ng hoài mà ngÆ°á»i y thì vẫn đứng yên. Ãnh sáng mặt trá»i chiếu vào cái áo bào của y, khiến những tia sáng phản chiếu làm lóe cả mắt má»i ngÆ°á»i. Chàng Ä‘oán chắc y Ä‘ang xá»­ dụng NgÅ© Äá»™c thần công để đẩy chất Ä‘á»™c ở trong cái áo bào rá»™ng ấy ra cÅ©ng nên?
Còn Băng Phách phu nhân tuy đứng cách xa đối thủ hÆ¡n trượng, nhÆ°ng vẫn không dám sÆ¡ ý, vẻ mặt của bà ta lạnh lùng nhÆ° sÆ°Æ¡ng tuyết. Bà ta cÅ©ng giÆ¡ hai bàn tay ngá»c lên chống đỡ.
Băng Phách hàn quang quả thật phi thÆ°á»ng. Chất Ä‘á»™c của Äá»™c bào, má»™t trong tứ bào của ÄÆ°á»ng môn, mà cÅ©ng không làm gì được nổi bà ta. Chân khí của hai ngÆ°á»i nhÆ° dính chặt vào nhau ở nÆ¡i chính giữa.
Cách đấu chân khí này vô hình vô thức chỉ có Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± là cảm giác thấy thôi, chứ ngÆ°á»i ngoài không sao biết được.
Thanh Lam nhận xét tình hình của đôi bên thấy Ngô Tân Äình mặt lá»™ sát khí, hai tay cứ rung Ä‘á»™ng hoài, có lẽ y Ä‘ang hết sức giở NgÅ© Äá»™c thần công ra để dồn Ä‘á»™c khí của áo bào Ä‘á»™c sang bên đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng hình nhÆ° ná»™i lá»±c của y kém hÆ¡n, và nếu không nhá» có cái áo bào Ä‘á»™c thì có lẽ y đã bại trận rồi.
Còn Băng Phách phu nhân tuy ná»™i lá»±c mạnh hÆ¡n nhÆ°ng dù sao vẫn còn e sợ cái áo bào Ä‘á»™c của Tân Äình, cho nên bà ta chỉ dùng Băng Phách hàn quang bố trí thành má»™t làn hÆ¡i lạnh ở trÆ°á»›c mặt để giữ thế thủ thôi. Xem nhÆ° vậy nhất thá»i không ai thắng nổi ai hết.
Phía sau Ngô Tân Äình còn có ÄÆ°á»ng Thiên Sinh, tay cầm cây trượng Lan Can, hai mắt trợn tròn xoe đứng xem trận đấu. Ngoài ra, hai bên còn có hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i đệ tá»­ của ÄÆ°á»ng môn Ä‘á»u đứng im mà xem nữa.
Äằng sau Băng Phách phu nhân, chá»— cách khá xa, có má»™t chiếc xe ngá»±a rất lá»™ng lẫy Ä‘ang đậu sẵn ở đấy. Châu nhi tay cầm trÆ°á»ng kiếm đứng ở trÆ°á»›c cá»­a xe, vẻ mặt rất gây cấn.
Hai bên xe còn có bốn đại hán mặc áo trắng khoanh tay đứng yên.
Thanh Lam thấy vậy thầm nghĩ:
“Há» bảo vệ chiếc xe cẩn mật nhÆ° vậy chắc Lan nhi thể nào cÅ©ng có ở trên xe? Hiện giá» nàng Ä‘ang trúng phải NgÅ© Äá»™c chưởng, cần có Hồng Hoàng châu má»›i cứu chữa được khá»i. Hiện giá» Băng Phách phu nhân không thể nào bị bại trận đâu, sao ta không nhân lúc này tá»›i đó để cứu chữa cho Lan Nhi trÆ°á»›c?
Nghĩ đoạn, chàng vội rỉ tai Bạch Mai và Tiểu Hồng khẽ nói:
- Hai ngÆ°á»i mau theo tôi lại đây.
Chàng vừa nói vừa phi thân vỠphía trước, vượt qua đầu của đám đông đứng quây quần chung quanh trận đấu mà tiến tới gần cái xe.
Ba cái bóng ngÆ°á»i nhanh nhÆ° sao sa và chỉ có má»™t tiếng kêu vù rất khẽ thôi. Vì Ä‘eo Hồng Hoàng châu ở trÆ°á»›c ngá»±c nên khi Thanh Lam Ä‘i tá»›i đâu là có mùi hồng hoàng toa? ra tá»›i đó liá»n.
ÄÆ°á»ng Thiên Sinh tai mắt rất thính, chỉ hÆ¡i có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nho nhá» là y cÅ©ng hay biết ngay, huống hồ y lại ngá»­i thấy có mùi hồng hoàng nên y kinh hãi vô cùng, vá»™i quát lá»›n má»™t tiếng, Ä‘iểm cây gậy Lan Can xuống đất má»™t cái, ngÆ°á»i đã phi lên Ä‘uổi theo bá»n Thanh Lam ba ngÆ°á»i ngay.
Thanh Lam vừa nhảy xuống dÆ°á»›i đất, đã thấy có bốn ngÆ°á»i mặc áo trắng, tay cầm thÆ°á»›c lượng thiên, đứng xếp hàng ngang, ngăn cản ở trÆ°á»›c mặt mình, vẻ mặt lạnh lùng, chẳng nói chẳng rằng.
Chỉ trông thấy thân pháp của bốn ngÆ°á»i áo trắng, Thanh Lam cÅ©ng biết võ công của há» rất cao cÆ°á»ng. Chàng Ä‘ang kinh ngạc đã thấy Tiểu Hồng ở cạnh thét má»™t tiếng, rút câu roi Äá»™c Lân Tiên ngang lÆ°ng ra, miệng thì quát lá»›n:
- Nếu các ngÆ°á»i không tránh ra thì đừng có trách cô nÆ°Æ¡ng.
- Ủa! Giang công tử!
Châu nhi đã nhận ra Thanh Lam, nàng mừng rỡ khôn tả vừa kêu gá»i vừa phi thân tá»›i trÆ°á»›c mặt bốn ngÆ°á»i áo trắng, mồm thì vá»™i nói:
- Các ngÆ°á»i có mau tránh sang hai bên không? Vị này là Giang công tá»­ đấy?
Nói xong nàng lại há»i Thanh Lam tiếp:
- Công tử đã mượn được Hồng Hoàng châu rồi đấy à?
Bốn ngÆ°á»i áo trắng vá»™i thâu LÆ°Æ¡ng Thiên thÆ°á»›c lại, Ä‘ang định lui vá» phía sau, và Thanh Lam chÆ°a kịp trả lá»i, thì đã nghe thấy có tiếng gió ào ào, má»™t bóng Ä‘en phi tá»›i, hạ chân xuống chá»— trÆ°á»›c mặt chàng. Thì ra ngÆ°á»i đó chính là ÄÆ°á»ng Thiên Sinh. Y tay cầm Lan Can, hai mắt cứ nhìn vào cái túi to treo ở trÆ°á»›c ngá»±c chàng, rồi cÆ°á»i khì mấy tiếng và há»i:
- Giang thiếu hiệp là ngÆ°á»i số má»™t đã xuyên qua được Äá»™c Trận Äồ. Mấy chục năm nay chÆ°a há» có ai qua được hết. Lão phu xin há»i thiếu hiệp, thiếu hiệp lấy ở đâu ra Hồng Hoàng châu này thế?
Tiểu Hồng cÆ°á»i nhạt, đỡ lá»i:
- Không việc gì đến ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i không có quyá»n há»i tá»›i.
Thiên Sinh liếc mắt trông thấy cây Äá»™c Lân Tiên ở trong tay Tiểu Hồng, liá»n biến sắc mặt và ngạc nhiên há»i:
- Bắc Hải lão nhân là ngÆ°á»i thế nào vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
Tài sản của phamduy88

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè, àëèñà, côn luân vnthuquan, çíàêîìñòâ, õîêêåé, ðîëèêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™